Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Chương 2105


Chương 2105

Lục Lãnh Phong gõ lên đầu cô một cái.

“Không đoán được thì thôi.”

Cô tức giận trừng mắt nhìn anh một cái, vùi đầu vào gối.

“Vốn dĩ bộ não của em chỉ có một GB, không nghĩ được nhiều vấn đề phức tạp như thế, chúng ta ngủ thôi.”

Lục Lãnh Phong trầm thấp thở dài một tiếng, tựa cằm vào vai cô.

“Ngu ngốc, ngoại trừ em ra, anh đâu còn người phụ nữ nào khác.”

Hy Nguyệt chớp mắt, cô tin tưởng thân thể của anh sẽ không ngoại tình, bởi vì có lòng mà không đủ lực, thế nhưng tinh thần của anh có vượt quá giới hạn hay không thì chưa biết chắc được.

Dù sao vẫn còn có Kiều An đang nuôi dưỡng đứa nhỏ kia.

“Ngoại trừ anh, em cũng không có người đàn ông nào khác, em là một người phụ nữ một lòng một dạ, trừ khi anh làm chuyện xấu trước, nếu không em tuyệt đối sẽ không thay lòng.”

Giọng nói của cô rất nhỏ, giống như lẩm bẩm một mình, nhưng Lục Lãnh Phong vẫn nghe được.

Tuy tình địch rất mạnh, hơn nữa vẫn luôn nhìn chằm chằm, nhưng anh có thời gian, cuối cùng sẽ hoàn toàn lấy lại trái tim cô.



Ngày hôm sau Đỗ Di Nhiên đến bệnh viện, chờ bà cụ họp xong cô ta sẽ lên chào hỏi.

“Bà nội, thật đúng là trùng hợp, cháu không ngờ lại gặp bà ở đây, bà còn nhớ rõ cháu không hạ, cháu là Đỗ Di Nhiên.” Cô ta ra vẻ trùng hợp.

Bà cụ Lục cười nhạt một tiếng.

“Là cháu à, sao cháu lại ở bệnh viện thế.”

“Cháu đến làm sinh kiểm.” Đỗ Di Nhiên đáp.

“Lần trước cháu bị người ta bỏ thuốc hoa hồng, thiếu chút nữa thì sinh non, cháu lo lắng cho đứa nhỏ xảy ra vấn đề gì, cho nên đến tái khám, may mắn bác sĩ nói tất cả chỉ tiêu đều rất bình thường, lần này cháu an tâm rồi.”

Bà cụ Lục sâu xa nhìn qua cô ta.

“Không có việc gì thì tốt, mau về nghỉ ngơi đi.” Nói xong bèn định rời đi, nhưng Đỗ Di Nhiên lại vươn tay, đột ngột giữ tay bà cụ lại.

“Bà nội, bà có thể giành cho cháu chút thời gian không, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện riêng.”

Bà cụ Lục do dự một lúc rồi gật đầu, dẫn cô ta đến chỗ quán trà đại sảnh.

“Cháu muốn nói gì?”

“Bà nội, cháu tin bà cũng đã biết đứa nhỏ trong bụng cháu là chắt trai của bà, là con cháu nhà họ Lục, Lãnh Phong quan tâm đến cháu một chút cũng là việc nên làm đúng không, thế nhưng Hy Nguyệt kia, chẳng những cô ta không cho anh ấy gặp cháu, còn bỏ phấn hoa hồng vào canh gà của cháu, muốn hại chết đứa nhỏ của cháu. Cháu biết cô ta là chủ mẫu, một tay che trời, ngoại trừ bà nội, không ai quản được cô ta, bà làm chủ cho cháu với.” Đỗ Di Nhiên nói xong, mắt đỏ lên òa khóc, cô ta muốn đánh động bà cụ, chỉ có thể giả bộ đáng thương mới nhận được đồng tình.

Vẻ mặt bà cụ Lục rất bình thản.

“Cháu à, nhà họ Lục có quy củ của nhà họ Lục, trước khi chưa làm giám định ADN, cho dù trong bụng cháu có là gì đều không liên quan gì đến nhà họ Lục chúng ta, hiểu chưa?”
 
Chương 2106


Chương 2106

Gương mặt Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh.

“Sở dĩ cháu không làm giám định ADN là sợ Hy Nguyệt động tay động chân vào kết quả giám định, một khi bà nội cho rằng đứa nhỏ không phải của Lãnh Phong, nhất định sẽ ép cháu bỏ đi, cho nên cháu muốn chờ đứa nhỏ ra đời rồi mới làm.”

Bà cụ Lục bật cười.

“Nếu như cháu không tin giám định ADN của nhà họ Lục chúng tôi thì không cần làm, cháu của bà, bà hiểu nhất, thằng bé nói không chạm vào cháu thì chính là không chạm, kết quả giám định cũng chỉ là vì chứng minh sự trong sạch cho thằng bé, cũng cho bà cháu một câu trả lời.”

Khóe miệng Đỗ Di Nhiên giật giật.

“Bà nội, con của cháu thật sự là của Lãnh Phong, mong bà hãy tin cháu, Lãnh Phong không nhớ rõ tối đó đã xảy ra chuyện gì, chuyện gì anh ấy cũng không nhớ.”

Bà cụ Lục nhấp một ngụm trà.

“Cháu gái à, nể mặt bà nội cháu, bà khuyên cháu một câu đừng muốn làm Tuesday, điều này đối với cháu không có chỗ tốt nào đâu.”

Trên gương mặt Đỗ Di Nhiên là vẻ vặn vẹo.

“Bà nội, tình yêu không có đúng sai, cháu quen biết Lãnh Phong sau Hy Nguyệt, thế nhưng điều đó cũng không có nghĩa là cháu không có tư cách yêu anh ấy, hơn nữa trong lòng anh ấy cũng rất thích cháu, tối hôm đó, chính miệng anh ấy nói cho cháu biết, nếu anh ấy không có ý gì với cháu, chúng cháu đâu thể xảy ra quan hệ được.”

Bà cụ Lục xua tay nói.

“Cháu không cần nói với bà mấy lời này, kiểu phụ nữ như cháu, bà cũng đã gặp nhiều. Tối hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trong lòng bà cũng nắm chắc, người đàn ông kia là ai, hiện nay vẫn còn là một ẩn số, bà khuyên cháu vẫn nên sớm đi làm giám định ADN, tránh làm chậm trễ bản thân, cho dù lui một nghìn bước, đứa bé này thật sự là của Lãnh Phong, cháu cũng sẽ không chiếm gì được của nhà họ Lục đâu, Hy Nguyệt mãi mãi là cháu dâu của nhà họ Lục, không ai thay thế được con bé.”

Lời này giống như sấm sét giữa trời quang với Đỗ Di Nhiên, khiến cho cả gương mặt của cô ta trở nên vặn vẹo.

“Bà nội, cháu là thiên kim hào môn, chẳng lẽ còn kém một người phụ nữ bình dân ư?”

Bà cụ Lục mỉa mai cười một tiếng. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Nhà họ Lục bà cưới vợ là nhìn trúng phẩm đức và năng lực, không phải gia thế, bà không muốn đả kích cháu đâu, thế nhưng cháu so với cháu dâu bà, thật đúng là kém quá xa.”

Khóe miệng Đỗ Di Nhiên giống như bị ong vò vẽ chích, méo sang một bên.

“Cháu có chỗ nào không bằng cô ta chứ?”

“Cháu có thể giống như con bé, trong năm năm ngắn ngủi sáng lập ra một tập đoàn đưa ra thị trường sao?” Bà cụ Lục hỏi ngược lại một câu.

Đỗ Di Nhiên bĩu môi nói.

“Nếu như không phải bà nội bảo cháu tiến vào xí nghiệp gia tộc, cháu cũng có thể sáng lập ra công ty của riêng mình.”

“Ngay cả một bản kế hoạch hợp tác cháu cũng không viết xong, làm sao sáng lập ra công ty?” Bà cụ Lục nhướng mày.

Đỗ Di Nhiên giống như bị ăn một cái tát, trên mặt nóng rát, chuyện này không phải do Lục Lãnh Phong nói cho bà cụ đấy chứ?

Chẳng lẽ anh vì chuyện này mới ghét bỏ cô ta?
 
Chương 2107


Chương 2107

“Khoảng thời gian đó cháu bị mẹ nhỏ quấy rối, mới không có tâm tư phác thảo tốt kế hoạch hợp tác, nếu như cháu tĩnh tâm viết, nhất định có thể viết rất tốt.”

“Tâm tư của cháu đều dùng trên mấy thứ bàng môn tà tạo kia, chỉ cần là người phụ nữ có gia đình trong sạch đều sẽ không dây dưa với người đàn ông đã có vợ, nhà họ Lục bà chính là kiêng kị nhất những người phụ nữ như thế, chơi đùa thì được, không thể coi là thật.

Bà cụ không cho cô ta mặt mũi, chỉ có đả kích cô ta nặng nề, cắt đứt ý nghĩ vớ vẩn của cô ta, mới làm cô ta hết hi vọng.

Thế nhưng Đỗ Di Nhiên không “yếu ớt” như bà ấy nghĩ, nếu đã quyết định làm Tuesday thì phải đen đến cùng.

“Bà nội Lục, bà và bà nội cháu giống như chị em tốt, cũng đã quen biết mấy chục năm rồi, nếu như bà nội cháu biết bà đối xử với cháu như thế, rất định sẽ rất đau lòng.”

“Có đứa cháu gái như thế này, bà ấy sớm muộn gì cũng sẽ đau lòng.” Bà cụ Lục chậm rãi nói.

Đỗ Di Nhiên giống như bị sét đánh trúng đầu, hiển nhiên bà cụ Lục hoàn toàn đứng về phía Hy Nguyệt.

“Bà nội, cho dù như thế nào thì cháu và Lãnh Phong cũng đã xảy ra quan hệ, đó là sự thật, cháu mang thai con của anh ấy, đó cũng là sự thật, cháu sẽ đi làm giám định bố con, chờ có kết quả, nhà họ Lục các người cũng không thể trơ mắt nhìn mẹ con cháu bị Hy Nguyệt gây thương tổn.”

Vẻ mặt bà cụ Lục không biểu tình.

“Hoa hồng là do cháu tự mua, cháu không sợ cháu dâu của bà đã là không tệ rồi, ai dám thương tổn đến cháu chứ? Bà đúng là không nhìn ra, cháu lại có thể gây sóng gió như thế.”

Từ sau khi từ làng du lịch trở về, Lục Sênh Hạ đã kể hết mọi chuyện cho bà ấy nghe.

Đỗ Di Nhiên thiếu chút nữa đã tức đến mức ngất đi.

Xem ra Hy Nguyệt đã sớm đâm chọc cô ta sau lưng.

“Phấn hoa hồng kia không phải do cháu mua, là Hy Nguyệt mua chuộc người bên cạnh cháu, hãm hại cháu, đứa nhỏ này là bảo bối của cháu, sao cháu có thể thương tổn đến thằng bé được chứ?”

Bà cụ Lục lắc lư chiếc cốc trong tay.

“Cháu gái, bà cũng đâu hiểu rõ cháu, nhưng bà hiểu rất rõ cháu dâu mình, con bé thiện lương giàu lòng vị tha, lấy ơn báo oán, nhưng cũng không phải người mềm yếu, nếu như con bé thật sự muốn hại cháu, hiện tại cháu không có khả năng ngồi đây nói chuyện với bà đâu.”

Trên trán Đỗ Di Nhiên nổi đầy gân xanh, ánh mắt lóe lên lạnh lẽo, bà già này quá bất công, một lòng hướng về Hy Nguyệt, chẳng trách Hy Nguyệt có thể phách lối như thế.

“Họa hổ họa bì nan họa cốt, biết người biết mặt nhưng không biết lòng, mặt ngoài Hy Nguyệt là một người nhu nhược, nhưng trên thực tế cô ta là người tâm cơ sâu bao nhiêu, bà căn bản không biết được.”

Ánh mắt bà cụ Lục sắc bén.

“Chủ mẫu nhà họ Lục chúng ta sao có thể để người ngoài nghi vấn?”

Trong lòng Đỗ Di Nhiên giật thót, chẳng trách Tư Mã Ngọc Như lại không đấu được Hy Nguyệt, tất cả người cầm quyền của nhà họ Lục đều bị Hy Nguyệt thu mua, Tư Mã Ngọc Như đâu còn chỗ nói chuyện?

Con yêu tinh Hy Nguyệt này, thật đúng là biết mê hoặc lòng người.

“Chắc hẳn ở trước mặt bà, Hy Nguyệt không thiếu dội nước bẩn cho cháu, nên bà mới có thành kiến với cháu như thế, chỉ cần bà đồng ý cho cháu một cơ hội, cho cháu biểu hiện thật tốt, nhất định bà sẽ hài lòng về cháu.”

Bà cụ Lục cười nhạt một tiếng.
 
Chương 2108


Chương 2108

“Bà và cháu không thân cũng chẳng quen, cháu muốn biểu hiện gì, có ý nghĩa gì sao?”

Đỗ Di Nhiên muốn đập đầu vào tường chết quách đi cho rồi, người nhà họ Lục đều là cổ hủ, cơ bản không biết cái gì gọi là tình yêu.

Tình yêu có phân biệt đến trước đến sau không?

Dựa vào đâu mà người đến sau luôn là Tuesday?

Mỗi người đều có quyền theo đuổi tình yêu, không ai có quyền ngăn cản và tước đoạt.

Cô ta yêu Lục Lãnh Phong, muốn thử một lần vì hạnh phúc của mình mà cố gắng, không gặp anh đúng thời điểm, điều đó đâu phải là lỗi của cô ta mà chính là do ông trời sắp đặt, cô ta không thể nhận mệnh, cũng không muốn nhận mệnh.

Trên thế giới này người không vì mình trời tru đất diệt, chỉ cần mình sống vui, sống chết của người khác đâu liên quan đến cô ta.

“Cho dù sau này cháu và Lãnh Phong không ở bên nhau cũng là người thân của các người, để bà hiểu rõ về cách làm người của cháu, không hiểu lầm về cháu cũng là điều nên làm.”

Bà cụ Lục nhấp một ngụm trà.

“Quan hệ giữa chúng ta và cháu cũng chỉ ở mức này, không có gì khác, hy vọng cháu đừng nên cố chấp.”

Đỗ Di Nhiên gần như tức đến hôn mê, rất hiển nhiên, cuộc nói chuyện này chẳng có một chút hiệu quả nào.

Vẻ mặt cô ta tức giận đứng lên đi ra ngoài.

Chờ sau khi đứa nhỏ được sinh ra, làm xong giám định ADN, cô ta sẽ không dễ đuổi đi như thế đâu, Lục Lãnh Phong và nhà họ Lục nhất định phải cho cô ta một câu trả lời.

Thứ bảy Hứa Nhã Thanh bao sân chơi, chúc mừng sinh nhật cho con trai mình.

Hứa Kiến Quân mời bạn học của mình đến.

Trong lòng Hy Nguyệt rất kích động, cô quyết định đem chuyện của đứa nhỏ nói rõ với Hứa Nhã Thanh, nếu cô đã biết chân tướng, giấu diếm chính là lừa gạt.

Hứa Nhã Thanh là người tốt, là anh ta cho cô một sinh mệnh mới, là anh ta cứu vớt đứa nhỏ.

Nếu như không có anh ta, Hứa Kiến Quân đã sớm bị Lục Lãnh Phong gi3t chết, cô không thể lừa anh ta.

Một ngày này, đứa nhỏ chơi rất vui, cậu bé đã thành thói quen có hai người bố, thậm chí còn cảm thấy mình rất may mắn có hai người bố cùng yêu thương và cưng chiều.

Sau bữa tiệc sinh nhật, bọn họ cùng quay về biệt thự của Hứa Nhã Thanh, đứa nhỏ ghé vào vai Hứa Nhã Thanh ngủ thiếp đi.

Hứa Nhã Thanh bế cậu nhóc về phòng, đặt ở trên giường nhỏ, dặn dò bảo mẫu ở bên cạnh chăm sóc cho cậu bé, còn mình và Hy Nguyệt đi tản bộ ở vườn hoa.

Hy Nguyệt luôn là mắt nhìn mũi chân, trầm mặc chưa từng nói gì, Hứa Nhã Thanh đã nhìn ra được, anh ta nhẹ giọng nói.

“Hy Nguyệt, có phải em có tâm sự gì không?”

“Nhã Thanh.” Hy Nguyệt nuốt một ngụm nước miếng, do dự một lúc lâu, sau cùng mới nói.

“Có một việc em muốn nói cho anh biết.”

“Chuyện gì thế?” Hứa Nhã Thanh nhướng mày hỏi.

Hy Nguyệt hít một hơi thật sâu, giọng nói của cô rất nhỏ, giống như tiếng hít thở.
 
Chương 2109


Chương 2109

“Năm năm trước ở khách sạn Hildon, người phụ nữ đi cùng anh rất có thể không phải là em, em không biết vì sao vòng tay của mình lại rơi ở chỗ của anh, em biết tối hôm đó có hai cô gái đến khách sạn Hildon giao đồ ăn, một người là em, một người là người khác, em đi vào phòng của Lục Lãnh Phong, mà cô gái kia tiến vào phòng anh…”

Dần dần giọng nói của cô nhỏ đến mức không nghe được, lông mi dài che khuất mắt cô.

Cô không dám nhìn gương mặt Hứa Nhã Thanh, sợ nhìn thấy sự thất vọng và đau đớn trong mắt anh ta.

Cô không đi vào phòng anh ta, điều này mang ý nghĩa Hứa Kiến Quân không phải con trai anh ta, chuyện này đối với anh ta mà nói là một sự đả kích vô cùng nặng nề.

Chẳng qua chuyện cô không biết chính là, Hứa Nhã Thanh đã sớm biết tất cả.

Vốn dĩ anh ta muốn lừa cô cả đời, như thế Hứa Kiến Quân sẽ trở thành mối quan hệ giữa bọn họ, không nghĩ đến cô lại biết được chân tướng sớm như đó.

Tối hôm đó cô bị Lục Lãnh Phong kéo vào căn phòng kia, anh ta trốn ở sau cánh cửa phòng cháy, nhìn thấy rõ mọi chuyện.

Vòng tay của cô chính là rơi ở cửa ra vào lúc đó.

Anh ta nhặt vòng tay lên, cách cửa phòng, loáng thoáng nghe được động tĩnh bên trong, biết được xảy ra chuyện gì.

Vốn dĩ cho rằng có thể lợi dụng cô nắm chắc Lục Lãnh Phong, không nghĩ đến thế mà trời xui đất khiến cô lại gả cho anh.

Nếu như thời gian có thể quay ngược lại, anh ta nhất định sẽ phấn đấu quên mình đá cửa phòng, xông vào cứu cô, đưa cô rời khỏi Lục Lãnh Phong.

Đáng tiếc cho dù anh ta có gia tài bạc tỷ cũng không thể nào khiến thời gian quay ngược lại.

“Hy Nguyệt, sao em lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, sao tối hôm đó người phụ nữ kia không phải là em chứ?”

Hy Nguyệt cúi đầu, lông mi dài che khuất mắt cô, tạo thành một bóng mờ.

“Em cũng không chắc lắm, nhưng hẳn là như thế, em không muốn giấu anh, điều đó đối với anh mà nói là một sự không công bằng, giám định ADN cũng không phải một trăm phần trăm, nếu như đêm hôm đó người phụ nữ kia không phải là em, vậy Kiến Quân… Không phải là con của anh, em biết điều này rất khó tiếp nhận với anh, anh thương Kiến Quân như thế, thằng bé lại biến thành con người khác, chắc chắn anh sẽ rất đau lòng, thế nhưng nếu như em vẫn luôn lừa anh, không nói cho anh biết, em chính là một tội nhân.”

Một giọt nước mắt của cô rơi xuống.

“Khi nào anh rảnh, chúng ta lại đưa Kiến Quân đi làm xét nghiệm ADN.”

“Không cần, không cần làm xét nghiệm ADN gì hết, Kiến Quân là con anh, mãi mãi là con anh.” Hứa Nhã Thanh không chút do dự, chém đinh chặt sắt nói.

Hy Nguyệt cho rằng anh ta bị k1ch thích, không muốn chấp nhận sự thật này, cô cầm tay anh ta.

“Nhã Thanh, rất xin lỗi, là em có lỗi với anh…” Cô thút thít, nước mắt chảy xuống.

Trong lòng Hứa Nhã Thanh giống như rời sông lấp biển, giống như nhấc lên sóng to gió lớn.

Thật ra anh ta mới là người nên xin lỗi, người nên cảm thấy áy náy là anh ta mới đúng.

Vừa mới bắt đầu, anh ta chỉ muốn lợi dụng cô để đả kích Lục Lãnh Phong, không nghĩ đến lại vô thức yêu cô.
 
Chương 2110


Chương 2110

Cô thuần khiết như thế, thiện lượng như vậy, tín nhiệm anh ta như thế.

Nếu như đổi thành người phụ nữ khác, chỉ sợ đã sớm nghĩ anh ta bày trò, sửa đổi kết quả giám định ADN, để cô nghĩ đứa nhỏ là con anh ta.

Mà cô lại cảm thấy kết quả giám định xảy ra vấn đề.

“Hy Nguyệt.” Anh ta gỡ tay cô ra, ngón tay nhẹ nhàng vuốt v3 gương mặt cô, lau đi nước mắt cho cô.

“Lục Lãnh Phong biết chuyện này không?”

“Không biết.” Cô lắc đầu.

“Anh ấy chỉ biết tối hôm đó người phụ nữ kia là em, không biết Kiến Quân là đứa nhỏ trước đó không bị phá, thế nhưng gương mặt Kiến Quân có chút giống anh ấy, anh ấy cũng có chút nghi ngờ, vẫn muốn đưa đứa nhỏ đi làm giám định, chẳng qua bị em ngăn cản, em muốn nói cho anh trước.”

Trong lòng Hứa Nhã Thanh chấn động, cô làm như thế đã nói lên trong lòng cô vẫn quan tâm anh ta, anh ta vẫn là người quan trọng với cô.

“Hy Nguyệt, em đừng để anh ta làm giám định ADN, cũng đừng nói cho Kiến Quân nghe chân tướng, Kiến Quân là con trai anh, không phải con anh ta.”

Anh ta đổi thành giọng điệu cầu xin, tuy Hứa Kiến Quân không phải con ruột của anh ta, nhưng lúc thằng bé ở trong bụng mẹ, anh ta vẫn luôn ở bên cạnh làm dưỡng thai, lúc thằng bé ra đời, anh ta cũng ở bên cạnh, nhận lấy thằng bé từ trong tay y tá.

Anh ta dậy thằng bé bi bô tập nói, dạy thằng bé bước đi, dạy thằng bé đánh bóng chày…. Anh ta đã sớm coi thằng bé như con trai ruột của mình.

Hy Nguyệt cắn môi nói.

“Cho dù như thế nào thì sinh mệnh của thằng bé cũng là do anh cho, không có anh, thằng bé đã sớm bị Lục Lãnh Phong gi3t chết, thật ra em cũng không muốn để Kiến Quân biết rõ chân tướng, thằng bé còn nhỏ, đột ngột thay đổi như thế, nhất định sẽ khiến thằng bé bị tổn thương, chỉ là Lục Lãnh Phong…”

“Chỉ cần em không đồng ý thì anh ta sẽ không có cách nào, cho dù tối hôm đó người phụ nữ kia có phải là em hay không, cho dù Kiến Quân có phải con đẻ của anh không, trong lòng anh đã nhận định thằng bé chính là con của anh.”

Anh ta nắm tay cô. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Lục Lãnh Phong đã cướp em đi, đừng để anh ta cướp Kiến Quân khỏi anh.”

Hy Nguyệt chấn động, trong lòng không biết nên làm như thế nào cho phải, phản ứng của Hứa Nhã Thanh, cô không dự liệu được.

“Nhã Thanh, em biết anh thích trẻ con, sau này anh kết hôn sẽ có rất nhiều con.”

“Không giống nhau, anh chỉ cần Kiến Quân, chỉ có thằng bé mới là do em sinh.” Hứa Nhã Thanh gằn từng chữ một, ngón tay anh ta hơi siết chặt, dây thần kinh căng lên, anh ta đang cầu xin cô, trong mắt anh ta lóe lên đau đớn và kiên định khiến cô hoàn toàn bị đánh bại.

Dưới cái nhìn của cô, ở trong chuyện này, anh ta chính là người bị hại lớn nhất, cô không muốn nhìn thấy anh ta khổ sở, không muốn nhìn thấy anh ta thất vọng, chỉ hy vọng anh ta và Kiến Quân có thể thân thiết như trước.

“Em đồng ý với anh.”

Hứa Nhã Thanh nhẹ nhàng thở ra.

“Thật ra anh không cảm thấy Kiến Quân giống Lục Lãnh Phong, rõ ràng thằng bé giống anh, giọng nói, lúc cười rộ lên cũng rất giống anh.”

“Trước khi làm giám định một lần nữa, tất cả vẫn là ẩn số, anh thật sự không muốn biết chân tướng ư?” Cô trầm thấp hỏi.

Anh ta nhún vai.
 
Chương 2111


Chương 2111

“Không muốn, cứ như thế cũng tốt, con người mà, khó có được những lúc hồ đồ, người quá thông minh sẽ không hạnh phúc.”

Anh ta sút cục đá nhỏ dưới chân.

“Chỉ cần không làm giám định thì vẫn có năm mươi phần trăm khả năng Kiến Quân là con trai anh.”

Hy Nguyệt tiện tay nhặt chiếc lá rụng trên bàn đá.

“Thật ra em có chút nghĩ không thông, vì sao chiếc vòng tay của em lại ở trong phòng anh? Còn có phần giám định ADN kia nữa, trước đó chúng ta vì che giấu tai mắt người khác, phải tìm một phòng khám tư nhân, đoán chừng thiết bị không quá tốt, cho nên mới xảy ra vấn đề.”

Hứa Nhã Thanh cố gắng duy trì bình tĩnh.

“Có lẽ đi vào phòng anh chính là em, đi vào phòng Lục Lãnh Phong mới là người khác.”

Hy Nguyệt cũng không biết, nhưng căn cứ vào sự miêu tả của Lục Lãnh Phong, chắc hẳn là cô.

Nhưng Hứa Nhã Thanh có ơn cứu mạng với cô và Kiến Quân, cô không muốn để anh ta khổ sở, để anh ta thất vọng, đó là vong ân phụ nghĩa.

“Thật ra cho dù chân tướng có như thế nào thì trong lòng Kiến Quân anh vĩnh viễn là một người ba không thể thay thế được.”

“Anh biết.” Hứa Nhã Thanh lộ ra nụ cười vui vẻ.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, điện thoại của Hy Nguyệt vang lên, là Lục Lãnh Phong gọi đến, xe của anh đã đến trước biệt thự.

“Em phải về rồi, nửa đêm Kiến Quân hay đá chăn, anh nhớ đắp lại cho thằng bé nhé.”

“Yên tâm đi, buổi tối anh sẽ ngủ cùng thằng bé.” Hứa Nhã Thanh vỗ vai cô.

Từ biệt thự đi ra, trên đường đi Hy Nguyệt rất trầm mặc.

Dưới cái nhìn của cô, vẫn luôn giấu diếm chân tướng cũng là một chuyện không công bằng với Lục Lãnh Phong.

Nhưng anh chính là kẻ đầu sỏ, nếu không phải anh máu lạnh muốn gi3t chết đứa nhỏ thì cũng đâu có những chuyện sau đó.

Thiếu ân tình Hứa Nhã Thanh, cô trả.

Anh cũng thế.

Là Hứa Nhã Thanh đã cứu con trai anh, anh cũng nợ Hứa Nhã Thanh.

Lục Lãnh Phong chú ý đến sự khác thường của cô, hỏi.

“Hôm nay chơi vui không?”

“Ừm.” Cô gật đầu.

“Sao anh lại không nhìn ra nhỉ, ngược lại thấy vẻ mặt em ngưng trọng.” Anh dùng giọng điệu hờ hững nói.

Cô vội vàng ổn định lại cảm xúc.

“Đâu đó, em hơi mệt, cả người rã rời.”

Lục Lãnh Phong vươn tay ôm cô vào trong ngực.

“Nếu mệt thì ngủ một lúc, khi nào đến nhà anh sẽ gọi em.”
 
Chương 2112


Chương 2112

Cô tựa đầu vào vai anh, nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Hôm nay Kiến Quân nói với em, có hai người bố thật tốt, đứa nhỏ chính là đứa nhỏ, ai đối xử tốt với thằng bé, thằng bé sẽ thân thiết với người đó.” Cô cười nói.

“Dựa theo cách nói của em, cho dù thằng bé là con của anh, em cũng không có ý định để thằng bé nhận tổ quy tông, muốn để thằng bé tiếp tục coi người khác là bố đẻ?”

“Đứa nhỏ là do em sinh, ai là bố đẻ, em là người rõ nhất. Sở dĩ thằng bé có chút giống anh, đơn thuần là trùng hợp, anh đừng nên suy nghĩ nhiều.” Cô chậm rãi nói.

Lục Lãnh Phong cau mày.

“Người phụ nữ ngốc này, em không nghĩ đến lúc trước phần giám định ADN giả kia, rất có thể là do Hứa Nhã Thanh làm ra?”

Hy Nguyệt mở mắt, cô đã nghĩ qua, nhưng nhanh chóng phủ định.

Nếu như việc này có liên quan đến Hứa Nhã Thanh, như vậy anh ta đã sớm biết đứa nhỏ không phải của mình, sao có thể cứu đứa nhỏ chứ?

Nếu như đứa nhỏ bị giết, cả đời này cô khó có khả năng tha thứ cho Lục Lãnh Phong, chết cũng không tha thứ.

Hứa Nhã Thanh thông minh như thế, đâu thể không nghĩ đến điểm này, muốn phá hoại quan hệ giữa cô và Lục Lãnh Phong, nên để Lục Lãnh Phong gi3t chết đứa nhỏ.

Anh ta không làm chuyện đó, chứng tỏ anh ta không liên quan gì đến chuyện này.

“Kết quả giám định bố con không phải do Hy Mộng Lan gửi cho anh à? Chứng minh chuyện này chắc chắn có liên quan đến cô ta, nói không chừng là do cô ta làm ra, em hiểu rõ Hứa Nhã Thanh, anh ta sẽ không làm như vậy.”

Lời này hình như chọc giận đến Lục Lãnh Phong.

“Trong lòng em, thằng cha kia vẫn quan trọng hơn anh à?”

“Quan trọng hay không, không liên quan gì, em chỉ nói sự thật thôi.”

Lục Lãnh Phong có chút căm tức cúi đầu mạnh mẽ hôn cô.

Mỗi lần tức giận anh chỉ muốn làm một chuyện, đó chính là chiếm hữu cô, tuyên cáo chủ quyền của mình.

Vừa vào phòng anh đã bế cô đặt lên giường, tuần này còn chưa làm theo thỏa thuận.

Sắc mặt Hy Nguyệt tái đi, mang thai năm tháng, thân thể nặng nề, đâu còn chỗ phản kháng.

“Lục Lãnh Phong… Anh thật đúng là một tên cầm thú.”

“Không dạy dỗ em, em sẽ không nhớ rõ ai là người đàn ông của em.” Lục Lãnh Phong trầm thấp hừ một tiếng, không khách sáo vén váy cô lên.

Sắc mặt cô thay đổi.

Ngay tại lúc này, ngoại trừ thuận theo thì chính là tiếp nhận, không cách nào phản kháng.

“Anh… Anh đừng mất khống chế đấy, đừng thương tổn đến đứa nhỏ.”

Lục Lãnh Phong hít sâu một hơi, lúc anh nổi giận, quả thật không khống chế được.

Anh đứng thẳng người đi đến quầy bar lấy ra một chai nước khoáng uống hơn nửa chai để cho mình tỉnh táo lại.

“Người phụ nữ ngu ngốc này, em là của anh có biết không?”

Hy Nguyệt ôm cổ anh, thừa nhận sức lực nhẹ nhàng của anh.
 
Chương 2113


Chương 2113

Anh là người đàn ông duy nhất có được cơ thể cô, cô đâu còn lựa chọn khác?

“Người phụ nữ ngu ngốc này, nhìn anh, gọi tên anh.”

“Lục Lãnh Phong.”

“Em có thể đừng gọi họ không?”

“Lãnh Phong.”

Cô có chút mơ mơ màng màng, nói gì nghe nấy với anh.

Nhưng anh giống như chưa vừa lòng, anh là chồng cô, nhất định phải khác với những người đàn ông kia.

“Được rồi, vẫn nên gọi ông xã.”

“Ừ, ông xã.” Cô rất thuận theo.

Lục Lãnh Phong chỉ thích những lúc như thế này, ôm cô trong ngực, hoàn toàn chiếm hữu cô.

Cũng chỉ có những lúc như thế này, cô mới thu lại móng vuốt nhỏ quật cường, tước vũ khí đầu hàng với anh, ngoan ngoãn tiếp nhận anh xâm lược.

Đồng thời cũng làm cho anh yêu đến phát cuồng, muốn biến thành một phần trên người cô, mãi mãi ở cạnh cô, không tách ra.

Sau khi mọi thứ ổn định lại, Hy Nguyệt nằm co quắp trong ngực anh ngủ thiếp đi.

Bàn tay anh để trên bụng cô, khẽ vuốt v3.

Cô thật sự quá mê người, thân thể của cô giống như có ma lực khiến cho anh không cách nào kiềm chế được, chờ sau khi sinh con, anh muốn cùng cô đại chiến bảy ngày bảy đêm, không cho phép cô ra khỏi phòng một bước.

Ngày hôm sau, ăn sáng xong, anh đỡ cô đi tản bộ trong vườn hoa.

Đứa nhỏ lớn dần, người mẹ cũng nên thường xuyên vận động mới có thể giúp đỡ cho quá trình sinh.

“Ma vương tu la, anh hãy thành thật nói cho em biết, anh muốn thai này là trai hay gái?”

“Anh đương nhiên hi vọng là con gái, chẳng qua vẫn sinh con trai thì tốt hơn, như vậy em sẽ không nghĩ đến chuyện sinh tiếp, tổn thương thân thể.” Lục Lãnh Phong chậm rãi nói.

Cô cạn lời, trước đó cô thề thốt nói, nếu như cái thai này là nữ, cô còn muốn sinh tiếp, nhất định phải sinh nhiều con trai hơn Kiều An.

Xem ra anh vẫn luôn nhớ kỹ.

“Em muốn sinh thêm mấy đứa con trai cũng là để anh có thêm mấy sự lựa chọn, ngộ nhỡ anh giống như bố bị người phụ nữ nào làm cho mê mẩn, cũng có thể phế bỏ đi lập lại.” Cô trêu chọc anh.

Lục Lãnh Phong dở khóc dở cười.

“Có em ở đây, người phụ nữ nào gây sóng gió cũng không vào được cửa.”

Cái thai này cho dù là nam hay nữ, anh đều quyết định không cho cô sinh nữa.

Anh không muốn để cô phải chịu bất kỳ mạo hiểm nào, nhìn thấy bụng cô càng lúc càng lớn, anh càng căng thẳng.

Lần trước sinh song bào thai, cô đau mấy tiếng, sau đó ngủ suốt một ngày một đêm mới tỉnh, đó là bóng ma trong lòng anh, không cách nào xóa bỏ.

Hy Nguyệt nhìn ra tâm tư của anh, vuốt v3 bụng.
 
Chương 2114


Chương 2114

“Ma vương tu la, gien của anh tốt như thế, em nên sinh cho anh một đội bóng, để gien tốt của anh thỏa sức phát huy.”

Lục Lãnh Phong đổ mồ hôi lạnh.

“Bà xã, thật ra con người của anh không quá thích trẻ con đâu, đối với anh mà nói, một đứa bé như thế là quá đủ rồi, hai đứa ngại nhiều.”

Hy Nguyệt cảm thấy tám mươi phần trăm là thằng cha này lo lắng bởi vì cô sinh con mà ảnh hưởng đến thân thể, ảnh hướng đến hứng thú của anh.

Làm vợ hào môn quá vất vả, quá nhiều tình địch, áp lực lại lớn.

Cô rất chú trọng bảo dưỡng dáng người, uống loại thuốc dưỡng thai mà bà cụ điều chế riêng cho cô, mỗi ngày kiên trì luyện yoga để dưỡng thai.

Từ lúc mang thai cho đến bây giờ, ngoại trừ lớn bụng, những nơi khác đều không thay đổi, cho nên thằng cha này mới có thể vừa nhìn thấy cô là t1nh trùng lên não.

Đàn ông đều là động vật thị giác, chỉ dựa vào tình cảm mà muốn gắn bó hôn nhân là chuyện không thể nào, nhất định phải luôn duy trì mới mẻ, lúc còn trẻ có mị lực của tuổi trẻ, về già cũng phải có mị lực riêng.

Cô vuốt v3 bụng, trước kia cô cũng hy vọng là con trai, hiện tại càng hy vọng là con gái.

Hai trai hai gái vừa khéo.

Một tháng sau.

Hoa Vô Song gọi điện thoại đến, bà cụ Đỗ muốn đến thành phố Long Minh.

Hy Nguyệt cảm thấy ngoại trừ vì công việc thì còn có một phần là do chuyện Đỗ Di Nhiên.

Một chỗ khác ở thành phố Long Minh, Đỗ Di Nhiên vô cùng hoang mang, cô ta đã mang thai được ba tháng, bà nội nhất định sẽ ép cô ta đi làm giám định ADN, cô ta nhất định phải nghĩ cách ứng phó mới được.

Có người đã sớm nghĩ cách cho cô ta, đó chính là Mộ Dung Cẩm Lý.

“Di Nhiên, cậu cứ dựa theo những gì tớ nói mà làm.”

Đỗ Di Nhiên cười đáp.

“Vẫn là bạn học cũ đáng tin.” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Sau khi bà cụ Đỗ đến, quả nhiên là nhắc đến chuyện giám định ADN.

Không giải quyết chuyện này, trong lòng bà ta không an ổn.

Đỗ Di Nhiên lấy ra một bảng báo cáo.

“Bà nội, thật ra cháu đã âm thầm làm giám định, 99.99% là có quan hệ bố con, đứa nhỏ chính là của Lục Lãnh Phong.”

Bà cụ Đỗ nhận bảng báo cáo đọc lướt qua.

“Lục Lãnh Phong biết không?”

“Anh ấy không biết, cháu lén lấy mấy sợi tóc của anh ấy.” Đỗ Di Nhiên trả lời.

“Bà nội, chuyện này bà nhất định phải giữ bí mật giúp cháu đấy, không được để cho mẹ nhỏ biết.”

“Nếu là con của Lục Lãnh Phong, cháu còn lo lắng gì chứ? Cháu nên đồng ý với đám người nhà họ Lục, cùng bọn họ đến bệnh viện làm giám định ADN, cháu tự mình làm xét nghiệm, bọn họ sẽ không công nhận.” Bà cụ Đỗ nói.

Đỗ Di Nhiên òa khóc.
 
Chương 2115


Chương 2115

“Bà nội, bà không biết đâu, Hy Nguyệt bỏ phấn hoa hồng vào trong canh gà của cháu, cô ta mua chuộc cấp dưới của cháu, bỏ phấn hoa hồng vào canh, còn vu oan cho cháu, nói đó là khổ nhục kế của cháu, là cháu tự mình bỏ hoa hồng, muốn vừa ăn cướp vừa la làng, vu oan cho cô ta. Một khi cô ta biết kết quả giám định sẽ càng thêm trầm trọng thêm, mãi cho đến khi hại cháu sinh non thì thôi, cháu nhất định phải bảo vệ tốt cho đứa nhỏ, chờ thằng bé bình an sinh ra lại công bố chân tướng.”

Ánh mắt bà cụ Đỗ lóe lên.

“Nếu như cháu lo lắng thì hãy theo bà về thành phố Tinh Không, đừng ở thành phố Long Minh nữa.”

“Cháu không thể trở về thành phố Tinh Không được, qua thời gian nữa, bụng cháu to hơn, đến lúc đó người bên ngoài nhất định sẽ bàn tán ầm ĩ, cháu và nhà họ Đỗ sẽ bị đặt ở đầu sóng ngọn gió.” Đỗ Di Nhiên cố ý tỏ vẻ lo lắng, thật ra cô ta đâu lo lắng đến vấn đề mặt mũi này, cô ta chính là muốn ở đây dây dưa Lục Lãnh Phong, thị uy với Hy Nguyệt.

Bà cụ Đỗ xoa đầu cô ta.

“Trên đời này có nhiều đàn ông như thế, sao cháu lại cố tình quấn lấy Lục Lãnh Phong chứ?”

“Vì anh ấy là người đàn ông ưu tú nhất trên đời này, phụ nữ nhà họ Đỗ chúng ta đương nhiên là phải phối với người đàn ông tốt nhất rồi.” Đỗ Di Nhiên gằn từng chữ một.

Bà cụ Đỗ thở dài.

“Nếu như cậu ta chưa kết hôn, bà nhất định sẽ giúp cháu thúc đẩy hôn sự này, thế nhưng cậu ta đã có vợ rồi, cháu như thế sẽ chỉ khiến mình rơi vào thế bị động mà thôi.”

Đỗ Di Nhiên bĩu môi.

“Kết hôn thì sao chứ, lúc nào cũng có thể ly hôn được, nếu như cháu gả cho Lục Lãnh Phong, đến nhà họ Lục làm chủ mẫu, con của cháu chính là người thừa kế nhà họ Lục, đối với nhà họ Đỗ chúng ta mà nói chính là dệt hoa trên gấm.”

Bà cụ Đỗ xua tay đáp.

“Cháu không nắm được trái tim cậu ta thì làm sao thay thế được Hy Nguyệt chứ? Cho đến bây giờ chưa từng có người phụ nữ nào có thể dùng một đứa bé trói buộc đàn ông? Hơn nữa gia quy của nhà họ Lục sâm nghiêm, căn bản không thừa nhận con riêng, cháu làm cách nào thượng vị?”

“Lục Lãnh Phong thích cháu, nếu không sao anh ấy lại phát sinh quan hệ với cháu chứ, hơn nữa tối hôm đó chính miệng anh ấy nói cho cháu biết, ở bên cháu rất vui. Sở dĩ anh ấy không biểu hiện ra ngoài là bởi vì trời sinh anh ấy đã lạnh lùng, luôn giấu tình cảm trong lòng. Trong khoảng thời gian cháu ở khách sạn, anh ấy đã lén đến thăm cháu nhiều lần, còn mang theo thuốc giữ thai đến, anh ấy chính là không muốn để cho Hy Nguyệt biết, sợ Hy Nguyệt ầm ĩ với anh ấy.”

Đỗ Di Nhiên cố gắng giải thích, cô ta tin tưởng vững chắc trên thế giới này chẳng có góc tường nào là không nạy được, chỉ cần mình cố gắng, cộng thêm dùng chút thủ đoạn, dây dưa đến cùng, nhất định có thể thay thế Hy Nguyệt.

Bà cụ Đỗ nửa tin nửa ngờ.

“Ngày mai bà sẽ đi một chuyến đến nhà họ Lục, tự mình nói chuyện với bà cụ Lục.”

Đỗ Di Nhiên phồng má đáp.

“Ở trước mặt bà cụ Lục, Hy Nguyệt kia không ngừng nói xấu cháu, hiện tại bà cụ Lục có ấn tượng không tốt về cháu, người phụ nữ kia thật sự quá âm hiểm.”

“Cháu cũng không thể trách cô ta, đối với chuyện này, vốn dĩ cháu chính là người đuối lý.” Bà cụ Đỗ nói.

“Bà nội, tình yêu không phân biệt đến trước sau, cháu có quyền tranh thủ hạnh phúc cho bản thân, nếu như Lãnh Phong không yêu cô ta, cô ta nên ngoan ngoãn rời đi, dựa vào đâu mà cố sống cố chết bám lấy không đi?” Đỗ Di Nhiên hừ một tiếng.
 
Chương 2116


Chương 2116

“Trong bụng cô ta còn mang thai con của Lục Lãnh Phong, sao có thể tùy tiện rời đi? Hơn nữa cô ta là cháu dâu do ông cụ Lục chỉ địch, ông cụ Lục cho cô ta mười phần trăm cổ phần, đó chính là thượng phương bảo kiếm, bà cụ không hướng về cô ta, chẳng lẽ sẽ hướng về cháu sao?” Bà cụ Đỗ cân nhắc nói.

Trên mặt Đỗ Di Nhiên vặn vẹo.

“Bà nội, chỉ cần bà chịu giúp cháu thì mười Hy Nguyệt cũng không phải là đối thủ của cháu.”

Bà cụ Đỗ có suy tính của mình, bà ta phải xem tình cảm của Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt rốt cuộc là như thế nào, xem cháu gái mình có cơ hội đó không? Nếu như không có cơ hội, bà ta chặn ngang một chân, không nể mặt Hy Nguyệt, tuyệt đối là gây bất lợi với nhà họ Đỗ.

Lúc này ở một chỗ khác của thành phố Long Minh.

Mộ Dung Cẩm Lý nhìn thoáng qua người đàn ông ở bên cạnh.

“Tôi dặn anh đi theo thầy dạy khẩu âm bắt chước giọng Lục Lãnh Phong, anh luyện như thế nào rồi?”

“Yên tâm đi, loại phụ nữ ngu xuẩn như Đỗ Di Nhiên kia sẽ không phân biệt được.” Người đàn ông cười quỷ quyệt.

“Che đậy trên mặt anh, tôi phải bỏ ra ba trăm năm mươi tỷ, dùng thời gian năm năm để mô phỏng ra mặt nạ chân thật, tuyệt đối đừng làm hỏng.” Mộ Dung Cẩm Lý nhắc nhở.

“Tôi sẽ cẩn thận.” Người đàn ông kia nhún vai.

“Thật đáng tiếc, bỏ ra nhiều tiền và thời gian như thế cũng chỉ có thể dùng ở buổi tối không có đèn, nếu như ban ngày cũng có thể lấy giả làm thật thì tốt biết bao, tôi có thể hoàn toàn thay Lục Lãnh Phong.”

“Gương mặt kia của Lục Lãnh Phong giống như là một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ của thượng đế, hoàn mỹ đến mức không một khuyết điểm nào, cho dù là bậc thầy về sửa mặt và mặt nạ có giỏi đến mấy, cho dù có sử dụng đến thiết bị khoa học kỹ thuật tân tiến nhất cũng không có khả năng sáng tạo ra được một khuôn mặt như vậy.” Mộ Dung Cẩm Lý đáp.

Người đàn ông mặc âu phục armani cao quý.

Vì có thể tạo ra dáng người hoàn mỹ như Lục Lãnh Phong, mỗi ngày anh ta đều phải kiểm soát nghiêm ngặt, đồng thời còn phải rèn luyện vất vả, đáng tiếc qua nhiều năm như thế cùng với Lục Lãnh Phong vẫn có một khoảng cách.

May mắn Đỗ Di Nhiên không biết dáng người khi không mặc quần áo của Lục Lãnh Phong như thế nào.

“Cô nói xem, tôi dùng dáng vẻ này đi gặp Hy Nguyệt, cô ta sẽ nhận ra sao?”

Mộ Dung Cẩm Lý dữ tợn cười một tiếng.

“Nếu như anh có thể hoàn toàn bắt chước được giọng nói của Lục Lãnh Phong, muốn thông qua điện thoại lừa gạt Hy Nguyệt thì vẫn được, còn gặp mặt, vậy thì phải nhìn xem anh có cơ hội ở đêm khuya vắng vẻ nhìn thấy cô ta không đã.”

Trên mặt của người đàn ông lộ ra nụ cười hung ác nham hiểm, nếu như có cơ hội, anh ta muốn thử một lần, người phụ nữ khiến cho ba cậu chủ hào môn mê mẩn, nhất định là siêu phàm thoát tục, không giống với bình thường.

Trong lúc anh ta đang suy nghĩ thì giọng nói của Mộ Dung Cẩm Lý lại một lần nữa vang lên.

“Gọi điện thoại cho Đỗ Di Nhiên, hẹn gặp mặt cô ta, vùng nước đục này càng quậy đục lên mới càng thú vị.”

Lúc Đỗ Di Nhiên nhận được điện thoại, cô ta hưng phấn đến mức gần như hét lên, cô ta vội vàng chạy đến trước bàn trang điểm chỉnh trang lại mình.

Trong một căn biệt thự ở vùng ngoại ô không đèn, chỉ có ánh nến yếu ớt lấp lóe trong đại sảnh.

Đỗ Di Nhiên đi vào bên trong, trầm thấp gọi một tiếng.
 
Chương 2117


Chương 2117

“Lãnh Phong.”

Người đàn ông đi từ trong phòng ra, một tay kéo cô ta vào trong ngực.

“Cục cưng, nhớ anh không?”

Sự nhiệt tình của anh ta, cùng với dáng vẻ lạnh lùng trước đó tạo thành cách biệt một trời một vực, khiến cho cô ta có chút được yêu thương mà lo sợ.

“Chẳng phải anh không cần em nữa à? Sao bây giờ lại chủ động đến tìm em?”

“Anh làm như thế là để cho Hy Nguyệt nhìn, dù sao cô ta cũng là người vợ do ông nội chỉ định cho anh, không thể nói li hôn là li hôn.”

Đỗ Di Nhiên không chút nào nghi ngờ anh ta, trong lòng vui như tết.

“Vậy em phải làm sao bây giờ? Anh định sắp xếp như thế nào cho mẹ con em?”

“Nếu như em không có cách nào diệt trừ cô ta, thay anh giải quyết nỗi lo về sau, vị trí chủ mẫu này không thể thuộc về em được đâu.” Người đàn ông cười âm u.

Đỗ Di Nhiên cũng cười đáp.

“Đây là do anh nói đấy nhé, đến khi đó cũng không được lật lọng đâu.”

“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.” Người đàn ông một tay ôm cô ta lên, đi đến phòng nghỉ.

“Về sau cho dù anh có nói gì thì em cũng đừng để ở trong lòng, đó là anh diễn kịch thôi.”

Đỗ Di Nhiên cười khanh khách, trong lòng vô cùng sung sướng.

Ngày hôm sau bà cụ Đỗ đi đến khu nhà cũ nhà họ Lục.

Hy Nguyệt mới từ công ty về, bà cụ Đỗ nhìn bụng của cô.

“Cháu dâu, cháu sắp sinh à?”

“Còn ba tháng nữa.” Hy Nguyệt mỉm cười nhìn bà ta, dặn dò người làm bưng trà bánh lên.

“Phụ nữ chính là vất vả như vậy đấy, phải thừa nhận đau đớn khi sinh con.” Bà cụ Lục lên tiếng.

“Đây là lần sinh nở thứ ba của cháu dâu, chắc hẳn sẽ rất thuận lợi.”

Bà cụ Đỗ nói xong bèn chuyển chủ đề.

“Di Nhiên cũng đã được hơn ba tháng, đứa bé này từ nhỏ đã không có mẹ, vẫn luôn phản nghịch không chịu nghe lời.”

Bà cụ Lục cười nhạt một tiếng.

“Chúng ta làm trưởng bối, đương nhiên đều hi vọng con cháu trong nhà sống yên ổn, gia đình hạnh phúc, không có sóng gió gì.”

Bà cụ Đỗ thở dài một hơi.

“Đứa nhỏ lớn rồi tự có quyết định của mình, chúng ta muốn quản cũng không quản được, đối với chuyện này, Di Nhiên cũng có sai, nhưng nói cho cùng đứa nhỏ là vô tội, dù sao sinh ra cũng cần phải có danh phận.”

Bà cụ Lục sâu xa nhìn qua bà ta.

“Cháu của tôi, tôi hiểu rõ nhất, chỉ cần là chuyện mà thằng bé làm, nó nhất định sẽ thừa nhận, chuyện mà thằng bé không làm, ai cũng không thể vu oan cho nó, nhà họ Lục chúng tôi coi trọng nhất chính là huyết thống thuần chủng, chuyện này vẫn cần tra rõ ràng.”

Gương mặt bà cụ Đỗ giật giật.
 
Chương 2118


Chương 2118

“Việc giám định quan hệ bố con đương nhiên là cần làm, nếu như kết quả giám định đúng là con của Lãnh Phong, như vậy nhà họ Lục cũng cần phải có một câu trả lời thỏa đáng.”

Bà cụ Lục nhấp một ngụm trà.

“Hy Nguyệt là chủ mẫu trong nhà, tất cả mọi chuyện lớn bé trong nhà họ Lục đều do con bé quyết định, tôi ấy mà, cũng không có tiếng nói gì hết.”

Sắc mặt bà cụ Đỗ trở nên âm trầm, để Hy Nguyệt xử lý việc này, nhất định sẽ không có kết quả tốt, không vợ cả nào sẽ cho Tuesday quả ngon để ăn.

“Dù sao Hy Nguyệt cũng là người trong cuộc, để con bé xử lý chuyện này, chỉ sợ sẽ làm khó xử con bé.”

Bà cụ Lục xua tay đáp.

“Nhà họ Lục chúng tôi có quy củ của mình, tất cả đều xử lý theo quy củ, ai cũng không thể vượt quy định, chuyện trong nhà họ Lục, cho dù là chuyện gì đều do chủ mẫu quyết định, không có ngoại lệ.”

Hy Nguyệt nhìn ra được, bà cụ Đỗ đến đàm phán.

“Bà Đỗ, lúc trước Đỗ Di Nhiên đã đồng ý chờ sau ba tháng sẽ đi làm giám định ADN, hiện tại sao lại đổi ý?”

“Bà đã hỏi qua bác sĩ, bác sĩ nói kết quả giám định này, chờ đứa nhỏ sinh ra mới là chính xác nhất.” Bà cụ Đỗ đáp.

“Đứa nhỏ là của cô Đỗ, có sinh hay không, cô ta là người quyết định, chẳng qua nhà họ Lục chúng cháu cũng không phải là hạng người mặc cho người ta tùy ý trêu đùa, nếu như cô ta đã muốn đổi ý thì phải gánh chịu hậu quả.”

Hy Nguyệt chậm rãi nói.

“Trước tiên không nói đến việc đứa nhỏ có phải là của Lãnh Phong hay không, lui một nghìn bước để nói, nếu như thật sự là của Lãnh Phong, vậy sẽ phải làm theo gia quy, đối với con riêng, điều duy nhất chính là dùng tiền nuôi bên ngoài, nếu như bà Đỗ đồng ý, cháu có thể bỏ tiền mời mấy bảo mẫu đến giúp đỡ cô Đỗ nuôi con.”

Khóe miệng bà cụ Đỗ run lên.

“Đây chính là biện pháp xử lý của cháu?”

“Cháu chỉ dựa theo quy củ để làm việc, nhà họ Lục đối xử với tất cả con riêng đều giống nhau.” Hy Nguyệt nhún vai đáp.

“Nếu như bà Đỗ có ý kiến tốt hơn, chúng ta có thể bàn bạc.”

Lời cô nói rất có đạo lý. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Bà cụ Đỗ vừa nghe thấy mấy chữ con riêng đã cảm thấy vô cùng chói tai, mặt âm trầm.

Nhìn thái độ của bà cụ Lục, rõ ràng là không quan tâm, giao quyền sinh sát trong tay cho Hy Nguyệt.

“Lãnh Phong đâu, Lãnh Phong nghĩ gì, dù sao thằng bé cũng là người quản lý nhà họ Lục, chuyện bên trong nhà họ Lục, thằng bé là người có quyết định cuối cùng.”

Lúc bà ta đang nói, giọng của Lục Lãnh Phong từ cửa truyền đến.

“Chuyện của tôi đều do Hy Nguyệt quyết định, cô ấy nói một, tôi nhất định sẽ không nói hai.”

Bà cụ Đỗ nheo mắt lại, trong đáy mắt lóe lên không vui.

Nếu chuyện đúng như cháu gái nói, như vậy Lục Lãnh Phong chính là muốn đùa bỡn con bé, không muốn chịu trách nhiệm.

“Lãnh Phong, bà không biết rốt cuộc giữa cháu và Di Nhiên đã phát triển đến đâu, nhưng cho dù như thế nào, chuyện của đứa nhỏ cũng cần giải quyết ổn thỏa.”

Vẻ mặt Lục Lãnh Phong rất nghiêm túc, mang theo mấy phần sắc bén.
 
Chương 2119


Chương 2119

“Bà Đỗ, tôi và Đỗ Di Nhiên không có bất kỳ quan hệ gì, trừ vợ tôi, tôi không có bất kỳ hứng thú với người phụ nữ nào, tôi nể mặt bà, cho nên tha cho cô ta một mạng, nếu như cô ta lại gây nên sóng gió gì thì tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ.”

Gân xanh trên trán bà cụ Đỗ nổi lên.

“Mặc dù Di Nhiên có chỗ không đúng, thế nhưng loại chuyện này, một bàn tay không thể vỗ vang thành tiếng.”

“Bà Đỗ, người cùng cô ta vỗ vang thành tiếng cũng không phải chồng cháu.” Hy Nguyệt nói xong, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, trong mắt lóe lên ánh sáng.

“Tối hôm đó sau khi chồng cháu rời khỏi nhà kính trồng hoa thì đi thẳng đến thác nước, từ trong kính viễn vọng ngắm sao, cháu đã nhìn thấy anh ấy rời đi.”

Lúc này cô mới nhớ đến tối hôm đó ở bên cạnh thác nước, cô nhìn thấy quỷ nước.

Nếu như cô đoán không sai, quỷ nước kia chính là Lục Lãnh Phong.

Bà cụ Đỗ đương nhiên sẽ không tin cô.

“Cháu là vợ của cậu ta, đương nhiên sẽ hướng về phía cậu ta, lời của cháu không thể làm chứng.”

Hy Nguyệt lấy điện thoại di động ra.

“Kính viễn vọng kia rất tân tiến, có giao diện điện thoại di động, có thể kết nối với điện thoại chụp ảnh, cháu có chụp mấy bức.”

Cô lật album ảnh ra, đưa cho bà cụ Đỗ xem.

Bà cụ Đỗ cẩn thận nhìn qua.

“Mặc dù đúng là có một người ở nơi đó, nhưng ánh sáng quá mờ, không thấy rõ mặt, sao có thể chứng minh đó là Lãnh Phong chứ, nói không chừng chỉ là một người ngoài mà thôi.”

“Từ thác nước đến biệt thự đều thuộc về địa bàn của nhà họ Đỗ, sao lại có người ngoài được chứ. Tuy gương mặt của người trong bức ảnh rất mơ hồ, nhưng thời gian mà người đàn ông này xuất hiện cùng với thời gian mà chồng cháu nói rất khớp, điều này có thể lập thành một bằng chứng.” Hy Nguyệt không chút hoang mang nói.

“Thế nhưng rõ ràng camera giám sát đã ghi lại cậu ta quay về, người làm trong nhà cũng nhìn thấy, đây chính là có cả nhân chứng và vật chứng.”

“Hình ảnh giám sát cũng không rõ, người hầu chỉ nhìn thấy sườn mặt mà thôi, tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong bóng đêm, lấy kỹ thuật khoa học hiện tại mà nói, giả mạo một người cũng không phải là chuyện khó khăn gì, sở dĩ đối phương muốn cắt đứt mạch điện cũng là đề phòng bị nhìn ra sơ hở, bà Đỗ thông minh như thế, hẳn có thể nghĩ ra được.” Hy Nguyệt nhắc nhở.

Bà cụ Đỗ quả thật đã nghĩ đến chuyện này, thế nhưng cháu gái lấy ra phần giám định bố con kia lại khiến bà ta thay đổi cách nhìn.

Bà cụ Lục nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói.

“Em Đỗ, Lãnh Phong là người đã có gia đình, cháu gái của bà để tâm tư lên người thằng bé sẽ không có kết quả gì đâu, bể khổ vô biên, quay đầu lại là bờ, trên đời này có nhiều đàn ông như thế, tìm một người tốt để gả, đừng để chấp niệm hủy hoại hạnh phúc cả đời.”

Ý tứ trong này đã rất rõ ràng rồi.

Cho dù đứa bé này có phải là của Lục Lãnh Phong hay không, nhà họ Lục đều không có khả năng cho Đỗ Di Nhiên một công bằng, nhiều nhất cũng chỉ xem như con riêng nuôi dưỡng bên ngoài, Hy Nguyệt sinh ra ba đứa cháu đích tôn, bọn họ đâu quan tâm đến đứa nhỏ trong bụng Đỗ Di Nhiên.
 
Chương 2120


Chương 2120

Bà ta hậm hực rời đi.

Trở lại khách sạn, bà ta gọi Đỗ Di Nhiên đến.

“Cháu muốn lên thượng vị là chuyện không thể nào, đứa nhỏ này sinh ra cũng chỉ có thể làm con riêng mà thôi, cháu đã nghĩ thông suốt chưa.”

Đỗ Di Nhiên còn đang đắm chìm trong hạnh phúc.

“Bà nội, hôm qua cháu còn gặp Lãnh Phong đấy, anh ấy lại muốn cháu, anh ấy nói chỉ cần không có Hy Nguyệt, anh ấy sẽ lập tức cưới cháu.”

Bà cụ Đỗ chấn động.

“Cháu chắc chắn đó là Lục Lãnh Phong?”

“Đương nhiên là anh ấy rồi, cháu chắc chắn một trăm phần trăm, anh ấy nói với cháu, cho dù anh ấy có nói gì cũng không phải thật lòng, anh ấy chỉ muốn lừa Hy Nguyệt thôi.” Đỗ Di Nhiên nói rất chắc chắn, hiện tại cô ta chỉ cần nghĩ cách diệt trừ Hy Nguyệt thôi.

Sắc mặt bà cụ Đỗ âm trầm, thằng nhóc Lục Lãnh Phong này rốt cuộc muốn làm gì, sao bà ta lại không nhìn thấu nổi?

Trong nhà họ Lục.

Lục Lãnh Phong ngồi trên sofa nhìn bức ảnh trong điện thoại của Hy Nguyệt.

“Bà xã, em chụp lại anh như thế, quả nhiên là cô vợ hiền của anh.”

“Lúc đấy em giật mình kêu lên, cho là mình nhìn thấy được sự kiện linh dị, em thật đúng là không nghĩ đến đó lại là anh, còn cho rằng đó là quỷ nước đấy.” Hy Nguyệt trêu chọc cười một tiếng.

Lục Lãnh Phong vươn tay xoa đầu cô.

“Hừ, quỷ nước có đẹp trai như anh không?”

Cô lắc đầu nguầy nguậy.

“Không đẹp trai bằng anh, chẳng qua trời tối, em đâu nhìn thấy rõ.”

“Hiện tại chắc hẳn em có thể hoàn toàn tin tưởng anh rồi chứ?” Lục Lãnh Phong ôm cô vào trong ngực.

Cô lè lưỡi: “Vốn dĩ em đâu có nghi ngờ anh, chẳng qua người bố trí liên hoàn kế này, thật đúng là không đơn giản đâu, chắc hẳn là sớm có dự mưu, đợi đến thời cơ mà thôi.”

“Tên khốn đó không trốn được đâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị anh đào ra thôi.” Trong mắt Lục Lãnh Phong lóe lên sát khí, dám dội nước bẩn lên đầu anh, anh muốn lôi kẻ đó ra ướp trong hầm phân.

Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây, dùng giọng điệu trêu chọc nói.

“Nếu như thật sự có người giả mạo anh, vậy chúng ta phải cẩn thận hơn, gã ta có thể giả mạo anh lừa Đỗ Di Nhiên thì cũng có thể đi lừa người khác, anh nói xem đây có phải là thuật dịch dung trong truyền thuyết không?”

Lục Lãnh Phong bật cười một tiếng.

“Trái lại anh nghĩ đến một thứ, chẳng qua với kỹ thuật hiện tại còn chưa đạt được trình độ lấy giả làm thật.”

“Thứ gì?” Hy Nguyệt vội hỏi.

“Mặt nạ mô phỏng chân thật.” Lục Lãnh Phong trầm thấp nói.

“Mặt nạ mô phỏng chân thật có thể dùng như thật, có thể dùng trong nhận diện khuôn mặt, chẳng qua trước mặt người sống rất dễ lộ ra sơ hở, gặp ánh sáng là lộ.”

Ánh mắt Hy Nguyệt sáng lên.

“Vì thế đối phương mới phải cắt đứt nguồn điện, trong bóng tối sẽ không nhìn ra sơ hở gì.”
 
Chương 2121


Chương 2121

Là một người am hiểu kỹ thuật, chút thủ đoạn nhỏ này sao có thể qua mắt Lục Lãnh Phong.

“Trong biệt thự chắc hẳn có người cấu kết với bên ngoài, anh đang để Hùng Văn âm thầm điều tra.” Lục Lãnh Phong lên tiếng, nói về kỹ thuật, ai có thể vượt qua được anh chứ, chỉ là đối phó với đám tôm tép nhãi nhép, cơ bản không cần dùng.

Hy Nguyệt vỗ vai anh.

“Ông xã, đã đến lúc thể hiện ra kỹ thuật thật sự của mình, để những tên múa rìu qua mắt thợ kia ngước mắt mà nhìn, ai mới là ông tổ của khoa kỹ.”

Mấy ngày nay, mỗi ngày Đỗ Di Nhiên đều giống như ngâm mình trong hũ mật.

Buổi tối cô ta lại đến căn biệt thự bí mật ở vùng ngoại ô.

“Ông xã, sao nơi này chỉ có một ngọn nến không có đèn vậy.” Ngay cả xưng hô cô ta cũng đổi, dáng vẻ chính chủ.

Người đàn ông vuốt v3 phần bụng hơi nhô lên của cô ta.

“Chúng ta đang ăn vụng, tối như bưng chơi mới vui.”

“Người ta còn lâu mới cần ăn vụng, người ta muốn quang minh chính đại ở bên anh.” Cô ta dùng giọng điệu nũng nịu nói.

Tay của người đàn ông không chút khách khí lần vào trong quần áo cô ta.

“Loại chuyện này không vội được, em phải kiên nhẫn một chút.”

Cô ta chủ động cởi dây lưng trên áo.

“Người ta là phụ nữ mang thai đấy, mang thai con của anh, anh phải nhẹ chút.”

“Anh biết.” Người đàn ông cười tà ác.

Cô ả này rất d@m đãng, lũ lụt nhiều, chơi rất thú vị, chẳng qua anh ta đúng là không nghĩ đến, mới chơi một lần đã khiến cô ta lớn bụng.

Để cô ta sinh đứa nhỏ của anh ta, đến khi đó anh ta có thể thừa kế gia tài vạn kim của nhà họ Đỗ.

Đỗ Di Nhiên vô cùng phối hợp với anh ta, sợ anh ta không vừa lòng.

“Ông xã, em và Hy Nguyệt, anh thích ai hơn?”

“Đương nhiên là em rồi.”

Hy Nguyệt có tư vị như thế nào, anh ta cũng chưa từng được thưởng thức qua, chẳng qua là một người đàn ông duyệt qua vô số phụ nữ, anh ta biết rõ, Đỗ Di Nhiên này và Hy Nguyệt không cùng một đẳng cấp.

Đỗ Di Nhiên chỉ là một phàm nhân, cho dù cô ta có xinh đẹp đến mấy cũng không thoát khỏi được hơi thở thế tục trong xương tủy.

Hy Nguyệt là tiên tử, là loại băng cơ ngọc cốt từ trong xương tủy phát ra, có thể khiến người ta thần hồn điên đảo, cho nên mới khiến cho ba cậu chủ hào môn từng người đều thua dưới làn váy của cô, hãm sâu vào không kiềm chế được.

Nếu một ngày nào đó cho anh ta cơ hội nếm thử tư vị Hy Nguyệt, anh ta có chết cũng đáng, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.

Trong lòng Đỗ Di Nhiên tràn đầy đắc ý, cô ta muốn đến trước mặt Hy Nguyệt để diễu võ giương oai.
 
Chương 2122


Chương 2122

Ngày hôm sau trong đại sảnh một quán trà,

Cô ta cố tình mặc một chiếc váy dây lộ ra dấu hôn do người đàn ông để lại trên cổ.

“Cô Đỗ, cô tìm tôi có chuyện gì không?” Hy Nguyệt lạnh nhạt nói.

Đỗ Di Nhiên vén mái tóc đen trước ngực lên, khiến cho tầm mắt của Hy Nguyệt dừng trên cổ mình.

“Tối qua có phải đến tận khuya Lãnh Phong mới về?”

Hy Nguyệt khuấy cốc nước trái cây.

“Cô Đỗ, đây không phải là vấn đề mà cô nên hỏi.”

Cô nhìn thấy dấu hôn trên cổ cô ta, nhưng lại làm bộ như không nhìn thấy, muốn xem rốt cuộc cô ta muốn làm gì.

Trên mặt Đỗ Di Nhiên lướt qua ý cười hung ác nham hiểm.

“Nói thật, tôi rất khâm phục cô, suốt ngày ở bên ngoài tỏ ra tình cảm, nhưng trên thực tế sớm đã bị chồng chán ghét vứt bỏ.”

Hy Nguyệt sâu xa nhìn qua cô ta, tự mình nói.

“Cô Đỗ, nếu như cô đến là để khiêu khích, vậy chúng ta uống trà của riêng mình, đừng can thiệp lẫn nhau.”

Đỗ Di Nhiên bĩu môi đáp.

“Tôi đến đây là muốn cho cô thấy rõ một sự thật mà thôi, Lục Lãnh Phong đã không còn yêu cô nữa rồi.”

Hy Nguyệt bật cười một tiếng.

“Cô thích nghĩ như thế nào thì nghĩ như thế đó, không cần nói cho tôi biết, tôi không quan tâm.”

Đỗ Di Nhiên nheo mắt, lông mày vô thức cau lại, đây không phải là biểu cảm mà cô ta muốn nhìn thấy, cô ta muốn nhìn thấy bại tướng dưới tay mình khóc ròng, khiến cho cô ta cảm thấy sung sướng.

Thế nhưng người phụ nữ Hy Nguyệt này luôn khiến cho cô ta cảm thấy vô cùng thất bại.

Đây rõ ràng là Tuesday đấu với bà cả, rất rõ ràng người sau hơn một chút.

Hiện tại cô ta muốn thắng lại một ván, ép Hy Nguyệt tức đến mức hộc máu sinh non.

“Chắc hẳn đã lâu rồi Lãnh Phong không chạm vào cô nhỉ, khó trách lại như lang như hổ.” Cô ta vừa nói vừa vuốt v3 dấu hôn trên cổ.

Cuối cùng ánh mắt Hy Nguyệt cũng dừng trên cổ cô ta, thật ra vừa rồi cô chỉ cho rằng đó là vết máu bầm, hiện tại mới ý thức được đó là sản phẩm lúc l@m tình.

“Cô đừng quên, cô cũng là phụ nữ mang thai, anh ấy không chạm vào tôi thì cũng sẽ không chạm vào cô.”

Đỗ Di Nhiên cười lạnh hai tiếng.

“Tôi cũng đâu yếu ớt như cô, chỉ cần Lãnh Phong muốn, cho dù tôi sắp sinh, tôi cũng sẽ thỏa mãn anh ấy.”

Hy Nguyệt nghe ra ý tứ của cô ta.

“Chẳng lẽ cô muốn nói tối qua Lãnh Phong ở cùng với cô.”

“Tôi cũng đâu nói như thế.” Vẻ mặt Đỗ Di Nhiên đắc ý, ngoài miệng nói không, nhưng biểu cảm rất thành thật.
 
Chương 2123


Chương 2123

Lục Lãnh Phong dặn cô ta phải giữ bí mật về những lần gặp riêng này, tuyệt đối không thể nói cho Hy Nguyệt và những người khác biết, thế nhưng cô ta không nhịn được muốn đi thị uy.

Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.

“Không thể nào, tối hôm qua Lãnh Phong có một bữa tiệc, sao anh ấy có thể đi tìm cô chứ? Loại phụ nữ như cô không phải đồ ăn của anh ấy, anh ấy đối với cô không chút hứng thú gì.”

Vẻ mặt Đỗ Di Nhiên vặn vẹo.

“Tối hôm qua anh ấy chính là ở cùng với tôi, anh ấy vô cùng mê luyến thân thể của tôi, liên tiếp yêu thương tôi hai lần, nếu không phải vì tôi mang thai, cả đêm chúng tôi sẽ đại chiến không ngừng.”

Hy Nguyệt chấn động, trong đáy mắt lướt qua sắc bén.

“Nếu như theo như lời cô nói, cô và chồng tôi đã phát sinh quan hệ nhiều lần, tôi hỏi cô, trên người anh ấy có vết bớt, dáng vẻ như thế nào?”

Đỗ Di Nhiên khiếp sợ, cả phòng chỉ có một ngọn nến, đâu thấy rõ.

“Lúc chúng tôi làm không bật đèn, Lãnh Phong không thích bật đèn khi làm chuyện đó.”

Hy Nguyệt cười.

“Cô Đỗ, chồng tôi không thể nào đi tìm cô được, tôi cảm thấy cô nhất định có chứng hoang tưởng, cô có rảnh thì đến bệnh viện khám, chữa trị cho sớm.”

Gân xanh trên trán Đỗ Di Nhiên nổi lên.

“Loại chuyện này còn có thể là giả sao? Chẳng lẽ cô không nhìn thấy dấu hôn trên cổ tôi? Đây chính là do tối qua Lãnh Phong để lại, anh ấy hôn khắp người tôi, có cần đến nhà vệ sinh tôi cho cô nhìn rõ.”

Hy Nguyệt nhún vai đáp.

“Không cần, tôi sẽ tự mình hỏi anh ấy.”

Cô đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Đỗ Di Nhiên ý thức được mình làm hỏng chuyện vội nói.

“Lãnh Phong không tới tìm tôi, là tôi cố ý muốn chọc giận cô, dấu hôn trên người là do tôi tự làm.”

Hy Nguyệt ra vẻ tin tưởng.

“Tôi biết ngay mà, cô chính là đang nói dối, chỉ cần là người phụ nữ say mê chồng tôi, không phải tinh thần sụp đổ thì chính là hậm hực tự sát, cô cũng sắp rồi.”

Nghe được Hy Nguyệt nói như thế, Đỗ Di Nhiên nhẹ nhàng thở ra.

Việc này không thể để cho Lục Lãnh Phong biết, nếu không anh sẽ trách tội cô ta.

Từ quán trà đi ra, Hy Nguyệt đi đến văn phòng Lục Lãnh Phong.

“Ma vương tu la, mục tiêu xuất hiện.”

Cô kể lại cuộc nói chuyện giữa mình và Đỗ Di Nhiên.

Tối hôm qua, Lục Lãnh Phong vẫn luôn ở với cô, cho nên cô rất rõ ràng, đối phương chính là tên giả mạo ở suối nước nóng.

Đỗ Di Nhiên không giữ được bình tĩnh, cô chỉ dùng chút kế khích tướng nhỏ, cô ta đã khai toàn bộ.

Ánh mắt Lục Lãnh Phong lóe lên hung ác nham hiểm.
 
Chương 2124


Chương 2124

“Lá gan lớn thật đấy, dám ở dưới mí mắt anh làm ra loại chuyện này, đúng là chán sống.”

“Chắc hẳn anh ta giả mạo anh đến nghiện rồi?” Hy Nguyệt nhướng mày nói.

“Đỗ Di Nhiên kia đúng là ngốc. Chẳng lẽ một chút cũng không phân biệt được ư?”

“Nếu như cô ta không ngốc, cô ta đâu bị mắc lừa?” Lục Lãnh Phong mỉa mai.

Hy Nguyệt vuốt v3 phần bụng nhô lên của mình.

“Em cảm thấy sở dĩ người đàn ông kia sẽ xuất hiện là muốn khiến cho vũng nước đục này càng đục hơn, hơn nữa anh ta hi vọng Đỗ Di Nhiên sẽ sinh đứa nhỏ ra, bởi vì đối với anh ta mà nói, đứa nhỏ này chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu.”

Lục Lãnh Phong nheo mắt lại, ánh mắt anh trở nên vô cùng lạnh lẽo.

“Chỉ cần anh ta xuất hiện là được.”

Hy Nguyệt sờ cằm nói.

“Em đã nói rồi, lần này bà cụ Đỗ đến đây, thái độ đột nhiên thay đổi, hóa ra là có bằng chứng xác thực có thể bức vua thoái vị.”

“Bà cụ này thông minh cả đời, hồ đồ nhất thời.” Lục Lãnh Phong mang theo mấy phần đùa đợt nói.

“Đỗ Di Nhiên là đứa cháu gái mà bà ta yêu quý nhất, bà ta đương nhiên muốn bảo vệ Đỗ Di Nhiên.” Hy Nguyệt lên tiếng.

“Đỗ Di Nhiên có thể đến nhà họ Lục làm chủ mẫu, tương đối có lợi hơn việc Lục Sênh Hạ đến nhà họ Đỗ, trong lòng bà cụ có tính toán riêng của mình.”

Lục Lãnh Phong cười nhạo.

“Nuôi ra đứa cháu ngu xuẩn như thế là bi ai của bà ta, chờ đến lúc mất hết thế diện thì bà ta chỉ có thể khóc.”

Hy Nguyệt trêu chọc cười một tiếng.

“Từ lúc em ngồi lên vị trí này đến bây giờ, không biết đã đuổi đi bao nhiêu Tuesday rồi, đoán chừng sau này cũng sẽ không thiếu, ai bảo cậu chủ cả nhà họ Lục anh rất được hoan nghênh cơ chứ, người người đều muốn đến gần.”

Lục Lãnh Phong nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực.

“Đều là mấy kẻ tôm tép nhãi nhép mà thôi, em thấy phiền thì anh sẽ diệt hết.”

Cô xua tay nói.

“Tiện nhân sẽ có trời xử, cần gì phải tự làm bẩn tay mình chứ, chúng ta coi như xem kịch, nhìn đám người đó tự tìm đường chết.”

Trong mắt Lục Lãnh Phong đều là cưng chiều, giống như muốn chảy nư0'c.

“Người phụ nữ ngu ngốc này, em trời sinh là phù hợp với anh.”

Lúc nên ngốc thì ngốc, lúc nên thông minh thì thông minh, đây là cảnh giới tối cao của bà chủ hào môn.

Lúc này trong biệt thự của Hứa Nhã Thanh, Mộ Dung Cẩm Lý tới.

Hứa Kiến Quân cố gắng ngồi sát bên cạnh ba mình, một giây cũng không rời đi, cậu nhóc không muốn cho Lâm Tư Nhã có cơ hội câu dẫn ba mình.

“Dì Lâm, dì và ba cháu rất thân à?”

Mộ Dung Cẩm Lý rất muốn vặn gãy cổ thằng nhóc này nhưng mặt ngoài cô ta vẫn phải tỏ ra hòa ái dễ gần.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top