Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

[BOT] Mê Truyện Dịch
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 900: Chương 900



Năm đó khi Đường Dục rời đi, Giang Minh Hàn mới chỉ mười bảy, mười tám tuổi, vẫn còn là một cậu nhóc, chưa biết nhiều sự đời.

Nhưng vì xuất thân tốt, từ nhỏ Giang Minh Hàn đã được tiếp xúc với những người như Lục Hạo Đình và Diệp Phồn. Bọn họ cùng tuổi, đều xuất thân từ các gia tộc lớn, thường xuyên chơi chung trong cùng một vòng bạn bè thân thiết.

Lục Hạo Đình coi Đường Dục như anh trai, nên Giang Minh Hàn cũng tự nhiên đi theo mà gọi anh là đại ca.

Khi đó, ai cũng trẻ, nhiệt huyết và đơn thuần. Tình cảm anh em lúc ấy rất trong sáng và thật lòng, thân thiết như ruột thịt.

Không ai ngờ, Đường Dục lại bất ngờ "hi sinh".

Lúc nghe tin, cả nhóm đều sững sờ như bị sét đánh giữa trời quang.

Một người anh tài giỏi như vậy, trong mắt họ là một hình mẫu không thể thay thế, sao có thể chết được?

Nhưng sự thật là… Đường Dục đã biến mất khỏi thế giới này suốt tám năm trời.

Tình nghĩa anh em thuở thiếu thời, cuối cùng chỉ còn là kỷ niệm khó quay lại.

Sau này, dù thiếu vắng anh, nhóm anh em vẫn luôn nhớ đến người đại ca ấy. Anh em vẫn là anh em, chỉ là thiếu mất một người.

Mà bây giờ, người mà họ tưởng đã chết, đột nhiên đứng trước mặt, ai mà không chết lặng?

“Đa… đại ca?!”

Nhìn hai người em năm xưa, Đường Dục bật cười: “Cũng còn nhận ra anh là đại ca à? Xem ra bao nhiêu năm nay Hạo Đình vẫn chưa thay thế được vị trí của anh nhỉ, ha ha!”

Anh vỗ vai họ, rồi kể lại cho cả hai những gì vừa nói với Lục Hạo Đình: “Mọi chuyện là thế này. Anh không chết, chỉ là không thể liên lạc được với mọi người. Mãi đến gần đây mới phát hiện người anh tìm - Cửu công chúa lại chính là em dâu. Đại hoàng tử sắp đến nên mới đưa anh trở về.”

“Hôm anh trốn thoát, đúng lúc bị người của Đại hoàng tử cứu được. Nếu không thì đã chết hoặc bị bắt lại rồi. Suốt thời gian đó, anh chỉ có thể âm thầm giúp anh ta tìm em gái, làm những việc anh ta không tiện ra mặt.”

Những lời này như bom nổ bên tai hai người, khiến đầu óc họ quay cuồng.

Một lúc sau, Giang Minh Hàn đột nhiên đứng bật dậy, hét toáng lên: “Mẹ nó! Thằng nhóc kia là con đại ca?! Mấy người biết hết từ lâu rồi đúng không?!”

Đường Dục: “…”

Mọi người: “…”

Lục Hạo Đình khẽ gãi mũi: với cái đầu đơn giản của cậu, ai mà dám nói sớm chứ?

Diệp Phồn vội kéo con trai ra sau lưng giấu đi, nhưng Giang Minh Hàn vẫn thấy rõ, lại hét lên: “Còn anh nữa! Đứa nhỏ đó là do Đường Cẩm sinh cho anh! Dựa vào những chuyện bên phía Đường gia, em đoán cô ấy mang con trở về nước từ sớm rồi đúng không? Tức là anh biết chuyện từ lâu rồi! Trời ơi, có con rồi mà không nói gì với em sao?!”

“Cả đám các người đều biết, chỉ có mình em là không! Nếu em không tình cờ tới tìm anh rồi gặp đứa nhỏ, anh còn định giấu em tới bao giờ nữa?! Rốt cuộc em có phải anh em với mấy người không đấy?! Biết hết mà giấu em như giấu thằng ngu vậy, quá đáng thật sự!”

Mọi người: “…”

Giang Minh Hàn nhìn ai cũng đầy uất ức: chuyện lớn như vậy mà không ai thèm cho anh ta biết!

Đứa bé kia là con trai Đường Dục đấy!

Cậu nhóc kia trước giờ vẫn đi theo bên cạnh Cố Vân Tịch, anh ta từng gặp ở đại viện một lần, vậy mà đám người này đều biết, chỉ có mình anh ta là bị giấu!

Diệp Phàm xấu hổ sờ mũi, nhỏ giọng: “Chẳng phải… sợ cậu không tin sao? Cậu thân với Đường Lạc quá. Mà con nhà tôi lại là do Đường Cẩm sinh ra. Nếu cậu không chấp nhận được thì phải làm sao?”

Giang Minh Hàn: “…”

Anh ta gần như muốn khóc. Những người này… thật quá đáng!

Anh ta quay sang nhìn Cố Vân Tịch, giọng nghẹn ngào: “Chị dâu, em đối xử với chị không tệ đúng không? Lúc trước không thích chị là vì chị từng làm tổn thương đại ca, em tức thay thôi! Sau này bị đại ca dạy cho mấy trận, em đã biết nghe lời rồi! Nhớ lần Nhị ca định làm khó chị, em còn định xắn tay áo đánh nhau với ảnh đó! Vậy mà chuyện quan trọng như thế này, chị cũng giấu em?! Em buồn quá trời!”

Thật sự đau lòng… mọi người đều biết, chỉ có anh ta là bị bỏ rơi.

Cố Vân Tịch im lặng. Lục Hạo Đình thay cô lên tiếng: “Là tôi không cho ai nói với cậu. Cậu thân với Đường Lạc quá, nếu Đường Lạc phát hiện có gì đó bất thường, Tiểu Phong sẽ gặp nguy hiểm. Ngay cả cậu cũng có thể bị Đường Lạc lợi dụng. Lúc đó tôi không có bằng chứng, cậu nghĩ cậu sẽ tin tôi sao?”

Giang Minh Hàn đứng sững. Một lúc sau mới lí nhí nói: “Không… không thể nào. Nhị ca thật sự… thật sự đang âm thầm hãm hại đại ca sao?”

Lục Hạo Đình lạnh lùng đáp: “Dù chưa có bằng chứng, nhưng suy đoán thì khả năng đó rất lớn. Nếu không bị Đường gia bên ngoài nắm được điểm yếu, tại sao cậu ta lại âm thầm nuôi Đường gia kia suốt bao năm qua?”

Lúc này, Lục Hạo Đình và Diệp Phồn kể toàn bộ sự thật cho Giang Minh Hàn. Đường Dục không phải là con cháu Đường gia bên ngoài, mà là người của dòng chính đại viện: bị tráo đổi, bị hãm hại, và sau cùng là bị loại bỏ...

Giang Minh Hàn siết chặt nắm tay: “Nếu thật sự là anh ta giở trò sau lưng chúng ta, em sẽ là người đầu tiên không tha cho anh ta!”

Nói cho cùng, Giang Minh Hàn là người rất có nguyên tắc.

Anh ta không ngốc, chẳng qua là từng thật lòng coi Đường Lạc là anh em.

Cũng giống như Lục Hạo Đình, Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì - đều là kiểu người trọng tình trọng nghĩa, đặc biệt là rất "bảo vệ người nhà".

Ngày trước vì kính trọng Đường Dục, vì anh em mình đều coi Đường Lạc là người nhà, anh ta cũng không tính toán. Nhưng bây giờ, nếu thật sự bị phản bội thì một khi đã vạch mặt, anh ta cũng sẽ không nương tay.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 901: Chương 901



Trước đây, Cố Vân Tịch không thích Lục Hạo Đình, Giang Minh Hàn biết điều đó, nên từng tức giận, từng không vừa mắt, nhưng dù là thế, anh ta cũng chỉ nói vài lời khó nghe chứ chưa từng thực sự làm gì hại cô.

Thậm chí khi có người ngoài bắt nạt Cố Vân Tịch, Giang Minh Hàn vẫn sẽ ra mặt bảo vệ.

Về sau, khi Cố Vân Tịch thay đổi, Giang Minh Hàn cũng thay đổi theo. Anh ta bắt đầu kính trọng cô, gọi cô là chị dâu.

Còn cái lần Đường Lạc định ra tay đánh Cố Vân Tịch, chính Diệp Phồn đã ngăn lại. Khi Giang Minh Hàn biết chuyện, phản ứng đầu tiên là: đánh nhau với Đường Lạc!

Người phụ nữ của đại ca, ai dám động vào?!

Đó là nguyên tắc của Giang Minh Hàn.

Giờ Đường Dục đã trở về… Vậy còn Đường Lạc?

Bỗng nhiên, anh ta cảm thấy,nếu giờ bỏ rơi Đường Lạc, cũng chẳng có gì đáng tiếc!

Nói cho cùng, bao nhiêu năm nay, Đường Lạc chưa từng thật sự hòa nhập với nhóm anh em bọn họ. Từ đầu đến cuối, anh ta chỉ là “kẻ thay thế” của Đường Dục.

Mà Đường Dục đã trở lại, thì cái “kẻ thay thế” đó cũng không còn cần thiết nữa.

Nhìn lại, Đường Lạc chính mình cũng luôn xem bản thân như cái bóng của Đường Dục.

Bao năm qua, ngay cả Đường Lạc cũng tự xem mình là người thay thế cho Đường Dục. Anh ta chưa từng thật tâm đối đãi với những người anh em này, chỉ biết không ngừng nhấn mạnh mình là em trai Đường Dục, để Lục Hạo Đình và những người khác phải giúp đỡ anh ta.

Không ngừng nhận hết tình cảm của họ dành cho Đường Dục, không ngừng lợi dụng sự lưu luyến, tưởng niệm của mọi người để kiếm lợi cho bản thân.

Suốt tám năm trời, Đường Lạc dốc toàn lực khiến mọi người ghi nhớ anh ta là em trai của Đường Dục.

Cho đến khi, trong nhận thức của tất cả, người ta đối xử tốt với Đường Lạc chỉ vì Đường Dục.

Giờ Đường Dục đã quay về, thì cái lý do duy nhất để giữ Đường Lạc lại… cũng tan biến.

Từ bỏ anh ta, không những không tiếc nuối, thậm chí còn thấy nhẹ nhõm.

Thành cũng vì Đường Dục, bại cũng vì Đường Dục.

Đường Dục đã cho anh ta cơ hội tuyệt vời để trở thành anh em với Lục Hạo Đình và những người khác, thế nhưng suốt tám năm trời, anh ta chỉ cố gắng nhắc nhở mọi người đừng quên Đường Dục.

Lục Hạo Đình vỗ vai Giang Minh Hàn, nói: “Thôi được rồi, nếu cậu có thể luôn phân biệt rõ ràng như bây giờ, thì sau này chúng ta cũng không cần phải vất vả giấu giếm cậu làm gì. Giờ cẩn thận một chút, cậu ta đang ở gần cậu như thế, nếu bị dồn ép đến đường cùng mà bày mưu hãm hại cậu, có khi thật sự thành công đấy.”

Giang Minh Hàn: “…”

Sợ thật đấy!

Mọi chuyện nói hết ra rồi, ai nấy đều thấy nhẹ lòng.

Thực ra Đường Dục cũng không biết mấy năm nay Đường Lạc đã làm những gì. Khi xưa nhìn cả Đường gia, chỉ có Đường Lạc là còn chút triển vọng, nên mới dặn dò anh em mình chăm sóc cho cậu ta.

Không ngờ, sau ngần ấy năm, mọi chuyện lại là như thế. Tất cả thiện cảm dành cho Đường Lạc tan biến, đặc biệt là sau khi biết mình không phải con ruột Đường gia, lại còn có khả năng bị Đường Lạc tính kế, chút cảm tình cuối cùng cũng tan thành mây khói.

Mọi chuyện nói rõ rồi, phần còn lại chỉ còn là niềm vui của cuộc trùng phùng sau bao năm xa cách.

Hai đứa trẻ, Đường Phong và Đô Đô, gặp lại nhau thì đương nhiên có vô số chuyện để nói. Nhưng hôm nay Đường Phong cứ dính chặt lấy Đường Dục, lần đầu tiên trong đời được ba ruột bế bồng, cậu bé chỉ muốn được ôm mãi thế này.

Đô Đô chu môi: “Anh không chơi với em à?”

“Anh muốn chơi với ba!”

Đô Đô liếc nhìn Đường Dục: “Chú ơi, chú đưa anh cho cháu đi!”

Đường Phong vội lắc đầu: “Không, anh muốn chơi với ba. Lúc trước khi em mới có ba, cũng suốt ngày dính lấy ba, không cần anh mà!”

Đô Đô: “…”

Có… có hả?

Sao cậu chẳng nhớ gì cả?

..

Mọi người ngồi trên sofa trò chuyện rôm rả, Giang Minh Hàn nhìn Cố Vân Tịch: “Chị là tiểu công chúa Gia Cát gia à? Giờ lại ở bên đại ca. Điều kỳ diệu hơn là chị họ chị lại là vợ của anh Đường Dục! Vậy… sau này chị sẽ về Gia Cát gia à?”

Cố Vân Tịch ngước mắt nhìn tên nhóc đó, bật cười: “Đại ca cậu là phò mã của tôi, anh Đường Dục là anh rể tôi, đương nhiên là phải về rồi. Con gái bên tôi quý giá lắm, không thể gả đi lung tung được đâu.”

Giang Minh Hàn bức xúc: “Không được, chị… chị mang đi một người thì thôi, sao lại mang đi luôn cả hai? Hai chị em nhà chị đúng là quá đáng, em khó khăn lắm mới có hai ông anh, giờ đều bị dắt đi hết, vậy… còn em với Tam ca và Tiểu Ngũ phải làm sao đây?”

Diệp Phồn: “Tôi còn có Đường Cẩm.”

Lưu Tinh Trì: “Tôi có Vũ Vi mà!”

Giang Minh Hàn: “…”

Đau lòng quá!

Cái nỗi đau này… không phải ai cũng hiểu được! Tim đau nhói nhói! Cái cảm giác bị bỏ lại một mình… thật sự rất tủi thân!

Giang Minh Hàn quay sang nhìn tám người anh của Cố Vân Tịch: “Các anh… đừng nói là cũng có vợ rồi nhé?”

Ánh mắt cậu ta đáng thương vô cùng.

Mọi người đồng thanh cười lớn: “Chưa đâu, bọn anh đều còn độc thân!”

Mắt Giang Minh Hàn sáng rỡ: “Vẫn là các anh tốt nhất!”

Mọi người: “…”



Thức ăn đã dọn ra đầy bàn, ai nấy vừa ăn vừa trò chuyện, kể về những năm tháng sống khác biệt của hai bên. Không ngờ đến cuối cùng, người hợp cạ nhất lại là Tiểu Bát và Giang Minh Hàn, hai người kết nghĩa huynh đệ ngay tại chỗ, tâm sự thâu đêm, cảm thán gặp nhau quá muộn!

Mọi người chỉ biết trợn mắt: Hai tên ngốc này!

Hôm nay Cố Vân Tịch mang ra không ít rượu ngon, loại rượu thượng hạng cứ thế mà uống thoải mái, ai cũng hớn hở không thôi.

Ngay cả Gia Cát Nguyệt Hoa, lớn lên trong hoàng tộc, cũng phải khen ngợi rượu của Cố Vân Tịch hết lời. Dù sao thì, hệ thống thần y là báu vật vô giá bên kia của họ, nên những gì Cố Vân Tịch sở hữu, dù là ở đây hay ở hoàng tộc Gia Cát, đều là hàng đầu.

Hôm nay Cố Vân Tịch rất vui, lần đầu tiên trong đời uống đến say mèm!

Say khướt luôn, say đến mức gục tại chỗ!

Lục Hạo Đình bất đắc dĩ, hôm nay biết cô vui, xúc động, nên không ngăn cản, để cô thỏa sức bung xõa… và kết quả là uống đến thành thế này.

Mọi người vui chơi đến tận ba bốn giờ sáng mới tàn tiệc. Cố Vân Tịch ngủ say, Lục Hạo Đình bế cô định đưa về phòng nghỉ ngơi.

Kết quả, mấy người anh thấy em gái mình say xỉn bị người ta bế vào phòng thì nhất thời không chịu nổi!

Ngoài mấy người cũng đã say, tất cả còn lại đều đồng loạt bật dậy!

“Đứng lại đó!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 902: Chương 902



Tiếng hét đồng thanh kia khiến Lục Hạo Đình giật cả mình, vội vàng dừng bước. Ngẩng đầu lên, liền thấy mấy ông anh của Cố Vân Tịch đang trợn mắt nhìn anh với vẻ mặt như muốn ăn thịt người.

Lục Hạo Đình: "..."

Tiểu Bát tuy còn trẻ nhưng tửu lượng không tệ, đã thành công chuốc gục Giang Minh Hàn. Lúc này hắn nhảy dựng lên, hằm hằm trừng mắt nhìn Lục Hạo Đình: “Cậu định đưa em gái tôi đi đâu?!”

Lục Hạo Đình cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong lòng: “Cô ấy ngủ rồi, em đưa cô ấy đi nghỉ.”

Mấy ông anh có vẻ không hài lòng chút nào.

Gia Cát Nguyệt Hoa đứng dậy, đi đến trước mặt Lục Hạo Đình, cúi nhìn cô gái nhỏ đang ngủ ngon lành trong lòng anh. Vì uống rượu nên gò má cô ửng đỏ, đầu tựa vào ngực anh, tay còn nắm chặt lấy áo anh.

Trong suốt bữa cơm hôm nay, dù mọi người nói cười ồn ào nhưng Gia Cát Nguyệt Hoa luôn âm thầm quan sát Lục Hạo Đình. Những cử chỉ vô thức giữa anh và Cố Vân Tịch, ánh mắt, sự quan tâm nhẹ nhàng, anh đều thu hết vào mắt.

Là một “lão yêu” sống ba đời, hơn trăm năm kinh nghiệm nhân sinh, ánh mắt của anh cực kỳ chuẩn.

Em gái thật lòng thích người đàn ông này. Và, trong những năm không có các anh trai bên cạnh, chính người này đã chăm sóc cho cô rất tốt.

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn thêm một lát rồi ngẩng đầu lên:

“Trời cũng sắp sáng rồi, em ấy say như vậy, cứ để em ấy ngủ ngon một giấc.”

Lục Hạo Đình hơi bất ngờ, không nghĩ Gia Cát Nguyệt Hoa lại dễ nói chuyện như vậy, nhưng anh vẫn rất lễ phép. Dù sao vị đại ca này cũng rất có uy tín.

“Em biết, em sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận.”

Gia Cát Nguyệt Hoa không nói thêm gì, nhìn anh một lúc rồi bất ngờ hỏi: “Hai đứa vẫn sống cùng nhau à?”

Lục Hạo Đình cúi nhìn cô gái trong lòng rồi trả lời: “Vâng. Từ lúc cô ấy gả cho em, bọn em đã sống cùng nhau.”

“Gả?” Gia Cát Nguyệt Hoa nhíu mày.

Lục Hạo Đình gật đầu: “Đúng vậy. Chúng em đã đăng ký kết hôn từ một năm trước rồi. Chỉ là khi đó Vân Tịch muốn phát triển trong giới giải trí nên chưa công bố. Ông bà nội em đều biết, nên cô ấy mới sống ở Lục gia. Sau này vì có Tiểu Phong và tiện chăm sóc ông cụ Đường nên mới chuyển sang bên đó.”

Câu này vừa dứt, ngoài Diệp Phồn, cả đám người đều kinh ngạc!

Đã kết hôn rồi?!

Thông tin này khiến ngay cả Gia Cát Nguyệt Hoa cũng có phần bất ngờ.

Nhưng...

“Không định tổ chức đám cưới sao?”

“Không phải đâu!” Lục Hạo Đình vội đáp: “Đã bắt đầu lên kế hoạch tổ chức đám cưới rồi. Theo dự định ban đầu, là phải giải quyết xong Cố Băng Nhan, hết hậu hoạn mới làm hôn lễ. Nhưng sau này, em thay đổi suy nghĩ.”

“Bà ta luôn nhằm vào Vân Tịch, dùng đủ mọi thủ đoạn để chà đạp, bôi nhọ em ấy. Em không nhẫn tâm, nên mới đứng ra bảo vệ em ấy.”

Gia Cát Nguyệt Hoa không nói gì thêm, sau một lúc mới gật đầu tránh sang một bên, để Lục Hạo Đình bế Cố Vân Tịch lên lầu.

Đợi Lục Hạo Đình vừa đi khỏi, cả đám anh trai nổ tung!

“Không đúng, đại ca, sao anh lại để cậu ta đưa em gái đi?! Nó say rồi mà...!”

Lúc này, em gái là một con cừu nhỏ, bị con sói xám lớn bế đi, liệu có chuyện tốt gì xảy ra được không?!

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn đống bừa bộn trên bàn ăn, lạnh nhạt nói: “Dọn bàn đi, mấy đứa say thì đưa vào phòng khách nghỉ tạm. Trời sắp sáng rồi, nhanh ngủ đi.”

Mọi người: “…”

Giang Minh Hàn say mèm, còn Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì vẫn tỉnh táo, vội vàng dọn bàn, sắp xếp chỗ nghỉ cho mọi người.

Mấy người này đều quá quen thuộc với nơi đây, không cần Lục Hạo Đình đích thân lo.

Trong phòng, Gia Cát Nguyệt Hoa vừa tắm xong, không lâu sau thì Nhị ca, Tiểu Bát và Cố Vân Hàn đi vào. Gia Cát Nguyệt Hoa biết rõ vì sao họ đến, nên cũng không ngăn.

“Vào đi.”

Ba người nhìn nhau, nhị ca lên tiếng trước: “Đại ca, vừa nãy anh làm vậy là có ý gì?”

Trước kia, bọn họ không biết gì, em gái ở bên Lục Hạo Đình thì thôi cũng được. Nhưng giờ, bọn họ đã tìm được em gái, mà còn để cô ấy tiếp tục ở với người đàn ông kia thì không thể chấp nhận được.

Cửu công chúa của hoàng tộc Gia Cát, không thể gả đi tùy tiện như thế!

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn họ, xoay người đứng trước cửa sổ.

Bên ngoài, trời đã dần hửng sáng, chỉ còn vài ngôi sao lẻ loi lấp lánh. Anh nhìn bầu trời rồi nhẹ giọng nói: “Các cậu muốn đưa Tiểu Cửu về không?”

Ba người sửng sốt.

“Đương nhiên rồi! Nó là em gái chúng ta! Chúng ta tìm nó bao năm nay, tất nhiên phải đưa về. Nó không phải trẻ mồ côi, nó có nhà!”

“Đúng thế đại ca, sao anh lại nói vậy? Chẳng lẽ anh định để nó ở lại đây? Em không đồng ý!”

Gia Cát Nguyệt Hoa cười khẽ:

“Đưa về thì chắc chắn sẽ đưa về, nhưng anh nghĩ... Tiểu Cửu sẽ không ở bên kia lâu đâu. Cuối cùng, nó vẫn sẽ quay về đây.”

“Tại sao chứ?!” Ba người gần như tức phát điên!

Gia Cát Nguyệt Hoa liếc nhìn chiếc laptop trên bàn, đó là máy anh tự mang theo, trong đó có tư liệu anh điều tra được về Cố Vân Tịch trong suốt thời gian qua.

“Thời gian qua, các cậu đều lo lắng cuống lên, nhưng lại chưa từng thật sự tìm hiểu cuộc sống của Tiểu Cửu những năm qua. Nếu các cậu chịu tìm hiểu, sẽ biết được... Lục Hạo Đình chính là thần hộ mệnh của nó. Không có cậu ta, em gái của chúng ta... chưa chắc đã sống đến hôm nay.”

Ba người sững sờ, gần như không tin nổi.

Họ chỉ biết em gái lúc nhỏ sống không tốt, nhưng... không đến mức đó chứ?
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 903: Chương 903



Gia Cát Nguyệt Hoa đưa tài liệu cho ba người xem.

Anh nói: “ Lúc nhỏ em gái sống rất khó khăn, thậm chí tệ hơn chúng ta tưởng rất nhiều. Khi đó, em ấy còn quá nhỏ, môi trường khắc nghiệt và tàn bạo ấy đã gây ra tổn thương lớn cho một đứa trẻ. Khi em ấy dần lớn lên, những khuyết điểm trong tính cách càng trở nên rõ rệt hơn.”

“Là Lục Hạo Đình mất nhiều năm mới kéo được em ấy đi đúng quỹ đạo. Đừng coi thường bóng ma tuổi thơ, có những điều ảnh hưởng cả đời người.”

“Trước khi 17 tuổi, Tiểu Cửu có tính cách rất tệ, nhạy cảm và tự ti. Dù rất cố gắng nhưng tính cách ấy quyết định rằng em ấy không thể sống hạnh phúc. Em ấy sẽ không biết cách tận hưởng cuộc sống.”

“Chính Lục Hạo Đình đã bảo vệ và nuông chiều em ấy, khiến em ấy không đi vào con đường sai lầm. Hiện tại, em ấy trẻ trung xinh đẹp, sự nghiệp thành công, đã gả cho người chồng xuất thân từ gia đình hào môn, đối xử với em ấy rất tốt. Có thể nói em ấy là người chiến thắng trong cuộc đời này, nhưng nếu không có Lục Hạo Đình, Tiểu Cửu sẽ không có ngày hôm nay.”

Ba người im lặng, nhìn vào tài liệu trên màn hình.

Gia Cát Nguyệt Hoa thở dài: “Dù sao thì đã lỡ mất rồi, 19 năm qua chúng ta không có mặt trong cuộc đời của em gái, người đã luôn ở bên em ấy là Lục Hạo Đình. Em ấy căn bản… không cần chúng ta!”

“Xem kỹ tài liệu này, các cậu sẽ thấy, sau khi lớn lên, em ấy chỉ lo cho sự nghiệp, lo đánh bại An gia, lo đối phó với Cố Băng Nhan, lo yêu Lục Hạo Đình, duy chỉ có… không tìm đến chúng ta - người thân của cô ấy!”

Ba người sững sờ!

“Em ấy đã biết người An gia không phải ba mẹ ruột của em ấy từ lâu, nhưng em ấy chưa bao giờ dành thời gian, công sức để điều tra về quá khứ của mình. Trong lòng em ấy, chúng ta có xuất hiện hay không… cũng không quan trọng!”

Ba người: “…”

Dù có chút đau lòng, nhưng đây chính là sự thật!

Suốt 19 năm qua, họ không tham gia vào cuộc đời Cố Vân Tịch, chính họ đã để cô ấy mất đi, để cô ấy phải chịu đựng tất cả những đau khổ. Tất cả cuộc đời của cô ấy đều do Lục Hạo Đình đồng hành, anh ta mới là người bảo vệ cô ấy, đưa cô ấy vượt qua những nỗi đau quá khứ, trở thành Cố Vân Tịch hiện tại!

Tiểu Bát cảm thấy có chút tủi thân, mắt đỏ hoe, muốn khóc!

“Chúng ta… chúng ta chưa bao giờ bỏ cuộc, chúng ta luôn tìm kiếm em ấy mà… em đã chuẩn bị rất nhiều quà cho em ấy, em ấy không về nhà với chúng ta thì làm sao em tặng cho em ấy? Mười mấy năm qua, mỗi phút mỗi giây em đều mong em ấy quay về… em… uuuuu…”

Nhị ca nhìn Tiểu Bát, mắt cũng đỏ lên, nhưng lại nhìn hắn với vẻ mặt khó chịu: “Được rồi, đừng khóc nữa, trông như kẻ ngốc ấy!”

“Không thể khóc sao! Em tìm em gái mười mấy năm, cuối cùng lại nhận ra mình chẳng có quyền gì để em ấy thích mình! Em… uuuuu…”

Nhị ca gắng kiềm chế nước mắt: “Cậu đấy! Mười mấy năm trước cậu còn là đứa trẻ con, biết gì mà tìm em gái?”

Anh ta cũng buồn lắm chứ!

Nhưng nghe đại ca nói vậy, nghĩ lại thấy đúng thật!

Họ tìm kiếm mười mấy năm rồi sao?

Chăm sóc và quan tâm đến em ấy vậy có ích gì?

19 năm qua, cuộc đời em ấy luôn phải chịu đựng vì sự thiếu sót của người lớn lúc trước, phải sống trong một góc khuất, chính Lục Hạo Đình mới là người bảo vệ em ấy.

Trong khi đó, Cố Vân Hàn, người đã ở đây lâu, biết tình hình ở đây, hiểu rõ địa vị của Lục gia, cũng hiểu việc Cố Vân Tịch sinh ra trong hoàn cảnh như thế, có thể gả vào Lục gia mà không bị kỳ thị, thật sự là một điều hiếm có.

Anh ta cũng cảm thấy, người Lục gia thực ra không tệ.

Nhưng…

“Lục Hạo Đình quả thật đối xử rất tốt với em họ, nhưng… không thể để Lục Hạo Đình đi cùng chúng ta sao? Lục gia… họ còn bao nhiêu đứa cháu, chẳng thiếu Lục Hạo Đình.”

Tiểu Bát mắt sáng lên: “Đúng, đúng! Nếu em gái thật lòng yêu người họ Lục đó, thì… thì chúng ta cứ đồng ý đi! Cứ để họ ở bên nhau, chỉ cần em gái vui vẻ, em chắc chắn không phản đối, nhưng nhất định phải để em gái về nhà chúng ta!”

“Lục gia còn có mấy đứa cháu trai khác mà! Chúng ta chỉ có một em gái thôi! Để Lục Hạo Đình đi cùng chúng ta, nếu cậu ta đến nhà chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ không bắt nạt cậu ta đâu.”

Nhìn ánh mắt tràn đầy hy vọng của ba người, Gia Cát Nguyệt Hoa cười khổ: “Không thể đâu, bọn họ sẽ không đi đâu. Ở đây, không phải Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình, mà là… Cố Vân Tịch và Hy Nhiễm!”

Cố Vân Hàn sửng sốt: “Cậu nói gì?”

Gia Cát Nguyệt Hoa đáp:

“Không nghe nhầm đâu, tôi đang nói Hy Nhiễm. Không chỉ Cố Vân Tịch sẽ không về ở lâu với Gia Cát gia, ngay cả Hy Nhiễm, sau khi dưỡng thương xong, con bé cũng sẽ trở về đây.”

“Em không đồng ý!” Cố Vân Hàn tức giận, ngay lập tức nhảy dựng lên!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 904: Chương 904



Cố Hy Nhiễm là em gái của anh. Bao năm qua anh lang bạt bên ngoài cũng chỉ để tìm lại hai đứa em gái này. Bây giờ, cô em họ vì hoàn cảnh sống từ nhỏ mà không muốn quay về, anh còn có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Nhưng Hy Nhiễm dựa vào đâu mà không chịu về?

Bên này em ấy không có người thân, toàn là kẻ thù, lại còn có bao nhiêu người muốn giết em ấy. Đường Dục đã sống ở bên kia tám năm rồi, hoàn toàn có thể ở lại đó, vậy tại sao Cố Hy Nhiễm lại phải quay về đây?

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn bộ dạng của anh ta, khẽ cười, có chút bất lực: “Cậu không đồng ý cũng vô ích. Trừ khi ép buộc, nếu không, tôi đoán Hy Nhiễm cũng sẽ không ở lại bên đó đâu.”

“Vì sao chứ?”

Chuyện này khiến cả lão Nhị, Tiểu Bát và Cố Vân Hàn đều khó lòng chấp nhận.

“Vì ở nơi đó... không có gì níu giữ họ cả.”

Ba người: “…”

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn về phía chân trời xa xăm, thở dài: “Dù cậu có chịu thừa nhận hay không, chúng ta đã bỏ lỡ giai đoạn các em ấy cần chúng ta nhất trong đời. Bây giờ, các em ấy đã trưởng thành, có người yêu, có ước mơ riêng, điều níu giữ các em ấy… là ở đây. Còn chúng ta…”

“Có chúng ta thì họ sẽ vui, nhưng không có… cũng chỉ là chút tiếc nuối mà thôi…”

Kết quả này, khiến người ta muốn khóc.

Nhưng đành chịu, sự thật là như vậy.

Điều duy nhất khiến người ta có thể an ủi, là các em ấy vẫn sống rất tốt.

Dù là họ, hay là Cố Vân Tịch và Cố Hy Nhiễm, đều là những người vô tội.

Tất cả mọi chuyện này, đều do Cố Băng Nhan gây ra!

Ba người không nói thêm gì, trong lòng cực kỳ khó chịu, đồng thời, càng thêm hận Cố Băng Nhan!

Gia Cát Nguyệt Hoa nói: “Trời cũng sắp sáng rồi, về ngủ thêm một chút đi! Giờ Tiểu Cửu và Hy Nhiễm đều đã được tìm thấy, đó là chuyện đáng mừng. Về sau các em ấy muốn làm gì thì làm, yêu ai thì ở bên người đó. Con gái lớn rồi thì cũng phải lấy chồng thôi. Còn chúng ta – những người anh bên nhà mẹ đẻ – chỉ cần lúc họ cần thì luôn có mặt là được rồi!”

Ba người cúi đầu không nói, cuối cùng cũng vừa sụt sịt vừa rời đi.

Vừa mới tìm lại được em gái đã bị người ta giành mất rồi, thật muốn khóc quá!



Lục Hạo Đình bế Cố Vân Tịch trở về phòng, giúp cô tắm rửa, thay sang bộ đồ ngủ thoải mái rồi đặt lên giường. Cô bé hôm nay thật sự rất vui, uống cũng hơi nhiều, lúc này ngủ rất ngon.

Lục Hạo Đình cũng dọn dẹp xong, nằm xuống bên cạnh cô, ngắm nhìn cô. Thái độ của Gia Cát Nguyệt Hoa ban nãy… cuối cùng cũng khiến anh thở phào nhẹ nhõm.

Vân Tịch đã có người thân, lại còn rất quan tâm đến cô, điều đó khiến anh rất vui. Bảo bối của anh, chút tiếc nuối trong lòng cuối cùng cũng được bù đắp.

Đường Dục đã trở về, mẹ của Tiểu Phong cũng không chết, tất cả thật sự quá tuyệt!

Điều duy nhất khiến anh lo lắng, chính là thân phận của Vân Tịch. Mấy người anh kia đều không đơn giản, lại còn xem cô như bảo vật. Nếu như họ nhất quyết muốn đưa cô ấy trở về thì sao?

Anh đã nuôi dưỡng cô bé này bao nhiêu năm trời, sao có thể dễ dàng giao cho người khác?

Nhưng thái độ của Gia Cát Nguyệt Hoa ban nãy khiến anh hiểu rằng, Vân Tịch… vẫn là của anh, họ sẽ không giành giật.



Sau một đêm rối ren, Lục Hạo Đình cũng mệt mỏi, gác hết lo lắng trong lòng xuống, ôm chặt Cố Vân Tịch ngủ thiếp đi.

Cả nhà ngủ liền một mạch đến tận trưa mới dậy. Lục Hạo Đình dậy trước, sau khi rửa mặt xong thì Cố Vân Tịch cũng tỉnh, thấy đã đến trưa thì cũng lười biếng bò dậy.

Hai người xuống lầu, liền thấy Gia Cát Nguyệt Hoa đang đứng trước TV trong phòng khách, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào màn hình.

Đường Dục dẫn theo Đường Phong cũng vừa lúc xuống dưới, ngay sau đó Diệp Phồn dẫn theo Đô Đô, còn có Lưu Tinh Trì cũng bước xuống.

Gần đến giờ ăn trưa nên mọi người đều tụ tập lại.

Thấy tình hình này, mọi người liếc nhìn nhau, nhanh chóng bước xuống, tiến lại gần xem, mới phát hiện: Xảy ra chuyện lớn rồi!

Trên TV đang phát tin tức vô cùng nóng, liên quan đến Cố Vân Tịch!

Trong hình ảnh là cảnh Thẩm Hương Lan đang nằm viện, bà ta nói với phóng viên rằng: Cố Vân Tịch đã đẩy bà ta ngã từ trên cầu thang xuống, sau đó bỏ trốn, để bà bị thương nặng một mình nằm trong bãi đỗ xe tầng hầm. Cố Vân Tịch đã phạm tội mưu sát và bà ta đã báo cảnh sát xử lý.

Đây đúng là tin động trời trong giới giải trí!

Các phóng viên đều phát cuồng, ùn ùn kéo đến bệnh viện, hành lang đông đến mức không thể chen chân.

“Bà Thẩm, bà xác định là Cố Vân Tịch đẩy bà sao? Có phải vì mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu không?”

Thẩm Hương Lan tức giận nói: “Mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu gì chứ? Tôi không phải mẹ chồng nó! Cô ta cả đời đừng mơ bước vào Lục gia. Một người phụ nữ độc ác như vậy, cô ta không xứng!”

“Tôi chỉ đến để nói chuyện với cô ta, ai ngờ cô ta lại muốn giết tôi chỉ vì tôi không đồng ý cho cưới vào nhà. Loại phụ nữ như vậy, Lục gia chúng tôi không chứa nổi. Lần này, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”

Thẩm Hương Lan nói quá thẳng thừng, phóng viên không cần hỏi nhiều, bà ta đã tự nói ra hết những điều họ muốn biết.

Trên màn hình có thể thấy rõ, Thẩm Hương Lan đang vô cùng tức giận, thương tích nặng, đầu quấn băng, sắc mặt tái nhợt, nằm yếu ớt trên giường bệnh.

Còn người ngồi bên cạnh bà ta, chính là chồng bà, Lục Thanh Bác!

Lục Thanh Bác cũng nói với phóng viên rằng: Cố Vân Tịch là một nữ minh tinh tâm cơ thâm sâu, một lòng muốn gả vào hào môn, Lục gia tuyệt đối không chấp nhận cô ta.

Tin tức này vừa phát sóng đã làm nổ tung cả mạng xã hội.

Lần này, còn gây chấn động hơn bất kỳ scandal nào trước đó. Cái tên Cố Vân Tịch lập tức leo lên đầu bảng tìm kiếm, độ nhận diện toàn quốc tăng vọt.

Chuyện mẹ chồng nàng dâu, chuyện nàng Lọ Lem gả vào hào môn, nữ minh tinh trèo cao... những đề tài thu hút cực lớn này, đều là những chủ đề mà dân mạng thích bàn luận nhất.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 905: Chương 905



Chỉ riêng mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu đã đủ để khiến dư luận bùng nổ.

Lần này, mạng xã hội gần như tê liệt. Người hóng hớt, kẻ cười nhạo, người bênh vực Cố Vân Tịch, cộng thêm đám fan cuồng của cô – tất cả cùng “nổ tung”!

“Lần này chắc xong thật rồi! Cả ba mẹ chồng đều phản đối thì khỏi mơ luôn!”

“Chậc chậc! Chắc thiếu gia Lục gia bị mê hoặc rồi! Không nói đến gì khác, chỉ cần nhìn cái mặt với thân hình đó thôi cũng đủ khiến đàn ông phát điên!”

“Xinh đẹp thì đã sao? Rốt cuộc vẫn chỉ là món đồ chơi cho nhà giàu! Cố Vân Tịch muốn gả vào Lục gia? Không thể nào!”

“Cô ấy vốn đã quá giỏi rồi được không? Ngoại hình đỉnh, tài năng có thừa, muốn gả ai mà chẳng được?”

“Hừ! Lục gia là loại hào môn nào chứ? Cô ấy đừng mơ với tới!”

“Người ta vốn đã giàu sẵn, không cần gả vào hào môn cũng sống tốt!”

“Các fan đừng lo! Chồng của Vân Tịch vẫn chưa lên tiếng mà! Anh ấy mau ra mặt đi! Chuyện lần này to thật rồi! Đừng để tụi mình thất vọng!”

...

“Vân Tịch xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất! Hu hu xin đừng chia tay! Mình thích cặp này lắm luôn!”

...

Bình luận tuôn ra như nước. Fan của Cố Vân Tịch chia thành hai phe, một bên nhỏ thì khuyên cô đừng lấy chồng hào môn, bởi gia đình đối phương rõ ràng không tôn trọng cô, sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Còn phần lớn còn lại thì bắt đầu hoang mang, mất niềm tin. Ba mẹ chồng như thế, liệu Lục Hạo Đình có bỏ rơi cô không? Ai nấy đều thấp thỏm chờ anh lên tiếng, hy vọng anh sẽ không làm họ thất vọng lần nào...

Tin tức vừa xuất hiện, cả nhóm liền sững sờ!

“Chuyện gì xảy ra vậy trời?” Diệp Phồn gãi đầu không hiểu.

Gia Cát Nguyệt Hoa liếc nhìn Lục Hạo Đình, giọng nhàn nhạt: “Nhà cậu xem thường Tiểu Cửu đến mức đó sao?”

Lục Hạo Đình: “...”

Anh chột dạ nhìn sang Đường Dục.

Đường Dục nhún vai: “Đừng nhìn anh, đại ca này, anh cũng không dám chọc đâu!”

Lục Hạo Đình: “...”

Bình tĩnh. Phải bình tĩnh. Anh lên tiếng: “Hiện giờ người nắm quyền Lục gia là ông nội em, sau này sẽ là em. Một người mẹ kế mà thôi, bà ta không đại diện được cho Lục gia.”

Gia Cát Nguyệt Hoa hừ lạnh.

Cố Vân Tịch bất ngờ hỏi: “Mọi người đoán xem, lúc này Cố Băng Nhan sẽ làm gì?”

Lục Hạo Đình đáp luôn: “Chắc chắn sẽ lên tiếng chê bai anh, đứng về phía em, sau đó trực tiếp tuyên bố chúng ta chia tay.”

Cả phòng: “...”

Quả nhiên, lời vừa dứt thì... trên mạng xã hội, Cố Băng Nhan dùng tài khoản mới lập, trực tiếp leo top tìm kiếm!

“Tôi là tiểu thư của Đông Lâm Quốc Tế, không cần loại hào môn này. Đã chia tay. Cảm ơn.”

Mọi người: “...”

Nhìn thấy dòng trạng thái ấy, ai nấy đều quay sang nhìn Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch, hai người này... đúng là chẳng biết nên nói gì nữa!

Diệp Phồn hỏi: “Giờ chúng ta làm gì đây?”

Lục Hạo Đình quay sang Cố Vân Tịch bên cạnh: “Em đói rồi đúng không? Mình ăn trưa trước đi.”

Cô ôm bụng: “Ừ! Hôm qua uống nhiều quá, giờ đói sắp xỉu luôn!”

“Muốn ăn gì? Anh nấu.”

“Em phụ một tay!”

Nói rồi hai người dắt nhau vào bếp. Vừa đi, Lục Hạo Đình vừa quay đầu nói với Gia Cát Nguyệt Hoa: “Anh yên tâm, em sẽ bảo vệ Vân Tịch. Mấy thứ lộn xộn này em sẽ dọn dẹp ngay sau khi ăn xong.”

Gia Cát Nguyệt Hoa lạnh giọng: “Cậu định dọn kiểu gì?”

Lục Hạo Đình cười: “Anh không cần lo đâu. Em và Vân Tịch đã đăng ký kết hôn rồi. Ông bà nội đều đồng ý. Chuyện này, bất kể là mẹ kế hay ba em, cũng không có quyền can thiệp. Nếu họ có bản lĩnh, thì đã không chỉ dám gào lên trước mặt phóng viên.”

“Nếu là người thừa kế Lục gia mà chuyện cỏn con này cũng không xử lý nổi, thì em lấy tư cách gì bảo vệ Vân Tịch?”

Gia Cát Nguyệt Hoa không nói gì thêm.

Lúc này, Lưu Tinh Trì đã nghe điện thoại xong, bước vào: “Đường gia ra tay rồi!”

Tất cả đều sững người!

Lưu Tinh Trì nói tiếp: “Vừa nhận được tin, bên phía Thẩm Hương Lan đúng là đã báo cảnh sát, khăng khăng buộc tội Vân Tịch mưu sát, định ép cô ấy đến đồn công an điều tra. Ông cụ Lục giận điên người, biết kiểu gì đại ca cũng sẽ ra tay, nên dứt khoát không can thiệp, giao luôn cho đại ca xử lý. Có vẻ muốn dằn mặt để họ biết điều.”

“Ông cụ Đường đích thân liên lạc với phía cảnh sát, yêu cầu không nhúng tay vào chuyện này. Vậy nên tạm thời chưa có động thái gì, chỉ là Thẩm Hương Lan vẫn mời phóng viên đến quay chụp.”

“À, điện thoại hai người không liên lạc được à? Mạng đang bùng nổ đấy. Danh tiếng của Vân Tịch coi như sụp đổ hoàn toàn, bị cả mạng xã hội mỉa mai chê bai, nói cô ấy là kẻ trèo cao này nọ. Ông cụ Đường lập tức tung một thông báo, mời tất cả tới dự tiệc nhận cháu nuôi, chính là nhận Vân Tịch làm cháu gái.”

“Sự kiện này do Đường Vệ Quốc sắp xếp. Các gia tộc lớn ở Đế Đô đều đã nhận được thiệp mời!”

Cố Vân Tịch: “...”

Lục Hạo Đình: “...”

Cô chết lặng. Không ngờ vào lúc này, Đường gia lại ra mặt ủng hộ cô một cách... long trọng đến thế.

Trong mắt người ngoài, điểm yếu duy nhất của Cố Vân Tịch, cũng là lý do khiến giới thượng lưu luôn xem thường cô, chính là xuất thân.

Thiếu nền tảng gia thế, luôn là vết gợn trong hồ sơ hoàn hảo của cô.

Nhưng lúc này, Đường gia lại đích thân tuyên bố muốn nhận cô làm cháu gái, còn tổ chức tiệc mời cả giới thượng lưu đến chứng kiến. Điều đó đủ cho thấy, họ coi trọng cô đến mức nào.

Ông cụ Đường, lại ra mặt giúp cô như vậy!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 906: Chương 906



Cố Vân Tịch lặng im hồi lâu, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả.

Cô biết ông cụ Đường thật sự rất quý mến cô, không chỉ vì quan hệ với Đường Phong.

Mà giờ phút quan trọng này, ông lại công khai đứng ra bảo vệ cô một cách rầm rộ như vậy, hành động ấy rõ ràng là để tuyên bố với thiên hạ rằng, từ nay về sau, ai muốn xem thường cô vì quan hệ với Lục gia, e là cũng phải dè chừng ba phần.

Ông cụ đã tỏ rõ thái độ rõ như ban ngày thế này, nếu ai còn dám lao đầu vào gây chuyện, chẳng khác nào tuyên chiến với Đường gia.

Đường Phong nghe vậy, mắt sáng rực: “Thật á? Ông cố nói muốn nhận chị Cố làm cháu gái nuôi á?”

Đường Dục đứng bên khẽ kéo cậu con trai lại: “Là dì họ mới đúng, không phải chị!”

Đường Phong ngẩng đầu nhìn bố, mặt nhăn nhó: “Nhưng con gọi chị Cố quen rồi mà! Nghe cũng dễ thương hơn!”

Đường Dục xoa đầu con: “Quen thì quen, vai vế vẫn phải đúng. Ông cố đã nhận người ta làm cháu gái nuôi, vậy từ giờ, con phải gọi là… cô!”

“Ơ… vậy chị Cố trở thành em gái của ba rồi hả?”

Đường Dục bật cười, có em gái như thế, anh hoàn toàn đồng ý luôn ấy chứ!

Dù sao thì cũng đều là người nhà, gọi là em gái, là em dâu, hay chị em họ, cũng vẫn là một nhà!

“Thế thì gọi là cô trước đi đã! Quan hệ bên nhà Gia Cát vẫn chưa công khai, mà ông cố nhận Cố Vân Tịch làm cháu nuôi rồi, con gọi vậy là hợp lý nhất!”

Đường Phong nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “Gọi cô cũng được… nhưng con vẫn thích gọi chị hơn, nghe hay hơn!”

Cố Vân Tịch lúc này mới mở điện thoại của mình và Lục Hạo Đình ra, cả hai đều đã tắt máy vì hết pin.

“Chơi nguyên đêm hôm qua, quên sạc pin luôn rồi!”

Cắm sạc xong, Lục Hạo Đình lập tức kéo cô vào bếp. Anh đã nói là ăn cơm trước, thì nhất định phải ăn trước đã. Còn về phần Thẩm Hương Lan với ông ba Lục Thanh Bác kia, không dạy cho họ một bài học, chắc còn tưởng mình có thể hô mưa gọi gió!

Người thì đông, hai người nấu sao kịp, may mà Đường Dục cũng biết nấu, nên xắn tay áo vào phụ. Diệp Phồn cũng biết nấu chút ít, còn Lưu Tinh Trì thì khỏi phải nói, một tay nội trợ thứ thiệt!

Chỉ có mấy vị "hoàng tử điện hạ" nhà họ Gia Cát, đứng tụ ở cửa bếp… ngơ ra như mấy cột điện!

Không trách họ được, từ nhỏ sinh ra đã là con nhà danh gia vọng tộc, ai mà bắt họ xuống bếp bao giờ chứ.

Chuyện vào bếp nấu ăn, đúng là chỉ mấy anh em bên Lục Hạo Đình biết làm. Riêng Giang Minh Hàn, đứng giữa như kiểu “lạc loài giữa đàn gà”!

Tiểu Bát nhướng mày nhìn cậu ta: “Sao không vô phụ đi?”

Giang Minh Hàn: “…”

Nhìn mấy anh em nhà người ta lại nhìn sang mấy anh em nhà mình… tự dưng thấy mình đúng là người thừa.

“Tôi không biết nấu!” Giọng đầy tủi thân!

Mọi người: “…”



Ăn xong, mấy anh em nhà Gia Cát, cả Cố Vân Hàn và Đường Dục đều về biệt thự riêng của mình. Diệp Phồn, Giang Minh Hàn… cũng ai về nhà nấy. Đường Phong thì theo ba mình về.

Còn Cố Vân Tịch, tất nhiên là theo Lục Hạo Đình rồi!

Hai người đang chuẩn bị về, thì thấy tin tức lại có biến: Cố Băng Nhan đích thân đến bệnh viện, tìm Thẩm Hương Lan tính sổ!

Tin nóng bỏng tay, phóng viên nghe tin mà máu sôi sùng sục!

Trong phòng bệnh, Thẩm Hương Lan nhìn Cố Băng Nhan, cảnh giác thấy rõ!

Thân phận Chủ tịch Đông Lâm Quốc Tế của Cố Băng Nhan, bà ta luôn e dè. Một tập đoàn lớn như thế, sau lưng chắc chắn là có thế lực khủng đỡ đầu, cho nên Cố Băng Nhan tuyệt đối không phải người tầm thường.

Biết rõ bà ta là con dâu trưởng Lục gia mà vẫn ngang ngược như vậy, chứng tỏ chỗ dựa phía sau Cố Băng Nhan cũng ghê gớm lắm!

Nghĩ đến đó, Thẩm Hương Lan lập tức thấy… sợ hẳn!

Cuộc đời này, bà ta vốn đã tự ti, đặc biệt là khi đối mặt với mấy người phụ nữ quá giàu như Cố Băng Nhan thì càng thấy mình lép vế!

Điều đó đã thành bản năng rồi, chẳng không chế nổi!

Bây giờ đối mặt với khuôn mặt giống hệt Cố Vân Tịch, ngọn lửa trong lòng Thẩm Hương Lan bốc lên hừng hực.

Thấy bộ mặt tức tối của bà ta, trong mắt Cố Băng Nhan ánh lên vẻ khinh thường.

Cố Băng Nhan biết rất rõ Thẩm Hương Lan là loại người gì, đã từng qua lại với Dương Khang Minh, cũng đến khu đại viện không ít lần.

“Phu nhân Lục gia à, hình như cô có ác cảm lớn với con gái tôi nhỉ?”

Lần này Cố Băng Nhan xuất hiện, chẳng qua là tiện ra mặt cho vui, tăng thêm chút độ hot cho Cố Vân Tịch. Bà ta muốn là muốn cho Cố Vân Tịch thân bại danh liệt, chỉ cần cô không gả vào Lục gia, thì bất kể có bao nhiêu thân phận, cũng đều bị người ta khinh thường.

Không "vào được nhà lớn", đó chính là điểm yếu chết người!

Thẩm Hương Lan gào lên: “Nó muốn giết tôi, cô nói xem tôi có thù không?”

Cố Băng Nhan bật cười khinh miệt: “Cô tự đánh giá cao mình quá rồi đó! Con gái tôi việc gì phải giết cô? Chỉ vì cô không cho nó gả vào Lục gia sao?”

Thẩm Hương Lan: “Không thì còn vì cái gì?”

Cố Băng Nhan hờ hững: “Cố Vân Tịch có gả vào Lục gia được hay không, hình như cô không có quyền quyết định thì phải?”

Con ngươi của Thẩm Hương Lan co rút lại: “Cô…”

Chỉ là mẹ kế!

Một người mẹ kế chẳng có chút quyền lực nào! Đó mới là nỗi đau thầm kín trong lòng Thẩm Hương Lan.

Người ta thường nói: “Có mẹ kế là có cha dượng”, con của vợ trước thường phải sống co ro, thiệt thòi đủ kiểu. Thế mà Lục Hạo Đình lại sống vinh quang đến vậy!

Ba cậu ta thì đúng là không ưa gì, nhưng lại chẳng thể lật đổ địa vị của cậu ta.

Mấy chi khác trong Lục gia thì quá mạnh, nên chi trưởng buộc phải để Lục Hạo Đình chống đỡ. Nếu không, cả chi trưởng sẽ bị coi thường!

Vì thế, bà ta muốn dằn mặt Lục Hạo Đình cũng không làm gì được! Một là không đủ sức, hai là nếu cậu ta sụp đổ thì người thiệt thòi đầu tiên lại là bà ta!

Cái cảm giác bất lực này, đã đè nén Thẩm Hương Lan hơn chục năm trời, gần như khiến bà phát điên rồi!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 907: Chương 907



Bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi là con dâu trưởng Lục gia, con gái cô lại làm ra chuyện như vậy, không đến xin lỗi tôi thì thôi, còn dám đến chất vấn tôi? Có người mẹ như cô, chẳng trách dạy ra được đứa con gái vô giáo dục như thế!”

Cô Băng Nhan chỉ khẽ cười: “Cô nói Vân Tịch muốn giết cô, có chứng cứ không? Nó có lý do gì để làm vậy?”

“Cô còn tự xưng là phu nhân hào môn cơ đấy! Chuyện chưa rõ ràng đã vội lôi kéo truyền thông đến bôi nhọ danh dự một cô gái trẻ, giờ cho dù chuyện đó là giả, danh tiếng của Vân Tịch cũng bị hủy hoại rồi!”

“Tôi thấy cô cố tình đấy, dùng khổ nhục kế để vu oan cho Vân Tịch, mục đích là muốn Lục gia từ bỏ nó, đúng không?”

Mặt của Thẩm Hương Lan lập tức cứng lại. Thật ra, cả đời này bà ta chưa từng làm chuyện lớn thế này, lần đầu ra tay, trong lòng cũng thấy chột dạ.

Cô Băng Nhan cười nhạt: “Sao thế, không nói được gì à? Vậy là tôi nói trúng tim đen rồi?”

Thẩm Hương Lan tức tối quát lên: “Cô cút đi cho tôi! Tôi cảnh cáo cô, nói gì cũng vô dụng, tôi tuyệt đối không đồng ý cho cái thứ diễn viên như Cố Vân Tịch gả vào Lục gia đâu! Đừng có mơ!”

Sắc mặt Cố Băng Nhan cũng lạnh đi: “Cô như vậy mà cũng tự nhận là phu nhân hào môn à? Tôi thấy cũng chẳng ra sao. Lục gia mà để cô ra mặt bôi nhọ người khác thế này, đúng là mất mặt quá rồi!”

“Thẩm Hương Lan, cô tự biết bản thân nặng bao nhiêu lạng mà, còn ở đây làm loạn à? Nói cho cô biết, tiểu thư của Đông Lâm Quốc Tế nhà tôi còn chẳng thèm Lục gia đâu! Với cái kiểu người như cô, cái Lục gia kia cũng chẳng đáng để mắt! Hừ! Sau này đừng có đến cầu xin con gái tôi gả vào đấy nữa!”

Nói xong, Cố Băng Nhan quay người bỏ đi.

“Cô… đứng lại… đứng lại cho tôi…”

Những lời khinh thường đầy chế nhạo đó khiến Thẩm Hương Lan bị kích động hoàn toàn. Bao năm qua, bà ta luôn bị đè đầu cưỡi cổ, chưa từng chiếm được thế thượng phong. Nay khó khăn lắm mới có cơ hội đè đầu Cố Vân Tịch, truyền thông đã mắng nó tới mức không ngóc đầu lên nổi, vậy mà Cố Băng Nhan lại dám đến đây lớn tiếng thách thức, không tức mới lạ!

Mà Cố Băng Nhan, chính là cố ý khiến bà ta tức giận, cố tình đẩy mọi chuyện lên cao trào, như vậy Lục gia vì sĩ diện cũng sẽ không thể nhận Vân Tịch nữa!

Lần này bà ta muốn xem thử, cái người cháu đích tôn Lục gia kia, người vẫn luôn che chở cho Cố Vân Tịch, sẽ làm thế nào?

Hừ!

Các phóng viên xung quanh mắt sáng như đèn pha nhìn chằm chằm Cố Băng Nhan, mẹ của Cố Vân Tịch quả thật quá cứng! Vào thẳng trận đánh luôn rồi?

“Cố phu nhân, xin hỏi cô và con gái đã quyết định rồi sao? Sau này nhất định không gả vào Lục gia nữa?”

“Đúng vậy đúng vậy! Cố Vân Tịch đâu rồi? Sao cô ấy vẫn chưa lên tiếng? Có phải thật sự sẽ không gả vào Lục gia không?”

“Cố phu nhân, con gái cô bị người ta từ chối thẳng mặt như thế, cô có đau lòng không? Sau này cô định tìm cho cô ấy một nhà chồng thế nào? Có phải nhất định sẽ là hào môn đỉnh cấp?”

...

Cố Băng Nhan đứng trước mặt đám phóng viên, trên gương mặt là sự cứng rắn đầy bảo vệ:

“Vân Tịch từ nhỏ đã chịu nhiều khổ cực, nay lại gặp phải bà mẹ chồng thế này, tôi tuyệt đối không để con bé nhảy vào hố lửa. Lục gia, không gả!”

“Dạo này con bé rất buồn, luôn ở nhà, từ nhỏ đã mơ ước lấy được một người chồng trong hào môn, để sau này không phải lo cơm áo gạo tiền. Vì điều đó, nó đã cố gắng rất nhiều năm, giờ lại thất bại, đúng là cú sốc không nhỏ. Tôi quyết định để nó nghỉ ngơi một thời gian.”

“Về phần nhà chồng tương lai của nó, đương nhiên phải là hào môn hàng đầu. Tôi đã có đối tượng rồi, sẽ nhanh chóng giúp nó bước ra khỏi chuyện này, mọi người cứ yên tâm!”

Nói xong, bà ta liền rời đi.

Còn đám phóng viên thì như bị “quăng bom” một phát, người nào người nấy choáng váng vì loạt thông tin liên hoàn!

Trời ơi!

Ý gì đây?

Chỉ vài câu mà đủ cho bọn họ viết cả tuần không hết, câu nào cũng là tiêu đề lớn!

Rất nhanh, hàng loạt bài báo xuất hiện rầm rộ, Cố Băng Nhan không chỉ thẳng mặt bác bỏ Lục gia, mà còn công khai nói đã tìm được nhà chồng khác cho Cố Vân Tịch! Rõ ràng là Lục gia đã bị loại hoàn toàn khỏi cuộc chơi rồi!

Trên mạng sôi sục cả lên. Có người hâm mộ cho rằng Cố Băng Nhan đang đứng ra bảo vệ con gái, khen cô là người mẹ tốt, khí chất mạnh mẽ!

Nhưng cũng có người cảm thấy kỳ lạ, cảm thấy những gì Cố Băng Nhan làm có gì đó không đúng…



Lúc này, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình xuất hiện. Anh định đưa cô đến công ty trước, còn bản thân sẽ đi xử lý chuyện bên Thẩm Hương Lan. Trên đường lái xe, hai người nhìn thấy khắp nơi đều là các bản tin về chuyện của Cố Vân Tịch, xuất hiện dày đặc trên các màn hình quảng cáo ngoài trời, báo mạng, TV…

Ánh mắt Lục Hạo Đình lạnh hẳn đi, anh dừng xe lại trước một trung tâm thương mại.

Cố Vân Tịch ngạc nhiên: “Sao lại dừng lại?”

Lục Hạo Đình đáp: “Ông cụ Đường muốn nhận em làm cháu gái nuôi, yến tiệc đã được định rồi, tất nhiên phải chuẩn bị lễ phục. Lúc trước chuẩn bị đám cưới, anh đã xem qua rất nhiều tiệm, có một tiệm váy ở đây rất đẹp, dẫn em đến đặt may một bộ, tiện thể mặc trong yến tiệc luôn.”

“Bây giờ á?” Cố Vân Tịch tròn mắt.

“Ừ! Đi thôi!”

Lục Hạo Đình sải bước xuống xe, vòng qua mở cửa bên cho Cố Vân Tịch, kéo cô – vẫn đang ngẩn người – xuống.

“Đi nào! Dù sao cũng tiện đường, ghé vào xem chút! Bộ váy đó anh đã ngắm lâu lắm rồi, chắc chắn em mặc vào sẽ rất đẹp!”

Lục Hạo Đình đưa cô vào trung tâm thương mại, đầu tiên dẫn đến một tiệm trà sữa, gọi cho cô một ly trà sữa lạnh. Cô nhân viên trong quầy là một cô gái trẻ xinh xắn, vừa nhìn thấy Cố Vân Tịch đi phía sau Lục Hạo Đình liền hét lên: “Á!!!”

Cố Vân Tịch giật bắn cả mình!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 908: Chương 908



Tuy bên ngoài Lục Hạo Đình nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng có một câu nói rất đúng: thái độ của đàn ông còn phải xem đối với ai.

Với Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình chưa bao giờ tỏ ra lạnh nhạt.

Trong mắt cô, anh là người đàn ông dịu dàng, chu đáo, thậm chí có thể gọi là một “ông chồng quốc dân” mẫu mực, ấm áp, tinh tế và hết lòng vì gia đình.

Anh dường như rất hiểu tâm lý con gái. Chỉ cần những hành động nhỏ bé, đơn giản, cũng đủ khiến cô cảm thấy hạnh phúc.

Kiếp trước, thời thiếu nữ, Cố Vân Tịch luôn tìm cách né tránh Lục Hạo Đình nên chưa từng được hưởng sự cưng chiều ngọt ngào như thế này. Cũng vì thế mà kiếp này, cô càng trân trọng và yêu thích cảm giác được anh nâng niu từng chút một.

Một ly trà sữa có đắt không?

Không đắt.

Nhưng nếu là bạn trai tự tay mua rồi đưa tận tay mình, cảm giác ấy hoàn toàn khác. Khi đi bên anh, lúc nào anh cũng khẽ ôm lấy cô, để cô thoải mái ôm ly trà sữa ngắm cảnh phố phường mà chẳng cần để ý đường sá, chỉ cần theo bước chân anh là đủ.

Đây chính là phong cách dạo phố thường ngày của hai người.

Hôm nay đến trung tâm thương mại, việc đầu tiên Lục Hạo Đình làm vẫn như thường lệ: tìm chút đồ ăn vặt hoặc đồ uống để đưa cho Cố Vân Tịch cầm trong tay.

Thương hiệu trà sữa Hương Quả có mặt ở hầu hết các trung tâm thương mại lớn, và cũng là quán cô yêu thích. Phần lớn nhân viên phục vụ trong tiệm đều là các cô gái trẻ tuổi.

Lúc này, một cô nhân viên xinh xắn vừa nhìn thấy Cố Vân Tịch liền hét lên một tiếng đầy kích động.

Không khó hiểu, dù sao Cố Vân Tịch cũng là một ngôi sao nổi tiếng với nhiều câu chuyện kỳ lạ, truyền cảm hứng. Hiện tại, cô vẫn đang được lòng công chúng, đặc biệt là giới trẻ.

Cô bé này chính là một trong số fan ấy. Dạo gần đây, các trang mạng lan truyền đủ loại tin đồn: nào là cô chia tay bạn trai, bị mẹ chồng chê bai, thậm chí còn định hại mẹ chồng, dẫn đến cãi vã gay gắt giữa hai bên gia đình…

Nhiều người cho rằng lần này chắc chắn cặp đôi sẽ đường ai nấy đi.

Thế nhưng vẫn có một nhóm fan trung thành luôn âm thầm hy vọng người chồng “bá đạo nhưng yêu chiều” của Cố Vân Tịch sẽ lại một lần nữa xuất hiện, đứng ra bảo vệ cô như trước đây.

Họ chỉ mong “nam thần” của họ đừng khiến họ thất vọng!

Không ngờ hôm nay, ngay tại nơi công cộng thế này, cô bé lại bắt gặp Cố Vân Tịch… và còn xuất hiện cùng người đàn ông ấy!

Cô bé hét lên một tiếng nữa vì quá phấn khích. Khi ánh mắt rơi vào người đàn ông bên cạnh Vân Tịch, đôi mắt cô sáng rực như bóng đèn 3000 watt, không rời khỏi anh.

Đến khi nhận ra hai người đang nắm tay nhau, máu trong người cô như sôi trào vì xúc động.

“Á á á á á…”

Không kiềm được, cô ấy lao thẳng qua quầy, nhảy xuống đất khiến Cố Vân Tịch giật mình vội đưa tay đỡ.

Cô bé thuận thế nắm chặt tay cô, mắt sáng lấp lánh như chứa cả dải ngân hà: “Chị chưa chia tay anh ấy đúng không? Anh ấy… chính là bạn trai chị phải không? Là người mà dân mạng gọi là ‘chồng của Cố Vân Tịch’ đúng không?!”

Nhìn ánh mắt tràn đầy mong đợi ấy, Cố Vân Tịch bật cười: “Đúng vậy, chính là anh ấy.”

Được xác nhận chắc chắn, cô bé lập tức reo hò, ôm lấy tay Cố Vân Tịch nhảy cẫng vì vui mừng.

“Ha ha ha ha! Em biết mà! Hai người chắc chắn không chia tay đâu! Đừng chia tay nha, làm ơn đừng chia tay… ha ha ha…”

Cố Vân Tịch: “……”

Lục Hạo Đình: “……”

Lục Hạo Đình đưa tay gãi mũi, lần đầu tiên trong đời anh lại có ấn tượng tốt với một cô gái xa lạ như vậy.

Cô bé này nhìn có hơi “ngố”, nhưng sự chân thành toát ra từ ánh mắt khi nói “đừng chia tay” lại khiến lòng anh cảm thấy ấm áp vô cùng.

Tiếng hét và tiếng cười của cô ấy lập tức thu hút ánh mắt mọi người xung quanh. Khi họ quay lại nhìn thì phát hiện… là Cố Vân Tịch!

Và đặc biệt hơn, người đàn ông đeo khẩu trang bên cạnh cô… trông chẳng khác gì “Anh vệ sĩ” trong truyền thuyết mạng xã hội một thời!

“Á á á á á…”

Đám đông xôn xao, nhanh chóng lấy điện thoại ra quay video, người người lao đến.

“Anh vệ sĩ! Là anh vệ sĩ kìa!”

Bất ngờ thay, lúc này mức độ nổi tiếng của Lục Hạo Đình còn cao hơn cả Cố Vân Tịch.

Cố Vân Tịch: “……”

Hôm nay là cuối tuần, rất đông bạn trẻ đi dạo phố, phần lớn là các cô gái hoặc các cặp đôi. Nhưng giờ phút này, ánh mắt gần như tất cả đều dồn vào Lục Hạo Đình.

Lần đầu gặp phải tình huống như thế này, Cố Vân Tịch thật sự không biết nên khóc hay cười.

“Hai người chưa chia tay đúng không? Anh vệ sĩ, sao mẹ anh lại không thích chị Vân Tịch vậy?”

“Đúng đó đúng đó! Sao lại không thích chị ấy chứ? Chị ấy vừa xinh đẹp lại tốt bụng, đừng chia tay mà!”

“Làm ơn đừng chia tay! Nếu hai người chia tay… em sẽ mất niềm tin vào tình yêu mất… hu hu hu…”



Cố Vân Tịch: “……”

Lục Hạo Đình: “……”

Họ yêu nhau… lại có sức ảnh hưởng đến mức này sao?

Lục Hạo Đình nhướng mày, khung cảnh trước mắt khiến anh thật sự ngạc nhiên.

Trước đây, anh chỉ biết đến fan qua mạng xã hội, và cảm nhận thường là tiêu cực. Anh từng nghĩ họ rất dễ bị dẫn dắt, thích công kích, nói năng cay độc mà không cần suy xét đúng sai.

Cố Vân Tịch đã nhiều lần bị cuốn vào những cơn bão dư luận như vậy, nên anh vốn chẳng có mấy thiện cảm với cái gọi là fan.

Dù vẫn có nhiều fan trung thành đứng ra bảo vệ cô mỗi khi có khủng hoảng truyền thông, nhưng con số nhỏ ấy không đủ thay đổi cái nhìn của anh về toàn thể.

Nhưng lần này, lần đầu tiên tiếp xúc trực tiếp, anh nhìn thấy những ánh mắt trong veo, chân thành ấy…

Anh bất giác nghĩ, họ thật sự rất tốt.

Có lẽ, những kẻ độc mồm độc miệng trên mạng… thật sự chỉ là “thủy quân” được thuê để bôi xấu, làm hoen ố hình ảnh của đại đa số người hâm mộ.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 909: Chương 909



Ánh mắt của những cô gái xung quanh đều sáng rực, đầy mong đợi, dán chặt vào Lục Hạo Đình. Họ giơ điện thoại không ngừng quay, chỉ chờ anh mở miệng trả lời.

Lục Hạo Đình khẽ cười. Dù đeo khẩu trang nhưng ai cũng dễ dàng nhận ra ánh mắt anh đang ánh lên nét vui vẻ. Anh nhẹ nhàng kéo Cố Vân Tịch sát vào lòng, cử chỉ ấy không khác gì những cặp đôi đang yêu say đắm giữa phố đông.

“Chúng tôi chẳng phải vẫn đang bên nhau rất tốt sao? Ai nói là sẽ chia tay chứ?”

“Á á á á á…!”

Các cô gái vây quanh không kìm được phấn khích, đồng loạt hét to.

“Thật sự không chia tay sao? Vậy tại sao mẹ anh lại không thích chị Vân Tịch vậy?”

“Cho dù mẹ anh phản đối, anh cũng sẽ không chia tay chị ấy đúng không?”

“Anh sẽ bảo vệ chị ấy chứ?”

“Làm ơn đừng chia tay mà! Hai người đẹp đôi thế cơ mà!”



Tiếng hỏi han dồn dập như sóng cuốn, ai cũng lo lắng, ai cũng hy vọng.

Lục Hạo Đình vẫn bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía đám đông đầy chân thành: “Sẽ không chia tay đâu. Mẹ tôi đúng là không thích Vân Tịch lắm, nhưng cũng không đến mức như mọi người nghĩ. Dịp Tết vừa rồi tôi đã đưa cô ấy về ra mắt rồi. Ông bà nội tôi đều rất quý cô ấy, nên... chuyện chia tay là không thể.”

“Á á á á tốt quá đi mất!”

“Bao giờ cưới?”

Chẳng biết ai trong đám đông hét lên một câu như vậy, cả nhóm liền sững người. Không khí bỗng chốc im bặt, ai nấy tròn mắt nhìn chằm chằm vào Lục Hạo Đình, ánh mắt như đang gào thét: “Trả lời đi! Mau trả lời đi!”

Lục Hạo Đình khẽ liếc nhìn Cố Vân Tịch bên cạnh, ánh mắt ấy rõ ràng là định công bố.

Cố Vân Tịch khẽ giật nhẹ tay áo anh, lúng túng nói nhỏ: “Không… không nên đâu. Ở đây nhiều người quá…”

Cô cảm thấy quá phô trương, hơi ngại và không được tự nhiên.

Dù rằng trong lòng mỗi cô gái đều mơ ước được người đàn ông của mình công khai tình cảm, đặc biệt là trong lúc bị gia đình chồng tương lai nghi ngờ và phản đối như hiện tại…

Nhưng với cô, chuyện yêu đương vẫn nên giữ riêng tư một chút.

Cô vốn muốn giữ kín mối quan hệ này càng lâu càng tốt, thế mà… chỉ một bài đăng của Lục Hạo Đình đã phá tan toàn bộ sự im lặng ấy!

Giờ thì hay rồi, lại chuẩn bị lên hot search!

Cố Vân Tịch cúi đầu, hai má đỏ bừng. Vừa xấu hổ, vừa ngọt ngào, lại có chút lo lắng và bối rối. Một cảm xúc mâu thuẫn đến khổ sở!

Cô đang xoắn xuýt trong lòng.

Nhìn biểu cảm của cô, Lục Hạo Đình chỉ thấy buồn cười: cô gái nhỏ của anh lại đang rụt rè, đúng kiểu e thẹn rất “con gái”. Không tệ. Xem ra thời gian gần đây được anh cưng chiều quá nhiều nên cô càng ngày càng dễ thương!

Trước kia, cô ấy lý trí đến mức khiến người khác muốn phát điên, đặc biệt là khi đối diện với anh. Yêu đương mà cứ dè dặt như thế thì còn gọi gì là yêu?

Tình yêu chẳng phải là phải có lúc bồng bột, có chút điên cuồng, một chút dại khờ sao?

Lục Hạo Đình khoác vai Cố Vân Tịch, nhìn đám đông rồi thẳng thắn tuyên bố: “Chúng tôi đã bắt đầu chuẩn bị cho lễ cưới rồi. Nhanh thì cuối năm, chậm thì đầu năm sau sẽ tổ chức.”

Câu nói ấy vừa dứt, cả khu trung tâm thương mại như vỡ òa!

Trời ơi! Đây chính là kiểu thần tượng dứt khoát nhất mà họ từng thấy! Không vòng vo, không úp mở, không né tránh. Đưa về ra mắt rồi, ông bà nội đồng ý rồi, thậm chí lễ cưới cũng đang chuẩn bị, rõ ràng là sẽ cưới trong năm nay hoặc đầu năm sau!

Quá rõ ràng! Quá chuẩn soái ca!

“Á á á á á…!”

“Chúc mừng hai người!”

“Chúc phúc chúc phúc! Trăm năm hạnh phúc nhé!”

“Mau sinh quý tử nha!”

“Ha ha ha ha…”

Không khí xung quanh trở nên sôi động hẳn lên, tiếng cười rộn rã vang vọng cả khu. Mọi người vừa chúc mừng, vừa trêu ghẹo đầy vui vẻ.

Thấy thần tượng của mình được người yêu công khai bảo vệ như vậy, không một người hâm mộ nào lại không cảm thấy ấm lòng.

Sau khi nói ra những điều mà mọi người mong chờ nhất, và cũng đã cầm được ly trà sữa, Lục Hạo Đình liền chuẩn bị đưa Cố Vân Tịch rời đi.

Hôm nay họ đến trung tâm thương mại còn một việc quan trọng, đi xem lễ phục. Cửa tiệm đặt trước vẫn phải ghé qua.

Dù xung quanh vẫn còn rất nhiều người vây lại, nhưng với Lục Hạo Đình, việc đưa cô rời khỏi đó cũng chẳng mấy khó khăn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back