Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 2041: An Nhiên đỏ mặt


Đôi mắt anh ấy tràn ngập tình cảm, anh ấy nói nhỏ: "Vậy thì đừng đuổi theo nữa, em vào làm dâu nhà họ Hoắc là hết chênh lệch liền."

An Nhiên không đồng ý luôn, nhưng cô ấy cũng không từ chối.

Hoäc Doãn Tư không ép cô ấy, anh ấy xoa nhẹ khuôn mặt của cô ấy, rồi hỏi với vẻ mặt rất đứng đắn: "Em có muốn làm một lần nữa không? Hiếm khi có dịp ra ngoài, lát nữa về là lại bị hai nhóc kia quấn lấy, muốn làm chút chuyện riêng tư cũng không tiện."

An Nhiên cảm thấy anh ấy thật là, không đứng đắn gì cả!

Cô ấy từ chối, nói là muộn quá rồi, Hoắc Doãn Tư cười cô ấy bịt tay trộm chuông: "Làm gì có cặp đôi bình thường nào qua lại với nhau mà không làm chuyện này chứ, vả lại con chúng ta còn lớn rồi kia kìa! An Nhiên à, chúng ta không cần phải nhẫn nhịn đâu."

An Nhiên có cảm giác, anh ấy đang cpu mình.

Gần mười giờ tối, về đến biệt thự.

Chị Vương sang xem qua rồi về phòng nghỉ ngơi, Lâm Hi và Nữu Nữu đi tới, mỗi đứa quấn một người.

Hoắc Doãn Tư lo An Nhiên mệt.

Anh ấy bế một đứa, dắt một đứa, anh ấy còn nhìn An Nhiên rồi mỉm cười: "Anh đã bảo mà, hai nhóc này dính người!

Câu anh ấy nói có hàm ý khác, anh ấy đang tán tỉnh cô ấy ở nơi đông người.

An Nhiên đỏ mặt.

Cố Vân Phàm về đến thành phố H thì đã là đêm khuya.

Ông ta không báo trước cho vợ, cho nên lúc ông ta về, vợ ông ta không biết, lúc mở cửa phòng ngủ ra, cô ta kinh ngạc nói: "Vân Phàm? Anh về rồi à?"

Cô ta nói xong, hai mắt ngấn nước nhào vào lòng ông ta.

Cố Vân Phàm ôm ôn hương nhuyễn ngọc, nhưng lại không động tình tí nào, ông ta đưa tay ra vỗ vai vợ: "Anh đi tắm đây!"

Bà Gố hôn lên cằm ông ta, sau đó dịu dàng nói: "Em đi xả nước tắm cho anhl"

Cố Vân Phàm không từ chối.

Ông ta đi đến bên giường, cởi áo khoác ra, nằm lên giường.

Mấy hôm nay mệt quá, nằm xuống gối một cái là ông ta nhắm mắt ngủ luôn, đang ngủ mê man ông ta thấy mặt mình ngưa ngứa, như thể có con chó nhỏ đang liếm cổ ông ta vậy, ông ta nửa mê nửa tỉnh tưởng mình vẫn đang ở thành phố B, liền khẽ vuốt tóc người phụ nữ, rồi cưng chiều nói: "Đừng quậy nữa Tư Ỷ, để anh ngủ một lát! Chú Cố của em mệt lắm rồi!"

Nói xong, ông ta bừng tỉnh.

Ông ta giật mình nhìn bà Cố cũng đang hoảng hốt.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2042: Nhưng sau đó thì sao?


Cố Vân Phàm không muốn nói đến Lý Tư Ÿ. Tư Ỷ là chuyện quá khứ của ông ta, sau khi kết hôn cô ấy không còn quan hệ gì với ông ta nữa, ông ta không muốn kéo cô ấy vào để vợ mình bình phẩm những lời khó nghe.

Ông ta đứng lên rồi thản nhiên nói: "Đừng nghĩ nhiều! Anh sẽ không không trung thành với hôn nhân."

Câu nói này đã đâm trúng vào lòng bà Gố, bởi vì hôm đó cô ta uống nhiều quá nên đã tìm một nhân tình trẻ tuổi.

Tuy chưa thật sự xảy ra quan hệ, nhưng ôm hôn sờ mó các kiểu thì làm hết

Cố Vân Phàm định đi vào phòng tắm, bà Cố nắm lấy tay ông ta: "Vân Phàm, anh vì con bé không biết giữ gìn kia mà không cần em ư? Gô ta có gì tốt? Chẳng phải cô ta là một con đ* quấn lấy chồng người khác sao?"

Cố Vân Phàm không thể nhịn được nữa, ông ta tát cô ta một cái.

Bà Cố bị tát thì ngẩn người, cô ta nhìn chồng mình với ánh mắt không thể tin nổi, sau đó cô ta khản giọng hét: "Anh vì cô ta nên mới đi sang thành phố B đúng không? Ở đó, anh đã lên giường với cô ta rồi à? Cô ta đã dùng chiêu thuật gì quyến rũ anh vậy?"

Cố Vân Phàm bóp cổ cô ta.

Ông ta ném cô ta xuống giường, sau đó quay người bỏ đi, bà Cố vội vàng bò dậy ôm lấy ông ta từ phía sau, cô ta khóc to: "Vân Phàm! Anh tỉnh táo lại đi có được không? Em mới là vợ của anh! Tại sao anh không thể tốt với em một chút cơ chứ? Tại sao anh cứ nhớ về cô ta vậy?”

Cố Vân Phàm hất cô ta ra.

Ánh mắt ông ta như ngâm đá: "Tôi đã cố gắng đối xử tốt với cô rồi! Tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám đi tìm cô ấy, tôi nhất định sẽ khiến cô hối hận vì đã đến thế giới này! Cô ấy không tỉ tiện như cô!”

Bà Cố ngây ngẩn cả người.

Cô ta nắm chặt lấy áo ngủ của mình, ngẩng đầu lên nhìn ông ta... ông ta biết rồi sao?

Cố Vân Phàm để lại một chút thể diện cuối cùng cho cô ta.

Từ hôm đấy trở đi, ông ta chuyển ra khỏi phòng ngủ chính, và không còn thân mật với cô ta nữa... đêm khuya nằm trên giường, người làm ông ta thấy phiền muộn lại không phải là bà Cố, mà là Lý Tư Ỷ.

Ông ta cảm thấy mình không phải đàn ông!

Vào lúc Tư Ỷ khó khăn nhất, ông ta không thể xuất hiện bên cạnh cô ấy, ngoại trừ việc cô ấy không chịu nhận sự giúp đỡ của ông ta, còn có một yếu tố quan trọng nữa đó là ông ta đã kết hôn, là một người chồng có vợ.

Cố Vân Phàm có hối hận, ông ta từng nghĩ, ông ta định một năm sau khi ông ta năm vững quyền lực rồi thì sẽ ly hôn.

Nhưng sau đó thì sao?

Ông ta đã là một người đàn ông từng kết hôn, ông ta dựa vào đâu mà cho rằng, Lý Tư Ÿ vẫn cần ông ta?

Nên sau khi trở về ông ta không có ý định ly hôn.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2043: Không phải!


Cố Vân Phàm nghiêng đầu.

Lúc sau, ông ta cười nhẹ nói: "Không phải!"

Sau đó ông ta làm như vô ý hỏi: 'Dạo này cô ấy thế nào?"

Trong lòng An Nhiên biết tỏng, tổng giám đốc Cố chỉ cứng miệng thôi, chắc là lần trước ở thành phố B bị từ chối triệt để, nên mới nghĩ cách bảo Hoắc Doãn Tư giúp đỡ.

An Nhiên nhẹ nhàng nói: "Cô ấy rất khỏe! Chỉ có điều tháng trước ông Lý qua đời, bây giờ trong nhà chỉ còn lại bà Lý và cô ấy, nhà có hai người nói chung là quạnh quế! Bà Lý tâm trạng không tốt, trút giận lên cô ấy cũng là chuyện thường Xuyên xảy ra."

Cố Vân Phàm nghe xong thì lo đến phát bực: "Mẹ cô ấy lại đánh cô ấy nữa à?” An Nhiên không nói gì.

Cố Vân Phàm không hỏi tiếp nữa, ông ta cũng biết An Nhiên cũng không tiện nhúng tay quá nhiều vào chuyện gia đình nhà họ Lý.

Hai người im lặng một lúc, Cố Vân Phàm nói: "Cô quản lý công ty chỉ nhánh rất tốt, bên tổng công ty rất hài lòng về cô! An Nhiên... nếu cô đồng ý, tổng công ty ở thành phố H sẽ có một vị trí cho cô, tôi sẽ đãi ngộ hết mức cho cô, cổ phần và lương hàng năm đều sẽ cao hơn bên thành phố B nhiều, nhưng nếu cô muốn ở lại thành phố B thì coi như tôi chưa nói gì."

An Nhiên cười nhẹ: "Tổng giám đốc Cố, tôi suy nghĩ một chút đất"

Cố Vân Phàm nhắm mắt lại, nhắm mắt nhưỡng thần.

Một tờ văn kiện điều chuyển công tác được đặt vào tay An Nhiên...

An Nhiên đưa Cố Vân Phàm đến khách sạn, rồi bắt xe về công ty.

Cả buổi chiều, cô ấy ngồi trong văn phòng, lẳng lặng nhìn tờ văn kiện trước mặt, nói thật sức hấp dẫn của tờ văn kiện này rất lớn, nhân viên cấp cao ở tổng công ty Cố Thị có lương hàng năm và cổ phần cộng lại ít nhất cũng phải được ba bốn nghìn vạn.

So với chức vụ ở thành phố B thì cao hơn mấy bậc liền.

Nếu An Nhiên đồng ý, cơ bản dựa vào bản thân là có thể thực hiện được việc nhảy lên tầng lớp khác, Lâm Hi và cả đám dì Lâm cũng có thể được chăm sóc tốt.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2044: Dì Lâm hận thật sự!


An Nhiên đoán là đã xảy ra chuyện lớn, cô ấy vội vàng trấn an chị dâu Thục Phân: "Có chuyện gì từ từ nói! Đừng gấp, có chuyện em sẽ nghĩ cách giúp chị!"

Chị dâu Thục Phân đau đớn khóc thành tiếng: "Anh em gây ra họa lớn rồi! An Nhiên, em về đây một chuyến được không!"

An Nhiên đã đứng lên rồi: "Em về ngay đây!"

An Nhiên cầm chìa khóa xe rồi đi ra ngoài.

Tờ công văn điều chuyển công tác kia, năm yên trên bàn...

Nửa tiếng sau.

Hoäc Doãn Tư có buổi xã giao ở gần đây, bèn muốn qua đây thăm An Nhiên, uống ly cà phê gì đó với tổng giám đốc An... nhưng sau khi anh ấy tới, thư ký lại bảo tổng giám đốc An đã ra ngoài rồi.

Hoắc Doãn Tư khẽ nhíu mày, nhưng anh ấy vẫn hỏi: "Tôi vào văn phòng cô ấy đợi!"

Anh ấy có thân phận đặc biệt, tuy là chủ tịch của tập đoàn Hoắc Thị, nhưng anh ấy cũng là bạn trai... của tổng giám đốc An, thư ký không dám ngăn nên đành phải để anh ấy đi vào, Hoắc Doãn Tư đi vào văn phòng này, anh thấy khá mới lạ.

Phòng làm việc của tổng giám đốc An.

Sau khi ngắm nghía khắp nơi, ánh mắt anh ấy rơi vào tờ công văn trên bàn làm việc.

Ngón tay thon dài nhặt lên, rồi liếc mắt nhìn.

'Tổng giám đốc An... lại thăng chức rồi!

An Nhiên lái xe tới căn hộ ngày trước, bây giờ vợ chồng Lâm Bân đang sống ở đó.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2045: Chú ơi!


Bây giờ cuối cùng đã xảy ra chuyện...

An Nhiên nghe xong, cô ấy cũng kinh ngạc, hơn một nghìn vạn tệ không phải là con số nhỏ.

Tiền lương một năm của cô ấy hiện giờ cũng chỉ bằng con số đó, hơn nữa cô ấy còn chưa lấy được, đa phần phải đợi quyết toán cuối năm.

An Nhiên nghĩ rồi nói: "Thật sự còn cách nào khác thì chỉ có thể thế chấp căn nhà này trước thôi."

Căn nhà này vẫn đang trả góp, sau khi trừ đi khoản trả góp cộng với số tiền mà cô ấy có thì cũng chỉ có khoảng 400 - 500 vạn.

Gòn thiếu khá nhiều.

Dì Lâm không đồng ý để An Nhiên gánh vác, bà ấy kiên quyết không đồng ý. Số tiền lớn như vậy, chị dâu Thục Phân cũng không thể để An Nhiên gánh vác.

Một già một trẻ không nghĩ ra cách gì, lại khóc. Nhưng An Nhiên không quên gốc!

Dì Lâm có ơn lớn với cô ấy, bất kể Lâm Bân có khốn nạn cỡ nào, lần này cô ấy cũng phải giúp họ vượt qua cửa ải khó khăn này.

An Nhiên nhanh chóng đăng bài bán nhà lên mạng.

Bởi vì giá thấp, chưa đến nửa tiếng đã có người muốn sang xem nhà, An Nhiên chậm mất một lúc... sau đó có mấy tốp người tới xem nhà, tối đó nhà đã được bán đi.

Chị dâu Thục Phân sống chết không chịu vào biệt thự ở.

An Nhiên thuê một phòng cho cô ta.

Buổi tối, Lâm Bân gọi điện về, trong cuộc gọi hắn tỏ ý nói là có tiền cũng vô dụng, ông chủ bên kia muốn chặt một tay của hắn... bình thường hắn là người miệng lưỡi trơn tru, lúc này kể chuyện mà sợ mất mật, còn khóc lóc ở đầu dây bên kia.

"Làm sao bây giờ! Anh ấy mất một tay, thì sau này phải làm sao?"

Chị dâu Thục Phân khóc nức nở nói.

Người bên kia cầm lấy điện thoại, giọng điệu rất lạnh: "Ai bảo hắn vụng trộm với chị dâu! Thăng nhãi này, không chỉ vụng trộm với chị dâu mà còn định bắt tay. với người khác ăn cắp hàng của tôi, một cái tay đã là tiện cho hắn rồi! Nhưng thằng nhãi này đen, vụng trộm với người phụ nữ kia, nhưng người phụ nữ kia còn có tình nhân khác!"

An Nhiên sửng sốt.

Chị dâu Thục Phân cũng sửng sốt, mặt cô ta trắng bệch, dì Lâm thì xấu hổ vô cùng.

Cái nhà này sắp tan rồi!

Khi An Nhiên về đến biệt thự thì đã muộn lắm rồi, cô ấy tự đi về. Cô ấy vừa về, Nữu Nữu đã nhào vào lòng cô ấy.

Cô bé khóc đến đau lòng: "Cô ơi! Bố cháu... sẽ không chết chứ?” An Nhiên vuốt tóc cô bé, rồi hỏi: "Sao cháu biết?"

Nữu Nữu thút thít nói: "Mẹ gọi diện tới bảo sẽ đón cháu đi, chú nghe thấy rồi không cho cháu đi!"

An Nhiên ngẩng đầu lên, liền trông thấy Hoắc Doãn Tư đang đứng ở lối vào.

Chắc anh ấy đã về một được một lúc rồi, áo sơ mi màu xám đã cởi hai cúc, †ay áo cũng cuộn lên khuỷu tay, để lộ ra cánh tay rắn chắc xinh đẹp.

Phía trên lối vào, ngọn đèn thủy tinh sáng rực làm ngũ quan của anh ấy càng thêm nổi bật và xinh đẹp.

Nữu Nữu cũng quay đầu lại, cái miệng nhỏ nhắn run run gọi một tiếng: "Chú!"

Cô bé cũng thông minh. Không ai nói với cô bé, nhưng cô bé biết chú Hoắc rất siêu, chuyện gì cũng giải quyết được.

Hoäc Doãn Tư không nhiều lời, anh ấy nhìn An Nhiên rồi hỏi: "Em chưa ăn cơm nhỉ? Anh bảo chị Vương nấu lại đồ ăn cho em, chị ấy nấu ngon lắm!"

An Nhiên muốn nói lại thôi.

Ánh mắt Hoắc Doãn Tư thâm thúy, anh ấy nhìn cô ấy rồi quay người đi vào phòng khách.

"Chú ơi!"

Nữu Nữu thì thào gọi một tiếng, sau đó cô bé ngẩng đầu lên nhìn An Nhiên rồi gian nan hỏi nhỏ: "Bố cháu sẽ không chết chứ?"

An Nhiên buồn bã ôm lấy cô bé: "Không đâu!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2046: An Nhiên kể lại một lượt


Trong lòng An Nhiên hiểu rõ, Hoäc Doãn Tư đã biết chuyện, chỉ đợi cô tới cầu xin.

Cô cũng không giả vờ mà ngồi xuống nhẹ nhàng nói: "Anh trai của em đang gặp chút rắc rối!"

An Nhiên kể lại một lượt.

Hoắc Doãn Tư nhìn cầu thang.

Nữu Nữu đã lên lầu, Hoắc Doãn Tư thu lại tâm mắt rồi chậm rãi rót cho mình một ly rượu vang, lúc này mới nói với An Nhiên: "Không phải Tổng giám đốc Cố của em về thành phố B rồi à? Sao không tìm anh ta? Anh nghe nói Tổng giám đốc Cố của em ăn hai mang cả hai giới hắc bạch mà!”

Anh ấy khế nhấp một ngụm rượu vang và mỉm cười: “Nhưng anh trai em khá †o gan đấy, dám đụng đến người phụ nữ của ông chủ! Sao thế... Chị dâu Thục Phân của em không hợp khẩu vị của anh ta à?”

Anh ấy càng nói càng khó nghe, An Nhiên sợ Nữu Nữu nghe thấy.

Hoắc Doãn Tư nói: “Trên lầu cách âm rất tốt.”

An Nhiên còn muốn nói gì đó, nhưng anh ấy lại chỉ vào đồ ăn trước mặt cô: "Ăn cơm đãt”

An Nhiên không muốn ăn, nhưng cô cũng biết tính của Hoắc Doãn Tư, tuy không có khẩu vị gì nhưng cô vẫn phải ăn một ít, đến khi cô đặt đũa trong tay xuống, Hoắc Doãn Tư mới nói: "Em ăn có tí thế sao đủ?"

An Nhiên nhẹ nhàng nắm tay anh ấy dưới gầm bàn: “Em không ăn được nữa.”

Cô nói câu này khá nhún nhường.

Hoäc Doãn Tư ngước mắt lên nhìn cô, các đường nét của anh ấy nhìn thực sự rất đẹp dưới ánh đèn.

Dù là lúc này cũng khiến An Nhiên rung động, cô nhìn anh ấy không chớp mắt.

Hoắc Doãn Tư nắm lấy những ngón tay thon dài của cô, tay kia khẽ nghịch chiếc cốc trên bàn. Một lúc lâu sau, anh ấy lên tiếng: “Đợi bọn trẻ ngủ hết thì lên phòng anh nói chuyện nhé.”

An Nhiên biết anh ấy đã đồng ý.

Đáng lẽ cô phải vui nhưng lòng lại luôn nặng trĩu.

Thật ra mối quan hệ của họ rất tốt, nhưng vì chuyện này mà ít nhiều mang chút hương vị như những cuộc trao đổi.

Khi lên lầu, Hoắc Doãn Tư bế Lâm Hi đi.

"Nên đi ngủ rồi!"

Phía sau anh ấy, Trà Sữa nhỏ nhảy lóc cóc theo đi lên cầu thang.

An Nhiên ngồi một mình, nhìn chằm chằm vào nửa ly rượu vang còn sót lại trên bàn. Đó là loại rượu mà Hoắc Doãn Tư đã uống, cũng số năm anh ưa thích.

Cô cầm lấy ly rượu, chậm rãi uống nốt phần còn lại rồi rót cho mình hơn nửa ly.

Uống xong, cô thấy cả người nhẹ bãng, rất dễ chịu.

Cô lên lầu dỗ dành Nữu Nữu, lo cho cô bé đi ngủ. Cô bé nằm trên giường nhưng vẫn rưng rưng nước mắt: "Cô ơi, bố có sao không ạ?”

An Nhiên vặn bớt độ sáng của đèn ngủ, sau đó ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng xoa mặt cô bé rồi khẽ lắc đầu.

Nữu Nữu mím môi hỏi không? Giống như lần trước ấy?

bố mẹ có ly hôn không ạ? Mẹ có đưa cháu đi

Sống mũi An Nhiên cay cay.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2047: Cơ thể em có chán ghét anh không?


Cô bước đến ngồi cạnh Hoắc Doãn Tư, cùng anh ngắm nhìn cậu con trai của họ.

Hoắc Doãn Tư khẽ nói: "Em cho rằng tại sao Lâm Bân lại tìm người phụ nữ khác?"

Anh ấy hỏi khá nghiêm túc.

An Nhiên không dám lừa gạt anh ấy, nhỏ giọng nói: “Có lẽ do mới mẻ, cũng có thể là vì anh ấy có mới nới cũ... Anh ấy đã làm sai rồi.”

Khi cô nói những điều này, Hoắc Doãn Tư vẫn luôn nhìn cô như thể đang nghiền ngẫm, phán đoán mọi biểu cảm của cô.

Cô nói xong, anh ấy lại hỏi tiếp: "An Nhiên, em thì sao? Bây giờ em có cảm giác gì với anh? Liệu em có mất đi cảm giác mới mẻ, có mới nới cũ không?"

An Nhiên nhìn anh ấy, một lúc lâu sau mới khẽ gọi: “Hoắc Doãn Tư...”

Anh ấy giơ tay lên khẽ chạm vào gương mặt cô, giọng nói càng trầm khàn hơn: “Nói cho anh biết đi, có hay không?”

An Nhiên không thể chịu được anh ấy như thế.

Cô cho rằng cùng lắm anh ấy muốn cô chủ động hơn trong chuyện đó, đâu ngờ Hoắc Doãn Tư lại hỏi những vấn đề này, khiến cô hơi xấu hổ nhưng lại không giấu giếm được.

Hoắc Doãn Tư vẫn không bỏ qua cho cô.

Anh ấy đặt Lâm Hi vào trong chăn, sau đó bế ngang mẹ đứa bé sang phòng ngủ bên cạnh.

An Nhiên sợ ngã, vội ôm lấy cổ anh ấy, khẽ gọi tên: “Hoắc Doãn Tư!”

Hoắc Doãn Tư bước vào phòng ngủ, đá nhẹ cửa.

An Nhiên bị anh ấy đặt lên sô pha trong phòng khách.

Hoắc Doãn Tư nghiêng người bao phủ lấy cơ thể mềm mại của cô, vẫn vuốt ve gương mặt cô rồi thì thầm: "Trả lời anh! An Nhiên, trả lời câu hỏi của anh... Bây giờ em có chán anh không?”

Anh ấy bắt đầu hôn cô, giọng nói nam tính mơ hồ.

"Cơ thể em có chán ghét anh không?"

“Em đã bao giờ mơ tưởng đến thằng nào khác ngoài anh chưa?”

“Khi anh hôn em, em có rất muốn anh không?”

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Anh ấy vừa dịu dàng lại vừa mạnh mẽ, An Nhiên bị anh ấy làm đến không thốt nổi một chữ. Cơ thể mềm mại ngã xuống ghế sô pha, nhưng trên mặt đều hiện rõ cô đang động tình, đắm chìm trong kỹ thuật tuyệt vời của anh ấy...

Trán Hoäc Doãn Tư lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt điển trai hiện lên ham muốn, là màu của dục vọng.

An Nhiên ngẩng đầu ngắm anh ấy. Cô nghĩ, sao cô có thể chán anh ấy hay sẽ ảo tưởng về người khác được? Nhưng sao một người phụ nữ có thể nói ra những lời đó dễ dàng được. Cô

không nói, Hoắc Doãn Tư càng dùng sức hơn... Cuối cùng, làm An Nhiên như phát điên, cô ôm lấy cổ người mình yêu, giọng nói như vỡ vụn: "Không có! Chưa từng

Cô bật khóc thành tiếng: “Em chưa từng nghĩ tới người khác!” "Thật không?”

Hoäc Doãn Tư khẽ cắn cằm cô rồi lại ép hỏi: “Em đã bao giờ nghĩ đến việc rời xa anh chưa?”

"Không có.... Không có..." “Hoäc Doãn Tư, anh là đồ khốn!”

Ánh mắt Hoắc Doãn Tư sâu thắm, anh ấy cúi đầu nhìn cô chăm chú, khiến cơ thể cô run lên.

Anh ấy chậm rãi cúi xuống, sống mũi cao thẳng chạm vào cô: “Tốt nhất là không cóI”

Sáng sớm hôm sau khi An Nhiên tỉnh dậy, Hoắc Doãn Tư đã rời giường. Cô cử động một chút mà cả người đau nhức.

An Nhiên nghiến răng nghiến lợi ôm gối: Hoắc Doãn Tư đói đến mức này cơ à! Eo của cô sắp gấy rồi!

Cửa khẽ mở ra: "Cô ơi!"

Nữu Nữu thò đầu nhỏ ngó vào, cô bé thắt bím tóc hai bên, trông tươi tắn và đáng yêu. Cô bé chạy đến bên giường An Nhiên, vui vẻ nói: “Chú nói mấy hôm nữa sẽ đón bố về! Chú còn nói bố sẽ không ly hôn với mẹ đâu, Nữu Nữu vẫn có thể ở với bà nội!”

An Nhiên cũng mừng cho cô bé.

Nhưng cái giá phải trả lại quá đắt.

Nữu Nữu nằm bò bên mép giường, bỗng sờ lên mặt An Nhiên, ngập ngừng

hỏi: "Cô ơi, có phải cô khó chịu chỗ nào không? Mặt cô đỏ quá, có cần bảo bác sĩ tiêm cho một mũi không?"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2048: Anh ấy cố ý muốn làm cô mang thai sao?


Hoắc Doãn Tư nói xong, An Nhiên mới nhớ ra tối qua họ không dùng biện pháp tránh thai.

Cô lại đang ở thời kỳ dễ thụ thai, nếu mang thai cũng rất bình thường.

Anh ấy cố ý muốn làm cô mang thai sao?

An Nhiên nhìn thẳng vào mắt anh ấy, ánh mắt Hoắc Doãn Tư sâu thẳm khiến cô không đoán được ý anh... Hai bên lưng đều nhức mỏi, cô quyết định nằm nửa ngày.

Ngày thường đều là tài xế đưa Nữu Nữu đi học, hôm nay Hoắc Doãn Tư tự đưa.

Đưa xong, anh ấy trở về biệt thự một chuyến.

An Nhiên vẫn chưa rời giường. Cô dựa vào đầu giường xem tạp chí thời trang, mặt mày thư thái, là sự thoải mái mà trước giờ Hoäc Doãn Tư rất hiếm khi thấy.

Anh ấy đứng ở cửa một lát rồi chậm rãi đi vào.

An Nhiên buông tạp chí xuống, ngửa đầu nhìn anh ấy: “Nữu Nữu đã nói với em rồi, Hoắc Doãn Tư, cảm ơn anh.”

Hoắc Doãn Tư ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Em không tới công ty à?”

An Nhiên ăn ngay nói thật: “Em muốn nghỉ nửa ngày.”

Hoắc Doãn Tư cúi đầu hôn cô, đè giọng thật khẽ: “An Nhiên, tối hôm qua thật sự rất dễ mang thai đấy.”

An Nhiên im lặng.

Cô xê dịch đầu, nhẹ nhàng nằm gác lên đùi anh ấy.

Lúc này, cô chỉ khoác một chiếc áo sơ mi của anh trên người, mái tóc dài đen nhánh tản ra hơn nửa cơ thể, trông cô có vẻ lười biếng, nhàn nhã. Cô lẩm bẩm: “Lúc anh đưa Nữu Nữu đi học, em cũng định đi mua thuốc nhưng lại lười dậy.”

An Nhiên có ngốc đâu.

Tối qua, chuyện Hoắc Doãn Tư muốn không chỉ làm chuyện kia với cô.

Mà điều anh ấy muốn chính là thái độ của cô, nói trắng ra là muốn tình yêu của cô.

Thật ra, tối hôm Tư Văn Hùng muốn đưa Lâm Hi đi. Hoắc Doãn Tư xuất hiện. An Nhiên đã biết cô vẫn còn yêu anh ấy.

Cho nên dù tối hôm qua có lẽ họ sẽ mang thai, nhưng cô nghĩ nếu có thì sinh thôi. Cô nói lười đi mua thuốc chỉ là cái cớ, không muốn uống mà thôi.

Sao Hoắc Doãn Tư không biết tâm tư của cô chứ. Mạnh miệng!

Anh ấy cũng không vạch trần cô, tuổi càng lớn, Tổng giám đốc Hoắc cũng học được cách nể mặt phụ nữ.

Anh ấy chỉ hỏi cô: “Xảy ra chuyện sao em không nói với anh, mà lại bán căn hộ đi thế? An Nhiên, trong lòng em anh không đáng tin thế cơ à?”

An Nhiên còn chưa kịp mở miệng, anh ấy đã nói: “Nhưng thôi, bán cũng được, thế thì em sẽ không còn nhà để về nữa.”

Anh hôn cô: “Cô bé đáng thương không có nhà để về!”

Đôi khi An Nhiên rất nghỉ ngờ liệu Hoắc Doãn Tư có sở thích biến thái gì về mặt kia không. Nếu không sao lúc nào anh ấy cũng tưởng tượng cô là con thỏ hoặc là chú cừu nhỉ?

Ngón tay thon thả, trắng trẻo của cô cầm lấy tay anh, nhỏ giọng nói: “Bên chỗ anh cả em, anh định tính như thế nào?”

Giọng cô rất mềm mại, hoàn toàn tin tưởng.

Hoäc Doãn Tư liếc nhìn cô, giọng trở nên lạnh nhạt: “Cứ để anh ta thế đã, Không chết được đâu! Loại đàn ông giấu vợ lén ăn vụng ở bên ngoài, còn rước một đống nợ đào hoa như anh ta, không dạy dỗ một chút thì không nhớ kĩ được. Có dì Lâm và cô em gái như em để dựa dẫm, lần sau anh ta còn dám làm mấy. chuyện tồi tệ này. Thế thì chị dâu em chẳng bao giờ được sống yên lành, sớm

muộn gì cũng chia tay.”

An Nhiên gật đầu: “Để xem chị dâu vậy! Nếu chị ấy muốn rời đi thì em sẽ không khuyên nữa.”

Hoắc Doãn Tư nhìn cô chăm chú. An Nhiên nói nhỏ: “Em chỉ thấy chị ấy quá khổi Đôi khi phụ nữ gả chồng cũng không cầu phú quý, cơm ba bữa, được chồng yêu thương là đủ rồi. Chị Thục Phân

là người đơn thuần như vậy, đơn giản thế mà anh cả em cũng không cho nổi.”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2049: Họ ly hôn rồi


An Nhiên nghiêng người hôn lên khóe môi anh ấy rồi nỉ non: “Anh từng đến văn phòng của em đúng không? Hoắc Doãn Tư...”

Mặt cô bị tấm chăn phủ lên.

Tiếp theo, giọng nói kiêu ngạo của người đàn ông vang lên: “Anh tới công ty

Ba ngày sau, Lâm Bân được thả trở về với mặt mũi bầm dập. Hắn quỳ gối trước mặt dì Lâm khóc to sám hối. Dì Lâm không muốn để ý đến hắn mà nói thẳng: “Con đi mà ăn năn với vợ con! Nếu con bé không muốn tha thứ cho con thì mẹ sẽ không khuyên nhủ đâu, vì con đáng bị thế!”

Có lẽ dì Lâm thật sự buồn bã nên đã lấy đế giày gõ hắn.

"Con cũng giỏi ghê, vì con yêu tinh kia mà gây ra họa lớn như vậy. Con nói xem nếu như không có An Nhiên, có phải con muốn để hai mẹ con Thục Phân ngủ ngoài đường? Tuy nói An Nhiên là người yêu của cậu Hoắc, nhưng con cũng không thể hại con bé như thế được. Nếu là nhà trai mà so đo thì con đã làm liên lụy đến nó rồi.”

Lâm Bân ỉu xìu, không dám hé răng.

Dì Lâm lại mắng thêm một lúc lâu, chửi mệt thì ngồi một bên khóc lóc, chẳng những tức giận con trai mà còn cảm thấy có lỗi với An Nhiên. Vì thằng con kém cỏi này của mình mà cô phải bán cả nhà.

Lúc chỉ còn lại hai vợ chồng, Lâm Bân nhìn vợ mình.

Thục Phân im lặng, không mắng chửi cũng không đánh hắn.

Cô ta chỉ thu dọn đồ đạc của mình, cũng chỉ có mỗi một chiếc vali nho nhỏ. Dọn xong cô ta mới khẽ nói: “Bây giờ anh đã trở lại, tôi cũng không còn canh cánh

gì nữa. Chờ mai rảnh chúng ta đi lĩnh giấy đi.”

Lâm Bân giằng hành lý của cô ta, sững sờ hỏi: “Lĩnh giấy gì chứ? Không phải chúng ta đã lĩnh lâu rồi à2”

“Giấy ly hôn!”

Thục Phân cố nén cảm xúc của mình, cô ta không muốn nhìn chồng mình vì sợ bẩn.

Cô ta nói: “Trước kia anh nghiện cờ bạc, sau đó tôi cứ tưởng anh đã thay đổi rồi, một lòng đối xử tốt với tôi và Nữu Nữu. Hóa ra anh tằng tịu với con khác ở bên ngoài. Lâm Bân... Tôi chỉ là một người phụ nữ quê mùa không biết chữ nhưng tôi cũng biết tốt xấu, chúng ta cứ sống thế này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.”

Sao Lâm Bân chịu chứ.

Hắn đã biết sai, quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin nhưng vẫn không níu kéo được Thục Phân.

Thục Phân là người cần mẫn, tự tìm một nhà máy làm công nhân. Cô ta không kén cá chọn canh mà ở trong ký túc xá tập thể 20 người. Nghe đồng hương nói mỗi ngày làm mười tiếng, chỉ cần chăm chỉ thì mỗi tháng có thể kiếm 8000 tiền lương. Cô ta tính toán mình cũng không tiêu hết bao nhiêu, định mỗi tháng nộp 6000 tiền lương cho An Nhiên.

Cô ta cũng biết 6000 này còn lâu mới đủ chỉ phí ăn mặc, đi học của Nữu Nữu.

Nhưng Thục Phân không đành lòng để con gái chịu khổ cùng mình. Cô ta chỉ đành gắng hết sức kiếm tiền, trả lại ân tình cho An Nhiên.

Khi An Nhiên nhận được khoản tiền đầu tiên, cô ngồi trong phòng sách rất lâu, thấy rất khó giải quyết...

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Hoắc Doãn Tư đẩy cửa bước vào, nhìn thấy phong bì trên bàn sách, anh ấy cầm lên xe. Bên trong là 6000 tệ, bèn nhướng mày hỏi: “Là chị dâu em đưa à?”

An Nhiên liếc anh ấy: “Họ ly hôn rồi.”

Hoäc Doãn Tư ngồi vắt chân trên sô pha, trông nhàn nhã lại cảnh đẹp ý vui. Anh ấy cười khẽ, nói: “Tổng giám đốc An, anh khuyên em nên bỏ lo chuyện bao đồng đi! Bây giờ con đường chị dâu Thục Phân chọn không tệ. Chị ấy là người cần cù giống dì Lâm, đi đến đâu cũng có thể mưu sinh bằng chính đôi tay mình. Nhưng nếu em tìm một công việc không phù hợp với chị ấy, trái lại chị ấy càng mất tự nhiên hơn.”

An Nhiên cười khẽ: “Anh đã biết rồi à!”

Hoäc Doãn Tư nhìn cô chăm chú rồi nói đầy ẩn ý: “Sao anh không biết chút tâm tư đó của em chứ?”

An Nhiên thu lại phong bì rồi bỏ vào ngăn kéo.

“Em giữ số tiền này cho Nữu Nữu vậy! Sau này còn nhiều chỗ con bé phải dùng đến tiền... Hoắc Doãn Tư, anh nói đúng, em không nên ôm hết việc vào người, ngược lại cũng không tốt!”

Hoäc Doãn Tư vẫy tay, kêu cô tới.

An Nhiên đi đến, anh ấy duỗi thẳng một chân ra bảo cô ngồi lên.

Đến khi An Nhiên ngồi xuống, anh ấy mới thu chân lại, khế vuốt ve mặt cô rồi lẩm bẩm: “Hiếm khi em nghe lời như vậy! Nói xem, em muốn thưởng gì nào?”

An Nhiên lại hỏi một việc khác: “Em nghe nói anh cả tới lái xe vận tải cho chỉ nhánh của Hoắc Thị à

Hoắc Doãn Tư bóp cằm cô rồi hôn sâu, phạt cô tội không hiểu phong tình. Đến khi anh ấy hôn đủ mới chịu ngừng lại, cô cọ bằng sống mũi cao thẳng khẽ: “Anh ta chạy tới công ty anh khóc bù lu bù loa bảo đã ăn năn. Anh nể mặt em

nên sắp xếp cho anh ta một công việc để anh ta hối cải làm người, thế cũng sai à”

An Nhiên khẽ lẩm bẩm: “Chẳng qua em thấy anh quá chú trọng mấy việc này! Bình thường anh không phải là người như vậy.”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2050: Mãi một lúc lâu sau


Hoäc Doãn Tư hỏi xong nhìn cô chăm chú, gương mặt tinh xảo kia đầy trầm mê.

Thật ra anh ấy biết rõ, nếu không yêu thì sao lúc thân mật với mình, cô lại đắm chìm như vậy cơ chứ.

Mãi một lúc lâu sau, An Nhiên mới dần tỉnh táo.

Cô dán mặt lên cần cổ nóng bỏng của anh ấy, chậm rãi cọ cọ trông có chút thân mật lại vừa quyến rũ... Sau đó cô lên tiếng, giọng khàn khàn gợi cảm: "Còn anh thì sao?"

Hoắc Doãn Tư cúi đầu nhìn cô.

Trong đôi mắt đen láy của anh ấy thấm đẫm tình yêu.

An Nhiên không nói thẳng ra miệng, dù gì phụ nữ cũng rụt rè hơn. Cô ôm cổ rồi hôn môi anh ấy, lấy lòng Hoắc Doãn Tư theo cách anh ấy thích.

Ánh mắt của cô sáng lấp lánh, ướt át.

Sau đêm nay, tình cảm của hai người đã tốt hơn hẳn, cứ như ngâm trong vại mật vậy.

Dù là xã giao cá nhân hay trong làm ăn, khi nào cần bạn nữ thì Hoắc Doãn Tư đều dẫn An Nhiên theo cùng. Nếu An Nhiên rảnh sẽ đi cùng anh ấy, Hoắc Doãn Tư giới thiệu các mối quan hệ cho cô, thỉnh thoảng vui vẻ cũng sẽ nói chuyện kinh doanh với cô. Nhưng đa số thời gian hai người ở bên nhau đều là anh ấy chiếm cơ thể cô không buông.

An Nhiên cảm thấy người này hơi túng dục quá độ.

Nhưng cô cũng cảm giác được Hoắc Doãn Tư coi trọng và tôn trọng mình. Hai người chung đụng không tệ, thỉnh thoảng An Nhiên nhớ tới đều cảm thấy khoảng thời gian này ngọt đến sâu răng.

Mấy đứa Nữu Nữu ở chỗ họ, khi nào chị dâu Thục Phân nghỉ sẽ tới đây thăm.

Dần dần, Lâm Bân cũng bắt đầu chạy qua bên này, mỗi lần đều xách theo hoa quả gì đó.

Nữu Nữu không để ý đến hắn lắm.

Ông bố này chỉ đành cười trừ. Nhưng An Nhiên có thể nhìn ra người hắn chờ thật ra là Thục Phân, mong có thể gặp được chị ấy một lần ở đây. Chẳng qua dù có gặp được chăng nữa thì Thục Phân cũng chẳng buồn đoái hoài hắn, nói gì đến làm lành.

Cuối hè.

Hoắc Doãn Tư dẫn An Nhiên và Lâm Hi về nhà họ Hoắc.

Tuy chưa công khai nhưng quan hệ của họ coi như định chắc rồi. Hoắc Minh và Ôn Noãn cũng không keo kiệt với An Nhiên. Họ hào phóng tặng hai căn biệt thự, hai căn chung cư cao cấp ở trung tâm thành phố cho cô.

Đồ trang sức tính khác, là Ôn Noãn tặng riêng cho An Nhiên.

Phòng ngủ chính tại tầng hai.

Ôn Noãn mở két sắt, ngoài cùng có một sợi dây chuyền phỉ thủy. Ôn Noãn cầm lên khế vuốt rồi lẩm bẩm nói: "Lâu lắm rồi không mở ra!"



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2051: Mặt An Nhiên đỏ bừng


Ôn Noãn bưng mấy bộ trang sức quý báu ra và nói: "Tuổi con mà đeo phỉ thúy hoặc ngọc xanh lam thì còn hơi sớm, mấy bộ này khá hợp với con."

Bà lại cười tủm tỉm: "Mấy năm này Doãn Tư cũng sưu tầm được kha khá. Tuy nó không nói mẹ cũng biết là gom cho con. Chờ khi nào về con hỏi nó đi."

Mặt An Nhiên đỏ bừng.

Dĩ nhiên cô nào dám hỏi chuyện này.

Ôn Noãn giữ mình cô lại nói chuyện một lúc lâu, còn lôi ảnh hồi bé của Hoắc Doãn Tư ra cho An Nhiên xem, có cả của Hoäc Tây, Lục Thước... mấy người mà

An Nhiên quen thuộc.

Ôn Noãn nói: "Hồi Lục Thước còn bé không biết bố của mình, còn luôn mồm gọi cậu, từ đó gọi suốt bao năm."

An Nhiên cười khẽ.

Cô nhìn những đứa trẻ trong ảnh, đáy lòng thoáng hâm mộ, tuổi thơ cô không có những thứ này.

Ôn Noãn nhìn ra.

Bà khẽ đè mu bàn tay An Nhiên, cười nói: "Bây giờ trong nhà đông trẻ con, cũng ồn ào ầm ï. Khi nào con và Doãn Tư kết hôn là có thể chuyển về ở... Doãn Tư rất thích bé gái, thòm thèm mãi đấy."

An Nhiên chợt nghĩ đến mấy hôm nay, Hoắc Doãn Tư làm chuyện đó với cô đều không dùng biện pháp phòng tránh gì.

Cô cũng không uống thuốc. Nhưng mấy tháng liền, cô mãi mà không mang thai. Từ nhà họ Hoắc trở về, Lâm Hi nán lại chơi hai ngày.

Hoäc Doãn Tư lái xe, vừa nhìn xe đằng trước vừa hỏi bâng quơ: "Mẹ anh nói gì với em thế?"

An Nhiên trả lời thành thật: "Cho em mấy bộ trang sức."

Phía trước là đèn đỏ, Hoắc Doãn Tư dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn cái hộp ở ghế sau.

Sau đó anh ấy lại nhìn An Nhiên: "Không từ chối nữa à?"

An Nhiên vẫn luôn hiểu người này, lại bắt đầu chọc ngoáy cô rồi, bèn nói: "Vậy bây giờ quay lại trả nhé!"

Hoắc Doãn Tư véo má cô: "Hẹp hòi!"

Đèn xanh sáng lên, anh ấy lại nhấn chân ga. An Nhiên nghĩ một lát chợt hỏi: À... Mẹ bảo anh muốn có một cô con gái, nhưng chúng ta lâu như vậy mà vẫn chưa có em bé, có phải một trong hai chúng ta có vấn đề không? Hay là đi bệnh viện kiểm tra thử đi?"

Cô vừa hỏi xong, bầu không khí trong xe bỗng trở nên yên tĩnh một lúc lâu.

Mãi một lúc sau, giọng anh hơi sốt sắng: "Em muốn em bé à? Không phải em muốn gây dựng sự nghiệp, không bận tâm những thứ này à?"

An Nhiên khẽ tựa vào lên ghế dựa, quay sang nhìn anh rồi nhẹ nhàng nói: "Hoắc Doãn Tư, em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy! Có cần đi bệnh viện kiểm tra không?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2052: An Nhiên sửng sốt


An Nhiên sửng sốt.

Hoắc Doãn Tư thu hồi ánh mắt, nhìn thẳng vào cô rồi cất giọng dịu dàng: "Tối qua Tư Văn Hùng bí mật nhập viện, chắc là bệnh rất nặng, hơn nữa còn kéo dài quá lâu. Có lẽ là Tư Văn Lễ tới."

Anh ấy vừa nói vừa mở cửa xuống xe. "Chú hai Tư!"

Trước giờ Tổng giám đốc Hoäc đều tỏ ra lễ phép phong độ, ra hình ra dáng khi gặp bậc cha chú.

Quả nhiên, người bước xuống từ chiếc xe màu đen đúng là Tư Văn Lễ.

Ông ta thấy một mình Hoắc Doãn Tư rồi lại nhìn chiếc xe kia, có phần thất vọng. Vì vậy ông ta trầm giọng nói: "An Nhiên đâu! Có phải con bé không muốn gặp tôi không?"

Hoắc Doãn Tư cười hờ hững.

Anh ấy nói: 'Cháu nghe nói vị kia nhập viện rồi! Chú tới gọi An Nhiên tới bệnh viện thăm người đó đúng không? Chú hai, cháu hỏi chú một câu, ai mới là cô con gái danh chính ngôn thuận của vị kia? Chú bảo An Nhiên lấy thân phận gì tới đó thăm hỏi thế? Con dâu nhà họ Hoắc à? Thế thì đáng tiếc thật, cháu với An Nhiên còn chưa cưới đâu. Tính ra thì cô ấy chẳng có quan hệ gì với nhà họ Tư cả."

Anh ấy tuôn một tràng toàn móc mỉa, chọc cho Tư Văn Lễ khó chịu.

Tư Văn Lễ nói: "Doãn Tư, cháu cần gì lạnh lùng vô tình như vậy! Nói thế nào. thì An Nhiên cũng là con gái ruột của anh cả chú... Lần này sợ rằng anh ấy không cầm cự được nữa, ít ra phải để họ gặp một lần chứ!"

Dưới ánh hoàng hôn, gương mặt điển trai của Hoắc Doãn Tư trở nên lạnh lùng.

Anh ấy cười khẩy: "Con gái ruột?"

Tư Văn Lễ giật thót...

Tuy nhà họ Tư và nhà họ Hoäc đều là hào môn, nhưng trước giờ vẫn chênh lệch. Chưa kể mấy năm nay khoảng cách ngày càng lớn... Thủ đoạn của Tổng giám đốc Hoắc trong giới kinh doanh không ai không biết. Chủ yếu là Tư Văn Lễ không để ý tới công việc lắm nên không tiếp xúc nhiều, lúc này đối diện Hoäc. Doãn Tư trở mặt mới khiến ông ta biết thế nào là lợi hại.

Giọng Hoắc Doãn Tư buốt giá: "Bây giờ nói An Nhiên là con gái ruột của ông †a, trước kia cần gì phải thế? Ông ta biết từ nhỏ An Nhiên phải sống thế nào không? Mẹ ruột tự sát, ăn nhờ ở đậu, thậm chí còn chẳng được phép làm chủ tình cảm của mình. Tư Văn Hùng gia tài bạc tỷ, thế mà lừa gạt tình cảm của người khác xong có thu xếp tử tế không? An Nhiên mất mẹ từ nhỏ, ông ta có cho cô ấy được cái kẹo nào không? Có từng nuôi cô ấy không?”

"Con gái ruột? Chú hai Tư nói ba chữ này cũng nhẹ nhàng quá nhỉ”

"Không phải lần trước ông ta còn muốn mang con ruột của cháu đi à?”

"Chú hai Tư, chú cảm thấy cháu tốt tính thế cơ à?”

Tư Văn Lễ đuối lý nhưng anh trai bị bệnh nặng, ông ta chỉ có thể mặt dày cầu xin: "Chỉ gặp một lần! Không mong gì hơn!"

Vẻ mặt Hoắc Doãn Tư dịu hơn đôi chút.

Anh ấy châm điếu thuốc thơm, im lặng rít non nửa: "Cháu sẽ nói với cô ấy, nhưng có đi hay không là do cô ấy quyết định. Nếu nhà họ Tư dám giở trò... cũng đừng trách cháu không khách sáo. Vừa lúc, cháu cũng nhịn lâu lắm rồi!"

Tư Văn Lễ thầm ớn lạnh.

Tư Văn Hùng bị bệnh nặng có một nửa là do bị Hoắc Doãn Tư chèn ép mà ra.

Nếu không phải Hoắc Doãn Tư đuổi cùng giết tận, đánh cho nhà họ Tư không có sức phản kháng thì anh trai ông ta làm gì đến nỗi vất vả ngày đêm khiến bệnh nặng đến mức này. Nhưng ông ta không thể nói ra những lời này, kẻo lại bị coi là hẹp hòi.

Ông ta đành đáp: "Vậy làm phiền cháu!"

Khi Tư Văn Lễ lên xe có nhác thấy An Nhiên.

An Nhiên ngồi trong xe, cửa sổ xe hạ một nửa, cái gì cần nghe đều nghe cả rồi.

Ông ta khựng lại muốn bước tới, nhưng ngại Hoắc Doãn Tư vẫn đang đứng bên cạnh nên cuối cùng vẫn chui vào ghế sau xe... Chỉ lát sau, xe đã lái đi rồi.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2053: Anh muốn gì em cũng cho


Hoắc Doãn Tư rất cao, cô lại không đi giày cao gót, ôm thế này đầu cô chỉ miễn cưỡng đến vai anh ấy. Hoắc Doãn Tư hơi nâng tay là có thể sờ đến đầu nhỏ của cô, mà anh ấy cũng rất thích ôm thế này.

Anh ấy vuốt ve mái tóc đen của cô, giọng hơi khàn: "Anh thích thực tế một chút!"

An Nhiên cắn môi: "Vừa rồi anh còn nói...

Hoắc Doãn Tư cười, ngón tay trượt xuống vuốt ve gương mặt mịn màng của cô: 'Sao? Muốn mang thai con anh thế cơ à?"

Anh ấy dùng một tay ôm eo cô, tay kia lại sờ soạng châm thêm một điếu thuốc, sau đó rít một hơi sâu... An Nhiên bất an ngọ nguậy, anh ấy vỗ nhẹ cô rồi khẽ nói: 'Đứng với anh một lát!"

An Nhiên cảm thấy người này là lạ.

Nhưng cô nói không rõ là lạ ở đâu.

Lát sau, Hoắc Doãn Tư cúi đầu xuống, dịu dàng hôn cô: "Không muốn gặp thì không cần gặp! Nhà chúng ta có điều kiện này."

An Nhiên ngoan ngoãn trong lòng anh. Dù giờ cô có sự nghiệp nhưng lại không thoát nổi những quá khứ kia. Chỉ có Hoắc Doãn Tư, mạnh đến mức đàn áp được nhà họ Tư.

Trước kia cô rung động với Hoắc Doãn Tư, nhưng mấy ngày qua ở bên anh ấy cô chưa từng có cảm giác an toàn như dựa vào lòng anh ấy bây giờ.

An Nhiên không kìm được thì thào: "Anh muốn gì em cũng cho."

Hoắc Doãn Tư cười dịu dàng.

Anh ấy không nói chuyện với cô thêm nữa, chỉ thỉnh thoảng cúi đầu nhìn cô.

Nếu không phải bởi vì gương mặt tinh xảo này thiếu đi vài phần hồn nhiên trước kia, suýt nữa anh ấy đã tưởng rằng mình trở về quá khứ, trở lại thời gian tốt đẹp nhất của hai người.

Nhưng như bây giờ... cũng rất tốt.

Hoắc Doãn Tư một tay ôm cô, hút nốt điếu thuốc trong bóng đêm. Mấy năm nay anh ấy hơi nghiện thuốc, đang định sờ thêm một điếu lại bị An Nhiên ngăn cản.

Cô cất thuốc vào hộp: 'Đêm nay đừng hút nữa! Sau này hút ít thôi."

Hoắc Doãn Tư cứ thế nhìn cô, ánh mắt thật sâu.

Vợ chồng trẻ thân mật, người hầu trong nhà cũng không dám ra ngoài, cuối cùng vẫn là chị Vương tới nói: "Vốn không nên cho ông Tư vào, nhưng thân phận đối phương..."

Hoắc Doãn Tư không so đo, thản nhiên nói: 'Lần sau đừng cho người vào nữa là được! Tôi thấy ông ta là bực!"

Chị Vương che miệng cười, vội vàng đi dọn bữa tối.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Hoắc Doãn Tư khá vui vẻ, còn mở một chai rượu đỏ. Lúc ăn cơm, điện thoại di động của anh ấy vang lên mấy lần, Hoắc Doãn Tư nhìn thoáng qua rồi nhấn tắt hết. An Nhiên hỏi: "Có chuyện quan trọng thì anh cứ đi xử lý đi!"

Hoắc Doãn Tư nhìn cô: "Cảnh Thụy hẹn anh đi uống rượu, em cho anh đi à?"

An Nhiên cúi đầu dùng bữa.

Một lúc sau, cô mới hỏi khẽ: "Có gái trẻ không?”

Hoäc Doãn Tư cười tủm tỉm, nghiêm trang nói: "Không biết! Chắc là có đấy!"

An Nhiên cúi đầu tiếp tục ăn cơm, lúc sau lại nói: "Thế thì không được đi!"

Hoắc Doãn Tư nhấp nửa ly rượu đỏ.

Anh ấy nhìn sang cô: "Mấy khi cả Lâm Hi và Nữu Nữu đều không ở nhà, không muốn thư giãn một tí à? Lý Tư Ỷ cũng đi đấy! Giờ cô ấy đang quản lý sản nghiệp

nhà họ Lý. Tuy đám Cảnh Thụy kinh doanh không lớn lắm, nhưng công ty thể nào mà chẳng có dự toán về khách sạn. Cô ấy vẫn đang nặng lòng với sự nghiệp lắm đấy.

An Nhiên nghe thế lại muốn đi. Nửa tháng rồi cô không gặp Lý Tư Ỷ, đang định đi thăm cô ấy.

Hoắc Doãn Tư uống rượu, không tiện lái xe, lúc ra cửa là An Nhiên lái chiếc Bentley trắng kia.

Hoắc Doãn Tư ngồi cạnh cô.

Anh ấy nhìn nội thất xe màu hồng, bỗng lên tiếng: "Mỗi lần thấy em lái chiếc. này là cảm thấy như lúc chúng ta làm xong, em mặc áo sơ mi của anh, làm anh lại muốn..."

Anh ấy không nói hết.

An Nhiên nắm vô lăng, nói nhỏ: "Em không biết anh còn có sở thích này đấy."

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2054: Anh ấy vẫn đứng im


An Nhiên biết anh lại ghen tuông nên nói móc mỉa.

Cô cũng không giận, chỉ nhẹ nhàng khoác tay anh rồi nhỏ nhẹ hỏi vặn lại: “Không phải chúng ta ra ngoài thư giãn à? Sao lại không vui thế?”

Hoäc Doãn Tư cũng thẳng thắn: “Không mang anh đi ăn giấm à?”

Thành phố rực rỡ ánh đèn, gương mặt của An Nhiên trông càng nhỏ nhắn, xinh xắn hơn. Vì là buổi tụ tập riêng tư nên cô ăn mặc cũng rất nữ tính, khép nép ngoan ngoãn bên cạnh Hoắc Doãn Tư.

Cô ôm hờ eo anh rồi dịu dàng nỉ non: “Hoắc Doãn Tư, chúng ta đừng nhắc tới chuyện quá khứ nữa được không? Anh đừng trách em, còn em cũng không trách anh.”

Gió đêm lướt qua mặt rất dễ chịu.

An Nhiên cầm lòng không đậu muốn hôn anh ấy. Hoắc Doãn Tư rất cao nên cô phải nhón chân lên một chút. Phụ nữ khi động tình luôn không kìm lòng nổi. Hoắc Doãn Tư vẫn chưa hành động, chỉ cúi đầu nhìn cô chăm chú bằng đôi mắt đen láy...

An Nhiên đỏ bừng mặt, ghé lại gần hôn môi anh ấy.

Anh ấy vẫn đứng im.

Cô dè dặt thăm dò, hôn sâu... Tóm lại, phụ nữ chủ động sẽ khác, An Nhiên cảm thấy trái tim mình sắp vọt ra ngoài, có cảm giác muốn chết.

Mãi một lúc lâu mà anh ấy vẫn chưa đáp lại cô.

Cô đỏ mặt muốn rời khỏi thì bên hông đã bị siết chặt, tiếp theo Hoäc Doãn Tư ôm cô hôn ngấu nghiến một lúc lâu ngay ở bãi đỗ xe người qua kẻ lại. An Nhiên cảm thấy mình chưa bao giờ to gan như vậy.

Cảnh Thụy ra ngoài hút thuốc, mới rít được nửa điếu thì đã thấy cảnh hay ho.

Đệt!

'Tên Doãn Tư giả đứng đắn, ngày thường vờ vịt y như hòa thượng, khi hôn lại dũng mãnh thế chứ. Không phải... Bọn họ đều có con rồi mà sao tình cảm vẫn

mạnh liệt như vậy nhỉ? Điều không khoa học!

Thế là Cảnh Thụy siết điếu thuốc, vừa hít nhả khói vừa thất đức thưởng thức cảnh này.

Đã mắt, đẹp thật đấy! Con hàng Doãn Tư đúng là biết chọn góc độ! Hôn đến mức cô vợ cuộn cả ngón chân lên rồi kìaI

Cảnh Thuy hút xong điếu thuốc rồi ngẩng đầu lên: “Doãn Tư đến rồi, sao không đi lên?”

So với An Nhiên, rõ ràng Hoắc Doãn Tư điềm tĩnh hơn nhiều, anh ấy ôm mặt cô và vùi trước ngực mình, còn bình tĩnh chào hỏi Cảnh Thuy: “Chị dâu cậu muốn ở riêng một lát!”

Cảnh Thuy liếc nhìn, đủ rồi đấy.

Anh ta lớn hơn Hoäc Doãn Tư vài tuổi, da mặt của tên nhóc này đúng là dày thật.

Cảnh Thuy cũng không dám đắc tội với kim chủ lớn của mình, anh ta xin lỗi An Nhiên: “Em dâu, thật là ngại quá, trước giờ tôi nói năng không suy nghĩ, đừng so đo với tôi. Được rồi... chúng ta lên trên đi, họ đang làm ẩmĩ đó.”

An Nhiên cũng không phải người nhỏ mọn.

Nhưng tụ tập riêng tư sẽ không trang trọng như vậy, cô luôn tựa vào người của Hoắc Doãn Tư.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2055: Xong rồi chúng ta đi khách sạn?


Đang suy nghĩ thì có một người đàn ông trạc tuổi đi qua. Anh ta tên Trịnh Khải, cậu ấm nhà giàu cùng giới.

Lúc trước từng nhiệt tình theo đuổi Lý Tư Ỷ, nhưng khi đó cô ấy một lòng tập trung chạy theo sau đuôi của Hoắc Doãn Tư, vốn không thích anh ta.

Bây giờ nhà họ Lý sa sút, Trịnh Khải cảm giác mình đã có cơ hội.

Anh ta ngồi bên cạnh Lý Tư Ÿ, rót ly rượu vang cho cô ấy và hào phóng nói: “Dạo này tôi mới từ nước ngoài về, đã nghe nói chuyện của cô. Tư Ÿ, dựa vào giao tình của chúng ta thưở xưa, uống ly rượu này, tôi giao dự án trong tay cho cô làm.”

Anh ta hạ giọng: “Xong rồi chúng ta đi khách sạn?”

Lý Tư Ỷ nâng ly rượu vang, nghe thấy lời này lập tức chậm rãi quay đầu lại nhìn anh ta... Một lúc lâu sau, cô ấy mới nhẹ nhàng hỏi: “Anh muốn ngủ với tôi hay muốn cưới tôi?”

Người đàn ông cười rạng rỡ: “Tôi muốn cưới cô, nhưng thực tế không cho. phép. Cô quên tôi có vợ rồi à, trong nhà quản rất nghiêm nên chúng ta cũng chỉ làm một hai lần. Nếu xảy ra thường xuyên hơn, người kia ở nhà chắc chắn sẽ phát hiện. Thế nào, vụ làm ăn mấy chục triệu nhưng chỉ ngủ cùng tôi mấy lần, rất đáng nhỉ”

Lý Tư Ỷ đã gặp quá nhiều hạng người này rồi.

Bạn nối khố trong giới cũng đổ dầu vô lửa như vậy, thật sự khiến người khác. không ngờ đến.

Cô ấy rũ mày xuống rồi cười thản nhiên: “Đúng là đáng thật, nhưng tôi không có hứng thú, anh tìm người khác đi.”

'Tên họ Trịnh không ngờ lại bị từ chối.

Anh ta lập tức tức gi: ý Tư Ỷ, cô đừng có mà không biết điều. Cô cho rằng mình còn là cô chiêu nhà giàu, cao xa khó với lúc trước à? Bây giờ nhà họ Lý còn bao lâu thì vỡ nợ? Hơn nữa, không phải cô và tên họ Cố qua lại ngầm nhiều năm từ lâu rồi sao? Không phải cô vì tên họ Cố mà đào hôn đấy à? Cô đuổi theo người ta đến tận thành phố H. Kết quả thì sao? Người ta cũng không thèm... Cô tưởng mình đáng giá à?”

“Tôi nói cho cô b phải uống.”

hôm nay ly rượu này cô bắt buộc uống, không uống cũng

“Không biết điều.”

Lý Tư Ỷ đổ ly rượu lên mặt anh ta: “Anh ăn nói tử tế chút” 'Tên kia lau mặt.

Anh ta trừng mắt lườm cô ấy rồi cười mỉa: “Ha ha, cô thanh cao cái gì, chỉ là món đồ chơi bị Cố Vân Phàm chơi nát bét mà thôi.”

Thật trùng hợp, ba người Cảnh Thuy, Hoắc Doãn Tư và An Nhiên lên lầu.

Họ còn tình cờ gặp Cố Vân Phàm.

Ông ta có tiệc xã giao ở đây, mọi người hàn huyên vài câu, còn chưa nói hết thì đã nghe cuộc đối thoại trong phòng VỊP... Đột nhiên trán của Cố Vân Phàm đau nhức dữ dội, ông ta nghe người khác mắng cô ấy là thứ đồ chơi bị Cố Vân Phàm chơi nát bét.

Ông ta nghĩ như vậy khi nào chứ?

Cho dù là bây giờ, ông ta cũng sẵn sàng nâng Lý Tư Ỷ trong lòng bàn tay, chỉ sợ làm bẩn cô ấy.

An Nhiên hơi nhúc nhích thì bị Hoắc Doãn Tư ấn chặt. Anh ấy hơi nâng cằm lên...

An Nhiên nhìn nét mặt tái nhợt của Cố Vân Phàm, cô không cử động được, nhìn qua Hoắc Doãn Tư... anh ấy duỗi tay, nhẹ nhàng sờ cái đầu nhỏ của mình.

Người qua đó trước nhất là Cảnh Thuy. Tiệc đêm nay do anh ta tổ chức, nào ngờ Trịnh Khải trở về thì không ngoan ngoãn. Người đã có vợ mà còn làm khó làm dễ Lý Tư Ỷ, đúng là không có phong độ.

Anh ta đi qua, một tay đẩy Trịnh Khải: “Anh uống say rồi phải không, lát bảo vợ anh đưa anh đi đi.”

Trịnh Khải hừ lạnh một tiếng.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2056: Thậm chí họ đã chia tay rồi


Nay vì Lý Tư Ỷ mà lật mặt.

Thậm chí họ đã chia tay rồi.

Trịnh Khải ngồi trên ghế sô pha, há hốc miệng có vẻ không dám tin.

Cố Vân Phàm chậm rãi đi tới.

Ông ta nhẹ nhàng cởi khuy măng sét, xắn tay áo sơ mi, đã bao nhiêu năm chưa từng đánh nhau... Nhưng hiện giờ, ông ta lại manh động với tên trẻ trâu này, xách cổ áo đối phương lên rồi hung hăng đánh cho một trận.

Cố Vân Phàm là một tay xã hội đen trong những năm đầu đời.

Tên họ Trịnh chưa phải là đối thủ của ông ta, chỉ thấy đau một bên, chẳng mấy chốc đã thấy máu nhuốm một mảng trên ghế sô pha. Người đàn ông ức hiếp người phụ nữ, nhưng bây giờ lại khóc đòi cha, không dám đánh trả.

Cố Vân Phàm ném anh ta lên ghế sô pha giống như ném gà con vậy.

Lý Tư Ỷ bên cạnh ngẩng đầu nhìn ông ta.

Trong mắt cô ấy không hề có cảm xúc, dường như ông ta chẳng còn dính dáng gì đến cô ấy, chuyện Cố Vân Phàm ra tay đối với Lý Tư Ỷ mà nói chẳng có ý nghĩa gì.

Ông ta nhìn cô ấy chăm chú, cổ họng nghẹn lại: “Đi thôi!”

Cô ấy không chịu.

Nhưng ông ta bắt lấy tay Lý Tư Ỷ, còn miễn cưỡng đưa cô ấy đi. Trước khi đi còn ném một tấm thẻ... Cảnh Thuy chán ghét lên tiếng: “Cảm ơn chú Cố.”

Lý Tư Ỷ bị Cố Vân Phàm lôi đi, cô ấy vừa đi vừa mắng: “Cố Vân Phàm, tên khốn kiếp này, ông đưa tôi đi đâu? Tôi không đi đâu cả... Ông cho rằng tôi sẽ ngủ chung với ông hả? Tôi không làm, không phải ông đã nghe rồi sao? Tôi đã bị ông chơi nát rồi, ông còn muốn thế nào đây?”

“Không được phép nói như vậy.”

Cơ thể cô ấy bị ép vào tường trên hành lang, do vấp ngã nên lưng đau.

Bên kia, An Nhiên có hơi lo lắng.

Hoäc Doãn Tư lại sờ cằm: “Tổng giám đốc Cố cũng dữ dội ha. An Nhiên, em có thích gu này không?”

“Nhàm chán."

Cô nhẹ nhàng đáp: “Em đánh giá cao thái độ làm việc của Tổng giám đốc cố”

Hoắc Doãn Tư nhìn phòng VỊP nhưng không cho An Nhiên vào. Anh ấy theo dõi bên Cố Vân Phàm rồi nhẹ giọng: “họ đều không buông được, chúng ta đừng nhúng tay vào.”

An Nhiên cắn môi: “Tổng giám đốc Cố đã kết hôn rồi.”

Hoắc Doãn Tư mỉm cười, nói: “Tổng giám đốc Cố của bọn em có lẽ biết rõ thân phận của mình hơn em đấy. Là một người đàn ông đã có gia đình, chuyện gì có thể làm và không thể làm, anh nghĩ nếu ông ta thật lòng với Lý Tư Ỷ thì sẽ không đành lòng chạm vào một ngón tay của cô ấy đâu.”

An Nhiên nhìn anh rất lâu, từ từ lên tiếng: “Anh hiểu Tổng giám đốc Gố lắm à?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2057: Uống xong ba ly


Trên mặt cô thậm chí còn có chút hốt hoảng, như thể cô ấy đã nghe thấy điều gì đó không thể tin được.

Một lúc sau, cô mỉm cười: ở đây thế”

ố Vân Phàm, ông đang nói chuyện đùa quốc tế gì

Hôm đó, cô ấy tham gia hôn lễ của ông ta, Cố Vân Phàm không hối hận, chỉ đưa cho cô một gói khăn giấy rồi đi hoàn thành đám cưới. Đêm đó cô ấy khóc. đến đau xé lòng, ông ta đang trải qua đêm tân hôn.

Mới nửa năm ngắn ngủi, ông ta lại hỏi mình có muốn ông ta ly hôn không? Cố Vân Phàm có ý gì đây?

Lợi dụng vợ mới xong, chơi chán rồi, cảm thấy cô ấy ở trên giường sung sức hơn?

Lý Tư Ỷ cười đến chảy nước mắt. Cô ấy ra sức đẩy ông ta, loạng choạng đi về phía trước, cũng mặc kệ là phòng VỊP nào, chỉ cần có phòng trốn là cô ấy đi vào.

Trong phòng VỊP có rượu, cô lấy chai rót cho mình một ly đầy. “Tư Ỷ” Cố Vân Phàm đau lòng gọi cô ấy.

Lý Tư Ỷ ngẩng đầu uống nửa ly, chậm rãi đặt ly xuống, nhìn chất lỏng màu vàng còn sót lại rồi nhẹ nhàng lên tiếng: “Không phải lên giường sao? Bán cho ai không phải bán à? Lúc nãy người kia ra hàng chục triệu để ngủ với tôi, Tổng giám đốc Cố chuẩn bị ra bao nhiêu? Chúng ta nói giá, tôi uống chút rượu nữa, nếu không tôi sợ mình nhìn gương mặt của Tổng giám đốc Gố thì không ngủ được mất, dù sao cũng ngủ chán rồi mà.”

“Lý Tư Ỷ, cô cho rằng tôi đến tìm cô chính vì muốn ngủ với cô à?”

“Cô xem mình là gì?”

“Ông xem tôi là gì?”

Lý Tư đập ly rượu trong tay xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh.

Trên mặt cô ấy toát lên vẻ lạnh lùng.

Cô ấy hỏi ngược lại ông ta: “Tổng giám đốc Cố, không phải đã ngủ với tôi ba năm rồi sao? Ông không vì chuyện ngủ, chẳng lẽ đến nói chuyện tình cảm ư? Tôi cũng không thể ngủ không công, tôi muốn chút lợi ích thì có gì sai chứ? Quá khứ, tôi cò muốn kết hôn, muốn bên nhau lâu dài. Bây giờ ông đã kết hôn, tôi không muốn tiền, chẳng lẽ muốn cái rắm à.”

Cố Vân Phàm không lên tiếng.

Ông ta yên tĩnh nhìn cô ấy... Một lúc lâu, ông ta đi tới quầy rượu, lấy chai rượu đặt trước mặt Lý Tư Ÿ, nói: “Được. Tôi mua cô một đêm. Năm trăm triệu, uống cạn nửa chai rồi theo tôi về biệt thự.”

Năm trăm triệu mua cô một đêm.

Lý Tư Ỷ đỏ mắt, gắt gao nhìn chằm chăm vào ông ta.

Giọng nói của Cố Vân Phàm hơi lạnh lùng: “Sao vậy? Cô không chịu? Lúc nấy không phải cô còn kêu la muốn bán cho tôi sao?”

Lý Tư Ỷ cười mỉa: “Sao lại không chịu? Tôi còn phải cảm ơn Tổng giám đốc Cố ban ân, cho tôi một cơ hội phục vụ ông đấy.”

Cố Vân Phàm đưa ly rượu vang cho cô ấy, Lý Tư Ỷ nốc cạn một hơi.

Vị cay trong cổ họng.

Trong nháy mắt, Lý Tư Ỷ gần như bật khóc, cô ấy cảm thấy thật ấm ức.

Nhưng cô ấy không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt ông ta, vì một khi Lý Tư Ỷ yếu đuối thì cô ấy sẽ thua. Cô ấy sẽ chẳng còn thể diện gì cả, ai trong thiên hạ cũng có thể cười cô ấy là người phụ nữ bị Cố Vân Phàm chơi nát nhưng ông ta thì không được.

'Trước mặt Cố Vân Phàm, từ đầu tới cuối, cô ấy muốn giữ chút tôn nghiêm cuối cùng.

Uống xong ba ly, Lý Tư Ỷ say mèm.

Cô dựa vào ghế sô pha và ngủ thiếp đi.

Cố Vân Phàm đi tới, ông ta chuyển sự chú ý lên gương mặt nhỏ ngủ say của Lý Tư Ỷ, nhẹ nhàng vuốt đi những sợi tóc ngổn ngang trên trán... Ngón tay ông ta bị thương do đánh nhau, lúc này hơi run lên.

Ông ta gọi cô ấy một tiếng: “Tư Ỷ”

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2058: Nét mặt của Cố Vân Phàm tối sầm


Cố Vân Phàm bế Lý Tư Ÿ, bên tai truyền đến câu nói của Cảnh Thuy... Ông ta hơi nhướng mi, đôi mắt đen sâu thẳm khó hiểu.

Tuy Cảnh Thuy cũng là cậu ấm nhà giàu, kinh doanh qua loa, nhưng so với Cố Vân Phàm thì kém rất xa, suýt nữa anh ta không hiểu được ánh mắt này.

Giọng nói của Cố Vân Phàm chậm rãi, vang vọng trong hành lang sang trọng của câu lạc bộ: “Họ Cố tôi, trước giờ không phải người rộng lượng.”

Cảnh Thuy không muốn làm ầm chuyện này nên cầu xin: “Chú nể mặt dì Ôn đi

Cố Vân Phàm cười mỉa: “Sao thế? Tên khốn kia còn là con trai nuôi của Ôn Noãn à. Cho dù thật sự là vậy, tôi cũng chẳng quan tâm.”

Ánh mắt của Cảnh Thuy lại trở nên phức tạp.

Anh ta chỉ vào người trong lòng Cố Vân Phàm, không sợ chết mà hỏi: “Ngủ lâu như vậy cũng nảy sinh tình cảm, sao chú không cưới cô ta? Tư Ỷ cũng không tệ mà.”

Nét mặt của Cố Vân Phàm tối sầm.

Ông ta không thèm đếm xỉa đến lời nói điên cuồng của Cảnh Thụy, bế thẳng Lý Tư Ỷ xuống lầu và đặt vào xe.

Lúc thắt dây an toàn, cô ấy bất ngờ nắm lấy tay Cố Vân Phàm.

Ông ta cho rằng Lý Tư Ỷ đã tỉnh, nào ngờ cô ấy chưa tỉnh, giống như đang nằm mơ, nỉ non gọi "chú Cố'. Đôi mắt phượng trẻ trung hơi giãn ra một chút, để lộ đôi mắt đen nhánh rưng rưng nhìn thẳng vào mắt ông ta.

Cố Vân Phàm cũng nhìn cô ấy, không hề nhúc nhích.

Một lúc lâu sau, Lý Tư Ỷ mới nhẹ nhàng nhắm mắt lại rồi lẩm bẩm: “Chắc là đang nằm mơ, ông đã kết hôn, làm sao có thể trở lại chứ?”

Nghe câu này xong, ông ta cảm thấy khó chịu.

Cố Vân Phàm duỗi ngón tay, mang theo sự run rẩy và nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Lý Tư Ỷ.

Ông ta tham lam quan sát mọi thứ của cô ấy. Ông ta khao khát cô ấy, nhưng ông ta không quên mình hiện là người đã có gia đình, cũng không phải ông ta chung thuỷ gì với vợ, thân phận bây giờ của ông

ta không xứng với Lý Tư Ÿ.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2059: Món cô ấy thích ăn nhất


Tuy tối qua chỉ ký ức ngắt quãng nhưng hồi tưởng kỹ càng thì cũng có thể nhớ ra. Cô ấy và Trịnh Khải xung đột, Cố Vân Phàm đưa cô ấy tới đây.

“Tỉnh rồi à?”

Bên tai truyền đến giọng nói quen thuộc mà cô ấy đã nghe ba năm cũng không chán.

Nhưng bây giờ, Lý Tư Ỷ chẳng muốn nghe chút nào.

Cô ấy trở mình, quay lưng với ông ta và lạnh lùng đáp: “Ông mua lại nơi này à? Sau đó, tiền vốn của Hoắc Doãn Tư cũng do ông sắp xếp?”

Cố Vân Phàm không phủ nhận, cũng chẳng thừa nhận.

Lý Tư Ỷ không nhận được câu trả lời, lúc này cô ấy nhẹ nhàng hỏi: “Ông đưa tôi tới đây làm gì?”

Ông ta bưng ly nước và thuốc giải rượu qua.

Cố Vân Phàm nói: “Uống thuốc trước đã, lát nữa sẽ thoải mái hơn.”

Đột nhiên Lý Tư Ỷ quay người, cô ấy đưa tay hất đổ ly nước, lập tức làm ướt đẫm tấm ga tối màu... Nhưng cô ấy không để tâm, còn giận dữ gào lên với ông ta: “Ông còn đưa tôi đến làm gì? Nơi này là nơi nào, chẳng lẽ Tổng giám đốc Cố quên rồi ư? Chúng ta từng ngủ trên chiếc giường này bao lần, Tổng giám đốc Cố đã từng đếm chưa? Đây là gì chứ? Sau khi kết hôn, thấy hổ thẹn với tôi nên bố thí tội nghiệp tôi à? Giờ ông không cần tôi nữa, còn tới chọc tôi làm gì? Tôi sống có tốt

hay không thì mắc mớ gì đến ông, nghe thấy chưa? Không liên quan.”

Nói xong, cô ấy thở dốc, lườm Cố Vân Phàm, nhưng khóe môi của Lý Tư Ỷ đang run rẩy.

Dẫu có trôi qua bao lâu, dù cô dặn lòng bao nhiêu lần phải quên ông ta đi, nhưng nhớ lại hôm ông ta kết hôn, cô ấy vẫn không khỏi hận Cố Vân Phàm. Lý Tư Ÿ thật sự rất hận ông ta.

Cố Vân Phàm im lặng nhìn cô ấy.

Ông ta rất kiên nhẫn với Lý Tư Ỷ, cô ấy hất nước, ông ta lại rót một ly khác, cố chấp bắt cô ấy uống thuốc.

Sau vài lần như thế, Lý Tư Ỷ cũng nuốt viên thuốc rồi giở chăn định đi. Cổ tay gầy gò bị tóm lại. Cố Vân Phàm thấp giọng: “Chi phiếu còn chưa đưa cô, ăn sáng với tôi đã.”

Đầu óc Lý Tư Ỷ đơ ra vài giây, lúc này cô ấy mới nhớ ra tối qua mình đã bán cho ông ta, năm trăm triệu. Nhưng cô ấy không cần tiền của Cố Vân Phàm.

Lý Tư Ỷ cúi đầu nhìn bàn tay đang siết chặt: “Buông ral”

Cố Vân Phàm không buông, giọng nói thản nhiên: “Một bữa sáng, cho cô năm trăm triệu.”

Đôi môi của cô ấy run rẩy.

Lý Tư Ỷ ngẩng đầu nhìn ông ta, sau đó giáng một cái tát bất ngờ lên mặt Cố Vân Phàm. Tiếp theo, cô ấy bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của mình, vừa cởi vừa nói: “Hay là làm đi. Tôi cảm thấy so với việc ngủ chung với Tổng giám đốc Gố thì ăn sáng chung với ông càng khiến người ta buồn nôn hơn.”

Chiếc áo sơ mi được cởi cúc, để lộ áo lót viền ren màu đen.

Cơ thể trẻ trung, xinh đẹp và gợi cảm.

Cô ấy nằm trên giường, nhẹ nhàng nhắm mắt: “Cố Vân Phàm, không phải đây là thứ ông muốn sao? Tới đi, ông còn giả bộ trong sáng với tôi làm gì.”

Lý Tư Ỷ mạnh miệng, nhưng hai hàng nước mắt lại lăn dài nơi khóe mắt.

Một cơ thể phủ lên trên nhưng không phải chiếm lấy mà là một cái ôm dịu dàng.

Cố Vân Phàm một tay cài lại cúc áo cho cô ấy, ôm lấy vòng eo không cho Lý Tư Ỷ nhúc nhích. Đến khi quần áo chỉnh tề, ông ta ôm cô ấy, vẻ mặt và giọng nói đều đau khổ: “Tư Ỷ, đừng quậy nữa.”

Lý Tư Ỷ không nói chuyện.

Cô ấy chỉ yên lặng nằm đó, nước mắt lặng lẽ rơi... Cô ấy chẳng có gì cả, từ lúc. ở trong vòng tay ông ta cũng là danh bất chính, ngôn bất thuận.

“Buông tôi ra. Đừng làm nhục tôi, cũng đừng làm nhục vợ ông.”

Nói xong, cô ấy quay mặt đi cực kỳ khó xử.

Rõ ràng Lý Tư Ỷ thích Cố Vân Phàm trước, rõ ràng ông ta cũng thích cô ấy, rõ ràng cô ấy đã chờ ông ta ba năm nhung cuối cùng, Cố Vân Phàm lại cưới một người phụ nữ không liên quan, cô ấy hận ông ta, cũng không cam lòng.

Lý Tư Ỷ nhẹ nhàng nói: “Cố Vân Phàm, nếu tôi thua An Nhiên, vậy thì tôi nhận. Nhưng tại sao lại là một người phụ nữ xa lạ không liên quan? Ông cố tình làm tôi khó chịu, khiến tôi cả đời này phải đau buồn đúng không?”

“Không phải.”

Cố Vân Phàm thấp giọng đáp: “Tôi không muốn cô buồn, tôi muốn cô vui vẻ, Tư Ÿ.”

Ông ta không thốt ra được câu "tôi thích em".

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2060: Cô ấy hiểu ý của ông ta


Lý Tư Ÿ nhìn bát tiết vịt, sửng sốt một lát... Thật ra có nhiều lúc họ rất hoà thuận, lúc bắt đầu ông ta cũng rất cưng chiều cô ấy, đưa cô ấy tới Kim Lăng chơi, món tiết vịt nơi đó đúng vị nên Lý Tư Ỷ thích ăn. Sau khi trở về thành phố B, ông ta tự học nấu.

Ông ta rất cưng chiều cô ấy, ngoại trừ hơi lăng nhăng. Lý Tư Ỷ cúi đầu và lặng lẽ ăn. Cố Vân Phàm nhẹ nhàng nói: “Tháng trước tôi đi Kim Lăng một chuyến, một mình ở đó có chút không quen. Tư Ÿ... Tôi muốn nói với cô, co vài chuyện, hối hận cũng vô ích, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra, đã làm cũng từng làm qua.”

Cô ấy hiểu ý của ông ta.

Cố Vân Phàm kết hôn, đây là sự thật, không cách nào thay đổi.

Cô ấy mỉm cười nhẹ nhàng: “Ông Cố yên tâm, tôi sẽ không phá hoại gia đình ông. Sau này gặp ông thì tôi sẽ đi đường vòng, ông đừng bước tới, nếu không thì tôi không chịu trách nhiệm đâu.”

Cố Vân Phàm chau mày, lấy một điếu thuốc ra nhưng không châm lửa.

Ông ta nói: “Cô cần gì phải xa lạ như vậy. Tư Ỷ, tôi có thể chăm sóc cô.”

Cô ấy chọc vào miếng tiết vịt mềm: “Không cần, tự tôi có thể chăm sóc tốt cho bản thân.”

Cố Vân Phàm cũng không kiên trì nữa.

Ông ta vọc điếu thuốc, đợi cô ấy ăn xong, đặt xâu chìa khoá của biệt thự và tờ chỉ phiếu năm trăm triệu. Cố Vân Phàm dịu dàng xoa đầu Lý Tư Ÿ rồi nói: “Hai thứ này, coi như của hồi môn chú Gố tặng. Cô còn trẻ, sau này tìm người đàn ông tốt mà gả, quen tôi đi.”

Lý Tư Ỷ ngây người.

Cô ấy cầm tờ chỉ phiếu, và cả chìa khoá, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chạm vào.

Một lúc lâu sau, cô ấy mới nói: “Tôi sẽ quên ông, ông cất những thứ này đi. Cũng đâu phải chú ruột của tôi, cần gì cho của hồi môn? Hơn nữa, có người chú

nào ngủ với cháu gái không?”

Cô ấy cố tình nói vậy mà chẳng hề để bụng, nhưng trong mắt lại ngấn nước, Lý Tư Ỷ muốn khóc.

Cô ấy hận bản thân vô tích sự. Lý Tư Ỷ nói xong, xách chiếc túi nhỏ của mình và định rời đi. Cô ấy không để ông ta tiễn.

Cố Vân Phàm đã kết hôn, tối qua uống say bất đắc dĩ, ban ngày ban mặt dây dưa không rõ là vấn đề ở cô ấy.

Năm phút sau, có một chiếc taxi tới, Lý Tư Ỷ ngồi vào và rời khỏi đây. Cố Vân Phàm không ngăn lại.

Ông ta đứng lặng hồi lâu, quay lại biệt thự, nhìn tấm chỉ phiếu và chìa khoá rồi từ từ ngồi xuống... Một lúc sau, Cố Vân Phàm xé tấm chỉ phiếu.

Điện thoại reo, thoạt nhìn là vợ ông ta gọi.

Lúc này, ông ta và vợ mình đã ly thân, bà Cố cũng đã mang thai, tình cảm của hai người rất tệ.

Nhưng cô ta vẫn muốn cứu vấn.

Trng thời gian ngắn, cô ta chia tay người tình, một lòng tập trung lên người của Cố Vân Phàm, muốn ông ta hồi tâm chuyển ý. Nhưng cho dù làm thế nào, trong bụng cô ta lại mang thai con của người khác, Cố Vân Phàm có thể dung túng cho cô ta là vì nghĩ cho đại cục.

“Vân Phàm, không phải thư ký của anh nói hôm qua anh đã về rồi sao? Sao. lại tới thành phố B?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top