Cập nhật mới

Dịch Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo Sủng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


----Trong lòng cô như bị gõ một cái thật mạnh, cảm thấy đau nhói.

"Thẩm Ngọc Kinh!"Vừa dứt lời liền lao vào lòng anh, lồng ngực người đàn ông cứng rắn, tuyết dính trên người còn chưa tan hết, làm cho anh cũng trở nên lạnh lẽo theo.

Điền Hương Quả ngửi thấy mùi hương trên người anh, một lần nữa cảm thấy rung động.

Đoá Đoá và Đường Đường đang chơi đùa trên giường thì đồng thời che mắt, sau đó hé ngón tay ra nhìn lén.

Xấu hổ! Xấu hổ! Quá xấu hổ!Thẩm Ngọc Kinh giơ tay lên, bối rối không biết nên đặt ở đâu.

So với trước kia, bây giờ cô rất hay dính lấy anh.

Anh gượng gạo nhắc nhở: "Tôi phải ra ngoài đây.

"Điền Hương Quả buông cánh tay đang ôm anh ra.

Hai đứa bé trên giường ngượng ngùng gọi hai người:"Ba phải đi làm anh hùng dẹp sạch sơn tặc, Đường Đường và Đoá Đoá muốn nói lời chào tạm biệt cha.


"Bọn nhỏ nghe nói Thẩm Ngọc Kinh phải đi, vừa khóc vừa chạy tới.

Trong lòng Điền Hương Quả có chút khó chịu: "Anh dỗ tụi nhỏ đi, em đi thu dọn hành lý.

"Thẩm Ngọc Kinh ôm từng đứa một, lau nước mắt cho chúng: "Ở nhà nhớ phải nghe lời mẹ các con.

"Đường Đường: "Ừm.

"Đóa Đóa hôn anh một cái: "Đóa Đóa chắc chắn sẽ nghe lời!"Điền Hương Quả xếp cho anh hai bộ quần áo, còn có hai cái lót đế giày mà cô vừa mới may vào hai ngày trước, vốn dĩ định để cho anh mặc Tết nhưng bây giờ không biết còn có thể đón Tết cùng anh hay không nên đành cho anh mặc trước.

Tiễn anh đến cửa, Điền Hương Quả dặn dò: "Làm nhiệm vụ nhất định phải chú ý an toàn, bình an trở về, em và hai đứa nhỏ ở nhà chờ anh về rồi cùng nhau ăn Tết.

"Thẩm Ngọc Kinh: "Ừ.

"Anh đến cái đập ở gần tổ sản xuất chờ Tống Hợp quay lại.

Từng đợt gió lạnh thổi qua mang theo tuyết trắng.

Bóng lưng người đàn ông cao lớn cùng với chiếc áo khoác màu xanh lá phất phơ trong gió tuyết dần dần đi xa.


Khuôn mặt Điền Hương Quả đỏ ửng, hai tay đút vào ống tay áo.

Khi nói chuyện còn phà ra khói trắng.

"Cẩn thận đừng để bị thương ở chân.

""Về sớm một chút!"Thẩm Ngọc Kinh hơi dừng bước: "Ừ.

"Đứng ở cửa hơn mười phút, Điền Hương Quả mới nhận ra Thẩm Ngọc Kinh thật sự đã đi rồi.

Cô lấy lại tinh thần vào nhà băm năm, sáu miếng thịt gà để nấu một ít canh gà cho hai đứa nhỏ uống.

Canh gà hầm lâu có nhiều purin, không tốt cho cơ thể, bọn nhỏ cũng không hấp thu được, vì vậy Điền Hương Quả quyết định nấu gà vừa mềm sẽ lấy ra xé nhỏ, không cần hầm lâu mà tụi nhỏ vẫn có thể dễ dàng ăn được.

Đường Đường thèm chảy nước miếng.

"Mẹ cũng ăn đi.

"Bây giờ Điền Hương Quả đã chắc chắn rằng hai bảo bảo này đều là do cô vất vả sinh ra.

Cả hai chiếm trọn trái tim cô.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


----Cô múc một muỗng đút cho Đường Đường: "Mẹ ăn rồi.

"Đường Đường nuốt ực xuống, nheo mắt lại: "Ngon, ngon, Đường Đường ăn cháo mẹ nấu!Đoá Đoá: "Nói dối, chắc chắn là mẹ vẫn chưa ăn.

"Đóa Đóa nũng nịu ôm lấy cô, nhìn người mẹ nói dối với ánh mắt hung dữ.

Điền Hương Quả bị hai đứa nhỏ chọc cười, nhẹ nhàng nhéo nhéo hai khuôn mặt nhỏ nhắn đó, vào lúc ba người đang cười nói vui vẻ thì lại có người tới.

Hạ Mai cầm nửa túi hạt dưa, đứng ở cửa ở cửa phủi sạch tuyết mới đi vào.

"Ngọc Kinh đâu?"Đường Đường chạy tới ngồi trên đùi Hạ Mai, ngoan ngoãn chờ ăn hạt dưa.

Điền Hương Quả pha nước trà cho Hạ Mai.

"Anh ấy đi làm nhiệm vụ rồi.


"Cô cũng không nói quá nhiều để tránh người nhà lo lắng theo.

Hạ Mai thở dài, gần Tết rồi còn phải làm nhiệm vụ, khổ thật đấy!"Không có Ngọc Kinh ở nhà, có gì không tiện thì cứ về nhà mẹ đẻ.

"Điền Hương Quả cười híp mắt gật đầu: "Được.

"Hạ Mai đút cho Đường Đường một hạt dưa, ngập ngừng nhìn Điền Hương Quả.

Điền Hương Quả cũng ăn mấy hạt dưa: "Mẹ có chuyện gì cứ hỏi thẳng đi, đừng để trong lòng.

"Cô đã nói như vậy, Hạ Mai cũng không giấu diếm: "Con bắt đầu học nấu ăn từ khi nào vậy? Học được bao lâu rồi? Có cảm thấy mệt không?"Điều ba mẹ lo lắng đầu tiên chính là sợ cô phải chịu khổ.

Điền Hương Quả hơi sửng sốt.

Bởi vì không ai quan tâm cô học nấu ăn có mệt hay không cả.


Tổ tiên của cô là đầu bếp trong cung, các anh chị em đều được học nấu ăn từ nhỏ nhưng số lượng phụ nữ còn theo con đường này là rất ít, nếu muốn tiếp tục thì cô phải nỗ lực gấp đôi.

Cô muốn trở thành đầu bếp hàng đầu để mang lại vinh quang cho gia đình, nhận được lời khen ngợi từ mọi người.

Bỗng nhiên hôm nay có người hỏi cô có vất vả hay không, vốn dĩ cô không cảm thấy vất vả! Nhưng giờ phút này lại cảm thấy con đường này thật sự có chút gian nan.

Cô mạnh miệng nói: "Không mệt, con thích nấu ăn.

Hơn nữa cũng có năng khiếu trong lĩnh vực này, học một chút là biết.

""Mẹ, làm chuyện mình thích sẽ không cảm thấy mệt mỏi.

"Nhắc đến nấu ăn là mắt cô lại sáng lên.

Hạ Mai nhìn cô hồi lâu, sau khi xác nhận được lời cô nói là thật thì trong lòng cũng bớt lo lắng hơn.

"Vậy là tốt rồi!""Con gái, mẹ nghe nói gia đình giàu nhất công xã sắp cưới cháu dâu vào dịp Tết, đãi hơn mười bàn.

Đầu bếp trước đó chọn đã phạm phải một sai lầm nên không thể tiếp tục, bọn họ vẫn đang tìm người thay thế, con có muốn đi xem một chuyến không?"Trước khi đến Hạ Mai và Điền Kiến Đảng đã bàn bạc với nhau, nếu Điền Hương Quả cảm thấy học nấu ăn quá mệt mỏi thì sẽ không giới thiệu công việc này cho cô, nhưng nếu cô thật sự thích, vậy thì dẫn cô đi xem thử.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


----Vợ chồng bọn họ sinh được hai cô con gái, cảm thấy con gái cũng không thua kém gì con trai, chỉ cần có bản lĩnh thì không cần sợ không có cơm ăn, Hương Quả thật sự thích nấu ăn, người làm cha làm mẹ như họ sẽ ủng hộ cô bằng mọi giá!"Muốn!"Cơ hội tốt như vậy Điền Hương Quả cầu còn không được, hiện tại thứ cô thiếu nhất chính là tiền!Làm phục vụ cũng tốt, nếu lần này thành công sẽ có thể tạo dựng được danh tiếng, sau này nhà ai có việc người ta sẽ nhớ đến cô, từ đó hình thành một công việc ổn định.

Kiếm được tiền là có thể trả hết nợ nần, còn có thể mua vải mới may quần áo, đổ đầy vại dầu.

Chờ Thẩm Ngọc Kinh trở về sẽ cho anh một bất ngờ lớn!Hạ Mai có thể cảm nhận được sự cuồng nhiệt của cô, bà cười, vỗ vỗ đùi cô.

"Con dâu thứ hai của Phùng gia là bạn thời tiểu học của mẹ, ngày mai mẹ sẽ dẫn con đến đó thử tài nấu nướng, hai đứa nhỏ cứ giao cho bà nội chăm sóc.

"Điền Hương Quả phấn khích xoa tay: "Được!Cùng lúc đó, trên đập của tổ sản xuất nước sạch, Thẩm Ngọc Kinh đã gặp được Tống Hợp.

Từ chỗ này, anh có thể nhìn thấy căn nhà nhỏ của mình được hoàng hôn bao phủ, nền tuyết cũng phản chiếu ánh đỏ, tạo nên một cảm giác yên bình và ấm áp.


Trước kia ra ngoài lúc nào anh cũng cảm thấy nhớ nhà, nhớ đến mức ăn không ngon ngủ không yên.

Nhưng lần này anh đã có thể yên tâm mà làm nhiệm vụ, chắc là có thể trúng đạn ít hơn bình thường mấy viên.

Tống Hợp gọi anh mấy lần, đoàn trưởng cứ như bị mất hồn vậy.

"Đoàn trưởng, chúng ta nên đi rồi, anh thấy nhớ chị dâu rồi phải không?"Tống Hợp đã đến đó khá nhiều lần, trước kia chị dâu luôn nhìn anh ta với ánh mắt xem thường, không ngờ hôm nay lại thay đổi nhiều như vậy, còn cho anh ta mượn tiền và quần áo.

Thẩm Ngọc Kinh thu hồi ánh nhìn, bước đi trên con đường đầy tuyết.


Hơn sáu giờ sáng hôm sau, Đường Đường và Đóa Đóa đang ngủ được đưa đến nhà ông Điền.

Điền Hương Quả và Hạ Mai ngồi xe lừa đi đến công xã, Hạ Mai chuẩn bị chăn đắp lên đùi, trên đường đi chỉ có mặt bị lạnh còn những chỗ khác không sao.

Đi xe lừa hết một tiếng đồng hồ mới đến nhà ông Phùng, trên người Hạ Mai và cô dính khá nhiều tuyết, sau khi xuống xe, Hạ Mai lấy tay phủi bớt tuyết trên đầu Điền Hương Quả xuống, động tác rất dịu dàng.

Trong lòng Điền Hương Quả cảm thấy rất ấm áp.

Ngụy Xuân Hoa chạy ra, mỉm cười dẫn đường cho hai người: "Thu xếp xong chưa, mau đi thôi.

"Đây là lần đầu tiên Điền Hương Quả tới công xã, còn chưa kịp ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh đã bị dẫn đi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Chương 43


----Vào sân, Điền Hương Quả tò mò nhìn trái nhìn phải, đây là nhà của Vạn Nguyên Hộ!Sân trước, sân sau của Phùng gia rộng mấy ngàn mét vuông, bên trong xây sáu gian nhà ngói lớn, phía trước trồng rau còn phía sau trồng cây, trồng hoa.

Không hổ là nhà của gia đình vạn tệ, căn nhà ngói duy nhất trong vô số nhà đất ở xung quanh, đúng là hạc lạc giữa bầy gà mà!Điền Hương Quả nghĩ thầm trong lòng, cô muốn trở thành gia đình vạn tệ! Có câu dám nghĩ dám làm mà, bây giờ cô dám nghĩ là đã thành công được một nửa rồi!Ngụy Xuân Hoa dẫn bọn họ vào phòng chính.

Trong phòng chính có giường, không gian khá rộng rãi, có bàn ghế sang chảnh, bên cạnh ghế đặt một cái chậu trồng Quan Âm Tích Thủy, loại cây mà các gia đình làm nông căn bản không thể chạm tới.

Ngồi ở giữa phòng là một ông lão có bộ râu trắng, khoảng bảy mươi tám mươi tuổi, nhìn qua vẫn còn khá dẻo dai.

Ngồi đối diện ông là một thanh niên.

Người đàn ông kia khá béo, so với Điền Hương Quả thì to lớn hơn nhiều, trong rất bảnh bao.


Bên cạnh anh ta là một cô gái, khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ yêu kiều, chiếc cằm hơi hếch lên lộ vẻ kiêu ngạo.

Họ là một đôi, sắp tới sẽ tổ chức hôn lễ.

Ngụy Xuân Hoa bước vào, cười ha hả giới thiệu: "Ba, đây là bạn của con và con gái của cô ấy.

"Điền Hương Quả chủ động chào hỏi:"Chào ông, cháu tên là Điền Hương Quả.

""Lần này đến đây, cháu muốn làm đầu bếp chính.

Chỉ cần cho cháu danh sách các món ăn, cháu sẽ cố gắng làm hài lòng yêu cầu mà mọi người đưa ra.


"Ông Phùng nhìn Điền Hương Quả bằng ánh mắt sắc bén.

Bên cạnh đột nhiên có một giọng nữ vang lên:"Phụt! Người nhà quê bây giờ đều đề cao bản thân vậy ư? Nhìn là biết tay nghề chẳng ra sao mà cũng dám chạy đến đây làm phục vụ.

Thím hai à, thím đừng vì thời gian gấp gáp tùy tiện tìm một người không ra gì đến đây cho đủ số lượng, thím phải biết rằng con gái của Bạch tư lệnh sẽ đến tham dự hôn lễ của tôi, đừng làm mất mặt cái gia đình này chứ!"Lâm Xán Nguyệt vừa nghĩ tới việc một bà béo sẽ phục vụ cho hôn lễ của mình là lại thấy buồn nôn.

Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa hơi thay đổi, ở trước mặt ông Phùng không thể tức giận, huống hồ, bà cũng không biết con gái Hạ Mai lại béo như vậy!Cũng không biết rõ tay nghề của Điền Hương Quả ra sao, quả thực làm cho bà cảm thấy khó xử.

"Tôi có năng lực hay không, kiểm tra thử là sẽ biết.

"Điền Hương Quả có thể hiểu được sự bối rối của Ngụy Xuân Hoa, bà ấy chưa từng ăn món ăn do cô nấu, hơn nữa ngoại hình cô béo, lại còn xuất thân từ nông thôn, đúng thật là không đáng tin cho lắm.

"Tôi tin bản thân có thể chinh phục tất cả mọi người ở đây.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Chương 44


----Điền Hương Quả nói vậy, Ngụy Xuân Hoa cũng gật đầu: "Đúng đúng đúng, cứ để cháu ấy thử xem.

"Đứa con gái này của Hạ Mai rất quyết đoán, không hề trốn tránh vấn đề.

Hạ Mai không hề lo lắng tí nào, bà chưa thấy bất cứ ai nấu ăn ngon hơn con gái mình:"Các món ăn Hương Quả làm đều rất ngon, mọi người có thể để con bé nấu thử.

"Ông Phùng gật đầu, giao quyền quyết định cho Phùng Đại Hữu và Lâm Xán Nguyệt:"Hôn lễ là của hai đứa, tự mình quyết định.

"Lâm Xán Nguyệt muốn đuổi bà béo này đi, vắt óc nghĩ ra một món khó nấu nhất.

Nhân lúc cô ta đang suy nghĩ, Điền Hương Quả cũng suy nghĩ, con gái của Bạch tư lệnh! sẽ không phải là Bạch Hương Ngọc chứ?Nếu thật sự là cô ấy, vậy thì quá tốt rồi.


Lâm Xán Nguyệt nghĩ ra được một món ăn: "Đồ nhà quê kia, bây giờ cô rút lại lời nói lúc nãy vẫn còn kịp!"Có cho đồ nhà quê đó thêm mười cái đầu cũng không làm được món này.

Điền Hương Quả bị sự tự tin của cô ta chọc cười:"Lời tôi đã nói ra thì sẽ không rút lại, hôm nay đồ nhà quê như tôi sẽ cho cô mở mang tầm mắt!""Nói không chừng sau khi ăn xong đồ ăn tôi nấu, cô còn phải cầu xin tôi làm đầu bếp chính cho hôn lễ.

"Điền Hương Quả miệng cười, nhưng trong mắt lại không hề có ý cười.

Tay nghề nấu ăn cũng phân theo cấp bậc, từ sơ cấp, trung cấp đến đặc cấp, nhưng việc phân chia cấp bậc đối với đầu bếp là một sự sỉ nhục.

Ngụy Xuân Hoa nghe vậy thì hai mắt giật giật, bà quen biết Lâm Xán Nguyệt cũng được một thời gian khá dài, cô gái này ỷ vào ba mẹ mình làm việc trong nhà máy, tính cách kiêu ngạo vô cùng, rất khinh thường người xuất thân từ nông thôn.


Tính cách cô gái này rất ngang ngược, chỉ cần bắt được điểm yếu của ai là có thể làm cho họ không ngóc đầu lên được, con gái của Hạ Mai có lẽ biết nấu ăn, nhưng lại không biết Lâm Xán Nguyệt ra tay độc ác như thế nào đâu, khi không lại chọc vào cô nhóc này làm gì chứ!"Xán Nguyệt, đừng làm khó người ta quá.

"Ngụy Xuân Hoa sợ Lâm Xán Nguyệt làm khó dễ Điền Hương Quả thì bà sẽ không dễ ăn nói với Hạ Mai.

Hơn nữa! Người là do bà dẫn tới, nếu Điền Hương Quả làm không được thì bà cũng mất mặt theo.

Lâm Xán Nguyệt bực bội nói:"Lúc nãy còn nói chấp nhận thử thách tôi đưa ra, bây giờ lại bảo là tôi làm khó dễ, thím tìm người không ra gì đến đây nên sợ bị bại lộ sao?" Lâm Xán Nguyệt vừa nói vừa rơi nước mắt.

"Đại Hữu, anh xem thím hai kìa, tôi còn chưa gả vào mà nhà anh đã muốn khi dễ tôi, chờ tôi gả vào, ai biết được sẽ ra sao?""Bà ấy cũng không phải mẹ chồng mà còn muốn ức hiếp tôi, thật quá đáng!"So với tính cách kiêu ngạo của Lâm Xán Nguyệt, Phùng Đại Hữu quá thật thà.

Anh ta bối rối dỗ dành Lâm Xán Nguyệt: "Xán Nguyệt đừng khóc, thím hai rất tốt, bà ấy sẽ không ức hiếp em.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Chương 45


----Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa trở nên rất khó coi, cô gái đó nói lời này có ý gì, muốn khiến cho tất cả mọi người đều nghĩ rằng bà là một người thím độc ác sao?Điền Hương Quả nghe mà muốn đau đầu, cô dùng ánh mắt trấn an Ngụy Xuân Hoa, cắt ngang tiếng khóc của Lâm Xán Nguyệt:"Cô muốn tôi nấu món gì?"Lâm Xán Nguyệt lau nước mắt: "Cô nghe cho kỹ, tôi muốn ăn bít tết, có biết làm không?"Bít tết? Đó là thứ cái đồ chơi gì thế? Hạ Mai chưa nghe nói bao giờ.

Vì thể diện của con gái mình, bà lấy hết can đảm nói:"Cô Lâm, cô cũng không thể tự bịa ra một cái tên rồi bắt con gái tôi nấu chứ?" Bít tết gì! thịt chó?! Ngụy Xuân Hoa tức giận: "Đúng vậy, sao tôi chưa từng nghe nói có món bít tết?"Lâm Xán Nguyệt cười chế giễu: "Đại Hữu, anh thấy chưa, các người bọn họ chưa ăn lại nói tôi bịa ra, anh nói xem, ở nước ngoài có món này ở hay không?"Phùng Đại Hữu hơi khó xử: "Có, Bạch tiểu thư từng nói với chúng tôi về món bít tết này, còn cho chúng tôi xem ảnh.

"Vì Lâm Xán Nguyệt chưa từng ăn bít tết nên bị Bạch tiểu thư cười nhạo, từ đó cô ta ngày đêm muốn ăn món này, giống như bị trúng tà vậy.


Phùng Đại Hữu cảm thấy đây là làm khó Điền Hương Quả, ngay cả nhà hàng quốc doanh cũng không có món này, cô ở nông thôn sao có thể ăn được.

"Xán Nguyệt, chúng ta đổi món khác đi.

"Phùng Đại Hữu không thích làm khó người khác.

Thấy người đàn ông của mình nói giúp người khác, Lâm Xán Nguyệt lập tức cảm thấy uất ức.


"Phùng Đại Hữu, anh hay lắm, có phải thích người phụ nữ này luôn rồi không? Thấy ngoại hình của cô ta với anh khá giống nhau nên thay lòng đổi dạ ư?"Đàn ông trên đời này đều xấu xa như nhau!Điền Hương Quả nghe cô ta nói đến đau cả đầu: "Món này tôi biết làm, ở đây có thịt bò không?"Thịt bò là món quý hiếm, cô biết làm không có nghĩa là ở đây có nguyên liệu để làm.

Lâm Xán Nguyệt ngừng khóc ngay lập tức: "Cô còn dám khoác lác?"Ngay cả đầu bếp lợi hại nhất của khách sạn quốc doanh cũng không biết làm, cô có thể?"Cô cho rằng chỉ cần một miếng thịt bò là có thể làm được bít tết sao? Ha ha! Cười chết tôi rồi, nếu như cô làm ta được, tôi sẽ dùng cằm đào đất cho cô xem!" "Ha ha, vậy thì cẩn thận cằm của cô có thể sẽ bị trật khớp đó!"Điền Hương Quả châm chọc nói.

Ngụy Xuân Hoa không chắc chắn lắm, nhỏ giọng hỏi Hạ Mai: "Điền Hương Quả thật sự biết làm?"Cô nhóc này tự tin đến mức làm cho bà không khỏi tin lời cô, tin rằng cô có thể nấu được món ăn kỳ lạ này, nếu thật sự nấu được thì quá tốt rồi, có thể khiến cho Lâm Xán Nguyệt mất hết mặt mũi! Cằm sẽ cô ta sẽ được tiếp xúc thân mật với đất!Nhưng có lẽ cô chỉ đang giả vờ mà thôi, bà phải tìm cách đứng ra khuyên giải trước khi sự việc tồi tệ hơn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Chương 46


----Trong lòng Hạ Mai hơi bồn chồn, nhưng ngoài miệng lại nói: "Con bé sẽ làm được.

"Bà không thể làm cô mất mặt được, thân là mẹ đương nhiên phải ủng hộ con gái mình, có như thế cô sẽ càng ngày càng trở nên ưu tú hơn.

Lâm Xán Nguyệt không muốn nghe bà béo này khoác lác, sai người tìm một miếng thịt bò đến.

Cũng thật trùng hợp, hôm qua gia đình Lâm Xán Nguyệt đến bàn chuyện hôn lễ, Phùng gia mua không ít đồ ăn thức uống để chiêu đãi, vì thế vẫn còn thừa một miếng thịt bò.

Thời tiết lạnh cho nên thịt bò hơi cứng một chút, cũng may là thịt còn khá tươi, bên trong vẫn còn mềm và dai.

Muốn làm bít tết chính thống ở đây là điều không thể.

Không có đủ các loại gia vị như hương thảo và bơ.


Cho dù gia vị không được đầy đủ, Điền Hương Quả vẫn sẽ cố gắng làm ra món bít tết giống nhất có thể.

Phòng bếp ở đây lớn hơn so với những hộ gia đình bình thường một chút, bên trên treo bốn cái nồi sắt lớn, hai ngăn tủ, nồi niêu xoong chảo được thiết kế hoa văn theo kiểu cũ, tất cả đều chưa qua sử dụng.

"Sau khi nhìn quanh một vòng phòng bếp, Điền Hương Quả rửa tay, bắt đầu nấu.

Ướp thịt bò cần phải có gia vị, cô sử dụng tiêu và muối nghiền nhỏ.

Để trang trí, cô dùng hành lá thay cho hành tây, khoai tây được cắt thành khối thay vì cắt thành những que nhỏ.

Thoa đều gia vị đã chuẩn bị lên miếng thịt bò đến khi thấm đều, sau đó cắt thành những miếng dày hai centimet, to bằng bàn tay, nhìn miếng thịt bò thấm đẫm hương vị mà ai nấy đều ứa cả nước miếng.

Điền Hương Quả lúc nấu ăn rất tập trung, động tác uyển chuyển, đồ ăn ở trong tay cô trở nên ngon miệng đến lạ thường.


Tất cả mọi người đứng ở cửa chăm chú nhìn cô nấu ăn, nhìn đến ngẩn người.

Xì! Tiếng dầu sôi làm mọi người bừng tỉnh.

Đám người Lâm Xán Nguyệt bị hấp dẫn bởi âm thanh xèo xèo đó, kéo đến gần xem.

Trong nồi sắt, thịt bò vang lên tiếng lách tách, các loại gia vị thấm vào trong thịt bò, bốc lên một mùi hương thơm ngào ngạt.

Ngụy Xuân Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng thịt bò có thể làm ra được một món thơm đến như vậy.

Còn ngon hơn so với thịt bò hầm khoai tây hôm qua bà được ăn!Hạ Mai còn chưa từng được ăn thịt bò bao giờ, bà không thể kìm được nước miếng, thơm quá, con gái bà quá giỏi!Thịt bò gần chín, Điền Hương Quả lật nó lại, mùi thơm toả ra khắp phòng, cho tới khi thịt vừa chín tới thì cô lấy ra, đặt trên chiếc đĩa trắng.

Thịt bò vừa chín mang màu nâu đỏ, mọng nước, vừa lấy ra nên vẫn còn bốc khói.

Bước cuối cùng, Điền Hương Quả rắc thêm một ít hành lá, trang trí thêm khoai tây chiên, đã xong!"Cô Lâm, đây là bít tết cô yêu cầu, mời cô đến đây ăn thử.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Chương 47


-----Bên ngoài gió bắc vù vù thổi qua, ngọn lửa ấm áp còn đang rực cháy trong gian bếp , khắp phòng tràn ngập mùi thịt hiếm thấy.

Lâm Xán Nguyệt đã bị Điền Hương Quả thuyết phục.

Người phụ nữ béo này thật sự làm ra thịt bò bít tết, thịt bò bít tết cô làm ra so với ảnh chụp mà Bạch Hương Ngọc đưa cho cô xem, trông càng ngon miệng hơn! Lâm Xán Nguyệt nhìn đến chảy nước miếng, ngồi xổm bên cạnh bếp, không thể chờ đợi được mà đem một miếng thịt bò bít tết cho vào trong miệng.

Thịt bò bít tết chín bảy phần, ngoài thơm, trong mềm, là vị cô chưa từng nếm qua.

“A! ! ”Cũng quá ngon đi, thịt bò sau khi ướp với gia vị phong phú, bên ngoài có mùi thơm của dầu sau khi chiên, thịt non bên trong giống như canh trứng gà hơi cứng một chút, lấy thịt bò làm chính, bảo sao người nước ngoài toàn thích ăn món này.

Lâm Xán Nguyệt ăn lấy ăn để, khiến cho nước sốt chảy dọc theo cằm.


Phùng Đại Hữu chưa bao giờ nhìn thấy Lâm Xán Nguyệt trong bộ dạng như thế này, bình thường cô cùng hắn ra ngoài, cô ăn một cái bánh ngọt cũng phải nhai đến nát nhừ mới nuốt xuống, nhưng cô của hiện tại chỉ một lần cắn đã có thể cho vào miệng nửa miếng thịt bò, mới nhai hai cái đã nuốt xuống, giống như đã chịu đói rất lâu.

Ngụy Xuân Hoa vừa cảm thấy cách ăn của Lâm Xán Nguyệt thật đáng ghét, vừa hối hận không thể thế chỗ của Lâm Xán Nguyệt để ăn thịt bò bít tết.

Hạ Mai vừa ngửi thấy mùi cũng đã không chịu nổi, cô thở phào nhẹ nhõm, Hương Quả có thể làm ra thịt bò bít tết thì Phùng gia hẳn là sẽ không làm khó dễ cô nữa.

Điền Hương Quả lướt nhìn phản ứng của Lâm Xán Nguyệt.

Thời đại hiện nay vật tư khan hiếm, ngoại trừ người đặc biệt có tiền, mọi đồ dùng đều có hạn, tài nấu ăn của cô có thể phát huy vào thời điểm này.

Còn có hai miếng bít tết ướp sẵn, cô dùng phương pháp tương tự để nấu chín, cắt thành từng miếng nhỏ rồi cho vào trong đĩa.


“Còn có một ít, tất cả mọi người lại đây ăn đi.

”Điền Hương Quả đút cho Hạ Mai ăn một miếng, Hạ Mai ăn thịt bò bít tết, mùi thịt hòa quyện với nước sốt bùng lên trong miệng, cảm giác hạnh phúc giống như đang ở thiên đường.

Bà ăn xong cũng không nỡ há miệng, mong đời mùi vị của thịt có thể lưu lại trong miệng của mình lâu một chút.

Ngụy Xuân Hoa nhanh tay lẹ mắt bưng đĩa cùng với Phùng Đại Hữu tranh nhau những miếng thịt bò trong dĩa.

Điền Hương Quả rửa nồi xong, ngẩng đầu, nghi hoặc hỏi: "Hai người không để lại cho ông Phùng một ít sao?”Ông Phùng tuy già rồi, không còn mấy cái răng để ăn.

Ngụy Xuân Hoa vỗ đầu, đây không phải là vấn đề ông ấy có thể ăn hay không, mà là vấn đề các bà có hiếu thuận hay không.

Bà cuống quít nuốt miếng thịt bò trong miệng:"Đồ ăn thơm quá, tôi chỉ lo ăn nên quên mất.

” “Vậy phải làm sao bây giờ!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chương 48


-----Ngụy Xuân Hoa nhìn quanh, bà là con dâu của Phùng gia, sao có thể ăn mà không lo cho phần của ông Phùng, việc này mà truyền ra ngoài thế nào cũng bị đàm tiếu.

Điền Hương Quả thuận tay múc một muỗng mì, làm một bát mì với thịt bò.

Mì cán tay to nhỏ có đủ, rắc hành băm nhỏ lên phía trên, thêm vài miếng thịt bò lớn, màu sắc và hương vị đều có đủ, một chút cũng không kém món thịt bò bít tết.

Điền Hương Quả bưng mì cho Ngụy Xuân Hoa:“Dì, ông không thể ăn thịt bò bít tết, dì bưng mì cho ông ăn đi.

”Ngụy Xuân Hoa cảm kích không biết nói sao cho phải:"Hạ Mai, bà đã sinh ra một cô con gái ngoan, Hương Quả so với Bạch Hương Ngọc trước kia giỏi hơn nhiều.

” Sau khi khen hai câu liền mang mì đi.


Điền Hương Quả trở về đội sản xuất nước sạch không quá ba năm, sau khi trở về liền ngồi lì trong phòng, không tiếp xúc với người ngoài, cũng không biết Bạch Hương Ngọc ở Điền gia như thế nào.

Nghe dì Xuân Hoa nói, lúc Bạch Hương Ngọc còn ở Điền gia đối với mẹ không tốt lắm.

Bà cũng quá đáng thương, con gái không hiếu thuận, nguyên thân đối xử cũng không tốt, từ giờ trở đi cô phải thật hiếu thuận với mẹ.

Hạ Mai thấy trên trán Điền Hương Quả đã đổ mồ hôi, đau lòng lấy khăn tay lau đi tất cả mồ hôi cho cô.

Tuy rằng bà không nói năng gì nhưng Điền Hương Quả lại phảng phất nghe được thiên ngôn vạn ngữ.

Lâm Xán Nguyệt ăn xong thịt bò bít tết, ánh mắt né tránh giấu sau lưng Phùng Đại Hữu.


Cô ghé vào bên tai Phùng Đại Hữu nhỏ giọng nói:"Đại Hữu, chúng ta giữ cô ta lại, thế nhưng! ! anh không thể để cho em đi cuốc đất.

” Phùng Đại Hữu cũng vẻ mặt khó xử: "Ai bảo em nói làm gì.

” “Ai có thể nghĩ cô ta có thể nấu ăn ngon như vậy!"Lâm Xán Nguyệt cũng có chút hy vọng có thể ở cùng với Điền Hương Quả, như vậy mỗi ngày cô đều được ăn ngon, để cho cô bớt đi nửa cái mạng cũng được.

Điền Hương Quả mỉm cười đuổi theo bóng dáng Lâm Xán Nguyệt: “Cô Lâm!”Lâm Xán Nguyệt cười còn khó coi hơn cả khóc:“Cô đã vượt qua khảo nghiệm, tôi quyết định đặt cô nấu ăn cho tiệc cưới, lát nữa chúng ta sẽ xem thực đơn.

” Tiệc cưới cần phải nấu ăn, đặt thực đơn, bao nhiêu cân bấy nhiêu bàn, nồi niêu xoong chảo đều được tính toán xong.

Điền Hương Quả cũng không định buông tha cô: "Vậy cô định khi nào thì đi cuốc đất?” Cô cũng không quên, cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho sự hoài nghi và miệt thị của Lâm Xán Nguyệt đối với mình, cô còn chưa nhắc đến những lời nói khó nghe kia.

Cô thân là đầu bếp, trước kia đi đến đâu cũng được người khác hoan nghênh, tay nghề của cô cũng chính là chỗ dựa của bản thân, cô muốn kiếm tiền, nhưng cô không muốn kiếm những đồng tiền trong nghẹn khuất! Lâm Xán Nguyệt kéo tay áo Phùng Đại Hữu:.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Chương 49


-----"Đại Hữu, anh mau giúp em nói chuyện với cô ấy, mấy ngày nữa em đã là vợ của anh rồi, em cũng không thể đi cuốc đất được.

” Hiện tại cô không dám đắc tội với Điền Hương Quả, nên chỉ có thể nhờ cô làm bò bít tết trong tiệc cưới của mình.

Phùng Đại Hữu đương nhiên không hy vọng vợ chưa qua cửa mà lại bị mất mặt như vậy.

“Dì Hạ Mai, chúng ta có thể đổi phương thức bồi thường khác không?” Điền Hương Quả không dễ nói chuyện, dì Hạ Mai là mẹ cô, nhất định sẽ thay bọn họ nói vài câu tốt.

Hạ Mai nhìn Điền Hương Quả, kiên trì trả lời: "Đây là cuộc cá cược giữa Hương Quả và Lâm Xán Nguyệt, tôi không có tư cách xen vào.

” Lúc Lâm Xán Nguyệt khi dễ con gái bà, bà cũng rất tức giận, không muốn cứ như vậy mà cho qua.


Điền gia dù nghèo, ngoại trừ Thái Tiểu Liên, tất cả mọi người không phải là người dễ chịu.

Phùng gia nếu không bởi vì chuyện cô chạy trốn, bọn họ sẽ ngay lập tức trở về, bà là một người mẹ, cho dù móc hết tim gan cũng muốn cho con gái mình có một cuộc sống tốt đẹp.

Điền Hương Quả đối với Hạ Mai ngày càng hài lòng, có lý trí, không mù quáng quản sự.

Sau này sẽ cùng mẹ đi làm kiếm tiền.

Lâm Xán Nguyệt cứng họng, nghẹn đỏ mặt, ấp úng muốn nói chút lời tốt với Điền Hương Quả, lại không giữ được mặt mũi.

Một lúc lâu sau, Điền Hương Quả mới mở miệng nói: "Muốn tôi không truy cứu cô, còn ở lại làm chạy đường cũng được nhưng phải thêm tiền.


”Lâm Xán Nguyệt vừa nghe không cần đi cuốc đất, liền gật đầu lia lịa.

“Được!”Ba mẹ cô là công nhân viên chức, trong nhà mỗi tháng nhập sổ hơn mấy trăm đồng, lần này bước vào Phùng gia, ra năm trăm đồng lễ hỏi, quả thật trong tay cô có rất nhiều tiền.

” Chuyện có thể dùng tiền giải quyết đều không phải là chuyện.

Lâm Xán Nguyệt hỏi: "Cô muốn bao nhiêu?”Trước khi Hạ Mai và Điền Hương Quả từng đề cập đến giá cả ở nông thôn, rẻ hơn hai ba đồng, đắt hơn mười đồng, xem giá cả khác nhau giữa mì và đồ ăn.

Ở nông thôn làm tiệc cho người ta cũng đã kiếm được rất nhiều.

Điền Hương Quả không chút nghĩ ngợi liền ra giá: "Tôi muốn một trăm năm mươi đồng, thiếu một đồng cũng không nhận việc của các người.

” Lâm Xán Nguyệt nghe xong liền bị sặc.

Quá đáng, lần trước muốn ba mươi lăm đồng, lần này cô lại muốn một trăm năm mươi lăm đồng!“Sao cô không đi ăn cướp đi!”Lâm Xán Nguyệt mở to hai mắt:“Láo xược!~Tôi đã sớm biết các người cho rằng tôi có nhiều tên nên thét giá trên trời, các người cũng biết nấu cơm có rất nhiều đường chạy nên mới làm như vậy!""Cho cô một cơ hội cuối cùng, cô muốn bao nhiêu tiền?"Không chỉ có Lâm Xán Nguyệt, Phùng Đại Hữu cũng cảm thấy Điền Hương Quả muốn quá nhiều, nhà bọn họ quả thực là có tiền nhưng nếu mướn nhân công một trăm năm mươi đồng là quá mắc!” “Cô coi tiền như rác sao?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Chương 50


-----Hạ Mai cũng cảm thấy nhiều, một nhà hơn mười người, ngoại trừ công nhân tại đội sản xuất, bình thường sẽ lấy thợ mộc làm nghề kiếm sống, nhà bọn họ đàn ông có thể ra giúp sức, giúp người ta xây phòng ở, đào giếng, có thể kiếm tiền lẻ, tiền công, mười mấy người quanh năm suốt tháng miễn cưỡng mới có thể tích góp được nhiều như vậy.

Trong một lúc cô lại muốn nhiều như vậy, có phải là quá đáng hay không.

Về chuyện khác thì Hạ Mai cổ vũ Điền Hương Quả, còn chuyện này vẫn muốn khuyên cô nên suy nghĩ nhiều một chút.

Bà kéo tay áo Điền Hương Quả: "Con gái! ! Có phải quá nhiều rồi không?”“Nhiều?” Điền Hương Quả hỏi ngược lại bà.

Không nhiều lắm, tay nghề của cô cũng không tệ, để cô nấu cơm, cả Phùng gia và Lâm gia nhất định sẽ hài lòng.


Cô không muốn nhận việc rẻ tiền, một lần hơn mười hai mươi mấy đồng, lại phải làm việc mệt mỏi, về lâu về dài cũng không được tăng lương.

Làm nghề này kiếm được nhiều hơn là làm cu li.

Điền Hương Quả cười khẽ, nhìn bọn họ: "Tôi cũng không hề khoác lác, trước khi đến đây tôi cũng định thu một trăm hai mươi đồng tiền đi đường, nếu các người không cần tôi, vậy tôi đi tìm người khác.

” "Các người từng ăn qua cơm tôi nấu, chắc hẳn biết rõ tay nghề của tôi cũng không kém gì các đầu bếp nổi tiếng, các người mướn tôi với giá một trăm năm mươi đồng, các người nghĩ mình có thể dùng số tiền này để mời các đầu bếp nổi tiếng sao?"“Câu trả lời là không thể.

”“Đầu bếp nổi tiếng tiền lương mỗi tháng chênh lệch không nhiều lắm với một trăm năm mươi đồng, vài ngày kiếm một trăm năm mươi đồng đối với người bình thường mà nói là điều tốt, nhưng bọn họ cơ bản sẽ không chịu mức lương này.

”“Họ quan tâm nhiều hơn đến thương hiệu của họ.

”“Tùy tiện mướn người khác làm việc, khí khái dùng chiêu bài của các đầu bếp! Sau này còn khách sạn nào dám thuê hắn?” “Đến khách sạn ăn cơm hay ăn tiệc đều giống nhau, vậy thì ai muốn tốn tiền đi khách sạn!” Ánh mắt Điền Hương Quả sắc bén, một chút cũng không giống phụ nữ ở nông thôn, cái gì cũng không hiểu.

"Nếu các người không mướn tôi với cái giá này, chờ sau này có mướn thì cũng không mướn được tôi, cho các người thêm một cơ hội, thống khoái một chút, có cần hay không? Nếu không cần thì tôi về nhà tôi, dù gì thì tôi cũng có năng lực, tại sao phải đi cầu xin việc làm từ các người.


"Nói tới nói lui trong nhà có một người đáng tin cậy là tốt, thời khắc mấu chốt cũng là một phần sức mạnh.

Thẩm Ngọc Kinh chưa bao giờ nói, cái gì việc gì là phụ nữ nên làm, cũng sẽ không đem cô làm gia súc mà sai khiến, hắn sẽ kiếm tiền, sẽ trông con, còn có thể làm việc nhà.

Cho nên, ở nhà có những trụ cột tốt như vậy, cô cũng không cần nóng lòng đi kiếm tiền.

Lâm Xán Nguyệt nghe xong, khóe miệng co rút.

Nói chuyện thì nói, khen người đàn ông của cô trên trời có dưới đất không có, là độc nhất vô nhị, cô ta cũng không tin, người như Điền Hương Quả, người đàn ông cưới phải cô ta có thể ưu tú đến đâu chứ! Bất quá thì cô nói đạo lý.

Tay nghề của cô so với đầu bếp nổi tiếng còn tốt hơn, lấy một trăm năm mươi đồng cũng bình thường, nhưng cô chỉ là một người phụ nữ xuất thân từ miền quê, dựa vào cái gì mà so mình với những đầu bếp nổi tiếng!Trong lòng Lâm Xán Nguyệt rất rối rắm, cô ta không muốn bỏ ra nhiều tiền như vậy, nhưng cô ta cũng muốn giữ Điền Hương Quả lại.

Một bên cảm thấy Điền Hương Quả có tài nghệ tốt, một bên lại không nhìn nổi thân phận của cô.


Phùng Đại Hữu nhìn ra suy nghĩ của Lâm Xán Nguyệt, hắn vỗ vỗ mu bàn tay Lâm Xán Nguyệt, nói với Điền Hương Quả:"Cô nói cũng có vài phần đạo lý, tôi cùng vợ tôi sẽ thương lượng lại một chút.

” Nói xong lôi kéo Lâm Xán Nguyệt đi ra ngoài.

Sau khi ra cửa Lâm Xán Nguyệt còn có chút mất hứng, Phùng Đại Hữu dỗ dành vài câu cô lại cười ha hả.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom