Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 245



Trình Hàng Chi cất công chờ đợi Cố Yến Vi bảy năm, cuối cùng cũng rước được nàng về dinh.

Tại Thế vận hội Olympic Barcelona, Cố Yến Vi đại diện cho Hoa Hạ, xuất chinh một lân nữa, giành được hai huy chương vàng.

Sau cuộc thi, Trình Hàng Chi cầu hôn ngay tại hiện trường, Cố Yến Vi cũng vui mừng đồng ý. Nó lập tức trở thành một giai thoại được truyền thông trong nước và quốc tế thi nhau đưa tin.

Hai người tổ chức lễ cưới ở cả Đại Lục và Hồng Không.

Vô cùng xa hoa.

Câu chuyện cổ tích giữa hoàng tử và công chúa vừa được bắt đầu.

Cha mẹ hai bên cũng rất hài lòng về dâu ngoan rể thảo của mình. Mặc dù Cố Đình Chu hết sức tụt hứng vì con gái rượu bị con trai Trình Kiệt ẵm đi mất nhưng ông cũng hiểu Tam Tam rất khó gặp được ai khác yêu cô bằng Trình Hàng Chi.

Ngày đôi trẻ kết hôn, Cố Đình Chu đứng lên phát biểu trước mặt mọi người: "Nhóc con, từ nay trở đi, cha giao bảo bối trân quý nhất trân đời cho con. Nếu cha biết con đối xử không tốt với nó dù chỉ là một chút thôi, bất luận phải đi bao xa, Hồng Không hay nước Mỹ, cha cũng sẽ đến đón con bé về nhà.

Tam Tam rưng rưng nước mắt.

Tình thương của cha cao cả như núi, tuy Cố Đình Chu dành ít thời gian ở bên anh em bọn cô ít hơn Lý Thanh Vận khá nhiều nhưng tình yêu đó không kém cạnh chút nào.

Mỗi khi có thời gian và không gian, ông cũng dành hết cho Lý Thanh Vận và các con. Hơn nữa, Cố Đình Chu còn đặc biệt cưng chiều đứa con gái này, chỉ lo cô bị thiệt thòi.

"Cha yên tâm đi, cả đời này con sẽ yêu thương cô ấy hơn cả tính mệnh của mình. Trình Hàng Chi hứa hẹn.

Gia đình họ Cố luôn là hậu thuẫn tốt nhất của Cố Tam Tam, Trình Hàng Chi cũng đã sớm thấu hiểu địa vị của Tam Tam trong nhà cô.

Trong hôn lễ ở Hồng Kông sau đó, Trình Kiệt còn tuyên bố thẳng với những nhân vật có máu mặt thuộc tầng lớp thượng lưu rằng: "Xin cảm ơn cha mẹ của Vi Vi vì đã gả con bé cho nhà họ Trình chúng tôi. Sau này, chúng tôi nhất định sẽ trân trọng nâng niu con bé như một viên ngọc quý giá nhất."

Sau khi cưới, vợ chồng họ cũng thực hiện theo đúng những gì đã hứa hẹn.

Cả nhà hoàn toàn tôn trọng quyết định của Cố Tam Tam, ủng hộ cô tiếp tục theo đuổi sự nghiệp nhảy cầu chuyên nghiệp.

Sau khi giải ngũ, cô trở lại trường học học tập văn hoá.

Vợ chồng Trình Kiệt còn tận tâm mua cho cô một căn nhà cạnh trường học để cô tiện đi học.

Qua năm năm trì hoãn, Tam Tam mới mang thai đứa cháu đầu tiên cho nhà họ Trình.

Trình Kiệt và Thu Cúc được bế cháu trai rất muộn, nhà khác đã có con cháu đầy đàn từ lâu, nhưng bọn họ vẫn không buồn phiền chút nào.

Bởi lẽ Tam Tam đã sinh ra một cặp sinh đôi long phụng đáng yêu, cùng hợp thành một chữ tốt.

Cặp sinh đôi long phụng vừa ra đời đã được hưởng tất cả những điều tốt đẹp nhất.

Đó là tình thương yêu tuyệt vời từ cha mẹ và ông bà nội ngoại và nguồn lực của cải vô cùng vô tân.

Trong ba đứa con, cậu cả và cô ba từ bé đã có chính kiến riêng, Lý Thanh Vận không phải lo lắng nhiều, cơ bản đều chấp thuận ý muốn của con.

Cố Đại Bảo nhập ngũ, Cố Tam Tam là vận động viên.

Hai đứa trẻ này của nhà họ Cố gần như được giao cho nhà nước chăm hộ rồi.

Bất luận là sự nghiệp hay tình cảm, hai anh em đều trải qua vô cùng thuận lợi như đi trên con đường bằng phẳng.

Cố Nhị Bảo - đứa con duy nhất ở nhà trở thành đứa trẻ bâu bạn với cha mẹ mình nhiều nhất.

Ngay từ bé, anh đã là một người dính người và thích làm nũng.

Anh thích bày trò quỷ, thích dựa dẫm người khác.

Anh cũng là đứa con được Lý Thanh Vận bỏ công chăm sóc nhiều nhất.

Cố Nhị khăng khăng đòi gây dựng sự nghiệp riêng, hơn nữa còn phải thật thành công.

Hiện giờ Cố Tam Tam cũng kết hôn rồi mà thằng bé vẫn nói mình chưa thích ai.

Lý Thanh Vận thực sự lo rằng cậu muốn sống cô độc đến hết đời.

Không ngờ rằng một người có tính cách tuỳ hứng như Cố Nhị Bảo rốt cuộc lại bị hấp dẫn bởi đồ ăn ngon, để ý đến một cô nàng nóng tính như lửa.

Vì công việc, Nhị Bảo thường xuyên qua lại xưởng tương ớt mà em gái kia đang làm.

Người cùng xử lý công việc với anh chính là Trần Hoa Anh - con gái lớn của Trần Kiến Bằng và Phạm Tiểu Đan.

Mặc dù hai người đều cùng trưởng thành trong một khu nhà lớn nhưng vì giới tính nam nữ khác biệt nên họ không thân với nhau lắm. Chỉ đại khái biết đến sự tồn tại của đối phương.
 
Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 246



Ngay từ nhỏ, Trần Hoa Anh đã là một cô bé Tứ Xuyên chuẩn chỉ, dám yêu dám hận, nếu không hợp với nhau sẽ nhe nanh múa vuốt, để những đứa trêu chọc cô không chết cũng phải trầy da tróc vảy.

Vì mẹ bận làm ăn, cô trở thành lão đại trong nhà, quản lý hết em trai em gái, quả thực là một cô gái có cá tính mạnh từ nhỏ.

Song, tài nghệ nấu ăn của cô đúng là trò giỏi hơn thầy, cô làm đồ ăn còn ngon hơn cả mẹ Phạm Tiểu Đan. Mỗi khi nhà cô mời khách, cô đều là người đứng bếp.

Sau khi tốt nghiệp Học viện Kinh tế, Hoa Anh liền vào làm ở một xưởng sản xuất tương ớt.

Chịu trách nhiệm mảng giao dịch buôn bán. Hiển nhiên, cô sẽ là người tiếp Cố Nhị Bảo.

Cố Nhị Bảo vốn cũng là một đứa trẻ bất kham, khiến người ta phải đau đầu.

Theo lý mà nói thì hai người có bắn đại bác cũng không tới gần nhau.

Nhưng, Cố Nhị Bảo có tật xấu là cứ bận bịu là lại quên lên quên xuống.

Mấy lần gặp mặt Trần Hoa Anh, anh đều quên ăn cơm. Vì vậy, mỗi khi tới đây, cô luôn chủ động chuẩn bị thức ăn cho anh.

Ban đầu, Cố Nhị Bảo còn ỡm ờ không chịu nhận.

Chờ đối phương đi vê mới lén lút nếm thử đồ ăn.

Lập tức mê mẩn.

Sau đó, Cố Nhị Bảo bắt đầu âm thầm tạo ra ra cơ hội để hai người gặp nhau, như thế thì Trần Hoa Anh sẽ mang thêm thức ăn cho anh. Kết quả, càng gặp mặt nhiều lần, hai người càng hiểu rõ đối phương, đôi nam nữ trẻ tuổi này cũng âm thầm yêu nhau mà không hề hay biết.

Trần Hoa Anh là người phát hiện tình cảm của mình trước.

Trong một lần đưa cơm, cô vô tình hiểu lầm Cố Nhị Bảo có quan hệ với một cô cấp dưới xinh đẹp, tưởng rằng hai người họ đang hẹn hò.

Trong khoảnh khắc đó, sự khó chịu và chua xót âm ỉ trong lòng mách bảo cho cô biết cô không muốn Cố Nhị Bảo thân mật với một cô gái khác như thế kia.

Cô nghĩ có lẽ mình đã thích Cố Nhị Bảo rồi.

Thích dáng vẻ nghiêm túc, chăm chú và cẩn thận làm trong công việc của anh, thích sự hăng hái, mạnh mẽ ấy.

Nhưng người ta đã có ý trung nhân mất rồi. Cô không còn cơ hội nữa.

Tuy Trần Hoa Anh là một cô gái mạnh mẽ nhưng cô có tính tự giác rất cao. Cô biết bản thân mình không xinh đẹp lắm, nhưng chỉ có thể là dễ nhìn.

Cô gái ở bên cạnh Cố Nhị Bảo vừa cao vừa trắng vừa xinh xắn, rất xứng đôi với anh ấy.

So ra thì mình tẻ nhạt hơn người ta rất nhiều.

Thậm chí còn chẳng xứng đáng có cơ hội cạnh tranh công bằng với người ta.

Đây là lần đầu tiên cô biết tự ti là thế nào.

Vì vậy, cô đè nén tình cảm trong lòng, tạm thời bàn giao công việc tiếp xúc đối tác cho người khác.

Kể từ hôm ấy, cô không bao giờ đưa cơm cho Cố Nhị Bảo nữa.

Trần Hoa Anh cũng có lòng tự tôn của riêng mình.

Cô cần thời gian và khoảng cách để quên mối tình tương tư không nên bắt đầu này.

Lần đầu tiên gặp mặt người thay thế, Cố Nhị Bảo có chút tiếc nuối. Đồ ăn mà Trần Hoa Anh làm quá hợp khẩu vị của ăn, nó có mùi vị của gia đình.

Ngày tháng dần trôi qua.

Cố Nhị Bảo có cảm giác tim mình như trống vắng một khoảng, thế nên anh mới kinh ngạc nhận ra dạo gần đây mình luôn bứt rứt và buồn phiên.

Mới đầu, anh chỉ cho rằng mình đói là vì thiếu đồ ăn do Trần Hoa Anh làm.

Nhưng vì sao anh đã ăn cơm, rất nhiều rất nhiều cơm mà vẫn cảm thấy trống trải, bất an.

Qua một thời gian dài, anh bỗng hiểu ra, thứ anh mong chờ không phải chỉ có thức ăn thôi, anh còn mong mỏi những khoảnh khắc ngắn ngủi được ở bên Trần Hoa Anh.

Những khoảnh khắc bên nhau thoải mái ấy đã ngấm sâu vào tận xương tưởng, khó có thể xoá nhoà.

Điều anh muốn là cái người tên Trần Hoa Anh.

Cố Nhị Bảo là một người mạnh mẽ quyết đoán, sau khi xác định mình để ý đến Trần Hoa Anh, khối đá đè nặng trong lòng anh cuối cùng cũng lăn đi được rồi.

Anh thừa nhận mình đã yêu cô gái nói một đằng nghĩ một nẻo, tuy ăn nói chua ngoa nhưng dịu dàng như đậu phụ kia.

Anh cũng đã lờ mờ nhận ra lý do khiến cô vắng mặt trong khoảng thời gian qua.
 
Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 247



Cố Nhị Bảo chưa bao giờ là người hay e ngại.

Thật trùng hợp, Trần Hoa Anh cũng vậy.

Sau khi ý thức được tình cảm của mình, anh lập tức chạy đi mua một bó hoa tươi rồi đến xưởng tương ớt.

Cố Nhị Bảo là khách quen của xưởng tương ớt, vì vậy có thể dễ dàng đi vào khu nhà xưởng.

Lúc anh tìm thấy Trần Hoa Anh, cô đang làm việc trong phân xưởng.

Dạo gần đây, cô đã luân chuyển qua mấy bộ phận khác nhau, làm quen với các công việc trong xưởng để chuẩn bị lên làm quản lý trong tương lai.

Khi Cố Nhị Bảo tươi cười rạng rỡ xuất hiện trước mặt cô, cô tưởng rằng mình đang nằm mơ. Tại sao dạo này mình toàn mơ thấy người đàn ông này.

Một giây sau, cô thấy Cố Nhị Bảo lấy ra một cái loa lớn từ đằng sau lưng.

"Trần Hoa Anh, em có bằng lòng trở thành người yêu anh không?"

Âm thanh rất lớn, toàn bộ những người đang làm việc trong xưởng sản xuất đều nghe thấy.

Trần Hoa Anh tự nhéo vào đùi mình.

Đau quá.

Không phải là mơ!

Cố Nhị Bảo ấy thế mà lại chủ động theo đuổi cô?

Trần Hoa Anh cảm thấy mình đang mơ giấc mơ đẹp nhất đời này.

Các nhân viên trong xưởng reo hò rộn rã.

"Nhận lời đi, nhận lời đi."

"Hoa Anh, lo lắng làm gì vậy, mau nói em đồng ý."

Cố Nhị Bảo không giục cô, anh đứng yên tại chỗ, nâng bó hoa tươi lên đợi câu trả lời từ cô.

Trần Hoa Anh làm sao có thể nhẫn tâm khiến anh thất vọng?

Đầu tiên, cô cầm lấy cái loa trên tay Cố Nhị Bảo: "Em đồng ý!"

Nói xong, cô nhận lấy bó hoa Cố Nhị Bảo ôm trong lòng.

"Hoa Anh, chúc mừng, chúc mừng.”

"Hoa Anh, khi nào kết hôn đừng quên phát kẹo cưới cho bọn tôi nhé."

Khi cả hai bước ra ngoài, một vài công nhân hóng chuyện vẫn buông lời trêu ghẹo hai người.

"Cố Nhị Bảo, anh..." Trần Hoa Anh muốn hỏi vì sao anh lại đột ngột tỏ tình với mình, nhưng mãi mà cô vẫn không thể nói thành lời.

Vừa rồi mình đồng ý thẳng thắn quá, anh ấy có cho rằng mình là loại con gái dễ dãi gặp ai cũng nhận lời không nhỉ?

Nếu sớm biết thế thì mình đã tỏ ra e dè một chút.

Nhưng... Cô thật sự không nỡ, cô không muốn phí phạm giây phút nào, cô muốn Cố Nhị Bảo biết được tâm ý của cô ngay lập tức.

"Anh cái gì? Trần Hoa Anh, không phải là anh trách em nhé. Đang đưa cơm yên lành, tại vì sao lại đột ngột dừng lại?"

"Anh... Hoá ra là anh chỉ thích đồ ăn em làm thôi!”

Vẻ tươi cười rạng ngời trên mặt Trần Hoa Anh biến mất với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Cô suy nghĩ rất nhiều rằng anh ưng mình ở điểm nào, nhưng điều duy nhất cô không ngờ đến là vì thức ăn, chẳng biết nên cảm thấy may mắn hay buồn phiền. Nhìn thấy dáng vẻ xụi lơ của cô, Cố Nhị Bảo không nỡ trêu chọc cô nữa.

"Ai nói thế, anh ưng tất cả những gì thuộc về em."

Trần Hoa Anh nhìn vào đôi mắt tràn đầy tình cảm kia, không khỏi đỏ bừng mặt.

"Cố Nhị Bảo, anh dẻo miệng thật đấy!"

"Được rồi. Thật ra anh cũng không biết vì sao nữa. Trong khoảng thời gian em biến mất, anh luôn nghĩ đến em, có thể là vì đã quen có em ở bên cạnh bầu bạn rồi. Nếu em không phiền, chúng em sẽ coi nhau là đối tượng tiến tới hôn nhân. Nếu em không cảm thấy thoải mái, em có thể yêu cầu dừng lại bất cứ lúc nào."

Đúng rồi, vậy mới là Cố Nhị Bảo.

Vừa nãy anh sến đến nỗi cô sởn hết cả da gà.

Anh chắc chưa? Tính tình em không tốt đâu, anh cũng biết mà!”

Trần Hoa Anh nhớ lại ngày nhỏ, cô và Cố Nhị Bảo có lần đã gây lộn với nhau vì tranh giành thứ gì đó.

Cố Nhị Bảo chê cô là gái mà giống hệt con trai, dữ như thế thì sau này không ai thèm lấy.

"Ừ... Hơi dữ một chút." Nhị Bảo cố ý nhìn cô bằng ánh mắt dò xét, nhận ra sắc mặt cô đang tối sầm đi.

Anh lập tức thức thời, nói: “Anh thích vợ dữ như vậy đấy."

Trần Hoa Anh phì cười: "Vậy anh đừng đổi ý nhé."

Thế là hai người bắt đầu những ngày tháng yêu thương ngọt ngào với tiên đề là tiến tới hôn nhân.

Tuy Cố Nhị Bảo là người có tính cách kì quặc và khéo đưa đẩy nhưng sâu trong anh vẫn luôn khao khát được quan tâm và yêu thương. Trên cương vị là chị cả, Trần Hoa Anh cũng đã quen với việc chăm sóc các em.

Hai người vừa khéo lại bù đắp cho nhau.
 
Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 248



Trần Hoa Anh luôn lặng lẽ sưởi ấm Cố Nhị Bảo bằng cách riêng của mình.

Miệng lưỡi Cố Nhị Bảo vừa bén vừa ngọt, luôn có thể khiến Hoa Anh giận đến mức dậm chân, rồi lại dỗ cho cô vui vẻ tươi cười.

Hai người nghiễm nhiên trở thành một đôi hoan hỉ oan gia.

Cố Đình Chu và Lý Thanh Vận cũng tỏ ra vui mừng khi thấy hai đứa trẻ thành đôi.

Trần Hoa Anh là đứa bé lớn lên trước mắt hai người, là một cô gái rất tốt.

Mọi người đều thường nói những người nóng nảy luôn dễ mềm lòng nhất.

Trần Hoa Anh chính là người như vậy.

Cô thích đối mặt trực diện, thể hiện rõ cảm xúc vui buồn lên trên mặt, rất hiểu chuyện, rất đáng yêu. Trần Kiến Bằng thương yêu đứa con gái lớn này nhất. Khi cô xuất gia, ông cũng rưng rưng nước mắt.

Ông và Phạm Tiểu Đan lấy nhau muộn. Khi có đứa con đầu lòng, hai người nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa. Lúc Phạm Tiểu Đan ở cữ, ông là người chăm sóc con gái rượu hàng đêm, giường cứt chiếu đái, dần dần nuôi con từ lúc bế bồng đến khi trưởng thành.

Không ngờ gia đình Cố Nhị Bảo lại là người được hưởng phúc.

Trần Kiến Bằng thật sự chẳng ưng Nhị Bảo của con gái rượu chút nào.

Phạm Tiểu Đan vui mừng khôn xiết, ngày nào cũng muốn lạy tạ Bồ Tát.

Phụ nữ sẽ có suy nghĩ khác đàn ông.

Bà một lòng chỉ mong con gái có một bến bờ hạnh phúc, được chồng thương yêu, chung sống hoà thuận với cha mẹ chồng, gia đình không phải lo nghĩ về kinh tế, đôi uyên ương có thể sống thật thoải mái.

Bà thật sự không ngờ con gái mình lại có thể lấy Cố Nhị Bảo làm chồng.

Thật ra bà cũng từng có suy nghĩ này. Các con của nhà họ Cố đều rất ngoan ngoãn, nếu có thể kéo một đứa làm con rể thì tốt quá.

Song, bà cũng không dám đánh tiếng với Lý Thanh Vận, vì Lý Thanh Vận xưa nay luôn tỏ thái độ để mọi việc phát triển tự nhiên, xem các con tự quyết định duyên phận của mình.

Có nằm mơ bà cũng chẳng nghĩ đến việc đứa con gái nhỏ luôn sồn sồn của mình lại thật sự có thể "hốt" con nhà họ Cố về làm rể.

Bà vô cùng hài lòng với con rể. Cố Nhị Bảo càng lớn càng ra dáng, vừa cao lớn vừa đẹp trai, được học hành tử tế, có văn hoá, bây giờ còn mở công ty ngoại thương của riêng mình, kiếm được tiền từ người nước ngoài, tiền đồ xán lạn.

Nhà họ Cố có nề nếp gia phong rất nghiêm khắc, giáo dục con cái hết sức bài bản, Cố Đình Chu và Lý Thanh Vận đều là cha mẹ chồng tốt, quả thực không có nhà nào khác có thể sánh ngang với họ.

Phạm Tiểu Đan vui vẻ đưa con gái về nhà chồng.

Lý Thanh Vận cũng rất vui mừng khi mối hôn sự này trở thành hiện thực. Là một người mẹ, bà rất hiểu con mình.

Nhị Bảo thoạt nhìn có vẻ bất cần nhưng rất thiếu thốn tình thương và sự quan tâm, luôn khao khát hơi ấm của gia đình.

Hoa Anh có thể mang lại gia đình mà Nhị Bảo mong muốn, điều này tốt hơn tất cả mọi thứ trên đời.

Bà chuẩn bị xong sính lễ cho Trần Hoa Anh từ rất sớm. Cũng giống như Giang Vấn, là hai khối bất động sản và sổ tiết kiệm trị giá sáu mươi sáu nghìn tệ.

Không hề thiên vị chút nào, hai nàng dâu đều ngang bằng nhau.

Cố Nhị dư dả hơn anh trai, sẽ không để Hoa Anh chịu thiệt thòi, vậy nên vợ chồng bà cũng không cần quá lo lắng.

Hôn lễ của hai người được mệnh danh là hôn lễ thế kỷ.

Hai bên gia đình tập trung hết các nguồn lực nhằm tổ chức cho các con một đám cưới để đời.

Cô là con đầu lòng của Trần Kiến Bằng, anh là đứa con kết hôn muộn nhất của Cố Đình Chu.

Do có kinh nghiệm từ đám cưới của Giang Vẫn và Tam Tam, Lý Thanh Vận đã rất thành thạo trong việc chuẩn bị.

Sau khi hỏi ý kiến của Hoa Anh, bà cũng tự tay làm váy cưới cho con dâu. Chàng và nàng dựng vợ gả chồng muộn, hiện nay váy cưới trắng ren đã rất thịnh hành rồi.

Lý Thanh Vận cũng may một bộ váy lụa trắng cho Hoa Anh.

Trần Hoa Anh không ngờ mình sẽ nhận được váy cưới do mẹ chồng tự tay, cô trân trọng nâng niu trên tay, miệng không ngừng nói lời cảm ơn.

Trong hôn lễ của họ, tất cả người thân bạn bè cùng đến chung vui và chúc phúc đôi trẻ.

Cặp vợ chồng son cũng không phụ sự kỳ vọng của mọi người, chung sống ngọt ngào đến khi đầu bạc răng long.
 
Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 249



Sau khi Tam Tam kết hôn được vài năm thì cha Cố mẹ Cố lần lượt qua đời.

Cả đời này bọn họ đã sống cuộc sống khổ cực, về già lại có cuộc sống yên ổn thoải mái cho nên bọn họ chết rất bình thản.

Những năm này anh cả Cố không tiếp tục kết hôn mà được Đại Ni nuôi, cả ngày câu cá với một nhóm người già.

Con của anh ta cũng đã trưởng thành, mặc dù trí thông minh của đứa bé này không quá cao, có hơi vụng về, nhưng may là cậu bé có trái tim nhân hậu, thích nuôi động vật nhỏ.

Đại Ni bỏ tiền ra xây cửa hàng thú cưng cho đứa em trai, để cậu bé tự nuôi sống bản thân mình cũng không có vấn đề.

Sau này cậu bé cũng gặp được người phụ nữ thích hợp để lập gia đình.

Mặc dù Nhị Ni không mạnh mẽ bằng Đại Ni, nhưng cũng có cuộc sống vô lo.

Cố Đình Hoa luôn tỏ vẻ mình là nhà giàu mới nổi, sợ người khác không biết cô ta có tiền.

Mặc dù bà ta đã thoát khỏi tên trai tôi là Tôn Chí Cường nhưng vẫn gặp người không tốt.

Vậy mà người đàn ông xấu xí của bà ta cũng ăn vụng ở bên ngoài, bị Cố Đình Hoa bắt tại trận vài lần.

Người tới tuổi trung niên có rất nhiều chuyện không thể vứt bỏ, vì con vì tiền, bà ta không muốn ầm ï đến mức ly hôn.

Cuối cùng bà ta dứt khoát lợi dụng lỗi sai của người đàn ông để bào rất nhiều tiền vào trong túi mình.

Coi như bà ta nghĩ thoáng.

Ông đã muốn ăn chả thì bà đây cũng đi ăn nem, xem ai chơi bời nhiều hơn. Dù sao nhất quyết cũng không ly hôn, bà ta sẽ không cho những kẻ thứ ba đó được thượng vị, thật kinh tởm.

Mặc dù cuộc sống không như mong muốn nhưng ít ra bà ta còn có tiền, không thiếu thốn gì cả, cũng không tệ lắm.

Ba đứa nhỏ nhà Cố Đình Chu đều có gia đình của bản thân, đời sống hạnh phúc viên mãn.

Bình thường bọn họ không sống chung với nhau, chỉ có ngày nghỉ lễ mới có thể về nhà đoàn tụ với nhau.

Nhưng càng có khoảng cách thì tình cảm của cả gia đình càng tốt hơn.

Bởi vì Cố Đình Chu và Lý Thanh Vận mưa dầm thấm lâu, cho dù bọn họ rất vất vả nhưng đều dẫn theo con cái để chăm sóc.

Bọn họ đều hiểu rằng, con cái phải sống chung với cha mẹ thì mới tốt hơn.

Cho nên sau khi về hưu, Cố Đình Chu và Lý Thanh Vận không cân chăm sóc cháu trai, cũng không còn quan tâm chuyện của công ty.

Của cải của bọn họ đã đủ xài tới mấy đời.

Bọn họ nhàn rỗi đến mức trồng vài cây hoa cỏ giết thời gian, không có việc gì thì đi ra ngoài du lịch, ngắm nhìn những ngọn núi và con sông nổi tiếng ở Hoa Hạ.

Về già Cố Đình Chu thích chụp ảnh, khi ông còn trẻ đã không thể dừng lại hưởng thụ cuộc sống, khi già cũng nên sống một lần vì bản thân.

Ông muốn dùng thời gian có hạn để bầu bạn với Lý Thanh Vận, ghi chép lại mỗi một nụ cười tươi trên mặt bà.

Những năm nay hai người dắt tay làm bạn đi qua mưa gió, từng yêu nhau, từng cãi lộn, nhưng cuối cùng vẫn đi tới con đường cuối cùng.

Năm Lý Thanh Vận sáu mươi tuổi thì trước mắt bà bắt đầu xuất hiện một chuỗi số đếm ngược.

"Đếm ngược ba ngày."

Sau khi bối rối trong chớp mắt thì bà nhanh chóng bình tĩnh lại.

Bình tĩnh chấp nhận sự thật này.

Đầu tiên bà thông báo cho mấy đứa bé hai ngày nữa dẫn mọi người về nhà ăn cơm.

Sau đó bà bắt đầu sắp xếp mọi chuyện trước khi rời đi sau lưng Cố Đình Chu, chỉnh lý lại tất cả tài sản của mình.

Khi bà vừa tới đây, bà chỉ có một thân một mình và một cái không gian đầy vật tư.

Bây giờ, không gian rỗng tuếch đã chứa vô số tài sản.

Bà thật sự cảm nhận được cái gọi là sống không mang theo cái gì đến chết cũng không có gì để mang theo. Trước kia Cố Đình Chu cũng đã nói, về già bọn họ vẫn sẽ ở lại căn nhà này, ông không có yêu cầu cao với đời sống, đơn giản là đủ.

Cho nên Lý Thanh Vận để lại căn nhà hiện tại của bọn họ cho Cố Đình Chu ở Sau này.

Phần bất động sản và tài sản vô hình bị chia thành ba phần, chia cho ba đứa con, cho dù bọn họ có cần hay không, đây đều là tấm lòng của người mẹ.

Về phần cổ phần của công ty, bà quyết định để lại toàn bộ bốn mươi tám phần trăm cổ phần của cửa hàng quần áo Thanh Ngọc cho Cố Đại Bảo và Giang Vãn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back