Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Bức Họa Mona Lisa Ngàn Mắt

Bức Họa Mona Lisa Ngàn Mắt
Tác giả: Điền Yên
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: Điền Yên

Thể loại: Đô Thị, Hiện Đại, Huyền Bí, Linh Dị, Kinh Dị, Truyền Thuyết

Giới thiệu:

Một bức tranh kỳ quái luôn xuất hiện trong các vụ án mạng. Người chết luôn lả kẻ không đáng sống.
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Cái Chết Của Người Hàng Xóm Cũ


Thứ bảy tuần trước, tôi đi đám ma người hàng xóm cũ. Hồi xưa, nhà họ ngay sát vách nhà tôi, hai vợ chồng làm ăn buôn bán nhỏ, qua cơn sốt đất, họ tự dưng biến thành đại gia. Có tiền lại đem mua đất, buôn qua bán lại, càng trở nên giàu hơn. Đúng là nước chảy chỗ trũng. Chẳng hiểu tại sao lại lăn đùng ra chết giữa tuổi tráng niên thế này. Vợ vừa qua đời không lâu thì đến chồng. Lúc tới đám ma, buôn chuyện với mấy người họ hàng của người chết, tôi mới nghe ngóng được câu chuyện.

Chuyện là thế này.

Hàng xóm cũ nhà tôi, vợ tên là Xuân, chồng tên là Huấn. Sau khi phất lên nhờ bất động sản, họ mua một biệt thự sang trọng trong khu phố nhà giàu, không ở lại ngôi nhà nhỏ trong xóm nghèo chúng tôi nữa. Mà nhà sang thì đồ đạc cũng phải xa hoa. Họ sắm hàng đống nội thất đắt tiền. Nhưng tiền cũng chưa đủ khỏa lấp sự thiếu hụt văn hóa của họ. Dù sao, họ là dân nhà giàu mới nổi, không phải danh gia vọng tộc, so với những gia đình sang quý mấy đời thì thua xa về nền tảng, cho dù nhiều tiền hơn vẫn bị đám người kia gọi là trọc phú.

Hai vợ chồng bèn bỏ thật nhiều tiền mua tranh về treo đầy nhà để trông cho có văn hóa. Chẳng biết ai môi giới, trong số các bức tranh anh Huấn mang về có một bức gọi là “Mona Lisa ngàn mắt”.

Khác với bức tranh gốc ấm áp, dịu dàng, bức “Mona Lisa ngàn mắt” này vẽ một phụ nữ hốc hác, hom hem. Đôi mắt cô ta trắng dã, không có con ngươi. Từ mắt trái chảy xuống một dòng máu đen đặc. Đầu cô ta phủ một tấm khăn voan đen tang tóc. Bàn tay người phụ nữ khô quắt, xương xẩu; làn da nứt nẻ đầy vẻ vất vả, nhọc nhằn. Mắt là đặc điểm nổi bật của bức tranh này. Chỗ nào cũng có mắt. Trán người phụ nữ mọc ba con mắt ngang dọc. Chiếc khăn choàng của cô ta cũng đầy mắt - những con mắt mở to, trừng trừng nhìn vào người đối diện, thọc sâu vào tâm can họ.

Thoạt nhìn thấy bức tranh, Xuân rất sợ hãi. Người ta mua tranh trưng trong nhà thường chọn loại phong thủy an lành. Còn bức tranh này, ngay cả người mù hội họa như cô ta cũng cảm thấy bất an. Thế nhưng, người môi giới kia khăng khăng bức họa này cực kỳ có giá trị, khuyên Xuân - Huấn mua về, tương lai bán đi lấy tiền chênh lệch, đảm bảo thu lời gấp đôi, gấp ba. Tất nhiên, anh ta giấu biến chuyện chủ trước của bức tranh bị gϊếŧ thê thảm ngay trong nhà của mình.

Nghe bùi tai, Xuân đồng ý mua “Mona Lisa ngàn mắt”. Quả nhiên, bức tranh này gây ấn tượng mạnh mẽ với khách tới nhà, ai cũng tấm tắc khen phong cách kỳ lạ của nó. Vì thế, Xuân chuyển bức tranh ở chiếu nghỉ cầu thang ra phòng khách để người đến đều có thể chiêm ngưỡng.

Từ ngày có tiền của, vợ chồng Xuân Huấn mỗi người lại chạy theo thú vui bản thân, nhà cửa rộng rãi, đẹp đẽ nhưng lạnh lẽo. Đàn ông có tiền thường hư. Huấn cặp với một cô diễn viên trẻ bằng nửa tuổi mình.

Xuân không chịu thua kém. Cô ta bao một lúc mấy tên trai trẻ, thay phiên nhau phục vụ phú bà. Mua quà, dắt đám tình nhân đi du lịch, cái gì cô ta cũng làm nhưng không ngốc nghếch như chồng - mang bồ về nhà.

Huấn bị cô diễn viên trẻ đẹp nghệ danh Hằng Hồ làm cho mê mẩn tâm thần. Nào dắt cô ta đi chơi golf, giới thiệu với mọi người đây là em gái họ; nào mua xe, mua chung cư cho cô ta; nào dùng mối quan hệ xin vai diễn cho cô ta; thậm chí còn chiều ý Hằng Hồ, dắt về biệt thự khi vợ đi vắng.

Mục đích của Hằng Hồ là từng bước thượng vị. Hôm nay bước một chân vào căn nhà này thì ngày mai có thể sẽ được đường đường chính chính lên xe hoa rước về.

Vừa vào nhà, cô ta ôm choàng lấy Huấn, quấn quýt đòi giao h0an ngay tại phòng khách. Gian phu dâʍ phụ bận truy hoan, không nhìn thấy từ những con mắt của Mona Lisa trong tranh tuôn ra dòng lệ máu rồi nhanh chóng biến mất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Gϊếŧ vợ


Theo suy nghĩ bình thường của Hằng Hồ, thể nào vợ cả cũng đặt camera theo dõi trong nhà, nhìn thấy chồng mình và tiểu tam cᏂị©Ꮒ choạc, chị ta sẽ sôi máu đòi ly hôn. Nhưng ngoài dự tính của ả, Xuân không thèm quan tâm vấn đề đó. Dù chuyện gì xảy ra, chị ta cũng sẽ nhất quyết không ly dị. Hai vợ chồng có quá nhiều dây mơ rễ má lằng nhằng, không muốn ly hôn phiền phức.

Hằng Hồ thất bại trong kế hoạch đầu tiên. Cô ta hiểu ra rằng Huấn không đời nào bỏ vợ để cưới mình. Tất nhiên lý do không phải là vì Huấn còn yêu vợ mà vì nếu ly hôn, tất cả những thứ này đều phải chia đôi. Anh ta thà mua cho cô bồ G63 còn hơn mất nửa gia sản. Cô ta bèn bàn với Huấn gϊếŧ vợ để nhận toàn bộ thừa kế do Xuân Huấn không có con cái còn cha mẹ hai bên đều đã qua đời. Viễn cảnh thoát khỏi mụ vợ già cùng mớ quan hệ lằng nhằng của mụ, chung sống cùng người tình trẻ đẹp quá hấp dẫn, Huấn không sao cưỡng lại được nên răm rắp nghe theo sắp đặt của cô bồ.

Ngày hôm đó, Huấn bày ra một bữa tiệc nhỏ dưới ánh nến lung linh, hoa hồng trải từ cửa tới tận phòng khách, rượu vang đỏ sóng sánh trong hai chiếc ly chân cao. Bầu không khí lãng mạn khiến Xuân nhớ lại thời hai người mới kết hôn. Cô mỉm cười nâng ly. Phụ nữ ngốc nghếch vậy đấy. Ngay cả người sành sỏi như Xuân cũng có thể bị một chiêu dịu dàng của đàn ông đánh bại. Cô ta không ngờ chồng lại xuống tay với mình. Cô quá tin tưởng vào độ bền chắc của mối quan hệ lợi ích giữa hai người.

Xuân không chút nghi ngờ, uống cạn ly rượu chồng đưa. Dòng chất lỏng cay nhẹ xuống đến dạ dày chuyển thành cơn đau quằn quại. Xuân kinh hãi trợn tròn mắt nhìn người đàn ông từng đầu gối tay ấp với mình mấy chục năm. Anh ta mỉm cười. Cái ly thủy tinh trên tay Xuân rơi xuống đất vỡ tan. Cô ta ôm bụng đau đớn, miệng mấp máy cầu cứu không thành lời nhưng anh ta chỉ lạnh lùng nhìn cô ngã lên các mảnh thủy tinh sắc, máu chảy loang ra sàn. Mái tóc Xuân bết lên đầu như tấm mạng đen của Mona Lisa, che nửa gương mặt cô. Chân tay cô co giật, nước miếng chảy ra từ miệng trông vô cùng thê thảm. Hơi thở của cô trở nên gấp gáp rồi yếu dần. Ánh mắt tan rã của Xuân rơi trên bức họa “Mona Lisa ngàn mắt”. Người phụ nữ trong tranh nhìn cô với vẻ mặt thương hại đầy sầu thảm; hai tròng mắt trắng ởn không rõ cảm xúc trong khi đám mắt còn lại đều khép chặt. Chiếc khăn đội đầu của nàng bết máu, dán vào hộp sọ, giống như Xuân bây giờ.

Xuân tắt thở, mắt trừng trừng không chịu nhắm. Trên tấm áo choàng của Mona Lisa xuất hiện thêm một đôi mắt.

***

Hằng Hồ được Huấn cưới về không lâu sau đó. Trở thành bà chủ của tòa biệt thự như mong muốn nhưng “ngày vui ngắn chẳng tày gang”. Ngay từ đêm tân hôn, cô ta đã cảm giác mình bị theo dõi. Bất kể cô ta làm gì cũng có những đôi mắt nhìn chằm chằm vào từng hành động, đến mức cô ta không sao ngủ nổi. Mất ngủ triền miên khiến Hằng Hồ stress nặng. Tóc cô ta rụng khắp nhà, làn da mịn màng trở nên xanh rớt; đôi mắt trước kia lúng liếng đa tình giờ đờ đẫn, uể oải. Thậm chí, có những đêm, Hằng Hồ còn mộng du đi quanh nhà rồi ngồi ngắm nghía bức tranh Mona Lisa trong bóng tối cho tới sáng.

Cô ta cảm thấy trên da mình mọc lên những con mắt to, trợn trừng, vằn vện tia máu. Đám mắt ấy không bao giờ nhắm, lúc nào cũng soi mói cô ta cả khi thức lẫn trong mơ. Chúng bắt đầu từ cánh tay, rồi lan dần ra các bộ phận khác. Nhìn đám con mắt trên tay, Hằng Hồ cảm thấy nhột nhạt, gai ngứa không chịu nổi. Ban đầu, cô ta chỉ dùng móng tay cào chúng khỏi da nhưng không ăn thua. Cô ta điên cuồng tìm cách móc chúng ra. Cô chọc kéo nhọn vào con mắt, moi nó khỏi tay mình. Con mắt chớp chớp vẻ cười cợt; trên tay Hằng Hồ chỉ còn lại một miếng thịt nhoe nhoét máu. Khoét chỗ này, mắt lại mọc chỗ khác. Khắp người cô ta đều là vết thương chồng chất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Những con mắt ma quái


Huấn trở nên chán ngấy cô vợ điên khùng này. Trước kia, anh mê đắm vẻ ngọt ngào của cô ta. Giờ đây, cái anh thích ở cô ta đã không còn, chẳng có lý do gì gắn bó với cô ta nữa cả. Chưa kể mỗi lần nhìn những vết thương kinh tởm trên người Hằng Hồ, Huấn lại muốn ói.

Sự lạnh nhạt của Huấn khiến Hằng Hồ tức giận, cơn điên loạn càng trở nên trầm trọng. Đám mắt thậm chí bắt đầu lây sang Huấn. Con mắt đầu tiên mà cô ta nhìn thấy trên người chồng nằm ở vị trí lưng. Sau đó, chúng nhanh chóng mọc khắp cơ thể anh ta như loài nấm độc. Những con mắt ấy nhìn Hằng Hồ chòng chọc đầy vẻ châm biếm, giễu cợt.

Một hôm cô ta không thể chịu nổi nữa, liền cầm con dao gọt hoa quả lao tới Huấn muốn xẻo những con mắt ấy ra. Hai người giằng co nhau. Hằng Hồ có tuổi trẻ và sự điên cuồng, Huấn mang sức mạnh đàn ông, có thể nói là ngang sức.

Huấn giằng được cái dao khỏi tay vợ, định ném đi thì cô ta lao tới, cắn phập vào cổ anh ta. Máu phun ra như suối, Hằng Hồ đã giằng đứt động mạch cổ của Huấn. Anh ta một tay bụm cổ, cố lết ra phía cái dao vừa quăng đi. Hằng Hồ như con chó dữ, gằm ghè muốn cắn xé tiếp. Huấn vung dao, đâm vào ngực vợ. Hai người gục xuống. Những con mắt trôi xuống vũng máu, tan biến mất. Vốn dĩ chúng chưa bao giờ tồn tại, chỉ xuất hiện trong tâm trí của Hằng Hồ mà thôi.

Mona Lisa nhếch mép cười.

***

Vợ chồng Xuân Huấn làm kinh doanh, vay nợ nơi này nơi kia để xoay vòng vốn là không thể tránh khỏi. Khi Huấn chết, các chủ nợ kéo đến nhà, vơ được cái gì thì vơ. Bức tranh “Mona Lisa ngàn mắt” rơi vào tay Lê Hoà - một tay chơi tiền số đã rủ rê Huấn đầu tư coin.

Nghe đến đây, tôi chợt lạnh người. Tôi biết bức tranh đó. Tôi vừa nhìn thấy nó ở nhà một thằng cha môi giới bất động sản khá tai tiếng. Nói là “nhìn thấy” thì không hẳn mà là tôi thấy trong một bức hình hắn chụp đăng lên facebook. Như mọi status khoe khoang khác, hắn chụp hình bản thân bóng bẩy, hào nhoáng post lên mạng để lừa “gà”; sau lưng hắn chính là bức Mona Lisa ngàn mắt này. Có lẽ Lê Hòa đã đem bán hoặc tặng bức tranh cho hắn.

Tôi vội vàng mở điện thoại, tìm vào bài đăng đó. Người chụp hình lấy nét vào gã môi giới, bức tranh nhìn hơi mờ, nhưng tôi có thể nhìn thấy dòng máu đen đặc chảy ra trừ con mắt trái trắng dã của người đàn bà và mọi con ngươi trong mắt trên người “nàng” đều chĩa vào hắn.

Bẵng đi một thời gian, tôi đọc được một mẩu tin trên báo rằng tay môi giới bất động sản bị một nhà đầu tư mà hắn lừa gạt đâm chết. Người này bị hắn cho ăn bánh vẽ về dự án nghỉ dưỡng nào đó, vay tiền ngân hàng mua tới mấy căn biệt thự. Ai dè chủ đầu tư dự án và tay môi giới bắt tay nhau lùa gà, không trả tiền thuê như cam kết cho nhà đầu tư. Người kia bị ngân hàng xiết nợ mất sạch nhà cửa, vợ đem con bỏ đi liền phát điên, lao tới nhà tay môi giới.

Ảnh hiện trường chụp hắn nằm sõng soài trên sàn nhà, ngay bức tường phía trên là bức họa “Mona Lisa ngàn mắt”. Người khác có thể không chú ý chứ tôi đã nhận ra ngay vị trí đồng tử của các con mắt trong tranh đã thay đổi so với cái ảnh hắn đăng trên facebook. Tất cả chúng đều hướng xuống dưới, nhìn vào cái xác.

Nói nhỏ là tôi cũng có chút quan hệ với tay môi giới này. Hắn từng mồi chài tôi mua cái dự án bất động sản chết tiệt kia. May mà nhà tôi can ngăn kịp thời, chứ không giờ tôi cũng rơi vào cảnh giống người đàn ông đã đâm chết hắn. Lấy cớ đến chia buồn với gia đình, tôi tới nhà tay môi giới. Nói tôi hiếu kỳ cũng được, xấu tính cũng được, nhưng tôi thật sự muốn theo dấu vết bức họa “Mona Lisa ngàn mắt” kia. Nó tỏa ra một sức hút kì lạ mà u ám khiến tôi khó lòng cưỡng lại.

Tôi đến nhà hắn đúng lúc gã Lê Hòa cũng ở đó. Trò chuyện một hồi, Lê Hòa nói chờ qua mấy bữa, gia đình nạn nhân hoàn hồn sau cú sốc thì gã sẽ tới lấy bức tranh. Thì ra, tay môi giới này chỉ mượn bức tranh treo lấy le còn chủ nhân thực sự của nó vẫn là Lê Hòa. Tôi mới ướm lời hỏi xem gã có biết gì về nguồn gốc bức tranh hay không.

Có lẽ thấy tôi chân thành lại mê mệt bức họa đó, Lê Hòa liền kể cho tôi những gì gã biết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Án gian


Chị Huyền làm kế toán cho một công ty nhà nước nho nhỏ, lương không cao như mọi người vẫn nghĩ nhưng đủ cho hai mẹ con sống ở mức cơ bản. Hai vợ chồng chị ly hôn từ lâu, chồng chị đã có gia đình mới, hầu như không còn quan tâm tới vợ cũ nữa. Toàn bộ lẽ sống của chị Huyền đặt lên đứa con gái.

May mắn cho chị, cô con gái Huyền Linh xinh đẹp, ngoan ngoãn lại học giỏi, thông minh. Cô bé có năng khiếu hội họa thiên bẩm, dự định sẽ thi vào trường Kiến trúc. Trong căn nhà đơn sơ của hai mẹ con treo một bức tranh chị Huyền do chính tay con gái vẽ.

Lần đầu tiên trong đời làm mẫu, chị Huyền bối rối không biết để tay ở đâu. Cuối cùng, Huyền Linh bảo mẹ cứ ngồi như Mona Lisa ấy. Thế là bức chân dung “Mona Lisa phiên bản người mẹ” ra đời. Để mẹ trông xinh đẹp hơn, Huyền Linh còn vẽ lên tóc mẹ một tấm voan trắng như của cô dâu trong ngày cưới. Chị Huyền tự hào post bức họa lên trang cá nhân và nhận được vô số lời khen tặng. Thậm chí còn có một vài chủ phòng tranh liên hệ với chị, ngỏ ý muốn mua nhưng chị đều nhã nhặn từ chối.

Cuộc sống của hai mẹ con có lẽ cứ bình an trôi đi như vậy nếu không có vụ tai nạn thảm khốc kia. Huyền Linh bị đâm chết khi đang đạp xe từ quê lên. Cái ô tô đua xe trái phép phóng như điên trên đường Láng Hòa Lạc với tốc độ hơn 100km/h đã hất văng Linh xuống ruộng. Cô bé chết ngay tại chỗ do vết thương quá nặng, thủ phạm đã bỏ chạy khỏi hiện trường, không mảy may đoái hoài đến nạn nhân.

Người mẹ mất con quá đau khổ, cầm đơn đi kiện khắp nơi, muốn đòi lại công bằng cho con mình. Vụ án bị khởi tố nhưng hồ sơ hiện trường bị làm sai chệch ngay từ ban đầu. Nghe cư dân mạng đồn thổi nguyên nhân là do kẻ cầm lái là con trai một lãnh đạo trong ngành. Ông bố đã phái người tới “giúp đỡ” thằng con ngay sau khi biết tin.

Tính chất vụ án bị lèo lái sang hướng khác. Rất tiếc là tại thời điểm đó, Internet còn chưa phát triển mạnh ở Việt Nam nên dư luận chưa gây được sức ép như hiện nay.

Trải qua nhiều phiên tòa, ngày Phạm Hồ Quang nhận án tù thì cũng là ngày hắn được thả tự do vì thời gian tạm giam đã vượt quá thời hạn tù. Bước ra khỏi tòa, hắn cười đắc thắng, chỉ tay lên trời như muốn nói ông trời cũng bảo vệ hắn.

Người mẹ khổ sở như chết đi một lần nữa. Lần đầu chị chết là thời khắc nhận được tin con gái qua đời. Nó là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời tối tăm của chị. Giờ đây, ánh sáng ấy cũng mất rồi. Điều duy nhất giữ chị lại trần gian này là hành trình đi tìm công lý cho con gái. Nhưng hết tất cả rồi, chị không còn thiết sống thêm một giây nào nữa.

Từ đó, chị Huyền không bước chân ra khỏi cửa. Người ta không biết chị làm gì trong nhà suốt ngần đó thời gian, chỉ biết rằng phát hiện ra chị thì chị đã là cái xác khô quắt, toàn bộ máu trong người chị đã bị rút cạn, chỉ có lại khung xương bọc trong tấm da. Hai tay chị ôm chặt bức chân dung do con gái vẽ trước khi chết.

Điều kỳ lạ là bức chân dung không còn là chị Huyền với ánh mắt rạng ngời, âu yếm nhìn họa sĩ nữa mà là một phụ nữ khắc khổ, xơ xác; đôi bàn tay gầy guộc, trơ xương. Tấm voan trắng tinh khôi đã biến thành một màu tang tóc. Chiếc khăn đen choàng lên người bà phủ không khí u uất lên bức tranh. Trên trán bà mọc lên ba con mắt như thế muốn nhìn nhân quả khi nào tới.

Sau đó, bức tranh biến mất. Mấy năm sau, nó đột ngột xuất hiện trên hiện trường một vụ án mạng. Trùng hợp thay, nạn nhân lại chính là cán bộ đã ký biên bản điều tra hiện trường vụ án tông chết Huyền Linh năm nào. Tình trạng tử vong của ông ta rất kỳ quái: tự móc mắt mình và để chảy máu đến chết. Tay ông ta cầm chặt nhãn cầu, vươn về phía bức tranh như thể muốn lắp mắt vào cho "Mona Lisa" vậy.

Và nếu ai để ý thì sẽ nhận ra trên tấm khăn choàng của người phụ nữ đã có thêm mấy đôi mắt.

"Nghe như bức tranh trả thù ấy nhỉ?" - Tôi cảm thán.

Lê Hòa hấp háy mắt: "Còn chưa hết đâu. Đây mới chỉ là kẻ đầu tiên liên quan đến vụ án Huyền Linh phải trả giá thôi."

Tôi bừng tỉnh ngộ: "Đúng rồi. Còn những kẻ chủ mưu và hưởng lợi nữa. Sau này chúng có phải ăn trái đắng không?"

Lê Hòa ngắm nhìn "Mona Lisa ngàn mắt", kể tiếp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Đền tội


Dù sao cũng là đồng nghiệp, lại từng nhờ vả người ta chuyện quan trọng nên khi cán bộ kia chết, bố của Phạm Hồ Quang - Phạm Hùng Sa rất nhanh chóng có mặt tại nhà nạn nhân. À mà gọi là nạn nhân cũng không đúng vì sau đó ông ta được xác nhận là tự tử.

Phạm Hùng Sa lập tức bị bức họa Mona Lisa hút hồn. Không rõ ông ta nói với bà quả phụ của cán bộ kia thế nào mà sau lễ ba ngày của chồng, bà đưa bức tranh cho Phạm Hùng Sa.

Rước bức tranh về nhà, Sa treo nó ở ngay phòng khách, bất chấp mọi lời phản đối của vợ. Lý lẽ của người vợ rất đơn giản: bức tranh này trông quá đáng sợ, u ám, thậm chí còn có phần quỷ dị. Nhưng bà bị chồng mắng cho té tát. Sa nói vợ không hiểu gì về nghệ thuật, không biết cảm thụ cái đẹp. Người phụ nữ trong tranh xinh đẹp, hiền hòa; màu sắc, bố cục tươi đẹp thế kia mà còn chê thì chắc Mona Lisa của Da Vinci mới thỏa mãn nổi bà. Phạm Hồ Quang nghe bố mẹ tranh cãi mà không biết bênh ai. Cảm nhận của hắn về bức tranh này giống hệt mẹ nhưng sau vụ án Huyền Linh, hắn chẳng còn chút tiếng nói nào trong nhà, chỉ cần bố lừ mắt một cái là hắn câm bặt. Cuối cùng, hắn dỗ mẹ cứ kệ bố đi, mấy nữa người ta chê thì bố sẽ chán ngay ấy mà.

Nhưng khách tới chơi không ai chê bức họa như mong muốn của mẹ con Phạm Hồ Quang. Có lẽ vì nể mặt chủ nhà, người nào tới cũng dành tặng những lời khen có cánh khiến ông Sa càng vui vẻ. Ông ta ngày càng si mê bức tranh hoặc có thể nói là người phụ nữ trong tranh. Cứ đi làm về, ông ta lại nhanh nhanh chóng chóng làm cho xong các việc khác rồi bê ấm trà tới ngồi trước bức họa, vừa nhâm nhi vừa ngắm tranh. Vợ con ông cảm thấy ngán ngẩm nhưng không dám nói gì.

Gia đình này có thông lệ là cứ đến Tết thì cả gia đình sẽ thuê thợ ảnh tới chụp một bức toàn cảnh có mặt mọi thành viên trong gia đình rồi phóng lớn ra, lồng vào khung gỗ làm kỷ niệm. Năm đó cũng không phải ngoại lệ, chỉ hai ngày sau khi chụp, cửa hàng ảnh gọi điện cho ông Sa tới lấy hàng.

Năm nay, gia đình ông cũng chụp trong phòng khách, vị trí như mọi năm nhưng khác một chút là phông nền đằng sau thay vì bức tường trống như các năm trước thì có bức họa Mona Lisa. Thợ ảnh đưa cho ông Sa cái khung lồng tấm ảnh đã rửa, rụt rè hỏi chú có vừa ý với ảnh không. Anh thật sự không hiểu nổi tại sao chụp ảnh Tết cả nhà lại đi chọn cái nền trông gớm chết như vậy.

Ông Sa nhìn bức ảnh trong khung, run rẩy suýt đánh rơi luôn xuống đất. Mona Lisa trong ảnh khác hoàn toàn với thứ mà ông vẫn nhìn thấy hằng ngày. Người phụ nữ mà ông nhìn thấy trên bức tranh thật vô cùng xinh đẹp. Mặc dù đã ngoài bốn mươi nhưng gương mặt phúc hậu, đằm thắm của bà khiến ông Sa mỗi lần nhìn ngắm lại thêm mê mẩn còn người phụ nữ trong hình này đẩy vẻ khắc khổ, bi thương. Ba con mắt trên trán bà nhìn xoáy vào ông Sa như một tiếng thét câm lặng. Ông ta lập cập cho bức tranh vào cốp xe rồi ngồi vào ghế lái.

Hôm ấy trời rét buốt, u ám đến thê lương, lá cây bên đường trút xuống như mưa. Một cơn gió cuối đông ào tới, hắt đám lá vào kính trước ô tô. Ông Sa ấn nút chạy cần gạt, định gạt lá sang bên. Bỗng những chiếc lá thuôn dài biến thành các con mắt đen thui, tròng trắng vằn sợi máu đỏ. Chúng bám chặt vào kính xe. Những con mắt dính vào cần gạt lắc lư sang trái sang phải theo nhịp điều gạt nước. Đồng tử mắt bị ma sát với kính trở nên mờ đục, bắt đầu rỉ máu.

Con mắt to nhất biến thành cái miệng đang ngoác ra; trong đó không có lưỡi - nó đã bị cắt mất. Ông ta chợt nhớ tới nhân chứng trong vụ đâm xe của thằng con trai mấy năm về trước, để dọa cô câm mồm, ông ta đã sai người cắt lưỡi cô.

Ông ta rú lên kinh hãi, đạp mạnh chân ga.

Máu trào ra từ cái miệng, theo gạt nước nhoe nhoét đầy trên kính, che khuất tầm nhìn.

Chiếc xe tông mạnh vào một gốc cổ thụ. Xe cổ lỗ sĩ không bung túi khí. Kính xe vỡ tan, một thanh rào quanh cây chọc thẳng vào xe, đục thủng xương mặt ông Sa. Trên mặt ông ta chỉ còn một hốc máu lớn, không còn nhìn thấy hai mắt nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Trả giá


Mặc dù ghét cay ghét đắng bức hình chụp gia đình có phông nền “Mona Lisa ngàn mắt” nhưng đó lại là tấm ảnh cuối cùng ông Sa chụp khi còn sống nên vợ góa của ông ta vẫn không nỡ vứt nó đi mà treo trong phòng thờ. Còn bức họa xấu xí kia, bà sai con trai cất vào kho chứa đồ.

Phạm Hồ Quang luôn có cảm giác rờn rợn khi nhìn vào bức họa này. Chẳng hiểu tại sao mấy con mắt trong tranh khiến hắn nhớ tới ánh mắt của bà mẹ cô bé gái bị hắn tông chết. Hôm được thả tự do, hắn đã đắc thắng cười ngạo nghễ trên thất bại của bà ấy nhưng nụ cười tắt lịm khi chạm vào ánh mắt căm hận đầy ẩn ức của bà. Những ngày sau đó, hắn sống trong nỗi sợ hãi liệy người đàn bà này có thể phát điên mà cầm dao đâm mình hay không. Hắn ở dí trong nhà, nếu bước chân ra khỏi cửa thì luôn ngồi trong ô tô rồi phóng đi ngay. Mãi cho đến khi bà ta chết, Phạm Hồ Quang mới dám thở phào nhẹ nhõm. Nhưng từ ngày bố hắn mang bức tranh về, nỗi sợ hãi đó dường như quay trở lại, mặc dù mức độ không căng thẳng như trước.

Hắn xếp bức tranh dựa vào tường, nhìn tới nhìn lui vẫn thấy ghê sợ nên lấy vải trùm kín nó lại, nhét vào trong cùng.

Phạm Hồ Quang không biết, hắn vừa quay lưng đi, tấm vải trùm đã tuột xuống đất.

Đêm ấy, hắn mơ một giấc mộng quái gở. Bố hắn dẫn về nhà một người phụ nữ xinh đẹp, nói đây là cô ruột hắn. Hai người là anh em thất lạc nhau nhiều năm, giờ mới tìm thấy. Người cô từ trên trời rơi xuống này rất giống bà mẹ của cô bé hắn tông chết hồi mấy năm trước. Có lẽ con gái bà cũng giống cô ta, hắn đoán thế vì hắn chưa bao giờ tìm cách biết mặt cô bé ấy cả.

Từ đó, hai mẹ con sống cùng nhà với Phạm Hồ Quang. Bố hắn vô cùng thương yêu người em gái này, mẹ con hắn bỗng dưng ra rìa. Mẹ hắn nghi ngờ người đàn bà kia chẳng phải em út gì của chồng mà chính là bồ nhí, cô bé gái là con riêng của hai người đó. Bà sai hắn lén thu thập tóc của cô bé, đem xét nghiệm huyết thống với chồng. Kỳ lạ ở chỗ nơi hắn mang mẫu tới không thể nào phân tích được ADN của cô bé. Lần nào cũng gặp trục trặc nào đó, không hỏng máy thì hỏng mẫu.

Đến lần thứ n thì cô bé kia cười cười bảo hắn: "Dùng tóc không được đâu. Anh phải dùng cái này nè." Đoạn, cô bé móc con mắt bên phải đưa cho hắn. Cô dúi nhãn cầu đầy máu vào tay hắn. Con mắt dính nhớp trơn tuột. Máu từ hốc mắt u tối tràn xuống gò má. Phạm Hồ Quang sợ quá, ngồi bật dậy, mồ hôi lạnh ướt sũng người.

Hắn uể oải vào phòng tắm lau người. Nước lạnh vã lên mặt giúp hắn tỉnh táo hơn. Phạm Hồ Quang vuốt tóc, nhìn vào tấm gương đối diện. Trong gương là một gương mặt hốc hác, ốm o, hai mắt trũng sâu sầu thảm, làn da nứt nẻ khô cằn - một tổ hợp giữa khuôn mặt của hắn và bộ mặt của Mona Lisa trong tranh. Phạm Hồ Quang hốt hoảng lùi lại một bước. Hình ảnh trong gương vỡ vụn, hai con mắt xô lệch, rớt xuống. Toàn bộ tấm gương biến thành bức họa Mona Lisa ngàn mắt. Phạm Hồ Quang lao tới, đấm lia lịa vào gương. Các mảnh gương sắc đâm vào tay hắn be bét máu. Hắn không muốn nhìn thấy bức họa đó thêm một giây phút nào nữa. Hắn nhắm tịt mắt, gào rú lên giữa đêm khuya khiến mẹ hắn từ phòng bên cạnh chạy vội sang.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Câu chuyện bất tận


Mất mấy giây hắn mới nhận ra mình đã mù. Hắn thét lên thảm thiết, cào cấu như muốn moi mắt khỏi tròng. Vất vả lắm mẹ hắn mới dỗ yên được con trai.

Kể từ hôm đó, Phạm Hồ Quang mất hoàn toàn thị lực không tìm ra nguyên nhân. Hắn điên cuồng đập phá đồ đạc xung quanh nhưng nỗi tuyệt vọng càng thêm sâu sắc.

Hắn lại nằm mơ thấy cô em gái hờ. Cô bé chỉ còn một bên mắt đứng bên giường hắn. Cô vuốt dọc tay hắn từ vai xuống bàn tay rồi vỗ vỗ vào chân hắn, vừa làm vừa rầm rì như niệm thần chú:

"Tay này cầm vô-lăng này, tay này gạt cần số này, chân này đạp ga này."

Cô nói đến đâu, hắn tê dại tới đó. Hắn vùng vẫy muốn thoát khỏi giấc mơ nhưng càng bị đè dí xuống giường.

Sáng hôm sau, Phạm Hồ Quang trở thành kẻ vừa mù vừa tứ chi bất toại.

Mẹ hắn mất chồng, phải chăm sóc đứa con tàn tật suốt đời. Bao nhiêu của nả trong nhà đều phải bán dần. Bức họa Mona Lisa cũng theo phương thức đó mà tới tay người khác.

Từ đấy trở đi, không biết vô tình hay cố ý, bức tranh này luôn có mặt ở hiện trường gϊếŧ người nhưng khi tìm hiểu rõ hơn, người ta nhận thấy không phải chủ nhân nào của nó cũng chết. Thậm chí, có những người chủ còn tránh được tai họa khủng khϊếp. Vì thế, người ta lưu truyền một tin đồn rằng người đàng hoàng sẽ được bức tranh bảo vệ còn kẻ xấu xa nhất định bị nó hại chết.

“Thần kỳ vậy sao?” - Tôi ngạc nhiên hỏi Lê Hòa.

Gã không trả lời mà chỉ mỉm cười bí hiểm.

Muốn moi thêm thông tin nên tôi không ngại tâng bốc gã một chút:

“Vậy anh Hòa đúng là người tốt rồi. Anh là chủ nhân thật sự của bức tranh mà vẫn khỏe re. Còn thằng cha Hàn kia làm ăn thất đức nên bị báo ứng hả?”

Lê Hòa phổng mũi, kể lể với tôi.

“Thằng đó bẩn tính lắm. Anh là bạn nó mà nó còn định lừa anh mua mấy cái dự án chó gặm của nó. Anh đưa cho nó bức tranh, coi như là số phận của nó thôi. Đàng hoàng thì sống, mất dạy thì chết. Đó là lựa chọn của nó, không phải tại anh.”

Tôi nghĩ bụng: “Hóa ra là mượn đao gϊếŧ người. Thằng cha này cũng ít có ác” nhưng ngoài miệng lại nói: “Anh đúng là thay trời hành đạo. Thế giờ anh định xử bức tranh thế nào?”

Lê Hòa tỉnh bơ: “Thì mang về nhà thôi. Rồi đưa cho thằng khác mượn tiếp.”

“Một chiêu chơi hai lần, liệu có còn thiêng?” Tôi nghĩ thầm nhưng không nói ra, chỉ buôn thêm dăm ba câu rồi ra về.

Trước khi về, tôi ngoái nhìn bức họa lần nữa. Chẳng biết có phải do hoa mắt hay không mà tôi nhìn thấy một sợi lông mi đen, dài ngoẵng kéo từ con mắt trên áo Mona Lisa tới Lê Hòa, quấn chặt cổ tay gã, rồi con mắt trôi tuột theo sợi mi, dán vào mu bàn tay. Lê Hòa không rõ cảm giác thấy gì mà đưa tay gãi gãi. Con mắt liền nhắm lại, thành một đường cong cong như khóe miệng nhếch lên cười
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom