Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Chương 380: Chương 380



Khi về đến nhà, Trương Vũ cẩn thận bế Vương Tiểu Thanh lên tầng, lo lắng sợ cô bị đau.

Khi đến giường, dì Lý nhẹ nhàng đặt em bé lên trên giường êm ái và nhanh chóng thay một chiếc tã mới cho em bé.

Sau khi hoàn thành những việc này, dì Lý quay sang dặn dò Trương Vũ về những nguyên liệu nấu ăn cần mua về.

Trương Vũ ghi nhớ cẩn thận rồi ngay lập tức đi ra chợ mua đồ ăn.

Trong khi đó, dì Lý tranh thủ lúc em bé đang ngủ để giặt giũ tã lót và quần áo bẩn của Vương Tiểu Thanh cùng em bé.

Với sự khéo léo và kinh nghiệm dày dặn của mình, dì Lý nhanh chóng thu dọn mọi thứ gọn gàng, sạch sẽ.

Sự chăm chỉ và đảm đang của dì Lý khiến Vương Tiểu Thanh mất hài lòng.

Nếu có thể. Vương Tiểu Thanh rất muốn trả lương cao hơn để dì Lý có thể tiếp tục làm việc lâu dài với gia đình mình. Tuy nhiên, cô vẫn chmưa biết liệu dì Lý có đồng ý với đề nghị này hay không.

Vương Tiểu Thanh cũng tranh thủ chợp mắt một chút bên cạnh con, bởi vì cô vẫn đang trong thời gian ở cữa, cuộc sống của cô chủ yếu xoay quanh việc ăn uông và ngủ nghỉ, tuần hoàn lặp đi lặp lại .

Mỗi khi dì Lý đi vào phòng tắm, Vương Tiểu Thanh sẽ tranh thủ vào không gian riêng để uống nước và ăn chút trái cây.

Nước suối trong không gian có tác dụng kỳ diệu, giúp vết thương của cô nhanh chóng lành lại, mỗi lần uống xong, Vương Tiểu Thanh đều cảm thấy cơ thể dễ chịu hơn.

Buổi trưa, trong bếp tỏa ra mùi thơm phức của các món ăn, hóa ra dì Lý đang bận rộn chuẩn bị bữa trưa.

Hôm nay có nhiều món ngon, bao gồm canh trứng nấu hoa lý, đậu phụ xào chay, cá hấp và rau củ xào ớt.

Chỉ có một món cay duy nhất, Vương Tiểu Thanh nghĩ rằng vừa mới sinh con chưa được bao lâu.

Ăn quá nhiều đồ ăn cay có thể sẽ ảnh hưởng đến sự hồi phục của cơ thể, nhưng cô vẫn không kìm được mà nếm thử một miếng.

"Đồng chí Trương, hiện giờ cô Vương đang trong thời gian hồi phục sau khi sinh, nhất là trong tuần đầu sau sinh, cần phải chú ý ăn uống thanh đạm, cố gắng tránh xa đồ ăn dầu mỡ và thịt thà. Vì thế, tôi cũng không nấu gì nhiều, sợ rằng cô ấy nhìn thấy mọi người ăn cũng thèm ăn. Mong cậu đừng phiền lòng nhé!" Dì Lý hơi lo lắng, liền giải thích với Trương Vũ, sợ anh không hài lòng.

Trương Vũ hiểu ý, gật gật đầu đồng ý: "Không sao đâu dì, dì làm vậy cũng vì muốn tốt cho Tiểu Thanh mà. Với lại, tôi cũng không phải người kén ăn, có thể ăn no là được rồi."

Thực ra, điều mà Trương Vũ mong nhất lúc này chính là ăn xong rồi có thể ngủ một giấc thật ngon.

Sau mấy ngày không được ngủ đủ giấc, anh cảm thấy cực kỳ mệt mỏi và cuối cùng cũng đã về đến nhà, đã có thể thả lỏng rồi.

Hơn nữa, sáng nay anh còn gửi một bức điện báo về nhà, báo tin vui cho gia đình biết.

Chỉ vài ngày nữa, Trương Vũ sẽ phải trở lại trường học, tiếp tục đi học.

Qua mấy ngày sống chung và quan sát, cả Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh đều hoàn toàn yên tâm về dì Lý.

Dì ấy làm việc cẩn thận, chu đáo, chăm sóc em bé rất kiên nhẫn và tận tình, phương pháp độc đáo, hơn nữa tay nghề nấu nướng cũng rất xuất sắc.

Lúc chạng vạng, mặt trời chiều ngả về tây, ánh hoàng hôn chiếu xuống mặt đất một màu vàng ấm áp.

Kết thúc một ngày học, Trương Vũ bước nhanh về nhà, bỗng ánh mắt anh bị thu hút bởi một nhóm người cách đó không xa. Đó là mẹ anh và chị dâu, đi cùng với hai đứa nhỏ!

Trương Vũ dụi mắt, không tin vào mắt của mình.

Tuy nhiên, sau khi nhìn kỹ lại một lần nữa, chắc chắn không nghi ngờ gì nữa đúng là họ.

Vì vậy, anh vội vàng chạy tới, gọi lớn: "Mẹ! Chị dâu?"

Nghe thấy tiếng gọi, nhóm người phía trước đồng loạt quay lại.
 
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Chương 381: Chương 381



Quả nhiên, đứng trước mắt anh là những người thân yêu.

Bà Vương mừng rỡ nhìn Trương Vũ, đôi mắt rưng rưng, xúc động nói: "Con trai, con nhìn thấy chúng ta à? cái này cũng quá trùng hợp đi!"

Chị dâu cũng thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, lo lắng nói: "Đúng rồi, chú út, chúng ta mới đến đây không lâu, còn đang tìm xem nhà chú ở đâu. Trời lại sắp tối, nếu không tìm thấy, cũng không biết phải làm sao nữa."

Trương Vũ vội vàng trấn an họ: "Mẹ, chị dâu, đừng lo lắng, chúng ta không phải gặp nhau rồi sao. Nào, đưa hành lý cho con."

Nói xong. anh nhanh chóng nhân lấy hai túi hành lý năng trĩu từ tay họ.

Chỉ thấy Tiểu Thạch đã lớn hơn một chút, còn có thể hỗ trợ xách đồ, còn Tiểu Ngọc thì ngoan ngoãn nằm trên lưng mẹ, đôi mắt ngây thơ tò mò nhìn xung quanh.

Mọi người nhanh chóng bước lên cầu thang. Vừa bước vào đến cửa, đã gửi thấy mùi thơm của đồ ăn từ trong bếp lan tỏa ra.

Dì Lý đang bận rộn nấu nướng trong bếp, còn Vương Tiểu Thanh thì ngồi trong phòng khách vui vẻ chơi đùa với con trai đáng yêu của mình.

"Tiểu Thanh, mẹ và chị dâu đến thăm em này!" Trương Vũ vừa nói, vừa dẫn mẹ và chị dâu Tào Chiêu Đệ đi vào phòng nhìn cháu.

"Mẹ, chị dâu, hai người đến rồi " Vương Tiểu Thanh tươi cười chào hỏi mọi người.

Bà Vương và chị dâu Tào Chiêu Đệ vừa thấy Vương Tiểu Thanh lập tức lo lắng hỏi thăm:

"Tiểu Thanh, khoảng thời gian này thật sự là vất vả cho em rồi. Bây giờ em cảm thấy thế nào rồi? Còn đau nữa không?"

Vương Tiểu Thanh cảm kích gật đầu nói: "Cảm ơn mẹ và chị dâu đã quan tâm, con cảm thấy khá hơn nhiều rồi."

Nói xong, mọi người nhanh chóng tập trung sự chú ý vào em bé.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, đôi tay chân mũm mĩm của em bé, khuôn mặt ai nấy đều rạng rỡ nụ cười hạnh phúc.

Trong khi mọi người đang vui vẻ trò chuyện, Trương Vũ vào bếp tìm dì Lý.

"Dì Lý, mẹ và chị dâu tôi đến rồi, không biết nhà mình có đủ thức ăn không? Có cần nấu thêm món gì nữa không? Nếu như không đủ, tôi sẽ đi ra ngoài mua thêm ngay."

Chị Lý mỉm cười trấn an: "Cậu Trương không cần lo lắng, còn nhiều món lắm. Tôi đã chuẩn bị đủ cả rồi, cậu cứ yên tâm đi."

Thấy dì Lý đã lo liệu chu toàn, Trương Vũ yên tâm rời khỏi nhà, đi đến cửa hàng tạp hóa gần đó mua một chiếc giường gấp.

Anh nghĩ tối nay trong nhà đông người, có thêm một chiếc giường sẽ tiện hơn rất nhiều.

Khi Trương Vũ trở về nhà, anh thấy dì Lý đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn phong phú.

Trên bàn là sáu món ngon mỹ mị, gồm có: canh đậu hũ cá chép bổ dưỡng, trứng hấp mềm mịn, đậu đũa xào ớt thơm ngon, cà tím xào thịt băm đậm đà, đậu phụ xốt thịt băm ngậy béo, và món trứng xào ớt hấp dẫn.

Những món ăn này thật khiến người ta phải thèm thuồng, cảm giác thèm ăn tăng lên.

"Mẹ, chị dâu, Tiểu Thanh, mau ra ăn cơm thôi!" Trương Vũ vừa gọi, vừa cẩn thận đặt những món ăn thơm phức lên trên bàn ăn.

Dì Lý vội vã vào phòng để kiểm tra xem em bé có đang ngủ hay không. Thấy em bé ngoan ngoãn nằm trên giường lớn.

Dì Lý nhẹ nhàng bế em bé lên, cẩn thận đặt bé vào chiếc giường nhỏ và lót một chiếc chăn mềm phía sau lưng bé, phòng trường hợp bé thức dậy và bị trào ngược sữa.

Lúc này, năm người lớn và hai đứa trẻ đáng yêu đang ngồi quây quần quanh bàn ăn, chuẩn bị thưởng thức bữa ăn ngon lành.

"Mẹ, chị dâu, ngại quá, hôm nay con không biết mọi người đến, cho nên không chuẩn bị nhiều món ăn.

Ngày mai con nhất định sẽ ra chợ mua thêm nhiều đồ ăn ngon," Trương Vũ nói với vẻ áy náy. Dù trên bàn đã có sáu món, nhưng trong đó món mặn khá ít.

Thực ra, trong không gian vẫn còn rất nhiều nguyên liệu tươi mới, nhưng vì có dì Lý ở đây nên anh không tiện lấy ra mà thôi.
 
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Chương 382: Chương 382



Bà Vương hiểu ý an ủi: "Món ăn thế này đã là tốt lắm rồi. Ngày mai con còn phải đi học nữa, đừng vất vả quá, việc mua đồ ăn cứ để mẹ và chị dâu lo."

Trong lòng bà Vương hiểu rõ, gần đây con trai vô cùng bận rộn, cả việc ở trường học lẫn gia đình, thực sự không dễ dàng gì.

"Chị, cậu Trương, hai người đừng bận tâm. Hai người không rành về chợ ở đây, cứ để tôi đi, hai người ở nhà chăm sóc cô Vương và các cháu," Dì Lý mỉm cười nói.

Dì Lý nghĩ, bây giờ đã có mẹ và chị dâu của em bé ở đây, cuối cùng dì cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, có người giúp dì chia sẻ gánh nặng chăm sóc em bé.

"Phải rồi, dì Lý nói đúng" chị dâu Tào Chiêu Đệ gật đầu đồng tình.

Cô và mẹ chồng mới đến thành phố Tương, vẫn còn xa lạ với nơi đây, đến cả vị trí chợ cũng không biết rõ.

Sau bữa ăn, bà Vương và Tào Chiêu Đệ lấy ra các món thức ăn khô mang từ quê tới đây.

Trong đó bao gồm cải muối. đâu khô. ớt khô và cà khô. đều là những món mà Vương Tiểu Thanh từng nói qua là cô thích ăn.

Khi màn đêm buông xuống, Trương Vũ sắp xếp chỗ ở thỏa đáng cho gia đình: mẹ và chị dâu cùng hai đứa trẻ cùng ở chung một phòng.

Dì Lý và Vương Tiểu Thanh ở chung một phòng với em bé, còn bản thân Trương Vũ thì anh chọn ngủ trên chiếc giường gấp ở bên ngoài phòng khách.

Sáng hôm sau, Trương Vũ yên tâm đến trường đi học.

Sau khi nấu xong bữa sáng dì Lý ra chợ mua thức ăn. Trước khi đi, dì Lý còn dặn dò Tào Chiêu Đệ và bà Vương chỗ để tã lót và nơi phơi đồ, rồi mới đi ra ngoài mua thức ăn.

Hôm nay Trương Vũ đưa cho dì Lý 20 đồng để mua thực ăn trong vài ngày tới.

"Chị dâu, suýt chút nữa em quên hỏi chị về chuyện khách sạn. Hiện tại công trình đã khởi công chưa?" Vương Tiểu Thanh bất chợt nhớ ra chuyện này liền vội vàng hỏi.

"Sắp rồi. Dạo này anh chị bận rộn với việc kinh doanh quán ăn, chỉ tranh thủ được chút thời gian để bàn bạc với bên thầu xây dựng. Về cơ bản đều được sắp xếp thỏa đáng. Theo kế hoạch, công trình sẽ bắt đầu khởi công vào tháng sau, nhưng từ lúc bắt đầu khởi công có lẽ sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến việc kinh doanh của quán ăn. Tiếng đục đẽo sẽ làm khách đến ăn ít đi," chị dâu bày tỏ sự lo lắng trong lòng.

"Chị dâu, hay là chúng ta lắp một cái mái hiện ở phía trước cửa quán ăn? Như vậy vừa có thể chắn được mưa gió, vừa có thể ngăn bụi bẩn từ công trình rơi xuống." Vương Tiểu Thanh đưa ra gợi ý.

"Ôi, Tiểu Thanh, làm thế nào mà em lại có bộ não như vậy? Luôn có nhiều ý tưởng hơn chúng ta, đúng là học đại học và người bình thường không giống nhau," Tào Chiêu Đệ khen ngợi.

"Đâu có, chị dâu đừng trêu ghẹo em nữa," Vương Tiểu Thanh nhẹ nhàng đáp lại, sợ đánh thức em bé đang ngủ say.

Lúc này, dì Lý trở về với một giỏ đầy thức ăn.

"Dì Lý, dì vất vả rồi, mua nhiễu đồ thế này. Trưa nay để tôi giúp dì nấu ăn nhé," Tào Chiêu Đệ nhanh chóng đi vào bếp theo dì Lý.

Mà lúc này trong phòng khách, hai đứa trẻ đang ngoan ngoãn xem tivi mà không cần ai trông nom. Bà Vương thì phụ trách việc chăm sóc em bé.

"Được thôi." Dì Lý mỉm cười gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Trong lòng dì Lý nghĩ, hai người cùng nhau nấu ăn sẽ nhanh hơn một chút, như vậy mọi người sẽ có thể ăn cơm sớm hơn.

Dù sao thì người đang cho con b.ú rất dễ đói bụng, cần phải ăn sớm để bổ sung năng lượng.
 
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Chương 383: Chương 383



Đến trưa, mùi thơm từ trong bếp tỏa ra.

Bốn món mặn một món canh đã sẵn sàng: canh sườn nấu hoa lý thơm nức; nấm xào thịt đậm đà; trứng xào ớt thơm ngon; đậu đũa xào cà tím mát lành; và dưa chuột trộn vừa ngon miệng, vừa giúp giảm bớt cảm giác ngấy.

Đáng chú ý chính là bây giờ Vương Tiểu Thanh có sữa khá tốt, nên có thể ăn được một ít canh thịt.

Vì trong nhà có sản phụ và trẻ nhỏ, dì Lý đã cẩn thận không nấu quá nhiều món cay, tất cả mọi thứ đều được thiết kế để phù hợp với nhu cầu ăn uống trong thời kỳ đặc biệt này.

Hai ngày sau, nhân dịp cuối tuần Trương Vũ được nghỉ, anh hào hứng dẫn bà Vương, Tào Chiêu Đệ và hai đứa trẻ đi dạo phố.

Ở nhà chỉ còn lại Vương Tiểu Thanh và dì Lý.

"Đồng chí Vương này, mẹ và chị dâu của cô đều đã đến rồi, có người hỗ trợ rồi, đoán chừng cô không cần tôi tiếp trục hỗ trợ nữa nhỉ?"

Thực tế dì Lý từng gặp nhiều tình huống tương tự như vậy khi làm bảo mẫu. Bình thường, khi người thân của chủ nhà đến, họ cảm thấy không cần phải thuê bảo mẫu nữa, nhưng họ lại ngại nên không muốn trực tiếp nói ra chuyện sa thải, nên họ thường tìm cách gây khó dễ để bảo mẫu biết khó mà lui, chủ động xin nghỉ việc. Do đó, dì Lý mới quyết định hỏi trước để tránh rơi vào tình huống khó xử.

Nghe dì Lý hỏi vậy, Vương Tiểu Thanh liền vội vàng giải thích: "Dì Lý, dì đừng nghĩ vậy. Anh chị tôi ngày thường bận rộn với việc kinh doanh quán ăn và khách sạn ở thị trấn, nên họ không có thời gian để trông nom tôi đâu. Còn mẹ chồng tôi, thì dì cũng nhìn thấy rồi đấy, hai đứa nhỏ nhà anh chị còn bé quá, không thể không có người chăm được. Cho nên dì cứ yên tâm ở lại đây, lần này tới đây, nhiều nhất bọn họ cũng chỉ ở vài ngày thôi, không ở lâu đâu."

Nghe xong lời Vương Tiểu Thanh nói, dì Lý cuối cùng cũng thấy yên tâm, gật đầu hiểu ý. Sau đó, dì ấy lại giống như thường ngày bắt đầu chơi đùa cùng em bé.

Khi màn đêm xuống, những ánh đèn bắt đầu sáng rực, Trương Vũ và mọi người mới kéo thân thể mệt mỏi trở về nhà.

Bọn họ mang về những gói đồ lớn nhỏ, bên trong chứa đầy thực phẩm, quần áo và các nhu yếu phẩm hàng ngày.

Không chỉ mua quần áo mới cho bọn nhỏ, bà Vương còn đặc biệt chọn cho Vương Tiểu Thanh một bộ đồ ngủ dày dặn.

Dù sao mùa thu đã đến, buổi tối trời cũng bắt đầu se se lạnh.

"Tiểu Thanh, con trai, ngày mai mẹ và chị dâu phải về rồi! Ở nhà còn nhiều việc lắm, một mình anh cả của con trông coi quán ăn không dễ dàng gì. May mà ở đây còn có cô Lý giúp đỡ, mẹ cũng yên tâm hơn." Giọng bà Vương bình tĩnh, tỏ vẻ muốn trở về nhà

Trương Vũ nghe vậy xong yên lặng gật gật đầu, đồng ý với quyết định của mẹ: "Vâng, mẹ. Chúng con cũng dự định qua một tháng nữa sẽ về quê một chuyến."

Hóa ra, Trương Vũ sắp đến kỳ thi cuối kỳ, còn Vương Tiểu Thanh, sau khi ở cữ xong, cũng sẽ tham gia kỳ thi cuối kỳ của trường.

Hai người dự định sẽ trở về nhà một chuyến sau khi hoàn thành kỳ thi và sau khi bắt đầu phân công công việc.

"Thế thì tốt quá. Mẹ nghĩ, ngày mai con cũng được nghỉ, tiện thể đưa mẹ và chị dâu ra bến xe nhé, bà Vương suy nghĩ vô cùng chu đáo, sợ mang đến phiền phức cho con trai và con dâu.

Tại Thượng Hải.

Trương Hồng Châu trở thành tình nhân của ông chủ Vạn được gần một năm.

Trong thời gian này, cô vẫn tiếp tục học hành ở trường như thường lệ.

Tuy nhiên, có một lần ông chủ Vạn đến đón cô ở cổng trường, tin đồn về mối quan hệ của bọn họ bị lan truyền rất nhanh.
 
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Chương 384: Chương 384



Từ khi tin đồn lan truyền, không có ai muốn ngồi cạnh Trương Hồng Châu nữa, tất cả mọi người đều cố tình tránh xa Trương Hồng Châu.

Nhưng Trương Hồng Châu lại chẳng quan tâm tới chuyện này, cô cảm thấy chỉ cần bản thân có thể trải qua cuộc sống giàu sang, như vậy là đủ rồi.

Tuy nhiên, mặc dù đã qua lại với ông chủ Vạn một thời gian lâu như vậy rồi, nhưng Trương Hồng Châu vẫn chưa mang thai.

Gần đây, số lần ông chủ Vạn đến tìm cô cũng ít hơn, điều này khiến Trương Hồng Châu không khỏi nghi ngờ liệu có phải ông ta có tình mới hay không.

Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng, lo lắng bản thân có phải đã gặp vấn đề gì đó hay không, vì thế cô quyết định đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe toàn diện.

Cuối cùng cũng tới cuối tuần, Trương Hồng Châu đến khoa phụ sản của bệnh viện.

Sau khi trải qua hàng loạt các xét nghiệm phức tạp, cô cầm kết quả xét nghiệm m.á.u và nước tiểu đến gặp bác sĩ.

Bác sĩ chỉ liếc qua những kết quả đó, sau đó không ngần ngại đưa ra kết luận: "Tình hình hiện tại của cô cho thấy khả năng mang thai sau này của cô là rất thấp."

Nghe xong tin này, Trương Hồng Châu giống như bị sét đánh, vẻ mặt cô lộ rõ sự kinh ngạc.

"Sao có thể như vậy được? Bác sĩ, chắc chắn là có nhầm lẫn rồi! Trước đây tôi từng mang thai mà, chẳng lẽ đây là hậu quả của lần sảy thai đó sao?"

Cô gấp gáp hỏi, trong giọng nói chứa đầy sự tuyệt vọng và không cam lòng.

Trương Hồng Châu không thể tin nổi, cô không có cách nào tiếp nhận sự thật này, tại sao trước đây cô từng có thể mang thai, mà sao bây giờ lại gặp khó khăn như vậy?

Bác sĩ bất ngờ hỏi: "Trước đây cô có sử dụng nhiều thuốc tránh thai không?"

Trương Hồng Châu đột ngột im lặng, không biết phải trả lời thế nào.

Trong lòng cô tràn đầy mâu thuẫn và rối bời.

"Tôi cần cô thành thật, điều này rất quan trọng cho việc chẩn đoán. Nếu có bất kỳ sự giấu giếm nào, nó có thể sẽ ảnh hưởng đến kết quả điều trị," bác sĩ nghiêm túc nói.

Đối mặt với câu hỏi của bác sĩ, cuối cùng Trương Hồng Châu cũng lấy hết can đảm thừa nhận: “Đúng vậy... tôi đã uống thuốc tránh thai khoảng bốn năm.”

Nghĩ lại quãng thời gian đó, Trương Hồng Châu không khỏi cảm thấy hối hận và xấu hổ.

Cô biết rõ hậu quả của việc sử dụng thuốc tránh thai trong thời gian dài, nhưng khi đó cô lại không nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Nghe vậy xong, bác sĩ lộ rõ vẻ ngạc nhiên, lắc đầu thở dài nói: "Bốn năm sao! Khó trách khi buồng trứng của cô lại bị suy yếu nghiêm trọng như vậy. Khả năng mang thai gần như không còn khả năng, trường hợp này của cô rất hiếm gặp."

Theo quan điểm của bác sĩ, người dân nông thôn thường vì điều kiện kinh tế không cho phép mà lựa chọn biện pháp tránh thai như thắt ống dẫn trứng hoặc dùng bao cao su.

Ở thành phố, người dân cũng thường sử dụng bao cao su để tránh mang thai ngoài ý muốn.

Việc Trương Hồng Châu dùng thuốc tránh thai liên tục trong bốn năm là trường hợp rất hiếm thấy.

"Vậy thật sự không có cách nào để chữa trị sao?" Trương Hồng Châu lo lắng hỏi, đôi mắt lộ rõ sự tuyệt vọng và không cam lòng.

Sắc mặt Trương Hồng Châu tái nhợt như tờ giấy, trông như thể sức sống đã bị rút cạn, cả người phờ phạc, tinh thần suy sụp.

Cô không ngờ được rằng biện pháp tránh thai mà mình sử dụng nhiều năm trước lại gây ra hậu quả nghiêm trọng đến thế!

Bác sĩ nhìn cô gái trẻ yếu đuối trước mặt, giọng nói mang đầy sự tiếc nuối: "Mặc dù khả năng mang thai rất thấp, nhưng không phải hoàn toàn không thể. Tôi sẽ kê cho cô một số loại thuốc, cô cũng cần chú ý đến luyện tập thể dục và đảm bảo ăn uống cân bằng dinh dưỡng. Sau sáu tháng quay lại bệnh viện kiểm tra lại, khi đó sẽ biết được còn cơ hội hay không"

Nghe đến đây, trong lòng Trương Hồng Châu lại lóe lên một tia hy vọng.

Dù sao, bác sĩ cũng từng gặp những bệnh nhân có tình trạng tương tự như vậy nhưng vẫn có thể mang thai thành công.

Vì thế, cô vội vàng đồng ý: "Được rồi, bác sĩ, xin hãy kê cho tôi loại thuốc tốt nhất. Tiền không thành vấn đề."

Lúc này đây, Trương Hồng Châu dường như đã lấy lại được một chút tinh thần, tràn đầy kỳ vọng và khát khao.

Cô chân thành hy vọng thông qua lần trị liệu này, có thể được như ý nguyện mang thai đứa con của ông chủ Vạn.

Nói về tình hình gần đây của Vương Mộng Mộng, thời gian thấm thoát, năm tháng như thoi đưa, giờ đây con gái của Vương Mộng Mộng là Tiểu Điệp, đã gần hai tuổi!

Nhớ lại năm đó, vụ việc giả kết hôn của Đại Hổ để lừa tiền đã khiến Vương Mông Mông chịu phải cú sốc lớn. Từ đó trở đi, cô liền trở nên ít nói, trầm lặng, và cũng gầy đi rất nhiều.

Nhưng cuộc sống thì vẫn phải tiếp diễn, nhất là khi biết bản thân đang mang trong bụng một sinh linh mới, Vương Mộng Mộng quyết định vực dậy tinh thần và cố gắng kiếm tiền và tiết kiệm hơn.

Khi đến lúc sinh nở, cô buộc phải nghỉ việc, dù sao thì công việc tạm thời của cô tiền lương quá thấp.

Trong thời gian Vương Mộng Mộng sinh con, Lưu Thải Hồng, người có thu nhập cao hơn đã xin nghỉ mười ngày để chăm sóc cho Vương Mộng Mộng. Ngoài ra, họ cũng thuê một người để giúp đỡ trong mười ngày đó.

Sau thời gian ở cữ, Vương Mộng Mộng phải tự mình lo hết mọi việc trong nhà, từ giặt giũ, nấu nướng cho đến chăm sóc con gái, làm việc vất vả như vậy khiến Vương Mộng Mộng ngày càng gầy hơn.

Từ đó về sau, Vương Mộng Mộng gần như một mình gánh vác việc chăm sóc con gái, còn Lưu Thải Hồng chỉ trở về nhà mỗi cuối tuần để mua sắm những nhu yếu phẩm như gạo, bột mì, dầu ăn và rau củ.

Cứ thế, ngày này qua ngày khác, Tiểu Điệp dần lớn lên, hiện tại đã hơn một tuổi rưỡi.

Về phần Đại Hổ, từ sau khi anh ta xuống miền Nam kinh doanh, nhờ vào tài ăn nói khéo léo, anh ta đã kiếm được không ít tiền.

Gần Tết, Đại Hổ có ý định trở về Thượng Hải thăm nhà, vì anh ta biết rằng sau lần này, có lẽ anh ta sẽ phải định cư lâu dài ở nơi khác.

Còn Vương Tiểu Thanh, sau khi kết thúc thời gian ở cữ, cô quay trở lại trường học để tiếp tục chương trình học của mình.

Do đã bỏ lỡ hơn một tháng trong chương trình học, Vương Tiểu Thanh lo lắng nếu như không thi tốt kỳ thi cuối kỳ, điều này có thể sẽ ảnh hưởng đến việc phân công công việc của cô.

Vì vậy, khi quay lại trường, cô ngay lập tức tập trung vào việc học, mỗi tối về nhà cô vẫn dành thời gian ôn tập kỹ lưỡng.

Sau khi quay lại trường học, Vương Tiểu Thanh còn đặc biệt dặn dò dì Lý không cần nấu ăn cho mình và trong nhà nữa.

Bởi vì Vương Tiểu Thanh dự định mỗi ngày sẽ ăn ở căng tin trường học và mang đồ ăn về cho dì Lý.

Nhưng thực tế thì phần lớn thời gian cô đều lấy thức ăn từ trong không gian của mình ra và mang về nhà ăn.

Đêm hôm đó, Vương Tiểu Thanh đột nhiên cảm thấy n.g.ự.c căng tức và có chút khó chịu.

Dường như cô đang gặp phải hiện tượng tắc tia sữa, khiến n.g.ự.c cô căng cứng lên như một tảng đá, đau đến mức cô không thể nào ngủ được.

"Em à, hay để anh giúp em hút ra nhé. Nghe nói nếu không giải quyết được, có thể sẽ bị sốt hoặc bị viêm đấy."

Trương Vũ mặt dày đề nghị, cảm thấy nếu không làm gì, tình trạng này sẽ càng tệ hơn, tốt nhất là giúp vợ thông tắc tia sữa.

"A!"

Vương Tiểu Thanh đỏ bừng mặt vì xấu hổ, cô không ngờ được anh sẽ nói ra những lời táo bạo như vậy.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back