Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 776: Chương 776



Ông ta ừ một tiếng, nói với Vương Quỳnh Phương: "Bà xử lý việc này nhanh đi, càng nhanh càng tốt, không thể mặc kệ cho nhà họ Bạch bọn họ bắt nạt Ái Dân nhà chúng ta ra nông nỗi này được."

"Ông cứ yên tâm."

Triệu Chấn Đức nói xong thì lại về phòng ngủ tiếp, còn Vương Quỳnh Phương vừa trấn an vừa dỗ dành Triệu Ái Dân, mãi đến hơn một giờ sau mới quay về ngủ.

Bà ta nằm trên giường, nhớ đến khuôn mặt của Bạch Thanh Nhàn, lại nghĩ đến chuyện cô gả vào nhà họ Bạch sẽ ngủ với chồng của bà ta, trong lòng bà ta nổi lên một ngọn lửa giận, cho dù nuốt thế nào cũng không trôi.

Triệu Chấn Đức nằm bên cạnh bà ta ngáy khò khò. Vương Quỳnh Phương lăn qua lộn lại đến hơn nửa đêm mới ngủ được.

Bà ta lại mơ thấy cái năm mà Triệu Ái Dân mười sáu tuổi, Triệu Ái Dân đi vệ sinh mà không đóng cửa, bà ta thì đang buồn đi vệ sinh, vội vội vàng vàng chạy về nhà vệ sinh, vừa mở cửa ra, bà ta đã nhìn thấy "em trai" của thằng con trai khỏe mạnh của bà ta, còn chưa to bằng ngón tay cái của bà ta nữa.

Vương Quỳnh Phương đột nhiên mở mắt ra, ngoài trời đã tờ mờ sáng, bà ta cầm lấy chiếc đồng hồ báo thức đặt trên bàn, đồng hồ vừa chỉ sáu giờ, Vương Quỳnh Phương vội vàng thức dậy đi nấu đồ ăn sáng.

Triệu Chấn Đức rất chú trọng bữa sáng, nếu mỗi sáng mà ông ta không được ăn sáng đúng giờ thì ông ta sẽ tức giận.

Vo gạo xong rồi bắc lên bếp, Vương Quỳnh Phương nhìn bếp lò mà ngẩn người.

Từ sau khi xác định chuyện con trai mình bị yếu sinh lý, hai vợ chồng bọn họ đã dẫn Triệu Ái Dân đến rất nhiều bệnh viện, tìm rất nhiều bác sĩ, cũng đã uống không ít thuốc, thử qua không ít các phương thuốc cổ truyền, tiêu tốn rất nhiều tiền nhưng không đổi lại chút hiệu quả nào cả.

Sau này, họ tìm được một bác sĩ nam vừa được sửa lại án sai, được thả từ chuồng bò về, sau khi khám cho Triệu Ái Dân xong, anh ta nói với bọn họ, cả đời này Triệu Ái Dân cũng chỉ có thể thế này thôi, không phát triển thêm được chút nào nữa đâu.

Từ chỗ của bác sĩ kia về, Triệu Ái Đức đánh bà ta một trận, nói tất cả đều là lỗi của bà ta, nói bà ta không phải đang sinh con, mà bà ta sinh ra một phế vật.

Vương Quỳnh Phương không dám phản kháng, con trai là chỗ dựa của bà ta, mà bây giờ chỗ dựa này bị đổ rồi, Triệu Chấn Đức vẫn chưa già, bà ta sợ bà ta chọc tức Triệu Chấn Đức rồi, Triệu Chấn Đức sẽ ra ngoài tìm một người phụ nữ khác có thể sinh con trai cho ông ta.

Đoạn thời gian đó là khoảng thời gian mệt mỏi nhất của Vương Quỳnh Phương từ khi bà ta gả cho Triệu Chấn Đức đến nay. Bà ta không những phải an ủi Triệu Ái Dân mà còn phải dỗ dành Triệu Chấn Đức.

Mà Triệu Chấn Đức lại càng được đà lấn tới, chỉ có một chút chuyện không thuận ý ông ta thôi là ông ta sẽ lập tức đánh bà ta một trận, Triệu Ái Dân cũng không còn là đứa con trai mà ông ta yêu thương nhất nữa.

Khi đó, Triệu Ái Dân chỉ cần nói sai một câu thôi là sẽ bị Triệu Chấn Đức tát.

Cuộc sống của hai mẹ con bà ta vô cùng gian khổ, nửa năm sau đó, Triệu Chấn Đức nhắc tới chuyện ly hôn với bà ta.

Bà ta đau khổ cầu xin, cuối cùng Triệu Chấn Đức nói, ông ta sẽ để cho Triệu Ái Dân cưới một người vợ về nhà.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 777: Chương 777



của Triệu Ái Dân được, cho nên đến lúc đó ông ta sẽ khiến cho con dâu mang thai, đứa bé được sinh ra sẽ là cháu trai của bà ta, là con trai của Triệu Ái Dân.

Bà ta vì không muốn bị đuổi khỏi nhà, vì không muốn con trai mình phải trải qua cuộc sống thất vọng và khốn cùng, nên đã đồng ý với yêu cầu của ông ta.

Mười mấy năm trước, Triệu Ái Dân vẫn luôn không kết hôn không phải do bà ta không tìm người, mà do cho dù bà ta có tìm được ai thì Triệu Chấn Đức vẫn không hài lòng.

Mãi cho đến một năm trước, Triệu Chấn Đức vừa về đến nhà thì nói thẳng là con gái của phó xưởng trưởng không tệ lắm.

Bà ta còn chưa kịp phát biểu ý kiến thì Triệu Ái Dân đã vui sướng thể hiện rằng mình cũng rất thích Bạch Thanh Nhàn.

Hai người trong gia đình gạt ý kiến của bà ta sang một bên, cứ thế rôm rả thảo luận chuyện về Bạch Thanh Nhàn.

Từ trước đến nay, Vương Quỳnh Phương chưa từng ghét một người phụ nữ nào đến thế cả.

Cháo trên bếp đã chín rồi, Vương Quỳnh Phương lại đứng dậy đi chuẩn bị đồ ăn, chỉ chốc lát sau Triệu Chấn Đức đã thức dậy, Vương Quỳnh Phương vội vội vàng vàng chạy ra hầu hạ Triệu Chấn Đức rửa mặt.

Triệu Chấn Đức ăn no xong rồi thì ra cửa đi làm, đến lúc này Vương Quỳnh Phương mới được nhàn rỗi.

Bà ta ăn đồ ăn thừa của Triệu Chấn Đức, sửa soạn cho mình một phen rồi mới ra khỏi nhà. Trước khi ra khỏi nhà, bà ta vênh cằm lên, xụ mặt xuống, giả vờ cái dáng vẻ cả v.ú lấp miệng em.

Lâm Mẫn thì vừa cơm nước xong, còn Bạch Bảo Châu thì cũng đang có mặt ở nhà.

Lời đồn về cô ta vô cùng ầm ĩ, đến độ người trong trường học cũng nghe nói rồi, rất nhiều người đều lấy chuyện này ra để cười nhạo cô ta.

Từ khi Bạch Bảo Châu theo Lâm Mẫn vào nhà họ Bạch sống đến nay thì chưa bao giờ phải chịu loại tủi thân này, nên trong khoảng thời gian này cô ta kìm nén đến ngột ngạt.

Thế nên, Bạch Bảo Châu xin nghỉ học về nhà trốn, Lâm Mẫn cũng không nỡ trách cô ta một câu nào cả.

Hiện tại Bạch Bảu Châu đang học trường đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp cô ta sẽ làm giáo viên, nhưng Lâm Mẫn không nỡ để con gái mình phải vất vả cho nên bà ta đã sớm bàn bạc với Bạch Thư Đình, chờ Bạch Bảo Châu tốt nghiệp, ông ta sẽ nhờ quan hệ để cho cô ta được vào cục giáo dục làm việc.

Công việc ở cục giáo dục nhẹ nhàng hơn, tốt hơn làm giáo viên không biết bao nhiêu lần.

Bởi vì đã sớm có đường lui rồi, cho nên Bạch Bảo Châu cũng không còn cố gắng chăm chỉ học tập nữa, lúc cô ta đi học và lúc cô ta ở nhà cũng chẳng có gì khác nhau cả.

Đàn ông nhà họ Bạch đều đi làm cả rồi, trong nhà cũng chỉ còn lại hai người là Lâm Mẫn và Bạch Bảo Châu.

Bạch Bảo Châu ngồi trước bàn ăn, mặt mày nhăn nhó ăn cơm một cách khó khăn, Lâm Mẫn cầm bát của ba cha con nhà họ Bạch vào bếp rửa, rửa xong thì ra ngồi đối diện cô ta.

"Bảo Châu, con và Thanh Phong thế nào rồi?" Lâm Mẫn hao hết tâm tư để hãm hại Bạch Thanh Nhàn là vì cái gì cơ chứ? Còn không phải vì để cho con gái bà ta có thể gả cho Cố Thanh Phong ư?
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 778: Chương 778



Bây giờ không còn chướng ngại vật nữa, Lâm Mẫn cảm thấy Bạch Bảo Châu và Cố Thanh Phong tất nhiên nên ở bên cạnh nhau.

Bạch Bảo Châu cầm đũa chọc chọc bát cơm một cách vô thức: "Mẹ, con cảm thấy gia đình bác Cố thay đổi rồi. Anh Thanh Phong cũng thay đổi rồi. Bác Cố giới thiệu cho anh ấy đối tượng để xem mắt, anh ấy đều đi gặp người ta cả, mà dì La cũng không thích con như trước kia nữa."

Trước đây, mỗi lần Bạch Bảo Châu đến nhà họ Cố, dì La nhất định sẽ lấy hoa quả tươi trong nhà, lấy dưa và trái cây, điểm tâm trong phòng bếp ra cho cô ta ăn. Đến giờ ăn cơ, cô ta còn có thể ở lại ăn cùng nhà họ Cố.

Tuy rằng bác trai Cố ít nói ít cười, hay nghiêm túc, nhưng cũng sẽ hỏi han một hai câu quan tâm đến bài vở và cuộc sống của cô ta. Bạch Bảo Châu vẫn luôn tưởng rằng mình là sự đặc biệt đối với nhà họ Cố, nhất là mỗi lần cô ta đến nhà họ Cố cùng với Bạch Thanh Nhàn.

Nhưng bây giờ tất cả mọi thứ đều đã thay đổi rồi. Bây giờ cô ta đến nhà họ Cố, trên bàn nhà họ Cố rõ ràng cũng có hoa quả hiếm gặp, trong phòng bếp cũng có điểm tâm ngon, nhưng dì La không còn mời cô ta ăn nữa, đến giờ ăn cơm cũng không giữ cô ta ở lại ăn cơm.

Mà mỗi lần bác trai Cố nhìn thấy cô ta, cũng sẽ không nói chuyện thân thiết với cô ta như trước kia nữa.

Sắc mặt của Lâm Mẫn lập tức thay đổi: "Sao bọn họ lại thế? Hai nhà chúng ta có hôn ước cơ mà?"

Lâm Mẫn còn muốn thêm gì nữa nhưng lại thấy Vương Quỳnh Phương đến đây.

Lâm Mẫn tuy rằng cảm thấy Vương Quỳnh Phương phiền phức, nhưng vì hình tượng mà bà ta dày công thiết lập cho mình đã bị phá hủy không ít rồi, nên bà ta không thể không đến tiếp đón Vương Quỳnh Phương.

"Chị dâu đến đấy à, chị đã ăn cơm chưa?"

"Ăn rồi." Vương Quỳnh Phương nhìn thoáng qua bàn cơm, rồi mới rời ánh mắt đi, đi đến sô pha ngồi xuống.

Bát cháo của Lâm Mẫn vẫn chưa kịp ăn xong, mà Vương Quỳnh Phương đã ngồi ngay ngắn ở kìa rồi, nên bà ta cũng không thể tiếp tục ăn nữa.

Vương Quỳnh Phương cả v.ú lấp miệng em, vừa ngồi xuống đã hỏi đến chuyện của Ngu Thanh Nhàn.

Lâm Mẫn vô cùng xấu hổ: "Chị dâu, mọi người đều sống chung một khu cả, chắc chị cũng biết con nhóc kia lần trước ra ngoài đến tận bây giờ vẫn chưa thấy về, cô ta đang ở đâu, làm gì, nhà tôi cũng không có ai biết cả. Chị đột nhiên đến nhà hỏi, không phải khiến cho tôi luống cuống rồi ư? Vì mấy ngày nay cô ta không về nhà, nên lão Bạch nhà tôi tức đến ăn cũng không vào rồi kia kìa."

Lời của Lâm Mẫn cũng không sai.

Hôm đó, sau khi Bạch Thư Đình biết Bạch Thanh Nhàn bán công việc đi rồi, ông ta tức đến gần chết, lúc về nhà còn đập vài cái chén, cơm cũng không ăn được mấy miếng.

Vương Quỳnh Phương không quan tâm: "Tôi không quan tâm những chuyện bà nói. Lần trước tôi đến nhà bà, lão Bạch nhà bà tự mình đồng ý với tôi là sẽ gả Bạch Thanh Nhàn cho Ái Dân nhà tôi cơ mà. Hôm qua Ái Dân nhà tôi ra ngoài ăn khuya, đã thấy cô ta và tên côn đồ trước kia ở bên nhau rồi."

"Con tôi còn bị hai người họ đánh cho một trận đấy. Tôi nói cho bà biết, chuyện này tôi sẽ không để yên đâu, nhà các người phải cho nhà tôi một lời công bằng."

Vương Quỳnh Phương vốn muốn ra mặt thay cho con trai nhà mình, nhưng hôm nay bà ta thật sự rất mệt mỏi, cái suy nghĩ sắp phải chia sẻ chồng với người khác khiến cho tinh thần bà ta suy sụp.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 779: Chương 779



Bà ta không muốn tiếp tục truy cứu nữa. Cả đêm hôm qua bà ngủ không ngon, bây giờ bà ta muốn về nhà an ổn ngủ một giấc.

Vương Quỳnh Phương rời đi, Lâm Mẫn còn chưa kịp phản ứng lại, Bạch Bảo Châu cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc: "Thế là xong rồi? Triệu Ái Dân bị tên côn đồ kia đánh, thế mà Vương Quỳnh Phương lại không truy cứu."

Bạch Bảo Châu còn nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài đang nắng to, làm gì có mưa cơ chứ?

Lâm Mẫn cảm thấy Vương Quỳnh Phương bất thường, nhưng bà ta cũng không quan tâm lắm: "Không truy cứu không phải chuyện tốt à? Với cái tính tình kia của bà ta, nếu bà ta mà truy cứu thì làm sao chúng ta ứng phó được?"

Lâm Mẫn nói xong thì đi ăn nốt bữa sáng còn dang dở.

Bạch Bảo Châu đi ra sô pha ngồi xuống, lại nhớ đến chuyện Bạch Thanh Nhàn và tên côn đồ kia ở chung một chỗ mà Vương Quỳnh Phương vừa mới nói. Cô ta nở nụ cười, cảm thấy Bạch Thanh Nhàn thật sự rất sa đọa.

Cô ta lại nghĩ đến Triệu Ái Dân, nghĩ đến nửa đời còn lại của Bạch Thanh Nhàn đều phải dây dưa với hai người đàn ông này, khóe miệng của Bạch Bảo Châu vô thức nhếch lên một nụ cười đểu.

Hàng hóa của xưởng gốm sứ Thanh Uẩn đã được đặt lên kệ của cửa hàng bách hóa, ngay ngày đầu tiên đã bán được mười bộ, ngày thứ hai và ngày thứ ba, số lượng tiêu thụ liên tục tăng lên.

Chỉ một tuần sau, năm trăm bộ đồ ăn được đóng gói mà cửa hàng bách hóa đặt của xưởng gốm sứ Thanh Uẩn đều đã bán sạch.

Khi quản lý của cửa hàng bách hóa nhìn thấy bảng số liệu còn ngẩn người một lúc lâu.

Những bộ đồ ăn này không hề rẻ chút nào, một bộ đồ ăn gồm bốn cái bát, bốn cái đĩa, một bát canh, một đĩa cá, và bốn cái thìa, ông ta nhập hàng với giá hai mươi tám đồng, bán ra với giá ba mươi lăm đồng.

Đây đã là tiền lương một tháng của công nhân rồi đấy, quản lý vốn còn tưởng rằng phải mất ít nhất ba tháng ông ta mới có thể bán hết số hàng này, ai ngờ chưa được một tháng đã bán hết rồi.

Điếu thuốc cháy đến da tay, khiến cho quản lý cảm thấy bỏng rát, ông ta dúi đầu thuốc vào cái gạt tàn đặt trên bàn làm việc, cầm lấy máy tính bắt đầu tính toán.

Một bộ đồ ăn ông ta lãi được bảy đồng, năm trăm bộ là ba nghìn năm trăm đồng, một tuần đã bán hết, vậy một tháng sẽ bán được gấp bốn lần, bốn lần là một vạn bốn trăm đồng.

Ông ta làm quản lý của cửa hàng bách hóa cũng mười năm nay rồi, cũng kiếm được nhiều tiền rồi, nhưng con số này vẫn khiến ông ta vô cùng kinh ngạc, sau khi kinh ngạc, ông ta lại trầm tư.

Nửa tiếng sau, ông ta đến xưởng gốm sứ Thanh Uẩn, Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn đưa ông ta đi thăm quan phân xưởng.

Mẫu thiết kế hoa văn lần này mà xưởng gốm sứ làm khác với lần trước, hoa văn hiện tại là hình động vật vô cùng đáng yêu.

Đồ sứ màu trắng được in thêm hình chú mèo ngây thơ với đủ mọi hình dáng khác nhau.

Tuy rằng bộ đồ ăn lần này cũng rất đáng yêu, khác hoàn toàn với những bộ đồ ăn phổ biến hiện tại, nhưng có chút kém hơn những bộ đồ ăn lần trước nên quản lý cũng chưa được hài lòng cho lắm.

Tạ Uẩn đã nhìn ra, anh nói: "Đây là những hoa văn cho bộ đồ ăn bình thường, chắc chắn là không thể so sánh với bộ đồ ăn để làm quà tặng như lần trước được. Quản lý Lý, mời ông đi phía này, đây là nhà kho của chúng tôi, những bồ đồ ăn để làm quà tặng đều để ở trong."
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 780: Chương 780



Quản lý Lý theo Tạ Uẩn vào nhà kho, vừa vào cửa ông ta đã nhìn thấy một gian trưng bày giá kệ, trên kệ bày tất cả những bộ độ ăn mà trong khoảng thời gian này xưởng nung được.

Quản lý Lý vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy hoa văn hình hoa mai, nhìn góc này lại thấy hoa mai màu trắng, nhìn từ góc độ khác lại thấy hoa mai màu hồng.

Ông ta cầm lấy rồi quan sát thật kĩ, một lúc sau thì sửng sốt hỏi: "Hoa này được in trên men ư?"

Tạ Uẩn đi qua: "Ánh mắt của quản lý Lý tốt thật đấy. Đây là bộ đồ ăn đắt nhất trong xưởng chúng tôi, là màu tráng men, làm rất phí công phí sức, mà số lượng cũng không nhiều lắm, chỉ có năm trăm bộ thôi."

Lần trước bán năm trăm bộ đồ ăn được gói thành túi quà cho cửa hàng bách hóa, Tạ Uẩn kiếm được một số tiền đủ quay vòng vốn.

Anh lại tuyển thêm vài người nữa, mở thêm một dây chuyền sản xuất màu tráng men. Lô hàng màu tráng men này vừa được hoàn thành gần đây.

Đây là lần đầu tiên quản lý Lý được nhìn thấy bộ đồ ăn được in hình màu tráng men, ông ta cầm một chiếc bát rộng vành quan sát kĩ, màu sắc của chiếc bát cũng không phải trắng thuần, mà trong chút trắng còn xen lẫn màu xám.

Hoa mai rất nhỏ, hoa được in trên bát một cách ngẫu nhiên, bên ngoài bát cũng có, bên trong bát cũng có, mà vị trí in hoa ở mỗi chiếc bát đều không giống nhau, càng nhìn càng cảm thấy thích mắt.

"Đẹp, đẹp lắm." Quản lý Lý vừa khen vừa quan sát, xem xong ông ta lại nhìn trúng một chiếc bát in hình dâu tây có thể thay đổi giữa hai màu hồng và trắng ở bên cạnh nữa, không thể rời mắt được.

Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn cũng không vội, hai người cứ đứng bên cạnh quan sát cùng ông ta, thường giới thiệu cho quản lý Lý mấy câu về các sản phẩm của nhà xưởng bọn họ.

Chờ đến khi quản lý Lý đi từ xưởng gốm sứ Thanh Uẩn ra, ông ta không những quyết định xưởng gốm sứ Thanh Uẩn sẽ là đơn vị duy nhất cung cấp bộ đồ ăn cho cửa hàng bách hóa bọn họ, mà trong tay ông ta còn cầm thêm một bộ đồ ăn mà ông ta yêu thích nữa.

Quản lý Lý đã làm việc nhiều năm như vậy rồi, ông ta cũng đã từng nhận không ít quà cáp của các đơn vị cung ứng, nhưng hiếm có lần nào mà ông ta lại vui vẻ như lần này.

Lúc đó đã hơn năm giờ chiều rồi, mặt trời đã sắp lặn xuống, quản lý Lý cũng không về cơ quan nữa mà về thẳng nhà luôn.

Ông ta tới xưởng gốm sứ Thanh Uẩn từ lúc hai giờ kém, thế mà bây giờ đã hơn năm giờ rồi, ngay cả bản thân quản lý Lý cũng không ngờ rằng mình sẽ nán lại xướng gốm sứ lâu như thế.

Lúc quản lý Lý về đến nhà, vợ ông ta còn đang nấu cơm trong phòng bếp, con trai và con dâu của ông ta vẫn đang đi làm chưa về, cháu trai và cháu gái nhỏ thì đang chạy qua chạy lại trong phòng.

Quản lý Lý cầm bộ đồ ăn đi vào phòng bếp, khi bạn già của ông ta nhìn thấy bộ đồ ăn mà ông ta cầm về, hai mắt là ta mở lớn.

"Ôi, mấy cái bát đũa này cũng đẹp thật đấy. Chao ôi, còn dày nữa, ông mua ở đâu thế?" Phụ nữ ấy mà, làm gì có ai không thích mấy món đồ xinh đẹp cơ chứ.

"Không mua, hôm nay tôi đến một xưởng gốm sứ để khảo sát, họ tặng cho tôi đấy."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back