Cập nhật mới

Dịch Mang Theo Taobao Xuyên Về 70

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Mang Theo Taobao Xuyên Về 70

Mang Theo Taobao Xuyên Về 70
Tác giả: Trường Thiên Dạ Sắc
Tình trạng: Đang cập nhật




[Tác giả Trường Thiên Dạ Sắc]

Thể loại: Làm ruộng, Làm giàu, Ngôn tình, HE, Tình cảm, Thị giác nam chủ…

Văn án:

Điền Chí Thành xuyên qua thập niên 70, trở thành một tên du thủ du thực bị người của cả thôn Chu Điền ghét.

Hắn không chỉ ham ăn biếng làm mà còn gian dối giở thủ đoạn, phá hỏng thanh danh của nữ thanh niên trí thức khác để cưới được đối phương.

Mục Hiểu Hiểu: Cô cho rằng đời này của mình cứ thế bị hủy hoại rồi, không ngờ sau khi gả chồng, Điền Chí Thành này lại không giống như trong lời đồn đãi?

Có hệ thống Taobao trong tay, có việc thì đi làm kiếm công điểm, không có việc thì bán hàng linh tinh, cũng kể từ đây mà cuộc sống của nhà họ Điền ngày càng sung túc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


Mùa hè nóng như thiêu đốt, ngay cả buổi tối trời vẫn còn oi bức, nên hiện giờ cây lộc vừng cổ thụ ở cổng làng Chu Điền chật ních đàn ông, đàn bà và trẻ em đang đứng hóng mát.

Ve sầu trên cây vo ve không ngớt, nhưng chúng cũng không thể át được những lời đàm tiếu dưới gốc cây.


Nếu bàn về tin tức oanh động nhất trong làng gần đây, hiển nhiên là không thể bỏ qua tin về con trai của Điền quả phụ- Điền Chí Thành.

Ngày thường hắn đi trộm gà trộm chó thì đã đành, nhưng hai hôm trước hắn lại nhân lúc nữ thanh niên trí thức đi đến ven sông để gặt cỏ heo rồi đẩy người ta xuống sông, sau đó giả vờ nhảy xuống đem người cứu lên.

Chỉ là trên đường cứu người, những người làm việc xung quanh đó đều hô hào lên rồi chạy đến vây xem.


Vì hiện tại đang là mùa hè nên mọi người thường mặc ít quần áo, nữ thanh niên trí thức kia mặc một chiếc áo sơ mi trắng in hoa, sau khi ngâm nước vải liền dính sát vào người.

Điền Chí Thanh ôm cô ấy đi trên đường hơn nửa giờ mới đưa được người về tới chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức.

Chưa đầy một ngày cả làng đều biết nữ thanh niên trí thức Mục Hiểu Hiểu bị Điền Chí Thành cứu từ dưới sông lên.


“Tôi nghĩ đứa nhỏ nhà họ Điền cố tình làm như vậy thì có, không phải là thấy cô gái nhà người ta xinh đẹp cho nên mới muốn cưới con bé ấy vào cửa hay sao? Bằng không làm gì có cô gái tốt nào nhìn trúng nhà hắn đâu?”“Chứ còn gì nữa, Điền quả phụ kia sức khỏe yếu kém, hơn nữa trong nhà chỉ được hai gian phòng rách nát, ngay cả lễ hỏi còn không bỏ ra được, lần này thanh danh của nữ thanh niên trí thức kia cũng không còn nữa, cho dù không muốn thì cũng phải gả vào cửa.

Có khi nhà bọn họ nghĩ ra ý tưởng này thật đấy!”“Đừng nói linh tinh, thằng nhóc nhà họ Điền đúng là không ra gì, nhưng Điền quả phụ là một người tốt, việc trong và ngoài nhà đều có bà ấy lo liệu quán xuyến, lỡ đâu sau khi kết hôn thằng nhóc họ Điền kia hiểu chuyện hơn thì sao!?”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


“Theo tôi thấy thì một thanh niên trai tráng làm việc để nuôi ba miệng ăn cũng không quá khó.

”“Vậy cứ chờ mà xem, tôi thì còn lâu mới tin!”Sau một hồi tranh luận bọn họ liền nói sang chuyện khác.

Còn cái người đang bị cả thôn bàn tán là Điền Chí Thành thì giờ này đang nằm trong phòng ngủ, chăn đệm trên giường cũng bị anh đá vào một góc.


“Con trai, mau dậy đi.

” Điền quả phụ lay người Điền Chí Thành, nhẹ giọng nói: “Tối qua mẹ nhờ con sửa lại mái nhà.

Nếu con còn không sửa là ban đêm mưa dột ướt hết nhà cho coi.

”Nghe thấy tiếng động, Điền Chí Thành ậm ừ đáp, nhưng một lúc sau vẫn không có động tĩnh gì.

“Con trai, con không muốn kết hôn với thanh niên trí thức Mục hay sao? Đến lúc đó bà mối tới xem nhà, thấy nhà ta đã cũ còn bị gió lọt qua thì cũng kì cục lắm.


”Sau khi nghe tên của Mục Hiểu Hiểu, Điền Chí Thành liền tỉnh táo lên không ít, giọng nói mơ hồ đáp: “Con biết rồi mẹ, giờ con dậy sửa ngay đây.

”“Vậy con mau dậy đi, mẹ đi nấu cơm tối.

” Điền quả phụ thở dài, dù có làm hay không thì anh chịu nhận lời đã là tốt lắm rồi, vẫn đỡ hơn ngày xưa thấy chai dầu đổ còn không thèm dựng lên.

Sau khi Điền quả phụ đi ra ngoài, Điền Chí Thành tỉnh dậy trong cơn mê, anh nhìn chằm chằm vào nóc nhà được lợp bằng mớ cỏ tranh cùng xà ngang, trong đầu hiện lên một vài hình ảnh, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.

Hình như anh xuyên qua thật rồi.


Từ thời hiện đại phát triển xuyên qua những năm 1970, là thời kì mà mọi người phải thắt lưng buộc bụng sống qua ngày và phải làm việc để kiếm công điểm, nguyên chủ cũng cùng tên với anh là Điền Chí Thành.

Điền Chí Thành ở thời hiện đại từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, vừa học vừa đi làm để trang trải sinh hoạt phí cùng tiền học, sau khi học xong đại học anh đã tìm được một công việc cũng coi như tạm ổn, cho đến khi đi trên đường tình cờ ra tay cứu giúp một con chó mà bị ô tô đâm phải.

Sau đó anh phát hiện ra mình có một hệ thống Taobao, có thể dùng nguyên liệu hiện có để đổi lấy những sản phẩm trong tương lai.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


Điền Chí Thành cũng không phải người có nhiều tham vọng gì, chỉ cần bản thân và cả nhà được ăn no mà không đói bụng là được.

Dựa vào hệ thống Taobao mà cuộc sống của anh dần ổn định hơn, cho đến khi anh lại chết vì làm việc tốt một lần nữa.


Chủ nhân của thân thể này cũng có một cuộc đời rất khó diễn tả.

Từ nhỏ hắn đã mất cha và phải sống với người mẹ góa bụa, có lẽ vì thương hắn còn nhỏ đã không có cha, cho nên Điền quả phụ trước giờ vẫn luôn yêu thương chiều chuộng hắn.

Điều này cũng khiến “Điền Chí Thành” từ nhỏ đã thích lười biếng, khi lớn lên lại đầy tật xấu, thậm chí người của cả thôn Chu Điền đều không ưa hắn ta.

Chỉ có Điền quả phụ mới luôn cảm thấy con trai của mình rất ngoan, bà ấy nghĩ mặc dù hắn có hơi lười nhưng cũng vì còn nhỏ nên mới thế, sau này lập gia đình sẽ hiểu chuyện hơn thôi.

Điền Chí Thành đứng dậy, gấp chăn mền rồi đi ra khỏi phòng, Điền quả phụ đang nấu ăn ở dưới bếp, mùi thơm của thức ăn dần lan tỏa ra khắp phòng, trong bụng Điền Chí Thành không khỏi kêu rên vài tiếng.


Nhìn Điền quả phụ bận rộn ở bên trong bếp, anh có chút ngượng ngùng đi qua, gãi gãi đầu, nói: “Mẹ, để con giúp mẹ nhóm lửa.

”Bà ấy sững sờ một lúc, hiển nhiên là bị anh làm cho bất ngờ, sau đó bà ấy cười vẫy vẫy tay với Điền Chí Thành: “Dưới bếp nhiều khói lắm, con không có việc gì thì đi sửa mái nhà đi, việc dưới bếp để mình mẹ làm là được rồi.

”Mặc dù anh chỉ nói một câu như vậy, nhưng Điền quả phụ lại cảm thấy rất vui mừng, con trai cuối cùng cũng trưởng thành, biết thương bà rồi.

Điền Chí Thành cứ thế mà bị đẩy ra khỏi phòng bếp, Điền quả phụ lấy tay áo lau nước mắt ở khóe mắt, tiếp tục nấu cơm với nụ cười ở trên môi.


…Những ngôi nhà ở quê đều làm bằng gạch bùn thô sơ, bên trên có xà ngang, lợp mớ cỏ tranh ở trên là xem như xong.

Cũng có một vài gia đình giàu có xây nhà bằng gạch đỏ và lợp ngói, nhìn vừa rắn chắc lại bề thế.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


Điền Chí Thành tìm thấy một cái thang, vác mớ cỏ tranh mà Điền quả phụ đã cắt sẵn mang lên nóc nhà.

Mặc dù anh chưa từng sửa mái nhà bao giờ nhưng cũng đã thấy người khác sửa qua, Điền Chí Thành dựa theo trí nhớ bắt đầu sơn phết hồ và sữa chữa chỗ bị lủng, ban đầu có chút vụng về nhưng khi đã quen tay thì động tác của anh cũng trở nên nhanh hơn.


So với đời trước luôn thích kéo dài công việc, hiện tại anh đã trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.

Đã đến giờ ăn tối, sau giờ tan tầm càng nhiều người về nhà ăn cơm, lúc đi ngang qua cửa nhà họ Điền, tất cả đều lộ vẻ mặt kinh ngạc khi nhìn anh sửa mái nhà.

“Ủa, Điền Chí Thành thay đổi tính rồi hả? Vậy mà cũng biết sửa mái nhà cơ đấy?”“Hừ! Tám phần là giả bộ thôi, dù sao người ta cũng muốn cưới nữ thanh niên trí thức cơ mà, nếu không ra vẻ tạo nét một chút sao cô ấy có thể chịu gả cho hắn?”“Người cũng ôm rồi, chả lẽ còn không chịu kết hôn?”Điền Chí Thành cũng nghe thấy mấy lời đàm tiếu của những người bên đường, nhưng anh lại mặc kệ, từ trong trí nhớ anh đã biết nguyên chủ bị mọi người chán ghét như thế nào.

Cho dù giờ anh có thay đổi ra sao, làm bất cứ chuyện gì cũng đều sẽ có người xoi mói, tốt hơn hết là lo liệu xong việc của mình là được.

Và việc quan trọng nhất lúc này là anh phải sửa cho xong mái nhà trước khi trời tối.


Khói bốc lên từ những ống khói của các hộ gia đình thôn Chu Điền, hương lúa thoang thoảng dễ chịu, không biết nhà ai còn nấu thịt kho tàu, mùi hương đọng lại rất lâu.

Lúc này Điền quả phụ đi ra, gọi Điền Chí Thanh xuống ăn cơm: “Nếu chưa sửa xong thì để mai làm tiếp con ạ, xuống ăn cơm trước đã.

”“Mẹ, con sửa xong rồi.

” Điền Chí Thành thu dọn đồ đạc và leo xuống thang từ trên mái nhà, bà ấy sợ anh ngã nên vội vàng đi tới vịn cái thang.


Khi Điền Chí Thành bước xuống đất liền nhìn thấy vẻ mặt vui mừng và đầy tự hào của Điền quả phụ.

“Con trai mẹ giỏi thật đấy, ngày mốt mẹ sẽ đi mời bà mối, chờ con cùng thanh niên trí thức Mục kết hôn, hai con sẽ có một cuộc sống tốt đẹp thôi.

”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


Bà mỉm cười rồi nói tiếp: “Mẹ thấy con bé ấy là một người siêng năng, hiện tại con cũng hiểu chuyện hơn rồi, hai đứa đều xứng đôi, cuộc sống sau này sẽ ngày một tốt lên.

”Điền Chí Thành ngượng ngùng cười cười, anh chỉ vừa mới sửa mái nhà thôi mà vào trong miệng bà ấy cứ như vừa kiếm được mấy chục công điểm vậy.


Bữa tối là các loại hạt ngũ cốc trộn lại đem chưng cùng khoai lang đỏ, còn có một nồi mướp luộc chín mềm, Điền Chí Thành bưng chén, anh sửng sốt một giây sau đó liền cầm lấy chén ăn cơm.

Điền quả phụ thấy con trai vùi đầu vào mâm cơm, nhớ lại ngày thường kiểu gì anh cũng than thở trách móc vài câu, nhưng hôm nay lại chưa nói gì, chắc là do quá đói, trong lòng không khỏi có chút xót xa.

“Chờ thu hoạch vụ thu xong mẹ sẽ đi đổi hai cân thịt về, đến lúc đó mẹ sẽ nấu thịt kho tàu cho con ăn.

”Tuy rằng nguyên chủ đã hai mươi tuổi, nhưng ngày thường rất ít khi làm việc, một tháng cũng chả kiếm được bao nhiêu công điểm, trong nhà chỉ có mình Điền quả phụ là sức lao động chính, nhưng một ngày bà ấy cũng chỉ kiếm được 7-8 công điểm.


Quanh năm suốt tháng cũng chỉ đủ cho hai mẹ con ăn no.

Điền Chí Thành nghĩ đến hệ thống Taobao cùng xuyên qua với mình, bên trong có rất nhiều đồ vật có thể đem đi đổi, chỉ là anh vẫn còn lạ lẫm với chỗ này, cho nên trước mắt còn phải quan sát thêm.

Bằng không, dù giờ anh có lấy ra một miếng thịt heo nhỏ thôi cũng sẽ bị coi là ăn trộm cho xem, bởi vì danh tiếng của nguyên chủ trong thôn quá kém rồi.

Buổi tối ở nông thôn không có hoạt động giải trí gì, cho nên Điền Chí Thành ăn xong liền đi tắm rồi ngủ thiếp đi.


Nhà họ Điền thuộc đội số ba, buổi sáng anh liền đi tìm đội trưởng đội số ba là Chu Bảo Quốc.

Tới đâu hay tới đó vậy, nếu đã thành con trai của người ta thì phải cố gắng một chút, anh cũng không phải là nguyên chủ, vậy mà nỡ để cho mẹ già gần 50 tuổi đi kiếm công điểm về nuôi mình.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


Chu Bảo Quốc thấy Điền Chí Thành tới tìm mình thì có chút nghi ngờ, không ngờ anh lại nói xin lỗi một cách chân thành, lại nói sức khỏe của Điền quả phụ không tốt, kể lể một hồi nghe rất thảm.

Sau đó lại lập lời thề sẽ chuyên tâm làm việc, kiếm công điểm về để nuôi gia đình.


Người nhà quê đều chất phác, Điền Chí Thành cùng Chu Bảo Quốc đều ở chung trong một đội, thậm chí ông còn nhìn anh lớn lên từ nhỏ.

“Chú Bảo Quốc, trước kia cháu không hiểu chuyện, về sau cháu sẽ nghiêm túc làm việc.

” Điền Chí Thành lại nghĩ đến Điền quả phụ vất vả đến nỗi còng cả lưng, không nhịn được hỏi thêm: “Không biết chú có thể cho mẹ cháu làm công việc nào nhẹ nhàng hơn chút được không? Ít công điểm cũng được, sức khỏe bà ấy vốn không tốt, cháu sợ bà ấy lao lực quá độ mà kiệt sức.

”“Đúng vậy, thanh niên trai tráng sao có thể ở nhà để mẹ mình nuôi gia đình được? Hiện tại cũng xem như hiểu chuyện hơn rồi.


” Tuy rằng Chung Bảo Quốc có thành kiến với Điền Chí Thành, nhưng thấy anh biết sai mà sửa liền vui vẻ: “Người sắp lập gia đình có khác, sau này cứ vậy mà phát huy.

”Có lẽ bởi vì thái độ chân thành của Điền Chí Thành, cộng thêm anh luôn miệng gọi một tiếng chú hai tiếng chú, vô hình chung khoảng cách giữa hai người được kéo lại gần, Chu Bảo Quốc liền bắt đầu trêu ghẹo anh.

Điền Chí Thành mím môi cười, nếu thay đổi quá nhiều sẽ khiến người khác nghi ngờ, nhưng nếu đem Mục Hiểu Hiểu ra để lấy cớ thì mọi người sẽ coi đó là điều đương nhiên.


Lúc bắt đầu làm việc, mọi người ở thôn Chu Điền đều thấy bóng dáng của Điền Chí Thành trên ruộng, tuy rằng quần áo trên người anh có hơi cũ nhưng lại rất sạch sẽ.

Điền Chí Thành có vóc dáng vừa cao lại vừa trắng, trông có vẻ hơi lạc lõng giữa đám đông, ai không biết còn tưởng anh là trai thành phố từ trên huyện xuống nông thôn.

“Trời, nay Chí Thành cũng tới làm việc hả? Không phải bình thường vẫn luôn lặn mất tăm sao, làm việc dưới đất cực lắm đấy sao cháu làm nổi?".


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


Trong thôn Chu Điền đa số mọi người đều mang họ Chu hoặc họ Điền, và ít nhiều sẽ có quan hệ họ hàng thân thích với nhau cả, người vừa mới mở miệng trêu chọc Điền Chí Thành cũng mang họ Điền, xét theo bối phận thì Điền Chí Thành còn phải gọi người ta một tiếng thím.


Ở trong thôn, nguyên thân là người không nhiều lời, nhưng lại rất hay mở miệng viện cớ để lười nhác, không phải là vì trên người đau nhức, thì là chỗ nào đó bị nổi mẩn, dù có ép hắn làm việc, thì có làm tới tối cũng chẳng bằng sức lao động của một người phụ nữ nữa.

Nếu có người nhìn không vừa mắt, nói bóng nói gió vài câu, thì hắn chắc chắn sẽ đáp lại rằng, hắn chỉ muốn làm việc lớn để kiếm ra thật nhiều tiền thôi, còn mấy cái việc đào đất kiếm ăn như này không phải sở trường của hắn.

Câu nói này thốt ra từ năm mười lăm mười sáu tuổi đến tận bây giờ, mặc dù bình thường hắn cũng hay chạy đi lung tung tới các thị trấn hoặc các thôn làng khác, nhưng chẳng bao giờ thấy hắn đem về được xu nào, cùng lắm thì thi thoảng mang về được chút thịt vụn, được ăn một bữa thịnh soạn.


Chu Bảo Quốc lo người khác nói ra nói vào sẽ khiến Điền Chí Thành khó xử, nên cho giải tán hết mọi người đang tụ tập: "Quay lại làm việc hết đi, ở đây hóng chuyện thì có thêm được công điểm nào không?"Đợi mọi người đi sạch, Chu Bảo Quốc mới sắp xếp việc làm cỏ cho Điền Chí Thành, đây cũng là một công việc không quá vất vả.

Chu Bảo Quốc cũng là vì sợ Điền Chí Thành không làm được việc, nên mới không dám cho anh làm những công việc nặng nhọc hơn.

Điền Chí Thành nhận lấy cái cuốc, bắt đầu làm cỏ từ bờ ruộng, Chu Bảo Quốc chắp tay sau lưng, đứng ở trên bờ nhìn được mấy phút, thấy Điền Chí Thành quả thực là đang nghiêm túc làm việc, không hề lười biếng, lúc này ông mới gật đầu quay trở về.


Mọi người xung quanh nhìn thấy Điền Chí Thành giả vờ cuốc cỏ như thật, đều cảm thấy vô cùng kì lạ, còn có người rảnh rỗi thế mà dừng làm việc, chỉ cầm cái cuốc nhìn Đường Chí Thành.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8


Rốt cuộc cái kẻ luôn kiếm cớ trốn việc như Đường Chí Thành này lại có thể nghiêm túc làm việc sao, chuyện này đối với người dân thôn Chu Điền mà nói, không khác gì chuyện mặt trời mọc đằng Tây cả.

Ấn tượng của người trong thôn với Điền Chí Thành đã khắc quá sâu rồi, thứ bọn họ liên tưởng tới không phải là Điền Chí Thành đang thay đổi trở nên tốt hơn, mà là không chừng trong lòng nhẫn nhịn nhiều quá nên bị điên luôn rồi, nghĩ cái gì vậy chứ.


Suy nghĩ của người dân lao động mỗi người mỗi kiểu, đợi tới khi mặt trời đã lên cao, sẽ không còn tâm tình đi nghĩ lung tung nữa, chỉ lo nhanh chóng hoàn thành công việc, để trưa về được đánh một giấc.

Gần đến thời gian ăn trưa, công việc của Điền Chí Thành cũng làm xong gần hết, áo ba lỗ trên người cũng đã sớm bị mồ hôi thấm ướt, anh lau mồ hôi định về nhà, nhưng từ xa đã nhìn thấy quả phụ Điền đang đi lại đây.

Buổi sáng quả phụ Điền đang đào đất để bón phân, thì con dâu của Chu Bảo Quốc tới nói cho bà biết, buổi chiều phải cùng với hội phụ nữ thanh niên trí thức đi cắt cỏ, hỏi kỹ lại mới biết là, do con trai thương bà nên đã cố ý xin Chu Bảo Quốc xếp cho bà làm một công việc khá nhàn hạ.


Thì ra chỉ cần quả phụ Điền bằng lòng, thì không cần phải làm những công việc như của đàn ông, nhưng vì bà muốn thêm công điểm, muốn nuôi sống được bản thân và con trai, nên mới phải gắng hết sức mà làm những công việc chân tay nặng nhọc kia.

Hôm nay con trai không những hiểu chuyện, mà còn biết thương cho người làm mẹ này, quả phụ Điền thật sự vô cùng vui mừng.

Rất nhanh đã tới giờ tan tầm, bà vừa làm xong bữa trưa liền đi ra gọi Điền Chí Thành về ăn cơm, lại cũng sợ con trai bị cháy nắng, còn cố ý mang theo khăn mặt đã giặt qua nước giếng mát tới.


"Mẹ, sao mẹ lại tới đây?""Mau lau sơ qua đi, nhìn người con toàn mồ hôi kìa, trưa nay mẹ có làm món khổ qua xào đấy, ăn xong thì ngủ một giấc, buổi tối mẹ nấu bánh cao lương cho.

".


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9


Quả phụ Điền vô cùng đau lòng, từ bé đến giờ con trai bà có phải chịu khổ thế này bao giờ đâu, đau lòng là thế, nhưng quả phụ Điền cũng vừa vui mừng vừa yên tâm.

Điền Chí Thành đi lên bờ, cầm lấy khăn mặt, chiếc khăn ẩm ướt mát lạnh làm cho bàn tay đang nóng hầm hập của Điền Chí Thành, trong phút chốc giảm nhiệt nhanh chóng, anh tức tốc lau hết mồ hôi trên mặt, vắt khăn lên trên cổ rồi đi về nhà với quả phụ Điền.


Suốt quãng đường đi, tấm lưng của góa phụ Điền luôn giữ thẳng tắp, gặp người khác liền chào hỏi, gương mặt lúc nào cũng tươi cười.

Qua một buổi sáng, gần như cả thôn đều biết chuyện Điền Chí Thành đi làm, không những vậy còn làm vô cùng nghiêm túc, giờ thấy quả phụ Điền cười cứ như nhặt được tiền không bằng, thì cũng chẳng có gì bất ngờ.

"Đứa con trai này của quả phụ Điền cuối cùng cũng hiểu chuyện rồi, nếu cứ cà lơ phất phơ như trước, khéo có lấy được vợ thì cũng vẫn thế thôi nhỉ.


""Hừ, không biết chừng chỉ là đang giả vờ ra đó? Điền Chí Thành nó mà chịu thay đổi tốt như vậy, tôi liền đổi thành họ nó luôn!"Ở sau lưng, những lời nói kia có tốt cũng có xấu, nhưng Điền Chí Thành và quả phụ Điền đều không nghe thấy, mẹ con hai người về đến nhà, liền đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

Vẫn là một bát cơm cao lương đầy ắp như mọi khi, một đĩa khổ qua xào, một bát canh mướp, trong canh không bỏ thịt gà, chỉ là nấu mướp với nước để làm thành canh.

Buổi sáng Điền Chí Thành chỉ húp hai bát cháo khoai lang, đã sớm đói đến mức ngực dính vào lưng, nên nhanh chóng cầm bát lên và một miếng to vào miệng, nhưng động tác lại luôn đúng mực, không mất đi vẻ nhã nhặn.

Ăn xong cơm, quả phụ Điền đi rửa bát, còn Điền Chí Thành cầm theo một cái túi vải bố chuẩn bị ra ngoài.


Quả phụ Điền lo lắng, mới làm được có nửa ngày thôi mà, không phải định đi ra ngoài gây chuyện đó chứ: "Đã giữa trưa rồi, ngoài trời lại đang nắng to nữa, con đi ra ngoài làm gì vậy.

".


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10


"Mẹ, con muốn ra sau núi nhìn thử xem có kiếm được đồ tốt nào không, lần trước con có thấy một tổ chim, biết đâu lại thu được trứng chim không biết chừng!"Nhìn thấy vẻ mặt đầy sự nghi ngờ của quả phụ Điền, Điền Chí Thành dựa theo ký ức của nguyên chủ, bày ra bộ dáng không kiên nhẫn, quay lại nhìn quả phụ Điền nói: "Mẹ, người đừng có quản con nữa, trước giờ làm buổi chiều chắc chắn con sẽ quay lại mà.

"Quả phụ Điền nhìn bóng lưng dần khuất bóng của Điền Chí Thành, khẽ thở dài, cũng chẳng còn tâm trạng đi ngủ trưa nữa.


Ba mặt của Thôn Chu Điền đều giáp núi, một bên còn lại là nước, sản vật trên núi cũng vô cùng phong phú, thi thoảng cũng sẽ có người dân trong thôn đi lên núi hái nấm hoặc rau dại, nếu như may mắn còn có thể gặp được thú hoang đã chết.

Điền Chí Thành cũng là "khách quen" của ngọn núi này, anh thường xuyên đặt bẫy để bắt chim rừng, thỏ hoặc là những loài vật khác, sau đó có thể mang chúng đi đổi lấy tiền, hoặc có thể giữ lại để làm một bữa thịnh soạn.

Băng qua rừng trúc dưới chân núi, cây cối trên núi bắt đầu trở nên rậm rạp hơn, bên tai là tiếng chim hót cùng tiếng nước chảy quanh quẩn đâu đây.


Nhiệt độ trên này mát mẻ hơn dưới chân núi nhiều, Điền Chí Thành vừa lau mồ hôi, vừa mở Taobao ra.

Thứ nguyên chủ làm anh chưa từng được trải nghiệm, vậy nên anh cũng hoàn toàn không có ý định tò mò sâu hơn, lý do khiến anh phải lên núi chỉ đơn giản là vì muốn ra đây để cho có một lời giải thích hợp lý mà thôi.

Trước tiên Điền Chí Thành vào kho hàng, ở bên trong chỉ có mấy cái quần tứ giác, vài hộp sữa bột cho người trưởng thành, và một số đồ lặt vặt khác, số dư cũng chỉ còn lại hơn ba nghìn đồng.


Đây là toàn bộ số tiền tích góp của anh, quay lại mấy ngày trước, anh đã nạp mười vạn đồng vào tài khoản ngân hàng, ban đầu là định tiết kiệm để mua một căn nhà, nhưng bây giờ thì đành để lại trong ngân hàng vậy.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11


Điền Chí Thành không biết liệu tiền ở niên đại này có chuyển được vào Taobao* hay không (*giống Shopee Pay của nước mình), trên người anh hiện giờ nghèo rớt mồng tơi, nên tạm thời không có cách nào đi xác nhận, chỉ có thể đợi sau này lại tính tiếp.

Điền Chí Thành mua một cái kem trên Taobao, rồi ăn sạch vào bụng, đến tận bây giờ cơ thể mới mát mẻ hơn.


Tiền ít thì phải biết cách chi tiêu chứ, Điền Chí Thành mua về hai vỉ trứng cút, chuẩn bị mang trứng chim trở về, định bụng buổi tối làm một bữa thịnh soạn hơn.

Dù hồi bé khi đói bụng thì cái gì cũng từng ăn rồi, nhưng từ lúc lên cấp ba, sau đó lại còn vừa đi học vừa đi làm, nên Điền Chí Thành đã không còn bị đói như vậy bao giờ nữa, việc ăn uống cũng xem như no đủ.

Người ta hay nói từ khổ sang sướng thì dễ, nhưng từ sướng về khổ mới là khó, anh không muốn ăn cơm cao lương nữa đâu.


Ở trên núi, Điền Chí Thành tìm đến một tảng đá sạch sẽ rồi ngồi xuống, gió núi thổi qua, mạch suy nghĩ trong đầu lại bay xa, chẳng hiểu sao lại nghĩ đến Mục Hiểu Hiểu người bị chính nguyên thân làm hại.

Mục Hiểu Hiểu ở trong trí nhớ này là một cô gái khi cười lên trông có vẻ hơi e thẹn, gương mặt nhỏ bằng lòng bàn tay cùng ngũ quan nhỏ nhắn thanh tú, được xem là người xuất chúng nhất trong nhóm nữ thanh niên niên tri thức trong thôn.

"Điền Chí Thành" đã vô tình gặp qua Mục Hiểu Hiểu một lần, nên trong lòng cũng có chút để tâm đến cô, hai ngày trước hắn nhìn thấy Mục Hiểu Hiểu một mình cắt cỏ bên cạnh bờ sông ở một địa điểm khá xa, chẳng biết trời xui đất khiến thế nào mà đi đến xô luôn người ta ngã xuống sông.

Không biết nguyên thân nghe ai nói là chỉ cần ôm cô gái nào đó mà bị người khác nhìn thấy, vậy thì cô gái kia chắc chắn sẽ được gả cho mình.


Bây giờ cả thôn đều biết "Điền Chí Thành" ôm Mục Hiểu Hiểu từ dưới sông lên, "Điền Chí Thành" thì cứ như một đứa trẻ to xác, nhà đã nghèo mà hắn lại còn lười biếng, vốn dĩ là không tìm được đối tượng rồi, nên danh tiếng dù tốt hay không thì cũng chẳng quan trọng nữa.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12


Nhưng Mục Hiểu Hiểu thì không giống vậy, rõ ràng là một cô gái tốt, vậy mà bị "Điền Chí Thành" cố ý làm hại, bây giờ chỉ cần nhắc tới cô, mọi người đều thấy tiếc nuối vô cùng.

Có khi Mục Hiểu Hiểu không biết chừng sẽ khóc lóc thảm thiết vì không chấp nhận được hiện thực cũng nên, Điền Chí Thành nghĩ đến mớ lộn xộn mà nguyên thân để lại cho mình, đúng là đau đầu.


Nhưng với tư cách là một người có nguyên tắc, dám làm dám chịu, nếu anh đã kế thừa lại cơ thể của nguyên thân, vậy thì đương nhiên cũng sẽ phụ trách cho những việc sau này.

Điền Chí Thành không biết phải như thế nào mới tính là đối xử tốt với con gái, nhưng tặng quà cho người ta thì luôn là cách đúng, Điền Chí Thành bèn đem đồ ăn vặt và sữa bột trong kho hàng ra, tìm một cái túi da bò rồi bỏ đồ vào trong.

Lúc xuống núi, Điền Chí Thành đi thẳng đến khu thanh niên trí thức.


…Bên trong khu thanh niên trí thức.

Hai mắt của Mục Hiểu Hiểu đỏ hồng, tựa người vào giường, trong lòng vô cùng uất ức, tự nhiên đang êm đẹp sao lại bị cuốn vào đống phiền phức này cơ chứ.

Hiện tại chẳng những thôn Chu Điền biết chuyện Điền Chí Thành ôm cô, mà ngay cả mọi người trong nhóm Thanh niên trí thức đều biết cả rồi.

Đã bị nói ra nói vào thì chớ, đằng này danh tiếng của Điền Chí Thành ở trong thôn lại còn vô cùng xấu, vừa nghe đã biết không phải hạng người tốt lành gì, chẳng lẽ cô phải gả cho một tên vô lại như vậy thật sao?Mục Hiểu Hiểu đau lòng không thôi, nên hai ngày nay đều không chịu đi làm, bạn cùng của cô còn có hai nữ thanh niên trí thức khác đều là đồng hương với Mục Hiểu Hiểu.


Trên mặt của Đỗ Phương đều là vẻ cười trên nỗi đau của người khác, hiển nhiên là quan hệ của cô ta với Mục Hiểu Hiểu không hề tốt, nhìn thấy Mục Hiểu Hiểu đau khổ, ngược lại còn cố ý khinh thường nói: "Hiểu Hiểu, cô đúng là hấp dẫn quá nhỉ, mới đến đây được bao lâu đâu, mà đã có đàn ông nặng tình với cô rồi.

".


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13


"Đợi tới khi hai người kết hôn, thì anh ta nhất định sẽ nâng niu cô lắm đây, làm gì như chúng tôi, chỉ có thể cố gắng mà đi làm, haizz, đúng là cùng là con người với nhau mà số mệnh nó khác quá ha.


"Miệng Đỗ Phương thì nói như vậy, nhưng nụ cười trên mặt chưa từng ngừng, rõ ràng là cô ta đang cố ý khiêu khích Mục Hiểu Hiểu.

Một người bạn cùng phòng khác lớn tuổi hơn là Mai Quyên, luôn là người đứng ra hòa giải cho mọi người, lên tiếng:"Tiểu Phương, Hiểu Hiểu đã đau lòng lắm rồi, em đừng có nhắc mãi chuyện cũ nữa.

"Đỗ Phương không cho là đúng, cô ta đang cố ý nói như thế mà, trước kia khi còn ở trong con phố nhỏ, vì Mục Hiểu Hiểu có ngoại hình xuất chúng, mà luôn nhận được sự yêu thích của người lớn, tận tới lúc trưởng thành rồi, vẫn không ít chàng trai thích thầm cô.


Trong số đó có cả người mà Đỗ Phương để ý, sau này hai người đã cùng nhau rời phố, nhưng Đỗ Phương vẫn không ít lần đâm chọt Mục Hiểu Hiểu, đa phần chỉ cần Mục Hiểu Hiểu không thèm để ý là được.

Thế nhưng lần này Mục Hiểu Hiểu bị hãm hại, Đỗ Phương còn thiếu chút là trong mơ cũng cười tỉnh, lại ngày nào cũng treo nụ cười trên môi, nhất là lúc thấy Mục Hiểu Hiểu buồn bã, tâm trạng của cô ta càng tốt hơn.

Vừa rảnh rang một cái, là sẽ ngay lập tức đâm chọt Mục Hiểu Hiểu.


Đỗ Phương "hừ" một tiếng: "Thì sao nào? Chị Quyên, em nói chuyện còn không cho nữa sao? Thanh niên trí thức xa quê như bọn mình đâu phải chỉ mình cô ta Mục Hiểu Hiểu là nữ thôi đâu, tại sao Điền Chí Thành lại không đẩy người khác, mà lại cứ nhất quyết phải đẩy cô ta xuống nước mới chịu?", nói xong liếc Mục Hiểu Hiểu một cái lại tiếp tục: "Cái gì xảy ra mà không có nguyên do của nó cơ chứ, ai biết được trong đầu người ta đang nghĩ cái gì!"Tuy rằng Mục Hiểu Hiểu tức giận, nhưng cũng hiểu rằng Đỗ Phương là một kẻ điên, bạn cãi lý với cô ra một câu, có khi cô ta cãi lại luôn mười câu.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14


Mặc dù vậy bây giờ Mục Hiểu Hiểu không có tâm trạng để cãi nhau với cô ta, nên đành dứt khoát xoay người lại, đối diện với cửa sổ không thèm để ý Đỗ Phương nữa.

Đỗ Phương thấy Mục Hiểu Hiểu không cãi lại được mình, nên khẽ hừ một tiếng, tâm tình vô cùng vui vẻ.


Điền Chí Thành không biết Mục Hiểu Hiểu ở kí túc xá nào, vậy nên đành vươn tay chặn một nữ thanh niên trí thức đang muốn ra ngoài đi rót nước lại hỏi.

"Chào cô, tôi muốn tìm Mục Hiểu Hiểu, xin hỏi cô ấy ở khu kí túc xá nào vậy?"Nữ thanh niên trí thức đánh giá anh ta một lượt, mới nhớ ra Điền Chí Thành là ai, nhanh chóng lùi lại mấy bước, đôi mắt mang theo cảnh giác, nói: "Anh đợi ở đây một lát, tôi giúp anh đi gọi Mục Hiểu Hiểu ra.

"Trong khu Thanh niên trí thức, cô gái kia lại lùi thêm chục bước nữa, nếu để cái tên vô lại Điền Chí Thành này đi vào, vậy thì to chuyện rồi.

Điền Chí Thành cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ kia, nhìn theo nữ thanh niên trí thức đi vào trong gọi người, trong lòng anh chợt có chút ngại ngùng!.


Dù sao kiếp trước ở hiện đại, anh từng là một thanh niên ba tốt*, rất tích cực hăng hái tham gia các hoạt động từ thiện làm việc nghĩa, hiện tại nhờ phúc của nguyên thân, anh trở thành một tồn tại mà các hội nữ thanh niên trí thức muốn tránh còn tránh không kịp.

(ý là những thanh niên có thành tích tốt, đạo đức tốt, kỹ năng xã hội tốt)“Mục Hiểu Hiểu, bên ngoài có người tìm cô kìa.

”Nữ thanh niên trí thức đứng ở cửa khu nhà tập thể để gọi cô, một lát sau, Mục Hiểu Hiểu mới chầm chậm từ trong phòng đi ra ngoài.

Điền Chí Thành đứng ngoài sân khu nhà tập thể của thanh niên trí thức, anh đứng dưới gốc cây đa, nhìn qua là có thể thấy được bóng dáng cao lớn của anh.


Đỗ Phương đứng cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trên mặt cô ta lộ ra nụ cười vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

“Hiểu Hiểu, đối tượng của cô tìm đến cô rồi kìa, cô còn không mau ra gặp người ta đi.

”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15


Mai Quyên mang giày, đi đến trước cửa sổ, nhìn thấy bóng dáng trẻ trung cao lớn có nước da trắng nõn của người thanh niên kia: “Đó chính là Điền Chí Thành?”Dáng người Điền Chí Thành cao lớn, cao tầm 1m78, anh ấy có gương mặt tuấn tú, bởi vì ngày thường anh lười nhác không làm việc, nên nhìn anh trắng trẻo sạch sẽ hơn so với mấy người đàn ông trong thôn.

Hơn nữa thân thể kiếp trước của anh học chuyên về văn hóa nghệ thuật, khiến bản thân anh có khí chất thư sinh, nhìn từ xa trông anh rất trong trẻo tuấn dật.


Mai Quyên có chút kinh ngạc, thấp giọng nói: “Anh ta là Điền Chí Thành à, tôi nhìn anh ta không giống người mà mọi người trong thôn hay nói, nhìn anh ta rất đứng đắn.

”Đỗ Phương khinh thường bĩu môi, hận không thể trợn trắng mắt nói: “Mấy người nhân mô cẩu dạng bộ ít sao? Mấy người trong thôn ở chung với nhau vài thập niên rồi, cô chỉ liếc mắt nhìn một cái là có thể biết người ta tốt hay xấu được sao?”Mục Hiểu Hiểu cúi đầu, cô căn bản không muốn đi gặp Điền Chí Thành đang đứng ngoài sân kia, nếu không phải Điền Chí Thành đẩy cô xuống sông, thì sao có thể phát sinh nhiều chuyện như vậy?Điền Chí Thành làm hại cô mất hết mặt mũi thanh danh, ngay cả Đỗ Phương cũng chắc chắn cô sẽ gả cho Điền Chí Thành, thì những người khác cũng sẽ nghĩ như vậy.

Điền Chí Thành đã hại cô như vậy, bây giờ anh ta còn tới đây tìm cô, kêu cô đi ra ngoài gặp anh ta, anh ta dựa vào cái gì.


Đối với loại người đê tiện vô sỉ như Điền Chí Thành, Mục Hiểu Hiểu không muốn nhìn thấy cũng chẳng muốn nghĩ đến.

“Em không muốn gặp anh ta, chị Tiểu Quyên, chị giúp em nói anh ta đi đi.

” Mục Hiểu Hiểu có chút thẹn thùng, nhưng trong lòng cô vừa tức vừa bực, hốc mắt cô không khống chế được mà đỏ lên.


“Hiểu Hiểu……” Mai Quyênh thở dài, khuyên nhủ: “Em vẫn nên đi gặp anh ta, chuyện này trốn không thoát, nếu em không đi ra gặp, Phương Phương sẽ kêu gào tên em cho cả khu nhà nghe thấy, mục đích chỉ để em xấu mặt đấy.

”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16


Khu nhà của thanh niên trí thức không lớn, nhưng có khoảng ba mươi thanh niên trí thức ở đây, Mục Hiểu Hiểu không muốn mất mặt trước mọi người, cô lau khô nước mắt, mang giày rồi đi ra ngoài.

Mục Hiểu Hiểu đi đến gốc cây đa, cô dùng ánh mắt tự cho là hung dữ trừng mắt nhìn Điền Chí Thành: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”Điền Chí Thành cảm thấy ngữ khí khi Mục Hiểu Hiểu nói chuyện có chút hung dữ lại đáng yêu, rõ ràng cô là một cô gái mảnh mai dịu dàng, lại bị anh làm cho tức giận như vậy, cô giống như một con mèo con bị chọc phải giương nanh múa vuốt.


Điền Chí Thành cười thầm trong lòng, trên mặt lại không biểu lộ cảm xúc gì, anh thành khẩn xin lỗi: “Sự kiện kia…Thực xin lỗi cô, tôi đến đây chính là muốn nói lời xin lỗi với cô.

”Điền Chí Thành đưa túi giấy cho Mục Hiểu Hiểu, nói: “Tôi có mua chút đồ ăn vặt, mấy cô gái như cô chắc sẽ thích ăn.

”Mục Hiểu Hiểu không nhận, cô nhìn Điền Chí Thành, đôi mắt trong veo mang theo sự tức giận: “Tôi không cần đồ vật của anh, cũng không cần lời xin lỗi từ anh, tôi muốn hỏi anh, anh rốt cuộc muốn gì?”Gương mặt Mục Hiểu Hiểu tinh xảo, dịu dàng hợp lòng người, nhìn qua liền biết cô thuộc tính cách ôn hòa đằm thắm.


Cô xuống nông thôn được nửa năm, làn da cô vẫn trắng nõn non mịn, nếu phóng mắt nhìn toàn bộ thôn Chu Điền, thậm chí trong khu nhà của hội thanh niên trí thức, cô có thể là người đẹp số một số hai, nếu không vì sự xinh đẹp của cô thì sao nguyên thân cố tình bày mưu hãm hại thanh danh Mục Hiểu Hiểu để có được cô.

Hiện tại cô đang lạnh mặt trừng mắt nhìn anh, nhưng vẫn rất xinh đẹp.

Đứng ở vị trí người đứng xem câu chuyện này, thì chuyện Điền Chí Thành xứng đáng bị người ta phỉ nhổ, Mục Hiểu Hiểu chỉ tỏ thái độ lạnh lùng, cho thấy cô có tố chất rất tốt, biết khắc chế bản thân không làm ra hành động nào quá đáng với anh.


Nhưng hiện tại anh đã là người tiếp nhận cơ thể này, còn phải đối diện với thái độ giận dữ trực tiếp của Mục Hiểu Hiểu.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17


khi Điền Chí Thành nhớ đến những việc làm vô sỉ đê tiện của nguyên thân, anh chỉ cảm thấy thật hổ thẹn.

“Tôi thích cô, muốn cưới cô làm vợ.


” Điền Chí Thành vừa căng thẳng, vừa khẩn trương nói: “Tôi biết cách làm của tôi có chút đê tiện lại không đúng, chỉ là do tôi thật sự muốn cưới cô, muốn có được cô, tôi cũng sẽ đối tốt với cô, cả một đời này.

”Dựa theo trí nhớ của nguyên thân, thời này nếu như phát sinh mấy loại chuyện như vậy, cô gái này đã mất hết thanh danh trong sạch nên chỉ có thể gả cho người đàn ông đã chạm vào cô, Điền Chí Thành đã tiếp nhận thân thể của nguyên chủ, đồng nghĩa với việc anh phải có trách nhiệm với Mục Hiểu Hiểu thay nguyên thân.

Anh nghĩ nếu anh là nguyên thân, chắc hẳn anh cũng sẽ rất thích cô gái này.


“Xin lỗi? Xin lỗi thì có ích lợi gì, anh muốn cưới tôi nên dùng thủ đoạn đê tiện như vậy sao?” Mục Hiểu Hiểu càng nghe càng tức giận, càng nghĩ càng ủy khuất, nước mắt không khống chế mà rơi xuống.

“Cô…cô đừng khóc.

” Điền Chí Thành có chút bối rối, anh độc thân từ trong bụng mẹ đến ba mươi năm, đây là lần đầu tiên có một cô gái ở trước mặt anh khóc, trong lúc nhất thời Điền Chí Thành lúng túng không biết cách nào dỗ dành cô gái này.

Điền Chí Thành vừa mở miệng, nước mắt Mục Hiểu Hiểu rơi càng nhiều, có lẽ do cô nhớ tới bản thân vô cớ gặp họa, cùng với sự sợ hãi với chuyện sắp xảy ra trong tương lai.


“Cô nếu còn giận tôi, thì có thể đánh tôi một trận? Tôi thực sự rất thích cô, chờ chúng ta kết hôn ở chung với nhau, tôi khẳng định sẽ đối xử tốt với cô gấp bội, Điền Chí Thành tôi nói được thì sẽ giữ lời, lời đã nói ra nhất định sẽ làm được!”Những lời Điền Chí Thành nói ra rất chân thành thật lòng, nguyên thân vốn rất thích Mục Hiểu Hiểu, mà Điền Chí Thành đối với người vợ trong tương lai này, cũng không chán ghét, anh không biết mấy người đàn ông khác dỗ dành bạn gái hay vợ như thế nào, anh chỉ có biện pháp ngu ngốc này.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18


“Tôi đánh anh thì có ích lợi gì? Chỉ cần anh cách tôi xa một chút là được, tôi không muốn nhìn thấy anh!” Mục Hiểu Hiểu đưa tay bụm mặt nói, cơ thể cô run rẩy, không ngừng khóc.

Điền Chí Thành thấy Mục Hiểu Hiểu khóc không ngừng, càng khóc càng nghiêm trọng, anh cảm thấy rất lúng túng.


“Tôi đi liền đây, cô đừng khóc…”Điền Chí Thành đặt túi giấy xuống đất, anh ngẩng đầu nhìn Mục Hiểu Hiểu vẫn còn đang khóc, anh ngẩm nghĩ liền mở ra Taobao mua một miếng khăn tay màu trắng, đặt trong túi giấy.

Anh cần cùng Mục Hiểu Hiểu trao đổi nhiều hơn để quan hệ của họ không tệ như bây giờ, anh phải sắp xếp rồi thực hiện từng bước một, nguyên thân cảm thấy Mục Hiểu Hiểu rất tốt, chính anh sau khi tiếp xúc với cô cũng tin tưởng điều này.

Từ nhỏ Điền Chí Thành đã tha thiết mong ước có được một gia đình hoàn chỉnh, hiện tại anh không chỉ có một người mẹ ruột là quả phụ Điền luôn yêu thương anh, trong tương lai sắp tới anh sẽ có một người vợ xinh đẹp, anh đương nhiên sẽ đối tốt với hai người phụ nữ này, chăm lo cho họ cả đời.


Nghĩ đến tương lai không xa, bản thân sẽ có một gia đình, trên mặt Điền Chí Thành nhịn không được cười cười.

Trên đường có vài người cùng thôn nhìn thấy Điền Chí Thành, họ nhìn thấy gương mặt vui vẻ tươi cười của anh, theo bản năng mà tránh xa anh, trong lòng những người này không hẹn mà cùng nghĩ, tên Điền Chí Thành sao lại cười vui vẻ như vậy, chắc chắn tên này đang mưu tính chuyện xấu xa gì đó.

Sau khi Mục Hiểu Hiểu ngưng khóc, cô buông tay ra để lộ đôi mắt sưng đỏ, cô nhìn quanh bốn phía, thì không còn thấy bóng dáng Điền Chí Thành ở gần đây.

Trên đất trống dưới chân cô, có đặt một cái túi giấy, cùng một chiếc khăn tay màu trắng, một làn gió thổi qua khiến cho một góc khăn tay bị lộ ra ngoài hơi hơi lay động.


Mục Hiểu Hiểu nhìn đồ vật trên mặt đất, cảm giác trong lòng phức tạp lại hỗn loạn, Điền Chí Thành lúc này cùng Điền Chí Thành ngày trước, có chút khác nhau.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19


Điền Chí Thành mà cô mới gặp lúc nãy, trên người anh có khí chất khiến người khác tin phục, có lẽ anh ta thật lòng thích cô, muốn cưới cô, chính là…Chính là không nên dùng phương thức đê tiện như vậy.

Mục Hiểu Hiểu có chút thất thần trở về khu nhà của thanh niên trí thức, Đỗ Phương và Mai Quyên đứng ở cửa nhìn cô trở lại, thấy đôi mắt cô sưng đỏ, hiển nhiên là đã khóc.


“Ôi chao, Điền Chí Thành nói chuyện gì với cô thế, còn khiến cô cảm động như vậy, nếu kết hôn về chung một nhà, cô chắc ngày nào cũng vui mừng cảm động.

” Đỗ Phương cười nhạo vài tiếng, nhìn thấy đồ vật trên tay Mục Hiểu Hiểu, lập tức muốn tiến lên giành lấy xem: “Anh ta cho cô cái gì đấy, để tôi nhìn xem.

”“Cô muốn làm gì?” Mục Hiểu Hiểu theo bản năng mà tránh xa cô ta, thanh âm cô có chút khàn do khóc, cô vòng qua Đỗ Phương, tiện tay đặt đồ vật vào tủ rồi khóa lại, sau đó nằm xuống giường.


“Nhà Điền Chí Thành nghèo như vậy, có thể cho cô ta thứ gì tốt? Tôi nhìn cũng không được, thật keo kiệt.

” Đỗ Phương trợn mắt nói, cô ta cũng trở về giường mình: “Tôi cũng lười nhìn, hừ!”……Quả phụ Điền ngồi ở sân sau, bà ngồi hóng mát mà trong lòng không yên, nghĩ đến cậu con trai dạo gần đây chút tiến bộ, bà không muốn khiến anh mất đi ý chí cầu tiến này.

Quả phụ Điền cũng đoán được con trai bởi vì cô gái thanh niên trí thức tên Mục Hiểu Hiểu, nên mới có chút tiến bộ như vậy, tuy nhà họ có điều kiện không tốt, nhưng con trai bà đã hai mươi mấy tuổi, thật vất vả mới yêu thích một cô gái, bà không thể liên lụy gây ảnh hưởng đến con trai bà.

Trong lòng bà nghĩ đến việc mời bà mối, để bà mối liên hệ thật tốt với Mục Hiểu Hiểu, nếu cô gái ấy đồng ý làm con dâu nhà bà, bà chắc chắn sẽ xem Mục Hiểu Hiểu như con gái ruột mà đối xử thật tốt.


Quả phụ Điền đương nhiên cũng biết con trai mình làm chuyện đê tiện làm mất hết mặt mũi cùng thanh danh con gái nhà người ta.

.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom