Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 755: Chương 755



Từ sau khi tái hôn, cô ta vứt đứa con gái này cho cha mẹ mình nuôi.

Với cô ta, nuôi con gái là nuôi cho người ta, con trai mới có thể nối dõi tông đường.

Cô gái nhỏ xanh xao vàng vọt, thấp bé hơn đám bạn cùng tuổi rất nhiều, bị mẹ ấn đầu cũng không dám phản kháng, chỉ lùi lũi đi sang nhà hàng xóm gọi Quý Dương và Quý Nguyên ra.

“Mẹ chị bảo chị gọi hai đứa qua chơi, chị dặn trước này, chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành đâu, hai đứa chú ý một tí nhé.”

Quý Nguyên chìa cho cô bé miếng chocolate mình mới lấy được: “Chị ăn đi này.”

Cô bé không từ chối, lần gần đây nhất được ăn chocolate là hôm tết sang nhà bà Hàn chơi, bà Hàn đã nhét cho cô bé đầy một túi kẹo chocolate.

Vu Phương trông thấy hai cậu nhóc bèn nở nụ cười, cố ra vẻ hiền hòa: “Dương Dương, Nguyên Nguyên, năm nay các cháu đã 13 tuổi rồi nhỉ?”

Quý Dương ngoan ngoãn thưa vâng, đợi Vu Phương đi vào vấn đề chính.

“Mấy hôm trước cô nghe người ta nói đến một chuyện có liên quan đến hai đứa, cô sợ hai đứa có khi đến tuổi dựng vợ gả chồng cũng không biết cha mẹ ruột của mình là ai, nên mới gọi hai đứa qua đây.”

Quý Dương bình tĩnh nói: “Cô ạ, ba mẹ cháu đang ở bên nhà mà.”

“Thằng bé ngốc này, đấy không phải cha mẹ ruột của cháu, các cháu bị lừa rồi.”

Quý Dương siết chặt nắm tay, Vu Phương trông thấy phản ứng của cậu bé thì rất hài lòng.

“Bây giờ Tống Thời Hạ đã có con đẻ của mình, sau này sẽ chẳng còn ai quan tâm các cháu nữa, có khi lớn lên đủ tuổi là bị đá khỏi nhà. Mẹ kế ấy mà, làm gì có ai tốt với con người khác, đúng không nào?”

Quý Nguyên tức giận đẩy Vu Phương một cái:

“Không cho phép cô nói xấu mẹ cháu, cháu với anh cháu đều thương em gái, sau này lớn lên sẽ bảo vệ em gái, mẹ cháu sẽ không bao giờ bỏ mặc chúng cháu cả.”

Vu Phương lắc đầu tỏ vẻ thương hại.

“Chuyện này nhiều người đều biết cả rồi mà, không tin thì các cháu về hỏi người lớn thử xem. Ba mẹ các cháu hiện giờ không phải ba mẹ ruột, ngay cả quan hệ huyết thống cũng không có, ai mà chẳng biết.”

Thấy ánh mắt hai anh em ngày càng tối lại, Vu Phương nói xong liền vội vàng bỏ đi.

Quý Nguyên túm áo anh, lắp bắp: “Anh ơi, chúng ta…”

Cậu bé vẫn chưa quên những ký ức khi còn nhỏ, ngày ấy, thường xuyên có người mắng hai anh em cậu là thứ ‘con hoang’, thì ra là thật ư?

Quý Dương nắm tay em mình, giọng kiên định:

“Anh không tin cô ta, chúng ta chính là con của ba mẹ, không thể sai được, ba mẹ thương mình như thế cơ mà.”

DTV

Quý Nguyên ngơ ngác nhìn anh trai, giọt nước mắt nấn ná chưa rơi đã dần được giữ lại nơi khóe mắt: “Em cũng không tin.”

Cô Vu đó không phải người tử tế gì, đến cả con ruột của mình còn không thể đối xử tốt thì làm sao có lòng tốt với con người khác, lời nói của cô đó, đến cái dấu chấm cũng không đáng tin.

Quý Học Nhai trò chuyện cùng các chiến hữu cũ.

Trong cuộc trò chuyện, ai đó vô tình nhắc tới đứa con lớn đã hi sinh của ông, đây là vết thương sâu sắc nhất trong tim ông ấy, vừa nhớ tới lại quặn thắt từng cơn.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 756: Chương 756



Chiến hữu nhận ra mình lỡ lời, vội vàng xin lỗi: “Ông xem, sao miệng tôi nó thối thế chứ, đáng ăn vài cái vả.”

Quý Học Nhai gượng cười, an ủi chiến hữu: “Mọi chuyện qua cả rồi, chưa biết chừng vài năm nữa cha con còn có thể gặp nhau ở dưới ấy.”

Người chiến hữu phản đối: “Ông nói linh tinh gì đấy, trông ông khỏe khoắn lắm, chắc chắn là người đi sau cùng của cả đám chúng ta.”

Quý Học Nhai vỗ đầu gối cười to:

“Đời này tôi đã sống đủ rồi, có cháu trai cháu gái, được chính mắt thấy con gái nhà tôi trưởng thành. Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà con bé đã thành con người ta rồi.”

Chiến hữu cũng cảm thán: “Đám già chúng tôi ai mà không hâm mộ ông đâu.”

Có mẹ chồng trông con giùm, Tống Thời Hạ bị Quý Yên Nhiên kéo đi chọn váy cưới.

Mấy năm nay, tình hình kinh tế đi lên, cuộc sống được cải thiện, những nhà nào có điều kiện thì khi tổ chức đám cưới đều thích mặc váy cưới, thích quấc tóc lên rồi cài hoa tươi, hoa bách hợp và hoa hồng đỏ.

Quý Yên Nhiên vui vẻ nói:

“Năm đó chị Diêu kết hôn, hoa cài tóc không dùng hết đều cho em cả, lúc ấy em đã nghĩ, khi nào đến lượt mình, em cũng sẽ mặc váy cưới, cài hoa tươi.”

Tống Thời Hạ đẩy cô ấy vào phòng thử đồ.

“Đi thử đi, may mà em kết hôn vào mùa hè, chứ nếu vào mùa đông thì mặc váy cưới lại run bần bật nhé.”

Quý Yên Nhiên thè lưỡi tinh nghịch, ôm chiếc váy trắng vào phòng thử đồ.

Cùng lúc đó, tại một vùng ngoại ô thủ đô, có một chiếc xe không biển số đang đi vào.

Lái xe là một người đàn ông râu tóc xồm xoàm, trên mặt còn có một vết sẹo dài.

Tuy đường nét khuôn mặt cực kì tuấn tú nhưng cũng không che lấp được vẻ nghiêm khắc đến lạnh lùng của người đó.

Ô tô đi thẳng vào trong đơn vị của Chu Việt, suốt dọc đường chưa từng bị ngăn lại, mà nơi này lại là một trong những nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất.

Xe dừng, người đàn ông kia bước xuống, lập tức nhận được sự tiếp đón cấp bậc cao nhất.

“Vất vả cho đồng chí, ẩn náu bao năm, rốt cuộc đã trở lại rồi.”

Quý Uyên hơi kéo khóe môi, coi như đáp lại đối phương.

Lãnh đạo vỗ vỗ vai anh ấy.

“Tiếp sau đây còn cần cậu phối hợp hoàn thành vài chuyện, nhưng hôm nay cậu có một nhiệm vụ quan trọng hơn cả.

Ngày mau em gái cậu kết hôn, mau đi sửa soạn lại bản thân về nhà đi, mấy năm nay tôi thậm chí còn chẳng dám gặp ba cậu lần nào.”

Cuối cùng, trên gương mặt Quý Uyên cũng có một chút cảm xúc.

Môi anh ấy giật nhẹ, định nói gì đó, lãnh đạo đã đẩy anh ấy một cái.

“Đi đi, đợi xong việc nhà rồi quay về báo cáo.”

Quý Uyên bước ra, vừa lúc ngang qua Chu Việt.

Lãnh đạo nghe nói chuyện này, chỉ biết lắc đầu cười cười, nói với Chu Việt: “Cậu vừa mới bỏ lỡ cơ hội chào hỏi một người rất quan trọng đấy.”

Chu Việt không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bèn hỏi: “Là người do bên trên phái xuống ạ?”

Lãnh đạo úp mở: “Không phải, ngày mai cậu sẽ biết thôi.”



Quý Yên Nhiên bước lên xe, chợt vô tình liếc thấy một bóng người quen thuộc, bèn buồn bực hỏi Tống Thời Hạ: “Chị à, dạo này anh em vẫn ở nhà viết bài đấy chứ?”

Tống Thời Hạ gật đầu: “Ừ, sao thế?”

“Em vừa trông thấy một người rất giống anh em, nhưng râu ria xồm xoàm nhếch nhác lắm, em nhớ rõ anh em không thích để râu mà, kêu là để râu lôi thôi.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 757: Chương 757



Tống Thời Hạ bật cười: “Chắc em nhìn nhầm thật đấy, anh em ngày nào cũng cạo râu cả mà.”

Quý Yên Nhiên không ngoái nhìn theo nữa, cô ấy mở cửa xe ngồi vào.

“May mà không phải, em đã bảo anh em chắc chắn không thể nào lôi thôi thế được mà.”

Sự trở về của Quý Uyên có thể nói là một sự bất ngờ không thể tưởng tượng của tất cả mọi người.

Quý Yên Nhiên thậm chí còn muốn hoãn đám cưới, cha mẹ cô phải khuyên bảo mãi mới chịu tiếp tục cử hành.

Quý Uyên đứng trong phòng khách, mắt dính chặt lấy hai cậu thiếu niên đang có mặt ở đây.

Anh ấy còn nhớ, trước khi mình nhận nhiệm vụ thì em trai đang du học ở nước ngoài.

“Cháu tôi đã lớn thế này cơ à.”

Quý Nhiễm mấp máy môi định nói rồi lại thôi, Hàn Dung nhanh nhẹn ngắt lời: “Con còn một cháu gái nữa, vừa mới đầy tháng, tên ở nhà là bé Kẹo.”

Quý Uyên nhìn sang phía em dâu.

DTV

“Chào em, lần đầu gặp mặt anh chưa kịp chuẩn bị gì, lần sau sẽ bổ sung quà mừng cho em.”

Tống Thời Hạ cũng mỉm cười: “Anh hai có thể bình yên trở về đã là món quà lớn nhất rồi ạ.”

Hàn Dung lau nước mắt, Quý Học Nhai từ phòng sách đi ra, khóe mắt đã ửng đỏ, ban nãy ông ấy trốn vào trong đó là vì không muốn con cháu trông thấy mình khóc.

“Về được là tốt rồi, ngày mai Yên Nhiên kết hôn, con về vừa kịp lúc cõng con bé lên xe hoa thay ba.”

Quý Uyên gật đầu thưa vâng.

Hàn Dung còn rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng nhìn đến vết sẹo dài trên mặt con trai, cuối cùng lại không hỏi ra miệng.

Con trai bà thời trẻ khôi ngô tuấn tú có tiếng, các cô bé trong đoàn văn công đều thích nó.

Nhưng hiện giờ, cả người trông mới tối tăm lạnh lẽo làm sao, mặt còn có vết chém, chắc hẳn mấy năm qua nó đã khổ cực vô cùng.

Quý Uyên thấy người nhà đã lấy lại bình tĩnh, mới dò hỏi: “Mẹ, Tuệ Phương đâu?”

Hàn Dung sửng sốt, Quý Nhiễm không đành lòng tiếp tục giấu em mình, bèn nói:

“Khi trước, nhà nhận được tin báo tử của em, Tuệ Phương kích động dẫn tới sinh non, trong lúc sinh sản lại bị băng huyết, không cứu được.”

Quý Uyên ngơ ngẩn đứng giữa nhà.

Từ lúc trở về không thấy vợ đâu, anh ấy đã nghĩ tới vô số khả năng, nhưng chủ yếu đều là Tuệ Phương đã tái giá.

Nay nghe tin vợ qua đời, anh ấy như c.h.ế.t lặng, ngoài mặt lại vẫn không một gợn sóng, nhiều năm qua, anh ấy đã quen với việc từ chối mọi cảm xúc rồi.

“Con có lỗi với cô ấy, ba mẹ vợ con có ở nhà không ạ? Con phải tới tận nơi tạ lỗi với họ.”

Hàn Dung lấy lại tinh thần, nói:

“Ông bà thông gia đã về quê rồi, đúng là con nên tự mình tới đó tạ lỗi với ông bà ấy.”

Đứa con tưởng như đã hi sinh, nay đột ngột trở lại, nhưng bầu không khí trong nhà dường như trở nên nặng nề hơn.



Sau khi biết hai cháu trai lại là con ruột của mình, Quý Uyên phấn chấn hẳn lên, cả người như tỏa ra sinh sơ, mặt mày cũng dịu đi rất nhiều.

Hàn Dung không biết nói ra sự thật cho con mình là đúng hay sai.

Nhưng là một người mẹ, nhìn con trai ‘hi sinh’ nhiều năm đột nhiên trở về, cả người lại cứ như đã chết, muốn về nhà từ biệt lần cuối, bà lại không nỡ giấu.

Tốt xấu gì cũng nên cho nó một tia hi vọng sống sót, đúng không?
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 758: Chương 758



Quý Uyên những năm rồi đã trải qua rất nhiều cùng cực, nay anh ấy đã không còn biết phải sống bình thường thế nào.

Vốn định lần này về thăm nhà một chuyến rồi chuyển hẳn vào trong quân sống tiếp quãng đời còn lại, nhưng khi biết mình có hai đứa con ruột, lòng anh ấy lại dấy lên một luồng động lực sống sót.

Nhưng chỉ chốc lát, anh ấy đã nhận ra điều khác thường: “Mẹ, hai đứa nó không biết con là ai.”

Hàn Dung giải thích:

“Lúc trước chúng nó vừa sinh ra đã không có cha mẹ, em con không muốn hai đứa chịu thiệt thòi nên khăng khăng muốn điền tên nó vào giấy khai sinh của hai đứa.

Như thế thì cùng lắm hai đứa cũng chỉ là mồ côi mẹ thôi, mặc dù thế, mấy năm em con chưa lấy vợ, hai đứa nhỏ cũng bị người ta bắt nạt khinh khi rất nhiều.”

Quý Uyên hoảng loạn bối rối: “Thế em dâu có biết chuyện này không ạ?”

Đứa em trai lạnh nhạt thờ ơ chịu vì con anh ấy mà mang tiếng gia đình đơn thân khi chưa từng kết hôn, anh ấy rất hổ thẹn với em mình, đồng thời cũng rất biết ơn.

“Đương nhiên biết chứ, lúc trước khi xem mắt cho em con, ba mẹ đều nói rõ với người ta là em con có hai đứa nhỏ, nhưng mọi người đều tưởng đó là con riêng của em con sinh ra ở nước ngoài.

Sự thật chỉ người nhà ta với nhà Tuệ Phương biết. Nhưng Tiểu Tống thì khác, cho nên ba mẹ và A Thanh đều đã nói sự thật cho con bé.”

Quý Uyên nhìn hai người con trai hoạt bát chạy nhảy trong sân, lâm vào rối rắm.

Em trai và em dâu mình đã chăm sóc và nuôi dạy hai đứa trẻ như con đẻ, người cha ruột như anh ấy không bằng một góc.

Hàn Dung tiếp tục nói:

“Con đã bỏ lỡ nhiều năm, chưa từng có mặt trong quá trình trưởng thành của chúng nó, giờ có nhận về, hai đứa cũng sẽ không thân cận với con được.

Nghe mẹ, nhân lúc còn trẻ, mau chóng kiếm một người làm bạn, hai đứa nhỏ vẫn sẽ coi con là người nhà mà.”

Vợ chồng A Thanh đã vì con của anh trai mà từng nghĩ đến chuyện không sinh con của chính mình, dành hết mọi sự quan tâm săn sóc cho Đại Bảo và Tiểu Bảo, nếu nay lại muốn hai đứa chúng nó trả con về cho anh trai thì thật quá tệ bạc.

Một điều quan trọng nữa là, hai đứa nhỏ sẽ phải tiếp nhận một sự thật rằng mẹ ruột chúng đã qua đời.

DTV

Con trẻ nào phải đồ vật, sao có thể nói đòi là đòi được?

Bà biết mấy năm nay thằng hai nhà bà đã phải chịu nhiều đau khổ, nhưng cũng không thể vì thế mà đổ những tổn thương kia lên đầu hai đứa nhỏ và vợ chồng thằng ba.

Quý Uyên lập tức gật đầu, nhưng anh ấy từ chối tái hôn.

“Chuyện tái hôn thì con sẽ không suy xét, con không muốn lại làm hại đời một người khác.”

Hàn Dung ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

“Nếu con thật sự không có ý định tái hôn thì để mẹ bàn với nhà A Thanh, nói nó để con nhận Dương Dương về trên danh nghĩa, sau này lớn tuổi có Dương Dương chăm sóc con.”

“Cảm ơn mẹ, nhưng không cần đâu, con không phải một người chồng tốt, càng chưa bao giờ thực hiện nghĩa vụ người cha, về sau, cứ để con là bác chúng nó là được rồi.”

Điều duy nhất anh ấy có thể làm cho con mình là để các con có một cuộc sống tốt hơn.

Mà trong tình thế này, chỉ cần anh ấy không phá vỡ hiện trạng, đám trẻ sẽ vĩnh viễn không biết sự thật, chúng sẽ mãi mãi có một gia đình êm ấm.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 759: Chương 759



Mặc dù Tống Thời Hạ đã biết trước chuyện anh hai sẽ trở về, nhưng tới ngày này, cô vẫn lo lắng không yên, nếu anh ấy thật muốn nhận lại con thì phải làm sao?

Quý Duy Thanh an ủi cô: “Em đừng lo, mẹ sẽ không để anh hai đòi lại con đâu.”

DTV

Tống Thời Hạ nhìn anh:

“Vì sao? Chẳng phải mẹ càng nên thúc đẩy chuyện đó sao? Cha ruột của hai đứa về rồi, hai ta có thể xem như tu hú chiếm tổ, nên trả lại chứ?”

Quý Duy Thanh bật cười:

“Sao em lại hình dung kiểu đó được? Mẹ chúng ta đương nhiên sẽ nghĩ sâu xa hơn chúng ta, đừng sợ.”

Tống Thời Hạ biết mẹ chồng mình rộng lượng, nhưng cô lại nhớ tới bộ dạng như thể chẳng còn gì lưu luyến cõi đời này của anh chồng.

Anh ấy cũng khổ quá rồi, vợ chết, con thì không biết cha, người như thế, liệu còn gì trên thế gian có thể giữ chân anh ấy?

“Hay là ta đi hỏi đám nhỏ coi có đứa nào chịu nhận bác hai làm cha trên danh nghĩa không, chỉ là chuyển tên sang hộ khẩu anh ấy thôi, còn thường ngày vẫn sống với chúng ta.”

Tống Thời Hạ đi hỏi ý kiến hai đứa nhỏ, Quý Dương lập tức đồng ý.

Cậu bình tĩnh nhìn mẹ mình:

“Con biết, mặc dù hộ khẩu của con chuyển tới chỗ bác hai, nhưng chúng ta vẫn là người một nhà.”

Tống Thời Hạ xoa đầu cậu: “Chúng ta mãi mãi là người một nhà.”

Quý Nguyên lẻn vào phòng anh trai, nghiêng đầu đầy tò mò.

“Anh, vì sao anh phải đồng ý chứ? Mẹ chỉ hỏi chúng mình có muốn hay không thôi mà, anh bảo anh không muốn là được mà.”

Quý Dương vẫy tay bảo em trai ngồi lại gần.

“Bác chúng ta đáng thương lắm, lúc bác ấy về, cả nhà đều khóc. Em có thấy vết sẹo rõ dài trên mặt bác không?

Đấy là vết thương bị kẻ xấu c.h.é.m đấy. Bác ấy là một quân nhân rất tài giỏi, nhưng cũng rất khổ.”

Quý Nguyên vẫn không hiểu vì sao anh trai lại đồng ý làm con của bác.

Quý Dương thì đang nghĩ đến những điều sâu xa hơn.

Bác hai là quân nhân, về sau nghỉ đông nghỉ hè mình sẽ sang ở nhà bác, chưa biết chừng bác sẽ đồng ý dẫn mình vào quân ngũ rèn luyện thêm.

Cậu rất muốn trở thành một người lợi hại, có thể bảo vệ cả nhà.

Cậu đáp lời em:

“Mặc dù anh trở thành con trai bác, nhưng chúng ta vẫn là người một nhà, sống bên nhau chính là người một nhà, hộ khẩu ở đâu không quan trọng.”

Quý Nguyên nghiêm túc gật đầu: “Đúng, sống cùng nhau chính là người một nhà.”

Quý Uyên nhìn em trai, tâm tình hết sức phức tạp.

Khi còn nhỏ, anh ấy luôn tìm cơ hội trêu cợt em mình, nhưng lần nào em trai cũng thản nhiên ứng phó, dù bị anh ấy ném sâu vào người cũng chỉ gẩy đi rồi tiếp tục đọc sách.

Anh ấy vẫn luôn cho rằng, tính em trai mình lạnh nhạt xa cách như thế, lại không biết cách ứng xử, sau này lớn lên sẽ rất khó điều tiết các mối quan hệ, thật không ngờ thằng bé chỉ lạnh nhạt bên ngoài, bên trong luôn rất ấm áp.

“Anh, bọn em đã thống nhất với đám nhỏ rồi, Đại Bảo sẽ chuyển khẩu qua bên anh, về sau anh với thằng bé là cha con trên giấy tờ.”

Quý Uyên cười khổ.

“Hai em có lòng, anh xin nhận, nhưng anh tự biết mình không thể làm một người cha tốt được.”

“Không ai ngay từ đầu đã có thể làm một người cha tốt, Đại Bảo đã đồng ý rồi, từ hôm nay trở đi, anh có thể cố gắng đền bù những gì đã bỏ lỡ mười mấy năm qua.”

Quý Duy Thanh nói xong liền quay đầu đi luôn, anh không có ý định trưng cầu ý kiến của anh trai mình mà chỉ tới thông báo một tiếng.

Đối với anh, hai đứa nhỏ nhà mình chỉ vừa có thêm một người lớn yêu thương chúng, cha hay bác chỉ là một kiểu xưng hô, không có gì quan trọng.

Quý Uyên nhìn theo bóng em mình, đứng lặng thật lâu, mãi sau mới mỉm cười: “Thằng nhóc này vẫn cứ ngông nghênh như xưa.”

TOÀN VĂN HOÀN
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back