Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2601


Chương 2601:

 

Nhà họ Có.

 

Gần đây tâm trạng cậu nhóc không tốt, Hồng Mỹ San cũng lấy làm lạ, tuổi có chút éc thế thì có thể buồn rầu chuyện gì được kia chứ?

 

“Tiểu Mục, có chuyện gì cháu cứ nói với bà nội đi này, có phải cháu có nhớ mẹ rồi không?” Hồng Mễ San đoán.

 

“Bà nội, dì Hứa đó có thật là mẹ cháu không? Chính dì ấy sinh ra cháu sao?” Cậu nhóc ngẳng đầu hỏi.

 

Hồng Mỹ San nghe vậy thì sửng sốt, bà không thể giải thích cặn kế cho. thằng bé chuyện mang thai hộ được. Bà rất biết ơn, vì khi con trai bà hôn mê bắt tỉnh, Hứa An An không cần danh phận lại tình nguyện cung cấp trứng cho họ để sinh ra người thừa kề.

 

Bà cười nói: “Dĩ Mục, dù sao thì cháu cũng là do mẹ và ba của cháu sinh ra và họ đều là những người thân yêu nhất của cháu.”

 

Cậu nhóc cũng không hỏi nữa, gật gù: “Dạ..”

 

“Dĩ Mục, cháu có muốn sống chung với mẹ cháu không?

 

Chỉ cần cháu muốn, cô ấy có thể chuyển đến sống chung với cháu, chăm sóc cho cháu bắt cứ lúc nào.”

 

Trong tâm trí của Cố Dĩ Mục lúc này lại hiện ra một khuôn mặt khác đang mỉm cười dịu dàng với cậu. Cậu muốn người sống chung với mình là chị gái xinh đẹp này cơ!

 

“Ban nãy mẹ cháu gọi điện đến bảo chúng ta sẽ cùng nhau tham dự buổi tiệc lần này, đến lúc đó mẹ cháu cũng ở đó, cháu phải ngoan ngoãn bồi dưỡng tình cảm với mẹ cháu đấy.”

 

“Nếu dì ấy thật sự là mẹ cháu, vậy thì cháu bằng lòng sống chung với dì ấy.” Cậu nhóc ngoan ngoãn nói.

 

“Dĩ Mục, trên đời này chỉ có mẹ cháu mới có thể hét lòng yêu thương cháu. Vậy nên cháu phải yêu thương mẹ, không được làm mẹ đau lòng, biết chưa?” Hồng Mỹ San nhẹ nhàng khuyên nhũ cậu bé.

 

Cậu nhóc gật đầu nói: “Dạ, cháu biết rồi.”

 

Vậy thì cậu phải quên chị gái xinh đẹp kia đi, thử chấp nhận mẹ mình thôi.

 

Hồng Mỹ San cũng cảm thấy rất đau lòng khi từ nhỏ cháu trai của bà đã không có mẹ. Thực ra năm đó bà đã muốn đón Hứa An An đến đây ở, nhưng con trai bà lại rất bài xích. Dù sao sự việc này chưa được sự đồng ý của anh, trong lúc anh hôn mê thì anh và Hứa An An đã có một đứa con.

 

Bây giờ đứa trẻ càng ngày càng lớn, để con trai mình phát triển tâm lý bình thường, con trai bà cũng không thể không cân nhắc đến việc chấp nhận Hứa An An.

 

Mà đây cũng là chuyện mà bà muốn thấy nhát.

 

Thời gian trôi thật nhanh, Hứa Tâm Duyệt ở cùng với ba mẹ, chớp mắt đã đến thứ bảy. Hai ngày qua, Bùi Hoa và Bùi Thần Hạo vẫn luôn bận rộn chuẩn bị cho bữa tiệc.

 

Người tham gia bữa tiệc lần này đều là bạn bè, người thân thiết với nhà họ Bùi, khoảng 100 người sẽ đến tham gia.

 

Buổi sáng, Bùi Hoa đã đón mẹ con Thiệu Cô đến nhà ăn cơm, nghỉ ngơi lại nhà họ Bùi đợi đến buổi tiệc tối.

 

Thiệu Cô và bà cụ đều rất vui mừng, nhờ có Hứa Tâm Duyệt mà lúc còn sống họ mới có thể tham gia một bữa tiệc lớn như vậy, thật sự là vô cùng hãnh diện.

 

Vào buổi chiều, trang phục dạ hội của Hứa Tâm Duyệt đã được giao đến, còn có chuyên viên trang điểm và nhà tạo mẫu riêng đến trang điểm và làm tóc cho Hứa Tâm Duyệt.

 

Đến khoảng bốn giờ, cô gái trong gương đã biến thành một cô công chúa vô cùng cao quý, cô khoát lên mình chiếc váy trắng tinh khiết, tôn lên làn da trắng ngần như: tuyết và ngũ quan đẹp như tranh vẽ của cô.

 

Vẻ đẹp của Hứa Tâm Duyệt thuộc nét đẹp dịu dàng, không có tính công kích, đôi mắt cô long lanh hút hồn người đối diện.

 

Thiệu Cô và bà cụ đang ngồi trong phòng khách ăn điểm tâm, uống trà chiều. Khi họ ngước mắt nhìn lên thì thấy trên cầu thang có một bóng dáng trắng ngần đang duyên dáng bước xuống.

 

Họ trừng lớn mắt, không dám tin nhìn cô gái đang đi xuống cầu thang, đây thực sự là Tâm Duyệt mà họ đã nuôi nắng từ nhỏ đến lớn sao? Đây rõ ràng là nàng công chúa xinh đẹp bước ra từ trong phim điện ảnh mà.

 

Bùi phu nhân và chồng cũng nhìn nhau, họ đã mong chờ cảnh tượng này bao nhiêu năm, cuối cùng thì con gái của họ cũng quay về rồi.

 

Bùi Hạo Thần cười nói: “Sau này lúc em gái gả đi, chắc chắn ba mẹ sẽ không nỡ đâu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2602


Chương 2602:

 

“Mẹ thực sự không nỡ gả con bé đi đâu!” Bùi phu nhân than thở nói.

 

Nếu con gái không gặp được người đàn ông tốt, Bùi phu nhân cũng không đành lòng gả con đi. Bà còn chưa yêu thương con gái mình đủ thì sao có thể để người khác bắt nạt cô chứ?

 

Thiệu Cô ở bên cạnh cũng không khỏi thầm cảm thán, cuối cùng cũng có người để cho Tâm Duyệt dựa vào, không để cho con bé chịu oan chịu khổ nữa. Nếu không, khi đối mặt với bọn người nhà họ Hứa, mẹ con Thiệu Cô cũng không có cách nào bảo vệ được cô.

 

Hứa Tâm Duyệt ngượng ngùng bước xuống: “Ba, mẹ, bà ngoại.”

 

“Em gái, tối nay chắc chắn em sẽ làm tất cả mọi người kinh diễm đấy.” Bùi Thần Hạo cười nói.

 

Hứa Tâm Duyệt mỉm cười: “Anh, anh đừng chọc em mà, em đang căng thẳng lắm đây!”

 

“Có gì đâu mà căng thẳng chứ? Người đến đây tối nay đều là bạn của ba mẹ. Họ nhát định rất muốn làm quen với em.”

 

“Lúc Tâm Duyệt còn nhỏ, người qua đường ai cũng khen con bé xinh đẹp.” Bà cụ ở bên cạnh nói.

 

Bùi phu nhân cũng thầm thấy tự hào, bà cũng rất biết ơn vì hai mẹ con Thiệu Cô đã yêu thương chăm sóc cho con gái bà từ khi còn nhỏ, đôi khi nghèo khó không quan trọng mà điều quan trọng là gia đình hài hòa và yêu thương lẫn nhau.

 

“Lúc Tâm Duyệt chào đòi, lúc hộ sĩ ôm con bé ra thì nói rằng con bé là đứa trẻ xinh đẹp nhất được sinh vào ngày hôm đó.” Bùi Hoa cũng mỉm cười nói.

 

Nhận được lời khen không ngớt vậy khiến Hứa Tâm Duyệt vô cùng xấu hổ, ngồi xuống cạnh mẹ, như một đứa trẻ đang làm nũng vậy.

 

“Được rồi, đã hơn bốn giờ rồi, chúng ta mau xuất phát đi đến khách sạn thôi!” Bùi Thần Hạo nói.

 

Mấy vị tài xế của nhà họ Bùi chở bọn họ đến khách sạn.

 

Bùi phu nhân kéo tay Hứa Tâm Duyệt ngồi cùng một xe với bà, dường như bà ngắm cô bao nhiêu cũng ngắm không đủ.

 

“Mẹ ơi, tối nay có nhiều người lắm không ạ?”

 

“Khoảng một trăm khách mời thôi, con đừng lo lắng quá, ba mẹ rất muốn thông báo với mọi người chuyện con đã trở lại.”

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Dạ.”

 

Cô chỉ là hơi khẩn trương, tối nay cô là nhân vật chính của bữa tiệc, từ đó cô chưa bao giờ làm nhân vật chính cả.

 

Lúc này, ở dinh thự nhà họ Hứa.

 

Hứa An An nghe nói gia đình Cố Thừa Tiêu sẽ có mặt ở bữa tiệc thì rất vui mừng, hơn nữa con trai của cô ta cũng sẽ được dẫn đến đó. Như vậy thì mọi người ở bữa tiệc đều sẽ biết con trai của Có Thừa Tiêu chính là con của cô ta, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Có thị.

 

Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn.

 

“Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã.

 

Lâm Tịnh Nhã cũng muốn mau chóng đến đó nói chuyện với bên thông gia, bà ta mau chóng gọi điện cho tài xế, bảo anh ta ngay lập tức chuẩn bị xe lên đường.

 

Hứa Đào Dương đi từ công ty sang, hai mẹ con cô ta đi riêng một xe, Hứa An An tràn đầy mong đợi.

 

“Có chút kỳ lạ, không phải nhà họ Bùi mới tổ chức tiệc từ thiện rồi sao? Sao tự nhiên lại tổ chức tiệc cá nhân vậy?”

 

“Mẹ, có gì đâu mà lạ chứ. Nhà họ Bùi là đại gia tộc có cơ: nghiệp nỗi tiếng nhất trong nước mà. Được nhân dịp này gặp Thừa Tiêu con đã rất vui rồi.” Hứa An An nói.

 

“Đương nhiên mẹ cũng rất mừng, nhưng mà mẹ cảm thấy thực lực của nhà họ Bùi này cũng mạnh thật đấy.” Lâm Tịnh Nhã đồ ky nói.

 

Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước.

 

Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong.

 

Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2603


Chương 2603:

 

“Thừa Tiêu, con làm việc xong chưa đấy? Đừng đến muộn bữa tiệc tối nay đấy!”

 

“Mẹ, mẹ sang đó trước đi, con còn có việc phải làm, lát nữa con sẽ mang Tiểu Mục qua sau.”

 

“Vậy được, con nhanh lên đấy, mẹ sang đó trước.” Hồng Mỹ San nóng lòng muốn đi sang bàn chuyện cũ với người bạn học cũ.

 

*Daddy, chúng ta sắp muộn rồi đấy ạ.” Cậu nhóc ngước đầu nhìn daddy nói.

 

*Daddy đã nói với bên kia trước rồi, daddy vẫn còn nhiều việc quan trọng cần giải quyết.” Cố Thừa Tiêu cũng không ngờ lại có một hạng mục xảy ra vấn đề, làm trễ nãi thời gian của anh.

 

“À! Vậy daddy cứ từ từ xử lí đi! Con không vội đâu.” Cậu nhóc nghĩ rằng mình có thể nhân lúc daddy bận chơi ipad nhiều hơn.

 

Có Thừa Tiêu nhìn thấu suy nghĩ của cậu nhóc, anh mỉm cười lắc đầu nói: “Ngắng đầu cao một chút.”

 

Đứa nhỏ lập tức ngắng đầu lên, bộ dáng như sợ daddy sẽ không cho cậu nhóc xem nữa vậy, bộ dáng vô cùng nhanh nhẹn.

 

Trong sảnh tiệc, Hứa Tâm Duyệt đang ở phòng nghỉ trên tầng 2. Vợ chồng họ Bùi không có ý định giới thiệu cô với mọi người ngay lập tức, mà định đợi đến khi mọi khách mời đều đã đến mới trang trọng giới thiệu con gái của họ.

 

Lúc này, các vị khách cũng đã rất đúng giờ đến nơi, Hứa An An vừa đến đã đảo mắt tìm Cố Thừa Tiêu, nhưng cô ta chỉ thấy mẹ chồng tương lai Hồng Mỹ San đang trò chuyện với Bùi phu nhân.

 

Cô ta mỉm cười, bước sang chào: “Bùi phu nhân, dì.”

 

“An An, cháu đến rồi.” Hồng Mỹ San vui vẻ bắt lấy tay cô ta: “Tiểu Nguyệt, đây là người mà tôi vừa nhắc với bà đấy, mẹ của Dĩ Mục, An An.”

 

“Hóa ra là Hứa tiểu thu! Thật tốt, tôi vừa nghe xong câu chuyện giữa cô và Thừa Tiêu! Hóa ra người có thể sinh ra một đứa trẻ đáng yêu như Dĩ Mục chính là cô à?” Bà mỉm cười.

 

Hứa An An vô cùng bắt ngờ, hình như mẹ chồng tương lai đã thừa nhận cô ta là con dâu rồi, néu không, bà sẽ không nói chuyện này với người khác.

 

“Di ơi, Thừa Tiêu với Dĩ Mục đâu rồi ạ? Bọn họ vẫn chưa đến sao?” Hứa An An vội vàng hỏi.

 

“Ban nãy Thừa Tiêu gọi điện đến bảo vài phút nữa sẽ đến, có lẽ sẽ đến muộn một chút.”

 

Trên mặt Hứa An An thoáng qua vẻ thất vọng, cô ta còn tưởng rằng mình đến sớm một chút thì có thể gặp được anh sớm hơn chứ!

 

Ngồi ở phòng nghỉ trên lầu hai, Hứa Tâm Duyệt đang rất mong chờ được gặp mặt các vị khách mời, nhưng đồng thời cô cũng không khỏi có chút lo lắng. Cô nghĩ, không biết khách được mời đến sẽ là những người như thế nào nhỉ?

 

Giờ phút này, các vị khách đều đã đúng giờ đến nơi, bữa tiệc tối nay hoàn toàn là một bữa tiệc cá nhân, không có hoạt động thương mại, các vị khách cũng tuỳ ý tự do hơn, trò chuyện cười nói với những người mìh quen biết, thắt chặt thêm tình cảm.

 

Bầu không khí của cả sảnh tiệc vô cùng hoà hợp, nhưng mọi người đều không khỏi có chút tò mò, rốt cuộc mục đích của bữa tiệc mà nhà họ Bùi tổ chức tối nay là gì, chắc không phải chỉ là mời mọi người đến tán gẫu vậy thôi nhỉ?

 

Mọi người đều rất mong đợi, đoán già đoán non.

 

Nhà họ Bùi lại che giấu vô cùng bí ẩn, không để lộ chút phong phanh nào ra ngoài.

 

Hứa An An ngồi trên ghế sô pha, trong tay cầm ly rượu vang đỏ, ánh mắt cô ta nhìn về phía cửa đầy mong đợi, cô ta ước gì Cố Thừa Tiêu và con trai cô ta sẽ xuất hiện ngay.

 

lập tức. Sau đêm nay, tất cả mọi người đều sẽ biết rằng con trai của Cố Thừa Tiêu là do anh và cô ta sinh ra.

 

Đúng lúc này, một chiếc xe ô tô màu đen chạy ra từ tập đoàn Cố thị đi về phía khách sạn. Trên ghế sau xe là hai ba con. Cậu nhóc đang ngồi trên ghế an toàn, khuôn mặt nhỏ nhắn của anh ta lộ ra biểu cảm không phù hợp với lứa tuổi của mình, giống như là cậu bé đang trầm tư suy nghĩ gì đó.

 

Có Thừa Tiêu liếc nhìn vẻ mặt ông cụ non của cậu con trai mình vài lần, khóe miệng không khỏi nhếch lên, trầm giọng hỏi: “Con trai, con đang nghĩ gì vậy?”

 

“Con nhớ chị gái xinh đẹp, néu chị ấy không ra nước ngoài thì tốt biết máy!” Cậu nhóc đột ngột nói.

 

Cố Thừa Tiêu có chút ngạc nhiên, tại sao con trai mình lại đột nhiên nhớ đến người phụ nữ ấy chứ?

 

“Con đừng nghĩ đến cô ta nữa, người ta đã ra nước ngoài rồi.” Cố Thừa Tiêu bình thản đáp. Anh đương nhiên không thể để con trai biết rằng người phụ nữ đó vẫn đang ở trong nước, thậm chí vẫn đang ở trong thành phố này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2604


Chương 2604:

 

Cậu nhóc quay đầu lại tò mò hỏi ba: “Vậy sau này con còn có thể gặp lại chị ấy không ạ?”

 

“Không thẻ.” Có Thừa Tiêu nói rất tự tin.

 

Cậu nhóc tủi thân phồng má nhỏ, cậu không vui chút nào, nhưng mà cậu nhóc nghĩ, sau này khi cậu lớn hơn một chút, vẫn có thể đi tìm chị ấy mà! Nếu mà chị gái xinh đẹp vẫn chưa lấy ai thì càng tốt!

 

Cố Thừa Tiêu nhớ mẹ anh có nói tối nay nhà họ Hứa cũng sẽ ở đó. Nếu anh đã dẫn con trai đến đó thì đương nhiên sẽ có người hỏi mẹ của cậu nhóc là ai. Nếu Hứa An An có ở đó, vậy mẹ anh chắc sẽ khảng khái giới thiệu cô ta mắt.

 

Điều này khiến Cố Thừa Tiêu có chút đau đầu, anh không muốn mẹ mình đi tuyên truyền rộng rãi loại chuyện này, bởi vì anh chưa sẵn sàng chung sống với Hứa An An.

 

“Có tổng, đến rồi ạ.” Người vệ sĩ ở phía trước nói, chiếc xe lúc này đã dừng ngay ngắn ở lối vào sảnh một khách sạn.

 

Nhân viên giữ cửa bước tới mở cửa hàng ghê sau cho họ.

 

Cố Thừa Tiêu tiêu sái bước xuống trước, dáng người đẹp trai mê người của anh dưới ánh đèn càng thêm vẻ cao quý lịch lãm. Anh đưa tay dắt ra một phiên bản thu nhỏ của mình.

 

Cậu nhóc nắm chặt tay daddy, không hề hưng phần khi được đi dự tiệc, cậu nhóc điềm tĩnh như một ông cụ non, không hề mắt bình tĩnh.

 

“Lát nữa vào đó sẽ rất đông người, con đừng chạy nhảy lung tung đấy, phải lễ phép biết chưa?” Có Thừa Tiêu nhắc nhở con trai.

 

“Con biết rồi, con sẽ không làm daddy mắt mặt đâu.” Cậu nhóc tự tin nói.

 

Có Thừa Tiêu cong môi lên khẽ cười, cậu nhóc này đúng là đứa con trai mà anh cất công dạy dỗ, cũng có chút giống anh rồi đấy.

 

Một cặp bố con điển trai xuất hiện trước cửa lớn ngoài sảnh tiệc khiến khách khứa cả hội trường đều phải ngoái nhìn. Đây không phải là chủ tịch tập đoàn Có thị sao? Mà chuyện anh có con trai cũng khiến không ít người ở đây cảm thấy kinh ngạc.

 

Không ngờ vị thiếu gia họ Cố có thân giá hàng trăm tỷ USD này lại thế mà có một cậu con trai, anh ta đã kết hôn rồi sao? Người phụ nữ nào may mắn được gả cho anh thế?

 

Hứa An An kích động đứng lên, nhanh chóng đặt ly rượu vang đỏ trên tay xuống , bước đến đón hai người họ.

 

“Thừa Tiêu, Tiểu Mục, hai người đến rồi.”

 

Hồng Mỹ San cũng mỉm cười bước đến, thấy cậu con trai đến trễ bèn hỏi: “Con đã xử lí công việc xong hết chưa?”

 

“Dạ! Xong hết rồi mẹ.”

 

“Tiểu Mục của bà chắc đói rồi nhỉ? Nào, bà nội dẫn cháu đi ăn đồ ngon nha.” Hồng Mỹ San cúi xuống bề cậu nhóc lên.

 

Hứa An An chỉ liếc nhìn Cố Dĩ Mục một cái, còn lại ánh mắt của cô ta vẫn luôn nhìn chằm chằm Cố Thừa Tiêu. Có Thừa Tiêu nhận ra điều này, ánh mắt trầm hẳn xuống.

 

Hứa An An nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh đầy sự lạnh lùng thì nụ cười trên môi có chút cứng đờ: “Thừa Tiêu, anh sao vậy?”

 

“Người cô nên quan tâm là Tiểu Mục, không phải tôi.” Cố Thừa Tiêu lạnh lùng mở miệng, sau đó lướt qua người cô ta, đi về phía vợ chồng Bùi Hoa.

 

Hứa An An khẽ trừng to hai mắt, cô ta quay đầu nhìn về phía Có Dĩ Mục. Cô ta đương nhiên không biết rằng trong lòng Cố Thừa Tiêu con trai anh mới là điều quan trọng nhất, muốn chung sống với anh thì phải chú tâm chăm sóc con trai anh chứ không phải là đặt tâm tư lên người anh mà bỏ bê con trai anh.

 

Hứa An An chưa làm mẹ bao giờ, cô ta không hề biết một người đàn ông có thể coi trọng con của mình như thế nào, cô ta chỉ cố thể hiện mong muốn từ tận đáy lòng của mình, vậy nên mọi ánh mắt của cô ta đều đổ dồn vào Cố Thừa Tiêu.

 

“Thừa Tiêu, cuối cùng cháu cũng đến rồi, chú tưởng cháu không đến kịp ấy chứ?” Bùi Hoa vươn tay ra vỗ vỗ vai anh.

 

“Thừa Tiêu đến rồi, vậy chúng ta bắt đầu đi!” Bùi phu nhân nhìn chồng.

 

“Được, vậy chúng ta thông báo bữa tiệc bắt đầu đi! Nhưng mà trước khi bữa tiệc bắt đầu, chúng ta phải long trọng giới thiệu một người.” Bùi Hoa nói.

 

Cố Thừa Tiêu khẽ nhướng mày kiếm lên, tò mò hỏi: “Tối nay chú Bùi có mời vị khách nào quan trọng sao ạ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2605


Chương 2605:

 

“Không, không phải là khách, mà là con gái thất lạc lâu năm mới tìm được của chúng ta. Tối nay chúng ta muốn giới thiệu con bé với mọi người.” Bùi Hoa hào hứng nói.

 

Gương mặt dễ nhìn của Cố Thừa Tiêu cũng thoáng qua sự bắt ngờ, anh chân thành nói: “Chúc mừng chú di.”

 

Vợ chồng Bùi Hoa nhìn nhau cười, Bùi Hoa chằm chậm bước lên sân khấu, ông khẽ hắng giọng, cả hội trường bỗng im bặt, ai cũng nhìn về phía ông.

 

Bùi Hoa thấy những vị khách ngày hôm nay đều là những bạn bè thân thích gần gũi với mình, ông hài lòng mỉm cười nói: “Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến dự bữa tiệc ngày hôm nay của Bùi Hoa tôi. Tôi tin rằng rất nhiều người đang đoán già đoán non về mục đích của bữa tối này. Bây giờ, tôi có thể nói cho mọi người biết. Rất nhiều bạn bè đều biết hơn 20 năm trước tôi đã thát lạc mất đứa con gái bé bỏng của mình, chúng tôi vất vả tìm kiếm con bé suốt bao năm qua, cuối cùng ông trời cũng đã mở mắt, xót thương cho nỗi đau mát con gái của vợ chồng chúng tôi, cuối cùng cũng đã đưa đứa con gái nhỏ đáng yêu về lại với chúng tôi. “

 

Nói đến đây, mắt Bùi Hoa ươn ướt, ông không kìm được nước mắt, lắng nghe những tràng pháo tay vang dội bên dưới khán đài, cảm động nhìn mọi người lên tiếng chúc mừng.

 

Hồng Mỹ San ban nãy đã biết tin này nên giờ cũng không quá ngạc nhiên, bà vươn tay ôm lấy người chị em tốt bên cạnh.

 

Mà vợ chồng Hứa Đào Dương thì vô cùng kinh ngạc, không ngờ cả nhà họ lại được đến đây, điều này cho thấy rằng nhà họ Bùi rất coi trọng nhà bọn họ.

 

Bùi phu nhân ở bên dưới khán đài cũng len lén lau nước mắt, cảm xúc lúc này thật khó diễn tả thành lời.

 

Hứa An An ở trong đám đông, tâm trí có chút lơ đễnh, cô ta trang điểm đẹp như vậy đến dự tiệc, nhưng Cố Thừa Tiêu thậm chí còn không thèm nhìn cô ta một cái, cô ta thực sự không thể đoán được người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ gì.

 

Bùi Thần Hạo đang ở trên tầng 2 nhìn thấy ba bước lên sân khấu thì mỉm cười hạnh phúc, quay người đẩy mở: cửa phòng nghỉ ở phía sau. Trong phòng nghỉ, Hứa Tâm Duyệt đang ngồi cùng với dì và bà ngoại của mình.

 

“Tâm Duyệt, ba đã giới thiệu em rôi đây, chúng ta đi nào!”

 

Bùi Thần Hạo vươn tay về phía cô.

 

“Bà nội, dì, hai người cũng đi xuống với cháu đi!” Hứa Tâm Duyệt nói.

 

“Tâm Duyệt, dì với bà ngoại cháu không thích hợp với kiểu tiệc tùng này, cháu mau đi xuống đi! Lát nữa chúng ta sẽ xuống sau.” Thiệu Cô dịu dàng nói.

 

Hứa Tâm Duyệt nhìn ra được, cũng hiểu được suy nghĩ của dì và bà ngoại. Bọn họ chỉ đến thăm cô thôi.

 

“Tâm Duyệt, nhân vật chính tối nay là em, dì Thiệu và bà lát nữa anh sẽ bảo ba mẹ mời họ xuống! Bùi Thần Hạo mỉm cười nói.

 

“Cháu đi đi! Tâm Duyệt, tối nay hãy để mọi người đều quen biết cháu.” Thiệu Cô vẫy tay với cô. Hứa Tâm Duyệt gật đầu, cô đứng dậy chỉnh lại chiếc váy dạ hội màu trắng lên người, sau đó khoác lấy tay anh cả của mình. Đêm nay Bùi Thần Hạo cũng rất tuần tú, anh ấy mặc một bộ vest xám, vừa chững chạc lại lịch lãm, vẻ ngoài anh ấy và Hứa Tâm Duyệt có phần tương tự với nhau. Gen của nhà họ Bùi rất tốt, con gái thì xinh đẹp dịu dàng, con trai lại đẹp trai tuần tú.

 

Trên sân khấu, giọng nói của Bùi Hoa vang lên: “Thật vinh dự khi được mời tất cả mọi người tụ họp tại đây tối nay để chào mừng con gái nhỏ của tôi về nhà và tôi hy vọng sau này mọi người có thể quan tâm, chăm sóc cho con gái nhỏ của tôi.”

 

Cố Thừa Tiêu cũng đã nghe mẹ anh kể về chuyện này, đây là nỗi đau cả đời của vợ chồng nhà họ Bùi. Bây giờ họ đã tìm được con gái, gia đình cùng đoàn tụ bên nhau, đây.

 

thực sự là một việc rất hạnh phúc.

 

Hứa An An cũng không mong đợi gì vị Bùi tiểu thư này, cô ta muốn được Có Thừa Tiêu chú ý đến hon, cô ta lặng lẽ bước đến bên cạnh Có Thừa Tiêu, đứng sánh vai với anh.

 

Lúc này, Cố Thừa Tiêu đang bề con trai trong lòng, vẻ mặt của cậu nhóc cũng vô cùng mong đợi.

 

“Tiếp theo đây, con trai tôi sẽ dắt tay con gái tôi xuống gặp mọi người.” Bùi Hoa nói xong liền chuyển ánh mắt nhìn sang phía cầu thang màu trắng ngà được trang trí rực rỡ bên cạnh. Dưới ánh đèn lắp lánh của đèn trùm pha lê trên trằng, một cặp nam nữ khoác tay nhau bước xuống.

 

Bọn họ chằm chậm bước xuống từng bậc thang, cô gái bên cạnh Bùi Thần Hạo lúc này đã trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người trong bữa tiệc. Chỉ nghe thấy rất nhiều người không kìm được hít sâu, hóa ra tiểu thư vừa được tìm về của nhà họ Bùi lại là xinh đẹp như một nàng công chúa thế này!

 

Cô gái đó khoác trên người một bộ váy dạ hội màu trắng sang trọng, mái tóc xoăn bồng bềnh như một nàng công chúa, khuôn mặt trái xoan trắng như sứ, gương mặt đẹp như tranh vẽ, cô trông giống như một vì sao hạ phàm, đẹp đến nỗi khiến người ta khó mà hô hấp, làm cho ai ai đều cảm thấy kinh diễm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2606


Chương 2626:

 

“Là chị gái xinh đẹp!” Một giọng nói non nớt đầy ngạc nhiên của trẻ con vang lên, đôi mắt sáng của Có Dĩ Mục nhìn rất rõ, cái miệng nhỏ vô cùng phần khích há ra, giống như một cu cậu mê gái nhìn chằm chằm cô gái trên cầu thang.

 

“Sao có thể? Làm sao có thể là cô ta chứ?” Hứa An An kinh ngạc tự lầm bảm, ánh mắt cô ta chứa đầy kinh ngạc và ghen tị, thậm chí cô ta không dám tin, cũng không thể chấp nhận đứa con gái thất lạc bên ngoài của nhà họ Bùi lại là Hứa Tâm Duyệt.

 

Chắc chắn là bọn họ đã nhầm người rồi. Làm sao mà Hứa Tâm Duyệt lại là con gái của nhà họ Bùi chứ? Nhà họ Bùi chắc chắn đã bị cô ta lừa rồi.

 

Thế nhưng cô ta lại không nhận ra người đàn ông bên cạnh cô ta đang nhìn chăm chú vào cô gái đang đi xuống lầu, đồng tử anh co rụt lại, như thể có một trận chắn động đang không ngừng rung lên trong đôi đồng tử ấy Còn trong lòng anh thì như dậy sóng, Cố Thừa Tiêu cũng không ngờ, con gái của nhà họ Bùi lại là cô?

 

“Chiếc váy dạ hội…” Lúc Hứa Tâm Duyệt chằm chậm bước xuống, ánh mắt của mọi người đều bị ánh sáng lấp lánh dịu dàng làm cho khẽ nhíu mắt lại, đó là ánh sáng phát ra từ những viên đá trên chiếc váy dạ hội của Hứa Tâm Duyệt, ánh sáng lắp lánh như ánh trăng bao phủ lấy cô, khiến làn da của cô càng thêm nõn nà, tinh khiết như tuyết.

 

Trái tim của Hứa An An co rút lại, lòng ghen tị khiến gương mặt của cô ta trông vô cùng khó coi, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta trở nên méo mó, chủ của chiếc váy dạ hội mà cô ta thích lại là Hứa Tâm Duyệt?

 

Sao lại như vậy chứ? Hứa An An cắn chặt môi, nhìn về phía mẹ mình, nhưng lúc này Lâm Tịnh Nhã cũng có tâm trạng giống cô ta, không dám tin.

 

Ánh mắt của Hứa Đào Dương cũng trầm đi rất nhiều, hóa ra đứa trẻ do anh trai và chị dâu mang về từ nước ngoài không phải là con ruột của bọn họ mà là do họ nhặt được sao?

 

Mà lại trùng hợp đến vậy, đó lại là đứa con gái thất lạc của nhà họ Bùi? Bây giờ nhà họ Bùi đã dám nhận cô, vậy hẳn là đã xét nghiệm DNA rồi. Hóa ra đây là lý do nhà họ Bùi mời cả nhà họ đến tham dự, không phải vì coi trọng họ, mà là vì Hứa Tâm Duyệt.

 

Hứa An An lúc này đang chìm trong đồ ky và ghen tị, cô ta lúc này cũng để ý đến vẻ mặt của người đàn ông bên cạnh. Vừa nhìn thấy vẻ mặt của anh, cô ta suýt chút nữa là phát điên. Bởi vì ánh mắt của hai ba con bên cạnh đều đang nhìn Hứa Tâm Duyệt chăm chú. Từ lúc Cố Thừa Tiêu đến anh vẫn chưa nhìn cô ta một cái nào, thế mà lúc này anh lại nhìn Hứa Tâm Duyệt rất lâu không chớp mắt.

 

Hơn nữa, trong ánh mắt của Cố Dĩ Mục cũng tràn đầy sự vui mừng, mừng còn hơn khi nhìn thấy người mẹ ruột là cô ta nữa.

 

Lễ nào anh thích Hứa Tâm Duyệt sao? Không, không được, Cố Thừa Tiêu là của cô ta, con trai cũng là của cô ta, trong lòng cô ta điên cuồng la hét.

 

“Daddy, daddy lừa con đúng không? Chị gái xinh đẹp chưa hề đi nước ngoài.” Cậu nhóc lúc này mới kịp phản ứng lại.

 

“Không phải, do cô ấy tự mình nói như vậy mà, cô ấy là con gái của ông Bùi nên mời phải về lại đấy.” Cố Thừa Tiêu mới không muốn thừa nhận chuyện mình đã lừa dối con trai đâu.

 

“Dadởy, chị gái xinh đẹp hôm nay đẹp quá!” Cậu nhóc còn nhỏ nhưng đã có khiếu thẳm mỹ rất cao.

 

Mặc dù Cố Thừa Tiêu phải thừa nhận rằng Hứa Tâm Duyệt rất xinh đẹp, nhưng điều đó thì có liên quan gì đến anh chứ? Anh sẽ không bao giờ quên chuyện người phụ nữ này đã từng một đêm đi với tận hai người đàn ông ngoại quốc.

 

Vậy nên cho dù cô trông có vẻ trong sáng không một chút tạp chất thì cũng không thể xóa bỏ sự thật rằng cô đã từng vào khách sạn với đàn ông.

 

Phụ nữ giỏi nhất là lừa dối người khác. Sau này, anh cũng sẽ dạy con trai mình hiểu ra sự thật này.

 

Hứa Tâm Duyệt có gắng duy trì nụ cười tao nhã và đoan chính trên khuôn mặt dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người. Nhưng khi ánh mắt của cô chạm phải một đôi mắt, cô suýt chút nữa đã bước hụt, may mà có anh trai đã giữ chặt cô lại.

 

Trong lòng Hứa Tâm Duyệt khẽ chắn động, tại sao Cố Thừa Tiêu cũng ở đây? Nhưng khi nhìn thấy trong tay anh còn bế một cậu bé thì Hứa Tâm Duyệt khẽ cong môi cười, cô rũ mắt xuống khẽ nhắc nhẹ váy lên, sau đó lại ngắng đầu nhìn về phía anh.

 

Mà dáng vẻ cúi đầu cười khẽ đó của cô làm cho tất cả những người đàn ông trẻ tuổi trong buổi tiệc đều ngã rạp.

 

Ngay cả Cố Thừa Tiêu cũng không ngoại lệ, anh khẽ ho khan một cái sau đó quay đầu nhìn sang chỗ khác.

 

Còn Hứa An An thì như bị người ta điểm huyệt vậy, chứng kiến dáng vẻ xinh đẹp của Hứa Tâm Duyệt ở đây, trái tim của cô ta cảm thấy khó chịu như bị một bàn tay to chèn ép vậy.

 

Hứa Tâm Duyệt vốn đã rất hồi họp, nhìn thấy hai ba con kia thì lại càng hồi hộp hơn.

 

“Chị gái xinh đẹp!” Một giọng nói non nớt vui mừng la to lên.

 

Hứa Tâm Duyệt nhìn về phía cậu nhóc, nở một nụ cười ngọt ngào, vẫy tay với cậu bé.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2607


Chương 2607:

 

Cậu nhóc vô cùng vui vẻ, Hứa An An thấy con trai và Hứa Tâm Duyệt tương tác với nhau như vậy, trong lòng cô ta vô cùng khó chịu, rõ ràng cô ta mới là mẹ ruột của con trai, Hứa Tâm Duyệt là cái thá gì chứ?

 

“Đây chính là con gái nhỏ của tôi, con bé tên là Tâm Duyệt.” Bùi Hoa trìu mến giới thiệu cô.

 

“Xinh đẹp quá!”

 

“Đúng đấy! Gen của nhà họ Bùi thật tốt. Lúc Bùi phu nhân còn trẻ, bà ấy cũng là một đại mỹ nhân đầy!”

 

“Còn phải nói! Lại chuẩn bị có không biết bao nhiêu công tử thiếu gia nhà giàu đến đạp cửa hỏi cưới đây.”

 

“Không biết nhà của anh cả tôi có cơ hội làm thông gia với nhà họ Bùi không nhỉ?”

 

“Tôi cũng muốn làm mai cho con trai mình!” Những giọng nói này khiến cho một người đàn ông nào đó cảm tháy rất ngứa tai, anh nhìn chằm chằm về phía hai vị phu nhân kia, ánh mắt khẽ híp lại, dáng vẻ tựa hồ không vui.

 

Dưới lời giới thiệu của ba mẹ, Hứa Tâm Duyệt gật đầu chào hỏi từng vị khách, những lời tán dương không ngớt khiến cô có chút xáu hỗ.

 

“Hứa Tâm Duyệt, không ngờ cháu lại là con gái của anh Bùi. Chúng ta quả là có duyên đấy!” Hứa Đào Dương lập tức chủ động tiền đến nói.

 

“Chú.” Hứa Tâm Duyệt chào Hứa Đào Dương, đối diện với người chú đã lâu không gặp này, Hứa Tâm Duyệt cảm thấy vô cùng xa lạ.

 

*Năm đó khi anh cả qua đời, tắt cả chúng tôi đều rất quan tâm Tâm Duyệt, chăm lo cho con bé từng chút một!” Hứa Đào Dương đạo đức giả nói.

 

“Đúng vậy đấy! Tâm Duyệt là người nhà họ Hứa chúng tôi, chúng tôi đương nhiên phải chăm sóc cho con bé thật tốt rồi.” Lâm Tịnh Nhã cũng ở một bên phụ hoạ theo. Ánh mắt bà ta mang theo ý cười dịu dàng, hoàn toàn khác với vẻ mặt thường ngày. Hứa Tâm Duyệt rất sửng sốt nhưng lại không thể bắt bẻ cặp vợ chồng họ trước mặt ba mẹ, người chú này thì không quan tâm đến cô, còn thím thì lại mắng chửi vũ nhục cô ở nhà bà ngoại. Tất cả những điều này cô đều nhớ kĩ trong lòng, bởi vì bọn họ không chỉ nhắm vào cô mà thậm chí còn chửi mắng bà ngoại và dì cô.

 

“Vậy thì cảm ơn anh Đào Dương rồi, cảm ơn anh đã chăm sóc Hứa Tâm Duyệt trong những năm qua.” Vẻ mặt vợ chồng Bùi Hoa đầy sự biết ơn.

 

“Không có gì, không có gì, Hứa Tâm Duyệt lớn lên trong nhà họ Hứa của chúng tôi, đương nhiên con bé cũng là người nhà họ Hứa. Từ nay về sau, chúng ta có thể qua lại nhiều hơn rồi!” Hứa Đào Dương không quên lôi kéo mối quan hệ với nhà họ Bùi.

 

“Đương nhiên, đương nhiên rồi.” Bùi Hoa gật gù liên tục, ông không dám quên đi ân tình của nhà họ Hứa. Trái tim Hứa Tâm Duyệt lúc này đông cứng lại như một viên đá, cô cảm thấy có chút nghẹn lại, nhưng vì mặt mũi của ba mẹ, cô cũng không thể phơi bày chuyện cũ giữa đông người như vậy. Cô giữ vững mỉm cười, may mà lúc này ba mẹ dẫn cô đến nói chuyện với một cặp vợ chông khác.

 

Lâm Tịnh Nhã ở phía sau ghen tj nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô, Hứa Tâm Duyệt lắc mình một cái đã biến thành cô tiểu thư nhà họ Bùi. Bà ta cũng tự biết, mình đã từng đối xử với cô như thế nào.

 

Sau này, không biết Hứa Tâm Duyệt có trả thù bà ta không nữa. Vậy nên bà ta vẫn phải cố ra vẻ thân thiện với cô.

 

Vào lúc này, Hứa An An đột nhiên quàng lấy tay bà ta, nói nhỏ vào tai bà ta: “Mẹ, mẹ nhìn ánh mắt của Thừa Tiêu kìa, có phải anh ấy có ý với Hứa Tâm Duyệt không?” Lâm Tâm Nhã nhìn theo ánh mắt của con gái thì tháy Cố Thừa Tiêu đang đứng nói chuyện với ai đó bên cạnh, một tay anh lắc nhẹ ly rượu, ánh mắt thâm thúy của anh thì đảo qua chỗ khác, cuối cùng rơi vào Hứa Tâm Duyệt. Tâm trạng Lâm Tâm Nhã khẽ trùng xuống, đây không phải là chuyện tốt gì!

 

Hơn nữa, Hứa Tâm Duyệt đêm nay xinh đẹp động lòng người, tất cả đàn ông trẻ tuổi có mặt đều vì cô mà rung động, bà ta không cần biết các thiếu gia của cácgia tộc khác có động lòng với cô ta không, nhưng còn Cố Thừa Tiêu thì không được, cậu ta là người mà con gái bà ta thích.

 

“An An, con mau ôm Tiểu Mục sang đấy nói chuyện với cậu ta đi, đừng để cậu ta bị Hứa Tâm Duyệt hấp dẫn.”

 

Lâm Tịnh Nhã nhỏ giọng nhắc nhở.

 

Hứa An An lúc này mới nhớ đến con trai mình, cô ta vội vàng ngắng đầu lên tìm Cố Dĩ Mục thì thấy cậu nhóc đang ngồi trên chiếc ghế sô pha đối diện, Hồng Mỹ San và vài bà dì đang ngồi quanh cậu nhóc trò chuyện. Hứa An An vội vàng đứng dậy, treo nụ cười lên môi bước đến đó.

 

“Tiểu Mục, mẹ muốn nói chuyện với con một chút.” Hứa An An ngồi xổm nói với cậu nhóc, sau đó quay sang nói với Hồng Mỹ San: “Dì, cháu bé Tiểu Mục sang bên Thừa Tiêu được không ạ?

 

Hồng Mễ San cười gật đầu: “Đương nhiên là được, đi đi cháu!”

 

Lúc này, một vị phu nhân ở bên cạnh tò mò hỏi: “Đây là…”

 

“Cháu là mẹ của Dĩ Mục.” Hứa An An rất tự hào đáp.

 

“Cháu hình như là minh tinh đúng không! Dì đã xem phim của cháu rồi, rất hay.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2608


Chương 2608:

 

“Đúng rồi, con bé tên là Hứa An An, mẹ ruột của Dĩ Mục.”

 

“Thế tại sao bọn nhỏ vẫn chưa kết hôn thế?” Một vị phu nhân khác tò mò hỏi, rõ ràng là đang hỏi về Hứa An An và Cố Thừa Tiêu.

 

Về chuyện này, Hồng Mỹ San cũng không giấu giếm: “Bọn nhỏ vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu. Khi nào định được ngày thì tôi chắc chắn sẽ mời các bà đến.”

 

Trong lòng Hứa An An không khỏi mừng như nở hoa, quả nhiên con trai chính là át chủ bài của cô ta. Cho dù đêm nay Hứa Tâm Duyệt có xinh đẹp đến máy thì cũng không thể ngăn cản việc cô ta trở thành con dâu ttương lai của nhà họ Có.

 

“Tiểu Mục, chúng ta đi tìm daddy của con nói chuyện có được không?” Hứa An An cười hỏi.

 

Ai ngờ cậu nhóc không hề để tâm cô ta nói gì, bởi vì ánh mắt của cậu nhóc cũng giống như mắt của ba cậu, đều dõi theo Hứa Tâm Duyệt. Cậu nhóc cằm một bình sữa trên tay, như một cậu nhóc mê gái nhìn chằm chằm Hứa Tâm Duyệt.

 

Hứa An An nhìn về hướng con trai mình đang nhìn chằm chằm, ngực tức anh ách, người mà con trai mình đang nhìn chằm chằm lại cũng là Hứa Tâm Duyệt.

 

“Tiểu Mục, con nhìn mẹ này.” Hứa An An độc đoán vươn tay ra chặn lại tầm mắt của cậu nhóc, không cho cậu nhóc tiếp tục nhìn cô.

 

Cố Dĩ Mục lúc này mới nhận ra Hứa An An đang ở bên cạnh, cậu chớp chớp đôi mắt to đen láy, lễ phép hỏi: “Dì Hứa, có chuyện gì không ạ?”

 

“Tiểu Mục, con đi với mẹ sang bên daddy nha?” Hứa An An cười hỏi.

 

*Xin lỗi dì Hứa, cháu muốn đi sang đó chào chị Tâm Duyệt.” Cố Dĩ Mục vừa dứt lời thì thân hình nhỏ bé của cậu nhóc đã lập tức xông ra khỏi bọn họ và chạy về phía Hứa Tâm Duyệt.

 

Hồng Mỹ San cũng rất sửng sót, vội vàng nói với Hứa An An: “An An, cháu đừng tức giận, chắc là bởi vì Tiểu Mục vẫn còn chưa quen với cháu, sau này tiếp xúc nhiều hơn là được.”

 

“Dạ, cháu không tức giận đâu ạ.” Hứa An An đè nén cảm xúc trong lòng, cố tỏ ra mình rất rộng lượng.

 

Lúc này Hứa Tâm Duyệt đang được ba mẹ giới thiệu với một cặp vợ chồng thì đột nhiên có một cái gì đó bám lấy chân cô, cô cúi đầu thì thấy cậu nhóc đang ôm lấy chân mình, cô cong môi cười, vươn tay. bế cậu bé lên. Một cậu nhóc 5 tuổi thì cũng đã khá nặng rồi “Chị Hứa Tâm Duyệt, chị chưa đi nước ngoài à? Em tưởng chị đi mắt tiêu rồi! Em nhớ chị lắm.” Cậu nhóc bày.

 

†ỏ tâm tình nhớ nhung của mình với cô.

 

Hứa Tâm Duyệt ngắn người, vội vàng làm tròn lời nói dối của mình: “Đúng vậy, chị vốn định đi nước ngoài, nhưng mà trước khi đi thì chị tìm được ba mẹ của mình, vậy nên là chị tạm thời chưa đi.”

 

“Vậy sau này chị không đi nữa sao?” Cố Dĩ Mục vui mừng hỏi.

 

Hứa Tâm Duyệt nhớ đến do lần trước mình đã hứa với Cố Thừa Tiêu nên cô bắt buộc phải nói dối cậu nhóc rằng mình phải đi nước ngoài, nhưng bây giờ, cô thực sự không muốn lừa dối nhóc nữa, cô ngẫm nghĩ một lúc rồi gần đầu cười nói: “Ừm, chị không đi nữa, chị sẽ ở lại nước làm việc. “

 

*Yeah!” Cậu nhóc giơ hai cánh tay ngắn ngủn của mình lên hoan hô.

 

Cách đó không xa, người đàn ông nào đó nhìn chăm chú vào người phụ nữ đang nói chuyện với con trai mình, nhìn thấy dáng vẻ phấn khích của con trai, anh có thể đoán được họ đang nói gì.

 

Hứa An An đứng cách đó không xa, vẻ mặt đầy oán hận nhìn chằm chằm Hứa Tâm Duyệt, xem ra đã đến lúc phải cảnh cáo cô một chút. Mặc kệ cô là con gái của cũng không được phép cướp con trai và người đàn ông của cô ta.

 

Hồng Mỹ San nhìn thấu suy nghĩ của Hứa An An, để cô ta không nghĩ lung tung nên bà liền bước đên bề Có Dĩ Mục tách ra khỏi Hứa Tâm Duyệt, bà cười nhẹ quở trách: “Tiểu Mục, cháu xem, váy của chị Tâm Duyệt đẹp như vậy.

 

Cháu không được làm bắn nó đâu. “

 

Cậu nhóc nghe vậy thì nhanh chóng trở về trong lòng bà nội, Hứa Tâm Duyệt cười nói: “Không sao ạ, Dĩ Mục rất ngoan.”

 

Đúng lúc này, Hứa An An trên mặt mang theo nụ cười bước đến, thân thiết khoác tay Hứa Tâm Duyệt nói: “Hứa Tâm Duyệt, đi nào, chị có vài lời muốn nói với em.”

 

Hứa Tâm Duyệt cảm nhận được Hứa An An đang dùng lực kéo cô đi về hướng ban công, cô cũng đành phải theo cô ta sang đó.

 

Ban công rất ít người, cho dù có khách khứa thì khi thấy bọn họ đi đến đều mỉm cười rời đi, để lại không gian cho họ.

 

“Có chuyện gì sao?” Hứa Tâm Duyệt hát tay Hứa An An ra hỏi.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2609


Chương 2609:

 

“Hứa Tâm Duyệt, mày nghe rõ cho tao, tao không quan tâm mày là con của ai, nhưng mà mày tốt nhát là tránh xa Cố Thừa Tiêu ra.” Hứa An An trực tiếp thay đổi sắc mặt, vẻ mặt đầy sự cảnh cáo.

 

Hứa Tâm Duyệt nhìn cô ta bằng ánh mắt trong sáng mà kiên định: “Tôi cần tránh xa ai cũng không cần cô nhắc nhở tôi, cô cũng không đủ tư cách để nhắc nhở tôi. Cô vẫn nên tự lo cho mình đi!”

 

Ánh mắt của Hứa Tâm Duyệt đã nói cho Hứa An An biết rằng cô đã không còn là cô gái yếu đuối dễ bắt nạt lúc trước nữa.

 

“Mày!” Hứa An An cứng họng, quả nhiên Hứa Tâm Duyệt dựa được hơi nhà họ Bùi, gan cũng lớn hơn không ít.

 

“Mày không sợ tao sẽ nói truyền ra ngoài chuyện mày mang thai hộ cho tao sao? Đến lúc đó thì Bùi tiểu thư mày đây sao mà gả ra ngoài được nữa? Thiếu gia nhà giàu nào dám cưới mày chứ?” Hứa An An lập tức đe dọa.

 

Hứa Tâm Duyệt không ngờ rằng cô ta lại ác độc đến vậy, thậm chí còn doạ cô sẽ lật tẩy chuyện trong quá khứ, chuyện này cô giấu cả dì và bà ngoại, néu để ba mẹ cô biết thì chắc chắn bọn họ sẽ rất đau lòng.

 

“Được, tôi sẽ không đến gần Cố Thừa Tiêu nữa. Cô cứ yên tâm đi.” Hứa Tâm Duyệt nhẹ giọng nói, “Nếu cô dám vạch trần quá khứ của tôi thì cô cũng phải biết hậu quả mà mình phải gánh chịu đấy. Cô có thể đắc tội với cả nhà họ Bùi sao?”

 

Trái tim Hứa An An quả thật cũng khẽ khựng lại, nhưng cô ta vẫn “hứ” một tiếng nói: “Mày tốt hơn hết là nói được làm được, tránh xa Thừa Tiêu của tao ra.”

 

Hứa Tâm Duyệt không đáp lại lời của cô ta, cô quay người bước vào trong sảnh tiệc sáng trưng, ánh sáng của đèn chiếu vào mắt cô, dường như cô có chút xuất thần. Cô khẽ thở dài, trái tim cô không hiểu sao lại có chút khó chịu.

 

Rốt cuộc cảm giác này là gì, cô vẫn chưa hiểu ra.

 

Còn Hứa An An ở phía sau thì oán hận nhìn theo bóng lưng của cô, xem ra sau này muốn lấn át Hứa Tâm Duyệt thì chỉ có một cách, đó là gả vào nhà họ Có, trở thành vợ.

 

của Cố Thừa Tiêu. Hứa Tâm Duyệt chỉ là con gái của nhà họ Bùi, nhà họ Cố tính ra vẫn hơn nhà họ Bùi một bậc.

 

Hứa Tâm Duyệt đứng dưới ngọn đèn pha lê, cô ngẳng đầu lên, kìm lòng không đậu mà tìm kiếm bóng dáng của người đàn ông kia. Dưới ánh đèn, anh đang đứng với vài vị nam khách mời, dáng người cao gây, khí chất cao quý tao nhã, hoàn mỹ đến nỗi mọi người phụ nữ đều mơ ước có được anh.

 

Hứa Tâm Duyệt hoảng hốt rũ mắt xuống, cô đang nghĩ gì vậy chứ?

 

“Nào, Tâm Duyệt, vẫn còn một vài vị khách mẹ chưa giới thiệu với con!” Bùi phu nhân bước tới kéo tay cô, cùng chồng dẫn cô đi về phía nhóm người nơi Cố Thừa Tiêu đang đứng.

 

Nhịp tim của Hứa Tâm Duyệt không khỏi đập nhanh hơn, lúc đầu óc cô chỉ còn là một mảnh trắng xoá thì cô đã đứng cạnh Cố Thừa Tiêu rồi. Cố Thừa Tiêu quay người lại, ánh mắt sâu thẳm của anh rơi trên khuôn mặt cô, Hứa Tâm Duyệt bối rối, chỉ có thể cúi đầu xuống. Cô cố che đậy cảm xúc của mình bằng một cái nhìn vô cùng xa lạ “Thừa Tiêu, đây là con gái Tâm Duyệt của chú với dì, hai đứa làm quen đi.” Bùi Hoa nhiệt tình giới thiệu.

 

Hứa Tâm Duyệt cảm nhận được có một ánh mắt sắc bén quét về phía mình, cô cắn chặt môi dưới, từ phía trên đỉnh đầu cô vang lên một giọng nam lịch sự chào hỏi cô.

 

“Bùi tiểu thư, xin chào.”

 

Vô cùng ngắn gọn xúc tích.

 

Hứa Tâm Duyệt ngắng đầu lên, chạm phải một đôi mắt sâu chứa đựng nhiều ý nghĩ phức tạp, cô gật đầu: “Chào anh, Cố thiếu gia.”

 

Bùi Hoa giật mình: “Tâm Duyệt, con quen biết Thừa Tiêu sao?”

 

“Con chỉ mới thấy anh ấy trên tạp chí thôi.” Hứa Tâm Duyệt hoảng hốt nói.

 

“Trí nhớ của Hứa tiểu thư không tốt lắm nhỉ? Rõ ràng cách đây không lâu chúng ta có gặp qua.” Cố Thừa Tiêu vạch trần lời nói dối của cô.

 

Hứa Tâm Duyệt lập tức xấu hổ, mặt đỏ ứng lên, cô ho nhẹ một tiếng nói: “Thật sao? Vậy chắc là do tôi quên mắt đáy.”

 

Bùi Hoa bật cười ha hả, Bùi phu nhân ở một bên thì âm thầm cảm tháy tiếc, Cố Thừa Tiêu là người đàn ông trẻ tuổi ưu tú nhất mà bà từng gặp, nếu con gái bà có thể lầy anh thì tốt biết máy! Đáng tiếc là bọn họ lại không có duyên với nhau. Thừa Tiêu có cả con trai rồi, mà mẹ ruột của cậu bé còn là Hứa An An. Hứa An An với Tâm Duyệt còn là chị em họ nữa chứ!

 

Đột nhiên có vài vị khách đến tìm vợ chồng Bùi Hoa bàn bạc gì đó, lúc này bên cạnh cây cột chỉ còn lại hai người đứng đôi diện nhìn nhau. Cố Thừa Tiêu nhìn chăm chú vào cô gái có gương mặt đẹp như tranh vẽ dưới ánh đèn, suy nghĩ trong lòng vô cùng phức tạp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2610


Chương 2610:

 

“Hứa tiểu thư không định ra nước ngoài nữa sao?” Cố Thừa Tiêu nheo mắt hỏi.

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Đúng vậy, tôi sẽ ở lại nước phát triển, Cố thiếu gia. Chắc sẽ không để ý đâu nhỉ?”

 

Có Thừa Tiêu vốn dĩ muốn nói dối con trai mình, nhưng mà bây giờ cũng không thể tiếp tục lừa con trai nữa, vậy anh còn có thể để ý gì nữa chứ? Anh chỉ hy vọng rằng con trai mình đừng bám dính lấy cô gái này thôi.

 

Lúc này, một vị phu nhân ăn mặc vô cùng sang trọng, mình đeo đầy đá quý bước đến, nhiệt tình hỏi Hứa Tâm Duyệt: “Tâm Duyệt, dì hỏi cháu một chuyện, cháu có bạn trai chưa?”

 

Hứa Tâm Duyệt đột nhiên bị hỏi như vậy, cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn tâm lý nên chỉ đành thành thật trả lời: “Cháu vẫn chưa có bạn trai ạ.”

 

“Thế thì tốt quá, dì có một đứa cháu trai không tệ, hoàn cảnh gia đình rất tốt. Hôm nào cháu có thời gian thì dì giới thiệu hai đứa với nhau nhé?” Vị phu nhân này nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, có thể kết thông gia với nhà họ Bùi là một việc rất đáng mừng!

 

“Dạ… cháu…” Hứa Tâm Duyệt cảm thấy rất khó xử, cô không muốn làm mát lòng vị phu nhân này, nhưng nhất thời cô cũng không biết nên từ chối như thế nào.

 

Người đàn ông nào đó đứng bên cạnh nhìn thấy tất cả cảnh này, trong lòng có chút khó chịu, người phụ nữ này không biết từ chối sao?

 

“Tâm Duyệt, cháu cho cháu trai của dì một cơ hội đi! Hôm nay thằng bé không đến, nếu mà thằng bé đến thì nhất định sẽ thích cháu ngay từ cái nhìn đầu tiên.”

 

“Dì ơi, cháu…”

 

“Bà ơi, chị Tâm Duyệt có bạn trai rồi.” Đột nhiên, một giọng nói ngây ngô vang lên.

 

Vi phu nhân này cúi đầu nhìn xuống, thấy một cậu bé đẹp trai đang ngẳng đầu lên nói.

 

“Dĩ Mục?” Hứa Tâm Duyệt cũng giật nảy mình.

 

“Chị Tâm Duyệt, chị không thích người mà em giới thiệu với chị sao?” Cậu nhóc hỏi to.

 

“Chị…”

 

Ngay lúc Hứa Tâm Duyệt còn chưa biết trả lời thế nào thì đã thấy cậu nhóc nháy mắt với cô, rõ ràng là cậu nhóc đang giải vây cho cô. Hứa Tâm Duyệt vội vàng cười nói: “Đúng vậy, anh trai mà lần trước em đã giới thiệu với chị, chị rất thích anh ấy.” Cô nói xong bèn quay sang nói với vị phu nhân kia:” Xin lỗi dì, cháu đã có người mình thích rồi. “

 

Vị phu nhân kia nghe vậy thì có chút thất vọng nhưng cũng không thể nào ép buộc cô được, bà ta gật đầu nói: “Vậy thôi, vậy dì cũng chỉ có thể tiếc thay cho thằng cháu của mình thôi.”

 

Vị phu nhân kia vừa rời đi, cậu nhóc đã bật cười khúc khích: “Chị Tâm Duyệt, lần sau chị cứ trực tiếp nói rằng chị thích daddy của em là được, những người khác sẽ không dám giới thiệu bạn trai cho chị nữa đâu, như vậy sẽ đỡ phiền phức nhiều lắm!”

 

Khuôn mặt của Hứa Tâm Duyệt đỏ bừng lên, bởi vì Cố Thừa Tiêu đang đứng ngay phía sau cô đây này! Chắc chắn anh đã nhìn thấy hết một màn này rồi!

 

“Dĩ Mục, không được nói bậy.” Hứa Tâm Duyệt ngồi xổm xuống, khẽ mắng cậu nhóc.

 

“Daddy, sao daddy không giúp chị Tâm Duyệt chứ? Daddy nhẫn tâm nhìn chị ấy bị người đàn ông khác cướp mắt sao?” Cậu nhóc có chút giận dỗi, lên tiếng hỏi người ba già của mình.

 

Cố Thừa Tiêu cúi xuống, nhấc bổng cậu bé lên: “Con không nói chuyện cũng không có ai bảo con câm đâu, ít nói lại đi!”

 

Cậu nhóc lập tức rụt đầu lại không dám nói lung tung nữa.

 

Hứa Tâm Duyệt vội vàng nói đỡ cho cậu nhóc: “Cố tiên sinh, anh đừng mắng Dĩ Mục. Cậu bé vẫn còn nhỏ, chưa hiểu chuyện. Cậu bé chỉ đang nói đùa cho vui thôi.”

 

Có Thừa Tiêu nheo mắt: “Hứa tiểu thư đừng để tâm đến lời con trai tôi nói.”

 

“Tôi sẽ không để tâm đến đâu.” Hứa Tâm Duyệt nhoẻn miệng cười, biểu thị rằng cô sẽ không nghĩ lung tung.

 

Thế nhưng khuôn mặt của người đàn ông nào đó lại trở nên có chút khó coi, anh trầm giọng nói nhỏ với con trai: “Con còn dám nói bậy nữa không?”

 

Cậu nhóc dẹt môi ra nói: “Nhưng mà con thật sự rất muốn chị Tâm Duyệt và daddy ở bên nhau!”

 

Giọng của cậu bé tuy nhỏ nhưng hai con người một nam một nữ đang đứng cạnh cậu đều nghe thấy. Trong khoảnh khắc đây, hai người nhìn về phía đối phương, ánh mắt hai người chạm vào nhau dường như phát ra tia sáng rực như: lửa. Một người bối rối nhanh chóng cúi đầu xuống, người còn lại thì nhăn mày trầm tư trong suy nghĩ của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2611


Chương 2611:

 

Hứa Tâm Duyệt trở về bên cạnh ba mẹ cô, trong lòng có chút hụt hãng, cũng không biết là tại sao. Đúng lúc này, một giọng nam vô cùng dễ nghe vang lên sau lưng cô.

 

“Chú, dì, chúc mừng chú dì đã tìm thấy em gái Tâm Duyệt.”

 

Hai vợ chồng Bùi Hoa quay người lại thì liền nhìn thấy cậu trai trẻ tuổi mà họ nhìn từ nhỏ đến lớn đang đứng ngay sau bọn họ, khí chất trên người anh ta không hề tầm thường, chỉ mới 27 tuổi nhưng anh ta đã là ông chủ của một công ty niêm yết, còn trẻ mà đã có thể thành công như vậy thì cũng đầy hứa hẹn.

 

“Tuấn Khâm, sao vừa rồi chú không thấy cháu đâu?” Bùi Hoa ngạc nhiên hỏi.

 

“Cháu vừa mới đến thôi ạ, cũng đúng lúc nghe được tin vui là chú dì đã tìm lại được em gái.” Ánh mắt sâu thẳm của Lâm Tuấn Khâm nhìn chăm chú Hứa Tâm Duyệt không chớp mắt, ánh mắt anh ta đã không thể dời đi chỗ khác nữa.

 

Hứa Tâm Duyệt bị anh ta nhìn mà có chút xấu hồ cúi đầu xuống, Bùi Hoa ở bên nhanh chóng hào hứng giới thiệu: “Tâm Duyệt, đây là con trai một người bạn tốt của ba. Ba mẹ nhìn cậu ấy từ nhỏ đến lớn, con gọi cậu ấy anh Tuấn Khâm là được!”

 

“Em chào anh Tuần Khâm.” Hứa Tâm Duyệt chào hỏi anh ta một cách rất tự nhiên.

 

“Anh còn có ảnh của em khi còn bé này! Không ngờ mới đó em đã trở thành một cô thiếu nữ rồi.” Lâm Tuấn Khâm mỉm cười.

 

Lúc này Lâm phu nhân mới cười ha hả tiến lên nói: “Tiểu Nguyệt, bà còn nhớ không? Lúc bà sinh Tâm Duyệt, tôi còn bề Tuần Khâm đi ăn mừng đầy tháng của con bé, còn để hai đứa nhỏ lên giường chụp chung máy tắm hình nữa đấy!”

 

“Nhớ chứt Tôi đương nhiên nhớ rồi, lúc đó Tuấn Khâm còn muốn ôm lấy Tâm Duyệt nữa kia!”

 

Lúc này, Bùi Hoa nói: “Tâm Duyệt, Tuấn Khâm vừa mới đến, con dẫn cậu ấy đi đến quầy đồ buffet ăn chút gì đó đi, hai người đứa trẻ tuổi tụi con đi nói chuyện làm quen đi.”

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “DạI”

 

Lâm Tuấn Khâm cũng rất vui vẻ gật đầu, ánh mắt chứa đầy ý cười dịu dàng nhìn cô gái bên cạnh, hai người cùng nhau đi về phía bàn buffet.

 

Bùi Hoa và Lâm phu nhân nhìn theo bóng lưng của họ, Lâm Phu Nhân cảm thán: “Hai đứa nhỏ trông xứng đôi thật đấy! Tiểu Nguyệt, Tâm Duyệt có muốn gả sang nhà tôi không nhỉ?”

 

Lâm phu nhân kiềm không được muốn chọn ứng cử viên cho vị trí con dâu của mình, hai vợ chồng Bùi Hoa nhìn nhau cười: “Chúng tôi không thể làm chủ việc này được, tuỳ theo ý Tâm Duyệt thôi! Nếu con bé thích Tuần Khâm thì chúng tôi đương nhiên cũng rất vui tác thành! “

 

Lâm phu nhân nghe vậy cũng rất vui, bà hy vọng con trai có thể có lên, mang về cho bà một người con dâu bao dung rộng lượng.

 

Lúc bọn họ đang nói chuyện với nhau thì người đàn ông bên cạnh có vẻ mặt vô cùng phức tạp, Cố Thừa Tiêu vốn dĩ muốn đến mời rượu vợ chồng Bùi Hoa, thế nhưng không biết sao lại nghe được đoạn đối thoại này. Mắt anh dán chặt vào cặp đôi đang đi về phía bàn buffer, bọn họ quả thật trông rất xứng đôi.

 

“Chú, dì, cháu kính chú dì một ly.” Cố Thừa Tiêu nâng ly mời rượu vợ chồng Bùi Hoa.

 

“Thừa Tiêu, nghe nói tiểu thư nhà họ Hứa là mẹ của Dĩ Mục, khi nào tụi cháu mới làm tiệc mừng đây? Đừng quên mời chú dì đấy.” Bùi Hoa cười hỏi.

 

Khuôn mặt của Có Thừa Tiêu có chút cứng đờ, anh cười nhẹ đáp: “Cháu với Hứa tiểu thư chỉ là bạn thôi.”

 

“Nhưng mà chú nghe mẹ cháu nói thì có vẻ bà ấy mong cháu với Hứa tiểu thư kết hôn, cho đứa nhỏ một gia đình trọn vẹn, có lợi cho sự trưởng thành của bọn trẻ.” Bùi phu nhân tiếp lời.

 

Có Thừa Tiêu vẫn cười như cũ nói: “Bây giờ cháu với Dĩ Mục đang sống rất tốt, cảm on các chú dì đã quan tâm.”

 

Lúc này, vị Lâm phu nhân ban nãy vươn tay vỗ vai Bùi phu nhân: “Tiểu Nguyệt tôi có việc, đi trước đã nhé! Tôi để Tuần Khâm lại đây trò chuyện cùng với Tâm Duyệt, tối mai mọi người cùng sang nhà tôi làm khách.”

 

“Được, ngày mai gặp lại.” Bùi phu nhân nói xong liền nhiệt tình tiễn bà ấy ra cửa, hai vị phu nhân vừa đi vừa nói chuyện, bầu không khí vô cùng hào hứng.

 

Có Thừa Tiêu liếc nhìn cậu nhóc nhà mình đang ở cạnh mẹ anh, xung quanh toàn là mấy dì máy cô. Anh tự hỏi, liệu thằng bé có đói không nhỉ? Có muốn ăn thứ gì đó không?

 

“Đứa nhỏ này đáng yêu thật đấy! Gen của nhà bà tốt thật đấy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này này, sau này lớn lên nhất định là một cậu nhóc rất đẹp trai.”

 

“Giống như ba của nó ấy, ba thằng bé lúc nhỏ cũng đã rất đẹp trai rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2612


Chương 2612:

 

Hồng Mỹ San thấy cháu mình được khen thì lòng rất tự: hào, rất vui. Chỉ tội nghiệp cho cậu nhóc đáng thương, cặp má phúng phính của cậu bị mọi người véo tới véo lui, nhưng mà cậu nhóc cũng không giận dỗi, vô cùng phối hợp làm cho máy dì vui.

 

“Mẹ, con đưa Tiểu Mục đi ăn chút gì đó đã.” Cố Thừa Tiêu nói.

 

“Daddy.” Cậu nhóc nhìn thấy daddy thì như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng chạy đến ôm lấy đùi ba: “Daddy, con muốn ăn đồ ăn.”

 

“Được, đi thôi! Daddy đưa con đi ăn.” Cố Thừa Tiêu vươn tay bế con trai đi về phía bàn buffer. Nhưng mà anh biết rằng, con trai có đói hay không anh không biết, anh chỉ là muốn kiếm một cái cớ để đi sang khu buffet thôi.

 

“Daddy, con có giống daddy lúc nhỏ không ạ?” Cậu nhóc tò mò hỏi.

 

“Giống.” Cố Thừa Tiêu gật đầu, con trai anh sao mà không giống anh được kia chứ.

 

“Thế ngoại trừ giống daddy ra con còn giống ai nữa?” Cậu nhóc lại tiếp tục hỏi.

 

Lúc này, một khuôn mặt ngọt ngào hiện lên trong đầu của Có Thừa Tiêu, gương mặt của con trai trông giống người phụ nữ đó một cách đáng ngạc nhiên, nhưng rõ ràng là cô không hề có quan hệ huyết thống gì với con trai anh cả.

 

“Con chỉ giống daddy thôi.” Cố Thừa Tiêu trầm giọng nói.

 

Vừa bước vào khu buffer liền nhìn thấy dưới ánh đèn pha lê có một đôi nam nữ đang dùng bữa cạnh cửa sổ sát đất cách đó không xa.

 

Hai người nói chuyện rất vui vẻ, như thể đề tài nói chuyện không bao giờ hết. Cậu nhóc tinh mắt nhìn thấy ngay, nhanh chóng vươn tay chỉ sang đó nóii: “Daddy, daddy nhìn kìa! Chị Tâm Duyệt cũng ở đây này!”

 

“Ừm!” Cố Thừa Tiêu nhàn nhạt trả lời.

 

“Chị ấy đang nói chuyện với chú nào đấy! Chú đó có phải là bạn trai của chị ấy không daddy?” Cậu nhóc lo lắng hỏi.

 

“Daddy không biết.” Cố Thừa Tiêu tránh tầm mắt đi nơi khác, không nhìn hai người kia.

 

“Daddy, để con xuống.” Cậu nhóc vùng vẫy muốn xuống, Có Thừa Tiêu vừa đặt cậu xuống thì giây tiếp theo đã chạy thẳng về phía Hứa Tâm Duyệt.

 

“Tiểu Mục.” Cố Thừa Tiêu nhỏ giọng gọi cậu nhóc lại, nhưng vẫn không ngăn được bóng dáng nhỏ bé của con trai chạy về phía bên kia. Hứa Tâm Duyệt nhìn thấy cậu nhóc chạy đến liền vui vẻ gọi cậu sang!

 

Cậu nhóc thân thiết ngồi xuống bên cạnh Hứa Tâm Duyệt, tự nhiên như thể cậu nhóc là con của cô vậy.

 

“Chị Tâm Duyệt, em cũng đói rồi, em ăn với chị được không?” Có Dĩ Mục lễ phép hỏi.

 

“Đương nhiên là được chứ!” Hứa Tâm Duyệt cười gật đầu, sau đó ngẳng đầu nhìn bóng dáng cao lớn đang đứng cách đó không xa, thầm nghĩ, chắc anh sẽ không để ý nhỉ?

 

“Bạn nhỏ, cháu là con ai vậy?” Lâm Tuần Khâm tò mò hỏi.

 

“Cháu tên là Có Dĩ Mục.” Cậu nhóc tự giới thiệu mìh, đồng thời quan sát chú ở đối diện, thầm nghĩ, daddy gặp phải tình địch rồi! Chú này cũng rất đẹp trai!

 

“Cậu bé là con của Cố Thừa Tiêu.” Hứa Tâm Duyệt giải thích.

 

“Ò! Nhà họ Có à.” Lâm Tuấn Khâm thích thú nhìn cậu nhóc nói: “Chú biết ba của cháu đấy”

 

“Chị Tâm Duyệt, em đói, em muốn ăn cái này.” Cậu nhóc chỉ vào một phần bánh ngọt.

 

Hứa Tâm Duyệt cầm thìa đút cho cậu nhóc ăn, cậu nhóc ăn một cách vui vẻ, sau đó đắc ý nhướng mày với ba mình, như thể đang khoe khoang với ba vậy.

 

Có chút kem dính trên khóe miệng của cậu nhóc, Hứa Tâm Duyệt liền lầy một tờ giấy ăn nhẹ nhàng giúp cậu lau đi.

 

Có Thừa Tiêu ngồi ở một bàn khác, đối diện với con trai và Hứa Tâm Duyệt, Nhìn người phụ nữ dịu dàng và chu đáo.

 

kia, trái tim anh rung động dữ dội. Dường như lúc con trai anh và cô ở cạnh nhau, bọn họ rất giống hai mẹ con.

 

Có Thừa Tiêu nhìn một bàn đối diện, trong lòng đột nhiên có chút không vui. Có lẽ là vì con trai anh ngồi cạnh Hứa Tâm Duyệt, còn Lâm Tuần Khâm thì lại ngồi đối diện, nói nói cười cười với Hứa Tâm Duyệt, cảnh tượng này khiến người ta tưởng rằng bọn họ mới là một nhà ba người.

 

Mà thằng con trai của anh thì lại quên mất cả ba mình, ngồi đó ăn vô cùng vui vẻ. Hứa Tâm Duyệt chốc chốc lại đút thức ăn cho cậu bé, chăm sóc cậu rất chu đáo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2613


Chương 2613:

 

Cố Thừa Tiêu nhìn đồ ăn trước mặt bỗng không còn khẩu vị gì nữa, anh lười biếng dựa vào ghế ngồi, đôi mắt híp lại, ánh mắt thờ ơ nhìn chằm chằm vào chiếc bàn đối diện.

 

Hứa Tâm Duyệt đút cho cậu nhóc môt miếng xong thì cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình, cô ngẳắng đầu lên nhìn sang thì thấy Có Thừa Tiêu đang ngồi ở chiếc bàn cách cô năm sáu mét nhìn chằm chằm về phía bên này. Khuôn mặt xinh đẹp của cô không khỏi khẽ ửng hồng.

 

Chẳng lẽ anh nghĩ cô đang cố giành con trai với anh nhưng không thành công sao?

 

“Dĩ Mục, em nhìn daddy em đang ngồi bên đó ăn một mình kìa, em có muốn sang đó ngồi với daddy không?”

 

Hứa Tâm Duyệt có chút không nhẫn tâm nhìn Cố Thừa Tiêu ngồi một mình như vậy.

 

Có Dĩ Mục ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi: “Chị Tâm Duyệt, chị có muốn sang đó với daddy không? Daddy ở một mình rất đáng thương.”

 

Hứa Tâm Duyệt nghe vậy thì trên mặt hiện lên chút xấu hổ, Lâm Tuấn Khâm ở đối diện cũng nhìn sang đó, cảm thấy có gì đó sai sai ở đây.

 

*Chị ngồi đây nói chuyện với chú Lâm, em sang đó đi nha!” Hứa Tâm Duyệt nói với cậu nhóc.

 

Thế nhưng, đúng lúc này, có một bóng người ngồi xuống ghế đối diện của Cố Thừa Tiêu, chính là Hứa An An vừa mới tìm đến, cô ta không ngờ Cố Thừa Tiêu lại ngồi đây ăn một mình, đây vừa hay là cơ hội để cho cô ta tiếp cận anh.

 

“Thừa Tiêu, sao anh lại ngồi đây một mình vậy? Tôi ngồi với anh nha.” Hứa An An ngượng ngùng ngồi xuống, sau đó còn thuận miệng hỏi: “Dĩ Mục đâu rồi anh?”

 

Cố Thừa Tiêu không đáp lời cô ta, chỉ nhếch môi cười: “Được thôi, đúng lúc tôi ngồi mình thấy chán đây.”

 

Mắt của Hứa An An lập tức tràn ngập hạnh phúc. Hiếm khi thấy Cố Thừa Tiêu chủ động mời cô ta cùng làm gì đó, cô ta vui mừng nhanh chóng đứng dậy nói: “Tôi đi lấy đồ ăn sang đây nhé.”

 

Lúc Hứa An An đến khu điểm tâm để lấy đồ ăn thì Hứa Tâm Duyệt cũng biết Hứa An An đến rồi, cô nói khẽ với Có Dĩ Mục: “Dĩ Mục, con có muốn sang chỗ daddy không?”

 

*Em muốn ngồi với chị cơ.” Cố Dĩ Mục lắc đầu.

 

Lúc này Hứa An An đi một vòng đã quay lại, cô ta tinh mắt nhìn thấy Cố Dĩ Mục, thế nhưng cậu nhóc lại đang ngồi ở bàn của Hứa Tâm Duyệt, trong lòng cô ta lập tức thấy khó chịu, tại sao con trai cô ta lại ngồi bên cạnh Hứa Tâm Duyệt chứ?

 

Hứa An An trực tiếp bưng dĩa đi đến đó, cô ta nén giận giả bộ cười nói: “Dĩ Mục, con sang đây ăn cơm với mẹ và daddy đi.”

 

“Cháu muốn ăn với chị Tâm Duyệt.” Mặc dù Cố Dĩ Mục không nhận cô ta là mẹ, nhưng cậu nhóc vẫn nói chuyện với cô ta rất lễ phép.

 

“Dĩ Mục, con như vậy không ngoan đâu! Lời mẹ nói mà con không nghe sao?” Vẻ mặt của Hứa An An lập tức có chút tức giận.

 

Ngay khi Hứa An An muốn tiến đến ép buộc kéo Cố Dĩ Mục đi thì có một giọng nam trầm tháp cắt lên: “Để Dĩ Mục ở đây! Chúng ta ăn với nhau là được rồi.”

 

Không biết từ lúc nào Cố Thừa Tiêu đã đứng ở sau lưng cô ta, Hứa An An vẫn còn đang bực bội, cô ta trừng mắt với Hứa Tâm Duyệt, như. thể do Hứa Tâm Duyệt bảo con trai không nhận cô ta vậy.

 

Hứa Tâm Duyệt ngước mắt nhìn lên, vô tình chạm phải ánh mắt của Cố Thừa Tiêu, hai người nhìn nhau chăm chú mắấy giây, cô lập tức bi rối cúi thấp đầu xuống.

 

“Á!” Hứa An An yếu điệu la lên một tiếng, giả vờ mình đi không vững, mềm mại ngã dựa vào Có Thừa Tiêu, tay của Có Thừa Tiêu cũng tự nhiên đỡ lấy cô ta, sợ rằng cô ta thật sự ngã rồi làm trò cười cho thiên hạ. Dù gì thì bây giờ’ cô ta cũng đã là mẹ của con trai anh.

 

Hứa Tâm Duyệt ngước mắt lên nhìn thấy cánh tay cứng cáp của Cố Thừa Tiêu đang ôm lấy Hứa An An, trong lòng cô không hiểu sao bỗng nhoi nhói, khiến cô cảm thầy có chút khó chịu.

 

Hứa An An không ngờ Cố Thừa Tiêu sẽ chủ động ôm lấy cô ta, cô ta hoàn toàn dựa vào người anh, để mặc anh ôm cô ta.

 

“Dĩ Mục, em đi sang xem mẹ em sao đi!” Hứa Tâm Duyệt nói với cậu bé bên cạnh. Cố Dĩ Mục vẫn ngoan ngoãn đứng dậy đi về phía bàn của Hứa An An, Hứa An An vừa ngồi xuống thì nhìn thấy cậu nhóc đi sang đây, cô ta ban đầu cũng sửng sót không biết tại sao, thật ra cô ta hy vọng cậu nhóc cứ ngồi yên bên cạnh Hứa Tâm Duyêt, đừng sang đây làm phiền thế giới riêng hai người của cô ta với Cố Thừa Tiêu.

 

Mặc dù có chút ích kỷ nhưng cũng không còn cách nào, lúc này cô ta thực sự quan tâm đến Có Thừa Tiêu hơn, dù sao cô ta cũng không nhìn cậu nhóc này từ nhỏ đến lớn, Hứa An An chỉ coi cậu nhóc là con trai của mình, là điểm tựa để sau này cô ta có thể có được quyền lực mạnh mẽ.

 

“Dĩ Mục, sao con lại về đây rồi? Có muốn đi tìm bà ngoại không?” Hứa An An lập tức muốn tìm cách bảo cậu nhóc rời đi.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2614


Chương 2614:

 

Nhưng cô ta lại không biết rằng sắc mặt của Có Thừa Tiêu ở phía đối diện nghe vậy thì trầm xuống hẳn, anh vừa nhìn đã thấu rõ tâm tư của Hứa An An, anh vươn tay ra nói với con trai: “Dĩ Mục, sang đây với daddy.”

 

Cậu nhóc đi đến ngồi xuống bên cạnh daddy, Cố Thừa Tiêu bưng một chén cháo đặt trước mặt cậu bé: “Ăn cháo đi.”

 

Thằng nhỏ ngoan ngoãn ngồi xuống ăn cháo, Hứa An Nam ở phía đối diện vẫn cố ý làm nũng nói: “Thừa Tiêu, mắt cá chân của em hơi đau!”

 

“Để tôi kêu người đưa cô đi bệnh viện.” Có Thừa Tiêu lạnh lùng nhìn sang.

 

“Không cần, không cần đâu, em nghỉ ngơi một chút là được, không cần đến bệnh viện.” Hứa An An vội vàng xua tay, cô ta chỉ đang giả bộ thôi, sao có thể lãng phí cơ hội tốt như vậy chứ?

 

Ở bên cửa sổ sát đất, Hứa Tâm Duyệt lơ đễnh ăn thức ăn trong đĩa, ngước mắt lên nhìn gia đình ba người ở bàn đối diện, trong lòng cô bỗng có chút ngưỡng mộ, cô ngưỡng mộ Hứa An An được nhà họ Cố chọn trúng, được sinh với Có Thừa Tiêu một đứa con đáng yêu như vậy.

 

Nhưng mà đứa nhỏ này lại được cô sinh ra, thật ra nhiều lúc cô nhìn Cố Dĩ Mục như nhìn đứa con của chính mình vậy, cảm giác rất thân thiết và đầy yêu thương.

 

Cô rất muốn gắn kết tình cảm với cậu nhóc, cô chỉ muốn biết cậu nhóc lớn lên mạnh khoẻ, bình an là được “Tâm Duyệt! Tâm Duyệt!”

 

Tiếng gọi ở phía đối diện giúp cô hồi thân trở lại, cô mau chóng nhìn sang Lâm Tuấn Hàm: “A, anh nói gì c2”

 

Lâm Tuấn Khâm có chút tò mò, cười hỏi cô: “Em đang nghĩ gì vậy? Nghĩ đến thát thần thế kia, anh gọi em vài lần rồi mà em không nghe tháy.”

 

“A, không có gì đâu, xin lỗi anh.” Hứa Tâm Duyệt áy náy nhìn anh ta.

 

“Không sao, tối nay sẽ có khiêu vũ. Không biết anh có may mắn được nhảy cùng em điệu đầu tiên không.” Lâm Tuấn Khâm mong đợi nói.

 

Hứa Tâm Duyệt chớp mắt: “Em không biết nhảy.”

 

“Không sao, anh có thể dạy em.”

 

“Chuyện này lát tính sau nha? Em đi vệ sinh chút đã.” Hứa Tâm Duyệt đứng dậy nói.

 

“Được!” Lâm Tuần Khâm gật đầu, trong lòng anh ta vẫn còn mong chờ rằng lát nữa Hứa Tâm Duyệt sẽ mời anh ta nhảy điệu đầu tiên.

 

Hứa Tâm Duyệt đi về phía nhà vệ sinh, cô là nhân vật chính đêm nay, trên đường đi rất nhiều vị khách đều lên tiếng chào cô. Mặc dù cô không quen biết bọn họ nhưng vẫn lịch sự cười đáp lại.

 

Hứa Tâm Duyệt đi ra khỏi nhà vệ sinh. Cô vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình nên không chút phòng bị đụng phải một người đi ra từ góc cua, người đàn ông này rất cao to vậy nên khuôn mặt của cô cứ như vậy đâm sầm vào ngực người này.

 

Cô vội vàng che mũi của mình lùi lại sau một bước: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi.”

 

“Đau không?” Một giọng nam trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu cô. Hứa Tâm Duyệt giật mình ngắng đầu lên, Cố Thừa Tiêu híp mắt nhìn cô chăm chú, chiếc mũi trắng nõn của Hứa Tâm Duyệt hơi đỏ, cô vội vàng lắc đầu nói: “Không sao.”

 

Cố Thừa Tiêu nhìn thẳng vào mặt cô, thảm nhiên nói: “Chúc mừng.”

 

“Cảm ơn!” Hứa Tâm Duyệt có hơi thất thó, không biết phải làm sao, trước mặt anh, cô luôn cảm thấy không được tự nhiên.

 

“Thích Lâm thiếu gia?” Có Thừa Tiêu đột nhiên không đầu không đuôi hỏi.

 

“Hả?” Hứa Tâm Duyệt bỗng nhiên ngẳng đầu, người đàn ông này đang nói gì?

 

“Gia thế của anh ta cũng không đến nỗi nào, rất xứng với cô.” Giọng Cố Thừa Tiêu bình thản không chút dao động nói.

 

Hứa Tâm Duyệt chớp chớp mát, ngay lập tức phản ứng lại, vội vàng xua tay: “Anh hiểu lầm rồi, tôi với Lâm thiếu gia chỉ là bạn mà thôi không phải như anh nghĩ đâu, chúng tôi chỉ là bạn, thật đấy”

 

“Cô không cần phải giải thích rõ ràng với tôi như vậy.” Có Thừa Tiêu nói xong, đi qua bên cạnh cô, đi về hướng nhà vệ sinh nam.

 

Sắc mặt Hứa Tâm Duyệt cứng đờ, ngơ ngác đứng ở đó, đúng vậy! Tại sao cô lại hoang mang giải thích chuyện này với anh như vậy?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2615


Chương 2615:

 

Người ta vốn không muốn biết chuyện này! Hứa Tâm Duyệt thở dài, nhưng không biết người đàn ông sau lưng cô, khuôn mặt anh hơi nghiêng, khóe miệng hơi mỉm cười.

 

Hứa Tâm Duyệt phồng má, cô đột nhiên nhớ ra cô ở dưới tầng tiếp khách lâu như vậy, lại quên mắt bà ngoại với dì nhỏ đang ở trên tầng, cô thật đáng chết mà, nhanh chóng từ cầu thang cạnh đó đi lên tầng hai.

 

Trong phòng riêng tầng hai, bà ngoại ăn rất ngon miệng, khẩu vị cũng rất tốt, Thiệu Cô ăn cùng với bà, ăn những món sơn hào hải vị mà bình thường khó có cơ hội ăn, hai người đều rất vui.

 

“Tâm Duyệt, ăn chưa? Đến, ba mẹ cháu đặc biệt gọi đến để tiếp đãi chúng ta.” Bà ngoại gọi.

 

Hứa Tâm Duyệt ngồi bên cạnh hai người: “Cháu cũng đang đói đây!”

 

Bà ngoại vui vẻ gắp thức ăn vào trong bát cô, Thiệu Cô tò mò hỏi: “Tâm Duyệt, dì vừa nãy ở tầng hai nhìn thấy đêm nay đến không ít nam thanh nữ tú, cháu có nhìn trúng ai không?”

 

Khuôn mặt Hứa Tâm Duyệt đỏ lên, vội vàng lắc đầu: “Không có!”

 

“Một người cũng không nhìn trúng? Dì nhìn thấy có rất nhiều thanh niên trông cũng khá được đó, tuổi của cháu cũng không còn nhỏ nữa rồi, có thể xem xét được rồi đó.”

 

“Đúng vậy, đừng kén chọn quá, cho dù gia đình cháu có tốt thế nào đi nữa, thì chọn đi chọn lại, đến cuối cùng cũng sẽ không chọn được người tốt đâu, đừng học theo dì của cháu.” Bà ngoại cũng nói.

 

Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”

 

Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”

 

Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!

 

Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?

 

Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.

 

Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”

 

“Sắp xếp gì ạ?” Hứa Tâm Duyệt tò mò hỏi.

 

“Do lần này đến không ít người trẻ tuổi, mẹ với ba con nghĩ, điệu nhảy đầu tiên của con chọn ai cũng không được tốt cho lắm, đều là bạn bè thân thiết, ba mẹ quyết định dùng hình thức bốc thăm để quyết định, con xem có được không?”

 

Hứa Tâm Duyệt cắn răng hỏi: “Nhất định phải nhảy sao?”

 

“Đây là truyền thống tiệc tối nhà mình, con là con gái của ba mẹ, ba mẹ không thể nào bồi thường cho con một buổi tiệc nhảy mừng sinh nhật tròn mười tám, nên mới quyết định tổ chức buổi tiệc này như là một buổi tiệc mừng lễ trưởng thành của con, điệu nhảy đầu tiên bắt buộc phải nhảy.” Bùi phu nhân rất nghiêm túc nói.

 

Hứa Tâm Duyệt nhớ Lâm Tuấn Khâm nói đến việc chọn anh, nếu như phải nhảy, vậy thì chọn người khác cũng vậy mà thôi! Mà, không biết tại sao, cô không muốn người nào đó hiểu nhằm.

 

Ban nãy mới giải thích xong!

 

“Vâng! Vậy thì dùng bốc thăm để quyết định vậy! Ai cũng được.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu nói, như này hình như: chơi càng vui.

 

“Cha với anh con cũng bỏ tên vào trong hòm rút thăm rồi.”

 

Bùi phu nhân vui vẻ nói.

 

“Tốt quá!” Hứa Tâm Duyệt cũng rất hy vọng có thể rút được ba hoặc là anh trai!

 

“Vậy ba mẹ xuống trước để tuyên bố tin tức này, tý nữa con hãy xuống.” Bùi Hoa nói.

 

“Dạ, vâng.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu, nghĩ đến rút thăm, vậy những nam thanh niên độc thân có mặt ở buổi tiệc này đều sẽ tham dự sao? Như vậy Có Thừa Tiêu chắc chắn sẽ không ở trong phạm vi này đâu nhỉ?

 

Vừa hay, Hứa An An cũng ở đây, cô cũng không muốn gây hiểu lầm.

 

Dưới tầng, Bùi Hoa lên bục tuyên bố tin tức này, điều này khiến cho những người đàn ông độc thân có mặt ở buồi tiệc này đều không nhịn được bắt đầu rục rịc muốn thử, hy vọng có thể cùng nhảy điệu nhảy đầu tiên với tiểu thư của Bùi gia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2616


Chương 2616:

 

Lâm Tuấn Khâm nghe thấy đây là sự sắp xếp của người lớn, trong lòng anh cũng không cảm thấy buồn bực gì, nhưng cũng hy vọng là mình.

 

Cố Dĩ Mục đứng cạnh Hồng Mỹ San ánh mắt sáng lên, hiếu kì hỏi bà nội: “Bà nội, vậy ba của con có cơ hội không?”

 

“Cha con đương nhiên là không có cơ hội rồi! ba con cũng không được tính là độc thân.” Hồng Mỹ San nói.

 

“Thế nhưng ba con cũng chưa kết hôn mà? Vì sao lại không cho ba con cơ hội chứ?” Cậu nhóc không vui nói.

 

“Sao nào? Con còn hy vọng ba con bị rút trúng à?” Hồng Mỹ San buồn cười hỏi.

 

“Đương nhiên, con cũng mong ba con có thể nhảy một điệu với chị Tâm Duyệt.” Nói xong, cậu nhóc nghĩ đến lời nói ban nãy của Bùi Hoa, đang làm giấy để rút thăm, cậu nhóc nghĩ, ba nhất định phải tham gia.

 

Cậu nhóc liền bắt đầu nhìn quanh, thì nhìn thấy Bùi Hoa đang nói chuyện với một người đàn ông trông giống như.

 

quản lý, cậu liền đứng dậy chạy đến đó, Hồng Mỹ San muốn gọi cũng không gọi được.

 

Cậu nhóc đi đến trước mặt Bùi Hoa, ngắng đầu lên nói: “Ông Bùi, có thể cho ba cháu tham gia được không ạ! ba cháu cũng là khách, cũng đang độc thân mài!”

 

Bùi Hoa không khỏi cảm thấy buồn cười, nhưng cậu nhóc đáng yêu này nếu như đã nói rồi, thì ông đương nhiên sẽ đồng ý yêu cầu của cậu, hơn nữa, chuyện này cũng chỉ vì để cho cậu vui thôi, cũng không chắc sẽ rút trúng Có Thừa Tiêu.

 

“Được rồi! Vậy ông cũng sẽ viết tên của ba cháu vào.” Bùi Hoa nhìn cậu nhóc này, không hiểu sao lại cảm thấy rất thân thiết, giống như nhìn thấy cháu trai tương lai của mình vậy.

 

“Cảm ơn ông, chắn chắn là không được quên đâu á!” Cậu nhóc vẫn không quên dặn lại.

 

“Được rồi.” Bùi Hoa nói xong, liền quay sang nói với quản lý: “Bỏ thêm một tên vào.”

 

“Vâng!” Quản lý liền dặn cắp dưới xuống dưới viết tên rồi bỏ vào trong hòm rút thăm.

 

Hồng Mỹ San nhìn cháu trai vừa chạy về, tò mò hỏi: “Cháu nói gì với ông Bùi vậy!”

 

“Cháu nói để ông Bùi cho thêm tên của ba cháu vào.” Cậu nhóc cũng rất thẳng thắn.

 

“Chuyện này không được tốt lắm đâu!” Hồng Mỹ San lắm bẩm nói.

 

“Bà nội, không có gì là không tốt cả, nói không chừng ba cũng muốn đấy!” Cậu nhóc nói.

 

“Không thể nào! Không phải ba con cùng với An An…”

 

Hồng Mỹ San nói xong, ngẳng đầu nhìn con trai đang nói chuyện phiếm cùng với một nhóm đàn ông, mà Hứa An An thì ở bên cạnh mẹ của cô ta, có chút ai oán nhìn về phía con trai, hai người không hề thân mật giống như bà nghĩ!

 

Hồng Mỹ San một chút, dù sao thì năm đó trong lúc con trai hôn mê, bà chọn Hứa An An, con trai không có tình cảm với cô ta cũng là điều hiển nhiên, cho dù sau này con trai ở cùng với cô ta, cũng là bởi vì có con trai chung mà hợp lại với nhau.

 

Bà thở dài nhẹ một cái, như vậy, có khi nào sẽ khiến con trai bỏ lỡ hạnh phúc cả đời hay không? Nếu như chỉ vì con trai mà kết hôn, thì cũng khó khăn cho con trai của bà quá.

 

Hồng Mỹ San nghĩ chỉ là suy nghĩ cá nhân của bà, nghĩ rằng tất cả phương diện của Hứa An An đều không kém, nên bà nghĩ rằng con trai chắc chắn sẽ thích cô ta, nhưng loại chuyện tình cảm này, là dựa vào cảm giác. Ánh mắt của Cố Thừa Tiêu thi thoảng lại nhìn xung quanh mọi ngóc ngách, không nhìn thấy bóng hình Hứa Tâm Duyệt nhân vật chính của ngày hôm nay, mà anh cũng biết lần rút thăm này, nói như vậy thì tất cả những người đàn ông độc thân có ở đây đều có cơ hội nhảy một điệu với cô.

 

Suy nghĩ của Cố Thừa Tiêu không thể nào tập trung nghe người lớn nói chuyện được, nghe chuyện mà Bùi Hoa nói, anh chắc chắn sẽ không có trong danh sách.

 

“Thật hy vọng có thể rút được tôi, néu tôi có thể nhảy một điệu nhảy với tiểu thư Bùi gia, vậy thì vui biết bao.” Máy người đàn ông trẻ tuổi cùng tụ lại nói chuyện với nhau.

 

“Nói không chừng là tôi, may là lần trước tôi đã học nhảy.

 

rồi, tôi chắc chắn sẽ nhảy thật tốt.”

 

“Chúng ta đều có cơ hội, vị Bùi tiểu thư này vẫn còn độc thân đấy! Nói không chừng đêm nay cũng là Bùi lão gia đang chọn con rễ tương lai cho cô ấy, cũng không biết ai có thể có phúc lấy được Bùi tiểu thư đây.”

 

Người đàn ông đứng ở bên cạnh, sắc mặt có hơi trầm xuống, anh nhìn lướt qua đám đàn ông vẻ mặt đầy mong chờ này, nhìn từng tên một tên nào tên ấy đều đang mong chờ, dáng vẻ vô cùng tự tin, không biết tại sao, trong lòng anh lại cảm thấy không vui.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2617


Chương 2617:

 

Nhưng mà máy người đàn ông bị Cố Thừa Tiêu nhìn liếc qua, đột nhiên cảm nhận được từng con ớn lạnh, bọn họ đều đồng loạt nhìn về phía ông lớn của giới thương nghiệp, ai ấy cũng đều giật mình, vội vã nâng ly.

 

“Có tổng, mời anh một ly.”

 

Có Thừa Tiêu lại không cho bọn họ mặt mũi, quay người rời đi, ba người đàn ông này liền anh nhìn tôi tôi nhìn anh, cảm thấy ngơ ngác, không biết mình làm gì đắc tội ông lớn này rồi, cuối cùng lại giác ngộ ra, có phải là do gia thế bối cảnh của bọn họ không đủ hiển hách, khiến cho vị đại thiếu gia này khinh thường ly rượu mời này của bọn họ.

 

Cố Thừa Tiêu đang buồn bực, đột nhiên trên chân có thêm một cái tay nhỏ ôm lấy, anh cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai đang cười hì hì nhìn mình: “Daddy, sao daddy lại không vui vậy?”

 

Có Thừa Tiêu ngồi xổm người xuống, ôn nhu sửa lại bộ lễ phục nhỏ của cậu nhóc: “Ai nói daddy không vui.”

 

“Daddy, vậy con nói cho daddy biết một chuyện có thể khiến cho daddy cảm thấy vui nhé! Con vừa mới xin ông Bùi viết tên daddy bỏ vào trong hòm rút thăm rồi, nói không chừng người nhảy với chị Tâm Duyệt sẽ là daddy ấy.”

 

Động tác chỉnh lại quần áo của Cố Thừa Tiêu khựng lại, ánh mắt hơi trừng lên nhìn con trai: “Tên của daddy ở trong hòm rút thăm?”

 

“Đúng vậy! Ông Bùi chính miệng đồng ý, mà con cũng nhìn thấy ông ấy viết tên của daddy rồi bỏ vào, daddy có vui không?” Cậu nhóc quan sát vẻ mặt của daddy mình.

 

Vẻ mặt Cố Thừa Tiêu bình thản nhìn con trai: “Có gì đáng để vui vẻ chứ?”

 

Cậu nhóc liền bĩu môi nói: ‘Daddy, daddy phải có lòng tin chứ. Chẳng lẽ daddy muốn để cho chú Lâm kia nhảy cùng chị Tâm Duyệt à?”

 

Đáy mắt Cố Thừa Tiêu lóe lên chút phức tạp, lúc này, cậu nhóc lại chạy đi, anh đứng người dậy, như có điều suy nghĩ nhìn về hướng hòm rút thăm đã chuẩn bị xong tý nữa là có thể rút được.

 

Cậu nhóc muốn tìm Hứa Tâm Duyệt, phát hiện cô không ở’ đại sảnh, cậu hỏi thì mới biết cô đang ở trên tầng, cậu nói qua một tiếng với bà nội rồi đi lên tầng, Hồng Mỹ San để một nhân viên phục vụ dẫn cậu lên.

 

Hứa Tâm Duyệt đang nói chuyện cùng với bà ngoại và dì nhỏ, cửa liền bị mở ra, một bóng dáng nhỏ bé đẹp trai bước vào.

 

“Dĩ Mục, sao em lại lên đây? Nhanh vào đi.” Hứa Tâm Duyệt cười ngoắc nói.

 

Cậu nhóc xuống cạnh cô, lễ phép hiểu chuyện nhìn bà ngoại với Thiệu Cô đang ngồi phía đối diện.

 

“Ày! Đứa nhỏ trông thật đẹp trai.” Ánh mắt của Thiệu Cô nhìn về phía cậu nhóc, vừa nhìn, bà đột nhiên kinh ngạc hô lên, hỏi mẹ mình: “Mẹ, mẹ nhìn xem đứa bé này có phải có chút giống với Tâm Duyệt khi còn nhỏ hay không?”

 

Hứa Tâm Duyệt khẽ giật mình, cũng vội vàng nhìn cậu nhóc ở bên cạnh, trong lòng nghĩ cậu nhóc giống cô sao?

 

Trí nhớ của bà ngoại vẫn còn khá rõ ràng, bà gật đầu nói: “Ừm, giống Tâm Duyệt khi còn bé, đôi mắt, lông mày này, đúng là như cùng một khuôn khắc ra vậy!”

 

“Đúng vậy! Con cũng cảm thấy giống.” Thiệu Cô tò mò quan sát cậu nhóc.

 

“Không giống đâu!” Hứa Tâm Duyệt có chút hoảng hót nói, cậu nhóc chỉ là mượn bụng của cô để ra đời thôi! Nhưng mà người đưa giống lại là Hứa An An và Cố Thừa Tiêu, cho nên, đứa bé phải giống hai người họ mới đúng chứ?

 

“Cháu là do dì với bà nuôi từ nhỏ đến lớn, giống hay không chẳng nhẽ dì với ngoại cháu lại không biết hay sao?” Thiệu Cô phản bác.

 

“Cháu cũng rất thích chị Tâm Duyệt, cháu rất muốn chị ấy làm mẹ của cháu.” Trong mắt cậu nhóc đều là vui vẻ nói.

 

“Cháu là bạn nhỏ lần trước đến nhà dì đúng không?”

 

Thiệu Cô đột nhiên nhớ ra đã từng gặp qua cậu nhóc, đồng thời, cũng nhớ ra cậu nhóc là con của ai rồi, là con của Hứa An An.

 

“Đúng, chính bé con lần trước đến nhà chúng ta, em ấy tên là Có Dĩ Mục.” Hứa Tâm Duyệt giới thiệu.

 

Thiệu Cô mặc dù không thích người của Hứa gia, nhưng đứa nhỏ này vừa đáng yêu vừa đẹp trai, nên vừa nhìn thôi bà đã cảm thấy thích, bà vươn tay cầm đĩa hoa quả đưa đến trước mặt cậu nhóc: “Nào, ăn hoa quả đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2618


Chương 2618:

 

Cậu nhóc cũng không khách khí, cầm một miếng dưa hấu lên ăn, vừa ăn vừa nói: “Chị Tâm Duyệt, tý nữa chị có thể rút trúng daddy em nhảy điệu nhảy đầu tiên với chị được không?”

 

Hứa Tâm Duyệt hơi giật mình, nghĩ tên của Cố Thừa Tiêu chắc chắn không có trong hòm rút thăm, liền cười nói: “Ba em chắc là không tham gia đâu!”

 

“Daddy em cũng tham gia, tên của daddy ở trong hòm, là em xin ông Bùi viết vào.”

 

Gương mặt xinh đẹp của Hứa Tâm Duyệt nóng lên, cái gì?

 

Cố Thừa Tiêu cũng tham gia? Chẳng biết tại sao, cô vậy mà lại có một loại yêu cầu, ngàn lần đừng rút trúng anh!

 

Cả nhà Hứa An An cũng ở đây, cô và anh nhảy cái gì chứ?

 

Nhưng nghĩ lại, nhiều người như vậy, xác xuất rút trúng anh sẽ rất nhỏ, vậy nên, không cần phải lo lắng quá.

 

Đúng lúc này, trợ lý của quản lý lên tầng nói: “Bùi tiểu thư, sắp đến thời gian khiêu vũ, cô nên xuống rồi.”

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu, nói với cậu nhóc đang đứng bên cạnh: * Dĩ Mục, đi, chúng ta đi xuống thôi!”

 

Cậu nhóc lau tay, nắm tay Hứa Tâm Duyệt ra cửa. Khi Hứa Tâm Duyệt dắt tay cậu nhóc xuống tầng, không may bị Hứa An An đứng ở phía xa nhìn thấy, khuôn mặt cô ta ngay lập tức thay đổi, oán hận đồ ky nhìn Hứa Tâm Duyệt, rõ ràng là con của cô ta, nhưng luôn bị cô dỗ đến bên cạnh, đây là không coi cô ta ra gì đây mà!

 

Hứa Tâm Duyệt xuống tầng, liền nói với cậu nhóc: “Nhanh quay lại chỗ bà nội em đi! Lúc nữa sẽ có rất nhiều người, đừng để lạc đấy.”

 

“Chị Tâm Duyệt, chị nhất định phải rút trúng daddy em đấy!” Cậu nhóc phát phát tay liền đi tìm bà nội.

 

Lúc này, MC lên sân khấu, vô cùng kích động nói một tràng dài, sau đó chính là thời gian rút thăm bạn nhảy điệu đầu tiên của đêm nay, điều này làm cho không khí của bữa tiệc ngay lập tức trở nên kính động, không ít thanh niên tài tuấn đều muốn lấy được cơ hội này.

 

Trong đám người Lâm Tuần Khâm cũng rất là mong chờ.

 

“Sau đây, xin mời Bùi tiểu thư của chúng ta lên sân khấu, tự mình rút thăm chọn người cùng nhảy điệu đầu tiên với cô ấy.”

 

Tất cả khách dưới sân khấu đều trông khá là kích động, người lớn trong nhà đều hy vọng con cháu nhà mình có thể được rút trúng, mà những thanh niên độc thân có cơ hội đều đang âm thầm cầu nguyện, mình sẽ là người may mắn nhát kia.

 

Dù sao tên ở trong hòm, chỉ hơn 20 người, cơ hội bốc trúng của mỗi người sẽ càng cao.

 

Hứa Tâm Duyệt nâng váy bước lên sân khấu, tư thái thanh lịch, nụ cười ngọt ngào xinh đẹp dưới ánh đèn, là kiểu mà đàn ông yêu thích nhất, mang trong mình vẻ trong sáng nhưng cũng không kém phần gợi cảm, thêm bối cảnh gia thế sau lưng cô, giống như một cô công chúa vậy.

 

Hứa An An dưới sân kháu, trong lòng cô ta ghen ghét đến mức trái tim cũng sắp nhảy ra rồi, người con gái mà từ nhỏ đã bị cô ta nhẫm dưới chân, đột nhiên trở nên chói mắt, như vậy bảo cô ta làm sao có thể bình tĩnh đối mặt được?

 

Lâm Tịnh Nhã ở bên cạnh cũng không dễ chịu, lần này Hứa Tâm Duyệt với bà ngoại cùng những người liên quan đều nhờ cô mà được hưởng phúc, thế này, cảm giác cao hơn người khác của nhà bà ta không còn nữa rồi.

 

“Có gì mà giỏi hơn người chứ?” Hứa An An cắn răng thầm hừ một tiếng, giọng cũng không dám quá lớn, nhưng Lâm Tịnh Nhã vẫn nghe thấy được, an ủi nhìn cô ta: “An An, không được nâng cao người khác, coi nhẹ bản thân mình chứ, con cũng không kém hơn con nhỏ đó.”

 

“Dù sao người đàn ông nào ở đây cũng đều kém hơn Thừa Tiêu, con chỉ cần có Thừa Tiêu là đủ rồi, ai quan tâm cô ta rút trúng ai chứ!” Trong lòng Hứa An An đắc ý nghĩ, dù sao Cố Thừa Tiêu chắc chắn sẽ không ở trong danh sách rút thăm, anh là người đã có con trai, đêm nay cũng có rất nhiều các dì các cô cũng biết cô ta là mẹ của con trai anh.

 

Chỉ riêng cái danh nghĩa này, Hứa Tâm Duyệt đã không thể nào đuổi kịp được rồi.

 

Trên sân khấu, trong lòng Hứa Tâm Duyệt vẫn có chút khẩn trương, cô cũng ngại không dám nhìn xuống dưới sân khấu, khi MC bảo nhân viên công tác ôm cái hòm rút thăm lên, cô hít sâu một hơi.

 

“Nào… Bùi tiểu thư, mời cô rút một phiếu! Xem xem đêm nay ai sẽ là người may mắn của chúng ta.” MC cười nói.

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu, thò tay vào trong hòm, cô cũng không thực sự muốn tìm tòi ở trong đây để rút, cô chỉ ở tầng trên cùng cầm lấy một tờ giấy, cầm ra đưa cho MC.

 

MC đương nhiên sẽ phải điều chỉnh lại tiết táu không khí trong hiện trường: “Mọi người có muốn đoán xem sẽ là ai hay không? Vậy thì chúng ta có thể biết được kết quả nhanh hơn.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2619


Chương 2619:

 

Trong đám người, ánh mắt của Cố Thừa Tiêu bình tĩnh thâm trầm, lúc này, trái tim anh vậy mà không tự chủ được thắt lại, anh vậy mà lại có suy nghĩ, hy vọng người được rút trúng là mình.

 

Anh không hy vọng người phụ nữ này bị người đàn ông khác đụng vào, không hy vọng cô nhảy cùng với người đàn ông khác, lúc này trong lòng anh đang đấu tranh vô cùng kịch liệt.

 

Ánh mắt của Lâm Tuần Khâm tràn đầy mong chờ, anh ta biết bản thân có cơ hội cạnh tranh lớn hơn rất nhiều, bởi vì nhà anh ta và Bùi gia có quan hệ không hề đơn giản, sau này cơ hội để anh ta gặp Hứa Tâm Duyệt sẽ càng nhiều, không quan tâm người được rút trúng tối nay là ai, cũng chỉ là cùng nhảy một điệu mà thôi.

 

Đến Hứa Tâm Duyệt cũng vội vã muốn biết đáp án, nhưng mà MC lại cứ muốn phải làm tăng bầu không khí lên, khiến cô cảm thấy bất lực, cô đương nhiên hy vọng mình có thể rút trúng ba hoặc anh trai, như vậy thì cô cũng không phải khó xử nữa.

 

Vợ chồng Bùi Hoa ở dưới sân khấu cũng đang rất mong chờ, bọn họ hy vọng là Lâm Tuấn Khâm, bởi vì trong mắt bọn họ, nếu có thể kết thành một đôi với Lâm gia, thì đấy cũng được coi là một chuyện vui.

 

Lâm Tuấn Khâm là bọn họ nhìn từ khi còn bé cho đến lớn, nhân phẩm có thể tin được.

 

“Được rồi, được rồi, không kéo dài thời gian nữa, tôi thấy nếu như mình còn kéo dài thời gian nữa, thì sẽ bị ăn đánh mắt.” MC cũng hiểu rõ bản thân mình, tất cả những người có mặt ở đây, anh ta đều không thể nào trêu chọc được.

 

Anh ta vừa trêu đùa như vậy, dưới sân khấu liền vang lên một trận cười, mọi người bị đùa cười vang lên, cũng mong chờ đáp án trong tay anh ta.

 

MC dưới ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người, mở tờ giấy trong tay ra, anh ta nhìn thấy tên trên giấy, con ngươi hơi trừng lên, tiểu thư Bùi gia vận khí đúng là tốt lắm mà!

 

Làm sao mà vừa rút, đã rút trúng người giàu có nhất trong hội khiêu vũ ngày hôm nay chứ?

 

Ánh mắt của anh ta không nhịn được nhìn xuống dưới sân khấu tìm người đàn ông trong giấy, đúng là trước mặt một đám đàn ông, anh trông xuất sắc hơn cả, chèn ép tất cả mọi người.

 

“Khụ…” MC hắng hắng giọng, nói với Hứa Tâm Duyệt: “Bùi tiểu thư, đáp án vẫn nên do chính cô tuyên bồ đi!”

 

Nói xong, liền đưa giấy cho cô, Hứa Tâm Duyệt nhanh chóng cầm giấy xem, ngay lập tức nụ cười của cô cứng đờ lại, khuôn mặt nhỏ của cô không tự chủ được đỏ lên, xúc động hỏi MC: “Có thể rút lại tờ khác không?”

 

MC ngạc nhiên, sau đó nhớ ra trong quy tắc trò chơi không có điều này, anh ta cười nói: “Bùi tiểu thư thật sự muốn đổi sao?”

 

Hứa Tâm Duyệt cảm thấy ban nãy mình đúng là có chút lỡ lời, trong trường hợp này sao cô có thể xúc động nói như vậy được chứ: “Thôi vậy, không đổi nữa.”

 

MC cũng thở ra một hơi, nếu mà thật sự đổi, thì đúng là khó mà tiếp tục được, rõ ràng đây chỉ là một trò chơi thôi, anh ta không biết tại sao Bùi tiểu thư lại nghiêm túc như vậy, mà rõ ràng cô rút được người đàn ông tốt nhát cơ mà!

 

“Vậy được rồi, vậy xin mời Hứa tiểu thư của chúng ta đọc tên của vị khách may mắn này đi!” MC cười nói.

 

“Anh đọc đi!” Hứa Tâm Duyệt không đọc ra khỏi miệng được.

 

“Xem ra Bùi tiểu thư của chúng ta có hơi ngại, được, vậy tôi sẽ giúp cô ấy đọc tên người được bốc trúng.” MC nói xong, cười rồi cầm giấy rút thăm lên, giọng nói dõng dạc đọc: “Vị khách may mắn được nhảy điệu đầu tiên với Bùi tiểu thư là Cố Thừa Tiêu tiên sinh, hoan nghênh Cố Thừa Tiêu tiên sinh lên sân khấu, mời Bùi tiểu thư của chúng ta nhảy điệu múa mở đầu.”

 

Câu nói này, khiến khá nhiều người ngạc nhiên, Cố Thừa Tiêu nhân vật chính lại bình tĩnh đến đáng sợ, trên mặt anh dường như không có chút cảm xúc kích động nào, chỉ mỉm cười gật đầu với người xung quanh, đôi chân dài bước lên sân khấu.

 

Vợ chồng Bùi Hoa nhìn nhau, sao lại cứ là Cố Thừa Tiêu cơ chứ?

 

Hồng Mỹ San cũng không tin là con trai, nhưng cậu nhóc đứng cạnh bà thì lại phát ra một tiếng hô lớn: “AI Daddy cố lên.”

 

Giọng trẻ con khiến cho mọi người xung quanh nhìn qua, nhưng trong mắt của cậu nhóc, chỉ đang vui thay cho ba.

 

Hứa An An thì tức giận siết chặt nắm đấm, tức đến nỗ phổi, những nhân viên này không có mắt hay sao? Tại sao lại viết tên của Cố Thừa Tiêu vào trong đó chứ, lẽ nào không biết anh có con, có quan hệ gì với cô ta hay sao?

 

Cô ta phải khiếu nại, sau này khách sạn này sẽ vào trong danh sách đen của cô ta.

 

Lâm Tịnh Nhã cũng thay con gái cảm thấy không công bằng, chẳng lẽ Cố Thừa Tiêu không nể mặt mũi con gái, từ chối nhảy cùng với Hứa Tâm Duyệt hay sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2620


Chương 2620:

 

Hứa Tâm Duyệt đứng ở trên đài xấu hổ cắn môi, có chút không được tư nhiên vặn vặn hai tay, trong lòng đã bồn chồn không yên từ lâu rồi, chết mát thôi! Thế nào lại là anh, đổi lại là ai cũng được, làm sao lại rút trúng anh chứ?

 

Có thể không nhảy sao? Có thể từ chối không? Lần này Hứa An An chắc là sẽ càng hận cô rồi.

 

Lúc này, trên đầu một giọng nam trầm tháp vang lên: “Bùi tiểu thư, mời!”

 

Hứa Tâm Duyệt ngắng đầu, một đôi ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm cô, ánh đèn mờ ảo che lên khuôn mặt của anh, khiến anh nhìn qua giống như không được vui.

 

Hứa Tâm Duyệt không nhịn được tiến lên một bước, nhỏ giọng nói với anh: “Nếu như anh không muốn nhảy cùng với tôi, thì tôi có thể đổi người khác.”

 

Nhưng mà, ánh mắt của anh lại xẹt qua một chút không vui với tức giận nhẹ hừ một tiếng nói: “Trước mặt nhiều người như vậy từ chối tôi, cô để mặt mũi tôi ở đâu hả?”

 

Hô hấp của Hứa Tâm Duyệt cứng lại, trời ạt Vừa nãy cô từ chối anh rồi, anh thé này là đang tức giận sao?

 

“Tôi cứ nghĩ rằng anh không muốn nhảy cùng với tôi chứ?” Hứa Tâm Duyệt nhỏ giọng phản đối.

 

“Đúng là tôi không muốn, nhưng vì cho cô một chút thể diện, nên mới miễn cưỡng chấp nhận thôi!” Anh dường như rất là miễn cưỡng.

 

“Vậy vẫn nên đổi người khác đi!” Hứa Tâm Duyệt cũng không muốn làm khó anh, trong lòng cũng có chút tức giận. Nhưng mà, eo của cô đột nhiên bị vòng lầy một cái tay, bá đạo ôm cô đến cạnh anh, bên tai càng thêm bá đạo nói: “Bây giờ đổi người, muộn rồi.”

 

Hứa Tâm Duyệt cứ như vậy bị anh ôm xuống dưới sân khấu, lúc xuống bậc thang, chân của cô suýt chút nhẫm, vào chân váy, theo bản năng ôm lấy eo của anh, mà anh cũng dễ dàng nhắc cô lên, ôm cô xuống bậc thang.

 

Lúc này ánh đèn đã đổi sang ánh vàng mà sàn nhảy nên có, trong mắt người ngoài không hề phát hiện được anh ôm cô xuống bậc thang, chỉ có hai người biết được, khuôn mặt Hứa Tâm Duyệt nóng lên, ngại quá đi! Nhưng mà, hình ảnh hai người thân mật ôm nhau đấy, làm chói mắt một số người, sự ghen ghét và đố kị của Hứa An An đều biến thành dao, đâm vào trên người Hứa Tâm Duyệt, Lâm Tịnh Nhã cũng không dám tin rằng Cố Thừa Tiêu sẽ ở trước mặt con gái mình ôm ôm ấp ấp người phụ nữ khác, mà người phụ nữ này vẫn là Hứa Tâm Duyệt người bà ta không vừa mắt nhất.

 

Lâm Tuấn Khâm cũng không ngờ bản thân mình sẽ mất cơ hội này, cho dù là dáng người khuôn mặt hay bối cảnh gia đình của Cố Thừa Tiêu đều cao hơn anh ta, anh lóa mắt như vậy, khiến cho tất cả những thanh niên có mặt ở đây đều ảm đạm không hề nỗi bật, cho dù là anh ta, cũng tự nhận không bằng.

 

“Tôi không biết nhảy cho lắm.” Hứa Tâm Duyệt nhắc nhở: anh, cũng nói thêm: “Tùy tiện nhảy một chút là được rồi.”

 

Tay của Cố Thừa Tiêu đã đặt lên eo nhỏ của cô, thân hình cao hơn cô nửa cái đầu của anh, thế nên chỉ cần cúi xuống là có thể nhìn tháy tất cả biểu cảm trên gương mặt cô, nhìn thần thái trong sáng thanh khiết giống như tinh linh của cô, anh cúi đầu nói: “Vậy thì nhảy theo bước chân của tôi.”

 

Hứa Tâm Duyệt nghe xong, bước chân liền loạn, hai chân loạng choạng dưới làn váy, đột nhiên, chân của cô hình như giẫm phải gì đó, nói chung là không phải sàn nhà cứng rắn.

 

“Không được giẫm tôi.” Bên tai Hứa Tâm Duyệt truyền đến giọng nói nghiền răng của anh.

 

Đầu Hứa Tâm Duyệt ầm một tiếng, thì ra là giày da của anh! Cô xấu hỗ cúi đầu xuống, bốp một tiếng, trán cô đột nhiên cảm thấy đau, thì ra khi cô cúi đầu trán của cô lại va vào chiếc cằm rắn chắc của anh.

 

Đúng là một điệu múa gian nan mà, mà dưới chân cô, bị dẫn dắt bởi anh, vậy mà đúng là không nhảy sai điệu, trong ánh mắt của mọi người, hai người bọn họ nhảy rất là tự nhiên. Hứa Tâm Duyệt cũng dần dần theo kịp tiết tấu, trong tiếng nhạc, phối hợp nhảy với anh rất tốt, từng bước nhày đồng điệu, lúc thì bị anh ôm lấy xoay vòng, lúc thì bị anh cầm tay xoay tròn, Hứa Tâm Duyệt đột nhiên phát hiện, thì ra nhảy cũng có thể vui như vậy!

 

Nhưng cô cũng ngạc nhiên về tài năng nhày của anh, không ngờ anh còn có sở trường này nữa! Hứa Tâm Duyệt cuối cùng cũng dám ngắẳng đầu, dưới ánh đèn vàng, ánh mắt của anh sâu như biển, dường như có một lực hút vô hình, hút lấy ánh mắt của cô, khiến cho cô chìm đắm vào trong ánh mắt anh, hai người nhìn nhau, dường như đã đi vào thế giới riêng của hai người, vứt bỏ mọt thứ xung quanh, đắm chìm vào điệu nhảy của hai người.

 

Có một khoảnh khắc như vậy, Hứa Tâm Duyệt vậy mà lại hy vọng điệu nhạc này đừng dừng lại, cứ phát như thé, mãi mãi. Mà đối với Cố Thừa Tiêu, vòng eo mềm mại nhỏ nhắn, hương thơm ngọt ngào, ánh mắt mê ly như ánh sao, môi hồng hơi hé mở của cô, lúc nào cũng hấp dẫn lấy anh, làm cho anh rơi vào một loại mê muội, để ánh mắt của anh nhìn chằm vào cô, cảm nhận hết sự đẹp đẽ của cô.

 

Tất cả mọi thứ của cô vào đêm nay đều thu hút ánh nhìn của mọi người, cho dù là anh cũng không tránh khỏi bị hấp dẫn. Cuối cùng, tiếng nhạc cũng đi đến những năm cuối, Hứa Tâm Duyệt đang xoay người vòng cuối, cánh tay của anh tự nhiên đặt trên eo cô, Hứa Tâm Duyệt hơi ngẳng đầu, còn anh cúi người xuống, một tư thế kết thúc hoàn hảo, khiến hai người đều có hơi thở dốc, dựa vào gần nhau, hô hấp giao nhau.

 

Hứa Tâm Duyệt đỏ mặt, ở cự ly gần nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh, nhất thời quên mắt hô hấp, chỉ có tiếng tim đập tình thịch, vô cùng rõ ràng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom