Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1485


Kiều Mộ Trạch lễ phép chào một tiếng: “Chú.”

 

“Ù! Nào, đến nói chuyện với chú và ba con đi.”

 

Kiều Mộ Trạch ngồi xuống, ánh mắt của bà Kiều nhìn về phía hắn: “Mộ Trạch, chuyện của con và Trang Noãn Noãn, con giải thích thế nào? Buổi sáng lúc mẹ gọi điện cho con, sao con không nói với mẹ, hai đứa đã ở cùng với nhau rồi?”

 

Ánh mắt Kiều Huy Dương có chút kinh ngạc nói: “Mộ Trạch có bạn gái?”

 

Ánh mắt của ba Kiều cũng nghiêm túc máy phần, nhìn về phía con trai: “Mộ Trạch, ba đã nói gì với con hả, con dâu tương lai của Kiều gia ta vẫn phải có điều kiện và gia thế, cũng không phải con tùy tiện tìm người phụ nữ nào đến đều có thể vào nhà chúng ta.”

 

Kiều Huy Dương lập tức làm bộ như đang nhớ lại: “Cái tên Trang Noãn Noãn này, hình như chú đã nghe được ở đâu đấy rồi, hình như cái tên này rất là quen.”

 

Kiều Mộ Trạch đôi mắt nhắm lại, trả lời ông ta: “Cô ấy là con gái mà vợ chồng Trang Nghiêm Minh lưu lại trên đời.”

 

Kiều phu nhân cũng biết vụ án này, chuyện này cũng coi như là chuyện lớn xảy ra trong công ty mấy năm này, bà có chút kinh ngạc: “Con nói Trang Noãn Noãn này, là con gái của vị giám đốc đã qua đời kia sao?”

 

Kiều Huy Dương giả vờ nhớ lại: “Đúng, chính là con gái của vị giám đốc kia, hình như tên là Trang Noãn Noãn, không nghĩ tới bạn gái của Mộ Trạch lại là cô ấy”

 

Sắc mặt của ba Kiều có chút khó coi, ông nhíu nhíu mày nói: *Đối với tin vợ chồng Trang thị qua đời, năm đó chúng ta cũng vô cùng đau xót, vốn là muốn bởi thường cho bọn họ, nhưng chính bọn họ từ chối, nếu không, công ty chúng ta, cũng sẽ không bạc đãi bọn họ.”

 

“Nói thế nào đi nữa, chuyện này năm đó cũng bị làm rộ lên, bên ngoài vẫn luôn đồn rằng công ty chúng ta hại bọn họ, cuối cùng lấy ra bản báo cáo kết án của phía cảnh sát, mới ngăn được xảy ra chuyện này, cũng chấm dứt lời đồn.” Kiều phu nhân nói xong, ngắng đầu nhìn về phía con trai: “Mộ Trạch, mẹ không cho phép con qua lại với cô gái này.”

 

Kiều Huy Dương cũng thừa cơ ở một bên phụ họa nói: “Chú cũng cảm thấy Mộ Trạch không thích hợp với cô ấy, cô gái Trang Noãn Noãn này chắc chắn là có mục đích khác! Cô ấy nếu là biết thân phận của cháu, chẳng lẽ không có chút oán hận nào với cháu hay sao?”

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch đánh giá sắc mặt của ba mình, sắc mặt của ba Kiều ủ rột, trong lòng anh hơi ngắn ra, vì sao ba cũng phản đối như vậy.

 

“Có chuyện con muốn nói với mọi người, năm đó vợ chồng Trang Nghiêm Minh cũng không phải là tự sát, mà là bị ép tự sát.” Giọng nói chắc chắn của Kiều Mộ Trạch nói xong.

 

Đáy mắt của Kiều Huy Dương lóe lên một vệt chấn kinh, nhưng mà, rất nhanh ông ta liền phản bác lại một câu: “Mộ Trạch, cháu đang nói gì vậy? Bọn họ rõ ràng là chết do tự sát, từ đâu có cách nói bị ép tự sát chứ?”

 

Ánh mát ba Kiều và Kiều phu nhân cũng kinh ngạc nhìn qua, Kiều phu nhân vội hỏi: “Con trai, con nói gì?”

 

Kiều Mộ Trạch cũng không muốn giấu diếm, anh trầm tĩnh nói: “Gần đây con và Trang Noãn Noãn cùng một nhau về lại khách sạn mà năm đó Trang Nghiêm Minh xảy ra chuyện, Trang Noãn Noãn nói cho con biết 1 chuyện, năm đó trong đoạn thời gian mà ba mẹ cô ấy tự sát, cô ấy ở trong nước bị người khác chuốc thuốc mê làm cho hôn mê, trong lúc đó cô ấy mắt tích 3 tiếng, mà trong 3 tiếng này, chính là thời gian mà vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát.”

 

Đáy mắt Kiều Huy Dương hiện lên một vệt kinh hoảng chột dạ, ông ta không nghĩ tới Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn vậy mà lại biết được nhiều chuyện như vậy.

 

Đáy mắt ba Kiều cũng lóe ra chấn kinh: “Con nói gì? Con có chứng cứ gì chứng minh hay không?”

 

“Chứng cứ đương nhiên là rất nhiều, bởi vì chuyện Trang Noãn Noãn ngắt xỉiu được đưa đến bệnh viện, lúc ấy thầy trò cả lớp của cô ấy đều có thể làm chứng, mà nguyên nhân có thể khiến cho vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát là, lúc ấy bọn họ đang gọi điện video với bọn bắt cóc, trong video là Trang Noãn Noãn đang hôn mê không chút năng lực phản kháng nào, tình huống lúc đó có hai loại, không phải vợ chồng Trang Nghiêm Minh ngay lập tức tự sát, thì chính là con gái của bọn họ ở trước mặt họ bị đối xử tàn nhẫn.”

 

Hốc mắt Kiều phu nhân ẩm ướt: “Tại sao có thể xảy ra chuyện như vậy? Là ai làm? Ai lại dùng cách như vậy để ép một đôi vợ chồng tự sát?”

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch tỉnh táo như thường: “Nguyên nhân trong đó con vẫn chưa tra rõ, nhưng mà, con và Trang Noãn Noãn vẫn đang tiếp tục tra, chuyện năm đó sớm muộn cũng sẽ được phơi bày ra.”

 

Ánh mắt của ba Kiều trầm xuống, ông đột nhiên vỗ bàn nói: “Mộ Trạch, đừng kiếm chuyện nữa, bây giờ con chỉ cần quản lý tốt công ty là được rồi, những chuyện khác không cần phải tốn sức điều tra nữa.”

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch bỗng nhiên kinh ngạc mất mấy giây, Kiều Huy Dương ở một bên lập khuyên can nói: “Mộ Trạch, nghe lời ba cháu đi, chuyện đã qua, thì hãy để cho nó qua đi! Loại chuyện này không có ý nghĩa gì đâu.”

 

“Đối với mọi người đến nói, có lẽ chuyện này là không có ý nghĩa, nhưng đối với Trang Noãn Noãn, đây là sự thật mà cô ấy muốn dùng cả đời để điều tra.” Kiều Mộ Trạch bình tĩnh lên tiếng.

 

Ba Kiều ánh mắt cảnh cáo nhìn qua, mang theo một tia uy áp của người ba: “Mộ Trạch, ba đã nói rồi, đừng điều tra chuyện này nữa, nếu con đã quen biết với Trang Noãn Noãn, liền đưa số tiền bồi thường chuyện năm đó cho nó, sau này cũng không cần phải gặp lại người của Trang gia nữa.”

 

Đáy mắt Kiều Huy Dương lóe lên vẻ gian sảo, ông ta nhìn về phía Kiều Mộ Trạch, phát hiện trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện lên một vòng phức tạp, khóe miệng của ông ta lập lập tức không dấu vết nhếch lên một chút. Xem ra đã nhiều năm như vậy, năm đó anh trai không truy cứu chuyện này, bây giờ, anh ấy vẫn như cũ muốn bảo vệ người em trai này.
 
Chương 1486


Nhưng mà, ông ta vẫn muốn làm mắt ý nghĩ muốn điều tra tiếp của Kiều Mộ Trạch.

 

“Mộ Trạch, nghe lời của ba con đi.” Kiều phu nhân nhìn thấy chồng thực sự tức giận, bà bèn nháy mắt với con trai.

 

Kiều Mộ Trạch cầm chìa khóa xe ở trên bàn đứng dậy, nói với mẹ: “Mẹ, con nhớ ra công ty còn có việc, không ăn cơm ở nhà nữa.”

 

“Áy! Con… Mộ Trạch, quay lại.” Kiều phu nhân muốn đuổi theo.

 

Kiều Huy Dương lập tức đưa tay ngăn cản bà: “Chị dâu, để em đi khuyên cháu nó vậy.”

 

Ba Kiều thở dài một hơi, ông cũng thật không ngờ con trai mình lại có chấp với chuyện này như vậy.

 

Kiều Huy Dương đuổi kịp Kiều Mộ Trạch, vào lúc Kiều Mộ Trạch chuẩn bị mở cửa xe ra, thì bị ông ta gọi lại.

 

“Mộ Trạch, chờ một chút.” Kiều Huy Dương nhanh chân bước đến.

 

“Chú có chuyện gì không?” Trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện lên một chút xa cách.

 

“Mộ Trạch, ba cháu không cho cháu điều ra chuyện của Trang Nghiêm Minh năm đó, cũng là có nỗi khổ tâm của mình, tại sao cháu lại cứ làm trái lời của ba cháu chứ?” Vẻ mặt Kiều Huy Dương tận tình nói.

 

ì Lông mày của Kiều Mộ Trạch nhăn lại: “Nỗi khổ gì?”

 

“Cháu cũng biết đấy 5 năm trước là năm khủng hoảng kinh tế, ngành khách sạn cũng vô cùng khó khăn, năm đó là ba cháu khó khăn lắm mới chống cự được, cháu phải hiểu nỗi khổ năm đó của ba cháu.”

 

Sắc mặt Kiều Mộ Trạch có chút thay đổi: “Chú muốn nói điều gì với cháu?”

 

Kiều Huy Dương cũng rất hiểu đứa cháu này của mình, đứa cháu này không hề thân thiết với ông ta, mà lại, cũng thường thường không tôn trọng người trưởng bối là ông ta này.

 

Ông ta đành phải vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: “Chú cảm thấy cháu không cần thiết phải điều tra lại vụ án của Nghiêm Thế Minh, đừng để đến lúc đó, điều tra đến trên người nhà của mình, thì cháu hối hận cũng không kịp.”

 

Con ngươi màu đen của Kiều Mộ Trạch co rụt lại, ân ý trong lời nói của Kiều Huy Dương, với cả, dường như đang trực tiếp ám chỉ chuyện của Nghiêm Thế Minh năm đó có liên quan đến ba.

 

Kiều Huy Dương tiếp tục ám hiệu thêm một câu: “Mộ Trạch, chú biết cháu có năng lực mạnh hơn chú và ba cháu nhiều, khách sạn của gia tộc chúng ta ở trong tay cháu, lợi nhuận của mỗi năm đều vô cùng khả quan, nhưng mà, có thể có được huy hoàng như bây giờ, cũng không thể thiếu được sự nỗ lực năm đó của ba cháu, ví dụ, vào lúc khó khăn nhát, lúc mà tiền thuế vụ của công ty quá nặng, chúng ta còn phải nghĩ cách nào hợp lý để trốn thuế nữa.”

 

Nói xong, Kiều Huy Dương biết, lấy sự thông minh của Kiều Mộ Trạch, ông ta nói đến đây, đã vô cùng rõ ràng rồi.

 

Thân hình cao lớn của Kiều Mộ Trạch vào lúc Kiều Huy Dương quay người, có một sự rung động rất nhỏ, anh vịn cửa xe thể thao, khóe miệng hơi thở gấp.

 

Chẳng lẽ, bản án của Trang Nghiêm Minh, có liên quan đến khoảng thời gian khủng hoảng vào 5 năm trước, chuyện công ty trốn thuế hay sao?

 

Vừa rồi Kiều Huy Dương trên miệng nói tránh thuế một cách hợp lý, vậy chắc chắn là cách không hợp lý, lẽ nào cái chết của Trang Nghiêm Minh có liên quan đến chuyện này?

 

Nếu thật sự như vậy, vậy ba anh có liên lụy vào trong đó hay không, nghĩ đến vẻ mặt nghiêm trọng của ba anh vừa nấy, mạng mẽ ngăn cản anh tiếp tục điều tra, rõ ràng là đang cảnh cáo anh.

 

Kiều Huy Dương đi vài chục bước, ông ta quay đầu nhìn về đứa cháu đang đứng ở đằng sau, khóe miệng của ông ta nhếch lên một nụ cười lạnh, gừng vẫn là càng già càng cay, ông ta tuỳ tiện nói mấy câu, liền đem cái chết của Trang Nghiêm Minh năm đó, kéo đến trên thân của anh trai ông ta.

 

Kiều Mộ Trạch dám tiếp tục tra hay sao?

 

Một người là ba anh, một người là Trang Noãn Noãn chỉ là bèo nước tương phùng, một người phụ nữ còn không được tính là quan trọng, anh sẽ lựa chọn ra sao?

 

Kiều Mộ Trạch mở cửa xe ngồi vào trong, trong đầu của anh, có rất nhiều chuyện rối rắm vào với nhau, giống như một sợi dây nhìn không thấy, đem tất cả mọi thứ buộc loạn lại với nhau.

 

Thế nhưng là, trong lòng của anh, anh tin tưởng ba tuyệt đối không phải là người như vậy, nhưng biểu hiện vừa rồi của anh, vì sao lại kiên quyết ngăn cản anh điều tra như vậy?

 

Trong đầu Kiều Mộ Trạch, xuất hiện đôi mắt mong đợi của Trang Noãn Noãn, anh cắn răng, đạp chân ga, lao ra cửa lớn của biệt thự.

 

Trang Noãn Noãn ngồi trong phòng khách, nhận được điện thoại của Dương Lệ, cô ấy đã đem bữa tối của cô đến.

 

“Cám ơn cô, trợ lý Dương, thật sự là làm phiền cô rồi.” Lúc Trang Noãn Noãn nhận cơm, vô cùng cảm kích.

 

Dương Lệ nở nụ cười: “Không cần khách khí, cô là bạn gái của Kiều tổng, cũng chính là Kiều phu nhân tương lai, đây là điều mà tôi nên làm.”
 
Chương 1487


Trang Noãn Noãn sắc mặt có chút nóng, cô nghĩ giải thích một câu, nhưng vẫn nhịn xuống: “Vẫn phải cảm ơn cô.”

 

“Vậy cô ăn đi nhé, tôi về trước.” Dương Lệ nói xong, quay người đi ra.

 

Trang Noãn Noãn ngồi ở trên bàn ăn, đồ ăn được đóng gói mang về, vừa nhìn là biết mùi vị của nhà hàng cao cấp, nhưng mà, lại phát hiện, vẫn không ngon bằng tay nghề của Kiều Mộ Trạch, cô không khỏi chờ mong, rất nhanh liền có thể học tập anh.

 

Lúc Kiều Mộ Trạch lái xe đến đường ven sông, anh liền gọi điện thoại cho Lam Thiên Hạo.

 

“Alo, Mộ Trạch!”

 

“Thiên Hạo, có thời gian không? Đi uống với tôi.” Kiều Mộ Trạch trực tiếp lên nói.

 

Vừa hay đầu dây bên kia Lam Thiên Hạo cũng đang ở trong trạng thái buồn phiền, anh liền trả lời một câu: “Được! Gặp nhau ở chỗ cũ.”

 

“Được.” Kiều Mộ Trạch cúp điện thoại, lái về phía 1 cái quán bar nơi mà bọn anh thường đến để giải tỏa.

 

Kiều Mộ Trạch tới trước, sau đó, Lam Thiên Hạo cũng đến, trong quán bar này, có một vị trí chuyên dành cho bọn anh.

 

Dưới ánh đèn u ám, trong đại sảnh thi thoảng có mấy tia sáng rọi qua, rơi vào trên khuôn mặt âm trầm khó đoán của người đàn ông, trên khuôn mặt đẹp đế như điêu khắc của anh, tản ra khí tức người sống chớ đến gần.

 

Áo sơ mi trắng của anh mở đến nút thứ 3, tùy theo người anh dựa vào ghế sofa da thật, xương quai xanh lộ ra, âm thầm tản phát ra một loại khí tức mê người của người đàn ông.

 

Cùng với lúc anh đi vào, thì đã nhận được rất nhiều sự chú ý của phụ nữ, nhưng mà, lại không có người nào có gan đến bắt chuyện.

 

Lam Thiên Hạo cất bước đi tới, trên người mặc áo sơ mi màu xanh đậm, cổ áo buông lỏng, đến mái tóc đen bình thường luôn chỉnh chu, hôm nay dường như cũng bị anh bỏ qua.

 

Hơi xốc xếch dán vào trên trán của anh, khiến cho anh thêm mấy phần khí tức cuồng dã.

 

Lam Thiên Hạo ngồi đối diện Kiều Mộ Trạch, nhìn bình rượu trống không ở trên bàn, anh không tự chủ được lo lắng nhìn bạn tốt của mình.

 

“Mộ Trạch, đã xảy ra chuyện gì?” Lam Thiên Hạo quan tâm hỏi.

 

Trong tay Kiều Mộ Trạch cầm một chén rượu mạnh, đỗ vào trong miệng: “Không có việc gì, tâm tình được không tốt.”

 

Hôm nay Lam Thiên Hạo cũng nhìn thấy tin tức của cậu ấy và Trang Noãn Noãn, anh híp híp mắt: “Có liên quan đến phụ nữ?”

 

Kiều Mộ Trạch nhăn mày, lắc đầu: “Là vấn đề của tôi, đừng hỏi nữa, uống cùng tôi đi.”

 

Nói xong, anh rót một chén rượu đầy đến trước mặt của Lam Thiên Hạo, Lam Thiên Hạo cầm lấy cốc rượu không khách khí uống một ngụm.

 

Hai người đàn ông âm thầm uống rượu giải sầu với đối phương.

 

Thời gian thắm thoát trôi qua đã đến mười rưỡi tối, Trang Noãn Noãn ngồi trên ghế sofa ở trên ban công, nhìn về phía cửa lớn, cô có chút buồn ngủ rồi, nhưng cô không lên giường ngủ.

 

Ẫ Cô đang chờ Kiều Mộ Trạch trở về.

 

Cũng không biết lúc nào anh mới trở về, Trang Noãn Noãn ngồi ngây ngốc, thỉnh thoảng nhìn thời gian, cho đến lúc mười một giờ, cô nhìn thấy đèn xe ô tô từ phía xa chiều đến.

 

Cô lập tức đứng người lên, anh trở về rồi sao? Nghe tiếng còi xe quen thuốc, cô tin là Kiều Mộ Trạch đã trở về.

 

Cô đứng dậy đẩy cửa ra, muốn đi ra đón chào anh, dù sao ở trong nhà anh, là khách, chào đón anh trở về, cũng là lễ phép.

 

Lúc Trang Noãn Noãn cất bước xuống lầu, đã nhìn thấy xe thể thao dừng ở chỗ bãi cỏ cạnh gara để xe, cô hơi ngần ra, sao anh lại không đưa xe vào trong gara vậy?

 

Cô nhìn thấy dưới ánh đèn xe ô tô, có một thân hình đi xuống, Trang Noãn Noãn dựa vào cảm giác, nhận định người đàn ông kia không phải là Kiều Mộ Trạch.

 

Cô giật mình, Kiều Mộ Trạch đâu? Cô bước nhanh từ trong phòng khách đi đến chỗ chiếc xe.

 

Liền nhìn thấy ghế phụ ở bên cạnh bị mở ra, một thân hình loạng choạng bước xuống, một người đàn ông nhanh chóng đi đến phía trước đỡ anh, cung kính gọi anh: “Kiều thiếu gia, tôi dìu anh vào.”

 

Lúc Trang Noãn Noãn đi đến, thì đã ngửi được trong gió đêm truyền đến một mùi rượu nhẹ, trong lòng cô giật mình, anh uống rượu rồi sao?

 

“Anh ấy làm sao vậy?” Trang Noãn Noãn tiến lên.
 
Chương 1488


Đưa Kiều Mộ Trạch trở về là vệ sĩ của anh, anh ta nói với Trang Noãn Noãn: “Trang tiểu thư, Kiều tổng uống say.”

 

Kiều Mộ Trạch đứng thẳng người, nói với vệ sĩ ở bên cạnh: “Cậu về đi, tôi không sao.”

 

“Vâng.” Vệ sĩ gật đầu, quay đầu đi ra hướng cửa sắt rời đi.

 

Đèn đường ở xung quanh, tia sáng không được sáng cho lắm, Trang Noãn Noãn nhìn thấy người đàn ông đang đứng thẳng, cô quan tâm hỏi: “Kiều thiếu gia, anh có sao không?”

 

Trang Noãn Noãn vừa dứt lời, liền cảm thấy một bóng đen bao phủ lấy cô, nhanh chóng, thân thể cao lớn của người đàn ông, ôm chằm lấy thân thể nhỏ bé của cô.

 

Trang Noãn Noãn loạng choạng một chút, dùng hết sức lực của mình mới có thể dìu được người đàn ông này, tay của cô vừa ôm vừa dìu lấy người đàn ông mới có thể an toàn dìu được anh.

 

“Kiều thiếu gia, tôi dìu anh trở về.”

 

“Trang Noãn Noãn…” Chỉ nghe thấy giọng nói mang theo men say của anh đang gọi cô.

 

“Ù! Là tôi.” Trang Noãn Noãn tranh thủ thời gian trả lời một câu.

 

Trong sân của biệt thự, gió đêm từ xung quang thổi đến, ánh đèn màu xanh từ tường bên ngoài biệt thự truyền đến, ánh sáng đèn đường rọi vào, trông vô cùng yên tĩnh.

 

Trang Noãn Noãn ôm một người đàn ông say rượu, nhát thời không biết phải làm sao!

 

Mà, cô rõ ràng cảm giác được, người đàn ông này ôm cô rất chặt, giống như bị tổn thương bởi tình cảm, giống như một đứa nhỏ yếu đuối vậy.

 

“Này, Kiều Mộ Trạch, anh tỉnh, tôi dìu anh trở về.” Trang Noãn Noãn đành phải gọi tên đầy đủ của anh, bởi vì cứ ôm như vậy, cô sắp không chịu được trọng lượng của anh.

 

“Để tôi ôm thêm một chút.” Đầu của người đàn ông, chôn vào giữa tóc và cổ của cô, hô hấp nóng rực của hắn phun vào tai cô, khiến cô có chút ngứa.

 

Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ, có chút ngạc nhiên, người đàn ông này chịu tủi thân ở đâu rồi sao? Uống say đến như vậy, giống như đứa trẻ bị tức giận vậy, ôm cô không buông tay.

 

“Tôi… tôi sắp không đỡ được anh nữa rồi, nhanh chóng đi vào đi!” Trang Noãn Noãn nói với anh, lực lượng cả người anh đều áp lên trên người cô, mà thân thể mảnh mai của cô, làm sao có thể kiên trì lâu được?

 

Kiều Mộ Trạch cuối cùng từ trong tóc của cô ngẳng đầu lên, một đôi mắt mê ly tràn đầy men say, thâm thúy nhìn chằm chằm lấy khuôn mặt nhỏ bé của cô, tay của anh đột nhiên giơ lên, nâng lấy khuôn mặt cô.

 

“Kiều Mộ Trạch anh muốn làm gì?” Trang Noãn Noãn xanh mặt, có một loại dự cảm không tốt.

 

Một giây sau, chuyện cô suy nghĩ sảy ra, đôi môi mỏng của người đàn ông chuẩn xác rơi vào đôi môi hồng đang mắp máy của cô, cưỡng hôn.

 

Trong đầu Trang Noãn Noãn trống rỗng, tay nhỏ bản năng đẩy anh ra, nhưng lại không đẩy được, rõ ràng là người đàn ông uống say rồi, nhưng lúc này sức mạng lại lớn như vậy, mà rất nhanh, cô bị người đàn ông ấn vào trong lòng.

 

“Ư…” Trang Noãn Noãn cảm giác được một loại nguy hiểm, người đàn ông này không phải là muốn nhân cơ hội uống say, muốn làm loạn đấy chứ!

 

Người đàn ông này coi cô là loại phụ nữ gì chứ? Cô không phải là loại người tùy tiện ấy.

 

Trang Noãn Noãn có chút tức giận, cô lập tức cắn vào môi của anh một cái, người đàn ông bị đau rụt người lại, một đôi mắt mê ly, đều bị đau đến toát ra mấy phần tức giận.

 

“Anh thanh tỉnh một chút cho tôi.” Trang Noãn Noãn tức giận hô lên.

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch chớp chớp, đột nhiên quay người, bước chân lảo đảo đi về phía phòng khách.

 

Trang Noãn Noãn lập tức đuỏi theo anh, khẩn trương nhìn cơ thể loạng choạng của anh, cô lập tức đi lên đỡ anh, Kiều Mộ : Ẳ Trạch hơi nheo mắt, ánh mắt tiếp tục nhìn chăm chăm cô.

 

“Anh gặp phải chuyện gì sao? Sao lại uống say như vậy?”

 

Trang Noãn Noãn quan tâm hỏi anh.

 

Kiều Mộ Trạch trầm mặc không trả lời, để cô dìu vào trong phòng khách, trong ánh sáng, khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông hơi phiếm hồng, Trang Noãn Noãn dìu anh ngồi xuống ghế sofa, liền rót cho anh một cốc nước nóng: “Uống ngụm nước, để tỉnh rượu đi!”

 

Kiều Mộ Trạch đưa tay cầm cốc, uống một ngụm, Trang Noãn Noãn đưa tay ra muốn giúp anh cầm chén, nhưng người đàn ông 1 tay để chén trên bàn, một tay khác đưa ra túm lấy tay mà cô đưa ra, dùng lực kéo 1 cái.

 

Trang Noãn Noãn đứng không vững, lập tức nửa người lao vào trong lòng anh, mà người đàn ông ôm chặt lấy cô, lật người đè lên.

 

Giữa Trang Noãn Noãn và hắn, lập tức hiện lên tư thế trời đất chồng lên nhau.
 
Chương 1489


“Anh…” Trang Noãn Noãn thực sự rất tức giận, người đàn ông này có phải là say đến không biết ai với ai rồi hay không? Nghĩ rằng cô là những cô gái mà anh gặp ở trong quán bar hay sao?

 

Cô đưa tay đẩy anh: “Kiều Mộ Trạch, anh còn như vậy, tôi tức giận thật đấy.”

 

Kiều Mộ Trạch cũng không làm gì nữa, ánh mắt của anh mượn ánh đèn, mê ly trầm tĩnh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức đến phát đỏ kia, dường như muốn nhìn gương mặt nhỏ nhắn đó cho thật rõ vậy.

 

Dưới ánh mắt đánh giá của anh Trang Noãn Noãn cảm thấy quẫn bách và không được tự nhiên, cô cũng không phải tự tin đến mức nghĩ mình là người hoàn mỹ, mỗi người đều có một chút cảm giác tự ti với sắc đẹp của mình.

 

Không chịu được ánh nhìn chằm chằm như chụp X quang của người đàn ông này.

 

“Anh nhìn cái gì?” Trong ánh mắt của anh Trang Noãn Noãn tại, bắt đầu cho rằng trên mặt mình có phải là dính phải cái gì bẩn hay không, cô đưa tay sờ mặt.

 

“Trang Noãn Noãn, em thích anh sao?” Kiều Mộ Trạch giọng nói trầm thấp khàn khàn hỏi, ngữ điệu nghiêm túc không giống nói đùa.

 

Trang Noãn Noãn trừng mắt, câu hỏi này cô nên trả lời như thế nào!

 

Cô gật gật đầu: “Thích chứ!”

 

“Anh cũng thích em.” Người đàn ông rất nhanh lại mở miệng nói 1 câu.

 

Trang Noãn Noãn vừa nghe, liền biết hắn chắc chắn là hiểu nhằm ý của cô rồi, nhanh chóng giả thích 1 câu: “Không phải, ý của tôi là, tôi cảm tháy anh là 1 người tốt, tôi không ghét anh.”

 

Ánh mắt của người đàn ông bỗng dưng trầm xuống, có chút không vui.

 

: “Chỉ là không ghét?” Kiều Mộ Trạch cắn răng hỏi.

 

“Đúng, là loại không ghét kia.” Trang Noãn Noãn híp mắt gật đầu, lại phát hiện chính mình vẫn còn bị người đàn ông này đè ở trên ghế sofa, khuôn mặt cô hơi đỏ lên, đẩy hắn ra: “Anh có thể đứng dậy trước được hay không.”

 

Kiều Mộ Trạch ngồi dậy, xoa mi tâm, nhíu mày, dường như vừa mệt mỏi lại vừa có chút đáng thương.

 

“Rốt cuộc thì anh bị sao vậy? Lẽ nào anh bị gái đá hả?” Trang Noãn Noãn dựa theo những hành động mà hắn làm vào lúc nãy, cô liền đoán là anh có phải bị người phụ nữ nào làm tổn thương hay không.

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch trừng cô 1 cái, đôi môi mỏng nhấn mạnh từng chữ: “Tôi không có phụ nữ, làm sao lại bị đá được chứ?”

 

Trang Noãn Noãn trừng mắt nhìn, chuyển ra vị trí cách xa anh 1 chút: “Vậy là anh gặp chuyện gì trong công việc sao?”

 

Trong đáy mắt Kiều Mộ Trạch hiện lên một vòng thống khổ và giãy dụa, anh chưa hề nghĩ tới ba sẽ có quan hệ đến cái chết của ba mẹ cô.

 

Nếu như cô biết chuyện này, cô có hận chết anh hay không?

 

Anh thân là con trai, duy nhất có thể làm, chính là đối tốt với cô gái này, dùng hành động để chuộc tội cho ba anh.

 

“Thời gian đã không còn sớm nữa, anh có muốn đi ngủ trước hay không?” Trang Noãn Noãn hỏi anh.

 

Kiều Mộ Trạch gật gật đầu đứng dậy, chỉ là mới vừa vặn đứng người lên, anh liền bước nhanh đi đến toilet tầng 1, cảm giác đó giống như là chạy đi nôn.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đi theo, chỉ nghe thấy trong toilet, truyền đến tiếng nôn của người đàn ông này.

 

Đêm nay Kiều Mộ Trạch uống thực sự nhiều, thế nhưng rượu là càng uống càng tỉnh táo, nhưng dạ dày của anh lại đang phản kháng, anh rất lâu không giống như đêm nay uống thả ga như vậy.

 

Ngay cả Lam Thiên Hạo đều bị dọa, nhưng mà, anh lại biết người anh em này vì cái gì mà uống nhiều như vậy, bởi vì anh có hỏi thì cậu ấy cũng không nói.

 

Tất nhiên nếu cậu ấy không nói, thì anh cũng chỉ có thể yên lặng uống rượu cùng với cậu ấy.

 

Trang Noãn Noãn đứng ở trước cửa, trong ánh mắt hiện lên sự lo lắng, buổi chiều anh vẫn còn bình thường, làm sao buổi tối lại uống say như vậy?

 

Rốt cục thì Kiều Mộ Trạch cũng đi ra, chỉ là khuôn mặt đẹp trai có chút tái nhợt, anh vịn vào khung cửa, cơ thể cao thẳng vị tường đi, Trang Noãn Noãn đi ở bên cạnh dìu anh.

 

“Tôi đưa anh lên tầng! Đừng có để bị ngã đấy.” Trang Noãn Noãn thật sợ anh sẽ ngã từ trên cầu thang xuống.

 

Đàn ông uống say, nỗi men rượu lên, thì còn trẻ con hơn cả đứa trẻ 3 tuổi.

 

Còn may, Kiều Mộ Trạch say, nhưng anh không có những cử động quá bát hợp lý.

 

Kiều Mộ Trạch đang vịn vào lan can cầu thang, Trang Noãn Noãn ở một bên cũng dìu anh, đến trước cửa phòng ngủ, người đàn ông nói với cô: “Rót cho tôi thêm một cốc nước, tôi đi tắm.”

 

“Được rồi! Anh cần thận chút.” Trang Noãn Noãn nói xong, nhìn anh tiến vào phòng, cô liền xoay người xuống tầng rót nước cho hắn.
 
Chương 1490


Trang Noãn Noãn nghĩ nghĩ, uống trà hình như càng có thể giải rượu, cô lại pha một chút trà mang lên tầng.

 

Cô gõ cửa một cái, lại phát hiện bên trong không có tiếng trả lời của người, cô mới nghĩ đến người đàn ông này nhất định là đang tắm, trong lòng cô không khỏi căng thẳng thêm máy phần, ấn mở cửa bước vào.

 

Một cỗ khí tức dương cương thuộc về người đàn ông này tràn ngập khắp cả căn phòng, nhẹ nhàng mà lại rất dễ chịu.

 

Cô nhìn thoáng qua trong phòng, quả nhiên anh không ở đây, Trang Noãn Noãn đặt trà ở trên chiếc bàn cạnh ghế sofa, cô liền định đi ra ngoài.

 

Chờ đến lúc cô đi đến cửa phòng, cô đột nhiên cảm giác được phòng này có chút kỳ quái, vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến có chút đáng sợ.

 

Ẳ Ánh mắt Trang Noãn Noãn lập tức vừa kinh ngạc vừa lo lắng nhìn về phía phòng tắm, anh uống say như vậy, sẽ không phải là xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn đấy chứ!

 

Dù sao người say rượu, trí thông minh rất có thể là số không, nếu như anh không cần thận chết chìm thì làm sao bây giờ?

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn lo lắng, lập tức vượt qua nỗi xấu hỗ của cô, vào lúc này cô đã vô cùng sợ hãi loại chuyện này có thể sảy ra.

 

Bởi vì phía phòng tắm thực sự quá yên tĩnh.

 

Trang Noãn Noãn lập tức đi tới cửa, đưa tay gõ cửa: “Kiều Mộ Trạch, anh ở bên trong sao?”

 

“Kiều Mộ Trạch, anh nghe thấy tôi nói gì không?”

 

Trang Noãn Noãn gọi hai lần, bên trong vẫn không đáp lại, cô căng thẳng, người đàn ông này sẽ không thật sự bị đuối nước đấy chứ? Trang Noãn Noãn căn bản không có thời gian để nghĩ nhiều, cô đây cửa phòng tắm, chỉ nghe két một tiếng, trong phòng tắm truyền đến một luồng khí nóng, cô liền nhìn thấy nước trong bồn tắm đầy ắp, mà người đàn ông này lại không ở trong đó, vậy thì anh ở đâu?

 

Trang Noãn Noãn lập tức chạy đến trước bồn tắm, quả nhiên nhìn thấy thân hình của người đàn ông đang chìm ở dưới đáy nước.

 

Cô bị dọa đến hô hấp cứng lại, tranh thủ thời gian đưa tay ra vớt anh, cứu anh lên. Mà ngay vào lúc tay cô sờ đến người đàn ông ấy, chỉ nhìn thấy người đàn ông đang nằm im bắt động đột nhiên ngồi dậy, một đầu tóc đen bị nước làm vớt về phía sau đầu, một khuôn mặt đẹp trai ướt đẫm nước, có chút ngơ ngác nhìn người con gái đang đứng trước bồn tắm.

 

Ngay sau đó, anh theo bản năng làm một động tác, đưa tay bảo vệ mình.

 

“Em vào đây làm gì?” Trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện ý hỏi.

 

Khuôn mặt Trang Noãn Noãn cũng ngay lập tức đỏ bừng, cô nhanh chóng ôm mặt xoay người lại: “Thật xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi lo lắng cho anh nên mới vào xem, tôi không muốn nhìn lén anh.”

 

Kiều Mộ Trạch lập tức hiểu, đôi môi mỏng của anh có hứng thú nhếch lên, ngay lập tức lười biếng gio hai tay khoác lên thành bồn tắm: “Nói như vậy, em vẫn nhìn thấy rồi?”

 

“Tôi… tôi không có, tôi không thấy gì cả, tôi chỉ sợ anh chết chìm, cho nên mới muốn cứu anh.” Trang Noãn Noãn nói xong, trong đầu ông ông hai tiếng, người đàn ông này cũng không dùng sữa tắm sà phòng gì cả, mà bồn nước tắm của anh bên trong đều là nước lạnh, vậy nên, lúc nãy cũng không thể trách cô nhìn thấy cái gì.

 

Lúc này, cô chỉ hận hai mắt của mình không thấy gì, mắt trí nhớ, xóa sạch hết những gì cô vừa nhìn thấy đi.

 

Kiều Mộ Trạch câu môi cười một tiếng: “Được rồi! Coi như là em không thấy gì.”

 

Trang Noãn Noãn muốn điên rồi, cái gì là coi như chứ? Cô thật sự là không thấy gì hết!

 

Được rồi! Cô ban nãy vội cứu người, làm gì còn đi nghĩ nhiều chứ!

 

“Tôi thực sự không nhìn thấy gì hết.” Trang Noãn Noãn miễn cưỡng giải thích.

 

Kiều Mộ Trạch ngâm nước lạnh, men say cũng đã tỉnh hơn nửa rồi, anh trầm thấp cười một tiếng nói: “Nhìn thấy hay không, trong lòng em rõ nhất, không cần giải thích.”

 

Trang Noãn Noãn không muốn nói nhiều với người đàn ông này, cô nhanh chóng ôm mặt chạy ra ngoài, cô chạy ra khỏi phòng anh, trở về trong phòng của mình, cả gương mặt đã sớm đỏ bừng như tôm luộc rồi.

 

Trời ạ! Sớm biết thế thì đã không đi vào cứu anh, bây giờ, còn bị anh oan uỗng là nhìn thấy hết của anh. Lúc Kiều Mộ Trạch đứng dậy, trên eo khoác một tắm khăn tắm bước ra, anh nhìn cốc trà nóng đang được để ở trên bàn, cầm lên, đi ra ngoài ban công, ánh mắt của anh nhìn vào phía cửa sổ phòng bên đang sáng đèn, uống một ngụm nước trà trong veo ngọt thanh thơm phức, trái tim anh như có một dòng nước ấm chảy qua.

 

Trong nhà thêm một người, dường như đã cho thế giới của anh thêm một tia nắng.

 

Lam gia.

 

Lam Thiên Hạo bởi vì tâm tình phiền muộn, mặc dù anh không uống nhiều rượu mạnh như Kiều Mộ Trạch, nhưng anh uống cùng cũng là uống hơn 1 chai.
 
Chương 1491


Anh cũng được vệ sĩ đưa về, lúc này về nhà cũng đã nửa đêm rồi, bởi vì vẫn còn men say, anh ngồi trên ghế sofa cuộn mình lại nửa tỉnh nửa say.

 

Ba Lam mẹ Lam bởi vì tuổi tác cũng đã lớn, nên thích đi ngủ sớm.

 

Lúc tối Lam Sơ Niệm đánh piano, bây giờ đang ở trong phòng xem phim ăn vặt, ăn quá nhiều, khiến cô có chút khát.

 

Cô cầm cái chén chuẩn bị uống nước, phát hiện nước mà buổi tối cô mang lên đã uống hết rồi.

 

Cô uống nốt số còn lại, cô vẫn cảm thấy chưa hết khát, cô nhìn thời gian, 11:30 rồi, đi uống cốc nước nữa, liền lên giường đi ngủ.

 

Cô đẩy cửa ra, không tự chủ được nhình về phía phòng ngủ chính, cô hơi ngạc nhiên, anh trai hình như vẫn chưa về!

 

Đã muộn như vậy rồi, anh đi đâu vậy? Mà vẫn chưa về? Trong lòng Lam Sơ Niệm không tự chủ được có chút oán trách, cô không thích anh trai về nhà muộn như vậy, bởi vì lý do đàn ông muộn như vậy không về nhà, thường thì là đi đến quán bar uống rượu thâu đêm! Nơi đó, nhiều người phức tạp, tóm lại, cô rất ghét những nơi như vậy.

 

Trong lòng Lam Sơ Niệm oán trách một chút, cô liền xuống tầng rót nước. Đi qua phòng khách mờ bóng, cô cảm giác hình như trên ghế sofa có một người, cô giật mình, trên sống lưng đột nhiên lạnh ngắt, nhanh chóng nhắm mắt đi đến, đúng là 1 người.

 

Mà không phải là người khác, chính là Lam Thiên Hạo.

 

Lam Sơ Niệm nhanh chóng đặt ly nước xuống, còn chưa đến gần anh, mùi rượu trên người anh tản ra khiến cô che mũi.

 

Đúng là uống rượu, chắc là vừa mới trở về không lâu đi!

 

Lam Sơ Niệm không khỏi tức giận đến cắn môi, chống nạnh, đi đến cạnh anh, đưa chân đá đá chân anh: “Anh, dậy đi! Đi về phòng anh ngủ đi.”

 

Lam Thiên Hạo rên một tiếng, anh mở ra đôi mắt vì men rượu mà trở nên mê ly, nhìn người con gái hai tay chống eo vẻ mặt tức giận, anh gọi một tiếng: “Sơ Niệm.”

 

Lam Sơ Niệm không nhịn được cúi người xuống, răn dạy nói: “Anh cả, anh lớn như vậy rồi, còn nửa đêm uống rượu vê nhà, ba mẹ mà biết, chắc chắn sẽ mắng anh đấy.”

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo có chút híp lại, nhìn gương mặt nhỏ nhắn mềm mịn đang dựa gần, anh ngồi dậy.

 

“Đừng nói cho ba mẹ.” Lam Thiên Hạo cũng không phải là say đến mắt lý trí.

 

“Được rồi! Em có thể không nói cho ba mẹ, nhưng chỉ lần này thôi, lần sau anh mà uống say về nhà, em chắc chắn sẽ không giấu giúp anh nữa.” Lam Sơ Niệm tính trẻ con nói.

 

Lam Thiên Hạo gật gật đầu, anh đột nhiên chống tay vào ghế sofa đứng người dậy, định đi lên tầng, nhưng không ngờ men say làm cho anh mắt cân bằng sức lực yếu đi, liền ngay lập tức loạng choạng một chút.

 

Lam Sơ Niệm lập tức tiến lên đỡ lấy anh: “Anh uống bao nhiêu rượu vậy hả? Anh cũng đã say thành như thế này rồi.”

 

Lam Thiên Hạo vốn liền có chút chếnh choáng, giờ phút này, chóp mũi truyền đến một mùi thơm nhẹ, khiến trong lòng anh không tự chủ được co lại, lý trí của anh không phải bị men rượu làm cho lu mờ, mà là bị cô nhóc đang ôm anh cướp mắt.

 

“Em dìu anh về phòng.” Lam Sơ Niệm không yên lòng để anh lên tầng 1 mình.

 

Cánh tay to của Lam Thiên Hạo tự nhiên ôm lấy vòng eo của cô, để một bộ phận trọng tâm dựa vào trên người cô.

 

Lam Sơ Niệm nói khẽ: “Anh cần thận một chút, đừng đạp hụt.”

 

Lam Thiên Hạo híp mắt, anh đương nhiên phải cẩn thận rồi, anh không muốn mình ngã rồi còn kéo theo cả cô nhóc này cũng ngã xuống.

 

Lam Sơ Niệm vịn anh lên tầng ba, đi về phía phòng ngủ của anh.

 

Lúc vào phòng, Lam Sơ Niệm sắp mệt chết, có chút không đỡ được, thân thể kiện tráng của Lam Thiên Hạo trằm xuống, cô nhanh chóng dựa vào tường, mà bàn tay của anh cũng đỡ vào tường, nửa người trên dựa vào trên người cô, đè lấy cô.

 

“Anh, anh nặng chết mất.” Lam Sơ Niệm đưa tay đẩy anh, khuôn mặt ảo não.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo mang theo men say mông lung nhìn cô, giờ phút này, Lam Sơ Niệm ngắng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh đèn, đẹp như một bức tranh trong sáng đơn thuần, giống như không tiếng động dụ dỗ đàn ông.

 

Lam Sơ Niệm cảm nhận được ánh mắt nhìn cô của anh trai, cô lập tức nâng cao tinh thần, nhanh chóng đưa tay che lấy miệng anh: “Anh, anh tỉnh táo lại đi, em cũng không phải là mấy cô gái anh tùy tiện gặp được trong quán bar.”

 

Lam Thiên Hạo không nhịn được hôn lòng bàn tay cô, rồi tự mình đây cửa vào.

 

Anh đương nhiên biết cô là ai, cho nên, lúc này cả thể xác và tinh thần anh đều đang khắc chế, dùng hết tất cả kiên nhẫn của anh.
 
Chương 1492


Lam Sơ Niệm không yên lòng, không tự chủ được cũng đi vào, trong lòng vô cùng tức giận, anh trai sao lại trở nên dễ dãi như vậy rồi? Nếu như bên cạnh anh có người con gái khác, có phải là anh sẽ hôn cô ấy hay không.

 

Không hiểu sao, Lam Sơ Niệm cảm thấy có chút buồn bực.

 

Lam Thiên Hạo nhìn người con gái cùng đi vào, anh híp mắt nói: “Em vào làm gì?”

 

“Em không yên tâm anh chứ sao? Anh nhanh ngủ đi! Anh ngủ rồi em đi.” Lam Sơ Niệm nói xong, bước lên cởi áo khoác giúp anh.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo giãy dụa khắc chế, nhìn người con gái không hề có quan hệ máu mủ gì với anh này, anh thật sự rất…

 

muốn.

 

Lam Sơ Niệm đặt áo khoác của anh lên ghế sofa, dìu anh nói: “Đi ngủ.”

 

Giống như cô coi Lam Thiên Hạo thành một đứa trẻ 3 tuổi mà đối đãi.

 

Lam Thiên Hạo theo cô đi tới trước giường, Lam Sơ Niệm chuẩn bị tìm giúp anh một bộ áo ngủ, Lam Thiên Hạo ngồi ở trên giường chờ.

 

Lam Sơ Niệm ôm một bộ quần áo ngủ của anh đến, lúc sắp đến trước mặt anh , mũi chân của cô mắc phải thảm, ngay lập tức, cơ thể của cô nhào về phía người đàn ông đang ngồi ở trên giường.

 

“Ai nha!” Lam Sơ Niệm kêu một tiếng, cả người ôm theo quần áo ngủ, đẩy anh đang ngồi ở mép giường ngã xuống giữa giường.

 

_ Lam Sơ Niệm bị dọa đến khuôn mặt nhỏ nhắn ngơ ngác, cả người nằm trên lồng ngực to lớn của anh. Ánh mắt của Lam Thiên Hạo rơi vào khuôn mặt nhỏ bé gần ngay trước mắt, anh đột nhiên lại gần, ngay vào lúc anh định hôn lên môi cô, lý trí của anh lại quay lại một chút.

 

Anh hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của cô 1 cái, giống như trưởng bối hôn tiểu bồi vậy, hôn xong liền đẩy cô ra, giọng nói có chút khàn khàn: “Trở về ngủ đi!”

 

Lam Sơ Niệm chớp chớp mắt: “Vậy được rồi! Anh tự cần thận.”

 

Sáng sớm.

 

Lúc Trang Noãn Noãn mở mắt đã là 8:30, cô nhanh chóng ngồi dậy đánh răng rửa mặt, ra ngoài không nghe thấy dưới tầng truyền đến tiếng gì, cô nghĩ Kiều Mộ Trạch chắc chắn vẫn chưa rời giường.

 

Trang Noãn Noãn bước đến trước cửa phòng anh, áp tai vào nghe một chút, rất yên tĩnh, tối qua anh uống say như vậy, nói không chừng muốn ngủ lâu hơn chút nữa. Cô xuống tầng trước vậy, cô không tự chủ được nghĩ muốn học làm bữa sáng, cô mở tủ lạnh, trong đó có rất nhiều đồ đông lạnh, cô cắn cắn môi nghĩ một lúc, làm trứng ốp lết chắc chắn sẽ rất đơn giản, mà bên trong còn có bánh mì sandwich, hâm nóng thêm chút sữa bò, thì không phải đã là một bữa sáng vừa dinh dưỡng vừa ngon miệng hay sao?

 

Cô lập tức lấy điện thoại ra, bắt đầu tra google, bởi vì trong nhà vẫn luôn do bà ngoại nấu nướng, cũng không cần cô nấu cơm, vậy nên, bây giờ cô trừ biết nấu mì tôm ra, thì món nào cũng nấu không ngon.

 

Trang Noãn Noãn cũng nghĩ, chờ sau khi Kiều Mộ Trạch tỉnh, là cô có thể làm xong bữa sáng rồi. Phòng ngủ chính, Kiều Mộ Trạch bị đồng hồ sinh học gọi dậy, mặc dù bởi vì say rượu mà có hơi đau đầu, khiến anh hơi khó chịu, nhưng mà, anh cũng không phải là một người thích ngủ nướng, anh nâng đầu ngồi dậy, xuống giường nhìn thời gian, 8 giờ 50 phút rồi, sắp đến 9 giờ rồi, anh rời giường đi vào trong phòng tắm đánh răng rửa mặt, hôm nay anh đau đầu, đương nhiên cũng không muốn đi ra ngoài. Liền tùy ý lấy một chiếc áo phông và quần thể thao mặc vào, đi ra khỏi phòng tắm, mái tóc đen tùy ý hất về phía sau, dùng thực lực để chứng minh cái gì gọi là có nhan sắc có thể tùy hứng. Kiều Mộ Trạch mở cửa đi ra, vừa mới ra khỏi cửa, anh liền ngửi được một mùi khét, khuôn mặt đẹp trai của anh ngay lập tức thay đổi.

 

Nghĩ đến cái gì, anh nhanh chóng bước xuống tầng, càng đi gần đến phòng khách, mùi khét ấy càng nồng.

 

Kiều Mộ Trạch lập tức bước nhanh xuống tầng, phát hiện mùi khét đó đúng là truyền ra từ phía nhà bếp, anh sắp bị dọa ra bệnh tim rồi, cô gái này đang làm gì?

 

Giờ phút này, Trang Noãn Noãn trong nhà bếp, luống cuống tay chân cầm nồi, mà trong nồi thứ đó đã không thể gọi là trứng ố lếp nữa rồi, đó hoàn toàn là hai mặt đều đen không thể nhìn được.

 

“Tại sao có thể như vậy?” Trang Noãn Noãn cũng đã vô cùng sốt ruột, rõ ràng trên mạng dạy như vậy mài!

 

Cô tắt bếp, nhìn món ăn trong chảo đã bị cháy đến mức không nhận ra được đây là trứng, cô rất khó hiểu.

 

“Em đang làm gì?” Đột nhiên, sau lưng truyền đến một câu hỏi đầy lo lắng. Trang Noãn Noãn giật nảy mình, nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy Kiều Mộ Trạch bước dài đến, lập tức kiểm tra xem công tắc bếp ga, còn may, người phụ nữ này còn không ngốc đến mức đến bếp cũng không biết tắt, nếu không, anh rất lo lắng biệt thự của hắn có sảy ra chuyện hay không.

 

“Tôi… tôi thấy anh đang ngủ, tôi muốn làm bữa sáng.” Trang Noãn Noãn có chút chột dạ nói.

 

ũ Kiều Mộ Trạch nhìn thứ ở trong chảo, anh híp mắt, muốn nói cô mấy câu, nhưng nhìn cô còn muốn giúp anh làm bữa sáng, trong lòng cho dù bực mình, cũng không thể trút lên cô.

 

“Trước khi tôi dạy em nấu cơm, thì em đừng vào trong bếp, rất nguy hiểm.” Kiều Mộ Trạch nói xong, kéo cô đã bị dọa ngốc một cái: “Đi ra ngoài chờ trước đi, tôi đến làm.”
 
Chương 1493


“Anh có thể cho tôi ở bên cạnh quan sát được không! Bây giờ tôi đang muốn học.” Trang Noãn Noãn cảm thấy rất thất bại, rõ ràng cô đã làm theo trên mạng rồi.

 

Chỉ là cô không khống chế được lửa mà thôi.

 

Kiều Mộ Trạch gật gật đầu, cho phép cô ở một bên nhìn, anh đổ trứng ốp lếp bị cháy ở trong chảo ra, rồi đi rửa chảo, động tác nhanh chóng tiêu sái, khiến Trang Noãn Noãn ở một bên, có cảm giác như đang nhìn đầu bếp vậy.

 

Kiều Mộ Trạch một lần nữa lấy trứng gà, nói với cô: “Nhìn kỹ.”

 

Trang Noãn Noãn lập tức mở to mắt nhìn, cần thận tỉ mỉ học, cô phát hiện, trình tự đều đúng, chỉ là cách người đàn ông này khống chế lửa.

 

Lập tức, trong phòng bếp liền truyền ra mùi thơm, cô thầm wow một tiếng, thì ra cũng cần phải chú ý nhiều như vậy!

 

“Tôi hình như biết rồi.” Trang Noãn Noãn lập tức nóng lòng muốn thử.

 

Kiều Mộ Trạch liền đưa chảo cho cô: “Em thử 1 chút xem đi!”

 

Trang Noãn Noãn giống một học sinh nghiêm túc, cô cầm 1 quả trứng đập ra cho vào trong chảo, cho nhỏ lửa, bắt đầu dùng thìa cho dầu vào, lại cẩn thận lật đi lật lại.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô trẻ nhỏ dễ dạy, khóe miệng hơi nhếch lên: “Cũng được.”

 

Cảm giác thất bạn ban nãy của Trang Noãn Noãn lập tức biến thành cảm giác thành tựu, cô nhếch môi khiêm tốn nở nụ cười: “Thầy giáo dạy thật tốt.”

 

“Ăn sáng xong, chúng ta đi đến siêu thị gần đây mua thức ăn đi! Hôm nay tôi ở nhà, không đi đâu, tôi dạy em nấu cơm.”

 

Trang Noãn Noãn lập tức mong đợi: “Được! Cũng đúng lúc tôi muốn học.”

 

Ăn sáng xong, Trang Noãn Noãn nếu như muốn đi ra ngoài với anh, thì đương nhiên vẫn theo thói quen cải trang một chút, bây giờ cô ra ngoài sợ nhất là bị người khác nhận ra.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô đi ra ngoài, chỉ mặc áo sơ mi đơn giả và quần bò dài, nhưng mà, dáng người của cô đẹp, mặc gì cũng đẹp.

 

Hai người đi ra ngoài, ngồi vào trong xe, Kiều Mộ Trạch nhìn cỏ ở bên cạnh xe, anh nhớ ra tối qua cưỡng hôn cô ở đây, cô gái này sao lại không nhắc gì đến chuyện này?

 

Mà, tối hôm qua cô nhìn anh tắm, bây giờ, cũng làm như không có chuyện này.

 

“Tối hôm qua tôi có phải là đã làm gì em không?” Kiều Mộ Trạch nhíu mày nói, anh xem một chút phản ứng của cô.

 

Trang Noãn Noãn lập tức khẩn trương nhưng mà, cô nghĩ, rất nhiều người đàn ông say rượu sau khi tỉnh lại thì sẽ không biết mình đã làm những gì.

 

Cho nên, bây giờ cô nói gì, chắc là anh cũng không nhớ nữa!

 

Cô lập tức lắc lắc đầu nói: “Không có! Anh trở về liền đi về phòng ngủ.”

 

Sắc mặt của Kiều Mộ Trạch hiện lên vẻ không vui, quả nhiên cô gái này đang giả ngốc.

 

“Tôi nhớ được một chút.” Kiều Mộ Trạch híp mắt nói.

 

Trang Noãn Noãn hơi xanh mặt, có chút hốt hoảng hỏi: “Anh nhớ được cái gì?”

 

“Tôi nhớ được, tôi hình như hôn em, em còn vào trong phòng tắm, nhìn tôi tắm.” Kiều Mộ Trạch bình tĩnh nói.

 

Trong đầu Trang Noãn Noãn ông một tiếng, người đàn ông này rốt cuộc là say hay không say! Làm sao mà chuyện gì anh cũng nhớ vậy!

 

“Không có chuyện này, anh nhất định là xuất hiện ảo giác.”

 

Trang Noãn Noãn thấy anh say thành như vậy, lúc này chết cũng không thừa nhận.

 

Ẳ Ề Ánh mắt đen thẳm của Kiều Mộ Trạch nhìn chằm chằm cô, hết sức chân thành trả lời cô: “Tôi nhớ rất rõ ràng, em đừng có chối nữa.”

 

Trang Noãn Noãn quẫn đến đỏ mặt, cắn cắn môi, chuyển chủ đề hỏi hắn: “Tối hôm qua sao anh lại uống nhiều như vậy? Anh xảy ra chuyện gì sao?”

 

Kiều Mộ Trạch ánh mắt trở nên thâm thúy khó lường, anh tùy ý trả lời một câu: “Công ty xảy ra chút vấn đề.”

 

Trang Noãn Noãn trừng mắt nhìn, xem ra không phải giống như cô nghĩ, anh bị gái đá! Thì ra là công ty anh sảy ra vấn đề nên mới khiến cho tâm trạng của anh buồn bực như vậy!

 

“Không sao chứ?”

 

“Đã giải quyết.” Kiều Mộ Trạch cũng không muốn để cô lo lắng.

 
 
Chương 1494


Thế nhưng, chuyện này trong nội tâm anh, lại trở thành bí mật lớn nhất trong lòng anh, nhưng mà, anh không tin ba anh lại là người như vậy, vậy nên, anh nhất định phải điều tra rõ chuyện này, rồi mới đi hỏi ba anh.

 

Xe thể thao của Kiều Mộ Trạch lái vào bãi đậu xe ở dưới tầng hầm của 1 siêu thị lớn, hai người bước ra khỏi xe đi vào thang máy, mới bước vào thang máy, ngay lập tức lại bị những người khách bên ngoài chen vào.

 

Vốn là trong thang máy chỉ đứng hai người, đột nhiên lại thêm vào một đám người, Trang Noãn Noãn không ngừng lùi về phía sau, mà lúc này, anh kéo cô vào trong lòng, cánh tay bảo vệ cô, không bị người bên cạnh va vào.

 

Vốn thang máy đã đầy rồi, một người phụ nữ đẩy xe đẩy cố gắng chen vào.

 

Trang Noãn Noãn vốn đang ở trong lòng của Kiều Mộ Trạch, như này, cô chỉ đành rụt rụt vào trong lòng anh thêm một chút, lại gần thêm máy phần.

 

Dưới khẩu trang, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trở nên nóng bừng, tay của anh ôm lấy cô, đã ôm cực kỳ chặt rồi.

 

Cuồi cùng cũng đã lên đến tầng hai siêu thị, lúc đi ra, Kiều Mộ Trạch nắm tay của cô, giống như một đôi người yêu thân mật.

 

Sau khi đi ra, đôi tai trắng noãn mà Trang Noãn Noãn lộ ra ngoài cũng nghiễm hồng rồi, cô ngay lập tức nhớ ra anh vẫn đang nắm tay cô, cô định không dấu vết rút tay ra.

 

Nhưng cô giật một cái, anh liền quay đầu nhìn cô, híp híp mắt: “Nắm thì em sẽ an toàn.”

 

“Người ở đây ít, không cần, cảm ơn.” Trang Noãn Noãn xấu hỗ nói, dù sao quan hệ của cô và anh, chỉ có thể coi là bạn bình thường, hoặc là quan hệ hợp tác.

 

Kiều Mộ Trạch đành phải buông lỏng ra tay của cô, Kiều Mộ Trạch đẩy xe, hai người đi vào siêu thị, Trang Noãn Noãn vừa đi vào trong siêu thị, tâm trạng rất tốt, dù sao thì trong đây tràn đầy đều là đồ ăn và thực phẩm. Kiều Mộ Trạch đi đến khu đồ ăn vặt, hỏi cô: “Em muốn ăn gì không?”

 

“Ăn cơm là được.” Trang Noãn Noãn lắc đầu, cô không thích ăn quà vặt.

 

Kiều Mộ Trạch dẫn cô đi về hướng đồ ăn.

 

Trang Noãn Noãn nhìn người đàn ông này chọn thức ăn, cô đứng ở một bên, ngay lúc này, có hai cô gái đi qua, kinh hô: “Wow! Đẹp trai quá!”

 

Trang Noãn Noãn không khỏi che miệng cười, đi tới xem người, hình như anh không nghe thấy, có lẽ bình thường đi đường cũng có thể nghe được những điều này nên anh đã quen cũng nên!

 

Hai người mua xong thức ăn, Trang Noãn Noãn nhìn anh xách hai túi thức ăn, cô muốn tới giúp anh một tay, lại bị anh tránh được.

 

“Em cứ đi đường cần thân là được.” Người đàn ông trầm thấp nói.

 

Trang Noãn Noãn lập tức có cảm giác như được coi là một đứa tẻ, cô dĩ nhiên là đi đường cần thận chú.

 

Mua xong thức ăn trở về nhà, thời gian không biết từ khi nào đã đến hơn 11h, Kiều Mộ Trạch kéo tay áo, mang thức ăn vào bếp, Trang Noãn Noãn lập tức đi theo.

 

Kiều Mộ Trạch đưa cải xanh cho cô: “Em rửa rau đi!”

 

“Rủa rau tôi biết.” Trang Noãn Noãn cầm đồ sang một bên rửa.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô nghiêm túc rửa rau, khóe miệng hơi cong lên.

 

Trang Noãn Noãn rửa rau xong, lại thấy ktm đang thái thịt, cô lập tức muốn thử: “Để tôi thái thử được không?”

 

“Không được, em sẽ cắt vào tay mát.” Kiều Mộ Trạch không yên tâm để cô làm.

 

“Nhưng sau này tôi nấu ăn cũng cần thái đồ ăn mà! Cầu xin anh đó, cho tôi thái thử một miếng thôi được không?” Trang Noãn Noãn khẩn thiết van nài.

 

Kiều Mộ Trạch không thể làm gì khác, đành lấy cải xanh lại, đưa thức ăn cho cô, Trang Noãn Noãn thái cũng không tệ.

 

Đồ ăn sống đều đã chuẩn bị xong, tiếp theo là nấu đồ lên, Trang Noãn Noãn ở cạnh chăm chú nhìn, mặc dù đã mở máy hút mùi, nhưng mũi cô vẫn ngửi thấy mùi đồ ăn, mũi cô như muốn nhảy lên vậy.

 

Loại chuyện này không phải cô có thể khống chế mà được, nhưng ý nghĩ này vô cùng mãnh liệt.

 

Kiều Mộ Trạch xào xong rau, quay lại nhìn cô: “Đi lấy cho tôi…”

 

“Hắt xì…” Trang Noãn Noãn không khách khí hướng người đàn ông này hắt hơi một tiếng.

 

Người đàn ông càu mày, gương mặt anh tuần cứng ngắc.

 

Trang Noãn Noãn cũng kinh ngạc ngây người, vô cùng áy náy, cô lập tức đưa ống tay áo lên: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, để tôi lau cho anh.”

 

Nội tâm Kiều Mộ Trạch tức giận, lau gì cũng vô ích, anh đưa tay tới, ôm gương mặt nhỏ nhắn của cô lên.
 
Chương 1495


Gương mặt Trang Noãn Noãn nhiều thịt, bị anh đẩy lên biến hình, mà đôi môi đỏ mọng cũng vì bị anh bóp mà chu lên, cô cho là người đàn ông muốn dùng cách này để hả giận.

 

Nhưng ở một giây kế tiếp, ánh mắt người đàn ông thoáng qua một tia nguy hiểm, anh cúi người, cường ngạnh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, dùng cách này để xả giận.

 

“Ưm…” Lần này đến lượt Trang Noãn Noãn tròn mắt, trên môi, người đàn ông còn đang làm động tác như trừng phạt, khiến gương mặt xinh đẹp của cô đỏ lên.

 

Kiều Mộ Trạch hôn một hồi, cuối cùng cũng hả giận, buông gương mặt nhỏ nhắn của cô ra, nhìn mặt cô hồng hồng, anh mới trầm thấp ra lệnh: “Còn không mau mang khăn lông đến cho tôi.”

 

Trang Noãn Noãn có chút lặng người, không phải anh hả giận rồi sao? Sao cô còn phải mang khăn lông tới? Có điều, ai bảo cô muốn hắt hơi cơ chứ, lại còn vào mặt anh? Aizz! Đen đủi chết được.

 

Trang Noãn Noãn cầm khăn ướt tới, lau gương mặt tuần tú cho anh, người đàn ông nói với cô: “Ngửi không quen mùi khói dầu thì ra ngoài, đừng ở đây làm loạn.”

 

: Trang Noãn Noãn cũng rất túng quẫn, nhỡ cô lại trêu chọc đến anh thì hỏng rồi.

 

Trang Noãn Noãn ra khỏi bếp, trong đầu hiện lên hình ảnh vừa bị anh hôn, gương mặt cô đỏ bừng.

 

Cô có chút ảo não, tại sao cô phải bị trừng phạt như vậy chứ?

 

Không công bằng. Tâm tình Kiều Mộ Trạch có chút vui vẻ, còn có chút cảm thấy như chưa thỏa mãn.

 

Chỉ là, hình như cô không tình nguyện.

 

Kiều Mộ Trạch mang thức ăn đã nấu xong, còn dùng găng tay cách nhiệt bưng một bát canh lên, Trang Noãn Noãn lúc này đã ra vườn hoa hóng mát.

 

Những chuyện mới xảy ra ở phòng bếp diễn ra quá vội, làm cô không kịp nghĩ gì.

 

Bây giờ nghĩ lại, quan hệ giữa cô và người đàn ông này giống như đã lệch hướng không ít, không thể tiếp tục như vậy nữa.

 

Chẳng qua chỉ là diễn mà thôi, cô không muốn thành thật.

 

Kiều Mộ Trạch ra ngoài, nhìn cô gái đang ngồi trên băng ghế ở vườn hoa: “Ăn cơm thôi.” Anh trầm thấp nói.

 

Trang Noãn Noãn nhìn anh, lại nghĩ đến cái hôn vừa rồi, nếu nói tối hôm qua nói vì anh say rượu nên cô bị khinh bạc, cô còn có thể tha thứ cho anh.

 

Nhưng vừa rôi, rõ ràng không như vậy.

 

Trang Noãn Noãn cắn răng, cô lấy dũng khí đi về phía anh: “Kiều thiếu gia, chúng ta phải nói chuyện một chút.”

 

Trong đôi mắt Kiều Mộ Trạch nhìn rõ những suy nghĩ của cô.

 

“Em muốn nói chuyện gì với tôi?” Kiều Mộ Trạch có chút hứng thú.

 

“Chúng ta không phải người yêu thực sự, cùng dưới một mái hiên, chúng ta cũng nói rõ ràng rồi, có giới hạn, chúng ta phải tuân thủ, ví dụ như…”

 

“Ví như tôi say rượu em nhìn lén tôi tắm.” Người đàn ông đùa cợt nói.

 

Gương mặt Trang Noãn Noãn lại đỏ lên, cô vội vàng giải thích: “Không có, chỉ là tôi không nghe thấy trong nhà tắm có âm thanh, tôi lo lắng cho anh mới vào xem.”

 

Kiều Mộ Trạch tự nhiên cũng biết đây là do cô tốt bụng, anh không thể làm gì khác, chỉ có thể câu môi cười một tiếng: “Được, tôi tin em.”

 

Trang Noãn Noãn thấy anh đã có mấy phần nghiêm chỉnh, tiếp tục nói: “Giống như chuyện mới xảy ra trong bếp, tôi hắt hơi vào người anh là tôi không đúng, tôi cũng không cố ý, nhưng anh phải đổi cách hả giận, đừng có những hành động như thế với tôi.”

 

“Em cứ nói thẳng tôi không được hôn em là được.” Sắc mặt Kiều Mộ Trạch khiến người ta rùng mình.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đúng, cô đúng là đang muốn nói chuyện này.

 

“Đúng thé.” Trang Noãn Noãn gật đầu.

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch thoáng qua chút ảo não, nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý: “Được, tôi đồng ý với em.”

 

“Còn nữa, sau này anh đừng uống say như vây nữa.”

 

“Em còn lo tôi say rượu loạn tính?” Kiều Mộ Trạch nói ra tâm tư của cô.

 

Trang Noãn Noãn nuốt nước miếng, người đàn ông này không thể nói chuyện uyên chuyển một chút được sao?

 

Cô hít vào một hơi: “Đúng, tôi lo chuyện này.”
 
Chương 1496


Lông mi Kiều Mộ Trạch hơi động, khoanh tay: “Được, tôi đồng ý với em, sau này sẽ cố gắng không uống rượu.”

 

Trang Noãn Noãn mặc dù được anh đồng ý như vậy, nhưng những lời này, sao lại cứ thấy có cảm giác mập mờ.

 

Cái gì là anh đồng ý với cô?

 

“Tôi chỉ là đề nghị thôi, không phải muốn can thiệp vào cuộc sống của anh.” Trang Noãn Noãn không khỏi nói thêm một câu.

 

“Bây giờ ăn cơm được chưa? Tôi đói.” Kiều Mộ Trạch nói xong, xoay người đi vào phòng khách.

 

Trang Noãn Noãn nhìn bộ dạng này của cô, cô có cảm giác như người đàn ông này căn bản nghe không lọt những gì cô nói, cô có chút vô lực, người đàn ông này sao cứ thích không tôn trọng người khác như thế nhỉ? Ngồi trên bàn ăn, Trang Noãn Noãn cũng đói, vừa ngồi xuống, người đàn ông đã đắt một bát cơm trước mặt cô, Trang Noãn Noãn nhận lấy: “Cảm ơn, tiền ăn chiều nay tôi chuyển cho anh, cho tôi số thẻ là được.”

 

Kiều Mộ Trạch nhướng mi: “Không vội, cuối tháng tính một thể.”

 

“Còn cả tiền túi xách kia nữa, tôi gửi cho anh luôn.”

 

“Được.” Kiều Mộ Trạch đáp lời, nhưng vẫn không cho cô số tài khoản.

 

“Không thì tôi đưa tiền mặt cho anh đi!” Trang Noãn Noãn là người không thích nợ nần.

 

“Không cần, tôi không thích dùng tiền mặt.” Kiều Mộ Trạch cự tuyệt.

 

Trang Noãn Noãn không thể làm gì khác, đành nói: “Vậy cuối tháng nhớ cho tôi số tài khoản.”

 

Ăn cơm xong, Trang Noãn Noãn mang điện thoại ra vườn hoa ngồi, trên mạng có rất nhiều tin tức về bọn họ, truyền thống viết rất nhiều bài, lấy nhiệt độ của họ để dẫn dắt người đọc.

 

Trang Noãn Noãn nhìn bình luận của fan, đa phần là chúc phúc cho cô, nhưng chỉ có cô biết, những lời chúc phúc này đều sáo rồng.

 

Cô gọi điện cho bà ngoại, bà ngoại ở bên đó ăn được ngủ được, cô cũng không muốn để bà lo lắng, cô bảo bà công việc gần đây của cô cũng thuận lợi, để bà an tâm.

 

Lam trạch.

 

Lam Sơ Niệm ăn cơm trưa xong, liền hẹn anh trai sang sân cạnh nhà đánh cầu lông, cô gõ cửa, bên trong truyền tới tiếng Lam Thiên Hạo.

 

“Vào đi.”

 

Lam Sơ Niệm đẩy cửa đi vào, đã nhìn thấy vali lớn nhỏ bày trong phòng anh, người đàn ông còn đang dọn đồ: “Anh, anh muốn đi du lịch sao?” Lam Sơ Niệm kinh ngạc hỏi.

 

Lam Thiên Hạo nghiêng đầu nhìn cô: “Không phải, anh định dọn ra ngoài.”

 

“Tại sao?” Lam Sơ Niệm không hiểu hỏi, đang ở nhà, sao anh trai lại muốn dọn ra ngoài?

 

“Bởi vì biệt thự gần công ty, gần đây anh khá bận, cho nên tạm thời sẽ không về nhà ở.” Lam Thiên Hạo bịa đại một lý do.

 

“Ò! Nhưng mà…” Lam Sơ Niệm cắn đôi môi đỏ: “Nếu em nhớ anh thì phải làm sao…”

 

Bàn tay đang dọn đồ của Lam Thiên Hạo cứng đờ, anh nghiêng đầu nhìn cô gái ở cửa.

 

“Em sẽ nhớ anh?” Anh ậm ừ hỏi.

 

Lam Sơ Niệm máy mắt, nghiêm túc gật đầu: “Nhớ chứ! Không có anh ở nhà, em thấy không quen.”

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo thâm thúy chuyển qua, suy đoán phân tích, cô nhóc này nói nhớ anh, đến tột cùng là tình cảm gì.

 

“Nhớ anh bao nhiêu?” Lam Thiên Hạo làm bộ tùy ý hỏi một câu, nhưng nội tâm vô cùng để ý.

 

Lam Sơ Niệm mím môi cười: “Dĩ nhiên là rất rất nhớ rồi! Anh cả, anh thực sự phải dọn ra ngoài sao?”

 

Lam Thiên Hạo nghĩ đến ba mẹ một mực kiên trì, anh thở dài: “Phải đi thôi, nếu em nhớ anh có thể qua thăm anhI”

 

“Thật sao? Vậy em có thể chuyển ra ở cùng anh không?” Lam Sơ Niệm vềnh đôi môi đỏ mọng, cười mong đợi.

 

Gương mặt Lam Thiên Hạo cứng lại vài giây, nhưng anh cứng rắn như chém đỉnh chặt sắt: “Không được, em không được chuyển.”

 

*Tại sao? Không phải khi anh mua nhà đã cố ý để một phòng cho em sao? Em rất thích căn phòng đó! Em muốn tới ở.” Lam Sơ Niệm tò mò hỏi.

 

j Giọng nói Lam Thiên Hạo có chút cứng răn: “Không được là không được, không có tại sao.”
 
Chương 1497


“Anh trai xấu, không quan tâm anh nữa.” Lam Sơ Niệm như đứa trẻ oán giận mắng một câu, xoay người rời đi.

 

Lâm Thiên Hạo bát đắc dĩ nhìn bóng lưng cô, sau đó lại tiếp tục dọn đồ.

 

Trong một quán trà ở trung tâm thành phó, trong sương phòng bí mật, hai cô gái rót trà xong liền đi ra ngoài.

 

Giờ phút này, người ngồi trong căn phòng này chính là Kiều Huy Dương và trợ lý của ông ta Lý Đạt.

 

“Kiểu tổng, ngài đem chuyện này đẩy lên người Đổng sự trưởng, Kiều Mộ Trạch tất nhiên sẽ không bỏ qua.” Gương mặt Lý Đạt đầy vẻ nịnh bợ.

 

Nhưng trong ánh mắt Kiểu Huy Dương không có sự dung dung này: “Cậu cũng đừng coi thường năng lực của đứa cháu này, tôi có thê hù dọa nó một lúc, nhưng không thể quá lâu, thêm vào việc Trang Noãn Noãn bên cạnh, trong tay cô ta còn giữ lại chứng cứ của Trang Nghiêm Minh, chuyện này rồi sẽ nhắm thẳng vào tôi.”

 

Kiều Mộ Trạch thông minh như vậy, ông ta lại dẫn mọi nghi ngờ lên người ba anh, đây cũng là một nước cờ hiểm, chờ đến một ngày Kiều Mộ Trạch biết được chân tướng, cũng sẽ biết được mục đích của ông ta.

 

“Vậy phải làm thế nào? Tôi đã xem tin tức, Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn đang ở chung, nói không chừng tương lai còn kết hôn.”

 

“Chuyện này không dễ giải quyết, dẫu sao sẽ mãi là cái dằm trong lòng chúng ta, bây giờ điều quan trọng nhát là, không thể để chứng cứ trong tay Trang Noãn Noãn xuất hiện, chúng ta phải tách hai người bọn họ ra.” Ánh mắt Kiều Huy Dương lóe lên tia sát ý.

 

Với tác phong làm việc của ông ta, chỉ có người chết mới không còn mối uy hiếp nào nữa.

 

“Kiều tổng, vậy chúng ta nên làm gì? Ngài có cách nào khiến Trang Noãn Noãn rời khỏi Kiều Mộ Trạch không?”

 

“Tôi đã nói với anh chị, hi vọng thằng cháu này có một mối hôn sự môn đăng hộ đối, nhưng từ nhỏ Kiều Mộ Trạch đã có chủ kiến, tôi không chắc nó sẽ nghe hôn sự do người nhà an bài.”

 

Lý Đạt rót cho ông ta một ly trà an ủi: “Kiều tổng, ngài cũng đừng quá lo lắng, trước mắt Kiều Mộ Trạch sẽ không dám đi sâu điều tra chuyện này, bởi cậu ta cũng sợ cuối cùng lại phát hiện ra ba cậu ta đã giết chết ba mẹ của Trang Noãn Noãn, ít nhất còn có thể tranh thủ một chút thời gian.”

 

“Trang Noãn Noãn tuyệt đối không được lưu lại thế gian này nữa, năm đó tôi không nên nương tay, để cho cô ta sống sót, còn tưởng nó chỉ là một con ranh con không có sức uy hiếp, bây giờ nhìn lại, hoàn toàn là lỗi sai của tôi, cô gái này bây giò hoàn toàn có sức uy hiếp.” Sát ý trong đáy mắt Kiều Huy Dương càng mãnh liệt.

 

“Vâng, nếu ngài có gì sai bảo, tôi sẽ cố gắng hoàn thành.” Lý Đạt đợi nghe lệnh.

 

“Tạm thời chưa cần vội, chúng ta phải chờ đến khi cơ hội đến, bây giò chúng ta phải chống đỡ đến khi Trang Noãn Noãn có hành động, thậm chí công ty của cô ta cũng dễ tìm ra sơ hở, vừa có thời cơ thích hợp là chúng ta động thủ.”

 

“Vâng! Chuyện này tôi sẽ sắp xếp cho người tới điều tra.”

 

Kiều Huy Dương vẫn không yên tâm, hơn nữa chuyện này ông ta cũng không nói với anh trai, nhỡ đâu một ngày nào đó anh trai ông ta nói lộ ra, Kiều Mộ Trạch nhất định sẽ nhìn ra quỷ kế này.

 

Mà bây giờ, cần giải quyết một mối phiền phức, đó chính là Trang Noãn Noãn.

 

Chỉ cần Trang Noãn Noãn chết, cho dù Kiều Mộ Trạch có hoài nghỉ cũng sẽ không tìm được bằng chứng, chuyện năm đó, ông ta giấu kỹ như vậy, giết chết Trang Nghiêm Minh cũng chỉ có những người thân cận ông ta biết.

 

Mà những người thân cận của ông ta cũng sẽ không phản bội ông ta.

 

Nắng chiều phủ đầy ban công, trên tầng ba, Kiều Mộ Trạch rót một ly trà, yên lặng ngồi nghỉ ngơi trên sofa, bên cạnh còn có một quyền sách, nhưng giờ phút này, anh xem không vào.

 

Trong đầu anh đang cuồn cuộn rất nhiều điều, từng thứ một, anh cẩn thận hồi tưởng lại, bây giờ, anh thực sự sợ hãi động đến vụ án bốn năm trước, sợ anh tra được, ba mình có liên quan đến vụ án đó.

 

Nếu thực sự như vậy, giữa anh và Trang Noãn Noãn có mối thù không đội trời chung, sợ rằng cả đời này cô sẽ hận anh mắt.

 

Trước kia, anh không cảm thấy cô có gì đặc biệt, chỉ là những chuyện xảy ra gần đây làm anh phát hiện, mối quan tâm của anh với cô, cả tâm tư cũng đang có sự thay đổi.

 

Dường nhưu anh đã thích cô gái này.

 

Có một loại suy nghĩ như không thể nào buông tay được.

 

Nội tâm Kiều Mộ Trạch lúc này tràn đầy mâu thuẫn, giọng nói đầy ám thị của chú anh vang lên trong đầu, nói anh nhất định phải tìm hiểu chuyện năm đó.

 

Đột nhiên Kiều Mộ Trạch rất muốn đi tìm người chú này, tìm hiểu nội tình chuyện năm đó, làm như thế hoàn toàn nhanh hơn việc anh từ từ tìm được chân tướng.

 

Kiều Mộ Trạch cầm điện thoại lên, kéo tới một số liên lạc, là Kiều Huy Dương.

 

Anh đi về phòng mình, đóng chặt cửa, gọi cho Kiều Huy Dương.
 
Chương 1498


Chương 1498:

 

Lúc này, Kiều Huy Dương đang uống trà với trợ lý.

 

Bọn họ vẫn đang bàn chuyện này, đột nhiên điện thoại Kiều Huy Dương vang lên, ông ta cầm lên nhìn, cười nhạt: “Kiều Mộ Trạch gọi.”

 

“Nhất định là cậu ta muốn biết chuyện năm đó của Kiều tổng.”

 

Lý Đạt đoán.

 

Kiều Huy Dương biết không thể tránh được cuộc điện thoại này, ông ta nhận: “Alo, Mộ Trạch à! Có chuyện gì không?”

 

“Chú, cháu có chút chuyện muốn hỏi.” Kiều Mộ Trạch trực tiếp nói.

 

*À! Chuyện gì thế?” Kiều Huy Dương làm ra vẻ tò mò.

 

“Lần trước ở nhà cháu, lúc cháu về, chú có nói mấy câu, cháu muốn hỏi, cái chết của Trang Nghiêm Minh, có phải có liên quan đến ba cháu không? Chú có biết chuyện năm đó không?”

 

Kiều Mộ Trạch duy trì tỉnh táo, kiên nhẫn hỏi.

 

Kiều Huy Dương liền làm bộ không nhớ: “Chú nói gì? Gần đây trí nhớ kém quá, nhớ không nỗi.”

 

“Chú nói 6 năm trước, công ty có nguy cơ tài chính, chuyện Trang Nghiêm Minh giúp ba cháu trốn thuế, rốt cuộc là chuyện thế nào?” Kiều Mộ Trạch hỏi.

 

Sắc mặt Kiều Huy Dương đại biết, Kiều Mộ Trạch quả nhiên không buông tha chuyện tra xét, giọng nói của ông ta nghiêm túc lên mắt phần: “Mộ Trạch, chuyện đã qua không nên lật lại, cháu chỉ cần biết, những gì cháu có được bây giờ đều nhờ một tay của ba cháu, bất kể ông ấy có phạm tội gì, là con trai của ông ấy, cháu đều phải bảo vệ, tôn trọng ba cháu, đừng cố gắng suy đoán những chuyện đã qua.”

 

Tay Kiều Mộ Trạch nắm chặt lấy điện thoại, không khỏi siết lấy, nói như vậy, thực sự có liên quan đến ba anh sao.

 

“Có thể nói cho cháu chuyện đã xảy ra thế nào không?” Kiều Mộ Trạch hỏi lại.

 

“Mộ Trạch, chú nói còn chưa đủ rõ ràng sao? Bây giờ ba cháu đang an hưởng tuổi già, vui vẻ với mẹ cháu, không lẽ cháu còn muốn ông ấy đã già rồi lại phải ở tù sao?” Kiều Huy Dương không khỏi đe dọa, ông ta biết Kiều Mộ Trạch là một người con có hiếu.

 

Kiều Mộ Trạch nghe được những lời này, mày kiếm chau lại: “Được, cảm ơn chú đã cảnh báo, cháu hiểu.”

 

Nói xong, anh cúp điện thoại, nhưng trong nội tâm càng tò mò chuyện năm đó, rốt cuộc Trang Nghiêm Minh đã thay ba anh làm những gì.

 

Đến mức ông ấy phải chết, ba anh mới yên tâm.

 

Trong phòng trà, Kiều Huy Dương đặt điện thoại xuống, sắc mặt vẫn căng thẳng: “Kiều Mộ Trạch còn chưa chịu dừng điều tra, đúng là không biết điều.”

 

“Kiều tổng, vậy phải làm sao bây giờ?”

 

“Chỉ có thể nhanh chóng ra tay với Trang Noãn Noãn, cô ta phải giống như ba mẹ mình vậy, chết không một tiếng động mới không khiến người khác hoài nghi.” Kiều Huy Dương cắn răng nói.

 

Lam Thiên Hạo đã thu dọng xong đồ, anh xách ba cái valy xuống dưới nhà, khi để đồ lên chiếc xe việt dã, ánh mắt Lam Sơ Niệm vẫn không thôi nhìn anh.

 

Lam Thiên Hạo nhìn cô, vì muốn dỗ cho cô vui vẻ, anh cũng vn XI TT G0 (Ty AI 5 cười: “Được rôi, có thời gian anh sẽ vê thăm eml “Vâng! Vậy cũng được! Anh nhớ chăm sóc cho mình! Có thời gian em sẽ qua gặp anh.” Lam Sơ Niệm ngoan ngoãn gật đầu.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo đột nhiên rơi trên ngón tay nhỏ nhắn của cô, ngón giữa của cô đang đeo chiếc nhẫn kim cương anh đưa.

 

“Em thích chiếc nhẫn kim cương này à?” Lam Thiên Hạo trầm thấp hỏi.

 

“Thích ạt Đẹp lắm.” Lam Sơ Niệm đưa lên nhìn: “Em chỉ sợ bị paparazzi nhìn thấy, sau đó viết loạn lên.”

 

“Bọn họ sẽ viết gì?” Lam Thiên Hạo tò mò hỏi.

 

“Lần trước em đeo một chiếc nhẫn kim cương ở ngón giữa liền bị chụp lại, họ còn viết em có bạn trai, là bạn trai tặng.” Lam Sơ Niệm nói.

 

Gương mặt Lam Thiên Hạo ánh lên sự ngạc nhiên, ánh mắt trầm thấp đi máy phần: “Vậy em định không đeo nữa?”

 

Lam Sơ Niệm cười hắc hắc: “Em đeo chứ, coi như bị chụp rồi nói linh tính, em cũng không sợ! Cho bọn họ nói, là anh cho em mà.”

 

Nội tâm Lam Thiên Hạo không khỏi mất mát mấy phần, trong lòng cô anh cũng chỉ là anh trai, cô cái gì cũng không hiểu, cũng không thể trách cô.

 

Ngay lúc này, sau lưng anh có tiếng ho khan, sắc mặt mẹ Lam khó coi đang nhìn chằm chằm anh.

 

“Thiên Hạo, sao còn chưa đi?”
 
Chương 1499


Lam Thiên Hạo lập tức rút tay về, không dám nhìn ánh mắt của mẹ, bởi vì bây giò trong lòng ba mẹ, anh giống như một người tâm lý không bình thường.

 

“Con đi ngay đây.” Nói xong, Lam Thiên Hạo lên xe, nỗ máy rời đi.

 

Mẹ Lam đi tới, cầm tay Lam Sơ Niệm: “Sơ Niệm, đi cùng mẹ một chút.”

 

“Vâng!” Làm Sơ Niệm đồng ý.

 

Mẹ Lam dắt cô đi, giọng nói mang ý dò xét: “Sơ Niệm, con thấy anh cả là người thế nào?”

 

Lam Sơ Niệm không khỏi có chút buồn cười: “Mẹ, sao mẹ lại hỏi chuyện này! Anh cả chính là anh cả! Bình thường anh ấy đúng là có hơi nghiêm nghị hà khắc với con, còn thích quản nọ quản kia, nhưng anh cũng chiều con lắm.”

 

Mẹ Lam nghe xong, hài lòng gật đầu: “Sơ Niệm, con có muốn quen bạn trai không? Mẹ quen vài cậu tốt lắm, muốn giới thiệu cho con làm quen.”

 

“Hả? Mẹ, con còn chưa muốn có bạn trai đâu!” Lam Sơ Niệm lắc lắc đầu, không quá đồng ý.

 

Mẹ Lam cũng không ép buộc cô, không thể làm gì khác, chỉ nói: “Được, mẹ không ép con.”

 

Xế chiều hôm đó, đoàn đội của Trang Noãn Noãn nhận được điện thoại của Chu Đào, trong tay anh đang có một hợp đồng quảng cáo, nói cô sáng mai tới công ty họp, thảo luận về tài nguyên quảng cáo.

 

Buổi tối, Kiều Mộ Trạch không muốn nấu cơm tối, anh dẫn theo Trang Noãn Noãn ra ngoài ăn, hai người từ xa lạ, trải qua nhiều chuyện như vậy cũng coi như thân thuộc, coi như yên lặng cùng nhau ngồi trong một căn phòng cũng sẽ không cảm thấy lúng túng.

 

Sáng sớm, Trang Noãn Noãn nhận được điện thoại của Lam Sơ Niệm, cô bảo tài xế bên này đưa cô tới công ty.

 

Trang Noãn Noãn dĩ nhiên vui vẻ, cô ăn mặc tùy ý, một chiếc áo T shirt cùng bộ yếm, mái tóc dài thẳng xuống, là một mái tóc khiến bao cô gái hâm mộ.

 

Kiều Mộ Trạch đang ngồi trong phòng khách, vốn anh muốn đưa cô đi, nhưng khi biết Lam Sơ Niệm tới đón cô, anh cũng không nhắc lại.

 

“Tôi tới công ty trước.” Trang Noãn Noãn nói.

 

“Được, có gì gọi cho tôi.” Kiều Mộ Trạch híp mắt, nhắc nhở cô.

 

Dù Trang Noãn Noãn có ngốc cô cũng hiểu, nếu không có chuyện gì, cô cũng không nên làm phiền đến anh.

 

Lam Sơ Niệm rất nhanh đã tới đón cô, ngồi vào trong xe, hai cô gái đã hai ngày chưa gặp, có rất nhiều chủ để nói chuyện.

 

“Noãn Noãn, cái túi này đẹp quá! Minhg thích lắm, còn có hình vuông không? Mình phải mua thêm một cái này mới được.”

 

Lam Sơ Niệm hỏi cô.

 

Trang Noãn Noãn cũng không biết có hay không, cô chỉ đành lắc đầu: “Mình không để ý lắm.”

 

*Có điều, lạ là mình không tìm được trên mạng! Cậu mua ở đâu thế?”

 

Trang Noãn Noãn suy nghĩ một chút: “Hình như là một cửa tiệm tư nhân, mình cũng không biết có hay không, cậu thử đến xem sao?”

 

“Giờ còn sớm, Chu tổng bảo chúng ta 10 giò đến, giờ chúng ta đi thì thế nào?” Lam Sơ Niệm đã rất lâu không đi dạo phố.

 

“Được! Vậy qua xem một chút đi!” Trang Noãn Noãn thấy cô ấy có vẻ hứng thú, liền theo cô ra ngoài.

 

Cô mơ hồ nhớ đượ vị trí, bảo tài xế lượn hai vòng, cô cũng : 1 nhìn thây cây cột điêu khắc quen thuộc, lập tức nói: “C đó.”

 

Lam Sơ Niệm ngắng đầu nhìn lên, oa một tiếng: “Chỗ này nhìn cao cấp quá! Hóa ra là tiệm may riêng.”

 

“Quần áo với túi ở đây đều không đất lắm.” Trang Noãn Noãn nói, chỉ là cô có chút khó hiểu, số tiền ở đây thật ra vẫn coi là rẻ.

 

“Đi, chúng ta vào dạo một chút, vừa hay ở đây sẽ không gặp được nhiều người.” Lam Sơ Niệm nói xong, kéo tay cô, hai cô gái đi vào cửa hàng.

 

Cửa tiệm mở ra, các nhân viên đang treo quần áo, nhìn thấy có khách tới, lập tức ra đón.

 

“Hoan nghênh quý khách.”

 

Lam Sơ Niệm sợ muộn, lập tức lấy chiếc túi nhỏ ra: “Xin hỏi màu sắc này, chất liệu này, có một kiểu khác không?”

 

Nhân viên bán hàng nhìn chiếc túi xách trong tay cô, không phải là hàng hot ở đây sao? Cô lập tức cười nói: “Có ạ, chúng em vẫn còn túi xách cùng chất liệu thế này! Mời đi bên này.”
 
Chương 1500


Lam Sơ Niệm thấy có hàng, lập tức vui vẻ, bên cạnh Trang Noãn Noãn cũng có nhân viên, đang chăm chú lau một chiếc túi, cô không khỏi thuận miệng hỏi: “Xin hỏi, chiếc túi này bao nhiêu tiền?”

 

Nhân viên này vẫn còn nhớ cô, hơn nữa gần đây thông tin trên mạng tràn ngập, cô gái cũng biết cô là bạn gái Kiều Mộ Trạch.

 

Cô gái lập tức nhiệt tình trả lời: “Túi này ở tiệm chúng em có giá tầm 1 triệu rưỡi tệ.”

 

Trang Noãn Noãn sợ hết hồn, hơi thất kinh hỏi: “1 triệu rưỡi?”

 

Đắt như vậy sao? Cái túi này còn không đẹp bằng túi cô cho sơ Niệm xem đâu.

 

Tại sao khi mua lại chỉ hơn 3 vạn chứ.

 

Lúc này, nhân viên phục vụ dẫn các cô đến khu vực đặc biệt để túi, một chiếc túi đắt tiền mà không mắt đi sự tao nhã, vô cùng xa hoa, Lam Sơ Niệm rất muốn có một chiếc túi như thế, cô mừng rỡ lấy lên ngắm nghía, lại nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, túi vuông cũng đẹp quá, kiểu dáng thế này thích ghê.”

 

Nó xong, Lam Sơ Niệm đặt túi của mình xuống, thử chiếc túi mới, cô cũng là một người cuồng túi xách, đối với những chiếc túi thế này vẫn có sự yêu thích nhất định.

 

Trang Noãn Noãn nhìn chiếc túi vuông được Lam Sơ Niệm đeo lên, cô cười khen: “Sơ Niệm, chiếc túi này hợp với cậu lắm.”

 

“Thật sao? Mình cũng thấy thích.” Lam Sơ Niệm chỉ thử một chút liền mang một chiếc túi tầm trung lên, muốn mua cả hai.

 

“Xin chào, gói lại giúp tôi, tôi lấy.” Lam Sơ Niệm nói với nhân viên.

 

“Noãn Noãn, cậu có muốn xem một chiếc túi xách tay không?”

 

Ề Trang Noãn Noãn cười: “Tạm thời chưa cần, sắp tới giờ rồi, chúng ta về công ty đi!”

 

“Được! Chờ một chút, mìnhđi tính tiền.” Lam Sơ Niệm mang theo úi nhỏ đi.

 

Trang Noãn Noãn cũng tò mò đi theo, chỉ thấy nhân viên vô cùng chu đáo bảo các cô ngồi chờ trên ghé sofa, còn cô ấy thì đi lấy hóa đơn.

 

Lam Sơ Niệm lấy ra một chiếc thẻ, trong thẻ đều là tiền cô tự mình kiếm được.

 

Cho nên cô cũng vô cùng phán khích khi tiêu, sau khi co debut cũng rất ít khi lấy tiền trong nhà, cho dù mỗi tháng Lam Thiên Hạo vẫn có định cho cô tiền.

 

“Chào tiểu thư, hóa đơn của cô tổng cộng 5 triệu 360 tệ, xin hỏi cô định thanh toán bằng phương thức nào?” Âm thanh êm tai của nhân viên vang lên.

 

Nhưng hai cô gái nghe xong lập tức trợn tròn mắt, nhìn đối phương, không dám tin khi nghe giá tiền này.

 

“Không phải túi này mấy vạn sao?” Trang Noãn Noãn khiếp sợ hỏi.

 

“Trang tiểu thư, cửa tiệm chúng tôi không có túi mấy vạn.”

 

“Vậy… “Trang Noãn Noãn chỉ cái túi nhỏ Lam Sơ Niệm đang cầm.

 

“Đây là bản giới hạn của tiệm chúng tôi, trị gía hơn 3 triệu.”

 

Một câu nói của nhân viên làm mắt hai cô gái tròn xoe, Lam Sơ Niệm nhìn cái túi, lại nhìn Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, giá hơn 3 triệu đó!”

 

Trang Noãn Noãn cũng bị bất ngờ, cô trợn mắt, xác nhận lại một lần nữa: “Cô nói chiếc túi này hơn 3 triệu? Không phải 3 vạn sao?”

 

“Trang tiểu thư, không phải cô đến cùng Kiều tiên sinh sao?

 

Chẳng lẽ anh ấy không nói giá cho cô?” Nhân viên phục vụ lễ phép cười hỏi.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc tự lẫm bẩm: “Nhưng anh ấy nói với tôi giá hơn 3 vạn mài”

 

Lam Sơ Niệm cũng gấp thay cậu ấy, đây là món quà mà cậu ấy tặng cô! 3 triệu này làm sao cô dám nhận.

 

Lúc này Trang Noãn Noãn mới hiểu, Kiều Mộ Trạch lừa cô, ban đầu anh nói với cô 3 triệu, cô lại tưởng anh đùa, anh nói 3 vạn, cô lại không nghĩ nhiều tin luôn.

 

Haizz!

 

“Xin lỗi, lần sau chúng ta lại tới, Noãn Noãn, đi thôi.” Lam Sơ Niệm kéo tay cô, hai người vội vàng ra khỏi, cô thích cái túi này, nhưng giá cả này thì phải nghĩ lại.

 

Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm ngồi lên xe, Lam Sơ Niệm vội đưa túi cho cô: “Noãn Noãn, trả lại cho cậu đó, đắt quá, mình không thể nhận.”

 

SN Trang Noãn Noãn kinh ngạc nhìn cậu ấy, cô kiên định lắc đầu: “Sơ Niệm, cậu nhận đi! Đây là quà sinh nhật của cậu mài!”
 
Chương 1501


“Nhưng đắt quá, 3 triệu đó! Tiền có phải lá đa đâu, không thể mua đồ đắt như thế được.” Lam Sơ Niệm biết, Trang Noãn Noãn còn có bà ngoại phải nuôi, hơn nữa, hoàn cảnh của cậu ấy cũng không phải quá tốt.

 

Nhưng dù Trang Noãn Noãn đã biết giá cả của chiếc túi này, cô cũng không lấy lại, cùng lắm thì cô đi tìm Kiều Mộ Trạch, trả khoản tiền này lại cho anh.

 

Cô cười, an ủi Lam Sơ Niệm: “Sơ Niệm, cậu cứ nhận đi! Kiều Mộ Trạch đưa cho mình, mình đưa cậu, cậu không cần lo lắng chuyện giá cả.”

 

Lam Sơ Niệm ôm lấy cô, cảm động nói: “Noãn Noãn, chúng ta sẽ là chị em tốt cả đời, đời này mình sẽ không rời khỏi cậu.”

 

Trang Noãn Noãn ôm lại cô: “Chuyện đương nhiên.”

 

Dù sao người bên ngoài cũng biết cô và Kiều Mộ Trạch là một đôi, cho nên cứ nói thế để Lam Sơ Niệm nhận món quà này đi Về rồi tính lại món nợ này với Kiều Mộ Trạch sau! Tình nghĩa của hai người họ vốn là vô giá.

 

Hai người lên đường đến công ty, khi ở dưới lầu, Lam Sơ Niệm an ủi Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, bây giờ cậu lên, dù Mạn Ni và A Thiến có nói gì cậu, cậu cũng không cần để ý, mình tin họ chỉ là vì quá hâm mộ cậu thôi.”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Mình biết, mình cũng quen rồi.”

 

Hai người vào công ty, đi ngang qua trợ lý, ánh mắt nhìn Trang Noãn Noãn đều thay đổi, đó là một loại ánh mắt lấy lòng, Trang Noãn Noãn đi qua, hai trợ lý liền chụm lại nói chuyện.

 

“Cô nói họ kết hôn á? Noãn Noãn sắp thành Kiều phu nhân rồi sao?”

 

“Cô bảo trở thành Kiều phu nhân rồi, Noãn Noãn còn ở lại trong nhóm không?”

 

“Tôi thấy không thể nào có chuyện đó đâu! Với thực lực của Kiều Mộ Trạch, cho cô ấy vinh hoa phú quý cả đời cũng được mà.”

 

Hai trợ lý không nhận ra, khi họ nói chuyện có tiếng vang, Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm đều nghe được, Lam Sơ Niệm đứng bên cười, đáy mắt Trang Noãn Noãn thoáng qua nét khổ sở nói không hết.

 

Hai người vào phòng nghỉ của nhóm, chỉ thấy trên sofa trải lông chồn, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đã đến.

 

Quả nhiên, khi Diệp Mạn Ni nhìn thấy Trang Noãn Noãn, cô ta liền đổi tư thế ngồi, giếng như rất ghét phải thấy cô, liếc mắt, châm chọc nói: “Ái chà! Kiều phu nhân đến rồi.”

 

Trang Noãn Noãn cắn môi, ngồi xuống cùng Lam Sơ Niệm trên sofa, Lâm Thiến nhìn Lam Sơ Niệm: “Sơ Niệm, túi của cậu đẹp thế, mới mua à!”

 

“Không phải, đây là quà sinh nhât Noãn Noãn tặng mình.” Lam Sơ Niệm cười nói.

 

Nụ cười của Lâm Thiền lập tức cứng đờ, gượng cười: “Mình còn chưa thấy cái túi này bao giờ! Chắc là túi của brand nhỏ à?

 

Sơ Niệm, có thấy không xứng với thân phận của cậu bây giờ không?”

 

Lam Sơ Niệm vội giải thích: “Túi này rất tiện, hơn nữa lại đẹp, mình rất thích.”

 

Trang Noãn Noãn âm thầm kéo Lam Sơ Niệm, không muốn cô nói ra giá chiếc túi này.

 

Diệp Man Ni không khỏi nói chen vào: “Mình thấy cũng chẳng phải đồ đắt tiền, nhìn cũng chỉ thế thôi!”

 

“Tặng túi thế này làm quà sinh nhật, keo kiệt ghê.” Lâm Thiến bồi thêm một câu.

 

Lam Sơ Niệm không chịu nổi Trang Noãn Noãn bị bắt nạt, cô lập tức đứng lên nói: “Cái túi này có giá ba triệu, không hề rẻ chút nào, còn là bản giới hạn trên toàn thế giới.”

 

Trang Noãn Noãn muốn khuyên cũng không được, quẫn bách cắn cắn môi.

 

“Sơ Niệm, đừng nói.”

 

Lời Lam Sơ Niệm làm hai cô gái ngồi trên sofa trợn tròn mắt, không dám tin số tiền Trang Noãn Noãn bỏ ra tặng Lam Sơ – Niệm là thật. Lâm Thiến là người đầu tiền không tin: “Ba triệu?

 

Túi này mà ba triệu? Sơ Niệm, có phải cậu bị cô ta lừa rồi không? Cô ta bảo ba triệu thì là ba triệu à?”

 

Lam Sơ Niệm liếc mắt, lắc đầu nói: “Không phải! Hôm nay mình 4 ^ h :Á .. £ ` “, ¬ ~ -~ muôn mua thêm một chiếc túi thê này nữa, vừa hay Noãn Noãn cũng đi cùng mình tới cửa hàng đó, nhân viên tự nói với tôi, chiếc túi này thực sự có giá 3 triêu.”

 

Diệp Mạn Ni liếc nhìn Lâm Thiến, tự hiểu, bây giờ sau lưng Trang Noãn Noãn có một Kiều Mộ Trạch, túi 3 triệu là cái gì?

 

Cô sau này sẽ càng có tiền hơn nữa.

 

*A Thiến, đừng nói nữa, đừng quên bạn trai cô ta là Kiều Mộ Trạch, chúng ta không phải người cùng một thế giới với cô ta.”

 

Diệp Man Ni kỳ quái nói.
 
Chương 1502


Trang Noãn Noãn bình tĩnh nhìn hai người: “Các cậu cũng không cần nói như thế, cuộc sống của tôi thế nào là chuyện của tôi, giờ tốt nhất là nói chuyện công việc thôi!”

 

“Tôi đang nghĩ, nhóm chúng ta có nên tuyên người mới không, vì cô cũng sắp rút rồi còn gì.” Diệp Mạn Ni nói.

 

Trang Noãn Noãn ngần ra, có chút căng thẳng: “Là ai nói?”

 

“Còn cần ai nói? Dù sao cô cũng muốn rời nhóm, chúng tôi phải đi đào tạo người mới thôi.” Lâm Thiến nói với cô, trong ánh mắt lộ rõ nét hâm mô.

 

Nguyên nhân duy nhất khiến Trang Noãn Noãn rời nhóm, là bởi vì cô sẽ thành Kiều phu nhân.

 

Lam Sơ Niệm cũng kéo tay Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, cậu đừng đi được không?”

 

Trang Noãn Noãn vội lắc đầu: “Mình không đi! Bây giờ mình sẽ đi tìm Chu tổng nói chuyện.”

 

“Mình đi cùng cậu.” Lam Sơ Niệm vội vàng muốn đuổi theo.”

 

Lâm Thiến giữ cô lại: “Sơ Niệm đừng đi, mình muốn nhìn chiếc nhẫn kim cương của cậu một chút, ai mua cho cậu thế?”

 

Lâm Thiến giữ cô rất chặt, Lam Sơ Niệm chưa kịp đi theo, Lâm Thiến cầm lấy ngón tay cô, nhìn chiếc nhẫn kim cương màu hồng: “Đẹp quá, ai mua thế!”

 

“Anh mình.” Lam Sơ Niệm đành phải ở lại.

 

“Sao anh cả cậu lại mua nhẫn kim cương cho cậu thế?” Lâm Thiến không khỏi tò mò hỏi, hàm ý của chiếc nhẫn này, cô ta thấy không phù hợp.

 

“Anh cả mình rất thương mình!” Lam Sơ Niệm nói.

 

Lâm Thiền nhìn chiếc nhẫn, ánh mắt toát ra tia hâm mộ, nếu cô ta cũng nhận được món quà của Lâm Thiên Hạo thì tốt biết mấy!

 

Trong phòng làm việc của Chu Đào, anh đang chuẩn bị triệu tập họ tới họp, nhìn Trang Noãn Noãn thở gấp chạy tới, anh có chút kinh ngạc: “Noãn Noãn, sao thế?”

 

“Chu tổng, tôi muốn hỏi, có phải anh đang chiêu mộ thành viên mới không?”

 

Chu Đào kinh ngạc: “Cô nghe được tin ở đâu?”

 

“Mạn Ni nói, mọi người bảo anh định cho tôi rời khỏi nhóm có phải không?” Trang Noãn Noãn vội vàng hỏi.

 

Chu Đào vừa nghe, lập tức cười, an ủi: “Yên tâm, chỉ cần không phải cô chủ động nói muốn rời nhóm, tôi vô cùng hoan nghênh cô ở lại.”

 

“Thật sao?” Trang Noãn Noãn thở phào nhẹ nhõm.

 

“Đương nhiên là thật, ai dám cho cô rời khỏi nhóm chứ?” Trong lời nói của Chu Đáo còn ẩn giấu ý khác, thế lực sau lưng cô là Kiều Mộ Trạch đó.

 

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Được, cảm ơn Chu tổng.”

 

Trong một phòng họp khác, Chu Đào bắt đầu thảo luận vấn đề quảng cáo lần này, là một hãng chocolate nỏi tiếng thế giới, vốn đã có ca sĩ nỗi tiếng đại diện, nhưng bây giờ ca sĩ đó thanh lý hợp đồng, mà Chu Đào thì mang được hợp đồng này về.

 

“Chúng ta có tiền quảng cáo, vô cùng khả quan, chỉ cần các cô đồng ý, lúc nào chúng ta cũng có thể ký hợp đồng.”

 

“Chúng tôi không vấn đề.” Diệp Mạn Ni giơ tay nói.

 

Ba người khác cũng vậy, Lam Sơ Niệm cười nói: “Vừa hay tôi cũng thích ăn chocolate.”

 

“Sơ Niệm à, cô ăn ít thôi, đừng để mập lên.” Chu Đào đùa, sau đó lại nghiêm túc nói: “Nhãn hàng đã đưa quảng cáo đến, nên chúng ta phải nhanh chóng tiền hành, hơn nữa bọn họ cũng đã có phương án quảng cáo, lần này trong bốn người các cô phải chọn được một nữ chính.”

 

“Cái gì? Ý anh là, ba người còn lại chỉ làm nền thôi sao?”

 

“Về nội dung thì đúng là như vậy, bên nhãn hàng cũng hài lòng với phương án này, cho nên chúng ta không thay đổi được.”

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn nhau, lập tức có ý tranh đoạt: “Chu tổng, anh cảm thấy trong bốn chúng tôi, ai thích hợp làm nhân vật chính?” Diệp Mạn Ni hỏi thăm dò.

 

Có muốn họ tự tiến cử mình hay không.

 

Chu Đào nghiêm túc nhìn họ: “Chuyện này chúng tôi cũng đang cân nhắc, dựa vào lượng fan, danh tiếng, cho nên, sau khi tổng hợp, chúng tôi đã quyết định chọn Trang Noãn Noãn cho lần quay quảng cáo này, dĩ nhiên, nhân vật của các cô cũng rất quan trọng.”
 
Chương 1503


Trong ánh mắt Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến lập tức lộ ra vẻ vô cùng không cam lòng, Lam Sơ Niệm thì mừng thay cho Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, mình cũng thấy cậu phù hợp nhất.”

 

Trong chuyện này, Trang Noãn Noãn cũng muốn từ chối, nhưng chuyện này đã rơi vào đầu cô rồi, sao cô có thể cự tuyệt chứ?

 

“Tôi nhất định sẽ cố gắng.” Trang Noãn Noãn nghiêm túc gật đầu.

 

Chu Đào nhìn hai cô gái đang tràn ngập oán trách: “Mạn Ni, A Thiền, các cô cũng đừng thất vọng, sau này chúng ta sẽ còn rất nhiều quảng cáo nữa.”

 

“Chu tổng, không phải anh thấy cô ta là bạn gái Kiều Mộ Trạch nên mới chọn chô ta chứ?” Diệp Mạn Ni bắt mãn nói.

 

Trang Noãn Noãn ngắn ra, nhìn về phía Mạn Ni: “Mạn Ni, cậu nói cái gì thế?”

 

Chhu Đào nhìn Diệp Mạn Ni, nghiêm túc nói: “Mạn Ni, Trang Noãn Noãn dựa vào thành tích thực sự tích lũy được, mặc dù các cô không muốn thừa nhận, nhưng Noãn Noãn thực sự được chào đón hơn các cô, cô ấy cũng cố gắng, đây không phải những thứ dựa vào người khác mà có được.”

 

“Chúng tôi cũng rất cố gắng, nhân khí cộng lại đâu có kém cô ta, Sơ Niệm cũng không kém, sao không chọn Sơ Niệm? Anh cả cậu ấy cũng có giá trị chẳng kém Kiều Mộ Trạch, tôi ủng hộ Sơ Niệm.” Lâm Thiến không muốn cho Trang Noãn Noãn chiếm thế thượng phong.

 

Lam Sơ Niệm lập tức phẩy tay nói: “Mình không muốn, mình chỉ muốn ở bên Noãn Noãn thôi.”

 

Chu Đào chỉ có thể vỗ bàn: “Sơ Niệm cũng rất tốt, tôi không hủ nhận, nhưng quảng cáo đã ấn định nhân vật chính là Noãn Noãn, phương án cũng được đưa tới tay các cô rồi, các cô cứ xem đi, nhập vai cho tốt rồi quay.”

 

Nói xong trợ lý của anh phân quảng cáo cho bốn người.

 

Chu Đào nói với họ: “Các cô cứ kiên nhẫn xem đi, trừ nội dung, những chuyện khác không cho có ý kiến nữa.”

 

Trang Noãn Noãn nhìn pương án quảng cáo, thấy kịch bản viết vô cùng chỉ tiết, bọn họ để nữ chính ngâm trong suối nước nóng, bên ngoài bay đến mùi hương của chocolate, cô lập tức phi thân từ suối nước nóng lên, mặc bộ váy đầm thật dài, ống kính tiếp theo sẽ là các chị em của nhân vật chính cùng đi theo mùi hương, chia sẻ chocolate.

 

Cuối cùng sẽ là hình ảnh bốn người cùng nói chuyện.

 

Cách quảng cáo này kết hợp với yếu tố kỳ ảo của phương Đông, lại mang đến mỹ cảm của phương Tây.

 

Đúng là một quảng cáo vô cùng có sức sáng tạo.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến có thể tưởng tượng được trong quảng cáo này Trang Noãn Noãn sẽ chói mắt thế nào, mà các cô ta nhất định chỉ trở thành phông nền.

 

Lam Sơ Niệm cũng cảm thấy quảng cáo này rất sáng tạo, cô nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, mình mong chờ quá.”

 

“Được rồi, không còn vấn đề gì nữa thì chiều nay thợ trang điểm sẽ tới cho mọi người thử trang phục, bây giờ tôi đặt phòng ăn, các cô đi ăn với nhau đi!”

 

Trong phòng ăn ở một nhà hàng thường tới, Trang Noãn Noãn ngồi cùng Lam Sơ Niệm, Lâm Thiến và Diệp Man Ni đầy giận dữ ngồi với nhau ở một bàn khác, lần quảng cáo này chắc chắn sẽ là một lần người ta chế giễu họ không bằng Trang Noãn Noãn.

 

Trang Noãn Noãnkhoong kiêu ngạo, công ty và nhãn hàng đều cảm tháy cô có thể, cô cũng sẽ cố gắng hoàn thành tốt nhất.

 

Buổi chiều thử trang phục, Trang Noãn Noãn trang điểm vô cùng hoàn mỹ, mái tóc dài như tơ lựa trải sau lưng, vô cùng xinh đẹp, cô gái trong ống kính nháy mắt đã toát lên vẻ vinh hoa phú quý của một quý bà.

 

Diệp Mạn Ni thử đồ ở một bên, khi cô ta quay người, nội tâm không khỏi kinh hãi, Trang Noãn Noãn trong mắt cô ta, ngoại trừ việc giả bộ dễ thương, sao có thể còn một mặt này?

 

Lâm Thiến cũng không cam lòng, nếu trong quảng cáo này cô ta có thể trở thành nhân vật chính, như vậy màn hình lớn trong khắp thành phố này sẽ để hình cô ta, nếu Lâm Thiên Hạo nhìn thấy, nhất định sẽ động tâm!

 

Đáng tiếc, cơ hội này, lại để Trang Noãn Noãn đoạt mắt.

 

Trang Noãn Noãn đổi lại bộ quần áo nhãn hàng đưa tới, tơ lụa như trang sức đeo trên người cô, trợ lý giúp cô chỉnh lại một chút, kéo lại xương quai xanh mê người của cô.

 

Xương quai xanh như tạc từ ngọc, trắng nõn mê người, thật hoàn mỹ.

 

Trang Noãn Noãn dưới ánh đèn, thực hiện động tác, trong không gian hơn 10 ống kính, cảm giác vô cùng mạnh mẽ.

 

Cô rất thích hợp với quảng cáo này.

 

Buổi chiều này, cả bốn người cùng ở lại quay hình, tìm cảm giác ống kính, Lam Sơ Niệm dễ thương lại sexy, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng cố gắng bày một loạt tư thế, ai cũng không muốn chịu thua.

 

Chừng 4 rưỡi, bốn người cũng có chút mệt, Chu Đào liền chuẩn bị cho họ về.
 
Chương 1504


Cùng lúc đó, tài xé của Lam Sơ Niệm thuận đường tới đón cô, mà cô nhớ ra hình như biệt thự của anh cả cũng ử gần đó, cho nên tiễn Trang Noãn Noãn xong, cô có tễ đi tìm anh.

 

Trên đường đi, trong đầu Trang Noãn Noãn chỉ tâm niệm một điều, một lúc nữa về, cô phải nói chuyện với Kiều Mộ Trạch về túi xách, lần này tiền quảng cáo không rẻ, chờ cô lấy được tiền liền có thể trả cho anh. Tới biệt thự Kiều Mộ Trạch, Trang Noãn Noãn đã biết mật khẩu, khi đi mua thức ăn cùng anh, Kiều Mộ Trạch đã nói cho cô.

 

Lam Sơ Niệm vẫy tay tạm biệt cô, cô đẩy cửa đi vào, nhìn gara có 6 chiếc xe của anh, duy chỉ không thấy chiếc xe màu xám tro mà anh vẫn thích đâu, Kiều Mộ Trạch còn chưa về nhà.

 

Trang Noãn Noãn đi vào phòng khách. Hôm nay cô bận rộn cả một ngày, ánh mắt mải miết với ống kính lâu như vậy, ánh mắt vô cùng mệt mỏi, cô nằm lên sofa, nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Nhưng không biết lại ngủ quên từ lúc nào.

 

5 rưỡi, chiếc xe màu xám tro từ từ đi vào, Kiều Mộ Trạch đã về, xe thể thao nhẹ nhàng, không hề đánh thức Trang Noãn Noãn đang say ngủ.

 

Đáy mắt Kiều Mộ Trạch thoàng qua nụ cười nghiền ngẫm, anh đi tới trước mặt cô, cúi người nhìn cô gái đang ngủ.

 

Giống như một đứa trẻ con, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch, lộ ra hàm răng trắng tinh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo như quả trứng, mềm mại như bắm được ra nước.

 

Muốn tới chạm vào bờ môi căng mọng của cô.

 

Suy nghĩ như vậy làm Kiều Mộ Trạch không nhịn được cúi người xuống, môi mỏng đụng trên môi cô.

 

Trang Noãn Noãn bị kích động tỉnh lại, nhìn gương mặt gần mình trong gang tắc, cô trợn mắt, lập tức khoanh tay lại, cảnh giác nhìn anh.

 

“Anh làm gì?”

 

Kiều Mộ Trạch nhếch khóe miệng: “Không làm gì.”

 

Trang Noãn Noãn cảm giác như mình vừa bị hôn, lại không bắt được, chỉ đành cắn môi, bắt đầu nghiêm trang nhìn anh: “Có phải anh lừa tôi không?”

 

Kiều Mộ Trạch ngồi xuống bên ghế sofa, lười biếng híp mắt nói: “Tôi lừa em cái gì?”

 

“Cái túi xách kia, quà tôi mua cho Sơ Niệm ấy, rõ ràng là 3 triệu, sao anh lại nói với tôi là 3 vạn, sao anh lại làm thế?”

 

Trang Noãn Noãn trực tiếp tố cáo.

 

Kiều Mộ Trạch hơi kinh ngạc, sao cô biết?

 

“Đúng, tôi mua 3 triệu, giảm giá thành 3 vạn cho em, em phải vui vẻ chứ? Có gì mà oán trách?” Kiều Mộ Trạch nhướng mày.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi nghẹn lại, anh có tiền là chuyện của anh, cô không thể cứ thé lợi dụng anh ta được.

 

“Tôi không thể lấy, tiền chiếc túi, tôi sẽ trả lại cho anh.” Trang Noãn Noãn trực tiếp nói.

 

Đôi mắt Kiều Mộ Trạch lóe lên vẻ trêu đùa: “Tôi nghĩ có một cách tốt hơn. Cô có muốn nghe thử xem sao không?”

 

Trang Noãn Noãn không hiểu ý tứ trong mắt anh, cô chớp chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Cách gì?”

 

“Lấy thân trả nợ.” Trong mắt Kiều Mộ Trạch hiện lên ý đùa giõn, nhưng trong đó lại ân chứa một chút nghiêm túc.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc trợn to hai mắt, đôi mắt trong veo lộ rõ vẻ xấu hổ, khuôn mặt xinh đẹp tức giận ửng hồng: “Không thể, tôi có thể trả lại tiền cho anh.”

 

Kiều Mộ Trạch biết rằng bây giờ cô đã nỗi tiếng, có thể kiếm được một số tiền không tệ rồi, nhưng bảo cô lấy ra ba trăm vạn thì áp lực của cô cũng không nhỏ chút nào đâu.

 

“Được rồi! Em muốn trả góp thì trả góp vậy, thế em định trả góp bao lâu đây?” Kiều Mộ Trạch nheo mắt hỏi, đây chỉ là một cách khác để anh giữ cô bên cạnh mình mà thôi.

 

Nhìn thấy anh cuối cùng cũng chịu nghiêm túc thương lượng, Trang Noãn Noãn mím môi đỏ mọng nghĩ ngợi, thế nhưng cô vẫn chưa nói gì thì người đàn ông bên cạnh đã hạ giọng nói: “Tôi không tính lời lãi gì với em cả, trả góp trong vòng hai năm, một tháng em chỉ cần đưa cho tôi mười hai vạn là được, mấy con số lẻ không cần tính.”

 

Trang Noãn Noãn thấy anh nói vậy cũng khá ổn, cô tính toán một chút rồi nói: “Mỗi tháng tôi sẽ trả lại cho anh mười ba vạn.

 

Số tiền còn dư xem như là tiền lãi của anh vậy.”

 

: Kiều Mộ Trạch không muốn lằng nhằng mãi chuyện này, ít nhất trong vòng hai năm cô vẫn sẽ trả lại tiền cho anh.

 

“Chỉ được phép trả góp, không cho cô trả hết một lúc.” Anh lại bỗ sung thêm một điều kiện nữa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom