Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 766: Chương 766



Bạch Bảo Châu không chịu nổi nỗi nhục này, sau khi về nhà cô ta chạy thẳng lên lầu, còn chưa gõ cửa đã đẩy cửa phòng của Lâm Mẫn ra: "Mẹ, mẹ, làm sao bây giờ, bây giờ bên ngoài đều đang đồn bậy về con, ngay cả anh Thanh Phong cũng không thèm để ý đến con hai hôm nay rồi."

Trong lòng Bạch Bảo Châu mờ mịt, Lâm Mẫn nhìn đứa con gái bà ta coi như châu như bảo mà nuôi lớn mà không khỏi nước mắt lưng tròng.

Công việc cũng bán đi rồi, lời đồn cũng bị cô truyền ra ngoài, Ngu Thanh Nhàn không quan tâm đến sự phát triển tiếp theo nữa.

Cô quay về căn nhà mình thuê, đêm hôm đó cô cùng Tạ Uẩn ăn cơm, sáng hôm sau, hai người lập tức bắt tay vào gây dựng sự nghiệp.

Hai người chưa cùng nhau kinh doanh bao giờ, nên đối với lần gây dựng sự nghiệp này hai người đều dồn tất cả tâm huyết vào đó.

Trong nhà Tạ Uẩn có của ăn của để, mà nguyên thân Tạ Uẩn cũng không phải tên ngốc thật sự, cho nên số tiền trong tay anh đủ để mở một nhà máy.

Hai người chia thành hai nhóm, Ngu Thanh Nhàn đi tìm địa điểm xây dựng nhà máy, tìm công nhân biết xây lò, lại đến cục Công thương xin giấy phép kinh doanh.

Mà Tạ Uẩn lại căn cứ vào thông tin về vùng nông thôn do mẹ anh cung cấp, đi tìm đất sét thích hợp để nung.

Mãi đến một tháng sau, họ mới làm xong hết những công việc kia, nhà máy cũng tìm được rồi, công nhân cũng tuyển xong, giấy phép kinh doanh cũng được cấp, cuối cùng Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn cũng có thời gian rảnh rỗi.

Hai người họ đến một quán bán đồ ăn sáng trong thành phố, cùng nhau ăn sáng uống trà, họ có gọi thêm mẹ Tạ, nhưng dù có nói thế nào thì mẹ Tạ cũng không đồng ý đi theo.

Cửa hàng bán đồ ăn sáng có hai tầng, tầng một là sảnh lớn, tầng hai được chia thành các gian phòng nhỏ, hai người đặt một phòng riêng nhỏ gần cửa sổ sau đó gọi món, rất nhanh, đồ ăn nước uống đều đã được mang lên.

Tạ Uẩn pha trà, Ngu Thanh Nhàn nhìn xuống dưới lầu, trong lúc vô tình thấy được Cố Thanh Phong và một người phụ nữ lạ mặt tiến vào cửa hàng bách hóa đối diện, Ngu Thanh Nhàn thoáng kinh ngạc.

Tạ Uẩn thấy cô thế thì hỏi: "Em đang nhìn cái gì thế?"

"Nhìn Cố Thanh Phong kia kìa. Không phải anh ta là nam chính ư, dựa theo thiết lập nhân vật thì anh ta phải vô cùng thâm tình với nữ chính mới đúng chứ, thâm tình đến độ ngay cả nói chuyện với vị hôn thê là nguyên thân đây cũng giữ khoảng cách thích hợp, bây giờ anh ta lại đi dạo phố với người phụ nữ khác. Điều này không phù hợp với thiết lập nhân vật của anh ta chút nào."

Ngu Thanh Nhàn nhớ rất rõ, trong sách có viết, nam chính Cố Thanh Phong giữ mình trong sạch, ngoại trừ có vài lần trước khi xác định được tình cảm của bản thân với nữ chính có tiếp xúc với vật hi sinh là nguyên thân ra, thì bên cạnh anh ta ngay cả một con muỗi cái cũng không có.

Thậm chí khi nguyên thân vẫn còn là vị hôn thê của anh ta, anh ta đối xử với nguyên thân cũng chẳng có gì đặc biệt cả, trái lại thái độ đối với Bạch Bảo Châu lại lần lượt khiến cho người ta phải nhìn bằng con mắt khác, vô cùng giữ "nam đức".

Bây giờ anh ta và một người phụ nữ xa lạ trước giờ chưa từng gặp qua đi dạo trung tâm thương mại, đúng là đáng ngạc nhiên mà.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 767: Chương 767



Tạ Uẩn nâng chén trà lên nhấp một ngụm: "Chắc cha của Cố Thanh Phong đã được điều đến cục Công thương rồi đúng không, người tiếp nhận chức vụ xưởng trưởng không phải Bạch Thư Đình."

Hóa ra nhân duyên ở nhà xưởng của Tạ Uẩn lại tốt đến thế, tin tức của anh linh thông hơn Ngu Thanh Nhàn nhiều.

Ngu Thanh Nhàn cảm thấy hứng thú: "Chuyện gì thế?"

Trong sách viết, cha của Cố Thanh Phong được điều đến cục Công thương, người tiếp nhận chức vụ xưởng trưởng của ông ta là Bạch Thư Đình.

Bởi vì thân phận nước lên thì thuyền lên, hơn nữa không có chướng ngại vật là nguyên thân, cho nên Cố Thanh Phong và Bạch Bảo Châu thuận lý thành chương ở bên cạnh nhau.

Bạch Bảo Châu tiếp tục đi học, còn Cố Thanh Phong vào bộ phận công trình của nhà máy làm việc, anh ta học tập có văn hóa, cũng chịu khó quyết tâm nghiên cứu sách vở, nên đề xuất rất nhiều ý kiến hữu dụng cho nhà máy.

Thân làm con trai của xưởng trưởng tiền nhiệm, bây giờ lại là con rể của xưởng trưởng đương nhiệm, mọi người đều tâng bốc anh ta, những đề xuất của anh ta đều được phê duyệt, cho nên Cố Thanh Phong đi làm việc ở nhà máy vô cùng thuận lợi.

Vừa vào nhà máy chưa được nửa năm, anh ta đã làm ra một bộ dụng cụ ăn uống vô cùng tinh xảo và xinh đẹp. Bộ đồ ăn đó vừa được đưa ra thị trường đã bị các thương nhân thi nhau tranh đoạt.

Cố Thanh Phong đánh một trận thành danh, lời nói của anh ta ở nhà máy vô cùng có trọng lượng.

Một năm sau khi nguyên thân qua đời, anh ta đã từ một gã kĩ thuật viên nho nhỏ thăng chức lên thành kỹ sư trưởng của bộ phận công trình.

Năm thứ hai sau khi nguyên thân qua đời, chuyện cha của Cố Thanh Phong tham ô nhận hối lộ bị tra ra, thân làm con trai ông ta, nên công việc của anh ta ở xưởng gốm sứ cũng bị ảnh hưởng, dưới sự khuyên bảo của nữ chính Bạch Bảo Châu, anh ta từ chức tự kinh doanh.

Quá trình gây dựng sự nghiệp vô cùng gian nan, đúng lúc này, Bạch Bảo Châu thay đổi hoàn toàn dáng vẻ yếu ớt ngày trước, giống như không khí luôn kề sát anh ta không rời, không những chăm lo cho nhà cửa để anh ta an tâm, mà còn cùng anh ta tạo ra thành quả lớn trong công việc.

Nhà máy của họ được khai trương, còn xưởng gốm sứ Vĩnh Định vì chịu đủ loại vấn đề nặng nhẹ nên không thể không phá sản.

Bạch Thư Đình từ một xưởng trưởng bây giờ trở thành kẻ thất nghiệp, Bạch Hồng Vận và Bạch Hồng Huy vẫn luôn làm việc ở nhà xưởng, bây giờ xưởng phá sản rồi, tất nhiên hai người họ cũng thất nghiệp.

Bạch Bảo Châu cảm động và nhớ nhung công ơn dưỡng dục của Bạch Thư Đình, cảm kích hai anh em nhà họ Bạch vẫn luôn yêu thương cô ta, nên tuyển hai anh em nhà họ Bạch vào nhà máy làm quản lý râu ria, cả đời hai người họ phải dựa vào vợ chồng cô ta mà sống.

Đúng lúc này, bởi vì đủ các loại vấn đề liên quan đến lợi ích, mà bầu không khí vốn hòa thuận vui vẻ lại thay đổi.

Nội dung trong sách cũng từ truyện ngọt sủng biến thành truyện ngược sến sẩm, luân lý gia đình.

Cuối cùng, nhà họ Bạch sụp đổ, mọi người trở mặt thành thù, Lâm Mẫn không chút do dự đ.â.m cho Bạch Thư Đình một dao.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 768: Chương 768



Hai anh em Bạch Hồng Huy và Bạch Hồng Vận cũng oán ông ta, phần đời còn lại của ông ta vô cùng thê thảm.

Mà hai anh em Bạch Hồng Vận và Bạch Hồng Huy, từ khi còn nhỏ đã sống cuộc sống xa hoa phú quý không ai bì nổi, bây giờ tất cả những thứ đó đều mất hết nên cho đến khi chết, hai anh em vẫn oán hận lẫn nhau.

Dựa theo thời gian cốt truyện, có lẽ bây giờ Cố Thanh Phong đã vào nhà máy làm việc rồi, đang phát huy toàn bộ tri thức mà mình học được ở đại học để cống hiến cho bộ phận công trình, sao lại có thời gian đi dạo phố với cô gái nhỏ cơ chứ nhỉ?

"Cha của Cố Thanh Phong là một kẻ chỉ quan tâm đến lợi ích, trước kia sở dĩ ông ta ngầm đồng ý hôn nhân của con trai ông ta với nhà họ Bạch là vì nhà họ Bạch có thể đem lại lợi ích cho ông ta.”

“Nhưng bây giờ Bạch Thư Đình vẫn chỉ là một phó xưởng trưởng, không thể thăng chức được nữa, khả năng lớn là từ bây giờ cho đến lúc về hưu Bạch Thư Đình cũng vẫn đảm nhận một chức vị này thôi. Mà Bạch Bảo Châu cũng đâu phải con gái ruột của Bạch Thư Đình, cả đời này Cố Thanh Phong có lẽ cũng không thể cưới cô ta đâu."

Ngu Thanh Nhàn ồ lên một tiếng: "Đây không phải là tiết tấu của chuyện ngược luyến tình thâm à?"

Ngu Thanh Nhàn vừa dứt lời, cô đã nhìn thấy Bạch Bảo Châu cũng đi vào cửa hàng bách hóa đối diện, chỉ chốc lát sau, Bạch Bảo Châu vừa lau nước mắt vừa chạy ra ngoài, hai phút sau Cố Thanh Phong mới đuổi theo, hai người tôi chạy anh đuổi đến tận đầu đường mới đứng đó ôm nhau.

Ngu Thanh Nhàn chậc một tiếng, quay đầu nhìn về phía Tạ Uẩn: "Sao anh lại hiểu cha của Cố Thanh Phong như thế?"

"Cố Thanh Phong là em trai cùng cha khác mẹ của anh." Tạ Uẩn kể lại một câu chuyện cũ cho Ngu Thanh Nhàn nghe.

Câu chuyện xưa này có mô-tip quen thuộc, kể về câu chuyện của một thanh niên nghèo, cố gắng nỗ lực tiến vào xưởng gốm sứ làm công nhân, sau khi thành công thăng lên vị trí cao thì bỏ rơi vợ con."

Mẹ của Tạ Uẩn chính là người vợ bị vứt bỏ trong câu chuyện trên. Từ nhỏ cơ thể của bà ấy đã không được tốt, trong nhà lại chỉ có mỗi một người con gái là mẹ Tạ Uẩn thôi, cho nên ông bà ngoại quyết định kén rể cho bà ấy.

Mà Cố Trường Chinh từ nhỏ đã không cha không mẹ, phải sống nhờ ở nhà bác cả với anh chị đã lọt vào mắt của ông ngoại Tạ. Khi đó diện mạo của Cố Trường Chinh đoan chính, ngay thẳng, thái độ làm người khiêm tốn còn cầu tiến, là con rể mà rất nhiều gia đình đều nhìn trúng.

Ông ngoại Tạ cũng chỉ mang thái độ thử xem đến hỏi thôi, lúc đó Cố Trường Chinh tỏ vẻ mình đã thầm thương mẹ Tạ từ lâu, ông ta nguyện ý ở rể.

Ông ngoại Tạ chỉ cảm thấy đây đúng là miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống, nên cũng không quan tâm miếng bánh ngọt này có độc hay không, cứ phải ăn đã rồi nói sau.

Cố Trường Chinh đến nhà họ Tạ ở rể, năm đó trùng hợp là thành phố xây dựng một xưởng gốm sứ, ông ngoại Tạ đã lập kế hoạch rồi thông qua quan hệ của mình, đưa Cố Trường Trinh vào đó.

Năm tiếp theo Tạ Uẩn được sinh ra, còn chưa đến một tuổi, Cố Trường Chinh đã yêu đương với đứa con gái xinh đẹp nhất của xưởng trưởng xưởng gốm sứ Vĩnh Định lúc bấy giờ, chính là mẹ của Cố Thanh Phong.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 769: Chương 769



Rõ ràng La Thanh Phong biết Cố Trường Chinh đã có vợ con rồi, nhưng bà ta không cảm thấy chuyện mình đang làm có gì là sai trái cả.

Ở thời điểm đó, những người công thành danh toại bỏ vợ con lúc còn nghèo khó để lấy người khác là chuyện vô cùng bình thường, La Ái Phân tự mình chủ động tìm đến mẹ Tạ, yêu cầu bà ly hôn.

"Cơ thể mẹ anh không tốt, tính tình cũng không phải hiền lành gì, bà ấy đồng ý ly hôn, nhưng yêu cầu Cố Trường Chinh kia phải bồi thường cho bà. Người nhà nọ vì muốn xoa dịu tình hình nên đồng ý tất cả các yêu cầu của bà." Sau khi ly hôn mẹ Tạ mới biết được, sở dĩ La Ái Phân tìm đến bà là vì bà ta đã sớm mang thai rồi.

Cố Thanh Phong chỉ ít hơn Tạ Uẩn mười tháng.

Ngu Thanh Nhàn hiểu ra, nhắc mới nhớ trong sách cũng có nhắc đến một nhân vật thế này.

Đó là khi Cố Thanh Phogn được thăng chức lên kỹ sư trưởng của bộ phận công trình, một ngày khi anh ta vừa về đến nhà đã nghe thấy cha mẹ cãi nhau, nói chuyện của con trai của Cố Trường Chinh với vợ trước ẩu đả đánh nhau nên bị b.ắ.n một phát súng.

Trong sách không kể rõ, mà Cố Thanh Phong cũng không tò mò về người anh trai cùng cha khác mẹ của mình, nên chuyện này trong sách không hề được nhắc đến thêm một chi tiết nào nữa cả.

"Vậy bác gái vẫn độc thân đến tận bây giờ ư?"

Tạ Uẩn gật đầu: "Đúng vậy, bà không muốn tái hôn. Nhưng mà không phải do vẫn còn thích Cố Trường Chinh, bà ấy chỉ cảm thấy đàn ông con trai trong thiên hạ này cũng chỉ đến thế mà thôi, gả chồng còn phải hầu hạ cả gia đình người ta, còn không bằng sống với thằng con mình cho an nhàn tự tại. Khi đó bà ấy moi được từ chỗ Cố Trường Chinh không ít tiền nên mua một mảnh đất, xây hai căn nhà, bà ấy dựa vào hai căn nhà đó mà nuôi lớn anh."

"Nhiều năm như vậy, Cố Trường Chinh kia đã đến tìm anh lần nào chưa?"

Cố Trường Chinh và La Ái Phân chỉ có một đứa con trai là Cố Thanh Phong, mà dựa theo cái tư tưởng nhiều con nhiều phúc của thời đại này, chẳng lẽ Cố Trường Chinh chưa từng nghĩ đến đứa con với vợ trước ư?

"Sao ông ta dám, nhà họ La khác với nhà họ Tạ, nhà họ La đông người. Tuy rằng cha mẹ của La Ái Phân đã về hưu rồi, nhưng mà anh em của bà ta có không ít, chỉ cần ông ta dám làm chuyện gì có lỗi với nhà họ La, chắc chắn Cố Trường Chinh sẽ không thể gánh chịu được hậu quả."

Ngu Thanh Nhàn nhớ đến kết cục của Cố Trường Chinh trong sách, hình như ông ta vào tù vài năm lại được thả ra thì phải.

Ở thế giới nào cũng vậy thôi, làm gì có sự công bằng tuyệt đối.

Ăn sáng xong, lại được xem miễn phí một màn ngược luyến tình thâm, Ngu Thanh Nhàn nói: "Chờ chút nữa anh giúp em gửi một phong thư đến nhà xưởng trưởng mới nhé."

Cha của Triệu Ái Dân đã làm chủ nhiệm bộ phận hậu cần của xưởng gốm sứ nhiều năm nay rồi, lương thưởng của công nhân trong nhà máy đều phải qua tay ông ta, những năm gần đây, ông ta cũng kiếm được kha khá, gọi là đầy bồn đầy bát rồi.

Ngu Thanh Nhàn vốn định thông qua dư luận tuôn ra chuyện tham ô nhận hối lộ của cha của Triệu Ái Dân - Triệu Chấn Đức, dù sao thì Bạch Thư Đình cũng là xưởng trưởng, con người của ông ta am hiểu nhất là ba phải, cho dù thư tố cáo có đến tay ông ta thì chưa biết chừng kết quả sẽ thế nào đâu.
 
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 770: Chương 770



Bây giờ Bạch Thư Đình không lên làm xưởng trưởng thì đúng là quá tuyệt vời. Xưởng trưởng mới không có căn cơ ở xưởng, đang là thời điểm cần tạo uy tín, phong thư tố cáo của Ngu Thanh Nhàn mà đến tay ông ta, chắc chắn ông ta sẽ không dễ dàng buông tha.

Đời trước nguyên thân sống ở nhà họ Triệu hai ba năm, cô ấy cũng không phải đồ ngốc, những chuyện nên biết cô ấy đều biết cả, những chuyện không nên biết cô ấy cũng biết luôn.

Chuyện của Triệu Chấn Đức tham ô nhận hối lộ sang năm mới bắt đầu lộ ra, Cố Trường Chinh và Bạch Thư Đình là lãnh đạo cao nhất của xưởng gốm sứ, có lý nào hai người đó lại không biết, nhưng cho đến bây giờ Triệu Chấn Đức vẫn chưa xảy ra chuyện gì, chứng tỏ hai người bọn họ làm chỗ dựa sau lưng cho Triệu Chấn Đức.

"Chút nữa em cứ đưa cho anh, đúng lúc anh cũng phải về đó một chuyến."

Công việc của Tạ Uẩn ở xưởng gốm sứ vẫn còn đó, anh đã hẹn với người ta hôm nay sẽ về để xử lý các thủ tục chuyển nhượng.

Người mua công việc của anh kia vẫn chưa có tiền trả đủ trong một lần, hôm qua người đó mới gửi thư đến nói đã gom mượn đủ tiền rồi, đúng lúc hôm nay anh có thời gian cho nên quay về làm cho xong chuyện này đi.

Hai người cùng đi về nhà, Ngu Thanh Nhàn vào phòng viết một lá thư tố cáo rồi đưa cho Tạ Uẩn, Tạ Uẩn nhận rồi đi mất.

Chân trước Tạ Uẩn vừa đi, chân sau mẹ Tạ đã từ trong phòng đi ra: "Thanh Nhàn à, thím có làm chút điểm tâm, con mau đến ăn đi."

Cuộc sống của mẹ Tạ không có quá nhiều áp lực, thường ngày chuyện bà thích làm nhất là nghiên cứu đồ ăn, sáng hôm nay bà vừa làm bánh đậu đỏ.

Ngu Thanh Nhàn cũng rất thích ở chung với mẹ Tạ: "Dạ, con đến ngay đây."

Ngu Thanh Nhàn quay về phòng lấy điểm tâm đã mua ở cửa hàng bán đồ ăn sáng vừa nãy rồi mới đi đến nhà họ Tạ.

Bánh đậu đỏ đã được bày lên bàn trà trong phòng khách, trắng trắng mềm mềm, vừa nhìn đã cảm thấy thèm ăn.

Mẹ Tạ rót cho Ngu Thanh Nhàn một ly trà sữa, công thức nấu trà sữa là Tạ Uẩn giao cho bà, bà cảm thấy uống rất ngon nên vẫn luôn giữ lại.

Bà mở ti vi ra, nghe âm thanh từ ti vi phát ra rồi mới ngồi vào bên cạnh Ngu Thanh Nhàn, dịu dàng hỏi: "Đi ăn sáng với Tiểu Uẩn hả? Hai đứa ăn gì thế?"

Sáng sớm Tạ Uẩn có mời mẹ Tạ cùng đi ăn sáng, nhưng mẹ Tạ không thích ra khỏi nhà nên bà không đi.

"Dạ, bọn con ăn xương cao bồi, cánh gà, cháo sò điệp và tôm thủy tinh ạ." Điểm tâm sáng của thành phố Kiền rất tinh xảo, số lượng cũng ít, nên hai người trưởng thành mà không ăn món chính, thì cho dù gọi bảy tám đĩa điểm tâm cũng không đủ no.

"Tạ Uẩn nói thím thích ăn cánh gà và cháo hành, bọn con có mua về cho thím đây." Ngu Thanh Nhàn ngựa quen đường cũ đi vào bếp của nhà họ Tạ, lấy bát đũa ra.

Mẹ Tạ biết con trai và Ngu Thanh Nhàn mà đi ra ngoài ăn sáng thì kiểu gì cũng sẽ mua đồ ăn về cho bà, cho nên bà không ăn cơm, bây giờ đúng lúc đang đói bụng.

Bà ăn một miếng cháo, ăn kèm thêm một đũa dưa muối, lại ăn thêm một cái cánh gà, cặp mày của mẹ Tạ thoải mái đến độ nở ra.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back