Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Chương 2065


Chương 2065

“Đi thôi, chúng ta đi vào, đừng ảnh hưởng đến một nhà tổng giám đốc Lục.”

Ánh mắt đen thâm trầm của Lục Lãnh Phong lóe lên lạnh lẽo.

“Chúng ta vẫn nên chuyển đến nơi khác chơi thì hơn.”

Hy Nguyệt xua tay nói.

“Được rồi, bọn nhỏ đều mệt mỏi, đi vào trước thôi.”

Cô biết Đỗ Di Nhiên tuyệt đối không phải là trùng hợp, đoán chừng lại muốn gây chuyện, cho dù cô có đổi nơi khác, bọn họ chắc chắn sẽ theo tới, còn chẳng bằng yên lặng theo dõi kỳ biến.

Đi vào khách sạn kiểu biệt thự, bảo mẫu đã chuẩn bị xong hoa quả, bọn nhỏ ăn xong nghỉ ngơi một lúc, Lục Lãnh Phong bèn dẫn bọn nhóc ra ngoài chơi diều.

Tháng ba mùa xuân là mùa thích hợp nhất để chơi diều, nhìn thấy những con diều vững vàng bay lên bầu trời, Lục Kiến Dao vươn tay nhỏ hướng về phía Lục Lãnh Phong.

“Ba ơi, đưa dây cho con, để con cầm cho.”

“Được.” Lục Lãnh Phong đưa dây diều trong tay cho con gái, dạy cô bé cách khống chế dây diều như thế nào.

Bánh bao nhỏ nhanh chóng học xong, chẳng qua sức lực của cô nhóc còn quá nhỏ, cần phải có bố ở bên cạnh giúp đỡ mới được.

“Ba ơi, chơi diều vui thật đó.” Bánh bao nhỏ cười vui vẻ, tiếng cười khanh khách giống như chuông đồng quanh quẩn trên bãi cỏ.

Trong ánh mắt của Lục Lãnh Phong đầy sự cưng chiều, hôn lên trán con gái nhỏ.

Lục Kiến Diệp chạy đến bên cạnh chị gái.

“Chị ơi, chị cho em chơi một lúc nhé?”

“Được, để chị dạy cho em.” Lục Kiến Dao gật đầu, cầm dây diều trong tay đưa cho em trai, học dáng vẻ của bố dạy cậu nhóc điều khiển dây diều.

Ba đứa nhỏ lớn hơn ở một bên chơi đùa, bọn nhóc thả một con diều chim ưng to.

Hy Nguyệt ngồi dưới bóng cây nghỉ ngơi, khẽ cười nhìn bọn họ.

Gia đình của cô rất hạnh phúc, rất mỹ mãn.

Cô tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ ai phá hoại nó.

Trong một căn biệt thự khác, Đỗ Di Nhiên đứng ở ban công cầm ống nhòm quan sát mặt cỏ.

Trong lòng cô ta càng thêm đố kỵ.

Dưới cái nhìn của cô ta, tất cả những thứ mà Hy Nguyệt đang có nên thuộc về cô ta mới đúng.

Một người chồng hoàn mỹ, đứa nhỏ đáng yêu, quản lý quyền lớn trong gia tộc, đây chính là mục tiêu lớn nhất trong đầu cô ta.

Tối hôm đó, rõ ràng Lục Lãnh Phong rất ham muốn cô ta, không ngừng đòi hỏi cô ta, nói rõ anh còn thích cô ta.

Trên bãi cỏ, Hy Nguyệt nhận được điện thoại của Kiều An, cô ta dẫn theo Niên Niên đến cổng làng du lịch.

Đương nhiên cũng chính là do Tư Mã Ngọc Như nói cho cô ta biết chuyện Lục Lãnh Phong ở chỗ này.

Cô ta chính là muốn khiến bên người Lục Lãnh Phong náo nhiệt, ba vợ bốn nàng hầu đều gom đủ.
 
Chương 2066


Chương 2066

Kiều An rất thông minh, cô ta không gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong, ngược lại là gọi cho Hy Nguyệt.

Cô ta biết nếu như mình gọi điện cho Lục Lãnh Phong, Lục Lãnh Phong nhất định sẽ đuổi cô ta đi.

Hy Nguyệt lại khác, cô nhất định sẽ để Niên Niên đi vào, cô ta đã năm dò tính tình của Hy Nguyệt, cô là người ăn mềm không ăn cứng.

Hy Nguyệt sắp xếp vệ sĩ đưa Kiều An vào trong này.

Vừa nhìn thấy cô ta, sắc mặt Lục Lãnh Phong đã trở nên âm trầm.

“Cô đến đây làm gì?”

“Em nghe nói mọi người nghỉ phép ở đây, cho nên muốn dẫn Niên Niên đến chơi với anh chị.” Kiều An lúng túng nói.

“Cô nghe ai nói?” Trong mắt Lục Lãnh Phong lóe lên ánh sáng sắc bén.

Kiều An không trả lời mà chính là để đứa nhỏ trong ngực xuống.

“Con qua tìm anh chị chơi đi.”

Niên Niên chạy đến chỗ Hy Nguyệt, vươn tay nhỏ ra, muốn được cô ôm.

Hy Nguyệt bế cậu bé lên, hôn lên gương mặt mũm mĩm của cậu nhóc.

“Niên Niên, hình như cháu lại nặng hơn rồi đó.”

Niên Niên hé cái miệng nhỏ nhắn của mình, cười ha ha với cô.

“Bác… Bác… ăn quả.”

Hy Nguyệt biết cậu nhóc đang gọi bác gái.

“Cháu cũng biết gọi bác gái rồi, thật đúng là thông minh…”

Cô múc một bát sinh tố hoa quả, đặt cậu bé lên ghế dành cho trẻ sơ sinh, đút cho cậu nhóc ăn.

Cậu nhóc vừa ăn vừa vỗ tay.

“Ngon… Ngon quá…”

Lục Kiến Dao và Lục Kiến Diệp chơi một lúc cũng chạy về ăn hoa quả.

Lục Kiến Dao phát hiện, đứa nhóc Niên Niên này không đến giành ba với bọn họ, mà chính là giành mẹ.

“Ba, em trai không thích ba, thằng bé thích mẹ hơn.”

Lục Lãnh Phong cau mày.

Thằng nhỏ kia chính là dựa vào ngây thơ nũng nịu nắm giữ trái tim thánh mẫu của người phụ nữ ngu ngốc kia.

Kiều An ở bên cạnh vội vàng nói. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Niên Niên cũng rất thích… Bác Lục, chỉ là bác Lục chưa từng cười với thằng bé, cho nên thằng bé có chút sợ hãi mà thôi.” Vốn dĩ lúc đầu cô ta muốn nói ba, nhưng đầu lưỡi khẽ đảo chuyển sang bác.

Có một câu nói rất hay, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, con trai thông minh như thế, dỗ cho Hy Nguyệt vui vẻ, cô ta không thể ở bên cạnh gây cản trở.

Hy Nguyệt nhìn Lục Lãnh Phong, láu lỉnh cười một tiếng.

“Bác Lục, bác nhanh cười một tiếng với Niên Niên đi.”

Lục Lãnh Phong tức giận trừng mắt nhìn cô.

“Em để ý đến tụi nhỏ, anh đi xử lý ít công việc.”

Sau khi nói xong, anh quay người đi về phía biệt thự.
 
Chương 2067


Chương 2067

Từ trong ống nhòm, Đỗ Di Nhiên nhìn thấy Hy Nguyệt và Kiều An vừa nói vừa cười, trong lòng cô ta cũng có mấy phần ngạc nhiên.

Người phụ nữ kia thật đúng là khéo léo, một mặt kết minh với cô ta, một mặt còn vui vẻ với Hy Nguyệt.

Cô nhỏ Đỗ cũng nhìn thấy cảnh tượng kia.

“Cô còn cho rằng người phụ nữ này và Hy Nguyệt như nước với lửa, không nghĩ đến lại là bà cả và vợ bé hòa thuận.”

“Nếu như cô ta không có một chút tâm cơ, sao có thể vẫn luôn ở bên cạnh Lục Lãnh Phong, còn sinh cho anh ấy hai đứa bé.”

“Cô thấy Hy Nguyệt kia đã ngầm thừa nhận sự tồn tại của cô ta, còn bế con trai cô ta chơi đùa, không ngờ cô ta còn rộng lượng hơn cả những gì cô tưởng tượng.” Cô nhỏ Đỗ tặc lưỡi.

Đỗ Di Nhiên hừ một tiếng.

“Cô ta đang làm ra vẻ cho Lục Lãnh Phong nhìn thôi, sau lưng còn không biết lại bày ra trò gì, nếu như cô ta không ra vẻ rộng lượng thì đã sớm bị Lục Lãnh Phong đá xuống giường rồi.”

Cô nhỏ Đỗ sờ cằm, giống như có điều suy nghĩ nói.

“Theo cô thấy chưa chắc đã là như vậy, cháu cũng đừng quên, cô ta còn có hai tình nhân cũ đấy, cậu chủ nhà họ Tần từng là thanh mai trúc mã với cô ta, cậu chủ nhà họ Hứa là chồng cũ của cô ta, hai người đều có tình cảm thắm thiết với cô ta, đến bây giờ còn chưa có bạn gái. Nếu như Lục Lãnh Phong đối xử không tốt với cô ta, cô ta quay người là có thể nhào vào ngực người khác, cho dù là làm mợ chủ nhà họ Hứa, hay là chủ mẫu nhà họ Tần, đều không kém hơn nhà họ Lục, cô ta đâu cần nhẫn nhịn bên người Lục Lãnh Phong.”

Đỗ Di Nhiên bĩu môi.

“Cháu thật đúng là không nhìn ra, rốt cuộc cô ta có mị lực gì lại khiến những người đàn ông kia thần hồn điên đảo như thế chứ?”

“Đối với đàn ông mà nói, không có được mới là tốt nhất.” Cô nhỏ Đỗ vỗ vai cô ta.

“Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng không trộm được, đây là đạo lý từ ngàn đời xưa không thay đổi.”

Khéo miệng Đỗ Di Nhiên co quắp.

“Cháu cũng hi vọng Lục Lãnh Phong theo đuổi mình, thế nhưng anh ấy giống như khối băng nghìn năm không thay đổi, cơ bản không để ý đến cháu.”

Cô nhỏ Đỗ vỗ vai cô ta.

“Người ta nói mỗi một củ cải là một cái hố, có lẽ củ cải Lục Lãnh Phong này thích sinh trưởng trong hố của Hy Nguyệt.”

Đỗ Di Nhiên đương nhiên không muốn nghe những lời này.

“Cô à, cô đừng tăng chí khí của kẻ khác mà diệt uy phong của mình.”

Cô nhỏ Đỗ thở dài.

“Cô cũng không hy vọng cháu không nhổ ra được.”

Lục Lãnh Phong quay về phòng đọc văn kiện một lúc thì đi tìm Hy Nguyệt.

Đỗ Di Nhiên nhân cơ hội đi theo tránh ở sau một gốc cây, giả bộ ngã sấp xuống.

“Người đâu, có người không, tôi bị ngã sấp xuống, bụng tôi đau quá.”

Lục Lãnh Phong nghe thấy giọng của cô ta, chẳng những không dừng lại, trái lại còn đi nhanh hơn.
 
Chương 2068


Chương 2068

Người phụ nữ này sống chết bám theo anh.

Trợ lý đi bên cạnh anh liếc mắt ra hiệu cho vệ sĩ đi theo, để anh ta tới nhìn xem.

Người vệ sĩ áo đen kia vòng ra sau đại thụ.

Đỗ Di Nhiên ngồi trên bãi cỏ, vốn dĩ cô ta cho rằng Lục Lãnh Phong sẽ đến đây, ánh mắt cô ta sáng lên, nhưng lúc nhìn thấy là vệ sĩ áo đen, con ngươi lập tức trở nên ảm đạm.

“Tôi ngã sấp xuống bụng tôi đau quá, có phải động thai không?” Cô ta cố ý cao giọng nói, gần như là muốn hét lên, muốn khiến cho Lục Lãnh Phong đang đi ở phía trước phải chú ý.

Nhưng Lục Lãnh Phong đã sớm đi xa.

Người vệ sĩ áo đen vươn tay về phía cô.

“Cô sẽ không sao đâu, cô cách xa sếp của chúng tôi hơn một chút, đừng uổng phí tâm cơ làm gì, ngoại trừ mợ chủ, anh ấy sẽ không biết thương hương tiếc ngọc với bất kỳ người phụ nữ nào đâu.”

Khóe miệng Đỗ Di Nhiên giống như bị ong vò vẽ chích, lệch sang một bên.

Nhưng diễn kịch phải diễn cho trót, vì thế cô ta còn phải tiếp tục giả bộ.

Cô ta nắm lấy tay người đàn ông mặc áo đen, làm bộ gắng gượng đứng dậy.

“Tôi thật sự bị ngã sấp xuống, tôi chính là phụ nữ mang thai đấy, anh có thể đỡ tôi đi không?”

“Không thể, cô có thể gọi điện thoại cho vệ sĩ của mình, để bọn họ đến đón cô.” Người đàn ông áo đen nói xong thì bỏ mặc cô ta ở đó, tiếp tục đi về phía trước, có thể đi theo bên cạnh Lục Lãnh Phong đều không phải dạng người ăn chay, anh ta vừa nhìn là biết người phụ nữ này không sao.

Đỗ Di Nhiên tức đến mức muốn hét lên.

“Nói không chừng sau này tôi sẽ trở thành mợ chủ của mấy người, đến lúc đó tôi sẽ bảo Lãnh Phong sa thải mấy người.”

Người áo đen quay đầu, cười cợt nói.

“Cô cần một bác sĩ chữa bệnh tâm thần, chữa chứng ảo tưởng sức mạnh quá nghiêm trọng.”

Đỗ Di Nhiên tức hổn hển, chỉ là một tôm tép nhãi nhép lại ức hiếp cô ta như thế, thật đúng là quá đáng.

Nếu cô ta mang thai con của Lục Lãnh Phong thì cũng được xem như là người phụ nữ của Lục Lãnh Phong, bọn họ nên tôn trọng cô ta như với Hy Nguyệt mới đúng.

Lúc này Hy Nguyệt đã dẫn theo bọn nhỏ đến công viên trò chơi.

Bọn nhóc ngồi vòng xoay ngựa gỗ, sau đó lại chơi máy bay nước.

Kiều An đi spa, để đứa nhỏ chơi cùng mọi người.

Lục Lãnh Phong đi đến hôn lên cái bụng cao ngất của bà xã mình.

“Anh và em đến bên hồ đi.”

Anh thận trọng đỡ Hy Nguyệt lên.

Theo thời gian, cơ thể của Hy Nguyệt cũng trở nên nặng nề hơn.

Trong hồ, thủy tiên nở rộ, màu hồng màu tím, màu trắng, đóa nào cũng rất đẹp.

Hy Nguyệt nhìn qua thủy tiên ở giữa hồ, nhẹ nhàng hít một hơi.

“Cảnh sắc nơi này rất đẹp, em rất muốn vẽ.”

Khóe môi Lục Lãnh Phong nhếch lên đường cong tà mị.

“Tuy cảnh sắc có đẹp đến mấy cũng không bằng người, anh làm người mẫu cho em nhé?”

Cô chớp mắt, lém lỉnh nói.
 
Chương 2069


Chương 2069

“Nơi mà họa sĩ có thể vẽ vẫn là đóng cửa phòng lại thì tương đối tốt hơn.”

Cô đã từng vẽ anh, không nghĩ đến anh lại thêm cô, sau đó biến thành bức xuân cung đồ.

Lục Lãnh Phong vươn tay ôm cô vào ngực.

“Buổi tối hôm nay em có thể vẽ thỏa thích.” Anh cúi đầu hôn cô.

Cách đó không xa, phía sau hòn non bộ, Đỗ Di Nhiên lén nhìn bọn họ.

Cô ta nổi cơn giận dữ, tròng mắt như muốn lồi ra.

Vì sao Lục Lãnh Phong đối xử lạnh lùng với cô ta như thế, lại cưng chiều Hy Nguyệt như vậy?

Không phải đàn ông đều là sinh vật có mới nới cũ ư?

Chẳng lẽ anh còn chưa chơi chán Hy Nguyệt à?

Đúng vào lúc này, một giọng nói từ phía sau truyền đến.

“Chị Di Nhiên, không nghĩ đến chị còn có bệnh thích nhìn trộm cơ đấy.”

Cô ta vừa quay đầu đã nhìn thấy Lục Sênh Hạ đứng ở sau lưng cô ta, dọa cho cô ta hét to một tiếng.

“Lục Sênh Hạ, cô bước đi không có tiếng động à? Như quỷ vậy.”

Giọng nói của cô ta có hơi lớn lập tức khiến cho Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt chú ý đến.

“Cô Đỗ, là cô sao?” Hy Nguyệt cố ý hỏi.

Đỗ Di Nhiên từ phía sau hòn non bộ đi ra, Lục Sênh Hạ đi theo sau cô ta.

“Chị Di Nhiên vẫn luôn trốn ở phía sau nhìn trộm hai người đấy.” Lục Sênh Hạ không hề cố kỵ, vạch trần cô ta, không nể mặt mũi chút nào.

Sắc mặt Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh.

“Cô đừng có mà ăn nói linh tinh, tôi vẫn luôn ở chỗ này, chẳng qua nhìn thấy bọn họ tới đây, cho nên không muốn đi ra quấy rầy mà thôi.”

Hy Nguyệt cũng không nói gì cô ta, cô đi đến bên cạnh Lục Sênh Hạ, khoác tay cô bé.

“Thủy tiên trong hồ nở rất đẹp, chị dẫn em đi ngắm nhé.”

“Được ạ.” Lục Sênh Hạ nhếch miệng cười một tiếng, vươn tay khác khoác lên cánh tay Lục Lãnh Phong.

“Anh cả, chúng ta đi ngắm thủy tiên thôi, anh chụp cho em mấy bức ảnh, em muốn gửi cho anh Chấn Diệp.”

Bọn họ không để ý đến sự tồn tại của Đỗ Di Nhiên, đi thẳng đến bên hồ.

Đỗ Di Nhiên giậm chân, miệng sắp méo sang một bên.

“Lúc mới tới em nhìn thấy Kiều An, không nghĩ đến tổng giám đốc Lục đi nghỉ phép, chẳng những dẫn theo vợ, còn dẫn theo cả tình nhân nữa đấy.”

“Có liên quan gì đến cô ư?” Lục Lãnh Phong cũng không quay đầu lại, lạnh lùng vung ra một câu.

Gương mặt Đỗ Di Nhiên trở nên vặn vẹo.

“Anh cũng đừng quên, em cũng là người phụ nữ của anh.”

Lục Lãnh Phong nhếch môi mỉa mai.

“Cho dù có xách giày cho tôi, cô cũng không đủ tư cách đâu.”

Lời này giống như một xô nước đá dội xuống đầu Đỗ Di Nhiên, cô ta xấu hổ chạy đến.
 
Chương 2070


Chương 2070

“Em chính là đệ nhất danh viện của thành phố Long Minh này, em có chỗ nào kém Hy Nguyệt và Kiều An chứ?”

Lục Lãnh Phong trầm thấp hừ một tiếng.

“Ngay cả một sợi tóc của bà xã tôi, cô cũng chẳng sánh nổi.”

Đỗ Di Nhiên phát điên, mỗi một tế bào trên người cô ta đều đang kêu gào giận dữ.

“Vậy vì sao anh lại còn muốn ngủ với em chứ?”

“Đó là do cô đang nằm mơ.”

Giọng nói của Lục Lãnh Phong vô cùng lạnh lẽo, hơi thở anh tỏa ra giống như kết thành băng vậy.

Đỗ Di Nhiên cảm thấy như bị đá vào trong hồ băng, trên dưới cả người đều là lạnh lẽo.

“Lục Lãnh Phong, sao anh có thể đối xử với em như thế chứ? Anh thật đúng là vô tình, máu lạnh.”

Hy Nguyệt cười lạnh một tiếng.

“Làm con giáp thứ mười ba thì nên khiêm tốn một chút, đừng phách lối như thế, coi tôi như không tồn tại à?”

Đỗ Di Nhiên hung hăng trợn mắt nhìn cô, cho đến bây giờ cô ta cũng không cảm thấy làm con giáp thứ mười ba là chuyện mất mặt gì, thế giới này chính là như thế, mạnh được yếu thua, người yếu phải nhường chỗ cho kẻ mạnh, bao gồm cả trong hôn nhân và tình yêu.

Cô ta đưa tay ra xoa bụng, đây là đang thị uy với Hy Nguyệt.

Trong bụng của cô ta còn có con của Lục Lãnh Phong, ai thắng ai thua còn chưa biết được đâu.

Người nào cười đến cuối cùng mới là người giỏi nhất.

“Lục Lãnh Phong, em không phải là loại phụ nữ tùy tiện, anh ngủ với em, từ nay về sau em sống là người của anh, chết là quỷ của anh, anh đừng mơ đến chuyện vứt bỏ em.”

Ánh mắt lạnh thấu xương của Lục Lãnh Phong nhìn qua cô ta.

“Ngủ với cô là quỷ, không phải tôi.”

Đỗ Di Nhiên hít một hơi thật sau, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.

“Chờ đứa nhỏ được sinh ra, anh sẽ không nói như thế.”

Lục Sênh Hạ làm một mặt quỷ với cô ta.

“Đến lúc đó còn chưa biết kẻ khóc là ai đâu.”



Buổi trưa cô nhỏ Đỗ dặn dò nhà bếp chuẩn bị canh gà cho Đỗ Di Nhiên.

Sau khi Đỗ Di Nhiên uống xong, đột nhiên cảm thấy buồn nôn, cô ta che miệng chạy vào nhà vệ sinh nôn ra.

“Nhanh như vậy mà đã có phản ứng mang thai?” Cô nhỏ Đỗ đưa khăn tay cho cô ta.

Đỗ Di Nhiên lau miệng.

“Không nghĩ đến mang thai lại khó chịu như vậy.”

“Đây mới chỉ là vừa bắt đầu mà thôi.” Cô nhỏ Đỗ cười nói.

Đỗ Di Nhiên nhấp một ngụm trà.

“Cô nhỏ, cô chưa sinh con, sao cô lại biết những thứ này?”
 
Chương 2071


Chương 2071

“Chưa sinh con, nhưng nhìn người khác cũng biết được.” Cô nhỏ Đỗ nhún vai đáp.

Cô ả đang nói thì thấy Đỗ Di Nhiên đưa tay che bụng, lộ ra vẻ khó chịu.

“Cô nhỏ, cháu đau bụng.”

Cô nhỏ Đỗ chấn động.

“Đang yên đang lành, sao cháu lại đau bụng chứ?”

“Đau quá, có phải cháu động thai không?” Đỗ Di Nhiên đau đớn kêu lên.

Cô nhỏ Đỗ bị dọa sợ, vội vàng cầm điện thoại gọi xe cấp cứu.

Lúc này Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong dẫn theo bọn nhỏ vào nhà ăn.

Cô nhỏ Đỗ đỡ Đỗ Di Nhiên nằm trên ghế sofa, vừa nhìn thấy Lục Lãnh Phong, cô ta đã vươn tay ra.

“Lãnh Phong, em đau quá, cầu xin anh đến đây với em, em rất sợ.”

Lục Lãnh Phong lạnh nhạt nhìn thoáng qua cô ta, lạnh lùng đi tới phòng, giống như hoàn toàn không nhìn thấy cô ta.

Hy Nguyệt bảo Lục Sênh Hạ dẫn theo bọn nhóc đi vào trong trước, chính mình ở lại.

“Vừa rồi vẫn còn rất tốt, sao tự nhiên lại đau bụng, có phải cô ăn đồ gì không tốt?”

“Con bé chưa ăn gì hết, chỉ uống một bát canh gà, hơn nữa còn nôn.” Cô nhỏ Đỗ đáp.

Đỗ Di Nhiên cắn chặt hàm răng.

“Hy Nguyệt, cô đến cười trên nỗi đau của người khác à, tôi biết, cô ước gì con của tôi có việc, tôi sẽ không để cô được như ý đâu.”

Hy Nguyệt nhún vai.

“Cô sai rồi, tôi vô cùng hy vọng cô có thể sinh đứa nhỏ này ra, đến lúc đó nhìn dáng dấp đứa nhỏ, nói không chừng sẽ biết gã đàn ông kia là ai.”

“Con của tôi chính là của Lục Lãnh Phong, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện bêu xấu thằng bé.” Đỗ Di Nhiên gần như gầm lên.

Hy Nguyệt lấy thuốc giữ thai từ trong túi ra, đây là do bà cụ Lục điều chế riêng cho cô, mỗi ngày uống một viên.

“Đây là thuốc giữ thai do bà cụ nhà chúng tôi điều chế ra, cô tranh thủ uống một viên, tránh cho sinh non.”

Đỗ Di Nhiên lạnh lùng nhìn cô.

“Hy Nguyệt, cô dự định lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà ra tay ư, trong này tuyệt đối không phải thuốc giữ thai mà chính là thuốc sảy thai.”

Hy Nguyệt mở túi ra uống một viên.

“Dù sao cũng để ở chỗ này, có uống hay không là tùy cô.” Nói xong, cô quay người rời đi.

Cô nhỏ Đỗ cầm thuốc đưa cho Đỗ Di Nhiên.

“Cháu nhanh uống đi, cô ta cũng uống rồi, chắc chắn không vấn đề gì.”

Đỗ Di Nhiên hất thuốc đi.

“Cháu không cần, người phụ nữ này nhất định không có ý tốt gì.”

Ánh mắt cô ta dừng ở trên canh gà.

“Cô nhỏ, canh gà này không vấn đề gì chứ, vì sao sau khi cháu ăn xong lại đau bụng?”
 
Chương 2072


Chương 2072

Trong đáy mắt cô nhỏ Đỗ lóe lên lạnh lẽo.

“Mang canh gà này đến bệnh viện luôn, để bác sĩ kiểm tra qua.”

Xe cấp cứu nhanh chóng đến, đưa Đỗ Di Nhiên đến bệnh viện.

Cô ta có dấu hiệu sinh non, bác sĩ kiểm tra qua canh gà mà bọn họ mang đến, phát hiện bên trong có thành phần hoa hồng.

Đỗ Di Nhiên giật nảy cả mình, đây rõ ràng là có người cố ý muốn hại cô ta, muốn hại cô ta sinh non.

“Cô nhỏ, là hoa hồng đấy, nhất định là cô ta, là cô ta muốn hại chết đứa nhỏ của cháu.”

Cô nhỏ Đỗ cau mày.

“Người phụ nữ này quả nhiên âm hiểm, lại dám thả hoa hồng vào trong canh gà của cháu, cũng may cháu uống vào lại nôn ra hết, nếu không bây giờ đã sảy thai.”

“Cháu đã nói với cô rồi, cô ta không phải hạng người tốt lành gì đâu, tâm kế rất sâu, nếu không sao có thể ép bố chồng của mình xuống đài? Cháu muốn đi tìm Lục Lãnh Phong, vạch trần bộ mặt thật của con ả Hy Nguyệt kia, để anh ấy biết rốt cuộc đã cưới một người phụ nữ đáng sợ như thế nào.” Trong lòng Đỗ Di Nhiên tràn đầy cừu hận, thật sự muốn vạn tiễn xuyên tim Hy Nguyệt, để cho cô chết không có chỗ chôn.

Cô nhỏ Đỗ sờ cằm nói.

“Thế nhưng chúng ta không có chứng cứ, chỉ sợ Lục Lãnh Phong sẽ không tin đâu.”

“Nơi này ngoại trừ Hy Nguyệt thì còn có ai muốn hại con cháu nữa chứ.” Đỗ Di Nhiên nghiến răng nghiến lợi.

“Cháu đoán, cô ta nhất định đã mua chuộc nhà bếp, chút chuyện nhỏ này đối với cô ta mà nói cũng không phải việc khó khăn gì.”

Cô nhỏ Đỗ cũng cho là như thế.

“Trước mắt cháu hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, buổi chiều cô sẽ tìm Hy Nguyệt tính sổ.”



Trong làng du lịch, Kiều An đi vào trong nhà ăn.

“Tổng giám đốc Lục, bà Lục, tôi có thể ăn cơm với mọi người không?”

“Đương nhiên là được.” Hy Nguyệt để nhân viên phục vụ thêm một chỗ ngồi.

Lục Sênh Hạ sâu xa nhìn qua cô ta, nghe được cách gọi này của cô ta với anh trai, cô nhóc khó tránh khỏi có chút hiếu kỳ. Đây là không định tiếp tục dây dưa với anh trai cô bé nữa à?

“Chị Kiều An, chị có biết Đỗ Di Nhiên cũng đến đây không?”

“Không thể nào, cô ta cũng đến đây ư?” Kiều An hơi chấn động một chút, giống như căn bản không biết Đỗ Di Nhiên cũng đến làng du lịch.

“Spa của nơi này rất thoải mái, tôi vẫn luôn ở trong spa, không ra ngoài, hơn nữa tôi và cô ta cũng chỉ mới gặp mặt một lần, cho dù có gặp được cũng chưa chắc đã nhận ra.”

“Vừa rồi cô ta bị đau bụng đưa đến bệnh viện, không phải là sinh non đấy chứ?” Lục Sênh Hạ lè lưỡi, có mấy phần cười trên nỗi đau của kẻ khác, nếu như người phụ nữ này sinh non thì tốt biết mấy, như thế cô ta sẽ không cách nào dây dưa với anh cả nữa.

Hy Nguyệt thở dài.

“Tuy không rõ bố đẻ của con cô ta là ai, nhưng nói cho cùng cũng là vô tội.”

Lục Sênh Hạ bĩu môi nói.
 
Chương 2073


Chương 2073

“Chị dâu, chị chính là quá tốt bụng, một đứa con hoang mà thôi, tránh cho cô ta suốt ngày quấn lấy anh cả như keo 502.”

Kiều An lén nhìn qua Lục Lãnh Phong, vẻ mặt Lục Lãnh Phong rất lạnh nhạt, giống như hoàn toàn không nghe thấy bọn họ nói chuyện, tự mình ăn cơm.

Nghiệt chủng trong bụng Đỗ Di Nhiên sống hay chết không liên quan gì đến anh.

Buổi chiều cô nhỏ Đỗ trở về, việc đầu tiên mà cô ả làm chính là tìm ông chủ của làng du lịch, để ông ta tra rõ đầu bếp trong nhà ăn.

Cô ả cố gắng không đi tìm Lục Lãnh Phong, mà chính là làm lớn chuyện này, lúc đó Lục Lãnh Phong đương nhiên sẽ biết.

Lúc này Hy Nguyệt mới dỗ bọn nhỏ ngủ thiếp đi.

Bọn nhỏ cần ngủ trưa mới có thể phát triển tốt.

Nghe nói đến chuyện canh gà, cô và Lục Sênh Hạ bèn đi đến nhà ăn.

Cô nhỏ Đỗ đang chất vấn đầu bếp, nhưng đầu bếp này hoàn toàn không biết trong canh có hoa hồng.

“Bà chủ, tôi hầm canh gà này, ngay cả thuốc bắc cũng không cho, sao lại có hoa hồng chứ, liệu có sai lầm gì không?”

“Bác sĩ đã kiểm tra ra thành phần hoa hồng trong đó, chẳng lẽ còn nhầm được sao? Trong canh có bỏ bột phấn hoa hồng, nếu như không xét nghiệm chuyên nghiệp, hoàn toàn không tra được, tốt nhất cậu nên thành thật khai báo, rốt cuộc là ai sai bảo cậu làm như thế? Nếu không sẽ giao cậu cho cảnh sát.” Cô nhỏ Đỗ sắc bén quát.

“Tôi thật sự không bỏ gì hết, cho dù cô có báo cảnh sát, tôi vẫn sẽ nói như vậy thôi.” Đầu bếp ấm ức đáp.

Lục Sênh Hạ đi lên trước hỏi một câu.

“Cô Đỗ, chị Di Nhiên sao rồi?”

Cô nhỏ Đỗ tức giận nhìn thoáng qua Hy Nguyệt.

“Chỉ sợ người nào đó phải thất vọng rồi, con bé không sao, đứa nhỏ cũng không có việc gì.”

Lục Sênh Hạ cau mày.

“Cô có ý gì, chẳng lẽ cô nghi ngờ chúng tôi bỏ hoa hồng?”

Cô nhỏ Đỗ hừ một tiếng.

“Nơi này ai là người hi vọng Di Nhiên sinh non nhất, không cần tôi nói đúng không?”

“Thôi đi, cô ta có sinh non hay không thì liên quan beep gì với chúng tôi, đó cũng đâu phải con của anh trai tôi.” Lục Sênh Hạ mang theo vài phần ấm ức nói.

Hy Nguyệt rất bình tĩnh, vỗ vai cô nhóc để cho cô nhóc an tâm đừng vội.

“Cô Đỗ, hoa hồng là thuốc khiến cho người ta sinh non, tôi là phụ nữ có thai, không thể luôn mang theo bên người thứ này, nếu như tôi muốn cho Di Nhiên uống, tôi nhất đi phải đoán trước được Đỗ Di Nhiên sẽ đến, mới chuẩn bị sẵn hoa hồng, thế nhưng chúng tôi hoàn toàn không biết cô ta sẽ đến, cô rảnh rỗi ở đây nói năng lung tung, còn không bằng suy nghĩ thật kỹ ai biết hành tung của các người.”

Tuy trong lòng cô nhỏ Đỗ cảm thấy Hy Nguyệt chính là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, thế nhưng cô ả không thể không thừa nhận, lời cô nói cũng có mấy phần có đạo lý.

“Cho dù như thế, nhưng ngoại trừ cô, còn ai muốn Di Nhiên sinh non?”

Hy Nguyệt nhún vai đáp.

“Sao các người lại biết chúng tôi sẽ đến đây?”
 
Chương 2074


Chương 2074

Điểm này cô nhỏ Đỗ cũng không rõ, là Đỗ Di Nhiên muốn đến, cho nên cô ả đi theo cùng.

“Trước đó chúng tôi hoàn toàn không biết mấy người sẽ đến đây, đây chỉ là một sự trùng hợp mà thôi.”

“Chuyện này cô nên hỏi Đỗ Di Nhiên cho rõ rằng, cô ta không thể nào tự nhiên lại vô duyên vô cớ chạy đến nơi này.” Hy Nguyệt không chút hoang mang nói.

“Loại chuyện này cũng chẳng phải lần đầu xảy ra.”

Lục Sênh Hạ giống như nghĩ đến chuyện gì, gọi Tư Mã Ngọc Thanh đến.

“Ngọc Thanh, có phải em kể chuyện chúng ta đến đây nghỉ phép cho Tư Mã Ngọc Như nghe không?”

Tư Mã Ngọc Thanh rụt cổ một cái.

“Chị họ, em không cố ý đâu, cô luôn hù dọa em, em sợ hãi, cho nên không cẩn thận nói ra.”

Trong đáy mắt Lục Sênh Hạ lóe lên lạnh lẽo.

“Em biết ngay là bà ta làm trò quỷ, bà ta cố ý tiết lộ hành tung của chúng ta cho Đỗ Di Nhiên và Kiều An biết, vì thế bọn họ mới không hẹn mà gặp đến đây.”

Cô nhóc đang nói thì thấy Kiều An từ cửa đi vào.

“Cô Đỗ sao rồi?”

“Cô ta đã không sao.” Lục Sênh Hạ hời hợt đáp.

Trong mắt Kiều An lóe lên thâm trầm không rõ, sau đó nhanh chóng biến mất.

“Không sao là tốt rồi.”

Lục Sênh Hạ sâu xa nhìn qua cô ta.

“Chị Kiều An, chị hãy thành thật nói cho chúng tôi biết, có phải Tư Mã Ngọc Như gọi điện cho chị, nói với chị chúng tôi ở chỗ này.”

Kiều An ôm lấy cánh tay, ấp a ấp úng đáp.

“Cô ấy cũng chỉ có lòng tốt, cô ấy vẫn luôn quan tâm đến mẹ con chúng tôi.”

“Lòng tốt ư?” Lục Sênh Hạ cười nhạo một tiếng.

“Chị nhớ lại xem, chị đã quên lần trước bà ta hạ độc con chị à, muốn hại chết đứa nhỏ vu oan cho chị dâu tôi?”

“Chuyện này… Tôi…” Kiều An buông tầm mắt xuống, không nói gì nữa, giống như chấp nhận chuyện này.

Cô nhỏ Đỗ âm thầm giật mình.

“Ý của mấy người là, hoa hồng kia là do Tư Mã Ngọc Như mua chuộc đầu bếp bỏ vài? Sao có thể như vậy được chứ, chuyện này có chỗ tốt nào với cô ta?”

“Cô à, dù sao cô cũng lăn lộn trên thương trường nhiều năm, ngao cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, đạo lý này, chắc hẳn cô cũng biết đúng không? Tư Mã Ngọc Như chính là hi vọng chị Di Nhiên và chị dâu tôi đấu đến mức hai bên cùng tổn hại, như thế mới khiến cho bà ta có cơ hội xoay người.” Lục Sênh Hạ chững chạc đàng hoàng nói.

Cô nhỏ Đỗ nửa tin nửa ngờ, việc này cô ả vẫn nên đi tìm Đỗ Di Nhiên hỏi thăm rõ ràng mới được.

“Nói tóm lại, tôi nhất định sẽ tra chuyện này đến cùng, tuyệt đối sẽ không buông tha cho người hại Di Nhiên.”

Ánh mắt Hy Nguyệt dừng trên hoàng hôn bên ngoài cửa sổ, trong mắt lóe lên nghi hoặc.

Chẳng biết vì sao cô lại cảm thấy trong chuyện này có chút kỳ quái.
 
Chương 2075


Chương 2075

Tuy Tư Mã Ngọc Như hi vọng cô và Đỗ Di Nhiên đấu đến cô chết tôi sống, nhưng chắc hẳn cô ta không ngu đến mức khiến cho Đỗ Di Nhiên sinh non, chuyện này đối với cô ta mà nói không có chỗ tốt nào.

Đỗ Di Nhiên không có đứa nhỏ trong bụng, cô ta sẽ không ầm ĩ được nữa, đâu thể giúp cô ta.

Lần trước chuyện ở làng du lịch, trong lòng cô cũng có một nỗi băn khoăn không cách nào giải thích, rốt cuộc là ai hạ độc Tư Mã Ngọc Như?

Đầu bếp thừa nhận với cảnh sát chính mình đã nhốt Tư Mã Ngọc Như, nhưng cũng không thừa nhận chuyện hạ độc Tư Mã Ngọc Như.

Chuyện này vẫn là một ẩn số.

“Khải Liên, cô phái người lục soát một lượt phòng bếp và chỗ nghỉ ngơi của nhân viên nhà ăn, nhìn xem có còn sót lại bột phấn hoa hồng không.”

“Vâng.” Khải Liên gật đầu đáp.

Về đến phòng, Hy Nguyệt ngồi xuống bên cạnh Lục Lãnh Phong, vẻ mặt buồn phiền.

“Ma vương tu la, em lại bị người ta dội nước bẩn, Đỗ Di Nhiên uống canh gà bị người ta bỏ bột phấn hoa hồng, người đầu tiên mà cô ta nghi ngờ chính là em.”

Lục Lãnh Phong cau mày, mỗi lần đến làng du lịch đều có chuyện yêu ma quỷ quái làm loạn, thật đúng là bực bội.

“Chuyện này có liên quan đến Tư Mã Ngọc Như hay không?”

Hy Nguyệt xoa cằm nói.

“Đỗ Di Nhiên và Kiều An đều là do cô ta gọi đến, cô ta cũng không muốn chúng ta có một ngày nghỉ yên bình, chẳng qua em cảm thấy cô ta sẽ không làm ra loại chuyện bỏ thuốc Đỗ Di Nhiên này, chuyện này đối với cô ta mà nói không có một chỗ tốt nào.”

Trong mắt Lục Lãnh Phong lóe lên sát khí.

“Cô ta là một kẻ điên, có gì mà không làm được chứ.”

“Người trong tâm không biết kính sợ trời đất ắt gặp tai ương.” Hy Nguyệt cười lạnh một tiếng, cho dù đầu óc Tư Mã Ngọc Như có chập mạch, cũng tuyệt đối sẽ không quên gây sóng gió.

Một tiếng sau Khải Liên đi đến, người của cô ấy lục soát làng du lịch, nhưng không phát hiện ra phấn hoa hồng còn sót lại.

“Tôi đã nói bảo vệ kiểm tra camera giám sát trong nhà bếp, nhưng cũng không phát hiện ra điểm đặc biệt nào, cũng chỉ là lúc gần đến buổi trưa, Kiều An có đến nhà bếp.”

Hy Nguyệt gật đầu, trong đáy mắt lóe lên sắc bén, nhưng cô cũng không nói gì thêm, chỉ xua tay nói.

“Em nhớ Kiều An dị ứng đậu phộng, chắc hẳn cô ta đến đó dặn dò nhà bếp không cho mấy thứ liên quan đến đậu phộng vào đồ ăn.”

Lục Lãnh Phong rót cho cô một cốc sữa.

“Lần sau đi nghỉ phép nhất định phải bảo mật tin tức, không cho bất kỳ ai đến gần.”

Cô hờn dỗi liếc qua anh.

“Ai bảo đóa hoa là anh quá tươi thơm, một đống ong bướm vây quanh.”

Anh đưa tay xoa đầu cô.

“Cả đời này anh đều thuộc sở hữu của một mình em, ai dám trêu chọc đến anh là chán sống.”

Hy Nguyệt uống một ngụm sữa, nhếch môi nở một nụ cười kì lạ.
 
Chương 2076


Chương 2076

Sau khi ăn cơm xong, cô gọi Kiều An đi tản bộ ven hồ.

“Buổi trưa cô đến nhà bếp à?”

Kiều An sút cục đá dưới chân, gương mặt khuất trong bóng tối, ảm đạm không rõ.

“Tôi phải qua đó dặn dò, tôi bị dị ứng đậu phộng, cho nên mỗi lần đi ăn ở ngoài đều phải căn dặn nhà bếp không cho bơ lạc vào đó.”

Hy Nguyệt tiện tay ngắt một chiếc lá, vuốt trong tay.

“Tôi nhớ ra rồi, đúng là cô đã từng nói như thế, dị ứng không phải là chuyện nhỏ, phải cẩn thận mới được.”

“Cũng không có gì, tôi bẩm sinh đã thế, may mắn không di truyền cho đứa nhỏ.”

Giọng điệu Kiều An duy trì bình tĩnh.

Hy Nguyệt vuốt ve bụng.

“Cô cảm thấy ai sẽ là người bỏ hoa hồng vào canh gà của Đỗ Di Nhiên?”

“Ngoại trừ Tư Mã Ngọc Như, tôi cũng không nghĩ ra được ai khác?”

Kiều An chậm rãi nói, sau đó cô ta hỏi ngược một câu.

“Cô cảm thấy là ai?”

Hy Nguyệt nhếch môi cười lạnh.

“Trò giá họa này đúng là cũ rích, cô ta không biết trò khác, đúng là vô vị.”

Kiều An quay đầu nhìn thoáng qua cô.

“Cô cẩn thận một chút, Đỗ Di Nhiên và Tư Mã Ngọc Như rất thân thiết, chưa chắc đã tin tưởng cô ta làm đâu, làm không tốt, cô ta sẽ cắn cô không thả.”

Hy Nguyệt nhún vai đáp.

“Cô ta còn trông cậy vào việc mẹ quý nhờ con, đương nhiên sẽ không bỏ qua, không sao hết, tôi cũng đã quen rồi, binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn.”

Kiều An lộ ra chút nham hiểm.

“Mệnh của nghiệt chủng trong bụng cô ta thật đúng là cứng rắn, hoa hồng cũng không làm gì được.”

Hy Nguyệt sâu xa nhìn qua cô ta, ánh mắt thâm trầm mà ý tứ sâu xa.

“Một tên hòa thượng gánh nước uống, hai hòa thượng gánh nước uống, ba hòa thượng không có nước uống, thế giới ba người phụ nữ nhất định sẽ sụp đổ.”

(Ba hòa thượng không có nước uống là một câu ngạn ngữ cổ. Đại khái là trong một ngôi chùa có một hòa thượng rất chăm chỉ, luôn lau tượng, quét dọn sạch sẽ. Cho đến khi lần lượt có hai hòa thượng khác đến. Ba người tị nạnh nhau cuối cùng không ai chịu làm gì. Cho tới ngày bọn chuột đánh đổ giá nến, gây ra hỏa hoạn lớn, ba người mới đồng tâm hiệp lực chữa cháy, từ đó thì mới hiểu ra và không tị nạnh đùn đẩy công việc nữa.)

Kiều An cười đáp.

“Tôi cũng nghĩ như thế.”

Đỗ Di Nhiên ở lại bệnh viện một ngày, ngày hôm sau thì xuất viện.

Cô nhỏ Đỗ hỏi cô ta về chuyện của Tư Mã Ngọc Như, thế nhưng Đỗ Di Nhiên tuyệt đối không tin Tư Mã Ngọc Như hại mình.

“Cô à, đây là do Hy Nguyệt cố ý di chuyển mục tiêu đấy, cô tuyệt đối đừng nên tin tưởng cô ta.”

Cô nhỏ Đỗ thở dài.
 
Chương 2077


Chương 2077

“Bây giờ chúng ta cũng không tìm được chứng cứ có thể chứng minh chuyện này là do cô ta làm.”

Gân xanh trên trán Đỗ Di Nhiên nổi lên.

“Nếu như cô ta để lại dấu vết thì đã sớm ngã xuống khỏi vị trí chủ mẫu nhà họ Lục rồi.”

Cô ta muốn đi tìm Lục Lãnh Phong, để cho anh thấy rõ bộ mặt thật của Hy Nguyệt.

Lúc này Lục Lãnh Phong đang dẫn theo ba bánh bao nhỏ chơi xếp gỗ ở trên bãi cỏ, thật ra anh cũng không muốn dẫn theo Niên Niên, nhưng Hy Nguyệt đặt đứa nhỏ đến bên cạnh anh rồi đi, anh cũng chẳng có cách nào khác.

Đỗ Di Nhiên ngồi trên xe lăn để vệ sĩ đẩy mình đến đây, bác sĩ nói cô ta nên nằm trên giường tĩnh dưỡng nhiều hơn.

“Lãnh Phong, anh có biết hôm qua Hy Nguyệt bỏ phấn hoa hồng vào trong canh gà của em, hại em thiếu chút nữa sinh non không?”

Một sự lạnh lẽo hiện lên trong ánh mắt Lục Lãnh Phong.

“Con mắt nào của cô nhìn thấy bà xã tôi bỏ phấn hoa hồng? Đầu óc cô có vấn đề à, bị người nào ngủ cũng không biết, bị người nào hại cũng không biết, ngu xuẩn như thế, không có người đàn ông nào dám lấy cô đâu.”

Gương mặt của Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh.

“Em không có chứng cứ, nhưng trong toàn bộ làng du lịch này, ngoại trừ cô ta, không ai có động cơ gây án.”

Lục Lãnh Phong trầm thấp hừ một tiếng.

“Bà xã tôi cũng không rảnh rỗi đi quan tâm đứa con hoang của người khác.”

“Sao anh có thể nói con của chúng ta như thế chứ?”

Trong giọng nói như tiếng muỗi kêu của Đỗ Di Nhiên mang theo tuyệt vọng run rẩy, cắn môi, cô ta cố gắng kìm nén nước mắt.

Ánh mắt của Lục Lãnh Phong vô cùng lạnh lẽo, giống như băng sơn bắc cực ngàn năm không đổi, mãi mãi cũng sẽ không có một chút nhiệt độ nào với cô ta.

“Cô rảnh rỗi như thế vẫn nên đi điều tra xem bố đẻ của đứa con hoang kia là ai đừng suốt ngày nằm mơ giữa ban ngày.”

Khóe miệng Đỗ Di Nhiên giống như bị ong vò vẽ chính, sắp méo cả miệng.

“Lẽ nào anh đã quên hết chuyện xảy ra tối hôm đó? Đêm hôm đó người kia thật sự là anh, anh cẩn thận nghĩ lại xem, nhất định có thể nhớ được.”

Chỉ cần là thuốc thì đều có tác dụng phụ, nếu như là huân hương Pheromone thì một trong số những tác dụng phụ của nó chính là khiến cho người ta bị mất trí nhớ, rất có thể Lục Lãnh Phong căn bản không nhớ rõ chuyện đêm đó, cho nên nghĩ rằng mình hoàn toàn chưa làm chuyện đấy.

Lục Lãnh Phong hừ lạnh một tiếng.

“Cô cho rằng mấy thứ đồ quái quỷ đó có thể bẫy được tôi à? Người có thể gài bẫy được tôi còn chưa ra đời đâu.”

Đỗ Di Nhiên tin tưởng anh đã quên mất.

“Chờ đứa nhỏ sinh ra làm xét nghiệm ADN, anh sẽ không nói như vậy nữa.”

“Lời này nên tặng lại cho chính cô thì hơn.” Lục Lãnh Phong vô cùng chán ghét cô ta, anh đã từng gặp quan những người phụ nữ đáng ghét, nhưng chưa từng gặp ai đáng ghét như vậy.
 
Chương 2078


Chương 2078

Đỗ Di Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, ép buộc chính mình giữ vững bình tĩnh.

“Lục Lãnh Phong, có phải đến tận bây giờ anh đều không nghĩ đến mình cưới loại phụ nữ như thế nào về làm vợ không? Hôm nay cô ta có thể bỏ hoa hồng vào trong canh của em, ngày mai cô ta cũng có thể ra tay hạ độc người khác, một người phụ nữ tâm cơ thâm trầm, âm hiểm xảo trá, tâm ngoan thủ lạt như vậy, anh còn muốn giữ cô ta ở bên người ư?”

Khóe môi Lục Lãnh Phong nhếch lên nụ cười tàn nhẫn.

“Người phụ nữ của tôi, tôi là người hiểu nhất, cho dù cô ấy muốn chọc thủng trời thì tôi cũng tạo bom nguyên tử giúp cô ấy chọc thủng.”

Dáng vẻ điên cuồng sủng vợ của anh, đây là muốn cưng chiều Hy Nguyệt lên tận trời, thậm chí càng là nối giáo cho giặc.

Đỗ Di Nhiên giống như sét đánh ngang tai, không tin được những gì mà mình nghe thấy.

“Ý của anh là, cho dù Hy Nguyệt hại em, anh cũng sẽ che chở cho cô ta?”

“Chỉ cần là vợ tôi làm thì tất cả đều đúng, ai dám nói cô ấy sai thì chính là chán sống.” Lục Lãnh Phong gằn từng chữ một, lời nói vô cùng bá đạo, sau khi nói xong lại chuyển chủ đề.

“Chẳng qua loại người như cô, cô ấy hoàn toàn không thèm để ý đến.”

Đỗ Di Nhiên cảm thấy như giẫm lên băng tuyết, cả người đều lạnh lẽo.

“Nếu như anh thật sự yêu thương cô ta như thế, anh sẽ không ở bên những người phụ nữ khác, còn sinh ra con riêng.”

Lời này hoàn toàn chọc giận đến Lục Lãnh Phong, rõ ràng đối với cô vợ ngốc kia, anh luôn trung trinh không đổi, thế mà hơi một chút lại có người đổ oan cho anh.

Nhưng anh không muốn tranh luận với người phụ nữ này.

“Chuyện của tôi còn chưa đến lượt một người ngoài soi mói.”

Gương mặt của Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh, cô ta hít sâu mấy hơi, không để cho bản thân suy sụp.

Cô nhỏ Đỗ đi đến.

“Di Nhiên, bác sĩ dặn cháu nằm trên giường nghỉ ngơi, cháu cũng đừng nên chạy loạn khắp nơi như thế.”

Cô ả phân phó cho vệ sĩ đẩy Đỗ Di Nhiên về phòng, đối thoại của bọn họ, cô ả cũng đã loáng thoáng nghe được một ít.

Nếu như cứ nhất định đổ tội danh này cho Hy Nguyệt, chắc chắn sẽ khiến Lục Lãnh Phong phản cảm.

“Tổng giám đốc Lục, hôm qua Di Nhiên thiếu chút nữa bị sinh non, khó tránh khỏi buồn bực, hi vọng cậu có thể thông cảm, chuyện phấn hoa hồng này đã dính đến tội cố ý thương tổn người khác, chúng tôi nhất định phải tìm ra hung thủ. Nếu như mục đích của kẻ đó là muốn châm ngòi mâu thuẫn giữa Di Nhiên và bà Lục, nhất định sẽ còn ra tay, bà Lục cũng là phụ nữ mang thai, ngộ nhỡ kẻ đó chuyển mục tiêu sang bà Lục thì không ổn.”

Ánh mắt Lục Lãnh Phong lạnh lùng, vô cùng thâm trầm khó dò.

“Tôi đã sắp xếp người âm thầm điều tra.”

Lúc này Đỗ Di Nhiên đã về phòng trong khách sạn.

Kiều An đến thăm cô ta.

“Cô cũng quá bất cẩn, vừa mới đến đã trúng chiêu.”

“Sao tôi biết Hy Nguyệt kia lại có lòng dạ độc ác như thế chứ, thế mà lại không chút kiêng kị ra tay với tôi.” Đỗ Di Nhiên tức giận nói.
 
Chương 2079


Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуe л 3.оn e cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!

Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!

Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh

Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng

Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!

Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi

Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu

Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~

Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm

Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm

Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống

Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu

Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen

Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
 
Chương 2080


Chương 2080

Cô rất rõ ràng, con trai sẽ mãi mãi coi Hứa Nhã Thanh là ba, nhưng sau khi Hứa Nhã Thanh biết rõ chân tướng, sẽ còn đối xử với thằng bé như con trai hay không, có cưng chiều thằng bé như trước đây không, điều này cũng không rõ ràng.

Ánh mắt Lục Lãnh Phong sắc bén.

“Nghe lời này của em, thằng bé vẫn có thể là con anh?”

Hy Nguyệt cố gắng duy trì bình tĩnh, dùng giọng điệu đùa cợt nói.

“Nếu như anh có thể cách thái bình dương thụ thai cho em, thì vẫn có khả năng.”

Lục Lãnh Phong vươn tay vén tóc mái của cô lên.

“Nếu như đứa bé kia vẫn còn đó…”

Giọng nói của anh rất nhẹ, giống như một cơn gió lướt qua, khiến cho cả người Hy Nguyệt co rút.

Cô hít một hơi thật sâu.

“Em khóc lóc cầu xin anh cho đứa nhỏ một cơ hội, nhưng trái tim của anh giống như một hòn đá cứng rắn, bác sĩ nói là anh sắp xếp, anh kéo em vào phòng phẫu thuật, trói em trên bàn phẫu thuật, em giống như con dê đợi làm thịt, chờ bị người ta lấy đi cục thịt trong người, anh cảm thấy đứa nhỏ đó còn có cơ hội sống sót ư?”

Trong giọng nói của cô mang theo vô tận bi ai và thê lương, đây là cái gai trong lòng cô, cũng vĩnh viễn là nỗi đau trong tim Lục Lãnh Phong.

Anh giống như bị viên đạn bắn trúng, đầu vai đau đớn dữ dội, cả người run rẩy, sau đó anh cúi thấp đầu, một loại đau đớn khó mà hình dung được dần dần hiện lên trên gương mặt anh tuấn của anh.

“Về chuyện kia, anh không cách nào cầu xin sự tha thứ của em, cho dù em muốn trừng phạt anh như thế nào, anh đều chấp nhận.”

Cô xua tay.

“Chuyện này chúng ta đừng nhắc lại nữa được không? Sau này cũng đừng nhắc đến.”

Anh cho đứa nhỏ một sinh mệnh, nhưng lại cướp đi quyền được sống của thằng bé, là Hứa Nhã Thanh cho đứa nhỏ một sinh mệnh thứ hai, không có anh ta, thằng bé đã sớm bị Lục Lãnh Phong gi3t chết.

Cô không biết sau khi Hứa Kiến Quân biết rõ chân tướng sẽ có phản ứng như thế nào, có hận Lục Lãnh Phong hay không, có lẽ chờ thằng bé lớn thêm một chút, tâm trí lại thành thục sẽ nói cho thằng bé biết chân tướng, như thế sẽ dễ dàng tiếp nhận hơn.

Lục Lãnh Phong đã nhìn ra, đối với cô mà nói, chuyện này giống như cục xương luôn mắc trong cổ họng, chưa từng biến mất, vì thế cô mới không muốn nhắc đến, cho dù cô thật sự giấu đi bí mật lớn cũng không muốn cho anh biết.

“Nếu như đứa nhỏ kia còn sống, anh sẽ dùng cả đời này để yêu thương thằng bé, đền bù những gì anh nợ thằng bé.”

Hy Nguyệt đưa tay lên chống eo.

“Em hơi mệt, em muốn đi nghỉ ngơi một lúc, anh đừng nên quấy rầy em.” Cô muốn kết thúc đề tài này, không muốn tiếp tục thảo luận nữa.

Lục Lãnh Phong thở dài một tiếng, mím môi không nói nữa, ánh mắt của anh một lần nữa dừng trên người Hứa Kiến Quân, lẳng lặng nhìn cậu bé.

Tuy giữa bọn họ chung sống rất hòa thuận, không có bất kỳ ngăn cách nào, thế nhưng rốt cuộc cũng không thân thiết và khăng khít như Hứa Nhã Thanh.

Trước mặt Hứa Nhã Thanh, cậu nhóc chỉ là một đứa nhỏ, sẽ nũng nịu, ngây thơ, mà ở trước mặt anh, cậu bé giống như một ông cụ non.
 
Chương 2081


Chương 2081

Cho dù chỉ có năm mươi phần trăm là thật, cậu bé thật sự là con của anh, chỉ sợ cũng không thay đổi được tình trạng này.

Giống như anh và Lục Vinh Hàn vậy, cho đến bây giờ bọn họ chưa từng chung đụng như một cặp bố con bình thường, trong lòng anh, ông ấy chỉ là một người cho anh sinh mệnh, chỉ có thế mà thôi.

Thật ra như Hứa Kiến Quân cũng tốt, anh và Hứa Nhã Thanh sẽ yêu thương cậu bé, che chở cho cậu bé, trong sinh mệnh của cậu bé sẽ không khuyết thiếu tình thương của bố, ngược lại sẽ nhận được gấp đôi tình thương của bố.

Không giống như anh, trong toàn bộ tuổi thơ, cho đến bây giờ cũng không biết tình thương của bố là gì.

Hứa Kiến Quân nói chuyện điện thoại xong bèn đi tới.

“Mẹ ơi, một thời gian nữa là đến sinh nhật của con, ba nói muốn tổ chức cho con một bữa tiệc sinh nhật, mẹ có thể đến không?”

“Được chứ.” Hy Nguyệt khẽ cười gật đầu.

Lục Lãnh Phong bế Hứa Kiến Quân lên, để cậu bé ngồi lên đùi mình.

“Con và Hứa Nhã Thanh cùng nhau trải qua sinh nhật, hẳn là ngày dương, vậy thì ngày âm, ba con mình cùng nhau trải qua nhé, ba đã chuẩn bị cho con quà sinh nhật rồi.”

“Vâng ạ.” Hứa Kiến Quân nhếch môi cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng nõn.

“Ba Ma Vương, ba chuẩn bị quà sinh nhật gì cho con thế?”

Lục Lãnh Phong xoa đầu nhỏ của cậu bé.

“Hiện tại chưa thể nói cho con biết được, đến lúc đó sẽ cho con một sự ngạc nhiên bất ngờ.”

Hy Nguyệt nhìn hai bố con bọn họ, khẽ cười một tiếng.

Cô biết, đối với Lục Lãnh Phong mà nói, việc cô giấu diếm sự thật là một sự bất công với anh, nhưng cô không muốn đảo lộn thế giới của đứa nhỏ. Chân tướng trước kia đối với cậu nhóc mà nói là một sự tàn khốc.

Bọn họ quay về biệt thự, Đỗ Di Nhiên dẫn người đứng trong đại sảnh chờ bọn họ.

“Để đảm bảo cho sự an toàn của mọi người, tôi muốn lục soát từng phòng, nhìn xem là ai giấu hoa hồng.”

Trong đáy mắt Lục Lãnh Phong lóe lên ánh sáng sắc bén.

“Đừng làm quá mọi chuyện lên như vậy.”

Khóe miệng cô ta giật giật.

“Hiện tại em chính là người bị hại, em có quyền lợi này.”

Hy Nguyệt nhún vai.

“Lục soát cũng được thôi, nhưng nhất định phải là người của chúng tôi, còn chưa có người ngoài nào dám lục soát phòng của nhà họ Lục chúng tôi, còn có đồ của chồng tôi, ai cũng không được động vào, đây là quy củ.”

Lục Lãnh Phong có bệnh thích sạch sẽ, chưa được anh cho phép, không ai được động đến đồ của anh.

“Được, nhưng tôi phải đứng bên giám thị, tránh cho bọn họ gian lận.” Đỗ Di Nhiên nói.

Trong mắt Đỗ Di Nhiên lóe lên quỷ quyệt, lần này cô ta muốn đưa ra chứng cứ phạm tội xác thực của Hy Nguyệt.
 
Chương 2082


Chương 2082

Căn phòng đôi bên trên lầu hai xa hoa là phòng của Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt.

Đỗ Di Nhiên muốn đi vào thì bị vệ sĩ ngăn cản ở bên ngoài.

“Sao lại ngăn cản tôi? Tôi muốn đi vào xem các người lục soát.”

Hy Nguyệt xua tay.

“Không sao, để cô ta vào đi.”

Lục Lãnh Phong cau này.

“Cô gái ngốc, em hẳn phải biết, anh ghét nhất người ngoài đi vào phòng của mình.”

Hy Nguyệt vỗ vai anh.

“Ông xã, bây giờ người ta nghi ngờ em, em phải tự rửa sạch hiềm nghi cho mình, anh chỉ cần ủy khuất một xíu, phối hợp với người ta.”

Đỗ Di Nhiên chống nạnh, giống như mẫu dạ xoa, chỉ huy vệ sĩ áo đen mở hành lý của Hy Nguyệt cho cô ta kiểm tra.

Trong vali hành lý ngoại trừ một số đồ dùng hàng ngày thì không còn gì khác.

Trong lòng Đỗ Di Nhiên giật thót, rõ ràng cấp dưới đã nói với cô ta, bọn họ đã giấu phấn hoa hồng vào trong hành lý của Hy Nguyệt, sao lại không có ở đây?

“Cô có mấy vali hành lý?” Đỗ Di Nhiên chất vấn Hy Nguyệt.

“Chỉ có một cái này thôi, cô có thể kiểm tra ngăn tủ ngăn kéo gì đó.” Hy Nguyệt không chút hoang mang đáp.

“Tôi đương nhiên sẽ kiểm tra rồi.” Đỗ Di Nhiên hừ một tiếng, mệnh lệnh cho vệ sĩ áo đen mở ngăn kéo cho cô ta kiểm tra, giống như cô ta mới chính là nữ chủ nhân vậy.

Chẳng qua giày vò một lúc lâu cũng không lục soát ra gì.

Sắc mặt Đỗ Di Nhiên âm trầm.

Rốt cuộc gã cấp dưới chết bầm kia giấu phấn hoa hồng ở đâu, vì sao không lục soát ra được?

Thật sự là thành sự không có, bại sự có thừa.

“Nhất định là đã bỏ sót chỗ nào đấy, nhất định phải lục soát lại một lần nữa.”

Cô ta còn chưa nói xong đã bị Lục Lãnh Phong ném ra ngoài, nếu không phải vì muốn rửa sạch hiềm nghi cho bà xã, anh đã sớm một chân đá Đỗ Di Nhiên xuống dưới lầu rồi.

Cô nhỏ Đỗ vẫn luôn đứng ở cửa, kịp thời đưa tay ra đỡ Đỗ Di Nhiên.

“Được rồi, đừng lục soát nữa, ai ngốc đến mức để chứng cứ trong phòng mình chứ.”

Đỗ Di Nhiên bĩu môi, trong lòng cô ta giận dữ không thôi, đơn giản là muốn hét lên.

Hy Nguyệt lại mỉm cười nói.

“Trên thực tế giấu trong phòng của mình không phải là không thể, lục soát một chút cũng là điều nên làm. Nếu như đã lục soát xong bên tôi, có phải cũng nên đi lục soát qua phòng của cô Đỗ đây không?”

Đỗ Di Nhiên chấn động.

“Tôi là người bị hại, dựa vào đâu mà lục soát phòng tôi chứ?”

“Cô chưa nghe nói một câu gọi là vừa ăn cướp vừa la làng ư?” Hy Nguyệt hỏi ngược lại một câu, không đợi cô ta đáp lại đã trực tiếp dẫn người đi xuống chỗ biệt thự mà Đỗ Di Nhiên ở.

Gương mặt Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh.

“Hy Nguyệt, cô đừng có mà khinh người quá đáng.”

Cô nhỏ Đỗ ôm vai cô ta.
 
Chương 2083


Chương 2083

“Cô ta muốn lục soát thì cứ để cho cô ta lục soát, chúng ta là người ngay thẳng, không có việc gì phải sợ.”

Đến phòng của Đỗ Di Nhiên, Hy Nguyệt cũng không để người mình lục soát mà chính là để cho vệ sĩ của nhà họ Đỗ lục soát.

Ngăn tủ và ngăn kéo không phát hiện ra thứ gì khả nghi.

Vệ sĩ lật hành lý ra, lật ra đống quần áo dày thì phát hiện bên trong có một lọ thủy tinh.

Hy Nguyệt liếc qua.

“Đó là gì, lấy ra nhìn xem.”

Vệ sĩ lấy lọ thủy tinh ra, bên trong có một bình bột phấn màu đỏ còn một nửa.

Mắt Đỗ Di Nhiên trợn to như chuông đồng, cả người cô ta chấn động.

Vốn dĩ cái lọ này nên ở trong hành lý của Hy Nguyệt, nhưng bây giờ thế mà lại nằm trong hành lý của mình.

Cô ta muốn nói đây không phải là đồ của mình, thế nhưng như vậy chẳng khác nào chứng minh thứ bên trong là phấn hoa hồng.

“Đây chỉ là một loại phấn hoa có mùi thơm thông thường mà thôi.” Cô ta cố gắng duy trì giọng điệu bình tĩnh, sau đó muốn lấy lại chiếc bình này.

Hy Nguyệt không đưa cho cô ta, mà chính là giao cho người vệ sĩ áo đen ở bên cạnh.

“Lập tức mang thứ này đi giám định, nhìn xem có phải là phấn thơm không.”

Gương mặt Đỗ Di Nhiên vặn vẹo.

“Đây chính là phấn hoa cỏ bình thường, có gì mà phải giám định chứ, chẳng lẽ tôi còn có thể bỏ độc mình ư?”

“Ai mà biết được chứ, loại chuyện này đâu phải không ai làm.” Hy Nguyệt lạnh lùng nói.

Lục Lãnh Phong nhận lấy chiếc bình từ trong tay vệ sĩ áo đen.

“Không cần phải mang đi giám định làm gì, có phải phấn hoa hồng hay không, tôi nhìn qua là biết.”

Từ nhỏ anh đã đi theo bà cụ, đối với dược liệu cũng có hiểu biết, có thể dùng mắt thường để phân biệt ra.

Anh đổ một ít bột phấn trong tay, ngửi một hơi, lại cẩn thận nhìn màu sắc của nó, dùng ngón tay vân vê.

Trong mắt anh lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

“Đi lấy một cái máy xông hương lại đây, để cô Đỗ dùng mùi này thư giãn.”

“Rõ.” Người vệ sĩ áo đen ra ngoài, nhanh chóng mang về một máy xông hương.

Sắc mặt Đỗ Di Nhiên hoảng sợ đến mức tái mét, ngay cả môi cũng trở nên trắng bệch.

“Em không muốn dùng nó để xông hương, hiện tại em là phụ nữ mang thai, không thích hợp ngửi mùi hương hoa cỏ.”

“Nếu như cô không muốn dùng, sao lại mang nó đi xa.”

Trên khuôn mặt Lục Lãnh Phong dần dần hiện lên sát khí.

Người áo đen nhanh chóng đốt hương liệu.

Hy Nguyệt đi ra ngoài, Đỗ Di Nhiên cũng muốn đi nhưng lại bị vệ sĩ áo đen ngăn cản.
 
Chương 2084


Chương 2084

Lúc máy xông hương sáng lên, cô ta hoảng sợ che miệng lại, liều mạng hét lên.

“Tắt nó đi, tắt nó đi…”

Lục Lãnh Phong vẫy tay, để vệ sĩ áo đen tắt đi.

“Sợ hãi như thế, xem ra cô rất rõ thư bên trong là gì.”

Ánh mắt Lục Lãnh Phong sắc bén, ánh mắt anh lạnh lẽo giống như lợi kiếm bắn thẳng về phía Đỗ Di Nhiên, khiến cho linh hồn cô ta run rẩy, vô thức trốn sau lưng cô nhỏ Đỗ.

Phản ứng này của cô ta dọa cho cô nhỏ Đỗ kêu to một tiếng.

“Tổng giám đốc Lục, đây rốt cuộc là gì?”

Khóe miệng Lục Lãnh Phong nhếch lên độ cong lạnh lùng.

“Mỗi ngày cô Đỗ đây dùng phấn hoa hồng để xông hương, xem ra đã bách độc bất xâm, đâu còn lo lắng người ta bỏ thuốc.”

Cô nhỏ Đỗ khiếp sợ không thôi.

“Di Nhiên, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”

Đỗ Di Nhiên thấy sự việc đã bại lộ, cô ta vội vàng giả ngu.

“Cháu không biết đâu, thứ mà cháu mang đến rõ ràng là phấn thơm hoa cỏ, sao lại biến thành phấn hoa hồng nhỉ? Nhất định là có người muốn hại cháu, đổi phấn hoa của cháu thành phấn hoa hồng, ôi trời đất ơi, người kia thật sự đáng sợ, lần đầu không hại được cháu lại muốn hại lần hai.”

Hy Nguyệt cười lạnh hai tiếng.

“Đừng giả bộ nữa, cô Đỗ, nếu như cô không biết bên trong là phấn hoa hồng thì sao lại không dám sử dụng.”

Sống lưng Đỗ Di Nhiên lạnh toát, không ngừng đổ mồ hôi lạnh, đột nhiên cô ta phát hiện ra một chuyện đáng sợ.

Chỉ sợ quỷ kế của cô ta đã sớm bị Hy Nguyệt phát hiện ra, vì thế cô mới không chút hoang mang lo sợ, cho cô ta vào phòng lục soát, vì vậy phấn hoa hồng mới không ở trong hành lý của cô mà chạy đến hành lý cô ta.

Thế nhưng cô ta sẽ không thừa nhận, chết cũng không thừa nhận.

“Hy Nguyệt, cô đang ngậm máu phun người đó, sao tôi có thể lấy phấn hoa hồng ra hại con mình chứ?”

Hy Nguyệt cười nhạo một tiếng.

“Tôi đoán chính bản thân cô cũng không xác định rốt cuộc bố của đứa nhỏ là ai, cho nên coi nó thành quân cờ, lần lượt dùng nó để áp chế chồng tôi và hãm hại tôi, dùng phương pháp này cũng không chỉ có mình cô, năm năm trước cũng đã có người từng dùng.”

“Chị dâu, chị nói rất đúng, trước kia Hy Mộng Lan cũng chơi trò vàng thau lẫn lộn, rõ ràng đứa nhỏ trong bụng cô ta là của người khác lại dám nói là của anh trai em, đợi đến khi mọi người ép cô ta làm giám định ADN, cô ta lại bày chiêu khác, hãm hại chị dâu tôi, để tất cả mọi người đều cho rằng chị dâu tôi hại cô ta sinh non.”

Lục Sênh Hạ đi vào phòng, nói rất rõ ràng.

“Thật không nghĩ đến chị Di Nhiên, chị thế mà cũng chơi chiêu này.”

Đỗ Di Nhiên thấy việc bất lợi, đây giống như bê đá tự đập vào chân mình.

Rõ ràng cô ta muốn hãm hại Hy Nguyệt, thế mà ngược lại khiến cho bản thân vô cùng chật vật.

“Tôi căn bản không biết bên trong là phấn hoa hồng, là do có người muốn hại tôi, lén đổi phấn hoa của tôi thành nó.” Cô ta nhất định phải cắn chặt không thả.

Hy Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top