Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 81


Chương 81

“Đương nhiên là thật rồi, vết hôn sao có thể nhìn nhầm được”

“Năng lực dụ dỗ đàn ông quả là không kém!” Tô Nhược Vân hung ác nhìn vào gương.

“Chị Nhược Vân, cũng chả có gì to tát cả, Tinh Hoàng sắp phá sản rồi! Ký hợp đồng rồi thì sao chứ”

“Nói cũng phải”

Đang nói, điện thoại Tô Nhược Vân bỗng reo lên, thấy số điện thoại kia, cô ta liền hưng phấn, lập tức đuổi Hoàng Xán ra ngoài.

“Alo, anh Dịch!”

Tiếng của Tô Nhược Vân tinh tế dễ nghe, khiến người nghe cảm thấy tê dại ‘So-với giọng điệu Øán trách vừazồi hoàn toàn là hai người khác nhauf “Ừ” Đầu kia điện thoại vang lên một giọng nam lạnh.

nhạt.

“Lâu lắm rồi anh chả gọi điện cho người ta, người ta quay phim rất là mệt, anh cũng chẳng đến thăm người ta”

“Nghe nói Tô Lam ở cùng một đoàn phim với cô?” Mộ Dung Dịch trực tiếp bỏ qua giọng nói làm nũng ngọt đến phát lợm vừa rồi, đi thẳng vào chủ đề chính.

Nghe thấy Mộ Dung Dịch nhắc đến Tô Lam, Tô Nhược.

Vân liền không vui, nhưng cũng thành thật trả lời: “Đúng vậy, anh không biết đâu, gần đây chị ấy ngày càng không ra gì, tác phong sinh hoạt cũng ngày càng không có chừng mực”

“Sao vậy?”

“Cô ấy ngủ với lãnh đạo cấp cao của Tinh Hoàng, sau đó ký hợp đồng với Tinh Hoàng, quả thật là làm mất mặt người nhà, lại dám không từ thủ đoạn như thế”

“Đừng nói linh tinh!” Mộ Dung Dịch không hề tin những lời này.

“Em nào có nói linh tinh chứ! Cả đoàn phim đều biết, người ở cùng phòng với chị ấy tận mắt nhìn thấy sau khi nghỉ phép trở về, trên cổ chị ấy có dấu hôn, hơn nữa còn rất đậm, vừa nhìn là biết đêm đó thối nát thế nào!”

Đầu dây bên kia im lặng một hồi.

“Anh Dịch, lúc nào anh đến thăm em thế? Người ta nhớ anh lắm”

“Gần đây rất bận, tôi sắp xếp đã”

“Vâng, vậy được rồi, anh nhớ để ý sức khỏe, đừng làm Vốn dĩ, Tô Nhược Vân cho rằng phải ngắt máy rồi, nhưng phát hiện Mộ Dung Dịch không ngắt máy.

“Anh Dịch… Anh Dịch..”

Hồi lâu, giọng của Mộ Dung Dịch lại truyền tới: “Thời gian đính hôn quyết định rồi, cuối tháng này”

“Thật sao? Vậy quá tốt rồi!” Tô Nhược Vân nghe thấy tin này, dường như nghẹn ngào.

“Cô chuẩn bị một chút, ngủ sớm đi, ngủ ngon” Lúc này.

Mộ Dung Dịch mới ngắt máy.

Tô Nhược Vân ôm điện thoại trước ngực, cảm giác như: đang nằm mơ vậy.

Ngày này cuối cùng cũng đến.

Mặc dù chỉ là đính hôn, nhưng cũng không khác gì kết hôn, dù sao với thân phận của Mộ Dung Dịch, loại chuyện như đính hôn không thể là trò đùa.

Một khi kết hôn, cái ghế thiếu phu nhân tương lai nhà Mộ Dung cô ngồi vững rồi, cái ghế bà chủ tương lai của Quốc tế Nghệ Tân cũng ngồi chắc.
 
Chương 82


Chương 82

Bạn gái và vị hôn thê rốt cuộc vẫn có khác biệt về bản chất.

Nhưng vừa nghĩ tới Mộ Dung Dịch vẫn còn chút để tâm đến Tô Lam, cả người cô ta liền không thoải mái.

Việc quay phim “Yên hồng thiên hạ” vẫn tiến hành như thường.

Người có chuyện vui vẻ sảng khoái, cho dù xung quanh đều là những lời gièm pha, nhưng Tô Lam vẫn đặt tất cả tâm tư vào việc quay phim như trước, không hề để ý đến những lời không hài hòa kia.

Cô vẫn còn chút cảm nhẹ, nhưng cô không để ý, hai ngày nay bụng dưới hơi đau, có lẽ là đặt tâm trạng vào phim, cũng không để ý.

Kết quả vừa quay xong một cảnh phim, cô liền cảm thấy một dòng nhiệt nóng chầm chậm chảy xuống từ bụng dưới…

Cảm giác này…

Hỏng rồi!

Tô Lam vào nhà vệ sinh, thấy quần lót đã dính một vệt đỏ, ý nghĩ muốn chết cũng xuất hiện.

Gần đây bận quá, cô lại quên béng mất chuyện phụ nữ còn có bà dì ghé thăm.

Giờ còn đang quay phim, về khách sạn chắc chắn không được.

Không còn cách nào khác, chỉ đành nhờ nhân viên trong đoàn phim giúp đỡ.

Cô lén lút thì thâm bên tai một nhân viên nữ, cô nhân viên kia cười cười, lấy từ trong túi ra một miếng vuông trắng nhét vào trong tay Tô Lam.

Tô Lam thấy xung quanh không có người, vội vàng nhét vào trong túi, lại vội vội vàng vàng quay về nhà vệ sinh.

Toàn bộ quá trình lọt vào tâm mắt của Hoàng Xán.

Trên mặt Hoàng Xán là biểu cảm vui mừng, sau đó đi tới bên cạnh Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân đang ngồi trên ghế dựa đọc kịch bản, trên chiếc bàn bên cạnh còn có nước ép hoa quả lạnh và một ít đồ ăn nhẹ.

Hoàng Xán nói thầm bên tai Tô Nhược Vân một hồi, Tô Nhược Vân vừa kinh ngạc vừa vui mừng hỏi: “Cô nói thật sao?”

“Cực kì chính xác, tận mắt em nhìn thấy”

Trên mặt Tô Nhược Vân hiện ý cười đắc ý: “Ôi… Vậy hôm nay chúng ta có kịch hay xem rồi, cô đi gọi phó đạo diễn Trần qua đây, nói là tôi có chuyện muốn nói với ông ấy”

Hoàng Xán tung tăng tung tẩy rời đi.

Phó đạo diễn Trần này là người của Quốc tế Nghệ Tân, thường ngày qua lại rất thân thiết với Tô Nhược Vân, biết được thân phận của Tô Nhược Vân, đương nhiên cũng tích cực nịnh hót cô ta.

Vì thế, đề nghị của Tô Nhược Vân, ông ta lập tức đồng ý.

Ai lại đắc tội với bà chủ tương lai cơ chứ?

Tô Lam lúc này còn đang chuẩn bị lời thoại cho cảnh sau.

Bụng dưới truyền đến từng hồi đau đớn, có thể cảm nhận được máu đang chảy ồ ra.

Vòng sinh lý của cô trước kia luôn rất chuẩn, từ khi Tô Kiêm Mặc bước sang tuổi mười bảy thì không chuẩn nữa, dường như là vì trong lòng luôn đang lo lắng gì đó.

Lần này, vì rất bận, cô cũng không nhớ bị muộn bao nhiêu ngày nữa.

Càng bị muộn, máu sẽ càng chảy nhiều.

Một chiếc băng vệ sinh sợ là không đủ, Tô Lam nghĩ, lát nữa lại mượn nhân viên một chiếc vậy, bây giờ quả thật không còn cách nào khác, chỉ đành mặt dày đi mượn thôi.
 
Chương 83


Chương 83

Ngay khi Tô Lam nhịn cơn đau, chuẩn bị đi mượn băng vệ sinh một lần nữa, phó đạo diễn Trần liền đi tới.

“Nào nào nào, mọi người cùng qua đây, hôm nay chúng †a quay cảnh 34” Phó đạo diễn Trần ra lệnh.

Mặc dù đạo diễn chính của bộ phim này là Lâm Xuyên, nhưng một bộ phim, không phải tất cả cảnh quay đều do đạo diễn chính quay, bằng không phó đạo diễn để làm gì chứ?

Phần quan trọng đương nhiên do đạo diễn Lâm Xuyên đích thân giám sát quay phim, còn một vài cảnh không quá quan trọng tự nhiên sẽ do phó đạo diễn hoàn thành.

Bộ phim này có rất nhiều cảnh do phó đạo diễn Trần giám sát quay.

Lời của ông ta đương nhiên cũng là mệnh lệnh.

Tô Lam nghĩ kĩ xem cảnh 34 là cảnh gì, đột nhiên cô cực kì hoảng sợ.

Cảnh quay đó là cảnh đối đầu của cô và Tô Nhược Vân, ở đình nghỉ mát bên hồ, hai người xảy ra tranh chấp, vai công chúa Nguyên Sênh mà Tô Nhược Vân đóng làm nhục vai Tường Vi mà Tô Lam diễn, còn tát cô một cái, Tường Vi không chịu nhục nhảy xuống nước.

Phải nhảy xuống nướ!

Giờ Tô Lam đang bị bà dì ghé thăm đó!

Sao có thể nhảy xuống nước chứ?

“Phó đạo diễn Trần!” Tô Lam liền đuổi theo phó đạo diễn Trần: “Hôm nay có thể không quay cảnh 34 được không, hôm nay tôi hơi mệt”

Phó đạo diễn Trần dù sao cũng là đàn ông, Tô Lam cũng không thể nói thẳng bà dì của tôi đến rồi, không thể quay phim được.

“Hơi mệt? Cô nói hơi mệt thì không quay nữa? Cả đoàn làm phim vì cô hơi mệt mà phải quảng công việc sang một bên? Tô Lam, cô nghĩ cô là ai thế?”

Giọng nói của phó đạo diễn Trần rất to, dường như tất cả mọi người đều trở nên yên lặng.

“Hôm nay quả thật tôi không tiện”

“Tô Lam, đừng cảm thấy bản thân ký hợp đồng với công ty quản lý rồi thì giỏi lắm, tám mươi phần trăm diễn viên ở đây đều có công ty quản lý! Cô là cái thá gì?”

Tô Lam chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng, bị đạo diễn mắng trước mặt nhiều người như này, dù là ai cũng cảm thấy mất mặt.

“Tôi nói cho cô biết, hôm nay cô muốn quay cũng phải quay, không muốn quay cũng phải quay, đừng quên là, chúng ta đã ký hợp đồng! Các bộ phận chuẩn bị!”

Phó đạo diễn Trần hoàn toàn không để ý đến Tô Lam, đi thẳng về phía hồ.

Tất cả nhân viên đều đi về phía hồ.

Khi Tô Nhược Vân lướt qua Tô Lam, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường, khiến Tô Lam hiểu ngay mọi chuyện là thế nào.

Tô Lam biết, bản thân không thoát được.

Khi đôi cánh của cô còn chưa €ứng cáp, nhất định sẽ gặp phải loại chuyện như này.

Cô thầm nắm chặt tay thành quyền, cũng đi về phía hồ.

Mong là quay phim thuận lợi.

Thế nhưng, có Tô Nhược Vân ở đây, đó là chuyện không thể nào.

Cảnh phim này, Tô Nhược Vân phải tát Tô Lam một cái.

Tô Nhược Vân đi tới trước mặt phó đạo diễn Trần: “Phó đạo diễn Trần, cái tát này của tôi là tát thật hay lựa góc quay đây?”
 
Chương 84


Chương 84

Phó đạo diễn Trần vừa nhìn ánh mắt của Tô Nhược Vân liều hiểu rõ ý của cô ta: “Đương nhiên là tát thật rồi, thân là diễn viên, đương nhiên phải có tác phong chuyên nghiệp”

Lúc đó, Tô Lam đã đi tới.

Một câu “tác phong chuyên nghiệp” kia của phó đạo.

diễn Trần chính là nói cho cô nghe.

Cuối cùng cũng bắt đầu rồi Công chúa Nguyên Sênh cả người mặc váy hồng hoa lệ và Tường Vi một thân áo trắng giản dị đứng cạnh nhau.

Một người cao cao tại thượng, một người cực kì thấp kém.

Công chúa Nguyên Sênh cười lạnh một tiếng: “Chỉ dựa vào cô, cũng dám giành tướng quân Liên Uy với tal”

“Nô tì không dám, nô tì không dám tranh giành tướng quân Liên Uy với công chúa, chỉ là nô tì và tướng quân Liên Uy cùng nhau trưởng thành..”

“Bốp!” Một cái tát nóng rát rơi lên mặt Tường Vi.

Tô Lam chỉ cảm thấy đau đớn nóng rát, cơn đau vùng bụng dưới dường như cũng quên đi.

Cái tát này của Tô Nhược Vân dùng toàn bộ sức lực.

“Xin lỗi, đạo diễn, tôi hơi vội rồi!” Khuôn mặt Tô Nhược Vân tràn đầy áy náy.

“Không sao, làm lại, các bộ phận chuẩn bị, action!”

Một tiếng hô, cảnh quay liền quay lại từ đầu.

“Ôi, tôi đánh chậm quá rồi!”

“Thực sự xin lỗi, tôi quên thoại rồi!”

“Đạo diễn, cho tôi một cơ hội nữa, lần sau nhất định sẽ làm tốt!”

Mỗi lần sau khi Tô Nhược Vân đánh Tô Lam xong, đều sẽ có lý do để quay lại, mà phó đạo diễn Trần dường như cũng có ý dung túng, hôm nay hiếm khi dễ tính.

Mặt Tô Lam có nhiều chỗ sưng lên, đánh mãi tới khi cô cảm thấy tê dại, phó đạo diễn Trần mới duyệt cảnh này, mà cảnh sau, là phải nhảy xuống nước.

Sau khi bị công chúa Nguyên Sênh làm nhục một hồi, Tường Vi cảm thấy nhục nhã, trực tiếp nhảy xuống nước.

Một cảnh này, Tường Vi độc thoại, sau khi công chúa rời đi, Tường Vi độc thoại một mình, sau đó nhảy xuống nước.

đôi mắt của Tường Vi rưng rưng, nhưng nước mắt thế nào cũng không chịu rơi xuống, cô cắn môi, hận không thể cắn môi bật máu.

Cảm xúc khuếch đại, đến rất nhiều người ở hiện trường cũng nhịn không được cảm thấy rất đau lòng.

“Tại sao số phận lại bất công như vậy, Tường Vi muốn mình thấp hèn sao? So với như vậy, còn không bằng chết đi cho xong!”

Tường Vi hít sâu một hơi, xoay người, nhảy thẳng xuống nước.

Khi thân thể chạm vào làn nước lạnh, cô liền cảm thấy cả người lạnh toát, dòng nước lạnh này dường như muốn hút hết mọi hơi ấm trong cơ thể cô.

Trong nước có người tiếp ứng, Tô Lam được đưa lên bờ.

Nhưng phó đạo diễn Trần lại lắc đầu: “Hong khô quần áo đi, cảnh này không được, cảm xúc phải dồi dào hơn nữa!”

Nghe thấy lời phó đạo diễn Trần nói, Tô Lam cảm thấy như bị sét đánh!

Còn phải nhảy nữa?
 
Chương 85


Chương 85

Giờ là tháng năm, mặc dù thời tiết đã ấm lên, nhưng dù sao cũng chưa phải mùa hè, cho dù là mùa hè, nước cũng lạnh lắm!

Nhiệt độ nước bây giờ thì khỏi cần nói!

Hơn nữa, Tô Lam còn đang đến ngày!

“Còn ngây ra đó làm gì? Đừng làm mất thời gian!”

Tô Nhược Vân ở bên cạnh cười cười, khoanh tay trước ngực, dáng vẻ xem kịch hay.

Tô Lam không còn cách nào khác, hong qua quần áo rồi lại quay lần hai.

Cô chỉ có thể cố hết sức phát huy khả năng diễn xuất của mình, lại một lần vừa đoạn tuyệt vừa không cam lòng nhảy xuống nước.

Lần này, cô chỉ cảm thấy cả người đã không còn chút độ ấm nào, chỉ còn thấy lạnh buốt thấu xương.

Cô run cầm cập lên bờ, vì không có trợ lý, cô đương nhiên cũng không có người phục vụ, nhân viên tốt bụng khoác cho cô thêm chiếc áo.

“Phó đạo diễn Trần, lần này được rồi chứ?”

“Cô nói có được hay không? Vừa rồi cô làm biểu cảm gì thế? Tôi muốn cảm dồi dào hơn nữa, cô có hiểu tiếng người không?” Phó đạo diễn Trần lại nổi giận lần nữa.

Vài nhân viên ở hiện trường cũng cảm thấy bất công cho.

Tô Lam, nhưng nhân viên ở đây đều là cấp dưới trực tiếp của phó đạo diễn Trần, ai dám đứng ra nói gì chứ?

Toàn bộ đám diễn viên kia ai nấy đều coi náo nhiệt, trong lòng nghĩ, loại phụ nữ ngủ với lãnh đạo cấp cao để ký hợp đồng này cuối cùng cũng gặp báo ứng rồi!

Ai nấy đều cười rất hả dạ.

Môi của Tô Lam đã trắng bệch, thợ hóa trang liền đi tới dặm lại lớp trang điểm.

“Tô Lam, cô diễn tử tế cho tôi! Cảnh này bao nhiêu người phục vụ một mình cô! Cô xứng không?”

“Tôi biết rồi” Tô Lam nhỏ giọng trả lời.

Lại một tiếng nhảy “ùm” xuống nước!

Kết quả vẫn là chưa vừa ý!

Tô Lam nhảy xuống nước đúng năm lần.

Nhưng kết quả vẫn chưa vừa ý phó đạo diễn Trần.

Lần cuối cùng, cô cảm thấy cả người từ từ chìm vào trong nước, toàn thân lạnh đến phát run, không còn chút sức lực.

Nhân viên lập tức vớt cô lên.

Chỉ thấy khoảnh khắc lúc vớt lên, Tô Lam nằm nhoài trên bờ!

Trên chiếc váy trắng của cô, đó là một mảng đỏ tươi!

Trong đám diễn viên bất ngờ có người cười thành tiếng, con gái đến ngày rồi, còn lộ vết máu, chuyện này quả thật rất mất mặt!

“Cô nhìn xem máu cô ta làm bẩn đồ diễn rồi, chao ôi, mất mặt quái”

“Nếu là tôi, quả thật nên tìm một cái lỗ mà chui xuống!”

“Đúng đó, đúng đó, làm bẩn đồ diễn rồi, hahaha”

Tiếng cười chế nhạo của đám diễn viên ập tới.
 
Chương 86


Chương 86

Tô Nhược Vân mím môi cười càng lợi hại hơn, Tô Lam, đấu với tôi, cô còn non lắm!

Đám đàn ông ở hiện trường ai nấy nhìn thấy vết máu kia trên mông Tô Lam đều cực kì lúng túng, có người còn cười thành tiếng.

Tô Lam đại khái đoán ra gì đó, nhưng cả người cô cực kì nặng nề, quả thật không để ý được những thứ này!

Cả người lâng lâng, dường như hai chân không còn chút sức nào, đến đứng lên cũng không đứng nổi.

“Tô Lam, cô làm bẩn đồ diễn rồi! Cảnh này quay thế nào nữa? Tôi hỏi cô, quay thế nào? Có phải cô cố tình làm loạn không?”

Tiếng chửi mắng của phó đạo diễn Trần lại truyền tới lần nữa.

Có nhân viên không chịu nổi nữa, đỡ Tô Lam đứng lên, vết máu trên người cô quả thật quá chói mắt, nhất là sự đối lập trên nền quần áo trắng, lại thêm tác dụng của nước, mảng nhỏ kia nhanh chóng lan rộng ra.

Tô Lam chỉ cảm thấy răng run cầm cập, một câu cũng không nói được.

“Mang đồ diễn dự phòng qua đây, Tô Lam, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, nếu còn không được, cô cút đi cho tôi!”

Vài nhân viên bắt đầu chửi trái tim phó đạo diễn Trần có phải là sắt đá hay không.

Nhưng những diễn viên kia đều biết, phó đạo diễn Trần là người của Quốc tế Nghệ Tân, làm như vậy chẳng qua là vì ninh nọt Tô Nhược Vân.

Tô Lam cắn chặt răng, rõ ràng biết là bị bắt nạt, nhưng không có năng lực cãi lại.

Cô cũng thầm mắng bản thân, vì sao không thể lớn mạnh hơn nữa? Vì sao không thể?

“Được!” Cô đồng ý.

Đây là sự lựa chọn duy nhất của cô.

Đây là cơ hội khó khăn lắm cô mới có được, sao có thể mất đi như thế chứ?

Hơn nữa, cô cần cơ hội từ bộ phim này, vần thù lao của bộ phim này, cô rất cần!

Tô Lam lại nén cơn giận, nhân viên cũng mang quần áo tới.

Tiêu Mạch Nhiên bên kia cũng quay xong, vừa đẹp đi qua đây, thấy cảnh này, chuẩn bị đi tới.

Hạ Liên liền ngăn cô lại: “Chị Mạch Nhiên, vừa nhìn liền biết đây là phó đạo diễn Trần bị Tô Nhược Vân sai khiến, vẫn đừng nên dây vào vũng nước đục này thì hơn, cho.

dù chúng ta không sang Quốc tế Nghệ Tân, nhưng trở mặt với bên đó cũng không có lợi gì: Theo Tiêu Mạch Nhiên vài năm, Hạ Liên cũng vừa nhìn là hiểu vấn đề.

Mặc dù Tiêu Mạch Nhiên là nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng, thế nhưng, cũng không thể không qua lại với Quốc tế Nghệ Tân, thời đại này, nghệ sẽ phải học cách khôn khéo, không được đắc tội với ai.

Nhưng Tiêu Mạch Nhiên vẫn đẩy tay Hạ Liên ra, đi thẳng về phía bên kia.

Phó đạo diễn Trần uy phong lãm liệt, lúc chuẩn bị bắt đầu quay, một giọng nói quen thuộc truyền tới.

“Phó đạo diễn Trần!”

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía giọng nói ấy.

Tiêu Mạch Nhiên sải bước tao nhã đi tới.

*Ồ, thì ra là Mạch Nhiên àI” Phó đạo diễn Trần lễ độ cười với cô: “Bên kia quay xong rồi?”

“Đúng vậy, đi qua bên này xem thế nào” Tiêu Mạch Nhiên cực kì tùy ý ngồi bên cạnh phó đạo diễn Trần.

Máy móc trước mặt phó đạo diễn Trần đang chiếu lại cảnh diễn vừa rồi của Tô Lam.
 
Chương 87


Chương 87

“Phó đạo diễn Trần, vẫn phải quay lần nữa?”

“Đúng vậy, cái cô Tô Lam này không diễn tử tế, khiến mọi người đều có ý kiến!” Phó đạo diễn Trần vẫn mang dáng vẻ tức giận như cũ.

Tiêu Mạch Nhiên khẽ cười: “Vậy sao? Nếu cảm xúc dồi dào thế này, diễn xuất đạt thế này, phó đạo diễn Trần còn chưa vừa ý, vậy giờ tôi cực kì nghi ngờ sự chuyên nghiệp của ông đó.”

Phó đạo diễn Trần ngây người, tất cả mọi người ở hiện trường đều ngớ ra.

Sao cơ?

Tiêu Mạch Nhiên muốn công khai đối đầu với phó đạo diễn Trần!

Mặc dù phó đạo diễn Trần chỉ là phó đạo diễn, nhưng với thân phận của Tiêu Mạch Nhiên, chỉ là một phó đạo.

diễn, cô vẫn không cần quá để ý, hơn nữa, phó đạo diễn này cũng không phải nhân vật tài cán gì.

“Nếu phó đạo diễn Trần cảm thấy chưa vừa ý, vậy không bằng mời đạo diễn Lâm qua xem xem, cảnh này đạt hay chưa?” Tiêu Mạch Nhiên nói tiếp.

Mặt phó đạo diễn Trần bỗng xám ngắt.

Bản thân ông ta nhìn ra, diễn xuất của Tô Lam cực kì đạt, nếu là đạo diễn Lâm, không những không cần quay lại, mà còn sẽ khen to một tiếng “tốt”!

“Phó đạo diễn Trần, nịnh nọt người khác cũng được, nhưng giới giải trí là nơi biến hóa khó lường nhất, hôm nay cực kì nổi tiếng, ngày mai có thể không quay nổi phim, hôm nay tuy không danh không tiếng, ngày mai lại có khả năng cầm được chiếc cúp ảnh hậu”

Tay của Tiêu Mạch Nhiên đặt trên vai phó đạo diễn Trần: “Đạo lý này phó đạo diễn Trần khômg hiểu sao? Không cần thiết vì nịnh nọt một người mà đắc tội người khác chứ?”

Lời này rõ ràng là nói cho Tô Nhược Vân nghe!

Tô Nhược Vân tức đến xanh mặt, cũng không có cách nào khác, giờ cô ta đứng ra, rõ ràng là tự tát vào mặt mình!

Phó đạo diễn Trần lập tức gật đầu: “Được rồi, được rồi, cảnh này duyệt rồi!”

Tiêu Mạch Nhiên vừa ý gật đầu, ánh mắt ra hiệu cho Hạ Liên, Hạ Liên lập tức chạy tới bên cạnh Tô Lam, đỡ cô về khách sạn.

Đương nhiên phó đạo diễn Trần không thể đắc tội, mặc dù độ nổi Tiêu Mạch Nhiên ếng của cô giảm, nhưng dù sao cũng là sao nữ hạng A, cũng là người mà thiếu gia Mộ Dung của Quốc tế Nghệ Tân luôn muốn mời về, bản thân không thể đắc tội.

Hai bên đều không thể đắc tội!

Lăn lộn trong giới giải trí, sao mà khó thế chứ?

Tô Lam về phòng mình, thay quần áo, cả người mệt mỏi không có sức.

Sau khi nghe điện thoại của Tiêu Mạch Nhiên, Hạ tới cạnh Tô Lam: “Cô Tô, chị Mạch Nhiên nói Ì trình mấy ngày tới của chị ấy đều không ở đây, đã nói với đạo diễn Lâm rồi, mấy ngày nay cô có thể về nhà nghỉ ngơi”

Tô Lam ngẩng đầu nhìn Hạ Liên: “Cảm ơn”

“Không cần khách sáo, chị Mạch Nhiên tốt bụng, thấy cô bị bắt nạt nên không chịu nổi, chỉ đành đắc tội Tô Nhược Vân: Hạ Liên nói chuyện cũng rất khéo léo, cô chính là muốn nói với Tô Lam, phải biết nhớ ơn Tiêu Mạch Nhiên.
 
Chương 88


Chương 88

“Thay tôi cảm ơn chị Mạch Nhiên”

“Được rồi, tôi giúp cô đặt xe, đưa cô về nhà”

Tô Lam gật đầu.

Hạ Liên tiễn Tô Lam lên xe, lúc này mới quay về phòng của Tiêu Mạch Nhiên.

“Người đi rồi?”

Hạ Liên gật đầu, sau đó thở dài một hơi: “Cô ta đến ngày, bụng rất đau, mặt trắng bệch, có lẽ là vì bị cảm nên giờ hơi sốt, thế nhưng, chị Mạch Nhiên, chị không cần phải giúp cô ta”

Tiêu Mạch Nhiên cười nhẹ.

“Giờ vì cô ta đắc tội Tiêu Nhược Vân, cũng chính là đắc.

tội thiếu gia Mộ Dung, sau này chúng ta lại lắm chuyện”

Tiêu Mạch Nhiên lắc đầu: “Em không cảm thấy cô ấy rất giống tôi sao? Khi xưa lúc tôi vừa ra mắt cũng như vậy”

Hạ Liên nhất thời nghẹn lời.

Năm đó Tiêu Mạch Nhiên cũng từ vai phụ, từng bước từng bước đi lên vị trí ngày hôm nay, năm đó, cô lăn lộn vất vả trong giới giải trí, cũng chịu không ít khổ, không ít lần bị bắt nạt.

Thấy Tô Lam, cô nhớ về bản thân năm đó.

“Chị Mạch Nhiên, chuyện trước kia đều đã qua rồi, đắc tội Tô Nhược Vân thì đắc tội thôi, dù sao chúng ta có chủ tịch Quan chống lưng, cũng không sợ cô tai”

Đúng vậy, sau này cô có Quan Triều Viễn chống lưng, còn sợ ai chứ?

Tiêu Mạch Nhiên đương nhiên muốn giúp ai thì giúp người nấy.

Tô Lam mơ màng về khu Rainbow.

Cả người mềm oặt, không có chút sức lực nào, liên tục nhảy xuống nước năm lần, ngâm nước lạnh năm lần, lại thêm đang đến ngày, sức đề kháng cơ thể vốn đã kém, hơn nữa trước kia còn bị cảm mãi chưa khỏi.

Cô sờ trán mình, hơi sốt.

Triệu Ni Ni không ngờ cô về, lúc Tô Lam về, cô ta đang hầm canh cho mình.

“Sao cô lại về rồi?

Tô Lam không còn chút sức nào, chỉ đành nhờ Triệu Ni Ni giúp: “Cô có thể giúp tôi mua ít thuốc hạ sốt không?”

Triệu Ni Ni đánh giá cô một lượt: “Không rảnh!”

Tô Lam liếc nhìn cô ta, đã biết cô ta không trông cậy được, chỉ đành một mình lên tầng, lấy thuốc cảm từ trong ngăn kéo ra uống, rồi chui thẳng vào trong chăn.

Mong là thuốc tốt, ngủ một giấc dậy sẽ khỏi.

Tô Lam mơ màng ngủ thiếp đi.

Quan Triều Viễn lại mấy ngày không thấy Tô Lam, hôm nay đúng lúc anh lái xe tới Diêm thành, kết quả để Doãn Cẩn nghe ngóng mới biết, Tô Lam nghỉ phép về nhà rồi.

Chuyện này khiến Quan Triều Viễn cực kì vui vẻ, lập tức gửi tin nhắn wechat cho Tô Lam: “Hôm nay tôi về nhà”

Đương nhiên, anh dùng thân phận chồng cô mà gửi.

Chỉ là, Tô Lam mãi không trả lời.

Chờ tới mười giờ tối, Quan Triều Viễn nhanh chóng về nhà.

Triệu Ni Ni cũng không ngờ Quan Triều Viễn đến nhanh thế, thấy anh cực kì hứng thú chuẩn bị lên tầng, liền ngăn anh lại.

“Ông chủ, sao hôm nay đột nhiên lại về thế?”
 
Chương 89


Chương 89

“Đi ngắt cầu dao đi, đừng nhiều lời!”

Triệu Ni Ni biết Tô Lam không khỏe, ít nhiều cũng hơi chột dạ: “Hay là hôm nay đừng đi nữa, phu nhân vừa về, mệt lắm”

Quan Triều Viễn nhíu mày: “Sao cô lắm chuyện thết Đi ra!”

Nói rồi, Quan Triều Viễn đi thẳng lên tầng.

Triệu Ni Ni vẫn ngoan ngoãn đi ngắt cầu dao điện.

Căn nhà lại tối om.

Khoảnh khác Quan Triều Viễn đẩy cửa bước vào, trên mặt mang theo nụ cười gian trá, rõ ràng là đang nói, có thể ngủ với cô rồi!

Anh không chờ được đi tới, ba bước gộp làm hai, một phát hất chăn ra, trực tiếp đè tới!

Tô Lam sợ lạnh, thường ngày lúc anh hất chăn ra, cho dù là cô ngủ rồi, cũng sẽ hừ một tiếng, nhưng hôm nay lại không có chút phản ứng nào, ngược lại, ảnh lại cảm thấy khí nóng ập tới!

Quan Triều Viễn không quá để ý, trực tiếp hôn xuống.

Ngay khi môi anh chạm vào Tô Lam, liền như lò xo bật trở lại!

Nóng quát Anh vô thức dùng tay sờ lên trán Tô Lam, nóng rây tay!

“Tô Lam! Tô Lam!” Quan Triều Viễn lắc lắc người Tô Lam, vậy mà lại không hề động đậy!

Gay go rồi!

Vốn Tô Lam nghĩ, uống thuốc xong đắp chăn toát mồ hôi thì sẽ khỏi, nhưng kết quả mồ hôi không toát ra, ngược lại khí nóng toàn bộ đều ủ trong chăn, khiến bản thân cô càng sốt cao hơn!

Quan Triều Viễn bế Tô Lam lên, lúc chuẩn bị ra ngoài, nhớ ra gì đó, tay lấy một bộ quần áo trong tủ đồ quấn lấy người cô.

Triệu Ni Ni nghe thấy tiếng bước chân của Quan Triều Viễn, vội vàng đi tới: “Ông chủ..”

“Cô ấy sốt rồi, vậy mà cô lại không biết! Cô phục vụ cô ấy thế nào vậy?” Quan Triều Viễn quát lên.

Triệu Ni Ni lập tức mất hồn mất vía, thường ngày, cô ta bát nạt Tô Lam cũng thôi đi, dù sao cũng không ai biết, Tô Lam cũng sẽ không nói ra, giờ thì hay rồi!

“Tôi tôi tôi… Cô ấy cũng không nói với tôi, vừa rồi còn nhảy nhót tưng bừng cơ!” Triệu Ni Ni vội vàng lắp bắp giải thích.

Quan Triều Viễn không để ý đến Triệu Ni Ni, bế Tô Lam xông thẳng ra ngoài.

May là hôm nay không phải tự anh tới, mà để Doãn Cẩn lái xe tới.

Doãn Gẩn còn chuẩn bị ngủ một giấc trên xe, dù sao Quan Triều Viễn trước giờ khá… lâu.

Đang chuẩn bị ngủ thì thấy Quan Triều Viễn bế thứ gì đó xông ra, anh ta vội vàng xuống xe mở cửa, nhìn lại, thì ra trong lòng Quan Triều Viễn ôm một người!

“Lập tức tới bệnh viện!” Quan Triều Viễn ra lệnh.

Doãn Cẩn nào dám chậm trễ một giây, nhanh chóng khởi động, lái xe rời đi.

Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam trong lòng, khuôn mặt giống như bị nấu chín, cả người cực kì nóng.

Quan trọng là anh có gọi thế nào, cô cũng không phản ứng lại!

“Lái nhanh lên!” Quan Triều Viễn tức giận gầm lên.
 
Chương 90


Chương 90

Doãn Gẩn lập tức đạp hết cỡ chân ga, dù sao giờ là nửa đêm, trên đường cũng không có ai, vẫn nên nghe lời BOSS thì ổn hơn.

Chiếc xe cả đường phóng như điên tới bệnh viện Q.M.

Đây là bệnh viện tư nhân mà Quan Triều Viễn mở.

Doãn Cẩn vừa xuống xe liền chạy vào trong bệnh viện, người của bệnh viện nhìn thấy Doãn Cẩn, đám người bên trong liền như đàn ong xông tới.

“chủ tịch Quan, đặt cô gái này lên cáng đi”

Quan Triều Viễn nhìn người trong lòng, không trả lời, mà tiếp tục ôm Tô Lam đi vào trong, đi thẳng tới phòng cấp cứu.

“Mời tất cả các chuyên gia đến đây cho tôi!” Quan Triều Viễn gầm lên.

Vì thế, tất cả bác sĩ trực ban của các khoa trong bệnh viện, khoa tim mạch, khoa ngoại, khoa tai mũi họng, khoa nội tiết gì đó, thậm chí cả khoa hậu môn trực tràng cũng đến đầy đủ!

€ó vài bác sĩ không trực ban cũng đều bị gọi quay lại.

Đến cả viện trường Châu Lễ Thành cũng bị gọi tới.

Các bác sĩ đều bị dọa phát sợ.

“Có chuyện gì? Người được đưa tới hôm nay là ai? Sao.

lại gọi chúng ta quay lại chứ?”

“Không biết! Nghe nói là người do BOSS ôm tới”

“Là bà chủ của chúng ta?”

Các bác sĩ nhìn nhau, cho tới khi đi vào hội chẩn.

Cả một đám bác sĩ đều đi ra.

Quan Triều Viễn lạnh mặt đứng ngoài cửa, khuôn mặt kia còn đen hơn đáy nồi.

Trước giờ anh chưa từng lo lắng như vậy, quan trọng là, khi bình tĩnh lại, anh cũng không biết mình lo lắng cái gì.

Lo lắng Tô Lam có thể chết sao?

Châu Lễ Thành là viện trưởng của bệnh viện này, nhìn khoảng hơn năm mươi tuổi, dáng vẻ lễ độ đường hoàng, vừa nhìn liền biết là một bác sĩ có kiến thức.

“Chủ tịch Quan, bác sĩ chúng tôi đã làm một loạt kiểm tra cho cô gái này, cô ấy không có gì đáng ngại”

“Không có gì đáng ngại? Tôi gọi cô ấy nửa ngày, cô ấy cũng không ho he gì, ông nói với tôi, cô ấy không có gì đáng ngại?” Quan Triều Viễn lại gầm lên lần nữa.

“Cô ấy sốt cao bốn mươi độ, vì thế mới không tỉnh táo, lại thêm… kì sinh lý đến, thế nên, tình trạng không tốt , nhưng không sao, đưa đến kịp thời, đã truyền nước rồi, đoán là sẽ hạ sốt nhanh thôi.”

Ừ” Quan Triều Viễn khẽ đáp một tiếng, thì ra chỉ là sốt thôi.

Xem ra đúng là anh chuyện bé xé ra to.

Châu Lễ Thành nhìn các bác sĩ đứng bên ngoài: “Chủ tịch Quan, có phải các bác sĩ..”

“Đi đi đi, chướng mắt! Mấy người giỏi nhất ở lại, chăm sóc Tô Lam cho tôi, ngoài ra, chuyển Tô Lam đến phòng bệnh riêng của tôi.”

“Vâng”

Tô Lam được chuyển đến phòng bệnh VVIP, đây là phòng ở tầng cao nhất khu phòng bệnh của bệnh viện, cả một tầng đều là phòng bệnh riêng của Quan Triều Viễn, không cho phép bất kì ai đi vào.

Quan Triều Viễn ngồi trên giường, vài y tá trực ở bên cạnh.

Dịch trong bình truyền chảy vào trong cơ thể Tô Lam từng chút một.
 
Chương 91


Chương 91

Nhìn khuôn mặt Tô Lam vẫn đỏ rực như trước.

Không đúng!

Vì sao mặt của cô lại bên to bên nhỏ?

Quan Triều Viễn liền đứng dậy, mấy y tá lập tức đứng thẳng lưng, không dám thở mạnh.

Quan Triều Viễn dựa lại gần khuôn mặt của Tô Lam, nhìn cẩn thận: “Mấy người lại xem xem, mặt của cô ấy bị làm sao?”

Vì sốt cao nên cả người Tô Lam đều đỏ bừng, khuôn mặt càng như thế, che đi bên mặt bị đánh của cô.

Các y tá không dám động đậy, có người to gan đi tới, nhìn kĩ, không giống sưng bình thường, mà bên trái sưng, bên phải không sưng, mức độ đỏ cũng không giống nhau.

Không nhìn kĩ quả thật không thấy được!

“Chủ tịch Quan, mặt của cô gái này có lẽ là bị đánh, không giống bệnh trạng gì”

“Bị đánh?” Mặt Quan Triều Viễn liền trầm xuống.

Y tá run run gật đầu: “Ngài nhìn kĩ xem, vẫn có thể thấy vết bàn tay mờ mờ”

Quan Triều Viễn lại nhìn mặt Tô Lam lần nữa, còn không phải sao! Vết bàn tay!

Anh nhanh chóng đứng dậy, các y tá đều câm như hến.

Quan Triều Viễn lại lướt qua bọn họ, đi thẳng ra ngoài, Doãn Cẩn ở ngoài cửa.

“Cậu lập tức đi điều tra hôm nay quay phim rốt cuộc có chuyện gì cho tôi!” Giọng Quan Triều Viễn trầm thấp, rõ ràng đang đè nén lửa giận trong lòng.

Thế mà lại có người dám đánh người phụ nữ của anh!

Không muốn sống nữa à?

Suy cho cùng, Tô Lam là vợ trên giấy tờ của anh!

Đánh lên mặt cô, không phải là đánh lên mặt anh sao?

“Vâng! Chủ tịch Quan, tôi lập tức đi điều tra!” Doãn Cẩn lập tức rời đi.

Quan Triều Viễn lại đi vào phòng bệnh, các y tá ai nấy đều mở to mắt nhìn Tô Lam.

“Các cô, ra ngoài đi” Quan Triều Viễn xua tay.

Các y tá đều nhấc chân chạy, giống như thấy ma vậy.

“Chờ chút!” Quan Triều Viễn lại đột nhiên hét lên.

Đám y tá phản ứng rất nhanh, lập tức đứng tại chỗ, chân như đóng đinh trên mặt đất.

“Mặt cô ấy sưng rồi, đi lấy ít thuốc qua đây, sau đó đều đi đi”

Đám y tá lại vội vàng chạy ra ngoài, cuối cùng phái một người to gan nhất đưa thuốc tới.

Cô y tá cúi đầu run cầm cập đưa thuốc lên rất cao.

Quan Triều Viễn cầm lấy thuốc: “Dùng thế nào?”

“Chính là.. bôi thuốc lên mặt, nhẹ nhàng xoa bóp, không có thuốc đặc trị nào cho loại vết thương này, chỉ là làm thông máu tan bầm thôi” Cô y tá lắp bắp trả lời.

“Được rồi, ra ngoài đi”

Cô y tá nhấc chân đi ra Quan Triều Viễn cầm thuốc trong tay, ngồi xuống cạnh giường, nhẹ nhàng vuốt tóc Tô Lam.
 
Chương 92


Chương 92

Anh bóp ra một chút thuốc lên đầu ngón tay, sau đó liền ấn lên mặt Tô Lam.

Tô Lam vô thức run lên, Quan Triều Viễn lập tức nhấc tay lên, lại đặt lên lần nữa, động tác nhẹ nhàng hơn nhiều.

Anh dùng đầu ngón tay xoa nhẹ từng vòng trên khuôn mặt bị sưng của cô, vừa cẩn thận quan sát khuôn mặt cô.

Nói thật, mặt mộc của Tô Lam không phải loại nhìn một lần sẽ thấy choáng ngợp, mặt của cô thanh tú, không nhiễm chút tạp chất nào, giống như…

Đám mây trắng tinh khôi trên bầu trời, dòng suối trong vắt trên núi cao, bông hoa tuyết đầu đông.

Nhìn rất thoải mái, rất thoải mái.

Con bà nó!

Nhưng có tên nào chán sống, vậy mà lại dám đánh lên mặt côi!

Không biết vì sao, anh tức giận như thết Tức đến mức lồng ngực đau đớn từng cơn.

Quan Triều Viễn thoa thuốc cho cô xong, đặt thuốc sang một bên, duỗi lưng giãn cơ.

Làn mi Tô Lam khẽ động, biểu cảm trên mặt dường như có chút vật lộn, đầu mày nhíu chặt lại, từng giọt mồ hôi chảy dọc theo gò má.

“Đau…”

Quan Triều Viễn thấy môi cô động đậy, lập tức sán lại gần.

“Hử? Nói gì cơ?”

“Đau..”

Lần này Quan Triều Viễn nghe rõ ràng, cô đang kêu đau!

“Đau ở đâu?” Quan Triều Viễn lại hỏi lần nữa.

Tô Lam nhắm chặt mắt, môi khẽ run run: “Đau bụng…”

Quan Triều Viễn lập tức nhấn chuông gọi bác sĩ trong phòng bệnh, một phút sau, một đám bác sĩ và y tá lại xông vào trong phòng này!

“ĐM! Các người lừa ông đây! Không phải bảo cô ấy không sao à? Tại sao cô ấy cứ ra sức kêu đau, nói mình đau bụng chứ?”

Quan Triều Viễn lại gầm lên!

Một bác sĩ vừa tham gia khám vội vàng đứng ra nói: “Chủ tịch Quan, tôi vừa nãy đã kiểm tra cẩn thận rồi, quả thật là không có gì đáng ngại, chỉ là sốt cao, thấy dáng vẻ của cô ấy bây giờ, có lẽ là đã hạ sốt một chút rồi”

“Vậy tại sao cô ấy vẫn cứ kêu đau?”

“Cô ấy..” Bác sĩ lắp bắp: “Có lẽ là đau bụng kinh”

“Đau bụng kinh?” Quan Triều Viễn nhíu mày, danh từ này hình như anh từng nghe qua.

Nhưng quả thật anh không nhớ nó là thứ gì.

“Đúng, cô gái này đang trong kỳ sinh lí, lại thêm bị lạnh, có lẽ là đau bụng kinh. Đau bụng kinh là vấn đề mỗi cô gái đều gặp phải, không có thuốc đặc trị”

“Không có?”

“Đúng vậy, chủ tịch Quan, trừ khi dùng thuốc giảm đau. Thế nhưng, đứng trên lập trường của bác sĩ, chúng tôi không khuyến khích dùng thuốc giảm đau, rất dễ bị phụ thuộc vào thuốc, nhỡ như sau này có vấn đề gì cũng khó phát hiện, hơn nữa thuốc có ba phần độc”

Bác sĩ nơm nớp lo sợ trả lời.

“Được rồi, cút đi” Cánh tay Quan Triều Viễn hất lên.
 
Chương 93


Chương 93

Đám bác sĩ và y tá giống như vừa rồi, nhanh như chớp rời khỏi căn phòng này.

Quan Triều Viễn thở dài một hồi, đột nhiên nhớ tới Dạ Bân dường như từng nói tới từ này.

Anh lập tức gọi điện cho Dạ Bân.

Điện thoại hồi lâu mới kết nối, Quan Triều Viễn nghe thấy tiếng Dạ Bân thở phì phò từ bên kia truyền tới, vừa nghe liền biết cậu ta đang làm gì.

“Nói nhanh, đang bận!”

“Ông dừng lại cho tôi!”

“Tôi dừng lại, cậu hài lòng, phụ nữ người ta vừa ý sao?

Cậu cũng quá không thương hoa tiếc ngọc rồi!”

“ĐMI Dạ Bân, ông cho tôi năm phút!”

Đầu dây bên kia chửi thê một câu, tiếng thở dốc cũng nhẹ đi không ít: “Có gì nói mau”

“Phụ nữ đau bụng kinh thì làm thế nào?” Quan Triều Viễn bình tĩnh nói, ánh mắt vẫn luôn dừng trên khuôn mặt Tô Lam.

“Cái gì?” Dạ Bân cho rằng bản thân nghe nhầm rồi, anh nhìn lại số điện thoại, đúng là Quan Triều Viễn gọi tới!

“ĐM ông bớt nói nhảm với tôi! Tôi nhớ là trước đây ông từng nói với tôi, người phụ nữ của tôi đến kì sinh lý, đau bụng, làm thế nào?”

“ĐMI” Dạ Bân ngạc nhiên đến mức cằm sắp rơi xuống đất: “Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn, ông..”

“Nói nhanh lên, giờ ông không thương hoa tiếc ngọc nữa à?”

Dạ Bân tỉnh táo lại: “Cho cô ấy uống chút nước ấm, ôm cô ấy, xoa bụng, chú ý, nhẹ chút, ông khỏe như thế, cẩn thận ấn lòi ạng cô ấy raI”

“Chỉ như thế?”

“Đúng vậy! Ông còn nghỉ ngờ tôi?”

“Cút đi!” Quan Triều Viễn ngắt máy.

Sau khi ngắt máy, Dạ Bân nào còn tâm tình tiếp tục chiến đấu, cảm thấy anh ngày càng không quen Quan Triều Viễn rồi, từ sau khi Quan Triều Viễn phá thân xử nam, dường như ngày càng đi xa trên con đường anh không thể lường được…

Nam thần vốn cấm dục đâu rồi?

Trong gian phòng có chuẩn bị nước nóng cho anh, không chỉ nước nóng mà trà nóng, cà phê, các loại nước uống, cứ cần là có.

Anh vốn nghĩ cho Tô Lam uống ít nước ấm, nhưng Tô Lam cứ kêu “đau” mãi, làm thế nào cũng không chịu mở miệng.

Nghĩ một hồi, anh ngậm nước trong miệng, sau đó hôn lên môi Tô Lam.

Thấy cổ họng Tô Lam khẽ động, Quan Triều Viễn liền mừng đến phát điên, cách này quả nhiên có tác dụng.

Quả nhiên anh là người đàn ông thông minh nhất trên thế giới này!

Quay đi quay lại bón cho cô vài lần, Quan Triều Viễn liền lên giường, vừa chui vào chăn, tay liền chạm vào bụng dưới của Tô Lam.

Tô Lam cong người như con tôm.

Tay anh lạnh quá.
 
Chương 94


Chương 94

Quan Triều Viễn ngây người rất lâu.

Anh là một “người” không có nhiệt độ cơ thể.

Nghĩ rồi, Quan Triều Viễn nhét Tô Lam vào trong chăn, sau đó cách lớp chăn ôm cô vào lòng, bàn tay đặt lên trên bụng cô.

Sắp vào hè rồi, chăn không dày, vì thế cho dù cách một lớp chăn, anh cũng có thể xoa bụng cho cô.

Một lúc sau, biểu cảm trên mặt Tô Lam liền thoải mái hơn, dường như đã ngủ sâu rồi.

Cứ như vậy cả một đêm.

Lúc Doãn Cẩn đến báo cáo nhiệm vụ, thấy Quan Triều Viễn cách lớp chăn ôm Tô Lam vào lòng, giật mình.

Thấy Doãn Cẩn đứng ở cửa, Quan Triều Viễn chầm chậm buông Tô Lam ra, giãn gân giãn cốt.

Vì giữ nguyên một tư thế ngủ, cả người anh đều cứng ngắc, nhất là cánh tay tê rần!

Nhưng anh không để ý được nhiều như thế, đi thẳng ra ngoài.

“Chủ tịch Quan, điều tra được rồi”

“Nói”

Không giống với biểu cảm thoải mái vừa rồi, lúc này đôi mắt màu lam của Quan Triều Viễn âm trầm, sắc mặt cũng u ám cực kì.

Anh muốn xem xem kẻ nào chán sống rồi, dám đánh người phụ nữ của anh!

Doãn Cẩn hít sâu một hơi nói: “Là một phó đạo diễn trong đoàn phim làm khó phu nhân, cảnh quay đó, phu nhân phải bị tát và nhảy xuống nước, vốn phu nhân diễn rất đạt, nhưng ông ta lại yêu cầu diễn đi diễn lại, phu nhân bị tát nhiều lần, cũng nhảy xuống nước nhiều lần, thời tiết bây giờ mà ngâm trong nước lạnh nhiều lần, chắc rằng đây là nguyên nhân khiến phu nhân bị sốt”

Doãn Cẩn đương nhiên không thể điều tra ra chuyện này: là do Tô Nhược Vân sai khiến, dù sao cũng không có ai thấy hay nghe được Tô Nhược Vân và phó đạo diễn Trần nói chuyện này.

Cùng lắm mọi người cho rằng phó đạo diễn Trần vì muốn nịnh nọt Tô Nhược Vân, nên mới cố ý làm khó Tô Lam.

Quan Triều Viễn hơi gật đầu, lời nói từ miệng thốt ra như nghiến răng mà nói.

“Rất tốt”

Doãn Cẩn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt âm trầm của Quan Triều Viễn, hơi sợ hãi.

Anh đi theo Quan Triều Viễn nhiều năm, đây là lần đầu tiên thấy anh ấy tỏ vẻ tức giận thế này vì phụ nữ.

“Giờ làm thế nào, tin rằng cậu biết rõ, vẫn như cũ.”

Doãn Gẩn gật đầu: “Vâng, tôi lập tức đi làm, ngoài ra, cái đó… kì sinh lý của phu nhân, làm bẩn đồ diễn, còn bị người khác chụp được đăng lên mạng, chuyện này…”

Nói tới đây, mặt Doãn Cẩn cũng ửng đỏ, dù sao anh cũng là một người đàn ông sinh lực tràn trề!

Nghe lời này, sắc mặt Quan Triều Viễn càng thâm trầm hơn nữa.

Vợ mình xảy ra chuyện lớn như vậy, tin rằng người đàn ông nào cũng không cảm thấy dễ nhìn, cho dù không ai biết thì cũng là vợ của anh.

“Xóa hết toàn bộ mấy tấm ảnh đó cho tôi!”

“Vâng” Doãn Cẩn nào dám chậm trễ, từ tối qua lúc Quan Triều Viễn ôm Tô Lam tới bệnh viện này, Doãn Cẩn đã nhìn ra, Quan Triều Viễn bắt đầu để tâm đến phu nhân rồi.

Khi Doãn Cẩn xoay người chuẩn bị rời đi, Quan Triều Viễn đột nhiên gọi anh lại.

“Cậu đến đoàn phim sắp xếp một tai mắt, sau này báo cáo lại toàn bộ nhất cử nhất động của phu nhân cho tôi”

“Đã rõ, chủ tịch Quan”
 
Chương 95


Chương 95

Quan Triều Viễn xua tay, Doãn Cẩn gật đầu rời đi.

Trở lại trong phòng, Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam, cô vẫn ngủ mê man, nhưng sắc mặt có vẻ đã tốt hơn nhiều.

Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tình trạng lần này của Tô Lam hơi nghiêm trọng, dù sao trước đó cô cũng bị cảm chưa khỏi, giờ lại ngâm nước, lại đến kì sinh lý, cô mê man suốt ba ngày ba đêm.

Đến ngày thứ tư, nhiệt độ cơ thể cô cũng coi như khôi phục bình thường, người cũng có sức sống hơn nhiều.

Vừa tỉnh lại, thứ đầu tiên Tô Lam thấy là… Triệu Ni Ni.

Triệu Ni Ni vẫn dáng vẻ hung hăng ngang ngược như: trước, trên bàn có hộp giữ nhiệt, có lẽ bên trong là ít đồ ăn.

“Hừ… Cuối cùng cô cũng tỉnh rồi! Mau dậy ăn đi!” Triệu Ni Ni ra vẻ mất kiên nhãn, lấy một bát cháo từ trong hộp giữ nhiệt ra.

Tay Tô Lam còn đang truyền nước, một cánh tay chết cứng một chỗ.

Cô muốn ngồi dậy, lại phát hiện cả người không có sức.

“Sao vậy? Còn muốn tôi phục vụ cô?” Triệu Ni Ni thấy Tô Lam không động đậy, càng tức giận.

Nếu không phải vì cô, bản thân sao có thể bị ông chủ mắng chứ?

“Không cần đâu, cô để đó đi, lát nữa tôi truyền xong rồi tự mình ăn” Tô Lam lạnh lùng nói.

“Hứ! Tôi nói cho cô biết, Tô Lam, cô đừng không biết tốt xấu! Cô có biết cô sốt tận bốn mươi độ không, bốn mươi độ đó! Nếu không có tôi, nói xong chừng cô sốt đến chết ở nhà, cái mạng này của cô là do tôi nhặt về đấy!”

Triệu Ni Ni ra oai nghển cổ lên: “Tôi là ân nhân của cô!

Sau này cô đối xử tốt với tôi một chút!”

Tô Lam vốn đã nhắm mắt lại, nghe lời này lại mở mắt Ta.

Trong nhà cô trừ cô giúp việc này ra, không còn ai nữa, bản thân được đưa đến bệnh viện, chắc chắn là do cô ta phát hiện mình bị sốt.

“Cảm ơn”

Cho dù rất không thích thái độ của cô ta, nhưng dù sao cũng cứu mạng cô, Tô Lam cũng không phải người không biết đền ơn đáp nghĩa.

Triệu Ni Ni thấy Tô Lam thật sự tin, càng thêm ra vẻ: “Một câu cảm ơn là xong rồi? Tháng này có phải nên cho tôi tiên thưởng không?”

Lương của Triệu Ni Ni trước giờ đều không phải cô lo liệu, cô không hề biết một tháng Triệu Ni Ni được trả bao nhiêu tiền: “Lương của cô một tháng là bao nhiêu?”

“Tám nghìn” Triệu Ni Ni trả lời.

Mức lương này làm Tô Lam hơi nghi ngờ, một cô giúp việc mà lại kiếm một tháng tám nghìn, tại sao cô cảm thấy cô ta không xứng với giá này chứ?

Nhưng trên người cô không còn chút sứ muốn tranh luận: “Được, chờ tôi khỏi rì thêm hai nghìn tiền thưởng”

“Mạng của cô chỉ đáng giá hai nghìn?” Triệu Ni Ni trợn mắt giơ hai ngón tay ra.
 
Chương 96


Chương 96

Tô Lam bị Triệu Ni Ni làm tức nghẹn tới không nói thành lời: “Bằng không tôi đền cho cô một mạng?”

Lần này đổi thành Triệu Ni Ni nghẹn lời, vốn nghĩ muốn kiếm một món lớn, ai ngờ Tô Lam lại không làm theo lẽ thường.

“Hai nghìn thì hai nghìn!” Tự cô ta lẩm bẩm một câu: “Cô đừng có nuốt lời, tôi nhớ kĩ rồi đó!”

Tô Lam không để ý đến cô ta nữa.

Chính lúc này, một y tá đẩy xe thuốc đi vào.

“Đây là phòng bệnh, không được phép lớn tiếng ồn ào!”

Cô y tá quát Triệu Ni Ni một tiếng.

Triệu Ni Ni thấy cô y tá cũng không dễ chọc, lườm cô ta một cái.

“Tôi còn không thích ở đây cơ! Toàn mùi thuốc, khó ngửi chết đi được!” Nói xong, cô ta đi thẳng ra ngoài.

Cô y tá nhìn Tô Lam, sờ trán cô.

“Ừ, hạ sốt rồi, giờ có cảm giác gì không?” Tô Lam từ từ mở mắt: “Chỉ cảm thấy không có sức lực”

“Rất bình thường, sau khi bị sốt đều như vậy, chờ cô ăn xong sẽ đỡ hơn, tôi thay thuốc cho cô trước”

Cô y tá thay một bình nước truyền mới: “Đây là bình cuối cùng rồi, truyền xong cô sẽ được giải thoát”

“Cảm ơn”

“Đừng khách sáo” Cô y tá nhìn hộp giữ nhiệt: “Cô muốn ăn gì không? Tôi đỡ cô dậy nhé”

Nói cô y tá đỡ Tô Lam dậy, kê một cái gối sau lưng, rồi lại kê bàn ăn, đặt bát cháo trong hộp giữ nhiệt lên trước mặt Tô Lam.

Một tay Tô Lam truyền dịch, tay kia vẫn có thể cử động.

Cô y tá ngồi trên ghế bên cạnh: “Sao cái cô giúp việc kia hống hách thế, mới thấy chủ nhà bắt nạt giúp việc, chưa.

thấy giúp việc bát nạt chủ nhà bao giờ! Tôi đã sớm nhìn cô ta không thuận mắt! Ở nhà chắc cô bị bắt nạt nhiều nhỉ?”

Cô y tá cực kì căm phân nói.

Tô Lam mỉm cười: “Cô ta cũng chỉ làm thuê thôi, tôi không thích so đo với cô ta”

“Vậy cô cũng không thể để cô ta bắt nạt mình chứ!”

Cô y tá nhìn Tô Lam, một tay chống cằm dựa vào giường: “Chồng cô đối xử với cô thật tốt.”

Tô Lam vừa múc một thìa cháo chuẩn bị ăn, nghe cô y †á nói vậy, hoàn toàn ngơ ngác: “Chồng tôi?”

“Đúng vậy!” Cô y tá mặt mày ngưỡng mộ nhìn Tô Lam: cùng rồi, truyền xong cô sẽ được giải thoát”

“Cảm ơn”

“Đừng khách sáo” Cô y tá nhìn hộp giữ nhiệt: “Cô muốn ăn gì không? Tôi đỡ cô dậy nhé”

Nói rồi, cô y tá đỡ Tô Lam dậy, kê một cái gối sau lưng, rồi lại kê bàn ăn, đặt bát cháo trong hộp giữ nhiệt lên trước mặt Tô Lam.

Một tay Tô Lam truyền dịch, tay kia vẫn có thể cử động.

Cô y tá ngồi trên ghế bên cạnh: “Sao cái cô giúp việc kia hống hách thế, mới thấy chủ nhà bắt nạt giúp việc, chưa thấy giúp việc bất nạt chủ nhà bao giờ! Tôi đã sớm nhìn cô ta không thuận mắt! Ở nhà chắc cô bị bắt nạt nhiều nhỉ?”

Cô y tá cực kì căm phân nói.

Tô Lam mỉm cười: “Cô ta cũng chỉ làm thuê thôi, tôi không thích so đo với cô ta”

“Vậy cô cũng không thể để cô ta bắt nạt mình chứ!”

Cô y tá nhìn Tô Lam, một tay chống cảm dựa vào giường: “Chồng cô đối xử với cô thật tốt”
 
Chương 97


Chương 97

Tô Lam vừa múc một thìa cháo chuẩn bị ăn, nghe cô y †á nói vậy, hoàn toàn ngơ ngác: “Chồng tôi?”

“Đúng vậy!” Cô y tá mặt mày ngưỡng mộ nhìn Tô Lam:

“Đúng đó, chính là chồng cô đó!”

Cô y tá nghi ngờ nhìn Tô Lam, mặc dù toàn bộ bọn họ.

đều bị cảnh cáo nghiêm trọng, không được nói cho Tô Lam chuyện về Quan Triều Viễn, thế nhưng, chỉ một câu “chồng cô” vẫn không có vấn đề gì.

Chỉ là không nói cho cô, chồng của cô chính là Quan Triều Viễn – thiên tài game nổi tiếng toàn cầu là được.

“Chồng tôi đến rồi?

“Đúng vậy! Chồng cô ở cạnh chăm cô suốt ba ngày ba đêm đó, cô không biết đâu, lúc đó cô sốt tới bốn mươi độ, nhiệt độ cao nhất của con người cũng là bốn mươi độ, đưa tới muộn thêm chút nữa, đoán là đầu cô cũng bị nóng hỏng rồi, cô không thấy dáng vẻ lo lắng lúc đó của chồng cô đâu”

“Anh ta rất lo lắng sao?” Tô Lam dứt khoát buông thìa xuống.

“Lo đến chết đi được ý, còn mắng các bác sĩ một trận, nửa bước không rời cô, cho cô uống thuốc, tối đến còn ôm cô ngủ, ngưỡng mộ cô quá đi”

Cô y tá chu miệng, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

Tô Lam cúi đầu, nghĩ kĩ lại, dường như lúc cô mơ mơ: hồ hồ có hé mở mắt, từng thấy có người ở bên cạnh giường mình.

Chỉ tiếc là lúc đó, trước mắt cô toàn là sương mờ, nhìn thế nào cũng không nhìn rõ.

“Đúng tôi, còn có một chuyện rất là hay, mấy ngày nay cô đến kì sinh lý, cứ kêu đau bụng mãi, dọa chồng cô sợ chết khiếp, anh ấy lập tức gọi bác sĩ tới, cứ nói cô có vấn đề, kết quả bác sĩ nói với anh ấy, cô chỉ là đau bụng kinh mà thôi, anh ấy còn hỏi bác sĩ có cách nào không cơ”

Cô y tá che miệng cười.

Tô Lam cũng ngại ngùng cúi đầu, mặt ửng đỏ.

“Đau..”

“Đau ở đâu…”

“Đau bụng..”

Cô mơ hồ nhớ đoạn hội thoại này, còn nhớ dường như buổi tối anh còn ôm cô ngủ.

“Có phải tôi làm phiền cô không, cô mau ăn cháo đi, ăn rồi cơ thể mới có sức” Cô y tá nghĩ nghĩ, kéo ngăn kéo lấy điện thoại ra: “Điện thoại của cô ở đây nhé.”

“Cảm ơn cô”

“Đừng khách sáo, có chuyện gì thì gọi t: chuyên phụ trách phòng bệnh này của cô” Cô y tá nói xong liền đẩy xe thuốc rời đi.

Tô Lam ăn cháo, láy điện thoại ra, phát hiện có một tin ‘wechat chưa đọc.

“Tối nay tôi về” Chồng gửi.

Thế này thì không sai rồi, chắc chắn là buổi tối anh ta về, phát hiện bản thân cô bị sốt, mới đưa cô tới bệnh viện.

Thì ra không có chút quan hệ nào với cái cô Triệu Ni Ni kia, vậy mà cô ta dám mặt dày đòi cô tiền thưởng!

Tô Lam nghĩ nghĩ, gửi cho chồng mình một tin nhắn: “Cảm ơn”

Vốn nghĩ rất lâu anh mới trả lời, cô vừa chuẩn bị cất điện thoại đi, tin nhắn trả lời đã tới.
 
Chương 98


Chương 98

“Đỡ hơn chưa?”

“Đỡ nhiều rồi”

“Muốn ăn gì bảo giúp việc chuẩn bị, chỗ nào không thoải mái thì tìm y tá”

Trong lòng Tô Lam cảm thấy ấm áp.

“Biết rồi, hai ngày nữa tôi về đoàn phim quay phim”

“Đã biết”

Sau khi Tô Lam nghĩ đi nghĩ lại, gửi một câu: “Chúng ta có thể gặp mặt không?”

Sau khi gửi tin nhắn đi, hồi lâu mới thấy trả lời: “Vẫn chưa đến lúc”

Tô Lam không gượng ép, anh nói chưa đến lúc, cũng có nghĩa là sẽ có lúc bọn họ sẽ gặp mặt.

Cô ôm điện thoại vào ngực, lần đầu tiên cảm thấy chồng của mình cũng không phải máu lạnh như thế, lần đầu tiên cảm thấy cô cũng là người đã có chồng rồi.

Hai ngày sau, Tô Lam căn bản đã khỏi, yêu cầu vài lần, cuối cùng bác sĩ cũng cho phép cô xuất viện.

Ngày xuất viện, Tô Lam đã thay sang quần áo của mình, lúc đang chuẩn bị đi, cô y tá phụ trách chăm sóc cô mới cầm một hộp thuốc mini đi vào.

“Lại đây, đây là thuốc cảm, đây là thuốc hạ sốt, đây là thuốc tiêu chảy, đây là thuốc đau đầu, đây là thuốc thông máu tan bầm..”

Cô y tá đếm một lượt từng loại thuốc trong hộp, đồng thời nói cho Tô Lam chỉ tiết cách dùng từng loại thuốc.

“Tôi biết cô cũng không nhớ được, trên tờ giấy này đã ghi chỉ tiết rồi, quay về cô tự mình xem” Cô y tá giơ giơ tờ giấy trong hộp thuốc rồi cất trở lại.

“Không cần nữa đâu” Tô Lam không khỏi cảm thấy làm quá lên rồi.

“Đây là chồng cô dặn đấy, số thuốc này đều là nhập khẩu, rất đắt, có điều cô yên tâm, anh ấy thanh toán rồi, ngoài ra, chồng cô là VỊP của bệnh viện chúng tôi, nếu cô cần giúp đỡ, trực tiếp gọi đường dây nóng VỊP là được, cũng ở trên tờ giấy này”

Tô Lam nhận lấy hộp thuốc mini: “Cảm ơn cô”

“Không cần cảm ơn tôi, đây là chồng cô mua, cảm ơn tôi làm gì?”

Tô Lam mím môi cười, mang theo hộp thuốc mini rời đi.

Diêm Thành.

Về đến đoàn phim, Tô Lam lập tức đi điểm danh, ra sức xin lỗi, dù sao cũng tại cô chậm trễ vài ngày, chỉ là, người của đoàn phim không hề trách cô, ngược lại còn hơi khách khí với cô, điều này khiến Tô Lam khá nghi ngờ.

Ngày thứ nhất quay phim, Tô Lam liền cảm thấy hơi kì lạ, mãi không nhìn thấy phó đạo diễn Trần.

Phó đạo diễn Trần là một người lớn tiếng, giọng ông ta rất vang, cho dù không quay phim, cũng sẽ nói chuyện cùng diễn viên, cảm giác †ồn tại rõ rệt vô cùng.

Vậy mà Tô Lam lại không thấy ông ta, không biết là có chuyện gì.

Ngồi trong một góc, Tô Lam đang học thuộc lời thoại.

Hai diễn viên phía sau đang nói chuyện.

“Nghe nói gì chưa? Phó đạo diễn Trần bị người ta đánh đó”

“Cái gì? Bị người ta đánh?” Người còn lại hiển nhiên lấy làm lạ.

“Nghe nói bị đánh rất thảm, gãy hai cái xương cơ! Nghe người của đoàn phim nói, sau khi tan làm ông ta đi uống rượu, kết quả bị đánh hội đồng, lúc đưa đến bệnh viện, cả mặt đều là máu, không biết có bị hủy dung không nữa”

“Chuyện này cũng thê thảm quá nhỉ? Khó trách ông ta nghỉ việc!”
 
Chương 99


Chương 99

“Đúng đấy, ông ta nghỉ việc rồi, hơn nữa nghe nói không có một đồng tiền công nào!”

“Chậc chậc chậc…

“Hơn nữa, tôi nghe nói, đối phương ra tay rất ác độc, hỏi ông ta có phải là phó đạo diễn Trần không trước, rồi không nói lời nào liền ra tay, nghe nói, phía sau Tô Lam có người chống lưng, biết được Tô Lam bị bất nạt, vì thế mới đánh phó đạo diễn Trần”

“Hả? Thế lực của Tô Lam lớn như thế?”

“Người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, sau này chúng ta vẫn nên cẩn thận hơn”

Tô Lam nghe những lời này, cũng cảm thấy kì lạ, phó đạo diễn Trần bị người ta đánh, lại còn từ chức nữa?

Lẽ nào là chồng mình…

Nhưng cô bỏ qua suy nghĩ này rất nhanh, mặc dù cô không quá hiểu về thế lực kinh tế của chồng mình, nhưng từ việc anh ta để cô sống ở khu Rainbow có thể nhìn ra, anh ta có tiền, nhưng không quá nhiều.

Tùy tiện đánh người ta thành ra như vậy, có lẽ không phải anh ta.

Có lẽ là trùng hợp?

Sau khi tan làm tối hôm đó.

Tiêu Mạch Nhiên và trợ lý Hạ Liên của mình cũng đang nói về chuyện này.

“Hạ Liên, em nói Tô Lam vừa bị phó đạo diễn Trần bắt nạt, ông ta lập tức liền bị người ta đánh, đến tiền công cũng không dám lấy mà nghỉ việc luôn, chuyện này không khỏi quá trùng hợp nhỉ?”

“Hình như cũng hơi trùng hợp” Hạ Liên suy nghĩ cẩn thận một lát rồi đáp.

“A Khanh vừa mua lại Tinh Hoàng, Tỉnh Hoàng liền ký hợp đồng với Tô Lam, còn tặng quà gặp mặt quý giá như thế, Tô Lam vừa bị phó đạo diễn Trần bắt nạt, phó đạo Trần liền bị đánh nhập viện, lại còn nghỉ việc nữa, bên trong chuyện này..”

Không biết có phải do bản thân quá nhạy cảm hay không, Tiêu Mạch Nhiên cứ cảm thấy có gì đó hơi kì lạ.

Chiếc dây chuyền hồng ngọc kia, cô ta từng tìm người giám định, tuyệt đối là hàng cực kì cao cấp, giá cả có lẽ còn đắt hơn chiếc vòng mã não đỏ của cô ta một chút, quan trọng là trên thị trường rất hiếm gặp được chiếc dây chuyền hồng ngọc như này.

Quà gặp mặt quý giá như vậy, không thể không khiến người khác nghĩ ngợi lung tung.

Hạ Liên lắc đầu: “Chị Mạch Nhiên, có phải chị quá mẫn cảm rồi không? Tô Lam là người thế nào, chủ tịch Quan là người cao quý như thế, sao có thể có quan hệ gì với cô ta được chứ? Vậy không phải là hạ thấp giá trị của chủ tịch Quan sao?”

Cặp mày của Tiêu Mạch Nhiên hơi giãn ra: “Chuyện này cũng…”

Mấy năm qua tiếp xúc với nhau, cô cũng hiểu cách làm người của Quan Triều Viễn, người như anh cực ít liên hệ với thế giới bên ngoài, bởi vì thân phận đặc biệt, cũng tuyệt đối không thể tùy ý kết bạn với người khác.

“Còn nữa, chị Mạch Nhiên, phó đạo diễn Trần này cũng đối địch với quá nhiều người, cũng chưa chác là bị chuyện của Tô Lam mới bị đánh, nghe nói là ông ta đắc tội không ít người” Hạ Liên nói tiếp.

“Ừ, như vậy…”

“Chị Mạch Nhiên, chờ quay xong bộ phim này, em thấy chị nên nói chuyện tử tế với chủ tịch Quan, xác định quan hệ, miễn cho chị cứ suy nghĩ lung tung mãi”

Gò má Tiêu Mạch Nhiên ửng đỏ, như áng mây chiều trên bầu trời: “Nói linh tinh gì đó?”
 
Chương 100


Chương 100

“Được được được, là em nói linh tinh, chị Mạch Nhiên, mau đi nghỉ đi” Hạ Liên che miệng, biểu cảm kiểu em nói hay không chuyện cũng là vậy.

Ở một gian phòng khác, Tô Nhược Vân và Hoàng xán cũng đang nói chuyện này.

Đương nhiên Tô Nhược Vân cũng biết chuyện phó đạo.

diễn Trần bị đánh sau đó nghỉ việc, cô ta vừa ngồi trước bàn trang điểm dưỡng da, vừa nghĩ tới chuyện này.

“Hoàng Xán, cô nói xem chắc không phải Tô Lam này thật sự có người chống lưng chứ?”

Không hiểu sao cô ta ký được hợp đồng với Tinh Hoàng, phó đạo diễn Trần cũng tự dưng bị đánh, cứ cảm thấy có gì đó hơi kì lạ.

Chuyện này khiến Tô Nhược Vân nhớ tới người đàn ông lái LaFerrari hôm đó, người có thể lái loại xe đó, chắc chắn không phải nhân vật đơn giản.

Thế nhưng, làm thế nào mà Tô Lam lại với được tới loại người như thế, thật sự khiến người khác cảm thấy kì lạ.

“Cô ta có thể có ai chống lưng cơ chứ, cho dù cô ta thật sự ngủ với lãnh đạo cấp cao của Tinh Hoàng, cũng không đến nỗi vì cô ta mà đánh tàn phế người khác chứ?” Hoàng Xán vừa đắp mặt nạ vừa trả lời.

“Nói cũng phải”

“Có điều, chị Nhược Vân, sau này chúng ta vẫn nên ngừng một chút, nhỡ như Tô Lam thật sự có thủ đoạn gì đó, chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn”

‘Tô Nhược Vân gật đầu: “Có cơ hội sẽ thử xem rốt cuộc phía sau cô ta là người thế nào”

“Vâng”

Tô Lam không biết bản thân có phải trong cái rủi gặp được cái may hay không, tóm lại, sau khi cô quay lại, bắt đầu làm chuyện gì cũng trở nên thuận lợi.

Tô Nhược Vân dường như không gây phiền phức cho cô nữa, hơn nữa lúc hai người quay cảnh đối đầu, Tô Nhược Vân cũng phối hợp lạ thường.

Như vậy cũng tốt, cô có thể chuyên tâm quay phim rồi.

Không có người làm loạn, cả đoàn phim dường như đều trở nên hòa hợp, mấy ngày quay phim gần như cực kì thuận lợi, đến đạo diễn Lâm cũng vui vẻ lạ thường, lần đầu tiên mời cả đoàn phim cùng nhau đi ăn.

Trong đoàn phim, quan hệ của Tô Lam và mọi người đều không quá tốt, chỉ đành ngồi cùng Tiêu Mạch Nhiên.

“Cái cô Tô Lam này thật sự là đồ tâm cơ, ra sức nịnh nọt chị Mạch Nhiên, cho rằng bản thân là ai chứ?”

“Đúng vậy, đúng vậy, nhìn phẩm hạnh của cô ta kìa, vừa nhìn là biết không phải đèn cạn dầu”

“Không phải ngủ với lãnh đạo cấp cao sao? Sớm muộn cũng bị bóc mẽ!”

Tô Lam không hề để ý đến những người này, mà chỉ nói chuyện cùng Tiêu Mạch Nhiên, nói chuyện quay phim.

Diễn viên trong đoàn phim cũng không phải kẻ ngốc, biết rõ Quốc tế Tinh Hoàng sắp không xong rồi, sợ là Tiêu Mạch Nhiên cũng không lo nổi thân mình, nịnh nọt cô ta đương nhiên không có lợi ích gì, hơn nữa con người Tiêu Mạch Nhiên lạnh nhạt, càng không có ai dám đi tới.

Không bằng nịnh nọt Tô Nhược Vân thực tế hơn.

Bữa ăn này cũng coi như thuận lợi, mọi người ít nhiều cũng uống chút rượu, trên đường về mọi người càng nói nhiều hơn.

Tiêu Mạch Nhiên luôn không thích tiếp xúc với người khác, đến khách sạn, liền về thẳng phòng.

Lúc Tô Lam đang chuẩn bị về phòng, giọng nói không hòa nhã truyền tới từ phía sau.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom