Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 325: Chương 325



Người khác viết văn đều là văn kể, dùng tình cảm khiến người đọc cảm động, còn cô lại viết văn nghị luận.

Bài của cô nhắc đến những nhân vật vĩ đại, khen ngợi đủ điều, đây là mánh khóe mà cô giáo dạy văn lúc trước đã dạy cô.

Ai ngờ, đến thời đại này lại thành cố tình nịnh nọt, oan ghê luôn.

Tuy cũng có ý lấy lòng ở trong đó, nhưng đều là những dẫn chứng cụ thể, không nói bừa hay tự bịa ra.

Cô còn cảm thấy bạn học viết văn y như đang kể khổ ấy.

Mất điểm rồi thì thôi đi vậy, có thể thi được hạng nhất toàn trường quả thật nằm ngoài dự đoán của cô.

Tống Thời Hạ cùng lắm chỉ dám nghĩ tới top 10, dù sao trên đời này vẫn còn có nhiều người tài giỏi hơn mình, nên cô không dám lơ là.

Tống Thời Hạ vui mừng hớn hở cầm bảng điểm chờ Quý Duy Thanh tan tầm về nhà.

Nhiệm vụ học tập của cô có thể giảm bớt, kể ra thì lý hóa là thi được cao điểm nhất, ngữ văn và chính trị là thấp nhất.

Loại đề dựa vào ý kiến khách quan như thế này, chỉ cần không viết đúng ý của thầy cô chấm thi thì đều bị trừ điểm, quả thật chỉ toàn dựa vào may mắn.

Còn chưa chờ được đến lúc Quý Duy Thanh về nhà, cô đã thấy mẹ chồng xách theo bao lớn bao nhỏ ghé thăm.

“Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”

Hàn Dung cười tươi như hoa.

“Con đứng nhất toàn trường nên mẹ nhờ người mua mấy cân thịt dê. Hôm nay chúng ta ăn lầu dê nhé.”

Trong lòng Tống Thời Hạ chợt cảm thấy ấm áp, cô đúng là may mắn có được nhà chồng tuyệt vời, mẹ chồng chẳng khác gì mẹ ruột.

Cô xách đồ giúp mẹ chồng:

“Mẹ, lần sau muốn chúc mừng thì chờ thứ bảy tụi con về nhà luôn. Không thì nhà chị cả với Yên Nhiên đều không được ăn.”

Hàn Dung vui khấp khởi nói:

“Hôm nay chúng ta chúc mừng ở nhà con, chờ Yên Nhiên nghỉ thì đến nhà hàng quốc doanh ăn một bữa chúc mừng sau.”

Tống Thời Hạ vội vàng ngăn cản bà ấy: “Mẹ, đây chỉ là một cuộc thi thử giữa kỳ thôi, đừng làm linh đình như thế.”

“Phải làm to chứ, con đứng nhất toàn trường chứng tỏ thành tích học tập của con rất tốt, cả khu phố không ai thi được 500 điểm, con là niềm tự hào của cả nhà đấy!”

Cô đang muốn nói chắc chắn lúc trước giáo sư Quý đạt điểm cao hơn mình.

Hàn Dung đoán được suy nghĩ của cô, bèn nói trước:

“Giáo sư Quý của chúng ta không tham gia thi đại học, thằng bé học cấp 1 đã nhảy lớp lên cấp 2, học cấp 2 được một học kỳ lại nhảy lớp lên đại học.

DTV

Lúc đó có rất nhiều thầy cô tới ra đề cho nó, nó đều có thể giải được. Vì vậy, đến cả cấp 3 cũng chưa học đã trực tiếp học lên đại học rồi.”

Chẳng trách còn trẻ đã là giáo sư, còn có hai bằng tiến sĩ ở nước ngoài. Hóa ra anh là thiên tài từ bé.

“Chị cả con cũng không tham gia thi đại học, con bé học trung cấp xong thì đậu sư phạm luôn, vừa tốt nghiệp đã là giáo viên.

Trước đây con bé dạy trường cấp hai, mấy năm trước mới được điều đến trường trung học phổ thông số 9 dạy.”

Thế nên Tống Thời Hạ và Yên Nhiên chính là hai sĩ tử chính quy trong nhà.

Nếu cùng thi đậu đại học thì sẽ càng đáng tự hào hơn.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 326: Chương 326



Trong lúc ăn cơm, Hàn Dung nhắc đến mấy người bạn của ba chồng muốn mua trà và rượu thuốc.

Tống Thời Hạ nghĩ có thể kiếm thêm được một khoản nữa nên cũng không từ chối ngay.

Cô mặc kệ ánh mắt của giáo sư Quý, kiên trì nói:

“Gần đây bài vở của con cũng sắp xong rồi, có lẽ phải đợi thêm một chút. Để con bảo anh trai tìm người buôn trà thần bí kia.”

Hàn Dung tỏ vẻ mình hiểu.

Tuy chính sách đã lơi lỏng khiến mọi người có thể tự do mua bán, nhưng đa số người dân đều muốn làm các công việc làm ăn ổn định.

Trừ khi trong nhà thiếu tiền quá mới có thể lấy của quý trong nhà đi bán.

Hàn Dung và chồng đoán có lẽ con dâu đã mua được trà từ trong tay người có hoàn cảnh như thế.

Tình huống này thì phải dăm ba năm nữa may ra mới đỡ hơn.

Trà và rượu thuốc cũng không rẻ, đặc biệt là dược liệu dùng để ngâm rượu thuốc đều là loại cao cấp.

Tống Thời Hạ chưa tính thêm cả chi phí của linh tuyền, đối với cô thì tặng cho người thân bạn bè nên không cần thiết phải so đo những điều đó.

Nhưng nếu bán đi thì cô phải nghĩ xem nên để mức giá như thế nào cho hợp lý.

Giáo sư Quý gõ bàn nói: “Lấy giá ngang với hai bình rượu Mao Đài đi, ai chê đắt thì có thể mua trà.”

Tống Thời Hạ kinh ngạc quay đầu lại hỏi: “Giá này có đắt quá không?”

Không ngờ câu đó lại được nói ra từ miệng anh.

Quý Duy Thanh phân tích cho cô:

“Em tốn thời gian công sức ngâm rượu thuốc, dược liệu lại đắt đỏ, uống vào còn tốt cho sức khỏe, không thua gì rượu Mao Đài.”

Hình như cũng đúng.

Cô vẫn chưa tính công sức mình bỏ ra.

Trước đó, Tống Thời Hạ toàn tự làm cho người trong nhà nên không để ý, giờ muốn bán cho người ngoài thì chắc chắn phải tính kỹ lại.

Cô quyết định luôn:

“Vậy để giá này trước, sau đó lại xem thử có cần tăng giá hay không. Em cảm thấy nếu bán cho người giàu có thể tăng thêm mấy lần.”

Quý Duy Thanh thấy ban nãy cô tỏ ra giật mình, còn tưởng rằng cô ngại thu phí, không ngờ chỉ mới mấy giây đã biến thành con buôn chính hiệu rồi.

“Em tém tém lại một chút đi, giá cao quá có thể bị người ta để ý đó.”

“Yên tâm đi, người bình thường sẽ không mua ở chỗ em, việc buôn bán của em chủ yếu dựa vào danh tiếng thôi.”

Cô còn ngại buôn bán sẽ mệt ấy chứ, có người mua thì ngâm rượu, không ai mua thì khỏi làm.

Sau này, cô sẽ ba năm không khai trương, vừa khai trương thì đủ ăn ba năm, không muốn mệt mỏi cày cuốc như kiếp trước nữa.

Quý Duy Thanh châm chước mở miệng:

“Thầy anh có hỏi thăm rượu thuốc, trước đó anh chia của phần mình cho ông ấy nên sau này bán cho ông ấy có thể để anh trả không, cứ coi như anh tặng ông ấy đi.”

Tống Thời Hạ hào phóng xua tay nói:

“Anh cứ tặng đi, khỏi lấy tiền. Ông ấy là thầy của anh, em cũng không thiếu chút tiền ấy.”

“Cảm ơn em, Hạ Hạ. Bệnh phong thấp của thầy rất nặng, bị mất ngủ và ù tai thời gian dài, nhờ có rượu thuốc nên mới đỡ hơn.”

“Anh bảo thầy uống ít rượu thôi, tuy là rượu thuốc cũng không thể uống nhiều đâu. Anh tặng trà thì hơn.”

“Bệnh phong thấp có thể dùng rượu thuốc thoa ngoài da, không cần phải uống.

Trong nhà có trà an thần, cái loại mà em pha cho anh lúc anh thức khuya đó, tặng nó cho thầy ấy thử xem.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 327: Chương 327



Mặc dù rượu thuốc có linh tuyền nên sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể người già, những lỡ như ông ấy tưởng uống rượu thuốc sẽ không sao thì tiêu.

Nên chẳng thà bảo ông ấy kiêng rượu còn hơn.

Câu này của cô như nhắc nhở Quý Duy Thanh, anh vẫn luôn không có lý do ngăn cản thầy uống rượu, lần này cuối cùng cũng có lý do chính đáng rồi.

Tết nguyên đán mà mọi người chờ đợi bấy lâu cuối cùng cũng đến.

Cho dù chỉ có một ngày nghỉ thì Tống Thời Hạ cũng rất hài lòng.

Cuối cùng cũng không cần ngày nào cũng bị bắt viết văn nữa, từ khi bài văn của cô chỉ có 10 điểm thì những môn toán lý hóa đều bị xếp ra sau.

DTV

Hàng xóm là giáo viên hệ lịch sử văn học, sau khi viết xong sẽ đưa cho giáo viên chấm, có học sinh cấp ba nào được hưởng đãi ngộ như vậy chứ!

Từ khi thím Phùng biết cô thi giữa kỳ đứng nhất toàn trường, còn được điểm cao đến 450 điểm thì gặp ai cũng khoe khoang.

Tống Thời Hạ biết thím Phùng không có ác ý gì, chỉ đơn thuần tự hào về người bạn là cô thôi.

Nhưng qua miệng người khác thì lại là cô chắc chắn có thể thi đỗ Đại học Yên Kinh.

Nếu đề thi đại học không có gì bất ngờ thì quả thật cô có thể cố gắng thử xem.

Nhưng nói trước bước không qua, không thể nói chắc được, miễn cho vui quá hóa buồn.

Đôi khi cô còn tình cờ gặp hiệu trưởng Hồ và Trương Uyển Thanh.

Hai người nhiệt tình kéo cô lại trò chuyện cùng, ẩn ý rằng muốn cô báo danh vào đại học Yên Kinh, đừng để trường đại học quốc lập bên cạnh cướp mất.

Áp lực dồn xuống ngay và luôn, vốn dĩ chỉ cần thi vào trường đại học bình thường thì đã là phát huy tốt hơn hẳn người thường.

Kết quả hiện giờ lại biến thành nhất định phải thi vào đại học Yên Kinh.

….

Tết Nguyên đán, Quý Yên Nhiên cũng về nhà, lần này cô ấy thi giữa kỳ khá tốt, được 500 điểm.

Vừa đến cửa nhà, Vu Phương nhà bên đã gọi cô ấy lại.

Quý Yến Nhiên tiến thoái lưỡng nan.

Chị dâu tốt với cô ấy như vậy, mà cô ấy lại thường xuyên qua lại với Vu Phương khiến trong lòng cô ấy cảm thấy áy náy, có lỗi với chị dâu.

Vu Phương giả vờ không thấy vẻ khó xử của cô ấy.

“Yên Nhiên được nghỉ à, mau đến ăn đậu phộng đi, chị vừa mới rang đậu phộng xong, thơm lắm.”

Cô ấy nhìn vào trong nhà, hy vọng mẹ cô ấy đi từ trong nhà ra gọi mình vào.

Quý Yên Nhiên cười gượng, đi theo cô ta vào nhà: “Nghỉ cũng không được yên, giáo viên giao cho em một đống bài tập.”

Vu Phương bóc đậu phộng cho cô ấy:

“Học sinh cấp ba các em quá vất vả, tại sao em không tự học ở nhà chứ? Chị dâu em học ở trường mấy ngày thì về nhà, ngày nào cũng để anh trai em dạy cho cô ấy đấy.”

Ý của cô ta là người nhà họ Quý quá bất công.

Nhất là con trai học giỏi như vậy lại không dạy cho em gái ruột mà lại đi dạy người ngoài là con dâu.

Vốn dĩ cô ta muốn châm ngòi ly gián nhưng ai ngờ Quý Yên Nhiên nghe xong lại thở phào.

“May quá, chỉ cần anh ấy không dạy em là được, tâm lý chị dâu của em vững thật.

Mỗi lần anh ấy dạy là một thử thách của em, khiến em cảm thấy chẳng thà nghỉ học còn hơn.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 328: Chương 328



Mỗi lần cô ấy thi tốt đều sẽ cố gắng lấy can đảm bảo anh trai ra hai đề kiểm tra cho cô ấy.

Kết quả là vắt hết óc suy nghĩ làm hai tiếng đều sai hết, đúng là đả kích lòng tự tin của cô ấy.

Cô ấy thích học ở trường hơn, cho dù có vất vả một chút, nhưng cũng tốt hơn là bị coi như gỗ mục khi đứng bên cạnh anh trai.

Nụ cười của Vu Phương cứng lại.

“Nếu có anh trai dạy thì chắc chắn em sẽ thi được thành tích tốt hơn. Em có biết chị dâu em đứng nhất toàn trường trong đợt thi giữa kỳ này không? Hàng xóm cả khu này đều biết cả rồi đấy.”

Quý Yên Nhiên cũng biết chuyện này.

Có đôi khi được nghỉ, cô ấy không muốn về nhà thì chị cả sẽ đến trường học đưa đồ dùng hàng ngày và sinh hoạt phí cho cô ấy, lúc đó cô ấy nghe xong thì ý chí chiến đấu lập tức sục sôi.

Chẳng biết tại sao, đột nhiên cô ấy cảm thấy hôm nay Vu Phương có dụng ý khác.

Ma xui quỷ khiến thế nào, cô ấy đổi giọng: “Em không biết chuyện này, chị có chắc là chị dâu em không?”

Vu Phương thở dài một hơi.

“Chuyện này còn có thể là giả được sao? Ngày nào mẹ em cũng đi ra ngoài khen ngợi chị dâu em được điểm cao, còn thân thiết với chị dâu em hơn cả em nữa, chị nghe mà khó chịu thay em đó.”

Quý Yên Nhiên không hề thấy khó chịu, cô ấy còn cảm thấy mừng thay cho chị dâu, đứng đầu trường không phải dễ.

Thảo nào anh trai lấy chị dâu, có lẽ là vì nhìn thấy tiềm năng học tập từ chị dâu cũng nên.

Về phần Vu Phương, tâm trạng của Quý Yên Nhiên bỗng trở nên phức tạp.

Trước đây cô ấy rất thân với Vu Phương, khi đó cô ấy cũng thật sự xem Vu Phương là bạn tốt.

Cho dù hai người chênh lệch tuổi tác rất nhiều, nhưng Vu Phương chưa từng coi cô ấy là trẻ con, còn chia sẻ rất nhiều bí mật nhỏ với cô ấy.

Chẳng lẽ vì mình đã trưởng thành rồi sao?

Hay đây mới là bộ mặt thật của Vu Phương.

Cô ấy cảm thấy rất buồn.

Người bạn mà cô ấy từng thật lòng đối đãi lại muốn lợi dụng cô ấy châm ngòi ly gián, phá hỏng quan hệ của cô ấy với người nhà.

Bắt đầu từ lúc nào thế?

Hình như từ khi chị dâu đến nhà, cô ấy được anh trai nhắc nhở mấy câu mới đề phòng Vu Phương, không ngờ ngày này lại đến sớm như vậy.

Quý Yên Nhiên về đến nhà thì buồn rầu không vui ngồi trên sô pha lật báo của ba.

DTV

Hàn Dung đi ngang qua ghế sô pha thấy vậy thì ngạc nhiên nhìn cô ấy.

“Con trút giận vào tờ báo làm gì? Ai trêu chọc con à?”

“Mẹ, có phải con ngốc lắm không?”

“Sao vậy? Thi không tốt à? Điểm cao thì cũng không thể ăn được, lần sau thi tốt hơn là được mà.”

Đột nhiên trong đầu Quý Yên Nhiên nhớ đến lời nói ly gián của Vu Phương, cố ý hỏi bà ấy.

“Chị dâu con thi được 450 điểm, điểm của con thấp hơn chị ấy hẳn 100 điểm.”

“Con bé ngốc, con so sánh với chị dâu con làm gì? Chị dâu con nhiều tuổi hơn con, đọc nhiều sách hơn.

Con học thêm hai năm nữa cũng có thể giống con bé. Nếu con muốn nâng cao thành tích thì tìm anh trai con, chắc chắn thằng bé sẽ đồng ý.”

Quý Yên Nhiên vội lắc đầu: “Cứ để anh ấy cho chị dâu đi, con không cần.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 329: Chương 329



Tống Thời Hạ vừa vào cửa đã nghe thấy câu này, mỉm cười trêu chọc cô ấy: “Bọn chị đến không đúng lúc rồi, sao giáo sư Quý lại bị em gái chê bai vậy.”

Quý Yên Nhiên vô thức nhìn ra phía cửa, không thấy anh trai mới yên tâm.

“Chị dâu, chị đừng nói với anh ấy nhé.”

Tống Thời Hạ giả vờ suy nghĩ: “Vậy chị phải thu phí bịt miệng mới được.”

Vẻ mặt Quý Yên Nhiên đau khổ: “Thứ đáng giá nhất của em chỉ là cái bút máy thôi.”

Hàn Dung cười nói: “Hai đứa nói chuyện đi, mẹ vào bếp xem nồi xương.”

“Phí bịt miệng không nhất định phải là tiền.”

Quý Yên Nhiên tò mò: “Vậy chị muốn gì ạ?”

“Ví dụ như một bí mật nhỏ của em.”

Quý Yên Nhiên hơi chột dạ: “Em làm gì có bí mật chứ!”

“Không vội, anh trai em còn đang trên đường đưa bọn trẻ đến đây.”

Tống Thời Hạ ung dung ngồi xuống, cầm lấy tờ báo bị Quý Yên Nhiên vò nhăn nhúm lại.

DTV

Quý Yên Nhiên cẩn thận tới gần: “Chị dâu, em thật sự không có bí mật nào hết.”

Lúc trước cô ấy có rất nhiều bí mật, nhưng tất cả đều nói cho Vu Phương biết, sau này ở ký túc xá trong trường thì viết nhật ký.

Tống Thời Hạ làm bộ thờ dài: “Chị còn tưởng mấy cô gái nhỏ đều có bí mật.”

Quý Yên Nhiên nịnh nọt bóp vai cho cô: “Em là cô gái lớn rồi.”

“Được, lần này tha cho em, bóp vai cho chị đi.”

Tống Thời Hạ đã ra ngoài tìm anh trai trước, giao lá trà cho anh ấy, cô không giải thích nguồn gốc từ đâu ra.

Tống Thu Sinh cũng không hỏi, dù sao cũng là anh ruột.

Cô còn thuận tiện soạn những thẻ dạy vỡ lòng thành một quyển sách nhỏ.

Nội dung bao gồm nhìn tranh học chữ, nhìn vật, hoa quả rau củ, mọi đồ vật đều do cô tự tay vẽ.

Cô đề nghị với anh trai tìm một giáo viên mỹ thuật chuyên nghiệp vẽ lại lần nữa.

Tống Thu Sinh xem xong, cảm thấy có thể bán chạy.

Đến lúc thương lượng xong sẽ chia cho cô, Tống Thời Hạ chỉ cần 20%.

“Chị dâu, cỡ này đã được chưa ạ?”

Quý Yên Nhiên hâm mộ nhìn làn da của chị dâu, sao da chị dâu lại trắng như vậy, da của cô ấy thì đen sạm đây.

Tống Thời Hạ thoải mái duỗi lưng: “Tay nghề em không tệ, chị mang quà cho em đó, em mở ra xem thử đi.”

Quý Yên Nhiên vừa mừng vừa lo, cô ấy tưởng chị dâu thấy xa cách với cô ấy.

Cô ấy mở túi ra, bên trong là một đôi bốt nhỏ viền lông.

“Em đi thử xem có vừa chân không, cái này do chị nhờ người ta mang về giúp đấy.”

Sau khi có thành tích thi không bao lâu, anh trai gọi hỏi cô muốn quà gì, nên đã nhờ chị dâu mang một đôi bốt khá được ưa chuộng về.

Hai mắt Quý Yên Nhiên sáng rực lên: “Giày đẹp quá, em không nỡ mang luôn ấy.”

Cô ấy lưu luyến rồi đẩy về: “Chị giữ lại mang đi, đôi giày này chắc chắn không rẻ đâu.”

“Đôi giày này là cỡ của em, quà tết chị cố ý mua tặng cho em đó.”

Quý Yên Nhiên yêu thích không buông tay.

“Em cảm ơn chị.”

Tống Thời Hạ vào bếp giúp mẹ chồng, thịt cá còn phong phú hơn cả ăn tiệc.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back