Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Chương 60


Chương 60

Từ trước đến đây Lục gia luôn ưu ái Lục Viên Thần lên, vì họ xem trọng anh hai anh, anh hai đúng là rất giỏi, đầu óc vừa thông minh, tính tình điềm đạm.

Khi ấy Lục Lãnh Phong thì ngược lại, cọc cằn rồi cục súc, còn hay đánh nhau, cũng chẳng thông minh như bây giờ đâu.

Đêm đó, có một sự trùng hợp đã xảy ra, Lục Viên Thần và Lục Lãnh Phong đều phát sốt, bởi vì chiều hôm ấy cả hai đi đá banh cùng nhau, cuối cùng về đều dính mưa nên đều phát bệnh.

Ba mẹ và bà nội lúc ấy chỉ chú ý đến Lục Viên Thần, còn Lục Lãnh Phong anh họ không để ý đến, thậm chí cũng không biết anh có phát sốt không.

Trong lòng đầy uất ức, Lục Lãnh Phong khùng khùng điên điên chạy ra khỏi nhà đêm đó với tình trạng sốt rất cao. Cũng may có cô bé đó đã cứu lấy anh, gọi người đưa anh đến bệnh viện.

Hy Nguyệt nghe đến đây đều bất ngờ.

” Anh còn nghe quản gia kể lại…cô bé đó đã giống như em…đã..”.

” Đã đưa tay cho anh cắn, để tránh anh cắn vào lưỡi, phải không?”.

Hy Nguyệt bất ngờ lên tiếng.

” Em…”.

Hy Nguyệt bất ngờ mở miệng nói chuyện như vậy, quả là quá sốc với Lục Lãnh Phong rồi.

Hy Nguyệt bất ngờ xoay người,cô lao lên ôm lấy Lục Lãnh Phong, trong lòng thầm mừng rỡ.

” Em…tìm được anh rồi ” Hy Nguyệt ngập ngừng nói.

Cái đêm định mệnh đấy, cô bị Hy Tuyết sai ra ngoài mua đồ cho ả ta, cuối cùng trời mưa thế nào cô cũng đành bất chấp mà đi, không ngờ lại gặp anh ngất xỉu ngoài đường.

Với một cô bé bảy tuổi, không biết phải làm sao, bất ngờ cậu bé kia lại co giật lên, Hy Nguyệt không biết làm sao, vừa đưa tay đến thì cậu bé đó đã cắn lấy cô.

Vì đau mà cô hét toáng lên, cũng may trời mưa nhưng vẫn có cảnh sát đi tuần, vị cảnh ấy đã phát hiện ra cô và cậu bé đó, nhanh chóng đưa cả hai đến bệnh viện.

Hy Nguyệt lúc ấy bị cậu bé đó cắn đến chảy máu, chú cảnh sát đó hoảng cả hồn, không nghĩ cô có thể chịu được như vậy.

Hy Nguyệt giao mọi chuyện lại cho chú cảnh sát ấy, còn cô gấp ga gấp chạy về Hy gia, vì về quá trễ, cuối cùng cô còn chịu đòn roi của Ninh phu nhân, bà ta luôn tìm cớ để đánh cô cho đỡ chướng mắt, thích thì đánh mà không thích thì cũng đánh.

Sau đêm đó Hy Nguyệt cũng rất lo lắng cho cậu bé ấy, cứ nghĩ cả hai sẽ gặp lại, cô ngày ngày đến nơi mà cậu bé ấy ngất xỉu, đứng đợi một ngày nào đó sẽ thấy cậu ta.

Nhưng cuối cùng là không thấy ai, kiên trì được nửa năm, Hy Nguyệt cũng từ bỏ.

Lục Lãnh Phong hoàn toàn không ngờ những gì cô vừa nói ra, tìm thấy anh?

Đêm đấy…cô bé đó là cô sao?

“Cô bé đã giúp anh đêm đó…chính là em sao?” Lục Lãnh Phong hỏi.

Đi một vòng, cuối cùng anh đã kết hôn với ân nhân cứu mạng của mình thế này sao?

Hy Nguyệt gật đầu, quá xúc động nên cô cũng bật khóc lúc nào không hay.

Hy Nguyệt lúc đó bảy tuổi, cô vẫn còn nói chuyện được. Bởi vì Ninh phu nhân chán ghét cô, bắt đầu cấm cô nói chuyện cũng vào năm đấy, từ đấy Hy Nguyệt cũng không muốn nói chuyện nữa, luôn giữ im lặng đến tận bây giờ.

Trái đất này đúng là tròn, quá tròn rồi.

Cuối cùng cả hai có duyên có phận, lại gặp nhau sau bao lâu thế này.
 
Chương 61


Chương 61

Cũng chính vì đêm đấy, nếu không có cô bé đó, anh đã mất mạng ngoài đường rồi.

Cũng chính vì đêm đó, Lục Lãnh Phong thay đổi con người mình, anh trở nên cô độc hơn, không muốn ai lại gần mình và ngược lại.

Bởi vì đêm đấy anh phát sốt, cả nhà đều chỉ chú ý đến anh hai anh, không hề ngó ngàng đến Lục Lãnh Phong bệnh tật ra sao. Đến khi tỉnh lại, cũng không ai đến chăm sóc anh ngoài quản gia.

Từ đấy, Lục Lãnh Phong không hề xuất hiện trong buổi tụ họp gia đình, cũng không ăn cơm chung cùng người thân, số lần anh nói chuyện với họ có lẽ cũng là đếm trên đầu ngón tay.

Khi cả nhà phát hiện ra Lục Lãnh Phong thay đổi, biết bản thân mình sai, nhưng muộn rồi..

Lục Lãnh Phong mãi mãi không chú ý đến, mấy năm qua họ luôn tìm cách gọi anh về dùng cơm, luôn xin lỗi anh vì sai lầm của mình.

Nhưng anh không nói, không đáp, chỉ im lặng, ngày ngày phấn đầu rồi ngồi vào cái ghế Lục tổng bằng thực lực của mình, nắm mọi quyền hành của Lục gia, là người đứng đầu trong nhà hiện giờ.

Cũng tốt thật, bây giờ anh đã có Hy Nguyệt bên cạnh, cô gái thay đổi anh, còn là cô bé năm xưa cứu lấy mạng anh lúc đấy.

” Tiểu Hinh, cảm ơn em “.

Lục Lãnh Phong cúi xuống, anh đặt lên môi cô một nụ hôn.

Cô gái của anh, anh sẽ bảo vệ em từ đây và mãi mãi về sau.

Hy Nguyệt đặt tay lên vai anh, cô cũng đáp trả lại.

Không ngờ cậu bé đã cắn cô đến chảy máu lại là người đàn ông này.

Cuộc đời mà, đúng là đâu ai biết trước được gì, người tính không bằng trời tính, chuyện này cũng chỉ có hai ta biết thôi.

Lục Lãnh Phong!



Nhà chính.

Lục Viên Thiệu kéo vali, anh đứng trước cửa đưa tay nhấn chuông.

Bên trong quản gia tiến ra, vừa mở cửa, nhìn thấy đại thiếu gia liền hoảng hồn.

” Đại…đại thiếu gia ” Quản gia thốt lên.

Lục Viên Thiệu đang tưới cây ngoài vườn gần đó, nghe tiếng của quản gia ông cũng gấp gáp đi ra, thấy con trai của mình đang đứng trước mặt, ông liền đến ôm lấy Lục Viên Thần.

” Viên Thần…con về rồi “.

Lục Viên Thần mỉm cười, đáp:” Vâng, con về rồi!”.



Buổi chiều, Lục Lãnh Phong cùng Hy Nguyệt dùng trà chiều ngoài vườn, hôm nay được nghỉ ngơi, còn bên cạnh cô như thế này thì còn gì bằng nữa đâu?

Nữ giúp việc lúc này đi đến chỗ anh, nói khẽ gì vào tai Lục Lãnh Phong, khiến Hy Nguyệt cũng tò mò theo.

Nghe tin từ giúp việc báo với mình, mặt mày Lục Lãnh Phong liền không vui vẻ gì mấy.

Hy Nguyệt đưa tay kéo ống tay áo Lục Lãnh Phong khiến anh chú ý đến mình.

Anh cũng liền quay sang nhìn cô, có chút không muốn nói, nhưng nhìn Hy Nguyệt thế kia ah cũng không muốn giấu.
 
Chương 62


Chương 62

” Nhà chính gọi đến, bảo anh và em đến đó dùng bữa tối vào ngày mai ” Lục Lãnh Phong nói.

Bọn họ muốn anh về chỉ vì…

Lục Viên Thần cũng đã về rồi, đã xuất hiện lại rồi.

Hy Nguyệt kéo lấy áo anh, cô lắc đầu.

[ Anh không muốn về thì đừng về ]

Dù sao mối quan hệ của họ cũng không tốt, nếu ngồi chung bàn ăn dùng bữa, chỉ là một bầu không khí nặng nề, nuốt không trôi nốt nữa là..

Tốt hơn là đừng về!

Nhà chính Lục gia.

Sự trở về bất thình lình của Lục Viên Thần khiến Lục gia nhào nháo cả lên, ai ai cũng bất ngờ về Lục Viên Thần.

Lục Viên Thần ở ngồi sofa, nhàn nhạ uống trà và trò chuyện cùng ba mẹ mình, cũng như có mặt bà nội ở đây.

” Lãnh Phong em ấy…” Lục Viên Thần lên tiếng, hỏi thăm đến tình hình của Lục Lãnh Phong.

Lục phu nhân lắc đầu thở dài, thấy vậy anh cũng đoán được ra sao rồi.

” Con nghe nói Lãnh Phong đã kết hôn?”.

Đáng ra hôn lễ của Lục Lãnh Phong anh cũng sẽ xuất hiện, nhưng vì bận việc không sắp xếp kịp để tham gia nên cũng không cũng biết mặt mũi em dâu mình ra làm sao cả.

” Em con có một cô vợ rất tốt ” Lão phu nhân lên tiếng, đang ngầm ám chỉ đến phía Lục Viên Thiệu nốt.

” Vậy ạ, vậy quá tốt rồi, con cứ sợ Lãnh Phong làm khổ con gái nhà người ta nữa ” Lục Viên Thần lên tiếng nói.

” Em nào dám chứ, anh hai?”.

Lục Lãnh Phong bất ngờ đi vào, bên cạnh là Hy Nguyệt đi cùng mình.

Cả nhà bất ngờ khi thấy Lục Lãnh Phong xuất hiện ở đây, hiếm khi anh chú ý đến nhà chính, một năm nhiều khi chỉ thấy anh về đây một lần.

Thật sự thì nhà chính này Lục Lãnh Phong không hề muốn về đây tí nào.

Chẳng qua là anh hai anh bất thình lình về nước, cũng nên sang hỏi thăm một chút chứ?

Hy Nguyệt đứng cạnh anh, bước vào đây cô thấy sức ép thật nặng nề. Bây giờ cô cũng hiểu rõ tại sao anh không thích về nhà chính rồi.

Đáng ra Lục Lãnh Phong cũng không về đâu, nhưng cũng là anh em, anh nói nên chào hỏi nhau một tiếng để còn biết là anh em.

Nghe thật miễn cưỡng quá đi thôi.

” Lãnh Phong, cháu dâu “.

Lão phu nhân kích động đứng dậy, bà đi đến chỗ anh.

” Hai đứa về sao không báo bà một tiếng?” Lão phu hỏi, nhìn sang Hy Nguyệt.

” Vậy con về quá bất ngờ, mọi người không kịp chuẩn bị gì ạ?” Lục Lãnh Phong hỏi.

” Không có, chỉ là bà…”.

” Bà không nghĩ con sẽ về đây đúng không?” Lục Lãnh Phong hỏi tiếp, sau đó ngẩn mặt nhìn sang ba và mẹ mình.
 
Chương 63


Chương 63

Lục Viên Thần đứng dậy, anh nhìn Lục Lãnh Phong.

” Lãnh Phong, em không được ăn nói với bà như vậy “.

” Được rồi được rồi, lâu lâu nhà chúng ta mới tụ họp, mau, mau đi dùng bữa tối đi ” Lão phu nhân vội xen vào.

Nếu cứ để như vậy thật sự sẽ xảy ra nội chiến đấy!

Đáng ra Lục Lãnh Phong phải về ngày mai theo cuộc gọi nhận được cơ, nhưng hôm nay anh thích về đầy thình lình như vậy.

Ngồi ở bàn ăn, ai ai cũng có mặt đông đủ.

Hy Nguyệt ngồi cạnh anh, có chút áp lực, không khí chẳng mấy vui vẻ, mà cô cũng đoán trước được rồi.

Lục Lãnh Phong nhìn bàn ăn, đúng là con trai cưng trở về, toàn nấu những món Lục Viên Thần thích, bày đầy bàn thế cơ mà.

” Lãnh Phong, bà cứ nghĩ cháu ngày mai mới về, thế nên…”.

” Không sao, để vợ con ăn là được, những món này con bị dị ứng, không nuốt nổi ” Lục Lãnh Phong thản nhiên nói.

Anh quay sang nhìn Hy Nguyệt, mỉm cười.

Hy Nguyệt nhìn ngược lại bàn ăn, đống món ăn trên bàn này, vẫn có vài món anh hay ăn mà?

Sao lại bảo dị ứng chứ?

” Lãnh Phong, con đừng có quá quắt lên ” Lục Viên Thiệu tức giận, ông lớn tiếng quát.

” Con quá quắt sao? Ba mẹ cũng đâu biết con dị ứng cái gì, không ăn được gì đâu chứ? “Lục Lãnh Phong đáp.

Hy Nguyệt vội kéo áo anh, ý muốn nói anh bình tĩnh lại.

Anh đang lớn tiếng đáp lại với ba mình đấy!

Lục Viên Thiệu tức đến đỏ mặt, thật sự thì từ lâu ông và anh không hề hợp nhau, ngồi chung một chỗ thế này sẽ như nước với lửa vậy, đấu đá lẫn nhau y chang kẻ thù.

” Được rồi, Lãnh Phong nó chỉ nói nó không ăn được thôi mà, con đừng có lớn tiếng ” Lão phu nhân lên tiếng, bà nhìn sang Lục Viên Thiệu .

Bữa ăn này đúng là không vui vẻ mấy như bà đợi,

Lục Viên Thần im lặng nãy giờ, anh nhìn sang phía Hy Nguyệt.

” Đây là em dâu sao? Chào em, anh là Lục Viên Thần, anh trai của thằng nhóc này “Lục Viên Thần lên tiếng.

Anh không chú ý đến cuộc cãi vả hồi nãy của Lãnh Phong và ba mình.

Hy Nguyệt vội cúi đầu chào Lục Viên Thần.

Cô cứ nghĩ mình đang ngồi trên đống lửa vậy đấy, thật sự quá làm người khác sợ hãi rồi.

” Vợ em không nói chuyện được, anh hai thông cảm ” Lục Lãnh Phong lên tiếng nói thay cô.

” Không nói chuyện được, ít nhất cũng nên biết thân phận của mình ” Lục phu nhân bắt đầu cất giọng, từ đầu bà chỉ im không nói gì, nhưng chuyển hướng sang Hy Nguyệt liền mở miệng nói chuyện.

Biết bà đang nói gì, Lục Lãnh Phong bật cười:” Thì Hy Nguyệt là thiếu phu nhân của Lục gia, thân phận là như thế mà mẹ “.
 
Chương 64


Chương 64

” Cô ấy dĩ nhiên biết thân phận mình ở đâu chứ ” Lục Lãnh Phong đáp trả lại.

Lục Viên Thần thì không nói gì, chỉ im lặng nâng ly rượu vang lên uống.

Lục Viên Thiệu lại càng không dám nói gì thay, lão phu nhân ăn cũng không nỗi nữa, cả nhà trở nên u ám hơn.

” Hôm nay con đến đây là để hỏi thăm anh hai…”.

” Đó là việc đầu tiên, nhưng còn có việc thứ hai con muốn nói với ba rằng “.

” Ba đừng nghĩ đến việc đưa Hy Nguyệt rời khỏi con”.

” Ba, ba biết mình đã làm gì rồi đó?”.

Lục Lãnh Phong bất ngờ kéo Hy Nguyệt đứng dậy, anh nắm lấy tay cô đưa lên rồi bảo:” Ba, mẹ…con biết hai người trước giờ luôn muốn giữ cái hình tượng của mình thật tốt đẹp trước mặt người khác “.

” Nhưng lần này, hy vọng hai người đừng xen vào chuyện của con “.

Lục Lãnh Phong tuyên bố nói.

Hôm ba anh đến tìm cô, đã có giúp việc lén báo lại với Lục Lãnh Phong. Lục Thiên Tư cũng báo liền sau đó, anh biết Hy Nguyệt sẽ không cho mình biết chuyện này.

Vì cô nghĩ mình phải xa anh thật sự.

Lục Viên Thiệu đen mặt nhìn con trai mình, đứa con này…

Nó là luôn chống đối ông!

Lục Viên Thần coi như không có chuyện gì, vẫn cứ bình thản ngồi dùng bữa tối của mình.

Đồ ăn ngon như vậy, bỏ thì quá phí đi rồi.

Từ trước đến ai ai cũng biết rõ Lục Viên Thần được tất cả xem trọng, còn Lục Lãnh Phong lại bị xem một kẻ phiền phức, gánh nặng lớn cho gia đình.

Nhưng nào ngờ được chứ, Lục Lãnh Phong bất thình lình nắm được Lục thị, trở thành người đứng đầu Lục gia.

Mặc dù Lục Viên Thần là con trai trưởng, luôn sống trong sự kỳ vọng của ba mẹ, sự kỳ vọng hết sức cao cả.

Nhưng anh không quan tâm, chúng thật sự rất nhàm chán. Đó là lí do Lục Viên Thần mượn cớ đi du học, sau đó liền không muốn trở về nước.

Đi cũng đã mấy năm liền, bà nội tuổi đã cao, đó chính là lí do Lục Viên Thần quay về đây thôi. Cũng muốn xem em trai mình sống tốt thế nào rồi.

Lục Lãnh Phong nói xong liền kéo Hy Nguyệt rời đi không nói lời nào với ba mẹ mình.

Việc chính anh về đây là để nói rõ cho bọn họ biết, đừng bao giờ xen vào chuyện riêng tư của anh.

Đặc biệt là có ý nghĩ đưa Hy Nguyệt đi.

Thật ra trước khi kết hôn, Lục Viên Thiệu đã nói với anh chỉ duy trì cuộc hôn nhân này trong sáu tháng, sau đó hãy li hôn.

Lúc đấy anh không có thiện cảm hay tình cảm gì với Hy Nguyệt nên chỉ gật đầu.

Giờ thì hay rồi, bị nghiệp quật cmnr!

Hy Nguyệt bị anh kéo ra xe, cô vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tại sao anh biết về chuyện ba anh đã đến tìm cô chứ?

Đây là lí do Lục Lãnh Phong trở về nhà chính rồi dẫn cô đi cùng đấy sao?
 
Chương 65


Chương 65

Lục Lãnh Phong cài dây an toàn cho Hy Nguyệt, anh nhìn cô rồi nói:” Sau này em không cần lo nữa. Cũng không cần phải sợ mình sẽ rời khỏi anh”.

Lục Lãnh Phong hôn lên trán cô, anh đã hứa với lòng mình sẽ bảo vệ cô gái ngốc nghếch này về sau mãi mãi mà.

” Anh sẽ bảo vệ em, công chúa nhỏ…”.



Lục Viên Thần ăn xong thì đứng dậy, anh thản nhiên nói:” Con ăn xong rồi, con xin phép “.

Lục Viên Thần rời khỏi bàn ăn, sau đó tiến ra xe, lái xe rời đi khỏi nhà chính.

Lão phu nhân không còn lời nào để nói nữa.

Năm xưa tất cả đều chỉ biết thiên vị cho Lục Viên Thần, khiến Lục Lãnh Phong trở nên thế này.

Là do tất cả đã phạm sai lầm lớn, còn tạo ra vết thương lớn trong lòng Lục Lãnh Phong, khiến thằng nhóc này chẳng muốn ngó ngàng đến người thân mình.

Cũng đúng, là trước kia tất cả không ngó ngàng đến Lục Lãnh Phong mà.



Lục Viên Thần lái xe đi dạo quanh một vòng thành phố, sau đó lại dừng xe trước nhà của Lục Lãnh Phong.

Anh bước xuống xe, có lẽ cả hai đã về nhà lâu rồi.

Đưa tay nhấn chuông, Lục Viên Thần thản nhiên đợi người ra mở cửa.

” Đại…đại thiếu gia “.

Nữ giúp việc thấy anh liền bất ngờ, Lục Viên Thần mỉm cười, đi vào trong.

Lục Lãnh Phong là người lạnh lùng ra sao thì Lục Viên Thần thì lại ấm áp bấy nhiêu.

Tiến vào nhà, Lục Lãnh Phong đã ngồi ở sofa đợi sẵn.

Anh cũng đoán được thằng nhóc này sẽ đợi mình mà.

Lục Viên Thần ngồi xuống, anh mỉm cười nói:” Đây là em trai của anh sao? Anh không ngờ em lại ra mặt bảo vệ em dâu như vậy “.

” Hy Nguyệt là người em yêu, dĩ nhiên em phải bảo vệ cô ấy ” Lục Lãnh Phong đáp.

Thái độ khác hẳn hoàn toàn khi ở nhà chính luôn.

” Em trai anh cũng biết yêu rồi đấy à?” Lục Viên Thần quan tâm hỏi.

” Hy Nguyệt là người đầu tiên, cũng là người cuối cùng “.

Nói thật, trước kia Lục Lãnh Phong không hề nghĩ đến chuyện yêu đương, chỉ riêng Hy Nguyệt là khác, khi cô xuất hiện, anh đã bắt đầu suy nghĩ đến chuyện tạo dựng một mối quan hệ tình cảm tốt đẹp và lâu dài.

” Thật sến súa đấy, đây có phải là em trai của tôi không đây?” Lục Viên Thần hỏi.

” Em cũng đâu sến bằng số tiểu thuyết của anh ” Lục Lãnh Phong đáp.

Lục Viên Thần và anh luôn giữ mối quan hệ anh em tốt đẹp.

Chỉ có ba mẹ anh là thiên vị cho Lục Viên Thần và chán ghét anh thôi. Chứ anh hai thì chưa từng chán ghét anh, còn hết sức yêu thương em trai mình nữa.
 
Chương 66


Chương 66

Lục Viên Thần ra nước ngoài du học, cuối cùng dòng đời xô đẩy sao liền biến thành tiểu thuyết gia nổi tiếng, sách bán cũng rất chạy đấy.

” Em đấy, lại trêu anh rồi ” Lục Viên Thần nói.

Vì cả hai anh em tình cảm rất tốt, nên chuyện gì đôi bên cả hai đều kể nhau nghe.

” Mà sao anh nổi hứng về nước vậy? Trước đến đây, em thấy anh không muốn về mà ” Lục Lãnh Phong hỏi.

” Anh về thăm bà nội, dù sao sức khỏe của bà không tốt, bà tuổi cũng cao rồi “.

” Lãnh Phong, anh biết em còn giận mọi người lắm. Nhưng bà nội tuổi đã cao, bà cũng biết sai rồi, em nên dành thời gian quan tâm bà đi “.

” Đừng giận bà nữa “.

Lục Lãnh Phong dựa vào sofa, anh không đáp gì, chỉ nhìn Lục Viên Thần.

Nhiều lần Lục Viên Thần cũng đã khuyên Lục Lãnh Phong nhiều lần nhưng đều không có kết quả gì mấy.

Trên phòng, Hy Nguyệt nằm lăn qua lăn lại ngủ không được, cô quyết định ngồi dậy xuống nhà xem anh đang làm gì bên dưới.

Anh đưa cô về nhà, sau đó bảo cô ngủ trước đi, còn bản thân cứ ngồi lì dưới phòng khách chả biết đang làm trò khỉ gì nữa.

Hy Nguyệt đi xuống, nhìn thấy Lục Viên Thần ngồi đó, cũng may vịnh kịp, nếu không có đã ngã xuống mất rồi.

Anh hai…anh hai anh đến đây làm gì vậy?

” Tiểu Hinh?” Lục Lãnh Phong thấy cô xuất hiện liền hỏi, không phải anh dặn cô là ngủ sớm sao?

Lục Viên Thần thấy Hy Nguyệt, anh lên tiếng:” Xem ra em dâu không có em bên cạnh không ngủ được kìa “.

” Anh về trước đây, hai đứa cũng ngủ sớm đi “.

Lục Viên Thần đứng dậy nói, sau đó rời khỏi nhà của em trai mình.

Hy Nguyệt nhìn Lục Viên Thần rời đi, có phải cô vừa chen vào cuộc trò chuyện của cả hai không? Làm Lục Viên Thần thấy phiền rồi đi về?

” Em đấy, không chịu ngủ sớm đi “.

Lục Lãnh Phong đi đến vác cô lên vai. Anh hai nói đúng, nên đi ngủ sớm.

Ngủ sớm hay chưa thì ai đoán được Lục Lãnh Phong sắp làm chuyện gì chứ?



Lục Viên Thần ngồi trên xe, anh thở dài, thắt dây an toàn lại rồi đạp chân ga rời đi.

Đi được một đoạn thì anh nhận được điện thoại, đành bắt máy.

” Xin chào “.

Bây giờ đã trễ, ai tìm anh vậy chứ?

[ Viên Thần…anh đang ở đâu vậy? ]

” Sao đấy bảo bối? Anh vừa về nước em liền nhớ anh sao?” Lục Viên Thần ngọt ngào hỏi.

Thì ra là bảo bối của anh gọi đến.

[ Em…em ]

” Bảo bối, ngoan nào, anh sẽ về sớm với em thôi ” Lục Viên Thần đáp.
 
Chương 67


Chương 67

[ Viên Thần, em thật sự rất sợ, hay là em về nước với anh nhé? ]

” Không được, bảo bối, ở đây rất nguy hiểm, em không được về đây “.

” Nếu em về đây, anh sẽ giận em đấy ” Lục Viên Thần nói.

Đầu dây bắt đầu im lặng, bảo bối của anh không nói gì nữa.

Đúng là anh nào em ấy, đều cuồng điên cuồng khùng người mình yêu mà.

Mà…

Bảo bối của Lục Viên Thần là ai thế?



Ở sân bay, bảo bối của Lục Viên Thần nắm chặt vali, tay cầm điện thoại run rẩy.

” Viên Thần, nhưng em đã về nước rồi…”.

” Em xin lỗi, em làm anh giận rồi “.



Một tuần sau.

Mới đó Lục Viên Thần đã trở về cũng khá lâu, bên nhà chính cũng không ai dám làm phiền đến Lục Lãnh Phong nữa.

Hôm nay có nhiều chuyện cần Lục Lãnh Phong giải quyết, anh bận đến đầu xù tóc rối luôn rồi.

Hy Nguyệt không biết ở nhà ra sao, gần đây anh bận không quan tâm đến cô nhiều, cứ để Hy Nguyệt ở nhà như vậy cô sẽ buồn chán lắm không?

Càng nghĩ càng lo cho công chúa nhỏ của mình, nhưng công việc anh cũng không thể bỏ được.

Công việc và công chúa, quá ép bức suy nghĩ của Lục Lãnh Phong rồi.



Hy Nguyệt ở nhà vẫn vậy, ngoài việc làm bà vợ thực thụ và chăm sóc cây nhà lá vườn thì cô cũng chẳng biết làm gì.

Gần đây bên Hy gia cũng không dám làm càng với Hy Nguyệt, có lẽ Lục Lãnh Phong đã ra mặt thay cô.

Dù sao nói đến Lục gia, ai ai cũng phải khiếp sợ mà.

Lục Lãnh Phong chỉ cần lên tiếng cũng có thể hại chết con đường làm ăn của người khác rồi đấy.

Từ hôm bên nhà chính đến giờ, mọi thứ đều êm đềm.

Xem ra sức ép của Lục Lãnh Phong thật sự quá lớn, đến cả gia đình cũng không dám động vào anh.

Quá quyền lực rồi!

Hy Nguyệt ngồi một góc, cô bắt đầu học cắm hoa.

Mặc dù không giúp được gì cho anh trong công việc nhiều, nhưng cô cũng nên học hỏi nhiều thứ, không giỏi cái này cũng nên biết cái khác.

Để còn xứng với cái danh thiếu phu nhân của nhà họ Mộ, là vợ của Lục Lãnh Phong chứ.

Nhìn chiếc nhẫn cưới trên tay, Hy Nguyệt mỉm cười một mình.

Từ khi hạnh phúc cùng anh, cô cười nhiều hơn trước, yêu đời đến lạ luôn mà.
 
Chương 68


Chương 68



Hy gia.

Vì tổn thất lần trước Lục Lãnh Phong gây ra quá lớn, Ninh lão gia quyết định làm nên một bữa tiệc, cố gắng lấy lòng lại các đối tác cũ.

Hy Tuyết nghe chuyện, cô liền xen vào:”Ba, nếu thế có thể làm tiệc trên du thuyền không?”.

” Con nghe bảo Lục Lãnh Phong rất thích biển, nếu làm vậy có lẽ sẽ lấy lòng anh ta được “.

Nghe con gái rượu của mình nói vậy, Ninh lão gia liền gật đầu đồng ý.

Hy Tuyết đạt được mục đích, cô ta thầm cười trong lòng.

Lần này tao phải dìm chết mày con câm Hy Nguyệt!

Chuyện lần trước tao không thể bỏ qua được. Dù gì cũng chỉ là một con câm, tại sao lấy được lòng của Lục Lãnh Phong chứ? Công bằng ở đâu?

Tên đấy cũng hẳn là tên hâm, một con câm vô dụng như vậy cũng ra mặt bảo vệ được.

Đúng là khùng đi với điên mà!

Lục Viên Thần ngồi ở trong vườn, nhàn nhạ dùng trà, anh bất ngờ nhận được điện thoại từ bảo bối của mình.

” Bảo bối, em làm sao vậy?”.

[ Thần, em sợ lắm, em muốn ở cạnh anh ]

Dạo gần đây bảo bối liên tục gọi cho anh, luôn nói mình rất sợ.

Anh và bảo bối quen nhau khi đi cùng chuyến tàu, lúc đấy bảo bối bị ức hiếp, Lục Viên Thần thấy bất bình nên ra tay tương trợ, sau đó cả hai quen biết nhau, cuối cùng thì thành ra thế này luôn.

Bảo bối từ bé đã bị ba mẹ lạnh nhạt, bọn họ luôn bận rộn và bận rộn, không quan tâm đến bảo bối. Đến khi đi học, bảo bối bị bạn học ức hiếp, cũng từ đó mà rất nhút nhát, như một con thỏ trắng dễ bị ăn lấy lúc nào không hay.

Cũng chẳng biết từ khi nào, Lục Viên Thần trở thành người hùng của bảo bối rồi.

” Bảo bối, bây giờ anh chưa về được, em có thể ngoan ngoãn đợi anh không?”.

” Có phải ai ức hiếp em không? Để anh gọi Lina giúp đỡ em ” Lục Viên Thần nói.

Lina anh đang nói ở đây là trợ lý của anh. Ngoài là tiểu thuyết gia, Lục Viên Thần cũng có kinh doanh, tuy không lớn mấy đâu haha.

[ Không cần…không cần ]

[ Chẳng qua là không có anh bên cạnh, em rất sợ ]

” Bảo bối, ngoan, để anh sắp xếp rồi về với em ” Lục Viên Thần trấn an tiểu bảo bối của mình.

Là con người nhút nhát, từ khi cả hai quen nhau là ngủ cùng nhau, không có bảo bối anh cũng không ngủ ngon thật.

[ Vâng…]

Nói rồi bảo bối cúp máy. Trong lòng Lục Viên Thần cảm thấy có lỗi với bảo bối nhỏ này của mình, nhưng đành vậy thôi, chứ nên biết làm sao đây chứ?



Lục Lãnh Phong bên này nhận được lời mời dự tiệc từ Ninh lão gia.

Buổi tiệc được diễn ra vào cuối tuần này trên du thuyền sang trọng.

Đọc đến đây, Lục Lãnh Phong tự bật cười.

Đây là đang muốn làm gì đó lấy lòng anh sao?
 
Chương 69


Chương 69

Hy Nguyệt thấy anh ngồi đọc gì đó, cô từ từ chui vào lòng anh.

Cô ngẩn mặt nhìn Lục Lãnh Phong, cả hai mặt kề mặt gần nhau.

” Ninh lão gia muốn chúng ta dự tiệc, em có muốn đi không?” Lục Lãnh Phong bỏ máy tính bảng qua một bên, anh ôm lấy Hy Nguyệt hỏi.

Nghe đến ba mình, lòng cô có chút trùng xuống.

” Không muốn sao?” Lục Lãnh Phong hỏi.

Cô vội lắc đầu.

Nếu cô không muốn, nhất định anh không tham gia. Lỡ đâu bữa tiệc đó có liên quan đến công việc của anh thì sao, vì cô mà bỏ lỡ thì cũng không đáng.

” Vậy để anh bảo thư kí Lâm đem sang cho em vài bộ váy “.

” Hôm đấy em phải thật sự xinh đẹp, để cho bà điên nào đấy tức tím người ” Lục Lãnh Phong nói.

Người anh nói ở đây là Hy Tuyết, trong mắt anh cô ta chả khác gì một bà điên.

Một bà điên hết sức ngang ngược.

Hy Nguyệt nghe anh gọi Hy Tuyết là bà điên chỉ biết cười, Lục Lãnh Phong đang ghét ra mặt luôn đấy sao?



Loay hoay đến cuối tuần. Bữa tiệc của Hy gia được diễn ra.

Hy Nguyệt hôm nay mặc bộ váy màu xanh dương nhạt, trang điểm nhẹ nhàng, tóc cũng chỉ là uốn một chút, trông rất xinh đẹp.

Bước đi cùng anh, Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong quá xứng đôi rồi.

Chả biết Ninh lão gia đánh hơi ra sao, cũng kéo nốt Lục Viên Thần có mặt ở trong bữa tiệc này.

” Anh cũng được mời sao?” Lục Lãnh Phong nhìn anh hai mình hỏi.

Lão cáo già này…

” Phải, lão ta đúng là mũi thính, tai cũng rất thính ” Lục Viên Thần nói.

Đằng xa, một người luôn hướng về phía Lục Viên Thần.

” Không ngờ lão ta lại chịu chơi như vậy ” Lục Lãnh Phong một tay quấn lấy eo cô, tay cầm li rượu nói.

Hy Nguyệt không hiểu cả hai đang mờ mờ ám ám nói vấn đề gì. Nhưng bữa tiệc này đúng chỉ là dành cho giới thượng lưu, quá ngộp ngạt với một người như cô rồi.

Hy Nguyệt nhẹ nhàng gạt tay anh ra.

” Sao vậy Tiểu Hinh?” Anh hỏi.

Cô chỉ ra phía cửa, ý muốn ra đó hóng gió một chút.

” Dù sao trong đây cũng ngộp ngạt, cứ để em ấy đi đi ” Lục Viên Thần lên tiếng nói.

” Vậy được rồi, em đi đi, nhớ cẩn thận đấy ” Lục Lãnh Phong ân cần bảo.

Hy Nguyệt gật đầu, cô tiến ra phía bên ngoài của con thuyền.

Nhìn bầu trời đêm hôm nay thật đẹp, ngoài này gió cũng mạnh như vậy nữa, thật thoải mái hơn là cứ ở trong đó.

” Ô, chào Lục phu nhân “.
 
Chương 70


Chương 70

Hy Tuyết lúc này đi đến, trên tay cầm một li rượu vang.

Hy Nguyệt giật mình quay đầu lại, đúng là không thể né tránh được con người này mà.

” Nhờ ơn nhờ phước của tao, mày và Lục Lãnh Phong hạnh phúc chứ nhỉ?” Hy Tuyết tiến đến gần, cô ta hỏi.

Hy Nguyệt không thèm ngó ngàng đến cô ta. Coi như Hy Tuyết chỉ là một làn gió thoảng qua thôi.

Thấy mình bị làm ngơ, Hy Tuyết đi đến, xô Hy Nguyệt ngã vào lan can, sau đó đưa tay lên đổ li rượu vào người Hy Nguyệt.

” Con câm này, mày nghĩ mày là ai?”.

Hy Tuyết bóp lấy mặt cô, hung hăng nói.

” Mày đừng có ngang ngược với tao “.

” Thứ con hoang như mày, mãi mãi không ngốc đầu lên nổi đâu!”

Hy Tuyết bất ngờ xông đến, cô ta nắm lấy bả vai của Hy Nguyệt, liên tục trợn mắt nhìn lấy cô.

Hy Nguyệt đang bị ép vào đường cùng, bên dưới là biển, nếu như sơ xuất là cô sẽ bị đẩy xuống đó mất.

“ Một đứa như mày, dựa vào đâu mà được hạnh phúc chứ?” Hy Tuyết tức giận hỏi, người đàn ông ta không muốn kết hôn, nổi tiếng là tên lập dị, tính tình thì không ai chịu nổi thế mà lại đi yêu một con câm như vậy sao? Lý lẽ này đúng là nuốt không trôi rồi.

Hy Tuyết đúng như một bà điên, luôn luôn vô cớ gây sự với cô, Hy Nguyệt đang im lặng quan sát, làm sao để đẩy cô ta ra khỏi mình,nếu Hy Tuyết dùng sức một chút nữa, cô sẽ ngã nhào xuống dưới đó mất.

” Mày cũng chỉ là đứa con hoang, tao không tin đứa như mày sẽ có hạnh phúc ” Hy Tuyết phát ngôn mà không suy nghĩ trước, cô ta trước giờ là vậy, cứ tự cho mình đúng, cứ muốn làm Hy Nguyệt đau khổ đến cùng.

Hy Nguyệt định đẩy Hy Tuyết ra, cuối cùng chưa kịp đẩy ra nữa thì…

” Chết đi!”.

Hy Tuyết thốt lên, sau đó xô đẩy Hy Nguyệt qua rào chắn, để Hy Nguyệt rơi mình xuống dòng nước sâu và đen tối đó.

Hy Nguyệt cảm thấy cả người mình bị hất ra xa, sau đó liền rơi xuống nước.

Hy Tuyết đắc ý nhìn phía trên, khoanh tay nhìn Hy Nguyệt đang chật vật bên dưới.

” Cô làm gì vậy hả?”.

Một người đàn ông lạ đâu ra xuất hiện, anh vội chạy đến chỗ Hy Tuyết, nhìn thấy bên dưới có người đang không ngừng vớ tay lên.

Anh ta không suy nghĩ, liền nhảy xuống cứu lấy Hy Nguyệt.

” Thiếu gia…”.

Một vị quản gia chạy đến, thấy thiếu gia nhà mình vừa nhảy xuống đó, gấp gáp chạy đi gọi người đến chi viện giúp đỡ.

Bên dưới, Hy Nguyệt mất sức lực, cô không biết bơi…

Người đàn ông xa lạ đó bơi đến, anh ôm lấy Hy Nguyệt:” Cố lên, đừng có mà ngủ “.

Đây là về đêm, nước biển dĩ nhiên rất lạnh, chỉ vừa mới nhảy xuống thật lạnh đến thấu xương.

” Bên trên mau kéo chúng tôi lên đi ” Anh ngẩn đầu lên, la lớn.

Hy Tuyết hoảng sợ, cô ta vội chạy đi, nếu ở lại thì chỉ có mà toang vãi cả lúa thôi…

Người được gọi đến cũng đã đến, bọn họ tìm cách đưa người đàn ông đó cùng Hy Nguyệt lên.

Hy Nguyệt đã đuối nước, cô đưa lên với tình trạng không biết gì, đã ngất đi rồi.
 
Chương 71


Chương 71

Lúc này mọi người liền chú ý đến, vây thành đám đông, Lục Lãnh Phong và Lục Viên Thần bên trong tiến ra.

Hy Nguyệt được đặt xuống, người đã ướt sủng cả rồi.

” Cố lên…cố lên “.

Người đàn ông cứu Hy Nguyệt nhanh chóng đưa tay lên ngực của Hy Nguyệt, không ngừng nhấn mạnh xuống.

Lục Lãnh Phong tiến đến, nhìn thấy vợ mình nằm đó anh liền lao đến.

” Đã xảy ra chuyện gì?” Lục Lãnh Phong hốt hoảng xuống, tại sao cả người cô đều ướt hết thế này?

” Cô ấy bị đẩy xuống biển, tôi chỉ vừa mới đưa cô ấy lên thôi ” Người đàn ông đấy đáp.

Lục Lãnh Phong nhìn lấy cô, sau đó đẩy người cứu cô ra, bản thân tự cứu lấy Hy Nguyệt.

Anh bắt đầu sơ cứu cho cô, nhưng có vẻ như không có hiệu quả. Lục Lãnh Phong liền hít thật sâu, sau đó cúi xuống hô hấp nhân tạo cho Hy Nguyệt.

” Khụ…khụ…”.

Hy Nguyệt ho lên, cuối cùng cũng đã tỉnh lại.

” Hinh, Hinh…” Lục Lãnh Phong vội đỡ cô ngồi lên, về đêm ngoài biển rất lạnh, cả người Hy Nguyệt đều run lên cả rồi.

Một nhân viên phục vụ vội đem một cái khăn bông lớn đến, Lục Lãnh Phong liền đưa tay lấy chiếc khăn ấy, quấn Hy Nguyệt vào bên trong.

Dụ Bạch Ngôn bị đẩy sang một bên, anh cũng không biết mình nên làm gì tiếp theo.

Lục Lãnh Phong khẩn trương ôm cô rời đi, Hy Nguyệt đang rất lạnh, anh nên đưa cô đi thay bộ đồ này ra trước đã, nếu không sẽ bị bệnh mất.

Đám đông dần dần giải tán, Ninh lão gia cũng không dám tiến ra, vì ông biết chuyện này là ai làm ra rồi.

Dụ Bạch Ngôn nhìn ngang nhìn dọc, anh đang tìm Hy Tuyết, cô ả lúc nãy đứng nhìn cô gái kia bị đuối nước bên dưới, chắc chắn là cô ta đã đẩy cô gái đó xuống.

” Bạch Ngôn “.

Lục Viên Thần đi đến, nắm lấy tay Dụ Bạch Ngôn, kéo anh đến một góc vắng vẻ.

Dụ Bạch Ngôn nhìn thấy Lục Viên Thần liền sợ hãi, thôi xong rồi…

Bị phát hiện rồi!

” Tại sao em lại ở đây? Không phải em…” Lục Viên Thần nhìn Dụ Bạch Ngôn, không phải bảo bối của anh đang ở bên đấy đợi anh sao? Sao lại bất thình lình trở về đây thế này? Còn xuất hiện trên chiếc du thuyền này nữa.

Dụ Bạch Ngôn có chút run vì lạnh, nhìn Lục Viên Thần đầy ủy khuất.

” Bảo bối, có phải lạnh lắm không?” Lục Viên Thần vội lấy khăn tay ra, lau mặt cho Dụ Bạch Ngôn, bảo bối nhỏ này bình thường nhút nhát, hôm nay gan dạ đến mức nhảy xuống biển cứu người, còn là em dâu của anh nữa cơ chứ.

Dụ Bạch Ngôn vội nắm lấy tay Lục Viên Thần, anh lắc đầu:” Viên Thần,em không lạnh…”.

Dụ Bạch Ngôn ôm lấy Lục Viên Thần, sau đó nói:” Viên Thần, em xin lỗi, em đã về nước rồi “.

Lục Viên Thần thấy cả người Dụ Bạch Ngôn ướt sũng, anh cũng không dám mắng lấy bảo bối nhỏ của mình, thở dài một cái, anh lên tiếng nói:” Em đã về đây bao lâu rồi?”.
 
Chương 72


Chương 72

” Em có biết nếu để bị người ngoài phát hiện, em và anh sẽ không thể ở bên cạnh nhau không?”.

Lục gia có rất nhiều người kỳ vọng vào anh, nhưng cuối cùng họ đâu nghĩ rằng, đứa con trai họ xem trọng và đề cao…

Lại là người đồng tính đâu chứ?

Nếu như ba và mẹ anh biết, họ là người cổ hủ, nhất định sẽ không đồng ý chuyện này, còn có thể động tay đến Dụ Bạch Ngôn, từ trước đến đây ba mẹ anh là người luôn giữ hình tượng mà. Anh chỉ là đang âm thầm bảo về bảo bối của mình thôi.

” Em mặc kệ, em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi “.

Bí mật thì cũng có ngày lộ ra thôi.

Nhân viên phục vụ dẫn Lục Lãnh Phong đến phòng nghỉ, anh đặt Hy Nguyệt lên giường, sau đó lau khô người cho cô.

” Tôi sẽ đi chuẩn bị bộ đồ mới cho cô ấy ” Nữ phục vụ lên tiếng, sau đó ra khỏi phòng.

Lục Lãnh Phong gấp gáp cởi đồ của Hy Nguyệt ra, anh tìm khăn rồi lau người cho Hy Nguyệt, khi không cô lại rơi xuống biển như vậy, nếu không được cứu kịp thời thì sao đây?

” Để em xa anh chút là gặp chuyện mà ” Lục Lãnh Phong lẩm bẩm, đỡ cô lên rồi tiếp tục lau khô người cho Hy Nguyệt.

Hy Nguyệt còn tỉnh táo, lúc này rơi xuống nước như vậy thật sự đáng sợ lắm, cô cứ nghĩ mình đã bị chìm xuống đó mãi mãi rồi.

“Không sao rồi, không sao rồi ” Lục Lãnh Phong thấy cô liên tục run rẩy, anh vội trấn an cô.

Phục vụ lúc này mang đến cho anh một bộ đồ mới, Lục Lãnh Phong nhận lấy rồi giúp cô thay đồ nốt luôn.

Hy Nguyệt vẫn run vì lạnh lẫn sợ hãi, Lục Lãnh Phong cũng hết cách, anh chỉ biết ôm cô như vậy thôi.

” Nói anh nghe, làm sao em rơi xuống nước thế hả?”.

Hy Nguyệt không bất cẩn đến mức mà tự rơi xuống nước như vậy đâu. À mà khoan…đây là bữa tiệc của Hy gia, nhất định là có…

” Là Hy Tuyết đẩy em?” Lục Lãnh Phong gấp gáp hỏi.

Hy Nguyệt dùng sức gật đầu.

Nghe đến đây, máu điên trong người anh nổi lên, anh đặt Hy Nguyệt nằm xuống, kéo mền lên đắp cho cô.

” Em ở đây đợi anh, anh giải quyết xong sẽ về liền “.

Anh nói, sau đó ra ngoài, gọi phục vụ vào xem chừng Hy Nguyệt giúp mình.

Lục Lãnh Phong đi thẳng đến phòng Ninh lão gia, không cần lịch sử phép tắt cm gì hết, đạp cửa mà đi vô thôi.

Rầm

Lục Lãnh Phong đạp hư cái cửa, anh tiến vào, đứng nhìn Ninh lão gia và Hy Tuyết đang ngồi đó.

” Con…con rể…” Ninh lão gia sợ hãi, ông run lên, có phải Lục Lãnh Phong đã biết chuyện rồi không?

Lục Lãnh Phong tiến đến chỗ Hy Tuyết, cô ta cảm nhận được sát khí của anh hết sức đáng sợ, đang sợ cả xanh mặt ra cả rồi.

“Ư…”.

Lục Lãnh Phong đưa tay bóp lấy cổ Hy Tuyết, anh hung hăng nhìn cô ta.

” Là cô đã đẩy Hy Nguyệt xuống biển?” Anh hỏi.
 
Chương 73


Chương 73

” B..buông ra…” Hy Tuyết đánh vào tay Lục Lãnh Phong, muốn kéo tay anh ra khỏi cổ mình nhưng không thành.

” Nói, có phải cô đã đẩy Hy Nguyệt?” Lục Lãnh Phong không quan tâm đến Hy Tuyết đang muốn tắt thở, chỉ lo chất vấn cô ta.

Ninh lão gia sợ con gái mình bị bóp đến chết, ông vội đi đến kéo tay Lục Lãnh Phong ra.

” Con rể…con bé…con bé…”.

” Tránh ra “Lục Lãnh Phong quay sang nhìn Ninh lão gia, bây giờ anh thật sự rất đáng sợ đấy.

Lục Viên Thần lúc này chạy đến, anh đã nghe Dụ Bạch Ngôn nói lại, thể nào cũng đoán được Lục Lãnh Phong đến đây làm càng, cũng may là anh biết chút chuyện về Hy Nguyệt cũng như Hy gia, nên đến đây kịp lục.

” Lãnh Phong, bình tĩnh lại đi ” Lục Viên Thần đi đến lôi Lục Lãnh Phong ra, nếu để thằng nhóc này giết cô ta thì chỉ bẩn tay thôi.

Lục Lãnh Phong buông tay ra, đẩy ngã Hy Tuyết xuống sàn. anh tiến đến, đưa chân đạp lên tay cô ta.

” Đau…đau…” Hy Tuyết thét lên, cô ta đầy bi thảm nhìn Lục Lãnh Phong.

Anh cúi thấp người xuống, nắm lấy tóc của Hy Tuyết kéo dựng lên.

” Cô…có biết hậu quả khi động vào người phụ nữ của Lục Lãnh Phong này sẽ có kết cục ra sao không?” Lục Lãnh Phong bây giờ rất đáng sợ, đây chính là bộ dạng mà mọi người hay đồn thổi, hay nói rằng anh là người có tính tình khác thường ra sao.

Chuyện này thì Lục Viên Thần không xen vào ngăn cản, vừa…

Lục Lãnh Phong đang làm vậy cũng vừa lắm với cô ả kia!

” Đau…đau…làm ơn…thả ra đi…” Hy Tuyết vì đau mà khóc lóc van xin, Lục Lãnh Phong bây giờ như một con quỷ hóa điên vậy, khiến Hy Tuyết vừa sợ vừa lo, sức ép lớn đến mức không dám thở.

Lục Lãnh Phong bỏ tóc của Hy Tuyết ra, chân vẫn đạp lấy tay Hy Tuyết.

Bàn tay đẹp như vậy mà chỉ đi làm chuyện xấu, anh đạp cho hư cũng được, để cô ta khỏi phải đi hại người khác.

Tay của Hy Tuyết bị Lục Lãnh Phong dẫm lên đau đến thấu xương, dường như bàn tay của cô ta sắp gãy hết xương trong đó rồi.

Ninh lão gia muốn cứu con gái mình, nhưng bây giờ đại thiếu gia lẫn nhị thiếu gia của Lục gia đứng đây, ông ta chính là không dám.

Sự nghiệp của ông ta đều phải nhìn sắc mặt hai người đàn ông này, không thể vì đứa con gái gây chuyện lớn rồi bản thân gánh chịu hậu quả giúp Hy Tuyết.

Lục Lãnh Phong dẫm đến hả giận rồi anh mới đưa chân ra khỏi tay Hy Tuyết, ánh mắt đầy sát khí, như dao như kéo đang muốn nả vào hai cha con của nhà họ Ninh.

” Tôi nói cho các người biết, nếu các người còn chạm vào Hy Nguyệt hay làm gì tổn thương đến cô ấy…”.

” Tôi sẽ biến các người thành mồi cho cá mập ăn đấy “.

Ninh lão gia bị dọa một phen khiếp sợ, cuối cùng đành hủy bỏ ngang bữa tiệc này.

Ôm Hy Nguyệt rời khỏi du thuyền, thư kí Lâm đã chờ sẵn để đón cả hai về.

Lục Viên Thần cùng Dụ Bạch Ngôn rời khỏi đó nốt. Chẳng biết bảo bối của anh đã làm gì mà lên được du thuyền đấy, nhưng mục đích chính anh biết rõ nhất đó là đi theo Lục Viên Thần anh.
 
Chương 74


Chương 74

Nhìn thấy Lục Viên Thần đi cùng một người đàn ông lạ. Hình như đó là người cứu cô lúc nãy?

” Đây là…” Lục Lãnh Phong cõng cô trên vai, nhìn Lục Viên Thần hỏi.

” Đây là Dụ Bạch Ngôn, có lẽ em cũng nhớ những chuyện anh nói với em chứ?” Lục Viên Thần nói.

Thật ra bí mật của anh thằng em trai này đều biết rõ, cũng chưa có dịp ra mắt bảo bối với Lục Lãnh Phong này.

Anh ô lên một tiếng, đã hiểu vấn đề.

” Cảm ơn cậu đã cứu vợ tôi ” Anh vẫn nợ chàng trai này lời cảm ơn mà.

” Không có gì, không có gì đâu, thấy người gặp nạn phải giúp mà” Dụ Bạch Ngôn lên tiếng.

” Nhưng cô ấy…có sao không?”.

” Không sao, đã đỡ hơn rồi. Tôi xin phép đi trước đây “.

Lục Lãnh Phong cõng cô lại xe, đưa Hy Nguyệt vào trong rồi cùng thư kí Lâm đưa về nhà.

Còn Lục Viên Thần thì…

” Em và quản gia đang ở đâu?” Lục Viên Thần hỏi.

” Khách sạn ” Dụ Bạch Ngôn đáp.

” Vậy được rồi, anh đưa em và quản gia về khách sạn “.

Vì đôi khi bận rộn, anh không có thời gian để ý đến Bạch Ngôn nên đã tìm người giúp mình, quản gia đã đi cùng anh và Dụ Bạch Ngôn cũng lâu lắm rồi.

Dụ Bạch Ngôn ngồi nhìn Lục Viên Thần lái xe, trong lòng anh vui lắm, anh đã gặp được Viên Thần sau một tuần xa cách rồi.

” Đừng nhìn anh nữa, anh biết anh đẹp trai mà “.

Cái này…

Giống ai dữ dằn haha.



Hy Nguyệt được đưa về nhà. Trước khi ngủ anh đã pha cho cô một li trà gừng, để uống giữ ấm cho cơ thể.

Lục Lãnh Phong biết chuyện vừa rồi làm cô rất hoảng. Đang yên đang lành bị đẩy đến cái chết ai mà chẳng sợ cơ chứ.

Anh nhìn Hy Nguyệt ngủ say, bà điên kia là loại người giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà.

Lần trước anh khiến Hy gia đi xuống như vậy vẫn chưa chừa, cũng vì nể tình cả hai bên gia đình là quan hệ sui gia nên cũng không làm gì quá đáng, tránh truyền thông xen vào.

Nhưng mà…

Cô ta vẫn quá đáng với Hy Nguyệt như vậy, lần này anh không thể.

Anh sẽ đạp Ninh thị một cú đau điếng, đưa nó xuống không để có cơ hội ngốc đầu lên nữa.

Anh hôn nhẹ lên má cô, sau chuyện này anh cũng chừa rồi, không nên để Hy Nguyệt một mình, ngoài kia có quá nhiều nguy hiểm.

” Xin lỗi, bà xã…làm em sợ rồi “.

Lục Lãnh Phong ngọt ngào nói.
 
Chương 75


Chương 75

Anh cũng không biết mình động lòng Hy Nguyệt. Người ta nói nhiều khi yêu thì chỉ yêu thôi, đâu cần lí do.

Lục Lãnh Phong trước giờ cũng không phải là người đi theo khuôn khổ gì.

Anh nắm lấy tay cô đưa lên, mỉm cười như thằng tự kỉ vậy.

Anh nhận ra chứ, từ khi ngọt ngào hạnh phúc bên cạnh cô, anh chẳng khác gì bị động kinh hết.

” Đúng là yêu rồi…mới thấy yêu đời hơn “.



Hy Tuyết lần này quá thảm. Bị Lục Lãnh Phong đích thân ra tay, tay bị anh dẫm đau điếng mà.

Ninh lão gia chẳng biết nên nói gì nữa, đứa con gái ông xem như vàng như ngọc, cuối cùng làm ra chuyện lớn thế này đây.

” Con xem…con luôn nói Hy Nguyệt vô dụng, cuối cùng nó lại vớ được Lục Lãnh Phong một cách dễ dàng như vậy, còn con, Hy Tuyết…con đang làm trò gì vậy?” Ninh lão gia lớn tiếng nói.

” Ba…con…”.

Hy Tuyết cứng họng, quả thật lần này cô ta gây ra chuyện lớn rồi.

Người đàn ông lạ mặt đó cũng thật phiền phức, nếu không có anh ta lao vào nhiều chuyện thì Hy Nguyệt đấy cũng chết vì đuối nước rồi.

Tức thật mà!

Ninh lão gia càng nghĩ càng thấy không ổn.

Đứa con gái Hy Tuyết này đúng là không dùng được cho chuyện tốt gì mà.

Đứa con hoang ông xem thường từ trước đến nay, không ngờ lại là người giúp ích được chuyện lớn, nếu như đối xử với Hy Nguyệt tốt, có thể nói thêm vài điều tốt đẹp trước mặt Lục Lãnh Phong để bỏ qua những chuyện vừa xảy ra không.

Phải rồi…

Ông phải đến năn nỉ Hy Nguyệt, nên nhờ con bé giúp mình.



Ngày hôm sau.

Vì chuyện hôm qua nên Lục Lãnh Phong đi làm với tâm thế luôn lo lắng cho Hy Nguyệt, nhưng cô bảo không sao, đừng lo cho mình.

Cô ngồi ở sofa, tập tành tìm việc gì đó làm tại nhà. Lục Lãnh Phong bất ngờ mua cho cô một cái laptop, nếu cô có hứng thú với công việc gì cứ tập thành làm thử, anh sẽ giúp cô.

Khả năng ngoại ngữ của Hy Nguyệt rất tốt. Trước mặt mọi người cô không mở miệng nói chuyện, nhưng thật ra khi một mình, cô luôn tự luyện về khả năng học tiếng của mình, để phát âm chuẩn hơn.

Không biết Lục Lãnh Phong cần phiên dịch viên không nhỉ?

Nhưng mà…

Cô đã được mọi người biết đến là không nói chuyện được, chỉ là một con câm, bây giờ bất ngờ mở miệng thì quá tự vả và lừa người rồi.
 
Chương 76


Chương 76

Nghĩ đến đây, đầu óc Hy Nguyệt rối hết cả lên rồi.

” Thiếu phu nhân, có ba của cô đến tìm ” Giúp việc đi vào nói.

Ba của cô?

Hy Nguyệt nghe vậy, cô gập laptop xuống, gật đầu nhìn nữ giúp việc.

Xem ra…

Ông ta đến đây cũng chẳng phải tốt lành gì.

Có mục đích cả thôi.

Ninh lão gia bước vào, trên tay cầm túi to túi nhỏ.

Sống cùng ông lâu vậy, ngoài ghẻ lạnh và ghét cô, đánh đập cô, cô chưa từng thấy ông mua gì tặng mình.

” Hy Nguyệt, ba đến thăm con nè ” Ninh lão gia nói chuyện với giọng ngọt ngào hết sức.

Ha…

Cô cảm thấy ông còn đáng sợ hơn mấy em gái trà xanh nữa đấy?

Hy Nguyệt nhìn Ninh lão gia, cô không biểu hiện gì trên mặt. Dù gì cũng là ba ruột cô, nên cô cũng biết rõ ông đang nghĩ gì mà.

” Hy Nguyệt, con có sao không? Chuyện đêm qua ba xin lỗi, chị gái con nó không cố ý đâu “.

Ninh lão gia ngồi xuống, bắt đầu dùng những lời ngon lời ngọt bảo.

” Hy Nguyệt, con có thể bảo con rể đừng tính toán chuyện này không?”.

Ninh lão gia đi vào vấn đề chính.

Hy Nguyệt nhìn ông, có vẻ hơi khinh thường. Quả nhiên như cô đoán đúng, ông đến đây là để cô bỏ qua, nói lại với Lục Lãnh Phong đừng ra tay làm gì Hy gia nữa.

Hy Nguyệt phũ phàng lắc đầu từ chối.

Anh muốn làm gì, cô không cản.

Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Dù gì cô cũng muốn anh dạy Hy Tuyết thay mình, cho cô ta một bài học nhớ đời!

Nghe đâu đêm qua anh đã đến gặp cô ta, xém xíu dẫm gãy tay của Hy Tuyết rồi.

” Hy Nguyệt…dù sao cũng là chị gái con…con có thể…”.

Hy Nguyệt không rảnh rỗi nghe Ninh lão gia kể lể, cô đứng dậy cầm laptop về phòng thẳng thừng.

Ninh lão gia bị bỏ lại, ông cố gắng kiềm nén tức giận.

Con bé này…ỷ có Lục Lãnh Phong nên bắt đầu làm càng sao?



Lục Lãnh Phong ở công ty nhận được tin Ninh lão gia đến nhà tìm Hy Nguyệt. Anh cũng nghĩ ông ta đã dùng đến nước đi này.

Nhưng anh cũng đoán trước được, Hy Nguyệt sẽ không chú ý hay dễ dàng tha thứ cho ông ta đâu. Người như lão cáo già đó, phải đánh thật mạnh, đau thật đau mới hiểu chuyện được.

Lục Lãnh Phong dựa vào ghế, anh nên làm gì tiếp theo để hành hạ Hy gia đây…

Coi như trả đũa thời gian qua cho Hy Nguyệt luôn. Những vết sẹo trên lưng cô, anh sẽ từ từ thay cô tính sổ từng cái, không bỏ sót cái nào.

Ninh lão gia, Hy Tuyết, Ninh phu nhân…

Các người sẽ là quân cờ của Lục Lãnh Phong này thôi!
 
Chương 77


Chương 77



Hy Nguyệt ngồi trên giường, cô mày mò trong máy tính. Chuyện lúc nãy Ninh lão gia nói với cô cô cũng không để tâm đến mấy.

Ông ta cũng chỉ vì tiền, vì danh lợi mới tốt lành vậy thôi. Cái ngày đẩy cô đến kết hôn với Lục Lãnh Phong, ông ta còn nghĩ cô sẽ chết thay cho Hy Tuyết vàng bạc châu báu của ông ta cơ mà.

Ai ngờ trời lại thương cô, cho cô có một ông chồng hoàn hảo tuyệt mỹ đến như vậy chứ?

Còn hết sức yêu cô như vậy, Hy Nguyệt cũng như anh, cả hai đều đang rất hạnh phúc.

Lần này đúng là chọc tức Hy Tuyết và Ninh lão gia quá rồi.

Hy Nguyệt hít thật sâu, cô đưa tay lên vuốt nhẹ cổ mình.

Cô…

Có nên bắt đầu nói chuyện lại không?



Nhà chính Lục gia.

Lục phu nhân ngồi nhìn Lục Viên Thiệu , bà lên tiếng hỏi:” Ông cứ để như vậy sao?”.

” Chuyện gì?”.

” Con bé Hy Nguyệt…không phải ông đã định sớm cuộc hôn nhân đó chỉ xảy ra trong vòng sáu tháng, sau đó ông sẽ để Lãnh Phong kết hôn với Song Tử à?”.

Lục phu nhân hỏi.

” Bà cũng đã thấy Lãnh Phong nói rồi đấy…”.

Bây giờ người nắm quyền là Lục Lãnh Phong, mặc dù ông là ba anh nhưng vẫn phải nhìn sắc mặt con trai mình mà sống đấy.

” Chỉ là một con câm, anh không giải quyết được sao?” Lục phu nhân nói.

Bà vẫn không thể chấp nhận đứa con dâu này được.

” Ý bà là…”.

” Nếu con bé đó chết, Lãnh Phong cũng sẽ đau lòng một thời gian. Cho dù nó giỏi đến đâu, nó cũng không thể biến người chết sống lại “.

” Ông hiểu ý tôi đó ” Lục phu nhân nâng tách trà lên, ám chỉ ý mình muốn làm ra cho ông biết.

Chỉ có cách là giết chết Hy Nguyệt, mới tách được Lục Lãnh Phong ra khỏi con bé đó được.

Lục Viên Thiệu hơi dè chừng, thật ra lấy mạng Hy Nguyệt thì dễ đấy…

Nhưng mà thằng bé đấy.

” Nếu giết rồi cũng nên khiến xác không còn nguyên đi “.

” Lúc đấy Lãnh Phong cũng không thể cứu được “.

Lục phu nhân bình thản nói, bà không để ý lời của mình chứa đầy sự ác độc bên trong.

Người phụ nữ này quá đáng sợ rồi…

” Bà…” Lục Viên Thiệu không nghĩ vợ mình đưa ra cách tàn nhẫn như vậy.
 
Chương 78


Chương 78

Đúng rồi, bà rất thích con bé Song Tử đấy, làm sao mà chấp nhận nổi người có thân phận như Hy Nguyệt cơ chứ.

” Tôi chỉ muốn Song Tử làm con dâu của mình, còn con bé câm đó…”.

” Nó hoàn toàn không xứng “.

” Lãnh Phong đúng là mù thật mà, tại sao lại đi yêu con bé đấy cơ chứ?”.

” Đủ rồi, bà đừng nói nữa…trước mắt bà đừng động tay vào…” Ông lên tiếng chen ngang lời bà nói.

” Ông đang cấm tôi đấy sao?”.

” Thiệu, nếu ông không dám ra tay, tôi sẽ đích thân thay ông làm việc này “.

” Lấy mạng Hy Nguyệt, chuyện đấy dễ như ăn cháo với tôi, cái mạng nhỏ bé đấy…chúng ta lấy lúc nào không được chứ?”.

Lục Viên Thần ở cạnh Dụ Bạch Ngôn , anh đang sắp xếp để đưa bảo bối mình về Pháp lại.

” Viên Thần, em không muốn về đó ” Dụ Bạch Ngôn bắt đầu nhõng nhẽo, anh muốn bên cạnh Lục Viên Thần cơ mà.

Lục Viên Thần nắm lấy bả vai Dụ Bạch Ngôn, anh nói:” Bạch Ngôn, nếu em ở đây chúng ta sẽ bị phát hiện “.

” Anh sợ sao?” Dụ Bạch Ngôn nhìn anh.

” Phải, anh rất sợ “.

” Anh sợ bị người đời kì thị sao?” Dụ Bạch Ngôn hỏi, cả hai đã đến bước này, điều duy nhất chưa làm là công khai mối quan hệ của mình.

” Không, anh không sợ cái đấy “.

” Bảo bối, ba mẹ anh, anh hiểu họ ra sao, nếu như bọn họ phát hiện chuyện này, anh sợ mình sẽ không bảo vệ em tốt “.

Lục Viên Thần hiểu ba mẹ mình thế nào. Họ phát hiện ra chuyện này chắc chắn sẽ làm hại đến Dụ Bạch Ngôn của anh.

Phía Lục Lãnh Phong cũng chẳng mấy an toàn, họ là người thích sắp đặt, chỉ muốn hai đứa con trai này sống theo cách bọn họ đã đặt sẵn, làm sẵn ở đấy.

” Viên Thần…”.

” Bảo bối, em theo quản gia về Pháp trước, anh sẽ về sớm thôi “.

” Nghe lời anh, anh không thể để em gặp nguy hiểm cũng như mất em, bảo bối của anh “.

Lục Viên Thần ôm chặt Dụ Bạch Ngôn. Bảo bối ngốc này không thể bảo vệ tốt cho bản thân, nếu xảy ra chuyện anh phải đối mặt với ba mẹ mình, đối đầu với người thân…chỉ sợ anh trở tay không kịp để bảo vệ tốt cho Dụ Bạch Ngôn.

Dụ Bạch Ngôn cảm thấy rõ nỗi sợ của Lục Viên Thần, cuối cùng gật đầu ngoan ngoãn đồng ý làm theo.

Nếu là như vậy, anh không nên ở đây lâu để làm Lục Viên Thần lo lắng như vậy.

” Em đồng ý ” Dụ Bạch Ngôn nói.

” Bảo bối ngoan lắm, anh sẽ về sớm cùng em thôi, sẽ ôm em ngủ mà “.

Anh biết mà…

Anh và bảo bối là không thể sống mà thiếu nhau được!
 
Chương 79


Chương 79

Tối.

Lục Lãnh Phong trở về nhà. Chả biết hôm nay Hy Nguyệt lấy đâu ra bộ váy ngủ sexy, vừa thấy anh, cô đi đến ôm lấy anh liền, bám dính như đứa trẻ.

” Tiểu Hinh…”.

” Lãnh Phong “.

Hy Nguyệt bất ngờ lên tiếng, khiến anh giật mình.

Mặc dù biết cô có thể nói chuyện bình thường, nhưng cô không muốn nói nên anh không ép, để cô muốn nói thì nói, không thì thôi vậy.

Hôm nay lại…

” Bách…”.

Hy Nguyệt siết chặt eo anh, cô nhìn anh đang đơ ra ở đó.

Hy Nguyệt đã suy nghĩ cả ngày trời. Mặc dù cô được anh bảo vệ như một cô công chúa thật sự, nhưng mà cô không thể để bản thân vô dụng mãi như vậy được, cô phải chứng minh rằng mình xứng đáng với Lục Lãnh Phong.

Phía bên nhà chính nhất định càng bất mãn với cô sau đêm đó, cô càng muốn chứng minh cho họ thấy, cô hoàn toàn xứng đứng cùng Lục Lãnh Phong và làm vợ anh.

” Hinh, em chịu nói chuyện rồi?” Lục Lãnh Phong xúc động, anh hỏi.

Hy Nguyệt gật đầu.

” Bách, em muốn giúp anh…”.

” Em muốn chứng minh rằng mình hòa toàn xứng đáng làm vợ của anh…”.

” Chồng em giỏi như vậy, nhất định bên cạnh phải có cô vợ thông minh chứ?”.



Sân bay.

Lục Viên Thần sắp xếp đưa Dụ Bạch Ngôn ra sân bay, sau khi tiễn bảo bối của mình đi, trong lòng có chút buồn. Anh cũng muốn về cùng lắm, chỉ mới ở bên cạnh bảo bối mà..

Nhưng chuyện sức khỏe bà nội cũng chưa xong đến đâu, anh cũng không thể bỏ giữa chừng mà đi được.

Lục Viên Thần xoay người bước đi, anh bất ngờ nhìn thấy bóng dáng của một cô gái quen thuộc lướt qua mình.

Đó…đó là…

Cô gái đang đi trước mặt anh, đó chính là Song Tử?

Cô ấy đã trở về sao?

Lục Viên Thần kích động, gấp gáp lấy điện thoại ra gọi cho em trai mình.

[ Em nghe anh hai ]

” Lãnh Phong, anh đang ở sân bay, anh nhìn thấy một người rất giống Song Tử “.

” Anh không chắc có phải cô ấy không, nhưng mà Lãnh Phong…”.

” Em nên đề cao cảnh giác đi, bảo vệ Hy Nguyệt của em cho tốt, nếu được hãy dạy cô ấy cách phòng thân “.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top