Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 442: C442: Thông qua 2


"Hâm Vũ đại nhân." Hoàng Viêm nhìn về phía Hâm Vũ, trực tiếp nói: "Kế tiếp huấn luyện hy vọng điều đến độ khó lớn nhất."

- Phải ha, Hâm Vũ đại nhân, tốc độ tiến bộ của chúng tôi vẫn chậm một chút! Hoàng Viêm dứt lời, đám người Lân Pha, Vương Tam Đại cũng nhao nhao nói.

"Ồ? Bị kích thích à?" Hâm Vũ trên mặt lộ ra một tia tươi cười, nói: "Được, ta có thể điều đến độ khó lớn nhất, chỉ là các ngươi có lẽ cũng không kiên trì được lâu."

- Không! Đám người Hoàng Viêm đều kiên định lắc đầu.

Nhìn tám người trước mắt, Hâm Vũ trong lòng âm thầm gật đầu.

"Có Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, còn có tám người trước mắt này, tương lai tinh cầu thất lạc kia sẽ phát triển đến mức nào?"

Hâm Vũ lúc này phảng phất thấy được tương lai trên trái đất mơ hồ xuất hiện từng vị cường giả.

- Xuất hiện! Bên trong gia tộc Kim Hồn, Kim Hồn nhìn tên Diệp Tinh xuất hiện, sắc mặt âm tình bất định.

- Hoa Hiên Nhai chết tiệt, đến bây giờ còn chưa bắt được!

Bóng dáng Kim Hồn vừa động, trực tiếp biến mất.

......

"Mẹ." Gia tộc Nguyên Lam, Nguyên Lệ Văn có chút lo lắng nhìn mẹ mình.

"Vậy mà thật sự thông qua, đó chính là cung Hạo Nguyên." Tử Thược sững sờ nhìn thứ tự Diệp Tinh, trong lòng chợt sinh ra hối hận mãnh liệt.


Ngắn ngủi vài năm, từ cung Hạo Nguyên đều trổ hết tài năng, điều này chứng tỏ Diệp Tinh có biết bao tiềm lực!

Tiềm lực như vậy đã có hy vọng nhất định đột phá đến bất tử cảnh, một khi đột phá, thực lực tối thiểu đều có thể địch lại gia chủ Nguyên Lam gia tộc bọn họ.

Thiên tài có tiềm lực to lớn như vậy mà trước kia đã bị bà ta dễ dàng đẩy ra ngoài cửa.

......

Tên Diệp Tinh vừa xuất hiện nhất thời dẫn tới một trận oanh động, lúc này hắn vẫn ở tầng thứ bảy của tháp chín tầng, trước mắt xuất hiện một cánh cửa.

- Hiện tại đã đạt được danh ngạch, đi tầng thứ tám xem một chút! Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một tia tươi cười.

Chiếm được một danh ngạch, trong lòng hắn không có bất kỳ áp lực gì nữa.

Diệp Tinh trực tiếp bước vào trong cánh cửa trước mắt.

Trong không gian tầng thứ tám, một con cự trùng màu trắng dài gần trăm mét đang cuộn tròn. Trên người cự trùng này còn có hơn mười đôi mắt, nhìn qua cực kỳ khủng bố.

- Đạo tắc cảnh hậu kỳ! Nhìn thấy cự trùng này, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh: "Quả nhiên lại tăng lên một đoạn."

Trong lòng hắn lại may mắn, nếu là không gian đạo thứ bảy xuất hiện đạo tắc cảnh hậu kỳ, hắn khẳng định không thông qua được.

Xoạt!

Bỗng nhiên, cự trùng màu trắng nhìn về phía Diệp Tinh, nhất thời trong mấy chục đôi mắt của nó có từng đạo phong nhận bay ra.

"Chiến thôi! Xem xem thực lực của mình cùng đạo tắc cảnh hậu kỳ kém bao nhiêu!" Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia chiến ý.

Thi triển kiếm trận Nhất Huyền, từng thanh trường kiếm bay ra.

Hơn một phút sau, lực sinh mệnh trên người Diệp Tinh giảm xuống trên phạm vi lớn, sau đó bị loại ra khỏi không gian.

......

– Ra ngoài!

"Diệp Tinh này thực lực lại mạnh như vậy! Hắn đã được khiêm tốn trong ba năm qua.”

“Không chỉ có Diệp Tinh, Lư Vân Đạt kia càng kinh khủng, vậy mà thông qua toàn bộ chín tầng khảo nghiệm!"

Trên quảng trường có rất nhiều thiên tài, nhìn thấy Diệp Tinh xuất hiện, bọn họ nhịn không được nghị luận.

"Lư Vân Đạt qua cửa rồi?" Diệp Tinh vừa xuất hiện liền thấy được bảng xếp hạng trong hư không, trong mắt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.


Tầng thứ tám của tháp chín tầng liền xuất hiện sinh mệnh đạo tắc cảnh hậu kỳ, tầng thứ chín chỉ mạnh hơn, Lư Vân Đạt vậy mà đánh chết sinh mệnh tầng thứ chín!

"Xem ra thực lực Lư Vân Đạt vượt xa mình rất nhiều." Diệp Tinh lắc đầu.

"Hử?" Bỗng nhiên trên mặt hắn lộ ra vẻ vui sướng.

Trên bảng xếp hạng, tên của Lâm Tiểu Ngư xuất hiện.

Xoẹt!

Trên quảng trường, bóng dáng Lâm Tiểu Ngư xuất hiện.

- Tiểu Ngư! Diệp Tinh vội vàng đi tới, trên mặt tràn đầy tươi cười.

- Lâm Tiểu Ngư cũng thông qua!

"Thiên phú, thực lực của hai người đến từ vị diện Thiên Lan giới hẻo lánh này lại mạnh như vậy?"

......

Trên quảng trường mọi người nhìn Lâm Tiểu Ngư, nhịn không được nhỏ giọng nghị luận.

Hiện tại trên bảng xếp hạng cũng không có mấy người.

Thời gian rốt cuộc trôi qua mười phút nữa, mà bảng xếp hạng hoàn toàn đã định hình.

1. Lư Vân Đạt (Thiên Vân giới) số tầng thông qua: chín tầng

2. Hắc Tháp(Trụ Viêm Giới) số tầng thông qua: tám tầng


3. Lăng Duyệt (Hồ Dương giới) số tầng thông qua: bảy tầng

4.Candela (Tinh Diệu giới) số tầng thông qua: bảy tầng

5.Diệp Tinh (Thiên Lan giới) số tầng thông qua: bảy tầng

6. Lâm Tiểu Ngư (Thiên Lan giới) số tầng thông qua: bảy tầng

7. Đức Lâm (Liệt Diễm giới) số tầng thông qua: bảy tầng

Tổng cộng bảy tên trong bảng xếp hạng hoàn toàn hình thành.

Xoẹt!

Dao động trên không trung hiện lên, sau đó cả người Huyết Vụ tản ra khí tức lạnh như băng xuất hiện.

"Sơ tuyển của thành Thời Không kết thúc, bảy người Lư Vân Đạt, Hắc Tháp, Lăng Duyệt, Candela, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Đức Lâm hoàn thành khảo nghiệm. Mười ngày sau, ta sẽ mang theo bảy người các ngươi đi tới thành Thời Không tiến hành tuyển chọn cuối cùng!" Thống lĩnh Huyết Vụ nói xong, thân ảnh lại khẽ động, trực tiếp biến mất.

- Kết thúc rồi!

"Ngay cả sơ tuyển thành Thời Không chúng ta cũng không có thông qua."

"Thật không cam lòng a."

......
 
Chương 443: C443: Tiến về thành thời không


Từng vị thiên tài nắm tay, ai cũng muốn tiến vào thế lực cường đại hơn, nhưng hiện tại thất bại.

"Diệp Tinh."

Cách đó không xa, Lư Vân Đạt đi tới, mỉm cười nói: "Ngươi có thể thông qua tầng thứ bảy ngược lại ngoài dự liệu của ta."

Anh ta biết thực lực của Diệp Tinh, trong thời gian ngắn,không ngờ thực lực của Diệp Tinh lại tăng lên nhiều như vậy.

"Thực lực của anh ngược lại làm tôi giật nảy mình." Diệp Tinh lắc đầu.

"Ha ha, ta ở đây ba năm mới đột phá, thực lực trước kia của ta cũng không mạnh như vậy, nếu không đã sớm loại được ngươi rồi." Lư Vân Đạt cười to nói.

"Trong vòng ba năm đột phá?" Diệp Tinh sửng sốt.

So sánh ra, ba năm này tiến bộ của anh ta so với Diệp Tinh còn lớn hơn.

Lư Vân Đạt nhìn Diệp Tinh, trong mắt chớp động một tia hào quang: "Diệp Tinh, hy vọng cuối cùng tiến vào danh sách thành Thời Không có thể có tên của ngươi."

Nói xong Lư Vân Đạt liền sải bước rời đi.

- Thành Thời Không sao? Diệp Tinh trong lòng yên lặng nghĩ.

......


Sơ tuyển thành Thời Không chấm dứt, tất cả hai người Thiên Lan giới đều hoàn thành khảo nghiệm, cả Thiên Lan giới càng sôi trào, một vị diện nho nhỏ như bọn họ lại có hai vị thiên tài tham gia tuyển chọn cuối cùng của thánh địa nhân tộc!

Phải biết rằng, chính là bọn họ trước kia cũng không có bất kỳ quan hệ gì với sơ tuyển thành Thời Không.

......

Trong hư không, từng vị tồn tại vĩnh hằng nhìn video trước mắt.

Đây là những video về thiên tài thế giới.

- Không sai, lúc này lại có ba mươi bảy người đều thông qua tầng thứ chín, dùng thực lực đỉnh phong của thiên huyền cảnh đánh chết sinh vật ma tộc đạo tắc cảnh đỉnh phong!

"Lần này thiên tài chất lượng rất cao a."

"Ba mươi bảy người là chuyện nhỏ, dù sao có thiên phú là một chuyện, trưởng thành lại là một chuyện khác, nhưng lần này xuất hiện ba thiên tài khiến cho nhân tộc chúng ta kinh hỉ thật lớn."

"Đúng vậy, ba người này đặt ở bất kỳ một nhiệm kỳ nào cũng là thiên tài tuyệt đỉnh."

Từng vị tồn tại cường đại nghị luận.

......

Thời gian mười ngày trôi qua rất nhanh chóng.

- Anh, các người sắp đi tới thành Thời Không, bắt đầu tuyển chọn cuối cùng hả? Diệp Phong kích động nói.

"Em nghe nói đó là tuyển chọn giữa tất cả các đại thế giới, vô số thiên tài trong vị diện đều tập trung ở đây."

Cùng với sự trỗi dậy của Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Thiên Lan giới cũng đang phổ biến những kiến thức này.

Cả Thiên Lan giới đều đang chờ đợi trận đấu bắt đầu.

Giống như thế vận hội Olympic trên trái đất, nếu các vận động viên của đất nước họ vào trận chung kết, cảm giác tự hào cùng vinh dự là không thể diễn tả.

Hiện tại Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư tham gia tuyển chọn cuối cùng thành Thời Không, loại cảm giác vinh dự này không biết bị phóng đại bao nhiêu lần.

"Đúng vậy." Diệp Tinh cười nói.

"Anh,anh nhất định có thể thành công tiến vào." Diệp Phong nắm tay kích động nói.

Diệp Tinh là người cậu sùng bái nhất, đến bây giờ không có chuyện gì là không làm được.


Diệp Tinh lắc đầu cười nói: "Cái này không thể nói trước được."

Dùng thực lực của hắn thời điểm sơ tuyển chỉ là miễn cưỡng mạnh mẽ, muốn chân chính tiến vào thành Thời Không, phần nắm chắc cũng không lớn.

"Tiểu Tinh, không cần áp lực, con hiện tại đã làm rất tốt. Cho dù thất bại, con cũng có thể tiếp tục tu luyện trong cung Hạo Nguyên.” Diệp Kiến An cười nói.

Cung Hạo Nguyên, đây cũng là nơi mà vô số thiên tài dưới thế giới Hạo Nguyên khao khát.

"Ba, con biết rồi." Diệp Tinh gật đầu.

"Tiểu Tinh, Tiểu Ngư đâu, để cho mẹ nói với nó hai câu." Lưu Mai cười nói.

"Được." Diệp Tinh vội vàng đi gọi Lâm Tiểu Ngư.

Cả gia đình đang nói chuyện, rất ấm áp.

- Tập hợp!

Bỗng nhiên, một đạo âm thanh ở trong tai Diệp Tinh vang lên.

Xoẹt!

Âm thanh mới phát ra, bóng dáng Diệp Tinh trong nháy mắt biến mất.

......

Trên quảng trường khổng lồ, một chiếc phi hành khổng lồ dừng lại, trước máy bay đang có Huyết Vụ cùng bảy người Lư Vân Đạt.

- Bảy người các ngươi tiến vào máy phi hành đi! Huyết Vụ mặc áo giáp đỏ như máu trực tiếp nói.


Đám người Diệp Tinh ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh.

Vèo!

Máy phi hành khởi động, trong nháy mắt tiến vào thông đạo không gian, biến mất không thấy.

"Mấy người Lư Vân Đạt rời đi rồi không biết mấy người bọn họ có thể thông qua khảo nghiệm thành Thời Không hay không."

"Cố gắng tu luyện đi, cho dù có thể tiến vào thành Thời Không, không có nghĩa là thành tựu tương lai so với chúng ta cao hơn."

Những thiên tài khác nhìn phi thuyền biến mất, tất cả đều nắm tay.

......

Bên trong phi thuyền, ánh mắt lạnh như băng của Huyết Vụ nhìn bảy tiểu tử trước mắt.

Ông ta sớm đã đạt tới bất tử cảnh, không biết sống bao nhiêu năm, thực lực so với đám người bất tử phủ chủ Kim Hồn Thiên Lan giới còn mạnh hơn, bảy người trước mắt tự nhiên đều là tiểu tử.

"Kết quả tuyển chọn đã ra rồi." Huyết Vụ nhìn lướt qua bảy người.

Nhất thời ánh mắt bảy người tất cả đều nhìn về phía Huyết Vụ.

- Tất cả tham gia khảo nghiệm thành Thời Không có hơn 80 nghìn người, trong đó thông qua tầng thứ chín của tháp chín tầng có ba mươi bảy người, thông qua tầng thứ tám của tháp có hơn hai ngàn một trăm người, những người khác tất cả đều thông qua tầng thứ bảy!
 
Chương 444: C444: Áp lực của diệp tinh 1


Huyết Vụ nhìn lướt qua mọi người, lạnh lùng nói: "Nói cách khác, trong bảy người các ngươi, Lư Vân Đạt tất nhiên có thể tiến vào thành Thời Không, Hắc Tháp có chút cơ hội, về phần năm người khác, chỉ là đi kiến thức một chút tuyển chọn thành Thời Không là bộ dáng gì thôi."

Nghe vậy, Diệp Tinh cùng mấy người sắc mặt khẽ biến.

Diệp Tinh trong lòng hơi trầm xuống, chỉ là Huyết Vụ nói cũng không sai.

Hắn chỉ là vừa vặn thông qua tầng thứ bảy của tháp mà thôi, phỏng chừng 80 nghìn người này một người yếu nhất đều có thể địch nổi hắn.

Dù sao thông qua tầng thứ bảy của tháp là thông qua điều kiện cơ bản của sơ tuyển của thành Thời Không.

"Không cần có cái gì không cam lòng, ta nói là sự thật."

Huyết Vụ trầm giọng nói: "Đây là một vài video tuyển chọn của thành Thời Không lần này, đại khái xếp hạng ở top một ngàn, các ngươi có thể xem chênh lệch giữa các ngươi và bọn họ lớn bao nhiêu."

Tay phải ông ta vung lên, bảy quả cầu ánh sáng hiện lên trước mặt bảy người.

Diệp Tinh tiếp nhận một quả, ý thức chìm vào trong đó.

Trước mắt hắn xuất hiện một thanh niên khuôn mặt bình thường, diện mạo giống người trái đất, trên người có từng đạo hoa văn kỳ bí màu lam, lúc này thanh niên đang ở trong một tòa không gian, xem tình cảnh rõ ràng là đang khảo nghiệm.


- Ầm ầm!

Từng đạo lôi điện chớp động, cơ hồ tràn ngập cả không gian.

Trong không gian, một cự thú diện mạo dữ tợn gầm thét, nhưng hoàn toàn bị khí lưu màu xám vờn quanh, không đến một giây đã trực tiếp tử vong.

"Đây là sinh mệnh đạo tắc cảnh đỉnh phong? Miểu sát, hẳn là miểu sát!"

Diệp Tinh nhìn video, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Lấy thiên huyền Cảnh đỉnh phong miểu sát đạo tắc cảnh đỉnh phong, thực lực đạt tới mức nào?

" Đạo tắc lôi điện, còn có khí lưu màu xám, đây hẳn là đạo tắc hủy diệt." Diệp Tinh cảm thụ.

Lôi điện, hủy diệt, hai loại đạo tắc này lực phá hoại đều cực kỳ kinh người.

Video biến mất, một video khác khác xuất hiện.

Trong đoạn video, một thanh niên giống như tinh linh tộc, tai nhọn, vô cùng tuấn mỹ đứng ở trong hư không.

Anh ta cứ như vậy đứng thẳng, một thanh trường kiếm bên người lại không ngừng bay múa, sinh vật đạo tắc cảnh đỉnh phong nhìn qua cực kỳ dữ tợn khủng bố trước mắt muốn xông lên lại căn bản không làm được, không ngừng bị thanh trường kiếm chém.

"Mấy trăm thanh trường kiếm?" Diệp Tinh xem video, trong lòng chấn động.

- Cái này tối thiểu tương đương với giai đoạn thứ hai của kiếm trận Vạn Huyền, kiếm trận Thập Huyền, thậm chí có thể đạt tới trình độ kiếm trận Bách Huyền!

Diệp Tinh sắc mặt ngưng trọng, hắn hiện tại ngay cả kiếm trận Nhất Huyền cũng không có nắm chắc.

Sau đó, một video khác xuất hiện.

Trong hình, một thanh niên hai con mắt hoàn toàn hiện ra màu đen, trong mắt thanh niên không có đồng tử trắng tản ra ánh sáng kỳ dị, sau đó sinh vật khủng bố trước mắt liền ngây dại.

Chiến đao huy động, đầu sinh vật này dễ dàng bị cắt xuống. Dường như sinh vật này đang chờ bị giết.


- Huyễn cảnh*? Diệp Tinh nhìn video, trong lòng cả kinh.

_*Huyễn cảnh: ảo cảnh_

_*Huyễn cảnh: ảo cảnh_

Hắn cũng có chút hiểu biết về huyễn cảnh.

"Huyễn cảnh thật mạnh, lại có thể làm cho sinh vật đạo tắc cảnh đỉnh phong bị ảnh hưởng lớn như vậy?"

Diệp Tinh im lặng không nói gì, ba video trước mắt đều là sinh vật đạo tắc cảnh đỉnh phong, nhưng hoàn toàn bị ngược đãi đến chết.

Hắn tu luyện kiếm trận Nhất Huyền, đối với thực lực thanh niên kiếm tu kia miễn cưỡng còn có thể phán đoán ra, hai người khác căn bản không hiểu rõ.

Sau đó Diệp Tinh tiếp tục xem video, thực lực của từng thiên tài bày ra.

" Một ngàn người trước đều có thực lực ngược đãi đạo tắc cảnh hậu kỳ, dựa theo tuyển chọn của thành Thời Không, mỗi một lần thu nhận thiên tài không quá một ngàn..."

Diệp Tinh càng quan sát càng cảm thấy trong lòng nặng nề.

"Những video này các ngươi đều thấy được, cho dù là bọn họ, trong tuyển chọn cuối cùng đều có thể bị loại, các ngươi có thể tính toán một chút khả năng mình tiến vào thành Thời Không là bao nhiêu.”

Bên tai, âm thanh lạnh như băng của Huyết Vụ vang lên: "Đương nhiên, chưa đến một giây cuối cùng, ai cũng không biết kết quả ra sao."


"Nửa năm sau chúng ta sẽ đến thành Thời Không, nửa năm này các ngươi tự mình đi an bài đi, trên phi thuyền có phòng chuyên môn để huấn luyện." Huyết Vụ nhìn lướt qua bảy người Diệp Tinh.

Nói xong, bảy người cơ hồ không có bất kỳ do dự nào, tất cả đều tiến vào phòng huấn luyện.

Những phòng huấn luyện này được tách ra và không ảnh hưởng gì tới nhau.

Trong một phòng huấn luyện, Diệp Tinh yên lặng đứng thẳng.

Tay phải hắn vung lên, trước mắt từng đạo thông đạo nhanh chóng hình thành.

- Tuy rằng thực lực của mình đứng ở cuối cùng rất nhiều thiên tài, nhưng mà còn có thời gian, mình không phải không có cơ hội! Diệp Tinh hít sâu một hơi.

Điều thiếu nhất của hắn so với những người khác là thời gian.

Những thiên tài khác có thiên phú cường đại, trên cơ bản đều có thế lực, cho dù có yếu đi nữa, tiền kỳ cũng được bồi dưỡng trong gia tộc bất tử.

Còn Diệp Tinh tuy rằng có thiên phú cường đại, thế nhưng thế lực gì cũng không có gia nhập, muốn gia nhập thế lực gia tộc bất tử Kim Hồn lại bởi vì một ít duyên cớ mà khiến cho tuyển chọn thất bại.

Trước đây hắn cho dù lĩnh ngộ đạo tắc cũng không biết sử dụng như thế nào, chỉ có thể sử dụng linh tinh.
 
Chương 445: C445: Áp lực của diệp tinh 2


Mãi cho đến khi gia nhập cung Hạo Nguyên, hắn mới chiếm được bí tịch kiếm trận Vạn Huyền cường đại, bắt đầu lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh rồi chuyển hóa thành thực lực.

Khoảng thời gian này mới bốn năm thôi.

So với các thiên tài khác, thời gian bốn năm này quá ngắn ngủi.

Giống như là hiện tại thiên phú sinh mệnh của Diệp Tinh địch lại Hắc Tháp, thiên phú không gian địch lại Lư Vân Đạt, nhưng thực lực tổng hợp lại không bằng bọn họ, đây là bởi vì khởi đầu quá muộn.

Roẹt!

Tay phải vung lên, tám thanh trọng kiếm xuất hiện, bắt đầu dọc theo thông đạo không ngừng xuyên qua.

......

"Lúc này Lư Vân Đạt của cung Hạo Nguyên chúng ta chắc chắn có thể tiến vào thành Thời Không, Hắc Tháp có một nửa khả năng, về phần mấy người khác..."

Bên trong phi thuyền, Huyết Vụ vung tay phải lên, trước mắt xuất hiện video huấn luyện của Diệp Tinh.

"Kiếm trận Nhất Huyền, Diệp Tinh hiển nhiên bỏ ra một số tiền lớn đổi kiếm trận Vạn Huyền, ngắn ngủi thời gian bốn năm tiến bộ lại lớn như vậy, chỉ là hoàn toàn nắm chắc còn cần một đoạn khoảng cách nữa!” Huyết Vụ trong lòng âm thầm nói.

"Cho dù hoàn toàn nắm chắc được kiếm trận, thực lực đại khái cũng là ở trên hai ngàn người, tương đương với thông qua trình độ tầng thứ tám của tháp chín tầng. Giống như Hắc Tháp, có một nửa cơ hội được lựa chọn. Trừ khi hắn có một bước đột phá trong các khía cạnh khác.


Ông ta đối với Diệp Tinh kỳ thật rất coi trọng, chỉ là ông ta thấy khả năng thành công của Diệp Tinh không vượt quá 1/1000.

"Lâm Tiểu Ngư này..."

Huyết Vụ lại nhìn về phía lâm Tiểu Ngư, hơi cau mày.

"Chỉ bằng vào đạo tắc không gian, đạo tắc hệ thủy đạo mà đạt tới một bước này, lực công kích so với thi triển bình thường mạnh hơn rất nhiều, đây tựa hồ là duyên cớ huyết mạch?" Huyết vụ thầm nghĩ.

Dùng thực lực của ông ta vậy mà lại nhìn không ra tình huống thực lực tổng hợp của Lâm Tiểu Ngư.

Chỉ là mỗi thiên tài đều có lá bài tẩy của mình, bọn họ còn hy vọng mỗi một lá bài tẩy của một thiên tài càng cường đại càng tốt.

......

Phi thuyền nhanh chóng xuyên qua thông đạo không gian, nửa năm thoáng cái mà hết.

Vút! Vút! Vút!

Trong sân huấn luyện, chín thanh trọng kiếm không ngừng bay múa.

- Phanh!

Một trận qua mười bảy phút, bỗng nhiên một thanh trọng kiếm đụng phải thông đạo.

"Vẫn là thất bại."

Diệp Tinh vung tay phải lên, toàn bộ chín thanh trọng kiếm bay trở về.

- Kiếm trận Nhất Huyền này so với tưởng tượng còn khó hơn!

Nửa năm, Diệp Tinh đã có thể dễ dàng khống chế tám thanh trọng kiếm, nhưng khống chế chín thanh vẫn cần có chút khoảng cách.

Kiếm trận Nhất Huyền này càng về phía sau càng khó nắm giữ.

- Chỉ có thể xem tuyển chọn kế tiếp là cái gì, xem xem có thể có thời gian tiếp tục gia tăng thực lực của mình hay không?


Diệp Tinh nắm tay, hắn chỉ có thể đi một bước tính một bước.

"Tất cả ra ngoài đi, đã đến thành Thời Không rồi!"

Đúng lúc này, một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên, Diệp Tinh nghe vậy, lập tức đi ra khỏi phòng huấn luyện.

"Tiểu Ngư." Hắn nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư, hai người nhanh chóng đến cùng một chỗ.

Thông qua phi thuyền,họ có thể nhìn thấy các tòa nhà cổ bên dưới.

Kiến trúc này kéo dài không dứt, không biết rốt cuộc lan tràn đến chỗ nào, phía trên thỉnh thoảng có từng tia sáng hiện lên, trên những ánh sáng này phản chiếu vô số hoa văn phức tạp kỳ dị.

- Đây là thành Thời Không sao?

"Nghe đồn thành Thời Không đã tồn tại ngay từ thời kì sơ khai của nhân tộc."

Mấy người tò mò nhìn thành trì phía dưới.

Huyết Vụ cũng đang nhìn phía dưới, lạnh nhạt nói: " Thành Thời Không là một trong thánh địa nhân tộc ta, mặc dù là một tòa thành trì, nhưng diện tích không thua gì một vị diện."

"Cái gì?" Không thua gì một vị diện?" Nghe vậy, trên mặt đám người Diệp Tinh đều lộ ra vẻ khiếp sợ, thậm chí Lư Vân Đạt cũng đều là như thế.

Một vị diện to lớn cỡ nào, một tòa thành kia sẽ lớn đến mức nào?

"Khu vực phía dưới là một nơi bên ngoài thành Thời Không, chỉ cần tuyển chọn thành công là có thể tiến vào bên trong." Huyết Vụ trực tiếp nói: "Được rồi, chúng ta đi ra ngoài đi!"


Cửa khoang mở ra, sau đó Huyết Vụ mang theo bảy người Diệp Tinh đi ra ngoài.

"Nhìn kìa, là máy phi hành của thế giới Hạo Nguyên."

"Lần này hoàn toàn thông qua chín tầm tháp thế giới Hạo Nguyên liền có một người."

"Chỉ cần hoàn toàn thông qua, tất nhiên có thể đạt được danh ngạch tiến vào thành Thời Không, hơn nữa thứ hạng ở top 40."

......

Trên quảng trường lúc này đã có rất nhiều thanh niên, bọn họ ngẩng đầu nhìn phía trên, nhìn Huyết Vụ mang theo bảy người Lư Vân Đạt bay xuống.

"Người mặc áo giáp màu bạc, trên đầu có một sừng kia chính là Lư Vân Đạt."

"Ta xem video thông quan của anh ta rồi, anh ta đối với lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc hệ phong đều đạt tới trình độ cực mạnh, quan trọng hơn là tốc độ, tốc độ của anh ta đạt tới trình độ kinh người, ta nghe thầy ta nói Lư Vân Đạt nắm giữ phong liệt thuật - một trong mười đại bí thuật đó, hơn nữa lĩnh ngộ còn rất sâu, đã có thể thi triển ra một phần rồi."

"Có tốc độ nhanh như vậy, thứ hạng của anh ta còn có thể xếp hạng hàng đầu cũng nên’."

......
 
Chương 446: C446: Thiên tài tuyệt thế


Đông đảo thiên tài nhìn Lư Vân Đạt, trong mắt tràn đầy cẩn thận.

Về phần mấy người bên cạnh Lư Vân Đạt, bọn họ trực tiếp bỏ qua.

Hiện tại không thể nghi ngờ là ba mươi mấy người qua cửa mới hấp dẫn chú ý của mọi người nhất.

Về phần những người khác ai sẽ để ý?

" Thật đúng là nhiều thiên tài." Diệp Tinh đứng ở trên quảng trường, nhìn về phía một thanh niên cả người tản ra dao động cực nóng, người thanh niên kia toàn bộ đầu tóc đều hiện ra màu đỏ, mặt trên tựa hồ có hỏa diễm.

- Viêm Liệt của cung Kim Lan!

Viêm Liệt này cũng là một trong ba mươi bảy người xông qua được tháp chín tầng.

- Vũ Mạch? Diệp Tinh lại nhìn về phía một chỗ khác.

Nơi đó có một vị thiếu nữ tuyệt mỹ, sau lưng còn có một đôi cánh chim, đó là thiên tài cung Vũ Tượng, cũng là một trong ba mươi bảy người.

Thiên tài đứng ở khắp mọi nơi.

Đây là rất nhiều đại thế giới của nhân tộc, vô số vị diện tuyển chọn ra một đám thiên tài đứng đầu, tùy tiện đều có thể xuất ra một người cùng phẩm cấp

"Được rồi, hiện tại còn có vài ngày, tất cả thiên tài đều sẽ đến đông đủ, đến lúc đó chính thức bắt đầu tuyển chọn thành Thời Không, sẽ có đại nhân chuyên môn phụ trách tuyển chọn khảo nghiệm xuất hiện, bọn họ thông qua các khảo hạch* sẽ quyết định các ngươi có được chọn hay không." Huyết Vụ trực tiếp nói.


Sau khi nói xong, ông ta rời đi.

_*Khảo hạch: kiểm tra đánh giá_

_*Khảo hạch: kiểm tra đánh giá_

"Diệp Tinh, thiên tài thật đúng là nhiều a." Sau khi Huyết Vụ đi, Lâm Tiểu Ngư cảm thán nói.

"Đúng vậy." Diệp Tinh lắc đầu, hắn cười nói: "Tiểu Ngư, mấy năm trước anh cũng không nghĩ tới mình sẽ đứng ở chỗ này."

Thành Thời Không, đây là thế lực trên cả cung Hạo Nguyên. Diệp Tinh còn nhớ rõ lần đầu tiên mình nghe được chúa tể thế giới còn chấn động rất lâu.

Nhưng bây giờ hắn đã đứng trên thế giới của chúa tể thế giới.

"Vũ trụ đầy phép lạ, không ai biết những gì sẽ xảy ra trong tương lai." Lâm Tiểu Ngư mỉm cười nói.

Diệp Tinh cười gật đầu, trong mắt hắn chớp động một tia quang mang.

"Thành công hay thất bại, chỉ còn lại một cửa khảo nghiệm cuối cùng."

......

Thời gian trôi qua, thiên tài trên quảng trường càng ngày càng nhiều.

Vù!

Bỗng nhiên, một máy phi hành nhanh chóng bay tới, nhất thời hấp dẫn ánh mắt mọi người.

- Là máy phi hành khí của cung Khôn Vân!

- Hỗn Vũ khẳng định ở bên trong!

Đông đảo thiên tài đều nhìn về phía máy phi hành.

Cửa khoang mở ra, tổng cộng có hơn mười người bay ra, xếp ở vị trí đầu tiên những thanh niên kia là một thanh niên khuôn mặt bình thường, diện mạo giống người trái đất, trên người có từng đạo hoa văn kỳ bí màu lam.

- Ra ngoài rồi!

"Thiên tài thiên huyền cảnh vượt qua hạt giống hư không, chạm tới đạo chi tâm! Hơn nữa ngay cả hai hệ pháp tắc đều có thể chạm tới rồi!"


“ Thật không thể tin được! Lĩnh ngộ hạt giống hư không của ta còn không có bao nhiêu.”

" Sư phụ ta nói coi như là đối chiến cường giả hư không cảnh, Hỗn Vũ cũng không nhất định thua."

- Chênh lệch quá lớn!

......

Khuôn mặt từng thiên tài ngưng trọng.

Bọn họ đều chạm tới hạt giống hư không, thế nhưng Hỗn Vũ đã chạm tới đạo chi tâm, hoàn toàn áp đảo trên bọn họ.

- Ha ha, vị thiên tài đỉnh cấp thế giới Khôn Vân kia tới rồi!

"Không thể tưởng tượng nổi, mới thiên huyền cảnh liền chạm tới đạo chi tâm! Nếu như muốn, tuyệt đối có thể dùng tốc độ cực nhanh đột phá đến chân linh cảnh, tương lai đạt tới bất tử cảnh cũng sẽ dễ dàng!

"Đại đạo hủy diệt bao gồm hai loại đạo tắc hủy diệt,đạo tắc lôi điện, vừa vặn là hai hệ thiên phú cường đại của Hỗn Vũ."

"Nói không chừng 1000 tỷ năm sau, nhân tộc chúng ta lại xuất hiện một vị chúa tể thế giới mới."

......

Bên trong một tòa cung điện khổng lồ tụ tập cường giả bất tử cảnh đến từ các thế giới, ý thức của bọn họ tất cả đều bao phủ nơi này, nhịn không được nghị luận.

Thiên tài như vậy đủ để cho bọn họ sinh ra thán phục.

- Hỗn Vũ sao?


Một bên quảng trường, một người giống như tinh linh tộc, lỗ tai nhọn, vô cùng tuấn mỹ, lưng đeo một vỏ kiếm thật lớn đứng thẳng một chỗ, ánh mắt nhìn Hỗn Vũ.

"Lĩnh ngộ pháp tắc mạnh thì như thế nào? Chỉ có kiếm chi đại đạo mới là duy nhất, vô luận phía trước có bao nhiêu khó khăn, ta một kiếm cũng có thể chém giết toàn bộ!"

Một chỗ khác, một thanh niên hai con mắt hoàn toàn hiện ra màu đen, không có đồng tử bình tĩnh nhìn Hỗn Vũ, người chung quanh theo bản năng đều rời xa người thanh niên này, không dám tiếp cận.

Loại thủ đoạn huyễn cảnh này quá mức quỷ dị.

"Hỗn Vũ này thực lực quá mạnh, mình gặp phải anh ta chỉ có thể nhận thua." Diệp Tinh đang nhìn Hỗn Vũ, Lư Vân Đạt bên cạnh lắc đầu nói.

"Ồ? Chưa chiến đấu đã nhận thua?" Diệp Tinh cười nói.

"Ha ha, ta vẫn có tự biết mình, thiên tài ở thiên huyền cảnh liền chạm tới đạo chi tâm, nhân tộc chúng ta phỏng chừng mấy trăm triệu năm mới có thể xuất hiện một người, chỉ cần không xuống đài, tương lai thành tựu thấp nhất đều là bất tử cảnh đỉnh phong." Lư Vân Đạt cười nói.

- Bất tử cảnh đỉnh phong? Diệp Tinh im lặng, nhìn Hỗn Vũ.

Dưới tình huống bình thường, đạo tắc cảnh đỉnh phong mới có thể chạm tới hạt giống hư không, ngưng tụ hoàn toàn sau đó liền có thể đột phá đến hư không cảnh. .

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên |||||

Mà ở thiên huyền cảnh liền chạm tới, đây tuyệt đối thuộc về thiên tài, thiên phú mạnh hơn người bình thường.
 
Chương 447: C447: Khảo nghiệm cuối cùng 1


Mà đạo chi tâm dưới tình huống bình thường là ở hư không cảnh đỉnh phong mới có thể lĩnh ngộ, hiện tại Hỗn Vũ liền lĩnh ngộ được, vượt qua hai đại cảnh giới, điều này đã hoàn toàn vượt qua phạm trù thiên tài, tuyệt đối thuộc về thiên tài tuyệt thế chân chính!

- Không biết thiên phú như vậy sao chép cần bao nhiêu khí lưu màu xám!

Nhìn Hỗn Vũ, nghe tiếng nghị luận của người chung quanh, Diệp Tinh trong lòng âm thầm nói.

......

Ba ngày trôi qua.

Lúc này tổng cộng hơn 80 nghìn thiên tài tụ tập ở quảng trường.

- Ta vừa mới nhận được thông báo, khảo nghiệm sắp bắt đầu!

"Không biết sẽ là khảo nghiệm gì?"

- Mặc kệ như thế nào, dốc hết toàn lực!

Mỗi một thiên tài sắc mặt lại khác nhau, hoặc là kích động, hoặc là khẩn trương, thấp thỏm.

"Các tiểu tử kia."


Đột nhiên, một thanh âm vang lên trong tai mọi người.

Roẹt!

Trong hư không, bỗng nhiên một đạo dao động hiện lên, sau đó mười một bóng dáng xuất hiện.

Cầm đầu là một người đàn ông trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, người đàn ông nhìn qua ước chừng ba mươi tuổi, mặc một thân áo giáp màu tím cổ xưa, trên trán có một cái mắt dựng thẳng, trên mặt còn có một phần hoa văn kỳ bí màu đen.

"Đây là?" Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn người đàn ông này, tuy rằng khuôn mặt rất rõ ràng, thế nhưng lại cho Diệp Tinh một loại cảm giác rất quen thuộc.

"Cung chủ Hạo Nguyên! Đúng, là cung chủ Hạo Nguyên!?" Diệp Tinh trong lòng thầm kinh hãi.

Người đàn ông cứ như vậy đứng thẳng, thế nhưng Diệp Tinh lại cảm giác hư không chung quanh dường như đình chỉ vận chuyển, các loại đạo tắc đều tạm thời ẩn đi.

Mười người phía sau khí thế cũng cực kỳ mãnh liệt, tuy rằng thu liễm lại, nhưng nhìn bọn họ, đám người Diệp Tinh trong lòng vẫn sinh lòng kính sợ.

- Cường giả bất tử cảnh, hơn nữa mỗi một người cường giả bất tử cảnh đều so với Mặc Vũ còn cường đại hơn!

Mặc Vũ là cường giả bất tử cảnh cường đại nhất mà Diệp Tinh tiếp xúc trước đó.

"Khảo nghiệm thành Thời Không sắp bắt đầu, lần khảo nghiệm này chia làm hai cửa."

"Cửa thứ nhất là khảo nghiệm huyễn cảnh, khảo nghiệm ý chí, nghị lực, tâm cứng cỏi của các ngươi đối với các phương diện tu luyện khác."

- Cửa thứ hai là khảo nghiệm thực lực, hơn 80 nghìn người sẽ chia làm 1000 tổ, mỗi một tổ khoảng 80 người, các ngươi chiến đấu với nhau, thể hiện ra thực lực mạnh nhất của mình. Mỗi một nhóm chiến thắng chọn ra một người, tổng cộng chọn ra 1000 người. "

Sau đó 1000 người chia làm 50 tổ, mỗi một tổ 20 người,chọn ra một người trong tổ chiến thắng, tổng cộng tuyển ra 50 người.

Cuối cùng 50 người mỗi người chiến đấu với 49 người khác.

Sau khi hai cửa ải khảo nghiệm kết thúc, chúng ta sẽ căn cứ vào sơ tuyển, khảo nghiệm huyễn cảnh, khảo nghiệm thực lực tổng hợp ra rồi tuyển chọn người gia nhập thành Thời Không, về phần những người khác toàn bộ sẽ bị loại!”

Người đàn ông mắt dựng thẳng nhìn xuống phía dưới rất nhiều thiên tài, thanh âm vang lên bên tai mỗi người.


"Quy tắc như vậy sao?" Trong đám người phía dưới, Diệp Tinh thầm kinh hãi. . truyen bjyx

Hiển nhiên thành Thời Không không có định kiểm tra thiên phú, thực lực của mỗi một thiên tài, mà là thông qua thủ đoạn tổng hợp này.

Chỉ là, những cường giả này thực lực ngập trời, dùng ánh mắt của bọn họ tự nhiên có thể dễ dàng nhìn ra tình huống thực lực của những thiên tài này.

- Được rồi, hiện tại khảo nghiệm bắt đầu!

Người đàn ông mắt dựng thẳng vung tay phải lên.

Ầm ầm!

Trên quảng trường khổng lồ xuất hiện từng bậc thang thật lớn, những bậc thang này mỗi cái chỉ có nửa mét, cộng lại tổng chiều dài bậc thang chỉ có năm mươi mét.

"Bậc thang huyễn cảnh tổng cộng một trăm bậc, tất cả đều lên đi! Đi qua càng nhiều bậc thang, chứng minh ý chí, nghị lực của mình ở các phương diện cũng càng mạnh, xác suất trở thành cường giả tương lai cũng càng cao. Cho dù thiên phú, thực lực kém một chút, nhưng đi được càng xa trên những bậc thang này, vẫn có thể được thành Thời Không chúng ta thu nhận.” Người đàn ông mắt dựng thẳng mỉm cười nói.

Nghe vậy, một vài thiên tài thực lực nhỏ yếu phía dưới vốn không ôm hy vọng, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ kích động.

"Vậy mà còn có khảo nghiệm huyễn cảnh không nhìn thiên phú."

- Thật tốt quá, một cửa khảo nghiệm này ta nhất định có thể trổ hết tài năng!

Mỗi một thiên tài trong lòng đều chờ mong.

Luận thiên phú, thực lực, bọn họ khẳng định không tiến vào được thành Thời Không, nhưng hiện tại không thể nghi ngờ có phương pháp thứ hai.


Người đàn ông mắt dựng thẳng nói xong.

Xoẹt!

Thân thể hơn 80 nghìn thiên tài không tự chủ được bay lên bậc thang.

Xoẹt...

Trên bậc thang, nhất thời từng đạo dao động kỳ dị đánh úp lại, bao phủ tất cả thiên tài.

......

Người đàn ông mắt dựng thẳng thấy khảo nghiệm bắt đầu, thân ảnh vừa động trực tiếp đi tới một chỗ, trong hư không trống rỗng xuất hiện từng đạo chỗ ngồi.

Ông ta cùng mười vị bất tử cảnh cường đại khác trực tiếp ngồi ở chỗ ngồi phía trước, phía sau từng vị cường giả không ngừng xuất hiện, rậm rạp chằng chịt, chính là cường giả bất tử cảnh mà các đại thế giới hộ tống thiên tài đến đây.

"Đạo chủ Càn Lăng." Nhìn thấy người đàn ông mắt dựng thẳng, tất cả mọi người vô cùng cung kính nói.

- Ha ha, các vị, cùng nhau quan sát biểu hiện của những thiên tài này đi! Đạo chủ Càn Lăng mỉm cười nói.
 
Chương 448: C448: Khảo nghiệm cuối cùng 2


"Căn cứ theo thành Thời Không chúng ta phân phó, lần khảo nghiệm này hoàn toàn công khai, đã đến lúc các thiên tài nhân tộc chúng ta kịch liệt một phen."

Ông ta trực tiếp ngồi ở vị trí phía trước, phía sau là mười vị cường giả bất tử cảnh, phía sau lại là những người khác.

......

Lúc khảo nghiệm bắt đầu, trên đồng hồ của tất cả mọi người Thiên Lan giới đều gửi tới một tin, bọn họ nhìn một chút, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.

- Là video tuyển chọn thiên tài thành Thời Không!

"Ha ha, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư của Thiên Lan giới chúng ta đều đang trong tuyển chọn."

- Mau mở ra xem một chút!

Nhất thời một video hiện lên trước mắt bọn họ, trong video xuất hiện một bậc thang thật lớn, trên bậc thang còn có từng thiên tài đang đi tới.

- Đây là bậc thang huyễn cảnh?

"Đi được càng nhiều bậc thang, điều này đại biểu khả năng tương lai trở thành cường giả càng cao."

"Ta nhìn thấy Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư rồi."

......

"Là Tiểu Tinh." Trên trái đất, ba mẹ của Diệp Tinh cũng đang xem video.


Mọi người trên trái đất cũng đều đang theo dõi.

Theo Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư quật khởi, địa vị của toàn bộ người trái đất trong Ngân Hà trở nên rất cao, không có bất kỳ người nào dám trêu chọc.

......

- Oanh!

Bậc thang huyễn cảnh thành Thời Không, Diệp Tinh lúc này đứng ở bậc thứ nhất, nhất thời ý thức của hắn ảm đạm, phảng phất rơi vào một thế giới.

- Rống!

Từng con dị thú đánh úp lại, vây quanh bọn họ, cả thành thị trước mắt khắp nơi đều là nhân loại kinh hoảng chạy trốn.

"Diệp Tinh, mau chạy đi."

- Chúng ta trốn không thoát!

"Rất nhiều dị thú, ai có thể tới cứu chúng ta."

Bên tai Diệp Tinh cũng truyền đến từng âm thanh lo lắng, hoảng sợ.

- Dị thú công thành sao? Diệp Tinh nhìn dị thú có đôi mắt đỏ như máu.

"Không đúng, đây là huyễn cảnh! Mình đang tham gia khảo nghiệm huyễn cảnh!" Trong mắt hắn chợt lộ ra một tia quang mang.

"Rầm rầm!" Thế giới huyễn cảnh trước mắt trực tiếp bị nghiền nát, Diệp Tinh mở mắt, hắn lúc này đang đứng ở trên bậc thang thứ nhất.

- Hô! Hít sâu một hơi, Diệp Tinh trực tiếp bước lên bậc thang thứ hai.

Nhất thời, hắn lại lâm vào một hình ảnh khác.

......

"Trong những thiên tài này vẫn có người có chút ý chí rất mạnh."

"Nhìn kìa, thiên tài huyễn cảnh Đồng Mục Sâm kia đều đã đi tới mười ba bậc thang, những thiên tài khác tụt lại xa xa phía sau anh ta rồi."

"Tốc độ thông qua bậc thang càng nhanh."

"Hỗn Vũ cũng không tệ, xếp thứ hai."

"Nếu không phải Đồng Mục Sâm lĩnh ngộ hạt giống hư không của đại đạo huyễn cảnh, trời sinh chiếm cứ ưu thế, nếu không cũng không nhất định sẽ mạnh hơn Hỗn Vũ."


"Hỗn Vũ không hổ là thiên tài gần như hoàn mỹ mấy trăm triệu năm mới sinh ra, chỉ cần tương lai không xuống dốc, nói không chừng nhân tộc chúng ta lại xuất hiện một vị đại đạo chi chủ."

......

Từng vị tồn tại cường đại không ngừng nghị luận, tùy ý đánh giá từng thiên tài.

"Hỗn Vũ này thật đúng là không tồi." Lúc này đạo chủ Càn Lăng cũng nhìn về phía Hỗn Vũ, trong lòng tán thưởng.

"Đáng tiếc cái ta nắm giữ không phải là đại đạo hủy diệt, không dạy được."

Gặp phải thiên tài tuyệt thế như vậy, coi như là đạo chủ Càn Lăng cũng động tâm.

Hỗn Vũ chính là hạt giống thiên tài có được tiềm lực đột phá đến chúa tể thế giới, vẻn vẹn thiên huyền cảnh đã có đạo chi tâm.

"Đó là Lư Vân Đạt của thế giới Hạo Nguyên? Ý chí, nghị lực của anh ta cũng không tệ, hiện tại thông qua bậc thang thứ ba rồi. "

“Thực lực biểu hiện qua cửa của Lư Vân Đạt không tính là quá mạnh, đại khái hơn mấy chục người, không nghĩ tới phương diện huyễn cảnh lại mạnh như vậy."

Mọi người nhìn, lúc này Huyết Vụ của cung Hạo Nguyên cũng nhìn về phía Lư Vân Đạt, trong mắt tràn đầy vẻ mừng rỡ.

"Lư Vân Đạt này thật đúng là cho ta kinh hỉ, khảo nghiệm huyễn cảnh cũng có thể vượt qua, xếp hạng cũng có thể tăng lên một chút đi."

"Hử?" Bỗng nhiên, Huyết Vụ nhìn về phía một chỗ.

Trên bậc thang thứ bảy, một thiên tài đột nhiên vẻ mặt thống khổ, sau đó anh ta mở mắt ra.

"Ta... Ta thất bại?" Người thanh niên này sững sờ nhìn bốn phía.

"Ta là người đầu tiên thất bại?"

Những người khác đều đang tiếp nhận khảo nghiệm, hơn nữa đều đã vượt qua bậc thang thứ bảy.


"Tuyển chọn của ta đã kết thúc." Trong mắt thanh niên lộ ra một tia ảm đạm.

Thực lực của anh ta khó khăn lắm mới có thể thông qua tầng thứ bảy của chín tầng tháp, hiện tại huyễn cảnh lại là kém nhất, hiển nhiên đã không có khả năng tiến vào thành Thời Không.

Xoẹt!

Dao động hiện lên, thân ảnh thanh niên này trực tiếp biến mất trên bậc thang huyễn cảnh.

"Vẻn vẹn chỉ đi tới bậc thang thứ bảy, ý chí của thanh niên này cũng quá kém."

"Ý chí như vậy hơi gặp phải chút thất bại đã không gượng dậy nổi, thậm chí có thể sụp đổ, khi đột phá bình cảnh cũng có thể bởi vì lo lắng mà gia tăng độ khó đột phá."

“Tuy rằng thiên phú mạnh, nhưng tương lai đột phá đến bất tử cảnh có độ khó rất lớn, một phần trăm cơ hội cũng không tới, trừ phi gặp phải cơ duyên thật lớn, hoặc là tâm tính phát sinh thay đổi thật lớn."

......

Mọi người tùy ý đánh giá.

Bọn họ tồn tại vô số năm, căn cứ vào huyễn cảnh có thể phán đoán ra rất nhiều thứ. Sau tất cả, đã có rất nhiều ví dụ tương tự trước đây.

"Huyễn cảnh! Phá cho ta!"

Trên bậc thang, Diệp Tinh đang không ngừng đi tới, từng đạo tình cảnh kiếp trước hắn trải qua cơ hồ không ngừng hiện lên ở trên bậc thang huyễn cảnh này.

"Tất cả đều là giả! Giả!"
 
Chương 449: C449: Đếm ngược


Diệp Tinh trong lòng gầm nhẹ, thời điểm hắn khảo nghiệm cho dù biết đây là huyễn cảnh mà thôi, thế nhưng cũng rất khó tránh thoát, giống như là lâm vào mộng cảnh vậy.

Mười bậc thang... Hai mươi bậc thang...

Diệp Tinh cảm giác lực chống cự của mình càng ngày càng yếu.

- Phá cho ta!

Thế giới huyễn cảnh trên bậc thang thứ hai mươi bị phá vỡ, Diệp Tinh trực tiếp bước lên bậc thang thứ hai mươi mốt.

- Oanh! Ý thức của hắn ảm đạm, lập tức rơi vào một thế giới mới.

......

Bóng tối bao phủ chân trời, tám cây cột khổng lồ màu đen bao phủ.

Đây là năm thứ năm sau khi ngày tận thế đen tối đến.

Thời gian dường như lại trở lại khoảng thời gian Lâm Tiểu Ngư chết vì cứu hắn.

Sau khi Lâm Tiểu Ngư chết, theo thời gian trôi qua, bi thương trên mặt Diệp Tinh dần dần thu liễm, trên mặt dần dần lộ ra nụ cười, tựa hồ không vì Lâm Tiểu Ngư mà bi thương nữa.

Ở trong huyễn cảnh này thời gian tựa hồ trải qua vô cùng dài dằng dặc.


Chung quanh tiếp tục chiến đấu, Diệp Tinh vì bảo hộ Tô Châu không ngừng chiến đấu, rốt cục lại một lần nữa thắng lợi, chung quanh truyền đến từng đạo âm thanh hoan hô.

"Diệp Tinh, chúng ta lại thắng lợi! Đánh chết mấy con dị thú vương cảnh này, Tô thị chúng ta ít nhất có hai tháng không cần lo lắng dị thú công kích.”

- Bên cạnh Diệp Tinh, Giang Lam Thành, Vương Tam Đại, Lân Pha kinh hỉ nói.

"Vậy là tốt rồi." Diệp Tinh cũng cười gật đầu, nhìn nụ cười trên mặt mỗi người dưới ánh đèn yếu ớt.

Tất cả mọi người đều đang chúc mừng, mà Diệp Tinh ở thời điểm không có người chú ý lặng lẽ rời khỏi nơi này.

Ban thưởng khổng lồ, ba người Vương Tam Đại kinh hỉ nhìn đông đảo bảo vật.

"Diệp Tinh đâu?" Bọn họ phát hiện Diệp Tinh đột nhiên biến mất.

Họ bắt đầu tìm kiếm rồi thấy hắn dưới một gốc cây.

"Diệp Tinh."

Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, ba người bọn họ ngây ngẩn cả người.

Từng đạo tiếng khóc không ngừng vang lên, lúc này nụ cười trên mặt Diệp Tinh đã hoàn toàn biến mất, hắn phảng phất mất đi bất kỳ lực lượng nào, vô lực ở bên cạnh bia mộ Lâm Tiểu Ngư, tựa hồ cả người lâm vào trạng thái sụp đổ, khóc như một kẻ ngốc.

......

Trí nhớ kiếp trước ập tới, tràn ngập trong đầu Diệp Tinh, hắn muốn tránh thoát, thế nhưng căn bản tránh không thoát được.

Trên bậc thang, trên mặt Diệp Tinh lộ ra một tia giãy dụa.

"Hử?" Xa xa đang Huyết Vụ bởi vì Lư Vân Đạt mà có chút kinh hỉ, nhưng ông ta nhìn thấy Diệp Tinh, lại không khỏi cau mày.

"Vẻn vẹn chỉ là bậc thang thứ hai mươi mốt? Diệp Tinh này ý chí kém như vậy?"

Ông ta lắc đầu, vốn ông ta rất coi trọng đối với Diệp Tinh, nếu mà Diệp Tinh đột phá một chút, vẫn còn là có cơ hội tiến vào thành Thời Không.

Không nghĩ tới khảo nghiệm huyễn cảnh biểu hiện kém như vậy, vẻn vẹn chỉ có hai mươi mốt cái bậc thang, trên cơ bản đủ để ngăn cách cơ hội Diệp Tinh tiến vào Thời Không Thành. . Truyện Đông Phương

Bởi vì ông ta biết điểm mấu chốt của thành Thời Không đối với việc thông qua bậc thang huyễn cảnh.

Trên bậc thang, Diệp Tinh mở mắt ra.


"Mình... thất bại?" Hắn nhìn một vài người đã bị loại, những người này cộng lại mới chỉ có mấy trăm người.

Tổng cộng có 80 nghìn người, hắn bây giờ đang đếm ngược. *

*Đếm ngược: ý chỉ thứ hạng đếm ngược từ dưới lên

Diệp Tinh im lặng không nói gì, tình cảnh kiếp trước tựa như cơn ác mộng, coi như là hiện tại hắn cũng không thoát khỏi được, đây cũng là tâm ma lớn nhất của hắn, không cách nào tiêu trừ.

Xoẹt!

Dao động hiện lên, bóng dáng Diệp Tinh trực tiếp biến mất.

......

"Diệp Tinh bị loại rồi."

"Làm thế nào có thể? Hiện tại hơn 80 nghìn thiên tài mới đào thải mấy trăm người, Diệp Tinh vậy mà là đếm ngược.

"Không nên a."

"Diệp Tinh từ trên tinh cầu bình thường quật khởi, năng lực ứng đối huyễn cảnh hẳn là mạnh hơn những thiên tài khác mới đúng."

"Tối thiểu cũng phải bảo trì trình độ trung bình a."

......

Diệp Tinh bị loại, lúc này Thiên Lan giới trong nháy mắt rối loạn.


Tất cả mọi người các loại cảm xúc không thể giải thích, hối tiếc, thất vọng, tức giận.

Bọn họ lần đầu tiên chân chính nhìn thấy đông đảo thiên tài tuyển chọn, thấy được Diệp Tinh liền tự hào, tràn đầy hy vọng nhìn trận chiến này, kết quả lại chờ tới kết quả này.

"Dựa theo thành tích như vậy, xem ra là không tiến vào được thành Thời Không."

Vô số người Thiên Lan giới lắc đầu.

......

"Ha ha, đếm ngược! Diệp Tinh là đếm ngược!" Trên một tinh cầu vô cùng hẻo lánh, Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh rời khỏi bậc thang trong video trước mắt, trên mặt tràn đầy tươi cười, thậm chí lộ ra một tia điên cuồng.

"Thứ hạng như vậy rất tốt, cả Thiên Lan giới đều có thể nhìn thấy video, không biết biểu tình của bọn họ lúc này sẽ như thế nào?" Hoa Hiên Nhai trong lòng sung sướng.

Vẫn trốn ở trên tinh cầu hắc ám, hẻo lánh này, hận ý trong lòng anh ta đối với Diệp Tinh sớm đã đạt tới trình độ cực sâu.

- Cứ như vậy, chật vật bị loại, sau đó ở trong cung Hạo Nguyên bởi vì mài giũa mà chết, đây mới là vận mệnh của ngươi, Diệp Tinh!

Ánh mắt Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm video, trong lòng chờ mong.

......
 
Chương 450: C450: Cuối cùng


"Xem ra Diệp Tinh là không vào được thành Thời Không rồi."

Đây là một tinh cầu hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, trên tinh cầu, một người đàn ông thân cao hơn mười mét, diện mạo giống như người người trái đât, lại chỉ có một con mắt, sau lưng còn có một cái đuôi, vô cùng cường tráng nhìn video, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười.

"Bị loại cũng tốt." Tâm tình của người đàn ông trung niên rõ ràng không tệ.

Ông ta là linh chủ Ba Quân, bởi vì duyên cớ Diệp Tinh mà bị bất tử phủ chủ Kim Hồn đưa đến nơi này, Diệp Tinh đạt được thành tích càng tốt, áp lực ông ta chịu cũng càng lớn.

"Chỉ là từ Thiên Lan giới đi ra, cũng không cần nghĩ đi bao xa." Linh chủ Ba Quân mỉm cười nhìn video.

Gia tộc bất tử Nguyên Lam, Tử Thược nhìn video.

“Cuối cùng cũng dừng lại.” trong lòng Tử Thược vô thức thở phào một hơi.

“Cung Hạo Nguyên cũng không tệ, tu luyện ở đó cũng khá tốt.” Trên mặt bà ta lộ ra một nụ cười.

...

Tâm tình của mọi người trên toàn Thiên Lan Giới không giống nhau, mà cuộc khảo nghiệm của thành Thời Không vẫn đang tiếp tục.

Diệp Tinh bị loại cũng không khiến cho mấy nhân vật lớn chú ý tới.

Dù sao hiện giờ hắn cũng chẳng có điểm nào chói mắt.

“Hửm? Tiểu Ngư?” Bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về một phía xa, Lâm Tiểu Ngư cũng bị loại rồi.

Hắn dừng bước ở bậc thang thứ hai mươi mốt, Lâm Tiểu Ngư dừng bước ở bậc thang thứ hai mươi ba.


Luận về ảnh hưởng của huyễn cảnh, bởi vì nguyên nhân của kiếp trước, đến cả Lâm Tiểu Ngư hắn cũng không bằng.

“Diệp Tinh.” Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, có điều cô không nói gì, lập tức kéo tay Diệp Tinh.

Bọn họ đứng đó im lặng rất lâu, nhìn những người khác tiếp tục khảo nghiệm huyễn cảnh.

Soạt! Soạt! Soạt!

Từng người tiến hành khảo nghiệm, từng thiên tài cũng không ngừng bị đưa ra ngoài.

“Năng lực chống lại huyễn cảnh của những thiên tài này tầm thường quá, vậy mà có hàng vạn người dưới bậc thang ba mươi.”

“Không vượt qua được bậc thứ ba mươi, ý chí và nghị lực này đều quá kém.”

“Tâm tính như vậy muốn trở thành cường giả tuyệt thế rất khó.”

...

Từng vị cường giả đang không ngừng bàn tán.

“Xem kìa, Đồng Mục Sâm bước lên bậc thứ tám mươi rồi. mạnh quá, ý chí đã vượt qua phần lớn cường giả Đạo Tắc Cảnh rồi.”

Một cường giả Bất Tử Cảnh lên tiếng.

Trên bậc thang thứ tám mươi, có một chàng trai hai mắt toàn là màu đen, không có tròng mắt trắng sắc mặt bình tĩnh, dường như không có bất cứ tình cảm nào, trực tiếp bước lên bậc thang thứ tám mươi mốt.

Sau đó, anh ta tiếp tục tiến về phía trước.

Bậc thứ tám mươi mốt... bậc thứ tám mươi hai....bậc thứ tám mươi ba....

Dường như tất cả những sự tồn tại mạnh mẽ đề đổ dồn ánh mắt về phía anh ta.

“Bước qua bậc thứ tám mươi lăm rồi.”

“Tám mươi sáu rồi!”

“Không biết có thể qua được bậc thứ chín mươi không.”

“Qua rồ! Chín mươi mốt, Đồng Mục Sâm tới cực hạn rồi.”

“Chín mươi mốt bậc.”

Dưới ánh mắt của mọi người, Đồng Mục Sâm đứng ở bậc thứ chín mươi hai, trên khuôn mặt hiện lên vẻ đấu tranh, cuối cùng không tiến về phía trước nữa.

“Bước qua được bậc thứ chín mươi mốt, ý chí, nghị lực này đều vượt qua phần lớn cường giả Hư Không cảnh rồi!”

“Không hổ là thiên tài huyễn cảnh mạnh mẽ.”


“Thiên tài tuyệt thế của nhân tộc chúng ta ít, thiên tài huyễn cảnh đã hàng nghìn hàng vạn năm chưa xuất hiện rồi!”

...

Mọi người kinh ngạc cảm thán, có điều trong mát lại lộ ra vẻ vui mừng.

“Vậy mà có thể bước lên được bậc thứ chín mươi hai.” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm nhìn Đồng Mục Sâm.

Cách biệt giữa hắn và Đồng Mục Sâm quá lớn.

“Thiên phú huyễn cảnh? Không biết có thể sao chép hay không?” trong lòng Diệp Tinh thầm nói.

Sau khi Đồng Mục Sâm bị loại lặng lẽ đứng một bên, lúc này người ở trên bậc thang huyễn cảnh gần như đã bị loại hơn nửa.

“Tới cực hạn rồi?” Trên bậc thang thứ tám mươi lăm, Hỗn Vũ khẽ nhíu mày.

Soạt!

Bóng dáng anh ta lập tức biến mất, xuất hiện trên quảng trường khổng lồ.

“Bậc thang thứ tám mươi lăm, không tệ.”

“Có thể nói là một thiên tài toàn diện.”

Rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh gật đầu.

Sau đó, Lư Vân Đạt như sóng sau đè lên sóng trước, bước tới bậc thang thứ tám mươi mốt mới dừng lại.

Tiếp sau đó, trên bậc thang thứ tám mươi, thiên tài kiếm đạo Vô Ngân đó mới dừng lại.

Lại trôi qua thêm mấy phút nữa, tất cả mọi người đều bị loại, cuộc khảo nghiệm kết thúc.


Đồng Mục Sâm, chín mươi hai bậc.

Hỗn Vũ, tám mươi lăm bậc.

Lưu Vân Đạt, tám mươi hai bậc.

Vô Ngân, tám mươi bậc.

Ngoài bốn người bọn họ ra, những người khác tất cả đều dừng bước dưới tám mươi bậc.

“Haha, chúc mừng, Huyết Vụ, đoán chừng Lư Vân Đạt của thế giới Hạo Nguyên các ngươi có thể vào được thành Thời Không, trở thành thiên tài nòng cốt đó.”

Bên cạnh Huyết Vụ, một vài người cười chúc mừng.

“Haha...”

Trên mặt Huyết Vụ lộ ra một nụ cười, nói gì đó với những cường giả Bất Tử Cảnh này, khảo nghiệm huyễn cảnh của Lư Vân Đật thật sự khiến cho ông ta kinh ngạc trong lòng.

“Có điều mấy người Hắc Tháp, Diệp Tinh.”

Nghĩ tới những người khác, Huyết Vụ lại nhíu mày.

Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư chỉ lên được hai mươi mấy bậc, mà Hắc Tháp có hi vọng tiến vào thành Thời Không cũng dừng bước ở bậc thứ ba mươi hai, thành tích đều đứng phía sau.

Soạt!

Sau khi cuộc khảo nghiệm kết thúc, bóng của đạo chủ Càn Lăng dao động, sau đó xuất hiện trên không trung.
 
Chương 451: C451: Khảo nghiệm thực lực 1


Tất cả các thiên tài ngẩng đầu nhìn đạo chủ Càn Lăng giống như trời đất này.

“Khảo nghiệm huyễn cảnh đã kết thúc, bây giờ mọi người có một tiếng để nghỉ ngơi, điều chỉnh lại trạng thái, sau đó tiếp tục cuộc khảo nghiệm thứ hai.” Đạo chủ Càn Lăng cười nói.

Vút! Vút!

Từng cường giả Bất Tử Cảnh xuất hiện, Huyết Vụ cũng xuất hiện trước mặt mấy người Diệp Tinh.

“Các ngươi đi theo ta!” Huyết Vụ lạnh giọng nói.

Mấy người Diệp Tinh ngoan ngoãn đi theo sau.

“Hừ!” Một tiếng hư lạnh vang lên.

“Các ngươi khiến ta quá thất vọng!” Huyết Vụ lạnh giọng nói: “Trừ Lư Vân Đạt ra, sáu người khảo nghiệm huyễn cảnh khác đều là số đếm ngược! Bây giờ ta có thể tuyên bố, hành trình tới thành Thời Không của các ngươi tới đây kết thúc!”

Từng luồng sát khí áp bức đánh tới, cho dù chỉ là một cút, nhưng mấy người Diệp Tinh đều cảm thấy cực kì khó chịu.

Bọn họ nắm chặt nắm đấm, cho dù trong lòng có không cam, nhưng điều Huyết Vụ nói là sự thật.

Khảo nghiệm huyễn cảnh kém như vậy, cho dù sau này thể hiện ra thực lực từ trung đẳng trở lên, cũng khó mà được chọn.

Cả tòa thành Thời Không, mỗi lần thu nhận thiên tài đều không vượt quá một nghìn.

“Được rồi, còn một cửa khảo nghiệm cuối cùng nữa, mỗi người đều có hi vọng, nói không chừng các ngươi có thể tạo nên kì tích, ta cũng chờ đợi kì tích mà các ngươi tạo ra.” Huyết Vụ trầm giọng nói.


“Vẫn còn một tiếng, các người tự mình đi luyện tập hoặc là yên tâm đợi di.”

Nói xong Huyết Vụ rời đi.

Trong sân, bảy người mắt nhìn nhau, năm người khác cũng rời đi.

“Tiểu Ngư, chỉ còn lại một cửa khảo nghiệm cuối cùng thôi.” Diệp Tinh trầm giọng nói.

“Diệp Tinh, cho dù là thất bại hay thành công, chúng ta cố gắng làm tốt là được.” Lâm Tiểu Ngư cười nhẹ nói, trên mặt không có chút lo lắng nào.

Cô vẫn luôn ở bên cạnh Diệp Tinh như vậy, nụ cười vẫn như lúc đầu.

“Ừm. Dốc hết toàn lực là được!” Diệp Tinh gật đầu.

Cho dù không tiến vào được thành Thời Không, hắn cũng có cơ hội để nổi lên.

...

Vút! Vút! Vút!

Trong sân huấn luyện, Diệp Tinh khống chế trường kiếm, không ngừng nâng cao thực lực của bản thân.

Chín thanh trường kiếm bay ra, nhưng bay được mười phút, lập tức đâm vào thông đạo.

“Thời gian, đáng tiếc mình chẳng còn thời gian nữa!”

Diệp Tinh lắc đầu.

Thời gian hơn bốn năm, hắn vẫn luôn tu luyện kiếm trận Nhất Huyền, giờ đây đã miễn cưỡng khống chế được chín thanh trường kiếm, nhưng từ đầu tới cuối vẫn thiếu một cảm giác toàn vẹn.

Giống như học được một điều gì đó, nhưng chỉ có thể sử dụng đại khái, không cách nào thông thạo.

Muốn toàn vẹn, cần phải tốn nhiều thời gian để luyện tập.

“Một tiếng đã kết thúc, tất cả mọi người tập hợp.”

Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên bên tai Diệp Tinh, sau đó bóng dáng Diệp Tinh lập tức biến mất không thấy tăm hơi.

Tất cả thiên tài đều xuất hiện trên quảng trường, bọn họ ngẩng đầu nhìn người đàn ông mắt dựng thẳng đứng.

“Được rồi, chỉ còn lại một của khảo nghiệm cuối cùng.”


Đạo chủ Càn Lăng vung tay phải, từng đài đấu võ xuất hiện trên quảng trường khổng lồ, đường kính của những đài đấu võ này đều đạt tới mười kilomet.

“Bây giờ, tất cả mọi người bước lên đài đấu võ!”

Đạo chủ Càn Lăng vung tay phải, tất cả mọi người đều không tự chủ được mà cùng nhau bay lên sàn đấu võ.

Tám mươi người một tổ, tổng cộng phân thành một nghìn tổ.

Mà một nghìn tổ chiến đấu này mỗi tổ chỉ giữ lại một người chiến thắng.

Từng người từng người được phân bố khắp nơi trên quảng trường khổng lồ, trông cực kì chấn động.

“Cửa này là khảo nghiệm thực lực, thực lực của mình yếu, phải nhanh chóng thi triển ra, nếu như bị loại thì sẽ chẳng còn chút cơ hội nào hết.”

“Nói không chừng mình sẽ được chọn! Cho dù thế nào, một khi đã ra tay thì phải xuất ra toàn bộ thực lực!”

....

Từng thiên tài nắm chặt nắm đấm.

Phương thức loại này có thể khiến cho bọn họ thất bại khi chưa thể hiện thực lực của mình ra.

Ong...

Dao động lóe lên, những thiên tài đó như nhận được tín hiệu vậy.

“Oành!”

Một luồng khí thế khủng bố tản ra, rất nhiều thiên tà đã bắt đầu hành động, lôi điện, hỏa diễm, còn có các loại ánh sáng khác không ngừng lóe lên.


“Răng rắc!” Từng vết nứt xuất hiện trên sàn đấu võ, nhưng sau đó lại không ngừng khép lại.

Rất nhiều thiên tài đang không ngừng xuyên qua, tốc độ nhanh tới cực hạn, thậm chí có một vài thiên tài chỉ để lại tàn ảnh.

“Cuộc chiến đấu thứ hai bắt đầu rồi!”

“Trời ạ, đài đấu võ đó chỉ có thực lực gần chạm tới hậu kì Đạo Tắc Cảnh mới có thể phá vỡ, vậy mà những thiên tài này người nào cũng có thể phá được!”

“Mỗi một người bọn họ đều có thể dễ dàng tấn công một cường giả Đạo Tắc Cảnh trung kì!”

“Đây là lứa thiên tài đỉnh cấp của các thế giới lớn sao?”

...

Vô số thanh niên các nhân tộc của rất nhiều vị diện đều nhìn cuộc chiến, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Thiên Huyền Cảnh và Đạo Tắc Cảnh cách nhau một cảnh giới lớn, muốn chiến đấu vượt cấp dường như là một điều không thể nào.

Giống như ba mươi mấy vạn tinh hệ phân thành tinh hệ sơ cấp, tinh hệ trung cấp, tinh hệ cao cấp của Thiên Lan Giới vậy, mà người mạnh nhất tinh hệ sơ cấp chỉ là cường giả Đạo Tắc Cảnh mà thôi.

Kết quả, những thiên tài trước mắt này mỗi người đều có thể dễ dàng chiến đấu vượt cấp, thậm chí dễ dàng tấn công Đạo Tắc Cảnh trung kì, vượt qua một cảnh giới lớn, một cảnh giới nhỏ, thiên phú như vậy đặt tại bất cứ vị diện nào cũng là một thiên tài tuyệt thế.

Soạt! Soạt! Soạt!
 
Chương 452: C452: Khảo nghiệm thực lực 2


Trên sàn đấu võ, bóng dáng của từng thanh niên không ngừng bị loại, những người còn lại vẫn đang điên cuồng tấn công.

“Những thiên tài này cũng thông minh, luôn tìm những đối thủ yếu.”

“Chỉ có những đối thủ yếu mới thể hiện thực lực của bản thân ra bên ngoài.”

“Đáng tiếc vô dụng, không thể bộc lộ được tài năng trong cuộc chiến, căn bản không có cơ hội.”

...

Phía sau đạo chủ Càn Lăng, mười cường giả Bất Tử Cảnh mạnh mẽ đang bàn tán, quan sát từng thiên tài một.

Bọn họ phụ trách quan sát xem thiên tài nào sẽ được thu nhận.

Những thiên tài thực lực yếu một chút, nhưng lúc chiến đấu thực sự lại phát huy ra được sức chiến đấu cực kì mạnh mẽ.

“Xem kìa, Hỗn Vũ kết thúc chiến đấu rồi!”

Có cường giả Bất Tử Cảnh lên tiếng.

Trên một đài đấu võ nào đó, bảy mươi chín thiên tài vô cùng cẩn thận, dường như khi cuộc chiến vừa mới bắt đầu đã lựa chọn liên thủ với nhau, đổ dồn vào tấn công Hỗn Vũ.

Hỗn Vũ là thiên tài hạng nhất mà cuộc tuyển chọn công nhận đó, không tấn công Hỗn Vũ thì tất cả bọn họ sẽ bị loại.


Đối mặt với bảy mươi chín thiên tài này, sắc mặt Hỗn Vũ bình tĩnh.

Anh ta vung tay phải lên.

“Đùng đùng đoàng!”

Khắp đài đấu võ bị lôi điện bao phủ, tất cả những đòn tấn công của mọi người đều bị lôi điện đập tam.

Soạt! Soạt! Soạt!

Cùng lúc đó, những thiên tài này không ngừng bị loại ra ngoài.

Thời gian đó không tới một giây, lôi điện biến mất, rất nhiều thiên tài đều biến mất không thấy đâu nữa, trên đài đấu võ chỉ còn lại Hỗn Vũ thản nhiên đứng đó.

“Trời ạ, mạnh quá!”

“Lôi điện đó phân tán ra khắp mười kilomet, vậy mà sức mạnh còn lớn tới vậy, một chút lực phản kháng ta cũng không có.”

“Lôi điện trải rộng khắp nơi, cho dù có nhiều thiên tài hơn nữa, có lẽ cũng chẳng thể ngăn được.”

...

Những thiên tài bị loại nhìn Hỗn Vũ, trong mắt tràn ngập sự kinh hãi.

Hỗn Vũ này mạnh tới mức khiến bọn họ tuyệt vọng.

Vút! Vút! Vút!

Trên một đài đấu võ khác, thiên tài kiếm đạo Vô Ngân khống chế trường kiếm, từng thanh trường kiếm bay ra, không ngừng thu hoạch sự sống của những thiên tài khác.

Không tới mấy giây, khắp cả đài đấu võ cũng chỉ còn lại mỗi Vô Ngân.

Vô số trường kiếm bay xung quanh Vô Ngân, sau đó tự mình tiến vào vỏ kiếm sau lưng anh ta.

“Hỗn Vũ hả?” Vô Ngân nhìn Hỗn Vũ đã kết thúc cuộc chiến trên đài đấu võ cách đó không xa, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu.

“Không biết người có chặn được kiếm của ta không!”

,,,

Sau khi bắt đầu cuộc chiến, từng thiên tài không ngừng bộc lộ tài năng của mình ra ngoài.


“Mạnh quá, nhiều thiên tài tuyệt thế tới vậy, vậy mà có người có hể dễ dàng giết chết bọn họ!”

“Thực lực như vậy có thể sánh ngang với đỉnh phong Đạo Tắc Cảnh đúng không?”

“Đây mới là thiên tài đỉnh cấp nhất của các thế giới lớn chứ?”

...

Vô số người của các vị diện đang theo dõi cuộc chiến, trong mắt lộ ra vẻ chấn động.

Bất cứ ai trong video cũng là một thiên tài tuyệt thế, nhưng vẫn có thiên tài giết chết bọn họ trong giây lát.

Trên sàn đấu võ, từng nơi từng nơi kết thúc chiến đấu, mà ở phía Diệp Tinh, rất nhiều thiên tài đang chiến đấu với nhau, có người đang hỗn chiến, cũng có người liên hợp với nhau chặn một người.

Đó là một chàng trai vạm vỡ đầu trâu, trên có hai chiếc sừng, trong tay cầm một cây búa lớn.

“La Khảm, là thiên tài tuyệt thế tới từ thế giới Thiên Nhất.” Diệp Tinh thầm nói trong lòng, tránh xa thiên tài này.

La Khảm đã thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, về phần thực lực thì xếp trong hạng một nghìn.

Một nghìn đài đấu võ, một nghìn người phía trên dường như đều được chia đều trên các đài đấu võ.

Dù sao lúc chia không thể để mấy người Hỗn Vũ, Đồng Mục Sâm, và Vô Ngân cùng một sàn đấu, phải dựa theo một quy luật nhất định.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm dài bay lơ lửng, bao vây lấy cơ thể Diệp Tinh, ngăn chặn các đòn tấn công tới từ khắp nơi.

Tám mươi người không ngừng giảm xuống, rất nhanh chỉ còn lại chưa tới bốn mươi người.


Vút!

Bỗng nhiên, một ánh sáng màu đỏ xuất hiện, dường như nháy mắt đã tới bên người Diệp Tinh.

“Không ổn!” Diệp Tinh nhìn thấy ánh sáng màu đỏ đó, sắc mặt thay đổi.

Cách đó không xa, một chàng trai đầu trâu vạm vỡ nhìn hắn, chính là La Khảm.

Thân thể Diệp Tinh vút lên, nhanh chóng bay sang bên cạnh, đòn tấn công này không đánh trúng hắn, nhưng lại trúng vào chàng trai không kịp tránh bên cạnh.

“Đệt!” Chàng trai đó không nhịn được chửi một câu, sau đó bóng dáng biến mất, hiển nhiên là đã bị loại ra ngoài.

“Thú vị, còn có thể tránh được đòn tấn công của ta.” La Khảm nhìn Diệp Tinh, trên mặt anh ta lộ ra cảm giác hứng thú.

Anh ta vung cây búa trong tay lên, lại có một ánh sáng màu đỏ đánh tới, tản ra sao động nóng hầm hập.

Lần này Diệp Tinh không trốn nữa, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ dữ tợn.

“Hồi phục!”

Hỏa diễm Đạo Tắc khủng bố đang điên cuồng thiêu đốt sức sống của Diệp Tinh, nhưng vận chuyển Sinh Nguyên Thuật, hắn lại nhanh chóng khôi phục.

“Đón nhận một đòn tấn công của ta mà không chết? Sức sống mạnh quá!” La Khảm nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra sự lạnh lẽo, tấn công thêm lần nữa.
 
Chương 453: C453: Đột phá


La Khảm thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, thực lực mạnh tới mức nào? Trong hơn tám nghìn người ở đây thực lực chiếm hạng trước hai nghìn, thậm chó có thể dễ dàng giết chết cường giả hậu gì Đạo Tắc Cảnh.

Thực lực như vậy có thể loại mấy người Diệp Tinh một cách dễ dàng, nhưng bây giờ đối mặt với sự tấn công của anh ta, Diệp Tinh lại có thể đỡ được.

Chiếc búa vung lên, một ánh sáng đỏ bay ra, toàn bộ đánh về phía Diệp Tinh, hơn nữa còn đánh trúng hắn.

Ngọn lửa cực nóng, bao phủ lên xung quanh, thậm chí những người xung quanh không chịu nổi dao động này, bóng dáng không ngừng biến mất.

“Diệp Tinh!” Tất cả mọi người Thiên Lan Giới đều đang xem cuộc chiến này, nắm chặt nắm đấm.

Hiển nhiên bọn họ đã nhìn ra đối thủ là La Khảm, Diệp Tinh không có chút lực phản kháng nào.

“Haha, chính là như vậy, cứ yên tâm bị loại đi.” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh không ngừng trúng đòn tấn công, chật vật trốn tránh, trong mắt lộ ra sự vui mừng.

Giờ đây anh ta không thể chờ được mà muốn nhìn cảnh Diệp Tinh bị loại.

“Diệp Tinh!” “Anh Diệp!”

Lúc này, mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại cũng đang xem cuộc chiến, trên mặt lộ ra sự lo lắng.

Cuộc khảo nghiệm huyễn cảnh lúc trước thể hiện của Diệp Tinh rất kém, nếu như cuộc khảo nghiệm chiến đấu này thất bại, chắc chắn Diệp Tinh sẽ bị loại.

“Thực lực của tên nhóc Diệp Tinh này không tệ, nhưng so với chàng trai đó rõ ràng cách biệt quá xa, cửa khảo nghiệm này chắc không thể qua được.” Bên cạnh, ông cụ Hâm Vũ lắc đầu nói.


Lúc này trong mắt ông ta lại hơi lộ ra vẻ khiếp sợ, một nghìn sàn đấu võ, mỗi một sàn đấu đều có một cường giả, ít nhất thực lực ở trong hạng hai nghìn!

Rõ ràng La Khảm đó là người mạnh nhất trên sàn đấu của Diệp Tinh.

Đây là người của cả vũ trụ, hai nghìn người của vô số vị diện đó!

Vậy mà Diệp Tinh có thể chống đỡ lâu như vậy!

...

“Uỳnh!” “Uỳnh!”

Từng sàn đấu vẫn đang tiếp tục, từng thiên tài đỉnh cấp không ngừng bộc lộ thực lực của mình ra.

“Xem kìa, lại giành được thắng lợi rồi.”

“Huyết Vụ, thực lực của Lư Vân Đạt trong thế giới Hạo Nguyên ngươi mạnh quá, sức chiến đấu thi triển ra rõ ràng mạnh hơn những thiên tài khác một cấp bậc.”

“Thiên tài trên sàn đấu võ mà bước lên được bậc thang thứ chín mươi mốt đó khá lợi hại, đây là thực lực khi vượt qua được tầng thứ chín của tháp chín tầng đó! Trong cuộc sơ tuyển đó hắn chỉ thông qua tầng thứ tám của tháp chín tầng.”

“Bình thường, một vài thiên tài gần đây mới đột phá, cũng có một số bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc tuyển chọn thiên tài trước đó.”

“Những người như vậy xuất hiện càng nhiều càng tốt.”

..

Từng sự tồn tại mạnh mẽ đang không ngừng thảo luận, đánh giá các thiên tài.

“Vút!”

Trên sàn đấu võ, ánh sáng màu đỏ của chiếc búa đánh tới, trực tiếp đánh lên người Diệp Tinh.

“Phụt!” khóe miệng Diệp Tinh có một dòng máu tươi chảy ra, thân thể bay ngược ra ngoài.

“Vậy mà vẫn chưa chết?” Sắc mặt La Khảm lạnh lẽo.

Anh ta đã tấn công Diệp Tinh mười mấy lần rồi, dựa vào thực lực của anh ta muốn loại Diệp Tinh chỉ vượt qua được tầng thứ bảy của tháp chín tầng này chỉ cần một đòn tấn công thôi.


“Đáng chết!” Lúc này, sắc mặt Diệp Tinh rất khó coi, trong lòng lo lắng.

“Thực lực của La Khảm quá mạnh, mình không đỡ được mấy đòn tấn công nữa!” sức hồi phục Sinh Nguyên Thuật của hắn căn bản không so được với tốc độ tiêu hao của La Khảm.

“Nếu như Sinh Nguyên Thuật của mình có thể đột phá một chút....” trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia điên cuồng.

Thực lực của hán bây giờ căn bản là không ngăn nổi, nếu thất bại, chắc chắn hắn sẽ bị loại.

Hi vọng lớn nhất của hắn đặt cả trên Sinh Nguyên Thuật.

Thiết cát không gian của Không Gian Thuật trước đó tăng mạnh, khiến cho thực lực của Diệp Tinh tăng một bước lớn, Sinh Nguyên Thuật và Không Gian Thuật giống nhau, chắc chắn có cách để tăng mạnh.

Nhưng Diệp Tinh vẫn luôn không thể chạm tới.

“Rầm!” Lại một đòn tấn công đánh tới, nặng nề đập lên cơ thể Diệp Tinh.

“Hửm?”

Thân thể Diệp Tinh nặng nề bay ra ngoài, dưới sự lo lắng và không cam lòng này, trong lòng hắn bỗng sinh ra một cảm giác kì lạ.

Sinh Nguyên Thuật vẫn đang tiếp tục vận chuyển.

Oành!

Bỗng nhiên, lục phủ ngũ tạng và kinh mạch của Diệp Tinh hồi phục một cách nhanh chóng, tốc độ hồi phục này tăng nhanh hơn trước đó mấy lần.

Vút!


Lại là một đòn tấn công, thương thế của Diệp Tinh nặng hơn một chút, nhưng rõ ràng dao động khí thế trên người hắn đang khôi phục.

Tốc độ khôi phục này đã nhanh bằng tốc độ La Khảm tiêu hao sức sống của hắn.

“Cái gì?” Thấy vậy, mắt La Khảm lộ ra vẻ khó mà tin được.

Sức sống của Diệp Tinh đã giảm bớt một nửa, vậy mà lúc này lại khôi phục với tốc độ nhanh tới kinh người.

“Sinh Nguyên Thuật của mình đột phá rồi?”

Lúc này, Diệp Tinh cảm nhận sự thay đổi của bản thân, trong mắt lộ ra sự vui vẻ.

Sinh Nguyên Thuật, đây là bí thuật mạnh mẽ mà hắn có được sớm nhất, sau đó mới có được Không Gian Thuật và các bí thuật khác.

Có điều Sinh Nguyên Thuật khuyết thiếu, mà Không Gian Thuật lại hoàn chỉnh.

Vậy nên cho dù Không Gian Thuật đột phá, Sinh Nguyên thuật của hán vẫn chẳng có động tĩnh gì.

Mãi cho tới tận bây giờ, cách thời gian Diệp Tinh lấy được Sinh Nguyên Thuật mười năm về trước, cuối cùng Sinh Nguyên Thuật của hắn cũng tiến thêm một bước!

“Có tốc độ hồi phục như vậy, La Khảm muốn loại mình chắc chắn là điều không thể!” Diệp Tinh yên tâm hơn.
 
Chương 454: C454: Thiên phú ảo ảnh 1


Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!

Chín thanh trường kiếm bay ra, bao vây xung quanh người hắn, đòn tấn công của La Khảm từ xa đánh tới.

“Rầm!”

Tiếng va chạm dữ dội truyền tới, lần này dao động trên chiếc búa tản ra lại không tấn công được Diệp Tinh, trái lại bị chín thanh trường kiếm chặn lại.

“Sao có thể?” Thấy vậy, sắc mặt La Khảm nháy mắt thay đổi.

“Dường như kiếm trận Nhất Huyền của mình cũng đột phá rồi?” cảm nhận đòn tấn công của bản thân, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.

Kiếm trận Nhất Huyền của hắn bị vây trong bước cuối cùng, nhưng sau khi Sinh Nguyên Thuật đột phá, kiếm trận Nhất Huyền của hắn cũng thuận theo đó mà đạt tới bước toàn vẹn.

“Sinh Nguyên Thuật đột phá, kiếm trận Nhất Huyền toàn vẹn, một suất trên sàn đấu võ này là của tôi!”

Nhìn La Khảm, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng khiến người ta khiếp sợ.

“Đi!”

Từng thanh trường kiếm bay ra, tản ra dao động vô cùng mạnh mẽ, dường như nháy mắt xuất hiện trước mặt La Khảm.

Vút!


Dường như chín thanh trường kiếm hợp lại thành một thể, giống như một dòng lũ cuốn quanh người La Khảm.

Mặt La Khảm đầy vẻ dữ tợn, muốn ngăn lại nhưng căn bản không thể ngăn được, thân thể không ngừng lùi về phía sau.

Lại chịu thêm hai đòn tấn công của trường kiếm.

Soạt!

Bóng dáng anh ta lập tức biến mất, dưới sự tấn công của hai thanh trường kiếm, sức sống của La Khảm đã bị tiêu hao hết.

Mà bên cạnh anh ta, những thiên tài bị ảnh hưởng từ đòn tấn công của trường kiếm cũng chưa kịp phản ứng, bóng dáng cũng biến mất trong nháy mắt.

“La Khảm bị loại rồi!”

“Giết chết trong giây lát! Trời ạ, sao có thể?”

“Sao thực lực của chàng trai này nháy mắt tăng mạnh vậy?”

...

Những người khác trên sàn đấu võ nháy mắt bị dọa một trận, vội vàng chạy trốn

Trước đây vì La Khảm và Diệp Tinh đang chiến đấu nên không dám ra tay, không ngờ rằng thế cục chiến đấu lại xảy ra thay đổi trong nháy mắt như vậy.

La Khảm mạnh mẽ nhất cũng bị Diệp Tinh giải quyết một cách nhanh gọn lẹ.

Nhìn những thiên tài khác, tay phải Diệp Tinh vung lên.

Chín thanh trường kiếm không ngừng bay lượn trên không trung, theo sự bay lượn đó, từng thiên tài không ngừng biến mất, trông toàn trận đấu hoàn toàn giống như đang thu hoạch vậy.

“Các người sàn đấu số chín trăm ba mười kìa!”

“Kiếm trận Nhất Huyền! Kiếm trận nhất Huyefn vô cùng hoàn mỹ!”

“Mới chỉ Thiên Huyền Cảnh mà đã nắm được kiếm trận Nhất Huyền hoàn mỹ như vậy, thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian của chàng trai này mạnh quá!”

“Dường như đòn tấn công này còn mạnh hơn cả kiếm trận Nhất Huyền.”

...


Rõ ràng rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh đã chú ý tới Diệp Tinh trên sàn đấu võ, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.

Những cường giả Bất Tử Cảnh đó nhìn Diệp Tinh.

Giống như một số chiêu thức tấn công khá nổi tiếng nào đó, chắc chắn phải có thiên phú mạnh mẽ mới có thể thi triển ra được.

Nếu không có thiên phú, cơ bản không thể thành công.

Một người mà thiên phú không gian, sinh mệnh yếu kém, cho dù Đạo Tắc Cảnh, Hư Không cảnh đều khó mà nắm được kiếm trận Nhất Huyền.

“Có điều nắm giữ được trận kiếm Nhất Huyền, có thể dễ dàng vượt qua tầng thứ tám của tháp chín tầng, đại khái thực lực có thể chiến hạng năm trăm trong cuộc khảo nghiệm này, nhưng dường như kiếm trân Nhất Huyền này dường như mạnh hơn một chút, La Khảm vượt qua tầng thứ tám lúc nãy đã bị giết chỉ trong giây lát.”

“Chàng trai này còn có tài năng khắc?”

...

Có điều trong mắt những cường giả Bất Tử Cảnh này lại lộ ra vẻ nghi ngờ.

Mặc dù là kiếm trận Nhất Huyền, nhưng cũng không thể thật sự vô địch, đối diện với những thiên tài tới từ các vị diện lớn, tu luyện các loại bí tịch đỉnh cấp này, không thể chiếm thế thượng phong.

Ánh mắt đạo chủ Càn Lăng lúc này cũng nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một tia sáng kì lạ.

“Vừa nãy sức sống khôi phục nhanh tới vậy, là Sinh Nguyên Thuật? Trong thanh trường kiếm này có dấu vết của thiết cát không gian, lẽ nào là Không Gian Thuật? Chàng trai này nắm được cả Sinh Nguyên Thuật và Không Gian Thuật? Hơn nữa đã nắm được chuyên sâu?”

Trong mắt đạo chủ Càn Lăng hiện lên một tia hứng thú: “Thú vị, đáng tiếc phương diện chống đỡ huyễn cảnh quá kém, nếu không chắc chắn đáng để thành Thời Không dốc sức đào tạo!”

Nghĩ tới thành tích bậc thang huyễn cảnh trước đó của Diệp Tinh, đạo chủ Càn Lăng lại lắc đầu.


Bởi vị điểm khảo nghiệm huyễn cảnh quá thấp, vậy nên tiềm lực của Diệp Tinh giảm mạnh..

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Từng thiên tài không ngừng biến mất, bị Diệp Tinh loại.

Rất nhanh, trên sàn đấu võ chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.

“Thành công rồi!” Diệp Tinh lặng lẽ đứng đó, chín thanh trường kiếm quay lại phía sau lưng hắn.

Cố gắng lâu như vậy, Sinh Nguyên Thuật đột phá, hoàn toàn nắm được trận kiếm Nhất Huyền, cuối cùng Diệp Tinh đã thi triển được tài năng của mình ra ngoài.

“Diệp Tinh này....” Lúc này Huyết Vụ nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhiều hơn là sự mừng rỡ.

“Thật sự là xuất hiện kì tích, có thể dễ dàng loại La Khảm đã vượt qua tầng thứ tám của tháp chín tầng, cho dù khảo nghiệm huyễn cảnh kém, cũng có thể chiếm được một suất tiến vào thành Thời Không!” Huyết Vụ mừng thầm trong lòng.

Khảo nghiệm huyễn cảnh, khảo nghiệm thực lực đều là tiêu chuẩn, chỉ xuất sắc một phương diện cũng có thể được chọn.

Huyết Vụ vui mừng, lúc này cả Thiên Lan Giới đều trở nên sôi nổi.

Lúc vừa mới bắt đầu bọn họ thấy Diệp Tinh hoàn toàn bị nghiền ép, vốn trong lòng rất thất vọng, nhưng Diệp Tinh bỗng nhiên bùng nổ thực lực mạnh mẽ, càn quét những thiên tài khác trên sàn đấu võ!

“Giỏi quá!”
 
Chương 455: C455: Thiên phú ảo ảnh 2


“Đây là các thiên tài được tuyển chọn từ rất nhiều vị diện đó, vậy mà đều bị Diệp Tinh quét sạch.”

“Ta tin Diệp Tinh có thể thành công, chắc chắn có thể tiến vào thành Thời không!”

“Diệp Tinh là thiên tài của Thiên Lan Giới chúng ta!”

...

Cả Thiên Lan Giới đều đang reo hò.

Trước đây Thiên Lan Giới bọn họ ngay cả một thiên tài tiến vào cung Hạo Nguyên cũng không có, giờ đây trong cuộc tuyển chọn thiên tài của thánh địa nhân tộc thành Thời Không, Diệp Tinh lại lập lên thành tựu xuất sắc một lần nữa!

...

“Haha, tôi biết ngay anh Diệp sẽ không dễ dàng thiết bại!” mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thực lực của Diệp Tinh bỗng nhiên bạo phát, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kích động.

“Diệp Tinh lại đột phá rồi?” Ông cụ Hâm Vũ nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên.

Ban đầu chỉ là một chàng trai không ngừng luyện tập trong sân huấn luyện Hồn Thiên của hệ ngân hà nhỏ bé, lúc này lại đạt tới được mức độ như vậy, ở thành Thời Không biểu hiện ra chói mắt như thế.


“Không biết cậu nhóc này có thể đi tới bước nào?” Trong mắt ông cụ Hâm Vũ lộ ra một sự mong đợi.

...

Cuộc chiến kết thúc, trên sàn đấu chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.

Soạt!

Một dao động ánh sáng lóe lên, sau đó bóng dáng Diệp Tinh biến mất.

“Chàng trai đó tên là gì? Có thể thi triển được kiếm trạn Nhất Huyền, vậy nói rõ thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian đều đạt tới trình độ cao nhất.”

“Không biết, những thiên tài vượt qua được tầng tám, tầng chín của tháp chín tầng ta đều biết, nhưng không có chàng trai đó, vậy chỉ có một tình huống, đó là ban đầu chàng trai đó chỉ vượt qua được tầng thứ bảy.”

“Có thể dễ dàng loại La Khảm đã thông qua tầng thứ tám, chắc hẳn chàng trai này có thực lực ngang ngửa với người thông qua tầng thứ chín của tháp chín tầng? Từ tầng thứ bảy lập tức vượt lên tầng thứ chín, thực lực của hắn ta thăng cấp nhanh như vậy?”

...

Mọi người nhìn Diệp Tinh, không nhịn được nhỏ giọng bàn tán.

Nếu người bọn họ quen biết có thực lực mạnh mẽ như vậy, bọn họ cũng sẽ không cảm thấy ngạc nhiên, nhưng Diệp Tinh đối với bọn họ mà nói quá xa lạ, trái lại lại hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.

“Kiếm trận Nhất Huyền?” Cách đó không xa, một chàng trai trông giống tộc Tinh Linh, vô cùng khôi ngô, lưng đeo một thanh kiếm thản nhiên nhìn Diệp Tinh một cái.

Có vẻ như thanh kiếm anh ta đeo trên lưng khẽ rung động.

“Haha, Diệp Tinh thực lực của người tăng nhanh quá.” Mấy người Lư Vân Đạt bước tới, Lư Vân Đạt nhìn Diệp Tinh cười to, nói.

“Thực lực của Lư Vân Đạt anh mới khiến cho người ta bị dọa sợ.” Diệp Tinh cũng tươi cười nói.

Biểu hiện của Lư Vân Đạt chói mắt hơn hắn nhiều.

“Diệp Tinh, chúc mừng nhé.” Những người khác bao gồm cả Hắc Tháp cũng chúc mừng, có điều nụ cười trên khuôn mặt họ có chút miễn cưỡng.

Cuộc chiến trên sàn đấu võ kết thúc, rõ ràng không như ý muốn của bọn họ, không cách nào tiến vào vòng thứ hai.


Thành tích khảo nghiệm huyễn cảnh kém, cuộc chiến trên sàn đấu võ lại không như ý, bọn họ không có bất cứ cơ hội nào.

Diệp Tinh cười, nói vài câu, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía một sàn đấu võ, nơi đó Lâm Tiểu Ngư đang chiến đấu.

Lúc này trên sàn đấu chỉ còn lại năm người cuối cùng.

“Tiểu Ngư.” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm mang theo mong đợi.

Oành!

Mười mấy giây trôi qua, sau lưng Lâm Tiểu Ngư bỗng nhiên xuất hiện một ảo ảnh khổng lồ của cự thú, hai cánh, theo sau sự xuất hiện đó, dao động khí thế trên người Lâm Tiểu Ngư bỗng chốc tăng mạnh.

“Thiên phú ảo ảnh? Là thiên phú ảo ảnh!”

“Huyết mạch mạnh quá! Vậy mà Thiên Huyền Cảnh có thể xuất hiện thiên phú ảo ảnh.”

“Có thể sinh ra thiên phú ảo ảnh, vậy có thể khu vực thiên phú đặc biệt của bản thân mình, bên trong khu vực của bản thân, thực lực sẽ tăng mạnh mẽ!”

...

Nhìn thấy ảo ảnh này, trên khuôn mặt của rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Thiên phú ảo ảnh? Dường như có liên quan tới thuộc tính hàn băng hệ thủy, không biết là cự thú viễn cổ* nào để lại?”


_*Từ thời xa xưa trong lịch sử._

_*Từ thời xa xưa trong lịch sử._

Đạo chủ Càn Lăng nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, trong lòng nghĩ tới những cự thú viễn cổ mà mình biết.

Sau khi ảo ảnh của cự thú hai cánh xuất hiện, người xung quanh Lâm Tiểu Ngư đều không chịu nổi, bị rất nhiều khí tức lạnh lẽo bao phủ, trong khu vực bao phủ thậm chí xuất hiện từng luồng gió tuyết, không ngừng lan rộng ra quảng trường khổng lồ.

“Hửm?” Thấy vậy, đạo chủ Càn Lăng vung tay phải lên, sau đó phạm vi của hàn băng nhanh chóng thu lại chỉ còn một phạm vi nhỏ xung quanh sàn đấu.

Sau khi thiên phú ảo ảnh xuất hiện, bốn người còn lại nhanh chóng bị loại, Lâm Tiểu Ngư giành được thắng lợi.

“Rốt cuộc giọt máu đó là gì?” Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư, thầm nói.

Hắn biết sự biến hóa của Lâm Tiểu Ngư hoàn toàn là vì giọt máu đó.

Soạt!

Bóng dáng Lâm Tiểu Ngư trên sàn đấu lập tức biến mất, Diệp Tinh nhanh chóng bước tới.
 
Chương 456: C456: 50 người đỉnh cấp


“Tiểu Ngư, em không sao chứ?” hắn vội vàng hỏi.

“Không sao.” Lâm Tiểu Ngư lắc đầu, trên mặt cô lộ ra vẻ vui mừng, nói: “Diệp Tinh, trong cuộc chiến thứ nhất chúng ta đều thắng.”

“Phải, chúng ta đều thắng.” Diệp Tinh nhìn khuôn mặt tươi cười của cô gái trước mặt, dùng sức gật đầu.

...

Cuộc chiến trên các sàn đấu rất nhanh đã kết thúc.

Soạt!

Đợi tới khi tất cả các sàn đấu đều kết thúc, một luồng dao động kì lạ tác động lên người Diệp Tinh, thân thể bọn họ không tự chủ được mà xuất hiện trong một không gian.

Không chỉ có hắn, tổng cộng một nghìn người đều xuất hiện trong không gian, đó là một nghìn người đã thắng trong cuộc chiến trước đó.

“Được rồi, cuộc chiến thứ nhất đã kết thúc, bây giờ bắt đầu cuộc chiến thứ hai.”

Đạo chủ Càn Lăng nhìn mọi người, ông ta vung tay phải lên.

Sàn đấu trên quảng trường nhanh chóng giảm bớt, cuối cùng chỉ còn lại năm mười chiếc.

“Một nghìn người các ngươi chia thành năm mươi tổ, mỗi tổ hai mươi người, bây giờ bắt đầu chiến đấu!” đạo chủ Càn Lăng vung tay phải lên, thân thể của một nghìn người Diệp Tinh lập tức không tự chủ được mà bay lên sàn đấu.

“Vòng tuyển chọn thứ hai bắt đầu rồi.”


“Dường như vòng tuyển chọn này quyết định xem ai có thể tiến vào thành Thời Không.”

...

Những thiên tài không được trúng tuyển nắm chặt nắm đấm, nhìn một nghìn người này.

Mỗi lần thành Thời Không tuyển chọn đều không vượt quá một nghìn người, trừ những người biểu hiện xuất sắc ở phần huyễn cảnh trước đó, những người khác chắc hẳn là chọn trong một nghìn người.

Vào lúc bọn họ đang theo dõi cuộc chiến, đã có một sàn đấu đã kết thúc cuộc chiến.

“Nhìn kìa, là những thiên tài chiến đấu với Hỗn Vũ.”

“Miểu sát, trời ạ, vẫn là miểu sát! Mười chín người đó là thiên tài trọng hạng một nghìn của các vị diện đó.”

“Mạnh quá!”

Ánh mắt của các thiên tài đổ dồn phía sàn đấu võ chỉ còn lại một người đó, trong mắt lộ ra sự kinh hãi.

Cho dù đối mặt với thiên tài nào, cũng sẽ bị Hỗn Vũ giết chết trong giây lát, không ai có sức phản kháng.

“Mặc dù những thiên tài này mạnh, nhưng so với Hỗn Vũ thì cách biệt quá lớn.”

“Phải đó, đây là thiên tài trăm triệu năm mới xuất hiện đó, giai đoạn Thiên Huyền Cảnh, chính Đạo Tắc Hủy Diệt, Đạo Tắc Lôi Điện đã chạm tới đạo chi tâm, hạt giống hoàn mỹ của chúa tể thế giới.”

...

Những cường giả Bất Tử Cảnh theo dõi cuộc chiến đó cũng đang thảo luận.

Theo bọn họ thấy, đối mặt với thiên tài như Hỗn Vũ, nếu như không bị miểu sát mới là lạ đó.

“Còn không tới một giây?” Thiên tài kiếm đạo Vô Ngân liếc mắt nhìn sàn đấu cách đó không xa.

Vút! Vút! Vút!

Thanh kiếm sau lưng anh ta tản ra từng luồng dao động vô cùng mạnh mẽ, sau đó từng thanh kiếm bay ra ngoài.

Rất nhiều trường kiếm không ngừng xuyên qua sàn đấu.

Một giây... hai giây... ba giây...

Chỉ trong vòng ba giây, những thiên tài khác bị loại toàn bộ.


Cùng lúc đó, thiên tài huyễn đạo Đồng Mục Sâm đó cũng kết thúc cuộc chiến.

Ba người bọn họ vẫn dẫn đầu mọi người.

...

“Chàng trai này nắm giữ được kiếm trận Nhất Huyền hoàn mỹ, thực lực rất mạnh, mười chín người chúng ta liên thủ loại hắn ta xuống!”

“Được! Loại chàng trai này xong chúng ta lại đấu tiếp!”

...

Trên sàn đấu, mười chín thiên tài nhìn Diệp Tinh.

Thực lực của bọn họ đều thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, nhưng Diệp Tinh có thể dễ dàng loại đối thủ trình độ đó, tất nhiên bọn họ sẽ cảnh giác Diệp Tinh nhất.

“Đùng đùng đoàng!”

“Vút!”

Nhất thời, từng đòn tấn công điên cuồng đánh về phía Diệp Tinh.

“Kiếm trận Nhất huyền!” mặt Diệp Tinh không đổi sắc, tay phải vung lên, chín thanh trường kiếm liền xuất hiện, không ngừng xoay tròng trước người hắn.

“Phụt!” Trường kiếm xẹt qua yết hầu của một người.

Vút!

Lại một thanh trường kiếm nữa đâm thủng ngực một người.


Dao động mạnh mẽ tản ra, chín thanh trường kiếm thế như chẻ tre.

Hoàn toàn nắm được kiếm trận Nhất Huyền, tương đương với thực lực của thiên tài vượt qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng.

Mặc dù nói cùng cấp thì kiếm trận Nhất Huyền là vô địch, nhưng chắc chắn sẽ có giới hạn, hắn có thể học được bản lĩnh tấn công mạnh như vậy, chắc chắn những thiên tài khác cũng học được những bản lĩnh mạnh mẽ khác.

Nhưng Diệp Tinh còn nắm giữ cả Sinh Nguyên Thuật, Không Gian Thuật, hai thứ đó vừa hay liên quan tới Đạo Tắc Sinh Mệnh và Đạo Tắc Không Gian, có sự giúp đỡ cực lớn cho kiếm trận Nhất Huyền, vậy nên thực lực của Diệp Tinh mới bỗng nhiên tăng tới mức cực mạnh như vậy.

Một phút sau, tất cả thiên tài đều bị loại, Diệp Tinh thành công thăng cấp tới vòng thứ ba.

“Tiểu Ngư.” Trở về quảng trường, Diệp Tinh nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười.

Sau hắn không tới mười giây, Lâm Tiểu Ngư cũng thăng cấp thành công.

“Thực lực của Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư này bỗng nhiên bộc phát ra, lại còn mạnh như vậy, hiện giờ thực lực đã bằng với người vượt qua tầng thứ chín của tháp chín tầng.”

“Hai người bọn họ đều là người của thế giới Hạo Nguyên đúng không?”

“Huyết Vụ, thế giới Hạo Nguyên của người cũng thật may mắn, có một Lư Vân Đạt, giờ lại có thêm Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, vậy mà có tận ba thiên tài có thể tiến vào thành Thời Không!”

“Cuộc tuyển chọn của thánh địa cung Hồn Thiên lần trước, một thế giới chỉ có nhiều nhất hai thiên tài gia nhập cung Hồn Thiên mà thôi.”

...
 
Chương 457: C457: Uy lực của kiếm đạo1


Mọi người bàn tán, một vài cường giả Bất Tử Cảnh chúc mừng Huyết Vụ.

“Haha.” Mặt Huyết Vụ tràn ngập niềm vui trả lời, lúc này trong lòng ông ta rất phấn khích.

“Ba người tiến vào thành Thời Không, đoán chừng lần này thế giới Hạo Nguyên chúng ta có thiên tài tiến vào thành Thời Không nhiều nhất rồi!”

Phải biết, chiến thắng trên những sàn đấu này thực lực cơ bản phải xếp trên hạng năm mươi của rất nhiều người từ các thế giới, mới có thể tiến vào thành Thời Không!

Từng sàn đấu võ kết thúc chiến đấu, năm mươi người cuối cùng xuất hiện.

Trong năm mươi người này, có ba mươi bảy người được xếp trong cuộc sơ tuyển vượt tháp chín tầng.

Mặc dù chiến đấu trên sàn đấu võ, những thiên tài trên mỗi sàn đấu đều được phân bố đồng đều.

Đạo chủ Càn Lăng, cường giả Bất Tử Cảnh, tám vạn thiên tài, rất nhiều thế giới lớn, vô số người ở các vị diện đều đang nhìn năm mươi người này!

Thiên tài hoàn mỹ Hỗn Vũ khuôn mặt bình thường, trông giống người trái đất, trên người còn có bí văn màu xanh lam.

Thiên tài kiếm đạo Vô Ngân, trông giống tộc Tinh Linh, tai nhọn, cực kì khôi ngô.

Thiên tài huyễn đạo Đồng Mục Sâm hai mắt chỉ có màu đen, không có tròng trắng.


Lư Vân Đạt mặc một bộ giáp màu bạc, trên đầu mọc một chiếc sừng.

Viêm Liệt toàn thân tản ra dao động nóng hầm hập, tóc trên đầu đều là màu đỏ, bên trên còn giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt.

Vũ Mạch sau lưng có một đôi cánh, tướng mạo tuyệt mỹ.

Còn có hai người Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư bỗng nhiên nổi dậy.

Từng thiên tài đỉnh cấp thu hút sự chú ý của mọi người.

Bọn họ là năm mươi thiên tài mạnh mẽ nhất!

“Cuộc tuyển chọn thiên tài này thật sự khiến người ta ngạc nhiên không thôi.”

Bóng dáng đạo chủ Càn Lăng bỗng dưng xuất hiện trong không khí, nhìn năm mươi thiên tài, cười nói: “Vòng tuyển chọn thứ hai kết thúc, bây giờ bắt đầu vòng tuyển chọn cuối cùng, sau khi vòng tuyển chọn này kết thúc, ta sẽ công bố danh sách tiến vào thành Thời Không.”

“Hai mươi lăm sàn đấu, năm mươi người, hai người chiến đấu với nhau, mỗi người chiến đấu bốn mươi chín lần, mỗi lần một phút, trong một phút này các người có thể không che giấu bất cứ điều gì, hoàn toàn phát huy thực lực của bản thân. Thi triển thực lực mạnh nhất, sẽ nhận được sự bồi dưỡng tốt hơn nữa tới từ thành Thời Không.”

“Bây giờ, chiến đấu bắt đầu!”

Soạt! Soạt! Soạt!

Theo tiếng nói của đạo chủ Càn Lăng, từng thiên tài lập tức xuất hiện trên sàn đấu.

“Diệp Tinh? Thiên tài bỗng nhiên xuất hiện từ thế giới Hạo Nguyên?” Trên một đài đấu võ, một chàng trai trông như người sói nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn.

“Trận chiến đầu tiên trong bốn mươi chín trận này, nhất định ta sẽ chiến thắng!”

Chàng trai người sói trầm giọng nói.

Vút!

Bỗng nhiên thân thể anh ta bạo động, tốc độ nhanh tơi cực hạn, sau đó xông tới, trên người anh ta lại có từng ánh sáng bắn ra như phi tiêu.

Nếu nhìn kỹ, đó là những thanh phi đao còn mỏng hơn cả giấy.

Từng phi đao bay ra, dường như bao vây tất cả khu vực xung quanh Diệp Tinh lại, trốn cũng không trốn được.


“Mạnh miệng thì ai cũng nói được.” Diệp Tinh hừ lạnh một tiếng.

Chín thanh trường kiếm chuyển động, tạo nên một tấm màng mỏng màu trắng trước người hắn.

Lúc này trong lòng Diệp Tinh cũng rất cẩn thận, mặc dù thực lực của hắn tăng mạnh trên diện rộng, nhưng có thể tiến vào vòng cuối cùng thì ai là kẻ yếu.

“Keng!” Keng!” Keng!”

Từng tiếng va chạm trong trẻo truyền tới, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, phi đao của chàng trai đó và chín thanh trường của Diệp Tinh đã va chạm rất nhiều lần.

“Phá cho ta!” chàng trai người sói tức giận gầm lên.

“Tốc độ tấn công cũng được, nhưng lực tấn công yếu hơn một chút.” Diệp Tinh chiến đấu một lát, hoàn toàn hiểu được chuyển động của phi đao.

“Đi!”

Trong chín thanh trường kiếm có tám thanh vẫn tiếp tục chuyển động, chỉ có một thanh bỗng nhiên bay ra ngoài, nhanh chóng đâm về phía xa, sau đó lại quay đầu về phía chàng trai người sói.

“Cái gì?” Chàng trai người sói kinh hãi, căn bản không tránh kịp, bị thanh trường kiếm đâm thẳng qua người.

“Phụt!”

Chàng trai người sói đó lập tức phun ra một ngụm máu, thân thể nặng nề đập xuống sàn đấu.

...


“Chiến đấu bắt đầu rồi!”

“Hỗn Vũ đó mạnh thật, vẫn là miểu sát đối thủ.”

“Thực lực của Vô Ngân, Đồng Mục Sân cũng mạnh, đều giải quyết đối thủ trong vòng ba giây.”

“Lư Vân Đạt tới từ thế giới Hạo Nguyên cũng không tệ, hầu như giải quyết đối thủ trong vòng bốn đến năm giây.”

“Rõ ràng bốn người bọn họ mạnh hơn những thiên tài khác một cấp.”

...

Rất nhiều sự tồn tại Bất Tử Cảnh đang bàn tán.

Cho dù vượt qua tầng thứ chín của tháp chín tầng, nhưng thực lực của mọi người cũng có sự khác biệt, bởi vì chỉ có chín tầng.

Nếu như bố trí thêm tầng thứ mười nữa, nói không chừng sẽ có người vượt qua, sẽ có người không vượt qua được.

Trên sàn đấu võ, Lư Vân Đạt vung trường côn trong tay phải lên, tốc độ nhanh đến cực hạn, thậm chí chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, đối thủ chỉ có thể chịu đựng sự tấn công.

...
 
Chương 458: C458: Uy lực của kiếm đạo2


Rất nhanh đã hết một phút, một vài người phân được thắng bại, nhưng cũng có một số sàn đấu hai người vẫn chưa phân thắng bại, nhưng tất cả đều dừng lại.

Sau đó đối thủ của một người lập tức thay đổi.

Vút!

Bóng dáng Diệp Tinh động một cái, xuất hiện trên một sàn đấu, hắn nhìn đối thử trước mặt một cái rồi ngây ra.

Bên còn lại của sàn đấu là một chàng trai trông giống tộc Tinh Linh, tai nhọn, cực kì khôi ngô.

“Vô Ngân?” Diệp Tinh nhìn chàng trai này, lòng hơi trầm xuống.

Đây gần như là cường giả mạnh nhất trừ Hỗn Vũ ra.

“Diệp Tinh? Thiên tài bỗng nhiên xuất hiện, có thể sử dụng kiếm trận Nhất Huyền một cách hoàn mĩ?” Vô Ngân nhìn Diệp Tinh, bình tĩnh nói: “Tiếp theo đây ta sẽ cho ngươi thấy thế nào mới thật sự là dùng kiếm, trừ bản thân kiếm đạo, những kiếm đạo nào pha trộn những đạo tắc khác đều không tinh thuần, sẽ chỉ giảm thấp uy lực của kiếm.”

“Vậy thì thử xem!” Diệp Tinh trầm giọng nói.

Mặc dù biết bản thân không phải đối thủ của Vô Ngân, nhưng Diệp Tinh không phải loại tới cả dũng khí chiến đấu cũng không có.

Vút!

Chín thanh trường kiếm bay ra, mang theo dao động vô cùng mạnh mẽ, trực tiếp đánh về phía Vô Ngân.

Sắc mặt vô Ngân bình tĩnh, anh ta cứ đứng trên sàn đấu như vậy, hai tay chắp sau lưng.


Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!

Sau lưng anh ta, từng thanh trường kiếm không ngừng bay ra, so với đòn tấn công của Diệp Tinh rõ ràng chấn động hơn nhiều.

Oành!

Rất nhiều trường kiếm bay ra, khắp sàn đấu dường như trở nên vô cùng ác liệt, phía trước không ngừng xuất hiện các vết nứt, có vẻ như không chịu nổi dao động này.

“Răng rắc!” Vết nứt lan rộng, thậm chí bao phủ cả sàn đấu.

Dưới đòn tấn công của trường kiếm, vậy mà chín thanh trường kiếm của Diệp Tinh lại run rẩy mãnh liệt, sau đó không có xu thế tiến về phía trước nữa, trực tiếp rơi trên mặt đất.

“Cái gì?” Sắc mặt Diệp Tinh kẽ thay đổi, muốn không chế trường kiếm, nhưng căn bản không làm được.

Uỳnh!

Bỗng nhiên hư không trở nên vô cùng vặn vẹo, trên người Diệp Tinh đón nhận từng luồng dao động, thậm chí xuất hiện từng vết nứt, máu lập tức thấm ra ngoài.

“Sinh Nguyên Thuật!” Hắn thấp giọng gầm một tiếng, điên cuồng vận chuyển.

Vết thương của hắn lại nhanh chóng khôi phục.

Nhưng trong nháy mắt, có rất nhiều trường kiếm bay tới, một luồng uy áp khổng lồ như trời đất càn quét mà tới, Diệp Tinh chỉ cảm thấy sinh mệnh của mình đang nhanh chóng biến mất.

“Ngăn lại cho ta!” Diệp Tinh gầm nhẹ.

Nhưng dưới uy áp khổng lồ, cho dù có Sinh Nguyên Thuật mạnh mẽ, hắn cũng có chút không chống đỡ nổi.

Một giây...hai giây....năm giây...mười giây....

Kiên trì mãi tới hai mươi giây sau, thân thể Diệp Tinh trực tiếp biến mất.

Hiển nhiên, hắn đã bị loại.

“Vậy mà có thể chống đỡ được hai mươi giây?” Trong lòng Vô Ngân thầm nói: “Thực lực như vậy đã rất tốt rồi, đáng tiệc gặp phải mình.”

“Mạnh quá!”

Dưới sàn đấu, Diệp Tinh nhìn Vô Ngân, mắt khẽ động.

“Đây là kiếm đạo gì?”

Hắn không thể cảm nhận được bất cứ quy luật nào trong những thanh trường kiếm đó, nhưng lại có một luồng uy lực áp bách khó mà chịu được đánh tới, căn bản hắn không chịu được uy lực này.


Kiếm đạo, hoàn toàn không giống Đạo Tắc, các loại chuyển động vận dụng trong đó không hề có quy luật, nhưng kiếm đạo chỉ có một luồng tấn công cực đoan.

“Hửm? Thực lực của Lư Vân Đạt này mạnh quá?” Diệp Tinh nhìn về một phía.

Lư Vân Đạt đó đối đầu với thiên tài huyễn đạo Đồng Mục Sâm ấy mà vẫn miễn cưỡng duy trì sự tỉnh táo, không ngừng chiến đấu.

Mãi tới một phút sau, vậy mà Đồng Mục Sâm vẫn chưa loại được Lư Vân đạt.

“Sức chiến đấu thật sự của Lư Vân Đạt mạnh như vậy?”

“Vậy mà có thể đối chọi cứng rắn với Đồng Mục Sâm, mặc dù thực lực yếu hơn một chút, nhưng Đồng Mục Sâm cũng chẳng thể làm gì được anh ta.”

“Xem ra lục trọng thiên của thành Thời Không không chỉ có hai người, mà là ba người.”

...

Những cường giả Bất Tử Cảnh đang bàn tán.

...

Tiếp đó trận đấu tiếp tục, mười trận đấu tiếp theo Diệp Tinh đều giành được thắng lợi.

Nhưng trận đấu thứ hai mươi ba gắn gặp phải chàng trai khuôn mặt bình thường, trông giống người trái đất, trên người có bí văn màu xanh đó.

“Hỗn Vũ.” Diệp Tinh nhìn chàng trai, cảm thấy một luồng áp lực đang đánh tới.

“Diệp Tinh?” Hỗn Vũ nhìn Diệp Tinh, mặt bình tĩnh, anh ta cứ vậy mà giơ hai tay ra.

“Đùng đùng đoàng!”

Một luồng lôi điện khổng lồ từ không trung đánh xuống, sắc mặt Diệp Tinh thay đổi, vội vàng chống đỡ, nhưng không chống nổi, hoàn toàn bị tia sét này đánh trúng.


Soạt!

Bóng dáng hắn lập tức biến mất.

“Thực lực này...” Dưới sàn đấu, Diệp Tinh nhìn chàng trai khuôn mặt bình thường đó, lòng chấn động.

“Đây là thiên tài tuyệt thế đã chạm tới đạo chi tâm sao?”

Luồng lôi điện đó khi tấn công hoàn toàn đạt tới một đẳng cấp hoàn toàn mới, hắn bị miểu sát!

Trước luồng lôi điện này, hắn không có bất cứ lực chống đỡ nào.

“Chẳng trách trước đó ai cũng bị miểu sát!” Diệp Tinh lắc đầu.

Vô Ngân thực lực rất mạnh, thanh trường kiếm đó mang theo uy lực của kiếm đạo mà hắn không thể ngăn chặn nổi, nhưng vẫn kiên trì được hai mươi giây.

Mà Hỗn Vũ trước mặt này, một giây hắn cũng không kiên trì được.

...

Cuộc chiến vẫn đang tiếp tục, các thiên tài không ngừng chạm trán nhau, thậm chí có một vài người chú ý tới các cuộc chạm trán của thiên tài đỉnh cấp.

“Xem kìa, Hỗn Vũ và Vô Ngân được chia vào một sàn đấu rồi.”

“Không biết Vô Ngân có thể kiên trì được bao lâu?”
 
Chương 459: C459: Những thiên tài hùng mạnh


Các cường giả Bất Tử Cảnh hào hứng nhìn cuộc chiến trên sàn đấu đó.

Thực lực của Hỗn Vũ được công nhận là hạng nhất của cuộc tuyển chọn lần này, mà Vô Ngân đứng thứ hai.

“Hỗn Vũ!” Trên sàn đấu, Vô Ngân nhìn Hỗn Vũ, mặt vô cùng chăm chú.

“Thực lực của người rất mạnh, vậy nên, ta sẽ thi triển toàn bộ thực lực ra đối phó ngươi!” Vô Ngân trầm giọng nói.

Trong lòng Vô Ngân, chỉ có Hỗn Vũ mới là đối thủ của anh ta.

Lời của anh ta vừa kết thúc, nháy mắt làm nổi lên chấn động.

“Cái gì? Hiện giờ Vô Ngân chưa bộc phát toàn bộ thực lực?”

“Số kiếm mà hiện giờ hắn có thể khống chế đã lên tới hàng trăm rồi!”

...

Các thiên tài kinh ngạc hô lên.

Căn bản trước đó bọn họ đều bị Vô Ngân tấn công một cách dễ dàng.

Uỳnh!


Không khí trên khắp sàn đấu bỗng nhiên ngưng tụ lại, sau đó tay phải Vô Ngân vung lên, sau lưng anh ta có một thanh cự kiếm màu đen dài mươi mấy mét xuất hiện.

“Đùng đùng đoàng!”

Trời biến thành màu đen, sau khi cự kiếm màu đen này xuất hiện, thậm chí hư không xung quanh ngưng tụ một chút khí lưu, tạo thành một luồng khí lưu ảo ảnh.

“Mạnh quá!”

“Vậy mà có thể dẫn ra Đạo Tắc Ảo Ảnh, không hổ là thiên tài kiếm đạo hiếm có!”

...

Những cường giả Bất Tử Cảnh đó thấy ảo ảnh cự kiếm màu đen này, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Muốn dẫn ra Đạo Tắc Ảo Ảnh, phải lĩnh ngộ tới đỉnh điểm của Đạo tắc.

Lúc này Hỗn Vũ cũng không vội ra tay, dường như muốn xem đòn tấn công của Vô Ngân rốt cuộc là cái dáng vẻ gì.

“Hỗn Vũ, chiêu này ngươi chặn thế nào?” tiếng của Vô Ngân vang lên.

Vút!

Cự kiếm đen rung động, sau đó giống như sao băng tấn công về phía Hỗn Vũ.

“Răng rắc!”

Sàn đấu võ dường như vỡ ra trong nháy mắt, từng vết nứt đang điên cuồng lan ra xung quanh, khắp sàn đấu hoàn toàn bị bao phủ bởi một luồng dao động ác liệt, hoàn toàn có thể tưởng tượng đòn tấn công này khủng bố tới mức nào!

“Rầm!”

Đối mặt với đòn tấn công khủng bố này, tay phải Hỗn Vũ vung lên, nháy mắt có một luồng lôi điện đánh xuống.

“Đùng đùng đoàng!”

Sấm sét nổ rền vang, vút qua như một con rắn, va chạm với cự kiếm đen này.

Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, sau đó con rắn nhỏ và cự kiếm đen hoàn toàn biến mất.


“Cái gì? Đòn tấn công của ta dễ dàng bị hóa giải như vậy?” sắc mặt Vô Ngân khẽ thay đổi.

Đây là đòn tấn công mạnh nhất của anh ta, kết quả chẳng hề có sức uy hiếp nào trước mặt Hỗn Vũ.

Vút!

Lại một con rắn lôi điện nhỏ đánh tới, chạm tới Vô Ngân, sau đó bóng dáng của Vô Ngân biến mất.

“Chỉ hai đòn tấn công đã hạ bệ được Vô Ngân rồi.”

“Mặc dù thực lực của Vô Ngân xếp trong hạng ba, nhưng so với thực lực của Hỗn Vũ cách biệt quá lớn.”

“Đúng, chạm tới đạo chi tâm, hoàn toàn đạt tới một cảnh giới mới.”

...

Các cường giả Bất Tử Cảnh tùy ý nói, dựa vào cảnh giới của bọn họ theo dõi trận đấu này, tất nhiên có thể dễ dàng nhìn ra tình hình cụ thể.

“Mạnh quá!” rất nhiều thiên tài dưới sàn đang theo dõi cuộc chiến, lúc này trong lòng vô cùng chấn động.

Thực lực của Vô Ngân bọn họ đều biết, những thanh trường kiếm có sức tấn công mạnh vô cùng, khiến cho bọn họ không thể chống đỡ nổi, mà dao động của cự kiếm màu đen lúc nãy càng khiến cho người ta sợ hãi, nhưng Vô Ngân mạnh như vậy đứng trước mặt Hỗn Vũ lại không chống đỡ được đòn tấn công thứ hai.

“Đòn tấn công lôi điện đó...”

Dưới sàn đấu, Vô Ngân nhìn Hỗn Vũ, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt tản ra dao động cực kì mạnh mẽ.

Hỗn Vũ chỉ dùng đòn tấn công lôi điện để đánh bại anh ta, hơn nữa Hỗn Vũ không chỉ nắm được đòn tấn công lôi điện, hơn nữa còn có cả đòn tấn công hủy diệt mạnh hơn!


Nếu kết hợp hai thứ này lại, vậy lực tấn công sẽ càng mạnh!

Cũng chính là nói, Hỗn Vũ có thể đánh bại anh ta chỉ trong một chiêu.

“Thực lực của những thiên tài này quả nhiên đã mạnh mẽ tới mức khó tin!” Dưới sàn đấu, Diệp Tinh lặng lẽ nhìn.

Vừa nãy hắn vừa mới chiến đấu với thiên tài huyễn cảnh Đồng Mục Sâm, kết quả không ngoài dự đoán, hắn bị loại với tốc độ nhanh hơn nữa.

Huyễn cảnh mà Đồng Mục Sâm thiết kế, một khi bạo phát ra sẽ tương đương với bậc thang thứ năm mươi của bậc thang huyễn cảnh.

Có thể năng lực thực chiến của Đồng Mục Sâm không mạnh, thậm chí sức tấn công chưa chắc đã vượt qua hắn, nhưng về huyễn cảnh, căn bản Diệp Tinh không có chút sức phản kháng nào.

Giống như một con mãnh hổ bị trói buộc hoàn toàn, cho dù một đứa trẻ cũng có thể dễ dàng chém giết.

Nói ngược lại, thực lực của Đồng Mục Sâm và Vô Ngân ngang nhau, nhưng đối mặt với Vô Ngân là thực lực, còn đối mặt với Đồng Mục Sâm thì một giây cũng không thể chống đỡ.

...

“Lư Vân Đạt.” Lại chiến đấu thêm vài trận nữa, Diệp Tinh nhìn chàng trai trước mặt.

Lư Vân Đạt nắm chặt trường côn nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra một nụ cười kì lạ, nói: “Diệp Tinh, lần trước chúng ta chiến đấu vẫn còn trong không gian tuyển chọn thiên tài của thế giới Hạo Nguyên, lần này ta phải xem xem thực lực của ngươi rốt cuộc đạt tới mức nào?”
 
Chương 460: C460: Vũ trụ thứ chín 1


Trong không gian lần trước suýt nữa anh ta đã loại Diệp Tinh.

“Tôi cũng muốn biết thực lực của anh.” Diệp Tinh trầm giọng nói.

“Haha, vậy thì chiến thôi!” Lư Vân Đạt cười nói.

Vút!

Nói xong, bóng dáng Lư Vân Đạt bạo động, nhanh tới cực hạn, dường như nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.

“Tốc độ nhanh quá.” Sắc mặt Diệp Tinh khẽ thay đổi, thúc giục kiếm trận Nhất Huyền, từng thanh trường kiếm đang bay lượn, muốn chặn đòn tấn công của Lư Vân Đạt lại.

“Rầm!”

Nhưng căn bản hắn không ngăn kịp, toàn thân bị trường côn hung hăng đánh trúng.

“Mạnh quá.” Sắc mặt Diệp Tinh bỗng nhiên thay đổi, cứng rắn chịu đựng từng đòn tấn công, thân thể trực tiếp bay ra ngoài.

Cho dù thực lực của hắn tăng nhanh, nhưng căn bản không phải đối thủ của Lư Vân Đạt, thậm chí không chịu nổi một chiêu.

“Rối cuộc là vì sao?”

Thực lực cả Lư Vân Đạt mạnh hơn mấy năm trước đâu chỉ hơn mười lần!

“Diệp Tinh, quả thật thực lực của ngươi tiến bộ rất nhiều, nhưng cách biệt ta vẫn còn xa lắm.” Lư Vân Đạt cười nói: “Cuộc chiến này tới đây thôi!”

Tốc độ của anh ta bỗng nhiên tăng mạnh, nhất thời sàn đấu võ dường như chỉ còn lại tàn ảnh của anh ta.


“Không ngăn được.” Diệp Tinh tận lực chống đỡ.

Mười giây sau hắn lập tức bị đánh bại.

...

Cuộc chiến vẫn tiếp tục, hắn đang chiến đấu, những thiên tài khác cũng vậy.

Từng trận chiến, tất cả đều diễn ra trước vô số người tới từ các vị diện.

“Mạnh quá, đây chính là cuộc chiến của năm mười thiên tài Thiên Huyền Cảnh đỉnh cao nhất nhân tộc ư?”

“Mỗi người đều mang theo thực lực của đỉnh phong Đạo Tắc Cảnh, ta là cường giả Đạo Tắc Cảnh, nhưng đối diện với bất cứ thiên tài Thiên Huyền Cảnh nào, ngay cả một người ta cũng không nắm chắc được phần thắng, thậm chí sẽ thua trong tay họ.”

“Lĩnh ngộ Thiên Huyền Cảnh Đạo Tắc là khó nhất, giờ đây những thiên tài này có thể lĩnh ngộ tới mức này, đợi tới khi đột phá cảnh giới, sự lĩnh ngộ của bọn họ sẽ nhanh tới mức nào?”

...

Phải biết, lúc mới bắt đầu lĩnh ngộ đạo tắc, thực lực càng mạnh lĩnh ngộ sẽ càng tốt, thực lực yếu căn bản không thể chạm tới.

Nhưng nếu như thực lực yếu thật sự lĩnh ngộ được đạo tắc, vậy đó chắc chắn là một thiên tài mạnh mẽ.

Theo cảnh giới đột phá, các thiên phú càng được phát huy ra ngoài. Vậy nên thu nhận thiên tài bắt đầu từ cảnh giới thấp là tốt nhất.

Rất nhanh thời gian đã trôi qua bốn năm phút, mà bốn mươi chín trận đấu cũng đã kết thúc hoàn toàn.

Soạt!

Người đàn ông mắt dựng thẳng đạo chủ Càn Lăng xuất hiện trên không trung, ánh mắt ông ta nhìn xuống năm mươi thiên tài bên dưới, trên mặt mang theo một nụ cười.

“Tốt lắm, mọi người thể hiện thực lực của mình không tệ, căn cứ theo biểu hiện thực lực của mọi người, bọn ta đã quyết định thực lực cao thấp của năm trăm hạng đầu.”

Đạo chủ Càn Lăng vung tay, sau đó trên không trung xuất hiện một danh sách, trên danh sách, từng cái tên hiện ra vô cùng chói mắt.

Bảng xếp hạng thực lực:

Hạng 1: Hỗn Vũ

Hạng 2: Vô Ngân

Hạng 3: Đồng Mục Sâm

Hạng 4: Lư Vân Đạt

Hạng 5: Viêm Liệt

Hạng 6: Vũ Mạch


Hạng 7: Kim Mặc Ngọc

Hạng 8: Nghiêm Hà

Hạng 9: Diệp Tinh

Hạng 10: Tinh Lan

Hạng 11: Lâm Tiểu Ngư

...

Từng hàng hiện lên trước mặt mọi người.

“Hạng chín sao?” Diệp Tinh nhìn tên của mình.

Trừ bốn người Hỗn Vũ, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt ra, những thiên tài khác đều có thực lực chiến đấu, thậm chí phần lớn đều chiếm ưu thế.

“Đây là năm trăm hạng đầu của cuộc khảo nghiệm?”

“Nếu đã công bố năm trăm hạng, vậy năm trăm người này chắc chắn có thể tiến vào trong thành Thời Không!”

“Có tên của ta không?”

...

Các thiên tài mặt đầy sự mong chờ nhìn danh sách, không ngừng tìm kiếm.

“Haha, ta thành công rồi! Trên danh sách có tên của ta!”

“Tốt quá, gia nhận thành Thời Không, điều kiện đào tạo chắc chắn sẽ tốt hơn trước đây rất nhiều lần, đây là thánh địa của nhân tộc đó!”

...


Một vài thiên tài nhìn thấy tên mình, mặt đầy sự vui vẻ, nhưng phần lớn thiên tài lại lộ ra ánh mắt thất vọng.

“Không có? Sao lại không có?”

“Dựa vào thực lực của ta chắc hẳn có thể tiến vào thành Thời Không chứ?”

“ Người thứ bốn trăm chín mươi chín trong danh sách là Kiếm Lãm, lúc ta chiến đấu với hắn ngang tài ngang sức, tại sao hắn ta có thể vào?”

...

Hơn tám vạn người, trúng tuyển chỉ có một bộ phận cực ít, tỉ lệ thậm chí còn không được một phần một trăm.

Phần lớn các thiên tài mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, nhất là những người thực lực gần như ngang nhau đó, chắc chắn không phục ai đó.

Có điều ai cũng không dám phản đối điều gì, những cường giả Bất Tử Cảnh dẫn họ tới tham gia cuộc tuyển chọn này đã căn dặn trước đó rằng, tuyệt đối không thể gây chuyện ở thành Thời Không.

...

Đợi danh sách thực lực xuất hiện, lúc này cả Thiên Lan Giới đang bùng nổi.

“Hạng chín!”

“Haha, giỏi quá! Đây là danh sách của vũ trụ nhân tộc, vô số vị diện đó!”

“Lâm Tiểu Ngư hạng mười một, cô ấy và Diệp Tinh thứ bậc đều xếp phía trên!”

“Mạnh quá! Bọn họ là người Thiên Lan Giới chúng ta! Thiên Lan Giới chúng t có hai người xếp trong hạn mười một của toàn bộ nhân tộc!”
 
Chương 461: C461: Vũ trụ thứ chín 2


“Thứ hạng như vậy chắc chắn có thể đột phá tới Bất Tử Cảnh, tương lai Thiên Lan Giới chúng ta có thể xuất hiện hai cường giả Bất Tử Cảnh!”

...

Rất nhiều tinh hệ Thiên Lan Giới đều đang hoan hô, nhất là hệ ngân hà, tất cả mọi người đều chìm đắm vào trong điên cuồng.

Một tinh hệ trung cấp nhỏ bé bọn họ, hệ ngân hà mà người mạnh nhất ở đây chỉ là cường giả Hư Không Cảnh, vậy mà có hai người có thể tiến vào thánh địa nhân tộc!

...

Gia tộc Nguyên Lam, Tử Thược ngây ra nhìn bảng xếp hạng trước mặt.

Trước đó Diệp Tinh xếp cuối trong bảng xếp hạng bậc thang huyễn cảnh, trong lòng bà ta đã nhận định rằng Diệp Tinh sẽ bị loại.

Nhưng trên sàn đấu võ thực lực của Diệp Tinh bỗng nhiên tăng mạnh, sau đó dễ dàng tiến vào trọng hạng một nghìn, tiến vào trong hạng năm trăm, thậm chí hiện giờ còm xếp hạng chín trong danh sách thực lực thiên tài của cả nhân tộc!


Đây là nhân tộc trên hàng vạn thế giới đó, xếp hạng chín trong vô số thiên tài của các vị diện! . Đọc‎ t??yệ?‎ tại‎ ﹍‎ T‎ ?‎ U‎ ?‎ T‎ ?‎ ?‎ y‎ e‎ ?.V?‎ ‎ ﹍

Thứ hạng như vậy, chỉ cần không ngã xuống, tương lai chắc chắn sẽ là một cường giả Bất Tử Cảnh, hơn nữa còn có khả năng trở thành một cường giả Bất Tử Cảnh cực kì mạnh.

Gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ cũng chỉ có một cường giả Bất Tử Cảnh mà thôi, hơn nữa còn là loại bình thường nhất.

Cũng chính là nói, trong điều kiện bình thường, thực lực của Diệp Tinh sẽ vượt qua gia chủ của bọn họ.

“Sau ngày hôm nay, ân tình của ngươi với Văn Văn cũng xóa bỏ toàn bộ, hi vọng ngươi đừng tới tìm Văn Văn nữa, cũng đừng bước vào gia tộc Nguyên Lam bọn ta dù chỉ là nửa bước!”

Mười mấy năm trước, Diệp Tinh từ trái đất bước ra, lẻ loi một mình hộ tống Nguyên Lệ Văn trở về, muốn tìm kiếm sự giúp đỡ từ gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ.

Lúc đó bà ta nói với Diệp Tinh như vậy.

Lúc đó Diệp Tinh là người trong một tinh cầu thất lạc, thực lực chỉ mới ở Thiên Huyền Cảnh sơ kì, trên người không có bất cứ thứ gì để bà ta có thể xem trọng, thậm chí vì để đề phòng Nguyên Lệ Văn và Diệp Tinh tiếp xúc nhiều với nhau, bà ta tùy ý cho Diệp Tinh chút tài nguyên sau đó lập tức đuổi ra ngoài, thậm chí còn phóng ra uy áp ép Diệp Tinh đồng ý.

Diệp Tinh lúc đó đối mặt với uy áp của bà ta không dám phản kháng chút nào.

“Nếu lúc đó giúp Diệp Tinh...”

Tử Thực lặng lẽ thầm nói trong lòng, bà ta cười khổ lắc đầu, sự hối hận giống như một con suối phun vào trong lòng bà ta.

Mười mấy năm trôi qua, giờ đây trên người Diệp Tinh đã tỏa ra ánh hào quang vô cùng chói mắt, thậm chí lúc này có rất nhiều cường gia của các vị diện và của vũ trụ nhân tộc chú ý tới Diệp Tinh.

Vị thiên tài này có một tiềm lực cực kì lớn trong tương lai, lúc đầu bị bà ta đuổi ra ngoài không chút khách sáo nào, không có bất cứ quan hệ gì với gia tộc Nguyên Lam bọn họ, thậm chí có thể vì lời nói ban đầu của bà ta mà sinh ra lòng căm thù với gia tộc Nguyên Lam.

...


Gia tộc bất tử Kim Hồn, Kim Hồn lặng lẽ nhìn danh sách trên video trước mặt.

“Hạng chín, hạng mười một.” Kim hồn thầm nói.

Khắp cung điện bị khí tức lạnh lẽo bao phủ, những cường giả Chân Linh Cảnh phía dưới không dám nói nửa lời.

Bọn họ nhìn bảng xếp hạng, trong mắt lộ ra vẻ khó mà tin được.

Vậy mà Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư lại có thể đạt được thứ hạng cao như vậy.

“Vốn dĩ là thiên tài của gia tộc bất tử Kim Hồn chúng ta.” Kim Hồn thở dài một hơi trong lòng.

Con trai Ba Quân của ông ta cưỡng chế loại Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư trong cuộc khảo nghiệm, mà hiện giờ hai người bị loại đó đang tỏa ra hào quang chói mắt trong cuộc khảo nghiệm của thánh địa nhân tộc thành Thời Không.

“Đoán rằng sau này ta sẽ thật sự trở thành trò cười của Thiên Lan Giới.”

Kim Hồn lắc đầu, không biết ai đem tin tức Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư từng bị loại trong cuộc tuyển chọn do gia tộc ông ta tổ chức truyền ra ngoài, tên của Kim Hồn Thiên Lan Giới ông ta đã truyền tới các vị diện trên khắp thế giới Hạo Nguyên rồi.


Tất nhiên, trò cười này, Kim Hồn trong lời đồn của các vị diện đã trở thành một tồn tại ngu ngốc.

...

“Hạng chín! Vậy mà lại là hạng chín! Đáng chết!” trên một tinh cầu hoang vu hẻo lánh, mặt Hoa Hiên Nhai dữ tợn, tức giận nói.

“Hắn ta chỉ là người của một tinh cầu bình thường mà thiên phú lại mạnh tới vậy?” sắc mặt Hoa Hiên Nhai cực kì khó coi.

Chàng thanh niên lúc đó chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra binh khí dưới uy áp của anh ra giờ đây đã tiến vào thánh địa nhân tộc thành Thời Không, mà vì chàng trai đó hiện giờ anh ta chỉ có thể trốn trên tinh cầu vô cùng hoang vu một cách thảm hại.

“Diệp Tinh gia nhập thành Thời Không, không có hi vọng gì nữa rồi.” Trong lúc tức giận, trong mắt Hoa Hiên Nhai lại lộ ra một tia tuyệt vọng.

Thành Thời Không, sau khi danh sách thực lực xuất hiện, đạo chủ Càn Lăng lại trở về vị trí của mình.

“Mọi người, khảo nghiệm huyễn cảnh, khảo nghiệm thực lực đã kết thúc, giờ là danh sách quyết định người tiến vào thành Thời Không, tiến vào thất trọng thiên của thành Thời Không.” đạo chủ Càn Lăng cười nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top