Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 240: Chương 240



Với trình độ của bọn họ, thực ra là đến để giúp đỡ cho các vị giáo sư, ghi chép số liệu gì đó. Để giải quyết vấn đề thực sự vẫn phải dựa vào giáo sư Vương và các vị giáo sư của Thanh Đại.

Tiêu Hiểu vốn tưởng rằng đến rồi là có thể vào phòng thí nghiệm, không ngờ rằng còn phải đứng không ở đây, cô nhìn qua đồng hồ treo ở đại sảnh, cũng sắp đến mười một giờ rưỡi rồi.

Không được, cô phải đi về trước để tìm Vương Vệ, tránh để anh sốt ruột.

Nhưng phía giáo sư Vương dường như không thể xong việc trong chốc lát được, mọi người trong phòng khách cũng đang tranh thủ từng giây từng phút để tính toán. Mọi người đều đang bận rộn như vậy, lúc này cô lại nói muốn về ăn cơm hình như cũng không được hay lắm.

Tiêu Hiểu đi đến chỗ bàn của giáo sư Vương, nếu như có thể giúp được bọn họ sớm giải quyết được vấn đề, cô cũng có thể nói mình muốn về nhà ăn cơm một cách tiện hơn.

“Đàn em, em đi đâu vậy? Đừng quấy rầy mấy người giáo sư Vương.” Chương Hằng thấy Tiêu Hiểu lại to gan đi đến gần mấy vị giáo sư phụ trách, lập tức thấp giọng ngăn cản.

Tiêu Hiểu quay lại nhìn anh ta một cái, cười cười, bước chân không hề dừng lại. Nếu như cô không qua đó xem, nhìn những người này đang hăng say đến quên ăn quên ngủ, phải đến bao giờ cô mới có thể đi tìm Vương Vệ chứ?

“Thầy, các thầy nhìn bạn học Tiêu...” Chương Hằng cảm thấy Tiêu Hiểu thật không biết quy củ, các giáo sư đang thảo luận vấn đề, cô đi đến đó làm gì chứ?

Nhưng giảng viên của Kinh Đại lại lắc đầu: “Để cho con bé đi đi.” Bọn họ cũng không mong chờ Tiêu Hiểu có thể tìm ra vấn đề, chỉ là hiểu rõ năng lực học tập của Tiêu Hiểu, cảm thấy hiện giờ là cơ hội tốt, yên lặng đứng bên cạnh những giáo sư đó, Tiêu Hiểu có thể nghe hiểu được một vài thứ cũng có thể giúp đỡ được cho cô rất nhiều.

“Chúng ta cũng đi nghe một chút, nhưng không được lên tiếng, không được phép quấy rầy các giáo sư.” Một giảng viên khác của Kinh Đại nói.

Chương Hằng vội vàng gật đầu.

Tiêu Hiểu đi đến đứng phía sau giáo sư Vương, không hề lên tiếng. Cô vừa mới đứng lại, hai giảng viên của Kinh Đại và Chương Hằng cũng đã đi đến, bọn họ đứng xa hơn Tiêu Hiểu một chút, vô cùng nghiêm túc yên lặng nghe các giáo sư thảo luận.

Các giáo sư đang thảo luận rất nghiêm túc, không hề chú ý đến phía sau đang có người đứng. Có thể đi vào đây, ít nhất thân phận sẽ không có vấn đề, mọi người cũng không cần phải phòng bị.

Tiêu Hiểu đứng không tới một phút đã hiểu ra được vấn đề mà bọn họ đang tranh chấp.

Tổ thí nghiệm đưa ra một công thức để tổ tính toán hạch toán. Tổ tính toán tính ra xong, lúc tổ thí nghiệm làm thí nghiệm lại phát hiện ra sai lệch càng lúc càng lớn.

Vì vậy mới suy đoán rằng số liệu của tổ tính toán bị sai.

Nhưng các giáo sư xem xét từ đầu đến cuối lại một lượt mà không phát hiện ra chỗ nào có vấn đề.

“Công thức này sai rồi.” Đúng lúc các giáo sư đang thảo luận một cách bừng bừng khí thế, đang chuẩn bị xảy ra tranh luận lần nữa thì một âm thanh trong trẻo vang lên trên đầu bọn họ.

Các giáo sư đang bàn luận đến mặt đỏ tía tai nghe xong yên tĩnh lại, đều ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy một cô gái gương mặt xinh đẹp thanh tú đang đứng đằng sau giáo sư Vương, đôi mắt cong cong nhìn bọn họ.

Trông có vẻ còn chưa quá hai mươi tuổi.

Giáo sư Từ đang vì mãi mà không tìm ra vấn đề tên lòng như lửa đốt, Tiêu Hiểu bỗng nhiên lên tiếng cắt đứt tiết tấu của mọi người, sắc mặt đương nhiên là khó coi. Thấy Tiêu Hiểu đứng ở sau lưng giáo sư Vương liền giọng không tốt nói: “Lão Vương, đây là học sinh của ông à? Lúc tới sao ông không nói cho cô ấy biết quy củ ở đây?”

Người giúp đỡ đương nhiên là có quy củ của người giúp đỡ, làm nhiều nói ít, thận trọng cẩn thận là được.

Không nhận định Tiêu Hiểu đang quấy rối như những người khác, qua hơn một tháng thường xuyên tiếp xúc với Tiêu Hiểu, giáo sư Vương biết rằng cô không phải người làm việc mà không rõ mục đích.

Không để ý đến ánh mắt tức giận của giáo sư Từ và những người khác, ánh mắt của giáo sư Vương mang theo sự mong đợi mà bản thân ông ấy cũng không phát hiện ra nhìn Tiêu Hiểu dò hỏi: “Tiêu Hiểu, tại sao em lại nói công thức này bị sai? Em có thể hiểu được à?”

TBC

“Giáo sư Vương, học sinh của ông càn quấy, ông cũng càn quấy theo sao? Chúng ta không còn thời gian để lãng phí nữa.” Thấy giáo sư Vương thật sự đi theo đề tài của Tiêu Hiểu, mấy người giáo sư Từ vừa nóng ruột vừa tức giận. Đây là chuyện gì vậy? Tranh thủ từng giây từng phút cũng không đủ dùng, lão Vương vẫn còn càn quấy với học sinh của mình.
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 241: Chương 241



Tiêu Hiểu cười với giáo sư Vương: “Em hiểu được ạ. Nếu như em đoán không nhầm, các thầy đang muốn dùng công thức này để tính toán nhiệt độ phân li của vật chất nào đó.”

“Đàn em, em mau qua đây, không nhìn thấy các giáo sư đang tức giận sao?” Tiêu Hiểu vừa dứt lời, ánh mắt tức giận của các giáo sư trong nháy mắt chuyển thành kinh ngạc.

Chương Hằng thấy các giáo sư đều yên lặng nhìn Tiêu Hiểu, còn tưởng rằng cô diễn đạt không lưu loát, khiến các giáo sư cạn lời. Dù sao cũng là học trò của giáo sư Vương, Chương Hằng cảm thấy nếu Tiêu Hiểu quấy rối thì không chỉ làm mất mặt của giáo sư Vương mà anh ta cũng bị liên lụy theo.

Nhưng anh ta vừa nói xong đã bị giáo sư Từ ở bên cạnh lấn sang, chỉ thấy giáo sư Từ đi nhanh đến trước mặt Tiêu Hiểu, nhìn chằm chằm vào cô: “Em biết?” Bọn họ quả thực đang tiến hành thí nghiệm phân li, nhưng công thức này chỉ là một trong hàng trăm nghìn công thức của thí nghiệm này, Tiêu Hiểu thông qua một công thức là có thể phán đoán được mục đích của bọn họ, sao có thể như vậy chứ?

Không nghi hoặc như giáo sư Từ, vẻ mặt giáo sư Vương tràn đầy kích động. Ông ấy đẩy giáo sư Từ ra: “Tiêu Hiểu, vậy em có ý kiến gì không?”

“Lão Vương, ông như vậy là...” Thấy giáo sư Vương xem trọng Tiêu Hiểu như vậy, các giáo sư cuối cùng cũng nhận ra điểm không đúng.

Giáo sư Vương khoát khoát tay, không trả lời bọn họ mà tha thiết nhìn Tiêu Hiểu.

Tiêu Hiểu đáp: “Để em thử xem.”

“Được, em thử đi. Em trẻ tuổi đầu óc linh hoạt, nói không chừng có thể thực sự giải quyết vấn đề.” Giáo sư Vương vội vàng kéo Tiêu Hiểu đến bên bàn ngồi xuống, hơn nữa còn đưa các bước tính toán cho cô.

Tiêu Hiểu liếc nhìn qua, lấy một tờ giấy trắng, viết ra một công thức khác, nhìn qua thì không khác công thức ban đầu là bao, có điều vị trí khai căn lại khác nhau. Nhưng những thứ trong khoa kỹ thuật thì chỉ là sai một li đã đi ngàn dặm chứ đừng nói đến vị trí khai căn, cho dù chỉ là sai một con số lẻ thì kết quả đã hoàn toàn khác nhau.

Tiêu Hiểu suy nghĩ một chút, nếu như để những người này dùng bàn tính để tính thì công thức này ít nhất lại phải tính trong ba ngày ba đêm, vì vậy cô trực tiếp viết ra kết quả.

Mấy người giáo sư Từ cũng xúm lại, tận mắt nhìn thấy Tiêu Hiểu viết ra công thức mới, đầu bút dừng lại ở phía sau công thức một lúc rồi lại viết ra một con số.

Nếu như lúc Tiêu Hiểu đang viết ra công thức này mấy người giáo sư Từ còn đang ôm một tia hi vọng, thì vào lúc cô chỉ dừng lại trong chốc lát đã cho ra kết quả, mấy người giáo sư Từ lại nhận định Tiêu Hiểu đang càn quấy. Công thức này nhìn thì ngắn gọn nhưng thực ra lượng tính toán cực kỳ lớn. Cho dù Tiêu Hiểu có thể biết được công thức thì cũng không thể tính ra kết quả trong phút chốc như vậy được.

TBC

“Lão Vương, bảo học sinh của ông đi ra đi, tránh gây thêm rắc rối.” Sở dĩ mấy người giáo sư Từ nhận định công trình tính toán xảy ra lỗi mà không phải là công thức là vì những tài liệu này là do chuyên gia của nước E trước khi rời đi đã để lại, quốc gia của bọn họ đã thành công, vậy thì chứng minh rằng tài liệu này là đúng.

Nước E tân tiến hơn so với nước Hoa rất nhiều, ban đầu mấy người giáo sư Từ đều đi theo chuyên gia của nước E học tập. Trong lòng bọn họ đó chính là uy tín, mấy người giáo sư Từ sao có thể tùy ý nghi ngờ uy tín.

Giáo sư Vương cũng không tin: “Quá trình tính toán của Chu Công cũng không sai, vậy tại sao không thể là do công thức sai?”

Chu Công là người đầu tiên d.a.o động, ông ấy là người tính toán chung, những điều này ông ấy hiểu rõ nhất. Dựa theo công thức trước đó đưa ra, kết quả tính toán của bọn họ không thể nào sai được, nhưng thí nghiệm lại không thành công.

Đúng vậy, tại sao không thể là do công thức sai?

Chu Công và giáo sư Vương dùng ánh mắt sáng rực nhìn mấy người giáo sư Từ.

Giáo sư Từ giật mình hỏi ngược lại: “Nguồn tư liệu từ đâu các ông cũng biết, chẳng lẽ các ông nghi ngờ...”

Giáo sư Vương nhìn qua mấy người Tiêu Hiểu, ra hiệu cho giáo sư Từ ra một bên nói chuyện.
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 242: Chương 242



Tiêu Hiểu đứng tại chỗ, cho dù hai người họ đã đi ra rất xa, nhưng Tiêu Hiểu tai thính mắt tinh, vẫn nghe thấy rõ cuộc nói chuyện của hai người họ: “Tại sao không thể nghi ngờ? Dù sao bọn họ cũng không phải người nước Hoa...”

Giáo sư Từ im lặng một lúc rồi mới nói: “Nhưng bọn họ thực sự đã giúp chúng ta rất nhiều...”

“Nhưng bây giờ bọn họ đã đi rồi, dù sao chúng ta cũng là hai quốc gia, lại là nước láng giềng, ông nghĩ rằng bọn họ thực sự hi vọng chúng ta sẽ giàu mạnh lên sao?” Âm thanh của giáo sư Vương một lần nữa đè thấp, tranh thủ chiếm lý.

Bọn họ nói chuyện với nhau một lúc, giáo sư Vương nói: “Dựa theo công thức trước đây, chúng ta không hề tìm ra lỗi sai ở chỗ nào, tại sao không thử công thức này của Tiêu Hiểu chứ? Cũng may đây là thí nghiệm giai đoạn đầu, cũng không cần lãng phí quá nhiều thời gian, chúng ta bớt đi được bước nghiệm chứng, trực tiếp tiến hành thí nghiệm. Nếu như không đúng thì lại tìm lỗi. Nếu như đúng rồi vậy thì sẽ giảm bớt rất nhiều thời gian cho chúng ta.”

Lời này của giáo sư Vương khiến cho giáo sư Từ có chút d.a.o động.

Cũng đúng, dù sao bây giờ cũng không có chút đầu mối nào, giáo sư Vương kiên định như vậy, chứng minh rằng ông ấy có vài phần tin chắc với người học sinh này, vậy thì thử một chút xem.

Một khi đưa ra quyết định, giáo sư Từ cũng không phải là người không quả quyết, lập tức đưa các giáo sư vào phòng thí nghiệm lần nữa.

TBC

Lần này Tiêu Hiểu cuối cùng cũng đi vào theo.

Vừa nhìn đã cảm thấy cực kỳ thất vọng, những thiết bị này còn lạc hậu hơn so với tưởng tượng của cô.

Cô không biết nước Hoa đang tiến hành hạng mục bí mật gì, nhưng từ công thức vừa rồi mà suy luận thì đại khái cũng biết rằng đó là một vũ khí. Vào phòng thí nghiệm, sau khi phát hiện dụng cụ ở đây không có chút khả năng nào để trợ giúp cho thí nghiệm của cô, cô liền bĩu môi đứng sang một bên.

Công thức mà cô vừa viết ra cho dù chỉ tiến hành thí nghiệm, với dụng cụ ở đây thì e rằng không dùng một ngày thì không thể hoàn thành được. Cô còn phải quay về tìm Vương Vệ, nếu Vương Vệ không tìm thấy cô mà nóng ruột thì phải làm sao?

Hai giảng viên của Kinh Đại và Chương Hằng đang cùng những người trợ giúp khác của phòng thí nghiệm ghi chép số liệu, chỉ có mình Tiêu Hiểu buồn bực không vui.

Thấy giáo sư Vương đang cùng mấy người giáo sư Từ tập trung tinh thần chuẩn bị làm thí nghiệm lần nữa, Tiêu Hiểu lặng lẽ đi đến bên cạnh giáo sư Vương, kéo tay áo của ông ấy một cái: “Thầy Vương, hôm nay em vẫn chưa nói với Vương Vệ việc em đến đây, nếu anh ấy không tìm thấy em sẽ sốt ruột.”

Thấy Tiêu Hiểu nhìn mình, giáo sư Vương bật cười, thầm nghĩ thí nghiệm hiện giờ e là không thể hoàn thành xong trong hôm nay, liền nói với Tiêu Hiểu: “Thầy bảo người đưa em về, em nghỉ ngơi một chút, ngày mai lại đến.”

Tiêu Hiểu gật đầu liên tục: “Vâng.”

Giáo sư Vương tìm người lái xe đưa Tiêu Hiểu về, mặc dù vẫn chưa nghiệm chứng ra được công thức mà cô viết có đúng hay không, nhưng giáo sư Vương mơ hồ cảm nhận được, có lẽ sẽ thực sự thành công.

Chỉ có điều cảm giác này quá mơ hồ, khiến ông ấy phải đè nó xuống tận đáy lòng, nhưng theo bản năng vẫn gia tăng bảo vệ Tiêu Hiểu.

Tiêu Hiểu bảo tài xế đưa cô về thẳng đến cửa phòng trọ, cô vừa mới xuống xe, Vương Vệ đã mở cửa đi ra.

Vẻ mặt Vương Vệ thay đổi, kéo cô ra sau lưng: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Tiêu Hiểu cười cười, bảo tài xế đưa cô về rời đi rồi mới vào nhà kể toàn bộ quá trình cho Vương Vệ nghe.

“Ý em là bọn họ không tin em?” Sắc mặt Vương Vệ có chút khó coi, trên đời này còn có người nào thông minh hơn vợ của anh sao? Vợ anh đã ra tay rồi mà những người đó lại còn không tin.

Tiêu Hiểu cười hì hì xoa xoa mặt của anh, rồi lại ôm mặt mình nói: “Ai bảo em vừa xinh đẹp vừa trẻ tuổi chứ, bọn họ không tin cũng là chuyện bình thường thôi.”
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 243: Chương 243



Thực ra trong thí nghiệm hôm nay, những người đó cũng cho phép cô đụng chạm khá nhiều, mấy người trong đại sảnh dùng bàn tính tính toán các công thức phức tạp, các giáo sư tiến hành thí nghiệm trong căn phòng thí nghiệm đơn sơ kia, nhưng bọn họ lại không hề oán giận chút nào, trong mắt chỉ có ánh sáng nóng bỏng.

Hình như quốc gia này hiện giờ đang rất khó khăn, cô có thể giúp được thì cứ giúp vậy.

Thấy Tiêu Hiểu không để ý, Vương Vệ cũng không nói gì nữa, đem các món ăn đã làm xong bưng lên bàn: “Chiều nay anh không có tiết học, lát nữa chúng ta đi dạo một chút.”

“Anh không đi bán rau nữa à?” Tiêu Hiểu cắn đũa giật mình hỏi.

Vương Vệ gõ gõ lên trán cô: “Ngốc, bán rau quan trọng hay là em quan trọng?” Bán rau suốt mấy ngày này đã để dành được mấy trăm tệ, Vương Vệ chuẩn bị mua cho Tiêu Hiểu một cái đồng hồ, anh cũng lấy được phiếu rồi, hôm đó lúc Vương Hiểu Nguyệt đưa đồng hồ lên xem giờ, Vương Vệ nhìn cổ tay trống trơn của Tiêu Hiểu, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái.

“Em quan trọng.” Tiêu Hiểu nói chắc như đinh đóng cột.

Vương Vệ bị cô chọc cười, trong ánh mắt cũng tràn ngập ý cười: “Mau ăn đi.”

Đúng lúc hai người đều rảnh rỗi, buổi chiều Vương Vệ dẫn Tiêu Hiểu đến trung tâm thương mại lớn nhất thủ đô, mua một chiếc váy cho Tiêu Hiểu rồi lại mua cho cô một chiếc đồng hồ đeo tay nữ.

Tiêu Hiểu cũng không hiếm lạ gì vật này, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Vương Vệ khi đeo đồng hồ cho cô, sau đó trịnh trọng nói: “Anh nói rồi, thứ người khác có em cũng phải có.”

Tiêu Hiểu liền biết, nếu như cô không nhận những thứ này thì người khó chịu sẽ là Vương Vệ.

Tiêu Hiểu ôm lấy cánh tay của Vương Vệ, dùng giọng điệu vô cùng khoe khoang nói: “Vậy thì em được hời quá rồi, thứ người khác có em đều có, cái mà em có người khác lại không có.”

“Em có cái gì?” Vương Vệ liếc mắt nhìn cô.

“Anh đó!”

Vương Vệ ngẩn ra, sau đó vành tai bắt đầu đỏ lên, kéo lấy Tiêu Hiểu nói: “Không sợ xấu hổ, đi thôi.”

Hai người chầm chậm đi dạo quanh các đường phố của thủ đô, mãi cho đến khi trời sắp tối mới quay về.

Vì hôm qua đi quá nhiều nên chân của Tiêu Hiểu cũng mỏi nhừ theo, ngày hôm sau mặt trời đã lên cao rồi mà cô vẫn chưa dậy nổi.

Vương Vệ để bữa sáng lại rồi đi học, cô vẫn còn ngủ say trên giường.

Mà trong lúc cô đang ngủ ngon, các giáo sư trong phòng thí nghiệm thức suốt một đêm cuối cùng cũng chứng thực được công thức mà Tiêu Hiểu viết ra.

“Vậy mà lại đúng...” Lấy giáo sư Từ làm đầu, tất cả mọi người đều không dám tin nhìn kết quả trước mắt.

Vấn đề làm khó tất cả mọi người lại bị một học sinh của lão Vương giải quyết?

“Ha ha ha, tôi đã nói Tiêu Hiểu đáng tin rồi mà.” Giáo sư Vương không kìm được sung sướng cười to.

“Lão Vương, học sinh kia của ông đâu? Mau gọi con bé đến, nhanh lên một chút.” Giáo sư Từ vì quá kích động mà sắc mặt có chút dữ tợn, ông ấy nắm chặt lấy giáo sư Vương, chỉ thiếu nước túm chặt lấy cổ áo của đối phương mà kêu lên.

“Con bé về rồi, con bé đã kết hôn nên quay về ăn cơm với chồng mình.” Giáo sư Vương có chút bị dọa sợ vì dáng vẻ này của giáo sư Từ.

“Ông để con bé một mình quay về?” Sắc mặt giáo sư Từ càng dữ tợn hơn.

“Không phải, tôi để một người đưa con bé về.”

“Một người làm sao mà đủ? Lão Vương, sao ông có thể chỉ phái một người đưa con bé về, nếu như con bé xảy ra chuyện gì thì phải làm sao? Mau, phái thêm vài người đón bạn học đó đến...”

Giáo sư Từ nói xong với giáo sư Vương liền vội vàng chạy ra phòng thí nghiệm bảo người đi đón Tiêu Hiểu.

Trong lòng giáo sư Vương đắc ý hừ một tiếng: Ai bảo ngày hôm qua ông còn không tin, bây giờ biết là Tiêu Hiểu quý giá đến mức nào rồi chứ? Có điều ông ấy nghĩ lại, học sinh này là do Kinh Đại giành lại được từ tay Thanh Đại, nếu như Tiêu Hiểu thực sự đến Thanh Đại, rất có khả năng sẽ trở thành học trò của giáo sư Từ.

TBC

Bốn bỏ lên năm, vậy chính là ông ấy giành học sinh của giáo sư Từ.

Giáo sư Vương nhất thời cảm thấy rất chột dạ.
 
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại Lão
Chương 244: Chương 244



Lúc người do giáo sư Từ phái đến đón Tiêu Hiểu đến cửa nhà trọ, cô vừa mới rửa mặt xong, đang ngồi bên cạnh bàn ăn bữa sáng do Vương Vệ để lại.

Tiêu Hiểu đang cắn một miếng bánh bao thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Tiêu Hiểu nghi hoặc ‘hử’ một tiếng, ai đến lúc này vậy?

Cô đứng dậy đi mở cửa, phát hiện bên ngoài có ba người lính đang đứng, người lính hôm qua đưa cô về cũng nằm trong ba người đó.

“Cô giáo Tiêu.” Người lính này tuổi tác không lớn, có lẽ cũng chỉ hai mươi tuổi, vừa nhìn thấy Tiêu Hiểu liền gọi cô là cô giáo.

“Tôi trở thành cô giáo từ bao giờ vậy?”

“Giáo sư Từ bảo chúng tôi gọi như vậy, cô giáo Tiêu, bây giờ cô có thời gian không? Giáo sư Từ bảo chúng tôi đón cô đến phòng thí nghiệm.”

Tiêu Hiểu nghe anh ấy nói vậy liền biết rằng chắc chắn là do thí nghiệm ngày hôm qua đã thành công, cô gật đầu đáp: “Được.”

TBC

Đến nhà thí nghiệm, vừa mới vào sân, giáo sư Từ dẫn theo vài giáo sư khác đi đến, giáo sư Từ vẻ mặt hòa nhã nhìn Tiêu Hiểu: “Tiểu Tiêu à, em nghỉ ngơi có tốt không? Hôm qua may mà nhờ có em.”

Giáo sư Vương ở bên cạnh hừ một tiếng: “Không phải hôm qua ông nói học sinh của tôi gây thêm phiền phức sao?” Ông ấy nhấn mạnh bốn chữ học sinh của tôi, dù sao việc Tiêu Hiểu hiện giờ là học sinh của ông ấy đã thành sự thật, nói thế nào cũng không thể để giáo sư Từ lại đoạt đi.

Giáo sư Từ cười cười chỉ vào giáo sư Vương: “Trình độ của Tiểu Tiêu còn cần ông phải dạy sao? Tôi thấy ông đừng làm con bé chậm trễ nữa.” Công thức ngày hôm qua là một trong những công thức cơ sở của thí nghiệm này, nếu không phải do bọn họ quá tin phục tài liệu do nước E để lại, cho bọn họ thêm một chút thời gian cũng có thể phát hiện ra vấn đề trong đó.

Nhưng chắc chắn sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, Tiêu Hiểu cũng mới chỉ là sinh viên năm nhất đại học mà đã có thể nhìn qua là biết công thức không đúng, hơn nữa còn trực tiếp tính ra kết quả, điều này cho thấy cô không chỉ có kiến thức Vật lý xuất sắc mà ngay cả trình độ Toán học cũng không tệ, còn có năng lực tính nhẩm đáng sợ. Giáo sư Từ nói giáo sư Vương dạy không nổi cô cũng không sai. Đến trình độ này, tác dụng do giảng viên đưa đến đúng là cực kỳ nhỏ bé.

Vì thí nghiệm thành công nên tâm trạng của giáo sư Từ và giáo sư Vương đều thả lỏng, bọn họ đưa Tiêu Hiểu vào trong phòng thí nghiệm, vừa đi vừa có tâm trạng cãi vã.

Tiêu Hiểu vừa vào phòng thí nghiệm, tất cả trợ thủ đều nhìn về phía cô, bọn họ đều đã biết chuyện ngày hôm qua công thức bị lỗi, là do một tân sinh viên năm nhất của Kinh Đại sửa lại, đều là người làm nghiên cứu khoa học, đương nhiên là biết rằng chuyện này lợi hại đến nhường nào.

Sắc mặt của Chương Hằng rất phức tạp.

Trước đây giáo sư Vương luôn nhắc đến rằng Tiêu Hiểu xuất sắc đến nhường nào, anh ta không phục, một con nhóc sinh viên năm nhất vừa lên đại học, cho dù nhận thức cao hơn một chút thì có thể làm gì chứ?

Không ngờ rằng vừa vào phòng thí nghiệm Tiêu Hiểu đã lộ ra sự giỏi giang như vậy, trực tiếp đè ép anh ta hoàn toàn.

Những công thức đó anh ta chỉ đọc hiểu được một chút, càng chưa nói đến phán đoán đúng sai, ngay cả cái đuôi của Tiêu Hiểu anh ta cũng không sờ đến được.

Lần này đến phòng thí nghiệm, thái độ của các giáo sư này đối với Tiêu Hiểu đã không giống trước đây. Ai nhìn thấy cô cũng đều hòa nhã thân thiện, thân phận của cô cũng không còn là trợ thủ như ban đầu mà là trở thành người có thể trực tiếp tham gia thí nghiệm như các giáo sư.

“Tiểu Tiêu à, từ hôm nay trở đi em sẽ trở thành một trong những người tham gia thí nghiệm này, thầy đã báo cáo tên em lên trên rồi.” Giáo sư Từ cười ha hả nói với Tiêu Hiểu.

“Đợi một chút, ông báo tên lúc nào vậy? Sao tôi lại không biết?” Giáo sư Vương nghi ngờ hỏi.

Vừa rồi lại chứng thực thêm một lần, phát hiện công thức do Tiêu Hiểu đưa ra lại có thể làm được không sai chút nào, cũng có nghĩa là số liệu tính toán được từ công thức này là kết quả chính xác nhất, tâm trạng của mọi người trong phòng thí nghiệm đều rất tốt, cuối cùng đã có thể ngồi xuống nghỉ ngơi một chút rồi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back