Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 842


“Tôi không cần uống nữa.”

 

Tô Thắm cảm thấy mình đã ổn vì vậy không muốn uống thuốc.

 

Hiên Viên Thần nhíu mày nói: “Vẫn phải uống thuốc nếu không thì bệnh rất dễ tái phát.”

 

“Tôi không sao Tổng thống, toi đang làm việc, trước tiên ngài có thể thả tôi ra được không?”

 

Tô Thâm yêu ót hỏi.

 

Hiên Viên Thần buông tay trả lại sự tự do cho cô. Tô Thắm đứng thẳng dậy, quay người chạm phải ánh mắt thâm thúy của người đàn ông đang nhìn cô, cô hơi bối rối cúi đầu xuống nói: “Đừng như vậy!”

 

“Tại sao?”

 

Hiên Viên Thần hỏi ngược lại.

 

“Trong giờ làm việc thì chúng ta phải làm việc!”

 

Tô Thắm nghĩ đến việc tư và công việc cần phải rõ ràng, cô hi vọng anh cũng làm như vậy.

 

Hiên Viên Thần có chút bất đắc dĩ, anh khế vuốt mái tóc dài của cô nói: “Được rồi, tôi hứa với em, trong giờ làm việc thì tôi sẽ nghiêm túc làm việc nhưng tôi không thể kiềm chế được việc nhớ em.”

 

Tô Thâm giả vờ như không nghe thấy giọng đâu hiện lên lời dặn dò của mẹ anh, cô nói: “Tôi trở lại phòng làm việc.”

 

Tô Thắm ngơ ngác ngồi ở trong phòng làm việc, Hiên Viên Thần cũng không yêu cầu cô làm gì vì vậy lúc này ngoài đọc Email, cô không có việc gì để làm.

 

Đột nhiên có cuộc gọi đến, nhịp tim của Tô Thám như nghẹn lại, cô đưa tay cầm lên trả lời: “Alô”

 

“Là tôi, em có thời gian pha cho tôi một tách cà phê không?”

 

Đầu kia là giọng nói dịu dàng có chút khẩn cầu của Hiên Viên Thần.

 

“Tất nhiên có thể, tôi lập tức mang đến cho ngài.”

 

Giọng nói của Tô Thắm cho thấy cô vẫn đang làm việc rất nghiêm túc.

 

“Được!”

 

Hiên Viên Thần cười rồi cúp điện thoại.

 

Tô Thắm bưng cà phê đến phòng làm việc của anh, cô gõ cửa đi vào, bên trong chỉ có Hiên Viên Thần, Tô Thấm đặt cà phê lên bàn làm việc của anh, cô chủ động thu dọn tài liệu lộn xôn bị anh tùy tiện vứt lên bàn.

 

Hiên Viên Thần bưng ly cà phê lên, uống một cách tao nhã, đôi mắt bất giác rơi trên người cô, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, thực sự rất quyền rũ.

 

Tô Thắm biết anh đang nhìn cô, cô kiềm chế để không bị ảnh hưởng bởi anh, cần thận thu dọn bàn làm việc của anh. Tô Thấm đang thu dọn hai cây bút anh ném lung tung thì đột nhiên bị một bàn tay nắm lấy, tay cô bị nắm chặt trong lòng bàn tay của anh, da thịt chạm vào nhau.

 

Tim Tô Thâm đập loạn, cô ngẩng đập lên nhìn người đàn ông đang ngồi trên nhà việc, hơi nhướng mày cười với cô, vằng trán anh nhẹ nhàng như gió xuân, trong mắt cũng không có độc đoán thường ngày, giống như một người si tình, chăm chú nhìn có.

 

Ánh mắt Tô Thắm bối rồi trốn tránh, cô đang kiềm chế bản thân của chính mình, không đề bị anh hấp dẫn.

 

Hiên Viên Thần không nhận ra cô né tránh vì cái gì, anh chỉ coi là cô đang thẹn thùng mà cô càng như vậy thì anh càng muốn chủ động tấn công, nếu không cô sẽ càng thẹn thùng và sẽ không chủ động lấy lòng anh.

 

Anh đã xác định muôn cô vì vậy trong tình cảm phải luôn có người chủ động vừa vặn anh lại am hiểu nó.

 

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, sau đó là có tiếng gõ cửa, Tô Thắm vội vàng rút tay về, Hiên Viên Thần mỉm cười hướng về phía cửa nói: “Vào đi!”

 

Lý Sâm bước vào, vừa nhìn thấy Tô Thắm trong phòng thì sắc mặt lập tức cứng lại, sau đó ho nhẹ nói: “Tổng thống, nếu ngài có việc bận thì lát nữa tôi lại đến.”

 

Hiên Viên Thần mỉm cười nhìn Tô Thắm, Tô Thám lập tức lên tiếng nói: “Tôi trỏ lại phòng làm việc trước.”

 

Tô Thắm hầu như không dám nhìn vào mặt Lý Sâm vì vậy cô vội vàng ra ngoài rồi đóng của lại.

 

Tô Thám rời đi, Lý Sâm nghiêm túc bước tới: “Ngài tổng thống, Lâm tướng quân đưa tới lời mời hẹn ngài đến nhà ông làm khách.”

 

Hiên Viên Thần khẽ nhíu mày, có vẻ như Lâm gia cũng đã bắt đầu tạo dựng mối quan hệ này. Nhìn thấy Hiên Viên Thần có vẻ chưa đồng ý nên Lý Sâm liền thuyết phục: “Tổng thống, ngài vẫn nên là đi thôi! Dù sao cái này cũng là lời mời của Lâm lão tướng quân, ngài không thể không cấp mặt mũi cho ông ấy được!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 843


Hiên Viên Thần khẽ thở dài một hơi: “Được rồi, tôi đồng ý đêm nay sẽ đi.”

 

“Vâng!”

 

Lý Sâm gật gật đầu.

 

“Ông đi với tôi” Hiên Viên Thần nói tiếp: “Sau bữa tối thì nhắc tôi rời đi, tôi không muốn ở lại lâu hơn.”

 

Loại chuyện như thế này là sở trường của Lý Sâm, ông gật gật đầu nói: “Được! Tôi sẽ tìm lý do quan trọng để ngài rời đi.”

 

Ông lại nói tiếp: “Cuộc họp của ngài sắp bắt đầu.”

 

Hiên Viên Thần hơi gật đầu, Lý Sâm rời đi, anh nhấp một ngụm cà phê, trong mắt lộ ra tâm tư thâm sâu khó lường.

 

Tô Thắm ngồi trong phòng làm việc một lúc thì Lý Sâm gõ cửa bước vào: “Tiểu Thắm, mười giờ có cuộc họp của trợ lý ở trên tầng ba, cháu đi tham gia đi.”

 

“Vâng!”

 

Tô Thắm đứng lên trả lời: “Cháu nhìn thấy Email rồi ạI” ..

 

Lý Sâm rời đi, Tô Thắm vừa ngồi xuống thì điện thoại trước mặt vang lên, cô nhắc máy trả lời: “Alô!”

 

“Tiểu Thám, là anh.”

 

Giọng nói của Đoạn Tử Hiên truyền đến.

 

“Hiện tại là thời gian làm việc vì vậy xin anh đừng quấy rầy công việc của tôi.”

 

Tô Thắm lạnh lùng nói.

 

“Đùng cúp máy, cho anh vài phút được không? Anh có chuyện muốn nói với em, nếu anh không nói ra thì anh sẽ cảm thấy rất đau khổ.”

 

“Mặc kệ anh muôn nói cái gì, mọi chuyện ..

 

giữa chúng ta đã giải quyết xong, không còn quan hệ gì nữa vì vậy anh nói gì cũng không có ý nghĩa.”

 

Nói xong, Tô Thắm liền cúp máy.

 

Bị Đoạn Tử Hiên quấy rầy, dựa vào sự lễ phép cùng với tu dưỡng của bản thân thì cô làm vậy với anh ta như vậy đã là quá lịch sự rồi.

 

Ngồi ở trong phòng làm việc, Đoạn Tử Hiên cứ như vậy mà bị cúp máy, anh ta thực sự cảm thấy rất chán nản, vừa rồi khi nhìn lại những tắm ảnh trước đây của bọn họ nên tâm tình của anh ta rất mãnh liệt.

 

Anh ta muốn gặp Tô Thắm ngay lập tức để an ủi tâm tình của bản thân, nếu không anh Diên an ta sẽ cảm thây rât đau đớn.

 

Đoạn Tử Hiên đi đến tầng 6, nơi này vô cùng yên tĩnh, trong sự yên tĩnh có một loại uy nghiêm khiến mọi người bước vào đây cũng có một loại áp lực không kiềm chế được.

 

Đoạn Tử Hiên đi thẳng đến phòng làm việc của Tô Thắm, lúc này mới khoảng 9 giờ 3.

 

0Tô Thắm đã chuẩn bị xong, lát nữa sẽ đi tham gia một cuộc họp dành cho trợ lý.

 

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, cô hơi sửng sốt, ngắng đầu nhìn thì thấy Đoạn Tử Hiên đầy cửa tiến vào.

 

Tô Thắm thấy Đoạn Tử Hiên không mời mà đến, lập tức kinh ngạc đứng lên: “Anh đến đây làm gì?”

 

“Tiểu Thắm, em vừa cúp điện thoại của anh vì vậy anh không còn cách nào khác, anh thực sự rất muốn gặp em, anh hồi hận vì tất cả những gì anh đã làm với em trước đây, anh biết chuyện đó không thể cứu vãn được nhưng tình cảm anh dành cho em vẫn mãnh liệt như trước.”

 

Đoạn Tử Hiên đem tất cả những lời trong lòng nói ra.

 

Anh ta không biết làm như vậy có thể vãn hồi được gì không nhưng anh ta hy vọng Tô Thám sẽ hiểu lòng mình bởi vì khi anh ta nhớ lại quá khứ, nhìn lại tấm ảnh trước kia, trong ảnh Tô Thắm vô cùng ngưỡng mộ anh ta, anh ta nghĩ rằng chỉ cần còn một tia ngưỡng mộ đó thôi cũng khiến cô thay đổi quyết định.

 

Đoạn Tử Hiên đang rất nóng lòng thổ lộ lòng mình như vậy nhưng ánh mắt Tô Thắm không có một gợn sóng, chỉ bình tĩnh nhìn anh ta, giống như đang nhìn một người điên.

 

Nhìn thấy cô bình tĩnh như vậy, trái tim Đoạn Tử Hiên càng thêm điên cuống, anh ta rất muốn Tô Thắm đáp lại tình cảm của mình mà không phải lạnh lùng, vô cảm như vậy, giống như không thèm đếm xỉa gì đến anh ta.

 

Đoạn Tử Hiên đột nhiên lao tới bên người Tô Thắm, hai tay nắm lấy vai cô nói: “Tô Thắm, anh muốn hai chúng ta quay lại, chúng ta trở lại như ngày xưa được không?”

 

Hiên Viên Thần đi từ phòng làm việc của tống thống đi về hướng này, anh đứng trước cửa phòng làm việc của Tô Thắm thì đột nhiên anh nghe thấy giọng đàn ông truyền đến sau cánh cửa, mắt anh nhíu lại, trực tiếp đầy cửa đi vào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 844


Anh nhìn thấy Tô Thám đang đứng trước bàn làm việc, Đoạn Tử Hiên đang nắm vai cô, dường như muốn làm điều gì đó không đứng đắn với cô, hơn nữa vẻ mặt kích động của Đoạn Tử Hiên cách rất gần mặt Tô Thấm, như thể một giây sau anh ta sẽ cưỡng hôn cô.

 

Trong lòng Hiên Viên Thần nỗi giận, như thể đồ vật của mình bị người khác đụng vào, cảm giác đó khiến anh muốn đánh cho Đoạn Tử Hiên tơi bời. mm “..

 

Đoạn Tử Hiên nhìn thấy Hiên Viên Thần bước vào, anh ta chấn kinh, chưa kịp phản ứng thì cảm nhận được một nắm đấm đánh vào mặt anh ta, anh ta giật mình đến mức không kịp né tránh, trên mặt anh ta truyền đến đau đớn kịch liệt, mà cơ thể anh ta cũng bị một quyền đánh trúng mà lui lại.

 

Tô Thắm cũng sốc mấy giây trước sự xuất hiện đột ngột của Hiên Viên Thần, một giây sau khi Đoạn Tử Hiên bị đánh, cơ thể cô bị người đàn ông này kéo vào lòng, không phải là để bảo vệ mà là để tuyên bố quyền sở hữu của anh.

 

Đoạn Tử Hiên lấy tay che bên mặt bị đánh, sau đó ngắng đầu lên thì nhìn thấy cảnh Tô Thắm bị Hiên Viên Thần kéo vào trong lòng, anh ta trực tiếp trợn mắt há mồm, thậm chí | Tà G man còn quên cả đau đón trên mặt. m8.

 

Đây là có chuyện gì? Tô Thám sao có thể đề ngài tổng thống ôm?

 

“Đoạn Tử Hiên, anh dám phạm tội trong toà nhà tổng thống sao?”

 

Giọng Hiên Viên Thần tràn đầy tức giân không thể đè nén.

 

Ánh mắt Đoạn Tử Hiên lóe lên, anh ta nhanh chóng giải thích: “Ngài tổng thống, tôi… tôi chỉ là… chỉ là tìm Tô Thám để nói chuyện. Tôi thực sự không làm gì với cô ấy cải”

 

“Những gì anh làm vừa rồi rõ ràng là hành vi quấy rối và xâm phạm.”

 

Hiên Viên Thần chỉ muốn cho Đoạn Tử Hiên một tội danh thật nặng.

 

Vẻ mặt Đoạn Tử Hiên bị dọa cho biến gắc, anh ta vội vàng xua tay giải thích: “Ngài Tin thống, ngài hiểu lầm rồi, tôi và Tô Thắm thật sự là quen biết từ trước, cô ấy là bạn gái cũ của tôi, tôi đến đây chính là tìm cô ấy để nói chuyện, tôi tuyệt dối không xâm phạm cô ấy!”

 

Nói xong, Đoạn Tử Hiên khẩn cầu nhìn Tô Thắm nói: “Tiểu Thắm, em nói giúp anh một câu được không?”

 

Ánh mắt Tô Thắm lạnh lùng nhìn anh ta nói: “Anh đi đi! Tôi không muốn gặp lại anh.”

 

Có câu nói của cô, Đoạn Tử Hiên cũng có lý do để rời đi, anh ta vội vàng che nửa khuôn mặt bị đánh đi về phía cửa. Giọng nói cảnh cáo của Hiên Viên Thần truyền đến: “Nếu để tôi biết anh lại tìm đến cô ấy thì anh hãy cút ra khỏi toà nhà tổng thống.”

 

Đoạn Tử Hiên hoảng sợ giật mình, vội vàng trả lời: “Tôi sẽ không tái phạm lần nữa!”

 

Nói xong, anh ta xám xịt rời đi.

 

Tô Thắm đứng thẳng từ trong ngực Hiên Viên Thần, Hiên Viên Thần lập tức đỡ vai cô hỏi: “Anh ta có làm em bị thương không, có làm gì với em không?”

 

“Không có.”

 

Tô Thắm lắc đầu, chỉ là cảm xúc Đoạn Tử Hiên quá kích động còn anh ta không có làm gì với cô.

 

Mặc dù Tô Thấm nói vậy nhưng lửa giận của anh vẫn không nguôi, anh hừ lạnh một tiếng nói: “Tôi lập tức hủy bỏ chức vụ của anh ta, để cho anh ta không có cơ hội gặp em.

 

Trong lòng Tô Thắm kinh ngạc cùng sợ hãi, mặc dù Đoạn Tử Hiên không đáng được tha thứ bởi những gì anh ta đã làm với cô, nhưng cũng không cần có kết cục như thế vì vậy cô nói: “Ngài chỉ cần để anh ta rời khỏi nơi này là được rồi.”

 

“Em có cảm tình với anh ta?”

 

Ánh mắt Hiên Viên Thần lóe lên tia bất mãn và khó chịu, anh không để ý đến việc trước đây bọn họ từng là người yêu của nhau sao? Không, tất nhiên là anh để ý, vô cùng vô cùng đề ý đến nó.

 

Anh hận không thể biết cô sớm hơn vào mấy năm trước, chiếm trọn tất cả trải nghiệm tình cảm của cô, để cô chỉ thuộc về mình anh mà thôi, thậm chí anh còn nghĩ đến những việc họ sẽ trải qua, những thời gian ngọt ngào của hai người.

 

Tô Thám cảm nhận được nội tâm của anh khó chịu, cô bình tĩnh lắc đầu nói: “Tôi không có!”

 

“Vậy bây giờ em có còn tình cảm với anh ta nữa không?”

 

Hiên Viên Thần không khỏi thấp giọng hỏi.

 

Tô Thám trực tiếp tiếp tục lắc đầu: “Anh ta và tôi sớm đã trở thành người xa lạ, ngay cả bạn bè cũng không phải, tôi không muốn gặp lại anh ta.”

 

Hiên Viên Thần tin tưởng lời cô nói, anh không khỏi híp híp mắt hỏi: “Vậy bây giờ trong lòng em có ai?”

 

Tô Thám lập tức ngắng đầu nhìng anh, LH nhưng không trả lời.

 

“Có phải là tôi không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 845


Hiên Viên Thần cúi người, xích lại gần cô hơn một chút.

 

Tô Thám nuốt nước bọt, đôi mắt trong veo lóc lên, cô không biết mình có nên thừa nhận câu này hay không.

 

Hiên Viên Thần cong môi cười một tiếng, như thể rất chắc chắn rằng đó là đáp án.

 

“Ngài nên đi họp đi!”

 

Tô Thám đầy anh một cái, biết rằng anh phải đến phòng họp sớm.

 

Hiên Viên Thần nhìn bộ dáng cô muốn đuổi anh ra thì trong lòng có một tia buồn bực không thể giải thích được, anh lấy tay nắm chiếc cằm tinh xảo của cô, Tô Thắm bigbàn : ”n tay của anh chế trụ nên hơi ngắng đầu lên, đôi môi gợi cảm của người đàn ông liền phủ xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

 

Sau đó, khẽ cắn xuống đôi môi mỏng manh của cô, coi như đó là sự trừng phạt của anh, sau đó anh lùi ra, mở cửa văn phòng và rời đi.

 

Tô Thám che môi lại, cảm giác hơi đau khiến đầu óc cô trở nên trống rỗng, người đàn ông này, vậy mà trong phòng làm việccó thê… Đoạn Tử Hiên trở lại phòng làm việc, trên mặt anh ta vẫn còn đang sưng đỏ, anh ta lấy tay che lại, cầm một túi đá chườm lên mặt, không dám để người khác nhìn thấy, trong đầu anh ta lúc này hiện lên hình ảnh Tô Thám được tổng thống ôm vào lòng Cảm giác đó chắc chắn không phải là của ông chủ bảo vệ cấp dưới của mình mà là sự bảo vệ cho người mình yêu, hơn nữa ánh mắt tổng thống nhìn anh ta tràn đầy sự chán ghét cùng sát ý, giống như anh ta động vào đồ vật của anh vậy.

 

Là một người đàn ông với nhiều kinh nghiệm tình trường của anh ta, lúc này, coi như là đầu anh ta không nhạy bén thì Đoạn Tử Hiên cũng đi đến một kết luận.

 

Tô Thắm cùng ngài tổng thống nhất định không phải là mối quan hệ cấp trên, cấp dưới bình thường, trong lòng Đoạn Tử Hiên đột nhiên chùn xuống, chẳng lẽ những chuyện mà mấy nữ nhân viên bàn tán là sự thật?

 

Tô Thắm và ngài tổng thống thực sự có gian .. BI tình? Giữa bọn họ có một môi quan hệ không thể cho ai biết?

 

Đoạn Tử Hiên trực tiếp ngồi sụp xuống ghé, nếu vậy thì một người yêu cũ như anh ta làm gì có tư cách để cạnh tranh với ngài tổng thống?

 

Cuối cùng anh ta cũng hiểu tại sao ánh mắt Tô Thắm lại không có chút tình cảm cũ nào với anh ta, hóa ta tình yêu mới của cô là ngài tổng thống! Anh ta làm sao có thể so sánh nồi với ngài tổng thống?

 

Đoạn Tử Hiên rốt cục cũng tuyệt vọng, những ý nghĩ cuồng nhiệt của anh ta mây ngày nay, hiện tại như bị một chậu nước đá dội vào, lạnh thấu tim gan, một tin hyayong mm xa vời anh ta cũng không dám nghĩ tói.

 

Chỉ là những lời bàn tán kia đều nói là Tô Thắm câu dẫn ngài tổng thống nhưng hiện tại, trong mắt anh ta thì Tô Thấm và ngài tổng thống căn bản là quan hệ song phương đều tình nguyện.

 

Tô Thắm từ văn phòng xuống tham gia cuộc họp của trợ lý, cô cảm thấy ánh mắt mang theo tò cùng kinh ngạc của nhân viên đều đang nhìn cô, bọn họ đều lén lút nhìn trộm có.

 

Tô Thắm duy trì bình tĩnh đi vào phòng họp, bởi vì cô có chức vị cao nhất trong nhóm trợ lý nên vị trí của cô gần với vị trí của tổng thống nhất.

 

Tô Thắm vừa ngồi xuống thì mấy người trợ : mm lý kia đêu nhìn cô với vẻ hâm mộ và gam tị, đồng thời còn âm thầm lộ ra một tia giễu cọt.

 

Ngồi ở đây ai mà kông biết, làm thế nào mà cô lại được chức trợ lý tổng thống?

 

Lúc Tô Thắm từ trong phòng họp trở lại phòng làm việc thì Hiên Viên Thần vẫn đang họp. Điện thoại trong phòng làm việc của Tô Thám đột nhiên vang lên.

 

Cô hơi giật mình, đưa tay cầm lên trả lời: “Xin chào!”

 

“Tô Thắm, em nói cho anh biết, quan hệ của em và ngài tổng thống rót cuộc là gì?”

 

Giọng nói thở phì phò của Đoạn Tử Hiên truyền đến.

 

Tô Thám cảm thấy vô cùng nhàm chán, cô lạnh lùng nói: “Đoạn Tử Hiên, anh đừng xen vào cuộc sống của tôi nữa!”

 

“Tô Thắm, anh rất thất vọng về em. Không ngờ em lại là một cô gái như vậy, eqg/êu ngài tổng thống chắc là bởi vì quyền Thy ngài ấy!”

 

Đoạn Tử Hiên giống như rất đắc ý với suy đoán của chính mình: “Hóa ra, em cũng không ngây thơ gì, đến cùng em cũng giống mấy cô gái khác mà thôi, cũng tham lam quyền lực, mơ mộng viễn vông.”

 

“Anh câm miệng!”

 

Tô Thắm tức giận quát.

 

“Anh biết, vị trí của anh chắc chắn không giữ vững được, đúng không? Ngài tổng thống nhất định sẽ không để anh làm việc ở đây nữa.”

 

Giọng điệu của Đoạn Tử Hiên lộ ra một loại cam chịu cùng tuyệt vọng.

 

Tô Thâm căn bản không muốn nghe nữa vì vậy cô trực tiếp cúp điện thoại, không muốn nghe thêm một câu nào.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 846


Tâm trạng của cô lúc này thật hỗn loạa,g/ửa rồi trong phòng làm việc, ánh mắt Na Ăn trợ lý khiên cô vô cùng khó chịu, bây giờ lời nói của Đoạn Tử Hiên càng khiến tâm trạng cô rối bời thêm.

 

Lúc này, điện thoại vang lên, cô nghĩ chắc là cuộc gọi bất bình của Đoạn Tử Hiên gọi tới, nếu lại là cuộc gọi nói hươu nói chuyện thì cô không muốn trả lời.

 

Nhưng chuông điện thoại đỗ chuông không dứt, cô đành phải vươn tay ra nhắc máy: “AlôI”

 

“Tô tiểu thư, là tôi!”

 

Một giọng nữ êm dịu vang lên từ đầu dây bên kia.

 

Cả người Tô Thắm ngồi thẳng dậy trả lời: “Chào phu nhân.”

 

Đó là giọng của Trình Tuyết Lam.

 

“Tô Thâm, tôi không có số điện thoại di động của cô nên tôi chỉ có thể gọi vào điện thoại cố định của cô. Lần trước cô nhờ tôi giúp chuyển công tác, tôi đã làm xong. Cô chờ thông báo!”

 

Giọng nói của Trình Tuyết Lam truyền đến.

 

Tô Thắm giật mình, không hiểu tại sao trong lòng có chút chua xót hỏi: “Ngài tổng thống có biết không?”

 

“Chuyện này tôi sẽ thông báo cho nó sau, cô đừng lo lắng, cứ chờ chuyển công tác là được!”

 

Tô Thám cầm ống nghe nhẹ giọng nói: “Được!”

 

“Tô tiểu thư, thật khó cho cô.”

 

Nói xong, Trình Tuyết Lam liền cúp máy.

 

Tô Thắm đặt điện thoại xuống, yếu ớt dựa vào cánh tay, nghe tim mình nặng nề rơi xuống.

 

Đột nhiên, cô nghe thấy bên ngoài hành lang có tiếng bước chân, cô vội vàng ngồi ngay ngắn. Lúc này, ngoài cửa có tiếng gõ cửa sau đó cửa mở ra, Hiên Viên Thần bước vào với nụ cười trên mặt nói: “Cùng tôi đi ăn cơm trưal”

 

Trên mặt Tô Thắm không còn vẻ ủ rũ, cô khôi phục tinh thần lại.

 

“Được!”

 

Cô gật đầu.

 

“Bây giờ đi luôn, Diệp Đông đã sớm elauẫn mg bị xong.”

 

Hiên Viên Thần nói với cô.

 

Tô Thám cầm điện thoại đứng dậy đi theo anh, từ tầng sáu đi về phía phòng ở của anh.

 

Lối đi này chỉ có dấu vân tay của anh mới có thể đi qua vì vậy chỉ có đi theo anh mới có thể vượt qua năm ô khóa vân tay ở đây.

 

Khi đến phòng ăn, Diệp Đông đã chuẩn bị xong một bữa trưa thịnh soạn. Trong bữa ăn, Tô Thám có chút lơ đễnh nên Hiên Viên Thần nhìn cô máy lần.

 

“Em có tâm tư gì sao?”

 

Hiên Viên Thần nhỏ giọng hỏi.

 

Tô Thám ngắng đầu lắc lắc: “Không cósø ..

 

“Có phải là vấn đề của Đoạn Tử Hiên không? Em yên tâm, từ ngày mai anh ta sẽ không xuất hiện ở toà nhà tổng thống nữa.”

 

“Ngài cách chức anh ta?”

 

Tô Thắm kinh ngạc hỏi.

 

“Không phải! Tôi chỉ giao cho anh ta chức vụ ban đầu, điều đến làm việc ở nơi khác, ít nhất sau này em sẽ không nhìn thấy anh ta nữa.”

 

Hiên Viên Thần nhàn nhạt nói.

 

Tô Thắm cảm thấy Đoạn Tử Hiên khẳng định sẽ tức điên bởi anh ta tốn bao nhiêu công sức đề đạt được vị trí như hiện tại, vậy mà bây giờ đột nhiên bị trở lại vị trí ban đầu, anh ta nhất định sẽ rất suy sụp. _- ..

 

Tuy nhiên Tô Thắm lại không đồng tình với anh ta, cô hy vọng say này Đoạn Tử Hiên có thể sống ngay ngắn lại, sống tốt cuộc sống của anh ta.

 

“Em không muốn xin tha cho anh ta sao?”

 

“Không muốn!”

 

Tô Thắm lắc đầu.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 847


Hiên Viên Thần nhếch môi cười một tiếng, lộ ra tâm trạng vô cùng hài lòng nói: “Dù em có cầu tình thì cũng vô dụng bởi Đoạn Tử Hiên đã mắc sai lầm trong công việc, cách chức anh ta cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.”

 

Tô Thám hơi ngạc nhiên, Hiên Viên Thần lấy tay chống cằm nói: “Ngày mai tôi phải đi một chuyền công tác ngắn, em không cần đi mm cùng tôi.”

 

mm “Sẽ mắt bao nhiêu ngày?”

 

“Khoảng hai ngày.”

 

“Vâng!”

 

Tô Thám gật gật đầu.

 

“Tối nay, tôi không thể dùng bữa cùng em, tôi có một buổi xã giao, em có thể tự do chọn ở lại chỗ này hoặc là về nhà.”

 

“Tôi sẽ về nhà.”

 

Tô Thắm không chút do dự nói.

 

Hiên Viên Thần có chút buồn bực nhìn cô chăm chú hỏi: “Ở chỗ của tôi không tốt sao?”

 

“Không phải, tôi chỉ muồn ở cạnh nhiêu hơn.”

 

Tô Thâm giải thích.

 

Thế nhưng, điều này vẫn khiến anh có chút không vui, anh hừ nhẹ một tiếng: “Em rõ ràng là ghét bỏ tôi!”

 

“Tôi không có!”

 

Tô Thắm phản bác lại.

 

“Nếu em không ghét tôi thì chính là thích tôi An, ôi.

 

“Tôi không chấp nhận bát kỳ phản bác nào.”

 

Giọng nói bá đạo của người đàn ông vang lên, sau đó anh cũng đứng dậy nói: “Được rồi, vẫn còn thời gian, em đi ngủ trưa đến hai hoặc ba giờ.”

 

Quả thật thì tinh thần Tô Thắm không ‡óo cô đứng dậy đi lên tầng, Hiên Viên Nin chấn trở về phòng anh nghỉ ngơi. Tô Thắm bước đến cửa phòng thì người đàn ông đứng ở cửa phòng bên cạnh quay đầu mỉm cười, hỏi một câu: “Có muốn ngủ phòng của tôi không?”

 

Tim Tô Thám thắt lại, lắc đầu: “Không được, em ngủ quen ở phòng khách rồi.”

 

Nói xong, cô nhanh chóng đầy cửa đi vào, Hiên Viên Thần có chút ảo não nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt, sau đó anh bước ra khỏi hành lang.

 

Thật ra anh không có thời gian để ngủ trưa nhưng anh muốn lừa Tô Thắm trở về phòng bởi anh biết khi anh nghỉ ngơi thì cô raój só m8 thể an tâm nghỉ ngơi thật tốt.

 

Quả nhiên, Tô Thắm vào phòng nằm xuống, cô đặt đồng hồ báo thức lúc 2 giờ 30 phút, sau đó thả lỏng cảm xúc rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

Nghe thấy tiếng chuông báo thức, Tô Thắm liền mở mắt, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.

 

Lúc xuống tầng thì vừa vặn trông thấy Diệp Đông đang bưng một tách cà phê, chuẩn bị mang đến thư phòng.

 

Tô Thắm thuận miệng cười hỏi một câu: “Ngài tổng thống tỉnh rồi sao?”

 

Diệp Đông không khỏi kinh ngạc trả lời: “Ngài tổng thống không có ngủ trưa.”

 

“Anh ấy không có ngủ trưa?”

 

Tô Thắm khẽ giật mình, rõ ràng anh đã trở về phòng ngủ mà.

 

“Đúng vậy, ngài tổng thống luôn ở trong thư phòng.”

 

Trong lòng Tô Thám lan tràn sự ấm áp, người đàn ông này cố ý nói dối cô là muốn đi ngủ trưa, nhưng chính mình lại không ngủ.

 

“Em sẽ mang lên!”

 

Tô Thắm nói với Diệp Đông.

 

Diệp Đông mỉm cười đưa khay cho cô, Tô Thấm bưng tách cà phê đi về phía thư phòng. Tô Thắm gõ cửa, bên trong truyền đến giọng nói trầm thấp của người đàn ông: ..

 

“Vào đi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 848


Tô Thắm đẩy cửa đi vào, người đàn ông đang xem hồ sơ nhướng mắt, hơi ngơ ngác, sau đó mỉm cười hỏi: “Tỉnh rồi!”

 

Tô Thắm nhẹ nhàng đặt cà phê tới trước bàn nói: “Lần sau nếu ngài không ngủ thì tôi cũng sẽ không ngủ.”

 

Lời Thổ Lộ sa “Không được, gần đây cơ thể em không khỏe, phải nghỉ ngơi cho tốt.”

 

“Tôi không sao.”

 

Tô Thắm lắc đầu nói.

 

Khoảng 3 giờ, cô theo anh trở lại tòa nhà văn phòng bên này. Đến khoảng 5 giờ 30, Tô Thắm mới rời khỏi văn phòng.

 

Tại một góc của hành lang, cô nghe thấy giọng nói của Lý Sâm.

 

“Hãy để cho đoàn xe chuẩn bị sẵn sàng, ngài tổng thống sẽ lập tức lên đường đến dinh thự của Lâm tướng quân.”

 

Bước chân Tô Thắm dừng lại, mà lúc này Lý Sâm cũng quay người, nhìn thế cô liền sửng sốt vài giây: “Tiểu Thấm, taạglàm m8 sao?”

 

“Vâng.”

 

Tô Thám gật đầu mỉm cười, Lý Sâm gật đầu với cô xong liền đi về hướng văn phòng của Hiên Viên Thần.

 

Tô Thắm bước vào thang máy, trong đầu nghĩ đến lời nói vừa rồi của Lý Sâm, lại nghĩ đến Hiên Viên Thần nói buổi tối phải đi xã giao, hóa ra buổi xã giao của anh chính là đến Lâm gia làm khách.

 

Cháu gái của Lâm tướng quân chính là vị tiêu thư mà anh phải đi xem mắt kial Trái tim Tô Thắm âm thầm bị cào một cái, có chút đau lòng truyền đến.

 

Hiên Viên Thần từ trong văn phòng đi ra, Lý Sâm vừa báo với anh Tô Thắm đã làm rồi, Hiên Viên Thần gật đâu.

 

Tô Thấm ngồi trên xe, cũng không lập tức rời đi. Cô không khởi động xe, nhìn đoàn xe đã chuẩn bị xong ở cổng lớn toà nhà tổng thống.

 

Không lâu sau, Hiên Viên Thần ở trong vòng vây của Lý Sâm cùng vệ sĩ đi ra, ngồi vào trong một chiếc xe.

 

Bọn họ sắp xuất phát đi đến dinh thự Lâm gia. Tô Thắm yên lặng nhìn đoàn xe kia rời đi, thật lâu sau cũng không khởi động xe rời khỏi.

 

Dinh thự Lâm gia, đèn đuốc sáng trưng, tòa nhà vô cùng có phong cách Trung Hoa cổ điển, giữ nguyên hơi thở nồng đậm của trăm năm lịch sử. m.

 

Lâm Băng Nguyệt mặc một thân váy dài màu quả mơ đứng đợi ở cửa. Trong mắt cô tràn ngập chờ mong cùng vui sướng. Cô cúi đầu tự đánh giá quần áo trên người mình, sau đó lại hỏi người giúp việc bên cạnh: “Dì Dương, dì xem quần áo của con có chỗ nào không ồn không?”

 

“Tiểu thư đừng lo lắng, hôm nay cô rất đẹp.”

 

Dì Dương vui vẻ nói với cô ta.

 

Lâm Băng Nguyệt mím môi mỉm cười: “Con hy vọng mình có thể càng xinh đẹp hơn.”

 

Mỗi người con gái đứng trước mặt người đàn ông mình thích đều sẽ sinh ra một loại không tự tin, sợ khuyết điểm của bản thân sẽ bị người đó phát hiện.

 

6 giò 30, cô nghe ở cổng lớn truyền tới tiêng động cơ xe, mà lúc này, ông nội cùng ba của cô đều đã ra nghênh đón.

 

“Băng Nguyệt, một lát nữa nhớ phải tiếp đón ngài tổng thống thật tốt.”

 

Lâm lão gia thận trọng dặn dò một tiếng.

 

“Vâng! Cháu biết rồi.”

 

Lâm Băng Nguyệt xấu hỗ đáp.

 

Lúc này, ba chiếc xe màu đen có rèm che từ công tiên tới. Chiếc xe ở giữa dừng lại, ba Lâm chủ động tiến đến mở cửa xe, ngay sau đó, Hiên Viên Thần bước xuống.

 

“Chào ngài, ngài tổng thống.”

 

Lâm tướng quân tiến lên cùng Hiên Viên Thần bắt tay.

 

Hiên Viên Thần mỉm cười: “Lâm lão ¿óng ..

 

quân, đã lâu không gặp.”

 

“Đúng vậy! Thoáng một cái đã một năm không gặp. Lần trước gặp mặt là ở buổi lễ trao giải.”

 

Lâm lão tướng quân cười nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 849


Nhìn khí chất hiên ngang của vị tổng thống trẻ tuổi, ông thật hy vọng cháu gái mình có phúc khí cùng người đàn ông như vậy ở bên nhau một đời.

 

“Anh Hiên Viên.”

 

Âm thanh ngọt ngào của Lâm Băng Nguyệt vang lên, cùng anh chào hỏi.

 

“Lâm tiểu thư, xin chào.”

 

Hiên Viên Thần vô cùng khách khí chào cô.

 

Điều này làm nụ cười trên mặt Lâm găng ..

 

Nguyệt cứng đò, cô nghĩ anh sẽ gọi cô ta một tiếng Băng Nguyệt.

 

Lâm lão tướng quân cùng con trai một mặt nhìn nhau, đón Hiên Viên Thần đi về phía đại sảnh.

 

Trong đại sảnh, hai vị phu nhân cũng ra nghênh đón, Hiên Viên Thần vô cùng khách khí cùng họ chào hỏi, sau đó được mời đến sofa nghỉ ngơi.

 

Lâm Băng Nguyệt đi đến, ánh mắt cô nhìn thân ảnh thon dài mê người ngồi ở sofa, trái tim không khỏi gia tốc.

 

Không hiểu tại sao Hiên Viên Thần ở trong nhà của cô lại khiến cô có một loại hưng phần, khát vọng chính mình ở đây cùnggenh ..

 

phát sinh một chút chuyện gì đó.

 

Trợ lý của Hiên Viên Thần – Lý Sâm cũng được tiếp đón. Ông ngồi ở sofa bên cạnh, nghe Hiên Viên Thần cùng hai vị gia chủ Lâm gia trò chuyện, chẳng qua chính là từ khách khí nói chuyện đã sắp trở thành phương diện tình cảm cá nhân. Nhưng tối hôm nay, họ mời Hiên Viên Thần đến đây chính là muốn cho cháu gái một cơ hội, để cô có thẻ đến gần Hiên Viên Thần một chút.

 

Hàn huyên một lúc, Lâm lão tướng quân nói: “Ngài tổng thống, bằng không để cháu gái tôi Băng Nguyệt đưa ngài đi thăm quan một chút! Cảnh sắc hoàng hôn ở nơi này vô cùng không tồi.”

 

“Được!”

 

Hiên Viên Thần gật đầu đồng ý, Lâm Băng Nguyệt vẫn luôn ở mộš gbên ..

 

không nói gì, lúc này lập tức vui vẻ đứng lên: “Anh Hiên Viên, chúng ta ra vườn hoa xem một chút đi!”

 

Hiên Viên Thần đứng dậy đi cùng Lâm Băng Nguyệt ra bên ngoài. Ánh mắt cha con Lâm lão tướng quân phía sau không khỏi vui vẻ chờ mong.

 

Trong vườn hoa, Lâm Băng Nguyệt cùng Hiên Viên Thần sóng vai đi dạo. Ánh hoàng hôn rực rỡ phía xa khiến khu vườn cổ trông xinh đẹp lạ thường.

 

Giờ phút này trong mắt Lâm Băng Nguyệt càng lộ ra một loại hương vị lãng mạn.

 

Trong lòng cô có một ý nghĩ. Cô hơi lùi về sau Hiên Viên Thần một bước, nhìn bả vai dày rộng của anh, kế hoạch của cô lậpztức ä mm thực hiện, cô giả vờ vâp phải một khôi đá xanh trên đường.

 

“Ai nha…” Cô thét lên một tiếng kinh hãi.

 

Hiên Viên Thần đi ở phía trước xoay người, cô liền chủ động nhào vào lòng anh, hai tay Hiên Viên Thần tự nhiên giữ lấy thắt lưng cô ta, cả cơ thể cô chủ động tựa vào trong ngực anh.

 

Hai tay Hiên Viên Thần giữ lấy bả vai, nâng cô dậy, kéo cô ra khỏi lòng ngực, hỏi một câu: “Cô không sao chứ?”

 

“Em… em không sao.”

 

Lâm Băng Nguyệt nhìn thấy bị anh nâng dậy, cô lập tức giả vờ kiên cường cắn môi: “Thực xin lỗi, em không cẩn thận, không thấy viên đá trên đường.”

 

Đáy mắt Hiên Viên Thần lóe lên tia sáng rõ ràng. Anh đã sớm nhìn rõ tâm tư tủa lì Băng Nguyệt, chỉ là không vạch trần cô ta.

 

Trong đáy lòng Hiên Viên Thần vô cùng không thích phụ nữ ở trước mặt anh tính toán tâm tư.

 

Hiên Viên Thần buông tay, lui về sau một bước: “Tôi thấy chúng ta vẫn là quay về đi!”

 

“Không, anh Hiên Viên, em không sao, chúng ta có thể trò chuyện một chút.”

 

Lâm Băng Nguyệt khó có được thời gian ở một mình cùng anh, cô làm sao có thể buông tha?

 

“Lâm tiểu thư muốn nói chuyện gì với tôi?”

 

Hiên Viên Thần trực tiếp hỏi. _= mm Lâm Băng Nguyệt cũng không phải là cô gái nhỏ dễ xâu hổ, năm nay cô cũng đã 27 tuổi rồi, ánh mắt cô còn thật sự dừng trên người anh: “Anh Hiên Viên, em thích anh.”

 

Hiên Viên Thần hơi chớp mắt: “Lâm tiểu thư, thật ngại quá. Tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi, tôi đối với cô là quan hệ bạn bè.”

 

Điều này chính là cự tuyệt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 850


“Anh Hiên Viên, dì Lam rất thích em. Dì hy vọng chúng ta có thê thử qua lại, tìm hiểu lẫn nhau, em tin rằng, em tuyệt đối thích hợp làm một nữa của anh.”

 

Lâm Băng Nguyệt đã nói ra tất cả, cô chỉ hy vọng Hiên Viên Thần có thể hiểu được trái tim cô ta.

 

Hiên Viên Thần nhìn cô ta, khuôn mặi kuấn tú lộ ra vẻ khách khí: “Lâm tiểu lịb, có lẽ mẹ tôi rất thích cô. Nhưng chuyện tình cảm không phải là thích một món đồ đơn giản như vậy. Tôi hy vọng Lâm tiểu thư không cần lãng phí thời gian trên người tôi.”

 

Nói xong, Hiên Viên Thần xoay người đi về hướng đại sảnh. Phía sau, Lâm Băng Nguyệt vẻ mặt chết lặng, thần sắc mắt mác, có chút không cam lòng căn chặt răng.

 

Tô Thắm phát ngốc ngồi ở bàn cơm trong nhà.

 

Lý Thiến và Tô Bách Ngôn nhìn nhau, đều có chút lo lắng. Hai người nhìn cô rõ ràng đã gắp thức ăn, lại còn có thể ngắn người.

 

“Tiểu Thám, hôm nay con làm sao? Sao lại luôn lơ đãng vậy? Có phải công việc xảy ra chuyện gì không?”

 

Lý Thiền quan tâm hỏi.

 

Tô Thắm lập tức hoàn hồn, sau đó liền đưa thức ăn vào miệng, giả vờ như không có chuyện gì: “Không có, chỉ là có chút mệt mỏi thôi.”

 

“Mệt mỏi thì nhanh ăn cơm rồi đi nghỉ ngơi, nhất định là bệnh của con vẫn chưa khỏi hẳn, con xem có thể lại xin nghỉ 2 ngày giữa mm không.”

 

“Không cần đâu, con không sao. Ba mẹ, hai người từ từ ăn, con ăn no rồi. Con về phòng trước.”

 

Tô Thắm nói xong, đặt đũa xuống đứng dậy rời bàn.

 

Lý Thiến nhìn bóng lưng cô, thở dài một tiếng: “Em cảm thấy gần đây Tiểu Thắm có tâm sự, người còn gầy đi.”

 

“Yên tâm đi! Tiểu Thắm làm việc vẫn luôn vô cùng ổn trọng.”

 

Tô Bách Ngôn không nghĩ nhiều.

 

Tô Thám trở lại phòng, ngồi trên ghế sofa, chuyện gì cũng không muốn làm.

 

Trong đầu toàn là hình ảnh của Hiên Viên Thần cùng cháu gái Lâm gia. Có lẽ ceïa gái : mm chính là thích tự tìm phiên não, suy nghĩ vẫn vơ đii Tô Thầm đỡ trán, cô không được phép nghĩ đến những chuyện này nữa, cô phải làm gì đó. Tiếp theo, cô đọc sách, xem phim, xem điện thoại, còn tải cả game về. Cô muốn bản thân bận rộn để không có thời gian nghĩ về những thứ khác.

 

Dinh thự Lâm gia.

 

Một nhà Lâm tướng quân vô cùng nhiệt tình tiếp đón Hiên Viên Thần và Lý Sâm. Lâm Băng Nguyệt cũng che giấu sự mất mác để người nhà không biết cô ở vườn hoa bị anh từ chối.

 

“Anh Hiên Viên, anh uống ít rượu thôi! Ba, ông nội, hai người không cần lại mòivợu : ..

 

anh ây nữa được không?”

 

Lâm Băng Nguyệt nói với ba và ông nội.

 

Lâm lão tướng quân ha hả cười: “Cháu quản thật nhiều.”

 

Ly của Hiên Viên Thần đã cạn. Tối nay, Lâm lão tướng quân đã lấy hết rượu quý của mình ra. Rượu thơm đến nỗi ngay cả Lý Sâm cũng không nhịn được uống một ly.

 

Hiên Viên Thần bát tri bất giác đã uống hai ly.

 

“Băng Nguyệt là một đứa trẻ tốt. Từ nhỏ các phương diện đều ưu tú, hiểu đạo lý, biết rộng lượng. Ngài tổng thống, về sau ngài chiếu cố nó một chút.”

 

Lâm lão tướng quân uống hơi nhiều, nghĩ rằng cháu gái và Hiên Viên Thần đã thật sự cùng nhau qua lại.

 

Lâm Băng Nguyệt một bên sắc mặt #”ng hồng, cô không phản bác những lời Nà ông nội, chỉ trộm nhìn biểu tình của Hiên Viên Thần, phát hiện ánh mắt anh không có sự bất mãn.

 

Cô biết, hiện tại Hiên Viên Thần làm tất cả đều chính là vì duy trì sự khách khí của anh, vì sao anh lại không thích cô chứ? Lâm Băng Nguyệt không tin rằng bản thân mình kém cỏi đến mức khiến anh chán ghét.

 

Cô nhất định sẽ không từ bỏ. Một lần cự tuyệt không thể làm cô hết hy vọng, cô tin rằng chỉ là do Hiên Viên Thần không tìm hiểu rõ về cô.

 

Đúng, nhất định là như vậy.

 

Ánh mắt Hiên Viên Thần lúc thời gianstsísh hợp liếc nhìn Lý Sâm một cái. Lý Sâm liền lập tức hiểu được. Điện thoại của ông không đến 2 phút liền vang lên, ông nghe máy, trước mặt người Lâm gia, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc: “Cần ngài tổng thống trở về xử lý sao?”

 

“Được rồi, ngài ấy lập tức sẽ trở lại toà nhà tổng thống.”

 

Lời Lý Sâm cũng là để người Lâm gia nghe được, Hiên Viên Thầm chớp mắt: “Có chuyện?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 851


“Vâng, thưa ngài tổng thống. Có chuyện rất gấp cần ngài lập tức quay về xử lý.”

 

Hiên Viên Thần đặt đũa xuống, nhìn âm m lão tướng quân: “Thật không khéo, Lâm lão tướng quân, xem ra tôi phải đi trước.”

 

“Ngài tổng thống khách khí rồi, vẫn còn quốc gia đại sự, không dám giữ ngài lại.”

 

Lâm lão tướng quân đứng dậy.

 

Lâm Băng Nguyệt ở một bên có chút mất mác, anh muốn đi rồi sao? Giờ chỉ mới 8 giờ tối!

 

Người nhà Lâm gia cung kính tiễn Hiên Viên Thần ra cửa. Lâm Băng Nguyệt muốn nói lại thôi, chỉ có thể nhìn Hiên Viên Thần lên xe, cửa xe đóng lại.

 

Hiên Viên Thần hạ cửa kính xe, cuối cùng dặn dò một tiếng, đoàn xe liền rời đi.

 

Lý Sâm ngồi bên cạnh Hiên Viên Thầp sông m thở ra một hơi.

 

“Ông làm rất tốt.”

 

Hiên Viên Thần quay đầu khen ngợi một tiếng.

 

Lý Sâm không khỏi mỉm cười: “Đó là vì tôi đã làm nhiều rồi đúc kết được kinh nghiệm.”

 

Hiên Viên Thần không khỏi mím môi cười: “Có sao? Tôi để ông làm qua rất nhiều rồi sao?”

 

“Là lão phu nhân bên kia, cũng đã không dưới 10 lần. Bây giờ lão phu nhân đều không tin là ngài thật sự bận rộn nữa.”

 

Hiên Viên Thần cũng bắt lực. Anh cảra áhấy mm có chút say, suy nghĩ có chút nóng lên, trong đầu đều là hình ảnh của Tô Thắm.

 

“Thưa ngài, về toà nhà tổng thống sao?”

 

Lý Sâm hỏi.

 

Hiên Viên Thần liếc mắt, đáp một câu: “Thuận đường thay tôi đi đón một người.”

 

Lý Sâm lập tức hiểu được cần phải đón ai rồi, nhưng ông vẫn giả vò không biết hỏi: “Đón ai?”

 

“Tô Thấm.”

 

Hiên Viên Thần nhắm mắt lại, ngữ khí kiên định.

 

Lý Sâm giật mình vài giây, mở tắm chắn ra, dặn dò vệ sĩ lộ trình đường đi.

 

Lý Sâm nhìn Hiên Viên Thần, ông không khỏi có chút lo lắng: “Thưa ngài, ngài Khôift lo lắng phu nhân biết sự tồn tại của Tô Thám sao? Bây giờ bà ấy đang cố ý tác thành cho ngài cùng Lâm tiểu thư.”

 

“Tôi sẽ tìm cơ hội thích hợp để giới thiệu Tô Thám với bà.”

 

Hiên Viên Thần mở mắt, trong ánh mắt thâm thúy lộ ra sự bắt đắc dĩ.

 

“Con người Tô Thắm vô cùng tốt, không hề kém Lâm tiểu thư, chỉ là gia cảnh có chút đơn bạc.”

 

Lý Sâm ngầm ra hiệu.

 

“Tôi không ngại cô ấy do ai sinh ra, gia cảnh thế nào. Tôi chỉ cần một mình cô ấy.”

 

Giọng nói Hiên Viên Thần đặc biệt trầm thấp, có lực.

 

Giống như một con dã thú, nhìn chằmzeằm ` À+ 2 ` £ Ä . mm ` vào con môi của mình, bât kê dưới hoàn cảnh nào, anh đều sẽ không bỏ cuộc.

 

Lý Sâm chưa bao giờ thấy Hiên Viên Thần để tâm một người con gái như vậy, Tô Thắm là người đầu tiên.

 

Lý Sâm không dám nói gì nữa, ông hiểu rõ, muốn ngài tổng thống từ bỏ Tô Thám là không có khả năng.

 

“Ngài có muốn gọi trước cho Tô Thám không, để cô ấy chuẩn bị cùng ngài về toà nhà tổng thống?”

 

Lý Sâm hỏi.

 

“Không cần, cho cô ấy một chút kinh hỉ đi!”

 

Hiên Viên Thần cong môi cười.

 

Tô Thắm ở trong phòng không thể bìniigiïnh được liền đến phòng làm việc của lào đã lâu không luyện chữ, lúc trước mỗi khi trong lòng buồn bực, ba sẽ để cô luyện chữ, luyện thư pháp.

 

Hiện tại, lúc luyện thư pháp quả nhiên mỗi bút mỗi nét đều khiến cô không thể phân tâm, tâm tư bình tĩnh trỏ lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 852


Hơn nữa tay đã cứng, mỗi chữ viết ra đều làm cô không vừa ý, điều này khiến cô có một loại ý muốn thử thách.

 

Luyện tập lại luyện tập, cô liền quên mất thời gian, mà lúc xuống lầu cô cũng đã để điện thoại ở trong phòng.

 

Lúc này, cô không hề biết điện thoại gcủa mg mình đã reo hai lần.

 

Dưới ánh đèn mờ ảo trước cửa nhà cô, ba chiếc xe có rèm che đậu chỉnh tề, thân xe thần bí lại đóng kín, khiến người khác không nhìn ra người ngồi bên trong là ai.

 

Hiên Viên Thần nắm chặt điện thoại, cuộc gọi thứ hai đã sắp kết thúc, Tô Thám vẫn không nghe máy.

 

“Tại sao cô ấy không trả lời điện thoại?”

 

Hiên Viên Thần nghĩ không ra.

 

“Có lẽ điện thoại không ở bên cạnh.”

 

Lý Sâm nói, sau đó ông lo lắng Hiên Viên Thần sẽ trực tiếp đi xuống tìm người liền nói trước: “Thưa ngài, ngài ngồi ở trong xe đợi một chút, tôi xuống gõ cửa, hỏi thăna xem : + Tô Thâm có ở nhà hay không.”

 

Hiên Viên Thần gật đầu, ánh mắt anh xuyên qua sân, nhìn đến căn phòng ở tầng ba đèn đuốc sáng trưng, anh thầm nghĩ, cô không có ở nhà vậy cô sẽ đi đâu?

 

Chẳng lẽ lại chạy đi xem mắt rồi?

 

Lý Sâm mở cửa xe, ông đi đến trước cổng chính nhắn chuông cửa.

 

Lý Thiến đang xem TV, nghe được tiếng chuông cửa làm bà có chút ngạc nhiên.

 

Chồng bà rõ ràng lúc đi ra ngoài tản bộ đều sẽ mang theo chìa khóa, lúc này là ai trễ như thế còn đến gõ cửa?

 

Lý Thiến đứng dậy đi ra cửa, xuyên qua cửa hỏi một câu: “Ai vậy?”

 

“Chào bà, Tô phu nhân. Tôi là đồng nghiệp của Tô Thắm, tìm cô ấy có chút chuyện.”

 

Ngoài cửa, Lý Sâm vô cùng lịch sự đáp.

 

Lý Thiến vừa nghe đến tìm con gái, bà liền mỏ cửa. Nhìn Lý Sâm một thân chính trang bên ngoài: “Ông là đồng nghiệp của diều li NI : ma Thâm, trễ thê này rôi, ông tìm nó có chuyện gì sao?”

 

“Xin hỏi Tô Thâm có nhà không? Tôi gọi điện thoại cô ấy không trả lời.”

 

“Nó ở nhà, ông vào đi! Nó đang ở thư phòng, không mang điện thoại theo bên người.”

 

“Không cần, tôi chỉ muốn nhờ phu nhân thay tôi gọi cô ấy một tiếng. Nói là tôi có chuyện tìm cô ấy thương lượng một chút, tôi chờ ngoài cửa.”

 

Lý Sâm khách khí nói.

 

“Được!”

 

Lý Thiến cũng không dám chậm trễ. Hiện tại Tô Thắm làm việc ở toà nhà tổng thống, như vậy đồng nghiệp của cô khẳng định cũng là nhân viên cao cấp của toà nhà tổng thống. Kn m8.

 

Tô Thắm đang luyện thư pháp, trên người còn mặc áo ngủ, ở nhà là nơi cô tùy ý thoải mái nhất.

 

Ngoài cửa, Lý Thiên lo lắng tiến vào: “Tiểu Thám, có đồng nghiệp đến tìm con.”

 

“Cái gì? Đồng nghiệp của con?”

 

Tô Thắm không khỏi run một cái, trễ như vậy là ai đến tìm cô?

 

“Một người đàn ông tầm 40 tuổi. Mẹ cũng không hỏi tên ông ấy là ai.”

 

Tô Thắm lập tức nghĩ đến Lý Sâm, cô vội để bút xuống: “Ông ấy đang ở đâu?”

 

“Chắc là ở ngoài cửa? Ông ấy không vào nhà, tìm con ra ngoài thương lượng chuyện gì đó.”

 

Tô Thắm nghe xong, chẳng lẽ xảy chuyện gấp gì sao? Cô nhanh chóng đi ra, Lý Thiên ở sofa ngoài phòng khách đưa cho cô một cái áo khoác lông: “Nào, khoác thêm vào.”

 

Trên người Tô Thâm mặc một bộ áo ngủ bằng nhung màu xám, thật sự không thích hợp để gặp người khác. Cô khoác thêm áo khoác, mang một đôi dép lông xù ra ngoài.

 

Tô Thắm vừa gội đầu, tóc dài bị gió đêm thổi có chút loạn. Cô nắm chặt áo lông, bất chấp gió đông lạnh bước ra ngoài.

 

Chỉ thấy dưới ánh đèn, Lý Sâm quả nhiên đứng đó.

 

“Chú Lý, sao vậy? Xảy ra chuyện ;gù rồi mm sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 853


Tô Thắm vội hỏi, Lý Sâm tự mình đến tìm, nhất định là chuyện gấp.

 

Lý Sâm nhìn Tô Thắm, mỉm cười: “Yên tâm, không phải chuyện lớn gì, chỉ là có người tìm cháu.”

 

Nói xong, nhìn về phía tàng cây cạnh góc tướng, một loạt xe màu đen có rèm che đang im lặng dừng ở đó. Mặc dù không cần nói rõ là ai, Tô Thắm cũng sẽ biết.

 

Đầu óc Tô Thắm có chút loạn, kinh động vài giây, Hiên Viên Thần ở trên xe?

 

“Ngài ấy sao lại đến nhà cháu? Ngài ấy chạy loạn như vậy rất nguy hiểm.”

 

Thần kinh Tô Thám lập tức căng thẳng, điều đầu tiên là nghĩ đến chuyện an toàn của anlis mm “Không còn cách nào khác, ngài tổng thống nói vô cùng muốn gặp cháu, hơn nưa ngài hy vọng đêm nay cháu có thể cùng ngài ấy quay về toà nhà tổng thống nghỉ ngơi.”

 

Lý Sâm nói ra tâm tư của Hiên Viên Thần.

 

Sắc mặt Tô Thắm ở trong gió đêm trực tiếp nóng lên, Lý Sâm nói chuyện này bình tĩnh như vậy làm cho cô có chút xấu hồ.

 

“Chú nói ngài ấy quay về đi! Đêm nay cháu sẽ không quay lại toà nhà tổng thống.”

 

Tô Thắm lắc đầu.

 

Lý Sâm cũng không đoán được cô sẽ cự tuyệt, ông thở dài một tiếng: “Tô Thắm, ngài ấy đối với cháu chỉ sợ là đã động chân tình.

 

Cháu cứ như vậy mà từ chối ngài ấy sao?”

 

Tô Thám ngắng đầu, trong mắt có chua sót: “Chú nói với ngài ây, cháu không muốn đi.”

 

Lý Sâm đột nhiên nghĩ đến một việc, Tô Thấm hiểu được vị trí của mình, cô nhận thức rõ ràng sự chênh lệch thân phận của hai người. Điểm này làm Lý Sâm bội phục.

 

Nếu đổi là người khác, sợ là đã sớm đáp ứng rồi, dù cho là Lâm tiểu thư đêm nay, đối với ngài tổng thống rõ ràng đều là ái mộ.

 

“Được rồi… chú sẽ thay cháu chuyền lời.”

 

Lý Sâm gật đầu.

 

Mà đúng lúc này, phía sau phút chốc truyền đến âm thanh mở cửa xe, hai người không khỏi quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy từ ghézeau của chiếc xe có rèm che ở giữa, một thần ảnh cao lớn trong bóng tối bước đến, không nhìn thấy rõ mặt của anh, nhưng có thể cảm nhận được một khí thế cường đại.

 

Tô Thám cùng Lý Sâm đều sợ run, Hiên Viên Thần vậy mà lại tự mình xuống xe?

 

“Ngài tổng thống, ngài…” Lý Sâm bước nhanh đến trước mặt anh, muốn khuyên anh quay về xe.

 

“Ông lên xe trước đi.”

 

Hiên Viên Thần thấp giọng nói, không cho phép cự tuyệt.

 

“Nhưng mà ngài…”

 

“Tôi nói riêng với cô ấy vài câu.”

 

Hiên Viên Thần nói xong, liền đi về phía Tô Thắm dưới ngọn đèn ảm đạm trước cổng. mn ..

 

Hô hấp Tô Thắm cứng lại, cô trợn tròn mắt, nhìn thấy người đàn ông cứ như vậy từng bước từng bước trầm ổn đi đến trước mặt cô, thân hình cao lón nhìn cô.

 

Cô ở trước mặt anh, trở nên đặc biệt nhỏ bé.

 

Hiên Viên Thần liếc mắt đánh giá cô từ đầu đến chân, cong môi cười: “Em mặc như vậy ra ngoài gặp người khác sao?”

 

Tô Thắm xấu hồ, cô cũng không nghĩ đền là anh.

 

“Ngài quay về đi! Đây không phải là nơi ngài nên đến.”

 

Tô Thắm ngắng đầu, ánh mắt lo lắng nhìn anh.

 

Người đàn ông này đã quên cuộc gặp lân trước rôi sao? Anh vân dám tùy ý xuât hiện bên ngoài?

 

“Tại sao không trả lời điện thoại?”

 

Hiên Viên Thân lại hỏi điều anh quan tâm hơn.

 

Tô Thắm đành phải nhanh chóng trả lời: “Tôi không mang theo bên người, để trong phòng sạc pin.”

 

“Bây giờ vào lấy đồ của em, đêm nay theo tôi quay về toà nhà tổng thống.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 854


Giọng nói Hiên Viên Thần trầm tháp, đến gần cô.

 

Mùi rượu thoang thoảng phả lên mặt, Tô Thám nhát thời ngắng đầu nhìn anh: “Ngài đã uống rượu?”

 

“Uống một chút.”

 

Đáy mắt Hiên Viêng thần m rõ ràng nhìn cô: “Em phải chăm sóc tôi.”

 

Câu nói này đặc biệt trầm thấp, ám muội.

 

Khuôn mặt Tô Thấm trong gió lạnh nóng bừng, cô cắn môi, không biết phải làm gì bây giờ.

 

Mà lúc này, cô nhìn thấy ánh đèn từ xa, đó là xe của ba cô đi tản bộ trở về.

 

Trong nháy mắt Tô Thắm liền hoang mang rối loạn, cô đây mạnh người đàn ông trước mặt: “Ngài nhanh đi đi! Ba tôi về rồi.”

 

Nói xong, Tô Thắm lại vô cùng dùng sức đẩy anh.

 

Hiên Viên Thần hơi choáng váng, aniagsiết a chặt tay cô: “Tôi là người không thể gặp sao?”

 

Tô Thâm giãy dụa khỏi tay anh, xe của cha sắp về đến, cô không thể để cha nhìn thấy.

 

“Ngài tổng thống, coi như tôi xin ngài, ngài quay về trước được không?”

 

Tô Thâm ngắng đầu, cầu khẩn nhìn anh.

 

Hiên Viên Thần hừ nhẹ một tiếng: “Tôi không đi, đâu cũng không đi.”

 

“Ngài… ngài có thể đừng tùy hứng như vậy được không? Ngài cũng không phải đứa trẻ 3 tuổi.”

 

Tô Thám tức giận đến không nói nên lời.

 

Hiên Viên Thần cười một tiếng: “Ở trước mặt em, tôi chính là đứa trẻ 3 tuổi ấu trĩ.”

 

Mà lúc ngày, xe của Tô Bách Ngôn đã đến trước cửa. Từ xa ông nhìn thấy con gái cùng người nào đó đang nói chuyện dưới ánh đèn. Người đàn ông kia đang giữ tay con gái ông.

 

Cho nên, Tô Bách Ngôn thân là một người ba, nhìn thấy cảnh này tự nhiên không thế nhịn được.

 

Ông đầy cửa xuống xe, vệ sĩ của Hiên Viên Thần cũng lập tức chuẩn bị xuống xe, lại bị Lý Sâm ngăn cản, bởi vì ông nhận ra đây là ba của Tô Thắm.

 

“Tiểu Thám.”

 

Tô Bách Ngôn lập tức gọi to mg một tiếng.

 

Ông chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh, là một người đàn ông cao lớn, lại không nhìn thấy mặt. Nhưng Tô Bách Ngôn sốt ruột con gái, chỉ cho anh là tên khốn bắt nạt con gái mình, ông cần phải ra mặt.

 

“Ba!”

 

Tô Thám nhìn thấy cha đi về phía này, trong lòng cô căng thẳng cực hạn. Cô nhìn về phía người đàn ông này, anh lại vô cùng bình tĩnh thong dong!

 

Tô Thấm nhìn ba đi tới, trái tim gần như dựng lên cổ họng. Lúc này cho dù Hiên Viên Thần có rời đi thì cũng sẽ đụng phải ba, cô chỉ đành nhanh chóng rút tay trở về.

 

Tô Bách Ngôn sợ con gái bị xâm phạm, lập tức đi đến bên cạnh con gái, sắc mặt cùng trằm xuống, tính toán cảnh cáo tên khốn này, để hắn không còn bắt nạt con gái mình nữa.

 

“Tiểu Thấm, con không sao chứ?”

 

Tô Bách Ngôn trước tiên phải xác định con gái mình an toàn.

 

“Ba, con không sao.”

 

Tô Thám nhanh chóng đáp một câu.

 

Tô Bách Ngôn lúc này mới ngắng đầu qhìn người đàn ông bên cạnh cô. Những vửc ngắng đầu, ánh mắt ông liền khiếp sợ trợn tròn, không dám tin nhìn người đàn ông đang mỉm cười, mặc dù trẻ tuổi nhưng lại làm ông cảm nhận được một loại khí thế tôn quý bức người.

 

“Ba, đây là ngài tổng thống.”

 

Tô Thám nhanh chóng giới thiệu.

 

Lửa giận trên mặt Tô Bách Ngôn liền biến mắt, phản ứng của ông có chút chậm chạp: “Hả… chào ngài… ngài tổng thống.”

 

“Chào ông, Tô lão gia.”

 

Hiên Viên Thần lịch sự chào hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 855


“Tiểu Thắm, con làm sao vậy? Sao có thể để ngài tổng thống đứng ngoài của øihư vậy? Còn không mời ngài vào nhà?”

 

Tô Bách Ngôn nói điều này, ngược lại còn tức giận con gái không hiểu chuyện, từ xa ông đã thấy họ đứng ở cửa.

 

“Ba, ngài tổng thống chỉ là tiện đường ghé qua bàn một chút chuyện công việc với con thôi, ngài ấy sẽ đi ngay.”

 

Tô Thắm bình tĩnh mỉm cười nói.

 

“ÒI Hoá ra là chuyện công việc à! Cũng không thể ở đây bàn chuyện được! Lạnh như vậy.”

 

Tô Bách Ngôn đề nghị.

 

“Cho nên, cô nên đi chuẩn bị, cùng tôi quay về toà nhà tổng thống. Chuyện này cần cô tự mình xử lý.”

 

Ánh mắt Hiên Viên Thần khóa trên người Tô Thắm, đáy mắt hiện lên ý cười phúc hắc.

 

“Cái gì? Tô Thắm, bây giờ con vẫn phải về ễ mg toà nhà tổng thống sao?”

 

Tô Bách Ngôn kinh ngạc nhìn con gái.

 

“G0H…”

 

“Đúng vậy, tôi thuận đường đến đón cô ấy.

 

Có chuyện đặc biệt gấp, cần Tô Thám cùng tôi quay về toà nhà tổng thống một chuyền.”

 

Lòng ngực Tô Thắm nghẹn lại, người đàn ông này thật đáng ghét.

 

“Tiểu Thắm, công việc quan trọng, con sao lại mặc thế này? Nhanh vào thay quần áo rồi ra ngoài!”

 

Tô Bách Ngôn ra lệnh cho con gái.

 

“Ngài tổng thống, tôi cảm thấy chuyệjsgïiày cũng có thể xử lý vào sáng ngày “. Tô Thám ngắng đầu, ánh mắt có chút bướng bỉnh.

 

“Tôi cảm thấy không được.”

 

Hiên Viên Thần liếc nhìn, ánh mắt kiên trì.

 

Tô Bách Ngôn nhìn con gái vậy mà dám chênh mảng công việc, vội giận tái mặt nói: “Tiểu Thắm, ngài tổng thống tự mình đến đây đón con, sao con còn ra sức khước từ?

 

Nhanh đi thay quần áo, xử lý cho tốt công việc rồi quay lại.”

 

“Chuyện kinh thiên động địa này cần chút thời gian. Tô lão gia, đêm nay tôi sẽ giữ Tô Thám lại phòng nghỉ dành cho khách ở toà nhà tổng thống.”

 

Hiên Viên Thần bình tĩnh trả lời. _= mm Trong lòng Tô Thắm rối loạn, cô không dám nói gì nữa, chỉ sợ càng nói càng đi xa khiến cho ba cô nhìn ra được manh mồi, cũng có tổn hại đến thân phận cao quý của người đàn ông này.

 

“Vâng, con sẽ đi thay quần áo, lấy túi rồi quay lại.”

 

Tô Thắm đồng ý.

 

Hiên Viên Thần cong môi cười, mắt hiện ra một tia đắc ý. Tô Bách Ngôn vội hỏi: “Ngài tổng thống, ngài có muốn vào trong nhà ngồi một lúc không?”

 

“Không cần, tôi sẽ quay lại xe trước đề đợi Tô Thắm.”

 

Hiên Viên Thần lễ phép khách khí nói một câu với Tô Bách Ngôn.

 

“Vâng, vậy ngài quay lại xe, đêm lóp rất 7 lạnh.”

 

Hiên Viên Thần gật đầu, quay người trở lại xe của mình.

 

Tô Thâm cùng Tô Bách Ngôn quay về phòng khách. Tô Thấm vì tránh ba hỏi nhiều, cô chạy nhanh lên lầu.

 

Ngồi trên giường, Tô Thắm thở dài một hơi, vẫn cởi bỏ áo khoác cùng đồ ngủ, tìm một bộ đồ thể thao mặc vào, bên ngoài lại khoác thêm áo lông, cầm túi xách xuống lầu.

 

Tô Bách Ngôn nói với Lý Thiên thân phận của người đợi bên ngoài, hai người đều có chút khẩn trương nhìn Tô Thắm xuống lầu.

 

Lý Thiền lo lắng hỏi: “Tiểu Thắm, công việc của con xảy ra chuyện gì sao? Tại sae qgài : š mm tổng thống lại đích thân đến đây đón con?”

 

“Ba mẹ, hai người yên tâm, không có chuyện gì.”

 

Tô Thắm mỉm cười trả lời, cầm túi đi ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 856


Nghe tiếng đóng cửa ngoài sân, nội tâm hai ông bà mới có chút thả lỏng.

 

Tô Thắm đi đến chiếc xe ở giữa, vệ sĩ đứng bên ngoài mở cửa cho cô, Tô Thấm cúi người ngồi vào trong xe.

 

Trong xe vô cùng ấm áp, đồng thời cũng lộ ra một loại hơi thở khiến Tô Thám có cảm giác áp bức. Trong không khí, phảng phất một mùi rượu như có như không, người đàn ông bên cạnh ánh mắt sâu thẫm quen thuộc nhìn cô.

 

Xe từ từ lái đi, người đàn ông nắm lâý tay : ma Tô Thâm. Lòng bàn tay lạnh lẽo của cô khiến anh vô cùng đau lòng, vừa rồi để cô đứng bên ngoài quá lâu rồi.

 

Tô Thám theo bản năng muốn rút tay lại, người đàn ông nắm chặt không buông, trong mắt hiện lên tia sáng cầu cô tha thứ.

 

“Vừa rồi tôi bát đắc dĩ nói bừa.”

 

Hiên Viên Thần khàn giọng nói.

 

Tô Thắm không nói gì, không phải bất mãn, cũng không phải tức giận, chỉ là không muốn nói chuyện.

 

Cô cứ trầm mặc như vậy làm người đàn ông ngồi bên cạnh càng thêm mãnh liệt tự trách, anh thấp giọng hỏi: “Em thực sugtức › ..

 

giận rôi?”

 

“Không sao!”

 

Tô Thám rầu rĩ trả lời một câu.

 

Hiên Viên Thần nhẹ nhàng thở dài, vẫn nắm chặt tay cô, cũng không nói chuyện nữa.

 

Đoàn xe có rèm che đến trước cửa toà nhà tổng thống, vệ sĩ mở cửa xe, Tô Thắm dẫn đầu bước xuống, Hiên Viên Thần khoác áo lông cùng tây trang theo sát xuống xe.

 

“Ngài tổng thống ngủ ngon.”

 

Vệ sĩ nói chúc ngủ ngon xong, nhanh chóng rời đi.

 

Hiên Viên Thần cùng Tô Thắm bước vào đại sảnh toà nhà tổng thống, Diệp Đông lúc này cũng đã tan làm.

 

Đại sảnh yên lặng, chỉ có thân ảnighai m8.

 

người bọn họ.

 

“Ngài tổng thống ngủ ngon.”

 

Tô Thắm nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa nói một câu, cô liền bước lên lầu.

 

Hiên Viên Thần ngòi trên ghé, lưng tựa vào sofa, nhìn cô gái bỏ anh lại lên lầu, phút chốc anh đỡ trán phát ra một tiếng than nhẹ thống khổ.

 

Tô Thắm vừa mới bước lên cầu thang lập tức dừng lại, nhìn người đàn ông đang đỡ trán ngồi trên sofa. Cô xoay người xuống lầu, quan tâm đi về phía anh: “Ngài làm sao vậy?”

 

“Đau đầu.”

 

Hiên Viên Thần nhíu mày.

 

Tô Thắm ngồi bên cạnh anh: “Vậy bậyegiờ ì ..

 

tôi gọi bác sĩ Vương Cạnh đên xem cho ngài được không?”

 

“Không cần, tôi nằm một lát là được.”

 

Hiên Viên Thần nói xong, nhìn cô với đôi mắt đỏ bừng: “Em ở lại với tôi một lát nhé?”

 

Nhìn vào đôi mắt thâm thúy lại lộ ra sự mệt mỏi này, Tô Thấm không cách nào nhẫn tâm cự tuyệt. Cô gật đầu: “Được.”

 

“Đỡ tôi về phòng.”

 

Hiên Viên Thần nói xong, đưa cánh tay tráng kiện cho cô, Tô Thắm vươn tay đỡ lấy anh, hai người đi về hướng cầu thang.

 

Tô Thám một mạch đỡ anh đi đến cửa phòng ngủ chính, Hiên Viên Thần độtzbiên ; TT xoay người, Tô Thâm không chú ý, cả người bị anh đè lên phía trên khung cửa.

 

Hô hấp cô cứng lại, ngắng đầu nhìn ánh mắt thâm thúy như màn đêm của người đàn ông. Trong ánh mắt trong suốt của cô rõ ràng khó nén một tia giãy dụa thống khổ.

 

Nụ hôn của người đàn ông rơi xuống, Tô Thám nhắm mát lại, nhẹ nhàng nghiêng mặt đi, hôn của Hiên Viên Thần dừng trên sườn mặt của cô. Người đàn ông có chút tức giận, bàn tay lớn nắm lấy cằm cô, ép cô nhìn thẳng vào anh.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 857


Chương 857:

 

“Vì sao vẫn muốn trốn tránh anh?”

 

Hiên Viên Thần đè thấp giọng chát vần.

 

Tô Thắm không nói lời nào, chỉ nhắm mắt lại, ở trên môi hắn hôn lên, mang thẹoshơi ` mm thở nhè nhẹ tỉnh khiết mê người.

 

Vài phút sau, Hiên Viên Thần có chút chật vật buông cô ra, nói với cô: “Quay về phòng của em, không cho phép trỏ ra.”

 

Đây là mệnh lệnh.

 

Tô Thám ngắng đầu, nhìn ánh mắt mãnh liệt khắc chế cùng ân nhẫn của anh. Cô biết, anh rất khó chịu, nhưng cô không có cách nào giúp anh. Cô xoay người trở về phòng của mình.

 

Sáng sớm.

 

Tô Thắm bị đánh thức bởi ánh sáng ngoài cửa sổ, cô đột nhiên nhìn thấy vài bông tuyết nhỏ trong suốt đang bay bên ngoài, trong lòng cô vui vẻ, tuyết rơi rồi sao?

 

Cô mở rèm cửa sổ, bên ngoài đã là một màng tuyết mờ mịt, giống như trời đất sau một đêm đều biến thành màu trắng.

 

Tô Thắm hít sâu một ngụm khí lạnh, đàu óc m.

 

liền trở nên thanh tỉnh. Cô nghĩ đến tôi qua Hiên Viên Thần còn đau đầu, cũng không biết anh nghỉ ngơi thế nào rồi.

 

Sáng sớm, Lý Sâm đã nhận được một lá thư xin thuyên chuyển công tác, mà vị trí người xin thuyên chuyền, viết tên Tô Thắm.

 

Lý Sâm không khỏi chắn kinh. Nhìn đến đơn vị trong lá thư thuyên chuyển, ông lại sửng sốt vài giây, tổng hội từ thiện, cơ quan này nhìn có vẻ như là cơ quan thuộc phủ thông thống, nhưng người điều hành phía sau, vẫn luôn là đệ nhất phu nhân Trình Tuyết Lam.

 

Lúc này Tô Thắm được chuyền đến một vị trí trong tổng hội từ thiện này, trên cột ký tên còn thiếu chữ ký của ngài tổng thốngø chỉ § =8 cân anh ký vào, Tô Thâm liên chính thức được chuyền đi.

 

Lý Sâm nhìn lá thư xin thuyên chuyền công tác, ông thật không dám tưởng tượng, thời điểm đưa lá thư này đến trước mặt ngài tổng thống, anh sẽ có biểu tình gì.

 

Rốt cuộc là Tô Thắm muốn rời khỏi cương vị công tác, hay là có người âm thầm hành động?

 

Lá thư thuyên chuyển này có thể thuận lợi đến tay ông, vậy khẳng định không phải thao tác của người bình thường.

 

Phòng ăn.

 

Tô Thám im lặng dùng bữa sáng trước mặt.

 

Đối diện, Hiên Viên Thần tựa hồ vân gpòn chút di chứng say rượu tối qua, mày khiếm khẽ nhíu, vẻ mặt có chút vô cảm, thậm chí còn có chút nghiêm túc.

 

“Ngài tổng thống, ngài đã đỡ đau đầu chưa?”

 

Tô Thắm ngắng đầu hỏi.

 

Hiên Viên Thần ngắng đầu, biểu tình nháy mắt nhu hòa trở lại: “Không sao rồi.”

 

“Nếu cần thiết, có thể gọi bác sĩ Vương Cạnh…”

 

“Anh không có yêu ớt như em nghĩ.”

 

Hiên Viên Thần tao nhã ăn bữa sáng, phản bác cô.

 

Tô Thám choáng váng, đành phải nâng tách trà lên uống.

 

Sau bữa sáng, Hiên Viên Thần tia qoán quay về khu làm việc bên kia, Tô Ni ở phía sau đi theo anh. Thân thể anh tinh tế cao ngất, từng bước chân còn mang theo khí tức chỉnh tè.

 

Đến khu vực văn phòng, Tô Thắm gật đầu với anh rồi quay lại văn phòng của cô.

 

Vừa đến nơi, điện thoại trên bàn làm việc đã reo lên, Tô Thắm ngắn ra, Hiên Viên Thần còn chưa về đến văn phòng, cho nên tuyệt đối không có khả năng là anh gọi đến.

 

Tô Thấm đưa tay nhận điện thoại: “Xin chào.”

 

“Tô tiêu thư, là tôi. Có chút chuyện tôi nghĩ nên dặn đò cô trước.”

 

Đầu dây bêng kia truyền đến giọng nói của Trình Tuyết “Phu nhân, xin ngài cứ nói!”

 

Tô Thắm chuẩn bị tỉnh thần ứng phó.

 

“Tôi sẽ chuyển công tác của cô đến tổng hội từ thiện bên này. Hiện tại quá trình đã hoàn tất, chỉ còn cần con trai tôi ký tên thôi. Nếu nó gọi cô đến, hỏi cô vì sao muốn chuyển công tác, tôi hy vọng cô nói đây là do cô tự nguyện.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 858


Tô Thắm ngắng ra, thư thuyên chuyển công tác của cô đã đến văn phòng của Hiên Viên Thần rồi sao?

 

Tô Thắm khẽ thở dài: “Vâng, tôi sẽ làm như lời phu nhân nói.”

 

“Tô Thâm, cảm ơn cô.”

 

Âm thanh củasình : Ti mm Tuyết Lam truyên đến.

 

“Đây là điều tôi nên làm.”

 

Tô Thắm rũ mắt xuống, đáy mắt hiện lên một tầng sương mù mờ mịt.

 

“Được.”

 

Điện thoại liền bị ngắt.

 

Tô Thắm hít sâu một hơi. Tuy rằng quyết định này thật khó khăn, nhưng vì tương lai của anh, vì vị trí sau này của anh càng thêm hùng mạnh, không bị vây trong thế bị động cùng quản chế, cô không nên trở thành chướng ngại vật.

 

“Xin lỗi” Tô Thắm nhẹ nhàng mở miệng, nước mắt chảy dài trên hai má.

 

Lý Sâm ngồi trong văn phòng, G0 chồng tư liệu đã được chuẩn bị tốt, thn. này đều sắp được đưa đến văn phòng của Hiên Viên Thần, chờ anh ký tên, mà vị trí thứ hai trong đó, chính là thư thuyên chuyển của Tô Thấm.

 

Lý Sâm suy nghĩ vài giây, xem ra chuyện này vẫn tùy thuộc vào ý kiến của riêng ngài tổng thống.

 

Ông ôm tư liệu lên, đi về hướng văn phòng tổng thống.

 

Tô Thám ngồi trước bàn, cô nhìn điện thoại, chờ bị người đàn ông đó triệu kiến.

 

Lý Sâm gõ cửa, đợi đến khi bên trong truyền đến sự chấp thuận của Hiên Viên Thần mới đây cửa đi vào. Hiên Viêng thần 7 nhíu mày, như thể đang nhắm mắt dưỡng thần.

 

“Ngài tổng thống, ngài vẫn ổn chứ?”

 

“Không sao!”

 

Hiên Viên Thần mở mắt, trong mắt khôi phục thần thái cơ trí quen thuộc.

 

Lý Sâm đặt tư liệu xuống, ông định rời đi nhưng vẫn quay đầu lại nói: “Thưa ngài, trong này có một lá thư thuyên chuyền, cần ngài ký tên.”

 

“Thư thuyên chuyển của ai?”

 

Hiên Viên Thần liếc mắt trực tiếp hỏi.

 

“Là… của Tô Thắm.”

 

Lý Sâm có chút do dự trả lời.

 

Ánh mắt Hiên Viên Thần lập tức cá ghút khẩn trương: “Cô ấy muốn chuyền đi đâu?”

 

“Tổng hội từ thiện.”

 

Nét mặt Hiên Viên Thần có chút thay đổi.

 

Người điều hành cao nhất của cơ quan này, anh biết rõ hơn bất cứ ai. Cơ quan này, vẫn luôn do mẹ anh ở phía sau chặt chẽ điều hành, có thể nói, mọi quyết định trọng yếu, đều sẽ được thực hiện dựa trên ý kiến của mẹ anh.

 

“Tìm nó ra.”

 

Hiên Viên Thần nhìn đóng tư liệu, ra lệnh cho Lý Sâm.

 

Lý Sâm lập tức lấy ra lá thư thuyên chuyển, đưa cho anh. Động tác nhận tài liệu của Hiên Viên Thần, rõ ràng có cảm xúc. Anh rất nhanh mở tài liệu ra, chỉ thấy mặt trâqgcủa m8.

 

lá thư bên trong viết rõ ràng hai chữ Tô Thám.

 

Hiên Viên Thần gần như không đọc thư thuyên chuyền, ngón tay anh lập tức nhấn nút gọi trên bàn.

 

Đầu dây bên kia, âm thanh trong veo của Tô Thám truyền đến: “Vâng, ngài tổng thống.”

 

“Qua đây một chuyền.”

 

Giọng nói Hiên Viên Thần lộ mệnh lệnh.

 

“Vâng.”

 

Tô Thắm trả lời rất bình tĩnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 859


Trong lòng Lý Sâm lập tức căng thẳng, xem ra ông không thích hợp cứ đứng ngốc ở đây.

 

“Tôi về văn phòng xử lý tài liệu trưóeg Lý ..

 

Sâm nói xong, nhanh chóng đi ra cửa.

 

Vừa lúc gặp Tô Thám ở hành lang, Lý Sâm lập tức ngăn cô lại: “Tiêu Thắm, cháu muốn thuyên chuyển tại sao lại không nói trước với ngài tổng thống một câu?”

 

Tô Thắm đoán chắc bởi vì chuyện này, cô áy náy nói: “Chú Lý, cháu xin lỗi.”

 

Lý Sâm thở dài: “Người cháu nên xin lỗi không phải là chú, là ngài tổng thống. Ngài ấy thoạt nhìn vô cùng chắn kinh, cũng vô cùng tức giận. Lúc cháu đi vào, tốt nhất không nên lại làm ngài ấy giận.”

 

Tô Thắm gật đầu, lướt qua Lý Sâm, đi về hướng văn phòng của Hiên Viên Thần. Lúc đưa tay gõ cửa, cô vẫn chần chờ mộbeiút.

 

mm Cô lau đi khóe mắt, đem nước mắt lau khô, chỉnh sửa lại trang phục, hít sâu một hơi, làm xong chuẩn bị, cô mới gõ cửa.

 

“Vào đi.”

 

Giọng nói người đàn ông bên trong trầm thấp, thuần hậu.

 

Tô Thắm đẩy cửa vào, chỉ trước bàn làm việc, ánh mắt Hiên Viên Thần từ lúc cô đầy cửa vào liền khí thế bức người gắt gao khóa chặt cô.

 

Tô Thấm rũ mắt, đi đến trước mặt anh, ngắng đầu bình tĩnh nhìn anh.

 

Hiên Viên Thần ném lá thư thuyên chuyển đến trước mặt cô: “Nói cho anh biết, đây là chuyện gì?”

 

Tô Thắm nhìn lá thư thuyên chuyêạ gkia, mm.

 

mím chặt đôi môi đỏ mọng, cầm lấy thư thuyên chuyển đưa cho anh: “Tôi hy vọng ngài tổng thống có thể ký tên.”

 

Sắc mặt Hiên Viên Thần phút chốc trầm xuống: “Cho anh một lý do, tại sao muốn đị?”

 

Trong phòng làm việc không khí cực kỳ căng thẳng, Tô Thắm cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông, khiến cô như muốn bị bóp nghẹt, cô phải hít thở sâu một hơi, mới làm bản thân trần tĩnh, lên tiếng nói.

 

“Tôi muốn đổi công việc, công việc hiện tại đối với tôi mà nói, không có ý nghĩa.”

 

Tô Thắm mở miệng nói.

 

Hiên Viên Thần nghe xong lời của cô, sắc mặt lập tức khó coi, làm việc cạnh anh, đối với cô mà nói là một việc không có ý nghĩa?

 

“Xin lỗi, tôi biết như vậy là không đúng, nhưng thật sự tôi không muốn làm những công việc như bưng trà rót nước như thế này nữa, tôi hy vọng ngài có thể phê chuẩn đơn để tôi được điều chuyển.”

 

Tô Thắm nén lòng mà lên tiếng.

 

Đối với cô, công việc này cực kỳ có ý nghĩa, chỉ cần ở cạnh anh bưng trà rót nước hằng ngày, cô cũng thấy cực kỳ vui vẻ thỏa mãn.

 

Sắc mặt Hiên Viên Thần cực kỳ khó coi, bởi vì, rất ít người có gan nói những điều như thế với anh, còn dám ghét bỏ công việc anh giao.

 

“Nói như vậy, tôi làm em cảm thấy không có ý nghĩa gì?”

 

Hiên Viên Thần cắn răng nhìn cô nói.

 

Trái tim Tô Thắm bị bóp nghẹt, cô hô hấp không thông, cô cắn chặt môi, rũ mắt xuống.

 

“Em chưa từng đem tôi đặt trong lòng?”

 

Hiên Viên Thần hỏi lại một lần, tay để trước bàn đã nắm chặt thành quyền, không phải vì anh muốn động thủ với ai, mà bởi vì tâm anh đau, đối với chuyện tình cảm, chưa bao giờ anh có cảm giác đau lòng như thế này.

 

Cảm giác này, lạ lẫm nhưng rất mãnh liệt, chiếm lấy trái tim anh, như một lớp hàng rào gai vô hình.

 

“Xin lỗi, tổng thống, tôi biết ngài yêu thích tôi, nhưng tôi lại không đủ tư cách để được ngài yêu thích, đối với tôi mà nói, tình yêu của ngài quá nặng nề, quá áp lực, tôi không có cách nào tiếp nhận nỗi.”

 

Tô Thắm giả vờ không quan tâm, không nhìn thấy sự mắt mát trong mắt của người đàn ông ngồi đối diện, cũng bỏ qua nỗi đau trong tim cô.

 

Đã đi đến bước này, cô cũng không thể nào quay đầu nữa rồi.

 

Trên mặt Hiên Viên Thần bỗng toát ra ý cười, đó là nụ cười khổ gượng gạo, anh ngẳng đầu lên nhìn cô nói: “Em từ chối tôi, vì em thấy tình yêu của tôi gây áp lực cho em?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 860


“Ngài là tổng thống, người ái mộ ngài rất nhiều, nhưng có mấy người có đủ tư cách ở bên cạnh ngài đâu? Tôi thừa nhận, tôi rất nhát gan, rất sợ, xin lỗi, cảm ơn sự yêu mến của ngài.”

 

Tô Thắm bình tĩnh nói.

 

Trong lòng Hiên Viên Thần muốn bốc hỏa, cô gái này lại dám bình tĩnh đối diện với anh, nói ra những lời như thế kia, vậy mà bảo là nhát gan, là sợ, đây đều là cái cớ của cô, là cô không muốn ở bên cạnh anh.

 

“Trong lòng em có người khác?”

 

Hiên Viên Thần ép hỏi, nghĩ đến cảnh cô cùng anh ở bên nhau, mà cô lại đi xem mắt với người đàn ông khác, còn nhận lấy sự ái mộ của người đàn ông đó, có phải cô động lòng với người đàn ông đó rồi không?

 

Tô Thắm ngước mắt lên nhìn, lập tức, ánh mắt nàng hiện lên tia hoảng loạn, lập tức cúi đầu xuống.

 

Hiên Viên Thần nhìn thấy ánh mắt lộ vẻ bối rối của cô, trong lòng đã khẳng định, tim của cô đã có người khác rồi.

 

“Là người như thế nào, xuất sắc hơn tôi?”

 

Hiên Viên Thần đố ky, cực kì đố ky với người đàn ông đã có được trái tim cô.

 

“Không, anh ấy không xuất sắc bằng ngài, chỉ là một người dân bình thường đi làm công, nhưng ở cùng với anh ấy, tôi không cảm nhận được bất kỳ áp lực nào, tôi thích một tình yêu đơn giản bình thường, tổng thống, tình cảm của ngài tôi không thể tiếp nhận, thật sự xin lỗi.”

 

Tô Thắm lại nói lời xin lỗi.

 

Cô nói máy lần liên tiếp, nhưng nghe thấy 3 chữ thật xin lỗi này, Hiên Viên Thần lại càng muốn nổi nóng thêm, anh cắn răng, trừng mắt nhìn người con gái này, có tức giận, có oán trách, có hận, cũng có yêu.

 

Càng mãnh liệt hơn là một loại cảm giác bất đắc dĩ cùng không can tâm.

 

“Tô Thắm, tôi cho em thêm một cơ hội, không cần rời khỏi toà nhà tổng thống, em muốn tình yêu như thế nào, tôi đều có thể cho em, tôi có thể cùng em sống một cuộc sống bình thường.”

 

Tim Tô Thắm chấn động, cô ngẳắng đầu, nhìn về phía người đàn ông tôn quý, cô không tin được anh sẽ nói ra những lời thế này, cô có gắng kiềm chế để nội tâm không sụp đỏ.

 

“Tổng thống, chỉ sợ điều tôi muốn, ngài không thể cho.”

 

Tô Thắm cắn môi, cô chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện, nhanh chóng cầm tờ đơn điều chuyển công tác, rời khỏi nơi này, bởi vì cứ tiếp tục nói, chỉ sợ cô sẽ nói ra những điều càng thêm tổn thương.

 

Hiên Viên Thần đứng dậy, anh vòng qua bàn, trực tiếp đứng trước mặt cô, thân hình cao lớn cúi xuống nhìn cô, khuôn mặt tuấn tú phi phàm áp sát cô: “Em muốn gì? Mà tôi không cho nồi em?”

 

Anh tuyệt đối tự tin, chỉ cần cô muốn cái gì, anh đều có thể cho cô.

 

Tô Thắm nâng ánh mắt, đáy mắt phản chiếu khuôn mặt anh tuấn mê người, anh hoàn hảo vô cùng, từ chối người đàn ông như thế này, cô cần bao nhiêu dũng khí?

 

Nếu như có thể làm theo được tiếng lòng của con tim, cô sẽ lao vào lồ ng ngực của anh, ôm anh, mà không phải như bây giờ, nói nhưng câu trái với con tim, tổn thương anh.

 

Cô cụp mắt xuống, không dám nhìn thẳng anh, cô cười khổ: “Vâng, cái gì ngài cũng có thể cho tôi, nhưng có vài thứ, ngài không thể.”

 

“Cái gì tôi không thể cho em?”

 

“Tôi cần một người mỗi ngày có thể ở bên tôi 6 tiếng, tôi cần một người có thể cùng tôi đi dạo trên phố đêm, tôi cần một người có thể cùng tôi đi du lịch, đi khắp thế giới này, người đó có đủ thời gian cùng tôi đi đến bạc đầu.”

 

Giọng của Tô Thắm càng về sau càng trở nên kiên định.

 

Nội tâm Hiên Viên Thần hung hăng bị đâm một nhát, những điều mà Tô Thắm muốn, đúng là anh không thể cho cô, anh không có thời gian, cũng không thể cùng cô đi tới bất kì nơi nào, cuộc đời của anh là để cống hiến cho đất nước, cũng không đủ thời gian để cùng cô đi đến đầu bạc.

 

“Đây đều là những thứ em muốn?”

 

Hiên Viên Thần khàn khàn giọng hỏi.

 

Tô Thắm hít một hơi, đôi mặt lộ ra tầng sương mù mờ nhạt, nhìn anh chăm chú: “Đúng, đây là cuộc sống mà tôi muốn.”

 

Ánh mắt Hiên Viên Thần như muốn khóa cô lại, nhìn thấy ánh mắt kiên định của cô, anh đột nhiên hiểu tình yêu cũng có một phương thức khác.

 

Đó chính là cho, mà không phải chiếm hữu, không phải cưỡng đoạt.

 

Nếu như, đây là cuộc sống mà cô mong muốn, là hạnh phúc cô nghĩ đến, sao anh không buông tay thành toàn cho cô? Để cô đi tìm cuộc sống mà cô muốn?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 861


Tô Thắm từ ánh mắt mà nhìn thấy suy nghĩ của anh, cô đột nhiên cảm nhận được sự thống khổ như thủy triều đang ập lấy chiếm giữ cơ thể cô.

 

4 “Xin ngài ký tên đi!”

 

Tô Thắm dùng chút sức lực cuối cùng cầu xin anh.

 

Hiên Viên Thần đột nhiên nhếch miệng, thân thẻ tiến lại gần, đẩy cô lên bàn, Tô Thắm kinh hãi, hơi thở đầy nam tính của Hiên Viên Thần tiến lại gần cô, Tô Thám biết anh đang muốn làm gì.

 

Cô nhíu mày, có chút khẩn trương bất an mà nhắm mắt lại, cô cảm giác tay của anh đang tiến tới, chỉ là không có ôm eo cô.

 

Cô nhắm mắt lại, có thể cảm nhận được hô hấp của anh đang phun trên mặt mình, nhưng anh không có hôn xuống. Anh muốn làm gì? Tô Thắm không khỏi chầm chằm mở to mắt nhìn.

 

Đột nhiên phát hiện người đàn ông không chớp mắt nhìn cô chằm chằm, âm thanh có chút khàn khàn: “Em đang mong đợi cái gì?”

 

“Tôi không có!”

 

Tô Thám cắn răng, hóa ra là anh đang trêu đùa cô.

 

Mà lúc này, Tô Thắm mới phát hiện, trong tay anh đang cầm tờ đơn điều chuyền, tay kia đang cầm bút máy.

 

Tô Thám thở hỗn hẻn, Viên Hiên Thần cầm tờ đơn điều chuyển công tác, ngay trước mặt cô, hạ bút ký xuống.

 

“Em muốn, tôi cho em.”

 

Viên Hiên Thần ký xong, đem tờ đơn điều chuyển công tác cho cô: “Tôi thành toàn cho hạnh phúc của em.”

 

Tô Thám cầm tờ đơn, không chịu được run rầy một chút, toàn thân phát lạnh.

 

Là cô nguyện ý để người đàn ông này buông tay, nhưng thật nực cười, cô vậy mà lại cực kỳ đau thương buồn bã.

 

“Cảm ơn.”

 

Tô Thắm khàn giọng, từ bên người anh vòng qua.

 

“Đợi đã.”

 

Sau lưng, người đàn ông gọi cô.

 

Tô Thắm không quay đầu lại, chờ anh nói chuyện.

 

“Lúc em kết hôn, đừng quên mời tôi, tôi sẽ không tới, nhưng quà tặng tôi sẽ gửi tới.”

 

Âm thanh của Hiên Viên Thần nghe không ra được sự bình tĩnh.

 

Trong nháy mắt, nước mắt Tô Thám rơi như mưa, cô không quay đầu, đẩy cửa bước nhanh ra ngoài, không có sức trả lời anh.

 

Cô sợ bản thân sẽ phát ra âm thanh, sẽ cực kỳ chật vật, sợ tia ngụy trang cuối cùng của bản thân sẽ bị phá bỏ trước mặt anh.

 

Tô Thám cầm tờ đơn điều chuyển chạy thẳng vào nhà vệ sinh, nơi này là nhà vệ sinh nữ, cực kỳ yên tĩnh, lúc này cô chạy vào, khóa của lại.

 

Mặt cô đẫm lệ, Tô Thắm im lặng gặm nhắm nỗi thống khổ đang từng hồi đánh vào tim mình.

 

Có đôi khi, không khóc được nỗi đau trong lòng, lại là đau thương nhất.

 

Trong văn phòng, Hiên Viên Thần cắn răng ngồi lại vị trí ban đầu, nhắm mắt lại toàn là những câu nói lúc nãy của Tô Thắm.

 

Đặc biệt là câu nói kia, cô hi vọng có một người đàn ông có thể cùng cô đi tới đầu bạc.

 

Anh cái gì cũng có, nhưng anh lại không có đủ thời gian để ở bên cạnh một người con gái.

 

Nhưng cho dù như thế, Hiên Viên Thần cũng không trách cô, mỗi người đều có quyền lựa chọn hạnh phúc, cô cũng có, mà đoạn tình cảm này, ban đầu là anh áp đặt cho cô, anh thổ lộ, dụ hoặc cô trước, dẫn dắt cô tiến vào thế giới tình cảm mà anh mong muốn và tạo ra.

 

Mà Tô Thắm một mực muốn lùi bước, anh chỉ nghĩ là, cô sợ anh, anh không đủ yêu cô, mới có thể để cô sinh ra tâm tình như vậy.

 

Bây giờ, anh đã hiểu, hóa ra, Tô Thắm là một cô gái luôn sống rất rõ ràng.

 

Cô biết bản thân mình cần gì.

 

Cô điềm tĩnh và tỉnh táo hơn bắt kỳ người phụ nữ nào khác, cô không vì thân phận anh mà mù quáng yêu anh, mê luyến anh, đây là điều mà không thể có một người phụ nữ khác nào làm được.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom