Cập nhật mới

Dịch Full Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 660: Đừng khẩn trương, bổn vương là tới ôn chuyện 03


Có thể mua đồ trang hoàng đáng giá hàng ngàn hàng vạn tiền cho vô số nữ nhân tranh nhau ghen tỵ trong phủ của chính mình, cũng không bỏ ra được bố thí cho khất cái một cái bánh ngô.

Thậm chí vẫn là không ngừng hút hết sức lao động xương máu của dân chúng.

Vương Minh Chí quản thủy bộ, vận chuyển đường sông các nơi, hàng năm lũ định kỳ, cho dù không có nạ lũ lụt.

Bọn họ cũng như cũ lấy đào mấy con đê lớn.

Vừa có thể lấy tiền từ ngân khố triều đình, còn có thể bắt dân chúng nộp thuế.

Còn có thể khoanh vòng thổ địa gặp tai hoạ.

Chẳng lẽ Hoàng Phủ Cẩn không biết sao?

Hắn lạnh lùng nhìn bọn họ, hiện tại hắn không có năng lực quản trị bọn họ.

Nguyên bản cũng không muốn sinh sự, tạm thời cứ để bọn họ gây họa.

Nhưng là ngay tại thời điểm hắn phải rời khỏi kinh thành đi tới phía bắc, bọn họ lại dám động chạm tới hắn, vậy hắn sẽ cho bọn họ chút nhãn dược.

Hắn ở bên ngoài đối đầu chiến đấu hy sinh, bảo hộ Đại Chu an bình.

Bọn họ chỉ cảm thấy đó là đương nhiên.

Hắn cũng không nghĩ tới việc người ta nói chính mình tốt, càng không nghĩ tới làm cho người ta mang ơn .

Nhưng là bọn họ không thể lấy đao đến đâm vào ngực hắn.

Bọn họ nếu đâm hắn, hắn liền hung hăng đâm lại ngay tức khắc.

Hơn nữa việc này nhìn như nhỏ kì thực rất lớn.

Hoàng Phủ Cẩn căn bản không để tâm đến một tên Vương Mai Lâm, cho dù mười tên trăm tên cũng không đáng gì.

Nhưng là nếu truy đến cùng sự tình không có đơn giản như vậy.

Nếu Vương Minh Chí cùng đám người Tống gia với thái tử liên hợp lại, vậy chuyện này mặt ngoài là Vương Mai Lâm thích Tô Mạt.

Mà sau lưng liền có khả năng liên lụy rất nhiều.

Có thể dùng để kiềm chế hắn, cũng có thể dùng để kiềm chế Tô quốc Công.

Hơn nữa Tô Mạt có khả năng, quản lý càng ngày càng nhiều sản nghiệp, tiền tài càng ngày càng nhiều.

Đám người có lòng tham không đáy, đương nhiên liền muốn có được nàng.

Trọng yếu hơn là, Hoàng Phủ Cẩn muốn làm cho hoàng đế xem.

Mạt nhi nay càng lúc càng lớn, qua sang năm, phỏng chừng nhóm quý tử con nhà quan chức còn có không ít người dụng tâm kín đáo muốn cầu hôn.

Hoặc là cầu hoàng đế chỉ hôn .

Mặc kệ bọn họ nhìn trúng là cái gì, tóm lại cái thời điểm kia, hôn sự của Mạt nhi, sẽ là con bài hoàng đế kiềm chế hắn.

Vừa vặn mượn cơ hội này, dằn mặt bọn chúng.

Cho nên Hoàng Phủ Cẩn ngồi ngay ngắn ở nơi đó, uy vũ bất động.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 661: Từ ôn chuyện cũ, thuận tiện tính sổ 01


Vương Minh Chí cùng Vương gia huynh đệ không thể được nữa, chuyện này tuy rằng rất nhiều quan viên đều biết rõ, hiểu lòng nhau nhưng không nói ra, hớp tác với nhau.

Nhưng đam chọt đến trước mặt hoàng đế, vậy đó lại là chuyện khác.

Hoàng đế sẽ không mặc kệ , làm sao quản, quản như thế nào, lại là một vấn đề.

Sẽ hiềm vì sóng to gió lớn.

“Quận vương, ngài, cũng không thể nói lung tung nha!”

Vương Minh Chí chắp tay, mồ hôi lạnh trên trán đều chảy xuống.

Hoàng Phủ Cẩn lạnh lùng cười,“Vương đại nhân, đừng lo lắng khẩn trương, bổn vương là tới ôn chuyện cũ.”

Vương Minh Chí dùng tay áo xoa xoa cái trán, vuốt cằm nói:“Quận vương nói rất đúng, nói rất đúng. Hạ quan cũng lâu quá rồi chưa cùng quận vương điện hạ hảo hảo tâm sự. Hạ quan giờ sai người ta chuẩn bị rượu và thức ăn ngay.”

Hoàng Phủ Cẩn nhướng mi, thản nhiên nói:“Không cần bận bịu. Bổn vương bất quá là nhới đến việc bị Vương Mai Lâm lấy đi miếng ngọc kỳ lân kia, đột nhiên rất tưởng niệm. Cái đó dù sao cũng là tiên ban cho mẫu phi ta. Nghe nói vô giá!”

Hắn nhấn mạnh vài chữ cuối, liếc Vương Minh Chí một cái.

Vương Minh Chí trong lòng như bị kim châm,nhói đau một chút, Hoàng Phủ Cẩn thực rõ ràng là tới lừa bịp tống tiền.

Năm đó cái vật ngọc kỳ lân kia, thái tử thích, vẫn luôn muốn có.

Nhưng là Hoàng Phủ Cẩn keo kiệt không chịu cho.

Sau đó Tô Trì cùng Vương Mai Lâm đã nghĩ biện pháp, đi trộm về cho thái tử.

Bọn họ thừa dịp thời điểm Hoàng Phủ Cẩn đi giáo trường luyện võ liền trộm đi .

Kết quả thái tử thưởng thức mới được một canh giờ, đã bị Hoàng Phủ Cẩn hùng hổ tới bắt tại trận.

Thái tử khi đó nói cùng hoàng quý phi và hoàng đế, nhất định sẽ lưu lại ngọc kỳ lân kia.

Lúc ấy, Đại Chu phía tây cùng phía nam đều có địch nhòm ngó, Tống tướng quân dẫn binh nghênh chiến.

Thái tử đắc ý nói phụ hoàng khẳng định sẽ đáp ứng.

Hoàng Phủ Cẩn lúc ấy ánh mắt lạnh lùng, khóe miệng cắn chặt gắt gao, càng thêm âm ngoan, liền đem ngọc kỳ lân đập nát.

Vương Minh Chí cảm thấy chính mình thực oan, rõ ràng là tự hắn ra tay đập , dựa vào cái gì đến đây đổ tôi trên đầu mình?

Hoàng Phủ Cẩn không nhanh không chậm nói:“Đó là Hà Điền ngọc cực phẩm, hơn nữa là tiền triều nổi tiếng nhất thiên hạ đệ nhất thần thủ Trầm Duy Lân điêu khắc, ở lúc ấy đó là bảo bối vô giá. Cho dù là đổi thành tiền, đó cũng là giá trị mấy chục vạn lượng bạc. Qua nhiều năm như vậy, không thể mấy trăm vạn lượng......”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 662: Từ ôn chuyện cũ, thuận tiện tính sổ 02


“Quận vương......”

Vương Minh Chí bịch một cái quỳ xuống .

Mấy trăm vạn lượng, hắn làm sao bồi thường được a.

“Hạ quan tự hỏi cẩn trọng hầu hạ bệ hạ tới nay, không dám có chút sai lầm. Quận vương như vậy, là muốn ép chết hạ quan. Hạ quan muốn diện tấu thánh thượng.”

Vương Minh Chí gợi chủ ý rất tốt, hoàng đế vốn đã vì ngọc kỳ lân mà đánh Hoàng Phủ Cẩn.

Nay hắn nhắc lại chuyện xưa, lần này đương nhiên sẽ bị đánh càng nặng hơn.

Tốt nhất tước đoạt phong tước quận vương của hắn mới tốt.

Nhìn hắn còn có thể kiêu ngạo nữa không.

Hoàng Phủ Cẩn tự nhiên biết tâm tư của hắn, lạnh lùng nói:“Xin cứ tự nhiên. Bổn vương chờ một canh giờ. Sau đó cầm tiền liền đi. Về phần Vương đại nhân cái đùi phải kia......”

Vương Minh Chí run run một chút, chẳng lẽ hắn còn muốn dỡ xuống vác đi?

“Quận vương, ngươi, ngươi không thể xằng bậy a. Cho dù đương nhiên là điện hạ cứu hạ quan, nhưng hạ quan cũng là xuất phát từ công vụ. Cho dù thiếu, cũng chỉ có thể nói thiếu điện hạ một lời cảm tạ, một phần hậu lễ thôi. Cho dù là đến bây giờ, cũng bất quá là trăm tám mươi lượng bạc.”

Hoàng Phủ Cẩn gợi lên khóe môi, hừ một tiếng, miễn cưỡng nói:“Cũng được, nếu ngày ấy ta không cứu Vương đại nhân, đừng nói là chân. Vương đại nhân sẽ đông chết ở kẽ nứt băng tuyết. Lại nói tiếp, nếu là một người kiệu phu, cứu người, còn đưa về tận nhà, cũng phải đền ơn mấy trăm văn tiền. Tính toán đâu ra đấy, hiện tại cũng có thể mua được con rùa vàng. Bổn vương, không cần. Coi như con Vương bát kia cút mất rồi.”

Vương Minh Chí khí cơ hồ muốn ngất đi.

Vài người đệ đệ chất tử sắc mặt thanh một trận xanh trận trắng.

Bọn họ thế mới biết chuyện tình năm đó, Vương Minh Chí được người ta cứu, thế nhưng ngay cả nói lời cảm tạ cũng không.

Hơn nữa lần đó Hoàng Phủ Cẩn đã bị Nhạc Thiểu Sâm tố cáo làm người hung tàn, không tốt thiếu tình cảm, đối với cấp dưới khắc nghiệt.

Vương Minh Chí còn tới làm chứng, nói nhị điện hạ giết người như ma.

Người bị bắt làm tù nhân cũng bị tàn nhẫn đối xử và ngược đãi.

Hoàng Phủ Cẩn ở quân doanh lấy giết người làm vui thú.

Vương Phượng Lâm yên lặng cúi đầu.

Vương Minh Chí lập tức đứng lên, đến hỏi người đi bẩm báo chuyện tình với thái tử điện hạ sao rồi.

Kết quả đợi nửa ngày, sắp đến một canh giờ bọn họ mới trở về.

Tháng 11 âm lịch mùa đông, người nào người ấy trên trán ướt đẫm mồ hôi, thượng khí không tiếp hạ khí ( mệt đứt hơi).

Lúc này, tự nhiên là thời cơ biểu hiện tốt, nếu còn chậm chạp lề mề, về sau đừng nghĩ muốn yên ổn làm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 663: Từ ôn chuyện cũ, thuận tiện tính sổ 03


Nhị quản gia Vương Giang lau mồ hôi trên trán, thở hồng hộc nói:“Lão gia, không...... xong. Nghe Trì thiếu gia nói thái tử điện hạ đều đi gặp bệ hạ, kết quả ngũ điện hạ vừa vặn ở đó, âm dương quái khí không biết nói cái gì đó. Sau đó bệ hạ cười cười không coi đó là chuyện đại sự. Nói nhị điện hạ khẳng định đùa giỡn, nếu muốn đùa chơi, cứ để hắn chơi đùa đi. Kêu mọi người cũng không cần phải tưởng thật.”

Vương Minh Chí gấp đến độ nói:“Có nói chuyện ngọc kỳ lân chưa?”

Vương Giang gật gật đầu,“Nói rồi!”

Vương Minh Quân buồn bực, khoanh tay uốn cong lưng, đi lòng vòng cực nhanh.

Tại sao có thể như vậy?

Hoàng đế như thế nào đột nhiên đối với Hoàng Phủ Cẩn đổi tính ?

Kệ hắn nháo loạn?

Hoàng đế mặc kệ, tỏ rõ là thái tử cũng không thể quản.

Vương Minh Chí bất chấp khó khăn đi về, vẻ mặt hủ bại.

Hoàng Phủ Cẩn thản nhiên ngắm hắn,“Vương đại nhân tính xong chưa?”

Vương Minh Chí giở trò nói:“Điện hạ xem ta nơi này có gì đáng giá, cứ lấy đi đi. Mấy trăm vạn lượng, mấy chục vạn ta cũng không. Đập nồi bán sắt, bán tòa nhà cũng không thể có. Điện hạ tùy ý đi.”

Nếu hoàng đế nói coi như là hắn đến đùa chơi.

Vậy đương nhiên hắn liền giở trò lưu manh a.

Xem ra, cũng là bày ra một chiêu cho bọn họ.

Xem ra hoàng đế vẫn là hướng về phía bọn họ nha.

Hừ, quận vương được tính là cái rắm gì!

Vương Minh Chí giở trò, phất phất tay nói với huynh đệ và chất tử:“Đều tự trở về viện của mình đi, không cần kinh động lão thái thái.”

Hoàng Phủ Cẩn nhìn hắn chơi xỏ, lạnh lùng cười, đứng dậy nói:“Một khi đã như vậy, ta đây liền tự mình cầm đi.”

Vương Minh Chí khoanh tay ưỡn ngực, quay đầu hung hăng trừng mắt với Tô Việt, mới vừa rồi phái người đi Tô gia báo cáo với muội muội, thế nhưng đều bị người Tô gia cản lại.

Thật sự là buồn cười.

Hoàng Phủ Cẩn hai bước đi đến trước mặt Vương Mai Lâm, vươn tay đưa hắn bắt lại,“Đó là hắn .”

Vương Mai Lâm sớm nghẹn ngào khóc.

Hiện tại vừa thấy Hoàng Phủ Cẩn lại vươn tay tóm lấy hắn, hắn lại la to lên.

Vương Minh Chí thật sự là hận chết đứa con vô dụng còn hay gây vạ của mình.

Hắn đột nhiên nhớ tới đến cái gì, vội ngăn Hoàng Phủ Cẩn, cười nịnh nói:“Điện hạ bớt giận, bớt giận. Hạ quan đã suy nghĩ thấu triệt.”

Nói xong nói với Tô Việt:“Cháu ngoại, cậu còn có chút tiền, ngươi tới giúp đỡ nhìn xem.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 664: Từ ôn chuyện cũ, thuận tiện tính sổ 04


Tô Việt cười cười, hướng Hoàng Phủ Cẩn thi lễ,“Điện hạ, vậy tiểu sinh phải đi nhìn xem.”

Ra đại sảnh, Vương Minh Chí oán hận nói:“Ngươi cũng đi theo đến quấy rối.”

Tô Việt mỉm cười,“Vương đại nhân đây có thể nói sai rồi. Ta là đến giúp ngài . Nếu ta không khuyên, dựa vào tính tình của nhị điện hạ, có thể tốt như vậy đàm đạo sao? Ở đại sảnh ngồi yên ổn?”

Vương Minh Chí cũng không mất thời gian lý luận cùng hắn,“Ngươi nói chuyện này làm sao bây giờ?”

Như thế nào đột nhiên lại bới chuyện quá khứ lên mà nói.

Tô Việt nhướng mi, giọng mỉa mai nhìn hắn,“Vương đại nhân là thật hồ đồ hay là giả bộ hồ đồ. Điện hạ vì sao đến, chẳng lẽ đại nhân không rõ?”

Vương Minh Chí suy nghĩ thông suốt, lại xem Hoàng Phủ Cẩn muốn dẫn con đi, trong đầu ý tưởng chợt lóe,“Là muội muội ngươi......”

Tô Việt lập tức ngắt lời hắn,“Đại nhân biết là tốt rồi. Cho nên nói, đừng luôn tính kế người khác.”

Vương Minh Chí được chỉ thị, lập tức trở lại đại sảnh, nhận lỗi vừa chắp tay thi lễ,“Điện hạ, khuyển tử thật sự là hồ đồ. Thật sự là hồ đồ. Hạ quan luôn không biết. Không nghĩ tới hắn thế nhưng đối với biểu......”

Hoàng Phủ Cẩn mắt lạnh đảo qua, luồng khí lạnh khiếp người lập tức lan khắp đại sảnh từng cái ngóc ngách.

Đáng sợ tới mức Vương Minh Chí ngẩn ngơ, lập tức ngậm miệng, khẩu khí thở hổn hển lại nói:“Hạ quan liền để khuyển tử đính hôn thành hôn, điện hạ có rảnh, vẫn thỉnh đến uống ly rượu nhạt.”

Hoàng Phủ Cẩn nhìn hắn, lạnh lùng nói:“Thôi. Vậy số bạc cùng Vương bát, liền để cho Vương đại công tử chúc mừng tân hôn đi.”

Nói xong nhấc chân bước đi.

Nếu bọn họ biết sai ở nơi nào, hắn vì sao tức giận.

Dừng ở chỗ đó đi, coi như bỏ qua.

Vương Mai Lâm làm sao biết được chỉ vì một cái tà niệm của mình sẽ lôi ra nhiều chuyện xưa như vậy, nghe được phụ thân muốn hắn thành thân.

Tức giận đến nỗi hắn ngồi dưới đất đá đạp chân lung tung gào khóc.

Bộ dạng đứa nhỏ làm nũng giở trò ăn vạ.

Vương Minh Chí tức giận đá hắn một cước,“Mặt mũi của ta bị ngươi làm mất sạch rồi .”

Vương Mai Lâm khóc vật vã:“Vậy ngươi đánh chết ta. Đánh chết ta xem xem ai chăm sóc cho ngươi trước lúc lâm chung.”

Vương Minh Chí cũng chỉ có một đứa con.

Thiếp thất cũng nhiều, đều không sinh được đứa con khác.

Cho dù đứa con này vô liêm sỉ, vậy cũng là nhất mạch đích tôn người nối nghiệp tương lai của hắn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 665: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 01


Chỉ ngóng trông hắn sớm một chút thành thân, giúp Vương gia sinh vài tôn tử.

Con bất thành, chỉ có thể dựa vào tôn tử.

Hắn oán hận nói:“Ngươi mau chóng đi theo các tiên sinh đọc sách đi, sau đó đi tới hộ bộ tặng lễ cho Trương đại nhân, dập đầu, để hắn bảo đảm cho ngươi tiến vào Thị Mậu Tư.”

Đọc sách không nên thân, vào Thị Mậu Tư, cũng có thể có cái công danh.

Sau đó chậm rãi từ từ tạo quan hệ.

Cũng may hắn đã lót không ít đường, chờ cho mình về hưu, nhi tử cơ bản cũng có thể bò lên vị trí của hắn.

Hôm nay hắn coi như nhìn thấu được, Hoàng Phủ Cẩn không phải nhất thời tâm huyết dâng trào .

Chỉ sợ hắn đã sớm đang mưu tính cái gì đó.

Nếu không không có khả năng đột nhiên liền làm khó dễ.

Hơn nữa, nhi tử ở Tô gia, đã bị nhục nhã.

Căn bản là không có gì cần phát cáu.

Hoàng Phủ Cẩn lần này đến, bất quá là tới xao sơn chấn hổ thôi.

Suy nghĩ cẩn thận về điểm ấy, Vương Minh Chí ngược lại lại yên tâm, đá nhi tử một cước, sai người đưa hắn khiêng trở về.

Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Việt rời khỏi Vương gia, cưỡi ngựa đi trở về.

Hai người ở nửa đường gặp được Lăng Nhược, nàng xoay người xuống ngựa ôm quyền hành lễ,“Tiểu thư không ở nhà.”

Hoàng Phủ Cẩn đuôi lông mày nhíu lại, không ở nhà?

“Đi nơi nào ?”

Tô Việt nói:“Có thể là đi Hương lâu ?”

Lăng Nhược lắc đầu,“Tiểu thư có lời nhắn Tĩnh thiếu gia cùng nhị thiếu gia cứ tự bận việc riêng đi, tiểu thư làm việc xong xuôi sự sẽ về nhà .”

Tô Việt nghi hoặc, tiểu muội có thể đi đâu?

Hắn nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái,“Điện hạ muốn vào cung.”

Ở Vương gia nháo loạn như vậy, hoàng đế đương nhiên sẽ nổi giận, chỉ sợ Hoàng Phủ Cẩn cũng không dễ ứng phó.

Hoàng Phủ Cẩn thản nhiên nói:“ Hoàng tử đã xuất cung, không có truyền triệu là không thể vào cung .”

Hoàng tử là có thể tiến cung thỉnh an, hắn đã không muốn đi, đương nhiên không đi.

Kết quả hắn giục ngựa hồi phủ, ở cửa gặp được nội thị truyền tin đang rời đi.

Nội thị công công thấy hắn trở về, ngạo nghễ nói:“Lâm Giang vương, bệ hạ sai chúng ta đến truyền chỉ, truyền điện hạ tức khắc tiến cung.”

Lưu Xuyên đi cùng nội thị công công, lập tức tặng bạc,“Khâu công công, vất vả.”

Nhìn đĩnh bạc lớn trắng bóng, Khâu công công mặt mày hớn hở, đem bạc nhét vào tay áo.

Hơi cười nói:“Nhưng phải mau chút. Sắc mặt bệ hạ không được tốt lắm. Sợ là đang tức giận.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 666: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 02


Lưu Xuyên vội cảm tạ, sai người hầu hạ Khâu công công lên kiệu.

Mà Hoàng Phủ Cẩn xoay người nhảy xuống ngựa, đem cương ngựa ném cho người sai vặt đi nhanh vào hậu viện đi thay quần áo.

Rất nhanh Hoàng Phủ Cẩn đi ra, lúc này sắc trời đã tối muộn, bốn người gia đinh ở phía trước cầm đèn lồng, Lưu Vân cùng Lưu Hỏa đi cạnh.

Chờ đoàn người đến cửa cung, vài thủ vệ thái giám đông lạnh lạnh run lui xuống , oán giận năm nay sao lại lạnh như thế.

Có người đến, có người ra vào, bọn họ sẽ không thể trở về sưởi ấm, phải giữ cửa.

Đám thái giám này trộm gian dùng mánh lới quen rồi, nay lại oán giận liên tục.

Có người cho bọn hắn một chậu than lớn, lại tặng rượu thịt,“Ngũ điện hạ nói các huynh đệ vất vả, cho các ngươi uống chút rượu ấm áp chút.”

Vài thủ vệ thái giám mặt mày hớn hở nói cảm tạ.

“Ngũ điện hạ nói, mời các ngươi lưu ý để cửa, đợi lát nữa còn có người đi ra ngoài.”

Vài người vội ứng, vài người kia liền đi.

Thời điểm Hoàng Phủ Cẩn bước vào cửa, nghe mấy người kia còn đang nói.

“Ai ở chỗ ngũ điện hạ? Còn cố ý đến dặn để cửa.”

“Đúng a, leo lẽ thường mọi người tới tới lui lui, đi ngũ điện hạ nơi đó cũng không thiếu. Nhưng chưa hề để tâm đến vậy.”

“Hắn cùng vị khách của thái tử, ai còn dám chậm trễ.”

“Hình như là Tô gia ngũ tiểu thư, đi tìm ngũ điện hạ cũng được chốc lát rồi.”

“Chớ có lên tiếng.”

Nhìn thấy Hoàng Phủ Cẩn lại đây, vài người bọn họ lập tức thỉnh an.

Hoàng Phủ Cẩn nhìn Lưu Vân một cái, hắn lập tức hiểu ý, mỗi người đưa bạc lên, tìm hiểu một chút tin tức của Tô Mạt.

Tô Mạt nay đang ở trong cung của Hoàng Phủ Giác uống trà nóng hổi, cùng hắn tán gẫu chuyện tình giúp đỡ lẫn nhau.

Hoàng Phủ Giác mặc y phục hàng ngày của hoàng tử, dưới ánh nến trong veo thông suốt cả người thả lỏng nói cười vẻ, thanh nhã như ngọc.

Hắn làm cho người ta hầm một chung cháo tổ yến, với một ít bánh táo đỏ, tự mình bưng đến trước mặt nàng, cười nói:“Sợ ngươi đói, không bằng ăn một chút đi.”

Tô Mạt nhìn thoáng qua đồng hồ cát bên cạnh trên bàn gỗ lim, bên ngoài tiếng trống xa xưa, nhân tiện nói:“Thời gian không còn sớm, ta phải đi về rồi. Ta cùng cha nói qua đến ngồi chút thôi, thời gian lâu phụ thân lại nói rồi .”

Hắn cười chế nhạo nói:“Ta đã sai người ta đưa tin cho Tô quốc Công rồi. Hắn qua một lát nữa liền tới đón ngươi. Cửa cung cũng giữ cửa cho ngươi rồi, sẽ không đem ngươi nhốt tại nơi này đâu. Còn nữa, ta còn có mấy vấn đề phải hỏi cho rõ ràng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 667: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 03


Nói xong đưa cho Tô Mạt bản vẽ nàng đưa cho hắn trước đây lại hỏi vài chi tiết nhỏ.

Kim Kết bĩu môi, ý không vui nói:“Ngũ điện hạ còn hỏi cái gì chứ, vài vị tỷ tỷ kia đều đan được rồi.”

Tô Mạt nhìn nàng một cái,“Ngươi nha đầu này.”

Sau đó xin lỗi Hoàng Phủ Giác,“Điện hạ không cần để ý, bọn nha đầu của ta đều bị chiều hư rồi.”

Hoàng Phủ Giác lắc đầu, giọng điệu ôn hòa,“Nha đầu kia tính tình ngay thẳng, giống vài nha đầu đi theo ta.”

Kim Kết xuất khẩu xong vốn cũng có chút không yên, nhìn hắn không trách cứ cũng không dám lại như thế nữa.

Dù sao Hoàng Phủ Giác cũng là ngũ hoàng tử mà hoàng đế sủng ái nhất, ưu vượt qua thái tử.

Về sau này tương lai vị trí thái tử còn nói không chừng sẽ là của ai.

Hoàng Phủ Giác thấy thế liền gọi Kim Kết đến liền hỏi nàng ta một chút về vấn đề đan tất, nếu muốn đem điều này mở rộng ra, đương nhiên là biết được càng nhiều càng tốt.

Mặt khác chính yếu là tránh cho Tô Mạt xấu hổ.

Tô Mạt ăn cháo, thật đúng là hơi đói, lại ăn tiếp hai miếng điểm tâm.

Lập tức có cung nữ tiến lên hầu hạ nàng đi súc miệng rửa tay, một lát, có tiểu thái giám tới nói Tô quốc Công tiến cung , phái người đến đáp lời.

Hoàng Phủ Giác nghe vậy đứng dậy nới với Tô Mạt n:“Nếu Quốc Công đến đây, ta cũng không lưu ngươi nữa. Đưa ngươi đi ra ngoài.”

Lại sai người thắp đèn lồng mang đến.

Vừa đi, Hoàng Phủ Giác vừa cười nói:“Có cái này có thể cải thiện được cuộc sống của dân chúng ngày càng tốt hơn. Vừa tiết kiệm được bông, lại giữ ấm. Mùa đông cũng được thoải mái chút. Ta thật sự là phải thật tình cám ơn ngũ muội muội. Nếu không phải ngươi thông minh như vậy......”

Tô Mạt vội khoát tay, cười nói:“Ngươi đừng cám tạ ta. Hai ta là hợp tác. Ngươi giúp ta, ta cũng giúp ngươi. Chủ yếu là, cám ơn ngươi ở trước mặt bệ hạ nói lời tốt đẹp.”

Nàng nghe nói Hoàng Phủ Giác đi Vương gia, mà Vương gia phái người đi tới đông cung, nàng liền kết luận là muốn cáo trạng .

Vì thế chính mình thu thập một chút, nói cùng phụ thân tiến cung bái phỏng ngũ điện hạ.

Vừa thấy mặt, nàng cũng không nhiều lời vô nghĩa, liền đem hàng dệt kim này cho hắn xem.

Cùng hắn ước định, thỉnh hắn hỗ trợ đi tới chỗ hoàng đế nhìn xem sao, thời điểm thái tử cáo trạng hỗ trợ nói đỡ cho vài câu.

Vậy nàng liền đem kỹ thuật này dạy cho hắn, làm cho hắn vốn là trải qua nhân sinh hoàn mỹ lại có thêm khoản thu nhập phong phú.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 668: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 04


Khiến cho hoàng đế và văn võ bách quan càng thêm coi trọng hắn.

Thử nghĩ, thái tử một lòng nghĩ như thế nào phòng bị người khác đoạt quyền.

Mà ngũ điện hạ biểu hiện ra ngoài là thản nhiên thỏa mãn, là đối với hoàng đế cùng lê dân thương sinh quan tâm.

Là thật sự an cư lạc nghiệp.

Ở trong lòng hoàng đế, cân nhắc như thế nào, không cần nói cũng biết.

Nhưng nàng còn có điều kiện phụ, thì phải là làm cho Vương gia ra xuất chút huyết.

Vậy nàng liền đem thứ này cho hắn hoàn toàn, nửa điểm quan hệ với nàng cũng không có.

Công lao cũng tốt, kiếm tiền cũng tốt, nàng một chút cũng không dính tới.

Hoàng Phủ Giác thật ra không nghĩ muốn hoàn toàn như vậy, còn muốn cùng nàng hợp tác, có thể hợp tác mở một cửa hàng lớn.

Tô Mạt cũng không muốn, nhất là thứ này, ở cổ đại này đầu óc bọn họ đều như tặc tinh, quay đầu lập tức liền nghiên cứu thấu suốt ngay.

Còn kiếm tiền gì nữa.

Còn nữa, nàng cũng không muốn có quan hệ thân cận với hoàng tử khác.

Nếu thái tử mặc kệ Vương gia, không đến tìm hoàng đế cáo trạng, muốn đối phó với Hoàng Phủ Cẩn.

Nàng cũng sẽ không nghĩ đến tìm Hoàng Phủ Giác hỗ trợ.

Mà nàng lại không muốn thiếu ân tình của người khác, cho nên chính là sự trao đổi .

Hoàng Phủ Giác đưa nàng ra khỏi cung của mình, muốn tiếp tục tiễn ra ngoài.

Tô Mạt thi lễ, khách khí nói:“Điện hạ mời trở về đi. Thỉnh không cần quên ước định của chúng ta.”

Hoàng Phủ Giác nhìn nàng thật sâu, vầng sáng của đèn lồng màu vàng ấm áp, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay xinh đẹp động lòng người.

Biểu tình kia tuy rằng ôn nhu ngọt ngào, lại xa cách.

Khoảng cách tựa hồ, khiến hắn có thể đụng tới nàng.

Lại xa không thể đụng tới.

Hắn nhíu mi, có chút không thích cảm giác như vậy, cười cười,“Đi thong thả.”

Nhìn nàng đi rất xa, biến mất không thấy đâu nữa, hắn vẫn là không có xoay người trở về.

Tô Mạt mang theo Kim Kết đi tahwngr một đường rất nhanh hội hợp cùng Tô Nhân Vũ.

Tô Nhân Vũ sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, thương tiếc nói:“Lạnh như thế còn xuất môn.”

Bởi vì trong cung không được ngồi xe, lại tự mình đến đây, cũng không thể ngồi kiệu.

Hắn ngồi xổm xuống,“Đến đây, cha cõng.”

Tô Mạt bật cười, kéo cánh tay hắn,“Cha, mau, đừng làm cho người ta chê cười .”

Đang nói, một cái tiểu thái giám ngã lộn nhào lại đây, kích động nói:“Quốc Công gia, không tốt rồi, Lâm Giang vương...... Cùng, cùng bệ hạ......”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 669: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 05


Thái giám nghiêng ngả lảo đảo, lập tức ngã xuống đất.

Tô Mạt quan tâm tới Hoàng Phủ Cẩn, vội vươn tay ra đỡ hắn,“Tiểu Phúc Tử công công, rốt cuộc sao lại thế này?”

Nàng còn suy nghĩ Hoàng Phủ Cẩn về trễ, khẳng định ban đêm sẽ đi tìm nàng.

Đến lúc đó sẽ nói rõ ràng hơn.

Không nghĩ tới hoàng đế không quản trời tối, lại gọi hắn đến tiến cung.

Đầu óc Tô Mạt xoay chuyển nhanh như bay, hiện tại nàng có cảm giác, Hoàng Phủ Cẩn tựa hồ không phải đơn thuần bởi vì chuyện tình của Vương Mai Lâm mà phát hỏa .

Hắn đây là vì......

Khẳng định là muốn làm cái gì đó, mượn cơ hội để làm.

Con người muốn nắm chắc làm một chuyện gì đó, không ngoài việc có mục đích, một cái kip nổ, còn có một cái có thể dựa vào.

Hôm nay chuyện này nàng xem như hiểu được.

Chuyện của Vương Mai Lâm chỉ là một cái kíp nổ.

Hoàng Phủ Cẩn có thể dựa vào chuyện hoàng đế muốn hắn đi Mạc Vân quốc.

Mục đích của hắn......

Tô Mạt cười cười, sẽ không là sợ có người tính toán âm mưu quỷ kế gì đó, tạo áp lực cho Tô gia, muốn cầu hôn thú nàng.

Bất quá...... ý tưởng trong đầu nàng vừa chuyển, dù sao đều như vậy, không bằng nháo lớn chuyện lên.

Sau đó kiếm nhiều thù lao hơn.

Nàng mím môi cười yếu ớt, từ trong tay áo rút ra tấm tiểu ngạch ngân phiếu đưa cho hắn,“Tiểu Phúc Tử công công, đa tạ ngươi. Mau trở về đi thôi.”

Tiểu Phúc Tử không dám thu nhận, Tô Mạt cười nói:“Mau đi đi.”

Tô Nhân Vũ mặt đầy lo lắng, lại nói:“Mạt nhi, ta đưa ngươi về nhà trước.”

Tô Mạt kéo cánh tay hắn,“Cha, ngài đi về trước đi. Ta đi bái phỏng hoàng quý phi nương nương.”

Tô Nhân Vũ kinh ngạc nói:“Nha đầu, ngươi đi tìm nàng ta làm cái gì?”

Hắn biết nữ nhi quan tâm Hoàng Phủ Cẩn, nhưng hiện giừo, hoàng đế đang nổi nóng, ai cũng không có biện pháp.

Hơn nữa hắn là thần tử, được mời vào cung bái phỏng thì không vấn đề.

Muốn lập tức đi ngự thư phòng thì không thể được.

Lại nói, cho dù hắn muốn đi cầu kiến, hiện tại cũng không có cớ.

Hơn nữa hoàng đế nếu hỏi hắn lấy cái thân phận gì đi cầu tình cho nhị hoàng tử.

Hắn sẽ trả lời như thế nào?

Chẳng lẽ hiện tại liền nói Mạt nhi cùng hắn......

Không nên không nên!

Tô Nhân Vũ đầu óc cũng xoay chuyển nhanh chóng, hắn trước nay vốn trầm ổn nội liễm, bất động thanh sắc.

Cho nên tuy rằng trong đầu nghĩ đến nhiều việc, mặt ngoài cũng vẫn là thâm trầm, không có biểu tình gì.

Hắn nhìn nữ nhi một cái, nếu nữ nhi thật sự thích Hoàng Phủ Cẩn......
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 670: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 06


Nhưng nữ nhi còn nhỏ như vậy, sao có thể xác định được thích hay không thích chứ.

Nhưng là hắn lại cảm thấy nữ nhi cùng nữ hài tử khác bất đồng, không thể theo lẽ thường để phỏng đoán.

Hắn cảm thấy, chính mình nên cùng nữ nhi nói chuyện tâm sự.

Hắn ôn nhu nói:“Nha đầu, cha hỏi ngươi một vấn đề, ngươi thật sự nhận thức chuẩn hắn sao?”

Tô Mạt kinh ngạc nhìn hắn, lão cha sao lại thế này a.

Lúc này đây, thời khắc khẩn trương như vậy còn hỏi cái vấn đề này.

Nàng cười cười, nghịch ngợm nhìn hắn,“Cha, Tĩnh thiếu gia là người đầu tiên đối đãi tốt nhất với nữ nhi, lúc ta còn là tiểu nha đầu hèn mọn hai bàn tay trắng, liền đối với ta phi thường phi thường tốt. Ta không biết tương lai như thế nào, dù sao hiện tại, ta cảm thấy hắn là người mà ngoài người thân ra, có quan hệ tốt nhất tốt nhất với ta.”

Nàng chưa từng có tình cảm luyến ái, không biết người khác yêu đương như thế nào.

Có phải hay không nhất định phải oanh oanh liệt liệt, muốn chết muốn sống.

Nàng cũng không biết hiện tại có được tính là yêu hay không.

Chính là cảm thấy ở cùng hắn là tốt nhất.

Ai cũng không thể thương tổn hắn.

Nếu hắn không vui vẻ, nàng cũng khó chịu.

Nếu kêu nàng trưởng thành cùng với hắn kết thành vợ chồng.

Nàng cũng hiểu được đó alf lẽ đương nhiên, không có gì không đúng.

Khả năng đầu óc rất dễ vận động, chỉ số thông minh rất cao, làm cho nàng có thói quen dùng lý trí để phân tích vấn đề.

Cho dù thứ tình yêu này, nàng cũng có thể rất bình tĩnh, thực lý trí mà nói rõ ràng.

So với thời đại này nam nhân cùng nữ nhân đều là theo mệnh lệnh của cha mẹ, lời của mai mối.

Nàng cảm thấy nàng đã là tự do luyến ái.

Tô Nhân Vũ cũng sửng sốt, đúng vậy, ai kêu chính hắn là một người cha hỗn đản chứ.

Để cho tiểu tử kia chiếm tiện nghi.

Hắn cũng không thể không chấp nhận là thua.

Không đợi Tô Nhân Vũ nói cái gì, Tô Mạt cười nói:“Cha, ngươi cũng đừng lo lắng . Chuyện này, giao cho ta giải quyết đi. Ngươi giúp ta nói với nhị ca, để hắn chăm chú vào việc của Hương lâu, không cho người khác âm thầm giở trò làm ra mấy chuyện xấu. Ta đi thỉnh an hoàng quý phi nương nương.”

Tô Nhân Vũ vẫn lo lắng, nhưng hắn cũng không thể đi tới hậu cung.

“Vẫn là ta đưa ngươi về nhà, sau đó ta đi cầu kiến bệ hạ. Sẽ nói vì việc Mạc Vân quốc thượng tấu.”

Hắn vẫn là không nỡ để nữ nhi mạo hiểm, tuy rằng cũng không có nguy hiểm gì mấy.

Nhưng hắn cũng không nỡ để nàng chịu ủy khuất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 671: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 07


Hoàng quý phi khẳng định sẽ châm chọc khiêu khích Mạt nhi.

Nàng ta làm sao có thể hỗ trợ?

Đến lúc đó còn không nhất định phải ép Mạt nhi cầu xin gì nữa.

Không được!

Tô Mạt nóng nảy, đẩy người hắn,“Cha, ngài yên tâm đi. Ta có tính toán, ta đáp ứng cha, nếu chuyện này ta tự mình làm không xong, về sau mỗi ngày đều ở biệt trong nhà không ra ngoài.”

Không cho nàng ra ngoài, quả thực là như giết nàng.

Tô Nhân Vũ mới không tin.

Nữ nhi có thể vụng trộm đi ra ngoài.

Hãy nhìn nữ nhi trước nay luôn hoạt bát hiếu động lấy vốn đặt cược lớn như vậy đến hối lộ hắn, hắn cũng ngại kiên trì.

Hắn ngồi xổm xuống, đem nàng ôm vào trong ngực, thật chặt.

“Mạt nhi, cha muốn cho ngươi thứ tốt nhất. Muốn che gió che mưa cho ngươi. Cha chính là muốn vì nhi tử nữ nhi đứng mũi chị u sào ...... Đừng đè nén......”

Tô Mạt ôm lấy hắn, tựa đầu trên vai hắn.

Ôn nhu nói:“Cha, đó là cha cùng nhi nữ nhà người khác, chúng ta muốn nữ nhi vì ngài mà gánh hết gian nan. Ta nay đều lớn rồi. Không thể cái gì cũng để các ngươi sủng nịch, không thể chỉ biết làm nũng cái gì cũng không làm. Ta không muốn làm gánh nặng trói buộc của các ngươi. Cha tin tưởng ta đi.”

Tô Nhân Vũ bị những lời nàng nói làm sững người.

Nữ nhi của hắn, quả nhiên là đứa nhỏ của Doanh Nhi.

Trong cốt cách là giống nhau, kiên cường, giỏi giang, lại hiểu lòng người khác.

Không kiêu căng, không dã man, không tùy hứng......

Tuy rằng bề ngoài ôn nhu, tính tình lại thật mạnh mẽ.

Nhưng là đối với người thân và những người nàng quan tâm yêu mến thì luôn mềm yếu.

Sự bá đạo cùng cường ngạnh của nàng đều là đối với địch nhân.

Nếu Doanh nhi còn sống, thì thật tốt.

Có thể nhìn thấy nữ nhi của bọn họ như......

Ngực hắn quặn đau, dùng sức ôm chặt Tô Mạt.

Không muốn buông tay.

Tô Mạt cười nói:“Cha, ta không phải là chú chim nhỏ, ta muốn lớn mạnh thành đại ưng. Ta không phải là đóa hoa trong nhà ấm, không cần các ngươi coi như tiểu bạch thỏ nuôi dưỡng .”

Giọng nói nàng ngọt ngào mềm nhũn, biểu tình lại kiên định tự hào.

Đáy lòng Tô Nhân Vũ như có âm thanh lên tiếng, khuyên hắn buông tay, để cho nữ nhi thử xem sao.

Dù sao nữ nhân muốn trưởng thành.

Hắn gật gật đầu,“Được, ta ở ngoài cung chờ ngươi.”

Tô Mạt hôn hai má hắn, cười duyên nói:“Cha, ngài cứ về đi. Không cần lo lắng, cha không trở về nhà. Lão tổ mẫu sẽ tâm chí không yên đâu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 672: Thâm cung run rẩy -- vô cừu bất thành phụ tử 08


Tô Nhân Vũ không cách nào, nghe thấy khẩu khí tràn đầy tự tin của nàng, chỉ phải ép mình tin tưởng một lần.

Nữ nhi trước nay luôn thông minh, không biết từ khi nào thì bắt đầu......

Đúng rồi, chính là từ lúc lần đó bị té bể đầu, nhìn thấy hắn còn dám nhìn thẳng.

Ánh mắt hung ác giống như chú hổ nhỏ.

Mọi sự đều phải có lần đầu tiên, hắn đứng dậy, kiên định nói:“Ngươi đi đi. Để Kim Kết đi theo ngươi.”

Bọn họ tiến cung cũng không có thể mang theo tùy tùng .

Tô Mạt là vì được ngũ hoàng tử đặc biệt cho phép, để nàng mang theo Kim Kết đến, có thể chăm nom lẫn nhau.

Ngũ hoàng tử phái đưa cho nàng hai tiểu thái giám dẫn đường, nói với Tô Mạt:“Tô tiểu thư, nô tài có thể đưa ngài đi tới trong cung hoàng quý phi, nhưng nô tài phải có một người trở về bẩm báo với điện hạ của chúng ta một tiếng.”

Tô Mạt gật đầu, cười nói:“Đa tạ tiểu công công.”

Sau đó nàng gắt gao ôm eo Tô Nhân Vũ một chút, phất phất tay, mang theo Kim Kết đi theo một tiểu thái giám.

Những ngọn đèn lồng hai bên đường trong cung đều được các tiểu thái giám đốt lên, trên trời các bông tuyết bay bay, đong đưa rơi lả tả.

Trong cung trống trải.

Gió đêm rất lạnh, giống như những lưỡi dao như cắt vào da thịt người ta.

Lò sưởi trong tay Tô Mạt sớm đã lạnh mất, chỉ có thể quấn chiếc áo choàng lông chồn bạc, quan tâm nhìn Kim Kết một cái.

May mắn hai người đều mặc quần áo nội y tự mình đặc chế giữ ấm.

Nếu không thật đúng là sẽ bị đông cóng người.

Đi mất một thời gian rất lâu mới đến cung của hoàng quý phi.

Tiểu thái giám lấy tiền hối lộ thủ vệ thái giám, để hắn đi thông báo.

Rất nhanh, thái giám kia trở về nói:“Quý phi nương nương đã ngủ rồi. Sáng mai lại đến đi.”

Tô Mạt nói:“Công công chớ gạt người. Ai lại không có thời điểm cầu người ta? Hiện tại bất quá là chính dậu, quý phi nương nương làm sao có thể ngủ chứ.”

Bởi vì trời đầy mây tuyết rơi nặng, cho nên trời tối hơn ngày thường một chút thôi.

Cứ làm như nàng không biết vậy.

Nàng cười tiến lên,“Là Đắc Thắng công công đúng không .”

Tô Mạt đầu óc linh hoạt, đọc sách đã đọc qua là sẽ không quên được, đối với người càng không thể quên.

Cho dù là nghe thấy một giọng nói, qua vài năm cũng có thể nhận ra.

Nàng hai năm trước thường xuyên đến nơi này của hoàng đế, hoàng quý phi vì lấy lòng hoàng đế, đối với nàng không tệ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 673: Du thuyết địch nhân hỗ trợ -- vô cừu bất thành phụ tử 01


Tuy rằng người của hoàng quý phi có thay đổi một ít, những người không bị đổi, nàng vẫn nhận ra họ. Đắc Thắng không nghĩ tới Tô Mạt còn nhớ rõ hắn, không nhất định có cảm tình gì. Nhưng đối với bọn họ đều là bị cha mẹ vứt bỏ, những nam nhân đã không còn tôn nghiêm tiến cung để đổi lại một chút ít lợi lộc cho gia đình họ. Ở trong cung sống tử tế thì ít, hơn phân nửa đều bị coi như nơi trút giận. Động cái là đánh chửi, cắt xén lương bổng . Ngoài những người trực cùng, cho dù là nội cung đại thái giám cùng cung nữ cũng không nhớ rõ tên của hắn. Tô Mạt lại nhớ rõ. Hắn cảm động, lập tức nói:“Ngũ tiểu thư, không phải nô tài không đi vào bẩm báo. Kỳ thật mà nói. Nô tài nghe nói hình như là thập tam công chúa và thất điện hạ đang chơi cờ, thập tam công chúa đi ra ngoài xua đuổi nói là không gặp.” Tô Mạt suy nghĩ rồi nói với Đắc Thắng:“Tiểu công công, ngươi có thể hay không lại đi một chuyến nữa, truyền lời tới thất điện hạ, thỉnh hắn bẩm báo cho hoàng quý phi nương nương.” Hoàng quý phi không phải ngốc tử, chỉ cần biết rằng nàng đến, sẽ biết vì sao. Hơn nữa chỉ cần biết rằng nàng đến đây, liền khẳng định sẽ đoán được nàng có cái gì đó trao đổi hoặc là hợp tác. Nếu không dựa vào cá tính của Tô Mạt, sẽ là không vô duyên vô cớ đăng môn diện kiến. Đắc Thắng đi bẩm báo lại. Kim Kết nói nhỏ:“Tiểu thư, chúng ta tại sao lại không đi tìm ngũ điện hạ hỗ trợ. Ngũ điện hạ dễ nói chuyện.” Bên kia người thái giám được Hoàng Phủ Giác đưa đến giúp Tô Mạt lập tức gật đầu,“Đúng vậy, ngũ tiểu thư, điện hạ của chúng ta khẳng định sẽ hỗ trợ .” Tô Mạt lắc đầu,“Đã từng thỉnh cầu ngũ điện hạ rồi, điện hạ đã giúp qua một lần. Không thể lại cầu nữa. Cho dù ngũ điện hạ sẽ hỗ trợ, nhưng việc lại đi tìm hắn lần nữa, sẽ chỉ rước thêm phiền toái cho điện hạ. Giải quyết phiền toái của chính mình, lại để cho người khác gặp phiền toái, đây không phải tác phong của ta.” Bình An nhớ kỹ, nghĩ trở về sẽ nói lại cho điện hạ nghe. Lúc này Đắc Thắng đi ra, nói là để Tô Mạt cùng Kim Kết đi vào. Tô Mạt nói cảm tạ, kêu Bình An đi về trước, lần khác thỉnh bọn họ vài người đi ra ngoài uống rượu. Bình An nói:“Ta cùng Đắc Thắng huynh đệ trò chuyện, tiểu thư xin cứ việc đi.” Hai người liền ở bên cạnh cửa bắt đầu hàn huyên. Tô Mạt cùng Kim Kết đi theo tiểu thái giám chuyên môn dẫn đường đi vào bên trong. Trong cung quy củ nhiều, truyền lời cùng tiểu thái giám dẫn đường cũng không là một.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 674: Du thuyết địch nhân hỗ trợ -- vô cừu bất thành phụ tử 02


Mọi người ai làm việc nấy, không ai quan tâm đến ai.

Tô Mạt đi theo tiểu thái giám xuyên qua rất cánh cửa.

Ban ngày đến, đều là đi cửa chính cung, hiện tại là đêm, cửa cung đóng.

Cho nên bọn họ chỉ có thể đi theo cửa dành cho nhóm thái giám, cung tì đi.

Những con đường ngõ ngách lạnh âm u.

Ánh lửa toát ra từ ngọn đèn lồng lấp lóe.

Kim Kết có chút sợ, gắt gao ôm chặt cánh tay Tô Mạt.

Tiếng gió tiếng rít từ trên đỉnh đầu xẹt qua xẹt lại, rất đáng sợ.

Tô Mạt cười, nắm chặt tay Kim Kết, an ủi nói:“Đừng sợ. Trong cung Hoàng quý phi, đó là địa phương gần với bệ hạ, chính khí lăng nhiên. Không có gì phải sợ .”

Lời này của nàng chẳng qua là nói cho tiểu thái giám nghe.

Nàng biết trong cung người ta rất sĩ diện.

Hoàng quý phi lại chuyện xấu nhiều vô cùng, giết hại vô số cung tì cùng phi tử.

Lại muốn để người ta nói nàng ta tâm tánh như bồ tát.

Vài người bọn họ phải đi một đoạn đường rất dài, rốt cục cũng tới mặt sau tẩm điện.

Từ bên trái cửa tròn đi vào, theo đường hành lang tiến về phía trước.

Đột nhiên, một người phẫn nộ quát:“Đứng lại!”

Mấy người chăm chú nhìn lại, là thập tam công chúa Hoàng Phủ Kha.

Nàng ta dẫn theo hai cung nữ, mặc một thân y phục đẹp đẽ quý giá, trong tay ôm túi sưởi bằng vàng, bên ngoài bọc túi trân châu, thần thái ngạo nghễ.

Đắc ý nhìn chằm chằm Tô Mạt.

Tô Mạt dùng giọng nói rất rõ ràng hành lễ vấn an.

Hoàng Phủ Kha hừ một tiếng,“Như thế nào, ngươi cũng có lúc phải cầu người sao?”

Tô Mạt mỉm cười,“Đã trễ thế này, công chúa còn không nghỉ ngơi. Quý phi nương nương lần trước hỏi thần nữ một vấn đề, thần nữ hiện tại tìm ra đáp án rồi, đặc biệt tới đây phúc đáp.”

Nàng không nói chính mình yêu cầu gặp quý phi, ngược lại nói quý phi muốn gặp nàng.

Nếu Hoàng Phủ Kha ngăn trở, thì chính là dám hạ thấp mặt mũi hoàng quý phi.

Trừ phi đi tới chỗ hoàng quý phi xác nhận Tô Mạt nói dối.

Nếu không nàng ta sẽ không thể ngăn trở.

Ngăn trở chính là làm trái với cung quy.

Hoàng Phủ Kha hừ một tiếng,“ Nha đầu giảo hoạt chết tiệt kia!”

Tô Mạt không chấp cười cười, đại sự trước mặt, không vì chuyện nhỏ ảnh hưởng tới toàn cục.

Nàng không muốn so đo.

Nàng còn chưa tới mức tính tình chanh chua đỏng đảnh đến nỗi người ta mắng một câu sẽ ăn miếng trả miếng ngay.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 675: Du thuyết địch nhân hỗ trợ -- vô cừu bất thành phụ tử 03


“Công chúa điện hạ, người nếu như có ý kiến gì đối với thần nữ, ngày khác chúng ta ngồi xuống tán gẫu cùng nhau kĩ hơn. Tối nay cũng không thể trì hoãn . Nếu không quý phi nương nương hỏi đến, bệ hạ truy cứu. Chúng ta ai sẽ đảm đương đây?”

Nói xong nàng nhấc chân liền hướng vào bên trong đi.

Hoàng Phủ Kha vội giang hai cánh tay ngăn nàng lại,“Đứng lại, không có bản công chúa cho đi, ngươi đừng mong đi vào quấy rầy mẫu phi ta.”

Tô Mạt thoáng có chút không kiên nhẫn,“Nghe nói công chúa rất thích kem bôi mặt loại mới nhất ở Hương Lâu của chúng ta.”

Loại đó là nàng cùng A Cổ Thái, đại tỷ hợp lực cùng nhau nghiên cứu ra, quả thực là tinh phẩm của tinh phẩm.

Hương khí thanh nhã kéo dài được lâu, vừa trơn bóng lại mềm mại, hơn nữa còn bảo bệ làn da không bị nứt nẻ, không sợ gió thổi bị khô da.

Mỗi ngày bôi đều có thể da thịt mềm mại tinh tế, giống như cánh hoa mềm mại.

Đại tiểu thư đặt tên gọi là “Vãn Hương Ngọc”

Một bình nhỏ đã bán thượng hơn trăm lượng bạc, mấu chốt còn không có mà mua.

Hương lâu cũng là định kỳ mới tung ra sản phẩm, khách quý mới có để mua.

Còn phải xếp hàng.

Còn phải cơ quan hệ tốt với Hương lâu nữa.

Nếu không cho dù có tiền có quyền, cũng mua không được.

Tô Mạt biết qua mấy ngày nữa là đại thọ bảy mươi của lão thái thái Tống gia, tiếp theo vài ngày tới nữa, cũng sẽ là sinh nhật hoàng quý phi.

Tuy rằng nàng ta không phải hoàng hậu.

Nhưng đã là nữ nhân có hài tử, đương nhiên cũng là muốn mừng sinh nhật.

Không cần chúc mừng phung phí, nhóm hậu phi trong cung cũng cần phải tổ chức mững lễ.

Cũng là cơ hội để các nữ nhân nhân cơ hội này ganh đua so sánh.

Ai so với ai khác được sủng ái hơn.

Ai tuổi trẻ xinh đẹp hơn, trang sức của ai đẹp hơn, trang phục của ai đẹp hơn.

Ai có thể không vượt quá điều kiện của mình mà cách trang điểm ăn mặc rạng ngời chói lóa.

Là điều mà đám nữ nhân đó nguyện ý muốn làm nhất.

Vì muốn giữ lại vẻ xinh đẹp, tiền tài những nữ nhân này thu liễm được, ngoài việc dùng để mua chuộc đám người bên cạnh hoàng đế ra, chính là dùng để mua thanh xuân và sắc đẹp.

Các nàng ta vốn chính là bình hoa.

Làm cho bình hoa này bảo trì dáng vẻ động lòng người là chức trách của các nàng ấy.

Hoàng Phủ Kha đắc ý lại lãnh ngạo đánh giá Tô Mạt, đột nhiên nói:“Ngươi đừng phí công . Không có ta, ngươi hôm nay là không thể gặp được mẫu phi ta.”

Tô Mạt thản nhiên nói:“Vậy ngươi muốn như thế nào?”

Hoàng Phủ Kha kiêu ngạo vung tay lên, ngang tàng nhìn Tô Mạt.

Nàng ta dùng ngón tay kia chỉ chỉ Tô Mạt, rồi chỉa chỉa vào chính mình.

Khinh miệt nói:“Ngươi – dập đầu cho ta 10 cái, rồi nói về sau đều nghe theo lời thập tam công chúa, cũng không dám cùng thập tam công chúa đối nghịch nữa, mọi việc đều do thập tam công chúa làm chủ, sai đâu đánh đó......”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 676: Du thuyết địch nhân hỗ trợ -- vô cừu bất thành phụ tử 04


Nhìn bộ dáng nàng ta đắc ý dào dạt, thật giống như là thật sự nhìn thấy Tô Mạt quỳ xuống đất cầu xin tha thứ vậy.

Tô Mạt giương mi,“Thập tam công chúa, ngươi còn nhỏ, rất nhiều chuyện không hiểu. Nếu hôm nay ta ở trong này dập đầu với ngươi một cái thôi. Vậy ngươi ngày khác sẽ gặp phiền toái. Nói không chừng bị gậy đánh, bị roi quất. Ta là vì tốt cho ngươi.”

Hoàng Phủ Kha hừ nói:“Ngươi thiếu nói chuyện giật gân, ta mới không tin đâu.”

Tô Mạt miệt thị liếc nàng một cái,“Mặc kệ ta như thế nào, ta đều là muội muội của Tô Trì. Nữ nhi của Tô quốc Công. Đại biểu là người của Tô gia. Thập tam công chúa cố ý làm khó xử, đối với thần nữ làm cho nhục nhã, thì chính là vũ nhục trọng thần triều đình, làm nhục nhã trọng thần đắc lực của bệ hạ cùng thái tử...... Hừ, việc còn lại, không cần ta nói tiếp chứ.”

Nói xong, nàng thân hình chợt lóe lên, cũng không đụng tới Hoàng Phủ Kha liền lách qua.

Hoàng Phủ Kha sai người chạy nhanh ngăn nàng lại, vài tiểu thái giám còn không kíp tới gần người nàng, Tô Mạt đã kéo Kim Kết linh hoạt thoát đi.

Nghe thấy phía sau Hoàng Phủ Giới lớn tiếng nói:“Chuyện gì? Thập tam công chúa đâu? Nói là để cho ta tới chơi, lại tự mình đi mất, không vui tẹo nào. Ta muốn đi nghỉ ngơi.”

Hoàng Phủ Giới cùng Hoàng Phủ Kha đều đi theo hoàng quý phi ở tại Vĩnh An cung , chẳng qua ở tại mặt sau tiểu viện mà thôi.

Lúc này Hoàng Phủ Kha hô to gọi nhỏ đuổi theo tiến vào,“Tô Mạt, ngươi đứng lại cho bản công chúa, ngươi, ngươi chán sống rồi có phải hay không.”

Hoàng Phủ Giới sắp rời đi thì nghe thấy, ngây người một chút, vội hỏi tiểu thái giám cùng cung nữ bên cạnh,“Đang nói Tô Mạt?”

Bọn họ gật gật đầu.

Hoàng Phủ Giới trong lòng mừng rỡ, xoay người chạy vội đi, từ phía sau chạy đến phía trước, vừa đụng lúc đụng phải Tô Mạt cũng đang đi tới.

Hắn tim đập như sấm, kinh hỉ nhìn nàng, một đôi xinh đẹp mắt to đen bóng đang trừng lên tròn xoe.

“Ha ha, ha ha ha, Tô Mạt, ngươi tới đây làm cái gì?”

Tô Mạt hơi hơi nhíu mi, có cái gì buồn cười, nàng vội hành lễ,“Ta là đến bái kiến quý phi nương nương .”

Hoàng Phủ Giới lập tức nói:“Mẫu phi ở phía sau dạy cung nhân thiêu thùa may vá.”

Hoàng Phủ Kha đuổi kịp lại đây hô:“Hoàng Phủ Giới ngươi hỗn đản, không được nói cho nàng ta biết.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 677: Du thuyết địch nhân hỗ trợ -- vô cừu bất thành phụ tử 05


Hoàng Phủ Giới hướng Hoàng Phủ Kha hừ một tiếng, lôi kéo Tô Mạt bỏ chạy,“Ta dẫn ngươi đi.”

Hoàng quý phi cũng không ở tại tiền điện, cũng không ở trung điện, mà là ở phía sau trong thiên điện, chính điện đều giữ lại dùng để ban ngày đãi khách nghỉ ngơi.

Tô Mạt bị Hoàng Phủ Giới gắt gao nắm tay, lôi kéo nàng chạy trốn nhanh như bay, áo choàng tung bay trong gió đêm.

Hoàng Phủ Giới trong lòng có một loại cảm giác vui sướng, giống như trong mộng, phía sau có truy binh, hắn lôi kéo nàng liều mạng chạy về phía trước.

Né tránh những ánh mắt cùng miệng lưỡi, né tránh......

Tim hắn đập thật sự điên cuồng, chỉ là đã đến trước cửa tẩm điện hoàng quý phi, suy nghĩ của hắn lập tức bị ngắt quãng.

Tô Mạt rút tay về, hướng về hắn nói lời cảm tạ.

Hoàng Phủ Giới mấp máy môi, tâm trạng có chút suy sụp,“Đi theo ta.”

Tô Mạt kêu Kim Kết chờ ở bên ngoài, nàng đi theo Hoàng Phủ Giới vào trong.

Hoàng Phủ Giới trước tiên vẫy một cung nữ tới hỏi, nói hoàng quý phi còn muốn trễ một lát nữa mới nghỉ ngơi.

Hắn nhẹ nhàng thở ra, liền vén màn đi vào,“Mẫu phi.”

Hoàng quý phi từ ái nhìn hắn,“Như thế nào còn chưa đi ngủ.”

Hoàng Phủ Giới cười nói:“Vừa mới cùng thập tam muội đánh cờ, hiện tại có chuyện muốn nói cùng mẫu phi.”

Tô Mạt thế này mới cảm giác được, ở hoàng cung sự phô trương quả thật là lớn.

Không phải biểu hiện ở chỗ xa hoa cỡ nào, cái này thể hiện ở quy củ rườm rà bắt phải có.

Ngươi muốn gặp chánh chủ, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

Cho nên đám nô tỳ thái giám ở trong cung mới có thể bóc lột thu nhận hối lộ.

Hoàng quý phi cười cười,“Chuyện gì? Muốn đi đọc sách hay sao, nếu vậy thì đừng nói nữa.”

Hoàng Phủ Giới tiến lên lôi kéo tay của hoàng quý phi, bĩu môi,“Mẫu phi, không phải. Ta mới không có nhàn rỗi. Là ngũ muội muội của Tô gia đến bái kiến ngài.”

Hoàng quý phi ngẩn người ra, a một tiếng, lập tức biết nàng tới làm cái gì.

Không khỏi hiện lên một nụ cười thản nhiên, nha đầu này!

Quả nhiên không đơn giản đâu.

Vốn là nàng nghĩ Tô Mạt sẽ kêu Tô Nhân Vũ tiến cung diện thánh cầu tình, hoặc là mệnh lệnh Tô Trì hướng thái tử cầu tình.

Cho nên, vì khiến cho thái tử mặc kệ chuyện này, nàng cố ý kêu hắn lôi theo Tô Trì đóng cửa từ chối tiếp khách, ai cũng không gặp.

Cho dù là gặp phải tình trạng “Ngươi không gặp ta ta liền quỳ ở cửa cho tới chết” uy hiếp như thế cũng vô dụng.

Ai thích quỳ cứ quỳ, cứ để cho bọn họ quỳ đi.

Đáng tiếc là, Tô gia không ai đến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 678: Du thuyết địch nhân hỗ trợ-- vô cừu bất thành phụ tử 06


Đáng tiếc là, Tô gia không có ai tìm đến.

Nàng có suy nghĩ rằng có khả năng bọn họ đi tìm Hoàng Phủ giác cùng Lương phi, nhưng tin tức báo về là không phải.

Nàng còn đang buồn bực, chẳng lẽ Tô gia kỳ thực cùng Hoàng Phủ Cẩn cũng không có quan hệ thân mật gì cho lắm.

Ngay cả có nhìn thấy hắn xung đột với hoàng đế, bọn họ căn bản cũng không cần quan tâm.

Nhớ tới bộ dáng kia của Thục phi, nàng tình nguyện hoàng đế đánh chết Hoàng Phủ Cẩn.

Nữ nhân lại giỏi về sử dụng quyền lực và âm mưu, có đôi khi vẫn sẽ bị một chút tư tâm hận ý ghen tị làm mụ mị tinh thần.

Hiện tại nha đầu này đã đến cầu tình rồi.

Bản thân nên thế nào ứng phó đây?

Ý tưởng trong đầu Hoàng quý phi vừa chuyển động, quyết định ra chủ ý, nói: "Ngươi đứa nhỏ này hồ đồ, giờ nào rồi, còn gặp người ngoài. Kêu nàng ta mau hồi phủ đi thôi, không hợp quy củ."

Vốn không hợp quy củ, nhưng Tô Mạt từ nhỏ ra vào trong cũng cũng tùy tiện, là hoàng đế đặc biệt cho phép.

Chính là nàng không muốn quá mức tùy ý, cho nên rất ít đến.

Hoàng Phủ Gới lập tức vén áo bào, quỳ gối trên chiếc thảm trước giường của quý phi, "Mẫu phi, xin ngài gặp mặt nàng ta đi. Trời rất lạnh. Nàng ấy đã đến đây rồi. Rất đáng thương."

Hoàng quý phi híp mắt, hơi nhếch đôi mày liễu, Giới nhi cùng Tô Mạt là bằng tuổi nhau.

Nếu để cho hai đứa tiếp xúc nheièu hơn, nói không chừng, cũng có thể nảy sinh tình cảm.

Dù sao Hoàng Phủ Cẩn tính tình như vậy, đối với nữ nhân có thể tốt bao nhiêu chứ.

Hơn nữa, hiện tại Tô Mạt còn nhỏ, sau khi lớn lên, ai mà biết nàng ta sẽ thích cái dạng gì.

Hiện tại thì thích Hoàng Phủ Cẩn, hơn phân nửa là do không hiểu chuyện, hắn chiếu cố thôi.

Để nàng ta biết về sau Hoàng Phủ Cẩn sẽ có phiền toái mâu thuẫn liên tục không ngừng, thậm chí có cả nguy hiểm rơi đầu.

Lúc đó nàng ta sẽ biết liền.

Hoàng quý phi cười cười, "Được, ta coi như cho ngươi mặt mũi, cứ để nàng ta nợ cười một ân tình đi."

Hoàng Phủ Giới khoan khoái đáp ứng.

Hắn lao ra, nói với Tô Mạt: "Mẫu phi đáp ứng rồi."

Tô Mạt thi lễ, "Đa tạ Thất điện hạ."

Hoàng Phủ Giới cười tủm tỉm nói: "Ngươi lấy cái gì cảm tạ ta?"

Tô Mạt nghiêng đầu liếc hắn, hỏi ngược lại: "Ngươi muốn cái gì?"

Bày ra một bộ dáng giúp được người ta liền đòi báo đáp, cũng không e lệ, biểu cảm khẳng định nhất đòi cho được.

Thường trong lúc giằng co cùng Hoàng Phủ Giới, nàng trước nay đều là chiếm thượng phong, cho dù là cứ coi như hắn có lý, nàng phải thiếu hắn.

Nàng cũng có biện pháp khiến cho bản thân mình đúng lý hợp tình, biến hắn thành không đúng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 679: Du thuyết địch nhân hỗ trợ-- vô cừu bất thành phụ tử 07


Hoàng Phủ Giới gò má đỏ hây hây, mấp máy môi, nói: "Ta chỉ chọc ngươi thôi. Chẳng lẽ cứ như vậy làm khó dễ ngươi sao. Ta chỉ là muốn ngươi về sau tiến cung nhiều hơn, hai ta cùng nhau đọc sách. Đầu xuân có thể cùng nhau cưỡi ngựa săn bắn. |Cũng không thật sự muốn ngươi đền ơn gì hết."

Tô Mạt cười nhẹ nhàng nói: "Được!"

Hoàng phu giới ngoài ý muốn xem nàng, "Thật sao?"

Tô Mạt gật đầu, "Đương nhiên, hai ta vốn là bằng hữu rồi. Ta lớn hơn so với ngươi cũng đã gọi ngươi là ca ca, chẳng lẽ còn lừa ngươi hay sao."

Hoàng Phủ Giới vui vẻ nói: "Đi thôi."

Hoàng Phủ Kha từ góc tối chui ra, lạnh lùng nói: "Hoàng Phủ Giới ngu ngốc, ngươi không biết nữ nhân giỏi nhất là gạt người sao? Ngươi bị ta cùng Dung Hoa lừa bao nhiêu rồi. Tô Mạt so với chúng ta hai người cộng lại còn biết gạt người hơn, ngươi còn tin nàng ta!"

Hoàng Phủ Giới khoát tay, "Ta tin tưởng nàng ấy."

Sau đó dẫn Tô Mạt đi vào.

Hoàng Phủ Kha tức giận đến nỗi một cước đá vào trên ngưỡng cửa sổ, lại bị đau chân, ôm một chân nhảy lò cò cứ luôn miệng kêu gào.

Một cung nữ bước lên phía trước đỡ lấy nàng ta trở về xoa xoa.

Tô Mạt đi theo Hoàng Phủ Giới tiến vào trong điện, quẹo tới quẹo lui, vào tới buồng lò sưởi của hoàng quý phi đang ở.

Nàng thấy phía trước có cái bồ đoàn ( đệm cói), liền tiến lên chính đáng hợp tình hành đại lễ.

Thân ở thời đại này, sẽ tuân thủ pháp luật ở thời đại này.

Thời đại này pháp luật chính là thấy người ở địa vị cao, nhất là hoàng gia, sẽ phải hành lễ.

Ở trong cung, đầu gối là không đáng giá nhất.

Hoàng quý phi vẫy vẫy tay.

Hoàng Phủ Giới vội đỡ Tô Mạt nâng dậy.

Hoàng quý phi lại ban thưởng cho ngồi, cười nói: "Đã trễ thế này, sao còn tiến cung? Quốc công cùng lão phu nhân hoặc là phu nhân không đến cùng ngươi?"

Tô Mạt lắc đầu, bản thân tại sao tới , hoàng quý phi đương nhiên biết rất rõ ràng.

Bản thân có phải là đứa nhỏ quen được nuông chiều không hiểu chuyện hay không.

Hoàng quý phi hơn ai hết đều phân biệt được.

Bản thân là tới đàm phán, chứ không phải là tới nghe nàng ta đạo đức giả.

Nàng gọn gàng dứt khoát nói: "Thần nữ là tới giúp Quý Phi nương nương, vì nương nương tháo gỡ khó khăn ưu phiền."

Nói xong, nàng nhìn Hoàng Phủ Giới liếc mắt một cái.

Ngụ ý, chính là kêu hắn tránh lui đi.

Đừng đứng lỳ ở đây làm gì.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom