Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1465


Lâm Thiến bẽn lẽn ngồi xuống bên cạnh Lam Thiên Hạo: “Lam thiếu gia, chào anh.”

 

“Chào cô.” Lam Thiên Hạo lịch sự gật đầu, anh biết rõ tâm tư của Lâm Thiền.

 

Bất kì người phụ nữ nào có tâm tư với anh, anh nhìn thoáng qua cũng có thể nhìn thấu, thế nhưng anh không quan tâm đến những người phụ nữ chủ động ám chỉ này, mà người phụ nữ anh quan tâm đến thì lại không hề biết tâm tư của anh Xem ra đây thực sự là một sự trừng phạt của ông trời dành cho anh.

 

“Bác trai, bác gái, cháu tên là Lâm Thiến, cháu kính hai bác một ly ạ.” Lâm Thiến cầm ly rượu vang đỏ, giới thiệu mình với ba mẹ Lam để lấy lòng họ.

 

“Cô Lâm, cô cũng rất ưu tú, cảm ơn cô đã quan tâm đến Sơ Niệm nhà tôi lúc ở trong nhóm.”

 

“Cảm ơn bác gái đã quá khen, Sơ Niệm là người giỏi nhất trong nhóm chúng cháu đấy.” Lâm Thiến ngay lập tức khiêm tốn cười lên.

 

Diệp Mạn Ni không muốn tham gia bàn ăn của nhà họ Lam, cô ta ngồi với Chu Đào và máy trụ cột của công ty, nói về việc hợp tác quảng cáo tiếp theo. Cô ta là một người phụ nữ có dã tâm.

 

Ăn tối xong, cũng đã khoảng 8 giờ rồi, ba mẹ Lam thấy ở đây đều là người trẻ tuổi vậy nên vợ chồng họ nhường phần thời gian còn lại cho đám người trẻ tuổi này rồi về trước.

 

Bởi vì sinh nhật vốn là thời gian để đám nhỏ đùa giỡn mà.

 

Lúc này, Lam Thiên Hạo bước lên sân khấu, nói với những người có mặt: “Cảm ơn các bạn đã đến dự bữa tối sinh nhật của em gái tôi. Tôi hy vọng mọi người ăn ngon, chơi vui. Theo yêu cầu của em gái tôi, tối nay chúng ta sẽ chơi một vài trò chơi. Luật chơi một lát nữa sẽ được thông báo.”

 

“Lam thiếu gia, anh cũng sẽ tham gia chứ? “Một nữ nhân viên ngay lập tức mạnh dạn hỏi.

 

Lam Thiên Hạo khẽ nheo mắt, cười nói: “Đương nhiên sẽ tham gia.”

 

Nghe vậy, các nữ nhân viên có mặt đều cảm thấy kích động, Lâm Thiến ở một bên thấy họ đầy phắn khích, không khỏi lén lút liếc mắt. Cô ta cũng hy vọng có thể thân cận với Lam Thiên Hạo hơn trong trò chơi này.

 

Lam Sơ Niệm bước lên sân khấu, cười nói: “Trước hết, chúng ta sẽ chơi bốc thăm! Mọi người chắc đều đã biết cách chơi rồi nhỉ? Ai rút trúng thì phải làm theo chỉ thị trên đó. Không được chơi xấu!”

 

“Tối nay có chơi Truth or Dare(*) không?”

 

(*) Chơi hay chết.

 

“Có chứ.” Lam Sơ Niệm bật cười nói. Tối nay, cô đã sắp xếp rất nhiều trò chơi.

 

Lam Thiên Hạo thoáng qua ánh sáng, trong mắt hiện lên một tia mong đợi.

 

“Được rồi, tôi sẽ làm trọng tài, mọi người phải chơi thật vui đấy!” Chu Đào nói.

 

“Được! Sau đây, chúng ta hãy bốc thăm nào.” Lam Sơ Niệm là một người rất ham chơi, lúc này cô đang rất nóng lòng muốn chơi trò này. Mọi người tập trung thành vòng tròn, sau đó chia thành bốn đội, mỗi đội phải cử ra một người đại diện lên bốc thăm.

 

Trang Noãn Noãn cùng một nhóm với các trợ lý, Lâm Thiến, Diệp Mạn Ni, Lam Sơ Niệm và một vài nhân viên của công ty cùng một nhóm.

 

Lam Thiên Hạo dẫn đầu một đội gồm một số nhân viên nam.

 

Trong số những người đại diện, Lam Sơ Niệm là người đầu tiên bị đẩy ra trước, Lam Thiên Hạo cũng bước lên phía trước.

 

Lam Sơ Niệm duỗi tay rút thăm, cô còn cần thận che lại xem lén. Xem xong cô không khỏi đỏ mặt, bởi vì trên lá thăm của cô viết hãy tìm bắt kỳ một người đàn ông ở đây, nói với anh ấy câu “em yêu anh”, hơn nữa phải hôn anh ấy một cái.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo liếc qua, nhìn vào lá thăm trên tay cô, trong lòng anh có chút căng thẳng, cô rút phải lá thăm như thế nào vậy?

 

Khi anh vươn tay ra rút thăm, liếc qua đã thấy nó nói, hãy chọn bất kỳ người phụ nữ nào có mặt ở đây, ôm cô ấy lên và xoay ba vòng.

 

Những người khác đều đã rút xong, ánh mắt mọi người lập tức nhìn về phía Lam Sơ Niệm. “Chúng ta bắt đầu từ Sơ Niệm đi.”

 

Chu Đạo cười chỉ tay.

 

Lam Sơ Niệm là người khởi xướng trò chơi, tất nhiên cô phải tiên phong đi trước, cô không khỏi cắn môi ngại ngùng giao lá thăm ra.

 

Mà Chu Đào vừa nhận lấy tờ giấy đã ngay lập tức đọc thành tiếng: “Lá thăm mà Sơ Niệm của chúng ta rút phải là hãy tìm bất kỳ một người đàn ông ở đây, nói với anh ấy câu “em yêu anh”, hơn nữa phải hôn đối phương một cái.”

 

s Lam Sơ Niệm có chút ngượng ngùng ôm mặt, ánh mắt Lam Thiên Hạo lập tức nhìn chăm chăm vào cô.

 

“Được rồi, tiếp theo đây, hãy để Sơ Niệm của chúng ta chọn một bạn nam nào! Ai cũng được.” Chu Đào nói.

 

Các nam nhân viên đều đang rất kích động chờ đợi, tự hỏi không biết mình có đủ may mắn để được Lam Sơ Niệm chọn hay không, bởi vì Lam Sơ Niệm trong lòng những nam nhân viên này, giống như một nữ thần vậy!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1466


“Sơ Niệm, mau chọn đi!” Diệp Mạn Ni thúc giục cô ấy.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi lo lắng cho cô, không biết cô sẽ chọn ai.

 

Mà ánh mắt thâm trầm Lam Thiên Hạo lại đăm đăm nhìn cô, nắm chặt tay lại thành quyền, cô nhóc này còn do dự cái gì vậy chứ? Không phải là nên chọn anh hay sao?

 

Lam Sơ Niệm cắn môi liếc nhìn sắc mặt của tất cả các người nam, cuối cùng cũng đưa ra quyết định, chớp chớp mắt vừa có chút lo lắng vừa thẹn thùng, đi thẳng về phía Lam Thiên Hạo.

 

“Tôi chọn anh trai tôi.”

 

Sự lựa chọn này khiến những người đàn ông có mặt vô cùng thất vọng, nhưng tất cả cũng đều nằm trong dự đoán.

 

Ý cười mãn nguyện thoáng qua trong mắt Lam Thiên Hạo. Cô nhóc này nếu dám chọn người đàn ông khác thì xem anh có phạt cô không.

 

Lâm Thiến không khỏi có chút bực tức, Lam Sơ Niệm sao lại chọn Lam Thiên Hạo vậy chứ?

 

“Được, Sơ Niệm của chúng ta đã chọn Lam thiếu gia đẹp trai.

 

Tiếp theo đây, chúng ta sẽ chờ xem màn biểu diễn của Sơ Niệm nào. Nào, nói to lên nào!”

 

Lam Sơ Niệm từng bước đi tới trước mặt Lam Thiên Hạo, cô xấu hổ đến mức hai má đỏ bừng như say rượu, cô có chút khẩn trương cắn chặt môi: “Anh cả, em yêu anh.” Giọng cô không lớn, nhưng rất trong trẻo.

 

Nói xong, cô nhắc chân lên và nhanh chóng hôn lên một bên má của Lam Thiên Hạo. Hôn xong, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, giống như rốt cuộc cũng đã làm xong nhiệm vụ vậy Ánh mắt Lam Thiên Hạo ấm áp, đáy mắt đầy ý cười.

 

Trong mắt người khác, y như là anh đang cưng chiều cô em gái này vậy.

 

Thế nhưng có ai biết được câu nói “em yêu anh” của cô ấy anh lại thầm hưởng thụ biết bao.

 

“Được rồi, tiếp theo, đến lượt Lam thiếu gia của chúng ta, làm phiền cho chúng tôi xem thăm của anh.” Chu Đào đưa tay ra.

 

Lam Thiên Hạo đưa thăm cho anh Ấy.

 

Lần này, những người phụ nữ có mặt đều trở nên căng thẳng, tất nhiên ngoại trừ Trang Noãn Noãn và Diệp Mạn Ni, Diệp Mạn : Ni cũng rất sẵn sàng tham gia, cô ta chỉ thất vọng vì Kiều Mộ Trạch không có ở đây.

 

Lâm Thiền lập tức nắm chặt tay, nói thầm, mong là chiếc thăm có liên quan đến cô ta.

 

Chu Đào đọc to lên: “Lá thăm của Lam thiếu gia dễ dàng hon.

 

Anh ấy phải chọn bắt kỳ người phụ nữ nào có mặt ở đây, ôm cô ấy lên và xoay ba vòng.”

 

Vừa dứt lời, trong lòng Lâm Thiến gần như tràn đầy phấn khích, liệu Lam Thiên Hạo có chọn cô không?

 

Lam Sơ Niệm cũng mỉm cười, nhìn anh trai, tự hỏi anh sẽ chọn cô gái nào.

 

Vào lúc này, cô nhìn thấy anh cả của mình đang nhìn chằm chằm thẳng vào cô, ánh mắt của anh khiến tim cô căng thẳng.

 

Đừng nói là cô đấy nhá?

 

Phương hướng bước đi của Lam Thiên Hạo là hướng về phía cô bên này, Lâm Thiến cũng đang đứng đây, cô ta lập tức ôm ngực kích động, cảm thấy giây tiếp theo sẽ bị Lam Thiên Hạo ôm vào lòng, xoay tròn.

 

Tuy nhiên, Lam Thiên Hạo đã dừng chân trước mặt Lam Sơ Niệm. Lam Sơ Niệm ngay lập tức ra hiệu cho anh đừng làm vậy, bởi vì cô không muốn bị anh trai của mình ôm lấy xoay ba vòng, rất xấu hỗ!

 

Tuy nhiên, cô có ra hiệu cũng vô ích, Lam Thiên Hạo trầm giọng nói rất chắc chắn: “Tôi chọn Lam Sơ Niệm.”

 

Ánh mắt Lâm Thiến lập tức nhìn về phía Lam Sơ Niệm đầy ghen tị, làm sao có thể? Tại sao Lam Thiên Hạo lại chọn em gái của mình kia chứ?

 

Rõ ràng là anh có thể chọn người khác, chẳng hạn như cô ta đây này.

 

Thân hình của Lam Sơ Niệm lập tức bị cánh tay rắn chắc của người đàn ông ôm lấy, cô vội vàng ôm lấy cổ anh, Lam Thiên Hạo ôm cô tiến vào giữa, bước đi vô cùng vững chắc, liên tiếp xoay ba vòng.

 

Lam Sơ Niệm có chút hoa mắt, cô khẽ mở to hai mắt, lúc này cô dường như đã quên mắt những người chung quanh, trong mắt chỉ có gương mặt ôn nhu của anh. Thậm chí, cô còn cảm thấy nhịp tim của mình thật sự đang đập rất nhanh.

 

Không được đâu! Làm sao cô có thể có phản ứng như vậy chứ? Trong nội tâm của Sơ Niệm hét thầm.

 

Khi được đặt xuống, cô vẫn còn hơi choáng váng, Lam Thiên Hạo đã đỡ lấy cô: “Em không sao chứ?”

 

“Em không sao! Tiếp tục chơi thôi!” Lam Sơ Niệm lắc đầu và quay trở lại vị trí của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1467


Mọi người đều rất hứng thú với lần bốc thăm đầu tiên.

 

Đúng lúc này, cửa đại sảnh mở ra, giữa hai người giữ cửa xuất hiện một bóng dáng cao gầy bước vào, bước đi vững vàng tao nhã, khí chất không hề tầm thường, lạnh lùng, ngạo nghề khiến người ta không dám nhìn thẳng.

 

Kiều Mộ Trạch đến rồi!

 

Các nhân viên nữ trong hội trường đều trừng lớn hai mắt, không dám tin bản thân đang nhìn thấy quý tộc kim cương trong truyền thuyết đang đi vào. Tối nay họ thật quá may mắn rồi, vậy mà lại được nhìn thấy quý tộc kim cương độc thân đắt giá nhất trong giới kinh doanh.

 

Hơi thở Diệp Mạn Ni như nghẹn lại, tim đập như trống đánh, cô ta cắn chặt đôi môi đỏ mọng, che dấu vẻ cuồng si của bản thân. Cô ta giả vờ dè dặt, nở một nụ cười quyến rũ nhất, làm một động tác nhỏ để thu hút sự chú ý của người đàn ông.

 

Trang Noãn Noãn biết anh sẽ đến, nên lúc anh bước vào cô chỉ bất ngờ liếc anh một cái. Lúc này cô đang đứng sau lưng mấy nhân viên nữ, cô còn nghĩ muốn trốn đi.

 

Đôi mắt Lâm Thiến cũng thể hiện sự tán thưởng, tuy nhiên, so với vẻ quyến rũ cắm dục và lạnh lùng của Kiều Mộ Trạch thì cô ta thích cảm giác ấm áp như ngọc của Lam Thiên Hạo hơn. Cô ta cảm thấy được một người đàn ông như anh chiều chuộng chắc chắn sẽ là cảm giác hạnh phúc nhất trên đời.

 

“Mộ Trạch, cậu đến đúng lúc lắm.” Lam Thiên Hạo lập tức muôn dân bạn thân cùng tham gia trò chơi này.

 

Hai bàn tay của Diệp Mạn Ni kích động mà đan vào nhau. Nếu Kiều Mộ Trạch cũng bằng lòng tham gia trò chơi này vậy thì tốt quá rồi, nếu cô ta cũng rút trúng thăm tỏ tình “em yêu anh” sau đó hôn một cái, vậy thì trong đám đàn ông có mặt ở đây, cô ta nhất định sẽ chọn anh.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn thấy bọn họ đang đứng thành một vòng tròn, anh nheo mắt liếc nhìn Lam Thiên Hạo nói: “Mọi người đang chơi gì vậy?”

 

“Chơi trò chơi, người mới đến cũng phải tham gia, đến, chơi với chúng tôi. “Lam Thiên Hạo nắm lấy cổ tay anh và kéo anh vào vòng tròn.

 

Trước mặt bạn bè, Kiều Mộ Trạch cũng thu lại khí chất khó gần của mình, ánh mắt anh không chút vét tích lướt qua hình bóng của Trang Noãn Noãn: “Được thôi!”

 

Chu Đào cũng rất vui mừng, hiếm khi có được thời gian Kiều Mộ Trạch vui vẻ như vậy, anh lắc đống thăm trên tay và nói với họ: “Được rồi, chúng ta tiếp tục đi! Bây giờ, mọi người muốn bắt đầu từ đâu đây?”

 

Lam Thiên Hạo đẩy nhẹ Kiều Mộ Trạch bên cạnh mình: “Kiều thiếu gia, lên đi!”

 

Kiều Mộ Trạch không ngờ vừa mới đến đã bị đẩy lên chơi ngay, nhưng anh cũng không từ chối. Ngón tay thon dài của anh tuỳ ý rút ra một lá thăm, anh cầm nó trong tay, chưa nhìn đến.

 

“Được rồi, tiếp theo, nhóm này cũng cử một đại diện lên nào.”

 

Chu Đào bước đến nhóm của Trang Noãn Noãn.

 

Mặc dù các nhân viên nữ cũng muốn đến gần Kiều Mộ Trạch, nhưng lại có Trang Noãn Noãn là đối tượng có tin đồn cùng anh ở đây, làm sao họ có can đảm tiến lên được? Bọn họ lập tức đầy Trang Noãn Noãn ra: “Trang Noãn Noãn, cô lên đi.”

 

Trang Noãn Noãn xấu hỗ nói: “Để tôi rút sau đi!”

 

“Noãn Noãn, tuỳ tiện rút một cái thăm là được mà.” Chu Đào cũng muốn để cô tham gia.

 

Diệp Mạn Ni ở bên cạnh tức đến mức nghiễn răng nghiến lợi, Trang Noãn Noãn sao lại nhúng chân vào chuyện này chứ?

 

*“Noãn Noãn, mau rút đi!” Lam Sơ Niệm hào hứng hô lên, cô ấy cũng hy vọng sẽ nhìn thấy Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch tương tác với nhau.

 

Thấy không thể từ chối được, Trang Noãn Noãn duỗi tay ra, ngẫu nhiên lấy ra một tờ thăm. Nhịp tim của cô có chút hồi hộp, dù sao loại thăm này đều phải gây khó thì mới thú vị được, không dễ để vượt qua đâu.

 

Cô cầm tờ thăm trong tay, không dám nhìn kỹ, cô lén quay lưng lại, cúi đầu nhìn dòng chữ trên đó.

 

“Chọn một bạn nam bắt kỳ, miệng đối miệng đút một miếng trái cây. “

 

Trang Noãn Noãn trừng to hai mắt, còn tưởng là cô nhìn nhầm rồi, vì vậy cô cân thận nhìn lại xác nhận xem. Cô không có nhìn nhầm! Chính là cách chơi này!

 

l : Lúc này đên lượt một nhân viên rút thăm, tiếp theo là đên Diệp Mạn Ni. Diệp Mạn Ni cắn môi, lựa đi lựa lại trong đống thăm, cô ta muốn có thể tương tác với Kiều Mộ Trạch trong trò chơi này.

 

Cuối cùng, cô ta rút ra một tờ, sau đó vội vàng cúi đầu nhìn, bên trên có viết: “Hãy trả lời một câu hỏi bắt kỳ từ những người có mặt.”

 

Sắc mặt Diệp Mạn Ni lập tức thay đổi, sao cô ta lại rút trúng loại yêu cầu này chứ? Yêu cầu như vậy thì làm sao cô ta có thể chơi cùng với Kiều Mộ Trạch hả?

 

Lúc này, ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Kiều Mộ Trạch, tất cả đều muốn biết Kiều Mộ Trạch bốc lá thăm gì, bên trên đó sẽ có hình phạt quỷ quái nào đây?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1468


Dù sao, cảnh tượng như thế này đúng là trăm năm mới thấy mài Kiều Mộ Trạch cầm tờ thăm, bình tĩnh liếc nhìn, chỉ thấy trên đó ghi: “Chọn một bạn nữ, một tay chống tường, nhìn nhau trìu mến mười giây.”

 

Lam Thiên Hạo võ võ vai anh: “Xem cậu chọn thế nào.”

 

“Được rồi, mọi người đều đã rút xong thăm cả rồi. Bây giờ, chúng ta bắt đầu thử thách từ ai đây?”

 

“Bắt đầu từ Kiều tổng thì sao nhỉ?” Chu Đào mỉm cười hỏi Kiều Mộ Trạch đưa lá thăm ra, Chu Đào có chút khẩn trương nhận lấy nó, anh cũng không muốn Kiều Mộ Trạch rút phải những yêu cầu quá khó đâu.

 

Có điều, sau khi xem xong, anh nghĩ trò chơi này cũng rất phù hợp với Kiều đại thiếu ấy chứ!

 

Diệp Mạn Ni ở bên cạnh cũng âm thầm kích động lên, Kiều Mộ Trạch rút phải thăm gì vậy? Ánh mắt của Trang Noãn Noãn cũng nhìn sang, không biết vì sao cô cũng rất muốn thấy anh bị xấu mặt.

 

Dù sao cũng là do anh tự nguyện tham gia mà, đã chơi thì phải chịu chứ.

 

Có điều, lúc này cô đã quên mắt vấn đề nan giải của chính mình rồi.

 

“Tôi đọc lá thăm của Kiều thiếu gia rút trúng nha! Chọn bắt kỳ người phụ nữ nào ở hiện trường, một tay giữ bức tường, tay kia nâng cằm và nhìn nhau trìu mến trong hơn mười giây.” Chu Đào nói rất hào hứng.

 

Lời này vừa dứt, các nữ nhân viên có mặt đều cảm thấy vô cùng thích thú, mong chờ được xem người đàn ông đẹp trai như vậy làm hành động này! Với lại, anh sẽ chọn ai đây?

 

Trang Noãn Noãn cũng đang cố nhịn cười, đôi mắt đầy ý cười của cô nhìn về người đàn ông dưới ánh đèn.

 

Chưa cười được bao lâu cô đã nhìn thấy đôi mắt đen như mực sâu thẳm phức tạp của Kiều Mộ Trạch quét qua, sau đó nhìn chằm chằm vào cô. Nụ cười của Trang Noãn Noãn đanh lại từng chút một, cuối cùng cô có chút hoảng hốt và sợ hãi nhìn trái nhìn phải.

 

Người đàn ông này nhìn cô làm gì chứ?

 

Trong lòng cô dâng lên một dự cảm không tốt lắm.

 

Diệp Mạn Ni vẫn nghĩ bản thân sẽ có cơ hội! Thế nhưng khi cô ta nhìn Kiều Mộ Trạch thì lại phát hiện ánh mắt của anh đang nhìn chằm chằm Trang Noãn Noãn. Hiển nhiên là anh đã chọn Trang Noãn Noãn.

 

Cô ta lập tức chủ động gio tay nói: “Kiều thiếu gia, tôi rất sẵn lòng phối hợp với anh.”

 

Kiều Mộ Trạch liếc cô ta một cái, môi mỏng khẽ nhéch lên: “Tôi muốn tự mình chọn.”

 

Giọng điệu này của anh, là đang từ chối cô ta.

 

Diệp Mạn Ni lập tức bị mất mặt, khuôn mặt đỏ lên, cô ta cắn chặt môi, vô cùng xấu hỗ.

 

Kiều Mộ Trạch từng bước đi tới, mà hướng của anh chính xác là chỗ của Trang Noãn Noãn.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Trang Noãn Noãn lập tức thay đổi, cô lo lắng nuốt ngụm nước bọt. Thấy người đàn ông đang từng bước tiến lại gần, đầu óc cô trống rỗng, từng bước lùi về sau.

 

Tại sao anh ta lại chọn cô chứ? Ở đây còn nhiều người để chọn vậy cơ mà!

 

Trang Noãn Noãn lùi rồi lại lùi, mới đi được mấy bước, bỗng nhiên sau lưng cô bị đụng vào một vật hình trụ, cô nhanh chóng quay đầu nhìn lại thì phát hiện đó là một cây cột.

 

Đến lúc cô ngắng đầu lên lần nữa, người đàn ông đã ở trước mặt cô, và cánh tay mảnh khảnh của anh đã bá đạo ôm lấy một bên đầu cô.

 

Trang Noãn Noãn đang muốn tránh đi thì người đàn ông đó dùng giữ lấy cằm cô, hơi nâng lên, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô phải ngước lên theo, đôi mắt to tròn đầy hoảng hốt không cách nào trốn tránh mà đối diện thẳng với anh.

 

Các nữ nhân viên ở một bên đã được chứng kiến trực tiếp cái gì gọi là bá đạo tổng tài.

 

Huống hồ gì, Kiều Mộ Trạch đích xác chính là nguyên mẫu của hình tượng bá đạo tổng tài mài Đầu óc Trang Noãn Noãn trống rỗng, đôi môi đỏ mọng mấp máy, nhìn vào đôi mắt không đáy của anh, cô như nhìn thấy được ý cười trong đấy.

 

Diệp Mạn Ni ghen tị đến mức mắt đỏ cả mắt, cô ta nắm chặt tay lại, hận không thể đầy Trang Noãn Noãn ra và thế vào chỗ của cô.

 

Lâm Thiền cũng rất ghen tị, ánh mắt của cô ta len lén nhìn Lam Thiên Hạo, nhưng cô ta lại phát hiện ra là ánh mắt của Lam Thiên Hạo đang đổ dồn vào khuôn mặt của Lam Sơ Niệm.

 

Lam Sơ Niệm vui đến mức hai mắt híp lại cong cong như trăng lưỡi liềm, nhìn vào cũng thấy cô đang rất vui.

 

Khi tất cả mọi người đều yên lặng nín thở, giọng nói có chút lộn xộn của Trang Noãn Noãn vang lên: “Mười giây… Hết mười giây rồi.”

 

Nói xong, cô lập tức tránh người sang một bên liền thoát ra.

 

Khuôn mặt tuần tú của Kiều Mộ Trạch thoáng hiện lên một tia hụt hãng, nhìn thấy dáng vẻ cô hoảng hốt trong vòng tay anh, anh không ngờ lại có phản ứng. Hơn nữa còn là loại phản ứng rất mạnh mẽ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1469


Trang Noãn Noãn ngay lập tức chạy trở lại vị trí ban nãy. Lúc này Chu Đào vỗ tay: “Kiều thiếu gia, vô cùng đạt tiêu chuẩn.”

 

Mọi người cũng vỗ tay theo anh ta. Lúc này Chu Đào không muốn tha cho Trang Noãn Noãn đi, dù sao, anh ta nhìn ra được lúc nãy Kiều Mộ Trạch thực hiện thử thách rất vui vẻ.

 

“Noãn Noãn, đưa thăm của cô cho tôi, để tôi xem cô rút được gì”

 

“Tôi… lá thăm của tôi hay là đừng xem nữa!” Trang Noãn Noãn lập tức giấu tờ thăm ra sau lưng, cho dù lúc này có bị xem là chơi xỏ, cô cũng nhận.

 

Lúc này, một nữ trợ lý nghịch ngợm, lập tức giật lầy lá thăm trong tay cô đưa cho Chu Đào: “Chu tổng, đây!”

 

Chu Đào lập tức nhận lấy, Trang Noãn Noãn liền ôm mặt xấu hỗ cầu xin: “Cái này của tôi bỏ đi mài”

 

“Không được, làm sao mà bỏ được! Đã chơi thì phải có chơi có chịu! Chẳng lẽ trò chơi nhỏ này mà cô cũng thua được à?” Lâm Thiến ngay lập tức nói. Cô ta nghĩ là hình phạt của Trang Noãn Noãn nhất định là rất ác, vậy nên cô ta không cho phép cô rút lui.

 

Chu Đào nhận lấy lá thăm, mỉm cười nói: “Tiểu Thiến nói đúng.

 

Noãn Noãn, cô nên chấp nhận thực tế đi!”

 

Trang Noãn Noãn cũng đành phải chấp nhận số phận, đỏ mặt gật gật đầu: “Được!”

 

Diệp Mạn Ni cũng khoanh tay, chuẩn bị xem náo nhiệt.

 

Lam Sơ Niệm cũng tò mò, không biết Noãn Noãn đã bốc trúng lá thăm như thế nào? Sao vẻ mặt cô lại khó xử như vậy?

 

Chu Đào cầm lấy lá thăm của cô, lớn tiếng đọc: “Lá thăm của Noãn Noãn ghi chọn một bạn nam bắt kỳ, miệng đối miệng đút một miếng trái cây.”

 

Lời vừa nói ra, nhất thời cả hội trường đều oà lên cười, mọi người đều mang vẻ mặt chờ đợi xem kịch hay.

 

Sắc mặt của Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni lại trở nên kinh ngạc, bọn họ nghĩ là sẽ có thể gây khó dễ cho cô, không ngờ thế mà lại là kiểu này?

 

Kiều Mộ Trạch dùng ánh mắt rung động lòng người mà nhìn chằm chằm cô, mang theo một cảm giác chờ mong, mà người phụ nữ đang bị nhìn chằm chằm kia thì cảm giác như mình là con mồi của thú đang đi săn vậy.

 

“Được rồi, Noãn Noãn, em bắt đầu chọn đi, Tiểu Dương, đi lầy một miếng trái cây tươi đến đây.”

 

“Táo được không?”

 

“Tất nhiên là được! Trái cây là được.”

 

Vậy nên Tiểu Dương đã nhanh nhẹn chạy đi lấy.

 

Trang Noãn Noãn đỏ mặt, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn về phía những vị khách có mặt, dường như đang tìm người có thể chơi trò chơi này cùng với cô.

 

Ánh mắt của mấy nam nhân viên được cô quan sát đều sắp phát ra ánh sáng đến nơi rồi. Bọn họ đều khao khát được nữ thần lựa chọn, sau đó, có thể được một lần thân mật với nữ thần.

 

Trang Noãn Noãn nhìn rồi lại nhìn, ánh mắt vô tình va vào một đôi mắt sâu không đáy, mà ánh mắt của người đàn ông này như một vòng xoáy đen muốn nuốt chửng lấy cô vậy.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.

 

Tại sao anh lại nhìn chằm chằm vào cô như vậy? Cô cũng đâu có muốn chọn anh.

 

“Tôi có thể đổi thành bạn nữ không?” Trang Noãn Noãn hỏi trọng tài Chu Đào.

 

“Không được, phải là nam!” Lam Thiên Hạo phải giúp anh em mình hưởng lợi.

 

Lam Sơ Niệm cũng muốn giúp cô giải quyết vấn đề nan giải này, nhưng quy tắc là quy tắc, cô cũng không thể phá vỡ nó.

 

“Noãn Noãn, đợi đến khi Tiểu Dương đem trái cây về, thì cô phải chọn ra một đối tượng để phối hợp với cô, không được kéo dài thêm thời gian nữa. Cô xem này, Kiều tổng của chúng ta cũng không tệ đâu!” Chu Đào ngay lập tức tiến cử cho cô.

 

Hơi thở của Trang Noãn Noãn có chút ngưng lại, cô lại lần nữa nhìn về phía người đàn ông, khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông lúc này bao trùm sự u ám khó giải thích, cả người toát ra khí thế nguy hiểm nồng đậm.

 

Lúc này Tiêu Dương đã trở lại, nhưng cô ấy bắt đất dĩ nói: “Vừa rồi tôi xuống bếp, bọn họ đã dọn hết dĩa đi rồi, nhưng vẫn còn một đĩa anh đào, vậy nên tôi lấy ít anh đào rồi này.”

 

Trang Noãn Noãn trợn tròn hai mắt, cô muốn khóc quá đi! Một miếng táo cũng được mài Tại sao lại là anh đào cơ chứ?

 

“Anh đào cũng được, là trái cây cả mà! Cũng không có quy định là loại trái cây nào. Nào, Noãn Noãn, đến lấy một miếng đi.” Chu Đào nói với cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1470


Trang Noãn Noãn bối rối không biết làm sao, đành vươn tay ra lấy một miếng, nhưng cô vẫn chưa chọn được đối tượng!

 

Ầ Làm sao bây giờ? Trang Noãn Noãn căn môi, do dự không quyết định được.

 

Đột nhiên, một người đàn ông chủ động lên tiếng: “Để tôi.”

 

Không phải Kiều Mộ Trạch thì còn ai vào đây nữa?

 

Trang Noãn Noãn lập tức ngắng đầu lên, lắc lắc: “Tôi… tôi không có chọn anh.”

 

Thế nhưng, người đàn ông đã đi đến trước mặt cô, thân hình cao lớn vững chắc của anh bao lấy cô.

 

Cô còn chưa kịp phản ứng lại, anh đã nắm chặt tay cô, cầm lấy quả anh đào trên tay cô, nhét vào cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô. Trang Noãn Noãn lập tức cắn chặt lại theo bản năng.

 

Và giây tiếp theo, người đàn ông cúi xuống, đôi môi mỏng áp lên đôi môi đỏ mọng của cô.

 

Trang Noãn Noãn sợ đến mức nuốt trọn quả anh đào vào miệng, nhưng hơi thở trong trẻo của người đàn ông lại luồn vào, lấy quả anh đào từ miệng cô ra, rồi nuốt vào miệng của mình.

 

Anh vừa lui người ra, vừa ưu nhã nhai nuốt quả anh đào, vô cùng mờ ám.

 

Trang Noãn Noãn mặt đỏ như tôm luộc, cô nhìn người đàn ông trước mặt mà muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất đẻ chui vào.

 

Sao lại có thể như vậy?

 

Những người xung quanh may mắn được chứng kiến cảnh một vị bá đạo tổng tài cưỡng hôn.

 

Diệp Mạn Ni tức đến sắp phát điên, cô ta nắm chặt tay đến nỗi móng tay đâm hẳn vào sâu da thịt. Cô ta cảm thấy Trang Noãn Noãn đang cố ý câu dẫn Kiều Mồ Trạch.

 

Khi Kiều Mộ Trạch hôn Trang Noãn Noãn, Lam Sơ Niệm lập tức quay đầu trốn đi. Lam Thiên Hạo mỉm cười, áp khuôn mặt nhỏ của cô vào ngực anh, không cho cô xem cảnh này.

 

Đợi đến lúc Lam Sơ Niệm lại ngắng đầu lên, che miệng cười khì. Nhìn dáng vẻ hận không thể ngất đi tại chỗ của Trang Noãn Noãn, cô cảm thấy rất thú vị.

 

Sau đó, đến lượt một nhân viên thực hiện, rồi đến Diệp Mạn Ni.

 

Chu Đào đã hỏi một câu hỏi bất kì để kết thúc vấn đề này của Diệp Mạn Ni.

 

Lúc này, Lam Thiên Hạo không muốn chơi nữa, anh liếc nhìn thời gian trên cổ tay rồi nói: “Thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta hãy kết thúc phần chơi sớm, đẩy bánh kem ra để Lam Sơ Niệm ước nguyện rồi chúng ta cùng ăn bánh kem đi!”

 

Lâm Thiền lập tức cảm thấy thất vọng, vẫn chưa đến lượt cô ta chơi! Nhưng Lam Thiên Hạo đã sắp xếp thời gian cả rồi, cô ta cũng không thể có ý kiến gì.

 

Sắc mặt Trang Noãn Noãn đỏ bừng, vội vàng núp sau lưng một nữ nhân viên, mà đầu óc cô vẫn đang rất mông lung.

 

Lam Sơ Niệm đi tới, năm lấy cánh tay của cô, ghé sát vào tai cô nói: “Noãn Noãn, không sao đâu! Kiều Mộ Trạch đẹp trai vậy mà, cậu cũng đâu có chịu thiệt đâu!”

 

Noãn Noãn không biết nên cười hay khóc, chỉ có cô tham gia mới biết loại trò chơi này thực sự rất tra tấn người khác.

 

“Có điều, vừa nãy mình thấy Mạn Ni hình như rất ghen tị, không biết liệu có phải cậu ấy ghen với cậu không?” Lam Sơ Niệm thở dài, cô không muốn các thành viên trong nhóm hiểu lầm.

 

Trang Noãn Noãn nhìn gương mặt đang dài thược ra của Diệp Mạn Ni, cô cũng thầm cảm thấy bát lực, cô không biết phải làm sao với loại chuyện này.

 

Lúc này, một chiếc bánh sinh nhật sáu tầng rất dễ thương được đẩy ra, trên đó có viết tên Lam Sơ Niệm, còn có những chữ cái vo cùng dễ thương, đẹp đế tinh xảo, mùi thơm của bánh tràn ngập sảnh tiệc.

 

Trên đó có một cặp nến số 22 tuổi đại biểu cho tuổi của cô, ánh nến cháy lay lắt.

 

Có người tắt đèn đi, mọi người cùng nhau hát bài hát mừng sinh nhật, Lam Thiên Hạo đứng bên cạnh cô, ánh mắt chăm chú nhìn cô.

 

Lam Sơ Niệm chắp tay, nhắm mắt lại, khuôn mặt nõn nà hiện rõ sự mong đợi đầy nghiêm túc.

 

Cô đang ước một điều ước, sau khi ước xong, cô cúi xuống, thổi tắt nến đi.

 

Đèn được bật sáng, có thể bắt đầu cắt bánh rồi.

 

Khi Lam Sơ Niệm đang cầm dao định cắt bánh thì một bàn tay dày ấm áp nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô: “Để anh giúp em.”

 

Lam Sơ Niệm nhìn thấy anh cả ở phía sau, cô gật đầu, hai người cùng cắt nhát dao thứ nhát.

 

Trang Noãn Noãn nấp sau lưng nữ nhân viên, không tới gần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1471


Lúc này, cô cảm nhận được một luồng áp bức ở bên cạnh mình, cô ngắng đầu lên nhìn, Kiều Mộ Trạch đang ở ngay bên cạnh cô!

 

Trang Noãn Noãn theo bản năng nhích nhích cơ thể đi, có gắng tránh xa anh ra. Không biết tại sao, cô cảm thấy người đàn ông này rất nguy hiểm.

 

Kiều Mộ Trạch thấy cô cố giữ khoảng cách với mình thì nhíu mày.

 

Bánh kem được phân phát ra, Trang Noãn Noãn có chút đói bụng rồi, cô ngồi trên sofa ăn bánh kem. Lam Sơ Niệm cũng rất thích đồ ngọt, hai người tụ tập lại cùng nhau ăn.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền chỉ giả vờ làm ra động tác đang ăn, vì nếu bọn họ ăn đồ ngọt thì rất dễ sẽ mập lên, vậy nên, bọn họ cũng không dám cho vào miệng.

 

Lam Thiên Hạo và Kiều Mộ Trạch đang ngồi cùng nhau, hai người đàn ông cảnh đẹp ý vui ngồi cùng nhau thực sự có thể so sánh ảnh người mẫu nam trên tạp chí, hai tay đan lại đặt giữa hai chân, lộ ra khí chất quyến rũ.

 

Lúc này Trang Noãn Noãn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim ăn bánh kem, ánh mắt thành thật không dám nhìn lung tung.

 

Mới đó mà đã chín giò rưỡi. Sau khi mọi người ăn xong, Chu Đào quyết định đưa nhân viên rời đi trước, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vẫn còn ở lại.

 

Ngay khi Chu Đào đi ra với một nhóm lớn nhân viên, anh đã cảnh báo với đám nhân viên là không được truyền ra một chữ nào về những gì đã xảy ra trong hội trường vừa rồi.

 

Trong sảnh tiệc, Lam Sơ Niệm ăn xong đặt đĩa xuống, Lam Thiên Hạo đi tới gần cô, vươn tay quệt qua khóe miệng của cô, Lam Sơ Niệm lập tức kinh ngạc che khóe miệng lại.

 

Nhất định là bị dính xót kem lại rồi.

 

“Sơ Niệm, mình về trước đây.” Trang Noãn Noãn quyết định rời đi.

 

“Vậy cậu làm sao về đấy?”

 

“Mình…”

 

“Tôi đưa cô ấy về.” Một giọng nói trầm thấp, không cho phép người khác từ chối vang lên. Kiều Mộ Trạch cũng đứng lên.

 

Diệp Mạn Ni nghe vậy lập tức nói : “Kiều tổng, em không lái xe, anh cho em đi nhờ nhé!”

 

“Chỉ có hai chỗ ngồi thôi.” Kiều Mộ Trạch khẽ nhướng mày, từ chối.

 

Diệp Mạn Ni còn chưa kịp nói tiếp thì Lam Thiên Hạo đã nói: “Diệp tiểu thư, đừng lo, trợ lý của tôi vẫn còn ở đây, tôi sẽ nhờ cậu ấy đưa cô và Lâm tiểu thư trở về.”

 

Lâm Thiến không ngờ là, ngay cả cô ta cũng đã được sắp xếp, cô ta còn đang nghĩ mình có thể ngồi nhờ xe của Lam Thiên Hạo đấy!

 

Trang Noãn Noãn thực sự không muốn ở cùng một chỗ với Kiều Mộ Trạch, cô cười nói: “Không cần đâu, tôi tự bắt taxi về là được.”

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch quét qua, ánh mắt đó như thể không cho phép cô bắt taxi vậy.

 

“Sơ Niệm, mình đi trước đây, tạm biệt.” Trang Noãn Noãn quyết định ra ngoài trước rồi tính sau, khi cô bước nhanh về phía cửa sảnh tiệc, chân dài của người đàn ông cũng bước theo sau.

 

Diệp Mạn Ni tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi giậm chân. Trong mắt cô ta, dù Trang Noãn Noãn có làm gì đi nữa thì cũng là đang quyến rũ Kiều Mộ Trạch.

 

Lam Thiên Hạo nhìn hai người còn lại, anh cầm điện thoại gọi cho vị trợ lý vẫn đang ở dưới lầu: “Cậu lên đây, đưa hai vị khách về nhà.”

 

Lâm Thiến lập tức mỉm cười đi đến bên cạnh Lam Thiên Hạo: “Lam thiếu gia, tối nay rất vui vẻ! Cảm ơn anh rất nhiều.”

 

“Mọi người vui là được.”Lam Thiên Hạo vẫn lịch sự.

 

Lam Sơ Niệm đi tới khoác lấy tay cô ta: “A Thiến, khi nào có thời gian, chúng ta cùng nhau đi ăn đi.”

 

“Được!” Lâm Thiến cười nói, còn bổ sung thêm: “Mình có thời gian sẽ sang nhà cậu chơi!”

 

Lam Sơ Niệm tắt nhiên cười, gật đầu nói: “Được! Khi nào rảnh thì mình nhát định sẽ mời các cậu đến chơi!”

 

Lam Thiên Hạo đương nhiên hiểu là nụ cười của Lâm Thiến không phải là thành tâm cười với em gái anh, mà là một nụ cười có mục đích khác.

 

Nhưng em gái ngốc của anh quá khờ, không hề biết người khác đang mưu kế gì.

 

Trang Noãn Noãn đứng trong thang máy, Kiều Mộ Trạch đứng bên cạnh cô, một tay đút túi.

 

Vừa ra khỏi cửa thang máy, Trang Noãn Noãn đã đi về phía trước, phía sau, người đàn ông ở phía sau gọi cô lại: “Cô có ý kiến gì với tôi sao?”

 

Trang Noãn Noãn dừng chân lại, quay đầu nhìn anh, lắc đầu: “Không!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1472


“Vậy tôi hỏi cô, vừa rồi tôi thật sự không phải là lựa chọn hàng đầu của cô sao?”

 

“Gì cơ?” Trang Noãn Noãn kinh ngạc nhìn anh.

 

“Trò chơi ban nãy của cô ấy, nếu không chọn tôi thì cô muốn chọn ai?” Giọng điệu của Kiều Mộ Trạch giống như đang chất vấn cô vậy.

 

Phải biết là ban nãy ở đó, cứ cho là cô sẽ không chọn mấy nam nhân viên đó, thì chỉ còn có Lam Thiên Hạo, chẳng lẽ người cô muốn chọn là anh em tốt của anh sao?

 

Lúc này Trang Noãn Noãn mới hiểu ra câu hỏi của anh, cô có chút ngượng ngùng nói: “Tôi vốn không muốn chọn ai cả mài”

 

Điều bây giờ khiến Kiều Mộ Trạch khó chịu chính là sự lựa chọn đầu tiên của cô không phải là anh? Vậy thì nếu anh không bước tới cưỡng ép cô, có phải cô sẽ chọn Lam Thiên Hạo hay một người đàn ông khác không?

 

Dù sao thì về chuyện tối nay, trong lòng anh thật sự rất khó chịu.

 

Trang Noãn Noãn đi theo anh đến trước chiếc xe thể thao của anh và ngồi vào trong. Trong đầu cô nhớ lại cảnh tượng trong trò chơi vừa rồi, lúc anh lấy quả anh đào từ miệng cô ra, đầu cô hoàn toàn trống rỗng.

 

Lần sau, cô nhất định sẽ kiên quyết tránh xa khỏi loại trò chơi này Chiếc xe thể thao của Kiều Mộ Trạch lái ra khỏi bãi đậu xe và phóng đi như bay trên con phố đêm vắng vẻ.

 

Mà một lúc sau, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng đi xuống, bọn họ ngồi vào ghế sau xe. Mọi việc tối nay không hề tốt đẹp như họ mong đợi.

 

Diệp Mạn Ni trực tiếp nghiến răng nói: “Trang Noãn Noãn lần này chắc chắn rất đắc ý đây!”

 

Lâm Thiến chống cằm, hôm nay cô ta cũng vô cùng phiền muộn, cô ta cảm thấy Lam Thiên Hạo ngay cả một cái nhìn chính diện cũng không thèm cho cô ta.

 

Hơn nữa, bởi vì cô cứ lén lút nhìn anh, cô phát hiện ánh mắt anh lúc nào cũng dán trên người Lam Sơ Niệm, quá nhiều lần đi!

 

Dường như mỗi khi cô ta ngước lên nhìn anh, ánh mắt anh đều ở trên người của Lam Sơ Niệm.

 

Cảm giác này khiến cô ta cảm thấy Lam Thiên Hạo thích Lam Sơ Niệm.

 

Nhưng, bọn họ là anh em cơ mà! Lâm Thiến vẫn cảm thấy nhất định là cảm giác của cô ta sai rồi.

 

Người cuối cùng bước ra khỏi bữa tiệc là Lam Thiên Hạo và Lam Sơ Niệm, tối nay cô đã có một khoảng thời gian rất vui vẻ, đặc biệt là phần chơi trò chơi của Trang Noãn Noãn, mang lại rất nhiều sự phần khích và hào hứng.

 

“Anh cả, đêm nay thật là vui.” Lam Sơ Niệm cười nói.

 

Lam Thiên Hạo lập tức nhìn chằm chằm cô, trầm giọng cảnh cáo nói: “Sau này không được chơi những trò như thế này nữa.”

 

Nếu lúc nãy anh không ở đó, cô rút trúng lá thăm này, cô sẽ phải tỏ tình và hôn một người đàn ông khác. Anh nhất định không cho phép điều đó xảy raI “Tại sao chứ anh? Nó vui mà!” Trang Noãn Noãn nghiêng đầu hỏi.

 

“Vui sao? Nếu lỡ em rút trúng lá thăm vừa rồi của Trang Noãn Noãn thì em định tìm ai ở đó chơi với em hả?” Lam Thiên Hạo nhìn cô chằm chằm.

 

.

 

Lam Sơ Niệm lập tức chớp chớp đôi mắt to, xấu hỗ nhìn anh, cô nhất thời không biết nói như thế nào.

 

Có điều, tối nay cô thật sự đã chơi rất vui mà!

 

Ngồi trên xe, Trang Noãn Noãn nhìn cảnh vật hai bên đường, chợt nghĩ đến quán trà sữa bốn năm trước, cô vội vàng lên tiếng nói: “Anh có thể cùng tôi đến một nơi được không? Tôi muốn xem quán trà sữa đó còn không. Tôi quen biết ông chủ ở đó, có lẽ ông ấy biết ai đã đưa tôi đi khi tôi bị ngất xỉu lần trước.”

 

Kiều Mộ Trạch thấp giọng đáp: “Chỉ đường đi.”

 

Trang Noãn Noãn chỉ đường cho anh, đến nơi cô đã từng học cấp 3. Vào học kỳ cuối cùng của cấp ba năm đó, chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, lúc đó mọi người đều đang chạy nước rút, cô cũng muốn thi được thành tích tốt.

 

Nào ngờ ba mẹ lại qua đời, khiến bài thi của cô không tốt một chút nào, khiến cô quyết định từ bỏ việc học đại học. Cô nhìn thấy thông tin tuyển dụng người cho một nhóm nhạc nữ vậy nên cô đã đi phỏng vấn, chỉ một lần đã thành công, mới có thể đến được ngày hôm nay. Cô may mắn được đào tạo bởi công ty, đã giúp cô ra nước ngoài học nhạc.

 

Chiếc xe thể thao màu xám lái vào một con đường nhỏ, bên cạnh là một con đường nhỏ ăn vặt nhộn nhịp của trường cấp ba, trên đường có rất nhiều quán trà sữa, Trang Noãn Noãn đi bộ đến một cửa hàng ở phía trước.

 

Cô ngắng đầu lên, ánh mắt thất vọng nhìn tắm biển đã được thay thế, ở đây đã trở thành một cửa hàng bánh ngọt rồi. Mà bên dưới có thông tin liên lạc của chủ tiệm bánh này, Trang Noãn Noãn lấy điện thoại di động ra gọi cho số ấy.

 

“Alo, xin chào.” Từ đầu dây bên kia phát ra giọng nói của một người phụ nữ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1473


“Chào bà chủ, tôi muốn hỏi quán trà sữa trước khi cửa hàng của bà chủ chuyển đến đây dời đi đâu rồi ạ?” Trang Noãn Noãn khẩn thiết hỏi.

 

“Quán trà sữa sao? Tôi cũng không rõ lắm, trước khi quán này sang cho tôi thì không phải quán trà sữa, mà là một tiệm mì.”

 

Trong mắt Trang Noãn Noãn hiện lên vẻ mất mát, đã lâu quá rồi, không biết chủ quán trà sữa đã chuyển đi đâu, cũng có thể là ông ấy đã đổi nghề rồi.

 

“Cảm ơn cô.” Trang Noãn Noãn nói xong bèn cúp điện thoại.

 

Cô cầm chặt điện thoại trong tay, lẳng lặng đứng đó.

 

Một bóng người cao lớn không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh cô đứng bên cạnh cô: “Đừng lo, kẻ đã bắt cóc cô có lẽ đã lo liệu mọi thứ cả rồi. Bây giờ cô có nghe ngóng, e là cũng khôg nghe ngóng được gì.”

 

“Đúng rồi, bệnh viện, bệnh viện có thể tìm được máy quay năm đó không?” Trang Noãn Noãn quay người lại, đầy mong đợi hỏi anh.

 

Kiều Mộ Trạch không muốn đả kích lòng tin của cô, nhưng anh phải nói với cô: “Dù sao cũng đã là chuyện bốn năm trước rồi.

 

Cho dù có camera của bệnh viện có quay được gì thì người đó cũng sẽ không để lộ mặt ra đâu. Hơn nữa, bệnh viện chắc là sẽ không giữ video camera lâu như vậy.”

 

Ánh mắt Trang Noãn Noãn tối sầm lại, cô thở dài nói: “Vậy tôi phải làm sao đây?”

 

“Đừng lo, chỉ cần cô cứ ở bên cạnh tôi, người đó chắc chắn sẽ nôn nóng.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch rơi vào trên người cô: “Cô ở chung với tôi càng lâu, kẻ chủ mưu năm đó sẽ càng ngồi không yên. Cô cứ tiếp tục chờ đi, hắn chắc chắn sẽ chủ động ra tay thôi.”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu, nói: “Được.”

 

Nói xong, cô ngước mắt lên,chân thành nói với anh: “Cảm ơn anh.”

 

Kiều Mộ Trạch không quen với những cảnh sướt mướt như vậy, anh nhàn nhạt nói: “Giúp cô cũng là tôi đang tự giúp mình thôi.”

 

Đang nói chuyện thì có một cậu học sinh cấp 3 từ đằng xa đạp xe đến, đúng lúc gặp phải một cái ổ gà, cậu nhóc lập tức nhấn chuông nhắc nhở hai người đang đứng trên con đường nhỏ.

 

Kiều Mộ Trạch tháy vậy lập tức kéo Trang Noãn Noãn vào vòng tay của mình, ôm cô lùi lại hai bước.

 

Ngay khi cậu bé lao qua, chiếc lốp xe liền đè lên chỗ Trang Noãn Noãn đứng ban nãy.

 

Trang Noãn Noãn nằm trong lòng anh, hơi thở có chút dồn dập, cô đứng thẳng người lên, mặt ửng ửng đỏ: “Cảm ơn.”

 

“Về xe thôi!” Kiều Mộ Trạch nói xong, đi về hướng xe.

 

Trang Noãn Noãn theo sau, một đường đi về biệt thự.

 

Biệt thự Lam trạch.

 

Lam Sơ Niệm vừa về đến nhà, trong phòng khách ngập tràn những món quà nhỏ mà cô nhận được hôm nay, cô cong môi cười, ngồi xuống ghế sofa và bắt đầu xé những gói quà ra. Món quà đầu tiên là một con búp bê rất xinh đẹp, cô vừa lấy ra nhìn đã thấy rất thích mắt, cô liền ôm nó vào lòng cảm nhận..

 

“Dễ thương quá đi! Thích thật đấy!”

 

Một lúc sau, khi cô đã mở gần hết quà, cô cầm lên một túi giấy, cô nhận ra ngay đó là chiếc túi xách nhỏ của Trang Noãn Noãn.

 

Cô vươn tay mở túi giấy ra, vừa mới lấy ra, cô lập tức ò lên: “Đẹp quá! Thật tinh xảo.” Nói xong, cô cần thận mở ra xem bên trong, mọi thứ đều rất hoàn mỹ.

 

Sau đó, cô nhìn thấy hàng kim cương sáng bóng, không có cảm giác là kim cương nhái, những viên sáng bóng trông giống hệt như kim cương thật.

 

Nếu là kim cương thật, thì hàng kim cương này phải đắt đến mức nào chứ!

 

Mặc dù Lam Sơ Niệm có rất nhiều túi, nhưng chiếc túi này thực sự đẹp đến mức khiến cô kinh ngạc.

 

Lam Thiên Hạo đi ra, nhìn cô ở đại sảnh, đang thử một cái túi nhỏ: “Khá đẹp đấy.”

 

“Anh à, không chỉ đẹp đâu! Em cảm thấy chiếc túi này có vẻ rất đắt.”

 

“Ai tặng vậy?” Lam Thiên Hạo nheo mắt hỏi.”

 

“Là Noãn Noãn tặng em.” Lam Sơ Niệm đáp.

 

Lam Thiên Hạo nhìn chiếc túi nhỏ với cô rất hợp, nhướng mày cười: “Em thích là được.”

 

Lúc này, ba mẹ cô đang trong phòng xem TV cũng vừa đi xuống nhà, nhìn cô con gái mở quà, họ cũng xách theo quà xuống nhà.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1474


Lam Sơ Niệm nhìn bọn họ đi xuống lầu, nở nụ cười ngọt ngào, ba Lam cầm một hộp gắm đưa cho cô: “Sơ Niệm, sinh nhật vui vẻ, đây là quà của ba mẹ tặng cho con, nhận lầy!”

 

Lam Sơ Niệm nhận lấy, đưa tay ra mở thì thấy viên kim cương bên trong lại to hơn, năm nào ba mẹ cô cũng tặng một món quà kim cương theo tuổi của cô, năm nay cô 22 tuổi, chiếc vòng cổ kim cương này, cũng phải là 22 carat. “Cảm ơn ba mẹ, con yêu hai người.” Lam Sơ Niệm ôm mẹ.

 

“Chỉ cần con bình an vui vẻ, chúng ta không yêu cầu gì khác.”

 

Mẹ Lam ôm cô, trong mắt vẻ nhẹ nhõm.

 

“Con rất vui.” Lam Sơ Niệm rưng rưng cảm động, cảm thấy mình là đứa trẻ hạnh phúc nhát.

 

Lam Thiên Hạo bên cạnh ánh mắt trầm xuống, ba mẹ Lam lên lầu, Lam Sơ Niệm ôm quà trở về phòng, cô có một căn phòng dành riêng để cất quà, còn có những món quà từ người hâm mộ mà cô rất trân trọng.

 

Lam Sơ Niệm trở về phòng, hôm nay cô cũng hơi mệt, buông mái dài xuống, vào phòng tắm tắm rửa.

 

Lam Thiên Hạo vươn tay gõ cửa phòng ba mẹ, hai vợ chồng đang chuẩn bị đi ngủ, thấy con trai gõ cửa đi vào, có chút kinh ngạc.

 

“Sao vậy? Thiên Hạo?” Mẹ Lam đang tháo đôi bông tai của mình trước gương trang điểm.

 

Lam Thiên Hạo nhìn ba mẹ mình rồi hơi suy nghĩ: “Thật ra hôm nay không phải là sinh nhật thật của Sơ Niệm, hôm nay chỉ là ngày đón em ấy về đúng không?”

 

Mẹ Lam mặt hơi biến sắc, nhanh chóng liếc mắt nhìn về hướng cửa phòng, sốt sắng đi tới: “Thiên Hạo, không phải mẹ đã nói với con rồi sao? Đừng nhắc tới chuyện này nữa, không thể để cho Sơ Niệm biết.”

 

“Tại sao? Lẽ nào em ấy không có quyền biết thân thế thật của mình sao?” Lam Thiên Hạo có chút buồn.

 

“Con điên à, mẹ con quan tâm chuyện này thế kia, con làm gì ¿ vậy?” Ba Lam đang ngồi đọc sách trên giường trừng mắt nhìn con trai.

 

“Con chỉ cảm thấy là Sơ Niệm có quyền được biết thân thế của chính em ấy, con hy vọng chúng ta không giấu em ấy nữa. Dù có nói với em ấy, chúng ta vẫn cứ yêu thương em ấy, đối xử với em ấy như người thân trong nhà.” Lam Thiên Hạo ánh mắt cầu khẩn: “Ba, mẹ, con xin hai người hãy nói cho em ấy biết sự thật.”

 

Mẹ Lam sắc mặt hơi đổi: “Thiên Hạo, con sao vậy? Sao đột nhiên lại nhắc tới chuyện này? Bây giờ Sơ Niệm làm em gái con có gì không tốt sao?”

 

Lam Thiên Hạo trong mắt hiện lên vẻ chua xót.

 

Ba mẹ Lam nhìn chằm chằm vào anh, như thể đang cố gắng tìm hiểu xem tại sao hôm nay anh lại bất thường như vậy.

 

“Ba, mẹ, con phải nói với ba mẹ một điều vì con không muốn giấu nữa.” Lam Thiên Hạo trong mắt lóe lên vẻ kiên định.

 

“Có chuyện gì vậy?” Bà Lam ngạc nhiên nhìn con trai, không biết con trai mình đang giấu họ điều gì?

 

“Con thích Sơ Niệm.” Lam Thiên Hạo nói thẳng.

 

Không để ba mẹ Lam có chút chuẩn bị tinh thần, anh trực tiếp nói ra bí mật trong lòng.

 

“Cái gì?” Mẹ Lam trố mắt nhìn con trai như không thể tin được.

 

Lam Thiên Hạo tiếp tục nói: “Không phải thích giữa anh và em, mà là giữa nam và nữ.”

 

Câu này, để ba mẹ Lam hiểu rõ hơn tâm tư của anh.

 

Hai người sửng sốt nhìn nhau, mẹ Lam nói trước: “Không được, Thiên Hạo, con không thể thích Sơ Niệm, con bé là em gái con, trong lòng con bé, con cũng là anh trai của nó.”

 

Lam Thiên Hạo đáy mắt lộ ra một tia đau lòng: “Hi vọng ba mẹ nói cho em ấy biết sự thật!”

 

“Thiên Hạo, đây chỉ là cảm xúc của con, con đã nghĩ cho Sơ Niệm chưa? Con bé sẽ cảm thấy thế nào? Sợ là con bé không thể chấp nhận tình cảm như vậy!” Ba Lam đã hiểu tâm trạng đau khổ của con trai.

 

“Đúng vậy, tình cảm này của con, là cảm giác cắm ky đối với Sơ Niệm! Làm sao con bé có thể chấp nhận được!” Mẹ Lam nói xong lo lắng thở dài: “Con bắt đầu có tình cảm với Sơ Niệm từ khi nào? Con đã nói với con bé… “

 

“Chưa.” Lam Thiên Hạo khẳng định đáp: “Con chưa bao giờ bày tỏ tình cảm của mình với Sơ Niệm. Ba mẹ yên tâm, con trai cửa ba mẹ không phải là kẻ biến thái, con chỉ phát hiện ra sự thay đổi trong tình cảm của con dành cho em ấy sau khi em ấy trưởng thành.”

 

Ba mẹ Lam nhìn nhau, hai người đều lộ vẻ lo lắng.

 

“Ba mẹ nghỉ ngơi sớm đi ạ! Con đi ra ngoài trước.” Lam Thiên Hạo nói xong, xoay người đẩy cửa rời đi.

 

Vừa đi, mẹ Lam lo lắng nhìn chồng: “Làm sao đây? Thiên Hạo thích Sơ Niệm sao? Chuyện này sao có thể xảy ra?”

 

Ông Lam không ngạc nhiên: “Thiên Hạo luôn biết là Sơ Niệm không phải con ruột của chúng ta, không có quan hệ huyết thông, không có gì ngạc nhiên khi thằng bé lại thích Sơ Niệm.”

 

“Cũng đúng, Sơ Niệm xinh đẹp lại dễ thương như vậy, ôi! Sao mình không nghĩ tới chuyện này?” Bà Lam nghĩ thầm, vì bà đã không để ý tới suy nghĩ của con trai.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1475


Chương 1475:

 

Lam Thiên Hạo bước vào phòng, anh nhìn thấy một hộp quà đặt trên bàn, đó là quà sinh nhật của Lam Sơ Niệm, anh chưa có cơ hội đưa nó cho cô.

 

Anh bước tới, cầm chiếc hộp nhung vàng trong túi mở ra, bên trong có một chiếc nhẫn kim cương hình trái tim màu hồng nằm lặng lẽ, rực rỡ và cực kỳ quý hiếm.

 

Anh thở dài, kể cho ba mẹ nghe chuyện rồi thở phào nhẹ nhõm, dường như những cảm xúc đang kìm nén trong lòng cũng thấy nhẹ bớt phần nào.

 

Anh cầm túi quà, mở cửa bước đến phòng Lam Sơ Niệm.

 

Lam Sơ Niệm vừa tắm xong ra, cô mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu xanh nhạt, đoán xem sẽ là ai? Có phải là mẹ không?

 

Mái tóc dài của cô vẫn còn hơi ướt rũ xuống trước ngực, mái tóc ướt làm cho khuôn mặt trắng như tuyết của cô, bớt chút đáng yêu và nữ tính gợi cảm hơn một chút.

 

Đưa tay ra mở, anh trai cô đã đứng ngoài cửa.

 

Nhanh chóng ló ra khuôn mặt nhỏ nhắn: “Anh, có chuyện gì sao?”

 

Đôi mắt Lam Thiên Hạo hơi nheo lại, dáng vẻ cô gái vừa ra khỏi bồn tắm này không chỉ đơn giản là hấp dẫn anh.

 

“Quà sinh nhật của em.” Lam Thiên Hạo tặng quà cho cô.

 

Lam Sơ Niệm chớp mắt, nghĩ là anh mình tặng quà! Cô đưa tay cười hỏi: “Là cái gì!”

 

“Tự mình xem đi, nhớ đeo vào.” Lam Thiên Hạo nói xong liền xoay người rời đi.

 

Lam Sơ Niệm xách túi bước tới bàn với vẻ ngạc nhiên mở ra, bên trong có một chiếc nhẫn kim cương, cô hơi ngạc nhiên, sao anh có thể tặng nhẫn kim cương cho côi!

 

Cô đã thử, vừa hay đeo vào ngón giữa của cô, rất đẹp.

 

Lam Sơ Niệm nhìn chiếc nhẫn kim cương này, rất thích.

 

Ban đêm, trong căn nhà nhà họ Lam, ngoại trừ Lam Sơ Niệm, ba người còn lại đều không ngủ được.

 

Trong biệt thự của Kiều Mộ Trạch, Trang Noãn Noãn vừa tắm xong ngả người trên giường, bình thường sau mười một giờ tối, cô sẽ cảm thấy buồn ngủ, nhưng lúc này, đầu óc cô chỉ toàn những cảnh tượng của đêm nay.

 

Kiều Mộ Trạch ép cô vào cột nhà, anh đưa tay đẩy cằm cô, ánh mắt nóng như thiêu đốt, cô không thể nhìn ra cảm xúc trong mắt anh là gì.

 

Nhất là trò chơi anh đào nữa. Giờ nghĩ lại, cô cảm thấy nóng ran cả người, may mà đây là một trò chơi không có ý nghĩa gì cả.

 

Vừa mới suy nghĩ miên man, thời gian sáng sớm trôi qua, cô mới cảm thấy một cảm giác buồn ngủ, liền tắt đèn đi ngủ.

 

Buổi sáng.

 

Khi Trang Noãn Noãn đang ngủ mê man, điện thoại di động vang lên, cô đưa tay ra xem thử, là Lam Sơ Niệm gọi tới.

 

Cô mỉm cười cầm lên: “Alo, Sơ Niệm.”

 

“Noãn Noãn, cậu đã xem tin tức hotsearch hôm nay chưal”

 

Lam Sơ Niệm lo lắng hỏi.

 

“Của mình? Mình có tin gì?” Trang Noãn Noãn giật mình.

 

“Ảnh của cậu và Kiều Mộ Trạch đêm qua, không biết làm cách nào mà để truyền thông đăng tải, bây giò ảnh của hai người đang được lan truyền khắp nơi trên mạng.”

 

“Ảnh nào?” Trái tim của Trang Noãn Noãn gần như quá sức chịu đựng.

 

“Đó là… mấy tắm ảnh mà Kiều Mộ Trạch đã hôn cậu.” Lam Sơ Niệm nói.

 

Trang Noãn Noãn tái mặt, có chuyện gì vậy? Sao lại có những tắm ảnh ấy để tung ra?

 

“Để mình xem.” Trang Noãn Noãn cúp điện thoại của Lam Sơ Niệm trước, đưa tay mở tin tức hotsearch, một trong số tin viết: “Trang Noãn Noãn, một thành viên của nhóm nhạc nữ, đang hẹn hò với Kiều Mộ Trạch, chủ tịch tập đoàn Kiều thị.”

 

Trang Noãn Noãn đưa mắt nhìn, đầu cô như muốn nỗ tung, trống rỗng. Bức ảnh rõ ràng là chụp trộm, trong bức ảnh, Kiều Mộ Trạch đang chạm vào môi cô, đó không phải là hôn thì là gì?

 

Mặc dù đều biết đây là một trò chơi, nhưng những bức ảnh tĩnh lại cho người ta cảm giác họ vẫn đang hôn nhau rất say đắm.

 

Trang Noãn Noãn nhìn những bức ảnh, đầu óc trống rỗng hồi lâu, cô có chút tức giận ai dám thản nhiên đăng những bức ảnh này, cũng xấu hỗ không dám đối mặt với chúng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1476


Vẫn là những bức ảnh hôn với Kiều Mộ Trạch, lúc này nhìn những bức ảnh này, cô thấy tay mình lúc đó thật sự nắm lấy cánh tay anh, lại còn nắm chặt như thé.

 

Trời ơi! Cô lúc đó vô cùng sợ hãi, đâu để ý được là đã đặt tay ở đâu chứ!!

 

Nhưng lúc này, nhìn những tắm ảnh này, cô dường như không có từ chối anh, cứ vậy hôn anh nồng nhiệt!

 

Hơn nữa, xung quanh còn có hình ảnh các nhân viên, tuy đã được làm mờ nhưng lại tạo cho người ta cảm giác hôn hít giữa đám đông.

 

Trang Noãn Noãn không dám đọc những bình luận bên dưới, đó chắc hẳn là những bình luận khó nghe, nhưng cô vẫn cố kiềm chế sự lo lắng và đọc một vài bình luận, quả nhiên, bình luận hàng đầu là.

 

“Trang Noãn Noãn quá vô liêm sỉ! Đi quyến rũ Kiều Mộ Trạch ở nơi công cộng? Tôi cứ tưởng cô ta ngây thơ trong sáng lắm!

 

Không ngờ lại là người cởi mở chuyện riêng tư như vậy.”

 

“Trước mặt nhiều người như vậy còn dám hôn thế này, tưởng cô ấy yêu chính mình! Chậc chậc chậc.”

 

Lướt xuống những bình luận bên dưới, Trang Noãn Noãn không đủ can đảm đề nhìn xuông.

 

Đúng lúc này, điện thoại của cô lại vang lên, cô cầm lên nhìn thấy là của Chu Đào, vội vàng nghe máy: “Alol Chu tổng, chuyện này là sao?”

 

“Noãn Noãn, đừng lo lắng, tôi đang điều tra xem ai là người đã tung ra những tắm ảnh đó. Đêm qua trước khi về, tôi đã cảnh cáo rõ ràng với nhân viên là họ không được phép tiết lộ những gì đã xảy ra đêm qua. Không ngờ có người còn tham lam tiền bạc mà chụp ảnh bán cho giới truyền thông.”

 

Chu Đào cũng rất tức giận, những bức ảnh này ảnh hưởng rất xấu đến danh tiếng của Trang Noãn Noãn.

 

“Chu tổng, chuyện này có thể ém xuống được không?”

 

“E là không dễ ém nhẹm, bởi vì danh tiếng của cô rất lớn, bây giò tất cả các trang mạng xã hội đều đã đăng tải, cho dù có làm gì cũng chỉ phí tiền, hiện tại không được nhận bắt kỳ cuộc gọi phỏng vấn của truyền thông nào, cô tạm thời tránh đi.”

 

“Được rồi, tôi hiểu rồi.” Trang Noãn Noãn trả lời. Bây giờ, cô không biết phải làm gì.

 

Khi tin tức như thế này bị tung ra, e là danh tiếng của cô đã giảm mạnh, đương nhiên cô quan tâm đến danh tiếng của mình, đồng thời cũng quan tâm đến danh tiếng của Kiều Mộ Trạch, những tắm ảnh này chắc hẳn cũng làm tổn hại danh tiếng của anh ta!

 

Trang Noãn Noãn đứng dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn cau lại, trong lòng lo lắng.

 

Trong phòng ngủ chính của Kiều Mộ Trạch, anh cũng vừa nhận được một cuộc gọi từ trợ lý của anh là Dương Lệ, Dương Lệ đã nói với anh tình hình, giọng điệu của Dương Lệ có phần lo lắng hơn.

 

Có điều, cô lại nghe được tiếng cười vui vẻ của sếp mình sau khi nghe cô nói xong.

 

“Kiều tổng, sự việc này đã làm tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của anh. Anh có phải ra mặt giải thích không?” Dương Lệ hỏi anh.

 

Kiều Mộ Trạch nhắc vài câu: “Được rồi, sắp xếp cho tôi một đơn vị truyền thông nỗi tiếng, tôi sẽ nhận lời phỏng vấn.”

 

“Được rồi, tôi sẽ thu xếp ngay bây giờ. Buổi trưa hay buổi chiều anh có thời gian?”

 

“Cô đưa anh ta tới nhà tôi, ngay bây giờ.”

 

“Hả! Kiều tổng, anh định phỏng vấn ở nhà riêng sao?”

 

“Có vấn đề gì không?”

 

“Không có chuyện gì, được rồi, hiện tại tôi sẽ đưa một phóng viên truyền thông có ảnh hưởng tới.” Dương Lệ nói xong liền cúp điện thoại.

 

Kiều Mộ Trạch ra khỏi giường và đi về phía phòng tắm.

 

Mười phút sau, Trang Noãn Noãn đang vội vàng đi tới đi lui trên hành lang, chợt nghe thấy tiếng đẩy cửa trong phòng ngủ chính, cô tim đập nhanh thình thịch, ngẳng đầu nhìn tháy Kiều Mộ Trạch đã bước ra ngay ngắn.

 

“Kiều thiếu gia, anh tỉnh rồi, tôi muốn nói với anh một chuyện.”

 

Trang Noãn Noãn nghĩ anh còn chưa biết.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô đang vội vàng lo lắng, hỏi: “Có cô lo về chuyện những bức ảnh được tung ra sáng nay không?”

 

Trang Noãn Noãn hơi trừng mắt: “Hả? Anh biết rồi?”

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cách ăn mặc bình thường của cô, anh nhíu mày: “Lẽ nào cô không có bộ quần áo nào đẹp hơn sao?”

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc nhìn anh, cô không lo có mặc quần áo hay không, lẽ nào anh ta không lo những bức ảnh đó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của mình sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1477


“Quay về và thay một bộ đồ đẹp vào.” Kiều Mộ Trạch nói với GÓI “Thay đồ làm gì?” Trang Noãn Noãn bị anh làm cho có chút bối rối.

 

Kiều Mộ Trạch nheo mắt hỏi: “Không phải cô rất lo lắng chuyện lần này sao?”

 

“Đương nhiên! Lễ nào anh lại không lo?” Trang Noãn Noãn lập tức nuốt nước bọt hỏi.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn xoáy vào cô, trầm giọng nói: “Trang Noãn Noãn, đây là một cơ hội tốt, cô nên nắm bắt nó.”

 

Trang Noãn Noãn thực sự không thể hiểu được tâm tư và suy nghĩ của người đàn ông này, cô thật sự không muốn trở nên ngốc như vậy, nhưng mà, hết cách rồi, cô thật sự quá ngốc.

 

“Cơ hội gì?”

 

“Cơ hội tìm ra kẻ sát nhân hại ba mẹ cô, chỉ cần chúng ta càng thân thiết, hắn càng cảm thấy lo sợ, bởi vì hắn biết tôi sẽ giúp cô tìm ra chân tướng, có thể với năng lực của cô cũng không tìm được, nhưng khả năng của tôi chắc chắn có thể giúp cô, chỉ là vấn đề thời gian thôi.”

 

Trang Noãn Noãn lập tức hiểu ra: “Ý anh là, chúng ta diễn một màn kịch? Giả vờ là vô cùng thân mật? Làm cho kẻ đứng sau kia nghĩ là tôi sắp cưới anh?”

 

Kiều Mộ Trạch thấy cô cũng không ngốc, anh không khỏi nhếc môi cười thỏa mãn: “Không sai.”

 

Trang Noãn Noãn chớp mắt: “Nhưng mà, nếu làm vậy, chẳng phải sẽ ảnh hưởng lớn đến danh tiếng của anh sao? Nếu sau này anh muốn có bạn gái thì sao?”

 

Trang Noãn Noãn thực sự phải lo thay cho anh! Bạn gái tương lai của anh liệu có không chấp nhận mối quan hệ giả này không chứ?

 

Kiều Mộ Trạch không khỏi khó chịu trong lòng, cô gái này cứ suy nghĩ nhiều như vậy làm gì: “Chuyện tương lai để sau hãy tính, bây giờ, tìm ra sự thật mới là điều quan trọng nhát.”

 

“Ò! Vậy tôi nên làm gì đây? Để chuyện này cứ vậy sao?” Trang Noãn Noãn hẳn không có nhiều suy tính, không thể nghĩ ra quá nhiều thứ.

 

Kiều Mộ Trạch chỉ tay vào chiếc áo phông dài trên người cô: “Đi thay một bộ đàng hoàng vào.”

 

“Bộ này của tôi chưa đủ đàng hoàng sao?” Trang Noãn Noãn hỏi ngược lại.

 

“Không xứng với tôi.” Kiều Mộ Trạch buông lời và bước xuống lầu.

 

Phía sau, Trang Noãn Noãn: “…”

 

Thật không nói nên lời, được rồi! Cô thật sự phải thừa nhận là với thân phận và xuất thân của mình, cô quả thực không xứng với người đàn ông này.

 

Chỉ là, tại sao anh muốn cô thay đồ! Mặc kệ, Trang Noãn Noãn trở về phòng, quần áo váy vóc đẹp cô có đủ cả, nhưng thường thì c thích ăn mặc giản dị hơn.

 

Trang Noãn Noãn mở tủ đồ lấy ra một chiếc váy màu hồng rất đẹp, giống như hơi thở của đầu xuân, rất tao nhã và nhẹ nhàng.

 

Cô mặc nó vào, để cho mình ăn nhập hơ chiếc váy này, cô trang điểm nhẹ một chút và đi ra ngoài.

 

Kiều Mộ Trạch đang làm bữa sáng, Trang Noãn Noãn đi xuống lầu, nghe thấy tiếng động trong bếp, cô vội vàng bước vào hỏi: “Anh có cần tôi giúp gì không?”

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô, anh rất hài lòng với trang phục mà cô đang mặc.

 

“Không cần, cô vào phòng làm việc của tôi tìm một quyển sách yêu thích rồi ra sofa mà ngồi đọc.”

 

“Tại sao phải đọc sách?” Trang Noãn Noãn không hiểu. Kiều Mộ Trạch dừng lại, dáng người mảnh khảnh dựa lưng vào bàn bếp nhìn cô: “Tôi đã nói trợ lý hẹn một phóng viên đài truyền thông Tri Thâm qua nhà tôi. Lát nữa, cô ấy sẽ phỏng vắn trực tiếp hai chúng ta. Bây giờ, chúng ta cần làm là diễn cho phóng viên kia thấy chúng ta là một cặp, để cô ấy truyền ra bên ngoài, là chúng tôi không chỉ ở bên nhau mà còn rất hạnh phúc và ngọt ngào. Chỉ có như thế, những tiếng xấu trên mạng bát lợi cho cô mới biến mắt được.

 

Trang Noãn Noãn sững sờ, thì ra anh ta tính làm như vậy.

 

“Thật không? Nó sẽ xoá bỏ ảnh hưởng đến chúng ta?” Trang Noãn Noãn hỏi.

 

“Tôi hôn bạn gái của tôi, có ai có ý kiến không?” Kiều Mộ Trạch hỏi ngược lại cô, trước khi cô trả lời: “Tôi là bạn trai của cô, cô hôn tôi, đó không phải lẽ thường tình sao?”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Trang Noãn Noãn lập tức đỏ bừng, nếu làm như vậy, anh quả thực có thể giải thích cho cư dân mạng chuyện xảy ra đêm qua, nhưng, trong trường hợp này, chẳng phải cô và anh thực sự giống một cặp sao?

 

Trời ạ! Lại còn sống chung với nhau, cảm thấy như mối quan hệ của họ kiếp này dù có nhảy sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được.

 

“Bây giờ, hãy đi tìm một cuốn sách ngồi đọc.” Kiều Mộ Trạch nói với cô.

 

Trang Noãn Noãn nuốt nước miếng, phải làm như vậy, nhưng đầu óc vẫn có chút lộn xộn.

 

Có vẻ như kế hoạch này là tốt, nhưng tại sao cô lại cảm thấy mình không ổn?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1478


Trang Noãn Noãn xuống lầu tìm sách, ngồi trên sofa, người đàn ông đi ra khỏi phòng bếp, hai cánh tay thon dài trực tiếp chống hai bên người cô.

 

Trang Noãn Noãn sợ đến mức dựa vào lưng ghế sofa, vì sợ người đàn ông này sẽ làm gì.

 

“Tôi nói trước với cô vài điều. Trước tiên, nữ phóng viên sẽ vào bất cứ lúc nào. Cô chỉ cần giả bộ chăm chú đọc sách. Sau đó, lập tức gọi tên tôi, nhớ là chỉ gọi tên đệm và tên, không gọi cả họ, gọi ngọt ngào một chút.”

 

Trang Noãn Noãn lo lắng gật đầu: “Được rồi, tôi nhớ rồi.”

 

“Tiếp theo đó, tôi sẽ cho phóng viên nhìn thấy cuộc sống hàng ngày của chúng ta, tôi cưng chiều cô đến mức nào, cô yêu tôi nhiều ra sao, cứ thể hiện hết mức có thể là được.”

 

“Được rồi, tôi hiểu.” Trang Noãn Noãn miệng nói vậy, nhưng trong lòng cô không biết tình yêu là gì.

 

“Hiểu thì tốt.” Kiều Mộ Trạch cong môi cười, đứng dậy đi vào bếp.

 

Cổng sắt ngoài sân tự động mở ra, một chiếc ô tô màu trắng phóng vào.

 

Đó là xe của trợ lý Dương Lệ của Kiều Mộ Trạch. Ở ghé phụ của cô ấy, có một nữ phóng viên rất hào hứng và phấn khích.

 

Có điều, lúc này cô ấy đang nhìn vào dinh thự khổng lồ này, không thể không giơ máy ảnh lên để chụp vài tắm. .

 

Dương Lệ nói với cô: “Đây là tư dinh của Kiều tổng của chúng tôi.

 

Dương Lệ dừng xe mời phóng viên vào đại sảnh, vừa rồi Kiều Mộ Trạch đã dặn cô, khi phóng viên đến thì đưa cô ta vào.

 

Ngay khi Dương Lệ và nữ phóng viên bước vào sảnh, họ đã nhìn thấy bóng dáng cô gái đang ngồi trên sofa cặm cụi đọc sách.

 

Cả hai vừa giật mình, nhưng Dương Lệ lập tức hiểu ra, nữ phóng viên còn ngạc nhiên phát hiện, cô gái này không phải là Trang Noãn Noãn, bạn gái tin đồn của Kiều Mộ Trạch sao?

 

Trang Noãn Noãn ngắng đầu nhìn hai người đi vào, trước tiên cô hỏi Dương Lệ: “Trợ lý Dương, cô tới rồi, đây là ai?”

 

“Đây là phóng viên Trương.”

 

“Xin chào, phóng viên Trương.” Trang Noãn Noãn đưa tay ra một cách tự nhiên.

 

Phóng viên Trương lập tức bắt tay với cô, lúc này Trang Noãn Noãn đã gọi với vào phòng bếp: “Mộ Trạch, có khách đến này.”

 

Để có thể diễn tốt, cô đã cố gắng thư giãn hết mức có thể, câu Mộ Trạch này thực sự rất tình cảm.

 

Người đàn ông trong bếp nghe thấy tiếng gọi này, khóe miệng vui vẻ nhoẻn cười, bước ra ngoài.

 

Phóng viên Trương nhìn Kiều Mộ Trạch và ngay lập tức vô cùng vinh dự bước tới nói: “Kiều tiên sinh, xin chào, tôi rất hân hạnh được đến đây để phỏng vấn hai người.” Sau đó, cô muốn bắt tay anh.

 

Kiều Mộ Trạch cười: “Tôi đang nấu bữa sáng, còn chưa rửa tay, không bắt tay được.”

 

Phóng viên Trương lập tức ngạc nhiên, vừa rồi cô ấy bước vào đã thấy Trang Noãn Noãn đang ung dung ngồi trên ghế sofa đọc sách, còn Kiều Mộ Trạch thì thực sự đang làm bữa sáng?

 

Trời ơi! Hóa ra không chỉ sống với nhau, mà tình cảm lại còn ngọt ngào như vậy, Trang Noãn Noãn cũng không giống như trên mạng nói là quyền rũ anh.

 

Ngược lại, Kiều Mộ Trạch lại càng yêu cô hơn, vì cô, anh đã vào bếp, bàn tay đầy những dầu mỡ.

 

Trang Noãn Noãn đi đến bên cạnh anh, xót xa nhìn: “Anh có mệt không?”

 

Kiều Mộ Trạch cúi người hôn lên tóc cô: “Không mệt.”

 

“Kiều tổng, hai người còn chưa ăn sáng! Vậy hai người ăn sáng trước đi! Tôi chờ, không thể để hai người chịu đói được!”

 

Phóng viên Trương lập tức nói.

 

“Được rồi! Vui lòng đợi một chút, tôi sắp nấu xong rồi.” Sau đó, Kiều Mộ Trạch thật sự phải vào bếp.

 

Phóng viên Trương nhìn Trang Noãn Noãn, hỏi một cách thận trọng: “Trang tiêu thư, mối quan hệ của cô với Kiều tổng là gì?”

 

“Chúng tôi là người yêu của nhau.” Trang Noãn Noãn mỉm cười.

 

“Wow, hẳn là một mối quan hệ rất lãng mạn. Tôi rất tò mò về việc hai người đã gặp nhau như thế nào và ai là người tỏ tình trước, quyết định ở bên nhau?” Phóng viên Trương ngay lập tức tần công từ một phía, muốn có thêm thông tin.

 

Trang Noãn Noãn cười có chút ngượng ngùng, cô cắn môi: “Chuyện này… cô có thể hỏi anh áy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1479


Dương Lệ ngay lập tức khéo léo tiếp lời: “Phóng viên Trương, không giấu gì chị, là Kiều tổng của chúng tôi theo đuổi Trang tiểu thư đây trước.”

 

Phóng viên Trương ngay lập tức ồ lên, nói: “Thì ra là vậy, những bài báo trên Internet đúng là viết vô căn cứ, giống như những bức ảnh được lưu truyền đi trong ngày hôm qua, nếu hai người là một cặp, thì cư dân mạng không nên nhận xét về hai bạn như vậy.”

 

“Mộ Trạch và tôi không quan tâm nhiều đến chuyện này, chúng tôi chỉ muốn sống cuộc sống yên bình của mình.” Trang Noãn Noãn nói, bây giờ cô đã hiểu được phương hướng chung, cô biết phải hành động như thế nào.

 

Hơn nữa, chuyện này còn liên quan tới việc liệu có tìm ra được kẻ sát nhân hại ba mẹ hay không.

 

Tất nhiên cô không dám bát cần.

 

“Đúng vậy, hiện tại trên mạng có rất nhiều tin đồn thất thiệt, hai người đừng quan tâm tới.”

 

Lúc này, Kiều Mộ Trạch bưng ra hai đĩa thức ăn phong phú, là bữa sáng bỗ dưỡng mà anh chuẩn bị. Phóng viên Trương ngay lập tức chụp nhanh dáng vẻ của Kiều Mộ Trạch, Trang Noãn Noãn bước đến, đưa tay đón lấy một đĩa giúp anh.

 

“Vất vả cho anh rồi, anh yêu.” Trang Noãn Noãn nói xong, nhón ngón chân lên, hôn nhẹ vào má anh trước mặt phóng viên Trương.

 

Kiều Mộ Trạch lập tức nở nụ cười, quẹt nhẹ chiếc mũi xinh xắn, nụ cười trong ánh mắt thật quyền rũ.

 

: Ỷ Phóng viên Trương vội vàng chụp ảnh, chuyện này rât hiêm gặp, đương nhiên, lúc này cô mới hiểu được thân mật thế này, là cuộc sống thường ngày của bọn họ!

 

“Kiều tổng, ngài ăn sáng với Trang tiểu thư trước đi ạ!” Dương Lệ nói xong, quay qua nói với phóng viên Trương: “Mời cô ngồi xuống, đợi một lát.

 

“Được rồi!” Phóng viên Trương nói xong liền chụp ảnh hai người ngồi trên bàn ăn.

 

Kiều Mộ Trạch không ngăn cô chụp ảnh, anh đưa tay, đút một miếng bánh mì cho Trang Noãn Noãn.

 

Trang Noãn Noãn có chút ngại ngùng, há miệng ăn, cảnh này cũng được ghi lại.

 

Đây là tin độc quyền, ai đăng thì người đó chắc chắn sẽ có có lượt truy cập khủng.

 

Bây giờ một đống chuyện lùm xùm về hai người bọn họ trên mạng, cô phải lật ngược tình thế, để đội quân dân cư mạng thấy rõ họ vốn là một cặp ngọt ngào, có gì mà đáng bị phi báng vậy. Sau khi Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch ăn sáng xong, họ ngồi trên ghế sofa, Kiều Mộ Trạch ngay lập tức ôm lấy người phụ nữ bên cạnh, nói với phóng viên Trương: “Làm phiền phóng viên Trương rồi, vốn là tôi không động tới những chuyện như thế này, nhưng nó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của bạn gái tôi. Tôi hy vọng chị có thể giải quyết chuyện này.”

 

“Anh yên tâm! Kiều tổng, tôi nhất định sẽ cho mọi người biết sự thật. Còn nữa, hai người thật xứng đôi, thật ngọt ngào!”

 

“Noãn Noãn là người tôi trân trọng nhất. Tôi không cho phép ai dám nói nửa câu không tốt về cô ấy. Nếu ai dám đặt điều gì trên mạng, tôi sẽ kiện bất cứ lúc nào, để chứng minh thanh danh của vợ tương lai.”

 

Câu vợ tương lai khiến Trang Noãn Noãn vốn đã sững sờ trong vòng tay anh, lại trở nên cứng đờ, cô ngắng đầu nhìn người đàn ông này.

 

Nhưng trong ánh mắt của người đàn ông này, nó không giống như đang diễn chút nào, mà là sự nghiêm túc. Phóng viên Trương lập tức hiểu ra và cảm nhận được sự tức giận của vị chủ tịch này, cô chụp thêm vài tắm ảnh hai người đang âu yếm nhau trên ghế sofa rồi đứng dậy nói: “Kiều tổng, anh đừng lo, bây giờ tôi đã biết sự thật rồi. Tôi nhất định sẽ cho công chúng biết sự thật.

 

Sau khi Dương Lệ đưa phóng viên Trương ra ngoài, Trang Noãn Noãn đang nép vào vòng tay của người đàn ông, ngay lập tức ngồi thẳng.

 

Có chút ngượng ngùng hỏi: “Anh vừa rồi nói là vợ tương lai?

 

Anh nghiêm túc? Hay là nói đùa cho vuil”

 

“Cô mong tôi nghiêm túc hay đùa đây?” Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch nhìn cô.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi nở nụ cười: “Đương nhiên hy vọng anh đang nói đùa.”

 

Mặt người đàn ông hơi trầm xuống, anh ta đứng dậy nói: “Đúng vậy, tôi đang đùa, đừng tin thật.”

 

Trang Noãn Noãn sững sờ, sao bóng lưng của anh ta giống như đang tức giận thê kia?

 

Trang Noãn Noãn thở phào nhẹ nhõm, nếu phóng viên Trương công khai chuyện này lên mạng, thì ngay lập tức mối quan hệ của cô và anh ta sẽ bị công khai.

 

Cô không khỏi lo lắng là Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, vì chuyện này xảy ra đột ngột nên cô không thể giải thích với hai người họ. Lam Sơ Niệm thì dễ nói thôi, nhưng mối quan hệ của cô với hai thành viên này hơi không tốt.

 

Hày! Chỉ có thể để sau này tìm cơ hội giải thích cho họ thôi!

 

Trang Noãn Noãn trở về phòng, bắt đầu cầm điện thoại lướt đọc tin tức, cô cũng hy vọng sau khi phóng viên Trương công bố tin này, sự việc này sẽ gây ra hiệu ứng thế nào.

 

Liệu nó có giải quyết được sự hiểu lầm của cư dân mạng về cô? Vừa rồi cô nghĩ mình đã làm rất tốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1480


Cô nóng lòng chờ đợi, đúng lúc này, điện thoại di động vang lên, cô cầm lên thì thấy là của Diệp Mạn Ni.

 

Cô nghe máy: “Alo, Mạn Ni.”

 

“Trang Noãn Noãn, bây giờ cô đã hài lòng chưa? Nói xem, có phải cô tự cho người bán những bức ảnh này lên mạng không?”

 

“Mạn Ni, cậu đang nói cái gì vậy?” Trang Noãn Noãn tức giận nói: “Tôi tuyệt đôi không làm chuyện này.”

 

“Ai biết được chứ? Nếu như vậy, chẳng phải cô nỗi tiếng hơn sao? Hơn nữa, cô còn dám nhận mình là bạn gái của Kiều Mộ Trạch! Không biết người ta có chịu nhận bạn gái giả là cô hay không.”

 

“Mạn Ni, tôi không muốn nói gì thêm về vấn đề này, cũng mong cậu đừng đoán bừa.” Trang Noãn Noãn thở dài, chuyện cô lo lắng vẫn xảy ra. Diệp Mạn Ni đã hiểu lầm.

 

“Mạn Ni, chuyện này tôi giải thích sau với cậu được không?”

 

Trang Noãn Noãn chỉ biết thở dài.

 

“Đừng có giả tạo, nghe có vẻ như cô đang khổ sở lắm. Mặc dù tôi không biết cô đã dùng cách gì để quyến rũ Kiều Mộ Trạch, nhưng tôi biết chắc là một ngày nào đó cô sẽ bị anh ấy vứt bỏ, với thân phận của anh ây, loại phụ nữ như cô, cũng chỉ để chơi cho vui, chơi mệt thì đá.” Giọng điệu Diệp Mạn Ni đầy vẻ không phục và độc địa.

 

Trang Noãn Noãn cười khổ: “Tôi trước giờ không có ý nghĩ muốn có mối quan hệ nào với anh ấy, sau này càng không sợ bị đá.”

 

“Ò, buồn cười, cô không phải chỉ hám tiền của anh ấy sao?”

 

“Tôi cúp máy đây.” Trang Noãn Noãn không muốn cùng cô tranh luận nhàm chán như vậy, dù sao chuyện của cô, cô tự biết mình đang làm gì.

 

Cô trực cúp điện thoại, nhưng đã khiến Diệp Mạn Ni tức chết đi được, cô ta còn rất nhiều lời cay nghiệt muốn nói!

 

Cô ta lại gọi cho Lâm Thiến, thêm mắm thêm muối vào chuyện ban nãy Trang Noãn Noãn nói, kể lại một lượt, khiến Lâm Thiến tin là Trang Noãn Noãn giờ đang ra vẻ, như thể dụ dỗ được Kiều Mộ Trạch là việc khiến cô rất tự hào.

 

Trang Noãn Noãn đứng trước cửa sổ, khoanh tay nhìn cảnh vật bên ngoài, cô muốn đi dạo.

 

_ ; Những câu nói của Diệp Mạn Ni vẫn khiên cô hơi suy nghĩ, cô không biết bây giờ giữa mình và Kiều Mộ Trạch rốt cuộc là gì?

 

Nếu gọi là mối quan hệ thì coi như là hợp tác đi!

 

Cô muốn biết sự thật về cái chết của ba mẹ cô, còn anh muốn lây được số tiền lợi nhuận liên quan.

 

Lúc này Kiều Mộ Trạch đang ở phòng gym của anh, đang tập tay thì chiếc điện thoại anh đặt bên cạnh vâng lên một giai điệu, anh cầm lên, thấy là mẹ đang gọi.

 

Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng trả lời cuộc gọi với một giọng bình tĩnh.

 

“Alo mẹ.”

 

“Mộ Trạch, đời tư gần đây của con có phải là quá buông thả không? Xem trên mạng đưa tin đi, con thiếu phụ nữ thì nghiêm túc tìm một người bạn gái cho mẹ. Con làm gì với mấy người xướng ca vô loài kia? “

 

Giọng điệu bà Kiều vô cùng bực tức.

 

“Mẹ, Trang Noãn Noãn làm nhạc chứ không phải ca sĩ.” Kiều Mộ Trạch vặn lại.

 

“Mẹ không quan tâm cô ta làm gì. Tóm lại, để đời tư của con sạch sẽ chút đi. Đừng có đứa con gái nào cũng đưa theo người.” Bà Kiều nhận định những bức ảnh trên mạng, Trang Noãn Noãn dám vô liêm sỉ hôn con trai bà ở nơi công cộng, rõ ràng cô ta không phải loại tốt đẹp gì.

 

.

 

“Mẹ, con tự biết ý thức vê cuộc sông của chính mình. Mẹ đừng can thiệp vào được không?” Kiều Mộ Trạch an ủi.

 

“Mẹ sắp tức chết rồi đây, con còn bảo mẹ đừng xen vào? Mẹ không quan tâm, con mau chia tay với Trang Noãn Noãn này đi.”

 

“Được rồi, mẹ đừng nóng giận, Trang Noãn Noãn là một cô gái tốt, không phải nhân phẩm tồi tệ như mẹ nghĩ đâu.” Kiều Mộ Trạch lo cho sức khỏe của mẹ.

 

“Con là con trai duy nhất của mẹ, mẹ không cho phép con sa ngã.”

 

“Con biết rõ con đang làm gì, mẹ, tối nay con về nhà ăn tối.”

 

“Được! Về đi! Vừa hay tối nay chú con cũng về nước, về nhà họp mặt, mẹ chuẩn bị mấy món con thích.

 

Kiều Mộ Trạch khẽ nhíu mày, mặc dù với người chú này hơi xa cách, nhưng mối quan hệ giữa bậc ba chú với anh vẫn phải giữ liên lạc hàng năm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1481


Chương 1481:

 

“Vâng! Con sẽ về nhà lúc sáu giờ tối nay.” Kiều Mộ Trạch đáp.

 

“Giữ khoảng cách với Trang Noãn Noãn đó, đừng làm hỏng danh tiếng của mình.” Bà Kiều cằn nhằn lần nữa rồi cúp điện thoại.

 

Kiều Mộ Trạch đặt điện thoại xuống, khẽ thở dài, chuyện này, người anh không muốn bị ảnh hưởng chính là mẹ anh.

 

% Nhưng hàng loạt tin tức xuất hiện tiếp theo vẫn sẽ khiến bà ấy phải tức giận.

 

Bởi vì tin anh và Trang Noãn Noãn sống chung sẽ sớm được tiết lộ.

 

Phóng viên Trương quay trở lại văn phòng với thông tin độc quyền của cô ấy, nhanh chóng chỉnh sửa một thông cáo báo chí, xử lý một số chỉ tiết của những bức ảnh cô chụp và đưa nó cho tổng biên tập của cô để xác nhận.

 

Cô bắt đầu công bồ trên tài khoản tin tức công khai của mình.

 

Cô đăng bài viết đúng lúc 2 giờ chiều, ngay lập tức nhận được lượt chuyển tiếp và lượt click khủng, nhiều cư dân mạng đã bình luận, để lại bình luận bên dưới, hỏi về tính xác thực của tin tức.

 

Phóng viên Trương lần này có nhiệm vụ tới phỏng vấn, cô lập tức viết ra những gì đã thấy và đã nghe.

 

Còn tiêu đề cô đặt là: “Kiều Mộ Trạch sẵn lòng vào bếp thay cô ây.

 

Ngoài ra còn kèm theo rất nhiều tiêu đề phụ hấp dẫn, khiến cư dân mạng xuýt xoa ngay lập tức, bình luận ào ào, lập tức vô ngược lại bản tin sáng hôm đó.

 

Cư dân mạng đã thực sự chứng kiến cuộc sống tình cảm của họ, hóa ra Trang Noãn Noãn không phải kẻ dụ dỗ mà chính là nàng Lọ Lem may mắn nhất thế giới, trở thành báu vật mà Kiều Mộ Trạch nâng niu trong lòng bàn tay.

 

Nhìn những bức ảnh này, nhìn Kiều Mộ Trạch đắm chìm vào sự dịu dàng trong mắt của Trang Noãn Noãn, ai dám nói người đàn ông này luôn cao cao tại thượng? Anh sẵn sàng vì cô mà bỏ một khu rừng, giữa những người con gái đẹp, anh chỉ chung thủy với cô.

 

Cư dân mạng dường như chìm đắm trong câu chuyện tình yêu ngọt ngào này. Trang Noãn Noãn cũng đã xem được, cô vẫn sợ đọc bình luận bên dưới, nhưng lấy hết can đảm đọc thì thấy trên màn hình tràn ngập những lời chúc phúc, mặc dù ở giữa có mấy dòng bình luận ghen tị, nhưng những những câu nói đó không còn ảnh hưởng đến tâm trạng của cô nữa.

 

Những bình luận gato này, chẳng qua là nói xem cô đắc ý được đến bao giờ, tình yêu của đám công tử nhà giàu là không đáng tin.

 

Sau khi Trang Noãn Noãn đọc xong, cô chỉ muốn nói, ngay từ đầu cô đã không mong đợi gì, sau này làm sao có thể thất vọng và tổn thương?

 

Bức ảnh scandal được tung ra vào buổi sáng dường như đã trở thành bằng chứng cho tình yêu của họ, đã đảo ngược hoàn toàn quan điểm về bức ảnh nụ hôn này.

 

Trang Noãn Noãn nhận được cuộc gọi từ Chu Đào trước tiên.

 

“Noãn Noãn, phản đòn tốt lắm, xem ra Kiều tổng vẫn luôn rất thích cô!”

 

“Chu tổng, đây chỉ là hai chúng tôi hợp tác đáp trả lại tin đồn trên mạng, đừng hiểu lầm tôi.” Trang Noãn Noãn nói thật.

 

Chu Đào biết sự thật bên trong, bởi vì anh vẫn còn một bí mật lớn chưa nói với cô! Kiều Mộ Trạch đã một tay nâng đỡ cô đến vị trí như bây giờ.

 

“Tôi đã tìm ra người cung cấp thông tin, là một nhân viên của công ty chúng ta, anh ta đã bán ảnh của cô với giá một triệu.

 

Bây giờ, chúng tôi đang tiến hành các thủ tục pháp lý. Bất kể thế nào, loại chuyện này, tôi phải để cho những nhân viên khác trong công ty một bài học, bất cứ ai dám phản bội các nghệ sĩ của công ty chúng ta sẽ phải trả giá.”

 

“Cảm ơn Chu tổng đã bảo vệ cho chúng tôi.” Trang Noãn Noãn biết ơn nói.

 

“Đây là chuyện nên làm mà, được rồi, bây giờ cô có thể nghỉ ngơi ở nhà Kiều tổng đi! Mấy ngày nữa có quảng cáo, đến lúc đó tôi sẽ liên lạc với cô.”

 

“Được!” Trang Noãn Noãn đáp lại.

 

Chu tổng vừa cúp máy thì một loạt cuộc gọi khác đến. Trang Noãn Noãn lo lắng liếc nhìn, là Lam Sơ Niệm, cô cười khổ nghe máy.

 

“Alo, Sơ Niệm.”

 

“Noãn Noãn, mình đã xem những bức ảnh ngọt ngào của hai người! Ngọt ngào quá, không ngờ hai người lại ở bên nhau!”

 

Lam Sơ Niệm nói chúc mừng.

 

Trang Noãn Noãn cười khổ, Kiều Mộ Trạch đã nói, về vấn đề : này, cô không được phép nói cho ai biết ngoại trừ Chu Đào, kể cả Lam Sơ Niệm cũng không thẻ.

 

“Chúng mình… chính là như vậy!” Trang Noãn Noãn bát lực cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1482


“Chúc mừng nhé, có khi một thời gian nữa, mình lại phải gọi cậu là Kiều phu nhân mắt! Nhưng thành thật mà nói, Kiều Mộ Trạch có thực sự phải tự tay nấu ăn cho cậu không?”

 

“Ừ, là anh ấy nấu.” Trang Noãn Noãn nói thật, điều này cũng đúng.

 

“Cậu thật hạnh phúc, sau này mình sẽ tìm một người đàn ông nguyện nấu ăn cho mình lấy làm chồng.”

 

“Cậu sẽ tìm thấy thôi.” Trang Noãn Noãn chúc phúc.

 

“Mượn lời may mắn của cậu, à mà chiếc túi tối qua cậu tặng cho mình rất đẹp, chắc đắt lắm phải không!”

 

“Không đắt lắm, hơn ba vạn tệ.” Trang Noãn Noãn bật cười, quan hệ giữa cô và Lam Sơ Niệm thật sự không thể đo đếm được bằng tiền.

 

Bộ váy dạ hội lần trước, cô mặc cũng thấy rất đẹp.

 

“Chu tổng nói có quay quảng cáo, mấy ngày nữa gặp lại!”

 

“Ừm!”

 

“Vậy thì cậu mau đi ăn bữa trưa tình yêu của Kiều tổng đi! Bây giờ chắc anh ấy đang chuẩn bị bữa trưa cho cậu rồi.”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Trang Noãn Noãn đột nhiên đỏ bừng: “Được, mình cúp máy trước nhé.” Sau khi cúp điện thoại, Trang Noãn Noãn thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mặt mình nóng bừng lên.

 

Cô xem đồng hồ, đã gần mười hai giờ, cô đẩy cửa bước ra, vừa bước xuống cầu thang đã nghe thấy tiếng rửa rau từ vọng ra từ phòng bếp, cô sững sờ, anh thật sự đang nấu bữa trưa!

 

Cô bỗng thấy tội lỗi quá! Nếu cô ở nhà anh lâu như vậy, cô chẳng phải giống như người ăn nhờ ở đậu sao?

 

Không, cô phải học nấu ăn, không thể để anh vắt vả vậy.

 

Đúng lúc này, trong một nhà hàng cao cấp, Diệp Mạn Ni mặc một chiếc váy rất sexy đẩy cửa bước vào một phòng, nơi Lâm Thiến đã đợi cô.

 

Ngay khi hai người gặp nhau, Diệp Mạn Ni đã phát điên.

 

“Cậu đã xem ảnh của Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch chưa? Chắc không phải là thật, chắc chắn là giả, nói không chừng là ảnh ghép.”

 

Lâm Thiến cũng xem được, hiện tại mặc dù cô ta cũng rất ghen tị với Trang Noãn Noãn, nhưng nó vẫn chưa tới mức phát điên và suy sụp, cô ta chỉ nghĩ là Trang Noãn Noãn có thể có được tình yêu của Kiều Mộ Trạch, vậy khi nào cô ta mới có thể được tình cảm Lam Thiên Hạo đây?

 

Không phải là cùng xuất thân, cùng gia cảnh sao? Xét về ngoại hình, cô ta cũng không kém gì Trang Noãn Noãn.

 

“Được rồi, Mạn Ni, đừng tức giận, trên đời này đâu phải chỉ có mình Kiều Mộ Trạch! Vẫn có rất nhiều người đàn ông khác để lựa chọn.” Lâm Thiến an ủi.

 

“Cậu không biết mình thích Kiều Mộ Trạch đến nhường nào đâu. Mình yêu anh ấy và có thể từ bỏ mọi thứ. Anh ấy là người đàn ông lý tưởng trong lòng mình. Cho dù anh ấy có ở bên người phụ nữ khác, mình cũng không ghen tuông đến vậy, nhưng tại sao lại là kẻ không bằng chúng ta là Trang Noãn Noãn, cậu nói mình làm sao mà chịu được?” Diệp Mạn Ni nghĩ tới những bức ảnh trên mạng tức giận đập bàn.

 

Kiều Mộ Trạch dịu dàng nhìn Trang Noãn Noãn, ánh mắt cưng chiều, làm bữa sáng cho cô, để cô sống trong biệt thự riêng của anh, nghĩ đến đây cô ta phát điên mắt.

 

“Hày! Khi nào mình có thể được Lam Thiên Hạo đối xử như vậy là tết rồi.” Lâm Thiến chống cằm với vẻ mặt khao khát. Diệp Mạn Ni liếc nhìn cô và nói với vẻ thông cảm: “A Thiến, không phải là mình muốn đả kích cậu, nhưng mình thấy là ánh mắt của Lam Thiên Hạo hoàn toàn không chú ý tới cậu, ánh mắt của anh ta luôn hướng về Sơ Niệm, ánh mắt ấy sao tôi thấy giống như dành cho bạn gái vậy.”

 

Ngay khi Lâm Thiến nghe thấy điều này, vẻ mặt của cô ta thay đổi ngay lập tức, cô ta vặn lại: “Mạn Ni, cậu đang nói cái gì vậy? Sơ Niệm là em gái của anh ấy, sao anh ấy có thể thích em gái của mình.”

 

“Cậu đừng vội nói, tối hôm qua mình nhìn thấy ba mẹ anh ta, mình nhận ra Sơ Niệm không giống người nhà, chẳng lẽ Sơ Niệm là do nhà họ nhặt về nuôi sao?” Diệp Mạn Ni thuận miệng nói.

 

Lâm Thiến im lặng vài giây: “Cậu nói cái gì? Cậu nghỉ ngờ Lam Sơ Niệm là do nhà họ nhận nuôi sao?”

 

“Rất có thể! Nếu không, tại sao cậu ta không giống ông bà Lam? Và cậu ta cũng không giống Lam Thiên Hạo chút nào!”

 

Trái tim Lâm Thiến cứng đờ một hồi, cô ta thà không tin chuyện này, cô ta cười: “Đừng nghĩ bậy, sao có thể có chuyện đó được?”

 

Hai người đang ngồi trong phòng, vừa ăn vừa phàn nàn với nhau, Diệp Mạn Ni uống rượu, Lâm Thiến sau nhiều lần không thuyết phục được cô nên đã gọi điện cho Chu Đào, nhờ anh cho hai trợ lý đến giúp.

 

Lam trạch.

 

Từ tối hôm qua sau khi Lam Thiên Hạo nói ra suy nghĩ trong lòng mình, vợ chồng nhà họ Lam ngoài mặt không biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại lo lắng tìm cách giải quyết chuyện này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1483


Điều họ có thể làm bây giờ là tìm cách để con trai mình xoá bỏ ý định này, không làm tổn thương Lam Sơ Niệm vẫn chưa biết gì.

 

Lam Sơ Niệm đang tập nhảy trong phòng khiêu vũ trên tầng cao nhất.

 

Trong đại sảnh, ba Lam nói với cậu con trai sắp đi ra ngoài: “Thiên Hạo, đến phòng làm việc với ba, ba có chuyện muốn nói với con.”

 

Mẹ Lam ngồi trên ghế sofa, nghe xong đứng dậy nói với con trai: “Đi thôi! Chúng ta muốn nói chuyện với con.”

 

Lam Thiên Hạo hai mắt đỏ hoe, rõ ràng là thiếu ngủ, hai vị phụ huynh nhìn có chút mệt mỏi, đêm qua đều mắt ngủ.

 

Lam Thiên Hạo theo ba mẹ vào phòng làm việc, mẹ Lam kiểm tra kỹ cửa đã đóng chặt rồi mới cho chồng nói: “Ông nói với con trước đi.”

 

Lam Thiên Hạo ngồi xuống, ngước mắt lên, vẻ mặt có chút bối rối, ba mẹ muốn nói cái gì với anh?

 

“Thiên Hạo, sau khi mẹ con và ba bàn bạc kỹ, chúng ta quyết định để con dọn ra khỏi nhà, để con ít có cơ hội gặp lại Sơ Niệm.”

 

“Cái gì?” Khuôn mặt tuấn tú của Lam Thiên Hạo kinh ngạc, ba mẹ muốn cách anh ra sao?

 

“Đúng, đây là suy nghĩ của ba con và mẹ. Mẹ nghĩ con không thể sống với ba mẹ nữa. Con không phải đã mua một căn biệt thự lớn mà chưa dọn đến ở sao? Bây giờ con có thể chuyển qua đó sống.” Mẹ Lam nói.

 

Lam Thiên Hạo đột nhiên cảm thấy bị đuổi.

 

“Con ngày nào cũng nhìn thấy Sơ Niệm, chắc chắn sẽ thích, tách ra một thời gian, con có thể đi ra ngoài giao lưu gặp gỡ những cô gái khác, nói không chừng sẽ không còn lưu luyến gì Sơ Niệm nữa. Mẹ nghĩ con chỉ là thích quanh quần ở nhà, không chủ động ra ngoài giao lưu nên mới thích Sơ Niệm.”

 

“Mẹ, con là con trai của mẹ. Tại sao con lại nghe như mẹ cho là con là kẻ điên yêu em gái.” Lam Thiên Hạo vô cùng phiền muộn, tối hôm qua chỉ nói ra suy nghĩ của mình thôi, không ngờ lại bị ba mẹ đối xử như vậy, cảm giác rất lạc lõng.”

 

“Tóm lại, đây là một cách rất tốt, ba và mẹ con đã quyết định là anh phải dọn ra ngoài ở riêng.” Ông Lam nhân mạnh.

 

Lam Thiên Hạo cau mày, lúc này anh còn có thể làm gì bây giờ? Đừng nói là chỉ có ba mẹ anh không muốn làm tổn thương Lam Sơ Niệm, anh mới là người không muốn làm tổn thương cô nhất.

 

“Được rồi, có lẽ ba mẹ nói đúng, con dọn ra ngoài sống.” Lam Thiên Hạo đồng ý.

 

Ông bà Lam nhìn nhau thở phào, sắp xếp như vậy, có lẽ sẽ thành công.

 

“Hôm nay ba mẹ sẽ cho người đến quét dọn, đêm nay con thu dọn đồ đạc, ngày mai chuyền đi!”

 

Lam Thiên Hạo không nói nên lời. Một nhà ba người đang đi ra thì thấy Lam Sơ Niệm vừa múa xong, đầu quấn khăn, mặc áo yếm, trẻ trung xinh đẹp, khiến mẹ Lam thót tim nên vội chạy lại ôm cô: “Sơ Niệm con xem, cả người đầy mồ hôi rồi, mau đi tắm rồi thay quần áo đi.”

 

“Vâng!” Lam Sơ Niệm mím môi lập tức đi lên lầu.

 

Lam Thiên Hạo thở dài bước ra cửa thay giày rồi đi ra ngoài.

 

Trang Noãn Noãn ngồi vào bàn ăn, những món anh nấu, cô đều ăn rất ngon miệng, cô vừa ăn vừa nói với người đàn ông đối diện: “Tôi quyết định học nấu ăn, sau này để tôi nấu.”

 

Kiều Mộ Trạch ngước mắt lên: “Cô đi học ở đâu?”

 

“Chỉ cần đăng ký một lớp học! Tôi đã tìm kiếm, có một lớp khá đông ở gần đây. Chiều nay tôi sẽ đi xem, bắt đầu học từ ngày mai.” Trang Noãn Noãn vù cảm thấy áy náy nên buộc phải hành động ngay. Giống như cô đi học, trong lòng sẽ tốt hơn.

 

“Không được.” Người đàn ông phản đối.

 

Trang Noãn Noãn chớp mắt: “Tại sao lại không được!”

 

“Bây giờ mọi người đều biết cô là người phụ nữ của Kiều Mộ Trạch tôi, cô ra ngoài học nấu ăn, muốn tát vào mặt tôi ngay lập tức sao?” Kiều Mộ Trạch cụp mắt xuống.

 

Trang Noãn Noãn đỏ mặt, người phụ nữ của anh ? Không, không phải cô!

 

“Nhưng, tôi muốn học thì phải làm sao?” Trang Noãn Noãn nhìn anh với vẻ khó xử.

 

Kiều Mộ Trạch nhếch môi: “Muốn học, tôi có thể dạy cô.”

 

“Thật sao? Anh chịu dạy tôi sao?” Trang Noãn Noãn lập tức kinh ngạc nhìn anh.

 

“Ừm!” Kiều Mộ Trạch hứa với cô.

 

“Được, sau này tôi nhất định sẽ chăm chỉ học.” Trang Noãn Noãn có chút phán khích, anh nấu ăn rất ngon, học nấu ăn từ chính anh là một vinh dự lớn!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1484


“Chiều nay tôi về nhà. Tôi sẽ nói Dương Lệ mang đồ ăn tối tới, cô yên tâm ở đây đợi tôi về.”

 

“Được!” Trang Noãn Noãn gật đầu, đảm bảo không phá banh nhà anh.

 

Sau khi Kiều Mộ Trạch lên báo, anh đã nhận được một cuộc điện thoại khác của mẹ, qua điện thoại, mẹ anh rất tức giận nên quyết định quay lại sớm hơn để an ủi bà ấy.

 

Khi Kiều Mộ Trạch đi ra ngoài, Trang Noãn Noãn bê một cốc nước trở về phòng, ngồi trên ghế sofa ngoài ban công, cô mở sổ tay ra và đang cố gắng viết một bài hát mới.

 

Vì là bài hát liên quan đến tình yêu nên trong đầu cô tự nhiên tìm kiếm hình ảnh những thứ liên quan đến tình yêu.

 

Khi cô nhắm mắt lại và suy nghĩ, thứ hiện ra trong đầu cô là hình ảnh Kiều Mộ Trạch ôm đầu cô một cách bá đạo, chống cằm và nhìn chằm chằm đầy trìu mến.

 

Trang Noãn Noãn vội mở mắt và lắc đầu, làm sao cô có thể nghĩ về điều này? Nhưng hình ảnh trong đầu cô ào ào tuôn tới không thể ngừng, mọi thứ diễn ra trong đêm hôm đó đều được hiện lại như một bộ phim.

 

Ngày hôm nay, trên mạng đều đang đăng tin liên quan đến tin về tình yêu của Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn, có người hâm mộ có người đồ kị.

 

Dù tài nguyên trong giới giàu có vốn đã ít, huống hồ còn là chất lượng cao, có tiền có nhan sắc còn có dáng người, thì càng ít đến đáng thương.

 

Chẳng những người trong giới âm nhạc đố ky với tình yêu của Trang Noãn Noãn, ngay cả trong làng giải trí cũng có rất nhiều nghệ sĩ tuổi trẻ cảm thán, không sớm chút tranh thủ cơ hội.

 

Giờ phút này, trong hoa viên ám áp, Hình Nhất Nặc ăn hoa quả, trong tay cầm điện thoại, nhìn tin tức trên mạng liên quan đến Trang Noãn Noãn, khóe miệng cô lộ ra một nụ cười chúc phúc.

 

Không ngờ đàn em này của cô nhanh như vậy đã tìm được tình yêu của mình rồi! Còn nhớ lần trước cùng em ấy đi thu âm nhạc phim mới của cô, em ấy còn không có bắt kỳ tin tức gì nữa mà!

 

Lúc Hình Nhất Nặc chuẩn bị đứng dậy, sau lưng một cánh tay rắn chắc nhanh chóng đỡ lấy cô, Hình Nhất Nặc quay đầu, nửa người trên dựa vào trong lòng của người đàn ông.

 

“Đã 3 tháng rồi, đứng dậy cẩn thận, không được giống như trước nữa.” Sau lưng, giọng người đàn ông ôn nhu trầm thấp, mang theo một chút ý răn dạy.

 

Hình Nhất Nặc lập tức mím môi cười một tiếng, theo bản năng vuốt ve bụng dưới có chút lồi lên: “Cũng sắp 3 tháng rồi nhỉ?

 

Làm sao em lại không có cảm giác gì thế?”

 

“Chờ đến 4 tháng, em có thể cảm nhận được thai động rồi.”

 

“Thật hi vọng có thể sinh con ra nhanh.” Hình Nhất Nặc nói lộ ra mong đợi, bây giờ nếu như cô ra ngoài đi dạo hay làm gì đó, cô sẽ luôn nhìn chằm chằm vào những bà mẹ đang đầy xe đầy, vô cùng ngưỡng mộ những đứa trẻ đáng yêu mềm mại đó.

 

Ôn Lương Diệu cười hôn lên sợi tóc của cô: “Chuyện này còn có thể vội được hay sao? Chúng ta không vội, từ từ đợi bé con ra đời.”

 

Hình Nhát Nặc gật gật đầu: “ỪmI!”

 

Nói nói, cô cũng có chút buồn ngủ: “Em muốn đi ngủ.”

 

“Anh đi ngủ với em.” Người đàn ông ở bên cạnh dìu cô, cẩn thận từng bước một đi vào trong phòng khách.

 

“Anh nói xem, sinh xong em bé em có thể nào trở nên giống như một con heo con hay không, bây giò em trừ ăn và ngủ ra, hình như cũng không còn sở thích nào khác nữa rồi.” Hình Nhất Nặc lo lắng nói, dù sao cô là một người có yêu cầu rất cao đối với vóc dáng.

 

“Chờ sinh xong em bé, anh cùng vận động với em.” Nói xong, người đàn ông cười nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đầy đặn của cô: “Chỉ cần là em, mặc kệ là béo hay là gầy, anh đều thích.”

 

Hình Nhất Nặc mím môi cười một tiếng, cô biết, lời nói ngọt ngào của chồng, cũng không phải là để nói ứng phó cô, mà là phát ra từ trong nội tâm của hắn.

 

Năm giờ chiều, nhà họ Kiều.

 

Ở trong một biệt viện có diện tính gần 2.

 

mét vuông, cả tòa biệt thự tràn đầy khí tức theo kiểu Trung Quốc, khắp nơi lộ ra phong thái nghệ thuật và cỗ điển.

 

Xe thể thao của Kiều Mộ Trạch lái vào, tối nay anh đã hứa với mẹ là sẽ về sớm.

 

Anh bước xuống xe, cầm lấy chìa khóa xe bước vào phòng khách, đi vào phòng khách thì nhìn thấy ba, mẹ, và chú ruột của anh – Kiều Huy Dương đang ngồi trên ghế sofa.

 

“Mộ Trạch, đã lâu không gặp, thực sự càng ngày càng trầm ổn rồi.” Kiều Huy Dương cười đứng dậy, đi tới vỗ vai của hắn: “Chúng ta đều già rồi, đứa nhỏ này cũng đã lớn như vậy rồi.”

 

Kiều Huy Dương nhìn về phía anh trai: “Anh, thật hâm mộ anh mà! Sinh được một đứa con trai vừa đẹp trai vừa giỏi giang như vậy, chẳng như em, đến tuổi này rồi, vẫn còn chưa có được đứa nào.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom