Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Thần Chủ Ở Rể

Thần Chủ Ở Rể
Tác giả: Đạp Phá Vô Song
Tình trạng: Đang cập nhật




Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm...”

Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu!

Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà!

Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ?

Bụp!

Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện.

Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên!

Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà.

Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi.

Nhưng hiện nay...

Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là ai?”.
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


CHƯƠNG 1

“Coi tao chơi vợ mày như thế nào không?”

Vương Bác Thần vừa kiểm duyệt xong ba trăm ngàn đại quân ở biên giới thì nhận được một cuộc video call, đối diện là một thanh niên để trần nửa người trên, nở nụ cười vô cùng kinh tởm và ngang ngược.

Không khỏi nhíu mày: “Bị bệnh à?”

Trong video.

Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…”

Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu!

Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà!

Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ?

Bụp!

Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện.

Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên!

Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà.

Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi.

Nhưng hiện nay…

Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là ai?”

Lửa giận đột nhiên xuất hiện của Vương Bác Thần khiến nguyên soái và các tướng quân của tổ chức Thần Thiên Các thần bí nhất thuộc quân bộ Nước R vô cùng cung kính ở đằng sau kinh ngạc một trận.

Hôm nay, người cùng Vương Bác Thần kiểm duyệt ba trăm nghìn đại quân biên giới là các Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát.

Mỗi một người bọn họ đều có tài năng quân sự cực kỳ xuất chúng, mỗi một người đều là Vương Bác Thần bồi dưỡng, quốc chủ thân phong. Thả một người ra, cũng có thể trở thành tồn tại đỉnh tiêm nhất của một nước! Giẫm chân một cái thì có thể khiến thế giới chấn động.

Bọn họ kinh ngạc nhìn sang Vương Bác Thần, cho rằng có biến của quân địch.

Lập tức từng người giống như kiếm sắc rút khỏi bao, nạp đầy đạn, bất cứ lúc nào cũng có thể giết địch!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến Vương Bác Thần là Chiến thần chi chủ mất khống chế như vậy?

Trong video, người phụ nữ tên Triệu Thanh Hà lúc này đang ngủ say, giống như bị người ta bỏ thuốc.

Trái tim của Vương Bác Thần bỗng siết lại, vợ của anh bị người ta ám toán rồi!

Bốp!

Hồ Hách tát một cái vào mặt Triệu Thanh Hà, khẽ liếm môi, thần thái vặn vẹo, sự dữ tợn bỗng xuất hiện: “Rất kích thích nhỉ? Lát nữa còn có trò hay hơn. Hừ hừ hừ, tao thích loại thiếu phụ như vợ của mày, tao đã nôn nóng muốn biết hương vị của cô ta rồi.”

“Mày là ai? Đừng động vào cô ấy!”

Sự giận dữ khiến toàn thân Vương Bác Thần phát run, trên trán nổi đầy gân xanh.

Nhưng anh sợ chọc giận đối phương sẽ khiến sự tình trở lên càng xấu hơn, vì vậy cố cắn răng, áp chế sát ý ngập trời trong lòng, ra ám hiệu cho thư ký quân sự Tư Lam tiến hành định vị theo dõi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


CHƯƠNG 2

Khẽ nói: “Mày muốn cái gì? Tao đều cho.”

“Mày đều có thể cho tao sao?”

Hồ Hách cười u ám: “Được, vậy quỳ xuống trước cho tao, xem thử thành ý!”

Bụp!

Vương Bác Thần không chút do dự mà quỳ xuống!

Chỉ cần có thể ổn định đối phương, không để Triệu Thanh Hà bị tổn hại, anh có thể quỳ!

Đồng thời, anh ra ám hiệu với thủ hạ, nhanh chóng bắt đầu định vị vị trí của tín hiệu này.

Điều anh có thể làm bây giờ chính là ổn định đối phương!

“Thần chủ!”

Đám nguyên soái tướng quân Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát ở đằng sau đều bị dọa cho không kịp trở tay, hoảng sợ quỳ xuống theo!

Đó là thần chủ, anh quỳ rồi, anh vậy mà quỳ xuống rồi! Ai có cái gan lớn như vậy!

Bụp!

Ba trăm nghìn đại quân biên giới nhìn thấy thần chủ quỳ xuống, không hề do dự mà quỳ xuống!

Bầu không khí tĩnh lặng, có thể nghe thấy tiếng kim rơi, nhưng cũng có sát khí ngập tràn!

Dù là quốc chủ của Nước R, thần chủ cũng có thể ngồi ngang bằng.

Thần chủ quỳ, điều này là nỗi nhục của Thần Thiên Các.

Là sự sỉ nhục của tất cả tướng sĩ Nước R!

Quân uy, không thể bị hạ.

Thần chủ, không thể nhục.

Bọn họ quan sát Vương Bác Thần, chỉ cần anh lệnh một tiếng, bất luận là ai, bất luận đất nước nào, đều sẽ bị nghiền thành bột.

Thủ hạ trong tối làm một thế tay, đã tra được vị trí!

“Thật là con chó ngoan, thật nghe lời, đồ ngu, ông đây trêu mày đấy.”

Nhìn thấy Vương Bác Thần nghe lời như vậy, Hồ Hách lập tức cảm thấy vô vị, cầm cái roi da lên quất mạnh vào người Triệu Thanh Hà đang hôn mê, mắng: “Mẹ nó chứ thật ngu xuẩn, nói quỳ thì quỳ, thật mất con bà nó hứng. Lát nữa ông đây sẽ gửi một phần video chơi vợ của mày cho, để đồ ngu xuẩn như mày thấy cái gì gọi là đàn ông thật sự!”

Nói xong, cầm roi da nở nụ cười tà mị mà quất lên người Triệu Thanh Hà.

Video bị ngắt kết nối.

Rắc!

Điện thoại vậy mà bị Vương Bác Thần bóp nát!

Lồng ngực của anh phập phồng dữ dội, hai mắt đỏ ngầu, lệ khí trào ra, sát khí giống như ngưng thực, bốc lên.

Nhiệt độ xung quanh đều hạ xuống.

“Ở đâu!!”

Câu này được rít ra từ trong kẽ răng của Vương Bác Thần.

Giọng điệu cực kỳ đáng sợ, giống như truyền ra từ địa ngục, đám người tam đại Chiến thần, không khỏi lạnh cả người, vẻ mặt lộ ra sự sợ hãi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


CHƯƠNG 3

Anh, Vương Bác Thần, là các chủ của Thần Thiên Các – tổ chức đỉnh cấp nhất của quân bộ Nước R. Bồi dưỡng ra các Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát, Thiên Cương, Địa Sát, uy chấn ở biên giới, quét sạch mọi kẻ địch!

Anh khiến Chiến thần bốn phương nghe tiếng mà sợ, được gọi là Chiến thần chi chủ! Quốc chủ của Nước R phong anh là Chiến thần chi chủ, quản lý tất cả Chiến thần, là chí tôn trong quân!

Anh, cầm kiếm xông về Nam Hải, một kiếm quét qua, dọa lui cả hạm đội của Nước Mỹ, dọa cho nước Nhật đóng cửa biển không dám ra ngoài, uy chấn tới mức các nước Nam Hải cúi đầu xưng thần, không dám nổi tâm tư khác!

Nhưng hiện nay, anh vậy mà bị người ta sỉ nhục như vậy, thậm chí còn dùng người phụ nữ của anh để kìm hãm anh!

Vừa nghĩ tới sắc mặt tuyệt vọng, tiếng khóc nhục nhã của Triệu Thanh Hà trong video!

Trái tim của Vương Bác Thần như bị dao rạch! Vô cùng đau đớn!

“Thần chủ, tín hiệu vừa rồi định vị ở câu lạc bộ Hồng Trần của thành phố Hà Châu, đối chiếu dựa theo thông tin hiển thị trong video, chắc chắn là ở phòng số 808 của câu lạc bộ Hồng Trần.”

Vừa rồi khi anh đang kéo dài thời gian, người của cả tổ kỹ thuật của Thần Thiên Các đều tra tìm thông tin chính xác.

Tổ thông tin của Thần Thiên Các, đều là do nhân viên kỹ thuật hàng đầu thế giới hợp thành!

Chỉ cần cho bọn họ một thông tin, trong vài phút thì có thể tra được mọi thứ.

“Câu lạc bộ Hồng Trần ở Hà Châu…”

“Triệu Thanh Hà…”

Khóe miệng của Vương Bác Thần không ngừng mấp máy, vào khoảnh khắc này, trên mặt anh xuất hiện vô số loại cảm xúc, sắc mặt cuối cùng trở lên âm trầm, dữ tợn, sát khí đằng đằng!

Lập tức chạy về phía sân bay, vừa quay đầu quát: “Lập tức sắp xếp máy bay chiến đấu cho tôi, tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới Hà Châu!”

Xảy ra chuyện rồi!

Xảy ra chuyện lớn rồi!

Tam đại Chiến thần, bốn đại Chiến vương, tám đại Chiến tướng, mười hai Huyết Sát của Thần Thiên Các đều thay đổi sắc mặt, trên mặt lộ vẻ kinh sợ!

Bọn họ đi theo Vương Bác Thần nam chinh bắc chiến nhiều năm như vậy, vô số lần bò ra từ trong đống xác chết, cũng chưa từng thấy Vương Bác Thần mất khống chế như vậy!

Đây là lần đầu tiên, bọn họ cảm nhận được, Vương Bác Thần điên rồi!

Đến sân bay, Lâm Chấn Thiên – Chiến thần Chấn Thiên ổn trọng nhất trong tam đại Chiến thần đã phản ứng lại, vội vàng chặn lại nói: “Thần chủ, không có lệnh của quốc chủ mà về nước, sợ là sẽ gây ra một ít hiểu lầm.”

“Hiểu lầm? Nói tôi tạo phản?”

Vương Bác Thần cười mỉa, đôi mắt đỏ ngầu gằn giọng nói: “Mẹ kiếp vợ của tôi sắp bị người ta bắt nạt tới chết rồi, còn sợ hiểu lầm!! Cút ra cho tôi!”

Sát khí!

Sát khí vô biên!

Tỏa ra từ trên người Vương Bác Thần!

Bá khí chấn nhiếp khiến Lâm Chấn Thiên cả người run lên, trong lòng những người còn lại thì kinh sợ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


CHƯƠNG 4

Bọn họ dường như nhìn thấy núi xác biển máu, xác chất thành núi…

Tam đại Chiến thần, lại không có một ai dám nói thêm một câu.

Thấy Vương Bác Thần nhảy lên máy bay chiến đấu, tất cả mọi người đều biết, xảy ra chuyện lớn rồi!

Trời sập rồi!

Trong tam đại Chiến thần, Kiều Thanh Phong – Chiến thần Thanh Phong tính tình nóng nảy, bạo sát nhất đã gầm lên: “Con mẹ nó chứ, thần chủ bị người ta sỉ nhục, 100 ngàn quân của Sát bộ theo ông đây về nước, giết người!”

Vũ Trọng Thiên – Chiến thần Trọng Thiên ánh mắt lạnh lẽo như rắn độc, u ám nói: “100 ngàn người của Thiên bộ, theo tôi hộ tống thần chủ về nước.”

Kiều Thanh Phong là một người không có đầu óc, Vũ Trọng Thiên âm hiểm như rắn độc, hai người này vì thần chủ có thể chết!

Cho nên, Lâm Chấn Thiên ổn trọng chín chắn không có ngăn cản, bởi vì bây giờ ai ngăn cản người đó chết, cho dù là anh em!

Nhưng trọng địa ở biên giới, không thể không quản. Một khi xảy ra chuyện thì là kiếp nạn của Nước R!

“100 ngàn người của Quốc bộ, trấn thủ nơi này cho tôi! Tôi hộ tống thần chủ về nước!”

Mà lúc này, Vương Bác Thần trên máy bay, trong hai mắt tràn ngập tơ máu, tức giận gằn lên: “Bay tới Hà Châu của Nước R cho tôi! Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới thành phố Hà Châu! Ngay lập tức! Tăng tốc lên mức nhanh nhất cho tôi!”

Lúc này, máy bay chiến đấu đã xuất hiện tiếng nổ, phi công vội nói: “Thần chủ, máy bay đã gần tới cực hạn, nhanh nữa tôi sợ máy bay chiến đấu không chịu được.”

Tuy nhiên Vương Bác Thần lúc này sớm đã giống như ma điên, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, cứu Triệu Thanh Hà!

Anh không nói gì, nắm cần gạt động cơ, trực tiếp kéo kịch!

Ầm!

Máy bay chiến đấu lần nữa lại phát ra tiếng nổ!

Thân máy bay thậm chí xuất hiện sự run rẩy nhẹ.

Phi công bị dọa cho mặt mày tái nhợt, không dám nói nhiều một câu!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Khiến cho thần chủ đối mặt với mười mấy vị Chiến thần của liên quân các nước đều không thay đổi sắc mặt, vậy mà trở lên điên cuồng mất khống chế như vậy?

Nước mắt, làm mờ hai mắt của Vương Bác Thần, hai tay của anh nắm chặt, lòng bàn tay bị móng tay cắm vào, máu tươi rỉ ra, nhưng anh lại không nhận ra!

Trong đầu, chỉ còn lại bóng dáng của Triệu Thanh Hà.

4 năm trước, mẹ Lý Kì dùng thời gian 10 năm xây dựng gia tộc hạng ba của nhà họ Lý trở thành gia tộc hàng đầu với khối tài sản hàng chục nghìn tỷ!

Nhưng ông ngoại Lý Thành và bác Lý Kiệu sợ mẹ giao tập đoàn cho anh, vì thế âm mưu đoạt quyền.

Mẹ toàn thân đều là máu, dẫn anh trốn đến bên bờ sông Tiềm Long, nhưng vẫn bị bọn họ đuổi tới!

Anh bị mẹ đẩy vào sông Tiềm Long, mà mẹ lại bị anh trai Lý Kiệu của bà, một dao đâm vào lồng ngực!

Anh ở trong sông Tiềm Long, giống như con chó chết, trôi dạt một km.

Không phải không có ai nhìn thấy, mà đều sợ gây ra phiền phức, không có ai nguyện ý cứu anh!

Trong lúc anh bất lực, tuyệt vọng, cho rằng mình sắp chết, là Triệu Thanh Hà đêm hôm chạy tới vớt anh lên!

Dưới sự chăm sóc chu đáo của cô, anh mới giữ được mạng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


CHƯƠNG 5

Sau đó, anh và Triệu Thanh Hà tự định chuyện cả đời, đi đăng ký kết hôn.

Nhưng, cái chết của mẹ là một cái gai trong lòng anh, một nhát dao đâm mạnh!

Trong lòng anh có một ngọn lửa cháy hừng hực, ngọn lửa trả thù!

Anh không cam lòng, anh muốn trả thù cho mẹ, anh muốn đòi lại công bằng cho mẹ!

Vì thế từ biệt Triệu Thanh Hà, đi tòng quân.

Sau đó bốn năm, anh chưa từng xem mạng của mình là mạng!

Dưới sự kích thích của mối thù của mẹ, ở trong nỗi nhớ về Triệu Thanh Hà, cuối cùng, dị huyết trong cơ thể thức tỉnh, từ trong núi xác biển máu, dựa vào dị huyết trong người và một vài kỳ ngộ, anh đã giết trở ra!

Chân giẫm lên núi xác, xương trắng đúc vương tọa!

Càn quét cường địch, một tay trấn định quần hùng!

Anh giết tới nỗi địch quốc khiếp sợ, trở thành tôn vị vô thượng – Chiến thần chi chủ, môn đồ khắp thiên hạ!

Vốn hôm nay sau khi duyệt quân, anh định trở về, tiêu diệt nhà họ Lý, trả thù cho mẹ.

Đồng thời cho Triệu Thanh Hà một cuộc sống hạnh phúc!

Nhưng anh không ngờ, khi anh muốn thực hiện lời hứa, khi anh muốn cho Triệu Thanh Hà một đời vinh hoa, người phụ nữ anh yêu, vợ của anh, ân nhân cứu mạng của anh, đang bị người ta sỉ nhục!!

Gọi video trực tiếp tới điện thoại của anh!!

Sỉ nhục vô cùng lớn!

Đồng thời, trong lòng Vương Bác Thần lửa giận bừng bừng, sau khi anh rời khỏi Hà Châu, ngay cả Triệu Thanh Hà cũng không có phương thức liên lạc của anh, là ai đã tiết lộ phương thức liên lạc của anh?

Còn nữa, là ai đang ám toán Triệu Thanh Hà?

Anh rõ ràng cho người âm thầm bảo vệ Triệu Thanh Hà, tại sao lại xuất hiện chuyện như này? Tại sao không có ai báo cáo với anh?

Rốt cuộc là ai đang ngăn cản tất cả chuyện này?

Có người đang cố ý nhằm vào anh!

“Muốn xem tao chơi vợ mày như thế nào không?”

“Triệu Thanh Hà là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt!”

“Rất kích thích nhỉ? Lát nữa còn có trò vui hơn. Hừ hừ hừ, tao thích loại thiếu phụ như vợ của mày, tao đã nôn nóng muốn biết hương vị của cô ta rồi.”

Nụ cười âm hiểm biến thái đó của Hồ Hách…

Những âm thanh này giống như ma chú của ma quỷ, không ngừng đan xen trong đầu của Vương Bác Thần, không ngừng phá vỡ lý trí của anh!

Giống như một thanh đao, từ từ, từ từ, quấy trong tim của anh!

“Aaaaaaa…”

Vương Bác Thần cắn răng, nắm chặt tay, đau lòng gầm lên, tiếng gầm giống như mãnh thú đang phát điên, sát khí bức người, phóng thẳng lên trời!

Tầng mây trên trời bị sát khí ngập trời của Vương Bác Thần phá tan!

Lúc này, thành phố Hà Châu.

Sản nghiệp dưới trướng nhà họ Hồ, phòng tổng thống của câu lạc bộ Hồng Trần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


CHƯƠNG 6

Triệu Thanh Hà vừa tỉnh lại, áo bên ngoài đã bị Hồ Hách xé rách, quần áo rác dưới không thôi.

Cô cuốn người trên đất, trên người phủ kín những vết roi đỏ. Trên gương mặt trắng bệch, còn có một vết tát rõ ràng.

Khóe miệng, tụ máu tươi đỏ chói.

Bốp!

Roi da trong tay Hồ Hách lần nữa quất lên người Triệu Thanh Hà, lộ ra vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ, cười u ám nói: “Triệu Thanh Hà, nghĩ kỹ rồi chứ? Bây giờ chỉ có nhà họ Lý và nhà họ Hồ tôi có thể lấy được thiệp mời của đám cưới thần chủ.”

“Nhà họ Triệu phái cô đến không phải là để tôi chơi hay sao? Chỉ cần hầu hạ tôi thoải mái, thiệp mời của đám cưới thần chủ, đương nhiên sẽ cho cô.”

“Đây là một vụ mua bán rất hời, cô có thể mua được với giá này, cũng coi như phá vỡ kỷ lục của thế giới rồi, đứng đầu thiên hạ!”

Hồ Hách cười cực kỳ nham hiểm, xem ra phương thức liên lạc mà lão Ngô cho là đúng, không ngờ thật sự có thể gọi được.

Có điều nghĩ tới những thủ đoạn quỷ thần khó đoán đó của lão Ngô thì Hồ Hách không dám nghĩ nhiều nữa.

Người phụ nữ già đó, quá đáng sợ, cực kỳ thần bí, đến bây giờ anh ta cũng không rõ thân phận của đối phương.

Triệu Thanh Hà tuyệt vọng ôm ngực, cô không biết mình còn có thể xin giúp đỡ từ ai.

Mấy đại gia tộc trâu bò nhất thành phố Hà Châu, từ mạnh đến yếu, chia thành một siêu, bốn lớn, một đen.

Một siêu chính là nhà họ Lý gia tộc tuyến đầu của Hà Châu, bốn lớn là bốn gia tộc lớn gồm nhà họ Hồ kinh doanh bất động sản, nhà Nam Cung kinh doanh mạng, nhà họ Ngô kinh doanh ngành giải trí phim ảnh, nhà họ Tôn thì kinh doanh những nhu cầu thiết yếu.

Mà đen là nhà họ Trần khởi nghiệp bằng nghề hôi của!

Hồ Hách là cậu hai của nhà họ Hồ, từ khi gia tộc của cô từ chỗ nhà họ Hồ lấy được thiệp mời đám cưới của thần chủ, lừa cô tới, không ngờ lại là tới bồi ngủ!

Triệu Thanh Hà tức giận nói: “Súc sinh, Hồ Hách, anh là đồ súc sinh, anh sẽ không được chết tử tế!”

“Hừ, tiện nhân, nể mặt cô rồi mà không biết điều phải không? Xem ông đây xử chết cô thế nào?”

Hồ Hách liếm môi, một tay túm tóc của Triệu Thanh Hà, cười gằn, đưa tay xé quần áo của Triệu Thanh Hà.

Triệu Thanh Hà liều mạng giãy giụa, vô tình đạp một cái vào đũng quần của Hồ Hách, Hồ Hách đau tới mức ôm thân dưới, khuỵu người lăn lộn trên đất.

“Súc sinh, tôi chết cũng sẽ không để anh được như ý!”

Trên mặt Triệu Thanh Hà vụt qua một tia quyết tuyệt, trong lòng có ý chết, lao về phía cửa sổ!

Cô ngồi ở cửa sổ, bỗng nhìn về phương bắc, nước mắt từ trong đôi mắt tràn ngập sự tuyệt vọng bỗng rơi xuống, nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Bác Thần, xin lỗi, xin lỗi, em không đợi được lúc anh trở về rồi.”

“Bác Thần, em không để anh ta làm nhục em, em trong sạch.”

“Bác Thần, nếu có kiếp sau, em lại làm vợ của anh.”

“Bác Thần, anh phải chăm sóc cẩn thận cho con gái của chúng ta…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


CHƯƠNG 7

Một người phụ nữ trung niên, liếc nhìn câu lạc bộ Hồng Trần, lộ ra một nụ cười thần bí.

Tự nói với chính mình: “Thủ đoạn của cô Thu Anh cũng quá ác rồi, cũng không biết Vương Bác Thần có thể chống đỡ được không.”

“Chỉ là không biết, sau này Vương Bác Thần nếu phát hiện tất cả chuyện này, cô chủ làm sao khiến Vương Bác Thần tiếp nhận mình được.”

“Có điều, nhà họ Dạ là một trong cổ tộc ẩn thế, Vương Bác Thần cũng chỉ là vật thí nghiệm của Thiên Đình, cậu ta nếu biết những thứ này, muốn phá vỡ cục diện, tất nhiên phải liên hợp với nhà họ Dạ…”



Lúc này.

Một chiếc máy bay chiến đấu, dùng tốc độ siêu cao bay về phía nam, ngay lập tức thu hút sự chú ý của chuỗi phòng thủ thứ hai của Nước R.

Tiếng cảnh báo chói tai bỗng vang lên.

“Mau, mau, lập tức chặn đường, lập tức chặn đường, chuẩn bị bắn hạ!”

Chỉ huy hai mắt nhìn chằm chằm cỗ máy bay chiến đấu đang bay từ biên giới tới, lập tức hạ lệnh.

Ngay lập tức, một số tên lửa đã khóa chặt chiếc máy bay chiến đấu đó, bất cứ lúc nào cũng có thể bắn hạ!

Nơi này là nội địa, bất kỳ động thái lạ đều có thể bắn hạ trước!

Nhưng chỉ huy vẫn thận trọng chưng cầu ý kiến của cấp trên.

“Cái gì? Vận tốc âm thanh siêu cao sao? Tới từ phía Tây Bắc? Mẹ con nó cậu nói vớ vẩn gì với ông đây thế hả, máy bay chiến đấu của nước nào có thể đạt tới vận tốc âm thanh siêu cao?”

“Thống soái, là… là thật, ngài mau nhìn video.”

Chỉ huy nuốt nước bọt, lắp bắp nói.

Chuyện này thật sự quá dọa người rồi, máy bay chiến đấu bay với vận tốc âm thanh siêu cao, trong lịch sử chưa từng có!

Không có quốc gia nào có thể đạt tới kỹ thuật này!

Xem xong video, thống soái cũng bị dọa, mắng một câu đồ điên, tức giận nói: “Lôi Hiển, ông đây lệnh cho cậu, nếu đối phương không chịu dừng, trực tiếp bắn hạ! Mẹ nó chứ, dám đến đâu diễu võ giương oai, xem Nước R chúng ta không có ai sao?”

Cùng lúc đó.

Kinh thành của Nước R.

Thư ký trưởng sau khi nhận được tin tức của Chiến thần Chấn Thiên – Lâm Chấn Thiên thì vội đi vào phòng làm việc của quốc chủ, sắc mặt trắng bệch, thấp giọng nói: “Quốc chủ, Vương thần chủ tự ý ngồi máy bay chiến đấu trở về Hà Châu.”

“Bác Thần trực tiếp tới Hà Châu rồi sao? Không phải là ba ngày sau mới tới nhậm chức thống đốc của Hà Châu hay sao? Cậu ta muốn tổ chức bù đám cưới cho vợ đã chuẩn bị như thế nào rồi? Thiệp mời đều phát đi rồi chứ?”

Quốc chủ hơi nhíu mày, hành động này của Vương Bác Thần sẽ gây nên rất nhiều rắc rối.

Hơn nữa, không có điều lệnh, trực tiếp trở về, đây là tự ý rời khỏi vị trí làm việc. Đặt vào thời cổ đại, đây là xem thường hoàng quyền!

Chính là tạo phản!

Thư ký trưởng vội vàng nói với quốc chủ thông tin của video.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8


CHƯƠNG 8

“Cái gì!!”

Quốc chủ Hàn Đỉnh đập bàn đứng dậy, tức giận nói: “Ai to gan như vậy, dám ra tay với người nhà của Bác Thần! Lập tức điều tra cho ta! Bây giờ phát lệnh, Bác Thần ngày mai nhậm chức thống đốc của Hà Châu, quản lý tất cả quân chính của năm tỉnh Giang Nam Đạo!”

“Đồng thời, nói với Tư Lam, đám cưới cũng đẩy tới ngày mai.”

“Ngoài ra, lập tức gọi điện cho tất cả thống soái của khu phòng thủ, không được ngăn cản Bác Thần!”

“Vâng!”

Thư ký trưởng thở phào, vội vàng rời đi.

Quốc chủ Hàn Đỉnh thầm thở dài, Vương Bác Thần lần này trở về, sợ là sẽ gây lên vô số gió tanh mưa máu.

Một vài điều, tới lúc nói cho cậu ta rồi, chỉ là không biết cậu ta có bản lĩnh phá vỡ cục diện hay không.

Ông ta đi tới cửa sổ, nhìn bầu trời, tự nói với chính mình: “Mảnh trời này, quá đè nén rồi, Bác Thần, cậu đừng để tôi thất vọng, đợi cậu thật sự biết được tất cả những chuyện đó, tôi hy vọng cậu còn có thể có can đảm phản kháng.”

Vào lúc này, thống soái của chuỗi phòng thủ thứ hai vừa hạ lệnh bắn hạ, điện thoại còn chưa tắt thì nhận được điện thoại của tổng thư ký trưởng.

Ông ta sững người hai giây, vội vàng gào lên với Lôi Hiển ở đầu bên kia: “Lôi Hiển, bỏ bắn hạ, bỏ bắn hạ, không được ngăn cản! Đó là thần chủ! Đó là thần chủ!”

Bên kia, Lôi Hiển vừa muốn hạ lệnh bắn hạ đã run rẩy toàn thân.

Thần chủ!

Đó là thần chủ!

Tín ngưỡng của tất cả tướng sĩ của Nước R!

Là thần của bọn họ!

Lôi Hiển gầm lên: “Hạ vũ khí, hạ vũ khí cho ông! Đó là thần chủ, là thần chủ của chúng ta! Ai dám ngăn cản, ông đây giết kẻ đó!”

Lúc này, tất cả mọi người đều ngây dại!

Thần chủ tại sao lại vội vàng từ biên giới trở về như vậy?

Còn dùng máy bay chiến đấu bay tới vận tốc âm thanh siêu cao nữa!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến thần chủ vội vàng như vậy!

Nhưng tất cả mọi người, trong đầu chỉ còn một ý nghĩ!

Trời sập rồi!



Cùng lúc đó.

Hà Châu, câu lạc bộ Hồng Trần, tầng 12, phòng tổng thống!

Triệu Thanh Hà đã đứng ở trên bệ cửa, nhìn về phương bắc.

Nước mắt không ngừng rơi xuống, sự nhớ nhung, hận ý, tuyệt vọng, các loại cảm xúc đan xen trong lòng.

4 năm rồi, chồng của cô, đã tòng quân 4 năm.

Không có lấy một tin tức!

Là chết hay sống cũng không biết!

Còn sống không?

Tại sao ngay cả một bức thư cũng không có.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9


CHƯƠNG 9

Chiến tử rồi sao?

Tại sao cũng không có tin tức? Lẽ nào đã chôn xác ở nơi khác, ngay cả tên cũng không để lại sao?

Chồng, anh rốt cuộc còn sống hay đã chết?

Anh nếu còn sống, tại sao 4 năm nay không liên lạc với em?

Anh nếu đã chết, tại sao không báo mộng cho em?

Bác Thần, nếu anh đã chôn xác nơi xứ người, vậy em bây giờ nhảy xuống thì có thể gặp mặt với anh rồi.

Nếu anh còn sống, xin anh chăm sóc thật tốt cho con gái của chúng ta, chăm sóc tốt cho mẹ em.

Em thật sự không kiên trì được nữa rồi. Em đã nhẫn nhục chịu đựng 4 năm rồi, nỗi nhục hôm nay, em thật sự không chịu đựng được.

Cô ngây ngốc nhìn về phương bắc.

Nếu sống, mong anh quay về!

Nếu chiến tử, mong hồn quay về!

Cô hối hận rồi!

Hối hận cho chồng đi tìm kiếm công danh!

Đáng thương khi chôn xác nơi xứ người!

Vẫn là khuê các, người trong mộng!

Tầng 12, thật sự rất cao.

Gió thổi khiến cho cơ thể của Triệu Thanh Hà hơi lung lay, cô nhắm mắt lại, một chân đưa ra.

“Triệu Thanh Hà, muốn chết sao? Ha ha ha ha… cô nhảy đi, trước khi nhảy xuống cho xem chút đồ hay!”

Vào lúc Triệu Thanh Hà nhắm mắt, một chân đã đưa ra, giọng nói âm trầm của Hồ Hách lại vang lên.

Triệu Thanh Hà cả người chợt run rẩy.

Hồ Hách ôm hạ bộ, mở video trong điện thoại, hằn học nói: “Nhìn xem, đây là con gái bảo bối của cô nhỉ? Thật là đáng thương, khóc cũng thật thảm.”

Trong video, một cô bé hơn 3 tuổi, chân trần đứng trong nước tuyết, sắc mặt tím tái vì lạnh.

Khóe miệng còn đang chảy máu, một người phụ nữ đang dùng móng tay sắc nhọn cáu mặt của cô bé, cáu xong còn chưa hết nghiện, lại dùng kim đâm vào cánh tay của cô bé, dùng kìm kẹp đùi của cô bé.

“Aaaaa… dì ơi, đừng đánh Dao Dao, đừng đánh Dao Dao, Dao Dao nghe lời, Dao Dao không khóc, dì đừng đánh…”

Cô bé khóc tới mức cả người run rẩy, lại dùng hai tay liều mạng bịt miệng, không dám khóc.

Sau đó, cô bé bị Triệu Phương một cước đá bay, đập mặt vào trong nước tuyết, khóc: “Mẹ, mẹ đang ở đâu, mẹ, con nhớ mẹ. Mẹ không cần Dao Dao rồi sao?”

“Mẹ, mẹ cũng chê Dao Dao là một người phiền toái phải không?”

“Mẹ, Dao Dao đau quá lạnh quá…”

Nhìn thấy những hình ảnh này, nghe thấy tiếng khóc rấm rứt đó của con gái, Triệu Thanh Hà lập tức lao về phía Hồ Hách, đau lòng hét lên: “Súc sinh, anh là đồ súc sinh! Tôi liều mạng với anh, súc sinh!”

Triệu Thanh Hà lao qua giống như bị điên, nhưng bị Hồ Hách tát một cái ngã ra đất.

“Tiện nhân, nhảy đi, mẹ nó mày nhảy đi!”

Hồ Hách lôi tóc của Triệu Thanh Hà, lại tát một cái vào mặt Triệu Thanh Hà, hằn học mắng chửi: “Mẹ kiếp còn dám đánh tao, trước khi ông đây chưa chơi mày, khiến mày chết cũng không chết được!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10


CHƯƠNG 10

Triệu Thanh Hà quỳ trên đất, túm chân của Hồ Hách, khóc lóc cầu xin: “Cầu xin anh tha cho con gái của tôi! Nó mới ba tuổi, nó mới ba tuổi! Các người nhằm vào tôi, tha cho con gái của tôi, tôi cầu xin anh, đừng làm tổn thương con gái của tôi. Tôi đồng ý với anh, tôi cái gì cũng đồng ý với anh.”

Con gái là cọng rơm cuối cùng của đè ngã Triệu Thanh Hà.

Nếu con gái không sao, cô bây giờ đã nhảy từ tầng 12 xuống rồi.

Nhưng Hồ Hách đã bắt con gái của cô. Người mẹ nào lại có thể nhẫn tâm nhìn con gái của mình bị người ta hành hạ thành bộ dáng đó chứ.

Hồ Hách hất đầu của cô ra, ngồi trên sô pha, cười lạnh nói: “Triệu Thanh Hà, tao đây là đang cứu mày thoát khỏi khổ ải, biết không? Tao là đang cứu mày, mày cho rằng là tao bắt con gái của mày sao? Ha ha, ông đây kinh thường làm chuyện đó. Biết người nhà họ Triệu bọn mày vì để đưa mày lên giường của tao mà mất trí như nào không?”

“Em họ Triệu Phương của mày, xung phong nhận việc, bắt con gái mày, vì sao? Chính là vì để ép mày hầu hạ tao! Nào, cởi đi, hầu hạ ông đây thoải mái, ông đây kêu bọn họ tha cho con gái của mày!”

Triệu Thanh Hà cả người run rẩy kịch liệt, không phải vì đau đớn, mà đau lòng! Là sỉ nhục! Là phẫn nộ! Là không cam lòng!

Cô không ngờ, đến bước tuyệt vọng như vậy, cô muốn chết cũng không chết được!

“Tôi cởi, tôi cởi, tha cho con gái của tôi, tha cho con gái của tôi, tôi đồng ý với anh mọi chuyện, anh tha cho con gái của tôi trước.”

Triệu Thanh Hà nhắm mắt, nước mắt lăn đầy mặt.

Vì con gái, cô khuất phục.

“Như này không phải là đúng rồi hay sao?”

Hồ Hách nghe xong cuộc điện thoại, nâng cằm của Triệu Thanh Hà lên, cười mỉa nói: “Sớm như vậy không phải tốt rồi sao? Có điều mày càng giãy giụa, ông đây càng thích. Liệt nữ trinh tiết mới có hương vị, nếu không thì thật nhàm chán.”

“Biết không? Nghi thức nhậm chức và đám cưới của thần chủ đổi thành ngày mai. Bây giờ, ngoài nhà họ Lý ra, chỉ có nhà họ Hồ tôi có thể lấy được thiệp mời!”

Triệu Thanh Hà hất tay của Hồ Hách ra, hai tay run rẩy, cởi từng chiếc cúc.

Một cúc.

Hai cúc.

Ba cúc.

Cái cởi bỏ, không phải là cúc áo, là sự kiên trì của Triệu Thanh Hà.

Là phòng tuyến tâm lý của Triệu Thanh Hà.

Nhìn cơ thể đầy đặn của Triệu Thanh Hà, dục vọng khiến hai mắt Hồ Hách bắt đầu đỏ lên, nhìn chằm chằm Triệu Thanh Hà, chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, nuốt nước bọt.

Không hổ là hoa khôi trường lúc học đại học, tuy đã làm mẹ, nhưng vóc dáng này lại càng mê người hơn, giống như một trái đào mật mọng nước vừa chín tới, để lâu hơn thì chín quá, để ngắn hơn thì quá chát.

Chỉ dựa vào phong vận thiếu phụ có chút trưởng thành này thì đã khiến hô hấp của Hồ Hách trở lên gấp gáp.

Hồ Hách vô cùng nôn nóng, không nhịn được rồi, trực tiếp túm lấy áo sơ mi của Triệu Thanh Hà, “xoẹt” một tiếng xé ra, hai chiếc cúc còn lại trực tiếp bị đứt, rơi xuống đất.

Rầm!

Vào lúc này, cửa sổ thủy tinh đột nhiên bị người ta đập tan!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11


CHƯƠNG 11

Một người đàn ông mặc đồ dã chiến, lưng đeo dù, trực tiếp từ tầng 12 phá cửa mà vào!

Xuất hiện như thiên thần!

Triệu Thanh Hà ngây ngốc, si dại nhìn anh.

Hồ Hách ngây dại, mặt mày vặn vẹo.

Vương Bác Thần!

Vương Bác Thần vậy mà đến rồi!

Nhìn thấy dáng vẻ của Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần lao tới, ôm cô vào trong lòng, nước mắt trào ra, hô hấp mang theo sự đau đớn, dịu giọng nói: “Thanh Hà, anh tới rồi!”

Nhìn thấy Vương Bác Thần, sợi dây thần kinh căng cứng của Triệu Thanh Hà lập tức đứt. Mọi uất ức giống như thủy triều mà dâng lên.

“Bác… Bác Thần…”

Ngay lập tức, sự vui sướng, mệt mỏi đã khiến Triệu Thanh Hà ngất đi trong lòng Vương Bác Thần.

“Không sao rồi, không sao rồi, anh tới rồi, đừng sợ, đừng sợ, không ai có thể ức hiếp em được nữa.”

Vương Bác Thần vỗ nhẹ vào vai của Triệu Thanh Hà, đặt cô lên giường, dùng áo khoác quân đội của mình đắp lên, sau đó bỗng ngoảnh đầu nhìn sang Hồ Hách.

Một ánh mắt này, sát khí đằng đằng, lửa giận ngút trời!

Một ánh mắt này, như nộ long, tựa ác ma!

Một ánh mắt này, trời run sợ, đất rung chấn!

Tất cả lửa giận ngút trời, sát ý cuồng bạo, cuối cùng rít ra từ trong kẽ răng của Vương Bác Thần, biến thành ba từ!

“Mày – tìm – chết!”

Hồ Hách còn đang sững sờ, vừa rồi call video với Vương Bác Thần, bối cảnh đằng sau Vương Bác Thần là ở Tây Bắc.

Lúc này mới qua bao lâu, Vương Bác Thần sao lại xuất hiện ở đây rồi?

Hồ Hách còn chưa kịp phản ứng lại, Vương Bác Thần đấm một đấm vào mặt anh ta.

Hồ Hách chỉ nhìn thấy một nắm đấm lớn, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt anh ta.

Bụp một tiếng, Hồ Hách chỉ cảm thấy lồng ngực của mình sắp nổ tung, trước mắt xuất hiện rất nhiều sao vàng.

Hồ Hách bị đánh đơ, mắt hiện sao vàng, lồng ngực giống như sắp nổ tung, ngã trên đất.

“Mày dám đánh tao?!! Vương Bác Thần, mày chết chắc rồi, cả nhà các người chết chắc rồi!”

Hồ Hách từ trên đất bò dậy, quệt mặt, cả bàn tay đều là máu, răng cũng rơi mấy cái, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Hồ Hách tao lớn như vậy, vẫn là lần đầu bị người ta đánh, ba tao cũng chưa từng đánh tao, Vương Bác Thần, mày dám đánh tao!! Tao muốn ở trước mặt mày chơi chết vợ của mày! Tao thề!”

“Dám ức hiếp vợ của tao!!”

Sắc mặt của Vương Bác Thần vô cùng âm trầm, ánh mắt cuộn trào sát khí kinh người, lại “bụp bụp” hai đấm vào mặt Hồ Hách!

Đấm hai đấm, đánh cho mặt Hồ Hách nứt ra, sững sờ một lúc mới phản ứng lại, vội vàng quỳ xuống xin tha.

“Đừng, đừng đánh nữa, tôi sai rồi, tha cho tôi đi, là nhà họ Triệu đưa đến, không có liên quan tới tôi…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12


CHƯƠNG 12

Vương Bác Thần không nói một từ, u ám giống như Diêm La, lại đấm một đấm nữa.

“Có giỏi thì để tao gọi người! Mày sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!”

Hồ Hách vô cùng đau đớn, lập tức khóc rống lên, trên mặt máu thịt mơ hồ, mặt cũng biến dạng, miệng đầy máu.

Cứ tiếp tục như vậy, anh ta sẽ bị Vương Bác Thần tươi sống đánh chết!

Vương Bác Thần đạp một cước khiến anh ta nôn ra một ngụm máu lớn, sát khí ngập trời, nói: “Tao cho mày cơ hội, gọi người!”

Hồ Hách vội vàng cầm điện thoại lên, gọi điện cho anh trai Hồ Lãm của anh ta, sau khi kết nối thì khóc rống lên: “Anh, em ở tầng 12 câu lạc bộ Hồng Trần, anh mau tới, em sắp bị người ta đánh chết rồi, anh mau tới, dẫn theo vệ sĩ của nhà chúng ta tới.”

Cậu cả Hồ Lãm của nhà họ Hồ tức điên, vậy mà có người dám đánh em trai của anh ta!

Đây là ăn phải gan hùm mật gấu rồi sao?

Ở thành phố Hà Châu, ai dám khiêu khích uy nghiêm của nhà họ Hồ bọn họ, đây là không biết sống chết rồi?

Cậu cả Hồ Lãm của nhà họ Hồ dẫn theo mười mấy vệ sĩ mặc đồ đen, khí thế hùng hổ chạy tới.

Nhìn thấy em trai bị đánh cho nửa sống nửa chết, một cỗ lửa giận xông thẳng lên đỉnh đầu của Hồ Lãm, tức giận mắng chửi: “Mẹ nó chứ, mày tìm chết, em trai tao tao còn không nỡ đánh, vậy mà bị mày đánh rồi! Tao mặc kệ mày là ai, dám đánh em trai của tao, hôm nay tao không giết mày thì không phải là Hồ Lãm của Hà Châu!”

“Đánh phế hắn ta trước cho tao, để em trai tao đích thân trả thù, đừng giết chết!”

Nhưng ngay sau đó, Hồ Lãm chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nhìn thấy một màn mà cả đời này anh ta không thể nào quên.

Chỉ thấy, mười mấy vệ sĩ mà anh ta dẫn tới, chỉ trong nháy mắt bị Vương Bác Thần đánh cho đánh gục hết trên đất, không phải là gãy tay thì là gãy chân.

Hô hấp của Hồ Lãm không khỏi trở lên gấp gáp, vô thức lùi lại một bước!

Người này rốt cuộc là ai?

Em trai mình rốt cuộc đắc tội với ai?

Tại sao mình ngay cả cách anh ta ra tay như nào cũng không nhìn rõ!!

“Anh bạn, anh là ai? Đắc tội với nhà họ Hồ chúng tôi không có chỗ tốt đâu. Anh đã đánh bị thương em trai tôi, còn ra tay với tôi nữa, đây là con đường chết đấy. Chỉ cần tôi và em trai tôi không sao, mọi chuyện đều dễ thương lượng.”

Hồ Lãm không hổ là cậu cả của nhà họ Hồ, trong nháy mắt đã thay đổi lối suy nghĩ, bảo vệ mình và em trai trước rồi tính, chỉ cần người không sao, về sau trả thù cũng không muộn.

Chỉ là anh ta sai rồi!

Quá sai!

Vương Bác Thần đến, chỉ ra mặt vì vợ!

“Anh, còn không có tư cách nói điều kiện với tôi!”

Rắc!

Hai chân của Hồ Lãm trực tiếp bị Vương Bác Thần giẫm gãy, đau tới mức khiến cả người anh ta run bần bật, ngũ quan vặn vẹo. Nhưng anh ta ác hơn em trai của anh ta nhiều, cho dù hai chân bị gãy, cũng không phát ra tiếng kêu, chỉ cố cắn răng, mặt mày đau đớn tới mức đổ đầy mồ hôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13


CHƯƠNG 13

Vương Bác Thần ném điện thoại ở trước mặt anh ta, hờ hững nói: “Tiếp tục gọi người đi, tôi xem thử, nhà họ Hồ có thể một tay che trời không.”

Hồ Lãm biết hôm nay đụng phải tấm sắt rồi.

Đây là một con rồng qua sông!

Hai tay anh ta run rẩy, gọi điện cho ba – gia chủ Hồ Kiệt của nhà họ Hồ: “Ba, ba mau tới tầng 12 câu lạc bộ Hồng Trần, con và em trai bị người ta đánh rồi, ba mau tới, nếu không chúng con sắp bị đánh chết rồi!”

Trong điện thoại truyền tới một giọng nói giận dữ: “Cái gì? Ai dám đánh hai đứa? Ăn gan hùm mật gấu rồi sao? Không muốn sống nữa sao? Lẽ nào kẻ đó không biết hai đứa? Không biết hai đứa là con trai của Hồ Kiệt ba!!”

“Ba, người này có hơi không dễ đối phó, người biết đánh dẫn hết tới.”

Hồ Lãm cúp máy, sắc mặt tái nhợt nhìn sang Vương Bác Thần, vì để giảm bớt đau đớn, anh ta châm điếu thuốc.

Vừa châm lửa thì bị Vương Bác Thần tát một cái vào mặt: “Sặc vợ tôi!”

“Quỳ!”

Hồ Lãm bị dọa giật mình, vì để ổn định hung đồ này, Hồ Lãm quỳ trên đất, hai chân bị máu tươi nhuộm đỏ, anh ta không dám phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Anh ta cuối cùng cũng hiểu, em trai Hồ Hách tại sao bị đánh!

Triệu Thanh Hà là vợ của tên điên này!

Chẳng trách, chẳng trách!!

Nhưng mặc kệ như thế nào, người này đều buộc phải chết!

Nhà họ Hồ có thể có lỗi, nhưng nhà họ Hồ không thể chịu nhục!

Hồ Lãm không hổ là người thừa kế của nhà họ Hồ, đối mặt với loại tình huống này, vẫn có thể duy trì sự chấn định.

So với Hồ Hách, cao thấp rõ ràng.

“Ai đánh con trai của tôi?”

Vào lúc này, một giọng nói giận dữ vang lên.

Mấy chục vệ sĩ mặc đồ đen xuất hiện, tách ra hai bên, một người đàn ông trung niên xuất hiện.

Gia chủ Hồ Kiệt của nhà họ Hồ.

Khí thế bừng bừng.

Vừa bước vào thì đã khống chế hiện trường.

“Hách, Lãm.”

Nhìn thấy đứa con Hồ Hách nằm trong vũng máu và con trai trưởng bị đánh gãy chân còn quỳ trên đất, lửa giận của Hồ Kiệt lập tức bị đốt lên!

Bạo nộ như sấm sét, nhìn sang Vương Bác Thần: “Mày dám đánh con trai của tao?!”

“Tôi còn muốn giết gã ta.”

Vương Bác Thần nói rất nhẹ, sau đó đi tới, một chân giẫm vào lồng ngực của Hồ Hách!

Bụp!

Lồng ngực của Hồ Hách vậy mà bị một cước này của Vương Bác Thần giẫm nát!

Đợi ông tới chính là để giết con trai ông ở trước mặt ông!

Ông không biết cách dạy con trai của ông, tôi dạy!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14


CHƯƠNG 14

Hồ Lãm bị dọa ngốc, em trai anh ta bị Vương Bác Thần giết ở trước mặt ba anh ta rồi!!

“Hách!!!”

Nhìn thấy con trai bị người ta giết ngay trước mặt mình, Hồ Kiệt sụp đổ, điên rồi, hai mắt đỏ ngầu, giận dữ gầm lên: “Súc sinh, mày dám giết con trai của tao! Ở thành phố Hà Châu này, không ai dám động vào con trai của tao, mày vậy mà dám giết nó! Hôm nay, cho dù thiên vương lão tử tới, mày cũng phải chết. Chế ngự hai chân của hắn cho tao, tao muốn đích thân dày vò chết hắn!”

Mấy vệ sĩ hung thần ác sát đi tới, muốn chế ngự hai chân của Vương Bác Thần.

Những vệ sĩ này của Hồ Kiệt mạnh hơn một bậc so với vệ sĩ Hồ Lãm dẫn tới!

Có mấy người thậm chí là lão binh từng lên chiến trường, từng giết người.

Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà chết chắc rồi, Hồ Lãm cười lạnh nhìn Vương Bác Thần.

Một vệ sĩ đi tới túm Vương Bác Thần lại bị Vương Bác Thần đạp một cước vào ngực, ngã ra đất, đầu gối vỡ nát.

Nụ cười lạnh trên môi của Hồ Lãm lập tức cứng đờ, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Những vệ sĩ này của ba anh ta vậy mà không chặn được ba quyền hai cước của anh!

Sau đó, Vương Bác Thần quỷ dị xuất hiện ở trước mặt Hồ Kiệt, một cước đạp vào vai của Hồ Kiệt, lực lượng cực lớn, cưỡng ép khiến Hồ Kiệt quỳ xuống.

Vương Bác Thần lạnh nhạt nói: “Làm ồn tới vợ tôi rồi.”

“Còn muốn gọi người không? Tôi cho ông cơ hội.”

Hồ Kiệt quỳ trên đất, vai đau đớn, giống như bị gãy.

Mắt như rắn độc, hằn học nhìn Vương Bác Thần: “Tôi là người của thư ký thống đốc Canh Phong, cậu giết con trai tôi, cậu chết chắc rồi.”

Hồ Kiệt mặt mày dữ dằn, cực kỳ hung hăng nói: “Hôm nay cậu không giết chết tôi thì tôi sẽ giết cả nhà của cậu.”

Canh Phong, không những là thư ký của thần thủ – thống đốc mới của Hà Châu, còn là bộ trưởng Võ bộ của thành phố Hà Châu, quản lý mấy chục nghìn quân đội đóng quân của Hà Châu, quyền cao chức trọng.”

Vương Bác Thần thuận tay cầm điện thoại lên, đập vào mặt của Hồ Kiệt.

“Gọi người.”

Thật sự là vô pháp vô thiên, quá ngang ngược, ngông vô bờ bến.

Vậy mà có người không biết sống chết như này.

Hồ Kiệt sau giây lát bần thần thì cười gằn.

Túm lấy cơ hội, vội vàng gọi điện cầu cứu Canh Phong.

“Rất tốt, rất tốt.”

Tôi không xử lý được cậu, thư ký Canh không giải quyết được cậu sao?

Hồ Kiệt quỳ ở trên đất gọi điện, không phải ông ta không muốn đứng dậy, mà một cước vừa rồi của Vương Bác Thần khiến hai chân của ông ta tê dại, không thể đứng dậy!

Giết cậu ta, giết cậu ta!

Thù hận mãnh liệt, sỉ nhục cực lớn, xung kích Hồ Kiệt, ông ta chỉ muốn giết Vương Bác Thần!

Không lâu sau, bên ngoài vang lên vô số tiếng còi cảnh sát.

“Thư ký Canh đến rồi, tôi xem cậu chết như nào.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15


CHƯƠNG 15

Hồ Kiệt nôn ra máu, bắt đầu cười dữ tợn.

Thư ký Canh tới rồi.

Mười mấy chiếc xe cảnh sát mở đường.

Một chiếc xe dài dừng lại, đằng sau là mấy chục chiếc xe quân sự.

Có hơn nghìn binh sĩ nhảy xuống.

Cả một đoàn!

“Tiểu đoàn 1 chuẩn bị, tiểu đoàn 2 tiểu đoàn 3 theo tôi đi lên, tôi ngược lại muốn xem thử, ai dám hống hách với tôi.”

Canh Phong mặc quân trang, dẫn theo binh sĩ của hai tiểu đoàn đi lên.

“Tiểu tạp chủng, thư ký Canh tới rồi, tao muốn xé xác mày thành vạn mảnh.”

Hồ Kiệt ôm vai của mình, miệng đầy máu, nụ cười gằn trên mặt vô cùng rợn người.

“Cái thứ không biết sống chết, giết con trai thứ của tao, làm bị thương con trai trưởng của tao, hôm nay tao muốn cả nhà mày chôn cùng!”

Hồ Kiệt hung hăng ngang ngược nói: “Bây giờ, mày cho dù quỳ xuống xin tao, cũng vô dụng!!”

Lúc này, một đoàn binh sĩ trang bị vũ khí đầy đủ đi vào khống chế, xếp dàn hai bên, nghênh đón Canh Phong.

“Ai đang gây sự?”

Canh Phong tới rồi.

Hồ Kiệt giãy giụa đứng dậy, vội vàng đi tới đón, đau lòng nói: “Thư ký Canh, ngài cuối cùng cũng tới rồi, con trai thứ của tôi bị tên điên này giết, con trai trưởng của tôi bị đánh gãy hai chân, tôi báo tên của ngài cũng không có tác dụng, ngài phải làm chủ cho tôi.”

Canh Phong lạnh lùng nói: “Ngày mai, thần chủ giá lâm Hà Châu, dám ở đây gây sự…”

Chưa nói hết câu, Vương Bác Thần xoay đầu lại.

Hờ hững nhìn anh ta.

Nhìn thấy gương mặt đó, giọng nói của Canh Phong lập tức mắc nghẹn, hai chân bắt đầu run rẩy!!

Thần chủ!

Anh ta cứng nhắc quay đầu lại, âm trầm hỏi: “Ông muốn xử lý như nào?”

Hồ Kiệt nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu ta giết con trai thứ của tôi, làm con trai của trưởng của tôi bị thương, tôi muốn đánh gãy tay chân của cậu ta, từ từ hành hạ cậu ta tới chết.”

“Tốt.”

Canh Phong gật đầu.

Bốp.

Lập tức tát một cái khiến Hồ Kiệt xoay ba vòng tại chỗ: “Đánh gãy tay chân của ông ta.”

Hồ Kiệt bị dọa hỏng, vội nói: “Thư, thư ký Canh, ngài nhầm rồi, là cậu ta, không phải là tôi, ngài nhầm lẫn rồi.”

“Không nhầm.”

Canh Phong vẫy tay.

Lập tức có hai binh sĩ đi tới, không màng tiếng kêu thảm thiết của Hồ Kiệt, mấy tiếng răng rắc vang lên, tay và chân của Hồ Kiệt đã bị đánh gãy.

Hồ Kiệt đau tới mức chết đi sống lại, nhưng điều khiến ông ta kinh sợ là Canh Phong bụp một tiếng quỳ ở trước mặt Vương Bác Thần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16


CHƯƠNG 16

Cả người run rẩy, một câu cũng không dám nói.

Vương Bác Thần hờ hững nói: “Anh không xứng quỳ trước tôi, đứng lên đi.”

Mặt Canh Phong như tro tàn, nước mắt lập tức rơi xuống.

Anh ta, từ nay về sau, không xứng mặc bộ quân trang này nữa.

Canh Phong buồn bã cắn môi, bỗng nói: “Thần…”

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Vương Bác Thần, vội vàng sửa lời, chua chát nói: “Thưa… thưa ngài, tôi cả đời đều là thủ hạ của ngài.”

Nhìn thấy một màn này, Hồ Kiệt bị dọa tới mức tiếng kêu thảm thiết cũng nhỏ đi rất nhiều.

Ông ta không phải kẻ ngốc, người có thể trở thành tâm phúc của Canh Phong, mắt nhìn không kém.

Một ý nghĩ vụt qua trong đầu ông ta.

Ngoài thần chủ, ai có tư cách khiến Canh Phong quỳ?

Người con trai ông ta đắc tội là thần chủ.

Người mà ông ta mời Canh Phong đến đối phó, là thần chủ một câu nói có thể quyết định sống chết của Canh Phong!

Ầm.

Sự thật này, giống như sét đánh giữa trời quang, suýt nữa dọa chết Hồ Kiệt.

Khiến linh hồn của ông ta suýt nữa bị đánh tan.

Vương Bác Thần chính là thần chủ!!

“Bác… Bác Thần.”

Lúc này, Triệu Thanh Hà hôn mê mở mắt ra, cho rằng tất cả những chuyện vừa rồi đều là mơ.

Cô vậy mà mơ thấy Bác Thần của cô trở về.

“Thanh Hà, anh ở đây, anh ở đây.”

Vương Bác Thần khoảnh khắc trước còn sát khí bừng bừng, bá đạo vô cùng, ngay sau đó giọng điệu lập tức liền hạ xuống, đau lòng ôm lấy Triệu Thanh Hà.

“Bác Thần, em, em đây là chết rồi sao?” Triệu Thanh Hà nước mắt đầy mặt, sờ má của Vương Bác Thần: “Em chết rồi, có thể nhìn thấy anh, thật tốt.”

Vương Bác Thần lòng đau như cắt, nghẹn ngào không thành tiếng, khóe miệng mấp máy, ngay cả hít thở cũng đau đớn: “Em chưa chết, em chưa chết, anh trở về rồi, Thanh Hà, anh trở về rồi. Không có ai có thể ăn hiếp em nữa.”

Triệu Thanh Hà ngây ngốc nhìn Vương Bác Thần, nước mắt đầy mặt.

Bỗng nhiên, cô tức giận tát một cái vào mặt Vương Bác Thần!

Vương Bác Thần không có tránh!

Một thần chủ chấn nhiếp đương thời, anh nếu không muốn, ai có thể tát anh được?

Cái tát này là anh nợ Triệu Thanh Hà!

Đột nhiên, Triệu Thanh Hà bật khóc, vô cùng đau lòng nói: “Anh chưa chết, anh tại sao không tới tìm em, tại sao không nghe điện thoại của em, tại sao một lời nhắn cũng không đáp lại, tại sao, tại sao?”

Mọi sự tủi nhục bỗng như cơn đại hồng thủy dâng lên, theo từng tiếng tại sao, bạo phát ra ngoài!

Vương Bác Thần không có lời gì để nói, nước mắt rơi đầy mặt.

Canh Phong cắn răng nói: “Mợ Vương, cô trách nhầm ngài Vương rồi, ngài ấy…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17


CHƯƠNG 17

“Im miệng!”

Vương Bác Thần ngoảnh đầu quát!

Đây là anh nợ Triệu Thanh Hà, anh không có tư cách giải thích!

Triệu Thanh Hà giống như phát điên cầm lấy điện thoại của Hồ Hách, livestream trong đó vẫn đang tiếp tục.

“Mau đi cứu Dao Dao, anh mau đi cứu con gái của chúng ta, anh tại sao còn ở đây, tại sao còn ở đây, anh mau đi cứu con bé!”

Vương Bác Thần chợt sững người, giống như một dòng điện truyền khắp người, sửng sốt.

Con gái, mình có con gái rồi!

Trong video, cô bé đang bị người ta hạnh hạ này là con gái của Vương Bác Thần anh!

Ầm!

Giống như năm tia sét đánh xuống, tin tức này suýt nữa khiến Vương Bác Thần chết ngất.

Vợ của Vương Bác Thần anh vừa được cứu, con gái của anh lại đang bị người khác ngược đãi!!

“Canh Phong, chăm sóc tốt cho vợ tôi, thiếu một cọng lông nào, tôi lấy mạng của anh!”

Canh Phong đầu tiên là vô cùng mừng rỡ, sau đó thì cực kỳ giận dữ.

Con gái của thần chủ, cháu gái của anh ta đang bị người ta ngược đãi!

Anh ta tát một cái vào mặt Hồ Kiệt, gầm lên: “Hồ Kiệt, con mẹ nhà ông ông cho người ngược đãi cháu gái của tôi!!”

“Không phải, chuyện này không phải, không có, không có.”

Hồ Lãm khẩn trương, vội nói: “Chuyện, chuyện này không liên quan tới chúng tôi, là nhà họ Triệu tự chủ trương, là nhà họ Triệu vì để lấy được thiệp mời đám cưới của thần chủ ở chỗ chúng tôi mà dùng con gái ép cô Triệu Thanh Hà tới đây…”

“Mẹ kiếp!!”

Canh Phong giẫm lên hai chân của Hồ Lãm, trực tiếp nghiền nát!

Mà Vương Bác Thần, sớm đã lao ra ngoài như phát điên, trực tiếp nhảy vào xe của Canh Phong, đồng thời gọi video call.

“Tra cho tôi địa chỉ của video này!!! Chậm một phút, tôi giết các người, con gái tôi có chuyện gì, tôi muốn cả Hà Châu chôn cùng!!”

Điên rồi.

Lần này, tất cả mọi người đều bị dọa điên rồi.

Thần chủ có một cô con gái, đang bị người ta ngược đãi!

Tin tức này vừa truyền ra, quốc chủ Hàn Đỉnh đang họp lập tức dừng cuộc họp, bàng hoàng tại chỗ!

Đường đường là thần chủ của Nước R, một người chấn nhiếp đương thời!

Lúc này, đầu tiên là vợ chịu nhục, sau lại là con gái xảy ra chuyện!!

Chuyện này là nỗi nhục của Nước R.

Quốc chủ nhanh chóng quay lại phòng làm việc, lập tức hạ lệnh tất cả người liên quan, buông công việc trong tay xuống, tra tìm con gái của thần chủ.

Điện thoại của phòng làm việc của quốc chủ, trực tiếp gọi tới phòng làm việc của người phụ trách cao nhất Giang Nam Đạo. Quốc chủ chưa từng tức giận thì lúc này đã nổi giận nói: “Đồ phế vật, con gái của thần chủ nếu xảy ra chuyện, dùng cái đầu của các người gánh tội!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18


CHƯƠNG 18

Người phụ trách của Giang Nam Đạo bị dọa tới mức run rẩy, toát mồ hôi lạnh.[1][1]

Phía quân đội Nước R.

Các ông trùm trực tiếp hạ lệnh: “Tất cả buông hết công việc xuống cho tôi, tất cả định vị công nghệ cao, tra thông tin và địa chỉ của công chúa nhỏ cho tôi!”

Lúc này, các chuyên gia giải mã cấp cao của quốc gia hùng mạnh trên thế giới, kinh hãi phát hiện, bên phía Nước R có hơi không ổn, hai từ “Hà Châu”, “công chúa nhỏ” này bỗng xuất hiện, hơn nữa căn bản không có mã hóa!

Bọn họ lập tức báo cáo lên!

Nước R rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mặc kệ bên phía đế đô hay bên phía quân đội, tất cả tin tức đều là hai từ này!

Các nước khác: “Liệu có khi nào là quỷ kế của thần chủ Nước R không? Chúng ta ở trong tay cậu ta ăn thiệt rất nhiều.”

“Tiếp tục chú ý, tất cả mọi người chú ý hết về Hà Châu của Nước R, lợi dụng mọi thủ đoạn, tra rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

“Lúc này trước tiên đừng động, lấy tĩnh chế động, tránh bị người đó tính kế.”

Nước Mỹ: “Chú ý kỹ biến động của vệ tinh, vũ khí cao cấp, chiến hạm của Nước R, không được lơ là. Cho vệ tinh của chúng ta theo dõi sát Nước R, kêu người ẩn nấp bên trong điều tra tình hình.”

“Đều đừng tìm chết, tôi lo đây là âm mưu của Nước R, là âm mưu của thần chủ Nước R, cả nước cảnh giới, liên lạc với các nước châu Âu, chú ý kỹ động thái của Nước R.”

Lúc này, cả thế giời đều trở lên căng thẳng!

“Thần chủ, tra được rồi, công chúa nhỏ ở bên ngoài ký túc xá của Triệu Phương ở nhà trẻ Tân Hải.”

Vừa có được địa chỉ, Vương Bác Thần đạp chân kịch chân ga, tăng vận tốc tối đa 300km/h, giống như đang bay trên mặt đất! Trên đồng hồ số đã xuất hiện cảnh báo, nhưng Vương Bác Thần mặc kệ, anh chỉ muốn lập tức tới bên cạnh con gái!!

“Nhanh, nhanh hơn cho tôi, nhanh nữa cho tôi!!!”

Vương Bác Thần giống như con sư tử bị chọc giận, không ngừng gầm lên!

Vẫn quá chậm, vẫn quá chậm!

“Nhanh hơn nữa, nhanh hơn nữa cho tôi!!”

Vương Bác Thần gấp tới phát điên, không ngừng gầm lên, vận tốc xe đã đạt tới mức nhanh nhất, nhưng vẫn không đủ nhanh, vẫn quá chậm, vẫn quá chậm!

Con gái của anh đang bị người ta hành hạ!

Sự sung sướng khi bỗng nhiên biết được con gái, còn chưa kịp vui mừng, sau đó tin tức xấu ập tới, khiến anh không kìm được đau đớn!

Anh bảo vệ quốc gia này, bảo vệ trăm triệu dân, nhưng vợ và con gái của anh đều đang bị người ta hành hạ!!

Nhưng lúc này, con đường phía trước xảy ra tai nạn xe, mười mấy chiếc xe bị ùn tắc, tạo thành vấn nạn giao thông, tất cả các xe không thể lưu thông.

Tắc đường rồi!!

“Tránh ra hết, tránh ra hết cho tôi, tránh ra!!! Các người đáng chết, đáng chết, đáng chết!!!”

Vương Bác Thần điên rồi, con gái của anh đang bị người ta hành hạ, nhưng anh lại bị kẹt xe trên đường!!!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19


CHƯƠNG 19

Chiếc xe trực tiếp lách qua, trực tiếp chen qua giữa vụ tai nạn!

Anh bây giờ chỉ muốn cứu con gái, cái gì cũng không màng, thần chặn giết thần, phật chặn giết phật!

Con gái, ba tới đây! Ba tới đây! Ba tới cứu con đây, ba tới cứu con đây!!

“Mau, chặn chiếc xe đó, chặn chiếc xe đó của tôi!!”

“Coi trời bằng vung, quá coi trời bằng vung!”

Các cảnh sát giao thông lập tức hành động, đi chặn chiếc xe đang chạy không cần mạng!!

Thật sự là quá ngông cuồng rồi, quá ngang ngược rồi, ở trước mặt bọn họ vượt đèn đỏ, đua xe ở trước mặt bọn họ!

Mẹ kiếp vận tốc 300km/h cũng quá rồi!

Đây đâu phải là lái xe, đây là đang lái máy bay!!

Mười mấy chiếc xe cảnh sát vội chạy theo, trước mặt lập tức đặt rào cản chặn xe!

Buộc phải chặn lại!

Xe của Vương Bác Thần bị vây đuổi!

“Tư Lam, kêu những người này cút hết cho tôi, cút hết cho tôi!!”

Vương Bác Thần hai mắt đỏ ngầu, vô cùng điên cuồng, tức giận gầm lên một tiếng.

“Lập tức dừng xe, tôi lệnh cho anh lập tức dừng xe!!”

Những chướng ngại vật bằng sắt có thể di chuyển đã được bố trí, kèm tấm gai dải ra.

Vương Bác Thần đỏ mắt, một đường lao tới, anh cái gì cũng mặc kệ, cái gì cũng không màng, chỉ muốn lập tức tới bên cạnh con gái! Chỉ muốn lập tức đi cứu con gái!!

Bụp!

Lốp xe bị nổ, chiếc xe nhanh chóng mất đi sự cân bằng, theo quán tính cực lớn thì lập tức khiến chiếc xe bay lên, xoay mấy vòng rồi đập mạnh xuống đất.”

“Các người tìm chết!!”

Vừa từ biên giới Tây Bắc chạy về, thư ký quân sự cận thân Tư Lam của Vương Bác Thần, nhìn thấy cảnh tượng này thì cả người đều muốn điên, một cước đạp một đội trưởng tới hộc máu, mắt long sòng sọc, phẫn nộ nói: “Các người dám ngăn cản xe của thần chủ, các người tìm chết, tìm chết!! Dẫn xuống cho tôi, dẫn xuống hết cho tôi!!!”

Tất cả người ngăn chặn đều ngây dại, sững sờ, thần chủ, đó là xe của thần chủ!!

Gây họa rồi, gây họa lớn rồi!!

Vương Bác Thần từ trong xe chui ra, chiếc xe đó vẫn không sao, nhưng lốp xe đã nổ, anh không màng trên đầu bị chảy máu, trực tiếp nhảy lên xe của Tư Lam, tức giận nói: “Dùng tốc độ nhanh chóng lái xe qua đó cho tôi, tốc độ nhanh nhất!!! Tăng tốc, tăng tốc, mau tăng tốc cho tôi!!”



Lúc này, ở nhà trẻ Tân Hải.

Trên đất dải một lớp tuyết dày, nước tuyết tan ra đều kết thành mảnh băng.

Một cô bé 3-4 tuổi đi chân trần, vô cùng tội nghiệp đứng trong nước tuyết.

Bên cạnh, một người phụ nữ trang điểm lồng lộn, đang dùng điện thoại quay video.

“Dì ơi, quay xong chưa? Chân của Dao Dao bị lạnh đau quá, Dao Dao đi giày vào rồi quay tiếp có được không, cầu xin dì đấy.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom