Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 325: Chương 325



Năm 2090 sau công nguyên, năm nay Vương Tiểu Nguyệt đã bảy mươi hai tuổi, sau khi Tiêu Hiểu đi, bà thay thế vị trí của Tiêu Hiểu, trở thành người dẫn đầu khoa học kỹ thuật của Trung Hoa.

Nhà họ Vương đã trở thành gia tộc lớn nhất Trung Hoa, gia tộc phát triển phồn thịnh, liên tục xuất hiện nhân tài, nhưng người nhà họ Vương rất khiêm tốn, ngay cả những vết tích ở trên mạng trước kia cũng bị xóa sạch, mấy chục năm sau nếu như mọi người không đi tìm hiểu sâu thì căn bản không biết rốt cuộc nhà họ Vương ở thủ đô là gia tộc như thế nào.

Trong năm mươi năm Vương Vệ và Tiêu Hiểu rời đi, nhà họ Vương từ đời Vương Vệ đã truyền thừa đến đời thứ năm rồi, nếu như hai người bọn họ vẫn còn ở trên Lam Tinh thì đều có thể nhìn thấy đám con cháu kết hôn rồi.

Con cháu nhà họ Vương ai cũng có sở trường riêng, giới chính trị, giới thương nhân, giới văn nghệ đều chói mắt, làm người ta không dám tin tưởng.

Dùng lời của những người khác bình luận về người nhà họ Vương: Tụ tập tinh hoa trời đất, trở thành vẻ đẹp họ Vương.

TBC

Đương nhiên, thứ nhà họ Vương vượt trội nhất vẫn là cống hiến cho giới khoa học kỹ thuật, những người làm về khoa học kỹ thuật của nhà họ Vương do Vương Tiểu Nguyệt cầm đầu gần như đã trở thành toàn bộ người dẫn đầu sự phát triển khoa học kỹ thuật của cả Lam Tinh.

Vương Cách và Vương Khác đã sớm về hưu, hai người bọn họ một người đã sắp trăm tuổi, một người đã chín mươi, thân thể vẫn vô cùng khỏe mạnh, mặt mày hồng hào, trên mặt chẳng có mấy nếp nhăn, có vẻ hạc phát đồng nhan[1] như hình dung trong tiểu thuyết võ hiệp truyền thống của Trung Hoa.

[1]Hạc phát đồng nhan: nhan sắc (hồng hào) như nhi đồng; tóm lại là để chỉ người già nhưng thần sắc vẫn tốt.

Vương Cách sinh ra đã nghiêm túc, già rồi trông cũng chẳng hòa ái hơn là bao, ngược lại ở trong mắt đám con cháu nhà họ Vương, Vương Cách cả ngày không tùy tiện nói cười nom rất đáng sợ.

Vương Khác thì không như vậy, tính tình hoạt bát từ lúc còn trẻ đến bây giờ chẳng những không bớt đi mà ngược lại càng già càng bướng bỉnh, hi hi ha ha với đám con cháu, ngay cả đám con cháu của Vương Cách và Vương Tiểu Nguyệt đều thích gần gũi với ông.

Việc này đã bị Vương Khác dùng để cố ý xem thường Vương Cách: “Anh, anh xem lại mình đi, tuổi đã cao rồi mà vẫn không được người khác yêu quý như thế, mặt đã toàn nếp nhăn rồi còn nghiêm mặt, xấu c.h.ế.t đi được.”

“Xấu c.h.ế.t đi được, xấu c.h.ế.t đi được!”

“Ha ha ha ha, bát gia nói đúng.”

Vương Cách thích thanh tịnh, mỗi khi sập tối đều sẽ câu cá ở bờ sông phía sau trang viên, thế mà Vương Khác lại dẫn theo một con vẹt ở bên cạnh ầm ĩ muốn chết.

Vương Cách nhíu mày: “Em đặt cho con vẹt cái tên vớ vẩn gì thế? Còn gọi nó là gia, nếu như cha mẹ còn thì có phải em còn định bảo cha mẹ nhận nó làm ông không?”

Vương Khác nghĩ đến khuôn mặt của Vương Vệ còn nghiêm túc hơn so với Vương Cách thì nhất thời đầu gối tê rần, sống lưng lạnh buốt.

Cười gượng hai tiếng: “Chẳng phải cha mẹ là không có ở đây ư, hai người bọn họ cách chúng ta xa như vậy, có thể biết được gì chứ!” Nói xong lại thở dài, mất hết hứng thú chơi chim, nằm xuống cái ghế bên cạnh Vương Cách nhìn bầu trời xanh thẳm: “Anh, anh nói xem cha mẹ thực sự đã an toàn đến nơi mình muốn đi chứ?”

Từ sau khi Vương Vệ và Tiêu Hiểu đi, ba anh em là những người duy nhất biết chuyện nhưng chưa từng bàn bạc về vấn đề này.

Tuy là lúc đi Tiêu Hiểu đã xác nhận tính khả thi của máy nhảy ở trên lý thuyết, nhưng đó dù sao cũng chỉ là lý luận, vũ trụ mịt mờ, tinh thần mênh mông, một cái máy vượt thời gian giống như muối bỏ biển, chìm nổi trong đại dương, chỉ cần xuất hiện một chút bất ngờ thì có thể hai người sẽ chẳng còn tính mệnh nữa.

Lý luận mà Tiêu Hiểu để lại cho nhà họ Vương quá mức cao thâm, trong gia tộc ngoại trừ Vương Tiểu Nguyệt nghiên cứu ra vài phần thì những người khác hầu như còn chưa bước qua ngưỡng cửa.

Đã tính toán nhiều năm như vậy, Vương Tiểu Nguyệt cũng chỉ miễn cưỡng hiểu rõ nguyên lý của máy vượt thời gian nhưng chưa cải tiến được nửa phần.

Dựa theo thứ Tiêu Hiểu để lại, nhà họ Vương lại âm thầm tạo ra mấy chục cái máy vượt thời gian rồi bảo tồn ở trong kho bảo hiểm của nhà họ Vương.

Trước đó ba anh em đều không bàn bạc là vì không dám nghĩ tới điều xảy ra ngoài ý muốn.

Ngày hôm nay Vương Khác đột nhiên nói đến, tay nắm cần câu của Vương Cách run lên, sau đó khôi phục bình tĩnh: “Được hay không đều là lựa chọn của cha mẹ, đợi sau khi thấy tiểu thập ngũ cũng kết hôn, anh sẽ đi tìm cha mẹ.”

“Anh, tiểu thập ngũ đã mười bảy rồi, chẳng mấy năm nữa là kết hôn thôi.” Tiểu thập ngũ là chắt trai nhỏ nhất của Vương Tiểu Nguyệt.
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 326: Chương 326



Vương Cách ừ một tiếng: “Anh sống đủ ở chỗ này rồi, đã muốn đi tìm cha mẹ từ lâu, hơn nữa nếu như chúng ta còn “không chết”, em đoán xem những người đó liệu có ép nhà họ Vương chúng ta giao ra bí mật trường sinh bất lão hay không?” Tuổi thọ của người nhà họ Vương đều dài đến kỳ lạ, mà còn không thấy già, đối với kẻ quyền quý mà nói, dù cho không thể trường sinh bất lão nhưng có thể sống lâu thêm vài thập niên cũng có sức hấp dẫn trí mạng không gì sánh nổi rồi.

Thật ra làm gì có thuốc trường sinh bất lão gì chứ, chẳng qua là người nhà họ Vương quanh năm ăn dịch dinh dưỡng từ từ cải thiện cơ năng của thân thể mà thôi.

Nhưng cái này đã đủ khiến người khác mơ ước, càng chưa nói tiền tài và thế lực ngất trời của nhà họ Vương.

Từ khi Trung Hoa dựng nước đến bây giờ đã qua hơn một trăm năm, bởi vì nắm giữ khoa học kỹ thuật tân tiến, quốc gia đã có bước ngoặt vượt qua, trở thành cường quốc hàng đầu thế giới suốt hơn nửa thế kỷ, nhờ vào thực lực quốc gia, Trung Hoa cũng đã phát triển rất nhiều thế lực mới.

Những người cùng thời đại với Tiêu Hiểu và Vương Vệ đã không còn từ lâu, người đời sau sinh ra đã giàu có, đã quên rốt cuộc cuộc sống dân giàu nước mạnh ngày hôm nay tới từ đâu. Con người ta đều có lòng tham không đáy, mặc dù nhà họ Vương đã hết sức khiêm tốn nhưng ở trong những thế lực mới xuất hiện, nhà họ Vương chính là miếng bánh mà bọn họ thèm nhỏ dãi, cũng là lực cản của bọn họ. Vương Khác a một tiếng: “Nhà họ Vương chúng ta nhìn thì phát triển phồn thịnh, không ai dám trêu chọc, nhưng đứng càng cao thì cũng có nghĩa là sẽ cản càng nhiều lợi ích của kẻ khác, mặt ngoài không dám nhưng cũng không ít lần hành động âm thầm.”

TBC

Vương Cách ừ một tiếng, bình tĩnh nói: “Tóm lại đám già chúng ta vẫn còn, chúng có bản lĩnh thì cứ tới. Còn về sau khi chúng ta đi rồi, nếu như đám con cháu kia không giữ được thì cũng là do bản thân chúng không có bản lĩnh, đáng đời.”

Vương Khác bèn cười khà khà: “Anh nghĩ thoáng ghê.” Hai anh em chưa từng coi việc bên ngoài nhắm vào mình ra gì.

“Ngày mai là đầu tháng, đám nhóc kia sẽ lại tới, trang viên lớn này lại phải ồn ào c.h.ế.t mất.” Vương Khác đùa với bát gia: “Bát gia đáng thương, mày lại phải gặp tai ương rồi.”

Vương Khác nuôi bát gia bởi vì miệng tiện, luôn thích nói những lời mắng chửi khiến người ta ghét bỏ, lần nào cũng bị đám nhóc kia trừng trị một trận sau lưng Vương Khác, lần nào bát gia cũng bị trị cho kêu thê lương thảm thiết.

Người già rồi thì sẽ thích náo nhiệt đến lạ thường, tuy là Vương Khác ngoài miệng thương xót bát gia nhưng trên mặt lại vô cùng vui mừng. Ngay cả sắc mặt của Vương Cách cũng mềm mại hơn rất nhiều.

Từ thế hệ của Vương Cách trở đi, con cháu trực hệ và nhà bạn đời của các bên nhà họ Vương cộng lại phải hơn trăm người. Từ sáng sớm, cổng lớn trang viên nhà họ Vương đã không đóng. Quản gia đã làm việc ở nhà họ Vương gần sáu mươi năm, năm nay đã sắp tám mươi năm rồi mà vẫn có tinh lực dồi dào như trước. Cha của ông ta là Lý Lực, kể từ khi Lý Lực vào nhà họ Vương vẫn luôn trung thành và tận tâm ở nhà họ Vương, sau đó Tiêu Hiểu còn cố ý nghiên cứu mô phỏng vật thể sống vì ông ta, bổ sung cánh tay thiếu sót của Lý Lực, khiến ông ta có thể linh hoạt như thường. Sau đó được Vương Vệ và Tiêu Hiểu khuyên lấy vợ sinh con, năm mươi tuổi có được một đứa con độc đinh là quản gia Lý. Quản gia Lý lớn lên ở nhà họ Vương từ nhỏ, lúc mười ba tuổi, Vương Vệ và Tiêu Hiểu đi mất, nhưng đến nay ông ta vẫn còn nhớ dáng vẻ của hai vị.

Bình thường trang viên rộng lớn chỉ có hai cụ ông và bạn đời của mình, đám con cháu còn lại đều bận rộn công việc, chỉ có mùng một mỗi tháng như hôm nay, bất kể già trẻ đều sẽ cùng đến trang viên tề tụ.

Quản gia mặt mày hồng hào, tự mình dẫn người hầu nghênh đón các vị thiếu gia tiểu thư ở cổng chính.

“Chú Lý, tại sao chú lại tự mình tới cửa đón nữa rồi?” Vương Thanh Tùng sáu mươi tám tuổi là con trai cả của Vương Cách, hiện tại đã tiến vào vị trí nòng cốt trong trung ương, đến cổng thấy quản gia Lý lại đứng ở cổng, lo lắng ông ta lớn tuổi rồi không chịu nổi.

Quản gia Lý vui tươi hớn hở xua tay: “Thiếu gia Tùng không cần quan tâm đến tôi, thân thể tôi vẫn khỏe mạnh lắm, mau vào đi thôi, các cụ ông đều ở đại sảnh.”

Lúc này Vương Thanh Tùng mới gật đầu.

Chi thứ nhất nhà họ Vương phần lớn đều tham gia vào giới chính trị, khí thế vô cùng uy nghiêm. Chi thứ hai của nhà họ Vương thì thường ở giới thương nhân và giới văn nghệ, chi của Vương Tiểu Nguyệt thì phần lớn đều say mê nghiên cứu khoa học, mỗi một chi đều liên tục xuất hiện nhân tài, khí chất cũng tương đối rực rỡ.
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 327: Chương 327



Đến mười giờ sáng, tất cả mọi người đã lục tục đến rồi, quản gia Lý thầm đếm trong lòng, chỉ còn tiểu thập nhà ông hai là chưa tới thôi.

Tiểu thập tên Vương Lan, là minh tinh nhân khí đang nổi tiếng của Trung Hoa, bề ngoài vô cùng tuấn tú và kỹ năng diễn xuất vượt trội khiến anh ta mới hai mươi tư tuổi đã lấy được ảnh đế giải Thanh Long, fan hâm mộ vừa nhiều vừa điên cuồng.

Bình thường tin tức liên quan tới anh ta tuyệt đối sẽ không im lìm nhưng tháng trước đã xảy ra một chuyện lớn có thể nói là trời sập đối với fan hâm mộ, Vương Lan lại bị chụp được một mình ăn tối với một vị tiểu hoa đang nổi tiếng.

Ban đầu fan hâm mộ bác bỏ tin đồn ngay, hai người đang quay chung một bộ phim, ăn chung bữa cơm rất bình thường.

Thông thường lúc này minh tinh cũng sẽ đứng ra phủ nhận, dù sao cũng đang nổi tiếng, cho dù là yêu đương thật cũng sẽ không thừa nhận.

Nhưng Vương Lan lại rất cứng, trực tiếp thừa nhận tiểu hoa là bạn gái của mình. Chuyện này xem như đã chọc vào tổ ong vò vẽ, fan hâm mộ tuyệt vọng kêu khóc, antifan nhân cơ hội bắt cá, nếu không dựa vào bối cảnh của Vương Lan thì bình thường có ai lại dám trêu chọc anh ta chứ.

Đã nhiều tháng trôi qua, trên mạng vẫn gió tanh mưa m.á.u như cũ.

Nhà họ Vương tìm bạn đời cho con cháu cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần nhân phẩm đoan chính, bất kể là nghèo hay giàu, là nam hay nữ, chỉ cần mình thật lòng thích thì đều được.

Nếu đã công bố rồi, bề trên nhà họ Vương sẽ bảo Vương Lan nhân dịp đầu tháng gia đình tụ hội dẫn con gái nhà người ta về nhà xem thử, chỉ cần chắc chắn cô gái này không có ý đồ xấu gì thì họ sẽ không phản đối.

Quản gia Lý lại đợi hơn hai mươi phút nữa, một chiếc xe thể thao màu vàng rốt cục chạy vào cổng trang viên nhanh như chớp.

Nhìn thấy quản gia Lý, Vương Lan hạ cửa xe xuống, đại minh tinh Vương ở bên ngoài cao ngạo lại lạnh lùng nhưng đối mặt quản gia Lý thì ngoan ngoãn lạ thường, giống như con cháu thực sự đối với bề trên vậy, giọng điệu mang theo vẻ làm nũng: “Ông quản gia, sao cụ lại sai ông đến cổng đón chúng cháu chứ?”

Quản gia Lý cười híp mắt đáp lại: “Tự tôi muốn mau chóng nhìn thấy các cô cậu, thiếu gia thập ngũ mau vào đi, chỉ còn mỗi mình cậu thôi đấy.”

“Chỉ còn mỗi mình cháu! Nguy rồi, cha cháu sẽ mắng cháu c.h.ế.t mất.” Anh ta đảo mắt: “Ông quản gia, vậy lát nữa ông phải nói đỡ giúp cháu đấy. Mau vào thôi, chúng ta cùng đi vào.”

Quản gia cũng vui tươi hớn hở đồng ý, mở cửa xe trực tiếp ngồi vào.

Mục Đình đang ngồi ở ghế phó lái, từ khi trông thấy cổng của trang viên, tim đã bắt đầu đập kịch liệt.

Nhìn từ cổng thì hoàn toàn không thấy chỗ kết thúc của cả cái trang viên...

Đang ngẩn ngơ, Vương Lan đột nhiên đụng vào cô ta: “Nghĩ gì thế, chào ông quản gia đi.”

Vừa này thấy Vương Lan kính trọng đối với ông cụ này, Mục Đình đã biết mình nên tỏ thái độ như thế nào, tuy cô ta là một minh tinh đang nổi tiếng, phải cung kính như thế đối với một người hầu thì trong lòng có phần khó chịu song nét mặt vẫn ngọt ngào gọi ông quản gia theo Vương Lan.

Ánh mắt quản gia Lý dừng lại ở trên mặt Mục Đình một giây, cười đáp lời.

Xe đang tiến lên phía trước trên con đường còn rộng rãi hơn cả đường cái, hai bên đường đều trồng cây phong, mùa thu đã đến, lá phong đỏ như lửa trải khắp đường. Nhìn từ khe hở giữa cây phong hai bên đường, xa xa có bãi cỏ cực lớn được xử lý cực tốt, hồ nhân tạo và các loại đình viện...

Tim Mục Đình càng ngày càng đập mạnh.

Xe thể thao mới ra mắt của Hoa Thượng có tốc độ cực nhanh, tuy vậy để đến được viện chính thì cũng phải mất nửa giờ.

“Đến rồi.” Vương Lan xuống xe, còn vô cùng thân sĩ mở cửa xe cho Mục Đình.

“Thiếu gia, ngài và vị tiểu thư này đi vào trước đi, tôi đến phòng bếp xem thử.”

“Được, ông cứ bận việc đi.”

Vương Lan đợi sau khi quản gia Lý đi mới vươn cánh tay khoác lấy Mục Đình, thấy Mục Đình có chút căng thẳng liền cười an ủi cô ta: “Đừng căng thẳng, người nhà anh đều rất tốt. Dáng vẻ bình thường của em cũng rất đáng yêu.”

Mục Đình sợ hãi vỗ ngực, hít thở sâu một hơi, trịnh trọng nói như đang cổ vũ cho mình: “Vâng ạ, cố lên.”

TBC

Vương Lan bị chọc cười, sở dĩ anh ta chú ý tới Mục Đình là do hai năm trước, có một lần ở hậu trường chương trình, cô ta bị tiền bối bắt nạt, rơi mấy giọt nước mắt rồi lau đi, sau đó cũng cổ vũ mình như vậy.

Sau đó bất ngờ tiếp xúc mấy lần, bị phẩm chất lạc quan kiên cường của cô ta thu hút, thấy cô ta giống như cành lá hương bồ vĩnh viễn không thể đánh ngã nên không nhịn được âm thầm ra tay giúp mấy lần.

Dần dần tiếp xúc với nhau nhiều hơn, Vương Lan liền cảm thấy Mục Đình phù hợp với tưởng tượng về người vợ trong lòng mình.

Anh ta nghiêm túc qua lại với Mục Đình, nếu không đã không thể vừa bị chụp được đã công khai thừa nhận.
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 328: Chương 328



Lúc Vương Lan dẫn Mục Đình muốn vào viện chính, già trẻ lớn bé nhà họ Vương đã tề tụ trong đại sảnh của viện chính, trong chốc lát vô cùng náo nhiệt.

Bát gia mà Vương Khác nuôi lại gặp tai vạ, bởi vì mắng tiểu thập tứ đần nên bị tiểu thập tứ và tiểu thập ngũ nắm chặt mấy sợi lông, khiến cho bát gia thê lương gọi Vương Khác cứu mạng.

Một đại gia đình ồn ào tựa như gia đình bình thường vậy, chen chung một chỗ tâm sự tình hình gần đây với nhau, cũng nói một vài tin vỉa hè khó tin nghe được từ đâu đó.

Trong phòng sách của Vương Cách, ba anh em Vương Cách, năm anh em họ đám Vương Thanh Tùng, còn có đời sau đã đứng đầu tại các giới đã tề tụ.

Ba anh em Vương Cách nghe con cháu nói chuyện của mình xong, bất kể là quan trường hay là thương trường, nhà họ Vương đều bị ngầm nhằm vào. Nhưng vẫn đều ở trong phạm vi khống chế, Vương Cách và Vương Khác chỉ hỏi, sau khi xác định không thành vấn đề thì cũng không nói thêm nữa.

Nhưng chuyện Vương Tiểu Nguyệt nói lại khiến mọi người nghiêm sắc mặt.

“Căn cứ theo mô phỏng của phòng thí nghiệm bọn em, trong vòng năm năm tương lai, thời tiết của lam tinh sẽ càng ngày càng cực đoan. Nếu như theo tốc độ phát triển bây giờ, năm năm sau, tất cả sông băng đều sẽ tan, vỏ trái đất lún xuống, đến lúc đó chín mươi phần trăm đại lục đều sẽ bị nước biển bao phủ, tất cả thành thị không còn tồn tại nữa mà lục địa còn sót lại căn bản cũng không còn thích hợp cho nhân loại cư trú bởi vì nhiệt độ không khí khắc nghiệt.”

Khuôn mặt của Vương Tiểu Nguyệt điềm tĩnh, ngữ điệu trầm ổn, lúc nói một đoạn đầu sắc mặt không hề thay đổi, dường như chỉ là đang báo cáo một việc bình thường.

Kế tiếp điều muốn nói lại làm cho bà khẽ hít một hơi.

“Chuyện này vẫn chưa cấp thiết nhất, điều nguy hiểm hơn chính là theo quan sát đánh giá của phòng thí nghiệm bọn em, hai ngày trước mặt trời và mặt trăng từ từ lệch khỏi quỹ đạo ban đầu mà không rõ là do nguyên nhân gì, hơn nữa tốc độ lệch khỏi quỹ đạo trong mỗi giây đồng hồ đều đang tăng lên vô hạn, dựa theo xu thế này, cuối cùng hai bên sẽ va chạm, mà với tốc độ bây giờ, thời gian là... hai năm.”

Vương Tiểu Nguyệt vừa nói xong, trong thư phòng nhất thời trở nên yên tĩnh.

“Phát hiện từ khi nào thế ạ?”

Sắc mặt Vương Thanh Tùng nghiêm trọng trước nay chưa có, ông ta đang ở trung ương, hiểu quá rõ điều Vương Tiểu Nguyệt nói rốt cuộc đại biểu cho cái gì, mặt trời và mặt trăng đ.â.m vào nhau, không nói lam tinh có thể tránh khỏi ảnh hưởng hay không, dù cho có thể né tránh nhưng không có mặt trời và mặt trăng thì cũng là tận thế đối với nhân loại trên lam tinh.

“Hai ngày trước mới đo lường ra dấu hiệu, đột nhiên xuất hiện, tuy là mấy năm nay hoàn cảnh của lam tinh ngày càng bị hủy hoại nhưng không ai nghĩ tới những phương diện này cả. Bọn cô bắt đầu mô phỏng từ việc kiểm tra đo lường, sử dụng không dưới một nghìn phương thức, kết quả cho ra đều không ngoại lệ...”

TBC

Tất cả mọi người nhìn Vương Tiểu Nguyệt, Vương Tiểu Nguyệt hít sâu một hơi: “Không cách nào tránh khỏi!”

Vương Thanh Tùng ở địa vị cao, người nhà họ Vương ở trong giới chính trị do ông ta dẫn đầu đều căng cứng người đến cực hạn.

Tim của những người nhà họ Vương khác cũng đập như trống chầu: “Cho nên nếu như mô phỏng trong phòng thí nghiệm của cô không phạm sai lầm thì có nghĩa là... hai năm sau chính là tận thế?” Tận thế! Mỗi một chữ nói ra từ trong miệng đều như một cây chùy lớn, đập vào làm lòng người run sợ.

Nhưng mọi người đều biết, trình độ khoa học kỹ thuật của Trung Hoa đứng đầu thế giới hiện nay ngoại trừ nhờ phòng thí nghiệm cao cấp nhất thì còn là bởi vì Vương Tiểu Nguyệt dẫn đầu ở bên trong. Nếu như trừ nhân viên nghiên cứu khoa học hệ Vương do Vương Tiểu Nguyệt cầm đầu thì phòng thí nghiệm đó của Vương Tiểu Nguyệt có thể nói là dẫn đầu thế giới.

Cho nên, kết luận cho ra từ phòng thí nghiệm mô phỏng nhiều lần sẽ không sai sót.

Vương Tiểu Nguyệt gật đầu.

“Vậy phải làm sao bây giờ, bây giờ trên lam tinh có khoảng bảy tỉ người, nhiều người như vậy lẽ nào chỉ chờ c.h.ế.t ư?” Vương Thanh Niên là con trai cả của Vương Khác, bây giờ đang đảm nhiệm chức chủ tịch tập đoàn Hoa Thượng, chỉ nhỏ hơn so với Vương Thanh Tùng hai tuổi.

Vương Thanh Y là em gái của ông ta, ngồi ở bên cạnh Vương Khác, bà là “thiết nương tử” trên thương trường, bỗng nhiên biết được tin dữ này thì gương mặt lập tức trắng bệch, bà nghĩ tới người nhà của mình, nhiều về trên, cháu trai cháu gái như vậy, còn có con dâu cả của mình đã mang thai, nếu như tận thế tới thật thì chẳng phải đứa bé này vẫn chưa thể ghi nhớ đã trải qua thế giới hủy diệt ư.

“Cô ơi, có cách nào tránh được không ạ?”

Vương Tiểu Nguyệt lắc đầu: “Mặt trời và mặt trăng đụng vào nhau là chuyện không cách nào tránh khỏi, muốn lam tinh tránh được ảnh hưởng do hai ngôi sao đụng nhau thì chỉ có thể tạm thời thay đổi quỹ đạo. Ở trình độ khoa học hiện nay thì miễn cưỡng có thể thực hiện được việc này, nhưng sau khi tránh khỏi thì sao? Không còn mặt trời và mặt trăng quay tròn, lam tinh căn bản không thích hợp để nhân loại sinh tồn nữa. Nhiều năm như vậy, giới khoa học vẫn luôn tìm kiếm một tinh cầu phù hợp để nhân loại cư trú, đáng tiếc trình độ có hạn, đến nay khoảng cách xa nhất của các loại máy thăm dò cũng mới chỉ đến sát biên giới hệ ngân hà. Cô có thể nói chính xác cho mọi người, bên trong hệ ngân hà không có lam tinh thứ hai.”

Trong thư phòng yên lặng đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 329: Chương 329



“Tiểu Nguyệt, cần lập tức báo chuyện này cho chính phủ biết. Thanh Tùng, con là một trong các lãnh đạo của Trung Hoa, lúc này phải gánh vác trách nhiệm. Lần này không chỉ Trung Hoa mà liên quan đến vận mệnh của cả loài người, các con phải hành động thật nhanh chóng.” Vương Cách trầm mặc một lát, rốt cục mở miệng.

Vương Thanh Tùng gật đầu: “Vâng thưa cha, trước ranh giới sống còn của nhân loại, có lẽ những người khác cũng không còn lòng dạ đấu tới đấu lui nữa, bọn con sẽ mau chóng báo tin tức này cho các quốc gia trên thế giới biết, còn có hai năm, mọi người phải tập trung trí tuệ quần chúng.”

Nhưng chỉ còn lại thời gian hai năm, khoa học kỹ thuật tân tiến nhất đang ở Trung Hoa, nhà khoa học ưu tú nhất đang ở trong nhà họ Vương bọn họ, Vương Tiểu Nguyệt bó tay chịu trói, dù cho tất cả quốc gia cùng hợp mưu hợp sức thì cũng có thể thay đổi được gì cơ chứ?

Tất cả mọi người đều đã hiểu rõ chuyện này như ban ngày, lời nói của Vương Thanh Tùng không hề khiến bầu không khí trong thư phòng nhẹ nhàng hơn chút nào.

May mà trong thư phòng đều là người đứng đầu nhà họ Vương, đám con cháu đều ở đại sảnh, trong lòng có áp lực như thế nào đi nữa thì cũng sẽ không đến mức thất thố quá mức ở ngay đó.

Vương Cách nhìn Vương Khác và Vương Tiểu Nguyệt, ba anh em tương đối ăn ý, biết ý của Vương Cách nên đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý với ông.

TBC

Lúc này Vương Cách mới nhìn về phía những người khác một lần nữa: “Có lẽ mấy đứa không biết, ông nội bà nội của mấy đứa không phải đã sống thọ và mất tại nhà.”

Người nhà họ Vương khác đều đồng loạt nhìn về phía Vương Cách, không rõ lời ông nói lúc này là có ý gì. Ông nội bà nội không phải đã sống thọ và mất tại nhà, chẳng lẽ là c.h.ế.t ngoài ý muốn? Bị ai ám hại? Nhưng thân phận và địa vị của ông nội bà nội cao như thế, ai dám làm vậy? Nếu như quả thật là bị người ta ám hại thì chắc cha chú và cô cũng sẽ không bỏ qua cho những người đó!

“Không phải như mấy đứa nghĩ đâu. Ông nội bà nội của mấy đứa căn bản chưa qua đời, bọn họ ngồi máy vượt thời không trở lại nơi ở ban đầu của bà nội mấy đứa rồi.”

Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, một câu nói ngắn ngủi của Vương Cách đã ném ra nhiều quả bom, Vương Vệ và Tiêu Hiểu chưa c.h.ế.t là một quả, máy vượt thời không là một quả khác, còn có cái gì gọi là nơi ở ban đầu của bà nội?

Vương Cách thấy bọn họ nghi vấn trùng điệp bèn nói rõ tình huống một cách giản lược nhất có thể.

“Thế này thì quá... trâu bò rồi!!!” Vương Thanh Lâm là con trai út của Vương Cách, nghe xong mà một người hơn năm mươi tuổi như ông ta cũng không nhịn được tỏ vẻ mặt muốn chửi thề, bà nội của ông ta rốt cuộc là thần tiên gì vậy, không ngờ đã nghiên cứu ra thứ không thể tưởng tượng nổi như máy vượt thời không vào hơn nửa thế kỷ trước. Rốt cuộc ông ta có tài đức gì mà lại có thể trở thành cháu trai của bà nội chứ? Nghĩ đến bà nội, lại nghĩ về chính ông ta, trước đây còn cảm giác dù cho mình không phải rồng phượng trong loài người thì cũng là tinh anh trong loài người, nhưng so với bà nội thì ông ta đã nhằm nhò gì chứ.

Nhưng... ông ta đưa mắt nhìn về phía Vương Tiểu Nguyệt: “Cô ơi, bà nội để lại tài liệu lợi hại như vậy mà cô không nghiên cứu ra vật gì mới ư?”

Vương Tiểu Nguyệt lại không hề e dè: “Thằng nhóc thối kia, cháu cho rằng đồ của bà nội cháu dễ suy nghĩ như vậy ư? Trước đây bà nội cháu đã nói với cô rồi, chỗ bà ấy đến có khoa học kỹ thuật đã vượt lên trước lam tinh không biết bao nhiêu thế kỷ, thế mà bà nội cháu còn là nhà khoa học ưu tú nhất ở đó, cháu cảm thấy, một người lam tinh trời sinh trời nuôi như cô có thể so sánh được sao?”

“Cho nên nếu như đến lúc đó thực sự không còn cách nào thì chúng ta có thể ngồi máy vượt thời không đi không ạ?” Vương Thanh Y chất chứa hy vọng nhìn về phía ba vị bề trên.

Vương Cách gật đầu: “Đây là chỗ dựa cuối cùng, cũng là nguyên nhân mà cha nói ra. Thanh Tùng, nếu như không còn cách nào khác thì hãy công bố nguyên vật liệu và kỹ thuật của máy vượt thời không nhà họ Vương chúng ta ra ngoài, nhanh chóng kiến tạo, có thể cứu bao nhiêu người thì cứu bấy nhiêu người. Còn về máy vượt thời không có an toàn hay không, có thể mang mọi người tìm được một nơi để sinh tồn khác hay không thì phải xem vận may của mọi người thôi.”

Vương Thanh Tùng vâng một tiếng, chân mày vẫn nhíu chặt như trước: “Cha, chắc chắn chi phí kiến tạo máy vượt thời không này không ít, hơn nữa theo như lời của mọi người, dù cho sau đó bà nội đã cải tiến máy vượt thời gian nhưng mỗi cái tối đa cũng chỉ có thể chứa được trăm người. Chỉ riêng Trung Hoa chúng ta đã có một tỉ năm trăm triệu người, cần kiến tạo mười lăm triệu cái, khẳng định không đủ nguyên liệu. Cứ coi như tàu vũ trụ cỡ nhỏ mà Trung Hoa chúng ta kiến tạo đã có thể mang một ít nguyên liệu bên trong hệ ngân hà về lam tinh, nhưng muốn tạo nhiều máy vượt thời không như vậy sẽ phải tạo nhiều tàu vũ trụ hơn, đây cũng là công trình vô cùng lớn, thời gian hai năm chỉ sợ ngay cả gần một nửa cũng không làm được.” Đây là trong tình huống chính phủ Trung Hoa làm việc với hiệu suất cao, một khi thảo luận ra nghị quyết đã có thể sử dụng hết cỡ tất cả bộ môn có chức năng.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back