Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 620


Tất cả lại trở về như những buổi tối của các tập ghi hình trước.

Giang Minh Khải nhàn nhã nghe tiếng lòng của Lâm Trà. Nhất thời anh có chút không hiểu. Tại sao ban ngày anh ta lại đột nhiên chán ghét Lâm Trà như vậy? Đi theo Lâm Trà ăn dưa rõ ràng rất thú vị mài!

Chu Trạch Hủ cũng không rõ.

Cậu ta hoảng hốt nhớ rõ Lâm Trà thường xuyên đến giúp cậu phân loại thuốc Đông y. Nhưng vì sao cậu lại chán ghét Lâm Trà chứ? Lúc trước còn ở trong nhóm MD, Triệu Khoan bắt nạt cậu như vậy. Nếu không có Lâm Trà thù cậu cũng không thể thoát khỏi tất cả những khó khăn đó!

Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy ban ngày mình quá kỳ quái. Dường như có thứ gì đó cưỡng chế bọn họ, bắt buộc bọn họ làm ra những chuyện này.

Nhưng mà cũng may, loại cảm giác này cũng chậm rãi biến mất cùng với bóng đêm ngày càng đổ xuống.

Lâm Trà giơ tay nhìn đồng hồ, đã mười giờ tối.

Bởi vì hôm nay là kỳ ghi hình cuối cùng cho nên phát sóng trực tiếp không kết thúc. Các khách quý cũng không cần chờ phát sóng trực tiếp kết thúc mới đi nghỉ ngơi mà tự mình giải tán là được.

- chỉ còn hai giờ nữa là hết thời gian cưỡng chế tình cảm của hệ thống.

Hai giờ sau, tình cảm cưỡng chế biến mất. Chỉ có ba người Lâm Sở Nhu, Hạ Vân Tề, Lục Yên Yên thức tỉnh toàn bộ nội dung cốt truyện. Dựa vào điều này, Lâm Sở Nhu thật sự có thể một lần nữa trở thành nữ chính sao?

Lâm Trà nghi ngờ.

Mười giờ rưỡi, trò chuyện buổi tối kết thúc. Các khách quý tản đi khắp nơi để trở về phòng khách nghỉ ngơi.

Lục Yên Yên vốn không cùng phòng với Lâm Trà. Hôm nay đột nhiên cô ấy ôm khuỷu tay Lâm Trà.

"Đêm nay tôi với cô cùng nhau ngủ đi!"

Lâm Trà không có ý kiến gì nên gật đầu đồng ý.

Cô biết mười phút trước, khi đi vệ sinh, Lục Yên Yên đã gặp Lâm Sở Nhu.

Lúc ăn dưa bên cạnh Lâm Trà, Lục Yên Yên đã không còn cảm giác ghen tị với Lâm Sở Nhu. Nhưng khi một mình đối mặt với Lâm Sở Nhu, những ghen tị và oán giận trong lòng cô ấy lại điên cuồng sinh trưởng.

Lâm Sở Nhu nhìn Lục Yên Yên nhẹ nhàng nói: "Lục đại tiểu thư, chắc cô đã biết người anh Vân Tề thích là tôi chứ?"

Lục Yên Yên cố gắng kiêm chế ghen tị trong lòng. Cô ấy tỏ vẻ không có gì quan trọng nói: "Cho nên coi muốn làm tiểu tam sao?"

Cô ấy cười khinh bỉ đi tới bên cạnh Lâm Sở Nhu rồi võ vỗ bả vai của ta: "Hạ Vân Tề thích cô thì có ích lợi gì? Lâm Sở Nhu, cô thật sự cho rằng nhà họ Hạ sẽ cho phép cô vào cửa? Nếu như cả đời cô không thể vào cửa nhà họ Hạ thì chẳng phải cô sẽ làm tiểu tam cả đời sao?"

Sắc mặt Lâm Sở Nhu khẽ biến nhưng rất nhanh cô ta đã khôi phục bình tĩnh, nhìn Lục Yên Yên trào phúng: "Trong tình yêu, người không được yêu mới là tiểu tam."

Lục Yên Yên thiếu chút nữa bị những lời này làm cho tức điên.

Cô ấy nắm chặt bàn tay đến mức bị móng tay đ.â.m chảy m.á.u mới có thể bình tĩnh lại. Cô ấy đi nhanh tới chỗ Lâm Trà

Đêm nay nhất định phải ở cùng Lâm Trà. Nếu không, không biết lúc nào cô ấy sẽ bị đôi mèo mả gà đồng kia làm cho tức chết!

Trong phòng, Lâm Trà và Lục Yên Yên đều chưa ngủ mà thay phiên nhau đi tắm.

Lâm Trà nhìn đồng hồ, mười một giờ năm mươi phút.

Qua mười phút nữa, ngày hôm nay sẽ kết thúc. Tất cả mọi thứ có thể khôi phục về như ban đầu!

Lục Yên Yên từ phòng tắm đi ra, mặc áo ngủ lông xù. Trên mặt cô ấy còn mang theo ghen tị với Lâm Sở Nhu. Cô ấy tức giận ngồi ở trên giường. Trên tay cô chơi điện thoại di động nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được mà nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lâm Trà cẩn thận khuyên nhủ: "Đại tiểu thư, chân trời nơi nào mà không có cỏ thơm. Cũng không nhất định phải Hạ Vân Tề..."

Nhưng hình như Lục Yên Yên đã nghe không lọt.

"Vừa rồi Hạ Vân Tề cùng Lâm Sở Nhu đều không ở đây. Cũng không biết bọn họ làm gì." Cô ấy vẫn không nhịn được mà chủ động nói về Hạ Vân Tề.

Lâm Trà thở dài một hơi.

Cô không muốn trả lời vấn đề này một chút nào nhưng ý thức cũng không kiềm chế được mà mở ra hệ thống ăn dưa.

[Hai người bọn họ đang hẹn hò ở thôn Tình Xuyên. ]

[Nhưng đây chỉ là tạm thời thôi. Dù sao cũng chỉ có mười phút... ]

Mắt Lâm Trà trợn tròn.
 
Chương 621


Chính cô là người mở chia sẻ bạn tốt cùng ăn dưa trên hệ thống nhưng bây giờ cô không thể khống chế tiếng lòng của mình như ban ngày nên không tự chủ mà nói ra những chuyện cô nhìn thấy trên hệ thống ăn dưa.

[Hạ Vân Tề cùng Lâm Sở Nhu sao không ở chỗ xích đu trong vườn! Bọn họ... Bọn họ sao lại lăn lên giường!!!

[Tuy nói là Lâm Sở Nhu hạ thuốc Hạ Vân Tề... Nhưng bây giờ Hạ Vân Tề vẫn còn có hôn ước cùng đại tiểu thư! Sao anh ta lại không nhịn được mà cùng Lâm Sở Nhu làm những chuyện đó!!!]

Lâm Trà hoàn toàn bối rối.

Tình cảm này mẹ nó phát triển cũng quá nhanh đi! Vị hôn thê còn đang trong chương trình. Thế mà vẫn công khai yêu đương vụng trộm với tiểu tam?!

Lục Yên Yên nghe được tiếng lòng của Lâm Trà thì đột nhiên đứng lên.

Mặc dù đang ở bên cạnh Lâm Trà nhưng cô ấy cũng rất khó để kiềm chế sự ghen tị mênh m.ô.n.g trong lòng cô ấy. Cô ấy không quan tâm tới sự ngăn cản của Lâm Trà mà cứ thế mau chóng chạy tới phòng của Hạ Vân Tề và Lâm Sở Nhu.

Lâm Trà vội vàng chạy ra, muốn ngăn Lục Yên Yên lại.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Khi cô lao ra khỏi phòng, cô tận mắt nhìn thấy, Lục Yên Yên đã chạy đến cửa phòng Hạ Vân Tề, không nói lời nào đạp văng cửa phòng!

Trong lúc giật mình, Lâm Trà nhớ tới lời ban ngày hệ thống đã nói với cô.

- nữ phụ không ngừng làm việc ác. Nam chủ lại không ngừng bảo vệ nữ chủ. Duy trì trạng thái tình cảm như vậy thì làm sao nội dung cốt truyện của chúng ta có thể không khôi phục đây-

Hiện giờ, mặc dù tình cảm cưỡng chế đã biến mất nhưng chắc chắn Hạ Vân Tề vẫn sẽ bảo vệ Lâm Sở Nhu. 12 giờ tối.

Lâm Trà nghe được chuông báo thức lúc 12 giờ. Ngay sau đó, cô cảm giác được toàn thân thả lỏng, lực cưỡng chế của hệ thống biến mất.

Chỉ là có một số việc đã không có cách nào vãn hồi.

Hệ thống cũng đã xuất hiện. Lâm Trà chỉ có thể trông thấy một quang cầu hiện ra trôi nổi giữa không trung bên cạnh cô.

"Tôi đã có thâm niên làm hệ thống mấy trăm nhiệm vụ rồi. Việc nhỏ này không làm khó tôi được."

Lâm Trà không thể hiểu được: "Nhất định phải giúp Lâm Sở Nhu thành công sao?"

"Không phải nhất định cô ấy phải thành công. Mà là tất cả tiểu thế giới do tiểu thuyết hình thành nhất định phải có nhân vật chính"

Hệ thống chậm rãi nói: "Câu chuyện được triển khai xoay quanh nhân vật chính. Tiểu thế giới cũng tồn tại bởi vì nhân vật chính. Khi nhân vật chính không còn là nhân vật chính, không đạt được mục tiêu của mình thì tiểu thế giới sẽ sụp đổ."

"Tôi không quan tâm Lâm Sở Nhu là người như thế nào, cũng không quan tâm giữa các cô và Lâm Sở Nhu có thù oán gì. Nhưng thế giới này không thể sụp đổ. Tôi chỉ là bảo vệ sự vận hành của thế giới mà thôi."

"Cô thử nghĩ lại xem. Nếu như thế giới này không còn thì ân oán giữa cô và Lâm Sở Nhu còn có ý nghĩa sao?"

Hệ thống biết Lâm Trà đã động tay động chân, mở chia sẻ ăn dưa trên hệ thống, muốn làm yếu bớt ảnh hưởng của tình cảm cưỡng chế. Nhưng việc này không cản trở kế hoạch của nó thành công.

Sau đêm nay, Hạ Vân Tề nhất định sẽ phụ trách đối với Lâm Sở Nhu. Đây là ý thức trách nhiệm được thiết lập trong xương cốt nam chính, đuợc coi như ADN của anh ta vậy. Nếu không sao anh ta lại nghiêm túc đính hôn với Lục Yên Yên chứ?

Nhưng trách nhiệm của xác thịt cao hơn nhiều so với trách nhiệm của hợp đồng.

Lục Yên Yên hiện tại nhất định rất hận Lâm Sở Nhu. Cô ấy là đại tiểu thư. Lòng ham muốn chiếm hữu của cô ấy khiến cô ấy cảm thấy, Hạ Vân Tề là của cô ấy nên sẽ không ngừng gây chuyện để làm khó Lâm Sở Nhu. Chỉ là cô ấy lại gây chuyện cũng vô dụng. Có Hạ Vân Tề thì còn sợ Lâm Sở Nhu không thể lên đỉnh lấy được thành công sao?

Tiểu thuyết ngôn tình chính là như thế. Nam chính là bàn tay vàng của nữ chính mài! Không phải độc giả đều thích xem như vậy sao?

Lâm Trà bỗng nhiên hỏi hệ thống.

"Cậu không sợ Lục Yên Yên nói ra chuyện Lâm Sở Nhu là tiểu tam sao?"

"Không có khả năng."

Hệ thống nói chắc chắn: "Tôi hiểu rõ Lục Yên Yên hơn cô. Cô ấy coi trọng sĩ diện như vậy thì làm sao có thể để cho công chúng biết vị hôn thê của cô ấy ngoại tình?

Điều đó sẽ làm mọi người cho rằng cô ấy không bằng Lâm Sở Nhu nên mới bị Lâm Sở Nhu cướp đi vị hôn thê. Cô ấy không thể chịu được chuyện đó đâu. Cô ấy chính là Lục Yên Yên vô cùng kiêu ngạo!"
 
Chương 622


Đúng thật là Lục Yên Yên không thể tiếp nhận chuyện vị hôn phu của mình cùng nữ nhân khác lăn giường. Cho nên sau khi nghe được tiếng lòng của Lâm Trà, cô ấy không chút do dự trước tiên đá văng cửa phòng Hạ Vân Tề sau đó nhanh chóng vọt vào!

Đèn trong phòng sáng lên, hai người trong phòng cá nước vui vẻ, đòi hỏi lẫn nhau. Mặc dù trước mắt một mảnh sáng ngời, cũng không ngăn cản hai người tiếp tục động tác.

Hạ Vân Tề bị chuốc thuốc, vẻ mặt mê ly điên cuồng hôn lên môi Lâm Sở Nhu.

Ngược lại Lâm Sở Nhu rất tỉnh táo. Nhìn thấy Lục Yên Yên vọt tới, khóe miệng cô ta nhếch lên, cố ý ôm chặt Hạ Vân Tề.

Khiêu khích trực tiếp.

Cô ta nhìn Lục Yên Yên mặt lạnh nhướng mày cười, ánh mắt khinh miệt.

Nhìn xem, người đàn ông của cô, bây giờ là của tôi!

- Nếu Lục Yên Yên có thể đọc được tiếng lòng của Lâm Sở Nhu thì cô tin chắc, ánh mắt kia của Lâm Sở Nhu tuyệt đối là có ý này.

Người thắng làm vua. Trong tình yêu tay ba giữa hai người phụ nữ và một người đàn ông, người đạt được tình yêu của người đàn ông chính là vua.

Lâm Sở Nhu vẫn cho là như vậy.

Cho nên khi nhìn thấy Lục Yên Yên vọt tới, cô ta càng thêm đắc, càng thêm khiêu khích.

Từ khi trở lại nhà họ Lâm tới nay, cô ta không bao giờ có thể thắng nổi Lục Yên Yên. Sau khi cô ta rơi xuống nước ở lễ đính hôn của Lục Yên Yên, khiến cô ta vô cùng xấu hổ, còn làm cô ta bị Hạ Vân Tề ghét bỏ.

Nhưng trong nháy mắt này, Lâm Sở Nhu đã thắng.

Cô ta chiếm được tất cả tình yêu của Hạ Vân Tề nhưng Lục Yên Yên cái gì cũng không cóiI

Lục Yên Yên nhìn vê phía Lâm Sở Nhu. Thật lâu sau, cặp mắt yên lặng như nước đọng kia hơi cong lên, khóe miệng cũng nhếch lên. Lâm Sở Nhu dừng lại, chú ý tới đôi môi nhếch lên như có như không của Lục Yên Yên. Cô ấy không lên tiếng nhưng Lâm Sở Nhu nhìn ra ý tứ của đôi môi cô ấy - -

"Quả thật tôi không được Hạ Vân Tề yêu."

"Nhưng tôi có tiên của anh ta!"

Lâm Sở Nhu:???

Lâm Sở Nhu lộ vẻ mờ mịt.

Tiền nào? Hạ Vân Tề là của cô ta. Về sau tất cả nhà họ Hạ đều là của cô tal

Lục Yên Yên rốt cuộc còn đắc ý cái gì? Có phải cô ta quá sảng khoái nên hoa mắt nhìn lầm rồi không?

Nhưng ngay sau đó, Lục Yên Yên lấy ra camera mà chương trình giải trí vẫn đang chụp lén kia quay ống kính nhắm ngay Lâm Sở Nhu, chứng minh cho Lâm Sở Nhu thấy cô ta không có hoa mắt!

[!!!]

[Chúa ơi, tôi đã thấy gì!]

[Lâm Sở Nhu và Hạ Vân Tề ngủ cùng một chỗ]

[Đậu má đậu má đậu mái Đại tiểu thư cùng Hạ Vân Tề mới đính hôn bao lâu mà Hạ Vân Tề đã ngoại tình?!

[Còn có biểu cảm vừa rồi Lâm Sở Nhu rõ ràng là khiêu khích! câu dẫn vị joon phu của người khác, còn ngủ với đối phương lại khiến cho cô ta đắc ý như vậy sao?]

[Thật ghê tởm, hôm nay ban ngày mọi người còn khen Lâm Sở Nhu người đẹp lương thiện. Thiện ở chỗ nào. Làm tiểu tam thiện lương sao?]

[Ha haha_ Ý cuộc sống ăn dưa }_ không bao giờ khiến tôi thất vọng.

Tôi đã biết ngồi xem phát sóng trực tiếp nhất định sẽ có dưa]

[Đại tiểu thư còn rất có trách nhiệm khi cầm ống kính. Chỉ có thể nhìn thấy hai người ở trên giường, còn mấy bộ phận nhạy cảm cũng không nhìn thấy... Nói như vậy phòng phát sóng trực tiếp cũng sẽ không bị khóal]

[Dù sao cũng đã chứng kiến nhiều lần bắt gian, quen tay hay việc... ] Động tác của Lục Yên Yên rất mạnh mẽ. Nhất là âm thanh cô ấy tạo ra lúc đạp cửa rất lớn, làm tất cả nhóm khách mời bừng tỉnh mặc vội áo khoác, hăng hái bừng bừng chạy tới ăn dưa.

Quần chúng ăn dưa chính giờ phút này đã chuyển đến băng ghế nhỏ, từ trong túi móc ra hạt dưa, bắt đầu chia sẻ cùng vây xeml

Lâm Trà thoải mái ngồi trên ghế Chu Trạch Hủ mang tới, từ trong tay Giang Minh Khải lấy mấy hạt dưa. Mấy người ăn dưa ngồi thành một hàng, nhàn nhã xem kịch.

Mà hệ thống như quả cầu tròn kia đang nhảy lên nhảy xuống bên cạnh Lâm Trà.

Tình huống gì đây?!

Lục Yên Yên kiêu ngạo như vậy! Làm sao cô ấy có thể thừa nhận mình bị người ta cắm sừng!

Cô ấy còn phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình! Cô ấy điên rồi sao! Cô ấy không sợ mất mặt sao!
 
Chương 623


Lâm Trà cắn hạt dưa. Ăn dưa cũng lười quản quan, cô dùng tiếng lòng trả lời hệ thống.

[Người mất mặt không phải là Lâm Sở Nhu sao?]

[Câu dẫn vị hôn phu của người khác xong còn ngủ với đối phương. Cô ta mới là tiểu tam nha]

Các khách quý gật đầu như giã tỏi.

Đúng rồi!

Những người bị cắm sừng có gì sai?

Gặp phải tra nam tiểu tam chỉ có thể trách bản thân xui xẻo. Nhưng người nên cụp đuôi phải là tra nam tiểu tam, sao người bị cắm sừng lại phải chịu!

Giang Minh Khải tràn đầy bức xúc đối với việc này.

Dù sao, chương trình giải trí này bạo hồng, chính là từ chuyện anh ta bị cắm sừng...

Bất ngờ với sự xuất hiện của một đám người. Hơn nữa còn có cả máy quay nên Lâm Sở Nhu cả kinh vội vàng đẩy Hạ Vân Tề ra, dùng chăn bao lấy mình.

" Độp!" Đầu Hạ Vân Tề bị đập vào trên tường khiến anh ta đau đến mức mắt bốc sao vàng. Ngọn lửa t.ì.n.h d.ụ.c cũng bị dập tắt, ý thức cũng dần dần khôi phục.

Sau đó, anh ta nhìn thấy, lấy Lục Yên Yên cầm đầu, tất cả khách quý nhóm đều đến vây xem chuyện của anh ta.

Hạ Vân Tề: "..."

Lớn như vậy nhưng anh ta còn chưa từng mất mặt như vậy bao giờ.

Nhìn lại quần áo xộc xệch trên người mình và Lâm Sở Nhu... Hạ Vân Tê cảm thấy tam quan của mình đều bị phá vỡ. Anh ta chưa từng cầm thú như vậy mà lại làm ra những chuyện này?!

Anh ta lắc lắc đầu nhưng chỉ cảm thấy đầu như một đống hỗn độn.

Lâm Sở Nhu nhỏ giọng nức nở, trốn ở phía sau Hạ Vân Tê không dám nói chuyện. Lục Yên Yên cầm máy quay nhắm ngay hai người.

"Hạ tổng, không có gì muốn nói với tôi sao?"

Hạ Vân Tề nghẹn họng đối mặt với ống kính trước mắt.

Trong đầu anh ta đang chiến đấu hỗn loạn. Một bên là trách nhiệm đối với Lục Yên Yên, một bên là trách nhiệm đối với Lâm Sở Nhu.

Lúc nhìn thấy quần áo mình không chỉnh tê, anh ta cũng đã đoán được chuyện mình bị Lâm Sở Nhu bỏ thuốc. Nhưng khi nhớ tới những chuyện xảy ra trong giấc mơ kia... anh ta vẫn lựa chọn đứng ở bên Lâm Sở Nhu.

"Yên Yên, chuyện này là anh không tốt với em. Nếu không phải bởi vì lúc trước anh hiểu lâm em mới là ánh trăng sáng của anh thì anh sẽ không đính hôn với em. Người anh yêu hơn là Lâm Sở Như!"

Lục Yên Yên nở nụ cười.

Từ hôm nay tỉnh lại đến lúc vừa rồi, cô ấy đều có cảm giác giống như là bị người nào đó khống chế cảm xúc, khiến sự ghen tị của cô ấy với Lâm Khả Nhu điên cuồng tăng lên. Nếu như cả đời này giống như trong giấc mơ của cô ấy thì dù lực cưỡng chế vô hình kia biến mất thì cô ấy vẫn sẽ ghi hận Lâm Sở Nhu.

Thế nhưng, cả đời này lại không giống như trong giấc mơ đó.

Vừa biết việc Hạ Vân Tề và Lâm Sở Nhu ở cùng một chỗ thì trái tim Lục Yên Yên liền đập điên cuồng như muốn nhảy ra khỏi cổ họng. Lục Yên Yên có niềm tin vững chắc rằng, dù ở trong giấc mơ kia cô cũng không kích động như vậy khi biết chuyện này.

Bởi vì...

"Hạ Vân Tề, tôi không quan tâm anh thích ai."

Lục Yên Yên lấy điện thoại di động chụp phần hợp đồng hai người ký trước khi đính hôn: "Cái tôi quan tâm chính là 51% cổ phần của tập đoàn Hạ thị! Dựa theo hợp đồng của chúng ta. Hôm nay anh ngoại tình bị tôi bắt gian tại giường, vì vậy 51% cổ phần Hạ thị trong tay anh từ nay về sau sẽ thuộc về tôi!"

"Không phải Lâm Sở Nhu là ánh trăng sáng của anh sao? Tôi thành toàn cho hai người! Hai người yêu nhau, tôi lấy tiền! Vô cùng công bằng!" Hạ Vân Tề!!!

Lâm Sở Nhu:!!!

Khách mời hiện trường:!!!

Còn có loại hợp đồng này?!

Tất cả mọi người trừng to mắt, vẻ mặt không thể tin.

Chỉ có Lâm Trà kích động.

51% cổ phần!

Đây là một con số lớn cỡ nào! Bây giờ ngay lập tức coi có thể chứng kiến người phụ nữ giàu nhất Hải thị ra đời!

Tuyệt vời!

Hạ Vân Tề kinh ngạc nhìn ảnh chụp hợp đồng trong điện thoại di động. Anh ta ngước mắt nhìn về phía Lục Yên Yên, trong ánh mắt lộ ra mờ mịt: "Yên Yên... Em yêu tôi như vậy. Em cam lòng lấy đi tất cả của tôi sao?"
 
Chương 624


"Yêu anh sao?" Lục Yên Yên dừng lại, khinh miệt nở nụ cười: "Hạ Vân Tề, sao anh ó thể nghĩ thế nhỉ? Chúng ta là liên môn hào gia thì tình yêu ở đâu ra?"

Trong mộng Lục Yên Yên yêu Hạ Vân Tề đến c.h.ế.t đi sống lại, sử dụng rất nhiều thủ đoạn để làm khó Lâm Sở Nhu... Nhưng đó là mộng thôi!

Hạ Vân Tề nghẹn ngào: "Nhưng em cùng tôi ký kết hiệp ước cũng không phải là vì muốn bắt giam tôi?"

Lục Yên Yên:???

Suýt chút nữa Lục Yên Yên bị sự ngây thơ của Hạ Vân Tề chọc cười:

"Hạ Vân Tề, anh có hiểu lầm gì về bản thân mình không? Tôi thừa nhận điều kiện của anh không tệ. Nhưng anh cảm thấy anh có giá trị hơn so với mấy trăm tỉ sao?

Con người quý ở chỗ tự mình hiểu lấy mình. Dù sao anh cũng là tổng giám đốc của một công ty mà cũng không biết điều này sao? Hơn nữa, tôi cũng không yêu anh thì cần gì phải dùng cái gì hiệp ước trói buộc anh?”

Đừng nói là trói buộc. Lục Yên Yên không nói cho Hạ Vân Tề biết. Sau khi cùng Lâm Trà tham gia chương trình này tám kỳ thì cô ấy đã không còn tin đàn ông nữa. Cô ấy có chín mươi chín phần trăm cho rằng đàn ông có ánh trăng sáng như Hạ Vân Tề sẽ ngoại tình. Thậm chí cô ấy còn rất chờ mong ngày này.

Nếu không sao động tác đạp cửa lấy camera của cô ấy lại thành thạo và hưng phấn như thế?

Thích thì có thể làm thành cơm ăn sao?

Tất nhiên là không được!

Ở trước mấy trăm tỉ, chút hảo cảm của cô ấy đối với Hạ Vân Tề chỉ là hạt bụi thôi!

Hạ Vân Tề càng thêm khiếp sợ.

Sao lại như vậy? Anh ta chính là nam chính của thế giới này! Ở trong mộng, rõ ràng Lục Yên Yên yêu mình như vậy. Vì anh ta phản bội tập đoàn Lục thị, đem Lục thị giao cho anh ta! Mà hôm nay, sao cô ấy có thể lạnh lùng như vậy? Đối với anh ta như đối với một người xa lại

Điên rồi, thật sự là điên rồi...

Tất cả mọi người đang khiếp sợ với nội dung của phần hiệp ước kia. Mà khiếp sợ nhất chắc là hệ thống bên cạnh Lâm Trà.

Quả cầu này vốn còn sáng rực lại trở nên u ám sau khi nhìn thấy bản hợp đồng trong điện thoại Lục Yên Yên.

Hệ thống nhảy lên nhảy xuống gầm thét: "Nội dung cốt truyện này thật sự đã hoàn toàn sụp đổ, hoàn toàn không thể cứu trở lại!"

Vốn dĩ Lâm Sở Nhu chỉ mất đi tình yêu. Nhưng cô ta ở giới giải trí tốt cũng vẫn có chỗ đứng. Tuy có vài chuyện xấu nhưng vấn đề không quá lớn, khoảng cách đạt được đỉnh cao nhân sinh chỉ còn một bước.

Nhưng vụ bê bối tiểu tam vừa rồi, còn có hợp đồng kia. Cái trước hủy diệt tất cả khả năng đông sơn tái khởi của Lâm Sở Nhu trong giới giải trí, cái sau hủy diệt chỗ dựa vững chắc của Lâm Sở Nhu, khiến cô ta không thể có một nam chính đứng ở đỉnh cao hỗ trợi

Vốn kịch bản không có rắc rối như vậy. Hiện tại thì càng ngày càng hỏng bétII!

Hệ thống thì thào tự nói: "Không được, phải đi tìm"Lâm Trà", tiếp tục như vậy toàn bộ liền hỏng rồi!"...

Hệ thống hốt hoảng rời đi. Trước khi rời đi, nó còn đang không ngừng than thở: "Thế giới này sắp bị hủy, thế giới này thật sự sắp bị hủy diệt..."

Lâm Trà đối với chuyện này không có cảm giác gì. Ngược lại cô phát hiện, hôm nay cả người Lâm Sở Nhu đều mang theo vầng sáng màu trắng rất đẹp mắt. Nhưng sau khi chuyện cô ta ngoại tình bị Lục Yên Yên phơi bày ra ánh sáng thì những vầng sáng này trở nên ảm đạm và dần dần biến mất.

Mà chung quanh Lục Yên Yên lại càng tỏa sáng, bao phủ vầng sáng tương tự như Lâm Sở Nhu.

Hệ thống nói tiểu thế giới nhất định phải vẫn phải vì nhân vật chính mà tồn tại... Nhưng làm một nhân vật chính mất đi khả năng đạt được mục tiêu, không còn là nhân vật chính nữa thì tiểu thế giới có thể đổi một nhân vật chính mới mà? *

Hơn mười hai giờ đêm, cuộc thảo luận về chương trình giải trí "Cuộc sống thư giãn" đã bùng nổ.

Đỉnh cấp hào môn đại tiểu thư nửa đêm bắt gian vị hôn phu đã rất hot. Mà sau khi Lục Yên Yên cầm hợp đồng đính hôn đưa ra càng đem tất cả dư luận đẩy lên cao trào! 51% cổ phần!

Cư dân mạng rất chờ mong, không biết nhà họ Hạ có dám đem nhiều cổ phần như vậy chia hết cho Lục Yên Yên hay không!

Ngày hôm sau, chương trình giải trí kết thúc.

Hạ Vân Tề cùng Lâm Sở Nhu đã chật vật rời đi. So với việc xem các khách quý còn lại làm việc nhà nông, mọi người càng tò mò chuyện tình cảm của Lục Yên Yên cùng Hạ Vân Tề. Đạo diễn Du kết thúc ghi hình trực tiếp, đem tiết mục tiếp theo đổi thành quay ba người Lục Yên Yên, Hạ Vân Tề, Lâm Sở Nhu, xem Hạ Vân Tề rốt cuộc có thực hiện hứa hẹn hay không.
 
Chương 625


Tập đoàn Hạ thị

Ông nội Hạ tát một cái vào mặt Hạ Vân Tề.

"Bốp!"

Một cái tát kia dường như là tất cả sức mạnh của ông Hạ khiến Hạ Vân Tề chật vật ngã trên mặt đất. Anh ta quỳ xuống trước mặt ông nội Hạ.

"Ông nội, cháu không nghĩ tới. Lục Yên Yên thật sự không lưu tình như vậy, lấy ra phần hợp đồng này! Ít nhất cô ấy cũng phải bận tâm một chút chuyện hai nhà chúng ta đang hợp tác!" Hạ Vân Tề che mặt đã bị đánh sưng đỏ, chân mày nhíu chặt.

Ông nội Hạ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lại tát một cái vào trên mặt Hạ Vân Tề: "Đến bây giờ cháu còn không biết ta tức giận cái gì? ta tức giận không phải cháu ký phần hiệp ước này. Mà là cháu biết rõ phần hiệp ước này tồn tại. Lại vì người phụ nữ này ngoại tình"

Gậy của ông nội Hạ chỉ vào Lâm Sở Nhu đang không ngừng run rẩy bên cạnh Hạ Vân Tề.

Lâm Sở Nhu vẫn cúi đầu, căn bản không dám nhìn ông nội Hạ.

Hạ Vân Tề cũng lo lắng ông nội thật sự đánh Lâm Sở Nhu nhưng chỉ có thể cúi đầu, cẩn thận bày mưu tính kế: "Ông nôi, chúng ta có thể không làm theo hiệp ước với Lục Yên Yên. Con nghĩ cô ta cũng không có biện pháp gì bắt buộc chúng ta..."

Ông nội Hạ tức giận đến run rẩy cả người.

"Từ chối? Cháu cho rằng ta không muốn sao? Nhưng căn bản không có khả năng!"

Ông nội Hạ cũng muốn từ chối thực hiện hợp đồng giao 51% cổ phần.

Nói đùa gì vậy, tập đoàn Hạ thị do một tay ông tạo ra. Chỉ vì cháu ngoại tình lại phải chắp tay tặng cho một đứa con gái?

Thật sự là trò cười lớn nhất thiên hại

Nhưng ông nội Hạ không nghĩ tới. Tất cả cư dân mạng đều cho rằng Hạ Vân Tề sẽ không đáp ứng thực hiện hợp đồng, thế nên cổ phần của tập đoàn Hạ thị sau khi sự việc xảy ra một đường giảm mạnh.

Ngay từ đầu ông nội Hạ cho rằng, chỉ là bởi vì lần này bình luận không tốt, phong quan hệ xã hội của tập đoàn Hạ thị chưa kịp xử lý nên rớt một chút giá cổ phiếu cũng không sao.

Nhưng tốc độ giá cổ phiếu giảm khiến ông nội Hạ khiếp sợ. Cứ tiếp tục như vậy, không tới một tháng, tập đoàn Hạ thị sẽ phải tuyên bố phá sản!

Mà sáng nay, ông nội Hạ gọi điện thoại cho Lục Yên Yên đáp ứng thực hiện hợp đồng thì vấn đề giá cổ phiếu tập đoàn Hạ thị giảm mới giảm bớt.

phát sóng trực tiếp nghi thức giao nhận cổ phần này. Trong hội nghị, Lục Yên Yên mang theo Lục Ngôn Triệt cùng đoàn luật sư tập đoàn Lục thị lên sân khấu. Ông nội Hạ trước mặt mọi người nhận lời, bồi thường hai mươi phần trăm cổ phần tập đoàn Hạ thị của Lục Yên Yên, còn lại ba mươi mốt phần trăm cổ phần sẽ chiết khấu các loại tài sản, bất động sản, chia kỳ ba năm hoàn trả cho Lục Yên Yên.

Lục Yên Yên đã sớm đoán được kết quả này. Tập đoàn Hạ thị không thể trực tiếp cho cô ấy tất cả cổ phần. Như vậy thì tương đương với việc chắp tay nhường tập đoàn cho người khác. Chiết khấu là một biện pháp tương đối an toàn, ba năm trả hết tất cả, đã là một thời gian rất ngắn.

Sau khi tập đoàn Hạ thị xác định sẽ thực hiện hợp đồng, giá cổ phiếu của Hạ thị không những không giảm, ngược lại còn có xu hướng tăng lên.

Giống như có một cỗ lực lượng ở trong tối khiến cho Hạ thị cùng Hạ Vân Tề nhất định phải làm ra lựa chọn "Chịu trách nhiệm".

*

Sau nghi thức giao nhận cổ phần, ông nội Hạ đuổi Hạ Vân Tề ra khỏi nhà họ Hạ.

Trong quá khứ, cuộc sống của Hạ Vân Tề luôn trôi qua thuận buồm xuôi gió. Thỉnh thoảng cũng có thể gặp chút ngăn trở nhưng không nên tùy ý cùng người khác ký loại hiệp ước có thể hủy diệt gia tộc.

Hạ Vân Tề không có chỗ để đi nên cùng Lâm Sở Nhu trở lại nhà họ Lâm.

Nhưng tình trạng nhà hị Lâm cũng không tốt hơn nhà họ Hạ bao nhiêu.
 
Chương 626


Sau khi Lục Yên Yên nhận 20% cổ phần của tập đoàn Hạ thị, các cổ đông thấy nhà họ Hạ chống lưng vào tập đoàn Lục thị nên lại có lòng tin với Hạ gia. Bởi vậy giá cổ phiếu của tập đoàn Hạ thị và tập đoàn Lục thị đều tăng lên.

Nhưng Lâm Sở Nhu cũng là một trong những đương sự ngoại tình. Hơn nữa cô ta còn là tiểu tam bị người ta ghét bỏ nhất.

Giá cổ phiếu của Lâm thị cũng vì cô ta mà giảm mạnh.

Trong thư phòng, Lâm Chiêu Dật thiếu chút nữa điên rồi. Sách vở cùng bình hoa bị anh ta ném đầy trên đất.

"Tôi cho cô tiếp xúc với Hạ Vân Tề là muốn cô bám vào cây đại thụ là Hạ thị chứ không phải để cô hủy hoại nhà họ Lâm!"

Lâm Sở Nhu gào khóc, trong khoảng thời gian này cô ta không dám lên mạng, cũng không dám ra ngoài.

Chỉ cần xuất hiện ở nơi có người, Lâm Sở Nhu đều có thể cảm giác được tâm mắt những người chung quanh chỉ trỏ, mắng cô ta là tiểu tamI

"Chỉ có một biện pháp cuối cùng. Cô chia tay Hạ Vân Tề đi!"

Lâm Chiêu Dật nghiến răng nghiến lợi nói: "Chỉ có như vậy, nhà họ Lâm mới có khả năng thoát khỏi bế tắc này!"

"Không! Không được!" Lâm Sở Nhu thét chói tai.

Cô ta biết Hạ Vân Tê là nam chính của thế giới này. Nếu là nam chính thì những rắc rối này chỉ là tạm thời thôi. Nếu bây giờ cô ta chọn rời bỏ Hạ Vân Tề thì sau này Hạ Vân Tề trở về nhà họ Hạ sẽ trả thù cô ta đầu tiên.

Lâm Chiêu Dật căm giận nói: "Nếu cô không cùng nó chia tay thì các ngươi đều cút ra khỏi nhà họ Lâm cho tôi!

*

Đêm giao thừa, thành phố Hải Thị rơi xuống trận tuyết thứ ba trong hôm nay. Tuyết trắng ào ào phủ kín thành phố rực rỡ. Sông Cẩm Giang dài dằng dặc uốn lượn như một con rắn quấn quanh thành phố, lạnh lẽo thấu xương.

Lâm Sở Nhu và Hạ Vân Tề cuộn mình trong căn phòng thuê nhỏ không đến 30 mét vuông. Nơi này không có hệ thống sưởi hơi, cũng không có bữa tối giao thừa mỹ vị. Hơn nữa bởi vì ở vùng ngoại ô thành phố nên cũng không đặt được đồ ăn bên ngoài.

Khi căn phòng trọ bị mất điện vì chưa kịp trả tiền điện nước, lòng Lâm Sở Nhu như tro tàn.

Bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ đùng đùng. Chung quanh đều là tiếng cười nói vui vẻ của bọn trẻ con. Chỉ có trong căn phòng cho thuê này, lạnh lẽo đến dọa người.

Cửa phòng đột nhiên mở ra, cả người Hạ Vân Tề toàn mùi rượu, thất tha thất thểu đi vào trong phòng thuê.

Lâm Sở Nhu vội vàng đỡ anh ta, trong ánh mắt tràn đầy chờ mong cuối cùng: "Thế nào, tập đoàn Triệu thị quyết định đầu tư chưa?"

Hạ Vân Tề mặc một bộ âu phục giá rẻ, giận dữ đem cặp công văn ném ra ngoài. Vì không để ý nên cặp công văn sượt qua má Lâm Sở Nhu làm khuôn mặt từng mềm mại của cô ta lưu lại một vết đỏ chói mắt.

Hạ Vân Tề phẫn nộ mắng to: "Nhất định là ông nội bày mưu đặt kết Là ông bức bách những người kia, không cho bọn họ giúp tôi! Nếu không phải ông âm thầm gây trở ngại cho thì với lấy năng lực của tôi làm sao có thể không lấy được đầu tư!"

Lâm Sở Nhu nghe vậy thì trái tim lạnh đi một nửa. Cô ta chán nản ngồi dưới đất giống như không thấy gì mặc cho cảm giác lạnh lẽo trên mặt đất đ.â.m vào xương tủy.

Hai tháng qua, Hạ Vân Tề tìm rất nhiều nhà đầu tư.

Nhưng không một ngoại lệ, tất cả đều thất bại.

Nếu là quá khứ, Lâm Sở Nhu tin tưởng lão gia nhà họ Hạ một tay che trời đang cố ý rèn luyện Hạ Vân Tề, không để cho anh ta dễ dàng thành công.

Nhưng lúc này không giống ngày xưa, nhà họ Hạ đã không còn năng lực này.

Thật ra Hạ Vân Tề cũng không phải thiên tài thương mại như mọi người hay ca ngợi. Hoặc là nói, bắt đầu từ một khoảnh khắc nào đó, Hạ Vân Tề đã mất đi thiên phú cùng năng lực tùy thời khống chế giới thương nhân như trong quá khứ. Giống như cô ta.

Bọn họ đã không còn là con cưng của thế giới này, cũng không phải là nam nữ chủ gì nữa.

Đêm giao thừa đêm hôm đó, Hạ Vân Tề ở trong phòng thuê tối tăm uống đến say mèm mà Lâm Sở Nhu đã thu thập tất cả hành lý một mình rời đi!

Hệ thống tận mắt nhìn thấy hào quang của nam nữ chính dần dần biến mất, quanh người bọn họ trở nên mờ mịt như không, không khác gì bất kỳ người qua đường nào trong thế giới nhỏ bé này.
 
Chương 627


Nhưng mà "Lâm Trà" bị mắc kẹt ở bên trong một vị diện vô hạn nào đó đã hai tháng và không có cách nào cứu người ra được.

Hệ thống nhảy lên nhảy xuống - -

"Cuộc sống của bạn bị rút ngắn! Tuổi thọ của bạn bị rút ngắn!"

"Thế giới này sắp bị hủy diệt rồi!"

Không không không...

Hệ thống chợt nhớ ra, còn có một cách khác!

Nếu nam chính này không được thì mình đổi người khác, để anh ta và nữ chính yêu nhau cũng miễn cưỡng có một kết cục tốt!

Nhân vật nam trong tiểu thuyết ngoài Hạ Vân Tề ra... Còn có Thẩm Túy!

Thẩm Túy gia thế trong sạch thuộc một gia đình giàu có hàng đầu. Anh dựa vào năng lực của chính mình để tạo dựng tên tuổi trong làng giải trí, bây giờ còn là Tam Kim ảnh đế. Anh đủ sức đảm đương vai trò nam chính của tiểu thuyết và chắc chắn có thể cứu được Lâm Sở Nhu!

Hệ thống vội vàng đi tìm Thẩm Túy.

Kết quả nam chính mà anh ta đang nghĩ tới đang ở trong phòng điều hành ở một khách sạn nào đó trong Hoành Thành mát-xa cho Lâm Trà.

Mát-xa theo đúng nghĩa đen

Chỉ là khuôn mặt biểu tượng cảm xúc nhỏ của hệ thống đỏ bừng ngay lập tức vì những cử chỉ thân mật giữa hai người.

"Đã là lúc nào rồi mà các người còn chơi trò tình thú thế!"

Hệ thống không hề che giấu sự tồn tại của mình trước mặt Thẩm Túy. Để Thẩm Túy trở thành diễn viên xuất sắc nhất và dẫn dắt Lâm Sở Nhu tiến vào lĩnh vực điện ảnh trong tương lai, hệ thống đã tốn rất nhiều công sức để đưa anh vào thế giới nơi Lâm Trà sống. Vì vậy, Thẩm Túy đã biết hết mọi chuyện giữa Lâm Trà và hệ thống. Giờ khắc này, hệ thống cũng không thèm nói chuyện nữa mà bay tới trước mặt Thẩm Túy, cầu xin Thẩm Túy giúp đỡ.

"Làm ơn làm ơn! Chỉ cần yêu đương với Lâm Sở Nhu một hồi thôi, cũng không phải chuyện gì khó với anh đâu, đúng không?”

Mắt Thẩm Túy giật giật, ôm Lâm Trà vào lòng: "Không thể nào, tôi có Lâm Trà rồi."

"Anh không thể giúp tôi sao?" Hệ thống không ngờ người này lại không biết nể tình như vậy.

"Hạ Vân Tề mới là nam chính cơ mà?" Lâm Trà tò mò nói: " Cậu muốn thay thế Hạ Vân Tề à?"

Hệ thống thở dài một hơi.

"Anh ta vốn là nam chính... Mất đi 51% cổ phần công ty có thể là một cú trượt dài đối với sự nghiệp nam chính, nhưng nếu anh ta là nam chính sẽ có hào quang nam chính nhất định có thể đông sơn tái khởi!"

"Ai ngờ anh ta lại từ chối thực hiện giao hẹn ngày xưa với Lục Yên Yên!"

Ý thức trách nhiệm là thứ khắc vào trong xương của Hạ Vân Tề. Chính sự trách trách này đã giúp Lâm Sở Nhu cướp được Hạ Vân Tề từ trong tay Lục Yên Yên.

Nhưng khi đã từng nam chính vi phạm nhân cách ban đầu của mình và không còn chịu trách nhiệm nữa, thế giới sẽ không còn ưu ái anh ta nữa.

Hạ Vân Tề đẹp trai, tài giỏi, có thiên phú và đầu óc kinh doanh. Nhưng dù vậy, một người đàn ông không giữ chữ tín lại và có ý thức trách nhiệm, sao có thể là nam chính được?

"Lâm Sở Nhu... cũng gặp vấn đề tương tự phải không?" Lâm Trà hỏi lại.

Bất kể trước đó cô ta đã làm gì thì việc bị Lục Yên Yên bắt gian tại giường cũng đủ cho cô ta uống một bình.

Tiểu tam quyến rũ vị hôn phu của người khác cũng có thể trở thành nữ chính sao?

"Cái này..." Hệ thống rối rắm.

"Thiên kim trở về" là tiểu thuyết lấy Lâm Sở Nhu làm nhân vật chính, thế giới nhỏ xuất hiện vì cô ấy, ngay cả Hạ Vân Tề cũng chỉ là một người phụ thuộc ở đây.

Tất nhiên, thế giới thích cô ấy hơn. "Nếu như Lâm Sở Nhu không phải nữ chính, vậy có thể chọn nữ chính mới từ những nhân vật tiểu thuyết khác trong truyện. Nữ chính phải chính trực và tốt bụng, có mục tiêu rõ ràng và có khả năng đạt được mục tiêu. Ngoài ra, cô ấy còn phải vượt qua Một chuỗi khó khăn mới đi đến cuối cùng... Sao có thể dễ dàng như vậy?" Hệ thống bất đắc dĩ dang tay ra.

Lâm Trà nhớ tới vâng sáng xuất hiện trên người Lục Yên Yên vào ngày cuối cùng của chương trình giải trí.

"Đại tiểu thư cũng được mà đúng không? Cô ấy xinh đẹp, ba năm sau có thể trở thành người giàu nhất Hải Thành, lại còn tốt bụng nữa..."
 
Chương 628


"Tốt bụng?" Hệ thống trợn tròn mắt nhìn Lâm Trà: "Cô có hiểu lầm gì với Lục Yên Yên sao! Đại tiểu thư không hề tốt bụng như cô tưởng tượng đâu, cô ấy chỉ tốt với mình cô thôi!"

Hệ thống lẩm bẩm"Cũng không biết cô xui xẻo đến đâu, dù tiếng lòng có bị lộ thì bọn họ vẫn chú ý đến cô..."

Thẩm Túy rũ mắt, anh không mở miệng, trong đầu chỉ đưa ra một ý tưởng.

"Có lẽ tôi có cách giúp cậu”.

Hệ thống nhạy bén bắt được tiếng lòng của anh truyền đến nên cũng dùng suy nghĩ trao đổi với Thẩm Túy.

"Cách gì?U

Thẩm Túy cụp mắt xuống nhìn Lâm Trà đang nhàn nhã nằm trên giường ăn Ngôi sao ngày mai và học thuộc kịch bản.

Hệ thống lập tức hiểu ý.

Cậu ta vô thức định phản bác, nhưng chưa kịp nói gì thì đã nhìn thấy một luông sáng mờ nhạt từ cơ thể Lâm Trà hiện ra.

Nếu như không nâng đỡ nữ chính, vậy bạn sẽ đi theo con đường phản công của nhân vật nữ phụ. Lâm Trà từ chỗ bị mọi người ghét bỏ, sau này trở thành ảnh hậu, cũng coi như nữ phụ nghịch tập thành công.

Hơn nữa, cô còn có được tình yêu. Cô còn có mục tiêu kiên định - - trở lại thế giới của mình, cuối cùng chỉ cần sau khi cô trở thành ảnh hậu trở lại thế giới của mình, mục tiêu coi như hoàn thành.

Thẩm Túy tiếp tục nói: "Câu chuyện của Lâm Trà đã hoàn chỉnh, cũng phù hợp yêu cầu của các cậu."

Nhưng hệ thống vẫn không chấp nhận được.

Lâm Trà chỉ là một người qua đường mà cậu ta và "Lâm Trà" dụ dỗ để kiếm thêm tiền, làm sao cô có thể trở thành nữ chính? Làm nữ chính bây giờ dễ dàng vậy sao? Trước đây việc xấu gì Lâm Trà cũng làm hết, nhưng cô ấy cũng không phải người tốt!

Nhưng ngoài Lâm Trà, hệ thống cũng không thấy cách khác ổn hơn, để Thẩm Túy yêu Lâm Sở Nhu rõ ràng càng khó khăn hơn.

Trong lúc tuyệt vọng, hệ thống chỉ có thể cố gắng trói buộc Lâm Trà bằng hệ thống hỗ trợ nữ phụ phản công.

Bạn không biết kết quả cho đến khi bạn thử nó... nhưng nó đã thành công chỉ sau một lần thử?

Hơn nữa, độ hoàn thành đã cao tới 90%I...

Lâm Trà vừa ngẩng đầu lên đã thấy mình lại bị ràng buộc bởi một hệ thống khác.

Cô nghiêng đầu, dùng giọng thô lỗ nói: "Hệ thống hỗ trợ nữ phụ phản công... Cái quái gì vậy?

"Hee hee hee -" Thái độ của hệ thống thay đổi trong nháy mắt, giọng điệu trở nên ngoan ngoãn "Tôi để cho cô làm nữ chính rồi nha! Cô không nhận ra sau khi ràng buộc với hệ thống này thì thế giới sẽ ổn định hơn nhiều à!"

Lâm Trà: "..."

"Tôi chỉ là Ảnh đế thôi!"

Hệ thống hướng dẫn từng bước: "Ở thế giới của cô thì cô là Tam Kim Ảnh Hậu, điều này đối với cô không khó! Sau khi trở thành nữ hoàng điện ảnh trong thế giới của chúng tôi thì cô có thể trở về thế giới của mình."

Lâm Trà nhìn thanh tiến độ 90% của hệ thống hỗ trợ nữ phụ phản công, sau đó nhìn Thẩm Túy đang cầm kịch bản bên cạnh, cười nhẹ.

Lâm Trà hít sâu một hơi.

"Nếu, tôi không lấy được Ảnh hậu thì sao?" Cô nhìn thấy sau khi nói lời này thì tay Thẩm Túy cầm kịch bản run lên không thể nhận ra

"Vậy cô không đi được rồi!"

Hệ thống nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Làm việc phải có đầu có cuối nha! Đương nhiên sau khi cô đoạt Ảnh hậu thì nhiệm vụ phản công của nữ phụ mới hoàn thành!"

"Thế giới tà ác đã ổn định, nhiệm vụ không có giới hạn thời gian, nếu như cô không muốn quay về..." Hệ thống nhìn Thẩm Túy một cái rồi nhìn Lâm Trà, cười trộm nói:

"Cô cứ trì hoãn đi cũng được. Chơi mấy năm đến khi nào chán thì lấy cúp Ảnh hậu rồi rời đi cũng được."

"Tóm lại, ngày cô lấy được cúp Ảnh hậu chính là ngày cô rời khỏi thế giới này!"

*

Mùng một tết, Lâm Trà và đoàn làm phim cùng nhau ăn bữa cơm đầu tiên của năm sau, xin phép đạo diễn Ngụy và xuất phát đến Hải Thành.

dự kiến ra mắt vào dịp Tết Nguyên Đán và sẽ ra rạp vào lúc 12h trưa ngày mùng Một Tết Nguyên Đán.

Phim chậm hơn 12 tiếng so với các bộ phim Tết khác. Nhưng Tôn Thiên Thiên cho rằng dàn diễn viên chính và nhân viên công tác cũng có thể đón một năm mới tốt lành. 12 giờ mùng một tết cho ra mắt phim, mọi người ăn bữa cơm đầu tiên trong năm mới, có thể đi chúc tết, đi chùa miếu thắp hương. Đến buổi chiều, có thể tới rạp chiếu phim xem.
 
Chương 629


Trong ngành không mấy coi trọng các hoạt động của này. Hơn nữa không mang theo yếu tố lễ hội, không phù hợp với không khí vui vẻ trong dịp tết. Nhìn chung họ cho rằng không thích hợp với chương trình Tết Nguyên đán.

Dù vậy, các nhóm sáng tác chính như Lâm Trà, Phương Nguyệt Dao, Thẩm Túy, đạo diễn Phùng, Tôn Thiên Thiên vẫn quyết định phát sóng bộ phim vào dịp tết âm lịch và tham gia buổi công chiếu đầu tiên tại thành phố Tinh Quang.

Không ai ngờ bộ phim sau ba giờ công chiếu đã khiến phòng vé bùng nổ.

Sự thật chứng minh: đề tài và thời gian đầu không phải là nhân tố hạn chế tác phẩm, mà thứ thực sự hạn chế tác phẩm chỉ có chất lượng.

[ thật là đẹp! Cốt truyện và kết cấu đều tuyệt vời! Phương Nguyệt Dao đẹp dã man! Thẩm Túy Tiên Tôn cũng siêu đẹp trail]

[Lâm Trà diễn cũng không tồi xíu nào, không ngờ đây là tác phẩm đầu tiên của cô ấy mà có thể diễn tốt như vậy! Mãi sau này tôi mới biết cô ấy là nhân vật phản diện! ]

[May mắn bộ phim đầu tiên tôi lựa chọn trong tết âm lịch là £ Họa Cốt)! Tôi đã sẵn sàng cho lần chải thứ hai, có bạn nào đi cùng tôi không? ]

[Không biết có mùa thứ hai hay không! Thật sự toàn bộ chờ mong]]...

Trên mạng được khen ngợi như nước thủy triều. Ban đầu trên Maoyan. com dự đoán doanh thu phòng vé của chỉ có 10 tỷ, nhưng sau ba ngày công chiếu, doanh thu phòng vé dự đoán không ngừng tăng lên, hiện nay đã đột phá 5 tỷ!

Ngày doanh thu phòng vé chính thức đột phá 5 tỷ trở thành top 1 trong làng điện ảnh Hoa Hạ, Tôn Thiên Thiên đặc biệt tổ chức buổi gặp mặt fan, cảm ơn từng khán giả ủng hộ.

Sau khi gặp mặt, Lâm Trà gặp Liễu Minh Khiêm ở hậu trường.

Sau khi kỳ thứ tám của chương trình giải trí kết thúc, cô liền vào đoàn làm phim của đạo diễn Ngụy, tính ra thì cô đã không gặp Liễu Minh Khiêm hơn hai tháng.

"Liễu lão sư!" Lâm Trà cười híp mắt chào Liễu Minh Khiêm: "Đã lâu không gặp! Tôi đã xem bài phê bình phim Họa Cốt} trên weibo. Rất cảm ơn thầy-"

"Chủ yếu vẫn là cô diễn tốt." Liễu Minh Khiêm chân thành nói. Nhớ tới lúc trước đề cử Lâm Trà đến làm khách mời giống như là chuyện ngày hôm qua.

"Đúng rồi!" Liễu Minh Khiêm trở về vấn đề chính, nói ra ước nguyện ban đầu khi tìm Lâm Trà: "Gần đây tôi chuẩn bị một bộ phim khoa học viễn tưởng về thảm họa, cô có hứng thú hay không?”

Tôn Thiên Thiên ngửi thấy được hương vị tiền tài, lại gân: "Đạo diễn Liễu, ngươi không phải chú chuyên môn quay phim nghệ thuật sao? Bây giờ lại chuyển sang làm phim thương mại à?"

Liễu Minh Khiêm hơi híp mắt lại.

"Không phải thương mại và văn nghệ không thể kết hợp sao? - [( tôi muốn thử nó một lần”

Tôn Thiên Thiên hiểu được ý của Liễu Minh Khiêm: "Xem ra sang năm lại sẽ có một tác phẩm đoạt giải khác! Chú đã tìm được nhà đầu tư chưa? Đạo diễn Liễu, khi nào chú tìm nhà đầu tư thì hãy thêm tôi vào nhé!"

Liễu Minh Khiêm mỉm cười gật đầu, lại chờ mong nhìn về phía Lâm Trà.

"Vậy Trà Trà có hứng thú gia nhập đoàn làm phim của tôi hay không? Tôi mời cô làm nữ chính!"

*

Lâm Trà không lập tức đồng ý với Liễu Minh Khiêm.

Sau khi khôi phục trí nhớ, cô càng kén chọn kịch bản hơn trước, tuy bây giờ không phải là nữ hoàng điện ảnh nhưng cô cũng sẽ không chọn những vai diễn lặp đi lặp lại.

Quá khứ là vậy, hiện tại cũng vậy.

Cô phải mất hai ngày trong thời gian quay "Lạc Hoa Ngâm" để đọc xong kịch bản của Liễu Minh Khiêm.

Phim khoa học viễn tưởng thảm họa đầy rây những điều thú vị, đầy khủng hoảng và tràn đầy hy vọng. Với sự nhạy cảm về điện ảnh và truyền hình nhiều năm của Lâm Trà, cô biết rằng đây nhất định là một tác phẩm đoạt giải thưởng. Và tương tự, nhân vật nữ chính trong đó là người cô chưa từng gặp trước đây. Vấn đề duy nhất là những gì hệ thống đã nói với cô ấy lúc trước.

"Tóm lại, ngày cô lấy được cúp ảnh hậu là ngày cô rời khỏi thế giới này."

Bởi vì những lời này, Lâm Trà nhìn đối thoại với Liễu Minh Khiêm, trâm mặc hồi lâu.
 
Chương 630


Cách đó không xa, Lục Yên Yên dẫn đoàn làm phim của cô đến thăm, đạo diễn Ngụy từ tỏ ra thương xót, cho đoàn làm phim nghỉ ngơi nửa tiếng, cùng nhau uống trà chiều.

Lục Yên Yên ngồi bên cạnh Thẩm Túy, đưa cho anh một ly cà phê không đường không sữa.

"Tôi biết anh và Trà Trà xảy ra chuyện gì! Nếu Trà Trà diễn phim của đạo diễn Liễu, cô ấy có thể sẽ dựa vào năng lực của mình để giành được giải thưởng. Một khi chiến thắng, cô ấy sẽ phải rời đi. Anh thật sự muốn cô ấy đóng sao?"

Ngón tay Thẩm Túy nhẹ nhàng vuốt ve thành ly, sự lạnh lẽo của ly cà phê thẩm thấu xuyên thấu qua vách ly nhựa mỏng manh.

"Cô ấy không thể không diễn vai nữ chính cả đời được."

"Có lẽ diễn xuất có thể bớt nghiêm túc hơn một chút?" Lục Yên Yên nâng cằm suy nghĩ: "Lấy bảy tám phần diễn xuất, chỉ diễn ở mức độ có được đề cử thôi thì sao?"

Thẩm Túy bật cười: "Cô cảm thấy việc này có thể kiểm soát à?"

Lục Yên Yên: "Không phải sao? Về phần diễn xuất, muốn diễn thì không dễ, nhưng muốn thất bại thì chẳng phải rất dễ sao?"

Thẩm Túy ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Trà một lúc, anh mới bình tĩnh nói: "Cô sẽ không làm thế. nếu không nghiêm túc diễn xuất, cô ấy sẽ không phải là Lâm Trà."

Đề tài Lâm Trà có trở thành nữ diễn viên chính trong phim Liễu Minh Khiêm hay không, cùng với việc có nghiêm túc diễn xuất hay không đến đây là kết thúc.

Nửa giờ sau, Lục Yên Yên nhận được tin tức của Liễu Minh Khiêm, Lâm Trà đồng ý tham gia diễn xuất.

- Lục Yên Yên là một trong những nhà đầu tư điện ảnh mới của Liễu Minh Khiêm nên rất dễ dàng nhận được những tin tức nội bộ này.

Lục Yên Yên thở dài: "Hai tháng nữa bộ phim này sẽ bắt đầu quay, từ lúc bắt đầu quay, hậu kỳ, công chiếu, đoạt giải, các anh không có nhiều thời gian đâu." Thẩm Túy không biết Lục Yên Nghiên đang hả hê hay đang lo lắng, nên cố ý đổi chủ đề: "Nói cho chúng tôi biết có ích gì, còn cô thì sao? Gần đây cô thế nào rồi?"

Lục Yên Yên nhàn nhã uống cà phê kiểu Mỹ của cô, để lộ cổ thon dài xinh đẹp: "Tôi là một người phụ nữ nghèo đến mức chỉ còn lại tiền, có thể sống không tốt à?"

Hạ Vân Tề không phải là một người giữ chữ tín, nhưng ông nội Hạ nói có chữ tín. Ông đã liên tục chuyển nhượng tài sản và công ty dưới danh nghĩa Tập đoàn Hạ thị sang danh nghĩa Lục Yên Yên để bù đắp năm đó.

Hạ Vân Tề mắc nợ Lục Yên Yên.

Thẩm Túy nhẹ nhàng cười: "Cô biết tôi nói gì mà. Cô đã thức tỉnh nội dung truyện nên không thể không biết tâm tư Lục Ngôn Triệt đối với cô đúng không?"

Lục Yên Yên không nói gì.

Cô đã từng không biết, nhưng hiện tại mặc dù không phải cũng phải biết.

Lục Yên Yên nhớ tới đêm giao thừa, gia đình họ cũng đón năm mới vui vẻ như trước tại một trang viên ở ngoại ô thành phố.

Sau khi cơm tối kết thúc, Lục Yên Yên nhận được khoản tiền đầu tiên mà ông nội Hạ chuyển tới, đồng thời cô nhìn Lục Ngôn Triệt đi bên cạnh cô.

Lục Ngôn Triệt thổ lộ với cô.

Lục Yên Yên không khỏi nhớ tới mình trong mộng.

Ở trong mộng, cô liều lĩnh tất cả vì một người đàn ông và biến từ một cô gái xinh đẹp trên thiên đường trở thành một phụ nữ bị người người phỉ nhổ. Chỉ vì cô ấy yêu một người đàn ông và điều đó khiến cô ấy đánh mất chính mình.

Cho nên, cả đời này cô chỉ muốn sống vì chính mình.

"Anh trai rất tốt."

Lục Yên Yên nhẹ giọng nói: " Nhưng từ khi tôi có ý thức, anh trai chính là anh trai. Từ khi bắt đầu, chúng tôi đã định sẵn là như thế."

Chưa bao giờ Lục Yên Yên cảm thấy mất đi Hạ Vân Tề, hoặc từ chối Lục Ngôn Triệt có gì không đúng. Làm một nữ phụ của quyển tiểu thuyết, kết cục của cô ấy có phải là bị nữ chính xé xác, đánh vào mặt rồi rời khỏi chương trình hay đạt được thành công trong tình cảm với một người đàn ông không? Kết cục của nữ phụ cũng không phải là tình yêu đúng chứ?
 
Chương 631


Bộ phim mới của Liễu Minh Khiêm tên là, từ lúc quay phim, hậu kỳ, công chiếu, kéo dài suốt hai năm.

Video vừa công chiếu đã nhanh chóng phá vỡ đủ loại kỷ lục mà lập ra trước đó, cũng đạt được các loại giải thưởng.

Liễu Minh Khiêm dùng thực lực của mình chứng minh thương nghiệp và nghệ thuật có thể cùng tồn tại, niềm vui và nỗi buồn của con người ở một mức độ nào đó cũng tương thông.

Lâm Trà là nữ chính của phim, diễn xuất rất đáng chú ý và cô đã được đề cử nhiều giải thưởng.

Gần nhất, chính là giải thưởng Bách Hoa cuối năm.

Vào ngày lễ trao giải Bách Hoa, khi Lâm Trà lại xuất hiện trước mặt mọi người trong bộ váy cao cấp, ấn tượng của mọi người về cô không còn là một ngôi sao chương trình tạp kỹ, một nữ nghệ sĩ vô hình tuyến 18 được yêu thích nữa.

"Lâm Trà, cô ấy là một diễn viên."

"Cô ấy dùng,, và mọi tác phẩm kinh điển, diễn dịch những cuộc đời khác nhau, chứng minh năng lực của cô ấy."

Trong bữa tiệc, ánh đèn nhấp nháy.

Lâm Trà xách váy lễ phục, từng bước một đi lên sân khấu trao giải.

Trên màn hình LED khổng lồ chiếu cảnh khóc kinh điển của cô trong, cảnh này khiến tất cả những ai đến rạp đều phải khóc.

Mà Thẩm Túy đứng trước chiếc đèn LED khổng lồ.

Thật hợp lý khi nam diễn viên chính xuất sắc nhất nên trao giải cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mới.

"Chúc mừng em.”

Thẩm Túy trao cúp cho Lâm Trà. "Cám ơn anh.”

Khoảnh khắc Lâm Trà nhận cúp, từng lựa chọn lại xuất hiện. Bên tai, là giọng thống lạnh lùng không tình cảm -

"Đã hoàn thành mục tiêu hệ thống nữ phụ nghịch tập: Trở thành Ảnh hậu."

"Cô chỉ có một lần lựa chọn có rời đi không, có trở lại thế giới của cô không?"

Tiếng vỗ tay như sấm dậy và mọi vị khách trong bữa tiệc đều chúc mừng nữ diễn viên trẻ.

Mà Lâm Trà lại nhìn về phía Thẩm Túy, thật lòng hỏi:

“Anh hy vọng em chọn cái gì?"

Thẩm Túy dịu dàng nở nụ cười, giọng nói như gió ngày xuân lặng lẽ thấm ướt vạn vật.

"Anh mong sự lựa chọn của em sẽ đúng với lòng mình và không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ ai, kể cả anh."

Lâm Trà bình tĩnh nhìn Thẩm Túy thật lâu.

Cho đến khi những dòng chữ trôi nổi xung quanh cô bắt đầu trở nên trong suốt và dần biến mất, cho đến khi những phương án thôi thúc cô lựa chọn bắt đầu tỏa sáng.

Lâm Trà tiến lên một bước, ôm chặt lấy Thẩm Túy.

"Thẩm Túy, em rất vui khi được ở đây."

"Em cũng rất vui được gặp lại anh."

*

Trời đất quay cuồng, trước mắt Lâm Trà biến thành màu đen, khi cô mở mắt ra lần nữa, trước mắt đã biến thành ban ngày.

Cô trở về đoàn ở cổng trường Cao đẳng Nông nghiệp.

Chị Trương và đạo diễn đều vây quanh lo lắng nhìn cô.

“Trà Trà, em không sao chứ?”

"Đang yên đang lành sao lại ngất xỉu?"

"Vừa rồi chiếc xe đó vừa chạy qua, tôi tưởng có tai nạn!" Lâm Trà cố gắng đứng lên nhìn xung quanh. Lúc đó đang là đầu hè, rừng cây trước cổng trường tươi tốt tươi tốt, trong rừng có tiếng ve kêu vui vẻ.

"Có chuyện gì xảy ra với tôi vậy?"

"Sao vậy?" Chị Trương thô lỗ mắng: "Lúc đang quay phim, cô đột nhiên ngất xỉu, làm tôi sợ c.h.ế.t khiếp! Bác sĩ đi cùng cô nói cô bị hạ đường huyết, lại sụt cân và bỏ bữa nữa à?"

Lâm Trà gãi gãi gáy, hóa ra là do hạ đường huyết sao?

Cũng đúng, xe tải lớn có thể chạy nhanh thế nào trong nội thành chứ? Cái gọi là cảm giác bị tai nạn ô tô, có lẽ là do hệ thống đang muốn lừa cô lừa gạt cô.

Nghĩ đến thế giới kia...

Chóp mũi Lâm Trà đột nhiên chua chát, nước mắt vô thức rơi xuống.

Đồ dối trái

Đến cuối cùng đều gạt tôi!

Chị Trương nghi ngờ nhìn về phía Lâm Trà: "Em làm sao vậy?

Lâm Trà hít sâu một hơi, lau đi nước mắt nơi khóe mắt, lắc đầu: "Không có gì."

Cô lại nói: "Chị Trương, sau bộ phim này, em còn có lịch trình gì không?

Chị Trương mở lịch trình của Lâm Trà ra: "Không có, em không tham gia chương trình giải trí, cũng không thích mở fan meeting. Ngoài việc quay phim, em còn có lịch trình nào khác à?"

"Như vậy..." Lâm Trà giật mình, suy tư một lát, cô lại nói: " Vậy chờ em quay xong bộ phim này cho em nghỉ hai tháng đi, em muốn đi du lịch thư giãn một chút."

Chị Trương gật đầu.

"Được."
 
Chương 632: Kết Thúc Toàn Văn


Sau khi đóng phim xong đã là hai tháng sau.

Chị Trương cho rằng lúc ấy Lâm Trà chỉ nói thế thôi, nên đã tìm được rất nhiều kịch bản cho Lâm Trà. Kết quả sau hôm đóng máy, Lâm Trà liền thay đồ thể thao, thu dọn hành lý và chuẩn bị đi du lịch.

Dưới lầu tiểu khu, chị Trương nhìn chăm chú vào cách ăn mặc của Lâm Trà, vẻ mặt nghiêm trọng.

"Đi du lịch gì gì đó hoàn toàn không có vấn đề. Cô cũng có thể đi du lịch thư giãn một chút, nhưng... tự lái xe đi du lịch có phải là quá đáng hay không! Kỹ năng lái xe của cô thế nào? Cô bị ẩm IC à?!"

Giọng chị Trương rít gào khắp tiểu khu.

Lâm Trà ngồi ở ghế lái, đầu co rụt lại: "Cảnh sát giao thông đã nói rồi! Vụ tai nạn xe lần trước rõ ràng là do Thẩm Túy gây ra! Và tôi đã luyện tập từ đó đến giờ! Lần này chắc chắn sẽ không có vấn đề gì!"

Lái xe gặp tai nạn nhặt đàn ông.

Xảy ra một lần là tốt rồi, sao có thể xảy ra hai lần chứ?

Lâm Trà đồng ý.

Nhưng nửa giờ sau khi cô lên đường, chắc chắn... lại có một vụ tai nạn xe hơi khác.

Lâm Trà:??2

Trúng tà rồi, đây là?

Người đó chắc chắn vừa mới tự mình xuất hiện!

Thời buổi này người đụng đồ sứ nhiều như vậy sao? Chính xác như vậy sao?

Lâm Trà vội vàng xuống xe, chỉ nhớ rõ lúc ở trên xe nhìn thấy đối phương mặc áo T - shirt đơn bạc, nhìn vô cùng trẻ.

Ngàn vạn lần đừng đụng vào đóa hoa của tổ quốc là tốt rồi. Đợi đến khi Lâm Trà vòng qua trước xe, quả nhiên nhìn thấy "người đáng thương" bị cô đụng bị thương kia.

Đầu Lâm Trà "Oanh" một tiếng.

Có lần đầu tiên, quả nhiên sẽ có lần thứ hai.

Đầu Lâm Trà trống rỗng, chỉ nghe thấy giọng nói dễ nghe của người đàn ông đối diện - -

"Em đụng vào anh rồi."

Thẩm Túy cười: "Thế nên, Lâm tiểu thư, em có chịu trách nhiệm không?"

Lâm Trà quên trả lời, đi về phía Thẩm Túy với những bước chân nặng nề.

Lần này anh bị thương không nặng, chỉ là bị trây đầu gối một chút, ngồi dưới đất ăn vạ mà thôi.

Lâm Trà lấy hộp thuốc từ trong cốp xe ra, cẩn thận bôi thuốc và băng bó cho Thẩm Túy. Thẩm Túy cũng kiên nhẫn nhìn cô, suốt thời gian đó vẫn im lặng.

Cho đến khi băng bó xong, Lâm Trà ngẩng đầu thì Thẩm Túy mới nhìn thấy hốc mắt cô đỏ bừng, trên mặt đều là nước mắt.

Thẩm Túy bất đắc dĩ giơ tay lau nước mắt trên mặt Lâm Trà: "Khóc cái gì, anh cũng không sao. Hay là em không vui khi anh đến đây?"

Ánh mắt Lâm Trà trở nên sắc bén, đột nhiên hỏi một vấn đề không liên quan:

"Trên thế giới này căn bản không có lựa chọn, đúng không? Tất cả các lựa chọn đều chỉ có một kết quả."

Tay Thẩm Túy lau đi nước mắt cứng đờ, kinh ngạc nhìn về phía Lâm Trà: "Sao em biết?"

"Quả nhiên!"

Lâm Trà tự giêu cười, tiếp theo hỏi ngược lại: "Làm sao em biết... Vậy làm sao anh biết?"

Thẩm Túy nghẹn họng.

Anh thoáng hiểu ra điều gì đó, chỉ nhìn Lâm Trà với vẻ trìu mến và bất lực, đưa tay ra nhẹ nhàng xoa đầu cô.

*

Lâm Trà luôn cảm thấy mình lý trí vê mặt tình cảm. Cho dù là chọn ở bên Thẩm Túy hay là quyết định đi tìm Thẩm Túy, cô đều cảm thấy hành vi này có thể điên rồ nhưng cuối cùng chúng đều có lý.

Chỉ có ngày hệ thống mở đường trở về.

Lâm Trà cảm thấy có lẽ mình điên rồi.

Cô biết mình muốn quay lại vô số lần và không ngừng nỗ lực để hoàn thành mục tiêu ban đầu. Và trước lễ trao giải, cô chắc chắn 100% rằng mình sẽ quay lại.

Nhưng ngay khi hệ thống mở đường về nhà cho cô, cô lại nao núng.

"Đã hoàn thành mục tiêu hệ thống nữ phụ nghịch tập: Trở thành Ảnh hậu."

"Cô chỉ có một lần lựa chọn có rời đi không, có trở lại thế giới của cô không?"

Lâm Trà ôm chặt lấy Thẩm Túy, cô lựa chọn "Không".

Tôi chỉ có một cơ hội để lựa chọn, nhưng tôi muốn ở lại.

Trời đất quay cuồng, Lâm Trà vì chính mình làm ra hành vi điên cuồng này mà sợ hãi, nhưng cô tuyệt không hối hận.

Chỉ là cô ấy không ở lại.

Cô ấy đã quay về.

Lúc này, Lâm Trà nhớ tới mình sau khi trói buộc hệ thống nữ phụ phản công xong phải làm cái gì.

Đạt được cúp Ảnh hậu cũng không phải là dấu chấm hết, đó chỉ có nghĩa là cô phản công thành công.

Mà ban đầu mục tiêu của cô là trở lại thế giới của mình, như vậy kết cục cuối cùng của cô cũng là trở lại thế giới của mình.

Có bắt đầu cũng phải có kết thúc, như vậy cô mới chính thức trở thành nữ chính duy trì vận hành của thế giới mới.

Mà cô là như thế, vậy Thẩm Túy lúc trước thì sao?

Hệ thống đưa Thẩm Túy đến một thế giới khác là để cho anh học tập diễn xuất và trở lại làm người hướng dẫn cho Lâm Sở Nhu.

Như vậy, hệ thống làm sao có thể cho phép Thẩm Túy ở lại một thế giới khác? Chưa bao giờ là không có lựa chọn.

Khi lựa chọn xuất hiện thì kết cục đã được định trước.

*

Lâm Trà nhíu mày, cắn chặt bả vai Thẩm Túy, để lại dấu răng rõ ràng trên bả vai gầy gò của anh.

"Vì sao anh không nói cho em biết? Là vì để cho em yên tâm thoải mái rời đi sao?"

Thẩm Túy không cảm thấy đau, chỉ đưa tay xoa xoa đầu Lâm Trà.

"Lúc trước là anh tới trêu chọc em trước."

"Cho nên cũng nên là anh đi tới bên cạnh em, không phải sao?"

Phiên Ngoại (Kết thúc toàn văn)

Ngày Lâm Trà rời đi, Thẩm Túy đã đi tìm "Lâm Trà".

"Lâm Trà" không thể giải thích, nâng cằm tò mò nói: "Cô ấy không muốn vì anh mà ở lại nhưng anh vẫn muốn ở bên cô ấy? Lúc trước khi hệ thống tìm anh trở về, chắc anh đã chọn không đi đúng không?”

"Cái này không quan trọng”

Thẩm Túy nói: "Lúc trước là tôi đã nói với hệ thống cách để giữ vững thế giới này. Hơn nữa tôi cũng đã xuyên hai lần trở lại, đó là các người nợ tôi."

"Lâm Trà" đứng bên cạnh hệ thống ủy khuất rụt đầu nhìn Lâm Trà: "Tôi cũng không có biện pháp khác! Lúc ấy cô không ở trong thế giới này. Thẩm Túy lại không theo đuổi Lâm Sở Nhu nên tôi chỉ có thể trao đổi điều kiện với anh ta..."

"Lâm Trà" nghiến răng nghiến lợi: "Đưa người đi tới một thế giới khác, rất khó khăn!"

"Chữa trị để thế giới không sụp đổ, hẳn là càng khó hơn đi." Thẩm Túy nói.

"Trừ phi cuộc sống ở thế giới hiện tại quá khó khăn vất vả. Nếu không, sẽ không có ai thự nguyện bỏ cuộc sống đó để tới một thế giới hoàn toàn xa lạ khác! Anh cũng vậy. Bây giờ anh chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương. Chờ một thời gian, anh sẽ biết chuyện anh chọn ở bên Lâm Trà sẽ là chuyện ngu ngốc đến mức nào!" Thẩm Túy trầm mặc khoảng chừng một phút rồi mới nói: "Đó cũng là tôi tự làm tự chịu."

"Lâm Trà" lại nghiêng đầu: "Vậy nếu như anh thay lòng đổi dạ thì sao?"

Thẩm Túy: [Tôi sẽ không. |

"Được" "Lâm Trà" không có biện pháp khuyên nhủ anh: "Cả đời rất dài. Tôi muốn nhìn xem, có phải hay không, thật sự cả đời anh chỉ thích cô ấy."

"Nếu như anh thật sự làm được. Đến lúc đó, tôi đưa anh rời đi."...

Đầy trời sao sáng lạn, lều trại đi theo sau xe con trên thảo nguyên hoang dã giống như một chiếc thuyền con cô độc trong dã ngoại.

Lâm Trà nhìn ngôi sao, rúc vào trong n.g.ự.c Thẩm Túy.

"Anh còn chưa nói cho em biết. sao anh tới được đây?"

Thẩm Túy xoa xoa đầu của cô rồi cúi người đặt lên môi cô một nụ hôn.

Chuyện này không quan trọng.

Anh đã tới, hơn nữa lần này sẽ không đi nữa....
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top