Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40


CHƯƠNG 40

Vào khoảnh khắc Lý Kiệu giơ tay ra, Vương Bác Thần đã đá vào đầu gối của Lý Kiệu.

Chỉ nghe thấy hai tiếng rắc rắc đầu gối của Lý Kiệu đã cong về phía sau một cách quái dị, quỳ gối trước linh vị của mẹ Vương Bác Thần.

Những người nhà họ Lý còn lại đều há hốc mồm.

Sự im lặng đến chết người.

Không ai ngờ Vương Bác Thần lại dám ra tay.

“A a a a a…”

Tiếng hét như tiết heo của Lý Kiệu khiến da đầu ngứa ran.

“Ông không xứng để lạy mẹ tôi.”

Vương Bác Thần đá thẳng vào mặt Lý Kiệu, văng ra xa cả chục mét rồi bất tỉnh tại chỗ.

Nghiêm giọng nói: “Cho các người một tháng, tất cả mọi người trong nhà họ Lý, đến quỳ trước mộ mẹ tôi sám hối bảy ngày, tôi chỉ trừng trị kẻ thủ ác.”

“Nếu không, cả nhà họ Lý sẽ phải chôn cùng mẹ tôi.”

“Thằng con hoang, mày dám đánh ba tao, tao phải giết mày.”

Lý Trạch Hoa nắm lấy một chiếc ghế và lao tới, đập về phía đầu Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần dùng chân đá ngang tới, không chỉ khiến chiếc ghế vỡ tan tành mà Lý Trạch Hoa còn bị đá bay ngược ra sau, đập không ít bàn ghế.

Anh ta lập tức phun ra một ngụm máu.

“Lý Thành, nếu các người không chết, mẹ tôi sẽ không được nhắm mắt. Một tháng này là thời gian sống cuối cùng của các người.”

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh lùng đầy sát khí, quét nhìn một cái, bước ra ngoài.

“Đánh người rồi còn muốn đi? Giết nó.”

Người nhà họ Lý muốn ngăn cản, không nuốt được cục tức này.

“Để nó đi!”

Lý Thành nói với ánh mắt âm độc: “Hôm nay cứ tha cho nó một mạng đi, Thần chủ sắp tới rồi, đây mới là chuyện quan trọng.”

Nhà họ Lý đã là gia tộc hạng một ở Hà Châu, bây giờ chỉ thiếu một cơ hội để vào hàng ngũ gia tộc hạng một ở tỉnh thôi.

Chỉ có Thần chủ mới có thể cho nhà họ Lý cơ hội này.

Vì vậy, cho dù muốn giết Vương Bác Thần đến đâu, cũng phải đợi tiếp đãi xong Thống đốc.

Nửa tiếng sau.

Điện thoại di động của Lý Thành vang lên: “Ba, mau chuẩn bị đi, đoàn xe của Thần chủ sắp tới rồi.”

Trái tim treo lơ lửng của Lý Thành cuối cùng cũng hạ xuống, ánh mắt uy nghiêm liếc nhìn xung quanh: “Lên được con thuyền Thần chủ này, liên quan đến việc nhà họ Lý ta có thể xếp vào hàng những gia tộc hạng nhất trong tỉnh hay không đó.

“Nếu ai phá hỏng một mắc xích nào đó, làm hỏng chuyện của nhà họ Lý ta, ta sẽ tự tay chôn sống người đó.”

Những người còn lại không dám thở mạnh, vội vàng dấy lên tinh thần.

Người nhà họ Lý đứng ở cửa, hào hứng chờ đoàn xe của Thần chủ.

Nhưng, mãi vẫn chưa tới.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41


CHƯƠNG 41

Điện thoại di động của Lý Thành lại vang lên, lão nhị của nhà họ Lý ấp a ấp úng nói: “Ba, đoàn xe của Thần chủ quay…quay về rồi, nói…”

Lý Thành cau mày, nghiêm nghị nói: “Nói!”

Lão nhị nhà họ Lý hít một hơi thật sâu, ngập ngừng nói: “Thần chủ nói người nhà họ Lý đều là một lũ heo ngu ngốc, không bằng heo chó, có mắt không tròng, không xứng cho ngài tới.”

Nghe xong lời này, Lý Thành tức giận đến mức suýt không thở nổi, ném điện thoại xuống đất: “Vương Bác Thần, thằng nghiệt chủng này, làm Thần chủ tức giận bỏ đi, hủy đi cơ hội của nhà họ Lý, tao sẽ phanh thây mày thành trăm mảnh!! ”

Đám người trong nhà họ Lý ngây như phỗng.

Sau đó phản ứng lại, Thần Chủ hẳn là đã biết chuyện Vương Bác Thần mặc đồ tang vào nhà họ Lý.

Một đại nhân vật như Thần chủ, nể mặt nhà họ Lý, nhưng lại gặp cảnh khóc tang, đây chính là sự mạo phạm to lớn!!

Cho nên, mới quay về giữa chừng.

Lý Thành nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngày mai là hôn lễ của Thần chủ, chuẩn bị 3000 tỷ , và bảo vật gia tộc để tạ tội với Thần chủ.”

Sau khi rời khỏi nhà họ Lý, sự trì trệ trong lòng của Vương Bác Thần đã nhẹ nhõm hơn một chút.

Vương Bác Thần ôm chặt linh vị của mẹ, giống như khi anh cùng mẹ lưu lạc trên đường phố Kinh Đô năm đó, mẹ anh cũng ôm chặt lấy anh.

Anh sáp mặt lên linh vị, nhẹ nhàng nói: “Mẹ, một tháng sau, con sẽ để đám người Lý Thành quỳ trước mộ mẹ sám hối!”

Sau khi sắp xếp xong linh vị của mẹ, Vương Bác Thần trở về nhà.

Dù mẹ vợ có oán giận anh, dù mẹ vợ có muốn dùng dao làm bếp để chặt anh ra, thì anh cũng có thể hiểu!

Nhưng dù thế nào đi nữa, anh cũng sẽ không rời đi.

Lúc này, cơn tức giận của mẹ vợ hẳn đã bớt đi một chút, Vương Bác Thần đứng ở cửa hít sâu một hơi, bước vào.

Dao Dao dán băng gạt trên mặt đang ngồi trên ghế sofa cũ xem “Gấu Boonie”, sau khi nhìn thấy Vương Bác Thần, trong mắt lập tức lóe lên một vầng sáng, gọi: “Bà ngoại ơi, mẹ ơi, Vương Bác Thần đến rồi.”

Trần Ngọc lao ra khỏi phòng bếp, chỉ vào mũi Vương Bác Thần mắng: “Tạp chủng, đồ vô tâm, cậu đến đây làm gì, cút ngay, cậu không được chào đón ở đây!”

“Mẹ.”

Triệu Thanh Hà buồn bã gọi một tiếng.

Trần Ngọc tức giận gào lên: “Sao mẹ lại sinh ra một đứa con gái không có chí khí như con chứ, con đã quên những ủy khuất mình đã chịu trong mấy năm qua rồi sao? Con còn muốn bị cậu ta làm tổn thương thêm một lần nữa sao!!”

“Mẹ, anh ấy, anh ấy cũng có nỗi khổ, con, con không trách anh ấy.”

Triệu Thanh Hà chua xót nói.

Dao Dao nhỏ tiếng nói: “Bà ngoại, đừng đuổi Vương Bác Thần đi, được không? Cháu không thích ông ấy, chỉ cảm thấy ông ấy thật đáng thương.”

Trần Ngọc tức giận nói: “Vương Bác Thần cũng là để cháu gọi sao! Cho dù cậu ta có là tên khốn, thì cũng là ba cháu, ai dạy cháu gọi thẳng tên vậy!”

Dao Dao bĩu môi không nói gì, bé rất muốn gọi ba, nhưng, bé không gọi được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42


CHƯƠNG 42

Khi mẹ bị bắt nạt, ông ấy cũng chả có về.

Vương Bác Thần chua xót đến mức rơi lệ, lau nước mắt nói: “Mẹ, lần này trở về, sẽ không rời đi nữa. Con muốn bù đắp cho Thanh Hà, bảo vệ mọi người thật tốt.”

Nghe vậy, cơn tức giận của Trần Ngọc mới giảm bớt một chút, nhưng miệng vẫn mắng: “Bù đắp, cậu bù đắp cái rắm gì! Khi Thanh Hà mang thai, bị đám người Triệu Hồng giễu cợt giữa phố, khi ba vợ cậu vì cứu con gái cậu mà bị xe tông chết, đến nỗi mộ tổ cũng không được vào, khi nhà chúng tôi bị người ta đè đầu cưỡi cổ, cậu đã ở đâu? Bù đắp, cậu bù đắp nổi sao? Cậu có thể bù đắp cho những nỗi khổ con gái tôi đã phải chịu đựng trong những năm qua không! !! ”

Nói rồi, Trần Ngọc bật khóc rống lên: “Cậu khổ, có khổ bằng còn gái tôi không!!”

“Mẹ, mẹ, đừng nói nữa.”

Triệu Thanh Hà ôm lấy Dao Dao, khóc không thành tiếng.

“Tại sao mẹ lại không nói!”

Trần Ngọc nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu muốn bù đắp đúng không? Được, cậu giành lại công ty của chồng tôi về đi, cậu làm chúng tôi được tham gia hôn lễ của Thần chủ đi, cho con gái tôi một hôn lễ long trọng, để con gái tôi nở mày nở mặt đi, thì tôi sẽ không nói nữa! Làm không được, thì cậu cút đi! Đừng mong làm tổn thương con gái tôi nữa!”

“Mẹ, Thanh Hà à, xin lỗi, con đã sai rồi.”

Đôi môi thương tâm của Vương Bác Thần đều đang run lên, ngữ khí kiên quyết nói: “Con sẽ lấy lại công ty của ba, về phần hôn lễ ngày mai … Thanh Hà à, em có muốn đi không?”

Vương Bác Thần vốn định ngày mai trực tiếp đến đón dâu.

Triệu Thanh Hà gật đầu nói: “Bây giờ em đã bị đuổi khỏi công ty, có nhà họ Triệu, thành phố Hà Châu sẽ không có công ty nào cần em hết, cho nên chỉ có thể tự lập nghiệp. Em muốn liên hệ với những người bạn cũ của ba em trên hôn lễ của Thần chủ ngày mai, xem xem có thể tìm kiếm sự giúp đỡ của họ hay không. ”

Vương Bác Thần nhẹ nhàng sờ sờ cái đầu nhỏ của Dao Dao, dịu giọng nói: “Mẹ, Thanh Hà, các người đừng lo, hôn lễ ngày mai, cho dù tất cả mọi người đều không được vào, thì chúng ta cũng vẫn vào được.”

Trần Ngọc lau nước mắt, hừ lạnh nói: “Ai mà không biết bốc phét, tôi phải coi thử cậu có làm được không. Làm không được thì cậu cút xéo đi, đừng làm phiền con gái tôi nữa.”

Hôn lễ của Thần Chủ đã gây ra một sự náo động lớn ở thành phố Hà Châu.

Mỗi con đường trên thành phố Hà Châu đều bị quan quân phong toả, khắp thành phố đều treo lụa hồng!

Toàn bộ khách sạn to nhỏ ở khắp thành phố đều được bao và mở cửa để đãi miễn phí cho tất cả dân ở thành phố Hà Châu!

Cho dù là một kẻ ăn mày cũng có thể tuỳ ý ra vào bất cứ khách sạn cao cấp nào để chúc mừng cho hôn lễ của Thần Chủ.

Vô số công tử của cả nước đều kéo đến nườm nượp cũng chỉ để chúc mừng Thần Chủ và tận mắt nhìn xem rốt cuộc là con gái nhà ai mà lại may mắn trở thành vợ của Thần Chủ như thế!

Phải biết rằng, với sự tôn kính của Thần Chủ, vô số công chúa quý nữ trên toàn thế giới đều muốn trở thành vợ của Thần Chủ.

Lần này, gia tộc của cô gái kia bay cao rồi, thật sự là một bước lên mây mà!

Có một cái sân khấu lộng lẫy xa hoa được người ta dựng lên suốt đêm ở trên sông Tiềm Long, hoa hồng được bày thành một biển hoa và xếp thành hình một trái tim cực lớn.

Muôn người ở thành phố Hà Châu đều đã đổ xô ra đường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43


CHƯƠNG 43

“Thật sự khiến cho người ta ghen tị mà, không biết là con gái nhà ai mà lại có phúc như thế nữa, đáng tiếc, nhà họ Lý ta lại không có phúc phần này.”

Lý Thành ghen ghét nói.

Lý Kiệu vô cùng phẫn nộ mà mắng: “Nếu không phải hôm qua, đứa con hoang Vương Bác Thần kia khiến cho Thần Chủ tức giận bỏ đi, nhà họ Lý chúng ta đã giao hảo với Thần Chủ rồi! Đứa con hoang kia thật là đáng chết, dù giết chết một vạn lần cũng đều không hả giận! Đợi lát nữa, tôi sẽ dâng ba nghìn tỷ lễ vật chúc mừng và những bảo vật quan trọng của gia đình chúng ta lên, nhất định Thần Chủ sẽ tha thứ cho chúng ta thôi.”

Lý Trạch Hoa thù hằn nói: “Ông nội, ba, mọi người cứ yên tâm, không phải đứa con hoang kia quan tâm tiện nhân Lý Kì nhất sao? Chờ hôn lễ của Thần Chủ kết thúc rồi, con sẽ bảo người ta đến giội máu chó lên mộ phần của Lý Kì, để Lý Kì vĩnh viễn không được siêu sinh!”

Bốn gia tộc lớn ở Hà Châu cũng đã sớm có mặt rồi.

Hồ Kiệt ngồi trên xe lăn, hít một hơi thật sâu, nói thầm: “May mà hôm qua tôi đã đoán được Vương Bác Thần chính là Thần Chủ mà kịp thời nói xin lỗi, Thần Chủ cũng không truy cứu nữa. Bằng không, đến cả tư cách tham gia hôn lễ, nhà họ Hồ chúng ta cũng đều không có nữa đó. Đám nhà họ Triệu ngu xuẩn kia lại còn đuổi cô Triệu Thanh Hà ra ngoài, nếu như bọn họ biết Thần Chủ chính là con rể của nhà họ Triệu họ, vậy họ sẽ có tâm trạng thế nào nhỉ.”

Lúc này, Vương Bác Thần ôm Dao Dao, cùng với Triệu Thanh Hà và mẹ vợ đi đến nơi tiến hành hôn lễ.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Triệu Thanh Hà có hơi hâm mộ, nói: “Cô gái kia thật là hạnh phúc mà, được nhận ngàn vạn sủng ái của Thần Chủ.”

Vương Bác Thần cười nói: “Thanh Hà, em thích không?”

Trong lòng Triệu Thanh Hà thầm nở một nụ cười đắng chát, có cô gái nào lại không thích kiểu lãng mạn như thế này chứ? Cô bèn nói sang chuyện khác: “Cho dù thiếp mời đã bị bà nội cầm đi, nhưng em vẫn có cách đi vào. Em không thể nào để lỡ bất kỳ một cơ hội nào được, em phải lấy lại công ty Hoa Nguyên của ba em.”

Trần Ngọc thở hồng hộc nói: “Thích thì có tác dụng gì chứ, cô có bản lĩnh này sao? Đừng quên lời hứa của cô, hừ.”

Vương Bác Thần cười cười nhưng không hề nói chuyện.

Vương Bác Thần mỉm cười.

Vợ ngốc.

Đợi lát nữa cô sẽ biết nữ chủ nhân trong hôn lễ của Thần Chủ mà người nhà họ Triệu chuốt nhọn đầu muốn tham gia lại chính là cô đây.

“Quốc Chủ đã đặc biệt ra lệnh cho mười vạn quân đóng Hà Châu đây để duy trì trị an, ai dám quấy rối chính là kẻ địch của quân đội Nước R…”

“Nơi cử hành được chia thành vài khu, khu A có đẳng cấp cao nhất, phú hào quyền quý nổi danh nhất năm tỉnh Giang Nam đều ở tại khu A…

“Các gia tộc lớn đều đã tiến vào lễ đường…”

Ngoài sân, gần như tất cả đều là phóng viên, họ chen lấn nhau để phát tin.

Tiếng người huyên náo, người đông nghìn nghịt.

“Thật sự không biết là gia tộc nào lại may mắn có thể kết thành thông gia với Thần Chủ như thế. Gia tộc kia cũng thật là ngu xuẩn, nếu tôi là nhà họ Triệu thì tôi đã sớm tuyên bố, cũng sẽ lợi dụng cơ hội này để phát triển một cách trắng trợn, cũng có thể nắm trong tay việc trở thành gia tộc hạng nhất ở cả nước.”

Tuy bà cụ Triệu vô cùng hâm mộ, trên mặt lại đầy vẻ kiêu ngạo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44


CHƯƠNG 44

Ngoại trừ nhất chiêu tứ đại nhất hắc, lục đại hào môn Tiền Đường này, gia tộc nhỏ của thể tiến vào khu A chỉ có nhà họ Triệu, đến cả những gia tộc hạng nhất ở Hà Châu kia cũng đều phải ở tại khu B đây này, đương nhiên là bà ta có tư cách kiêu ngạo của mình rồi.

“Vất vả lắm mới đoạt được thiếp mời của Triệu Thanh Hà, bằng không, nhà chúng ta cũng không có tư cách đến khu A đâu.”

Triệu Long – con trai cả của bà cụ Triệu, mỉm cười đắc ý nói. Hôm qua gã ở công ty, sau khi trở về mới biết được đã xảy ra chuyện gì.

“Nói với những công ty kia, ai dám mời Triệu Thanh Hà chính là đối địch với nhà họ Triệu chúng ta!”

Bà cụ Triệu thâm trầm nói.

Triệu Long cười nói: “Con đã dặn dò rồi, không ai dám mời Triệu Thanh Hà đâu. Cái tên kia to bằng trời, hôm qua vẫn còn dám đến nhà gây chuyện, chờ hôn lễ của Thần Chủ kết thúc rồi, xem con thu thập bọn họ như thế nào. Trước mắt, đây là một cơ hội tốt để kết giao với cái vòng tròn luẩn quẩn kia, Hồng, ba mặc kệ con dùng thủ đoạn gì, nhất định phải bắt được mấy đại thiếu gia đó.”

“Ba, ba yên tâm đi, chắc chắn con sẽ thành công mà.”

Triệu Hồng ăn mặc lẳng lơ, trong lúc lơ đãng cô ta liếc mắt nhìn ra lối vào, lập tức sững sờ.

Sau đó, cô ta dùng vẻ mặt chán ghét nói: “Bà nội, ba, thế mà con tiện nhân Triệu Thanh Hà với tên phế vật Vương Bác Thần kia cư nhiên cũng la liếm đến đây.”

Bà cụ Triệu biến sắc, oán hận nói: “Súc sinh, nhất định là không cam tâm thiếp mời bị đoạt nên cố ý tới quấy rối đây mà. Nếu như nó quấy rồi, một khi Thần Chủ trách tội, nhà họ Triệu chúng ta sẽ tan thành mây khói đó! Không thể để cho bọn nó thực hiện được!”

Vương Bác Thần dẫn theo người nhà, đi đến lối vào khu A.

Nhân viên công tác lễ phép nói: “Cô Triệu, thật sự vô cùng xin lỗi, thiếp mời dành cho gia tộc chỉ có thể cho ba người vào thôi, đã có ba người nhà họ Triệu vào rồi.”

Mặt Triệu Thanh Hà đầy vẻ mất mát.

Bà nội, đến một con đường sống bà cũng không chừa cho con sao?

“Đừng lo lắng.”

Vương Bác Thần vỗ nhẹ vào bờ vai của cô rồi nói với nhân viên công tác: “Anh gọi Tư Lam sang đây, cứ nói Triệu Thanh Hà đến.”

“Ơ, không có thiếp mời có muốn chen vào hôn lễ của Thần Chủ, thật đúng là gan to bằng trời mà.”

Giọng điệu mỉa mai quái gỡ của Triệu Hồng vang lên, ba người cô ta đứng trong khu A, dùng lời thề son sắt mà nói: “Trực tiếp đuổi chúng đi ra đi, bọn chúng đến để quấy rối đó! Thiếp mời là của nhà họ Triệu chúng tôi, mấy người này không có quan hệ gì với nhà họ Triệu của chúng tôi cả.”

Triệu Long khinh thường nói: “Dám gọi thẳng tên tục của thư ký Tư, dĩ hạ phạm thượng, rõ ràng là tới quấy rối. Các người cứ thẳng tay đuổi chúng ra đi, xảy ra chuyện gì tôi cũng chịu trách nhiệm.”

Thấy nhân viên công tác chần chờ, Triệu Hồng ác độc nói: “Lúc Triệu Thanh Hà vẫn còn là học sinh đã lén lút sinh ra một đứa con hoang với đàn ông, bị diễu phố thị chúng, mọi người ở cả thành phố Hà Châu đều biết rõ nó là một đứa không tuân theo nữ tắc, là thứ công cộng. Sau này, nó lại hại chết cả ba mình, loại phụ nữ không biết xấu hổ thế này, tới tham gia hôn lễ của Thần Chủ, không phải là vũ nhục Thần Chủ hay sao? Thư ký Tư sẽ để cho cô ta xông vào hôn lễ của Thần Chủ sao?”

Bà cụ Triệu híp hai mắt lại, đột nhiên giáng xuống mặt Triệu Thanh Hà hai bạt tay rồi mắng: “Mày không tuân theo nữ tắc, khắc chết cha mày, còn muốn đến làm bẩn hôn lễ của Thần Chủ sao? Đáng bị tội gì đây? Còn không cút cho tao!”

Vương Bác Thần giận dữ, Triệu Thanh Hà vội vàng giữ chặt anh lại.

Cô không muốn bị người khác chế giễu.

Hơn nữa, nơi đây còn là hôn lễ của Thần Chủ, nếu là đắc tội Thần Chủ thì con đường sống của cả gia đình cô cũng sẽ đứt mất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45


CHƯƠNG 45

Bà cụ Triệu cười mỉa nói: “Tạp chủng không biết trời cao đất dày, trước mặt nhiều người như vậy mà còn muốn đánh tao đúng không? Cút ra ngoài ngay lập tức…”

“Người phải cút chính là các người đấy.”

Lúc này, Tư Lam chạy tới, ánh mắt băng lạnh.

Ba người này thật sự muốn chết mà, dám đoạt thiếp mời của chủ!

Cô ấy tát một cái lên mặt bà cụ Triệu: “Chỉ có Triệu Thanh Hà có tư cách cầm thiếp mời vào khu A, ai cho các người là gan cướp đoạt thiếp mời chứ?”

“A? Chuyện này… Thư ký Tư, ngài…. ngài nghe tôi giải thích đã…”

Bà cụ Triệu ôm mặt, bị dọa đến hai chân run rẩy, lắp bắp nói không nên lời.

Bà già này cũng chỉ dám hoành hành trong nhà thôi.

Đối diện với Tư Lam, hồn phách cũng đều bị doạ bay cả rồi.

“Thư, thư ký Tư, đây là hiểu lầm, Triệu Thanh Hà là một đứa xui xẻo, nó đã xông vào…”

Triệu Hồng còn muốn giải thích.

Bốp bốp bốp.

Tư Lam đánh thêm hai ba cái nữa, tát đến miệng cô ta đầy máu: “Giải thích? Các người là thứ gì chứ, cũng có tư cách giải thích sao?”

Ba người mẹ con bà cháu nhà họ Triệu vội vàng quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ.

Tư Lam lạnh lùng nói: “Cút!”

Ba người bà cụ Triệu không dám đánh rắm dù chỉ một cái, bụm mặt, ỉu xìu bước ra khỏi khu A.

Triệu Thanh Hà có nghĩ thế nào cũng chẳng ngờ rằng thư ký thân cận Tư Lam của Thần Chủ sẽ thay mặt cô nói chuyện, cô căng thẳng: “Thư ký Tư, cảm ơn ngài.”

Tư Lam nào dám nhận lời xin lỗi của chủ mẫu, chỉ nói: “Vương Bác Thần từng là quân nhân, là đồng hương của tôi, vũ nhục các người chính là vũ nhục quân uy của Nước R ta. Các người đi vào đi, có chuyện gì cứ gọi tôi, không ai có thể ức hiếp các người đâu.”

Trần Ngọc không ngờ thân phận tham gia quân ngũ của Vương Bác Thần sẽ mang đến lợi lộc thế này, không khỏi sinh ra một chút địch ý với anh.

Vương Bác Thần lấy cớ đi vệ sinh để rời khỏi hiện trường.

Bên ngoài.

Ánh mắt Triệu Long thù hằn: “Vì sao thư ký Tư lại bảo vệ Triệu Thanh Hà như thế? Nhất định phải tra rõ.”

Bà cụ Triệu bụm mặt, cắn răng nói: “Không phải thư ký Tư bảo vệ Triệu Thanh Hà, mà là chúng ta giả mạo đã phá hư quy củ, sẽ khiến người ta nói thư ký Tư không giữ lời.”

Triệu Long nhíu mày gật đầu: “Không sai, nếu như thư ký Tư bảo vệ Triệu Thanh Hà thì đã sớm ra tay rồi, không cần chờ đến bây giờ. Tiện nhân đáng chết, nếu không phải nó làm ầm lên thì thư ký Tư cũng sẽ không tới, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho nó đâu!”

Triệu Hồng thầm run sợ: “Bây giờ phải làm sao? Thư ký Tư đã tức giận rồi, chúng ta có nên rời khỏi đây không?”

Bà cụ Triệu ác độc nói: “Không thể đi, bây giờ mà đi thì nhà họ Triệu chúng ta sẽ mất hết.”

“Chờ Thần Chủ xuất hiện, mẹ sẽ cược cái mạng già này, vạch trần thân phận thật sự của Triệu Thanh Hà, chắc chắn Thần Chủ sẽ tức giận, đến lúc đó chắn chắn Triệu Thanh Hà với Vương Bác Thần sẽ chết chứ chẳng còn gì phải nghi ngờ nữa cả.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46


CHƯƠNG 46

Triệu Long nói: “Chúng ta nhất định phải nghĩ cách xin lỗi thư ký Tư, chỉ cần thư ký Tư có thể tha thứ, phải trả giá thế nào cũng đáng, chúng ta cũng chẳng ngại dùng tiền.”

Vù vù vù…

Nhưng vào lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng máy bay trực thăng.

Ba người bà cụ Triệu vội vàng ngẩng đầu nhìn lên.

Trên bầu trời có mười mấy chiếc máy bay trực thăng, đang bay đến cố tình tạo hình.

Trên đầu máy bay buông xuống một tấm banner.

— Vì em, anh nguyện bỏ hết tất cả vinh quang.

“Thần Chủ đang tỏ tình với cô dâu kìa!”

Hiện trường sôi trào, tiếng hoan hô như sấm, đinh tai nhức óc.

Bỗng nhiên, hoa hồng như mưa rơi xuống từ trên bầu trời.

Cả con đường đều được phủ kín hoa hồng!

Giữa trời đất xuất hiện một giọng nói:

Trời đất làm mối.

Mặt trời mặt trăng làm gương.

Giang sơn là sính lễ.

Mười dặm hồng trang.

Lấy em làm vợ!!

“Quá lãng mạn rồi.”

Mặc kệ là phụ nữ ở tại chỗ hay là đang xem phát trực tiếp cũng đều cảm động đến phát khóc.

Ầm ầm ầm.

Có một chiếc xe tăng xuất hiện, đằng sau đều là những chiếc xe tăng cùng màu!

Đây là một hôn lễ thuộc về quân đội!

Du thuyền xe cộ sang trọng gì đó, xin lỗi nha, đều không đủ tư cách!

Giờ phút này,

Trên máy bay lại ném xuống thêm một tấm banner.

— Anh nguyện dùng sinh mệnh, bảo vệ em một đời một kiếp!

Gần như tất cả phụ nữ đều đã phát điên, nếu như có người cầu hôn mình như thế này, chắc chắn mình sẽ đồng ý ngay!

Đời này, không phải anh thì không gả!

“Đáng tiếc lại không phải là con gái nhà họ Triệu ta.”

Bà cụ Triệu chua chát nói.

“Vì sao tôi lại không có vận khí tốt như vậy chứ?”

Triệu Hồng cảm động khóc lóc, lệ rơi đầy mặt: “Vì sao không phải tôi chứ?”

Lúc này, giữa không trung xuất hiện hình chiếu 3D:

“Triệu Thanh Hà, anh nguyện đời này sống bên em đến già.”

Triệu, Triệu Thanh Hà?

Bà cụ Triệu và Triệu Long giật nảy người.

Trùng tên rồi? Nhất định là trùng tên rồi.

Sao Triệu Thanh Hà có thể là vợ của Thần Chủ được chứ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47


CHƯƠNG 47

Triệu Thanh Hà đứng ở khu A cũng bị doạ sợ, cũng may cô biết rằng không phải mình.

Đúng lúc này.

Chú rể tay cầm hoa tươi đứng trên xe tăng, từ trong ghế lái bước ra.

Vương Bác Thần, đi ngang qua trước mặt ba người bà cụ Triệu, Triệu Long và Triệu Hồng!

“Sao chú rể lại là Vương Bác Thần chứ?”

“Không thể nào đâu, tuyệt đối không thể nào!”

Bà cụ Triệu, Triệu Long với Triệu Hồng đều ngợn mắt ngoác mồm giống như một kẻ ngốc vậy.

Khiếp sợ, hoang mang, hoảng hốt, cùng một vài biểu cảm khác trong chốc lát xuất hiện trên gương mặt của cả ba người.

Vương Bác Thần mặc một bộ âu phục phẳng phiu, tay cầm hoa hồng, đi ngang qua ngay trước mặt bọn họ.

Nhưng anh lại chẳng thèm nhìn họ một cái.

Sao chú rể lại là Vương Bác Thần chứ!!

Điều này không thể nào đâu?

Rõ ràng đây là hôn lễ của Thần Chủ mà!

Lẽ nào…

Bà cụ Triệu bắt đầu run rẩy, lòng bà ta hiểu rõ mình đã làm gì.

Triệu Long giống như gặp phải quỷ vậy, ông ta kinh há to mồm, hơn nửa ngày cũng vẫn chưa phản ứng kịp.

Hai chân của Triệu Hồng như nhũn ra, cô ta đặt mông ngồi dưới đất.

Trong đầu cô ta hiện lên một suy nghĩ kinh khủng.

Bọn họ không thể tin được, nhưng đây chính là hiện thực.

Vương Bác Thần chính là Thần Chủ!!!

Vương Bác Thần là Thần Chủ!

Hiện thực, đã tát cho bọn họ một cái thật mạnh đến mức toát cả miệng!

Trong chớp mắt này, bọn họ hối hận đến mức rất muốn tự sát.

Vốn dĩ nhà họ Triệu bọn họ có thể lên như diều gặp gió, trở thành gia tộc cao cấp nắm cả nước R vào trong lòng bàn tay.

Thế nhưng, bọn họ đã tự tay chôn vùi đi cơ hội này.

Không chỉ như thế, họ còn năm lần bảy lượt nhục mạ Triệu Thanh Hà, còn đuổi Triệu Thanh Hà ra khỏi gia tộc nữa.

Còn làm mất lòng cả Vương Bác Thần!

Nếu như họ đối tốt với Triệu Thanh Hà một chút, dù chỉ giả vờ thôi thì bây giờ cũng sẽ không thành ra thế này đây…

Bà cụ Triệu hồn bay phách lạc nói: “Vì sao chứ… Vương Bác Thần lại là Thần Chủ? Chuyện này không thể nào đâu, tuyệt đối không thể nào đâu.”

“Con đã cho người ngược đãi Dao Dao, nhất định Vương Bác Thần sẽ giết con.”

Triệu Hồng bị doạ đến sắp điên luôn rồi, cô ta biết, chắc chắn Vương Bác Thần sẽ không bỏ qua cho cô ta vì những việc mà cô ta từng làm.

“Mẹ đúng bà già hồ đồ mà.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48


CHƯƠNG 48

Bà cụ Triệu đánh mạnh vào miệng của mình mấy cái.

Đáng tiếc, đã muộn rồi!

Bỗng nhiên, Triệu Long vui mừng khôn xiết nói: “Đây là chuyện tốt, cho dù như thế nào đi nữa, Triệu Thanh Hà cũng là người nhà họ Triệu chúng ta, vậy Vương Bác Thần chính là con rể của nhà họ Triệu!”

Trên mặt bà cụ Triệu đầy vẻ chua xót: “Nhưng chúng ta đã làm mất lòng Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần rồi.”

Triệu Long thản nhiên nói: “Triệu Thanh Hà có hận cũng là hận người nhà họ Triệu, mẹ, mẹ đừng có quên tâm nguyện lớn nhất trước khi em hai chết là gì, đó chính là có thể được chôn ở phần mộ tổ tiên và có thể đặt linh vị vào Từ Đường. Triệu Thanh Hà đã cầu xin tận mấy năm, nhưng mẹ vẫn luôn không đồng ý.”

Bà cụ Triệu chợt tỉnh ngộ: “May mà mẹ không đồng ý cho em hai vào phần mộ tổ tiên, đúng rồi, lợi dụng điều này để uy hiếp, không cần phải sợ Triệu Thanh Hà không nghe lời nữa.”

Triệu Long vô cùng có lòng tin: “Chỉ cần chúng ta không tiếc bất cứ giá nào bày ra thái độ khiêm nhường để chủ động xin lỗi, dư luận sẽ đứng về phía chúng ta thôi.”

Bà cụ Triệu vui vẻ nói: “Chúng ta vào lộ mặt trước, nói thế nào đi nữa chúng ta cũng là nhà mẹ đẻ của Triệu Thanh Hà, còn sợ không ai nịnh bợ sao.”

Ba người lập tức đi vào.

Nhân viên công tác ngăn lại, quát: “Các người muốn làm gì, lui về.”

Triệu Hồng vênh váo mắng: “Mắt chó của cô bị mù à, chúng tôi là nhà mẹ đẻ của cô dâu đó.”

Nói rồi, cô ta vô cùng phách lối xông vào.

Nhân viên công tác đưa chân gạt ngã Triệu Hồng rồi bảo người ném ra ngoài.

Khinh thường bảo: “Cũng không xem thử đức hạnh các người thế nào, thế mà cũng dám mạo nhận là nhà mẹ đẻ của bà Thần Chủ?”

Lúc này, Vương Bác Thần quỳ một chân trên đất, anh chân tình nồng nàn nói: “Thanh Hà, hôn lễ này là điều bất ngờ anh dành tặng cho em đó, có thích không?”

Triệu Thanh Hà mông lung, sững sờ nhìn Vương Bác Thần.

Cô không thể tin được, cái hôn lễ cả thế gian đều chú ý này lại thuộc về mình!

Hoá ra mình chính là người phụ nữ khiến cho vô số cô gái hâm mộ kia.

Cô che miệng khóc.

Cô đã đợi giây phút này ròng rã bốn năm rồi!

Vương Bác Thần ôm lấy cô, dịu dàng nói: “Chúng ta vào thôi, mọi người đang chờ để chúc phúc cho chúng ta đó.”

Triệu Thanh Hà lệ rơi đầy mặt, gật đầu.

Tại lễ đường lúc này.

Tất cả mọi người đều đang chờ Thần Chủ với cô dâu đến.

“Sao lại không phải con gái nhà họ Lý chúng ta chứ? Bằng không, nhà họ Lý chúng ta đã trở thành gia tộc bậc nhất cả nước rồi.”

Lý Thành tiếc nuối lắc đầu, trong giọng nói tràn đầy đố kị.

Dường như có quan hệ thông gia với Thần Chủ thì chuyện có được vinh hoa phú quý cả đời dễ như trở bàn tay.

Những người khác cũng than ngắn thở dài rằng không có phúc phận đó.

Gia chủ Tôn Khôn của nhà họ Tôn nói đùa: “Lão Lý, nhà họ Lý đã trở thành gia tộc hàng đầu trong cả năm tỉnh Giang Nam, ông còn không vừa lòng ư.”

Lý Thành ngạo nghễ nói: “Không đáng để nhắc đến.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49


CHƯƠNG 49

“Ha ha, ai lại ngại nhiều tiền đâu chứ.”

Lý Kiệu không coi ai ra gì, cười nói.

Những gia chủ của nhà họ Ngô, nhà họ Nam Cung cũng đều nhao nhao chúc mừng.

Hồ Kiệt liếc qua, khẽ cười mỉa mai trong lòng.

Đám heo ngu xuẩn nhà họ Lý này vẫn còn dương dương tự đắc à.

Chờ đến lúc các người biết Vương Bác Thần chính là Thần Chủ, các người khóc còn không kịp nữa đó.

Năm đó, các người giết mẹ của Thần Chủ, còn muốn lấy được hảo cảm của Thần Chủ sao?

Hồ Kiệt khinh miệt nhếch môi.

Bên này, tất cả những người trẻ tuổi đều đang hưng phấn chờ đợi.

Thần Chủ là thần tượng của bọn họ.

Hồ Lãm ngồi trên xe lăn, sắc mặt trắng bệch, kinh hồn bạt vía chờ Vương Bác Thần xuất hiện.

Anh ta không để ý đến sự đau đớn khi tay chân đứt gãy mà đến đây, chính là muốn cầu xin sự tha thứ của Vương Bác Thần.

“Hồ Lãm, nghe nói tay chân của cậu là do Vương Bác Thần đánh gãy nhỉ? Tôi thấy dường như cột sống của cậu cũng bị đánh gãy rồi đấy? Phế vật vô dụng, một đứa con riêng cũng có thể doạ cậu thành bộ dạng như vậy sao.”

Lý Trạch Hoa khinh thường hừ một tiếng.

“Ha ha.”

Hồ Lãm thương hại nhìn thoáng qua Lý Trạch Hoa, thầm mắng anh ta ngu xuẩn.

Phách lối con mẹ mày chứ.

Sẽ có lúc nhà họ Lý bọn mày phải khóc ngất thôi.

Cậu cả Nam Cung Vũ của gia tộc Nam Cung, quái gỡ nói: “Hồ Lãm, một Vương Bác Thần đã có thể khiến cậu sợ đến mức này rồi sao? Chẳng lẽ cậu đã quên, năm đó mẹ của Vương Bác Thần gã cũng đã bị người nhà họ Lý giết chết rồi sao?”

Lý Trạch Hoa u ám nói: “Tiện nhân Lý Kì kia chết chưa hết tội, coi như đứa con hoang Vương Bác Thần kia mạng lớn, năm đó chạy trốn được, bằng không cũng đã chết từ lâu rồi. Nếu gã đã quay về, tôi sẽ hành hạ gã đến chết ở trước phần mộ của tiện nhân Lý Kì kia!”

“Các người còn không biết sao, vợ của đứa con hoang Vương Bác Thần kia chính là Triệu Thanh Hà năm đó bị diễu phố thị chúng đó.”

Cậu cả Trần Phong của nhà họ Trần đã từng là bạn học của Vương Bác Thần, thản nhiên nói: “Cậu Minh, cậu còn không biết à, năm đó chính là Triệu Thanh Hà cứu Vương Bác Thần.”

Cậu cả Ngô Tranh Vanh của nhà họ Ngô chậc lưỡi nói: “Đáng tiếc quá, Triệu Thanh Hà đúng là một người tuyệt sắc, tiếc rằng đã bị con chó nhà có tang Vương Bác Thần kia dùng qua rồi!”

Cậu cả Tôn Minh của nhà họ Tôn cười nói: “Sốt ruột chơi chết làm gì, chúng ta cứ từ từ chơi, lâu lắm rồi mới gặp được một chuyện chơi vui như vậy mà.”

Lý Trạch Hoa vung tay lên, tà ác cười nói: “Ha ha, nhà họ Lý tôi là gia tộc hàng đầu ở Hà Châu, muốn chơi chết một Vương Bác Thần, đơn giản giống như giẫm chết một con kiến vậy đó. Đợi tôi chơi chết Vương Bác Thần rồi, nếu như chúng ta chán ghét không muốn chơi kẻ công cộng Triệu Thanh Hà này, cũng có thể đưa cho người khác chơi mà.”

Đợi hôn lễ của Thần Chủ kết thúc, gã sẽ bảo người ta giội máu chó lên phần mộ của tiện nhân Lý Kì kia, ép Vương Bác Thần phải xuất đầu lộ diện để chơi chết một nhà bọn họ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50


CHƯƠNG 50

Một đám ngu xuẩn.

Hồ Lãm cười mỉa.

Ông đây không nói với bọn mày Thần Chủ chính là Vương Bác Thần đâu.

Để tao xem Lý Trạch Hoa mày sẽ chết như thế nào!

Còn muốn trả thù sao?

Bây giờ bọn mày đắc ý thế nào, đến lát nữa xem mày có bao nhiêu hối hận khi quỳ xuống cầu xin tha thứ đây.

“Đừng nói nữa, Thần Chủ với cô dâu vào rồi.”

Tất cả mọi người lập tức quay đầu nhìn về phía cổng lễ đường.

Vương Bác Thần mặc một bộ vest chú rể tinh xảo, ôm ngang Triệu Thanh Hà mặc áo cưới đi đến.

Lúc này, ca khúc《 Tình yêu vĩnh hằng 》 của Trương Học Hữu cũng vừa vặn vang lên.

“Có bắt đầu nhưng chẳng kết thúc

Đã nhận trăm ngàn đớn đau

Từ lúc ta chưa từng ước hẹn

Nhưng lại vượt qua thời gian không gian

Tình yêu bất tận này anh dành tặng cho riêng em

Dù đến muôn kiếp sau

……

Ở trong lòng anh

Phần tình yêu này luôn tồn tại mãi

Cùng tồn tại với em đến tận vĩnh hằng…”

Triệu Thanh Hà nhìn gương mặt anh tuấn của Vương Bác Thần, lệ rơi đầy mặt.

Bốn năm nay, cô đợi không uổng phí.

Anh cho cô một hôn lễ khiến cho tất cả cô gái trên đời đều phải hâm mộ.

Mà lúc này.

Sau khi nhìn rõ mặt chú rể, Lý Thành nhảy dựng lên một cái, trừng lớn con mắt già nua.

“Sao lại là Vương Bác Thần chứ!!”

“Không phải chú rể là Thần Chủ sao? Sao lại là đứa con hoang Vương Bác Thần này vậy!”

Sắc mặt của bọn người Lý Kiệu thay đổi mạnh, cùng nhao nhao đứng lên.

Họ như gặp phải quỷ, hoảng sợ nhìn người mới bước vào.

Hồ Lãm cười mỉa mai, bảo: “Lý Trạch Hoa, không phải mày phách lối lắm sao? Không phải mày muốn chơi chết Vương Bác Thần sao? Mày đắc ý nữa đi, tiếp tục đắc ý đi kìa.”

Trên gương mặt già nua của Lý Thành, đủ mọi biểu cảm giờ phút này dường như đều hiện ra.

Sợ hãi, chấn kinh, tức giận, oán hận vân vân đều ngưng kết trên mặt ông ta.

Chú rể là Vương Bác Thần!

Chú rể lại là Vương Bác Thần!!

Người nhà họ Lý không thể tin vào sự thật này, họ hoảng sợ bất an.

Bọn họ nhìn chằm chằm vào người mới đến kia đến mức sắp rách cả mí mắt!!

Hôn lễ là của Thần Chủ, sao chú rể lại trở thành đứa con hoang Vương Bác Thần này rồi?

Vậy cuối cùng là có ý gì đây?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51


CHƯƠNG 51

Vậy cuối cùng sao lại thành Vương Bác Thần rồi?

Chẳng lẽ Vương Bác Thần là Thần Chủ?

Vương Bác Thần là Thần Chủ!

Đây là một chân tướng vô cùng tàn khốc, khiến cho người nhà họ Lý phát điên.

Chú rể có thể là bất cứ ai, duy chỉ có duy nhất Vương Bác Thần là không thể.

Cái đứa con hoang này là sự sỉ nhục của nhà họ Lý, là người mà nhà họ Lý muốn chơi chết!

Sao anh có thể trở thành Thần Chủ được chứ?

Nếu như anh là Thần Chủ, đó chính là đả kích lớn nhất của nhà họ Lý.

Vậy tuyệt đối chính là truyện cười của nhà họ Lý.

Người mà bọn họ muốn nghĩ hết cách để nịnh bợ, lại là người bọn họ coi là con hoang mà sỉ nhục!

Nhà họ Lý bọn họ vẫn còn đường sống sao?

Trời ơi, rốt cuộc ông đang trêu đùa nhà họ Lý tôi gì vậy chứ!

Sao Vương Bác Thần có thể trở thành Thần Chủ chứ?

Vì sao lại như thế này!

Con mẹ nó, rốt cuộc đang đùa gì vậy hả!

Hiện thực tàn khốc đâm vào tim của nhà họ Lý một đao.

Lý Thành muốn nói, nhưng ông ta phát hiện mình không thể nói ra được một lời nào, sợ hãi đã chiếm trọn lấy linh hồn ông ta.

Nhà họ Lý hoàn toàn tiêu đời rồi.

Vương Bác Thần sẽ không chừa cho nhà họ Lý con đường sống nào đâu.

Hai tay của ông ta đang run rẩy, bờ môi cũng đang run rẩy, toàn thân cũng đều đang run rẩy, ông ta chỉ vào Vương Bác Thần không nói nên lời dù chỉ là một câu.

Sợ hãi, ông ta chỉ cảm thấy sợ hãi.

Ông ta không thể tin được, đây là một trò đùa vô cùng lớn mà ông trời đã dành cho nhà họ Lý bọn họ.

Một sự hối hận mạnh mẽ cứ như ma quỷ, không ngừng ăn mòn lòng dạ ông ta.

Nếu như năm đó ông ta không bức chết con gái Lý Kì, nếu như năm đó ông ta không làm những chuyện oan nghiệt kia… Vậy bây giờ Thần Chủ chính là cháu ngoại của ông ta rồi.

Nếu như năm đó ông ta bảo vệ Vương Bác Thần một chút, bây giờ ông ta đã là ông ngoại của Thần Chủ rồi…

Nếu như ngày đó Vương Bác Thần đến nhà họ Lý, ông ta nhận sai và đều bù cho anh, vậy nhà họ Lý của họ chính là người thân của Thần Chủ rồi…

Nhưng mà, chậm rồi, tất cả đều đã chậm rồi.

Vì sao chứ? Vì sao bây giờ mới cho tôi biết được tất cả chứ?

Ông trời ơi, ông muốn nhà họ Lý chúng tôi trở thành một trò đùa như thế nào đây!!

Phụt.

Bỗng nhiên.

Lý Thành há mồm phun ra một ngụm máu tươi, ông ta ôm ngực ngồi xuống ghế.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52


CHƯƠNG 52

Chuyện kích thích này khiến ông ta không cách nào chấp nhận được.

Giống như ông ta đang bị người khác dùng giày đạp cức chó mạnh mẽ đạp vào người mình một cước vậy.

Vừa đau, vừa thối, lại vừa buồn nôn.

Lý Kiệu trừng trừng nhìn Vương Bác Thần, ngay cả việc Lý Thành hộc máu ông ta cũng không để ý.

“Sao lại thế… Sao lại thế… Sao lại là Vương Bác Thần…”

Sắc mặt của Lý Kiệu trắng bệch, không có một tia huyết sắc.

Vương Bác Thần chính là Thần Chủ.

Vương Bác Thần là Thần Chủ!!!

Con mẹ nó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy chứ!

Chuyện này không thể nào đâu, không thể nào đâu, một đứa con hoang sao có thể trở thành Thần Chủ được chứ?

Lý Kiệu bị doạ đến hồn xiêu phách lạc, bạch bạch bạch lui về phía sau mấy bước.

Ông ta sợ Vương Bác Thần sẽ trông thấy mình, ông ta sợ Vương Bác Thần đột nhiên lại nhìn sang.

Vương Bác Thần trở thành Thần Chủ, đứa con hoang kia trở thành Thần Chủ, mình đã giết mẹ nó, nó lại thành Thần Chủ…

Đủ kiểu suy nghĩ dày vò Lý Kiệu chết đi sống lại, ông ta đưa hai tay ôm chặt lấy đầu, quỳ trên mặt đất, bỗng nhiên khó chịu rống lớn.

“Không thể nào, Vương Bác Thần, mày không thể nào là Thần Chủ được, Vương Bác Thần, cái đứa con hoang này, sao mày là Thần Chủ được chứ!!

Lý Kiệu bị ép đến điên, gầm rú như không muốn sống nữa, sợ hãi mãnh liệt khiến cho tâm trí của ông ta rối loạn.

Lý Trạch Hoa cũng bị doạ đến mức tê liệt nằm rạp dưới đất, đũng quần ướt sũng, truyền tới một mùi khai.

“Tự tạo nghiệt, đáng chết.”

Hồ Kiệt lạnh nhạt nói một tiếng.

“Không phải chúng mày đều rất trâu bò sao? Sao lại câm hết rồi?”

Hồ Lãm cố ý nói kháy đám người Nam Cung Vũ và Ngô Tranh Vanh, nhất là Trần Phong, đã sợ đến không nói nổi một lời nào.

Người nhà họ Lý đã rối loạn, Lý Kiệu chỉ vào Vương Bác Thần, cứ như một tên điên mà mắng chửi.

Tư Lam đánh một bạt tay vào mặt Lý Kiệu, gằn giọng nói: “Lý Kiệu, anh muốn chết đúng không? Dám quấy rối hôn lễ của Thần Chủ?”

“Lừa đảo, Vương Bác Thần, cái tên lừa đảo này.”

Khoé miệng của Lý Kiệu chảy máu, hét lớn giống như một kẻ điên: “Mày gạt bọn tao, Vương Bác Thần, cái đứa con hoang này, mày gạt bọn tao, sao mày không nói cho bọn tao biết mày chính là Thần Chủ? Vì sao chứ? Nếu mày sớm nói cho bọn tao biết mày là Thần Chủ, bọn tao đã xin lỗi mày rồi…”

Lý Kiệu đẩy hết tất cả tội lỗi lên đầu Vương Bác Thần.

Đều do Vương Bác Thần!

Nếu như đứa con hoang này sớm nói ra, chắc chắn nhà họ Lý bọn họ đã nhận sai và xin lỗi rồi! Nhà họ Lý cũng sẽ không rơi vào bước đường thế này.

“Đánh gãy chân anh ta rồi ném ra ngoài.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53


CHƯƠNG 53

Ánh mắt của Vương Bác Thần đảo qua người Lý Kiệu, cuối cùng dừng lại trên người Lý Thành.

Tư Lam tiến lên, đá một cước vào đầu gối Lý Kiệu.

“A!!!”

Lý Kiệu đau đến chết đi sống lại, lớn tiếng kêu lên: “Vương Bác Thần, tao là cậu của mày đó, mày không được đối xử với tao như vậy, tao là cậu của mày đó…”

Răng rắc.

Tư Lam lại đạp gãy cái chân còn lại của anh ta rồi ném anh ta ra bên ngoài như xách một con gà.

Người nhà họ Lý sợ đến choáng váng, họ nơm nớp lo sợ quỳ gối một bên.

Trong đầu trống rỗng.

“Lý Thành, ông có hối hận không?”

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào Lý Thành.

Tiếng kêu thảm cầu xin tha thứ của Lý Kiệu cũng không hề khiến cho tâm trạng của anh dao động.

Cuối cùng thiện ác cũng được báo, lẽ trời tuần hoàn mà.

Không tin cứ ngẩng đầu nhìn xem trời xanh có bỏ qua cho ai không.

Trên mặt Lý Thành đều là hối hận, ông ta e ngại nhìn thoáng qua Vương Bác Thần bằng ánh mắt phức tạp: “Vương, cháu, Thần…”

Ông ta không biết phải nên xưng hô như thế nào.

Trên mặt tuôn đầy nước mắt, sao năm đó lại nghe lời con mình?

Nếu như năm đó bảo vệ được con gái, bây giờ Vương Bác Thần thành Thần Chủ, nhà họ Lý bọn họ sẽ có thể trở thành gia tộc số một cả nước.

Nhưng bây giờ… Lại trở thành một trò cười.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Ông không xứng!”

Lý Thành lập tức quỳ trên mặt đất, không còn một chút uy phong bá đạo nào của trước kia, chỉ sợ hãi rụt rè nói: “Xin ngài bỏ qua cho cả nhà tôi đi, chúng tôi biết sai rồi, chúng tôi thật sự biết sai rồi.”

“Ông nên quỳ với mẹ tôi chứ không phải tôi.”

Vương Bác Thần quay người, thản nhiên nói: “Lý Thành, hôm nay là ngày thứ ba, nhà họ Lý các người còn lại hai mươi bảy ngày nữa.”

“Xin ngài tha cho chúng tôi đi, chúng tôi nguyện ý đến phần mộ của Lý Kì để sám hối, chúng tôi nguyện ý trả bất cứ cái giá nào, chỉ cần ngài tha cho chúng tôi. Bác Thần, cháu ngoại à, ông sai rồi, nhà họ Lý sai rồi, chúng ta tình nguyện đền bù, xin ngài cho chúng ta một cơ hội đi.”

Trên mặt Lý Thành tuôn đầy nước mắt, ông ta hối hận đến hộc máu.

Đây là cơ hội ngàn năm có một của nhà họ Lý bọn họ!

“Ngài nhất định phải đuổi cùng giết tận chúng tôi sao? Xin ngài cho chúng tôi một cơ hội, nhất định chúng tôi sẽ đền bù.”

Lý Thành kinh hồn bạc vía.

Vương Bác Thần cũng không quay đầu lại, chỉ nói: “Đuổi đi ra, bọn họ không xứng để tham gia hôn lễ của tôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54


 

CHƯƠNG 54

Lý Thành vô cùng đau đớn.

Người nhà họ Lý như chó nhà có tang, cụp đuôi, u ám rời đi.

Sợ hãi quá lớn chiếm trọn trong lòng họ.

Từ giờ trở đi, nhà họ Lý bọn họ sẽ trở thành trò cười vui nhất trong các gia tộc ở thành phố Hà Châu.

Trò cười lớn nhất.

“Vừa rồi các người nhục mạ anh Vương à?”

Ánh mắt lạnh lùng của Tư Lam quét về phía đám cậu ấm đang đứng.

“Tha mạng, Thần Chủ, xin ngài tha cho tôi, tôi tình nguyện chuộc tội bằng bất cứ giá nào.”

Mấy cậu ấm Ngô Tranh Vanh, Trần Phong, Nam Cung Vũ và Tôn Minh, vừa rồi còn thề nguyền son sắt nói sẽ chơi chết Vương Bác Thần, bây giờ bị doạ đến mức hai chân nhũn ra, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu cầu xin tha thứ.

“Quỳ à.”

Vương Bác Thần không thèm nhìn một cái, cũng không phản ứng.

Mặc dù anh chẳng để ý đến những người này, nhưng những người này dám nhục mạ Thanh Hà, vậy cứ để cho họ quỳ xin lỗi đi!

“Không thể đi, bọn tôi không thể đi.”

Bên ngoài lễ đường, Lý Thành bỗng nhiên kịp phản ứng, cắn răng nói: “Vương Bác Thần là Thần Chủ, nhất định chúng tôi phải thỉnh tội, cầu xin sự tha thứ của ngài ấy, nếu không nhà họ Lý sẽ xong đời.”

Lý Trạch Hoa giống như người chết, bảo: “Ông nội à, chúng ta xong đời rồi, Vương Bác Thần sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.”

Lý Thành đánh cho mình mấy cái tát thật mạnh, vô cùng hối hận bảo rằng:

“Quỳ xuống đi, chúng ta quỳ ở ngay chỗ này, cầu xin sự tha thứ của ngài ấy, hôm nay có rất nhiều người đến tham gia hôn lễ, chúng ta cứ quỳ thế này, đấy chính là thái độ của chúng ta, chỉ cần lòng ngài ấy không còn thù ghét thì sẽ không nhằm vào nhà họ Lý đâu.”

Nỗi đau từ đôi chân bị gãy đã khiến Lý Kiệu tỉnh táo, nhận thức được mình chết chắc.

Chắc chắn là Vương Bác Thần sẽ báo thù cho mẹ anh.

Lúc trước đoạt công ty của Lý Kì, giết mẹ con Lý Kì, đều là ý định của mình.

“Ba, con không cam lòng, con không cam lòng. Tại sao Vương Bác Thần lại có thể trở thành thần chủ? Nó chỉ là một đứa con hoang, nó có tư cách gì mà làm thần chủ?”

Trong mắt Lý Kiệu đầy rẫy oán hận, sự đố kỵ trong lòng đang thiêu đốt lục phủ ngũ tạng ông ta thành từng mảnh.

“Con ngậm miệng lại!”

Lý Thành tát một bàn tay lên trên mặt Lý Kiệu, âm trầm nói: “Nếu như không phải năm đó con đưa ra chủ ý ngu ngốc, nhà họ Lý chúng ta sẽ gặp phải kết cục như hiện tại à? Đến lúc này rồi con còn muốn làm gì nữa?”

“Quỳ xuống đây cho ba, nói xin lỗi với Bác Thần, sám hối với em gái Lý Kì của con, nếu như con bị chém trăm nghìn nhát mới có thể làm tiêu tan hận thù trong lòng Bác Thần, Bác Thần mới có thể bỏ qua cho nhà họ Lý, vậy thì ba sẽ tự mình hành động.”

Lý Kiệu nghiến răng nói: “Con không tin cậu ta chính là thần chủ, mọi người suy nghĩ lại đi, bốn năm trước cậu ta chạy trốn như là một con chó chết, thần chủ là nhân vật có cấp bậc như thế nào, ai lại có thể đạt được độ cao ấy trong vòng bốn năm ngắn ngủi? Đừng nói là trong thời bình như hiện tại, cho dù là thời kỳ chiến tranh, trong bốn năm cũng không có khả năng trở thành sự tồn tại truyền kỳ trong quân đội.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55


CHƯƠNG 55

Lời này làm Lý Thành ngẩn người, nhìn chằm chằm vào Lý Kiệu rồi nói: “Nói tiếp đi.”

Lý Kiệu cười gằn: “Kể cả một lão soái lập quốc thì cũng phải bỏ ra mười mấy năm, con nghi ngờ chắc chắn trong này có chuyện gì đó mà con không biết, Vương Bác Thần không có bối cảnh, lại không có chỗ dựa, tuyệt đối không có khả năng trở thành thần chủ ngang hàng với quốc chủ thời bình trong vòng bốn năm, bây giờ con sẽ vận dụng tất cả các mối quan hệ để thăm dò.”

Lý Thành im lặng không nói.

Lý Trạch Hoa đột nhiên đứng dậy: “Cấp bậc của thần chủ còn cao hơn cả nguyên soái, một đứa con hoang như Vương Bác Thần làm sao có thể đạt được nó trong vòng bốn năm chứ? Ông nội, con đồng ý với cách nói của ba con, chắc chắn là trong đây có chuyện mờ ám.”

Lý Trạch Hoa tiếp tục nói với vẻ mặt u ám: “Cô dâu tên là Triệu Thanh Hà, là con gái của gia đình nhỏ bình thường, năm đó mang thai bị mang đi thị chúng chính là cô ta.”

Lý Thành gắt gao nhìn chằm chằm vào Lý Kiệu: “Con có biết những lời này đại biểu cho cái gì không, nếu như Vương Bác Thần thật sự là thần chủ thì nhà họ Lý chúng ta sẽ không thể ngóc đầu lên được.”

“Ba à, ba tỉnh táo lại đi, Vương Bác Thần sẽ bỏ qua cho chúng ta hả?”

Lý Kiệu tàn nhẫn nói: “Chúng ta là trưởng bối, Vương Bác Thần là vãn bối, cậu ta lại xem chúng ta giống như là một con chó, chẳng lẽ chúng ta thật sự phải đến mộ của Lý Kì mà quỳ ở đó. Hơn nữa, cho dù chúng ta có quỳ xuống nhận lỗi thì Vương Bác Thần cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta…”

Biểu cảm của Lý Thành âm tình bất định, im lặng một hồi lâu rồi mới nói: “Được rồi, con đi thăm dò đi, nhất định phải điều tra cho rõ ràng, nếu như là thật, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải chơi chết Vương Bác Thần, những người có liên quan tới Vương Bác Thần đều phải chết hết.”

Đúng vào lúc này, có người lớn tiếng nói: “Vương tử công chúa phương tây đến tặng quà cho thần chủ.”

“Vương tử nước Anh tặng một viên Nước Mắt Của Thiên Sứ có giá trị mười tỷ Euro.”

“Vương tử Ả Rập gửi năm mỏ dầu, chúc vợ chồng thần chủ răng long đầu bạc.”

“Vương tử nước Đức tặng thần chủ hai mỏ vàng, chúc vợ chồng thần chủ trăm năm hạnh phúc.”

“…”

Các vương tử công chúa ở các quốc gia phương tây đều đến đông đủ.

Nghe thấy những thứ này, Lý Thành đỏ ngầu cả hai mắt, khối tài sản này có thể được so sánh với tài sản của quốc gia.

Vốn dĩ nhà họ Lý bọn họ cũng có một phần trong này…

Chết tiệt, đều là do đứa con hoang Vương Bác Thần đã làm hỏng cơ hội của nhà họ Lý.

Anh là một đứa con hoang, có thể để cho anh còn sống đã là nhân từ lắm rồi, bây giờ lại còn dám lấy oán trả ơn, làm gì có ai như vậy đâu chứ.

Rất nhanh, Lý Kiệu cúp điện thoại, tức giận không thể kiềm chế: “Chúng ta đều bị đứa con hoang Vương Bác Thần lừa gạt rồi, nó căn bản không phải là thần chủ.”

“Cái gì?”

Trong mắt Lý Thành bắn ra một vẻ hung ác.

Vương Bác Thần không phải là thần chủ.

Vậy mà lại quỳ ở đây cả nửa ngày.

Cái thằng con hoang, nó còn cố ý cho người khác xem trò cười của nhà họ Lý.

Lửa giận trong mắt Lý Kiệu như muốn phun trào ra ngoài, âm trầm nói: “Vương Bác Thần đã từng cản đạn cho thần chủ trên chiến trường, thần chủ mới đồng ý đáp ứng một nguyện vọng của cậu ta, thế là liền tổ chức hôn lễ này cho Vương Bác Thần.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56


CHƯƠNG 56

Oành!

Lý Thành như bị sét đánh, nếp nhăn trên gương mặt già nua đều co giật hết cả lên: “Cái thằng nghiệt súc này, cái thằng nghiệt súc này, lại dám cáo mượn oai hùm lừa gạt chúng ta, ba muốn nó phải chết.”

Lý Trạch Hoa không kịp chờ đợi mà hỏi: “Ba à, tin tức có đáng tin không vậy?”

Lý Kiệu cười lạnh: “Tin tức từ dinh thống đốc truyền đến, tất nhiên là đáng tin rồi. Có lẽ thần chủ cũng bất mãn với sự vô lý của Vương Bác Thần, chính vì vậy mới có thể cho người truyền đến tin tức này, vận dụng quân đội để mình kết hôn, đây chính là điều kiêng kỵ, mà thần chủ nợ Vương Bác Thần ơn cứu mạng, cho nên không thể từ chối…”

“Con cũng điều tra ra rồi.”

Lý Trạch Hoa giơ điện thoại lên: “Nhà họ Triệu vẫn luôn không hài lòng với Vương Bác Thần, năm đó Triệu Thanh Hà chưa kết hôn mà đã có con, bị Nhà họ Triệu dắt đi trình diện với người dân thành phố, con gái của Vương Bác Thần cũng bị ngược đãi, người Nhà họ Triệu thiếu chút nữa là đã ép Triệu Thanh Hà chết rồi, Vương Bác Thần ngay cả rắm cũng không dám thả. Nếu như cậu ta là thần chủ thì lại không báo thù cho vợ con mình à?”

Lý Kiệu tức giận đến toàn thân run rẩy: “Cái thằng nghiệt chủng này dám lừa gạt chúng ta, Trạch Hoa, con lập tức liên lạc với người Nhà họ Triệu, để người Nhà họ Triệu ra tay, chơi chết đứa con gái của Vương Bác Thần, ba muốn để Vương Bác Thần sống không bằng chết.”

Lý Kiệu hung tợn nói: “Cái thằng con hoang tổ chức hôn lễ lần này đã dùng hết ân tình của thần chủ, chỉ cần chúng ta xử lý thỏa đáng thì thần chủ sẽ không trách tội, nhưng mà chuyện này không thể làm công khai được, phải để người Nhà họ Triệu ra tay, nhà họ Lý chúng ta chỉ đến hái quả thôi.”

Trên mặt Lý Trạch Hoa hiện lên một tia tàn nhẫn: “Còn có đám người Nam Cung Vũ, Tôn Minh, Ngô Tranh Vanh, Trần Phong lúc nãy cũng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, nếu bọn họ biết tin tức này thì sẽ chấp nhận nỗi nhục nhã được à, nhất định sẽ chém Vương Bác Thần thành muôn mảnh.”

Lý Thành khen ngợi: “Trạch Hoa, liên lạc với những người này đi.”

Lý Trạch Hoa âm trầm, cười nói: “Chút nữa là cháu đã quên mất, cháu phải tạt máu chó vào mộ của Lý Kì, bây giờ cháu cho người đi làm.”

Mà lúc này ở trong lễ đường, đám người Ngô Tranh Vanh vẫn còn đang quỳ ở dưới đất, thở mạnh cũng không dám thở.

“Một đám ngu xuẩn.”

Hồ Lãm lạnh lùng châm chọc.

Hồ Kiệt đứng bên cạnh cửa sổ nhìn thoáng ra bên ngoài, Lý Kiệu liên tục gọi mấy cuộc điện thoại, hưng phấn nói cái gì đó, sau đó mang theo người nhà họ Lý rời khỏi, oán độc nhìn thoáng qua lễ đường.

Cái bọn nhà họ Lý ngu xuẩn, chẳng lẽ lại tự mình đi tìm đường chết?

Đến lúc này rồi mà bọn họ còn muốn trả thù nữa à?

Một đám ngu, không đi xem xem các người chết như thế nào.

Đúng lúc này, Hồ Kiệt nhận được tin tức ở trong nhà truyền đến, lập tức giật mình, sau đó bất động thanh sắc nhìn xung quanh.

Tin tức ở dinh thống đốc truyền đến chắc chắn là giả, tin tức này tất nhiên là do anh Vương đã sắp xếp, cố ý cho người nhà họ Lý xem.

Mình tận mắt nhìn thấy Canh Phong quỳ gối trước mặt Vương Bác Thần.

Năm đó, nhà họ Lý đã hại chết mẹ của Vương Bác Thần, làm sao có thể bỏ qua cho nhà họ Lý dễ dàng như thế.

Bây giờ, hi vọng của nhà họ Lý lớn bao nhiêu thì tương lai nhà họ Lý sẽ thảm bấy nhiêu.

Nghĩ đến đây, Hồ Kiệt cảm thấy sợ hãi một lúc, vội vàng cảnh cáo người nhà tuyệt đối không thể trở thành kẻ thù với Vương Bác Thần, nếu không thì nhà họ Triệu chết như thế nào còn không biết đâu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57


CHƯƠNG 57

Lúc này trên sân khấu, Dao Dao ôm một bó hoa, ăn mặc giống như là một cô công chúa nhỏ, giọng nói mềm mại: “Mẹ ơi, Vương Bác Thần, Dao Dao chúc hai người trăm năm hạnh phúc, răng long đầu bạc.”

“Gọi là ba.”

Trần Ngọc lau nước mắt, vỗ nhẹ vào Dao Dao.

Dao Dao chu cái miệng nhỏ, không nói lời nào, bộ dạng vô tội đáng thương làm Vương Bác Thần đau lòng muốn chết đi được.

“Không sao, không sao.”

Vương Bác Thần ôm lấy Dao Dao.

Mình đã nợ con gái quá nhiều.

Đến bây giờ, con bé vẫn còn chưa chịu gọi ba.

Nhất là trước kia con gái bị Nhà họ Triệu khống chế, không biết cô bé đã chịu bao nhiêu tội.

Đến bây giờ, vết sẹo ở trên người cô bé vẫn còn chưa lành hẳn.

Triệu Hồng, sao tôi có thể tha thứ cho cô được!

“Cảm ơn Dao Dao.”

Triệu Thanh Hà hôn hôn Dao Dao.

Trên mặt tràn đầy hạnh phúc.

Mà lúc này, Lý Trạch Hoa đã cho người truyền tin tức từ dinh thống đốc cho người Nhà họ Triệu.

Triệu Long tức giận không thể kiềm chế: “Thì ra là vậy, dám làm nhục Nhà họ Triệu và chúng ta như thế, Vương Bác Thần, tôi sẽ khiến cho cậu sống không bằng chết.”

Triệu Hồng nói: “Để con sắp xếp người đến nhà trẻ, tìm cơ hội bắt con nhỏ đó về, con phải để Vương Bác Thần quỳ gối trước mặt con cầu xin tha thứ, con sẽ hành hạ con gái của nó chết ở trước mặt nó.”

Bà cụ Triệu âm trầm nói: “Bọn cháu gấp gáp làm cái gì, Vương Bác Thần đã từng cản đạn cho thần chủ, chúng ta phải lợi dụng một chút, chờ sau khi cái tên phế vật Vương Bác Thần đó không còn giá trị lợi dụng, muốn chơi chết cậu ta cũng không muộn, trước tiên phải gọi gia đình cậu ta về nhà.”

“Ngày mai bắt đầu đấu thầu dự án thành phố do thần chủ đề xuất có đúng không? Trước đó, chúng ta không có tư cách đấu thầu, bây giờ có thể lợi dụng mối quan hệ của Vương Bác Thần để có thể có được dự án mới.”

Đám cưới linh đình cuối cùng cũng đã kết thúc.

Vương Bác Thần mới là chú rể chân chính, đầu tiên đã làm các gia tộc đứng đầu ở thành phố Hà Châu như là nhà họ Lý, nhà họ Tôn, nhà họ Nam Cung, nhà họ Trần, nhà họ Ngô phải hoảng sợ, sau đó khi tin tức ở dinh thống đốc được truyền ra, hoảng sợ lại biến thành ghen tị, ghen ghét.

Mấy cậu chủ của gia đình giàu có hàng đầu bị đứa con rể là Vương Bác Thần dọa phải quỳ dưới đất, thậm chí Tôn Minh còn sợ đến tè ra quần.

Nhưng mà cuối cùng, Vương Bác Thần lại không phải là thần chủ, chỉ là đã từng cản đạn cho thần chủ, hôn lễ này chính là một lời hứa hẹn của thần chủ dành cho Vương Bác Thần.

Thế là ghen tị, chán ghét lại biến thành xấu hổ.

Đúng là xấu hổ.

Ngoại trừ nhà họ Hồ không có phản ứng, những gia tộc khác tức giận không thể chịu đựng được.

Nhất là mấy cậu chủ con nhà giàu lại quỳ gối với một tên đi ở rể, làm như vậy đã khiến những gia tộc lớn mất mặt.

Để bọn họ trở thành trò cười lớn nhất ở Hà Châu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58


CHƯƠNG 58

Nhất là nhà họ Lý lại quỳ gối dập đầu với Vương Bác Thần ở trước mặt nhiều người như thế, trở thành trò cười từ đầu đến cuối.

Đương nhiên ở hiện trường hôn lễ, bọn họ không tiện phát tát, nếu làm như vậy là không cho thần chủ thể diện.

Sau khi hôn lễ kết thúc, bọn người Vương Bác Thần về nhà. Triệu Thanh Hà cảm thấy mình như đang nằm mơ, tất cả mọi chuyện đến quá đột ngột.

Cô trở thành cô dâu được nhiều người chú ý, mà chồng của cô lại xuất hiện trong sự chú ý của mọi người, cầu hôn với cô.

“Bác Thần, mọi thứ đều là thật ư?”

Triệu Thanh Hà rơi nước mắt, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.

“Là thật.”

Vương Bác Thần hôn lên vầng trán trơn bóng của cô.

“Xấu hổ, xấu hổ quá đi.” Dao Dao vội vàng che mắt lại, nhưng mà đôi mắt to phía sau khe hở giữa ngón tay lại có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

“Xem như cậu đã qua cửa.”

Trần Ngọc ôm lấy Dao Dao, hừ một tiếng.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, bà cụ Triệu dẫn theo Triệu Long đến nhà.

Trần Ngọc vội vàng bỏ Dao Dao xuống đi mở cửa, kinh ngạc nói: “Mẹ, anh cả, sao hai người lại đến đây?”

Bà cụ Triệu vui vẻ cười như là một đóa hoa cúc: “Mẹ ấy à, đến đây đón mọi người về nhà.”

Nói xong, hai người lại đi vào nhà rồi tiếp tục nói: “Lúc trước, dưới cơn nóng giận bà đã đuổi mọi người ra khỏi gia tộc, cũng là vì tức giận Vương Bác Thần Phụ lòng Thanh Hà lâu như thế, còn chống đối với bà. Haiz, làm gì có người bà nào mà không thương cháu gái mình được chứ? Bây giờ thấy Thanh Hà sống tốt như thế, bà cũng không còn tức giận nữa, cho nên bà với bác cả đến đây muốn đón mọi người về nhà.”

Triệu Long cũng cười nói: “Đúng vậy đó, chúng ta là người một nhà. Thanh Hà, cháu bị Vương Bác Thần Phụ lòng nhiều năm như thế, đương nhiên mọi người phải tức giận thôi. Bây giờ đã tốt rồi, cậu ấy đã muốn sống một cuộc sống đàng hoàng, lại có thể bổ sung cho cháu một hôn lễ long trọng như thế, mọi người cần phải tức giận làm gì nữa?”

Nghe thấy lời này, hai mẹ con Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà không thể tin được đây là thật, bà cụ Triệu và Triệu Long lại đến đây vì chuyện này.

“Mẹ à, mẹ không cần, không cần phải vậy đâu, là do chúng con không hiểu chuyện…” Trần Ngọc kích động lắp ba lắp bắp, bà cụ đến nhà, đây chính là lần đầu tiên.

Triệu Thanh Hà vội vàng nói: “Cảm ơn bà nội, cảm ơn bác cả, cháu để mọi người nhọc lòng rồi.”

Vương Bác Thần lại không tin bọn họ sẽ có lòng tốt như vậy, anh lạnh lùng nói: “Nếu như mọi người là vì suy nghĩ cho Thanh Hà, vậy thì trả công ty Hoa Nguyên của ba vợ tôi lại đi.”

“Đừng có nói nhảm.”

Đến cùng, hai mẹ con Triệu Thanh Hà vẫn ngây thơ, luôn bị bà cụ chèn ép, bây giờ bà cụ bỗng nhiên lại hạ thấp mình đến đây, bọn họ lập tức không so đo những chuyện trước kia nữa.

Không ngờ tới là Triệu Long lại cười lên ha hả: “Lời này của Bác Thần rất đúng, mấy năm nay để Thanh Hà ở công ty chính là vì để học tập, có thể trở nên giỏi hơn, để điều hành công ty Hoa Nguyên. Bây giờ Thanh Hà đã trưởng thành rồi, bác cũng đã có thể yên tâm giao công ty Hoa Nguyên lại cho cháu, Hồng và Húc không học thành tài, cái nhà này còn phải dựa vào Thanh Hà cháu đây này.”

“Thật, thật ư?”

Tình thương đột nhiên lại xuất hiện làm Triệu Thanh Hà và Trần Ngọc hoàn toàn mơ hồ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,593
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59


CHƯƠNG 59

Nhưng mà rất nhanh liền hiểu rõ đây cũng là bởi vì hôn lễ này tạo thành.

Bà cụ Triệu kéo tay Triệu Thanh Hà ngồi xuống rồi nói: “Thanh Hà à, bà nội biết năng lực của cháu mà, cái gọi là người tài luôn có nhiều việc phải làm. Trong mấy năm quá khứ, bà đối xử với cháu như vậy cũng là vì để rèn luyện cháu, cũng may là tính kiên nhẫn của cháu rất tốt, đã có thể rèn luyện được rồi. Haiz, bà nội vẫn cảm thấy đau lòng cho cháu.”

Vành mắt Triệu Thanh Hà đỏ hoe.

Cô căn bản không tin mấy lời vô nghĩa mà bà cụ Triệu đã nói.

Nhưng mà thông qua hôn lễ này, cùng với những chuyện trước mắt, cô đã biết được Vương Bác Thần chính là thần chủ.

Thế là cô cảm thấy mình không thể làm Bác Thần mất mặt được.

Cũng không dám tưởng tượng Bác Thần trở thành thần chủ đã trải qua bao nhiêu lần tử vong.

Bác Thần đã dùng mạng để đổi lấy vị trí thần chủ, cô không thể bởi vì mình mà khiến cho thành danh của Bác Thần bị tổn thất.

Huống hồ gì, nếu như tin tức này được truyền đi, những kẻ tiểu nhân chuyên nịnh bợ ở Nhà họ Triệu sẽ làm tổn hại thanh danh của Bác Thần.

Triệu Thanh Hà thầm nói với mình, không thể để Bác Thần biết được mình đã đoán ra thân phận của anh, càng không thể để đám người vô liêm sỉ Nhà họ Triệu biết thân phận thật sự của Bác Thần.

Cho nên, bây giờ mình nhất định phải tiếp tục giả vờ.

Lúc này, Triệu Long lại nghiêm túc nói: “Nhưng mà Thanh Hà à, bây giờ vẫn còn lại một cuộc kiểm tra cuối cùng, trước khi thần chủ chưa nhậm chức, không phải là dinh thống đốc đã nói thần chủ muốn xây dựng một tòa thành mới à? Ngày mai chính là ngày hội đấu thầu, mặc dù Nhà họ Triệu chúng ta trong mắt người bình thường là rất vẻ vang, nhưng mà vẫn không có tư cách tham gia hội đấu thầu, cho nên bài kiểm tra cuối cùng đó chính là cháu phải có được tư cách tham gia đấu thầu.”

Thấy bà cụ Triệu và Triệu Long tốt bụng như vậy, Trần Ngọc vội vàng đồng ý ngay: “Mẹ, anh cả, hai người cứ yên tâm đi, Thanh Hà nhất định có thể có tư cách tham gia đấu thầu mà.”

Bà cụ Triệu nghiêm túc nói: “Đây không phải là trò đùa, liên quan đến tương lai Nhà họ Triệu chúng ta, cũng liên quan đến tương lai của bản thân Thanh Hà, đương nhiên bây giờ Vương Bác Thần có quen biết với thần chủ, một cơ hội tham gia đấu thầu không thể làm khó được cháu.”

Triệu Thanh Hà suy nghĩ, ý chí chiến đấu sục sôi: “Bà nội, bà yên tâm đi, cháu nhất định sẽ có được tư cách tham gia đấu thầu.”

“Đủ rồi, đừng có giả mù sa mưa nữa, sẽ khiến người khác thấy buồn nôn.”

Vương Bác Thần cười lạnh.

Bà cụ Triệu cười khổ: “Thôi bỏ đi, nếu như Bác Thần đã không tin, thằng cả à, chúng ta đi thôi, nhưng mà công ty vẫn là giữ lại cho Thanh Hà.”

“Cậu ăn nói kiểu gì vậy, có giáo dục không thế!”

Trần Ngọc tức giận đánh Vương Bác Thần một cái.

Triệu Thanh Hà trách cứ: “Bác Thần, sao anh có thể nói như vậy được chứ, bà nội với bác cả cũng là có nỗi khổ tâm.”

Vương Bác Thần thở dài một hơi, mẹ vợ và Hà đã bị hai mẹ con này mê hoặc, bây giờ có nói cái gì cũng vô dụng.

Nếu như bọn họ đã không tin mình, vậy thì cứ để cho bọn họ nhìn thấy rõ bộ mặt của người Nhà họ Triệu đi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom