Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 802


Hô hấp Tô Thắm cứng lại, cô lui về sau.

 

Đối diện với người đàn ông này, cô cảm thấy bản thân mình căn bản không dám đến gần. Cho dù anh thật sự thích cô, vậy thì sao chứ?

 

Gia đình của anh sẽ chấp nhận cô sao?

 

Cô không dám tưởng tượng, thân phận của mình như vậy, có thể ở bên cạnh anh sao?

 

Đây cơ bản là hy vọng xa vời.

 

Dưới ánh mắt sâu thẩm lại tối tăm phía trên, Tô Thám có một loại cảm giác không biết phải làm sao. Cô đã uống chút rượu, trong đầu rất loạn, hiện tại cô sợ không phải là người đàn ông này, mà là sợ chính mình. Sợ bản thân sẽ vượt qua lý trí, sợ chính mình sẽ làm ra chuyện không thể vãn hồi.

 

“Ngài tổng thống, để tôi trở về phòng được không?”

 

Giọng nói Tô Thấm lộ ra một tia khẩn cầu.

 

Hiên Viên Thần nheo mắt, mặc dù anh thân là tổng thống, nhưng mà trong chuyện tình cảm, anh không thể ép buộc, càng không thể làm ra hành động sai trái.

 

Anh buông lỏng tay đang ôm lấy cô.

 

Tô Thám lùi lại hai bước, đỡ trán chạy vội về phòng mình, để lại người đàn ông phía sau. Ánh mắt Hiên Viên Thần từ mơ màng dần dần biến thành trần tỉnh.

 

Anh khẽ thở ra một hơi, xem ra, đoạn tình cảm này vẫn không thành công như anh suy nghĩ.

 

Nhưng anh không vội. Có lẽ trong chuyện này, anh đã quá khích động, bộc lộ cảm xúc một cách quá mức mãnh liệt.

 

Hiên Viên Thần có một loại linh cảm, đoạn tình cảm trước kia của Tô Thám nhất định không thành công, trong chuyện tình cảm chịu quá nhiều tổn thương. Cho nên cô mới phòng bị đàn ông như vậy, đối với tình yêu không đủ tự tin cùng tín nhiệm.

 

Anh có thời gian để chứng minh điều này.

 

Hiên Viên Thần đề Diệp Đông đến thu dọn bữa tối, anh cũng trở về phòng.

 

Tô Thắm đã tắm xong, đem lễ phục đẹp đế thay ra, cũng cởi hết trang sức quý giá trên người xuống. Lúc này, cô đang mặc một bộ đồ ngủ bằng tơ lụa, ngồi trên sofa ở cửa số sát đất.

 

Ánh đèn xa xa mờ ảo, như tâm trạng cô giờ phút này, không có phương hướng.

 

Kể từ sau mối tình ba năm trước, Tô Thám thực sự né tránh chuyện tình cảm.

 

Tình cảm của Hiên Viên Thần mãnh liệt như ngọn lửa, thiêu đốt ngực cô, nóng rực nhưng lại khiến người khác khó lòng cự tuyệt.

 

Nhưng mà, cô vẫn tự giữ cho mình lý trí.

 

Nếu vừa rồi cô không cự tuyệt, không biết kế tiếp bọn họ sẽ còn phát sinh chuyện gì.

 

Tô Thắm thở dài một tiếng, thật sự không phải là cô có bao nhiêu trinh khiết liệt phụ, chỉ là cô không hy vọng tình cảm thay đồi quá phức tạp. Nên là ở giai đoạn nào thì chỉ nên phát sinh chuyện ở giai đoạn đó.

 

Đêm nay Tô Thắm không mắt ngủ, bởi vì nửa ly rượu kia vẫn có tác dụng vô cùng giúp cô đi vào giấc ngủ.

 

Sáng sớm.

 

Tô Thắm ngồi dậy, cô thấy bên ngoài cửa số có thứ gì đó trắng xóa trong suốt đang bay. Cô không khỏi vui mừng bước đến bên cửa số sát đất, tuyết rơi rồi.

 

Chỉ thấy bên ngoài cửa số đã là một màng tuyết mênh mông, cảnh tuyết rơi vô cùng đẹp.

 

Tô Thắm cong môi cười, đưa tay chạm vào kính thủy tỉnh, tựa như có thể vươn tay bắt được bông tuyết.

 

Tâm trạng sáng sớm của Tô Thắm đã bị cảnh tuyết rơi xinh đẹp kia thu hút. Nhưng rất nhanh, trong lòng cô liền căng thẳng.

 

Chuyện đã xảy ra tối hôm qua, cô thật sự không biết làm thế nào để đối mặt Hiên Viên Thần.

 

Suy cho cùng, anh là tổng thống của một đất nước, bị cô cự tuyệt, nhất định khiến anh tức giận.

 

Tô Thấm mặc một thân tây trang màu xám, tóc dài buộc sau đầu, trang điểm tinh tế, làm trên người cô lộ ra khí tức chuyên nghiệp.

 

Tô Thấm đẩy cửa đi ra, thình lình nhìn thấy người đàn ông ngồi ở sofa, hô hấp của cô hơi chậm lại, hướng anh chào hỏi: “Ngài tổng thống, buổi sáng tốt lành.”

 

Hiên Viên Thần đóng tài liệu lại, nâng mắt nhìn cô mỉm cười: “Buổi sáng tốt lành.”

 

Tô Thắm bị dáng vẻ cùng ý cười của anh làm cho hơi giật mình. Xem ra, hai người đều vô cùng ăn ý, đem chuyện tối qua xem như chưa từng phát sinh.

 

Lúc này, chuông cửa vang lên, Tô Thám thông qua mắt mèo nhìn một chút, là Lý Sâm, cô liền mở cửa.

 

“Chào trợ lý Lý.”

 

“Chào, bên ngoài tuyết rơi rồi.”
 
Chương 803


Lý Sâm mỉm cười bước vào.

 

“Vâng.”

 

Tô Thắm gật đầu.

 

“Hôm nay, ngài tổng thống sẽ đi tham quan một viện bảo tàng, 9 giờ xuất phát.

 

Tiểu Thắm, cháu đi cùng với ngài.”

 

“Vâng ạ!”

 

Tô Thám gật đầu.

 

Lý Sâm đi đến trước mặt Hiên Viên Thần: “Thưa ngài tổng thống, chúng ta 9 giờ xuất phát, bữa sáng sẽ lập tức được đưa đến.

 

Hiên Viên Thần vuốt cằm, nói với Lý Sâm: “Đi chuẩn bị cho Tô Thắm một ít áo ấm, cô ấy không có áo chống lạnh.”

 

Tô Thắm đi tới, cô theo bản năng phản bác một câu: “Tôi có mang quần áo.”

 

Lý Sâm cười nói: “Được rồi, chú sẽ đi chuẩn bị, trước khi xuất phát sẽ tìm cho Tiêu Thâm áo khoác.”

 

Tô Thắm thấy Lý Sâm rời đi, cô ngồi vào đối diện Hiên Viên Thần: “Như vậy quá phiền phức, tôi không sao, dù sao đều là ngồi xe đi, không lạnh.”

 

“Không có phiền phức.”

 

Hai chân thon dài của Hiên Viên Thần bắt chéo, ánh mắt thâm thúy nhìn cô: “Tối qua là tôi thất lễ.”

 

Sắc mặt Tô Thắm lập tức đỏ lên, anh vậy mà lại nhắc đền.

 

“Về sau, không có sự đồng ý của em, tôi sẽ không miễn cưỡng. Em cũng không cần lo lắng tôi sẽ dựa vào thân phận mà bắt nạt em.”

 

Thân thể Tô Thắm căng thẳng, đối mặt với người đàn ông đột nhiên lại phân rõ phải trái, cô không biết nên trả lời như thế nào. Nếu cô đáp lại, đó không phải là đã chứng minh tất cả những gì anh làm trước đây đều là bắt nạt cô sao?

 

“Thưa ngài tổng thống, ở nơi đây, tôi chỉ hy vọng tôi cùng ngài duy trì mối quan hệ cấp trên và cấp dưới. Đây là công việc của tôi.”

 

Tô Thắm lý trí trả lời anh.

 

Hiên Viên Thàn chớp mắt: “Bình thường công việc tôi bận rộn, không có thời gian đề cập đến chuyện tình cảm nam nữ. Có lẽ trong phương diện này tôi quá ít kinh nghiệm.”

 

Tô Thắm ngạc nhiên ngẩng đầu, anh nói như vậy làm gì?

 

Ánh mắt sâu thảm của Hiên Viên Thần khóa chặt trên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Cho nên, cùng tôi yêu đương, hẳn là sẽ tương đối vất vả.”

 

Tô Thắm âm thầm nuốt một ngậm nước bọt, giống như đã nhận ra anh muốn bày tỏ cái gì, hai tay cô trên đầu gối nắm chặt một chút.

 

“Tô Thám, đợi chuyến viếng thăm này kết thúc, chúng ta liền chính thức tìm hiểu nhau đi!”

 

Giọng nói Hiên Viên Thần trầm thấp mê người vang lên.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thám đỏ bừng, ánh mắt lóe lên: “Ngài tổng thống…tôi… “Nếu em ghét bỏ tôi ở phương diện này không có kinh nghiệm, tôi có thể học, em cũng có thể dạy tôi làm thế nào để hòa hợp trong tình yêu.”

 

Hiên Viên Thần vô cùng kiên nhẫn nói.

 

Mặt Tô Thắm vừa đỏ vừa nóng lên, so với sự bá đạo của anh, dáng vẻ nghiêm túc như vậy của anh vẫn khiến toàn thân cô như bị thiêu đốt, không biết nên ứng phó thế nào.

 

“Ngài tổng thống… chúng ta… không hợp.”

 

Tô Thắm căn môi, đem những điều muốn nói trong lòng nói ra.

 

“Chỗ nào không hợp?”

 

Hiên Viên Thần hơi nhướng mày, đợi cô nói.

 

Tô Thắm cắn cắn đôi môi đỏ: “Chỗ nào cũng không hợp.”

 

“Nếu không thử, làm sao em biết không hợp?”

 

Hiên Viên Thần mỉm cười hỏi.

 

Câu nói này, nếu là người nhạy cảm khẳng định sẽ hiều làm. Mà Tô Thắm, vừa hay lại nghĩ nhiều, mặt cô liền đỏ bừng.

 

Hiên Viên Thần mỉm cười thưởng thức gương mặt đỏ bừng của cô, anh vô cùng chắc chắn nói: “Tôi cảm thấy chúng ta rất hợp.

 

Tô Thắm ngẩng đầu nhìn anh: “Ngài tổng thống, tôi có thể suy nghĩ không?”
 
Chương 804


“Đương nhiên, nhân dịp chuyến viếng thăm này của chúng ta, em có thể suy nghĩ thật kỹ. Đợi sau khi trở về nước, em phải cho tôi một đáp án rõ ràng.”

 

Trong giọng nói của Hiên Viên Thần mang theo khí tức bá đạo không thể cự tuyệt.

 

“Vậy tôi… có thể từ chối không?”

 

Tô Thắm lại không sợ chết hỏi một câu.

 

Nét mặt Hiên Viên Thần hơi trầm xuống: “Em có thể từ chối, đây chỉ là quyết định đơn phương của tôi. Nhưng theo đuổi em, đó là chuyện của tôi.”

 

Tô Thấm hơi giật mình kinh ngạc, sự chân thành của Hiên Viên Thần làm cô sinh ra áp lực không giải thích được. Cô không khỏi nghĩ đến mẹ anh muốn anh trở về gặp cô gái kia, anh sẽ đi gặp sao? Có lẽ, đó cũng là một cô gái khiến anh hài lòng.

 

Vào lúc này, Diệp Đông gõ cửa tiến vào, bữa sáng của họ đã chuẩn bị xong.

 

Trên bàn ăn, hai người yên lặng trở lại, Tô Thắm có chút ngắn người. Lúc này, một đôi đũa gắp một miếng bánh kếp đã được cắt ra đưa vào đ ĩa của cô.

 

Tô Thám ngẩng đầu, ánh mắt Hiên Viên Thần nhìn cô: “Đừng ngắn người nữa, ăn nhiều một chút.”

 

Tô Thắm mím môi gật đầu, lấy bánh kếp đưa vào miệng, trong mắt người đàn ông đối diện hiện lên một nụ cười hài lòng.

 

9 giờ xuất phát, áo khoác của Tô Thắm được mang đến, một kiện áo lông dài vô cùng ấm áp. Lúc ở cửa, Hiên Viên Thần tự mình mặc vào cho cô.

 

Tô Thắm vô cùng ngượng ngùng vì Lý Sâm ở đây. Nhưng mà, Hiên Viên Thần đã choàng áo lên vai cô, cô cũng không thể ngay trước mặt mọi người không giữ mặt mũi cho ngài tổng thống đượ!

 

cLý Sâm ở một bên nhìn thấy tất cả, ông vô cùng bình tĩnh đối đãi, chỉ là ông có chút lo lắng. Thân phận của Tô Thắm và Hiên Viên Thần cách xa nhau, cùng với sự hiểu biết của ông về tính cách và cách nhìn của cựu đệ nhất phu nhân, bà sẽ chấp nhận một người con dâu không có bối cảnh chính trị lớn mạnh sao?

 

Ngồi trên xe, Tô Thám nhìn bông tuyết bên ngoài cửa sổ, nhịn không được hạ cửa kính xe xuống, vươn tay đón tay bông tuyết xinh đẹp, khiến cô dù lạnh cũng bất chấp.

 

Nhưng một lúc sau cô liền nhanh chóng đóng cửa sổ lại, bàn tay duỗi ra ngoài vì lạnh nên có chút đỏ bừng, khi cô thu tay về, bông tuyết trên lòng bàn tay gặp hệ thống sưởi lập tức hóa thành hơi nước.

 

Tô Thắm mím môi cười, mà lúc này, một mảnh giấy đưa qua, đồng thời bàn tay lạnh lẽo của cô nháy máy bị một cổ ấm ấp nắm chặt.

 

Tô Thắm ngẩng đầu, người đàn ông bên cạnh nhìn cô trách móc: “Tay đều đông thành băng rồi.”

 

Tô Thắm đột nhiên có một loại oan ức như trẻ nhỏ bị người lớn trách phạt, lẽ nào cô chơi tuyết một chút, có gì sai sao?

 

Cô nhẹ nhàng giật giật tay lại, người đàn ông liền giữ chặt, xe một đường tiến về phía trước. Bên ngoài toà nhà tổng thống, đoàn xe thẳng tiến đến viện bảo tàng.

 

Trong viện bảo tàng lịch sử hôm nay chỉ tiếp đón Hiên Viên Thần cùng người của anh, Tô Thám đứng ở vị trí của cô.

 

Hiên Viên Thần nhiều lần quay đầu lại tìm kiếm cô, nhưng Tô Thắm phải đứng cùng một chỗ với nhóm trợ lý, anh cũng không còn cách nào.

 

Trong lúc này, thân phận của Tô Thắm quả thật không thích hợp để đứng bên cạnh anh.

 

Bữa trưa được dùng ở một nhà hàng vô cùng lâu năm, Tô Thắm vẫn như cũ ở cùng nhóm trợ lý. Mãi cho đến buổi chiều, trao đổi giữa hai nước kết thúc, mọi người đều rời đi, Tô Thắm được Lý Sâm sắp xếp ngồi vào trong xe của Hiên Viên Thần.

 

Một đường quay về khách sạn, ngồi trong xe, Tô Thắm không tự chủ được nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, chỉ thấy ánh mắt thâm trầm phức tạp của anh dừng ở một chỗ, giống như đang tự hỏi điều gì.

 

Tô Thám không lên tiếng quấy rầy, công việc của anh, chỉ có mình anh mới có thể quyết định, ý kiến của người khác không thể tác động đến anh.

 

Lời đề nghị trước đây của Hiên Viên Thần để Tô Thắm cùng anh hòa hợp thật sự thoải mái không ít. Thời gian cũng bất trì bất giác từng ngày từng ngày trôi qua, đảo mắt liền đến ngày quay về.

 

Buổi sáng, Tô Thám thu dọn xong hành lý, Hiên Viên Thần và Lý Sâm cùng một nhóm người trong nội các mở cuộc họp.

 

Tô Thấm ở trong phòng chờ khách sạn, trong lòng cô không khỏi căng thẳng. Lần trước Hiên Viên Thần nói trở về phải cho anh một đáp án.

 

Chuyện này Tô Thắm cũng không phải chưa từng nghĩ qua, chỉ là vẫn không nghĩ đến phải trả lời anh như thế nào.

 

Nói không chừng anh đã quên rồi, Tô Thắm cười khổ một tiếng.

 

Mấy ngày nay anh bận rộn quá nhiều chuyện, hẳn là không có thời gian nhớ rõ việc này.

 

Hiên Viên Thần trở lại, thời gian về nước cũng sắp đến, từ nơi này đến sân bay, một đường vô cùng thuận lợi. Đoàn xe của tổng thống nước C€ cũng theo đến sân bay, bắt tay đưa tiễn.

 

Tô Thấm cùng Hiên Viên Thần làm thủ tục, đến khoang nghỉ ngơi của anh, Tô Thám ngồi bên cửa sổ, Lý Sâm vào nói vài câu rồi đi ra ngoài, cả khoang chỉ còn hai người họ.

 
 
Chương 805


Hiên Viên Thần vốn đang ngồi ở bên kia ghế sofa đã đứng dậy ngồi bên cạnh cô, thắt dây an toàn.

 

Trái tim Tô Thắm tràn đầy ấm áp, anh là biết cô có chứng sợ hãi khi máy bay cất cánh sao?

 

Quả nhiên, sau khi máy bay chạy trên đường băng, cất cánh bay lên, một khắc kia, Tô Thám vẫn như cũ không thể xóa bỏ nỗi sợ hãi không trọng lượng trong lòng.

 

Mà lúc này, trên bàn tay đang nắm lấy tay vịn của cô là bàn tay lớn của người đàn ông, gắt gao nắm chặt tay cô.

 

Máy bay dần dần ồn định trở lại, Tô Thắm lo lắng tiếp viên hàng không sẽ nhìn thấy, cô rút tay khỏi tay anh.

 

Hiên Viên Thần cũng không làm cô khó xử, đứng dậy ngồi vào ghế khác. Tiếp viên hàng không đưa trà cùng hoa quả điểm tâm đ ến.

 

Tô Thám ngồi tựa vào cửa sổ không động, tiếp viên hàng không đưa cô một ly nước, Tô Thắm nắm ly trong tay, nhìn tầng mây dày đặc ngoài cửa sỏ, trái tim có chút áp lực.

 

Máy bay cứ lao vút khỏi bầu trời đất nước này, từ từ hiện ra cảnh trời xanh mây trắng khiến tâm trạng cô cũng thoải mái hơn.

 

Hiên Viên Thần một mực xem tư liệu, hoặc cúi đầu suy nghĩ chuyện của mình.

 

Tình cảm giữ hai người đã đạt đến mức nhất định, dù không nói chuyện, im lặng ở cùng nhau cũng sẽ không cảm thấy nhàm chán hay bối rồi.

 

Máy bay đã bay gần 9 tiếng, lúc máy bay vượt qua không phận của đất nước, Tô Thắm có một loại cảm giác thân thiết.

 

Hiên Viên Thần ngồi bên cạnh cô, cùng cô nhìn núi non cảnh vật phía dưới tầng mây.

 

Tô Thắm nghiêng đầu nhìn anh, lúc này cảm thấy anh rất vĩ đại, bởi vì có anh mà đất nước này mới có thể trở nên giàu có hùng mạnh như vậy.

 

Ánh mắt Hiên Viên Thần rơi trên khuôn mặt cô, nghiêm túc hỏi: “Suy nghĩ thế nào rồi?”

 

“Hả?”

 

Tô Thắm choáng váng.

 

Sắc mặt Hiên Viên Thần hơi trầm xuống: “Em sẽ không nói với tôi là em quên rồi chứ?”

 

Tô Thắm lúc này mới phản ứng lại, cô đương nhiên không dám quên.

 

“Máy bay lập tức sẽ hạ cánh.”

 

Hiên Viên Thần thúc giục cô: “Tôi chờ đáp án của em.

 

Tô Thắm nắm chặt cái ly trong tay. Đáp án của cô đến bản thân cô cũng không biết.

 

Nhưng, ở bên cạnh anh, trước đây Tô Thắm không dám làm trái bất cứ việc gì của anh, cũng không dám lơ là từng lời anh nói. Nhưng bây giờ cô cảm thấy dũng khí đã lớn hơn rồi.

 

Chẳng những có thể không trả lời anh, còn có thể tương đối trầm mặc.

 

Hiên Viên Thần thấy cô không nói lời nào, không khỏi bá đạo cảnh cáo: “Còn 20 phút, máy bay sẽ lập tức hạ cánh, tôi muốn câu trả lời của em.”

 

Tô Thắm chớp mắt hỏi lại một câu: “Ngài muốn câu trả lời gì?”

 

Hiên Viên Thần buồn bực, cô quả nhiên đem lời anh nói quên sạch? Anh cúi đầu đến bên tai cô, nghiến răng nói: “Đáp án có muốn ở bên cạnh tôi hay không?”

 

Tô Thấm nuốt nước bọt, có cảm giác ù tai, lúc này máy bay lượn vòng rồi hạ thấp xuống, trong lòng Tô Thấm lập tức thấy sợ, cô vội vàng vươn ra bắt lấy ống tay áo anh. Hiên Viên Thần kéo tay cô ra, giây tiếp theo liền nắm chặt tay cô.

 

Máy bay đáp xuống, vững vàng chạy trên đường băng, cuối cùng dừng lại.

 

Tô Thắm thở dài một hơi nhẹ nhõm, cô mỉm cười nói: “Ngài tổng thống, có thể xuống máy bay rồi.”

 

“Tôi muốn câu trả lời.”

 

Đôi chân dài của Hiên Viên Thần ngăn chặn cô, không để cô ra ngoài.

 

“Ngài tổng thống, tôi không có câu trả lời.”

 

Tô Thám đành phải nói sự thật.

 

Lúc này, Hiên Viên Thần mỉm cười: “Được, tôi coi như em ngầm thừa nhận rồi.”

 

“Hả? Tôi không có…” Tô Thắm theo bản năng muốn phản bác.

 

Lúc này, Lý Sâm đi đến, cô vội vàng ngậm chặt miệng. Ý cười của Hiên Viên Thần chạm đến đáy mắt, Lý Sâm không khỏi phát hiện, tò mò hỏi một câu: “Ngài tổng thống có chuyện gì vui vẻ sao?”

 

“Phải! Hỷ sự.”

 

Hiên Viên Thần nhướng mày trả lời.
 
Chương 806


Trong lòng Lý Sâm nắm chắc, ông lặng lẽ liếc mắt nhìn biểu tình xấu hỗ của Tô Thắm, xem ra ngài tổng thổng của bọn họ mị lực phi phàm, có được tình yêu rồi.

 

Vừa xuống máy bay đã có một đoàn người tới đón, Tô Thắm đứng một bên trong đám người, cô đột nhiên nhớ nhà, cô hỏi Lý Sâm: “Chú Lý, xin hỏi cháu có thể về nhà trước một chuyến được không?”

 

“Để chú đi xin chỉ thị của ngài tổng thống một chút.”

 

Lý Sâm cũng không dám đưa ra quyết định.

 

Lý Sâm ghé vào bên tai Hiên Viên Thần nói một câu, Hiên Viên Thần nhìn qua, nói với Lý Sâm: “Cho cô ấy nghỉ ba ngày, sau ba ngày, đề cô ấy quay lại làm việc.”

 

“Vâng!”

 

Lý Sâm đ ến nói với Tô Thám.

 

Có thể có được ba ngày nghỉ, Tô Thắm cũng vô cùng vui vẻ, Lý Sâm còn phái một chiếc xe trong toà nhà tổng thống đưa cô về nhà.

 

Tô Thắm rời đi trước, đoàn xe của Hiên Viên Thần ở phía sau. Tô Thắm quay lại nhìn đoàn xe uy nghiêm kia, nghĩ đến anh cũng ở trong đó, trong lòng Tô Thắm như có điều gì đó lắp đầy.

 

Trên máy bay, anh rõ ràng là phúc hắc, yêu cầu anh đưa ra, mặc kệ cô có đáp ứng hay không, thậm chí là cự tuyệt, kết quả sau cùng vẫn là do anh định đoạt.

 

Trong phương diện tình cảm, anh còn không có kinh nghiệm sao? Anh trước đây chưa bao giờ thích người con gái nào? Tô Thấm thật sự có chút không dám tin tưởng, anh đã 32 tuổi rồi.

 

Trên đường đi, Tô Thấm có chút xuất thần. Đến trước cửa nhà, cô mới hoàn hồn trở lại, lái xe đem hành lí của cô đặt xuống liền rời đi.

 

Tô Thắm kéo hành lý về nhà, Lý Thiến thấy cô đột nhiên trở về, kinh hỷ không thôi.

 

“Tiểu Thắm, con thế nào mà quay về rồi?

 

Còn mang theo hành lý? Con đi xa sao?”

 

“Mẹ, con đi nước ngoài công tác mới trở về, xin được ba ngày nghỉ, về nhà cùng mọi người.”

 

Tô Thắm cười đáp.

 

Lý Thiến càng thêm vui vẻ, con gái lớn đã trở lại, như vậy vài đối tượng đến xem mắt gần đây, có thể gặp mặt rồi.

 

“Ba đâu?”

 

“Ba con không phải lập tức muốn về hưu sao? Bây giờ đang giải quyết việc về hưu.”

 

Lý Thiến nói xong, nhìn khuôn mặt cô có chút tiều tụy, không khỏi đau lòng: “Gần đây con gầy đi nhiều, có phải do công việc áp lực quá lớn không?”

 

“Không có!”

 

“Vậy gần đây có gặp được người đàn ông con thích không? Nếu có, con có thể đưa về nhà, để chúng ta nhìn xem.”

 

Lý Thiến vẻ mặt chờ mong hỏi.

 

Trong đầu Tô Thắm lập tức xuất hiện gương mặt Hiên Viên Thần. Cô đành phải nuốt nước bọt, nhìn mẹ mình lắc đầu: “Không có”

 

“Haizz, công việc của con bận như vậy, làm sao có thời gian quen bạn trai? Vừa lúc gần đây mẹ có xem qua mấy người không tôi, con có thời gian có thể đi gặp mặt xem.”

 

Tô Thắm không khỏi sửng sốt: “Mẹ, con không cần.”

 

“Tại sao không cần? Con cứ bỏ lỡ một năm lại một năm. Con có biết tuổi con càng lớn thì lại càng khó tìm. Hiện tại đàn ông qua 20 tuổi đều kết hôn rồi, đến lúc đó lẽ nào con muốn yêu người nhỏ tuổi hơn sao?”

 

Lý Thiến lo lắng nói.

 

Tô Thắm có chút bất đặc dĩ, nhưng cô vô cùng kiên định cự tuyệt nói: “Mẹ, không cần lại sắp xếp cho con đi xem mắt. Con chỉ có 3 ngày nghỉ, chỉ muốn ở bên cạnh mọi người, còn có tìm Hi Hi tụ hội một chút.”

 

“Hi Hi vẫn đang quay phim. Gần đây nó cùng Lệ Sâm đều ở bên kia. Mẹ và ba con dự tính thời gian đến tham ban, cũng đi vận động một chút.”

 

“Có thể mà!”

 

Tô Thám vô cùng tán thành.

 

Nhân lúc ba mẹ còn trẻ, nên thường xuyên ra ngoài vận động.

 

“Vậy con gọi điện cho nó tâm sự. Mẹ, buổi tối con rất muốn ăn đồ mẹ làm. Con lên lầu nghỉ ngơi trước đã.”

 

“Được rồi, con nghỉ ngơi đi. Bây giờ mẹ nấu cơm cho con. Ba ngày này ở nhà bồi bổ cho tốt.”

 

Trái tim Tô Thắm ấm ấp vui vẻ. Chỉ có ở nhà, bên cạnh mẹ mới là thoải mái tùy ý nhất.
 
Chương 807


Chương 807:

 

Tô Thâm vê đến phòng, ngay cả hành lý cũng không thu dọn. Cô tìm một bộ áo ngủ đi tắm rửa. Tắm xong nằm lên giường phải ngủ một lát, ở trên máy bay cô cũng không có ngủ.

 

Mới vừa nằm lên giường, điện thoại của cô liền vang lên. Cô cầm lên nhìn, là một dãy số lạ.

 

“Xin chào.”

 

Tô Thám nhanh chóng ngồi dậy nghe máy.

 

“Là tôi.”

 

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền đến.

 

Giọng nói này làm nội tâm Tô Thắm căng thẳng. Đây là số cá nhân của anh sao?

 

“Ngài tổng thống, ngài có phân phó gì sao?”

 

Tô Thám thầm nghĩ, chẳng lẽ ba ngày nghỉ phải ngâm nước nóng rồi?

 

“Không có gì, chỉ là quan tâm bạn gái của tôi thôi.”

 

Giọng nói Hiên Viên Thần thể hiện sự lười biếng, hẳn là anh đã trở về nơi ở của mình.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thắm nóng bừng. Cô cầm điện thoại không biết phải ứng phó những lời này thế nào.

 

“Nghỉ ngơi thật tốt, sau ba ngày lại quay về làm việc.”

 

“Vâng.”

 

“Phải nhớ tôi.”

 

“Tôi sẽ nhớ em.”

 

“Tắt đây, tôi còn phải xử lý công việc.”

 

Nói xong liền tắt máy.

 

Tô Thắm nắm điện thoại trong tay. Rõ ràng là mùa Đông, nhưng cô ngồi trên giường lại cảm thấy cả người đều đổ mồ hôi, trong lòng rất loạn.

 

Thật sự phải bắt đầu hẹn hò sao?

 

Tô Thắm nằm xuống, lần này, đầu óc cô mơ mơ màng màng, vừa đụng vào gối liền ngủ.

 

Ngủ một giấc đến 4 giờ chiều. Thức dậy, mẹ đã hầm cho cô một con bồ câu để cô bồi bổ cơ thể. Muộn một chút, Tô Bách Ngôn quay về, làm ba, ông tự nhiên thích hỏi về chuyện công việc của cô.

 

Nghe nói cô vừa cùng ngài tổng thống xuất ngoại thăm viếng, ông vô cùng vui vẻ, cũng cảm thấy là một vinh hạnh của gia tộc.

 

“Tiểu Thắm à! Con phải trân trọng công việc này, xem ra ngài tổng thống rất trọng dụng con.”

 

“Dạ, con sẽ.”

 

Tô Thám vùi đầu ăn canh.

 

“Tiêu Thắm, con làm việc bên cạnh ngài tổng thống, cũng phải cần thận mọi thứ, ngàn vạn lần đừng để đắc tội người nào.

 

Đối với công việc nhất định phải chăm chỉ, con là làm việc dưới tay ngài tổng thống.

 

Mẹ nghe nói, ngài tổng thống là người vô cùng nghiêm khắc, có phải không?”

 

Lý Thiến hỏi con gái mình.

 

Tô Thắm mỉm cười: “Vâng! Ngài ấy thật sự là người vô cùng nghiêm khắc.”

 

“Vậy con phải cẩn thận hơn, ngàn vạn lần không thể đắc tội ngài ấy.”

 

Trong lòng Tô Thấm không khỏi buồn cười, đắc tội sao? Hình như đã đắc tội rất nhiều lần rồi.

 

Tô Thám tỉnh dậy, nhìn thấy trần nhà cùng căn phòng quen thuộc, cô mím môi cười, cảm giác ở nhà thật tốt. Giờ phút này, cô giống như một đứa trẻ, tìm cách nằm mãi trên giường.

 

Cô chuẩn bị tính toán lại ngủ thêm một lát, cô rất ít khi có một buổi sáng nhàn hạ như vậy, đặc biệt muốn bù đắp cho bản thân.

 

Nhưng mà cô lăn qua lộn lại, tưởng rằng mình có thể ngủ tiếp nhưng phát hiện thế nào lại không thể ngủ nữa. Cô đành phải ngồi dậy, nhìn thoáng qua thời gian, 8 giờ 30 Vẫn còn sớm, cô đứng dậy, lúc này điện thoại vang lên một tiếng, có tin nhắn đến.

 

Tô Thắm có thói quen dùng email trong công việc, cho nên đối với tin nhắn điện thoại, cô cơ bản liền cho rằng là tin nhắn rác.
 
Chương 808


Chương 808:

 

Nhưng thời điểm lúc cô xuống giường, vẫn nhân tiện cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, mở tin nhắn ra đọc, là tin nhắn từ dãy số tối qua, được lưu một chữ Thần, nội dung chỉ có ba chữ: “Chào buổi sáng!”

 

Trong lòng Tô Thắm chấn động, đây là Hiên Viên Thần gửi tới sao?

 

Bởi vì hai chữ Hiên Viên vô cùng nhạy cảm, là họ của hoàng gia, cho nên cuối cùng cô chỉ chọn chữ cuối cùng trong tên Hiên Viên Thần để lưu. Không ngờ rằng, anh vậy mà lại gửi tin nhắn tới.

 

Tô Thắm vươn tay nhắn tin phản hồi: “Buổi sáng tốt lành.”

 

Không hiểu sao, không cần cùng anh đối mặt nói lời chào buổi sáng, trong lòng cô nhất thời cảm thấy vô cùng dễ dàng.

 

Rất nhanh, tin nhắn lại được gửi đến: “Tôi có món quà muốn tặng em, hẳn là lập tức sẽ đến.”

 

“Quà gì cơ?”

 

Tô Thắm không khỏi kinh ngạc, anh tặng quà gì cho cô?

 

“Em tự kiểm tra đi, tôi tạm thời sẽ không nói.”

 

Người đàn ông đối diện lại giữ bí mật.

 

Nội tâm Tô Thắm có chút hoảng hốt bắt an, trong đầu lập tức đoán qua một lần.

 

Nhưng, anh là tổng thống, anh tặng bất cứ thứ gì đều có thể. Hơn nữa hiểu biết của cô đối với Hiên Viên thần cũng không nhiều, cho nên anh thích tặng quà gì càng không thể xác định được.

 

Tô Thấm nhanh chóng đặt điện thoại xuống, bước nhanh vào phòng tắm rửa mặt. Cô cũng không muốn để ba mẹ thay cô nhận quà anh gửi tặng, nếu quá đắt giá, cô sẽ suy nghĩ có nên nhận hay không.

 

Chỉ mong là một món quà bình thường.

 

Tô Thâm bước ra khỏi phòng tắm, cầm lấy điện thoại rồi thay quần áo xuống lầu.

 

Dưới lầu, Lý Thiến đang chờ cô thức dậy, nguyên liệu làm bữa sáng đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể làm cho cô một bát sủi cảo nóng hổi.

 

“Mẹ, có ai tìm con không?”

 

Tô Thắm nhìn mẹ hỏi.

 

“Mới sáng sớm, ai lại tìm con? Ngày hôm nay con không nghỉ sao?”

 

Lý Thiên hỏi lại.

 

Tô Thắm không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nghe mẹ nói như vậy, cô liền yên tâm, món quà còn chưa được gửi đến.

 

“Ngồi đi, mẹ làm sủi cảo cho con.”

 

Nói xong, lại đặt một ly sữa đậu nành trước mặt cô: “Uống cái này trước, bình thường công việc của con bận như vậy, khẳng định không chăm sóc tốt dạ dày của mình.”

 

Tô Thắm cầm ly sữa đậu nành, trong tim đầy tình yêu thương ấm áp. Cô hy vọng về sau có nhiều thời gian hơn để ở bên ba mẹ, vì cứ một năm lại một năm bận rộn bên ngoài, họ rất nhanh đều đã nghỉ hưu rồi.

 

Tô Thám uống sữa đậu nành, cũng đang đợi quà của Hiên Viên Thần được đưa tới.

 

Anh nói món quà sẽ lập tức đến, có nghĩa là đang trên đường đi rồi.

 

Cơ hồ có thể dự tính được, một chiếc xe màu đen có rèm che dừng trước cửa, ân vang chuông cửa bên ngoài sân nhà cô.

 

Tô Thắm vội vàng mở cửa, chỉ thấy bên ngoài cửa là một người đàn ông mặc tây trang mỉm cười nói: “Tô Thấm tiểu thư phải không ạ?”

 

“Phải, là tôi.”

 

“Tôi được ủy thác mang đến cho tiểu thư một món quà, xin chờ một chút.”

 

Nói xong, người đàn ông mở cửa ghế sau, trước tiên anh ta ôm một bó hoa hồng xuống, sau đó tay còn lại cầm theo một phần quà được gói vô cùng tỉnh tế.

 

Tô Thâm nhìn bó hoa, là một cô gái, nhìn thấy hoa hồng xinh đẹp, trong giây lát tâm tình liền vô cùng vui sướng. Cô cần thận đưa tay ôm bó hoa, sau đó lại duỗi tay nhận phần quà.

 

“Tô tiểu thư, vậy tôi đi trước.”

 

Người đàn ông kia vô cùng cung kính hướng cô cúi người, lên xe rời đi.

 

Tô Thám nhìn bó hoa trong lòng mình, mùi hương ngập tràn khoang mũi. Dù đang trong mùa đông giá lạnh cũng vẫn như mùa xuân.
 
Chương 809


Chỉ là, bên trong phần quà này là cái gì?

 

Tô Thám ôm hoa và quà trở vào nhà, thấy bóng dáng mẹ trong phòng bếp, cô lập tức muốn lén ôm hoa lên lầu. Nhưng mà vẫn bị Lý Thiến phát hiện.

 

“Là ai tặng hoa?”

 

Tô Thắm vừa bước lên bậc thang thứ nhất liền cười quay lại, đặt hoa lên bàn: “Là một người bạn.”

 

Lý Thiến nhìn hoa hồng, còn có một phần quà được đóng gói tinh xảo, trong lòng không khỏi mừng thầm: “Còn tặng cả quà nữa à? Bạn là nam giới sao?”

 

Tô Thắm dưới sự quan sát của mẹ, khó nén một tia xấu hồ, cô gật đầu: “Vâng ạ!

 

Là nam.”

 

“Nào, nói cho mẹ biết, có phải là người đang theo đuổi con không?”

 

Lý Thiến vẻ mặt tò mò truy hỏi.

 

Mặt Tô Thám đỏ bừng. Lý Thiến nhìn con gái hiếm khi đỏ mặt, bà liền hiểu, lại không nhịn được dò hỏi: “Chàng trai đó tên gọi là gì? Nhà ở đâu? Là người thế nào?”

 

Trong lòng Tô Thắm khẽ động, việc này cô cũng không dám nói với mẹ, bằng không bà sẽ bị dọa đến ngất xỉu mắt!

 

“Mẹ, mẹ đang làm bữa sáng màit Con mang quà lên lầu xong lập tức xuống ngay.”

 

Tô Thắm nói xong, ôm hoa và quà lên lầu.

 

Lý Thiến nhìn bóng dáng của con gái, cuối cùng cũng thở một hơi nhẹ nhõm. Xem ra, bà không phải sắp xếp để cô đi xem mắt nữa, chỉ cần là con gái thích mới là tốt nhất. Nhìn con gái nhận quà của người ta, vậy nhất định là thích rồi.

 

Tô Thắm trở về phòng, đem hoa đặt lên bàn, hô hấp có chút dồn dập. Cô nhìn bó hoa hồng xinh đẹp, mới phát hiện bên trong bó hoa hé ra một lá thư nhỏ, cô không khỏi vươn tay lấy ra.

 

“Thám, tôi cần phải có em mới hoàn mỹ.”

 

Người gửi, Thần.

 

Tô Thắm nhìn dòng chữ đơn giản lại biểu lộ tình cảm nồng đậm, cô nhẹ nhàng che đôi môi đỏ mọng của mình. Thật không nghĩ tới, người đàn ông như Hiên Viên Thần còn có thể lãng mạn tặng hoa, viết thư cho cô.

 

Nhưng mà, hết thảy đều chân thực xảy ra trước mắt, cô không thể không tin. Chữ viết này, đúng là của anh. Chữ Thần này, lộ ra khí phách đặc biệt.

 

Trái tim Tô Thắm đập mạnh, tâm tình cô đã lâu không kích động như vậy, giống như trở về thời thiếu nữ, trong giây lát làm trái tim cô vô cùng rung động.

 

Tô Thấm ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng, trong đầu xuất hiện khuôn mặt ôn nhuận rồi lại bá đạo của Hiên Viên Thần.

 

Người đàn ông này, mị lực trên người đủ làm phụ nữ thần hồn điên đảo. Nếu anh lại làm như vậy, chỉ sợ liền giống như hôm nay, tặng một bó hoa, một lá thư.

 

Thử hỏi cô gái nào có thể từ chối? Tình cảm của Tô Thắm vẫn luôn trống rỗng.

 

Giờ phút này, anh mạnh mẽ chiếm lấy trái tim cô.

 

Tô Thám hít sâu một hơi, quay người nhận lấy món quà khác, cô lấy ra trong hộp bọc một chiếc hộp nhung vàng rất tinh xảo, cô đoán chắc là hộp trang sức.

 

Quả nhiên, mở hộp ra, một chiếc vòng cổ lặng lẽ nằm trên đó. Viên kim cương hình trái tim thật rực rỡ mê người, có lẽ hoa và kim cương đều là những thứ mà phụ nữ thích, vì vậy, mà hôm nay anh đều mang hai thứ này tới, là phụ nữ, tuyệt đối không cưỡng lại được sức hấp dẫn của quà tặng.

 

Tô Thấm vươn tay cầm lấy sợi dây chuyền bản thân đã đeo nhiều năm trên cổ không đổi, trước đây cô cũng đeo một sợi dây chuyền do Đoạn Tử Hiên tặng, nhưng sau khi chia tay, cô cũng đồi thành một sợi dây do chính cô mua, cực kì phù hợp với cô.

 

Tô Thắm nhìn viên kim cương tỉnh xảo này liền biết giá trị của nó không hề nhỏ, theo giá thị trường có thể lên tới ngàn vạn, cái quà tặng này cũng quá quý giá rồi.

 

Cái này, bỗng dưng điện thoại của cô rung lên, cô cầm lên xem, hóa ra là Hiên Viên Thần nanh tới, chỉ có 3 chữ: “Có thích không?”

 

Xem ra chuyện tặng quà, là cấp dưới của anh, cho nên, anh biết cô nhận được rồi.

 

Tô Thắm trả lời: “Hoa rất thích, nhưng dây chuyền quá quý giá, tôi không thể nhận.”

 

Tô Thắm nói xong, cô cầm điện thoại đợi anh trả lời, nhưng không tới hai giây, điện thoại trực tiếp kêu lên, có người gọi đến, Tô Thắm cầm lên, nhịp tim cứng lại.

 

Hiên Viên Thần gọi đến, cũng là, anh ngày nào cũng bận trăm công nghìn việc, mọi việc đều xử lý qua điện thoại, làm gì có thời gian ung dung gửi tin nhắn? Bởi vì mọi việc anh làm từ trước đến nay đều dứt khoát, quyết đoán rõ ràng, không dây dưa dài dòng.
 
Chương 810


Tô Thấm hít sâu một hơi rồi nhận điện thoại: “Vâng, tổng thống.”

 

“Vì sao lại không nhận?”

 

Về chuyện này, anh trực tiếp hỏi cô mang theo ngữ khí khó chịu.

 

“Bởi vì nó quá quý giá.”

 

Tô Thắm đứng trước cửa số trả lời anh.

 

“Quà không phân biệt đắt rẻ, chỉ xem người tặng nó là ai, tôi tặng, em phải nhận.”

 

Âm thanh mang giọng bá đạo từ bên kia truyền tới.

 

Tô Thám nghẹn họng, quả nhiên, với thân phận của anh mang tặng quà, làm gì có thứ nào rẻ?

 

“Lúc làm việc, tôi sẽ mang dây chuyền trả lại cho ngài, tôi chỉ nhận hoa thôi!”

 

Tô Thắm vẫn đang bướng bỉnh chống cự.

 

Ở đầu dây bên kia, âm thanh trầm thấp của người đàn ông ra lệnh: “Lúc em làm việc, tôi muốn thấy nó ở trên cỗ của em.”

 

“Tổng thống… ngài không thể bá đạo như vậy được!”

 

Tô Thấm chỉ đành nhẹ giọng phản bác.

 

“Tôi bá đạo sao?”

 

Người đàn ông cười trầm thấp hỏi.

 

“Đúng.”

 

Tô Thám lên án.

 

“Được, vậy tôi sẽ ôn nhu một chút, Tô Thám, đeo dây chuyền lên, ngoan, đeo cho tôi xem.”

 

Âm thanh người đàn ông truyền đến, ôn như như nước, quyến rũ mê người.

 

Tai Tô Thắm khẽ động, đây có lẽ là giọng nam quyến rũ nhất mà cô đã từng được nghe qua, giống như âm thanh được phát ra từ dây đàn violin, từng chữ từng chữ, đều cào nhẹ đến tim cô.

 

Tô Thắm ngây ngốc kinh ngạc, cảm nhận có hơi thở của người đàn ông đó ở bên tai.

 

“Đủ ôn nhu chưa? Cần tôi nói lại một lần nữa không?”

 

Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh cười trằm của người đàn ông.

 

“Không cần, tổng thống, ngài không bận sao?”

 

Tô Thắm đổi sang chủ đề khác, âm thành này của người đàn ông có lực sát thương quá lớn, cô sợ bản thân sắp điên lên rồi.

 

“Bận, nhưng mà, bận hơn nữa tôi cũng sẽ cùng em nói chuyện.”

 

Tô Thắm cười cười, đành nói: “Vậy ngài làm việc đi, tôi còn chưa có ăn sáng, tôi muốn đi ăn sáng rồi.”

 

“Ừm, đừng quên đeo sợi dây chuyền tôi tặng em.”

 

“Nếu như em không đeo nó, tôi sẽ đích thân đeo nó cho em.”

 

“Tổng thống…”

 

“Được rồi.”

 

Bên kia trực tiếp cúp điện thoại, không cho cô có cơ hội cự tuyệt.

 

Tô Thắm hít một hơi, vuốt vuốt khuôn mặt đã trở nên đỏ ửng của mình.

 

Lúc này, Lý Thiến gõ cửa tiến vào, nhìn thấy sợi dây chuyền trên giường, bà nở nụ cười: “Xem ra, chàng trai này rất quan tâm đ ến con, quà tặng quý như vậy, đừng làm người ta thất vọng biết không?”

 

“Mẹ, con còn chưa nghĩ kỹ, trước nhận món quà này, không chừng hôm sau sẽ phải trả lại cho người ta đó.”

 

Tô Thắm nói xong: “Con xuống lần ăn sáng đây.”

 

Tô Thâm ăn sáng xong, liên ở trong phòng khách xem phim, cảnh quay của Tô Hi sắp kết thúc, đang được hoàn thiện.
 
Chương 811


Đầu năm vừa công chiếu một bộ phim rất lớn, trong phim, Tô Hi cả mặt đều toát lên vẻ hạnh phúc, mặc dù quay phim rất mệt, nhưng có một ông chồng ấm áp như thế bên người, toàn thân cô đều tràn đầy sức sống.

 

Hai chị em nói chuyện một lúc, đến giữa trưa vẫn chưa cúp máy, buổi chiều cùng mẹ ra ngoài mua sắm, mua cho bọn họ áo khoác mùa đông mới, buổi tối còn ở ngoài ăn.

 

Buổi sáng ngày thứ hai.

 

Một chiếc xe Limousine màu đen dừng trước công tổng thống, vừa dừng xe, bảo an vừa nhìn biển số đã nhanh chóng đi đến, cần thận mở cửa xe phía sau.

 

“Lão phu nhân, ngài đã tới.”

 

Bảo An cực kỳ cung kính hướng tới người phu nhân quý phái vừa bước xuống xe chào hỏi.

 

Nhìn thấy vị phu nhân vừa bước xuống xe, tuổi đã ngoài 60 toàn thân toát ra vẻ quý phái, ăn mặc trang trọng tao nhã, toát lên khí chất của đệ nhất phu nhân.

 

Bà từng là đệ nhất phu nhân, Trình Tuyết Lam.

 

Bà gật đầu mỉm cười: “Tôi tới xem một chút, cậu tiếp tục làm việc đi.”

 

Nói xong, bà một mình bước vào trong, không mang thêm người nào vào, bà đã từng sinh sống ở đây ba mươi mấy năm, cho nên đây cũng là nhà cũ của bà, trở về nơi này, cũng giống như đang trở về nhà cũ.

 

Bà vừa vào, tất cả nhân viên ở nơi này đều kính cần chào hỏi, bà cũng rất thân mật gật đầu, đến cửa thang máy, có nhân viên ân cần ấn lên lầu 6.

 

Trình Tuyết Lam bước ra khỏi cửa thang máy, Lý Sâm nhanh chóng bước đến chào hỏi: “Lão phu nhân, ngài tới rồi, sao ngài không báo trước? Tôi liền cử người đến đón ngài.”

 

“Không cần phiền toái, tôi chỉ qua đây đề gặp con trai.”

 

Tác phong của Trình Tuyết Lam từ trước tới nay đều rất khiêm tốn, cho nên những chuyến đi ra ngoài bà chỉ cần đảm bảo đủ an toàn, không thích khoa trương.

 

“Tổng thống đang ở phòng làm việc.”

 

“Được rồi, Tiểu Sâm! Ông đi làm việc trước ổi, tôi sẽ tự mình tìm nó.”

 

Trình Tuyết Lam đi đến trước cửa phòng làm việc của Hiên Viên Thần, gõ cửa.

 

Hiên Viên Thần tự mình đi đến mở cửa, nhìn thấy bên ngoài là mẹ mình, anh mím môi cười: “Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”

 

“Mẹ đương nhiên tự mình đến, nếu không con bận tới mức không có thời gian mà rời khỏi đây?

 

“Con dự định tối nay sẽ về ăn tối với mọi người.”

 

Hiên Viên Thần vừa cười vừa ôm bả vai của mẹ anh, ánh mắt của ngài tổng thống bỗng chốc biến thành ánh mắt của một đứa trẻ.

 

“Được, vậy đợi con xong việc, cùng mẹ về nhà ăn cơm tối!”

 

Trình Tuyết Lam nói xong, đứng lại, hai tay đỡ lấy tay của con trai, cần thận nhìn qua một lượt: “Công việc gần đây có phải rất bận? Làm sao mà lại gầy như thế này?”

 

Hiên Viên Thân lân trước bị thương nặng, quả thực cũng bị tổn hại sức khỏe rất nhiều, cho nên nhìn hơi gầy một chút, nhưng vẫn còn rất khỏe.

 

Trình Tuyết Lam ngồi xuống sofa, nói với anh: “Ngồi xuống đây nói chuyện với mẹ một lát, mẹ đặc biệt tự mình đến đây tìm con vì có chuyện quan trọng.”

 

“Mẹ, mẹ nói đi.”

 

Hiên Viên Thần trong lòng có chút căng thẳng ngồi bên cạnh mẹ của anh.

 

Trình Tuyết Lam nhìn anh, khuôn mặt nghiêm túc nói: “Chính là chuyện lần trước mẹ đề cập đến cho con, tuổi tác con không nhỏ nữa rồi, nên lo lắng cho hôn nhân đại sự của con.”

 

Hiên Viên Thần ánh mắt có chút híp híp, cười phụ họa: “Con cũng rất lo lắng.”

 

“Con mà cũng lo lắng sao? Con lo lắng qua khi nào vậy? Mẹ thấy con căn bản không xem trọng chuyện này.”

 

Trình Tuyết Lam tức giận trừng mắt với anh, bắt đầu từ lúc anh hai mươi bảy tuổi, liền có ý muốn anh lấy vợ, nhưng mỗi lần anh đều đáp ứng ngoài miệng, lại dùng việc bận làm cớ đề cự tuyệt.

 

Hiên Viên Thần đối với chuyện này không thể phản bác, anh an ủi: “Mẹ, những chuyện như thế này phải có duyên phận, không thể ép buộc.”

 

“Được rồi, đừng nói cho có lệ, lân trước mẹ đã nói với con về cháu gái của Lâm tướng quân, con xem hai ngày nữa đi gặp mặt cô ấy đi! Đứa trẻ đó rất tốt, học thức tốt, gia giáo tốt, dáng dấp lại càng xinh đẹp, mà Lâm tướng quân ba đời cống hiến hiển hách, về mặt thân phận, hai đứa các con xem như môn đăng hộ đối.”
 
Chương 812


Mặt Hiên Viên Thần có chút đen, anh ngẩng đầu nhìn về phía mẹ, trong mắt mẹ anh ánh lên sự chờ mong.

 

“Không biết con có nhớ hay không, con có gặp qua con bé rồi, nó nhỏ hơn con năm tuổi, rất hợp tuổi.”

 

Trong đầu Hiên Viên Thần mơ hồ nhớ đến hình bóng của một cô gái nhỏ, nhưng rất mơ hồ.

 

“Đứa bé đó! Mẹ cực kì hài lòng, hơn nữa bà nội của con bé lại là trưởng bói mẹ tôn trọng, bất luận nói thế nào, đứa nhỏ này mẹ vừa ý nhất.”

 

Trong ánh mắt của Trình Tuyết Lam, trong giọng nói đều lộ ra sự thưởng thức và yêu thích đối với cháu gái nhà Lâm gia kia.

 

Hiên Viên Thần có chút khẩn trương, mẹ của anh mặc dù không chú trọng nhiều đến thân phận của người khác, nhưng nói anh giới thiệu Tô Thám với bà, thì sẽ tìm một cơ hội thích hợp, tuyệt đối không phải là lúc này, nếu không sẽ khơi dậy sự chán ghét của mẹ anh.

 

“Mẹ, nếu như người muốn con với cháu gái nhà Lâm tướng quân gặp mặt, mẹ sắp xếp đi!”

 

Hiên Viên Thần đồng ý, gia tộc của Lâm tướng quân ở trong quân đội có sức ảnh hưởng rất lớn, không thể xem thường sự tồn tại của gia tộc này.

 

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Hiên Viên Thần không thể tùy tiện từ chối, cho dù không phải lấy lòng nhà họ Lâm, nhưng cũng không thể làm mắt lòng gia tộc này, dù sao, cũng phải duy trì quan hệ tốt đẹp, sau này sẽ giúp cho sự phát triển của đất nước.

 

Trình Tuyết Lam thấy anh đáp ứng, không khỏi nở nụ cười hài lòng: “Được, mẹ sắp xếp cho con, việc này nhát định thành.”

 

“Mẹ, mẹ không lo lăng cô gái kia sẽ chướng mắt con sao?”

 

Hiên Viên Thần cười hỏi.

 

“Làm sao có thể? Con trai của mẹ anh tuấn tiêu sái, lại khí chất phi phàm, không có cô gái nào không thích con.”

 

Trình Tuyết Lam tự hào nói.

 

Hiên Viên Thần ánh mắt hiện lên sự trầm tư, anh nói với mẹ: “Mẹ, buổi trưa ở lại ăn cơm, con gọi Diệp Đông chuẩn bị.”

 

“Được, con tiếp tục làm việc đi! Mẹ đi qua bên kia nghỉ ngơi trước một chút, đợi con tới.”

 

Trình Tuyết Lam không làm phiền công việc của con trai nữa.

 

“Vâng, có cần gọi Lý Sâm đưa mẹ qua đó?”

 

“Không cần, ta không phải không tự đi được ở toà nhà tổng thống này có nơi này mà ta còn chưa đi qua? Mẹ còn nhớ rõ, ao nước trước đây trong hoa viên, là nơi mà con thích chơi nhất! Còn rơi xuống mấy lần.”

 

Hiên Viên Thần không biết nói gì, bát đắc dĩ cười với mẹ: “Mẹ, mẹ nhắc lại chuyện này làm gì?”

 

“Làm sao? Ngày nhỏ của ngài tổng thống đây thì không thể có những chuyện xấu hỗ à?”

 

Trình Tuyết Lam trêu ghẹo một câu: “Được rồi, con tiếp tục đi, mẹ tìm những người quen cũ nói chuyện một chút.”

 

Hiên Viên Thần tự mình mở cửa cho mẹ anh, Trình Tuyết Lam quay đầu phất phát tay: “Đừng tiễn nữa, tiếp tục làm việc đi!”

 

Hiên Viên Thần đóng cửa lại, đi đến trước bàn suy nghĩ cái gì đó, liền ấn gọi cho Lý Sâm.

 

“Vâng! Tổng thống có gì căn dặn.”

 

“Ông gọi điện cho Tô Thắm, kéo dài thêm kỳ nghỉ của cô ấy mấy ngày, cho cô ấy nghỉ tiếp một tuần đi.”

 

Ở đầu dây bên kia, Lý Sâm có chút nghỉ vấn, nhưng vẫn theo mệnh lệnh của ngài tổng thống: “Vâng!”

 

Hiên Viên Thần nói chuyện điện thoại xong, anh híp híp mắt, trong vòng một tuần lễ này, anh có thể giải quyết trước chuyện cháu gái Lâm tướng quân, chỉ cần bên này anh cự tuyệt, Lâm gia bên kia chắc canh không có ý kiến, anh không hy vọng Tô Thắm biết được chuyện này.

 

Chờ anh xử lý tốt chuyện này, lại giới thiệu Tô Thắm cho người nhà, để cho cô có ấn tượng tốt trong mắt ba mẹ.

 

Trình Tuyết Lan vốn dĩ dự định đi tìm một người bạn cũ chưa nghỉ hưu, đi tới đi lui bà liền đi vào nhà vệ sinh trước, lúc này là đang ở tầng 3, bà đi vào một phòng vệ sinh ở hành lang bên trong.

 

Lúc này là giờ làm việc, nơi này cực kỳ yên tĩnh, Trình Tuyết Lam đi vào, nghe thấy bên kia có tiếng người nói chuyện, bà đi tới cánh cửa cuối cùng.

 

Đang nói chuyện chính là 2 nữ nhân viên, bọn họ không phát hiện có người đi vào đây, còn xem nơi này là nơi kín đáo để nói chuyện phiếm, không có ky điều gì.

 

“Lần này tổng thống ra ngoài trở về, vị nữ trợ lý kia sao không cùng trở về? Không phải là không ở nơi này làm việc nữa chứ”
 
Chương 813


“Làm sao có thể được! Tổng thống thích cô ta như thế, làm sao có thể bỏ được cô ta đây!”

 

“Nói cũng đúng, dù sao cũng là người đầu tiên có tin đồn với ngài tổng thống, cô ta lại có bản lĩnh như vậy, làm sao mà có thể rời đi được!”

 

“Tôi lần trước nghe có người nói là cô ta quyến rũ tổng thống trước, ngoài mặt tỏ vẻ trằm ổn đàng hoàng, nhưng bên trong âm thầm khẳng định sử dụng không ít thủ đoạn, ngài tổng thống cũng là một người đàn ông, lại chưa kết hôn, cô ta mộng tưởng có thể trèo lên phía trên, nói không chừng còn muốn làm cả tổng thống phu nhân!”

 

“Cũng không thèm nhìn lại thân phận của bản thân, cô ta nghĩ ai cũng có thể làm tổng thống phu nhân được hay sao? Cũng không tự biết thân biết phận.”

 

“Cô ta là người phụ nữ đầu tiên tôi gặp qua có bản lĩnh quyến rũ đàn ông như vậy, có thể làm cho ngài tổng thống cắn câu, cũng không phải là hạng người bình thường, hiện tại toàn toà nahf tổng thống không ai không biết cô ta với tổng thống có quan hệ không minh bạch?”

 

Chính vào lúc này, có người mở cửa vào, hai người nhân viên đang nói chuyện phiếm lập tức ngừng miệng, nghe tiếng bước chân giống như rời đi rất nhanh.

 

Bọn họ không biết rằng, tại cánh cửa cuối cùng phía sau, Trình Tuyết Lam đã nghe toàn bộ câu chuyện, lúc này sắc mặt của bà kéo căng, rõ ràng rất tức giận, ánh mắt hiện lên sự thất vọng ảo não.

 

Con trai vậy mà cùng cấp dưới của mình có quan hệ mập mờ? Lại còn làm cho cả toà nha tổng thống đều biết? Bà vậy mà không hề biết chuyện gì, chẳng lẽ chuyện này là nguyên nhân khiến con trai mãi không chịu kết hôn? Có một hồ ly tỉnh ở ngay bên cạnh con trai quyến rữ? Trình Tuyết Lam muốn biết ngay lập tức, bên cạnh con trai bà từ lúc nào có thêm cấp dưới không biết phân phải trái như thế, dám mượn chức vụ công việc dụ dỗ con trai bà, ảnh hưởng đến tình cảm của anh là việc nhỏ, nếu chẳng may ảnh hưởng đến việc đất nước đại sự, vậy nhưng chuyện như thế này không thể nào tha thứ.

 

Lúc Trình Tuyết Lam bước ra ngoài, bà không trực tiếp quay trở lại tìm Hiên Viên Thần hỏi rõ, bà cảm thấy chuyện này nêu muốn biết rõ từ đầu, tốt nhất không phải từ chỗ con trai bà, mà là cái trợ lý hồ ly tinh kia, bà nhất định phải hiểu rõ chuyện này, giải quyết gọn tai họa này.

 

Bên người con trai bà, tuyệt đối không thể để xuất hiện loại phụ nữ có tâm cơ bất chính như thế này. Trình Tuyết Lam càng nghĩ càng tức giận, cuộc đời bà ghét nhất là loại mượn việc công để tư lợi, loại phụ nữ dùng sắc đẹp để đạt được mục đích như thế này.

 

Buổi chiều Tô Thắm nhận được điện thoại của Lý Sâm, ở trong điện thoại Lý Sâm trực tiếp nói với cô, tiếp tục cho cô nghỉ thêm một tuần nữa, Tô Thắm ở đầu dây bên kia, không khỏi kinh ngạc, rõ ràng là được nghỉ ba ngày, vì sao lại cho cô nghỉ thêm nữa?

 

Nhưng mà Tô Thắm không có hỏi nhiều, cô tỏ vẻ cực kỳ vui mừng, đồng ý.

 

Sau khi cúp máy, sự vui vẻ trên mặt Tô Thám liền biến mắt, cô rơi vào trầm tư, kỳ nghỉ này là Lý Sâm quyết định, hay là Hiên Viên Thần quyết định, Lý Sâm không phải là cấp trên trực tiếp của cô, cho nên, kỳ nghỉ lần này chắc canh là Hiên Viên Thần cho phép, sau đó thông qua Lý Sâm truyền đạt lại cho cô.

 

Anh vì sao lại đột nhiên cho cô nghỉ phép thêm? Tô Thấm suy nghĩ một lúc liền đoán ra được lý do.

 

Lần trước ở nước ngoài, anh không phải từng nói qua về nước sẽ đến gặp vị cháu gái của tướng quân đó sao? Chắc là hai ngày này anh bận đi xem mắt! Cho nên, anh cho cô nghỉ, để cô rời khỏi đoạn thời gian này để anh có thể đi gặp mặt cô gái kia.

 

Chỉ có nguyên này thôi!

 

Ngực Tô Thắm đột nhiên như có thứ gì đó nắm chặt, có chút khó chịu.

 

Đột nhiên được nghỉ thêm một tuần lễ, cô cũng không quá vui mừng, nói cho ba mẹ biết, cô còn ở nhà thêm một tuần nữa, hai vị phụ huynh đều rất ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi cô về chuyện công việc.

 

Buổi tối, Tô Thắm ngồi trong phòng xem sách, đột nhiên điện thoại cô nhận được một tin nhắn.

 

Tim Tô Thắm cứng lại, cô khẩn trương đưa lên đọc, là Hiên Viên Thần gửi đến, chỉ có một câu: “Tôi cho em nghỉ thêm một tuần, em vui không?”

 

Tô Thắm mím môi cười khổ, anh nhất định không biết, lúc ở nước ngoài, cô đã biết chuyện anh sẽ đi xem mắt!

 

Tô Thám vờ như không biết! Cô gửi đi một câu: “Ừm, rất vui, cảm ơn ngài.”

 

“Bởi vì mấy ngày này cũng không quá bận, cho nên muốn cho em nghỉ thêm mấy ngày, vì bắt đầu từ tháng sau, tôi rất bận, em cũng sẽ rất mệt, nên cho em nghỉ trước.”

 

Sau đó Hiên Viên Thần gửi một chuỗi tin nhắn dài tới.

 

Tô Thắm nhìn chữ đầy màn hình, cô đột nhiên nghĩ đến một cảnh, người đàn ông ngồi trong phòng làm việc, tay cầm điện thoại, từng chữ từng chữ ấn vào.

 

Cô mím môi cười, đây tuyệt đôi không phải là bộ dạng lúc thường ngày của anh.

 

Nhìn tin nhắn giải thích này của anh, không hiểu vì sao mà tâm tình cô trở nên tốt hơn, cô trả lời: “Vâng, cảm ơn tổng thống quan tâm, trùng hợp lúc này tôi cũng cần thời gian để ở bên ba mẹ.”

 

Tô Thắm nghĩ rất đúng, giờ phút này, tại phòng làm việc của Hiên Viên Thần, anh đang ngồi trước bàn, tay cầm điện thoại, bình thường anh không hay gửi tin nhắn, một chuỗi tin nhắn dài như thế này, anh gõ chậm hơn so với bình thường rất nhiều.

 

Nhìn thấy tin nhắn trả lời, Hiên Viên Thần thở ra một hơi, xem ra việc anh đột nhiên cho cô nghỉ thêm một tuần, cô không suy nghĩ nhiều.
 
Chương 814


Lúc này, lại có âm thanh truyền tới, anh vội mở ra, là Tô Thắm gửi đến: “Tổng thống, chú ý nghỉ ngơi, ngủ sớm một chút, chúc ngài ngủ ngon.”

 

Hiên Viên Thần nhìn thấy tin nhắn này, tâm tình anh không tệ, chỉ là việc xưng hô này làm anh có chút khó chịu, đến lúc này, cô còn gọi anh là ngài tổng thống?

 

“Sau này không cần gọi tôi là tổng thống nữa, gọi tôi là Thần đi! Nếu không em gọi tôi một tiếng anh cũng được.”

 

Hiên Viên Thần gửi tin nhắn này đi.

 

Tô Thắm gửi xong tin, nghĩ rằng anh sẽ không trả lời nữa, nào biết được vừa đặt điện thoại xuống, tin nhắn liền gửi đến.

 

Cô lại cầm điện thoại lên xem, xem được những chữ trên màn hình, đầu cô bỗng ong một tiếng, gọi anh là Thần? Còn gọi là anh?

 

Tô Thám mím môi cười, trả lời: “Gọi tổng thống đã thành thói quen rồi, không thể đổi được.”

 

“Vậy đổi đi, từ bây giờ liền thay đổi.”

 

Một câu mệnh lệnh bá đạo được gửi qua.

 

Tô Thám không muốn đổi, cô gửi một tin: “Không đổi.”

 

Tô Thâm gửi xong, ý thực được bản thân quá to gan, cũng dám làm trái ý người đàn ông này, với lại, bọn họ lúc này là đang tình chàng ý thiếp sao?

 

Phút chốc, điện thoại ở bên gối Tô Thắm vang lên, vào 10h tối yên tĩnh như vậy, âm thanh truyền đến lại đặc biệt lớn.

 

Tô Thắm giật nảy mình, nhìn dãy số được gọi đến trên màn hình, hô hấp của cô trì trệ, khẩn trương cầm điện thoại lên nghe, mới vừa đặt bên tai, đầu dây bên kia truyền truyền đến âm thanh trầm thấp của người đàn ông, mang vẻ không vui.

 

“Không đổi?”

 

Âm thanh gợi cảm mà mê người.

 

Trong đêm yên tính lạnh lẽo này, mang theo một tia nóng bỏng bức người.

 

Tô Thấm nào biết được, người đàn ông này không nói lời nào liền gọi điện thoại tới, cô không biết làm như thế nào, gửi tin nhắn còn được, gọi điện thoại như này, cô không có lá gan như vừa nãy đâu.

 

“Ngài sao còn chưa ngủ?”

 

Tô Thắm đành phải đổi chủ đề.

 

“Nhớ em không ngủ được.”

 

Viên Hiên Thần trực tiếp nói.

 

Tô Thắm hơi kinh ngạc, không biết nên tiếp tục nói gì.

 

“Tôi còn có công việc.”

 

Người đàn ông nói thêm một câu.

 

Tô Thắm cười: “Vậy ngài nghỉ sớm một chút.”

 

“Gọi tên của tôi nghe một chút.”

 

Hiên Viên Thần nói.

 

Tô Thắm cười cười: “Vậy ngài nghỉ sớm chút.”

 

“Gọi tên tôi nghe một chút.”

 

Hiên Viên Thần đột nhiên yêu cầu nói.

 

Tô Thắm ở bên này mặt đã hồng, cô cầm di động, rõ ràng không ở trước mặt, nhưng cô lại có cảm giác anh đang nhìn cô bằng ánh mắt nóng rực, mặt nóng lên, nhưng cô không có ý là sẽ gọi.

 

“Làm sao? Tên của tôi rất khó nghe?”

 

“Không phải, tôi gọi ngài là tổng thống đã quen rồi.”

 

“Tổng thống hai chữ này, chỉ có cấp dưới của tôi mới gọi, em là bạn gái của tôi, em nên gọi tên của tôi.”

 

“Tổng thống…” Tô Thắm vội vàng muốn nói gì đó, nhưng không tự chủ được ở câu đầu đã gọi anh như thé.

 

Đâu dây bên kia người đàn ông tức giận hừ một tiếng: “Lại gọi tôi là tổng thống, tôi liền đến nhà em bây giờ, để chính tai nghe em gọi tên tôi.”

 
 
Chương 815


Việc uy hiếp này đã dọa Tô Thắm sợ, cô không dám nghỉ ngờ anh dám làm việc này hay không, vì việc mà anh muốn làm, ai cũng không quản được.

 

“Đừng…” Tô Thắm gấp gáp nói.

 

“Vậy gọi tên tôi.”

 

“Cho em 10 giây.”

 

“Thần…” Tô Thắm bị ép đến gọi thẳng tên của anh.

 

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp mang ý rất hài lòng: “Lại gọi một lần nữa.

 

Tô Thắm không còn gì để nói, không phải gọi rồi à? Lần 1 còn có dũng khí, lần thứ hai này, cô muốn rút lui rồi.

 

“Chẳng lẽ em muốn tôi đến nhà em ngay bây giờ?”

 

“Làm gì có ai như ngài, uy hiếp tôi như vậy?”

 

Tô Thắm không khỏi phản bác.

 

“Ai bảo em không ngoan!”

 

Người đàn ông cười thành tiếng.

 

“Được rồi, muộn rồi, ngài ngủ sớm một chút! Tôi ngày mai còn phải dậy chạy bội”

 

Tô Thám không dám nói chuyện với anh nữa.

 

“Được, không ép em nữa, ngủ ngon, nhớ đến tôi.”

 

Nói xong, đầu dây bên kia dứt khoát cúp điện thoại.

 

Tô Thấm tay cầm điện thoại, ném vào trong chăn, vậy mà lại đỗ mồ hôi toàn thân, cô nhắm mắt lại, phảng phát bên tai còn tiếng hít thở trầm thấp của người đàn ông.

 

Tô Thám thở dài một hơi, không hiểu sao trong lòng có chút đắng.

 

Sáng sớm, Tô Thắm mặc một bộ quần áo thể thao, 7h sáng liền bắt đầu chạy bộ, từ đầu đường Giang Tân bắt đầu chạy, thời tiết đầu mùa đông là thích hợp nhất để đi chạy bộ, chạy đến mồ hôi toàn thân, cả người khoan khoái.

 

Tô Thấm chạy đến 8h30 mới về nhà, Lý Thiến đã chuẩn bị bữa sáng cho cô, Tô Thắm ăn xong bữa sáng được mẹ chuẩn bị, cảm thấy kỳ nghỉ này cũng không tệ.

 

Buổi trưa, Tô Thắm ở nhà cùng mẹ nói chuyện, đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng chuông, Tô Thắm đứng dậy đi ra mở cửa.

 

Chỉ thấy một người đàn ông tuổi trung niên mặc âu phục đen đứng ở cửa, mỉm cười nhìn cô hỏi: “Xin hỏi, cô có phải là Tô Thắm tiểu thư.”

 

“Là tôi, xin hỏi ông có chuyện gì sao?”

 

Tô Thám mắn cảm nhận ra thân phận của người đàn ông này, nhất định là người ở giới chính trị.

 

“Tôi được ủy thác đến tìm cô, xin mời cô đi đến một nơi, có người đang chờ.”

 

Người đàn ông cực kỳ lịch sự.

 

Tô Thắm trong lòng giật mình, thầm nghĩ người nhìn thấy này hẳn không phải là người tầm thường!

 

“Xin hỏi, là người nào muốn gặp tôi?”

 

Tô Thám nhịn không được hỏi một câu.

 

“Là mẹ của ngài tổng thống.”

 

Người đàn ông cực kỳ bình tĩnh trả lời cô.

 

Đầu Tô Thắm ong lên, chuyện này đối với cô cực kỳ khiếp sợ, vì sao người cô gặp lại là mẹ của Hiên Viên Thần?

 

Lễ nào anh đã giới thiệu cô cho gia đình anh rồi?

 

“Tô tiểu thư, mời lên xe.”

 

“Tôi có thể cầm túi không?”

 

Tô Thắm hỏi.

 

“Có thể, nhưng mà, chuyện này là việc bí mật, xin tiểu thư đừng nói cho bất kỳ người nào khác, kể cả ngài tổng thống cũng không được để lộ.”
 
Chương 816


Người đàn ông trung niên nhắc nhở cô.

 

Tô Thắm lập tức hiểu, vị đệ nhất phu nhân này cũng không hy vọng việc gặp gỡ lần này bị Hiên Viên Thần biết.

 

Xem ra đây là một cuộc gặp mặt bí mật, Tô Thắm gật đầu, cô quay trở về phòng chuẩn bị túi, chào hỏi mẹ rồi đi ra ngoài, ngồi vào chiếc xe màu đen.

 

Chiếc xe chạy cực kỳ êm ái, chạy qua nơi náo nhiệt ở trung tâm thành phố, rẽ vào một con đường hẻo lánh, cuối cùng dừng lại một nơi thoạt nhìn rất riêng tư tao nhã, ít người biết tới.

 

Xe chạy vào, bên trong là một căn nhà có hoa viên cực kỳ xinh đẹp, mãi khi đến trước cổng vòm, xe dừng lại, tài xế bước đến mở cửa cho Tô Thấm: “Tô tiểu thư, mời cô xuống! Phu nhân đang ở phía trong đợi cô.”

 

Tô Thắm cả quãng đường đều rất lo lắng, cô suy nghĩ rất nhiều, lúc này sắp phải đối diện với vị phu nhân này, trong lòng trở nên căng thẳng.

 

Cô hít một hơi sâu, mỉm cười nói câu cảm ơn, sau đó vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh thường ngày, đi vào phía trong cổng vòm.

 

“Tô tiểu thư, mời đi bên này.”

 

Một người hầu gái ra hiệu về phía cô.

 

Giống như chuyện cô đến đây, người ở nơi này đều biết.

 

Tô Thấm gật đầu rồi đi theo cô gái đó, đi vào một phòng trà treo toàn những thứ quý giá, Tô Thắm nhìn thoáng qua đã thấy người phu nhân cao quý nhã nhặn đang ngồi trên ghế sofa, đây chính là mẹ của Hiên Viên Thần, đã từng là đệ nhất phu nhân.

 

Tô Thắm nhìn thấy bà, liền cảm nhận được khí chất vương giả uy nghiêm, khiến cô không khỏi cảm thấy bị khống chế, cô đi đến trước mặt phu nhân, lễ phép chào: “Phu nhân, chào ngài.”

 

Trình Tuyết Lam nhìn thấy Tô Thắm bước vào, liền đánh giá cô qua một lượt, mặc dù bà biết chuyện này không lâu, nhưng bà đã nắm rõ về thân phận của Tô Thắm, nhưng điều khiến bà bất ngờ là Tô Thắm lúc này đây so với Tô Thắm mà bà nghe được từ hai người nhân viên kia hoàn toàn không giống nhau.

 

Tô Thắm trước mặt bà từ lúc bước vào giới chính trị luôn thể hiện rất xuất sắc, nhưng đối với việc vì sao cô lại được đề bạt lên làm người bên cạnh con trai bà, bà không hiểu.

 

“Tô tiểu thư, mời ngồi.”

 

Trình Tuyết Lam ôn hòa làm động tác mời khách.

 

Bà hôm qua nghe được chuyện của Tô Thám, cực kỳ tức giận, nhưng sau khi tiếp nhận toàn bộ thông tin của cô, bà cũng đã tìm ra cách để xử lý một cách phù hợp.

 

Đồng thời, lúc nhìn đến dung mạo của Tô Thám, bà càng rõ ràng hơn, con trai bà tuyệt sẽ không phải loại người có thể dễ dàng bị quyên rũ theo ý muôn, nêu như anh thực sự ham mê nữ sắc, thì liền sớm đã biểu hiện lộ ra, nhưng anh đã 32 tuổi rồi, còn chưa có một người phụ nữ bên người, cho thấy, con trai bà rất thận trọng †rong việc lựa chọn phụ nữ.

 

Tô Thắm trước mặt quả nhiên có khuôn mặt mê người, cả người toát ra khí chất tao nhã, không giống loại hồ ly có bản chất quyền rũ từ trong xương.

 

Tô Thám hai tay đan lại một chỗ, dưới ánh mắt dò xét của vị phu nhân này, cô khó tránh khỏi có một tia chột dạ.

 

“Tô tiểu thư, tôi tìm cô, là muốn cùng cô nói một chuyện, chuyện cô và con trai của tôi.”

 

Trình Tuyết Lam nói thẳng.

 

Trong lòng Tô Thắm thắt lại, chuyện này không có trong sự suy đoán của cô.

 

“Tôi đã nghe một số tin đồn về cô và con trai của tôi, tôi muốn xác nhận lại với cô, chuyện này có phải là thật không?”

 

Trình Tuyết Lam nhìn cô với ánh mắt ôn nhu.

 

Tô Thắm đối với vị phu nhân cao quý này, đương nhiên không có khả năng nói dối, huống hồ, cô không dám nói dối.

 

Nhưng cô nên trả lời vấn đề này như thế nào đây? Trước đây, với những câu đồn nhảm kia đã làm cô rất tức giận, bởi cô chưa dám làm qua, mà lại bị hiểu lầm, thật sự rất nổi nóng, thế nhưng hiện tại, mối quan hệ của cô và Hiên Viên Thần đã phát triển lên, thật khiến cô đỏ cả mặt lên.

 

Trình Tuyết Lam không nghe thấy cô trả lời, nhưng lại nhìn từ những phiếm hồng trên mặt cô thì hiểu ra, bà ôn nhu cười: “Mặc dù những lời đồn đại kia rất khó nghe, nhưng tôi tin tưởng giữa cô và con trai tôi, sẽ không giống như bọn họ nói, là cô quyền rũ con trai tôi.”

 

Tô Thắm vội ngẩng đầu, cơ hồ không chút do dự phản bác lời nói này: “Phu nhân, tôi tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện như thế này.”

 

Trình Tuyết Lam cũng tin tưởng cô không làm chuyện này, bà gật gật đầu nói: “Tôi tin cô, nhưng những tin đồn kia cũng không phải không có căn cứ, cô nói cho tôi, chuyện giữa cô và con trai tôi là như thế nào?”
 
Chương 817


Tô Thấm đối với cặp ánh mắt hiền lành này, bỗng có chút bối rối, cô cũng không rõ mối quan hệ giữa cô và Hiên Viên Thần là gì, là yêu nhau sao?

 

Trình Tuyết Lam cũng không làm khó cô, bà nhắc chén trà uống một ngụm: “Cô không nói, tôi cũng biết, hai người đang yêu nhau đúng không?”

 

Sắc mặt Tô Thắm liền không tốt, hóa ra phu nhân này đã biết rõ, chỉ là điều khiến cô lo lắng là, lần này bà kêu cô đến đây là vì lý do gì? Tiếp cận cô? Hay là… “Tô tiểu thư, tôi đã xem qua thành tích công việc của cô, cô rất ưu tú, cũng là một người rất biết cố gắng, tôi tin tưởng, dù không ở bên con trai tôi, cuộc đời của cô vẫn rất tốt.”

 

Tim Tô Thấp trùng xuống, cô hiểu, cô yên lặng mím môi cười: “Cảm ơn sự khích lệ của phu nhân.”

 

“Cô biết vì sao mà tôi biết được chuyện này không? Ngày hôm qua ở trong phòng vệ sinh, tôi nghe thấy hai người nhân viên cực kỳ cay nghiệt nói về cô, nói cô sử dụng thủ đoạn, mê hoặc tổng thống, nói cô muốn làm tổng thống phu nhân tương lai, lúc đó tôi cực kỳ tức giận.”

 

Tô Thắm bất an, cô ngẩng đầu lên thay mình thanh minh: “Phu nhân, từ trước đến nay tôi đều không dám mộng tưởng làm tổng thống phu nhân tương lai, dù chuyện tôi ái mộ tổng thống là thật, nhưng đó cũng rất bình thường, chỉ đơn giản là sự hâm mộ, không dám mang theo bắt kỳ hi vọng hay lợi ích nào.

 

Nghe thấy Tô Thắm nói, Trình Tuyết Lam thở dài một hơi: “Cô là một người hiểu chuyện, điểm này, tôi rất yên tâm, tôi đối với con trai ta cũng có lòng tin, nếu như nó là một đứa dễ bị nữ sắc mê hoặc, thì cũng sẽ không có những thành quả như bây giờ.”

 

Tô Thắm từ trong lời nói của vị phu nhân này, biết được bà rất hiểu rõ con trai của bà, mang theo sự tự tin và kiêu ngạo.

 

Cũng đúng, có một người con như Hiên Viên Thần thế kia, bà rất đáng để tự hào.

 

Trình Tuyết Lam nhìn cô rồi chỉ chén trà trên bàn: “Tô tiểu thư uống trà đi!”

 

Tô Thắm cũng có chút khát, cô cầm chén trà lên, uống một ngụm, rồi đặt xuống.

 

Trình Tuyết Làm nhìn cô uống trà xong, mới tiếp tục nói: “Tô tiểu thư, tôi tìm tới cô, là hy vọng cô có thể rời xa con trai của tôi, dù giữa hai người đang có tình yêu, cũng mong cô có thể rời khỏi nó, có được không?”

 

Đôi mắt thanh tịnh của Tô Thắm, giờ phút này hiện lên sự chua xót, cô mấp máy môi, rồi gật nhẹ đầu.

 

Không có nguyên nhân, cô phải làm như vậy, bởi vì người kia là tổng thống, cô ở bên anh thì có thể giúp gì cho anh đây.

 

“Cô nhất định sẽ nghĩ, vì sao tôi lại bảo cô rời xa con trai tôi, làm mẹ của nó, tôi cũng hy vọng nó có thể tìm thấy được người con gái mà nó thích, nhưng nó đang đứng ở vị trí kia, tôi càng hy vọng nó có thể tìm được một cuộc hôn nhân có lợi cho tương lai hơn.”

 

Tô Thắm nghĩ đến cháu gái của vị Tướng quân lần đó, gia tộc của nhà cô gái kia khẳng định sẽ giúp đỡ được anh.

 

“Cô rất tốt, nếu như nó không là tổng thống, cô với nó ở bên nhau, tôi nhất định không phản đối, nhưng, nó đã là tổng thống, cũng không thể vô tri vô năng, giới chính trị phức tạp, quyền lực của hoàng tộc ngày càng bị suy yếu từ thế hệ này sang thế hệ khác, thậm chí sẽ bị lật đổ hoặc thủ tiêu, chúng tôi chỉ có thể có gắng ổn định giữ vững nó từ thế hệ này sang thế hệ khác. Chỉ có những thành tích chính trị cực kì nỗi bật thì quyền lợi hoàng gia mới có thể trụ vững.”

 

Nói xong, Trình Tuyết Lam thở dài một hơi: “Tôi không biết cô có thể hiểu được điều này không, tôi hy vọng cô có thể hiểu được.”

 

Tô Thám nhìn bà, nghiêm túc gật đầu: “Phu nhân, tôi hiểu.”

 

“Cô thật sự đã hiểu?”

 

Trình Tuyết Lam vui mùng nhìn cô.

 

“Tôi biết nên làm như thế nào.”

 

Tô Thắm đương nhiên hiểu, thậm chí cô còn xuất hiện cảm giác sợ hãi, sợ vị trí của Hiên Viên Thần bị lung lay, sợ anh sẽ gặp biến cố.

 

Anh là một người đàn ông ưu tú, xuất sắc.

 

Anh nên đứng mãi ở vị trí cao kia, gây dựng đại nghiệp.

 

Nếu như cô chủ động rời khỏi anh, có thể giúp anh phát triển sự nghiệp, cô cũng không oán không giận.

 

“Cô gái, tôi nên làm gì để tạ lỗi với cô đây?”

 

Trình Tuyết Lam đột nhiên đau lòng nói.

 

Tô Thấm lắc đầu cười một tiếng: “Phu nhân, không cần đâu, tôi sẽ làm theo như hy vọng của ngài.”

 

Trình Tuyết Lam gật gật đâu, lúc này, có một cô hầu gái tới để châm thêm trà cho cô, Tô Thám liền ngắng đầu lên nói: “Không cần thêm nữa, tôi còn có chút chuyện, tôi đi trước.”

 

Trình Tuyết Lam đứng dậy: “Được, tôi tiễn cô.

 
 
Chương 818


“Phu nhân không cần tiễn, bên ngoài trời lạnh, ngài cần thận kẻo bị lạnh.”

 

Tô Thắm đứng dậy, hướng bà cúi đầu chào, quay người đi ra phía cửa.

 

Cô vừa quay đi, cảm giác nước mắt muốn trào ra, một lúc sau, cô không còn thấy rõ đường đi nữa.

 

Nhanh chóng đưa tay lên, gạt nước mắt, hít sâu một hơi rồi đi ra ngoài.

 

Lái xe đang chờ cô ở ngoài, thấy cô bước ra, nhanh chóng mở cửa, Tô Thắm nở nụ cười rồi ngồi vào.

 

Ngồi ở ghế sau, Tô Thắm dựa vào cửa sổ xe, vòng tay ôm lấy người, giống như rất lạnh.

 

Người lái xe rất ân cần tăng nhiệt độ xe lên, nhưng anh ta không biết không phải cô lạnh vì không khí ngoài trời, mà là nó đến từ trái tim.

 

Tô Thắm không oán cũng không trách, nội tâm cô thậm chí còn rất bình tĩnh, đối với quan hệ này, kết cục như vậy là tốt nhát.

 

Hiên Viên Thần để cô nghỉ phép thêm, có nghĩa là, việc xem mắt này đối với anh rất quan trọng, anh phải thận trọng xử lý.

 

Đúng, anh không phải là người cái gì cũng có thể làm, anh vẫn có điều cố ky, cũng có những việc anh phải sợ, anh cũng có nhược điểm.

 

Tô Thám không biết mình về như thế nào, về đến nhà, liền trực tiếp vào phòng, đóng cửa, đem cả người chôn trên giường.

 

Dán mặt vào chiếc chăn mềm mại, nước mắt của cô từng hạt từng hạt thấm ướt lên chăn, đã từ rất lâu rồi cô không khóc nữa, cô đã quên mình phải khóc như thế nào.

 

Buổi tối cô xuống lầu ăn cơm, cô giống như không có chuyện gì, nói chuyện với ba mẹ về việc sau khi nghỉ hưu nên đi đâu, Tô Thắm đề nghị ba mẹ ra nước ngoài đi chơi, hoặc có thể đi ngắm cảnh núi non sông nước của tổ quốc.

 

Về điểm này, Tô Bách Ngôn cực kỳ đồng ý, Tô Thắm nghe ba mẹ bàn chuyện thời gian, liền có chút mất hồn mắt vía.

 

“Tiểu Thắm, con nghĩ gì vậy?”

 

“Ha, mẹ, sao thế?”

 

Tô Thám ngẩng đầu hỏi mẹ.

 

“Mẹ với ba con vừa mới nói chuyện, lúc nào con mới mang vị kia về nhà cho ba mẹ xem Hôn sự không thành, chúng ta chơi cũng không có vui.”

 

Lý Thiến nói.

 

Tô Thắm ngơ ngác nhìn ba mẹ, sau đó mím môi cười: “Mẹ, con đã có bạn trai đâu!”

 

“Vị lần trước tặng hoa, tặng dây chuyền là người nào?”

 

“Anh… anh ấy là một người đồng nghiệp của con mà thôi.”

 

Tô Thắm giải thích.

 

Hai người liếc nhìn nhau, ánh mắt không khỏi lộ lên vẻ thất vọng.

 

“Như vậy nói, vài buổi xem mắt mà mẹ sắp xếp, còn có cơ hội gặp ư?”

 

Lý Thiến nhìn cô chằm chằm.

 

Tô Thắm suy nghĩ, mím môi cười: “Được ạ! Gặp thì gặp thôi ạ!”

 

“Được, mấy ngày này vừa hay con còn ở nhà, mẹ liên hệ cho con, đều là những chàng trai không tôi.”

 

Lý Thiến không khỏi cảm thấy vui mừng.

 

Tâm tư Tô Thắm hiện giờ không đặt tại đây, chỉ là không muốn lần này đến lần khác đả kích ba mẹ, có lẽ, cô nên thuận theo ba mẹ, xem qua mấy đối tượng này để làm ba mẹ vui vẻ.

 

“Mẹ, con ăn no rồi, con lên phòng trước.”

 

“Được! Ngủ sớm một chút, đừng thức khuya quá.”

 

“Con biết rồi.”

 

Tô Thắm nói xong, bước nhanh về phía cầu thang.

 

Dưới lầu, cô nghe thấy mẹ đang cùng ba nói chuyện về mấy đối tượng gặp mặt kia.

 

Tô Thấm thở dài một hơi, cô về đến phòng, đi tới ghế sofa nhỏ trước cửa sổ, nhìn khung cảnh đường phố lạnh lẽo ngoài cửa sổ, mọi thứ đang khô héo, rất dễ sinh cho người ta cảm giác tiêu cực.
 
Chương 819


Tô Thắm nhắm mắt lại, trong tâm trí cô là khuôn mặt hoàn mỹ đó của Hiên Viên Thần, anh cười, anh bá đạo, mệnh lệnh của anh, nhắm mắt lại cô mới phát hiện, mỗi câu nói, mỗi hành động anh làm, bỗng chốc đều hiện rõ mồn một trong đầu cô.

 

Cô không quên được ngày đầu gặp anh, anh yếu ớt nằm trên giường, trên ngực còn quấn băng gạc, cô cũng không quên được, cảm giác lúc ở nước ngoài, anh ôm eo cô, xoay vòng ở sân nhảy.

 

Cô nhắm mắt lại, không ngờ từ khóe mắt rơi xuống một giọt lệ.

 

Chưa kịp nói lời đồng ý với anh, cô buộc phải buông xuống mối quan hệ này.

 

Tô Thắm để mặc cho nước mắt chảy xuống, cô không lau, mở ra nhìn thế giới mờ ảo, trong lòng cô sinh ra cảm giác đau lòng, so với lần bị bỏ rơi trước, càng đau hơn.

 

Sáng sớm, Tô Thấm tối qua mát ngủ cả đêm, cô còn ở trên giường ngủ nướng, sáng sớm mùa Đông, khiến ta có một loại cảm giác chỉ muốn ngủ nướng ở trên giường, không muốn rời khỏi chiếc chăn ấm áp, Tô Thắm trong lúc mơ mơ hồ hồ, nghe thấy tiếng tin nhắn.

 

Cô vừa mới cho rằng chẳng có gì, đột nhiên phút chốc nhớ ra cái gì đó, cô đột nhiên mở mắt ra, chìa tay sờ điện thoại ở trên mặt tủ bên cạnh, mở tin nhắn ra, một tin nhắn chúc buổi sáng tốt lành từ Hiên Viên Thần.

 

“Chào buổi sáng, em dậy chưa?”

 

Hô hấp của Tô Thám nghẹt lại, nhìn một câu chào hỏi đơn giản như này, tim của cô dường như bị cái gì đó đâm vào vậy.

 

Cô ngây người nhìn câu nói này, nhưng lúc lâu cũng không trả lời lại, cô muốn trả lời lại không thể trả lời.

 

Tô Thấm nắm chặt điện thoại trong tay, dân chặt vào ngực của mình, tiếp tục nhắm mắt lại, nhưng không ngủ được.

 

Đại khái người đàn ông bên kia không nhận được trả lời của cô, thì cũng không gửi thêm nữa, cho rằng cô còn đang ngủ, Tô Thắm nhìn điện thoại yên lặng, nhưng không có cảm giác thở phào nhẹ nhõm, ngược lại là sự thất vọng không biết làm sao. Tô Thắm thức dậy lúc 8 giờ, xuống tầng, ăn mặc không khác gì ngày thường người đồng phục làm việc, trên người cô còn khoác thêm áo màu trắng lười biếng, tóc dài tuỳ ý thả sau đầu, gương mặt sạch sẽ thanh tú, nhờ cách ăn mặc tôn lên như vậy, mang lại một loại hơi thở thiếu nữ.

 

Lý Thiến bê đồ ăn sáng ra, ngắng đầu nhìn con gái lớn, trong lòng không nhịn được niềm vui, con gái tuy tuổi khá cao rồi, nhưng mà gương mặt này, khí chất này vẫn khá còn trẻ.

 

“Thắm Thám! Mẹ ấy, sáng sớm nay gặp được dì Trương, mẹ nhờ dì ấy sắp xếp một chút, nói trưa hôm nay có thể gặp một luật sư, luật sư đó vô cùng thích con, nghe nói cậu ấy là một luật sư lớn cực tốt đó!”

 

Lý Thiến liền nhắc nhở trước với Tô Thắm.

 

Tô Thắm tay cầm cốc uống nước cứng đờ lại, cô quay đầu nhìn mẹ: “Mẹ, cần gấp như vậy sao? Con còn chưa chuẩn bị xong mà.”

 

“Cái này cần gì phải chuẩn bị, con đi qua đó, người ta đồng ý là được rồi.”

 

Lý Thiến nói xong, vô cùng tự tin đối với con gái: “Con yên tâm đi, con tuyệt đối không có vấn đề gì.”

 

Tô Thám thầm cười khổ một tiếng, mẹ chỉ là không biết cô đang lấy lệ cho bà xem, thật khiến bà phí công nhiệt tình như vậy rồi.

 

Lúc này, chuông cửa reo lên, Lý Thiến tò  mò hỏi một câu: “Ai vậy!”

 

Thần kinh của Tô Thắm bắt giác căng lên, cô mặc dù không biết là ai, nhưng mà hai hôm nay người tìm cô khá nhiều, cô lập tức bỏ cốc xuống nói: “Mẹ, con đi mở của.

 

Nói xong, Tô Thắm cầm lây áo khoác mặc lên, liền xông ra ngoài sân lạnh lẽo, cô chìa tay mở cửa ở bên ngoài ra, liền thấy một chiếc xe sang màu đen quen thuộc, xe này đều dùng cho giới chính trị.

 

Lái xe xuống xe, liền cười với cô nói: “Tô tiểu thư, xin chào cô, tôi đến đây để đưa đồ.”

 

Tô Thắm hơi ngây người: “Đưa đồ gì vậy?”

 

“Có người nhờ đưa đến, tặng cho cô một bó hoa.”

 

Nói xong, tài xế cực kì cần thận mở cửa ghế xe phụ lái ra, từ bên trong ôm ra một bó hoa hồng màu xanh vừa tươi vừa đẹp, Tô Thắm nhận lấy, vẻn vẹn bó hoa hồng này giá trị không nhỏ.

 

Trong lòng Tô Thắm than một tiếng, mặc dù không cầm hỏi nhiều cũng biết người tặng hoa là ai.

 

Tài xế rất nhanh liền nói một câu rời đi, Tô Thắm ôm hoa về đến phòng khách, nhân lúc mẹ đang dọn dẹp bận rộn ở trong bếp, cô nhanh chóng ôm lên tầng, vào phòng ngủ, từ bên trong lấy ra một tấm thiệp nhỏ.

 

“Buổi sáng tốt lành, nhớ em.”

 

Một câu nói đơn giản, sau đó chữ Thần viết cực kì mạnh mẽ, cứng rắn.

 

Tô Thắm biết là Hiên Viên Thần tặng, cô còn tỉ mỉ nhìn hoa, điện thoại của cô liền vang lên, lần này là điện thoại, Tô Thắm cầm điện thoại lên, không bất ngờ nhìn chữ hiện lên bên trên, là anh gọi đến.

 

Tô Thắm do dự một chút, cô vẫn giả vờ giọng nói như bình thường nhận máy: “Alo”
 
Chương 820


“Nhận được hoa chưa?”

 

“Ừ, nhận được rồi, cảm ơn ngài.”

 

Giọng nói của Tô Thắm lộ ra sự khách sáo.

 

“Thích không?”

 

“Ngài về sau đừng lãng phí tiền tặng hoa nữa, loài hoa này khá đắt đấy.”

 

Tô Thám nhìn bó hoa hồng màu xanh, cô biết giá trị trường một bông cũng mất máy trăm tệ mới có thể mua được.

 

Hiên Viên Thần ở bên kia bị lời của cô chọc cho cười ra tiếng: “Em cảm thấy tôi đến hoa cũng không tặng nồi sao?”

 

Tô Thám khổ tâm mím môi, cô muốn biểu đạt không phải là cái ý này.

 

“Buổi sáng vì sao không trả lời tin nhắn của tôi?”

 

Tô Thắm có chút chột dạ trả lời một câu: “Tôi… tôi không nhìn thấy.”

 

Hiên Viên Thần không có ý trách móc: “Ở nhà sống như thế nào rồi?”

 

“Rất tốt, lúc trước tôi rất ít thời gian ở cùng ba mẹ, lần này tôi có thể ở bên cạnh họ.”

 

Nói xong, Tô Thắm nghe thấy tiếng mẹ gọi cô ở dưới tầng, cô liền đáp: “Tôi không nói chuyện nữa, mẹ tôi gọi tôi đi ăn sáng rồi, tôi đi xuống tầng đây.”

 

“Được, đi đi!”

 

Hiên Viên Thần dịu dàng trả lời một câu.

 

Tô Thắm bên này trước tiên kết thúc cuộc gọi, sau đó vội vàng trả lời rồi xuống tầng.

 

Ở dưới tầng, Tô Thắm ăn sáng không hề để tâm, Lý Thiến ở bên cạnh đang nói chuyện với dì xem mắt đó, cực kì dễ dàng sắp xếp thời gian, địa điểm buổi chiều hôm nay để Tô Thắm đi xem mắt.

 

“Thắm Thám! Đều sắp xếp xong rồi, hai rưỡi chiều hôm nay ở quán cà phê Starbucks gần nhà chúng ta, hai con gặ mặt đôi bên nghiêm túc làm quen nhau.”

 

“Vâng, con sẽ đi.”

 

Tô Thắm gật đầy, cê không muốn từ chối, dù sao đối với những việc xem mắt này cũng không ôm hy vọng gì nhiều.

 

Trong lòng cô có chút rồi loạn, ra ngoài đi dạo chút cũng tốt.

 

Hai rưỡi chiều, ăn xong bữa trưa, Tô Thám chuẩn bị ra ngoài, Lý Thiền lập tức tóm cô lại, có chút tức giận nói: “Con đi xem mắt mà ăn mặc như thế này saol Quay lại thay bộ khác cho mẹ ngay.”

 

“Mẹ, con như này thì sao ạ?”

 

Tô Thắm có chút buồn cười, cô quả thật không có trang điểm gì cả, tuỳ ý lấy một chiếc áo khoác lông vũ cũ từ hai năm trước liền đi ra ngoài.

 

“Nhanh chóng trở về phòng, đem áo khoác gió con mới mua mặc vào.”

 

“Mẹ, không cầm như này khá ổn mà.”

 

“Ôn cái gì mà ổn, con đợi đó cho mẹ, mẹ đi lấy cho con.”

 

Lý Thiến tuyệt đối không cho phép con gái lôi thôi như vậy với lần xem mắt này, bà nhanh chóng vào phòng, cầm áo khoác gió xuống tầng.

 

Nhưng Tô Thắm đã lái xe rời đi rồi, Lý Thiến tức đến nỗi đứng ở cửa tức giận giậm chân máy cái: “Đứa trẻ này, như vậy sao có thê gả đi chứ?”

 

Lý Thiến chính là một người mẹ nóng vội.

 

Tô Thắm lái xe đến cửa quán cà phê Starbuck, dừng xe lại, cô cầm lấy túi đi xuống.

 

Tóc dài được cô tuỳ ý buộc ở đằng sau đầu, gương mặt mộc, ngoài trên tay đeo một chiếc đồng hồ ra, trên người cô không có chỗ nào tạo điểm nhắn cả, ngoài cô không nghiêm chỉnh chỉnh tè, lại có vẻ đẹp như hoa sen mới nở vậy.

 

Sau khi Tô Thắm đến, cô đi đến sảnh nhìn một cái, lúc này một người đàn ông trung niên lập tức đứng dậy vẫy tay với cô: “Tô tiểu thư, cô là Tô Thắm tiểu thư đúng không! Ở bên này!”

 

Tô Thấm ngẩng đầu nhìn, ánh mắt hơi ngắn ra, anh luật sư này ít cũng phải trên 35 tuổi rồi! Đại khái là dùng não quá nhiều, dẫn đến mép tóc của anh ta hơi ít, cả người tản ra cảm giác ông chú sến súa.

 

Tô Thám đi đến chỗ đối tượng gặp mặt, cô ngồi xuống, liền cảm thấy người đàn ông đối diện cặp mắt chăm chú đáng giá cô, lộ ra vẻ hứng thú nồng hậu, Tô Thắm đối với anh ta không hề có hứng thú gì, nhưng cô duy trì gương mặt lễ phép khách sáo.
 
Chương 821


Đối tượng xem mắt là Lý Tuấn, cái tên vô cùng đại trà.

 

“Tô tiểu thư, cô nhìn thật trẻ tuổi, rõ ràng chúng ta cũng chỉ là cách nhau một tuổi…”

 

Gương mặt kinh thán của Lý Tuấn nhìn Động tác uống trà của Tô Thắm, suýt nữa thì phun nước ra, vẫn may là cô vẫn duy trì được sự nho nhã, chỉ kém một tuổi?

 

Sao có thể chứ?

 

Lý Tuấn còn thấy được sự kinh ngạc của cô, anh liền bình tĩnh nói: “Thật mà, tôi không có lừa cô, tôi năm nay 29 tuổi, tuyệt đối không có lừa tuổi, cô có cầm xem chứng minh thư của tôi không?”

 

Tô Thám nặn ra nụ cười, cực kì lễ phép lắc đầu: “Không cần đâu, tôi tin tưởng anh.”

 

“Tô tiểu thư tính chất công việc của chúng ta khá giống nhau, đều là lao động tri thức, chắc rằng giữa chúng ta có rất nhiều chuyện để nói, bình thường cô có sở thích gì vậy?”

 

Tô Thắm nghĩ nói: “Tăng ca, công tác.”

 

Lý Tuấn ngây người, nhưng lại vô cùng thích mặt Tô Thắm yêu thích công việc như vậy, cảm tình của anh ta đối cô càng tốt lên, càng huống hồ không chỉ là vẻ ngoài của cô đã thu hút anh, thật ra đối với bất kì tính cách nào của cô anh ta cũng đều tiếp nhận được.

 

“Thật tốt, cô còn trẻ như vậy, công việc lại nỗ lực như thế, tôi cũng vậy, tôi cũng thích công việc…”

 

Đang nói, tin nhắn điện thoại của Tô Thấm reo lên, Tô Thắm nhìn điện thoại trên bàn, nhanh chóng xuât hiện một dòng tin nhắn, bất ngờ là Hiên Viên Thần, Tô Thắm mở khoá ra, bắm mở tin nhắn, một câu hỏi đơn giản gửi đến: “Đang làm gì vậy?”

 

Tô Thắm ngẩng đầu nhìn người đàn ông đối diện, cô có thể nói thật sao? Cô đang xem mắt, tất nhiên cô không thể rồi.

 

Tô Thắm cười một cái: “Tôi trả lời tin nhắn.”

 

Nói xong, Tô Thắm trả lời lại: “Cùng bạn ở bên ngoài uống cà phê.”

 

“Nam hay là nữ?”

 

Rất nhanh, Hiên Viên Thần liền trả lời lại, trong giọng nói có chút mùi chất vấn.

 

Tô Thắm nghĩ vẫn nói dối: “Bạn học nữ.”

 

“Được, vậy em nói chuyện đi.”

 

Hiên Viên Thần không làm phiền nữa.

 

Lý Tuấn đối diện, ánh mắt long lanh nhìn Tô Thắm, anh lập tức gương mặt hiếu kì hỏi: “Phương diện công việc?”

 

“Đúng vậy!”

 

Tô Thắm ngắng đầu cười trả lời một tiếng.

 

“Công việc khá bận, nghe nói cô làm việc ở toà nhà tổng thống, cô quả thật quá đỉnh, cô bình thường có thể gặp ngài tổng thống không?”

 

Tô Thắm cực kì bình tĩnh nói dối: “Không thể.”

 

Nhưng mà cô cũng rất giỏi mà.

 

“Bình thường thôi.”

 

Tô Thắm trả lời lại.

 

Nói đến khoảng ba giờ, Tô Thám bắt đầu nghĩ cách thoát thân, cô lúc đến đã đặt chuông điện thoại, dùng cách chuông đồng hồ reo lên.

 

Lúc sắp đến giờ, Tô Thắm cầm lấy điện thoại, rất nhanh chuông đồng hồ reo lên, cô cầm lấy điện thoại nói với Lý Tuấn đối diện: “Tôi nghe điện thoại.”

 

Cô đứng dậy nói xong điện thoại, liền nói phải đi rồi, Lý Tuấn đương nhiên cực kì không muốn, nhưng Tô Thắm giả vờ biểu cảm có việc gấp, anh ta liền nói: “Tô tiểu thư, để lại số điện thoại đi! Chúng ta thường liên lạc, làm bạn bè trước.”

 

“Lý tiên sinh, xin lỗi, tôi nghĩ chúng ta không thích hợp, anh rất tốt, anh nhất định sẽ tìm được một nửa của mình, tạm biệt.”

 

Tô Thắm nói xong, chạy đi.

 

Đằng sau, Lý Tuấn muốn đuổi theo, nhưng lại chậm một bước, xe của cô đã rời đi.

 

Nhưng mà, Lý Tuấn sẽ không buông tay như vậy đâu, anh ta có thể thông qua dì của anh ta, từ trong tay của Lý Thiến lấy được số điện thoại của cô.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom