Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Truyện Kinh Dị Ngắn

Dịch Full Truyện Kinh Dị Ngắn

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
915,391
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Truyện Kinh Dị Ngắn

Truyện Kinh Dị Ngắn
Tác giả: R.S.Daring
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: R.S.Daring

Thể loại: Dị Giới, Truyện Khác

Giới thiệu:

30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!!

VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi! Tôi nhắm nghiền mắt lại và cố gắng ngủ để quên đi cái thứ đang diễn ra sau lưng mình...
 
Sửa lần cuối:
Chương 1: C1: Chuyện Của Au P.1


Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~

Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy.

30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!!


VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi! Tôi nhắm nghiền mắt lại và cố gắng ngủ để quên đi cái thứ đang diễn ra sau lưng mình...

Trời sáng.





Note: đây là chap đầu tiên tui tự viết theo những gì tui nhớ vào đêm hôm ấy. Thực sự là rất kinh khủng! Và mong các bạn ủng hộ tui nhe~

P/s: không phải bố
 
Chương 2: C2: Hồ Bơi


Tôi cùng đám bạn rủ nhau đi đến cái hồ bơi công cộng mà bị cho là có ma. Mà tôi chẳng tin chuyện ấy, nếu có ma thì người ta còn làm gì đến đây tắm nữa, mấy đứa bạn của tôi cũng chẳng tin.


Lúc chúng tôi đến được cái hồ thì cũng đã 10h khuya (lẻn vào á chứ 10h ai mà cho vô=.=). Bọn tôi thay đồ rồi nhảy ùm xuống nước. Mát thật, còn trống trải nữa. Đột nhiên, trong đầu tôi lóe lên một ý tưởng cực hay. Tôi bơi đến chỗ xa nhất của cái hồ, bỏ lũ bạn ở phía đối diện rồi....giả chết. Tôi làm những hành động mà một kẻ đuối nước đang làm rồi từ từ bất động để rồi cơ thể tôi sẽ trôi lềnh bềnh trên mặt nước. Tôi thực sự rất muốn thấy vẻ mặt của chúng nó, chắc là rất sợ hãi. Rồi tôi nghe tiếng hét của một đứa, mấy đứa còn lại thì hoảng loạn gọi tên tôi. Tôi cười thầm, chắc tụi nó trúng kế rồi! Tôi nhịn thở cũng giỏi nên nán lại lâu hơn để xem chúng nó sẽ làm gì. Có tiếng soạt soạt, lẹp bẹp của nước, chắc tụi nó đang chạy khỏi hồ đây mà. Kế hoạch của tôi đã thành công! Tôi từ từ lấy thế đứng, ngẩng mặt ra khỏi nước. Thấy tụi nó vắt giò lên cổ mà chạy, tôi hả hê. Rồi mặt của một thằng bạn nhìn về hướng tôi thoáng qua, vẻ mặt sợ hãi tột cùng! Chẳng lẽ chúng sợ đến mức ấy sao? Tôi quay lại phía sau mình theo phản xạ của cơ thể,...


...ở đó có một cái xác, trôi lềnh bềnh...





Nguồn: https://.wattpad.com/user/AUDUONGKYTU
 
Chương 3: C3: Nỗi Sợ


Hôm nay, cúp điện, không có Internet~~~

Nỗi sợ của chúng sanh:))







Nguồn: https://.wattpad.com/user/AUDUONGKYTU
 
Chương 4: C4: Cái Gương


11 giờ đêm, bạn mở đèn, vào toilet để đi vệ sinh. Xong xuôi đâu đó, bạn rửa tay và tự mỉm cười với bản thân mình trong gương rằng ngày mai sẽ là một ngày tốt lành. Bạn ra khỏi toilet...nhưng hình ảnh phản chiếu trong gương thì không.



Nguồn: https://.wattpad.com/user/AUDUONGKYTU
 
Chương 5: C5: Vẫy Tay


  Ở một trường cấp 3, nơi học sinh học thể dục, cứ 6h lại có 1 cánh tay vẫy vẫy ở cửa sổ.
Một học sinh thấy vậy liền đi vào trong khu gym đó.

Ngày hôm sau học sinh đó mất tích.

Ngày hôm sau nữa có 2 cái tay vẫy vẫy ở cửa sổ..  
 
Chương 6: C6: Video


Vào một ngày, bạn trai tôi gửi cho tôi một đoạn video qua đường Email
Tò mò nên tôi quyết định xem nó

Video bắt đầu bằng cảnh anh ấy tự tử
Với một sợi dây thừng ở quanh cổ, anh ta nhảy xuống; sau một hồi vật lộn, anh ta chết

Và video kết thúc ở đó.

 
Chương 7: C7: Chụp Hình Ma


  "Chúng ta sẽ chụp vài tấm ảnh ma" Chúng tôi tuyên bố và lên đường đến 1 nơi được cho là có ma.

Nhóm chúng tôi có 4 người (4 tên ngu ngốc), và, cùng với 1 chiếc máy ảnh kỹ thuật số, 1 chiếc điện thoại di động, chúng tôi chụp lại mọi ngóc ngách trông có vẻ đáng ngờ.

Khi về nhà, chúng tôi lập tức kiểm tra đống ảnh trên máy tính nhưng không hề có tấm nào chụp lại được dù chỉ 1 bóng ma lờ mờ nhất. Và chúng tôi đã chụp gần như 1 trăm bức ảnh như thế.

Với sự thất vọng, tôi lấy 1 tấm ảnh có đủ cả 4 người trong đó (đều trông có vẻ ngu ngốc ) và dùng Photoshop, chèn vào đó khuôn mặt của 1 con ma thật sự đáng sợ. Một bức ảnh ma giả, đã được làm ra thành công.

Tôi đưa nó cho 1 người bạn khác xem và cậu ấy nói rằng: "Cậu...nó có thật..."

Rồi cậu ta trở nên tái nhợt . Đồ ngốc~  
 
Chương 8: C8: 07


Điều cuối cùng bạn còn nhớ là chiếc đồng hồ nháy sáng ở 12:07 ngay trc khi bà ta cắm phập những ngón tay thối rữa của mình vào ngực bạn, 1 bàn tay khác của bà ta thì đang bóp nghẹt lấy cổ bạn. Bạn giật mình tỉnh giấc, nhận ra đó chỉ là những giấc mơ nhưng đồng hồ đang chỉ đến 12:06 và bỗng có tiếng cọt kẹt.


 
Chương 9: C9: Bóng Ma Tại Chicago


Một nghĩa địa nhỏ, bị bỏ rơi và có lẽ đã chìm vào quên lãng nếu như không có trên 100 báo cáo về những hiện tượng lạ xuất hiện ở đây. Nơi này chưa đầy những điều huyền bí. Những bóng ma đi lại lang thang, những cây cột tự đu đưa cho tới khi bạn chạm tay vào chúng. Trên một cái ao, người ta đồn rằng đó là nơi xưa kia vứt xác những tên cướp bóc hay sát nhân vô lại, giờ chúng trở thành những linh hồn vãng lai. Rồi cả bóng ma một người nông dân trước kia bị chết đuối do ngã từ xe ngựa xuống. Nhưng thứ người ta hay kể với nhau nhất là câu chuyện về người phụ nữ mặc áo trắng- một hình tượng ma quỷ phổ biến nhất thế giới.


Người phụ nữ mặc áo trắng phải chịu đựng cuộc sống đau khổ chốn trần gian hoặc sự phản bội của vị hôn thê mình yêu. Vì lẽ đó mà bóng ma này xuất hiện trong những đêm trăng tròn với bộ đồ trắng toát, trên tay bế theo một đứa trẻ đang khóc.



Năm 1981 tại Chicago người ta đã mở một cuộc tìm kiếm để kiểm tra tính thực hư của câu chuyên này. Hội nghiên cứu ma (GRS) đã đến và đi khắp nơi trong khu rừng để khám phá. Và điều không tưởng đã đến, với những thiết bị thường trực trong tay, họ đã may mắn chụp được bức ảnh về người phụ nữ áo trắng. Bức ảnh rõ tới nỗi khi được công bố, nó đã làm nhiều người shock. Trong ảnh, một người phụ nữ với dáng vẻ buồn bã đang ngồi trên tảng đá. 


Năm 2004, một bức ảnh màu được công bố. Tuy không rõ như tấm ảnh trước nhưng nhiều người lại tin nó là thật hơn bởi dù sao nó cũng mang chút gì đó huyền ảo. Người ta còn quay cả video về chuyến đi săn lùng bóng ma áo trắng.



 
Chương 10: C10: Ngọn Nến


Ba ngày trước Thoại và ba người bạn của mình chơi cầu cơ ở một nghĩa trang. Sau đó mỗi đêm, một người bạn của Thoại lại chết mà không rõ lý do. Hôm nay là ngày thứ tư, các bạn của Thoại đã chết hết chỉ còn mình cô. Biết mình bị ma ám nên Thoại đã lên chùa để nhờ đến các sư thầy.

Đêm đó Thoại được sư thầy đưa vào một căn phòng tối và chỉ mình cô ở đó. Sư thầy đưa cho cô một ngọn nến đã thấp sẵn và dặn cô phải giữkhông được để ngọn nến tắt đến khi trời sáng. Nếu cô để ngọn nến tắt thì cô sẽ chết.


Nửa đêm, hồn ma đến hù dọa Thoại và tìm đủ cách để cô làm tắt nến. Nhưng cô đã vượt qua nỗi sợ và giữ ngọn nến không tắt đến khi trời sáng. Hồn ma biến đi và sư thầy bước vào nói với cô rằng cô đã an toàn, hồn ma sẽ không còn ám cô nữa.


Mấy ngày sau sinh nhật của Thoại, các bạn cô tụ họp đông đủ. Bạn trai cô đem ra một cái bánh sinh nhật và bảo cô thổi nến. Thoại nhấm mắtlại thổi nến và ước mơ những điều tốt đẹp trong tương lai. Khi mở mắt ra cô thấy một nụ cười giang xảo hiện lên gương mặt của ban trai mình. Hình như có điều gì đó không ổn?
 
Chương 11: C11: Bạn Online


Tôi thường hay tìm vào các trang online để kết bạn mới. Một hôm, hiện lên trước màn hình của tôi là một cô gái cực xinh. Cô gái có đôi mắt thật đẹp nhưng có vẻ u ám, cô còn mặc một cái đầm màu đỏ sẫm nữa. Tôi liền nhấn nút kết bạn, và gõ tin nhắn đầu tiên.

-Chào bạn

...

-Chào bạn - cô gái trả lời

-Bạn là người trong hình phải không?

-Đúng vậy.

-Nhìn bạn thật xinh đẹp, nhất là đôi mắt của bạn ấy!

Và chúng tôi cứ nói đủ thứ trên đời, và cô ấy cũng rất thân thiện nữa. Tôi nghĩ, người đẹp vậy chắc giọng nói cũng rất ngọt ngào, tôi bèn xin cô ấy số điện thoại.

-Bạn cho mình xin số điện thoại được không?


-Được chứ, 0962374650 

Cầm điện thoại trên tay, tôi bấm với tâm trạng cực kì phấn khích.

Có tiếng người vang lên.

-A lô

Đúng như mong đợi, giọng của cô ấy thật ngọt ngào.

-Là mình đây

-À, mà bạn đang làm gì vậy?

-Cứ gọi là Minh và mình đang xem máy tính, còn bạn?

-Mình đang ngồi trên ghế sofa, đối diện 4 người nhà của mình.


Rồi cô ấy nói tiếp.

-Mà họ cứ trân trân nhìn mình với hai con mắt mở thật to, còn há hốc mồm nữa cơ. Mà họ đã bất động như thế cũng đã 1 ngày rồi, mình cũng chẳng biết phải làm sao. Còn nữa, chả nhẽ họ không biết tự vệ sinh bản thân mình hay sao mà người họ thối kinh khủng...

...còn cả mấy vũng nước màu họ bày ra đã vương vãi khắp nhà, dính cả trên tường, trên thảm...

...DÍNH TRÊN CẢ CHIẾC ĐẦM CỦA MÌNH NỮA...NHÌN ĐẸP LẮM!

-Mà Minh ơi! Nhà bạn ở đâu? Mình đến chơi được không?

-A lô! Minh ơi! A lô...




Nguồn: https://.wattpad.com/user/AUDUONGKYTU






 
Chương 12: C12: Cái Gương P.2


Tôi mệt mỏi với cái thế giới này lắm rồi. Chẳng ai chịu hiểu tôi, chẳng ai chịu nghe tôi. Mọi thứ như đều muốn chống lại tôi. Tôi về đến nhà, đồ ăn đã để sẵn thế mà con mèo của tôi chẳng chịu ăn. Tôi vào phòng tắm, cái vòi tắm chẳng chịu phun nước có nhiệt độ mà tôi mong muốn. Tôi chẳng muốn ăn nữa, tôi liền đi vào phòng ngủ và định làm một giấc đến sáng. Thế mà cái giường cũng chẳng êm ái, quá tức giận, tôi lao vào phòng vệ sinh để rửa mặt. Này! Cả cái gương cũng chẳng muốn là cái thằng thất bại như tôi...
 
Chương 13: C13: Đôi Mắt


Trêm youtube khoảng tháng 4 năm 2008 có clip mang tên Mereana Mordegard Glesgorv, dài 28s rất kỳ lạ. Có thể bạn sẽ không tìm thấy đó ngay lần search đầu tiên, nếu tìm ra thì chỉ là một clip ngắn của một người đàn ông đứng trước phông nền đỏ, nhìn chằm chằm rồi mờ dần, trên môi nở một nụ cười mỉm...

Tuy nhiên nó chỉ là một phần của một đoạn clip up lên sau đó gần một tháng.


Đoạn clip được cho là phim gốc đó là 2 phút, và đã bị xóa ngay sau khi có báo cáo 153 người sau khi xem đoạn clip trên tự móc 1 mắt của chính mình và gửi bưu điện đến văn phòng Youtube tại San Bruno, California. Một số khác thì tự sát theo nhiều cách khác nhau. Cơ quan điều tra không hiểu làm thế nào một người có thể gửi bưu điện con mắt của chính mình sau khi tự tay móc nó ra, và những dòng ký tự họ tự rạch trên trán mình thì đến nay cũng chưa được giải mã.

Để dập tắt sự nghi ngờ, Youtube đã upload 20s đầu của đoạn clip, như cảnh báo mọi người không nên đi tìm bản gốc cũng như upload lại nó. Đoạn clip full cũng chỉ được xem qua bởi một nhân viên của youtube, và nhân viên bắt đầu la hét cuồng loạn chỉ sau gần một phút xem. Người này lập tức được tiêm thuốc an thần và không thể nhớ gì về nội dung đoạn clip sau khi tỉnh dậy. Tuy nhiên, theo lời của những người xông vào phòng để giúp nhân viên trên, thì họ nói là nghe thấy âm thanh rít cao như tiếng máy khoan. Không ai trong số đó dám nhìn vào màn hình lúc ấy.


Người upload đoạn clip cũng không bao giờ được tìm thấy, địa chỉ IP cũng không tồn tại. Nhưng xác định được danh tính của người đàn ông trong clip, Ông ta tên Byron Cortez, sống tại U.S Virgin Island. Một số nguồn nghi ngờ clip đó chỉ là trò dàn dựng (Internet hoax), nhưng một số cho rằng nó có thật, và Youtube đã cố tình chỉnh sửa nửa sau của clip (1.02 - hết) để che đậy nội dung thật. Ai đúng ai sai thì hiện nay vẫn chưa được giải đáp, nhưng sự thật thì cái clip ấy vẫn đang trôi nổi ngoài kia, trên mang Internet.

Video link: https://.youtube.com/watch?v=Xf6Geh82vXg&feature=youtu.be

P/s: ai coi nhớ comment ở dưới cho tui biết có cái gì nha:3
 
Chương 14: C14: Đằng Sau


  Vào một buổi tối, người cha và đứa con trai bị mắc kẹt trên núi tuyết. Họ đã dự định sẽ về nhà sau khi dành hầu hết thời gian ở một cái cabin cho thuê, nhưg với thời tiết như thế này thì điều đó là không thể.
Người cha gọi cho vợ của anh ta để báo rằng họ đang bị kẹt ở cabin và sẽ có thể về muộn hơn trong 1 vài ngày nữa. Anh quay lại trấn tĩnh đứa con ngay khi họ quyết định sẽ ở lại thêm 1 đêm nữa.
Sau khi ăn xong bữa tối, họ chợt nghe thấy có tiếng gõ cửa.Họ thắc mắc rằng người đó muốn gì ở họ bởi ngoài trời tuyết đã ngừng rơi và đã dễ dàng hơn rất nhiều để lái xe vào ban đêm. Người cha mở cửa và nhìn thấy một người đàn ông đang đứng ở bên ngoài.
"Cảm ơn Chúa vì anh ở đây. Liệu anh có thể cho tôi vào được không?" Người đàn ông mang một dáng vẻ bồn chồn và lo sợ nhiều hơn là cảm giác lạnh cóng vì tuyết. " Tối phải đợi tới khi vợ tôi tới mà tôi thì không muốn phải ngồi ngoài xe đợi chút nào. Tôi nhìn thấy cabin của anh ở phía đầu đường và tôi hy vọng có thể nghỉ một lát ở đây trong khi chờ cô ấy."
Ngay khi người cha mở miệng định cho hắn vào thì con trai anh ta bỗng khóc to lên. Thằng bé trông có vẻ rất sợ hãi.
" Bố, đừng cho bất kì ai vào đây cả. ĐỪNG!!!" Thằng bé hét lên

Người đàn ông có vẻ bị xúc phạm và bỏ đi trong lúc ông bố cố tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra với đứa con trai.
Ông bố cố gắng hỏi nhưng đứa trẻ không nói gì ngoại trừ chạy ra và khóa chặt cánh cửa lại.
Vào nửa đêm, gã đàn ông lại tới lần nữa. Lần này, thay vì gõ cửa, hắn dùng toàn bộ sức lực để mở cánh cửa đó. 1, 2 phút sau, hắn ta đi tới chỗ cửa sổ và bắt đầu đập vỡ chúng. Người cha cảm thấy khá an tâm khi biết rằng phía sau cửa sổ còn có 1 cánh cửa gỗ bao bọc. Khi biết được không còn cách nào để vào trong, gã đàn ông bỏ đi ngay lập tức.
Người bố thức suốt đêm để chắc rằng hắn ta không còn đến thêm lần nào nữa.
Vào sáng hôm sau, người cha thực sự kinh ngạc khi ông xem bản tin trên vô tuyến.

" Jeffery Will đã bị bắt sáng nay vì đã giết chết vợ anh ta, Kathy Will"
Đứa con trai bị đánh động bởi tiếng TV, trên đó đang chiếu mặt của tên sát nhân bên cạnh hình vợ cũ của hắn.
" Xác nạn nhân được tìm thấy trên núi với những mảnh thân thể bị cắt rời bởi 1 con dao"
Người cha vội tắt vô tuyến để tránh làm con anh ta kinh sợ.
" Con trai, cảm ơn con vì đã bảo ta không cho hắn vào. Nhưng làm sao mà con lại biết vậy?"
Đứa con liền chỉ về phía TV và nói
"Không thưa cha, con không nói về gã đàn ông. Con nói về người đàn bà đáng sợ đứng sau hắn ta lúc đó. Khắp người cô ta toàn máu, cô ta đứng ngay sau và đang cực kì giận dữ. Cô ta giống hệt người phụ nữ mà TV vừa chiếu".  
 
Chương 15: C15: Phòng Trọ


  Chúng tôi thuê một căn phòng giá rẻ trên tầng 6 của một ngôi nhà nằm sâu trong ngõ. Phòng rất chật. Nhưng cũng chẳng sao, với hai thằng thần FA thì cần quái gì phòng rộng. Vì ở tận trên tầng 6 nên chẳng thằng nào muốn leo đi leo lại nhiều lần làm gì, thường sẽ là một thằng gọi còn một thằng sẽ từ ban công ném đồ mà thằng kia cần xuống, quần áo, cặp xách, chìa khóa nhà, thậm chí cả tiền. Đêm hôm ấy tôi đang ngủ thì nghe điện thoại reo, vừa lầm bầm chửi thằng nào gọi mình lúc nửa đêm vừa nghe máy, bên kia là giọng thằng bạn: "Mày ném cho tao chìa khóa cổng xuống đây với" Tôi càu nhàu vào đt rồi cũng đi tìm chìa khóa cho nó. Sau một hồi lục lọi không thấy, tôi đạp đạp thằng bạn trên giường: "này, chìa khóa cổng đâu, tao mượn" Nó lèm bèm nói "Ở trong balo của tao, ngăn đầu tiên ấy". Tôi lấy chìa khóa, mở cửa đi ra ban công. Thằng trong phòng bỗng bật dậy hỏi: "Mày cầm chìa khóa đi đâu?" Lúc ấy thì đã quá muộn rồi.  


 
Chương 16: C16: Người Đàn Ông Với Chiếc Mũ Trùm Đầu


  Trò này khá giống với trò Thang Máy Tới Thế Giới Khác vì mục đích của nó vẫn là đưa bạn sang một chiều không gian khác. Trước khi bắt đầu, bạn phải thực hiện một nghi thức thanh tẩy tâm hồn bằng việc đốt ngải và rải muối trước cửa nhà.

1.Bạn bước vào một căn phòng với chiếc điện thoại. Hướng dẫn chi tiết có thể tìm thấy trên mạng nhưng căn bản bạn phải gọi một chiếc taxi đến. 


2.Nếu thành công, bạn sẽ thấy một chiếc taxi đậu bên ngoài nhà của mình. Ra khỏi nhà, leo lên taxi trên khoang ghế phía sau buồng lái, khóa cửa lại và đi ngủ. 


3.Đặt đồng hồ báo thức lúc 3.30 sáng. Nếu bạn thức giấc vào lúc này, bạn sẽ nhanh chóng rơi vào giấc ngủ một lần nữa. Thức dậy lần hai, bạn sẽ thấy chiếc xe đang chuyển động trên đường và ngồi phía sau tay lái không ai khác chính là gã đàn ông với chiếc mũ trùm đầu. Đừng bao giờ để ý đến chúng.

4.Nếu muốn ngừng chuyến xe, hãy nói khẽ vào tay của hắn câu "tôi đã đến nơi cần đến", bạn sẽ rơi vào giấc ngủ. Khi thức dậy, hãy nhanh chóng gọi điện cho hãng xe và nói lời cám ơn. Làm một nghi thức thanh tẩy thứ hai ngay sau đó. Về chuyện taxi, bạn có thể quyết định đi tiếp hoặc dừng lại, tuy nhiên có nhiều đồn đoán cho rằng bạn sẽ kẹt trong thế giới hỗn độn ấy mãi mãi nếu cứ tiếp tục đi.
 
Chương 17: C17: Thằng Bạn Hàng Xóm


Phải mất gần nửa ngày đi xe để về đến quê...mọi thứ đã thay đổi khá nhiều...

Mà thật ra thì tôi cũng có về đây đâu, lần cuối cùng chắc cũng phải 3 năm rồi...từ lúc học xong lớp 12 tôi lên thành phố học đại học.

Mẹ tôi đón tôi từ tận cổng ngoài...


-"Đi rửa mặt cho mát đi con."

Tiến ra cây cầu nhỏ ở ao, tôi rửa mặt rồi thả 2 chân xuống vừa tung nước vừa ngắm xung quanh. Bỗng. Tôi giật mình bởi cú kéo chân mạnh từ phía dưới...hốt hoảng nhìn xuống, thì ra là thằng bạn hàng xóm. Tôi đạp mạnh vào tay nó vì nghĩ nó muốn trêu tôi. Lúc nhỏ tôi vẫn bị suốt ấy mà...

Nó từ từ thả tay ra rồi lặn xuống nước, tôi cũng bỏ vào nhà và dự định cho nó một trận.


-"Thằng Niêu qua đây lúc nào vậy mẹ?"

-"Con nói gì thế?"- mẹ tôi bất ngờ

-"Thì con vừa gặp nó ở ao sau nhà mình này.

-"Con..nói gì thế...thằng Niêu... nó chết đuối ở cái ao đó gần một năm trước rồi."
 
Chương 18: C18: Thành Phố Lạ


Tôi tự mình đến 1 thành phố lạ...Nhưng khác với tôi tưởng tượng, nó lạnh lẽo, hoang vắng đến lạ thường.

Cánh cổng vào thành phố cũ kỉ rĩ sét đã mở sẵn như không có ai trông coi.                                                           ...gần như không có bất kì ai cả...

Bầu không khí ẩm mốc khiến tôi phát bệnh...chắc là do mưa...vì khi đi ngang 1 cái cây to, từng giọt mưa chảy xuống tay tôi...


Nhìn xuống bàn tay, tôi quỵ xuống, cơ thể run lẩy bẩy thậm chí không dám quay đầu nhìn lại...

-"Phải rời khỏi đây ngay..."

Cánh cổng ra vào đã đóng.







 
Chương 19: C19: Nhà Xác


Tôi vốn chẳng tin lắm vào chuyện ma quỷ...nên thật ra cái nghề bảo vệ nhà xác này chẳng khiến tôi có chút sợ sệt...

Cũng có thể tôi đã quá quen với nó rồi...

Như thường lệ tôi đi đến chỗ của người đồng nghiệp để gọi cùng đi quan sát một vòng nhà xác... 


Cái vẻ mặt sợ sệt của hắn khiến tôi phát bực... 

 -"Đã sợ thì đừng làm nghề này."

Hắn vẫn cứ cuối đầu không trả lời.


-"Được rồi tới đây chia ra, tao hướng kia, mày hướng này..."

 Cái hành lang này tôi đã đi không biết bao nhiêu lần nhưng lần này có gì đó khang khác, nó lạnh hơn thì phải. Tôi khựng lại...mắt trợn trừng...miệng ấp úng, chân tay cứng đờ.

-"THẰNG ĐỒNG NGHIỆP ĐÓ HÔM NAY ĐÂU CÓ ĐI LÀM."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top