Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
Chương 835



Hắn ta đã nhìn chằm chằm như hổ biết bao nhiêu năm, Lưu Nguyên c** q**n áo, ném quần áo và liêm sỉ xuống đất trả lại cho tổ tiên. Ước gì có thể trút hết sự tức giận bao nhiêu năm qua lên người tiểu cô nương này.

Nha hoàn bị lừa gạt quay lại cùng với canh giải rượu nóng hổi, nhưng mỗi âm thanh trong căn phòng lại có thể đốt cháy nàng ta ngay tại chỗ.

Đứng bên ngoài hồi lâu, nha hoàn làm rớt bát trà xuống đất.

Kết quả là nàng ta vừa mới lao ra ngoài hành lang, vừa ngước mắt lên nhìn thì gặp phải Nhiếp chính vương tiên nhân. Nhiếp Chính Vương đi theo Bắc Ninh Vương đến đây để chúc mừng, lúc này lạnh lùng liếc nhìn nàng ta một cái. Nhìn vào đôi mắt lạnh lùng sáng ngời của hắn ta như nhìn vào một hành lang sâu thẳm, nha hoàn lập tức tỉnh táo giống như vừa mới bị dội một gáo nước lạnh. Nha hoàn lâm bầm báo cáo lại chuyện lúc nấy Lưu Nguyên vừa bước vào phòng của Diệp Đệ.

Chu Cảnh Sâm bảo nàng ta đuổi hết tất cả những người trên lầu: "Không ai được phép lên lầu."

Khí thế ép người, não cô gái giống như lập tức bị úng nước. Chỉ nhớ rằng phải tuân theo mệnh lệnh: "Vâng."

Lúc này, hai người ở trong phòng đang gây ồn ào đến mức long trời lở đất đã quên mất thế giới bên ngoài, quấn quýt với nhau cho đến chết. Diệp Đệ vô tình đè Liễu Nguyên, hôn lên khóe môi hắn ta, cười lạnh: "Coi thường cô gái nông thôn? Xem thường cô gái thôn quê? A, không phải là ngươi đã bị bản công chúa đè rồi sao."

Ánh nến đung đưa giống như được phủ thêm lụa mềm mờ ám, khiến trái tim người ta hoảng loạn. Pháo hoa nổ tung trong đầu Lưu Nguyên, hoàn toàn không biết rằng tiểu cô nương đang lẩm bẩm nói ai.

Hai người làm âm ï đến mức này, cho dù có uống rượu mạnh đến mức nào thì cũng không thể xóa ký ức được. Ngày hôm sau, Diệp Đệ muốn quên nhưng lại không thể quên được tất cả những gì nàng ấy đã làm tối qua. Có lẽ do lần trước Liễu Nguyên bị tổn thất do bị vứt bỏ cho nên lân này hắn ta cố ý từ chối, dám ngủ trong phòng Diệp Đệ đến sáng, nằm trên ghế giường nhỏ sống c.h.ế.t không chịu dậy.

Sáng nay hắn ta không phải lên triều nên chỉ nằm trên giường nhỏ chờ Diệp Đệ giải thích.

"Đừng nói xạo, một người đàn ông lớn như ngươi mà lại không thể thoát khỏi ta sao?"

Diệp Đệ không tin, mặc dù bây giờ Lưu Nguyên là văn thần nhưng trước đó hắn ta lại là tướng quân. Võ nghệ của người đàn ông này cực kì cao cường. Mặc dù sức của nàng ấy mạnh hơn những người phụ nữ bình thường nhưng nàng ấy vẫn không thể thoát khỏi Lưu Nguyên. Mặc dù hơi xấu hổ khi uống rượu mà lại không mất trí nhớ, nhưng Diệp De không biết rằng sau khi uống rượu thì mình lại có thể làm ra chuyện như vậy, nhưng lúc này cô không thể hèn nhát được.

Lưu Nguyên lập tức lộ ra vẻ mặt tủi thân, gương mặt như bị lừa gạt nhưng không thể giải oan: "Lại nữa sao? Lần trước trước đã đối xử với ta như vậy, lân này cũng đối xử với ta như vậy nữa sao."

Bây giờ chuyện đã đến nước này, đương nhiên là Lưu Nguyên không thể bỏ lỡ cơ hội. Lần trước hắn ta đã quá quân tử, khiến cho nha đầu này thừa cơ trốn mất. Lưu Nguyên vừa cảm thấy tủi thân, vừa kể lại chuyện không có tình người mà lần trước Diệp Đệ đã làm với mình một cách sinh động. Kể rằng thuốc lần trước Diệp Đệ trúng mạnh như thế nào, nếu nàng ấy phản khán lại thì hậu quả sẽ như thế nào.

Vừa nói, hắn ta vừa nâng cằm lên cho nàng ấy xem trái cổ của mình.

Có một vết cắn màu trắng nhạt rất rõ ràng trên trái cổ của hắn ta.

"Nếu ta không đồng ý với ngươi" Lưu Nguyên nói, giống như một cô nương bị ép làm kỹ nữ: "Ngươi sẽ cắn c.h.ế.t ta ngay tại chỗ."

Lúc đầu Diệp Đệ vẫn còn bán tín bán nghi, nhìn về trái cổ của hắn ta một cách nghi ngờ. Không thể không nói, năm đó Diệp Đệ đã cắn hắn ta rất mạnh, xung quanh trái cổ của hắn ta vẫn còn dấu răng nhạt. Mặc dù không nhìn kỹ thì sẽ không nhìn thấy nó.
 
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
Chương 836



Dường như có điều gì đó lóe lên trong đầu nàng ấy nhưng mà nàng ấy vẫn không tin: "... Cái này là do ta cắn à?"

"Không phải ngươi thì còn có thể là ai?" Liễu Nguyên tố cáo nàng ấy: "Ta có ý tốt tới cứu nàng, nhưng nàng lại lột hết sạch quần áo của ta."

Diệp Đệ đỏ hết cả mặt. Lúc đó nàng ấy hơi để ý Lưu Nguyên, có lẽ do đầu óc nàng ấy hồ đồ nên đã làm ra chuyện như vậy. Diệp Đệ cũng không phải là hoàn toàn không có ấn tượng, thành thật mà nói thì mấy năm nay trong giấc mơ của nàng ấy vẫn thỉnh thoảng xuất hiện khuôn mặt của Liễu Nguyên. Nhưng phần lớn những giấc mơ đó đều rất khó coi nên khiến cô cảm thấy rằng mình bị Lưu Nguyên ám ảnh. Nên sau khi tỉnh dậy cũng không muốn gặp anh lắm.

Trong phòng tạm thời yên tĩnh, mùi tanh của t.i.n.h d.ị.c.h xộc thẳng vào chóp mũi của cả hai.

Im lặng hồi lâu, Diệp Đệ hỏi hắn ta: "Ngươi muốn thế nào?”

Trong mắt Liễu Nguyên lóe lên một ánh sáng mờ, vẻ tủi thân trên mặt không hề giảm bớt, hắn ta cố ý di chuyển một chút, để lộ những vết sẹo trên lưng ra. Thực ra người này có một làn da trắng, mặc dù không mịn màng như phụ nữ nhưng chắc chắn được gọi là trắng nõn. Một vài vết sẹo nhìn rất rõ ràng, mấy năm nay Diệp Đệ lo kiếm tiền. Đừng nhìn vào vẻ ngoài xinh đẹp dịu dàng, thực ra bàn tay của nàng ấy hơi thô ráp. Bàn tay lớn nên để lại những dấu vết cũng là chuyện hiển nhiên.

Hắn ta han thở một lúc rồi liếc nhìn nàng ấy: "Đương nhiên là phải có trách nhiệm với ta. Mấy năm qua ta vẫn là một hoàng hoa đại công tử."

Diệp Đệ: "... Chậc! Ngươi là đồ bất lực!

Trên thực tế, Diệp Đệ là người biết rõ hắn ta có bất lực không hơn ai hết. Nhưng yêu cầu nàng ấy bịt mũi thừa nhận thì nàng ấy cũng không vui. Nhiêu năm như vậy, nàng ấy sẽ luôn nhớ kỹ cái đánh vào lòng tự trọng mà nàng ấy đã nhận được khi mới yêu.

Sau khi nhìn hắn ta một lúc lâu, Diệp Đệ quyết định học theo chị gái mình, chuyện gì không muốn giải quyết ngay thì lừa gạt cho qua chuyện.

Đi theo bên cạnh Diệp Gia nhiều năm như vậy cũng không phải là uổng phí, nàng ấy đã biết được tỷ tỷ của mình đã lừa gạt tỷ phu như thế nào. Cũng coi như là Liễu Nguyên bị lừa bởi sự lóng ngóng của Diệp Đệ. Mặc dù nàng ấy không giỏi kinh doanh bằng Diệp Gia nhưng nàng ấy đã học được một số kỹ năng sau khi vấp ngã trong nhiêu năm. Nàng ấy xây dựng tửu lâu từng chút một, tất cả đều là công sức của Diệp Đệ. Sau khi tình một đêm với Lưu Nguyên mà không có thai nên Diệp Đệ cũng yên tâm, nàng ấy tập trung vào sự nghiệp của mình.

Không thể không nói, quả thật có rất nhiêu chuyện thuận lợi hơn nhiều với thân phận quận chúa. Những tình huống giống như ở Huệ Châu không bao giờ xảy ra nữa, cũng không có ai ở Yến Kinh dám bắt nạt nàng ấy. Sau nhiều năm như vậy, công việc kinh doanh tửu lâu lớn mà Diệp Đệ mong ước hằng đêm ngày càng phát đạt.

Mặc dù kỹ năng lừa gạt của nàng ấy còn hơn cả Diệp Giai nhưng mà Lưu Nguyên cũng không dễ bị lừa như vậy.

Mặc dù Lưu Nguyên không có được danh chính cung, nhưng hắn ta có quyền lời được tự do ra vào phủ quận chúa và phòng của Diệp Đệ. Liễu Nguyên đã ba mươi tuổi, Diệp Đệ cũng đã ở cái tuổi gái già lỡ thì. Mặc dù nhiều người ở Yến Kinh tỏ vẻ quan tâm nàng ấy nhưng dần dân cũng không có ai thật lòng cầu cười nàng ấy cả. Diệp Đệ thấy và hiểu được nên cũng vui vẻ tùy ý Liễu Nguyên xuất hiện.

Chuyện giường chiếu xảy ra một lần hai lần, huống chỉ tính cách của hai người lại cực kì thoải mái. Nó thường xảy ra khi lần đầu tiên nếm được vị ngọt. Diệp Đệ không ngờ rằng nàng ấy mới vui vẻ chưa được bao lâu thì bụng nàng ấy bắt đầu có động tĩnh.

"Không thể nào, không thể nào!" Mặc dù không có uống thuốc nhưng hai người vẫn chú ý tới, vậy mà vẫn có thai.

Bụng của Diệp Đệ càng ngày càng lớn, Liễu Nguyên vui mừng đến mức gân như phát điên. Nhưng hắn ta cũng nhận ra một điều, nếu để Diệp Đệ lấy chồng khi mang thai thì chắc chắn nàng ấy sẽ trở thành trò cười ở Yến Kinh. Nên hắn ta đã sử dụng một vài thủ đoạn để khiến Diệp Đệ dừng công việc kinh doanh hiện tại và rời khỏi Yến Kinh một thời gian. Theo kế hoạch thì cả hai sẽ kết hôn ngay sau khi đứa trẻ chào đời. Ai biết tiểu cô nương Diệp Đệ sau khi sinh con xong lại quay mặt đi?

Liễu Nguyên:???

Liễu Nguyên không hiểu, Liễu Nguyên cực kì tức giận!

Bắp cải trắng mà hắn ta luôn luôn trông coi trong nhiều năm như vậy, ngay cả bắp cải trắng nhỏ cũng đã lớn lên mà có ngày lại bị người ta cắt bỏ mất là sao chứ? Không biết nha đầu c.h.ế.t tiệt này ở bên ngoài học học được vẻ phóng túng từ ai mà lại thực sự nảy ra ý tưởng nuôi một mình! Nàng ấy không chỉ nuôi mà còn giấu người ở trong phủ! Thậm chí còn giấu bảy tám lân! Suýt chút nữa là Liễu Nguyên chỉ vào mũi Diệp Đệ mắng nàng là Trần Thế Mỹ ngay tại chỗ!

Diệp Đệ ôm đứa con trai mập mạp như được đúc ra từ một khuôn với Liễu Nguyên, đứa nhỏ mà mình mang thai chín tháng mười ngày sinh ra lại có cảm giác như một người tham gia nên tâm trạng cực kì khó chịu. Ngày nào cũng nhìn thấy dáng vẻ tươi cười như hoa của Liễu Nguyên thì sao tâm trạng nàng ấy tốt được chứ?

Nghĩ đi nghĩ lại, nàng ấy không muốn Liễu Nguyên đạt được dễ dàng như vậy. Nàng ấy ôm đứa trẻ rồi dẫn đầu đám học trò mới vào tửu lâu.

Liễu Nguyên cực kì tức giận! Không muốn làm tổn thương ai nhưng cũng không dám lấy thanh danh của Diệp Đệ ra đùa giỡn, tức giận nên viết một tờ tố cáo để bẩm báo tỷ tỷ và tỷ phu anh rể. Nha đầu này am con trai lên mặt với ta! Tỷ tỷ, tỷ phu hãy giải quyết dùm ta nhé!

Đọc thư xong, Diệp Gia cười tum tỉm viết lại cho hắn ta, nàng cười c.h.ế.t mất, ngươi trưởng thành rồi mà còn méc người lớn, đáng đời lắm.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back