Cập nhật mới

Dịch Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo Sủng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


----Thẩm đoàn trưởng có thể giữ vẻ bình tĩnh ung dung khi đối mặt với mọi chuyện lại chọn cách né tránh.

Bảo anh gắp thức ăn cho Điền Hương Quả, anh không làm được.

Anh gắp thức ăn cho Đường Đường và Đóa Đóa: "Mẹ các con là người lớn, có thể tự gắp được.

"Đáng tiếc bọn nhỏ không dễ lừa, hai đứa còn nhỏ nhưng không ngốc.

"Ba đã nói mẹ chịu nhiều vất vả, ba không thể bắt nạt mẹ được.

"Đóa Đóa nói nhiều hơn Đường Đường, tuổi còn nhỏ nhưng miệng thì tha cho ai.

Điền Hương Quả lén cười, hai đứa đúng là áo bông tri kỷ.

Cô ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Ngọc Kinh.


Thẩm Ngọc Kinh rất đẹp trai, bờ vai rộng, đường nét uốn lượn từ cổ đến bả vai rất đẹp và mượt mà, cơ bắp cuồn cuộn đầy sức mạnh.

Khi anh mặc áo sơ mi trắng, lại có khí chất trí thức và dịu dàng.

Biểu cảm của anh thường nhạt nhẽo, các đường nét trên khuôn mặt rõ ràng và đẹp trai, có sự xa cách tự nhiên với người khác.

Anh là một người đàn ông lạnh lùng, rồi lại hoàn hảo đến không thể chê vào đâu được.

Anh đẹp trai, có trách nhiệm và quyết đoán hơn cô trong mọi việc.

Rất thích hợp để sống chung.

Điền Hương Quả sẽ không vì khuôn mặt đàn ông mà bốc đồng, cô đánh giá cao cách đối xử với gia đình của Thẩm Ngọc Kinh hơn.

Cuộc hôn nhân này không thể ly hôn, có người đàn ông này trong nhà vẫn tốt hơn.


Với điều kiện của Thẩm Ngọc Kinh, chắc chắn có nhiều phụ nữ thèm muốn anh, trong trí nhớ có hạn của cô, có sáu bảy cô gái thích Thẩm Ngọc Kinh.

Tóm lại là: Cô phải giữ chặt người đàn ông này, để anh cống hiến hết mình cho nhà này đến chết.

Ánh mắt Điền Hương Quả sáng lên, giơ bát trong tay ra: "Anh Thẩm, sao không gắp thức ăn cho em?"Phụ nữ thời đại này vẫn bảo thủ, nhưng cô không bảo thủ!Cô đương nhiên phải thoải mái hơn với người đàn ông mình coi trọng.

Sau khi cô giảm cân, cô muốn ngủ chung với Thẩm Ngọc Kinh, khi bọn nhỏ lớn, cô và Thẩm Ngọc Kinh sẽ ngủ riêng.

Mí mắt Thẩm Ngọc Kinh giật giật dữ dội.

Anh cảnh giác nhìn Điền Hương Quả: "Cô muốn làm gì?"Người phụ nữ này hình như đang có ý tưởng xấu xa nào đó!Điền Hương Quả nhìn cảm xúc dao động hiếm thấy của anh cảm thấy thú vị:"Không muốn làm gì nha, anh Thẩm không gắp thức ăn cho em do ghét em không đẹp bằng những người phụ nữ bên ngoài sao?""Nếu là như vậy thì em hiểu rồi.

"Đường Đường và Đóa Đóa lập tức không đồng ý.

"Có phải ba thích cô gái nào bên ngoài không?""Ba muốn đổi mẹ sao?"Những cô gái đều ghét một tên đàn ông cặn bã.

Thẩm Ngọc Kinh cảm thấy rất đau đầu, anh cưới Điền Hương Quả là chuyện ngoài ý muốn, không có tình cảm.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


----Anh có thể chịu trách nhiệm với cô, nhưng không thể có tình cảm với cô.

Sống đến tuổi này ngoài con mình, anh chưa từng gắp thức ăn cho người khác.

Điền Hương Quả thất vọng rút bát về: "Em biết rồi, do em không xứng với anh Thẩm.

"Bọn nhỏ đau lòng muốn khóc.

Thẩm Ngọc Kinh rất coi trọng việc giáo dục bọn nhỏ, trước khi hai đứa khóc lên, anh miễn cưỡng gọi Điền Hương Quả lại.

"Đưa đây, tôi gắp thức ăn cho cô.

"Điền Hương Quả không giả vờ nữa, cười giơ bát ra.

Cô béo nhưng không xấu, trắng trẻo mềm mại, vẻ mặt rất vui mừng.

Thẩm Ngọc Kinh gắp một ít đồ ăn đông lạnh từ đĩa bỏ vào trong bát cô: "Ăn đi.


"Anh nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ.

Điền Hương Quả cố ý gắp từng miếng bỏ vào miệng, ăn rất chậm: "Anh Thẩm, đồ ăn anh gắp rất ngon.

"Thẩm Ngọc Kinh đã trở lại vẻ lạnh lùng như bình thường.

Ăn cơm xong, Điền Hương Quả bê bát đến phòng bếp rửa, cô cho thêm nước nóng vào nồi, xắn tay áo lên chuẩn bị rửa.

Thẩm Ngọc Kinh bước vào, dáng người cao lớn che khuất ánh sáng ở cửa.

Điền Hương Quả nhìn anh: "Sao vậy?"Thẩm Ngọc Kinh đi đến, nói ba chuyện chính.

Một, không được gọi anh là anh Thẩm.

Hai, không được bắt anh làm việc.

Ba, không được lợi dụng bọn nhỏ.


Điền Hương Quả bỏ ống tay áo xuống, ánh mắt trong veo, thái độ chân thành: "Ông xã, anh giúp em rửa bát đi.

"Nói xong, cô đẩy Thẩm Ngọc Kinh rồi chạy ra khỏi bếp.

Thẩm Ngọc Kinh: "! "Kẻ thù có nhiều loại, trước đây Điền Hương Quả là người thấp kém, không có đầu óc, nóng tính, dễ bị người khác nắm thóp, nếu anh đề nghị ly hôn thì cô không thể nói anh điều gì.

Nhưng hiện tại Điền Hương Quả có tham vọng và thông minh, anh chưa chắc có thể cãi nhau với cô, nếu có cãi nhau cũng không thể thMuốn ly hôn, trừ khi cô tự nguyện.

Nếu không ly hôn thì anh phải nghe theo cô.

Điền Hương Quả ở trong phòng dỗ bọn nhỏ ngủ trưa, một lát sau Thẩm Ngọc Kinh mới quay lại.

Cô lấy cớ đi vệ sinh chạy đến phòng bếp xem thử, bát đũa được rửa sạch sẽ cất vào trong tủ gỗ, nồi được rửa rất sạch, nắp nồi để nghiêng bên cạnh cho ráo nước, thùng rác cũng được đổ sạch sẽ.

"Miệng chê nhưng tay vẫn làm.

"Trở lại phòng, cô phủi sạch tuyết trên giày, chui vào trong chăn ở đầu giường đặt gần lò sưởi.

"Trước kia nhà anh ở đâu?"Thẩm Ngọc Kinh không phải thành viên đội sản xuất, anh là thanh niên tri thức được cử tới, không ai biết anh đến từ đâu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


----Hiện tại danh dự của con gái rất quan trọng, Trần Tú Hoa bất chấp để con gái mình gặp nguy hiểm, cũng muốn bắt được Thẩm Ngọc Kinh, có vẻ không hợp lý lắm.

Điền Hương Quả đoán trong đó có chuyện mờ ám.

Thẩm Ngọc Kinh nhìn cô: "Trước đây tôi không có nhà.

"Điền Hương Quả như có điều suy nghĩ gật đầu: "Ồ.

"Có nhà, quan hệ còn rất phức tạp, phức tạp đến mức cả đời này anh không muốn trở về, không muốn nhắc tới.

Được rồi, như vậy cũng rất tốt, tiết kiệm thời gian.

Cô lấy kim chỉ và vải vụn ra, sửa quần áo của mình nhỏ lại, làm thành hai bộ quần áo cho trẻ con.

"Không sao đâu, sau này em cho anh một gia đình, một nhà bốn người chúng ta sẽ sống thật tốt, nhà xe đều có.


"Đôi mắt sâu của Thẩm Ngọc Kinh hiếm khi xuất hiện cảm xúc.

…Sắp đến năm mới, mọi nhà đều sôi động hơn, cắt giấy dán lên cửa sổ, dán chữ hỉ, từ trong ra ngoài đều rất náo nhiệt.

Gần đây Trần Tú Hoa và Hồ Phượng Trân khá yên tĩnh.

Yên tĩnh không có nghĩa là việc tốt, Điền Hương Quả đoán bọn họ đang giấu diếm gì đó, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt chuẩn bị đón năm mới của cô.

Thẩm Ngọc Kinh mang về hai cân bột mì, hai cân thịt heo, nửa cân đường và một ít vải mới.

Điền Hương Quả để lại thịt heo và bột mì làm sủi cảo mừng năm mới, chia nửa cân đường ra làm hai, sau đó mặc quần áo mới cho bọn nhỏ, dẫn hai đứa về nhà mẹ đẻ chơi.

Lúc chải tóc cho Đường Đường, Điền Hương Quả dạy bọn nhỏ:"Lát nữa mẹ dẫn các con đến nhà bà ngoại, phải ngoan ngoãn, dẻo miệng hơn.

Mẹ đưa đường các con không được cướp, khi về nhà sẽ ăn sau.


"Đóa Đóa sờ sợi dây màu đỏ trên đầu: "Đóa Đóa nhớ rồi.

"Sau khi thay quần áo xong, Điền Hương Quả dẫn hai đứa ra ngoài.

Điền gia khá có tiếng trong đội sản xuất nước sạch, ông cụ Điền có nghề thợ mộc truyền từ nhiều đời.

Nếu trong đội có đám cưới, ông sẽ giúp đỡ đóng ghế hoặc làm cái bàn.

Bà cụ Điền tên thật là Phùng Thúy Hoa, một học viên giỏi trong thời kỳ xóa mù chữ, biết hơn một trăm chữ, được mọi người trong đội sản xuất tôn trọng.

Hai vợ chồng già sinh được ba đứa con trai, ba đứa con trai đều đã cưới vợ sinh con, trong nhà có mười mấy người.

Trong nhà có bốn gian phòng chính, hai gian phòng phụ, sân trước và sân sau cộng lại hơn một ngàn mét vuông, còn có hai mươi mẫu đất, nhìn chung là đất rộng người đông.

Điền Hương Quả đứng trước cổng Điền gia hít sâu mấy lần: "Chúng ta vào đi.

"Cô và bọn nhỏ vừa bước vào cổng, một chậu nước lạnh hắt vào người bọn họ.

"Ôi! Đây không phải là cô hai Điền cao quý sao? Hôm nay cơn gió nào thổi cô đến đây vậy?""Không phải cô nói Điền gia chúng ta toàn mùi hôi thối nghèo khó, có chết cũng không về sao?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Chương 23


----Bầu trời đầy sương mù, tuyết trắng bay lơ lửng, người phụ nữ đang nói chuyện mặc áo vải sáng màu, không có miếng vá nào.

Khuôn mặt hơi dài, hai má không có thịt, tay cầm một cái chậu, bà chính là người đổ nước.

Sau khi kiểm tra, Điền Hương Quả xác nhận con gái không sao, đứng lên ánh mắt hơi lạnh.

"Bác gái hai không thấy Đường Đường và Đóa Đóa ở đây sao? Trời lạnh như vậy, bác lại đổ nước vào hai đứa nhỏ, nếu hai đứa bị cảm thì ai chịu trách nhiệm?"Tiếng ồn ào trong sân khiến người trong nhà chú ý.

Một người đàn ông trung niên chất phác bước ra khỏi nhà, ông nhìn thấy Điền Hương Quả và bọn nhỏ, còn có nước bắn tung tóe trên mặt đất, bước nhanh tới.

Điền Kiến Thiết kéo Thái Tiểu Liên sang bên cạnh, to tiếng hỏi: "Tôi bảo bà đi đổ nước bẩn, sao bà lại đổ ở cổng!""Ở cổng có đồ bẩn.

"Thái Tiểu Liên chế nhạo.

Điền Kiến Thiết tức giận quát: "Ai là đồ bẩn? Đó là cháu gái tôi!"Ông quay người, hơi kích động mời Điền Hương Quả: "Hương Quả dẫn hai đứa vào đi, có bác hai ở đây, không ai được đuổi cháu và bọn nhỏ ra ngoài.


"Ông ôm Đường Đường và Đóa Đóa, Điền Hương Quả cười đi theo sau ông.

Thái Tiểu Liên bị trách mắng, tức giận giậm chân.

Điền gia đều sống trong đội sản xuất này.

Ông cụ Điền và bà cụ Điền có ba đứa con trai.

Con cả là Điền Kiến Quân và vợ Mã Học Cầm, sinh hai đứa con trai, lần lượt là Việt Tiến và Việt Hỉ.

Con thứ hai Điền Kiến Thiết và vợ Thái Tiểu Liên, sinh một đứa con trai, tên là Việt Quý.

Con thứ ba Điền Kiến Đương và Hạ Mai sinh hai con gái, con gái cả là Điền Tú Nga, con gái thứ là Điền Hương Quả.


Cả nhà có ba cháu trai, hai cháu gái.

Các cháu trai chưa kết hôn, các cháu gái đều đã lấy chồng, còn lấy cùng đội sản xuất.

Đúng lúc, buổi sáng hai vợ chồng Điền Tú Nga đưa con gái Chiêu Đệ về, đang nói chuyện với ông cụ bà cụ Điền.

Mã Học Cầm rang hạt dưa, chờ hạt dưa nguội mới bê vào, ngồi trên giường đất ăn hạt dưa, uống chè tàu, ở thời này chính là đỉnh cao.

Mọi người cầm một nắm hạt dưa, nói chuyện về vụ thu hoạch trong năm, chuẩn bị những gì để làm cơm tất niên, căn phòng nhỏ ấm áp và đầy niềm vui.

Điền Kiến Thiết ôm Đường Đường và Đóa Đóa đi vào.

Hai đứa nhỏ ăn mặc sạch sẽ, mặc áo bông màu xanh mới sửa, trên đầu buộc dây đỏ, giữa lông mày có chấm đỏ, giống như tiểu ngọc nữ trong tranh, căn phòng đột nhiên trở nên sáng sủa hơn.

Phùng Thúy Hoa vươn tay muốn ôm đứa nhỏ: "Đường Đường và Đóa Đóa đến đây, mau tới đây để bà cố xem.

"Phùng Thúy Hoa ôm lấy hai chắt nữ, nhìn về phía cửa:"Thằng bé Ngọc Kinh đâu?"Sau khi Điền Hương Quả lấy chồng thì không về nữa, trên đường gặp phải người Điền gia cũng coi như không thấy.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


----Chỉ có Thẩm Ngọc Kinh thỉnh thoảng sẽ dẫn bọn nhỏ tới đây chơi.

Điền Kiến Thiết nhìn về phía sau: "Hương Quả, mau vào đi.

"Điền Hương Quả ngượng ngùng đi vào, chào hỏi ông bà và các bác trong phòng.

Ngoại trừ Thái Tiểu Liên, cô không bỏ sót một ai.

Mã Học Cầm kéo cô ngồi xuống giường đất:"Cháu ngoan, ngồi chỗ này cho ấm, Đại nương đi pha trà cho cháu, chờ bác.

"Thật tốt quá, Hương Quả cuối cùng cũng đồng ý trở về, hai vợ chồng Kiến Đương có thể yên tâm rồi.

Điền Hương Quả ngồi xuống, bỏ túi đường vào rổ hạt dưa:"Đây là Ngọc Kinh mua, mọi người ăn thử đi.

"Nhìn thấy cô để đường trong rổ, mọi người trong phòng không dám thở mạnh, sợ đây là một giấc mơ.

Hai mắt Phùng Thúy Hoa hơi ướt: "Được được, sau này cháu về nhà nhiều hơn nhé.


Ba mẹ cháu đều mong cháu trở về, trong lòng bọn họ đều nhớ cháu.

"Điền Tú Nga nắm tay em gái, giọng nghẹn ngào: "Đúng vậy, về nhà thường xuyên hơn nhé.

"Ông cụ Điền thở dài.

Trước ánh mắt mong chờ của mọi người, Điền Hương Quả cười lớn:" Đây là nhà của cháu, cháu nhất định sẽ thường xuyên trở về.

"Sau một lúc lâu, xác định cô nói thật, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Điền Tú Nga nắm tay em gái, vẻ mặt hơi kỳ lạ:"Sao Ngọc Kinh không về với em?""Anh ấy có việc phải đi ra ngoài.

"Thực ra anh đang đi săn trên núi.

Trong phòng có Thái Tiểu Liên, cô không muốn nói.

Sắc mặt Điền Tú Nga càng khó chịu hơn.


Thái Tiểu Liên ném vỏ hạt dưa xuống đất, đột nhiên nói:"Ở nhà mình thì đừng giả vờ nữa, ai mà không biết Thẩm Ngọc Kinh và Hồ Phượng Trân có quan hệ với nhau.

""Bác đừng nói linh tinh!"Điền Tú Nga trừng mắt nhìn Thái Tiểu Liên, quay đầu lại an ủi: "Ngọc Kinh là người đàn ông tốt, chị tin nó sẽ không làm chuyện ngu ngốc, nhất định là do bên ngoài đồn linh tinh.

"Nhưng tại sao Hương Quả đột nhiên thay đổi tính nết trở về nhà, tại sao Ngọc Kinh không về với cô?Điền Tú Nga vẫn lo lắng, nhưng cô ấy không định nói những điều này với em gái, cô ấy muốn tự mình đi hỏi Thẩm Ngọc Kinh.

Nếu Thẩm Ngọc Kinh dám làm chuyện gì có lỗi với Hương Quả, cô ấy chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bọn họ!Điền Kiến Thiết hận không thể chặn miệng Thái Tiểu Liên lại: "Bà đi ra đây với tôi.

"Thái Tiểu Liên vẫn chưa mỉa mai, giễu cợt đủ: "Tôi không đi.

"Điền Kiến Thiết kéo tay bà đi ra ngoài.

"Đừng kéo tôi, ông bỏ tay ra.

"Làm sao một người phụ nữ như bà có thể thoát khỏi một người đàn ông, chỉ trong chốc lát đã bị Điền Kiến Thiết kéo ra ngoài.

Sau khi bà đi ra ngoài, căn phòng trở nên thanh tịnh hơn.

Phùng Thúy Hoa nhìn mọi người:"Tú Nga nói đúng, Ngọc Kinh không phải người như vậy, người bên ngoài đồn bậy nhưng người trong nhà không thể nói linh tinh được.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


----"Các con cũng đi tìm hiểu xem, nếu Hồ Phượng Trân muốn cướp người đàn ông của Hương Quả, tất cả con trai trong nhà chúng ta không ăn năm mới nữa, đánh Hồ Phượng Trân cho đến khi cô ta phục thì thôi, để cô ta không còn suy nghĩ xấu xa nào nữa!"Bà ra lệnh, có khí thế như một nữ tướng quân.

Điền Hương Quả thấy rất nể phục.

Cô vốn tưởng rằng bà cụ biết vài chữ đã được mọi người trong đội sản xuất kính nể rất nhảm nhí.

Do cô nông cạn, kiến thức và tầm nhìn của bà không hề giống một bà lão nông thôn, bà đáng được tôn trọng.

"Cảm ơn bà nội.

""Chúng ta không cần hỏi chuyện Hồ Phượng Trân, cô ta đã đến nhà cháu khiêu khích cháu, bị cháu đuổi ra ngoài.

Ngọc Kinh không có hứng thú với cô ta, nhưng hai mẹ con cô ta giống như cao dán chó cứ ở lại trong nhà cháu.


""Cô ta thịt gà mái đưa đến, Hồ Phượng Trân còn định gắp thức ăn cho Ngọc Kinh, Ngọc Kinh không đón nhận, ném cả nồi thịt đi.

"Điền Hương Quả không che giấu, đôi mắt hơi đỏ như bị tủi thân.

Dù sống ở đâu, con gái lấy chồng mà có nhà mẹ đẻ giúp đỡ là chuyện tốt.

Hơn nữa nhà mẹ đẻ của cô không vướng chân, mà còn có thể ở bên cạnh cô vào thời điểm quan trọng nhất, đây là việc muốn cũng chưa chắc đã được, nên tất nhiên có cái gì cô đều nói ra hết.

Phùng Thúy Hoa nổi giận: "Làm tốt lắm!"Bà ước mình có thể tự đổ thịt gà lên mặt mẹ con cô ta!Đóa Đóa ôm Phùng Thúy Hoa hôn một cái: "Ba nói, không được ăn đồ dì cho.

"Phùng Thúy Hoa hài lòng gật đầu, dặn dò Điền Hương Quả: "Thẩm Ngọc Kinh là người tốt, cháu phải sống thật tốt với nó.

""Bà nội yên tâm, hiện tại cháu đã bình tĩnh để sống một cuộc sống tốt với Ngọc Kinh rồi.


"Vẻ mặt Điền Hương Quả ngọt ngào: "Anh ấy đúng là người tốt, đưa tiền cho cháu, còn tôn trọng cháu nữa.

"Phùng Thúy Hoa phát hiện cháu gái nhỏ đã hiểu ra, khi làm mẹ sẽ thay đổi, khốn nạn cũng có thể trở nên tốt hơn.

Cháu gái cuối cùng cũng hiểu ra, bà không cho phép bất cứ ai có ý định phá hỏng cuộc hôn nhân này!"Tú Nga, cháu đi gọi Việt Tiến, Việt Hỉ và Việt Quý vào đây.

"Người nhà Điền gia không có chuyện bị người khác đè đầu cưỡi cổ.

Điền Tú Nga đáp lại rồi chạy ra ngoài, không bao lâu sau gọi ba thanh niên cao lớn đi vào.

Bọn họ đều là người chất phác, nhìn không có bản lĩnh gì, nhưng nghe nói Hồ Phượng Trân muốn cướp chồng của Điền Hương Quả, bọn họ lập tức kích động, xắn tay áo lên nổi giận đi ra ngoài.

Phùng Thúy Hoa gọi bọn họ lại: "Khoan đã, những ai đánh người hay chửi người khác đều phải bị giáo dục.

Các cháu lấy phân lợn và nóng nước để dành đổ xuống trước cổng Hồ gia.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Chương 26


----"Sau khi Hồ đội trưởng chết, Hồ gia không còn là Hồ gia nữa.

Các cháu phải thật tàn nhẫn, nếu lần này hai mẹ con nhà đó không nhớ kỹ, lần sau để bọn họ ăn đủ!"Phùng Thúy Hoa nói xong, Đường Đường nhét một viên đường vào miệng bà.

"Bà cố, ăn.

"Đường Đường không thích nói chuyện và cách phát âm của cô bé không rõ ràng như Đóa Đóa, nhưng đã rất thông minh, biết bà cố giúp mẹ bắt nạt dì xấu xa, nên cho bà cố ăn đường.

Phùng Thúy Hoa rất thích hai đứa nhỏ này, thông minh lanh lợi, dũng cảm đi theo Thẩm Ngọc Kinh.

Đóa Đóa thì cầm viên đường đi tìm con gái Trần Chiêu Đệ của Điền Tú Nga chơi:"Chị Chiêu Đệ ăn đường đi, cái này ngon lắm, ba em mua đó.

"Trần Chiêu Đệ cầm viên đường bỏ vào trong miệng, hạnh phúc nheo mắt lại.

Ở nhà chỉ có các anh trai mới được ăn đường, con gái không xứng được ăn đường, ở nhà bà ngoại vẫn tốt hơn.

Con bé có thể ăn, Đóa Đóa và Đường Đường cũng có thể ăn.


Người lớn nói chuyện với người lớn, trẻ con có trẻ con chơi chung.

Phùng Thúy Hoa xua tay: "Bây giờ các cháu đi làm ngay đi.

"Ba cháu trai Điền gia vội vàng đi ra ngoài.

Điền Hương Quả hoàn toàn không ngờ chuyến đi này của mình lại có thu hoạch được như vậy, cô nhất định phải đối xử tốt với nhà mẹ đẻ!Ba người Điền Việt Tiến tìm ba thùng nhựa, bỏ phân lợn dự trữ ở sân sau vào thùng, đổ nước nóng vào nửa thùng phân lợn.

Mùi hôi thối có thể chữa khỏi bệnh viêm mũi mười mấy năm.

Ba người bọn họ xách thùng đi ra ngoài, Thái Tiểu Liên túm lấy con trai: "Việt Quý, con đang làm gì vậy?"Điền Việt Quý tức giận nói: "Hồ Phượng Trân cướp em rể, con muốn trút giận thay Hương Quả.

""Con bị ngốc à! Nó bị bắt nạt thì liên quan gì đến con?""Bỏ đồ xuống, không được đi.

"Thái Tiểu Liên nghĩ đến dáng vẻ đầy đắc ý của Điền Hương Quả, lập tức không muốn con trai giúp cô.


Người đàn ông của nó bị cướp càng tốt, cho nó khóc đến chết.

Điền Việt Quý hất mẹ mình ra: "Con là anh nó.

""Con là anh của ai? Con là anh của Tú Thúy, con quên Tú Thúy rồi sao?" Thái Tiểu Liên hét to.

Nghe được cái tên đó, vẻ mặt những người trong sân đều thay đổi.

Điền Việt Tiến quay lại, nhìn thím hai khóc lóc om sòm, cảnh cáo:"Bà nội nói, trong nhà chỉ có Hương Quả không có Tú Thúy, không ai được phép nhắc đến.

Nếu thím hai quên, cháu có thể bảo bà nội nói với thím một lần nữa.

"Để bà cụ nói với bà và tìm người đánh bà có khác gì nhau?Thái Tiểu Liên cầu cứu nhìn Điền Việt Quý: "Việt Quý, con xem đi, các anh chị em của con đều bắt nạt mẹ.

"Điền Việt Quý: "Không ai bắt nạt mẹ, mẹ không bắt nạt người khác là con đã cảm ơn trời đất rồi.

"Anh ấy nói xong, rời đi với các anh cũng không thèm quay đầu lại.

Trước mắt Thái Tiểu Liên tối sầm, suýt nữa đập đầu xuống đất.

Người đàn ông bà lấy, người con trai bà sinh ra, vậy mà không có ai giúp bà!Sống còn có ý nghĩa gì nữa?Tức chết mà!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Chương 27


----Ba thanh niên xách thùng phân, gặp ai cũng nói đòi lại công bằng cho em gái và em rể.

Có nhiều người tốt bụng đi theo phía sau.

Đến nhà Hồ gia, ba cháu trai Điền gia đổ ba thùng phân lên cửa gỗ Hồ gia.

Phân đen lọt vào các khe hở giữa các thanh gỗ, mùi hôi thối bốc lên, mọi người đều bịt mũi lui ra phía sau mười mấy bước.

Điền Việt Tiến đổ phân xong, đứng ở cổng hét to: "Hồ Phượng Trân nghe đây, cô tránh xa em rể tôi ra!"Điền Việt Hỉ: "Cô làm phiền Thẩm Ngọc Kinh một lần, tôi sẽ đánh em trai cô một trận!"Điền Việt Quý: "Nếu cô vẫn dám thèm muốn vị trí của em gái tôi, lần sau tôi sẽ nhét ba thùng phân vào miệng cô!"Bọn họ nói những câu tàn nhẫn rồi rời đi, để lại một nhóm quần chúng ăn dưa.

"Người Điền gia thật độc ác!""Hồ Phượng Trân đáng đời, cướp đàn ông là cái thứ gì, đúng là một người đàn bà hư hỏng.


Đội trưởng Hồ đúng là mệnh khổ, sinh con trai là một thằng ngốc, sinh con gái là một người đàn bà hư hỏng.

""Hy vọng nước phân này có thể làm cho bọn họ tỉnh táo lại.

"Mùa đông lạnh, nước phân lại thối, mọi người không thể đứng ở bên ngoài nữa, đều vào trong nhà bàn tán.

Sau khi mọi người giải tán gần hết, Trần Tú Hoa và Hồ Phượng Trân mới dám đi ra, Hồ Cửu Cân bị dọa sợ không dám xuống giường đất, nên không đi ra.

Trần Tú Hoa nhìn thấy nước phân bị đông cứng, tức giận ngồi dưới đất chửi bới.

"Thật là tàn nhẫn!""Quá tàn nhẫn!""Nhất định là ý tưởng của bà già vô liêm sỉ Phùng Thúy Hoa, bà ta biết đây là cánh cửa gỗ lão Hồ làm cho tôi nên mới bảo các cháu trai đổ phân lên cửa.

Đúng là tức chết tôi, cửa của tôi!"Trần Tú Hoa đến thở cũng đau.


Hồ Phượng Trân cũng bị dọa cho sững sờ, cô ta sợ.

Điền gia có nhiều người, bọn họ đều làm chỗ dựa cho Điền Hương Quả, nếu làm ầm lên, liệu anh em Điền gia có đánh chết cô ta không?Điều này thật sự có khả năng.

Điền Tú Nga vừa kết hôn với Trần Hữu Khánh, mẹ của Trần Hữu Khánh làm Điền Tú Nga tức giận, anh em Điền gia nhiều lần tới cửa tìm bà ta tính sổ.

Bọn họ đối xử với thông gia đã tàn nhẫn đến vậy, nhà bà ta có quan hệ bình thường với Điền gia, nếu chọc giận bọn họ, không chắc Điền gia sẽ làm ra chuyện gì.

Hồ Phượng Trân túm lấy Trần Tú Hoa, sợ tới mức môi trắng bệch: "Chúng ta bỏ đi, Điền gia không dễ chọc.

""Bỏ cái gì mà bỏ? Cửa của mẹ không còn nữa, con phải lên tiếng thay cho mẹ, cướp Thẩm Ngọc Kinh về cho mẹ!""Thẩm Ngọc Kinh là một người có năng lực, một trăm Điền gia cũng không làm được cậu ta.

Nếu lấy cậu ta, con hoành hành ở đội sản xuất cũng không có ai dám quản con.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Chương 28


----Nói đến tức giận, bà ta nhéo Hồ Phượng Trân mấy cái: "Sao mẹ lại sinh ra thứ vô dụng như con, nếu là Cửu Cân thì sẽ không làm mẹ thất vọng.

"Hồ Phượng Trân bị đánh, trong lòng rất không phục, cô ta muốn nói Hồ Cửu Cân đã bị dọa sợ đến sắp tè ra, không dám đi ra.

Nói ra thì thế nào, ở trong lòng mẹ, con trai sinh ra đã cao quý.

Con gái bị khinh bỉ như bùn đất, có lẽ chỉ có đầu thai là con gái ở Điền gia mới được coi trọng.

Trần Tú Hoa đứng lên, vỗ tuyết trên người xuống: "Mẹ và con đi tìm Thẩm Ngọc Kinh, mẹ không tin cậu ta sẽ không quan tâm!"Hai mươi phút sau, bọn họ tìm được Thẩm Ngọc Kinh vừa về nhà.

Trần Tú Hoa khóc đến hai mắt đỏ bừng:"Điền gia quá khinh người! Bọn họ đồn Phượng Trân nhà thím là người đàn bà hư hỏng, hủy hoại thanh danh của Phượng Trân, còn đổ phân vào cửa gỗ chú Hồ làm.

""Chú Hồ thương Phượng Trân, nếu biết Phượng Trân bị Điền gia bắt nạt, ông ấy ở trên trời có linh thiêng sẽ rất đau lòng, cháu nhất định phải đòi lại công bằng cho chú cháu.

""Cô nhi quả phụ chúng ta chỉ có thể dựa vào cháu.


"Bà không tin, nói đến lão Hồ mà không thể kiềm soát được Thẩm Ngọc Kinh.

Thẩm Ngọc Kinh mới từ trên núi trở về, chân bị thương lại bị lạnh nên đi không vững.

"Hai người đi về trước đi, chuyện này giao cho cháu.

"Trần Tú Hoa nghe vậy, kéo Hồ Phượng Trân đi, Hồ Phượng Trân đi một bước quay đầu lại ba lần, trong mắt đầy ảo tưởng.

Khi nào cô ta mới có thể ngủ trên giường đất của anh Thẩm đây?Sau khi bọn họ rời đi, Thẩm Ngọc Kinh lấy một con thỏ từ trong vại ra, bọc lại bằng túi vải, mang thỏ đi đến Điền gia.

Vào cửa đã gặp Điền Kiến Quân đang quét tuyết trong sân: "Bác cả ở nhà ạ.

"Điền Kiến Quân nhiệt tình đón tiếp anh:"Ngọc Kinh vào đi, Hương Quả và bọn nhỏ đều ở đây, buổi tối ở lại ăn cơm đi, hai chúng ta uống một bữa.

"Thẩm Ngọc Kinh đưa con thỏ ra: "Bác để lại con thỏ để ăn.


"Điền Kiến Quân cũng không khách sáo, nhận lấy: "Cháu lên núi à?"Thẩm Ngọc Kinh gật đầu.

Điền Kiến Quân: "Lát nữa để Kiến Thiết nói là nó lên núi bắt, vợ lão nhị sẽ không nói chuyện này ra ngoài.

"Bình thường Thẩm Ngọc Kinh thường xuyên đến đây lấy đồ ăn, hầu hết mọi người đều không nói cho Thái Tiểu Liên biết.

Bà kiêu ngạo lại tham lam giúp đỡ nhà mẹ đẻ, nên không biết mặc dù Thẩm gia nợ Điền gia nhưng vẫn thường xuyên đưa đồ đến Điền gia, quan hệ hai bên rất sâu sắc.

Thẩm Ngọc Kinh: "Vâng.

""Cháu vào trước đi, bác quét sân xong sẽ vào trong.

"Trong phòng, Điền Hương Quả bị Hạ Mai hỏi thăm, sống có tốt hay không, có thiếu gì hay không.

Sau đó bà lại chửi bới Hồ Phượng Trân, quan hệ của hai mẹ con lập tức trở nên thân thiết hơn.

Thẩm Ngọc Kinh đến, mọi người đều nhìn anh, bảo anh đến ngồi cạnh Điền Hương Quả.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chương 29


----Điền Hương Quả tinh mắt phát hiện chân của anh có gì đó không đúng, không có nhiều lực, cô xoa tay cho nóng lên rồi cách quần ấn vào vị trí bị thương của anh:"Vết thương trên chân anh nứt ra sao?"Tay Điền Hương Quả ấn xung quanh vị trí bị thương của anh, đau lòng nhíu mày.

Mọi người thấy động tác của Điền Hương Quả che miệng cười trộm.

Thẩm Ngọc Kinh thu chân lại: "Không sao.

"Giọng nói của anh lạnh như băng không có tình cảm gì, Điền Hương Quả nghe thấy anh đang mất tự nhiên và né tránh.

Ha ha, thật ngây thơ!Vừa đẹp trai vừa ngây thơ, cô phát hiện ra một báu vật rồi.

Điền Hương Quả thu tay lại, khi về nhà sẽ cởi quần anh ra kiểm tra, sờ cũng sờ không ra.

Hạ Mai và Điền Kiến Đảng nhìn thấy tình cảm vợ chồng bọn họ tốt đẹp, tảng đá lớn trong lòng rơi xuống.

Tình cảm của bọn nhỏ tốt, đáng để bọn họ dùng hết tâm can.

Điền Hương Quả vốn không định ở lại ăn cơm, cô không chịu nổi sự nhiệt tình của mọi người.


Phùng Thúy Hoa bảo con dâu lấy thịt khô trên xà nhà xuống, xào với ớt đỏ trên tường.

Nghe nói có thịt khô, cải thảo và khoai tây, Điền Hương Quả lại ngứa tay:"Mẹ, con giúp mọi người nấu cơm, con nấu đồ ăn ăn ngon lắm, chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng.

""Không cần đâu Hương Quả, cháu cứ ngồi trong phòng uống trà, nói chuyện với bà, chúng ta làm là được.

"Mã Học Cầm cho rằng Điền Hương Quả ngại ở lại ăn cơm, nên khuyên cô.

Sao Hạ Mai nỡ để con gái vào bếp ngửi mùi dầu hay thái rau: "Nghe lời mẹ, con vào phòng nghỉ ngơi, mẹ và đại nương sẽ nấu nhanh thôi.

"Điền Hương Quả dở khóc dở cười, cô thích nấu cơm, thích biến nguyên liệu thành những món ngon.

Thẩm Ngọc Kinh bỗng nhiên mở miệng: "Để cô ấy làm đi, cô ấy nấu ăn rất ngon.

"Cô có vẻ thích nấu ăn.


Điền Hương Quả mỉm cười cảm ơn Thẩm Ngọc Kinh, đôi mắt tròn cong thành trăng lưỡi liềm.

Thẩm Ngọc Kinh đã mở miệng, hai người Hạ Mai cho rằng anh hắn thích ăn thức ăn Điền Hương Quả làm, đành phải cho Điền Hương Quả vào phòng bếp.

Phòng bếp của Điền gia rất rộng, có hai cái tủ dựng vào tường, đối diện là hai cái bếp, củi chất thành đống ở trong góc, gọn gàng, sạch sẽ và rộng rãi.

Mã Học Cầm mở nắp thùng gạo lên, múc bốn bát gạo trắng từ bên trong.

Số gạo này định giữ lại cho dịp Tết, mẹ chồng nói lấy ra để chiêu đãi Hương Quả và Ngọc Kinh.

Bà cũng nghĩ nên lấy ra, đứa nhỏ này nhiều năm không về nhà, ăn một ít cũng không thấy đau lòng.

Hạ Mai cắt thịt khô xuống, thịt khô bảy phần nạc ba phần mỡ, trông rất ngon mắt, được bảo quản tốt.

"Hương Quả, con định làm món gì?"Điền Hương Quả âu yếm vuốt ve thịt khô: "Để con làm hết, mọi người giúp con nhóm lửa là được.

""Con tự làm hết sao? Nấu một bữa cho mười mấy người không phải dễ đâu, con nấu hai món, còn lại để mẹ làm.

"Hạ Mai sợ cô mệt.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chương 30


----Điền Hương Quả vui vẻ cầm con dao phay sắc bén lên: "Nấu cho mười mấy người chẳng là gì, mấy trăm người con cũng làm được!"Tài nấu nướng của cô là do ông nội dạy, từ nhỏ đã nghiêm khắc huấn luyện, cô đã chịu mọi khó khăn, sau này trở thành đầu bếp hàng đầu cũng không quên gốc rễ.

Dù nấu ăn cho ai, dùng nguyên liệu nấu ăn gì, cô đều chu đáo xử lý cẩn thận.

Đối với cô, nấu cho mười mấy người ăn chỉ là nấu một bữa ăn sáng.

Hạ Mai còn muốn nói gì đó, Mã Học Cầm ngăn bà lại:"Đứa nhỏ này nhiều năm không gặp em, nó muốn hiếu thảo thì em nghe theo nó đi, nếu nó không làm được chúng ta giúp cũng không muộn.

"Hạ Mai quan tâm quá hóa làm phiền, được Mã Học Cầm chỉ bảo, bà gật đầu: "Được, vậy con làm đi, mẹ nhóm lửa cho con.

""Vâng!"Điền Hương Quả đã lên kế hoạch phải làm món gì, thịt khô xào ớt đỏ, miến hầm đậu phụ và cải thảo, khoai tây thái sợi chua cay, cuối cùng là cải chua thái sợi trộn.


Hai cái nồi, một cái nồi nấu cơm, ở thành nồi dán bánh ngô, nếu không đủ cơm thì dùng bánh ngô ăn với miến, có canh có mặn.

Đàn ông thích uống rượu, thịt khô và cải chua thái sợi đều là đồ nhắm rượu.

Cô cởi áo bông bên ngoài ra, đầu tiên đun một nồi nước rồi rửa sạch thớt và dao bằng nước nóng, vẻ mặt rửa dao như đang đối xử với con mình vậy.

Cô chưa nấu cơm, nhưng bầu không khí đã khiến Mã Học Cầm và Hạ Mai nhìn đến ngây người.

Hạ Mai ngạc nhiên, nhìn dáng vẻ của con gái bà trông rất lợi hại.

Mã Học Cầm vô thức nói ra lời ở trong lòng: "Người bên ngoài đều nói Hương Quả hết ăn lại nằm, sao chị lại cảm thấy con bé còn sạch sẽ và chăm chỉ hơn chúng ta?"Hạ Mai hơi tức giận: "Đây nhất định là lời nói dối Trần Tú Hoa truyền đi, con gái em chỉ nhìn đã biết là người thích sạch sẽ.


Lần sau em gặp bà ta, em sẽ xé nát miệng bà ta!"Tay cầm dao của Điền Hương Quả run lên.

Ba mẹ cô đều có vẻ ngoài đẹp nhất trong Điền gia, ba cô hơi đen, nhưng khuôn mặt anh tuấn đoàng hoàng.

Mẹ cô lại hiền lành dịu dàng, không hề giống người phương Bắc, khung xương nhỏ, làn da trắng, dù lớn tuổi nhưng vẫn có sức hút.

Không ngờ bà còn có một mặt mạnh mẽ như thế.

Điền Hương Quả rửa dao xong, đầu tiên cô nấu cơm, một cái nồi khác đun nước nóng nấu thịt khô.

Trong lúc đó cô cắt khoai tây thành sợi, cô ấn khoai tây xuống, chỉ thấy ánh sáng dao phay hiện lên, độ dày bằng nhau giống như những lát khoai tây cắt ra được đo bằng thước, sau đó lại bị cắt nhỏ thành sợi khoai tây.

Khoai tây sợi, cải thìa sợi, thịt khô! Cho vào nồi xào, hầm, cho ra nồi! Động tác nhanh nhẹn liền mạch, mùi thơm theo khe cửa sổ được dán chặt chui ra ngoài, khiến người ta chảy nước miếng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chương 31


----Thái Tiểu Liên đang trốn ở trong phòng giả vờ đau bụng không muốn làm việc ngửi được mùi, cầm gối trên giường ném xuống đất:"Sao nhà mẹ đẻ tôi đến không làm nhiều đồ ăn ngon như vậy đi?""Con nhóc kia về lại làm nhiều đồ ăn, người Điền gia đúng là không phải con người!""Chồng tôi vừa lên núi bắt thỏ về, trong nhà còn ai giỏi hơn ông ấy? Muốn đãi thì phải đãi mẹ tôi mới đúng!Hai vợ chồng Điền Hương Quả mang theo hai cái chân sau, đưa ít đường rách là có thể ăn đồ ăn thơm ngon, dựa vào cái gì chứ?"Thái Tiểu Liên tức thì tức, nhưng khi thức ăn làm xong vẫn chạy lên bàn ngồi xuống.

Điền Kiến Thiết đặt rượu cao lương lên bàn: "Bà đi giúp chị dâu lấy bát đũa, bê thức ăn đi.

"Mông Thái Tiểu Liên đặt trên ghế, mắt gần như trợn trừng lên: "Tôi đau bụng.

""Đau bụng thì về phòng nằm, ăn cơm làm gì!"Điền Kiến Thiết biết bà đang giả bệnh không làm việc, sống không làm còn không bằng con lợn chỉ có ăn, chỉ có chị dâu và em dâu bao dung không chấp nhặt với bà.

Thái Tiểu Liên bị nói trong lòng cảm thấy tủi thân: "Bị bệnh thì nên được bồi dưỡng, vì sao tôi không thể ăn cơm? Ông là người có năng lực nhất trong nhà, không thể cho tôi một miếng ăn sao? Ông vừa đi bắt thỏ về, có công giúp đỡ gia đình, ba người nhà ta nên ăn nhiều nhất!"Tên ngốc nhu nhược này không biết nghĩ cho bà.

Phùng Thúy Hoa ngồi ở đầu giường đất đặt gần lò sưởi xem kịch đột nhiên cười ra tiếng.


Nghe thấy tiếng mẹ chồng cười, tim Thái Tiểu Liên đập thình thịch.

"Con cảm thấy lão nhị giỏi, ở lại nhà này chịu thiệt, vậy hai con tách ra ngoài ở đi.

"Như vậy sau này thằng bé Ngọc Kinh đưa đồ tới không cần lấy danh nghĩa lão nhị nữa.

Người Điền gia đều biết rõ chuyện này, còn phải che mắt con dâu ngốc này, ai cũng mệt mỏi.

Thái Tiểu Liên bị dọa giật mình, hơi động lòng.

Điền Kiến Thiết quỳ xuống:"Mẹ, con không ở riêng.

""Bà quỳ xuống nhận sai với mẹ đi!"Thái Tiểu Liên ngồi đó làm như không nghe thấy.


Điền Kiến Thiết siết chặt nắm đấm: "Không nhận sai thì ly hôn!"Cái gì? Ly hôn!Thái Tiểu Liên run rẩy quỳ xuống, mặt trắng bệch như giấy đèn lồng dùng làm đám ma.

Bà túm lấy Điền Kiến Thiết: "Kiến Thiết đừng nói linh tinh, chúng ta đang sống tốt mà ly hôn cái gì?""Mẹ con sai rồi, con không nên nói linh tinh, con sẵn sàng ở nhà làm việc, bây giờ con đi giúp mọi người bê thức ăn.

"Dù Thái Tiểu Liên to gan cũng không dám ly hôn, ly hôn rất mất mặt.

Bề ngoài bà nhận sai, trong lòng lại cảm thấy oan ức và oán hận.

Trên thế giới này không có người phụ nữ nào đáng thương hơn bà, chồng mình không thương bà còn muốn ly hôn với bà, bà một lòng vì gia đình, ông thì cái gì cũng không biết.

Bà đã nói đau bụng, ông cũng không biết đau lòng cho bà.

Nếu em dâu nói khó chịu, Kiến Thiết đã sốt ruột như kiến bỏ trên chào từ lâu rồi.

Lúc trước xem mắt, sao bà lại chọn Điền Kiến Thiết chứ?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Chương 32


----Thái Tiểu Liên đau lòng đi vào phòng bếp, nhìn thấy thịt khô đặt trên bếp, xào bóng loáng, thơm đến nỗi đầu óc bà ong ong.

Bà bước một bước dài bê đĩa thịt khô lên: "Em bê đồ ăn.

"Bà bê ra trước ăn vụng mấy miếng, không ai đếm thịt, không ai biết bà ăn vụng được.

Mã Học Cầm thấy bà sắp đi ra cửa, nắm lấy vai bà, nhân lúc bà không kịp phản ứng cướp thịt khô đi:"Em bê cơm đi, chị bê thịt khô.

"Ai biết được trên đường bà ấy có ăn vụng hay không.

Nói xong không cho bà có cơ hội phản bác, bê đĩa thịt rời đi.

Thái Tiểu Liên không ăn được thịt khô cảm thấy cả người không có sức: "Em đi vệ sinh, chị bê đi.

"Bà đi vệ sinh một lúc, sau khi hai chị em dâu ngốc kia làm gần hết, bà đi ăn cơm luôn.

Trên thế giới này còn có người phụ nữ nào thông minh và lười biếng hơn bà sao?Không!Thái Tiểu Liên đầy đắc ý bước đi.


Điền Hương Quả chướng mắt Thái Tiểu Liên, hết ăn lại nằm còn nhỏ mọn.

Cô rửa sạch nồi và bát, rồi lau tay đi ra ngoài.

Không ngờ vừa ra cửa lại gặp bác hai, hai người súy nữa va vào nhau.

Điền Kiến Thiết ra dấu im lặng với cô, bảo cô đừng lên tiếng.

Điền Hương Quả nhướng mày, bác đang muốn làm gì vậy?Sau đó, Điền Hương Quả thấy bác hai chất phác rón rén đi tới nhà vệ sinh, lấy một cái khóa ra từ trong túi, khóa cửa gỗ nhà vệ sinh từ bên ngoài lại.

Điền Kiến Thiết không muốn như vậy, nhưng Thái Tiểu Liên làm ông quá thất vọng.

Bà vỗ ngực đảm bảo đi giúp lại lười biếng trốn trong nhà vệ sinh.

Nếu bà đau bụng, cứ để bà ngồi trong nhà vệ sinh với cái đầu rỗng.

Khóa cửa xong, Điền Kiến Thiết bảo Điền Hương Quả vào nhà.


Điền Hương Quả vào nhà giơ ngón tay cái lên với Điền Kiến Thiết.

Ngoài bác gái hai, tính cách người của Điền gia đều rất tuyệt vời!Điền Hương Quả vào nhà, ông cụ Điền không tin hỏi cô:"Những món này do cháu tự làm!"Điền Hương Quả cười: "Không đâu, bác gái cả và mẹ giúp cháu.

""Giúp cái gì, bác và Hạ Mai chỉ nhóm lửa, không giúp được gì.

Tài nấu nướng của Hương Quả thật sự rất tuyệt vời, ba nhìn khoai tây sợi đi, còn tốt hơn đầu bếp.

"Mã Học Cầm khen ngợi không ngừng.

Làm đám cưới sẽ có đầu bếp giúp nấu cơm, mọi người gọi bọn họ là đầu bếp.

Phùng Thúy Hoa gọi mọi người: "Đừng nhìn nữa, ngồi xuống thử tay nghề của Hương Quả đi.

"Hôm nay Điền Kiến Đương rất vui vẻ, con gái không chỉ dẫn con rể và cháu ngoại về, còn nấu cho bọn họ một bàn đồ ăn, ông rót một ly rượu cao lương cho Trầm Ngọc Kinh.

"Hôm nay chúng ta không say không về!"Thẩm Ngọc Kinh cầm ly rượu lên: "Được.

"Mọi người ngồi xuống, không ai nói chuyện, cầm đũa gắp thức ăn mình muốn ăn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Chương 33


----Thẩm Ngọc Kinh ăn thử thịt khô trước, thịt khô xào ngập dầu, thịt thơm vị cay của ớt, kích thích vị giác.

Mùi thơm nồng, giống như một ngọn lửa theo đầu lưỡi của anh đi xuống.Anh lập tức uống một ngụm rượu.Đủ mạnh!Tay nghề của Điền Hương Quả còn tốt hơn anh nghĩ, đầu bếp không thể so với cô, món ăn nông thôn đơn giản cô làm còn ngon hơn đầu bếp anh ăn ở thủ đô.Người phụ nữ này đang che giấu bí mật gì, càng khiến anh tò mò hơn.Ông cụ Điền và Phùng Thúy Hoa không ăn cay nên chỉ ăn khoai tây sợi.


Khoai tây sợi không cay, chua ngọt giòn tan, đọng lại trong miệng."Kẽo kẹt kẽo kẹt…""Kẽo kẹt...!Kẽo kẹt…"Ăn bao nhiêu cũng thấy không đủ.Bọn nhỏ ăn một ít khoai tây sợi, ăn từng miếng một, gây nghiện như ăn đồ ăn vặt.Đường Đường và Đóa Đóa đã thử tay nghề của Điền Hương Quả, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, Trần Chiêu Đệ ăn xong khóc đòi ăn thịt khô, còn muốn uống rượu!Chọc cho người lớn cười to.Anh em Điền gia cũng thích ăn thịt khô, vốn định chiêu đãi em gái và em rể, không ngờ ăn vào lại không dừng lại được, ngay cả rượu cũng không uống được mấy ngụm.Sau khi bọn họ ăn no được một nửa mới ngẩng đầu, áy náy nhìn nhau cười, lúc này mới nhận ra mời em rể uống rượu.Hạ Mai và Điền Kiến Đương ăn hết đồ ăn, Hạ Mai nhịn không được đỏ mắt.

Nấu cơm là việc tốn sức, là việc vất vả, sao con gái bà lại nấu tốt như vậy.Rốt cuộc ở con bé đã chịu bao nhiêu khó khăn?Điền Kiến Đương ngoài đau lòng mà còn xúc động, đời này ông muốn gì đều tự kiếm được, chỉ có đứa con này là ông không thể kiểm soát.Con gái trở nên tài giỏi, hiếu thảo, ông cũng muốn khóc.Điền Hương Quả nhận thấy tâm trạng vợ chồng họ thay đổi, gắp thức ăn cho họ: "Ba mẹ, sau này con sẽ hiếu thảo với ba mẹ."Điền Tú Nga ngồi bên cạnh Điền Hương Quả, nắm tay em gái: "Còn chị nữa, có chị ở đây, sẽ không ai bắt nạt em.""Chị và em sẽ hiếu thảo với ba mẹ."Trần Hữu Khánh nghe thấy nâng ly rượu lên, thật thà nở nụ cười.


Anh ấy đã uống một ít rượu, mặt và cổ đỏ bừng, không hiểu người khác đang nói gì, nhưng anh ấy nhớ rõ một đạo lý, Tú Nga nói gì cũng đúng!Người một nhà ăn uống vui vẻ, không ai nhắc tới Thái Tiểu Liên.Thái Tiểu Liên trốn trong nhà vệ sinh, phát hiện mình bị nhốt.Bà nghe thấy tiếng bước chân còn có tiếng leng keng bên ngoài cửa nhà vệ sinh, bà tưởng có người tới tìm mình bắt làm việc nên cố ý không phát ra âm thanh, không ngờ mình lại bị nhốt ở trong nhà vệ sinh!Chỗ này lạnh như tầng hầm, không hề chắn gió.Đói bụng, người lạnh buốt, con sâu tham ăn trong bụng bò khắp người như đang tra tấn bà.

Bây giờ bà muốn ăn thịt khô, muốn ăn khoai tây sợi giòn tan, muốn ăn miến, nghĩ đến thôi đã có thể xua tan cái lạnh trong bụng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Chương 34


----Nhưng hiện tại bà không có gì cả, xung quanh chỉ có phân đã đông cứng lại!"Thả tôi ra, nhanh thả tôi ra ngoài, tôi muốn ăn thịt khô!"Kêu một lúc lâu vẫn không thấy ai, thay vào đó là một cơn gió bắc thổi qua, nước mũi và nước mắt của bà đông lạnh lại.

Thái Tiểu Liên cầm lấy cửa nhà vệ sinh từ từ trượt xuống:"Hu hu! Trên đời này sao lại có người phụ nữ đáng thương như tôi, tôi trả giá nhiều cho cái nhà này, sao bọn họ phải đối xử với tôi như vậy? Chỉ có nhà mẹ đẻ tốt, chỉ có người nhà mẹ đẻ mới là chỗ dựa của tôi.

"Khi bữa ăn kết thúc cũng không ai để ý đến Thái Tiểu Liên.

Thời gian ăn cơm không còn sớm, nên về phòng để sưởi ấm.

Thẩm Ngọc Kinh mặc quần áo bọn nhỏ vào, đeo khăn quàng cổ, ôm từng đứa một.

Anh uống hơn một cân rượu cao lương, ngoài khuôn mặt hơi đỏ, anh không hề say, đôi mắt vẫn bình tĩnh và sắc bén.

"Đi thôi.

"Điền Hương Quả nói tạm biệt với mọi người, đi theo sau Thẩm Ngọc Kinh rời đi.

Về đến nhà, Đường Đường như dâng bảo vật đưa cho Điền Hương Quả hơn mười đồng tiền lẻ.


Điền Hương Quả lập tức ngồi không yên: "Con lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"Đóa Đóa cởi tất: "Bà ngoại cho, để mẹ mua đồ ăn ngon, cho năm mới.

"Mũi Điền Hương Quả lập tức hơi xót.

Cô cất tiền đi, thấy Thẩm Ngọc Kinh muốn đi nhặt củi vội túm lấy cánh tay anh: "Anh ngồi trên giường cởi quần ra, em xem vết thương trên đùi anh có nghiêm trọng không.

"Thẩm Ngọc Kinh thoát khỏi tay Điền Hương Quả.

"Không nghiêm trọng, tôi có thể tự xử lý.

"Để cô xem còn ra thể thống gì nữa?Anh đứng trước cửa, mím chặt môi, tư thế đề phòng.

Điền Hương Quả cảm thấy buồn cười, cô là sói sao? Hay là kẻ xấu trêu đùa con gái nhà lành!"Anh tự xử lý được gì, yên tĩnh ngồi trên giường, em nhặt củi đốt làm nóng giường, lát nữa em đun ít nước nóng xử lý vết thương cho anh.

"Cô muốn đi ra ngoài, lúc này đến lượt Thẩm Ngọc Kinh túm lấy cô.


"Cô nấu nước, tôi làm nóng giường.

"Thẩm Ngọc Kinh ra lệnh.

Điền Hương Quả nhìn chằm chằm chân anh nói: "Chân anh có thể đi được không?""Được.

"Thẩm Ngọc Kinh chưa bao giờ cảm thấy vết thương nhỏ này là bị thương, cho dù bị thương nặng, anh cũng không thể để cho một người phụ nữ như cô bận rộn.

Điền Hương Quả còn muốn nói thêm, Thẩm Ngọc Kinh đè bả vai cô lại, lướt qua cô đi ra ngoài.

Sức mạnh của người đàn ông rất lớn, Điền Hương Quả không thể thoát ra được, khi cô đuổi theo Thẩm Ngọc Kinh, anh đã cầm cào kéo củi từ đống củi xuống.

Cô vào phòng bếp đun nước nóng, chờ nước sôi, cô nhìn thoáng qua nắp thùng đựng thức ăn trong nhà hơi hở ra.

Điền Hương Quả mở nắp nhựa ra, thùng rỗng đã được đổ đầy, bên trong có thỏ, gà rừng, còn có mấy chục con chim sẻ.

Quá nhiều đồ ăn ngon!Cô xắn tay áo lên, nhổ sạch lông, chặt thịt chia thành nhiều phần rồi gói lại.

Khi nào muốn ăn chỉ cần rã đông một túi, thuận tiện và nhanh chóng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Chương 35


----Dọn dẹp xong cô bê nước ấm vào phòng, căn phòng nhỏ đốt nóng hầm hập, bọn nhỏ ở trên giường đất chơi dây buộc tóc.

Trong giường đất lửa đốt cháy tanh tách, mặt đất được quét dọn sạch sẽ, không còn lá cây.

Trầm Ngọc Kinh nằm ở đầu giường đất, dường như đang ngủ.

Điền Hương Quả đặt chậu nước ở bên giường đất, người đàn ông lập tức ngồi dậy.

Điền Hương Quả cười, tìm được một ít thuốc tiêu viêm còn sót lại.

Thẩm Ngọc Kinh xắn ống quần lên, miệng vết thương nứt ra đã bắt đầu có mủ, máu chảy đầm đìa, bầm tím.

Anh làm ướt khăn rồi lau qua, Điền Hương Quả tiến lên giật lại khăn.

Thẩm Ngọc Kinh cau mày, trầm giọng đòi lại: "Đưa khăn cho tôi, tôi tự lau.

""Để em, tay chân anh vụng về.

"Tay Điền Hương Quả khéo léo nhất, có thể lau sạch vết máu mà không quá đau.


"Anh là đàn ông nên không cẩn thận được, không để ý vết thương của mình.

Anh nhìn vết thương trên người mình xem, lúc bị thương cẩn thận xử lý sẽ không để lại nhiều sẹo như vậy.

"Buổi sáng anh thay quần áo, cô lén nhìn mấy lần.

Trên người anh có rất nhiều vết sẹo, có vài vết sẹo cô không biết được do vũ khí nào gây ra.

Cảm giác trên chân tựa như hạt mưa Giang Nam rơi trên da, hơi lạnh và mềm nhẹ, bên tai Thẩm Ngọc Kinh đỏ lên.

Giọng anh khàn khàn: "Đàn ông không sẹo thì đâu được coi là đàn ông chân chính?"Điền Hương Quả nở nụ cười: "Nói linh tinh, đàn ông không có gốc rễ mới không tính là đàn ông.

""Cô là phụ nữ, đừng nói chuyện thô tục như vậy.

"Thẩm Ngọc Kinh không hiểu nổi, cô rốt cuộc đến từ đâu, cô gái chỉ mới hai mươi cái gì cũng dám nói, tính tình còn cởi mở hơn nhiều đàn ông trong quân đội.

Trong lúc Điền Hương Quả nói chuyện với anh đã xử lý xong vết thương, cô ném khăn vào trong chậu nước, nước trong chậu bị nhuộm đỏ, hơi gợn sóng.


"Em chỉ nói chuyện thô tục với anh thôi.

"Cô cầm lấy bột trắng chống viêm rắc lên vết thương.

"Trong nhà hết thuốc rồi, hai ngày nay anh đừng đi lung tung, nếu vết thương rách ra sẽ phải tốn tiền mua thuốc.

"Xử lý vết thương xong, Điền Hương Quả thả anh ra.

Thẩm Ngọc Kinh mở mắt ra, bên tai đỏ như sắp chảy máu.

…Sau khi Điền Hương Quả đi, Mã Học Cầm muốn đi vệ sinh, lúc này Điền Kiến Thiết mới mở cửa nhà vệ sinh ra.

Sau khi Thái Tiểu Liên đi ra vẻ mặt khó chịu, đi vào phòng bếp lục hai cái bánh ngô khô khan ôm vào trong ngực ăn.

Mã Học Cầm muốn khuyên, suy nghĩ kỹ lại thì bỏ cuộc.

Cái đầu óc ấy của bà chính là một khúc gỗ, ai khuyên cũng vô dụng, người khác nói nhiều bà lại tưởng rằng mình muốn hại bà.

Thời tiết lạnh, mọi người đều sợ lạnh.

Hai vợ chồng Hạ Mai và Điền Kiến Đương nói chuyện trong phòng.

Điền Kiến Đương ôm Hạ Mai: "Thẩm Ngọc Kinh nói với anh, Trần Tú Hoa và Hồ Phượng Trân tìm nó tố cáo.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Chương 36


----Nó đã cho Hồ gia đủ mặt mũi, sau này sẽ không giúp đỡ bọn họ, bảo chúng ta muốn làm thế nào thì làm.

Nếu chuyện khó giải quyết thì giao cho nó, nó chắc chắn sẽ không để người phụ nữ khác bắt nạt vợ mình.

"Hạ Mai rất hài lòng với Thẩm Ngọc Kinh: "Nó là một người đàn ông tốt, tốt hơn Trần Hữu Khánh.

""Đừng nói như vậy, bị Tú Nga nghe được con bé sẽ thấy khó chịu.

"Điền Kiến Đương hơi say.

Hạ Mai biết, đắp khăn ướt lên trán cho ông.

Ở nơi Điền Kiến Đương không nhìn thấy bà lặng lẽ rơi nước mắt:"Anh nói xem con chúng ta chịu khổ nhiều năm, không phải anh nói Bạch gia rất thương nó sao?""Tú Thúy ở chỗ chúng ta, ăn ngon uống ngon chăm sóc cẩn thận, ngay cả lửa cũng không để nó đốt.


"Điền Kiến Đương nghe ra tiếng khóc nức nở trong giọng nói của bà, bỏ khăn mặt ngồi dậy ôm người vào trong lòng.

"Anh đã gặp người của Bạch gia, người ta rất tốt, không giống một gia đình đối xử khắc khe với con gái.

"Hạ Mai không tin, bà cảm thấy Bạch gia khắc khe với Điền Hương Quả, cho nên Điền Hương Quả mới biết nấu ăn.

Điều này đúng là oan uổng, Bạch gia thật sự đối xử khá tốt với Điền Hương Quả.

Nói Điền Hương Quả xa lạ với người nhà không phải không có nguyên nhân.

Lúc Hạ Mai sinh cô ở bệnh viện đã bị người ta đánh tráo đứa bé, người kia muốn trả thù Bạch gia, nên đổi đứa bé của Bạch gia và Điền Hương Quả.

Mười bảy năm trước Điền Hương Quả tên là Bạch Hương Quả, con của Bạch gia ở lại Điền gia, gọi là Điền Tú Thúy.

Ba năm trước, Bạch gia điều tra ra chuyện này đã nhận Điền Tú Thúy về.

Điền Tú Thúy đổi tên thành Bạch Hương Ngọc, Bạch Hương Quả đổi tên thành Điền Hương Quả.

Điền Hương Quả ban đầu ở lại Bạch gia, cho đến khi Bạch Hương Ngọc trở về cướp chồng chưa cưới của Điền Hương Quả lại nhanh chóng đính hôn, Điền Hương Quả tức giận trở lại đội sản xuất nước sạch.

Cô tức giận vì Bạch Hương Ngọc cướp người đàn ông của mình, lại nghe thành viên đội sản xuất nói, Bạch Hương Ngọc và Thẩm Ngọc Kinh trong đội tình đầu ý hợp, chuẩn bị kết hôn.

Trong lúc tức giận cô đã bỏ thuốc Thẩm Ngọc Kinh, gạo nấu thành cơm bắt Thẩm Ngọc Kinh chịu trách nhiệm.


Bạch Hương Ngọc biết được việc này đau lòng muốn chết, từ đó không trở về nữa.

Về phần Thẩm Ngọc Kinh còn thích Bạch Hương Ngọc hay không, Điền Hương Quả không biết.

Người đàn ông này suy nghĩ kín kẽ, miệng chặt như vỏ trai.

Trên bàn ăn cô có uống ít rượu, trong đầu hơi hỗn loạn.

Cô, Bạch Hương Ngọc và Thẩm Ngọc Kinh ân oán tình thù giống như một bộ phim đang chiếu trong đầu cô.

Bên ngoài cửa sổ trời tối đen, cành cây khô bên ngoài cửa sổ nhỏ dưới giường đất đung đưa qua lại giống như móng vuốt của quỷ.

Bọn nhỏ nằm ở bên cạnh ba mẹ ngủ như hai con heo lười.

Trong lòng Điền Hương Quả bối rối.

Cô rất muốn hỏi Thẩm Ngọc Kinh rằng trong lòng anh còn có Bạch Hương Ngọc không?Liệu đời này anh có thể thủy chung, cam tâm tình nguyện sống với cô không?Liệu có chuyện mười mấy năm sau anh tỉnh táo lại, không muốn sống tiếp như vậy nữa không?Điền Hương Quả ngồi dậy, từ cuối giường đất đi sang, lặng lẽ bò tới trên người Thẩm Ngọc Kinh.


Thẩm Ngọc Kinh chưa ngủ!Thói quen làm lính khiến anh không thể ngủ sâu được, ngủ quá sâu, mạng mất lúc nào cũng không biết.

Cho nên Điền Hương Quả bò đến, xốc chăn anh lên, ngồi lên người anh, anh đều biết.

Anh không nhúc nhích, một là sợ đánh thức bọn nhỏ, hai là muốn nhìn xem Điền Hương Quả muốn làm trò điên cuồng gì, có thể thổ lộ một ít chuyện liên quan đến mình hay không.

Điền Hương Quả mệt mỏi, ngồi ở trên eo anh nằm sấp xuống, tựa vào lồng ngực cứng rắn của anh.

Thật thoải mái, dựa cơ thể đàn ông thật thoải mái.

Cô thì thầm vào tai Thẩm Ngọc Kinh: "Có phải anh vẫn thích Bạch Hương Ngọc không?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Chương 37


----Bạch Hương Ngọc?Thẩm Ngọc Kinh bất thình lình không kịp nhận ra người này là ai.

Điền Hương Quả ôm anh, cảm nhận được từng cơ bắp của anh.

"Đừng giả vờ ngủ nữa, mau trả lời em.

"Thẩm Ngọc Kinh ngửi được mùi rượu, nhắm mắt lại: "Hỏi về cô ấy để làm gì?"Anh giơ tay đẩy Điền Hương Quả ra, vì sợ làm ồn đến đứa nhỏ nên không dám dùng lực, Điền Hương Quả nhân cơ hội ôm chặt lấy cổ anh.

Cô hừ một tiếng: "Anh quản em sao?"Thẩm Ngọc Kinh buồn ngủ, đuổi cô đi: "Không quen, không thích.

"Đáp án này nằm ngoài dự tính của Điền Hương Quả.

Mọi người trong tổ sản xuất đều biết quan hệ giữa bọn họ, ai ai cũng nói bọn họ là một đôi trai tài gái sắc, tình cảm sâu đậm.


Nói thế nào đi nữa thì phản ứng của anh cũng không nên bình tĩnh như thế.

Xem ra! những tin đồn kia chưa chắc đã đúng!Điền Hương Quả vô cùng hài lòng với đáp án này, trước khi rời đi còn ghé vào tai anh nhỏ giọng nhắc nhở:"Sau này anh là người đàn ông của em, nhớ giữ mình trong sạch.

"Lớn lên đẹp trai như thế, lại còn không biết gì về phương diện tình cảm, nghĩ tới những thứ này Điền Hương Quả cảm thấy rất vui vẻ, nhịn không được xông ra bên ngoài.

Cô muốn nhanh chóng giảm cân, quay trở lại dáng vẻ hoàn mỹ như lúc đầu.

Chỉ khi ngoại hình thon gọn mới đủ xứng với nhan sắc của Thẩm Ngọc Kinh.

Thẩm Ngọc Kinh nghe cô nói thì nhíu mày, sắc mặt trở nên cứng đờ.

Giữ mình! trong sạch! Suốt ngày trong đầu cô toàn nghĩ cái gì vậy?Điền Hương Quả trèo xuống khỏi người anh, trước khi rời đi còn ôm mặt anh hôn một cái, nghĩ đến việc từ giờ về sau cô có thể hôn trai đẹp bất cứ lúc nào, quá đã!Tại sao khi hôn anh lại có cảm giác quen thuộc vậy nhỉ?Trước khi Thẩm Ngọc Kinh nổi giận ném Điền Hương Quả ra ngoài, cô nhanh chóng đi qua chiếc giường kế bên anh, ngoan ngoãn nằm xuống.

Nút thắt trong lòng được cởi bỏ, Điền Hương Quả nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.


Trăng lên cao, ánh sáng dịu nhẹ chiếu qua ô cửa sổ.

Người đàn ông cao lớn nằm thẳng trên giường, chăn bị đè lộn xộn hết cả lên.

Người phụ nữ này!Không biết e thẹn là gì!Trời còn chưa sáng, Điền Hương Quả nằm mơ.

Trong mơ cô cảm thấy cả người mình rất nóng, lại còn không mặc quần áo để lộ ra chiếc eo nhỏ nhắn, người đàn ông phía trên không kiên nhẫn lật người cô lại, hung hăng chiếm lấy cô từ phía sau.

Điền Hương Quả bừng tỉnh trước khi bị giày vò đến chết.

Đừng!Cô chống tay ngồi dậy.

Một lát sau cô đưa tay ra đỡ trán, lòng bàn tay cảm nhận được sự ướt át của mồ hôi.

Cô nhắm mắt lại, cô gắng điều hoà hơi thở.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Chương 38


----Cô đã mơ thấy giấc mơ giống hệt như thế này hai lần rồi, lần một là lúc sinh nhật mười tám tuổi, lần hai là lúc vừa xuyên đến đây, không ngờ hôm nay lại mơ thấy nó một lần nữa. Giấc mơ chân thật như thể nó thật sự đã xảy ra.Cảm giác khi người đàn ông đó chạm vào cô khá giống với cảm giác lúc cô ôm Thẩm Ngọc Kinh.Chẳng lẽ???Trong đầu cô hiện lên một suy nghĩ táo bạo...Cảnh trong giấc mơ là cái đêm Điền Hương Quả bỏ thuốc Thẩm Ngọc Kinh sao?Cô thử so sánh căn phòng trước mặt và căn phòng trong mơ.


Trong giấc mơ, căn phòng kia rất tối, giường rất cứng...!khoan đã, rất cứng? Chiếc giường cô đang nằm cũng rất cứng!Càng nghĩ cô càng thấy khung cảnh trong mơ trùng khớp với căn phòng này.Đêm đó, người ở cùng với Thẩm Ngọc Kinh không phải nguyên thân...Mà là cô sao!!!Điền Hương Quả giống như bị hút hết sức lực, ngã xuống giường, mồ hôi chảy dài trên má, thấm ướt cả gối.Nghĩ đến việc người đàn ông trong mộng chính là Thẩm Ngọc Kinh, nhịp tim cô không ngừng tăng tốc.Còn những chuyện chưa giải thích được, cô tin rằng thời gian tìm ra đáp án.Trời tờ mờ sáng, trong không gian truyền đến tiếng gà trống gáy, âm thanh khá lớn làm cho người ta phải tỉnh giấc.Phải dậy làm việc rồi, Điền Hương Quả mặc quần áo bước xuống giường.Cô vừa bước ra cửa, Thẩm Ngọc Kinh cũng rời giường, áo len bao bọc lấy cơ thể cường tráng của anh, ánh mắt nhìn về phía giường của Điền Hương Quả. Cô vừa gặp ác mộng à?Người đàn ông vươn tay gấp chăn của mình lại, do dự một lúc rồi gấp luôn cái chăn của Điền Hương Quả. Một tay Điền Hương Quả xách một giỏ ngô, một tay giữ lấy cửa, gian nan đi vào.Thẩm Ngọc Kinh bước lên cầm lấy giỏ ngô từ tay cô, thấp giọng nói: "Đi nấu cơm đi."Khoảng khắc anh tới gần, cô có thể nhìn thấy rõ ràng từng sợi lông mi của anh, còn ngửi thấy mùi xà phòng thơm nhè nhẹ.Những hình ảnh không lành mạnh hiện lên trong đầu Điền Hương Quả.Trái tim cô lại rung động một lần nữa.Khuôn mặt tròn trịa của Điền Hương Quả đỏ bừng: "Ừ."Ăn xong điểm tâm, Điền Hương Quả muốn thảo luận với Thẩm Ngọc Kinh về chuyện ăn Tết.

Cô còn chưa kịp mở miệng thì có một người đàn ông gầy gò tìm đến. Người đàn ông kia sắc mặt lo lắng, thở không ra hơi báo cáo:"Đoàn trưởng, hôm nay Nhị Liên Sơn bên kia xuống núi, dẫn đầu là Gấu Mù.


Sau khi giết chết mấy người, anh ta nói...!Thẩm Ngọc Kinh anh còn lâu mới bắt được anh ta...!Còn nói nếu anh có gan thì đến gặp anh ta, nếu không sẽ giết sạch tất cả.Trầm Ngọc Kinh đang ngồi ở trên giường, nghe vậy sắc mặt trở nên nghiêm nghị, cả người toả ra sát khí.Người đàn ông trầm tính, ít nói bỗng trở nên đằng đằng sát khí, tựa như một thanh thần kiếm thượng cổ.Điền Hương Quả sợ hãi nuốt nước miếng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,345
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Chương 39


----Cho dù có ăn gan hùm cô cũng không dám hôn Thẩm Ngọc Kinh lúc này.

Thẩm Ngọc Kinh hỏi Tống Hợp: "Trên người cậu có tiền không?"Vốn dĩ định ở nhà đón Tết xong mới đi, nhưng bây giờ anh đi rồi, trong nhà không còn ai gánh vác, không có tiền, Điền Hương Quả với hai đứa nhỏ làm sao mà ăn Tết? Từ trước tới giờ anh chưa từng mượn tiền cấp dưới, đây là lần đầu tiên.

Nói đến tiền, giọng Tống Hợp nhỏ lại: "Cha tôi hai ngày trước gặp tai nạn qua đời, bà nội còn đang bệnh nặng! "Cũng đã hai ngày rồi anh ta chưa ăn gì, nhưng đội ngũ cần thì anh ta vẫn sẽ có mặt.

Điền Hương Quả nghe vậy thì vào nhà lấy ra năm trăm đồng bạc đặt vào tay Tống Hợp:"Anh ở gần đây không? Mau đem số tiền này về nhà đi, đợi lát nữa tôi lại tìm cho anh bộ quần áo khác, thời tiết bên ngoài đang rất lạnh, sao có thể mặc ít như thế được?" Vừa nói, Điền Hương Quả vừa mở ngăn tủ lấy ra một chiếc áo khoác dày: "Quần áo của tôi hơi rộng, anh có thể lấy mặc tạm.

"Tống Hợp còn tưởng rằng Thẩm Ngọc Kinh muốn mượn tiền, không ngờ đoàn trưởng lại muốn cho cho tiền anh ta.

Anh ta cũng không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng nhận lấy quần áo và tiền, cảm kích không nói nên lời:"Nhà chị dâu tôi ở gần đây, bây giờ tôi sẽ mang tiền tới đó.

"Nói xong lau nước mắt chạy đi.


Điền Hương Quả thở dài.

Cuộc sống quá khó khăn, cô phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền để có thể cùng anh và đứa bé của mình sống thật tốt.

Điền Hương Quả thở dài, sau đó vui vẻ đi tới trước mặt Thẩm Ngọc Kinh tranh công.

Cô cho rằng Thẩm Ngọc Kinh sẽ khen mình: "Không cần cảm ơn đâu, giúp đỡ anh em của anh là đều nên làm mà.

"Không ngờ Thẩm Ngọc Kinh lại nhìn cô với ánh mắt phức tạp.

Trong nhà nghèo đến mức chỉ còn có mấy đồng, cô lại lấy ra hơn phân nửa cho người ta!Bỏ đi, có lòng giúp đỡ người khác là tốt, anh không nên mắng cô.


Thẩm Ngọc Kinh hít sâu một hơi, mặc áo khoác, đội mũ đi ra ngoài.

Một lát sau cầm mười lăm đồng về đưa cho Điền Hương Quả.

Anh từ trước đến nay không giỏi ăn nói, nhưng vẫn kiên nhẫn dặn dò:"Ở nhà với đứa nhỏ nhé, đợi xong chuyện này tôi sẽ trở về ăn Tết cùng ba người, số tiền này giữ lại sử dụng, đừng cho người khác.

"Ai cũng có khó khăn riêng, bọn họ phải sống tốt trước đã rồi mới có thể nghĩ đến người khác.

Hy vọng lần này có thể dẹp sạch sơn tặc, lập công lớn.

Làm ở chức vụ cao hơn, vị trí của những ngôi nhà được phân phối ở khu một sẽ tốt hơn rất nhiều.

Nhưng điều kiện tiên quyết là Điền Hương Quả có thể bình yên sống ở nhà và chăm sóc đứa bé thật tốt.

Điền Hương Quả cầm tiền, bây giờ cô mới hiểu được lời nói lúc nãy của Thẩm Ngọc Kinh là có ý gì, anh muốn mượn tiền của Tống Hợp để cho cô sống ở nhà trong khoảng thời gian này.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom