Cập nhật mới

Dịch Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


Editor: TulaBachu1316

Tạ Bạch Lộ đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, cũng không miễn cưỡng bọn họ, liền rót 3 cốc nước rồi mời bọn họ ra phòng khách ngồi nói chuyện.

Vừa ngồi xuống, Phạm Vân Hà liền chạy về rồi, “Anh, sao mọi người lại đến rồi?”“Nghe Thôi Đại Hoa nói Bạch Lộ ngã bể đầu, chúng ta không yên tâm, liền cùng đến thăm.

” Phạm Bảo Mộc nói: “Những đồ này đều là cho Bạch Lộ, chị nhận đi, cho con bé ăn dần.

”3 người mỗi về nhà họ Tạ đều xách rất nhiều đồ, lần này lại càng xách nhiều hơn.

Phạm Bảo Mộc trên thành phố làm lãnh đạo nhỏ xưởng dược, ông ấy còn xách theo ít thuốc qua cho Tạ Bạch Lộ.

3 người xách đến thịt lợn, sữa mạch nha, sữa bột, đường trắng, nước đường đóng hộp, đều là đồ tốt lúc này, đặc biệt là túi sữa bột đó, cho dù có tiền cũng không nhất định là mua được.


Tạ Bạch Lộ ngồi đó mắt sáng lấp lánh, có cậu thật tốt, lại cho cô nhiều đồ ăn ngon như vậy, nhất là mấy miếng thịt lợn to kia, có thể ăn được cả mấy bữa!Đang vui mừng, liền nghe thấy trong đầu lại vang lên một trận âm thanh “Đinh linh linh”, âm thanh điện tử của hệ thống không chút cảm tình vang lên: “Nhiệm vụ cấp 2, làm ra 10 đ ĩa bắp cải nấm hướng, phần thưởng nhiệm vụ là chai nước trẻ hóa xóa sẹo, xin kí chủ cố gắng, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

”Tạ Bạch Lộ cũng không rảnh quan tâm đ ến 3 cậu, nhanh chóng chạy vào nhà xí sau nhà, chịu hôi đóng cửa lại, đi vào hệ thống.

“Hệ thống, ngươi là chuyện gì vậy? Nhiệm vụ thứ nhất là làm cá kho khó như vậy, đến nhiệm vụ thứ 2, ngươi kêu ta làm nhiệm vụ đơn giản như vậy? Chỉ cần làm 10 đ ĩa bắp cải nấm hương thôi sao? Còn phần thưởng nhiệm vụ là cái gì? Ta cần cái đó để làm gì? Ngươi cho ta thứ gì thiết thực hơn đi?”“Nhiệm vụ đều căn cứ theo hiện trạng hiện tại của kí chủ để đưa ra, không có gì là không phù hợp.

Hơn nữa, hệ thống phát hiện vết thương của kí chủ sẽ để lại sẹo.

Tạ Bạch Lộ nói: “Chỉ là vết sẹo nhỏ nơi thái dương, có vấn đề gì đâu? Người không thể cho ta phần thưởng hữu dụng hơn chút sao?”"Nước trẻ hóa và xóa sẹo là sản phẩm công nghệ cao, có thể làm mọi vết sẹo biến mất sau khi sử dụng.

Nếu sử dụng trên mặt, nó có thể khiến cô trông trẻ hơn chục tuổi.

Theo thử nghiệm, chưa có kí chủ nào chê phần thưởng này.

"Hệ thống rõ ràng là âm thanh điện tử không hề thay đổi, nhưng Tạ Bạch Lộ lại nghe ra chút bất mãn ở trong đó.

“Chỉ dùng 1 lần là có thể trẻ ra 10 tuổi sao?” Tạ Bạch Lộ nói: “Hiệu quả nhanh như vậy?”“Không sai.

”“Vậy cũng không tệ.

” Tạ Bạch Lộ nói, “Lúc nãy ta trách sai ngươi rồi, người đừng để bụng.

”Hệ thống nói: “Cái này vẫn còn tương đối được.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


Editor: TulaBachu1316

Sau đó liền đuổi Tạ Bạch Lộ ra khỏi hệ thống, Tạ Bạch Lộ sau khi thoát ra có chút cứng họng, hệ thống này không phải máy tính sao? Sao tính cách lại giống trẻ con như vậy?Cô lại quay về phòng khách, cậu cả, cậu hai đã chuẩn bị về rồi.

Bọn họ một người sống trên huyện, một người sống trên thị trấn, chỉ có cậu 3 là xa nhất, phải ở lại nhà họ Tạ một đêm, sáng hôm sau mới lên huyện bắt xe khách.

“Ăn bữa tối đã rồi về.

” PhạmVân Hà vẫn rất chào đón anh em của mình, liền níu giữ lại.


Phạm Bảo Lâm cười nói: “Không còn sớm nữa, chúng ta hôm nay tiện đường bắt xe đến, không đi xe đạp, đi bộ về cũng phải mất một tiếng đồng hồ, nếu giờ quay về cũng vừa kịp ăn tối.

PhạmVân Hà liền cùng Tạ Bạch Lộ tiễn hai người họ ra ngoài sân, nhìn bọn họ đi xa rồi mới đi vào.

“Em trai, em có lộc ăn, hôm nay thôn chúng ta tát ao lớn, mỗi nhà đều được phát cá, buổi tối sẽ hầm cá.

” Phạm Vân Hà nói.

Túi sữa bột hôm nay là Phạm Bảo Mộc đem tới, Phạm Vân Hà biết em trai này đối xử rất tốt với Bạch Lộ, tâm trạng cũng vui vẻ, định ra tay làm một bữa tối thật ngon.

Phạm Bảo Mộc nói: “Vừa nãy Bạch Lộ đã cho chúng em nếm thử rồi, cá kho con bé làm quá ngon! Chị, sao chị lại biết nuôi con gái như vậy? Bạch Lộ nhà chúng ta lại nho nhã trắng trẻo, tài nghệ nấu nướng lại tốt như vậy!”PhạmVân Hà lắp bắp kinh ngạc, lập tức chạy vào nhà bếp nhìn xem, trong nồi vẫn còn cá kho mà Tạ Bạch Lộ làm, tuy đã nguội rồi.

“Con gái ngoan, sao con lại nấu cơm chứ?” PhạmVân Hà kéo tay Tạ Bạch Lộ, giọng nói đang run rẩy, cũng biết là đang tức giận hay đang buồn, bà nói: “Là mẹ chăm sóc con không tốt sao? Hai năm nữa con phải gả đi rồi, mẹ cũng không chăm sóc con được bao lâu nữa, những công việc này, căn bản không cần con làm!”Tạ Bạch Lộ thở dài trong lòng, cô là học sinh giỏi, lại không phải đầu bếp, nếu không phải hệ thống ép cô hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng không muốn làm những chuyện này.

Đầu óc cô nhanh nhay, bỗng nhiên ôm chặt Phạm Vân Hà, dùng giọng nũng nịu nói: “Mẹ, mẹ thương con nhất, con cũng yêu mẹ nhất, nhưng, mẹ, mọi người không phải nói muốn để cậu 3 tìm cho con một mối tốt trên thành phố hay sao? Con nghĩ con lại không học cấp 3, lên thành phố mà ngay cả cơm cũng không biết nấu, chắc chắn sẽ bị người ta xem thường…”“Ai dám xem thường con? Mẹ kêu anh con đến đánh chết hắn ta!” Phạm Vân Hà khí thế hừng hực, cả mặt như muốn liều mạng với con rể tương lại.

Lúc này, Phạm Bảo Mộc đứng ở cửa nhà bếp bỗng lên tiếng: “ Chị, Bạch Lộ nhà chúng ta nói không sai! Thực sự muốn gả lên thành phố, có chút tài nghệ nấu ăn vẫn là chuyện tốt! Chị và mấy cháu ở xa, nếu Bạch Lộ tự mình có chủ ý, có thể sắp xếp tốt gia đình, mọi người đều đỡ lo.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


Editor: TulaBachu1316

PhạmVân Hà híp mắt, vô cùng không vui nói: “Một đứa con gái nuôi lớn đến từng này, bản thân tôi còn chưa nỡ kêu nó làm việc, sau khi gả đi, chẳng lẽ phải hầu hạ người ta như vậy sao?”“Vậy không thì phải thế nào? Nếu không thì chị kêu họ ở rể đi, như vậy cũng được.

” Phạm Bảo Mộc nói.

“Không được, Bạch Lộ nhà chúng ta chắc chắn phải gả lên thành phố!”“Đây không phải là kết rồi sao?” Phạm Bảo Mộc nói: “Chị, chị thương Bạch Lộ, em không thương nó sao? Nhưng con trẻ lớn rồi, cuối cùng vẫn phải gả đi.

Hiện tại chị chiều chuộng nó, sau này về nhà chồng cũng phải chịu cực.

Em nói chị, Bạch Lộ nhà chúng ta tự mình có cách, tay nghề cũng tốt, đến lúc đó em cũng có thể giúp nó chọn một người tử tế trên thành phố, đừng nói là công nhân, ngay cả nhà cán bộ cũng có thể nói chuyện được! Em trai chị hiện tại ấy à, vẫn là có chút uy tín.

”Phạm Vân Hà mặt đen suy nghĩ cả nửa ngày, mới không vui lắm nói: “Tạm thời nghe theo cậu nói.


”Tạ Bạch Lộ thừa thắng xông lên, ngâm một bát nấm hương mà lúc trước nhà họ phơi, đem rau xanh Phạm Vân Hà hái ngoài ruộng về, đem vào bếp xào với nhau.

Cô tự nếm thử mùi vị, không ngon bằng cá kho, nhưng cũng ăn được.

Chờ người nhà lục đục quay về, thấy cậu 3, ai cũng đều vui vẻ.

Phạm Bảo Mộc cũng biết ý, còn đem riêng một gói kẹo trên thành phố về cho tiểu Quân, còn đưa trước mặt Ngô Xuân Hoa.

Ngô Xuân Hoa rất vui, vội vàng đem kẹo mang về phòng mình.

Vương Hồng Xảo chạm lên bụng của mình, sắc mặt không vui, cô ấy và Tạ Lập Hạ kết hôn đã 1 năm rồi, bụng vẫn chưa có động tĩnh gì, nếu chị dâu cả lại mang thai trước cô ấy một lần nữa, vậy cô ấy chính là không có chút ưu thế nào cả.

Bữa cơm tối đã rất lâu mới phong phú như vậy, con cá đó rất lớn, Phạm Vân Hà cho thêm củ cải, giá đậu tương, hành tây, đem hầm lên hương thơm nức mũi, bát đựng không hết, Tạ Tiểu Quân cắn ngón tay, nhìn chằm chằm vào đ ĩa đựng cá.

“Được rồi, ăn cơm đi.

” PhạmVân Hà nói xong, liền gắp cho Tạ Bạch Lộ một miếng bụng cá lớn ngon nhất.

Những người khác chờ Phạm Vân Hà và Phạm Bảo Mộc đều động đũa rồi, lúc này mới bắt đầu gắp trong đ ĩa lớn.

Một bữa cơm mọi người ăn đều hồng hào khuôn mặt, Tạ Tiểu Quân vuốt bụng nhỏ, thỏa mãn nói: “Nếu ngày nào cũng được ăn cá thì tốt quá.

”Tạ Lập Đông xoa xoa đầu nó: “Con đang nằm mơ sao, trời vừa mới tối đã muốn nằm mơ rồi.

”Tạ Bạch Lộ lại nói: “Tương lai, tương lai có thể ngày nào cũng ăn cá ăn thịt.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Chương 23


Editor: TulaBachu1316

Cả nhà đều cười vang, Phạm Bảo Mộc nói: “Bạch Lộ cũng muốn ngày nào cũng ăn cá ăn thịt sao? Vậy cậu phải cố gắng rồi, tìm cho cháu một gia đình tốt nhất, để cháu ngày nào cũng được ăn cá ăn thịt!”Rõ ràng không ai tin lời Tạ Bạch Lộ nói, nhưng cô cũng không nói thêm gì nhiều, chỉ là cười cùng mọi người.

Buổi tối hôm đó, Phạm Vân Hà ngủ cùng 1 phòng với Tạ Bạch Lộ, để phòng mình nhường lại cho Phạm Bảo Mộc ngủ.

Trước khi vào phòng, Phạm Bảo Mộc gọi Tạ Bạch Lộ nói: “Bạch Lộ, ngày mai đi thành phố chơi với cậu vài ngày đi, mợ cháu cũng nhắc cháu mãi, nói đã lâu không gặp cháu rồi.

”Tạ Bạch Lộ gật gật đầu, “Được ạ, vậy ngày mai cháu đi cùng cậu 3.

”Sáng hôm sau, Vương Hồng Xảo đã thức dậy nấu cơm, cô ấy là người thông minh, biết Phạm Bảo Mộc là ông cậu có bản lĩnh, cho nên muốn lấy lòng một chút.

Tạ Bạch Lộ trước đây đều dậy tương đối muộn, nhưng hôm nay vẫn dậy cùng PhạmVân Hà.


“Con gái ngoan, bên ngoài lạnh, con ngủ thêm chút đi.

” Phạm Vân Hà vội ấn cô lại.

Tạ Bạch Lộ nói: “Mẹ, cậu 3 nói hôm nay đưa con cùng đi thành phố chơi vài ngày.

”Phạm Vân Hà vừa nghe, liền vui vẻ, “Nên là như vậy, lên thành phố chơi vài ngày, vui vẻ một chút.

”Con gái muốn lên nhà cậu trên thành phố làm khách, Phạm Vân Hà lập tức giúp cô lấy chiếc áo khoác mới một chút.

Áo khoác Tạ Bạch Lộ mặc đều là áo bông hoa, mặc trên người rất mập mạp, không thể nào đẹp được, còn nhà quê, nhưng thời này ở thôn đều mặc như vậy, lúc học cấp 2 trên thị trấn, các bạn học cũng mặc như vậy.

Ăn xong cháo khoai lang, Tạ Bạch Lộ liền cùng Phạm Bảo Mộc xuất phát.

Tạ Tiểu Quân mắt chớp chớp nhìn theo bọn họ, thấp giọng nói: “Bà nội, cháu cũng muốn lên thành phố chơi.

”“Vậy cháu tìm mẹ mình nói đi, nói với ta có tác dụng gì?” PhạmVân Hà cầm cái cuốc quay đầu ra ngoài đi làm.

Tạ Bạch Lộ cùng Phạm Bảo Mộc đi trên đường trong thôn, có người hỏi cô đi làm gì.

Phạm Bảo Mộc nói: “Đưa Bạch Lộ đến nhà tôi chơi mấy ngày.

”“Ai yo, Bạch Lộ lên tỉnh sao! Thực sự ghê gớm nha!”Tạ Bạch Lộ cũng không biết đi lên tỉnh một chuyến thì có gì đặc biệt hơn người, nhưng rất nhanh những người dân thôn ra ngoài đi làm đều xà qua khen ngợi cô.

Ngưu Hạo từ điểm trí thức đi ra cũng nghe thấy người ta đang nói chuyện này, anh ta lập tức quay về phòng lật tìm một chút, lấy ra một cây bút, cười nói: “Tôi đi hỏi Tạ Bạch Lộ, có thể giúp tôi sửa chiếc bút này trên thành phố hay không.

Trước đây tôi có hỏi trên huyện rồi, không sửa được.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


Editor: TulaBachu1316

Một nữ thanh niên tri thức tên Chu Linh cũng vội chạy về phòng tìm tiền, cô ta muốn nhờ Tạ Bạch Lộ giúp mang một hộp kem chăm sóc da Bách Tước Linh, cái này trên huyện không có bán, trên huyện chỉ có kem Hữu Nghị và dầu ngao, người trong thôn gọi là dầu vỏ ngọc trai.

Mạnh Lam nghe Chu Linh nói vậy, cũng khá động tâm, nhưng cô ta không thích Tạ Bạch Lộ, không muốn nhờ vả cô.

Tạ Bạch Lộ nhận lấy bút của Ngưu Hạo, nói: “Tôi giúp anh hỏi, nếu không sửa được, anh đừng tìm tôi.

”“Tôi biết rồi.

” Ngưu Hạo cười nói: “Có thể sửa thì sửa, không sửa được thì chỉ đành bỏ đi thôi.

”Người trong thôn thấy Chu Linh tìm Tạ Bạch Lộ nhờ đem Bách Tước Linh, các cô gái trẻ cả mặt đều ngưỡng mộ, bọn họ bình thường ngay cả dầu vỏ ngọc trai cũng không nỡ dùng.


Tạ Bạch Lộ thu tiền xong, liền đi ra khỏi thôn trong ánh mắt ngưỡng mộ của đám đông.

Phạm Bảo Mộc đưa cô lên trạm xe trên huyện, mua hai vé xe đi lên tỉnh.

Cũng chả trách ông cậu này có thể cưới được vợ thành phố, còn có thể làm lãnh đạo nhỏ trong xưởng, cái này là khả năng giao tiếp thực sự rất mạnh.

Hai người Tạ Bạch Lộ ngồi ngay phía sau ghế lái, ngửi thấy mùi xăng dầu nồng nặc, trên đường lắc lư 3 tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng lên đến tỉnh.

Nơi này khác biệt cực lớn so với nông thôn, quần áo của mọi người mặc cũng không giống, căn bản không có ai mặc áo bông hoa.

Mấy người mặt áo công nhân màu xanh lam đậm, cô gái trẻ đeo ba lô lệch nhìn thoáng qua Tạ Bạch Lộ, thấp giọng bàn tán: “Người nông thôn.

”Tạ Bạch Lộ căn bản không quan tâm chuyện này, lúc cô đi học, mọi người đều biết cô là cô nhi ở cô nhi viện, thế giới nội tâm sớm đã kiên cường rồi.

Hơn nữa, hiện tại cô là cô gái có hệ thống, chỉ cần nhanh chóng thăng cấp, đi theo hệ thống ăn sung mặc sướng, sẽ có ngày khiến người khác lác mắt.

Ngồi xe rất lâu, vừa xuống xe, Phạm Bảo Mộc liền tách cô ra đi vệ sinh, tiện còn hút điếu thuốc.

Tạ Bạch Lộ rửa tay xong đi ra tìm cậu, chưa đi bao lâu liền nhìn thấy cách cô mấy mét có một thanh niên dáng cao ráo, rút tay trong túi ra, một cuốn sổ đỏ đỏ theo đà trượt ra rơi xuống đất.

Tạ Bạch Lộ vội đuổi theo: “Này, xin chào, đồ của anh rơi rồi!”Thanh niên sửng sốt một chút mới xoay người lại, liền nhìn thấy Tạ Bạch Lộ nhặt được quyển sổ đỏ của anh, đang cười giơ tay về hướng anh.

Anh vội sờ sờ trong túi áo mình, sau đó mới đưa tay ra, nói: “Cảm ơn.

”Tạ Bạch Lộ liếc nhìn cuốn sổ hồng, bên trên viết “thẻ học sinh”, liền vội đưa cho đối phương.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


Editor: TulaBachu1316

Thanh niên này nhìn xem ra cũng tầm 17 18 tuổi, mặt vuông chữ điền, ngũ quan ngay ngắn, cũng xem như là chàng trai tuấn tú.Anh mặc áo màu xanh quân đội, quần xanh lam, đi đôi giày giải phóng, là cách ăn mặc thường thấy của học sinh thời bấy giờ.Ngoài ra, trên cổ anh còn quàng một chiếc khăn màu xám nhạt, khiến cho cả người toát ra vẻ nho nhã lại khí chất.Đối phương cũng liếc nhìn đánh giá chiếc áo khoác hoa nhí màu vàng nhạt và hai bím tóc to đen nhánh của Tạ Bạch Lộ, lại nói một tiếng cảm ơn rồi xoay người rời đi.“Bạch Lộ, đi, chúng ta đi bắt xe!” Phạm Bảo Mộc hút thuốc xong tìm được Tạ Bạch Lộ, đưa cô đi bắt xe buýt.Cũng vừa khéo, ở trạm xe buýt Tạ Bạch Lộ lại nhìn thấy thanh niên lúc nãy làm rớt thẻ học sinh, hơn nữa đối phương còn là người quen của Phạm Bảo Mộc.“Đây không phải là con út nhà lão Đường sao? Sao cháu cũng ở đây bắt xe?” Phạm Bảo Mộc trực tiếp ngồi xuống bên cạnh thanh niên, bởi vì là hàng sau cùng, cho nên Tạ Bạch Lộ cũng ngồi xuống.Thanh niên khẽ cười, lộ ra hàm răng trắng, nhìn càng đẹp trai hơn: “Chú Phạm, cháu vừa từ nhà bà ngoại về, chú cũng về nhà sao?”Phạm Bảo Mộc nói: “Đúng vậy, chú về thăm chị gái chú, tiện đón cháu gái ngoại lên thành phố chơi vài ngày.

À, đây là cháu gái Tạ Bạch Lộ của chú.


Bạch Lộ à, đây là Đường Tự Lập, cháu trai xưởng trưởng của chúng ta, cậu ấy lớn hơn cháu 2 tuổi, đang học cấp 3.

Nhà bà ngoại cậu ấy cũng ở huyện Thanh Sơn chúng ta, là đồng hương với chúng ta đó!”Tạ Bạch Lộ lập tức ngồi thẳng người, biểu cảm có chút cứng ngắc, người này chính là Đường Tự Lập…Vài năm sau này, chàng thanh niên bình thường này trở thành người giàu có nhất cả nước, hơn nữa anh còn là họ hàng của nữ chính Mạnh Lam, La Vĩnh Thanh dựa vào sự dìu dắt của anh cũng trở thành một doanh nhân có tiếng tăm, anh ta thậm chí còn nhúng tay vào chuyện khiến Tạ Bạch Lộ trở nên điên loạn.Đường Tự Lập ngồi cách Phạm Bảo Mộc liếc nhìn Tạ Bạch Lộ, ánh mắt ôn hòa, anh nói: “Vừa nãy có gặp qua, cháu làm rơi thẻ học sinh, là cháu gái của chú Phạm giúp cháu nhặt được.”“Vậy sao?” Phạm Bảo Mộc cười đặc biệt sáng lạn, “Sao lại trùng hợp như vậy? Tiểu Đường, chú nói với cháu, may mắn là cháu gặp được Bạch Lộ nhà chúng ta, Bạch Lộ nhà chúng ta là người rất nhiệt tình, lần này cùng chú lên thành phố, rất nhiều người tìm nó nhờ đem đồ, nó đều đồng ý, không chút nào cảm thấy phiền phức.

Bạch Lộ nhà chúng ta còn nấu ăn rất ngon, hai ngày tới nếu cháu có thời gian, có thể đến nhà chú chơi, nếm thử tay nghề nấu nướng của nó.

Chú nói với cháu, nó làm món cá kho, còn ngon hơn so với nhà hàng quốc doanh!”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Chương 26


Editor: TulaBachu1316

Tạ Bạch Lộ có chút xấu hổ, che mặt lại cười, không nói gì.

Nhưng cô không ngốc, cô đã nhìn ra, Phạm Bảo Mộc là muốn ghép đôi cho cô và Đường Tự Lập!Dẫu sao, bác của Đường Tự Lập là xưởng trưởng của xưởng dược, cô của anh là thư kí của thị trưởng, cha anh là cán bộ đoàn, cả gia đình đều là nhân vật lợi hại.

Đường Tự Lập sau khi tốt nghiệp cấp 3, không muốn đi lính, được cô anh sắp xếp làm việc ở cơ quan, sau đó vào năm đầu tiên khôi phục thi đại học liền thi đậu vào đại học quốc gia Thanh Hoa, là đại học hàng đầu cả nước, nhân vật lợi hại như vậy sao có thể nhìn trúng cô gái nhà quê như Tạ Bạch Lộ chứ?Nhưng Phạm Bảo Mộc không nghĩ như vậy, 3 anh em bọn họ đều cảm thấy cháu gái của nhà mình là tốt nhất!Xinh đẹp, ngũ quan ngay ngắn, học hành biết chữ, còn nấu ăn ngon, cô gái tốt như vậy tìm ở đâu ra chứ!Tạ Bạch Lộ đợi Đường Tự Lập từ chối đề nghị của Phạm Bảo Mộc, nhưng không ngờ người ta lại nở nụ cười sảng khoái, một lời liền đồng ý: “Chú Phạm đã nói là ngon, chắc chắn là không tệ rồi, ngày mai cháu phải đi học, nhưng buổi tối có thể đến nhà chú Phạm làm khách.


”Phạm Bảo Mộc vô cùng kích động, nắm lấy tay Đường Tự Lập: “Tiểu Đường, chúng ta đã thống nhất rồi! Nhất định phải đến! Nhất định phải đến!”Tạ Bạch Lộ mang theo một bụng nghi hoặc cùng Phạm Bảo Mộc xuống xe buýt, hai người đi về hướng khu nhà của xưởng dược, dọc đường đi, Phạm Bảo Mộc đều rất kích động, lần lượt nói lại hoàn cảnh gia đình nhà Đường Lập Nghiệp cho Tạ Bạch Lộ.

“Bạch Lộ, hôm qua không phải cháu nói muốn ngày nào cũng được ăn cá ăn thịt sao? Nếu cháu gả vào nhà họ Đường, chắc chắn ngày nào cũng được ăn thịt!”“Cậu 3, nhà người ta tốt như vậy, sao có thể xem trọng cháu chứ?” Tạ Bạch Lộ không cho là đúng.

“Cháu sao chứ? Lúc trước nếu cha cháu không hi sinh, thì giờ cháu cũng là con gái cán bộ rồi! Nhà cháu chính là gia đình vinh quang!”Tạ Bạch Lộ nói: “Cậu 3, cháu không muốn sớm như vậy đã nói chuyện hôn sự.

”“Vì sao?” Phạm Bảo Mộc rất tò mò: “Qua năm sau cháu đã 17 tuổi rồi, không còn nhỏ nữa.

”Tạ Bạch Lộ nói: “Cháu muốn học tiếp cấp 3.

”Phạm Bảo Mộc sững sờ: “Trước đây không phải nói học hành quá vất vả, không muốn học nữa?”Tạ Bạch Lộ học cấp 2 trên huyện, cách xa nhà nên bắt buộc phải ở lại trường, 20 học sinh nữ ở một ktx, mùa hè nóng muốn chết mà mùa đông thì lạnh muốn chết, nhà ăn cũng cơm canh đạm bạc.

Phần lớn học sinh đều không nỡ ăn ở nhà ăn, tự đem gạo ở nhà đi nấu cơm, sau đó mỗi tuần sẽ đem thức ăn từ nhà đi.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Chương 27


Editor: TulaBachu1316

Đồ ăn tươi cũng chỉ có thể ăn 1 2 bữa, những bữa sau toàn bộ đều ăn thức ăn ướp muối.

Tạ Bạch Lộ sợ chịu khổ, cho nên học xong cấp 2 trực tiếp về nhà hưởng phúc, mỗi ngày đều không cần làm gì cả, chỉ lo chờ ăn cơm.

“Cậu 3, trước đây là cháu nghĩ sai rồi, cảm thấy học hành không có ý nghĩa.

” Tạ Bạch Lộ nói: “Nhưng cháu về nhà ở mấy tháng, vẫn là thích lúc còn đi học.

Cậu 3, cháu muốn học tiếp cấp 3, nhưng những người khác đều học được 1 học kỳ rồi! ”Phạm Bảo Mộc chiều chuộng cháu, nghĩ nghĩ rồi nói: “Chuyện này thì đơn giản, cậu giúp cháu nghĩ cách.

”“Cảm ơn cậu 3!” Tạ Bạch Lộ ôm cánh tay của Phạm Bảo Mộc lắc lắc, hai người cười rất vui vẻ.


Nhà Phạm Bảo Mộc ở nhà ngang của công xưởng, trước nhà có sân rất rộng, trồng không ít rau củ, thu dọn cũng rất sạch sẽ.

Hôm nay là chủ nhật, cho nên người trong xưởng đều ở nhà, trên đường đi, Phạm Bảo Mộc liền giới thiệu cháu gái ngoại của mình cả đoạn đường.

Đợi về đến nhà, vừa mở cửa ra, liền ngửi thấy mùi thơm của thức ăn xào nấu.

“Bảo Trân à! Chúng ta về rồi!” Phạm Bảo Mộc đưa Tạ Bạch Lộ vào bếp.

“Mợ 3, cháu đến thăm mợ đây.

” Tạ Bạch Lộ rất ngoan ngoãn chào hỏi, còn lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Trong phòng bếp tương đối ấm áp, mợ 3 Phùng Bảo Trân mặc áo len màu vàng đất, quần dào màu xanh đậm, đeo một cái tạp dề màu xám, ôm chầm lấy Tạ Bạch Lộ: “Bạch Lộ nhà chúng ta càng ngày càng xinh đẹp, là cô gái lớn rồi!”Tạ Bạch Lộ đem túi dệt thủ công xách theo ra, nói: “Mợ 3, đây là chút đồ ăn miền núi mẹ kêu cháu đưa lên.

”Trong túi toàn bộ là nấm khô, đều là nhà họ Tạ tự hái trên núi về phơi, không phải đồ tốt gì, nhưng vẫn là chút tâm ý của người dưới quê.

“Ai yo, mợ thích ăn nhất cái này, thay mợ cảm ơn mẹ cháu nhé!” Phùng Bảo Trân cười rất ôn hòa.

Tính tình bà ấy rất tốt, rộng lượng với người khác, tóc cắt ngắn kiểu Lưu Hồ Lan, mặt tròn, tướng mạo bình thường, bởi vì bản thân bà ấy vẻ ngoài bình thường, cho nên lúc đầu nhìn thấy Phạm Bảo Mộc tướng mạo ưa nhìn, còn kêu cha mình kéo Phạm Bảo Mộc lên thành phố.

Nhưng bản thân Phạm Bảo Mộc không cũng chăm chỉ làm việc, trở thành chủ nhiệm trong xưởng dược, cha vợ của ông ấy cũng nở mày nở mặt, đi đâu cũng khoe khoang về con rể.

Nhận lấy nấm khô, Phùng Bảo Trân liền kêu Tạ Bạch Lộ ra ghế sô pha trong phòng khách ngồi nghe radio, bản thân lại bận rộn lấy sữa mạch nha và bánh quy cho cô.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Chương 28


Editor: TulaBachu1316

Phạm Bảo Mộc là lãnh đạo nhỏ, cho nên mấy thứ như radio, xe đạp, máy khâu đều có, trên sô pha còn bọc vỏ bằng len do chính tay Phùng Bảo Trân móc, cũng rất sang trọng.

Phùng Bảo Trân sinh hai con trai, một đứa học cấp 2, một đứa học tiểu học, lúc này hai đứa đều đang đánh bóng trong sân bóng rổ của xưởng, đợi đến giờ ăn trưa mới quay về.

Bởi vì Tạ Bạch Lộ đến, Phùng Bảo Trân liền nấu thêm đồ ăn, cắt một miếng thịt muối xào rau tỏi, lại hấp một đoạn lạp xưởng.

Con trai lớn Phạm Quốc Khánh vừa vào cửa liền hét lên: “Mẹ, sao hôm nay lại sang vậy? Làm món ăn ngon như vậy?”“Chị họ con đến rồi!” Phùng Bảo Trân cười nói: “Hai đứa các con mau vào lau mồ hôi rửa tay đi.


”Phạm Quốc Khánh bĩu bĩu môi: “Người nhà quê đó lại đến nhà chúng ta ăn chực uống chực sao?”“Con nói linh tinh gì vậy? Đó là chị họ của con đó!”“Vốn dĩ là như vậy mà! Cha con hôm qua còn đem sữa bột của con và em trai đem cho chị ấy rồi!” Phạm Quốc Khánh vô cùng không vui nói.

Tạ Bạch Lộ ở trong phòng khách đều nghe rõ, thấy Phạm Bảo Mộc tức giận muốn đi dạy dỗ con trai, Tạ Bạch Lộ liền kéo ông ấy lại, nhỏ giọng nói: “Cậu 3, chúng ta mau ăn cơm thôi.

”Hai anh em Phạm Quốc Khánh và Phạm Quốc Xương rửa tay xong mới vào chào hỏi Tạ Bạch Lộ, bởi vì đã được Phùng Bảo Trân dặn dò qua rồi, cho nên hai anh em đều không nói lời khó nghe gì, chỉ cúi đầu lùa cơm.

Phạm Bảo Mộc và Phùng Bảo Trân tích cực gắp thịt muối, lạp xưởng cho Tạ Bạch Lộ, Phạm Quốc Khánh nhìn chằm chằm vào bát chất như núi nhỏ trước mặt Tạ Bạch Lộ, mắt sắp trợn ngược lên trời rồi.

Tạ Bạch Lộ lười không muốn chấp nhặt với loại học sinh cấp 2 này, cô mỉm cười ăn hết đồ ăn trong bát, còn đừng nói, lạp xưởng thực sự rất ngon, vô cùng thơm!Ăn cơm xong, Phạm Quốc Khánh đi làm bài tập, Phùng Bảo Trân cười nói, “Quốc Khánh, con có chỗ nào không hiểu có thể hỏi chị họ con, chị con tốt nghiệp cấp 2 rồi, hiểu biết nhiều hơn con.

”Phạm Quốc Khánh vui vẻ, chạy về phòng ngủ cầm cuốn bài tập tiếng Anh hướng về phía dưới mũi Tạ Bạch Lộ, cả mặt cười xấu xa nói: “Chị họ, nhờ chị dạy em làm bài tập.

”Tạ Bạch Lộ cũng vui vẻ, trong lòng nghĩ: tiểu tử này vẫn khá thông mình, biết chất lượng dạy học ở địa phương bọn họ kém, giáo viên tiếng anh chỉ cũng chỉ nói được vài câu tiếng anh không rõ ràng, cho nên cố ý cầm cái này ra để xem cô bị chê cười!Cái này nếu là Tạ Bạch Lộ trước kia, vẫn thực sự chỉ có bị mất mặt, nhưng Tạ Bạch Lộ của hiện tại sớm đã thay đổi thành một học sinh giỏi rồi.

Năm đó cô chính là một trong số ít những đứa trẻ ở cô nhi viện được nhận vào một trong mười trường đại học hàng đầu cả nước, thậm chí chính quyền thành phố còn miễn học phí cho cô, làm loại bài tập tiếng anh này dễ như ăn bánh.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chương 29


Editor: TulaBachu1316

Bởi vậy, cô nghiêm trang cầm lấy vở bài tập của Phạm Quốc Khánh, dùng phát âm lưu loát lại tiêu chuẩn để đọc đề, giảng giải, chờ cô nói xong, Phạm Quốc Khánh còn chưa phản ứng lại.

“Quốc Khánh, em nghe hiểu không? Nếu không hiểu, chị lại nói lại một lần cho em.

” Tạ Bạch Lộ mặt nghiêm túc.

Phạm Quốc Khánh vốn dĩ là muốn xem Tạ Bạch Lộ bị chê cười, ai biết được khả năng tiếng anh của người ta còn giỏi hơn cậu ta, trên mặt nhất thời không nhịn được, giành lại cuốn vở bài tập, chạy về phòng.

Phùng Bảo Trân nói: “Đứa trẻ này thật là, kêu cháu giảng bài tập cho nó, mà nó lại chạy rồi!”“Mợ 3, bài tập Quốc Khánh làm không tệ, chắc là đều biết, mợ đừng lo lắng.

” Tạ Bạch Lộ nói sự thật, bài tập của Phạm Quốc KHánh thực sự viết rất chăm chỉ.


Ăn cơm trưa xong, Phùng Bảo Trân và Phạm Bảo Mộc đưa Tạ Bạch Lộ đi dạo phố.

Thực ra cũng không có gì đáng để đi dạo, trong tay Tạ Bạch Lộ không có tiền, không có phiếu, không mua được đồ, vẫn là tìm được nơi sửa bút máy, hẹn chiều mai sẽ đến lấy.

Thấy Tạ Bạch Lộ giúp thanh niên tri thức mua Bách Tước Linh, Phùng Bảo Trân cũng mua cho Tạ Bạch Lộ một hộp, bà ấy còn nói: “Đợi quay về mợ làm cho cháu một chiếc áo khoác thật đẹp, là màu lam nhạt, cháu mặc bên ngoài áo bông.

”Tạ Bạch Lộ vội từ chối: “Mợ 3, hiện tại phiếu vải nhà ai cũng eo hẹp, cháu không thể để mợ làm quần áo cho cháu được.

”Phùng Bảo Trân ghé vào tai cô nói nhỏ: “Không cần phiếu vải, là dì mợ lấy vải thừa ở xưởng dệt về, bán cũng không bán được, nhưng tự mình đem về làm quần áo vẫn là tốt nhất.

”“Vậy thì cảm ơn mợ 3 nhiều rồi.

” Tạ Bạch Lộ cười nói: “Vậy thì mấy ngày tới để cháu nấu cơm, để mợ 3 hưởng phúc của cháu.

”“Ai yo, nuôi được đứa con gái thật tốt quá.

” Phùng Bảo Trân cười ôm lấy Tạ Bạch Lộ, nói: “Hai em trai của cháu không có chu đáo như vậy.

”Lúc sau, 3 người lại đi dạo công viên một lúc, trước khi về nhà còn một ít bánh bao thịt ở nhà hàng quốc doanh.

Về đến nhà, Phạm Quốc Khánh và Phạm Quốc Xương đều kêu đói bụng, mối đứa ăn trước một cái bánh bao thịt.

Bữa tối là Tạ Bạch Lộ nấu, nhà Phùng Bảo Trân dùng bếp than tổ ong, dễ sử dụng hơn bếp đất một chút.

Nhưng buổi tối ăn rất đơn giản, chỉ nấu một nồi to cháo khoai lang ăn cùng bánh bao thịt, còn có một bát củ cải khô.

Nhà Phạm Bảo Mộc vốn dĩ chỉ có 2 phòng ngủ, nhưng ông ấy ngăn phòng lớn ra một chút, trở thành 2 phòng nhỏ, hai đứa con trai mỗi đứa một phòng.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chương 30


Editor: TulaBachu1316

Buổi tối, Phạm Quốc Xương nhường phòng cho Tạ Bạch Lộ, cậu bé qua ngủ cùng phòng anh trai.

Tạ Bạch Lộ sau khi đi ngủ, liền lập tức đi vào hệ thống, tối qua cô ngủ cùng Phạm Vân Hà, sợ xảy ra chuyện nên không dám đi vào hệ thống xem phần thưởng nhiệm vụ.

Lúc này đi vào, đầu tiên liền đi xem thịt lợn, quả nhiên là một cái đùi lợn sau vô cùng đẹp, lấy ra mà xào rau hay làm thịt kho tàu thì đều vô cùng ngon.

Tạ Bạch Lộ lại đi đến giao diện để xem tiến độ nhiệm vụ của mình một chút, vừa nhìn liền kinh ngạc.

“Hệ thống, tối qua không phải ta đã xào một khay bắp cải nấm hương rồi sao? Vì sao ở đây lại hiển thị 0/10?”Hệ thống nói: “Qua giám định, kí chủ là làm món rau xanh xào nấm hương, mà không phải mầm bắp cải xào nấm hương, cho nên không đạt tiêu chuẩn.

”Tạ Bạch Lộ tức giận đá thẳng chân, “Soi mói từng chữ có ý nghĩa gì sao?”“Đây là quy định của hệ thống.


” âm thanh điện tử nghe ra lại không có chút tình cảm nào cả.

Tạ Bạch Lộ thở dài: “Được rồi, lần sau ta sẽ lột mầm bắp cải ra xào riêng với nấm hương, những cái lá già khác sẽ đem nấu canh.

”Sau đó, cô lại tinh tế dò hỏi kích cỡ và tác dụng của nước làm đẹp và xóa sẹo.

Đừng nói, đây vẫn là đồ tốt, tổng cộng có 200ml, như vết sẹo trên đầu cô thì chỉ cần 1 giọt là có thể xóa bỏ, còn dư lại cô có thể lưu trong giao diện của hệ thống, dù sao thì đồ ở nơi này không có hạn sử dụng, có thể lưu trữ mãi mãi.

Chờ sau này cô nhiều tuổi hơn, dùng 1 chút pha loãng ra rồi bôi lên mặt, có thể trẻ ra rất nhiều, cái này đối với phụ nữ mà nói chính là thứ đồ tốt nhất rồi.

Tạ Bạch Lộ lại xem thực đơn trong hệ thống 1 chút, đợi đến khi mệt rồi mới đi ngủ.

Ngày hôm sau, cả nhà cậu 3, người đi học, người đi làm, trong nhà chỉ còn lại mình cô.

Phạm Bảo Mộc đại khái là sợ cô ở nhà sốt ruột, đem về cho cô không ít báo cũ, còn dậy cô mở radio thế nào.

Tạ Bạch Lộ xem hết đống báo cũ, liếc nhìn đồng hồ để bàn trong phòng khách, thấy thời gian cũng tương đối, liền ra đám đất trồng rau trước sân hái ít rau xanh, rau hẹ, mở radio rồi vào bếp nấu cơm.

Còn đừng nói, vừa nghe nhạc vừa nấu cơm, thực sự rất thú vị.

Tạ Bạch Lộ ngâm nấm hương khô ngày hôm qua cô đem đến, lột rau xanh chỉ để lại mầm non, thành thật xào một khay mầm bắp cải nấm hương, lần này sau khi làm xong, cô liền vào hệ thống xem một chút, quả nhiên, giao diện nhiệm vụ biến thành 1/10 rồi.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chương 31


Editor: TulaBachu1316

Thở phào một hơi, Tạ Bạch Lộ ra khỏi hệ thống, xào một đ ĩa rau hẹ, lại nấu một nồi nước nóng, chuẩn bị đợi mọi người về rồi nấu mì sợi.

Mì sợi là buổi sáng Phùng Bảo Trân lấy ra, bà ấy nói đợi đến trưa bà ấy về thì nấu mì trứng rau xanh, Tạ Bạch Lộ đừng động tay làm.

Nước trong nồi còn chưa sôi, Phùng Bảo Trân đã về đến rồi, vừa vào nhà liền nói: “Ai ya, Bạch Lộ, không phải nói cháu đừng làm sao? Cháu cái đứa trẻ này thật là…”Tạ Bạch Lộ cười hi hi nói: “Mợ 3, mọi người đều bận, mình cháu ở nhà rảnh rỗi, vẫn nên làm chút chuyện gì đó.

”“Mẹ cháu có đứa con gái như cháu thật có phúc!” Phùng Bảo Trân mặt đầy ngưỡng mộ nói.

Đợi những người khác cũng quay về, nước cũng sôi rồi, Phùng Bảo Trân liền nấu mì rau xanh, còn đập một cái trứng đánh tan cho vào, cho vài giọt dầu mè, đây thực sự là món ăn ngon.


Hai anh em Phạm Quốc Khánh li3m bát sạch sẽ, Phùng Bảo Trân thấy bọn chúng vẫn còn muốn ăn, liền đem bánh màn thầu bột ngô buổi sáng ăn còn thừa lại ra, hai anh em chấm vào nước rau xào ăn sạch sẽ.

“Tài nghệ nấu nướng của Bạch Lộ nhà chúng ta thực tốt!” Phạm Bảo Mộc vẻ mặt vui vẻ nói: “Tôi đã nói với người ta rồi, để lại cho tôi một con cá lớn nhất, buổi tối Bạch Lộ biểu hiện tốt một chút, để tiểu Đường có ấn tượng tốt về cháu.

”Phùng Bảo Trân hiển nhiên cũng biết chuyện này, bà ấy vội nói: “Buổi tối tôi về sớm chút để giúp Bạch Lộ.

”Đợi qua giờ nghỉ trưa, cả nhà lại đi ra ngoài, Tạ Bạch Lộ cũng xách túi vải của mình, đi đến cửa hàng bách hóa quốc doanh lấy bút máy cho Ngưu Hạo.

Phạm Bảo Mộc biết cô buổi chiều muốn ra ngoài, đặt biệt nhét cho co ít tiền, còn có mấy tờ phiếu lương thực, để cô đói thì tự mình đến nhà hàng quốc doanh mua đồ ăn.

Tạ Bạch Lộ cất tiền và phiếu lương thực cẩn thận, bắt xe buýt đi đến cửa hàng bách hóa quốc doanh.

Sau khi lấy bút máy, dù sao thời gian vẫn còn sớm, Tạ Bạch Lộ lại đi dạo bên trong đó, cô đi xem radio, dẫu sao buổi trưa vừa nấu cơm vừa nghe radio cảm giác vẫn khá tốt.

Nhưng radio loại rẻ nhất cũng phải 100 tệ, còn phải dùng phiếu mua, Tạ Bạch Lộ nhìn một lúc rồi đi.

Lát sau, Tạ Bạch Lộ nhìn thấy bột gội đầu và cao gội đầu, còn có xà phòng thơm Thượng Hải, vừa thơm vừa đắt hơn nhiều so với loại ở nhà cô hay dùng.

Cô có chút động tâm, liền mở miệng dò hỏi: “Đồng chí, xin hỏi cao gội đầu và bột gội đầu này bán thế nào?”Nhân viên bán hàng bên trong nhìn chiếc áo khoác bông nhà quê của Tạ Bạch Lộ, có chút không kiên nhẫn nói: “Hỏi cái này làm gì? Cô có phiếu sản phẩm công nghiệp không?”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Chương 32


Editor: TulaBachu1316

Tạ Bạch Lộ không có, nhưng hôm qua lúc cậu 3 bọn họ đưa cô đến đây, một người bán hàng khác hỏi bọn họ cần thêm chút tiền, cũng bán được 2 hộp Bách Tước Linh.

Thời đại này, trên có chính sách, dưới có đối sách, giống loại nhân viên bán hàng ở quầy này, luôn có chút biện pháp kiếm thêm bên ngoài.

Tạ Bạch Lộ vốn dĩ cũng định cho thêm chút tiền mua một hộp cao gội đầu về thử, nhưng nhân viên bán hàng này coi thường cô nên cô cũng không cần phải cố thử.

Đang định rời đi, đột nhiên có một âm thanh quen thuộc vang lên phía sau, sau đó, mấy tờ phiếu sản phẩm công nghiệp được đặt lên quầy hàng.

“Cô muốn mua cái gì? Tôi khuyên cô mua loại cao gội đầu Hải Âu này, dùng tốt hơn bột gội đầu.

” Đường Tự Lập vừa nói, vừa cười với Tạ Bạch Lộ.


Tạ Bạch Lộ mở to mắt, vội xua tay nói: “Không cần đâu, tôi chỉ hỏi thôi, tôi không có phiếu sản phẩm công nghiệp.

”Đường Tự Lập hôm nay mặc chiếc áo khoác len màu xanh nước biển cực hiếm thấy, quần quân đội, vẫn quàng chiếc khăn quàng cổ màu xám, đeo chiếc túi đeo chéo màu xanh quân đội, nhìn rất thời trang, Tạ Bạch Lộ cảm thấy bản thân càng nhà quê hơn.

Nhân viên bán hàng kia chính là nhìn người mà đặt đ ĩa đồ ăn, nhìn thấy Đường Tự Lập ăn mặc thời trang, trên tay còn có phiếu, lập tức tươi cười bước tới, bắt đầu giới thiệu cho bọn họ bột gội đầu và cao gội đầu trong quầy.

Đường Tự Lập mua một hộp cao gội đầu Hải Âu, còn mua một cục xà bông gỗ đàn hương, sau đó trước mặt nhân viên bán hàng đưa cho Tạ Bạch Lộ.

Tạ Bạch Lộ có chút xấu hổ: “Tôi nói rồi, tôi không cần, tôi không mua nổi.

”“Tôi tặng cô.

” Đường Tự Lập cười, lúc anh không cười nhìn có chút nghiêm túc, nhưng chỉ cần cười lên liền rất sảng khoái.

Nhân viên bán hàng dùng vẻ mặt xem kịch hay nói: “Cô gái, đây là người yêu của cô sao? Cô thật có phúc.

”Tạ Bạch Lộ đỏ mặt, xoay người đi.

Đường Tự Lập cũng không giận, cầm đồ đi theo cô.

“Anh đi theo tôi làm gì?”Đường Tự Lập vẻ mặt vô tội: “Buổi tối tôi muốn đến nhà chú Phạm ăn cơm, tôi cùng đường với cô mà.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Chương 33


Editor: TulaBachu1316

Tạ Bạch Lộ vẫn là sửng sốt một chút, cô xém chút nữa quên mất vụ này rồi---buổi tối cô còn phải làm cá kho mời vị thiếu gia này ăn!Nhưng cô không muốn đi cùng Đường Tự Lập, dù sao giờ vẫn còn sớm, cô nghĩ nghĩ rồi nói: “Tôi muốn đến hiệu sách một chuyến, anh tự mình đến nhà cậu 3 tôi trước đi.

”Đường Tự Lập lại cười sảng khoái, “Trùng hợp vậy? Tôi vừa khéo cũng muốn đến hiệu sách.

”Tạ Bạch Lộ trừng mắt nhìn anh: “Có phải là anh cố ý không?”“Cố ý gì cơ?” Đường Tự Lập giả ngốc với cô.

Tạ Bạch Lộ dứt khoát không để ý đến anh, tự mình đi ra khỏi cửa hàng bách hóa, đến hiệu sách Tân Hoa ở cách đó không xa.

Thời kì đặc biệt, đầu sách trong hiệu sách Tân Hoa vô cùng ít, đa số là tranh ảnh các vở kịch mẫu và những câu trích dẫn của các lãnh đạo.


Nhưng Tạ Bạch Lộ vẫn là nhìn thấy không ít tiểu thuyết được xuất bản trong vài năm qua mà trước đây cô chưa từng đọc, bao gồm: “Đại lộ vàng”, “Còi đỏ Hoàng Hải”…và một số truyện tranh ngoài bìa viết: “Chiến trang Nam Bắc”, “Hoàng Kế Quang” gì gì đó.

Một cuốn tiểu thuyết tầm 1,5 tệ, truyện tranh có giá từ 8 xu đến 15 xu, thời điểm này, một công nhân lương tháng cũng chỉ được 30 tệ, những cuốn sách này thực sự không hề rẻ.

Tạ Bạch Lộ đi thành phố mang theo 5 tệ, cô định mua 1 cuốn tiểu thuyết đem về đọc, dẫu sao ở nhà cũng buồn chán, không có điện thoại di động, không có ti vi, ngay cả radio cũng không có.

Nhưng tiền của cô có hạn, cũng không biết quyển nào hay nhất, do dự một lúc, Tạ Bạch Lộ vẫn là hướng về phía Đường Tự Lập mở miệng hỏi: “Cái đó…bạn học Đường, những cuốn sách này anh có đọc qua chưa?”Cô cảm thấy Đường Tự Lập chắc là đọc qua rồi, trong sách không giới thiệu về người giàu có này nhiều, nhưng có viết anh từ nhỏ đã thích đọc sách.

Quả nhiên, Đường Tự Lập cười nói: “Về cơ bản đều đọc qua rồi, cô muốn mua sách sao?”“Đúng vậy.

“Tạ Bạch Lộ nói, “Tôi chỉ định mua một quyển, cho nên muốn nhờ anh giúp tôi giới thiệu quyển nào hay nhất.

”Đường Tự Lập nói: “Vậy cô không cần mua, những cuốn sách này ở nhà tôi đều có, ngày mai cô có thể đến nhà tôi mượn sách, muốn mượn mấy quyển thì mượn.

”Tạ Bạch Lộ vô cùng động tâm, con cháu cán bộ chính là khác biết, hơn 1 tệ một quyển sách, nhà anh lại đều có!“Nhưng, sau khi tôi mượn, bao lâu sau mới có thể trả lại cho anh?” Tạ Bạch Lộ hỏi.

Đường Tự Lập không để ý nói: “Lần sau khi nào cô đến thăm chú Phạm, lúc nào đem qua cũng được, dù sao mấy quyển đó tôi đều đọc qua rồi, cô cũng không cần vội đem trả.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Chương 34


Editor: TulaBachu1316

Cuộc sống nhàm chán cuối cùng cũng khiến Tạ Bạch Lộ cúi đầu trước Đường Tự Lập, cô không chút cốt khí nói: “Vậy phải cảm ơn anh nhiều rồi, ngày mai tôi đến nhà anh mượn sách, lúc nào đến thì tiện?”Đường Tự Lập nói: “Tôi buổi trưa về nhà ăn cơm, 11 giờ cô có thể tới.

”Thời đại này cho dù là công xưởng hay là trường học, buổi trưa đều có đủ thời gian nghỉ ngơi, như những đứa trẻ thành phố bọn họ, đại đa số đều về nhà ăn cơm trưa.

Tạ Bạch Lộ nói: “Vậy thì 11 giờ.

”Đường Tự Lập rõ ràng rất nhiệt tình, anh từ túi đeo chéo lấy ra một quyển vở, xé một tờ giấy phía sau cùng viết địa chỉ khu đại viện quân đội và tuyến xe bus, sau đó đưa cho Tạ Bạch Lộ.

Chiếc bút máy này trên tay anh viết rất đẹp, nét bút mạnh mẽ, đến mức có thể đem làm bảng chữ cái mẫu.

“Cảm ơn.

” Nhận lấy tờ giấy, thái độ Tạ Bạch Lộ tốt hơn nhiều, “Vậy chúng ta bây giờ về nhà cậu 3 tôi nhé.

”Đường Tự Lập cười cười, nói: “Vẫn nhờ cô đi cùng tôi đến cửa hàng bách hóa một chuyến.


”Tạ Bạch Lộ lại bối rối đi theo anh đến cửa hàng bách hóa một chuyến, nhìn thấy Đường Tự Lập dùng phiếu mua hai hộp bánh ngọt, hai chai nước đường đóng hộp, bánh ngọt đều là loại hình vuông, tương tự như bánh hạch đào, mỗi hộp có 10 cái.

“Anh rất thích ăn bánh ngọt sao?” Tạ Bạch Lộ tò mò hỏi.

Đường Tự Lập bật cười thành tiếng, sau đó nhịn cười, nói nhỏ: “Buổi tối đi làm khách, đương nhiên không thể đi tay không.

”“Ồ…” Tạ Bạch Lộ mặt hơi ửng đỏ, liền không nói chuyện nữa, chỉ yên lặng đi theo phía sau Đường Tự Lập.

Trên đường ra trạm xe buýt, Đường Tự Lập đưa cô rẽ vào một con hẻm nhỏ, nói là có đồ tốt có thể uống.

Đi đến sâu trong hẻm, Đường Tự Lập gõ gõ một cửa sổ kính có vẻ cũ kỉ, cửa số rất nhanh liền mở ra, bên trong một cô gái tầm 12 13 tuổi mặt tròn trịa thò đầu ra, giọng rất nhỏ hỏi: “Tìm ai?”“Tìm lão Lý, hôm nay trời nắng thật đẹp.

” Đường Tự Lập nói một câu không đầu không đuôi.

“Muốn mấy bát?”“Hai bát, thêm hai cái bánh đường.

” Đường Tự Lập cũng nói rất nhỏ.

“Mau vào đi.

” Cô gái nói xong, liền thụt đầu vào rồi đóng cửa sổ lại, mở cánh cửa gỗ ở bên cạnh.

Đường Tự Lập cười rồi kéo Tạ Bạch Lộ vào trong, lại tiện tay đóng cửa lại.

Ánh sáng trong phòng hơi tối, cạnh tường có một cái bàn vuông cùng mấy chiếc ghế gỗ dài, có một mùi hương ngọt nhẹ.

Cô gái từ trong nhà bưng ra hai bát viền xanh đang bốc khói đặt lên bàn, sau đó lại bưng ra một đ ĩa, bên trong bỏ hai chiếc bánh mì trắng nướng.

“Mau ăn, đây là sữa đậu nành nóng và bánh đường.

” Đường Tạ Lập cười nói: “Ngon hơn nhà hàng quốc doanh.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Chương 35


Editor: TulaBachu1316

Tạ Bạch Lộ có chút hiểu được, gia đình này là lén lút bán đồ ăn uống, cho nên mới lén lén lút lút như vậy.

Thấy Đường Lập Nghiệp đã cúi đầu ăn, Tạ Bạch Lộ cũng nhanh động thủ.

Sữa đậu nành rất đậm, bỏ chút đường, ăn chung với bánh đường, vị rất ngon, tay nghề thực sự rất tốt.

Đường Tự Lập ăn rất nhanh, anh ăn xong liền đi trả tiền, quay lại còn nói nhỏ với Tạ Bạch Lộ: “Nhà này không nhận phiếu lương thực, cho nên chúng tôi thường tới ăn.

”Tạ Bạch Lộ gật gật đầu, quả nhiên bất cứ thời điểm nào đều có những người biết động não, vẫn có thể tận dụng khả năng để cải thiện cuộc sống.

Uống sữa đậu nành nóng, lại ăn bánh đường, toàn thân nóng lên, Tạ Bạch Lộ ở trạm xe buýt tranh trả tiền vé xe với Đường Tự Lập.


Cô đề xuất muốn trả tiền sữa đậu nành và bánh đường, Đường Tự Lập không đồng ý, liền chỉ có thể trả một phần tiền vé xe buýt.

Đường Tự Lập là người tương đối hay nói, cả đoạn đường anh giới thiệu cảnh vật bên đường cho Tạ Bạch Lộ, lại nói về những chuyện thú vị trong trường học, bầu không khí vẫn thực sự hòa hợp.

Đến xưởng dược, Phùng Bảo Trân đã về đến nhà rồi, đang làm cá trong bếp.

Đường Tự Lập đưa quà mà anh mua đến, ngoài bánh ngọt, đồ hộp mua ở cửa hàng, trong túi anh còn có hai bao thuốc lá đặc cấp.

Phùng Bảo Trân vô cùng vui vẻ, cảm thấy con út nhà họ Đường chắc chắn là thích Tạ Bạch Lộ rồi, mới tặng nhiều đồ tốt như vậy.

“Hai đứa cùng nhau về như vậy? Gặp nhau ở đâu thế?” Phùng Bảo Trân bỏ quà xuống, lúc này mới hỏi.

Tạ Bạch Lộ nói: “Gặp nhau ở cửa hàng.

”Phùng Bảo Trân vội nói: “Ai yo, vậy mà cháu lại không ngăn tiểu Đường lại, sao lại kêu người ta mua nhiều đồ đến vậy? Đứa trẻ này thật là.

”Đường Tự Lập nói: “Dì Phùng, chút quà này vẫn có chút sơ sài, cha cháu không ở nhà, nếu không, cháu nhất định tìm ông ấy lấy hai chai rượu đặc cấp đem tới.

”Phùng Bảo Trân càng thầm khẳng định suy đoán của bản thân, chỉ có con rể đến nhà mới tặng rượu ngon!Bà ấy vô cùng vui vẻ để hai đứa trẻ ra phòng khách ngồi uống trà, sợ bọn họ xấu hổ, còn mở radio điều chỉnh âm lượng nhỏ.

Hôm nay bên ngoài nắng to, cho nên trong phòng vẫn tương đối ấm áp, Đường Tự Lập tuổi trẻ sức lực lớn, đi ra đến phòng khách liền cởi bỏ áo khoác ngoài, lộ ra áo len quân dụng bên trong.

Anh dáng vẻ cao gầy, lúc này chỉ mặc áo len và quần dài, có thể nhìn ra hai chân rất dài, tỉ lệ thân hình cũng rất cân đối.

Tạ Bạch Lộ cũng cởi áo khoác bông hoa của mình ra rồi đi vào bếp giúp đỡ, Đường Tự Lập nhìn nhìn chiếc áo len cô mặc trên người được đan bằng chỉ tháo từ găng tay bảo hộ, đoán rằng ở nhà cô rất được chiều chuộng.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Chương 36


Editor: TulaBachu1316

Bởi vì thời này nông thôn và thành thị vẫn có sự khác biệt lớn, người dân ở quê thậm chí không thể mặc được những chiếc áo đan từ sợi tháo từ găng tay này, nếu điều kiện tốt, họ sẽ mua quần áo vệ sinh, điều kiện kém, mùa đông chỉ mặc áo dài tay, bên ngoài khoác áo bông độn, gió thổi cái là tứ phía đều phồng lên.

Tạ Bạch Lộ không chỉ mặt áo vải sợi, người và mặt mũi cũng không gầy, vừa nhìn là biết được gia đình nuôi dưỡng không tệ.

“Đứa trẻ ngốc, cháu chạy vào đây làm gì? Ra ngoài nói chuyện với tiểu Đường đi.

” Phùng Bảo Trân cười đẩy đẩy Tạ Bạch Lộ.

Tạ Bạch Lộ giả ngốc: “Cậu 3 kêu cháu nấu món cá.

”“Vậy cũng không được để tiểu Đường một mình ở ngoài đó chứ.


”“Cậu 3 rất mau là về đến rồi.

”Quả nhiên, lời vừa nói xong, Phạm Bảo Mộc đã về đến, trong tay còn bưng một nồi nhôm, xem như bảo bối đi vào nhà bếp.

“Thị hầm mua về rồi đây.

” Phạm Bảo Mộc nói: “Thứ đồ này uống rượu rất ngon, buổi tối tôi muốn cùng tiểu Đường uống hai chén.

”“Tiểu Đường đã đến rồi, ông mau ra ngồi cùng người ta đi.

” Phùng Bảo Trân đuổi ông ra ngoài.

Thời buổi này, thịt hầm ở nhà hàng quốc doanh chính là hàng thật giá thật, làm ngày nào bán ngày đó, tuyệt đối không có hàng tồn, Phạm Bảo Mộc mua thịt hầm trong đó có tim lợn, thịt thủ lợn, không phải là phần ngon nhất, nhưng cũng rất xa xỉ rồi.

Tạ Bạch Lộ nghĩ ngày mai phải đi mượn sách, liền dùng ra 12 phần bản lĩnh, đem cá chiên vàng hai mặt, cho hành, gừng tỏi, ớt khô rồi chầm chậm kho.

Trước khi cho ra khỏi nồi, còn rắc lên trên ít hành cắt nhỏ, mùi thơm nức mũi.

Phùng Bảo Trân nếm thử ngụm canh cá, mắt sáng lên: “Ai yo, ngon quá, Bạch Lộ nhà chúng ta giỏi quá! Người mợ này đều kém xa cháu rồi!”Khách quý đến nhà, Phùng Bảo Trân và Tạ Bạch Lộ lại làm nõn bắp cải xào nấm hương, đậu phụ hầm bắp cải nấu miến, trứng chiên hành lá, cộng thêm cá kho và thịt hầm, đây là ăn tết mới có những thứ ngon thế này, Phạm Quốc Xương sớm đã đói không chịu được, ngồi xổm trước cửa bếp giống như chó con nhìn những đồ ăn đó.

Tạ Bạch Lộ rất thích em trai họ nhỏ này, tranh thủ mợ 3 không để ý, lén lút nhét một miếng thịt thủ lợn vào miệng Phạm Quốc Xương, thằng bé lập tức thích thú chị họ này.

Một bữa cơm mà cả khách và chủ đều vui vẻ, Phạm Bảo Mộc và Đường Tự Lập mỗi người uống 2 chén rượu trắng, những người khác uống sữa mạch nha, ăn sạch sẽ cả bàn đồ ăn.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Chương 37


Editor: TulaBachu1316

Đặc biệt là món cá kho mà Tạ Bạch Lộ làm, được tất cả mọi người yêu thích.

“Tiểu Đường, chú nói không sai chứ? Bạch Lộ nhà chúng ta có phải là rất giỏi không?” Phạm Bảo Mộc uống rượu, liền nói nhiều hơn, ông ấy vỗ vai Đường Tự Lập, nói to: “Chú nói với cháu, Bạch Lộ nhà chúng ta còn rất tiến bộ, nó ấy à, nó còn muốn học tiếp cấp 3! Bạch Lộ nhà chúng ta thật tốt bao nhiêu, nó cũng không dễ dàng gì! Cha nó hi sinh lúc nó còn chưa sinh ra, đến di cốt cũng chưa đem về, chôn ở biển Q! Cha nó nếu còn sống đến bây giờ, chí ít cũng phải là cấp đoàn trở lên.

”Đường Lập Nghiệp vẫn là không say chút nào, anh chầm chậm nhìn Tạ Bạch Lộ ngồi đối diện, nhẹ nhàng nói: “Thực sự là không dễ dàng.

”Ăn cơm xong, bên ngoài trời đã tối, Phạm Bảo Mộc đi xe đạp về, muốn đưa Đường Tự Lập về.

Phùng Bảo Trân kéo Tạ Bạch Lộ ra sân tiễn bọn họ, còn cười nói: “Tiểu Đường, đến chơi nhiều hơn nhé.

”Đường Tự Lập cười nhìn nhìn Tạ Bạch Lộ, gật đầu nói: “Cháu sẽ đến.


”Phùng Bảo Trân rất vui vẻ, bà ấy đẩy đẩy Tạ Bạch Lộ nói: “Đứng ngây ra đó làm gì? Mau nói câu với tiểu Đường đi.

”“Bạn học Đường, tiếp đón không chu đáo, xin thông cảm.

” lời Tạ Bạch Lộ nói đặc biệt nghiêm túc.

Phùng Bảo Trân bất đắc dĩ cười: “Bạch Lộ nhà chúng ta tuổi còn nhỏ, đơn thuần.

”Đường Tự Lập thoải mái hào phóng nói: “Tiểu Tạ, ngày mai 11 giờ, đừng quên nhé.

”Chuyện mượn sách thì sao mà quên được?Tạ Bạch Lộ lập tức mặt tươi cười: “Sẽ không quên đâu, tôi sẽ đến đúng giờ.

”Đợi Đường Tự Lập và Phạm Bảo Mộc đi xa rồi, Phùng Bảo Trân mới kéo Tạ Bạch Lộ vào nhà, vội không ngừng truy hỏi: “Bạch Lộ, hai người còn hẹn ngày mai gặp mặt sao? Đi đâu vậy? Đi xem phim sao?”Thời buổi này, thanh niên nam nữ ở thành phố, khi hẹn hò đều thịnh hành đi xem phim và dạo công viên, cho nên Phùng Bảo Trân mới hỏi như vậy.

“Không phải, là anh ấy cho cháu mượn sách.

” Tạ Bạch Lộ nói.

“Vậy thì cháu sẽ đến nhà cậu ấy?” Phùng Bảo Trân kinh ngạc.

“Đúng vậy.

”Phùng Bảo Trân hít sâu một hơi, nắm lấy hai tay của Tạ Bạch Lộ, dùng lực nói: “Cháu yên tâm, mợ tối nay sẽ may xong quần áo cho cháu, ngày mai đảm bảo cháu sẽ không bị mất mặt!”“Hả? Không cần chứ, thức cả đêm thì mắt cũng không chịu nổi đâu.

” Tạ Bạch Lộ nói, “Cháu chỉ là đi mượn sách thôi, mặc đồ bình thường như trên người cháu là khá ổn rồi.

”“Không được! Nhất định phải mặt áo mới, để lưu lại ấn tượng tốt với người nhà của tiểu Đường!” Phùng Bảo Trân kiên quyết nói: “Quần áo cứ giao cho mợ, cháu mau vào tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi.

”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38


Editor: TulaBachu1316

Tạ Bạch Lộ chỉ có thể nghe lời đi tắm rửa rồi đi ngủ, trước khi ngủ đương nhiên lại đi vào hệ thống.

Hệ thống nói: “Kí chủ, khuyên cô nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ cấp 2, sớm lấy được phần thưởng, sẽ tốt cho kí chủ.”

Tạ Bạch Lộ hiện tại đã có chút quen thuộc với hệ thống, liền đột nhiên cảm thấy trong lời nói này có ẩn ý, nhưng cho dù cô truy hỏi thế nào, hệ thống đều sẽ không giải thích, cô chỉ có thể hậm hực ra khỏi hệ thống.

Sáng hôm sau, Tạ Bạch Lộ liền mặt quần áo mới được Phùng Bảo Trân làm cho---áo khoác màu lam nhạt, kiểu cổ lật, một hàng cúc đen, còn có 4 túi áo, mặc bên ngoài áo bông hoa rất vừa vặn.

Phạm Quốc Khánh nhìn quần áo mới trên người chị họ, lại bực bội đỏ cả mặt, bữa sáng chỉ ăn mấy miếng, liền hậm hực ra ngoài đi học.

Phạm Quốc Xương thì ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Tạ Bạch Lộ, còn khen ngợi: “Chị họ xinh thế.”

Tạ Bạch Lộ cười nhéo nhéo mặt nhỏ của Phạm Quốc Xương: “Miệng thật ngọt.”

Bởi vì sợ đến trễ, 10 giờ Tạ Bạch Lộ đã ra khỏi nhà rồi, đến cổng đại viện khu quân đội, chiến sĩ đứng gác ở cổng chặn cô lại, kêu cô đến bốt canh gác kí tên đăng kí.

“Tên là gì? Có giấy chứng minh gì không?”

Tạ Bạch Lộ lắc lắc đầu, nói nhỏ: “Tôi tên Tạ Bạch Lộ, tôi đến tìm Đường Tự Lập.”

Binh sĩ mắt một mí đó lập tức cười: “Thì ra là khách của nhà sư trưởng Đường, tiểu Đường sáng nay có nói qua với chúng tôi rồi, nói có một bạn học tóc thắt 2 bím, mặc áo bông hoa màu vàng đến tìm cậu ấy, không ngờ cô lại đổi quần áo rồi.”

Tạ Bạch Lộ bị nói mà mặt đỏ ửng, đây hình như giống như cô cố ý sửa soạn đẹp rồi mới đến tìm Đường Tự Lập.

Nhưng mợ 3 thức cả đêm mới làm xong áo mới này, cô mà không mặc, Phùng Bảo Trân sẽ buồn.

Đồng thời, trong lòng Tạ Bạch Lộ còn vô cùng cảm thán, thứ nhất là cảm thán sự cẩn thận của Đường Tự Lập, thứ 2 là không ngờ cha anh lại là sư trưởng.

Vừa nghĩ đến đây, Tạ Bạch Lộ vẫn là đột nhiên lại thở phào nhẹ nhõm, đây chính là cậu ấm con nhà sư trưởng, anh sẽ không có liên quan gì đối với cô gái nhà quê như cô.

Sau khi được cho qua, Tạ Bạch Lộ đi theo đường mà chiến sĩ chỉ cho cô, chầm chậm đi về hướng nhà họ Đường.

Hôm nay trời nắng đẹp, trong đại viện khu quân đội không ít người già đưa mấy đứa trẻ lớn ra ngoài sưởi nắng, vận động, nhìn thấy Tạ Bạch Lộ, cả đám bà lão đều nhìn cô tò mò.

Tạ Bạch Lộ mặt không biến sắc đi qua, băng qua sân bóng rổ trống không, đi thẳng tới khi đến trước một dãy nhà 2 tầng có sân rộng mới dừng lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39


Editor: TulaBachu1316

Những căn nhà tầng này rất khí phái, mỗi nhà đều trồng không ít cây, mặc dù đang là mùa đông, nhưng vẫn có rất nhiều cây xanh, trông rất trong lành.

Nhà Đường Tự Lập là căn thứ 3 phía bên tay trái, Tạ Bạch Lộ tìm đến trước cửa, phát hiện cổng đã khóa, chắc trong nhà không có người.

Đường Tự Lập hôm qua đã nói cha anh không ở nhà, trong sách đại khái có nhắc tới nghề nghiệp của mẹ anh, nhưng Tạ Bạch Lộ sớm đã quên mất rồi, dẫu sao anh cũng không phải nhân vật chính.

Tạ Bạch Lộ yên tĩnh đứng đợi một lát trước cổng, Đường Tự Lập đã chạy xe đạp về.

Lúc anh nhìn thấy Tạ Bạch Lộ, mắt hơi khựng lại, sau đó mới nộ ra gương mặt tươi cười, cất cao giọng nói: “Sao đến sớm vậy?”

“Đến muộn không tốt.” Tạ Bạch Lộ cũng cười, đây chính là thư viện cá nhân sau này của cô, nhất định không thể đắc tội.

Đường Tự Lập mở khóa cổng, kéo cửa cổng ra rồi mời Tạ Bạch Lộ vào, sau đó vừa định đẩy xe đạp vào, liền nhìn thấy sân nhà bên cạnh có một cậu bé 3 4 tuổi chạy qua, cách một hàng rào sắt kêu đói.

Đường Tự Lập sắc mặt hơi động, anh nói: “Thím họ của em đâu?”

Cậu bé lắc lắc đầu, “Em không biết, anh, em đói.”

“Biết rồi, em đợi anh một chút.” Đường Lập Nghiệp dựng xe dựa vào gốc cây trong sân nhà mình, sau đó nói với Tạ Bạch Lộ: “Đợi tôi một chút.”

“Được.” Tạ Bạch Lộ tò mò đi theo anh qua trước sân nhà cậu bé kia.

Cổng cũng khóa rồi, Đường Tự Lập nói qua hàng rào với cậu bé: “Tiểu Thạch Đầu, anh lấy bánh quy cho em ăn trước, rồi anh đi nhà ăn lấy cơm cho em, có được không?”

Tiểu Thạch Đầu cắn ngón tay gật gật đầu, cười lộ ra lúm đồng tiền: “Vâng ạ.”

Đường Tự Lập lúc này mới đưa Tạ Bạch Lộ về lại sân nhà mình, đợi mở cổng đi vào rồi anh mới nói: “Người chăm sóc Tiểu Thạch Đầu đó không biết là đi đâu rồi, đã trưa rồi, tôi lấy chút bánh quy cho Tiểu Thạch Đầu, sau đó đưa cô đến nhà ăn ăn cơm.”

Tạ Bạch Lộ nói: “Tôi không cần đâu, tôi không đem theo phiếu lương thực.”

“Tôi mời cô.” Đường Tự Lập cười rất ôn hòa, ánh mắt nhìn Tạ Bạch Lộ sáng lấp lánh: “Không cần phải xa cách với tôi như vậy.”

Lời nói này khiến trong lòng Tạ Bạch Lộ nhảy lên---anh đây là có ý gì chứ?

Đường Tự Lập lấy ra hộp bánh quy trong tủ ở phòng khách tầng 1, mở ra xem một chút, thấy không còn nhiều, liền cầm hộp đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Cô ngồi một chút, tôi lập tức quay lại rót nước cho cô.”

“Tôi tự rót nước được rồi, anh cứ bận việc mình đi.”

Đường Tự Lập cười: “Được, bình nước nóng ở trong bếp, cốc thì ở đây, cô tự mình làm nhé, tôi đi nói mấy câu với Tiểu Thạch Đầu.”

Sau khi Đường Tự Lập đi ra, Tạ Bạch Lộ vào nhà bếp xem một chút, rót cho mình cốc nước.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom