Cập nhật mới

Dịch Full Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 620: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 02


Nếu như vậy, Tô Nhân Vũ cùng lão phu nhân cũng không có biện pháp.

Dù sao liên lụy đến thanh danh nữ nhi, nếu như là cùng nam nhân có cái gì đó, bị người ta biết.

Cũng chỉ có thể gả cho hắn, nếu không hoặc là chết, hoặc là làm ni cô.

Vương Mai Lâm vui mừng đứng dậy,“Cô ma, ta đi thăm đại muội muội. Trì biểu đệ đã trở lại, người lại kêu ta.”

Nói xong vụt chạy đi.

Vương phu nhân trên mặt ý cười dần dần âm trầm, càng ngày càng âm độc, oán hận, hừ nói:“Muốn đấu cùng ta!”

Giống như đang thấy được bộ dáng Tô Mạt khóc sướt mướt chửi ầm lên.

Nhưng một khi gạo nấu thành cơm, khóc cũng vô dụng.

Mắng cũng vô dụng.

Cho dù Tô Nhân Vũ có sủng nịch nàng đi chăng nữa.

Chẳng lẽ còn có thể lấp liếm được cả tập tục sao?

Cũng không nhất thiết phải thật sự gạo nấu thành cơm.

Chỉ cần làm cho người ta nhìn thấy nàng cùng Mai Lâm ở cùng một chỗ.

Vậy là thành công rồi.

Nàng đắc ý cười cười, phân phó nói:“Đi, đem nhị tiểu thư gọi tới, đem bản kinh thư này chép hết cho ta.”

Bên ngoài kêu nha đầu Tuệ nhi đi làm.

Tuệ nhi một đường chạy tới Túy Lưu phương của Tô Mạt, tránh ở bên ngaoif cửa tròn giả sơn nhìn ngó, gặp Hoàng Oanh từ trong phòng vén màn đi ra.

Trong phòng truyền đến tiếng cười khoa trương của Vương Mai Lâm.

Hoàng Oanh sắc mặt không vui, nói với một tiểu nha đầu:“Cẩn thận nghe ngóng.”

Tiểu nha đầu vội vàng đáp ứng.

Hoàng Oanh cả giận:“Ngươi nói hắn thật đúng là không biết xấu hổ.”

Tiểu nha đầu dùng sức gật gật đầu.

Tuệ nhi liền che môi kêu:“Hoàng Oanh tỷ tỷ, Hoàng Oanh tỷ tỷ.”

Tiểu nha đầu canh cửa nghe thấy, vội túm tay Hoàng Oanh,“Tỷ tỷ, hình như là Tuệ nhi bên đại phu nhân tìm ngươi.”

Hoàng Oanh quay đầu thấy, vội đi qua.

Nay Tô Mạt được sủng ái.

Đại a đầu tiểu nha đầu của nàng địa vị cũng lên như thuyền gặp nước.

Nhưng là các nàng cẩn trọng giữ gìn bổn phận, không dám vượt lôi trì, lại càng không dám kiêu ngạo.

Đây là Tô Mạt dạy bảo.

Làm cho các nàng làm người khiêm tốn.

Cho nên nha đầu bên người Tô Mạt ngược lại người người đều thần khí nội liễm, đối xử với mọi người khiêm tốn, rất được bọn nha đầu trong phủ tôn trọng.

Tuệ nhi tuy rằng là tiểu nha đầu bên người đại phu nhân, ngược lại cùng nha đầu nơi này thân cận hơn chút.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 621: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 03


Có chuyện gì khó xử, chỉ cần vừa nói, các nàng liền giải quyết cho.

Cho nên nàng luôn nhớ kỹ trong lòng.

Hoàng Oanh đi qua, hỏi:“Tuệ nhi, ngươi có việc gì sao?”

Tuệ nhi thăm dò nhìn nhìn, lôi kéo Hoàng Oanh tránh ở chỗ tối.

“Hoàng oánh tỷ tỷ, biểu thiếu gia có phải ở trong này hay không?”

Hoàng Oanh cả giận:“Ai còn không nói đâu, phiền muốn chết. Đặc biệt là tên đại thiếu gia kia.”

Tuệ nhi đè thấp thanh âm nói:“Hắn cùng phu nhân ở trong phòng không biết xầm xì cái gì. Chúng ta bị phái ra bên ngoài, đều nghe không thấy gì hết. Chỉ là ta tự suy nghĩ hẳn là không có chuyện tốt. Ngươi cần phải cẩn thận một chút. Bọn họ lôi lôi kéo kéo, biểu thiếu gia liền nói đi tìm tiểu thư chúng ta ôn chuyện. Dù sao ta mơ hồ nghe được vài câu ngũ muội muội, vương phi, Lâm Giang vương cái gì đó, ta liền suy nghĩ khẳng định bên trong chính là đang bài bố đến tiểu thư nhà chúng ta.”

Hoàng Oanh nói cảm tạ,“Nàng ta sai ngươi đi làm gì thì đi mau đi. Mau đi đi.”

Tuệ nhi vội đi, đi tới Ngâm Nguyệt lâu của nhị tiểu thư.

Hoàng Oanh liền vào trong phòng, thấy Vương Phượng Lâm quy củ ngồi ở trên ghế, biểu tình khiêm tốn cùng đại tiểu thư và ngũ tiểu thư nói chuyện.

Mà tên Vương Mai Lâm kia, một đôi mắt hoa đào đảo qua đảo lại loạn chuyển.

Tuy rằng ngày thường tuấn lãng, nhưng khóe miệng kia luôn nở nụ cười nhỏ dãi, còn có ánh mắt đáng khinh.

Như thế nào đều che không được.

Vương Mai Lâm nói chuyện sẽ nhìn về phía Tô Mạt, cười đến ánh mắt híp lại.

“Ngũ muội muội, ngươi nói đúng không.”

Tô Mạt tuy rằng bị hắn làm cho ghê tởm không ít, nhưng cũng không muốn trở mặt.

Quan hệ thân thích làm vậy rất khó coi.

Nàng quay đầu hỏi Vương Phượng Lâm,“Phượng Lâm ca ca, ngươi năm tới muốn tham gia thi hội. Hẳn là rất có tự tin a.”

Vương Phượng Lâm lắc đầu,“Không dối gạt ngũ muội muội, thật sự là...... Không hoàn toàn nắm chắc. Có thể thi được cử nhân, đều có chút mạo hiểm.”

Vương Mai Lâm thấy Tô Mạt không nói chuyện với hắn, ngược lại cùng Vương Phượng Lâm nói chuyện.

Cảm thấy bực khí, nói với Vương Phượng Lâm :“Cô ma kêu ngươi đi có chuyện kìa.”

Đại tiểu thư liếc Vương Mai Lâm một cái,“Biểu ca, mẫu thân cũng tìm ngươi đđó, ngươi nên nhanh đi qua đi. Một hồi đại ca sẽ trở lại. Ta cùng muội muội muốn luyện viết chữ.”

Vương Mai Lâm hai mắt sáng ngời, lập tức thấy hưng trí, thực tích cực hỏi:“Muội muội, các ngươi viết chữ gì? Dẫn theo ta đi cùng luôn đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 622: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 04


Tô Mạt mỉm cười,“Tỷ tỷ thích Đường Thi Tống Từ, như thế nào, biểu ca cũng thích à?”

Vương Mai Lâm lập tức miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt nói, đem những điều nghe được, nhìn thấy để lý giải chứ bản thân hắn không hề có cảm nhận.

Đem Đường Thi Tống Từ nói mấy lần.

Cuối cùng bày ra khuôn mặt thèm thuồng, nhìn khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn động lòng người của Tô Mạt.

Càng nhìn càng cảm thấy tâm can ngứa ngáy khó nhịn.

Mẫu thân hắn hiện nay được hưởng thụ đãi ngộ giống công chúa, có khả năng cho hắn vài nha đầu a.

Ngay cả một cọng tóc của ngũ muội muội một cũng không bằng.

“Ngũ muội muội thích nhất mấy câu nào?”

Hắn cúi đầu, nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng đen như ngọc đang tỏa sáng của Tô Mạt.

Vương Phượng Lâm nhìn không thuận mắt, khuyên nhủ:“Đại ca, chúng ta vẫn là hãy đi tới bên chô cô ma trước.”

Vương Mai Lâm trừng mắt nhìn hắn một cái, đứng thẳng dậy trách cứ nói:“Ngươi như thế nào còn không đi? Muốn bị đánh có phải hay không? Ta người ca ca này còn không bằng ngươi?”

Vương Phượng Lâm ngay cả nói cũng không dám.

Tô Mạt thấy bộ dáng Vương Phượng Lâm ẩn nhẫn không cam lòng, thở dài.

Cổ đại chính là như vậy, mặt ngoài vẫn chú trọng hiếu lễ.

Nữ nhân không thể phản kháng cha mẹ.

Đệ đệ muội muội không thể phản kháng ca ca.

Nếu không chính là bất trung bất hiếu.

Cũng sẽ bị xã hội lên án phỉ nhổ.

Vương Phượng Lâm tuy rằng tài hoa hơn người, rất có tiền đồ.

Nhưng nếu bị định vào tội danh không tôn kính huynh trưởng.

Vậy cũng coi như xong.

Nàng ghét nhất là cái kiểu cứ động một cái là đem cái thói ta đây giáo huấn người khác, trong bụng lại không có chút thực tài nào.

Hơn nữa Vương Phượng Lâm kia năm đó còn dỗ dành nàng.

Đối với những người đối xử chân thành với người khác, ôn hòa độ lượng thì nàng luôn quý mến tôn trọng.

Nàng nhìn về hướng Vương Phượng Lâm,“Phượng Lâm ca ca, ngươi đi trước đi.”

Vương Phượng Lâm thấy nàng nói như thế, nghĩ rằng nàng thích cùng Vương Mai Lâm chơi đùa.

Cũng đúng, Vương Mai Lâm bộ dạng tuấn tú, lại có tiền.

Lúc nói chuyện ngoài miệng như bôi mật.

Dỗ dành nữ hài tử khiến bọn họ đầu óc choáng váng.

Ngũ muội muội còn nhỏ, bị người ta hết lời khen ngợi xinh đẹp, khí chất, thông minh, tự nhiên cũng bị choáng váng hồ hồ thôi.

Hắn hơi hơi nhíu mi,“Ngũ muội muội, không bằng chúng ta cùng nhau đi qua.”

Tô Mạt lắc đầu, Vương Mai Lâm cái tên xấu xa kia, nàng càng chán ghét.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 623: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 05


Giống như con ruồi vo ve bay qua bay lại, tự cho mình là vừa soái vùa nhiều tiền.

Ai thèm chứ!

Ngay cả xách giày cho Tĩnh ca ca cũng không xứng!

Vương Phượng Lâm thấy nàng kiên trì, đành phải chờ bên ngoài trước.

Vương Mai Lâm thấy hắn đi rồi, đắc ý ngẩng đầu ưỡn ngực, đối với Tô Mạt cùng đại tiểu thư nói:“Ta phân phó hắn cái gì, hắn dám không nghe?”

Sau đó lại có một bộ dáng hưng trí dạt dào muốn cùng hai người thảo luận Đường Thi Tống Từ.

Hắn vung tay lên,“Oanh nhi, đến mài mực, ta viết cho đại muội muội cùng ngũ muội muội mỗi người một bức tự. Treo lên tường.”

Hoàng Oanh làm bộ không nghe thấy, ở bên ngoài gian thiêu thùa may vá.

Đại tiểu thư đã hết kiên nhẫn, nhưng vẫn chịu đựng,“Biểu ca có thể hay không đừng nháo nữa. Mọi người trò chuyện không phải tốt lắm sao.”

Vương Mai Lâm tham lam nhìn Tô Mạt,“Ngũ muội muội, vậy ngươi viết cho đại biểu ca ta một bức tự.”

Tô Mạt nhướng mày, tên ngu xuẩn này, khẳng định là định có chủ ý cợt nhả nào đó.

Nàng cười hỏi:“Đại biểu ca, ta đây viết cái gì?”

Vương Mai Lâm cười đắc ý dào dạt, xoa xoa tay, nghĩ nghĩ nói:“Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, tiện thắng khước nhân gian vô số. Câu này hay, ta chính là thích câu này.”

Hừ hừ.

Tiểu nha đầu có thể tính toán qua được hắn sao?

Để cho nàng viết câu này, thì chính là nhược điểm.

Nếu đem ra nhìn, chính là âm thầm trao gửi tâm tư.

Đến lúc đó nói là nàng đưa cho hắn thơ tình.

Cho dù là Tô Nhân Vũ nhìn thấy, cũng không có cách.

Chỉ có thể đáp ứng việc hôn nhân của bọn họ.

Nếu không, thì cứ đi mà chờ đợi thanh danh bại hoại đi.

Đại tiểu thư nhíu mi,“Đại biểu ca, ngươi đừng gây khó xử cho ngũ muội muội .”

Tô Mạt hướng tỷ tỷ nháy mắt một cái.

Nàng hắng giọng một cái, vén tay áo chậm rãi mài mực, tư thái nhàn nhã, trên mặt lại lộ vẻ cười giảo hoạt.

Vương Mai Lâm tâm ngứa khó nhịn,“Ngũ muội muội, mau chút đi.”

Tô Mạt lạnh lùng cười,“Viết chữ của người khác thì có cái ý tứ gì, như vậy cũng không thể thể hiện được tâm ý của ta đối đại biểu ca. Làm muội muội, đối với ca ca luôn là muôn phần kính trọng.”

Trái tim Vương Mai Lâm đập bình bịch trực nảy ra ngoài, nói như vậy ngũ muội muội đối với chính mình có ý tứ ?

Ha ha, như vậy cũng bớt lo.

Cũng không cần phải phiền toái như vậy.

Vẻ mặt hắn tươi cười, đi đến gần Tô Mạt.

Tô Mạt lạnh lùng nói:“Đại biểu ca, chú ý lễ nghi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 624: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 06


Tô Mạt lạnh lùng nói:“Đại biểu ca, chú ý lễ nghi!”

Cho dù là biểu ca, cũng không thể tới gần nàng trong vòng ba thước.

Nếu không cẩn thận Lăng Nhược thiến hắn!

Lăng Nhược vẻ ngoài mặt như xuân phong, tâm lại như đao phong.

Vương Mai Lâm vội đứng lại, nôn nóng nói:“Muội muội mau viết đi.”

Đại tiểu thư đi đến trước mặt Tô Mạt, thấp giọng nói:“Tùy tiện viết một chữ phúc tự cho hắn, lễ mừng năm mới.”

Tô Mạt cười nhẹ, hướng nàng chớp chớp mắt, để nàng yên tâm.

Nàng mài mực xong, nhờ đại tiểu thư giúp nàng trải giấy phẳng ra.

Thủy Muội cùng Kim Kết bị nàng đuổi đi đan tất rồi, nha đầu trong phòng cơ bản đều đang làm cái kia.

Nàng kêu các nàng ấy không cần đi ra hầu hạ.

Tô Mạt kêu Vương Mai Lâm không được nhìn, nàng chậm rãi viết.

Nàng tuy rằng không thích viết tự bằng bút lông, nhưng kĩ năng cơ bản lại vững chắc.

Viết ra chữ, tiêu sái quyến rũ, có ý tứ thanh lệ.

Đều có một cỗ khí chất thoát tục.

Đại tiểu thư khen:“Chữ của muội muội càng ngày càng đẹp.”

Đợi sau khi nhìn rõ xong, vội vàng cắn chặt môi.

Tô Mạt hướng Vương Mai Lâm mỉm cười.

Hắn liền lập tức cảm giác Tô Mạt lại liếc mắt đưa tình cho hắn, trái tim như nhũn ra thành nước.

Không cảm giác được ánh mắt sắc bén chế giễu như dao của Tô Mạt.

Lúc này, cho dù là lấy đao đâm hắn, hắn đều cảm thấy đánh chính là yêu.

Tô Mạt viết xong, nhìn thấy đại tiểu thư đang nhịn rất thống khổ, ho khan một tiếng.

Nàng nói:“Đại biểu ca, cái này ngươi cầm tới trước mặt lão phu nhân thưởng thức.”

Nói xong lại hướng hắn cười.

Vương Mai Lâm ngay cả chính mình họ gì cũng không biết.

“Được được được ,”

Hắn thầm nghĩ, ngũ muội muội tuy rằng còn nhỏ tuổi, không nghĩ tới đã sớm biết việc đời.

Coi trọng hắn, đây là muốn hắn cùng lão phu nhân nói chuyện đây.

Để lão phu nhân làm chủ, chấp thuận chuyện tốt của bọn họ.

Hắn bị kích động như muốn nhảy dựng lên .

Thấy Tô Mạt đem bức phúc tự kia cuộn lại, lại dùng dây gấm cột chắc lại, ngẫm nghĩ, lại nói:“Hoàng Oanh, ngươi đi cùng biểu thiếu gia đi, không được để hắn xem.”

Phòng trong Hoàng Oanh ứng lời, vội đi ra.

Vương Mai Lâm lưu luyến nhìn Tô Mạt.

Cứ một bước lại quay đầu lại nhìn nàng.

“Bụp ” Lập tức đầu đụng vào cây cột.

Hắn quay đầu cười gượng, sau đó đi ra khỏi cửa mới đi lại đàng hoàng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 625: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 07


Vương Phượng Lâm không đành lòng, không đành lòng nhìn thấy Tô Mạt đắm chìm trong trụy lạc, liền đi chỗ Vương phu nhân.

Hoàng Oanh cười lạnh nói:“Biểu thiếu gia, nếu còn muốn bước vào nhà này, ngài nên quy củ chút đi.”

Vương Mai Lâm hừ một tiếng, nếu không nể mặt ngũ muội muội.

Hắn ngẩng đầu bước đi qua bên cạnh nàng, giương cằm nói:“Ngươi cuối cùng cũng cấp cho tiểu thư các ngươi làm của hồi môn, đến lúc đó, xem gia như thế nào xử ngươi!”

Hoàng Oanh tức giận đến sắc mặt trắng bệch.

Chém ngàn vạn nhát đao, tiểu thư ta không xử chết ngươi, ta sẽ không họ Hoàng!

Nàng dẫn theo váy vội vàng chạy đi theo hướng lão phu nhân.

Quốc Công còn chưa trở về, lão phu nhân đang nhắm mắt dưỡng thần.

Xuân Thủy nói biểu thiếu gia đến, lão phu nhân không kiên nhẫn nói:“Đừng nhưu con chuột cản đường, lui sang một bên đi.”

Xuân Thủy biết không phải là nói nàng, che miệng cười cười, đi ra ngoài nói với Vương Mai Lâm:“Lão phu nhân nghỉ ngơi rồi.”

Vương Mai Lâm nóng nảy, liên tục thở dài năn nỉ,“Hảo tỷ tỷ, thông báo giùm một tiếng, nói là ngũ tiểu thư có vật muốn thỉnh lão phu nhân xem.”

Xuân Thủy nhìn Hoàng Oanh liếc mắt một cái, thấy nàng vẻ mặt nàng giận dữ, đồng thời nháy mắt với chính mình, nhân tiện nói:“Nô tỳ lại đi hỏi một chút.”

Xuân Thủy đi vào nói cùng lão phu nhân là nha đầu của ngũ tiểu thư cùng đến.

Lão phu nhân “Ai” Một tiếng, ngồi xuống, phất phất tay,“Cho bọn họ tiến vào.”

Nghĩ nghĩ, bà lại nói,“Đi mời phu nhân các ngươi đến.”

Ngũ nha đầu sai đến, chỉ sợ ......

Lão phu nhân tuổi càng lớn, càng khôn khéo.

Lập tức liền đoán ra có điềm lạ.

Không cho ta ngủ, vậy ta sẽ khiến cho bọn họ gà bay chó sủa!

Rất nhanh Vương phu nhân đến, thấy Vương Mai Lâm cùng Hoàng Oanh ở bên ngoài, cầm trong tay bức tranh chữ.

Trực giác, sợ là không có chuyện tốt.

Hỏi một chút, Vương Mai Lâm lại lôi kéo nàng đi một bên nói nhỏ:“Cô ma, yên tâm đi. Chất nhi ( cháu) ta đã thu phục ổn rồi.”

Vương phu nhân còn muốn hỏi kĩ, Xuân Thủy nói lão phu nhân cho mời.

Ba người vội đi vào.

Hành lễ thỉnh an lão phu nhân, Vương phu nhân cùng Vương Mai Lâm ngồi xuống.

Hoàng Oanh đang cầm tranh chữ đứng một bên.

Lão phu nhân cười nói:“Biểu công tử có chuyện gì?”

Vương Mai Lâm vui mừng đứng lên, hướng lão phu nhân cúi đầu chắp tay,“Lão tổ mẫu, tôn nhi có việc nhi muốn nhờ, còn thỉnh lão tổ mẫu đáp ứng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 626: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 08


Đuôi lông mày lão phu nhân hơi vểnh lên, âm cuối nói kéo dài:“Ngươi nếu muốn Hằng Nga trên trời, ta còn phải sai người lấy xuống cho ngươi à?”

Vương Mai Lâm cười nói:“Lão phu nhân thật sự là hài hước. Tôn nhi thật đúng là muốn Hằng Nga, bất quá a, Hằng Nga này, không cần đi lên trời mới có.”

Vương phu nhân mi tâm nhảy dựng, khinh trách mắng:“Mai Lâm, nói nhăng cuội gì đó.”

Lão phu nhân nhìn nàng liếc mắt một cái,“Cứ để hắn nói. Phàm ta có, bọn nhỏ thích, làm gì có chuyện không cho chứ.”

Vương Mai Lâm đắc ý hướng Vương phu nhân nhướng mày chu miệng, lại quay đầu lại nói với lão phu nhân:“Lão phu nhân, tôn nhi cũng đã trưởng thành, tổ mẫu cùng mẫu thân ta luôn nói, nên cho ta làm bộ hàm thước và dây cương đeo vào. Tôn nhi, hôm nay......”

Vương phu nhân ho khan một tiếng.

Đứa nhỏ này cũng quá đắc ý dào dạt.

“Ngựa” cái gì chứ, còn dây cương nữa.

Lão phu nhân nhìn hắn một cái.

Vương Mai Lâm quỳ ụp xuống, vừa quỳ vừa đi tới dưới chân lão phu nhân,“Lão tổ tông. Cầu ngài đem ngũ muội muội cho ta đi. Ta khẳng định sẽ cưng chìu nàng.”

Lão phu nhân chỉ cảm thấy có một cỗ tà hỏa khí xông lên, trái tim đột nhiên đập thình thịch.

Bà nắm chặt bàn tay, mắt híp lại, hừ một tiếng trong lỗ mũi.

Vương phu nhân lập tức cảm thấy không tốt,“Mai Lâm, ngươi nói xằng bậy cái gì, ngũ muội muội ngươi còn nhỏ.”

Lão phu nhân âm trầm nói:“Để hắn nói.”

Vương Mai Lâm chỉ quan tâm đến sự hưng phấn của bản thân, muốn được bất cứ giá nào .

“Lão tổ tông đừng nóng giận, ngũ muội muội cũng có ý tứ này. Nhưng là ta ngẫm nghĩ, ngũ muội muội còn nhỏ, có thể đi nhà của ta, nuôi dưỡng trước. Không phải còn có loại con dâu nuôi từ bé này sao. Ta nhất định đối xử tốt với ngũ muội muội, ba năm sau sẽ viên phòng......”

“Hừ!”

Lão phu nhân giống như cười giống như giận hừ một tiếng.

Vương Mai Lâm mí mắt run lên, nhấc tay thề nói:“Lão tổ tông, cầu ngài đừng trách cứ ngũ muội muội. Nàng cũng lớn. Thích tôn nhi, đó cũng là...... Cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa .”

Lão phu nhân nhướng mày, nhìn hắn không dời mắt,“Ngươi nói ngũ nha đầu thích ngươi? Nguyện ý?”

Vương Mai Lâm chắc như đinh đóng cột:“Đúng vậy, ngũ muội muội còn tặng bức họa, để ta đưa cho lão tổ mẫu xem.”

Lão phu nhân xì một tiếng cười rộ lên,“Ha ha ha ha!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 627: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 09


Vương Mai Lâm bị tiếng cười của nàng làm cho sửng sốt ngây ngốc, không biết sao lại thế này.

Không khỏi quay đầu nhìn Vương phu nhân.

Vương phu nhân âm trầm nghiêm mặt, trừng mắt nhìn hắn.

Lão phu nhân thả lỏng thân thể, sau đó tựa vào gối kê đầu đặt trên thành giường, khoát tay áo,“Đi, cầm bức họa tới cho chúng ta nhìn xem.”

Hoàng Oanh trước nay luôn tính tình hoà thuận, cũng không cùng người tranh chấp.

Hôm nay bị Vương Mai Lâm làm cho tức giận, chỉ hận không thể lấy đao đâm hắn lủng mấy chục nhát.

Tên đăng đồ tử này, đồ hạ lưu.

Hoàng Oanh tháo xuống cẩm mang, rào rào một tiếng đem bức tranh chữ mở ra.

Tấm giấy tuyên thành hoa lệ sang quý kia lập tức quẹt qua hai má của Vương Mai Lâm, để lại vết hằn màu đỏ.

Hoàng Oanh lạnh lùng tới gần hắn,“Biểu thiếu gia, ngươi hãy nhìn cho kỹ.”

Mọi người ngưng mắt nhìn lại, trên mặt tranh viết một bài thơ, vẽ một bức họa.

Câu thơ bọn nha đầu không biết, nhưng bức họa kia......

Một con cóc, chung quanh một đám con cóc, nhưng con cóc kia lại cứ nhất mực hướng lên bàu trời cao xa không thể với tới mà kêu.

Trên trời mây trắng tít tắp, có thể thấy được một đám thiên nga ở tầng mây trung đi qua.

Bên phải còn có một bài thơ, viết là:

Hoa có trăm dạng đua nở, người cùng chó khác nhau.

Ngươi muốn làm cầm thú, ngay cả chó cũng không “trung”( đồng ý).

Mọi người đều biết nói, chữ ‘trung’ kia là một loại phương ngôn, biểu thị đồng ý, có nghĩa là ‘ có thể’.

“Phốc”

“Ha ha ha ha”

“Đây...... Đây......”

Lão phu nhân đều cười đến ngặt nghẽo, ôm bụng cười đến phát không ra tiếng.

Hoàng Oanh cùng Xuân Thủy vài người bọn họ cũng nghẹn cũng không nín được, ấn bụng cười đến nỗi khí không thông.

Vương phu nhân tức giận đến sắc mặt xanh mét, bỗng nhiên đứng dựng lên, nổi giận nói:“Này còn ra thể thống gì? Còn có gia pháp không hả?”

Vương Mai Lâm sau khi nhìn rõ bức họa kia, một trái tim nóng bỏng như lửa, lập tức rơi vào bên trong hố băng tuyết.

Sắc mặt trắng bệch, ánh mắt dại ra......

Vương phu nhân hổn hển nói:“Nương, như thế nào có thể như vậy. Nha đầu kia cũng quá vô pháp vô thiên .”

Lão phu nhân giơ giơ lên mi, nhịn cười, nói:“Bất quá là bọn nhỏ hay nói giỡn .”

Vương phu nhân chỉ chỉ bức họa kia,“Đây, đây là nói giỡn sao? Nói như thế nào mẫu thân Mai Lâm cũng là trưởng công chúa.”

Trưởng công chúa chính là tỷ muội hoàng đế.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 628: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 10


Lão phu nhân khóe môi xả ra một tia cười lạnh.

Công chúa?

Thật sự là chê cười.

Năm đó nữ nhân đó cùng mẫu thân nàng ta, các huynh đệ đều bị hoàng phu nhiếp chính vương đuổi khỏi gia môn, các nàng đều đã quên?

Nếu không sau này hoàng phu làm hoàng đế, bọn họ nịnh bợ Tống gia cùng hoàng quý phi.

Lải nhải!

Còn dám xưng công chúa.

Xin hỏi nàng ta có danh hiệu công chúa không?

Lão phu nhân nhếch mi,“Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi. Ta cảnh cáo các ngươi a, tiếp theo ai dám làm bại hoại thanh danh của cháu gái ta, lão bà ta cho dù có liều cái bộ xương cốt già này, cũng khiến cho bọn họ không được chết tử tế!”

Vương phu nhân giật mình toát mồ hôi lạnh.

Còn muốn nói gì nữa, lão phu nhân đã muốn nằm xuống, không kiên nhẫn phất phất tay.

Vương Mai Lâm không chỉ là chuyện tốt không thành, ngược lại còn rước nhục vào người.

Ngay cả tôn nghiêm cũng đều bị giẫm lên.

Bị người ta trực tiếp chỉ vào cái mũi mắng súc sinh.

Hắn......

Hắn tức giận đến nỗi tay chân lạnh như băng.

Một hơi lao ra ngoài, vừa mới Vương Phượng Lâm từ chỗ Vương phu nhân lại đây.

Vương Phượng Lâm nhìn hắn nổi giận đùng đùng ,“Đại ca, ngươi đây là......”

“Hỗn đản!”

Vương Mai Lâm tức giận đánh ra một đòn, thấy mặt Vương Phượng Lâm liền tự cảm thấy hắn vui sướng khi người ta gặp họa, dương tay lên chính là vung ra một cái tát.

Vương Phượng Lâm bị đánh đến nỗi sợ run.

Vương Mai Lâm oán hận nói:“Muốn nhìn ta bị chê cười, không có cửa đâu!”

Vương phu nhân đuổi theo ra đến, vội sai người ta chuẩn bị xe đưa hai vị biểu thiếu gia trở về.

Nàng tức giận đến nỗi cả người run run, nha đầu chết tiệt kia.

Quả thực là hơi quá đáng.

Cho dù không vui ý, làm gì cần vũ nhục người ta như thế?

Nàng trừng mắt nhìn Vương Mai Lâm một cái,“Ngươi cùng nha đầu đó nói như thế nào?”

Vương Mai Lâm khóc như núi đổ ,“Ta, ta muốn nàng ta viết một bức tự. Nào biết đâu rằng nàng ta không thích, không thích thì thôi. Còn nhỏ tuổi như vậy mà đã có tâm kế.”

Vương phu nhân lại tức giận công tâm, hận không thể một phen đi cầm cây đuốc đem Tô Mạt đốt thành tro.

“Ngươi không lộ tìn hiệu gì, nàng ta làm sao dám vũ nhục người khác như vậy?”

Nàng hầm hừ nói,“Việc này không thể cứ như vậy cho xong. Ngươi theo ta.”

Nàng lôi kéo tay Vương Mai Lâm về hướng sau, nổi giận đùng đùng đi tìm Tô Mạt tính sổ.

Vương Mai Lâm khóc hô:“Khẳng định là Vương Phượng Lâm kia hỗn đản, đi báo tin trước !”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 629: Lần cuối cảnh cáo ngươi!01


Vương Mai Lâm khóc hô:“Khẳng định là Vương Phượng Lâm hỗn đản kia, đi báo tín trước! Hắn vội vã như vậy đi đến tòa viện biểu muội, không phải đi mật báo là làm cái gì ? Tên hỗn đản này, ta trở về sẽ mách nhị thúc đánh gãy chân hắn!”

Nói xong liền đi tìm Vương Phượng Lâm.

Vương Phượng Lâm đứng ở xa xa không đuổi theo, chắp tay, dứt khoát bỏ đi.

Loại chuyện mất mặt này, thật đúng là......

Vương Phượng Lâm tình nguyện nhảy vào trong hố phân, cũng không muốn như vậy.

Vài năm nay hắn nghe không ít chuyện của ngũ muội muội, biết nàng khẳng định không phải người thường.

Tuy rằng còn tuổi nhỏ, cũng là

Vương phu nhân như thế lại không có bị cơn tức làm hồ đồ, nàng nói:“Phượng Lâm không phải người như vậy. Ngươi đi cùng cô ma, đi tìm con nha đầu chết tiệt kia tính sổ.”

Nhìn Vương Mai Lâm khóc thành như vậy, nàng tức giận đến nỗi vả cho hắn một cái tát,“Đều bây lớn rồi hả, còn khóc? Chuyện này có gì phải khóc? Ngày mai truyền ra ngoài, còn muốn làm người sao.”

Vương Mai Lâm từ nhỏ được nuông chiều hỏng rồi, tuy rằng là trưởng tử, bởi vì có mẫu thân cưng chiều.

Lại tự xưng là chính mình là công chúa, đương nhiên người khác không dám cùng nàng ta tranh giành.

Nhi tử liền kiêu căng mặt ngoài thoạt nhìn giống như đàng hoàng lắm.

Một khi không hề hài lòng về chuyện gì đó liền lòi bản chất ra ngay.

Hoặc là ngang ngược, hoặc là giở thói lưu manh.

Thật sự không được nữa thì học theo thói nữ nhân, khóc!

Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần như vậy, vốn không có lần nào không đạt được mục đích .

Hắn nghĩ đến Tô gia còn có thể như thế, theo thói quen mà dùng đến chiêu này.

Vương phu nhân kéo hắn đi, cả giận:“Ngươi chính là thứ chỉ dọa được người trong nhà, ngoan ngoãn chút cho ta. Không được lại khóc. Nah đầu đó dù có đẹp nữa, cũng chẳng phải là đứa bé chưa dứt hơi sữa sao, còn có thể làm được tiên nữ sao?”

Vương Mai Lâm lấy tay áo lau nước mắt, than thở nói:“Ngũ muội muội chính là thiên tiên!”

Vương phu nhân nói:“Trong chốc lát nữa cấm ngươi lên tiếng.”

Hai người vội vã đến Túy Lưu phương, sớm đã có tiểu nha canh cửa đầu nhìn thấy lập tức chạy vào trong viện.

Vương phu nhân tức giận đuổi theo, dương tay liền quăng ra hai cái tát,“Thấy ta chạy cái gì mà chạy. Muốn báo tin hay muốn làm gì ?”

Lúc này Tô Mạt dẫn theo Hoàng Oanh Kim Kết từ trong phòng đi ra, nhìn bọn họ một cái, lạnh lùng nói:“Phu nhân tự mình giận dữ, việc gì phải lấy nha đầu ra xả giận.”

Không dám tới đánh nàng, muốn lấy nha đầu của nàng trút giận?

Hừ, nghĩ rằng nàng rất dễ bị khi dễ sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 630: Lần cuối cảnh cáo ngươi!!02


Không đánh được nàng, nha đầu của nàng cũng trừng phạt không được!

Chỉ cần đi theo nàng, nàng sẽ phụ trách đối bọn họ, bảo hộ bọn họ!

Vương phu nhân âm ngoan trừng mắt Tô Mạt, phẫn nộ nói:“Ngũ nha đầu, ngươi càng ngày càng kỳ cục. Đại biểu ca ngươi bất quá là đùa giỡn ngươi chơi chút, ngươi viết cái thứ kia muốn làm ai ghê tởm?”

Tô Mạt ra vẻ khó hiểu, giang tay ra, một bộ ủy khuất đi lên trước.

“Đại biểu ca, như thế nào? Chúng ta ban đầu không phải nói viết Đường Thi Tống Từ không có ý nghĩa, muốn viết cái gì đó thú vị sao? Ta chỉ viết một vài thơ xoàng. Không đúng chỗ nào ?”

Vương Mai Lâm đã ngừng khóc, đứng trước mặt người lớn của gia đình, làm nũng.

Thường khóc khóc là có thể bức bách bọn họ.

Trước mặt người ngoài, khóc cũng vô dụng.

Hắn sẽ không khóc.

Bĩu môi, nhìn Tô Mạt,“Vậy ngươi, ngươi kêu ta cầm đi cho lão phu nhân xem.”

Tô Mạt cười nói:“Ta không muốn lão phu nhân ăn cơm xong liền ngủ, không nên tích thực. Đại biểu ca nhiệt tâm như vậy, thì đi dỗ dành lão tổ mẫu của chúng ta vui vẻ, có gì không tốt đâu. Ngươi làm việc này, khiến lão tổ mẫu chúng ta vui vẻ. Đó là một chuyện công đức nha. Lão gia cùng phu nhân còn muốn cảm tạ việc làm của ngươi kìa”

Những lời này của nàng, vừa mang chút bướng bỉnh của trẻ nit, lại có chút ý tứ đúng đắn.

Ngược lại khiến người ta không có cách nào nói không phải.

Vương phu nhân tức giận đến sắc mặt xanh mét, hận không thể tiến lên đem Tô Mạt bóp chết, nàng ta khí thế bức người chất vấn:“Nha đầu chết tiệt kia, ngươi như thế nào nói với đại biểu ca ngươi, ngươi nguyện ý cùng hắn.”

Khuôn mặt nhỏ tú lệ nhắn của Tô Mạt phát lạnh, trong trẻo nhưng lạnh lùng ánh mắt đảo qua,khiến Vương phu nhân sợ tới mức trong lòng phát run, thế nhưng không tự chủ được lui về phía sau vài bước.

Tô Mạt lạnh lùng thốt:“Phu nhân, vấn đề này cập đến trong sạch của ta, có thể tùy ngươi nói hươu nói vượn sao? Ta cảnh cáo ngươi, không hề có bóng dáng chuyện này, ngươi dám nói lung tung, đó là việc vạ mồm. Đừng chỉ coi mình có võ mồm, coi người khác đều là kẻ ngu ngốc. Lỗ tai nào của các ngươi nghe được ta muốn cùng hắn thế này thế nọ ...... Phi, cũng không sợ người ta gớm ghiếc!”

Vương Mai Lâm vốn muốn xông lên, thì bị những lời nàng nói ra làm sững người.

“Ngươi, ngươi, ngươi rõ ràng cười với ta!”

Tô Mạt ha ha nở nụ cười hai tiếng, chỉ vào Vương phu nhân nói:“Ta lúc vừa tới Tô gia, nàng ta đối với ta cười càng thân thiết hơn, chẳng lẽ nàng ta muốn cùng ta có quan hệ thân thiết đến nỗi muốn phóng hỏa thiêu chết ta!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 631: Lần cuối cảnh cáo ngươi!!03


Nàng ánh mắt sẵng giọng như băng, đên sát gần bức nhìn Vương phu nhân.

Vương phu nhân thần kinh não nhảy dựng, đột nhiên đau.

Nha đầu chết tiệt kia, thế nào lại đề cập lại vấn đề không nên đề cập tới.

Vương Mai Lâm kinh ngạc nhìn Vương phu nhân,“Cô ma, ngũ, ngũ muội muội nói là thật sự?”

Vương phu nhân hổn hển nói:“Cái gì thiệt hay giả, nha đầu này làm sao có thể có câu nói thật. Ta muốn thiêu chết nó, liệu nha đầu đó còn có thể nơi này diễu võ dương oai sao? Bất quá là ỷ vào dượng ngươi sủng nàng, vô pháp vô thiên. Sớm muộn gì ông trời cũng thu thập nó!”

Nói xong lôi kéo Vương Mai Lâm bước đi.

Tô Mạt hai mắt phát lạnh, thân hình bỗng dưng chợt lóe, liền chặn đường đi bọn họ.

Vương phu nhân cả kinh há miệng thở dốc, nó, nó rõ ràng ở phía sau mình, như thế nào......

Lập tức đến phía trước mặt!

Tô Mạt hơi hơi ôm lấy khóe môi, ánh mắt lạnh như băng, sắc loang loáng giống như con dao nhỏ nhìn chằm chằm Vương phu nhân.

“Vương Minh Lan, ta nói với ngươi một lần cuối cùng. Nếu không phải xem nể mặt đại tiểu thư cùng Tô gia, ngươi sẽ chết vô nơi táng thân. Về sau -- ngươi giữ khuôn phép cho ta, nếu không ta sẽ thu thập ngươi trước khi ông trời ra tay!”

Dám giúp đỡ tên cháu sắc quỷ ngu ngốc của mình tính kế nàng?

Chán sống rồi.

Lần sau không có ngoại lệ!

Nếu dám có lần thứ hai, nàng sẽ không cảnh cáo nữa!

Hoàng Oanh vừa mới kể chuyện Tuệ nhi nói với nàng ấy, lấy Tô Mạt đầu óc, lập tức liền đoán được là Vương Mai Lâm cái tên quần là áo lượt kia.

Hắn cùng Vương phu nhân thương lượng cái gì con bướm thiêu thân.

Hừ! Dám đem chủ ý đánh tới trên đầu nàng. ( Dám đối với nàng có ý xấu)

Quả thực là chán sống rồi.

Làm cho bọn họ ở trước mặt lão phu nhân lòi cái xấu ra, cảnh cáo cảnh bọn họ, câm miệng lại, về sau những lời như vậy cấm đề cập tới.

Nếu không chính là tự tìm tới phiền phức.

Nguyên bản Tô Mạt cảm thấy Vương phu nhân bị nhục nhã một phen, trở về sẽ giáo huấn Vương Mai Lâm cẩn thận, đuổi hắn đi rồi là được.

Không nghĩ tới hai người này còn chưa biết rút ra bài học như vậy.

Thế nhưng lại tìm đến nàng gây phiền toái.

Mình không động vào bà ta, vẫn là nể mặt tỷ tỷ, nếu không nàng mới mặc kệ.

Vương phu nhân bị nàng nhìn phát run, lại vẫn là mạnh miệng,“Ngươi, ngươi muốn làm gì hả. Ta cảnh cáo ngươi, ngươi đừng cho là ta không biết ngươi làm cái âm mưu gì. Ngươi nếu quá phận, ta cũng sẽ không buông tha cho ngươi! Ngươi cái kia cái gì Hoa Phố Hương lâu, nếu không phải đại ca ngươi chống lưng, ngươi cho là ngươi có thể tiếp tục mở ra kinh doanh được sao!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 632: Lần cuối cảnh cáo ngươi!!04


“...... Ngươi cái kia cái gì là Hoa Phố Hương Lâu, nếu không phải đại ca ngươi chống lưng, ngươi cho là ngươi có thể mở ra được hay sao. Ngươi tốt nhất suy nghĩ cho thật kĩ. Nếu không lần sau người ta đi khám xét ngươi, hừ! Cũng đừng trách ta không cảnh cáo ngươi!”

Nói huỵch toẹt những lời ác độc ra, Vương phu nhân lôi kéo Vương Mai Lâm vội vàng đi.

Tô Mạt cười lạnh, xem ra nữ nhân này cả ngày vui vẻ không biết thỏa mãn.

Chỉ cần bà ta động đậy, sẽ sinh sự.

Nàng quay đầu nhìn về phía tiểu nha đầu bị đánh,“Tiểu Quang, đừng chấp nhặt cùng bà ta. Để Hoàng Oanh tỷ tỷ cho ngươi năm lượng bạc mua kẹo ăn.”

Năm lượng?

Biết tiểu thư hào phóng, cũng không nghĩ hào phóng như vậy.

Tiểu Quang ngẩn ngơ, cuống quít dập đầu.

Hoàng Oanh nâng nàng dậy, cười nói:“Đừng dập đầu. Ngươi nếu dập đầu cúi lạy, không biết chừng tiểu thư sẽ trừ đi hai lượng của ngươi đó .”

Giống như Tiểu Quang là tiểu nha đầu canh cửa sai vặt truyền lời, một tháng bất quá là được mấy chục tiền, năm lượng bạc, ít nhất phải làm nhiều năm mới có được.

Quả thực có thể làm được rất nhiều đại sự .

Như vậy ca ca có thể cưới vợ, phụ thân chữa bệnh, cũng không lo lắng nữa.

Nàng ta vui mừng phát khóc,“Cám ơn tiểu thư, cám ơn Hoàng tỷ tỷ.”

Hoàng Oanh tự mình cầm bạc cấp cho nàng, cho phép nàng hai ngày này được nghỉ ngơi.

Tô Mạt lên lầu, đại tiểu thư đang cùng Thủy Muội học đan tất.

Thấy nàng đi lên, đại tiểu thư mím môi,“Ngươi không để ý đến ta. Ta hiện nay cùng bà ta nửa điểm quan hệ cũng không có.”

Tô Mạt cười cười, ngồi ở nàng bên cạnh xem nàng đan,“Ta mới không cố kỵ đâu. Ta hung hăng nhục nhã bà ta một chút, còn uy hiếp nữa, nếu còn dám động tâm địa gian giảo gì đó, sẽ khiến cho bà ta phải nằm ở trên giường dưỡng bệnh đi.”

Đại tiểu thư cúi mắt, bộ dáng chỉ lo đan tất.

Tô Mạt lại biết, tâm lý nàng vẫn khổ sở.

Dù sao đó cũng là mẫu thân của nàng.

Kim Kết cùng vài người đi lên, giành mất việc đan tất của đại tiểu thư,“Đại tiểu thư, ngài chỉ cần biết đan là được rồi, việc đan này cứ để cho chúng ta đến làm đi.”

Thủy Muội lấy ra vài đôi đã được đan xong đưa các nàng xem.

Lúc ở Hoa Phố đã đan được một đống.

Lão phu nhân, lão gia, Tĩnh thiếu gia, nhị thiếu gia còn có các nàng mỗi người một đôi.

Còn lại liền dựa theo sự sự yêu thích của Tô Mạt cùng đại tiểu thư, đan thêm mấy đôi nữa.

Đại tiểu thư đùa nghịch những chiếc tất, nói với Tô Mạt:“Muội muội có đầu óc kinh doanh như vậy, cái này tại sao không nghĩ cách kiếm tiền ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 633: Đừng nghĩ hô thì tới đuổi thì đi 01


Tô Mạt cười nói:“Cái này nha, muốn kiếm khoản lớn là không có khả năng.”

Nếu muốn dựa vào tất để kiếm tiền, cũng không phải không được, nhưng ít nhất không phải là một chuyện có thể giải quyết trong chốc lát được.

Muốn làm chuyện gì đó, nói suống vài lời sau đó lập tức giống như ngồi hỏa tiễn.

Vèo một cái danh chấn thiên hạ, bạc trắng như tuyết từng đống rớt xuống.

Đó không phải là làm buôn bán, đó là nằm mơ!

Nếu muốn dựa vào tất để kiếm tiền, thứ nhất trước tiên phải khảo sát thí nghiệm thị trường, dù sao cũng là đồ vật mới.

Thứ hai tạo nhà xưởng tuyển công nhân, thu mua bông sợi, kéo tơ dệt sợi…. Sản xuất hàng loạt.

Mấu chốt nhất là, không có đồ vật có hàm lượng khoa học kỹ thuật, rất nhanh sẽ bị người khác học tập làm nhái.

Một khi làm nhái được hàng, giá cả sẽ xuống.

Đến cuối cùng, tất và bao tay sẽ được bán rong trên khắp phố có mặt ở khắp mọi nhà, giống như mua sợi tơ vậy được bày bán ở khắp đầu đường cuối hẻm.

Dung mạo Đại tiểu thư vừa chuyển đổi, vốn là biểu tình trong trẻo lạnh lùng, thế nhưng thái độ lại có một chút kiều mỵ.

“Ta cho ngươi một chủ ý!”

Tô Mạt vừa nghe, đại tỷ chịu chủ động tham gia vào sự việc thế tục này, đó là điềm tốt.

Làm cho nàng có chuyện làm, vui vui vẻ vẻ, chính mình cũng yên tâm .

“Đại tỷ, ngươi mau nói cho chúng ta biết đi.”

Tô Mạt ôm cánh tay đại tiểu thư, đầu để ở trên vai nàng, lắc lắc làm nũng.

Đại tiểu thư cười cười, sờ sờ mái tóc của nàng, ghé lỗ tai nói vài câu.

“Xì” Tô Mạt cười rộ lên, đại tỷ cũng thật phúc hắc nha.

Rất xấu rồi!

Nàng vốn chính là bởi vì dễ dàng bị sao chép, cho nên mới không muốn dựa vào việc này bán kiếm tiền, cũng không muốn đi hại thương nhân khác.

Thầm nghĩ dạy không cho mọi người, cải thiện cuộc sống cho mọi người.

Nàng đứng dậy, cười nói:“Nếu đại tỷ yêu cầu như thế, vậy cứ như vậy mà làm.”

Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, hôm nay trời đã đen kịt rồi,“Cha cùng Tĩnh thiếu gia như thế nào còn chưa trở về?”

Nàng quay đầu phân phó Kim Kết,“Đi bên ngoài phái người hỏi một chút, có tin tức gì thì truyền về.”

Kim Kết lập tức đi.

Trong ngự thư phòng, mùi Long Tiên Hương bay ngào ngạt, than Ngân Sương không tỏa ra chút khói đen nào, còn mang một chút hương thơm thanh nhã.

Hoàng đế ngồi ở trước ngự án, nhìn thoáng qua hai người phía dưới đang đứng.

Tô Nhân Vũ trầm ổn nội liễm, nhìn không ra cảm xúc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 634: Đừng nghĩ hô thì tới đuổi thì đi 02


Tô Nhân Vũ trầm ổn nội liễm, nhìn không ra cảm xúc.

Hoàng Phủ Cẩn vạn năm không thay đổi khuôn mặt băng sơn, lại không có một tia gợn sóng.

“Nơi này có hai phần tấu chương, các ngươi xem đi.”

Hoàng đế đẩy tấu chương đưa qua.

Tô Nhân Vũ bước lên phía trước tiếp nhận, nhìn thoáng qua, một phần là phía dưới Lai Châu đưa lên tấu chương, một phần khác là mật tấu.

Hắn ánh mắt hơi trầm xuống, nhìn về phía hoàng đế.

Hoàng đế ý bảo hắn xem trước.

Tô Nhân Vũ đọc trước bản tấu thứ nhất, nói là Lai Châu nạn trộm cướp bắt đầu rộ lên, xuất quỷ nhập thần, làm hại không ít, còn đoạt đi lương thực cứu nạn năm nay.

Bản mật tấu thứ hai nói là......

Tô Nhân Vũ trái tim “ bong” một cái, Mạc Vân quốc thế nhưng lại bí ẩn mang mấy vạn quân lén lút đóng ở biên cương hai nước?

Nơi biên cảnh không có quân báo tiến đến, vậy chứng minh là thế lực bí mật của hoàng đế đã dò thám được.

Tô Nhân Vũ đem tấu chương đưa cho Hoàng Phủ Cẩn, hắn nhìn thoáng qua, chính là đuôi lông mày hơi hơi nhếch lên chút, không có bao nhiêu biểu tình dư thừa.

Hoàng đế hỏi:“Chuyện Mạc Vân quốc, các ngươi thấy thế nào?”

Tô Nhân Vũ ngẫmnghĩ, trả lời:“Bệ hạ, thần cho rằng, lập tức phái sứ giả bí mật đi phía bắc trước, để tăng cường phòng ngự ở Thương Bắc, tích trữ hàng lương thảo, phong tỏa các nơi yếu đạo, nghiêm ngặt kiểm soát người đi đường qua lại, đề phòng gian tế. Mà Mạc Vân quốc hơn phân nửa vẫn là dân du mục, mặc dù có một nửa bắt đầu theo chúng ta học tập cày ruộng, vẫn là không đủ. Năm nay mùa đông đặc biệt lạnh, phương bắc đông chết rất nhiều gia súc gia cầm. Chắc là bọn họ lại muốn nhân cơ hội đến đánh cướp.”

Hoàng đế hơi hơi vuốt cằm, nhìn về phía Hoàng Phủ Cẩn,“Ngươi thấy sao?”

Hoàng Phủ Cẩn thản nhiên nói:“Mùa thu thời điểm thu hoạch, bọn họ không đến, phía sau đến có thể cướp được bao nhiêu lương thực? Huống hồ, bọn họ ẩn giấu ở chốn thâm sơn, trừ phi lập tức phát động tiến công, hoặc là có lương thực dự trữ, nếu không bọn họ có thể duy trì mấy ngày? Đã có tin tức bí mật, nên phái người bí mật đi thiêu núi, thiêu chết bọn họ, tự nhiên có thể đem lương thực dự trữ thiêu sạch sẽ.”

Tô Nhân Vũ hai mắt sáng ngời,“Bệ hạ, thật sự là như thế! Nhị điện hạ nói rất đúng.”

Hoàng đế cười cười, liếc Hoàng Phủ Cẩn một cái, lại nhìn Tô Nhân Vũ liếc mắt một cái.

Hừ, làm trẫm không biết sao?

Ngươi cố ý không nói, đặc biệt để hắn nói, bây giờ đã bắt đầu tính toán rồi sao?

Hoàng đế bất động thanh sắc, chậm rãi ngồi xuống, nói:“Thời điểm này, ai đi chỉ huy là thích hợp? Liền từ Thương Bắc điều động quân sĩ nghe lệnh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 635: Đừng nghĩ hô thì tới đuổi thì đi 03


Tô Nhân Vũ suy nghĩ, nhìn Hoàng Phủ Cẩn liếc mắt một cái, Hoàng Phủ Cẩn thanh âm lạnh nhạt như trước,“Nhạc Thiểu Sâm.”

Tô Nhân Vũ quay đầu nhìn hắn, hoàng đế cũng có chút kinh ngạc, trầm giọng nói:“Ngươi không hận hắn? Thế nhưng còn tiến cử hắn đi lập công?”

Hoàng Phủ Cẩn hừ lạnh một tiếng,“Ta xuất chinh, là vì lê dân bá tánh Đại Chu, cũng không phải vì mua danh chuộc tiếng, hắn muốn thanh danh, cứ việc lấy. Ta không cần!”

Không cần cái gì? Đương nhiên là hoàng đế cấp cho thanh danh.

Cấp bổng lộc.

Những thứ mà người khác tranh cướp sứt đầu mẻ trán.

Hắn không hiếm lạ!

Ánh mắt Hoàng đế sẵng giọng nhìn hắn, trong con ngươi thâm u chứa đựng một thứ âm u trầm lãnh, làm như có sấm sét muốn giáng xuống.

“Ngươi cút đi cho trẫm!”

Hoàng đế giơ ngón tay ra cửa.

Hoàng Phủ Cẩn hơi hơi hành lễ, xoay người ngạo nghễ đi nhanh rời khỏi ngự thư phòng.

Hoàng đế tức giận đến nỗi một tay lấy cái chặn giấy trên bàn ném văng ra ngoài.

Một chưởng vỗ trên ngự án, phẫn uất nói:“Nghịch tử!”

Tô Nhân Vũ khuyên nhủ:“Bệ hạ bớt giận. Quận vương điện hạ cũng bất quá là quá mức ngay thẳng.”

Hoàng đế hừ một tiếng,“Ái khanh cũng có nói thay lời cho người khác sao.”

Tô Nhân Vũ cười nói:“Bệ hạ cùng quận vương rốt cuộc cũng là phụ tử, chẳng lẽ hạ thần không khuyên giải, ngược lại ly gián bất thành. Lúc bệ hạ nguôi giận nghĩ lại, chẳng phải là muốn mắng ta là kẻ gian nịnh tiểu nhân sao.”

Hoàng đế vừa nghe thấy ngược lại không tức nữa.

Khoát tay áo,“Thôi thôi, ái khanh, ngươi nói ai đi thích hợp?”

Tô Nhân Vũ cười cười,“Chắc hẳn trong lòng bệ hạ đã chọn được người thích hợp rồi.”

Hoàng đế hơi hơi vuốt cằm,“Để cho hắn đi đi, cả ngày nhàn rỗi không có chuyện gì làm, lượn lờ lang thang khắp nơi. Cũng không ra thể thống gì.”

Tô Nhân Vũ không tiếp lời.

Hoàng Phủ Cẩn lượn lờ xung quanh, hắn biết, cả ngày quấn quýt quanh nữ nhi của mình.

Tô Nhân Vũ rời khỏi hoàng cung ra đến bên ngoài thì gặp phải quản gia và đám người hầu.

Nhị quản gia Tô Trung nói:“Lão gia, tiểu thư nhớ ngài, sai tiểu nhân tự mình tới đón ngài.”

Tô Nhân Vũ lòng tràn đầy vui mừng, cười nói:“Phái một tiểu tử đi về trước báo tin cho lão phu nhân và bọn họ, nói ta không sao. Bây giờ hồi phủ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 636


Chap 636 trùng với 635
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 637: Đừng nghĩ hô thì tới đuổi thì đi 05


( Chap 636 trùng với 635)

Tô Nhân Vũ lòng tràn đầy vui mừng, cười nói:“Phái một tiểu tử đi về trước báo tin cho lão phu nhân và bọn họ, nói ta vẫn ổn. Bây giờ hồi phủ.”

Tô Trung lập tức đi an bài, sau đó lại thỉnh Tô Nhân Vũ lên xe,“Ngũ tiểu thư đã nói, bên ngoài gió lớn, cưỡi ngựa rất lạnh. Lão gia trên chiến trường để lại bệnh thấp khớp, không thể tái phạm nữa.”

Tô Nhân Vũ nguyên vốn ban chiều vừa chịu đựng cơn đau đớn cả một buổi sáng trong chốc lát như khỏe hẳn, nhảy lên xe ngựa, cao hứng nói:“Hồi phủ!”

Mấy ngày sau, Hoàng Phủ Cẩn lặng lẽ đến gặp Tô Mạt.

Hắn mặc y phục hàng ngày của quận vương, chiếc trưởng bào cẩm lụa nổi bật lên dáng hình cao dong dỏng, eo nhỏ, hai chân thẳng tắp.

Quả thực giống như một bức tượng ngọc Quỷ Phủ Thần công được điêu khắc bởi người thợ vô cùng tài hoa.

Làm cho người ta nhìn mà tâm thần nhộn nhạo.

Tô Mạt ghé vào trên bàn ngắm hắn, cười hì hì nói:“Mỹ nam nhà ta bước đầu trưởng thành!”

Hoàng Phủ Cẩn uy hiếp ngắm nàng một cái, Tô Mạt cười hắc hắc, đưa cho hắn một vốc hạt cười.

“Ngươi chính là cái lỗ tai dài, biết chúng ta đã chuẩn bị xong mọi thứ, lập tức tới đây!”

Nàng hơi hơi bĩu môi, ghé vào trên bàn, một tay miễn cưỡng nâng cằm.

Thanh âm cũng mềm mại lười nhác.

Nghe thật đáng yêu lại mềm mại, khiến cho người ta nghĩ tới vẻ ngọt ngào non tơ của quả anh đào.

Hoàng Phủ Cẩn đi đến nàng đối diện ngồi xuống,“Mạt nhi, ta là đến nói lời từ biệt .”

“Ân? Nói lời từ biệt? Cái gì nói lời từ biệt? Ngươi muốn đi đâu?”

Tô Mạt trừng lớn mắt, liên tục hỏi mấy vấn đề, bộ dáng nhỏ nhắn cực kỳ giống như con mèo đang ngủ bị kinh hách mà giật mình.

Đáng yêu cực kỳ.

Hoàng Phủ Cẩn thấp giọng nói:“Phương bắc Mạc Vân quốc lặng lẽ đóng mấy vạn quân ở bien giới, ta phải đi xem.”

Tô Mạt quyệt miệng,“Là hắn sai ngươi đi. Hiện tại dùng đến ngươi rồi đúng không. Hắn yêu thương Hoàng Phủ Giác như vậy, tại sao không sai hắn đi a?”

Nếu như là chuyện vài người con tranh giành tình cảm của vua cha, vậy nàng khẳng định sẽ ủng hộ hắn đi, hoan fthanhf tốt nhiệm vụ, hoàng đế cũng cao hứng.

Địa vị Hoàng Phủ Cẩn cũng có thể được được đề cao lên.

Nhưng hiện tại là mặc kệ Hoàng Phủ Cẩn làm cái gì, hoàng đế đều đối với hắn có thành kiến.

Hắn làm tốt là đương nhiên.

Làm không xong , liền bị phạt.

Thậm chí làm tốt, cũng bởi vì tổn hại lợi ích một bộ phận người nào đó, vẫn là bị phạt.

Dựa vào cái gì nha!

Nàng uốn éo thân mình,“Không được đi!”

Hoàng Phủ Cẩn cười rộ lên, nâng cằm nàng,“Tiểu Mạt Lị bênh vực ta sao.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 638: Đừng nghĩ hô thì tới đuổi thì đi 06


Tô Mạt hừ nói,“Đi thì phải đi, nhưng là không thể để hắn kêu ngươi đi thì ngươi phải đi, hắn nghĩ ngươi là cái gì hả. Cứ gọi thì đến kêu thì đi sao! Ta nói cho ngươi biết nha, trước kia có thể, hiện tại ngươi là của ta, hắn không được phép như vậy !”

Hoàng Phủ Cẩn thấy nàng giống như một chú hổ nhỏ, trong lòng vui mừng , vươn tay nàng ôm vào trong lòng, cười nói:“Nha đầu ngốc, ta đi, cũng không phải là vì hắn. Ta là vì dân chúng biên cương. Một khi để bọn họ tiến vào, lại là giết người phóng hỏa cướp giật, dân chúng sẽ bị chết rất nhiều người.”

Tô Mạt tâm mềm nhũn, ôm lấy hắn, gật đầu nói:“Đúng, dân chúng là vô tội .”

Nàng nhấp mím môi,“Mị Ảnh kỵ sĩ đang chờ đợi mệnh, ngươi dẫn bọn hắn đi. Phải không mất cọng tóc nào bình an trở về cho ta.”

Hoàng Phủ Cẩn do dự một chút,“Đó là người của ngươi, giữ bọn họ lại để nghe......”

“Câm miệng!” Tô Mạt ngửa đầu trừng hắn,“Cái gì là người của ta, của ta chính là của ngươi, của ngươi chính là của ta. Ngươi cũng là của ta. Ngươi dẫn bọn hắn đi, do A Lí chỉ huy. Ngươi chỉ cần bày ra dáng thôi, không cần thật sự phải mại hiểm. Bọn họ sẽ thi hành nhiệm vụ giúp ngươi .”

Đi ám sát vài người, phóng chút hỏa.

Đây chính là sở trường của Mị Ảnh kỵ sĩ, dễ như ăn cơm.

Nàng ghé người vào trong lòng hắn, nhẹ giọng nói:“Ngươi có thể liên lạc tới số loan đao kia rồi. Đến lúc đó cứ để bọn họ hoá trang thành đội ngũ kinh thương, lấy xong hàng, sau đó đi tới biên cương. Hiện tại chưa tạm ngừng buôn bán, sẽ không có người hoài nghi . Hơn nữa......”

Nàng hai mắt sáng ngời, ngửa đầu nhìn hắn, vui mừng nói:“Chúng ta nếu muốn lập tức mua hơn trăm con ngựa tốt Đại Uyển, rất gai mắt. Lần này để bọn họ đi, một bên hoàn thành nhiệm vụ, thuận tay đoạt luôn ngựa của họ. Hắc hắc, tuyệt!”

Nàng vỗ bàn tay nhỏ bé,“Liền làm như vậy đi.”

Nàng nhảy xuống , đi đến cửa sổ hướng dưới lầu nói:“Lăng Nhược.”

Lăng Nhược lên tiếng, theo cửa sổ phiên tiến vào,“Tiểu thư.”

Tô Mạt lập tức đi tới trước án thư, dùng bút máy viết một phong mật tín.

Mật tín là nàng dùng mật mã do chính mình phát minh ra viết, giữa đường nếu có người đoạt mất cũng không thể biết được nội dung.

Viết xong, nàng đem mật tín giao cho Lăng Nhược, nói:“Sai người giao cho đám khất cái, hắn sẽ gửi đi.”

Đám người khất cái giúp không ít việc.

Nay bọn họ biết thêm chút quyền cước công phu, càng khó lường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 639: Dám mơ tưởng người của hắn, chán sống !01


Thân thể khoẻ mạnh, mùa đông vẫn loanh quoanh lượn lờ như cũ, một chút cũng không lười nhác.

Bọn họ truyền tin, nhanh như chớp, tốc độ cực nhanh!

Lăng Nhược cầm mật tín rời đi, Tô Mạt liền đám người Thủy Muội tới, các nàng ấy đem hết ra những thứ như tất, còn có những thứ Tô Mạt phân phó như áo ba lỗ bằng len, cái bao đầu gối, bao tay….

Nguyên bản nàng còn muốn đưa trước cho phụ thân cái bao đầu gối, hiện tại ngẫm lại thì để sau cũng được, hết thảy tăng cường trước cho hết Hoàng Phủ Cẩn.

Dù sao cũng là người đi xa nhà, đương nhiên sẽ chiếu cố đặc biệt.

Quần dài áo dài bó sát người, bên ngoài lại mặc vào áo ba lỗ, sau đó áo bông, áo choàng áo khoác.

Như vậy mà mặc sẽ không bị lạnh.

Nàng ngắm nhìn hắn, thật sự là kỳ quái, mặc nhiều quần áo như vậy, cũng không cảm thấy hắn mập mạp.

Nhìn nhìn lại chính mình, nếu xuất môn, bên trong là áo bông, bên ngoài áo khoác , bọc lại giống như cái bánh bao vậy.

Hoàng Phủ Cẩn thấy nàng vì bạn bịu chuẩn mình cho mình mà trên trán rớm mồ hôi, sợ nàng bị cảm lạnh, nhân tiện nói:“Không cần thu thập nhiều như vậy. Ta không sợ lạnh .”

Hắn nội lực dư thừa, cho dù là trời đông giá rét, chỉ cần có thể ngự phong, sẽ không cảm thấy lạnh.

Nhìn thấy bộ dáng nàng chăm chú chuẩn bị, giống như là Diệp công công nói giống như hình ảnh người thê tử lo lắng cái này lo lắng cái nọ lúc chồng mình đi xa nhà, nhịn không được khóe môi cong lên, bật cười.

Tô Mạt đương nhiên không biết suy nghĩ của hắn, nàng nhớ rõ lão ba mỗi lần đi công tác, lão mẹ liền bận việc, túi lớn túi nhỏ, không có cái gì lão mẹ không chuẩn bị.

Người cổ đại quần áo rộng thùng thình đã thành thói quen, cho dù là mặc vào hơn chục chiếc cũng cảm thấy rộng rãi, cũng không thấy rộng.

Nhưng Tô Mạt cho hắn cái gì “Áo bông, quần bông bó sát” Hắn cũng không lý giải được tại sao lại có cái tên quái lạ như vậy, cũng không truy cứu làm gì.

Chính là, cảm giác có chút chật, trói buộc ở trên người.

“Nếu là làm y phục dạ hành thì không tệ!” Hắn bình luận.

Tô Mạt toát mồ hôi, hắn muốn mặc nội y vượt tường sao?

Nàng lại kêu Hoàng Oanh lấy bạc tới.

Hoàng Phủ Cẩn vội hỏi:“Ta là đi ra ngoài chấp hành quân vụ, ăn ở đều có người quản lý. Ta cầm tiền cũng vô dụng. Nói sau này còn có Lưu Hỏa, Lưu Vân đi theo. Ngươi không cần lo lắng.”

Tô Mạt thở dài,“Ta lo lắng cũng vô dụng a.”

Chờ hắn trở về, cũng phải mùa xuân năm sau.

“Nơi đó lạnh, có thể uống chút rượu chống lạnh, nhưng cũng không thể uống nhiều, hại thân.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom