Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê

Dịch Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 2121: Trà sữa


Ba giờ chiều, biệt thự yên tĩnh, cô bé Hoắc An An vừa xuống xe đã chạy đi tìm Trà Sữa. Trà sữa tội nghiệp đang ngủ ngon thì lại bị cô chủ nhỏ ôm chặt.

Hoäc An An lẩm bẩm: “Trà sữa, em nhất định phải luôn ở bên chị và anh trai”.

An Nhiên và Hoắc Doãn Tư nhìn nhau.

Hoắc Doãn Tư bất lực: đứa trẻ ngốc này trông giống anh, nhưng tính tình lại giống Hoắc Kiều và cô Hoắc Minh Châu, hình mẫu đại tiểu thư tiêu chuẩn của nhà họ Hoắc, vô tư không tim không phổi.

An Nhiên nhe qiong nói: “Em sẽ dỗ con bé ngủ trưa, nó đã không ngủ rất lâu rồi”. Hoắc Doãn Tư gật đầu.

Chẳng ngờ anh lại lên cơn thèm thuốc lá nên nói: “Em đưa con bé đi ngủ, anh hút thuốc rồi đến công ty”.

An Nhiên cảm thấy rất thương anh, kiếng chân hôn lên căm anh, thì thầm: “Buổi tối hãy về sớm nhé”.

Xung quanh không có người giúp việc nào cả.

Hoắc Doãn Tư không khách sáo, giọng nói khàn khàn: "Tối qua không phải đã cho em ăn no rồi sao?”

Giọng điệu của anh càng mờ ám hơn: “Đêm nay anh sẽ quay lại để làm em thoả mãn!"

Rồi anh lại ghé tai cô nói điều gì đó khá thô lỗ.

An Nhiên không cảm thấy chán ghét, đây là cách họ tạo cảm hứng cho. nhau, cô dùng ngón tay thon dài chỉnh lại áo anh rồi nói: “Đi sớm về sớm”.

Hoắc Doãn Tư dùng đôi mắt sâu nhìn cô ấy thêm mấy giây.

An Nhiên đi tới dỗ dành Hoắc An An, đứa bé đồng ý ngủ, nhưng nhất quyết muốn ôm Trà Sữa yêu quý trên tay đi ngủ.

An Nhiên vừa tức vừa buồn cười nhưng vẫn đồng ý.

Khi hai mẹ con lên lâu, Hoắc Doãn Tư lấy ra một điếu thuốc, cúi đầu châm lửa hút hai hơi.

Mấy năm trước đây, anh nghiện thuốc lá.

Nhưng hai năm nay có thêm An An nên anh hút rất ít. Anh chỉ hút một hai điếu khi không nhịn được. Anh thở ra một làn khói xám mỏng và nhìn lên tầng hai.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2122: Thật sao?


An Nhiên hơi sửng sốt.

Hoäc An An nhổm dậy, nói giọng lanh lảnh: “Bố Tư Kỳ đưa bạn ấy đến đây ăn tối, nhưng mẹ ơi, con nghĩ Tư Kỳ chỉ đến để bắt chó thôi”.

An Nhiên ngồi dậy, đưa tay sờ mặt cô bé: “Bọn họ tới đây để làm khách mà!."

"Thật sao?"

Hoắc An An hỏi lại để đảm bảo Trà Sữa sẽ không bị lấy đi, sau đó cô bé trở nên phấn khích: “Bộ váy mà Tư Kỳ đang mặc đẹp quá, con chưa từng thấy bao qiờ! Tuy nhiên, con có Trà Sữa nhưng ban ấy thì không! Và...me ơi, 'Tư Kỳ sẽ đến nhà ta chơi thường xuyên chứ?"

An Nhiên cười gật đầu: "Có lẽ là vậy!"

Hoắc An An vui vẻ: "Bố đang tự nấu đồ ăn! Bố bảo mẹ dậy đi! Bố nói nếu mẹ không dậy thì phần thưởng buổi tối sẽ không còn!"

An Nhiên không nói nên lời: Hoắc Doãn Tư dạy con như thế nào vậy! Cô tắm rửa rồi đi xuống tầng dưới. Quả nhiên, Cố Vân Phàm đã đưa Tư Kỳ tới, có lẽ sau khi được bố mình

khai sáng, Tư Kỳ không còn nằng nặc đòi cướp Trà Sữa nữa, cô bé ngẩng đầu lên nói: “Con chó tương lai của mình tên là Cocal”

Hoắc An An nhăn mặt.

Trẻ con chơi đùa, người lớn cũng không để tâm. An Nhiên cùng Cố Vân Phàm bàn bạc một số việc chính sự.

Một lúc sau, Hoắc Doãn Tư cũng bưng đồ ăn ra.

Khi bữa ăn sắp bắt đầu, một chiếc BMW màu trắng chậm rãi dừng lại trước cửa biệt thự. Cửa mở ra, người xuống xe không ai khác chính là Lý Tư Ÿ, cô ấy mang theo một bó hoa và đồ chơi trẻ em. Cô ấy tặng Lâm Hi một cuốn vở vẽ rất đẹp.

An Nhiên kinh ngạc khi nhìn thấy Lý Tư Ÿ.

Không phải cô ấy không muốn gặp Lý Tư Ÿ, chỉ là... tại sao cô ấy lại đột ngột đến, mà Cố Vân Phàm vẫn còn ở đó!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2123: Không sao đâu


So với sự điềm tĩnh của Cố Vân Phàm, Lý Tư Ỷ cảm thấy cô ấy quá mất mặt... Lý Tư Ỷ thực sự không nghĩ tới chuyện này, cô ấy vừa trở về thành phố B, Cố Vân Phàm thì vừa mất vợ, ai mà ngờ được họ lại gặp nhau nhanh như vậy.

Cô ngồi xổm xuống và vội vàng nhặt đồ. An Nhiên cũng ngồi xổm xuống, cố gắng giải thích với cô: "Tư Ỷ, tôi không biết... đó là ý của Doãn Tư”.

Lý Tư Ỷ hiểu An Nhiên, cũng hiểu Hoắc Doãn Tư ở một mức độ nhất định. Cô ấy biết anh không có ác ý, nhưng cô ấy thực sự không thể tiếp nhận lòng tốt này.

Những ngón tay của cô run rẩy đến mức khó có thể dừng lại, một lúc lâu sau, cô mới nhe nhàng nói: “Để ngày khác tôi sẽ quay lai!”

An Nhiên không muốn Tư Ý mất mặt.

Cô nắm lấy tay Lý Tư Ỷ, nhỏ giọng nói: “Đừng đi! Giám đốc Cố đã chuyển trụ sở đến thành phố B. Từ giờ trở đi, cùng một thành phố dễ dàng chạm mặt nhau. Tư Ỷ... nếu không muốn mất hình tượng thì cứ ăn xong bữa cơm này đi đã. Nếu sau đó cô muốn khóc, lát nữa tôi sẽ ở cùng cô!”

Trong mắt Lý Tư Ỷ rưng rưng: “An Nhiên!”

An Nhiên võ nhẹ cánh tay cô ấy, tuy khó nhưng cô nghĩ Lý Tư Ỷ có thể làm được.

Đúng lúc này, một bóng người mảnh khảnh bước tới, theo sau là một cô bé nhỏ nhắn.

Cố Vân Phàm nhặt một bông hồng đưa cho Lý Tư Ỷ, Tư Kỳ cũng đặt món đồ chơi nhỏ vào tay cô, giọng lanh lảnh nói: "Chị, chị đánh rơi đồ này!"

Toàn thân Lý Tư Ỷ đông cứng lại.

Cô ngước mắt lên, nhìn chằm chằm đến mức khó có thể rời mắt. Lý Tư Ÿ nhìn thấy một cô bé rất xinh đẹp, cô bé thật nhỏ nhắn và đáng yêu... Cô bé này hẳn là con của vợ chồng Cố Vân Phàm!

Lý Tư Ỷ luôn cảm thấy mình không phải là người rộng lượng. Đôi khi còn tranh giành với trẻ con.

Nhưng cô bé trước mặt hơi gầy gò, nhỏ nhắn, ngây thơ và đáng yêu, chỉ nhìn cô ấy rồi nhẹ nhàng nói: "Chị ơi, em tên là Tư Kỳ! Cố Tư Kỳ!"

Lúc này Lý Tư Ỷ đã đứng dậy. Những ngón tay của cô càng run rẩy hơn khi nghe những lời của cô bé. Cố Vân Phàm đặt tên cho con của vợ chồng mình là Tư Kỳ.

Lý Tư Ỷ ngước mắt lên nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Cố Vân Phàm. Ánh mắt sâu thẳm khó hiểu, dường như giống như sự dịu dàng mà cô từng quen thuộc... Lý Tư Ỷ đột nhiên muốn khóc, cô càng cảm thấy mỉa mai hơn.

Giọng cô không thể thấp hơn: “Gố tiên sinh, sao phải giả vờ thâm tình như vậy?”

Nói xong cô cảm thấy lời này thật vô nghĩa.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2124: Lúc này


Hoắc Doãn Tư nói xong, bầu không khí trở nên vi diệu.

Ở chỗ huyền quan, sắc mặt Lý Tư Ỷ tái nhợt như tờ giấy, cô ấy vẫn siết chặt quà tặng cho An Nhiên và bọn nhỏ trên tay.

Cố Vân Phàm lảng lặng nhìn cô ấy chăm chú.

Hoắc Doãn Tư lại cười nói: “Ôi chao, sao còn đứng đấy? Đã lâu không

gặp rồi... Đúng là có rất nhiều lời muốn nói, vừa ăn vừa trò chuyện đi!”

Lý Tư Ỷ vẫn đứng ngây ra đó, An Nhiên khẽ võ tay cô ấy.

Lúc này, Hoắc An An chạy tới.

Mấy năm nay con bé ít khi gặp Lý Tư Ỷ nhưng vẫn khá thân thiết với cô ấy. Nhóc con trắng nõn ngọt ngào gọi dì, còn kéo tay dì đi tới nhà ăn.

Cố Tư Kỳ nhìn mà đỏ mắt.

Con bé nhìn cHoắc An An chằm chằm, ghen ty đến nỗi mắt bốc hỏa, Hoắc An An thấy vậy càng kéo nhiệt tình hơn.

Tám người ngồi gần đầy bàn ăn dài.

Hoắc Doãn Tư lấy đi chai rượu trên quầy rồi lấy bốn ly nhỏ ra, nói với Cố Vân Phàm: “Lát nữa bảo tài xế đưa mọi người về, hiếm khi tụ tập, uống vài ly đi”

Không biết là cố ý hay vô tình, Hoäc Doãn Tư xếp cho Lý Tư Ỷ ngồi đối diện với Cố Vân Phàm.

Cố Vân Phàm vốn định từ chối nhưng sau khi thấy người ngồi đối diện thì đổi ý, cười khẽ đồng ý: “ Được thôi! Nhâm nhỉ vài ly cũng chẳng có gì to tát."

Bốn ly nhỏ xếp thành một hàng, rót đầy nửa ly Brandy rồi chia cho mọi người.

An Nhiên nói: “Tư Ỷ không thể uống rượu.”

Mấy năm trước, Lý Tư Ỷ đòi sống đòi chết vì Cố Vân Phàm, uống rượu nhiều đến nỗi dạ dày bị hỏng, cho nên sau này không thể uống nữa.

Hoắc Doãn Tư cụp mắt, cười khẽ: “Một ly thôi mà, không sao đâu.” Nói xong, anh ấy vẫn muốn đưa ly rượu cho Lý Tư Ỷ.

Nhưng giữa đường bị Cố Vân Phàm giật lấy. Ông ta hờ hững nói: “Dạ dày cô ấy không tốt, tôi uống thay cô ấy.”

Hoắc Doãn Tư cười khẽ: “Bao nhiêu năm rồi,Tổng giám đốc Cố vẫn vẫn thương hương tiếc ngọc như xưa.”

Anh ấy buông tay, Cố Vân Phàm đang định lấy ly rượu thì bị Lý Tư Ỷ giật lấy. Đầu ngón tay hai người vô tình chạm vào nhau, cảm xúc ấm áp khiến cả hai hoảng thần, nhất là Cố Vân Phàm.

Dưới ánh đèn, Lý Tư Ỷ khẽ hé môi đỏ, giọng khàn khàn: “Không phiền ông Cố lo lắng! Chỉ là một ly rượu nhạt, không cần phiền người khác.”

Ánh mắt Cố Vân Phàm sâu không lường được.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2125: Mấy năm nay cô sống có tốt không?


Lý Tư Ỷ cũng xem như nghe lời, rút tay lại.

Bàn ăn chìm vào im lặng, đến khi mấy đứa nhỏ cãi nhau ầm ï mới khiến bầu không khí sinh động lên, Hoắc Doãn Tư cũng vừa dùng cơm vừa trò chuyện với Cố Vân Phàm. Mấy người đàn ông nói chuyện công việc còn An Nhiên và Lý Tư Ỷ thì nói chuyện phụ nữ.

Cố Vân Phàm bỗng hỏi: “Mấy năm nay cô sống có tốt không?”

Lý Tư Ỷ giật mình. Trên bàn cơm tổng cộng có bảy người, sáu người còn lại đang đổ đồn ánh mắt về phía cô ấy, Lý Tư Ỷ buộc phải trả lời, chỉ đành nói biến... tiếng Hungary."

'Cũng tạm, đang trau dồi thêm một ngoại ngữ không mấy phổ

Cố Vân Phàm nhìn Lý Tư Ỷ nói chuyện, nhìn rất chăm chú.

Lúc này ông ta dời mắt, mỉm cười nói: “Rất tốt! Thật hâm mộ cuộc sống

tự do, không có gì ràng buộc của cô, có thể đi thăm thú các nơi trên thế giới:

Lý Tư Ỷ cũng cụp mắt cười nhạt, cô ấy nói: “Tôi cũng rất hâm mộ Tổng giám đốc Cố có vợ có con, gia đình đầm ấm... À, xin lỗi, không nên nhắc tới chuyện đau lòng của ông."

Cố Vân Phàm không nói tiếp, chỉ nhìn Lý Tư Ỷ bằng ánh mắt sâu hơn.

Lúc này, Tư Kỳ chạy tới chỗ bố mình, gương mặt nhỏ xinh đẹp dán lên cánh tay ông ta, hỏi: “Con chưa từng gặp mẹ. Chị ơi, chị gặp mẹ em rồi sao? Nghe nói mẹ rất xinh đẹp.”

Sao Lý Tư Ỷ có thể chưa gặp chứ? Không chỉ gặp mà cô ấy còn từng bị bà Cố tát nữa kìa!

Chỉ có điều người cũng đã mất rồi, không thể so đo với một đứa trẻ được, hơn nữa còn là một đứa trẻ rất xinh xắn, Lý Tư Ỷ cảm thấy con bé rất giống Cố Vân Phàm.

Nhưng cô ấy không muốn tỏ ra quá thân thiết khiến cô bé sinh ra ảo tưởng, cứ bám theo gọi mình chị.

Vì thế Lý Tư Ỷ vô cảm nói: “Chưa từng gặp!” Bé con Tư Kỳ lập tức buồn bã.

Lát sau, cô bé cụp mắt, cảm xúc chạm đáy: “Mẹ con mất rồi, sau này cũng không gặp được chị.”

Lý Tư Ỷ: “...”

Cô bé ngước lên nhìn Lý Tư Ỷ, đôi mắt đen láy rưng rưng, tuy rằng da dẻ trắng nõn nhưng lại khá gầy, làm người ta nhìn thấy mà yêu thương, ít nhất Lý Tư Ỷ không thể thật sự nhẫn tâm.

Cô ấy ngẩn người nhìn cô bé.

Không ngờ lúc này Cố Vân Phàm cũng đang nhìn Lý Tư Ỷ. Trong đôi mắt ông ta có thứ qì đó nông đâm đến nỗi không thể hòa tan, Lý Tư Ỷ vôi vàng dời mắt, mặt nóng bừng.

Cô ấy hận mình không biết cố gắng, rõ ràng có thể lạnh lùng hơn.

Chẳng phải chỉ là một ông chú từng ngủ với nhau nhiều năm trước thôi sao, một kẻ kém cỏi từng kết hôn mấy năm con cũng đã có rồi, bây giờ còn góa vợ, mình cần gì bị ông ta ảnh hưởng?



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2126: Mùi hương rất đặc trưng!


Bạn nhỏ Cố Tư Kỳ ngẩng đầu lên nhìn bố... Cố Vân Phàm hiểu con mình

đến mức nào chứ, vừa nhìn đã biết cô bé nghĩ gì. Ông ta buông ly xuống, dịu

dàng xoa đầu cô bé.

Cố Tư Kỳ biết bố đồng ý rồi.

Cô bé dựa vào người bố, nhìn chăm chằm vào Lý Tư Ÿ... Sớm muộn gì cũng là của mình.

Đêm lạnh như nước.

Chim chóc và sâu bọ xung quanh nhà bắt đầu ngủ say. Trong sảnh lớn, ba bạn nhỏ đều đã thấm mệt... Mấy người lớn vẫn chưa thỏa mãn, nói đúng hơn là chỉ có Hoắc Doãn Tư, Tổng giám đốc Hoäắc chưa thỏa mãn.

Những người còn lại ai nấy ôm tâm trạng rối bời.

An Nhiên cảm thấy không thể thoải mái tâm sự với Lý Tư Ÿ. Lý Tư Ỷ đã

muốn chạy từ nãy giờ, còn Cố Vân Phàm chỉ cảm thấy đông người quá.

Cuối cùng, Cố Vân Phàm đứng dậy: “Con bé buồn ngủ rồi, tôi không làm phiền nữa, tạm biệt.”

Tài xế đã chờ sẵn bên ngoài. Trước khi đi, Cố Vân Phàm rất phong độ và có chừng mực hỏi Lý Tư Ỷ: “Cần tôi tiễn cô một đoạn không? Uống rượu xong không tiện lái xe.”

Hoäc Doãn Tư định nói mình sẽ đưa Lý Tư Ỷ về nhưng nhớ lại: “Tôi cũng uống rượu.”

Cố Vân Phàm cười nhẹ: “Vẫn là tôi đưa tiện hơn... Cô Lý nhỉ!”

Ông ta nói rất khách sáo, tựa như hai người chưa từng có khoảng thời gian kia, nếu Lý Tư Ỷ từ chối ngược lại có vẻ nhỏ nhen nhưng cô ấy vẫn từ chối: “Cảm ơn Tổng giám đốc Gố, tôi gọi xe được rồi.

Cố Vân Phàm bế con gái, đứng dưới huyền quan.

Đèn hắt lên mặt ông ta, vẫn đẹp như xưa, không hề nhìn ra dấu hiệu của tuổi tác mà chỉ tăng thêm sư quyến rũ của đàn ông trưởng thành.

Ông ta hỏi lại: “Bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa buông xuống à?”

Tim An Nhiên hãng một nhịp.

Đúng là Lý Tư Ỷ không chịu nổi kích thích nhất, cô ấy cười lạnh: “Tổng giám đốc Cố nghĩ nhiều rồi.”

Cố Vân Phàm nheo mắt.

Một lúc sau, ông ta nghiêng người, lịch sự nhường phụ nữ đi trước.

Lý Tư Ỷ đi rồi Cố Vân Phàm mới theo sau, con gái nằm trên vai ôm chặt cổ bố... Gương mặt có vẻ kiêu căng nhưng trong lòng rất vui.

Trong sảnh lớn, An Nhiên nói với Hoắc Doãn Tư: “Anh tính trước rồi à?”

Hoắc Doãn Tư xoa cằm, cười khẽ: “Bao nhiêu năm rồi, nói thật... Tư Ỷ vẫn không tiến bộ chút nào. Em xem, trước kia một Cố Vân Phàm đã ăn sạch cô ấy rồi, bây giờ lại có thêm một người. Đứa trẻ kia rất giỏi quấn người."

An Nhiên nghe vậy rầu rĩ, thở dài rồi đi ra tiễn khách.

Một chiếc Rolls-Royce màu đen đậu trước bãi đỗ xe, tài xế vịn cửa sau cho Cố Vân Phàm đặt con gái lên ghế trẻ em. Sau khi cô bé ngồi ngay ngắn ông ta mới đứng lên nói với Lý Tư Ỷ: “Lên xe đi.”

Lý Tư Ỷ do dự nói: “Tôi ngồi bên ngoài.”

Cố Vân Phàm nhìn cô ấy thật sâu, sau đó vẫn lên xe trước, sau đó Lý Tư Ý mới lên theo.

Sau khi lên xe cô ấy mới nhận ra hai người ngồi gần nhau đến mức nào, gần như là mông kề mông. Hơn nữa trong không gian có hạn, cô ấy còn có thể ngửi được mùi hương trên người đối phương.

Mùi thuốc lá lẫn với mùi kem cạo râu tươi mát.

Mùi hương rất đặc trưng!

Thậm chí giống hệt với trước đây, Lý Tư Ỷ vẫn còn nhớ năm đó khi họ còn ở bên nhau, cô ấy rất thích chôn mặt vào hõm cổ ngửi mùi hương của người kia. Mỗi khi làm Cố Vân Phàm nhột, cô ấy sẽ bị trừng phạt đến chết đi sống lại, ngọt ngào gọi chú Cố ơi.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2127: Họ dựa quá gần rồi


Nói xong, Lý Tư Ỷ muốn vùng khỏi tay ông ta.

Họ dựa quá gần rồi.

Bên trong xe tối tăm, bả vai của cả hai cũng kề bên nhau. Lý Tư Ỷ cảm nhận được nhiệt độ truyền đến trên người ông ta. Dù cô ấy cố gắng che giấu nhưng vẫn không lừa được chính mình. Thật ra, cả người cô đang run rẩy.

Có lẽ vì sợ hãi, cũng có thể do nguyên nhân khác.

Cô ấy vùng vẫy mấy lần nhưng không thoát được, bởi vì Cố Vân Phàm không chịu buông.

Cố Vân Phàm nghiêng đầu nhìn chiếc ghế trẻ em bên cạnh. Nhóc Tư Kỳ vừa mới lên xe đã nghiêng đầu ngủ mất. Cô bé trông rất xinh đẹp, những sợi tóc đen mảnh mai phủ lên gương mặt trái xoan trắng ngần.

Bây giờ cô bé đang ngủ trông yên tĩnh và xinh đẹp.

Cố Vân Phàm nhìn vài giây rồi thu lại tâm mắt. Ông ta quay đầu nói nhỏ với Lý Tư Ỷ: “Cô muốn đánh thức con bé à? Để con bé tỉnh dậy, nhìn thấy bố mình và chị

gái mà nó thích cầm tay, kề vai bên nhau, có lẽ...”

Cố Vân Phàm khẽ cúi đầu, hai người càng sát vào nhau hơn, gần đến mức hơi thở như hòa quyện vào nhau.

Cơ thể Lý Tư Ỷ cứng đờ. Cô ấy ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của ông ta, khó tin nói: “Ông điên rồi à? Ông có biết mình đang làm gì không?”

Cố Vân Phàm cười khe khẽ rồi hỏi lại: “Tôi muốn làm gì cơ?”

"Vô vị!"

Lý Tư Ỷ nhích người né tránh tiếp xúc với ông ta. Nhưng bàn tay Cố Vân Phàm vẫn đang nắm chặt khiến cô ấy không nhúc nhích nổi dù chỉ một chút. Không

những thế, ông ta còn đan mười ngón tay vào cùng cô ấy

Ngón tay thon dài vời những khớp xương rõ ràng khiến cô ấy cảm nhận được sức mạnh của đàn ông.

Lý Tư Ỷ có ngốc đến đâu cũng đoán ra được ý đồ của ông ta. Quả thực, Cố Vân Phàm cúi người vờ như vô tình cọ qua vành tai cô ấy. Cho dù chỉ có một giây nhưng là cô ấy vẫn là phụ nữ, có thể nhạy cảm nhận ra đối

phương khẽ cắn nhẹ lên vành tai mình.

Thật ra tiếp xúc ngắn ngủi này giống như hòn đá to bị ném xuống mặt hồ tĩnh lặng.

Cuối cùng, Lý Tư Ỷ không nhịn nổi nữa.

Cô ấy đẩy mạnh ông ta ra, giơ tay rồi ra sức chà lau những nơi ông ta chạm vào. Chỗ đó vốn bị chà đến đổ bừng nhưng vì trong xe tối om nên không nhìn rõ.

Cố Vân Phàm dựa người về phía sau rồi không nhúc nhích, cứ nhìn chằm chăm vào cô ấy như vậy.

Lý Tư Ỷ chậm rãi buông tay.

Một lúc lâu sau, cô ấy cất giọng lạnh băng: “Ông Cố tiễn người ta đều tiễn như vậy hả? Ông Cố mới mất vợ không lâu, dù có nhu cầu sinh lý thì cũng đừng nóng vội như vậy chứ?”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2128: Cố Vân Phàm châm một điếu thuốc


Trước đây cô ấy chỉ giận dỗi với ông ta. Nhưng bây giờ ngoài một chút căm hận ra, nhiều hơn cả là chán ghét... Ông ta không giải thích mọi chuyện trong cuộc hôn nhân giữa mình và cô Vương, mà chỉ dịu dàng lên tiếng: “Lúc trước là cô gái ngốc nghếch, bây giờ đã trưởng thành rồi. Lý Tư Ỷ, tôi không muốn thế nào cả.”

Nói xong, Cố Vân Phàm đưa tay vỗ trán: “Ban nấy tôi hơi thất thố.”

Lý Tư Ỷ cắn môi, không đáp lại.

Cố Vân Phàm tựa lưng lên ghế, rồi lấy tay che mắt, khẽ than: “Đã mấy năm rồi, tha thứ cho chú Cố được không?”

Cơ thể Lý Tư Ỷ thân thể thoáng chốc cứng đờ. Sau đó không hiểu vì sao tài xế lại biết được chỗ ở của cô ấy. Lúc xuống xe, chân cô ấy mềm nhữn suýt nữa té ngã.

Cố Vân Phàm đi xuống theo, sợ nhóc Tư Kỳ bị lạnh nên tiện tay đóng cửa xe lại, rồi nhìn căn chung cư còn khá mới trước mặt và hỏi Lý Tư Ỷ : “Ở đây à?”

Lý Tư Ỷ đã trải qua tuổi nổi loạn từ lâu.

Hoàn cảnh gia đình sa sút khiến cô đã quen, thế là đáp ừ: “Ừ, nơi này khá tiện.”

Cố Vân Phàm châm một điếu thuốc.

Thấy cô ấy phải đi, ông ta hỏi ngay: “Công việc thì sao, có cần tôi sắp xếp giúp cô không? Tổng công ty của Cố Thị đã dọn tới thành phố B rồi, Tư Ÿ... Chỉ là một công việc mà thôi, cô đừng lo lắng gì nhiều.”

Dưới ánh trăng nhàn nhạt, Lý Tư Ỷ nghiêng đầu ngẫm nghĩ.

Cô ấy cười rất thờ ơ: “Ông Cố, người có thể tìm giúp tôi một công việc làm mát mặt nhiều lắm đấy! Có lẽ những người khác tôi chỉ cân cười ặ một bữa tâm sự chuyện xưa với họ. Nhưng thứ ông Cố cho tôi, tôi thật sự không dám lấy, chưa biết chừng còn phải trả giá gì đó... Đúng rồi, tôi đã không còn thanh xuân tặng ông nữa rồi, còn cái khác nếu tôi có thì những người phụ nữ kia cũng có.

Cô ấy nói xong, cúi đầu cười càng lạnh nhạt hơn: “Cứ thế đi!” Nói xong, cô ấy đi thẳng tới chỗ thang máy.

Giọng nói thanh lãnh, êm tai của Cố Vân Phàm vang lên sau lưng: “Tư Ỷ, cô đừng coi thường tôi!”

Lý Tư Ỷ không ngoái lại.

Ai biết có coi thường hay không chứ. Cô ấy đã chịu biết bao đau khổ vì Cố Vân Phàm rồi nên không muốn lại hèn mọn thêm lần nữa.

Thang máy lên đến tầng 22, cô ấy mở cửa nhà ra.

Đây là một căn phòng 100 mét vuông có hai phòng ngủ, một phòng khách, không rộng lắm nhưng đủ để hai người ở. Mấy năm nay, bệnh tình của mẹ cô ấy cũng đã ổn định hơn nhiều, quý bà ngày xưa cũng đã học được quét tước, nấu cơm.

Lý Tư Ỷ khuyên bà ta : “Mẹ tìm người giúp việc đi! Con cũng không thiếu chút tiền này.”

Mẹ Lý từ chối: “Vận động chút tốt hơn! Con còn nói mẹ tiết kiệm, thật ra chúng ta cũng không đến mức sống ở đây... Không phải trong tài khoản vẫn còn mấy chục triệu à, mua một căn hộ tốt một chút, sau này con có bạn trai cũng mát mặt hơn.”

Lý Tư Ỷ lại không đồng ý.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2129: Cô ấy mỉm cười xin lỗi


Lý Tư Ỷ do dự một chút, cuối cùng vẫn nói dối: “An Nhiên bảo Hoắc Doãn Tư đưa con về.”

Mẹ Lý yên tâm: “An Nhiên đối xử với con không chê vào đâu được.” Đúng lúc này, An Nhiên cũng gọi điện tới để xác nhận xem cô ấy đã về nhà an toàn chưa. Khi nghe điện thoại, Lý Tư Ỷ lo lằng cô sẽ nói lỡ lời nên ậm ừ đôi câu rồi cúp máy.

Nhưng mẹ Lý tâm tư tinh tế đã nhìn ra con gái không vui qua thái độ sa sút của con gái.

Vì thế bà ta bèn hỏi: “Có phải con đã gặp ai đó rồi không?”

Mẹ Lý bỗng nhớ tới buổi sáng xem tin tức, vợ của Tổng giám đốc Cố Thị qua đời, ông ta đã chuyển tổng công ty tới thành phố B, như vậy Cố Vân Phàm kia đã đến thành phố B rồi hả?

“Tư Ỷ, con nói cho mẹ nghe, có phải con đã gặp Cố Vân Phàm rồi không?”

Lý Tư Ỷ không muốn thừa nhận.

Thật ra cũng không phải cô ấy muốn giấu giếm mà là sợ kích thích mẹ mình. Hơn nữa, cô ấy đã chia tay với Cố Vân Phàm từ lâu.

Cô ấy lắc đầu: “Con không gặp!”

Mẹ Lý vẫn không tin, giọng trở nên nghiêm khắc: “Tư Ỷ, con nhất định đừng giãm vào vết xe đổ! Con đừng quên, năm đó ông ta đã hại con thảm đến mức nào. Ông ta đã kết hôn còn dây dưa mãi nhưng bà vợ quái ác kia lại đổ vấy lên đầu con, còn cả bà lão kia trong nhà ông ta nữa. Mẹ nói cho con biết, có chết mẹ cũng không đồng ý cho con ở bên cái thằng góa vợ đó đâu. Tuy nhà chúng ta không so được với trước kia, nhưng con cũng là một cô gái trong sạch, đi theo. hạng người đó để làm gì chứ, ngựa tốt đừng nhai lại cỏ.”

Lý Tư Ỷ biết không thể gạt được. Cô ấy khẽ gật đầu ng, con có gặp rồi! Trước khi đi con cũng không biết

ông ta sẽ tới. Nếu con biết thì đã chẳng đi. Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ không dây dưa tình cảm gì với ông ta nữa.”

Mẹ Lý nhìn cô ấy một lúc lâu.

Lý Tư Ỷ cho rằng mẹ muốn phát hỏa, không ngờ bà ta lại im lặng, chậm rãi trở về phòng mình.

Phòng khách trở nên yên tĩnh, Lý Tư Ỷ ngồi trên sô pha. Ánh đèn trắng thuần, nhưng sắc mặt cô ấy lại trắng bệch.

Lý Tư Ỷ ngồi yên lặng ở đó, nghĩ tới những chuyện đã qua cùng với những lời mẹ nói, cô tự nhủ hết lần nay tới khác... đúng là không nên giẫm vào vết xe đổ:

Rất lâu, rất lâu sau, khoảng một giờ sáng.

Mẹ Lý đi ra vẫn thấy Lý Tư Ỷ đang ngẩn người.

Mẹ Lý nhìn con gái thật lâu rồi mới vào phòng bếp rót một cốc nước nguội cho cô ấy, nhẹ nhàng đặt trước mặt Lý Tư Ỷ rồi nói: “Mấy hôm trước, mẹ có nói chuyen với dì Lâm của con, có một cậu trai trạc tuổi con trông cũng không tệ. Con bớt chút thời gian đi gặp xem, nhỡ đâu hợp thì sao.”

Lý Tư Ỷ ngước mắt, trong mắt che phủ ánh nước.

Mẹ Lý nhìn thẳng vào con gái.

Khoảng chừng nửa phút sau, Lý Tư Ỷ bưng cốc nước lên, uống hết phân nửa mới dừng lại rồi ừ khế: “Vâng, mấy ngày nữa con hẹn gặp mặt ạ.”

Mẹ Lý vui vẻ kể lại tình hình cậu chàng kia cho cô ấy nghe. Nghe xong, Lý Tư ỷ cũng thấy điều kiện của đối phương không tệ. Cô ấy biết mẹ mình mong con gái ổn định, chứ không phải để ý cô có kết hôn hay không. Chủ yếu là mong có một người bạn trai hay một mái ấm thì có thể cắt đứt hoàn toàn với Cố Vân Phàm.

Thế thì... đi gặp vậy!

Chuyện này bị cô ấy gác lại mấy ngày, đến khi Lý Tư Ỷ tìm được mặt tiền văn phòng, mời người tới trang trí xong cô mới xếp vào lịch trình. Hai bên hẹn nhau đi uống cà phê...

Anh ta là một người khá được.

Trình Luật, 32 tuổi, là bác sĩ có bằng tiến sĩ.

Tới từ thành phố nhỏ nhưng anh ta đã mua nhà trả góp trong thành phố B. Bố mẹ đều là giáo viên cấp 3 đã về hưu. Nói thật thì nếu là trước kia, mẹ Lý chắc chắn sẽ chướng mắt nhưng bây giờ đã khác.

Nhà họ Lý sa sút, tuy có chút tiền bạc nhưng vẫn rất hạn chế.

Lý Tư Ỷ ngoài xinh đẹp ra cũng không còn trẻ trung gì nữa, cho nên mẹ Lý rất thực tế.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2130: Cô quen biết Tổng giám đốc Cố à?


Lý Tư Ỷ sửng sốt.

Cô ấy chưa bao giờ nghĩ tới sẽ gặp cảnh mình đi xem mắt lại đụng phải Cố Vân Phàm như vậy.

Lý Tư Ỷ hơi xấu hổ.

Ông ta gọi cô ấy là Tư Ỷ, mà khoảng thời gian kia ở cùng Cố Vân Phàm năm đó, mọi người ở thành phố B đều biết. Trình Luật chỉ cần nghỉ ngờ hỏi sơ sơ là có thể biết. Cố Vân Phàm không muốn cho cô ấy sống tốt.

Quả thực Trình Luật hết nhìn Cố Vân Phàm lại ngó sang Lý Tư Ỷ.

Tuy nói anh ta mới từ Mỹ về đây hai năm, nhưng vẫn biết đến Cố Vân Phàm là Tổng giám đốc của tập đoàn Cố Thị. Mấy ngày trước, trên báo còn viết người này mới mất vợ, không ngờ nhanh như vậy đã đến thành phố B rồi.

Hơn nữa trông Tổng giám đốc Cố... cũng không đau lòng lắm!

Chắc hẳn tình cảm vợ chồng cũng không tốt.

Trình Luật hỏi Lý Tư Ỷ: “Cô quen biết Tổng giám đốc Cố à?”

Lý Tư Ỷ không thể trả lời vấn đề này, chẳng lẽ cô ấy lại đi nói với đối tượng xem mắt rằng, đây là người đàn ông mình từng tẳằng tịu trước kia... còn ở bên nhau ba năm nữa.

Cô ấy không thốt ra được.

Cuối cùng, cô ấy viện cớ: “Là một ông chủ của bạn thân, Cố Vân Phàm, Tổng giám đốc Cố.”

Trình Luật hiểu ra, sau đó anh ta lập tức đưa tay ra, nhiệt tình nói: “Tổng giám đốc Cố, tôi là Trình Luật !”

Anh ta nghiêng đầu nhìn gương mặt xinh đẹp của Lý Tư Ỷ, khẽ mỉm cười: “Bạn trai của Tư Ý.”

Thật ra cũng không nhanh như vậy, cùng lắm họ mới uống một ly cà phê với nhau. Nhưng ở trước mặt Cố Vân Phàm, Lý Tư Ỷ cũng không chối cãi nhưng không đáp lại.

“Thế à?”

Một nhân vật như Cố Vân Phàm lại ở độ tuổi này, ông ta thốt ra hai chữ đó như tắm mình trong gió xuân.

Ánh mắt ông ta nhìn về phía Lý Tư Ỷ như bậc cha chú: “Sao chuyện lớn như vậy mà không thấy An Nhiên nói gì nhỉ? Đúng rồi, An Nhiên là Tổng giám đốc điều hành của tổng công ty Cố Thị, cũng là bạn của Tư Ỷ. Các cô ấy chơi thân với nhau đã mấy năm.”

Lời này vô tình đề cao thân phận của Lý Tư Ÿ.

Trình Luật rất ngạc nhiên và mừng rỡ.

Anh ta cũng có nghe nói đến An Nhiên, là con dâu của nhà họ Hoắc, tỷ phú đứng đầu thành phố B, vợ của Hoắc Doãn Tư - Tổng giám đốc tập đoàn Hoắc Thị.

Trình Luật biết gia đình Lý Tư Ỷ trước kia cũng giàu có, chỉ là không ngờ tới bây giờ đã sa sút mà còn quen biết nhiều phú hào đỉnh cấp như vậy. Vậy thì dù điều kiện cá nhân của họ giống nhau, nhưng với mối quan hệ này, Trình Luật tin rằng sẽ rất có ích cho tương lai của họ.

Cho nên anh ta càng vừa lòng Lý Tư Ÿ hơn.

Lòng dạ đàn ông khó giấu, sao Lý Tư Ỷ không cảm nhận được chứ. Trong lòng cô ấy không thật sự thích lắm nên thái độ cũng nhạt nhẽo hơn. Tuy nhiên Trình Luật lại tưởng vì cô ấy không thân quen với Cố Vân Phàm lắm nên hơi câu nệ.

Anh ta còn định mời Cố Vân Phàm cùng uống ly cà phê, tán gẫu. Dù sao không phải lúc nào cũng có cơ hội như vậy.

Cố Vân Phàm mỉm cười từ chối. Ông ta nghiêng người chỉ vào một chiếc xe đậu ở bên ngoài: “Tôi dẫn theo

con ra ngoài, con nhóc còn ở trên xe nên không tiện trò chuyện quá lâu. Với cả... hai người cũng đã uống rồi, con gái uống nhiều cà phê không tốt cho da đâu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2131: Cố Tư Kỳ ngồi trong xe


Trình Luật hơi giật mình.

Sau đó, anh ta không khỏi thầm đắc ý. Trước mặt người có sức hấp dẫn như anh Gố mà Lý Tư Ỷ chỉ nhớ tới chuyện hẹn hò cùng mình, chứng tỏ cô ấy thật sự coi trọng mình.

Tuy tốt nhưng chờ thân thiết hơn, anh ta vẫn phải nói với cô ấy về tầm quan trọng của các mối quan hệ.

Hai người ra cửa, đúng lúc nhìn thấy Cố Vân Phàm lên xe, tài xế cung kính chặn cửa xe.

Cố Tư Kỳ ngồi trong xe.

Cô bé quá đổi xinh đẹp, lúc này đang cầm một chiếc kem trong tay nhưng lại chẳng còn lòng dạ nào ăn nữa. Đôi mắt đen láy nhìn Lý Tư Ỷ chằm chăm.

Cố Tư Kỳ cảm thấy mình bị phản bội.

Chưa kể tới việc Lý Tư thân thiết với Hoắc An An, thứ tự trước sau, nhưng bây giờ đến chó mèo nào cũng cặp được với cô ấy.

Cố Tư Kỳ thầm tức giận, ảo não.

Nhưng nhóc con này lại rất kiêu ngạo, không chịu nói ra mà tỏ vẻ không để ý. Cố Vân Phàm nhìn ánh mắt cô bé rồi lại ngó ra đằng sau rồi nói: “Sao không gọi chị nữa? Không phải lần trước vẫn còn rất thích à?”

Cố Tư Kỳ đã ghi hận, lần trước cô bé ngủ thiếp đi.

Người phụ nữ này xuống xe còn chẳng thèm gọi cô bé.

Mấy hôm rồi cũng không tới dỗ dành, chơi đùa cùng cô bé.

Cô nhóc khế hếch cằm: “Bây giờ chẳng thích nữa.”

Cố Vân Phàm cốc đầu nhỏ của cô bé và khẽ mỉm cười, xin lỗi con gái một cách máy móc: “Trẻ con không hiểu chuyện.”

Ông ta nói rồi lên xe.

Trình Luật đang định lên tiếng, tài xế của Cố Vân Phàm đã hỏi: “Cô Tư Khinh định đi đâu thế? Để tôi đưa hai người đi.”

Trình Luật vô thức cảm thấy, tài xế này hơi quá rồi.

Sao anh ta có thể quyết định thay Cố Vân Phàm chứ, tài xế này nghĩ mình quan trọng, kiểu gì lát nữa cũng bị đuổi cho xem.

Anh ta không kiểm soát được việc tài xế đi hay ở, nhưng anh ta rất muốn tạo ấn tượng tốt với Cố Vân Phàm, bèn cười khế: “Không cần phiền đâu! Chúng tôi tự lái xe được.”

Anh ta còn cố tình cúi người chào Cố Vân Phàm và vẫy tay với đứa bé.

Cố Tư Kỳ kiêu ngạo quay mặt đi.

Rõ là chê anh ta.

Cố Vân Phàm biết suy nghĩ của cô bé. Ông ta xoa đầu cô bé rồi nói với Trình Luật: “Con bé bị tôi chiều hư rồi! Không biết trên dưới gì cả! Thấy chú cũng không biết chào.”

Nhưng nhóc Tư Kỳ vẫn không hiểu ý.

Cố Vân Phàm đành bất đắc dĩ nói với tài xế: “Về công ty đi”

Thì ra Tổng giám đốc ra ngoài để mua kem cho con gái.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2132: Cũng đúng!


Mẹ Lý ít khi nghe cô ấy nói chuyện này, không khỏi nhíu mày: “Khó thế à? Hay. chúng ta không làm việc này nữa, Tư Ÿ, hay mẹ nhờ người tìm việc ổn định hơn cho con nhé? Con gái không cần vất vả quá làm gì.”

Lý Tư Khinh im lặng và cơm: “Con muốn tự lực cánh sinh ạ!”

Cô ấy ngẩng đầu, mỉm cười: “Mẹ, dựa vào mình vẫn hơn!”

Mẹ Lý không khỏi mỉm cười, nói liên hồi: “Con nói đúng! Dựa vào mình vẫn hơn! Mẹ thấy Tiểu Trình rất đáng tin, gia đình bình thường nhưng lại học Tiến sĩ ngành y, sau này không phải lo về gen của con cái, hơn nữa cậu ấy cũng có thể dạy bọn trẻ.”

Lý Tư Khinh không nhịn được mà nhớ tới sự nịnh nọt của Trình Luật với Cố Vân Phàm.

Cô ấy phớt lờ sự không vui đó, cười gượng: “Cứ ở bên nhau đã ạ! Vẫn còn sớm mà

Mẹ Lý gật đầu: “Cũng đúng!”

Tối đến.

Lý Tư Khinh tắm rửa rồi về phòng ngủ, chuẩn bị cho tiết của mấy hôm tới, văn phòng mới mở của cô ấy chỉ có khoảng 20 đứa trẻ, một số được giáo viên mà cô thuê chăm sóc.

Dưới ánh đèn bàn, cô ấy tập trung đọc.

Điện thoại trên bàn đổ chuông, cô xem thử, là lời mời kết bạn trên Wechat.

Cô ấy nhìn mấy giây, xác định đó là số khác của Cố Vân Phàm. Sau khi do dự giây lát, cô ấy vẫn ấn từ chối, nhưng rõ ràng Cố Vân Phàm chưa bỏ cuộc, tiếp tục gửi lại.

Lý Tư Khinh dứt khoát đồng ý.

Cô ấy lập tức nhắn tin: [Cố Vân Phàm, tôi nghĩ chúng ta đã nói rõ với nhau rồi, giờ không nhất thiết phải dây dưa nữa! Ông cũng thấy đấy, tôi có bạn trai rồi!]

Cô ấy nhắn một tràng rồi bấm gửi.

Sau đó cô ấy để điện thoại ra chỗ khác, lặng lẽ hờn dỗi, Cố Vân Phàm dựa vào đâu... Sao cứ quấy rầy cuộc sống của cô ấy hết lần này đến lần khác chứ!

Khoảng một phút sau ông ta nhắn lại: [Cô nói tên đó là đối tượng xem mắt hả? Tên là Trình Luật đúng không? Bác sĩ còn là tiến sĩ, rất có tiền đồ! Nhưng tôi †ìm cô không phải vì chuyện này... Nghe An Nhiên nói cô thành lập một văn phòng tuyển trẻ con học ngoại ngữ hả? Đúng lúc Tư Kỳ đang cần tìm một giáo viên ngoại nữ, sao vậy, tôi chiếu cố việc làm ăn của cô cũng sai à?”

Mặt Lý Tư Ỷ nóng ran.

Ngẫm nghĩ một lát, cô ấy nhắn trả lời: [Mời Tổng giám đốc Cố tìm người khác giỏi hơn.]

Sau đó cô ấy lập tức block.

Ngoài cửa, Mẹ Lý bưng một bát đồ ăn khuya, thấy cô ấy nghịch điện thoại bèn nói: “Con đang nhắn tin với Trình Luật à? Cậu ấy có nhiệt tình không thế?”

Lý Tư Ỷ sửng sốt, ngay sau đó giấu giếm nói: “Khá tốt ạI”

Lòng mẹ Lý mới nhẹ nhõm hơn chút. Bà ta sợ mình quấy rầy con gái nên đặt bát xuống rồi đi ra ngoài.

Lý Tư Ỷ lại cầm di động bần thần một lúc lâu. Khi cô ấy sắp thiếp di, An Nhiên đã gọi đến. Cô hẹn Lý Tư Ỷ đi dạo phố, mà cô ấy cũng muốn tâm sự cùng bạn thân nên đồng ý ngay.

Nhưng chiều hôm sau, cô ấy thật sự rất bận, liên tiếp có mấy phụ huynh tới phòng làm việc



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2133: An Nhiên!


Họ đang nói chuyện thì Trình Luật tới.

An Nhiên nhìn qua, hơn 30 tuổi lại có học vấn, diện mạo cũng không tệ, tóm lại cũng được coi là thanh niên tài tuấn, tất nhiên điều kiện không xứng với Lý Tư Ỷ trước kia.

Trình Luật bước vào, nhìn về phía Lý Tư Ỷ đầu tiên.

Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy chữ C xếp ly kết hợp với áo sơ mi bên trên, mái tóc hơi xoăn buộc lỏng lẻo, trông vừa trẻ trung lại tôn dáng.

Trình Luật tính sơ sơ, bộ quần áo này cũng phải từ 10 nghìn đổ lên.

Anh ta đang định nói gì đó, bỗng trông thấy An Nhiên.

An Nhiên gả cho Hoắc Doãn Tư đã nhiều năm, dĩ nhiên ăn mặc trang điểm cũng đơn giản nhưng sang trọng, không tính trang sức thì bộ đồ trên người ít nhất cũng mấy chục nghìn.

Trình Luật vẫn có mắt nhìn, anh ta yên lặng nuốt lại những gì muốn nói.

Lý Tư Ỷ giới thiệu với anh ta: “An Nhiên! An Nhiên, đây là Trình Luật.”

Trình Luật lịch thiệp đưa tay ra: “Chào cô ! Lần trước có nghe qua anh Cố nhắc tới cô.”

An Nhiên cảm thấy anh ta quá khách sáo, cười khẽ: “Tổng giám đốc Cố cũng có nhắc tới anh, ông ta nói tôi mới biết chuyện Tư Ý có bạn trai”

Trình Luật được yêu mà sợ, nhìn về phía Lý Tư Ỷ.

An Nhiên lăn lộn trên thương trường đã lâu, thật ra cô càng hiểu rõ Lý Tư Ỷ hơn. Trực giác đầu tiên của cô là Trình Luật không phải người yêu của cô ấy. Nhưng cô là người ngoài cuộc nên không tiện nói, nói ra trái lại càng giống đang nói đỡ cho Tổng giám đốc Cố.

Lúc này phụ huynh cũng bớt dần.

Lý Tư Ỷ thu dọn đồ đặc: “Thế cùng nhau ăn cơm đi, coi như làm quen một chút."

An Nhiên vui vẻ đồng ý.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Trình Luật còn mong mà không được, chủ động đi mở cửa: “Thế thật vinh dự khi được làm tài xế cho hai quý cô.”

Anh ta vừa mới mở cửa ra, một cô bé xinh đẹp đứng ngoài cửa.

Dáng người gầy gò, nho nhỏ nhưng rất có khí thế. Một người tài xế già đi theo sau, cô bé ngẩng đẩu đọc tên văn phòng: “Văn phòng Phàm Cầu.”

Cô bé đó đúng là Cố Tư Kỳ.

Trình Luật vừa mừng vừa sợ: Tổng giám đốc Gố tới hả?

Bạn nhỏ Cố Tư Kỳ phớt lờ anh ta, cô bé hỏi Lý Tư Ỷ đứng đẳng sau: “Phàm này là Phàm trong Cố Vân Phàm đúng không ạ? Chị Tư Ÿ, chị dùng chữ Phàm của bố em, thế chị đã hỏi ý kiến của bố em chưa?”

Trình Luật sốc.

Nhóc con này bá đạo ghê!

Lý Tư Ỷ cũng sửng sốt, tên này là do cô ấy mời người đặt. Cô ấy không hề liên tưởng đến Cố Vân Phàm, bây giờ lại bị một cô nhóc hỏi đến á khẩu.

Bạn nhỏ Cố Tư Kỳ hai tay chống nạnh, kiêu ngạo nói: “Em muốn đến chỗ chị học. Em đồng ý cho chị dùng chữ Phàm trong tên bố em đấy.”

Thời trẻ, Lý Tư Ỷ cũng rất nóng tính. Cô ấy lập tức nổi nóng: “Thế bảo bố em tới đây mà lấy lại này!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2134: Vừa nãy con nói gì cơ?


Bầu không khí vi diệu.

Cố Tư Kỳ nói: "Tư Ỷ là tiểu tâm can của bổ”, thực ra An Nhiên và tài xế đang có mặt ở đây đều hiểu chuyện này là sao, Tư Kỳ, Tư Ÿ... chẳng phải đang nói Lý Tư Ÿ sao!

Tài xế nghĩ, chỉ có vị bác sĩ Trình Luật kia là không rõ tình huống.

Lại còn một lòng muốn làm quen với anh Hoắc!

Nhìn kìa, ánh mắt cô Lý đang muốn đốt cháy anh Cố luôn đấy.

Cố Vân Phàm nhìn Lý Tư Ỷ, chỉ một giây là chuyển sang Trình Luật rồi rất là phong độ cười một cái: "Bác sĩ Trình chê cười rồi."

Ông ta khom lưng bế tiểu Tư Kỳ lên.

Vỗ nhẹ vào mông cô bé, dịu dàng nói: "Vừa nãy con nói gì cơ?”

Tiểu Tư Kỳ ghé vào vai bố rồi nhắc lại: "Tư Ỷ là tiểu tâm can của bố." Cố Vân Phàm thơm cô bé: "Đúng! Tư Ỷ là tiểu tâm can của bố."

Sau đó, ông ta nhìn sang Lý Tư Ý: "Tôi đưa con bé tới đây là muốn đăng ký. học ngoại ngữ, chỗ em đang tuyển sinh đúng không?”

Lý Tư Ỷ đang định từ chối.

Cố Vân Phàm ôm con gái, đi đến trước cái bàn làm việc đơn giản, cầm một tờ giới thiệu tuyển sinh lên đọc một lượt, cuối cùng nói: "Còn được dạy tại nhà à! Vừa khéo, con gái tôi không thích đến chỗ lạ cho lắm, vậy làm phiền em dạy cho con bé hai tiếng vào mỗi tối thứ ba, thứ sáu, thứ bảy, học phí tôi trả gấp ba so với tiêu chuẩn, em thấy thế nào?"

Có người ngoài đang ở đây, Lý Tư Ỷ không tiện chỉ trích ông ta.

Cô ấy lạnh nhạt nói: "Cái này không hợp với quy định."

Không đợi Cố Vân Phàm n Trình Luật đã n‹ ao lại không hợp với quy định chứ? Tư Ỷ, tổng giám đốc Cố tín nhiệm em, em đừng làm người ta thất vọng."

Anh ta sợ Lý Tư Ỷ không đồng ý, lại quay sang nói với Cố Vân Phàm: "Tổng giám đốc Gố, ngài cứ yên tâm giao con gái cho chúng tôi."

Cố Vân Phàm cười nhẹ: "Xem ra, bác sĩ Trình có thể quyết định thay Tư Ỷ." Trình Luật bị người ta trêu, thế là đỏ mặt. Cố Vân Phàm lại trở nên dễ nói chuyện, ông ta ra hiệu cho tài xế nộp tiền... Lý

Tư Ỷ bị Trình Luật nói mà lâm vào thế bí, cô ấy không tiện từ chối, nếu không chắc chắn Trình Luật sẽ nghỉ ngờ.

Cô ấy đành phải thu tiền rồi khế nói: "Dạy học cũng có yêu cầu của dạy học, phụ huynh không được ở bên cạnh."

Cố Vân Phàm đồng ý rất sảng khoái: "Tôi cũng bận kinh doanh."

Ông ta trả trước hai mươi ngàn tiền mặt, Lý Tư Ỷ đếm xong cất tiền vào tủ, sau đó cô ấy đưa hóa đơn qua: "Tuần sau, tôi sẽ liên lạc với anh Cố."

Cô ấy làm ra vẻ tiễn khách.

Cố Vân Phàm nhìn sang Trình Luật, xong thu lại ánh nhìn rồi cười nhẹ: "Thanh niên đi hẹn hò à? Rất tốt! Bận sự nghiệp đồng thời cũng phải chú ý đến vấn đề cá nhân."

Lý Tư Ỷ hạ giọng nói: "Tổng giám đốc Cố quản rộng thật đấy."



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2135: Không học được


Cố Vân Phàm gật đầu rồi bế con gái đi ra ngoài, tài xế đi sát theo sau... mấy người đằng sau nhìn, ai cũng có suy nghĩ tiêng.

Trình Luật lên tiếng đầu tiên: "Không ngờ nhân vật như anh Cố mà cũng tự mình dẫn con gái đi đăng ký lớp học thêm, nhưng đứa trẻ mới ba tuổi liệu có sớm quá không?"

Lý Tư Ỷ vén tóc lên, khế nói: "Không học được, tất nhiên sẽ trả lại.”

Cô ấy không nghĩ cô bé kia có thể có kiên trì học ngoại ngữ, có khi chỉ tâm huyết dâng trào một tí thôi.

Trình Luật thấy cô ấy không hăng hái.

Xuống tầng, lúc ngồi vào xe, anh ta nghiêng người hỏi cô ấy: "Anh thấy em khá lạnh nhạt với anh Cố, sao vậy, em không thích anh ta à? Anh ta có bình luận không tốt à?”

Lý Tư Ỷ không thể kể ra những chuyện trước đây.

Cô ấy chỉ lạnh nhạt nói: "Không hợp thôi! Tóm lại, đứa bé kia mà không học được thì anh đừng nhúng tay vào chuyện này."

Trình Luật nghĩ rồi nói: "Anh cũng không thích đứa bé kia cho lắm, nó quá lanh lợi, nhưng Tư Ỷ à, đầu năm nay chúng ta sống thì thể nào cũng phải cúi người vì một vài chuyện nào đó... anh biết trước kia gia cảnh nhà em tốt, nhưng bây giờ không so được với trước kia nữa, đúng không nào?"

Lý Tư Ỷ im lặng nhìn trước xe, không nói gì.

Trình Luật vẫn rất thích cô ấy.

Anh ta lập tức xin lỗi cô ấy: "Anh nói chuyện không khéo, em đừng để bụng nhé! Nếu không dạy được, thì chúng ta sẽ bàn lại được không?”

Lý Tư Ỷ quay mặt lại: "Anh nói đấy nhé, sau này đừng cố ép em nữa."

Trình Luật nghiêng người, ban đầu anh ta muốn thơm má cô ấy, nhưng lúc nghiêng người chỉ hôn được vào tóc bên má cô ấy... trên xe đối diện, tài xế đã đi về trước, Cố Vân Phàm tự lái xe.

Ông ta vừa chuẩn bị nổ máy thì trông thấy tình hình bên này.

Ông ta nhìn thấy Trình Luật hôn Lý Tư Ÿ.

Ngón tay thon dài của Cố Vân Phàm nắm chặt vô lăng, bóp chặt hết cỡ khi không ai nhìn thấy, còn Trình Luật ngẩng mặt lên thì vừa khéo nhìn thấy Cố Vân Phàm, anh ta chú ý thấy ánh mắt của ông lớn giới kinh doanh có hơi mất tự nhiên, nhưng anh ta vẫn gật đầu với Cố Vân Phàm.

Lát sau, Cố Vân Phàm gật đầu với vẻ mặt vô cảm, sau đó lái xe đi.

"Hình như tâm trạng của anh Cố không vui cho lắm!"

Trình Luật quay đầu nói với Lý Tư Ÿ, nhưng thấy Lý TưỶ đang quay mặt sang

chỗ khác, cô ấy thở dài: "Trình Luật, anh muốn ở với em, hay muốn ở với ngài Cố? Nếu anh cảm thấy những cái đó quan trọng với anh, vậy chúng ta... hay là thôi đi!"

Từ khi Trình Luật nhúng tay vào công việc của cô ấy, thật ra cô ấy đã khó chịu

Vừa nãy anh ta còn bảo đảm với cô ấy, nhưng bây giờ lại nhắc đến Cố Vân Phàm.

Khiến cho Lý Tư Ỷ rất khó chịu.

Ngón tay cô ấy cầm cửa xe, khế nói: "Anh suy nghĩ một chút đi."

Cô ấy không lưu luyến một tí nào.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2136: Cô ấy lên xe của An Nhiên


Lý Tư Ỷ cũng không muốn cãi nhau làm cả hai khó xử, cô ấy ừ một tiếng.

Cô ấy lên xe của An Nhiên.

An Nhiên không thấy bất ngờ tí nào, có sự tồn tại của gậy khuấy cứt là tổng giám đốc Gố, cuộc sống tình cảm của Lý Tư Ỷ sao mà tốt lên được?

Cô ấy khởi động xe, tùy ý nói: "Vậy có hai chúng ta đi thôi à?” Lý Tư Ỷ gật đầu. Cô ấy ngồi cạnh An Nhiên, dựa lưng lên ghế rồi nói: "An Nhiên, lý trí nói với tôi rằng người như Trình Luật đã là tốt lắm rồi, anh ấy có công danh lợi lộc mà không có tật xấu nào, nhưng t‹

An Nhiên có thể hiểu cho cô ấy.

Những gì Trình Luật thể hiện ra đúng là là tâm lý của hầu hết đàn ông là muốn leo lên tầng lớp cao hơn, nhưng Lý Tư Ỷ sinh ra đã có những cái này rồi, tuy bây giờ gia cảnh sa sút, nhưng vòng bạn bè vẫn còn đấy.

Nói trắng ra, bọn họ không phải người cùng đường.

Nhưng Lý Tư Ỷ đã đầu 30, chuyện lớn cô ấy vẫn phải tự đưa ra quyết định, An Nhiên chỉ có thể làm người lắng nghe thôi.

Hai người trò chuyện suốt dọc dường, rồi lại uống cà phê đi dạo phố.

Về đến nhà, tâm trạng của Lý Tư Ỷ đã vui hơn nhiều, mẹ Lý thấy cô mặt mày tươi tắn tưởng cô ấy đi hẹn hò với Trình Luật, thế là bà ấy rất mừng, đặc biệt nấu cho Lý Tư Ỷ hai quả trứng gà.

"Ăn nhiều vào, bây giờ con gầy quá!"

"Béo tí sau này dễ mang thai."

Lý Tư Ỷ biết suy nghĩ của mẹ cô ấy, cô ấy muốn giải thích nhưng lại sợ mẹ thất vọng, thế là cô ấy không nói gì cả.

May mà Trình Luật vẫn đúng mực.

Ngày hôm sau, Lý Tư Ỷ đi làm thì nhận được hoa Trình Luật tặng. 99 bông hồng trắng tươi mềm còn đọng giọt nước, loại nhập khẩu. Đóa hoa này không dưới một nghìn tệ.

Vừa khéo Trình Luật gọi điện tới xin lỗi và dỗ cô ấy, Lý Tư Ỷ gật đầu: "Em rất thích! Nhưng hơi đắt."

Trước đây cô ấy sẽ không nói như vậy, nhưng bây giờ khác rồi.

Trình Luật cười một tiếng: "Em yên tâm nhận đi! Tháng này anh được hơn một trăm nghìn tiền thưởng cơ."

Lý Tư Ỷ vâng một tiếng, ôm chặt bó hoa.

Mối nguy đầu tiên khi hai người ở bên nhau đã an toàn vượt qua, cô ấy nghĩ cô ấy cũng nên bao dung một chút, cô ấy không thể cứ lấy tiêu chuẩn ngày xưa của mình để đánh giá Trình Luật, bỏ ra hào quang của cô chủ nhà họ Lý, thực ra cô ấy cũng giống Trình Luật, lúc gặp những gia trưởng kia cô ấy cũng phải cúi đầu khiêm tốn, cũng phải nhìn sắc mặt người khác.

Nghĩ vậy, cô ấy thoải mái hơn rồi.

Buổi chiều, trợ lý của cô ấy tới nói: "Có ông Cố gọi điện tới, nhắc ngài đừng quên đi gia sư cho con ông ấy."

Lý Tư Ỷ hơi giật mình, lúc này cô ấy mới nhớ đến Cố Vân Phàm.

Hôm nay là thứ sáu, thế mà cô ấy quên mất.

ồi thần, cô ấy gật đầu: "Được, bảo lại là tôi biế

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2137: Thế bây giờ tôi nói cho anh biết


Nghĩ tới đây cô ấy xoa xoa mặt!

Thì ra mình đã đầu 30 rồi!

Trước giờ tan làm ba mươi phút, cô ấy lái xe đến biệt thự của Cố Vân Phàm, địa chỉ là thư ký Trương, thư ký riêng của ông ta gửi cho cô ấy, một đứa trẻ đi học, Lý Tư Ỷ phải thêm liên lạc của Cố Vân Phàm, tài xế, thư ký.

Sự phô trương lãng phí của người giàu, trước đây Lý Tư Ỷ cũng vậy.

Đến biệt thự, mái ngói màu xanh rất khí thế.

Người gác cổng hỏi thân phận xong thì cho cô ấy vào, bảo vệ rất khách khí, còn chụp ảnh cho cô ấy rồi nói lần sau cứ đi thẳng vào, Lý Tư Ỷ cười: "Anh khách khí quá rồi."

Bảo vệ chỉ cười.

Khi Lý Tư Ỷ dừng xe, cô ấy trông thấy chiếc Roll - Royce màu đen, lúc tắt máy. cô ấy nghĩ thầm không phải Cố Vân Phàm không có nhà sao, sao giờ này mà xe lại ở nhà?

Xuống xe thì có người giúp việc tiến lên đón, khuôn mặt tươi cười: "Cô Tư Ÿ."

Lúc đầu Lý Tư Ỷ chưa chú ý, nhưng khi nghe lại giọng nói này, cô ấy ngẩng mặt lên nhìn thì thấy chị Vương.

Cô ấy sửng sốt: "Chị Vương, sao chị lại ở đây?"

Chị Vương cười: "Ông Cố thu xếp xong liền đón tôi sang đây, nói là để tôi yên tâm ở đây chăm sóc cô chủ nhỏ, sau này cứ ở đây dưỡng lão luôn."

Lý Tư Ỷ khá bất ngờ, mặc dù Hoắc Doãn Tư vẫn luôn kêu chị Vương là "Chị ấy là mẹ già của Cố Vân Phàm", nhưng cô ấy biết An Nhiên đối xử rất tốt với người ta, sao Gố Vân Phàm lại đón người sang đây rồi?

Nhưng cô ấy không tiện nói gì, chỉ có thể cười cười: "Vậy chị chăm sóc cẩn thận nhé."

Chị Vương tự nhiên cầm lấy túi xách của cô ấy: "Cô chủ nhỏ ngoan lắm! Rất nghe lời! Còn xinh xắn nữa! Vừa nãy vì cô tới, cô bé còn đi tắm, gội đầu với chải tóc nữa, tôi thấy cô bé thích cô lắm."

Lý Tư Ỷ không thể nghe nổi nữa. Trước khi đi vào phòng khách, Lý Tư Ỷ thấp giọng nói: "Tôi có bạn trai rồi! Tôi

đã cắt đứt với anh Cố từ lâu rồi, bây giờ tôi chỉ tới dạy ngoại ngữ thôi, hơn nữa còn không biết sẽ dạy được mấy buổi đây."

Chị Vương lại không để rồi! Ông ấy bảo, người trẻ tuổi thể nào cũng phải lựa chọn vài lần, thì mới biết ai là người tốt nhất!"

Lý Tư Ỷ tức giận, cô ấy thầm mắng: "Tam quan bất chính!"

Đang nói thì họ đã đi vào phòng khách, quả nhiên Cố Vân Phàm đang ở nhà, ông ta đang lật báo rồi nói rất tùy ý: "Ai tam quan bất chính? Nói tôi à?”

Chị Vương mím môi cười, tránh đi, đi lên tầng gọi bạn nhỏ Cố Tư Kỳ. Xung quanh không có ai.

Lý Tư Ỷ thấy Cố Vân Phàm như thế, cô ấy tức mà không làm được gì, cô ấy không giả bộ nữa, cô ấy lạnh giọng hỏi: "Cố Vân Phàm, anh có ý gì hả? Anh không chịu được cảnh tôi sống vui có phải không hả? Tôi đã có bạn trai rồi, sao anh còn âm hồn bất tán thế hả? Anh cứ phải phá hủy cuộc đời tôi thì anh mới vui sao?"

Cố Vân Phàm đang cầm tờ báo, ông ta ngừng lại.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2138: Nhưng không đúng mà!


Lý Tư Ỷ quay người nhìn sang nơi phát ra âm thanh.

Ánh đèn trong biệt thự lộng lẫy, Cố Tư Kỳ mặc một chiếc váy màu trắng, mái tóc đen để xõa làm cô bé trông rất xinh đẹp ngoan ngoãn.

Cô bé nhỏ nhắn bám vào tay vịn nhìn chăm chú vào Lý Tư Ỷ.

Như thế làm Lý Tư Ỷ có cảm giác mình tội ác tày trời, mình đã làm ra chuyện gì có lỗi với cô bé vậy.

Nhưng không đúng mà!

Trước đó, cô nhóc hung dữ bỏ xừ, luận về tâm tư, chắc phải năm Hoäc An An cộng vào mới bằng cô bé!

Bây giờ, cô bé lanh lợi này đang chậm rãi đi xuống tầng. "Em đừng qua đây!"

Lý Tư Ỷ vội vàng nói, cô ấy lấy giọng cố gắng nói lý với bạn nhỏ này: "Chị đã trả lại tiền cho bố em rồi! Bây giờ chị không còn là cô giáo của em nữa."

Cố Tư Kỳ đứng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn kia bình tĩnh nói: "Em biết mà, không ai thích em hết! Ngày nào bố cũng đi họp đi làm, chỉ có các cô trong nhà chơi với em!"

Nói xong, cô bé chậm rãi đi lên tâng, vừa đi vừa nói: "Chị không dạy em cũng không muốn ăn cơm nữa!"

Cố Vân Phàm vẫn không nói tiếng nào.

Lý Tư Ỷ lại sững sờ.

Chị Vương đi xuống tầng, cầu xin: "Cô Tư Ỷ, cô ở lại dạy cô chủ nhỏ đi, cô bé chuẩn bị cả buổi chiều còn luôn miệng nhắc cô suốt! Cô không dạy, con bé sẽ thất vọng lắm!"

Lý Tư Ỷ cứng rắn nói: "Chuyện đó không liên quan tới tôi!"

Lúc này, Cố Vân Phàm lên tiếng rồi, trông ông ta rất thản nhiên: "Em nói đúng! Con gái tôi tốt hay xấu cũng không liên quan đến cô Lý! Đương nhiên là em không cần quản con bé rồi, sự nghiệp có khá không cũng chẳng sao, em sắp làm vợ bác Sĩ rồi mà"

Lý Tư Ỷ mím môi: 'Anh đừng có mà khích tôi!"

Biết rõ đấy là kế, cô ấy không muốn mắc mưu nên bỏ đi luôn.

Đi ra khỏi phòng khách, đi ra khỏi căn biệt thự này, sau này cô ấy không cần qua lại với Cố Vân Phàm nữa... Đoạn chuyện cũ kia cô ấy cũng coi như đánh rắm thôi.

Lý Tư Ỷ nghĩ: Cô ấy cũng phải học theo ông ta, tuyệt tình một chút!

Trong nhà, thấy cô ấy đi chị Vương sốt ruột lắm, chị ấy nhìn Cố Vân Phàm rồi bảo: "Ông Cố, làm sao đây?"

Cố Vân Phàm lại cầm tờ báo lên, thờ ơ đọc nó.

Đúng lúc này, một cô gái nhỏ chạy từ trên tầng xuống, rồi chạy ra ngoài như một cơn gió.

Cố Vân Phàm nở nụ cười. Ở chỗ đỗ xe, Lý Tư Ỷ mở cửa xe ra đang định ngồi vào thì bị hai cánh tay ôm lấy, sau lưng còn truyền tới giọng nói yếu ớt của đứa trẻ: "Chị đừng đi! Chị không được đi!"

Bá đạo, lại đáng thương.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2139: Em có thể đút cho chị ăn


Lý Tư Ỷ thầm khinh bỉ chính mình, mày đang nghĩ cái gì vậy Lý Tư Ỷ, sao mày lại thấy đứa trẻ này đáng thương, sao mày lại nghĩ con bé giống mày năm đó, bị người ta bỏ rơi tại chỗ, giống như con chó con đáng thương không có nhà để về.

Dừng lại! Dừng lại!

Trước khi lý trí phản hồi lại, chiếc BMW màu trắng đã phanh lại, tiếng phanh xe chói tai vang vọng khắp ngôi biệt thự.

Lý Tư Ỷ ngồi trong xe.

Cô ấy nghĩ, nếu đứa... đứa bé không được người ta yêu mến kia sẵn lòng chạy tới xin cô ấy, cô ấy sẽ cố mà dạy cô bé.

Nhưng cô ấy đợi hồi lâu vẫn chưa thấy người ta chạy tới.

Hạ kính xe xuống nhìn ra sau, Cố Tư Kỳ vẫn đứng yên ở đó, chiếc váy nhỏ tung bay trong gió.

Lý Tư Ỷ trừng mắt nhìn cô bé.

Một lớn một nhỏ nhìn nhau một lúc, cuối cùng Lý Tư Ỷ lái xe quay lại, cô ấy ngồi trên xe nói với Cố Tư Kỳ: "Em qua đây, chị sẽ dạy eml”

Cố Tư Kỳ mím môi, dáng vẻ rất là hạ mình. "Chị xuống xe bế em đi! Em đứng tê chân rồi!"

Lý Tư Ỷ cười nhạt: "Chị kệ em! Mới đứng có một lúc đã tê chân rồi hả? Em mà không tới là chị đi đấy!"

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Dứt lời, cô bé chạy sang ngay. Cô bé mở cửa xe ra rồi sà vào lòng cô ấy, cô bé lẩm bẩm: "Thím Vương bảo. chị là người mẹ mà bố tìm cho em, em phấn khởi lâu lắm rồi, nhưng chị không thích em!"

Lý Tư hỗn loạn trong gió: "Chị bảo muốn làm mẹ em lúc nào? Mẹ em họ Vương."

"Bà ấy chết rồi! Em chưa gặp bà ấy bao giờ." "Vả lại tên chúng ta giống nhau, không phải chị nên làm mẹ em à? Vả lại ba ba cũng thích chị! Ba ba làm ông già độc thân lâu lắm rồi, lần nào chú Hoắc đến cũng bảo ba em là ông già độc thân."

Cố Tư Kỳ dùng giọng nói điềm đạm nhất, nói ra những lời lung lay tam quan nhất.

Lý Tư Ỷ cạn lời: Cố Vân Phàm dạy con kiểu gì vậy?

Lúc này, chị Vương đã chạy tới, nghe thấy mấy lời này chị ấy cũng hơi xấu hổ, chị ấy xoa xoa tay nói: "Cái đó tôi đoán con bé nói bừa thôi."

Lý Tư Ỷ cúi đầu nhấn mạnh với Cố Tư Kỳ: "Chị tới là để dạy em ngoại ngữ, không phải tới làm mẹ em."

Cô gái nhỏ ghé vào vai cô ấy, uể oải nói: "Em biết mà, chị có bạn trai rồi!"

Lý Tư Ỷ nghe giọng điệu này,

Trong lòng cô ấy lộp bộp một chút, cô ấy không muốn tin mình lại mắc bẫy bởi một đứa trẻ ba tuổi giả bộ đáng thương, cô ấy cũng không có mặt mũi nào mà thừa nhận, nên cô áy nói luôn với chị Vương: "Phòng học của cô bé ở đâu?"

Chị Vương khá là khó xử: "Cô chủ nhỏ còn chưa ăn cơm!"

Lý Tư Ỷ cũng không chiều theo.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 2140: Em không thích con bé đến vậy sao?


Chị Vương bê ra bốn món xào, hai món rau trộn làm khai vị, một bát canh nóng.

Sau đó, chị ấy cũng ngồi xuống.

Cố Vân Phàm tự tay múc canh cho con gái, nghĩ xong ông ta cũng múc một bát cho Lý Tư Ỷ, ông ta nói rất khách sáo: "Cô giáo Lý cũng uống một bát đi! Chị Vương đã hầm nó cả buổi chiều đấy."

Món canh đó là món canh Lý Tư Ý thích ăn nhất.

Nhịp tim Lý Tư Ỷ đập mạnh, bên tai lại là giọng nói như gió xuân của Cố Vân Phàm: "Cô giáo Lý, ít nhiều gì cũng uống một chút đi, bổ lắm."

Nếu đã ở lại rồi, thì đương nhiên Lý Tư Ỷ cũng không tiện gây ra xích mích.

Cô ấy chỉ im lặng uống hai ngụm, rồi đặt xuống, Cố Vân Phàm cũng không nói thêm gì nữa.

Ông ta tương đối rộng lượng, ông ta im lặng.

Bạn nhỏ Cố Tư Kỳ đang rất vui, chân cũng hết tê rồi, cô bé ngoan ngoãn ăn liền một lúc hai bát canh một bát cơm, cái bụng nhỏ ăn no tròn xoe.

Ăn xong, Lý Tư Ỷ thấy nên đi học rồi, kết quả cô bé kéo người vào phòng công chúa của cô bé.

Cơ thể nhỏ nhắn nằm lên giường. Ngủ rồi!

Lý Tư Ỷ đứng bên giường, trợn tròn mắt nhìn cô nhóc, đúng là giỏi ăn giỏi ngủ, hóa ra tìm cô ấy tới để làm bảo mẫu à?

Đáng lẽ ra cô ấy không nên mềm lòng ở lại, tâm tư của cô nhóc này ít nhất phải gấp mười lần Hoắc An An.

Lý Tư Ỷ cầm chăn đắp lên cho cô bé.

Cô ấy đang định cầm quyển sách ngồi xuống xích đu ở bên cạnh, có một

người đã đứng ở cửa phòng ngủ, người đó không phải ai khác mà chính là Cố Vân Phàm.

Ông ta đi vào, khẽ nghiêng người nhìn Cố Tư Kỳ.

Sau đó ông ta nói với Lý Tư Ÿ: "Đi vào thư phòng với tôi, tôi có chút chuyện cần bàn với em."

Ít nhiều gì Lý Tư Ÿ cũng có chút phòng bị.

Cố Vân Phàm cười tự giễu một cái: "Tư Ỷ, trong lòng em tôi là người có nhân phẩm hèn hạ thế sao, em đã có bạn trai, tôi chưa quên đâu."

Lý Tư Ỷ cúi đầu rồi đi ra ngoài trước: "Anh nhớ thì tốt."

Cố Vân Phàm đi ra theo, sau đó ông ta nhẹ nhàng đóng cửa lại, hai người một trước một sau đi tới thư phòng.

Tuy ông ta sống một mình nhưng Lý Tư Ỷ không quên thân phận của mình, cô ấy ngồi trên sô pha với dáng ngồi nghiêm túc, không hề coi mình là chủ nhân ở đây, Cố Vân Phàm tự tay rót cho cô ấy một cốc nước ấm, sau đó lấy trong ngăn kéo hai mươi ngàn tệ trả lại cho cô ấy, ngoài ra còn có một bản hợp đồng.

"Tư Kỳ rất thích em, nên tôi muốn mời em làm cô giáo riêng của con bé trong thời gian dài, còn về đãi ngộ cô giáo Lý muốn gì có thể đề xuất, đồng ý được tôi sẽ đồng ý hết."

Lý Tư Ỷ mở hợp đồng ra xem, không có gì đặc biệt, chẳng qua hợp đồng mà luật sư chuyện nghiệp ở tập đoàn Cố Thị soạn ra kỹ càng hơn bản cô ấy soạn, và cũng chính quy hơn rất nhiều.

Cô ấy xem xong thì chưa ký luôn, mà nghiêm túc đề suất: "Thực ra, cái mà cô bé thiếu không phải là một cô giáo, mà là sự bầu bạn, nếu anh Cố không thể cho cô bé đủ sự bầu bạn, thì có thể cân nhắc tìm một người mẹ mới cho cô bé."

Cố Vân Phàm im lặng nhìn cô ấy.

Ông ta hỏi cô ấy: "Em không thích con bé đến vậy sao? Muốn hất nó đi đến vậy cơ à?"

Lý Tư Ỷ sửng sốt, cô ấy buột miệng nói: "Tôi không nghĩ như thế! Đây là cuộc sống riêng của anh Gố, không liên quan đến tôi."

"Vừa rồi, em còn đề nghị tôi lấy vợ mới kìa?"

Cố Vân Phàm không tức giận, ông ta chỉ thản nhiên kể lại sự thật, sau đó ông †a khẽ nói: "Tôi có thể cho em tiền lương một trăm ngàn tệ một tháng, coi như là làm bạn cao cấp! Bây giờ đi làm kiếm tiền không dễ, em suy nghĩ di."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top