Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 400: Chương 400



Cậu ấy cắn môi, lấy ra con quay và thanh kiếm nhỏ bằng gỗ mà mình yêu thích nhất.

“Đại Bảo, cháu rất hợp với thanh kiếm này, nếu ai bắt nạt cháu thì cầm nó đ.â.m vào đầu gối đối phương.

Tiểu Bảo, đây là con quay, cháu yếu hơn, chơi con quay này nhiều biết đâu sẽ khỏe hơn.”

Tống Đông Đông được nhận truyện tranh cũng không vui nổi.

Sau này sẽ không còn ai ngủ cùng và nói chuyện với cậu ấy vào buổi tối nữa.

Mặc dù cậu ấy không nghe hiểu mấy điều linh ta linh tinh hai cậu bé nói, nhưng một mình ngủ vẫn rất cô đơn.

Quý Dương nghiêm túc nói với cậu ấy:

“Cậu, mặc dù lúc đầu bạn của cậu muốn bắt nạt chúng cháu, nhưng bây giờ mọi người đã là bạn bè rồi.”

Tống Đông Đông gãi đầu, cậu ấy không ngờ cháu trai lại biết được:

“Cậu ta không dám bắt nạt các cháu đâu, các cháu gọi cậu là cậu thì chúng ta là người một nhà rồi.

Nếu ở trường có ai bắt nạt các cháu thì không được như vậy nữa, nam tử hán chúng ta không được sợ! Càng không thể nhẫn nhịn, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.”

Quý Nguyên vỗ tay đồng ý: “Không sợ! Có thù phải báo!”

Quý Dương nắm chặt thanh kiếm nhỏ: “Cháu sẽ làm anh cả, sẽ không để bạn bè bắt nạt đâu.”

Tống Đông Đông vỗ vai cậu bé cổ vũ: “Khá lắm, không hổ là cháu của cậu.”

DTV

Tống Thu Sinh lái xe đưa cả nhà em gái đến thị trấn, sau đó lấy xe ở nhà Tiểu Lý.

Sau ngày mười lăm tháng giêng anh ấy sẽ về cùng Tiểu Lý.

Mẹ đưa cô cả đống quà tết, hầu hết là bảo cô đưa cho nhà mẹ chồng, toàn là đặc sản địa phương, chỗ còn lại là đồ của cô.

Tống Thời Hạ không từ chối được nên chỉ có thể mang theo, cô cảm giác như mẹ đã đưa cho mình tất cả thịt trong nhà.

Những hộp các tông đóng gói khi mua máy giặt được dùng để đóng gói quà năm mới.

Người nào không biết còn tưởng cô mang máy giặt lên thành phố trả hàng ấy chứ.

Trước khi lên xe, bà Tống nhanh tay nhét một bao lì xì vào người con rể, trước khi mọi người kịp phản ứng thì bà đã lùi lại.

Quý Duy Thanh ngẩn người, Tống Thời Hạ thì lại hiểu ý của ba mẹ.

“Anh cầm đi, quà gặp mặt ba mẹ em cho anh đấy.”

Anh đành phải cất bao lì xì dày cộp kia vào túi.

“Tại sao lại tặng quà gặp mặt cho anh chứ?”

Tống Thu Sinh đánh tay lái, vui vẻ giải thích:

“Đây là tập tục ở nông thôn bọn anh, sau khi kết hôn, lần đầu tiên về nhà đón năm mới sẽ được nhận món quà gặp mặt, điều đó có nghĩa là ba mẹ rất hài lòng về em.”

Quý Duy Thanh lấy lì xì ra định mở vali nhét vào.

Tống Thời Hạ thấy vậy thì nhíu mày: “Sao vậy, anh sợ làm mất sao?”

Quý Duy Thanh nghiêm túc gật đầu: “Ừ, anh sẽ không tiêu số tiền này, để cất trong nhà.”

Cô thấp giọng nói: “Không phải anh định giữ lại sưu tầm đấy chứ?”

“Không được à?”

Nhìn ánh mắt khó hiểu và dáng vẻ trịnh trọng của anh, Tống Thời Hạ không còn gì để nói.

Đương nhiên là được rồi, ai bảo đây là quà gặp mặt của anh chứ.

Cô không nhịn được bật cười, trêu chọc anh:

“Vậy anh cất tiền đi, đừng để bên ngoài cho em thấy, em tiêu hết bây giờ.”

Giáo sư Quý nghiêm túc nhìn cô, mặt viết đầy chữ:

“Em có thể thoải mái tiêu tiền trong nhà, nhưng không được động đến khoản tiền này.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 401: Chương 401



Tống Thời Hạ thấy anh thật lòng muốn giữ tiền lì xì lại sưu tầm thì không trêu chọc anh nữa.

Không ngờ giáo sư Quý lại còn một mặt ngây thơ như thế.

DTV

Tống Thu Sinh cảm thấy cậu em rể giáo sư đại học này hơi ngốc.

Ba mẹ cho tiền lì xì là để cho anh tiêu, nhưng không hiểu sao anh lại đòi giữ lại sưu tầm, xem ra em rể không thiếu tiền tiêu rồi.

Hàn Dung không ngờ con trai và con dâu lại về sớm như thế, nói không vui là giả.

Bà không giấu nổi vẻ vui mừng và sung sướng.

“Sao các con lại về giờ này, sao không ở quê tới hết tết hãy lên?”

Nhìn thấy cháu nội, bà vô cùng vui vẻ, hai đứa nhỏ cũng béo hẳn ra, trên đầu đội mũ đầu hổ bông xù.

Tống Thời Hạ nhiệt tình chào hỏi mẹ chồng:

“Mẹ à, bên ngoài lạnh lắm, chúng ta mang đồ vào rồi nói chuyện đi, lần này bọn con mang theo nhiều quà về lắm ạ.”

Hàn Dung vừa khiêng đồ giúp, vừa cười nói:

“Trong nhà cũng không thiếu cái gì, con mang nhiều đồ như thế về làm gì cho mệt.”

Tống Thời Hạ giới thiệu sơ qua:

“Đây là gia cầm nhà con nuôi, ba mẹ con nuôi kỹ lắm, thịt cũng ngon nữa ạ. Heo này g.i.ế.c để ăn tết, gà vịt đều còn sống, mẹ có thể tiếp tục nuôi thêm.”

Vu Phương ở cách vách nghe thấy tiếng xe hơi thì đi ra, đứng dưới tường sân nhà mình nghe lén.

Lúc nghe Tống Thời Hạ nói nhà có nuôi gia cầm thì cô ta không khỏi khinh bỉ.

Chỉ có đám dân quê mới khoe nhà mình nuôi heo nuôi gà.

Nhà Tống Thời Hạ nhất định là vừa dơ vừa bừa bộn, chắc là phân gia cầm khắp nơi, không có chỗ đi luôn mất.

Quý Duy Thanh theo Tống Thời Hạ về quê chắc phải khổ sở lắm.

Nhưng cô ta lại không ngờ dì Hàn lại không hề để ý chuyện con dâu ở nông thôn, trong lòng lại cảm thấy bất bình hơn.

Hàn Dung cười nói:

“Vậy thì mẹ với ba con có lộc ăn rồi, thịt heo nhà nuôi nhất định sẽ ngon lắm đây, mau đưa gà vịt mẹ cầm cho, đừng làm dơ giày của con.”

Quý Yên Nhiên từ trên lầu chạy xuống.

Cô ấy reo lên: “Anh, chị dâu, anh chị về rồi!”

Tống Thời Hạ vẫy tay gọi cô ấy: “Đến cầm đồ phụ chị mà, đừng ai hòng thoát kiếp vác đồ nhé.”

Xe hơi bị nhét đầy ụ, ông bà Tống chỉ thiếu điều nhét hết đồ có sẵn trong nhà lên xe để con gái được nở mày nở mặt trước mặt nhà chồng.

Phải chuyển mấy lượt mới xong, đặt cả đống to trước cửa nhà bếp, Hàn Dung cười tít mắt.

“Mẹ con cho nhiều đồ như thế, thành ra quà tết mẹ chuẩn bị lại có vẻ hơi ít.”

Tống Thời Hạ cười đáp:

“Đây toàn là gia cầm nhà nuôi thôi, rau củ cũng là nhà trồng, không đáng mấy đồng đâu mẹ ạ.”

Nhưng Hàn Dung lại không đồng ý:

“Tết nhất mua mấy thứ này không rẻ đâu, cải trắng bình thường có mấy xu, đến tết giá toàn tăng gấp đôi.

Các con mang cả đống đồ về, giúp nhà ta tiết kiệm được kha khá tiền đi chợ đấy.”

Tống Thời Hạ cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào ấm áp.

Sao mình lại may mắn có được người mẹ chồng như thế chứ!
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 402: Chương 402



Cô kéo tay mẹ chồng:

“May mà bọn con về sớm giúp nhà mình tiết kiệm được một mớ tiền, nhà mình đã mời ai đến làm khách chưa ạ?”

“Vẫn chưa, con nói xem có đúng dịp hay không, mẹ với ba con định mùng 10 nhà hàng quốc doanh mở cửa thì sẽ đặt thức ăn ở đó cho tiện, không ngờ các con lại về sớm thế này.”

Một mình bà không đứng bếp được, cô con dâu khéo tay không có ở nhà, con gái út chỉ biết nấu mỗi mì.

DTV

Con gái lớn đã lập gia đình rồi, đâu thể lần nào có khách cũng gọi tới nấu nướng giúp bà được, nên bà với chồng quyết định sẽ đặt món ở nhà hàng quốc doanh.

Tống Thời Hạ nhìn quanh một lượt: “Ba đi đâu rồi ạ?”

“Ba của các con đi ra ngoài đi dạo rồi, ông ấy không chịu ở không, chắc là ra đầu hẻm xem người ta đánh cờ rồi.”

Chuyện đầu tiên Quý Dương và Quý Nguyên làm sau khi về nhà chính là c** q**n áo.

Lúc ở dưới quê hai đứa bé mặc quần áo dày cộp.

Hàn Dung quay lại thì kinh ngạc nói: “Hóa ra không phải béo lên à, sao lại mặc nhiều áo thế?”

Tống Thời Hạ mỉm cười giải thích: “Nhà con gần núi, nhiệt độ thấp nên cho hai đứa mặc dày một chút.”

Nói xong, cô lại xách vali quần áo lên lầu xếp gọn lại.

Quần áo mặc về nhà đều phải cho hết vào máy giặt để giặt, tiếc là không thể cho hết vào máy giặt được, có mấy thứ phải giặt tay.

Hàn Dung nhân cơ hội hỏi thăm con trai: “Ba mẹ Tiểu Tống thế nào?”

Mấy hôm nay ở nhà, ngày nào cũng có khách tới nhà chúc tết, bà thật sự không thể đi thăm sui gia được.

Quý Duy Thanh móc tiền lì xì ra: “Đây là quà gặp mặt ba mẹ cô ấy cho con.”

Hàn Dung khó hiểu:

“Ý mẹ là thái độ của ba mẹ Tiểu Tống ấy, con khoe tiền lì xì với mẹ làm gì?”

Phong lì xì này khá dày, xem ra sui gia cũng rất hài lòng với con trai bà.

Quý Dương đang ngồi chơi với em trai đột nhiên nói xen vào: “Ông bà ngoại không giận, cậu út còn tặng quà cho bọn cháu nữa.”

Hàn Dung trừng con trai một cái, cười tủm tỉm hỏi thăm Quý Dương.

Quý Duy Thanh quay về phòng, thấy Tống Thời Hạ đang thay quần áo, thay hết từ trong ra ngoài.

Ở dưới quê hong lửa đúng là ấm thật, nhưng áo bông với tóc dính toàn tro bụi.

Ở nhà không có cảm giác gì, quay về thành phố một cái thì cái thói ở sạch của cô lập tức tái phát.

Tống Thời Hạ thay quần áo sạch ra:

“Anh có tắm không? Em phải lau người, thuận tiện gội đầu cái đã, bằng không em chịu không nổi.”

Quý Duy Thanh mở tủ quần áo ra lấy đồ.

“Nhà tắm chắc là mở cửa rồi, mình cùng đi tắm đi.”

Tống Thời Hạ cảm thấy cũng được, hệ thống sưởi ở nhà tắm nhất định xịn hơn ở nhà.

Quý Dương và Quý Nguyên vừa nghe nói muốn đi nhà tắm thì vội chạy lên lầu lấy quần áo.

Quý Yên Nhiên trộm nhìn chị dâu với vẻ hâm mộ, Tống Thời Hạ cũng đã để ý tới ánh mắt của cô ấy.

“Yên Nhiên có đi cùng không em?”

Quý Yên Nhiên lập tức nhảy dựng lên, “Em đi ạ! Chị chờ em một chút!”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 403: Chương 403



Vu Phương ở nhà sửa soạng một hồi, vừa mới đi tới cửa nhà họ Quý thì nhìn thấy bốn người đang định đi ra khỏi nhà.

Nụ cười trên môi cô ta cứng đờ, “Mọi người đi đâu à?”

DTV

Quý Yên Nhiên vô thức tránh né, không đối diện với Vu Phương.

Lâu lắm rồi cô ấy không tiếp xúc với Vu Phương.

Kể từ khi biết được bộ mặt thật của Vu Phương, cô ấy cảm thấy cô ta thật dối trá, cũng tức giận vì tình cảm bao năm nay của mình bị lợi dụng.

Tống Thời Hạ chưa từng xem Vu Phương là đối thủ, nên vẫn thản nhiên cười nói, “Đúng vậy, đi nhà tắm.”

Từ miệng mẹ chồng và Quý Yên Nhiên, Tống Thời Hạ cũng biết Vu Phương là ai.

Nhưng từ nhỏ tới lớn Quý Duy Thanh chỉ xem Vu Phương là hàng xóm, cô cũng chẳng để trong lòng.

Khi không tự khiến mình khó chịu làm gì.

Làm gì có con giáp thứ mười ba cao tay nào, nếu đàn ông từ chối quyết đoán thì bọn họ có thể được như ý muốn chắc?

Vu Phương đứng ở cửa cười gượng: “Mọi người nhàn nhã thật đấy.”

Tống Thời Hạ cười khẽ:

“Tết nhất không tranh thủ hưởng thụ thì còn chờ lúc nào nữa. Không nói nữa, mấy ngày rồi chúng tôi không tắm nên bẩn lắm, mắc công làm dơ áo mới của cô, khi nào về thì nói chuyện tiếp nhé.”

Vu Phương nghe xong, đúng là vô thức lùi lại vài bước.

Cô ta vừa liên tưởng tới mấy tiếng gà kêu trong sân nhà họ Quý ban nãy thì lại cảm thấy người ngợm Tống Thời Hạ nhất định rất bẩn thỉu.

Chờ mấy người đi rồi, Quý Yên Nhiên mới tức giận nói: “Vừa rồi chị ta lùi lại là có ý gì chứ, chê chúng ta bẩn à.”

Tống Thời Hạ cũng không nói rõ chân tướng cho cô bé ngốc này biết.

Vu Phương là chê Tống Thời Hạ bẩn chứ không chê Quý Duy Thanh.

Đáng tiếc, Vu Phương ăn diện trang điểm đẹp đã không khác gì làm cho người mù xem.

Nhà tắm chia ra hai bên nam nữ.

Tống Thời Hạ và Quý Yên Nhiên qua bên chỗ dành cho nữ, Quý Duy Thanh thì dắt hai đứa nhỏ đi qua bên dành cho nam.

Tắm rửa xong đi ra, mặt và lỗ tai Quý Yên Nhiên đều đỏ ửng.

Tống Thời Hạ điềm nhiên như không, bình tĩnh an ủi cô ấy.

“Không sao đâu, một mình tắm không chà được sau lưng cũng là chuyện thường mà, lần này chà sạch hết rồi còn gì.”

Quý Yên Nhiên ngại c.h.ế.t mất thôi, sao người ngợm mình lại nhiều ghét như thế chứ, chị dâu còn giúp mình chà hết ghét nữa.

Chị dâu từ dưới quê lên mà chỉ có tóc bị dơ thôi, người vẫn bình thường, cô ấy suốt ngày ở trong nhà lại bẩn như thế, muốn khóc quá đi mất.

Mấy cô nàng đang ở độ tuổi dậy thì thường hay sĩ diện, lại còn nhạy cảm nữa.

Tống Thời Hạ giúp cô ấy giữ bí mật đáng xấu hổ kia, hảo cảm của Quý Yên Nhiên dành cho chị dâu lại tăng vùn vụt.

Cô ấy ngồi trên ghế sô pha mà cứ nhấp nha nhấp nhổm, dè dặt nhích tới bên cạnh chị dâu, cười hì hì như đang lấy lòng.

“Chị dâu, sao da chị trắng thế ạ, còn em thì đen như than củi ấy.”

Cô ấy vừa nhìn thấy chị dâu đã nhịn không được mà muốn sờ thử.

Chị dâu với cô ấy đứng chung với nhau, làn da cứ như phát sáng ấy.

Cô ấy cảm thấy da của chị dâu trắng bóc như trứng gà lột luôn.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 404: Chương 404



Tống Thời Hạ cười nói:

“Chắc là do chị ít đi ra ngoài, cũng không thích phơi nắng đấy.”

Quý Yên Nhiên buồn bã lầm bầm:

“Em thì thích phơi nắng, phơi nắng chạy chơi đá bóng hay bóng rổ, mồ hôi tuôn như mưa, vừa vui vừa sảng khoái.”

Lúc này còn chưa có khái niệm chống nắng, ít nhất cũng phải hơn 30 năm nữa mới bắt đầu thịnh hành các dòng sản phẩm chống nắng.

Nhưng Quý Yên Nhiên quả thật đen hơn những cô gái cùng tuổi, mùa hè chơi bóng, cô ấy không đen thì còn ai đen nữa.

Cho dù ngoại hình tốt thì cũng không đỡ nổi kiểu xài như phá này.

Mấy cô gái da bình thường đứng bên cạnh cô ấy cũng thành da trắng luôn.

Tống Thời Hạ nghĩ ngợi một hồi mới nói:

“Đầu tiên em cứ tập trung học hành đi, nếu muốn trắng hơn thì chờ thi đại học xong cùng chị học cách chăm sóc da là được.”

Quý Yên Nhiên vui vẻ ôm lấy cổ Tống Thời Hạ.

“Em cảm ơn chị dâu ạ!”

“Buông ra đi nào, sắp bị em siết c.h.ế.t rồi đây.”

Thần kinh vận động của cô em chồng này phát triển thật đấy, cánh tay khỏe như thế.

Quý Yên Nhiên cao hơn bạn cùng lứa tuổi, phải đến 168cm.

Tiếc là lúc này chưa thịnh hành gu người đẹp dáng cao, phỏng chừng rất nhiều bạn nam học cùng không cao bằng cô ấy.

Quý Yên Nhiên cười hì hì kéo tay chị dâu:

“Chị dâu, chị vừa trắng vừa thơm, chờ em tốt nghiệp xong phải đi theo chị học dưỡng da mới được.”

Tống Thời Hạ không phản bác được, nếu là người khác giới nói mấy câu này thì chuẩn bài quấy rối luôn.

“Mau đứng dậy đi, mắc công lát nữa có khách tới lại bị cười cho.”

Quý Yên Nhiên lưu luyến buông ra, chẳng trách anh trai lại lấy chị dâu, chị dâu vừa mềm mại lại thơm tho, đến cô ấy cũng thích nữa.

Hàn Dung từ ngoài sân đi vào:

“Hai đứa nói cái gì mà vui thế, mẹ ở sân sau cũng nghe hai đứa cười nói hì hì vậy.”

Quý Yên Nhiên vui vẻ nói:

“Chị dâu nói chờ con thi đại học xong sẽ chỉ con chăm sóc da, nói không chừng con sẽ trắng hơn đấy.”

“Ái chà, con còn biết làm đẹp đấy à, mẹ còn tưởng mình có thằng con út đấy chứ, phơi nắng đen thui như cục than thế kia.”

Quý Yên Nhiên cười hì hì: “Con thích vận động mà, lẽ nào lại chờ ngày mưa mới đi chơi chứ.”

Hàn Dung không muốn để ý tới cô con gái rượu nữa:

“Anh con còn trắng hơn cả con, con gái con lứa phơi nắng đen thui như thế, sau này không tìm thấy người yêu thì đừng có khóc nhé.”

Quý Yên Nhiên bất mãn dẩu môi: “Con có thể tìm một người không chê con đen mà.”

Hàn Dung lắc đầu, gọi con dâu vào giúp mình một tay.

Bà vừa mới làm thịt một con vịt.

Bà sui có cho rất nhiều củ cải, củ cải tươi non roi rói, ăn sống thì ngọt lịm, có thể hầm một nồi canh vịt củ cải.

Hàn Dung đứng trước bếp lò: “Con gái của Trương Uyển Thanh mang thai rồi.”

Tống Thời Hạ cũng không hiểu về nhà hiệu trưởng Hồ cho lắm:

“Đây là chuyện tốt mà, mang thai ngay tết thế này đúng là song hỷ lâm môn rồi.”

Mẹ chồng lại thở dài, không mấy vui vẻ:

“Có thai là tin tốt, nhưng bà ấy cứ cho rằng đây là nhờ rượu thuốc của con, mẹ giải thích cỡ nào họ cũng không nghe.”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back