Cập nhật mới

Cryptic - Những truyện cực ngắn nhưng cực kỳ hại não

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Cryptic là gì?



[Diendantruyen.Com] Cryptic - Những truyện cực ngắn nhưng cực kỳ hại não

Đó là một thể loại chuyện kinh dị , trinh thám ( khá giống với CreepyPasta ) nhưng nhẹ nhàng hơn . Đọc một lần, bạn sẽ thấy bình thường, thậm chí nhiều khi bạn thấy nó nhảm quá mức. Nhưng rồi, bạn tò mò, đọc lại 2 lần, 3 lần... và bạn sẽ nhìn ra cái kinh dị ẩn sau nó .

Topic này tổng hợp lại những truyện mà mình sưu tập được trên cái diễn đàn voz , vnsharing ... hay facebook ...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Câu chuyện 1 : Tái chế


Tôi đang ở nhà ga, ngồi trên 1 băng ghế dài và chờ tàu đến.

Ngay sau đó, một người phụ nữ tay ôm một đứa bé đến và ngồi cạnh tôi.

Tôi thì rất thích trẻ con nên đã không thể không nhìn chăm chăm vào đứa bé đáng yêu đó.

Người phụ nữ nhận ra điều đó và bắt chuyện với tôi một cách thân thiện.

“Anh biết không, nó không phải là một đứa trẻ đâu, nó là một cái túi”.

Vừa nói, cô ta vừa lật áo nó ra và cho tôi xem một cái khóa kéo ở phần bụng đứa bé.

Đến lúc đó tôi mới nhận thấy rằng mắt nó có vẻ được làm bằng thủy tinh.

” Nhìn nó giống thật quá”

“Vâng, tôi biết. Phải mất rất nhiều công sức, và cả thời gian nữa. Nhưng điều đó không làm tôi bận tâm. Vì tôi thích những thứ tái chế” – Cô ta mỉm cười trả lời.

Ngay sau đó thì tàu tới, cô ta đứng dậy và bước lên tàu.

Tôi đã định cùng lên chuyến tàu đó nhưng tôi không thể cử động được.

Cả người tôi trở nên cứng đờ và cứ thế nhìn chằm chằm vào con tàu cho đến khi nó khuất hẳn.


- Lời giải: Cái con bé đó vốn là người thật và bị mụ kia tái chế thành cái túi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Câu chuyện 2 : Yumi


Tôi từ trường học trở về nhà, vào trong bếp rót ra một tách trà lúa mạch, vừa uống vừa nghĩ về chuyện thi thể mẹ tôi được giấu dưới sàn nhà.

Ngay khi ấy, bố tôi từ phòng kế bên bước ra và nói: “Yumi? Mẹ con đã có người đàn ông khác, muốn bỏ rơi hai bố con mình để trốn đi, bố và mẹ đã cãi nhau….Trong lúc giằng co bố đã lỡ tay…” Nói xong nước mắt bố tôi trào ra.

Tôi không hề có ý định sẽ báo cảnh sát về việc làm của bố, mà chủ định sẽ cứ thế sống với bố trọn đời.

Khi đang định về phòng thay quần áo, tôi phát hiện ra trên chiếc bàn góc phòng có mấy mảnh giấy bị xé lộn xộn, trên đó có bút tích của mẹ tôi. Tôi thử sắp xếp lại những chữ viết trên mẩu giấy.

YUMI. MAU CHẠY ĐI. BỐ. MẤT TRÍ RỒI.

Suy luận: các mảnh giấy bị xé lộn => lắp vào chưa chắc đã đúng

Lời giải: Hung thủ ở đây là Yumi Tờ giấy đó là do người mẹ viết nhưng bị yumi xé để che giấu tội ác của mình, nhưng yumi bị mất trí. Các mảnh giấy nếu sắp xếp thì sẽ là BỐ. MAU CHẠY ĐI. YUMI. MẤT TRÍ RỒI. Vợ chồng cũng hay xưng hô là "Bố nó", "Mẹ nó"

Phân tích kỹ hơn 1 chút: Ông bố chưa nói sao con bé biết xác "giấu" dưới sàn? Để ý kỹ từ "giấu" nhé, đã bị giấu dưới sàn, tức là không muốn người khác biết, mà nếu ông bố giết và không muốn người khác biết, tại sao con Yumi lại biết? Mặc dù mất trí, nhưng trong thâm tâm nó, vẫn biết là cái xác của mẹ được giấu dưới sàn, thậm chí khi biết điều đó, nó còn có thể đi học rồi thản nhiên uống trà, chứng tỏ đứa bé này là một kẻ trong tiềm thức đã ý thức được mình giết người. Chi tiết Yumi sẽ không tố cáo bố với cảnh sát và sẽ sống với bố trọn đời, nhìn qua thì không có gì đặc biệt cả nhưng đặt trong hoàn cảnh một kẻ điên trong nhà như Yumi thì ông bố chỉ sợ không sống thêm được bao lâu nữa. Cũng may là có thể ông bố đã biết được chuyện này, nhưng không nói ra, do đó mới đổ hết lỗi lên đầu mình.


Nguồn: voz​
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Câu chuyện 3 : Nhật ký


Tháng 8 năm 1904, tôi phát hiện trong nhà có một quyển nhật ký kỳ lạ.

Xin nói rõ, ngôi nhà này là do người vợ cũ của tôi chọn và mua 6 năm trước, nhưng cô ấy và hai đứa con gái của tôi đã qua đời trong một tai nạn trên biển cách đây 2 năm. Hai đứa con của tôi được tìm thấy hai ngày sau đó ở hai bờ biển khác nhau, nhưng chúng đều đã chết.

Mấy ngày trước, tôi mời thợ sửa chữa đến để tân trang lại căn phòng của vợ mình, và họ phát hiện ra trên trần nhà có giấu một cuốn nhật ký.

Bút tích trong cuốn sổ đúng thật là của vợ tôi, khi mở ra tôi đọc được những dòng chữ này:

Ngày 15 tháng 7: Từ ngày hôm nay em và anh bắt đầu chung sống rồi. (Đó là ngày cưới của vợ chồng tôi.)

Ngày 21 tháng 9: Vì có chồng yêu nên mới có em ngày hôm nay.

Ngày 9 tháng 12: Dù chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ luôn ở bên chồng.

Ngày 23 tháng 2: Sắp rồi.

Ngày 29 tháng 2: Anh hiểu chứ, chồng yêu? Tôi quá sợ hãi và chuyển nhà đi một nơi rất xa ngay sau đó.

Suy luận: Năm 1904 ông ta phát hiện quyển nhật ký, ông mua nhà trước đó 6 năm, nên sẽ là mua vào năm 1898, Năm vợ và con bị tai nạn là năm 1902, mấu chốt của vấn đề là trong cuốn nhật ký lại xuất hiện ngày 29/2, thông thường tháng 2 sẽ chỉ có 28 ngày nhưng nếu nằm vào các năm nhuận thì sẽ có ngày 29, ở đây ta xác định được năm 1904 là năm nhuận, tai nạn xảy ra vào năm 1902, vậy mà đến năm 1904 nhật ký vẫn tiếp tục được viết.

Ta cần để ý các chi tiết như "vợ cũ" => người đàn ông này đã có vợ mới => chính ông này là người gây ra tai nạn, giết vợ giết con, để lấy tình nhân hoặc để chiếm đoạt tài sản (căn nhà), do vậy đoạn cuối người chồng mới sợ hãi mà rời đi, đồng thời lời văn vào ngày 29/2 của vợ khá là châm biếm khi vừa xưng là "anh" vừa xưng là "chồng yêu", trước đó vào ngày 23/2 bà vợ có nhắc là "Sắp rồi", có thể là sắp đến ngày giỗ của 2 đứa nhỏ, hoặc là ám chỉ ngày mà người vợ sẽ trả thù. Ngoài ra trong truyện vẫn còn 1 chi tiết chưa thể giải đáp đó là người vợ đã chết hay chưa, khi truyện mới chỉ nói là tìm thấy xác 2 đứa trẻ.


Nguồn: voz​
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Câu chuyện 4 : Bốc mộ


Đó là lần đầu tiên tôi được dự một buổi lễ bốc mộ truyền thống mà có lẽ tôi không thể nào quên được.

Tôi chưa bao giờ lại nghĩ rằng sẽ có một ngày mình được một vinh dự lớn đến vậy. Bản thân tôi đã thấy rất nhiều buổi bốc mộ trong suốt 3 năm qua, nhưng lại chưa được dự một buổi lễ bốc mộ nào lại đặc biệt đến thế này.

Đến giờ tôi vẫn còn nhớ nó như vừa mới xảy ra.

Đêm đó trời có vẻ lạnh và nhiều sương mù, mọi người trong gia đình tôi ai cũng có vẻ buồn vì tôi nghe thấy tiếng khóc khá nhiều, mỗi tiếng cuốc xẻng xúc đất cứ ngày càng rõ và có vẻ như đào càng ngày càng được sâu hơn.

Mọi người có vẻ đào khá hăng say bởi vì sau có gần 30 phút thì tôi nghe thấy tiếng xẻng chạm nắp quan tài.

Tiếng than khóc càng ngày to hơn mỗi lúc một rõ hơn...không hiểu sao trong khi mọi người buồn bã thì tôi lại cảm thấy khá là vui vẻ, có lẽ nghe hơi điên khi mình đang ở trong buổi lễ bốc mỗ trang nghiêm thế này. Nhưng thực sự tôi đang rất vui khi trong suốt buổi lễ thứ mà tôi được nghe thấy nhiều nhất đó là...lời than khóc gọi tên tôi ngày một rõ hơn.

Thật vui là tôi sắp được gặp lại người thân của mình....

Suy luận:
- Có lẽ trong 3 năm qua hắn là một người chết, nằm trong quan tài ở nghĩa trang và quan sát những ngôi mộ khác bị bốc đi.
- "Đêm đó" ở đây có lẽ là đêm mà gia đình hắn đến bốc mộ hắn đi, vì thế nên mới có tiếng khóc và tiếng kêu tên hắn.

Nguồn: voz​
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Câu chuyện 5 : Con hẻm


Tôi thường chạy bộ vào buổi sáng sớm tầm 3-4h.

Con hẻm từ nhà tôi ra đường chính khá nhỏ, có vài lần tôi còn chạm vai vào bức tường, nhưng chẳng sao, tường khá nhẵn và trơn.

Một buổi sáng thường lệ, tôi đang chạy ra đường chính. Mặc dù vẫn ở trong hẻm nhưng tôi vẫn tăng tốc, cảm giác gió thổi vào mặt buổi sáng thật là sảng khoái.

Bỗng tôi thấy một mụ nào đấy, mặc đồ khá lùng xùng, đứng trước cửa 1 căn nhà. Không thể dừng lại, tôi quyết định chạy tiếp và né người sang 1 bên để tránh bà ta. Tưởng như tôi đã có thể đâm sầm vào bà ta, nhưng có lẽ bà ta gầy hơn so với bên ngoài nên tôi chỉ cảm thấy lạnh và mát, chắc có lẽ là áo khoác của bà ta.

Tôi tiếp tục chạy...


Lời giải: Con hẻm nhỏ, thằng này đi còn bị chạm => Chỉ đủ cho 1 người. Mụ già đó đứng chặn đường, mà nó vẫn né được => Đi xuyên, lạnh là do đi xuyên qua ma chứ ko phải áo khoác. Lúc chạy qua thằng này nhắm mắt.


Nguồn: voz​
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
1/Điều ước

Một ngôi sao xuất hiện trước mặt một cô bé.

“Ta sẽ biến điều ước của con thành hiện thực. Nhưng chỉ một thôi.” Ngôi sao nói.

Cô bé khóc.

“Hãy khiến tất cả mọi người trong gia đình con biến mất. Con vô cùng ghét họ.”

Sáng hôm sau cô bé bước xuống phòng ăn dưới nhà, nhưng cha, mẹ và anh trai cô bé vẫn ở đó như thường lệ.

Cô bé cảm thấy hối hận vì những gì đã ước.

Đêm hôm đó ngôi sao lại xuất hiện.

“Giờ con đã hạnh phúc chưa.” Ngôi sao nói.

“Xin người hãy thu lại điều ước của con.” Cô bé nói.

“Một khi điều ước đã được thực hiện thì không thể rút lại được.” Ngôi sao nói.

Cô bé lại khóc.

Dành cho mấy bạn ko hiểu :3
Thực ra điều ước của cô bé thành hiện thực nhưng gia đình thực sự của cô bé đã chết ==> gia đình hiện là nuôi ==> cô bé nhận ra khóc ==> ko rút lại được

2/Ma có thật

Tôi nghĩ rằng ma có thật.

Khi tôi còn nhỏ tôi thường thấy một cô bé khác mà tôi gọi là chị.

Chúng tôi sống cùng nhau, và chị ấy luôn mặc những bộ đồ bẩn thỉu giống tôi.

Nhưng rồi một ngày, tôi không thấy chị ấy nữa.

Cha mẹ thắng sổ số

Họ nói rằng cô gái đó là do tôi tưởng tượng ra vì gia cảnh quá bần hàn.

Giờ gia đình chúng tôi rất hạnh phúc.

Nhưng có vẻ như tiền thắng sổ số sắp hết.

Tò mò ?

Gia đình bán đứa chị do vậy mà có tiền nhưng họ nói dối rằng trúng số. Đến khi hết tiền thì có lẽ sẽ bán luôn đứa em

3/Kẹo dẻo

Tôi đã từng có một người em trai.

Ký ức duy nhất của tôi về nó là khi tôi chia sẻ với nó những viên kẹo dẻo mà tôi được cho trong bữa tiệc trà.

Dù vậy, em trai tôi đã qua đời khi mới chỉ một tháng tuổi.

Em ấy vẫn sẽ sống mãi trong tim chúng tôi.

Đơn giản là vì...

Thằng anh cho thằng em kẹo dẻo 1 tháng tuổi ăn ... nuốt xong bị nghẹn ==> chết

4/Nhà cầu bị ám

Tôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đích xuống ... cái đã .

Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , thay đổi hả ? thay đổi cái đ... nè

Click để hiểu
Đi vô đi ra => hướng nhìn khác nhau => vị trí tay đổi nhau => chữ có thay đổi

5/Máy ảnh chụp ma

“Chúng ta sẽ chụp vài tấm ảnh ma” Chúng tôi tuyên bố và lên đường đến 1 nơi được cho là có ma.

Nhóm chúng tôi có 4 người (4 tên ngu ngốc), và, cùng với 1 chiếc máy ảnh kỹ thuật số, 1 chiếc điện thoại di động, chúng tôi chụp lại mọi ngóc ngách trông có vẻ đáng ngờ.

Khi về nhà, chúng tôi lập tức kiểm tra đống ảnh trên máy tính nhưng không hề có tấm nào chụp lại được dù chỉ 1 bóng ma lờ mờ nhất. Và chúng tôi đã chụp gần như 1 trăm bức ảnh như thế.

Với sự thất vọng, tôi lấy 1 tấm ảnh có đủ cả 4 người trong đó (đều trông có vẻ ngu ngốc ) và dùng Photoshop, chèn vào đó khuôn mặt của 1 con ma thật sự đáng sợ. Một bức ảnh ma giả, đã được làm ra thành công.

Tôi đưa nó cho 1 người bạn khác xem và cậu ấy nói rằng: “Cậu…nó có thật…”

Rồi cậu ta trở nên tái nhợt . Đồ ngốc~

Sự thật thì...

Chỉ có 4 người với 1 cái máy ảnh kts => có một bức ảnh có cả 4 người trong đó => 1 người chụp ảnh => trong 4 người hiện diện trong bức ảnh thì có 1 con ma

6/Nhà mới

Gia đình tôi gồm 3 người: Tôi, bố và mẹ. Chúng tôi vừa mới chuyển đến đây cách đây khoảng 3 tuần. Khi mới dọn đến, có người bảo ngôi nhà này bị ma ám nhưng tôi không để tâm lắm... Ngôi nhà này gồm 2 tầng, bố mẹ tôi ở tầng dưới, còn tôi ở tầng trên. Dù là ở tầng trên, nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy những tiếng động ở tầng dưới. Tôi hy vọng cuộc sống mới này sẽ giúp mẹ tôi bỏ được tật xấu phải nghe thấy tiếng tivi mới ngủ được.
.
.
Vào một đêm, khoảng 23:59, khi bố tôi đã ngủ say ở ngoài ghế salon và tôi chuẩn bị bước lên giường, tôi nghe thấy ai đó gọi tên mình bằng giọng run run đáng sợ. Tôi nghĩ đó là mẹ, nhưng giờ này thì mẹ tôi chắc hẳn đã ngủ... Tôi im lặng 1 phút, không gian yên tĩnh đến đáng sợ... Là do tôi hoang tưởng, hay đúng là có người gọi tên tôi nhỉ? Nhưng giờ đã là 24:00... và tiếng gọi càng ngày càng rõ hơn.

Hơi nhức não thì click

=> bà mẹ có thói quen phải nghe thấy tiếng tv mới ngủ được => vừa mở tv vừa gọi thằng con bằng 1 giọng run run là điều không thể => ông bố cũng đã ngủ => ai gọi thằng con?

7/Búp bê em bé

Ở vùng nông thôn miền nam Illinois, một công ty đồ chơi đã bắt đầu sản xuất những búp bê trẻ em “thật” cho các bà mẹ đang mang thai. Nhưng dường như khi các bà mẹ đó có con thì các em bé đồ chơi đó bắt đầu khóc. Ngay cả nhưng động tác đông đưa giúp trẻ em bình tĩnh cũng không hiệu quả, và bạn không không thể làm nó dừng khóc nếu không lắc, Cuối cùng, cứ mỗi khi các đồ chơi đó bắt đầu khóc, những ông bố bà mẹ phải đánh nó, việc đánh đập ngày càng phải mạnh hơn nữa nếu muốn nó yên lặng. Diều duy nhất mà dường như có thể khiến dừng khóc vĩnh viễn là đập đầu nó vào tường với hy vọng phá huỷ bất kỳ bộ phận nào kích hoạt cơ chế khóc. Nhiều hơn một lần, những người hàng xóm của những bà mẹ đó phải báo cáo với cảnh sát và chính quyền về việc ngược đãi trẻ em, khi cảnh sát và chính quyền đến, họ thấy một cảnh tượng khủng khiếp, máu của các em bé sơ sinh dính đầy trên tường và vung vãi khắp sàn nhà. Trong hấu hết các trường hợp đó, những bà mẹ không hề hiểu lí do tại sao cảnh sát lại có mặt ở nhà họ, những bà mẹ nói đó chỉ “gắng thoát khỏi con búp bê ngu ngốc” trong khi đang đông đưa món đồ chơi đó trong vòng tay mình.

Click cho bạn bị hack não

=> Búp bê giống thật quá + cảm giác quen tay => Đôi lúc nhầm cứ tưởng con mình là búp bê

8/Nhìn xuống

Trời đang mưa, còn tôi đang đứng ở trên cao

Tôi nhìn xuống và thấy tôi ở dưới đó

Tôi nhìn xuống một lần nữa và thấy người mẹ đã mất của tôi ở dưới đó

Tôi quay lại và chẳng còn ai ở đó nữa

Nước mắt tôi bỗng nhiên ứa trào...

Sự thật

Tại sao tôi lại thấy chính tôi? vì tôi ở trên là linh hồn , còn tôi ở dưới là thể xác ==> mới chết ==> linh hồn có thể bay==> từ trên cao nhìn xuống thấy người mẹ đã mất ==> người mẹ này là linh hồn==>Lúc này thằng bé thấy đám tang, sau khi kết thúc thì thằng bé siêu thoát==> nhận ra cái chết của mình, hẳn mới khóc

9/Trò chơi

Một đêm nọ bị mất điện, 4 cậu sinh viên cùng phòng rủ nhau chơi trò gọi ma học được trên mạng. Trong đêm tối, 4 người đứng ở 4 góc phòng, rồi lần lượt từng người đi theo chiều kim đồng hồ đến chạm vào tay người đứng ở góc phòng bên cạnh. A đến chạm vào B, B đến chạm vào C, C đến chạm vào D, D đến chạm vào A. Cứ như vậy đến lúc họ chơi mệt thì trời đã sáng. Lúc cả nhóm đang ngồi nghỉ thì một người bỗng sực nhớ ra điều gì đó rồi hét lên kinh sợ.

Dễ hiểu thôi

=> người này đổi chỗ cho người kia thì lấy đâu ra người ở đó mà chạm

10/Vô dụng
(Dịch bởi Ronglun227- Nguồn - Vnsharing) (Truyện mở)

Đã bao giờ bạn nằm thật yên trên giường vào buổi tối, hoàn toàn tĩnh lặng, và khẽ lắng nghe "âm thanh của ngôi nhà" chưa? Nhưng tiếng cọt kẹt và rên rỉ như thể bố mẹ bạn đang trú ngụ bên trong căn nhà.

Nhưng không vậy.

Chính là chúng. Tôi không thể kể được chính xác chúng là gì vì không có ai còn sống sau khi gặp chúng để mà kể cả. Nhưng chúng ở đó, trong nhà bạn. Đúng vậy, chính là chúng. Chúng lặng lẽ đợi, trong các hành lang, ẩn nấp trong các cái tủ tối, vì chúng không thể chịu được ánh sáng. Ngay cả những giọt ánh sánh nhỏ nhoi của đêm trăng cũng có thể làm chúng len lỏi vào nhà bạn.

Thường thì, chúng sẽ lớn hơn, mạnh hơn, và song song với việc đó, chúng đói khát hơn.

Và ánh sáng không thể giam giữ chúng mãi.

11/ĐỪNG NHÌN RA NGOÀI CỬA SỔ!
(Dịch bởi Lil Vampire- Nguồn - Vnsharing) (Truyện mở)

Khi tôi mười tuổi, tôi và đứa bạn thân ( là con gái nhé ^^ ) thường hay qua nhà nhau ngủ chung vào mỗi cuối tuần . Bữa ấy là lượt của tôi sang nhà cậu ấy ngủ. Trong phòng của cậu ta có một chiếc giường tầng đặt đối diện với cửa sổ và tôi thì ngủ trên tầng trên của chiếc giường ấy. Thời điểm ấy chúng tôi đang xem ti vi và từ cửa sổ phòng, tôi có thể thấy một dãy nhà và một hàng cây. Trời đã khá tối và không biết lý do tại sao tôi lại nhìn ra ngoài cửa sổ và chú ý vào cái cây gần nhất, tôi lúc đó có cảm giác như có ai đang nhìn mình. Thế rồi đột nhiên, tôi nhìn thấy một cái chân dài màu đen thò ra khỏi cái cây rồi biến mất! Tôi kêu nhỏ bạn và kể cho cậu ấy mọi thứ nhưng lúc cậu ấy nhìn ra ngoài thì không thấy gì! Từ lúc đó trở đi, tôi luôn cảm thấy ớn lạnh xương sống mỗi khi chúng tôi chơi gần những cái cây ấy

Click hiểu thêm

Nếu như dịch đúng , thì trong câu truyện này có tới 3 người, 2 ng con gái và 1 người con trai . Người viết nhiều lúc đan xen ng bạn trai và gái vào nhau. nếu k đọc kĩ thì sẽ rất dễ bị lừa, " cậu ta " và " cô ta " Thực ra cái chân k hề xuất hiện ở cây, chiếc giường tầng đặt đối diện cửa sổ,2 đứa ngồi coi tivi trên giường dưới, thì cái chân từ giường trên thò xuống,vì quá nhanh nên nó nghĩ là xuất hiện từ cái cây mà không ngờ chính trên chiếc giường nó hay ngủ.



12/ Mời vào!
(Dịch bởi Text Text - Nhà số 10 phố Wellington - Vnsharing)

Lần đầu khi nhân vật tôi vào, nhà hàng nói ''Hết thức ăn rồi, nếu nghỉ qua đêm thì được''. Đến khi có người mới thì trong nhà hàng chỉ nói: ''MỜI VÀO''. Nếu để ý đến lời nói của nhà hàng trong 2 lần thì có thể suy luận rất dễ dàng.


Tôi đang đi lạc trong một vùng sa mạc hoang vu, tôi đang rất đói và khát. Tình cờ tôi thấy một nhà hàng cũ đã đóng cửa. Tôi đánh liều gõ cửa, một tiếng vọng vang ra '' Hết thức ăn rồi, nếu nghỉ qua đêm thì được''. Tôi đang rất mệt nên sao cũng được. Từ trong nhà hàng bước ra một người phụ nữ trung niên xinh đẹp đón tôi vào phòng của mình. Đang ngon giấc bỗng tôi nghe thấy tiếng xe ôtô, hình như có người gõ cửa. Trong quán chỉ vọng ra một tiếng: '' MỜI VÀO ''.

Lời giải

Sự khác biệt giữa lần nhân vật tôi và người thứ 2 vào nhà hàng ở chỗ: lần 1 nhà hàng có nói là hết thức ăn, nhưng lần thứ 2 thì không nói như vậy, phải chăng đã có đủ thức ăn?, vậy tại sao lại mới qua một lúc đã đủ thức ăn, hơn nữa nơi đây lại là một sa mạc hoang vu. Đáp án: thức ăn ở đây đã có rồi, là người đã đi vào lúc trước, chính là nhân vật tôi.



13/ Sát nhân ở đâu?

Sát nhân hiện đang ở đâu đó quanh đây.

1. Cậu bé đi ngang qua ngôi nhà cuối phố X phát hiện mấy mẩu dây lõi đồng.
2. Lão nát rượu mấy hôm nay không bén mảng tới phố X nữa.
3. Cuộc gọi đến 911 chỉ đổ duy nhất một lần
4. Con dao đẫm máu nhưng không phải là máu người mà là máu con vật nào đó. Có lẽ là máu Mèo.
5. Chủ nhân của ngôi nhà cuối phố X là một bà lão.

Xác nạn nhân là một ông lão.
Đây là chuỗi các sự việc.

14/ Hẹp

(Xin chân thành cảm ơn bạn đã viết truyện Cryptic và cho phép SGB đăng lên trang của mình ^.^)

Đó là vào 1 đêm không trăng khoảng 2h sáng, hắn đi bộ. Con đường trong khu tập thể rất hẹp, chỉ đủ cho 1 người đi. Gã giật mình thấy có người mặc áo ba lỗ trắng ngồi bên đường , hắn tự nhủ , "giờ này còn ai ngồi đây?" gã đi gần đến nơi thì vấp ngã, chới với và cố gắng không để mình chạm vào người đàn ông đó. "Phù, may quá không chạm phải, không khéo lại ăn đòn oan", rồi gã vui vẻ đi tiếp. Khi về tới nhà, sau khi khép cửa , gã nghĩ ra điều gì đó và lạnh toát sống lưng...

15/ Người bạn mới

Nhà tôi có rất đông người. Bố, mẹ, chị cả, chị hai, tôi và nhiều người mà tôi không quen biết. Hai chị của tôi đều đã đi đại học và chỉ còn mình tôi ở nhà cùng với bố mẹ. Và một lần, khi tôi đến lớp, tôi thấy một học sinh đang ngồi nhìn cửa sổ. Cậu ta không nói năng gì và có làn da hơi nhợt nhạt. Tôi nghĩ đó là cậu học sinh mới mà cô giáo nói lúc trước. Nhưng điều đặc biệt hơn, cứ như cả lớp không thèm ngó ngàng gì tới cậu ta vậy, và chỉ có mỗi mình tôi là để ý tới cậu ta. Có lẽ tôi nên làm gì đó.

Khi về tới nơi, bố mẹ bảo họ không nhìn thấy một người trong nhà. Họ đã rất lo lắng và sợ hãi, miệng còn lẩm bẩm mấy câu gì đó, tôi nghĩ là "không thể để ai thấy...". Nhưng đó là chuyện của họ phải không?

Vài ngày sau, tôi rủ cậu bạn đó tới nhà của tôi chơi. Nhưng... khi bố mẹ tôi thấy mặt cậu ấy, họ đờ người ra. Và hình như... tôi còn nghe thấy họ nói: "Chính...là nó" một cách run rẩy. Tôi cũng dần nhận ra khi máu từ trên trần nhà...

Tôi quay sang nhìn đứa bạn.

16/ Làn gió...

Có một bé gái đang đi trên đường. Trông cô bé có vẻ yếu đuối và dễ bị bắt nạt.

Có một bà lão đang đi về phía cô bé.

Bà ta trông rất ác độc và giống như những mụ phù thủy trong truyện cổ tích.

Bà ta nói với cô bé: "Ăn kẹo hay chết?"

Máu nhỏ giọt... bé gái lại đi.

Làn gió cuốn theo những chiếc lá..

À thì

Con bé đã giết bà lão và lấy đi những viên kẹo
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Updated 2!

17/Tay ở cửa sổ


Ở một trường cấp 3, nơi học sinh học thể dục, cứ 6h lại có 1 cánh tay vẫy vẫy ở cửa sổ.

Một học sinh thấy vậy liền đi vào trong khu gym đó.

Ngày hôm sau học sinh đó mất tích.

Ngày hôm sau nữa có 2 cái tay vẫy vẫy ở cửa sổ.

Giải thích
=> thêm thằng đó vô nữa nên có 2 tay

18/Mơ ngược
(Dịch bởi Mad Queen's - Vnsharing)

Tôi đã gặp một cơn ác mộng.

Trong giấc mơ, ai đó đã cố gắng để siết cổ tôi.

Bộ mặt của kẻ tấn công mờ như nó được bao phủ trong sương mù vậy. Do đó tôi không thể nói được đó là ai.

Tôi cố gắng thoát khỏi đôi tay ấy nhưng đành bất lực. Tôi chỉ cảm thấy ý thức của mình từ từ biến mất...

Click here :3
=> cổ tay bị ai đó nắm chặt để phản kháng nên bị bầm tím => nó hk phải là người bị giết mà chính là người giết

19/Tiếng Khóc
(Viết bởi Bobeouuu - VnSharing)

Có một anh kia ngủ cùng gia đình mình, nửa đêm đang ngủ thì bật dậy đi vệ sinh, thật kì lạ là vợ con anh đã biến mất tự lúc nào, anh không quan tâm lắm, trước mắt cứ giải quyết đi đã.

Sau khi xong xuôi, anh bước ra hành lang thì nghe tiếng khóc tỉ tê của vợ ở phòng khách, anh vội chạy ra, từ đằng xa, anh thấy nhiều người .....

Chạy ngang qua tấm gương ở hàng lang, bỗng dưng anh dừng lại, té xuống đất, miệng anh cứng đờ không thốt nên lời. Đột nhiên, anh không ra phòng khách nữa mà quay lại phòng ngủ.

Vừa đi tới cửa, nhìn lên giường, anh sững người ngồi bệt xuống, khóc nức nở, khóc còn to hơn cả vợ mình ..... Nhưng không ai nghe ~

Không biết thì click ^^

=> Có lẽ anh chàng không nhìn thấy mình trong gương nữa + vợ khóc + nhìn lên giường có lẽ là thấy xác của chính mình trên ấy + Khóc mà không ai nghe => anh ta đã chết ( vấn đề là thằng con không được đề cập đến nên không biết nó có vai trò gì không )

20/Đỏ

Chiều hôm đó tôi tới thị trấn mà mình phải đến công tác. Tôi chọn một nhà trọ cũ vì hiện giờ tôi không có nhiều tiền. Nhà trọ chẳng có ai thuê ngoài tôi và đôi vợ chồng chủ, tất cả phòng đều trống. Đêm đó, tôi giật mình vì âm thanh ở phòng bên cạnh. Tôi ra hành lang, nhìn trộm vào lỗ khóa của phòng đó. Tôi thấy một cô gái thật đẹp. Hôm sau tôi lại giật mình vì âm thanh đó. Tôi lại nhìn qua lỗ khóa, nhưng có lẽ nó đã bị dán kín, tôi chỉ nhìn thấy một màu đỏ. Sáng hôm sau tôi trả phòng, nhà trọ vẫn vắng như lần đầu tôi đến. Ông chủ nhà trọ thở dài, vì nếu con ông còn sống cũng bằng tuổi tôi. Tôi giật mình nhìn lên tấm ảnh gia đình.

Cô gái thật đẹp nhưng một bên mắt là màu đỏ.

Câu trả lời là...

Màu đỏ mà thằng con trai thấy là mắt của cô gái bên phòng>>>>2 người nhìn nhau say đắm :v

21/Email
(dịch bởi SANGGAMEBOY)

Vào một ngày, bạn trai tôi gửi cho tôi một đoạn video qua đường email

Tò mò nên tôi quyết định xem nó

Video bắt đầu bằng cảnh anh ấy tự tử

Với một sợi dây thừng ở quanh cổ, anh ta nhảy xuống; sau một hồi vật lộn, anh ta chết

Và video kết thúc ở đó

Câu trả lời là
=> anh ta chết rùi mà email vẫn do anh ta gửi thế mới ghê

22/Nhật kí

Tháng 8 năm 1904, tôi phát hiện trong nhà có một quyển nhật ký kỳ lạ.

Xin nói rõ, ngôi nhà này là do người vợ cũ của tôi chọn và mua 6 năm trước, nhưng cô ấy và hai đứa con gái của tôi đã qua đời trong một tai nạn trên biển cách đây 2 năm. Hai đứa con của tôi được tìm thấy hai ngày sau đó ở hai bờ biển khác nhau, nhưng chúng đều đã chết.

Mấy ngày trước, tôi mời thợ sửa chữa đến để tân trang lại căn phòng của vợ mình, và họ phát hiện ra trên trần nhà có giấu một cuốn nhật ký.

Bút tích trong cuốn sổ đúng thật là của vợ tôi, khi mở ra tôi đọc được những dòng chữ này:

Ngày 15 tháng 7: Từ ngày hôm nay em và anh bắt đầu chung sống rồi. (Đó là ngày cưới của vợ chồng tôi.)

Ngày 21 tháng 9: Vì có chồng yêu nên mới có em ngày hôm nay.

Ngày 9 tháng 12: Dù chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ luôn ở bên chồng.

Ngày 23 tháng 2: Sắp rồi.

Ngày 29 tháng 2: Anh hiểu chứ, chồng yêu?

Tôi quá sợ hãi và chuyển nhà đi một nơi rất xa ngay sau đó.

Đáp án
=> để ý sẽ thấy nhật kí viết ngày 29/2 nghĩa là năm đó là năm nhuận, mà họ chuyển đến ngôi nhà này cách đây 6 năm tức là năm 1898, năm 1904 là năm nhuận mà năm nhuận cách gần nhần với năm 1904 là năm 1896 (vì năm 1900 không được tính là năm nhuận), trong khi đó nhật kí dc viết sau khi chuyển nhà nên chỉ có thể dc viết vào năm 1904
=> người vợ chết rồi mà vẫn viết nhật kí dc

23/Súp Miso

Mẹ chồng, người đã qua đời cách đây một năm, là một người rất hiền lành,ấm áp và tao nhã. Bà thậm chí còn rất tốt với con dâu.

Nhưng bố chồng, là một người hoàn toàn trái ngược. Ông khá là độc đoán và bướng bỉnh.

Ông luôn tìm cách bắt bẻ con dâu, luôn la rầy cô mặc dù cô đã cố hết sức để làm ông vui lòng.

Đặc biệt, ông luôn đòi hỏi cao với món súp miso*.

"Không đời nào thứ này lại đòi sánh bằng với món súp tuyệt với của vợ tôi được. Cô là một đứa ngu ngốc mà chẳng bao giờ có thể học được cách nấu ăn!" -Ông ta kếu lên.

Một ngày nọ, khi cô con dâu trở nên vô cùng tức giận đến nỗi cô đã phun một ít thuốc trừ sâu vào tô súp của ông.

Sau khi ăn, ông chợt la lên:

"Đúng rồi! Vị tuyệt hảo này đây! Đúng cái vị mà vợ tôi thường làm!"

Theo mình thì...
=> ông này là quái vật chứ không phải người ~~

Updated 3!

24/Chuyển phát nhanh


“Xin lỗi, cho tôi hỏi địa chỉ của gói hàng này là gì vậy….” Nhân viên chuyển phát nhanh hỏi tôi.

“À, ở tầng 1 tòa nhà B.” tôi trả lời.

“Cảm ơn nhé,” người nhân viên trả lời.

Mà, phòng tôi nằm ở tầng 3 tòa nhà C đó chứ.

Giải mã

Tại sao nhân viên chuyển phát nhanh lại phải tới tầng 3 để hỏi địa chỉ, trong khi đích đến lại là tầng 1, và thông thường thì các tòa nhà sẽ được sắp xếp theo thứ tự: Cửa vào => Tòa A => Tòa B => Tòa C! Việc nhân viên đến tận tòa nhà C để hỏi trong khi đích đến lại là tòa B thì có điểm bất thường.

Có 2 cách giải thích

- Cách 1: nếu là 1 vụ chuyển hàng bình thường thì người chuyển hàng nên hỏi những người ở dưới mặt đất trước, chứ tại sao phải lên tận tầng 3 nhà C -> chứng tỏ thằng chuyển phát cố tình lên đây, giả vờ hỏi thăm địa chỉ gói hàng nhưng thực chất là để giết nhân vật tôi ^^

- Còn đây là một cách giải thích khác cũng khá thú vị
phòng tôi "nằm" tầng 3 tòa nhà C, tòa nhà này thuộc một bệnh viện, nhân vật tôi nằm trong khoa thần kinh ... hắn gọi nhân viên gửi bưu kiện đến để mang hộ hắn một món hàng đến tấng 1 toà nhà B, thực chất món hàng chả có gì,mà tầng 1 tòa nhà B lại là cái nhà xác trong bệnh viện... cái mục đich của hắn là giết người chuyển phát nhanh và cái vật hắn muốn chuyển tới nhà xác chính là nhân viên chuyển phát nhanh đó...anh ta vô tình đi đến chỗ chết mà không hề hay biết...

25/Tắm hơi

Ngày nào tập thể dục xong tôi cũng vào nhà tắm hơi công cộng để thư giãn. Một hôm khi tôi bước vào phòng xông hơi khoảng 1 phút thì có một người đàn ông bước vào.

“Để xem ai sẽ phải ra ngoài trước tiên,” tôi thầm nghĩ bụng. Đây là một thói quen khó bỏ của tôi.

10 phút trôi qua, gã đàn ông ngồi cùng tôi là một tên rất to béo, chắc hắn phải nặng đến cả tạ mất.

15 phút nữa trôi qua, tên béo kia mồ hôi túa đầm đìa như tắm vậy mà vẫn không chịu bỏ cuộc. Khốn kiếp thật.

18 phút trôi qua rồi, cuối cùng gã béo múp ấy cũng chịu nhúc nhích, hắn lảo đảo đứng dậy và bước về phía cửa ra vào.

Thắng rồi! Tôi giơ hai nắm đấm lên trời, lòng hết sức tự hào về bản thân.

………………………………………………

Khi tôi tỉnh lại, phát hiện ra mình đang ở một căn phòng lạ lẫm, và một người phụ nữ lớn tuổi đang nhìn xuống tôi. Đó là bà nhân viên phục vụ của nhà tắm công cộng này.

Bà ta nói: “Khi tôi đi kiểm tra thì phát hiện anh nằm ngất ngoài cửa phòng tắm hơi đấy.”

Xem ra ở trong đó lâu quá nên tôi bị choáng thì phải.

“Lần sau chú ý nhé, đưa cậu vào đây làm tôi đau hết cả mình mẩy.”

Tôi không ngớt lời cảm ơn bà nhân viên rồi lấy đồ ra về.

Lời giải
- Hãy nhìn kỹ dòng chấm dài kia. Tại sao phải có nó?

Đó là báo hiệu sự bất tỉnh của một ai đó? Của nhân vật nào? Gã béo hay nhân vật "tôi"?

Hai nhân vật "tôi" trong hai đoạn trên và dưới của dòng đó có là một?

Để ý chi tiết "đưa cậu vào đây làm tôi đau hết cả mình mẩy." là các bạn sẽ hiểu ra hắn là ai!

- Để ý vị trí người này bị ngã và hãy nghĩ tới hậu quả của việc đó!

- Tại sao kẻ đưa người bị ngã vào là bà nhân viên mà không phải là nhân vật còn lại?

Có thể kết luận như sau: - Có 2 nhân vật tôi. Nhân vật tôi thứ nhất là anh chàng chạy bộ kia.

Nhân vật tôi thứ hai, sau dòng chấm là gã béo, hắn ta chính là người lảo đảo bước ra sau đó thì bị ngất đè vào cửa ra vào.

- Còn nữa, đó là tại sao một thằng đàn ông (nhân vật tôi thứ nhất trong đoạn đầu) ở đó mà lại ko khiêng thằng béo ra, lại để cho một bà già lớn tuổi khiêng?

Vì hắn đã không thể khiêng được nữa rồi, do bị bịt mất cửa nên cái anh chàng tội nghiệp kia coi như bị hấp chín trong đó luôn.

26/ Phòng khách sạn

Ngày nọ tôi và cộng sự phải đi công tác nên hai chúng tôi cùng thuê một phòng khách sạn. Tối hôm đó anh bạn tôi có việc không về, mà tôi thuộc dạng nhát gan nên chả dám ra ngoài đi đâu, chỉ ở trong phòng rồi lên giường đi ngủ sớm. Đến đêm tôi bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa 'cốc cốc', tôi cất tiếng hỏi "Là phục vụ phòng đó à?" nhưng không có ai trả lời. Sau đấy tiếng 'cốc cốc' trên cửa cứ tiếp tục cho đến gần sáng mới chịu dừng. Tôi sợ quá trả phòng xong gặp anh bạn tôi rồi kể lại chuyện đêm qua. "Quả nhiên là xảy ra thật.", bạn tôi nói. Cậu ấy kể rằng khách sạn này trước đây từng xảy ra hỏa hoạn, có người từng bị chết cháy trong căn phòng đó không thoát được, cho đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy thi thể hay tro cốt gì hết. Thật may là đêm qua tôi không mở cửa.

Câu trả lời

- Chết cháy không thoát được khỏi phòng thì oan hồn nạn nhân cũng sẽ tồn tại trong phòng đó!

- Nhân vật tôi nói "Thật may là đêm qua tôi không mở cửa."? => Con ma thực chất ở trong phòng với nhân vật tôi suốt đêm nhưng nhân vật tôi không nhận ra (Chắc là sợ quá nên chưa hiểu hết những gì thằng đồng nghiệp đó nói )

27/ Nhà ma

Hôm nay tôi rủ bạn gái đi công viên chơi, lúc bắt đầu tới khu nhà ma thì trời đã tối. Bạn gái tôi bảo muốn về nhưng tôi cố thuyết phục cô ấy chơi nốt trò này rồi về. Cô ấy vốn nhát gan nên dù có lôi kéo thế nào cũng không chịu, thế nên tôi đành vào một mình. Vừa vào trong được vài bước thì nghe thấy tiếng bạn gái tôi ở sau lưng.

"Tưởng em không dám vào cơ mà?", tôi hỏi.

"Nhưng ở ngoài một mình cũng chán lắm," cô ấy nói.

Sau đó cô ấy nắm tay tôi rồi kéo tôi đi về phía một căn phòng phát ra thứ ánh sáng mờ ảo. "Chỗ này có vẻ hay nè anh," cô ấy chỉ về phía căn phòng. Chúng tôi đi vào và phát hiện ra bên trong trống trơn không có gì cả, chẳng có gì đáng sợ. Tôi bèn kéo cô ấy đi ra thì bỗng điện thoại báo có tin nhắn. "Sao lâu thế anh?", tiêu đề tin nhắn viết, vừa nhìn thấy tên người gửi, tôi muốn bỏ chạy ngay lập tức, nhưng không kịp nữa rồi.

Đơn giản là vì

Cô gái đang trong căn phòng với anh này nhưng anh này lại nhận được tin nhắn đến từ chính cô ấy => có thể suy ra cô gái trong phòng là một con ma, bạn gái thật thì vẫn đang ở ngoài.

28/ Nến

Anh và cô là người yêu từ thuở thanh mai trúc mã, những tưởng rằng có thể sống với nhau đến đầu bạc răng long, nhưng năm cô 35 tuổi thì nhận được tin động trời từ bác sỹ: Cô bị ung thư phổi. Cầm tờ kết quả trên tay, cô cười rồi lại khóc, khóc rồi lại cười. Một người chưa từng hút thuốc và rất có ý thức bảo vệ sức khỏe như cô tại sao lại mắc căn bệnh hiểm nghèo này chứ? Ông trời thật nhẫn tâm với mình. Tuyệt vọng, đôi chân cô tìm đến văn phòng của anh, trong đầu băn khoăn không biết nên mở lời với anh như thế nào. Đến nơi, không nhìn thấy người yêu đâu cả, nhưng phát hiện trên bàn làm việc là loại quả khô cô yêu thích nhất. Cô mỉm cười rồi bước lại gần, nhìn thấy bên cạnh có một lọ thuốc nhỏ. Đọc xong phần công dụng, đôi mắt cô đã nhòe đi từ lúc nào. Ba ngày sau, cô vừa khóc vừa đốt nến sinh nhật cho anh. Nhưng anh đã không còn nữa. Châm xong 34 cây nến dài, cây cuối cùng ngắn hơn một chút, cô cười méo mó: Anh càng ngày càng gầy đi rồi.

Giải thích

- Cách nhân văn một chút: ông chồng cũng bị bệnh ung thư => lây qua bà vợ cho nên bà này không hút thuốc mà vẫn bị, và lọ thuốc trên bàn chính là thuốc chữa bệnh của ông chồng, đọc công dụng thì bà mới nghĩ ra là thuốc để chữa ung thư, có thể là ổng đã phát hiện ra mình bị ung thư phổi lâu rồi nhưng giấu vợ . 3 ngày sau , ổng chết, bà vợ đốt nến sinh nhật cho ổng ( chắc ông này sinh tử cùng ngày và chết cũng vào 35 tuổi ), 34 cây nến đầu rất bình thường , cây nến thứ 35 bà vợ làm cho cây này ngắn đi giống như tượng trưng cho ông chồng , gầy gò ốm yếu vì căn bệnh.

- Cách giải thích thứ 2: - theo cách kinh dị một chút:

+ có nhiều thứ có thể làm nến, mỡ cũng là một trong số đó!

+ Lọ thuốc trên bàn anh chồng để lại không phải bao giờ cũng là thuốc tốt, quả khô mà ông hay cho bà này ăn cũng không phải lúc nào cũng là đồ tốt, và hãy để ý đến chi tiết bà này không hút thuốc cũng bị ung thư.

(Nếu theo bản gốc thì câu "Anh càng ngày càng gầy đi" còn có nghĩa khác là "Anh thật là gầy")


Có thể suy đoán như sau:

Sau lúc nhìn thấy quả khô và lọ thuốc. Bà vợ giết ông chồng, rồi dùng mỡ của ông chồng để làm nến , câu cuối cùng "Anh càng ngày càng gầy đi", nếu theo bản gốc thì câu này còn có nghĩa khác là "Anh thật là gầy", câu này có thể hiểu là vì ông này gầy --> nên bà vợ không đủ mỡ để làm 35 cây nến, nên chỉ làm được 34.5 cây thôi.

Còn bà này bị ung thư có thể hiểu là vì ông chồng bôi thuốc (trong lọ thuốc nhỏ trên bàn) vào quả khô mà bà này thích ăn, có lẽ trong thuốc có chứa chất gây ung thư gì gì đó, cho nên bà vợ mới bị ung thư, sau đó bà này biết chuyện mới trả thù như trên.

29/Cánh cửa

Tôi đến phòng bạn gái tôi ở một khu chung cư nọ để giúp cô ấy sửa cánh cửa phòng như đã hứa.Tôi nghĩ đó chỉ là cái cớ thôi,vì hôm nay là sinh nhật của tôi mà,chắc hẳn cô muốn dành cho tôi một sự bất ngờ...

Đến nơi,tôi nhìn thấy có mẩu giấy nhỏ dán trên cánh cửa phòng cô ấy,ghi:"mời vào!" Tôi mỉm cười,không biết cô ấy định làm gì tặng tôi nhỉ?

Rồi tôi đưa tay mở cửa,bất ngờ bên trong cô ấy kéo mạnh cánh cửa khiến tôi giật mình.

"Rầm!!!",cánh cửa mở toang... Tôi bước vào phòng...Và...cô ấy đang trừng mắt nhìn tôi...

Sự thật

- Cô gái này đã bị giết và bị treo cổ

- Và người giết cô gái đã dùng 1 thủ thuật nào đó với cô gái, để khi mở cửa, cửa sẽ bị kéo mạnh rồi đập 1 cái rầm! Thủ thuật này có liên quan đến trọng lực và lực kéo.

- Cách thức dựng hiện trường như sau: Hung thủ buộc 1 đầu sợi dây vào cổ cô gái, sau đó vắt sợi dây lên xà nhà. Đầu còn lại buộc vào tay nắm cửa. Sau đó hắn đóng cửa lại, thế là sợi dây căng ra và cô gái bị treo cổ chết. Khi cậu bạn trai tới, thấy chữ "mời vào" thì mở cửa ra, lúc đó sợi dây không còn căng ra nữa, xác cô gái rơi xuống, chính sức nặng của cái xác đã kéo mạnh cánh cửa tạo ra tiếng rầm.

Updated 4

30/ Không sợ


So ri là một cô gái trẻ, cô thực sự quá non nớt để có thể chết trong sự dày vò của đau đớn và tuyệt vọng như vậy. Linh hồn cô không thể yên nghỉ, hận thù trong cô lớn dần lên và không thể tìm được chỗ phát tác. Cô muốn giết chết tất cả kẻ nào mà cô nhìn thấy nhưng cô chỉ là một vong hồn yếu đuối, cô chẳng có quyền năng gì để làm hại được ai ...

Nhưng cô ko chịu bó tay,cô biết ưu điểm của 1 con ma. Cô sẽ trở thành 1 con ma đáng sợ nhất. Cô sẽ dọa chết khiếp tất cả những kẻ nào cô nhìn thấy, khiến chúng sẽ phải mãi mãi sống trong nỗi kinh hoàng ...

Cô đã tìm được một địa điểm âm u, tối tăm và rất đáng sợ để hành động. Thỉnh thoảng, mỗi khi có một nhóm vài ba người đi qua là cô nhảy xổ ra với tất cả dáng vẻ đáng sợ và ma quái nhất của mình. Vậy mà thật kì lạ, những con người đó dù là nam hay nữ đều nhìn cô cười phá lên rồi thản nhiên bước đi ... Sori thực sự ko hiểu gì cả ...

(voz)

Lời giải

Sori đã chọn một nơi âm u, tối tăm và đáng sợ rất thích hợp để dọa người. Và chính xác đó là nhà ma trong khu giải trí

31/Chụp ảnh

- Cafe mày ơi, hôm nay tao đãi

- Uây, có vụ gì thế anh? Mới ăn lô à ???

- Lô đề gì, tao rửa cái máy ảnh mới. Bao lâu nay mới đủ tiền rước em nó về dinh
[Diendantruyen.Com] Cryptic - Những truyện cực ngắn nhưng cực kỳ hại não


- Ngon, đưa em xem chút nào ...

- Tí nữa đã, vừa đi vừa xem làm rơi của tao mày bán máu đi mà đền.

....

- Nikon D5100, bác chịu chơi ghê nhỉ. Để em thử vài cú ...

- Ờ, cẩn thận ko xước của tao ...

- Xem anh kìa, có cần cẩn thận thế ko ? À để em chụp con bé kia. Con bé ngon ghê chưa.

Tách tách tách ... tạch tạch tạch ...
[Diendantruyen.Com] Cryptic - Những truyện cực ngắn nhưng cực kỳ hại não


- Ơ thằng này, nhẹ tay giùm tao, mày làm gì mà bấm như ....

Keeeeeeeeet ... Rầm, loảng xoảng....

Ơ, hình như có tai nạn mày ạ. Ra xem đi mày...

- ...

- Mày gọi cấp cứu đi, tao ra xem thế nào. Hình như nạn nhân là con gái ...

- Thôi ko cần đâu anh, em về đây ... Trả anh này ...

- Ơ ra xem tí đã, về làm gì cơ chứ ?

- Thôi em về đây, em có chút việc ...

- Ơ cái thằng này ...

"Mà thôi, kệ xừ nó, thằng này nó sợ thấy máu hay sao ấy, chưa gì đã tái nhợt ra rồi."

"Chán chết, chẳng chụp đc cái gì hay ho cả. Tội nghiệp, con bé còn trẻ quá, lại xinh nữa ...

Haizzz, công nhận con bé xinh thật. Nó còn có nụ cười rất đẹp nữa , thật phí quá ... "

Giải thích

Nạn nhân là đứa con gái bị chụp hình. Thằng này bấm máy ảnh, ánh sáng máy ảnh lóe lên làm con bé để ý khiến nó chú tâm vào ống kính để tạo dáng. Kết quả là lơ đễnh bước ra đường. Và ... Đó cũng là lý do mà tại sao lại có bức ảnh chụp trực diện nụ cười rất xinh của con bé

32/Búp bê ma

Mydori là 1 con búp bê rất đẹp và đắt tiền…

Và nó là con búp bê ma quỷ …

Tôi linh cảm được điều đó khi nhìn vào ánh mắt rất có hồn của nó, ngay từ lần đầu được tặng nhân dịp sinh nhật 17 tuổi.

Linh tính mách bảo tôi không nên tiếp xúc với Mydori nên tôi vứt nó vào kẽ tủ quần áo. Nó nằm im trong đó đến ngày thứ 4 thì chuyện lạ bắt đầu xảy ra.

Hôm đó, khi tôi đi học về thì nhìn thấy Mydori ngồi ngay ngắn trên bàn học và nhìn tôi với ánh mắt ngây dại của nó. Rõ ràng là tôi không lôi Mydori ra, mẹ tôi hay bất kì ai trong nhà cũng không làm điều đó …

Và kể từ lần ấy, Mydori cứ bất chợt hiện ra trước mắt tôi một cách quái đản và luôn làm tôi giật mình. Lúc thì trên giường, lúc thì trên bàn học, trong nhà tắm, trên sân thượng … Một vài lần tôi còn thấy Mydori trong toilet ở trường học nữa …

Nó đúng là một con quỷ !!!!

Vâng, đúng là nó chỉ xuất hiện bất ngờ trước mắt tôi và làm tôi giật mình nhưng chuyện gì cũng có giới hạn của nó. Tôi thực sự quá mệt mỏi và sắp phát điên vì chuyện này nên đã vứt nó ra sọt rác. Nhưng đúng như tôi đã lo sợ. Nó dễ dàng quay trở về với tôi. Quay trở về đúng theo nghĩa đen và lai làm tôi sợ hãi …

Tôi cũng đã tìm đủ mọi cách để phá hủy nó nhưng vô ích. Kể cả băm nát nó thành từng mảnh rồi đốt trong lò đốt rác của thị trấn nhưng mọi cố gắng của tôi đều công cốc.

Mydori vẫn thình lình xuất hiện trước mắt tôi một cách quái đản …

Hiện tại tôi thực sự bất lực với nó. Một điều duy nhất an ủi tôi lúc này là trong túi tôi lúc nào cũng rủng rỉnh tiền …

Trả lời

Thằng này bán con búp bê đi để lấy tiền vì nó rấp đẹp và đắt tiền, có điều mỗi khi bán nó lại quay trở về, và mỗi lẫn quay về hắn lại bán tiếp, cho nên nhân vật tôi lúc cuối mới có thổ lộ là mình rất rủng rỉnh tiền. Đương nhiên là cũng có thể phân tích rằng nhân vật chính là một người đa nhân cách, hắn bán búp bê rồi lại cướp về, nhưng nếu để ý chi tiết hắn đã xé con búp bê đó rồi đốt..., thế mà con búp bê vẫn quay về thì chỉ có 1 cách giải thích, đấy là 1 con búp bê ma.

33/Xui xẻo

Một người đàn ông đâm đầu xuống cát ở sa mạc, chết, bên cạnh là mấy chiếc va li hành lý. Trong tay nạn nhân cầm một nửa que diêm. Người này vì sao mà chết?

Đáp án

Chiếc máy bay người này ngồi xảy ra sự cố, tất cả mọi người cần phải nhảy dù để sống sót, nhưng lại phát hiện thiếu mất một cái dù. Thế là mọi người bốc thăm để quyết định sinh tử, người bốc vào nửa que diêm không có dù, chỉ có thể tự nhảy xuống. Kết quả nạn nhân bốc vào nửa que diêm.

34/Búp bê
(Hơi dài -.-)

Hôm qua là sinh nhật tôi. Sinh nhật 12 tuổi. Ngay từ lúc mới rời giường, tôi đã cảm thấy vui và hạnh phúc.

Tôi có thói quen không bóc quà sinh nhật sớm. Thế nên sáng nay tôi mới mở từng gói quà. Tôi nhận được biết bao nhiêu đồ chơi. Cảm giác như mình là công chúa vậy!

- Cô chủ dậy sớm vậy?

- Vâng.

Đó là bà giúp việc. Một người trầm lặng và kĩ tính. Bà ấy làm việc ở nhà tôi được gần 1 tháng nay. Ánh mắt tôi liếc qua góc nhà. Một hộp quà cũ kĩ thu hút được sự chú ý của tôi. Tôi bóc hộp. Thật bất ngờ, nó là con búp bê tôi đã đánh mất!

Tôi đọc tên người gửi. Đó là Patrick, một người bạn chơi với tôi từ tiểu học. Nhưng từ khi nhà tôi chuyển đến Marseille, tôi không còn liên lạc thường xuyên. Tôi chỉ nhớ rằng con búp bê này bị mắc kẹt ở cái cây ở gần trường. Tôi từng khóc rất to khi làm mất nó. Cách đây 1 tháng, tôi viết thư cho Patrick bảo rằng tôi thích quà sinh nhật là con búp bê thất lạc. Bây giờ, điều ước ấy đã trở thành sự thật. Cám ơn bạn tôi nhiều lắm!

Nhưng kể từ khi con búp bê ở trong nhà, nhà tôi xảy ra nhiều chuyện kì lạ. Tôi luôn có cảm giác nó nhìn tôi mọi lúc, mọi nơi. Có lần nó làm tôi hoảng hốt, khi tôi bước vào phòng và thấy nó ở tên giường, ánh mắt nhìn thẳng ra chỗ tôi đang đứng!

Những lúc ấy, tôi đều phải gọi bà giúp việc đến cất nó đi. Nó làm tôi thực sự sợ hãi! Cho tới một ngày bố tôi đi vắng, tôi về nhà và không thấy mẹ đâu. Tôi nghĩ chắc mẹ tôi đi đến nhà đồng nghiệp. Chỉ tới lúc nửa đêm, mẹ vẫn chưa về. Tôi lo lắng đi tìm mẹ. Tôi phát hiện mẹ chết ở sau nhà, trong một bụi rậm, và bên cạnh là con búp bê nằm ngay trên vũng máu!

Sau đó 4 tháng, em trai tôi cũng chết. Lần này là ở trong rừng. Và cũng có con búp bê ở ngay gần đó! Mắt nó mở to, và tôi xin thề, tôi có cảm giác nó mỉm cười!

Tôi hoảng loạn một thời gian dài. Và tôi vứt con búp bê lên gác xép, không bao giờ chạm tới nó nữa.

Một ngày đầu tháng 5...

Hôm nay bố tôi lại đi công tác. Nhà chẳng còn ai, chỉ còn tôi với bà giúp việc. Bà ấy xin phép bố tôi về quê giỗ người thân. Tất nhiên bố tôi đồng ý. Và vì không thể yên tâm để tôi ở nhà, nên tôi sẽ đi cùng bà giúp việc về quê hai ngày. Thật may mắn, quê của bà giúp việc chính là nơi tôi sống trước đây. vậy là tôi có thể gặp lại các bạn cũ. Tôi thu dọn đồ đạc và chuẩn bị lên đường.

Bất giác tôi nhìn lên căn gác xép. Chẳng biết ai mở cửa từ bao giờ. Tôi thấy con búp bê nhìn tôi. Dường như chỉ nhìn tôi!

Tôi khẽ rùng mình!

Trong lúc ở trên xe, tôi hỏi chuyện bà giúp việc để phá tan không khí tĩnh lặng.

- Bác ơi, người thân nào của bác mất vậy?

- Con trai tôi. Hôm nay là giỗ đầu nó. Nó ngã từ trên cây xuống!

Tôi không hỏi gì thêm nữa. Tôi hiểu rồi. Hỏi nữa cũng chẳng thay đổi được gì, khi tôi đã thoáng thấy con búp bê trong hành lý của bà ta.

Lời giải

Thằng Patrick là con của bà giúp việc, vì trèo lên cây lấy búp bê cho con này nên bị ngã chết. Bà giúp việc hận con này nên đã giết mẹ và em trai nó để trả thù, và tiếp theo sẽ là nó.

35/Chụp ảnh ma

Tôi, Jack, Marky chuẩn bị đi chụp ảnh ma.

"Ở căn nhà này từng có một vụ thảm sát rất ghê rợn. Người chồng đã bị móc mắt, người vợ thì bị đâm đến chết và 2 đứa con thì bị thắt cổ"

"Mày đang cố doạ tao đấy à?"

Bọn tôi chụp khắp nhà, trên tường, dưới đất. Nhiều chỗ trong nhà tôi thấy máu còn dính.

Ghê thật. Nhưng chả có gì lạ cả. Chúng tôi tụ tập lại dưới sảnh.

"Có ai thấy gì không?"

"Chả thấy gì"

"Tao cũng không"

"Không nhìn thấy gì hết"

Vậy là chả có con ma nào. Chán thật. Nhưng tôi lại thấy an tâm.

Thật sự là đêm đó chả có con ma nào. Chỉ có người với người.

Suy luận

Tôi, Jack, Marky là 3 người. Khúc cuối lại có 4 tiếng, "Có ai thấy gì không?","Chả thấy gì","Tao cũng không","Không nhìn thấy gì hết". Tức là có 4 người cùng nói. Vậy người còn lại đó là ai?

36/Câu chuyện.....12h

Đồng hồ đã điểm 12h. Không hiểu sao tôi cứ trằn trọc mãi ko ngủ đc. Bỗng tiếng cha tôi ngân vang: " Ngủ đi con trai, khuya rồi! ". Vậy là tôi đã có một giấc ngủ sâu. Sáng thức dậy, tôi hoảng hốt và nhận ra , tôi lập tức chạy nhanh ra khỏi nhà!!!!!!!!!!!!!!!!!

Lời giải

Đêm ngủ nhân vật tôi nghe tiếng bố ngân vang chứng tỏ có 2 khả năng :

1/ ông bố đứng từ xa và gọi vào sẽ nghe tiếng vang

2/ ông bố này đã chết và hiện hồn về.

Nếu xét trường hợp 1 thì không thể xảy ra vì nếu đứng từ xa thì không thể biết nhân vật tôi chưa ngủ được. Do đó ông bố đã chết.
Theo nhân gian nếu đêm 12h trằn trọc không ngủ được thì nv tôi đã làm một điều gì đó không đúng, không đc phải đạo cho lắm.
Mà điều này sai đến mức độ người thân hiện về thì có thể suy luận là chính người con này đã giết người bố!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom