Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Chương 2085


Chương 2085

“Đỗ Di Nhiên, đừng cho rằng mọi người đều là kẻ ngu, có thể tùy ý bị cô lừa gạt, hiện tại chứng cứ đã vô cùng xác thực, cô muốn ngụy biện cũng vô dụng thôi.”

Lục Sênh Hạ chống nạnh, ở bên cạnh chị dâu phụ họa.

“Chị Di Nhiên, chị thật đúng là giỏi đóng kịch, quá biết diễn, đáng tiếc là vở kịch quá cũ rích, lập tức bị vạch trần.”

Đỗ Di Nhiên giận sôi lên, tức đến mức muốn giậm chân.

“Tôi là người bị hại, các người lại muốn hãm hại tôi, các người lén đổi phấn thơm hoa cỏ của tôi, khiến cho tất cả mọi người đều cho rằng tôi tự mình bỏ thuốc, chính cô là người muốn vu oan cho tôi, thật ra cô vì muốn thoát tội, cho nên đã vu oan giá họa cho tôi.”

Hy Nguyệt cười lạnh một tiếng.

“Cô cũng đừng quên, chặn ở cửa ra vào, cưỡng chế muốn lục soát là cô, không phải là tôi.”

“Tôi cũng chỉ muốn tìm ra chứng cứ phạm tội trong phòng cô mà thôi, không nghĩ đến cô lại ra tay trước, lén bỏ phấn hoa hồng vào trong phòng của tôi.” Đỗ Di Nhiên nghiến răng nghiến lợi nói.

Hy Nguyệt biết cô ta sẽ cãi cùn, cho nên dùng ánh mắt ra hiệu cho Khải Liên, Khải Liên nhanh chóng sai người áp giải cấp dưới của Đỗ Di Nhiên đến.

“Đỗ Di Nhiên, chắc hẳn cô rất bực nhỉ, vì sao cô sai người lén bỏ phấn hoa hồng vào phòng của tôi, lại biến thành phòng của cô?”

Đỗ Di Nhiên run rẩy, trái tim như vọt đến tận cổ họng.

“Cô có ý gì, tôi không hiểu cô đang nói gì.”

“Không sao, để anh ta nói cho rõ.” Ánh mắt lạnh thấu xương của Hy Nguyệt nhìn sang, dọa cho cấp dưới của cô ta vội vàng thành thật khai báo.

“Hôm qua cô Đỗ dặn dò tôi ra ngoài mua phấn hoa hồng, sáng hôm nay đóng vai nhân viên phục vụ, giả bộ vào quét dọn, nhân cơ hội bỏ phấn hoa hồng vào trong hành lý của bà Lục.”

Anh ta ngàn lần không nghĩ đến trong phòng lại lắp đặt camera giám sát, lúc không có người sẽ bật lên, mọi hành động của anh ta đều bị bại lộ trong tầm mắt của người khác, còn chưa chờ anh ta ra ngoài đã bị bắt.

Sau khi anh ta khai nhận hành vi phạm tội của mình, Hy Nguyệt để vệ sĩ áo đen lấy đạo của người trả lại cho người, phấn hoa hồng thần không biết quỷ không hay bị bỏ vào trong phòng Đỗ Di Nhiên.

Sắc mặt Đỗ Di Nhiên hoàn toàn trắng bệch.

Đạo cao một thước, ma cao một trượng.

Sau cùng cô ta vẫn không đấu lại được Hy Nguyệt.

“Anh… Anh đừng có mà ăn nói linh tinh ở đây, tôi không làm gì hết, có phải ai đó cho anh tiền, thu mua anh, để anh vu oan cho tôi.”

Cấp dưới gào khóc.

“Cô chủ, tôi cũng không muốn bán đứng cô đâu, thế nhưng bọn họ thật sự rất đáng sợ, nếu như tôi không nói thật thì bọn họ sẽ băm tôi thành thịt vụn mang đi cho chó ăn.”

“Anh sợ bọn họ, cho nên chịu bọn họ sai sử, vu oan cho tôi đúng không?” Đỗ Di Nhiên nhân cơ hội này nói ra.

Lục Sênh Hạ khoanh tay trước ngực, khí thế hung hăng nói.
 
Chương 2086


Chương 2086

“Chị Di Nhiên, chị có biết nhà họ Lục chúng tôi có một máy phát hiện nói dối siêu cấp không, chỉ cần là người hơi hoang mang đều sẽ lộ nguyên hình trước nó, nếu như chị thật sự không làm, chị có dám đi thử một chút không.”

Khóe miệng Đỗ Di Nhiên giật giật.

“Tôi còn lâu mới tin mấy thứ máy móc ma quỷ đó, máy móc đều là do người ta thao tác, là thứ hoàn toàn có thể gian lận.”

“Máy móc của nhà chúng tôi, không ai có thể gian lận được, chỉ có người chột dạ không dám đi thử.” Lục Sênh Hạ gằn từng chữ một.

“Hiện tại nhân chứng vật chứng đã đầy đủ, cho dù chị có mạnh miệng đến mấy cũng vô dụng, chúng tôi cũng không cần chị nhận tội, bởi vì chúng tôi đã nhận định tội của chị rồi.”

Đỗ Di Nhiên hết cách, cô ta chỉ có thể cầu cứu cô nhỏ Đỗ.

“Cô ơi, cháu bị oan, đây là âm mưu, là âm mưu mà bọn họ đã vạch ra mưu hại con cháu, sau đó vu oan giá họa lên đầu cháu nữa, thật sự là quá kinh khủng.”

Loại tình huống này, cô nhỏ Đỗ chỉ có thể làm người hòa giải.

“Chuyện đó… Tất cả mọi người đừng vội, Di Nhiên tuyệt đối sẽ không làm tổn thương đến đứa nhỏ của mình, chuyện này có chút kỳ lạ, chờ điều tra xong rồi nói.”

Hy Nguyệt cũng không dự định cho bọn họ lối thoát.

“Cô Đỗ, tôi thấy chuyện này rất đơn giản, tất cả chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, Đỗ Di Nhiên tự bỏ thuốc mình, vừa ăn cướp vừa la làng, mục đích là vu oan cho tôi. Thứ hai cô ta không quan tâm hung thủ là ai, ý đồ đổ tội lên đầu tôi, cho nên dặn dò cấp dưới của mình ra ngoài mua phấn hoa hồng, lén bỏ vào trong phòng của tôi.”

Đỗ Di Nhiên cảm giác mình giống như một củ hành tây, bị bóc từng lớp, âm mưu che đậy bên trong đó bị nhìn thấu không sót một thứ gì.

Lúc này chơi xấu mới chính là cách trốn thoát nhanh nhất.

“Cô ơi, bụng cháu đau quá. Cháu muốn nghỉ ngơi không muốn cãi nhau với bọn họ nữa, bọn họ muốn gán tội danh cho người khác thì sợ gì không có lý do chứ, bọn họ muốn đổ oan cho cháu, cháu đâu thể làm thể được?”

Cô nhỏ Đỗ vội vàng đỡ cô ta nằm lên giường.

“Cho dù chân tướng là như thế nào đều phải chờ Di Nhiên ổn định lại rồi nói.”

Trên người Lục Lãnh Phong tỏa ra hơi lạnh, khiến cho nhiệt độ trong phòng giảm xuống âm độ.

“Cô Đỗ, tôi hy vọng cô có thể trông chừng bà điên này, đừng để cho cô ta xuất hiện trong tầm mắt tôi nữa, nếu không, đừng trách tôi không khách sáo.”

Sau khi nói xong, anh dẫn theo Hy Nguyệt và Lục Sênh Hạ trở về.

Cô nhỏ Đỗ đóng cửa, Đỗ Di Nhiên tức giận đến mức gào khóc.

“Cô nhỏ, cháu muốn xử Hy Nguyệt.”

Vẻ mặt cô nhỏ Đỗ nghiêm túc nhìn cô ta.

“Cháu hãy thành thật nói cho cô biết, có phải cháu phái người đi mua phấn hoa hồng, muốn đổ oan cho Hy Nguyệt?”

“Cháu chỉ muốn cô ta chắc chắn bị định tội, chuyện này vốn dĩ là do cô ta làm, bởi vì chúng ta không có chứng cứ, cho nên mới không thể vạch trần cô ta, thật không nghĩ đến lại bị cô ta cắn ngược một cái.” Đỗ Di Nhiên tức đến mức bể phổi.

Cô nhỏ Đỗ hộc máu.

“Hồ đồ, ngu xuẩn, Hy Nguyệt ước gì cháu làm như vậy đấy, chuyện này cháu tự bẫy mình rồi.”
 
Chương 2087


Chương 2087

“Cháu cũng không nghĩ đến tên kia lại vô dụng như thế, thành sự không có, bại sự có thừa.” Đỗ Di Nhiên nổi nóng không thôi.

Cô nhỏ Đỗ chọc vào trán cô ta.

“Sau này trước khi cháu làm mấy chuyện như thế này, cháu có thể bàn bạc trước với cô không? Hy Nguyệt có thể vững vàng ngồi lên vị trí chủ mẫu nhà họ Lục, đủ để chứng minh cô ta tuyệt đối không phải người tầm thường, cháu muốn dựa vào những thủ đoạn nhỏ này để đẩy ngã cô ta là chuyện không thể.”

“Làm sao bây giờ, rõ ràng cháu là người bị hại, bây giờ trái lại biến thành kẻ bị tình nghi.” Đỗ Di Nhiên vô cùng ấm ức.

Cô nhỏ Đỗ thở dài.

“Hy Nguyệt nhất định sẽ cắn chết không bỏ qua cho cháu, chúng ta phải nghĩ cách mới được.”

Lúc này Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt về phòng, Lục Lãnh Phong xoa đầu cô.

“Em sớm biết Đỗ Di Nhiên sẽ giở trò bỉ ổi, cho nên mới cố ý để cô ta lục soát?”

Cô cười ha ha.

“Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của em.”

Lục Lãnh Phong đỡ cô ngồi xuống ghế sofa.

“Ngày mai chúng ta trở về thôi, tránh cho bẩn mắt.”

Hy Nguyệt gật đầu, chó nóng nảy sẽ nhảy tường, tránh xa kẻ điên kia một chút cũng tốt.

“Lần này cô ta tự bê đá đập vào chân mình, Đỗ Di Nhiên sẽ điên thôi.”

“Trời gây nghiệt còn có thể tha thứ, tự gây nghiệt thì không thể sống.” Lục Lãnh Phong lạnh lùng nói.

Hy Nguyệt thở dài một hơi.

“Haizz, trong đời người có tám nỗi khổ, sinh lão bệnh tử, yêu thương phải chia lìa, oán hận lâu dài, cầu mà không được, bị mê lạc bởi những điều thấy được, cậu cả nhà họ Lục anh chính là giấc mộng của những thiên kim tiểu thư đó, là người bạn đời lý tưởng nhất của bọn họ.”

Cô mím môi nói.

“Em nghe nói phụ nữ yêu anh, sau cùng không phải nổi điên thì cũng là bệnh đến trầm cảm, anh thật đúng là hồng nhan họa thủy, sát thủ phụ nữ.”

Lục Lãnh Phong vươn tay ra ôm eo cô.

“Bây giờ không phải em rất hạnh phúc ư?”

“Em khác, em là vợ anh, em đang nói đến những người phụ nữ bị anh ngó lơ kia.” Cô làm một mặt quỷ.

“Nhiều khi em luôn nghĩ, nếu như em không về nước, cùng Hứa Nhã Thanh sống ở nước An Kỳ, bây giờ chắc hẳn anh cũng đã cưới một người vợ, trôi qua một loại cuộc sống hạnh phúc khác.”

Lục Lãnh Phong nhíu mày, những lời này anh rất không thích nghe.

Nếu như cô không trở lại, anh sẽ chỉ lủi thủi một mình, cô đơn đến già.

“Cả đời này anh chỉ cưới một người phụ nữ.”

Giọng điệu của anh rất kiên định, vững như bàn thạch.

Cô nhún vai đáp: “Đừng nói chắc như đinh đóng cột vậy, trên thế giới này có nhiều người phụ nữ như thế, luôn có một người thay thế được em.”
 
Chương 2088


Chương 2088

Cô rất rõ ràng, tình cảm của một người cũng không phải là bền chắc không đổi, thời gian sẽ là liều thuốc tốt nhất để chữa trị những thương tổn, cũng là sứ giả hủy diệt.

Lục Lãnh Phong giống như có chút tức giận, cắn mạnh môi dưới của cô một cái, người phụ nữ vô tâm này, vĩnh viễn không hiểu được lòng anh.

“Dung lượng của não bộ em nhất định chỉ có một GB, sao có thể hiểu được anh chứ?”

Cô lè lưỡi đáp.

“Đúng thế, em chỉ có một GB, anh có một trăm T, cho nên đối với em mà nói, anh chính là một câu đó thiên cổ, làm sao cũng không hiểu được.”

Khóe môi anh nhếch lên một độ cong tà tứ.

“Xem ra chúng ta phải thâm nhập tìm hiểu sâu mới có thể làm cho bộ não bé bằng hạt gạo của em thông suốt.”

Cô hờn dỗi liếc thoáng qua anh, cố gắng ưỡn bụng lên.

“Dáng vẻ của em như thế này, anh cũng có thể t1nh trùng lên não à?”

Anh nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, hai tay ôm phần bụng nhô cao của cô.

“Sao anh lại cảm thấy dáng vẻ này của em càng thêm mê người hơn nhỉ.”

“Thật đúng là cầm thú, ngay cả phụ nữ có thai cũng không buông tha.” Cô đánh xuống vai anh.

Anh bế bổng cô lên.

“Bà xã, đã nói một tuần một lần.”

Cô có chút không thể làm gì khác.

“Nhẹ một chút, cẩn thận đứa nhỏ.”

“Anh biết mà.” Anh cẩn thận đặt cô xuống, cúi đầu hôn lên môi cô..

Sáng hôm sau, Hy Nguyệt hẹn Kiều An ăn sáng.

Kiều An ăn một miếng bánh ngọt, chẹp miệng một cái.

“Thật đúng là không nghĩ đến Đỗ Di Nhiên lại tự bỏ thuốc hại mình, đây đúng là liều mạng.”

Hy Nguyệt uống một ngụm sữa, giọng điệu hờ hững.

“Sao cô ta có thể tự bỏ thuốc mình được, chẳng qua là bị người ta giật dây, muốn hãm hại tôi mà thôi.”

Kiều An cau mày.

“Ý của cô là người bỏ thuốc cô ta vẫn là Tư Mã Ngọc Như?”

Hy Nguyệt nhếch môi nở nụ cười ý tứ sâu xa.

“Trên thế giới này, giấy vĩnh viễn không thể nào gói được lửa, nếu như muốn người ta không biết, trừ khi mình đừng làm.”

Kiều An cúi đầu nhấp một ngụm trà, giấu tất cả biểu cảm phía sau chén trà.

“Một lúc nữa cô sẽ về à?” Cô ta cố gắng đổi đề tài, nhưng Hy Nguyệt cũng không dự định kết thúc chuyện này.

“Thật ra tôi biết là ai bỏ phấn hoa hồng.”

Giọng nói của cô rất nhẹ, nhưng lại khiến cho Kiều An chấn động.

Cô ta nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng duy trì bình tĩnh.
 
Chương 2089


Chương 2089

“Ai… Ai thế?”

Hy Nguyệt che miệng lại, hạ thấp âm lượng chỉ đủ hai người nghe thấy.

“Trời biết đất biết, cô tôi biết rõ.”

Vẻ mặt Kiều An vặn vẹo.

“Tôi không hiểu ý của cô là gì, sao tôi lại biết rõ chứ?”

Hy Nguyệt cười nhạt một tiếng.

“Không sao, tôi cũng không phải đến để tra án, tôi chỉ muốn nói, có rất nhiều chuyện không thể lừa được mắt tôi, trong mắt của tôi, chuyện này hoặc là do Tư Mã Ngọc Như âm thầm quấy rối, hoặc là Đỗ Di Nhiên vừa ăn cướp vừa la làng, đây là câu trả lời tốt nhất rồi.”

Lời này đã cảnh cáo người nào đó đừng nghĩ châm lửa đến người cô, lại cho cô ta uống một viên thuốc an thần.

Vẻ mặt Kiều An lóe lên sự khác thường, cô ta uống một ngụm trà, khóe môi nở một nụ cười có chút khoa trương.

“Cô nói đúng, tôi ăn no rồi, nên thu dọn đồ chuẩn bị về nhà.”

Hy Nguyệt cười một tiếng, không nói gì thêm nữa.



Đỗ Di Nhiên phiền muộn suốt cả một buổi tối, vốn dĩ cô ta muốn Hy Nguyệt phải mang tiếng oan, kết quả thông minh quá sẽ bị thông minh hại, tự bê đá đập vào chân mình, không thể làm gì khác.

Kiều An vừa đi đến đại sảnh thì nhận được điện thoại của cô ta.

Đi vào phòng cô ta, Kiều An tỏ ra vẻ tặc lưỡi.

“Cô Đỗ, không ngờ đấy, cô thế mà đi nhầm đường chơi chiêu hiểm như thế, nhưng đáng tiếc lại không thành công.”

Đỗ Di Nhiên thở hổn hển mắng.

“Tôi bị Hy Nguyệt kia hãm hại, sao tôi có thể hạ độc mình chứ.”

Kiều An thở dài.

“Hiện tại cho dù cô có giải thích như thế nào thì cũng chẳng ai tin cô, nhất là chỗ Lãnh Phong, đoán chừng cô sẽ bị cho vào danh sách đen.”

Đỗ Di Nhiên bĩu môi.

“Tôi gọi cô đến đây chính là để cô giúp tôi nghĩ cách, làm cách nào mới có thể rửa sạch oan khuất cho tôi.”

“Tìm ra hung thủ, chẳng phải sẽ rửa sạch được oan khuất cho cô ư?” Kiều An nhún vai nói.

“Hung thủ chính là Hy Nguyệt, tất cả mọi chuyện này đều là do cô ta làm, cô ta quá hèn hạ, quá âm hiểm, quá xảo trá.” Đỗ Di Nhiên nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lột da, rút gân uống máu Hy Nguyệt.

Kiều An xua tay nói.

“Cô cũng đừng quên hiện tại tất cả mọi người đều cho rằng cô đang hãm hại Hy Nguyệt, cho dù cô tìm được chứng cứ cũng sẽ bị người ta cho rằng là ngụy tạo, không ai tin, càng đừng nói đến Lục Lãnh Phong.”

“Vậy tôi còn tìm hung thủ làm gì nữa?” Đỗ Di Nhiên phồng má, tức đến điên lên.
 
Chương 2090


Chương 2090

“Thứ mà cô cần chính là một con dê thế tội, chuyển oan uổng này lên người cô ta.” Kiều An chậm rãi nói.

Đỗ Di Nhiên hơi chấn động, nhanh chóng hiểu rõ ý của cô ta.

“Đây chẳng phải là để cho Hy Nguyệt thoát tội.”

Kiều An giang tay.

“Nếu như cô không muốn thì cứ thử xem cô có năng lực định tội Hy Nguyệt không?”

Lời này giống như một cái nắp chặn lại giận dữ của Đỗ Di Nhiên.

Trong lòng cô ta vô cùng không cam lòng, nhưng lại chẳng có cách nào.

“Cô cảm thấy tôi nên tìm ai làm dê thế tội?”

“Vậy cô phải nghĩ xem, tìm ai mới khiến người ta tin tưởng nhất.” Kiều An nhắc nhở.

Đỗ Di Nhiên hơi nheo mắt lại, ngoại trừ Tư Mã Ngọc Như, cô ta không nghĩ ra người thứ ba.

Chỉ là Tư Mã Ngọc Như vẫn còn có tác dụng với cô ta, nếu như đổ oan cho cô ta, quan hệ đồng minh giữa bọn họ sẽ chấm dứt.

“Được rồi, tôi phải suy nghĩ kỹ việc này đã.”

Kiều An vỗ vai cô ta.

“Bỏ xe giữ tướng mới là chính đạo.”

Tư Mã Ngọc Như vẫn luôn không rảnh rỗi, cô ta khiến cho đám tình nhân gây chuyện, khiến cho giá trị cừu hận của Hy Nguyệt tăng lên, để cho cô trở thành mục tiêu công kích.

Từ khi bỏ chế độ cưới vợ bé, đám tình nhân này mất đi hi vọng, bọn họ chỉ có thể xô vợ cả lên thượng vị, mà chủ mẫu Hy Nguyệt chính là trở ngại lớn nhất của bọn họ.

Rừng lớn chim gì cũng có, nhà họ Lục từng có người yêu thiếp diệt vợ, đương nhiên không chỉ mỗi Lục Vinh Hàn mà thôi.

Từ khi chú năm và Tuesday Liễu Giai Tuệ quấn vào nhau, hôn nhân với thím năm cũng chỉ còn trên danh nghĩa.

Chú năm không phải con vợ cả mà chính là con riêng của ông ba, mười năm trước sau khi mẹ của gã ta qua đời, bà ba động lòng trắc ẩn, đồng ý để gã ta vào cửa, khi đó gã ta mới có thể nhận tổ quy tông.

Thím năm chỉ có một đứa con gái đang học ở nước ngoài

Tuesday Liễu Giai Tuệ có hai đứa con trai, lớn ba tuổi, nhỏ một tuổi, có con trai là đủ tự tin, mỗi ngày cô ta đều nghĩ cách làm sao xô đổ địa vị của thím năm, cô ta từng nhiều lần đến cửa khiêu khích thím năm.

Cô ta và Tư Mã Ngọc Như có quan hệ khá tốt.

Tư Mã Ngọc Như nói cho cô ta biết bây giờ chính là cơ hội tốt nhất, hậu viện của Lục Lãnh Phong đang cháy, Hy Nguyệt vội vàng đối phó với Tuesday, không rảnh quan tâm đến người khác, cô ta phải nắm chặt thời gian cổ vũ chú năm đưa ra đề nghị ly hôn.

Nhà họ Lục có quy định sâm nghiêm, không giống với gia đình bình thường hoặc là hào môn thông thường, kết hôn ly hôn không phải trò đùa.

Ở nhà họ Lục, thành viên trong gia đình, cho dù là kết hôn hay ly hôn đều phải trải qua ủy ban gia tộc tán thành, nếu không đối phương chỉ là vợ về mặt luật pháp, không phải con dâu nhà họ Lục, đứa nhỏ sinh ra cũng không thể đi vào quỹ hội người giàu.

Đương nhiên, chỉ cần người phụ nữ có gia thế trong sạch, phẩm hạnh đoan chính, cho dù có sinh ra trong hào môn hay không, ủy ban gia tộc cũng sẽ không ngăn cản, không làm ra chuyện chia rẽ uyên ương.

Nhưng loại kẻ làm người thứ ba thì khác, kết hôn ly hôn còn rắc rối hơn cả kiện cáo trên tòa án.
 
Chương 2091


Chương 2091

Trong lòng chú năm không có tình cảm gì với người vợ đã kết tóc se duyên với mình, Tuesday tuổi trẻ xinh đẹp mới chính là chân ái của ông ta, bị Liễu Giai Tuệ xúi như thế, ông ta bèn đi tìm luật sư đề nghị ly hôn với thím năm.

Ông ta nghĩ đến trước tiên âm thầm ly hôn, sau đó sẽ báo cáo cho ủy ban gia tộc, tiền trảm hậu tấu, nhưng sao thím năm có thể ngoan ngoãn phối hợp với ông ta chứ, ngày hôm sau đã đi đến nhà cũ của họ Lục, tìm Hy Nguyệt.

Hiện tại đám các thím trong nhà họ Lục đều coi Hy Nguyệt là dũng sĩ diệt Tuesday, có cô tọa trấn, bọn họ rất an tâm.

Thím năm sinh ra trong thế gia âm nhạc, bản thân bà ta là một người biểu diễn đàn dương cầm.

Lúc chú năm kết hôn với bà ta, ông ta cũng chỉ là một tên nghèo kiết xác, không biết thân thế của mình, thím năm gả cho ông ta, có thể nói là hạ mình.

Đối với cuộc hôn nhân chỉ còn trên danh nghĩa này, vốn dĩ bà ta cũng không có gì để lưu luyến, nhưng phụ nữ vì con mà mạnh mẽ, bà ta nhất định phải chống đỡ.

Một khi Liễu Giai Tuệ thượng vị, cô ta nhất định sẽ coi con gái mình như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, xúi chồng mình gả con bé đi, để cho con trai cô ta thừa kế gia nghiệp.

Chỉ cần là thành viên của nhà họ Lục thì nhất định phải tuân thủ gia quy, tài sản trên danh nghĩa không thể giao cho con riêng, cho dù là tài sản riêng của mình cũng thế, chỉ cần bà ta một ngày không bỏ, cho dù Liễu Giai Tuệ có sinh nhiều con trai hơn nữa cũng chẳng làm được gì.

Huống hồ công ty của chú năm là do hai người bọn họ cùng sáng lập ra, bà ta từ bỏ âm nhạc mà mình yêu thích nhất, đi học tập tài chính giúp ông ta quản lý công ty, sao có thể dễ dàng nhường cho Tuesday?

Đối với hành vi của chú năm, Hy Nguyệt thật sự khinh bỉ.

Xã hội bây giờ loại đàn ông như thế thật sự có rất nhiều, một khi phát đạt không bao gái thì sẽ nghĩ đến chuyện đổi vợ, thật đúng là điển hình cho câu vong ơn phụ nghĩa.

“Thím à, chỉ cần thím không muốn ly hôn, cho dù chú có ép thím cũng vô dụng, nhà họ Lục chúng ta có quy củ, chỉ cần người vợ không phạm sai lầm lớn thì không thể ly dị.”

Thím năm nở nụ cười thê lương.

“Hiện tại ông ta coi Liễu Giai Tuệ là bảo bối, thím không nghe theo, ông ta sẽ không cho thím sống yên.”

Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây, ánh mắt sâu hơn, chắc chắn chú năm đã sớm muốn cưới Liễu Giai Tuệ, nhưng ngại thân phận con riêng của mình, cho nên chậm chạp không nhắc đến.

Trước đó cô muốn hủy bỏ chế độ cưới vợ bé, ông ta chính là người kiên quyết phản đối, chẳng qua ông ta chỉ là một người con thứ, không có quyền bỏ phiếu biểu quyết.

“Thím, ngày mai thím gọi Liễu Giai Tuệ và chú đến, chúng ta cùng nhau bàn chuyện li hôn.”

Thím năm rời đi không bao lâu thì Lục Lãnh Phong trở về.

Hy Nguyệt kể cho anh nghe qua chuyện này.

“Hai ngày trước em bận rộn xử lý Tuesday của anh, ngày mai lại ứng phó với Tuesday của chú năm, dưới gầm trời này, làm sao lại có nhiều kẻ đồi bại và Tuesday như thế nhỉ.”

Sao Lục Lãnh Phong lại có loại cảm giác nằm im cũng trúng đạn nhỉ.

“Bà xã, hay là em đừng quản chuyện này nữa, giao cho mẹ xử lý, đừng để mình mệt mỏi, quan trọng nhất chính là, đừng lỡ tay làm thương tổn chồng em.”
 
Chương 2092


Chương 2092

Hy Nguyệt tinh nghịch cười một tiếng.

“Em đâu có nói anh, em nói chính là loại người như chú năm, lúc trước ông ta chính là một kẻ nghèo rớt mùng tơi hai bàn tay trắng, thím năm không chê ông ta, sẵn lòng gả cho ông ta, ông ta không cố mà trân quý, thế mà vừa có tiền đã trở nên xấu xa, ở bên ngoài bao nuôi tình nhân, thật đúng là một kẻ đồi bại.”

Lục Lãnh Phong nhún vai.

“Anh lại cảm thấy thím nên ly hôn, hôn nhân chỉ còn trên danh nghĩa chính là một loại tra tấn.”

Hy Nguyệt cũng nghĩ như thế, nếu như đổi lại là cô, cô sẽ không chút do dự rời đi, tuyệt đối sẽ không ấm ức nhịn nhục.

“Thím có suy nghĩ riêng của mình, công ty của chú năm là do hai vợ chồng bọn họ dốc sức xây dựng, dựa vào đâu mà để một người ngoài ngồi mát ăn bát vàng chứ?”

Lục Lãnh Phong ôm vai cô.

“Trong nhà chúng ta, mọi thứ của anh đều là của em.”

Cô hờn dỗi liếc anh một cái.

“Em đâu cần tiền của anh, hơn nữa em cũng không thiếu tiền.”

Cho đến bây giờ cô đều chưa tiêu tiền của anh.

“Em cần anh là được.” Anh tà mị cười một tiếng.

Đôi mi dài của cô rũ xuống, tỏa ra ánh sáng dịu dàng.

“Nói thật lòng, em cũng không quá cần anh, cho dù không có anh em vẫn có thể sống tốt, trên thế giới này không có người nào rời đi là không sống được.”

Lục Lãnh Phong nhói đau, có chút bi thương.

Cô quả thật không cần anh, một khi anh đi, sẽ có người nhanh chóng bổ sung, mà anh lại rất cần cô, trên thế giới này không có một người phụ nữ nào có thể thay thế cô.

Anh không thể rời bỏ cô, giống như cá không thể rời bỏ nước, người không thể rời bỏ không khí, thực vật không thể rời đất.

“Ở giữa hai chúng ta đúng là không công bằng, đến lúc nào anh mới có thể trở thành một người đàn ông mà không ai thay thế được?”

Cô làm mặt quỷ.

“Tuy đối với em anh không phải là nhân vật không thể thay thế, nhưng đối với gia đình chúng ta mà nói, anh là người không thể thay thế.”

“Em đang an ủi anh đấy à?” Anh khẽ nhướng mày.

Cô lắc đầu.

“Anh là người bố duy nhất của bọn nhỏ, tuy em có thể đổi chồng, nhưng bọn nhỏ không thể đổi bố.”

Lục Lãnh Phong không cảm thấy đây là một loại an ủi, ngược lại còn cảm thấy là rắc muối lên trên vết thương.

“Ý của em là, ở trong lòng em, anh vẫn là một sự tồn tại có cũng được, không có cũng chẳng sao, bất kỳ lúc nào cũng có thể thay thế?” Trên mặt anh đen như đít nồi.

Hy Nguyệt nhún vai.

“Một người phụ nữ giao tất cả mọi thứ của mình vào tay người đàn ông, chính là bắt đầu hủy diệt, mẹ và thím năm cũng chính là ví dụ tốt nhất.”

Lục Lãnh Phong có chút cạn lời.

Rất rõ ràng cô còn chưa tin anh.
 
Chương 2093


Chương 2093

Đường dài còn lắm gian truân, anh cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.

“Người phụ nữ ngu ngốc này, anh và bọn họ không giống nhau, một ngày nào đó em sẽ rõ.”

Hy Nguyệt cũng biết anh không giống bọn họ, chỉ là con người đều sẽ thay đổi, con đường ở phía trước vẫn còn rất dài, chờ đến khi cô đến tuổi của thím năm, hoa tàn ít bướm, anh có còn đối xử với cô tốt như trước hay không, không nói trước được.

“Nói gì thì nói, nếu như có một ngày anh không còn thích em nữa, hãy nói cho em biết, đừng phản bội hôn nhân của chúng ta, em sẽ không dây dưa với anh đâu, em sẽ dứt khoát rời đi, trả lại tự do cho anh.”

Lục Lãnh Phong ôm cô vào trong ngực.

“Bé ngốc, anh mãi mãi sẽ không để cho em rời đi.”



Ngày hôm sau, chú năm dẫn Tuesday đến.

Liễu Giai Tuệ mặc quần áo đẹp, cùng với thím năm tao nhã tạo thành sự chênh lệch rõ ràng.

Hy Nguyệt mỉm cười nói.

“Chú đã đừng nghe câu, đừng quên bạn bè lúc gian nan, đừng phụ vợ hiền khi nghèo khó?”

Chú năm bĩu môi.

“Chú chỉ biết trong ba tội bất hiếu, không con nối dõi chính là lớn nhất.”

“Không phải thím đã sinh con cho chú ư?” Hy Nguyệt hỏi ngược lại một câu.

“Một con nhóc thì làm được gì chứ? Đâu thể nối dõi tông đường.” Chú năm thở hổn hển một tiếng, đây là cớ mà ông ta đã nghĩ trước khi đến.

Hy Nguyệt sâu xa nhìn ông ta.

“Chú đến nhà họ Lục cũng đã mười nắm, chắc hẳn cũng biết quy củ nhà họ Lục, đừng nói là chỉ có một đứa con gái, cho dù không con, cũng không thể li dị vợ.”

Vẻ mặt chú năm vặn vẹo.

“Chú và bà ta đã không còn tình cảm gì nữa, cứ sống chết níu lấy cũng không có ý nghĩa gì, chẳng bằng buông tay tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình.”

Vẻ mặt Hy Nguyệt lạnh nhạt, giọng điệu hờ hững.

“Trước đó chú năm chỉ có hai bàn tay trắng, không nhà không xe không tiền, nếu như không phải dựa vào dây dưa đến cùng cũng đâu theo đuổi được thím, khi đó sao chú không nghĩ đến chuyện buông tay, để cho thím năm gả cho một người thật sự yêu thương và hiểu được quý trọng mình.”

Lời này nói trúng tim đen, đâm vào chỗ mà chú năm không muốn để cho người ta thấy nhất.

“Chú có được ngày hôm nay cũng không phải dựa vào nhà họ Lục, là do chú tự mình gây dựng.”

“Số tiền đầu tiên của chú là do người mẹ đẻ của thím đưa cho chú, công ty cũng là do thím và chú cùng nhau gây dựng, điểm này chúng ta nhất định phải rõ ràng.” Hy Nguyệt không chút hoang mang nói.

Gân xanh trên trán chú năm nổi lên.

“Chẳng lẽ cháu đến khởi binh hỏi tội?”

Hy Nguyệt nhún vai đáp.
 
Chương 2094


Chương 2094

“Chú à, cháu luôn là người giúp lý không giúp người thân, chú là người sai, phân rõ đúng sai mới dễ bàn bạc chuyện ly hôn.”

Trên mặt chú năm lúc trắng lúc xanh.

“Chỉ cần bà ta chịu ly hôn thì chú sẽ không bạc đãi bà ta, chú sẽ đưa cho bà ta căn nhà cũ và ba tỷ.”

Hy Nguyệt mỉa mai cười một tiếng, mệt cho ông ta còn có thể nói ra những lời này.

Căn nhà cũ kia là sau khi bọn họ kết hôn đã mua nó, là nhà mẹ đẻ của thím cho tiền đặt cọc, căn nhà đó lẽ ra là của thím, còn tài sản, lợi nhuận công ty cũng như quỹ hội nhà giàu tài trợ, tốt xấu gì giá trị bản thân của ông ta cũng rơi vào khoảng ba trăm tỷ, thế mà chỉ muốn chia ba tỷ cho thím, ông ta còn tuyệt tình hơn cả sói mắt trắng.

“Cháu và thím đã thương lượng, chỉ có một điều kiện, chú tịnh thân ra hộ.”

Chú năm chấn động, thiếu chút nữa đã từ trên ghế nhảy dựng lên.

“Chú tịnh thân ra hộ, dựa vào đâu chứ?”

“Dựa vào trong lúc kết hôn chú lại ngoại tình, là người phạm sai lầm.” Hy Nguyệt chậm rãi nói.

Liễu Giai Tuệ cũng không ngồi yên được nữa, cô ta đứng bật dậy.

“Công ty là của Nghĩa, tất cả tài sản cũng là của Nghĩa, dựa vào đâu mà cho người phụ nữ này?”

“Thế dựa vào đâu mà phải cho cô chứ, bên trong có một xu nào là do cô kiếm ra à?” Hy Nguyệt châm chọc nói.

Liễu Giai Tuệ trầm thấp hừ một tiếng.

“Tôi có công lao, tôi sinh cho Nghĩa hai người con trai.”

Hy Nguyệt cười ha hả, lạnh lùng nói.

“Ở nhà họ Lục, từ trước đến giờ sinh con trai không phải là công lao gì, hơn nữa đã là thời đại nào rồi còn có tư tưởng trọng nam khinh nữ như thế, có biết mất mặt hay không?”

Lời này không chỉ đang cười nhạo cô ta mà còn đang cười nhạo chú năm.

Liễu Giai Tuệ tức hổn hển, mím môi, kéo tay chú năm, để ông ta xả giận cho mình.

“Nghĩa, đây là chủ mẫu gì chứ, rõ ràng là thiên vị người phụ nữ kia, có phải gần đây chồng của cô ta ra ngoài tìm tình nhân, còn làm người khác to bụng, cho nên lửa giận này cô ta mới phát ti3t lên người chúng ta.”

Cô ta còn chưa dứt lời, Khải Liên đứng bên cạnh đã đi lên một bước, tát bốp bốp bốp vào mặt cô ta, đánh cho cô ta choáng váng, mặt sưng đỏ.

Cô ta giận điên lên, che mặt, giậm chân mắng.

“Nghĩa, cô ta dám đánh em.”

Thím năm lại hừ lạnh một tiếng.

“Đánh cô xem như còn nhẹ chán, cô coi đây là đâu lại dám làm loạn trước mặt chủ mẫu, đến lúc đó cho dù cô có tiến vào nhà họ Lục cũng sẽ bị nhốt ở Tĩnh Tâm Uyển, cả đời đều không ra được, trước cô cũng có người vợ bé ăn nói lung tung bị nhốt vào đó, mới ba tháng đã phát điên treo cổ tự sát trong đó.”

Liễu Giai Tuệ ôm tay, rùng mình một cái, ấm ức nhìn chú năm.

Chú năm đau lòng nhưng không dám bảo vệ cô ta.

“Em chú ý một chút, không được ăn nói lung tung.”

Hy Nguyệt cầm một quả ô mai, sau khi ăn xong, cô tiếp tục nói.

“Chú à, công ty là do chú và thím cùng nhau gây dựng, giao cho con gái của hai người đến quản lý là thích hợp nhất, tài sản trên danh nghĩa của chú cũng là tài sản chung của hai vợ chồng, chú là người sai, phân chia tài sản đương nhiên sẽ bất lợi cho chú, chẳng qua chú còn có quỹ hội nhà giàu tài trợ, không lo không có tiền tiêu, chờ sau khi ly hôn, cháu sẽ thương lượng với bà ba, một lần nữa chọn cho chú một người vợ hiền lành hào phóng.”
 
Chương 2095


Chương 2095

Một câu nhẹ nhàng nhưng lại đánh mạnh vào đầu Liễu Giai Tuệ.

Ý tứ này không thể rõ hơn nữa, cho dù ly hôn cũng không đến lượt cô ta thượng vị.

“Cô chính là cố ý, tôi đi theo bên người Nghĩa nhiều năm như thế, không có công lao cũng có khổ lao, cô dựa vào đâu mà chia rẽ chúng tôi chứ?”

“Con dâu nhà họ Lục chúng tôi nhất định phải có gia thế trong sạch, phẩm đức đoan trang, cô quyến rũ người có vợ, là kẻ thứ ba chen chân vào gia đình người khác, đạo đức bại hoại, âm mưu ngồi mát ăn bát vàng, tam quan bất chính, ngôn từ dơ bẩn, đủ thấy phẩm hạnh cô không đoan chính, cô có tư cách gì làm con dâu nhà họ Lục chúng tôi chứ?” Hy Nguyệt gằn từng chữ.

Mặt Liễu Giai Tuệ tái mét như gan heo.

“Hôn nhân là tự do, cô có tư cách gì mà nhúng tay vào chứ?”

“Nhà họ Lục có quy củ của mình, các người đang ở nhà họ Lục thì phải nghe theo, đi ra khỏi nhà họ Lục thì tùy các người.” Hy Nguyệt chậm rãi nói.

Chú năm không thể nào rời khỏi nhà họ Lục, vất vả lắm ông ta mới nhận tổ quy tông, sao có thể rời đi.

“Không còn tình cảm, cho dù có sống với nhau cũng chẳng có ý nghĩa gì.” Chú năm lẩm bẩm một câu.

Hy Nguyệt nhún vai đáp.

“Chú, chú và những chú thím khác không giống nhau, thím năm là người vợ tào khang của chú, nếu như chú vẫn là chú của lúc trước, một kẻ nghèo khó hai bàn tay trắng, Tuesday sẽ ở bên cạnh chú sao? Giữa vợ chồng với nhau hỗ trợ trong lúc hoạn nạn, dựa vào không phải là tình yêu mà chính là tình thân và trách nhiệm, đàn ông có thể phong lưu, nhưng không thể quên cội nguồn, sủng thiếp diệt vợ, loại chuyện này không phải là không có vết xe đổ, kết quả của nó như thế nào, bản thân chú cũng rất rõ ràng, hy vọng chú lấy đó làm gương, tự giải quyết cho tốt.”

Gương mặt chú năm giật giật, ông ta biết rõ Hy Nguyệt đang ám chỉ Lục Vinh Hàn và Tư Mã Ngọc Như, Lục Vinh Hàn vì giữ Tư Mã Ngọc Như mà từ bỏ vị trí người quản lý, lại vì giữ thân phận người nhà họ Lục, đến nay còn chưa kết hôn với Tư Mã Ngọc Như, Tư Mã Ngọc Như muốn chuyển lên làm chính thức, chỉ sợ là việc không thể nào.

Nhà họ Lục cho phép đàn ông phong lưu, nhưng không cho phép Tuesday thượng vị, hơn nữa con vợ cả và con vợ bé phân chia rõ ràng, đây là vì cam đoan gien ưu tú nhất.

Đàn ông nhà họ Lục chơi đùa với tình nhân, nhưng trong xương tủy lại xem thường tình nhân, đối với bọn họ mà nói, tình nhân chỉ là công cụ để phát ti3t, có thể vứt bỏ, không cần trân quý.

Một khi cho là thật sẽ bị gia tộc vứt bỏ.

“Những lời cháu nói chú sẽ suy nghĩ kỹ.”

Ông ta rũ mắt đi ra ngoài, Liễu Giai Tuệ tức đến bể phổi, lần đầu tiên cô ta thấy được sự lợi hại của Hy Nguyệt, nói chuyện luôn có thể nói trúng tim đen, nắm giữ điểm yếu, khiến cho người ta khó lòng mà phản kích, quả thật là người gác cửa, chẳng trách Tư Mã Ngọc Như thua trên tay cô, bị đuổi ra khỏi nhà.

Thím năm nhấp một ngụm trà, nhìn qua Hy Nguyệt.

“Cháu nói sau khi chú thím ly hôn sẽ tìm cho Nghĩa một người vợ mới là nghiêm túc sao.”

“Đúng thế.” Hy Nguyệt gật đầu.

“Nhà họ Lục còn chưa có tiền lệ Tuesday lên làm vợ cả, sao có thể phá hỏng quy củ trong tay cháu được?”
 
Chương 2096


Chương 2096

“Nếu là như thế thì thím an tâm.” Thím năm nở nụ cười âm u, giống như vui sướng khi cho kẻ địch một kích trí mạng.

“Hy Nguyệt, chuyện hôm nay cảm ơn cháu. Nhà họ Lục có cháu quản lý, không còn ai thích hợp hơn.”

Bà ta giống như trút được gánh nặng, mang theo vài phần nhẹ nhõm rời đi.

Hy Nguyệt thở dài, dưới cái nhìn của cô, kết quả như thế cũng không phải là tốt nhất, thím năm con trẻ, nên một lần nữa đi tìm hạnh phúc cho mình.

Thứ bảy này là sinh nhật âm lịch của Hứa Kiến Quân.

Cậu nhóc rất tò mò, không biết ba Ma Vương sẽ tặng quà sinh nhật gì cho mình?

Sau khi ăn sáng xong, Lục Lãnh Phong dẫn theo người một nhà đi đến ngoại ô.

Giữa một nơi non xanh nước biếc có một tòa nhà bốn tầng ở đó, nóc nhà là nửa hình vòng tròn, nhìn rất thú vị, bên trong càng có nhiều càn khôn.

Sau khi đi vào Hứa Kiến Quân ngạc nhiên phát hiện bên trong lại có một chiếc phi thuyền vũ trụ.

“Wow.” Đám nhóc la lên.

Đôi mắt đẹp của Hứa Kiến Quân mở to.

“Ba Ma Vương, ba tặng con một chiếc phi thuyền vũ trụ?”

Lục Lãnh Phong mỉm cười, nói một cách chính xác thì đây là một mô hình phi thuyền vũ trụ.

“Từ giờ trở đi con chính là thuyền trưởng, con đặt tên cho nó đi.”

Hứa Kiến Quân sờ cằm nói.

“Tên là nhà thám hiểm vô địch đi.”

“Thật tuyệt, anh ơi, chúng ta lên thuyền đi.” Lục Kiến Dao và Lục Kiến Diệp vui vẻ vỗ tay.

Tư Mã Ngọc Thanh và Lục Sênh Hạ cũng vội vàng muốn xem bên trong.

Leo lên phi thuyền lập tức cảm giác như đang đi vào bên trong một bộ phim khoa học viễn tưởng.

Bên trong chân thực hệt như một chiếc phi thuyền thật sự, điểm khác biệt duy nhất chính là toàn bộ đều do máy tính khống chế.

Hứa Kiến Quân vô cùng vui vẻ.

“Mọi người vào chỗ ngồi, chúng ta chuẩn bị xuất phát.”

“Anh thuyền trưởng, có phải anh nên phân chức vụ cho mọi người không?” Lục Kiến Diệp nghiêng đầu, non nớt hỏi.

“Em nói rất đúng.”

Hứa Kiến Quân cười ha ha.

“Hiện tại cháu phân cho cô út là phó thuyền trưởng, chú Ngọc Thanh phụ trách quản lý công việc của mọi người và thức ăn…”

Sau khi cậu nhóc phân chia công việc xong thì ấn chốt mở.

Đèn trên màn hình điều khiển sáng lên, một giọng nói vang lên.

“Hello, tôi là nhân viên dẫn đường của mọi người, phụ trách hành trình lần này, mọi người có vấn đề gì thì có thể hỏi tôi, tôi sẽ cung cấp hướng dẫn chuyên nghiệp nhất cho mọi người.”

“Chúng tôi muốn đến hỏa tinh.” Hứa Kiến Quân nói.
 
Chương 2097


Chương 2097

“Khoảng cách gần nhất giữa hỏa tinh và trái đất ước chừng khoảng năm mươi lăm triệu cây số, khoảng cách xa nhất là hơn bốn trăm cây số, khoảng cách gần nhất giữa hai bên, đại khái cứ khoảng mười lăm năm sẽ xuất hiện một lần, năm nay vừa khéo là lúc khoảng cách gần nhất xuất hiện, con thuyền nhà thám hiểm vô địch là phương tiện phi hành tiên tiến nhất, đến hỏa tinh chỉ cần một trăm tám mươi hai giây, mời mọi người thắt chặt dây an toàn, chúng ta lập tức xuất phát.”

Phi thuyền bắt đầu khởi động, khoang điều khiển hơi rung nhẹ, ngoài cửa sổ xuất hiện trời xanh mây trắng, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, cách tầm mắt của mọi người càng lúc càng xa.

Sau đó trời xanh từ từ biến mất, biến thành màn đêm đen kịt, ánh sao lấp lánh.

“Wow, chúng ta bay lên không trung rồi.” Lục Kiến Dao trợn tròn mắt, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, một dải ngân hà đập vào mắt cô bé.

Quay đầu nhìn lại, trái đất đã biến thành một quả cầu màu xanh, cách bọn họ càng lúc càng xa.

Hy Nguyệt cũng sợ ngây người, mô hình này cũng quá giống thật, cảm giác giống như thật sự bay vào bên trong vũ trụ.

“Ba Lãnh Phong, khoa học của tập đoàn Đế Vương thật đúng là trâu bò.”

“Bà xã, đây là khiêm tốn rồi, mới chỉ như chín trâu mất một sợi lông, chút kỹ thuật nhỏ mà thôi.” Lục Lãnh Phong nhướng mày, ra vẻ đắc ý.

Ba phút sau, giọng nói của nhân viên phụ trách kỹ thuật lại truyền đến, bọn họ đã thành công đến hỏa tinh.

“Trước mắt chúng ta hạ cánh ở xích đạo gần hỏa tinh, nhiệt độ mặt ngoài là ba mươi lăm độ C.”

Lục Kiến Dao quay đầu nhìn anh trai.

“Thuyền trưởng, chúng ta ra ngoài có cần mặc đồ du hành vũ trụ không?”

“Đương nhiên rồi, không khí ở hỏa tinh rất loãng, nếu như chúng ta không mặc đồ du hành vũ trụ ra ngoài sẽ bị ngạt thở mà chết.” Hứa Kiến Quân chững chạc đàng hoàng giải thích, sau đó hỏi thăm nhân viên xem quần áo du hành vũ trụ được để ở đâu.

“Đồ của mọi người đều đặt ở khoang thuyền phía sau.” Người máy bắt đầu hướng dẫn, dẫn mọi người đến khoang thuyền phía sau.

Trong ngăn tủ treo đồ du hành vũ trụ của bọn nhỏ, là Lục Lãnh Phong bảo người ta làm riêng cho bọn nhỏ.

Hy Nguyệt đứng bên cạnh che miệng cười trộm, đúng là rất ra dáng, vô cùng chân thực.

Bọn nhóc hưng phấn lại kích động, nhao nhao thay đồ.

Mở khoang cửa ra, bên ngoài hoàn toàn thay đổi, bốn phía là cồn cát vàng trải rộng, đá sỏi ở khắp nơi trên mặt đất, nơi xa cũng là dãy núi màu vàng cam, không có núi xanh nước biếc, càng không có động thực vật, một mảnh hoang vu vô tận.

“Đây là hỏa tinh, chúng ta thật sự đến hỏa tinh rồi.” Lục Kiến Dao vỗ tay, giật nảy mình.

Tư Mã Ngọc Thanh rút kiếm laser bên hông ra.

“Mọi người cẩn thận, nơi này rất có khả năng sẽ có người ngoài hành tinh, chú là võ sĩ tuyệt đỉnh đến từ địa cầu sẽ đi trước mở đường, bảo vệ cho mấy đứa.”

Hứa Kiến Quân giơ cờ trong tay lên.
 
Chương 2098


Chương 2098

“Chúng ta sẽ thành lập khu vực ở đây, sau này hỏa tinh sẽ là của chúng ta.”

Hy Nguyệt ngồi bên trong phi thuyền, xuyên qua cửa sổ nhìn bọn nhỏ, cô khẽ cười một tiếng.

Cô rất cảm kích Lục Lãnh Phong có thể tốn sức vì sinh nhật của Hứa Kiến Quân như thế, đồng thời trong lòng lại có mấy phần áy náy.

Bởi vì cô biết rất rõ Lục Lãnh Phong chính là bố ruột của Kiến Quân, nhưng lại chưa nói cho anh biết.

“Ma vương tu la, nhất định anh đã xây nơi này từ rất lâu rồi nhỉ?”

Lục Lãnh Phong nhún vai.

“Món quà mà anh tặng nhất định phải là đặc biệt nhất.”

“Anh thương thằng bé như thế, sau này nhất định thằng bé sẽ hiếu thuận với anh.” Hy Nguyệt cười nói.

“Con hiếu thuận với bố, đó không phải chuyện hiển nhiên à?” Lục Lãnh Phong nhướng mày nói.

“Đúng nên như thế, thằng bé là con của anh, đương nhiên là phải hiếu thuận với anh rồi.” Hy Nguyệt cười, giọng nói rất nhỏ, giống như đang lẩm bẩm.

Lục Lãnh Phong không bỏ lỡ mỗi chữ cô nói, có lẽ cô ngốc này đang ám chỉ gì đó.

Anh cũng không nóng nảy tìm hiểu, chờ cô từ từ cởi bỏ khúc mắc.

Chờ cô chủ động nói cho anh nghe chân tướng sẽ tốt hơn việc anh chủ động đi tìm hiểu.

Ngoài khoang thuyền, bọn nhỏ đang dựng trại ở hỏa tinh.

Lục Kiến Diệp điều khiển người máy trên đất.

“Báo cáo thuyền trưởng, nhà thám hiểm số một đã kiểm tra qua tình hình, không phát hiện ra bất kỳ nguy hiểm nào.”

“Rất tốt, nhưng chúng ta nhất định phải nhanh chóng dựng xong lều, dù sao ở sao hỏa cũng thường xuyên xuất hiện gió lốc đáng sợ.” Hứa Kiến Quân chững chạc nói, dáng vẻ giống như một thuyền trưởng.

Cậu bé vừa nói thì thấy trên bầu trời xa xăm xuất hiện mây đen.

Một cơn gió lớn thổi đến, lều vải còn chưa dựng xong đã bị hất tung.

Hy Nguyệt ở trong khoang thuyền bị cơn gió này làm cho giật mình kêu lên.

“Trời đất, sức mô phỏng này cũng quá chân thật, sức gió lớn như thế?”

“Bọn nhỏ đều rất thông minh, không chân thực như thế sẽ không vui.” Lục Lãnh Phong cười tinh quái.

Ngoài cửa sổ của phi thuyền, sương lên, nói một cách chính xác là bão cát, bốn phía mông lung.

“Chúng ta tranh thủ quay về khoang thuyền, chờ gió qua chúng ta lại đi ra.”

Lục Sênh Hạ đưa ra ý kiến.

Gió lớn khiến cho việc đi lại của bọn họ trở nên khó khăn, Hứa Kiến Quân dắt tay em trai em gái.

“Mọi người cẩn thận một chút, đừng tách nhau ra.”

Tuy chỉ có vài mét, thế nhưng bọn họ phải đi rất lâu mới đến khoang thuyền.

“Thật đúng là k1ch thích, nếu như chúng ta vẫn luôn ở bên ngoài, có phải sẽ bị gió cuốn đi mất không?” Tư Mã Ngọc Thanh tháo mũ xuống, cười nói.

Lúc này bên ngoài đã tối đen, đưa tay không thấy rõ năm đầu ngón tay, bầu trời sấm sét vang dội, gió lớn gào thét, phi thuyền vũ trụ cũng lay động trong gió.
 
Chương 2099


Chương 2099

“Mọi người tranh thủ thời gian quay về chỗ ngồi, thắt dây an toàn.” Hứa Kiến Quân ra lệnh.

Bọn nhỏ nhanh chóng quay về chỗ ngồi của mình.

Hy Nguyệt nhìn con trai cười nói.

“Mẹ đi lấy nước trái cây cho mấy đứa uống.”

“Mẹ, bây giờ chúng ta đang ở trên sao hỏa, không phải ở trái đất đâu, gió trên sao hỏa đáng sợ hơn ở trái đất gấp trăm lần, mẹ đừng đi lung tung, sẽ gặp nguy hiểm đấy.” Hứa Kiến Quân chững chạc nói, hoàn toàn nhập vai nhân vật.

Hy Nguyệt ôm trán.

“Mẹ cảm thấy chúng ta vẫn nên cất cánh rời đi thăm dò những hành tinh khác, qua diêm vương tinh, hoặc hải vương tinh?”

Cô lật ra tuyến đường đi.

“Wow, chúng ta có thể đi ra hệ ngân hà, đi đến những hành tinh khác.”

“Thật ạ?” Bọn nhỏ tranh thủ thời gian nhìn màn hình máy tính trước mắt.

“Trung tâm của hệ ngân hà có một lỗ đen, nếu như chúng ta lái vào trong hố đen sẽ như thế nào nhỉ?” Tư Mã Ngọc Thanh tò mò hỏi.

“Chị cảm thấy có hai khả năng.” Lục Sênh Hạ khoanh tay trước ngực, nói năng rất rõ ràng.

“Thứ nhất thuyền và người đều đi đời, thứ hai chúng ta sẽ vượt qua, đi đến một hành tinh khác trong vũ trụ, chị cảm trong lỗ đen này có hố sâu nào đó bên trong.”

Bọn nhỏ mỗi người một ý, bắt đầu thảo luận tri thức thiên văn.

Trong lúc vô thức, bên ngoài gió lốc đã dừng.

Lục Lãnh Phong xoa đầu Hứa Kiến Quân.

“Nhóc con, có thích quà mà ba tặng cho con không?”

“Thích ạ, vô cùng thích, đây chính là món quà tuyệt nhất mà con được nhận, cảm ơn ba ma vương.” Hứa Kiến Quân vui vẻ ôm cổ anh, hôn một cái lên mặt anh.

“Con thích là được rồi, hôm nào có thời gian thì dẫn bạn học của con đến đây.” Lục Lãnh Phong cười nói.

“Ba ma vương, ngoại trừ ba con, ba chính là người mà con sùng bái nhất.” Hứa Kiến Quân nghiêm túc nói.

“Anh cả chính là người rất giỏi về kỹ thuật.” Đối với anh trai, Lục Sênh Hạ luôn luôn vô cùng sùng bái, trong mắt cô bé thì anh còn giỏi hơn cả bố.

“Ba là người lợi hại nhất trên thế giới này.” Lục Kiến Dao cũng nghiêng đầu, giọng nói non nớt vang lên.

“Sau này con cũng phải giỏi như ba.” Lục Kiến Diệp ưỡn ngực như ông cụ non.

Lục Lãnh Phong xoa trán cậu nhóc.

“Hậu sinh khả úy, sau này con lớn lên sẽ giỏi hơn ba mới đúng.”

Lục Sênh Hạ lè lưỡi.
 
Chương 2100


Chương 2100

“Anh cả, khởi điểm của anh quá cao, nói như thế sẽ khiến mấy đứa cháu của em gặp áp lực lớn.”

“Nói cũng đúng, anh chính là chiến thần đánh đâu thắng đó trong giới kinh doanh, bọn nhỏ có thể thừa kế danh tiếng của anh cũng là rất tốt, muốn vượt qua anh sẽ rất vất vả.” Hy Nguyệt trêu chọc.

Lục Lãnh Phong búng trán cô.

“Bọn nhóc kế thừa gien ưu tú của hai chúng ta, hai so một, đương nhiên là giỏi hơn anh.”

Tuy ngày thường người phụ nữ này hơi ngốc, ngốc nghếch đáng yêu, nhưng lúc làm kinh doanh lại vô cùng nghiêm túc, trên phương diện tiếp cận thị trường là một thiên tài, có thể mang đến chiến thắng bất ngờ.

Hy Nguyệt ôm trán, lén lè lưỡi.

“Chỉ cần anh không cảm thấy em kéo thấp gien ưu tú của anh là được.”

Lục Lãnh Phong cười, trên phương diện giả heo ăn thịt hổ, người phụ nữ ngốc này vận dụng đến mức xuất thần nhập hóa, anh bị cô ăn đến sít sao.

Lục Sênh Hạ che miệng cười, ở trên phương diện quản lý gia đình, cô bé nên theo chị dâu học tập cho giỏi, sau này mới có thể tọa trấn nhà họ Đỗ, giúp anh Chấn Diệp làm vợ hiền.

Hy Nguyệt đi vào khoang thuyền phía sau, lấy bánh sinh nhật trong tủ lạnh ra.

“Đến lúc ăn bánh kem rồi, chúng ta cùng nhau hát chúc mừng sinh nhật cho Kiến Quân.”

“Dạ.” Bọn nhỏ gật đầu, vỗ tay hát bài chúc mừng sinh nhật.

“Happy birthday to you, Happy birthday to you…”

Lục Lãnh Phong đột nến, Hứa Kiến Quân chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại cầu nguyện.

Cậu bé hy vọng người một nhà có thể sống vui vẻ như vậy, hi vọng không có người phụ nữ xấu xa nào đến phá hoại quan hệ của ba ma vương và mẹ.

“Phù.” Hứa Kiến Quân thổi tắt nến.

“Anh trai, chúc anh sinh nhật vui vẻ.” Lục Kiến Diệp và Lục Kiến Dao nhón chân hôn lên mặt cậu bé.

Lục Lãnh Phong nắm tay nhỏ của cậu bé, cắt bánh sinh nhật thành từng miếng, chia cho mọi người.

Tư Mã Ngọc Thanh ăn hai miếng bánh sinh nhật, vô cùng thỏa mãn,

“Hôm nay thật đúng là vui, hy vọng có thể chuyển đến nơi này ở, mỗi ngày đều có thể lái phi thuyền.”

“Chỉ cần mấy đứa cố gắng học tập, sau này mỗi cuối tuần có thể đến đây chơi.” Hy Nguyệt nói.

“Thật tốt, chúng ta có rất nhiều hành tinh cần khám phá.” Tư Mã Ngọc Thanh vỗ tay hoan hô.
 
Chương 2101


Chương 2101

“Các con biết không, phía trước của phi thuyền có một phần là khoang thuyền mất trọng lượng, các con có thể ở đó luyện tập đi trên vũ trụ.” Hy Nguyệt chậm rãi nói.

Ánh mắt của bọn nhỏ sáng lên, ngay cả bánh kem cũng không ăn nữa, vội vàng đi thử cảm giác mất trọng lượng.

Lục Kiến Dao và Lục Kiến Diệp còn quá nhỏ không thể đi vào, chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn bọn họ.

“Các con phải cẩn thận một chút, chú ý an toàn.” Hy Nguyệt dặn dò.

Không có trọng lực, tất cả đều là trạng thái trôi nổi, ngay cả giọt nước cũng lơ lửng trên không trung.

“Wow, chơi vui thật đấy, chú cảm thấy hiện tại thân mình nhẹ như yến, không còn là mập mạp nữa.” Tư Mã Ngọc Thanh lật nhào vài vòng trên không trung, sau đó đầu hướng xuống dưới, không quay lại được, bị dọa đến mức hét lên.

Lục Sênh Hạ ở bên cạnh giúp đỡ cậu nhóc lật người lại.

“Ở nơi này đừng lộn xộn, phi hành gia đều trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, chúng ta không có kinh nghiệm, không cẩn thận sẽ xảy ra nguy hiểm đấy.”

“Chị họ, Kiến Quân, mọi người nói xem nếu như chúng ta đổ bộ xuống mặt trăng, liệu bên ngoài có là loại cảm giác mất trọng lượng này không?” Tư Mã Ngọc Thanh tò mò hỏi.

“Thật đúng là hy vọng có một ngày con người có thể tiến hành tản bộ trên vũ trụ giống như du lịch thông thường vậy.” Hứa Kiến Quân chớp mắt, mong chờ nói.

“Vậy thì phải dựa vào cố gắng của chúng ta rồi.” Lục Sênh Hạ cười nói.

Bên ngoài khoang thuyền, Hy Nguyệt mang hoa quả ướp lạnh ra, đưa cho đám trẻ con ăn.

Lục Kiến Dao ngồi trên đùi Lục Lãnh Phong, làm nũng với anh.

“Ba ơi, chờ đến sinh nhất của con, ba cũng phải mang đến cho con một sự ngạc nhiên vui mừng giống như anh trai nhé.”

“Được, ba đã chuẩn bị món quà bất ngờ cho con rồi.”

Lục Lãnh Phong vô cùng cưng chiều nhéo gương mặt mũm mĩm hồng hào của con gái.

Lục Kiến Dao cười toét miệng, lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu.

Lúc này trong một nơi khác của thành phố Long Minh.

Liễu Giai Tuệ mắng Hy Nguyệt suốt một tiếng.

Tư Mã Ngọc Như và Đỗ Di Nhiên ngồi bên cạnh lẳng lặng lắng nghe cô ta mắng, cô ta mắng càng độc ác thì trong lòng bọn họ càng cảm thấy vui vẻ.

Sau cùng Đỗ Di Nhiên cũng không lựa chọn để Tư Mã Ngọc Như mang tiếng oan cho mình, cô ta chắc chắn người hại mình chính là Hy Nguyệt, ngoại trừ cô thì không có người thứ hai.

Tư Mã Ngọc Như là minh hữu của cô ta, không ai hiểu rõ nhà họ Lục hơn Tư Mã Ngọc Như, chỉ có lợi dụng thật tốt Tư Mã Ngọc Như và tài nguyên trong tay cô ả, cô ta mới có thể thành công đánh bại Hy Nguyệt.

“Nếu như tôi lên làm chủ mẫu nhà họ Lục, tôi nhất định sẽ là người đầu tiên giúp cô thượng vị.”

Trong mắt Tư Mã Ngọc Như lóe lên hung ác nham hiểm.

“Chỉ cần một ngày Hy Nguyệt còn chưa chết, khả năng thượng vị của cô vô cùng bé, thời gian này gan to ăn bể bụng, nhát gan lo chết đói, muốn thành chuyện lớn phải là người lòng dạ độc ác.”
 
Chương 2102


Chương 2102

Đây là đang giật dây hai người kia tìm sát thủ ám sát Hy Nguyệt.

Đỗ Di Nhiên sâu xa nhìn qua cô ta.

“Cô nói rất đúng, chẳng qua cô ta ra vào đều có vệ sĩ đi theo, người phụ nữ kia vô cùng hung hãn, muốn đến gần Hy Nguyệt cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.”

Tư Mã Ngọc Như uống một ngụm trà.

“Tôi và Lục Vinh Hàn đã rời khỏi nhà họ Lục, muốn trở về là chuyện không thể nào, hai người các cô đều còn có cơ hội làm con dâu nhà họ Lục, có dám liều một lần hay không thì phải xem các cô.”

Liễu Giai Tuệ âm thầm cắn răng, nếu như Hy Nguyệt không cho cô ta đường sống, cô ta sẵn lòng liều mạng một lần.

Đỗ Di Nhiên đương nhiên muốn Hy Nguyệt chết, thậm chí còn hi vọng tất cả con của cô cũng chết luôn, như thế bớt đi đối thủ cạnh tranh với vị trí “thái tử”, nhưng cô ta sẽ không ngốc đến mức làm bẩn tay mình, loại chuyện này phải mượn đao giết người.

“Nếu cô ta lại đến thành phố Tinh Không, tôi nhất định sẽ khiến cô ta đã đi là không về được.”

Tư Mã Ngọc Như khuấy cốc cà phê trong tay.

“Sao cô ta còn có thể đến thành phố Tinh Không được nữa, cô ta cũng sẽ không để Lục Lãnh Phong qua đó, cô ta tinh hơn cả khỉ, sẽ không làm ra loại chuyện tự chui đầu vào lưới. Hiện tại hai mắt cô ta đều nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ trong bụng cô, một khi tìm được cơ hội sẽ làm hại cô, cô nên cẩn thận.”

Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Đỗ Di Nhiên.

“Cô ta đã xuống tay với tôi, đáng tiếc không đạt được mục đích, cô ta còn muốn vu oan cho cô, nói đó là do cô làm, chẳng qua tôi không ngu như thế, mấy lời nói hoang đường đó của cô ta, một câu tôi cũng không tin.”

Tư Mã Ngọc Như chấn động.

“Con khốn này lại dám vu oan hãm hại tôi, thật đúng là quá càn rỡ.”

“Ai bảo Lục Lãnh Phong tin cô ta chứ, cũng không biết cô ta cho Lục Lãnh Phong bùa mê thuốc lú gì, để Lục Lãnh Phong đối với cô ta nói gì nghe nấy, bao che dung túng.” Đỗ Di Nhiên vừa nghĩ đến những chuyện này là trong lòng dấy lên lửa giận, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Người ta là có thủ đoạn, làm không tốt chính là hồ ly tinh Tô Đát Kỷ chuyển thế, khiến cho đám đàn ông kia mê mẩn, từng người đều cảm thấy cô ta tốt.” Tư Mã Ngọc Như bĩu môi.

Liễu Giai Tuệ uống một ngụm trà, ánh mắt nhìn sang Đỗ Di Nhiên.

“Cô đường đường là thiên kim tiểu thư hào môn, xinh đẹp như thế, sao lại không đấu nổi cô ta?”

Đỗ Di Nhiên cũng là không tài nào hiểu được.

Trong lòng của cô ta, ngay cả một sợi tóc của cô ta, Hy Nguyệt cũng không bằng, mọi phương diện của cô ta đều ưu tú hơn Hy Nguyệt, dựa vào đâu mà lại không thể thay thế được địa vị của Hy Nguyệt trong lòng Lục Lãnh Phong.

“Hiện tại Hy Nguyệt nắm giữ mọi chuyện của nhà họ Lục, tôi vào cửa, ngay cả cơ hội gặp bà cụ cũng không có, bà cụ và bà nội tôi có quan hệ khá tốt, nhất định sẽ đồng ý cho tôi làm cháu dâu, Hy Nguyệt sợ tôi gặp được bà cụ, cho nên khắp nơi ngăn cản.”

Tư Mã Ngọc Như nhún vai.

“Cô muốn vào nhà họ Lục, chuyện này tôi không giúp được cô, nhưng cô muốn gặp bà cụ, chuyện này tôi vẫn có thể giúp được cô, vào ngày hai mươi lăm mỗi tháng, bà cụ sẽ đến bệnh viện họp, cô đến bệnh viện, chẳng phải sẽ gặp được bà ấy ư?”

Đỗ Di Nhiên nở nụ cười, ngày mai chính là hai mươi lăm.
 
Chương 2103


Chương 2103

Trong phi thuyền vũ trụ, bọn nhỏ đi đến các hành tinh tìm ra lời giải cho nhiệm vụ.

Hy Nguyệt có chút buồn ngủ, cô nằm ở trong ngực Lục Lãnh Phong nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, sau đó mở mắt nói.

“Em thấy Đỗ Di Nhiên dự định chờ sinh ở Long Minh, tám tháng này, đoán chừng cô ta sẽ không ngừng gây chuyện.”

Lục Lãnh Phong cau mày.

“Anh sẽ tìm người áp giải cô ta về thành phố Tinh Không, không cho cô ta đến nữa.”

Hy Nguyệt lắc đầu.

“Như thế sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai nhà Đỗ – Lục, về sau làm sao Sênh Hạ nhà chúng ta có thể gả đi được chứ, thời gian cô ta có thể tác yêu tác quái cũng không nhiều lắm, cũng chỉ mấy tháng mà thôi, chờ đến khi đứa nhỏ được sinh ra, trắng đen lập tức rõ ràng, đến lúc đó cô ta nhất định sẽ sụp đổ, giống như mấy người phụ nữ si mê anh trước đó, không phải nổi điên cũng là trầm cảm.”

Lục Lãnh Phong vươn tay xoa bụng cô.

“Mấy ngày nữa là phải đi làm sinh kiểm à?”

“Vâng.” Cô gật đầu, phát hiện trong khoảng thời gian này Lục Lãnh Phong đã tiếp nhận sự tồn tại của đứa nhỏ, không còn giống như trước nữa, đối với cậu nhóc đủ loại chê bai ghét bỏ.

Trong lúc cô nói chuyện, đứa nhỏ dùng bàn chân của mình đá vào bụng cô một cái, giống như đáp lại tay bố.

Cô nở nụ cười.

“Lục Lãnh Phong, đứa nhỏ nghe thấy anh nói chuyện đấy.”

Lục Lãnh Phong cũng cười đáp.

“Đứa nhỏ này dịu dàng, nhất định là con gái.”

“Là con trai đặt tên là Lục Đa Dư, con gái thì là Lục Bảo Bối ư?” Hy Nguyệt hờn dỗi liếc qua anh, cố ý nói.

Khi người nào đó nhắc đến hai chữ con gái, trong mắt hiện lên cưng chiều, thật sự đúng là điển hình của trọng nữ khinh nam, hoàn toàn là cuồng con gái.

“Anh thích con gái, bởi vì con gái giống em.” Dáng vẻ của anh rất nghe lời.

Hy Nguyệt thật đúng là không cảm thấy Lục Kiến Dao giống mình, dáng vẻ bá đạo đó rõ ràng là phiên bản của ma vương tu la.

“Sao em lại cảm thấy Kiến Dao rất giống anh nhỉ.”

“Lớn lên giống em, không được à?” Lục Lãnh Phong vươn tay vuốt tóc cô.

Hy Nguyệt trầm mặc một lúc, sau đó dùng một loại giọng điệu hờ hững nói.

“Anh cảm thấy Kiến Quân và Kiến Diệp, ai thích hợp làm người quản lý một gia tộc hơn.”

Trong mắt Lục Lãnh Phong lóe lên tia sáng.

“Nếu như thằng nhóc kia là con của anh thì chính là cháu đích tôn trưởng nhà họ Lục, tương lai sẽ là người thừa kế, trừ khi cậu nhóc không đồng ý.”

Hy Nguyệt ý thức được mình nói sai, cô vội vàng nói.

“Em cũng đâu có nói thằng bé là con trai anh, anh đừng có đoán mò.”

Lục Lãnh Phong nghịch lọn tóc của cô, không biết do vô tình hay cố ý trêu chọc.
 
Chương 2104


Chương 2104

“Không sao, là của anh cuối cùng cũng là của anh.”

Giọng nói của anh trầm thấp giống như một cơn gió nhẹ lướt qua tóc cô.

Cô âm thầm thở ra một hơi, nói sang chuyện khác.

“Ma vương tu la, em phát hiện ra anh có một loại tiềm chất.”

“Tiềm chất gì?” Anh nhướng mày.

“Tiềm chất đổ vỏ.” Cô cười ha ha, vừa trêu chọc vừa đùa cợt.

Lục Lãnh Phong cạn lời, không chút khách sáo búng trán cô.

“Hừ, giống của ông đây ai cũng không trộm được.”

Cô bĩu môi, lời này cũng không dám gật bừa, nếu thật sự không trộm được, đứa nhỏ của Kiều An là từ đâu chui ra.

“Chỉ trách anh có quá nhiều đóa hoa đào nát, làm sao cũng không nhổ hết, gió xuân thổi đến lại sinh sôi.”

Lục Lãnh Phong cầm tay của cô.

“Hệ thống phòng ngự của anh mạnh, cho dù không chặt thì em cũng không cần lo lắng.”

Cô làm một mặt quỷ.

“Đúng thế, cậu cả Lục lạnh như băng, gái xinh ngồi trong lòng cũng không loạn.”

“Không cho phép em chần chừ nữa.” Lục Lãnh Phong nhéo mũi cô, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Cô nghẹn họng: “Em chần chừ khi nào chứ?”

Ánh mắt đen nhánh của Lục Lãnh Phong lóe lên.

“Ở trong lòng em, anh xếp thứ mấy?” Đây là vấn đề nhạy cảm nhất giữa hai bọn họ, là chiếc gai trong lòng anh, giống như nghẹn ở cổ họng.

Cô ôm trán, có chút choáng váng.

“Vậy ở trong lòng anh, em xếp thứ mấy?” Cô hỏi ngược lại một câu.

Đương nhiên là vị trí số một không thể thay thế.

Trong lòng Lục Lãnh Phong âm thầm trả lời, nhưng ngoài miệng vẫn tìm lý do thoái thác.

“Ở trong lòng em anh ở vị trí nào thì em trong lòng anh chính là vị trí đó.”

Hy Nguyệt hơi cau mày, rõ ràng đáp án này có phần qua loa.

“Vậy em cũng giống như thế.” Cô ném lại quả bóng.

Lục Lãnh Phong lộ ra ý cười gian.

“Đây chính là em nói đấy nhé.”

Cô mím môi ngước mắt nhìn chằm chằm anh.

“Vậy ở trong lòng anh, rốt cuộc em xếp vị trí thứ mấy?”

Lục Lãnh Phong đổ mồ hôi lạnh, vốn dĩ đây là vấn đề anh đưa ra, kết quả thành cô theo đuổi không bỏ.

“Em tự mình đoán đi.”

Cô phồng má, vô cùng bất mãn.

“Em không đoán được, trong lòng anh có còn hình bóng của người phụ nữ nào khác hay không, sao em biết được, em cũng đâu phải con giun trong bụng anh.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top