Cập nhật mới

Dịch Full Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1120: Đổi trắng thay đen 02


Thái tử đứng dậy, khóe môi kéo thành một độ cong:“Cứu giá? Bệ hạ hoài nghi chính ở điểm này, thật không hiểu tại sao Tề vương biết mà chạy đến đó trước mọi người? Huống hồ nếu cứu giá, sao lại không bắt thích khách mà để hắn trốn thoát? Hơn nữa không hỏi thăm phụ hoàng mà bay nhanh đi đâu?”

Hoàng Phủ Giác vội nói :“Cũng không phải hoài nghi gì, phụ hoàng chỉ muốn hỏi nhị ca vài câu, mọi người có thể yên tâm.”

Hắn nhìn Tô Mạt, thấy nàng vẻ mặt bình tĩnh, không có bối rối hay khẩn trương. Ánh mắt nàng trong suốt, kiên định, nụ cười bình tĩnh toát ra một loại thành thục không hợp tuổi nàng.

Tô Mạt tiến lên, đi đến trước mặt Hoàng Phủ Cẩn, nhìn hắn cười: “Nếu bệ hạ có việc muốn hỏi chàng, chàng cứ đi đi, không cần lo chuyện ở đây đâu.”

Không cần xem nàng cũng biết, nhất định là thích khách kia đã nói gì đó với hắn, làm hắn sợ nàng gặp nguy hiểm mới có thể để gã thừa cơ trốn thoát.

Cao thủ so chiêu, chỉ một chiêu đã có thể phân cao thấp, chỉ cần một chút phân tâm, thích khách chắc chắn sẽ thoát ngay.

Hắn lo cho nàng mà bỏ hoàng đế lại, khó thoát nghi ngờ.

Nếu lúc đó hắn cẩn thận quan tâm hoàng đế, ở lại đó cho người đuổi theo thích khách mà không tìm nàng, có lẽ…

Nhưng việc cũng đã xảy ra rồi. giờ nàng cần làm là giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn này.

Hoàng Phủ Cẩn mỉm cười, cầm tay nàng, dịu dàng nói: “Ta không làm gì sai, cũng không hối hận.”

Nếu việc này diễn ra lần nữa, hắn vẫn sẽ chạy đến tìm nàng trước. Nàng bình yên mới quan trọng.

Nếu nàng có chuyện gì, hắn sẽ hối hận suốt đời.

Hơn nữa, hắn không phải loại người làm xong rồi mới nói hối hận. Cứu hoàng đế là việc nên làm.

Một, người đó là phụ thân hắn.

Hai, công bằng mà nói, lão cũng coi như là một hoàng đế tốt, lão chết, sẽ là một mất mát lớn cho thiên hạ, dân chúng và cả triều đình này nữa.

Cho nên, sự việc có xảy ra lần nữa, hắn cũng sẽ đi cứu hoàng đế.

Tô Mạt cười để Hoàng Phủ yên tâm, nàng tự biết chăm sóc mình, cũng bắt hắn cam đoan sẽ giữ gìn thân thể.

Hoàng Phủ Cẩn cáo từ lão phu nhân cáo từ, sau đó xoay người đi nhanh, thái tử đứng dậy, dẫn người đi theo.

Tề Tú Hữu cũng hậm hực bỏ đi .

Thái tử đi đến ngoài điện, nhìn qua bên phải thấy đại tiểu thư vẫn còn đứng ở hành lang, lo lắng nhìn lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1121: Tự rước lấy nhục


Hắn chăm chú nhìn nàng loáng một cái, cũng không nói gì, rồi bước đi.

Hoàng Phủ Giác liếc mắt nhìn bọn họ, nói với lão phu nhân:“Thỉnh lão phu nhân đừng lo lắng, ta nhất định sẽ nghĩ cách. Hơn nữa phụ hoàng cũng không nói là Tô quốc Công và nhị ca nhất định có vấn đề, chỉ là......”

Chỉ là có người lén lút quấy rối gây áp lực cho hoàng đế mà thôi.

Lão phu nhân gật đầu, tạ lễ,“Thiếp thân biết, làm phiền điện hạ rồi.”

Hoàng Phủ Giác đáp lễ, lại nhìn về phía Tô Mạt, đi đến trước mặt nàng, có rất nhiều điều muốn nói, lại không biết biểu đạt ra sao, chỉ nói:“Đừng buồn, không có gì đâu. Nếu có việc muội cứ đi tìm ta.”

Tô Mạt nói:“Cám ơn ngũ ca.”

Hoàng Phủ Giác trên môi vẫn nở nụ cười, giơ tay sờ đầu nàng, cười nói:“Yên tâm, nhị ca là nhị ca của ta, ta sẽ không bàng quan đâu. Cho dù hắn là thái tử, cũng không thể nể mặt ta vài phần.”

Tô Mạt nói lời cảm tạ với hắn.

Hoàng Phủ Giác liền dẫn người rời đi.

Đến dẫn Hoàng Phủ Cẩn đi, là xuất phát từ áp lực bên dưới, không hoàn toàn là thái tử, nhưng Hoàng Phủ Giác xuất phát từ tư lợi riêng, ở trước mặt Tô Mạt, tự nhiên cũng chỉ nói là do thái tử. Hắn vẫn luôn tự bày ra tư thế, chính là bản thân cùng Tô gia, Tô Mạt, nhị ca, đứng cùng một phía.

Ngay sau đó, lại có thái giám đến truyền chỉ, bởi vì bệ hạ gặp chuyện, cho nên tạm ngừng lại việc hồi kinh, để tĩnh dưỡng một thời gian, kêu mọi người an tâm ở lại. Tuyên chỉ xong, thái giám kia nói với lão phu nhân:“Bệ hạ dặn dò lão phu nhân không cần phải lo lắng.”

Lão phu nhân vội khấu tạ thánh ân.

Nhất thời, Tô gia cũng không có tâm du ngoạn, đều ngồi ở trong điện của lão phu nhân, nói chuyện trấn an cho nhau.

Lão phu nhân nhớ tới điều gì đó,“Nhị thiếu gia đâu?”

Tô Mạt vội nói:“Tổ mẫu, chúng ta vốn tưởng rằng phải hồi kinh, nơi này không có chuyện gì nữa, ta thỉnh nhị ca và A Cổ Thái đi Hoa phố rồi.”

Lão phu nhân gật đầu,“Ừ, ngươi đã nói qua, ta có chút hồ đồ, vậy mà quên mất.”

Tô Mạt cả kinh, nhìn lão phu nhân, thấy khuôn mặt ngày thường khỏe mạnh của bà nay như già thêm mấy phần, vội trấn an nói:“Tổ mẫu, bệ hạ đã nói rồi, không có việc gì đâu.”

Lão phu nhân lắc đầu, có những chuyện, cũng không nhất thiết phải nói với tụi nhỏ.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, Tô Trì thế nhưng không ra mặt, bà thở dài, gia đình này, còn có thể trông cậy vào con trai trưởng sao?

Tô Mạt thông minh bực nào, đương nhiên là lập tức đoán được tâm tư của lão phu nhân, nhưng cũng không tiện nói nhiều.

Lúc này bên ngoài mụ mụ tới truyền lời, nói nhị tiểu thư đã trở lại.

Lão phu nhân đột nhiên giận dữ nói:“Đã trở lại còn không mau đến thỉnh an, chẳng lẽ phải chờ bà già này dẫn theo toàn gia tộc ra ngoài cửa nghênh đón sao?”

Mụ mụ kia run lên, sợ tới mức cuống quít đi truyền lời.

Chỉ thấy nhị tiểu thư thướt tha từng bước lả lướt đi tới, như làn gió nhẹ vờn liễu, phe phẩy trên mặt nước uyển chuyển nhởn nhơ.

Lão phu nhân hừ một tiếng,“Tô gia nhà chúng ta từ bao giờ có loại con cái cám dỗ này. Chẳng lẽ gặp tổ mẫu cũng cần bày ra bộ dáng dụ dỗ đàn ông khinh cuồng như thế?”

Tô Hinh Nhi sâu sắc đồng ý, ra sức gật đầu,“Tổ mẫu nói đúng.”

Tô Văn Nhi chậm rãi đi vào chính điện, miệng nói thỉnh an lão tổ mẫu, nhưng không thấy miếng đệm quỳ gối, bèn quỳ giả bộ, đợi lão phu nhân nói miễn lễ.

Lão phu nhân hừ lạnh một tiếng,“Như thế nào, nhị nha đầu đã cảm thấy ngày mai ngay tức khắc liền bay lên biến thành phượng hoàng sao? Bà già ta đây chịu không nổi cái lễ này của ngươi?”

Trong lòng Tô Văn Nhi trầm xuống, lập tức quỳ xuống, đầu gối của nàng đau đến nỗi như bị kim châm.

“Tổ mẫu minh giám, Văn Nhi không có ý này, Văn Nhi xin thỉnh an lão tổ mẫu.”

Lão phu nhân lại không quan tâm, mà nói với Tô Hinh Nhi:“Cho dù là có việc, chúng ta cũng không thể loạn. Cũng chả có gì to tát, sóng to gió lớn, ta thấy nhiều rồi. Các ngươi đi lấy kim chỉ đến đây, ta muốn nhìn xem các ngươi học moon nữ hồng như thế nào. Nháy mắt sẽ tới tiết đoan ngọ, tất cả đều thêu vài hương túi đi!”

Lại không để ý tới Tô Văn Nhi.

Tô Văn Nhi không dự đoán được tình hình này, vốn định trở về xem náo nhiệt, nào biết đâu rằng, lại bị lão phu nhân bày ra màn này.

Đầu gối đau như bị kim châm, lại không thể tùy tiện đứng lên, chỉ có thể quỳ , trong lòng vô cùng khuất nhục, hận không thể đào cái hố chui xuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1122: Thánh tâm khó dò


Tuy rằng hoàng đế nhìn thấu mọi sự, nói không cần lo lắng, Tô quốc Công sẽ không sao.

Nhưng gần vua như gần cọp, sự tình rốt cuộc như thế nào, trong lòng mọi người cũng không thể yên lòng, cho nên nói không lo lắng tức là giả.

Chỉ là cũng may hoàng đế đang lúc tráng niên, hơn nữa mặc dù có chút đa nghi, mấy năm nay, cũng đã cải thiện rất nhiều, đối với thần tử cũng tương đối khoan dung.

Sẽ không giống với vài năm đầu mới đăng cơ, động một cái là nổi giận, phê duyệt tấu chương nếu nhìn thấy nội dung soán vị cướp ngôi liền mất hứng, liền tìm cơ hội xử trí quan viên dâng tấu chương đó.

Huống hồ lão phu nhân chắc chắn rằng, nay hoàng đế cũng cần Tô gia, sẽ không tùy tiện xử trí Tô gia.

Chỉ có thể nói có người muốn lợi dụng chuyện có thích khách này, để chèn ép Tô gia, rốt cuộc là ai, đương nhiên liếc mắt một cái liền hiểu ngay.

Xem ra là hoàng đế muốn lợi dụng Tô gia, để làm suy yếu thế lực Tống gia, dù sao quyền thế của Tống gia càng lúc càng lớn, rắc rối khó gỡ, thế lực ưu tú.

Hoàng đế không yên tâm, nhưng Tống gia đương nhiên cũng không ngồi chờ chết, nhất là Tống tả tướng, người này bảo thủ ngoan cố, trời sanh tính tàn nhẫn, lại mê luyến quyền mưu, tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay.

Quen dưới một người trên vạn người, sẽ không cam tâm làm người dưới hai người trên hai vạn người kia.

Tô Mạt kết luận phụ thân không có nguy hiểm, nhưng Hoàng Phủ Cẩn......

Nàng luôn cảm thấy có cái gì đó nghĩ không thấu, không hợp lý, lẽ ra dựa theo sự tình phát sinh, nếu không phải do thiên tai ngẫu nhiên như vậy, vậy khẳng định sẽ có manh mối của nó.

Mục đích của người bày ra kế hoạch này, biểu hiện của người bị hại, phản ứng của người xung quanh......

Lấy ích lợi quy về người nào đó để phán đoán chuyện này, tựa hồ cũng không thông, dù sao mọi người cũng không phải là con rối, sự tình luôn đang phát triển biến hóa, sẽ không giữ duy trì nguyên trạng bất định.

Sau sự kiện ám sát, nhóm người của tả tướng lập tức nắm trong tay quyền chủ động, bài trừ mọi nghi hoặc.

Bề ngoài thấy đắc lực nhất, nhưng như vậy ngược lại càng làm cho nàng không xác định được.

Tống tả tướng không phải kẻ ngốc, không có khả năng tùy tiện ám sát hoàng đế, càng không thể có thể sử dụng loại chuyện ám sát hoàng đế này để ngụy trang, nhằm đạt được mục đích lật đổ Tô quốc công.

Nghĩ không ra nàng bèn không thèm nghĩ nữa.

Liên tục hai ngày, các nàng đều ở trong Hoa Xuân uyển không hề đi ra ngoài, Hoàng Phủ Giác mỗi ngày đều sai người đến truyền tin, báo cáo một chút tình hình của Tô Nhân Vũ và Hoàng Phủ Cẩn, chỉ nói bọn họ vẫn tốt, những cái khác không nói nhiều, dù sao cũng không thể vi phạm quy định.

Tô Trì đã trở về một lần, lại biểu đạt ra sự bất mãn, tựa hồ không muốn thú ( cưới) An Bình công chúa, lão phu nhân cũng không có tâm trạng quản chuyện này, giáo huấn hắn khiến hắn bỏ đi mất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1123: Hỏi thăm bệnh tình 01


Tô Việt hôm đó liền chạy vội về Hoa Xuân uyển, cũng hỏi thăm hết thảy các bằng hữu của hắn, thuận tiện kêu đám bằng hữu đó giúp hắn tìm hiểu tin tức.

Bởi vì tính mệnh của phụ thân cùng Hoàng Phủ Cẩn không gặp nguy hiểm, Tô Mạt cảm thấy không cần vận dụng đến thế lực bí mật của Thái Bình các, nếu không một ngọn gió lay động ngọn cỏ, vạn nhất bị hoàng đế biết, bại lộ điều gì đó, vậy sẽ để lại hậu hoạn vô cùng.

Dù sao sự tồn tại của Thái Bình các là không nên có, bí mật tổ chức tiền triều, triều đại nay nếu còn tồn tại, bất kì hoàng đế nào cũng sẽ thấy sợ hãi .

Cho nên sẽ do nhị ca phụ trách tìm hiểu tin tức.

Tô Văn Nhi quỳ một đêm, cuối cùng cả người cứng ngắc, trực tiếp ngất đi, lão phu nhân kêu người đem nàng ta đi tới sân viện bên cạnh, dặn dò nàng ta cùng Vương phu nhân ngoan ngoãn ở nơi đó không được tùy tiện ra ngoài, lại phân phó mụ mụ để ý bọn họ.

Lão phu nhân sai người chuẩn bị lễ vật, phân phó Tô Việt cùng đại tiểu thư, Tô Mạt,“Các ngươi đi Huệ Xuân uyển, Việt nhi thăm dò một chút Tần công tử, Nhu nhi cùng Mạt nhi hai ngươi đi bái phỏng Tả phu nhân cùng Tả gia đại tiểu thư.”

Sau đó lại dặn dò một số chi tiết, cùng với một số cách thăm dò phải chú ý trong lúc nói chuyện.

Ba người vâng dạ, trước tiên phái mụ mụ cùng gã sai vặt đi đưa thiếp bái phỏng, sau đó nửa canh giờ sau, mới ngồi kiệu đi.

Ba vị phu nhân sống tại Huệ Xuân uyển ở bên trong cửa đón tiếp, người sai vặt bước lên hành lễ, Tô Việt lập tức đưa lên một ít dược liệu,“Tần phu nhân, đây là chúng ta gom lại, sai người đi về lấy tới đây, đưa cho Nguyên Quân huynh dùng, sẽ khỏi nhanh hơn.”

Tuy rằng Tần gia cũng có được không ít hảo dược ( thuốc tốt), hoàng đế cũng có ban cho, nhưng Tô gia tặng, mặc kệ là dựa vào dược liệu hay về phần tình cảm mà nói, đều là Tần phu nhân nguyện ý muốn nhận.

Bà cực thích Tô Mạt, dù sao con mình cũng là Tô Mạt cứu.

Đối với đại tiểu thư bà cũng rất vừa lòng, nếu làm con dâu mình, quả thực vô cùng tốt.

Tần phu nhân vốn là người đoan trang, hơn nữa tính cách có phần thanh cao, tuy rằng hiền hoà nhưng cũng hơi có chút soi mói.

Mấy ngày nay nàng cẩn thận quan sát đại tiểu thư, lại cảm thấy nàng ấy thoải mái hào phóng, cách xư xử tuy rằng không hoàn toàn hòa khí, nhưng ôn nhã lễ độ, không xa không gần, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cực kỳ hợp tính tình của mình.

Bà rất vui mừng nói:“Mời mấy vị đến chỗ Tả phu nhân ngồi chơi, Tô công tử xin đi theo thiếp thân tới thăm Quân nhi, hắn đã khỏe lại nhiều, nằm ở trên giường cũng buồn , có công tử tới chơi, hắn sẽ vui mừng vì có người nói chuyện.”

Tô Mạt cùng đại tiểu thư đi theo Tả phu nhân cùng Trần phu nhân nói chuyện, Tô Việt liền đi theo Tần phu nhân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1124: Thăm hỏi bệnh tình 02


Trong các gia tộc ngoại trừ Tô gia cùng Tống gia, hầu như không có nhiều lắm tử nữ đi theo, cơ bản chỉ có các tiểu thư đến đuổi kết hôn, và các thiếu gia cần mưu cầu tiền đồ, những người khác hầu như không đến.

Nếu Tô gia không phải do hoàng quý phi giữa đường xông ra nói đỡ, Vương phu nhân, nhị tiểu thư cũng không thể tới đây.

Tô Việt theo Tần phu nhân đi tới điện thờ phụ, nha đầu vén lên rèm cửa trúc màu tím, hướng vào bên trong thông báo một tiếng.

Tần Nguyên Quân nghe thấy Tô gia có người đến, gấp đến độ muốn rời giường, Thu Hồng nha đầu bên người hắn vội ngăn cản,“Thiếu gia, ngài xin chú ý chút đi, đừng làm vỡ miệng vết thương!”

Tần Nguyên Quân làm sao còn lo lắng đến miệng vết thương, dù sao cũng không chết được, hắn vốn là do bị thương không thể xuất môn những hậm hực trở thành hư không, thần thái phấn chấn lên,“Mẫu thân, là huynh muội Tô gia đến đây sao?”

Tần phu nhân mỉm cười, nhìn Tô Việt một cái,“Nhị công tử đừng chê cười, Quân nhi nhà chúng ta rất thích huynh muội các ngươi.”

Tô Việt cười ha ha, tiến lên trước, chào hỏi Tần Nguyên Quân.

Tần Nguyên Quân giãy dụa muốn xuống giường, Tô Việt vội giữ hắn lại, cười nói:“Nguyên Quân huynh, cứ nằm xuống đi, tiểu đệ là đến thăm hỏi, nghe phu nhân nói ngươi đã khỏe lại nhiều.”

Tần Nguyên Quân cười gật đầu, lại hướng tầm mắt ra ngoài cửa sổ nhìn, chỉ thấy bị tấm trướng mạn lụa mỏng che khuất, nhiều nhất cũng chỉ có thể thấy bụi tường vi ngoài cửa sổ.

Tần phu nhân sai người ta đem các loại thuốc bôi ngoài da, thuốc uống của Tô Việt vừa mang tặng ra, đưa hết cho nhi tử của mình nhìn, có thoa ngoài da, có loại sắc uống, còn có uống thuốc trực tiếp luôn.

Tần Nguyên Quân nhìn những thứ chai lọ kia, đều là dùng đồ sứ cực tinh xảo, ngọc lưu ly, đồng đỏ mạ vàng…vv chế thành, miêu tả không hết sự thanh nhã phong lưu, cực kỳ giống khí khái của tỷ muội Tô gia, lịch sự tao nhã .

Vết thương của hắn ở trước ngực nóng lên, cái miệng vốn lanh lợi cũng trở nên ngốc nghếch, Tần phu nhân mím môi cười yếu ớt, đứa con ngốc này, nhìn thấy ca ca nhà người ta đã như vậy, vậy nếu là thấy chính chủ, còn choáng váng đến đâu nữa?

Nếu thành thân, đến lúc đó chỉ sợ trong tim trong mắt cũng chỉ có con dâu thôi.

Nói chuyện chốc lát, Tần Nguyên Quân liền nháy mắt với mẫu thân, nhờ bà lưu bọn họ ở lại dùng cơm.

“Tần ca ca khỏe lại nhiều chưa? Ta cùng tỷ tỷ đến thăm ca ca đây.”

Bên ngoài truyền đến thanh âm của Tô Mạt, nghe thấy tỷ tỷ cũng đến thăm hắn, tâm hắn liền không kiềm chế được nhảy loạn lên.

Hắn vội ngồi xuống, vuốt tóc, nhìn về phía Tần phu nhân,“Nương, có phải lôi thôi lắm hay không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1125: Thăm hỏi bệnh tình 03


Trong lòng Tô Việt cũng không biết là tư vị gì, muội muội của mình trưởng thành, phải lập gia đình, bị thanh niên nhà khác mơ ước như vậy, trong lòng thật đúng là không thoải mái gì mấy.

Nghĩ lại lúc nhỏ, các muội muội đặc biệt xinh đẹp, tinh xảo giống như búp bê sứ, tiểu tử nhà khác thích nhìn ngắm, lúc chơi đùa sẽ chiếm tiện nghi của các muội muội, hắn cùng đại ca đã cực kì phản cảm, sợ tiểu tử nhà khác khi dễ muội muội nhà mình hoặc là chiếm tiện nghi muội muội.

Chỉ là thoáng đã vài năm, hết thảy đều thay đổi, mọi người đều cao lớn hơn, kỳ thật đã từ rất lâu trước kia, trước lúc đại ca vào kinh làm thư đồng thái tử, bọn họ dần đã xa cách.

Tô Việt miên man suy nghĩ, Tô Mạt đã kéo đại tiểu thư tiến vào, tỷ muội hai nàng đều mặc váy áo màu hồng nhạt, chỉ là khí chất bất đồng, làm cho người ta cảm giác cũng không giống nhau.

Một người ngây thơ đáng yêu, một người đoan trang nhàn nhã.

Nhìn những đứa nhỏ này tuy rằng trong nhà có biến, nhưng vẫn bình tĩnh tự nhiên, không có một chút bộ dáng hoảng hốt luống cuống, Tần phu nhân rất bội phục.

Trái lại đứa nhỏ của chính mình, giả như gặp phải loại chuyện này, chỉ sợ cũng không được hoạt bát như thế.

Tần Nguyên Quân trong lòng vừa vui mừng, vừa xấu hổ, nghĩ đến lúc trước chính mình đã khoe mã với các nàng, kết quả trong lúc trận đấu đã bị thương nặng, thật là mắc cỡ mà.

Nghĩ tới điều này hai má liền phiếm hồng, nói chuyện cũng có chút không lưu loát.

Nhìn bộ dáng hắn thẹn thùng đơn thuần, Tô Mạt ha ha cười rộ lên,“Tần ca ca, ngươi giống tiểu hài tử quá đi, mặt còn đỏ hết lên kìa.”

Tiếng nói vừa dứt, mặt Tần Nguyên Quân vừa mới kiềm chế được chút giờ lại nóng như hòn lửa, cả khuôn mặt và cổ đều biến màu.

Đại tiểu thư giận Tô Mạt liếc mắt một cái,“Mạt nhi, đừng nghịch ngợm.”

Tần phu nhân cười nói:“Thời gian không còn sớm, ta đã phân phó gia nhân chuẩn bị cơm canh, thỉnh các vị lưu lại dùng cơm.”

Đại tiểu thư vội lắc đầu,“Đa tạ Tần phu nhân đã giữ lại, chỉ là lão tổ mẫu ở nhà có một mình, không dám để Tần phu nhân bận bịu.”

Tô Mạt cũng nói:“Tần phu nhân, lần khác đợi phụ thân ta trở về, Tần ca ca vết thương cũng khỏi hẳn, chúng ta mới tới đây tụ tập một phen.”

Tần phu nhân biết nhà bọn họ có quy củ riêng, thì cũng không cương quyết giữ lại, lại hỏi Tô Mạt:“Không muốn nói chuyện thêm với Tả phu nhân nữa sao?”

Tô Mạt lắc đầu nói lời cảm tạ:“Đa tạ, không cần. Vừa nãy đã nói xong rồi.”

Nàng đã lấy được đáp án từ chỗ Tả phu nhân rồi, đương nhiên không tiện ở lâu.

Lời nói của Tả phu nhân, trực tiếp quan hệ đến một ít quyết định của nàng, cho nên, nàng mới không thể không đến đây, lại không thể quá lộ liễu đến bái phỏng phu nhân quan viên, chỉ có thể lấy thăm bệnh làm lí do.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1126: Thăm hỏi bệnh tình 04


Nói xong, huynh muội ba người cáo từ.

Tần phu nhân liền tự mình đưa bọn họ đi ra ngoài.

Tần Nguyên Quân vội muốn đứng dậy tự mình đưa tiễn, lại khẽ động tới miệng vết thương, đại tiểu thư không đành lòng, quay đầu nói:“Tần công tử vẫn là xin dừng bước, tránh tác động tới miệng vết thương.”

Tần Nguyên Quân vừa nghe thấy, liền ngây dại, giọng nói của nàng ôn nhu dịu dàng bên trong hàm chứa sự thân thiết, tuy rằng khả năng chính là xuất phát từ tính cách quan tâm, nhưng hắn -- vẫn là không tự chủ được mà rạo rực.

Thời điểm mọi người đang ở cửa cáo từ, thì thái tử vừa mới cưỡi ngựa tới, hắn xoay người nhảy xuống ngựa, đem dây cương ném ra phía sau, bước nhanh tiến lên.

Mấy người vội hành lễ.

Hắn nhìn về phía đại tiểu thư, đuôi lông mày khẽ hếch lên, nhẹ nhàng hừ một tiếng, đại tiểu thư liền đoán được ý tứ của hắn.

Hắn vốn đã nói rằng nàng là vì coi trọng Tần Nguyên Quân, cho nên mới cự tuyệt hắn, nay nàng lại tới Huệ Xuân uyển, hắn đương nhiên sẽ nghĩ đến nàng là đặc biệt tới thăm Tần Nguyên Quân.

Nàng chỉ làm lễ, liền cáo từ rời đi, lúc lướt qua bên người hắn, ống tay áo tơ lụa rộng thùng thình bị gió thổi qua cọ qua cánh tay hắn.

Hắn cơ hồ nhịn không được, giang tay ra muốn giữ lại, lại đúng lúc nhắc nhở chính mình, liền vẫn không nhúc nhích.

Hắn kêu người đưa lên lễ vật,“Bệ hạ mệnh lệnh bản cung tới thăm Tần Nguyên Quân, xem hắn đã tốt hơn nhiều chưa. Nếu có việc gì cần, xin cứ việc mở miệng.”

Tần phu nhân cúi chào, thỉnh hắn đến chính điện ngồi,“Khuyển tử đã tốt hơn nhiều, đa tạ bệ hạ cùng thái tử điện hạ quan tâm.”

Thái tử vào chính điện, nhưng cũng cũng không nhập tọa, chỉ thản nhiên nói:“Tần phu nhân, nghe nói lệnh công tử muốn cùng Tô gia đại tiểu thư đính thân?”

Tần phu nhân mi tâm căng thẳng, hơi cúi đầu thấp xuống,“Lão phu nhân là có ý tứ như vậy, Tô tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa, chúng ta đương nhiên cũng rất vui .”

Trong lòng Thái tử tức giận, nhưng cũng phát tác, không ấm không lạnh nói:“Tần công tử cũng nên mưu cầu một chức quan đi, liên hôn cùng Tô gia, cũng coi như biện pháp tốt.”

Trong ngoài ám chỉ, nói Tần Nguyên Quân là đồ ăn hại, muốn trèo cao với tới Tô gia.

Tần phu nhân làm sao có thể nghe không ra, nhưng cũng không thể cùng thái tử tức khí, giọng điệu cũng thờ ơ, ôn hoà nói:“Tuy rằng từ xưa liên hôn là nhìn vào giaà thế, nhưng chúng ta thấy là đại tiểu thư cùng Quân nhi rất xứng đôi, hơn nữa đại tiểu thư đối với Quân nhi chúng ta có ý, sau khi liên hôn nhất định có thể cầm sắt hài hòa. Về phần gia thế......”

Tần phu nhân cười cười,“Lão gia nhà chúng ta là xuất thân khoa cử, nhưng cũng chưa từng có ý nghĩ dựa vào ân điển mà mưu cầu đường công danh.”

Lời này đem trả lại hết cho thái tử những lời vừa nãy của hắn, làm cho hắn thật khó chịu, nhưng cũng không có cách nào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1127: Thăm hỏi bệnh tình


Hắn luôn cảm thấy Tô Nhu Nhi sẽ gả cho mình làm thái tử phi, hắn thấy không xấu, nàng mềm mại, dáng vẻ tiểu thư khuê các chân thành, ôn nhu.

Hắn nghe phụ hoàng nói với Lương phi rằng Tần gia cùng Tô gia sắp làm đám hỏi, nàng sắp gả cho nam nhân khác, hắn đột nhiên cảm thấy hết sức khó chịu.

Thật giống như bảo bối vốn tưởng là của mình đột nhiên lại thuộc về kẻ khác.

Loại cảm giác này nói không nên lời, cũng tuyệt đối khổ sở.

Huống hồ dù cho Tả Thượng thư đồng ý thì Tô Nhân Vũ có chịu không?

Hắn học tập biện pháp của Tô Mạt, không thể để cho phụ hoàng đánh mất ý niệm tứ hôn, liền loại bỏ Tống Dung Hoa.

Hắn cũng muốn làm cho Tần Nguyên Quân buông bỏ Nhu Nhi, rời khỏi cuộc đấu.

Ai biết Tần phu nhân thoạt nhìn nhu nhược nhưng lại ứng phó hoàn hảo như vậy.

“Có lẽ Tần phu nhân không biết, trong lòng Tô gia đại tiểu thư đã có người khác.”

Thái tử hừ một tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai.

Tần phu nhân nhíu mi, chính nghĩa nói: “Thái tử điện hạ sao lại nói như vậy, dù ngài chỉ thuận miệng nói nhưng lời của ngài có thể phá hủy danh dự của một thiên kim tiểu thư như nàng ấy. Đối với thiên kim tiểu thư mà nói, danh dự còn quan trọng hơn cả tính mạng nữa.”

Thái tử lạnh lùng nhớ đến lời đại tiểu thư muốn hắn buông tha cho vinh hoa phú quý, trong lòng thầm nghĩ: Nàng có chịu buông tha thành kiến với ta hoặc thà chết không lấy người khác đây?

Hắn giơ tay lên cằm, cũng không thèm nhìn Tần phu nhân: “Bản cung chỉ đang nói sự thật, về phần Tần phu nhân, bà có tin hay không tin thì tùy. Cáo từ!”

Nói xong hắn cho người để vật phẩm hoàng đế ban lại, dẫn theo người nghênh ngang mà đi.

Tần phu nhân cảm thấy cả người vô lực ngồi trên ghế, trong lòng thầm nói nàng sẽ không chủ quan phỏng đoán tâm của một nữ hài tử. Nhưng nếu thật sự đại tiểu thư thích người khác, thậm chí là thái tử?

Nghe giọng điệu của Thái tử, chỉ sợ tám chín phần là thật, nếu không đường đường là thái tử lại can thiệp vào chuyện kết hôn của thần tử.

Tự nhiên là có thể.

Nàng nhất thời cảm thấy trầm trọng, nghĩ có nên cùng Tả phu nhân thương lượng đôi chút hay không. Dù sao, nữ nhi của Tả phu nhân sắp gả cho thái tử làm thái tử phi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1128: Đồng tâm hiệp lực


Tô Mạt cùng mọi người rời Huệ Xuân Uyển, đi đến Hoa Xuân Uyển, trên đường đại tiểu thư có vẻ không vui, Tô Mạt cũng không có biện pháp làm nàng cười.

Lúc ở Tô gia, nàng có thể cười như thường, nhưng sau lưng luôn lo lắng cho phụ thân cùng Hoàng Phủ Cẩn, đáy lòng buồn phiền tự nhiên cũng cười không nổi.

Tô Việt nhìn cả hai nàng đều vô tình, liền nghĩ cách giúp các nàng vui.

“Vườn hoa tốt lắm, dựa theo yêu cầu của Mạt nhi, còn có A Cổ Thái chuyên môn thiết kế hương trì, phẩm hương uyển, Mạt nhi còn nói cái gì mà mát xa uyển, mỹ dung uyển…” (spa ạ)

“A Cổ Thái không hiểu sao động kinh, nói muốn vùi đầu nghiên cứu loại nước hoa mới, ta hỏi hắn lấy linh cảm ở đâu, hắn nói hắn bi thương…”

“Các người đoán vì sao hắn bi thương?”

Đại tiểu thư cụp mắt, lâm vào trầm tư, căn bản không nghe thấy Tô Việt nói gì.

Mắt Tô Mạt vụt sáng, nhìn Tô Việt một cái: “Mỗi lần hắn có linh cảm đều nói như vậy, không phải bị thương tổn này thì thương tổn kia, có một lần vì ăn bánh bao, kết quả bên trong có xương, vậy mà hắn cũng nói thương tâm, đem mình nhốt trong phong nghiên cứu.”

Hăn là thiên tài đồng thời cũng là điên tử( kẻ điên), cùng người thế tục khác nhau, hắn thật sự nhiệt tình thành ngây ngốc rồi.

Hương thơm chính là linh hồn của hắn.

Tô Việt nhìn đại tiểu thư, thở dài nói với Tô Mạt: “Hai mươi mấy ca cơ kia đã thích ứng rồi. Các nàng bố trí sân khấu ca vũ rất có kiến giải, nói không ít ý kiến, ta đều cho Thủy Muội ghi lại rồi. Vườn hoa có hoa phẩm rồi, chời đến lúc muội nhìn đến khẳng định sẽ hài lòng….”

Xem ra điều này cũng không làm cho tiểu muội vui được, Tô Việt thời dài, nhìn thoáng qua: “Kim Kết đâu rồi, sao không đi cùng muội?”

Tô Mạt biết nhị ca đang cố gắng làm cho nàng vui, liền cười nói: “Tổ mẫu muốn bọn muội thêu vài túi hương. Muội không biết làm, Kim Kết cùng Hoàng Oanh đang giúp muội.”

Kêu nàng nói về thêu thì nàng giỏi lắm nhưng kêu nàng làm thì…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1129: Đồng tâm hiệp lực 02


Dù sao, lý luận cùng thực tế là hai chuyện khác nhau, thiên tài cũng không phải cái gì cũng làm được.Nói thì dễ, làm thì khó.

Về tới Hoa Xuân uyển, nàng thấy Hoàng Phủ Giác đã ở đó rồi.

Tô Mạt linh cảm có chuyện không tốt xảy ra, nàng vội nhảy xuống xe, chạy tới chỗ Bình An đang đứng::“Bình An, xảy ra chuyện gì?”

Bình An nói:“Tô tiểu thư, ngài đừng gấp, mọi việc có ngũ điện hạ thu xếp.

Hơn nữa, Lương phi nương nương cũng sẽ cố gắng giúp ngài một tay..”

Tô Mạt càng đi càng nhanh, cuối cùng chạy thục mạng qua cửa lớn, vào thẳng chính điện.

Lão phu nhân đang uống trà cùng Hoàng Phủ Giác.

Thấy nàng thở hồng hộc chạy vào, Hoàng Phủ Giác không thèm nghĩ đến cái gì là thân phận, là tôn ti, vội đi tới trước đón nàng, thần thiết nói: “Mạt nhi, đi từ từ thôi!”

Nói xong còn đưa tay đõ nàng, sợ nàng vì chạy gấp mà vấp té.

Tô Mạt vội la lên:“Ngũ Ca, có phải xảy ra chuyện gì không?”

Vẻ mặt Hoàng Phủ giác có điểm nặng nề, lại sợ Tô Mạt sốt ruột, vội an ủi: “Nàng đừng gấp, việc cũng không lớn. Chẳng qua có chút việc cần giải quyết mà thôi.”

Tô Mạt nhìn lão phu nhân, sau đó chạy qua nắm tay bà: “Tổ mẫu, cho cháu đi cùng ngũ điện hạ nha!”

Tuy lão phu nhân muốn nàng ở yên trong nhà, chuyện lớn như vậy, để nam nhân đi làm sẽ tốt hơn, nha đầu như nàng …

Bất quá, nàng lại có những suy nghĩ mà người khác không tài nào ngờ tới.

Lão phu nhân đành gật đầu, bảo nha hoàn giúp nàng thay quần áo.

Tô Mạt nói với Hoàng Phủ Giác: “Ngũ ca, Huynh chờ muội một chút nha!”

Nói xong, nàng chạy vào nội thất thay quần áo, dùng cách trang điểm ở hiện trang điểm thật nhanh, chưa đến hai khắc đã chạy trở ra.

Tô Việt nói: “ Huynh đi với muội.”

Chuyện nhà dù sao cũng nên do ca ca là hắn đến gánh vác, tuy hắn không được thông minh như nàng nhưng cũng có thể đỡ được phần nào.

Kim Kết cũng sắp xếp xong xuôi, có chuyện quan trọng, đương nhiên nàng phải đi chung tiểu thư rồi.

Vì Đại tiểu thư sắp lấy chồng nên lão phu nhân bảo nàng với Tô Hinh Nhi ở lại Huệ Xuân uyển chờ tin.

Đại tiểu thư lo âu hỏi: “Tổ mẫu, phụ thân cùng Tề vương điện hạ sẽ không có việc gì chứ?”

Lão phu nhân thở dài nhìn nàng, kiếm cớ để nàng cùng Tô Hinh Nhi không cần sốt ruột: “Các con đi thăm Tần phu nhân, mọi thứ có tốt không, có nói chuyện gì nữa không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1130: Đồng tâm hiệp lực 03


Đại tiểu thư gật đầu: “Tần công tử tốt hơn nhiều. Tả phu nhân với Mạt nhi nói về chuyện điểm tâm, còn nói cái gì Giang Nam nữa. Mạt nhi cũng hỏi bà ấy nhiều việc khác nhưng con nghe không hiểu nên không nhớ được.”

Lão phu nhân giang tay ôm hai cháu vào lòng:“Không sợ, cùng lắm thì….”

Ban đầu, nàng cảm thấy Tả tướng lợi dụng việc này để tước bớt tin tưởng của hoàng đế giành cho Tô gia. Bà nghĩ, hoàng đế cũng đoán được mà bảo vệ Tô gia.

Nhưng giờ, nàng không tài nào xác định được, bởi vì nàng không biết sự việc tại sao lại thành như bây giờ.

Cho đến bây giờ, một chút tin tức về thích khách cũng không có, đến chỗ nào, đi nơi đâu, tụ họp chỗ, làm sao biết hoàng đế sẽ đi hướng đó mà mai phục chính xác đến vậy?

Điều này chứng minh, bên người hoàng thượng có gian tế.

Cẩn thận phân tích, sợ rằng vấn đề còn lớn hơn nhiều.

Cho nên hoàng thượng đã quyết định không về kinh mà ở lại Vạn Xuân uyển, mỗi ngày cho người mang tất cả tấu chương quan trọng đến, biến nơi này thành nha môn lâm thời.

Người đến người đi như vậy, đáng lẽ thích khách không thể trốn được. Thế nhưng đến bây giờ vẫn không có tin gì…

Tô Mạt cũng nghĩ vấn đề này nhiều rồi. Nàng không hiểu thích khách từ đâu ra, đi nơi nào, làm sao biết được tin tức, làm sao biết được nên mai phục ở đó…

Hoàng Phủ Giác kể lại cho nàng nghe một số việc, hiện giờ nhóm người Tề Tú Hữu đem hết tất cả sự tình đổ lên đầu Hoàng Phủ Cẩn, lấy chuyện Lưu Niên ra mà hạch hỏi.

“Bọn họ cho rằng nhất định nhị ca đã bí mật huấn luyện một đám tử sĩ, thân thủ không kém hơn Lưu Niên, còn nói trước giờ nhị ca không thích ở trong cung mà đi xung quanh du ngoạn chính là đang tiến hành những hoạt động bí mật, còn nói nhị ca tự cho mình có nhiều công trạng nên xem thường thái tử, thậm chí thách thức uy nghiêm của bệ hạ. Bọn hắn muốn nhị ca đem hết mọi chuyện từ trước đến nay nói cho rõ ràng. Cho nên, Tề Tú Hữu sẽ tìm tất cả biện pháp để đối phó huynh ấy còn huynh ấy hiện giờ rất muốn gặp muội.”

Tô Mạt cười lạnh, tức giận đến mặt mày trắng bệch: “Đi qua? Hôm nay ngủ đầu đường, ngày mai đi tửu lâu, chẳng lẽ bọn họ cũng muốn biết? Cho dù nói cho bọn họ, bọn họ có thể xác minh được sao? Đúng là quá hoang đường!”

Nàng nhớ rõ, lúc đó Hoàng Phủ Cẩn có nói, hắn không thích ở trong cung, thích ra ngoài hưởng không khí tự do, hơn nữa lúc đó hắn vì đi tìm Hồ lang trung mới gặp được nàng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1131: Đồng tâm hiệp lực 04


Hắn còn nói, mỗi lần đi đều phải lẩn tránh ám vệ theo dõi , người khác chắc sẽ không biết hắn đi đâu.

Thoạt nhìn, bọn họ là không biết, nhưng thực tế vẫn nhớ kỹ, còn luôn tìm cơ hội thanh toán hắn.

Tô Mạt cùng vài người đi theo Hoàng Phủ Giác vào chỗ Hoàng Phủ Cẩn. Hai người Hoàng Phủ Giới cùng Hoàng Phủ Liễn đang ngồi nghiêm chỉnh, thấy nàng tới thì nhảy dựng lên.

“Ngũ Ca, Tô Mạt, lại có thiệt nhiều người dâng tấu chương buộc tội nhị ca nữa .” Hoàng Phủ Giới giơ một đống sổ con lên cho nàng xem.

Nằm trên cùng là tấu chương của Kinh Triệu Doãn Nhạc Thiểu Sâm .

Hoàng Phủ Liễn nói:“Còn có buộc tội Tô quốc Công .”

Nói xong giơ lên tay nhỏ bé, cũng có năm sáu phần.

Tô Mạt nhíu mày nhìn Hoàng Phủ Giác: “Thái tử điện hạ có ý kiến gì?”

Hoàng Phủ Giác lắc đầu: “Hình như huynh ấy có điểm không yên, không bỏ đá xuống giếng, cũng không có thay nhị ca nói chuyện, chỉ nói chỉ cần trong sạch, liền nhất định có thể điều tra rõ ràng.”

Tô Mạt hừ lạnh: “Trong sạch? Nếu muốn điều tra, tra một năm cũng được, mười năm cũng được.”

Hoàng Phủ Liễn phụ họa nói:“Đúng, ta thấy nhị ca là người tốt.”

Nghe thấy âm thanh non nớt như vậy, Tô Mạt trong lòng ấm áp, nàng cười nhìn hắn, còn lấy tay xoa đầu, dịu dàng nói:“Ngài ở với Lương phi nương nương có quen không?”

Hoàng Phủ Liễn dùng sức gật đầu:“Tốt hơn nhiều, tốt hơn ở với an tần.”

Nói xong còn sợ hãi nhìn Hoàng Phủ Giới.

Hoàng Phủ Giới hừ nói:“Ngươi nói tốt hơn ở với hoàng quý phi hảo, ta cũng sẽ không để ý .”

Dù sao hoàng quý phi cũng không phải mẹ ruột hắn, hơn nữa nàng cũng không tốt gì với hắn, chỉ dạy hắn phải trung thành với đại ca ra sao, phải học tốt binh pháp để sau này đánh giặc thế nào…

Đừng làm cho nhị ca độc chiếm, muốn lấy bớt binh quyền của nhị ca…

Quá nhiều thứ linh tinh làm hắn phiền muốn chết.

Ngay cả thiếu niên mười tuổi như hắn cũng biết, binh quền Đại Chu không nằm trong tay tướng quân mà là nằm trong tay hoàng đế. Khi có chiến sự, hoàng đế sẽ tập hợp bộ binh rồi ra lệnh cho tướng quân lãnh binh xuất chinh.

Khi kết thúc chiến tranh, chức tướng quân cũng sẽ mất còn binh lính sẽ trở về quân doanh, không còn quan hệ gì với tướng quân nữa.

Cho nên căn bản sẽ không có cái gọi là tướng quân nắm quyền.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1132: Đồng tâm hiệp lực 05


Cho nên căn bản sẽ không có cái gọi là tướng quân nắm quyền.

Lúc này có tiểu thái giám tới báo:“Điện hạ, Tề thượng thư lại dẫn người đến hỏi.”

Hoàng Phủ Giác nói: “Mạt nhi, chúng ta cũng đi.”

Tô Mạt vội lấy ngọc bội hoàng đế tặng nàng ra đeo bên hông, đoan trang đi theo Hoàng Phủ Giác đến Cuối Xuân uyển, nơi Hoàng Phủ Cẩn đang ở.

Tô Việt cùng Kim Kết bị bắt chờ ở tẩm cung Hoàng Phủ giác.

Cuối Xuân uyển, chỗ cũng như tên, là nơi hoàng đế không thích đế, dần dần biến thành nơi xử phạt.

Cung nữ, thái giám ở tạp phòng, phi tần sẽ ở hậu viện, hoàng tử hoặc vương gia ở ngay tại tiền viện.

Tô Nhân Vũ là Quốc Công, cùng Hoàng Phủ Cẩn ở hai bên điện phụ.

Chỗ này rất ít thái giám cung nữ nhưng thị vệ đặc biệt nhiều, ai cũng đề phòng như gặp cướp.

Tô Mạt hừ lạnh:“Lúc thích khách xất hiện cũng khoogn thấy bọn họ chuyên nghiệp như giờ. Không ngờ bọn họ rất đoàn kết khi canh gác Quốc Công cùng vương gia vậy nha!”

Hoàng Phủ Giác biết nàng nổi giận, bèn nói: “Đây đều là Tề thượng thư cáo mượn oai hùm.”

Tô Mạt sắc mặt phát lạnh, Tề Tú Hữu!

Hoàng Phủ Quyết dừng chân, nắm lấy tay nàng: “Mạt nhi, hãy nghe ta nói, ta biết nàng sốt ruột Tô quốc Công cùng nhị ca, nhưng tuyệt đối không thể nóng vội, lần này mang nàng đến, ta vẫn chưa nói trước với phụ hoàng. Vì chuyện thích khách nên tâm tình phụ hoàng không tốt lắm. Nàng chỉ nên đi gặp nhị ca cùng Tô quốc Công, những việc khác để sau hãy nói.”

Tô Mạt cắn môi, gật đầu:“Được!”

Nhưng họ vừa đến cửa thứ hai đã bị thị vệ của Tề Tú Hữu ngăn lại.

Tên thị vệ có thái độ hết sức hách dịch: “Ngũ điện hạ, nếu ngài muốn vào, xin cứ tự nhiên, nhưng nàng ấy thì không được!”

Hắn chỉ vào Tô Mạt, giọng điệu có chút ngả ngớn.

Hoàng Phủ Giác lạnh mặt: “Bổn vương muốn vào, ngươi dám cản sao? Ai cho ngươi cái gan đó hả?”

Tay thị vệ không hề nao núng: “Tề đại nhân......”

“Làm càn, bắt hắn cho ta!”

Hoàng Phủ Giác thường ngày ôn nhu nho nhã cũng phải nổi giận, mặt mũi trở nên lạnh lẽo, cắt ngang lời tên thị vệ xấc láo, những thị vệ theo sau Hoàng Phủ Giác vừa nghe lệnh chủ tử liền rút đao khỏi vỏ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1133: Cáo mượn oai hùm thực buồn cười 01


Thị vệ bên phe Tề Tú Hữu cũng rút đao nhanh không kém, hai bên gườm gườm nhìn nhau, không bên nào chịu lép.

Hoàng Phủ Giác giận đến bật cười, lạnh giọng: “Tốt, rất tốt. Vạn Xuân uyển này đổi chủ rồi. Thị vệ nhỏ nhoi cũng dám giương đao trước mặt hoàng tử! Hay Tề Tú Hữu mới là đương gia ở đây?”

Tên thủ lĩnh thị vệ kia vẫn rất kiêu ngạo nói: “Tề đại nhân đã nói , thay vạn tuế gia làm việc cần trung thành và tận tâm, chúng ta chỉ trung với vạn tuế gia, chỉ nghe lệnh vạn tuế gia!”

Hoàng Phủ Giác hừ lạnh: “Bản điện hạ là ngũ hoàng tử của người, vâng lệnh người đến giám sát Tề Tú Hữu làm việc. Theo ta thấy, là ngươi mượn việc công trả thù riêng, lựa thời cơ mà vơ vét tài sản.”

Gã thị vệ nhất thời á khẩu không trả lời được. Lúc này Tề Tú Hữu mới chắp tay sau lưng đi ra, cười đón:“Vi thần thỉnh an ngũ điện hạ. Thần chỉ tới hỏi mấy vấn đề, không nghĩ lại kinh động ngũ điện hạ, thật sự là tội đáng chết vạn lần.”

Tô Mạt không chút khách khí nói:“Tề thượng thư, tội ngươi đáng chết vạn lần, đáng tội lăng trì!”

Nàng có gương mặt búp bê, cằm to, mắt vừa đen vừa sáng, gương mặt muốn đáng yêu bao nhiêu có bấy nhiêu đáng yêu.

Nhưng cũng gương mặt này khi nổi giận lên, tuy thanh âm vẫn ngọt mềm như cũ nhưng vẫn làm cho người ta có cảm giác không rét mà run.

Tề Tú Hữu không hiểu sao Tô Mạt tự nhiên mắng hắn, tức đến cả người run run, chỉ vào Tô Mạt nói:“Ngươi, ngươi nói cái gì?”

Tô Mạt hừ lạnh:“Tề Tú Hữu, nhiều năm liền bệ hạ khen ta là tiểu thần đồng, bảo ta biết cách làm người vui vẻ, phong ta làm lớp trưởng Thái Học viện, còn phong ta làm Tổng quản ngự thư phòng. Ngươi nói thử xem, ta là ai? Người được bệ hạ sắc phong lại bị ngươi khinh miệt vũ nhục. Hay ngươi cảm thấy mình có cái nhìn sáng suốt hơn bệ hạ, bệ hạ thấy tốt nhưng ngươi thì chưa chắc?”

Lời nàng nói khiến Tề Tú Hữu sợ tới mức xém chút nữa úp mặt xuống đát. Nha đầu này quá lợi hại, câu chữ như kim, giết người không đền mạng.

Nếu vào vài năm trước, lời này của nàng đủ kết tội hắn, khiến hoàng để ghét bỏ thậm chí còn cách chức hắn.

Không cho hắn có cơ hội nói chuyện, Tô Mạt lại lấy ra ngọc bội hoàng đế từng thưởng cho nàng, lạnh lùng nói:“Tề Tú Hữu, ngươi xem , đây là cái gì?”

Tề Tú Hữu nhìn thấy vội dập đầu:“Bệ hạ thánh an.”

Nàng hừ lạnh:“Cút ngay!”

Nói xong đạp lên quan phục của hắn mà đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1134: Cáo mượn oai hùm thực buồn cười 02


Hoàng đế tặng ngọc bội cho nàng nhưng nàng chưa bao giờ đụng đến, chỉ cần chuyện không quá đáng, nàng cũng sẽ nhắm mắt bỏ qua.

Nhưng cái tên cẩu nô tài này, nàng càng nghĩ càng tức, hận không thể quay lại đạp cho hắn mấy phát.

Tề Tú Hữu dẫn bọ họ đến chỗ Hoàng Phủ Cẩn. Trước tiên, hắn cho đòi Tô Nhân Vũ vào chính điện thẩm tra, đến Hoàng Phủ Cẩn, người ta một lời cũng không thèm nói cho hắn biết.

Tề Tú Hữu không biết Tô Nhân Vũ vì nể mặt hoàng đế nên mới trả lời hắn chứ nếu không, mười hắn cũng không lọt vào mắt ông ta chứ đừng nói chi là một.

Hắn ở trước mặt Tô Nhân Vũ diễu võ dương oai bao nhiêu càng nhục nhã ê chề trước Hoàng Phủ Cẩn bấy nhiêu, tức đến mức hắn phải đích thân tới chỗ Hoàng Phủ Cẩn.

Kết quả Hoàng Phủ Cẩn vẫn như cũ khinh thường không ngó hắn. Hắn nhất thời đắc ý đã quên rằng Tô Nhân Vũ dù sao cũng là quốc công, một lòng trung thành với hoàng đế. Không nể mặt tăng cũng nể mặt phật nên cho hắn vài phần mặt mũi.

Nhưng Hoàng Phủ Cẩn là người mà mặt mũi hoàng đế cũng không thèm để vào mắt chứ đừng nói một kẻ tiểu nhân đắc chí như hắn.

Cho nên, hắn nước miếng bay tứ tung hỏi thiệt nhiều vấn đề còn Hoàng Phủ Cẩn vẫn tà tà dựa vào tháp ngủ.

Chỉ cần không phải hoàng đế đích thân thẩm vấn, cho dù người hỏi là thái tử, hắn vẫn ngủ như thường.

Dù sao, ở Đại Chu này, ngoại trừ hoàng đế ra thì hắn là hoàng tử lớn nhất,đừng nói một Thượng Thư nho nhỏ, có là tả tướng cũng vậy thôi.

Cho nên Hoàng Phủ Cẩn một chút cũng không phối hợp, mặc kệ Tề Tú Hữu nói đến miệng lưỡi đều khô, hắn vẫn thản nhiên ngủ kỹ.

Tô Mạt cho rằng hoàng Phủ Cẩn ở trong này chắc chắn nhận hết ủy khuất, tinh thần bị tàn phá, bị tiểu nhân tìm cách

Nàng vọt vào trong điện, Tề Tú Hữu lập tức đuổi theo, bị Hoàng Phủ Giác chặn lại:“Tề thượng thư,đầu ngài để trên cổ làm gì? Ngài quên nàng ấy là Tề vương phi tương lai sao?Hay ngài muốn nhị ca một chưởng đánh chết ngàii?”

Tề Tú Hữu lập tức nhớ tới bboj dáng giận dữ của Hoàng Phủ Cẩn, ngượng ngùng lau mồ hôi, đành phải dừng bước, cùng Hoàng Phủ Giác chờ ở hành lang.

Hoàng Phủ Giác khoanh tay, ngẩng đầu nhìn mặt trời đang lặn dần về tây, vẻ mặt lạc lỏng khiến hắn chẳng hiểu được gì.

Hắn tới gần cửa sổ, muốn nghe xem Tô Mạt nói gì với Hoàng Phủ Cẩn, ai biết mặt vừa để sát vào cửa sổ thì cửa lập tức rớt xuống. Hắn vội né ra sau, thêu chút nữa bật ngửa
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1135: Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn về thích khách 01


Hoàng Phủ Cẩn nhẹ nhàng nói:“Mạt nhi, ta đoán….”

Tô Mạt nhìn kĩ hắn, tin chắc hắn không chịu bất kì ủy khuất nào mới thở ra:“Ngươi nói nghe xem.”

Hoàng Phủ Cẩn ghé tai nàng, thấp giọng nói:“Nhiều ngày nay, ta nghĩ đi nghĩ lại, tại sao tìm đủ chỗ vẫn không ra ai có ý đồ ám sát, một chút khả nghi cũng không có, hơn nữa ta cùng Tô Quốc Công tự mình bố trí hộ vệ bảo vệ an toàn cho ông ta, vốn không có điểm nào sơ sót, nhiều chỗ tuy không có thị vệ nhưng vẫn có người bí mật theo dõi.”

Tô Mạt hiểu ra:“Ý của chàng là..”

Hoàng Phủ Cẩn tiếp tục nói:“Ta nghi, thích khách là -- chính hắn an bài !”

“A?!!!” Tô Mạt trợn to mắt, không dám tin nhìn hắn, theo nàng biết, Lưu công công bị thương, thị vệ nhiều người chết , nếu không nhờ Hoàng Phủ Cẩn, hoàng đế cũng đã bị đánh chết .

Nàng tuy thông minh nhưng cũng không am hiểu hết được âm mưu của nhóm quan quyền. Nàng luôn nghĩ thích khách do thái tử hoặc tả tướng sai khiến,nhưng là lại cảm thấy bọn họ sẽ không mạo hiểm như vậy bởi nếu xảy ra chuyện, bọn họ sẽ là người đầu tiên bị hoài nghi .

Cho nên nàng mới loại bỏ khả năng này .

Nàng cũng tính đến khả năng thích khách do một tổ chức nào đó của quốc gia khác, như Mạc Vân Quốc sai khiến, ý đồ làm rối loạn Đại Chu hoặc một tên nào đó có suy nghĩ không bình thường, muốn thích khách hoàng đế để lưu danh thiên cổ.

Bất quá, tất cả những suy luận đó đều nhanh chóng bị bác bỏ.

Thủ vệ Vạn Xuân uyển nhìn như chậm chạp nhưng thực tế nhanh vô cùng.

Cho dù nàng thân với hoàng đế như vậy nhưng lúc muốn vào cung gặp hắn cũng không được mang theo hạ nhân.

Những người hầu dưới trướng hoàng đế đều là những thủ hạ trung thành, người ít nhất cũng có đến mười mấy năm giao tình.

Hơn nữa, tất cả những người ở đây đều qua đăng kí, tên tuổi có hết trong danh sách, muốn lẻn vào đây ám sst nào dễ như vậy chứ.

Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn nàng cũng có nghĩ qua nhưng cảm thấy không thông, với uy tín hoàng đế hiện tại, có thần tử nào muốn động hắn đâu?

Cho nên nàng mới thấy lạ.

Hoàng Phủ Cẩn nắm tay nàng, nhẹ giọng nói:“Nàng đến gặp Tô quốc Công, hỏi thử ý kiến ông ta, nhớ đừng để người khác biết. hơn nữa, ta nghi đám người tả tướng sẽ nhân cơ hội này xuốn tay với vườn hoa của nàng, ta đã truyền tin Lưu Vân Lưu Hỏa đến giúp nàng. Trừ ba người A Lí, bọn chúng cũng có tên trong danh sách, những người khác nàng tìm cách giấu đi.”

Tô Mạt gật đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1136: Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn về thích khách 02


Nàng biết lợi hại, những người được nàng huấn luyện ở nông trường phần lớn là người ngoài hoặc những người đắc tội với bọn quan to quý nhân bị chúng tìm cớ lưu đày hoặc những kẻ vì đánh chết bọn cường hào ác bá mà phải lẩn trốn.

Mấy chục người trong nhóm Mị Ảnh kỵ sĩ phần lớn xuất thân từ đó.

Đó là những người không còn đường lui nữa, họ chỉ có thể tin tưởng và lựa chọn đi theo Tô Mạt. Hơn nữa, bọn họ cũng không thể tùy tiện ra ngoài, ít nhất là ở Đại Chu, nếu không muốn bị người nhận dạng.

Cho dù bọn họ có giấy thông hành thì với cái khí thế khác người kia cũng sẽ trở thành hiềm nghi cho người khác.

Tuy cách huấn luyện của nàng giống với hiện đại nhưng bọn họ lại tự mình rèn luyện thêm với phương thức tàn nhẫn gấp trăm lần, mỗi lần ra tay là kẻ thù phải đổ máu.

Dần dần, ngoại trừ người thân, những sinh mạng khác đều bị bọn họ coi thường.

Quân lệnh là mục tiêu mà bọn họ phục tùng.

Cho nên, khí thế của bọn họ vô cùng sắc bén, cách mấy trượng cũng có thể cảm giác được sát khí phát ra từ người bọn họ. Ngoài cách giấu ra không còn cách nào hiệu quả hơn. Tô Mạt cho bọn họ giả trang thành thương nhân tây vực, lấy danh nghĩ kinh doanh thu thập tin tức.

Một số người sắm vai cường đạo trên sa mạc.

Cũng có một nhóm người khác chuyên môn phối hợp với bọn họ, cung cấp tin tức…

Còn một vài người dùng thân phận giả xuất hiện trong thành, tuy đến giờ chưa xảy ra vấn đề nhưng lần truy tìm thích khách này phạm vi không phải nhỏ, lại có thêm kẻ chấp hành như Tề Tú Hữu, cho nên không thể không phòng.

Ở vườn hoa còn tám người, chuyên môn truyền tin cùng nhận lệnh từ Tô Mạt.

Vì để tiện việc liên lạc, nàng thường gặp gỡ bọn họ, còn những đội viên khác thi thoảng đến sẽ do A Lí an bài.

Mấy người kia nếu bị Tề Tú Hữu phát hiện nhất định sẽ rất phiền. Không cẩn thận sẽ để lại dấu vết ngay.

Hoàng Phủ Cẩn nhẹ giọng nói:“Hai ngày ta cố ý làm rối Tề Tú Hữu, cho nên tốc độ bọn chúng có hơi chậm nhưng chỉ sợ không kéo dài thêm được nữa.”

Tô Mạt mím môi:“Cho nên chàng cố ý khiêu khích Tề Tú Hữu, làm cho hắn muốn trừng trị ngươi, sau đó ngũ điện hạ sẽ đi tìm muội, đúng không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1137: Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn về thích khách 03


Hoàng Phủ Cẩn cười cười, xoa đầu nàng:“Ta không sao. Chỉ là từ khi nghĩ đến chuyện đó, ta không tài nào ngủ được, càng nghĩ càng thấy hắn đang nghi ngờ ta, cũng có thể sẽ liên lụy đến nàng, đến vườn hoa, đến hương lâu.”

Nếu hắn biết chuyện nông trường, nghi ngờ sẽ càng tăng.

Vì thế, bọn họ cố gắng hạn chế đi đến nông trường. Tất cả đều do ba người đứng đầu thôn trang nhân cơ hội mua đồ ăn cùng bang nông sản mà tìm cách liên lạc với bọn họ thông qua cái bang.

Tô Mạt còn dạy bọn họ mật ngữ nên khi tiếp xúc, người ngoài có nghe cũng không hiểu gì.

“Chàng nói thử xem, nếu hoàng đế nghi ngờ chúng ta, có phải hắn sẽ dựa vào chuyện thích khách mà chuyện bé xé ra to hay không?”

Hắn từng đi tới vwofn hoa, cũng thăm thú hết bên trong, chỗ nào cũng toàn hoa với cỏ, có gì đáng nghi?

Nhưng tâm tư hoàng đế, mấy ai đoán được. Nếu có tai họa ngầm, nàng nhất định phải tiêu diệt trước khi nó phát sinh.

Nàng lập tức đứng dậy tạm biệt Hoàng Phủ Cẩn, ra cửa nói với Hoàng Phủ Giác:“Ngũ Ca, muội muốn gặp cha.”

Tề Tú Hữu lập tức cười nói:“Tô tiểu thư muốn gặp Quốc Công, để bản quan mang ngài đi.”

Hắn cảm thấy Hoàng Phủ Cẩn nhất định nói gì đó với Tô Mạt, nhưng hắn cái gì cũng không nghe được nên lại càng tò mò hơn.

Chờ Tô Mạt cùng Hoàng Phủ giác đi đến chỗ Tô Nhân Vũ xong, hắn lập tức gọi người tới dặn dò:“Các ngươi hỏi thử xem có lục soát vườn hoa không? Nếu có, bản quan là muốn tự mình đi .”

Bọn họ lấy danh nghĩ lục soát ba trăm dặm xung quanh Vạn Xuân uyển nên không thể chỉ lục soát mình vườn hoa được.

Từ sau sự cố hôm đó, bọn họ đã tăng cường tuần tra chặt chẽ, còn yêu cầu quân đội ở Tây Sơn đến hỗ trợ, một con ruồi cũng đừng hoàng thoát được.

Quay trở lại bên này, Hoàng Phủ Giác ở bên ngoài chờ, để nàng vào trong một mình.

Tô Nhân Vũ tinh thần tự nhiên, không có vẻ gì bị ép buộc. Thấy nàng bước vào, ông vui vẻ đi tới nhéo má nàng:“Lão tổ mẫu cùng mọi người không có việc gì chứ?”

Tô Mạt cười cười:“Phụ thân, tổ mẫu tốt lắm, chỉ là người rất nhớ cha.”

Tô Nhân Vũ nhìn thoáng qua bên ngoài, Tề Tú Hữu đang nhing chằm chằm về phía này. Ông ta bèn nắm bàn tay nhỏ nhắn của Tô Mạt, hiền từ nói:“Đi, cha con chúng ta vào trong hít thở không khí.”

Hai cha con vào rồi, Tề Tú Hữu không thể đi theo, chỉ có thể ở ngoài nhăn nhó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1138: Túy ông ý liên hoàn tửu 01


Người ta ở trong phòng, hắn còn có thể đứng ngoài cửa sổ nghe lén. Người ta vào trong sân, hắn không thể nào đi sát bên cạnh được, đành giả bộ đi dạo xung quanh, vừa đi vừa cố dỏng tai thử xem có nghe được gì không.

Tô Mạt đem suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn đoán nói cho phụ thân, Tô Nhân Vũ nhíu mày, hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng nói:“Mạt nhi, chuyện này chỉ sợ không đơn giản như vậy. Con phải nhớ lấy tịnh chế động.”

Tô Mạt gật đầu:“Con vớiTĩnh điện hạ cũng nghĩ như vậy .”

Tô Nhân Vũ lại nói:“Tả tướng cùng Tề Tú Hữu muốn làm gì cứ để bọn họ làm.”

Càng nói nhiều càng sai nhiều, tốt nhất là im lặng xem biến hóa.

Tô Mạt lại gật đầu, nói thêm mấy câu, sau đó liền rời đi.

Nàng trở lại tẩm cung Hoàng Phủ Giác gặp nhị ca cùng những người khác rồi cáo từ hắn ra về.

Tiếp theo, nàng chạy đi tìm tổ mẫu, xin phép bà cho nàng đến vườn hoa.

Tuy hoàng đế có hạ lệnh điều tra thích khách, nhưng hắn cũng không hạn chế đi lại của mọi người, thậm chí còn cho phép người nhà của bọn họ truyền tin về kinh thành, tiện thể mang đồ dùng cần thiết đến.

Vì nàng đã gặp được phụ thân cùng Tề vương nên lão phu nhân cũng không cản nàng,. Bà còn nhắc Tô Việt cùng Kim Kết chăm sóc nàng cẩn thận.

Bà lại nói thêm:“Để Lan nha đầu đi theo ngươi đi, ta ở trong này cũng không cần sai sử nhiều.”

Tô Mạt không đồng ý, lão phu nhân vốn là trụ cột của Tô gia, là lãnh tụ tinh thần, nếu bà có cái gì sơ xuất, rất nhiều vấn đề sẽ theo nhau mà đến.

Nàng nhẹ giọng nói:“Tổ mẫu, lần đó ngài bị trật chân, thật sự là ngoài ý muốn sao?”

Tuy rằng lão phu nhân quan tâm việc hôn nhân của cháu gái nên khi nghe tin Tần Nguyên Quân gặp nạn thì đâm ra sốt ruột, nhưng tuyệt đối sẽ không tự nhiên trật chân như vậy.

Trong nhà cũng có nhiều việc phát sinh nhưng có thấy lão phu nhân bất cẩn đến vậy đau.

Lão phu nhân ngẩn ra, không ngờ được nàng lại thông minh đến nước này, đành gật đầu: “Đúng là ngoài ý muốn, con đừng bận tâm, không có lần sau đâu.”

Tô Mạt không nói nữa, nói lời tạm biệt đại tiểu thư với tam tiểu thư xong thì cùng nhị ca, Kim Kết đi vườn hoa, để Thủy Muội, Hoàng Oanh ở lại giúp Xuân Thủy.

Nhóm người Tô Việt ngồi trên xe ngựa Tô gia, lúc ra khỏi Vạn Xuân uyển trình lên lệnh bài, nói rõ lý do vì lão phu nhân trặc chân quá nặng nên bọn họ phải đi đến vườn hoa tìm hương liệu đặc trị để chữa chân cho lão phu nhân.

Các thị vệ cũng không aay trở ngại. Dù sao, hoàng đế cũng có lệnh, chấp nhận cho mọi người ra vào, chỉ cần đăng ký trong danh sách là được, hơn nữa Tô quốc Công cùng lão phu nhân vẫn đang ở đây.

Kết quả, Tô Mạt mới đi không lâu, Tề Tú Hữu liền dẫn người thẳng hướng vườn hoa đuổi tới.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
627,105
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1139: Túy ông ý liên hoàn tửu 02


Kết quả, Tô Mạt mới đi không lâu, Tề Tú Hữu liền dẫn người thẳng hướng vườn hoa đuổi tới.

Tề Tú Hữu phân phó bọn thị vệ:“Ả ta vừa gặp Tề vương cùng Tô quốc Công xong đã chạy ngay tới vườn hoa, chắc chắn có mờ ám, đuổi theo cho ta.”

Bởi vì Lưu Ngọc cho rằng, thích khách chắc chắn sẽ trốn ở những nơi hẻo lánh nên bảo bọnhọ tìm ở hướng bắc, đông cùng đông nam vườn hoa trước vì ở đó có nhiều thôn trang của các quan to quý nhân trong triều. Những người này thường có thói quen nuôi võ sư, nếu có thích khách, nhất định từ đó mà ra.

Vì thế nên dù rất muốn nhưng Tề Tú Hữu cũng không dám động tới vườn hoa trước.

Giờ hắn kiếm được một cái cớ rất tốt, liền đuổi theo nàng tới vườn hoa.

Bọn hắn cưỡi ngựa nên tốc độ so với xe ngựa nhanh hơn nhiều. Tô Việt liền cho phu xe dừng lại rồi bước ra ngoài ngồi kế bên phu xe, lại sai hắn cho xe đi vào giữa. Đường đang rộng liền không còn chỗ trống.

Tề Tú Hữu ghìm ngựa, hô lớn:“Tô công tử, Tô tiểu thư, bản quan phụng mệnh đi đến vườn hoa điều tra trước, các ngươi tránh đường mau!”

Tô Việt cho phu xe quay lại, nhìn thấy Tề Tú Hữu thì vẫy tay:“Tề thượng thư thực uy phong nha, ngài có mang lệnh điều tra theo không?”

Tề Tú Hữu hừ một tiếng, hoàng đế cho phép bọn họ lùng bắt thích khách, nhưng mà cũng không đưa bất cứ lệnh bài gì làm bằng hết.

Tô Việt thấy vậy bật cười:“Tề thượng thư, ngài không có giả truyền thánh chỉ chớ, hay là chúng ta cùng đi gặp hoàng thượng hỏi lại, nếu bệ hạ cho phép, ngài quay lại tra cũng không muộn.”

Đương nhiên Tô Việt biết hoàng đế ra lệnh, nhưng Tề Tú Hữu lại không có công văn trong tay, hắn sao dễ bỏ qua?

Tề Tú Hữu hừ lạnh:“Tô Việt, ngươi chỉ là một thất phẩm thị mậu tư, cũng dám cùng bổn quan nói chuyện?”

Tô Việt nhướng mày, quỳ gối, giơ tay qua đầu, nhàn tản nói:“Tề thượng thư, bây giờ ngài muốn lục soát vườn hoa của chúng ta, chúng ta cũng chỉ là dân thường, thất phẩm cũng không tính là gì. Cho dù bệ hạ muốn xét nhà bá tánh bình dân cũng có thảo qua chiếu thư, hơn nữa cũng không phải là công văn có ấn của thượng thư ngài mà phải là ấn của hình bộ, đại lý tự, ngự sử đài, tả tướng, hữu tướng sau cùng mới là ấn của bệ hạ nha..”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom