Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 2021: Nghĩ cái gì?


An Nhiên bảo Lâm Hi bỏ con chó nhỏ xuống, đi rửa tay ăn sáng, ở phương diện này cô ấy đã dạy cho con mình thành thói quen, đứa trẻ dậy sớm ngủ sớm, ngày ăn ba bữa phát triển khỏe mạnh.

Lâm Hi cũng rất ngoan và nghe lời.

Đúng lúc, An Nhiên đang ngồi ngay bên phải Hoắc Doãn Tư, uống xong nửa cốc sữa bò, người đàn ông lên tiếng: "Bây giờ tổng giám đốc An biết nhiều thật đấy, thấu hiểu nhân sinh còn nói rất đúng! Chuyện của người khác thì em nhìn thấu triệt, thế em có thời gian suy nghĩ chuyện của mình không?”

"Nghĩ cái gì?"

An Nhiên giả ngốc với anh ấy, nhưng lúc lấy sandwich, cô ấy lại rót tiếp cho anh ấy một cốc cà phê.

Hoắc Doãn Tư nhìn hành động này của cô ấy. Anh ấy hơi nghiêng người rồi cười nhẹ, sau đó không hỏi tiếp nữa.

An Nhiên nói: "Lát nữa anh đi làm, em đợi thím Lâm đến em mới đi! Tiện thể trông Tư Ỷ một lúc."

Nhắc đến cái này, Hoắc Doãn Tư nhìn lên tầng.

Anh ấy nói: "Phát này cô ấy không qua được cũng buộc phải qua! Người mà Cố Vân Phàm cưới không phải là người bình thường, cuộc hôn nhân này có thể nói là không gì phá nổi, cho nên dù Lý Tư Ỷ có qua thành phố H thì cũng không thay đổi được kết cục! Bây giờ người ta đã là người đàn ông có vợ, bảo cô ấy đừng nghĩ nữa, em cũng đừng lo quá, em còn ít tuổi hơn cô ấy đấy... Vả lại cứ chiều chuộng thì cô ấy càng khó vượt qua."

Lúc anh ấy nói, An Nhiên nhìn anh ấy chăm chú.

Hoắc Doãn Tư hừ nhẹ: "Chưa thấy người đàn ông nào đẹp trai như này à?”

An Nhiên thành thật trả lời: "Chưa thấy bao giờ."

Hoắc Doãn Tư nhìn cô ấy, nhìn hẳn một lúc lâu, sau đó anh ấy cầm khăn ăn trắng lên lau miệng, rồi xoa đầu Lâm Hi đang ngồi bên cạnh: "Ba ba tới công ty đây!"

Lâm Hi lập tức bế Trà Sữa lên: "Con chào bố!"

Hoäc Doãn Tư cười thằng nhãi con này đang cố tình để được ôm Trà Sữa thêm vài cái, dụng tâm kín đáo giống mẹ thằng bé!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2022: Có thể coi là tin tốt!


Lần này cô ấy lại nợ ơn Hoắc Doãn Tư.

Đang suy nghĩ, điện thoại nội bộ reo lên, cô ấy bắt máy thì nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô thư ký: "Tổng giám đốc An! Tiểu Hoắc tổng của tập đoàn Hoắc Thị hẹn ngài chiều nay đi đánh golf, muốn hẹn giờ tiện cho ngài."

Tiểu Hoắc tổng của tập đoàn Hoắc Thị, chẳng phải là Hoắc Doãn Tư sao?

Đánh golf?

Sáng nay bọn họ vừa ăn sáng cùng nhau còn gì, sao lúc đó anh ấy không nói, còn bắt thư ký chuyển lời?

An Nhiên nghĩ xong nói: "Ba giờ chiều nhé!"

Cúp máy, cô ấy lấy điện thoại ra vào zalo, sau đó nhập mấy chữ [nhàm chán! Ngây thơ]

Khoảng nửa tiếng sau, Hoắc Doãn Tư mới nhắn lại.

[Tối qua lúc anh năm trên giường tổng giám đốc An, tổng giám đốc An không †ỏ vẻ như này nhé, lúc đó tổng giám đốc An chỉ muốn ăn anh luôn thôi.]

An Nhiên đỏ mặt.

Bởi vì cô ấy bị Hoắc Doãn Tư nói trúng suy nghĩ trong lòng, cô ấy là phụ nữ, cô ấy cũng có nhu cầu. Ngày nào Hoắc Doãn Tư cũng mặc như thế rồi lượn qua lượn lại trước mặt cô ấy, đương nhiên là cô ấy có cảm giác rồi.

Trước ba giờ chiều, An Nhiên lại nhận được một thông tin.

Có thể coi là tin tốt!

Tổng giám đốc Hứa đồng ý đầu tư vào dự án của tập đoàn Cố Thị, đây là một tin vui cực lớn đối với An Nhiên, cô ấy vội vàng mở cuộc họp, yêu cầu bộ phận



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2023: Anh cứ chờ đó!


An Nhiên thật sự bị anh làm cho bực mình.

Cô thực sự không thể chấp nhận việc nói những điều như vậy ở bên ngoài giữa ban ngày ban mặt.

Hơn nữa, cô biết những năm nay Hoắc Doãn Tư chỉ có duy nhất một mình cô, sao anh có thể... nói những lời không đứng đắn như vậy?

An Nhiên buồn bực, hừ nhẹ một tiếng: "Anh cứ chờ đó!"

Hoắc Doãn Tư cũng không tức giận.

Anh nói: “Mặt trời sắp lặn rồi, tới đây, anh dạy em chơi hai lượt”. An Nhiên không từ chối nữa.

Tất nhiên, với tình hình như vậy cô không thể đi một mình, cho nên cô đã đưa theo thư ký đi xe của công ty tới. Khi cô tới nơi thì đã là xế chiều.

Gió chiều có chút mát mẻ.

An Nhiên thay quần áo, mặc một chiếc áo khoác rộng. Khi đến nơi, cô cởi áo khoác đưa cho thư ký, sau đó cầm lấy cây gậy.

Điều ngạc nhiên là có rất nhiều người có mặt ở đó, khoảng bảy tám người. Tất cả đều là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Hoắc Thị.

Điều khiến An Nhiên ngạc nhiên nhất là trong đó có một người quen cũ là Tân Bá Lai. An Nhiên không hiểu tại sao Hoắc Doãn Tư rõ ràng để tâm đến người này như vậy, nhưng lại giữ anh ta lại, thậm chí còn cất nhắc đến chức vụ phó giám đốc và cho phép anh ta tới những cuộc gặp mặt như thế này.

Tuy nhiên, với tu vi hiện tại của An Nhiên, cô sẽ không mất bình tĩnh.

Hiện tại, mặc dù cô và Hoắc Doãn Tư không thể xếp ngang hàng nhưng vẫn có thể coi là đối thủ làm ăn. Còn Tân Bá Lai có mặt tại đây cũng chỉ có thể đi nhặt bóng cho Hoắc Doãn Tư.

Tư thế nhặt bóng còn phải đẹp!

An Nhiên không khỏi đưa mắt nhìn Tân Bá Lai, nhưng anh ta tựa hồ hoàn toàn không quen biết cô, cũng không nhìn vào mắt cô. An Nhiên cụp mắt xuống... Hoäc Doãn Tư thật sự là giỏi đưa người ta vào khuôn khổi

Hoắc Doãn Tư tiến lên.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2024: An Nhiên!


Vẻ mặt An Nhiên bình tĩnh.

Nụ cười của Tân Bá Lai có chút gượng gạo: "Giám đốc An”.

Anh ta đưa tay ra, muốn xua đi quá khứ mà bắt tay An Nhiên, nhưng Hoắc Doãn Tư lại liếc nhìn anh ta, bình tĩnh nói: “Không cần bắt tay! Giám đốc An bình thường rất dè dặt”.

An Nhiên đã nhìn ra sự vô liêm sỉ của anh ta từ lâu rồi

Cô ấy cũng không quan tâm.

Tuy An Nhiên chỉ là giám đốc điều hành một chi nhánh của tập đoàn Cố Thị, những lão già trong tập đoàn Hoäc Thị này giàu có hơn cô rất nhiều nhưng cô vẫn đại diện cho một công ty độc lập, có thể trò chuyện với Hoắc Doãn Tư một cách bình đẳng.

Hoắc Doãn Tư không nói chuyện công việc.

Anh đứng trên bãi cỏ xanh, hơi nghiêng người và chuẩn bị vung gậy.

Bộ đồ thể thao trắng như tuyết mặc lên người anh trông thật là đẹp!

Cây gậy vung lên, quả bóng rơi trúng lỗ!

Có lẽ rất hài lòng với thành tích của mình, Hoäc Doãn Tư thu gây, quay đầu nhìn An Nhiên: “Giám đốc An, cô thấy thế nào?”

An Nhiên đang định nói vài câu khen ngợi:

Nhưng cô nhìn thấy Hoắc Doãn Tư đang nhìn cô, trên môi nở nụ cười quyến rũ, đôi mắt lại đầy ý tứ sâu xa!

Mặt An Nhiên nóng bừng.

Rõ ràng là tên này lại đang quyến rũ cô!

May mắn thay, tu vi của cô đã thâm sâu hơn trước một chút, còn có thể mặt dày khen ngợi anh vài câu. Sau khi cô và anh khen qua khen lại vài câu thì anh bắt đầu dạy cô đánh golf.

An Nhiên học một lúc nhưng trình độ chỉ ở mức trung bình.

Có điều Hoắc Doãn Tư dạy khá tốt!

An Nhiên cảm thấy chuyến đi hôm nay cũng có chút thu hoạch. Nhưng cô vẫn không hiểu ý anh là gì, chẳng lẽ chỉ vì muốn dạy cô chơi golf mà bỏ công sức mời cô đến đây như vậy sao?

Khi đang rửa tay trong nhà vệ sinh, cô đã suy nghĩ rất lâu đến nỗi thất thần.

"An Nhiên!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2025: Tân Bá Lai ánh mắt rất phức tạp!


Tân Bá Lai ánh mắt rất phức tạp!

Bản thân anh ta cũng biết mình là một kẻ hèn hạ và vô liêm sỉ. Từ nhỏ anh ta đã biết mình lợi dụng An Nhiên nhiều hơn là thích cô, nhưng cuối cùng khi thấy cô sống tốt như vậy, anh ta lại cảm thấy buồn bã và thua kém. Anh ta không khỏi nghĩ đến viễn cảnh nếu năm đó anh ta đối xử tốt với cô hơn, liệu... anh ta có thể được hạnh phúc không?

Nhìn bề ngoài, Tân Bá Lai cũng có vẻ rất thành công.

Anh ta có một công việc tốt, nhưng thực ra anh ta phải đánh đổi bằng không biết bao nhiêu lần uống rượu đến say mèm. Khi gặp một số nữ khách hàng trung niên khó tính, anh ta thậm chí còn phải hy sinh thân mình, nếu không thể làm được, anh ta sẽ dùng thuốc!

Hình dáng của những người phụ nữ đó khiến anh ta buồn nôn!

Nhưng tập đoàn Hoắc Thị đã cho anh ta số tiền đủ lớn để khiến anh ta không thể bỏ cuộc. Tân Bá Lai mua một căn hộ lớn có diện tích 180 mét vuông, an cư lạc nghiệp ở nơi nổi tiếng là tấc đất tấc vàng như thành phố B. Anh ta thậm chí còn bao nuôi một cô gái trẻ, mặc dù chưa thể làm cho cô ta có thai, nhưng cũng xem như có cách để nhà họ Tân không tuyệt tự.

Dường như anh ta có tất cả mọi thứ, nhưng khoảnh khắc An Nhiên xuất hiện.

Anh ta biết mình đã mất nhiều hơn được!

Tân Bá Lai cười khổ: "Vốn dĩ tôi không có tư cách tham gia sự kiện hôm nay, nhưng giờ tôi lại ở đây. An Nhiên, cô nghĩ xem tại sao tôi lại có thể có mặt ở đây, việc đó là do ai sắp xếp?”

An Nhiên cụp mắt xuống, cười nhạt: "Tôi không quan tâm!"

Cô quay lại nhìn anh ta: “Quá khứ đã qua lâu rồi! Nếu anh không xuất hiện trước mặt tôi, có lẽ tôi đã quên mất sự tồn tại của anh rồi! Anh nói với tôi điều này

chỉ vì anh cảm thấy không thoải mái, nhưng con đường này là do chính anh lựa chọn đúng không?”

Tân Bá Lai sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Câu nói đơn giản của An Nhiên thể hiện sự coi thường của cô đối với anh ta, thực ra cô đều biết cả.

Nhưng khi nhìn thấy Tân Bá Lai, cô lại vô cùng bình tĩnh, không hề tỏ ra khinh thường, cũng không hề thấy đáng tiếc. Rõ ràng là khi còn nhỏ, anh ta là anh Bá Lai lợi hại nhất trong lòng An Nhiên

Lúc An Nhiên đi ra ngoài, anh ta theo bản năng muốn nắm lấy tay cô.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2026: Đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối cùng


Trong thời tiết đầu xuân, đầu ngón tay cô hơi lạnh.

Hoäc Doãn Tư nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: “Anh đã để tài xế và thư ký của em rời đi trước, lát nữa hãy ngồi xe anh về nhàt”

Đối diện với anh là Tân Bá Lai.

An Nhiên nhìn thấy điều đó trong con ngươi của Hoắc Doãn Tư. Cô không nói gì, nhẹ nhàng năm lấy cánh tay anh... Có lẽ năm đó cô nên nói thật với anh.

Hồi đó cô thích Hoắc Doãn Tư.

Nếu cô nói với anh rằng trước đây từng có một người, nhưng người cô thích nhất vẫn là anh.

Có lẽ nếu làm vậy, Hoắc Doãn Tư sẽ kiên quyết lựa chọn cô!

Ánh mắt An Nhiên nóng lên, cô ngẩng đầu dịu giọng nói: "Hoắc Doãn Tư, có phải anh muốn quên mà không thể quên, hận em lắm phải không?"

Hoắc Doãn Tư cúi đầu nhìn cô. Anh ấy khế hừ một tiếng hơi dè dặt: “Em biết thì tốt!”

An Nhiên nhẹ nhàng mỉm cười, đã lâu lắm rồi cô không cười như thế này, nhìn có chút đáng yêu...

Giám đốc An hiện giờ xinh đẹp mê người, có khí chất của người phụ nữ trưởng thành.

Nhưng An Nhiên thuở đó làm anh động lòng là An Nhiên ngốc nghếch dễ bị bắt nạt.

Khi họ lên xe, Hoắc Doãn Tư đã không thể kìm lòng được. Trời tối. Trong bãi đậu xe riêng của VỊP, chỉ có chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen

của anh đỗ ở đó, An Nhiên bị anh đẩy xuống ghế sau... sau đó là nụ hôn mãnh liệt của anh.

Mái tóc dài của An Nhiên bị anh xoã ra, cả cơ thể cô được anh ôm trong lòng. Giọng nói của cô vừa hoảng sợ vừa khẩn trương: "Hoắc Doãn Tư!"

Trong bóng tối, ánh mắt của anh thật khó đoán, giọng nói cũng khàn khàn: "Sao, em không muốn sao?”

Đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối cùng.

Hoäc Doãn Tư hôn lên chiếc cổ mảnh mai của cô một cách mãnh liệt đến mức như thể anh muốn cắn thật mạnh vào đó.

An Nhiên áp sát vào cổ anh, da anh thật nóng, cô nghĩ thầm.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2027: Tay anh điêu luyện thật đấy


Việc đã xong.

Trong xe vẫn tối, tiếng thở dần nhẹ đi, mọi thứ dần bình thường trở lại.

Không ai trong hai người họ lên tiếng.

Mặc dù họ đã sinh được một đứa con trai và đã làm việc này nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên họ làm trên ô tô. Cuộc yêu vừa rồi đúng là long trời lở đất, nhưng sau khi xong việc hai người họ đều có chút quyến luyến.

Giọng nói của Hoắc Doãn Tư khàn khàn: “Anh hút một điếu thuốc rồi chúng ta đi!”

An Nhiên ậm ừ.

Cô cũng không muốn làm điều này, nhưng giọng cô nghe như tiếng rên rỉ, giống như một chú mèo con, không giống giám đốc An bình thường chút nào.

Hoắc Doãn Tư nghiêng đầu nhìn cô.

Chiếc cúc áo to bằng hạt gạo nhưng bàn tay đang run rẩy của An Nhiên không thể cài lại được.

Sau khi nhìn cô loay hoay một lúc lâu, anh liền kéo cô sát lại gần.

Những ngón tay thon dài của anh duỗi ra, nhẹ nhàng giúp cô cài cúc áo, khéo léo hơn cô rất nhiều.

An Nhiên không khỏi khen ngợi anh: “Tay anh điêu luyện thật đấy”.

"Vừa rồi không phải em cũng cảm thấy rất thoải mái sao?" Hoắc Doãn Tư dịu dàng mỉm cười. Anh ngồi thẳng dậy, mở cửa sổ ra một chút, châm một điếu thuốc rồi thong thả hút...

Bóng tối bên trong xe khiến bóng dáng anh hiện ra có chiều sâu hơn.

An Nhiên trước đây rất thích vẻ ngoài của anh, nhưng bây giờ cô còn mê đắm nó hơn. Đến nỗi cùng anh làm việc đó mấy lần liền. Nhưng việc này phải để đàn ông chủ động, phụ nữ làm sao có thể mở lời?

Hoäc Doãn Tư để ý đến An Nhiên, anh chỉ hút nửa điếu thuốc rồi liền dập đi.

Anh đứng dậy xuống xe, nghiêng đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói: “Em cứ ngồi phía sau đi! Em chỉnh trang lại đã, đừng để người khác nhận ra”.

Mặt An Nhiên nóng bừng!

Hoäc Doãn Tư ngồi ở ghế lái, anh giơ tay nhìn đồng hồ trước khi khởi động xe, đã gần 9 giờ tối.

Họ lên xe từ trước 8 giờ.

Nói cách khác, họ đã ở trong xe gần một tiếng đồng hồ!

Hồi tưởng lại chuyện ban nấy, Hoắc Doãn Tư có chút luyến tiếc. Nếu không phải địa điểm này không phù hợp, anh sẽ không bao giờ tha cho An Nhiên dễ dàng như vậy... Một người đàn ông ba mươi tuổi làm sao có thể một hai hiệp đã dừng?

'Trên đường về không ai nói gì.

Chiếc xe đắt tiền từ từ lái vào biệt thự sáng đèn. Vừa xuống xe, họ đã nhìn thấy cậu con trai yêu quý của mình đang ngồi ở phòng khách với chiếc ghế đẩu nhỏ và Trà Sữa trên tay.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2028: Em đang nghĩ gì đó?


"Chắc sau này cô ấy sẽ không dám đánh nhau với chó nữa!"

Lâm Bân nói với vẻ mặt rạng rỡ vui sướng, như thể vừa được mở rộng tầm mắt.

Thục Phân kéo tay Lý Bân.

Thục Phân nhỏ giọng nói: “Dù sao thì người ta cũng là thiên kim đại tiểu thư, là khách quý của An Nhiên. Anh nói chuyện chừng mực một chút, đừng làm em gái anh khó xử”.

Lâm Bân nghe vợ nói, gãi gãi đầu: "Cũng phải!"

Lý Tư Ỷ mấy ngày gần đây mới gặp cú sốc tinh thần.

Hôm nay lại bị chó cắn, phải tiêm bảy mũi phòng dại, cánh tay tiêm xong như muốn phế luôn.

Suy đoán của cô ấy đã chính xác.

An Nhiên chỉnh trang lại rất tốt, nhưng Hoäc Doãn Tư là đàn ông, không tỉ mỉ như vậy.

Cổ áo sơ mi của anh bẻ ra, để lộ làn da hơi ửng đỏ, thậm chí còn có những hạt máu li ti do tắc nghẽn mạch máu... Thoạt nhìn là biết hai người này vừa mới trải qua một trận long trời lở đất.

Lý Tư Ỷ không vui.

Cô ấy kéo cánh tay gần như vô dụng của mình, hét lên: “Tôi đang đau khổ,

nhưng hai người lại vui vẻ nhiệt tình quá! Hoắc Doãn Tư, bình thường anh hay ra vẻ đàng hoàng tử tế lắm, vậy mà vừa tìm được cơ hội là đã quấn lấy An Nhiên......”

Hoắc Doãn Tư nhìn cô ấy bằng ánh mắt sâu thẳm. Anh chưa bao giờ có cảm tình với Lý Tư Ÿ.

Anh nhẹ nhàng nói: “Hay là tôi đưa cô về nhà họ Lý nhé?”

Lý Tư sợ hãi, ôm lấy cánh tay, trốn ở sau lưng An Nhiên thì thầm: “Tôi muốn ở lại đây!”

Hoắc Doãn Tư ôm Trà Sữa.

Anh nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của chú chó con: “Vậy sau này cô đừng chọc giận nó nữa!”

Tuy rằng không nói ra, nhưng An Nhiên có thể nhìn ra, anh rất thương Trà Sữa... Hoắc Doãn Tư là người như vậy, trên mặt không biểu lộ ra tình cảm, nhưng lại hết lòng bảo vệ những thứ mình yêu quý.

Lý Tư Ỷ ghen tị nhìn chằm chằm Trà Sữa.

Hừ, địa vị của cô ấy trong gia đình này không bằng một con chó!

Lúc này Nữu Nữu chạy tới, các cô bé luôn thích những cô gái xinh đẹp. Cô bé thấy bộ quần áo Lý Tư Ỷ mặc rất đẹp, liền khoác tay cô ấy: “Chị hết đau rồi sao!”

Tâm trạng Lý Tư Ỷ lập tức tốt hơn nhiều. Cô ấy nói: “Vẫn là Nữu Nữu biết thương người!”

Dì Lâm dọn bữa tối rồi gọi mọi người xuống ăn. An Nhiên nhân lúc không ai để ý chạy lên lầu thay quần áo, rửa mặt.

Trong phòng tắm, An Nhiên lau mặt rồi ngước mắt lên.

Mặt người phụ nữ trong gương vẫn còn rất đỏ.

Nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người!

Ngón tay thon gầy của cô bám vào bồn rửa mặt, cảm thấy hai chân mình vẫn còn run rẩy một chút, không chỉ vì mất sức mà còn vì bị Hoắc Doãn Tư bẻ cong quá mức trong xe...

"Em đang nghĩ gì đó?"

Có người tới đứng cạnh cô, không ai khác chính là kẻ chủ mưu gây ra mọi việc, Hoắc Doãn Tư.

Anh ấy đã tiến sát lại gần.

Gần đến mức An Nhiên có thể ngửi thấy mùi thuốc lá thoang thoảng trên người anh. Nếu ngửi kỹ hơn, còn có thứ mùi đặc biệt sau khi nam nữ hoan lạc. Mùi hương đó xuất hiện trên cơ thể một người đàn ông cao quý như Hoắc Doãn Tư lại có sức hấp dẫn chết người.

An Nhiên thừa nhận, chân cô ngày càng mềm nhữn ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2029: Chuẩn bị xuống ăn tối thôi!


Những lời mời gọi này khiến đôi chân cô càng mềm nhữn ra.

An Nhiên gần như đứng không vững, hoàn toàn dựa vào anh... Đôi môi mỏng của Hoắc Doãn Tư rời khỏi môi cô, chậm rãi di chuyển đến vùng da thịt mềm mại sau tai cô, nhẹ nhàng hôn thật lâu.

Hôn xong, anh đỡ lấy cô, cười giọng khàn khàn: "Chuẩn bị xuống ăn tối thôi!"

An Nhiên đỏ mặt, chỉnh lại quần áo.

Hoắc Doãn Tư không đi xuống.

Cô lại nhìn anh, đôi mắt đen của anh đang nhìn cô chăm chú, nét mặt như cười như không...

An Nhiên bước nhanh xuống lầu, hình như phía sau có tiếng cười khúc khích của một người đàn ông...

Trong bữa ăn, Lý Tư Ỷ điệu đà kén cá chọn canh nhưng vẫn được vợ Lâm Bân chăm sóc rất chu đáo.

Về sau Lý Tư Ỷ cũng ngại ngùng nên không kén chọn nữa.

Nhưng khi nhìn Hoắc Doãn Tư và An Nhiên, cả vợ chồng Lâm Bân, cô ấy chợt cảm thấy cô đơn... Lý Tư Ỷ nghĩ nếu hồi trẻ không ngu dốt trao thân cho lão già Cố Vân Phàm thì có lẽ bây giờ cô đã có con rồi.

'Thục Phân gắp cho cô một miếng rau.

Lý Tư Ỷ ngước mắt cười, nhưng trong mắt lại có chút ngấn nước.

Trở lại phòng ngủ, Lý Tư Ỷ nằm yên lặng trên giường.

Cô ấy vẫn không thể quên được Cố Vân Phàm.

Làm sao có thể quên dễ dàng như vậy. Suốt ba năm trời, đó là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của cô ấy.

Điện thoại chợt reo lên.

Cô nhặt lên xem thì thấy đó là một bản ghi nhớ cô đã viết cách đây một năm [Ngày thứ 365 nhắc nhở Cố Vân Phàm bỏ thuốc lá! ]

Lý Tư Ỷ ngơ ngác nhìn nó một lúc lâu.

Hóa ra đã lâu như vậy...

Hóa ra họ đã xa nhau lâu đến thế. Kỳ thực bọn họ đã chia tay từ lâu, chính là vì cô ấy không buông tay được nên nhất quyết đi đến thành phố H để khiến mình hoàn toàn chết tâm. Trong mắt Cố

'Vân Phàm và Cố phu nhân, cô ấy chỉ là một người phụ nữ ngu ngốc!

Cô ấy đã suy nghĩ mấy ngày nay, Cố Vân Phàm sao có thể thản nhiên thân mật với vợ mình như vậy!

Còn cô ấy vẫn ở đây, hồi tưởng về quá khứ. Lý Tư Ỷ coi thường chính mình!

Nhưng cô không thể khống chế được cảm xúc, cô lấy điện thoại ra và tìm một bức ảnh, đó là bức ảnh duy nhất của Cố Vân Phàm mà cô còn giữ lại...

Cô lặng lẽ nhìn mà không cầm được nước mắt.

Tuy nhiên, Lý Tư Ỷ không có nhiều cơ hội để buồn bã về mối tình này, chỉ chưa đầy nửa tháng, mẹ cô ấy đã vội vã tìm tới cửa.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2030: An Nhiên muốn bước tới


Buổi học piano bị hoãn lại.

Nữu Nữu nép vào người An Nhiên, cô nhẹ giọng nói: “Gọi chú tới đây".

Nữu Nữu ngoan ngoãn chạy đi.

An Nhiên khuyên nhủ bà Lý: "Cô à, có gì cô cứ bình tĩnh nói!"

Bà Lý rất ghét cô, bởi vì An Nhiên là cấp dưới của lão già đó, như vậy chắc chắn là cùng hội cùng thuyền rồi. Có lẽ năm xưa Tư Ỷ bị đám người này cấu kết lừa gạt cũng nên. Cho nên bà ta nói chuyện không hề khách sao: "Cô và tên họ Cố đó hại Tư Ỷ nhà chúng tôi quá thảm! Giờ con gái tôi danh dự bị huỷ hoại, cô bảo. sau này nó phải làm thế nào?”

An Nhiên không thể phản bác.

Trước kia khi Lý Tư Ỷ đi theo Cố Vân Phàm, An Nhiên đã sắp xếp rất nhiều việc lớn nhỏ, từ mua biệt thự đến mua băng vệ sinh cho Lý Tư Ỷ!

Bà Lý càng nói càng kích động, muốn đánh Lý Tư Ỷ lần nữa...

Một giọng nói trong trẻo từ lối vào vang lên: "Bà Lý, vậy người đàn ông bà tìm cho Tư Ỷ có thể khiến cô ấy hạnh phúc không? Tôi hỏi bà, bà có chịu được việc chồng mình nói muốn một cuộc hôn nhân mở với mình không? Thân ai nấy lo... Tư Ỷ không chấp nhận cuộc hôn nhân như vậy thì có gì sai?”

Bà Lý vẫn còn giận.

Nhưng đối phương là Hoäc Doãn Tư nên bà ấy đành phải nể mặt đôi phần, mặc dù bà ấy cũng rất tức giận với anh.

Ngay lúc bà Lý đang không biết nên làm như thế nào, Lý Tư Ỷ liền đứng lên nói: "Con sẽ về cùng mẹ!”

Trước giờ cô ấy luôn được mẹ mình chiều chuộng.

Bố cô ấy bệnh tật, công ty và khách sạn đều không có người quản lý.

Lý Tư Ỷ ở bên ngoài ăn chơi bao nhiêu năm nay không thể coi là làm tròn chữ hiếu... An Nhiên nhìn một bên mặt sưng húp của cô ấy mà không khỏi lo lắng và không đành lòng.

Lý Tư Ỷ gượng cười: “Cũng không thể trốn mãi ở đây được! An Nhiên, đây là nhà của cô, không phải của tôi!”

An Nhiên muốn bước tới,

Nhưng Hoắc Doãn Tư nhẹ nhàng kéo cô lại...

Hoắc Doãn Tư nhìn Lý Tư Ỷ, thở dài: "Trở về cũng không sao! Lúc rảnh rỗi hãy đến chơi với Lâm Hi và mọi người. Hai đứa nhỏ đều rất thích cô”.

Lý Tư Ỷ không phải kẻ ngốc.

Những lời này thực ra là âm thầm chống lưng cho cô ấy, ngăn cản bà Lý đánh cô ấy lần nữa.

Nhưng Lý Tư Ỷ cảm thấy mình nên bị đánh.

Cô ấy lên lầu thu dọn một lát rồi tạm biệt An Nhiên, An Nhiên nhìn theo mà lưu luyến không rời.

Lý Tư Ỷ khẽ mỉm cười: "Dù sao cũng phải rời đi! Hơn nữa... con người đều phải trưởng thành!"

Nói xong cô ôm An Nhiên.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lý Tư Ỷ ba năm trước không bao giờ tưởng tượng được rằng có một ngày cô lại thân thiết với An Nhiên như vậy, An Nhiên sẽ chứng kiến vô số khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời cô ấy. Lý Tư Ỷ nghẹn ngào nức nở: “Khi nào rảnh chúng ta lại gặp nhau nhé! "

Hoắc Doãn Tư đút hai tay vào túi, bình tĩnh nói: “Có chuyện gì thì gọi cho tôi”.

Lý Tư Ỷ lí nhí cảm ơn.

Sau đó cô ấy cúi đầu đi theo mẹ...

Khi cô ấy rời đi, căn nhà bỗng trở nên yên tĩnh.

Dì Lâm xoa xoa tay nói: “Bà Lý khá giàu có, nhưng bây giờ trông bà ấy thật đáng thương... Haizz, tất cả là do gặp phải người không tốt!” Nói xong, bà nghĩ đến sự quan tâm trước đây của Cố Vân Phàm, cảm thấy điều đó không phù hợp.

May mắn thay, Hoắc Doãn Tư không tiếp lời.

Dì Lâm sợ lại lỡ mồm nên đi trước, còn đưa theo hai đứa trẻ.

Trong phòng khách chỉ còn lại An Nhiên và Hoắc Doãn Tư.

Một lúc lâu sau, Hoắc Doãn Tư mới nhẹ nhàng hỏi: 'Em không có gì muốn nói sao?"

An Nhiên giật mình hỏi lại: "Nói gì cơ chứ?”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2031: Cậu bé nhớ Lý Tử Ỷ


Ban đêm, Lâm Hi ngủ từ sớm.

Cậu bé nhớ Lý Tử Ỷ, ôm cái gối Nhiên nghe thấy mà hơi chua xót.

nhỏ đi ngủ, lúc mơ màng còn gọi “dì ơi”, An

Dường như mọi người đã quen có Lý Tư Ỷ ở đây. Cô đắp chăn lại giúp con trai.

Cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, Nữu Nữu mặc đồ ngủ, rón rén đi tới cạnh cô, nhỏ giọng hỏi: “Cô ơi, em chưa ngủ ạ?”

Cô bé rất thân với An Nhiên, khẽ tựa vào chân cô, rất thân mật.

An Nhiên sờ mái tóc mềm mượt của cô bé, dịu dàng nói: “Sắp ngủ rồi.” Nữu Nữu không nói nữa, sợ đánh thức Lâm Hi.

Hồi lâu sau, Lâm Hi ngủ say, gương mặt nhỏ đỏ ửng.

An Nhiên mang Nữu Nữu đến phòng sinh hoạt chung, Nữu Nữu lấy từ sau lưng ra mấy quyển bài tập, bài nào không hiểu sẽ nhờ An Nhiên dạy.

Nhưng An Nhiên học khoa Tự Nhiên không tốt, xem một hồi mà đề bài của học sinh tiểu học cô cũng không biết.

An Nhiên: ...

Ánh mắt Nữu Nữu rất đơn thuần: “Cô, có phải cô không biết đúng không?”

Dĩ nhiên An Nhiên không muốn thừa nhận.

Lúc này Hoäc Doãn Tư đi vào, nhìn thấy An Nhiên đang dở quyển Toán. Khả năng của cô tới đâu, anh ấy rất rõ, nên anh ấy khẽ cười rồi ngồi xuống salon đối diện, cầm lấy quyển bài tập xem qua, rồi dùng cách đơn giản nhất, dạy cho Nữu

Nữu.

Nữu Nữu rất vui: “Cảm ơn chú ạ!”

Hoắc Doãn Tư cũng thích cô bé, vỗ vai cô bé: “Không còn sớm nữa, đi ngủ đi! Ngày mai chú mang cháu và Lâm Hi về nhà lớn chơi.”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2032: Cuối tuần


Lần đó ở trên xe, anh ấy cho cô chút ngon ngọt rồi để cô đói bụng... Nhưng chuyện riêng của hai người, An Nhiên không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, bây giờ cô chỉ nghĩ làm thế nào để nói chuyện của Lý Tư Ỷ cho tổng giám đốc Cố thôi, dù sao ông ta cũng kết hôn rồi, có một số chuyện không thỏa đáng.

Mười giờ tối.

An Nhiên bắt đầu biết email, là bản báo cáo công việc thời gian gần đây, thành tích rất tốt.

Cuối cùng, cô thêm một hàng chữ:

[Bà Lý mang Tư Ỷ đi, còn động thủ nữa! Tổng giám đốc Gố, sau này tôi không thể nào phối hợp với cô ấy nữal]

Trước khi gửi đi, An Nhiên do dự rất lâu.

Cô nghĩ, nếu tổng giám đốc Cố còn tình xưa, nhất định sẽ đi thăm dò.

Cùng đêm, ở thành phố H.

Cố Vân Phàm từ công ty về nhà, khi vào ngôi biệt thự xa hoa, ông ta hỏi người giúp việc: “Sao đèn trên tầng không sáng? Bà chủ đâu? Không ở nhà à?”

Nét mặt người giúp việc hơi hoảng hốt: “Bà chủ ra ngoài đi uống cà phê rồi ạ!”

Cố Vân Phàm giơ tay lên nhìn đồng hồ, cười bình tĩnh: “Giờ này rồi còn uống cà phê nữa!”

Ông ta không nói nhiều, người giúp việc này do bà chủ mang từ nhà mẹ tới, sẽ không nói thật.

Cố Vân Phàm cũng không để ý vợ mình có ở nhà hay không, cô ta không ở nhà, ông ta lại cảm thấy thoải mái hơn, không cần cởi quần áo cố gắng làm vợ chồng thật với cô ta.

Bọn họ vẫn luôn không thành công.

Ông ta cho rằng vấn đề là do mình, có đi tìm gái để kiểm tra, đương nhiên cũng không thật sự quan hệ.

Sinh lí của ông ta hoàn toàn không có vấn đề gì cả.

Chẳng qua, ông ta không muốn làm chuyện ấy với bà Cố.

Khi chậm rãi lên tâng, Cố Vân Phàm giơ tay đỡ trán, nghĩ thật kĩ xem rốt cuộc. tại sao lại vậy? Rõ ràng vợ ông ta rất đẹp, dáng người cũng vừa vặn, nhưng ông ta lại rất kháng cự.

Khi đẩy cửa phòng ngủ ra, ông ta đã nghĩ thông.

Bởi vì Tư Ÿ, vì nước mắt của Tư!

Nghĩ đến cô ấy, Cố Vân Phàm hơi phiền muộn. Ông ta rút cà vạt, tùy ý ném ở cuối giường, cơ thể ngã xuống cái giường sang trọng, nằm xuống mà không có ý. muốn đi tắm.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2033: Tôi biết rồi!


An Nhiên đang chờ cuộc gọi của ông ta.

Cô cầm điện thoại, gật đầu: “Phải! Động thủ rồi! Mặt sưng hết lên!”

Cô còn nói: “Bố cô ấy bệnh nặng, chuyện làm ăn trong nhà cần người xử lý, tôi nghe Hoắc Doãn Tư nói kinh doanh không tốt, tổng giám đốc, có lẽ Tư Ỷ phải gánh vác rất nhiều.”

Cố Vân Phàm nghe vậy, lòng xoắn lại.

Nghe xong, ông ta thấp giọng nói: “Tôi biết rồi!”

An Nhiên không hiểu ý Cố Vân Phàm, nhưng ông ta đã tắt điện thoại, ống nghe truyền ra tiếng tút tút máy bận.

Cố Vân Phàm cúp điện thoại, ngạc nhiên nhìn nửa điếu thuốc còn dư lại. Trong đầu ông ta hiện ra cảnh Lý Tư Ỷ bị đánh.

Cô ấy yếu đuối như thế, chắc chắn không chịu đau được... Chỉ nghĩ thôi, ông †a đã không chịu nổi rồi!

Hai phút sau, Cố Vân Phàm quyết định đi đến thành phố B.

Dù bây giờ tổng công ty của Gố thị cũng không ổn định, cần ông ta trấn giữ, nhưng bây giờ ông ta nghĩ rằng mình phải đến thành phố B.

Ban đêm dĩ nhiên không có chuyến bay, ông ta quyết định lái xe đi, cũng chỉ tám tiếng thôi, đến đó vừa hay là sáng sớm.

Ông ta xuống tầng, đúng lúc bà Cố về.

Cô ta ăn mặc cao quý, trang điểm nhẹ nhàng, rất xinh đẹp.

Trên người cô ta tỏa ra mùi nước hoa nhẹ nhàng, trông tâm trạng rất tốt. Nhìn thấy Cố Vân Phàm cầm áo khoác đi ra ngoài, cô ta không khỏi hỏi: “Vân Phàm, trễ thế này còn phải ra ngoài sao?”

Ánh mắt Cố Vân Phàm hơi dừng lại.

Ông ta nhanh mắt phát hiện trên cổ bà Cố có một vết đỏ nhạt, như là mới được hôn lên, lại nhìn cái vẻ như cây khô gặp mưa Xuân của cô ta, Cố Vân Phàm hiểu rõ.

Ngoài có chút không vui, ông ta cũng không nghĩ quá nhiều, thậm chí còn như trút được gánh nặng. Ông ta nghĩ, nếu cô ta có thể tìm được thú vui bên ngoài cũng là chuyện tốt, dù sao ông ta cũng không cho cô ta được điều đó.

Ông ta lạnh nhạt nói: “Phải ra ngoài một chuyến, có lẽ mất hai ba ngày.”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2034: Cô ấy không dám tin


Cố Vân Phàm chưa kịp nói chuyện, Lý Tư Ỷ đã cúp ngang.

Cố Vân Phàm không gọi lại nữa.

Ông ta ngồi đó, chậm rãi hút hết điếu thuốc lá trong tay rồi mới mở cửa xuống xe, đi thẳng vào khu nội trú.

Trong phòng bệnh VỊP. Ông Lý phẫu thuật xong còn đang hôn mê, bà Lý bị kích thích, sức khỏe không chịu nổi đã về nghỉ trước, một mình Lý Tư Ỷ ở trong phòng bệnh trông nom, ngây ngẩn nhìn bố mình.

Bác sĩ nói là ung thư gan giai đoạn cuối, dù có phẫu thuật thì nhiều nhất cũng chỉ sống được nửa năm nửa thôi.

Cô ấy không dám tin, người bố chống trời cho cả nhà lại đột nhiên trở thành thế này.

Hàng mi khẽ run, dính nước mắt.

Y tá đẩy cửa đi vào, nhẹ giọng nói: “Cô Lý, có một ông muốn gặp cô, đang chờ bên ngoài.”

Ông...

Lý Tư Ỷ không đoán ra là ai, nhưng suy nghĩ lại thì nhờ y tá trông bố giúp mình.

Đi ra ngoài, cô ấy thấy một bóng người thon dài đứng cuối hành lang.

Là Cố Vân Phàm.

Mặt Lý Tư Ỷ tái nhợt, cô không ngờ ông ta sẽ tới.

Ngược sáng, bọn họ không thấy rõ nét mặt của nhau.

Rõ ràng mới không gặp nhau một thời gian ngắn, nhưng khi gặp lại đã như xa cách cả một đời, ông ta đã là chồng người khác, còn cô ấy cũng không phải là công chúa nhỏ không buồn không lo nữa.

Hồi lâu, cô ấy đi về phía ông ta.

Khi còn cách nhau khoảng một mét, ông ta nhìn thấy nửa gương mặt sưng to của cô ấy, ngoài sưng đỏ hình như còn chảy máu, đủ để thấy đánh rất mạnh.

Cố Vân Phàm mở miệng, giọng khản đặc: “Rất đau phải không?” Lý Tư Ỷ lẳng lặng nhìn ông ta chăm chú. Trước kia ánh mắt cô ấy luôn là hào quang chói mắt, nhưng bây giờ trong đáy mắt cô ấy không có ánh sáng nữa. Cô

ấy trả lời rất nhẹ: “Phải, rất đaul”

Cố Vân Phàm đi lên một bước, như muốn sờ vào mặt cô ấy.

Nhưng cô ấy lại lùi một bước, giọng lạnh lùng hơn: “Ông Cố, làm thế không thích hợp đâu! Ông là người có vợ rồi, làm thế e là sẽ khiến bà Cố đau lòng đó!”

Cố Vân Phàm hơi tức giận: “Lúc em đến thành phố H quậy ở hôn lễ, sao. không nghĩ sẽ khiến cô ấy đau lòng?”

Nếu là trước kia, cô ấy nhất định sẽ làm ồn với ông ta.

Nhưng bây giờ, cô ấy chỉ lãnh đạm nói: “Nếu ông Cố cần, tôi có thể xin lỗi bà Cố bất cứ lúc nào.”

Chút chuyện xấu trong nhà mình, Cố Vân Phàm cũng không muốn nói ra.

Ông ta nhìn cô, nhẹ giọng nói: “Tôi chỉ muốn tới thăm em thôi! Ngoài ra, có gì cần tôi giúp không?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2035: Hơn nữa


Nói xong, bản thân Lý Tư Ỷ cũng cảm thấy có chút choáng váng.

Cố Vân Phàm càng cảm thấy tệ hơn.

Nhưng ông ta không buông cô ấy ra, cũng không nói cho cô biết chuyện hôn nhân của mình. Dù gì cuộc hôn nhân này là do ông ta lựa chọn, dù tốt hay xấu cũng không có thuốc hối hận.

Hơn nữa, ông ta cũng không hề hối hận, dù bà Cố có thể đã cắm sừng ông ta.

Cố Vân Phàm từ trong túi áo lấy ra một tuýp thuốc mỡ giảm sưng tấy, một tay. mở nắp, bóp một ít ra bôi cho cô. Ông ta làm thật nhẹ nhàng, tránh làm cô bị thương lần nữa.

Lý Tư Ỷ không thể trốn tránh.

Cô xấu hổ quay mặt sang một bên, không muốn nói chuyện với ông ta, nhưng lại không kiềm chế được mà nghẹn ngào: “Ông còn đến đây làm gì vậy, ông đang trêu đùa tôi sao?”

Cố Vân Phàm không nói gì, chỉ cẩn thận bôi thuốc cho cô.

Cảnh tượng như vậy khiến cô ấy nhớ đến khoảng thời gian tốt đẹp khi hai người họ còn ở bên nhau. Ban đầu, Tư Ỷ là cô gái nhìn có vẻ cởi mở, nhưng khi hai người họ lần đầu thân mật, Cố Vân Phàm mới nhận ra đây là lần đầu tiên của cô. ấy. Lý Tư Ỷ còn rất trong trắng, nép vào lòng ông ta kêu đau, không muốn làm tiếp nữa.

Đêm đó, Cố Vân Phàm lần đầu tiên không thể làm đến cùng.

Lý Tư Ỷ trẻ hơn ông ta rất nhiều, tính tình bốc đồng và thích làm nững, nói ông †a không biết thương hoa tiếc ngọc.

Sau khi dỗ dành gần như cả đêm, họ không nhịn được mà thực sự làm việc đó một lần nữa vào sáng sớm.

Sau khi làm xong, ông ta đã bôi thuốc cho cô ấy theo cách tương tự.

Cố Vân Phàm hơi nhướng mày, nhìn cô gái trong lòng mình, dịu giọng nói: "Tôi chỉ muốn nhìn thấy em, không có ý gì khác”.

Nói xong ông ta buông cô ra.

Rõ ràng bàn tay Cố Vân Phàm có chút luyến tiếc, những ngón tay còn dừng lại giữa chừng.

Sau những chuyện này, Lý Tư Ỷ đã trưởng thành hơn rất nhiều, cô không khóc mà chỉ nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn Gố tiên sinh đã đến thăm tôi, tôi không sao đâu, ông có thể về!"

Cô ấy phải cố gắng lắm mới nói ra được những lời này.

Lý Tư Ỷ nói tiếp: "Kết hôn rồi thì phải đối xử thật tốt với vợ! Cô ấy trông... rất tốt".

Cố Vân Phàm nhìn Lý Tư Ỷ bằng đôi mắt đen láy.

Hồi lâu ông ta không lên tiếng, cuối cùng từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, châm lửa... Một làn khói xám bốc lên, Lý Tư Ỷ đứng đó một lúc mới quay người rời đi.

Cố Vân Phàm cũng không ngăn cản, vừa nhìn cô rời đi vừa hút thuốc.

Ông ta có hối hận không?

Hình như có một chút!

Không phải vì bị vợ lừa dối mà là vì Tư Ỷ sống không tốt...

Lý Tư Ỷ trở lại phòng bệnh.

Bà Lý đi tới với vẻ mặt rất khó coi, Lý Tư Ỷ vừa mới bước vào, bà Lý cũng không để ý y tá còn ở đó, tát cô một cái: “Con vẫn còn dây dưa với hắn! Tư Ỷ, sao con lại vô liêm sỉ như vậy?"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2036: Ông ta bước vào biệt thự


Lý Tư Ỷ lái xe tới, người giúp việc chăm sóc cô vẫn còn ở đó, rất hoảng sợ khi nhìn thấy có người đến xem nhà.

Chị giúp việc đã quen với việc ở đây và không muốn rời đi.

Ngoài ra, chị giúp việc cũng lo lắng cho Lý Tư Ỷ.

Lý Tư Ỷ an ủi chị Vương vài lời rồi dẫn người đi xem nhà... Sau khi xem xét từ trong ra ngoài, mức giá cuối cùng đưa ra là một trăm hai mươi triệu tệ, thực tế giá thị trường cao hơn rất nhiều, nhưng Lý Tư Ỷ đang cần tiền gấp!

Cô đành nghiến răng bán nó.

Sau khi chạy vạy khắp nơi, vẫn còn một phần nợ chưa trả hết... nhưng cô vẫn ưu tiên giúp chị Vương ổn định cuộc sống trước.

Không thể trông cậy gì vào nhà họ Lý, hơn nữa mẹ cô biết lai lịch của chị Vương nên chắc chắn sẽ không đồng ý chứa chấp.

Lý Tư Ỷ chợt nghĩ đến An Nhiên.

Biệt thự rộng nên có nhiều người giúp việc cũng không sao.

Cô đành mặt dày gọi điện cho An Nhiên, ngập ngừng nói chuyện chính. Mặc dù An Nhiên vẫn phải bàn bạc lại với Hoắc Doãn Tư nhưng cô vẫn đồng ý trước, nhẹ nhàng nói: "Để chị ấy qua đây! Ở đây đang thiếu người".

Lý Tư Ỷ trầm mặc hồi lâu, có chút nghẹn ngào.

Cô ấy nói: “An Nhiên, tôi không bao giờ nghĩ rằng có một ngày tôi sẽ nhờ cô làm một việc như vậy!”

Mấy năm trước, Lý Tư Ỷ còn trẻ, kiêu ngạo và có phần coi thường An Nhiên.

Nhưng giờ mọi thứ đã thay đổi!

Sau khi tìm được chỗ ở cho chị Vương, Lý Tư Ỷ liền đi vào trong biệt thự. Chị Vương đã thu dọn xong hành lý, đang lặng lẽ lau nước mắt. Khi nhìn thấy Lý Tư Ỷ đi tới liền lau vội nước mắt, nhỏ giọng nói: “Cô Lý, tôi về quê rồi, sau này hãy chăm sóc bản thân cho tốt nhé".

Chị Vương đã chăm sóc cô ấy hơn hai năm, không những không đòi lương mà còn đưa thẻ của mình cho cô.

"Đây là một ít tiền tiết kiệm của tôi, tuy nhỏ... nhưng cứ coi như tôi cho cô mượn".

Lý Tư Ỷ dùng ngón tay gầy gò trắng trẻo chạm vào tấm thẻ, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng nói: “Đây là tiền lương hưu của chị, làm sao tôi có thể cầm được! Đừng về quê nữa, An Nhiên đang thiếu người. .. Cô ấy đối xử với mọi người rất tốt, tốt hơn tôi nhiều!”

Chị Vương không cầm được nước mắt nữa.

Chị Vương mất chồng khi còn trẻ và không có con, Lý Tư Ỷ giống như người nhà của chị ấy.

Lý Tư Ỷ thấp giọng nói: “Chị cứ qua đó trước, chờ tình hình tốt hơn tôi sẽ lại đón chị về”.

Chị Vương lập tức gật đầu đồng ý!

Lý Tư Ỷ thu xếp hành lý của mình, cho vào trong cốp xe. Cô ấy sợ chị Vương sang bên đó sẽ bị người làm ở đó coi thường nên định tự mình lái xe đưa chị Vương tới...

Chị Vương lúc đầu không dám ngồi lên xe.

Lý Tư Ỷ giữ cửa xe, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: “Hiện tại tôi không còn nhiều nữa!”

Cô ấy nói không nhiều nhưng chị Vương đã hiểu ý. Chị Vương lên xe, Lý Tư Ỷ đóng cửa xe lại. Trước khi lên xe, Lý Tư Ÿ ngước

mắt nhìn căn biệt thự lần cuối... Ngày mai nơi này sẽ thuộc về người khác, ký ức về Cố Vân Phàm sẽ biến mất cùng với nó.

Đôi mắt cô nhoè đi nhưng không khóc.

€ó quá nhiều việc cô phải giải quyết ở nhà và ở công ty, có quá nhiều thứ cô phải học, cô không có thời gian để chìm đắm trong một ký ức đau thương nào nữa.

Chiếc xe thể thao màu đỏ từ từ lái đi khỏi biệt thự...

'Từ xa, một chiếc Land Rover màu đen chạy tới với cửa kính hạ xuống.

Là Cố Vân Phàm.

Ông ta chống tay lên mép cửa kính ô tô, giữa ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc. Một lúc sau, hai người mua biệt thự đi tới, kính cẩn gọi Cố tiên sinh rồi đưa chìa khóa biệt thự cho ông ta.

Cố Vân Phàm nhận lấy, gật đầu rồi xuống xe.

Ông ta bước vào biệt thự.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2037: Công ty không phải


Ở đầu dây bên kia, An Nhiên cúp điện thoại.

Tuy không hỏi cụ thể nhưng cô biết tình trạng của Lý Tư Ỷ không tốt... Cô lặng lẽ ngồi trên ghế da, một lúc sau mới gọi điện cho giám đốc tài chính của công ty để hỏi thăm tình hình.

Đối phương là người có chuyên môn, biết rất rõ về cấp trên mới. Khi An Nhiên hỏi chuyện, anh ta nói: “Thực ra lúc đầu công ty cũng khá khó khăn, nhưng gần đây có giám đốc Hứa rót vốn, cho nên tình hình đã trở nên khả quan hơn rất nhiều. Bây giờ mặc dù không có nhiều nhưng số tiền vài trăm triệu tệ vẫn có thể lấy ra được".

An Nhiên gật đầu, sau đó nói: "Công ty không phải mỗi năm đều đặt may đồng phục một lần sao? Nghe nói nhà họ Lý chuyên làm này. Anh báo cho bộ phận hậu cần lưu ý vấn đề này một chút. Nhân tiện, trụ sở chính cũng nên làm như vậy!"

An Nhiên từng là thư ký của Cố Vân Phàm.

Cô ấy vẫn còn một số quyền hạn và giám đốc tài chính vẫn khá chiều theo ý

Khi những người khác rời đi, An Nhiên ngồi một mình rất lâu.

Cô nghĩ đến Lý Tư Ỷ và cũng nghĩ đến chuyện đã xảy ra giữa cô và Hoắc Doãn TIWP.»

Vì chuyện của chị Vương nên An Nhiên tan làm sớm, trước khi tan sở cô gọi điện cho Hoắc Doãn Tư: “Khi nào anh tan làm?”

Bên kia, Hoắc Doãn Tư nghe được giọng nói nhẹ nhàng của cô thì khế mỉm cười.

"Ha! Khách quý!"

"Giám đốc An lại gọi điện vào giờ này là có gì muốn chỉ giáo?"

An Nhiên nhẹ nhàng nói: “Em ở gần công ty của anh, xe của em bị hỏng, em có thể quá giang về nhà được không?”

Hoắc Doãn Tư ngồi trên ghế xoay, nhẹ nhàng xoay người. Đối diện bàn làm việc là thư ký Nghiêm. Hoắc Doãn Tư vừa nhận được điện thoại từ nhà, Lý Tư Ỷ đã đưa chị Vương tới

nhà họ. Anh đoán được chuyện này chắc chắn là do An Nhiên tự mình đồng ý, giờ cô tới để nói chuyện với anh!

Cô giả vờ nhưng anh cũng không vạch trần cô: "Được rồi... em đang ở đâu? Anh đến đón em".

An Nhiên vội vàng nói: “Không xa, để em đến công ty của anh!” Nói xong, cô cảm thấy áy náy cúp điện thoại.

Bên kia, Hoắc Doãn Tư nhìn điện thoại của mình, sau đó nói với thư ký Nghiêm: “Nói tiếp đi”.

Thư ký Nghiêm cười: “Điện thoại của An Nhiên sao?”

Hoắc Doãn Tư trên môi nở nụ cười quyến rũ, vẻ mặt rất vui vẻ: "Ừm! Cô ấy nói sau khi tan làm đón cô ấy về nhà!"

Thư ký Nghiêm không kịp phòng bị đã bị đút cho một thìa cơm chó!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2038: Đi ăn ngoài hay về nhà?


Cố Vân Phàm cũng không hỏi thêm gì nữa, trực tiếp đưa An Nhiên đến trước cửa tập đoàn Hoắc Thị. Lúc An Nhiên chuẩn bị xuống xe, ông ta lấy một cái túi giấy màu nâu đưa cho cô: “Cô xem đi! "

An Nhiên mở ra thì thấy đó là thông tin dự án.

Cô ngạc nhiên: "Giám đốc Cố, dạo này ông đang bận làm việc này sao?”

Cố Vân Phàm châm một điếu thuốc nói: "Mọi chuyện đã giải quyết xong. Cô hãy liên hệ với họ, nhưng đừng để Tư Ỷ biết rằng là tôi giúp đố! Nếu hạng mục này. hoàn thành tốt, nhà họ Lý có thể tạm ổn".

An Nhiên nhìn lại lần nữa.

Cô ngước mắt lên: "Dự án rất hay, nhưng không thể làm nếu không có vốn! Vốn ban đầu cũng phải mấy tỷ, Lý Tư Ỷ lấy đâu ra số tiền này?"

Cố Vân Phàm thở dài: "Việc này đừng lo lắng, cô ấy sẽ tìm ra giải pháp!" An Nhiên không ngốc, cô đoán được giải pháp này... là Hoắc Doãn Tư!

Cố Vân Phàm bình tĩnh nói: "Cô ấy không muốn tôi giúp! An Nhiên... cô là người tôi tin tưởng nhất, đừng để tôi thất vọng!"

Không biết vì sao, An Nhiên lại có chút buồn bực.

Cô đã theo Cố Vân Phàm nhiều năm, cũng hiểu ông ta ở một mức độ nhất định, hiện tại... ông ta nhất định là đang hối hận!

Nhưng cuộc sống không có chỗ cho sự hối tiếc. Cố Vân Phàm nói thêm mấy câu: "Được rồi! Mau lên đi, nếu không kẻ hay ghen tuông đó lại đay nghiến! An Nhiên, lát nữa tôi sẽ về thành phố H. Có chuyện

gì thì gọi cho tôi”.

An Nhiên tay cầm túi giấy màu nâu, một lúc sau mới nhẹ nhàng gật đầu rồi xuống xe.

Cô đứng nhìn chiếc xe chạy đi.

Đang lúc trong lòng cảm thán thì một bóng người mảnh khảnh đã tới đứng bên cạnh cô, giọng điệu có chút lạnh lùng: "Lưu luyến không nỡ rời sao!? Cùng Cố tiên sinh trở về thành phố H thì thế nào?”

An Nhiên lập tức tỉnh táo lại.

Cô nhìn Hoắc Doãn Tư, cô đã quen với giọng điệu quái gở của anh từ lâu.

Hoäc Doãn Tư vẫn không chịu buông tha: "Không phải xe hỏng rồi sao? Xe của giám đốc Cố ngồi không thoải mái sao?”

Đây đều là những lời nói khi giận dữ.

Nhiều năm như vậy, An Nhiên mới biết cách dỗ dành anh, cô hơi ngẩng đầu lên, dịu giọng nói: “Không thoải mái bằng ngồi trong xe của anh đâu!”

Hoắc Doãn Tư nhìn cô.

Một lúc sau, anh nghiêng người về phía trước và thì thầm với cô ở lối vào công ty nơi mọi người ra vào: "Làm trong đó thích lắm phải không!”

An Nhiên trách anh nói chuyện thô lỗ. Hoắc Doãn Tư đi đến chỗ chiếc xe màu đen, mở cửa cho cô, nhẹ nhàng ngâm nga: "Khi anh thô lỗ, em cũng rất thích mà. Có muốn anh khiến em hồi tưởng lại

không giám đốc An?"

An Nhiên nghĩ đến chuyện của chị Vương nên hôm nay đành nhường anh vậy.

Cô ngồi cạnh anh, nhẹ giọng nói: “Đi ăn ngoài hay về nhà?”

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Hoắc Doãn Tư một tay cầm vô lăng, nhìn nghiêng cô, sau đó khế cười: “Chuyện nhỏ vậy mà có vẻ như nếu anh bảo em ngủ với anh để đổi lại thì có khi em cũng đồng ý nhỉ! Có điều giám đốc An, em đang muốn cầu xin anh hành sự, hay là cầu xin anh 'hành sự”?

Anh chơi chữ khiến An Nhiên đỏ mặt.

Cô ngồi thẳng dậy, cắn môi dưới: “Về nhà đi!”

Nói xong, anh cũng không khởi động xe ngay mà đưa tay nhẹ nhàng chạm vào gương mặt cô, rất nhẹ nhàng hỏi: “An Nhiên, em nghĩ răng đó là nhà của chúng ta sao?”

An Nhiên không có cách nào trả lời.

Anh không hỏi, anh muốn một lời hứa từ cô, một lời hứa kết hôn, một lời hứa sẽ ở bên nhau mãi mãi.

An Nhiên lẩm bẩm: "Còn anh thì sao? Anh nghĩ thế nào?"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2039: An Nhiên không biết


An Nhiên không biết.

Cô ấy quay mặt đi, cảm nhận được sự nhiệt tình của Hoäc Doãn Tư, bị anh ấy ép hỏi hăng quá cô ấy cũng chỉ khẽ rên như một con mèo con: "Em không biết... Hoắc Doãn Tư, anh đừng hỏi nữa!"

Kế tiếp là một khoảng im lặng.... Không ai nói chuyện, chỉ có sự im lặng dai dẳng.

Đợi đến khi Hoäc Doãn Tư bình thường trở lại, anh ấy trở nên ung dung thong thả, anh ấy sờ khuôn mặt mịn màng của cô ấy, nó rất đỏ rất nóng...

Anh ấy ghé sát vào tai cô ấy, hơi thở hơi loạn, giọng nói khàn khàn lại dịu dàng.

"Em xếp Nữu Nữu ở phòng ngủ đối diện, con bé cũng bảy tám tuổi rồi, chuyện nên hiểu thì cũng hiểu một chút rồi! Nếu lần nào đó em để lộ ra chút âm thanh nào, rồi bị con bé nghe thấy, con bé hỏi em sao cô lại khóc, thế thì phải làm sao đây?"

Anh ấy nói với vẻ mặt nghiêm túc, cứ như thể đang suy nghĩ vì cô ấy vậy, nhưng nghĩ kỹ lại thì cực xấu hổ.

Huống hồ anh ấy nói xong, đôi mắt đen nhánh còn cứ nhìn cô ấy chăm chú. Chốc lát sau, còn cúi đầu hôn cô ấy, hôn môi cũng không nhắm mắt lại. Thật là, Hoắc Doãn Tư hăng hái quá!

An Nhiên tựa lưng vào tường tiền sảnh, ôm lấy vòng eo thon rắn chắc của anh, thái độ hoàn toàn cam chịu, thực ra từ trước đến nay cô ấy đều như này, lúc thân mật với anh ấy cô đều rất nhu thuận.

Anh ấy nói mấy lời trêu ghẹo kia, sao An Nhiên chịu nổi?

Cô ấy khóc thút thít, vụng về nói: 'Hoắc Doãn Tư, đừng nói nữa!"

"Anh nói sai à?”

Anh ấy dừng hôn, đôi mắt đen nhánh thâm thúy nhìn cô ấy, khế hỏi: "Nếu không sợ bị nghe thấy, thì sau này ở nhà chúng ta cứ như này đi?"

An Nhiên tức đến nỗi đấm anh ấy mấy cái.

Nét mặt của Hoắc Doãn Tư trở nên khó lường, sau đó anh ấy không nói mấy lời đó nữa... anh ấy bế cô ấy lên, đi thẳng vào phòng ngủ chính.

Mây tan mưa ngừng.

Dì Lâm gọi điện tới, lúc đó An Nhiên mệt quá nên đã ngủ rồi, Hoắc Doãn Tư bắt máy trong trạng thái ngái ngủ, nói rằng bọn họ đang ở cùng nhau, dì Lâm cũng là người từng trải nên không hỏi nhiều nữa.

Hoắc Doãn Tư ngồi tựa vào đầu giường, áo lót trên người chỉ còn cài hai nút.

Thoải mái phóng khoáng, cực kỳ gợi cảm.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2040: Anh đồng ý rồi à?


An Nhiên nhìn anh ấy chăm chú.

Hoắc Doãn Tư cười nhẹ: "Sao nào... còn muốn nữa à? Nếu em muốn nữa, chắc phải đợi một lát nữa, thể lực đàn ông có hạn, không phải lúc nào cũng lên được."

Anh ấy nói nhăng nói cuội, An Nhiên liền cầm gối đập vào lưng anh ấy, xong bị người ta ôm vào lòng.

Hoắc Doãn Tư ôm chặt người rồi cúi đầu hôn cô ấy, hôn một lúc xong anh ấy dán môi lên môi cô ấy rồi khế rì rầm: "Em ngoan một chút đi!"

An Nhiên không quậy với anh ấy nữa.

Hoäc Doãn Tư vui vẻ đi làm bữa sáng, làm một lát là xong, anh ấy gọi An Nhiên ra ăn.

Hai người ngồi vào bàn nghiêm chỉnh ăn sáng.

An Nhiên ăn cơm nhã nhặn, ăn được một nửa cô ấy muốn nói với anh ấy chuyện của chị Vương, Hoắc Doãn Tư đoán được cô ấy định nói gì, anh ấy thản nhiên nói: "Ngôi biệt thự này vốn là nơi chúng ta chung sống, em là bà chủ của gia đình này, thêm một người em tự quyết là được rồi."

Trước giờ anh ấy thường độc mồm, còn thích trêu cô ấy.

Anh ấy vẫn thêm một câu: "Không cần hao hết tâm tư ôm ấp yêu thương, lại là xe hỏng, với cái gì nữa!"

An Nhiên đỏ mặt: "Hoắc Doãn Tư!"

Hoắc Doãn Tư nhìn cô ấy rồi cười nhẹ, sau đó anh ấy phất phất tờ giấy ăn trong tay mà An Nhiên đưa cho anh, anh ấy nói: "Trên thực tế, anh đã gặp Cố Vân Phàm rồi!"

Khi người đàn ông nói chuyện chính sự, lúc nào cũng thích hút thuốc.

Hoắc Doãn Tư cũng không ngoại lệ, nhưng sau khi rút điếu thuốc ra anh ấy không châm lửa, anh ấy chỉ cầm ngắm thôi.

Anh ấy nói: 'Cố Vân Phàm tìm anh, đề nghị vài vụ hợp tác với anh."

An Nhiên rất bất ngờ: "Tổng giám đốc Cố đề nghị hợp tác cùng anh á?"

Bởi vì vụ kiện của Trung Thiên, hai bên đối thoại không vui vẻ gì, Tập đoàn Cố Thị và tập đoàn Hoắc Thị đã không làm ăn với nhau nửa năm nay rồi, trên thương

trường cũng chỉ mong sao cắn chết đối phương, giờ lại hợp tác ư?

Hoắc Doãn Tư tựa lưng vào ghế, cười nhẹ nhàng: "Ai bảo chú ta có việc cần nhờ anhl"

"Tâm can bảo bối của Cố Vân Phàm rơi vào tình cảnh khó khăn, nhưng lại không chịu chấp nhận sự giúp đỡ của chú ta, hiện giờ tay trong có thể giúp Lý Tư

Ý cũng chỉ có mình anh, chú ta không tìm anh thì tìm ai được?"

An Nhiên buông dĩa xuống: "Anh đồng ý rồi à?"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top