Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

[BOT] Mê Truyện Dịch
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 440: Chương 440



Trong điện thoại, là Lục Hạo Đình gửi một tấm hình.

Hai người còn ở trong xe, từ cửa sổ xe nhìn ra là bên ngoài cục dân chính.

Lục Hạo ĐÌnh ngồi trên ghế lái, Cố Vân Tịch an vị ngồi trên đùi anh, được anh ôm lấy.

Hai người tựa đầu vào nhau, trong tay còn cầm giấy kết hôn để phía trước. Tấm hình này, là Lục Hạo Đình tự chụp, mặt anh rất đắc ý, chữ đờ mờ sắp phủ khắp màn hình!

Diệp Phồn còn chưa cảm khái xong, Lục hạo Đình lại gửi thêm tấm nữa. Vẫn tư thế vừa rồi, nhưng lần này là ảnh selfie Lục Hạo Đình hôn Cố Vân Tịch.

Hai người miệng đối miệng, gương mặt Cố Vân Tịch đỏ bừng, còn mặt Lục Hạo Đình đầy đắc ý. Nhìn tên đó gặm rất vui vẻ a!

Khiến Diệp Phồn ghen đến đỏ mắt!

Ba chữ to “Giấy kết hôn”, nó… thật sự… con mẹ nó quá trêu ngươi!

Con mẹ nó con mẹ nó con mẹ nó chết tiệt!

Ngoài từ con mẹ nó ra, Diệp Phồn không còn từ nào để cảm khái!

Diệp Phồn đáng thương, tối hôm qua bị Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch cho ăn cẩu lương đến kích động. Sau khi trở về lại tủi thân cẩu độc thân, thương tâm đến mức hơn nửa đêm cũng không ngủ được.

Lại thêm tối qua uống rượu, ngủ một mạch đến giữa trưa còn chưa rời giường.

Đang ngủ hoa mắt chóng mặt, liều bị cuộc điện thoại của Lục Hạo Đình đánh thức, sau đó liền gửi cho anh ta nội dung chấn động, trái tim nhỏ của anh ta tổn thương đến mức nào chứ!

“A a a a Lục Hạo Đình, tân hỗn đản nhà anh, lão tử muốn tuyệt giao với anh!”

Diệp Phồn tức giận ngửa mặt lên trời tru lên trong phòng khách sạn!

Sau khi rống xong, Diệp Phồn vẫn chưa hết tức, cảm giác toàn bộ thế giới đều là cơn giận của cẩu độc thân. Anh ta đi đi lại lại trong phòng khách sạn, càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng ghen tị, nghĩ đi nghĩ lại, liền biến thành những ao ước trong lòng!

Sau đó, dần biến thành bị thương, rồi đau lòng!

Nhớ đến người mình thích, lòng Diệp Phồn lại càng khó chịu. Nhìn tấm ảnh Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch ngọt ngào, lại nhìn giấy kết hôn, Diệp Phồn cúi đầu.

“Ngủ xong là chạy, người phụ nữ tàn nhẫn!”



Mặc khác, Cố Vân Tịch thấy Lục Hạo Đình gửi ảnh cho Diệp Phồn. Nhớ đến những gì Lục Hạo Đình nói về Diệp Phồn trước kia, cô nói: “Thế này có kích động anh ta không?”

Lục Hạo Đình hừ một tiếng: “Chính xác muốn kích động anh ta!”

Trong âm thanh của Lục Hạo Đình có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Tên ngốc kia ấy mà, rõ ràng nhớ mãi không quên, cũng không phải không tìm thấy người ta, nhưng vẫn dậm chân tại chỗ, người ta không về, anh ta còn không biết đi tìm sao?”

“Vừa nghe tin tức của cô ấy là vui vẻ chạy đến. Kết quả, mặt cũng không gặp một lần, nếu anh ta mặt dày một chút, cho dù có dây dư đến chết cũng đã sớm đem cô gái kia về rồi. Kết quả thì sao?”

“Đáng đời cẩu độc thân!”

Cố Vân Tịch cười tủm tỉm nhìn người đàn ông trước mặt: “Nhìn anh thế này, thần thái này, anh rất đắc ý a!”

Lục Hạo Đình dừng lại, nhíu mày, ôm chặt Cố Vân Tịch, làm bộ tất cả đã có vợ: “Đó là đương nhiên, anh có vợ rồi a!”

Cố Vân Tịch cười một tiếng, nhìn Lục Hạo Đình trước mặt, cảm thấy anh vui vẻ như đứa trẻ.

Kiếp trước anh Hạo Đình không hạnh phúc như bây giờ, cô cũng vậy!

Ừm!

Tiến bộ là tốt!

Cô sẽ tiếp tục cố gắng!

Cố Vân Tịch sờ cằm, hiếu kỳ nói: “Lại nói, người Diệp Phồn thích là ai vậy? Tò mò ghê! Nhìn ra anh rất ủng hộ Diệp Phồn với cô ấy a?”

Lục Hạo Đình dừng lại, nghĩ rồi nói: “Cô gái kia, kỳ thật… haiz…”

“Cô ấy… thời gian trước vì công việc mà đến Giang Châu, cho nên Diệp Phồn cũng vui vẻ chạy đến. Kết quả không gặp được, cô gái kia đã về rồi.”

“Cô ấy là nhà thiết kế, là giám đốc thiết kế trang phục phim Đặc công lần này. Trước đó phim Đặc công tìm diễn viên trong nước, Diệp Phồn cho là cô ấy sẽ đến! Kết quả…! Cô ấy lại trở về, cho nên lúc đó bộ phim mới kéo dài, đều liên quan đến nhà thiết kế trang phục.”

Cố Vân Tịch sững sờ, còn có chuyện này?

Chẳng trách, thời gian trước Diệp Phồn đến Giang Châu!

Lục Hạo Đình tiếp tục nói: “Cô gái kia là cô nhi, từ nhỏ lớn lên cùng Đường Lạc, cũng coi là Đường gia nuôi lớn, vốn là… bạn gái của Đường Lạc!”

Cố Vân Tịch: “...”

Bạn gái Đường Lạc, cuối cùng lại cùng Diệp Phồn đến, Diệp Phồn vì quan hệ với Đường Dục mà phá lệ chiếu cố Đường Lạc…

“Thật sự là bạn gái Đường Lạc?” Cố Vân Tịch có chút không tin được, Diệp Phồn kia, thanh cao quý phái, anh ta không đến mức trêu chọc bạn gái Đường Lạc đi!?

Mặc dù nói, chuyện tình cảm không cách nào khống chế, không thể nói đúng hay sai. Nhưng Diệp Phồn đã nể tình Đường Dục mà chiếu cố Đường Lạc như vậy. Hẳn là sẽ không cướp bạn gái Đường Lạc đi!

Nghe Cố Vân Tịch nói xong, trong mắt Lục Hạo Đình hiện lên một tia lạnh lẽo, châm chọc!

“Không tính là bạn gái chính thức, hai người họ xem như từ nhỏ lớn lên cùng nhau. Đường Lạc là con riêng của Đường gia, mặc dù lúc Đường Dục còn sống, cậu ta không được Đường gia chính thức công nhận, nhưng Đường ta nuôi cậu ta là sự thật.”

“Cô gái kia cũng nhận được một ân huệ từ Đường gia, cùng Đường Lạc lớn lên cùng nhau. Ngay từ đầu, vì Đường Lạc là con riêng nên quan hệ không tốt lắm, có thể nói đồng bệnh tương liên với cô gái kia. Hai người dựa vào nhau, coi như thanh mai trúc mã, mặt ngoài nhìn cũng công nhận là một đôi!”

“Đường Dục… chết! Mấy anh em bọn anh chiếu cố Đường Lạc, cô bé kia vì có quan hệ với Đường Lạc, tự nhiên cũng tiếp xúc với bọn anh, sau đó liền thích Diệp Phồn.”

“Có một lần, mấy anh em bọn anh uống rượu với nhau, cô bé kia cũng ở đó, Diệp Phồn uống nhiều, cô bé kia cùng Diệp Phồn… ngủ với nhau. Bị Đường Lạc bắt tại trận!”

Cố Vân Tịch: “...” Cẩu huyết vậy?”

“Còn nữa này?”

Sắc mặt Lục Hạo Đình có chút khó coi, Cố Vân Tịch có thể nhìn ra được, ánh mắt anh có chút khinh thường, có chút tức giận!

“Vì ngày đó Diệp Phồn uống nhiều, lại phát sinh trong phòng Diệp Phồn, cho nên Đường Lạc cho rằng cô bé kia câu dần Diệp Phồn, liền cho cô bé kia một bạt tai.”

“Đường Lạc cho rằng cô bé kia sớm đã không đúng, nói cô bé kia mượn cậu ta trèo cao, coi trọng thân phận và bối cảnh của Diệp Phồn nên mới bò giường, còn lừa gạt tình cảm của cậu ta.”

“Đường Lạc kích động không nhẹ, cho rằng cô bé đó trèo cao, đê tiện, không biết xấu hổ. Từ đó về sau xem thường phụ nữ, chơi vô số phụ nữ.”

Cố Vân Tịch nghe mà nhíu mày, sao cảm thấy có gì đó không đúng?

Lục Hạo Đình nói: “Lúc ấy cô bé kia không nói gì, bị đánh một bạt tai, về sau liền rời đi. Diệp Phồn muốn đuổi theo, lại bị Đường Lạc chặn hết đường, nói phụ nữ không đáng, đừng bị lừa gạt!”

“Lúc Diệp Phồn đuổi theo thì trễ một bước, cô gái kia đã đi rồi. Lúc ấy Đường Lạc náo loạn lên, như nổi điên. Lúc Diệp Phồn đến nơi cô gái đó ở, kết quả cô ấy đã thu dọn xong hành lý, người đã đi, từ đó không về!”

Lục Hạo Đình dừng một chút, mới bổ sung một câu: “Lúc ấy, Đường Dục mất không bao lâu!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 441: Chương 441



Cố Vân Tịch hiểu ngay!

Lúc đó, Đường Dục vừa mới mất không bao lâu!

Mấy anh em Lục Hạo Đình đều có tình cảm đối với Đường Dục, cho nên bọn họ mới coi Đường Lạc là anh em mà bảo vệ. Nhưng lúc đó Diệp Phồn lại ngủ với bạn gái Đường Lạc.

Tình huống đó, Diệp Phồn đúng thật là không nên ở cùng với cô gái kia.

Nhưng…

Cố Vân Tịch nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông này vừa nhắc đến Đường Lạc, sắc mặt lập tức không tốt!

Cho dù thế nào, Cố Vân Tịch vẫn tin vào con mắt của mình.

Nếu cô gái kia thật sự muốn trèo cao, Diệp Phồn sẽ không đến nỗi nhớ cô ấy mãi không quên. Anh Hạo Đình cũng sẽ không tác hợp cho họ bên nhau.

Trong này chắc chắn có nội tình.

Lục Hạo Đình quay đầu nhìn Cố Vân Tịch: “Sao không nói gì vậy?”

Cố Vân Tịch khẽ cười: “Không có gì, chỉ là, em tin nhân phẩm của cô gái kia không có vấn đề, thậm chí anh còn có ấn tượng tốt với cô ấy. Không phải anh muốn tác hợp cô ấy với Diệp Phồn đó chứ?”

Lục Hạo Đình nhìn cô, trong đôi mắt có ánh sáng đang nhấp nháy, được cô gái của mình tin tưởng, cảm giác này rất tốt!”

Anh cười một tiếng, hôn Cố Vân Tịch một cái!

“Bây giờ em muốn đi đâu?”

Cố Vân Tịch nghĩ một lúc: “Không muốn đi đâu cả, chúng ta về nhà! Ngày mai em phải đến trước báo danh rồi. Chiều nay anh cùng em xem TV là được!”

Lục Hạo Đình cười một tiếng: “Được! Hôm nay không làm gì, hai chúng ta về nhà!”

“Ừm!”

Lục Hạo Đình để Cố Vân Tịch ngồi ở ghế phó lái, thắt dây an toàn cho cô, đưa cô về Giang Châu Đế Cảnh!



Mà lúc này, ở Đế Đô!

Tiểu Đường đang cầm điện thoại, kích động chạy đi tìm bà Lục!

“Bà ơi bà ơi…” Bà Lục đang ở sân sau hóng mát, tiểu Đường cầm điện thoại, vội vàng chạy đến trước mặt bà: “Bà ơi, bà nhìn này!”

Vừa nói, tiểu Đường vừa đưa video trong điện thoại cho bà Lục xem.

Bà Lục xem chính là video đêm qua Diệp Phồn quay.

Trong video, Cố Vân Tịch đang hát trên sân khấu, Lục Hạo Đình bên dưới xem. Sau đó là dáng vẻ hưng phấn của Lục Hạo Đình cùng mọi người uống rượu. Anh còn ôm Cố Vân Tịch hôn cô.

Lần đầu tiên xem video, bà Lục gần như bị hấp dẫn. Ánh mắt bà nhìn chằm chằm biểu cảm của Lục Hạo Đình, càng xem ánh mắt càng mờ đi!

Vì càng xem nước mắt càng rơi!

Đây là cháu trai lớn của bà sao?

Bà chưa từng thấy biểu cảm vui vẻ của nó thế này!

Đã bao giờ nó cười thoải mái, vui vẻ như thế chưa?

Lúc nào nó… giống người trẻ chưa?

Thấy bà Lục khóc, tiểu Đường vội vàng cầm khăn tay đưa cho bà Lục: “Bà nội, bà đừng khóc! Anh cả vui như vậy, bà nên vui mới đúng!”

Bà Lục liên tục gật đầu: “Vui! Bà vui lắm! Vui quá bà mới khóc! Anh cả con… từ trước đến này chưa từng được vui như vậy.”

Tiểu Đường mím môi, trong ấn tượng, anh cả chưa từng như thế này.

Video này là Diệp Phồn gửi đến, anh ta đã xem, cũng có chút không thể tin được.

Cho đến bây giờ cũng không thể tưởng tượng được. Người anh cả chững chạc, đàng hoàng, nghiêm túc, lạnh lùng mà cũng có biểu cảm sinh động như vậy… như lưu manh!

Bà Lạc nói với tiểu Đường: “Gửi video này cho bà, chỉ gửi cho bà thôi, đừng để người khác trong nhà biết.”

Tiểu Đường lập tức nói: “Con biết rồi, bà bà yên tâm, con hiểu mà.”

Tiểu Đường lập tức gửi video cho bà Lục. Bà Lục ngồi ở sân sau đến trưa, buổi trưa chỉ xem video đó hết lần này đến lần khác!



Buổi chiều hôm đó, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình không đi đâu cả. Hai người làm ở trên sofa xem TV, đến cùng TV chiếu cái gì hai người cũng không biết.

Cố Vân Tịch đang cày game, Lục Hạo Đình thì đang nhìn cô!

Ban đêm, Cố Vân Tịch nằm cuộn trong ngực Lục Hạo Đình, lải nhải không ngừng: “Ngày mai em phải đến trước rồi, có phải sẽ rất lâu không gặp được anh?”

Lục Hạo Đình nghe vậy, khóe miệng bỗng câu lên thần bí, cười nói: “Không đâu, mặc dù trường quản nghiêm hơn các trường khác, nhưng sau khi tan học vẫn cho sinh viên tự do hoạt động. Chỗ đó anh có thể vào, đến lúc đó anh sẽ đến thăm em.”

Cố Vân Tịch dụi dụi vào ngực anh: “Nhưng… xa như vậy…”

Trước đó ở Đế Đô, ở đây là Giang Châu, muốn gặp mặt chắc chắn không dễ dàng.

Lục Hạo Đình quay đầu, hôn lên trán cô một cái, nhẹ giọng dụ dỗ, nói: “Ngoan! Anh đảm bảo với em, sau này em nhất định sẽ thường xuyên nhìn thấy anh, có được không? Trong vòng một năm, nhất định anh sẽ được điều đến Đế Đô.”

Cố Vân Tịch đột nhiên ngẩng đầu: “Thật sao?”

Quân đội điều động không đơn giản, đây cũng không phải Lục Hạo Đình có thể nói là được.

Lục Hạo Đình cười một tiếng, sờ mặt cô: “Tin anh, anh nói có thể đến, nhất định sẽ đến.”

Cố Vân Tịch lập tức vui mừng, hôn chụt lên mặt anh một cái: “Anh nói đó nha! Em chờ!”

Tin này đối với Cố Vân Tịch thật sự là kinh hỉ!

Kiếp trước cô học ở Đế Đô, lúc đó cô bài xích Lục Hạo Đình, hận không thể tránh xa anh, càng xa càng tốt!

Lúc đó, Lục Hạo Đình được điều đến Đế Đô, cũng không nhanh như kiếp này, đó là chuyện của mấy năm sau.

Hơn nữa, mặc dù cô đi Đế Đô học đại học, nhưng khởi nghiệp lại ở Giang Châu, đoạn thời gian đó phần lớn thời gian của cô đều ở Giang Châu.

Kiếp này cô quyết định đến Đế Đô, cô còn tưởng rằng, thời điểm Lục Hạo Đình được điều động cũng như kiếp trước!

Không ngờ cô có thể thấy anh ở Đế Đô nhanh như vậy!

Lục Hạo Đình xoa đầu cô: “Được rồi, ngày mai còn lên máy bay, đi ngủ sớm chút!”

Nhưng Cố Vân Tịch không ngủ được, cô nằm trong ngực anh, nghịch nghịch áo ngủ của anh: “Không buồn ngủ, ngày mai lên máy bay ngủ!”

Lục Hạo Đình lập tức bắt lấy tay nhỏ của cô: “Đừng quyến rũ anh!”

Cố Vân Tịch: “...”

Cô… không có!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 442: Chương 442



Lục Hạo Đình cúi đầu nhìn cô gái trong ngực, trong ánh mắt có một ngọn lửa đang nhấp nháy!

“Ngày mai em còn bay còn quyến rũ anh, anh không đảm bảo, ngày mai em có thể đến trường báo danh đâu.”

Nói đến đây, thật ra Lục Hạo Đình cũng bất đắc dĩ!

Tuổi trẻ dễ xúc động, là lúc khí huyết tràn đầy, vừa ở bên vợ mình lại phải xa nhau.

Đã ăn trái cấm rồi liền mê luyến, nhịn không được muốn ăn lần hai. Kết quả, thời điểm tình nồng mật ý nhất, vợ lại phải đi học!

Anh lại chỉ có thể nhìn mà không thể ăn!

Tôi hôm qua dày vò ác quá, anh không đành lòng để ngày mai cô kéo lê cơ thể mệt mỏi đi học. Nhịn vô cùng vất vả, kết quả cô bé này lại quyến rũ anh!

Cố Vân Tịch thật vô tội, cô thật sự không có mà!

Cô rụt cổ một cái, ngoan ngoãn nằm trong ngực anh, yếu ớt nói: “Em biết rồi! Em không dám mà! Em không biết, em chỉ nghịch áo anh chút thôi mà, vậy mà anh…”

“Ngày mai e mai rồi, đến trường báo danh, chắc chắn rất bận. Em phải dưỡng sức để ngày mai còn làm, phải nghỉ ngơi thật tốt mới có sức, nhưng thật sự… có thể ngủ trên máy bay rất lâu…”

Lúc đầu Lục Hạo Đình nhắm mắt muốn đè ngọn lửa trong người xuống, nghe cô nói vậy, không ngừng tự nói với mình phải không chế lại. Kết quả cô bé này lại nói thầm một câu cuối cùng, ngọn lửa ngay lập tức lại bùng lên!

Đột nhiên anh mở mắt, xoay người một cái liền đặt cô dưới thân, nhà đầu xấu xa này, cô cố ý!

“A…” Cố Vân Tịch kêu lên một tiếng, hai tay nắm chặt lấy mền, kinh hãi!

“Anh Hạo Đình, anh làm gì thế? Ngày mai em phải lên máy bay rồi, còn phải đi học, em không thể…”

Chớp mắt, lại chớp chớp đôi mắt, đôi mắt to vô tội của Cố Vân Tịch nhìn anh.

Lục Hạo Đình giữa chặt hai tay cô l*n đ*nh đầu, đè lại: “Không kịp nữa rồi. Ngày mai lên máy bay ngủ!”

“Phụt ha ha ha ưm ưm ưm…”

Cố Vân Tịch cười một nửa thì miệng bị chặn lại!

Chỉ là, Lục Hạo Đình vừa cởi áo ngủ của cô ra thì bỗng nhiên dừng lại, mặt ảo não: “Không được, anh không mua…”

Hôm nay vừa đi lĩnh chứng, anh rất hưng phấn, buổi chiều cùng cô ở nhà, cũng không nhớ ra phải đi mua đồ…

Cố Vân Tịch hiểu anh nói là cái gì, cô ôm cổ anh cười: “Không sao, em sẽ không mang thai!”

Lục Hạo Đình nhíu lông mày một cái: “Em lại uống thứ đó? Không được!”

Tối hôm qua không kìm lòng được mới để cô uống thứ kia, khiến lòng anh đau muốn chết, quyết không thể để cô uống lần nữa.

“Cơ thể phụ nữ rất dễ tổn thương, không thể uống thứ kia nhiều, không tốt với cơ thể!”

Cố Vân Tịch nói: “Em nói là do em phối mà, không tổn thương đến cơ thể.”

Lục Hạo Đình vẫn không muốn: “Sao có thể không tổn thương cơ thể?”

Anh dừng một chút, bỗng nhiên nói: “Anh có thể uống không?”

Trong lòng Cố Vân Tịch cảm động, cười nói: “Lo lắng có hại với cơ thể không để em uống, sao anh lại uống?”

Lục Hạo Đình đương nhiên nói: “Cơ thể anh khỏe mạnh cường tráng hơn em, hơn nữa, anh không cần sinh con, sẽ không ảnh hưởng lớn.”

Cố Vân Tịch nghĩ nghĩ, cô nhớ trong hệ thống thần y của quốc gia thần bí kia có một phương thuốc giống như thế!

“Rốt cuộc có hay không?” Lục Hạo Đình nói

Cố Vân Tịch nhìn vào mắt anh, suy nghĩ, trả lời: “Có, em đi lấy!”

Cô nói xong liền đứng lên, Lục Hạo Đình vội vàng đè cô lại: “Ở đâu? Anh đi lấy!”

“Trong tủ thuốc! Trước đó em điều chế, em cũng quên nó ở đâu rồi, anh tìm không thấy đâu.”

Cô để Lục Hạo Đình chờ, mình đứng dậy đi đến bên cạnh một tủ thuốc.

Chỗ này là sau khi chữa bệnh cho các chiến sĩ ở bộ đội, trở về Lục Hạo Đình thu mua cho cô rất nhiều dược liệu, để ở bên này một chút, để ở nhà trong bộ đội một chút.

Để tiện dùng, những máy móc, dụng cụ điều chế dược đơn giản cũng mua một ít.

Thật ra, trong tay Cố Vân Tịch không có loại thuốc này, nhưng cô nhớ, lúc cô nghiên cứu phương thuốc cổ trong hệ thống thần y lần trước, đã nhìn thấy.

Hơn nữa, điều chế không khó, dược liệu trong tay cũng đủ!

Khóa trái cửa, Cố Vân Tịch vào không gian, dùng tốc độ nhanh nhất điều chế một liều, sau đó đến phòng khách rót một cốc nước mang về phòng ngủ.

“Đây! Là thuốc bột này, hòa vào nước uống là được. Uống túi nhỏ này trong vòng một tháng sẽ không mang thai.”

“Trước đây em thấy phương thuốc này, cũng rất tò mò, nên nghiên cứu một chút, điều chế được một chút thì bỏ một bên, chính em cũng quên!”

Điều này, Lục Hạo Đình không nghi ngờ.

Cố Vân Tịch thích học tập, đối với y học cũng nghiêm túc. Cô thường xuyên nghiên cứu những thứ cổ quái kỳ lạ. Người học y đến trình độ này như Cố Vân Tịch, cũng không chỉ học những thứ cơ bản kia?

Lục Hạo Đình nhìn cốc nước trước mặt, cảm thấy có chút vi diệu: “Đây là thật sao?”

“Đương nhiên là thật!”

Lục Hạo Đình nhìn cô: “Chuyện quan trọng như vậy, em đừng lừa anh, không cho phép vụng trộm uống thuốc.”

Cố Vân Tịch sững sờ, anh đang cho là cô lừa anh, sau đó sẽ tự mình trộm uống thuốc, tổn thương cơ thể của mình.

Cố Vân Tịch cười: “Thật đó! Em không lừa anh đâu, cái này thật sự có hiệu quả.”

Nhìn Cố Vân Tịch một lúc, xác nhận cô không lừa mình, anh mới ngửa đầu, uống một hớp!

Sau đó liền kéo Cố Vân Tịch lên giường, nhào đến.

Kết quả, cho hôn thì bỗng nhiên dừng lại: “Chờ chút, thứ đó bao lâu mới có hiệu quả?”

Lúc này Cố Vân Tịch không thích hợp mang thai, anh không thể vì thỏa mãn bản thân mà để cô mạo hiểm, nhất định phải biết rõ.

Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Sau 5 phút.”

Lần này anh yên tâm!



Sáng hôm sau, Lục Hạo Đình đích thân đưa Cố Vân Tịch đến sân bay, chờ cùng cô, cùng cô lên máy bay!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 443: Chương 443



Thấy Lục Hạo Đình cùng cô lên máy bay, Cố Vân Tịch còn ngẩn người!

Trước đó, Lục Hạo Đình nói muốn đưa cô đi, cô còn tưởng chỉ đến sân bay thôi, không ngờ còn đưa đến tận Đế Đô.

Anh mua vé máy bay lúc nào, cô cũng không biết.

“Anh xin nghỉ phép sao? Khi nào thì về? Có phải đêm nay phải về gấp không?”

Lục Hạo Đình ngồi bên cạnh cô trên máy bay, cười nói: “Không cần, hai ngày này anh sẽ ở Đế Đô, có chút việc ở đó, yên tâm!”

Cố Vân Tịch không hỏi thêm nữa.

Điều này đã thành thói quen, anh là quân nhân, cho nên không hỏi nhiều đến chuyện công việc. Cố Vân Tịch không tiếp tục hỏi nữa.

Hai ngày này Lục Hạo Đình có thể ở lại Đế Đô, cô đã vô cùng vui vẻ!

Trên máy bay, khoang hạng nhất ngoài hai người họ thì không có ai, yên lặng.

Nơi này là Giang Châu, từ Giang Châu đi Đế Đô không có nhiều người, vậy mà khoang hạnh nhất không có ai?

Lục Hạo Đình kéo cô ngồi xuống, cười nói: “Anh bao hết rồi, tránh đại minh tinh là em bị người ta phát hiện!”

Cố Vân Tịch: “...”

Khoang hạng nhất được bố trí rất thoải mái dễ chịu, hai người họ ngồi ghế đôi, ở giữa có một cái bàn, hai người ngồi ghế sofa, đối diện cũng là ghế sofa. Có bình phong ngăn cách mỗi vị trí ngồi, giữ chút không gian riêng tư.

Lần này Cố Vân Tịch đến trường học, cho nên không mang theo trợ lý, chỉ có hai người cô và Lục Hạo Đình.

Lục Hạo Đình ngồi xuống, kéo cô qua nằm trên ngực mình: “Còn lâu lắm mới đến Đế Đô! Tranh thủ ngủ một giấc!”

Cố Vân Tịch nằm trong ngực anh, yên tâm nhắm mắt lại.

Lục Hạo Đình thấy cô nhắm mắt ngủ, khóe miệng ngoắc ngoắc, nha đầu này, đằng sau còn có niềm vui lớn hơn nữa đó!

Cố Vân Tịch không biết, sau khi cô và Lục Hạo Đình lên máy bay không lâu. Bên kia, Diệp Phồn, Lưu Tinh Trì; thậm chí là mấy anh em trong bộ đội, mấy người Lâm Chiêu, Vương Hầu nhao nhao thu thập hành lý lên máy bay đi Đế Đô.

Lục Hạo Đình, chẳng qua là đi trước một bước mà thôi.

Sau khi bay mấy tiếng, máy bay hạ cánh tại sân bay Đế Đô. Lục Hạo Đình đánh thức Cố Vân Tịch, thấy thời gian còn sớm, liền trực tiếp đưa cô đến trường.

Hôm nay là ngày báo cáo huấn luyện quân sự, có thời gian cả ngày để báo danh.

Nhưng cũng chỉ có một ngày này, ngày mai liền bắt đầu chính thức huấn luyện.

Lục Hạo Đình không đưa cô đi vào mà chỉ đưa cô đến cổng trường học.

Cố Vân Tịch khiêm tốn, không muốn người ta biết cô có quan hệ với Lục Hạo Đình. Trong trường học này, chắc có rất nhiều người biết Lục Hạo Đình.

Dù sao, anh cũng là truyền kỳ ở đây!

Lục Hạo Đình bất đắc dĩ, chỉ có thể nghe theo cô.

Đứng trước cổng trường học trang nghiêm, nhìn những học sinh mặc quân trang đi đi lại lại, lòng nhiệt huyết của Cố Vân Tịch dâng trào!

Đến rồi!

Rốt cuộc cũng đến rồi!

Trở thành học sinh nơi này, tương lai cô làm nhiều việc cũng tiện hơn nhiều!

Cố Vân Tịch kéo vali bước vào học viện quân sự hàng đầu trong nước!

Trường Đại học Quốc Phòng thuộc Bộ Quốc phòng, chuyên đào tạo các ngành quân y. Sau khi tốt nghiệp, sinh viên sẽ làm việc chủ yếu tại các bệnh viện quân y trên khắp cả nước.

Đế quốc đã tồn tại hơn hai trăm năm, trong suốt thời gian đó, Bộ Quốc phòng đã phát triển và bao trùm tất cả các lĩnh vực quân sự. Tuy nhiên, trọng tâm chính của nó vẫn là đào tạo những chỉ huy quân sự tài giỏi, trong đó Viện Y học chỉ là một bộ phận phụ trợ.

Tuy nhiên, Viện Y học này là học viện quân y hàng đầu cả nước, trực thuộc Đại học Quốc phòng.

Cố Vân Tịch muốn tham gia vào chương trình huấn luyện đặc biệt của Viện Y học.

Mỗi năm chỉ có ba mươi suất, và tất cả đều phải qua sự tiến cử từ các đơn vị quân đội hoặc từ trong nội bộ quân đội. Phần lớn những người được chọn đều có gia đình là quân nhân, hoặc là những người có công với quân đội.

Đây là lớp huấn luyện đặc biệt, chỉ mới có năm mươi năm lịch sử.

Điểm đặc biệt là cô được hưởng chế độ đãi ngộ của quân đội nhưng không cần tuân theo mọi quy tắc của quân nhân!

Chỉ cần Cố Vân Tịch vượt qua kỳ kiểm tra cuối cùng và tốt nghiệp thuận lợi tại đây, cô sẽ có thể tự do ra nước ngoài, làm việc trong nhiều lĩnh vực khác nhau mà không nhất thiết phải phục vụ trong quân đội.

Đây là một chương trình đặc biệt do đế quốc tổ chức nhằm đào tạo những cá nhân có thể phối hợp với quân nhân trong các nhiệm vụ đặc biệt. Có lúc, có thể cả đời không cần đến bọn họ, nhưng cũng có khi, vào thời điểm đặc biệt nào đó, họ sẽ trở thành nhân tố quan trọng.

Vì phần lớn học viên xuất thân từ gia đình quân nhân, nên sự phối hợp diễn ra rất thuận lợi.

Hơn nữa, do mỗi người đều có chuyên môn riêng, họ có thể dễ dàng hòa nhập vào các ngành nghề mà không gây chú ý.

Nói tóm lại, đây là một lực lượng dự bị quân sự, nhưng luôn phải trong trạng thái sẵn sàng, vì vậy yêu cầu huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt.

Lần này, có một trăm người tham gia huấn luyện, nhưng chỉ có ba mươi người được chọn chính thức nhập học!

Khuôn viên học viện rất rộng lớn, nên khi tân sinh nhập học, thường sẽ có các tiền bối hướng dẫn.

Khi Cố Vân Tịch đến, một học trưởng đã đứng sẵn ở đó cùng với một học viên khác để đón cô. Trên tay áo của người này có ký hiệu đặc biệt của Viện Y học, nên rất dễ nhận ra.

Cố Vân Tịch bước tới: "Chào học trưởng, em là sinh viên Viện Y học."

Người học trưởng kia khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như Cố Vân Tịch thì lập tức sững sờ!

Bên cạnh anh ta cũng có một nam sinh khác. Cả hai chàng trai trẻ dường như lần đầu tiên đối diện với một cô gái xinh đẹp như vậy, lập tức đỏ mặt, hoàn toàn quên mất phản ứng.

Cố Vân Tịch: "..."

Trong trường quân đội, nữ sinh vốn đã hiếm như quốc bảo, mà xinh đẹp như Cố Vân Tịch thì quả thực là "quốc bảo trong quốc bảo"!

"Học trưởng?"

"A? À! Chào học muội! Em đã vất vả rồi! Vất vả rồi! Để anh dẫn em đi làm thủ tục nhập học, ha ha!"

Cố Vân Tịch: "..."

Học trưởng này nhiệt tình đến mức lập tức giành lấy hành lý trong tay nàng, khuôn mặt rạng rỡ cười tươi, dẫn đường phía trước.

Vừa đi, anh ta vừa hào hứng giới thiệu về khuôn viên trường.

Xung quanh có rất nhiều sinh viên mặc quân phục, ai nấy đều ngoái nhìn và chú ý đến họ.

Anh học trưởng càng thêm tự hào, trong lòng thầm reo lên: "Ha ha, được sánh bước bên một mỹ nhân như tiên nữ thế này, thật là nở mày nở mặt!"

Hết cách, ở các trường quân đội khác, số lượng nữ sinh đã ít, nhưng tại Đại học Quốc Phòng, con số này còn hiếm hơn nhiều.

Tỷ lệ nam nữ ở đây thậm chí chưa đến 100:1.

Dù là một cô gái có ngoại hình bình thường cũng đã rất được hoan nghênh.

Huống chi, bây giờ lại xuất hiện một nữ sinh xinh đẹp tuyệt trần như Cố Vân Tịch, không khó để tưởng tượng đám nam sinh sẽ phấn khích đến mức nào!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 444: Chương 444



Anh học trưởng nào đó cười tươi như hoa, chạy nhanh như bay, cảm giác như cuộc đời đã đạt tới đỉnh cao!

Anh nam sinh bên cạnh kia, đã hoàn toàn bị anh bỏ qua.

Ba người đi vào khu vực đăng ký, Cố Vân Tịch đi xếp hàng để đăng ký.

Có lẽ là vì mọi người đến và đi đều mặc quân phục, nên các học sinh mới cũng bị ảnh hưởng bởi không khí này, tất cả mọi người đều rất trật tự xếp hàng, từng người đứng thẳng.

Kể từ khi Cố Vân Tịch xuất hiện, trong phòng học, ánh mắt của mọi người vô tình hay cố ý đều đổ dồn về phía cô, thậm chí có không ít người nhìn chằm chằm vào Cố Vân Tịch.

Hơn nữa, có lẽ vì biết rằng trong đám sinh viên mới có một cô gái xinh đẹp, nên không ít anh học trưởng cũng đã chạy theo để xem náo nhiệt.

Và cứ thế, trong vô thức, số người mặc quân phục trong phòng học này và trong hành lang ngày càng đông.

Cố Vân Tịch: “...”

Khi đến lượt Cố Vân Tịch, cô đưa tài liệu lên.

“Tên là gì?” Học tỷ hỏi, giọng điệu thật không dễ chịu!

Cố Vân Tịch kéo khóe miệng, tờ tài liệu đầu tiên là phần tên và ảnh chụp.

“Cố Vân Tịch!”

Ngày đầu tiên đến trường, Cố Vân Tịch không ngờ rằng sẽ thu hút quá nhiều sự chú ý, chỉ đơn giản là trả lời một câu.

Âm thanh này trong trẻo, lạnh lùng, có chút xa cách, nhưng đối với những nam sinh đầy nhiệt huyết xung quanh, quả thực như một dòng suối mát, mang lại cảm giác nhẹ nhàng, khoan khoái!

Khi thấy ánh mắt của các nam sinh xung quanh càng thêm mê đắm, sắc mặt của học tỷ lập tức trở nên khó coi hơn.

Sắc mặt của học tỷ càng thêm khó coi, cô ta làm thủ tục đăng ký, đưa tài liệu của trường cho các sinh viên phát xuống, ngoài ra còn có hai bộ quân phục rằn ri, đây là dùng trong thời gian huấn luyện quân sự.

“Đây là Đại học Quốc phòng, không phải những trường học lộn xộn khác. Nhiệm vụ duy nhất của các sinh viên là học tập. Không muốn vì bất kỳ điều kiện bên ngoài nào mà trở nên kiêu ngạo tự mãn, hiểu không?”

Cố Vân Tịch nghiêm túc phát ra một sự lạnh lùng.

Ánh mắt của học tỷ đầy khinh thường, rõ ràng là cảm thấy vẻ ngoài của cô là loại 'hồng nhan họa thủy', chuyên đi trêu hoa ghẹo nguyệt.

Dù ngoài mặt tỏ ra ghét bỏ, giả vờ thanh cao chính trực, nhưng trong sâu thẳm đôi mắt cô ta vẫn là một cỗ ghen tỵ nồng đậm.

Là phụ nữ, không ai là không thích làm đẹp.

Trường học này nam nữ tỉ lệ mất cân đối nghiêm trọng, nữ sinh đi đến đâu đều được hoan nghênh, có thể nói là 'chúng tinh phủng nguyệt'.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back