Cập nhật mới

Dịch Full Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 600: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 01


Tô Mạt lại cùng A Lí xác nhận một chút chương trình huấn luyện vào mùa đông tới của bọn họ.

Cuộc thí luyện hàn băng như ma quỷ kia, là nhất định phải đặc huấn .

Bởi vì kinh thành Đại Chu ở phương bắc, hơn nữa phương bắc của Mạc Vân quốc còn luôn khiêu khích Đại chu, về sau không thể thiếu được xung đột phát sinh.

Vài năm nay Tô Mạt cùng A Lí có nhiều dịp tiếp xúc trao đổi với nhay, hắn sớm đã thuộc lòng , hết thảy dựa theo kế hoạch, không có chút sai lầm nào xảy ra.

Tô Mạt lại nói cùng hắn chuyện nếu ống ngắm chuẩn từ xa được hoàn thành, có thể phối hợp với nỏ cung để sử dụng.

A Lí đương nhiên không có gì phản đối.

Dựa theo kế hoạch từ trước, A Lí lưu lại, A Tùng A Thành cùng Lăng Nhược trở về cùng nàng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng Phủ Cẩn đã sớm tỉnh lại, tuy rằng say rượu, bởi vì Thủy Muội tự mình điều phối canh giã rượu rất tốt, cho nên hắn một chút cũng không đau đầu.

Từ Tam tự thân dẫn theo vài người dẫn theo vài chiếc xe chất đầy các loại rau dưa lương thực cả những loại rau phơi khô, bên dưới có đặt mấy thùng bảo bối của Tô Mạt, một đường vận chuyển theo hướng về kinh.

Nhóm người Tô Mạt ngồi trong xe ngựa để về hoa viên.

Trên đường Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn mang theo Thủy Muội ngồi chung một chiếc xe ngựa, đám người Lăng Nhược cưỡi ngựa.

Tô Mạt ngồi ở trong xe ngựa tĩnh tọa nhắm mắt, tu luyện nội lực, mấy tháng tăng cường hóa huấn luyện này, nàng cảm giác thân thể của chính mình càng ngày càng rắn chắc, ngay cả nội lực tiến triển cũng nhanh.

Mấu chốt nhất là, tựa hồ trong cơ thể còn có một cỗ khí khác, tuy rằng không biết là cái gì, nhưng là nàng khẳng định là do cái gì thông thiên bí quyết của Triệu tiên sinh gây ra.

Cá nhân nàng thấy thông thiên bí quyết chính là quyển bí tịch, nàng mỗi ngày đều phải đọc mấy lần trong lòng, giống như lần mò từng bước tu luyện nội công vậy.

Không nghĩ tới lại để cho nàng thành công rồi!

Hoàng Phủ Cẩn đang nhắm mắt dưỡng thần, cảm giác được nàng cao hứng phấn chấn, trợn mắt nhìn,“Có chuyện tốt gì ?”

Tô Mạt đưa tay cổ tay giơ ra, Hoàng Phủ Cẩn cầm, nàng vận công, cỗ khí kia trong cơ thể kia, hắn kinh ngạc nhìn nàng,“Hai luồng nội lực bất đồng?”

Tô Mạt cười mà không nói, Hoàng Phủ Cẩn tiếp tục thử thử, không đúng, có một cỗ khí nội lực giống hệt với hắn, còn có một cỗ khí lại không phải là nội lực, chỉ có thể cảm giác là cỗ khí.

“Có ích lợi gì sao?”

Hắn hỏi.

Tô Mạt lắc đầu,“Bây giờ còn chưa biết. Chờ ta nghiên cứu xong rồi nói cho ngươi biết.”

Nàng vận động thư giãn tay chân, chiếc tất trong chiếc giày da lộc bé xíu cũng như rung theo xe, có điểm khó chịu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 601: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 02


Nàng luôn không quen với loại tất cổ đại, tuy rằng đẹp, nhưng nếu huấn luyện như vậy, thì thật sự rất không tiện.

Lúc này xe ngựa khẽ vấp một cái, người bên cạnh là Thủy Muội đang thiêu thùa may vá lập tức lệch qua trên người Tô Mạt.

Tô Mạt vội đỡ lấy nàng,“A, tay ngươi thế nào lại lạnh như vậy?”

Thủy Muội nói:“Không sao, có vài người chính là khí lực yếu chút.”

Tô Mạt cười nói:“Ngươi cần mỗi ngày đi theo chúng ta rèn luyện thân thể, tự nhiên sẽ không lạnh.”

Nàng thấy trong khung thêu của Thủy Muội có nhiều ơi là nhiều sợi chỉ màu sắc, nhất thời hứng chí, nàng đi tới nơi này, bất quá chỉ học được mấy chiêu thêu thùa, bình thường đều là Hoàng Oanh làm cho nàng.

Nàng lấy đến những sợi dây chỉ đầy màu sắc, thuận tay tháo xuống hai cây ngân trâm Thủy Muội đang cắm trên đầu, thon dài, rất vừa vặn.

Thủy Muội kinh ngạc nhìn nàng, vội tìm cây trâm khác để vẫn tóc lên, trước mặt Tĩnh thiếu gia cứ như vậy tóc tai bù xù, còn ra thể thống gì nữa.

Thủy Muội vội đem mái tóc vấn lại xong xuôi, đã thấy Tô Mạt đem hơn mười loại sợi tơ vòng cùng một chỗ, thế nhưng dùng hai cây trâm giao qua giao lại, chỉ chốc lát liền làm ra một thứ giống như miếng vải.

Thủy Muội kinh ngạc ngó đầu qua xem,“Tiểu thư, đây là cái gì?”

Hoàng Phủ Cẩn đã quen rồi nên không thấy lạ.

Chỉ khẽ mỉm cười thả lỏng thân thể, tựa vào toa xe nghỉ ngơi.

Tô Mạt nói:“ Loại tất của chúng ta hiện tại, đẹp thì đẹp thật, chính là không vừa chân, luôn lắc lư lỏng lẻo. Chờ ta dạy ngươi cái này, ngươi có thể đan tất, đan áo lông ngực, bao tay......”

Thủy Muội rất là cảm thấy hứng thú, lập tức liền quấn quít lấy Tô Mạt học.

Tô Mạt suy nghĩ, xốc màn xe lên ló mặt ra ngoài nói:“Lăng Nhược, giúp ta tìm bốn chiếc đũa trúc bình thường nhất, bổ chém chúng thành bốn chiếc, rồi mài trơn bóng lại.”

Dù sao trên đường phải đi mất một đoạn thời gian, tiêu khiển chút cũng không sao.

Lăng Nhược lập tức đi làm, tìm bốn chiếc đũa trúc, bổ một nhát thành 4, lại tìm đá mài kêu A Thành cùng A Tùng hỗ trợ mài.

Bọn họ hiệu suất không phải bình thường nhanh, bất quá là bằng thời gian Tô Mạt cùng Thủy Muội khoa tay múa chân, Lăng Nhược đã đem tới.

Thủy Muội kinh ngạc cười toe toét, cái này cũng quá nhanh đi.

Hơn nữa, mười sáu cây đều kích cỡ giống nhau, không có một chút khác biệt, giống y hết như từ một khuôn mẫu đúc ra.

Quả thực...... Là thần kỳ a!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 602: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 03


Tô Mạt mỉm cười, bắt đầu đem cách đan đơn giản nhất dạy cho Thủy Muội, kiếp trước nàng từng nhìn thấy qua mẹ đan áo lông, đan tất len, chính mình cũng chưa động tay vào bao giờ.

Bất quá điều này cũng không thể làm khó nàng, nàng từ từ nhắm hai mắt lại, lược qua trong đầu hình thù của chiếc tất, sau đó tháo xuống chiếc trâm nhỏ đang cài trên tóc, vặn một đầu nắp ra, lại lấy ra một tờ giấy, bắt đầu vẽ.

Thủy Muội quả thực là bội phục nàng muốn chết ,“Tiểu thư, người giống như, giống như các bậc thần tiên trong miệng các lão gia ở thôn làng ta hay nói, nghĩ muốn cái gì, vươn tay ra là có thể lấy được!”

Tô Mạt cười khanh khách đứng lên,“Chỉ là chuẩn bị tốt mà thôi, ta có xem qua một quyển tiểu thuyết, bên trong còn nói có một người là thi độc lão nhân, cả người hắn là độc, móng tay hắn tùy tiện bắn ra, có thể phóng ra hơn mười dạng độc dược mà không có người biết kìa.”

Đó là Thạch Vạn Sân trong Phi hồ ngoại truyện.

Thủy Muội trừng lớn mắt,“Thật lợi hại như vậy sao?”

Tô Mạt gật đầu, nhìn về phía Hoàng Phủ Cẩn,“Tĩnh thiếu gia cũng có thể.”

Thủy Muội liền tin, ở trong mắt nàng, không có việc gì là Tĩnh thiếu gia không làm được.

Rất nhanh, Tô Mạt liền đem bí quyết đan tất dạy cho Thủy Muội, mà Thủy Muội học tập nữ hồng ( công việc nữ công gia chánh) rất có thiên phú, không giống Kim Kết, nửa ngày trời ngay cả cái thêu hoa cũng không học nổi.

Dọc theo đường đi, Thủy Muội một bên đan tất, một bên thỉnh giáo Tô Mạt, nàng chỉ huy các bước đan cho Thủy Muội, Thủy Muội rất có hứng thú học tập.

Hoàng Phủ Cẩn gõ vào vách tường xe, nói ra bên ngoài:“Thả chậm tốc độ.”

Lưu Hỏa lập tức ghìm ngựa, chậm lại tốc độ, chậm rì rì giống xe bò ngắm cảnh.

Có điều kiện tiện lợi, kỹ thuật đan của Thủy Muội cũng thuần thục lên rất nhiều, quả thực tựa như các bà dì trên xe buýt công cộng mà Tô Mạt kiếp trước đã nhìn thấy qua, các nàng ta quả thực là rất thần kỳ .

Hiện tại Thủy Muội đã không cần nhìn chằm chằm vào que đan, đã có thể không nhìn mà đan!

Hơn nữa tốc độ kia, quả thực là so với tốc độ nàng nhìn thấy của các người thành thục đan nhanh hơn gấp vài lần.

Tô Mạt cũng rất là bội phục, xem ra có người rất thích hợp với việc đan lát, quả thực là hiền thê lương mẫu ( mẹ hiền dâu thảo)trời sinh!

Đợi đi tới bên ngoài vườn hoa thì trời cũng tối, mấy viên dạ minh châu trong toa xe phát ra ánh sáng đẹp mắt, rất nhu hòa sáng ngời, lại không chói mắt.

Thủy Muội đem một cái tất mình đã đan xong đưa cho Tô Mạt xem, vui mừng nói:“Tiểu thư, ngài xem!”

Tô Mạt vốn đang tựa vào xe ngủ gật, nghe nói lập tức mở mắt ra, đoạt lấy đến lật qua lật lại xem, thật đúng là thành công rồi, mũi kim đều chặt, lực đàn hồi tốt mười phần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 603: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 04


“Sư muội, ngươi quá lợi hại !”

Thủy Muội ngượng ngập nói:“Là tiểu thư thông minh.”

Tô Mạt khoa tay múa chân một hồi, liền vươn chân cởi giày, kéo tất, lộ ra bàn chân óng ánh trắng như ngọc, tinh tế đáng yêu.

Bởi vì đoạn thời gian này đặc huấn, nguyên bản lòng bàn chân mềm mại bị sưng phồng mọc mụn nược, rồi bị chọc ra, thánh ra để lại các vết chai.

Nàng bĩu môi, than thở nói:“A, như vậy, xem ra trở về phải bảo dưỡng cẩn thận mới được, nếu không thì xấu chết đi thôi!”

Hoàng Phủ Cẩn phải thực cố gắng, thực cố gắng, mới có thể nhịn xuống không nhìn tới chân của nàng, nhưng dư quang đảo qua, vẫn là thấy được.

Hắn một trận tim đập gia tốc, vội nghiêng đầu làm bộ xem phong cảnh ngoài cửa sổ.

Cuối mùa thu gió thổi vi vu, lá rụng đầy đường, vùng đất một mảnh trống trải hoang sơ.

Không khí mát lạnh chui tiến vào, Thủy Muội rùng mình một cái.

Tô Mạt cười đi tất vào, rất vừa vặn, cho dù kiếp trước mẹ biết đan như vậy nhưng muốn đan tất cũng phải mất ba bốn ngày trời, kết quả Thủy Muội mới có một hồi mà đã đan xong.

Thật sự là...... Thiên tài!

Tô Mạt vừa lòng vỗ vỗ bả vai của nàng ta,“Thật sự là nha đầu giỏi giang!”

Nàng đem chân đưa ra trước mặt Hoàng Phủ Cẩn,“Ngươi xem, đẹp lắm đúng không ?”

Hoàng Phủ Cẩn quay đầu, nhìn thoáng qua, tuyết trắng, màu ngà voi, màu vàng nhạt, màu xanh nhạt, hồng nhạt … tập hợp lại một tạo thành chiếc tất, rất thỏa đáng đeo trên bàn chân nàng, buộc vòng quanh bàn chân nhỏ nhắn, đến ngay cả hình dạng đầu ngón chân đều lộ ra ngoài.

Hắn cũng thật ngạc nhiên, bất quá cũng không chịu quá biểu hiện ra ngoài, khóe môi vẫn là nhịn không được hơi giật giật,“Rất đẹp!”

Thủy Muội che miệng cười khẽ.

Tĩnh thiếu gia thật sự là quái nhân, làn da vô cùng mịn màng tốt hơn cả nữ nhân.

Tiểu thư làn da tuy rằng nõn nà trơn bóng, nhưng phơi nắng cả một mùa hè, nay là màu da khỏe mạnh lúa mì, chỉ sợ là phải đợi đến mùa đông làn da mới nhả hết nắng trắng trở lại.

Nhưng Tĩnh thiếu gia mỗi ngày đều phơi nắng, nhưng chỉ bị đỏ hồng lên, lát sau là hết.

Thật sự là thần kỳ.

Ánh nắng gay gắt không chiếu nổi hắn, hiện tại lại giống như nhiễm một tầng son phấn vậy.

Hoàng Phủ Cẩn tuy rằng cùng Tô Mạt lưỡng tình tương duyệt, cũng ôm qua, thậm chí hôn môi qua, lại vẫn là không dám tiến thêm một bước thân mật hơn, chỉ mong nàng mau chóng đem giày đi vào ngay.

Cái thời đại này chân của nữ hài tử so với mặt còn quan trọng hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 604: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 05


Tô Mạt lập tức ý thức được, sắc mặt hơi hơi đỏ, chính mình háo sắc da mặt rất dày a.

Nàng vội vàng đeo vớ giày ngay.

Xe ngừng lại, Lăng Nhược nói:“Tiểu thư, chúng ta lên xe hoa mộc tiến vào hoa viên.”

Tô Mạt đáp ứng, cùng Hoàng Phủ Cẩn xuống xe.

Bí mật trở về vườn hoa, sau đó lại lặng yên trở lại chủ viện.

Tô Mạt được Hoàng Phủ Cẩn ôm, như gió đáp xuống trong viện.

Tô Nhân Vũ đứng ở dưới đường hành lang, đang kiễng chân mong móng bọn họ quay về, vui mừng tiến lên chào đón, vội vàng kêu:“Mạt nhi!”

Tô Mạt nhảy xuống, lập tức nhảy vào trong lòng Tô Nhân Vũ, ôm hắn hắc hắc cười,“Cha, ta đã trở về.”

Tô Nhân Vũ ôm nàng xoay vài vòng mới buông nàng xuống, nâng khuôn mặt nàng lên nhìn trái nhìn phải,“Ân, đen đi nhiều......”

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi bĩu ra, lại cười nói:“Khỏe mạnh, càng đẹp hơn.”

Tô Mạt làm nũng, hai tay treo trên bờ vai của hắn, để Tô Nhân Vũ như kiểu gánh nàng vậy, đi vào trong nhà.

Nàng hướng Hoàng Phủ Cẩn nháy mắt, để hắn chạy nhanh tiến vào.

Kim Kết lập tức đóng cửa lại, vui mừng nói:“Tiểu thư, ngài đã trở lại, nhớ người muốn chết a.”

Tô Mạtnhảy xuống đất, vỗ vỗ bả vai nàng ta, hỏi:“Tỷ tỷ đâu?”

Kim Kết chu miệng nói:“Lão phu nhân cùng phu nhân sớm đã đến đón nàng ấy trở về. Nói là......”

Tô Nhân Vũ nói:“Trở về rồi nói sau, tỷ tỷ ngươi ở nhà cũng rất tốt.”

Tô Mạt lại hỏi những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, mặc dù có người truyền lại tin tức tới nàng, nhưng là muốn quân tâm một chút đến phụ thân thôi.

Nàng biết phụ thân bỏ ra không ít sức lực, ra sức che dấu giúp nàng.

Như thế nào có thể không đem cha đặt ở vị trí thứ nhất chứ!

Nàng ngửa đầu nhìn hắn, hì hì nói:“Lão cha, thật vất vả !”

Tô Nhân Vũ sủng nịch vuốt đầu nàng, nữ nhi cao hơn rồi, càng rắn chắc, sáng sủa .

Càng đẹp hơn !

Càng nghịch ngợm hơn!

Không biết lớn nhỏ, còn gọi lão cha, đây là cái xưng hô gì chứ!

Hắn nhìn Hoàng Phủ Cẩn liếc mắt một cái, đã thấy Hoàng Phủ Cẩn sắc mặt bình thản, không có một chút không vui, trong lòng lại hơi có chút sảng khoái.

Quan hệ giữa nữ nhi và cha tốt là chuyện đương nhiên, tiểu tử kia có tư cách gì mất hứng!

Hắn thỉnh Hoàng Phủ Cẩn ngồi, lại sai người dâng trà.

Trong chốc lát, trà được dâng lên, đám người Thủy Muội cùng Lăng Nhược cũng đến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 605: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 06


Kim Kết vừa thấy sư muội, thì thấy có người làm bạn, lôi kéo nàng thân thiết đi vào phòng.

Tô Nhân Vũ kể lại qua loa sự tình trong mấy tháng qua.

Cũng không có gì, bởi vì hắn lấy lí do Tô Mạt sinh bệnh để cho nàng ở vườn hoa an dưỡng, xin miễn hết thảy những khách tới thăm hỏi.

Khoảng thời gian đó chỉ có ngũ hoàng tử cùng thất hoàng tử đã tới, bất quá hắn đều có biện pháp ứng phó qua loa, bọn họ đều là nam nhân, tự nhiên cũng không thể không biết xấu hổ mà cứ mực muốn gặp nàng.

Hơn nữa có Lan Như hỗ trợ, muốn che dấu cũng rất tiện.

Hoàng đế cũng thực quan tâm tới nàng, hỏi qua rất nhiều lần, còn kêu Tô Nhân Vũ dành nhiều thời gian hơn ở bên nàng.

Mấy tháng này, cũng hơn phân nửa thời gian hắn ở nơi này .

Nói xong, hắn nhìn Tô Mạt,“Nha đầu, nên cùng cha nói chuyện của ngươi đi. Phơi nắng đến nỗi khuôn mặt đều đen hết rồi, xem ngươi trở về như thế nào.”

Tô Mạt cười hì hì nói:“Ta có bí phương làm da trắng đẹp, mấy ngày nay mà bắt đầu làm, rất nhanh sẽ trắng trở về . Cha không cần lo lắng .”

Sau đó đem đội kỵ sĩ Mị Ảnh nói sơ lược cho cha nghe.

Tô Nhân Vũ nghe được thật sự là...... Cho dù chính mình là một tướng quân, mang binh đi đánh giặc, vậy mà cũng thấy rất là kinh dị.

“Ngày khác. Ta muốn trông thấy.”

Tô Mạt gật gật đầu,“Được, Tô tướng quân phân phó, đương nhiên phải tuân mệnh .”

Tô Nhân Vũ cười cười,“Ngươi nha đầu này. Cha cũng có vài người, ngươi nếu muốn chọn, cũng đều cho ngươi.”

Tô Mạt đứng dậy,“Cha, điều này thật ra không cần. Nhóm người này ta phỏng chừng có thể huấn luyện ra bốn năm mười người giỏi, số người còn lại, liền tạo thành một đội ngũ bình thường. Cho dù là bọn họ, so với những đám binh sĩ hiện nay đang ra chiến trận cũng phải hơn không ít cấp bậc đâu. Những số người được chọn, ta có đếm rồi. Cần đổi nơi cứ trú.”

Tô Nhân Vũ biết hỏi nữ nhi cũng không nói, nha đầu này, trừ phi làm xong thành công, cũng không lộ ra trước, sợ làm bất thành đến lúc đó mất mặt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 606: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 07


Người của Hoàng Phủ Cẩn trong kinh cũng có tin tức đến, kẻ thế thân hắn, bất quá là lộ diện ở trong phủ cùng Hương lâu, chỉ cần nghiêm mặt ra là được, tuy rằng khí thế bất đồng, nhưng Lưu Xuyên cũng sẽ không quản.

Không có trở ngại.

Hơn nữa đã sớm tiết lộ tin tức là hôm nay trở về cho nên sáng sớm Hoàng Phủ Cẩn giả cũng ra khỏi thành đến gặpTô Mạt .

Tô Nhân Vũ đứng dậy, lớn tiếng phân phó nói:“Tiểu thư khỏe lại nhiều rồi, mau đi chuẩn bị đồ ăn phong phú mang đến.”

Ngày thường “Tô Mạt” đều hoạt động tại tòa vienj này, có ngườ bảo vệ, người khác tự nhiên chỉ có thể tìm hiểu được những thông tin mà hắn cố ý để bọn chúng tìm hiểu.

Nay hắn vừa mở miệng nói, mọi người cũng chỉ biết bệnh của nàng đã hầu nhu khỏi hẳn.

Tô Nhân Vũ lại nói với Hoàng Phủ Cẩn:“Ngày mai thỉnh Thần Đồng quận vương cùng nhau hồi kinh, để cho nha đầu kia ở thêm vài ngày nữa.”

Hoàng Phủ Cẩn liếc nhìn Tô Mạt, nàng gật gật đầu, hắn nói:“Cũng tốt.”

Tô Mạt lại dặn dò hắn vài cái rương gỗ bên ngoài bọc đồng có khóa kia ai cũng không được xem, giúp nàng đặt ở trong phòng điều hương ở Hương Lâu.

Chuyện nàng lưu ý căn dặn, Hoàng Phủ Cẩn đương nhiên càng thêm để bụng, tuy rằng tò mò, nhưng cũng nhẫn được.

Chỗ nhà xưởng đó có thể có cái gì, bất quá chỉ là chút thủy tinh thôi.

Chẳng lẽ là kính mắt?

Chính là rõ ràng còn chưa làm ra được mà.

Tô Mạt ngồi ở trước bàn, ngón tay úp lên hai má, suy nghĩ làm thế nào để hồi phục sắc đẹp.

.

Lúc trước ở doanh trại huấn luyện cũng không cảm thấy gì, đối với đám đại nam nhân đen sì sì hơn rất nhiều so với nàng.

Nay trở về, đối với làn da trắng nõn trơn mịn của nha đầu Kim Kết, còn có bọn nha đầu da thịt non mịn trắng suốt nữa, nàng cảm thấy chính mình quả thực đã thành tiểu hắc !

Nàng ghé vào trên bàn, lôi cái gương ra, soi qua soi lại.

“Ai nha, đen muốn chết, làm sao bây giờ a!”

Tô Nhân Vũ sủng nịch cười nói:“Làm sao đen chứ, ta cảm thấy rất đẹp, khỏe mạnh!”

“Khỏe mạnh cái gì nha! Khó coi chết đi được, mọi người đều không phải trắng trẻo mịn màng sao .”

Đều trách bản thân lúc đó không chú ý, không nghĩ tới chuyện này, chỉ cảm thấy chính mình còn nhỏ, không cần chăm sóc mỹ dung .

Kết quả, hiện tại ra vấn đề này đây.

Nếu sớm biết đã phòng trước rồi, làm chút kem dưỡng da tránh nắng gì đó, ban đêm bôi bôi vẽ vẽ, không chừng sẽ không đen ác như vậy a.

Thực tế làn da nàng đã tốt lắm rồi, phơi nắng như vậy, ở trong nước bùn đánh trận tập luyện, còn có thể bảo trì trơn mềm như vậy, chỉ là hơi có chút đen sạm do phơi nắng mà thôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 607: Thầy thẩm mỹ bí mật 01


Nếu là người khác, khuôn mặt sợ là đã bị phơi hỏng.

Ngay cả sư muội cùng Hồ Tú Hồng đứng ở nơi đó, mỗi ngày đi theo bọn họ đặc huấn, đều đen đi không ít.

Nàng hướng trên lầu hô:“Kim Kết, đi gọi A Cổ Thái đến, cùng nhau ăn cơm.”

Thuận tiện cùng nhau nghiên cứu làm trắng da.

Kim Kết lập tức lôi kéo Thủy Muội cùng đi.

A Cổ Thái đang bận rộn chỉ huy người ta chưng cách thủy hương liệu, nói là qua một lát sẽ đến.

Tô Mạt gọi Lăng Nhược tới, đem cái rương nàng đã chuẩn bị từ trước cho A Cổ Thái mang ra.

Nàng tìm ra một cái bình thủy tinh trong suốt óng ánh, đưa cho Kim Kết,“Đi, đem cái này cho hắn xem.”

Nàng cũng không tin, còn dám kênh kiệu cùng nàng, chuyện nhỏ.

Đừng tưởng rằng nàng không biết, hiện tại kỹ thuật chế hương đã rất thành thục, trừ phi là khai phá sản phẩm mới, căn bản không cần hắn cứ đứng đó nhìn chằm chằm.

Hắn khẳng định là đối với nàng có ý kiến gì đó.

Quả nhiên, rất nhanh, A Cổ Thái chạy vội đến, tiến vào đại môn, đung đưa cái tay đang cầm cái bình hô:“Mạt Lị, Mạt Lị, ngươi làm như thế nào? Cho dù là loại thủy tinh trân quý đến từ Tây Vực cũng không thể như vậy .”

Tô Mạt hướng hắn hếch cằm, hừ một tiếng,“Ngươi không phải bề bộn nhiều việc sao? Như thế nào bây giờ lại rảnh ?”

A Cổ Thái bày ra bộ dáng mặt nghiêm,“Hừ, làm bộ bị bệnh gạt ta, cũng không nói cho ta biết chân tướng, còn làm hại ta phải lo lắng.”

Tô Mạt hơi cười nói:“Vậy ngươi sao biết được?”

A Cổ Thái làm cái mặt quỷ,“Đồ đệ ta nói cho ta biết .”

Tô Mạt bĩu môi, hắn cũng dám hối lộ tỷ tỷ, thật sự là buồn cười a.

A Cổ Thái cầm chiếc bình nhỏ kia,“Khẳng định còn có cái khác, mau đưa cho ta xem.”

Tô Mạt hếch cằm, quay đầu nói:“Không cho.”

A Cổ Thái thấy bộ dáng cười xấu xa của nàng, cũng cười xấu xa,“Không cho xem đúng không? Vậy...... Ta có thứ tốt cũng không cho ngươi xem đâu.”

Ngón tay hắn bắn ra một cái, nhất thời trong không khí có một mùi hương thanh nhã ấm áp, làm cho người ta nhất thời cảm thấy tinh thần sung sướng.

Kim Kết hì hì cười, kéo kéo ống tay áo của A Cổ Thái,“A Cổ Thái, ngươi nhanh chút đem cái kia lấy ra đi.”

Tô Mạt trừng mắt nhìn nàng ta, cố ý nói:“Giỏi cho ngươi Kim Kết, dám cùng người khác giấu giếm ta làm ra cái chuyện này , gạt ta cái gì, mau khai ra!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 608: Thầy thẩm mỹ bí mật 02


Kim Kết nhìn thấy làn da tiểu lúa mạch nhà mình, phía dưới cổ lại là trắng nộn non mịn, một đường ranh giới phân biệt rõ ràng a.

Nếu trở về kinh, còn không làm cho người ta chê cườichết sao?

Tĩnh thiếu gia là không thèm để ý, nhưng đám người trong nhà đó còn chưa biết sẽ uốn ba tấc lưỡi cười chọc đâu.

Cho nên, thời điểm Tô Mạt rời đi, nàng liền cùng đại tiểu thư và A Cổ Thái thương lượng, muốn điều phối ra loại có thể làm cho người ta mùa hè sau khi bị phơi đen rất nhanh có thể trắng trở lại.

A Cổ Thái trong khoảng thời gian này liền nghiên cứu ra thứ này, còn tìm vài nha đầu chuyên môn mỗi ngày phơi nắng, sau đó buổi tối về bôi lên loại kem dưỡng trắng do hắn phát minh ra, kết quả các nàng chẳng những không bị phơi đen, ngược lại da thịt càng thêm non mịn.

Trong trắng lộ hồng .

Lúc này Tô Mạt kêu lên:“Ta không cần ăn cơm, A Cổ Thái ngươi cũng không có cơm ăn, trước tiên mau nghĩ ra biện pháp khiến ta trắng trở lại. Ta nói cho ngươi biết, nước trái mướp, nước dưa chuột, nước quả lựu, trứng gà, bột trân châu … , thiệt nhiều thứ, đều có thể dùng để bôi trét lên mặt. Chúng ta hiện tại phải đi nghiên cứu, làm mấy loại đến đây.”

Dù sao thuần thiên nhiên không ô nhiễm, cho dù mỗi ngày đều làm cũng không sao hết.

Thấy bộ dáng nàng vội vàng như vậy, A Cổ Thái ha ha cười rộ lên, tiểu nha đầu quả nhiên đã trưởng thành, trước kia cũng không để ý đến bộ dạng chính mình xấu đẹp.

Hiện tại chẳng qua có hơi chút đen đi, liền để ý như vậy.

Hắn hắc hắc nói:“Ngươi là sợ Tĩnh Thiểu không cần ngươi đúng không !”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Mạt nhăn lại, vươn tay nhéo hai má hắn một phen,“Đừng nhiều lời, nhanh chóng hành động đi, nếu không thì không đủ thời gian.”

A Cổ Thái vươn tay,“Lấy ra đây!”

Tô Mạt ra vẻ không biết,“Cái gì nha?”

A Cổ Thái nhăn mũi, trên mặt là biểu tình đáng yêu của tên nhóc già đầu, cặp mắt thâm sâu lấp lánh lên ánh sáng màu xanh biển trời xa thẳm.

“Chìa khóa a, hai ta đổi!”

Tô Mạt hừ một tiếng, lôi từ trong tay áo ra, A Cổ Thái cũng đem đồ vật giao cho nàng.

“Tiến vào!”

Hắn ra lệnh một tiếng, có người nâng một cái thùng lớn tiến vào.

Giống Tô Mạt chuẩn bị lớn bằng nhau.

Tô Mạt mắt choáng váng, bên trong này...... Sẽ không phải đều là sản phẩm làm đẹp chứ!

Hắn, hắn làm sao mà biết được?

Kim Kết vỗ tay nhảy dựng lên, lôi kéo Thủy Muội nói:“Cái này hai người các ngươi mỗi ngày đều dùng cũng đủ a.”

Tô Mạt một tay kéo nàng ta lại,“Đại Quýt Tử, ngươi thật tốt, cám ơn ngươi nghĩ đến ta trước .”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 609: Thầy thẩm mỹ bí mật 03


Kim Kết đắc ý nói:“Đó là, việc hầu hạ tiểu thư, là bổn phận của ta. Nếu không, chẳng phải là tắc chức sao !”

A Cổ Thái xông lên phía trước khóa xem chế phẩm thủy tinh mà Tô Mạt cho hắn, dùng để đựng các loại hương liệu nước hoa hương lộ do hắn điều chế ra, điều đó đương nhiên tốt hơn nhiều so với cái khác.

Ba vị cô nương liền mở thùng ra xem sản phẩm làm đẹp.

Thùng vừa mở ra, bên trong tràn đầy, có loại hộp to bằng bàn tay làm bằng bạch sứ, thanh sứ, sứ thanh hoa, còn có tiểu bình thủy tinh, có hộp bằng thanh đồng, có loại bình khảm vàng khảm bạc, có mã não, Phỉ Thúy, hoàng ngọc vv ......

Thật sự là đủ loại kiểu dáng.

Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn vốn ở trong phòng nói chuyện, cũng đi ra, xem vài nha đầu kêu người ta khiêng cái bàn lớn tới, mặt trên bàn bày la liệt bình hộp.

Tô Mạt nói với A Cổ Thái:“Về sau cũng có thể dùng bình thủy tinh đựng những thứ này, thủy tinh trong suốt, thấy rõ.”

Mấu chốt thủy tinh là thứ tinh thuần nhất, là loại đồ vật sạch sẽ, không có nhiều vật chất hóa học, sẽ không có phản ứng .

Đám nha đầu Tô Mạt đem sản phẩm mỹ dung này nhất nhất mở ra nhìn.

Có hoa phấn tử mạt lị nghiền nát, bỏ thêm cái khác cùng với trân quý hương liệu, bột trân châu … chế thành phấn.

Có hoa hồng, hoa lựu, hoa hải đường …bỏ thêm hương liệu chế thành son phấn, bốn phía mùi thơm ngát.

Còn có hồng nhạt, tuyết trắng, màu trắng ngà, màu xanh lục …các loại phấn trắng .

Dưỡng toàn thân, dưỡng tay, bôi chân ......

Còn có một loại nhìn giống như dầu, thực tế lại thanh mà không ngấy, thơm ngào ngạt, có thể dùng để bôi trên mặt, còn có thể lấy lau tay, bôi lên tóc.

Chỉ cần một giọt, chà xát đầy tay, mặt, gáy, cổ, đầu đều đủ.

Tô Mạt kinh hỉ liên tục,“Đây...... Ta như thế nào lại cảm thấy, chúng ta so với nhóm tần phi trong hậu cung dùng còn tốt hơn a.”

A Cổ Thái đắc ý nói:“Đó là đương nhiên. Ta có nghiên cứu qua sản phẩm của bọn họ dùng, sau đó cải tiến chúng, so với bọn họ dùng còn tốt hơn nhiều.”

Hắn đi lên phía trước, chỉ vào mấy cái bình sứ kia nói:“Trong 6 cái bình sứ này, là cái loại bôi lên mặt, bôi xong 1 khắc là có thể rửa đi .”

“Mặt nạ?” Tô Mạt thật sự là sợ ngây người, vậy mà......

Nàng không hề nói với bọn họ, hắn thế nhưng đều biết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 610: Hiệu quả làm người ta kinh diễm 01


A Cổ Thái, ngươi là thiên tài nghiên cứu đồ trang điểm của nữ giới nha!

Quả nhiên là nhu cầu quyết định phát minh, có nhân muốn, thì có người làm.

Thật tốt!

Kim Kết thấy Tô Mạt thế nhưng lại kinh ngạc thành ra như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên a, tiểu thư nhà nàng trước nay luôn là mọi sự đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

A Cổ Thái khoát tay,“ Đại bộ phận những thứ này đều là Đại Quýt tử nói, ta dựa theo lời của nàng ta nói ra để làm .”

Biểu tình ngượng ngùng khó có được của Kim Kết lộ ra,“Tiểu thư, người quên rồi a, trước kia người đã từng nhắc qua a.”

Tô Mạt suy nghĩ, khả năng không biết khi nào thì nói qua, bất quá khi đó tự cười chình mình, cũng vô tâm tư cho chuyện này.

Kim Kết ở phương diện này cũng rất lợi hại.

Tô Nhân Vũ kêu A Cổ Thái đi uống vài chén, bên này Tô Mạt liền cùng Kim Kết Thủy Muội chuẩn bị làm mặt nạ, thử xem A Cổ Thái nghiên cứu sản phẩm mỹ dung ra sao.

Kim Kết cười nói:“Tiểu thư ngài yên tâm, đều dùng tốt. Không làm tổn thương đến da. Lúc ấy chúng ta lấy vài nữ hài tử tới thí nghiệm, để các nàng ấy mỗi ngày phơi nắng, mỗi ngày bôi.”

Nàng vỗ vỗ vào mặt mình,“Nhìn ta xem, cũng là một người trong số đó.”

Tô Mạt nâng khuôn mặt của nàng ta lên, ở mặt má dùng sức hôn một cái,“Đại Quýt Tử thật tốt!”

Nàng gọi Thủy Muội,“Thủy Muội đi theo ta, đều bị đen đi nhiều, hai ta mỗi ngày sáng tối đều dưỡng da.”

Thủy Muội gật đầu, làn da của chính mình là có chút thô ráp, phải trở nên xinh đẹp mới được, nếu không khiến tiểu thư mất mặt.

Hai nàng sau khi làm xong sẽ không gặp người, tránh ở trong phòng vừa tắm vừa bôi, thẳng đến buổi sáng ngày hôm sau mới đi ra.

Tô Mạt thay một bộ áo váy màu lam nhạt, không ngừng hỏi:“Có phải so với ngày hôm qua trắng một chút hay không.”

Kim Kết cười nói:“Tiểu thư, chúng ta không phải muốn lão gia cùng Tĩnh thiếu gia ngắm sao. Ba người chúng ta luôn ở cùng nhau, làm sao mà biết được.”

Thủy Muội cũng che miệng cười khẽ.

Tô Mạt mân mê miệng,“Được rồi.”

Các nàng đi xuống lầu, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong, Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn đang hàn huyên, kiểm kê đồ đạc khi rời đi phải mang theo.

Nghe thấy thanh âm các nàng, hai người quay đầu.

Ngày hôm qua còn cảm thấy Tô Mạt đen, hôm nay tựa hồ đã khác rồi.

Tuy rằng da thịt trên mặt còn chưa có hoàn toàn trắng trở lại, nhưng lại giống như một lọa châu báu trơn bóng trong trắng đẹp đẽ lóng lánh từ bên trong phát ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 611: Hiệu quả làm người ta kinh diễm 02


Khỏe mạnh mà xinh đẹp, như là châu ngọc trong veo trơn bóng, lại như giọt sương trên cánh hoa, mềm mại ôn nhu.

Hoàng Phủ Cẩn miệng cảm thấy có chút khô, vội đi châm trà.

Tô Mạt hơi hơi nhíu mi, hồ nghi cùng hai nha đầu trao đổi ánh mắt, chẳng lẽ chính mình không thay đổi sao?

Nàng theo bản năng giơ tay lên chà xát hai má, Tô Nhân Vũ đã đi tới, nắm bàn tay nhỏ bé của nàng đi dùng đồ ăn sáng.

Tô Nhân Vũ bắt đầu dạy nữ nhi,“Mạt nhi a, ngươi đã rất đẹp rồi, hiện tại không cần phải trang điểm như vậy.”

Nàng không giống những đứa nhỏ khác tránh ở trong khuê phòng, muốn đi ra gặp người, sự rực rỡ chói mắt như vậy, quả thực là làm cho người ta kinh diễm.

Vậy thì không được.

Thấy Hoàng Phủ Cẩn một khắc kia khi nhìn thấy nàng, ánh mắt sáng ngời, khóe miệng hơi cong lên, giống như một con sói đới khát vậy, hắn không thích.

Hắn tiếp tục giáo huấn nữ nhi cái loại tư tưởng không cần quá đẹp, miễn cho nữ nhi bị người khác ngấp nghé đoạt mất.

Nói xong một hồi, Tô Mạt châm ly trà cho hắn, cười nói:“Cha, ta xuất môn có đeo mũ sa che mặt.”

Tô Nhân Vũ uống một ngụm trà, vốn là một nam nhân thâm trầm lạnh lùng, cũng bắt đầu có điểm nhiều lời, thấp giọng nói:“Ngươi đi Hương lâu thì sao?”

Hắn là ai vậy, chẳng lẽ nhìn không ra tâm tư của mấy đứa con hoàng đế sao?

Hắn cũng không muốn để nữ nhi đi chịu ủy khuất.

Tô Mạt cười cười, gật đầu nói:“Được, nữ nhi nghe cha .”

Nàng lại phân phó Kim Kết,“Đi, đem vài thứ kia tặng cho đại tiểu thư một bộ tốt nhất. Hỉ Thước di nương, Lâm di nương, nhị tiểu thư, tam tiểu thư giống nhau, lại cho Xuân Thủy vài cái tỷ tỷ những người đi theo lão phu nhân mỗi người một bộ. Rồi chuẩn bị một ít dâng cho lão phu nhân, để lão phu nhân lưu trữ tặng thưởng cho người ta.”

Mấy thứ này của nàng, cho dù chưa phải là cực phẩm, nhưng so với loại hàng tốt nhất bên ngoài bán còn tốt hơn.

Dù sao cũng là sản phẩm của thiên hạ đệ nhất điều hương sư tự mình điều chế.

Kim Kết xin vâng, lôi kéo Thủy Muội đi chuẩn bị.

Trừ bỏ đại tiểu thư, người khác một bộ chỉ là một hộp bôi mặt, phấn một hộp, son một hộp, bôi tay một hộp, loại khác sẽ không có.

Đại tiểu thư đương nhiên so với bọn họ nhiều hơn một ít.

Dù sao tiểu thư chính mình vốn quan hệ thân hơn với đại tiểu thư, các nàng ta cũng đều biết, không phải sợ người khác nói ra vô, không công bằng linh tinh gì đó.

Tặng cho các nàng coi như nghĩ chút tình, không tặng cũng không có gì để nói .

Đảo mắt cái tới tháng đông chí, gió Bắc gào thét, trận tuyết lớn rơi suốt một ngày một đêm.

Vạn vật được bọc dưới màu trắng, hồng mai mát lạnh nở rộ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 612: Hiệu quả làm người ta kinh diễm 03


Hôm nay là ngày Tô gia ngũ tiểu thư hết bệnh trở về nhà, nhóm người đại tiểu thư, Hỉ Thước, di nương ở nhị nội môn trông ngóng mong chờ.

Đại tiểu thư đang vận chiếc áo khoác ngân hồ, có phối với da chồn bạch, đang cầm lò sưởi ấm tay làm bằng sứ Thanh Hoa.

Tới tới lui lui nhìn vài lần, lo lắng nói:“Như thế nào còn chưa tới? Mau kêu người đi ra ngoài nhìn xem.”

Hỉ Thước cười nói:“Đại tiểu thư đừng nóng vội, lão gia cùng nhị thiếu gia ở bên ngoài, hơn nữa là Tĩnh thiếu gia tự mình đi đón, như là trên đường có tuyết, đi chậm một chút thôi.”

Bên kia Tô Hinh Nhi chờ không kiên nhẫn, chà chà chân,“Lạnh chết mất, ta đi qua lão tổ mẫu nơi đó trước ngồi đợi.”

Nhị tiểu thư nói:“Tam muội muội vẫn là đợi chút đi. Ngũ muội muội rất nhanh sẽ trở lại .”

Lúc này đại a đầu bên người Vương phu nhân đến nói:“Đại tiểu thư, phu nhân nói bên ngoài rất lạnh, thỉnh ngài vào phòng cho ấm áp. Chờ ngũ tiểu thư trở về, người hầu sẽ tới báo tin trước. Khi đó rồi ra đón cũng vậy thôi.”

Đại tiểu thư nhấp mím môi, khuôn mặt vốn có chút mỉm cười lập tức lạnh như băng,“Không cần.”

Tô Mạt đi vắng mấy ngày nay, nàng quả thực là khó chịu muốn chết.

Lúc trước không cảm thấy, nay tình tỷ muội sâu đậm, thời điểm nàng rời đi, đại tiểu thư liền cảm giác được không quen xa nàng.

Cũng không có người tâm sự sẻ chia, ngay cả mẫu thân thân sinh đều tính kế.

Lão tổ mẫu tuy rằng đói tớt với nàng, nhưng ở trong lòng lão tổ mẫu, duy trì trật tự gia tộc Tô gia cùng mặt mũi, đó mới là thứ trọng yếu nhất hơn bất cứ thứ gì.

Hỉ Thước lại đuổi khéo mụ mụ,“Lại đi ngoài cửa lớn nhìn xem, hỏi nhị quản gia một chút.”

Mụ mụ lập tức đi, trên đường đụng phải một mụ mụ khác đang tới, mụ mụ kia đã vui mừng chạy tới,“Hồi bẩm đại tiểu thư, di nương, ngũ tiểu thư đã trở lại. Xe ngựa đậu ngay tại bên ngoài. Chớp mắt sẽ vào tới cửa.”

Đại tiểu thư lập tức cười rộ lên, lôi kéo tay Hỉ Thước nói:“Ngũ nương, muội muội trở về, liền tốt hơn nhiều.”

Hỉ Thước gật gật đầu, bởi vì Tô Mạt, đại tiểu thư cùng nàng cũng thân cận hơn rất nhiều.

Có đôi khi đại tiểu thư muốn tìm người ta nói chuyện, ngược lại sẽ tìm đến nàng.

Điều này làm cho Hỉ Thước rất là vui mừng.

Rất nhanh vài mụ mụ khênh chiếc kiệu nhỏ tiến vào, đi theo bên cạnh Kim Kết là một nha đầu mi thanh mục tú, Tô Việt ở phía sau chỉ huy khuân vác hòm rương do Tô Mạt đem về, kêu người ta cẩn thận, đừng để làm hỏng.

Vào nhị môn, Tô Mạt hạ cỗ kiệu, nhảy qua ôm lấy đại tiểu thư,“Tỷ tỷ, ta rất nhớ tỷ a.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 613: Hiệu quả khiến người ta kinh diễm 04


Vào trong cổng, Tô Mạt hạ cỗ kiệu, khiêu đi lại ôm lấy đại tiểu thư, "Tỷ tỷ, ta rất nhớ ngươi a."

Đại tiểu thư hơi hơi trầm mặt xuống, sẳng giọng: "Ngươi tên nha đầu, có chỗ nào nào nhớ ta , lâu như vậy mới trở về."

Tô Mạt cười hắc hắc, ghé tới lỗ tai nàng khẽ nói: "Tỷ không biết, nếu về sớm trước hai tháng, ta sẽ ko dám gặp người khác."

Đại tiểu thư lật khuôn mặt nàng, trái nhìn phải nhìn, cũng hơn nửa năm không gặp, Tô Mạt cao lớn hơn không ít, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay cũng càng thêm kiều diễm động lòng người, trắng nõn nà, giống như là hương tuyết phấn.

Quả thực là. . . . . . ánh sáng rực rỡ bắn ra bốn phía!

"So trước kia xinh đẹp hơn nhiều rồi." Đại tiểu thư vui mừng nói.

Tô Mạt kéo tay đại tỷ tỷ, chào hỏi cùng Hỉ Thước, sau đó hướng phòng lão phu nhân đi tới.

Hỉ Thước hỏi: "Lão gia đâu?"

Tô Việt tiến vào, nói: "Lão gia cùng Quận Vương tiến cung, bệ hạ tuyên triệu."

Hỉ Thước lên tiếng, phái người đi bẩm với lão phu nhân cùng phu nhân.

Tô Mạt cùng đại tiểu thư đứng khoanh tay hành lang, không ngừng nói chuyện thân mật, thanh âm ngọt giòn dễ nghe, một đường đi tới thượng phòng ở hậu viện.

Hỉ Thước thấy bóng dáng các nàng xinh đẹp, vui mừng cười.

Nơi Lão phu nhân, không được gọi đến, nàng ta là không tư cách đi tới.

Liền kêu gọi nha đầu mụ mụ của mình quay trở về trong viện làm công việc thêu thùa may vá.

Nàng làm cho Tô Mạt cùng đại tiểu thư mỗi người một chiếc áo khoác, còn thiếu mỗi bước cuối cùng thêu hoa trên cổ áo thôi.

Tô Mạt cùng đại tiểu thư tiến vào trong viện của lão phu nhân, dập đầu trước.

Lão phu nhân vui mừng nói: "Nha đầu mau tới đây, để Lão Tổ Mẫu nhìn ngươi kĩ chút."

Tô Mạt cười tiến lên.

Mọi người vừa thấy, có người ghen tị có người tán thưởng, mới nửa năm không thấy, thoạt nhìn Tô Mạt lớn hơn rất nhiều, thân hình càng thêm phát triển.

Vẻ hào quang xinh đẹp như toát ra từ trong cốt cách.

Đợi một thời gian, chờ nàng lớn lên, không biết sẽ đẹp tuyệt diệu khuynh quốc khuynh thành thế nào đây?

Lão phu nhân ôm nàng vào trong ngực, " Nha đầu bảo bối của ta, ngươi đã trở lại. Thân thể đều khỏe hẳn chưa?"

Tô Mạt đứng dậy, xoay một vòng, "Khỏe. Hoàn toàn khỏe lại rồi."

Vương phu nhân hừ một tiếng, "Ngươi từ đại môn đi vào?"

Ngày thường đại môn của Tô gia là không mở, mọi người trong nhà ra vào cũng đi cửa hông, hôm nay Quận Vương tới đây, mới mở đại môn.

Nhưng Quận Vương cùng lão gia tiến cung , vậy đại môn sẽ không nên để nha đầu như ngươi đi vào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 614: Hiệu quả khiến người ta kinh diễm 04


Tô Mạt nâng váy, nghiêng đầu nhìn Vương phu nhân, cười nói: "Ta mong muốn nhanh chút được nhìn thấy Lão Tổ Mẫu, cho nên liền đi tắt rồi."

Phải đi cửa hông, vòng đường xa, như vậy cũng không tiện.

Vương phu nhân bị nàng làm cho tức chết đi được, ngay cả mình ngày thường ra vào cửa cũng không được đi đại môn.

Tô Mạt không thèm nhìn nàng, cười với lão phu nhân: "Lão Tổ Mẫu, ta từ vườn hoa đem về cho ngài nhiều thứ tốt lắm nha."

Nàng ra lệnh một tiếng, người bên ngoài nối đuôi nhau mang vào, trong tay đều khiêng đồ.

Món thứ nhất là một chậu cành mai tạo dáng hình rồng, đẹp mà không tục, thanh mà không đạm.

Món thứ hai được bê tới là một chậu sứ men xanh chậu nước thủy tiên, nhất thời một cỗ hương khí xa xăm tràn ngập ra bao phủ.

Món thứ ba hai người khiêng mấy bồn lớn Mẫu Đơn, Ngụy Tử Diêu Hoàng, còn có một chậu Lục Mẫu Đan.

Mọi người liên tục kinh ngạc.

Nhìn nhìn, tổng cộng có hơn mười chậu.

Có dạng nặng, tỷ như Hồng Mai mùa đông, Thủy Tiên, Sơn Trà…, cũng có dạng chậu nhẹ, như mấy bồn quý báu Mẫu Đơn, Tố Tâm Lan kia.

Tô Mạt nói: "Lão Tổ Mẫu, hiện tại giường sưởi mùa đông tại Hoa Phố, đốt ngày càng thành thạo, muốn cho loài hoa nào nở thì loài hoa đó sẽ nở. Ngay cả Nội Vụ phủ trong cung đều thu mua."

Lão phu nhân vui mừng cười toe toét, ngắm nhìn nói: "Đem mấy chậu Mẫu Đơn quý báu này, đều đặt tại nơi đây, sau này đem đi tiến cung. Mấy chậu Tố Tâm Lan kia, cho mẫu thân các ngươi một chậu, thư phòng lão gia một chậu, Hồng Mai kia đại a đầu một chậu, Thủy Tiên các ngươi mỗi người các ngươi một chậu. . . . . ."

Lão phu nhân phân phát hết, Tô Hinh nhi bản thân cũng có một chậu Thủy Tiên, ngay cả chậu Sơn Trà Hoa cũng không có, liền không vừa ý rồi.

Thủy Tiên có cái gì tốt, ngày thường trong nhà cũng có.

Nàng nén khí: "Lão Tổ Mẫu, ta không cần. Đều cho người khác đi."

Lão phu nhân mi mắt vén lên, thản nhiên nói: "Đây không là vấn đề ngươi muốn hay không. Trong phòng phải bày hoa."

Bà lại cấp thêm cho Nhị Tiểu Thư một chậu trung đẳng Hoa Sơn Tra.

Mấy chậu hoa thuộc dạng thượng đẳng tạm để nơi đây, về sauđem đi tặng.

"Đám hoa này a, không chỉ là nhìn ngắm, cần chăm sóc. Loại khó chăm sóc tặng cho các ngươi chưng bày, các ngươi không để ý, hoặc là không để tâm đến nó, liền coi như lãng phí rồi."

Vương phu nhân liền nói vâng, lại nói: "Lão phu nhân, đem chậu Hồng Mai tặng tới Đông cung đi."

Lão phu nhân nói: "Để nói sau. Gom lại hết, cùng nhau đưa đại lễ đông chí. Ta cùng bọn nha đầu trò chuyện, các ngươi ai bận việc người đó đi."

Gửi thanks
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 615: Dám chiếm tiện nghi của nàng 01


Nàng nhìn đại tiểu thư một cái, quá năm, đại tiểu thư 15 tuổi rồi, cũng nên đàm hôn luận gả ( bàn đến chuyện gả chồng) rồi.

Nàng vài lần tỏ ý cùng lão phu nhân, nhưng lão phu nhân luôn chuyển hướng đề tài câu chuyện.

Hơn nữa đại thiếu gia cũng 17, nên lưu ý chuyện đính hôn, chờ thêm tới 20, cũng nên sớm thành thân một chút.

Nhưng lão phu nhân ngược lại một chút cũng không vội vã.

Vương phu nhân trong lúc nhất thời đoán không ra tâm tư của bà, chỉ đành cáo lui.

Nhị Tiểu Thư đi đến bên người Tô Mạt, "Muội muội, ngươi hiện thời đã tốt, tâm tỷ tỷ có thể bớt lo rồi. Hơn nửa năm này, tỷ tỷ mỗi ngày ăn chay niệm Phật. Chỉ ngóng trông ngươi mau chóng khỏi bệnh, bằng không ta. . . . . . Thật sự là có lỗi rồi."

Tô Mạt hơi hơi cười nhìn nàng một cái, "Nhị tỷ, ngươi tuổi còn nhỏ, không cần luôn ăn chay niệm Phật. Như vậy không tốt."

Nhị Tiểu Thư cười cười, "Muội muội, muội khỏe rồi, sẽ không sao."

Tô Mạt đáp trả bằng nụ cười.

Đối với nàng mà nói, kỳ thực Tô gia ngoại trừ Vương phu nhân ra, nàng không có địch nhân.

Hơn nữa tính cả Vương phu nhân, cũng căn bản không chịu nổi một kích.

Nàng đã nghĩ thông rồi, vì phụ thân cùng đại tỷ, nàng có thể tạm thời không so đo với bọn họ.

Dù sao bọn họ cũng là người một nhà.

Hiện thời việc nàng cần phải làm rất nhiều, đều rất trọng yếu, cũng thật hung hiểm.

Nàng phải từng bước một lên kế hoạch cho tốt, không thể để chuyện vô dụng làm phân tâm.

Mới vừa rồi nội thị trong cung đến truyền lời, bộ dáng xem ra rất gấp gáp, hơn nữa còn đem Hoàng Phủ Cẩn cũng triệu đi.

Tô Mạt có trực giác, không có đơn giản như vậy.

Đúng lúc này, mụ mụ báo lại, "Lão phu nhân, phu nhân, Mai Lâm công tử của Đại Cữu lão gia và Phượng Lâm công tử của Nhị cữu lão gia đã đến rồi."

Vương phu nhân vui vẻ, vội đứng dậy nói: "Mau mời tới dập đầu với lão phu nhân."

Tô Mạt nắm tay tỷ tỷ, muốn về trước phòng mình trước.

Nàng nghe nói cái tên Vương Mai Lâm kia tuổi xấp xỉ bằng đại ca, nhưng là không học vấn không nghề nghiệp, bị nuông chiều không ra bộ dáng gì.

Nàng không miễn cưỡng tiếp loại người này.

Vương Phượng Lâm lại thật có khả năng, rất có chí khí, nói là muốn đi theo con đường khoa cử làm quan, bản thân mười ba tuổi đậu tú tài, năm nay mùa thu lại thi đậu cử nhân.

Năm sau muốn tham gia thi hội, nếu đậu có thể trực tiếp tham gia thi đình, đó là môn sinh của thiên tử.

Vương phu nhân thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư muốn rời đi, nét mặt trầm xuống, "Thân thích đến đây, gặp mặt rồi hãy lui xuống."

Đại tiểu thư đành phải lôi kéo Tô Mạt đứng lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 616: Dám chiếm tiện nghi của nàng ! 02


Rất nhanh chóng hai thiếu niên cẩm y hoa phục đi nhanh tiến vào, một người kiếm mi lãng mục, một người tuấn tú nho nhã, hai người tiến lên vén áo bào, quỳ gối ở trên đệm cói dập đầu với lão phu nhân.

Lão phu nhân vội để người hầu nâng họ dậy, cười nói: "Mau đứng lên, mau đứng lên."

Hai người lại hành lễ dập đầu với Vương phu nhân, sau đó cùng chúng tỷ muội chào hỏi.

Tô Mạt chỉ cúi chào, ứng phó cho có lệ hai tiếng biểu ca.

Vương Mai Lâm vừa vào nhà liền chú ý tới vị tiểu Biểu Muội này, thấy nàng mặc áo khoác màu hồng nhạt thêu hoa sơn trà, phía dưới mắc chiếc váy màu trắng ngà có thêu hoa Ngọc Lan.

Tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng cả người liền giống như một gốc cây sơn trà hoa xinh đẹp động lòng người.

Khuôn mặt mềm mại tuyết trắng kia, làn da vô cùng mịn màng.

Cặp mắt đen trong sáng.

Vương Mai Lâm nhìn mất hồn, không khỏi nuốt nước miếng, cười nói: "Vị Ngũ muội muội này, đã nhiều năm, ta là lần đầu tiên gặp mặt."

Nói xong từ trong tay áo lấy ra một cái tiểu bao hương liệu tơ vàng, "Vật này đưa cho muội muội làm lễ gặp mặt."

Tô Mạt cảm tạ, vươn tay tiếp nhận, ai biết Vương Mai Lâm lại nhân cơ hội ở trên mu bàn tay nàng xoa một cái.

Tô Mạt giận dữ, giương mắt trừng hắn, hắn lại cười đến một bộ dạng nghiêm trang, đối lão phu nhân cùng Vương phu nhân nói: "Không nghĩ tới thời gian qua nhanh như thế, tiểu muội muội đều lớn như vậy rồi."

Vương Phượng Lâm nhìn nàng, cơ hồ cũng không nhận ra, một vẻ âm thầm kinh thán.

Tô Mạt lôi kéo đại tiểu thư cáo lui, đi về phòng của mình.

Nàng không muốn đại tỷ phiền lòng, cho nên không nói cho nàng biết động tác nhỏ của tên Vương Mai Lâm kia.

Hai đường huynh đệ Vương Mai Lâm cấp lão phu nhân dập đầu một cái, liền đi theo Vương phu nhân về tòa viện của nàng ta.

"Cô ma, dượng không ở nhà?" Vương Mai Lâm hỏi.

Vương phu nhân ừ một tiếng, cho bọn họ vào nhà rồi nói chuyện, "Trong cung có người tới báo, đã cùng nhị điện hạ tiến cung rồi."

Vương Mai Lâm kinh ngạc nói: "Giờ này tiến cung? Hay là có chuyện gì."

Vương phu nhân nói: "Có thể có cái gì, không cần để ý. Mẫu thân ngươi mấy ngày trước đây cùng Tống phu nhân tiến cung, có thể gặp được Quý Phi nương nương?"

Vương Mai Lâm gật gật đầu.

Vương phu nhân sắc mặt vui vẻ, "Có lời gì muốn chuyển cho ta không?"

Vương Mai Lâm nhìn Vương Phượng Lâm liếc mắt một cái, " Ngươi đem lời của đại bá mẫu nói cho cô ma nghe đi."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 617: Dám chiếm tiện nghi của nàng ! 03


Vương Phượng Lâm hành lễ, thanh âm trong vắt nói: "Đại bá mẫu nói, để phu nhân không cần sốt ruột, đại bá mẫu thăm dò ý tứ của bệ hạ. Thái tử đã lớn, là muốn sớm một chút đem việc hôn nhân định xuống. Quý Phi nương nương còn nói, thỉnh cô ma yên tâm đừng nghĩ ngợi nhiều."

Vương phu nhân nhất thời vẻ mặt vui mừng, liên tục nói: "Cái này tốt lắm, cái này tốt lắm."

Có ý tứ của hoàng quý phi, Tống gia đồng ý, Vương gia ủng hộ, xem lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ còn nói được cái gì.

Vương Mai Lâm quỳ một gối xuống dưới chân Vương phu nhân, "Cô ma, ta có chuyện muốn cầu ngài."

Vương phu nhân cười dìu hắn, hắn cũng không chịu, làm nũng nói: "Cô ma, ngài trước đáp ứng ta trước. Bằng không ta không đứng dậy."

Vương phu nhân sẵng giọng: "Ngươi đứa nhỏ này, chỉ biết cô ma cưng chiều ngươi nhất."

Vương Mai Lâm có thế mới nói: "Cô ma, ngươi đem tiểu muội muội kia cho ta đi."

Ngồi ở bên cạnh Vương Phượng Lâm sắc mặt căng thẳng, nhịn không được nói: "Đại ca, ngũ biểu muội là nữ nhi dượng thương yêu nhất. Hơn nữa bệ hạ cũng thích nàng, nghe nói cùng nhị hoàng tử. . . . . ."

"Cái gì cùng cái gì, nàng thế nào cũng đều là thứ nữ, làm sao có thể tiến hoàng môn. Ngươi đừng mù quáng tham gia, muốn cùng ta tranh giành phải hay không?"

Vương Phượng Lâm hừ nói: "Đại ca cũng quá xem thường người khác rồi."

Vương phu nhân thản nhiên nói: "Ngươi muốn nàng làm cái gì, cái nha đầu kia vừa ác độc lại xảo quyệt, đem nó đi, trong nhà ngươi còn có thể yên ổn qua ngày? Thế nào cũng phải gà bay chó sủa. Chẳng lẽ ngươi không thấy được chỗ khó khăn của cô ma sao?”

Vương Mai Lâm lấy lòng nói: "Cô ma, đều nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, không chừng, nha đầu kia đi theo ta liền thành thật ngoan ngoãn. Đến lúc đó ta bảo nàng hiếu kính ngài, nàng còn dám không vâng lời sao?"

Vương Phượng Lâm trong lòng cười lạnh, nhưng cũng không chen vào nói.

Vương Mai Lâm lại nói: "Cô ma, người ngẫm lại xem a, nhà chúng ta về sau sẽ có Thái Tử Phi, tương lai thì phải là hoàng hậu nha, còn cần vương phi khác để làm gì? Hơn nữa, nếu có thể lôi kéo được thì tốt, vạn nhất không được thì sao. Ngài cũng không phỉa không biết thanh danh của Lâm Giang vương. Văn võ cả triều, có mấy người nói hắn tốt. Ngay bệ hạ cũng không muốn gặp hắn, Ngũ muội muội đi theo hắn khẳng định phải chịu tội. Cho dù là cả dượng, cũng không khẳng định là đáp ứng đem Ngũ muội muội gả cho hắn. Mà hắn khẳng định còn chê Ngũ muội muội là thứ xuất, cũng không tất yếu có thể làm chánh phi đâu. Lui một vạn bước mà nói, hết thảy đều không phải là còn có bệ hạ làm chủ sao? Không bằng ngài trước hết đem Ngũ muội muội cho ta. . . . . ."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 618: Dám chiếm tiện nghi của nàng ! 04


Vương phu nhân hơi hơi trầm ngâm, cháu trai nói rất đúng, hơn nữa câu nào câu ấy đánh trúng tâm tư nàng.

Nữ nhi của nàng tương lai nhất định là phải làm hoàng hậu, Tô Mạt thông minh như vậy, nếu về sau gả cho Hoàng Phủ cẩn, giúp đỡ hắn làm này nọ .

Vạn nhất chống đối cùng thái tử, vậy có thể như thế nào mới tốt đây?

Nha đầu kia giỏi nhất thu mua nhân tâm, mới vài năm như vậy, bản thân nữ nhi, trượng phu, bà bà, nha đầu cơ hồ đều hướng về nó rồi.

Ngay cả là hoàng đế, hoàng tử, đều nói tốt cho nha đầu đó.

Nếu không đem nó đuổi đi ra ngoài, nhà này, sớm muộn gì cũng gặp chuyện không may.

Nhưng mấu chốt là phải đuổi đi như thế nào.

Tô Mạt hiện thời không nhỏ, không là đứa hài tử sáu bảy tuổi có thể dễ dàng bài bố.

Hiện tại, nha đầu kia một bộ dạng khí thế khinh người, một đôi mắt nhanh như chớp, nhìn người khác như hai lưỡi dao sắc bén kinh người.

Nếu là cùng Tô Nhân Vũ nói, hắn đương nhiên sẽ không cho phép đem Tô Mạt gả cho Mai Lâm.

Nếu là lão phu nhân. . . . . .

Vương phu nhân trầm ngâm, cảm thấy dựa theo con đường chính đáng, thế nào tìm khắp cũng không có cửa.

Vương Mai Lâm từ trước đến nay là chỉ làm dáng được một khắc, một lúc sau, tính tình nuông chiều liền lộ rõ.

Hắn lôi kéo tay Vương phu nhân, "Cô ma, ngươi đến cùng là nói chuyện đi. Chẳng lẽ ngươi còn luyến tiếc một cái thứ nữ."

Nha đầu kia là nha đầu đẹp nhất mà hắn từng gặp qua, lôi về nhà, nuôi dưỡng khoảng hai năm, là có thể viên phòng rồi.

Vương Phượng Lâm lại nói: "Đại ca, đại bá mẫu cho chúng ta đi đến truyền tin cho cô ma, nếu đã truyền lời xong, cũng nên trở về mới đúng."

Vương Mai Lâm chậm chạp đứng dậy, lạnh lùng nhìn gần hắn, "Vội vã trở về gì chứ? Ta nói cho ngươi biết, ta từ trước đến nay luôn muốn gặp đại biểu đệ, Tô Trì không có ở nhà, chúng ta thế nào có thể đi. Chờ cùng đại biểu đệ trò chuyện vài câu rồi mới đi. Ở lại hai ngày cũng không ngại."

Vương phu nhân cười nói: "Tự nhiên không việc gì. Ta đã kêu người ta đi vào trong cung truyền tin cho Trì nhi, đến lúc đó để hắn trở về cũng các ngươi hội ngộ."

Vương Phượng Lâm bèn nói muốn đi tìm Tô Việt trò chuyện.

Vương phu nhân sắc mặt lập tức trầm xuống, "Phượng Lâm, ngươi cũng nên tự trọng. Một đứa thứ xuất, nơi nào xứng đôi nói chuyện với ngươi. Ngươi không bằng đi tới chỗ Nhu nhi đi dạo, kêu nó đưa cho một ít son phấn, các ngươi mang về, coi như quà tặng cho mẫu thân các ngươi hay để làm lễ vật tặng người cũng là tốt."

Vương Phượng Lâm nghe xong lập tức phải đi.

Vương Mai Lâm vui vẻ nói: "Ta cũng đi."

Vương phu nhân vội vàng kéo hắn, "Nhi a, cô ma dặn ngươi chuyện này."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 619: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 01


Vương Mai Lâm vội la lên:“Cô ma, trở về nói sau.”

Vương phu nhân nghiêm mặt,“Ta thấy ngươi càng ngày càng không ra thể thống gì nữa rồi. Còn muốn cô ma giúp ngươi hay không.”

Vương Mai Lâm lập tức cười nói:“Cô ma, người nói đi, cô ma là người hiểu rõ ta nhất. Ta biết mà. Mẫu thân cùng lão thái thái cấp cho ta hai nha đầu thông phòng, ta cũng không thích. Không có đẹp bằng ngũ muội muội.”

Vương phu nhân ý bảo hắn thấp giọng,“Lời này trăm ngàn đừng ở bên ngoài nói. Nếu là để cho dượng ngươi nghe thấy được, chỉ sợ có phiền toái.”

Vương Mai Lâm vội gật đầu, lại nói:“Cô ma, ta đây cũng là suy nghĩ cho cô ma cùng Trì biểu đệ. Cô ma nghĩ mà xem, ngũ muội muội có khả như vậy, vừa mở Hoa Phố lại mở Hương lâu. Lúc trước đều xem như ngốc tử vậy, ai từng nghĩ nàng ta liền đem mảnh đát hoang biến thành Hoa Phố. Ta nghe nói Hoa Phố kia cùng Hương lâu thực sự kiếm được tiền a. Cô ma, người nói xem nếu ta cưới nàng ta, vậy không phải là cưới được cây rụng tiền sao.”

Vương phu nhân bật cười, vươn tay đầu ngón tay hung hăng ấn mạnh trên cái trán của hắn.

“Ngươi tiểu quỷ đầu này, ngươi cho rằng chỉ mỗi ngươi biết tính kế hả. Ngươi cho là Lâm Giang vương sẽ không tính. Hắn không có mẫu thân gia trợ lực, đương nhiên muốn kết hôn cới một vương phi có nhà mẹ đẻ thế lực tốt. Phóng tầm mắt ra kinh thành, không phải là Tống Vương Tô Lưu Cao mấy nhà như vậy sao?”

Vương Mai Lâm hừ một tiếng,“Cô ma, không thể để hắn thực hiện được. Ngũ muội muội gả cho hắn, còn không bằng làm thiếp cho ta đâu. Hắn nói không chừng khi nào thì đã bị......”

Vương phu nhân trừng mắt nhìn hắn một cái,“Câm miệng, ta dạy cho ngươi, ngươi cùng Tô Mạt nha đầu kia, không thể rất lỗ mãng, phải có lễ phép.”

Vương Mai Lâm dùng sức gật gật đầu, lắc lắc tay của Vương phu nhân, làm nũng nói:“Cô ma, người giúp ta đi.”

Vương phu nhân đứng dậy nhìn ngắm, hiện nay nàng cũng không hoàn toàn tín nhiệm đám nha đầu này, nếu có người tới là không cho các nàng tới gần.

Nàng đè ép tay xuống, thấp giọng nói:“Ngươi yên tâm, trở về nói cho nương ngươi, qua mấy ngày nữa đại thọ của Tống lão phụ nhân, chúng ta đều đi.”

Sắc mặt Vương Mai Lâm lộ vẻ vui mừng, vỗ tay nói:“Cô ma, đến lúc đó......”

Hắn ghé sát vào, đề phòng hướng ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua, lôi kéo Vương phu nhân ngồi trên giường sưởi.

“Đến lúc đó ta sẽ khiến cho nàng ta gạo nấu thành cơm......”

Vương phu nhân bật cười,“ Biện pháp này tốt.”

Nàng nhớ lại cái gì đó, như có chút đăm chiêu nói:“Gạo nấu thành cơm, là biện pháp không tệ.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom