Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1566


“Đi thôi!” Sau khi Lam Thiên Hạo nói xong thì vươn tay ra, Nhiếp Nhân Nhân lập tức khoác vào cánh tay anh, hai người thân mật đi về phía cửa.

 

Bà Lam nhìn theo bọn họ nói: “Thiên Hạo, lái xe chậm thôi.”

 

Lam Sơ Niệm đứng trên tầng hai, cũng dõi mắt nhìn theo họ rời đi, cô khẽ thở dài.

 

Lúc này, ông Lam từ phòng làm việc đi ra, hỏi vợ: “Bọn Thiên Hạo đi rồi à2”

 

“Vừa đi đấy.” Bà Lam cười nói, sau đó thở phào nhẹ nhõm nói: “Xem ra Thiên Hạo rất thích Nhân Nhân. Ông sắp có con dâu rồi đấy. “

 

Ông Lam cười thích thú: “Vậy không phải rất tốt sao? Ước nguyện có cháu nội để bề của bà sẽ sớm thành hiện thực đầy.”

 

Hai vợ chồng bên dưới cười cười nói nói, nhưng lại không để ý đến một bóng người đang đứng thất thần ở cầu thang tầng hai. Lam Sơ Niệm tội nghiệp đứng đó như một người bị bỏ quên.

 

Lam Sơ Niệm hít mũi, rồi chạy nhanh lên lầu, vừa vào cửa cô liền bước đến ban công, nhìn chiếc xe thể thao lái ra khỏi cửa sân, đèn hậu nhấp nháy rồi biến mắt khỏi tầm mắt.

 

Giờ phút này đây, cô đột nhiên cảm giác trái tim như bị đâm xuyên vào vậy, cảm giác tim đau thắt lại, đầu óc lại rối bời, cô cắn môi nhìn theo hướng phía chiếc xe thể thao biến mắt.

 

Cô vậy mà lại có cảm giác bị bỏ rơi.

 

Anh cả bọn họ đi dạo ở đâu? Họ đi dạo xong rồi sẽ đi đâu? Về biệt thự của anh sao? Tối nay Nhiếp Nhân có ở lại nhà anh cả không? Bọn họ… bọn họ sẽ thân mật với nhau sao?

 

Lam Sơ Niệm cũng không phải là một đứa trẻ, cô đã là một người trưởng thành rồi, nên cô hiểu rõ thế giới của người lớn, cô chỉ là chưa tự mình trải qua, nhưng cô biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra khi nam nữ có cảm tình với nhau.

 

Trong đầu cô loé lên cảnh tượng yêu đương của cặp đôi trên phim truyền hình, mà người đàn ông biến thành anh cả, người phụ nữ là Nhiếp Nhân Nhân.

 

Trái tim của Lam Sơ Niệm đau đến mức khó thở, như thể có một bàn tay to lớn đang bóp chặt lấy trái tim cô vậy. Cô ngồi xổm xuống dựa vào lan can, vòng tay ôm lấy chính mình.

 

Trong xe, Nhiếp Nhân Nhân vô cùng mong đợi được đi dạo với Lam Thiên Hạo, cô ta không khỏi tìm chọn địa điểm.

 

“Chúng ta đi dạo ở công viên nào thì tốt nhỉ? Công viên gần đây hay là công viên ở trung tâm thành phó?”

 

Trong ánh sáng xanh mờ ảo, ánh mát của Lam Thiên Hạo.

 

hiện rõ sự phức tạp.

 

“Anh Thiên Hạo!” Nhiếp Nhân Nhân thấy anh hồi lâu không trả lời cô ấy, không nhịn được gọi anh.

 

Lam Thiên Hạo dường như lúc này mới nghe thấy cô ta, quay đầu hỏi: “Cô nói gì cơ?”

 

“Em hỏi… chúng ta đi đâu để tản bộ đây?” Nhiếp Nhân Nhân cười nói.

 

“À, tối nay tôi có việc nên không thể đi tản bộ với cô được nữa. Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về.” Lam Thiên Hạo hỏi cô ta.

 

Nhiếp Nhân Nhân lập tức thất vọng nhìn anh: “Ừm, vậy cũng được… vậy khi nào em có thể đến nhà anh uống trà?”

 

Câu nói này của cô ta vô cùng ám muội, người đàn ông nào nghe cũng có thể hiểu. Lam Thiên Hạo cũng hiểu, nhưng, anh không muốn nghe.

 

“Có cơ hội thì hẹn sau, nhà cô ở đâu?” Lam Thiên Hạo chỉ muốn đưa cô ta trở về càng sớm càng tốt, bởi vì anh không hề thích ở cùng cô ta chút nào.

 

Trong xe của Lam Sơ Hạo, trong mắt của Nhiếp Nhân Nhân toàn là sự thất vọng, cô ta có thể cảm nhận rõ ràng người đàn ông bên cạnh như biến thành một người khác vậy.

 

Khiến cô ta cảm nhận thấy sự xa lạ và cảm giác khoảng cách, Lam Thiên Hạo bây giờ và lúc cô ta ở Lam trạch cảm thầy hoàn toàn khác nhau.

 

“Anh Thiên Hạo, anh cảm thấy em như thế nào?” Nhiếp Nhân Nhân không nhịn được thử dò thám cách nghĩ trong lòng của anh.

 

Lam Thiên Hạo cũng biết hành động ở trong nhà khiến Nhiếp Nhân Nhân hiểu lầm, lúc này anh cũng không muốn khiến cô ta tiếp tục hiểu lầm nữa.

 

“Nhiếp tiểu thư, rất xin lỗi tôi không có chút ý gì với cô cả.”

 

Giọng của Lam Thiên Hạo lạnh lùng không để lại chút kì vọng dư thừa nào cho đối phương.

 

Nhiếp Nhân Nhân hơi trừng mắt, không dám tin khi nghe được câu nói đó, nhìn anh: “Nhưng mà, nhưng mà anh vừa nãy đối xử với em không phải như thế này, anh rõ ràng có chút thích em, không phải sao?” Lúc này Lam Thiên Hạo dừng trước cột đèn đỏ, anh hơi thở dài một hơi, quay đầu nhìn cô: “Nhiếp tiểu thư, không giấu cô nói, gần đây mẹ tôi liên tục sắp xếp xem mắt cho tôi, tôi đã rất không thích rồi, nhưng bởi vì cô gái mà mẹ tôi giới thiệu đều là con gái, cháu gái bạn của mẹ hoặc bạn thân của mẹ tôi, vì vậy, tôi lại càng bài xích việc xem mắt này, tôi cũng không thể không để mặt mũi cho mẹ tôi đúng không!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1567


Câu này đã cực kì nói rõ ý của Lam Thiên Hạo rồi.

 

Trái tim của Nhiếp Nhân Nhân hơi nghẽn lại, thì ra anh ở nhà đối tốt với cô ta, chỉ là bởi vì không muốn để mẹ anh mất đi mặt mũi thôi sao?

 

“Anh Thiên Hạo, nhưng mà em thật sự rất thích anh, em muốn hẹn hò với anh.” Nhiếp Nhân Nhân to gan đưa tay ra nắm lấy tay anh, cô ta biết nếu bỏ lỡ đêm nay, cả đời này của cô ta sẽ bỏ lỡ người đàn ông này. Lúc tay của cô ta nắm đến, Lam Thiên Hạo cực kì nhanh chóng rút tay lại, khiến cô ta nắm vào khoảng không, mà tay của anh lại để lên vô lăng xe, sắc mặt đột nhiên lạnh đi vài phần: “Nhiếp tiểu thư, cô không phải gu mà tôi thích, cho dù cô thích tôi, tôi cũng không thể thích cô.

 

Nhiếp Nhân Nhân cắn môi, có chút xấu hỗ nói: “Vậy anh thích loại cô gái như thế nào?”

 

Trong đầu của Lam Thiên Hạo lập tức hiện lên một gương mặt thanh thuần động lòng người, cho dù anh có người thích rồi nhưng anh lại không thể nói với bất kì ai.

 

“Nhiếp tiểu thư đừng nghe ngóng nữa, dù sao tôi không thể thích cô được.” Lam Thiên Hạo đạp ga, rất nhanh liền nhìn thấy cửa bên của tiểu khu, anh nói với cô ta: “Nhiếp tiểu thư, xuống xe đi!”

 

Nhiếp Nhân Nhân có chút thất vọng, có chút gấp gáp, cô ta cắn môi, ngồi ở trong xe, không muốn xuống xe.

 

*Có cần tôi giúp cô mở cửa không?” Lam Thiên Hạo quay đầu nhìn cô ta.

 

Nhiếp Nhân Nhân lập tức cảm nhận thấy ý lạnh trên người anh, cô ta chỉ đành mở cửa xuống xe, cô ta còn muốn để lại ấn tượng tốt, mà cửa của cô ta mới đóng lại, chiếc xe thể thao lập tức lái đi nhanh chóng, chỉ để lại hai đèn xe ở’ phía xa cho cô ta.

 

Nhiếp Nhân Nhân không nhịn được cằm túi, tức đến nỗi giãm mạnh giày cao gót: “Tại sao lại đối xử với em như: vậy? Lam Thiên Hạo anh quá độc ác rồi.”

 

Cho dù là miệng mắng anh, nhưng nếu anh lập tức trở về bên cạnh cô ta, cô ta vẫn sẽ lập tức thích anh ngay.

 

Bởi vì người đàn ông này có sức quyến rũ.

 

Xe thể thao của Lam Thiên Hạo lúc này lái vào trong một đám xe, đường hơi bị tắc xe khiến cả người anh cũng lười biếng lại, một tay để trên vô lăng, một tay khác để ở cửa sổ xe đỡ lấy chiếc cằm.

 

Gương mặt đẹp của anh, dưới ánh đèn lập loè, mất đi vẻ dịu dàng của ngày thường, ngũ quan như được tạc ra vậy, mang theo hơi thở lạnh lùng.

 

Đột nhiên anh thấp giọng mắng một câu: “Shit.”

 

Câu mắng này không phải mắng ai, mà là mắng chính anh, bởi vì anh nghĩ đến hành vi khốn nạn của bản thân tối nay, cảm thấy hồi hận rồi, vô cùng hồi hận.

 

Tại sao anh ở trước mặt cô đối xử tốt với người cô gái khác chứ, cho dù cô không để ý, anh cũng không thể làm như vậy.

 

Lam Thiên Hạo thật muốn đánh bản thân mình một trận, nhưng lúc này anh đến dũng khí gọi điện cho cô cũng không có, thậm chí đến tư cách nói câu ngủ ngon cũng không có nữa rồi.

 

Trong Lam trạch.

 

Lam Sơ Niệm ngồi trên giường, đã không biết ngồi ngây ngốc ở đó bao lâu rồi, cô cứ như vậy ôm lấy con búp bê cô yêu nhất, nhìn chằm chằm vào một điểm trên giường, mắt cô nhìn thấy không phải là những gì trong lòng cô nghĩ, cảm xúc của cô sớm không biết bay về trời đất nào rồi.

 

Trong đầu cô cuồn cuộn lên chính là từng khung cảnh của tối nay, cô chưa từng thấy anh cả đối xử với cô gái khác ân cần, dịu dàng, chăm sóc như vậy.

 

Lam Sơ Niệm cắn môi, nhắm mắt lại, đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, giống như cô bị bỏ rơi vậy.

 

Nhưng rõ ràng cô không có tư cách khó chịu như thế! Về sau anh còn phải cưới cô gái khác, anh vẫn phải đối xử tốt với vợ tương lai của anh mà. Sao cô còn ngốc nghéch ngồi ở đây buồn bã như vậy?

 

Nhìn đồng hồ màu hồng trên tường, thời gian từng chút từng chút chỉ về phía mười giờ rưỡi, suy nghĩ của Lam Sơ.

 

Niệm lập tức lại nghĩ đến một chuyện khác.

 

Cô gái Nhiếp Nhân Nhân có phải là cùng anh cả về biệt thự của anh rồi không? Tối nay có phải là hai người họ ở bên nhau?

 

Cô nam quả nữ ở cùng một phòng, ai mà tin hai người chỉ nói chuyện chứ?

 

Lam Sơ Niệm càng nghĩ càng không chế không nỗi trái tim căng thẳng, co rút, dường như bản thân an ủi mình như: thế nào cũng không có tác dụng vậy.

 

Nước mắt của cô không tiếng động rơi xuống, không biết tại sao chỉ là muốn khóc một trận.

 

Tối nay, Lam Thiên Hạo nằm trên giường của anh, mắt ngủ cả đêm, anh đang đợi đến sáng sớm, anh muốn lập tức về Lam trạch để xem cô như thế nào.

 

Anh muốn trở về nói với cô, ngoài cô ra anh sẽ không đối xử tốt với bắt kì người phụ nữ nảo cả.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1568


Sáng sớm.

 

Lam Sơ Niệm đi từ cầu thang xuống, bà Lam chuẩn bị bữa sáng ngắng đầu nhìn cô: “Sơ Niệm, tối qua không ngủ ngon sao? Sao lại ủ rũ thế kia.”

 

“Không có ạ! Con ngủ rất ngon.” Lam Sơ Niệm cong mày.

 

cười một cái, giả vờ không có chuyện gì. Mà lúc này, bên ngoài cửa truyền đến tiếng xe thể thao quen thuộc, doạ cô giật mình, bởi vì ở trong nhà này, hiện tại lái xe thể thao ra ngoài chỉ có một mình Lam Thiên Hạo. Lam Sơ Niệm còn đang kinh ngạc, liền nhìn thấy bóng dáng đi gấp gáp vào nhà, là Lam Thiên Hạo.

 

Anh không ngờ vừa đi vào đã nhìn thấy mẹ và Lam Sơ Niệm ở trong phòng khách, anh kinh ngạc, lập tức bình tĩnh nói: “Mẹ, có chuẩn bị bữa sáng cho con không?”

 

Lam Sơ Niệm đè nén sự vui mừng ở trong lòng, nhưng đôi mắt sắc bén của cô phát hiện tối qua anh cả không thay quần áo, anh vẫn mặc bộ quần áo tối qua.

 

Nếu không thay quần áo, vậy nhất định là không về nhà, có thể là ở trong khách sạn.

 

Đầu cô nổ oành một tiếng, trống rỗng vài giây, tối qua anh ở khách sạn?

 

Bà Lam cũng cực kì sắc bén, nhìn con trai vẫn mặc quần áo tối qua trở về, lập tức cau mày hỏi một câu: “Thiên Hạo, quần áo này vẫn là quần áo tối qua đúng không?”

 

Tối qua Lam Thiên Hạo mắt ngủ cả đêm, cả trái tim chỉ muốn về Lam trạch gặp Lam Sơ Niệm, làm gì có nghĩ đến việc tắm giặt thay quần áo chứ? Vì vậy lúc này anh mặc chính là quần áo ngày hôm qua.

 

Lam Sơ Niệm đột nhiên cúi mắt xuống, đi đến bàn ăn tự mình ngồi xuống, biểu cảm không che đi nổi sự buồn bã.

 

Thì ra anh và Nhiếp tiểu thư không có về biệt thự của anh, mà là cùng nhau vào khách sạn!

 

Bà Lam đột nhiên cũng ý thức được gì đó, lập tức trách mắng một câu: “Con đó, mẹ cảnh cáo con đừng làm xằng bậy nhé! Người ta là con gái nhà lành, không chịu nổi con làm nhục như thế này đâu.”

 

Lúc nãy Lam Thiên Hạo chưa ý thức được, nhưng nghe thấy ám thị này của mẹ, anh mới hiểu ra, mẹ anh hiểu nhằm đến nơi nào rồi.

 

“Mẹ, tối qua con ngủ ở nhà, không đi đâu cả.” Lam Thiên Hạo lập tức tự mình chứng minh sự trong sạch.

 

Bà Lam không nhịn được kinh ngạc hỏi một câu: “Thật sao? Một mình con?”

 

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo vô ý nhìn cô gái đang ăn sáng, lập tức gấp gáp lên, giọng nói càng thêm chắc chắn nói: “Mẹ, con thề con đảm bảo không có làm bất kì chuyện gì có lỗi cả.”

 

Lam Sơ Niệm tất nhiên nghe thấy rồi, nhưng cô không tin.

 

“Được rồi, đi ăn sáng thôi! Vừa hay ba con đi tập thể dục ở ngoài chưa về, con ăn trước đi, mẹ đi tắm thay quần áo đã.” Nói xong, mẹ Lam liền rời đi.

 

Trong phòng khách, chỉ còn lại hai anh em.

 

Lam Thiên Hạo ngồi xuống ở đối diện Lam Sơ Niệm, ánh mắt sâu xa của anh lúc này có chút dè dặt nhìn cô gái đang nghiêm túc ăn sáng phía đối diện.

 

“Sơ Niệm, em lúc nào lại yên lặng như vậy thế?” Lam Thiên Hạo trêu đùa hỏi.

 

Lam Sơ Niệm ngắng đầu, đôi mắt to trong veo liếc qua: “Anh cả, anh có thể lừa mẹ nhưng không lừa được em đâu, em biết tối qua anh thuê phòng ở khách sạn rồi.”

 

Tim của Lam Thiên Hạo lập tức đập mạnh hai cái, đối diện với đôi mắt trong veo, giống như hai con dao vậy, trực tiếp đâm vào trái tim anh.

 

“Em nha đâu này đừng nói bừa nữa, ai thuê phòng chứ?”

 

Hô hấp của Lam Thiên Hạo có chút gấp gáp.

 

Lam Sơ Niệm kiên định điểm này: “Anh và Nhiếp tiểu thư thuê phòng rồi.”

 

Gương mặt đẹp của Lam Thiên Hạo không nhịn được tức có chút biến sắc: “Con mắt nào của em nhìn thấy anh và cô ta thuê phòng?”

 

*Có đấy có đấy có đấy.” Lam Sơ Niệm tức giận nói.

 

Khoé miệng của Lam Thiên Hạo co giật, suýt chút nữa bị lời của cô làm tức chết, lại còn có chút cạn lời không biết nói gì.

 

“Nếu anh không có thì sao?” Đột nhiên Lam Thiên Hạo. đổi một cách khác, có chút ý đùa hỏi cô.

 

Trong ánh mắt của Lam Sơ Niệm, hiện lên sự kỳ vọng, cô nhếch mày nói: “Nếu anh có thể chứng mình anh không hè thuê phòng, vậy em sẽ…”

 

“Sẽ làm sao?” Lam Thiên Hạo nhướn mày hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1569


*Nếu anh có thể chứng minh anh không thuê phòng, vậy anh muốn như thế nào thì như thế đó vậy.” Lam Sơ Niệm cũng không sợ cược với anh.

 

Lam Thiên Hạo lập tức nghĩ đến chứng cứ chứng minh anh không hề thuê phòng, bởi vì camera hành trình của anh có thể chứng minh tất cả hành trình tối qua của anh.

 

“Được! Em nói đó, nếu anh chứng minh được tối qua anh không có thuê phòng, anh muốn em như thế nào thì như thế đúng không?” Ánh mắt của Lam Thiên Hạo sáng rực nhìn cô.

 

Cái đầu nhỏ của Lam Sơ Niệm gật gật đầu: “Đúng, vậy anh chứng minh cho em xem đi!”

 

“Được! Chút nữa đi với anh, anh sẽ chứng minh cho em xem.”

 

“Đi đâu!”

 

“Tóm lại không phải ở nhà.” Lam Thiên Hạo nghĩ, nếu ở nhà bắt nạt cô chắc chắn sẽ bị mẹ nhìn thấy.

 

Trong lòng của Lam Sơ Niệm cũng vô cùng mong đợi, cô lại rất muốn biết tối qua anh có ở cùng với Nhiếp Nhân Nhân không.

 

“Được thôi!” Lam Sơ Niệm bỏ đũa xuống, cô không ăn nồi bữa sáng nữa.

 

Lam Thiên Hạo cũng chưa ăn gì, đứng dậy đút tay vào túi nói với cô: “Đi theo anh.”

 

Lam Sơ Niệm nhanh chóng lên trên tầng lấy túi đeo lên, đi theo anh ra ngoài.

 

Ngồi vào trong xe, Lam Sơ Niệm bèn nghĩ anh muốn chứng minh như thế nào.

 

Xe của Lam Thiên Hạo lái ra khỏi Lam trạch, đi thẳng đến toà nhà làm việc của tập đoàn Lam thị.

 

Lam Sơ Niệm thấy anh là đến công ty cũng không có phản đối, ở trên đường cô nghe ca nhạc, trong đầu vẫn lại nghĩ đến việc của anh và Nhiếp Nhân Nhân tối qua.

 

“Anh chắc rất thích Nhiếp tiểu thư đúng không?” Lam Sơ Niệm nhịn cả đường đi rồi, cuối cùng tò mò hỏi.

 

Ánh mắt thâm sâu của Lam Thiên Hạo nhìn qua: “Sao em lại muốn biết?”

 

Ánh mắt của Lam Sơ Niệm tiếp xúc với ánh mắt của anh, lập tức hiện lên sự lẫn tránh: “Anh thích nói thì nói.”

 

Lam Thiên Hạo đột nhiên không muốn nói, muốn thăm dò cô: “Nếu anh nói thích thì sao?”

 

Lam Sơ Niệm không quay mặt lại, nhìn cảnh đường phố bên ngoài: “Vậy thì anh cứ thích đi!”

 

“Nếu anh không thích thì sao?” Lam Thiên Hạo thấy biểu tình của cô không đau không nhột, không tránh được có chút tức giận.

 

“Vậy cũng là việc của anh thôi!” Lam Sơ Niệm quay đầu nhìn anh một cái.

 

*Sơ Niệm, lần trước em nói, em là nhặt được, bây giờ anh có thể nói với em, em chính là được nhặt về nuôi.” Lam Thiên Hạo có chút xấu xa nói.

 

Lúc này Lam Sơ Niệm nhìn bên ngoài cửa sổ, đột nhiên nghe thấy lời này, cô lập tức kinh hãi quay đầu lại.

 

Có điều, Lam Thiên Hạo chỉ là đang nói đùa, nhìn dáng vẻ ngây ngốc của cô, anh cười lên: “Lừa em đấy.”

 

Lam Sơ Niệm cắn môi, hỏi ngược lại anh: “Nếu em được nhặt về nuôi, vậy anh còn coi em là em gái nữa không?”

 

Hô hấp của Lam Thiên Hạo nghẽn lại, cô nhóc này lại bình tĩnh như vậy, còn dám hỏi anh như thế.

 

“Không đâu, anh nào muốn đứa em gái ngốc như em? Cả ngày chỉ biết chọc cho anh phát phiền.” Trong lời nói của Lam Thiên Hạo có chút chua xót.

 

Lam Sơ Niệm nghe xong lập tức giận đến đỏ cả mặt: “Đúng rồi! Em không giống Nhiếp tiểu thư đối xử dịu dàng với anh, em cũng sẽ không nịnh anh vui lòng đâu, anh cứ: ghét em như vậy đi! Em không quan tâm, anh không thương, ba mẹ với anh hai thương em.”

 

Lam Thiên Hạo nghe xong lập tức đạp phanh một cái, giò: tay chạm vào vai của cô: “Sơ Niệm, em thu lại những lời vừa nói đi, tha thứ cho anh.”

 

Lam Sơ Niệm quay đầu trừng anh một cái: “Hừ!”

 

“Mua túi cho em, bây giờ đi mua liền.” Lam Thiên Hạo biết cô thích túi, lúc trước giận đều dùng cách này để dỗ cô.

 

“Không thèm.” Lam Sơ Niệm cũng không phải dễ dỗ như: vậy.

 

“Vậy em muốn gì?” Giọng của Lam Thiên Hạo thấp đi vài phần, cũng vô cùng nghiêm túc.

 

Trong lòng của Lam Sơ Sơ Niệm cuồn cuộn lên một yêu cầu, nhưng cô không dám nói bởi vì yêu cầu này khiến bản thân cô cũng rất kinh ngạc.

 

Cô lại muốn anh cả thích mình, nhưng làm sao cô có thể nói ra khỏi miệng chứ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1570


“Được rồi, đi mua túi.” Lam Sơ Niệm vẫn chọn mua túi.

 

Lam Thiên Hạo nhìn cô giống cô gái bé nhỏ dễ dỗ, đưa tay.

 

sờ đầu của cô: “Được rồi, mua.”

 

“Trước tiên đừng mua, anh còn phải chứng minh tối qua anh không có thuê phòng đấy!” Lam Sơ Niệm còn chưa quên chuyện này.

 

Khoé môi của Lam Thiên Hạo cười một cái: “Được, đi đến phòng làm việc của anh.”

 

Đến toà nhà của tập đoàn Lam thị, Lam Thiên Hạo dẫn cô vào trong thanh máy riêng, đi thẳng đến phòng làm việc của anh.

 

Lam Thiên Hạo lấy máy tính của anh, lập tức mở video ghi lại hành trình của xe ra, chỉnh thời gian trước một giờ từ khi đi ra khỏi nhà tối qua, video hành trình ghi lại rõ ràng, tối qua anh hoàn chỉnh về nhà.

 

Với lại ở bên trong cũng có cuộc nói chuyện của anh và Nhiếp Nhân Nhân, vì vậy cô muốn nghe anh cũng để cho cô nghe, như vậy cũng có thể giải trừ hành động khốn nạn của anh tối hôm qua.

 

“Em xem cho kĩ đi! Anh đi họp trước, chút nữa quay lại tìm em.” Sau khi Lam Thiên Hạo đưa máy tính cho cô, anh liền đi ra ngoài.

 

Lam Sơ Niệm xem camera hành trình, lập tức có chút căng thẳng.

 

Dù sao đây cũng là chuyện riêng tư, với lại hình như lúc đó Nhiếp tiểu thư vẫn còn trong xe!

 

Anh cả đem cuộc nói chuyện của hai người cho cô xem sao?

 

Lam Sơ Sơ Niệm cắn môi, tim căng thẳng, đỡ lấy mặt cần thận nghe giọng nói, mà trong video là tuyến đường chạy của xe thể thao.

 

Đại khái là lái xe khoảng 10 phút thì nghe thấy giọng nói, là giọng nói của Nhiếp Nhân Nhân nói muốn đi đâu đó giải khuây.

 

Lam Sơ Niệm có một loại cảm giác nghe trộm bí mật của người khác, tim vô cùng hồi hộp, dựng tai lên để cẩn thận nghe.

 

Với lại, hiệu quả cách âm của cả phòng làm việc này vô cùng đỉnh, vô cùng yên tĩnh, dường như đến tiếng hai người thở ở trong xe cũng có thể nghe thấy.

 

Tiếp theo là giọng nói của Lam Thiên Hạo, lạnh lùng trầm tĩnh, dường như không mang tình cảm gì cả.

 

Lam Sơ Niệm chớp chớp mắt, đây là giọng của anh cả sao? Sao lại như trở thành một người khác vậy?

 

Mà càng nghe về sau, những gì Lam Sơ Niệm nghe được cũng càng nhiều lên, cô chống mặt, quả thật không dám tin lời phía sau là lời của anh cả nói.

 

Anh lại nói không thích Nhiếp Nhân Nhân? Với lại còn nói trong nhà đối tốt với chị ấy là bởi vì phải giữ mặt mũi cho mẹ?

 

Mà Lam Sơ Niệm cũng như mới nhận thức lại Nhiếp Nhân Nhân, bởi vì lời tỏ tình ở đằng sau của chị ấy, hoàn toàn không giống sự dè dặt nên có lúc mới quen, rõ ràng cực kì chủ động.

 

Nghe hết cuộc trò chuyện của hai người ở trên đường, sau đó là video hành trình đưa Nhiếp Nhân Nhân về nhà.

 

Cuối cùng Lam Sơ Niệm thở phào một cái, tối qua cô nghĩ linh tinh một đêm, rốt cuộc là đang nghĩ gì đây?

 

Thì ra, căn bản chính là cô nghĩ nhiều rồi! May thật, nếu có người có thể nhìn thấu tâm tư của cô, thì cô không còn mặt mũi gặp ai nữa rồi.

 

Đầu cô nghĩ tới nhiều cảnh như vậy, vậy mà một cảnh cũng không có xảy ra sao?

 

Đột nhiên, cô nghe thấy anh cả thấp giọng mắng một tiếng, nhưng rõ ràng anh cũng không có đâm vào đâu mà!

 

Sao anh lại nói câu này chứ!

 

Có điều, cả dọc đường Lam Sơ Niệm thấy anh lái xe về biệt thự, cô mở camera hành trình lần thứ hai chính là cảnh anh bước ra khỏi biệt thự.

 

Vì vậy, ở đây hoàn toàn có thể chứng minh, tối qua quả thật anh cả ở nhà.

 

Lam Sơ Niệm mím môi, phì cười ra tiếng.

 

Cô cảm thấy bản thật nhàm chán, lại cược với anh như vậy, lần này thảm rồi, cô sắp bị anh nhào nặn rồi.

 

Trong lòng Lam Sơ Niệm nghĩ, cô có thể trốn chạy không?

 

Muốn trốn thì bây giờ luôn, không được, anh cả còn nợ cô một cái túi, cô muôn mua xong túi rôi chuôn.

 

Lúc đang suy nghĩ thì cửa mở ta, bóng dáng cao to của Lam Thiên Hạo bước vào trong.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1571


Chương 1571:

 

“Anh cả, anh về rồi.” Lam Sơ Niệm lập tức nở nụ cười nịnh nọt.

 

Lam Thiên Hạo nhìn biểu cảm của cô, liền biết cô xem xong rôi.

 

“Có phải là chứng minh được sự trong sạch của anh rồi không?” Lam Thiên Hạo khoanh tay đi đến chỗ cô.

 

Lam Sơ Niệm chỉ đành chớp mắt: “Được rồi! Em thua rồi, anh muốn phạt em như thế nào? Anh nói đi, em nhất định sẽ theo đó mà làm.”

 

Chân của Lam Thiên Hạo từng bước đi đến gần cô, chiều cao cao hơn cô một cái đầu, đối với Lam Sơ Niệm thấp bé mà nói có chút cảm giác áp bức.

 

Cô lập tức lùi về sau một bước, đẳng sau eo chạm vào mép bàn, cô không còn đường lui nữa. “Anh… anh cả anh muốn làm gì?” Lam Sơ Niệm căn môi, gương mặt hoảng loạn hỏi.

 

Lam Thiên Hạo híp mắt, nhìn gương mặt nhỏ màu hồng phần của cô, anh thật sự rất muốn…

 

Rất muốn mượn lí do trừng phạt này để làm chút gì đó với cô.

 

Nhưng cuối cùng, anh vẫn là giơ tay búng một cái lên trán cô: “Lần sau dám nghi ngờ anh thuê phòng, anh thật sự sẽ không khách sáo với em nữa đâu.”

 

Lam Sơ Niệm che chỗ đầu bị đau, nhanh chóng hứa: “Không dám nữa.”

 

Buổi trưa, ăn xong cơm trưa, Lam Thiên Hạo liền cùng Lam Sơ Niệm đi mua túi, chuyện đồng ý với cô, từ trước đến giờ anh chưa từng khiến cô tháy vọng.

 

Lúc lượn phố, mặc dù Lam Sơ Niệm đeo khẩu trang nhưng vẫn bị hai fan nữ bên cạnh nhận ra.

 

“Trời ơi! Chị là Lam Sơ Niệm.” Trong đó một cô bé tỉnh mắt nhìn cô, phát ra tiếng kêu vui mừng.

 

Lam Sơ Niệm đối với fan cực kì thân thiện, cô cười mỉm, gật đầu: “Đúng vậy, là chị đây.”

 

Mặc dù cô chỉ lộ ra đôi mắt và cái trán, nhưng thân hình tiêu chuẩn của cô và hơi thở đáng yêu, từ đôi mắt của cô có thể lộ ra rồi.

 

“Woal Sơ Niệm, bạn trai chị đẹp trai quá!” Hai cô gái si mê lập tức chuyển ánh mắt đến người đàn ông bên cạnh cô.

 

Gương mặt đẹp của anh hơi cứng lại, có điều ánh mắt của anh rất nhanh nhìn cô đầy suy ngẫm, nghĩ xem cô trả lời như thế nào.

 

Lam Sơ Niệm cũng bị lời này làm chắn động rồi, cô có chút hoảng loạn chớp mắt, giơ tay xua đi: “Các em hiểu lầm rồi, anh ấy không phải bạn trai, anh ấy là…”

 

“Anh là bạn của chị ấy.” Lam Thiên Hạo đột nhiên nói, cắt ngang lời cô sẽ nói ra.

 

Kì lạ là, anh cực kì không thích nghe thấy cô giới thiệu với người bên ngoài anh là anh là anh trai của cô.

 

Lam Sơ Niệm kinh hãi quay đầu nhìn anh cả đẹp trai bên cạnh, mà Lam Thiên Hạo giơ tay kéo cô, kéo cô rời khỏi ánh mắt của hai fan kia.

 

Có điều trong lòng hai fan này lại vẫn coi Lam Thiên Hạo thành bạn trai của Lam Sơ Niệm, chỉ là vừa cô nãy ngại thừa nhận thôi.

 

Sau khi Lam Sơ Niệm bị anh kéo ra khỏi cửa hàng, cô lập tức ngắng đầu hỏi: “Lúc nãy sao anh không để em nói thật vậy!”

 

Lam Thiên Hạo híp mắt, nhìn cô: “Về sau ở bên ngoài đừng nói anh là anh của em, cứ nói là bạn bè đi.”

 

“Tại sao vậy.”

 

“Không có tại sao cả.” Lam Thiên Hạo bá đạo trả lời.

 

Lam Sơ Niệm cắn môi, đột nhiên cũng không muốn cãi nhau với anh, mà nghĩ đến cái gì đó khoé môi cô lại giương lên. Trong phòng làm việc của Kiều Mộ Trạch, Kiều Mộ Trạch đã tính ra bảng lương rồi, cho dù anh sớm đã ý thức được công ty của ba anh 6 năm trước không có hành vi trốn thuế, thất thoát, nhưng sau khi nhìn thấy con số thật sự, anh mới thở phào một hơi, nếu như vậy thì có thể gạch ba anh là người hiềm nghi của sự việc này rồi.

 

Kiều Mộ Trạch nặng nề thở phào một hơi, vừa để tài liệu xuống, trong lòng anh thật sự vô cùng nhẹ nhõm, điều này có ý nghĩa giữa anh và Trang Noãn Noãn không có cản trở. Đời này, cô chính là của anh rồi.

 

Kiều Mộ Trạch lập tức nghĩ đến chuyện gì khác, nếu năm đó không có chuyện thất thoát, vậy sao ngày đó chú của anh Kiều Huy Dương phải ngầm ám thị khiến anh hiểu lầm ba.

 

Đối với việc năm đó chú ấy có biết hay không, lần hiểu lầm đó, là cố ý hay vô ý?

 

Bây giờ Kiều Mộ Trạch không đủ chứng minh điều này, nhưng hành động ngày hôm đó của chú, quả thật có chút vấn đề.

 

Kiều Mộ Trạch nhíu mày, tiếp theo phương hướng điều tra anh hiện tại vẫn chưa viết ra được, nhưng mà đối với chuyện này anh tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1572


Chương 1572:

 

Kiều Mộ Trạch nghĩ xong, ngắng đầu nhìn thời gian ở đồng cổ trên cổ tay, chớp mắt đã bận đến năm ruỡi chiều, anh nên về nhà rồi, trong nhà còn có một cô gái đang đợi anhl Kiều Mộ Trạch trở về trước bàn, thu dọn mặt bàn một chút, cầm chìa khoá xe ra ngoài cửa. Kiều Mộ Trạch vừa lên xe thì điện thoại của Trang Noãn Noãn liền gọi đến.

 

*Alo!” Giọng nữ ngọt ngào đầu bên kia truyền đến.

 

“Tối nay muốn đi đâu ăn cơm? Hay là ở nhà nấu cơm?”

 

*Ở nhà nấu đi! Ra ngoài lãng phí tiền lắm!” Giọng của Trang Noãn Noãn truyền đến.

 

*Ở nhà có thức ăn chưa?”

 

“Chưa có nữa, phải đi mua thức ăn.”

 

“Được, đợi anh về, chúng ta cùng nhau đi đến siêu thị gần nhà mua đồ.”

 

“Vâng! Vậy anh lái xe trên đường cần thận.”

 

Khoé môi của Kiều Mộ Trạch hiện lên ý cười, nghe thấy.

 

giọng dặn dò này của cô, trong lòng anh hiện lên sự vui sướng, ngoài người nhà ra thì lại có thêm một người quan tâm anh. Lúc nàyTrang Noãn Noãn ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, máy tính đặt trên đầu gối, bản thân đang định phổ nhạc, dù sao cũng là cô tự mình viết ra, cô càng có cảm giác.

 

Có điều, phổ nhạc mà không có đoàn đội, chỉ dựa vào một người vẫn khá lãng phí thời gian.

 

Trang Noãn Noãn có thiên phú ở mặt này, giống như lần trước cô viết giúp ca khúc mới cho bộ phim của Hình Nhất Nặc, sau khi chiếu phim cũng nhanh chóng nỏi tiếng, được lưu truyền ở trên mạng.

 

Trang Noãn Noãn thích hát, mà cô cũng muốn đem tiếng hát động lòng người và đẹp đẽ truyền đến tất cả mọi người, có lúc tiếng hát là thuốc giải tối nhất cho tâm hồn.

 

Khiến những người gặp khó khăn trong tình cảm, có thể từ giọng hát của cô nhận được thuốc giải, chữa trị vết thương tình.

 

Khoảng năm rưỡi, cô nghe thấy tiếng xe thể thao đi vào.

 

nhà, cô lập tức để máy tính xuống, từ phòng khách đi ra đón anh. Chỉ thầy xe thể thao dừng ở cửa, người đàn ông mở cửa xe bước ra, lúc cô đến anh giơ cánh tay ra kéo cô một cái, làm thân hình nhỏ nhắn của cô kéo vào lòng anh, môi mỏng của anh cũng tự nhiên hôn xuống gương mặt của cô, đối với hành vi thân mật này, Trang Noãn Noãn cũng đã quen rồi, bởi vì người đàn ông này thật sự rất thích làm như vậy, còn cô cũng có thể cảm nhận được sự cưng chiều của anh.

 

*Đi thôi! Đi mua thức ăn!” Kiều Mộ Trạch kéo cửa ghế lái phụ ra, mời cô lên xe.

 

Lúc Trang Noãn Noãn ngồi vào nghĩ điều gí đó, liền nói: “Đợi một chút, em đi lấy túi.”

 

Người đàn ông thấp giọng cười: ‘Có anh ở đây, không cần đến em trả tiền, mang hay không cũng không làm sao cả.”

 

Trang Noãn Noãn bất giác mỉm cười, ngoan ngoãn ngồi vào ghế lái phụ.

 

Hai người cũng không đi siêu thị quá xa, chỉ đi đến một trung tâm thương mại cực lớn ở gần đó, Trang Noãn Noãn đeo khẩu trang cùng anh đi đến khu bán rau.

 

“Hôm nay chúng ta làm cá, ăn cá có được không?” Trang Noãn Noãn hỏi “Được! Mua một con cá đi.”

 

“Nhưng em không biết làm, anh biết không?”

 

“Biết chứ.” Người đàn ông tự tin trả lời.

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn ấm lên, dường như bắt kì cái gì cũng không làm khó được người đàn ông này vậy.

 

Lúc hai người đi mua đồ, Trang Noãn đi qua khu đồ dùng phụ nữ, cô có chút xấu hổ, nhưng vẫn lấy mấy nhãn hiệu cô hay dùng trên giá bỏ vào.

 

“Dự phòng một chút.” Cô có chút ngại ngùng giải thích một câu.

 

Bởi vì bình thường cô không thích một mình ra ngoài, đúng lúc mua cùng luôn!

 

Kiều Mộ Trạch cười cười, không nói cái gì, chỉ là ánh mắt rơi trên người cô đầy sự dịu dàng.

 

Đúng lúc này điện thoại của Kiều Mộ Trạch vang lên, anh cầm lên nhìn, là của Lam Thiên Hạo, anh nhận lấy: “Alo!

 

Thiên Hạo.”

 

“Mộ Trạch, có rảnh không? Cùng nhau ăn cơm tối đi.” Đầu bên kia giọng của Lam Thiên Hạo truyền đến.

 

“Chỉ một mình cậu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1573


“Không phải, tôi và em của tôi cùng nhau đến, em ấy muốn gặp bạn gái của cậu là Trang Noãn Noãn, đúng lúc có thể ăn cùng nhau.”

 

“Chúng tôi đang ở siêu thị mua đồ, buổi tối về nhà nấu cơm, cậu dẫn em gái cậu cùng đến đó đi.

 

“Được, vậy chúng tôi đến nhà cậu ăn ké cơm.” Lam Thiên Hạo nói xong, tắt điện thoại.

 

Trang Noãn Noãn có chút căng thẳng hiếu kì hỏi: “Ai đến nhà anh ăn cơm vậy?”

 

“Là Lam Thiên Hạo, cậu ấy cũng dẫn em gái cậu ấy đến.”

 

“Sơ Niệm sao? Thật sao? Vậy tốt quá rồi.” Trang Noãn Noãn cũng vô cùng vui mừng.

 

Nói ra thì cũng máy hôm chưa gặp Lam Sơ Niệm rồi, đúng lúc có thể gặp mặt.

 

Hai người lại đi mua thêm máy đồ ăn rồi thanh toán đi về.

 

Hai người về biệt thự chưa được bao lâu, thì một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc cực kì đẹp lái vào, Lam Sơ Niệm vừa vừa xuống xe, liền nhìn thấy Trang Noãn Noãn đang đứng đợi cô, hai bạn thân tốt lập tức dắt tay nhau rồi nói chuyện.

 

Mà hai người đàn ông lại chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi, Lam Thiên Hạo vỗ vai của Kiều Mộ Trạch, ghé sát vào anh nói: “Mộ Trạch được đấy! Bây giờ bắt đầu làm người đàn ông nấu cơm cho gia đình rồi.”

 

Kiều Mộ Trạch nghe câu nói này, giương lông mày cười: “Đây có lẽ là một việc rất hạnh phúc.”

 

“Có thể nhìn ra, cậu đã rơi vào tình yêu không thẻ tự mình thoát ra rồi.” Trong ánh mắt của Lam Thiên Hạo còn có chút đồ ky lại ngưỡng mộ.

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch nhìn anh một cái, rồi lại nhìn cô gái đáng yêu đang kéo Trang Noãn Noãn ở đó nói chuyện, Lam Thiên Hạo lập tức chặn ánh mắt của anh lại, trong mắt có chút lo lắng lắp lánh.

 

Kiều Mộ Trạch chỉ đành cười cười: “Vẫn chưa có đột phá gì sao?”

 

Lam Thiên Hạo có chút cười đau khổ, lắc lắc đầu.

 

Mà Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn căn bản không có chú ý đến hai người đàn ông này đang nói cái gì.

 

“Cậu lại viết bài hát mới sao? Tuyệt quá đi, mình sớm biết cậu có tài hoa ở mặt này mà.” Lam Sơ Niệm ca ngợi.

 

“Chút nữa cậu giúp mình xem nhé!”

 

“Được! Đi thôi! Lam Thiên Hạo đi vào, liền cởi bộ vest màu xám ở bên ngoài ra, hai người đàn ông xắn tay áo lên, chuẩn bị đi vào nhà bếp làm đồ ăn tối, mà hai cô gái rất hạnh phúc ngồi trên ghé sofa cùng nhau nói chuyện.

 

“Hai em ngồi đi, bữa tối giao cho bọn anh.” Kiều Mộ Trạch nhìn Trang Noãn Noãn, Trang Noãn Noãn cảm động nhìn anh: “Vâng.”

 

Hai người Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo lúc trước ở nước ngoài cũng là bạn cùng phòng, vì vậy trong việc bếp núc Lam Thiên Hạo nấu ăn rất ngon.

 

Ánh mắt của Lam Sơ Niệm cũng lén nhìn bóng lưng của anh cả trong phòng bếp, nhìn dáng vẻ anh khom người ở trong đó nghiêm túc thái rau với lúc anh làm việc, đều vô cùng đẹp trai như vậy!

 

Lam Sơ Niệm thưởng thức xong lời bài hát mới của Trang Noãn Noãn, biểu thị cực kì tốt.

 

“Rất có ý cảnh, nếu được phỏ nhạc, vậy nhát định là một ca khúc vô cùng đẹp.”

 

“Cái này không gấp, bây giờ không phải chúng ta đang nghỉ ngơi sao, mình muốn tự phổ nhạc trước.”

 

*ỪÙ! Ngày mai có buổi trả lời fan của chúng ta, cậu chuẩn bị mặc quần áo gì?”

 

“Trong tủ của mình có một bộ váy, mình chuẩn bị mặc nó đi.” Trang Noãn Noãn nghĩ rồi nói.

 

“Gần đây có liên lạc với nhóm Mạn Ni không?”

 

“Không có, rất ít khi.” Trang Noãn Noãn lắc đầu.

 

“Tiểu Thiền từng liên lạc với mình, nhưng không có gặp nhau, hình như hai người cậu ây đi du lịch nước ngoài cùng nhau, chắc là cũng trở về rồi.”

 

Trang Noãn Noãn thở dài có chút khổ não nói: “Mình cảm thấy quan hệ giữa mình và các cậu ấy càng ngày càng cứng nhắc, mình không biết cứ như vậy, nhóm của chúng ta còn có thể đi xa đến đâu nữa.”

 

Lam Sơ Niệm an ủi nói: “Cho dù có một ngày nhóm của chúng ta thật sự phải tan rã, đây cũng không phải lỗi của cậu, cậu đã đủ tủi thân rồi.”

 

“Sơ Niệm, cậu nghĩ qua nếu nhóm của chúng ta không còn nữa thì cậu chuẩn bị làm gì không?”

 

*Mình có lẽ vẫn sẽ ở trong giới âm nhạc thôi! Chỉ là lúc đó hai người chúng ta có thành tích thì chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân thôi, haizz, mình thật sự không muốn nhóm của chúng ta giải tán.” Lam Sơ Niệm mím môi, có chút buồn bã.

 

Trang Noãn Noãn cũng không mong như vậy, chỉ là bây giờ quan hệ của cô với Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền không tốt, cô cũng không biết nên làm như thế nào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1574


Trong phòng bếp, hai người đàn ông cùng nhau nấu cơm, lại là một việc vô cùng vui vẻ, vui vẻ của đàn ông có lúc chỉ đơn giản như vậy.

 

Thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười vui vẻ, khiến hai cô gái ngồi trên sofa ở bên ngoài nhìn vào phòng bếp cũng cười lên. Không khí lúc này vô cùng tốt, đến không khí cũng toả ra sự ngọt ngào. Lam Sơ Niệm thấy cũng không nhanh chóng ăn cơm như vậy, trong lòng cô ẩn giấu bí mật, cô thật sự cần tìm một người để thổ lộ, không thì sắp khó chịu chết rồi.

 

“Noãn Noãn, chúng ta lên tầng đi, mình có chuyện muốn nói với cậu.” Lam Sơ Niệm khoác cánh tay của cô.

 

Trang Noãn Noãn kéo cô, nói: “Đến phòng của mình đi.”

 

Hai cô gái lên trên tầng nói bí mật, ngồi lên trên ghế sofa ở’ trong phòng, Lam Sơ Niệm đóng chặt cửa lại.

 

Trang Noãn Noãn nhìn biểu cảm cẩn thận của cô, tò mò hỏi: “Là bí mật gì vậy! Liên quan đến ai?”

 

“Của mình!” Giọng của Lam Sơ Niệm cũng đè thấp xuống: *Noãn Noãn, cậu còn nhớ có một lần A Thiến nói một câu không?”

 

“Cậu ấy nói cái gì?”

 

“Lần trước cậu ấy nhìn ảnh gia đình mình, cậu ấy nói mình một chút cũng không giống ba mẹ đẻ mình áy, bởi vì mình và bọn họ căn bản không giống nhau.”

 

“Sơ Niệm, cậu đừng để vào trong lòng, đây có lẽ là A Thiến thuận miệng nói thôi.” Trang Noãn Noãn nhanh chóng khuyên cô một câu, cho rằng cô bởi vì chuyện này mà đau lòng.

 

“Không không Noãn Noãn, gần đây mình lén nghe ba mẹ mình nói chuyện, mình phát hiện mình thật sự không phải con đẻ của ba mẹ.” Lam Sơ Niệm nhỏ tiếng vội vàng nói.

 

Trang Noãn Noãn kinh hãi máy giây, kinh hãi nhìn cô: “Cậu không phải con đẻ của ba mẹ cậu?”

 

Lam Sơ Niệm gật đầu, cực kì chắc chắn nói: “Ba mẹ mình chính miệng nói, mình là được họ bề về nuôi, không phải họ sinh ra.”

 

Lúc này Trang Noãn Noãn thật không biết an ủi cậu ấy làm sao, có điều cô thấy biểu cảm của Lam Sơ Niệm dường như cũng không phải rất đau lòng, chỉ là có chút không biết phải làm sao.

 

“Sơ Niệm, người nhà cậu đối với cậu rất tốt, cậu cũng đừng để chuyện này trong lòng nhé.”

 

“Trong lòng mình, họ luôn là ba mẹ đẻ của mình, so với ba mẹ ruột thì họ còn đối xử với mình tốt hơn.

 

Thật ra trong lòng cô còn có một bí mật, chỉ là bây giờ cô rất ngại ngùng để nói ra, với lại chuyện này bản thân cô cũng không chắc chắn nữa!

 

“Noãn Noãn, việc này cậu giúp mình giữ bí mật trước! Nói không chừng về sau sẽ nói ra, nhưng bây giờ người nhà mình còn chưa biết mình đã biết thân thé của mình.”

 

“Được! Mình giúp cậu giữ bí mật, một chữ cũng không nói.” Trang Noãn Noãn đồng ý.

 

Lam Sơ Niệm cũng cực kì tin tưởng Trang Noãn Noãn, cô thở dài một hơi: “Thật ra mình cũng cực kì muốn biết ba mẹ ruột của mình tại sao không cần mình, có phải bởi vì mình là con gái không!”

 

“Sơ Niệm, có lẽ ba mẹ cậu cũng có nỗi khổ, không phải vì là con gái ba mẹ sẽ không thích, bây giờ có rất nhiều gia đình thích con gái mà.” Trang Noãn Noãn an ủi nói.

 

Lam Sơ Niệm cũng tự mình an ủi: “Đúng vậy! mình cũng chỉ là nghĩ như vậy, nhất định không phải là họ thật sự vứt bỏ mình.” Cứ nói như vậy, cô lại cảm khái một câu: “Mình mới phát hiện, mình và anh cả mình cũng không có bắt kì quan hệ huyết thống gì cả, thật kì lạ nha!”

 

Trang Noãn Noãn cười nói: “Nhưng anh ấy vẫn coi cậu như em gái để chiều chuộng mài!”

 

Trong lòng của Lam Sơ Niệm ngọt ngào lên, thật ra từ nhỏ anh cả đã biết cô không phải em gái ruột rồi! Nhưng anh cũng không có ghét bỏ thân phận của cô, vẫn cực kì yêu cô.

 

Chỉ là, loại tình yêu đó là tình yêu giữa anh em thôi!

 

*Đi thôi, chúng ta xuống dưới đi, đi ăn cơm thôi.” Trang Noãn Noãn kéo cô nói.

 

Hai cô gái xuống tầng, mà bàn ăn ở dưới tầng bày bữa tối vô cùng ngon miệng với bốn món mặn một bát canh, đủ để bốn người ăn, nếu ở nhà nấu cơm thì sẽ không lãng phí nhiều.

 

Hai người đàn ông từ trong bếp rửa tay đi ra, hai người ngồi xuống một bên, hưởng thụ bữa tối ngon miệng này.

 

“Anh, ngày mai chúng em có buổi cảm ơn fan, anh có đến không?” Lam Sơ Niệm hỏi người đàn ông bên cạnh cô.

 

“Em cần anh qua đó, anh sẽ đi.” Lam Thiên Hạo trả lời một câu, nói với Kiều Mộ Trạch đối diện: “Có muốn đi xem cùng nhau không?”

 

*Được!” Kiều Mộ Trạch trả lời vô cùng vui vẻ.

 

Trang Noãn Noãn lại nhìn anh một cái, đây mắt hiện lên sự vui vẻ, thật sự anh cũng đến sao.

 

Trên bàn thảo luận cách nấu ăn, càng trải qua một buổi tối Vui VẺ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1575


Chương 1575:

 

Thời gian bất giác hơn tám giờ rồi, điện thoại của mẹ Lam cũng gọi đến, yêu cầu Lam Thiên Hạo đưa Lam Sơ Niệm về nhà sớm.

 

Lam Thiên Hạo trả lời ở trong điện thoại, bởi vì lời của mẹ anh bắt buộc phải làm y nguyên.

 

Nhưng Lam Sơ Niệm có chút thất vọng, cô bắt buộc phải về sao? Trong nhà anh cả, rõ ràng cũng có một phòng cho cô màtI “Anh cả, em có thể ở nhà anh không?” Lam Sơ Niệm ngồi vào trong xe khẩn cầu nhìn người đàn ông bên cạnh.

 

Tay của Lam Thiên Hạo đặt trên vô lăng cứng lại, môi mỏng của anh trực tiếp nói: “Không được.”

 

“Tại sao không được?” Lam Sơ Niệm hơi trừng mắt nói.

 

“Không được chính là không được, anh đưa em về nhà.”

 

“Nhưng em không muốn về nhà, em muốn ở cùng với anh.” Lam Sơ Niệm buộc miệng nói ra, bởi vì đây là điều trong lòng cô đang muốn.

 

Hậu quả của câu này, chính là xe của Lam Thiên Hạo lập tức bị một câu này mà phanh gấp, anh quay đầu nhìn cô gái bên cạnh, thấp giọng hỏi: “Em vừa nãy nói cái gì?”

 

Gương mặt Lam Sơ Niệm trắng bệch, bởi vì cô cũng bị anh đột ngột dừng xe lại doạ giật mình.

 

“Nói lại lần nữa.” Lam Thiên Hạo nhìn gương mặt nhỏ của cô, yêu cầu nói ra.

 

Lúc nãy Lam Sơ Niệm không cảm tháy bản thân nói cái gì, nhưng lúc này ép cô nói lại lần nữa, cô mới cẩn thận nhớ lại lời cô vừa nói lúc nãy. Cô không nhịn được có chút căng thẳng nuốt nước bọt: “Ý của em là, em muốn… em muốn ở nhà anh ngủ một tối, ngày mai em và Noãn Noãn cùng nhau đi đến buổi gặp mặt fan luôn.”

 

Lam Thiên Hạo muốn nghe căn bản không phải đáp án này.

 

“Em nói em không muốn về nhà, muốn ở cùng anh, chính là bởi vì ngày mai muốn cùng Trang Noãn Noãn đi đến buổi gặp mặt fan?” Trong giọng nói của Lam Thiên Hạo, không giấu được sự thất vọng.

 

Lam Sơ Sơ Niệm gật gật đầu: “Vâng! Đúng rồi ạ!”

 

Lam Thiên Hạo thở dài, sắc mặt hơi trầm đi: “Không được, anh đưa em về nhà.”

 

“Nếu anh lo lắng ba mẹ hỏi, em bây giờ sẽ gọi điện thoại cho ba mẹ, nói với ba mẹ tối nay em không về nhà, em ngủ ở nhà anh.” Lam Sơ Niệm nói lại lần nữa.

 

Lam Thiên Hại nhíu mày, sắc mặt cũng căng cứng, cô nhoác này căn bản không biết ba mẹ quản nghiêm với cô như thế nào.

 

“Kệ đi, đừng gọi nữa, tối nay anh cũng về nhà ngủ.” Lam Thiên Hạo chỉ đành nói.

 

Lam Sơ Niệm ngây người, khoé môi cong lên: “Thật sao?

 

Anh cũng về nhà ngủ?”

 

Trong lòng Lam Thiên Hạo nghĩ, tối hôm qua anh biểu lộ ra với Nhiếp Nhân Nhân như vậy rồi, chắc có thể khiến ba mẹ thả lỏng với anh một chút! Sẽ không cảm tháy anh vẫn còn đánh chủ ý lên lên cô!

 

Dưới màn đêm Lam trạch, Lam Thiên Hạo không bị ba mẹ yêu cầu trở về biệt thự, Lam Sơ Niệm thấy anh cũng ở nhà, trong lòng bắt giác vô cùng mừng rỡ.

 

Lúc Lam Sơ Niệm lên tầng liền nghe thấy dưới lầu mẹ đang hỏi ảnh hưởng của Nhiếp Nhân Nhân đối với anh.

 

“Thiên Hạo, con cảm thấy Nhân Nhân như thế nào? Có dự: định hẹn hò với con bé không?”

 

Lam Sơ Niệm đã sắp lên đến tầng ba rồi, cô lập tức đứng ở lối lên xuống, yên lặng nghe trả lời ở dưới tầng.

 

“Cũng được, trước tiên đôi bên cứ tìm hiểu trước đãi”

 

Trong giọng nói của Lam Thiên Hạo lộ ra sự thích thú.

 

Lam Sơ Niệm hơi trừng mắt, anh cả rõ ràng là đang lừa mẹt! Có điều Lam Sơ Niệm cũng sẽ không vạch trần anh, chỉ là cô có chút không hiểu, tại sao anh cả lại làm như: vậy.

 

“Được rồi, đừng chọn quá nhiều, con gái mà! Có chút cá tính là chuyện tốt.” Mẹ Lam nói xong cũng khá mãn nguyện vỗ vai anh: “Đi ngủ đi!”

 

Lam Thiên Hạo đứng dậy đi lên tầng, lúc anh đi qua một cửa phòng, ánh mắt của anh nhìn một lúc rồi đi đến hướng của phòng ngủ chính.

 

Trong phòng, Lam Sơ Niệm cũng đang nhìn cửa phòng, nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài cửa rời đi, trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn trái tim cô đập thình thịch hai nhịp.

 

chính là hạ thấp Trang Noãn Noãn, bởi vì trong lòng các cô ta luôn bất bình, Lam Sơ Niệm có thể được fan yêu thích như vậy, bọn họ nhịn bởi vì cô là con gái của nhà có tiền, mà Trang Noãn Noãn có thể được để ý hơn các cô ta, điểm này các cô ta làm sao cũng không nghĩ ra, cũng không thể chấp nhận được.

 

Vì vậy, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ngồi xuống, chỉ cần nhìn thấy bất kì tin mới nào liên quan đến Trang Noãn Noãn đều phải nói xấu một lượt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1576


Lúc này, Diệp Mạn Ni không có chuyện gì thì thích cầm ipad lên mạng, xem fan để lại bình luận gì đối với cô ta, vô cùng thích nghe những lời khen, thích fan vì cô ta mà đi xé những người khác.

 

Lúc này, Diệp Mạn Ni lướt đến đoạn video ngắn cut của buổi concert của các cô ta, đây là những đoạn nổi bật dành cho Trang Noãn Noãn, trong ống kính Trang Noãn Noãn đáng yêu thanh thuần, bóng dáng hát nhảy cũng cực kì soái, lại hiện ra sự gợi cảm mê người, mà nên dưới một đám fan đang ủng hộ, nói cô người đẹp hát ngọt, đến hát nhảy cũng tuyệt nhất, người fan này còn cực kì vô tình nhất một câu: “Trang Noãn Noãn là thành viên tôi thích nhất trong nhóm nhạc nữ, giống loại người như Diệp Mạn Ni chỉ biết giả vờ quyến rũ, giả vờ hơn người, tôi nhìn một cái là muốn nôn.”

 

Diệp Mạn Ni hôm nay cũng là xem nhiều lời của fan liên quan đến Trang Noãn Noãn, đối diện với câu này cô ta quả thật không thể nhịn nữa: “Trang Noãn Noãn có phải có ý bảo fan của cô ta đạp mình không, nhát định là lúc nào.

 

đó cô ta ám thị rỒi, không thì fan của cô ta sao không đạp.

 

bắt kì ai khác, mà đem mình ra so sánh với cô ta.”

 

Lâm Thiến đang đắp mặt nạ, nghe thấy câu này: “Fan của cô ta nói cái gì?”

 

“Nói Trang Noãn Noãn cô ta là người tốt nhất trong nhóm chúng ta, chúng ta đều là làm nền cho cô ta.”

 

Lâm Thiến nghe xong cũng rất tức giận: “Nếu lúc nào đó cô ta bị mất mặt, xem fan của cô ta còn bảo vệ cô ta như.

 

thê nào.”

 

Lâm Thiến chỉ là một câu tức giận, nhưng trong lòng của Diệp Mạn Ni lập tức hiện lên ý nghĩ, lúc này cô ta đang rất hận! Lập tức mắt cô ta sáng lên: “Đúng rồi, nếu để cô ta mắt mặt, xem cô ta còn có thể có được lòng người đây.”

 

“Ngày mai không phải là một ngày sao? Đứng ở trước mặt các fan, khiến cô ta khó xử không biết phải làm sao, mặt gì cũng đều cho cô ta mất hết đi.” Lâm Thiến cắn răng, gương mặt tàn ác nói.

 

Trong mắt của Diệp Mạn Ni cũng lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Đúng rồi, buổi gặp mặt fan ngày mai cho cô ta xem chút lợi hại xem sao.”

 

“Vậy chúng ta nên làm như thế đây?” Gương mặt Lâm Thiền hưng phần ngồi dậy, trong ánh mắt toàn là ánh sáng giở trò xấu.

 

Diệp Mạn Ni híp mắt, cũng là ánh sáng đầy sự ác độc, đang suy nghĩ kế hoạch khá xấu xa.

 

“Ngày mai chúng ta không phải lên sân khấu biểu diễn sao? Các fan đều nói cô ta có một giọng hát giống như tiên nữ vậy, vậy để cô ta ngày mai đứng trước mặt rất nhiều fan nhưng không dám hát ra tiếng đi!”

 

“Vậy phải làm như thế nào?” Trong ánh mắt của Lâm Thiền cũng đầy sự tán thành.

 

Diệp Mạn Ni cầm điện thoại ra: “Mình hỏi người bạn làm ở bệnh viện một chút, xem xem có loại thuốc nào như vậy không.”

 

Quan hệ của Diệp Mạn Ni và người bạn này rất tốt, lại thật sự để cô hỏi đến cái này, với lại loại thuốc này hoà tan với nước hoàn toàn khiến người khác không cảm nhận được.

 

*Xong hết rồi, cậu áy nhát định sẽ đưa đến, sẽ không làm mắt mạng người, nhưng mà có thẻ lập tức khiến cổ họng nóng rát, có vị chát.”

 

Lâm Thiền cũng rất mong chờ xem Trang Noãn Noãn chịu tội, cô ta cười nói: “Được rồi, cậu lấy được thuốc, ngày mai mình sẽ đưa cho cô ta uống, yên tâm mình sẽ đưa nước cho cô ta, cô ta nhất không có phòng bị.”

 

“Đợi chút như vậy còn không đủ, nếu đã muốn diễn vở kịch này thật tốt, vậy chúng ta nhất định phải diễn cho thật đạt vở kịch này.”

 

“Cậu còn có chiêu gì nữa?”

 

“Mình có một fan rất đáng tin cậy, mình bảo anh ta mang mấy quả trứng gà đến hiện trường đó, khi Trang Noãn Noãn hát không nổi thì để anh ta vứt lên người cô ta, trực tiếp đả kích sự tự tin của cô ta.”

 

Lâm Thiến lập tức vui mừng, may mà bản thân không có tội lỗi gì với Diệp Mạn Ni, không thì thật sự sợ cô ta dùng cách này để đối xử với mình.

 

“Nếu vậy, sau ngày mai nhân khí của Trang Noãn Noãn chắc chắn sẽ tụt xuống.”

 

Diệp Mạn Ni có một fan nam uy tín theo đuổi cô ta hơn ba năm rồi, lúc này cô ta đang dùng điện thoại liên hệ với anh ta, fan nam này vô cùng si mê đối với cô ta, nhất định sẽ vì cô ta làm bắt kì chuyện gì.

 

Quả nhiên, trải qua tin nhắn dẫn dụ của Diệp Mạn Ni, fan nam này lập tức trả lời làm như nào, Diệp Mạn Ni lại báo đáp anh cho cơ hội gặp mặt riêng với cô ta.

 

Tối hôm nay, Trang Noãn Noãn hoàn toàn không biết ngày mai có tai họa gì đang đợi cô.

 

Sáng sớm.

 

Trang Noãn Noãn đặt báo thức nghe thấy tiếng chuông liền mở mắt ra, nhìn khung cảnh sáng sớm đẹp mê người bên ngoài cửa số, mím môi cười một cái, tâm trạng cực kì tốt. Kiều Mộ Trạch sẽ đưa cô đến buổi gặp mặt fan, lần này tổ chức gặp mặt fan quy mô nhỏ, địa điểm đúng lúc là tầng một của khách sạn năm sao cao cáp mang danh tên của Kiều Mộ Trạch, có một sảnh cỡ trung có sức chứa đến 500 người, lần gặp mặt fan lần này là kiểu tặng nửa vé, vì vậy khắp nơi trên toàn quốc đều có các fan tranh nhau.

 

Cho dù không thể đi vào trong hội trường gặp mặt tiếp xúc với thần tượng, ở bên ngoài cửa khách sạn cũng có một đám fan kéo hàng dài, ở đó chờ đợi nhóm nhạc nữ mà bọn họ yêu thích.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1577


Hội trường cực kì lớn, thời gian gặp mặt fan là buổi trưa từ 10 đên 11 giờ, gặp mặt một tiêng rưỡi, thời gian mặc dù có chút ít, nhưng được sắp xếp vô cùng đầy đủ.

 

Đặc biệt là các fan cuồng đến trước, có cơ hội ở khoảng cách gần xem các cô biểu diễn, còn có thể chụp ảnh thân mật với các cô.

 

Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm liên lạc với nhau, hai người đều xuất phát rồi, do fan ở trước cửa quá đông, sẽ gây tắc nghẽn, vì vậy xe của Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo trực tiếp lái vào bãi đỗ dưới hầm.

 

Hai người bạn thân vừa gặp mặt liền khoác tay nhau, Chu Đào bảo ba trợ lí đi xuống tầng đưa các cô đến phòng khách sạn nghỉ ngơi. Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo không tiện đi qua bên các cô, hai người liền hẹn nhau đến quán cà phê ở tầng hai của khách sạn nghỉ ngơi, đợi lúc bắt đầu hai người sẽ qua đó.

 

Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm nắm tay nhau đi vào phòng nghỉ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiên đã ngồi ở trong đó trang điểm rồi.

 

*“Noãn Noãn, Sơ Niệm, nhanh trang điểm đi! Sợ rằng thời gian sẽ không đủ.” Chu Đào bước vào nói.

 

Chuyên gia trang điểm đã chuẩn bị xong, hai người ngồi xuống, Lam Sơ Niệm chào hỏi hai người bên cạnh.

 

“Mạn Ni, A Thiến.” Trang Noãn Noãn cũng nhìn qua đó nhưng hai người đang trang điểm lại giả vờ bận rộn.

 

Trang điểm xong, trên mặt Lâm Thiến hiện lên vẻ mong chờ: “Sơ Niệm, cậu tự mình đến sao?”

 

“Anh mình đưa đến.”

 

Trong ánh mắt Lâm Thiến có chút tâm cơ, như vậy là nói Lam Thiên Hạo cũng sẽ xuất hiện.

 

Trong phòng trang điểm yên tĩnh, Trang Noãn Noãn được stylist trang điểm cho, Lam Sơ Niệm cũng vậy, mà Diệp Mạn Ni và Lâm Thiên ở bên cạnh đã trang điểm xong rồi.

 

Hai người trao đổi ánh mắt rồi ra khỏi phòng nghỉ, lúc này có trợ lý đang rót nước, Lâm Thiền ra hiệu với Diệp Mạn Ni. Diệp Mạn Ni lập tức giữ lấy người trợ lý đang rót nước: “Này! Tiểu Lan, son của cô hôm nay đặc biệt thế! Rất xinh, mua ở đâu vậy.”

 

Vị trợ lý này hiếm khi được khen, lập tức nói ra chỗ cô ta mua cùng với màu gì, nhãn hiệu gì.

 

Trong lúc cô ta đang nói, Lâm Thiến đã bỏ thuốc vào trong một chiếc cóc rồi hướng Diệp Mạn Ni nháy mắt, Diệp Mạn Ni lập tức cười nói: “Được, lần sau tôi cũng thử màu này xem sao.”

 

Vị trợ lý quay người rót nước vào trong bốn chiếc cốc, Lâm Thiến đã cầm đi hai cốc, mà hai chiếc cốc còn lại một cốc có thuốc, một cốc không có thuốc.

 

Lâm Thiền nhìn chiếc cốc đã bị bỏ thuốc người trợ lý cầm ở tay trái, còn tay phải cầm chiếc cốc không bị bỏ thuốc bước vào trong.

 

Lâm Thiến lập tức lấy chiếc cốc bên tay phải: “Cẩn thận nóng, để tôi giúp cô.”

 

Nói xong cô ta bước vào trước. Đưa cốc không bị bỏ thuốc đặt trước mặt Lam Sơ Niệm. Mà trợ lý nhìn thấy Trang Noãn Noãn đang làm tóc, cô ta trực tiếp đưa cốc nước vào tay Trang Noãn Noãn: “Chị Noãn Noãn, nước của chị đây ạ.”

 

“Được rồi, cảm ơn em, Tiểu Lan.” Trang Noãn Noãn mỉm cười nhận lây.

 

Lâm Thiến giả bộ tốt tính nhắc nhở một câu: “Bây giờ uống chút nước đi, lát nữa lên sân khấu rồi thì ngay cả thời gian uống nước cũng không có đâu.”

 

Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn cũng nghĩ như vậy nên uống hai ngụm.

 

Lâm Thiền nhìn Trang Noãn Noãn uống xong nhéch miệng cười, quay người đi ra ngoài, đến chỗ Diệp Mạn Ni đang đợi bên người làm một ra hiệu ok.

 

Trang Noãn Noãn uống được một nửa thì stylist nói: “Noãn Noãn, tôi kẻ lại mắt cho cô một chút.”

 

Trang Noãn Noãn đặt cốc nước xuống, nhắm hai mắt lại để kẻ mắt, thời gian trôi qua từng chút một, chẳng máy chốc đến chín giờ năm mươi phút, Trang Noãn Noãn luôn cảm thấy yết hầu có chút khó chịu, cô đưa tay ra ấn vào cổ ho nhẹ hai tiếng.

 

“Noãn Noãn, cậu sao vậy?” Lam Sơ Niệm quan tâm hỏi.

 

“Không có gì, chỉ là cổ họng đột nhiên có chút khó chịu.”

 

Trong lúc nói, âm thanh của Trang Noãn Noãn cũng không rõ ràng như vừa nãy nữa, có chút khàn khàn.

 

“Sao lại như vậy? Ban nãy cậu vẫn ổn mà.” Lam Sơ Niệm ngạc nhiên.

 

Trang Noãn Noãn cũng có chút lo lắng, trong cổ họng giống như có một ngọn lửa đang cháy khiến dây thanh quản của cô tắc nghẽn, giọng nói ra cũng không phải của cô nữa rồi.

 

Đúng lúc này Chu Đào bước vào: “Các cô gái, sắp phải lên sân khấu rồi, hai người chuẩn bị xong chưa? Các fan hâm mộ không đợi được nữa rồi.”

 

“Chuẩn bị xong rồi, lúc nào cũng có thể lên sân khấu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1578


Diệp Mạn Ni trả lời cực nhanh, khoé mắt cô ta nhìn Trang Noãn Noãn đang không ngừng xoa cổ họng, cô ta biết kế hoạch của mình thành công mỹ mãn rồi.

 

*Noãn Noãn, có cần nói với Chu tổng không.”

 

“Bỏ đi, không cần đâu.” Trang Noãn Noãn vừa rồi chỉ uống nửa cốc nước, nên lúc này cô tự cho rằng không tính là nghiêm trọng.

 

Ở phòng tiệc bố trí chỗ ngồi ở tầng hai, nhưng tầng hai cấm các fan hâm mộ bước vào, lúc này hai thân hình thon dài đứng ở lan can phòng đặc biệt, tầm nhìn vừa đúng có thể quan sát cả khán đài và khung cảnh trên sân khấu.

 

Trang Noãn Noãn vẫn nghĩ rằng do cô nghỉ ngơi không tót, cổ họng mới có chút rát, Chu Đào lập tức để cô lên sân khấu trước.

 

Do có hai buổi biểu diễn nên trang phục bọn họ mặc đều đồng bộ, đồng phục đen trắng mang theo hơi thở học sinh, để lộ ra đôi chân mê người.

 

Bộ trang phục này đối với fan nam mà nói, đó chắc chắn là một buổi trình diễn đồng phục quyến rũ, tất nhiên là thưởng thức ở đây, nhưng không chỉ fan nam mà vẫn còn có hai người đàn ông đứng ở tầng hai thưởng thức toàn bộ quá trình.

 

Hai đôi mắt đều dừng lại trên người con gái mà bọn họ yêu thương, ánh sáng lộ ra từ trong ánh mắt họ cũng chỉ có họ mới biết rõ được từ tận đáy lòng.

 

Trang Noãn Noãn vẫn luôn xoa nhẹ dây thanh quản, bởi vì cô cả thấy có chút khó chịu, hơn nữa bây giờ ngay cả nói cũng có chút khó khăn.

 

Người dẫn Chương trình lập tức lên sân khấu, cực kỳ kích động nói: “Tôi tin rằng tất cả các bạn hâm mộ đến đây đều đã không thể chờ đợi được nữa mà muốn thưởng thức buổi trình diễn của nhóm Love, tôi cũng vậy cực kỳ mong chờ, vậy thì chúng ta hãy yên lặng để lắng nghe một giọng hát hay trước rồi quay lại giao tiếp thân thiết với thần tượng của các bạn có được không nào!”

 

“Được!” Gần năm trăm fan hâm mộ lập tức hò hét, cực kỳ mong đợi. Ánh mắt Trang Noãn Noãn có chút hoảng loạn, cô cắn môi nhỏ giọng nói với Lam Sơ Niệm bên cạnh: “Sơ Niệm, mình cảm thấy mình không thẻ hát.”

 

“Sao vậy? Cổ họng của cậu vẫn còn khó chịu sao?”

 

“Ùm”

 

“Làm sao đây? Bây giờ buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi.”

 

Lam Sơ Niệm có chút lo lắng.

 

“Để mình cố hết sức thử xem.” Trang Noãn Noãn chỉ có thể tạm thời ứng phó, dù sao các fan hâm mộ ở khắp nơi đều đến xem, cô không thể khiến bọn họ thất vọng mà bỏ về được.

 

Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni bên cạnh trao đổi ánh mắt, mặc dù nụ cười của họ quyền rũ nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ đắc ý, cũng chỉ có hai người họ biết.

 

Trang Noãn Noãn sắp phải xấu hỗ rồi, hơn nữa Diệp Mạn Ni nhìn fan nam của mình đứng ở hàng đầu tiên, trong túi của anh ta có chứa vũ khí là trứng gà. Âm nhạc vừa vang lên, Trang Noãn Noãn lập tức hít thở sâu, nở ra một nụ cười ngọt ngào, cô căng thẳng cằm chặt micro cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thẻ.

 

Phần hát khúc dạo đầu do cô biểu diễn, âm thanh của cô mặc dù có chút khàn khàn nhưng cô vẫn kiểm soát nhịp rất tốt, chỉ là lúc hát nót cao Trang Noãn Noãn lo cô sẽ bị vỡ giọng.

 

Đúng lúc này bài hát đến nốt cao, Trang Noãn Noãn chưa từng căng thẳng đến vậy, trong đầu cô cũng suy nghĩ vài lần xem có nên lập tức dừng lại không, nói với fan hâm mộ sự thật hoặc là xin lỗi, nhưng trong nhịp của bài hát cô vẫn là cắt đứt đi cái suy nghĩ này.

 

Trong phút chốc đã đến đoạn nót cao, Trang Noãn Noãn xoa xoa cổ họng cố gắng hát, nhưng cực kỳ khàn cơ hồ khiến người khác lo lắng. Khi tắt cả fan hâm mộ đều kinh ngạc, Trang Noãn Noãn nuối tiếc nhìn bọn họ, cho dù nhạc vẫn còn đang phát, cô áy náy mở miệng, âm thanh khản đặc: “Xin lỗi mọi người, dây thanh quản của tôi hôm nay cực kỳ khó chịu, không thể tiếp tục hát được nữa.”

 

Kiều Mộ Trạch ở tầng hai nhướng mày, nỗi lo lắng trong ánh mắt lập tức xuất hiện, anh nói với Lam Thiên Hạo: “Tôi xuống dưới xem một chút.”

 

Lam Thiên Hạo cũng đi theo: “Tôi đi cùng cậu.”

 

Đúng lúc Kiều Mộ Trạch ra ngoài, Trang Noãn Noãn đứng dưới sân khấu đột nhiên có một quả trứng ném trúng ngực cô.

 

“Không biết hát thì đừng có hát nữa, cái gì mà giọng hát như tiên nữ, tôi thấy là lừa đảo thì có! Cút xuống dưới đi.”

 

Fan nam đứng trước tức giận hô lớn.

 

Khi các fan hâm mộ khác còn đang kinh ngạc, anh ta lại ném một quả trứng nữa, Trang Noãn Noãn ngẩn người, Lam Sơ Niệm cũng bị doạ sợ, nhưng cô đứng bên cạnh Trang Noãn Noãn ngay lập tức đứng ra chắn, quả trứng thứ hai rơi trúng đằng sau lưng cô.

 

Hai người đàn ông đẹp trai đang ở cầu thang tầng hai nhìn thấy cảnh này đều đau lòng cho cô gái ở trên sân khấu, Kiều Mộ Trạch gần giọng: “Dừng tay.” Bảo an ở bên cạnh phản ứng lại lập tức lên trên ngăn chặn fan nam, không để anh ta làm loạn nữa.

 

Các fan hâm mộ kinh ngạc nhìn hai người đàn ông nhanh chóng lên sân kháu, dưới ánh đèn bọn họ đẹp giống như: nam thần giáng thế. Kiều Mộ Trạch lập tức kéo lấy Trang Noãn Noãn đang hoảng sợ, mặc kệ chất nhầy trứng trên ngực cô, ôm cô vào lòng: “Có bị thương không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1579


Mà Lam Thiên Hạo bên cạnh nhìn thấy sau lưng Lam Sơ Niệm cũng dính một chất nhày màu vàng, lập tức tức giận chỉ fan nam ở dưới sân khâu: “Anh chờ đấy, tôi sẽ không bỏ qua cho anh.”

 

Lam Sơ Niệm vừa rồi còn có chút hoang mang, nhưng lúc này có anh cả đứng bên cạnh, cô đột nhiên vui vẻ, thì ra anh ấy lại quan tâm bảo vệ cô như thế.

 

Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni cũng không ngờ rằng hai người đàn ông này cũng ở đây, Diệp Mạn Ni ghen tị nhìn Kiều Mộ Trạch cởi âu phục lau đi vết bẩn trên người Trang Noãn Noãn, trong ánh mắt đều là đau lòng và lo lắng.

 

Trên dưới khán đài, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía hai người đàn ông đẹp trai tuấn tú trên sân khấu làm thế nào bảo vệ cô gái bên cạnh, Lam Thiên Hạo nhanh chóng cầm lấy khăn giấy của người dẫn Chương trình bên cạnh, giúp Lam Sơ Niệm lau đằng sau lưng.

 

Kiều Mộ Trạch đưa tay ôm lấy Trang Noãn Noãn: “Theo anh về phòng.” Dứt lời nói với Lam Thiên Hạo: “Thiên Hạo, cùng đi thôi.”

 

Lam Thiên Hạo cởi bỏ âu phục khoác lên vai Lam Sơ Niệm, nói với Chu Đào đang kinh ngạc đứng bên cạnh: “Giữ người kia lại, đừng để anh ta chạy mắt.”

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn sang: “Huỷ cuộc gặp mặt tối nay đi.”

 

Lời nói của hai người đàn ông có uy lực rất lớn, Chu Đào thấy tình hình đã như vậy rồi cũng không thể nào tệ hơn được nữa, lập tức lên sân khấu đến chỗ người dẫn Chương trình, còn Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ở trên sân khấu cũng ngại ngùng đi xuống.

 

Dù sao buổi gặp mặt không có Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm thì sẽ rất tẻ nhạt, hơn nữa fan hâm mộ dưới sân khấu đều quan tâm đến hai người họ, tiếc thay cho cuộc gặp hôm nay của họ.

 

Dù sao bọn họ đối với thần tượng mà mình thích thì vẫn có thể tha thứ cho việc cổ họng của Trang Noãn Noãn khó chịu, fan nam xúc động phẫn nộ kia lúc này trở thành người mà bọn họ muốn mắng chửi.

 

Kiều Mộ Trạch đỡ Trang Noãn Noãn, Lam Thiên Hạo dẫn Lam Sơ Niệm cùng bước vào một thang máy. Trong tháng máy Trang Noãn Noãn muốn nói gì đó, nhưng vừa lên tiếng thì cổ họng cô vừa khàn vừa nói không rõ: Sơ Niệm, cảm ơn cậu.”

 

Kiều Mộ Trạch lập tức giữ vai Trang Noãn Noãn, ánh mắt lo lắng nhìn cô: “Giọng của em làm sao vậy?”

 

Lam Sơ Niệm đứng bên cạnh nói: “Lúc chúng em vừa mới đến vẫn còn rất tốt, nhưng không biết làm sao lúc lên sân khấu, giọng nói của Noãn Noãn lại trở nên vừa khàn vừa nói không rõ, ngay cả hát cũng không thẻ.”

 

Lúc này Trang Noãn Noãn cũng không hiểu, rốt cuộc là cô bị làm sao? Cô nhiễm phải bệnh gì rồi à?

 

Thang máy vang lên một tiếng dừng lại, đây là căn phòng mà Lam Thiên Hạo đang ở, anh đỡ Lam Sơ Niệm ra ngoài trước trước. Mà phòng của Kiều Mộ Trạch cao hơn hai tầng.

 

Lúc này sau lưng Lam Sơ Niệm nhớp nháp cực kỳ khó chịu, có điều cô vẫn nhịn, Lam Thiên Hạo quẹt thẻ mở cửa phòng để cô vào trong.

 

“Anh, em tắm đã, rất khó chịu.” Lam Sơ Niệm nói.

 

“Đi đi.” Lam Thiên Hạo nói.

 

Lam Sơ Niệm nhanh chóng thay giày rồi bước vào phòng tắm, cô nhìn thấy vết bản đằng sau lưng từ trong gương, cô chau mày thuận tay cởi quần áo, bây giờ cô cần tắm ngay lập tức.

 

Kiều Mộ Trạch cũng đến phòng, Trang Noãn Noãn thì tệ hơn, trứng gà ở ngay trước ngực cô, cổ cô cũng dính một ít, lúc này hiển nhiên là cô cũng rất muốn đi tắm.

 

“Em đi tắm đây.” Trang Noãn Noãn nói xong liền che dây.

 

thanh quản của mình, trong ánh mắt hiện lên vẻ khẩn trương cùng lo lắng, cô là một ca sĩ nỗi tiếng, cô trân trọng dây thanh quản giống như sinh mạng của mình vậy.

 

Hiện tại, rốt cuộc là dây thanh quản của cô bị sao thế này?

 

Trong ánh mắt Kiều Mộ Trạch cũng tràn đầy lo lắng, dịu dàng nói: “Tắm trước đi rồi tính tiếp.”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu, nhưng khi ở trong phòng tắm một mình, cô vẫn cảm thấy tim mình thắt lại, nước mắt lưng tròng, cô nhìn vết bẩn trước ngực cắn chặt môi, đem ý nghĩ muốn khóc nhẫn nhịn.

 

Còn có dây thanh quản của cô nữa, có phải cô không thẻ hát được nữa rồi hay không? Trang Noãn Noãn muốn kiềm chế nước mắt lại nhưng vì dây thanh quản bị mất tiếng khiến cô dựa lên trên bồn rửa mặt khóc thầm.

 

Nhưng cô cũng khóc không lâu liền bước vào tắm, cô không muốn để cho người đàn ông ngoài kia phát hiện ra tiếng khóc của mình, cô thà đứng dưới vòi nước để dòng nước cuốn trôi nước mắt.

 

Ở tầng dưới, Lam Sơ Niệm gội đầu, toàn thân đều cảm thấy thoải mái sạch sẽ, cô cảm thấy dễ chịu hơn rát nhiều, chỉ có điều khi cô vừa bước ra ngoài, mới phát hiện ngoài khăn tắm ra thì ở đây không có quần áo nào cô có thể mặc được.

 

Cô quên đem áo choàng tắm vào, Lam Sơ Niệm chỉ đành ngại ngùng quấn khăn tắm mở cửa bước ra ngoài lấy máy sấy. Ánh mắt người đàn ông ngồi trên sofa nhìn sang cô, lập tức nhìn thấy một cô gái với mái tóc dài ướt sũng, bước chân trần đi trên thảm, toàn thân trắng nõn có chút chói mắt.

 

Kết hợp cùng với khuôn mặt ngại ngùng và đôi mắt hoảng loạn của cô, Lam Thiên Hạo không khỏi nuốt nước bọt nhìn cô nói: “Sao vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1580


“Em lấy cái máy sấy.” Lam Sơ Niệm nói xong đi đến cạnh tủ mở cửa tìm bên trong, cô nhìn thấy áo choàng tắm cũng ở đây, cô đưa tay lấy một bộ rồi vội vàng cầm theo máy.

 

sấy chạy vào trong phòng tắm.

 

Hơi thở Lam Thiên Hạo có chút gắp gáp, anh khẽ cắn môi, đứng dậy đi ra ngoài ban công.

 

Trong phòng Kiều Mộ Trạch ở tầng trên, Tranh Noãn Noãn cũng quán khăn tắm đi ra, cô cũng đã gội đầu, mái tóc dài đến ngang lưng ướt sũng, khi cô chuẩn bị lấy máy sáy thì nghe thấy giọng nói của người đàn ông vọng vào: “Lại đây.

 

Trang Noãn Noãn ngắng đầu lên nhìn thấy máy sấy tóc đang cắm ở ngay cạnh anh, hơn nữa anh còn định sấy tóc cho cô.

 

Trang Noãn Noãn có chút ngại ngùng bước đến, người đàn ông vào phòng tắm lấy một cái khăn khô khoác lên vai cô rồi chủ động nhẹ nhàng sấy tóc giúp cô.

 

Trang Noãn Noãn nhắm mắt lại, bởi vì vừa nãy ở trong phòng tắm cô khóc nên mắt có chút đỏ, chỉ có nhắm mắt lại thì mới không bị anh phát hiện.

 

Nhưng Kiều Mộ Trạch vẫn nhìn ra được cô khóc, điều này.

 

khiến anh đối với hành động của fan nam hôm nay vô cùng tức giận.

 

“Lát nữa anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra dây thanh quản xem có sao không.” Kiều Mộ Trạch an ủi cô.

 

Trang Noãn Noãn gật đầu, bây giờ cô cũng rất muốn biết xem rốt cuộc dây thanh quản của cô đã xảy ra chuyện gì.

 

Trong một gian phòng nghỉ ở tầng hai, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền đang ngồi cùng nhau không nói câu gì, bọn họ bây giờ mới biết được một buổi họp fan tốt, mặc dù là họ hại Trang Noãn Noãn không thể hát được, nhưng người xấu hỗ lại là cả nhóm của họ.

 

Bây giờ, các fan hâm mộ đều giải tán rồi, mà chuyện này.

 

cũng đã xuất hiện ở trên mạng, rất nhiều fan hâm mộ đều lên án kịch liệt fan nam kia, hơn nữa đối với việc dây thanh quản của Trang Noãn Noãn khó chịu không thể hát được cũng đều cảm thông ủng hộ cô, rất nhiều fan hâm mộ đều bảo cô nghỉ ngi tốt, có gắng giữ gìn sức khoẻ.

 

Hơn nữa toàn bộ hot search đều là Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm, không đề cập gì đến hai người họ.

 

Điều này còn tồi tệ hơn, ngay cả chủ đề về hai người họ cũng không có, căn bản giống như người tàng hình vậy.

 

Đột nhiên Diệp Mạn Ni nghĩ đến cái gì đó, cô ta nhanh chóng đứng dậy đi đến trước cốc mà Trang Noãn Noãn từng uống, cầm cốc lên đổ nước đi, nói với Lâm Thiến: “Cái này bắt buộc phải tiêu huỷ, không thể để bọn họ điều tra ra được.”

 

“Mau ném đi chỗ khác.” Lâm Thiến cũng có chút sốt ruột, bởi vì ở sân khấu hôm nay còn có Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo, hai người họ không phải là người dễ chọc.

 

Diệp Mạn Ni lập tức cầm cốc ra người, cô ta vứt cốc vào trong phòng vệ sinh, sau khi đổ nước cô ta còn rửa sạch cốc rồi mới vút đi, hiện tại cô ta không hi vọng chuyện này sẽ liên quan đến họ.

 

Sau khi Diệp Mạn Ni quay trở lại, cô ta nhìn Lâm Thiến, trong ánh mắt hai người đều có chút chột dạ cùng với nỗi lo lắng bắt an trong lòng.

 

“Trang Noãn Noãn sẽ không nghỉ ngờ việc này do chúng ta làm đâu nhỉ?”

 

“Cũng không phải chúng ta đưa nước cho cô ta, sao có thể là do chúng ta làm được?” Lâm Thiến nhìn một cái: “Yên tâm đi! Làm thế nào cũng sẽ không nghĩ đến chúng ta đâu.”

 

Có điều trong lòng hai người cũng nghĩ đến một chuyện khác, hiện tại hai người bọn họ bị bỏ lại ở đây, còn Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm thì đang ở khách sạn tận hưởng cùng hai người đàn ông đẹp trai.

 

Đặc biệt là Diệp Mạn Ni, cô ta cực kỳ ghen tị, cô ta không quên được vừa nãy Kiều Mộ Trạch cởi bỏ âu phục, không màng đến sự đất tiền của âu phục mà lau trên người Trang Noãn Noãn.

 

Vị trí của Trang Noãn Noãn trong lòng anh đã quan trọng đến như vậy rồi hay sao?

 

Trong phòng của Lam Thiên Hạo, Lam Sơ Niệm cũng thay một chiếc khăn choàng tắm rộng rãi bước ra.

 

Mái tóc mềm mại đã khô hơn nửa, khuôn mặt trắng mịn, sạch sẽ mà xinh đẹp.

 

Lam Thiên Hạo đứng trên ban công nhìn bóng dáng cô mặc áo choàng tắm ở chỗ để máy sấy tóc, trong đầu anh không khỏi nghĩ đến một ván đề.

 

Trên người cô ngoại trừ áo choàng tắm còn mặc cái khác không? Đáp án rất rõ ràng, không có.

 

Lam Thiên Hạo lập tức chau mày, ngăn không cho bản thân tưởng tượng thêm thứ gì liên quan đến chuyện này.

 

Dáng vẻ chau mày của anh khiến Lam Sơ Niệm ngay lập tức lo lắng nhìn anh: “Anh cả, sao vậy? Anh đau đầu sao?”

 

Lam Sơ Niệm nói xong tiến lại gần anh, mùi thơm bao quanh người, cô kiễng chân lên dùng hai ngón tay mảnh khảnh xoa xoa hai bên thái dương của anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1581


Còn cô gái đang kiếng chân giơ hai tay kia lại không biết chiếc áo choàng tắm vốn dĩ đã rộng, ở dưới động tác của cô như này sẽ lộ ra cảnh đẹp gì.

 

Cộng thêm chiều cao của người đàn ông, anh muốn thưởng thức chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy.

 

“Không có gì.” Lam Thiên Hạo không muốn chiếm tiện nghỉ của cô, đưa tay giữ bàn tay nhỏ của cô lại: “Em còn có chỗ nào khó chịu nữa không?”

 

“Tắm sạch sẽ là ổn rồi, em lo cho dây thanh quản của Noãn Noãn, không biết vì sao đột nhiên lại nghiêm trọng như vậy.”

 

“Đừng lo, Mộ Trạch nhất định sẽ đưa cô ấy đi kiểm tra.”

 

“Haizz! Một buổi họp mặt cứ như vậy kết thúc rồi.” Lam Sơ Niệm cực kỳ thấy tiếc nuối.

 

Cô quay người trở lại lấy điện thoại của Lam Thiên Hạo lên mạng, nhìn thấy phản ứng trên mạng của fan hâm mộ đối với sự việc này, cũng may cô nhìn thấy rất nhiều câu nói tích cực, không có trách bọn họ, đều là đau lòng cho họt Trong phòng Kiều Mộ Trạch, trợ lý của Chu Đào mang quần áo của Trang Noãn Noãn lên phòng cho cô mặc, Kiều Mộ Trạch chuẩn bị đưa cô đến một bệnh viện tư nhân. Ngồi trong xe, giọng nói của Trang Noãn Noãn vẫn khàn và khó nghe như cũ, nói chuyện có chút khó khăn, hơn nữa bởi vì cổ họng đau rát khiến cho cô vẫn luôn không dám nói chuyện, càng xoa cổ họng nhiều hơn.

 

Kiều Mộ Trạch cả chặng đường nhìn cô vừa đau lòng vừa lo lắng, anh biết dây thanh quản đối với cô có ý nghĩa như: thế nào.

 

Rất nhanh đã đến bệnh viện, Kiều Mộ Trạch trực tiếp đưa cô vào văn phòng làm việc của bác sĩ, bác sĩ ngay lập tức kiểm tra dây thanh quản của Trang Noãn Noãn, hơn nữa còn hỏi tình hình dạo gần đây của cô.

 

“Trang tiêu thư, gần đây cô có ăn đồ ăn nóng hay là uống thuốc gì không?”

 

Trang Noãn Noãn nghĩ ngợi rồi lắc đầu: “Không có, tôi vẫn luôn bảo vệ tốt dây thanh quản dủa mình, không ăn những đồ ăn nóng có ảnh hưởng tới dây thanh quản, gần đây tôi cũng không uống thuốc gì cả.”

 

Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn ăn uống cùng nhau nên anh cũng có thể khẳng định được: “Cô ấy không có ăn đồ ăn nóng.”

 

Bác sĩ kiến nghị Trang Noãn Noãn nên đi chụp X-quang, Trang Noãn Noãn cực kỳ căng thẳng, cô sợ dây thanh quản của mình xảy ra vấn đề nghiêm trọng gì.

 

Cô chụp phim xong, Kiều Mộ Trạch lập tức đỡ cô: “Đừng lo lắng, lát nữa sẽ có kết quả thôi.”

 

Kết quả rất nhanh được đưa đến văn phòng làm việc của bác sĩ, sau khi bác sĩ xem xong có chút kinh ngạc: “Trang tiểu thư, tình hình dây thanh quản của cô không lạc quan lắm, sưng đỏ cộng thêm có chút tụ máu, bắt buộc phải nhanh chóng uống thuốc trị liệu.”

 

“Uống thuốc là có thể khỏi sao?”

 

“Uống thuốc còn phải kết hợp với đồ ăn sinh hoạt hàng ngày thì sẽ không sao nữa.” Bác sĩ còn cực kỳ lạc quan kiến nghị.

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn nhẹ nhõm, chỉ là cô hoàn toàn không biết làm thế nào mà dây thanh quản của bản thân lại xuất hiện vần đề như này.

 

Bác sĩ nhìn Trang Noãn Noãn một cái: “Tôi biết cô là ca sĩ, nên cô bình thường càng phải cẩn thận chú ý nhiều hơn về phương diện này, dù sao nếu dây thanh quản xảy ra vấn đề sẽ ảnh hưởng đến công việc của cô.”

 

“Bác sĩ, tôi thật sự không biết tại sao dây thanh quản của tôi lại trở nên như này, buổi sáng vẫn còn ổn.” Trang Noãn Noãn lo lắng nói: “Có phải dây thanh quản của tôi có vấn đề nghiêm trọng gì không?”

 

“Dựa vào tình hình hiện tại của dây thanh quản, chỉ có mỗi nhiệt và sưng là vấn đề tương đối nghiêm trọng, không còn vấn đề gì khác.”

 

“Noãn Noãn, trước khi lên sân khấu em có ăn cái gì không? Hoặc là uống cái gì?” Kiều Mộ Trạch lập tức suy nghĩ nguyên nhân theo hướng khác.

 

Trang Noãn Noãn vừa rồi còn chưa nghĩ đến chuyện người khác gây bắt lợi cho cô, nhưng lúc này cô mới nhớ ra: “Trước khi lên sân khấu, em có uống nửa cốc nước.”

 

“Ai đưa nước cho em?” Kiều Mộ Trạch lo lắng, chắc chắn là cốc nước đó có vấn đề.

 

Trang Noãn Noãn suy nghĩ một chút: “Là trợ lý Tiểu Lan.”

 

“Quan hệ giữa em và cô ta bình thường như thế nào?”

 

Kiều Mộ Trạch khẳng định đây là một trò hãm hại ác ý.

 

Trang Noãn Noãn chớp mắt không tin Tiểu Lan sẽ làm như vậy: “Cô ấy là trợ lý cho việc sinh hoạt của bọn em, bình thường đối với bọn em đều rất tốt, nên cũng không có kết thù hận gì cả.”

 

“Anh sẽ điều tra chuyện này, em ngoãn ngoãn uống thuốc trước đi.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói.

 

Kiều Mộ Trạch ra ngoài gọi điện cho Chu Đào, bảo Chu Đào tạm thời không để cho nhân viên rời đi.

 

Mặc dù Chu Đào cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn làm theo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1582


Chương 1582:

 

Quần áo của Lam Sơ Niệm cũng được trợ lý mang đến, sau khi thay xong cả người cô thoải mái hơn nhiều.

 

“Anh, em xuống dưới xem một chút.” Lam Sơ Niệm nói.

 

“Anh xuống cùng em.” Lam Thiên Hạo cũng không yên tâm, mặc dủ không còn fan hâm mộ ở hội trường nhưng anh vẫn lo cho cô.

 

“Vâng!” Làm Sơ Niệm cũng không từ chối.

 

Mà Kiều Mộ Trạch cũng đưa Trang Noãn Noãn từ bệnh viện quay trở lại khách sạn.

 

Trên đường đi, trong đầu Trang Noãn Noãn nghĩ đến chuyện hồi sáng, biểu cảm của Tiểu Lan mang nước đến vẫn thân thiết giống thường ngày, nhưng cốc nước đó thật sự có vấn đề sao? Nếu như là Tiểu Lan làm thì tại sao cô ấy lại làm việc hại bản thân như vậy? Hay là trong nước có thứ gì đó mà Tiểu Lan cũng không biết?

 

Trang Noãn Noãn không khỏi nghĩ đến Diệp Mạn Ni, dù sao ở buổi concert lần trước cô ta cũng từng cắt quần áo của cô, hại cô suýt chút nữa mắt mặt.

 

Có lúc cô thật sự sợ hãi tâm tư của Diệp Mạn Ni. Trong phòng nghỉ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng mệt mỏi muốn trở về nghỉ ngơi, bọn họ vừa mới thu dọn xong cầm túi chuẩn bị rời đi.

 

Chu Đào bước vào nói: “Tạm thời đừng đi vội, đợi một lát.”

 

Trái tim Diệp Mạn Ni lập tức dựng lên: “Chu tổng, sao vậy?

 

Tại sao không để chúng tôi đi!”

 

“Là ý của Kiều Mộ Trạch, anh ấy nói tạm thời không để mọi người rời đi, một lát nữa anh ấy sẽ đến.” Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền lập tức liếc nhìn nhau, trong ánh mắt có chút hoảng loạn, có điều vẫn duy trì sự bình tĩnh nói: “Kiều tổng muốn làm cái gì?”

 

“Tôi cũng không rõ, nhưng hai người cứ ở lại trước đi.”

 

Chu Đào nói xong liền ra ngoài.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ngồi trên sofa có chút hoảng loạn, Diệp Man Ni cắn môi nói: “Có phải Kiều Mộ Trạch đã phát hiện ra cái gì rồi không?”

 

“Cho dù anh ta có phát hiện ra cái gì, chúng ta cũng có thể một mực phủ nhận là không liên quan đến chúng ta, dù sao anh ta cũng không có chứng cứ!” Lâm Thiến vẫn tự tin.

 

Diệp Mạn Ni cắn môi cười: “Đúng vậy, có đánh chết cũng không khai.”

 

Không lâu sau, Lam Sơ Niệm đẩy cửa bước vào, mà đi bên cạnh cô là Lam Thiên Hạo. Ánh mắt Lâm Thiến lập tức nhìn chằm chằm vui vẻ đứng dậy chỉnh lại tóc, muốn thông qua những hành động nhỏ này để thu hút sự chú ý của anh.

 

“Sơ Niệm, sao lại chỉ có mình cậu! Noãn Noãn đâu?” Diệp Mạn Ni tò mò hỏi.

 

“Chắc là Noãn Noãn đi bệnh viện kiểm tra rồi!” Lam Sơ Niệm nói với họ: “Hai cậu không bị dọa sợ chứ?”

 

“Bọn mình vẫn ổn.” Lâm Thiến cười, bước lên trước chào Lam Thiên Hạo: “Lam tiên sinh, lâu rồi không gặp.”

 

Lam Thiên Hạo khẽ gật đầu, ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, thân hình đẹp trai tuần tú của anh khiến trái tim Lâm Thiến đập thình thịch, ánh mắt đầy khát vọng nhìn anh.

 

“May mà cái tên fan nam điên cuồng đó bị khống chế, cũng không biết anh ta bị làm sao, lại làm ra loại hành động không lý trí như vậy.” Lam Sơ Niệm vừa nói vừa ngồi xuống bên cạnh anh cả.

 

Trong lòng Diệp Mạn Ni căng thẳng, đúng rồi, suýt chút nữa thì cô ta quên cái tên fan nam này, hiện tại cô ta chỉ muốn anh ta giữ kín miệng miệng, tuyệt đối đừng khai cô ta ra.

 

Lam Sơ Niệm đang nghĩ một số chuyện, ngẳng đầu lên liền nhìn thấy Lâm Thiến ở đối diện đang nhìn chằm chằm Lam Thiên Hạo bên cạnh cô, bên trong đôi mắt đó lộ ra sự yêu thích không hề che giấu.

 

Lam Sơ Niệm ngắn người quay đầu nhìn anh cả bên cạnh, Lam Thiên Hạo đang xem điện thoại căn bản không quan tâm đến ánh mắt ái mộ của Lâm Thiến.

 

Đầu Lam Sơ Niệm nhẹ nổ tung có chút trống rỗng, đồng thời cô cũng ý thức được suy nghĩ của Lâm Thiến, cô ta thích anh cả? Một số hành động cô ta từng làm cũng đang nói rõ, bởi vì Lâm Thiền như vô ý hay có ý hỏi cô chuyện của anh cả.

 

Hoá ra là cô ta muốn hiểu anh cả nhiều hơn! Lam Sơ Niệm cụp mắt xuống, trong lòng không khỏi có chút bất lực, anh cả ưu tú như vậy, ắt hẳn phụ nữ thích anh ấy không chỉ có một mình Lâm Thiến! Có phải xung quanh anh có rất nhiều cô gái thích anh không?

 

Trong bãi đỗ xe của khách sạn, Kiều Mộ Trạch xuống xe xong lập tức đi đến mở cửa ghế lái phụ, Trang Noan Noãn cúi người bước ra, Kiều Mộ Trạch vươn tay bảo vệ đầu cô, cầm lấy thuốc trong tay: “Anh đưa em lên tầng nghỉ ngơi.”

 

“Không cần đâu, cùng đi đi! Em muốn biết là ai muốn hại em.” Trang Noãn Noãn lắc đầu.

 

Xảy ra chuyện như này, cô thật sự cảm thấy đau lòng, bất kể là ai thì ở trong một công ty làm chuyện như vậy cũng khiến cô sợ hãi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1583


Chu Đào đang ở trong phòng nghỉ nghe thấy tiếng của thang máy, anh vội vàng ra ngoài, Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn đi từ trong thang máy ra.

 

*“Noãn Noãn, dây thanh quản của cô thế nào rồi? Bác sĩ nói sao?” Chu Đào quan tâm hỏi.

 

“Lấy thuốc uống rồi.” Trang Noãn Noãn trả lời.

 

“Bảo người của anh đến đại sảnh tập hợp đi.” Giọng nói Kiều Mộ Trạch mang theo chút mệnh lệnh

 

Chu Đào tập hợp tất cả cấp dưới của mình trong một phòng hội nghị ở khách sạn, nhân viên tham gia lần này với lần họp fan có ba mươi người, nhân viên của mỗi mảng đều có mặt.

 

Ở trong phòng nghỉ, Chu Đào đích thân đến gọi Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, đúng lúc cũng nhìn thấy Lam Sơ Niệm ở đây, anh quay sang nói với Lam Thiên Hạo ngồi trên ghế sofa: “Lam tiên sinh, làm phiền anh một chút, chúng tôi có một họp nhân viên khẩn cắp nên muốn mời Sơ Niệm cùng qua đó một chuyền.”

 

*Sao vậy?” Lam Thiên Hạo lập tức chau mày hỏi.

 

“Chuyện này là do Kiều tổng tổ chức, anh có thể đi hỏi Kiều tổng.” Chu Đào mỉm cười.

 

Lam Thiên Hạo đứng dậy nói với Lam Sơ Niệm: “Ở đây đợi anh.”

 

Lam Thiên Hạo đến phòng nghỉ bên cạnh, nhìn thấy Kiều Mộ Trạch đứng trước cửa kính, còn Trang Noãn Noãn đang thất thần ngồi trên ghé sofa.

 

“Mộ Trạch, ra đây một lát.” Lam Thiên Hạo nói.

 

Kiều Mộ Trạch bước ra ngoài, cả hai người dọc theo hành lang đi về phía ban công.

 

“Cậu bảo Chu Đào tập hợp nhân viên cắp dưới của anh ta có chuyện gì à?” Lam Thiên Hạo hiếu kỳ hỏi.

 

“Tôi nghi ngờ có người hạ độc Noãn Noãn, làm cho dây.

 

thanh quản của cô ấy xảy ra vấn đề.” Khuôn mặt tuần tú của Kiều Mộ Trạch hiện ra vẻ lạnh lùng, trong ánh mắt loé lên tia tức giận.

 

Lam Thiên Hạo sững sờ: “Hạ độc ư, bác sĩ nói sao?”

 

*Dây thanh quản của cô ấy chỉ cần uống thuốc là có thể khỏi, nhưng rõ ràng có người muốn phá hoại buổi gặp mặt lần này nên dùng thủ đoạn ác ý, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ.”

 

“Có đối tượng tình nghi không?” Khuôn mặt tuần tú của Lam Thiên Hạo đanh lại, dù sao em gái anh cũng là người có tâm tư đơn thuần, nếu như công ty này có người có tâm tư như vậy, nhỡ đâu cũng ra tay với Sơ Niệm thì sao đây?

 

“Điều tra trước đã.” Kiều Mộ Trạch nói xong liền vỗ vay anh: “Cậu có cần đưa em gái mình về trước không?”

 

“Vậy thì cùng ở lại điều tra đi, tôi cũng không hi vọng có người tâm địa độc ác như này ở lại trong công ty.” Lam Thiên Hạo cũng không muốn bỏ qua.

 

Hai người quay lại phòng nghỉ, Kiều Mộ Trạch không đích thân xuất hiện trong phòng họp, anh gọi Chu Đào đến để anh ta lập tức đi gọi một người tên Tiểu Lan đến.

 

Trang Noãn Noãn xoa tay, cổ họng cô bây giò hạn chế nói hết mức có thể, cô lo rằng sẽ kích thích đến dây thanh quản đang sưng đỏ, nhưng trong lòng cô càng tức giận hơn kẻ đã hạ độc mình.

 

Ở trong phòng nghỉ khác, Lam Sơ Niệm cũng đang đợi anh cả, nhưng biểu cảm của hai người đang ngồi cạnh cô thì không có thoải mái như vậy, ánh mắt của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến mấy lần giao nhau rõ ràng là đang căng thẳng.

 

Trang Noãn Noãn đã không còn là người không nơi nương tựa, bị hãm hại cũng không lên tiếng như ngày trước nữa rồi, bây giờ bên cạnh cô còn có một chỗ dựa là Kiều Mộ Trạch, là người không dễ chọc.

 

Lam Sơ Niệm thấy có chút kỳ lạ, anh cả đi đâu sao vẫn chưa quay lại.

 

Lúc này ở trong phòng nghỉ bên cạnh, trợ lý Tiểu Lan được gọi vào mặc một chiếc áo len bình thường, khuôn mặt hoảng sợ, áp lực đứng trước mặt hai người đàn ông.

 

Lúng túng nhìn bọn họ, cô không biết vì sao mình bị gọi vào đây.

 

“Kiều tiên sinh, các anh tìm tôi có chuyện gì sao?” Trang Noãn Noãn ngắng đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn cô, khàn giọng lên tiếng: “Tiểu Lan, sáng nay em đưa cốc nước đó cho chị, có phải là có vấn đề không.”

 

Tiểu Lan nghe xong ngay lập tức lắc đầu kịch liệt: “Không có, chị Noãn Noãn, em không có hại chị!”

 

“Giọng sáng nay của Noãn Noãn vẫn còn bình thường, từ lúc uống cốc nước cô đưa cho cô ấy, dây thanh quản của cô ấy liền khàn khô họng, bây giờ ảnh hưởng nghiêm trọng đến dây thanh quản, cô còn dám nói là không có tâm tư hại cô ấy sao?” Giọng nói Kiều Mộ Trạch lạnh lùng, trong ánh mắt mang theo phẫn nộ.

 

Tiểu Lan sợ tới mức chân mềm nhữn, toàn thân co rút lại nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu: “Tôi không có, tôi không hạ độc vào trong cốc nước, chị Noãn Noãn, chị phải tin em, em thật sự không có hại chị!”

 

Vừa nói nước mắt Tiểu Lan vừa chảy xuống, vẻ mặt đó cũng không giống như đang giả bộ.

 

“Tiểu Lan, chị tin em, đừng sợ.” Trang Noãn Noãn dịu dàng an ủi cô ấy, đứng dậy đi đến trước mặt vươn tay ra đỡ cô ấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1584


“Tiểu Lan, nói cho chị biết ngoài em ra còn có ai đến gần em nữa không? Nghĩ kỹ một chút.” Thật ra Trang Noãn Noãn cũng biết sáng nay ở trong phòng nghỉ, ngoài cô ở đó thì Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni đều ở bên ngoài.

 

Cô và Lam Sơ Niệm đều ở trong đó trang điểm nên sẽ .

 

không phải là do người trong phòng làm.

 

Tiểu Lan cẩn thận nghĩ lại: “Sáng nay em lo các chị lên sân khấu sẽ khát nước nên cầm lấy bốn cốc đi rót nước, nước ấm đó là do khách sạn cung cấp, tổng cộng em rót bốn cốc, em thật sự không biết tại sao lại như vậy?”

 

Trong lòng Trang Noãn cũng đoán ra được tuyệt đối không phải Tiểu Lan, chắc là do Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền cùng nhau làm, bởi vì bọn họ có động cơ cũng có lí do.

 

Nhưng bây giờ Tiểu Lan không thể trở thành nhân chứng, hơn nữa chiếc cốc ấy chắc chắn đã bị đem đi rồi, cho dù cô nghi ngờ là do hai người này làm thì ở dưới tình huống không có chứng chứ bọn họ cũng sẽ không thừa nhận.

 

Đến lúc đó, kết quả sẽ là cả nhóm sẽ bị giải tán, Trang Noãn Noãn đã bỏ ba năm tâm huyết của mình ở nhóm này, cô không nhẫn tâm nhìn nhóm này sẽ bị giải tán như: vậy.

 

Cho dù trong lòng Trang Noãn Noãn tức giận, cô vẫn thở.

 

dài cắn răng chịu đựng: “Tiểu Lan, em về đi!”

 

“Cảm ơn chị Noãn Noãn, cảm ơn chị.” Tiểu Lan sợ hãi mở cửa rời đi.

 

Kiểu Mộ Trạch quay người đi đến bên cạnh Trang Noãn Noãn, nhẹ nhàng lên tiếng: “Sao vậy? Sao lại không điều tra nữa?”

 

“Không phải Tiểu Lan.”

 

“Không phải cô ta, vậy chắc chắn là người khác, em không thể vô duyên vô cớ trúng độc được.” Kiều Mộ Trạch không .

 

muốn bỏ qua cho người này.

 

Trang Noãn Noãn nghĩ ngợi rồi cười: “Em quay về uống thuốc là khỏi rồi, chắc là không có vấn đề gì lớn đâu, em đi thăm Sơ Niệm đây.”

 

Trang Noãn Noãn mở cửa ra ngoài, Kiều Mộ Trạch chau mày, Lam Thiên Hạo đẳng sau vỗ vai anh: “Chuyện đã rõ rồi, một trợ lý không thù không oán với Trang Noãn Noãn thì cô ta hại cô ấy làm gì? Có lẽ là do hai thành viên khác làm, bọn họ ghen tị vì danh tiếng của Trang Noãn Noãn nên muốn dùng chút thủ đoạn khiến cô ấy xấu mặt.”

 

“Thì ra là bọn họ.” Kiều Mộ Trạch nghiến răng, trong lòng Noãn Noãn đã có đáp án rồi.

 

“Trang Noãn Noãn nhẫn nhịn là vì không muôn mắt đi hoà khí giữa các thành viên trong nhóm, từ khi nhóm thành lập đến nay có lẽ cô ấy rất tiếc.” Lam Thiên Hạo cũng bởi vì em gái là thành viên trong nhóm nên anh mới có thể hiểu được điều này.

 

Đáy mắt Kiều Mộ Trạch xẹt qua tia lạnh lẽo: “Loại người này phải đuồi họ đi.”

 

Trong ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng không có chút nễ tình gì, anh vỗ vai Kiều Mộ Trạch nói: “Tôi đồng ý, phải đuổi bọn họ ra khỏi nhóm.”

 

Trang Noãn Noãn đẩy cửa bước vào phòng bên cạnh, đúng lúc bên trong ngồi đủ cả ba người, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vừa nhìn thấy cô đẩy cửa đi vào lập tức căng thẳng nhìn cô.

 

Bây giờ bọn họ sợ Trang Noãn Noãn rồi.

 

Ánh mắt Trang Noãn Noãn cũng chú ý đến sự hoảng loạn .

 

và chột dạ của họ, cô uống thuốc xong cổ họng đã đỡ hơn nhiều rồi, cô trực tiếp nói: “Tôi biết là do hai cậu hạ độc, các cậu ghét tôi cũng có thể trực tiếp nói, nhưng mong hai cậu đừng làm chuyện hèn hạ bỉ ổi như vậy.”

 

Sắc mặt Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến thay đổi, biểu cảm đánh chết cũng không nhận của Diệp Mạn Ni nói: “Trang Noãn Noãn, cô nói ai đấy? Ai hại cô! Bản thân cô không bảo vệ tốt giọng hát thì liên quan gì đến chúng tôi.”

 

Lam Sơ Niệm cũng kinh ngạc nhìn, đơn thuần như cô cũng không dám tin là bọn họ ra tay với Trang Noãn Noãn.

 

“Các cậu có thể không nhận là vì tôi không có chứng cứ, nhưng tôi biết là do các cậu làm, hai cậu một lần hai lần hại tôi không sợ sẽ bị báo ứng sao?” Mặc dù Trang Noãn Noãn không có chứng cứ chứng minh là do bọn họ làm, nhưng cũng không đại biểu cho việc cô sẽ bao dung cho hành vi của họ.

 

“Noãn Noãn, có gì từ từ nói! Chúng ta đều là chị em tốt, phải đối xử tốt với nhau!” Lúc này Lâm Thiền hóa thân làm chị em tốt, cô ta không muốn Trang Noãn Noãn thật sự: hận bọn họ.

 

Diệp Mạn Ni lập tức khoanh tay ngồi xuống: “Được rồi, cô vu oan cho tôi với Lâm Thiến làm chuyện này, chúng tôi cũng không truy cứu nữa, dù sao buổi gặp mặt của chúng ta cũng đã thát bại rồi.”

 

“Fan nam đó là do hai cậu sắp xếp nhỉ? Chỉ cần ép hỏi anh ta, tôi cũng không sợ sẽ không hỏi ra được cái gì, chỉ là tôi không muốn ồn ào đến mức đó, chuyện này tôi sẽ để .

 

Chu Đào ra mặt xem anh ấy xử lý thế nào!” Trang Noãn Noãn nói xong quay sang nói với Lam Sơ Niệm: “Sơ Niệm, chúng ta đi thôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1585


Chương 1585:

 

Lam Sơ Niệm đứng dậy có chút không dám tin hỏi: *Các cậu thực sự hạ độc Noãn Noãn sao? Sao hai cậu có thể làm vậy? Đều là chị em tốt, hà tất gì phải làm vậy với người của mình?”

 

Lâm Thiến bên cạnh lập tức phản bác: “Sơ Niệm, bất kể như nào chúng mình cũng không làm chuyện đó, chúng mình sẽ không nhận đâu.”

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn đã nhịn đến cực hạn, cô cắn môi: “Người làm gì ông trời cũng đều nhìn thấy, các cậu có làm hay không thì trong lòng tự biết rõ.”

 

Nói xong Trang Noãn Noãn dẫn Lam Sơ Niệm ra ngoài liền đụng phải hai người đàn ông cũng đi ra.

 

Kiều Mộ Trạch biết Lâm Thiền và Kiều Mạn Ni ở bên trong, anh trực tiếp đá cửa. Hai cô gái ngồi bên trong đang chuẩn bị thở phào liền sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng nhìn phía ngoài cửa.

 

Nhìn thấy khuôn mặt u ám lạnh lùng của Kiều Mộ Trạch nhìn bọn họ chằm chằm, nheo mắt lại tàn nhẫn nói: “Chuyện này Noãn Noãn có thể bỏ qua cho các cô, còn tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”

 

Lời nói của Kiều Mộ Trạch mới khiến cho Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến sợ đến mức không dám hít thở.

 

Trang Noãn Noãn đưa tay ngăn anh lại: “Chúng ta đi thôi!”

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng nhìn quét vào trong, ánh mắt đó như dao cắt khiến hai cô gái bên trong lập tức run lên.

 

Nghe tiếng bước chân rời đi của họ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ngồi sụp xuống ghế sofa, sắc mặt trắng bệch, Lâm Thiến cắn môi lầm bẩm nói: “Không xong rồi, họ biết là do.

 

chúng ta làm rồi.”

 

Diệp Mạn Ni sợ hãi chớp mắt nói: “Trang Noãn Noãn vậy mà lại để cho Kiều Mộ Trạch thay cô ta chút giận? Cô ta lấy đâu ra bản lĩnh đấy.”

 

“Loại phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông, tôi khinh.” Lâm Thiến cũng tức giận nói.

 

Dường như chỉ có mắng như vậy thì trong lòng cô ta mới dễ chịu hơn chút.

 

Dưới tầng, Trang Noãn Noãn ngồi vào trong xe, cô nói với người đàn ông bên cạnh: “Cảm ơn anh, đây là chuyện của bọn em, để công ty của bọn em tự giải quyết đi!”

 

Kiều Mộ Trạch đau lòng có chút tức giận: “Chuyện của em cũng là chuyện của anh, nếu như em cảm thầy anh không cần nhúng tay vào, được, anh sẽ mua lại công ty của em, là một người cổ đông lớn nhát của công ty anh có quyền can thiệp vào chuyện này.”

 

Trang Noãn Noãn khẽ nheo mắt, nhất thời không nói nên lời.

 

Có điều cô không biết cổ đông lớn nhất của công ty này sớm đã là người đàn ông này rồi.

 

“Yên tâm đi, hai người này sớm muộn gì cũng bị đuổi khỏi ban nhạc thôi.” Kiều Mộ Trạch nói xong, nhấn ga lái xe rời đi.

 

Cách đó không xa trong một chiếc xe khác, Lam Sơ Niệm cắn môi, chuyện hôm nay khiến cô nhận thức ra được.

 

*Sao bọn họ lại có thể ra tay với Noãn Noãn? Sao bọn họ.

 

có thể như vậy?”

 

Lam Thiên Hạo nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô, anh nhẹ nhàng thở dài, từ nhỏ anh đã bảo vệ cô quá tốt rồi, đối với lòng người hiểm ác ở thế giới này cô vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý.

 

“Sơ Niệm, em phải nhớ kỹ người đối tốt với em ở trên thế giới này ngoại trừ người thân của em, thì bất kể ai cũng đều không được tin.” Lam Thiên Hạo dạy cô.

 

Lam Sơ Niệm chớp mắt âm thầm ngẫm nghĩ câu nói này, người thân, cô đột nhiên nhớ đến ở trên thế giới này, còn có hai người thân khác, nhưng họ ở đâu? Còn ở trên thế giới này không?

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đứng dậy, Chu Đào tức giận mở của đi vào: “Hai người sao thế? Hai người hạ thuốc vào trong nước của Noãn Noãn sao?”

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đã bị kinh ngạc máy lần, đối mặt với sự tức giận của Chu Đào sắc mặt họ đã tái nhọt rồi.

 

*Xin lỗi Chu tổng, chúng tôi… chúng tôi không phải là có ý, chỉ là bị sự đố kị làm mờ mắt, anh tha thứ cho chúng em được không!” Diệp Mạn Ni không muốn giấu diếm Chu Đào chỉ đành thừa nhận.

 

“Hai cô…hai cô quả thực đã hại đến nhóm của mình rồi, còn ra thể thống gì nữa?” Chu Đào nhìn hai người họ cũng đau lòng, họ là nghệ nhân do anh một tay nuôi dưỡng, bây giờ tự tạo nghiệp không sống được nữa rồi.

 

Kiều Mộ Trạch nhất định sẽ không tha cho họ. Có điều không dễ dàng gì nhóm mới nỗi tiếng, nếu như lập tức giải tán, vậy thì quá đáng tiếc rồi.

 

“Chu tổng, anh nhất định phải tin chúng tôi, chúng tôi thật sự không phải là cố ý, cầu xin anh tha thứ cho bọn em.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom