Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
Chương 830



Hắn ta chẳng quan tâm đến nguyên tắc quân tử không nên can thiệp vào hôn sự của kẻ xấu, âm thâm nghe ngóng hỏi thăm rất nhiều tin tức về Nghiêm gia. Hắn ta sững sờ khi điều tra tất cả ngọn ngành về những chuyện xấu đó của con trai út của Nghiêm gia và bóc trần toàn bộ đến trước mặt Diệp Đệ.

Cứ tưởng rằng phanh phui ra những chuyện bẩn thỉu khiến người khác không chịu nỗi này thì chuyện hôn sự sẽ hủy bỏ. Ai có thể ngờ rằng sau khi đi thực hiện nhiệm vụ lâu như vậy trở về, hôn sự không bị hủy bỏ mà còn định chắc rồi. Dù cho hắn ta đã đánh tiếng nhờ người của Dương gia chú ý nhiều hơn, nhưng cặp phu phụ già Diệp gia trong mắt chỉ biết có tiền đó vẫn đẩy nữ nhi của mình vào lò lửa.

Liễu Nguyên tức giận đến mức khí huyết dâng trào, khi lá thư của Diệp Gia đến chỗ của Chu Cảnh Sâm. Hắn ta đã chủ động xin giây trói giặc đi giúp đỡ Diệp gia giải quyết chuyện này.

Có lời cầu xin của tỷ tỷ ruột, Liễu Nguyên tự cho rằng nhúng tay đi lo chuyện này, hắn ta làm gì cũng đều là chuyện phải làm. Cho nên, hắn ta đã tiết lộ chuyện nhỏ mà con út Nghiêm gia che giấu kín khiến cho dư luận xôn xao. Không chỉ như vậy, để Nghiêm gia không có bản lĩnh thúc ép Diệp gia. Hắn ta đã lật lại gốc gác của Nghiêm gia, tra ra tất cả những điều bẩn thỉu mà gia đình họ đã làm trong nhiều năm qua tập hợp lại, lấy danh nghĩa quan phủ để tịch thu gia sản của Nghiêm gia.

Nhưng có câu nói quân tử dễ giải quyết, tiểu nhân khó đề phòng.

Hắn ta kiên quyết đối phó với Nghiêm gia, Nghiêm Gia lại biết nhà mình sắp bị lật đổ, nên cắn xé triệt để tiền đồ của con trai và con rễ Diệp. Nghiêm gia y vào việc cặp phu phụ già ngu dốt này rất dễ lợi dụng, liên tục dỗ dành lừa gạt cặp phu phụ già dốt đặc cán mai này. Dùng một số thủ đoạn thâm độc, để cặp phu phụ già Diệp gia đồng ý dùng những thủ đoạn hèn hạ để dâng tặng sự trong trắng của nữ nhi.

Chỉ cần hủy đi sự trong trắng, thì Diệp Đệ không ga cũng phải gả.

Đến lúc Liễu Nguyên phát giác được Diệp Đệ bị hạ thuốc và đưa lên giường của con trai út của Nghiêm gia, hắn ta chẳng quan tâm đến thân phận, xông thẳng vào yến tiệc của nhà đó.

Liễu Nguyên tức giận đến đầu óc ong ong, đặc biệt là lúc hắn ta đạp văng cửa lớn. Nhìn thấy tiểu cô nương mà hắn ta thâm thương trộm nhớ l*t s*ch xiêm y bị một gã nam nhân khác ôm trong lòng, suýt chút nữa hắn ta đã một đao c.h.é.m ngang yết hầu của gã đó. Liễu Nguyên gần như là cướp lấy tiểu cô nương từ trong lòng của gã nam nhân đó. Lúc này hắn ta cảm thấy may mắn vì cái đồ chó má đó là một kẻ đồng tính, thuốc vào trong người rồi cũng chưa đụng đến cô nương của hắn ta.

Đã làm thì làm cho trót, Liễu Nguyên đánh gục gã nam nhân từ bên ngoài và ném vào bên trong. Bế tiểu cô nương áo quần rách bươm đang vặn vẹo đi từ hậu viện.

Cũng không biết hai tên phụ mẫu khốn nạn đó đã cho tiểu cô nương uống loại thuốc độc nào. Vốn dĩ hắn ta chỉ bế lấy, nhưng kết quả là còn chưa đi đến cửa của cổng sau, thì Liễu Nguyên đã bị tiểu cô nương dày vỏ đến mức không đi nỗi nữa. Phải biết rằng đây chính là cô nương xuất hiện trong giấc mơ khiến hắn ta không thể nào ngủ được, bây giờ đang trần truông trong lòng của hắn ta. Thân hình đã trưởng thành và rất duyên dáng đang khỏa thân trước mặt anh, hơn nữa cô nương này không ngừng hôn.

Khi một số d*c v*ng của con người bị dồn đến giới hạn, sức mạnh thật sự rất lớn. Diệp Đệ cũng không phải là tiểu cô nương bình thường, nàng ấy có thể làm những công việc nặng nhọc và rất có sức.

Khi Liêu Nguyên bị cô nương này dùng sức kéo xuống đất, bị đè xuống đất, khiến cho quần áo không đủ che thân.
 
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
Chương 831



Ôm nương này và chạy vọt đến một nơi vắng vẻ không người qua lại trước khi để nàng ấy tùy ý làm bất cứ điều gì với mình đã là sự tỉnh táo cuối cùng của hắn ta.

Liễu Nguyên không biết giấc mộng vô biên này kéo dài bao lâu. Chờ lý trí của hắn ta quay trở lại thì đã là đêm khuya trên đầu ngọn liễu rồi.

Tiểu cô nương thực sự hung dữ, giống như một con sói nhỏ. Thực ra, Liễu Nguyên vẫn luôn yêu thích nữ tử trí thức có phong độ yếu đuối như ngọn liễu trước gió đó, nhưng trên thực tế, trên người Diệp Đệ không có đến phân nửa tiêu chuẩn mà hắn ta đặt ra cho thê tử trước đây. Tiểu cô nương này trông chẳng hề nho nhã chút nào, thậm chí có hơi xinh đẹp sắc bén. Thân hình cũng không nhỏ nhắn xinh xắn, đầy đặn mà lại dẻo dai. Tính cách thì khỏi cần phải nói, tham vọng hừng hực, không có chút duyên dáng của nữ tử. Thậm chí làm chuyện đó cũng rất mãnh liệt, hoàn toàn không hề có chút e thẹn rụt rè của nữ tử. Nhưng Liễu Nguyên lại yêu c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt tiểu cô nương này, nằm mơ cũng đều mơ thấy nàng ấy.

Cũng không biết lão già khốn kiếp Diệp gia đó đã cho tiểu cô nương uống bao nhiêu thuốc đó, sau khi kết thúc, toàn thân Liễu Nguyên nổi da gà đến mức không nhìn rõ. Yết hầu bị cắn một dấu răng rất sâu, đến nỗi sau lưng chảy máu. Nhưng hắn ta lại thích, l.i.ế.m dư vị vô tận trên bờ môi.

Tiểu cô nương vui người ngủ thiếp đi trong vòng tay hắn ta, trên người cũng có chút thảm thương không nỡ nhìn. Liễu Nguyên sờ vào mũi có chút xấu hổ, một khi đã trải qua thì không dừng lại được.

Hắn ta cởi xiêm y cẩn thận quấn tiểu cô nương lại. Liễu Nguyên lợi dụng bóng tối, tránh đám đông đưa nàng ấy trở về Diệp gia. Liễu Nguyên nghĩ, chuyện này mình làm không thỏa đáng. Chờ hắn ta giải quyết Nghiêm gia xong sẽ lập tức cầu thân với Diệp gia.

Kết quả là mới giải quyết xong chuyện của Nghiêm gia, bên phía Tây An Đô Hộ phủ xảy ra rối loạn. Hắn ta muốn cầu thân nhưng không có thời gian, chỉ có thể cầu xin Chu Cảnh Sâm chuyển lời đến Diệp gia. Chờ hắn ta giải quyết xong rắc rồi sẽ trở về thành thân.

Chu Cảnh Sâm liếc nhìn vẻ mặt bất thường của hắn ta, nhưng có một số chuyện đã làm thì phải thừa nhận. Liễu Nguyên ngẩng đầu để Chu Cảnh Sâm tùy ý đ.ấ.m hắn ta mấy đấm.

"Cút" Chu Cảnh Sâm không ngờ tên khốn Liễu Nguyên này lại là trâu già gặm cỏ non, Diệp Đệ mới chừng đó tuổi mà cũng không biết xấu hổ ngồi chờ chuyện mất mặt! Trong lòng tức giận, nhưng cũng biết rằng Liễu Nguyên nếu nói lấy chắc chắn hắn ta sẽ không đối xử tệ bạc, nên làm mặt lạnh đuổi hắn ta ra ngoài."Tốt nhất xung quanh ngươi không nên có những thứ bẩn thỉu như vậy, để ta tra ra được thì đừng trách ta không niệm tình."

Liễu Nguyên cười hi hi: "Đương nhiên, ngươi tin tưởng gia phong của Liễu gia ta là được."

Chu Cảnh Sâm đã đồng ý chuyển lời đương nhiên sẽ làm được. Ngoài những lời này ra, Chu Cảnh Sâm còn hung hăng đe dọa cặp phu phụ già Diệp gia. Mặc dù Chu Cảnh Sâm không thân thiết lắm với đệ muội Diệp Đệ này, nhưng cũng biết Diệp Gia rất yêu thương người muội muội này. Việc cặp phu phụ già Diệp gia chà đạp người ta như vậy quả thực là không thể chấp nhận được. Đương nhiên Chu Cảnh Sâm cũng biết rằng có một số người đần độn dốt nát, nói hơn nói thiết với bọn họ chỉ vô ích thôi. Hắn trực tiếp phủ chuyện này lên trên thanh quan của tam huynh đệ Diệp Thanh Sơn Diệp Thanh Hà, quả nhiên Diệp Gia nhanh chóng trở nên thành thật.

Nhưng mọi chuyện đã được tính toán kỹ lưỡng, nhưng không ai ngờ tới hành vi của Diệp Đệ. Trong một đêm khuya Diệp Đệ lặng lẽ biến mất khỏi Luân Đài.

Chuyện Diệp Đệ rời đi, ngoại trừ Diệp Gia nhận được thư ra thì không ai biết nàng ấy đã đi đâu.

Trên thực tế, thuốc Diệp Đệ uống quả thực có phần quá nặng. Nàng ấy ngủ thiếp đi hai ngày mới tỉnh dậy.
 
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
Chương 832



Dù cho nàng ấy không biết gì, nhìn thấy tình trạng trên cơ thể của mình và sự đau đớn ở nơi nào đó sắp xé nát nàng ấy. Nàng ấy cũng biết rõ rằng mình đã mất đi sự trong trắng. Nhưng về việc mất đi sự trong trắng như thế nào, cùng với ai, nàng ấy không hề có chút ấn tượng nào. Nhưng sau khi phát hiện ra điều này, Diệp Đệ nhốt mình trong phòng mấy ngày rồi quyết định bỏ đi.

Không giống như Diệp Viện, sẽ không vì chuyện mất đi sự trong trắng mà cảm thấy cuộc đời mình bị hủy hoại. Giống như tỷ tỷ đã từng nói, sự trong trắng của các cô nương không bao giờ do người thứ ba quyết định. Cho dù gặp phải loại chuyện này cũng không cần phải xấu hổ, chỉ người trong lòng có ác ý mới cảm thấy xấu hổ.

Tuy nhiên, phụ mẫu Diệp gia chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ loại chuyện này, nếu không muốn gả cho tên khốn Nghiêm gia, thì nàng ấy chỉ có thể tự mình trốn thoát.

Diệp Đệ biết rằng Bắc Đình dù có trốn ở đâu cũng không thể trốn được cặp phụ mẫu đó, cho nên nàng ta quyết định tìm một nơi không có ai quen biết nàng ấy để bắt đầu lại từ đầu. Nàng vẫn còn giữ một số ngân lượng trên người, cũng đã học được kỹ năng nấu nướng, chỉ cần nàng ấy chịu được gian khổ, tương lai chắc chắn có thể vượt qua khó khăn chào đón cuộc sống tốt đẹp!

Ôm ấp niềm tin này, Diệp Đệ đi xuống phía Nam theo một thương đội.

Trên đường đi, Diệp Đệ gặp nhiều người và nhiều khung cảnh khác nhau. Lúc đó mới biết rằng Bắc Đình nhỏ bé thế nào, thế giới bên ngoài lại rộng lớn bao nhiêu. Diệp Đệ đi theo thương đội, nếm thử rất nhiều món ngon từ các nơi khác nhau, đồng thời cũng học nấu được một số món. Đúng như những gì tỷ tỷ từng nói, nàng ấy rất có tài nấu nướng trời ban, nàng ấy dám nghĩ, cũng dám làm. Dựa vào những kiến thức này, thông hiểu mọi thứ có thể sáng tạo ra rất nhiều món ăn mới.

Diệp Đệ tràn đầy tự tin, nghĩ rằng dựa vào năng lực này, sớm muộn gì cũng có ngày nàng ấy có thể thực hiện được ước mơ của mình.

Nhưng có đôi khi những điều trong mơ rất đẹp đẽ, nhưng hiện thực lại không dễ dàng như vậy. Sau khi Diệp Đệ tách khỏi thương đội, nàng ấy bắt đầu một thân một mình, ai có thể ngờ rằng một cặp phu thê nhìn vào rất hiền lành tốt bụng lại là đồ lừa đảo và cướp bóc. Bọn họ nghe nói nàng ấy là góa phụ, nhà nương và nhà phu quân đều c.h.ế.t hết thì không những không xót xa thương mà còn nhân cơ hội nảy lên tâm địa xấu xa. Bọn họ cướp tay nãi của nàng ấy, đánh nàng ấy bất tỉnh rồi rất xuống nước.

Diệp Đệ sống sót trong gang tấc nhờ khâu bạc vào xiêm y, cẩn thận đi đến Huệ Châu, tìm đến quan phủ kêu oan. Ai có thể ngờ rằng người thì ở trong căn nhà dột nát mưa mấy đêm liền, nàng ấy cho rằng tìm quan phủ thì có thể được cứu, ai ngờ ngược lại vì vậy mà dính phải rắc rối lớn. Quan phủ ở đây hoàn toàn khác với quan phủ Quách Hoài, cũng khác với những binh lính đóng quân ở đó. Quan thương bọn họ cấu kết lẫn nhau, gặm nhấm m.á.u chó của dân chúng lê dân.

Vốn dĩ nghĩ rằng tự mình cố gắng vương lên, nhưng cuối cùng là có chút liều lĩnh. Diệp Đệ vốn định nghiến răng gánh vác một mình, nhưng khi nàng ấy biết mình đã trốn thoát gần hết Đại Yên mà kết cục vẫn giống như trước đây, đột nhiên cảm thấy cuộc đời không còn hy vọng gì nữa. Trằn trọc băn khoăn, nuốt vô số nước mắt vào lòng, nàng đã cảm thấy sợ và viết thư cho tỷ tỷ. Cả gia đình nhiêu người như thế, nhưng cũng chỉ có tỷ tỷ mới có thể cứu được nàng ấy.

Lúc gửi bức thư này đi, Diệp Đệ không đặt nhiều hy vọng vào đó cho lắm, bởi vì đã xa quá rồi, nàng ấy không biết may mắn của mình có thể bảo vệ mình được bao lâu. Cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc lưới rách cá chết, nhưng chính là trời cao chiếu cố đến nàng ấy.
 
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
Chương 833



Tỷ tỷ nhận được thư của nàng ấy, hơn nữa không quản đường xá xa xôi đến cứu nàng ấy.

Không ai có thể biết được chuyện này có ảnh hưởng lớn như thế nào với Diệp Đệ, khi Diệp Đệ nhìn thấy Diệp Gia lao đến với ánh mắt mệt mỏi bụi đường gió, nàng ấy cảm thấy dù xương cốt có gấy nát cũng không hề gì. Chỉ cần tỷ tỷ còn ở đây, nàng ấy vẫn có thể đứng lên được. Từ trước đến nay Diệp Đệ cũng không yếu đuối, Diệp Gia đã cho nàng ấy dũng khí để đứng lên, nàng ấy đã phấn chấn lại được sau mấy ngày tinh thần chán nản, giống như những gì tỷ tỷ đã nói, bị thua thiệt thì đòi lại là được.

Trong thời gian nàng ấy ở trong nhà tên súc sinh này, tuy bị lão súc sinh lợi dụng nhưng cũng không thua thiệt cho lắm. Chủ yếu chính là số ngân lượng mà bản thân vất vả khổ cực kiếm được đó, đã bị cặp phu thê ăn cắp đó cướp đi một nửa. Hễ nghĩ đến mình đã nấu cho Liễu Nguyên biết bao nhiêu là bữa cơm để dành dụm được số tiên đó, thì trong lòng lại rướm máu.

"Muội nói với Liễu Nguyên đi." Diệp Gia tranh thủ thời gian dạy dỗ nàng ấy: "Để hắn ta lấy lại số bạc đã mất về cho muội."

Diệp Đệ cảm thấy lời nói của tỷ tỷ có chút kỳ lạ, nhưng từ trước đến nay tỷ tỷ chưa bao giờ nói những lời dư thừa. Trong lòng nghĩ như vậy, Diệp Đệ thật sự nghe theo lời Diệp Gia đi quấn lấy Liễu Nguyên, để hắn ta cho mình kiếm tiền.

Liễu Nguyên đôi mắt nặng trĩu nhìn chằm vào tiểu cô nương nhìn thấy mình hoàn toàn không ngượng ngùng xấu hổ, trong lòng có một dự cảm không lành.

Tiểu cô nương này chắc sẽ không... không để chuyện đó trong lòng đâu nhỉ?

Liễu Nguyên nhanh chóng phát hiện ra một sự thật đáng buồn.

Diệp Đệ không chỉ không không quan tâm đến chuyện đó mà thậm chí nàng ấy còn không nhớ rằng hắn ta chính là người triền miên với nàng ấy ngày hôm đó.

Điều này suýt chút nữa khiến Liễu Nguyên nhồi máu, nếu không phải do công tử thế gia phải rụt rè thì hắn ta thực sự muốn lao đến trước mặt Diệp Đệ để nói cho nàng ấy biết. Hắn ta chưa kịp thực hiện suy nghĩ này thì đã bị Diệp Gia ấn c.h.ế.t ở trong nôi rồi. Không biết là Diệp Gia cố ý đánh hắn ta hay sao, nhưng trước mặt hắn ta lại hỏi Diệp Đệ rằng nàng ấy có ý định kết hôn không. Nhưng tiểu cô nương này cũng lắc đầu một cách lưu loát, dứt khoát giống như chị của nàng ấy.

"Lập gia đình làm cái gì? Là do tay tôi kẹp tiền hay do thiếu kiên nhẫn với cuộc sống?" Có lẽ là Diệp Đệ cảm thấy hơi áy náy khi trước đó nói rằng không tính lập gia đình. Bây giờ nàng ấy thật sự không có suy nghĩ muốn lập gia đình. Thế giới tối đen, đàn ông vừa m.á.u lạnh vừa ích kỷ: "Nếu tỷ không chê ta thì ta sẽ ở với tỷ."

Đương nhiên là Diệp Gia không chê rồi, nàng mỉm cười và xoa đầu nàng ấy: "Ngươi muốn thế nào thì thế đó, tỷ tỷ sẽ bảo vệ ngươi." Một người dám nói, một người dám nghe. Diệp Đệ cũng cực kỳ gan, nàng ấy không chỉ dám nghe mà nàng ấy còn dám làm.

Những năm sau đó, thế lực của Chu gia càng ngày càng lớn mạnh, vị trí đứng của Chu Cảnh Sâm càng ngày càng cao. Những người muốn cưới Diệp Đệ làm vợ có thể xếp hàng từ Bắc Đình tới Yến Kinh, trong đó còn có con cháu của một vài gia tộc lớn. Đẹp trai có, tài năng có, không thể đếm hết được. Diệp Đệ cũng không hề động lòng. Đương nhiên, trong đó còn có bút tích của Liễu Nguyên. Cười chết, cô nương mà hắn ta để mắt suốt từ Bắc Đình vậy mà có ai lại chán sống đến mức muốn động vào người trên đầu quả tim của hắn ta vậy?

Ngày nào Chu Cảnh Sâm và đám bạn cũng được xem chuyện người, ánh mắt chế nhạo của bọn họ khiến Liễu Nguyên trở nên tức giận.

"Tiểu nha đầu kia vẫn còn chưa nhận ra" Liễu Nguyên sợ rằng có ngày mình sẽ tức c.h.ế.t nên chỉ có thể an ủi bản thân rằng "Chờ nàng ấy nhận ra là tốt rồi. Ngôi chôm hổm nhiều năm như vậy rồi, không ai nhấc lên được cả... "
 
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
Chương 834



Không ai nhấc lên được cả, rễ của nó đã cắm sâu đến mức không ai có thể nhấc nó lên cả

Liễu Nguyên vốn muốn kiên nhẫn chờ Diệp Đệ nhận ra, nhưng ai ngờ rằng chờ từ năm này sang năm khác, con trai của Chu Cảnh Sâm cũng đã đăng cơ rồi. Những người anh em xung quanh hắn ta lần lượt lập gia thành nghiệp, con cái cũng đã thành đạt rồi, nhưng tiểu cô nương Diệp Đệ vẫn không hề có động tĩnh nào. Nha đầu này vừa có thân phận quận chúa vừa lao vào vòng xoáy kiếm tiền. Dù cho hắn ta nhìn đến lé mắt thì ánh mắt quyến rũ của anh ta cũng không chạm tới trái tim của tiểu nha đầu.

Đến khi hắn ta gần ba mươi tuổi thì bên ngoài cũng bắt đầu loan truyền tin hắn ta bất lực, cuối cùng Liễu Nguyên cũng không nhịn được nữa. Hắn ta chọn cách làm rõ với nha đầu Diệp Đệ. Bị đánh hay bị chửi thì đều chấp nhận, nếu không làm rõ thì đến lúc hắn ta già, hắn ta c.h.ế.t thì cũng sẽ không có cơ hội.

Một ngày nọ, nhân lúc tiểu nha đầu vui vẻ do vừa khai trương tửu lâu. Nhân lúc Diệp Đệ uống đến mức say khướt mà hắn ta quang minh chính dìu nàng ấy vào phòng của nàng ấy.

Tiểu nha đầu này học hết cái tốt cái xấu của Bắc Ninh Vương, học được cách không coi trọng đàn ông, cũng học được cách uống rượu, học được cách khai trương tửu lâu. Liễu Nguyên vừa xót xa vừa ôm người đặt lên trên giường, rồi quay đầu đi ra ngoài ra lệnh cho nha hoàn của nàng ấy một cách tự tin.

Nha hoàn của Diệp Đệ cũng bị dáng vẻ tự tin của Liễu Nguyên dọa sự. Kêu cái gì làm cái đó trong sự sửng sốt. Chờ đến khi bình tĩnh lại, nhận ra có gì đó không đúng thì cửa phòng đã được đóng chặt lại rồi. Tâm trạng của nha hoàn bất an, nghĩ rằng dù sao thì Liễu quốc công cũng là quốc công nhất phẩm, cũng là trọng thần trong triều. Muốn kiểu phụ nữ nào mà không có? Nhiều năm nay đều không vợ không thiếp, vị quan lớn mà người dân ở Yến Kinh đều nghĩ rằng bất lực nay lại khẽ buông xuôi trái tim của mình.

Cho dù Liễu đại nhân muốn làm gì quân chúa thì cũng không làm được. Hơn nữa, quận chúa chính là dì ruột của đương kim bệ hạ. Trừ khi Liễu đại nhân muốn chết, nếu không thì chắc chắn sẽ không dám làm gì quận chúa, cho nên nàng ta nghe lời đi pha trà giải rượu.

Nha hoàn nghĩ cũng đúng, quả thật Liễu Nguyên sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để làm gì Diệp Đệ cả, nhưng không có nghĩa là Diệp Đệ sẽ không làm gì Liễu Nguyên!

Từ khi Diệp Đệ trở thành thiếu nữ cho đến giờ, bên cạnh chỉ xuất hiện duy nhất một người đàn ông là Liễu Nguyên. Mặc dù ý định kết hôn của nàng ấy đã bị dập tắt từ lâu, nhưng không có nghĩa là thật sự không cảm thấy hứng thú. Nếu như thật sự không cảm thấy hứng thú thì sẽ không có tương tác nhiều như vậy. Bình thường bận rộn thì đương nhiên là Diệp Đệ sẽ không muốn, nhưng khi say thì không phải là nàng ấy muốn làm gì thì làm sao? Nàng được Diệp Gia nuôi nấng nhiều năm như thế, nuôi đến mức tự tin nên đương nhiên làm dám làm!

Lưu Nguyên vừa xoay người vắt khăn thì người nằm trên giường lập tức quấn lấy hắn ta như dây leo. Vốn di bình thường nàng ấy cũng rất đẹp rồi, dáng người đầy đặn và cân đối, cao hơn phụ nữ bình thường nhiều. Tay dài chân dài quấn quanh người hắn ta, nếu như Liễu Nguyên nếu không muốn làm nàng ấy bị thương thì không thể hất ra được.

Liễu Nguyên muốn làm tổn thương nàng ấy sao?

Cười c.h.ế.t mất, hắn ta giống như chó hoang nhìn thịt xương nhiều năm như vậy, đã đưa lên miệng rồi thì chỉ có kẻ ngốc mới hất ra.

Ở tuổi này, Lưu Nguyên cảm thấy rằng mình không còn rụt rè và coi trọng phẩm hạnh của công tử thế gia nữa. Vì thế nên khi chạm vào đôi môi thơm ngát của Diệp Đệ, hắn ta lập tức bị kéo xuống giường mà không thèm phản kháng chút nào.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back