Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 670: Chương 670



Hiệu trưởng Hồ đã nhận ra sự khác thường, Cát Tình ngồi bên bàn tiệc nữ, chưa hề chạm vào chén rượu, vậy là việc vừa rồi là thật.

Nhà ông Cát xảy ra loại chuyện thế này, không được hay cho lắm.

Hiệu trưởng Hồ nhấc đũa: “Lão Cát này, con gái út nhà ông đang học ở trường ta nhỉ?”

DTV

Phó hiệu trưởng Cát giật thót người.

“Đúng, con bé nhập học theo chỉ tiêu học sinh năng khiếu bên thể thao, toàn bộ thủ tục xử lí theo đúng quy định.”

Phó hiệu trưởng Cát đã toát mồ hôi lạnh đầy người.

Trước kia ngụy trang quá tốt, qua mặt được mọi người, ngay cả hiệu trưởng Hồ cũng bị lừa.

Nhưng một khi trong nhà phát sinh gièm pha thì hậu quả thật không dám tưởng, chẳng khác gì con đê ngàn dặm bị tổ kiến đục hỏng.

“Tôi chỉ hỏi cho biết thôi, con gái ông quả thực trông rất rắn rỏi mạnh mẽ, tiếp tục cố gắng trong ngành thể thao, làm vận động viên chuyên nghiệp nhé.”

Cuối năm, hiệu trưởng Hồ quá bận, nghe đồng chí Tiểu Tống hàng xóm phản ánh chuyện Cát Tình cũng chỉ cử người đi nghe ngóng qua.

Ông ấy biết được ông đồng nghiệp của mình cũng có rất nhiều tật xấu nhỏ, nhưng trong công việc thì chưa điều tra ra vấn đề gì khác thường.

Song, hôm nay tới nhà mới thấy, hai vợ chồng dạy dỗ ra một cô con gái thế này, hiệu trưởng Hồ lại cảm thấy rất không bình thường.

Phó hiệu trưởng Cát vội vã chuyển đề tài.

“Nghe nói giáo sư Quý trường ta sẽ hướng dẫn nghiên cứu sinh vào học kì tới, cậu ấy còn trẻ như thế, có yên tâm được không ạ?

Tuy cậu ấy đã là giáo sư nhưng còn chưa có bề dày kinh nghiệm giảng dạy và hướng dẫn như các giáo sư khác, liệu có người tin tưởng vào năng lực của cậu ấy không?”

Hiệu trưởng Hồ cười lớn:

“Ông có thể hoài nghi ai cũng được, nhưng chớ có dại mà hoài nghi giáo sư Quý, đây chính là nhân tài mà trường ta dốc hết sức mới tranh được với đại học Quốc Lập đấy.”

Phó hiệu trưởng Cát nghe nói thế, lòng như trầm xuống, vội vàng hỏi thăm thêm về vị giáo sư trẻ này.

Trước kia ông ta không quá để mắt tới anh chàng giáo sư mới 30 ấy, ai biết người này từng học trường nào ở nước ngoài, sơ yếu lí lịch của cậu ta chỉ viết có hai cái tên trường nước ngoài lạ hoắc thôi.

Nếu thật sự có địa vị đáng gờm đến thế thì…

Cát Tình bị nhốt vào phòng, khóc ầm lên.

Rõ ràng mẹ và bà anh Thu Thụy đã dặn, chỉ cần tuyên bố chuyện mình mang thai trước mặt nhiều người là qua tết có thể kết hôn với anh ấy mà.

Cô ta vừa khóc vừa nhớ tới ánh mắt hung ác như muốn ăn tươi nuốt sống mình của cha mẹ, chợt thấy sợ hãi.

Bạch Thu Thụy bị mẹ và bà nội kéo tới nhà Cát Tình chúc tết.

Cậu ta cực kì không muốn đi, một phần là vì có cảm giác vẻ tươi cười của hai người rất không bình thường, nhưng đó là mẹ và bà nội cậu ta, không đi không được.

Nhưng nếu cậu ta có thể tiên đoán được chuyện sẽ phát sinh trong ngày hôm nay, nhất định cậu ta sẽ không bao giờ bước qua bậc cửa nhà họ Cát.

Có điều, cuộc đời không có chữ ‘nếu’.

Khi Bạch Thu Thụy hiểu ra được mọi chuyện thì việc hôn nhân của cậu ta với Cát Tình cũng đã được người lớn hai nhà ấn định xong xuôi.

Cậu ta muốn phản đối, muốn làm ầm lên, lại trông thấy cha và ông nội lần lượt bước vào.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 671: Chương 671



Trong phòng khách còn có bao nhiêu lãnh đạo trường đại học Yến Kinh cùng với những người cậu ta không quen biết nhưng chỉ thông qua khí thế cũng có thể đoán được đều là người quyền cao chức trọng.

Bạch Thu Thụy không cam lòng với cuộc hôn nhân này, nhưng chuyện Cát Tình mang thai đã bị lộ ra, cho nên đành cắn răng chấp nhận.

Phó hiệu trưởng Cát cũng không muốn để con gái mình mang tiếng chưa kết hôn đã có thai nên mới phải vội vã lấy chồng.

Nhưng cấp trên còn đang ngồi ở sô pha kia, ông ta chỉ đành cắn răng đồng ý.

Vụ gièm pha này, dưới sự che giấu của người nhà hai bên đã biến thành hai người trẻ tuổi yêu nhau tha thiết, không cầm lòng được nên đã phạm sai lầm.

Nhưng cả hai đều sẵn sàng chịu trách nhiệm cho sai lầm đó, bởi vậy, mọi người đều không hoài nghi gì.

Dưới ánh mắt hăm dọa của cha và ông nội, Bạch Thu Thụy vâng dạ đồng ý với kế hoạch tổ chức đám cưới, nhưng lòng vẫn hết sức căm phẫn.

Trong thời khắc này, cậu ta chợt bừng tỉnh, hiểu ra một điều, mình và người trong mộng đã ngày càng cách xa nhau.

Vợ chồng phó hiệu trưởng Cát nhận ra kết cục đã không thể thay đổi, đành tiếp thu hiện thực.

Tuy nhà họ Bạch này toàn một đám quê mùa nhưng chính ông ta cũng không còn hi vọng lên chức.

Đợi Bạch Thu Thụy tốt nghiệp đại học, vào thể chế nhà nước làm việc, chưa biết chừng con gái ông ta còn có thể làm bà lớn, cũng có thể hỗ trợ sự nghiệp của con trai mình.

Chấp nhận hiện thực rồi, hai vợ chồng không đối xử hà khắc với con gái nữa mà bắt đầu chờ mong đứa bé trong bụng Cát Tình là con trai, như vậy mới không uổng phí những ngày bị người khác chỉ trỏ sau lưng.

Chuyện hôn nhân của Cát Tình và Bạch Thu Thụy đã được ấn định.

Cát Tình cảm thấy lúc này mình đã rảnh tay để xử lí ân oán với Tống Thời Hạ.

Lần này cô ta quyết định dùng thân phận của cha mình để tạo áp lực cho Tống Thời Hạ.

Bởi cô ta đang là thai phụ, ôm nỗi ấm ức trong lòng sẽ không tốt cho cả mẹ và con, cho nên nhất định phải xả giận.

Phó hiệu trưởng Cát nghe con gái kể lể oán thán, thuận tiện hỏi tên đối phương, vừa nghe đáp án liền khiếp sợ nhảy khỏi ghế ngồi.

DTV

“Con nói là ai? Tống Thời Hạ? Sinh viên khoa nào trường ta?”

Cát Tình không phát hiện phản ứng của cha mình có hơi khác lạ, vẫn ôm cánh tay cha làm nũng:

“Là người thi đỗ thủ khoa đầu vào trường ta ấy, ba đừng nghĩ cô ta không màng danh lợi, thực ra tâm địa lắm cơ, kiêu căng cực kì, không coi ai ra gì.”

Phó hiệu trưởng Cát nghĩ mình sắp ngất rồi.

“Con động vào cô ta làm gì? Con biết nhà người ta là thế nào không?”

Cát Tình chẳng hề để tâm, chỉ níu tay cha nũng nịu:

“Thì cũng chỉ là người nhà viên chức trong trường thôi mà, hình như con có nghe ai nói thế. Ba, ba giúp con lần này đi, ả hồ ly tinh này còn cố tình quyến rũ anh Thu Thụy nữa chứ.”

Phó hiệu trưởng Cát nổi nóng cho con gái một bạt tai trời giáng.

“Mày ngậm cái mồm lại, không biết nói năng, sớm muộn gì cũng chuốc họa cho nhà này.

Chưa biết nhà người ta thế nào dã dám giở trò, nếu có ngày nào tao gặp xui gì, chắc chắn là do mày cả.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 672: Chương 672



Cát Tình bụm mặt, trố mắt nhìn ông ta như không sao tin nổi.

“Ba, con còn đang mang thai đấy, sao ba lại tát con?”

“Tát mày là còn nhẹ, nếu không phải tại mày đang có thai, tao đã cho mày ăn dây lưng rồi. Mày có biết Tống Thời Hạ là người nhà giáo sư nào trong trường không?”

Cát Tình lại nghĩ đến khía cạnh khác, lập tức vui mừng như thể thấy đối thủ gặp xui.

“Giáo sư trường ta ít cũng phải 30-40 tuổi, Tống Thời Hạ là vợ kế?”

“Vợ kế thì sao, là vợ thứ ba thứ tư thì vị đó cũng có người tranh nhau lấy, lúc trước tao còn muốn gả mày cho người ta đấy, mà người ta chướng mắt mày.”

Cát Tình ngây ra, đầu óc như hóa bùn, rồi đột nhiên bừng tỉnh, nghĩ tới vị kia, sắc mặt tái nhợt đi.

“Là… giáo sư Quý?”

DTV

Cát Tình biết giáo sư Quý là ai, nhưng cũng chỉ là đơn phương ‘quen biết’, giáo sư Quý không biết cô ta.

Hồi còn học cấp ba, cô ta thích chạy sang trường tìm cha mình, chính là để nhìn lén giáo sư Quý.

Có điều, giáo sư thường xuyên đi công tác, gặp được một lần đã là may mắn lắm rồi.

Cát Tình vừa gặp Bạch Thu Thụy đã lập tức phải lòng cậu ta cũng là vì Bạch Thu Thụy cho cô ta một cảm giác khá tương tự giáo sư Quý.

Cô ta không nói rõ được đó là cái gì, chỉ biết là cảm giác không giống người thường.

Nhưng giáo sư Quý trong lòng cô ta là ánh trăng thanh cao không thể với tới, cho nên về sau cô ta khăng khăng một lòng yêu Bạch Thu Thụy rồi thì không còn chú ý đời tư của giáo sư Quý nữa.

Thật không ngờ, nữ sinh mà cô ta luôn chướng mắt lại là vợ của giáo sư.

Cát Tình hậm hực:

“Dựa vào đâu mà cô ta có thể làm vợ giáo sư Quý? Cô ta không xứng với người như giáo sư Quý.”

Phó hiệu trưởng Cát đã tức giận đến mụ mị đầu óc.

“Người ta không xứng thì mày xứng à? Người ta đã kết hôn với giáo sư Quý trước cả khi thi đại học, lấy thực lực thi đỗ thủ khoa, còn mày lại phải lấy suất học sinh năng khiếu mới được vào trường.

Tao nói cho mày biết, vụ này cần thiết phải lấp đi, vợ giáo sư Quý dù chỉ tay mắng tận mặt mày thì mày cũng phải nhịn cho tao.”

Cát Tình tức tối la lên:

“Con không đấy, lấy gì mà bắt con phải nhịn cô ta? Đều là người nhà viên chức, sao con phải nhún nhường, đứng thấp hơn cô ta?”

Phó hiệu trưởng Cát lạnh lùng nói:

“Chỉ bằng việc người ta là vợ giáo sư Quý, là hàng xóm của hiệu trưởng Hồ, chỉ bằng cái lí do ấy thôi mày đã phải nhịn rồi.

Nếu mày còn muốn tiếp tục đi học thì yên phận mà đi học cho tao, đừng có gây gổ với người ta nữa.

Hiệu trưởng Hồ đã bắt đầu nghi ngờ quy trình nhập học của mày có vấn đề, nếu thấy người ta ở trường thì tránh đi cho tao, nghe rõ chưa?”

Cát Tình khiếp sợ trước vẻ nghiêm túc đến khắc nghiệt của cha mình, nước mắt trào ra.

Cát Tình không thể ngờ rằng mọi chuyện sẽ thành ra thế này.

Cha cô ta buộc cô ta phải làm hòa với Tống Thời Hạ, nhưng cô ta không thể nhẫn nhịn được cơn tức này.

Tống Thời Hạ chỉ là người nhà giáo sư trong trường thôi, lấy gì mà đòi cao hơn người nhà lãnh đạo trường như cô ta?

Cát Tình nhớ tới bác Bạch, bác ấy đã nói, nếu có gặp khó khăn gì không giải quyết được thì cứ tới tìm bác ấy.

Có người làm chỗ dựa, Cát Tình thu dọn quần áo, hậm hực bỏ nhà đi.

Nếu ba mình đã không thích thì mình tới nhà anh Thu Thụy ở luôn, bác Bạch và bà nội anh Thu Thụy cũng đã nói nhà họ luôn có chỗ cho mình mà.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 673: Chương 673



Mùng 10 tết, Tống Thời Hạ và gia đình nhà chồng mang theo cả xe đồ đạc từ nông thôn về thủ đô.

Năm nay ăn tết thật náo nhiệt, lúc ra về, mẹ chồng cô còn nắm c.h.ặ.t t.a.y mẹ đẻ cô, lưu luyến mãi không muốn đi, còn nói đầu xuân sẽ về đây đi đào măng nữa.

Quý Nhiễm còn tưởng cha mẹ sẽ ở lại quê Tống Thời Hạ qua rằm tháng Giêng mới về, không ngờ họ lại về sớm như thế.

Hàn Dung và chồng đều đã về hưu, đám trẻ thì được nghỉ đông, cả nhà đã về nông thôn hơn 20 ngày.

Quý Yên Nhiên về nhà, tắm rửa xong, thay đồ trong tủ liền cảm thấy lưng quần hình như hơi chặt.

Cô ấy hóp bụng, sờ thử một lúc rồi chạy sang phòng chị dâu, xoay tới xoay lui trước chiếc gương toàn thân, hình như mình mập lên rồi?

Tống Thời Hạ xuống nhà lấy nước uống, đi lên thì thấy Quý Yên Nhiên đang rầu rĩ đứng trước gương nhìn chằm chằm bụng mình.

Cô cười hỏi: “Sao trông em có vẻ không vui thế?”

Quý Yên Nhiên nhéo nhéo lớp mỡ bụng:

“Chị, có phải em mập lên không?”

Tống Thời Hạ không lừa cô ấy:

“Đúng là có da có thịt hơn, nhưng em cũng hay vận động, đợi đến khi về trường, vận động nhiều hơn là lại gầy như cũ thôi.”

Quý Yên Nhiên ép hai má:

“Em có hai cằm luôn rồi nè, mấy ngày tết ăn không dừng miệng, lúc nào cũng ăn, làm sao bây giờ?”

Bà Tống đặc biệt yêu thích hai đứa cháu nhỏ cùng với cô bé Quý Yên Nhiên xinh đẹp này, cho nên lúc nào cũng tìm cách làm cái ăn cho ba đứa nhỏ.

Tay lúc nào cũng có đồ ăn vặt, hạt dưa, lạc rang, kẹo hay bánh ngọt gì đó chưa bao giờ thấy thiếu, nếu thấy tay trống là bà liền nhét thêm cho ngay.

Không chỉ Quý Yên Nhiên mập lên mà cả hai nhóc con trong nhà cũng vậy, giờ đây Tống Thời Hạ không thể bế lên bằng một tay nữa rồi.

Hai nhóc con ăn ngon, người chắc nịch toàn thịt, Quý Nguyên trước kia hơi gầy mà nay mặt cũng đã phúng phính lên rồi.

Tống Thời Hạ an ủi:

“Nếu em lo mập thì mỗi ngày chịu khó dậy sớm một chút, chạy vài vòng là gầy ngay thôi mà.”

Quý Yên Nhiên đỏ bừng mặt lên:

“Em có lo gì đâu, mập thì mập thôi, tròn tròn nhiều thịt càng đáng yêu chứ sao, người khác muốn mập lên còn chẳng có cơ hội đâu.”

Tống Thời Hạ bật cười: “Cứ mạnh miệng đi, nhưng tốt nhất là em đừng để chị bắt gặp em ăn kiêng giảm cân đấy.”

Quý Yên Nhiên bụm mặt chạy khỏi phòng chị dâu, chắc chắn chị ấy đã đoán được điều gì rồi.

Tống Thời Hạ ở lại nhà cha mẹ chồng hai ngày, bữa đó, cả nhà chị cả tới ăn cơm, có nhắc tới vụ gièm pha của hai nhà Bạch, Cát.

Vốn dĩ nếu hai nhà đường hoàng bàn chuyện cưới hỏi thì cũng không coi là gièm pha đâu.

Nhưng vấn đề là Cát Tình chưa cưới đã qua nhà họ Bạch ở, thế nên hàng xóm nhà phó hiệu trưởng Cát đều biết Cát Tình cư xử không mực thước.

Không những chưa kết hôn đã có thai mà còn đến nhà chồng chưa cưới sống trước khi chính thức về làm dâu.

Quý Nhiễm chắt lưỡi, bảo:

“Không hiểu nhà phó hiệu trưởng Cát sao lại dạy ra một cô con gái như vậy nữa, rõ ràng hai vợ chồng ông ấy sống rất đúng mực mà.

Phen này thanh danh nửa đời người đã bị đứa con làm hoen ố cả, con trai con dâu có khi cũng bị ảnh hưởng.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 674: Chương 674



Tống Thời Hạ thì lại không hề thương cảm:

“Thực ra em thấy, dạng gia đình thế nào sẽ dạy ra đứa con thế ấy thôi, mắt thấy chưa chắc đã là thật.”

Quý Nhiễm hạ giọng hỏi:

“Có phải em biết chuyện gì rồi không? Phó hiệu trưởng Cát ở trường vẫn luôn có danh tiếng tốt lắm mà?

Nhà ổng ở gần chỗ chị, chị thấy gia đình ổng với hàng xóm láng giềng cũng hài hòa thân thiết, chưa từng nghe nói nhà ổng có tin tức không tốt nào.”

Tống Thời Hạ cười nhạt:

“Phó hiệu trưởng Cát thực chất là người thế nào thì em không rõ, nhưng em biết rõ gương mặt thật của Cát Tình, con gái ông ta.

Em với Cát Tình có chút xích mích ở trường, cô ta đã dùng uy của phó hiệu trưởng Cát để hăm dọa đe nẹt em, cho nên em không nghĩ phó hiệu trưởng Cát trong sạch cho lắm.”

Nếu không phải được giáo dục mưa dầm thấm đất về chuyện lợi dụng quyền lực thì làm sao Cát Tình có thể thuần thục lấy cha mình ra đe dọa người khác như thế.

Quý Nhiễm ngây người:

“Thật ư? Sinh viên mà cũng dám gây ra loại chuyện như thế? Em có bị chèn ép gì không?”

Tống Thời Hạ cười khẽ, trấn an chị ấy:

“Tính em, chị biết mà, làm sao chịu để người ta bắt nạt, em lại không phải hạng người biết nhẫn nhịn.”

“Chị không ngờ con bé Cát Tình đó lại hai mặt như thế, bình thường nó không vậy đâu, trước mặt chị lúc nào cũng rất ngoan ngoãn lễ độ.

Lúc trước phó hiệu trưởng Cát còn định tác hợp Cát Tình cho A Thanh cơ đấy, nhưng mẹ cảm thấy Cát Tình nhỏ tuổi hơn A Thanh quá nhiều nên không đồng ý.

Tự bản thân A Thanh đã không lo được cho nó, lại còn cưới một cô bé chưa tốt nghiệp cấp ba thì sống với nhau thế nào. May thật đó.”

Hàn Dung từ trong bếp đi ra, bưng theo một vỉ bánh bao cuộn mới hấp.

Bà ngồi xuống, bảo:

“Đây là bánh bao cuộn mà mẹ Tiểu Tống làm, mẹ vừa hấp lại cho nóng, hôm nay mình không ăn cơm, ăn cái này đi.

Hai đứa đang nói chuyện nhà họ Cát à, có phải là chuyện hồi trước tết mọi người đồn, Cát Tình chưa cưới đã có thai?”

Chuyện Cát Tình mang thai, Hàn Dung đã nghe thấy từ rất sớm, bởi vì đi khám thai mà không có đăng kí kết hôn là phải làm thủ tục đăng kí ở bệnh viện.

Mặc dù mẹ Cát Tình đã hỏi mượn giấy hôn thú của con dâu nhưng chỉ cần có mắt đều biết đấy không phải chính chủ.

Lý Ái Nam đã đút tiền cho bác sĩ để họ ỉm đi việc này, bác sĩ khám cho Cát Tình cũng không bắt bẻ gì nhiều, nhưng thủ tục đăng kí thì vẫn phải làm đúng các bước.

Chỉ cần sau này kịp thời đến bổ sung giấy đăng kí kết hôn là được, hoặc mang giấy hôn thú đến làm thủ tục bỏ thai cũng được, bệnh viện chỉ yêu cầu đủ giấy tờ thôi.

Trưa hôm đó Hàn Dung đã nghe nói chuyện này.

Cha Cát Tình là một trong những phó hiệu trưởng bên trường đại học Yến Kinh, cùng ở trong một khu nhà cao cấp.

Danh tiếng có thể nói là đường hoàng liêm chính và sạch sẽ mấy chục năm như một, nhưng đến cuối cùng lại bị chính con gái bôi nhọ rồi.

Quý Nhiễm vội xích lại gần mẹ: “Mẹ, có phải mẹ biết chuyện gì trong đó không?”

Hàn Dung nói rất hàm súc:

“Từ đầu mẹ đã thấy cô con gái út nhà ông Cát đó không phải dạng người chín chắn ngay ngắn, cô bé đó được người nhà chiều chuộng, tính tình hơi nóng nảy láu táu, sớm muộn gì cũng sẽ gây phiền toái thôi.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 675: Chương 675



Cát Tình dọn vào nhà Bạch Thu Thụy ở tạm, thay đổi gần như hoàn toàn so với lúc ở nhà mình.

Khi còn ở nhà, cô ta chưa bao giờ đụng tay vào việc nhà, nhưng sang đây lại vô cùng đảm đang hiền thảo, luôn tay phụ giúp bà Bạch làm việc nhà.

Không chỉ có thế, sau mỗi bữa ăn cô ta còn tích cực chủ động xin rửa bát.

Bà Bạch hết sức hài lòng với cô con dâu tương lai này, tuy tính tình nó hơi kiêu căng nóng vội nhưng cũng dễ thông cảm, dù sao cũng là con gái nhà có chức có quyền, ai mà chẳng kiêu hãnh hơn người?

DTV

Trừ bỏ tật xấu là kiêu căng nóng nảy thì cô bé này rất lanh lẹ cần mẫn, đang mang thai vẫn chịu khó chia sẻ việc nhà với mình.

bà Bạch thầm nghĩ, cũng may, mình và mẹ chồng lanh trí, nhanh tay ấn định việc hôn nhân này sớm.

Con trai bà ta lông bông mãi chưa trưởng thành, đã 20 rồi còn chẳng được chín chắn, ngày ngày chỉ thích lái xe máy đi chơi, nhưng kết hôn, làm cha rồi, hẳn nó có thể ổn định lại sớm thôi.

Bạch Thu Thụy phiền muộn vô cùng, chẳng bao lâu nữa, mình sẽ bị hoàn toàn trói buộc vào một cuộc hôn nhân không mong muốn, chính cậu ta cũng không hiểu vì sao sự tình lại đến nông nỗi này.

Hôm ấy, Bạch Thu Thụy kéo một đám bạn bè tới nhà uống rượu.

Cát Tình vui vẻ nhận trách nhiệm chiêu đãi khách khứa, đây đều là bạn bè thân thiết của anh Thu Thụy, về sau sẽ là bạn của cả hai vợ chồng.

Cát Tình vừa đi tới cửa phòng đã nghe thấy một giọng ồm ồm bên trong vẳng ra.

“Anh Bạch, em cũng thấy phiền thay anh luôn đó, loại đàn bà này mà cưới về có khi phải cung phụng như bà tổ trong nhà mất, còn không bằng một sợi tóc của em học sinh chuyển trường kia.”

“Thật đấy, anh Bạch, khó khăn lắm anh mới vào cùng một trường với học sinh chuyển trường kia, sao lại không tranh thủ cơ hội chinh phục trái tim người ta? Cưới cọp mẹ này về nhà thì về sau có còn được sống yên không?”

“Anh Bạch nhà chúng ta trước kia sống khoáng đạt bao nhiêu, cặp kè với cô em bên trường bổ túc mấy hôm liền đá văng người ta.

Áy thế mà vẫn khiến bao cô em c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, lại còn tới tận chỗ bọn này nhờ nói giùm mấy câu, em phải ra sức khuyên cô nàng từ bỏ đi.

Muốn giữ được trái tim anh Bạch nào phải chuyện dễ dàng gì, anh Bạch của chúng ta đã có một đóa hồng trắng trong tim rồi.”

Mấy thanh niên cười ầm lên, Cát Tình chợt thấy tay chân lạnh buốt.

Đã rất nhiều lần cô ta nghe thấy đám người này nhắc tới một người được gọi là ‘học sinh chuyển trường’ đó.

‘Học sinh chuyển trường’ này có lẽ nào chính là mối tình đầu đơn phương của anh Thu Thụy?

Bản năng mách bảo Cát Tình rằng đóa hồng trắng kia chắc chắn phải có ý nghĩa đặc thù nào đó, cô ta cố nhẫn nhịn, tiếp tục nghe lén.

“Hồng trắng, nhưng là đóa hồng có gai. Anh Bạch, mà sao anh dây dưa với con cọp mẹ kia lâu thế, mãi không thấy chia tay?

Bọn em còn tưởng tết này được ăn tiệc mừng của anh với đóa hồng trắng nhà anh rồi cơ.”

Bạch Thu Thụy rầu rĩ nốc nốt chén rượu.

“Thôi đừng nhắc nữa, Cát Tình cứ khăng khăng nói rằng tao say rượu, ngủ với cô ta rồi, nhưng tao đã say không biết gì thì làm sao mà còn làm cô ta mang thai được?

Nhưng mà cô ta lại có thai, bảo cái thai đấy là của tao, mẹ tao, bà nội tao, cả nhà tao đều mong cháu, tao còn có thể làm sao?”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 676: Chương 676



Mấy thanh niên ngó nhau, hoài nghi đầy mặt.

“Hay là có hiểu lầm chỗ nào? Anh Bạch, anh cũng nói mình say chả biết gì nữa, sao người ta lại có thai với anh được?”

Cát Tình nghe đến đó, lửa giận bùng lên, đạp cửa xông vào, cầm bình rượu nện mạnh xuống sàn.

DTV

“Cút, các người cút khỏi nhà tôi ngay, đứa con trong bụng tôi là con ruột anh Thu Thụy, chẳng lẽ còn muốn tôi m.ổ b.ụ.n.g ra cho các người xem mới được sao?”

Cát Tình la lên đầy thê lương, làm kinh động đến cả bà Bạch và bà cụ Bạch đang ở tầng dưới, hai người vội chạy lên xem.

“Sao thế? Có chuyện gì thế này?”

Cát Tình nhào vào lòng bà Bạch, khóc òa lên.

“Anh Thu Thụy nghi ngờ cái thai trong bụng con không phải con anh ấy, bị ba đứa trẻ hiểu lầm như thế, chẳng thà con c.h.ế.t đi cho rồi.”

Bạch Thu Thụy vẫn ngồi ngơ ngẩn dưới sàn, không nói một lời, mấy người bạn xấu hổ quá, vội đứng dậy chào ra về.

Anh Bạch cưới phải người vợ như thế, về sau chắc chắn không được yên ổn.

Bà Bạch an ủi Cát Tình đôi câu, còn tưởng chuyện gì to tát lắm, đám đàn ông con trai uống nhiều nói nhảm mấy câu mà thôi, có cần phải làm ầm lên thế không?

“Thôi con đừng giận, để mẹ bảo nó, Bạch Thu Thụy không dám bắt nạt con đâu.”

Cát Tình càng nghĩ càng thấy ấm ức, đồng thời cũng càng cảm thấy ‘đóa hồng trắng’ kia chắc chắn là Tống Thời Hạ rồi, trước Tống Thời Hạ cũng nói hai người học cùng hồi cấp ba mà.

“Mẹ, con thấy đau lòng quá, ở trường thì bị người ta bắt nạt, về nhà còn bị bạn bè anh Thu Thụy nghi ngờ lăng nhăng, để con c.h.ế.t quách đi cho rồi.”

Bà Bạch đã bắt đầu mất kiên nhẫn, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ dịu dàng.

“Sao vậy con, ở trường có người dám bắt nạt Tình Tình nhà chúng ta ư?”

Bà ta lườm con trai một cái, ở trường, hai đứa là bạn trai bạn gái mà không biết bảo vệ người yêu mình à.

Cát Tình giở bài than thở khóc lóc:

“Trường con có một sinh viên là người nhà nhân viên trong trường, tên là Tống Thời Hạ, cô ta lúc nào cũng chống đối con, còn muốn cạnh tranh học bổng với con nữa, lần nào con cũng bị cô ta chèn ép.”

Bạch Thu Thụy đứng phắt lên.

“Cát Tình, cô không biết xấu hổ là gì nữa đúng không? Đổi trắng thay đen trắng trợn như thế mà cũng dám làm à?”

Cát Tình vội vàng che miệng.

“Mẹ, mẹ xem, ngay cả anh Thu Thụy cũng bênh cô ta nữa, mẹ nghĩ coi cô ta cao tay cỡ nào?”

Bà Bạch thầm nghĩ, chỉ là một nữ sinh viên mà thôi, gia thế có lợi hại cỡ nào thì cũng chỉ là giai cấp công nhân.

Nếu người này làm Cát Tình không vui thì cứ thử gọi điện cho chủ nhiệm khoa của cô ta, nhắc người ta cảnh cáo cô nữ sinh Tống Thời Hạ này, đồng thời suất học bổng năm nay đổi sang cho người khác là được.

Nào ngờ, lúc nghe được gia thế của Tống Thời Hạ, chính xác hơn là chồng Tống Thời Hạ, bà ta sợ đến ướt lưng.

Không khỏi oán trách cô con dâu tương lai kia, chưa tìm hiểu đối phương thế nào đã dám gây hấn lung tung, làm hại bà ta suýt thì mắc sai lầm.

Lẽ nào chính Cát Tình cũng không biết rõ gia thế của Tống Thời Hạ?

Nhà họ Bạch và nhà họ Quý trước nay đều luôn trong tình thế nước sông không phạm nước giếng.

Nếu vì Cát Tình mà động tới người của nhà họ Quý thì chẳng phải đã nghênh ngang gây hấn, dẫm lên mặt nhà họ Quý sao.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 677: Chương 677



Bà Bạch chỉ là một người quanh quẩn nội trợ trong nhà mà còn hiểu được đạo lý này, bà ta không tin Cát Tình lại không hiểu được.

Thật không ngờ, con bé Cát Tình này ngoài miệng nói ngọt như bôi mật mà sau lưng lại mang tâm tư ác độc như thế.

Nó không muốn nhà nó đụng chạm tới nhà họ Quý nên muốn mượn tay nhà họ Bạch để xả giận ư?

Bà Bạch càng nghĩ càng thấy khó chịu, về nhà liền nói lại chuyện này với chồng.

Ông Bạch vừa nghe chuyện có liên quan tới người nhà họ Quý thì đã giật mình hoảng sợ, vội vàng gặng hỏi kĩ càng.

“Mâu thuẫn giữa hai đứa nó thế nào, bà đã hỏi rõ chưa?”

Bà Bạch vẫn còn chưa tan cơn sợ:

“Tôi vừa nghe người ta nói Tống Thời Hạ là con cái nhà nào đã giật mình, vội vàng về ngay, chưa hỏi thăm rõ.

Nhưng tôi e là Cát Tình không thành thật, việc này muốn biết rõ hơn chắc phải hỏi con chúng ta.”

Bạch Thu Thụy bị gọi về nhà.

Từ sau khi chuyện hôn nhân của cậu ta và Cát Tình được ấn định rõ ràng, lúc nào cậu ta cũng ủ dột, hục hặc cúi đầu như thể mọi người đều đang nợ tiền mình.

Ông Bạch lúc này không rảnh để răn dạy con, vội hỏi: “Con có biết Cát Tình với Tống Thời Hạ có mâu thuẫn gì không?”

Bạch Thu Thụy cau mày:

“Việc này thật sự không liên quan gì tới Tống Thời Hạ, chỉ đơn thuần là Cát Tình ghen ghét với người ta vì người ta giỏi hơn mình mà thôi.”

Ông bà Bạch thở phào một hơi, bấy giờ Bạch Thu Thụy mới cảm thấy không khí trong nhà bất thường.

“Ba, có chuyện gì thế ạ?”

Ông bà Bạch đưa mắt nhìn nhau, sau đó quyết định nói lại chuyện này cho con trai.

“Tống Thời Hạ là con dâu nhà họ Quý, hai nhà chúng ta coi như hai thế lực ngang sức, mà Cát Tình ghen ghét người ta như thế, sớm muộn gì cũng sẽ gây ra phiền toái lớn hơn nữa.

Con cần phải để mắt nó cẩn thận, đừng để ông con đã về hưu rồi còn bị người ta nắm được thóp.”

Ông cụ Bạch và Quý Học Nhai là đồng liêu, hai người làm việc cùng đơn vị nhưng thuộc về hai tổ chức khác nhau.

Nếu tính chức vị thì hai bên ngang ngửa, xét tính chất công việc thì hai bên đối lập nhau, nói thẳng ra là hai bộ phận giám sát nhau.

Cho nên, mặc dù hai bên không có ân oán gì nhưng cũng không thân thiết, sau lưng càng không có qua lại.

Hai nhà trước nay vẫn luôn không can thiệp vào chuyện của nhau, cũng chưa bao giờ lén qua lại.

Bởi nếu họ ngầm qua lại nhiều thì sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đến công việc của nhau.

Nhà họ Bạch và nhà họ Quý có thể nói là hai phe đối lập, tuy cũng có hiểu biết đôi chút về bên kia nhưng cũng không hiểu sâu đến mức biết tên con dâu nhà người ta.

Hơn nữa, Quý Duy Thanh kết hôn lại không tổ chức hôn lễ, cho nên nhà họ Bạch chỉ biết đứa con thứ ba nhà họ Quý đã kết hôn mà không biết con dâu mới nhà đó tên gì.

Từ xưa đến nay, thủ đô cũng giống như Hoàng thành, ven đường gặp một ông bác đi mua rau cũng đừng có coi thường, có thể đó là một vị bộ trưởng nào đó đã về hưu đấy.

Nhà họ Bạch khi dạy Bạch Thu Thụy đã nhắc cậu ta có mấy dòng họ không được đụng vào, để tránh rước phiền toái về cho gia đình.

Bạch Thu Thụy ở trường có thể ngang tàng bừa bãi nhưng lại không cố tình gây hấn với ai.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 678: Chương 678



Bạch Thu Thụy trước cũng đã biết gia đình nhà chồng Tống Thời Hạ hẳn không bình thường, có ô tô đưa đón đương nhiên không phải hạng người thường rồi.

Chẳng qua cậu ta không thể ngờ được, chồng Tống Thời Hạ lại chính là Quý Duy Thanh.

DTV

Khi Quý Duy Thanh vào đại học, cậu ta mới chỉ là một thằng nhóc miệng còn hơi sữa, lông nhông khắp nơi.

Nghe nói khi ấy Quý Duy Thanh không cần thi đại học mà được cử đi học vì thành tích quá cao, danh tiếng thần đồng vang dội khắp khu nhà cán bộ cao cấp.

Bạch Thu Thụy còn nhớ, có lần mình mải chạy, không cẩn thận đ.â.m trúng Quý Duy Thanh, làm rớt chồng sách của người đó.

Khi ấy Quý Duy Thanh không nói gì, nhưng ánh mắt lạnh nhạt đăm đăm của người đó khiến cậu ta đến giờ còn không quên nổi.

Chẳng trách năm trước trông thấy không rõ mặt, cách cả con đường mà mình vẫn thấy sởn da gà, thì ra là người đó.

Bạch Thu Thụy siết chặt nắm tay:

“Con không hiểu biết về tình hình người nhà họ Quý thế nào, nhưng chuyện này xác thật là Cát Tình không đúng.”

Bạch Thu Thụy không ưa Quý Duy Thanh nhưng vẫn trình bày rõ ngọn ngành câu chuyện.

Bà Bạch nghe xong, tâm tình hết sức phức tạp.

Bà ta thật sự không ngờ Cát Tình lại có hai gương mặt đối lập thế này, con gái do ông Cát nuôi dạy ra đây mà, giỏi thật.

Nhìn con trai, bà ta chợt thấy hổ thẹn, vội ngoảnh đi.

Là người làm mẹ, nhưng cũng chính bà ta xúi giục Cát Tình làm lớn chuyện để ép con mình phải thành hôn, cũng tức là chính tay bà ta đã đẩy con vào hố lửa.

Ân hận vô vàn, bà ta cắn răng nói:

“Chuyện con với Cát Tình, từ nay mẹ sẽ không hỏi đến nữa, nhưng đứa bé kia con phải để Cát Tình sinh nó ra, cùng lắm thì sinh xong rồi ly hôn.”

Bạch Thu Thụy không hiểu: “Vì sao cứ nhất định phải để Cát Tình sinh đứa bé đó ra?”

“Ông bà con đã cao tuổi, muốn có chắt trai, đây là đứa chắt thứ nhất của nhà ta, con hãy để ông bà được thỏa lòng mong đợi đi.”

Bạch Thu Thụy bị mẹ mình lấy đạo hiếu ra chặn họng, không còn cách nào phản bác, đành nhìn về phía cha mình cầu cứu.

Nhưng cha cũng ngoảnh đi, không dám nhìn vào mắt cậu ta.

Bạch Thu Thụy cười cười chua xót.

“Con biết rồi.”

Bạch Thu Thụy đi khỏi, ông bà Bạch bàn với nhau, quyết định tới nhà họ Quý tạ lỗi.

Về sau Cát Tình còn gây ra chuyện gì nữa cũng sẽ không liên quan đến nhà họ Bạch.



Tống Thời Hạ mời thím Phùng và Trần Kiều tới nhà xem tivi.

Thím Phùng và Trần Kiều dắt theo các con tới, còn xách theo lẵng quà tặng.

Tống Thời Hạ cười trêu: “Mời mọi người tới nhà chơi mà còn mang cả quà tới, trông cứ như là cháu cố tình vòi quà vậy.”

Thím Phùng đặt quà xuống: “Toàn mấy thứ chẳng đáng tiền đâu, thím biết cháu chỉ thích mấy thứ kì kì quái quái.”

Trần Kiều cũng đặt quà lên bàn, mỉm cười chào hỏi, mặt mày tươi tắn, hôm nay cô ta dẫn Hoắc Lễ đi cùng.

Trần Kiều quay đầu gọi Hoắc Lễ:

“Ra chơi với các chị các em đi, trong nhà dì Tống có nhiều sách lắm, con có thể hỏi mượn mà đọc, nhưng không được tự ý đụng vào thứ gì mình chưa hỏi nhé.”

Hoắc Lễ gật đầu, đi về phía Quý Dương và Quý Nguyên.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 679: Chương 679



Tống Thời Hạ nhìn theo bóng dáng cậu bé, nhận xét: “Nhóc này nhà cô có vẻ hơi hướng nội.”

Trần Kiều không quá để tâm, nói:

“Thường ngày nó chỉ thích ngồi một mình đọc sách, đọc có hiểu được không đều thích cầm xem, Hoắc Khải phiền nó lắm rồi.”

Tống Thời Hạ nhắc nhở một câu:

“Giáo sư Quý nhà tôi hồi nhỏ cũng thích đọc sách, cô có thể dẫn thằng bé đi kiểm tra thử, chưa biết chừng lại là một thần đồng.”

Trần Kiều biết rõ ngày sau Hoắc Lễ lợi hại thế nào, nhưng cô ta đã quá thất vọng với nhà họ Hoắc.

Con của Lý Mộng Tuyền toàn thứ vô ơn bạc bẽo, dù có là thiên tài cũng đâu liên quan gì đến mình.

Trần Kiều cười nhạo:

“Ngay cả Hoắc Khải là cha ruột nó cũng chẳng quan tâm thì mẹ kế như tôi càng không dám nhúng tay đâu.”

Tống Thời Hạ lắc đầu cười bảo:

“Thứ vô ơn thì đã tiễn đi rồi mà, Hoắc Lễ muốn ở lại, hẳn đã thấy rõ bản chất ích kỉ của người mẹ ruột.

Đi theo mẹ ruột không bằng ở cùng mẹ kế, nó đã có ý nghĩ đó tức là đã biết cô tốt với nó mà, hẳn đều ghi nhớ trong lòng cả.”

Trần Kiều thoáng xao động, nhưng nỗi hậm hực trước kia còn chưa tan, vẫn cứng miệng:

DTV

“Giờ nó mới học tiểu học, nếu thật sự thông minh thì cứ chờ thêm một, hai năm nữa, giáo viên cũng sẽ phát hiện thôi.

Tôi chỉ chịu trách nhiệm chăm sóc các mặt ăn mặc, sinh hoạt, những cái khác không phải việc của tôi.”

Tống Thời Hạ cũng đã nhận ra Trần Kiều chỉ mạnh miệng, nếu thật sự không thích Hoắc Lễ thì sao còn chịu dẫn sang nhà cô chơi.

“Rồi rồi, làm gì có chuyện gì quan trọng bằng chuyện kiếm tiền của cô Trần đây được, đúng không.”

Trần Kiều ngoài miệng nói không quan tâm nhưng trong lòng lại đang tính về nhà sẽ lấy thẻ thư viện của Hoắc Khải để đưa cho Hoắc Lễ.

Thằng bé thích đọc sách thì tạo điều kiện cho nó tới thư viện đọc thoải mái đi, như vậy là mình đã tận tâm lắm rồi, những chuyện còn lại không liên quan gì tới mình nữa.

Thím Phùng đã dò được kênh truyền hình.

“Mau qua xem ‘Tế Công’ này, hôm tết thím có xem một tập ở nhà người ta, xem xong ruột gan cứ cồn cào cả lên, chỉ chờ Tiểu Tống về để xem tiếp.”

Tống Thời Hạ bê khay đồ ăn vặt mà mình đã chuẩn bị lên.

“Có gà miếng, khoai tây chiên, gà giòn không xương, gà viên chiên, hai người từng ăn chưa?”

Thím Phùng vừa xem tivi vừa nghe Tiểu Tống và Trần Kiều trò chuyện về người trong thôn, thỉnh thoảng cũng xen vào bình luận đôi câu.

Phòng của Hàn Dung ở tầng một có nửa mặt tường là tủ kính đựng sách.

Trước khi mẹ chồng tới đây ở, phòng này là phòng đọc sách của Tống Thời Hạ.

Khi Hàn Dung chuyển về đây trông con cho cô, thấy bà lên xuống cầu thang không tiện, cô bèn sửa phòng này thành phòng ngủ cho bà.

Thường ngày, đám trẻ cũng làm bài tập ở đây.

Khi người lớn trò chuyện ngoài phòng khách, mấy cậu nhóc đã kéo nhau vào phòng chơi.

Quý Dương và Quý Nguyên thấy Hoắc Lễ đang đọc sách bèn ghé sát lại.

Hoắc Lễ ngẩng lên nhìn hai nhóc con một cái rồi lại cúi đầu đọc tiếp.

Quý Nguyên tò mò chớp chớp mắt: “Anh đọc sách ba em có hiểu không?”

Hoắc Lễ mím môi: “Có mấy chỗ đọc không hiểu.”

Quý Nguyên nghiêng đầu thắc mắc: “Thế thì anh còn muốn đọc làm gì?”
 
Back
Top Bottom