Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Chương 100


Chương 100

Liễu Ngân Bình vừa đi vừa đưa tay chạm tim mình, mặt mũi đều đỏ lên như trái cà chua hết cả lên.

Liễu Ngân Bình trước mặt mọi người là bác sĩ Liễu lạnh lùng, không thích gần nam nhân, cũng rất khó gần.

Nhưng đâu ai biết rằng là…

” Lục Thiên Tư là đồ ngốc ” Liễu Ngân Bình vừa đi vừa lẩm bẩm.

Lục học trưởng là đồ ngốc!!!



Sáng hôm sau.

Lục Lãnh Phong mở mắt ra, nhìn thấy Hy Nguyệt đang nằm trên người mình, do giường bệnh khá nhỏ nên cô chỉ đành nằm như vậy thôi.

Anh nhớ mang máng lại chuyện đêm qua. Hôm qua thấy cô dỗi như thế, anh chẳng biết làm sao, cuối cùng lại chạy đến quán bar uống hết mình đến say bí tỉ..

Hình như anh đã đến bệnh viện tìm Hy Nguyệt.

Anh động đậy nhẹ một cái Hy Nguyệt đã tỉnh giấc. Cô ngốc đầu lên nhìn anh, thật sự là không biết ai đang chăm ai, ai đang bị bệnh luôn.

” Anh dậy rồi đó à?” Hy Nguyệt hỏi. Đêm qua anh uống say như vậy, mùi rượu nồng nặc luôn mà.

Lục Lãnh Phong thấy cô cư xử bình thường với mình mà thấy làm lạ, cứ nghĩ cô vẫn còn giận mình chứ.

Chẳng lẽ đêm qua anh đã trò gì điên rồ sao?

” Anh không nhớ chuyện đêm qua sao?” Hy Nguyệt ngồi dậy hỏi.

Lục Lãnh Phong thật thà lắc đầu.

Thấy bộ mặt ngớ ngẩn của anh, Hy Nguyệt chỉ cười và không nói gì thêm.

Nếu nói cho anh biết đêm qua anh vừa khóc vừa ôm cô nói xin lỗi, không biết Lục Lãnh Phong nghe xong có định lập tức đi đào hố chui xuống không?

Tốt hơn đừng nói còn hơn, coi như bí mật này chỉ mình cô biết thôi vậy.

Lục Lãnh Phong bất ngờ đưa tay lên vuốt ve má Hy Nguyệt.

” Bà xã, anh xin lỗi “.

Anh nghiêm túc nói.

Hy Nguyệt bò lên, cúi xuống hôn lên trán anh một nụ hôn.

” Em đã tha lỗi cho anh từ đêm qua rồi. Cũng do em, thích giận dỗi vô cớ rồi làm anh phiền lòng thế này ” Hy Nguyệt mỉm cười nói.

Người như Lục Lãnh Phong có lẽ trải qua cảm giác người mình tin tưởng nhất lại phản bội mình thế này, vết thương trong lòng anh quá lớn rồi.

Cô là không hiểu chuyện, sau này sẽ suy nghĩ kĩ, nhìn sâu vấn đề hơn để không khiến Lục Lãnh Phong vì mình mà bận tâm nhiều thứ.

” Nhưng em giận thật đấy…chị ta bảo anh tắm chung cùng chị ta cơ mà…” Hy Nguyệt bĩu môi.

Nghe như vậy ai mà không giận, chồng của mình lại đi…

Lục Lãnh Phong bất ngờ bật cười lớn, anh lên tiếng nói:” Em tin thật sao?”.

Hy Nguyệt chớp mắt nhìn anh.

” Anh trước giờ là người sạch sẽ, từ khi có thể lo cho bản thân, chẳng ai động được vào người anh, cho dù Song Tử đó là bạn chơi chung với anh từ bé ” Lục Lãnh Phong nói.
 
Chương 101


Chương 101

Hy Nguyệt vẫn chớp chớp mắt nhìn anh, phải rồi…Lục Lãnh Phong như là mắc chứng sạch sẽ vậy.

Chỉ riêng những lần cô bị thương, anh không màng đến còn mặc kệ luôn mà.

” Em là người đầu tiên khiến anh không màng đến bẩn hay sạch, nhìn thấy em bị thương, nhìn thấy em dính đầy bùn đất anh cũng tự nguyện ôm em đi ” Lục Lãnh Phong nói.

” Bà xã, anh chỉ có em thôi, anh không có người phụ nữ nào thứ hai nào đâu “.

” Bà xã đừng có lo “.



Song Tử bất ngờ hẹn Hy Tuyết ra bên ngoài bàn chuyện.

Nghe đâu Hy Tuyết đã bị Lục Lãnh Phong dọa một phen, Hy gia thì ngày càng không ngốc đầu lên được.

” Nhắc đến con câm đó tôi lại tức ” Hy Tuyết hầm hực đập bàn một cái rồi nói.

” Vậy cô có muốn hợp tác không?” Song Tử mỉm cười hỏi.

” Cô là ai? Tại sao cô muốn hợp tác cùng tôi?” Hy Tuyết hỏi.

” Tôi là ai không quan trọng, quan trọng nhất là chúng ta có cùng mục đích đấy là lấy mạng Hy Nguyệt “.

Song gia bây giờ chỉ cần có thể thành thông gia với Lục gia sẽ phát triển hơn. Đó cũng chính là mục tiêu chính của Song Tử, cô ta muốn có Lục Lãnh Phong, tiến đến cái dang Lục thiếu phu nhân.

Lục Lãnh Phong bây giờ đứng đầu Lục gia, ai ai cũng phải nhìn sắc mặt anh mà sống, nhất định sẽ có quyền có thế khi nắm được Lục Lãnh Phong trong tay.

Nhưng việc đầu tiên đấy chính là tách Lục Lãnh Phong ra khỏi Hy Nguyệt.

” Tôi không quan tâm cô muốn gì, nhưng tôi sẽ hợp tác với cô “.

” Tôi phải trả thù con câm đó, con câm vô dụng đấy!”.

Hy Tuyết còn chưa nuốt trôi cục tức trên du thuyền. Nhất định sẽ báo thù Lục Lãnh Phong lẫn Hy Nguyệt, khiến cả hai đau khổ toàn tập!



Hy Nguyệt cũng hết giận anh, cũng đã chịu ngoan ngoãn dưỡng sức ở bệnh viện.

Ba ngày tiếp theo tình trạng của cô tốt hơn, cũng không có vấn đề gì nên cô đã được về nhà rồi.

Về đến nhà, Hy Nguyệt cảm thấy như được giải thoát, nơi đây vẫn thoải mái với cô nhất.

Lục Lãnh Phong bất ngờ lao đến, anh đưa tay cởi quần áo của cô..

” Này…anh làm gì đấy “.

Thoáng chốc Lục Lãnh Phong đã nhanh tay cởi sạch quần áo của cô, trên người cũng chỉ còn đồ lót.

Cô chỉ mới về nhà, anh đang muốn làm trò gì nữa đây?

” Đưa em đi tắm cùng “.

” Bà xã, chúng ta cùng nhau đi tắm thôi “.

Đây là đẹp trai không bằng chai mặt, anh cũng rất nhớ mùi hương trên người Hy Nguyệt rồi.

Thật sự rất mê người, chỉ muốn lột đồ cô ra và ăn trọn cô thôi.

Liêm sỉ gì nữa chứ?

Lục Lãnh Phong anh đây chẳng cần nữa đâu.
 
Chương 102


Chương 102

Vì thư kí Lâm bị thương nên công việc của cậu ta được Hy Nguyệt thế thay tạm hai tuần.

Thật ra thư kí Lâm có thể đi làm lại sớm rồi, cậu ta là người ham công tiếc việc mà, nhưng mà lệnh bí mật của Lục Lãnh Phong là bảo thư kí Lâm cứ ở nhà tịnh dưỡng, đợi khi nào vết thương khỏi hẳn rồi đi làm lại cũng được.

Lục Lãnh Phong cũng không để thư kí Lâm ngồi không mãi, biết người anh em đi cùng mình bấy lâu nay còn chưa có vợ, à nghe đâu còn chưa có bạn gái hay yêu đương gì, anh tốt bụng đã sắp xếp sương sương vài chục cô gái để cho thư kí Lâm đi xem mắt trong hai tuần, nếu thích ai hay hợp với ai Lục Lãnh Phong cũng sẵn lòng tác hợp cho cậu thư kí siêng năng làm việc này.

Đấy là sự tốt bụng có kế hoạch thôi, thật ra anh muốn làm việc cùng Hy Nguyệt xem cảm giác ra sao ấy mà.

Sau khi đi làm lại, cô không biết mình đi làm hay đi chơi nữa, Lục Lãnh Phong cứ một chút sẽ sang phòng làm việc xem Hy Nguyệt thế nào, có mệt hay không.

Hy Nguyệt tiếp thu rất nhanh, trước khi đến đây làm việc thư kí Lâm cũng tận tình nói mọi thứ cần giải quyết và làm thế nào, nên bây giờ thế tạm cậu ta cô cũng không gặp khó gì.

Lục Lãnh Phong ngồi trong phòng làm việc của mình, không nhìn thấy Hy Nguyệt lòng anh lại khó chịu, chỉ cần nhìn thấy cô thôi tâm trạng anh liền thoải mái hơn, không bức rứt như bây giờ.

Cuối cùng vẫn không nhịn được, Lục Lãnh Phong nhấn nút gọi Hy Nguyệt sang phòng làm việc của mình.

Cô gấp gáp đi qua, đẩy cửa đi vào.

” Anh cần gì sao?” Hy Nguyệt nhìn anh hỏi.

Lục Lãnh Phong liền đứng dậy, anh tiến ra đằng sau cô, đẩy nhẹ Hy Nguyệt nằm lên bàn.

” Này…” Hy Nguyệt định bật lên thì anh nhanh tay hơn cô, giữ chặt Hy Nguyệt lại, không để cô nhúc nhích.

Hôm cô xuất viện về, anh đưa cô đi tắm chung, cuối cùng vừa tắm xong anh liền làm trò xấu xa ngay trong phòng tắm, khiến toàn thân cô không còn sức lực. Lục Lãnh Phong là con người có ham muốn cao, một khi đã làm phải làm cho thỏa anh mới buông.

” Đây là công ty đó…” Hy Nguyệt đỏ mặt nhìn anh, ông chồng này trong đầu không còn nghĩ cái gì trong sáng hơn được sao? Ở đây là công ty mà còn đè cô ra thế này được.

” Anh mặc kệ “Lục Lãnh Phong nói, anh cúi xuống cắn nhẹ lên vành tai của cô.

Hy Nguyệt trông mê người thế này, anh làm sao chịu được đây? Mỗi khi thấy cô, anh chỉ muốn ôm cô lên giường và làm chuyện đấy thôi.

” Lục Lãnh Phong…ưm..anh dừng lại cho em ” Hy Nguyệt muốn phản kháng lại, nhưng người đàn ông này đã biết rõ điểm yếu và chỗ nhạy cảm của cô, cứ được chỗ đó mà tiến tới.

Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

” Em nhạy cảm thật đó ” Lục Lãnh Phong đưa tay tiến xuống váy cô, từ từ vuốt ve đúi của Hy Nguyệt.

Mỗi khi bị Lục Lãnh Phong chạm vào thế này người Hy Nguyệt chỉ biết nghe theo anh, chứ cô không thể làm theo ý mình được. Bàn tay của anh đúng là…

Lục Lãnh Phong thấy cô đang phối hợp tốt với mình, anh đưa tay kéo lỏng cavat, nhìn Hy Nguyệt dưới thân mình:” Bà xã, anh muốn làm chuyện hư hỏng ở phòng làm việc”.

” Sẽ kích thích lắm đó “.



Cuối cùng là Hy Nguyệt chịu thua với anh, bị con sói hoang Lục Lãnh Phong này ăn ngay tại phòng làm việc, cô đã mệt đến ngủ thiếp đi trong phòng nghỉ của anh.

Lục Lãnh Phong thì ngồi ở ghế, tay đang gắn cúc áo lại, chỉnh đốn trang phục sau đó thắt cavat lại rồi nghiêm túc hơn.

” Mình có nên cho thư kí Lâm nghỉ hẳn một tháng không nhỉ?”.
 
Chương 103


Chương 103

Anh cảm thấy làm chuyện đó ở phòng làm việc đúng là rất kích thích, Hy Nguyệt lại nhảy cảm hơn, có lẽ thỏ con thích thập thò lén lút như vậy.

Về nhà anh nên thử trong nhà bếp và ban công luôn không nhỉ? Chắc chắn Hy Nguyệt sẽ rất thích đây.



Phía thư kí Lâm thì ngày ngày rảnh rỗi chỉ đi xem mắt chứ không làm gì cả, biết đây là ý tốt sếp cho mình, cũng biết rõ Lục Lãnh Phong đang ngầm ám chỉ điều gì với mình.

Mặc kệ đi, cậu đã không yêu đương suốt một thời gian dài như vậy, bây giờ thư kí Lâm cậu cũng nên nhân cơ hội này mà thư giản nghỉ ngơi cho tốt, cũng nên nghĩ đến chuyện lập gia đình, ngày ngày ăn cẩu lương của Lục tổng cũng không tốt đâu.

Hôm nay cũng không phải thư kí Lâm nữa, cậu bây giờ là Lâm Phi Phàm mà!

” Xin lỗi, tôi đến trễ rồi “.

Một cô gái với mái tóc dài bước đến chỗ thư kí Lâm, cô ấy cúi đầu ngại ngùng nói, mái tóc dài cũng mới cách ăn mặc đầy tiểu thư, trông rất dịu dàng và xinh đẹp như tiên nữ.

” Không sao, không sao, tôi chỉ mới đến thôi “.

Đúng là Lục tổng cao tay, lại tìm được đối tượng cho Lâm Phi Phàm cậu đây một cô gái xinh đẹp như tiên nữ giáng trần thế này.

” Chào…chào anh ” Dung Chỉ có chút e ngại, cô không phải người biết bắt chuyện hay trò chuyện cùng người lạ thế nào.

” Chào cô, tôi là Lâm Phi Phàm, mọi người hay gọi tôi là thư kí Lâm, còn tiểu thư đây?”.

Lâm Phi Phàm liền hào hứng bắt chuyện với cô gái trước mắt, xinh đẹp thế này, yêu kiều thế này, đúng là đàn ông nhìn vào chỉ muốn che chở bảo vệ ngay thôi.

” Tôi…tôi là Dung Chỉ…”.

Xem ra thư kí Lâm sắp thoát khỏi kiếp FA rồi!

Còn về phía Dụ Bạch Ngôn vẫn chưa thể xuất viện sớm do bị thương nặng hơn Hy Nguyệt, ngày ngày Mộ Viên Thần đều luôn đến đây chăm sóc bảo bối của mình.

Hy Nguyệt cũng đã biết chuyện về hai người, cứ nghĩ cô sẽ nhìn cả hai với ánh mắt hơi kì dị, nào ngờ Hy Nguyệt còn mỉm cười thật tươi chúc phúc cho cả hai.

Mộ Viên Thần cũng đã tính trước, chỉ cần Dụ Bạch Ngôn khỏi hẳn, anh sẽ chính thức công khai mối quan hệ này. Lục Lãnh Phong cũng đã biết chuyện này, anh không ngăn cản gì chỉ âm thầm ủng hộ anh trai mình.

Lục Thiên Tư dĩ nhiên cũng biết chuyện của Mộ Viên Thần rồi, cũng không nói gì, con người mà, chỉ cần mình hạnh phúc thôi, còn ai nghĩ sao thì kệ họ đi haha.

Mộ Viên Thiệu thì sợ bị con trai mình tống ra đảo chơi với khỉ như vợ mình nên ông không dám làm gì, cũng im thin thít nằm trong vòng kiểm soát của Lục Lãnh Phong, anh đã cho người giám sát nhất cử nhất động của ba mình.

Ông đúng là nhìn sắc mặt của con trai mình mà sống, bây giờ chỉ biết an phận im lặng thôi, không dám bày trò gì, kẻo sai lầm như vợ mình thì chỉ có mà toang vãi cả lúa cả thôi.

Còn về lão phu nhân, khi biết chuyện về Mộ Viên Thần rồi thì bà không biểu hiện gì, chỉ im lặng một thời gian lâu.
 
Chương 104


Chương 104



Bệnh viện.

Cốc

Cốc

Lão phu nhân đứng bên ngoài, gõ cửa phòng bệnh của Dụ Bạch Ngôn.

Mộ Viên Thần bên trong tiến ra, mở cửa xem là ai đến thăm bảo bối của mình.

Vừa mở ra nhìn thấy bà nội mình đến anh có hơi hoảng hồn, bà đã biết chuyện của anh và bảo bối, nhưng mà bà không lên tiếng hay nói gì nên anh cũng hơi lo.

” Bà nội..bà..”.

” Ta nghe nói cậu bé đó bị thương nặng nên đích thân đến đây thăm ” Bà mỉm cười nói, từ từ tiến vào trong nhìn Dụ Bạch Ngôn.

Thấy bà nội anh đến , Dụ Bạch Ngôn bắt đầu lúng túng, anh đã được nghe kể về bà nội của Mộ Viên Thần nhưng mà chưa có chuẩn bị tinh thần để gặp mặt thế này.

” Cậu bé, con sao rồi? Đã khỏe hơn chưa?”.

” Bà nội nghe tin nên đến thăm con, hai đứa đó, quen nhau lâu vậy cũng nên nói với bà già này một tiếng, dù sao cũng đã là người một nhà rồi mà “.



Lục thị.

Hy Nguyệt bị anh làm đến kiệt sức, ngủ say đến tận giờ tan làm rồi cô mới thức dậy nổi.

Quần áo cũng bị anh xé rách, cô chẳng biết mình nên làm sao để ra khỏi công ty mà về nhà đây, Lục Lãnh Phong thật sự quá đáng, làm chuyện bất bình thường thôi không nói đằng này cứ lần nào làm thì cũng xé rách quần áo của cô, anh rảnh lắm hay gì không biết nữa?

Hy Nguyệt mặc tạm chiếc áo sơ mi của anh vào, nhưng thế này cũng đâu ra ngoài được đâu chứ.

” Về nhà thôi bã xã ” Lục Lãnh Phong nói.

” Về nhà? Làm sao em ra ngoài với bộ dạng vậy mà về nhà chứ?” Hy Nguyệt tức giận nói.

Lục Lãnh Phong không đáp, lấy áo vest của mình ra, liền chùm lấy Hy Nguyệt vào trong, vì anh cao lại vai rộng thế này, áo vest của anh cũng rất lớn đó, đủ chùm kín người Hy Nguyệt luôn rồi.

” Như vậy sẽ không ai thấy em nữa ” Anh nói, ôm cô đứng lên.

” Không được, ra ngoài thế này không được ” Hy Nguyệt vùng vẫy, tan làm với bộ dạng này có khác gì vạch áo cho người xem lưng đâu chứ?

” Anh nói được là được, em cứ nhắm mắt lại đi ” Lục Lãnh Phong chắc chắn nói.

Thấy anh tự tin nói vậy, Hy Nguyệt đành nhắm mắt lại, sau đó úp mặt vô lòng ngực của anh, không dám hé mắt ra nữa là, bây giờ cô đang xấu hổ với bộ dạng này của mình lắm rồi.

Lục Lãnh Phong bắt đầu thích trêu chọc cô như vậy rồi, thật ra có cửa sau để rời đi khỏi Lục thị, đâu nhất thiết phải đi cửa chính chứ.

Anh cũng đâu có khùng mà ôm cô ra ngoài thế này, Hy Nguyệt như vầy chỉ để anh ngắm, anh không thể để ai ngắm nữa cho dù đó là nam hay là nữ.

Nhưng thỏ con ngốc quá rồi, còn tin anh sẽ làm thế mà.

Bà xã, em thật đáng yêu nha!



Lục Lãnh Phong ôm cô đi, Hy Nguyệt cảm giác có gì đó sai sai, cô dùng hết can đảm hé mắt ra nhĩn xung quanh, anh rõ là đang ôm cô đi đường khác mà.
 
Chương 105


Chương 105

” Lục Lãnh Phong…anh..” Hy Nguyệt thốt lên, lúc này anh đã ôm cô tiến đến xe luôn rồi.

Lục Lãnh Phong cười thầm, tài xế thấy cả hai liền mở cửa, Lục Lãnh Phong ôm cô đặt vào trong xe, anh không vào trong luôn, quay đầu ra nhìn tài xế có ám chỉ gì đó, sau đó mới vào trong.

Lục Lãnh Phong ngồi cạnh cô, anh đưa tay nhấn nút khóa cửa xe lại, không để Hy Nguyệt nhân cơ hội mà mở cửa chạy thoát khỏi hang sói.

” Này…đừng nói anh…” Hy Nguyệt cảm thấy không ổn,cô lùi sát vào cửa số, ánh mắt nghi ngờ nhìn Lục Lãnh Phong.

Anh ôm cô với bộ dạng như vầy, nhất định anh sẽ lại…

Lục Lãnh Phong cười mãn nguyện, đưa tay cởi cavat ra, nhìn Hy Nguyệt đáp:” Em đoán đúng rồi đó!”.

” Thỏ con, chúng ta cùng nhau chơi đùa đi, lúc trưa vẫn chưa thỏa mãn anh…”.

” Lần này em đừng có ngất sớm đấy ~”.

Lục Lãnh Phong lúc sinh ra đã sẵn bị ngâm trong nước tương nên đầu óc đen tối như vậy. Chỉ nghĩ đến chuyện làm Hy Nguyệt kiệt sức.

Sau khi vận động trên xe, anh mới chịu đưa cô về nhà nghỉ ngơi.

Ngâm mình trong bồn tắm lớn, Hy Nguyệt trút hết mệt mỏi. Nếu Lục Lãnh Phong cứ làm như vậy liên tục thì cô sẽ mang thai mất.

Mang thai!?

” Em bé sao?” Hy Nguyệt lẩm bẩm.

Mặc dù cả hai chỉ mới hạnh phúc gần đây, cũng không có khoảng thời gian lâu như bao vợ chồng khác. Nhưng cô cũng nên nghĩ đến chuyện sẽ sinh con cho anh chứ, ai mà chẳng muốn có một đứa con để bồng bề chứ?

Với lại…

Hy Nguyệt cô cũng rất muốn làm mẹ.

Hy Nguyệt ngâm một mình lúc lâu, vừa suy nghĩ đến chuyện đó, cuối cùng để Lục Lãnh Phong gõ cửa gọi cô cô mới chịu đi ra.

Quấn áo choàng lên người mình,Hy Nguyệt mở cửa đi ra.

” Anh cứ tưởng em ngủ trong đó chứ ” Lục Lãnh Phong nói.

” Cũng không phải nhờ ơn của anh làm em mệt đến nhừ cả người ra sao?” Hy Nguyệt nói, cô đến giường ngồi xuống.

Lục Lãnh Phong biết rõ ham muốn bản thân cao, mỗi khi bên cạnh Hy Nguyệt anh đều như vậy. Sau này vẫn nên kiềm chế một chút, đúng là rút cạn sức lực của cô rồi.

” Anh xin lỗi mà…” Lục Lãnh Phong nũng nịu nói, bắt đầu làm trò con bò với cô nữa đây mà.

Hy Nguyệt làm ngơ. Cô đi đến tủ đồ lấy quần áo, sau đó vào phòng tắm, thay bộ đồ mới đầy thoải mái rồi ra ngoài.

” Anh không ăn tối à?” Hy Nguyệt đi đến cửa, quay đầu nhìn Lục Lãnh Phong hỏi.

” Anh ăn chứ, dĩ nhiên ăn rồi ” Lục Lãnh Phong liền tươi cười chạy đến, cùng cô xuống nhà dùng bữa tối.



Đến khi đi ngủ, Hy Nguyệt đã giao kèo với anh không được động vào mình, nếu còn làm gì cô cô sẽ giận anh luôn.
 
Chương 106


Chương 106

Lục Lãnh Phong cũng chịu kiềm chế lại, ngoan ngoãn chỉ ôm lấy Hy Nguyệt mà ngủ, đúng là bên cạnh cô thế này anh mới ngủ ngon giấc này.

Nhìn gương mặt ngủ say của Lục Lãnh Phong, người mệt đáng ra là cô cuối cùng anh lại ngủ trước còn trông rất mệt mỏi như vậy, đúng là sai quá sai rồi.

” Lãnh Phong…”.

Hy Nguyệt lẩm bẩm một mình.

” Chúng ta sẽ sớm làm ba làm mẹ thôi “.



Phía Mộ Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn thì tốt đẹp hơn cả hai nghĩ. Không ngờ bà nội ủng hộ mối quan hệ này của cả hai, bà còn hết mình ủng hộ việc Mộ Viên Thần công khai mối quan hệ này cho mọi người biết.

Bà cũng rất thích Dụ Bạch Ngôn.

Ai cũng có quyền lựa chọn tình yêu của mình, cho dù ra sao, chỉ cần thấy hạnh phúc, lão phu nhân bà đây cũng không xen vào hay phản đối chuyện đó.

Chỉ cần nhìn thấy hai đứa cháu trai của mình hạnh phúc là được, chúng có thể bên cạnh người mình yêu đến suốt cuộc đời cũng không sao.

Đồng tính thì sao đâu chứ? Bây giờ là xã hội nào rồi, còn phản đối rồi cổ hủ ngăn cản thế này.

Đối với bà thì khác, bà sẽ ủng hộ cháu trai mình khi còn giây phút nào sống trên đời này.

Mộ Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn hết sức vui mừng khi có bà nội ở phía sau ủng hộ cả hai, đêm đó anh ôm Bạch Ngôn ngủ cùng, không ngừng cười tươi.

” Viên Thần, anh là đang vui quá rồi đó “.

Dụ Bạch Ngôn lên tiếng, anh cũng vui, nhưng cũng chưa vui bằng Mộ Viên Thần lúc này.

” Bảo bối, sau này anh sẽ không lo gì nữa rồi, anh có thể ở bên cạnh em rồi “.

Vậy là mối quan hệ của cả hai có thể đi đến hồi kết rồi, không sợ ai chen vào nữa, chỉ cần bà nội đồng ý và chấp nhận anh và Dụ Bạch Ngôn là đủ rồi.

Dụ Bạch Ngôn dụi đầu vào lòng Mộ Viên Thần, anh cũng vui. Đây đúng là chuyện vui cho mối quan hệ lén lút cả hai từ trước đến nay, bây giờ thì không cần như vậy nữa rồi, không cần phải thập thò như kẻ trộm nữa.



Những ngày sau đó mọi thứ đều im ắng đến lạ, không có chuyện xấu gì xảy ra.

Hy Nguyệt thấy mọi chuyện yên bình liền sinh ra cảm giác không ổn mấy. Bà chị Song Tử vừa đẹp vừa điên kia lại chịu bỏ qua Lục Lãnh Phong sao?

Hôm trước mặt dày đến mức cả liêm sỉ cũng vứt vô thùng rác, còn tự tiện ôm lấy chồng của cô mà.

Nghĩ đến mà tức tím người á, tức gần chết á!

Hy Nguyệt nắm chặt bút bi trong tay. Cứ nhớ đến cảnh hôm ở bệnh viện, Hy Nguyệt nuốt không trôi và cũng không thể quên được mà.

Lúc này bất ngờ có tiếng động lớn.

Hy Nguyệt bỏ bút xuống, cô tiến ra ngoài.

Trời đậu!

Vừa nhắc Tào Tháo là Táo Tháo đến rồi!

” Lục Lãnh Phong đâu, mau gọi em ấy ra đây “.
 
Chương 107


Chương 107

” Tôi là Song Tử, các người dám cản tôi sao?”.

Thấy bộ dạng hống hách của Song Tử, Hy Nguyệt không chịu được đành tiến ra, cô đi lại gần chỗ cô ta và hai bảo vệ đang đứng phía sau lôi kéo.

” Thiếu…thiếu phu nhân ” Hai nhân viên bảo vệ vội lên tiếng.

Hy Nguyệt mỉm cười:” Hai anh cứ xuống dưới trước đi, chỗ này để tôi lo “.

” Nhưng…”.

” Không sao, dù sao cũng chỉ là một bà thím đẹp mà điên, tôi tự giải quyết được ” Hy Nguyệt bình tĩnh nói.

Hai nhân viên bảo vệ bật cười, cuối cùng tuân lệnh cô trở về vị trí của mình.

Song Tử biết rõ Hy Nguyệt đang cà khịa mình, chị ta liền tức tối.

” Cô nói ai điên đấy hả?”.

” Ô, ngoài cô và tôi ở đây. Không lẽ tôi tự nói tôi sao?” Hy Nguyệt đáp.

Đúng là đẹp mà điên thật cmnr. Quá tiếc cho cái nhan sắc này.

Trên đời này có bao nhiêu người đàn ông độc thân, chị ta cũng hết sức đẹp, vẻ đẹp này đúng là Hy Nguyệt công nhận, rất giống tiên nữ.

Nhưng lại nhắm vào gia đình người ta mà phá, đẹp mà đi làm tuseday thì chỉ có mà vứt, ra chuồng gà mà chơi, nhân loại không ai dám chơi cùng.

” Cô dám?!” Song Tử chỉ tay thẳng vào mặt Hy Nguyệt, đang mất bình tĩnh rồi.

Hy Nguyệt bình tĩnh đưa tay lên, đẩy nhẹ tay Song Tử xuống.

Đúng là lúc trước cô yếu đuối, không đủ can đảm nhìn thẳng mặt người khác hay phản kháng lại, nhưng bây giờ khác rồi, bên cạnh Lục Lãnh Phong cô đã học được nhiều điều đó.

” Chị gái à, chị đang làm hành động bất lịch sự đó “.

Hy Nguyệt có ý tốt nhắc nhở, chị ta được giáo dục sao thế? Không biết hành động chỉ tay vào người khác bất lịch sự thế nào sao?

” Mày…mày đừng có mà ngang ngược ” Song Tử tức tối nói.

Nếu bây giờ có người khác nhìn vào, đâu ai ngờ được đây là bộ dạng của Song tiểu thư, tiểu thư mệnh danh là dịu dàng như cô tiên chứ?

Nghe câu nói của Song Tử, cô nhớ đến Hy Tuyết từng nói câu đó với mình.

Hai con người này là bạn bè thân thiết à? Sao nói giống nhau thế chứ?

” Tôi ngang ngược? Chị mới là người ngang ngược ở đây đấy “.

” Song tiểu thư, chị biết rõ Lục Lãnh Phong đã có vợ, vợ anh ấy là Hy Nguyệt tôi, sao chị còn mặt dày đến đây tìm chồng tôi làm gì vậy?” Hy Nguyệt bình tĩnh hỏi.

Đối với loại người này, cứ giữ cái đầu lạnh mà giải quyết thôi.

” Tao không quan tâm đến mày, tao chỉ muốn tìm Lãnh Phong, tránh ra để tao tìm em ấy “.

Song Tử cố chấp lao đến phòng làm việc của Lục Lãnh Phong.

Chắc dễ Hy Nguyệt để chị ta qua, cô liền tiến lên ngăn lại.

“Không phận sự miễn vào ” Hy Nguyệt mỉm cười nói.

Song Tử càng lúc càng tức điên, chị ta tức giận vung tay lên, tính đánh vào mặt Hy Nguyệt thì cô phản xạ nhanh, bắt lấy tay chị ta, lập tức lôi tay chị ta ra phía sau, khiến chị ta đau đớn.
 
Chương 108


Chương 108

” Đau…đau…con khốn…mau bỏ ra!!!”.

Song Tử rơi vào thế bị động, còn bị Hy Nguyệt đè ép thế này quá đau rồi.

” Chị nói đấy nhé?”.

Hy Nguyệt mỉm cười, cô từ từ đưa chân lên, đạp một phát mạnh vào lưng của Song Tử rồi buông tay chị ta ra.

Song Tử bị Hy Nguyệt đạp ngã nhào một cái, lúc này cửa thang máy mở ra, Lục Lãnh Phong cũng tiến tới.

Nhìn thấy bộ dạng nằm dưới sàn thảm thương của Song Tử, anh chỉ im lặng không nói gì.

Thấy Lục Lãnh Phong, Song Tử lập tức bò đến, ôm lấy chân anh.

” Lãnh Phong…vợ em…vợ em đánh chị kìa “.

Song Tử giả bộ đáng thương cất giọng nói.

Cứ nghĩ làm Lục Lãnh Phong siêu lòng, ai dè anh tuyệt tình rút chân ra, đá chị ta sang một bên, tiến đến chỗ Hy Nguyệt đang đứng.

” Bà xã, có sao không?” Anh dịu dàng hỏi.

” Không sao, em chỉ là đá chị ta một cái thôi ” Hy Nguyệt đáp.

” Vậy không được đâu bà xã ” Lục Lãnh Phong nghiêm nghị nói.

Hy Nguyệt nhìn anh.

” Lỡ đâu chân em đau hay em ngã cùng thì sao? Những chuyện này không được làm nữa, đôi chân ngọc ngà này của em không xứng đạp loại người này “.

Lục Lãnh Phong yêu chiều đáp, vừa quan tâm vừa sủng ái cô.

Cũng như có mùi cà khịa nồng nặc ở đây.

” Ô, Song tiểu thư, xin lỗi chị, bà xã tôi lỡ đạp chị rồi “.

” Nếu chị đã không đi được, tôi sẽ gọi người đưa chị đi, chị đứng không được tôi đành bảo họ kéo lê kéo lết chị đi vậy “.

Lục Lãnh Phong nhìn về Song Tử nằm thảm hại ở đó. Lúc này thang máy lại một lần mở ra, không phải hai nhân viên bảo vệ mà chính là hai thuộc hạ riêng của Lục Lãnh Phong.

Họ tiến đến, kéo lấy Song Tử lên, từ từ kéo cô ta đi như kéo bao cát.

” Lãnh Phong…em…em dừng lại…em làm gì vậy…”.

Song Tử bị kéo vào thang máy, miệng không ngừng la hét.

Nhìn mặt Lục Lãnh Phong chắc quan tâm à?

” Anh cũng ác lắm đó ” Hy Nguyệt nhìn anh nói.

Cô chỉ đạp chị ta một cái, còn anh cho người đặc biệt kéo lê chị ta như vậy, kéo ra khỏi Lục thị cũng quá đáng thương rồi.

” Cô ta đến đây làm càng, chúng ta phải có biện pháp mạnh chứ “.

Anh vừa ra ngoài một chút, vừa trở về đã nghe bảo vệ phía dưới nói về chuyện Song Tử đến đây. Nếu như bình thường anh sẽ gấp gáp lên bảo vệ Hy Nguyệt, nhưng lần này anh có cảm giác bà xã của mình sẽ giải quyết tốt, nên cứ từ từ thông thả.

Quả nhiên anh đoán đúng, Hy Nguyệt đã mạnh mẽ hơn trước rồi.

” Chị ta đấy, không xứng làm đối thủ với em đâu “.

Hy Nguyệt tự tin nói, nhìn Lục Lãnh Phong.

Cô…

Đã đánh dấu chủ quyền người đàn ông này rồi!
 
Chương 109


Chương 109

Tuyệt tình thì không ai bằng Lục Lãnh Phong, mặc kệ lúc trước Song Tử là người bạn thân của mình, anh cũng để người của mình kéo lê kéo lết chị ta ra khỏi Lục thị không thương hoa tiếc ngọc gì cả.

” Lục tổng nói, sau này cô đừng đến làm phiền ngài ấy nữa ” Một thuộc hạ của anh lên tiếng, sau đó cả hai quay lưng rời đi.

Song Tử ngồi đó với bộ dạng thảm thương, cô ta bây giờ quá thảm rồi. Cứ nghĩ Lục Lãnh Phong sẽ vì tình xưa, mối quan hệ tốt đẹp lúc trước còn nương tình để ý đến Song Tử, nhưng cuối cùng Lục Lãnh Phong mặc kệ, phớt lờ mọi thứ.

Song Tử nắm chặt tay thành đấm, móng tay dài đâm sâu vào da thịt.

Cô ta nhất quyết không bỏ cuộc!



Những ngày sau đó Song Tử cứng đầu cứ đến tìm Lục Lãnh Phong ở Lục thị, một hai lần đầu bị Hy Nguyệt đuổi đi, sau đó cô đã quá chán với con người ngang như cua này, cho người đuổi cô ta ngay trước khi bước vào cửa.

Cô ta cũng cố chấp thật sự, luôn tìm cách đến gặp Lục Lãnh Phong, cao thủ thì không bằng tranh thủ.

Nhưng Hy Nguyệt cũng đâu thua kém gì, cô nắm thóp được của chị ta nên đã cho người đi cùng Lục Lãnh Phong, chỉ cần chị ta đến gần lập tức lấy chổi mà quét.

Lục Lãnh Phong chỉ biết lắc đầu bất lực, chị ta không mệt nhưng anh và cô mệt.

” Chị ta cố chấp thật ” Hy Nguyệt ngồi trong xe, cô lên tiếng nói.

” Ngang như cua ” Cô thở dài nói thêm.

Lục Lãnh Phong chỉ lắc đầu, anh còn biết nói gì nữa đây, đã chặn mọi nẻo đường để Song Tử không có cơ hội mò theo anh, cuối cùng vẫn bám dai như đỉa.

Con người này thật sự không hiểu nổi nữa rồi!



Những ngày qua Song Tử đã cố gắng để gặp Lục Lãnh Phong nhưng đều bị ngăn lại, cảm thấy không có cơ hội để gặp riêng được Lục Lãnh Phong.

Hy Tuyết ngồi đối diện, nghe chị ta kể chuyện liền bất mãn.

Đã nhắm lúc đầu không gặp được thì còn cố chấp làm gì chứ?

” Tôi có một kế hoạch như này ” Hy Tuyết lên tiếng.

” Chuyện gì? Cô nói xem?” Song Tử liền háo hức hỏi.

Chỉ cần gặp riêng Lục Lãnh Phong, lựa lời mà nói có thể lay chuyển lòng sắt đá kia của anh, vậy có khả năng dây dưa mối quan hệ này.

Hy Tuyết ra hiệu cho Song Tử lại gần mình, chị ta liền hiểu ý đứng dậy đi lại ngồi cạnh Hy Tuyết.

Hy Tuyết nói nhỏ vào tai Song Tử, không biết thủ thỉ cái kế hoạch cao siêu gì nữa đây.

” Cách này được ” Song Tử lập tức đồng ý.

Hy Tuyết chỉ cười, mục đích của cô ta chỉ là nhắm vào Hy Nguyệt mà trả mối thù lần trước.

Xem ra lần này có bà chị này giúp đỡ, sẽ thành công thôi.

Hy Nguyệt, mày không đắc ý được lâu đâu!
 
Chương 110


Chương 110



Một tuần sau.

Dạo gần đây Song Tử lại không đến tìm Lục Lãnh Phong. Có lẽ chị ta đã bỏ cuộc rồi sao?

Hy Nguyệt ngồi trong phòng làm việc, tay không ngừng gõ trên bàn phím máy tính. Không biết thư kí Lâm bao lâu mới đi làm lại, anh ta nghỉ cũng hơi lâu rồi đó.

Cô hỏi đến Lục Lãnh Phong chuyện đó thì anh cứ nói để thư kí Lâm nghỉ. Thật sự không biết hai con người này đã lén làm trò gì sau lưng cô nữa?

Thật mờ mờ ám ám mà.

Hy Nguyệt dừng tay lại, cô lấy li cà phê bên cạnh lên uống. Gần đây có nhiều việc cần cô và anh giải quyết, Lục Lãnh Phong cũng đã ôm một đống, cô cũng một chồng thế này đây.

Đúng là rất cần thư kí toàn năng như thư kí Lâm bên cạnh mà.

Nhưng cô nào biết…

Thư kí Lâm sau khi đi xem mắt đã nhìn trúng con nhà người ta, sau đó bắt đầu theo đuổi luôn rồi.



Bệnh viện.

Lục Thiên Tư dựa vào ghế, anh mệt mỏi nhắm mắt lại, gần đây có nhiều ca phẫu thuật phức tạp, khiến anh ở suốt trong phòng phẫu thuật nên bây giờ đã kiệt sức rồi.

Không còn sức để về nhà ngủ nữa.

Liễu Ngân Bình tình cờ đi ngang phòng làm việc của Lục Thiên Tư, cô dừng chân lại, nhìn vào xem anh đang làm gì.

Thấy anh ngủ quên trên ghế, cô nuốt nước bọt rồi sau đó lấy hết can đảm đi vào trong.

Liễu Ngân Bình đi hết sức nhẹ nhàng, tiến gần lại chỗ Lục Thiên Tư đang ngủ ở đó.

Trông anh lúc ngủ thật đẹp trai!

Cô xoay qua xoay lại, thấy một cái chăn mỏng, liền đi đến đó lấy lên đắp cho anh.

Nhìn Lục Thiên Tư ngủ thế này thật đáng yêu.

” Nhìn đủ chưa?”.

” Bác sĩ Liễu?”.

Nghe tiếng Lục Thiên Tư, anh còn đang mở mắt nhìn lấy Liễu Ngân Bình, cô giật mình lùi lại không cẩn thận thì bị ngã.

Lục Thiên Tư nhanh tay đỡ lấy cô, sau đó kéo Liễu Ngân Bình sát gần lại mình.

” Nhìn lén tôi rồi sợ sao?” Anh hỏi.

Từ lúc bác sĩ Liễu này chuyển công tác đến đây anh đã cảm thấy có cái gì đó sai sai rồi.

Bề ngoài Liễu Ngân Bình ít nói, lạnh lùng với mọi người xung quanh. Nhưng nhiều lần vị bác sĩ này của chúng ta cứ thập thò lén lút đi theo anh, Lục Thiên Tư anh biết đấy chứ, chỉ là không nói muốn xem cô làm gì tiếp theo tôi.

” Tôi…tôi…” Liễu Ngân Bình đỏ mặt, không ngờ bị anh phát hiện mất rồi.

” Bác sĩ Liễu…”.

” À không, em là đàn em năm đó, Bình Bình đúng không?”.

Lục Thiên Tư mỉm cười nói.
 
Chương 111


Chương 111

Liễu Ngân Bình bất ngờ khi anh nhớ ra mình.

” Anh…anh nhớ em sao học trưởng?”.

” Nhớ chứ…” Lục Thiên Tư nói, đưa tay lên chơi đùa với tóc của Liễu Ngân Bình.

” Chào em, anh đứng đây từ chiều”.

Lúc trước Lục Thiên Tư và Liễu Ngân Bình chung trường đại học, cô là đàn em của Lục Thiên Tư, Liễu Ngân Bình là sinh viên năm hai còn anh là sinh viên năm cuối. Trong một lần hoạt động của trường, Liễu Ngân Bình vô tình quen biết đến Lục Thiên Tư, cả hai đã có khoảng thời gian tốt đẹp bên cạnh nhau.

Sau đó Lục Thiên Tư tốt nghiệp, từ đó cả hai cũng không gặp nhau. Liễu Ngân Bình cũng không còn liên lạc với anh như trước, nhưng lòng cô vẫn nhớ đến vị học trưởng này và khoảng thời gian tốt đẹp bên cạnh nhau.

Không ngờ dòng đời xô đẩy, cô lại được chuyển công tác đến đây, một lần nữa có cơ hội gặp lại Lục Thiên Tư sau nhiều năm trời.

Lúc gặp anh, cô rất háo hức và phấn khởi, nhưng có vẻ Lục Thiên Tư không nhớ đến cô, trong lòng có chút thất vọng nên cũng để chuyện đó lắng xuống sâu luôn.

” Bình Bình, em vẫn vậy nhỉ?”Lục Thiên Tư nhìn Liễu Ngân Bình hỏi, cô bé này trước kia nhút nhát và nhạy cảm lắm nha.

” Tư…” Liễu Ngân Bình đỏ mặt nhìn anh, ngồi trên đùi anh thế này, cái tư thế nó quá là…

Lục Thiên Tư dùng chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh, anh bất ngờ đưa tay lên giữ lấy sau gáy của Liễu Ngân Bình, ghé sát lại chiếm lấy môi cô.

Liễu Ngân Bình tròn xoe mắt nhìn anh, môi đang bị anh chiếm lấy một cách mạnh bạo.

Anh…anh đang hôn cô sao?!

” Bình Bình, em nghĩ sao về việc sẽ hẹn hò cùng anh?”.

Lục Lãnh Phong cũng đã có tình yêu của mình, người anh em Lục Thiên Tư này cũng nên có tình yêu đời mình rồi, chứ ai rảnh ăn cẩu lương mãi chứ?

” Học trưởng…”.

” Suỵt, gọi anh là Tư ” Lục Thiên Tư nói.

Anh biết cô bé này thích mình, yêu thầm mình cũng đã lâu, chẳng qua là chưa có cơ hội để đáp và nhận lấy, bây giờ thì được rồi.

” Tư…” Liễu Ngân Bình ngại ngùng nhìn anh, vừa mới bị anh hôn lấy, hô hấp cô còn chưa ổn định thì tim đã đập bịch bịch bịch rồi.

Hồi hộp hồi hộp đến muốn xỉu á!

” Ngoan, Bình Bình, sau này anh sẽ là bạn trai em, sau đó sẽ là chồng em ” Lục Thiên Tư nói, cái liêm sỉ gì đó anh cũng đâu biết nó là gì nữa đâu.

Liễu Ngân Bình tròn xoe mắt nhìn anh, anh đang nói cái vớ vẩn gì vậy?

” Bình Bình, em đợi anh lâu vậy rồi, em còn muốn đợi nữa sao?” Lục Thiên Tư hỏi

Bị anh nói trúng tim đen cô càng lúc xấu hổ hơn, đúng thật là cô đợi anh rất lâu, đơn phương cũng một khoảng thời gian dài rồi, luôn ôm hy vọng sẽ gặp lại người đàn ông này

Lục Thiên Tư bất ngờ ôm Liễu Ngân Bình lên, ở phòng làm việc anh bên trong có một cái giường, đủ để hai người nằm đó.
 
Chương 112


Chương 112

Đặt Liễu Ngân Bình nằm xuống, anh nhìn cô:” Bình Bình, em đợi được, nhưng anh không được “.

Vừa dứt lời, Lục Thiên Tư đưa tay kéo áo của Liễu Ngân Bình lên.

Người ta nói cao thủ không bằng tranh thủ mà, bây giờ nên nhân cơ hội này, anh sẽ biến Liễu Ngân Bình thành người phụ nữ của mình rồi.

” Tư…dừng…dừng lại ” Liễu Ngân Bình đẩy tay anh ra, anh bị gì thế kia, cả hai chỉ mới…ở đây còn là bệnh viện, anh tính làm chuyện xấu xa gì ở đây sao?

” Anh không dừng được, anh chỉ muốn tiến tới thôi “.

Đẹp trai không bằng chai mặt đâu mọi người.



Đêm, Lục gia.

Lục Lãnh Phong vì mệt đã ngủ thiếp đi, gần đây do công việc quá nhiều nên khiến anh kiệt sức, cũng nhờ đó mà Lục Lãnh Phong không hành cô trên giường lên bờ xuống ruộng mà.

Hy Nguyệt ngồi ở bàn, cô thay anh giải quyết một số công việc khác, tuy cô chỉ là sinh viên năm hai chưa hoàn thành chương trình đại học, nhưng với IQ của cô những chuyện này thì có thể thay anh giải quyết đó nha.

Điện thoại lúc này có người gọi đến, Hy Nguyệt sợ làm anh thức giấc, cô vội cầm điện thoại ra ngoài nghe máy.

Số điện thoại lạ gọi đến,không biết là ai tìm cô. Hy Nguyệt không có bạn bè, ngoài Lục Lãnh Phong, Lục Thiên Tư và Lục Viên Thần cô cũng không quen biết ai nữa.

” Xin chào, tôi là Hy Nguyệt ” Cô bắt máy.

[ Chào em gái, lâu rồi không gặp ]

Cái giọng nó vạn đời mà Hy Nguyệt không muốn nghe thấy, đó chính là giọng của Hy Tuyết.

” Chào chị, chị dạo này khỏe chứ?” Hy Nguyệt bình tĩnh đáp, sau lần đẩy cô từ trên du thuyền xuống, anh đã thay cô trừng trị chị ta, cũng từ lần đó chị ta như mèo bị cắt đuôi, không dám phiền đến cô nữa.

Cả Hy gia cũng vậy, sợ sức ép của lão công nhà cô.

[ Chị khỏe, chị khỏe, mà em gái này, chị có chuyện này muốn nói với em liệu em có muốn nghe không? ]

Những lời này của Hy Tuyết khiến người khán ngửi thấy có mùi âm mưu, chẳng tốt lành gì mấy.

” Có chuyện gì, chị nói xem?” Chị ta đã muốn nhây nhây, cô nhây lại vậy, loại người này nếu không thỏa mãn chị ta, chị ta sẽ cố chấp mà làm phiền cô y như Song Tử kia.

[ Chị có tin tức về mẹ ruột của em nè, em có muốn gặp bà ấy không? ]

[ Bà ấy vẫn chưa chết, năm đó là ba nói dối với em đấy ]

[ Đây là có lẽ thông tin quan trọng đối với em, đứa con nào mà không muốn tìm mẹ mình chứ? ]

[ Phải không Hy Nguyệt? ]

Theo lời Song Tử nói lại, con nhãi Hy Nguyệt này đúng là nói chuyện lại. Trước giờ cứ nghĩ nó câm, ai dè lại là giả bộ hay thế này.

Không nói chuyện một thời gian dài, ai cũng nghĩ nó thì phải rồi.

Hy Nguyệt nghe về vấn đề mẹ ruột mình, trước đây cô từng rất giận bà, tại sao lại đưa cô vào Hy gia, nơi mà xây lên bao ác mộng từ bé của cô cơ chứ?
 
Chương 113


Chương 113

Nhưng cô cũng muốn tìm mẹ mình, muốn nhìn mặt bà một lần, muốn biết bà còn sống hay đã chết thật chưa, muốn hỏi tại sao lại vứt bỏ mình cho Ninh lão gia.

Có rất nhiều câu hỏi cô từng đặt ra, nhưng cả đời này cô nghĩ mình mãi chẳng thể tìm thấy mẹ ruột mình.

Hy Nguyệt không đáp, cô chỉ cúp máy ngang.

Hy Tuyết không bao giờ có ý tốt, chị ta nhất định có âm mưu về việc đó. Cô vẫn nên không nghe Hy Tuyết nói nhảm.

Chuyện này cô vẫn nên đích thân tìm hiểu một mình thì hơn.



Ngày hôm sau.

Ở bệnh viện, Liễu Ngân Bình ngồi dậy, ngáo ngơ nhìn xung quanh.

Hình ảnh chuyện hôm qua ập đến trong đầu cô, cô liền sợ hãi, co mình lại.

Trên người cô không có mảnh vải che thân!

” Em dậy rồi ” Lục Thiên Tư bên cạnh lên tiếng.

Liễu Ngân Bình thấy anh liền đỏ mặt, chuyện hôm qua…cô lại bị Lục Thiên Tư dụ dỗ vào tròng thế này.

Chỉ nên trách cơ thể cô quá nhạy cảm, vào tay Lục Thiên Tư lại càng…

Lục Thiên Tư ngồi xuống giường, anh kéo tay ôm lấy Liễu Ngân Bình vào lòng.

Đêm qua sau khi làm chuyện đấy, lúc ngủ say Liễu Ngân Bình không ngừng khóc, cô còn không ngừng gọi con ơi con ơi.

Thật ra đây không phải lần đầu anh và cô quan hệ thế này. Trước kia khi còn là sinh viên năm cuối, cả hai bị bạn bè chuốc say, đẩy lên giường trong đêm đó.

Cuối cùng sáng hôm sau tỉnh dậy, Liễu Ngân Bình không trách anh cũng không mắng anh, chỉ mỉm cười xem đó là tai nạn.

Cũng chính từ đó, anh không động vào cô gái nào nữa, cái cơ thể này chỉ nhớ đến Liễu Ngân Bình.

” Bình Bình, cuối cùng em đã xảy ra chuyện gì?”.

” Lúc em ngủ, em luôn khóc và gọi con ơi, em biết không?” Lục Thiên Tư nói.

Cái này anh có thể nhìn rõ, Liễu Ngân Bình đã trải qua chuyện đáng sợ.

Đó chính là sảy thai!

Liễu Ngân Bình không nghĩ cơn ác mộng đó cô lại mơ thấy lần nữa, còn là khi ngủ bên cạnh anh thế này.

” Thật ra…năm đó…”.

” Sau chuyện đó…em đã mang thai ” Liễu Ngân Bình lẩm bẩm.

Đó cũng là nỗi ân hận giày vò cô suốt bao năm qua. Năm đó cô và anh xảy ra tai nạn ấy, cuối cùng cô lại mang thai.

Khi anh tốt nghiệp, từ lúc đi học anh đã nổi tiếng tài giỏi, nếu như vì chuyện này mà để Lục Thiên Tư từ bỏ tất cả để chịu trách nhiệm cô thì không đáng, vì thế Liễu Ngân Bình đã không báo cho anh.

Cô định sau khi sinh đứa nhỏ này ra sẽ tự nuôi nó, làm mẹ đơn thân. Nào ngờ gia đình cô phát hiện, bọn họ nhất quyết đòi cô bỏ đi đứa bé này.

Cô lúc đầu không chịu, kịch liệt phản đối, nhưng cuối cùng ba mẹ chơi chiêu, họ bỏ thuốc mê vào bữa tối để cô ngủ say, sau đó lén đưa cô đến bệnh viện làm phẫu thuật bỏ đứa nhỏ.
 
Chương 114


Chương 114

Khi tỉnh dậy, Liễu Ngân Bình cảm thấy như trời đất sụp đổ hoàn toàn rồi, con mất rồi, ngày ngày đêm đêm cũng luôn nghe thấy tiếng đứa bé kêu mình, đứa bé ấy luôn gọi mẹ ơi…mẹ ơi…

Lục Thiên Tư nghe những lời Liễu Ngân Bình kể lại, lòng anh đau như cắt. Anh không nghĩ chỉ đêm đầu tiên đã làm cô mang thai.

” Bình Bình…anh…anh xin lỗi “.

Anh không nghĩ mình đã làm ra chuyện thế này, còn khiến Liễu Ngân Bình đau khổ suốt bao năm qua.

Liễu Ngân Bình lắc đầu. Cái tai nạn đó, cô đã tự cho mình là người của Lục Thiên Tư, cho dù không gặp lại anh, cô cũng sẽ không kết hôn với bất cứ người đàn ông nào hết.

” Đó cũng chỉ là tai nạn, chuyện đứa bé…có lẽ do ba mẹ lo lắng cho tương lai của em nên “.

Bởi vì Liễu Ngân Bình lúc đó còn quá trẻ, cô còn là sinh viên, ba mẹ cô lại càng không chấp nhận để cô từ bỏ việc học rồi làm mẹ đơn thân nuôi con. Họ cũng chỉ vì tương lai của cô.

” Bình Bình…anh xin lỗi “.



Lục thị.

Sau chuyện Hy Tuyết nói với mình, Hy Nguyệt cứ nghĩ đến chuyện mẹ ruột của mình.

Lục Lãnh Phong đã ra ngoài, gần đây anh không ở Lục thị nhiều, chuyện ở công ty đều do cô giải quyết.

Bất ngờ có tin nhắn được gửi đến, nghe tiếng chuông thông báo, Hy Tuyết cầm điện thoại lên.

Là Hy Tuyết gửi đến.

[ Chị biết em rất muốn tìm mẹ, hãy đến địa chỉ…]

[ Chị sẽ nói việc về mẹ ruột của em cho em biết ]

Hy Nguyệt đọc xong, cô nắm chặt tay. Cô…có nên làm liều không?

” Thiếu phu nhân, tôi trở lại rồi đây “.

Thư kí Lâm bất ngờ xông vào. Đúng là cậu bận hẹn hò yêu đương các kiểu thật, nhưng không đi làm chỉ có cạp đất mà ăn.

Thấy thư kí Lâm, Hy Nguyệt vui mừng:” Thư kí Lâm, cậu đến đúng lúc lắm “.

” Ở đây giao cho cậu “.

Hy Nguyệt nói xong liền cầm túi xách chạy đi, dường như cô không chú ý đến việc thư kí Lâm mới lành vết thương, trở lại công ty làm việc sau một thời gian dài dưỡng thương.

” Ơ…thiếu phu nhân ” Thư kí Lâm đứng ngơ ngác.

Cô ấy làm sao thế?



Hy Nguyệt đành làm liều, cô đến gặp Hy Tuyết theo địa chỉ chị ta đã gửi cho mình.

Địa điểm gặp là một quán cà phê, bên trong rất vắng, dường như chỉ có Hy Tuyết ngồi đó.

Phục vụ đưa menu ra cho Hy Nguyệt, cô gấp menu lại bảo:” Một nước cam “.

Phục vụ gật đầu, sau đó quay lưng đi.

” Nói đi, chị nói những gì chị biết đi ” Hy Nguyệt gấp gáp bảo.

Cả đêm qua cô luôn sốt ruột, trong lòng không khó chịu về chuyện này.

Chỉ có một điều…cô chưa nói việc này cho Lục Lãnh Phong biết.
 
Chương 115


Chương 115

” Từ từ em gái, cần gì phải gấp “.

” Chúng ta có nhiều thời gian mà “.

Vì chạy đến đây hết tốc lực, Hy Nguyệt thật sự rất khát nước. Phục vụ vừa đem li nước cam ra, cô đã cầm lên uống không suy nghĩ.

Hy Tuyết chống tay lên bàn, bắt đầu cười lớn không lí do.

” Chị cười cái gì?” Hy Nguyệt nhìn Hy Tuyết, bắt đầu đề phòng.

” Em gái, em thật sự ngốc quá rồi ” Hy Tuyết nói.

” Chị…”.

Lúc này Hy Nguyệt cảm thấy có gì đó sai sai, cô vội đứng dậy làm ghế ngã xuống luôn.

Đầu óc Hy Nguyệt bắt đầu choáng váng, cô nhìn về phía Hy Tuyết.

Không…không xong rồi!

” Em gái, em quá ngốc rồi “.

” Em nghĩ chị có hứng thú với người mẹ của em sao?” Hy Tuyết cũng đứng dậy, nhìn Hy Nguyệt đang đứng không vững ở đó.

Hy Nguyệt muốn đáp lại, nhưng cuối cùng cả người ngã xuống, sức lực cũng không còn nữa.

” Haha…đáng đời mày, con ngu ” Hy Tuyết tiến đến, đưa chân đá vào bụng Hy Nguyệt.

Chị ta sẵn đó bao trọn nơi đây, người phục vụ lúc nãy là người của chị ta.

Song Tử lúc này từ trong tiến ra, nhìn thấy Hy Nguyệt nằm dưới sàn, cô ta cũng được đà lấn tới, đá mạnh vào người Hy Nguyệt.

” Cho mày chết, dám đá tao ngã sao?” Song Tử nói.

Hy Nguyệt đã bất tỉnh nhân sự. Bọn họ đã dùng thuốc ngủ loại mạnh nhất để khiến Hy Nguyệt ngất đi ngay lập tức.

Với liều lượng đó thì…



Lục Lãnh Phong liền trở về Lục thị. Chẳng hiểu sao trong lòng anh cứ như lửa đốt, vừa về đến đã tìm Hy Nguyệt.

” Hinh…”.

Vừa đẩy cửa ra. Anh không thấy cô mà nhìn thấy thư kí Lâm.

” Thư kí Lâm?”.

Lục Lãnh Phong thắc mắc.

” Chào sếp. Tôi đã khỏe hẳn và đi làm trở lại ” Thư kí Lâm đứng dậy nói.

” Thiếu phu nhân đâu?” Lục Lãnh Phong gấp gáp, không hiểu sao tim anh cứ nhói lên nãy giờ.

” Thiếu phu nhân bảo có việc, sau đó cô ấy ra ngoài rồi ạ ” Thư kí Lâm đáp.

Hôm nay hai vợ chồng nhà này sao vậy? Cứ khó hiểu thế nào ấy?

Lục Lãnh Phong càng lúc càng lo, anh lấy điện thoại ra gọi cho cô.

[ Thuê bao…]

Đầu dây bên kia đã tắt máy, Lục Lãnh Phong cố chấp gọi lại.

Không ai bắt máy, vẫn là giọng của tổng đài.
 
Chương 116


Chương 116

” Thiếu phu nhân có nói đi đâu không?” Anh lo lắng hỏi.

Thư kí Lâm lắc đầu.

” Tôi chỉ thấy thiếu phu nhân rất vội “.

” Cô ấy tắt máy rồi ” Lục Lãnh Phong nói.

” Không thể nào, lúc nãy tôi thấy thiếu phu nhân cầm điện thoại đi rất gấp gáp, giống như ai vừa gửi gì đó cho cô ấy ” Thư kí Lâm nói thêm.

Lục Lãnh Phong chống tay lên tường.

Lòng anh càng lúc khó chịu, sự lo lắng càng lúc càng dâng lên cao hơn.

Không được rồi, làm liều một lần đi.

” Điều động người, cho người đi tìm thiếu phu nhân ” Lục Lãnh Phong nói.

” Nhưng…lỡ đâu thiếu phu nhân ” Thư kí Lâm dè chừng, chỉ là ra ngoài rồi tắt máy, lỡ đâu Hy Nguyệt chỉ đi đâu đó…

” Tôi linh cảm rất xấu, có thể Hy Nguyệt xảy ra chuyện “.

” Phòng cháy hơn chữa cháy đi “.

” Lo xa còn hơn lo gần “.



Ở bến cảnh, Hy Tuyết cầm điện thoại Hy Nguyệt trên tay, chị ta ném thẳng điện thoại của Hy Nguyệt xuống đất, sau đó đưa chân đạp lên.

Song Tử đứng bên cạnh cũng thích thú, cả hai đã chứng kiến cảnh Hy Nguyệt được đưa lên tàu.

Cả hai đã đích thân đưa Hy Nguyệt đến đây, mục đích là muốn đưa Hy Nguyệt đi khỏi nơi này.

Đúng vậy, Hy Tuyết đã đưa ra đề nghị bán Hy Nguyệt đi, đưa cô đến nơi xa xôi, sau đó sẽ làm búp bê cho những người đàn ông xa lạ.

” Hy Nguyệt, chúc em sau này có những ngày tháng vui vẻ ” Hy Tuyết mỉm cười nói, nhìn tàu đang rời đi.

Song Tử cũng cười lớn.

” Vậy là tôi có cơ hội đến cạnh Lục Lãnh Phong rồi “.

” Cũng cảm ơn chị, cục tức này tôi đã trả thù được rồi ” Hy Tuyết nói.

Hy Tuyết xoay đi, định rời khỏi đây thì…

Phập

Song Tử bất ngờ từ đằng sau lao đến, chị ta dùng con dao nhỏ trong túi đâm Hy Tuyết từ phía sau.

” Cũng cảm ơn cô đã giúp tôi loại bỏ chướng ngại vật “.

” Nhưng mà…”.

” Tôi nên bịt miệng cô thôi “.

” Chị…”.

Hy Tuyết không ngờ mình bị đâm, cả người liền cứng đờ, bên dưới cũng rất đau đớn.

Song Tử dùng sức, chị ta đâm sâu vào Hy Tuyết.

” Cô yên tâm, sau khi xuống đó tôi sẽ đốt nhiều vàng mã cho cô “.

” À nói nữa, con dao này…nó đã được tẩm độc rồi, không ai cứu được cô đâu “.
 
Chương 117


Chương 117

Song Tử rút dao ra, đẩy ngã Hy Tuyết nằm xuống.

Vậy là bây giờ không ai cản chị ta nữa, chị ta có thể ngồi vào vị trí Lục thiếu phu nhân rồi!

Song Tử nhìn bàn tay đầy máu của mình, nhìn Hy Tuyết nằm thảm thương ở đó, chị ta không muốn giết Hy Tuyết đâu, nhưng mà…

Giữ một kẻ biết về chuyện mình làm bên cạnh, cách tốt nhất vẫn nên thủ tiêu.

Lỡ đâu lắm lời lại chuốc họa vào thân thì khổ!

” Hy Tuyết, xin lỗi nha ” Song Tử mỉm cười nói.

Hy Tuyết đã mất máu quá nhiều, chất độc trong con dao cũng thấm vào cơ thể của cô ta.

” Cô…cô…”.

” Tôi…làm ma…cũng…không…”.

” Tha…cho…cô…”.

Song Tử tiến đến, chị ta tuyệt tình đạp vào tay Hy Tuyết.

” Hại người hại mình, cô không biết sao?”

Hai ngày sau.

Hy Nguyệt lờ mờ tỉnh dậy, cô cảm giác như mình vừa ngủ một giấc thật dài vậy.

Hy Nguyệt ngơ ngác ngồi dậy, cô đang nằm trên giường của một căn phòng xa lạ. Cô nhìn xung quanh, định nhúc nhích thì nhận ra tay bị còng ra sau lưng.

Ở đây là đâu?

Tại sao cô ở đây?

Hy Nguyệt nhớ đến chuyện mình gặp Hy Tuyết, sau đó bất ngờ lăn ra mà ngã cái đùng rồi bất cmn tỉnh nhân sự luôn.

” Chết tiệt ” Cô tìm cách để cởi bỏ còng tay này ra, nhưng có vẻ không được ổn áp mấy.

Cạch

Cửa phòng bất ngờ đẩy ra, Hứa Chí Quân đẩy cửa đi vào, vẻ mặt anh không được vui vẻ mấy.

” Cô chịu tỉnh rồi đó à?” Hứa Chí Quân tiến đến hỏi.

” Anh…anh là ai chứ?” Hy Nguyệt lùi lại, người đàn ông này là ai? Anh ta quen biết cô sao?

” Cái đấy tôi nên hỏi cô đấy ” Hứa Chí Quân đi đến sofa ngồi xuống.

” Sao…sao chứ?”.

” Tôi đang ở đâu đây?” Hy Nguyệt hỏi.

” Cô đang ở trên chiếc du thuyền lớn, chúng ta đang dự tiệc, bữa tiệc sẽ kết thúc vào chiều nay ” Hứa Chí Quân đáp.

” Du thuyền…tiệc?” Hy Nguyệt vẫn chưa hiểu chuyện gì, cái gì mà du thuyền lớn?

Sao cô lại ở trên du thuyền chứ?

Cuối cùng Hy Tuyết đã đưa cô đi đâu?

” Cô không biết sao? Cô đã ngủ li bì trong căn phòng này suốt hai ngày đấy ” Hứa Chí Quân đứng dậy, anh bước đến chỗ cô.

” Hả…hai…hai ngày?”.

Cô đã ngủ li bì suốt hai ngày sao?

Li nước cam đó…không lẽ nào.
 
Chương 118


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 118

Hứa Chí Quân thấy bộ dạng ngốc nghếch này của cô, anh có thể chắc chắn cô gái này là vô hại đối với mình rồi.

Hứa Chí Quân dùng chìa khóa mở còng tay cho Hy Nguyệt.

Sau khi được tự do, Hy Nguyệt xoa xoa tay mình. Cô có cảm giác tay mình đã bị còng như vậy suốt hai ngày rồi ấy.

Hứa Chí Quân ngồi xuống giường, anh đưa tay nâng mặt cô lên.

” Nói đi, cô là ai? “.

Hy Nguyệt liền đẩy tay Hứa Chí Quân ra, cô liếc mắt nhìn anh:” Tôi đã có chồng rồi, xin anh biết chừng mực “.

” Có chồng? Có chồng rồi cô vẫn đi bán thân vậy sao?”.

” Anh nói ai bán thân?” Hy Nguyệt ngỡ ngàng.

Cô đi bán thân hồi nào?

[Diendantruyen.Com] Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng


Nếu không thì…

Ọt…ọt…

Bụng của Hy Nguyệt kêu cồn cào. Cũng phải đói thôi, cô đã ngủ li bì suốt hai ngày mà.

” Để tôi gọi đầu bếp nấu gì cho cô ăn ” Hứa Chí Quân nói.

Cô gái này…nhìn kĩ thì…

” Tôi…tôi…” Hy Nguyệt lên tiếng, cô đã mất tích suốt hai ngày trời, Lục Lãnh Phong nhất định sẽ…

” Làm sao?” Hứa Chí Quân hỏi.

” Anh…có thể cho tôi mượn điện thoại không?”.

Ít nhất cô nên báo cho Lục Lãnh Phong mình đã bình an, nếu không anh sẽ lật tung thành phố lên mà tìm cô mất.

” Được thôi ” Hứa Chí Quân đưa điện thoại cho cô.

Cô gái này nhìn kĩ không phải người xấu, có lẽ là ai đó ghen ghét nên mới đưa đẩy lên con thuyền này.

Hy Nguyệt vội cầm lấy điện thoại, cô gấp gáp gõ số điện thoại của Lục Lãnh Phong.

” Này, cô tên gì?” Hứa Chí Quân hỏi.

” Ha…hả?”

” À Hy Nguyệt, còn anh “.

Hy Nguyệt thật thà trả lời, cô cũng tiện tay bấm nút gọi.
 
Chương 119


Chương 119

Nghe đến hai chữ Hy Nguyệt, Hứa Chí Quân liền phản ứng nhanh gọn lẹ, anh đưa tay lấy điện thoại mình lại.

” Anh…” Hy Nguyệt nhìn Hứa Chí Quân.

Cái gì vậy chứ? Không phải anh ta đã cho cô mượn điện thoại sao?

Hứa Chí Quân liền tắt cuộc gọi đó đi, cũng may là đối phương chưa nghe máy.

” Thì ra là vợ của Lục Lãnh Phong ” Hứa Chí Quân nói.

Không ngờ vợ của Lục Lãnh Phong lại bị xô đẩy đến tay Hứa Chí Quân.

Lục Lãnh Phong và Hứa Chí Quân trước đây đều là đối thủ với nhau, cả hai là không đội trời chung mà.

Nghe Hứa Chí Quân nói vậy, Hy Nguyệt cảm thấy mình lại mắc sai lầm lần nữa rồi.

” Anh…anh…” Hy Nguyệt sợ hãi lùi lại, cô bắt đầu đề phòng nhìn Hứa Chí Quân.

Anh ta…có hận có thù gì với Lục Lãnh Phong sao?

Hứa Chí Quân bất ngờ lao đến, anh cũng không quên vớ lấy còng tay mà mình ném dưới sàn.

Hy Nguyệt đã hai ngày không ăn không uống, cô làm sao có sức phản kháng lại với người đàn ông này. Thoáng chốc Hứa Chí Quân đã lật người cô lại, còng tay Hy Nguyệt về như cũ.

” Phải chi tôi biết cô là vợ của Lục Lãnh Phong sớm hơn…”.

” Tôi sẽ giày vò suốt hai ngày qua rồi “.

” Bây giờ cũng chưa muộn nhỉ?”.

” Lục thiếu phu nhân?”.

Cứ tưởng gặp được người tốt, ai ngờ lại gặp trúng đối thủ của Lục Lãnh Phong.

Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà!

Hy Nguyệt bất lực nhắm mắt lại, sợ hãi Hứa Chí Quân, không biết anh ta sẽ làm gì mình tiếp theo đây.

Cốc

Cốc

Bên ngoài bất chợt có tiếng gõ cửa, Hứa Chí Quân và Hy Nguyệt liền nhìn đến cửa.

” Chí Quân, mẹ vào đây nhé “.

Tiếng Hứa phu nhân vang lên, bà đẩy cửa vào.

Thấy cảnh tượng trước mắt Hứa Chí Quân đang đè một cô gái, bà liền đi đến, đưa tay lôi Hứa Chí Quân ra.

” Con làm cái gì vậy hả?” Bà hỏi, đẩy anh sang một bên, đi đến đỡ lấy Hy Nguyệt lên.

” Còn còng con gái nhà người ta như vậy, Chí Quân, con chơi trò gì thế?” Hứa phu nhân nhìn anh trách móc, sau đó quay ngang quay dọc tìm chìa khóa để mở còng tay cho Hy Nguyệt.

” Mẹ à…” Hứa Chí Quân đưa tay vò đầu. Đúng là anh có thù với Lục Lãnh Phong thật, nhưng anh cũng không phải loại người tính làm trò xấu lên phụ nữ đâu, còn là người phụ nữ của Lục Lãnh Phong.

Chẳng qua chỉ là muốn trêu đùa thôi.

Hứa phu nhân nhìn Hy Nguyệt, trong phút chốc bà đơ người ra.

” Con…con có sao không?” Hứa phu nhân lo lắng hỏi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top