Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 2141: Anh Cố cũng nói


Ông ta nói xong, Lý Tư Ỷ cười.

Cô ấy nhẹ nhàng nói: "Anh Cố cũng nói, đó là trước đây."

Cô ấy lại nói tiếp: "Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, làm sao giống nhau được!"

Nói xong, Lý Tư Ỷ hơi ngẩn ngơ.

Cố Vân Phàm ngồi sau bàn đọc sách, ông ta yên lặng nhìn cô ấy.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt cô ấy lạnh nhạt, không còn nét tươi xinh như họa ngày trước, có thể là do tuổi tác tăng lên hoặc có thể là do hoàn cảnh đã khác, tóm lại lần này đối diện với ông ta, cô ấy không còn vẻ nững nịu của cô gái nhỏ nữa.

Bỗng nhiên, Cố Vân Phàm có chút không chịu nổi.

Thậm chí điều này còn khiến ông ta không chịu được hơn là chuyện cô ấy chuẩn bị có bạn trai, điều này chứng tỏ, rất có thể Lý Tư Ỷ đã hoàn toàn từ bỏ đoạn quá khứ kia của bọn họ rồi, giờ phút này trong mắt trong lòng cô ấy, ông ta chỉ là một ông già có chút tiền mà thôi.

Cái cậu bác sĩ tên Trình Luật kia, trẻ trung khỏe mạnh, ông ta bì thế nào được?

Cố Vân Phàm sờ vào ngăn kéo lấy ra một bao thuốc mới, chăm sóc Tư Kỳ tới nay, ông ta cực ít khi hút thuốc nhưng bây giờ ông ta lại muốn hút một điếu.

Lý Tư Ỷ đứng dậy: "Tôi đi xem cô bé đây!"

Cố Vân Phàm không ngăn cô ấy, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, ông ta phun ra làn khói mỏng rồi nhìn cô ấy đi khỏi tầm mắt...

Ông ta tìm cơ hội tới gần cô ấy, ở riêng với cô ấy.

Thực ra ông ta rất muốn hỏi cô ấy và Trình Luật tiến triển đến đâu rồi, nhưng khi cô ấy ở trước mặt ông ta, ông ta lại không muốn hỏi nữa. Rõ ràng đang là thời gian của hai người họ, tại sao phải nhắc đến người thứ ba cơ chứ.

Cố Vân Phàm ở một mình trong phòng sách hút thuốc rất lâu.

Tám giờ, chị Vương gõ cửa đi vào.

Ông ta ngẩng đầu lên: "Cô ấy đi rồi à2"

Cô ấy ở đây chắc chắn là chỉ Lý Tư Ỷ, trước đây chị Vương là người chăm sóc hai mẹ con họ, lúc cô ấy vui lúc cô ấy bị đánh chị ấy đều chứng kiến nhiều, trước đây chị ấy không tin ông Cố và cô Lý sẽ có một ngày chia tay nhau, nhưng vận mệnh nực cười thế đấy, mấy năm sau chị ấy lại lần nữa được ông Cố thuê, nhưng lại là chăm sóc con của ông Cố, còn cô Lý cũng đã có bạn trai.

Chị Vương không đi vào, chị ấy biết ông Cố không thích người khác đi vào thư phòng.

Chị ấy đứng ở cửa nói: 'Đến tám giờ là cô ấy bảo tôi cô ấy đi về."

Lúc này, dưới tầng truyền đến tiếng khởi động xe, Cố Vân Phàm lảng lặng nghe một lúc, thì nghe thấy chị Vương nói tiếp: "Cô Lý cũng không dễ dàng gì, ngài... hãy buông tha cho cô ấy đi!"

Cố Vân Phàm chậm rãi hút một hơi.

Ông ta thong thả hỏi: "Không phải chị nói với Tư Kỳ, muốn Lý Tư Ỷ làm mẹ con bé à?"



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2142: Đáng thương ư?


Ánh mắt Cố Vân Phàm sâu thắm.

Lát sau, ông ta khế nói: "Cô ấy đi hẹn hò, bố cũng chịu không làm gì được! Bố cũng không thể ngăn cô ấy, không cho cô ấy đi hẹn hò."

Tiểu Tư Kỳ cái hiểu cái không. Ông bố đi tới khoác thêm cho con gái một chiếc áo khoác, sợ cô bé lạnh. Từ khi ra đời đến nay, tiểu Tư Kỳ khá yếu.

Tiểu Tư Kỳ vẫn đang buồn đây, cái đầu nhỏ của cô bé gục trên vai ba ba, cái miệng nhỏ vểnh lên bất mãn nói: "Thím còn bảo cô giáo Lý là bạn gái của bố đấy!"

Cố Vân Phàm ngẩn ngơ, sau đó ông ta cười khổ: "Đó là chuyện quá khứ"

Tiểu Tư Kỳ ngẩng đầu lên nhìn ông ta, lát sau cô bé nói: "Ba ba cũng rất đáng thương."

Đáng thương ư?

Cố Vân Phàm ôm ngực hỏi: Cuối cùng chỉ cảm thấy năm đó mình thật đáng ghét.

Lý Tư Ỷ đi ra khỏi nhà họ Cố, cô ấy lái xe lượn một vòng ở ngoài đường, đến khoảng chín giờ tối mới về nhà.

Xe dừng ở dưới lầu, tắt đèn.

Đằng trước có một chiếc BMW màu trắng đang đỗ ở đó, Lý Tư Ỷ xuống xe thì trông thấy Trình Luật.

Cô ấy đi tới trước mặt anh ta: "Bệnh viện bận lắm mà, sao anh lại tới đây?"

Trình Luật nhìn cô ấy chăm chú, sau đó nhẹ nhàng nói: "Hôm nay anh làm ca phẫu thuật tám tiếng đồng hồ, rất thành công, xong việc anh muốn gặp em."

Dù trước đó có mâu thuẫn, nhưng cảm giác được người ta coi trọng vẫn tuyệt vời vô cùng.

Trình Luật rủ cô ấy đi ăn bữa khuya, Lý Tư Ỷ vui vẻ đồng ý, nhưng cô ấy vẫn gọi điện báo với mẹ mình một tiếng, bà Lý nghe cô ấy bảo đi hẹn hò thì rất mừng.

Cuộc hẹn hò với Trình Luật đơn giản và ấm áp.

Ăn vặt, gắp gấu, còn đi xem phim nữa.

Trình Luật rất phong độ, nắm bắt tình hình rất tốt, Lý Tư Ỷ cảm thấy cũng vui... Trước mười hai giờ, Trình Luật đưa cô về đến dưới lầu, anh ta nhìn lên tầng trên rồi nói: "Muộn rồi, anh không lên quấy rầy nữa."

Lý Tư Ỷ vâng một tiếng.

Trình Luật tắt đèn xe rồi nghiêng người nói, giọng anh ta trầm thấp, hầu kết trượt lên trượt xuống, nói thật anh ta cũng đang cực kỳ khắc chế, anh ta nhìn cô ấy: "Em cảm thấy thế nào?”

"Cái gì?"

Giọng của Lý Tư Ỷ hơi phiêu, Trình Luật lại sát lại gần, anh ta vươn tay ra vén

tóc ra sau tai cho cô ấy, rồi cười nhẹ một cái.

Anh ta không trả lời, nhưng Lý Tư Ỷ đã dần hiểu rồi, cô ấy đỏ được."



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2143: Lý Tư Ỷ đã đưa ra quyết định


Bà Lý đang vui, khóe miệng cũng không giấu được ý cười: "Cũng phải, đàn ông đều thích con gái thon thả một tí! Hôm sau mẹ sẽ đăng ký một lớp yoga cho con.

Lý Tư Ỷ lắc đầu đi vào phòng.

'Tắm xong lên giường, cô ấy lại trò chuyện vài câu với Trình Luật, lúc để điện thoại xuống cô ấy không khỏi nghĩ đến bản hợp đồng của Cố Vân Phàm, tuy đãi ngộ rất cao, nhưng cô ấy đang ở bên Trình Luật.

Trình Luật không biết quan hệ ngày trước của cô ấy và Cố Vân Phàm, anh ta cứ chạy theo Cố Vân Phàm.

Nếu cô ấy muốn phát triển đoạn tình cảm này, cô ấy không thể dạy đứa con kia của Cố Vân Phàm.

Lý Tư Ỷ đã đưa ra quyết định.

Hôm sau, ở tổng công ty Cố Thị thành phố B.

Cố Vân Phàm vừa tiễn một khách hàng quan trọng xong, đang ngồi trên sô pha nghỉ ngơi, ngón tay thon dài quen nếp đi sờ bao thuốc lá nhưng nghĩ lại ông ta lại bỏ xuống, lúc này thư ký Trương đẩy cửa đi vào: "Tổng giám đốc Gố, cô Lý tìm ngài có ! Ngài có rảnh gặp cô ấy không?"

Cô Lý? Cố Vân Phàm nhíu mày: "Cô nói là Tư Ỷm

Thư ký Trương cười: "Bây giờ cô Lý đang sảnh tầng một, ngài có muốn gặp không?”

Cố Vân Phàm tựa lưng lên sô pha, ông ta nặng nề thở ra một hơi, rồi nói: "Mời cô ấy lên! Sau này cô ấy tới thì cho vào luôn, không cần xin phép."

Thư ký Trương gật đầu: "Vâng, tổng giám đốc Cố."

Cô ấy lui ra, khoảng năm phút sau cô ấy đã mời người vào, Cố Vân Phàm đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy tiếng cửa mở ông ta nói: "Thư ký Trương, cô ra ngoài trước đi."

Thư ký Trương sửng sốt, sau đó mỉm cười đi ra ngoài, cô ấy còn săn sóc đóng cửa lại.

Lúc này, Cố Vân Phàm mới mở mắt ra.

Lý Tư Ỷ mặc một bộ váy ngắn màu vàng nhạt của Chanel, ông ta nhớ bộ này. mua vào mấy năm trước, nhưng bây giờ mặc lên vẫn rất xinh đẹp và kinh điển, mái tóc được buộc lên, khuôn mặt trang điểm nhạt.

'Trông cô ấy... rất xinh! Có vẻ cô ấy đang rất hạnh phúc.

Cơ mặt của Cố Vân Phàm đang khế run rẩy, sau đó ông ta nhìn cô ấy chăm chằm: "Xem ra, em đang yêu đương rất thuận lợi! Em đã quyết định đi với Trình Luật rồi à?"

Lý Tư Ỷ đi đến trước mặt ông ta, cô ấy nhẹ nhàng nói: "Tôi có việc cần nói với anh”

Cô ấy cúi đầu rồi lấy ra khỏi túi hai mươi ngàn tệ, để xuống bàn trà trước mặt Cố Vân Phàm, đi kèm còn có bản hợp đồng mà cô ấy chưa ký, cô ấy nhìn ông ta rồi nghiêm túc nói: "Tôi muốn qua lại với Trình Luật một cách nghiêm túc, Trình Luật không biết quá khứ giữa chúng chúng ta nên anh ấy rất nhiệt tình với anh, để phòng ngừa mâu thuẫn về sau... Anh Gố, tôi đã suy nghĩ rồi, tôi thật sự không thể dạy con gái của ngài."

Nói xong, cô ấy cúi đầu với ông ta, rồi định đi ra ngoài. Cố Vân Phàm gọi cô ấy lại.

Ông ta hỏi cô ấy: "Em để ý đến tôi vậy sao? Để ý đến mức không muốn qua lại bình thường với tôi?"

Cổ họng Lý Tư Ỷ căng thẳng, cô ấy ngẩng mặt lên, nói một tiếng: "Đúng!"

Khi cô ấy đi đến cửa, đằng sau truyền tới tiếng nói kìm nén đau khổ, pha với phẫn nộ của Cố Vân Phàm: "Lý Tư Ỷ!"

Lý Tư Ỷ cụp mắt: "Khi xưa anh không cần tôi, lẽ nào anh chưa từng nghĩ đến việc, sớm muộn cũng có ngày này sao? Tôi lớn tuổi rồi tôi muốn kết hôn muốn lấy chồng, muốn có một gia đình bình thường, chẳng lẽ thế là sai sao? Chuyện đó cũng chẳng liên quan đến tổng giám đốc Cố nhỉ!"

Nói xong, cô ấy kéo cửa, đang định đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2144: Không cần!


Nhưng tên khốn này vẫn có thể dễ dàng làm cô ấy khóc, ông ta thật khốn nạn, dựa vào đâu mà ông ta được nói ra những lời này, dựa vào cái gì chứ, ông ta tưởng vợ ông ta qua đời thì cô ấy vẫn cần ông ta chắc.

Có chết cô ấy cũng không thèm!

Lý Tư Ỷ muốn đi nhưng không đi được, cô ấy chỉ có thể thở mạnh, trừng mắt nhìn ông ta, đôi mắt cô ấy đỏ như thể muốn căn chết ông ta vậy.

Cố Vân Phàm bỗng nắm lấy tay cô ấy, cô ấy vung tay lên, cố gắng để vùng ra. "Cố Vân Phàm, anh làm cái gì vậy?"

Sức của đàn ông và phụ nữ chênh nhau nhiều, dù cô ấy đã dùng hết sức cũng không lung lay được ông ta, trái lại còn để ông ta kéo vào lòng, so sánh với tấm cửa vừa lạnh vừa cứng sau lưng, chắc chắn là vòng ôm của ông ta thoải mái hơn nhiều, nhưng Lý Tư Ỷ không muốn ở đó nhất.

Cô ấy mất bình tĩnh rồi, giọng cô ấy nhẹ đến đáng sợ: "Anh Cố, anh muốn làm gì?"

Cố Vân Phàm cúi đầu, trực tiếp hôn cô ấy.

Môi ông ta ngậm môi cô ấy, hôn sâu trong sự giấy dụa kịch liệt của cô ấy, ông ta ôm cô ấy rồi lảo đảo cùng ngả lên cánh cửa, cơ thể không thể kiềm chế mà cọ xát, bàn tay ông ta không kìm được thăm hỏi cơ thể cô ấy... quá lâu rồi ông ta không có phụ nữ, lúc này lại là thứ ông ta quan tâm và không thể bỏ được.

Khi môi ông ta hôn lên cần cổ mịn màng của cô ấy, mọi thứ ngừng lại.

Căn phòng rộng rãi vang lên tiếng nức nở của Lý Tư Ÿ.

"Sao em lại khóc?"

Cố Vân Phàm dừng lại, ông ta chôn mặt ở cổ cô ấy, đau đớn nỉ non: "Tư Ỷ, em không muốn tôi chạm vào em nữa sao? Bây giờ tôi độc thân, nhiều năm rồi tôi chưa...

"Không phải việc của tôi."

"Anh Cố xin tự trọng, nếu không tôi sẽ kiện anh tội quấy rối."

Giọng Lý Tư Ỷ yếu ớt, trên thực tế bây giờ cô ấy còn không có sức để đứng vững, cô ấy đưa một tay vịn lên cánh cửa, một tay chống lên vai ông ta, cố gắng đẩy ông ta ra.

"Tôi không cần anh! Khi xưa, anh ra đi kiên quyết thế cơ mà, bây giờ tôi cũng

vậy. Lý Tư Ỷ nhìn ông ta thêm một cái, không còn lưu luyến, chỉ có khó chịu.

Cô ấy muốn đi, Cố Vân Phàm nắm lấy cổ tay cô ấy: "Chỉnh lại quần áo hãng đi"

Cô ấy dùng sức đẩy ông ta ra, rồi cứ thể lảo đảo, nhếch nhác không chịu nổi đi khỏi tầm mắt ông ta, rời khỏi thế giới của ông ta... bây giờ cái gì ông ta cũng có, nhưng Tư Ỷ không cần ông ta nữa rồi.

May mà tầng chót chỉ có văn phòng của Cố Vân Phàm.

Hàng lang trải thảm, Lý Tư Ỷ túm chặt quần áo trên người, trên mặt toàn là nước mắt.

Thư ký Trương trông thấy mà kinh hãi, vội vàng tiến lên gọi cô ấy: "Cô Lý!"

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lý Tư Ỷ hít vào một hơi, cả người cô ấy đều đang run rẩy: "Tìm giúp tôi nhà vệ sinh, tôi cần... tôi cần sửa sang... một chút."

Thư ký Trương mím môi, lập tức dẫn cô ấy đến nhà vệ sinh ở tâng chót.

"Bình thường chỗ này không có người! Tôi canh ở bên ngoài, có việc gì thì gọi tôi.

Lý Tư Ỷ lắc đầu: "Không cần! Cảm ơn"

Đóng cửa nhà vệ sinh lại, cô ấy dựa lưng vào cửa rồi trượt xuống, cô ấy ngồi trên mặt đất ôm chặt lấy quần áo của mình rồi khóc nức nở...

Ba năm rồi, Cố Vân Phàm vẫn khốn nạn như thết

Thư ký Trương đang không biết phải làm sao, Cố Vân Phàm xuất hiện ở cửa nhà vệ sinh, cô ấy vội vàng nói: "Tổng giám đốc Cố!"

Cô ấy nhỏ giọng nói: "Cô ấy khóc rất thương tâm!"

Trong tay Cố Vân Phàm có một cái túi giấy, ông ta nhìn chằm chằm vào cánh cửa, nghe tiếng khóc truyền ra từ bên trong, ông ta khế nói: "Đợi cô ấy ra, đưa cái này cho cô ấy thay, cúc áo cô ấy rơi mất một viên."



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2145: Tôi không muốn mặc


Lý Tư Ỷ không muốn mặc đồ do Cố Vân Phàm đưa, kể cả khi nút áo của cô bị đứt ra, không thể mặc được nữa.

Cô nói với giọng nghẹn nào: “Tôi không muốn mặc.”

Thư ký Trương hơi khó xử, những cũng không bắt buộc Lý Tư Ỷ. Cô nhìn Lý Tư Ý vịn chổ bị đứt nút áo đi về phía thang máy.

Cô đi rất kiên quyết, thư ký Trương nhìn theo mà cảm thấy nóng đôi mắt.

Thư ký Trương mới trở thành thân tín của tổng giám đốc Cố vào mấy năm nay. Cô ấy có nghe đồn về chuyện giữa tổng giám đốc Gố và cô Lý. Sau vài lần gặp mặt, cô ấy liền cảm thấy... ít nhất thì năm xưa cô Lý đã từng thật lòng yêu tổng giám đốc Cố.

Nếu không từng yêu thì cô Lý hoàn toàn có thể tiếp tục quen tổng giám đốc. Cố, để hưởng thụ tài phú của tổng giám đốc Cố, lợi dụng sự áy náy của tổng giám đốc Cố để giành nhiều lợi ích cho mình.

Có điều, cô Lý không làm vậy... Cho dù có lấy một trăm nghìn tệ, thì cũng vì trông coi đứa con nít quỷ nhà tổng giám đốc Cố.

Chắc chắn là cô Lý đã từng rất yêu tổng giám đốc Cố!

Thư ký Trương đi báo cáo với Cố Vân Phàm, cứ tưởng rằng tổng giám đốc Cố trách mình, không ngờ tổng giám đốc Cố chỉ bình tĩnh nói: “Để ở đó đi!”

Thư ký Trương đi ra ngoài.

Cố Vân Phàm lảng lặng ngồi một lát, rồi đứng dậy cầm túi quần áo đi vào trong phòng nghỉ.

Đây là nơi nghỉ trưa của anh, một không gian rộng bốn mươi lăm mét vuông, ngoài một chiếc giường lớn và một chiếc sô pha ra thì còn có vài cái tủ quần áo, thư ký chuẩn bị mỗi mùa hai bộ cho anh và cho cả Tư Ÿ.

Trước khi quay về thành phố B, anh đã nghĩ tới việc gương vỡ lại lành với cô.

Nhưng sau khi gặp nhau, Lý Tư Ỷ lại nhanh chóng quyết định đi xem mắt tìm người kết hôn.

Anh biết anh là một trong các nguyên nhân. Bởi vì cô không muốn cho anh cơ hội, cũng không muốn anh tiếp cận cô, và lý do tốt nhất chính là một người bạn

trai chính thức hoặc là một người chồng.

Cố Vân Phàm anh là người có thân phận có địa vị, không thể nào đi làm kẻ thứ ba được.

Tư Ÿ,em hận anh đến thế sao?

Cố Vân Phàm treo quần áo cô lên, vuốt nhẹ dãy quần áo hàng hiệu được lựa chọn kỹ càng...

Sau khi ra khỏi cao ốc Cố Thị, Lý Tư Ỷ đi lên xe mình.

Cô kéo gương xuống xem, xem mình ở trong gương, phấn mắt lem nhem, đôi mắt sưng lên, thật sự là cực kì chật vật. Cô cứ như vậy mà xem mình, rồi lại nhắc nhở mình...

Cô phải rời xa Cố Vân Phàm!

Cô không dám về nhà thay đồ. Sợ mẹ nghỉ ngờ, cô tìm cửa hàng quần áo nữa gần đây mua một bộ đồ để thay. Sau đó, cô nhận được điện thoại của Trình Luật.

Anh cất giọng lười nhác lại tùy tính: “Phải làm sao bây giờ Lý Tư Ỷ, anh nghiện hẹn hò với em rồi!”

Lý Tư Ỷ cầm điện thoại, nhìn dòng xe cộ tới lui bên ngoài, một lúc sau mới hỏi: “Đêm nay anh có rảnh không?”

Anh ta không trả lời, chỉ gửi một định vị cho cô. Là địa chỉ một nhà hàng cao cấp.

Một bữa cơm Pháp rất đắt, hai người ăn là phải tốn mấy nghìn tệ, bình thường hẹn hò ở nơi đây có nghĩa là đối phương coi trọng mình.

Lý Tư Ỷ biết anh ta mới mua nhà, không hề dư dả, nên định đổi nơi khác. Có điều, ngay sau đó cô lại nghĩ, có lẽ Trình Luật đã suy xét rất lâu mới quyết định, bây giờ cô nói muốn đổi địa điểm, chắc sẽ làm anh ta mất hứng, cứ đợi ăn xong rồi nói vậy.

Cô đã không còn là thiên kim tiểu thư nữa. Một bữa cơm hai ba trăm tệ cũng đủ khiến cô vui vẻ.

'Tám giờ tối.

Lý Tư Ỷ và Trình Luật cùng nhau ngồi ăn tối trong nhà hàng Pháp cao cấp, khung cảnh rất đẹp, chắc là mới sửa chữa, còn có cả đàn dương cầm.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2146: Cảm thấy không khí vừa đủ


Trình Luật cảm thấy cô cực kì đáng yêu.

Có điều, anh ta cũng muốn cho cô một cuộc sống tốt, ví dụ như cố gắng làm cô có thể hòa nhập với đám bạn bè trước đây, làm cô mỗi khi ra ngoài người ta đều nói cô là vợ của bác sĩ Trình.

Anh ta hi vọng cô làm việc là vì yêu thích, chứ không phải vì kiếm sống.

Triệu Lâm không nói ra điều mình nghĩ. Anh ta nhéo nhẹ chóp mũi cô.

Cảm thấy không khí vừa đủ, Lý Tư Ỷ nhân cơ hội nói với anh ta: “Em đã từ chối chỗ tổng giám đốc Cố rồi... hừm... đi dạy một chuyến mới thấy không thích hợp, đứa nhỏ còn nhỏ lắm, không học được gì cả.”

Trình Luật tuy có hơi mất mát, nhưng vẫn tôn trọng lựa chọn của Lý Tư Ỷ: “Không thích hợp thì không dạy, loại chuyện này em quyết định là được rồi.”

Lý Tư Ỷ cười lộ viên răng nanh rất đáng yêu.

Tuy rằng bọn họ đang ở nhà hàng cao cấp, nhưng mà Trình Luật vẫn cúi người hôn cô một lát.

Bên kia, Hoắc Tây đàn xong một bài, quay đầu liền thấy cái cảnh kia.

Cô ấy là bạn thân của An Nhiên cơ mà? Hơn nữa thời trẻ tuổi, Lý Tư Ỷ cứ đi theo sau Hoắc Doãn Tư, muốn không quen biết cũng khó... Haizz, ông chú già Cố Vân Phàm kia đã đuổi theo tới thành phố B rồi, trước đó còn diễn một màn tranh giành quyền thừa kế ở thành phố H nữa, kết quả con gái người ta đã có bạn trai rồi.

Còn rất ngọt ngào nữa chứ!

Hoắc Tây cầm điện thoại chụp cái cảnh ngọt ngào kia rồi gửi cho thư ký của mình.

“Sắp đến 520 rồi, lễ tình nhân cũng phải có bầu không khí.”

“Phát 24/24 ở tập đoàn Tây Á và cửa hàng bách hóa Tây Á, để kích thích người tiêu dùng mua sắm...

Gửi tin nhắn xong, cô chuyển một triệu tệ cho An Nhiên, nhờ An Nhiên chuyển cho Lý Tư Ỷ, xem như là phí bản quyền hình ảnh.

Thư ký làm việc rất nhanh chóng, tuy đang trong thời gian tan làm nhưng cũng làm xong chuyện trong vòng nửa tiếng. Trên đỉnh cao ốc Tây Á, một trong vài cao ốc cao nhất thành phố B, bắt đầu phát hình ảnh Trình Luật hôn môi Lý Tư Ỷ.

Thật ra thì không có chạm vào môi, chỉ là hình ảnh đẹp đến điên đảo lòng người.

Khiến người ta vừa nhìn vào liền cảm thấy tin tưởng tình yêu.

Trong hợp là lúc Cố Vân Phàm tan làm về nhà, Cố Tư Kỳ không muốn ăn cơm trong nhà, muốn đi ăn bên ngoài.

Người làm cha rất chiều chuộng con gái, tự mình lái xe chở con gái ra ngoài. Lúc xe chạy đến trung tâm thành phố, vừa lúc đi ngang cao ốc Tây Á, trên màn hình lớn treo ở đỉnh tầng đang phát ảnh chụp của Trình Luật và Lý Tư Ỷ.

Đối với Cố Vân Phàm mà nói, đây là một chuyện rất đáng ngạc nhiên.

Cố Vân Phàm ngồi trong xe, nắm tay lái, ngửa đầu nhìn tấm ảnh tốt đẹp kia, trái tim đau đớn như bị kim đâm. Anh nhận ra nhà hàng kia, là sản nghiệp nhà họ

Hoäc, chắc cũng là người nhà họ Hoắc chụp ảnh.

Anh giật mình nhìn tấm ảnh rất lâu, cho đến khi xe đi sau bấm kèn liên tục kèm tiếng quát mắng: “Có bệnh hả? Sao không chạy xe đi?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2147: Cười cái gì mà cười


Thực tế thì anh có thể làm được gì chứ? Người không cần cô trước là anh!

Cô chạy tới hôn lễ của anh ở thành phố H, anh không hề mềm lòng vì cô dù chỉ một chút.

Thấy hành vi thiếu đạo đức của Hoäc Tây, Hoắc Minh gọi cô về nhà dạy dỗ một trận.

Hoắc Minh chỉ vào cô, tức run cả người: “Hoắc Thị vừa mới bàn xong một dự án lớn với Cố Thị, tất cả đều nhờ có An Nhiên đứng giữa đóng vai trò kết nối. Con thì hay lắm rồi, tấm ảnh kia đủ để Cố Vân Phàm tức giận đến mức nằm viện. Nếu anh ta tức giận tê liệt cả người thì có lợi gì cho chúng ta hả? Kết quả đại khái là An Nhiên phải đi bán mạng cho anh ta!”

Hoäc Tây lười nhác nói: “Vì so với anh bác sĩ trẻ tuổi kia, Cố Vân Phàm, tổng giám đốc Gố nhà ta thế nào cũng sẽ không nằm viện. Đàn ông tuổi này rất coi trọng mặt mũi, cũng rất coi trọng sức khỏe mình.”

Hoäc Minh tức giận hỏi: “Con biết nữa rồi hả?” Hoắc Tây cười khẽ chơi điện thoại. Thư ký của cô vừa mới báo cáo là có vị đại lão thần bí tiêu ba mươi triệu tệ mua đứt ảnh chụp. Hầy, Lý Tư Ỷ đúng là trái tim bẻ bỏng nhà tổng giám đốc Cố mà!

Có điều, thấy người trong lòng yêu đương với người khác, chắc chắn là Cố Vân Phàm ghen điên lên rồi.

Hoắc Tây cười thầm.

Hoäc Minh liếc cô một cái, nói: “Cười cái gì mà cười, con lo chuyện của con trước đi! Cha thấy tình cảm giữa con và Sùng Quang không còn như trước nữa. Nó thường đi xã giao mấy chỗ trăng hoa, sao con không quản hả?”

Nhắc tới Trương Sùng Quang, Hoắc Tây thu lại ý cười trên mặt.

Cô lạnh nhạt nói: “Đàn ông đi làm ăn, thỉnh thoảng gặp dịp thì chơi, chẳng sao cả.

Hoắc Minh im lặng một lúc lâu rồi nhẹ giọng hỏi: “Có phải là con còn đang trách nó về chuyện của Bạch Khởi hay không?”

Nhắc đến Bạch Khởi, Hoắc Tây hơi cứng người lại. Bạch Khởi chết rồi!

Mấy năm trước, lúc cô và Trương Sùng Quang vừa mới làm hòa, cô cho rằng Trương Sùng Quang đưa Bạch Khởi đi nước Anh chữa bệnh, cô cho rằng chờ mình sinh con xong là có thể gặp lại Bạch Khởi, nào ngờ khi cô gặp lại chỉ là bia mộ của Bạch Khởi.

Trong nửa năm ấy, đều là Trương Sùng Quang sắp xếp người giả làm Bạch Khởi gửi tin nhắn Zalo và viết thư cho cô.

Bạch Khởi qua đời lâu rồi mà cô cứ cho rằng cậu ta còn sống... Cô thậm chí chưa gặp mặt cậu ta lần cuối cùng. Cậu ta bị chôn nơi trời xa đất lạ, thậm chí không phải nước Anh mà bọn họ từng sống.

Hoắc Tây chạy ra nước ngoài mang Bạch Khởi trở về, chôn cất trong một khu mộ nhỏ.

Bắt đầu từ khi ấy, tình cảm giữa cô và Trương Sùng Quang liền đi đến đường cùng.

Cô không đòi ly hôn. Cô vẫn cứ ở nhà chăm sóc hai đứa nhỏ như trước đây. Cô cũng không dọn ra ở riêng... Nhưng thời gian dần trôi, người đàn ông vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh nhạt của người phụ nữ.

'Trương Sùng Quang muốn khơi dậy tình cảm của cô. Nhưng tâm tư hiện giờ của Hoắc Tây cứ như một mặt nước lặng.

Cô thậm chí mặc kệ anh. Có một khoảng thời gian, đêm nào anh cũng điên cuồng muốn cô...



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2148: Đi tìm Hoắc Tây đi!


Hoắc Tây hờ hững không đáp.

Bắt đầu từ khi ấy, bọn họ gần như không ngủ chung phòng. Không phải là Trương Sùng Quang không muốn, mà là mỗi khi đối mặt với vẻ thờ ơ của Hoắc Tây, anh đều không có cách nào tiếp tục được.

Thời gian lâu rồi, anh dường như cũng không muốn nữa...

Hoäc Minh đang nói chuyện với Hoäc Tây thì giọng nói của người giúp việc vang lên: “Cậu Sùng Quang tới rồi.”

Hoắc Tây nhìn qua bên kia.

Dưới ánh đèn sáng ngời trong sảnh, Trương Sùng Quang cởi áo khoác, thuận tay giao cho người giúp việc, rồi đi sang bên bọn họ.

Hai vợ chồng không ở chung nhà với cha mẹ, nên khi tới đều mang theo quà cáp. Lần này Trương Sùng Quang mang theo một loại trà mà dạo này Hoắc Minh thích uống.

“Cha, con tới đón Hoắc Tây về.”

Trương Sùng Quang nói với giọng điệu cung kính thản nhiên, giống như mấy năm qua anh vẫn cùng Hoäc Tây là một đôi vợ chồng yêu thương nhau. Thực tế thì chưa ai vạch trần chuyện hai vợ chồng bọn họ bất hòa với nhau. Hoắc Minh dù biết thì cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở.

Hoäc Minh vẫn mong bọn họ có thể sống hạnh phúc bên nhau.

Ông nhận trà xem thử, mỉm cười: “Trà khá ngon, con có tâm.”

Trương Sùng Quang cúi người ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn vợ mình, nhẹ giọng hỏi: “Anh chơi ván cờ với cha rồi chúng ta lại về nhà?”

Tuy rằng anh đang hỏi, nhưng thực tế thì anh đã quyết định rồi.

Vài năm qua chuyện tình cảm của anh không tốt, nhưng mà chuyện làm ăn lại rất thuận lợi, hiếm khi có rảnh cùng Hoắc Minh chơi cờ uống trà tâm sự gì đó. Trong đám con cháu, cũng chỉ có anh là có thể ngồi chơi cùng Hoắc Minh.

Hoắc Tây đứng dậy: “Em đi lên lầu đợi anh.”

Trương Sùng Quang hơi mất mát: “Chỉ nửa tiếng thôi, ở đây không được sao?”

“Eo đau!”

Hoắc Tây vừa xoa eo vừa đi lên lầu, không coi anh ra gì.

Đợi cô đi rồi, Hoắc Minh mới bày bàn cờ ra, thản nhiên hỏi: “Dạo này con và Hoäc Tây đang giận nhau hả?”

Trương Sùng Quang cúi người đặt một viên cờ xuống, nói: “Cha yên tâm, bọn con vẫn bình thường thôi.”

Dưới ánh đèn, anh mặc áo sơ mi trắng phối với quần tây đen, mỗi một tấc vải đều hiện lên vẻ cao quý của anh. Hoắc Minh rất vừa lòng người con nuôi kiêm con rể này, đồng thời rất lo lắng về chuyện hai vợ chồng bất hòa với nhau.

Trương Sùng Quang có chút thất thần, chưa đến hai mươi phút là anh đã thua rồi.

Anh nhặt quân cờ bỏ vào bàn, mỉm cười: “Cha còn có thể tung hoành thêm hai mươi năm nữa.”

Hoäc Minh dựa người ra sau, ánh mắt sâu thẳm.

Một lát sau, ông cười nói: “Đi tìm Hoắc Tây đi!”

Trương Sùng Quang đứng dậy: “Vâng, con đi dẫn Hoắc Tây về trước, thứ bảy sẽ mang Miên Miên và Trương Duệ về nhà ăn cơm... Trời cũng tối rồi, con không đi làm phiền mẹ.”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2149: Hiện nay


Hoắc Tây mở mắt ra, trong mắt còn sót lại vẻ đau thương. Cô lại mơ một giấc mơ giống trước đây.

Trong mơ, cô đem tro cốt của Bạch Khởi từ nước ngoài trở về. Nhưng máy bay mãi không hạ cánh.

Cô bừng tỉnh, trong tầm tay là làn da ấm áp. Cô vô thức kéo nguồn nhiệt về phía mình, kề sát mặt qua... Trương Sùng Quang cảm thấy trong tay hơi ướt.

Hoắc Tây đã khóc...

Rõ ràng là đầu mùa hạ, nhưng trong một căn phòng ngủ to thế này, lại lạnh lẽo đến tận xương.

Trương Sùng Quang kiên nhẫn mà chờ cô tỉnh ngủ. Khoảng hai phút sau, Hoäc Tây hoàn toàn tỉnh ngủ.

Ngay sau đó, anh cảm thấy cô nhích mặt mình ra từng chút một, không muốn tiếp xúc với anh, động tác trông c1o vẻ tự nhiên lại khiến lòng anh căng chặt... Vợ anh không muốn anh chạm vào mình.

Vậy vừa rồi cô ỷ lại anh như thế, là vì coi anh là Bạch Khởi hả?

Người sống giành không lại người chết. Huống chỉ, năm xưa người đưa Bạch Khởi ra nước ngoài lại là anh. Lại thêm, Bạch Khởi bệnh nặng qua đời lúc Hoắc Tây đang mang thai cuối kì.

Cô vẫn không biết tin Bạch Khởi qua đời, mãi cho đến khi cô khôi phục sau sinh sản, muốn đi gặp Bạch Khởi.

Trương Sùng Quang đè nén cảm giác ngột ngạt trong lòng.

Hiện nay, Bạch Khởi đã trở thành một điều kiêng ky giữa hai người. Anh không nhắc tới, cô cũng sẽ không nhắc tới... Bọn họ cứ như vậy mà hờ hững sống qua ngày, anh không biết anh có thể kiên trì bao lâu nữa.

Anh nghĩ, nếu Hoắc Tây sẵn lòng sống cả đời như thế thì anh cũng sẵn lòng.

'Trương Sùng Quang nhẹ nhàng nói: “Miên Miên và Duệ Duệ còn chưa ngủ, chúng ta về nhà sớm chút đi.”

Dứt lời, anh liền có chút khổ sở.

Nếu không vì hai đứa nhỏ thì chắc là Hoắc Tây đã bỏ anh đi rồi. Cho dù không ly hôn, cô cũng sẽ bay ra nước ngoài, không hề quay lại nữa... Mỗi đêm ngủ bên cạnh anh, có lẽ cô rất khó chịu.

Hoắc Tây ngồi dậy, đường cong xinh đẹp mềm mại hiện lên trong bóng tối.

Cô đứng dậy, vén mái tóc dài sang một bên, nhẹ nhàng sửa sang lại váy, sau lưng hơi bị nhăn nhúm.

Trương Sùng Quang nói: “Để anh giúp em.”

Có điều, anh mới vừa chạm vào cô, cô liền tránh sang bên ngay.

Không khí cực kì yên tĩnh,

Làm một người chồng, Trương Sùng Quang có chút không thể chịu nổi, nhưng anh vẫn dịu dàng nói: “Anh không muốn làm gì cả, chỉ là vuốt phẳng váy cho em thôi."

Những lúc chỉ có hai người, Hoắc Tây đối xử rất lạnh nhạt với anh: “Em tự làm là được.”

Chỉnh váy xong, cô ngước mắt lên, lạnh nhạt nói: “Đi thôi!”

€ó điều, cô vừa đi vài bước đã bị Trương Sùng Quang kéo cổ tay lại.

Khoảnh khắc thân thể tiếp xúc lẫn nhau, anh có thể nhận sự được sự phản cảm trong cô. Lần này, Trương Sùng Quang không buông tay ra. Anh kéo cô lại gần mình từng chút một, nhẹ giọng hỏi cô: “Hoắc Tây, có phải là em còn hận anh không? Em muốn vì Bạch Khởi mà cả đời không làm vợ chồng thật sự với anh hả? Em có nhớ bao lâu rồi chúng ta chưa làm chuyện vợ chồng không?”

Hoắc Tây không nhớ.

Từ khi biết chuyện anh đã làm, cô liền không thể nào đặt anh vào lòng mình nữa.

Bạch Khởi đã từng cùng cô vượt qua khoảng thời gian tăm tối. Cô mang thai Miên Miên bảy tháng ở nước Anh, bị xuất huyết mà bên ngoài lại đổ tuyết, là Bạch Khởi cõng cô đi bệnh viện khám bệnh, giống như năm xưa cô kéo Bạch Khởi ra

khỏi bóng đêm. Bọn họ là người thân của nhau.

Vậy mà Trương Sùng Quang lại khiến cô không thể nhìn thấy mặt cậu ta lần cuối.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2150: Anh cố tình rõ ràng như thế


Dứt lời, cô đi vòng qua anh ra ngoài.

Trương Sùng Quang đứng một mình trong phòng ngủ tăm tối một lát. Khuôn mặt anh hung ác đến mức đáng sợ. Có lẽ đây là cảm xúc anh đã đè nén bấy lâu nay... Một lúc sau, anh ổn định tâm trạng, đi ra ngoài.

Ra ngoài phòng ngủ, ánh đèn sáng ngời chiếu rọi mọi thứ.

Anh thấy Hoäc Tây vừa đi xuống lầu vừa nói đùa với Hoắc Minh, cả người đều có vẻ lười nhác.

Dáng vẻ này của Hoắc Tây cực kỳ có sức hút.

Trương Sùng Quang bước nhanh đuổi kịp Hoắc Tây. Sau đó, anh rất tự nhiên mà ôm eo vợ mình trước mặt Hoắc Minh, chào hỏi: “Cha, con và Hoắc Tây đi về trước."

Anh cố tình rõ ràng như thế, sao có thể giấu được đôi mắt của Hoắc Minh.

Nhưng mà hai đứa nhỏ giả vờ ân ái, ông làm người lớn cũng không tiện nói gì.

Trương Sùng Quang ôm Hoắc Tây đi qua sảnh trước đến bãi đỗ xe.

“Buông ra!"

Hoắc Tây muốn đẩy anh ra, nhưng mà anh lại lẩm bẩm bên tai cô: “Cha đang nhìn kìa, em có chắc là em muốn đẩy chồng em ra ngoài?”

Hoäc Tây không đẩy anh ra nữa. Cô bị anh đẩy nhẹ lên thân xe, một mùi hương bạc hà mát lạnh dễ ngửi chui vào trong khoang miệng, ăn mòn vị giác của cô từng chút một.

Nhiệt độ cơ thể Trương Sùng Quang dần lên cao. Bàn tay nâng mặt cô của anh rất nóng bỏng.

Hoäc Tây để mặc cho anh hôn, hiếm khi có dáng vẻ ngoan ngoãn.

Một lúc lâu sau, Trương Sùng Quang nhẹ nhàng buông cô ra, đè cái mũi cao thẳng lên bên gáy cô, thở phì phò nói: “Nếu cha không đi theo ra ngoài thì em có hối hận để cho anh hôn không?”

Thân thể Hoắc Tây lập tức cứng đờ.

Trương Sùng Quang cười hờ hững.

Trên đường trở về, không ai nói thêm gì...

Xe dừng trong sân, Tiểu Quang ngoe nguẩy đuôi nhảy tới nhảy lui.

“Cha ơi!"

Hoắc Miên Miên chạy nhanh ra như một cơn lốc xoáy, ôm lấy chân của Trương Sùng Quang.

Người cha lập tức bế con gái lên. Cô bé mới mười tuổi, được nuôi dưỡng rất tốt, không nhẹ cân chút nào.

Hoắc Miên Miên nhanh chóng đòi đi xuống.

Cô bé trưởng thành rồi, không cần cha ôm nữa. Cô bé nắm Tiểu Quang, rất kiêu ngạo mà nói: “Bài thực nghiệm hóa học của Trương Duệ đã giành được giải



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2151: Anh đang độ tuổi xuân


Bởi vì Trương Duệ xuất sắc cho nên Trương Sùng Quang cố ý khen thưởng cho cậu bé.

Anh lấy một mô hình máy bay bạch kim trong thư phòng tặng cho cậu bé. Bé trai đều thích mấy thứ này, cậu bé như đạt được bảo bối, lập tức mang về phòng để xem.

'Trương Sùng Quang ngồi một mình sau bàn, hút xong hai điếu thuốc mới quay về phòng ngủ.

Dưới sự kiên trì của anh, bọn họ vẫn chưa ngủ riêng. Lúc này Hoắc Tây đã tắm rồi, đang dựa trên đầu giường xử lý công việc. Nghe thấy tiếng mở cửa, cô ngước mắt lên nhìn thoáng qua, rồi buông điện thoại xuống nhắm mắt lại.

Đây là thói quen của cô. Chờ lúc anh về phòng ngủ, cô đều sẽ làm vậy để tỏ vẻ cô muốn nghỉ ngơi.

Trương Sùng Quang lẳng lặng nhìn cô vài giây, sau đó đi vào phòng thay quần áo lấy đồ đi tắm, tắm xong rồi mang một thân lạnh lẽo kề sát sau lưng cô.

Anh đang độ tuổi xuân, tất nhiên cũng có nhu cầu của đàn ông.

Vợ anh đang nằm trên giường. Anh không thể nào không muốn được. Vậy nên anh ôm cô bắt đầu trêu chọc.

Hoắc Tây nhắm mắt lại.

Một lát sau, hơi thở cô trở nên đồn dập hơn một chút, nhưng cô vẫn không mở miệng, cũng không đáp lại anh... Trương Sùng Quang dần cảm thấy mất hứng.

“Thôi bỏ đi!”

Anh đứng dậy xuống giường, đi vào trong phòng tắm đóng cửa lại, bên trong truyền ra tiếng nước.

Hoắc Tây yên lặng nằm trên giường.

Cô nghe tiếng động truyền ra từ bên trong, biết là ít nhất mười phút anh sẽ không ra ngoài, lại thêm khi anh giải quyết xong rồi, anh sế không chạm vào cô nữa.

Cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cuối cùng cũng có thể ngủ rồi.

Chắc là vì đêm nay bị kích thích, Trương Sùng Quang ở bên trong phòng tắm gần hai mươi phút mới ra ngoài, cả người đầy hơi nước, trong mắt còn vẻ buồn

bực chưa tan. Khi thấy Hoắc Tây đã ngủ rồi, anh càng thêm tức giận.

€ó điều, anh không muốn nổi giận với cô, mối quan hệ giữa bọn họ vốn dĩ như đi trên băng mỏng rồi.

Anh nằm xuống bên cạnh cô, im lặng một lát rồi kề sát vào tai cô, nói nhỏ: “Hoắc Tây, em không có nhu cầu phụ nữ hả? Đã hai năm rồi, anh không tin em không muốn!”

Hoắc Tây tỉnh dậy.

Tất nhiên là cô nghe thấy lời nói của anh. Cô cũng có nhu cầu, nhưng mà so. với việc phản cảm anh, thì một chút nhu cầu về thân thể có vẻ không đáng kể.

Cô không giả ngu, từ từ mở to mắt lên, lạnh nhạt nói: “Nếu anh không chịu đựng nổi thì chúng ta có thể ly hôn.”

Trương Sùng Quang nhìn chằm chằm cô.

Một lúc lâu sau, anh mới thốt ra một câu: “Em nằm mơ đi!”

Đêm trước lễ tình nhân, giới y học thành phố B tổ chức một buổi tiệc giúp đỡ những người mới nổi trong giới y học thoát khỏi độc thân.

Trình Luật rất được bệnh viện coi trọng nên có gửi thiệp mời cho anh ta.

“Tiểu Trình, cố lên nhé!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2152: Anh Cố định làm gì?


Sao Cố Vân Phàm lại ở trong bữa tiệc giới y học vậy?

Một đàn anh khoảng bốn mươi tuổi của Trình Luật mang bọn họ giới thiệu với Cố Vân Phàm, nói năng rất dè dặt: “Trình Luật, đây là ngài Cố, tổng giám đốc Cố Thị. Ngài Cố, đây là bác sĩ Trình, Trình Luật, vị bác sĩ trẻ nhất bệnh viện chúng tôi... Còn đây là bạn gái cậu ta, người trẻ tuổi trông rất xứng đôi, đúng không?”

Cố Vân Phàm ăn mặc rất cầu kỳ, toàn thân đều là hàng thủ công.

Nút tay áo kim cương trên cổ tay áo sáng lấp lánh.

Anh cầm một ly champagne, đánh giá chiếc váy lễ hội trên người Lý Tư Ỷ, chiếc váy dài màu đỏ sậm làm nổi bật làn da trắng tuyết, vòng eo nhỏ càng thêm nhỏ, giống như là yêu tỉnh.

Một lát sau, anh mới cười khẽ: “Hôm ấy thấy ảnh chụp, đúng là rất xứng đôi.”

Lý Tư Ỷ rùng mình.

Cô không hề muốn nhìn thấy anh, gật đầu chào hỏi đã là cực hạn của cô rồi.

Trình Luật đứng bên cạnh, tuy răng rất muốn trò chuyện thêm với Cố Vân Phàm, nhưng mà anh ta từng nghe Lý Tư Ỷ nói là hai người bọn họ không hợp nhau, không phải người một đường, thì đành phải bỏ qua ý muốn làm quen, chỉ bắt tay xã giao rồi thôi: “Xin chào tổng giám đốc Gối”

Cố Vân Phàm tụt rè bắt tay rồi buông ra ngay.

Anh nhìn ly rượu trong tay Lý Tư Ỷ, hờ hững nói: “Cô Lý không giỏi uống rượu. Tiểu Trình, cậu làm bạn trai không được rồi.”

Trình Luật nhìn về phía Lý Tư Ỷ: “Anh đổi ly nước trái cây cho em nhé?”

Lý Tư Ỷ sắc mặt tái nhợt, gần như không còn một chút màu máu. Cô không biết Cố Vân Phàm muốn làm gì.

Cô ngước mắt nhìn anh.

Ánh mắt anh sâu thẳm, có vẻ tức giận mà người ta khó phát hiện, cứ thế mà nhìn chằm chằm cô.

Lý Tư Ỷ mỉm cười, găn từng chữ một: “Thỉnh thoảng uống một chút cũng không sao, dạ dày không tốt dưỡng lại là tốt. Trình Luật rất săn sóc bạn gái, tổng giám đốc Cố đừng lấy anh ấy ra nói đùa.”

Trình Luật rất vui vẻ, không nhịn được nắm tay cô ngay trước mặt người khác.

Mười ngón tay đan vào nhau.

Lý Tư Ỷ chỉ sang bên kia: “Em muốn ăn đồ ngọt.”

Hai người đi rồi, Cố Vân Phàm vẫn nhìn chằm chằm theo hướng bọn họ. Vị đàn anh kia mỉm cười nói: “Nghe trưởng khoa của Trình Luật nói bọn họ đang trong giai đoạn cuồng nhiệt, người trẻ tuổi dùng mãi không hết nhiệt tình.”

Cố Vân Phàm ngửa đầu uống cạn ly champagne.

Lúc đặt ly xuống, anh mỉm cười nói: “Đúng vậy, giai đoạn cuồng nhiệt lúc nào cũng như hình với bóng.”

Lý Tư Ỷ gặp lại Cố Vân Phàm trong toilet.

Toilet nữ chỉ có một mình cô. Cố Vân Phàm đi vào liền nhẹ nhàng đóng cửa lại, treo bảng đang vệ sinh toilet.

Cô nhìn anh qua gương, nhẹ giọng hỏi: “Anh Cố định làm gì?”

Cố Vân Phàm đứng một bên nhìn cô.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Cô không nhịn được hỏi: “Vì sao anh lại xuất hiện ở đây hả? Cố Vân Phàm... chúng ta chia tay ba năm rồi. Đã ba năm rồi sao anh còn chưa chịu tha cho tôi? Thành phố B rất lớn, tôi đi vòng qua anh rồi mà, tha cho tôi được không? Anh

muốn để cho Trình Luật biết đoạn quá khứ khó coi kia của tôi hả?”

Cố Vân Phàm rốt cuộc mở miệng: “Tư Ÿ, ở trong lòng em, quá khứ của anh và em chỉ có khó coi hay sao?”

“Chứ sao nữa?” Gô cười lạnh: “Tổng giám đốc Cố ngồi chỗ cao lâu rồi, đại khái không biết cảm giác bị tát vào mặt.”

Cô không muốn nói chuyện với anh nữa, mở cửa đi ra ngoài. Cố Vân Phàm quay người, nói rất nhẹ nhàng rất dịu dàng sau lưng cô: “Tư Ỷ, quay lại bên cạnh anh được không? Em không yêu Trình Luật. Ánh mắt của em

khi nhìn về phía cậu ta hoàn toàn không có tình yêu.”

Lý Tư Ỷ nghe vậy thì cảm thấy buồn cười, còn có cả chua xót.

Cô nhỏ giọng hỏi lại: “Yêu là cái gì hả? Tôi cũng từng nhiệt tình yêu đương, từng đánh cuộc được ăn cả ngã về không, chỉ là đến cuối cùng người ta cũng vứt bỏ tôi, đi kết hôn với người khác. Ngài Cố hiện giờ cái gì cũng có, nên bắt đầu nhớ nhung đến trước đây đúng không? Chỉ là tôi không muốn, vậy nên giữa chúng ta cứ thế đi, đừng dây dưa thêm nữa.”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2153: Em từng quen ông ấy?


Ánh mắt của Trình Luật không lừa được người. Lý Tư Ỷ nhìn sang, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt... Cô nhìn Cố Vân Phàm. Cố Vân Phàm cũng nhìn cô.

Một lát sau, Trình Luật nắm tay cô, nhẹ giọng nói: “Đi chào hỏi đồng nghiệp anh nhé?”

Lý Tư Ỷ thong thả gật đầu.

Kế tiếp, cô không biết mình rời khỏi bữa tiệc như thế nào. Chờ khi cô hồi hồn ngồi trong xe của Trình Luật, bên ngoài trời đang đổ mưa, Trình Luật mở cần gạt nước.

Cần gạt nước màu đen gạt qua gạt lại, gạt hết những ánh đèn neon của thành phố thành từng mảnh nhỏ, mơ hồ khó xem.

“Em từng quen ông ấy?”

Trình Luật khó khăn mà hỏi. Đối với anh ta mà nói, chuyện này đúng là có khó khăn nhất định, bởi vì anh ta kém Cố Vân Phàm rất nhiều. Lúc nấy anh ta đã tra lý lịch của Cố Vân Phàm.

Dù là thân phận tay đua xe trong quá khứ hay là thân phận tổng giám đốc Cố Thị hiện tại thì cũng rất xuất sắc. So với cuộc đời rực rỡ của Cố Vân Phàm, Trình Luật anh ta giống như một tờ giấy trắng, đại khái chính là như thế.

“Ông ấy từng kết hôn!” Thấy Lý Tư Ỷ không nói gì, anh ta không nhịn được nghẹn ngào nói thêm một câu.

Lý Tư Ỷ rốt cuộc nhỏ giọng nói: “Chuyện qua lâu rồi, trước khi anh ta kết

hôn. Dứt lời, ngay cả cô cũng cảm thấy hơi khó thở.

Bên trong xe cực kì yên tĩnh, có thể thấy được phát hiện chuyện này khiến Trình Luật sốc đến mức nào. Anh ta thích Lý Tư Ÿ, vui vẻ khi ở bên cạnh cô. Bởi vì cô xinh đẹp ngời ngời, cho nên lúc quen cô, anh ta cảm thấy nhiều năm chăm chỉ học tập là rất có ý nghĩa. Anh ta thậm chí còn mơ đến cảnh tượng tương lai người khác gọi cô là bà Trình nữa.

Nhưng hiện thực lại tát mạnh anh ta một cái.

Cô thế mà từng yêu đương với Cố Vân Phàm, còn yêu đương đến mức cả thế giới đều biết. Vậy thì khi người khác nhìn anh ta, họ sẽ nghĩ như thế nào? Anh †a phải tỏ thái độ gì ngay trước mặt Cố Vân Phàm? Nếu anh ta dồn nhiều tình

cảm vào cô, lỡ như cô quay lại với Cố Vân Phàm, thì anh ta phải làm sao?

Cho dù không muốn thừa nhận, thì anh ta cũng phải thừa nhận rằng anh ta của hiện tại kém Cố Vân Phàm rất nhiều.

Trình Luật là bác sĩ, rất coi trọng dưỡng sinh.

Bình thường anh ta sẽ không hút thuốc lá. Nhưng bây giờ, anh ta lại lấy một điếu thuốc lá từ trong ngăn ra, châm thuốc lá, chỉ là hút được nửa điếu là dừng, nghiêng đầu hỏi cô: “Có ngầm qua lại không?”

Lý Tư Ỷ cảm thấy cay mắt.

Cô từng nghĩ Cố Vân Phàm sẽ ảnh hưởng đến tình cảm sau này của cô. Cô chỉ là không ngờ mọi thứ lại đến nhanh như vậy. Cô không muốn đối diện với ánh mắt của Trình Luật, nên quay đầu sang bên khác, nói: “Không có! Em từ chối dạy con anh ta rồi mà?”

Cô vừa dứt lời, khuôn mặt đã bị Trình Luật quay sang. Nụ hôn mạnh bạo rơi xuống.

Đôi môi nóng bỏng của anh ta cọ xát môi cô, nghiền đi nghiền lại, mạnh đến suýt chảy máu... Lý Tư Ỷ hô hấp đồn dập. Cô đặt tay lên vai Trình Luật, đầu tiên là nắm chặt áo anh ta, sau đó ôm chặt anh ta. Cô rất mảnh khảnh, anh ta như có thể bẻ gãy cô trong bòng tay. Cô còn rất thuận theo, dường như là dù anh ta có làm sao cô cũng sẽ không phản kháng.

Trình Luật chưa từng như vậy. Anh ta phát ra tiếng nghẹn ngào gợi cảm, dễ nghe thuộc về đàn ông trẻ tuổi.

Bọn họ vẫn chưa phát hiện cách vài mét ở phía đối diện có một chiếc. Rolls-Royce màu đen đang dừng, cần gạt nước lắc qua lắc lại, người đàn ông ngồi trong xe nắm chặt tay lái đến mức ngón tay trắng bệch.

Cố Vân Phàm im lặng nhìn chằm chằm đối diện.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2154: Không làm sao cả


Anh đã rất có lỗi với Lý Tư Ỷ rồi. Anh không có tư cách can thiệp khi cô nói chuyện yêu đương.

Cho dù anh chướng mắt loại đàn ông như Trình Luật.

Cố Vân Phàm hút nửa điếu thuốc lá. Anh chợt dùng tay mình bóp tắt thuốc. lá, tia lửa làm bỏng tay anh cũng không thèm để ý. Anh chỉ cảm thấy lòng mình đau đớn khó nhịn... Anh không dám nghĩ đến chuyện nếu Lý Tư Ỷ bằng lòng thì anh sẽ phải làm sao.

Không làm sao cả, anh chẳng thể làm gì được, anh chỉ có thể trơ mắt ra nhìn

Lý Tư Ỷ nằm trong vòng ôm ấp của Trình Luật. Đây chính là chuyện mà năm xưa anh đã làm với cô!

Để cô nhìn anh cưới cô gái khác, hoàn thành hôn lễ, mang nhẫn cưới cho cô gái khác ngay trước mặt cô... Anh đuổi cô ra khỏi thế giới của anh, nói với cô rằng bọn họ đã kết thúc rồi.

Có điều, anh không ngờ rằng anh lại hối hận đến mức này.

Cố Vân Phàm biết mình là một người ý chí sắt đá, hiếm khi để ý đến ai, nhưng mà lúc này khóe mắt anh lại nóng lên... Anh thậm chí không dám nhìn tiếp nữa, dẫm chân ga lái xe đi.

Chiếc xe màu đen và chiếc xe kia lướt qua nhau.

Nước trên mặt đất văng tung tóe rồi trộn với nhau, không phân rõ là lúc nãy hay là hiện tại.

Trình Luật dừng hôn.

Trong xe tối tăm tràn đầy tiếng thở dồn dập của nam và nữ, lại không hề có vẻ mập mờ, mà chỉ có vẻ đau thương chật vật...

Lý Tư Ỷ dựa lên ghế, nhỏ giọng nói: “Em và anh ta đã hết lâu rồi.” Trình Luật bình tĩnh lại.

Anh ta cũng có chút lúng túng, một lúc lâu sau mới nói: “Anh không phải vì thấy ông ta mới làm thế!”

Lý Tư Ỷ không vạch trần anh ta.

Cô có ấn tượng tốt với Trình Luật, nhìn chung thì anh ta là một đối tượng rất thích hợp để kết hôn. Chỉ là giữa bọn họ cách một Cố Vân Phàm. Nếu Trình Luật để ý thì dù có miễn cưỡng ở bên nhau cũng sẽ có mâu thuẫn.

Cô suy nghĩ một lát rồi nói: “Chúng ta cho nhau thời gian để bình tĩnh lại đi.

Trình Luật, anh nghĩ kỹ lại xem có muốn tiếp tục đoạn tình cảm này hay không?” Trình Luật cảm thấy căng thẳng.

Anh ta nghiêng đầu nhìn, trong mắt Lý Tư Ỷ còn sót lại vẻ đau thương, không phải rất ngây ngô, nhưng lại rất có sức hút với đàn ông, khiến đàn ông muốn chiếm hữu.

Anh ta vén sợi tóc bên má cô ra sau tai.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2155: Lãng phí lắm!


Mấy năm qua, Tùy Vân vẫn luôn sống ở thành phố B. Bà không chịu đi thành phố H. Có lẽ đến tận bây giờ bà cũng chưa tha thứ cho tên đàn ông lừa gạt bà.

Tùy Vân dù già rồi vẫn còn vẻ tri thức tao nhã. Bà đang chơi với Tư Kỳ.

Bà là một người phụ nữ thông minh, con trai con dâu ầm ï đến thế kia, đứa nhỏ này nhìn sơ qua thì thấy rất giống Vân Phàm, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy không giống. Chỉ là Vân Phàm sẵn lòng yêu thương đứa nhỏ, bà cũng xem như là không biết.

Bà luôn mong con trai có được một gia đình hoàn chỉnh.

“Mẹ!”

Cố Vân Phàm cởi áo khoác giao cho người giúp việc rồi đi vào trong đại sảnh. Tư Kỳ lập tức chạy tới ôm cha. Tùy Vân mỉm cười: “Cả người mùi thuốc lá, không sợ dính sang con nhỏ hả?”

Cố Vân Phàm cười nhạt, vẻ mệt mỏi trên mặt mày lại không giấu được người làm mẹ.

Khi dỗ Tư Kỳ ngủ xong, Tùy Vân mới rảnh hỏi thăm con trai, pha cho con trai một cốc trà giảm bớt mệt mỏi.

Cố Vân Phàm uống một ngụm rồi khen: “Mẹ, tay nghề pha trà của mẹ càng ngày càng tốt, ở bên ngoài không uống được đâu, hôm nào con bảo thư ký Trương đi học chỗ mẹ.”

Tùy Vân lắc đầu: “Hóa ra con tìm thư ký là để bưng trà rót nước cho con?

Lãng phí lắm!

Bà nói thêm: “Mẹ thấy mấy năm nay con càng lúc càng trầm ổn, không còn cá tính rộng rãi như trước nữa.” Cố Vân Phàm cười khẽ.

Anh dựa người lên sô pha, xoa nhẹ cái trán, thở dài: “Già rồi, không chơi nổi

Tùy Vân lại gần anh, dịu dàng ấn đầu cho anh.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Bà nói nhỏ: “Nghe nói dạo này con và đứa nhỏ kia bắt đầu qua lại, Tư Kỳ nói là người ta từ chối con rồi, chuyện này là sao vậy? Nếu thật sự không quên được thì phải nghiêm túc mà theo đuổi người ta, chân thành một chút, đừng chọc tức. người ta nữa.”

Cố Vân Phàm mở to mắt, một lúc sau mới nói: “Cô ấy có người yêu rồi, là một người bác sĩ, thấy cũng hạnh phúc.”

Tùy Vân hơi ngạc nhiên. Bà có bạn bè xem như là quen biết với mẹ của Lý Tư Ỷ. Bà biết mấy năm qua Lý Tư Ỷ không quen ai cả. Sao mà con trai bà vừa về

thành phố B thì Lý Tư Ỷ đã quen người khác rồi? Lý Tư Ỷ đang đề phòng Vân Phàm như đang đề phòng dịch bệnh vậy! Nghĩ đến đây, Tùy Vân không nhịn được bật cười.

Mấy năm nay Cố Vân Phàm trở nên trầm ổn, cũng chỉ có trước mặt mẹ mình mới còn vài phần tùy ý. Anh cãi lại: “Ngay cả mẹ cũng trêu ghẹo con!”

Tùy Vân gõ nhẹ anh một cái: “Đáng đời con lắm! Năm xưa con đối xử thế nào với người ta, bây giờ người ta đối xử lại thế ấy, mẹ thấy rất công bằng đấy chứt! Ai bảo con không quên được người ta làm gì? Mẹ thấy con chỉ có thể thành thật mà đi theo sau lưng người ta, để xem có cơ hội hay không. Vân Phàm, mẹ nói cho con biết, dù con có thích hơn nữa, hay là có nhiều quyền thế hơn nữa, thì con cũng không được phép phá hư tình cảm của người ta... Đứa nhỏ kia cũng không dễ dàng gì, trước kia lại yêu con nhiều thế kia...”

Tùy Vân không nói nổi nữa. Bà cảm thấy đáng tiếc, Vân Phàm từng có cơ hội được đến tình cảm và gia đình tốt nhất.

Cố Vân Phàm im lặng một lúc lâu rồi nhẹ giọng đáp: “Con biết rồi. Con hứa với mẹ.”

Lúc Cố Vân Phàm không xuất hiện nữa, tình yêu cũng trở nên thuận lợi hơn.

Đầu tháng sau, cha mẹ Trình Luật lên thăm Trình Luật, nghe nói con trai có bạn gái thì muốn gặp một lần.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 2156: Chúng ta cái gì chứ


Trình Luật mở cửa, nhỏ giọng nói: “Cha mẹ anh rất dễ tính.”

Cửa vừa mở ra, bên trong liền bay ra mùi thịt xào ớt cay, mùi rất hăng cay, dễ dàng bị sặc. Cái mũi Lý Tư Ỷ rất mãn cảm, sặc một vài cái là đỏ lên, trông rất đáng thương.

Trình Luật lấy dép lê cho cô, cúi người nói: “Cha mẹ ăn rất thích ăn cay, nấu

cũng cay ghê lắm, lát nữa em nếm thử xem.”

Dạ dày Lý Tư Ỷ không tốt. Cô không ăn cay được, nhưng vẫn gật đầu vì sợ gây mất hứng.

“Dì nấu mà, tất nhiên phải nếm cho kỹ rồi.”

Lúc hai người đang nói chuyện, trong phòng khách truyền đến một giọng

ồm ồm: “Trình Luật, đây là Tiểu Lý hả?”

Trình Luật trả lời rất kiên quyết: “Vâng, để con giới thiệu cho cha biết, đây là... Lý Tư Ỷ, bạn gái của con.”

Sau đó, anh ta nói với Lý Tư Ỷ: “Đây là cha anh.” Lý Tư Ỷ vội vàng chào hỏi: “Chào chú!”

Cha Trình vóc dáng cao to, ngoại hình như là Trình Luật phiên bản lớn tuổi, chỉ là nhiều năm sống tại phương bắc, dẫn đến làn da thô ráp hơi đỏ, trên người gần như không có phong độ tri thức.

Cha Trình nhìn thoáng qua Lý Tư Ỷ, sau đó nhìn lên TV.

Một lát sau, ông ta nhẹ giọng nói với con trai: “Về nhà thì đi giúp mẹ con nấu cơm đi. Sắp tới giờ cơm rồi mà còn chưa được ăn cơm nữa. À phải rồi, Tiểu Lý biết nấu cơm không? Trình Luật là bác sĩ, bình thường khá là bận rộn, trong nhà thế nào cũng phải có người biết nấu cơm.”

Nghe vậy, Lý Tư Ỷ rất lúng túng.

Trình Luật cũng ngây người. Anh ta không ngờ rằng cha mình lại đi nói mấy lời kia, vội vàng giải hòa: “Chuyện nhà là chuyện của hai người, ai có rảnh thì làm.”

Lý Tư Ỷ gượng cười.

Cô thật lòng muốn qua lại với Trình Luật, vậy nên cũng không làm ra vẻ, xoắn tay áo sơ mi lên, nói: “Để em đi giúp dì, anh cùng cha anh uống trà xem TV. đi, hiếm khi cha mẹ anh đến một chuyến.”

Trình Luật rất vui vẻ, trộm hôn lên mặt cô một cái: “Ngoan quá đi!”

Anh ta nói tiếp: “Em yên tâm, sau này cha mẹ sẽ thường ở đây hơn để trông con cho chúng ta.”

Lý Tư Ỷ cuộn ngón tay thon dài lại. Không phải là cô chưa từng nghĩ đến vấn đề sau khi kết hôn. Nhưng cô không ngờ rằng Trình Luật sẽ thường xuyên đón cha mẹ lên đây ở. Cũng không phải là cô muốn bỏ qua cha mẹ già. Chỉ là tính cách của cha Trình Luật có thể không hợp với cô.

Cô chỉ cười cười chứ không nói gì.

Cô đi vào trong phòng bếp, mẹ Trình thì lại nhiệt tình khách sáo: “Tiểu Lý mới tới lần đầu đừng làm việc gì cả. Trình Luật, con rót cốc nước cho con bé đi. Làm việc để dơ quần áo thì không tốt đâu, quần áo này trông có vẻ đắt tiền, ngày thường vẫn nên tiết kiệm thì hơi.”

Nghe vậy, Lý Tư Ỷ gần như không cười nổi nữa.

Trình Luật cũng khó xử.

Anh ta dẫn Lý Tư Ỷ ra ngoài, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Thế hệ trước đều có tư tưởng như thế, sau này sẽ trở nên tốt hơn.”

Đại khái là vì làm cho Lý Tư Ỷ dễ chịu hơn nên anh ta biểu hiện rất săn sóc.

Lý Tư Ỷ cũng cảm thấy không thể vì thói quen của cha mẹ mà dễ dàng phủ định một người. Huống chi cô không còn nhỏ nữa, nếu thật sự muốn kết hôn thì phải hy sinh một ít.

Cha mẹ Trình Luật lên đây sinh sống. Nếu cô không quen ở chung thì cô có thể mua một căn nhà ở gần đây, vừa có thể chăm sóc ông bà, vừa có thể không cần sống chung một nhà.

Nghĩ đến đây, tâm trạng cô nhẹ nhàng hơn một chút.

Mẹ Trình là giáo viên ngữ văn, tính cách nhiệt tình, mang màn thầu mời Lý Tư Ỷ ăn: “Tiểu Lý, chắc chắn là con rất ít thấy món này ở thành phố B, mau ăn đi!”

Lý Tư Ỷ ăn thử một miếng, cay đến mức chảy nước mắt

“Chua là con trai cay là con gái! Vậy không được rồi!”

Mẹ Lý cười nói: “Phụ nữ phải ăn nhiều món cay mới sinh ra con trai. Năm xưa dì cũng không quen, nhưng cứ ăn rồi là quen, sau đó chỉ một lần là sinh ra đứa con trai Trình Luật, không như đám bạn bè của dì, sinh hai sinh ba mới có thể sinh ra con trai. Nhờ vậy năm xưa dì cũng không vất vả gì nhiều.”

Bà nói rất chỉ tiết, Lý Tư Ỷ lại cảm thấy giật hết cả mình.

Cô giả vờ không thèm để ý hỏi Trình Luật: “Chỗ anh cần phải sinh con trai mới được hả?”

Trình Luật bóp chóp mũi cô: “Vậy chúng ta cứ sinh đứa con trai trong lần sinh đầu tiên là được rồi.”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2157: Xem như là qua ải!


Lý Tư Ý vừa nói xong, Trình Luật liền ngây người.

Có điều, anh ta nhanh chóng cười nói: “Sao hả? Không tin năng lực của anh hả?”

Lý Tư Ỷ không nhịn được nói thêm: “Trình Luật, không phải như vậy, chỉ là không ai có thể bảo đảm sinh được con trai... Có phải là nếu em sinh con gái thì em phải sinh mãi cho đến khi sinh ra con trai hay không?”

Cô đã ba mươi tuổi đầu rồi. Cô không muốn đánh cược, lỡ như trong nhà Trình Luật chỉ muốn con trai, thật sự trọng nam khinh nữ, thì cô không thể nào tiếp thu được. Cô cho rằng hôn nhân là tôn trọng lẫn nhau, chứ không phải nhà gái là công cụ nối dõi tông đường cho nhà trai.

Đại khái là vì cảm nhận được cô thật sự tức giận, Trình Luật vội vàng tỏ vẻ:

“Sinh con là chuyện của hai chúng ta, do chính chúng ta quyết định. Nếu là con gái thì anh cũng thích. Còn nếu em không muốn sinh hai đứa thì anh sẽ nói chuyện với cha mẹ.”

Có Trình Luật tỏ thái độ, Lý Tư Ỷ ít nhiều gì cũng yên tâm hơn một chút.

Trình Luật sáp lại gần cô, nhỏ giọng hỏi: “Anh qua ải rồi hả?”

Lý Tư Ỷ ừ một tiếng: “Xem như là qua ải!"

Trai đơn gái chiếc bên nhau, cứ hay muốn ôm hôn nhau, Trình Luật ôm nhẹ vai cô: "Vậy bây giờ anh có thể hôn em không?”

Dù sao thì chuyện hôm nay cũng khiến Lý Tư Ỷ không vui, trong lòng cảm thấy nghỉ ngờ.

Vậy nên cô không thích thú cho lắm.

Trình Luật hôn cô. Cô liền quay mặt sang một bên, đôi môi anh ta chỉ chạm đến khuôn mặt cô. Anh ta có chút mất hứng, nắm tay lái bằng một tay, nói: “Còn tức giận nữa hả? Anh đã nói là chuyện này do chính chúng ta quyết định, ý kiến của cha mẹ chỉ mang tính tham khảo thôi. Hơn nữa, với điều kiện của chúng ta mà đi nuôi dưỡng vài đứa con thì chất lượng cuộc sống sẽ giảm xuống. Em cảm thấy anh sẽ làm loại chuyện ngu ngốc này hả?”

Lý Tư Ỷ nói thêm một câu: “Nếu có điều kiện thì sao? Thì cứ sinh mãi hả?”

Trình Luật hôn cô một cái: “Khi nào em làm vợ viện trưởng, thì chúng ta hãy sinh một đội bóng đi!”

Anh ta nói nửa thật nửa giả.

Lý Tư Ỷ cười khẽ: “Coi em là heo mẹ hả?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2158: Đại Tráng cười gian xảo


Người dẫn đầu tên Đại Tráng, là đàn em của Trình Luật.

Trình Luật đấm mạnh lên vai anh ta: “Cái tên này, hôm nay không phải là sinh nhật tôi, cậu đừng có làm mấy trò này! Tôi nói cho cậu biết, hôm nay cha mẹ tôi tới đây gặp bạn gái tôi, cậu thế mà lại kéo chân sau tôi, hôm nào tôi sẽ tính sổ với cậu!”

Đại Tráng cười gian xảo.

Anh ta ngó ngó ra sau, nói: “Đúng là hôm nay không phải sinh nhật của anh, nhưng lại là sinh nhật của một người khác, chính là thiên kim viện trưởng nhà ta, bác sĩ Hoàng Viện Viện... Trình Luật, tôi nói cho anh biết, người ta bỏ khoa mình chạy sang khoa chúng ta tổ chức sinh nhật, anh cũng biết vì sao rồi đấy.”

Dứt lời, anh ta huých Trình Luật một cái, trêu ghẹo: “Đào hoa quá nha anh Trình!”

Anh ta vừa nói xong, thiên kim viện trưởng Hoàng Viện Viện liền đến đây.

Cô ta dừng bước, có chút nghịch ngợm mà nói: “Không chào đón em hả, anh Trình?"

Trình Luật giật mình.

Dù sao thì anh ta cũng không phải thiếu niên ngây ngô, rất nhanh phản ứng lại, mỉm cười: “Đương nhiên là chào đón rồi.”

Đám người xung quanh giải tán, trong phòng yên tĩnh hơn hẳn, có cả cái bánh kem ngọt ngào, Trình Luật nghĩ nghĩ rồi quyết định nói thẳng ra: “Viện Viện, anh có bạn gái rồi.”

“Em biết mà!”

Hoàng Viện Viện chắp tay sau lưng, dáng vẻ nghịch ngợm, dường như: không hề để ý chuyện Trình Luật có bạn gái.

Cô ta nói: “Em không có ý gì với anh cả. Chỉ là dạo này em đang có một dự

án muốn học hỏi anh thôi. Vậy nên cái bánh kem này xem như là em mua chuộc anh.”

Trình Luật cười khổ: “Anh đang chuẩn bị đưa bạn gái về nhà đấy! Thằng nhãi Đại Tráng kia thật là, thế nào cô ấy cũng giận anh cho xem!”

Hoàng Viện Viện sáp lại gần, nhẹ giọng hỏi: “Nghe nói cô ấy rất xinh đẹp hả?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2159: Trình Luật hoảng hốt


Hoàng Viện Viện chắp tay sau lưng: “Ngày mai thi rồi, tối nay anh có thể dạy bù cho em không? Em sẽ mời anh ăn cơm.”

Trình Luật hơi do dự.

Anh ta nghĩ mình và Hoàng Viện Viện chỉ là đồng nghiệp bình thường, không có chỗ nào không ổn, chỉ cần anh ta đường hoàng thì sẽ không có vấn đề gì.

Trình Luật đồng ý.

Chạng vạng, Hoàng Viện Viện ngồi xe anh ta đi đến một nhà hàng Pháp. Ngoài dự đoán của Trình Luật, bữa ăn có cả hai vợ chồng viện trưởng Hoàng và người thân bạn bè của họ, hiển nhiên là một bữa ăn gia đình.

Hoàng Viện Viện kéo tay Trình Luật: “Cha, con dẫn học trò đắc ý của cha tới đây, Trình Luật hiếm khi đi tụ tập bên ngoài lắm, cha phải nể mặt mới được.”

Viện trưởng Hoàng ánh mắt sâu thẳm.

Bà Hoàng cũng đứng dậy, mỉm cười nói: “Dì nghe Viện Viện và Chính Hưng nhắc đến Trình Luật con lâu rồi. Hôm nay là sinh nhật của Viện Viện, con mau tới đây ngồi đi, đều là người nhà cả, tuyệt đối đừng khách sáo.”

Trình Luật biết là đang xảy ra chuyện gì.

Nhưng lúc này, anh ta đã không rút ra được nữa, đành phải giả ngu: “Con không biết hôm nay là sinh nhật của Viện Viện, xin lỗi vì không mang quà, thất lễ quá rồi.”

Bà Hoàng cười dịu dàng: “Tới đây là được rồi.”

Trình Luật vì tiền đồ mà ngồi xuống ăn cơm. Người nhà họ Hoàng đều trêu ghẹo chuyện cưới xin của Hoàng Viện Viện. Cô ta không phản bác, còn giúp Trình Luật cắt thịt bò.

Trình Luật vừa giật mình vừa hoảng hốt.

Sau khi ăn xong, anh ta chủ động nói muốn đưa Hoàng Viện Viện về nhà. Trên xe, anh ta nói rõ ràng: “Viện Viện, anh có bạn gái rồi, rất xin lỗi em!”

Dứt lời, anh ta nghiêng người nhìn cô ta, hơi do dự rồi nói thêm một câu: “Hai ta gặp lại nhau hơi muộn.”

Hoàng Viện Viện ngồi ở ghế phụ, đang kéo gương dặm thêm son môi, cười khẽ: “Muộn cái gì chứ? Cha mẹ chú dì bên em nói đùa thôi, anh đừng coi là thật.

Em biết anh có bạn gái. Anh yên tâm đi, em sẽ không phá hư mối quan hệ giữa hai người.”

Sau đó, cô ta lại nghiêm túc nói: “Có điều, đáng tiếc là dạo này cha em muốn đề bạt anh lên chức trưởng khoa khoa ngoại, nhưng lại sợ anh đang yêu đương, cuộc sống cá nhân sẽ ảnh hưởng đến công việc. Anh Trình yên tâm đi, em sẽ nói chuyện lại với cha em.”

Trình Luật hoảng hốt.

Đầu là người trưởng thành cả rồi, anh ta không còn ngây thơ nữa, anh ta biết rõ Hoàng Viện Viện đang vứt cành ô liu cho anh ta. Nếu anh ta bằng lòng chia tay với Lý Tư Ý, thì chức trưởng khoa khoa ngoại sẽ thuộc về anh ta, thậm chí tương lai chức viện trưởng cũng sẽ là của anh ta. Đây là một sự cám dỗ rất lớn với Trình Luật. Trong khoảnh khảc, anh ta không còn kiên quyết nữa.

Có điều, anh ta nghĩ nghĩ, anh ta vẫn rất thích Lý Tư Ÿ, cuối cùng trả lời rất uyển chuyển: “Viện Viện, chúng ta chỉ có thể làm bạn bè thôi.”

Trình Luật đưa Hoàng Viện Viện về nhà xong, lúc quay lại xe, anh ta gọi điện thoại cho Lý Tư Ÿ.

Lý Tư Ỷ vừa tắm xong, sợ làm phiền đến mẹ nên cầm điện thoại đi ra ngoài nghe máy: “Chuyện ở bệnh viện sao rồi? Bây giờ có mệt hay không?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2160: Vậy ý anh là gì?


Lý Tư Ý nói xong.

Cố Tư Kỳ nhìn cô với đôi mắt to ngấn nước, trông thật đáng thương.

Lý Tư Ỷ sẽ không mềm lòng.

Cô đưa tay nhéo nhéo tai cô bé: “Bây giờ chị sẽ gọi cho Cố Vân Phàm”.

“Cố Vân Phàm đang đi công tác".

"Cố Vân Phàm đi công tác thì đưa em tới đây? Chị không phải bảo mẫu toàn thời gian của em”.

"Thím Vương đưa em đến đây, thím ấy nói chị sẽ chăm sóc cho em, hóa ra là nói dối”.

Cố Tư Kỳ nói xong, những giọt nước mắt to bằng hạt đậu lã chã rơi xuống.

Lý Tư Ỷ nhìn chằm chăm vào cô bé!

Tự nhiên lại chạy tới đây rồi còn dám khóc với cô.

Cô tức giận đến mức muốn gọi điện cho Cố Vân Phàm, nhưng có liên quan đến chị Vương, cô không thể làm vậy được, cuối cùng đành phải gọi điện cho chị Vương...

Chị Vương trả lời điện thoại.

Chị Vương vẫn đang cưỡi trên con xe đạp điện nhỏ, cầm điện thoại di động, giả vờ không hiểu: "Cái gì... Cô Lý, cô nói gì vậy... Ở đây gió lớn quá, tôi không nghe rõi"

Lý Tư Ỷ nói cả nửa ngày.

Nhưng chị Vương vẫn nói như cũ, gió to quá không nghe thấy, sau đó còn nói tạm thời đang về quê.

Sau khi cúp điện thoại, chị Vương tiếp tục cưỡi trên con xe đạp điện.

Chị Vương đã về quê rồi!

Chị Vương đưa Cố Tư Kỳ tới đó là bởi vì chiều nay chị ấy đã nhìn thấy bạn

trai của cô Lý đi cùng một cô gái trẻ, trông hai người họ rất thân mật, như thể đang dẫn nhau về gặp phụ huynh.

Chị Vương lén lút quan sát mội cảm thấy cô Lý sẽ phải chịu thiệt trong mối quan hệ này nên liền gửi Cố Tư Kỳ tới.

Đi theo một tên bác sĩ nghèo rớt mà còn ngoại tình thì thà đi theo Cố tiên sinh.

Xe đạp điện hết pin rôi mà chị Vương đạp rất hăng!

Bên phía Lý Tư Ỷ, một người lớn và một đứa trẻ bốn mắt nhìn nhau.

Cố Tư Kỷ còn nhỏ nhưng không hề ngốc, cô bé thấy Lý Tư Ỷ rõ ràng không muốn quan tâm đến mình, nên nhướng mày nói: "Cứ gọi cho Cố Vân Phàm đi! Dù sao cũng... không ai cần em cải!" Lý Tư Ỷ cười lạnh: “Em cho rằng chị không dám gọi sao?”

Nói xong cô bấm số của Cố Vân Phàm, đêm đã khuya, Cố Vân Phàm ở đầu bên kia thành phố vẫn chưa ngủ. Ông ta vừa họp xong, đang giải thích một số vấn đề với thư ký Trương thì Lý Tư Ỷ gọi điện.

Cố Vân Phàm nhìn chằm chăm vào tên người gọi một lúc lâu mới nhấc máy. Giọng ông ta trâm thấp, có chút dịu dàng: “Gọi cho tôi có chuyện gì vậy?”

Lý Tư Ỷ trực tiếp đưa điện thoại cho Cố Tư Kỳ, Cố Tư Kỳ có chút lúng túng không chịu nói chuyện... mà chạy vào ngồi trong góc.

Lý Tư Ỷ đành phải nói với Cố Vân Phàm ở đầu bên kia: "Chị Vương đã gửi đứa bé sang chỗ tôi”.

Trong đêm tối, giọng nói của Cố Vân Phàm khàn khàn dễ nghe.

Cố Vân Phàm hỏi ngược lại: “Tại sao chị Vương lại đưa Tư Kỳ đến chỗ của cô?”

Lý Tư Ỷ gần như nhảy dựng lên, tức giận: "Làm sao tôi biết? Cố Vân Phàm, con gái của anh hiện tại đang ở đây với tôi. Anh không hỏi lại bản thân thì thôi, tại

sao còn hỏi tôi chuyện đó?” So với cô, Cố Vân Phàm rất bình tĩnh.

Ông ta thậm chí còn cười nhẹ: “Nửa đêm mà nóng nảy quá vậy. Chẳng lẽ yêu đương không được thuận lợi sao? Nếu không ổn thì có thể nói chuyện với chú Gố của cô. Những cái khác tôi không có nhưng kinh nghiệm thì cũng có một chút!"

Ông ta nói xong, Lý Tư Ỷ không lên tiếng.

Cô im lặng cầm điện thoại, Cố Vân Phàm cũng cảm nhận được tâm trạng của cô liền hạ giọng xin lỗi: “Tư Ỷ, tôi không có ý đó!”

"Vậy ý anh là gì?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top