Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1445


Kiều Mộ Trạch có chút không khỏi tức giận, rõ ràng mới nãy thiếu chút đã trải qua một trận công kích, mà cô ở trước mặt của anh, dáng vẻ lại giả vờ tỏ ra không có chuyện gì.

 

Kiều Mộ Trạch chân dài rảo bước tiến tới: “Chỉ có cô ở nhà một mình à? Bà ngoại cô đâu?”

 

“Bà ngoại tôi trong khoảng thời gian này không ở nhà.” Trang Noãn Noãn nói xong, đóng cửa lại, không rõ xuất hiện của anh, cảm xúc sợ hãi vừa rồi của cô, hiện tại đã giảm xuống.

 

“Nói như vậy, một mình cô tiếp tục ở chỗ này?” Kiều Mộ Trạch xoay người nhìn cô.

 

Trang Noãn Noãn nuốt nước bọt một cái nói: “Tôi… tôi có thể sẽ chuyển nhà.”

 

Kiều Mộ Trạch thấy cô đóng gói rương hành lý xong, vừa rồi Chu Đào có ý định là sẽ cho người tới đón cô.

 

Kiều Mộ Trạch đột nhiên xoay người, ánh mắt thâm thúy khóa chặt lại khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Trang Noãn Noãn, cô có đồng ý ở chung với tôi không?”

 

Trang Noãn Noãn giật mình, đề nghị quá đột ngột này, cũng quá kinh hãi rồi.

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn chằm chằm lấy cô: “Cô phải biết là, bản thân cô bây giờ ở trong nguy hiểm, hung thủ sát hại ba cô đang tìm cơ hội sát hại cô đấy, cô tốt nhất nên ở cùng một chỗ với tôi.”

 

Trang Noãn Noãn trợn tròn mắt, ở chung với anh?

 

“Hơn nữa, cô là một người nghệ sĩ, nhân vật công chúng, một mình cô ở lại tòa nhà không có an ninh này cũng vô cùng nguy hiểm, ngộ nhỡ có kẻ nào vô pháp đến tìm cô, cô liền gặp nguy hiểm.” Kiều Mộ Trạch cũng ám chỉ cô.

 

Việc này, không cần anh nói nữa, Trang Noãn Noãn đã trải qua một chuyện kinh hồn vừa rồi.

 

“Nhưng là… tôi không thể làm phiền anh được.” Trang Noãn Noãn lắc đầu, cô cảm thấy làm phiền anh quá nhiều chuyện rồi, không thể lại tiếp tục quấy rầy anh nữa.

 

Kiều Mộ Trạch sầm mặt lại, giọng cũng lạnh lùng hơn: “Trang Noãn Noãn, cô đừng cho là tôi giúp cô, là tôi thực sự phải giúp cô, tôi cũng muốn tra ra số tiền lời của ba cô liên quan năm đó, tôi tin là cái chết của ba cô cùng với mục ghi chép của công ty tôi năm đó có liên hệ, cho nên, bảo vệ cô cũng là tự giúp tôi thôi.”

 

Trang Noãn Noãn ngạc nhiên nhìn anh, trong chốc lát không biết nói gì.

 

Kiều Mộ Trạch đưa tay nhắc lấy vali của cô, bá đạo ra lệnh một câu: “Đi theo tôi.”

 

Trang Noãn Noãn còn có chút không phản ứng kịp, mà người đàn ông bước lại, tay kia nắm chặt cổ tay cô: “Ngay bây giờ.”

 

Trang Noãn Noãn bị người đàn ông này dắt ra khỏi phòng, buông cô ra, anh đóng cửa lại, nhìn cô một cái: “Từ giờ trở đi, không cho cô xảy ra chuyện gì, bằng không, liền ảnh hưởng đến tôi điều tra nợ cũ của công ty tôi.”

 

“Nhưng mà… như thế có làm phiền đến anh không?” Trang Noãn Noãn không muốn rước lấy phiền phức cho anh.

 

“Cô ở bên cạnh tôi, không phải làm phiền tôi, mà là đang giúp tôi, chỉ có cô có thể dụ kẻ đang đứng phía sau kia, tôi đang cần hắn ra tay đối phó với cô lần nữa, để cho tôi biết người này là ai.” Kiều Mộ Trạch đi về phía thang máy.

 

Trang Noãn Noãn cũng không biết tự mình như thế nào ngồi lên xe của người đàn ông này, đến khi xe chạy ra khỏi tòa nhà, cô mới chợt định thần lại, lẽ nào cô thật sự cùng người đàn ông này ở cùng một chỗ sao?

 

Mà lúc này, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên nhìn, là Chu Đào, cô vội nghe máy.

 

“Alo! Chu tổng.”

 

“Noãn Noãn, cô không sao chứ?”

 

“Chu tổng, anh không cần phái người tới đón tôi nữa… tôi hiện tại đi ở tạm trong nhà một người bạn một thời gian ngắn rồi.”

 

Trang Noãn Noãn nói.

 

Mà Chu Đào đương nhiên vô cùng biết rõ người bạn này trong miệng cô là ai, anh ở đầu điện thoại bên kia cũng làm bộ thở dài một hơi: “Tốt, tất nhiên cô tìm được chỗ ở mới, tôi đây cũng yên lòng.”

 

“Chu tổng, đừng lo lắng, tôi không sao.”

 

“Được, cô tự mình chú ý một chút, có chuyện gì trực tiếp gọi cho tôi.”

 

“Vâng.” Trang Noãn Noãn nói xong, cúp điện thoại.

 

Xoay người, nhìn thoáng qua người đang ông bên cạnh, cô trừng mắt nhìn: “Kiều tiên sinh, nếu như anh không tiện nói…”

 

Khuôn mặt anh tuần của Kiều Mộ Trạch lãnh đạm nói: “Không phải chuyện tiện hay không tiện, mà là tôi cần cô giúp tôi vạch ra hung phạm, đây cũng là để thuận tiện cho việc điều tra chuyện của ba mẹ cô.”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1446


Trang Noãn Noãn nghe xong, trong lòng cảm thấy vừa rồi sẽ quấy rầy đến anh, hiện tại, cô hoàn toàn không có nghĩ như vậy, nếu như cô thật sự có thể dụ tên hung thủ muốn giết cô ra, thì cũng sẽ tìm ra sự thật về cái chết của ba mẹ cô càng sớm càng tốt.

 

“Được rồi! Tôi ở lại nhà anh.” Trang Noãn Noãn rất kiên định trả lời.

 

Cô không có phát hiện, người đàn ông bên cạnh cô đang thở nhẹ ra một hơi, muốn lừa cô tới nhà anh ở, thật khiến anh phải hao tâm suy nghĩ!

 

Bất quá, vì suy nghĩ cho sự an toàn của cô, anh cũng không yên tâm để cho cô ở một mình, ngay cả khi Chu Đào sẽ sắp xếp cho cô chỗ ở mới, những tên săn ảnh không sợ gì không vào, sớm muộn vẫn sẽ tìm được cô.

 

Cho nên, chỉ có để cho cô ở bên cạnh mình, anh mới đủ yên tâm.

 

Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh, đối với bản thân cô hôm nay gặp phải sự việc căng thẳng như vậy, mà cảm thấy có chút kinh ngạc.

 

Bắt đầu từ khi nào anh lại quan tâm đến cô như vậy?

 

Trang Noãn Noãn lúc này, đối với chuyện kinh hãi vừa rồi vẫn đắm chìm trong một chút hoảng loạn, chỉ có điều, cô không có biểu hiện ra ngoài, cô không muốn đem chuyện này nói cho người đàn ông bên cạnh biết.

 

Cô chỉ là không muốn để chuyện của chính mình mang phiền phức đến cho anh.

 

Biệt thự của Kiều Mộ Trạch, được tọa lạc trong khu biệt thự cực kì an ninh, bốn phía nơi đây đều là thiết kế an toàn hàng đầu, cho nên ở chỗ này cô vô cùng an toàn.

 

Trang Noãn Noãn ngẳng đầu quan sát biệt thự lớn cao bốn tầng rưỡi, cô sợ ngây người vài giây, thế giới của người có tiền, cô vẫn là không hiểu ni.

 

Mặc dù cô hiện tại cũng có một chút tiền gửi ngân hàng, nhưng mà so với người có tiền như anh, cô chỉ là một người vô cùng bình thường.

 

Kiều Mộ Trạch nhác hành lí của cô bước về phía phòng khách của anh, phía sau Trang Noãn Noãn lập tức đuổi theo, đi vào phòng khách của anh, phát hiện ra sở thích phong cách của anh đều là kiểu phòng khách sạn, vẫn là bầu không khí lạnh lẽo.

 

Trong sự xa hoa, lại vẫn lộ ra phong cách tao nhã.

 

“Theo tôi đi lên, tôi dẫn cô lên phòng của mình.” Kiều Mộ Trạch nhìn cô lên tiếng, chân thon dài bước lên cầu thang xoắn ốc.

 

Trang Noãn Noãn lập tức đuôi theo, Kiều Mộ Trạch đi tới phòng cho khách tầng thứ ba, đẩy hành lý của cô ra, cất vào.

 

“Từ giờ trở đi, đây sẽ là phòng của cô, về sau yên tâm ở lại nơi này.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch đỗ dồn vào gương mặt thanh tú của cô, trong lòng không giải thích được cũng có một tia sung Sướng.

 

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Vâng, cảm ơn anh, Kiều tiên sinh.”

 

Kiều Mộ Trạch không khỏi nhíu mày: “Đừng gọi tôi Kiều tiên sinh, gọi tên tôi đi!”

 

` Trang Noãn Noãn hơi trừng to mắt, tên? Trong lòng cô lập tức nghĩ thầm một câu, Mộ Trạch.

 

Trời ạ! Cô nào dám gọi anh như vậy chứ!

 

“Không phải, không được, tôi không thể gọi tên của anh được.”

 

Trang Noãn Noãn cảm thấy như vậy rất quá phận.

 

“Vậy gọi Kiều thiếu gia cũng được.” Kiều Mộ Trạch khoanh tay chỉnh lại, nói chung, anh không thích nghe cô gọi ba chữ Kiều tiên sinh này nhất.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, cảm thấy cách xưng hô này còn có thể tiếp thu, cô gật đầu: “Dạ, Kiều thiếu gia.”

 

Ò! Kêu như thế này, giống như cô trở thành người giúp việc của anh, có điều là, cô cam tâm tình nguyện chấp nhận.

 

Kiều Mộ Trạch nghe xong, môi mỏng cong lên, giọng cô mềm mại kêu lên, êm tai cực kỳ.

 

Trang Noãn Noãn đã thật sự quyết định yên tâm ở lại nơi này, lúc này, đi qua đi lại phía dưới, ngoài cửa số sắc trời đã tối, màn đêm bap phủ toàn bộ xung quanh biệt thự, có vẻ yên tĩnh lạ thường.

 

Trang Noãn Noãn ở trung tâm thành phố quen rồi, nghe nhiều tiếng xe cộ đông đúc, lúc này, xung quanh yên tĩnh có thể nghe tiếng ve kêu ban đêm, thật làm cô có chút thán phục.

 

Trang Noãn Noãn thu dọn xong quần áo của mình, chỉ nghe thấy trong không gian yên tĩnh, ngoại trừ tiếng ve kêu bên ngoài, còn có bụng của cô ùng ục kêu.

 

Buổi trưa ở trong trung tâm mua sắm vẫn chưa ăn cái gì, diễn xuất cả một buổi chiều, trải qua chuyện kinh hãi đến bây giờ, cô thật sự đói meo rồi.

 

Cô có chút xấu hỗ đè bụng xuống, vẫn còn may không phải ở trước mặt Kiều Mộ Trạch kêu, bằng không thì thật sự mắt mặt rồi.

 

Nhưng mà đã trễ thế này, ở đây cũng không phải giống như trung tâm thành phố, muốn ăn cái gì vậy thì đều tiện lợi.

 

Trang Noãn Noãn quyết định đi xuống lầu xem, coi người đàn ông này ăn cái gì.

 

Bước xuống lầu xoắn ốc, Trang Noãn Noãn chỉ nghe thấy âm thanh ở dưới lầu là tiếng va chạm của nồi chén, thậm chí trong không khí, cô thèm thuồng ngửi thấy mùi thơm của thức ăn.

 

: Cô mới xuống nửa cầu thang, liền mở to mắt, lẽ nào trong nhà của anh có người sẽ tới nấu cơm sao?

 

Nói không chừng là mời một dì nấu cơm đi, trong lòng Trang Noãn Noãn nhảy cẵng lên, lập tức có thể ăn cơm rồi!

 

Bước chân Trang Noãn Noãn nhẹ nhàng chậm rãi đi xuống lầu, liền nhìn về hướng nhà bếp, chỉ thấy sau cửa số trong suốt, trông thấy không phải là bóng dáng của dì nội trợ nào, mà là…

 

Mắt Trang Noãn Noãn trợn tròn lần thứ hai.

 

Chỉ thấy ở trong đám khói lờ mờ, một thân ảnh màu đen mộc mạc đứng ở nơi đó, chiếu sáng rực rỡ cả cấu trúc nhà bếp, cũng khiến cho người đàn ông này có vẻ vô cùng ấm áp.

 

Làm thế nào mà?

 

Sao lại là anh nấu cơm? Tim Trang Noãn Noãn đập loạn nhịp, một cảm giác được cưng chiều lại hòa lẫn cảm xúc áy náy chiếm lấy cô.

 

Cô vậy mà có thể được ăn cơm do Kiều Mộ Trạch tự mình nấu sao?

 

Kiều Mộ Trạch mặc một áo thun tay dài màu đen, vén lên một nửa, lộ ra cổ tay rắn chắc của anh, lúc này anh đang chiên trên một cái gì đấy, nghiêm túc mà đẹp trai.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, nếu như vậy, thì cô thật áy náy.

 

– ` Bởi vì cô ở chỗ này, sẽ làm phiền anh nấu cơm nhiều rồi.

 

Trang Noãn Noãn hít thở sâu đi về phía phòng bếp, đứng ở cửa, cô đến gần nói: “Kiều thiếu gia, anh đang nấu cơm sao?”

 

Kiều Mộ Trạch quay đầu liếc nhìn cô một cái: “Có phải đói bụng rồi hay không?”

 

“ÀI Tôi không đói bụng… không đói lắm.” Trang Noãn Noãn vội vàng lắc đầu trả lời, nhưng cái bụng lại cực kỳ không khách khí vạch trần của cô kêu lên, ùng ục một tiếng.

 

Cô nhanh chóng ôm bụng, nhìn người đàn ông trước mắt, hy vọng anh không có nghe thấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1447


Nhưng cô vẫn là đánh giá thấp thính giác của người đàn ông này rồi, môi mỏng anh hơi cong lên một cái: “Ngồi lên ghế sofa bên ngoài chờ tôi, rất nhanh thì có thể ăn rồi.”

 

“AI Được rồi.” Trang Noãn Noãn cũng không muốn lại xấu hỗ ở lại nữa, mau chóng đi ra ngồi ở trên ghế sofa chờ anh.

 

Giống như một đứa trẻ đang chờ được cho ăn.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi nhìn về phía nhà bếp, dường như vào lúc này, mới từ trên người người đàn ông này thấy được một loại mùi khói lửa, dù sao anh cũng là một con người mà!

 

Không phải thần thánh.

 

Trước đây, cô đều ở trên tạp chí, trên án phẩm nhìn thấy hình ảnh của anh, hình tượng anh đều giống như lạnh lẽo cô quạnh không thể tới gần, sau khi tiếp xúc, mới phát hiện, đây chẳng qua là hình tượng anh thể hiện ở bên ngoài.

 

Kiều Mộ Trạch thực sự e là chính là lúc này, sẵn lòng đứng trong nhà bếp, là người đàn ông sẽ nâu cơm.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi mím môi nở nụ cười, cảm thấy bản thân thật rất có phúc.

 

Sau mười lăm phút, Kiều Mộ Trạch bưng bữa tối đi ra, anh học cách làm món tây, cho nên, bữa cơm tối nay là bò bít tết cùng với mì Ý, còn có nước trái cây và xà lách.

 

Trang Noãn Noãn ngửi được mùi thơm trong không khí, thì biết rõ người đàn ông này nhất định không phải lần đầu xuống bép.

 

Trang Noãn Noãn cũng không để anh chủ động gọi, cô liền đi tới trước bàn, nhìn bữa tối phong phú, cảm giác thèm ăn dâng lên.

 

Kiều Mộ Trạch từ sau lưng đi tới, Trang Noãn Noãn ngẳng đầu nhìn anh, trên người anh mặc một chiếc áo phông đen đơn giản không có kí hiệu, lại không diễn tả được vẻ cao quí.

 

“Ngồi xuống ăn đi!” Kiều Mộ Trạch kéo ghế ra, anh ngồi xuống trước.

 

Trang Noãn Noãn gật đầu cũng ngồi xuống, cầm lên dao nĩa đặt trên một tắm vải lụa sạch sẽ, Trang Noãn Noãn cắt một miếng thịt bò nhỏ cho vào miệng, hai mắt nhất thời sáng lên.

 

Ăn cực kỳ ngon, so với cô đã ăn ở nhà hàng bên ngoài, mùi vị đều ngon hơn.

 

Ánh mặt Kiều Mộ Trạch bắt gặp vẻ mặt vui mừng của cô gái này, khóe miệng của anh cũng không thể nhận ra cong lên.

 

Anh hy vọng tự mình nấu cơm, sẽ không khiến cho cô thất vọng.

 

Hiễn nhiên, sẽ không.

 

“Ăn ngon thật đấy.” Trang Noãn Noãn khen một câu: “Không ngờ là anh lại xuống bếp nấu cơm.”

 

Kiều Mộ Trạch híp đôi mắt lại, câu môi tìm hỏi: “Trong mắt cô, tôi là kiểu người như thế nào?”

 

Trang Noãn Noãn không khỏi nói thật: “Ở trong mắt tôi, anh chính là một đại thiếu gia ngậm thìa vàng từ nhỏ, là người thừa kế giàu có, bên cạnh anh vệ sĩ thành hàng, không phải đụng tay, là có thể hưởng thụ cuộc sống cao cấp nhát, là kiểu người bình thường chúng tôi khó thể tiếp cận, nhân vật cao không thể chạm tới.”

 

Kiều Mộ Trạch nghe, đáy mắt cũng lóe ra một nụ cười: “Tôi có thần bí như vậy sao?”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Có, ba năm trước đây tôi liền chú ý anh, tôi vẫn muốn tìm một cơ hội tiếp cận anh, nhưng mà ba năm qua, tôi đều không có tìm được, ngoại trừ lần dạ tiệc từ thiện đó, mới lần đầu tiên tôi thấy được anh.”

 

Nói xong, Trang Noãn Noãn lại cảm thấy rất có lỗi: “Xin lỗi, tôi nảy sinh hiểu lầm đối với anh, cho là ba mẹ tôi chết là do công ty của các anh gây ra, cũng cho là các anh đang giấu giềm : chân tướng, cho nên… ba năm này, tôi đêu thật sự hận anh.”

 

Kiều Mộ Trạch nhíu mày phản bác lại: “Chỉ cần giải trừ hiểu lầm rồi là được.”

 

Trang Noãn Noãn lắc đầu: “Tôi sẽ không hận anh nữa, xin lỗi.”

 

Kiều Mộ Trạch không muốn nghe cô nói những thứ này, anh trầm giọng nói: “Không đề cập tới những thứ này nữa, chuyện đã qua, đều đã qua, ăn cơm ngon miệng đi! Chớ lãng phí tài nghệ của tôi.”

 

Trang Noãn Noãn mím môi cười, bắt đầu nghiêm túc ăn, hơn nữa, cô cũng cực kì nễ mặt, cả đĩa to đều ăn xong, ngay cả xà lách hoa quả cũng không bỏ qua.

 

Sau khi ăn xong, Trang Noãn Noãn liền đang chờ làm một việc, cô muốn rửa chén.

 

Nếu như cô từ nay về sau ở đâu, về mặt việc nhà này, cô nhất định phải chia sẻ, nếu không… thật quá bất công với anh rồi.

 

Kiều Mộ Trạch nhẹ nhàng lau lấy khóe miệng, nhìn cô ăn xong rồi còn ngồi ở đây, anh trầm giọng hỏi: “Cô đi nghỉ ngơi đi!”

 

Trang Noãn Noãn lắc đầu: “Tôi tới rửa chén.”

 

Kiều Mộ Trạch không khỏi buồn cười nói: “Đây là nhà tôi, việc nhà không cần cô làm đâu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1448


“Không được, tôi có thể, tôi ở nhà cũng sẽ giúp bà làm việc nhà, tôi sẽ làm.” Trang Noãn Noãn kiên trì nói, nói xong, cô đứng dậy, chuẩn bị nhắc lầy khay, nào biết, cái khay vậy mà nâng một tay cô không thể nhắc lên được, cần phải hai tay càm mới nhắc lên được.

 

Cái khay này thật là nặng quá rồi!

 

“Tôi tới đây.” Kiều Mộ Trạch đứng dậy, thấy bộ dáng cô yếu như vậy, thật đúng là không muốn để cho cô đụng tay.

 

Trang Noãn Noãn lập tức đem khay tránh sang bên, nào biết đĩa trong tay cô, trực tiếp từ trong tay trượt xuống.

 

Trang Noãn Noãn trợn tròn mắt, muốn cứu vãn nhưng đã quá muộn, cái đĩa vô cùng đắt không khách khí bể trên mặt đất.

 

Trang Noãn Noãn nín thở, đầu trống rỗng khẩn trương ngồi xổm người xuống, muốn cứu vớt cái gì đó, đưa tay chạm vào mảnh vỡ lớn nhất trước mặt.

 

“Đừng đụng vào.” Phía sau, Kiều Mộ Trạch trầm giọng ra lệnh một câu.

 

Nhưng mà ngón tay cô nhặt lên một mảnh, mặt ngoài bén nhọn kia thừa dịp lúc cô không để ý tới, trượt nhẹ qua da của cô một cái.

 

Làn da vốn đã mềm, lập tức hiện ra giọt máu màu đỏ.

 

“A…” Trang Noãn Noãn vội vàng rút tây lại, ngón trỏ của cô bị rạch một vết máu.

 

Kiều Mộ Trạch có chút bất đắc dĩ lắc đầu, cô gái này xác định khẳng định đã từng làm việc nhà sao? Anh cúi người, cầm tay cô: “Tôi băng bó lại cho cô.”

 

ễ Trang Noãn Noãn vốn là có lòng muốn phải giúp một tay, nhưng không nghĩ, càng giúp càng phiền, cuối cùng, còn tự làm mình bị thương, còn làm bể mắt đĩa của anh.

 

Hiện tại, còn để anh qua đây băng bó cho cô, chiếm dụng thời gian quý giá của anh.

 

Trang Noãn Noãn cảm thấy bản thân thật sự là người ngốc mà.

 

Ngồi ở trên ghế sofa, nhìn người đàn ông ngồi xổm trước mặt cô mang theo hộp thuốc qua đây, cô thấp giọng nói: “Xin lỗi.”

 

Kiều Mộ Trạch cực kì lưu loát lấy bông cầm máu ra, băng vào chỗ bị thương của cô, cầm máu, cầm lấy gạc cắt xuống một mảnh nhỏ băng bó cho cô.

 

“Lần sau làm việc nhà, cô đừng đụng vào nữa.” Kiều Mộ Trạch trầm giọng khuyên nhủ.

 

“Nhưng mà tôi không thể ở nhà anh ăn không ở không được!”

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn áy náy.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn thấy mắt cô hiện lên nước mắt trong suốt, anh bắt đắc dĩ thở dài: “Trang Noãn Noãn, tôi để cho cô tới chỗ của tôi ở, không phải để cho cô qua đây làm việc nhà, nếu như cô cảm thấy áy náy, mỗi tháng cô nộp một khoản tiền ăn hàng tháng là được.”

 

“Thật sao? Bao nhiêu tôi đều đóng.” Trang Noãn Noãn lập tức đồng ý.

 

“Mỗi tháng coi như cô thuê nhà và thức ăn, cộng lại đưa một nghìn đi!” Người đàn ông một bên đặt bông thuốc trong tay, một bên lên tiếng.

 

Trang Noãn Noãn giật mình ngạc nhiên vài giây, một nghìn?

 

Bây giờ phòng trong thành phố cũng không cho thuê cái giá này nữa! Cô vội hỏi: “Tôi có thể đưa một vạn không?”

 

Kiều Mộ Trạch nhấc hòm thuốc tới, ánh mắt phức tạp đổ dồn trên mặt cô: “Tôi chỉ thu cô một nghìn, nếu như cô đưa một vạn cũng được, tôi coi như tính cô mười tháng, nói chung tùy ý cô.”

 

Nhìn người đàn ông đi cất hòm thuốc, Trang Noãn Noãn nói không nên lời cảm xúc là gì, thế nhưng đa số là cảm động.

 

Kiều Mộ Trạch quay đầu qua đây, quét dọn mảnh đĩa vỡ trên mặt đất xong, lại bận bịu trong bếp một lúc mới đi ra, trên ghế sofa, Trang Noãn Noãn đang ngắn người, thấy anh đi ra, lập tức ngồi ngay ngắn lại.

 

Kiều Mộ Trạch liếc nhìn cô một cái: “Đi lên nghỉ ngơi đi! Tôi thấy hôm nay cô cũng mệt rồi.”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu, vừa lúc thấy anh cũng lên lầu, cô theo phía sau anh. Trang Noãn Noãn đi theo phát hiện anh cũng lên lầu ba, sau đó cũng đi vào hành lang bên phòng cô.

 

Lúc cô đứng ở cửa phòng, thấy người đàn ông đẩy một cửa phòng cuối hành lang, đó là phòng ngủ chính của anh.

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn gấp gáp rạo rực, phòng của cô cách phòng của anh gần như vậy sao? Cô nhanh chóng đẩy của đi vào.

 

Cô còn tưởng là chỉ một mình cô ở đây! Không nghĩ tới phòng ngủ chính của anh cách gần như vậy.

 

Trang Noãn Noãn ngồi trong phòng, trong đầu còn có chút hỗn loạn, đến bây giờ cô còn có chút giống như nằm mơ, cô vào ở nhà Kiều Mộ Trạch?

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1449


Khoảng mười giờ, cô liền mệt mỏi tắm một cái, nằm ở trên giường, nhìn ánh sao rực rỡ ngoài cửa sổ, bốn phía yên lặng làm cô nhanh chóng buồn ngủ.

 

Lam trạch.

 

Lam Sơ Niệm đắp mặt nạ xong như thường lệ, xuống lầu rót chén trà lài chuẩn bị đọc sách một lúc rồi ngủ.

 

Cô mở cửa phòng, trong đại sảnh, mỗi lần mẹ đều để cho cô, bởi vì lo cô nửa đêm rời giường uống nước sẽ sợ.

 

Lam Sơ Niệm cầm ly của cô xuống lầu, mới vừa đi xuống cầu thang xoắn ốc, chợt nghe thấy dưới lầu có tiếng truyền đến.

 

Cô không khỏi cả kinh, lẽ nào bây giờ ba mẹ vẫn chưa ngủ sao? Cô trừng mắt nhìn, bước xuống, thì thấy phía tủ lạnh, một bóng người đang cúi chọn đồ uống.

 

Lam Sơ Niệm lập tức khẽ gọi một câu: “Anh cả?”

 

Nghe được tiếng gọi sau lưng, người đàn ông trước tủ lạnh lập tức đứng thẳng người, vừa quay người lại, làm áo ngủ tơ lụa của anh bó chặt lại một chút, không phải Lam Thiên Hạo thì là ai?

 

“Em đi xuống làm gì?” Lam Thiên Hạo nắm lấy một chai nước đá trong tay, nhìn cô.

 

“Em muốn pha trà lài!” Lam Sơ Niệm giơ cái ly trong tay lên, ở nhà, cô rất ít khi gặp phải lúc Lam Thiên Hạo mặc đồ ngủ.

 

Lúc này, đôi mắt to tò mò của cô chớp chớp, ánh sáng từ đèn tường xung quanh mờ mịt, Lam Thiên Hạo vừa mới tắm rửa xong, mái tóc đen còn vương ở trán anh, tôn thêm vài phần khí chất anh tuần.

 

“Anh cả, nếu như anh đi làm người mẫu, em dám chắc anh có thể thành công lớn.” Lam Sơ Niệm lập tức nhìn anh đưa ra ý kiến.

 

Lam Thiên Hạo nghe xong, nheo mắt hỏi ngược lại: “Em đây là đang gián tiếp nói anh đẹp trai đúng không?”

 

Lam Sơ Niệm cười hì hì, đi về phía bên cạnh máy nước uống, cô cúi người, đi lấy nước sôi, nhưng bởi vì ánh sáng quá tối, làm miệng ly của cô nghiêng đi một chút, nhất thời có vài giọt nước nóng bắn vào trên mu bàn tay cô.

 

“A…” Lam Sơ Niệm lập tức buông cái ly ra, thổi mạnh vào phía mu bàn tay.

 

Lam Thiên Hạo lập tức đi tới, đưa tay nắm chặt máy chỗ da bị đỏ của cô: “Đi xả qua nước lạnh.”

 

Nói xong, liền dẫn cô đi tới hướng lầu nhà vệ sinh, nhắn mở đèn, đôi mắt Lam Sơ Niệm lập tức bị chói, mà mu bàn tay đã được người đàn ông người đàn ông rửa sạch dưới vòi nước lạnh.

 

Làn nước mát lạnh xoa dịu vùng sưng đỏ của cô, cực kỳ thoải mái, Lam Sơ Niệm đang hưởng thụ, ngước mắt, thì thấy trên mặt kiếng thủy tỉnh có một đôi mắt hết sức oán giận đang nhìn cô, cô lập tức nhìn về phía anh híp mắt cười.

 

“Anh cả, sao anh nhìn em như vậy?”

 

“Em nói xem, em còn có thể làm tốt cái gì?” Trong ánh mắt Lam Thiên Hạo có một chút tức giận.

 

Nhìn thấy cô không biết chăm sóc bản thân như vậy, anh thực sự rất khó chịu.

 

Lam Sơ Niệm có chút tủi thân nháy mắt một cái: “Em chỉ là vô ý thôi! Em cũng không muốn bị phỏng mà.”

 

Lam Thiên Hạo đối mặt với đôi mắt lấp lánh của cô, mặc dù có giận cũng nuốt xuống.

 

“Được rồi, lần sau cẩn thận một chút.” Lam Thiên Hạo nói xong, lúc này mới chú ý tới, cô nhóc kia đang mặc đồ ngủ.

 

Ánh mắt của anh không tự chủ được nhìn về phía một nơi nào đó, Lam Sơ Niệm vừa lúc cũng nghĩ tới chỗ này, nhìn về phía người đàn ông trong gương đang nhìn.

 

Cô ngược lại như cũ hỏi to: “Anh cả, anh đang nhìn chỗ nào vậy?”

 

Lam Thiên Hạo ngước mắt, trong lúc đó có chút nóng bừng, khuôn mặt anh tuấn có một chút đỏ.

 

Để chuyển sự xấu hỗ của mình, anh đưa tay gõ đầu nhỏ của cô một cái: “Nói bậy bạ gì đấy?”

 

“Anh rõ ràng nhìn mà.” Lam Sơ Niệm cứ cãi việc này, may mắn hôm nay cô có mặc đồ lót, cho nên cô ngược lại thản nhiên phóng khoáng.

 

“Ngực của cô nhóc, có gì để nhìn chứ?” Lam Thiên Hạo lập tức đả kích cô, quay người rời đi.

 

“Anh… anh nói ngực của cô nhóc nào chứ? Em đã trưởng thành rồi.” Lam Sơ Niệm ở sau lưng giậm chân, cô chính là không thích bị anh xem thường.

 

Lam Thiên Hạo cất bước lên lầu, thế nhưng trong đầu lại nhớ câu nói kia của cô, đúng cô trưởng thành rồi.

 

Cho nên, anh mới có hơi không biết chung sống như thế nào cùng cô, bởi vì vì tâm tư của anh, đã không thể đơn thuần xem “Được rồi, lần sau cẩn thận một chút.” Lam Thiên Hạo nói xong, lúc này mới chú ý tới, cô nhóc kia đang mặc đồ ngủ.

 

Ánh mắt của anh không tự chủ được nhìn về phía một nơi nào đó, Lam Sơ Niệm vừa lúc cũng nghĩ tới chỗ này, nhìn về phía người đàn ông trong gương đang nhìn.

 

Cô ngược lại như cũ hỏi to: “Anh cả, anh đang nhìn chỗ nào vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1450


Chương 1450:

 

Lam Thiên Hạo ngước mắt, trong lúc đó có chút nóng bừng, khuôn mặt anh tuần có một chút đỏ.

 

Để chuyển sự xấu hỗ của mình, anh đưa tay gõ đầu nhỏ của cô một cái: “Nói bậy bạ gì đấy?”

 

“Anh rõ ràng nhìn mà.” Lam Sơ Niệm cứ cãi việc này, may mắn hôm nay cô có mặc đồ lót, cho nên cô ngược lại thản nhiên phóng khoáng.

 

“Ngực của cô nhóc, có gì để nhìn chứ?” Lam Thiên Hạo lập tức đả kích cô, quay người rời đi.

 

“Anh… anh nói ngực của cô nhóc nào chứ? Em đã trưởng thành rồi.” Lam Sơ Niệm ở sau lưng giậm chân, cô chính là không thích bị anh xem thường.

 

Lam Thiên Hạo cất bước lên lầu, thế nhưng trong đầu lại nhớ câu nói kia của cô, đúng cô trưởng thành rồi.

 

Cho nên, anh mới có hơi không biết chung sống như thế nào cùng cô, bởi vì vì tâm tư của anh, đã không thể đơn thuần xem còn giữ nguyên sự không rành thế sự.

 

Trang Noãn Noãn vừa nhìn phòng khách, anh không ở đây, chắc là anh vẫn chưa dậy, cô bước ra khỏi phòng khách, đi tới vườn hoa, thưởng thức một vùng chứa hoa hồng kia.

 

Có thể cô không biết, lúc cô ngồi xỗm người xuống, thưởng thức một vùng hoa kia, ở trên ban công lầu ba, cô đã trở thành cảnh trong mắt một người đàn ông.

 

Vừa mới tập luyện xong, người đàn ông tắm xong, cả người mặc áo sơ mi trắng muốt, lúc này, đang sửa sang lại tay áo của anh, mà ánh mắt của anh lại lạc ở trên người cô gái mặt như hoa đào trong vườn hoa kia.

 

Trang Noãn Noãn thưởng thức trong chốc lát thì trở về, cô đang suy nghĩ, bữa sáng nên làm cái gì bây giờ, thì nghe thấy tiếng phát ra trong nhà bếp, cô lập tức đi tới.

 

Thì thấy bóng dáng Kiều Mộ Trạch ở bên trong.

 

Cô gái vừa mới còn lo lấy một ngày ba bữa, đột nhiên có một cảm giác kiên định.

 

Trang Noãn Noãn đi tới, nhìn người đàn ông đang bận rộn hỏi: “Kiều thiếu gia, có cần tôi giúp hay không?”

 

Khóe miệng Kiều Mộ Trạch nhẹ nhàng nhỏ kế nở một nụ cười: “Không cần, cô đi nghỉ ngơi đi.”

 

“Tôi vừa mới rời giường!” Trang Noãn Noãn cười nói.

 

“Vậy c¡ phải đi tìm một chút việc cô thích làm, không nên tới nhà bếp.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói.

 

Trang Noãn Noãn lập tức có chút cảm giác bị đả kích: “Anh sợ tôi lại là bể đĩa của anh nữa sao?”

 

Khóe miệng Kiều Mộ Trạch kiên quyết lập tức bởi vì những lời này của cô suýt chút nữa thì bật cười.

 

Anh quay đầu, nhìn về phía cô gái này: “Cô biết một cái đĩa này bao nhiêu tiền không?”

 

Trang Noãn Noãn nghe những lời này của anh, không cần suy nghĩ, đĩa của anh nhất định rất đắt.

 

“ÀI Tôi đây về sau cũng không dám… làm vỡ nữa.” Trang Noãn Noãn vội vàng cam đoan.

 

Kiều Mộ Trạch nín cười, chỉ cô hướng ngoài cửa: “Vậy cũng không nên tùy tiện tới phòng bếp nữa.”

 

Ăn bữa sáng xong, Trang Noãn Noãn còn muốn đi thu dọn đĩa, thế nhưng, một ngón tay của cô vẫn còn đang băng bó, không thể đụng nước, chỉ có thể nhịn, ngồi xuống trên ghế sofa bên cạnh.

 

Kiều Mộ Trạch từ trong phòng bếp đi ra, nhìn cô nói: “Cô muốn đến công ty không?”

 

“Nếu như tôi không đi, tôi có thể ở nhà anh nghỉ ngơi sao?”

 

Trang Noãn Noãn ngước mắt hỏi, rất sợ anh không ở nhà, cô liền không thể ở nhà anh như vậy được.

 

Kiều Mộ Trạch nghe giọng nói tội nghiệp của cô, anh không khỏi mím môi mỏng, nhịn cười một cái, nghiêm túc trả lời: “Đương nhiên có thể, trước khi bà ngoại cô trở về, cô có thể an tâm ở chỗ này.”

 

Đáy mắt Trang Noãn Noãn hiện lên vẻ mừng rỡ, gật đầu: “Được, tôi đảm bảo sẽ không đụng lung tung vào đồ của anh.”

 

“Cơm trưa, tôi sẽ nhờ người đưa tới, đến lúc đó cô mở cửa dùm cho trợ lí của tôi là được.” Kiều Mộ Trạch dặn dò xong, anh đi về phía cửa, lấy chìa khóa xe đi ra ngoài.

 

Trang Noãn Noãn nhìn bóng dáng anh rời đi, thầm thở dài một hơi, hiện tại cô cũng không biết muốn làm cái gì.

 

Trong công ty, trải qua hoàn cảnh của Trang Noãn Noãn, Chu Đào đương nhiên cũng sẽ thông báo chú ý tới các thành viên khác, sau khi anh nói xong với Lam Sơ Niệm, Lam Sơ Niệm liền lo lắng gọi điện thoại tới.

 

n Trang Noãn Noãn đang ở trên ghế sofa nằm suy nghĩ mấy chuyện, nghe tiếng điện thoại di động, cô bắt máy: “Alo, Sơ Niệm.”

 

“Noãn Noãn, cậu thế nào, tối hôm qua cậu thật sự gặp phải một tên săn ảnh khốn nạn sao? Cậu có bị thương không?”

 

Trang Noãn Noãn vừa nghe, thì biết rõ Chu Đào đã nói ra ngoài, cô vội vàng trấn an: “Đừng lo lắng, mình không sao, mình chỉ hoảng sợ thôi, Sơ Niệm, về sau cậu ra ngoài cũng phải cần thận một chút, để anh cậu bảo vệ cậu an toàn cho tết.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1451


“Ừ, mình biết rồi, mình nhất định sẽ chú ý, vậy bây giờ cậu ở nơi nào?” Lam Sơ Niệm tò mò hỏi.

 

Lòng Trang Noãn Noãn lập tức căng thẳng, hiện tại chuyện cô ở trong nhà Kiều Mộ Trạch, cô tạm thời không muốn nói cho bát luận ai biết, mặc dù là Lam Sơ Niệm, cô cũng định giấu.

 

“Mình ở tại trong nhà bạn, Sơ Niệm, cậu đừng lo lắng cho mình, mình rất an toàn.”

 

Lam Sơ Niệm là người không truy nguyên nhân, cô cười nói: “Được, cậu tốt nhất chú ý an toàn, có thời gian thì tụ tập.”

 

*Ừ, cậu cũng vậy.”

 

Sau khi nói chuyện xong hai chị em tốt cúp máy, Điệp Mạn Ni cùng Lâm Thiến đều nhận được điện thoại của Chu Đào thì không có hảo tâm như vậy.

 

Hai người các cô gọi một cuộc điện thoại trò chuyện, bọn họ đối với tình cảnh của Trang Noãn Noãn không có đồng cảm gì, dù sao ở trong toàn nhóm, gia cảnh của Trang Noãn Noãn là kém nhất.

 

Cho nên, cô ở tòa nhà thiếu an toàn gặp phải chuyện như vậy, chỉ có thể nói là do số của cô.

 

Tập đoàn Kiều thị, Kiều Mộ Trạch đứng trước cửa sổ sát sàn, anh gọi tới điện thoại của Chu Đào.

 

“Alo, Kiều tổng, anh có gì dặn dò sao?” Đầu bên kia tiếng Chu Đào lập tức nhiệt tình nghe.

 

“Chuyện Noãn Noãn chiều hôm qua, không thể bỏ mặc không quan tâm, tôi muốn bây giờ anh đi báo cảnh sát, bắt được tên khốn kia, tôi muốn khiến hắn trả giá.” Tiếng Kiều Mộ Trạch bình tĩnh, lại lộ ra sự tức giận kìm nén.

 

Trong lòng Chu Đào, cũng không muốn đem chuyện này làm lớn chuyện, dù sao chuyện xâm phạm thân thể sẽ ảnh hưởng không tốt đối với thân phận của người nghễ sĩ.

 

“Kiều tổng, thật sự muốn làm như thế sao?”

 

“Muốn, để tôi mượn chuyện lần này của Trang Noãn Noãn, khiến cho giới truyền thông đều biết, Trang Noãn Noãn là người phụ nữ của Kiều Mộ Trạch tôi, nếu người nào dám động tới cô ấy nữa, tôi muốn bọn họ phải trả giá đắt.” Giọng của Kiều Mộ Trạch tràn đầy kiên định cùng uy nghiêm.

 

Chu Đào lập tức hỏi: “Nếu như phải làm như vậy, có thể sẽ khiến cho những người bên ngoài xác thực quan hệ của hai người, thế này thật có thể chứ?”

 

“Tôi không có ý kiến.” Kiều Mộ Trạch trả lời nhạt một câu: “Trang Noãn Noãn cũng vậy.”

 

Anh thay cô quyết định.

 

Mà chuyện này, Kiều Mộ Trạch còn có một thâm ý khác, anh còn muốn cho cái người nép ở sau lưng không dám lộ diện, truy sát Trang Noãn Noãn kia biết, biết được anh cùng Trang Noãn Noãn có quan hệ.

 

Tin là tên hung thủ ẩn nắp phía sau nhất định rất gấp việc này, bởi vì chuyện của Trang Noãn Noãn có anh nhúng tay điều tra, chân tướng chuyện này sớm muộn cũng sẽ bại lộ.

 

Cho nên, người sau lưng sẽ thiếu kiên nhẫn, còn sẽ tìm cơ hội động thủ loại bỏ Trang Noãn Noãn lần nữa.

 

Đây là một kế hoạch nguy hiểm, cũng là mở ra chân tướng 5 năm trước, bắt được người phía sau màn.

 

“Vâng! Tôi lập tức đi báo cảnh sát, điều tra ra chuyện này, bắt được cái tên săn ảnh đưa về cảnh sát xử lý, đồng thời cũng sẽ ám chỉ Noãn Noãn cùng anh có quan hệ.”

 

*Ừ! Nhanh lên.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng, cúp điện thoại.

 

Kiều Mộ Trạch vừa mới để điện thoại di động xuống, chuẩn bị trở về vị trí, điện thoại nội bộ của anh liền vang lên, anh bắt máy: “Alo.”

 

: “Mộ Trạch, là ba.” Đầu bên kia tiếng ba Kiều truyền đến.

 

“Ba, có chuyện gì sao?” Giọng Kiều Mộ Trạch dịu đi vài phần.

 

“Mộ Trạch, ba mới vừa thấy một chuyện liên qua đến con, ba muốn hỏi con, gần đây chuyện scandal của cô gái kia với con, có phải tên là Trang Noãn Noãn hay không? Cô ta là đứa con gái đoan trang sao?” Tiếng ba Kiều đầu bên kia hỏi qua.

 

Kiều Mộ Trạch không có phủ nhận: “Đúng, cô ấy là người con gái đoan trang.”

 

“Mộ Trạch, sao con lại lộ ra chuyện lớn đó cùng cô ta? Tình cảm đại sự của con, không phải đùa giỡn, nên kịp thời cảnh cáo giới truyền thông bên ngoài này, đừng đem thanh danh của con đồn thỏi lên.” Giọng ba Kiều nghe có vài phần tức giận.

 

Kiều Mộ Trạch nheo mày lại: “Ba, ba biết tại sao vợ chồng Trang Nghiêm Minh lại tự sát không?”

 

Ba Kiều tại đầu giây bên kia trầm mặc một lúc, thở dài: * Đều là chuyện của mấy năm trước, con nói cái này làm gì?”

 

“ba, con nghỉ ngờ cái chết vợ chồng bọn họ, không phải là tự sát bình thường, mà là có ẳn tình cất giấu đằng sau không thể cho ai biết.” Kiều Mộ Trạch tra xét mấy ngày này, chỉ cho tới hôm nay, mới nói cho ba về ý nghĩ của anh.

 

“Mộ Trạch, ba dạy con thế nào, con nên lo chuyện con vẫn làm tốt là được, chớ nên là lo chuyện đừng lãng phí thời gian của con, cái chết của vợ chồng Trang Nghiêm Minh, đó là chuyện của cảnh sát quản lí, con chỉ quản lý tốt công ty là được.” Trong giọng ba Kiều lộ ra sự nghiêm túc.

 

Kiều Mộ Trạch rũ mắt xuống, trong giọng điệu của ba, rõ ràng đối với cái chết của vợ chồng Trang Nghiêm Minh năm đó có ý né tránh.

 

“Còn có, cách cô gái Trang Noãn Noãn đó xa một chút, cô ta một nghệ sĩ, con ít dây dưa cùng cô ta đi, để tránh danh tiếng của con khỏi chịu ảnh hưởng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1452


“Ba, con biết rồi.” Kiều Mộ Trạch trả lời một câu.

 

“Chuyện của Trang Nghiêm Minh, con cũng không cần nhúng tay vào, vụ án này đã kết thúc, không có gì đáng nói.”

 

“Con biết rồi.” Bên ngoài Kiều Mộ Trạch không làm ngược ý ba.

 

Ba Kiều cúp điện thoại, trong ánh mắt Kiều Mộ Trạch lại lóe ra suy tư phức tạp, ở trong lòng anh, anh tin chắc ba mình tuyệt đối không phải hung thủ sát hại Trang Nghiêm Minh, mà hung thủ do người khác, thậm chí biết người là ai, nhưng anh sẽ không nói ra.

 

Trong nội tâm Kiều Mộ Trạch tràn đầy nghỉ ngờ, ba tránh né chuyện này, lại khiến trong nội tâm của anh hiếu kỳ hơn, càng có ham muốn tìm kiếm chân tướng năm đó.

 

Bởi vì anh biết, dù cho anh không điều tra, Trang Noãn Noãn cũng sẽ dành cả đời để theo đuỏi sự thật.

 

Anh cắn môi mỏng, cũng đúng, chuyện này đối với anh hoàn toàn không có quan hệ gì, nhưng mà, nghĩ đến cô gái đơn độc này đứng lặng ở trong nguy hiểm, anh liền không thể ngồi bên lề mà thờ ơ, không thẻ không hành động.

 

Cho nên, chuyện này, anh vẫn sẽ tra ra, mặc kệ người giấu sau màn là ai, anh cũng phải trả lại cho Trang Noãn Noãn một chân tướng.

 

Lam trạch.

 

Lam Sơ Niệm đang tập nhảy trong phòng tập trên tầng cao nhát, đây là đãi ngộ độc nhất của Lam đại tiểu thư, liền sở hữu một phòng rộng rãi luyện tập ở nhà, hơn nữa thiết kế còn vô cùng xa hoa, thiết bị hiện đại nhất.

 

Lúc này, cô đang nhảy một trong những bài hát chính của họ, Lam Sơ Niệm vừa hát, vừa chuyển động eo thon, nhiệt tình luyện vũ đạo.

 

Vừa rồi cô mặc một bộ áo kiểu thể thao, hiện tại, trên người chỉ có một bộ nội y thể thao, kết hợp với quần jean ngắn bó sát người, cô đẹp mê người, ở trong ba mặt gương ánh hiện ra.

 

Mỗi mặt kiếng, cô đều tỏa ra sức sống thanh xuân cùng tỉnh thần phấn chấn, tóc dài vén một nửa ở sau gáy, một nửa kia rồi tung ở sau đầu, lộ ra khí chất của một vũ công.

 

Một chút mồ hôi lắm tắm trên vằng trán sáng bóng, với động tác hoang dại và không kiềm chế, quả thực muốn làm cho đàn ông mắt hồn.

 

Ở cửa, ngày hôm nay Lam Thiên Hạo ở nhà nghỉ ngơi, đã gần đến buổi trưa, mẹ đã nấu xong cơm nước, bảo anh lên lầu kêu vị Lam tiêu thư này đi xuống lầu ăn cơm.

 

Lam Sơ Niệm nhảy đến quên mình, căn bản không biết một khán giả đang đứng ở cửa nhìn cô.

 

Đợi cô làm xong động tác cuối cùng, đôi mắt mới chợt phát giác có người tới cửa, cô nhanh chóng ngắng đầu lên, Lam Thiên Hạo đang khoanh tay nhìn cô.

 

“Anh, anh tới lúc nào?” Lam Sơ Niệm lau mồ hôi, gương mặt đỏ hồng, trông thật đáng yêu. Vừa trải qua một buổi tập luyện, cả người cô căng tràn vẻ đẹp đầy sức sống, dường như mọi tế bào trong cơ thể cũng trở nên đáng yêu hơn.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo nhìn cô, bắt giác nuốt một ngụm nước bọt, xoay người: “Ăn cơm.”

 

“À! Vâng, em xuống ngay, bây giờ em đi rửa mặt.” Lam Sơ Niệm nói xong, cầm lấy một cái áo khoác mỏng, thắt nút ở trên bụng, trông vô cùng sành điệu.

 

Lam Thiên Hạo quay đầu nhìn cô, luôn có cảm giác nhìn cô bao nhiêu cũng không đủ, nhìn sao cũng không chán.

 

Lam Sơ Niệm đi tắm, Lam Thiên Hạo xuống tầng trước, lúc này mẹ Lam đang nghe điện thoại, nói chuyện vô cùng nhiệt tình.

 

“Thật à? Hiểu Mỹ về rồi. Cũng một thời gian không gặp rồi ấy chứ, được được không thành vấn đề, buổi chiều đi tụ tập. Đúng đúng, con trai tôi có thời gian, hôm nay nó ở nhà.” Nói xong mẹ Lam lại cười khanh khách, tán gẫu với chị em tốt là rất vui vẻ.

 

Lam Thiên Hạo đút một tay vào túi, cả người biếng nhác đi xuống. Đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện điện thoại của mẹ, bước chân của anh khững lại, có cảm giác không ổn.

 

Mà lúc này mẹ Lam cũng đang vội nói: “Được, hai giờ rưỡi chúng ta gặp, được, tới đó rồi hay.”

 

Nói xong bà tắt máy, quay đầu đã thấy con trai đứng đằng sau, bà lập tức cười hì hì bảo: “Thiên Hạo à, buổi chiều nhớ ra ngoài một chuyến với mẹ. Đưa con đi gặp bạn của mẹ một lát, còn có cả Hiểu Mỹ con gái xinh xắn nhà cô ấy nữa, con còn nhớ không?”

 

Lam Thiên Hạo không hề hứng khởi gì với hoạt động xem mắt này cả: “Có khi con phải tới công ty.”

 

“Lúc này còn tới công ty gì nữa. Đi với mẹ gặp Hiểu Mỹ, chuyện công ty ngày mai còn xử lý được, mẹ đã hẹn xong cả rồi.” Giọng nói của mẹ Lam bắt đầu trở nên dữ dẫằn.

 

Lam Thiên Hạo có hơi bất lực nhìn mẹ: “Được rồi, con đi với mẹ.”

 

“Đi đâu thế? Con cũng muốn đi.” Lúc này trên tầng truyền tới giọng nói vui vẻ của Lam Sơ Niệm, đầy sự hưng phần.

 

Mẹ Lam nói ngay: “Được, Sơ Niệm đi cùng.”

 

“Em ấy đi làm gì?” Sắc mặt Lam Thiên Hạo hơi đổi, dường như không muốn cô đi cho lắm.

 

“Sao Sơ Niệm không được đi.” Mẹ Lam hỏi lại.

 

Lam Sơ Niệm cũng chu môi đỏ ra: “Đúng vậy, anh cả mẹ cũng đồng ý cho em đi rồi mà.” Nói xong, Lam Sơ Niệm kéo tay mẹ: “Mẹ, chúng ta đi đâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1453


“Đi gặp một người bạn của mẹ, cô ấy đưa theo con gái vừa đi du học về nữa, khéo là mấy đứa hơn kém nhau không nhiều, có thể làm bạn tốt, cùng chơi với nhau.”

 

“Được, con muốn đi.” Lam Sơ Niệm mím môi cười nói.

 

Sắc mặt Lam Thiên Hạo có hơi căng thẳng, im lặng không nói gì ngồi xuống bàn ăn, mẹ Lam ngồi trên bàn tán gẫu về người bạn tốt nhiều năm không gặp với Lam Sơ Niệm, Lam Sơ Niệm nghe vậy cũng muốn gặp bạn của mẹ.

 

Chỉ có Lam Thiên Hạo đang ăn cơm, trên mặt viết máy chữ không hứng thú.

 

Ăn cơm xong, Lam Thiên Hạo chuẩn bị nhân lúc mẹ không để ý chuồn êm ra ngoài, nào ngờ mẹ Lam đoán được anh sẽ chuồn đi, bất thình lình nói một câu ở trong phòng khách: “Thiên Hạo, mẹ nhắc nhở con một câu, chiều hôm nay không được đi đâu hết.”

 

Lam Thiên Hạo lập tức thở ra một hơi, quay đầu lại nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mẹ, anh cười nói: “Không phải vừa tới giờ à?

 

Con lái xe ra.”

 

Mẹ Lam liếc nhìn thời gian, đúng là nên xuất phát rồi, bà nói một tiếng lên lầu: “Sơ Niệm, xuống tầng, chúng ta đi.”

 

“Được, mẹ, con tới đây.”Lam Sơ Niệm lập tức xách túi từ trong phòng đi ra.

 

Lam Thiên Hạo xoay người, gương mặt đẹp trai khổ sở.

 

Lam Thiên Hạo lái một chiếc ô tô đi ra, Lam Sơ Niệm và mẹ Lam ngồi sau xe, cả nhà xuất phát đi gặp người bạn tốt kia.

 

“Sơ Niệm, con nhìn thử đi, cô bé này xinh không.” Mẹ Lam mở điện thoại lên, mở một bức ảnh của cô gái trẻ ra.

 

“Ừm, chị này xinh thật rất có khí chất tao nhã.”

 

“Con bé tên Hiểu Mỹ, là con gái của bạn mẹ. Con nhìn khí chất này, gương mặt quả trứng, thật là không tệ, nếu nó làm chị dâu của con thì hay, có đúng không?”

 

Lam Sơ Niệm nháy mắt, lập tức hiểu ngay ý của mẹ.

 

“Mẹ, mẹ muốn bảo anh đi xem mắt à?” Giọng của Lam Sơ Niệm kinh ngạc, ngẳắng đầu nhìn ánh mắt của anh qua gương chiếu hậu.

 

Chỉ thấy ánh mắt Lam Thiên Hạo chăm chú nhìn về trước, lông mày siết chặt, không hề thả lỏng.

 

Mẹ Lam nở nụ cười: “Điều kiện của anh con không tệ, nhưng không biết sao gu của nó lại khó như vậy. Tới bây giờ còn chưa có lấy một người bạn gái, mẹ không gấp làm sao được.”

 

“Mẹ, con nói rồi con không muốn kết hôn sớm vậy.” Lam Thiên Hạo thả một câu từ chỗ ghế lái.

 

“Con nói không là không à. Con không kết hôn nữa thì thành ông già rồi, mẹ với ba con còn chờ ôm cháu trai nữa.” Mẹ Lam lập tức phản bác lại.

 

Lam Sơ Niệm vừa nhìn mẹ với vẻ ngạc nhiên lại nhìn anh trai có vẻ ảo não, không biết nên nói về phía ai.

 

Lam Thiên Hạo cắn môi: “Mẹ còn một đứa con trai, có thể tính tới nó.”

 

“Thiên Thần mới 25, con đã 28 rồi.” Mẹ Lam đương nhiên chưa quên đứa con trai ở nước ngoài.

 

“Mẹ, mẹ cũng đừng ép anh cả quá, chắc chắn anh ấy phải tìm được người mình thích mới có thể kết hôn.” Lam Sơ Niệm khuyên một câu.

 

Mẹ Lam nhìn cô, lập tức chuyển sang dịu dàng: “Chờ anh con ổn định rồi, mẹ cũng nên tìm một người tốt cho con.”

 

Xe đột nhiên thắng gấp, khiến bà Lam ngồi đằng sau cũng choáng mắt vài giây, bà vội nhìn về phía trước; “Con trai, làm sao thế? Đụng phải cái gì à?”

 

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo lộ ra vẻ hoang mang, giải thích một câu: “Vừa nãy có con chó hoang.”

 

“Anh trai anh có đâm phải không?” Lam Sơ Niệm sốt sắng hỏi, xưa nay cô thích động vật, cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy.

 

“Không có.” Lam Thiên Hạo đáp lại một câu cứng ngắc.

 

Mẹ Lam căn dặn một lời: “Lái chậm chút, không vội, còn sớm mà.”

 

Điện thoại của mẹ Lam vang lên, bà cầm điện thoại tán gấu bằng tin nhắn với bạn.

 

Lam Sơ Niệm mím môi đỏ, chán chường nhìn xung quanh trong xe, lo đãng liếc qua ánh mắt thâm thúy trong gương : Ề chiếu hậu, Lam Thiên Hạo đang nhìn cô chăm chăm.

 

Sau đó Lam Sơ Niệm chấn động vài giây, trừng mắt nhìn, nghĩ bụng anh nhìn cô làm gì?

 

Trong lòng Lam Thiên Hạo có hơi nóng nảy vì thái độ của Lam Sơ Niệm khi vừa nãy mẹ nói phải tìm cho cô một người tốt.

 

Sao cô nhóc này không lo lắng gì cả, lẽ nào cô muốn lập gia đình thật?

 

Trong chốc lát, ngón tay của mẹ Lam chỉ vào một quán trà cách đó không xa: “Chỗ đó, quán trà đó.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1454


Lam Thiên Hạo đỗ xe ở bên cửa, cả nhà ba người xuống xe, lúc mẹ Lam đi vào sảnh nhà hàng, bà còn kéo cánh tay Lam Thiên Hạo lại, đứng trước mặt anh sửa lại com lê cho anh.

 

“Con trai của mẹ đẹp trai thế này, chắc chắn không mất thể diện của mẹ.” Lam Thiên Hạo có hơi bắt lực đứng đó.

 

Lam Sơ Niệm lại xì một tiếng: “Anh trai, lấy đâu ra người tự tin dữ vậy.”

 

Mẹ Lam cũng nhắc nhở một câu: “Nói chuyện đừng có dở hơi thế. Chưa chắc con gái người ta đã nhìn trúng con đâu.”

 

“Tốt nhất đừng nhìn trúng.” Lam Thiên Hạo trái lại còn hơi nhíu mày.

 

Mẹ Lam lập tức đập anh một cái: “Đi gọi đồ cho mẹ.”

 

Lam Sơ Niệm kéo tay mẹ đi đằng trước. Ở sau ánh mắt Lam Thiên Hạo nhìn lên người cô, đột nhiên khóe miệng anh nồi lên một sự cay đắng, nếu như hôm nay anh thật sự có gì với cô gái đó, cô sẽ có vẻ mặt thế nào?

 

Cô sẽ chúc phúc cho anh, hay có chút ghen tuông?

 

Lam Thiên Hạo đang run lên, mẹ lại nhắc anh một câu: “Thiên Hạo, nhanh lên chút.”

 

Trong phòng trà chiều tao nhã, khách buổi chiều không đông lắm, bọn họ đặt phòng riêng, khách của mẹ Lam cũng đã tới.

 

Nhân viên phục vụ tiếp họ, đưa tới gian phòng riêng. Cửa phòng mở ra, chỉ thấy bên trong có hai vị phu nhân, còn có một cô gái mặc váy kaki ngắn, cô đang uống trà, nghe thấy tiếng mở của thì ánh mắt lập tức liếc sang phía bên này xem thử.

 

Trông thấy người đàn ông đi vào, ánh mắt cô ta lấp lánh ánh sáng, cô ta đứng dậy đi tới bên cạnh mẹ.

 

Bà Lam thì đang cùng hai người bạn đã lâu không gặp chào hỏi, ôm ấp.

 

Ba quý phu nhân nói chuyện xong thì giới thiệu tới con cái: “Mai Lan, nào, để tôi giới thiệu với bà con gái của tôi. Hiểu Mỹ vừa tròn 25 tuổi, là sáng lập của một thương hiệu thời trang, đã có nhiều cửa hàng độc quyền trong nước rồi.”

 

“Cảm ơn bác Lam đã khen ạ.” Lý Hiểu Mỹ toát ra vẻ vừa lòng, ánh mắt của cô ta cũng thầm nhìn về phía Lam Thiên Hạo.

 

“Đây là con trai tôi, 28 tuổi, công ty gia đình do nó quản lý.” Nói xong, bà Lam tự hào chỉ vào con gái bên cạnh: “Con gái của tôi Sơ Niệm, vừa tròn 22, đang phát triển trong giới âm nhạc.”

 

Lam Sơ Niệm lễ phép nói với Lý Hiểu Mỹ: “Chào chị ạ.”

 

Cả nhóm người ngồi xuống, ba vị phu nhân cố ý để ba người trẻ ngồi chung, Lý Hiểu Mỹ và Lam Sơ Niệm là con gái với nhau, có nhiều câu chuyện chung, lập tức hàn huyên được.

 

Còn Lam Thiên Hạo tuy là hơi ít nói thê nhưng cảm giác tồn tại của anh vẫn rất mạnh mẽ. Lý Hiểu Mỹ và mẹ cô ta đều đang đánh giá anh, quan sát anh: “Anh Thiên Hạo, bình thường công việc của anh có bận không?” Lý Hiểu Mỹ lập tức lễ phép lại gân.

 

“Vô cùng bận rộn.” Lam Thiên Hạo mỉm cười đáp.

 

Mẹ Lam lập tức phản pháo anh: “Thiên Hạo cũng không phải bận lắm đâu, một tuần tới công ty ba bốn hôm là được.”

 

Lý Hiểu Mỹ nghe vậy thì vừa lòng. Nếu thế anh mà là bạn trai thì vẫn có nhiều thời gian ở bên cô ta.

 

“Anh Thiên Hạo, vậy bình thường anh có sở thích gì? Biết đâu chúng ta lại có sở thích chung đấy.” Ánh mắt Lý Hiểu Mỹ nóng bỏng nhìn sang, Lam Thiên Hạo đối với cô ta mà nói là loại hình hoàn mỹ, nếu như anh nhiệt tình với cô ta thêm chút là ồn rồi.

 

“Tôi thích leo núi, cưỡi ngựa câu cá, bình thường cũng sẽ tới quán bar các thứ giải trí.” Lam Thiên Hạo nheo mắt nói.

 

Lý Hiểu Mỹ vừa nghe vậy, vẻ mặt đầy mong chờ nói: “Oa, giỏi ghê, người đàn ông thích vận động là có sức hút nhất. Có điều, anh tới quán bar gì thế? Quán bar rượu bình thường à?”

 

` “Không, tôi thích kiểu tiệc bar bốc bóc tí.” Ở đáy mắt Lam Thiên Hạo có một sự u ám đẩy lùi hứng thú của cô ta.

 

Lam Sơ Niệm thì chớp chớp mắt, anh trai vốn dĩ không thích đi bar mà. Sao anh lại nói thế chứ?

 

Bà Lý ở bên cạnh nghe xong cũng có hơi ngạc nhiên nhìn sang, bà Lam lập tức giải thích một câu: “Máy người trẻ tuổi ấy mà, quanh năm suốt tháng cũng có lúc ra ngoài giải sầu, điều tiết tâm trạng. Nhưng mà có bạn gái rồi là khác.”

 

“Đúng đúng, nói thế không sai.” Bà Lý lại thấy không ái ngại nữa.

 

Trong ánh mắt Lý Hiểu Mỹ làm gì có vẻ bị đánh lùi? Cô ta thích Lam Thiên Hạo có vẻ ngoài cắm dục nhưng bên trong lại có một trái tim nhiệt tình như lửa. Người đàn ông vậy là kiểu cô ta thích nhất.

 

Đương nhiên bình thường cô ta cũng hay đi bar với bạn bè, đương nhiên cô ta sẽ không để tâm việc Lam Thiên Hạo có sở thích này.

 

“Anh Thiên Hạo, những chuyện này đều là sở thích của người trẻ, em thấy ổn mà. Bởi vì áp lực của người trẻ rất lớn mà.” Lý Hiểu Mỹ cười nói.

 

Lam Sơ Niệm cũng không khỏi nhìn sang, cô có thể cảm nhận được hảo cảm của Lý Hiểu Mỹ với anh trai, càng lúc càng nhiều hơn.

 

Bà Lam trong lòng cũng vui vẻ, bà biết được gốc gác họ Lý, Lý Hiểu Mỹ bà cũng thích, nếu có thể kết thành thông gia thì thật là tốt.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1455


“Sơ Niệm cũng đã 22 rồi. Chà, Mai Lan à, bà có phúc thật. Sinh ra đứa con gái xinh đẹp thế này.” Một bà Trương khác cũng vô cùng thích Lam Sơ Niệm, ngoan ngoãn nghe lời, vẻ ngoài đáng yêu, bà ta có sự kích động muốn đi làm mối.

 

Trong mắt bà Lam hiện lên vẻ vui sướng và tự hào: “Đúng vậy, Sơ Niệm cũng 22 rồi.”

 

“Sơ Niệm có bạn trai chưa?” Bà Trương tò mò hỏi thăm.

 

Ánh mắt Lam Sơ Niệm nhìn sang, hơi kinh ngạc nhưng lắc đầu một cái: “Cháu không có bạn trai.”

 

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo hơi ủ dột, anh có một dự cảm xấu.

 

Bà Trương quả nhiên hào hứng: “Vậy Sơ Niệm, cô làm mối cho cháu được không? Đối phương là họ hàng nhà cô, một đứa con trai rất ưu tú lại còn đep trai, có rảnh thì hẹn gặp cháu được không?”

 

Lam Sơ Niệm vốn là đi xem mắt với anh trai, đột nhiên tìm tới phiên mình, nhất thời có hơi luống cuống tay chân. Cô trừng mắt nhìn về phía mẹ.

 

Bà Lam lại tò mò hỏi: “Sao vậy? Là người thân họ hàng của bà à?

 

“Đúng, là con trai của cậu họ tôi, vừa mới có được hai bằng, học tài chính. Trong nhà cũng có công ty, thằng bé trông rất thanh tú, cao cao gầy gày, tôi thấy hợp với Sơ Niệm.” Bà Trương cười nói.

 

Ánh mắt của bà Lam có vẻ hơi mừng, làm mẹ sốt ruột nhát là việc cưới xin của con trai con gái. Cuộc sống tương lai của họ hanh phúc là điều bà quan tâm nhất rồi.

 

Một giọng nam trầm thấp lạnh băng vang lên với vẻ không vui: “Không được, Sơ Niệm còn nhỏ.”

 

Câu nói này khiến mọi người giật mình, nhất là bà Lam, kinh ngạc nhìn con trai: “Thiên Hạo, con nói to thế làm gì?”

 

Lam Sơ Niệm nở nụ cười, nói với bà Trương: “Cô ơi, bây giờ cháu chưa định quen bạn trai thế nên là xin lỗi cô ạ.”

 

“Không sao không sao. Cháu còn trẻ từ từ mà chọn.” Bà Trương không còn cách nào ngoài việc nở nụ cười ngượng.

 

“Mẹ, con còn có việc, con đi trước. Sơ Niệm, không phải em định tới công ty à?”

 

“Em…” Sơ Niệm ngạc nhiên nhìn anh.

 

“Anh đưa em đi.” Lam Thiên Hạo nói xong, đưa tay kéo tay nhỏ của cô đứng dậy.

 

Bà Lam nhìn đôi nam nữ bỏ đi, vô cùng bực tức, mà Lý Hiểu Mỹ bên cạnh thì vô cùng mắt mát, không ngờ Lam Thiên Hạo chưa nói mấy câu đã đi.

 

“Thật là ngại quá.”

 

“Không sao, vậy thì chúng ta nói chuyện của mình, chuyện bọn ` nhỏ cứ tùy duyên thôi.” Bà Lý nở nụ cười cứng ngắc. Có điều bà nhìn con gái cũng mong con gái có thể nắm cơ hội theo đuổi Lam Thiên Hạo một lần, dù sao gia thế nhà họ Lam vô cùng hiển hách.

 

Lam Sơ Niệm cứ thế bị anh trai kéo tới cửa lớn, cô không khỏi vung tay mình ra, nhìn anh: “Anh, anh làm vậy là vô lễ. Mẹ còn bên trong đấy mà?”

 

“Một lát anh bảo tài xế tới đón mẹ, để bà ấy tâm sự đi.” Lam Thiên Hạo nói xong, có hơi tức giận búng trán cô: “Vừa nãy anh không nói có phải em đã đồng ý đi gặp cậu trai kia rồi không?”

 

“Hả? Cái gì?” Lam Sơ Niệm còn không phản ứng lại.

 

“Là cháu của cô kia đấy.” Lam Thiên Hạo nhắc cô một câu.

 

Lam Sơ Niệm không khỏi cười xì một tiếng: “Anh ơi không có đâu. Em chỉ không biết từ chối sao để cô ấy không buồn.”

 

“Sau này mấy hôm xem mắt như vậy em ít đi thôi, ngày nào đó không biết được lại bị người ta ôm mắt.” Nói xong, ngón tay Lam Thiên Hạo lại theo thói quen búng trán cô.

 

Lam Sơ Niệm phản bác ngay: “Em đâu phải con nít, sao lại bị ôm chạy mắt, còn anh nữa, chị Lý kia xinh như vậy sao anh không nói thêm vài câu với người ta?”

 

Lúc này Lam Thiên Hạo đang đi về phía xe của anh, lập tức xoay người dán mắt vào cô: “Em muốn anh ngay lập tức có bạn gái rồi cưới vợ sinh con?”

 

\ Lam Sơ Niệm bị câu hỏi này làm cho nghỉ vấn đầy đầu: “Đương nhiên em phải cầu chúc cho anh chứ.”

 

Gương mặt tuấn tú của Lam Thiên Hạo lại căng thẳng vài phần, đột nhiên nhận ra anh nói gì cô cũng không hiểu: “Được rồi, lên xe đi anh dẫn em tới trung tâm gần đây mua quần áo.”

 

“Đồ của em đủ rồi.”

 

“Cứ mua thêm vài bộ.” Lam Thiên Hạo nói xong ngồi vào ghế lái.

 

Lam Sơ Niệm lên xe theo, trong lòng lại thấy ngọt ngào, anh cả phách lối nhưng rất chiều cô.

 

“Lát nữa tự chọn một món quà đi.” lam Thiên Hạo vừa ngồi xuống, nghĩ ra một chuyện liền nói với cô gái bên cạnh.

 

“Tại sao em phải chọn quà.” Lam Sơ Niệm chưa kịp phản ứng lại.

 

“Em tự nghĩ đi.” Lam Thiên Hạo không muốn nhắc cô, cô nhóc này ngây ngô tới độ sinh nhật cũng quên mát.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1456


Lam Sơ Niệm lập tức híp mắt nghĩ một lát, sau đó sáng mắt lên: “À, mai là sinh nhật em. Anh muốn tặng quà cho em à?”

 

“Ừm!” Lam Thiên Hạo nói xong, xe đi tới một trung tâm thương mại gần đó.

 

Lam Sơ Niệm lập tức đầy mong ước nói: “Ngày mai em sinh nhật, em nên làm gì nhỉ?”

 

› Lam Sơ Niệm bị câu hỏi này làm cho nghi vấn đầy đầu: “Đương nhiên em phải cầu chúc cho anh chứ.”

 

Gương mặt tuấn tú của Lam Thiên Hạo lại căng thẳng vài phần, đột nhiên nhận ra anh nói gì cô cũng không hiểu: “Được rồi, lên xe đi anh dẫn em tới trung tâm gần đây mua quần áo.”

 

“Đồ của em đủ rồi.”

 

“Cứ mua thêm vài bộ.” Lam Thiên Hạo nói xong ngồi vào ghế lái.

 

Lam Sơ Niệm lên xe theo, trong lòng lại thấy ngọt ngào, anh cả phách lối nhưng rất chiều cô.

 

“Lát nữa tự chọn một món quà đi.” lam Thiên Hạo vừa ngồi xuống, nghĩ ra một chuyện liền nói với cô gái bên cạnh.

 

“Tại sao em phải chọn quà.” Lam Sơ Niệm chưa kịp phản ứng lại.

 

“Em tự nghĩ đi.” Lam Thiên Hạo không muốn nhắc cô, cô nhóc này ngây ngô tới độ sinh nhật cũng quên mắt.

 

Lam Sơ Niệm lập tức híp mắt nghĩ một lát, sau đó sáng mắt lên: “À, mai là sinh nhật em. Anh muốn tặng quà cho em à?”

 

“Ừm!” Lam Thiên Hạo nói xong, xe đi tới một trung tâm thương mại gần đó.

 

Lam Sơ Niệm lập tức đầy mong ước nói: “Ngày mai em sinh nhật, em nên làm gì nhĩ?”

 

nhà họ Lam, đặc biệt Lam Thiên Hạo, cô ta nhất định phải lưu lại ấn tượng tốt đẹp với anh và gia đình. Sau này biết đâu cô ta sẽ trở thành Lam phu nhân thì sao.

 

Diệp Mạn Ni là một người dù ở hoàn cảnh nào cũng không chịu làm nhân vật phụ. Vì vậy ngày mai ở buổi tiệc cô ta cũng dốc sức ăn mặc để bản thân trở thành tiêu điểm.

 

Sau khi Trang Noãn Noãn đọc được tin nhắn, cô thật lòng chúc phúc cho Lam Sơ Niệm sinh nhật vui vẻ.

 

Ngày sinh nhật, cô cũng không nghĩ tới việc ăn diện như thế nào nhưng đề thẻ hiện sự coi trọng với buổi tiệc này, cô vẫn sẽ mặc một bộ váy đẹp đẽ.

 

Diệp Mạn Ni không khỏi hỏi lại một câu trong nhóm chat: “Sơ Niệm, tiệc sinh nhật của cậu tổ chức ở chỗ nào vậy?”

 

“Ở trong phòng tiệc của khách sạn Đề Tôn.”

 

“Đó không phải khách sạn trên danh nghĩa của Kiều Mộ Trạch sao?”

 

“Kiều Mộ Trạch có tới không?” Diệp Mạn Ni lập tức hỏi một câu.

 

Lam Sơ Niệm đang nhìn về phía người đàn ông bên cạnh: “Anh cả, ngày mai anh có mời anh Kiều Mộ Trạch tới không?”

 

“Anh có mời cậu ấy tới, có điều cậu ấy có thời gian không thì anh không rõ.” Lam Thiên Hạo cũng muốn náo nhiệt, còn tổ chức trong khách sạn của Kiều Mộ Trạch thì nhất định phải nói với anh một tiếng.

 

Lam Sơ Niệm nghe vậy thì nhắn tin vào trong nhóm: “Anh cả mình bảo sẽ mời anh ấy, có điều anh ấy có thời gian không thì giờ còn chưa rõ.”

 

Tin tức này dường như khiến Diệp Mạn Ni ở đầu kia điện thoại vui tới phát điên. Có ít nhất một nửa cơ hội là Kiều Mộ Trạch sẽ xuất hiện, gặp anh ở trong một căn phòng tiệc nhỏ, cơ hội gần gũi anh là có rồi.

 

Lúc Trang Noãn Noãn nhìn vào điện thoại lần nữa, họ đã không chat nữa rồi. Cô kéo lại phần trò chuyện bên trên, trông thấy Kiều Mộ Trạch có thể sẽ tới, cô ngắn ra, anh sẽ tới sao?

 

Lúc hơn sáu giờ, ánh nắng ở chân trời đẹp đẽ huy hoàng, Trang Noãn Noãn mở điện thoại di động ra, chụp lại ít cảnh sắc lúc chạng vạng. Cô đang ở trong vườn hoa, nghe thấy tiếng xe thể thao nỗ vang rền phía sau.

 

Cô không khỏi quay đầu, thì trông thấy một chiếc xe thể thao màu xám đỗ vào trong nhà để xe. Cửa xe mở ra, Kiều Mộ Trạch mặc một cây đồ âu màu xám bước xuống.

 

Khí chất bất phàm, thân mình thẳng tắp, mặc dù đã đi làm cả một ngày mới về, vẫn luôn khiến cho người ta có cảm giác sung mãn tràn đầy.

 

Giống như trên người anh luôn nhìn ra cảm giác đầy sức sống của người đàn ông khỏe mạnh, hiện đại.

 

“Anh về rồi.” Trang Noãn Noãn đón anh, chào hỏi.

 

Đương nhiên anh là chủ, cô là khách, phải nhiệt tình với anh một chút là tất yếu.

 

Kiều Mộ Trạch thấy cô cầm điện thoại, híp mắt hỏi: “Cô đang làm gì ở đây vậy?”

 

“Tôi đang chụp ảnh hoàng hôn, hôm nay ánh hoàng hôn rất đẹp.” Trang Noãn Noãn nói thật.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1457


Ánh nắng chiều đúng là rất đẹp. Giờ phút này ánh sáng mờ nhạt đan xen lấp lánh chiếu vào trong sân, chiều lên trên người cô, phảng phất có một tia ấm áp, cùng gương mặt căng tràn xinh đẹp của cô, khiến người ta rất… muốn cắn một cái lên gương mặt mềm mại của cô. Muốn xem thử gương mặt căng tràn như lòng trắng trứng này có mềm mại như trong tưởng tượng của anh không.

 

Kiều Mộ Trạch nghĩ đến điều gì đó, xoay người đi, lấy một túi đồ ăn từ đằng sau, đây là đồ trợ lý của anh xử lý sạch để anh đem về.

 

“Tôi vào chuẩn bị bữa tối.” Kiều Mộ Trạch nói xong, nhắc túi đi vào.

 

Trang Noãn Noãn lập tức vô cùng băn khoăn, anh đi làm cả ngày, tối về còn nấu cơm cho cô, thật là ngại quá.

 

Lúc này cô cũng nên học chút khả năng nấu nước, sau này có thể nấu xong bữa tối chờ anh về.

 

Nghĩ vậy, Trang Noãn Noãn rất muốn ngày mai đi đăng kí lớp nấu ăn.

 

Trang Noãn Noãn đi vào phòng khách, trông thấy chiếc áo vest được cắt may riêng đặt trên ghế salon, trong phòng bếp có người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, quần tây đen đang cúi người bận rộn trên bàn bếp.

 

Trang Noãn Noãn thở dài một hơi, làm phiền anh thế này, cô nhất định sẽ ngại chết mát. Tầm bảy giờ tối, Kiều Mộ Trạch bê món ăn ra, bữa tối tinh tế còn phong phú, phối cùng món salat hoa quả tự tay anh làm, vô cùng dinh dưỡng.

 

Ngồi trên bàn ăn, Trang Noãn Noãn không khỏi nghĩ tới buổi sinh nhật tối ngày mai, cô không khỏi chủ động hỏi một câu: “Ngày mai sinh nhật Sơ Niệm, tôi nghe Sơ Niệm nói, anh trai cậu ấy đặt một gian phòng tiệc trong khách sạn của anh, anh có tham gia không?”

 

Lúc Kiều Mộ Trạch tan làm có nhận lời mời của Lam Thiên Hạo, lúc đó anh chưa đồng ý việc đi hay không, chỉ nói tới hôm đó rồi xem.

 

Nhưng Lam Sơ Niệm là người trong nhóm của cô, lại là chị em tốt với cô vì vậy cô nhất định sẽ đi.

 

Kiều Mộ Trạch trầm tư vài giây: “Xem tình hình thì nên đi.”

 

Trang Noãn Noãn mím môi nở nụ cười, hóa ra anh sẽ đi. Bỗng cô cảm thấy có chút hài lòng không tên.

 

Ăn xong Trang Noãn Noãn vẫn tự đưa bát đĩa vào trong phòng bếp. Cô xoay người suýt nữa va vào người đàn ông cũng cầm bát đĩa tiền vào, cô vội vàng cười một cái.

 

Kiều Mộ Trạch cũng vội dừng bước chân: “Cô đi nghỉ đi, chỗ này để tôi.”

 

“Được.” Trang Noãn Noãn đỏ mặt nói, cô là con gái, trông thấy anh một mình làm việc, cô thật rất xấu hồ.

 

Trang Noãn Noãn vào phòng, hôm nay cô bắt đầu viết bài hát mới, muốn nhân lúc tối tìm chút linh cảm. Ngồi trên ban công, : nhìn bầu trời đầy sao, cô đỡ cằm, thư giãn đầu óc.

 

Một lát, ca từ vẫn chưa nghĩ xong, cảm giác có một dòng nước 4 ` kì đc} :Á ˆ ~. . 3 ^ âm trào ra ở dưới bụng, khiên cô sợ hãi đứng hăn lên.

 

Cảm giác này thật thân quen, khiến cô căng thẳng. Mấy tháng nay vì chuyện biểu diễn áp lực của cô rất lớn, khiến cho việc sinh lí không đều.

 

Không ngờ trong tình huống cô không có chuẩn bị gì thì lại tới, Trang Noãn Noãn vào phòng tắm nhìn thử, đúng là có thật.

 

Trong đầu Trang Noãn Noãn lập tức nghĩ lại có thứ đó hay không. Nhưng nghĩ lại một lượt, cô lập tức xị mặt xuống, hết rồi, một miếng cũng không có.

 

Xong đời, lần này đi đâu mua đây? Xung quanh đây không phải khu nhà mà cứ xuống tầng thì có siêu thị, đây là khu biệt thự xa hoa, muốn ra ngoài là phải lái xe. Trang Noãn Noãn lấy một ít giấy để lót vào trước, sau đó cô bắt đầu nghĩ cách. Cách tốt nhất chỉ có một, lái xe ra siêu thị gần đó mua.

 

Nhưng mà kĩ thuật lái xe của cô vốn dĩ không ổn. Trang Noãn Noãn lập tức nghĩ tới một hi vọng, nói không chừng tối nay Kiều Mộ Trạch sẽ ra ngoài.

 

Trang Noãn Noãn không hề do dự đẩy cửa ra, vừa hay thấy trên cầu thang, người đàn ông đã xong việc đi lên tầng.

 

Lúc đối diện anh, Trang Noãn Noãn lập tức hỏi dò một câu: “Kiều thiếu gia, buổi tối anh ra ngoài không?”

 

Kiều Mộ Trạch híp mắt hỏi: “Có việc gì?”

 

“Nếu anh ra ngoài có thể đi nhờ xe của anh một chuyến không?

 

Tôi muốn mua ít đồ.” Nói xong, cô cảm giác có cơn sóng lớn ào tới, cảm giác đau đớn ở bụng dưới khiến cô lập tức che bụng lại một lát.

 

Kiều Mộ Trạch đã khéo léo trông thấy động tác này của cô, đồng thời cũng hiểu ra mục đích cô đi ra ngoài.

 

Kiều Mộ Trạch cúi đầu xem giờ trên đồng hồ, nói với cô gái ở trên cầu thang: “Mười phút sau, gửi ảnh của thứ cô muốn mua cho cô, tôi mua về cho.”

 

“Hả, thôi không cần phiền anh, tôi tự đi mua được.” Sao Trang Noãn Noãn lại mặt dày để anh đi mua thứ này được.

 

Đương nhiên cô không biết Kiều Mộ Trạch đã đoán ra cô định mua dì.

 

“Cô chắc chắn bây giờ cô ra ngoài được?” Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô, giọng điệu ám chỉ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1458


Trang Noãn Noãn lập tức cười đỏ cả mặt, anh biết rồi?

 

“Anh sẽ mua cho tôi à?”Trang Noãn Noãn cắn môi đỏ, có hơi mắt mặt hỏi.

 

“Gửi ảnh vào di động của tôi, bây giò tôi ra ngoài.” Nói xong, Kiều Mộ Trạch xoay người xuống lầu.

 

Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ vài giây, vừa phản ứng lại thì gửi ảnh cho anh, cô lập tức lên mạng tìm ảnh nhãn hàng cô “Nếu anh ra ngoài có thể đi nhờ xe của anh một chuyến không?

 

Tôi muốn mua ít đồ.” Nói xong, cô cảm giác có cơn sóng lớn ào tới, cảm giác đau đớn ở bụng dưới khiến cô lập tức che bụng lại một lát.

 

Kiều Mộ Trạch đã khéo léo trông thấy động tác này của cô, đồng thời cũng hiểu ra mục đích cô đi ra ngoài.

 

Kiều Mộ Trạch cúi đầu xem giờ trên đồng hồ, nói với cô gái ở trên cầu thang: “Mười phút sau, gửi ảnh của thứ cô muốn mua cho cô, tôi mua về cho.”

 

“Hả, thôi không cần phiền anh, tôi tự đi mua được.” Sao Trang Noãn Noãn lại mặt dày để anh đi mua thứ này được.

 

Đương nhiên cô không biết Kiều Mộ Trạch đã đoán ra cô định mua dì.

 

“Cô chắc chắn bây giờ cô ra ngoài được?” Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô, giọng điệu ám chỉ.

 

Trang Noãn Noãn lập tức cười đỏ cả mặt, anh biết rồi?

 

“Anh sẽ mua cho tôi à?”Trang Noãn Noãn cắn môi đỏ, có hơi mắt mặt hỏi.

 

“Gửi ảnh vào di động của tôi, bây giò tôi ra ngoài.” Nói xong, Kiều Mộ Trạch xoay người xuống lầu.

 

Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ vài giây, vừa phản ứng lại thì gửi ảnh cho anh, cô lập tức lên mạng tìm ảnh nhãn hàng cô.

 

Sáng sớm hôm sau, Trang Noãn Noãn nhận được một tắm thiếp mời online của Lam Sơ Niệm, thiết kế rất đáng yêu nhỏ nhắn.

 

Cô nằm trên giường nhìn cười một lát, rep lại một câu: “Sinh nhật vui vẻ Sơ Niệm.”

 

Sau khi gửi đi, Trang Noãn Noãn quyết định rời giường ra ngoài chọn một món quà sinh nhật cho Lam Sơ Niệm.

 

Lúc Trang Noãn Noãn chọn quần áo, cô do dự một lát lấy một chiếc áo kiểu màu lam nhạt, phối cùng một cái váy chữ A, mềm mại trong trẻo.

 

Chắt liệu của quần áo đắt tiền, đúng là đẳng cấp.

 

Trang Noãn Noãn chọn một bộ quần áo bình thường, hôm nay cô định một mình đi dạo phó.

 

Cô cũng không hi vọng Kiều Mộ Trạch còn trong nhà, cô nghĩ chắc là cô đi bộ hoặc là gọi xe.

 

Nhưng lúc cô vừa xuống cầu thang, đã nghe thấy giọng trầm thấp của người đàn ông đang gọi điện thoại. Cô không khỏi vui vẻ, hóa ra anh còn trong nhà.

 

Vậy anh có ra ngoài không? Có thể tiện đường đưa cô theo không? Trang Noãn Noãn bước xuống lầu, Kiều Mộ Trạch đang đứng ở cửa sổ sát đất nghe điện thoại, anh nghe tiếng bước chân phía sau, quay đầu nhìn cô một cái, nói lời kết thúc cuộc gọi.

 

Trang Noãn Noãn nhìn anh cât điện thoại đi, có điều, anh đang cúi đầu xem tin nhắn gì đó. Nghĩ tới chuyện ngại ngùng tối hôm qua, cô không khỏi xấu hỗ tới gần anh, đứng sau anh một lát, Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô: “Sao thế?”

 

“Kiều thiếu gia, lát nữa anh ra ngoài không?” Trang Noãn Noãn hỏi với vẻ mong đợi.

 

“Ừm.”

 

“Vậy anh có thể cho tôi đi nhờ một đoạn không, tôi chỉ cần đi tới chỗ có thể gọi xe là được.” Trang Noãn Noãn cần thận nói từng tí một, không muốn làm phiền anh nhiều.

 

Kiều Mộ Trạch cầm điện thoại di động, nói với cô: “Đi thôi.”

 

Trang Noãn Noãn không khỏi ngạc nhiên một hồi, đồng ý thoải mái thế sao? Cô vội cầm túi đuồi theo anh.

 

Nhưng cô không biết người đàn ông này đang chờ cô.

 

Bởi vì anh biết tối nay cô nhất định cũng tham gia tiệc tối của Lam Sơ Niệm, cô cần ra ngoài mua quà.

 

Ngồi vào trong xe thể thao của người đàn ông, Trang Noãn Noãn liền nghĩ ngay, tối nay phải tặng Lam Sơ Niệm cái gì đây?

 

Tặng cậu ấy túi đi, bình thường cậu ấy thích túi, cô vào trong cửa hàng túi xách chọn một món quà có tâm là được.

 

“Có phải đi mua quà không?” Một lát, người đàn ông bên cạnh thấp giọng hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1459


Trang Noãn Noãn không ngờ anh đoán trúng, cô gật gù: “Đúng vậy, đêm nay là sinh nhật Niệm Niệm, tôi muốn chọn phần quà cho cậu ấy.”

 

“Định đi đâu mua?”

 

“Đi tới trung tâm đi.” Trang Noãn Noãn nói, chỗ đó là nơi toàn hàng hiệu.

 

Kiều Mộ Trạch lúc lái xe khỏi cửa lớn biệt thự cũng không hề dừng xe mà đi thẳng vào trong dòng xe cộ.

 

Trang Noãn Noãn liếc mắt nhìn thử, có hơi ngượng ngùng nói: “Anh tiện đường không? Nếu không tiện, tôi đón xe là được.”

 

Kiều Mộ Trạch nhíu mày một cái: “Cô không sợ bị nhận ra sao?”

 

Trang Noãn Noãn lập tức cười nói: “Không sao đâu, tôi mang theo khẩu trang.”

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn thấy cô lấy khẩu trang trong túi ra, khóe miệng anh hiện ý cười, xe của anh nhanh chóng đi tới một hướng, hướng đi đó hơi chệch chỗ cần tới.

 

Trang Noãn Noãn cũng không nhận ra là hướng đi của anh không đúng, cô tìm trên mạng một vài túi nhỏ mới ra mắt của các thương hiệu. Đầu tiên là chọn mẫu mã, đỡ cho khi vào cửa hàng lại lúng túng, luống cuống tay chân.

 

“Đi ăn sáng trước đã.” Người đàng ông thấp giọng nói, xe thể thao đi tới hướng của nhà hàng ăn sáng cao cấp anh hay tới.

 

Trang Noãn Noãn cũng không ý kiến, dù sao bữa sáng cũng rất quan trọng.

 

Lúc ăn bữa sáng, Trang Noãn Noãn còn chưa chọn xong túi.

 

Kiều Mộ Trạch thấy cô nhìn điện thoại di động chằm chằm, híp mắt hỏi: “Cô cứ nhìn cái gì vậy?”

 

“Tôi tính tặng Sơ Niệm một cái túi, đang chọn kiểu dáng trên mạng, còn chưa tìm được.” Trang Noãn Noãn đáp thật, đặt điện thoại xuống, nhìn tới mức mỏi mắt rồi.

 

Kiều Mộ Trạch thấy cô phát sầu vì chọn quà, trong mắt hiện lên một vẻ trầm tư phức tạp.

 

Lúc ăn xong bữa sáng, Trang Noãn Noãn thấy chỗ này cách trung tâm không quá xa, lúc đi ra cửa, cô nói luôn: “Chỗ này cách trung tâm thương mại không xa lắm, tôi đi bộ qua là được.”

 

Kiều Mộ Trạch chau mày: “Cô đừng chạy linh tinh, lên xe.”

 

Trang Noãn Noãn cười, lấy trang bị trong túi ra, đầu tiên là đeo khẩu trang, lúc cô định lấy kính mắt, tay cô đột nhiên bị người đàn ông ngang ngược kéo lại.

 

Cô còn chưa phản ứng, cơ thể đã bị người đàn ông kéo mạnh về phía xe của anh.

 

Trang Noãn Noãn bị kéo về phía ghế phụ đằng trước, mặt anh hơi trừng lên, người đàn ông có chút không vui nói: “Còn cần tôi xin cô lên xe sao?”

 

“Không cần, cảm ơn anh.” Trang Noãn Noãn ngoan ngoãn ngồi vào.

 

Kiều Mộ Trạch cũng ngồi lên ghế lái ở phía khác, nỗ máy xe chạy khỏi bãi đỗ của nhà hàng ăn sáng.

 

Lúc này đầu óc Trang Noãn Noãn còn hơi mơ hồ, cúi đầu nhìn cánh tay vừa bị kéo chặt.

 

Da thịt còn chút cảm giác nóng bỏng, cô quay đầu liếc mắt nhìn gương mặt đẹp trai im lặng bên cạnh, ánh mắt chăm chú của người đàn ông. Cô cắn môi, đầu óc hơi loạn lên.

 

Có điều chỉ mười mấy phút sau, xe thể thao đã lái vào một nơi vô cùng xa hoa, bốn phía chạm trổ rường cột, chẳng qua là trang trí ở chỗ đỗ xe thôi, mà lối vào của bãi đỗ xe lại càng lộ ra vẻ xa hoa hơn.

 

Trang Noãn Noãn xem điện thoại tới nhập thần, mãi tới khi xe thể thao dừng lại cô mới ngẳng đầu nhìn quanh, vừa nhìn cô kinh ngạc thốt lên: “Đây là đâu?”

 

Trang Noãn Noãn tò mò hỏi người đàn ông bên cạnh.

 

“Xuống xe.” Kiều Mộ Trạch nói với cô, trực tiếp đầy cửa xuống Xe.

 

Trang Noãn Noãn hạ cửa xe xuống theo, nhìn quanh một vòng, hình như cô chưa bao giờ tới chỗ thế này. Hơn nữa xung quanh không có bảng hiệu mà cô quen thuộc.

 

“Đi vào với tôi.” Kiều Mộ Trạch đút một tay vào túi, đi về phía con đường đẳng trước.

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn không hiểu gì nhưng cô vẫn tò mò đi theo, dù sao thời gian còn sớm, cô có thời gian đi dạo cả ngày mà.

 

Ở ngoài cửa hàng trang trí trông bình thường, cô chỉ thấy một loạt từ tiếng Anh đọc không hiểu gì, vì vậy cũng không biết trong này có công việc làm ăn gì.

 

Mãi tới lúc cô đi tới, ở cửa trang phục cao cấp của nữ, cô mới biết đây là cửa hàng.

 

Một cửa hàng quần áo, giày, túi, tất cả trang phục nữ được làm riêng.

 

Hơn nữa trang trí ở chỗ này khiến người ta như đi vào một lâu đài thời thượng, tủ đều đính đá lam bảo, chỉ là để tôn lên một đôi giày da báo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1460


Ở trên quầy còn có lông chồn cao cấp chỉ để đặt vài cái túi kinh điển thời thượng.

 

Trang Noãn Noãn trợn mắt, chỗ này khiến cô hơi hoa mắt, nhưng chỗ này là nơi phụ nữ thích nhất.

 

Cô tin chắc giá cả cũng sẽ khiến cô kinh ngạc, dù cho cô có lấy hết tiền cũng không mua được một bộ đồ đi tiệc ở đây.

 

Trang Noãn Noãn thầm nghĩ, Kiều Mộ Trạch dẫn cô tới đây làm gì?

 

“Tiệc tối hôm nay, cô sẽ mặc vậy à?” Người đàn ông đi trước đột nhiên quay đầu đánh giá bộ váy của cô.

 

Trang Noãn Noãn lập tức trợn mắt nhìn, cúi đầu liếc nhìn quần áo của mình: “Có vấn đề gì không?”

 

“Không thích hợp.” Kiều Mộ Trạch nhận xét thẳng.

 

Khuôn mặt Trang Noãn Noãn lập tức đỏ lên: “Tôi thấy cũng được mà.”

 

“Đổi đi.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói, ngữ khí kiểu không cho phép chen lời.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đổi đi?

 

Lúc này một cô gái ăn mặc vô cùng trang trọng lịch sự đi ra: “Kiều tiên sinh, hoan nghênh đến xem.”

 

Kiều Mộ Trạch gật đầu nở nụ cười: “Chị Viên, cô gái này tối nay tham gia buổi tiệc sinh nhật, mong cô giúp đỡ.”

 

Chị Viên này nhìn sang, trong mắt thoáng lên ý cười đánh giá: “Được, tôi tình nguyện ra sức.” Nói xong, nói với Trang Noãn Noãn: “Mời cô đi bên này.”

 

“A, tôi…” Trang Noãn Noãn vốn dĩ không đồng ý, cô cấp thiết nhìn về phía người đàn ông, nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn đổi.”

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch khóa cô lại: “Nhất định phải đổi.”

 

“Tại sao?” Trang Noãấn Noãn không hiệu.

 

“Tôi không thích cô mặc bộ này.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch viết rõ hai chữ không đẹp.

 

Trang Noãn Noãn lập tức quẫn bách vô cùng, bị người đàn ông này đánh giá vậy, còn bị đả kích hơn người khác vài phần.

 

“Quần áo ở đây tôi mua không nỗi.” Trang Noãn Noãn nói thật với anh.

 

Kiều Mộ Trạch hơi nhíu mày kiếm: “Tôi sẽ trả.”

 

Trang Noãn Noãn bỗng nhiên nghẹn lại, có một sự tức giận ở trong lòng. Cô không khỏi xác thực hỏi: “Thật ư2”

 

“Cứ việc chọn thứ cô thích.” Kiều Mộ Trạch nói xong cất bước ngồi xuống ghê sofa thật ở bên cạnh, dường như có ý chờ cô.

 

Chị Viên bên cạnh cũng chờ một lúc, cô ấy lập tức hiểu ra giá trị của cô gái này trong lòng Kiều Mộ Trạch.

 

“Mời cô đi bên này.” Cô ấy nhẹ giọng nói.

 

Trang Noãn Noãn gật gù, chỉ là lúc cúi đầu nhìn quần áo của mình, cảm tháy rất đẹp mà. Cô không thấy chán một tí nào hét.

 

Theo chị Viên lên tầng 2 tới gian đồ tiệc tối, Trang Noãn Noãn lập tức nói với chị Viên: “Bà chủ, tối nay tôi đi tham dự một buồi tiệc cá nhân thôi, tôi không phải nhân vật chính vì vậy không cần quần áo xa hoa quá, đơn giản là được.”

 

“Cô cứ tin tưởng ánh mắt của tôi.” Chị Viên nói xong, lấy một bọc ra từ trong tủ treo quần áo xa hoa, tìm vài bộ đồ, bên cạnh còn có nhân viên phục vụ lại nhận đồ từ tay cô ấy.

 

“Cô à, phiền cô đi thử một lượt mấy bộ quần áo này đã, tôi thấy rất hợp với cô.”

 

Trang Noãn Noãn gật gù, lúc trợ lý đưa cô vào phòng thay đồ cô bắt đầu mặc thử.

 

Cô lấy một chiếc váy ngắn màu trắng tinh khiết mặc vào, chất vải vô cùng mềm mại, thêm vào những thiết kế sang trọng, đơn giản mà khiến người ta kinh ngạc.

 

Lúc cô đi ra, chị Viên lại cầm một cái dây thắt eo màu vàng tới, giúp cô đeo thắt lưng vào. Bỗng nhiên như là điểm mắt rồng vậy, khiến bộ trang phục liền mang vẻ xa hoa mềm mại, toát ra phong phạm của đồ cao cấp.

 

Trang Noãn Noãn tự nhìn mình trong gương, quả nhiên ăn mặc khiến người ta tăng lên không chỉ một bậc.

 

“Cô là Trang Noãn Noãn tiểu thư à. Có thể gặp được cô thật vui quá.” Chị Viên cười nói.

 

Mà nhân viên phục vụ bên cạnh cũng rất kích động.

 

Trang Noãn Noãn ngắn ra, không ngờ mình sẽ bị nhận ra, cô cười gật gù: “Đúng, là tôi.”

 

“Cái váy này, Trang tiểu thư có muốn thử thêm vài kiểu khác nữa không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1461


“Được.” Trang Noãn Noãn đáp một câu. Cô lại thử một chiếc đầy ngôi sao, cũng vô cùng đẹp, cô thử tổng cộng ba chiếc, cô chỉ lấy chiếc đầu tiên.

 

Chị Viên mời cô tới phòng trang điểm, bình thường Trang Noãn Noãn ra ngoài rất ít khi chăm sóc mái tóc dài. Bây giờ chị Viên đang thay cô xử lý mái tóc dài, tóc của cô chất mềm mại, không nhiều không ít, ánh sáng tỏa ra bóng mượt.

 

Cô ấy kiên trì cuộn tóc tầng lớp rõ ràng cho cô, lộ ra gương mặt nhỏ hình quả trứng trắng nõn của cô. Từ cô gái nhỏ trong trẻo đã biến thành khí chất cao quý.

 

Trang Noãn Noãn rất cảm ơn sự chăm sóc cẩn thận của chị Viên, ngay cả trang điểm, cô ấy cũng chọn những phục sức rất đơn giản cho cô. Lông mày mảnh, một đôi mắt đẹp, dưới lớp make mỏng nhẹ, bỗng nhiên toát ra thần thái mê người. Đôi mắt sáng liếc nhìn, thoa lên đôi môi màu đỏ tự nhiên, vô cùng tươi nhuận.

 

Sau một hồi trang điểm, quả nhiên Trang Noãn Noãn có thêm sự thần thái và rạng rỡ.

 

Ẵ Nói không quá nhưng cả người cô đêu toát lên vẻ xinh đẹp.

 

Thời gian cũng chỉ vừa mười một giờ rưỡi. Trang Noãn Noãn À .a Ấ À :À ^ ` À ,. À câm túi xuông tâng, Kiêu mộ Trạch vừa hay quay vê phía câu thang, ánh mắt anh nhìn lên, liền trông thấy một cô gái thần thái ngập tràn.

 

Mặc dù cô vẫn mang nét mặt đơn thuần đó thế nhưng càng hút mắt người ta hơn.

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch lộ vẻ kinh ngạc, giấu sâu trong đôi mắt, đứng dậy vẻ mặt không biến sắc, khóe môi nhếch lên nụ cười hài lòng.

 

“Như vậy mới thích hợp buổi tiệc tối hôm nay.” Người đàn ông khen một câu.

 

Trang Noãn Noãn có hơi ngại ngùng đi tới cạnh anh, dưới ánh nhìn của anh, cô cúi đôi mắt vẫn đang nhìn quanh xuống, vẻ thẹn thùng hiện ra.

 

“Đi thôi, đi ăn cơm trưa với tôi.” Kiều Mộ Trạch nói xong lấy hai cái túi đã chuẩn bị bên cạnh theo.

 

Lúc này Trang Noãn Noãn cầm quần áo của cô, hơi ngạc nhiên nhìn hai cái túi anh cầm, anh cũng mua cái gì à?

 

Vừa nãy cô hỏi chị Viên bộ này bao nhiêu tiền nhưng chị Viên cười không nói.

 

Nhưng cô biết quần áo ở đây rất đắt. Chắc chắn không thể so với quần áo trong thương hiệu khác, chỗ này là làm riêng, có thể toàn cầu cũng chỉ có vài món.

 

Trang Noãn Noãn ngồi vào xe, quay đầu nhìn hai cái túi người đàn ông đặt phía sau: “Anh mua đồ gì à2”

 

Kiều Mộ Trạch vừa toa nhã lái xe, vừa nói với cô: “Đây là quà tặng cho Lam tiểu thư tối nay.”

 

Trang Noãn Noãn nghĩ tới quà lập tức nghĩ ra cô còn chưa mua xong. Đang nghĩ xem chiều tới đâu mua, người đàn ông bổ sung một câu: “Trong đó có một phần chuẩn bị giúp cô.”

 

Trang Noãn Noãn đột nhiên kinh ngạc ngẳng đầu: “Chuẩn bị giúp tôi?”

 

Kiều Mộ Trạch đáp một câu: “Không phải cô khó chọn sao? Túi ở đây chắc Lam tiểu thư sẽ thích.”

 

“Không được, đây là quà tôi tặng Sơ Niệm, phải do tôi tự mua.”

 

Trang Noãn Noãn thấy như vậy vốn dĩ không tính là tắm lòng của cô.

 

Kiều Mộ Trạch nhíu mày nói: “Ai mua đều như nhau cả, chỉ cần cô tặng thì là tâm ý của cô.”

 

“Xin lỗi, tôi không cần, anh cứ trả về cửa hàng đi.” Trang Noãn Noãn không thể nhận ý tốt này của anh được, gương mặt đẹp trai của Kiều Mộ Trạch lập tức sầm đi vài phần: “Tôi đã mua thì không bao giờ trả về cửa hàng.”

 

“Vậy… vậy anh đưa cho người khác cũng được.” Trang Noãn Noãn có lòng nghĩ giúp anh.

 

“Tôi không muốn tặng túi cho người khác giới.” Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô một cái, lạnh nhạt đáp.

 

Trang Noãn Noãn bị anh nghẹn lời không biết nói gì rồi.

 

Cô nghĩ một lát nói: “Vậy không thì tôi bán trên mạng giúp anh?

 

Có thể có người sẽ mua.”

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch đột nhiên trừng cô, sự không vui hiện rõ: “Túi là để cho, cô tự đi mà xử lý, tặng người ta hay vứt đi đều là chuyện của cô.”

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, chưa bao giờ gặp chuyện ép nhận quà thế này. Tuy là fan của cô tặng quà cho cô nhưng chỉ thường là đồ ăn với hoa, búp bê gì đó. Còn túi hàng có giới hạn này cô nào dám nhận?

 

“Túi bao nhiêu tiền? Tôi mua vậy, mua rồi tặng cho Sơ Niệm.”

 

Trang Noãn Noãn hết cách chỉ có thể làm vậy thôi.

 

Kiều Mộ Trạch có hơi giận, nói thẳng: “Ba triệu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1462


“Hả, mắc thế?” Trang Noãn Noãn sợ hết hồn.

 

Kiều Mộ Trạch như tìm ra thú vui khi trêu cô: “Cô trả tiền mặt hay chuyển khoản?”

 

“Tôi…”

 

Trang Noãn Noãn bị dọa tới mức không nói được gì, đôi mắt to chớp chớp: “Hay là trả về cửa hàng đi, tôi mua không nỗi.”

 

Kiều Mộ Trạch bỗng thấy buồn cười, không còn cách nào ngoài việc nói: “Đùa cô thôi, túi ba vạn, lát nữa cô chuyển cho tôi là được.”

 

“Ba vạn thôi sao? Thật hả, anh không lừa tôi chứ?” Chỗ tiền này Trang Noãn Noãn còn trả được, nêu túi đẹp thì cũng lãi.

 

“Lừa cô thì có thể được ăn cơm hả?” Kiều Mộ Trạch tức tối hỏi.

 

“Tôi có thể xem không.”

 

“Tự xem đi.”

 

Trang Noãn Noãn lập tức lấy túi từ ghế sau, lấy cái túi đựng túi xách, cô mở túi ra cần thận. Bên trong túi lấy ra một cái túi nhỏ vô cùng xinh xắn, màu sắc là màu xanh lam Sơ Niệm thích, hơn nữa bên trên còn có kim cương, viên nào cũng óng ánh sáng lấp lánh, thiết kế rất đẹp.

 

“Thật đẹp quá, Sơ Niệm nhất định sẽ thích. Tôi lấy, lát nữa tôi chuyển tiền cho anh.” Trang Noãn Noãn vô cùng hài lòng với món quà này, nghĩ thầm, Sơ Niệm nhất định cũng sẽ thích.

 

Nhưng cô không biết, giá đúng của cái túi này là giá ban đầu Kiều Mộ Trạch nói.

 

“Cơm trưa tôi mời anh.” Trang Noãn Noãn nhận đồ của anh, cô thấy nên mời anh bữa cơm cảm ơn.

 

Kiều Mộ Trạch không từ chối, cũng không nhát định phải để cô mời, có điều nếu như vậy cô an tâm, sao anh phải từ chối?

 

Hơn nữa, đáp lễ thì sau này dù đưa cô quà gì cô cũng nhận thoải mái hơn chút.

 

Kiều Mộ Trạch chọn phòng ăn, lần này anh không chọn nơi đắt quá mà nằm trong phạm vi đủ sức của cô.

 

Chiều muộn, sinh nhật của Lam Sơ Niệm, có ba mươi người, dường như nhân viên công ty Chu Đào đều được mời. Lam Sơ Niệm là người quen biết tốt, vì vậy người tiếp xúc với cô đều có thể làm bạn cô.

 

Vì tiệc rượu tối nay mà Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni đều chuẩn bị cần thận, họ cũng không nghĩ tới sẽ cướp tiếng của nhân vạt chính. Thế nhưng họ thật sự mặc bộ đồ đẹp nhất hôm nay, bởi vì đêm nay người đàn ông họ thích đều có mặt.

 

Diệp Mạn Ni hiếm khi được lại gần Kiều Mộ Trạch, sao có thể không thể hiện mặt đẹp nhất ra? Đêm nay cô ta chọn váy dạ hội quây ngực, khoe vẻ đẹp nhất của mình ra.

 

Cô ta tin là đàn ông đều thích phụ nữ đầy đặn, mà đêm nay không ai có thể ngăn trở được cô ta.

 

Lâm Thiến cũng dốc sức trang điểm. Cô ta phải lưu lại một ấn tượng đẹp với Lam Thiên Hạo. Đêm nay nếu có đoạn khiêu vũ, cô ta nhất định phải thành bạn nhảy của Lam Thiên Hạo.

 

Lam trạch, Lam Sơ Niệm cũng chuẩn bị một bộ váy, là chiếc lễ phục nửa như váy cưới vô cùng đẹp đẽ thanh thuần, phối cùng vẻ ngoài trong sáng như công chúa của cô, vô cùng thích hợp.

 

Người Lam gia cũng đã chuẩn bị cho tiệc tối sinh nhật của cô Vô cùng rộn ràng.

 

Lam Thiên Hạo cũng chuẩn bị một phần quà bí mật. Lam Sơ Niệm cũng nhận được điện thoại của anh hai Lam Thiên Thần, quà của anh đã vừa hay về nước, rất nhanh thôi là cô sẽ nhận được.

 

Buổi chiều, Trang Noãn Noãn được Kiều Mộ Trạch đưa đến một quán cà phê cao cấp gần công ty anh để giết thời gian, anh phải đến công ty giải quyết một số việc, 5 giờ chiều mới đến đón cô đi đến địa điểm tổ chức tiệc.

 

Trang Noãn Noãn ngôi trong quán cà phê. Ở đây không có máy tay săn ảnh, cũng không có người hâm mộ làm phiền, cô lặng lẽ cầm một cuốn sách để đọc, thoáng chốc đã đến năm giờ.

 

Cô nhận được cuộc gọi từ Lam Sơ Niệm, cậu ấy và gia đình đã đến khách sạn để bố trí tiệc sinh nhật tối nay, bảo bọn cô đến sớm một chút.

 

Tiệc sinh nhật tối nay là một bữa tiệc riêng tư, người đến tất cả đều là nhân viên trong công ty, cũng đã quen biết nhau cả rồi, bữa tiệc này họ cùng nhau tụ tập vui chơi.

 

Trang Noãn Noãn liếc nhìn thời gian trên điện thoại, đã là năm giờ rưỡi, trong lòng không khỏi có chút gấp gáp, Kiều Mộ Trạch có phải rất bận không? Nếu vậy thì cô phải sang đó trước thôi.

 

Khi cô đứng dậy, đi về hướng cửa, một người đàn ông mặc vest xanh sẫm bước tới, đôi chân dài và bước đi tao nhã của anh lộ ra vẻ đoan trang lại lười biếng.

 

Trang Noãn Noãn nhìn người đàn ông đang đi về phía mình, cô mỉm cười nói: “Kiều thiếu gia, anh đến rồi.”

 

*Cô muốn bây giờ sang đó, hay là đợi thêm chút nữa?” Kiều Mộ Trạch hỏi cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1463


“Tôi muốn đi bây giờ, bọn Sơ Niệm đã sang đó cả rồi. “Trang Noãn Noãn nói.

 

*Đi thôi! Kiều Mộ Trạch đưa cô đến đó, nhưng anh thì sẽ không sang sớm như vậy, anh vừa hay có thể về phòng riêng của mình ở khách sạn nghỉ ngơi một chút.

 

Trong xe của Kiều Mộ Trạch, Trang Noãn Noãn không khỏi cảm thấy lo lắng, cô có chút sợ một lát mình sẽ đụng phải người trong công ty, nếu họ nhìn thấy cô ngồi xe của anh đến thì chắc chắn sẽ hiểu lầm.

 

Xe của Kiều Mộ Trạch lái vào bãi đậu xe ngoài trời trước khách sạn, ngay khi xe dừng lại, Trang Noãn Noãn đang định đẩy cửa xuống xe thì một chiếc xe thương mại chạy tới, dừng lại ngay đối diện chiếc xe thể thao của anh.

 

Trang Noãn Noãn vừa mới đặt hai chân bước xuống đất đã bị doạ sợ mà thu chân vào lại trong xe, hơn nữa còn vội vàng đóng cửa xe lại.

 

Kiều Mộ Trạch cũng đang định xuống xe thì thấy vẻ mặt của cô, anh liền nheo mắt nhìn cô.

 

Anh nhìn thấy Trang Noãn Noãn khẩn trương cầm lấy chiếc túi trên tay lên che trước mặt, không cho những người xuống từ xe thương mại nhìn thấy cô.

 

Kiều Mộ Trạch không khỏi ngồi lại, có vẻ như người ngồi trong chiếc xe thương mại đối diện là người cùng công ty với cô.

 

“Sao vậy? Bị truyền scandal với tôi ra làm cô mát mặt à?” Kiều Mộ Trạch không biết tại sao lại cảm thấy có chút khó chịu.

 

Trang Noãn Noãn vẫn tiếp tục che mặt, trả lời anh: “Không phải là mất mặt hay không mắt mặt, mà là giữa chúng ta rõ ràng trong sạch như vậy. Tôi không muốn vì tôi mà làm tổn hại danh tiếng của anh.”

 

Trang Noãn Noãn đang bảo vệ anh cơ đấy!

 

Kiều Mộ Trạch ngạc nhiên.

 

“Anh đừng lo, một thời gian nữa, tôi sẽ đích thân nói rõ mối quan hệ của chúng ta với giới truyền thông.” Trang Noãn Noãn lại nói thêm một câu.

 

Cô không hề biết sắc mặt của người đàn ông đang u ám đi vài phần, có chút khó coi.

 

Sau khi nhóm người trong công ty cười nói rôm rả rời đi, Trang Noãn Noãn vội vàng bước xuống xe, cầm lấy túi quà từ ghế sau xuống, nói với người đàn ông: “Tôi vào trước đây, lát nữa gặp anh ở bữa tiệc nha.”

 

Nói xong, bóng dáng mảnh mai của cô lon ton chạy đi, như thể sợ sẽ bị dính líu quan hệ gì với anh vậy.

 

Kiều Mộ Trạch trừng lớn mắt, cắn chặt đôi môi mỏng, anh có chút không vui.

 

Trang Noãn Noãn chạy vào trong đại sảnh thì lập tức nhìn thấy một tắm biển nhắc nhở rất ấm áp, trên đó có viết “bữa tiệc sinh nhật của Lam Sơ Niệm ở phòng tiệc tầng 6”, may mắn thay, Trang Noãn Noãn không đụng phải người của công ty. Cô bám thang máy, bước vào và ấn tầng số sáu.

 

Một lúc sau, Kiều Mộ Trạch đưa chiếc túi cho quản lý của khách sạn, bảo anh ấy gửi cho Lam Sơ Niệm, và gửi lời chúc phúc của anh đến cho cô. Sau đó anh trở về phòng nghỉ ngơi.

 

Trang Noãn Noãn bước vào sảnh tiệc và nhìn thấy khung cảnh tiệc sinh nhật rất đẹp và ấm áp, Lam Sơ Niệm rất thích màu xanh lam, vì vậy toàn bộ sảnh tiệc chỉ toàn là màu xanh lam, hoa hồng xanh, trang trí sân khấu màu xanh, bong bóng xanh, còn có chữ happy birthday màu xanh được dán trên tường.

 

“Noãn Noãn, cậu đến rồi.” Lam Sơ Niệm tươi cười chào đón Trang Noãn Noãn, hôm nay cô mặc một bộ dạ hội màu trắng, mái tóc uốn kiểu công chúa, còn đeo một chiếc băng đô đính đá, trông rất xinh đẹp.

 

“Sơ Niệm, cậu thật đẹp!” Trang Noãn Noãn khen ngợi.

 

Lam Sơ Niệm lùi lại một bước, cân thận nhìn cô, sau đó ngưỡng mộ nói: “Noãn Noãn, cậu cũng rất quyến rũ mài! Chiếc váy này thật đẹp, cậu mua ở đâu vậy?”

 

Trang Noãn Noãn chột dạ cười cười nói: “Mình mua ở một cửa hàng.”

 

“Vậy thì mắt nhìn cậu cũng thật tốt, cậu phối đồ như vậy thật quá hoàn hảo đi.”

 

Trang Noãn Noãn cầm túi giấy trong tay: “À, đây là quà sinh nhật cho cậu, là một chiếc túi xách nhỏ, mình hy vọng cậu sẽ thích nó.”

 

“Đồ cậu tặng tất nhiên mình sẽ thích rồi.” Lam Sơ Niệm nhận lấy túi quà, kéo cô đi: “Đi thôi, mình dẫn cậu đi làm quen với ba mẹ mình.”

 

Trang Noãn Noãn cười đi theo cô, đi tới trước mặt ba mẹ Lam, hai người từ lâu đã biết Trang Noãn Noãn là chị em tốt nhất của con gái, vậy nên họ đối với cô rất khách khí, cũng rất thích cô.

 

Chu Đào cũng đã đến đây sớm, anh là một người giao tiếp rất tốt, giúp cho bầu không khí ở đây luôn rất tốt, Lam Thiên Hạo không có ở đây vì anh đã đi sắp xếp đồ ăn cho tối nay.

 

Khoảng sáu giờ rưỡi, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cùng nhau đến, hai người họ sửa soạn trang điểm rất lâu, ăn mặc vô cùng lộng lẫy.

 

“Sơ Niệm, sinh nhật vui vẻ.” Hai người tặng quà xong, đồng thời nhìn về phía Trang Noãn Noãn bên cạnh, đánh giá cô.

 

Bọn họ vốn tưởng là Trang Noãn Noãn sẽ ăn mặc đơn giản, nhưng không ngờ lúc nhìn sang lại thấy cô ăn mặc không hề quá lộng lẫy, nhưng lại để lộ ra vẻ quyến rũ mê người, đặc biệt là chiếc váy trên người cô không giống là đồ của một nhãn hiệu thông thường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1464


Có điều, Trang Noãn Noãn ăn mặc như vậy cũng không thể làm lu mờ các cô.

 

“Mạn Ni, A Thiến mau đến đây ngồi đi! Bữa tối sắp lên rồi.” Lam Sơ Niệm nói với họ.

 

Lâm Thiến lập tức hưng phấn nhìn về phía một đôi vợ chồng trên bàn chính: “Sơ Niệm, đó là ba mẹ của cậu sao? Mình có thể đi qua chào hỏi bọn họ không?”

 

“Tất nhiên là có thể!”

 

“Mình đi với cậu.” Diệp Mạn Ni không muốn thát lễ.

 

Lam Sơ Niệm đi cùng bọn họ sang chào hỏi ba mẹ, bà Lam nhìn thấy cách ăn mặc của hai người bọn họ, ngoài mặt không nói gì nhưng trong lòng vẫn thầm nhíu mày, có chút không vui.

 

Rõ ràng là sinh nhật của con gái bọn họ, thế mà hai cô gái cùng nhóm nhạc này lại ăn mặc lộ liễu, khoa trương như vậy.

 

Một người mặc váy dạ hội cúp ngực, người kia mặc váy dạ hội xẻ tà, cả hai đều ăn mặc vô cùng hở hang.

 

Tuy nhiên, hôm nay là sinh nhật của con gái nên bọn họ cũng không tính toán nữa.

 

Một lúc sau, Lam Thiên Hạo bước vào, anh vô cùng hoàn hảo trong bộ vest trắng.

 

Anh giống như bạch mã hoàng tử vậy. Khi anh đứng bên cạnh Lam Sơ Niệm, thực sự khiến cho người ta có ảo giác, như thể họ là một đôi tình nhân vậy. Nhưng những người có ảo giác này đã nhanh chóng xua tan ý nghĩ của mình.

 

Vì họ là anh em của nhau mà!

 

Ở trên bàn, Diệp Mạn Ni không khỏi tò mò nhìn Trang Noãn Noãn, hôm nay tâm tình cô ta rất tốt, giọng nói cũng thân thiết hơn: “Noãn Noãn, cô tặng Sơ Niệm quà gì vậy?”

 

“Một chiếc túi xách nhỏ.” Trang Noãn Noãn mỉm cười.

 

“Tôi đã tặng cho cậu ấy một chiếc vòng cổ.” Lâm Thiền nói một cách đầy đắc ý, còn nhẹ nhàng vứt thêm một câu: “Mười mấy vạn lận đó”

 

“Còn tôi tặng một bộ mỹ phẩm, cũng trị giá vài vạn đấy!”

 

“Trang Noãn Noãn, cậu thì sao? Bao nhiêu tiền đấy?” Lâm Thiến nghiêng người hỏi, cô muốn so sánh một chút.

 

Trang Noãn Noãn có sao nói đấy: “Hơn ba vạn.”

 

“Vậy cũng không tệ! Sơ Niệm là chị em tốt của chúng ta, quà tặng không được rẻ quá đâu.” Lâm Thiến có chút tự hào nói.

 

Ước mơ của cô ta chính là sau này có thể làm Lam phu nhân, vậy nên cô ta nhất định phải lấy lòng cô em chồng nhỏ này.

 

Lúc này, Lam Sơ Niệm đi tới, cười nói: “Bây giờ chúng ta đi đến đại sảnh bên cạnh dùng bữa tối đi! Ăn xong sẽ trở lại mở tiệc.”

 

“Được! Đi thôi!” Ánh mắt Lâm Thiền len lén nhìn Lam Thiên Hạo.

 

Bộ đồ màu trắng của anh, dưới ánh đèn, dường như toát ra một vằng sáng bạc, anh chính là bạch mã hoàng tử thật sự.

 

Diệp Mạn Ni đột nhiên vươn tay kéo lấy tay Lam Sơ Niệm, ghé vào tai cô nói nhỏ: “Sơ Niệm, Kiều Mộ Trạch có đến không?”

 

Lúc nãy Lam Sơ Niệm cũng đã hỏi anh cả của cô, bởi vì cô đã nhận được quà từ Kiều Mộ Trạch, nhưng lại không thấy anh đâu.

 

“Anh ấy đã đến rồi, chỉ là đang nghỉ ngơi trong khách sạn của anh ấy thôi, có lẽ vào tiệc tối anh ấy sẽ đến!” Lam Sơ Niệm nói với cô ta.

 

Trong mắt Diệp Mạn Ni lóe lên vẻ vui mừng: “Thật vậy sao?

 

Cậu chắc chứ?”

 

“Mình đã hỏi anh cả rồi.” Lam Sơ Niệm gật đầu.

 

Diệp Mạn Ni hạnh phúc đan tay vào nhau, cô ta rất hy vọng đêm nay sẽ có một lần va chạm tình tứ với anh.

 

Trang Noãn Noãn lúc này đang trò chuyện với một vài trợ lý, còn có một vài người chuyên viết lời bài hát. Cô đang hỏi họ một số kinh nghiệm viết lời bài hát.

 

Bữa tối là tiệc buffet rất phong phú, mọi người bắt đầu thưởng thức bữa tối, ba mẹ Lam cũng rất niềm nở với nhân viên công ty, mọi người ai ai cũng vui vẻ tận hứng.

 

Lam Thiên Hạo đang ngồi bên cạnh ba mẹ, Lam Sơ Niệm nhìn thấy Trang Noãn Noãn đã ngồi với đám người trợ lý, thì cô cũng đi qua ngồi bên cạnh ba mẹ mình. Lúc này, Lâm Thiến bước đến hỏi: “Sơ Niệm, mình có thể ngồi với cậu không?”

 

“Đương nhiên là được!” Lam Sơ Niệm gật đầu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom