Cập nhật mới

[Cryptic/Creepy] 50 câu chuyện kinh dị, mọi người hiểu được bao nhiêu?

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
1, Tuổi

Tôi bắt một chuyến tàu tốc hành, lúc đó khoảng còn 10 phút nữa là đến 12 giờ, giữa đường tàu dừng lại ở một trạm nào đó, một gã khác cũng lên theo

Lên xe, gã đóng cửa lại, rồi như thể đột nhiên tỉnh lại, gã bắt đầu nhìn những hành khách xung quanh.

"Xin lỗi, cho tôi hỏi năm nay anh 28 tuổi sao?" Gã hỏi tôi, "Đúng vậy, nhưng sao anh biết?"

Tôi hỏi lại gã, nhưng gã không thèm nhìn tôi mà quay sang nỏi chuyện với người khác.

"Ngài năm nay 45 tuổi à?"

"Đúng thế."

"Bác 62 tuổi ạ?"

"Sao cậu biết?"

Các hành khách cứ thế mà ngơ ngác hỏi nhau, hình như chàng trai này có khả năng chỉ cần nhìn mặt là biết tuổi người khác.

Lúc này chỉ còn 15 phút nữa là đến bến, toàn bộ khách hàng trên xe kể cả tôi đều đã nói chuyện với gã này

Mọi người ai cũng nhìn theo gã, mãi cho đến khi gã hỏi bác gái cuối cùng.

"Bác 50 tuổi ạ?"

"Đúng vậy, nhưng còn 5 phút nữa là tròn 51 tuổi!" Bác gái kia mỉm cười đáp.

Thoáng chốc, sắc mặt gã kia xanh tái, như thể phát hiện ra chuyện gì khủng khiếp lắm.

2, Ngoại tình

Có một đồng nghiệp lúc trước cùng làm việc với tôi gần đây chuyển công tác đến công ty tôi, vì đều là đàn ông đã có gia đình nên trước đây chúng tôi thường cùng ra ngoài chơi, hát hò, tán chuyện, nên tôi hẹn gã tới quán trà gần đó ôn chuyện

Tôi hỏi gã: "Gần đây anh sao rồi, làm ăn khấm khá không?" Gã nghe thế cười cười, bắt đầu kể nhưng chuyện gã trải qua gần đây.

Đại khái khoảng một năm trước gã gặp một cô gái nhỏ hơn gã 10 tuổi, mấy ngày nghỉ nhân dịp lễ lễ giáng sinh 22, 23, 24, 25 gã đều đi khách sạn với cô ta. Dĩ nhiên 4 ngày không về nhà, suýt chút nữa người nhà gã đã đi báo cảnh sát, hơn nữa gã cũng thấy rất có lỗi với đứa con gái đang học tiểu học của mình. Vì vậy lúc 7 giờ tối ngày 25 gã kiên quyết phải về nhà, rốt cuộc cô gái kia lại khóc lóc cầu xin gã đừng đi.

Cuối cùng hai người cãi nhau một trận, cũng vì thế mà gã điên lên bỏ cô ta lại, đi thang máy xuống từ tầng 11 đến tầng 1.

"Thật không ngờ..." Gã vừa cười cười, vừa nói rằng: "Đến khi tôi ra đến cửa khách sạn thì cô ta đã chờ tôi ở bên ngoài..."

3, Xe buýt

Hai vợ chồng mang theo con lên tàu về miền quê rồi đi xe buýt chuẩn bị về quê vợ, lúc xe buýt đang đi lên núi thì đứa con kêu đói bụng, hai vợ chồng đành xin tài xế cho họ xuống xe, tìm quán dọc đường ăn chút gì lót dạ.

Cả nhà ăn uống no nê xong thì TV nhà hàng chiếu tin bảo ban nãy có một chiếc xe ở vùng núi nọ đang chạy về quê thì bị đá rơi trúng, toàn bộ hành khách, nhân viên trên xe không còn một ai, đáng sợ hơn, đó chính là chiếc xe buýt bọn họ đi ban nãy!

Nhìn tin kia, cô vợ lẩm bẩm nói: "Nếu ban nãy chúng ta không xuống xe thì tốt rồi..."

Nghe cô nói vậy, anh chồng giận bảo: "Em nói gì vậy hả, nếu lúc trước mình không xuống..."

Nói chưa xong thì gã đã hiểu ý vợ, bảo, "A a, đúng vậy, nếu mình không xuống xe thì..."

4, Trẻ con

Ở khoa phụ sản bệnh viện nọ, có một cô gái sinh ra một đứa con, nửa đêm hôm đó lúc y tá đến xem xét tình hình phòng trẻ em thì không ngờ lại phát hiện đứa trẻ đó cả người lạnh toát, không còn thở nữa, tử vong.

Biết tin, bên phía bệnh viện định dấu giếm viện này, dùng một đứa bé sơ sinh cũng vừa sinh được mấy ngày ra thay thế đứa bé đã chết kia. Sản phụ sau khi sinh thì ngất, chưa từng nhìn mặt đứa con ruột của mình, vì vậy trên lý thuyết cô ta không thể nhận ra được đứa con kia chỉ là kẻ thay thế.

Hôm sau, bệnh viện an bài cho sản phụ nhìn thấy đứa bé thay thế kia, nhưng cô vừa nhìn thấy nó đã hét lên như điên như dại: "Đây không phải con tôi!"

5, Gã lang thang

Tôi là một người hay đón tàu điện ngầm New York, mỗi sáng ra bến tàu chờ sẽ thấy một gã lang thang đang thầm thì gì đó. Vì tò mò, tôi lén đứng dựa vào vách tường gần đó nghe xem gã đang nói gì.

Có một bà già đi ngang qua trước mặt gã, gã lang thang kia nói: "Heo!"

Gì đây? Chỉ là cái trò ví người với động vật mà chửi bậy thôi à?

Tiếp theo là một anh nhân viên làm công ăn lương bình thườngg, "Người!" Gã bảo.

Ừ, đúng là nhìn soa cũng thấy anh ta chỉ là một người bình thường.

Mấy ngày tiếp theo không có việc gì làm, tôi lại nghe lén gã lang thang kia lẩm bẩm trong khi chờ tàu, một ông nghèo nàn gầy như sếu đi ngang qua, "Bò!" gã nói.

Bò? Thấy thế nào cũng chỉ là một ông già gầy tong gầy teo thôi mà?

Tiếp theo có một ông cực kì béo đi ngang qua trước mặt gã, gã nói: "Rau dưa!"

Rau? Không phải heo sao?

Sau khi về nhà, tôi cố nghĩ lại xem có liên quan gì không, có thể cái gã nói là kiếp trước của mấy người kia, có thể là tương lai mấy người kia sẽ đầu thai thành mấy thử đó? Nhưng mấy ngày sau tôi lại đến nghe lẽn gã, cứ thấy hình như cũng không phải thế.

Rốt cuộc có một ngày tôi tò mò quá không chịu được, đến hỏi gã lang thang rốt cuộc gã có năng lực gì, cũng xin hắn cho ta biết cách để có được năng lực như hắn. Gã lang thang nhìn ánh mắt kiên quyết của tôi xong, không nói gì, chỉ đặt tay lên đầu tôi.

Những ngày tiếp theo, gã lang thang kia biến mất.

Hắn là thần sao?

Hay là tiên?

Nói tóm lại, rốt cuộc tôi cũng biết năng lực của gã là gì, vì tôi đã có được năng lực kia, cũng đã trở thành kẻ thay thế cho gã lang thang đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
6, về nhà (nguyên văn ngôi thứ nhất là nữ)

Ngày hôm nay ở công ty lại bị cấp trên mắng, mấy nhân viên nữ trong công ty đều đoán chắc lão già này đến kì mãn kinh cũng không chừng.

"Hài, chẳng lẽ cái tên tội phạm gần đây toàn theo dõi mình là gã trộm đần kia?" Tôi vừa nghĩ thế vừa về đến nhà.

Dù nói là nhà, nhưng thực ra cũng chỉ là một gian phòng trọ cũ kỹ dành cho hai người, phòng ngủ, phòng bếp cần thiết hằng ngày với một cánh cửa sổ duy nhất, dẫu sao thì giá thuê quả thật cũng rất rẻ.

Mở cửa đi vào phòng, tôi hoảng hồn, đồ đạc trong nhà đều bị lục tung cả lên!

Đúng rồi, sáng nay ăn sáng xong lúc đi làm tôi quên mất không khóa cửa mà cứ thế đi luôn...

A a... Cửa sổ vẫn còn khóa, thế nhất định hắn vào từ cửa chính!

Tệ thật! Khó chịu chết được! Muốn chết quách cho rồi!

Thôi kệ, hôm nay mệt thế rồi, khỏi ăn cơm luôn, mai rồi đi báo cảnh sát!

Tôi kiểm tra xem cửa đã khóa chưa rồi đi đến phòng ngủ.

7, Gia đình

"Hài, Còn chưa xong sao?" Tôi quay người lại hỏi vợ mình, tại sao phụ nữ lúc nào cũng phải tốn cả đống thời gian chuẩn bị vậy chứ?

"Sắp xong rồi, đừng có gấp, anh xem anh đi, lúc nào cũng nôn nôn nóng nóng rồi lại bất an, tiểu Tường, đừng lộn xộn nữa được không."

Đúng như nàng nói, tôi bẩm sinh tính tình đã nóng nảy, đành chịu thôi.

Tôi rút một điếu thuốc lá ra khỏi túi quần, đốt thuốc.

"Đột nhiên mình về thế, không biết ông bà có ngạc nhiên quá không nữa?"

"Gì chứ, thấy con cháu nhà mình lớn thế, kiểu gì ông bà chẳng cười toét cả màng tai!" Tôi nhìn đứa con tiểu Tường đang ngủ sau, bèn đáp.

"Đợi lâu rồi, tôi xong rồi đây, a..."

"Ừ, làm sao vậy?"

"Ông xã, anh lại nữa rồi!"

Bà xẽ chỉ vào cổ tôi, tôi đưa tay sờ một cái, "A! Quên mất!"

"Ông xã anh thật là, đã nóng tính lại còn thích chơi liều, thôi để em giúp anh."

"Ông xã, em yêu anh." Bã xã vừa giúp tôi sửa lại cái cổ vừa nói

"Sao đột nhiên nói thế?"

"Thì có sao đâu? Vợ chồng với nhau mà!" Bà xã vừa tránh né ánh mắt của tôi vừa xấu hổ nói

"Ừ, anh cũng yêu em" Không biết đã mấy năm rồi chưa nói mấy câu lộ liễu thế.

Dù có hơi xấu hổ, nhưng cảm giác cũng không tệ, tôi nắm lấy tay vợ.

"Thế mình đi thôi!"

"Ừ!"

8, Rớt xuống

Lúc tỉnh dậy khi đang mơ màng trên chuyến tàu điện cuối cùng, tôi phát hiện có một cô gái xa lạ đang tựa đầu vào vai tôi mà ngủ.

Mái tóc cô dài đen nhánh, rất đáng nhiêu, cũng không phải kiểu tóc đen dài như Sadako, cũng có thể xem là người đẹp.

Thấy thế tôi cũng không thấy ngại, hơn nữa còn một lúc nữa mới đến trạm tôi xuống, cứ để thế một lúc đi.

Qua mấy ga nữa, rốt cuộc trong khoang tàu chỉ còn lại mình tôi với cô gái kia, không biết cô xuống trạm nào nhỉ? Hay trước tiên cứ gọi cổ dậy đã?

Tôi vừa định thế vừa vô thức động đậy người.

"Đừng cử động..." Cô gái tựa đầu lên vai tôi nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói.

"Tôi còn muốn tiếp tục thế này thêm một lúc nữa..." Cô nói thế.

Dù nói thế với thằng đàn ông lần đầu gặp mặt thì rất kì lạ, nhưng tôi cũng không thể vô duyên đến độ lúc này rồi còn gặng hỏi lý do, thế là cứ để cô ấy dựa vào.

Nhưng, nói thế nào đi nữa thì cũng sắp đến trạm tôi xuống rồi, hơi lo chút, nói chung cứ hỏi cô ấy trước vậy.

"À này, cô xuống ga nào thế?"

"Ga tôi ngã?" Cô quay qua hỏi tôi.

"Không phải, ý tôi là ga cô muốn xuống cơ, ga nào thế?"

"Ga tôi xuống hay ga tôi ngã." Cô hỏi một câu không rõ đầu đuôi. Sau đó hình như là thấy mặt tôi ngơ ngác, liền đáp: "ga anh xuống chính là ga tôi ngã."

Chẳng lẽ... Cô ta muốn tự sát?

Muốn tự sát ở ga tôi xuống!

Nghĩ thế, tôi liền nói, "Không được ngã!"

"Anh mà xuống thì tôi sẽ ngã." Cô đáp.

Dù tính ra thì đây cũng là một loại uy hiếp, nhưng không thể để cô ấy tự sát được, đành chịu thôi. "Được, tôi không xuống." Tôi chỉ có thể đáp thế

Cô liền? ? lộ ra nụ cười sung sướng: "Cám ơn anh, hứa rồi nhé, nếu anh dám làm trái lời hứa, thì anh và tôi đều phải cùng xuống dưới đó!"

Nghe cô ấy nói thế, tôi thấy lạnh cả sống lưng, nhưng giờ việc cần làm là giúp cô ấy bình tĩnh lạinên tôi nói: "Ừ, ok!"

Nhưng đúng lúc ấy, tàu điện đột nhiên lay động kịch liệt.

Đến lúc ấy, rốt cuộc tôi cũng đã hiểu được lời nói và những hành động tưởng chừng không cách nào hiểu nổi của cô, cô ngã xuống, mà tôi cũng ngã xuống theo.

9, Việc chụp ảnh ở châu Phi

Đó là chuyện xảy ra khi tôi đang chụp ảnh phong cảnh ở châu Phi, lúc đó tôi dùng ống nhòm nhìn thấy phía xa bên cạnh một cây đại thụ (không phải cây cẩm quỳ, chỉ là một cái cây bình thường), có mười người dân bản xứ đang ở trên cây, từ phía trên nhìn xuống.

Tôi nhìn xuống phía dưới, dưới kia là một đàn sư tử đang thành thơi nằm đợi, bên cạnh còn có cãi mũ nằm đó. Tôi nhìn lên cây, mấy người kia ai cũng mang mũ kiểu đó

"Ha ha, anh chàng kia xui quá, mũ rơi đâu không rơi lại rơi ngay cạnh lũ sư tử, coi như mất tong cái mũ." Tôi cười cười, hướng ống kính ngắm ra xa.

10, Thi nhẫn nại

Ngày nào tôi cũng đến phòng tắm xông cộng, mà tôi thì đã thành thói quen tắm xong lại phải đi xông hơi một đợt cho ra mồ hôi

Lúc tôi mới vào phòng xông hơi khoảng chừng một phút, cũng có một người đàn ông vào theo, trong đó có một thanh để xem ai ở lại lâu hơn, trước khi gã này đi ra thì tôi tuyệt đối sẽ không ra, đây là thói quen của tôi rồi.

10 phút trôi qua, đối phương là một kẻ thoạt nhìn... ít nhất ... hơn 100 cân.

15 phút qua, rõ ràng mồ hôi chảy như thác nước rồi mà còn không chịu thua, giỏi chịu đựng quá ha, đồ thằng béo chết bầm!

18 phút qua, rốt cục thằng béo kia cũng cử động, gã lung lay lắc lư đứng lên, gã tập tễnh đi ra ngoài, bộ dạng trông như là bất cứ lúc nào cũng có thể nằm lăn ra đất không bằng

Thắng rồi! Tôi kiềm chế không được, làm tư thế quyết thắng ở trong phòng xông hơi!

... ... ... ... ... ... . .

Sau khi tỉnh lại, tôi thấy mình ở trong một căn phòng xa lạ, có một ông lão đang nhìn tôi, ông là người ở quầy thu ngân nhà tắm.

Ông nói với tôi: "Lúc đi kiểm tra phòng thấy cậu ngồi dựa vào ngoài cửa phòng xông hơi mà ngất!"

Chắc là tôi bị cảm nắng rồi, cạnh mạnh quá đây mà.

Ông cảm thán nói tiếp: "Khiêng được cậu tới đây mấy khớp xương của già cũng nát luôn rồi, lần sau nhớ chú ý chút!"

Tôi cảm ơn ông lão rồi về nhà, uống một li bia rồi nghỉ cho rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
11, Em trai

Tôi đã từng có một đứa em trai, dù ký ức về nó rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn còn nhớ rõ chuyện mình đã chia cho em trai kẹo bi bố cho, thật là những hồi ức tươi đẹp.

Chỉ lạ là, em trai mới sinh ra mấy tháng đã chết rồi, nhưng đến bây giờ em ấy vẫn còn sống trong lòng mọi người trong gia đình.

12, Nhật ký

Tháng 8 năm 1904, tôi phát hiện một quyển nhật ký khả nghi ở trong nhà.

Trước phải nói rõ, căn nhà này là căn nhà cổ 6 năm trước tôi lấy vợ mua được, nhưng năm ngoái vợ tôi và hai đứa con gái đã chết trong một vụ đắm tàu, 2 đứa con gái dù mấy ngày sau đã dạt vào hai bờ biển khác nhau, nhưng vẫn không cứu được.

Mấy ngày hôm trước, tôi mời thợ mộc về sửa lại căn phòng cũ của vợ, rốt cuộc gã lại đưa cho tôi một quyển sổ nói là quyển nhật kí pát hiện trpng phòng vợ tôi.

Quyển nhật ký kia quả thật là bút tích của cô ấy, tôi mở ra xem một chút:

7 / 15: Từ hôm nay trở đi tôi sẽ sống cùng chồng mình. (Hôm đó là kỉ niệm ngày cưới của tôi và vợ. )

9 / 21: Vì mày nên mới có tao bây giờ.

12 / 9: Dù thế nào tao cũng sẽ không rời khỏi chồng mày.

2 / 23:Nhanh quá nhỉ!

2 / 29: Mày hiểu chưa?

Tôi sợ muốn chết, liền dọn nhà đến một nơi thật xa.

13, Do Mỹ?

Đi học về tôi vào phòng bếp uống chén trà, vừa uống vừa nghĩ đến chuyện giấu xác mẹ dưới sàn tatami.

Đúng lúc đó, tôi thấy ba tôi đi từ phòng bên cạnh ra, nói với tôi: "Do Mỹ? Mẹ con có người đàn ông khác, Mụ mụ ngươi nàng có nam nhân khác, muốn đá con ra khỏi nhà, ba với mẹ cãi nhau một trận rồi lỡ giất chết mẹ con..." Nói xong ba đã khóc lã chã.

Tôi cũng không định báo cảnh sát, mà định cứ thế cùng ba sống nương tựa vào nhau.

Đang định về phòng thay áo quần thì lại phát hiện dưới máy tính xách tay có mảnh giấy nhỏ bị xé làm ba, là chữ của mẹ, tôi thử hợp mấy mảnh lại rồi hiểu ra.

"Do Mỹ? Mau chạy đi, ba con, đánh mất lý trí rồi."

Nếu là mọi người thì mọi người sẽ tin ba hay tin mẹ?

14, Cảnh trong mơ

Tôi là một gã đọc giấc mơ, việc bản thân có thể tự do hành động trong giấc mơ đã trở thành năng lực đặc biệt của tôi, bởi vậy giấc mơ mỗi đêm đối với tôi toàn toàn là một nơi tự do vui chơi, điều duy nhất không được hoàn hảo chính là, trong những giấc mơ ấy, trong 5 giác quan tôi sẽ mất khứu giác và vị giác.

Với tôi, việc mỗi ngày sáng sớm ngủ dậy ghi lại những cảnh còn chưa quên trong giấc mơ vào "ghi chú giấc mơ" đã trở thành thói quen.

Mỗi khi đọc lại tôi lại nhớ đến những kỉ niệm vui vẻ đó, mỗi khi kể về những giấc mơ của mình với đứa em trai ngủ cùng tôi, cho nó xem quyển ghi chú giấc mơ thì nó lại ước ao vạn phần. Lúc đó, tôi sẽ nói với nó: "Tại mày tu hành còn chưa đủ, ha ha!"

Để nhanh chóng ghi lại những cảnh trong mơ, đêm nay tôi cũng giống giấu em mình bỏ vở và bút gần bên gối, chui vào ổ chăn.

Đến khi tôi phục hồi tinh thần thì nhận ra mình đang đứng trong chiến trường, xung quanh toàn là tiếng sung đạn bay loạn xạ."Ha ha, giấc mơ này cũng không tệ, giết thôi!" Tôi nhặt mấy khẩu súng rơi tá lả bên chân, bắt đầu nhắm mục tiết bắn điên cuồng

Nhưng không ngờ, lại chẳng vui lắm, vì vậy tôi tập trung tinh thần, bắt đầu nghĩ đến cảnh tiếp theo trong mơ.

Mắt thấy súng từ từ biến thành Katana, rất vừa tay, tôi liền nâng đao chém về phía kẻ địch trước mắt.

Cảm giác thật thích! Không ngờ chém người lại thích thế! Tôi chém thả cửa, cho đến khi xác kẻ địch đã lủng lỗ chỗ như tổ ong, cả người hắn máu me tùm lum, miệng thì rên rỉ, nhưng tôi chẳng thèm để ý mà vẫn tiếp tục chém.

Không lâu sau, rốt cuộc tôi cũng thấy thỏa mãn, được rồi, tỉnh lại, phải nhanh chóng ghi cái này vào trong sổ ghi chú giấc mơ mới được.

15, Nguyền rủa

Cuối cùng tôi cũng có được "Lời nguyền đích thực" trong truyền thuyết.

Mở ra, bên trong câu đầu tiên là: "Nếu làm theo từng bước trong sách này, bạn sẽ nguyền chết được người bạn muốn giết, nhưng nếu sai chỉ một bước thôi thì lời nguyền sẽ phản phệ lại trên chính kẻ đã nguyền! Dù vậy bạn vẫn muốn tiếp tục sao?"

Nói như shit!

Nếu không vì có một kẻ thù không thể nào tha thứ được thì tôi cũng không việc gì phải hết lòng hết sức tìm cho được quyển sách này, tôi bắt đầu đọc và làm theo hướng dẫn trong sách:

"1, Xin hãy nhắm mắt lại và nghĩ đến kẻ bạn muốn nguyền rủa."

Mặt của tên kia... Tôi có muốn cũng không thể nào quên được, liền nhắm mắt lại nghĩ đến những đặc điểm trên mặt hắn, rồi gì nữa?

"2, Xin hãy tượng tượng thật chi tiết cách bạn muốn nguyền chết hắn."

Tôi liền nghĩ đến những kiểu chết thống khổ nhất mà tôi có thể nghĩ, rồi sao nữa?

"3, Sau đó xin hãy mở mắt ra."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
16, Nhật ký

Một buổi chiều, trong một khu rừng có rất nhiều chú chim nhỏ thấp thoảng bóng dáng một cô bé chạy như bay đến

"Mẹ, mẹ ở đâu?"

Cô bé hét to nhưng chẳng ai đáp trả

Đúng lúc ấy, cô gái vô thức đi đến trước một căn phòng

"Mệ ơi, mẹ ở đây à?"

Cô gái ngơ ngác mở cửa vào xem thì thấy trong phòng trống hươ trống hoác, chỉ có một quyển nhật ký

Ngày 16 tháng 5

Mai sắp đến lễ Giáng Sinh rồi, sẽ nhận được rất nhiều quà

Đây nhất định sẽ là một ngày vô cùng vui vẻ

Ngày 17 tháng 5

Lễ Giáng Sinh mà ông già Nô en không đến

Lễ Giáng Sinh mà ông già Nô en không đến

Lễ Giáng Sinh mà ông già Nô en không đến

Ngày 18 tháng 5

Tạc Thiên quả thật rất vui

Vì lễ Giáng Sinh nên nhận được quả của ông già Nô en

Nhưng, lạ ghê. Món quà này phải để đâu mới được ta?

Ngày 33 tháng 9

Kim báo thức đồng hồ từ từ nhích đến gần

Ngày 65 tháng 12

Ngày hôm nay, rốt cuộc cũng có thể ra ngoài rồi, bên ngoài nhiều người ghê cơ, nhiều đến lạ luôn. Nhưng sao sắc mặt ai cũng kì kì vậy ta?


Đọc đến đây cô gái nhỏ đột nhiên cầm quyển nhật kí lên, vì cô nhận ra một điều...

Đúng vậy, rốt cuộc cô bé đã nhận ra...

17, Trốn

Không học hành, cũng không biết cách ăn nói.

Tôi như thế, đúng là chẳng ai cần.

Ở nhà thì thành thứ để bố trút giận. Càng lúc bố ra tay càng nặng.

Thực sự rất đau lòng.

"Tôi muốn trốn"

Trốn ra khỏi nhà, liền bị bắt lại. Càng bị đánh dữ hơn.

Tôi cái gì cũng không biết thế này đúng là đáng ghét.

Mẹ đang mang thai, cùng chị hai vui vẻ nói cười chuẩn bị bữa cơm.

Những ngày cực khổ như thế, hôm nay rồi sẽ kết thúc.

Ý thức dần trở nên nhạt nhòa.

Đúng thế, đúng như tôi mong muốn. Mọi người, cùng tôi . ..

A a, chết hết đi. Đúng như tôi muốn!

Mấy tháng sau

"Là một cậu bé rất khỏe mạnh!"

Chú nói thế.

Tôi chẳng buồn đau, nhưng vẫn khóc.

Mở mắt, có đôi nam nữ nhìn tôi.

Không hiểu sao lại thấy rất quen.

Người đàn ông kia dùng một giọng điệu dịu dàng nói.

"Mày muốn trốn chứ gì"

18, Anh trai sát nhân

Anh hai đột nhiên nổi điên, giết chết cả nhà.

Nhưng anh vẫn bị bắt, bị xử tử hình.

Trong đó có đứa em gái may mắn còn sống, nhưng vì quá sợ hãi mà mất trí nhớ.

Mất cha mẹ, không có ký ức, cô em gái sống như cái xác không hồn, có một ngày, gặp được một gã bói toán.

Vì vậy bắt đầu bói xem quá khứ của mình.

"Vì sao anh tôi đột nhiên lại nổi điên?"

"Không, anh cô rất tỉnh táo."

"Vậy tại sao anh tôi lại muốn giết cả nhà."

"Không, anh cô chỉ giết một người."

Đột nhiên, cô em gái hiểu ra, bắt đầu khóc nức nở.

19, Nhân vên giao hàng

Tôi và nhân viên giao hàng đang nói chuyện với nhau

"Ngại quá, cho tôi hỏi địa chỉ này ở đâu ạ. . ." Nhân viên giao hàng nói

"À à, tầng một tòa nhà B đó cậu." Tôi nói

"Cám ơn anh." Nhân viên giao hàng nói

Đóng cửa lại.

Mà phòn tôi ở trên tầng 3 tòa nhà C lận mà.

20, Lễ giáng sinh ông già Nô-en

"Oa ~ cảm ơn ba"

"A! ! Không phải ba, là ông già Nô-en nhân dịp lễ giáng sinh tặng con mẹ ha??"

"À à ~~ Đương nhiên rồi"

Ông già Nô-en

Tôi thích nhất là ông già Nô-en

Tôi sau này lớn lên nhất định sẽ trở thành ông già Nô-en

Ngày hôm nay tôi chắc chắn sẽ có thêm đồ chơi mới

"Cạch"

Ai, thanh âm gì thế. . .

Ba là ông già Nô-en

Mẹ là ông già Nô-en

Ông già nô en là ai. . .

A

Vậy tôi cũng là ông già Nô-en rồi

A ha ha ha
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
21, Bạn gái

Lúc trở thành sinh viên, rốt cuộc tôi cũng có thể bắt đầu cuộc sống tự lập đã mong ước từ lâu

Dù chỉ là một căn phòng trọ rất bình thường nhưng dẫu sao đây cũng là căn phòng hoàn toàn thuộc về tôi

Tự do muôn năm!

Nhưng vẫn còn có chuyện khiến tôi phải bận tâm

Lúc đến quản lý đã nói với tôi là bên cạnh có người ở, nhưng ba tháng nay tôi lại chưa từng gặp được vị hàng xóm này

Chuyện này làm tôi cứ thấy là lạ...

Mà lạ hơn nữa là cứ đến đêm khuya, bên cạnh sẽ vang lên tiếng cười con gái có chút đè nén

Lúc nào tiếng cười ấy cũng vang lên đúng vào lúc 3 giờ

Không lẽ bên cạnh là cô nàng kì lạ nào đó?

Có ngày tôi vì không khỏe nên phải về sớm, đúng lúc đó lại thấy quản lý chung cư đang đón nhà mới chuyển vào


Tôi đến hỏi anh ta chuyện nhà hàng xóm

"Ừ, hàng xóm của cậu là một chàng trai bằng tuổi cậu thì phải, hình như còn học cùng trường với cậu, chắc giờ đang có nhà đấy"

Tôi nghĩ một chút rồi định qua chào

"Xin chào.... tôi ở bên cạnh..."

"Ừ, có chuyện gì không?" (rốt cục gặp được! ) mở cửa là một chàng trai bình thường

"Không có gì. . . Quản lý chung cư bảo hai chúng ta cùng trường đại học.... Hơn nữa trước giờ không gặp nên tôi định qua đây chào hỏi "

"A. . . Hóa ra cậu cũng là sinh viên trường XX! Xin chỉ giáo! Tôi làm thêm ở quán bar nên toàn đêm khuya mới về!" (thì ra là thế! )

Sau đó chúng tôi bắt đầu nói chuyện phiếm...

"Đúng rồi. . . Bình thường tôi còn nghe thấy giọng con gái..."

"À, tôi và bạn gái cùng làm thêm ở quán bar, nên thỉnh thoảng làm việc xong cô ấy cũng đến chơi" (Vậy cơ đấy! Hâm mộ vãi! ! ! )

"Ừ. . . Vậy cho tôi gửi lời chào đến bạn gái anh nhé"

"Ừ! Có gì rảnh mang bạn gái cậu tới uống chén rượu nha!" (Đm! Bố không có bạn gái! ! ! ! ! )

22, Chị em song sinh

Có một cặp chị em sinh đôi bị bắt cóc

Hai chị em đều bị kẻ bắt cóc dùng băng dán bịt mắt và miệng lại

Kẻ bắt cóc nói nhỏ với cô chị

"Nếu mày dám chống trả ta sẽ giết em gái mày"

Sau đó gã nói nhỏ với cô em

"Mày mà dám chống trả tao sẽ giết chị mày"

23, Đi làm ở khách sạn

Vì công việc nên tôi và đồng nghiệp cùng thuê một phòng khách sạn

Hôm đó đồng nghiệp có việc phải làm nên không về

Tôi rất nhát gan nên đi ngủ sớm, nhưng đến khuya thì lại nghe thấy tiếng đập cửa cạch cạch

"Nhân viên khách sạn à?" Tôi hỏi nhưng chẳng nghe thấy ai đáp lại

Tôi nhìn cửa phòng sợ hãi

Tiếng đập cửa kia cứ thế vang lên đến sáng mới ngừng lại

Sau đó tôi liền đổi phòng

Lúc tôi và đồng nghiệp đã đi làm về nói chuyện đập cửa thì hắn nói

"Quả nhiên là có"

Hắn nói khách sạn này trước đây từng có hoả hoạn

Có người trốn không kịp nên bị nhốt trong phòng kia, đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy xác của gã

A a. . . May mà tôi không mở cửa phòng ra...

24, Headphone

Ban nãy, cái headphone giá 8 nghìn nguyên tự nhiên bị hư

Tại mình cứ nghe nhạc ở mức max à?

Đột nhiên "Choảng" một tiếng rồi hư luôn

Tôi liền mua về một cái tivi hơn 40 nghìn nguyên

Sau đó liền hối hận

Vừa nghĩ thầm "Không lẽ cứ thế mà hư" vừa mở nguồn điện tivi

Hình ảnh thì không sao nhưng lại chẳng nghe thấy gì

TV hơn 40 nghìn nguyên liền hư

Mà sao hôm nay bên ngoài cũng yên tĩnh lạ kì

Hay là ra ngoài đi bộ thay đổi tâm trạng chút

25, Rửa mặt

Sắp đến giờ ra ngoài rồi

Nhìn đồng hồ báo thức, hóa ra đã sắp xế chiều rồi!

Tôi đến mặt còn chưa rửa nữa!

Dù thấy rất phiền phức những đành chịu thôi...

Tôi mở vòi nước bồn rửa mặt rồi vuốt nước lên mặt, sau đó đổ sữa rửa mặt ra tay chà cho nổi bọt, rồi thoa đều lên mặt

Ống thoát nước vẫn vang lên tiếng nước chảy "róc ra róc rách"

Lúc rửa sạch lớp bọt trên mặt tôi lấy tay tìm Vòi Nước

Ủa? Đâu rồi? Sao không thấy nước đâu hết?

Xà phòng lại còn chảy vào mắt tôi, làm tôi không thể mở mắt tìm được

Vòi nước. . . Vòi nước ở đâu?

A a. . . Rốt cục mò thấy vòi nước rồi

Tôi mở vòi hoa sen ra để nó chảy nước, rồi dùng nước rửa sạch bọt xà phòng trên mặt

Cầm khăn lau khô mặt

Rồi tắt vòi hoa sen

A. . . Sao gương WC gớm vậy ta...

Sau đó tôi đến râu cũng chưa cạo đã hốt hoảng chạy ra ngoài
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
26, Ảnh

Hôm sinh nhật tôi tổ chức một bữa tiệc ở nhà mình, sau cùng mọi người cùng chụp ảnh, rốt cuộc lại chụp phải một thứ kỳ quái

Trong tủ áo quần phía sau chúng tôi có một người phụ nữ với làn da tái nhợt, hai mắt đỏ bừng tôi chưa từng nhìn thấy không biết từ đâu nhô đầu ra nhìn chúng tôi

Tôi hơi sợ hãi nên mang ảnh đến cho một người có năng lực tâm linh giám định

"Tấm ảnh này không hề có chút linh khí nào, nên cũng chẳng phải ảnh chụp ma quỷ gì" Gã nói vậy

A a. . . Còn tưởng là ảnh chụp phải ma chứ, đúng là làm tôi giật cả mình. . .

27, Vấn đề khó giải quyết

Khi chuyện xảy ra thì đây còn là một trấn nhỏ.

Có một người đàn ông bị giam trong một căn phòng.

Người đàn ông mở hai mắt ra, nghe thấy giọng nói.

"Tìm trong cái rương kia hai mặt tiền xu giống nhau cho ta "

Trước mắt có một cái rương rất lớn, mở ra xem, bên trong có rất nhiều tiền xu.

"Nếu tìm được hai mặt giống nhau, dùng cameras trên bàn mà chụp đồng tiền xu đó. Không tìm được thì đừng hòng ta thả người ra. Chụp xong gửi bằng máy fax bên kia."

Đương nhiên máy fax ngoại trừ dãy số đã cài đặt sẵn thì không thể gửi đi đâu nữa hết.

Chàng trai kia cố hết sức tìm.

Sau đó tìm được hai mặt tiền giống nhau.

Lúc dùng camera chụp ảnh rồi fax đi, gã ta nhận ra.

Có lẽ, cả đời gã cũng không thể thoát khỏi nơi này.

28, Ngắm sao

Sao đêm nay đẹp quá, làm tôi càng ngắm càng thích.

A! Đã quên giới thiệu, tôi là một fan hâm mộ thiên văn, về quê chăm sóc bố mẹ.

Ở nông thôn ít ô nhiễm ánh sáng, đến tối đường cũng ít người đi lại, quả là một địa điểm tốt đẻ ngắm sao.

Buông tay ra khỏi kính viễn vọng để nghỉ ngơi chút ít, ủa? Sợi dây cột bên trái rời ra từ lúc nào thế?

"Chàng trai trẻ! Giới nghịch ngói (muộn thế rồi - thấy trong bản trung đóng ngoặc mở ngoặc, chắc là tiếng địa phương) mà còn ngắm sao à." Một người đàn ông tráng kiện đột nhiên xuất hiện làm tôi giật cả mình.

Định thần một lúc, nhìn người đàn ông ngậm thuốc mặc giày rơm, chắc là nông dân gần đó.

"Chàng trai trẻ, thuốc không?" Nhìn bao thuốc lá trong tay ông ta, tôi nhặt lấy một điếu.

Châm lửa, hút thuốc, tôi chuyện trò cùng ông: "Ở nông thôn yên tĩnh thật!"

Ông kia nói giọng rất rõ ràng: "Ài, yên bình gì chứ. Gần đây còn mò được một cái xác dưới mương kia kìa, thằng nhỏ mới mười mấy, tay còn cầm cái dây lưng, đúng rồi, cậu buổi tối ngắm sao phải cẩn thận chút, đừng rơi xuống mương đó!"

Tôi hít một hơi thuốc, mỉm cười nói cảm ơn ông.

Ông kia chỉ kính viễn vọng của tôi, mắt bảo đưa cho ông.

Ông nhìn kỹ kính viễn vọng, vừa cười cười vừa trả lại cho tôi.

"Cậu mau về ngủ đi!" Ông ta vất mẩu thuốc còn hơn nửa, mỉm cười phất tay tạm biệt tôi.

Tôi mệt mỏi ngáp một cái, phải, nên về ngủ thôi.

29, Ngọn nến

Du thuyền trên hồ, nói không chừng sẽ gặp được một đoạn tình duyên không tưởng.

Cô gái đi du thuyền, đến giữa hồ đột nhiên thuyền bị lật, cậu bé cố gắng hết mình nhảy xuống cứu cô.

Cô bé vô cùng cảm kích, trùng hợp hôm đó là sinh nhật cô, cô mời cậu bé cùng đón sinh nhật với mình.

Hai người đến nhà hàng ăn, đối mặt với bánh sinh nhật, cô bé đẻ cảm tạ cậu bé kia, để cậu thổi nến.

Cậu bé lấy dũng khí tỏ tình với cô bé, cô gái lắc đầu: "Cậu rất dũng cảm, nhưng tôi thích người thông minh."

Cậu bé cười với cô bé nói: "Cậu biết tại sao thuyền chìm không?"

Cô bé mở to hai mắt: "Hóa ra là cậu làm?"

Cậu bé đắc ý cười: "Thế đã đủ chứng minh tôi đủ thông minh để làm bạn trai cậu chưa?"

Cô bé lại lắc đầu: "Chưa, cậu còn chưa đủ thông minh."

30, Tom và ông già Nô-en

Tom rất mong chờ quà giáng sinh của ông già Nô-en.

Sáng sớm sau khi Tom tỉnh lại, thì thấy dưới cây thông Nô-en có ba hộp quà nhỏ.

Tom chú thấy ông già Nô-en đang nhìn lén cậu ở ngoài cửa sổ, ông già Nô-en dù nhênh răng cười với cậu, nhưng vẫn nhìn cậu chằm chằm. Dù Tom hơi mất hứng, nhưng cũng cười với ông, đi tới cạnh mấy hộp quà.

Tom cầm một món quà lên, lúc này ông già Nô-en càng cười tươi thêm.

Từ trong hộp quà, Tom lấy ra một cái quần. Dù Tom hơi thất vọng nhưng vẫn mở tiếp hộp quà thứ hai.

Lúc này ông già Nô-en bắt đầu ôm bụng cười. Trong món quà thứ hai, Tom lấy ra một quả bóng.

Tom dần không vui, thậm chí có chút tức giận.

Cuối cùng, Tom cũng mở món quà thứ 3 cũng là món quà lớn nhất.

Trong món quà lớn nhất rơi ra một chiếc xe đạp, lúc thấy xe đạp, ông già Nô-en rốt cuộc nhịn không được cười lăn cười bò trên tuyết.

Mà Tom rốt cuộc cũng không nhịn được, bắt đầu gào khóc bên cây thông Nô-en.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
31, Giếng

Một hôm, vì thấy tiếng em gái khóc đau tai quá nên tôi giết nó rồi vứt xác vào cái giếng bên ngoài.

Hôm sau ra xem lại không thấy xác đâu

5 năm sau, vì chút tranh chấp mà tôi giết luôn thằng bạn rồi vất xác vào cái giếng bên ngoài

Hôm sau ra xem lại không thấy xác đâu

10 năm sau, sau rượu xong không cẩn thận làm một cô nọ mang thai, cô ta quấn dữ quá nên giết cô ta luôn rồi vất xác vào cái giếng bên ngoài


Hôm sau ra xem lại không thấy xác đâu


15 năm sau, vì bị cấp trên mắng nên giết hắn vất xác vào cái giếng bên ngoài

Hôm sau ra xem lại không thấy xác đâu

20 năm sau, vì ghét phải chăm sóc bà mẹ làm gì cũng bất tiện nên giết bả luôn vất vào cái giếng bên ngoài

Hôm sau ra xem lại thấy cái xác vẫn còn đó


Hôm sau, hôm sau nữa, ngày nào cũng nhìn... cơ mà cái xác vẫn còn đó

32, Một nhà ba người

Có một nhà ba người nọ vừa dọn vào nhà mới

Dù hơi cũ nhưng khó khăn lắm mới tìm được căn nhà tiện nghi thế!

Trước giờ chỉ ở trong nhà trọ nhỏ nhẹ, giờ còn có cả một cái sân nọ, thật may là có thể chuyển đến đây!

Cả nhà cứ thế bắt đầu cuộc sống mới ở trong ngôi nhà mới

Khoảng một tháng sau, một tối nọ, cô vợ nói

"Em nghĩ phòng này có vấn đề!" Nói thế

Đây không phải là lần đầu tiên!

"Hay tại em nghĩ nhiều rồi? Dù nhà này rất rẻ nhưng cũng không có nghĩa. . . ."

Người chồng còn chưa nói xong, đã thấy sắc mặt vợ mình cứ là lạ

Cô vợ xanh mặt nhìn ra cửa sổ ngoài vườn

Chỉ thấy cậu bé đang chơi ngoàn sân rất vui vẻ

Người chồng cũng nhìn ra

"Rốt cuộc là sao thế! Rốt cuộc là có vấn đề gì?" Người chồng nói.

33, siêu năng lực

Ngày nọ, ở một nơi nọ có cô bé sáu tuổi mất tích.

Có tìm sao đi nữa cũng chẳng tìm thấy, cảnh sát ở các nơi phối hợp tìm kiểm nhưng mãi vẫn không thấy.

Cảnh sát cũng đành bỏ qua.

Một tháng sau, cha mẹ cô bé không chịu bỏ cuộc mời một người có năng lực thấu thị nổi tiếng ở Mỹ.

Hai người liền cầu xin người nọ dùng năng lực của mình tìm cô bé.

Người kia bắt đầu thấu thị.

Người có năng lực thấu thị kia dường như đã biết được điều gì đó

"Đứa bé rất có tinh thần"

Những lời này làm bố mẹ cô bé rất vui.

"Xung quanh cô bé thấy có rất nhiều gia cụ sang trọng, rõ ràng cô bé đang ở trong một nhà giàu có"

Dù hơi nghi ngờ những lời này nhưng họ vẫn rất vui.

Sau đó bà mẹ hỏi trọng điểm

"Con tôi giờ ở đâu?" Kích động hỏi người có khả năng thấu thị một câu

"Con gái của hai vị giờ đang ở một thế giới khác"

34, Căn phòng màu đỏ

Cô gái nọ xác định thi đậu ở đại học Tô-ki-ô rồi bắt đầu cuộc sống một người ở Tô-ki-ô.

Bắt đầu cuộc sống ở căn phòng trọ nhỏ, thấy tường phòng có một lỗ nhỏ.

Cái lỗ này có thể nhìn sang phòng bên kia, cô thử nhìn trộm một chút.

Bên kia lỗ là một màu đỏ thẫm.

Phòng bên khách chắc là do do dán áp-phích màu đỏ, nghĩ thế cô hôm sau cũng nhìn trộm thêm lần nữa


Dù nhìn sao cũng thấy hồng hồng, tò mò quá cô hỏi bà chủ nhà.

"Phòng cạnh phòng tôi có ai ở không?"

Chủ cho thuê nhà trả lời

"Cạnh phòng cô có người bị nhiễm trùng mắt ở đó"

35, Phòng đọc sách

Một cô gái nọ đang cố gắng tìm quyển sách mình thích ở trong phòng đọc sất dưới đất.

Thầy giáo thấy cô bé kia, lúc đi về đóng cửa lại.

Hôm nay là lễ bế giảng, ngày mai bắt đầu nghỉ hè.

Cửa chỉ có thể mở ra từ bên ngoài, không có chìa khóa thì không thể ra.

Cô bé kia dùng thái độ ''Vì có quyển sách thích nhất làm bạn, nên một chút cũng không đáng sợ '' mà viết nhật kí mỗi ngày

Sau khi kết thúc kì nghỉ hè, thầy giáo đến phòng đọc ở dưới đất, phát hiện cô bé đã chết.

Đọc nhật kí của cô bé

"Tôi không hề sợ, vì đã có sách làm bạn rồi."

"Nhưng chỉ là, ánh nhìn qua lỗ khóa kia thật đáng sợ. . ."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
36, Cô gái áo đỏ

Tôi ở tầng 8

Vì công việc bận rộn lên thường đến khuya mới về

Mưa nhỏ rơi lích rích làm ướt bên vai, cảm giác thật thoải mái

Chỉ là, cầu thang máy ở đại sảnh đáng lẽ phải luôn sáng đèn nay lại tối thui như hũ núi

Chẳng mấy chốc tôi đã biết vì sao lại tối thế

Hình như đường dây đèn điện gặp vấn đề

Cũng không phải chỉ mới hôm nay, nhân viên quản lí ở đây làm việc chẳng có hiệu suất gì cả

Khi thang máy dừng lại ở tầng một, cảnh cửa mở ra làm tôi hoảng sợ

Bên trong có người. . . quay người về phía cửa mà đứng không nhúc nhích

Một cô gái mặc váy liền áo màu đỏ gắn bướm đó

Trước khi vào tôi hơi chần chừ một chút, nhưng lại cảm thấy nếu mình không vào thì cũng kì lắm, thế là cứ vậy mà đi vào

Tôi quay lưng về phía cô gái kia mà ấn nút tầng 8

Giờ mới nhận ra, cô ấy chưa ấn tầng mình muốn đến, tôi nghĩ chắc là ấn không được

Mà chỉ bấm tầng mình thôi cũng kì

Nhìn chằm chằm đèn chỉ số tầng, tôi thầm nghĩ tốc độ thang máy chậm thật

Cô gái kia vẫn quay mặt ra sau không hề nhúc nhích

Thang máy đến tầng tám rồi, tôi đi ra thấy cô gái kia vẫn thế, không hề thay đổi, mặt vẫn nhìn ra sau

Vào trong phòng thấy mình đã tỉnh táo lại đôi chút liền vào tắm

Uống lon bia, lúc muốn uống lon thứ 2 đã thấy tủ lạnh trống không

Gần đó có cửa hàng tiện lợi. Tôi mang dép ra bấm thang máy

Cửa mở ra, cô gái kia vẫn còn ở trong

Y như thế, vẫn đứng quay ra sau

Nhưng lần này thì tôi không vào nữa

37, Chiến tranh Việt (ở đây là nước Việt (tên nước thời Chu, ở phía đông tỉnh Chiết Giang ngày nay, sau này mở rộng đến vùng Giang Tô, Sơn Đông))

Đêm trước khi kết thúc chiến tranh Việt, chàng trai binh sĩ nọ gọi điện thoại về nhà

"Có lẽ ngày mai con sẽ về, con định đón một chiến hữu không nơi nương tựa về cùng, mẹ cho ảnh ở chung được không"

Cha mẹ nghe tin con sắp về vô cùng vui mừng, "Đương nhiên là được!" Vội vàng đáp đầy vui vẻ

"Nhưng, con có việc này phải nói trước, trong lúc chiến đấu ảnh dẫm phải bom, mất đi một tay và một chân, nhưng dù thế con cũng muốn mang ảnh về"

Nghe câu này, cha mẹ chàng trai thoáng im lặng

"Nếu chỉ mấy ngày thì không sao, chiếu cố người tàn tật khổ lắm, lúc về ba mẹ sẽ tìm chỗ ở cho anh ta. Ai cũng có cuộc sống của mình, mình chẳng thể chiếu cố cậu bạn kia cả đời được"

Đứa con nghe xong, không nói lời nào liền cúp điện thoại

Hôm sau cảnh sát gọi tới

Cha mẹ binh sĩ xuất ngũ kia được thông báo con trai mình đã nhảy lầu tự tử chết

Hai ông bà nhìn thi thể con mình nói không ra lời, òa lên khóc rống

38, Ngôi nhà nhỏ trong núi

Một trận bão tuyết nổi ra nơi ngọn núi tuyết nọ, bốn người không may gặp nạn.

Nếu cứ tiếp tục như thế nhất định sẽ chết, ngay khi mọi người nghĩ thế thì thấy một căn phòng nhỏ ở phía trước.

Bốn người gần như ngất xỉu liền đi vào phòng trước khi bị trận tuyết lở kia vùi lấp

Dù mọi người đều khỏe mạnh, nhưng trong nhà không có thiết bị giữ ấm, khỉ có lương thực dùng khi khẩn cấp

Nếu ngủ nhất định sẽ bị đông chết. Chỉ cần chống cự được đến sáng sớm. . .

Lúc này nhóm trưởng rủ mọi người chơi một trò chơi

"Bốn người ngồi ở bốn khóc phòng khác nhau, cứ 5 phút tôi sẽ đi qua bên trái, khi đến góc phòng tiếp theo thì người đứng ở đó sẽ bắt đầu đi tiếp"

Sáng hôm sau, đội cứu hộ tìm được một ngôi nhà nhỏ trong núi. Bốn người mệt gần chết cười tươi roi rói.

Nhân viên đội cứu hộ nói "May mà mọi người đều không sao ha"

39. Tấm ảnh kì dị

Một ngày nọ hai người bạn thân đang nói chuyện, đột nhiên nhắc đến một tấm ảnh kì dị họ chụp rất lâu trước đây.

Khi đó có ngôi nhà dọc đường núi phát sinh thảm án. Hai người hẹn tối sẽ đi cùng nhau

Qua cổng, phòng khách, nhà tắm, WC, nhà bếp rồi đến phòng của ông bố, hai người bước lên tầng hai.

Sau đó là phòng của đứa con, phòng của bà mẹ, hai người phòng nào cũng đi qua một lần đã rồi mới rời khỏi đây

Sau đó đến hôm nay hai người nhìn ảnh đã rửa xong đều giật nảy mình

Không chụp được cái gì hết.

Máy ảnh của hai người dĩ nhiên chỉ là máy ảnh bình thường, chưa từng chụp được ma quỷ này nọ

"? ? Lạ ghê ta?"

"Hay là siêu thoát rồi"

"Chắc là thế rồi, giờ chắc chỗ đó hết chụp được ảnh ma rồi"

"Không chắc đâu, nè, trên đường mình đi lúc đó không phải có một ngôi nhà cô lập sao, lần sau vào đó đi"

"Ác ác! Thật à? Chỗ đó cũng là phế tích?"

"Không có người đâu, hôm nay mình đi đi"

"OK, biết rồi, hôm nay tôi chuẩn bị rồi đi luôn"

Thật mong chờ quá, lâu lắm rồi mới có một trải nghiệm hưng phấn thế

40. Tiểu Thiên Sứ

Trước mặt cô gái xuất hiện một vị tiểu thiên sứ

"Tôi có thể thực hiện bất cứ nguyện vọng nào của cô"

Tiểu thiên sứ nói thế.

Cô gái khóc đpá

"Xin hãy làm cho người nhà tôi biến mất! Gia đình thế này tôi chẳng thèm! !"

Hôm sau khi tỉnh lại, xuống tầng như mọi ngày thì thấy ba mẹ, và anh trai cô đều còn đó

Cô gái hối hận.

Tối hôm đó tiểu thiên sứ xuất hiện trước mặt cô lần nữa

"Cô thỏa mãn chưa"

Cô gái nói "Xin ngài hãy xóa điều ước hôm qua của con đi"

"Điều ước đã thực hiện không thể xóa được"

Cô gái òa khóc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
41. Chết não

Sau hai tuần xác nhận chết não, cơ thể anh được kết nối với vô số máy móc, chỉ có thể dựa vào máy hô hấp nhân tạo để duy trì sinh mạng.

Nhưng đây cũng chỉ là chuyện của ngày hôm qua, giờ đây anh ta đã chết.

"Thành thật xin lỗi. Tôi đã cố hết sức mình. . ." Bác sĩ nói với giọng vô cùng buồn bã.

Khi tôi ôm lấy thi thể của anh, nhẹ đến lạ, chắc chắn anh ấy đã rất thống khổ.

Nhưng giờ có lẽ đã không còn đau khổ nữa rồi nhỉ? Vì đã được giải thoát rồi.

" . . . Không cần nộp tiền viện phí đâu"

Chắc là đã nhận ra tình trạng không tính là giàu có của tôi, quả là một bác sĩ hiền lành mà.

"Nhìn thi thể người chết thế này khó chịu lắm phải không" Bác sĩ đắp vải trắng lên.

"Hãy quên hết những kí ức ở bên anh ta đi"

Những lời này làm tôi hoảng hốt

Cám ơn anh, bác sĩ.

42. Bạn bè

Bạn bè "Thực sự rất xin lỗi "

Tôi "Dừng tay lại đi!"

Bạn bè "Em. . . Em gái tôi bị bệnh.... tôi cần tiền "

Tôi "Cậu không sao chứ? Tỉnh táo lại đi"

Bạn bè ". . . Cảm ơn. . ."

Ta "Chỗ tôi có 10 vạn nguyên có thể cho cậu mượn nè"

Bạn bè "Thực sự rất cám ơn cậu. . . Ừ. . . Nói thế nào đây "

Tôi "Tôi chưa ăn cơm nè, cậu đi ăn cùng không"

Bạn bè "Cảm ơn. . ."

Tôi "Cậu nói gì thế, mình là bạn tốt mà?"

Bạn bè "Thật ra suýt chút nữa tôi đã định tự sát.... nhờ cậu cả"

Tôi "Đừng để ý "

Bạn bè "Trễ thế này thật xin lỗi"

43. Tôi và vợ

Khoảng hai năm tước, ở thị trấn bên cạnh có một cô gái theo đuổi tôi.

Dù là bạn cùng cấp ba, tính cách cũng tốt nhưng mặt mũi lại không thuộc tuýp của tôi, nên tôi lúc nào cũng do do dự dự không muốn đi chơi với cô.

Lúc đó công việc của tôi cũng không ổn, chuyện xấu liên tiếp xảy ra, mẹ tôi cũng chết vì sự cố.

Tôi không muốn bị người khác thương hại nên không nói với ai chỉ một mình cắn răng chịu đựng.

Đêm mẹ tôi mất, cô gái kia gọi đến.

"Mẹ anh mất rồi ha. . ."

". . . ."

"Dù lúc trước tôi chưa từng nhắc đến nhưng mẹ tôi cũng đã qua đời.... Ngay ngày hôm qua. Ngã cầu thang nên. . ."

"hả?"

"Chúng ta đều giống nhau ha"

. . . Tôi có cảm giác dường như đã được những lời này cứu rỗi

Tôi nghĩ nhất định cô ấy có thể hiểu được tôi

Tâm tình không muốn bị người ta thương hại

Chỉ cần một người có thể dựa dẫm

Tâm tư bị đè nén như được giải thoát, tôi òa khóc.

Tôi nhực cười như thế mà cô ấy cũng nguyện khóc cùng tôi, cứ thế vô thức, tôi yêu cô ấy.

Đấy chính là quá tình quen biết của tôi và vợ tôi.


44. Peter Smith là trợ lí kĩ sư của tôi. Anh ta luôn

chăm chú vào việc của mình. Mặt khác, những nhân viên khác cùng công ty với Peter thì lại

suốt ngày ngồi lê đôi mách. Lãng phí thời gian ở công ty.

Peter đều tích cực giúp các đồng nghiệp làm việc. Nếu không có anh giúp thì

công việc nhất định sẽ chẳng thể hoàn thành đúng hạn. Không chỉ thế, Peter

trong giờ nghỉ vẫn miệt mài làm việc, còn những kẻ khác thì

đều lười biếng nằm chơi xơi nước. Hiểu biết chuyên môn của Peter

rất nhiều và phong phú, đối với mấy chuyện như làm kiêu thì Peter

hoàn toàn chẳng có, nếu như Peter không ở công ty này thì

công việc sẽ luôn bị trì trệ. Nếu cải thiện đãi ngộ với Peter thì

sẽ rất có lợi cho công ty. Trước mắt, xin hãy đưa Peter

lên làm trưởng phòng, xin hãy

ra xử lí

cho đề án này.

Project leader.

45. Thanh âm u buồn

Có một cô gái, vì chuyện tình cảm mà mắc chứng trầm cảm

Nghe bạn bè đề nghị, cô đến bệnh viện đa khoa gặp bác sĩ tâm lý

Cô gái kia nhờ có bác sĩ tâm lý mà mở lòng, nói với bác sĩ vì bạn trai áp bách nên mới dẫn đến bệnh tâm lý

Để rồi

"Tôi nói bí mật cho cô biết, chỉ cần nắm lấy tay tôi, tôi có thể nghe thấy tiếng lòng của cô" Bác sĩ dùng biểu tình nghiêm túc mà quan tâm nói

với cô gái kia

Cô gái dù vẫn nghi ngờ những vẫn thử nắm lấy tay bác sĩ

bác sĩ chạm tay vào không được một phút đồng hồ, đã nặng nề nhìn cô gái nói

"Nếu cô còn tiếp tục gặp anh ta, nhất định sẽ có chuyện, cô hãy chia tay cậu ta đi"

Hai năm sau, một hôm nọ cô gái kia tự sát

Em gái cô nghi ngờ nguyên nhân cái chết của chị mình.... không trong sạch, nên đến tìm bác sĩ chủ trị cho chị mình

Bác sĩ kia hai năm trước đã về hưu, chuyển về sống trong biệt thự ở Canada, em gái đến cửa đã nói rõ nguyên nhân mình đến đây

"Xin bác sĩ hãy nói cho tôi biết, vì sao chị tôi lại tự sát! ?"

Cô em gái nắm lấy tay bác sĩ, vô cùng hy vọng ông có thể cho cô đáp án

"Rất xin lỗi, thật ra tôi cũng không có năng lực nghe được tiếng lòng" Bác sĩ chột dạ trả lời

Cô em gái cúi đầu dùng biểu cảm rất khó chịu nói "Nếu thế, rốt cuộc vì sao chị lại chết. . ."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
46. Tiểu Minh và Đại Minh

Mấy hôm trước Tiểu Hoa sinh bệnh nên nằm viện, bạn thân Tiểu Minh và Đại Minh quyết định đến bệnh viện thăm

Sau khi hỏi mấy vị y tá phòng bệnh ở đâu mới biết Tiểu Hoa nằm ở phòng bệnh tư nhân cao cấp

(Trước phòng bệnh)

Tiểu Minh : "Nó khóa cửa lại rồi. . ."

Đại Minh : "Vậy thì gõ cửa, đồ ngu"

(Gõ cửa)

Gõ hơn mười cái, cửa mới dần dần mở ra, Tiểu Minh và Đại Minh chạy vội chạy vàng vào xem Tiểu Hoa

Hai người cầm theo cái giỏ hoa quả, thấy Tiểu Hoa ngồi trên giường đờ người ra nhìn trần nhà, 2 người bày đủ trò đùa giỡn vui vẻ ~

Tiểu Hoa : "Cám ơn hai người đã đến thăm, tôi rất vui. . ."

Tiểu Minh và Đại Minh : "Bạn bè với nhau, cần gì khách khí thế ~~ "

47. Rửa sạch hai tay trong mưa

Tan học mưa rơi rất to, tôi trốn dưới mái hiên một nhà dân, dù là cửa nhà người khác, nhưng đã đến lúc này rồi thì đâu rảnh mà quan tâm mình có phiền người khác không. Tôi mở điện thoại di động, màn màn hình một mảnh đen kịt. Thiệt tình! Lúc ra cửa rõ ràng còn sáng mà, giờ không mang dù, điện thoại quên sạc pin, không thể gọi ba mẹ đến chở, chết thật rồi.

"Em trai, em không mang dù à?"

Khoảng 10 phút sau, cửa phía sau mở ra, một người đàn ông cao gầy cười nhìn tôi hỏi.

Chủ nhà này? Nhìn nụ cười trên mặt người đàn ông kia, tôi lúng túng gật đầu. Dáng người an ta cũng không tệ lắm, hình như là con lai, nhưng không biết là con lai nước nào. Khi cười rộ lên có thể thấy hai má lúm đồng tiền nhàn nhạt, tóc hơi xoăn nhẹ, ngoại trừ áo quần không vừa lắm, hơi ngắn quá ra thì anh ta cũng có thể coi là dễ nhìn.

"Có muốn vào trong trú mưa lát không?" Anh ta nhìn tôi nói, nụ cười vẫn không tắt. "Nghe tiếng mưa rơi to thế thì chắc còn lâu nữa mới ngừng, "

"Không phiền chứ ạ?" Tôi hỏi, dù đã biết đáp án của người ta, nhưng vẫn phải có chút lễ phép.

"Không sao đâu, tôi cũng vừa tan tầm, lại gặp phải mưa to. Tôi hiểu mà, quên mang dù thiệt là mệt ha." Anh ta chớp mắt với tôi, tỏ vẻ rất thấu hiểu. Tôi cũng mỉm cười nhìn anh ta, gật đầu:
"Cảm ơn anh"

Anh ta mở cửa ra, dẫn tôi vào. Bên trong cũng như bên ngoài là một căn nhà bình thường, vào trong là một cái gara, một chiếc xe màu trắng sạch sẽ. ở cánh cửa bên phải có một thùng đựng dù, toàn dù là dù, bên trên còn để một chiếc dù xanh; bên trái là tủ đựng giày mở quá nửa, nhét đầy giày ở trong.

Tôi đnag suy nghĩ, đột nhiên nghe được tiếng mở chìa khóa, tôi hoàn hồn, chủ nhà, chìa khóa của anh ta rơi xuống đất, anh ta khom lưng nhặt lên, cười thầm thì với tôi một câu: "Xin lỗi, nhà một người ở mới dọn vô chưa quen lắm."

Tôi gật đầu, nhìn anh ta vạch từng chiếc chìa khóa lấy một chìa hợp với ổ khóa phòng khách, cười nói: "Tôi không muốn phiền anh quá, cho tôi mượn cây dù được không? Tự tôi về nhà cũng được rồi."

"Không sao đâu, cứ vào ngồi đi, Bên ngoài mưa dữ vậy, dù mang dù cũng ướt thôi."

Anh ta cứ giữ tôi lại mãi, tôi uyển chuyển mà kiên quyết cự tuyệt. Rốt cuộc anh ta gật đầu, nhìn thoáng qua thùng đựng dù, cầm cái dù trên cùng màu xanh nhạt đưa cho tôi.

"Thế lấy cái này đi, không cần trả lại, chỉ là một cái dù thôi mà." Anh ta cười.

Tôi thoáng sửng sốt, hơi chần chờ vươn tay, nhận lấy cây dù. Nãy tránh mưa, nước mưa làm ướt nhẹp ống quần, hơi lạnh cứ trèo lên ngực.

"Dạ, cám ơn anh." Tôi cố mở miệng, kiềm chế nỗi sợ hãi muốn chạy trồn, cố bước đi bình thường, đi ra cửa sắt, mở dù ra, nước mưa đọng lại trên dù chưa khô bắn ra. Ra khỏi căn phòng này, dường như vẫn cảm nhận được anh ta đang đứng sau lưng cười nhìn tôi, như có con dao đè lên cuống họng. Chạy qua góc đường, tooi đi thêm một đoạn nữa rồi ném cái ô đi, v\à chạy như điên trong mưa, vội vã về nhà vừa rửa sạch hai tay. Cũng may, tôi trốn được

48. Bảng sắt

Lúc ra ngoài tản bộ

"Oái ________________! ! ! !" một tiếng

Đột nhiên nghe tiếng hét chói tai của một cô gái

Tôi vội chạy theo hướng đó thì thấy một cô gái ngã ngồi ở trước một cái bảng sắt dài hai mét rộng hai mét, cao 50 cm, không nhúc nhích lấy một cái

Tôi bước lên hỏi có chuyện gì nhưng cô gái kia hình như bị dọa sợ không nói ra lời. . .

Chẳng mấy chốc một người mặc quần áo lao động đã chạy đến giải thích

Nói là lúc đang thi công tòa nhà cao tầng thì bảng sắt không cẩn thận rơi xuống

May là không ai bị thương

Bộ dạng cô gái hoảng sợ ôm eo và cái bảng sắt đen kịt rớt từ trên xuống chồng gạch đỏ tươi trong thê rkinh khủn. . .

Trước lúc hoàng hôn, tôi lại lần nưaax chạy đến chỗ mọi chuyện xảy ra

Cái bảng sắt kia vẫn còn đó

Xem ra là nặng quá nên không xử lí được

Vì không ngờ xung quanh đều có nhân viên đứng gác, lại có cô gái hồi sáng đó nên tôi chào cô

"Nãy nguy hiểm qua ha"

Nghe thấy lời cô đáp lại

Tôi liền quyết định đi tìm nhân viên canh gác. . .

49. Cô gái ở tầng 4

Trước phòng trọ của tôi là một tòa nhà hoang phế chỉ có lèo tèo mấy nhà ở

Vì con đường nhỏ trước tòa nhà kia rất ít người đi nên dù nhanh, tôi vẫn vòng qua đường lớn để đi học

Hôm nay vì ngủ quên, tôi đành đi con đường nhỏ cho nhanh.

Lúc đi ngang qua một tòa nhà, tôi ngẩng đầu lên, trùng hợp thay lại thấy một thiếu nữ ở trong một căn phòng


Đúng lúc đó cô gái kia cũng quay người nhìn về phía tôi

Bốn mắt giao nhau, cô này lớn lên rất xinh nha

Ánh nhìn u buồn của cô khắc sâu trong lòng tôi

Từ hôm đó trở đi tôi đều đi con đường nhỏ kia

Mỗi lần tôi đi ngang qua tòa nhà kia, nhìn về phía tầng 4

Cô gái kia cũng đều đúng lúc nhìn về phía tôi

Đây là nhất kiến chung tình sao?

TV chiếu tin có một cô gái nhà giàu bị bắt cóc tống tiền

Không lẽ là cô ấy?

Chẳng lẽ cô ấy bị nhốt ở đó, muốn cô phát hiện và đi cứu cô sao?

Hèn gì lần nào cũng có thể thấy cô ấy ở đó, hơn nữa luôn mang một vẻ mặt u buồn

Nóng ruột tôi liền đi về phía tòa nhà kia để muốn cứu người

Vào cửa thì thấy hình như ở đây đã lâu lắm rồi không có người ở

Tôi đi đến lầu bốn, mở cửa phòng xong thì cũng không thể rời khỏi được nữa.

50."Bộ phim sát nhân"

Các bạn, các bạn đã từng nghe qua cái gọi là "Bộ phim sát nhân" chưa?

Đó là một bộ phim bí mật trong đó đa số là những cảnh hành hạ người ta đến chết.

Có người nói, loại phim này thật ra là những cảnh phim giết chóc thực sự do hung thủ quay lại.

Hôm nọ, tôi uốn rượu với bạn, hắn nói giờ trên tay hắn có mấy bộ phim loại này

Như kiểu món ăn quý giá đến nỗi khiến mấy lão sành ăn phải liều mạng lao vào ăn cá nóc và nọc độc vậy

Tôi đây tự nhận là lá gan khá lớn, lại rất tò mò, vẫn luôn hi vọng có thể thấy vậy như thế

Vì vậy hắn hẹn tôi đến một phòng nhỏ bí mật trên núi rồi cho tôi xem thử bộ phim li kì kia

Hưng phấn mãi không thôi tôi theo hẹn đúng giờ đến nơi

Ông bạn kia lại đến muộn ba mươi phút, hắn đỏ mặt cười nói

"Xin lỗi, xin lỗi ~ tại thằng ba nhà tôi đột nhiên sốt bừng bừng"

Ông bạn ném cho tôi cái đĩa tôi vẫn mong ngóng, trong phim toàn tiếng khóc lóc và tiếng cười run rẩy của người khác

Là câu chuyện về một đứa trẻ khoảng mười tuổi, bị hung thủ dùng dao cắt kim loại cắt thành từng miếng nhỏ

Vì nội dung phim quá thảm, nên tôi nghe được nửa đã hối hận tắt tv

Cũng vì lòng hiếu kì giết chết con mèo, giờ nghĩ lại tôi đúng là ngu mới đòi đi coi cái này

Xem xong, tôi bất mãn to giọng hỏi bạn tôi

"Phim này mà ông cũng xem, không phải ông cũng có con sao?"

Nghe tôi hỏi, ông bạn đáp nhẹ bẫng

"Ờ, hai đứa. Nhưng thế thì sao?"

Nghe ông bạn nói lạnh băng, mặt tôi trắng bệch ngồi một bên ghế sa lon.



----------------***Hết***---------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom