Cập nhật mới

Dịch Full Truyện Kinh Dị Cryptic + Truyện Ma Ngắn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 100: C100: Bốn Ngày Trước


Tôi năm nay 23 tuổi và tôi bắt đầu sống một mình vào bốn ngày trước.Thật quái ác làm sao,nếu không có chuyện đó xảy ra thì có lẽ bây giờ tôi vẫn còn đang sống cùng bố mẹ của mình.



Chuyện xảy ra vào bốn ngày trước trong một đêm mưa bão,có một kẻ lạ mặt đột nhập vào nhà chúng tôi và giết chết bố mẹ tôi trong lúc tôi đi vắng.Thật khủng khiếp,hắn giết bố mẹ tôi mà không lấy một thứ gì trong nhà,tôi chắc rằng tên này có vấn đề về thần kinh.Mà thôi tôi cũng không quan tâm hắn ta có điên hay không,tôi đang đói meo đây.Giờ tôi phải đi làm vài miếng thịt rán cho no bụng cái đã.Rất may là trước khi chết,bố mẹ đã để lại cho tôi rất nhiều thịt trong tủ lạnh.Tôi không biết sao họ lại mua nhiều thịt như thế,chắc tôi sẽ phải mất cả tháng để ăn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 101: C101: Ghét Trẻ Con


Tôi thật sự rất ghét lũ con nít trong khu phố của mình,chúng cứ luôn ầm ĩ dù sáng hay tối.Hầu như thời gian nào chúng cũng có mặt trước cửa nhà tôi la hét,đùa giỡn với nhau.Nhiều lần tôi tự nghĩ " Sao chúng nó ko chết hết đi nhỉ ".Và rồi dường như ông trời cũng đã nghe được lời thỉnh cầu của tôi,vào một đêm nọ mẹ của một đứa trong bọn nó cuốn cuồn đi tìm con mình vì con bé đi chơi từ sáng đến giờ vẫn chưa về.Cô ta chạy khắp nơi trong khu phố hỏi tất cả mọi người.Nhưng chỉ nhận được câu trả lời là " Không biết ".Rồi cô ta chạy sang nhà tôi nước mắt lưng tròng hỏi tôi câu hỏi y như đã hỏi mọi người trong khu phố.Tôi trả lời cô ta là " Tôi không biết ".Có vẻ câu trả lời của tôi đã làm cô ta đau khổ hơn lúc trước.Tôi để mặc cô ta đứng trước cửa nhà mình và đóng cửa.Tôi bước vào phòng ngủ thì một mùi tanh tanh xộc vào mũi tôi vẫn là mùi lúc sáng tôi ngửi được nhưng hình như bây giờ còn kèm theo mùi hôi nặng nề.Haiz,chắc tôi sẽ phải dọn phòng thôi.



Từ ngày hôm đó trở đi không một gia đình nào cho con của họ ra ngoài chơi nữa.Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì từ nay lũ trẻ đó sẽ không thể nào làm phiền tôi được nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 102: C102: Kẻ Giấu Mặt...


Có lẽ đêm nay ta ph...ải ch...ết ở đây mất-tôi nói trong trạng thái run sợ và khủng hoảng tâm lý

_Đừng sợ,có thể hắn không biết ta ở đây đâu,hãy cầm cây thánh giá và cầu cho mọi chuyện đc tốt đẹp-Max nói nhỏ trấn an tôi

_1 cảm giác run sợ đến với tôi.


Con yêu bố mẹ-Tôi cầm cây thánh giá và khóc.

Đó là buổi cắm trại khủng khiếp nhất trong đời tôi.Tối hôm đó,nhóm bọn tôi gồm Max,Jane,Will,và tôi đang quanh quần bên lửa trại tại 1 cánh rừng ít ai biết đến.

Người yêu tôi là Will nói:Em có sợ không rồi rút cây thánh giá đeo ở cổ ra cầu nguyện.Tuy Max,Jane và tôi ko tin vào chúa nhưng tất cả đã quây lại và cầu nguyện điều tốt lành.


Max bỗng nảy ra ý tưởng đi vào rừng thám hiểm.Nhưng tôi đã từ chối vì sợ bóng tối.Thế là Max,Jane,Will đi vào rừng để tôi ở lại 1 mình bên đống lửa.Ngồi 1 mình bên đống lửa tôi tự ngĩ ra những truyện cười để trấn an mình.
Chạy đi!!!A...a...a.Phập phập

Tôi giật mình bởi tiếng hét,đó là tiếng Will.Khi chạy lại đằng đó thì thấy 1 bóng đen đang cầm cây rùi chặt đôi đầu họ,rồi băm nát ra,máu bắn ra tung tóe.Quá hoảng sợ tôi đã chạy cho đến khi gặp ngôi nhà bỏ hoang rồi chui xuống gầm của ngôi nhà để trốn.Tôi vừa nằm vừa khóc cho đến khi thấy tiếng Max hét lên:Đợi tôi với Mary.Khi ngó ra thấy quần áo Max không dính tý máu nào tôi gọi anh chui xuống cùng rồi tôi hỏi:Anh ko thấy lạnh à?

Max trả lời:Không!!

Vài tháng sau có người phát hiện ra xác của bốn người trong rừng đó là Max,Will,Jane và Mary.Họ chết đều có cùng đặc điểm là mất đầu và đầu của họ bi băm nát ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 103: C103: One More For The Orphan


Một trại mồ côi nhỏ,trong một ngôi làng nhỏ ở nước Nga.Có một cậu bé với mái tóc màu đen và rối rắm.Cậu ấy mặc một cái quần jean rách nát và một chiếc áo cũ màu xám

Không ai biết gì về cậu bé cả.Trong 10 năm cậu bé chỉ ngồi trên chiếc giường ở trong phòng cậu ấy,không di chuyển,ăn uống hay ngủ nghỉ .Tới năm thứ 10,cậu ấy không giống những đứa trẻ cùng trang lứa cậu ấy vẫn chỉ như 1 cậu bé 7 tuổi.Thứ duy nhất chứng tỏ cậu bé vẫn còn sống chính là ngực vẫn phập phồng khi đang thở.Cậu bé không bao giờ rời mắt khỏi những ai bước vào phòng cậu ấy

Một bác sĩ tâm thần đến để kiểm tra xem tại sao cậu bé không làm gì cả trong 10 năm qua.Bác sĩ bước vào căn phòng và đóng cửa lại

30′ sau y tá của trại trẻ mồ côi đến để kiểm tra mọi việc.Mở cửa ra cô thấy đứa bé vẫn ngồi đó,không động đậy gì cả và mắt nhìn chằm chằm vào cô ấy.Tuy nhiên có một điều gì đó thay đổi.Cậu bé có vẻ đã lớn hơn,không nhiều nhưng đủ để thấy cậu ấy đã lớn như 1 đứa bé 9 tuổi.Bác sĩ tâm thần ko có ở trong phòng.Cánh cửa là lối ra duy nhất trong phòng ko có cửa số,lỗ thông gió hay bất cứ thứ gì


Cậu bé vẫn ngồi đó và mắt nhìn chằm chằm vào người y tá,người y tá ko bao giờ đóng cửa

Vài tuần sau có 2 cảnh sát đến trại mồ côi,yêu cầu nói chuyện với cậu bé về việc biến mất của bác sĩ tâm thần.2 người cảnh sát bước vào phòng đóng cửa lại,người quản lý của trại mồ côi đứng ở ngoài cửa

30′ trôi qua không có bất kỳ tiếng động nào ở trong phòng,Người quản lý mở cửa ra và thấy cậu bé vẫn ngồi đó nhưng 2 người cảnh sát thì đã biến mất.Đứa bé có vẻ lớn hơn cỡ một đứa bé 15 tuổi,da có vẻ đen hơn và nhìn cậu bé có vẽ rất giận dữ.Nhưng có một thứ ko thay đổi.Đó là đôi mắt lạnh lùng,chết chóc nhìn chằm chằm vào bất kì ai bước vô căn phòng

Cuối cùng một nhóm cảnh sát khoảng 10 người đến nói chuyện với cậu bé.Họ bước vào căn phòng và để cửa mở,cho đến khi một đứa trẻ mồ côi vô tình đóng cửa.Người quản lý bất ngờ


Sau đó chạy lại mở cửa,nhưng có một thứ khiến anh ta sợ hãi.Một tiếng động nhỏ phát ra từ căn phòng

“Lại…một…người…nữa”

nếu bạn đến trại mồ côi đấy bạn sẽ thấy nó vẫn đang hoạt động.Những đứa trẻ được quan tâm chăm sóc,sức khỏe,giáo dục….Tuy nhiên có 1 căn phòng nằm ở trên lầu,xa lối ra vào.Nếu bạn hỏi có gì ở sau cánh cửa,thì trại trẻ mồ côi sẽ đẩy bạn ra xa căn phòng đó

Tuy nhiên lúc ko có ai nhìn.Nếu bạn áp tai vào cánh cửa.Bạn sẽ nghe một tiếng động nhỏ,nếu nghe kỹ hơn bạn sẽ nghe

“Lại…một…người…nữa”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 104: C104: What Should I Do?


Câu hỏi: Tôi phải làm gì đây?

Người hỏi:

Ngày: 20 tháng Chín 2008

Xin chào. Đây là lần đầu tiên tôi đăng một câu hỏi trên đây. Tôi muốn hỏi ý kiến của các bạn.


Năm trước, chúng tôi mua một căn nhà cũ và sau khi mua xong, chúng tôi trồng vài cái cây trong vườn và tìm thấy một cái giếng ở đó, nhưng người môi giới bất động sản không hề nói gì với chúng tôi về cái giếng này.

Tôi thấy kinh hãi về nó và thuê một người làm vườn để lắp nó lại bằng đất, nhưng mà này các bạn nghĩ liệu tôi có thể kêu người môi giới trả phí cho việc này được chứ?
Và kể từ cái khi tôi lấp cái giếng đó xong, rất nhiều chuyện tồi tệ xảy ra với chúng tôi; chồng tôi phát bệnh và bị sa thải, tôi thì bị sẩy thai và giờ toàn bộ ngôi nhà dường như bị nhấn chìm trong màn u tối.


Người mẹ chồng tôi cứ liên mồm ca cẩm mãi, “tất cả là tại mày lắp cái giếng đó đấy”, điều này làm tôi bực đến mức tôi đánh bà ta nhừ tử cho đến chết, khai thoáng cái giếng lại, rồi ném cái xác xuống đó, nhưng bà ta vẫn đi đi lại lại trong nhà và cứ mỗi đêm, bà ta ngồi ở đầu giường mà nguyền rủa tôi cho đến khi sáng hẳn, làm tôi chả ngủ được miếng nào.

Không chỉ có con mụ già đó, cả khu hàng xóm cứ phàn nàn về tôi thông qua sóng vô tuyến mãi.
Họ còn phàn nàn về chiếc tivi nữa nên tôi cũng chẳng coi được gì ráo.
Thực tế tất cả đều là lỗi của chồng tôi, anh ta là người mua nhà có cái giếng quái đản ấy. Một ngày kia, tôi thắt cổ anh ta khi anh ta còn đang say giấc rồi ném xuống cái giếng cùng một cách giống con mụ già kia, thế mà, anh ta vẫn quanh quẩn trong nhà và đêm đêm lại hùa theo con mụ đàn bà kia mà chửi rủa tôi; tôi phải làm gì để đuổi thằng chồng và con mụ già đó đi khuất mắt được đây?

Ngay lúc này đây, khi tôi đang gõ câu hỏi này, bọn nó đang ở đây ngay kế bên tôi nhìn tôi, tôi chán quá rồi.
Tôi nên làm gì đây? Ai đó làm ơn hãy nói cho tôi biết với. Làm ơn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 105: C105: Thiên Sứ


Vài năm trước, người mẹ và người cha quyết định rằng họ cần nghỉ ngơi một bữa, thế nên cả hai đã vào trung tâm thành phố vào một buổi tối nọ. Họ đã gọi cho người giữ trẻ mà họ tin tưởng nhất. Khi cô giữ trẻ đến, hai đứa trẻ đã nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ. Thế là cô giữ trẻ chỉ việc đi vòng quanh và kiểm kê lại mọi thứ để đảm bảo là lũ trẻ sẽ ngon giấc. Đến khoảng khuya, cô ta bắt đầu thấy chán nên đi xem tivi, nhưng cô không thể xuống dưới lầu mà xem được bởi họ không có truyền hình cáp dưới lầu (vì người mẹ và người bố không muốn những đứa con của họ tốn quá nhiều thời gian vào những thứ vô bổ). Thành ra, cô đành gọi cho họ và hỏi họ xem liệu cô có thể xem cáp ở căn phòng dành cho bố mẹ không. Hiển nhiên, hai người họ nói không vấn đề gì, nhưng cô giữ trẻ vẫn muốn một yêu cầu cuối cùng... Cô hỏi là liệu cô có thể che bức tượng thiên sứ ngoài cánh cửa sổ phòng ngủ bằng cái mền hay miếng vải gì đó không, vì nó khiến cô cảm thấy khó chịu sao đó. Đường dây bên kia im lặng một lúc lâu, và người bố nói với cô giữ trẻ là “Đưa bọn trẻ ra khỏi căn nhà ngay... Chúng tôi sẽ gọi cảnh sát. Chúng tôi không hề có bức tượng thiên sứ nào trước nhà cả.”


...


Cảnh sát tìm thấy ba xác chết trong ngôi nhà, trong vòng ba phút kể từ cuộc gọi điện thoại. Bức tượng thiên sứ thì lại chẳng thấy đâu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 106: C106: Branche In The Wind


Cuối cùng tôi cũng đã về nhà. Sau một buổi tối làm tăng ca, tôi đã hoàn thành công việc sếp giao cho. Thật là tuyệt vời, tôi có một ngày thoải mái không phải làm gì, và tôi mong chờ đuợc gặp con trai tôi. Tôi đã thắng trong việc giành quyền nuôi con với vợ cũ. Tôi đã sửa lại căn phòng ngủ cũ cho con, sơn căn phòng màu trắng và thay đổi mọi thứ theo ý con. Khi tôi đang chất đồ dưới cầu thang thì nghe thấy tiếng con tôi:

‘Bố ơi, con không ngủ được, có một con quái vật bên ngoài cửa sổ’

Quái vật? Sợ ngủ một mình là bình thường với bất kì đứa trẻ nào.

‘Oh, đừng sợ con yêu, chỉ là cành cây bị gió thổi thôi mà, thấy chưa?’


Tôi chỉ cho con thấy cành cây đang đập vào khung cửa sổ. Con tôi bình tĩnh lại và hôn chúc tôi ngủ ngon. Cuối cùng cũng được ngủ, tôi buồn ngủ đến chóng mặt, tôi đi xuống cầu thang và nằm vật lên giường. Tôi phải đến trường con vào ngày mai để đăng kí học, rồi mua đồng phục, đồ dùng học tập… thật là khó để nghĩ gì khi buồn ngủ. Đúng lúc ấy lại có tiếng gọi, ôi, tôi buồn ngủ lắm rồi!

‘Bố ơi, con quái vật quay trở lại rồi’ Con tôi hét lên.

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ: chả có gì ngoài cành cây bị gió thổi đập vào. Để chứng minh cho con, tôi mở cửa sổ ra và quay về phía con:


‘Con thấy rồi đấy, chả có gì cả, chỉ là cái cây thôi, giờ đi ngủ đi, mai con còn phải đến trường đấy’

Nó giật mình vì tôi mở cửa, nhưng tôi mệt quá rồi, tôi lại nằm vật lên giường. Và tôi nghe thấy tiếng khóc.

‘Thôi được rồi, bố sẽ ngủ cùng con’

Tôi quay lại phòng thằng bé, nằm xuống bên cạnh con.

Khi vừa nằm xuống nhắm mắt lại, tôi bắt đầu thắc mắc. Tôi mua ra trải giường màu trắng cơ mà? Tôi nhìn vào cổ họng bị rạch của con trai và nhận ra. Tôi nghe thấy tiếng con quái vật, không phải ở ngoài mà trong này, tôi cười như điên, tôi đã không nhận ra rằng vườn nhà tôi không có cái cây nào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 107: C107: Point


Tôi là đứa con duy nhất trong gia đình và luôn luôn được ba mẹ yêu thương vì anh tôi đã chết từ khi tôi chưa chào đời
Mẹ tôi, đặc biệt cưng chiều tôi và bà ấy sẽ không bao giờ tức giận với tôi ngay cả khi tôi đã làm sai hoặc đã làm một cái gì đó nghịch ngợm, thay vào đó bà ấy sẽ luôn luôn mỉm cười và tha thứ cho tôi.
Có thể bà ấy không phải là cha mẹ lý tưởng nhưng tôi yêu tính cách của bà ấy
Một ngày, tôi trở về nhà từ trường học và xem TV trong phòng khách khi điện thoại reo
Đó là mẹ tôi.
Manami (tên của tôi), mẹ đang ở trong siêu thị . Con kiểm tra xem chúng ta có còn cà rốt trong tủ lạnh không?

Tôi nói: "mẹ đợi 1 chút nhé đừng cúp máy "và đi vào bếp.
Tôi chuẩn bị mở tủ lạnh ra và có cái gì đó đập vào mắt tôi. Một mẩu giấy note nhỏ đc dán trên tủ lạnh
Tôi nghĩ: "Điều đó không bình thường!"Tôi mở tủ lạnh, kiểm tra nội dung giấy note, và nói với mẹ tôi về nó trên điện thoại.
Sau khi cúp máy tôi đi vào nhà bếp một lần nữa để cấy mẩu giấy note đó . Mẹ tôi luôn luôn mang nó theo mình và nó có vẻ hơi cũ nát.
Kể từ khi tôi còn nhỏ, tôi đã tự hỏi về cái giấy note

Tôi nghĩ đến mẹ tôi, người luôn luôn mỉm cười và tha thứ cho tôi.
Nhưng tôi nhớ, mỗi khi tôi đã làm sai hoặc làm một cái gì đó nghịch ngợm, bà nhanh chóng viết một cái gì đó trong mẩu giấy này
Và bà ấy vẫn tiếp tục làm như vậy ngay cả bây giờ.
Trong một thời gian dài, tôi muốn biết những gì bà ấy viết bên trong.
Tò mò, tôi mở cái tờ giấy ấy ra mà không có sự lo âu nhỏ.
Và ở giữa trang giấy mà tôi đã mở ra một cách ngẫu nhiên, tôi thấy những lời này:
"Hôm nay Manami, điểm -3 Chỉ còn 168 điểm
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 108: C108: Cá Tháng Tư


Vào một đêm lạnh cuối tháng 3
Một người đàn ông đang ngồi cầu nguyện trước của một phòng sinh:" Cầu chúa cho mẹ tròn con vuông"

Vợ của người đàn ông đang phải mổ đẻ. Vì có thể trạng yếu ớt nên có thể cô sẽ phải chết trên bàn mổ.
Suốt đêm, người chồng vẫn tiếp tục cầu nguyện cho vợ...


Sau bao nhiêu thời gian chờ đợi, cuối cùng cánh cửa phòng mổ cũng đã mở...
Các bác sĩ đi ra khỏi phòng mổ và nói với anh :"Ca mổ này khá phức tạp nhưng vợ con ông đã sống sót, chúc mừng ông"
Người đàn ông mừng đến nỗi rơi nước mắt, lao vào phòng mổ


Tuy nhiên, những gì ông thấy là vợ của ông chết trong vũng máu trên bàn mổ, còn đứa con thì bị ném dưới sàn nhà...

Các bác sĩ reo lên:

- Cá tháng tư!!!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 109: C109: Người Thứ Ba


Bạn trai tôi đòi chia tay. Thì ra anh ấy đã yêu một cô gái khác.
Tôi rất đau khổ. Không hiểu người thứ ba này có gì hơn tôi?

Giờ tôi biết rồi.

Cô ấy có một nụ cười rất đẹp.
Hơn thế nữa, những chiếc răng của cô ấy đều đẹp tới mức hoàn hảo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 110: C110: Da Non


Trông trẻ quả là một công việc buồn chán vs những ai k thích trẻ con, tôi cũng vậy, cốt chỉ là kiếm 1 chút tiền để có thể tự chi trả cho những khoản mình muốn mà thôi. Nhà chú thôi muốn tôi bên cạnh đứa con gái của họ vào những hôm công việc đột xuất, nghe có vẻ ích kỷ nhưng tôi cần tiền cho 1 số mục đích riêng của mình.
Những tối buồn chán trông con bé 1 mình, t cứ để cho nó chơi mình còn tôi ung dung làm nốt bài tập và bóc da môi của mình.
Đó là 1 tật xấu của tôi, bóc da môi cho đến khi lớp da khô biến mất và còn lại đôi môi đỏ quạch, máu lem ra móng tay, trông thật xấu, nhiều ng khuyên nhưng tôi k thể bỏ đc.
Dạo này cô chú than phiền tôi vì sao trông đứa bé thế nào mà trên đầu, cổ và lưng đứa bé lại có nhiều những vết trầy xước nhỏ vậy, có vết nhẹ mà có vết hằn cả máu...

Dĩ nhiên là tôi cũng k biết thôi...
Chắc là nó trong lúc chơi bị cứa vào đâu đó...
Lúc đó tôi k để ý, tôi đưa tay lên bóc da môi...
Đôi môi tôi rát và đỏ...

Tối nay cũng lại là 1 đêm buồn chán, ngồi 1 chỗ và trông đứa bé ngủ khiến tôi cũng nhoài người ra ghế sofa thiếp mất...
Sáng dậy, tôi vươn vai và để ý có 1 mẩu giấy trên bàn " Có vẻ như tối qua 1 con mèo hay con j đó từ cửa sổ vào nhà và cào chi chít lên đầu và lưng con bé, chú đưa nó đi viện. "
Lạ lùng, mèo ư, con bé có sao k...
Tôi đưa tay lên miệng, da non mới mọc lên...Môi tôi vẫn còn rát...
Móng tay lem máu...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 111: C111: Ai Sợ Ai


Tôi đang tắm thì nghe thấy một tiếng thét ở ngoài. Ra xem thì thấy thằng trộm. Nó đứng trên xác của bố mẹ và em tôi. Vừa nhìn thấy tôi thì hắn chạy luôn. Sợ quá. Ko biết phải làm sao nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 112: C112: Tàu


Công việc của tôi luôn gắn liền với chuyến tàu hoả. Một lần có 1 phụ nữ xuất hiện trước mắt tôi. Tôi đã bị gương mặt đó ám ảnh
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 113: C113: Ngôi Mộ


Có một ngôi mộ nhỏ, cỏ dại um tùm, tới cái bia còn chả có.
Nội tôi, mỗi khi ra viếng mộ, thường tiện tay nhổ cỏ, đắp đất, ông còn làm hẳn tấm bia cho nó.

Một ngày kia, nội tôi thấy một bao bánh trái to tướng trước nhà.
Lật trong bao, thấy có tên của một gia đình, với đầy đủ thành viên, và chữ "phụng cúng", thấy lạ, nội tôi chưa vội ăn mà đem tới nhà, vừa muốn cảm ơn, vừa muốn hỏi lí do.


Vừa đem tới thì bị đuổi đánh, thậm chí chưa kịp hỏi câu nào.
Ông chạy về nhà, thở hồng hộc, không hiểu gì cả. Vừa lúc đó, nhà có khách. Nhìn thấy đống quà bánh trên bàn, ông khách nói.
Ông đói lắm hay sao mà ra mộ lấy đồ cúng của người ta vậy ?


Ông tôi ôm bịch bánh, chạy thẳng ra đồng mả, quên cả dép ...... và té xỉu ở đó.

Tất cả những ngôi mộ đều có chung một kiểu đồ cúng, hệt như bao bánh trái trên tay ông.
Tất nhiên là trừ chỗ đó ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 114: C114: Ông Già Ăn Xin


Có một gã ăn xin, không ai biết gã từ đâu đến, hắn ngồi ở ngã tư suốt cả ngày, ai cho gì ăn nấy.Nội tôi mỗi khi đi chợ về cũng thường cho gã ít xôi chè, và ngồi xuống ăn cùng gã, như một người bạn.
Một ngày kia, người ta thấy gã chết còng queo bên đường. Nội từ đấy đi chợ bằng đường khác, không ghé qua đó nữa .....

Một ngày nọ, có một nhà sư đi khất thực ngang qua làng, nội bèn dừng lại, cúng dường ít xôi chè. Vi sư già nhìn ông một lúc, rồi tự nhiên nhận ra điều gì đó, xin dành ít thời gian.


Họ cùng nhau ra ngã tư, nơi gã ăn mày ngồi lúc trước, vị sư già cẩn thận lấy đồ trong bình bát ra, lót bằng giấy rồi để trên đất. Hai người sau đó ngồi ăn trong im lặng, ông tôi cũng chả biết gì để mà hỏi, chỉ hơi ngạc nhiên.

Ăn xong, vị sư già đứng dậy.
- Ông này đi được bao lâu rồi ?

- Một tuần _ Nội tôi đáp
- Một phút _ Vị sư trả lời, quay mặt bước đi.

Ông tôi lặng đi trong giây lát, quay lại ngã tư, quỳ xuống, vừa lạy vừa khóc, miệng lẩm bẩm.
Tôi xin lỗi ~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 115: C115: Mới Ra Tù


Tôi mới ra tù vì giết 4 người. Cũng ân hận lắm. Tôi được thả vì họ nói đã xử lí xong.
Bố mẹ tôi chả làm việc. Cả ngày họ chỉ ngồi ở nhà.

Chị tôi thì chốt cửa phòng bật radio không ngừng

Trước kia hay chơi với thằng em mà giờ nó lúc nào cũng nằm trước cái TV.
Chả ai nói gì với tôi. Chán thật. Lại còn phải tìm việc làm nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 116: C116: Chuyến Xe Bus


Một gia đình đi xe buýt đến thăm họ hàng ở quê. Đến chân núi thì họ cảm thấy đói nên đã xuống xe tạt vào một nhà hàng.
TV phát bản tin một chiếc xe buýt bị một viên đá lớn rơi trúng, toàn bộ hành khách trong xe qua đời. Đó chính là chiếc xe họ vừa xuống.

"Biết thế nhà mình ko xuống dọc đường" - vợ nói

"Cái gì? Sao em lại nói vậy" người chồng ngạc nhiên, suy nghĩ một lúc thì anh nói tiếp "Em nói phải. Lẽ ra ta phải ở lại"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 117: C117: Nhà Ngoại Cảm


Con tôi là một nhà ngoại cảm. Nó mới 2 tuổi , nó cứ chỉ vào ai là người đó chết. Một lần nó chỉ vào hàng xóm, 3 ngày sau ông ấy đột quỵ. Lần khác nó chỉ vào tờ tạp chí phim. Diễn viên trên đó 2 ngày sau bị tai nạn chết. Hôm qua tôi thấy thằng bé lại chỉ vào màn hình tivi, tôi bật lên thì thấy có tổng thống đang phát biểu. Tổng thống sắp chết à ? Khó tin nhưng con tôi không thể sai được
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 118: C118: Que Diêm


Một người nằm chết trên sa mạc, bên cạnh là mấy túi hành lý, đồ ăn, nước uống, trong tay còn cầm nửa que diêm. Hỏi người này vì sao mà chết?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,579
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 119: C119: Gánh Xiếc


Trong gánh xiếc có 2 người lùn, một người bị mù. Một hôm ông chủ gánh xiếc bảo với hai người là sẽ sa thải một trong hai người vì gánh xiếc chỉ nuôi nổi một người thôi. Vài ngày sau mọi người phát hiện anh lùn bị mù tự tử chết trong phòng, xung quanh vung các mẫu gỗ nhỏ. Hỏi tại sao anh ta lại tự tử?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom