Cập nhật mới

Dịch Full Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Độc kế của Vương phu nhân (1)


Hỷ Thước thấy nàng còn nhỏ tuổi mà miệng mồm lanh lợi khéo léo , rất thích, nên bước lên nói với tam tiểu thư : " Tam tiểu thư cũng đừng làm quá lên, phu nhân đều bị đánh thức rồi, ngày mai nhất định sẽ tức giận."

Tam tiểu thư giậm chân : " Ta sợ sao? Các ngươi hợp lại ức hiếp ta, ta biết rồi. Trước đây mẫu thân ta được sủng ái, nàng ta nén hận, sai con tiện nhân đó hại chết mẫu thân ta. Các người đắc ý chưa, bây giờ lại đến chỉnh ta, ta sẽ mách phụ thân, xem có hưu nàng ta loại ác phụ đó không. "

Nghe xong mọi người trong tòa viện đều chết sững.

Tuổi nhỏ thế mà quá ác độc, đồng thời mọi người đều hướng nhìn Lý mụ mụ.

Lý mụ mụ hoàn toàn không thèm để ý, hừ lạnh một tiếng, đến bế tam tiểu thư trên tay.

Tam tiểu thư coi bà ta như thân nương, ôm cổ bà ta nói : " Mụ Mụ, ngày mai chúng ta đi nói với phụ thân."

Nói xong hai người bước vào phòng.

Tô Mạt bước đến cạnh Đỗ di nương, đưa tay nâng bà ta lên : " Di nương, đi qua chỗ ta, sửa soạn lại một chút."

Đỗ di nương hai đầu gối nặng trĩu, sắc mặt phờ phạc.

Hỷ Thước sai người dọn dẹp lại, tạm thời đưa Đỗ di nương đi đến Phù Dung viên, nàng ta đi theo giúp Tô Mạt bôi thuốc, lại hầu hạ chút nữa mới quay về.

Nàng ta vừa đi Tô Mạt nhìn thấy bộ dáng đáng thương của Đỗ di nương, nghĩ nàng ta chung quy là tưởng nhớ mình, dù sao cũng là mẹ con tình thâm, máu chảy ruột mềm, nàng nói : " Di nương muốn thăm ta, tại sao lại không trực tiếp kêu cửa, lại còn muốn leo tường. Nếu để phu nhân biết được, sợ rằng không có mặt mũi gì."

Đỗ di nương cúi đầu, khóc hoài không lên tiếng.

Tô Mạt lại an ủi nàng ta, sau đó để lại trong chính phòng nghỉ ngơi.

Hỷ Thước vội vã quay về chỗ Vương phu nhân, phu nhân đang mặc áo ngủ tơ lụa, nghiêng dựa trên cái gối lớn “ Chuyện sao rồi?”

Hỷ Thước bước tới, một bên bóp vai cho nàng ta, rồi nói : " Đỗ di nương muốn đi thăm tứ tiểu thư, ai ngờ cảnh tối như om, trèo sai tường. Tam tiểu thư rất tức giận, sai người đánh Di nương. Tứ tiểu thư đi qua bảo lãnh Di nương , nàng ta hiện ở chỗ tứ tiểu thư ."

Vương phu nhân hừ lạnh một tiếng :"Tam tiểu thư bên đó, trong viện luôn đèn đuốc sáng trưng, trèo sai tường?"

Hỷ Thước không nói gì, Vương phu nhân lại hỏi : " Bọn họ đã nói những gì?"

Hỷ Thước biết là sẽ không giấu được, biết phu nhân tai mắt khắp nơi, bèn nói: “ Tứ tiểu thư không có gì, mọi chuyện đều suy nghĩ đến phu nhân, tuổi nhỏ quả thực không dễ gì, nhưng tam tiểu thư, lời vào lời ra đều làm mất thể diện của phu nhân. Lý mụ mụ cũng là quá phận, xúi giục tam tiểu thư đến……nếu không thì chỉ là một tiểu nha đầu , sao lại nói ra được những lời đó?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Độc kế của Vương phu nhân (2)


Ánh mắt của Vương phu nhân lạnh như băng:" Xem ra nếu ta không thị uy các ngươi lại tưởng ta dễ bị hà hiếp, muốn trèo đầu cưỡi cổ ta cả rồi !"

Hỉ Thước lên tiếng khuyên nhủ : " Phu nhân, trước hết người nên bình tĩnh lại. Tam tiểu thư được lão gia nuông chiều đến hư hỏng rồi. Nếu phu nhân đấu đá với nàng ta nhất định sẽ bị lão gia khiển trách."

Vương phu nhân gật đầu đồng ý, " Đúng là như vậy thật, theo ta thấy Tứ nha đầu là đứa hiểu chuyện, lá gan cũng lớn lắm. Phải để nàng ta ra bên ngoài nhiều một chút để cho người khác thấy một đứa được nuông chiều quan tâm , một đứa lại không có ai dạy dỗ, nhưng lại khác biệt đến vậy!"

Hỉ Thước cười cười rồi đỡ Vương phu nhân lên giường.

Tâm địa của Đại phu nhân nàng ta hoàn toàn hiểu rõ, cái này có thể gọi là toạ sơn quan hổ đấu, chính là kéo Tứ tiểu về phe mình, sau đó để Tứ tiểu thư cùng Tam tiểu thư đấu đá lẫn nhau, coi như cũng có kịch vui để xem .

Sang ngày hôm sau, lúc trời mới tờ mờ sáng, bên ngoài cửa sổ mọi thứ còn bị phủ bởi một lớp sương mờ nhạt thì Tô Mạt đã tỉnh dậy, nàng cảm thấy cổ họng khô cứng nên kéo chăn qua một bên để dậy uống nước.

Vì Đỗ di nương ngủ trong phòng nàng nên Trương mụ mụ và nha đầu Trực Dạ tạm thời ngủ bên ngoài phòng. Nàng hắng giọng gọi một tiếng nhưng không có ai trả lời nên bèn nghĩ tự mình đi lấy thì hơn, đột nhiên đâu đó vẳng lại tiếng rì rầm.

Thì ra là có người đang thì thầm lẩm bẩm gì đó, âm thanh nghe không được rõ cho lắm, nàng cố gắng lắng nghe thật kỹ, thì ra là Đỗ di nương đang cầu nguyện. Tô Mạt nghe loáng thoáng thấy nàng ta nói nhiều lắm, cái gì mà cầu lão thiên gia ban phước cho con gái của ta có thể sống lâu trăm tuổi , cái gì mà ban phước cho nó có cuộc sống phú quý giàu có, ban phước cho nó hưởng được sự sủng ái của phụ thân, tránh xa mấy con hồ ly yêu quái đừng để bị ám hại gì gì đó .

Tô Mạt khẽ cười, xem ra Đỗ di nương này rất thương yêu con gái của mình, tuy rằng mấy ngày trước nàng ta đã làm ra không ít chuyện xấu nhưng cũng đã bị lão gia xử phạt. Bây giờ xem ra nàng ta rất quan tâm đến nàng, sự tức giận của Tô Mạt dường như đã giảm đi phần nào, có lẽ nay mai nên tìm vài người đến sửa sang lại chỗ này để nàng ta khỏi phải chịu cực khổ.

" Di nương , ta khát rồi !" Tô Mạt nói khẽ.

Đỗ di nương giật mình, nàng ta khẽ kêu lên một tiếng, hoang mang đứng dậy, trên gương mặt vẫn còn hiện lên chút hốt hoảng:" Ngươi, tại sao ngươi lại ra đây ?"

Tô Mạt ngồi cạnh giường, nhẹ giọng nói :"Ta khát!"

Đỗ di nương trừng mắt nhìn nàng, tựa hồ như chưa hiểu nàng đang nói gì mà vẫn còn ngơ ngác trong nỗi hốt hoảng .

Lúc này Hạ Vũ ở bên ngoài nghe thấy được liền lập tức khoát áo bước vào: " Di nương đang ngơ ngác cái gì thế, tiểu thư chỉ muốn uống một cốc trà thôi mà."

Hạ Vũ bước đến bên cạnh bàn, lấy bình trà sứ từ trong bình giữ ấm ra, rót cho Tô Mạt một ly nước ấm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Mẹ con liền tâm


Tô Mạt cảm thấy có chút thất vọng, ban đầu nàng nghĩ rằng Đỗ di nương quan tâm đến nàng, xét cho cùng cũng là mẹ con một lòng, tại sao nàng ta vẫn không thể vứt bỏ sĩ diện bản thân, tại sao không ở trước mặt nàng thể hiện sự quan tâm chứ ?

Tô Mạt khẽ thở dài một tiếng, bên ngoài Trương mụ mụ cùng các nha đầu khác cũng đã thức dậy cả, bắt đầu sắp xếp mọi thứ. Do phải đi thỉnh an, nên hôm nào mọi người cũng phải dậy sớm .

Tô Mạt vẫn còn nhỏ, thân thể lại yếu đuối nên không chịu được việc phải dậy quá sớm, do đó lúc Trương mụ mụ giúp nàng chải đầu, nàng chỉ biết cúi đầu chịu đựng.

Trong khi đó, Đỗ di nương cứ thản nhiên ngủ và bật ra những tiếng ngáy.

Chân mày Trương mụ mụ nhíu lại khó chịu, nàng ta thấp giọng nói:" Đỗ di nương này sao lại như vậy chứ? Không thèm giúp đỡ gì cả, đến cả việc con gái mình phải đến phủ của Đại phu nhân thỉnh an, nàng ta cũng chỉ biết lo cho bản thân mình”

Tô Mạt ngẫm nghĩ dù sao Đỗ di nương cũng biết vì con gái cầu phước, không nên tính toán với nàng ta làm gì, " Thôi, mặc kệ nàng ta đi!"

Tô Mạt để Trương mụ mụ bế trên tay, nha hoàn cầm đèn đi phía trước, mọi người đều gấp gáp đến phủ của Đại phu nhân. Khắp nơi trong phủ Đại phu nhân đều đã sáng đèn, chẳng qua là có chút yên ắng. Sau khi bước vào trong, Tô Mạt nhận ra Thánh Vương Đại tỷ, Nhị tỷ đều đã có mặt nhưng Tam tiểu thư vẫn chưa thấy bóng dáng .

Nàng tiến tới chỗ Đại phu nhân khấu đầu thỉnh an, Đại phu nhân mỉm cười bảo nàng miễn lễ và đến gần nàng ta, một tay bế nàng lên, tỉ mỉ đánh giá:"Tứ nha đầu của chúng ta dáng điệu mĩ lệ thanh tú, còn đẹp hơn so với các tỷ tỷ, lại rất hiểu chuyện. Nào, mau trở về chỗ ngồi, cùng các tỷ tỷ vui đùa"

Lúc này nha đầu bên phủ của Tam tiểu thư đến báo:" Thưa phu nhân, Tam tiểu thư đang bị bệnh, cảm thấy trong người không được khỏe nên không thể đến thỉnh an phu nhân được."

Chân mày của Vương phu nhân nhướng cao, thanh âm phát ra đầy vẻ chế nhạo:" Vậy thì cứ việc nghỉ ngơi, không cần đến thỉnh an nữa. Các ngươi đợi một lát, dùng bữa xong chúng ta sẽ đến thăm hỏi nàng ấy"

Lúc này nha đầu của Lâm di nương cũng chạy đến báo, nói rằng lão gia cũng đang ở bên đó, tối qua lão gia mất ngủ, vừa mới chợp mắt, các nàng không thể qua đó được.

Trong lòng Vương phu nhân cười nhạt, xem ra Lâm di nương này có lão gia bên cạnh đã không quan tâm đến nữ nhi bảo bối của mình rồi.

Vương phu nhân tỏ vẻ không vui phất phất tay cho nàng ta lui về .Rồi chợt quay sang cười với Tô Mạt:" Dù sao ta vẫn còn ba cô con gái ở đây, cũng không cảm thấy thiếu vắng ai, trong lòng không còn trống trải nữa "

Tô Mạt hiểu ý của nàng ta, ý nàng ta muốn nói nàng hoàn toàn có thể cướp lấy địa vị của Tam tiểu thư trong lòng nàng ta.

Nàng ngoan ngoãn gật đầu cảm tạ, Vương phu nhân bế nàng lên. Lúc này Đại tiểu thư lạnh lùng liếc mắt, Vương phu nhân vốn là mẫu thân thân sinh của nàng ta lại chẳng hề đối đãi thân thiết với nàng ta như với các muội muội.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Cha con giao đấu lần thứ hai (1)


Gương mặt Nhị tiểu thư lúc này biểu lộ rõ sự ngưỡng mộ, nàng ta nhìn về phía Tô Mạt với ánh mắt ghanh tị, khát khao .

Tô Mạt cũng nhìn thấy tất cả những điều đó rất rõ ràng, nàng ngẫm nghĩ tìm cách để có thể nhanh chóng leo lên địa vị đó, để có thể bảo vệ bản thân.

Trong lúc dùng bữa, Tô Nhân Vũ cũng không hề đến mà chỉ cho nha đầu bên cạnh đến báo hắn ta sẽ đích thân đến viện của Tam tiểu thư thăm nàng ta.

Tô Mạt vừa nghe xong liền ngẩng đầu thăm dò ánh mắt của Đại phu nhân, nếu như nàng không lầm thì chắc chắn lát nữa Tam tiểu thư sẽ đến đây cáo trạng

Quả nhiên không đợi đến khi dùng xong bữa ăn, một lão bộc đã vào thông báo rằng lão gia đang trên đường bế Tam tiểu thư đến đây.

Tô Nhân Vũ là một đại tướng quân mang quân đi đánh giặc, thân hình luôn cao to hùng dũng, tướng mạo anh tuấn, nhìn vào rất là đẹp mắt, chỉ có điều bây giờ trên gương mặt đó lại đầy nỗi tức giận, tựa như diêm vương nơi địa ngục,tướng khí thế khiến người ta phải khiếp sợ.

Nghe nói trên chiến trường, tướng khí của hắn có thể dọa chết những kẻ địch nhát gan.

Lúc này dáng điệu thị uy của Tam tiểu thư tựa như một con chim khổng tước, dáng vẻ hất hàm, mặt kinh kỉnh liếc nhìn Đại phu, Hỉ Thước và đám người Tô Mạt.

Sau khi mọi người đã hành lễ, Tô Nhân Vũ bế Tam tiểu thư đến chiếc ghế bên phía nam ngồi xuống, ánh mắt quét ngang một vòng, nhìn thấy Tô Mạt đang ngồi an tĩnh bên cạnh, hăn hừ giọng:" Tối qua ngươi dám đến viện của Tam tỷ tỷ phá phách nàng ấy ư ?"

Tô Mạt đứng dậy nói:" Tối qua Đỗ di nương nhớ thương nữ nhi, không cẩn thận đã đến nhầm viện, Tam tỷ tỷ không nể mặt mà muốn đánh chết nàng ta. Lúc đó phụ thân và phu nhân đã say giấc, không thể quấy rầy hai ngài nên ta đến cầu tình nàng ấy, muốn nàng ấy bỏ qua cho Đỗ di nương. Nào ngờ Lý mụ mụ nổi điên , lấy chổi đánh ta và di nương.”

Dưới ánh đèn, vết thương trên cổ nàng, nhất là giữa da thịt trắng như tuyết ấy, hiện lên đặc biệt rõ ràng.

Ánh mắt của Tô Nhân Vũ dừng lại ở đó, hừ một tiếng ," Hinh Nhi nói Đỗ di nương muốn đến đó hại nàng ấy, chẳng lẽ không đúng sao, đèn treo khắp ngõ như thế mà còn có thế đi nhầm sao ?"

Tô Mạt cười cười tỏ vẻ chế nhạo:"Chẳng lẽ ngài không biết sao?Di nương quanh năm làm việc nặng nhọc nên mắt đã sớm hư cả rồi!"

Tô Nhân Vũ nhất thời tức giận, hắn không thể nào hiểu nỗi tại sao nha đầu này lại luôn khiến hăn muốn quan tâm tới, nhưng ngay sau đó lại khiến hắn tức điên lên, nàng chẳng qua là đứa con của một ả tiện nhân, lại còn hại chết người mà hắn yêu thương nhất, nếu hôm nay hắn còn tha cho nàng, hắn nhất định sẽ hối hận.

"Ta thấy các ngươi ngứa da, muốn bị đánh phải không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Cha con giao đấu lần thứ hai (2)


Những lời này của Tô Mạt, Tô Nhân Vũ cho dù có ngốc cũng hiểu được, hắn lập tức bạo phát, đột nhiên đứng thẳng dậy khiến Tam tiểu thư cũng phải mình, vô thức ôm chặt lấy cánh tay của hắn.

Tô Mạt hừ một tiếng, kiên cường nói : " Lý mụ mụ chẳng qua chỉ là một bà vú mà thôi, lại dám mở miệng muốn Tam tiểu thư và phụ thân nói thôi Đại phu nhân, còn muốn đánh đuổi chúng ta. Chẳng lẽ ta nói sai sao?”

Lý mụ mụ bên cạnh vội quỳ xuống : " Lão gia, phu nhân, oan uổng quá!"

Tam tiểu thư lúc này tức giận đến run cả người, chỉ tay vào mặt Tô mạt cả buổi trời vẫn không nói được gì.

Đại phu nhân càng phô diễn hơn, tức giận đến nỗi trắng bệch cả mặt, nhưng vẫn chưa hết, nàng ta nhẹ nhàng bước ra giữa nhà, lạnh nhạt nhìn vào mặt Tô Nhân Vũ nói:" Lão gia, Tam tiểu thu là bảo bối, là cành vàng lá ngọc, chúng ta ai ai đều hiểu rõ…Nhưng tên nô tài này, chẳng lẽ ngài không thể quản lý người trong Quốc phủ nữa ư ?"

Tô Mạt trong lòng khấp khởi, mưu kế của mình lại hiệu quả nữa rồi, việc thành chắc chắn sẽ gây nên sự mâu thuẫn giữa Lão gia, Đại phu nhân cùng Tam tiểu thư.Đại phu nhân muốn nàng và Tam tiểu thư đấu đá, nàng hẳn nhiên cũng sẽ kéo bà ta xuống nước.

Tô Nhân Vũ nhất thời nói không nên lời, khí giận nghẹn ngay cổ họng, trừng mắt nhìn Lý mụ mụ , " Cái tên nô tài nhà ngươi ".

Lý mụ mụ chỉ biết liên tiếp khấu đầu, đến chết cũng nhất định không nhận lấy tội danh này.

Tam tiểu thư cũng khóc ầm ĩ cả lên.

Lúc này Vương phu nhân kêu người tập hợp tất cả hạ nhân trong phủ tụ tập tại sảnh đường để thẩm vấn sự việc của tối hôm qua. Bọn nô tài hẳn nhiên cũng biết phân biệt nặng nhẹ, Tam tiểu thư tuy được sủng ái nhưng cũng có ngày phải gả đi, cho dù Quốc chắn có phản đối với quyết định của phu nhân, nhưng nhà mẹ của Vương phu nhân này cũng rất có địa vị, không thể nào đắc tội với nàng ta.

Bọn họ tự nhiên sẽ theo Vương phu nhân, tự động đứng ra làm chứng lời nói của Tứ tiểu thư là sự thật, chính là Lý mụ mụ đã đánh nàng.

Lý mụ mụ khóc lóc thảm thiết, Tô Nhân Vũ lúc này thực sự cảm thấy tâm phiền ý loạn, bỗng nhiên Lý mụ mụ bò đến ôm chặt chân hắn cầu tình : " Tam tiểu thư, cầu xin tiểu thư cứu nô tài!"

Thần sắc Tô Nhân Vũ trong nháy mắt chuyển sang sắc lạnh, nhấc chân đạp thẳng vào người Lý mụ mụ, nàng ta hét lên một tiếng, miệng phun ra một ngụm máu, sau đó nằm bất động không nhúc nhích gì nữa.

Tam tiểu thư sợ đến ngơ ngác, trong nhất thời vẫn chưa hoàn hồn, lập tức lảo đảo khóc ầm lên , " Oa oa oa , Lý mụ mụ , Lý mụ mụ! Cha, người thật là độc ác , người đã hại chết Lý mụ mụ rồi. Mẹ của ta đã mất, bây giờ Lý mụ mụ cũng chẳng còn ., Oa oa oa ... !"

Trong nhà nhất thời hỗn loạn, bọn hạ nhân im lặng đứng nép một bên, không ai dám thốt ra lời nào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Bị đánh đến ngất đi


Tô Nhân Vũ trừng mắt nhìn mọi thứ xung quanh rồi đột nhiên quay ngoắt về phía Tô Mạt và rảo bước đến chỗ nàng, chỉ bằng một tay túm lấy nàng giơ lên cao. Thân thể của Tô Mạt rất nhỏ bé lại bị hắn ta túm lấy trong tay, cơ hồ không có tí sức nặng nào. Lúc đó, lửa giận ngất trời trong lòng hắn ta nhất thời đã bị dập tắt .

Tam tiểu thư cùng Tứ tiểu thư sinh cùng ngày. Tam tiểu thư bây giờ bế trên tay đã bắt đầu thấy có da có thịt, thân hình cũng cao hơn trước rất nhiều. Còn Tứ tiểu thư theo di nương của mình kiếm sống, bữa đói bữa no qua ngày, quần áo thì cũ nát , chịu đói chịu khổ nên thân thể ốm yếu hơn người khác .

Trong lòng Tô Nhân Vũ bắt đầu có chút tự trách.

Tô Mạt lập tức nhận thấy biểu cảm nhất thời trong đáy mắt của hắn ta, trong lòng nàng nảy sinh toan tính khác, nàng lập tức đổi hướng công kích. Giọng nói pha chút run rẫy : " Lão gia, ta…,ta rất sợ hãi, ta sợ Lý mụ mụ các nàng ấy sẽ đem ta bán đi, có lẽ ta và Di nương nên thu xếp hành lý để trở về Tiểu viện giúp các hạ nhân ở đó giặt quần áo thôi !"

Tô Nhân Vũ bất thần suy nghĩ, thấy trên gương mặt thanh tú tròn trĩnh của nữ nhi mình chảy xuống hai hàng nước mắt thì trong lòng nhất thời bị kích động.

Vương phu nhân cười lạnh, " Kêu người đến đây, trước tiên hãy nhốt Lý mụ mụ lại ."

Bây giờ Lý mụ mụ giống như một con chó bị người ta kéo lê đi .

Tam tiểu thư òa khóc, Tô Nhân Vũ đột nhiên nghĩ đến Cố di nương, nhớ đến dáng dịu dàng của nàng, người mà hắn ta thương yêu, cũng là hồng nhan tri kỷ của hắn ta, lửa giận trong lòng lại bùng phát, ném Tô Mạt xuống sàn.

Tô Mạt bị ném xuống sàn, đầu va chạm vào sàn kêu bộp một tiếng, lập tức ngất đi .

Trong lòng Vương phu nhân rất đắc ý, tuy ngoài mặt vẫn giả bộ chạy đến phẫn nộ nói : " Lão gia, ngài điên rồi. Hổ dữ không nỡ ăn thịt con, nàng ta là nữ nhi thân sinh của ngài đấy !"

Tam tiểu thư lại cảm thấy rất hào hứng, nàng vỗ tay nhảy cẫng lên, “Cha cha, bế bế Hinh Nhi ."

Vương phu nhân kêu người cho mời đại phu đến xem bệnh choTứ tiểu thư, dặn người chiếu cố đến nàng, không để nàng tuỳ tiện xuất viện, tất cả món ngon đồ đẹp đều gửi đến viện của nàng. Sau đó quay sang trách móc Tô Nhân Vũ.

Hồ đại phu chẩn mạch cho Tô Mạt, thở dài một tiếng," Thân thể tiểu thư từ đầu đã rất yếu ớt , lại bị đối đãi như vậy ... " Lúc hắn ta chuẩn bi rời đi đột nhiên bị một bàn tay bé nhỏ nắm lấy, Tô Mạt nhìn hắn ta bằng đôi mắt rưng rưng lệ, có chút giống như nữ nhi của hắn ta.

Tô Mạt ngẩng đầu nhìn Hồ đại phu, biết hắn ta đích thị là một người tốt, hắn ta đã đối đãi rất tốt với nàng, lại khiến nàng có cảm giác của một người cha, nàng run rẩy nói : " Hồ tiên sinh, ngài là người tốt, ngài có thể đến thăm ta thường xuyên được không ?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Định Ước Bí Mật


Tô Mạt cảm thấy rất cô độc. Ở thế giới này, nàng chỉ có thể cô độc một mình, gia đình này không một ai thật tâm đối xử tốt với nàng .

Ngược lại đối với người ngoài như Hồ đại phu này, nhìn thần sắc của hắn ta rất lương thiện, nàng có thể nhận ra.

Hồ đại phu khẽ gỡ bàn tay nàng rã, vừa xoa xoa tay nàng nói :"Được! Lão phu sẽ thường xuyên đến thăm hỏi tiểu thư .”

Tô Mạt vẫn chưa chịu buhắn tay,vẻ mặt van xin:" Hồ tiên sinh, người có thể dạy ta y thuật được không ?"

Hồ đại phu trầm ngâm nhìn nàng, xem ra tuổi còn nhỏ mà chí không hề nhỏ tí nào. Tất cả nữ nhi danh môn khuê cát chỉ toàn học nữ công gia chánh, biết chữ cũng khá ít, chẳng qua biết sơ sơ vài từ , có thể làm vài bài thơ ngắn, cầm kì thi hoạ cũng không thấy nhiều, chỉ có gia đình quan lại, quý tộc cao quý mới có được vài người. Không thể nghĩ được Tứ tiểu thư này lại muốn học y thuật!

Hồ đại phu vuốt vuốt chòm râu, cười nói : " Nếu như tiểu thư muốn học , lão phu cũng rất vui khi được dạy tiểu thư ."

Tô Mạt cảm thấy hưng phấn lạ thường, ngồi thẳng dậy, “ Tiên sinh, ngoéo tay, một lời đã định ."

Tuy rằng không ai nói đến nhiều nhưng Tô Mạt cảm nhận được Hồ đại phu này không hề đơn giản, khẳng định hắn ta là một người có y thuật rất cao minh, đồng thời, nàng cũng cảm nhận thấy hắn ta tràn đầy nhiệt huyết, giọng nói sang sảng, thanh âm rõ ràng, ngẫm nghĩ lại tuy rằng không anh tuấn cho lắm nhưng lại có cốt cách thu hút sự chú ý của người khác, không giống những kẻ đầu đường xó chợ .

Tô Mạt có bản lĩnh nhìn người rất đặc biệt, đây là kinh nghiệm mà ông nàng đã dạy dỗ ba mươi mấy năm nay.

Hồ tiên sinh cười cười, quả nhiên ngoéo ngón tay nhỏ bé của nàng , "Lão phu cũng cần phải kiểm tra tiểu thư, lão phu không tuỳ tiện nhận đệ tử đâu đó"

Tô Mạt cười hi hi nói : " Hồ tiên sinh , ngài cứ việc ra đề ." Nàng chẳng qua là một nha đầu năm sáu tuổi, tiên sinh ra đề, chẳng lẽ lại cố ý ra những câu nan giải sao ?

Hồ tiên sinh vuốt chòm râu cười nhẹ ,"Nếu lần sau ta đến đây, người có thể đọc mười bài thơ, vừa biết viết lại vừa nhớ bài, lão phu liền phá lệ thu người."

Tô Mạt vừa nghe được liền cảm thấy rất vui mừng, đừng nói mười bài, hiện nay nàng còn biết rất nhiều bài hơn nữa.

Nàng gật đầu đồng ý, Hồ tiên sinh xem xét bên ngoài thấy các nha hoàn đang bận rộn, hắn ta thấp giọng nói :"Nhưng tiểu thư nhất định phải giữ bí mật bởi vì lão phu là người không tuỳ tiện thu nhận đồ đệ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Hành tung bất thường của Đỗ di nương


Tô Mạt gật đầu một cách chắc chắn.

Hồ đại phu ngồi lại một lát rồi đến chỗ của Đại phu nhân để cáo biệt , Đỗ di nương nhân lúc này tiến vào phòng, liếc mắt nhìn Tô Mạt hỏi : " Ngươi cùng Hồ đại phu nói chuyện mờ ám gì vậy ?"

Tô Mạt nhướng mày, "Chỗ nào để làm chuyện mờ ám, Di nương nói thật khó nghe "Nói rồi nàng đem cao dán ra đưa cho Đỗ di nương: "Di nương đem về xài đi ."

Đỗ di nương cười cười ngồi xuống hỏi Tô Mạt :"Mạt Mạt, di nương hỏi ngươi, cái bà Lý mụ mụ kia đã bán bị đi à ?"

Tô Mạt hừ nhẹ:"Tất nhiên rồi, bà ta xúi giục chủ tớ còn dám đánh ta, không bị bán đi vậy lưu lại làm gì ?"

Đỗ di nương liếc Tô Mạt một cái rồi lại hỏi:" Nghe nói Tam tiểu thư khóc rất thương tâm ?"

Tô Mạt cười trả lời:" Đúng vậy, nàng ta lo lắng chết đi được. Còn cách nào khác đâu? Có một số việc không phải chỉ dựa vào sự sủng ái của phụ mẫu là được đâu , phải theo quy định ."

Trong mắt Đỗ di nương hiện lên một tia nghi ngờ:" Mạt Mạt, ta nói cho ngươi nghe, ngươi cũng đừng tưởng Đại phu nhân thương ngươi, chẳng qua nàng đang lợi dụng ngươi mà thôi ."

Mặt của Tô Mạt nhất thời tối sầm lại, cảnh báo:" Di nương đừng nói nữa . Nếu để ai nghe thấy lại sinh chuyện."

Đỗ di nương giống như người không có đầu óc, lúc này nói bậy bạ vậy, nếu bị người của phu nhân nghe thấy, các nàng còn có đồ ăn ngon ư?

Đỗ di nương nhỏ giọng nói:" Ngươi đừng sợ, bọn họ không nghe thấy đâu . Di nương là thân sinh của ngươi chẳng lẽ sẽ hại ngươi sao? Ta nghĩ ngươi vẫn nên tạo mối quan hệ tốt với Tam tiểu thư, ở bên cạnh nàng ấy, lão gia cũng sẽ chiếu cố ngươi. Phu nhân kia cũng không phải loại người lương thiện gì."

Tô Mạt hừ lạnh:" Đại phu nhân tuy rằng không phải loại luơng thiện gì, nhưng bề ngoài tỏ vẻ đức hạnh, có thể cho chúng ta tiếp tục sống. Tam tiểu thư tính tình hung dữ, tự tư tự lợi, căn bản không thể nào dung túng chúng ta."

Đỗ di nương uhm một tiếng, cúi đầu suy nghĩ, nhưng rốt cuộc vẫn không nói gì .

Liên tiếp mấy bữa Tô Mạt không cần phải đến thỉnh an. Lúc đầu nàng vẫn kiên quyết đến nhưng sau đóVương phu nhân đã phát lệnh không cho nàng thức dậy sớm, để nàng tịnh dưỡng cho khỏe hẳn, thậm chí mỗi buổi tối bà ta còn đích thân đến thăm hỏi nàng , sủng áiTô Mạt đến cực điểm.

Tô Mạt biết, Vương phu nhân làm vậy chẳng qua để cho Lão gia và Tam tiểu thư xem mà thôi .
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Hai kẻ tâm địa rắn độc


Những ngày Trương mụ mụ đem thuốc đến, phu nhân tự tay tiếp nhận đút cho Tô Mạt từng muỗng. Tô Mạt vội vã từ chối : " Làm sao dám phiền đến phu nhân , sẽ làm bẩn áo của người đấy ."

Phu nhân cười nhân từ, "Tứ nha đầu thật hiểu chuyện, giống mẫu thân ngươi lúc còn trẻ y hệt “

Lòng Tô Mạt khẽ lay động, nàng biết nếu bản thân nàng có thể ghi tên của mình dưới tên của Đại phu nhân thì sau này nàng sẽ trở thành tiểu thư, không còn là thứ nữ nữa. Mai sau khi gả đến nhà người ta cũng không bị người ta nói mình là thứ nữ, không chừng sau này gả đến nhà vòm cao cửa lớn của người ta làm chính thất thì sao .

Đột nhiên nàng nghĩ ra một cách, nàng biết tỏng bà ta chỉ khen qua loa ngoài miệng , liền từ chối nói :"Ta rất ngu ngốc, đâu thể nào giống người lúc trước được , ta còn cần người chỉ giáo rất nhiều . Chỉ cần học một phần hay nửa phần của các tỷ tỷ là tốt rồi ."

Phu nhân cười nói :"Thật là một đứa nhỏ dễ thương, ta thật không uổng công thương ngươi!"

Đỗ di nương đứng bên cạnh cứ liên tục bồn chồn, trên mặt lộ vẻ oán hận .

Vương phu nhân nhìn thấy liền bất mãn nói :"Đỗ di nương, muốn đến thăm nàng ấy thì cứ quang quang chính đại mà thăm, ở đó lén lén lút lút làm gì!"

Đỗ di nương nhanh chóng tiến vào, quỳ thẳng trên đất, "Phu nhân, cầu xin phu nhân khai ân, cho chúng tôi quay về tiểu viện ở đi ."

Ánh mắt Vương phu nhân khẽ động , hừ một tiếng rồi quay đi .

Đỗ di nương lại nói :"Tuy rằng ở đó cực khổ, nhưng lại rất tự tại."

Tô Mạt tức đến nỗi xém chút nữa phun hết cả thuốc ra, đầu óc của Đỗ di nương không phải bị vô nước hư rồi chứ, nàng khó khắn ta lắm mới có thể đến ở nơi này, giờ phải trở về ư !

Vương phu nhân giương mắt nhìn Đỗ di nương, đáy mắt hiện lên một tia thăm dò, thâm độc nói :"Ngươi yên tâm, ta xem nàng ấy như con gái của ta vậy, tuyệt đối không hề bạc đãi nàng ấy."

Đỗ di nương càng thêm sợ hãi, lo lắng đến quặn thắt cả lòng, bên ngoài thì lẳng lặng dùng sức nắm chặt khăn tay.

Vương phu nhân buồn bực vẫy tay: " Nếu ngươi muốn thì tự mình đi đi, Mạt nhi sẽ không đi đâu cả" Nói rồi kêu người giúp Tô Mạt dọn dẹp .

Đỗ di nương thấy vậy liền lết thêm vài bước, gấp gáp đến độ nói năng loạn lên : " Phu nhân , phu nhân ! Dừng , dừng lại , đừng kéo Tứ tiểu thư rời xa ta! "

Thanh âm run rẩy của Tô Mạt vang lên : " Phu nhân, chỉ tại Đỗ di nương sợ hãi quá mà thôi ."

Vương phu nhân liếc mắt nhìn Đỗ di nương :"Hôm nay là ta nể mặt Mạt nhi bỏ qua cho ngươi. Mau cút !"

Đỗ di nương đành bỏ đi, trên mặt còn đầy vẻ oán hận .
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Tứ tiểu thư bị đưa đi


Vương phu nhân cùng Tô Mạt nói chuyện thêm một hồi, cốt cũng chỉ muốn nàng an tâm rằng có phu nhân ở đây nàng nhất định sẽ được sống yên ổn, bà ta còn khuyên nàng không nên giống Tam tiểu thư, nghĩ bản thân được sủng ái mà kiêu ngạo, tất sẽ không có kết cục tốt đẹp

Đỗ di nương vẫn đứng ngoài cửa sổ nghe trộm .

Đợi Vương phu nhân đi khỏi, bà ta liền tiến vào, nói với Tô Mạt:"Mạt Mạt, ta thấy ngươi cũng nên đến thăm Tam tiểu thư một lát, nghe nói nàng ấy bệnh rồi, dù sao ngươi cũng là muội muội của nàng ấy"

Tô Mạt mở to mắt nhìn bà ta, một đôi mắt long lanh to tròn, đồng tử đen láy giãn rộng . Tuy chỉ mới năm, sáu tuổi nhưng sắc diện đã ẩn dấu nét đẹp.

" Di nương, chẳng lẽ ta không có bệnh ?"

Đỗ di nương bễu môi :"Bệnh của ngươi cũng đâu có nặng”

Tô Mạt cười lạnh, kéo tấm chăn nằm xuống giường rồi kêu lên : " Trương mụ mụ, ta muốn ngủ, ngươi mau đến dỗ ta"

Đỗ di nương lập tức kéo nàng đứng dậy, Trương mụ mụ thấy vậy liền trách:" Di nương sao lại đối với tiểu thư như vậy, đứng qua một bên đi!"

Nhìn theo lưng Đỗ di nương, Tô Mạt nhíu mày cảm thấy sự việc này có chút không đúng .

Qua vài ngày, nghe nói Tam tiểu thư bệnh nặng, Quốc công cũng không xuất phủ nữa mà chỉ ở nhà chăm sóc nữ nhi, đã mời rất nhiều đại phu, mua rất nhiều trân dược, ngân lượng tiêu như nước nhưng bệnh của Tam tiểu thư vẫn không chuyển biến .

Nghe đâu Quốc công vì chuyện này đã cãi nhau với phu nhân vài lần, đơn giản là nói phu phân không độ lượng, đố kỵ gì đó, ngay cả nữ nhi cũng không quan tâm tới, làm phu nhân buồn tức đến nỗi ngã bệnh không thể lo liệu việc gì cả .

Quốc công để Lâm di nương tạm thời trông coi mọi việc trong nhà.

Những ngày này Tô Mạt đã khoẻ hơn, liền đến viện của Đại phu nhân thăm hỏi .

Tô Nhân Vũ lúc này trách phạt:" Mời nhiều đại phu như vậy mà không ai chữa trị được, thật là vô dụng! Không thể để như vậy được, ta sẽ đưa Hinh Nhi tới kinh thành ."

Vương phu nhân cười lạnh nhạt: “Kinh thành xa như vậy, Ninh châu chúng ta trước giờ có rất nhiều danh y, một nửa số Thái y trong cung đều đến từ nơi này. Đi Kinh Thành sẽ tốt hơn ư ?"

Tô Nhân Vũ tức giân nói :"Vậy phải làm sao mới tốt ? Để ngươi trông coi nhà, ngươi lại làm cho mấy nữ nhi của ta loạn bát nháo cả lên. Hinh Nhi tuy rằng có chút kiêu kỳ nhưng bao nhiêu năm nay rồi không sao, bỗng nhiên bây giờ lại trở nên như vậy! Vậy mới nói cái đứa cầm tinh Bạch hổ kia, hại Cố di nương rồi giờ còn muốn hại Hinh Nhi nữa. Tốt hơn hết ngươi nên sớm đuổi hai mẹ con nàng ta đi, đến vùng nông thôn nào đó thì càng tốt ......"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Bỏ đi để có lại


Tô Mạt nghe thấy rất rõ ràng , trong lòng cảm thấy vô cùng bất an. Nếu Tô Nhân Vũ nhất quyết như vậy, Vương phu nhân không thể chống lại, nhất định phải để nàng đến vùng thôn trang.

Bây giờ nàng còn nhỏ không thể tự lập, nếu phải đến nông thôn hẻo lánh thì chỉ có nước chết, sẽ luôn bị người ta hà hiếp .

Trong nhà này, tuy rằng Đại phu nhân có tâm kế, chỉ muốn lợi dụng nàng nhưng vì muốn được tiếng thơm cũng không làm chuyện quá đáng .

Còn tên Tô Nhân Vũ này tuy rằng thông minh, nhưng chỉ cần vướng vào chuyện Cố di nương lại đâm ra hồ đồ, tên đàn ông xấu xa này !

Tô Mạt suy nghĩ thật nhanh, trong đầu nàng, bộ não không ngừng chuyển động .

Làm sao mới có thể ở lại ?

Bỗng nhiên trong đầu nàng lóe sáng, đành phải đặt cược !

Nàng bảo Trương mụ mụ buông nàng xuống , Trương mụ mụ tính đợi một lát hẵng vào, nào ngờ nha đầu này tuột xuống, chạy qua hai nha đầu trông cửa, xông thẳng vào trong .

Tô Mạt nhanh chóng tiến vào bên trong, quỳ xuống cạnh chân Đại phu nhân, " Phu nhân, người để ta đi đi, ta không sợ. Người không nên vì ta mà cãi nhau với lão gia"

Nàng cười nhạt trong lòng, cha của nàng, nhưng trước mặt hắn ta nàng lại phải gọi bằng lão gia, …. sẽ có một ngày, nàng sẽ khiến Tô Nhân Vũ mở to mắt mà xem, khiến hắn ta phải cầu xin nàng gọi hắn ta bằng một tiếng cha.

Phu nhân ngẫm nghĩ một lát rồi quay sang Tô Nhân Vũ .

Tô Nhân Vũ lúc này cũng đang suy nghĩ, hắn ta không ngờ lại có người muốn rời xa vinh hoa phú quý trở về làm thường dân. Cho dù thôn đó có giàu có đi chăng nữa nhưng so với Quốc công phủ, phủ cao viện rộng thì cũng khác biệt như trên trời dưới đất .

Không ai muốn vậy. Nàng ta lại chỉ là một đứa nhỏ, không lẽ lại muốn ?

Tô Nhân Vũ cảm thấy bối rối. Hắn ta bóp chặt bàn tay, lông mày nhíu lại, phất phất tay, tuy không thật sự quả quyết nhưng vẫn nói:" Thôi ! Chẳng qua là ta nói bừa vậy thôi . Ngươi không cần đến đây nữa, cứ ở tại viện của mình là được ."

Tô Mạt nghe thấy không cần đến sống ở thôn trang, trong lòng đã rất vui vẻ, nàng biết Tô Nhân Vũ là loại người gì, từ trước đến nay hắn ta vẫn rất tự phụ , hắn ta là tướng quân ,tuy rằng rằng bá đạo nhưng vẫn biết nói đạo lý.

Nàng chủ động muốn đi hẳn nhiên hắn ta sẽ cảm thấy bản thân mình không tốt. Vậy nên , nàng lại thành công một lần nữa .

Ngước mắt lên nàng nhìn thấy bộ dạng anh tuấn lãnh khốc của Tô Nhân Vũ , tuy hắn ta cho nàng lưu lại nhưng một chút ưng thuận cũng không có. Vẻ mặt hắn ta hiện giờ là vẻ mặt của người đang gặp kẻ thù không đội trời chung!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51: Cấu kết làm việc xấu


Tô Mạt trong lòng cười lạnh, lẽ nào nàng lại muốn nhìn thấy hắn sao!

Nếu như không phải muốn mưu cầu một cuộc sống yên ổn, nàng sẽ không tiếp cận hắn như hiện tại.

Đợi đến khi nàng lớn hơn một chút, muốn nàng nhìn mặt hắn ? đừng mơ tưởng!

Tô Nhân Vũ nhìn nàng chốc lát thần sắc cực kì phức tạp, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nói với đại phu nhân : " Ngươi mắc bệnh thì nghỉ ngơi đi, ta sẽ để Lâm Di nương tạm thời quản lý việc trong phủ, Hinh Nhi cũng không cần đến thỉnh an nữa."

Nói xong cũng không liếc mắt tới Tô Mạt, dường như không có đứa nữ nhi này, quay lưng đi ngay.

Tô Mạt bĩu môi, cười lạnh, vốn là chẳng để tâm.

Lúc này biểu tình trên mặt đại phu nhân bi thương đến cực điểm.

Dương Di nương ở bên cạnh hầu hạ, vội vàng đưa nước cho nàng ta uống : " Phu nhân, đừng đau buồn, lão gia thương xót phu nhân, dưỡng bệnh khỏe lại, mọi chuyện sẽ y như lúc trước thôi."

Vương phu nhân cười lạnh, nhìn nàng ta một cái : " Ngươi sao lại vô dụng vậy chứ, trong nhà này, ngươi không biết quản lý sao? Ta vốn là có ý định để ngươi giúp ta."

Dương Di nương cúi đầu, nằng nặc nói : " Phu nhân, nô tỳ vốn là rất đần độn, với lại nàng ta cũng với tam……." Nàng ta cắn môi, không dám nói tiếp.

Vương phu nhân trừng mắt với nàng ta “ Biết gì mau nói ra?”

Dương Di nương đảo con ngươi một vòng, muốn nói lại thôi.

Tô Mạt nhìn ra nàng ta có bí mật nói với phu nhân, lúc này nên biết phải lui ra. Nhưng nàng lại sợ lộ ra mình quá thông minh, lại khiến Vương phu nhân nghi kị, đành phải ngốc nghếch đứng ở đó, bày ra bộ dạng trong mắt còn hiện ra khao khát muốn được phu nhân ôm.

Vương phu nhân cười hiền “ Trương mụ mụ bế tứ tiểu thư quay về viện, hôm nay về phòng dùng cơm đi.”

Trương mụ mụ tuân lệnh, bế Tô Mạt lên, nàng không quên tạm biệt phu nhân.

Đợi bọn họ đi hết, phu nhân cười nói : " Tứ nha đầu thật hiểu chuyện."

Dương Di nương thấp giọng nói : " Lâm Di nương đã đi qua viện của tam tiểu thư, nói không ít lời tốt đẹp, trong đó có…….."

Phu nhân rùng mình “ Bọn họ nói cái gì?”

Dương Di nương nói : " Ta cũng là đem cả thân mình dán lên cửa mới nghe được chút tin này. Lâm Di nương đuổi người hầu xuống hết, một mình chăm sóc tam tiểu thư, bảo nàng ta giả bệnh, vừa có thể khiến lão gia quan tâm, lại có thể làm cho phu nhân không khống chế được nàng. Tam tiểu thư chỉ là đứa nhỏ, đương nhiên ai xúi thế nào thì tin thế đó."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52: Xúi giục có ý đồ khác


Vương phu nhân trong phung chốc phun trào lửa giận, hầm hừ tức giận liền hất tung tất cả tách trà trên bàn xuống, “ xoảng” âm thanh giòn tan vang lên.

Trương mụ mụ và Tô Mạt mới bước tới góc rẽ, vẫn nghe rõ, ngà giả dối run cầm cập, Trương mụ mụ lập tức dỗ nàng : " Đừng sợ, phu nhân thương tiểu thư. Tiểu thư nên đồng lòng với đại phu nhân mới phải."

Tô Mạt ngoan ngoãn đồng ý!

Đồng lòng với bà ta?! Giả quyết tam tiểu thư xong sẽ đến phiên bà ta, nàng đâu có khờ khạo thế!

Rất nhanh quay về viện, nhìn thấy Đỗ di nương lấp la lấp ló, nhưng la phu nhân có lệnh cấm nàng ta bước ra khỏi viện nửa bước, vì vậy nàng ta chỉ còn cách đưng ở cửa nhìn xung quanh.

Dáng điệu gấp gáp không nhịn nổi, nhìn thấy Tô Mạt tức khắc liền hỏi : " Mạt Mạt , ngươi không sao chứ?"

Tô Mạt nhìn thấy nàng ta dáng vẻ nôn nóng, nghĩ nàng ta dù sao cũng là mẹ ruột, lo lắng cho nữ nhi, trong lòng thấy mềm lại chút. Tuy rằng nàng ta không tốt, nhưng lại là mẹ ruột, nàng gật đầu nói “ Không sao hết!”

Bước vào viện Tô Mạt được đặt xuống, muốn một mình ngồi trên xích đu trong chốc lát.

Trong sân viện cũng không nhỏ, phía tây có cái xích đu, phía bắc có giá cây tử đàn , trên tường có cây mộc hương, tường vi cùng với phù dung sắp xếp trồng, bảo đảm một năm bốn mùa đều có hoa ngắm.

Nơi ở sau viện của tiểu thư không giống như trước viện bố trí hợp quy tắc như vậy, toàn bộ sắp xếp gạch đá xanh, thỉnh thoảng mới có cây cố hoa cỏ trang điểm , đồng thời trong tòa hoa viên lớn chia thành các khu nhỏ khu vực có tường bọc quanh, nơi ở của tiểu thư có cửa riêng sân riêng.

Vương phu nhân muốn phô bày nên cấp cho Tô Mạt tòa viện này không tệ.

Cuối tháng hai chính là lúc hạnh hoa nở to, cây hạnh hoa bên ngoài tường có vài cành mọc nhô ra, gió thổi tới, cơn mưa hoa bám đầy trên váy áo.

Tô Mạt nhẹ nhàng đung đưa xích đu, cơn sóng lòng lên xuống, suy xét bước tiếp theo nên làm sao.

Đỗ di nương đến gần phía trước hỏi “ tam tiểu thư có đến hay không?”

Tô Mạt lông mày hơi cau lại, Đỗ di nương lập tức nói : " Nếu mà tam tiểu thư tới, ngươi cũng nên thân thiết với nàng ta hơn sau đó mới tiếp cận được với lão gia."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53: Không đố kỵ cũng là âm mưu hại người


Tô Mạt lắc đầu : " Tam tiểu thư đang bệnh, nghe nói rất nhiều đại phu đều không chữa được, phu nhân cũng bệnh rồi, lão gia để Lâm di nương tạm quản việc trong phủ."

Đỗ di nương lập tức bóp chặt chiếc khăn tay, lẩm bẩm nói : " Lâm di nương, con tiện nhân đó, chỉ là đứa nghiệt chủng nhà nghèo bị bán tới đây, lại có thể làm đương gia. Nàng ta cậy thế sinh được được một nhi tử liền không xem chúng ta để vào mắt. Hừ ! nhưng nhi tử của nàng ta ở cùng lão phu nhân, không cách nào gặp mặt."

Nàng ta dường như rất gấp gáp, Tô Mạt nhìn thấy nàng ta một lòng tính kế cho nữ nhi, tuy không đồng ý nhưng cũng cảm kích : " Di nương, ngươi không cần gấp gáp, có phu nhân che chở, chúng ta chỉ lo cuộc sống sau này của chúng ta, những việc khác không nhọc chúng ta để mắt tới."

Đỗ di nương lông mày nhíu chặt lại, trách mắng “ Ngươi sao lại có thể thiếu cảnh giác như thế? Đại phu nhân là thật lòng đối xử tốt với ngươi hay sao chứ?”

Tô Mạt nói “ Di nương cũng không cần như chim sợ cành cong, nếu không có phu nhân , hiện tại chúng ta đã bị đuổi ra khỏi viện tới thôn trang rồi, làm người nên biết báo ơn.”

Đỗ di nương không ngờ tới nàng nói ra những lời như vậy, trước đây nhát gan, yếu ớt, hơi thở cũng không dám thở mạnh, giọng nói rụt rè nay lại thông minh lanh lợi lên, không khỏi vô cùng kinh ngạc nhìn nàng : " Ngươi chính là Mạt Mạt sao?"

Mạt Mạt thản nhiên cười :"Nói không chừng Di nương đánh ngã ta vỡ đầu. Lúc trước đầu óc không tinh tường, trì độn, hiện tại sáng tỏ a. Không lẽ Đỗ di nương cho rằng ta bị bị quỷ nhập hồn à?"

Đỗ di nương xua tay liên tục “ Đừng nói bậy !"

Sau đó nàng ta căn dăn Tô Mạt đi thăm tam tiểu thư, Tô Mạt từ chối nói : " Di nương, lão gia có lệnh, không được phép đi tới viện của tam tiểu thư, nếu không chính là hại chết nàng ta. Ngươi hiểu điều này mà"

Sắc mặt Đỗ di nương lập tức biến đổi, bộ dạng mất hồn mất vía.

Bỗng nhiên nàng ta mắt sáng lên nói với Mạt Mạt “ Ngươi đưa vài lạng bạc cho ta.”

Tô Mạt cau mày : " Di nương, bạc ở nhà này đều là có phân bổ, mỗi tháng hai lượng, mới tới đay có mấy ngày, bạc ở đâu ra?"

Nàng cảm thấy Đỗ di nương rất quái lạ.

Đỗ di nương hừ lạnh một tiếng : " Ta biết, ngươi đã là tiểu thư thì khinh thường Di nương là ta . Không dễ dàng gì nuôi ngươi bằng từng này, ngươi có chút thành tựu liền học đòi người khác nịnh nọt kẻ trên dẫm đạp kẻ dưới, khinh bỏ mẫu thân."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54: Luôn có kẻ tới xúi bẩy


Tô Mạt nổi giận một trận, nếu không phải nể nàng ta vì nữ nhi mà tính kế thì nàng sẽ không để bà ta ở tòa viện này.

Nàng ta là mẹ ruột của Tô Mạt trước đây, không phải mẹ nàng.

Nàng từ xích đu nhảy xuống, bước vào trong nhà.

Đỗ di nương nhảy dựng lên : " Ta nhổ vào, còn thật sự coi mình là thiên kim tiểu thư hả"

Tô Mạt quay phắt lại, lạnh lùng trừng nàng ta : " Di nương nếu tiếp tục bộ dáng người đàn bà đanh đá điêu ngoa này, ta liền bẩm với phu nhân, đem ngươi tới thôn trang."

“ Ai ôi, đây là chuyện gì vậy?” một giọng nói quyến rũ được truyền tới.

Một thiếu phụ yểu điệu xinh đẹp từ dưới giàn hoa bước vào, cười tươi như gió xuân, không ngờ lại là Lâm di nương.

Đỗ di nương hừ lạnh một tiếng, giậm chân bước đi.

Tô Mạt chào một tiếng rồi mời nàng ta vào trong ngồi.

Lâm di nương vừa mới quản việc đã vận động khắp nơi, muốn lôi kéo người ư? Nhưng nàng chỉ là một tứ tiểu thư không được sủng ái, có gì đáng lôi kéo đâu?

Tô Mạt cười nói : " Lão gia tin tưởng ta, ta tuy không có năng lực nhưng cũng phải đi xem xét xung quanh, thử làm xem sao."

Lại quan sát trong phòng của Tô Mạt, nhìn thấy đồ vật trong phòng tuy đều đầy đủ, nhưng cơ bản là kém nhất so với đám tiểu thư, đừng vội nói tới tam tiểu thư , đại tiểu thư ngay cả nhị tiểu thư cũng không so được.

Nàng ta thịnh nộ nói : " Bọn nô tài này cũng quá quoắt lắm rồi, phu nhân khẳng định là cho ngươi đồ tốt nhất, cho dù không được cũng phải giống hệt nhị tiểu thư, vậy mà dụng cụ ngươi dùng không bằng của một đứa đại nha đầu."

Vừa nói vừa quan sát nét mặt của Tô Mạt.

Tô Mạt biết nàng ta tới đây mục đích muốn xúi giục nàng, hừ lạnh một tiếng , không lẽ ta lại ngu ngốc vậy sao?

Nàng lập tức giả bộ ôn nhu nói : " Di nương đừng nói vậy, cho như nào thì dùng như thế, cũng không có gì phải tranh hết."

Lâm di nương quả nhiên lộ ra ý đồ của mình : " Tứ tiểu thư ngàn vạn lần đừng nói thế . Ngươi cũng là tiểu thư chân chính, Đỗ di nương cũng là người đắc lực bên cạnh lão phu nhân. Nàng ta Dương di nương là gì chứ? Chẳng qua chỉ là nha hoàn của phu nhân được cất nhắc lên thôi."

Tô Mạt lập tức cúi đầu, giả bộ nghe không thấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55: Cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra


Lâm di nương còn muốn xúi giục nàng ta, cảm thấy bất quá chỉ là một đứa nhỏ rất dễ xúi, khiến nó ngoan ngoãn nghe lời mình.

Nhi tử của mình đã bị lão phu nhân dẫn đi, sống ở dưới quê không chịu quay về Ninh Châu. Tuy có nhi tử nhưng không ở bên cạnh, bản thân cảm thấy như chỉ có một thân một mình. Tam tiểu thư là đứa ngỗ nghịch kiêu căng, chỉ có thể lợi dụng, ngược lại tứ tiểu thư, ngốc ngếch, đáng yêu ngoan ngoãn, nếu như thu nàng ta ở bên thân có thể từ từ dạy dỗ.

Đang nói chuyện thì bên ngoài có người tới truyền lời : " Lâm di nương có ở đây không? Đại phu nhân có lời mời."

Lâm di nương mí mắt nhảy một cái, chỉ đành cười rồi dời đi.

Đêm đó, Tô Mạt nghe nói đại phu nhân sai người cho nàng ta vài cái tát, mắng nàng ta “ trong mắt không có chủ tử”.

Phu nhân còn sai Hỷ Thước qua an ủi Tô Mạt , sai đem qua cho nàng rất nhiều đồ, trong đó có cái bàn trang điểm điêu khắc rất tinh xảo làm bằng gỗ hoa lê. Nghe nói rất giá trị, đại tiểu thư đã từng xin nhưng phu nhân không cho.

Tô Mạt biết đây chính là bồi thường mà Lâm di nương nói đồ nàng dùng không bằng cả nhị tiểu thư.

Nàng âm thầm cười lạnh . Mặc kệ bọn họ đấu đá thế nào, nàng chỉ cần bỏ thêm củi vào trong đám cháy, gây nhiễu loạn kẻ địch, bản thân ngư ông đắc lợi, phát triển thực lực, sẽ có một ngày có thể tự lực cánh sinh, đầy đủ phe cánh , sau đó rời khỏi nơi đây.

Ban đêm, ánh trăng như nước, Tô Mạt bị một giọng nói làm kinh sợ tỉnh dậy, nàng len lén bật dậy, nhìn thăm dò xung quanh, lại nhìn thấy Đỗ di nương quỳ dưới đất, hướng về phía cửa sổ quỳ, hai tay chắp lại, trong miệng lẩm bẩm, sau đó vái lạy liên tục.

Hành động đó của nàng ta rất thành kính chuẩn mực.

Tô Mạt lại nghe thấy một bài từ *, nội dung là phù hộ cho nữ nhi thế này thế nọ.

*( là một dạng văn học cổ điển của Trung Quốc)

Tô Mạt trong lòng có một luồng khí ấm áp, trong lòng nghĩ Đỗ di nương tuy cay nghiệt thật nhưng đối với con gái cũng có tâm.

Nàng cười cười khẽ khàng nằm lại trên giường, hôm nay Trương mụ mụ và nha hoàn đều ngủ ở gian ngoài, trong phòng là Đỗ di nương hầu hạ. Tô Mạt lúc đầu không chịu, nhưng Đỗ di nương nhất quyết thế nói muốn tự mình chăm sóc nữ nhi.

Tô Mạt đồng ý.

Nếu nàng ta cầu nguyện như này mà bị người khác biết được, bẩm báo với đại phu nhân lại rắc rối đây.

Bỗng nhiên nàng nghe thấy âm thanh rất khẽ đang nói : " Cầu xin lão thiên gia phù hộ độ trì, khiến tứ tiểu thư trở nên ngốc nghếch ngây dại đi, không được lão gia sủng ái, không tranh sủng với tam tiểu thư . Khiến cho nó và phu nhân sớm đi chầu diêm vương sớm đầu thai kiếp khác, đừng làm hại người….."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56: Làm bộ làm tịch , mắc ói !


Trong đầu Tô Mạt “ bùm” một tiếng, tâm trí lập tức sáng suốt lại, đột nhiên nàng sáng tỏ mọi chuyện.

Đỗ di nương cay nghiệt với mình như thế, nhưng mỗi lần đều là bộ dáng rất quan tâm nữ nhi.

Thì ra ……tam tiểu thư mới chính là con ruột của nàng ta sao?

Tô Mạt trong lòng có chút mơ hồ, nàng nhất định phải tìm hiểu rõ chuyện này. Tại sao Đỗ di nương lại không phải là mẹ ruột của thân thể này, vậy có nghĩa là tam tiểu thư cũng không phải là nữ nhi của Cố Di nương.

Lẽ nào……….

Tô Mạt bị một suy nghĩ làm thất kinh, lẽ nào nàng mới chính là con gái của Cố Di nương, tam tiểu thư Tô Hinh Nhi mới đích thực là con của Đỗ di nương?

Nếu không như vậy thì không có lí do nào giải thích việc Đỗ di nương tự nguyền rủa con ruột của mình mà đi cầu xin ông trời bảo hộ con gái người khác.

Chỉ có lí do duy nhất: Đó chính là: tam tiểu thư chính là con gái của bà ta.

Tại sao lại như vậy ?

Tô Mạt toàn thân đổ mồ hôi lạnh, không dám cử động, sợ bị phát hiện.

Nàng luôn có dự cảm đây là một bí mật cực lớn, nếu bị người khác biết được, chỉ sợ sẽ mất mạng như chơi.

Nàng đột nhiên cảm thấy đêm nay bản thân như rơi vào miệng quái thú.

Nàng lạnh lùng cười, hừ lạnh một tiếng, nếu bọn họ đã dám ngấm ngầm mưu tính như vậy, vậy thì nàng sẽ ứng chiến thôi, phối hợp chơi với họ một ván.

Nàng nhất định sẽ điều tra ra sự thật, trả lại sự trong sạch cho nàng, nàng thậm chí có tia hứng thú, tưởng tượng đến lúc có đủ thế lực tự bản thân rời khỏi đây, mới nói cho Tô Nhân Vũ nghe, mình mới chính là con gái của Cố Di nương, xem ông ta sẽ có biểu tình gì?!

Sáng sớm hôm sau, Đỗ di nương gọi Tô Mạt thức dậy.

Tô Mạt nói thân thể có chút không khỏe, Đỗ di nương cười lạnh : " Hiện tại ăn sung mặc sướng có điều gì không khỏe, ngươi trước đây không phải rất biết giả bộ hay sao?"

Tô Mạt tâm trạng lạnh lẽo, quả nhiên, không so sánh không biết, vừa so sánh đã nhận ra ngay.

Nàng lạnh lùng nói : " Mệnh ta lại không tốt như tam tiểu thư, được coi như bảo bối nâng trên tay, hừ, may mà phu nhân không có bỏ rơi ta."

Nét mặt Đỗ di nương quả nhiên thay đổi, quát mắng : " Sau lưng nói xấu tỷ tỷ, ngươi không muốn sống nữa hả?"

Tô Mạt chỉ muốn thử bà ta chút, nhìn thấy bà ta như thế, liền hiểu ngay, bản thân đoán trúng phóc.

Tam tiểu thư mới chính là con gái ruột của Đỗ di nương.

Nhưng tại sao lại phải đánh tráo?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57: Suy luận tinh tế của Tô Mạt


Lẽ nào vì muốn con gái mình có thể sống tốt hơn? Được phụ thân sủng ái?

Có lẽ là gần như vậy, nhưng nàng muốn là chân tướng chuẩn xác.

Tô Mạt tỉ mỉ làm một kế hoạch, muốn biết năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chính là muốn tìm ra vài người có mặt tai hiện trường trong ca sinh đẻ của cả lúc đó.

Nàng để cho Kim Kết tìm La mụ mụ nói bóng nói gió, làm như cố ý hỏi, tìm hiểu được là lúc đó, vừa khéo hôm đó Quốc công gia có chức trách bên người, phải đi nha môn, Đỗ di nương sinh sớm trước mười mấy ngày, Cố Di nương sinh sớm trước hơn nửa tháng, vừa vặn sinh cùng ngày.

Vương phu nhân, Dương di nương , Lâm di nương đều có mặt tại phủ. Bà đỡ của Cố Di nương là bà đỡ tốt nhất ở Ninh Châu –Lưu mụ và Tạ mụ. Bà mụ của Đỗ di nương là Hoàng mụ. Trong đó Tạ mụ mụ chính là người có kinh nghiệm trên 30 năm đỡ đẻ, còn hiểu y thuật.

Cũng có thể nói Tạ mụ mụ là người đỡ chính, là chỉ huy trong ca sinh đẻ đó.

Nhưng tại thời điểm lâm bồn đó, Cố Di nương và Đỗ di nương ai ở viện nấy, lúc mới sinh xong, đứa nhỏ khẳng định là nằm trong viện của mỗi người, đánh tráo đứa nhỏ cũng chỉ có thể là sau khi sinh xong.

Muốn đánh tráo phải chuẩn bị kế sách toàn vẹn, Cố Di nương được sủng ái như thế, nha hoàn bà mụ một đám vây quanh hầu hạ, tuyệt đối không có lúc ở một mình, Đỗ di nương muốn tráo con, chỉ sợ là không dễ. Đồng thời đứa nhỏ dù cho có giống nhau thế nào, cũng có điểm khác biệt, bị người khác nhìn qua mới tráo, sẽ bị phát hiện ra.

Tô Mạt một hồi lạnh tim, không lẽ……..

Không lẽ là đại phu nhân ?

Tô Mạt là người thông minh tuyệt đỉnh, IQ hơn 160, khả năng suy luận cực mạnh, cho dù không có chứng cớ, nhưng đem các tình tiết nhỏ ráp lại với nhau, giống như chính bản thân mình chứng kiến vậy.

Nàng đột nhiên rùng mình, có khả năng hay không là chính phu nhân ghen ghét căm giận Cố Di nương, mua chuộc bà đỡ, lại tìm cơ hội tách Quốc công gia, sai người hại chết Cố Di nương rồi lén lút đánh tráo đứa trẻ.

Chỉ là Đỗ di nương sao lại biết? Điểm này không giải thích được.

Phu nhân là người tâm tư ác độc kín đáo, sẽ hợp tác với Đỗ di nương sao?

Giống như cái kiểu người cẩu thả qua quýt như Đỗ di nương dễ dàng để cho đứa bé 5, 6 tuổi phát hiện ra bí mật của mình, phu nhân sao có thể bắt tay với bà ta được?

Vậy thì có khả năng, phu nhân không hợp tác với nàng ta, là giấu nàng ta làm nhưng đúng lúc bị Đỗ di nương biết được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58: Độc kế tuyệt hay của Vương phu nhân


Như vậy rất có khả năng phu nhân không hợp tác lại bị nàng ta phát giác.

Rốt cuộc là tại sao lại phát hiện ra?

Đồng thời sau khi Cố Di nương chết, Quốc công gia quay lại nổi trận lôi đình, đau thương tột cùng, dường như muốn chết theo nàng ta.

Mời một đạo trưởng ở Lăng Hư quan tới xem quẻ, nói chính là phong thủy và Bạch Hổ tinh tác quái, ác ý nói Đỗ di nương đã sinh ra Bạch hổ tinh, mệnh xung khắc với tiên tử đầu thai là Cố Di nương.

Vậy là rành mạch rõ ràng, lão gia đem tất cả mọi sự phẫn uất phát tiết lên hình hài bé nhỏ mới sinh kia.

Tô Mạt thấy lạnh cóng, quả nhiên điều mình đoán là thât, Vương phu nhân cũng quá ác độc.

Lẽ nào nàng ta hận Cố Di nương được độc sủng, vì vậy mới hại chết nàng ta, rồi đánh tráo nữ nhi của nàng ta và Đỗ di nương, làm cho Tô Nhân Vũ chán ghét, thậm chí có thể chính tay sát hại nữ nhi của Cố Di nương.

Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng!

Quả thực độc ác như rắn rết.

Nếu muốn chứng thực chỉ cần tìm ra vị đạo trưởng năm đó, đạo hiệu là Tam Thanh chân nhân.

Ngoài ra chắc chắn là người thân tín bên phu nhân chắc sẽ biết chuyện.

Người đắc lực bên cạnh tiểu thư đa số là bà vú. Bà vú đối đãi với tiểu thư còn tốt hơn cả với con đẻ của mình. Vì phải hầu hạ tiểu thư , thiếu gia, đến ngay cả gia đình của mình cũng vứt bỏ, chỉ có thể toàn tâm toàn ý hầu hạ chủ tử, sau đó kiếm tiền nuôi hài tử của chính mình. Cho nên dốc hết tâm sức tình cảm của mình lên trên tiểu thư, còn hơn cả ruột thịt.

Đông thời tiểu thư thiếu gia lại xa lạ với chính mẫu thân, di nương của chính mình. Coi như là lão gia phu nhân luôn kiêu ngạo, cao cao tại thượng, hài tử tự nhiên sẽ không dám gần gũi thân thiêt, có thể gần gũi thân cận chỉ có bà vú thôi, tiếp đó là tới đại nha hoàn bên thân.

Bà vú thân cận nhất bên người Vương phu nhân là Diệp mụ mụ, hiện không săn sóc chủ tử nữa, tự mình có tòa viện, cũng sống cuộc sống không lo cơm áo gạo tiền, sai khiến kẻ ăn người làm, chỉ có dịp ngày lễ ngày tết tiến phủ gặp phu nhân trò truyện.

Đại nha hoàn lúc trước của phu nhân, một người tặng cho lão gia, chính là Dương Di nương, còn có một người là Xuân Băng, gả cho nhị quản gia trong phủ.

Mà Cố Di nương nghe nói là một vị tiểu thư của dòng họ suy thế, thân thế không rõ ràng, nhưng mỹ lệ đoan trang, khi chất ưu nhã cao quý, là mỹ nhân hiếm có. Nhà mẹ để đã không còn ai, tùy thân bên người chỉ có một nha hoàn là Ngọc Châu, ngoài ra tất cả nha hoàn mụ mụ đều là Tô Nhân Vũ mua cho nàng ta, còn có Vương phu nhân tặng cho.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59: Lâm Di nương lộng quyền


Nghe nói Ngọc Châu và Cố Di nương quan hệ rất tốt, lại vô cùng trung thành, đại phu nhân đã từng muốn gây xích mích, muốn để nàng ta hầu hạ lão gia làm Ngũ Di nương. Nàng ta nhất quyết thắt cổ thề độc, nói cả đời chỉ hầu hạ Di nương. Sau đó Cố Di nương có ý định sinh con xong, giải phóng cho nàng khỏi thân phận nô tịch, về làm người bình thường, đem nàng ta gả cho một gi đình giàu có bậc trung. Kết quả Cố Di nương sinh khó tử vong, Ngọc Châu cũng nhảy xuống giếng tự sát.

Tô Nhân Vũ thu nàng ta nhận làm nghĩa muội, để nàng ta cùng chôn với Cố Di nương tại tổ mộ của Tô gia.

Tô Mạt lại hoài nghi Ngọc Châu bị phu nhân hại chết.

Cũng nghe nói những hạ nhân bên cạnh Cố Di nương lúc trước không bị đánh cũng bị bán ra ngoài phủ, vì lí do không hầu hạ tốt Di nương nên bị giận lây sang.

Tô Mạt cảm thấy bên trong nhất định đều bị phu nhân mua chuộc, tận dụng cơ hội này đuổi cùng diệt tận, tránh để lại hậu hoạn.

Lẽ nào không có kẻ nào thông minh, nắm được cái đuôi của phu nhân, có thể bảo toàn tính mạng sao?

Tô Mạt sai Kim Kết âm thầm lén lút đi tìm những người già trong phủ hỏi thăm, tranh thủ tìm ra những người trước đây từng hầu hạ Cố Di nương tìm hiểu xem sao?

Kim Kết tuy chỉ là đứa nhỏ 8, 9 tuổi, nhưng lại thông minh nhanh nhẹn, làm việc dứt khoát khiến Tô Mạt rất thích.

Nghĩ thông suốt được vấn đề này, Tô Mạt đối vớiTống phủ càng thêm gia tăng đề phòng, tự mình phải biết sớm tính toán để lớn hơn một chút có thể thoát khỏi Tô phủ.

Nàng muốn chơi với Tô Nhân Vũ, Vương phu nhân một ván cờ, nối tiếp ván cờ năm đó bọn họ đã chơi với Cố Di nương.

Chắc hẳn sẽ rất đặc sắc!

Từ lúc biết được bí mật của Đỗ di nương, Tô Mạt y nguyên giả bộ không biết, còn tìm cơ hội đuổi Đỗ di nương về gian hậu viện ở, không cho nàng ta ở phòng nàng.

Giống như loại phụ nữ ác độc đó, không xứng ở cùng nàng!

Đỗ di nương oán hận chửi bới lung tung, Tô Mạt mượn tay người khác trừng trị bà ta, cho người cố ý nghe thấy lời chửi bới của bà ta, còn châm dầu vào lửa, để người của phu nhân cứ nghĩ rằng bà ta đang nguyền rủa phu nhân, phu nhân tức giận đến nỗi muốn khâu lại miệng nàng ta.

Nháy mắt một cái đã bước sang tháng mới được phát tiền, ngân lượng trong viện của Tô Mạt bị người ta cắt xén, tiểu nha hoàn đi vài vòng lĩnh tiền, đều không lĩnh được. Cuối cùng Hạ Vũ nổi giận để Hoàng Oanh tự đi mà lấy.

Hoàng Oanh và Hạ Vũ đều là đại nha hoàn phu nhân tặng cho tứ tiểu thư, thân phận không hề thấp, thường chỉ lo hầu hạ bên người tiểu thư, việc vặt có thể phân phó sai bảo nha hoàn mụ mụ đi làm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom