Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 2061: Cô ấy nói xong thì bỏ đi


Cố Vân Phàm ngày càng không kiên nhẫn: “Giữa chúng ta hình như không thể nói đến tha thứ hay không. Không còn chuyện quan trọng thì tôi cúp đây.”

Bà Cố vội nói: “Anh lại đi tìm cô ta có phải không?” Cố Vân Phàm cảnh cáo cô ta: “Cô vượt giới hạn rồi.”

Ông ta cúp máy, tâm trạng bức bối khó nói nên lời... nhưng không phải vì bà Cố, mà là cô gái nhỏ không chịu nhận sự chăm sóc của mình.

Ông ta nghĩ, Tư Ỷ nhất định phải quyết tâm rời xa ông ta.

Bên kia, Lý Tư Ỷ mạnh miệng bảo rời đi.

Lúc lên xe taxi, cô ấy lại khóc dữ dội khiến tài xế sợ hãi không dám lên tiếng.

Mãi đến khi xuống xe, cô ấy mới đưa tiền với đôi mắt đỏ hoe.

Lý Tư Ỷ tiếp quản việc kinh doanh của nhà họ Lý, chủ yếu là ngành khách sạn. Tối hôm nay có một bữa tiệc quan trọng buộc cô ấy phải tham gia, cho dù có đau đầu thì cũng cố chịu mà đi làm.

Rời xa Cố Vân Phàm, cô ấy không cảm giác được tự do nữa.

Mới vào sảnh lớn, các nhân viên đều chào cô Lý, nhưng ánh mắt có vẻ phức tạp.

Lúc thấy quý bà đang ngồi trên ghế sô pha trong sảnh tiếp tân, Lý Tư Ỷ đã hiểu tại sao những ánh mắt kia lại phức tạp.

Là vợ của Cố Vân Phàm, bà Cố. “Cô chính là Lý Tư Ỷ nhỉ, tôi từng gặp qua.”

Bà Cố chẳng những có dung mạo hiền lành, giọng nói lại dịu dàng, cô ta mỉm cười: “Trong đám cưới của tôi và Vân Phàm, cô còn nhớ chứ?”

Đêm qua, Lý Tư Ỷ uống say, vốn đã uống rất nhiều thuốc.

Lúc này, vẻ mặt cô ấy trắng như tờ giấy.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào cái bụng hơi phồng lên của bà Cố, rõ ràng là đã mang thai, đối phương cố tình ôm bụng bầu tới đây, muốn ra uy với mình là hai vợ chồng họ rất ân ái.

Khoé môi của Lý Tư Ỷ khẽ run, cuối cùng cô ấy gượng cười: “Phải. Tôi nhớ, bà Cố có gì chỉ giáo ư?”

Bà cố nhìn chung quanh: “Có thể tìm một nơi yên tĩnh được không? Nơi này người ra kẻ vào, tôi sợ ảnh hưởng danh tiếng của cô Lý.”

Lý Tư Ỷ nhìn ra đối phương đến đây không có ý tốt.

Cô ấy hất tóc rồi ngồi xuống, đáp: “Bây giờ tôi làm gì còn danh tiếng? Toàn thành phố B đều biết tôi là người phụ nữ mà Gố Vân Phàm ngủ ngấy rồi. Nhưng họ chỉ đoán đúng một nửa... Có lẽ do bà Cố đã mang thai, dẫn đến việc ông Cố không thoả mãn nhu cầu, nên tối qua tôi và ông ta... Thật là ngại quá, lại mây mưa ộ. Ông Cố vô cùng rộng rãi, vung tay là năm trăm triệu, nhưng tôi không

“Bà Cố, thể lực của ông Cố tốt ra sao, mạnh đến mức nào, không phải cô rõ nhất sao?”

“Loại này tôi tiêu tiền cũng không tìm được, nên không cần lấy tiền.” Lý Tư Ỷ mở mắt nói nhảm. Quả nhiên đã làm bà Cố tức tối. Cô ta trước giờ luôn yêu Cố Vân Phàm, bây

giờ lại nghe cô nhóc này nói về dáng vẻ anh hùng của chồng mình trên giường thì làm gì chịu được.

Cô ta cười mỉa: “Cô không sợ kích thích tôi, dẫn đến việc tôi sinh non, Vân Phàm sẽ trách cô sao?”

Lý Tư Ỷ mở đôi mắt to ngây thơ: “Phụ nữ bên ngoài làm gì có ai tốt lành? Bà Cố, không phải cô đánh giá cao tôi quá đấy chứ? Cô ngây ngô như vậy, Tổng giám đốc Cố có biết không?”

Bà Cố giận đến mức ngã lên ghế sô pha.

Lý Tư Ỷ hừ lạnh rồi đứng lên: “Đêm qua chẳng có gì cả. Bà Cố, sau này nếu bà không yên tâm, dứt khoát trói chồng mình bên cạnh đi. Như vậy thì yên tâm hơn, đừng có từ sáng tới tối ra ngoài tìm người, làm như người khác thèm khát ông ta lắm vậy... Đã ở tuổi này rồi, tự cô giữ lại mà dùng một mình đi.”

Bà Cố đỏ mặt tía tai.

Cuối cùng, cô ta không nhịn được mà giáng một bạt tay qua, gương mặt nhỏ của Lý Tư Ỷ đỏ ửng.

Với tính tình của Lý Tư Ỷ, cô ấy chắc chắn sẽ đánh trả. Nhưng cô ấy nhìn chằm chằm vào bụng của bà Cố.

Trong đó là con của Cố Vân Phàm, ông ta đã từng tuổi này, có đứa con cũng không dễ dàng gì... lỡ như bị cô ấy đánh sảy thai...

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2062: Nếu đứa trẻ không còn


Trong phòng bệnh của một bệnh viện tư tại thành phố B.

Vợ Cố Vân Phàm đang cấp cứu, đèn trong phòng mổ bật sáng, bác sĩ vào mãi cũng không thấy bước ra.

Lý Tư Ỷ ngồi trên băng ghế cạnh lối đi.

Khuôn mặt thanh tú của cô ấy nhợt nhạt, Cố Vân Phàm sắp tới, cô không biết nên giải thích với ông ta thế nào.

Cô nghĩ bất luận việc này thực tế có liên quan đến mình hay không.

Cô ấy đều không tránh khỏi việc dính líu đến nó.

Hiện tại Lý Tư Ỷ không còn là một cô gái bốc đồng, cô biết sức nặng của việc này. Vợ chồng Cố Vân Phàm vốn là liên hôn vì lợi ích, đứa trẻ này cũng là sợi dây liên kết giữa hai bên, cho nên không thể có sai sót.

Nếu đứa trẻ không còn...

Đó là một ngày hè nóng nực nhưng Lý Tư Ỷ lại đổ mồ hôi lạnh trên lưng.

Một tiếng bước chân quen thuộc vang lên, Lý Tư Ỷ không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn thấy Cố Vân Phàm dẫn theo một đám người đi tới, bên cạnh còn có An Nhiên đi cùng.

Khuôn mặt Cố Vân Phàm nghiêm nghị, điều mà Lý Tư Ỷ hiếm khi thấy trước đây.

Hẳn là ông ta phải quan tâm đến vợ mình nhiều lắm!

Ông ta cũng rất quan tâm đến đứa trẻ đó!

Khi Lý Tư Ÿ tỉnh táo lại, cô ấy phát hiện lòng bàn tay mình ướt đẫm mồ hôi. Lúc này, Cố Vân Phàm đã đi tới trước mặt cô ấy, cau mày trầm giọng hỏi: "Chuyện gì vậy?"

Lý Tư Ỷ hoàn toàn không còn hoạt bát như thường ngày.

Sắc mặt tái nhợt, cô ấy kể lại câu chuyện, tất nhiên là đã bỏ qua một số chỉ tiết riêng tư.

An Nhiên không ngừng quan sát cô ấy.

Dù sao Lý Tư Ỷ cũng có chút dựa dẫm vào An Nhiên, cho nên cô ấy rất sợ An Nhiên không tin mình, trong mắt Lý Tư Ỷ ầng ậng nước. Vì vậy, Cố Vân Phàm chưa

kịp mở miệng, An Nhiên đã nhẹ nhàng nói: "Tại sao Cố phu nhân lại đến thành phố B một cách bất thình lình như vậy? Cố tiên sinh, cô ấy có nói cho ông biết không?”

Dĩ nhiên là không!

Nhưng Cố Vân Phàm lại không nói gì, ông ta nhìn Lý Tư Ÿ rồi nói: "Trở về đi! Chuyện này cô không cần lo lắng!"

Lý Tư Ỷ trước đây ở trước mặt ông ta luôn kiêu ngạo, nhưng giờ cô ấy nghiêm mặt trịnh trọng nói: “Thực sự không liên quan gì đến tôi, là do cô ấy cứ bám riết lấy tôi không buông”.

Lý Tư Ỷ quả thực chột dạ vì đã ở cùng chồng người ta vào đêm hôm trước.

Dù không có chuyện gì xảy ra nhưng Cố Vân Phàm vẫn ôm cô và làm bữa sáng cho cô.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2063: Giám đốc Cố?


Cố Vân Phàm đột nhiên muốn trút giận lên An Nhiên, mắng: "Cô cũng là một kẻ vong ơn bội nghĩa mài!"

An Nhiên bình thản đáp: "Cố tiên sinh dạy phải!"

Cố Vân Phàm đột nhiên mất bình tĩnh.

Ông ta có thể làm gì? Chính ông ta tay trong tay kéo người ta đi, đúng là gậy ông tự đập lưng ông! Ông ta lại bắt đầu gây sự với An Nhiên: “Chuyện tôi nói với cô, cô tính toán thế nào? Thế nào, ở lại thành phố B rồi giờ không muốn rời đi?”

Một y tá đi ngang qua, không vui nói: “Đây là bệnh viện, cấm hút thuốc!”

Y tá kia lại nhìn ông ta, lẩm bẩm: “Vợ thì đang nguy kịch mà còn tâm trạng hút thuốc, làm chồng kiểu gì vậy!”

An Nhiên liếc nhìn Cố Vân Phàm.

Cố Vân Phàm dập điếu thuốc, ngồi trên ghế chờ.

Ông ta không yêu vợ mình, đứa bé trong bụng cô ta cũng không phải của ông †a. Tên khốn Cố Vân Phàm này lười tái hôn, cũng muốn dùng đứa bé này để ổn định nội bộ Cố Thị.

Vì không yêu nên không cảm thấy buồn.

An Nhiên không biết, cô chỉ nghĩ Cố Vân Phàm không yêu vợ mà lo lắng cho con mình.

Rất may, đèn trong phòng mổ sớm tắt nên cả bà mẹ và thai nhi đều an toàn.

Cố phu nhân được đưa đến phòng VỊP chăm sóc, Cố Vân Phàm không có tình cảm với vợ, hai người họ vốn dĩ sống ly thân nên Cố Vân Phàm đương nhiên sẽ không ở lại chăm sóc. Tuy nhiên ông ta vẫn sắp xếp một người ở lại chăm sóc cô ta.

Sau khi sắp xếp xong, Cố Vân Phàm chuẩn bị rời đi.

"Vân Phàm!"

Bà Cố được đẩy từ phòng cấp cứu ra, đã tỉnh lại nhưng rất yếu. Cô ta vội vã gọi chồng lại rồi ngồi dậy, giọng run run: “Anh đang trách em à?”

Cố Vân Phàm thái độ rất lạnh lùng: "Cô nghĩ nhiều quá! Nghỉ ngơi cho tốt, ngày khác gặp lại!"

Khuôn mặt bà Cố đầm đìa nước mắt.

Cô ta không để ý đến An Nhiên vẫn đang ở trong phòng bệnh, đau lòng khóc nói với chồng: “Vân Phàm, anh có đi tìm cô ta nữa không? Cô ta suýt khiến em sảy thai. Đây là con của chúng ta... Vân Phàm, anh có thể đừng làm vậy nữa không? Anh tỉnh táo lại đi, em là vợ anh!

"Vợ tôi?"

Cố Vân Phàm lùi lại mấy bước, cúi người nhìn chằm chằm khuôn mặt thanh tú của Cố phu nhân.

Giọng nói của ông ta âm trầm đến mức đáng sợ: “Nếu cô nhớ mình là bà Cố thì cô sẽ không làm ra những chuyện này! Hơn nữa, cô không phải tự mình đi tìm Tư Ỷ sao? Nếu đứa trẻ này không còn nữa, chẳng phải cô nên tự trách mình trước sao?”

Cố phu nhân năm lấy tay ông ta, khóc nói: “Vân Phàm, người phụ nữ nào có thể chấp nhận chồng đối xử lạnh nhạt với mình cơ chứ? Em chờ anh lâu như vậy, nhưng anh vẫn vờ như không biết, em cũng là phụ nữ! ”

Cố Vân Phàm hất tay cô ta ra: "Vậy cô cứ chịu đựng đi!"

Ông ta dừng một chút rồi nói: “Đừng để tôi biết cô lại đi tìm cô ấy! Nếu không... tôi sẽ không cần đứa trẻ này nữa”.

Bà Gố choáng váng.

Cô ta theo bản năng che bụng dưới, rưng rưng nước mắt: "Cố Vân Phàm, anh đối với tôi tàn nhãn như vậy vì một con khốn vô liêm sỉ sao!"

Cố Vân Phàm vươn tay tát cô ta. Cái tát không quá mạnh... chỉ đủ khiến bà Cố chết đứng.

Cố Vân Phàm nhớ lại những gì mình vừa nhìn thấy, trên mặt Lý Tư Ỷ rõ ràng còn in hän dấu tay. Xem ra cô ấy đã bị bà Gố tát, bây giờ cái tát này lại coi như trả lại.

Ông ta và Lý Tư Ỷ đã ở bên nhau được ba năm. Lý Tư Ỷ đã cào cấu ông ta chảy máu không biết bao nhiêu lần, nhưng ông ta chưa bao giờ nỡ chạm vào một sợi tóc của cô. Vậy mà giờ cô ấy lại bị người phụ nữ không liên quan này đánh.

Một lúc lâu sau, bà Cố cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh. Cô ta lẩm bẩm: “Anh đánh tôi vì cô tai”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2064: An Nhiên gật đầu


Ông ta gọi điện cho An Nhiên: “Mua thuốc cho cô ấy, cô ấy không biết chăm sóc bản thân”.

An Nhiên gật đầu với nhiều cảm xúc phức tạp.

Cúp điện thoại, cô đang định rời khỏi phòng bệnh thì nghe thấy một giọng nói: “An Nhiên”.

An Nhiên ngước mắt lên và nhìn thấy Tư Văn Lễ.

Sắc mặt Tư Văn Lễ rất hốc hác, chắc là do bệnh tình của Tư Văn Hùng chuyển biến xấu. Ông ta nhìn An Nhiên một lúc rồi dịu giọng nói: "Đến bệnh viện thăm ai à”

An Nhiên gật đầu: "Đúng!"

Tư Văn Lễ khẽ cau mày, một lúc sau mới nói tiếp: “Là bà Cố phải không! An Nhiên, cháu có thể đến thăm một người xa lạ mà tại sao không thể đến thăm người cha máu mủ ruột già của mình!”

"Ông ta không phải là bố tôi!"

Tư Văn Lễ nhìn bộ dạng cứng cỏi của An Nhiên, thở dài: “Anh ấy có chuyện muốn nói với cháu! An Nhiên, chú cũng không muốn quấy rầy cuộc sống của cháu, nhưng tình hình của nhà họ Tư hiện tại rất bấp bênh. Nếu cháu không chịu gặp anh ấy, anh ấy chắc chắn sẽ lại nghĩ cách... Tính cách của anh ấy còn dễ kích động hơn chú nhiều”.

An Nhiên im lặng nhìn ông ta.

Một lúc sau, cô cụp mắt xuống, cười nhẹ: “Giờ chú cũng biết cách uy hiếp. người khác rồi!”

'Tư Văn Lễ sững lại, nhưng An Nhiên đã đi về phía thang máy.

Như vậy có được xem là đồng ý không?

Tư Văn Lễ vui mừng khôn xiết, vội vàng chạy tới giúp An Nhiên bấm nút thang máy, quay lại với hình ảnh ông chú hiền lành và nhẹ nhàng: “Lát nữa có lẽ sẽ có chuyện quan trọng cần thông báo”.

Ông ta có chút tiếc nuối nói: “Lâm Hi cũng nên tới đây!”

An Nhiên không chấp nhận: "Không cần đâu!"

Đôi mắt Tư Văn Lễ tối đi đôi chút.

Tư Văn Lễ vốn là người điềm tĩnh và thường đối xử tốt với An Nhiên, nhưng bây giờ anh trai ông ta bị bệnh nặng, ông ta không thể không thầm mắng An Nhiên là kẻ tàn nhẫn.

An Nhiên đương nhiên biết ông ta đang nghĩ gì, sau khi vào thang máy, cô nhìn lên dấy số màu đỏ, nhẹ nhàng nói: "Chú sinh ra đã giàu có, chắc hẳn chưa bao giờ phải chịu đựng cực khổi! Có lẽ chú không biết cảm giác bị người khác coi như kẻ ăn bám là thế nào. Mỗi lần đóng học phí đều phải cẩn thận gọi chú gọi dì. 'Trước mặt người khác đến cơm cũng không dám ăn no, ăn cơm xong lập tức phải giành rửa bát quét sân, sợ người ta nói mình là kẻ ăn chực, ăn bám”.

An Nhiên thực ra đều đã vượt qua những chuyện này rồi, đây đều là chuyện quá khứ, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn nhớ tới.

Bảo sao ngay từ đầu cô ấy lại nảy sinh tình cảm với Tân Bá Lai? Tất cả những điều tốt đẹp đều có giá của nó. Lần đầu tiên cô rung động thực ra là với Hoắc Doãn Tư.

Tư Văn Lễ sững người, hồi lâu mới thấp giọng nói: “Hồi nhỏ cháu đã sống vất vả như vậy sao?”

An Nhiên không nói gì.

Cô bằng lòng gặp mặt, nhưng lại vì khó chịu hơn là mềm lòng, cô luôn oán hận Tư Văn Hùng và không bao giờ có thể bỏ qua những gì ông ta đã làm với mẹ cô.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2065: Con không muốn sao?


Ông ta chỉ vào An Nhiên: “Đến giờ con vẫn không chịu tha thứ cho bố sao?”

Nói xong, ông ta ho dữ dội, thân hình gầy gò quần quại trên giường bệnh, run rẩy dữ dội... Trông Tư Văn Hùng hiện tại đâu còn giống như xưa.

€ó lẽ Tư Văn Lễ nói đúng, ông ta không còn nhiều thời gian nữa.

Tư Văn Hùng ngẩng đầu nhìn ngọn đèn sợi đốt phía trên nói: “Là ung thư dạ dày! Giai đoạn cuối và không thể chữa khỏi! An Nhiên... bố vừa ngủ quên và có một giấc mơ. Bố đã mơ thấy khi gặp mẹ con, bà ấy ấy vẫn xinh đẹp như vậy, là người xinh đẹp nhất trong đám đông, ánh mắt bà ấy nhìn bố rất sáng! Con nói xem, có phải mẹ con đang gọi bố đến chuộc tội không... "

An Nhiên mặt không cảm xúc nói: 'Bà ấy đã quên từ lâu rồi!"

Tư Văn Hùng lại ho dữ dội, dùng những ngón tay gầy gò đặt lên trái tim mình và thở hổn hển một lúc.

'Tư Văn Lễ bước tới và muốn giúp anh mình đứng dậy.

Nhưng Tư Văn Hùng từ chối và xua tay.

Ông ta vẫn đang thở hổn hển, giọng nói đã thay đổi: “Bố còn mơ thấy con lúc nhỏ lẽo đếo chạy theo mẹ. Con thật nhỏ nhắn đáng yêu, khuôn mặt tròn trịa... An Nhiên, bố chưa từng gặp con khi con còn nhỏ!"

Đôi mắt An Nhiên ngấn nước.

Cô bước đến bên cửa sổ, quay lưng lại và nói: "Nói những điều này có ích gì?"

'Tư Văn Hùng đứng dậy và muốn nhìn cô.

Nhưng cố gắng hồi lâu, cuối cùng vẫn ngã xuống giường. Ông ta chỉ có thể nằm xuống, nhẹ giọng nói: "Luật sư tới rồi, chú Hai con cũng ở đây, An Nhiên... bố

muốn giao lại toàn bộ nhà họ Tư cho con. Bố muốn con thừa hưởng gia sản nhà họ Tư, bố muốn con giúp nhà họ Tư tiếp tục phát triển và duy trì sự thịnh vượng”.

Trong mắt Tư Văn Hùng như có một tia sáng kỳ lạ.

Ông ta nói: “Lúc trước biết mẹ con đã có thai, bố cảm thấy với tính tình của cô ấy, cô ấy sẽ không thể sinh ra được một đứa con có tiềm năng gì. Bố không ngờ. người tính không bằng trời tính, con lại gặp được Hoắc Doãn Tư, Cố Vân Phàm... An Nhiên, con hãy coi đây là sự bù đắp cuối cùng của bố có được không?”

Những lời cuối cùng gần như là cầu xin.

An Nhiên nghe hồi lâu.

Cô cụp mắt xuống, cười lạnh: "Đền bù? Hai chữ “lợi dụng” được ông dùng lời lẽ văn hoa nguy trang khéo thật đấy! Ông lừa gạt mẹ tôi, bỏ rơi tôi, sau cùng khi sắp chết còn muốn tôi làm trâu làm ngựa cho nhà họ Tư. Kiếp này của ông thực. sự đã học thành tài hai chữ “Tợi ích”

"Con không muốn sao?”

Tư Văn Hùng không tin: “Đây là khối tài sản trị giá hàng trăm tỷ của gia đình! Cho dù con có làm việc cho Cố Vân Phàm cả đời cũng không thể kiếm được dù chỉ một phần một trăm của khối tài sản đớ”.

An Nhiên cười lạnh: “Tôi cần nhiều tiền như vậy làm gì?” Cô quay lại và nói với Tư Văn Lễ: "Gặp cũng đã gặp rồi! Tôi đi đây!" Tư Văn Lễ muốn giữ cô lại, nhưng cuối cùng lại nhẹ nhàng thở dài: “Được rồi!”

'Tư Văn Hùng không bỏ cuộc, giơ tay lên và cố gắng nói lớn: "Đừng để con bé đi!"

Khi An Nhiên đi ngang qua giường bệnh của ông ta, giọng cô hết sức bình tĩnh: “Tư tiên sinh, mau khỏe lại nhé!”

Nói rồi cô rời đi một cách dứt khoát.

Khi ngón tay cô đã chạm vào tay nắm cửa, giọng nói của Tư Văn Hùng vang lên, dường như tràn đầy oán hận: “Khi bố chết con có tới đám tang không?”

An Nhiên siết chặt những ngón tay mảnh khảnh của mình.

Cô hơi ngẩng đầu lên, kìm nén khoé mắt rưng rưng, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng nói: "Không!"

Tư Văn Hùng nôn ra một ngụm máu.

Tư Văn Lễ lập tức quay lại đỡ anh: “Sao anh phải làm thế?”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2066: Ai cần cô ở cùng tôi?


Bên kia điện thoại vang lên tiếng nức nở, giống như đang khóc.

Vừa rồi An Nhiên vì chuyện của Tư Văn Hùng mà trong lòng buồn bực, bây giờ mới được Lý Tư Ỷ kéo trở lại thực tại, cô thấp giọng hỏi: "Cô đang ở đâu? Tôi tới chỗ cô”.

Lý Tư Ỷ vẫn thích giở giọng trẻ con trước mặt cô.

"Ai cần cô ở cùng tôi? Tôi không sao, rất ổn”.

An Nhiên lắc đầu mỉm cười, cô thở phào nhẹ nhõm: "Là tôi muốn ở bên cạnh cô được chưa? Chị hai!"

Cuối cùng, Lý Tư Ỷ cũng bị chọc cười.

Cô ấy nói bằng giọng mũi khàn khàn: "Là cô tự đòi đấy nhé! Tôi nể lắm mới đồng ý đấy!"

An Nhiên thở dài: "Vâng! Là tôi tự đòi đối tốt với cô!"

Trước khi cúp điện thoại, khởi động xe, An Nhiên ngẩng đầu nhìn về hướng khoa nội trú... Cuối cùng, cô đạp ga rời đi.

Trên đường đi, An Nhiên mua thuốc rồi đi thẳng đến khách sạn của Lý Tư Ÿ.

Lý Tư Ỷ đang ở trong văn phòng, cô thư ký thì thầm: "Cô ấy đã khóc rất lâu rồi! Bà Cố đó quá vô lý đi. Giám đốc Lý của chúng tôi là người tử tế!"

Lời của cô thư ký quả thực có cơ sở, Lý Tư Ý rất xinh đẹp, nhà họ Lý gặp khó khăn cũng có không ít kẻ muốn dậu đổ bìm leo muốn bao nuôi Lý Tư Ỷ, nhưng Lý Tư Ỷ chưa từng cặp kè với bất kỳ ai trong số đó. Cho nên lời cô thư ký cũng có lý.

An Nhiên gật đầu, để cô thư ký đi ra ngoài trước.

Người phụ nữ vừa khóc giờ đang cuộn tròn trên ghế văn phòng, trước mặt là chiếc bàn đầy tài liệu.

Mọi thứ trông rất bừa bộn. Lúc An Nhiên đi vào, Lý Tư Ỷ chỉ nhướng mày lên một chút rồi trở lại bình thường, cô ấy rõ ràng vẫn chưa phục hồi tinh thần. An Nhiên cũng không ép buộc

mà nhẹ nhàng thu dọn cái bàn đằng trước giúp cô ấy.

Lý Tư Ỷ thay đổi tư thế, cuộn tròn, giọng nói như mèo con: "Cô bị cuồng dọn dẹp hả! Có phải nghiện làm thư ký của Cố Vân Phàm rồi không?"

An Nhiên dọn dẹp xong, ngồi xuống chiếc bàn trước mặt Lý Tư Ỷ. Lý Tư Ỷ nhìn chăm chằm vào cô: "Cũng quyến rũ đấy!" An Nhiên võ vỗ tay cô ấy: "Cô nghe lời chút đi”.

Những lời dỗ dành này quả thực có tác dụng. Quả nhiên, Lý Tư Ỷ thấp giọng lẩm bẩm: "Tôi có phải trẻ con đâu, sao cô cứ ử với tôi như Lâm Hi vậy!"

An Nhiên nói: “Tôi không so đo với trẻ con!”

Lý Tư Ỷ thầm nghĩ: Tôi còn lớn tuổi hơn cô đó!

Nhưng cảm giác được chiều chuộng đó rất dễ chịu, nên Lý Tư Ỷ không nói một lời, ngoan ngoãn để An Nhiên bôi thuốc lên mặt. An Nhiên chỉ chạm nhẹ một chút mà cô ấy đã kêu “á” một cái.

An Nhiên hỏi: “Có đau không?”

Lý Tư Ỷ cắn môi: “Sao lại không đau! Nhưng lúc đó tôi không dám đánh trả, nếu con của cô ấy mất thì tôi sẽ trở thành tội đồ!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2067: Anh nói đúng!


Nhưng An Nhiên không phản bác, vẫn kiên nhẫn với Lý Tư Ÿ. Lý Tư Ỷ có chứt xấu hổ, cứng miệng nói: "Hôm nay cô phải ở bên cạnh tôi! Phải ăn tối với tôi, Hoắc Doãn Tư không được phép phản đối”.

An Nhiên đồng ý.

Trên thực tế, sau khi gặp Tư Văn Hùng, cô cũng cần thời gian để bình tĩnh lại.

Khi An Nhiên trở về biệt thự thì đã là tám giờ tối.

Biệt thự sáng đèn, trong bãi đậu xe có chiếc Rolls-Royce Phantom mà Hoắc Doãn Tư thường lái đang đậu ở đó, xem ra chắc chắn anh đã về rồi.

An Nhiên ngồi trong xe một lúc.

Cửa vào biệt thự mở ra, Lâm Hi chạy ra ngoài, theo sau là Nữu Nữu.

Lâm Hi chạy không được vững liền ngã xuống cỏ, Nữu Nữu lập tức chạy tới bế cậu lên vỗ nhẹ vào cái mông nhỏ của cậu. Lâm Hi lập tức ôm lấy cổ chị mà làm nũng...

Lòng An Nhiên dịu lại, cô xuống xe đi về phía hai đứa trẻ.

Cái mông nhỏ của Lâm Hi vẫn còn đau, nhưng khi nhìn thấy mẹ, cậu bé loạng choạng bước tới đòi ôm.

Thân hình bé nhỏ bụ bãm lao vào vòng tay mẹ.

An Nhiên ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng ôm lấy cậu bé, cơ thể nhỏ nhắn ấm áp trong vòng tay cô lặng lẽ chữa lành vết thương cho cô.

Nữu Nữu cũng đi tới và bám lấy cô.

Nữu Nữu đến gần nói với cô: "Hôm nay bố tới đây mang theo một túi hải sản lớn. Chú bây giờ đang nấu một bữa thịnh soạn”.

An Nhiên khá bất ngờ.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Sau chuyện lần trước của Lâm Bân, Hoắc Doãn Tư không ưa Lâm Bân cho. lắm, vậy mà hôm nay lại dùng đồ Lâm Bân đưa tới sao?

Nhưng An Nhiên sẽ không nói chuyện người lớn trước mặt trẻ con, cô ôm Lâm Hi và Nữu Nữu đi vào nhà. Cô đặt hai đứa trẻ xuống, lên lầu thay quần áo rồi đi xuống, đi thẳng vào phòng bếp.

Hoắc Doãn Tư đang làm món tôm.

Thấy An Nhiên đi vào, anh cúi đầu rắc tiêu lên món tôm chiên, dịu dàng hỏi: “Đồ khá tươi, em có muốn thử trước không?”

An Nhiên đi tới trước mặt anh, nhẹ nhàng hỏi: “Sao anh lại tự nấu ăn?” Hoắc Doãn Tư không trả lời câu hỏi của cô.

Anh quay đầu lại nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô, nhìn một lúc mới nói: “Hôm nay em gặp Tư Văn Hùng ở bệnh viện à?”

Đồng tử An Nhiên co rút, trong lúc nhất thời cô không thể tin được: "Anh phái người đi theo em sao?”

Hoắc Doãn Tư không phủ nhận.

Anh bắt đầu nấu món ăn khác, giọng điệu bình tĩnh nói: “Mặc dù lão già đó sắp chết, nhưng chỉ cần ông ta còn một hơi thở thì anh vẫn lo lắng! Sao vậy, anh bảo vệ em và Lâm Hi là sai sao? "

An Nhiên căn bản không có sức để nổi giận!

Cô ấy nói: "Anh nói đúng!"

Hoäc Doãn Tư mỉm cười, chuyên tâm nấu nướng...

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2068: Đêm khuya


"Không!"

"Đang bận khóc còn phải đi chạy việc vặt cho giám đốc C

Hoắc Doãn Tư cười trêu An Nhiên đáng thương.

An Nhiên nghe những lời vô liêm sỉ đó thì hơi xấu hổ, cô kiếm cớ rời đi. Hoắc Doãn Tư để cô đi, nhưng khi cô rời đi, anh lại nhìn chằm chằm theo bóng lưng cô một lúc lâu...

Anh biết kế hoạch của Tư Văn Hùng.

Nhà họ Tư muốn An Nhiên tiếp quản sản nghiệp, nhưng An Nhiên từ chối, anh cũng biết điều đó.

Đêm khuya.

Lâm Hi và Nữu Nữu đều ngủ say, An Nhiên đi tắm, đang chuẩn bị đi ngủ thì phát hiện người đàn ông đó đang nằm trên giường cô, nghịch tóc Lâm Hi.

Khi nhìn thấy cô bước ra, đôi mắt anh như trở nên thâm sâu hơn.

Những ngày này, anh thỉnh thoảng cũng ngủ ở đây, chủ yếu là cùng Lâm Hi.

Ba người ở bên nhau rất hòa hợp, An Nhiên cũng không nghĩ nhiều, lặng yên nằm ở sau lưng Hoắc Doãn Tư, nhẹ nhàng vòng tay qua eo anh, nhỏ giọng nói: "Đêm nay ngủ ở đây nhé?”

Hoắc Doãn Tư giữ chặt lấy tay cô...

An Nhiên đỏ mặt, nhẹ nhàng vùng vẫy: "Sẽ đánh thức Lâm Hi mất!"

Anh quay người lại, đối mặt với cô, sống mũi cao của anh áp vào mũi cô, hơi thở của họ hòa vào nhau. Mùi nam tính đặc trưng đó khiến cơ thể An Nhiên trở nên nhỏ bé và yếu ớt...

Hoắc Doãn Tư nhìn vào mắt cô nói: "Anh rất muốn! An Nhiên, em cũng muốn phải không?"

An Nhiên thất thế.

Trong phòng riêng, Hoắc Doãn Tư nói chuyện rất cởi mở, anh thẳng thắn nói: “Nhìn thấy em thế này, tối nào anh cũng muốn ngủ với em”.

An Nhiên nghe không lọt tai những lời này, nhưng cô cũng có thể cảm giác. được anh đang rất muốn rồi. Gần đây tình cảm của họ rất tốt, cô cũng không phải là người không biết gì, cô không muốn bỏ đói anh nên nhẹ nhàng vòng qua cổ anh và thì thầm: "Đến chỗ của anh đi !”

Đôi mắt của Hoäc Doãn Tư sâu như một vực thẳm.

Anh tiến về phía trước, áp khuôn mặt nóng bỏng của mình vào mặt cô, để cô cảm nhận được hơi ấm của anh.

: "Hoắc Doãn

An Nhiên không khỏi khế run lên, giọng nói gần như sắp khó: Tư...

Môi anh chạm nhẹ vào cổ cô.

Cười không phát ra tiếng.

Lúc An Nhiên được anh bế vào phòng ngủ bên cạnh, áo choàng tắm của anh gần như đã bị cởi bỏ. Vừa đến cuối giường, anh đã nóng lòng đến nỗi nhanh chóng vào việc...

Lúc này, ánh mắt cô trong trẻo, chăm chú nhìn anh.

"Thoải mái không?" Hoắc Vân Tư căn nhẹ lên má cô, gương mặt anh ửng hồng nhìn rất gợi cảm.

An Nhiên chỉ cần nhìn thôi cũng có thể dễ dàng cảm nhận được!

Một hai giờ sáng mọi việc mới kết thúc.

An Nhiên cảm thấy mệt mỏi và đi tắm, Hoắc Doãn Tư tắm xong, dựa vào đầu giường hút thuốc. Thấy An Nhiên đi vào, anh lập tức dập thuốc rồi xoè tay ra hiệu cho cô ngồi vào lòng anh.

An Nhiên tựa vào lồng ngực anh, thân thể cô mềm mại.

Hai người lặng lẽ dựa vào nhau một lúc, tận hưởng dư vị của cuộc yêu ban

nấy. Một lúc lâu sau, anh mới đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, nhẹ nhàng nói: “Chiều nay bố gọi điện cho anh, hỏi khi nào anh sẽ cầu hôn em”.

Vừa nói, anh vừa cười: "Ông ấy chê anh là đồ chậm chạp, vô dụng!"

An Nhiên ngẩng đầu nhẹ giọng hỏi anh: "Anh có muốn kết hôn không? Nhưng em còn chưa để dành đủ của hồi môn!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2069: Anh ấy có chí hướng làm ăn thực ra là chuyện tốt!


Anh ghé sát vào tai cô và thì thâm một lời thô tục: "Dâm phụ”.

Ánh mắt An Nhiên sáng ngời.

Hoắc Doãn Tư biết cô thích nghe mấy lời này, anh đưa tay kéo chăn ra, bắt đầu “yêu” cô, những lời thốt ra từ miệng cũng không còn sạch sẽ: “Khi anh nói câu này với em, em thấy thích đúng không? Có phải em muốn ngày nào anh cũng dạy dỗ em thế này, lúc nào cũng muốn anh “làm” em?”

An Nhiên quay mặt đi: "Đừng nói nữa!"

Hoäc Doãn Tư đuổi theo hôn cô, tiếp tục nói ra những lời khiến cô xấu hổ:

"Miệng nói không phải, nhưng thân thể của em lại thành thật... Lại có hứng rồi phải không?"

Hầu hết đàn ông đều thích điều này, và lần này Hoắc Doãn Tư lại làm mạnh hơn nhiều.

Cuối cùng cũng xong, An Nhiên nằm trong lòng anh ngủ thiếp đi, thậm chí còn không muốn đi tắm.

Cô vỗ vai anh: “Anh sang ngủ với Lâm Hi đi! Buổi tối con thường sẽ đá chăn”.

Hoäc Doãn Tư bế cô cùng vào phòng ngủ chính. Lúc An Nhiên đang chuẩn bị ngủ, một vật bằng kim loại lạnh lạnh xuyên vào ngón tay cô.

Cô tỉnh dậy và giơ ngón tay lên. Đó là một chiếc nhẫn kim cương.

Hoắc Doãn Tư ôm cô từ phía sau, thấp giọng nói: “Chúng ta kết hôn nhé?”

An Nhiên căn bản không nỡ từ chối.

Cô cảm thấy mình không dè dặt cho lắm, Hoắc Doãn Tư ôm cô, rất nhẹ nhàng nói: "Lâm Hi đã mấy tuổi rồi, cũng sắp đi học đến nơi. Tối nay chúng ta đã làm bốn lần rồi... Giám đốc An, giờ giữ giá có phải muộn quá rồi không?”

An Nhiên xoay người trong vòng tay anh.

Vóc dáng anh cao lớn, cô nằm trong vòng tay anh, im lặng dựa vào vai anh hồi lâu mới nhỏ giọng nói: "Em cũng sẽ mua cho anh một chiếc nhẫn, nhưng viên kim cương chắc chắn sẽ không lớn bằng của anh!"

Hoắc Doãn Tư nhẹ nhàng quấn lấy ngón tay cô.

Anh cười: “Đây không phải thứ mà đàn ông đem ra để so kè với nhau!”

An Nhiên đỏ mặt, cô nhẹ nhàng áp vào một bên cổ anh, cảm nhận nhịp đập của trái tim anh... từng nhịp một, khiến tim cô đập rộn ràng, cảm giác vô cùng thoải mái.

Sáng sớm khi thức dậy, cô nghe thấy tiếng động từ dưới nhà phát ra.

Sau khi nghe kỹ, hóa ra là Lâm Bân.

Thỉnh thoảng lại vang lên giọng nói trầm thấp tao nhã của Hoắc Doãn Tư, nghe có vẻ họ nói chuyện khá vui vẻ. An Nhiên càng khó hiểu hơn, theo lý mà nói, hiện tại Hoắc Doãn Tư sẽ không hoà hảo như vậy với Lâm Bân!

Lâm Hi cũng không có ở trên giường, cậu bé đã dậy rồi.

An Nhiên xoay người nằm ngửa, giơ tay nhìn chiếc nhẫn giữa các ngón tay, nghĩ đến chuyện đêm qua mà cảm thấy có chút ngọt ngào. Cô không biết mình bị làm sao, trước kia cô không như vậy, nhưng hiện tại, cô dường như có rất nhiều nhu cầu chuyện đó với tư cách là một người phụ nữ.

Hoắc Doãn Tư nói rằng đêm nào cũng muốn.

Kỳ thực cô cũng thường xuyên nghĩ đến, Hoäc Doãn Tư không ở bên cạnh thì không sao, nhưng chỉ cần anh nằm chung giường là cô dễ dàng nổi hứng, nhưng cô ngượng ngùng không dám nói ra nên lần nào cũng là anh chủ động.

An Nhiên tắm rửa một lát, thay quần áo rồi đi xuống lầu.

Bọn trẻ đã ăn xong.

Lâm Bân và Hoắc Doãn Tư ngồi ở bàn ăn. Hoắc Doãn Tư chậm rãi uống cà phê đen, trong tay cầm một tờ báo buổi sáng bằng tiếng Anh.

Lâm Bân đứng bên cạnh, nói rất nhiều về kinh nghiệm kinh doanh của mình, anh ta muốn Hoắc Doãn Tư đầu tư một ít tiền.

Số tiền đầu tư không lớn, nhiều nhất là 2 triệu. Lâm Bân nói chắc chắn sẽ kiếm được tiền.

Hoäc Doãn Tư ngước mắt lên, khách sáo hỏi: “Anh, sao anh không đi tìm An Nhiên?”

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lâm Bân lập tức ủ rũ, chán nản nói: “Em rể, nói thật với cậu, vì lần trước tôi đã làm chuyện có lỗi với Thục Phân nên An Nhiên không thèm quan tâm đến tôi nữa, Nữu Nữu cũng không thèm để ý đến tôi! Nhà có bốn người phụ nữ nhưng không một ai thèm nói chuyện với tôi, không biết là do tôi nghĩ quá nhiều hay sao, nhưng đến Trà Sữa nhìn thấy tôi còn sủa mãi không thôi!”

Hoắc Doãn Tư đang uống cà phê, suýt nữa thì cười sặc.

Nhưng anh là quý công tử, lại có năng lực kiềm chế bản thân nên sau cùng vẫn kìm lại được.

Anh ngẩng đầu đã thấy An Nhiên đang đi xuống lầu.

Ánh mắt Hoäc Doãn Tư bỗng trở nên dịu dàng: "Sao em dậy sớm vậy? Sao không ngủ thêm một chút?"

Lâm Bân nghe vậy thì ghen ty đến đỏ mắt.

An Nhiên chậm rãi đi xuống lầu, đi đến bàn ăn ngồi xuống, uống hết nửa ly sữa, cô hỏi: “Anh, anh muốn làm kinh doanh sao?”

Từ lần trước đến nay, Lâm Bân rất sợ An Nhiên. Khi được cô hỏi thì lại do dự không dám nói, vẻ mặt xấu hổ đó khiến Hoắc Doãn Tư cảm thấy rất khoái chí, nhưng vẫn đạo đức giả nói: “Nếu anh có nhu cầu gì thì có thể hỏi An Nhiên. Cô ấy rất quen thuộc với việc kinh doanh này và có rất nhiều nguồn lực có thể sử dụng”.

Lâm Bân vẫn còn hơi rén, nhìn sắc mặt An Nhiên mà hành sự.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2070: An Nhiên kinh ngạc


An Nhiên kinh ngạc, đi đăng ký sao?

Nhìn vẻ mặt của cô, Hoắc Doãn Tư khẽ cười: "Sao vậy, có vấn đề gì à? Tối qua không phải em đồng ý rồi sao?"

An Nhiên cúi đầu nhìn chiếc nhẫn kim cương giữa ngón tay mình.

Hoắc Doãn Tư trước nay luôn rất biết cách thao túng tâm lý cô, anh nhẹ nhàng hừ một tiếng: “Hối hận rồi sao?”

An Nhiên sợ anh lại nói ra những lời vô sỉ, nên cô suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói: "Được!"

Hoắc Doãn Tư vẫn rất kiêu ngạo: “Không phải miễn cưỡng đấy chứ?”

An Nhiên không trả lời, cô nhìn anh một cái rồi cúi đầu tiếp tục ăn bữa sáng, nhưng từ tai đến cổ cô đều có chút ửng đỏ, rõ ràng là hơi xấu hổ.

Hoắc Doãn Tư nhìn chằm chằm cô hồi lâu, ánh mắt nóng như lửa đó như muốn nhìn xuyên thấu toàn bộ cơ thể cô.

Cuối cùng, anh giọng lười biếng nói: "Thay quần áo đi!"

Hoắc Doãn Tư đi ra ngoài trước, có lẽ đang ở trong xe chờ.

An Nhiên uống ngụm sữa cuối cùng, cô cụp mắt suy nghĩ về câu hỏi vừa rồi của Hoäc Doãn Tư, anh hỏi cô có phải là cô miễn cưỡng không... Có lẽ là không, họ từng giận nhau, cãi vã, nhưng thời gian có thể chữa lành tất cả.

Vì ngay từ đầu họ đã yêu nhau.

Một lúc sau, An Nhiên thay quần áo đi xuống lầu, Hoắc Doãn Tư dựa vào lưng ghế, cửa xe bên ghế lái phụ mở ra.

Nghe thấy tiếng bước chân, anh ngước lên.

Sau đó anh hơi thất thần.

An Nhiên mặc một chiếc áo sơ mi trắng vô cùng nữ tính, bên trong là một chiếc váy vải canvas nhỏ màu đen, viền tua rua, dáng người cô mảnh khảnh nên

nhìn đặc biệt nhỏ bé.

Cô ấy trông như đang ở độ tuổi hai mươi, nào có giống một người phụ nữ đã sinh con.

An Nhiên ngồi bên cạnh anh.

Hoắc Doãn Tư không khỏi đưa tay xoa đầu cô: "Nếu cứ như vậy, người ta sẽ cho rằng em chưa đến tuổi kết hôn hợp pháp mất”.

An Nhiên giơ cuốn sổ hộ khẩu trong tay lên.

Hoäc Doãn Tư vẫn không lên tiếng, ánh mắt có chút háo hức, An Nhiên thấp giọng hỏi: "Trông không đẹp sao? Hay em đi thay nhé?"

Hoắc Doãn Tư giọng nói có chút khàn khàn: "Cũng khá đẹp!"

Anh nghiêng người giúp cô thắt dây an toàn, khi anh ngẩng mặt lên, không nhịn được hôn cô một cái...

An Nhiên có chút rung động.

Hôn xong, Hoắc Doãn Tư tựa vào vai cô: “Nếu không có Lâm Hi. An Nhiên, em có quay lại không?”

"Em không biết!"

Giọng nói của An Nhiên dịu dàng hiếm thấy, cô nói: “Vấn đề là chúng ta có Lâm Hi, chúng ta ở bên nhau rồi, cũng sắp kết hôn và có thể sẽ có thêm một đứa con nữa”.

Gần đây, cả hai đều không sử dụng biện pháp tránh thai và cô ấy cũng không từ chối việc sinh thêm một đứa con.

Hoắc Doãn Tư cũng không hỏi thêm gì nữa, anh chạm vào má cô, ở một mình với cô một lúc rồi mới khởi động xe. Khi hai người họ đến Cục Dân chính, thư ký Nghiêm đã đợi ở đó rất lâu, mọi việc sau đó đều diễn ra suôn sẻ.

Nửa giờ sau, hai tờ giấy đăng ký kết hôn nóng hổi được ra lò.

Vừa bước ra khỏi cửa, bản sao của An Nhiên đã bị lấy đi, thư ký Nghiêm đứng ở một bên nên cô cũng ngại hỏi. Nhưng khi lên xe cô không nhịn được nói: "Em



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2071: Đó là cách cô làm nũng!


An Nhiên thản nhiên nói: “Trong thẻ của em chỉ có hơn một trăm nghìn tệ thôi!”

Hoắc Doãn Tư liếc cô một cái: "Vậy là đủ rồi

Anh đưa cô đến trung tâm mua sắm, có vẻ như anh đã sớm chọn được chiếc. nhẫn cho mình rồi. Chiếc nhẫn giá cả phải chăng nhưng trông rất đẹp trên ngón

tay thon dài của người đàn ông, giá lại rẻ đến bất ngờ, chỉ hơn mười nghìn tệ.

Quẹt thẻ xong, giám đốc Hoắc rất kiêu ngạo yêu cầu An Nhiên đeo nhẫn cho mình.

Anh thúc giục: “Không phải em nên đeo nó cho anh sao?”

An Nhiên gần đây khá chiều chuộng anh, cô ngước mắt lên nhìn anh, sau đó nhấc ngón tay anh lên, nhẹ nhàng lồng chiếc nhẫn vào ngón tay anh. Lúc đó đột nhiên sống mũi cô hơi cay cay.

Cô nghĩ về quá khứ của mình với Hoắc Doãn Tư.

Có những lúc ngọt ngào, có những lúc làm tổn thương nhau nhưng cuối cùng họ vẫn ở bên nhau!

An Nhiên vẫn ngẩng đầu nhìn anh.

Trong mắt cô là tình yêu, tình yêu đó rõ ràng đến nỗi anh không thể nhầm lẫn nó với bất kỳ cảm xúc nào khác.

Hoắc Doãn Tư dùng tay trái nắm lấy tay cô, bất chấp dòng người qua lại, anh nghiêng người về phía trước hôn An Nhiên... rồi cẩn thận ôm cô vào lòng.

Nụ hôn chỉ kéo dài hai giây, nhưng vì khí chất cao quý của Hoắc Doãn Tư nên vô số người tụ tập xung quanh để xem.

Sau khi An Nhiên lên xe, mặt cô đỏ bừng.

Hoắc Doãn Tư hôm nay vốn muốn hôn cô, trong bãi đậu xe lại không có người. Anh tiến tới hôn cái cổ thon nhỏ của cô, nhỏ giọng nói với cô: “Không ngờ em lại đồng ý nhanh như vậy, cho nên... mọi việc có chút vội vàng! Buổi tối chúng ta đến khách sạn chúc mừng nhé, chỉ hai ta thôi?”

An Nhiên biết rõ “chúc mừng” trong câu nói của anh có nghĩa là gì.

Cô không khỏi đỏ mặt: "Anh hãy kiềm chế chút đi! Từ giờ trở đi..."

Hoắc Doãn Tư dùng đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm cô, nói rất cởi mở: “Lúc lên đỉnh anh rất muốn một đêm thức trắng, chỉ cùng em làm việc đớ”.

An Nhiên nghe không nổi những lời này nữa. Hoắc Doãn Tư vừa nói vừa tiến tới, bế cô lên, ôm vào lòng rồi hôn cô.

Nam nữ trưởng thành, khi ở riêng với nhau, đương nhiên không thể chỉ hôn nhau.

Nhưng cũng không thể thực sự tới bến được. Cuối cùng, An Nhiên đỏ mặt, giúp anh giải quyết một lần... Xong xuôi, cô nằm trên vai anh, bầu không khí trong xe rất gợi tình. An Nhiên xấu hổ đến nỗi không dám nhìn anh.

Nhưng Hoắc Doãn Tư cũng thích chèn ép cô: “Giám đốc An, chúng ta là vợ chồng hợp pháp, sao em lại không thể nghĩ thông vậy?”

Những cặp vợ chồng mới cưới luôn phải làm điều gì đó kích động.

Cuối cùng, Hoắc Doãn Tư không nhịn được, ôm An Nhiên về căn chung cư cũ, quấn lấy cô cả buổi sáng.

An Nhiên mê đắm kỹ năng của anh, không thể thoát ra được.

Khi cô tỉnh dậy lần nữa thì đã là ba giờ chiều, cô bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức.

Cuộc gọi là của Cố Vân Phàm, lời nói rất ngắn gọn, bảo An Nhiên ra sân bay đón người.

An Nhiên cúp điện thoại, trầm ngâm một hồi.

Người cô cần đón chính là vợ của chủ tịch Cố, Cố phu nhân... Cố Vân Phàm. bảo cô đi đón người là vì đã cân nhắc hai vấn đề. Nếu ông ta tự đi đón thì có chút tự hạ thấp bản thân, mà An Nhiên là giám đốc chỉ nhánh công ty ở thành phố B, cũng là tâm phúc của Cố Vân Phàm nên để cô đi rất hợp lý.

An Nhiên thầm nghĩ, lần này Cố phu nhân đến thăm chắc chắn không phải là chuyện tốt gì.

Cô khế thở dài, vén chiếc chăn mỏng lên, đứng dậy đi vào phòng tắm để làm sạch cơ thể. Nhìn vào gương, cô thấy những dấu hôn dày đặc trên người mình,

trong lòng thầm nghĩ, Hoắc Doãn Tư căn bản không phải người.

Sau khi cô tắm xong, một chiếc khăn tắm khô được quàng qua vai rồi quấn quanh người cô.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2072: Đây cũng là việc chính mà!


An Nhiên rất ngạc nhiên vì lần này Hoắc Doãn Tư lại dễ nói chuyện như vậy.

Hoắc Doãn Tư nói: "Bây giờ anh đã là chồng người ta, làm sao có thể giống như trước đây? Từ nay về sau anh sẽ rộng lượng như một người chồng mới được!"

Trong phòng tắm, hơi nước dày đặc.

Bầu không khí rất lãng mạn, đôi vợ chồng mới vừa nhận giấy đăng ký kết hôn. 'Trên người An Nhiên không có mảnh vải che thân tử tế nào, khăn tắm cũng chỉ che được một số chỗ.

Cả hai đều đang trong độ tuổi sung sức và có phần bốc đồng.

An Nhiên nhẹ giọng nói: “Anh nên kiềm chế lại, làm việc chính trước đã”.

Hoắc Doãn Tư ôm lấy cô khẽ hừ một cái: 'Đây cũng là việc chính mà!”

Hai người quấn lấy nhau, cô đương nhiên có thể cảm nhận được sự gấp gáp thiếu kiên nhẫn của anh. An Nhiên là phụ nữ, cô cũng muốn người đàn ông của mình chung thủy, tuy chưa bao giờ hỏi nhưng Hoắc Doãn Tư vẫn luôn rất vồ vập

với cô, cô có thể cảm nhận được anh ấy không có ai khác.

Nói không cảm thấy ngọt ngào thì là nói dối, nhất là đối với người có địa vị như Hoäc Doãn Tư, giữ mình được như vậy là rất hiếm.

Trong giới kinh doanh, An Nhiên đã gặp quá nhiều kẻ trụy lạc.

Cô vô thức càng trân trọng anh hơn.

Hai người vừa mới thành một đôi vợ chồng thật sự, mọi thứ đều còn rất mới mẻ. Hoắc Doãn Tư luôn miệng gọi cô là bà Hoắc, thậm chí còn ép cô gọi anh là ông Hoắc. An Nhiên cảm thấy anh thật cổ lỗ sĩ.

Vốn dĩ Hoắc Doãn Tư định đưa cô đến sân bay.

Nhưng An Nhiên từ chối, sau khi thay quần áo xong, cô ôm lấy eo anh, nhỏ giọng nói: "Là việc của công ty! Để công ty phái xe đi thì sẽ phù hợp hơn”.

Cô không thích người ta nói này nói nọ sau lưng mình, nên nói thêm một câu: “Cố phu nhân cũng không phải người dễ chịu đâu”.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2073: Tôi không dám nhận


An Nhiên có làm gì đâu?

May mắn thay, khi thang máy đến tầng một, tài xế đã đợi sẵn ở phía trước xe.

Hoäc Doãn Tư tiễn An Nhiên ra xe, lịch thiệp mở cửa cho cô rồi còn nhẹ nhàng hôn một cái.

Tài xế tròn mắt nhìn.

Sáng sớm mà giám đốc An đã ở cùng giám đốc Hoäc của Hoäc Thị? Cô bước lên xe, đôi chân vẫn còn run rẩy...

Sân bay.

An Nhiên dẫn đầu khoảng hai mươi nhân viên của Cố Thị xếp thành một hàng chờ đợi phu nhân chủ tịch đến, ai nấy đều giữ thái độ nghiêm trang và trịnh trọng.

Cố phu nhân không nhìn thấy Cố Vân Phàm khi bà ta xuống máy bay nên vẻ mặt không vui.

"Cố Vân Phàm đâu? Cậu ta đi đâu rồi?"

An Nhiên khẽ mỉm cười: "Phu nhân, tôi thay mặt giám đốc Cố tới đón bài"

Cố phu nhân vẫn luôn kiêu ngạo, liếc mắt nhìn An Nhiên, hừ lạnh: "Cô thay mặt? An Nhiên... chỉ có vợ Cố Vân Phàm mới có thể đại diện cho cậu ta!"

An Nhiên cụp mắt xuống: "Vợ giám đốc Cố hiện tại đang ở bệnh viện nên không tới được!"

"Thật là giỏi giảo biện! Đúng là đi theo Cố Vân Phàm có khác".

Cố phu nhân rất không vui: “Nghe nói cô và cậu ta có thân thế giống nhau, xem ra hai người rất hiểu nhau! Cô đã góp phần không nhỏ vào chuyện giữa Cố Vân Phàm và con hồ ly tinh đó phải không?”

An Nhiên vẫn nhã nhặn: “Tôi không dám nhận”

Cố phu nhân chế nhạo: "Không dám? Còn có chuyện cô không dám làm à?"

Bà ta còn đang định phát tiết thì đã có trợ thủ đắc lực bên cạnh thì thầm vào. tai: “Sáng nay giám đốc An và giám đốc Hoắc của tập đoàn Hoắc Thị đã đi đăng

ký kết hôn! Cô ấy hiện là phu nhân của tập đoàn Hoắc Thị!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2074: Ánh mắt cô liếc nhìn


Bà Gố nói xong, phất tay áo rời đi. "cốt

Vợ Cố Vân Phàm lo lắng đến mức xuống giường đuổi theo, nhưng với tình trạng sức khoẻ hiện tại, cô ta làm sao có thể đuổi kịp?

An Nhiên vẫn đứng đó, đột nhiên nhẹ nhàng nói: "Cố phu nhân, kỳ thực cô không yêu giám đốc Cố!"

Ánh mắt cô liếc nhìn bụng bà Cố.

Bà Cố giật mình, theo bản năng che bụng lại, nghi ngờ An Nhiên đã nhìn thấy gì đó.

An Nhiên chỉ là đoán thôi.

Cố Vân Phàm tuổi đã lớn, cho dù không yêu vợ, ông ta cũng không thể đối với đứa nhỏ này vô tình vô nghĩa như vậy, trừ phi đứa nhỏ này... không phải của ông ta!

Lúc này, vẻ mặt của bà Cố đã nói lên tất cả.

An Nhiên không nói gì, chỉ nhẹ nhàng thở dài rồi rời khỏi phòng bệnh.

Đi đến hành lang, cô bấm số điện thoại gọi cho Cố Vân Phàm. Điện thoại reo mấy lần thì Cố Vân Phàm mới nhấc máy. An Nhiên thông báo: "Giám đốc Cố, phu nhân chủ tịch có lẽ đang đi gặp Tư Ÿ... "

Cố Vân Phàm trầm giọng nói: "Tôi sẽ xử lý!"

Sau khi cúp điện thoại, ông ta lại gọi cho Lý Tư Ỷ nhưng số đã bị chặn.

Cố Vân Phàm cầm chìa khóa xe phóng tới khách sạn của nhà họ Lý.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2075: Cuối cùng cũng mời được cậu tới!


Thư ký của Lý Tư Ỷ sợ hãi hét lên.

Nhưng Lý Tư Ÿ lại rất bình tĩnh, cô biết lúc này mình không thể phản kháng. Cô nhìn chăm chằm vào khuôn mặt của Cố phu nhân và đoán ra thân phận của bà ta, cười lạnh nói: “Trong lòng bà đang tức giận, nhưng cũng không nên quật mộ chồng bà ra rồi rải tro lên người tôi chứ ?”

Nét mặt Cố phu nhân cực kỳ khó coi. Lý Tư Ÿ cười nhẹ: "Bà thật sự đang trút giận cho vợ của Cố Vân Phàm sao?

Nếu thực sự yêu thương cô ấy và bà cũng đã sớm biết Cố Vân Phàm là kẻ phong lưu thì tại sao bà lại gả cô ấy cho ông ta? Thật đạo đức giả!"

Cố phu nhân càng tức giận hơn, cao giọng nói: "Dạy cho nó biết thế nào là lễ độ đi, sau đó chụp lại vài bức ảnh đẹp!"

Khi còn trẻ, Cố phu nhân đã trừng phạt hồ ly tinh quyến rũ chồng mình như vậy.

Nghe vậy, một số vệ sĩ tiến tới kéo Lý Tư Ỷ đi. Lý Tư Ỷ hét lên: "Bà làm cái gì vậy? Đồ mụ phù thủy già, tôi nói cho bà biết, nếu

bà dám làm gì tôi sẽ đào mộ chồng bà lên rồi chôn cùng người khác, cho bà ghen ty đến phát điên”.

Cố phu nhân tức giận đến toàn thân run rẩy, sắp xé miệng Lý Tư Ỷ ra. Cánh cửa văn phòng bị đá mở.

Cố Vân Phàm từ ngoài cửa bước vào, sắc mặt tái nhợt, lạnh lùng nhìn Cố phu nhân.

Hai người họ từ lâu đã đấu đá với nhau.

Bà ta cười lạnh nói: "Cuối cùng cũng mời được cậu tới!"

Cố Vân Phàm nhìn Lý Tư Ỷ khuôn mặt đỏ bừng, sưng tấy, còn cả Cố phu nhân kiêu ngạo kia... Ông ta luôn cảm thấy mình đã đi qua tuổi trẻ bốc đồng, nhưng lúc

này ông ta thực sự muốn bất chấp tất cả, phát tiết một phen.

Ông ta chậm rãi đi về phía Cố phu nhân, và khi mọi người mất cảnh giác, ông ta đã giơ tay tát vào mặt trưởng bối của mình.

Chỉ một cái tát, bà Cố đã rụng mất một chiếc răng.

Mái tóc bạc phơ của bà ta xoã ra, trông vô cùng khốn khổ, choáng váng hồi lâu không tỉnh táo lại được.

Một lúc lâu sau, bà ta không thể tin nổi nói: "Thằng súc sinh, mày dám đánh †ao? Chẳng lẽ mày không muốn ngồi vững ở Gố Thị nữa sao?"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2076: Ngoan một chút được


Lý Tư Ỷ nhìn chăm chằm ông ta.

Trong miệng cô ấy có máu nhưng vẫn nén đau đớn mà nuốt xuống. Cô nhìn Cố Vân Phàm, nói rất nhẹ nhàng: “Cố Vân Phàm, ông cũng thấy rồi! Ông luôn miệng nói muốn bồi thường và chăm sóc tôi, nhưng chỉ mang đến cho tôi vô số rắc rối. Cho nên Cố tiên sinh, ông và gia đình của ông có thể tránh xa tôi một chút được không? Coi như tôi cầu xin ông!”

Tim Gố Vân Phàm đau nhói.

Phải rất lâu sau ông ta mới nhẹ nhàng thốt ra một câu: "Tôi đưa em đến bệnh viện!"

Lý Tư Ỷ từ chối nhưng Cố Vân Phàm vẫn nhất quyết làm vậy vì mặt cô sưng rất to.

Cố Vân Phàm nghĩ cho dù bọn họ có đoạn tuyệt thì cũng không nên bỏ rơi cô vào lúc này.

Lý Tư Ỷ bị ông ta cưỡng ép đưa đi. Khi cô từ chối, ông ta bế thốc cô lên, dọc đường bị nhân viên khách sạn xúm lại nhìn. Vừa ngồi vào xe, cô muốn xuống xe, nhưng Cố Vân Phàm đã khóa cửa

bên trong xe.

Cố Vân Phàm nắm lấy tay cô, giọng khàn khàn: “Ngoan một chút được. không?”

Lý Tư Ỷ hốc mắt đỏ lên.

Cô hỏi ngược lại: “Đối với ông tôi là gì? Cố Vân Phàm, ông đã có vợ con rồi. Nếu ông lại dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi nữa, lại bế tôi đến bệnh viện, ông thấy có thích hợp không? Hay là ông cho rằng tôi bị vợ ông rồi cả mẹ hờ của ông đánh vẫn chưa đủ thảm, hay là danh dự của tôi bị bôi nhọ chưa đủ?”

"Tư Ỷ!"

Lý Tư Ỷ rũ mắt xuống, hai giọt nước mắt chảy dài xuống gò mà, cô nói rất nhẹ nhàng: “Cố Vân Phàm, điều tôi hối hận nhất trong đời chính là gặp ông! Nếu không phải tôi mê muội mãi không chịu tỉnh thì cũng đã không đi đến đường cùng như ngày hôm nay! Từ giờ trở đi chúng ta đoạn tuyệt thôi. Ông đừng thương tôi nữa, cũng hãy tránh xa tôi ra... đây mới là kết cục chúng ta nên cớ”.

Cô ấy cực kỳ nghiêm túc, không hề có chút bốc đồng nông nổi nào.

Nói xong cô thở hắt ra: "Mở cửa! Tôi tự biết đường đến bệnh viện!"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2077: Chuyện gì?


Khi cô gây rắc rối cho ông ta.

Nhưng kể cả vào thời điểm tồi tệ nhất thì cũng vẫn tốt hơn bây giờ rất nhiều, bởi vì từ giờ phút này cả đời họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa, cô thậm chí cũng không muốn gặp lại ông ta.

Sao họ lại đi đến bước đường này?

Ba ngày sau, người nhà họ Cố trở lại thành phố H, trong đó có Cố Vân Phàm.

Nhà họ Cố tổ chức tiệc mừng sinh nhật Cố Vân Phàm, cùng ngày đó có tin bà Cố đã có thai, hai vợ chồng thương yêu nhau đến mức người khác ghen tị.

Tin tức truyền đi khắp nơi, Lý Tư Ỷ đương nhiên có thể nhìn thấy. Cô chọn cách phớt lờ nó. Cô và Gố Vân Phàm chia tay, ông ta trở về gia đình là chuyện bình thường. Cô

cố tình phớt lờ mọi tin tức về ông ta, ông ta cũng không bao giờ chủ động tìm kiếm cô, cuộc sống trở nên bình lặng...

Một tháng sau, đã là giữa hè.

An Nhiên cùng Hoắc Doãn Tư cùng tổ chức một buổi tiệc đính hôn, ngày cưới của cô và anh được ấn định vào tháng mười cuối thu.

Buổi tiệc rất hoành tráng, nhà họ Hoắc đã khiến An Nhiên nở mày nở mặt. Đến tối, An Nhiên mở quà, ghi sổ. Những ân tình này ngày sau đều phải trả lại.

Khi mở một hộp quà ra, cô bất ngờ khi nhìn thấy một chiếc vòng tay hồng ngọc rực rỡ, những viên đá lấp lánh nhìn rất đắt tiền nhưng lại không mới lắm.

An Nhiên cầm lấy chiếc hộp, nhìn hồi lâu mới nhìn thấy chữ "Tư'" ở phía dưới.

Khi biết được là ai gửi tới, cô không khỏi sửng sốt một lúc lâu.

"Em đang nhìn gì vậy?"

Hoắc Doãn Tư tắm xong, đi tới quấn khăn tắm ngồi bên cạnh cô, ôm lấy vòng eo thon gọn của cô vào lòng. An Nhiên tỉnh táo lại, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không có gì đâu!"

Cô cụp mắt xuống: “Là người đó tặng!... Có lẽ là vòng mẹ em từng đeo năm xưa”.

Nhưng năm đó ông ta làm điều có lỗi với mẹ cô, sao bây giờ lại đạo đức giả như vậy?

Hoắc Doãn Tư cầm món đồ lên nhìn, thực ra nó rất hợp với An Nhiên... Anh nghĩ An Nhiên và mẹ cô chắc hẳn rất giống nhau. Tư Văn Hùng năm xưa cũng thực lòng ngưỡng mộ, nhưng thật đáng tiếc rằng mối quan hệ đó chỉ là sự lừa dối từ một phía, và cuối cùng lại có một cái kết đau khổ như vậy.

Anh đậy nắp hộp lại và nói: “Ngày mai anh sẽ nhờ người gửi lại”. An Nhiên ngước mắt nhìn anh.

Hoắc Doãn Tư cúi đầu hôn cô một cái, rất dịu dàng nói: “Anh là chồng của em, giúp em giải quyết những chuyện này không phải là chuyện bình thường sao?”

An Nhiên không do dự nữa, ngẩng đầu hôn đáp lại anh, một lúc sau mới vuốt ve cằm anh, nhỏ giọng nói: "Hoắc Doãn Tư, cảm giác được hôn anh thật sự không gì sánh bằng”.

Anh đặt chiếc hộp xuống, nụ hôn sâu hơn, chiếc mũi cao chạm vào mũi cô: “Bây giờ em mới biết sao? Giám đốc An... mấy năm nay em không yêu ai khác, có

phải là không tìm được người tốt hơn anh không?”

Họ đều là những người đàn ông và phụ nữ trưởng thành, trong chuyện riêng tư, An Nhiên cũng không đến nỗi quá dè dặt.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2078: Không thể đợi được!


An Nhiên ôm cổ anh, hừ nhẹ: “Anh lúc nào cũng nói thế”. Ánh đèn mờ và bầu không khí thật phù hợp.

Hoắc Doãn Tư đưa tay nhẹ nhàng chạm vào mặt cô, đôi mắt đen láy khóa chặt như thể sắp nuốt chửng lấy cô: "Anh làm em đau khi nào, em nói xem!"

"Nhưng ngày hôm sau em không thể ra khỏi giường được! Hoắc Doãn Tư anh thực sự nên kiềm chế một chút, mới ba mươi tuổi cẩn thận về sau..."

“Chỉ cần giám đốc An muốn, tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào!” Hai người trêu đùa nhau, ôm hôn nhau, rồi lại lăn lộn trên thảm.

Đột nhiên, lưng An Nhiên bị vật gì cứng cứng chọc vào, cô kêu đau một tiếng. Hoắc Doãn Tư, người luôn nâng niu cô như bảo bối lập tức dừng lại, ôm cô vào lòng rồi hỏi: "Sao vậy? Em có bị thương không?"

An Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu: "Không sao đâu!”

Đàn ông luôn tham lam khoái lạc, anh cúi đầu hôn cô: “Tiếp tục nhé:

An Nhiên ngẩng đầu định hôn anh, nhưng không nhịn được đưa tay ra lần tìm, cuối cùng chạm vào một cái hộp nhỏ, cô không cẩn thận mà làm nó bung ra... Sau đó sắc mặt Hoắc Doãn Tư liền tái xanh.

Món quà hóa ra là của Tân Bá Lai, và điều kỳ lạ nhất là món quà lại là một chiếc vòng tay kim cương.

Mặc dù nó không đắt bằng cái anh ta tặng cô năm xưa nhưng có vẻ nó vẫn phải đáng giá hàng trăm nghìn tệ.

Giám đốc Hoắc khẽ hừ một tiếng, nhận lấy chiếc vòng từ tay cô rồi nói: "Sao vậy, em còn liên lạc với anh ta sao?"

An Nhiên cũng có chút bối rối.

Họ không mời Tân Bá Lai, tại sao anh ta lại gửi quà? Cô vốn định giải thích vì sợ Hoäc Doãn Tư tức giận, nhưng khi cô ngẩng đầu lên và nhìn thấy ánh mắt ngạo nghễ của anh, An Nhiên biết anh chỉ giả vờ tức giận nên không giải thích nữa. Dù sao cũng chỉ là một người không liên quan.

Cô lấy lại chiếc vòng từ tay anh rồi ném lại vào hộp.

Cô không vứt nó đi mà nói: "Có cơ hội em sẽ tặng cho người khác, không thể lãng phí được".

Câu trả lời này tựa hồ làm Hoắc tiên sinh thỏa mãn một chút. Anh lại muốn hôn cô lần nữa, thân thể chỉ mặc áo choàng tắm đã nóng bừng lên khó lòng kiềm chế được. An Nhiên để anh mặc sức ôm hôn và đụng chạm, đến khi anh kích động đè cô xuống. Đến lúc này cô mới vỗ nhẹ vào gương mặt điển trai của anh, nói: "Em đột nhiên thấy chúng ta vẫn nên phân loại xong những món quà này đã thì hơn”.

Nói xong, cô dứt khoát đẩy anh ra, ngồi dậy tiếp tục mở quà.

Hoắc Doãn Tư lăn sang một bên, mặt đỏ bừng, rất gợi cảm.

Anh ngẩng đầu liếc nhìn An Nhiên, cô đang nghiêm túc ngồi xuống làm việc, nhưng trong mắt lại hiện lên ý cười không giấu được. Trong lòng Hoắc Doãn Tư cảm thấy ngứa ngáy, anh ngồi dậy, đi tới phía sau cô. , tựa cằm lên bờ vai gầy gò của cô, nhẹ nhàng hừ một tiếng: "Có phải em cố tình làm vậy không?”

An Nhiên cũng hừ một tiếng: "Giám đốc Hoäc, anh suy nghĩ nhiều quá rồi!"

Hoắc Doãn Tư lặng lẽ chạm vào eo cô, "Em vẫn gọi anh là giám đốc Hoäc. phải không?”

An Nhiên cười nhẹ, quay đầu hôn anh: "Bình tĩnh đi, chuyện này xong em sẽ chơi với anh mà".

Người đàn ông kia được nước làm tới: 'Bốn lần! Một lần không được thiếu!"

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Tưởng An Nhiên sẽ từ chối, không ngờ cô lại đồng ý: "Được rồi! Dù sao ngày mai em cũng không đi làm".

Hoắc Doãn Tư ghé vào tai cô, nói ra những lời không biết xấu hổ giữa vợ chồng: "Giám đốc An, sao tôi cảm thấy gần đây em lại dâm đãng như vậy! Nhu cầu lớn như vậy, ngoài tôi còn ai có thể thỏa mãn em chứ?"

An Nhiên thả lỏng trong vòng tay anh.

Cô nhẹ nhàng ậm ừ: "Giám đốc Hoắc cũng không tệ, nói nhiều lời dâm đãng, em rất thích!"

"Tôi thích sự thẳng thắn của giám đốc An!"

Hai người nói qua nói lại, không ai chịu ai câu nào, nhưng lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Đúng lúc, An Nhiên mở quà của Lâm Bân.

Đó là một cặp đồng hồ! Trị giá hơn 1 triệu!

An Nhiên cau mày, cô nhẹ nhàng hỏi Hoắc Doãn Tư ở phía sau: “Làm sao anh ấy lại có tiền mua cái này? Nếu em nhớ không nhầm, lương hiện tại của anh ấy

nhiều nhất là hơn 10,000 tệ một tháng, tiền mua thứ này từ đâu ra? Chẳng lẽ anh ấy lại quay lại nghề cũ rồi?”

Nói đến Lâm Bân, Hoắc Doãn Tư sờ sờ mũi, nhẹ nhàng nói: "Ô, anh thấy gần đây anh ấy biểu hiện khá tốt nên đã cho vay một khoản tiền mở một đại lý ô tô”.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2079: Tỉnh rồi à?


Đêm tân hôn chắc chắn anh ấy không buông tha dễ dàng thế.

Hơn nữa, Tổng giám đốc Hoắc nói bốn lần thì chính là bốn lần thật sự... Đến cuối cùng, An Nhiên đã khóc khàn cả giọng mà anh ấy cũng không đau lòng.

Sáng sớm, An Nhiên tỉnh lại.

'Thế mà Hoäc Doãn Tư vẫn còn ở trên giường, thân trên trần trụi, nửa người dưới đắp chăn mỏng nên không nhìn rõ.

“Tỉnh rồi à? Mợ Hoắc!”

Hoắc Doãn Tư rất thích trêu chọc cô như vậy, trong giọng nói toàn là ý cười. Anh ấy nghiêng đầu, trở mình, một bàn tay thong thả chơi đùa cơ thể cô, gương mặt điển trai mang nét phong tình riêng chỉ có ở người đàn ông trưởng thành.

An Nhiên đỏ bừng mặt, nhẹ nhàng kéo anh ấy ra: “Đừng làm loạn!”

Hoắc Doãn Tư cười khe khẽ, tiếp tục chơi đùa cô, đôi mắt đen láy: “Có cảm giác à?”

An Nhiên nào chịu thừa nhận chứ.

Cô xốc chăn lên, lấy chiếc áo tắm hôm qua anh mặc bọc kín cơ thể, đi về phía phòng tắm: “Cũng muộn rồi rời giường thôi!”

Tuy cô cũng muốn ở riêng cùng anh, nhưng trong nhà vẫn còn hai đứa trẻ.

Tóm lại không tiện.

Khi cô đang tắm rửa trong phòng tắm, một đôi bàn tay duỗi ra ôm cô vào lòng. Anh ấy giúp cô tắm rửa mà không có ý gì khác... An Nhiên ngơ ngác, không hề phản kháng.

Đến khi tắm xong, anh lấy khăn tắm lau người giúp cô, cất giọng nói hơi khó nhịn: “Đợi tổ chức hôn lễ xong, gửi hai đứa trẻ cho người lớn trông rồi chúng ta ra ngoài hưởng tuần trăng mật nhé.”

An Nhiên nói nhỏ: “Công ty thì sao, cứ mặc kệ à?”

Hoáắc Doãn Tư rất không vui, cắn nhẹ một cái lên đỉnh đồi tuyết trắng của cô: “Không hiểu phong tình.”

An Nhiên bật cười.

Hoäc Doãn Tư đúng là đang ở độ tuổi mất kiểm soát bất cứ lúc nào, ôm cô như vậy dĩ nhiên anh ấy sẽ có cảm giác... không khỏi lại ôm hôn cô, bấy giờ mới chịu buông ra.

Hai người đều nghỉ ngơi.

Ăn sáng xong, An Nhiên dẫn hai đứa nhỏ tới công viên gần đó đi dạo. Trái lạiHoäc Doãn Tư vẫn còn phải xử lý một dự án mang tính quyêts sách, buổi sáng anh mở cuộc họp qua zoom.

Trong công viên nhỏ, Nữu Nữu dẫn theo Lâm Hi nô đùa vui vẻ, bé Trà Sữa cũng hớn hở nhảy tưng tưng.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2080: Qua bên kia chơi với chị đi


Nữu Nữu không để ý tới hắn, Lâm Bân cũng hết cách, chỉ đành gãi đầu đi tới ngượng ngùng mỉm cười với An Nhiên: “Anh đến nhà hỏi người ta mới biết tụi em đang ở đây.

Hắn ngồi xổm xuống, dỗ dành Nữu Nữu: “Không phải con luôn muốn có một con thỏ à? Bố đã mua về rồi này, 87 đồng đấy, đắt lắm đó!”

Nữu Nữu vẫn không chịu để ý đến hắn, cô bé túm chặt lấy tay An Nhiên.

An Nhiên khẽ thở dài rồi nói với Lâm Bân: “Con bé còn nhỏ, đang ở độ tuổi nhạy cảm, anh đừng ép nó quá!”

Lâm Bân không dám không nghe lời cô nói.

An Nhiên vỗ Lâm Hi: “Qua bên kia chơi với chị đi.”

Lâm Hi gọi chị đầy thân mật, tuy Nữu Nữu còn nhỏ nhưng cũng có thể nhìn ra, có cô ở đây bố sẽ không dám làm gì. Thế là cô bé thả lỏng đi chơi cùng Lâm Hi, nhưng vẫn không chịu liếc con thỏ kia lấy một cái.

Hai đứa trẻ chạy tới một bên, Lâm Bân ngồi lên tảng đá của núi giả bên cạnh An Nhiên.

Hắn xoa tay: “Nên xử lý chuyện này thế nào giờ? Con nhóc này không để ý tới anh! Tính cách y hệt mẹ nó!”

An Nhiên nhìn chú thỏ rồi nói: “Chuyện này cũng không thể trách chị dâu và Nữu Nữu được, là anh làm chuyện xấu trước! Chị dâu chịu để anh gặp Nữu Nữu là vì nể mặt dì Lâm, nếu không đã đưa đứa bé về quê rồi.”

Lâm Bân vội vàng nói: “Mông mẹ anh còn to hơn mặt anh.”

An Nhiên chẳng buồn để ý tới hắn, cô kể một chuyện khác với Lâm Bân: “Em nghe Hoắc Doãn Tư nói cho anh mượn 20 triệu để mở cửa hàng xe. Anh cả, em không phản đối anh buôn bán nhưng trong chốc lát đã đầu tư bằng đó có phải hơi nhiều quá không?”

Mặt già của Lâm Bân đỏ bừng.

Hắn cúi đầu, ỉu xìu nói: “Là Hoắc Doãn Tư cứ muốn đưa anh chứ.”

An Nhiên thấy rất lạ, vì sao Hoắc Doãn Tư cứ khăng khăng cho hắn tiền. Cô cho rằng Lâm Bân không thành thật.

Vẻ mặt Lâm Bân trở nên kỳ quái, hắn sợ An Nhiên lại hỏi tiếp nên vội vàng nói sang chuyện khác.

An Nhiên cũng không hỏi lại.

Dù thế nào thì đây cũng là chuyện của họ, cô không tiện hỏi quá nhiều.

Lúc cô dẫn theo hai đứa bé trở về, Lâm Bân mặt dày cũng theo về cùng, muốn cọ bữa trưa để tăng chút tình cảm với Nữu Nữu. Nhưng hắn vừa đến sảnh chính của biệt thự thì Hoắc Doãn Tư đã chậm rãi đi xuống lầu.

Dáng người kia cùng khí chất ấy khiến Lâm Bân ấp úng.

Hắn ngửa đầu nhìn, mãi một lúc sau mới thốt ra một câu: “Em gái, hôm khác anh ở lại dùng bữa! Anh đi đây!” Sau đó hắn lập tức đưa lồng thỏ cho An Nhiên.

An Nhiên còn chưa hiểu ra sao thì Lâm Bân đã chạy mất. Cô đưa mắt nhìn sang Hoắc Doãn Tư: “Hình như anh cả rất sợ anh.”

Hoäc Doãn Tư vén tay áo sơmi, thong thả nói: “Có lẽ vì anh là chủ nợ của anh ta?"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top